• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 1836-1840

Chương 1836: Có ta đỡ lấy

Diệp Viên Viên lại nói: "Hơn nữa, trong Huyết Ma tộc cũng có không ít kẻ được tước vị Vương Gia, bọn chúng len lỏi vào các đại thế lực để dung nhập vào Hạ Tam Thiên, và cũng đặt tên giống như con người chúng ta".

"Bốn chủng tộc gồm Huyết Ma, Viêm Ma, Mị Ma, Dạ Ma trải rộng khắp Hạ Tam Thiên".

"Hơn nữa không chỉ có thánh vực Thiên Hồng mà những thánh vực khác cũng có không ít Ma tộc tồn tại".

Sắc mặt Diệp Viên Viên có hơi khó coi: "So với đại lục Vạn Thiên thì đám Ma tộc ở Hạ Tam Thiên có thủ đoạn mạnh hơn".

"Mà tứ đại Ma tộc này không hề hỗn loạn chút nào, nghe nói có một người tên Vấn tiên sinh thống trị bọn chúng!"

Vấn tiên sinh!

Lại là Diệp Chi Vấn!

Lần trước Tần Ninh tiêu diệt Viêm Ma tộc ẩn núp ở núi lửa dưới lòng đất của thất đại địa thì cũng đụng phải Vấn tiên sinh.

Nhưng chỉ là phân thân!

Mà bây giờ, Vấn tiên sinh này lại xuất hiện.

Xem ra phân thân của kẻ này đúng là trải rộng khắp thiên hạ.

Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên: "Nàng đã phải chịu khổ rồi!"

Diệp Viên Viên lắc đầu, lại nhìn Tần Ninh và nói: "Sao chàng lại ở đây? Nơi này rất nguy hiểm, chàng mau đi đi..."

Tần Ninh nghe thế thì cười: "Chuyện lần này có chút vượt qua sự tưởng tượng của ta, nhưng ta cũng không phải đến tay không".

"Đại hôn ngày mai, nàng cứ chuẩn bị tinh thần mà đón chờ".

"Đám Ma tộc này không những dám bắt người của ta, lại còn muốn cưới người mà Tần Ninh ta yêu, sao ta có thể bỏ qua cho chúng được?"

Nghe vậy, mặt Diệp Viên Viên đỏ lên.

Chẳng biết vì sao, khoảng thời gian này nàng cứ liên tục mất niềm tin, nhưng mỗi lần muốn từ bỏ thì trong đầu nàng lại xuất hiện bóng dáng của Tần Ninh.

Cho nên nàng kiên trì đến giờ.

Hiện tại gặp được Tần Ninh, nàng cảm thấy dù có chuyện gì, khó khăn cỡ nào, nàng cũng sẽ không sợ hãi nữa!

Chẳng biết từ khi nào.

Mỗi lần gọi Tần Ninh là công tử đã khiến cho vị trí của Tần Ninh ở trong lòng nàng trở nên bất di bất dịch.

Đến khi Tần Ninh năm lần bảy lượt bảo nàng không được gọi hắn là công tử nữa, nàng cũng biết bản thân đã chính thức được Tần Ninh chấp nhận.

Một người đàn ông tâm cao khí ngạo như vậy cuối cùng cũng đặt nàng vào trong lòng!

Mà bởi vậy nên nàng cũng không ngừng cố gắng đi đến Thiên Thánh tứ phẩm của ngày hôm nay, là để khi gặp lại Tần Ninh thì sẽ không bị bỏ quá xa!

"Được rồi, tối nay nàng nghỉ ngơi đi, ngày mai hôn lễ diễn ra thì cứ xem thật kỹ, biết chưa?", Tần Ninh dịu dàng nói.

"Vâng!"

Sau đó, Xích Vũ Thiên Phong Điêu hóa thành một vệt sáng, biến mất không thấy gì nữa.

Mà thánh trận ở sơn cốc thì lặng yên không chút dao động.

Lúc này, Diệp Viên Viên quay lại lầu các, nhìn váy tân nương đỏ tươi trên giường, khóe miệng nâng lên.

Một ngày nào đó, nàng sẽ vui vẻ mặc bộ váy tân nương này vào.

Nhưng lúc ấy, phu quân của nàng sẽ là Tần Ninh!

...

Tần Ninh quay lại sơn cốc, đôi mắt khôi phục lại vẻ có thần.

Tần Ninh hít thở, nhìn sang Xích Vũ Thiên Phong Điêu, cười nói: "Xem ra là thực lực của ta quá thấp, thi triển ra thuật Chuyển Sinh Nhãn khiến ta trở thành gánh nặng, ngươi cũng không chịu nổi đúng không?"

Xích Vũ Thiên Phong Điêu lắc đầu.

Mà cùng lúc đó, ánh mắt Tần Ninh trở nên bình tĩnh.

"Sao rồi ạ?"

Vân Sương Nhi bây giờ mới hoàn toàn thở phào.

"Là Viên Viên!"

Ba chữ đơn giản.

Lại khiến cho Vân Sương Nhi hơi giật mình.

Thật sự là Diệp Viên Viên.

"Cô ấy có ổn không?", Vân Sương Nhi ân cần hỏi.

Cô ấy và Diệp Viên Viên ở bên Tần Ninh từ đầu, mối quan hệ cũng thân thiết.

Lúc này, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Nàng ấy vẫn khỏe, Cửu U đài không làm gì nàng ấy, nhưng mà... hôn lễ ngày mai sẽ có trò hay đấy!"

Nghe vậy, Vân Sương Nhi hiểu ra.

Tần Ninh đang muốn chuẩn bị... làm ra chuyện lớn.

"Tần Ninh, có cần thông báo cho Thánh Chủ Tề Hạo gọi ba vị Thánh Vương là Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ cùng Tề Thiên Minh tới đây, cả Phệ Thiên Giảo nữa..."

Vân Sương Nhi vội vàng nói.

Tần Ninh lại nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Vân Sương Nhi, cười nói: "Lo lắng nhiều làm gì? Ta ở đây rồi, trời có sập xuống thì cũng có ta đỡ lấy!"

"Nếu như động tĩnh quá lớn thì những người kia sẽ không dễ dàng lộ ra vết tích đâu..."

Ma tộc!

Ngay trước mắt rồi.

Nhưng đến Tần Ninh còn không phân biệt được thì sao đám Cửu U đài còn lại phân biệt nổi đây?

Tần Ninh lúc trước dựa vào Phong Thần Châu để phán đoán Ma tộc.

Nhưng đó chỉ là đối với kẻ có cảnh giới thấp hơn bản thân hắn mà thôi.

Với cảnh giới cao hơn hắn thì Phong Thần Châu cũng không đoán ra được.

Xem ra là cảnh giới của hắn quá thấp, gây ra cản trở cho năng lực của Phong Thần Châu.

Cha sẽ không vô duyên vô cớ đặt Phong Thần Châu ở trong đầu hắn.

Xem ra cha năm đó cũng biết Ma tộc xuất hiện, cho nên... chạy trốn trước?

Tần Ninh đột nhiên nảy ra một suy nghĩ thú vị.

Nhưng hắn cũng lập tức lắc đầu mỉm cười.

Dựa vào tính cách của cha, sao có thể bỏ mặc chín vị phu nhân như hoa như ngọc, bỏ mặc cả gia đình để chạy trốn chứ?

Rời đi, là vì bảo vệ!

Tần Ninh ngày càng hiểu rõ quyết định của cha mình!

"Cha, người đã quyết định đi ra ngoài gánh toàn bộ áp lực thì con cũng sẽ giải quyết toàn bộ rắc rối ở bên trong cho người..."

"Dọn sạch Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên, giờ đến Ma tộc trong thế giới Cửu Thiên... cũng không thể bỏ qua!"

"Còn Thương Mang Vân Giới... Có các mẹ cùng sư phụ, cha nuôi thì ắt hẳn cũng sẽ không sao!"

Tần Ninh giờ phút này nhìn Vân Sương Nhi, cười nói: "Tối nay lại bận rồi đây".

"Hả?"

Vân Sương Nhi sững sờ, sau đó lập tức đỏ bừng mặt, nói: "Đã lúc nào rồi mà chàng còn nghĩ đến chuyện này hả!"

Chuyện này?

Chuyện gì cơ?

Tần Ninh sững sờ nói: "Ý ta là, ta đang định chuẩn bị cho công chuyện ngày mai, làm sao để vạch trần hết thảy, nàng nghĩ đi đâu vậy?"

"Ta..."

Gương mặt xinh đẹp của Vân Sương Nhi càng thêm đỏ bừng, nũng nịu nói: "Ta chẳng nghĩ cái gì hết..."

Nói xong, Vân Sương Nhi chạy đi, đóng cửa phòng, nói: "Chàng chuẩn bị kỹ càng đi, ta ở ngay ngoài thôi, có chuyện gì thì gọi ta!"

"Được!"

Tần Ninh nói xong thì mỉm cười: "Chờ lần này giải quyết xong đám người thì chúng ta sẽ đưa Viên Viên về Thánh Thú tông, lúc ấy ba chúng ta cùng nhau bận nhé!"

"Vô sỉ! Hứ!", Vân Sương Nhi lập tức đóng cửa phòng, trái tim nhỏ đập loạn liên hồi.

Đàn ông, hừ, quả nhiên đều là loại cầm thú!

Bình thường nhìn có vẻ lạnh nhạt nhưng bên trong Tần Ninh lại toàn những ý nghĩ tà ác, thật sự vô liêm sỉ mà!

Nhưng nghĩ đến dáng vẻ tham lam kia của Tần Ninh, cô ấy vẫn vui vẻ trong lòng.

Ít nhất người đàn ông này bị cô ấy hấp dẫn!

Giờ phút này, Tần Ninh ngồi khoanh chân trên giường.

Bên trong hồn hải, tam hồn thất phách đã kết nối được hai luồng.

Phượng hồn cũng càng thêm có dáng vẻ của Thần Phượng.

Còn long hồn... giờ đang bám vào mạch Thánh Long để hấp thụ khí Thánh Long!

Mà lúc này, Tần Ninh nhập định, tâm trí liên kết với long hồn, long hồn đang bám vào mạch Thánh Long kia bắt đầu chuyển động...
Chương 1837: Bốn người ăn lắm

Tại Cửu U đài của thánh sơn Cửu U.

Cửu U đài là bá chủ của U Châu, có thể nói nơi đây tập trung vũ lực mạnh mẽ nhất của toàn bộ U Châu.

Thiên kiêu trong tông môn xếp thành hàng, cường giả vô số.

Hôm nay!

Là đại hôn của thiếu chủ U Phần của Cửu U đài!

Toàn bộ những thế lực tai to mặt lớn của thánh vực Thiên Hồng đều được mời tới tham dự.

Trong U Châu thì đếm không hết số thế lực muốn được một lần tham gia hôn lễ này.

Nhưng nhiều người lại chẳng có nổi tư cách tham gia!

Phóng mắt nhìn lại, sơn môn Cửu U đài rộng lớn treo cao đèn lồng, từng lớp màn che đỏ tươi tung bay theo gió, vui mừng hớn hở.

Mà đệ tử Cửu U đài thì đều hân hoan mỉm cười.

Đây là uy nghiêm của Cửu U đài!

Cũng là niềm kiêu hãnh của bọn họ.

Khách mời có cảnh giới thấp hơn Thiên Thánh căn bản không có tư cách đi vào trong sơn môn của Cửu U đài.

Dù vậy thì bên ngoài sơn môn vẫn có đến mấy vạn người tập trung, vây quanh thánh sơn Cửu U, không chịu rời đi.

Dù không được vào thì chí ít cũng đứng từ xa, cho Cửu U đài biết bọn họ có đến đây chúc mừng, vậy cũng đáng.

Lúc này, bên trong Cửu U đài.

Vì lần đại hôn này của thiếu chủ mà Cửu U đài đã san bằng mấy ngọn núi, xây dựng đình đài lầu các, còn mở thêm một quảng trường to lớn.

Rộng đến mức có thể chứa được hơn vạn người, vô cùng náo nhiệt.

Giờ phút này, bốn đài cao ở bốn phía khiến cho người ta chú ý đặc biệt, vị trí nổi bật hơn những phe phái khác, thu hút sự chú ý của mọi người.

Bốn nơi này đương nhiên là của thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc, Yến gia và... Thánh Thú tông!

Đúng vậy, Thánh Thú tông!

Liên tiếp giết hai vị Thánh Vương của Yến gia, tiêu diệt hai gia chủ, đồng thời phế hai gia chủ của Diệp tộc, danh tiếng của Thánh thú tông ngày càng tăng.

Ai cũng biết, nếu xét về thực lực tổng hợp thì Yến gia, Đại Tề, Diệp tộc và Cửu U đài đều hoàn toàn có thể đánh Thánh Thú tông tơi bời khói lửa.

Nhưng Thánh Thú tông lại có một tông chủ là Tần Ninh.

Ngông cuồng bá đạo!

Chỉ tiến không lùi!

Ví dụ của Yến gia và Diệp tộc bày ra trước mắt, khiến người ta biết Thánh Thú tông hiện tại tuy yếu về thực lực tổng hợp, nhưng... lại có thể giết Thánh Vương.

Không thể coi thường!

Thánh Thú tông năm đó nổi danh nhờ vào sự mạnh mẽ của Ngự Thiên Thánh Tôn và tông chủ Ôn Hiến Chi.

Ngự Thiên Thánh Tôn khi ấy chính là cường giả số một của thánh vực Thiên Hồng, là một vị Thánh Tôn siêu đẳng, chỉ kém mỗi Thánh Đế của Hạ Tam Thiên!

Thậm chí còn nghe nói vị Thánh Tôn này về sau đã trở thành Thánh Đế.

Nhưng khi Ngự Thiên Thánh Tôn biến mất, Ôn Hiến Chi mặc kệ Thánh Thú tông, Thánh Thú tông cũng dần dần xuống dốc, biến mất trong trí nhớ của mọi người.

Nhưng lần này, Tần Ninh dựa vào sức mình đưa Thánh Thú tông quật khởi, rạng danh khắp thánh vực Thiên Hồng!

Không thể không nói, rất làm người ta phải thổn thức.

Thậm chí trong thời gian gần đây, thánh vực Thiên Hồng còn lưu truyền một thông tin rằng, Ngự Thiên Thánh Tôn chỉ bế quan vài vạn năm chứ chưa từng rời khỏi Thánh Thú tông một bước.

Với thông tin này, mỗi người có một kiểu nói khác nhau.

Dù sao thì hôn lễ của thiếu chủ Cửu U đài hôm nay cũng đã đặc biệt mời Thánh Thú tông đến, hơn nữa còn cho Thánh Thú tông vào vị trí ngang hàng với Yến gia, Diệp tộc và Đại Tề, đủ để thấy Cửu U đài coi trọng Thánh Thú tông thế nào!

Chỉ là lúc này, trên bốn đài cao lại lộ ra vẻ kỳ quái.

Thánh quốc Đại Tề lần này có hơn ngàn người đến tham dự.

Diệp tộc và Yến gia cũng vậy.

Đài cao rất xa hoa, những bàn thức ăn đều là mỹ vị muôn màu, phục vụ là những đệ tử nam thanh nữ tú của Cửu U đài.

Ba bên ngồi xuống, không khí vô cùng náo nhiệt.

Nhưng mà ở Thánh Thú tông.

Tổng cộng sáu người!

Tần Ninh và Vân Sương Nhi.

Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa!

Cộng thêm Xích Vũ Thiên Phong Điêu đứng trên vai Tần Ninh.

So với ba phương thế lực đông đảo tới tham dự cùng cả sảnh đường thì có vẻ... tịch mịch vắng bóng.

Thậm chí số lượng đệ tử mà Cửu U đài sắp xếp để phục vụ có đến mấy chục người, còn đông hơn cả Thánh Thú tông.

Chỉ là, ít người cũng không sao!

Tốc độ ăn lại chẳng hề chậm!

Lúc này, Tần Ninh nâng chén rượu, khẽ nhấp một ngụm, thần thái lạnh nhạt, sắc mặt hơi tái.

Vân Sương Nhi thì nhẹ nhàng bóc một ít thánh quả, thỉnh thoảng đút cho Tần Ninh.

Còn bốn người Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa thì...

Phong cách ăn uống đúng là hết nói nổi!

Cả mâm mỹ vị do bốn người "xử lý".

Từng ngụm cắn thịt nướng, uống rượu ngon, ăn thánh quả...

Nhất là Nhan Như Họa, thật vất vả mới trang điểm cho ra hồn người, đang là một cô gái xinh xắn mà lại dính đầy dầu mỡ, miệng ăn liên tục, váy áo thấm đẫm nước canh.

Thậm chí cô ta còn thấy váy bị dài quá, bèn xé luôn một mảnh, lộ ra đôi chân thon dài đang ngồi xếp bằng trên ghế, ăn uống thả cửa, mặc kệ hình tượng.

Giản Bác và Tần Triết... thì càng không phải nói.

Vừa ăn vừa giấu, không phải giấu đem về mà là để lại cho Huyền Minh Vương Xà cùng Tử Kim Thôn Linh Thú.

Người ăn no, thú cũng phải ăn no!

Còn Địch Nguyên... Cái tên này bình thường để che giấu tật nói lắp thì luôn tỏ vẻ đạo mạo, mỗi câu nói một chữ, rất có phong phạm của một người dứt khoát.

Nhưng động đến cái ăn thì... như hai người khác nhau!

So với ba người kia thì chỉ có hơn chứ không kém.

Tần Ninh thấy cảnh này, chỉ cảm thấy cực kỳ mệt mỏi.

Ăn ngon đến vậy à?

Đáng để bỏ hết thể diện à?

Không thấy bốn phương tám hướng đều đang kinh ngạc đến ngây người mà nhìn bọn họ hay sao?

Ngay từ đầu, có không ít ánh mắt đổ dồn về phía này do mỹ mạo của Vân Sương Nhi, điều này khiến cho Tần Ninh rất khó chịu.

Nhưng giờ ai còn nhìn mỹ nhân nữa?

Nhìn hết cái đám ăn phàm uống tục này rồi!

Tần Ninh thậm chí còn nghi ngờ điều kiện tiên quyết để nhận đệ tử của Thánh Thú tông những năm gần đây có phải là ăn lắm hay không!

"Ngươi, qua đây!"

Nhan Như Họa một tay hất tóc, một tay chỉ vào một tên đệ tử, tự nhiên nói: "Rượu này... Cửu U đài các ngươi còn nhiều không?"

Đệ tử kia cung kính đáp: "Chắc cũng có không ít..."

"Được, vậy ngươi cầm hồ lô này của ta đi vào hầm rượu, đổ đầy rồi mang về cho ta!", Nhan Như Họa thoải mái nói.

Nghe vậy, Tần Ninh trợn trắng mắt!

Ăn tham thì thôi đi, lại còn gói đem về?

"Đủ rồi đấy! Biết xấu hổ chút đi!"

Tần Ninh đã không nhịn được nữa mà quát lên: "Các ngươi đại diện cho Thánh Thú tông đấy, giữ thể diện chút xem nào!"

"Ăn ngon đến thế à?", Tần Ninh bực tức quát.

Bốn người lúc này dừng động tác lại, rất ăn ý mà gật đầu cùng lúc.

Tần Ninh cạn lời.

"Làm sao, những năm qua các ngươi bị bỏ đói à?"

"Cơm ta nấu không ngon à?"

Giản Bác vội vàng nói: "Tổ sư thúc, người nấu ăn rất ngon ạ, nhưng là không đủ ăn, người cũng có nấu nhiều đâu..."

"Đúng vậy đó!", Tần Triết nói tiếp: "Những năm qua, chúng con đều lang bạt ở bên ngoài, coi như ở lại tông môn cũng không có ai nấu ăn cho chúng con, tất cả đều là tự động tay cả, vị thì... đến cả Tiểu Huyền Huyền còn chê..."

Huyền Minh Vương Xà giờ phút này cũng ló đầu ra, gật đầu đồng ý.

Nhan Như Họa chêm vào: "Người cũng không biết những năm qua chúng con khổ sở thế nào đâu..."

Nghe vậy, Tần Ninh đành bất đắc dĩ xua tay, ra hiệu cho bọn họ tiếp tục.

Một khắc sau, cả bốn lại ăn như hổ đói.

Nhan Như Họa cẩn thận giao hồ lô cho đệ tử kia, nói nhỏ: "Nhớ đấy, nhất định phải rót đầy".

Tần Triết cũng hô lên: "Còn nữa, ăn hết rồi thì mau đưa thêm đồ lên, Cửu U đài xa hoa thật đấy, chúng ta xin bái phục!"

Thấy cảnh này, Tần Ninh hoàn toàn im lặng...
Chương 1838: U Hồn Thiên

Lúc này, cả bốn chỉ cặm cụi mà ăn, mặc kệ ánh mắt của người khác.

Kệ xác đám người kia!

Cứ ăn cho sướng đời đã!

Cùng lúc đó, ở bên Diệp tộc.

Trưởng tộc Diệp tộc là Diệp Chính Thiên thỉnh thoảng liếc sang bên Thánh Thú tông.

Đành chịu, bốn phương Diệp tộc, Đại Tề, Yến gia và Thánh Thú tông có vị trí rõ ràng nhất rồi.

Mà người của Thánh Thú tông vốn đã ít, cho nên càng dễ thấy.

Diệp Chính Thiên mặc đồ trắng, khí thế xuất trần, vẻ ngoài khoảng bốn mươi nhưng lại mang cảm giác tang thương.

"Kia là Tần Ninh sao..."

Diệp Chính Thiên lẩm bẩm.

"Khởi bẩm trưởng tộc, đúng vậy ạ!"

Diệp Khai Nguyên ở bên cạnh chắp tay nói.

"Không thấy được chỗ nào đặc biệt... nếu như nói có gì đặc biệt... thì dáng vẻ coi như không tệ...", Diệp Chính Thiên thản nhiên nói.

Diệp Khai Nguyên lần nữa nói: "Kẻ này... nội tâm ngạo khí, Xích Vũ Thiên Phong Điêu trên vai hắn từng là thần thủ hộ của Đại Tề, so với Yến gia và Cửu U đài thì yếu hơn nhiều, nếu không có con chim này thủ hộ thì cũng khó mà tọa trấn được Tề Châu".

"Một con này có thể tương đương với hai vị Thánh Vương!"

"Nhưng mà, lúc Tần Ninh đi qua Tề Đô, lão phu đã nghe ngóng được rằng thất hoàng tử Tề Nhạc của Thánh Chủ Tề Hạo bị hắn phế võ công, nhưng Tề Hạo lại không chút ghi hận Tần Ninh, mà thánh quốc Đại Tề còn coi Tần Ninh như thượng khách!"

"Trước đó xung đột với Yến gia là bởi vì đồ đệ Dương Thanh Vân của hắn".

"Mà thánh quốc Đại Tề do Tề Phi Vân dẫn đường, không quản ngày đêm, một mạch chạy đến Yến Châu, thậm chí còn vì Tần Ninh mà sẵn sàng khai chiến với Yến gia!"

Nghe vậy, Diệp Chính Thiên khẽ cau mày.

"Diệp Bằng và Diệp Thiên Hữu chết là đúng lắm", Diệp Chính Thiên lẩm bẩm: "Có những người có thể đắc tội, nhưng có một vài người thì không!"

"Xem ra sau lưng Tần Ninh có cao nhân nào chèo chống!"

Nghe vậy, Diệp Khai Nguyên cũng rất tán thành mà gật đầu.

Lần này, mấy vị gia chủ Diệp gia đều xuất hiện.

Năm vị Thánh Vương gồm Diệp Khai Nguyên, Diệp Dương Phong, Diệp Quân, Diệp Tranh, Diệp Luân có mặt.

Diệp Dương Phong lúc này lên tiếng: "Diệp Bằng và Diệp Thiên Hữu mất mạng, nhưng dù sao cũng là gia chủ phân gia của tộc ta, lần này chúng ta làm vậy cũng đã làm một vài người trong tộc thấy chạnh lòng".

"Không vội!"

Nghe đến đây, mấy vị gia chủ cũng không nói nhiều nữa.

Mà một bên khác, Yến gia.

Yến Thần ngồi ở giữa, sắc mặt bình tĩnh.

Hai bên hắn ta là ba vị trưởng lão Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh cùng rất nhiều cao nhân Thiên Thánh khác của Yến gia.

"Đệ tử của Thánh Thú tông này... đúng là không ra làm sao...", Yến Thông Minh chế nhạo.

Yến Thần lại lên tiếng: "Khinh thường bọn họ? Cái chết của hai vị trưởng lão còn đang sờ sờ trước mặt đó, vẫn chưa thấy đủ à?"

Lời này vừa ra, mấy người đều tối mặt lại.

Yến Thần nói tiếp: "Hơn một năm trước, Địch Nguyên kia mới chỉ là Thiên Thánh thập phẩm thôi, giờ đã là Thánh Vương rồi".

"Mà ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa cũng được thăng cấp rất nhiều".

"Ta nghe nói Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương đã quay về Thanh Châu, tiếp tục thống nhất Thanh Châu và đều đạt cảnh giới Thiên Thánh rồi".

"Mới có một năm mà đã lớn mạnh nhanh đến vậy, các ngươi thấy bao giờ chưa?"

"Nếu như nói một người thì có thể coi như là thiên tài tuyệt thế, nhưng cả mấy người cùng một lúc như vậy? Hợp lý không?"

Nghe vậy, sắc mặt mấy vị trưởng lão đều đen lại.

Xem ra Tần Ninh này thật sự có điểm hơn người!

Yến Thần lẩm bẩm: "Chỉ có Cửu U đài là khôn khéo, thấy Thánh Thú tông đột nhiên trở mình, lập tức tôn làm thượng khách... U Hồn Thiên này thông minh thật..."

Thật ra Yến Thần cũng không muốn đối địch với Tần Ninh.

Nhưng hắn ta nào biết Tần Ninh có bản lĩnh lớn thế chứ?

Yến gia coi như xui xẻo!

Mà Diệp tộc thì biết rõ là không thể đụng mà vẫn chọc vào, tự mình hại mình, tổn thất bốn vị gia chủ, coi như lỗ nặng.

Mà Cửu U đài thấy vết xe đổ của Yến gia với Diệp tộc thì lập tức thay đổi thái độ.

Đây chính là người thông minh!

Yến Thần cũng muốn làm người thông minh như vậy.

Nhưng hắn ta đã muộn!

Yến gia mất hai vị trưởng lão, không thể nào giữ được mối quan hệ hòa hảo với Tần Ninh nữa.

Mà bây giờ chỉ có thể nước sông không phạm nước giếng thôi.

Nhưng nếu có cơ hội...

Ánh mắt Yến Thần lóe lên sự lạnh lẽo rồi biến mất.

Thể diện của Thánh Vương đâu có dễ chà đạp đến thế!

Bên thánh quốc Đại Tề.

Thánh Chủ Tề Hạo nhìn hai con trai, nói: "Lần đại hôn này của U Phần, các ngươi hãy cẩn thận, đừng ra mặt nhiều!"

"Phụ hoàng, có vấn đề gì ạ?", Tề Hành nghiêm túc hỏi.

"Ta không nói rõ được..."

Tề Hạo cau mày nói: "Nhưng dự cảm không tốt lắm, dù sao... ta vẫn chưa phát hiện ra chỗ an toàn mỗi khi Tần tiên sinh xuất hiện, cứ cẩn thận vẫn hơn".

"Vào giờ khắc mấu chốt, nếu ta không quan tâm được đến các ngươi thì sẽ để cho Diệp Quân Uy đưa các ngươi đi".

Nghe vậy, cả hai đều lộ vẻ mặt kỳ quái.

Cái gì mà Tần tiên sinh ở đâu, nơi đó liền nguy hiểm chứ!

Vậy cha còn thân cận với Tần tiên sinh làm gì?

Tề Hạo cũng không biết vì sao mà từ khi đến Cửu U đài thì nội tâm liền không được yên ổn.

Mà nhất là khi nghe được câu nói đó của Tần Ninh.

Nếu tân nương tử là người quen của Tần Ninh, Tần Ninh chắc chắn sẽ lật trời ấy chứ?

Hiện tại cũng chỉ có thể hy vọng tân nương tử mà Cửu U đài che giấu chặt chẽ bấy lâu không phải là người quen của Tần Ninh mà thôi!

Lúc trước, Tần Ninh vì hai tỷ đệ Tề Tư Tư và Tề Bác mà một mình xông vào Tề Đô.

Hiện tại, nếu là người quen cũ... mà tám phần là phụ nữ nữa, sắp gả cho người ta, vậy thì chẳng phải hắn sẽ phá tan Cửu U đài hay sao?

Cuối cùng, trong lúc mỗi phương đang có suy nghĩ của riêng mình thì nơi lối vào của quảng trường đã xuất hiện một đội người.

Người đàn ông đi đầu mặc áo bào đen, đội mũ đen, đi giày đen, thân ảnh mạnh mẽ đi vào quảng trường.

Chủ của Cửu U đài - U Hồn Thiên!

Tần Ninh nhìn kỹ người này như muốn xuyên thấu cả con người ông ta, nhưng lại phát hiện đây chỉ là một Thánh Vương bình thường, không có điểm nào của Ma tộc!

Tần Ninh không thể không cảm thán.

Ma tộc ngụy trang quá sâu.

Hắn là người đã trải qua bao nhiêu số kiếp, nhưng... vẫn không thể phân biệt được ngụy trang của Ma tộc như cũ.

Hơn nữa, chỉ có thể dựa vào Phong Thần Châu mà đánh giá những người có cảnh giới thấp hơn mình!

Không thể không nói, Ma tộc thật sự rất kỳ lạ.

Chủng tộc không sinh ra từ Thương Mang Vân Giới đúng là có thủ đoạn vượt qua nhận thức của Tần Ninh!

Lúc này, U Hồn Thiên đi vào quảng tường.

Hai bên ông ta là tứ đại hộ pháp.

Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương!

Bốn vị Thánh Vương.

Phía sau là một đội người từng bước đi theo.

U Hồn Thiên đi lên ghế chủ trì, chậm rãi ngồi xuống.

"Hoan nghênh các vị tới tham gia hôn lễ của khuyển tử!"

U Hồn Thiên lên tiếng, giọng nói không lớn không nhỏ, nhưng vạn người trong quảng trường lại có thể nghe rất rõ ràng.
Chương 1839: Kế hoạch chính là không có kế hoạch

U Hồn Thiên nói tiếp: "Lần này làm phiền các vị từ ngàn dặm xa xôi tới Cửu U đài tham gia hôn lễ của con trai ta, nếu có chỗ nào không chu đáo, mong các vị lượng thứ cho!"

Lúc này, Diệp Chính Thiên của Diệp tộc cười nói: "Cửu U đài chu đáo như vậy rồi, chúng ta mà phật ý nữa thì đúng là quá tham lam!"

"Đúng vậy, đúng vậy..."

Bốn phía có không ít người phụ họa.

"Diệp trưởng tộc nói vậy lại khiến ta nhớ đến hôn lễ của Diệp trưởng tộc năm xưa, hôn lễ ấy mới gọi là khí phách. Cũng là Diệp tộc có nội tình thâm hậu, Cửu U đài ta không thể sánh bằng!", U Hồn Thiên khách khí đáp lại.

Yến Thần cũng cười nói: "Ta lại nhớ hôn lễ rầm rộ của Diệp trưởng tộc năm ấy cũng không thua kém gì hôm nay đâu mà!"

Cuộc trò chuyện của ba người giờ phút này làm không ai dám xen vào.

Đó là cuộc trò chuyện của Thánh Vương, những người khác đâu có tư cách xen ngang?

U Hồn Thiên cười nói: "Nói đến đây lại làm ta nhớ đến hôn lễ của Thánh Chủ Tề Hạo, thánh quốc Đại Tề có quốc lực hùng hậu, những năm gần đây nhờ có Thánh Chủ quản lý tốt mà Đại Tề cũng được nâng cao một bước!"

"U huynh quá khen!"

Lúc này, ánh mắt của U Hồn Thiên đặt lên người Tần Ninh, khách sáo nói: "Đã nghe danh Tần tông chủ thiên tư hơn người, là một vị thiên kiêu, hôm nay gặp mặt, quả là như lời đồn".

Lời này nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây lại đổ dồn vào đài cao nơi có Tần Ninh.

Bốn tên ăn lắm đang ăn như vũ bão, bỗng cảm nhận được như có ai đó đang nhìn, bèn dừng lại.

Gì đây?

Sao mọi người lại nhìn chúng ta vậy?

Muốn làm gì hả?

Bốn người Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa đều ngơ ngác không thôi.

Mà mọi người còn sửng sốt hơn cả bốn người này.

Đám đệ tử này của Thánh Thú tông... "phong cách" thật?

Cũng may Tần Ninh mặt khá dày, mỉm cười đáp: "Được U tiền bối coi trọng là phúc của vãn bối!"

Nghe vậy, U Hồn Thiên lại cười khà khà nói: "Không biết Tần tông chủ đã có hôn ước hay chưa?"

"Chưa từng có!"

Tần Ninh cười đáp: "Nhưng ta đã có giai nhân làm bạn!"

Tần Ninh nói xong, nắm chặt tay Vân Sương Nhi ở bên cạnh.

"Nếu vậy thì cũng xin chúc mừng!", U Hồn Thiên cười nói: "Xem ra không lâu nữa sẽ được uống rượu mừng của Tần tông chủ rồi, lúc ấy xin đừng quên U mỗ nhé!"

"Sợ là phải làm cho U tiền bối thất vọng thôi!"

"Ồ?"

Tần Ninh khổ sở nói: "Bản thân ta tính đào hoa, không chỉ thích một người con gái. Ta vẫn còn một giai nhân khác làm bạn, nhưng đang tạm bị chia cắt, vẫn chưa tìm được, cho nên e là chưa thể tổ chức hôn lễ!"

Nghe vậy, U Hồn Thiên sững sờ.

"Nếu vậy, Tần tông chủ mà có cần hỗ trợ thì Cửu U đài chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực!"

"Được!"

Tần Ninh chắp tay, mỉm cười ngồi xuống.

Giờ phút này, U Hồn Thiên nhìn xung quanh, cười nói: "Xin cảm ơn các vị đã tới tham gia hôn lễ hôm nay".

"Yến hội kéo dài ba ngày, các vị có thể đi thăm thú xung quanh Cửu U đài chúng ta!"

"Tiếp theo, ta cũng không lắm lời nữa, cho mời tân lang tân nương lên đài!"

Lúc này, ở lối vào quảng trường.

Một đội người lại xuất hiện lần nữa.

Mà hai người dẫn đầu mặc trang phục màu đỏ.

Bên trái chính là U Phần.

U Phần hôm nay mặc trang phục tân lang, có chút hỉ khí, dáng người thon dài lộ ra vẻ tuấn tú, nhất thời làm cho không ít nữ đệ tử của Cửu U đài và các thế lực khác phải xốn xang.

Bên phải là một cô gái mặc váy đỏ.

Cô gái có dáng người thon thả, váy đỏ to lớn nhưng cũng không che được đường cong hoàn mỹ.

Dáng vóc mảnh khảnh, váy đỏ bên trong, bên ngoài là áo khoác lụa đỏ dài trải ra đằng sau.

Đầu đội mũ ngọc, khảm nạm toàn là châu báu và trâm vàng.

Trước gò má nàng có một lớp mạng che mặt.

Nhưng dù là thế thì dung nhan mê người phía sau lớp mạng cũng khiến cho toàn bộ quảng trường hỗn loạn rơi vào yên tĩnh.

Gương mặt tinh xảo được trang điểm nhẹ, môi đỏ răng trắng, ánh mắt sáng tỏ, ngũ quan kết hợp tạo thành một dung nhan tuyệt thế, kèm theo vẻ lạnh lùng tự nhiên.

Quốc sắc thiên hương!

Vẻ đẹp kinh người.

Không thuộc về thế giới này.

Lúc này, có người ngơ ngác cầm chén rượu trong tay rồi đánh rơi.

Có người chảy nước miếng ròng ròng.

Có người nhìn muốn lòi con mắt.

Có người thì cứng đờ tại chỗ, suy nghĩ đã bay ra khỏi đầu...

Chỉ có bốn người là đang miệt mài ăn uống, không chút di chuyển.

Cảm nhận được không khí yên lặng như tờ.

Bốn vị thần thực cùng bốn con thánh thú, à không, năm con.

Chín cái đầu của Cửu Anh lúc này cũng đang nghoe nguẩy trong ống tay áo của Tần Ninh...

Lúc này, tất cả đều dừng lại.

Nhan Như Họa một tay cầm đùi dê, một tay cầm ly rượu, ngồi thoải mái, nhìn ra lối vào ở quảng trường.

Vừa mới nhìn, cô ta lập tức ngẩn người, đánh rơi cả chén rượu lẫn đùi dê.

"Người này... người này..."

Nhan Như Họa kích động đến lắp bắp.

Vân Sương Nhi thì lẩm bẩm: "Đẹp quá..."

"Không phải, không phải..."

Nhan Như Họa nói tiếp: "Đẹp không phải là vấn đề chính, đây... chẳng phải... chẳng phải là giai nhân mà tổ sư thúc tìm hay sao?"

Lời này vừa nói ra, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết cũng lần lượt nhìn lại.

Tấn Triết thì thầm nói: "Giống thật... Hình như vậy đấy"

Giản Bác thì nâng má, trầm tư nói: "Nhìn quen lắm, nhưng cũng không giống hẳn..."

Địch Nguyên thì nhìn sang cô gái kia rồi quay lại, gắp thịt vào miệng Sư Ngao Thú, sau đó mới nấc một cái và nói: "Đúng!"

Lời này vừa nói ra, bốn người lập tức cứng đờ.

Không đúng!

Sao giai nhân mà tổ sư thúc cực khổ tìm kiếm lại trở thành tân nương tử của U Phần?

Bốn người chớp mắt nhìn Tần Ninh.

Chỉ thấy ánh mắt Tần Ninh lúc này sáng rực.

"Không hổ là người ta thích...", Tần Ninh mỉm cười, nâng rượu uống cạn rồi nói tiếp: "Thật xinh đẹp..."

Trong phút chốc, cả bốn bùng nổ.

Người của tổ sư thúc lại sắp phải lấy U Phần?

Không thể nào!

Giản Bác lập tức thấp giọng nói: "Có phải tổ sư thúc đã sớm biết không ạ? Hôm nay người tới để cướp dâu sao?"

"Đúng ạ, đúng ạ..."

Tần Ninh nhìn không hề có vẻ kinh ngạc.

Cũng không phải là không kinh ngạc.

Không phải kinh ngạc khi thấy người mình yêu lấy người khác, mà là kinh ngạc vì hôm nay Diệp Viên Viên quá đỗi xinh đẹp.

Nếu hắn không biết thì sao có thể mang dáng vẻ này chứ?

Tần Ninh mỉm cười: "Mới biết tối qua".

Nghe vậy, cả bốn đều ngạc nhiên.

Tần Ninh biết rồi?

Vậy sao còn bình tĩnh như vậy?

"Tổ sư thúc, cướp dâu, người nói đi ạ, kế hoạch là gì? Chúng con phối hợp với người!"

Giản Bác vội vàng nói.

Địch Nguyên ở một bên nhẹ gật đầu, nói: "Đúng!"

"Kế hoạch sao?"

Tần Trần khẽ cười nói: "Kế hoạch chính là không có kế hoạch!"

"Các ngươi cứ ăn đi, chuyện tiếp theo cứ để ta lo", Tần Ninh mỉm cười: "Nhưng mà, Viên Viên... xinh đẹp thật!"

Nghe vậy, cả bốn đều câm nín.

Đến lúc nào rồi mà còn có tâm trạng khen giai nhân của mình xinh đẹp chứ?
Chương 1840: Thêm chút phần thưởng

Mà lúc này, nhân vật còn lo lắng hơn cả bốn người kia chính là Thánh Chủ Tề Hạo!

Từ lúc tân lang tân nương xuất hiện cho đến giờ, Thánh Chủ Tề Hạo chỉ liếc một cái rồi nhìn chằm chằm vào chỗ Tần Ninh.

Ông ta thấy vấn đề rồi!

Mấy người bên cạnh Tần Ninh lúc này đang rất lo lắng.

Trái tim của Tề Hạo cũng theo đó mà dồn dập không yên.

Đúng rồi!

Chắc chắn rồi!

Vị tân nương trước mặt ông ta đây, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là người phụ nữ Tần Ninh cần tìm.

Sao có thể trùng hợp như vậy?

Tại sao lại trùng hợp như thế?

Tại sao Cửu U đài... lại tìm được người này vậy, sao U Phần lại muốn cưới nàng chứ?

Lần này coi như xong đời!

Lúc này, nội tâm Tề Hạo cực kỳ bất ổn.

Sớm biết như vậy thì ông ta đã báo cho cha biết ngay rồi, nhưng bây giờ lại không kịp nữa!

Lần này phải làm sao mới được đây?

Lần này ông ta chỉ dẫn theo ngàn quân tinh nhuệ của Tề Quân Vệ, nếu náo loạn Cửu U đài thì ngàn người này có thể chống lại được vô số cường giả của Cửu U đài hay sao?

Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương, U Vân Tiêu, U Phàm Sinh, U Hồn Thiên.

Bảy vị Thánh Vương!

Hơn nữa, đây mới chỉ là Thánh Vương mà Cửu U đài thể hiện ra ngoài.

Phải chăng còn những cường giả từ thế hệ trước nữa?

Ai biết được!

Lúc này Tề Hạo đã bắt đầu tính toán.

Nếu để cho Tề Quân Vệ tử thủ thì ông ta có đủ khả năng đưa Tần Ninh ra ngoài không?

Giờ phút này, đôi tân lang tân nương xuất hiện ở bên ngoài lối vào quảng trường, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người.

Trưởng tộc Yến Thần cười ha hả: "Khó trách Cửu U đài một mực che giấu, không cho chúng ta biết rốt cuộc tân nương là ai, hóa ra là quốc sắc thiên hương thế này".

"U huynh là sợ chúng ta cướp dâu hả? Haha..."

Diệp Chính Thiên cũng cười nói: "Xem ra U huynh rất yêu quý con trai mình đấy, giai nhân thế này đúng là mối lương duyên trời định!"

U Hồn Thiên mỉm cười: "Đây chính là con dâu của ta, Diệp Viên Viên, mấy năm trước gia nhập Cửu U đài chúng ta, tình đầu ý hợp với Phần Nhi nhà ta".

"Cũng là phúc của Phần Nhi!"

Giờ phút này, tân lang tân nương cất bước vào quảng trường, đi tới đâu tiếng xuýt xoa vang lên tới đó.

U Phần lúc này cũng tràn đầy vẻ tự hào.

Có một nương tử như vậy thì còn mong gì hơn nữa!

Hai người lần lượt đi lên đài cao chỗ U Hồn Thiên đang ngồi, rồi chia ra đứng ở hai bên.

Giờ phút này, U Hồn Thiên mỉm cười hài lòng.

Mấy người Tần Ninh nhìn lên đài cao, im lặng không nói.

Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa đều biết, chuẩn bị xảy ra chuyện lớn rồi!

Mà giờ khắc này, U Hồn Thiên đứng dậy, cười nói: "Hôm nay là hôn lễ của con trai ta, các vị đến Cửu U đài cũng là nể mặt U Hồn Thiên ta, xin cảm ơn các vị!"

"Hôn lễ lần này dĩ nhiên nên thêm chút phần thưởng".

U Hồn Thiên nói xong thì vung tay lên, trước mặt ông ta xuất hiện từng món thánh khí, thánh đan cùng thánh quyết rực rỡ muôn màu đang phiêu đãng.

U Hồn Thiên cười nói: "Hôm nay hiếm có dịp thiên kiêu các phương tụ họp, nên ta thành lập một trận so tài để các vị thiên kiêu tham chiến, mỗi người tham chiến đều có thể chọn ra một món thánh khí, thánh đan, thánh quyết!"

"Coi như là rút thăm may mắn, mong mọi người tham gia nhiệt liệt".

"Mà người đứng đầu các thiên kiêu..."

U Hồn Thiên nói, vung tay lên.

Một món thánh khí xuất hiện trước mặt U Hồn Thiên, lơ lửng giữa không trung.

"Sẽ nhận được thánh khí lục phẩm của Cửu U đài chúng ta - Thực Hồn Thánh Kiếm!"

Trường kiếm vừa xuất hiện, sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.

"Thực Hồn Thánh Kiếm là thánh khí lục phẩm, do Thánh Vương sử dụng!"

"Cửu U đài lại đưa ra cả thánh kiếm lục phẩm cơ đấy, xem ra Cửu U đài lần này thật sự coi trọng hôn lễ của thiếu chủ U Phần!"

"Thánh bảo lục phẩm, lần này... chơi lớn thật, khí phách như vậy... không hổ là bá chủ U Châu!"

Lúc này, tứ phương đều nghị luận ầm ĩ.

Người đứng hạng nhất sẽ có được một món thánh bảo lục phẩm, dù là ai cũng sẽ thấy động lòng.

Trong lúc nhất thời, các thiên kiêu như Yến Bác của Yến gia, Diệp Tử Hàm của Diệp tộc, Tề Hoàn, Tề Hành của Đại Tề đều sáng mắt lên.

Cho dù không đoạt được hạng một thì vẫn có thể được nhận thánh đan, thánh khí, thánh quyết, không lỗ.

U Hồn Thiên vừa nói xong, giờ phút này lập tức có bốn người từ bên phía Cửu U đài đi ra.

Giờ phút này, một đài ngọc bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời.

Mà trên đài ngọc có rất nhiều thánh văn hội tụ thành trận.

"Đệ tử Cửu U đài chúng ta làm nóng không khí trước nhỉ!"

U Hồn Thiên cười nói: "U Tuấn, ngươi đi lên tiếp nhận khiêu chiến đi!"

"Vâng!"

Một thanh niên mặc trường sam màu đen lập tức bước ra.

Người này bay lên không, hạ xuống đài ngọc, trận pháp xung quanh lập tức dao động.

U Hồn Thiên cười nói: "Nếu là so tài thì cũng không tránh khỏi bị thương, hy vọng mọi người lượng sức mình, chớ để chuyện ngoài ý muốn xảy ra!"

"Nếu bị thương, Cửu U đài chúng ta cũng sẽ cung cấp đan dược để cứu chữa".

Nói xong, U Hồn Thiên ngồi xuống.

Diệp Viên Viên và U Phần ở hai bên cũng lần lượt ngồi xuống.

Từ đầu chí cuối, Diệp Viên Viên không có bất cứ hành động nào bất thường.

Chỉ di chuyển ánh mắt xung quanh đoàn người, cuối cùng thì nhìn thấy Tần Ninh trên một đài cao, liền nhẹ nhàng thở ra.

Mà lúc này, U Phần cũng cảm thấy tò mò.

Diệp Viên Viên hôm nay lại bình thường một cách bất thường, vô cùng phối hợp.

Mãi cho đến khi hắn ta phát hiện ánh mắt của Diệp Viên Viên như có như không lưu chuyển trong đám người.

Đến cuối cùng, Diệp Viên Viên nhìn về phía Tần Ninh không chút né tránh.

Thấy vậy, U Phần lập tức căng thẳng.

Ánh mắt lộ ra một tia lạnh lẽo.

Diệp Viên Viên biết Tần Ninh?

Không thể nào!

Diệp Viên Viên chỉ ở nguyên trong Cửu U đài, Tần Ninh cũng chỉ mới nổi dạo gần đây.

Diệp Viên Viên làm gì có cơ hội gặp được Tần Ninh chứ.

Nhưng ánh mắt của Diệp Viên Viên khi nhìn Tần Ninh làm U Phần cực kỳ khó chịu,

Sau đó, hắn ta nhìn Tần Ninh với ánh mắt dò xét.

Dù sao thì hôm nay kẻ này cũng phải chết.

Mọi chuyện đã được lên kế hoạch ổn thỏa!

U Phần mới thoáng yên lòng, bình tĩnh xem so tài.

U Tuấn lúc này đi lên đài so tài, nhìn tứ phương, mỉm cười nói: "Tại hạ là U Tuấn đến từ Cửu U đài, Thiên Thánh ngũ phẩm, là đệ tử nòng cốt hạng 5 trong danh sách, không biết có vị nào tới đây khiêu chiến chăng?"

Tuổi còn trẻ, Thiên Thánh ngũ phẩm.

Thực lực này đủ để trở thành cấp bậc thủ lĩnh của các đại thế lực trong U Châu.

Lúc này, một thân ảnh lập tức bước ra, cười nói: "Yến Vũ Phi của Yến gia xin tới khiêu chiến!"

Đối mặt với thánh khí, thánh đan, thánh quyết, không một ai có thể an tâm.

Hơn nữa, được giao thủ với thiên kiêu các phương cũng đều là cơ hội mọi người mong muốn có được

Giờ phút này, Yến Vũ Phi và U Tuấn nhìn nhau, chắp tay.

Sau đó, thánh lực mạnh mẽ tràn ngập, càn quét khắp nơi.

Hai người lập tức giao thủ.

Lúc này, thế lực các bên cũng đang quan sát trận chiến.

Nhưng tất cả đều hiểu.

Cuộc so tài này tuy giải thưởng phong phú, nhưng điều kiện cũng cực kỳ hà khắc.

U Hồn Thiên cho U Tuấn trực tiếp ra sân là muốn nói cho mọi người biết, muốn khiêu chiến thì ít nhất cũng phải là thiên kiêu Thiên Thánh ngũ phẩm trở lên.

Kẻ nào còn không biết xấu hổ thì sẽ phải tự nếm quả đắng.

Rõ ràng đây là trận tranh đấu của thiên kiêu tứ đại thế lực, một trận so tài lộ rõ ra thực lực của thiên kiêu các bên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom