• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 1846-1850

Chương 1846: Đối chiến với U Phần

Rầm...

Từng âm thanh nổ tung kịch liệt lần lượt vang lên.

Vào giờ phút này, bất kỳ ai đều cảm giác được trời đất đang quay cuồng, từng vết nứt xuất hiện chằng chịt khắp cả đài ngọc.

Theo từng bước chân của con voi khổng lồ, cơ thể U Phần càng lúc càng cứng lại, sức mạnh dường như có hơi tán loạn.

Áo giáp trên người hắn ta giờ đã xuất hiện một vết nứt, trông thật thê thảm!

Tần Ninh bình tĩnh nhìn về phía U Phần.

"Khá đấy, có thể chịu đến mức này!"

Tần Ninh quát lên: "Thế nhưng lần này ngươi có thể được nữa không?"

Vừa dứt lời, khí tức trong cơ thể Tần Ninh lập tức bùng nổ.

Con voi khổng lồ kia bỗng bước hai chân ra.

Lúc nãy mới chỉ là một chân.

Còn hiện tại là hai chân.

Sắc mặt U Phần tái nhợt.

Bàn chân đó mà giẫm lên người, áo giáp của hắn ta sẽ không chống đỡ được, thậm chí đến cả bản thân hắn ta... cũng sẽ đi đời nhà ma!

Cảnh này đã rơi vào mắt của bốn người Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân và Liễu Dương.

Cả bốn người nhanh chóng dời tầm mắt, rồi lập tức xông ra.

Chính lúc đó, một tiếng kêu rõ to bỗng vang lên.

Vào thời khắc ấy, Xích Vũ Thiên Phong Điêu dang rộng đôi cánh, từng cái linh vũ ùn ùn rơi xuống, đâm xuống quanh cái đài ngọc giống như tạo thành một cái lưới, ngăn cản đường đi của bốn người kia.

Tần Ninh nhìn về phía U Phần, quát to: "Một chiêu này đủ để lấy mạng ngươi rồi!"

Tiếng quát vừa vang lên, hai chân của con voi khổng lồ kia nặng nề giáng xuống.

Rầm...

Rầm rầm rầm...

Từng tiếng nổ ầm ầm dữ dội truyền đến, đài ngọc không thể nào chịu được nữa mà sụp đổ.

Từng mảnh ngọc thạch vỡ nát rơi xuống quảng trường.

Bàn ghế, đèn lồng đỏ rực đều đã bị mảnh ngọc cắt nát.

Lúc này, U Hồn Thiên đứng thẳng dậy, nhìn lên bầu trời.

Trên khoảng không trung ấy, sắt mặt U Phần trắng bệch, khóe miệng còn vương máu tươi.

Cách đó không xa là Tần Ninh đang vững vàng đứng đấy.

Phần lớn ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào người U Phần đang ở trên không trung kia.

U Phần hiện tại người thấm đẫm máu tươi, bốc lên một mùi tanh tưởi trông thật đáng sợ.

Hai bên gò má xuất hiện từng đường hoa văn máu dưới tóc mai, chúng nối liền với hai chân mày.

Ở mi tâm của hắn ta xuất hiện một dấu ấn màu đỏ vô cùng đặc biệt.

Là Huyết tộc!

Lúc này, tất cả lặng ngắt như tờ.

Vô số ánh mắt tập trung lên người U Phần.

Không thể nào!

Thiếu chủ của Cửu U đài là người của Huyết Ma tộc sao!

Tần Ninh sững sờ nhìn về phía U Phần, kinh ngạc thốt lên: "Ma tộc!"

Tần Ninh nhìn người về phía U Hồn Thiên, vội vã nói: "U tiền bối, ta chỉ biết U Tịch là Ma tộc thôi, không hề nghĩ đến việc U Phần cũng là... Ma tộc!"

"U tiền bối, Huyết Ma tộc thế mà lại chĩa móng vuốt vào đứa con của ngươi!”

"Chuyện này không ai có thể nhịn được!”

"Ta nhất định phải giết chết tên này để báo thù thay U tiền bối!"

Tần Ninh căm phẫn nói.

Nghe hắn hùng hồn nói vậy, sắc mặt U Hồn Thiên đỏ bừng lên.

Khốn nạn!

Thật quá khốn nạn.

Tần Ninh vừa mới thi triển võ quyết, con voi lớn kia giẫm xuống, thân thể hắn ta như vỡ nát, áo giáp trên người đã hư hỏng nặng nề.

Dưới đôi chân khổng lồ, sức mạnh không chỉ gấp đôi mà còn chồng chất lên nữa.

Dù hắn ta đã dốc hết sức để ngăn chặn, nhưng bản thể vẫn bị bại lộ.

Tuy rằng Ma tộc có thể ngụy trang thân phận của mình một cách khéo léo, thế nhưng đứng trước cánh cửa sinh tử, cho dù có ngụy trang giỏi đến đâu, thì cũng bất giác tự bại lộ chính bản thân mình.

Hắn ta đã bị Tần Ninh dồn đến bước đường cùng rồi, huyết mạch trong cơ thể đã tự chủ bùng bộc phát, tự tung ra một chiêu rất mạnh mẽ, vậy mới gian nan đỡ được đòn của Tần Ninh.

Thế nhưng, vào thời khắc này, huyết mạnh trong cơ thể như đang giãn nở, hắn ta cảm giác như cơ thể mình sắp nổ tung, thậm chí còn gãy thêm mấy cái xương.

Trong quảng trường lăn lóc vài ba cái bàn gãy nát, chắc chắn là tiệc cưới này không thể tiến hành tiếp được nữa.

Ánh mắt U Hồn Thiên lạnh như băng, ông ta nhìn về phía Tần Ninh.

Ông ta đã hiểu được phần nào rồi, hôm nay Tần Ninh đến đây là để gây sự!

Bây giờ, Tần Ninh lần thứ hai nhìn về phía U Hồn Thiên, cười nói: "U tiền bối, có vẻ như, ta đây muốn làm thiên kiêu đệ nhất của thánh vực Thiên Hồng, tình cờ lại giúp Cửu U đài các người bắt được một tên gián điệp do Ma tộc cài vào!"

"Ngươi không cần phải cảm ơn ta đâu".

"Ma tộc rất hèn hạ và vô liêm sỉ, cứ đến một tên là giết một tên! Đây là việc mà mỗi người trong chúng ta nên làm!"

Vào thời khắc này, cả bốn vị thánh vương đang nhìn Tần Ninh chằm chằm như hổ rình mồi.

Tần Ninh không đếm xỉa đến bọn họ.

Hiện tại U Hồn Thiên phải đưa ra sự lựa chọn gì đây?

Hắn rất nóng lòng muốn biết.

Vừa rồi, khi U Vân Tiêu thẳng tay giết chết U Tịch đã khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Mà bây giờ, sắc mặt U Phần rất khó coi.

Hắn ta đã bị bại lộ thân phận trước mặt biết bao nhiêu người, điều này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch vĩ đại của huyết tộc!

Phụ vương sẽ lựa chọn thế nào đây?

Cửu U đài là một đại bá chủ của thánh vực Thiên Hồng đấy.

Vì để thống trị Cửu U đài, huyết tộc đã phái ra hai vị Ma Hoàng đại nhân!

Để đến được ngày hôm nay, bọn họ đã phải trả giá biết bao tâm huyết.

Thế nhưng, vừa rồi, Tần Ninh đã vạch trần thân phận của U Tịch, giờ đây lại làm bại lộ thân phận của hắn ta.

Hiển nhiên là Tần Ninh đến đây có mục đích.

Bầu không khí yên tĩnh lạ thường.

Tần Ninh vẫn đứng vững vàng giữa không trung, nhìn U Phần.

"U tiền bối, để ta tiêu diệt tên Ma tộc cho!"

Nói xong, Tần Ninh tung ra một trảo.

U Phần muốn né tránh, nhưng xương cốt cả người đã gãy nát, hắn ta vô cùng đau đớn.

Bàn tay kia đã sắp tóm được U Phần rồi.

Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh vang lên.

Ầm...

Tiếng nứt vỡ xuất hiện.

Bàn tay đang vươn ra của Tần Ninh bị chém một nhát, máu tươi chảy đầm đìa, buộc hắn phải thu tay lại.

Xích Vũ Thiên Phong Điêu dang rộng đôi cánh, nó tức giận ngút trời, có vẻ như là cực kỳ phẫn nộ.

Cùng lúc đó, trước người U Phần xuất hiện một bóng người.

Đó là U Hồn Thiên!

Mọi người ngơ ngác đưa mắt nhìn về phía hai người họ.

U Hồn Thiên đã ra tay rồi!

Ông ta đang bảo vệ U Phần.

Bàn tay Tần Ninh máu chảy xuống tí tách, Xích Vũ Thiên Phong Điêu vô cùng lo lắng, nó cực kỳ tức giận nhìn về phía U Hồn Thiên.

Tần Ninh nhẹ nhàng lau vết máu trên tay, cười bảo: "Không sao!"

Rồi hắn nhìn về phía U Hồn Thiên, cười nói: "Có vẻ như, U tiền bối rất yêu thương con cái nhỉ, cho dù đó không phải là con trai của mình mà vẫn bảo vệ hết mình như vậy!"

"Ta xem thường ngươi rồi!"

U Hồn Thiên hừ nói.

"Vốn dĩ, ta đã nghe người đời đồn đại về tiếng tăm của ngươi, biết được ngươi có thể cảm nhận một cách chính xác những đệ tử của tộc ta có cảnh giới thấp hơn ngươi, cho nên, lần này mới ngươi tới đây, ta đã đặc biệt sai các đệ tử có cảnh giới thấp hơn ngươi rời khỏi đây".

"Không ngờ rằng vẫn bị ngươi tóm được nhược điểm".

"Tần Ninh, nói đi, làm thế nào mà ngươi biết được chúng ta... là người của Huyết Ma tộc!"

U Hồn Thiên vừa dứt lời, bàn tay vung lên, áo choàng khoác ngoài dần biến thành từng mảnh nhỏ, phiêu đãng trong không gian.

Hai bên tóc mai ông ta xuất hiện đường hoa văn đỏ thẫm, luồng huyết khí kinh khủng tỏa ra xung quanh.

Giờ đây, đất trời lặng thinh.

Ma tộc!

U Hồn Thiên là Ma tộc!

Trong nháy mắt, tất cả đều rơi vào yên lặng, yên lặng đến lạ thường!

U Hồn Thiên là người đứng đầu Cửu U đài, sao lại có thể là Ma tộc chứ!

Bây giờ, sắc mặt nhóm người Yến Thần, Diệp Chính Thiên và Tề Hạo đều đầy u ám.

"Bộ tộc ta đã lập kế hoạch tỉ mỉ hơn ba vạn năm nay, giờ lại bị ngươi phá nát!", U Hồn Thiên hững hờ nói: "Huyết Ngạo Quần ta sẽ không tha cho ngươi!"
Chương 1847: Huyết Ngạo Quần thuộc Huyết Ma tộc

Lời vừa dứt, một luồng sát khí hùng hậu được giải phóng ngay tức khắc.

Tần Ninh nhìn Huyết Ngạo Quần, giễu cợt: "Coi bộ ngươi xem mạng con người khác như cỏ rác, còn mạng con mình quý như vàng có phải không".

"Ngươi giả mạo U Vân Tiêu chẳng được gì mà trái lại còn lỗ to. Không ngờ ngươi có thể tự tay giết con trai của mình luôn đấy".

Tần Ninh mỉa mai U Vân Tiêu.

Bộ mặt của U Vân Tiêu dần dần thay đổi.

Huyết Ma tộc!

"Tần Ninh, hôm nay ngươi phải chết!"

"Đích thân Huyết Ngạo Vân ta đây sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi!"

Huyết Ngạo Vân chính là kẻ giả mạo U Vân Tiêu.

Tần Ninh nghe vậy thì bật cười: "Ta nhớ các ngươi là huynh đệ mà nhỉ? Tàn nhẫn quá đi mất, thấy con trai mình sắp chết thì lộ mặt thật ngay lập tức, trong khi cháu mình chết thì vẫn tiếp tục ẩn giấu. Ngươi tên Huyết Ngạo Vân nhỉ? Đúng là đáng thương mà!"

Vừa nghe thấy lời này, Huyết Ngạo Quần sừng sộ quát: "Thứ mồm mép, ngươi muốn châm ngòi ly gián cha con ta chứ gì? Ngươi không coi bọn ta ra gì nên mới dám làm vậy có đúng không!"

Giờ phút này, cả Huyết Ngạo Quần lẫn Huyết Ngạo Vân đều tỏa ra sát khí dày đặc.

"Còn ngươi là Huyết Cừu nhỉ?", Tần Ninh hướng mắt về phía U Phần, cười nói: "Sau hôm nay thì mọi chuyện đều đã rồi!"

Vẻ mặt Huyết Cừu đầy lạnh lùng.

Tần Ninh đúng là một tên khó ưa!

Huyết Ngạo Quần còn căm tức hơn.

Huyết tộc là một bộ tộc phân chia cấp bậc rất nghiêm ngặt.

Dưới trưởng tộc là tôn giả, dưới tôn giả là Hoàng giả, dưới Hoàng giả là Vương giả.

Là một trong các Vương giả, Huyết Ngạo Quần được giao một nhiệm vụ quan trọng, đó là thay thế người đứng đầu Cửu U Đài - U Hồn Thiên.

Vốn dĩ trong tộc đã lập ra kế hoạch rất hoàn hảo cho ngày hôm nay.

Đó là mượn lễ thành hôn của "U Phần" để triệu tập các phe thế lực.

Sau đó Cửu U Đài sẽ tuyên bố thành lập liên minh thánh vực Thiên Hồng nhằm mục đích thúc đẩy thánh vực Thiên Hồng phát triển.

Khi đó, nếu ai không phục tùng thì Cửu U Đài sẽ đàn áp bằng vũ lực và mượn cơ hội này tiêu diệt ba lực lượng hàng đầu là thánh quốc Đại Tề, Yến gia và Diệp tộc.

Và tiếp đến sẽ là gây sức ép lên thánh vực Thiên Hồng bằng vũ lực.

Cứ như thế, người đứng đầu của thánh vực Thiên Hồng trên mặt nổi chính là Cửu U Đài.

Nhưng trên thực tế chính là Huyết Ma tộc!

Thế mà hôm nay...

Kế hoạch còn chưa được tiến hành mà tất cả đều đã bị Tần Ninh phá hỏng!

Huyết Ngạo Quần từng nghe qua cái tên Tần Ninh này nhưng lúc đó không quan tâm mấy.

Tuy nhiên, để loại trừ mọi yếu tố có khả năng khiến kế hoạch thất bại, ông ta vẫn cung kính khép nép để người này đừng gây chuyện!

Giờ thì mọi thứ rối hết cả lên!

Lúc này, vẻ mặt của cả ba người gia chủ Yến Thần, trưởng tộc Diệp Chính Thiên lẫn thánh chủ Tề Hạo đều chất chứa nhiều tâm sự.

Không ngờ Thánh Vương, người cầm trịch Cửu U Đài, bị Ma tộc thay thế lúc nào chẳng ai hay!

Trên thực tế, Ma tộc chẳng có động thái gì quá lớn trong hai, ba vạn năm qua nên họ gần như quên mất sự hiện diện của Ma tộc.

Hôm nay đột nhiên tung một cú trời giáng thế này, cả ba phe thế lực đều rúng động.

Huyết Ma có thể bí mật thay thế thành viên cấp cao của Cửu U Đài chứng tỏ chúng cũng có thể làm vậy với bọn họ!

Quá khủng khiếp!

Bầu không khí chìm vào sự im lặng chết chóc.

Yến Thần lạnh lùng mỉa mai: "Ma tộc tính kế giỏi thật!"

Huyết Ngạo Quần cười khẩy, đáp lại: "Ngươi không biết tộc ta nhiều cường giả nhường nào đâu! Nếu ngươi đầu hàng, có thể ta sẽ suy xét tha cho ngươi một mạng!"

Câu nói này làm Yến Thần đanh mặt lại.

Tần Ninh giễu cợt: "Chắc là các ngươi được nhiều nhân vật tai to mặt lớn chống lưng lắm đây, nhưng ta đoán... các ngươi bị hạn chế số lượng tiến vào Hạ Tam Thiên đúng không? Thương Mang Vân Giới không phải nói vào là vào được, phải trải qua cửa ải cửu tử nhất sinh. Ta nói đúng chứ?"

Huyết Ngạo Quần vừa nghe thấy lời hắn thì nét mặt trở nên rét lạnh.

Tần Ninh nói rất đúng!

Những người thuộc tầng lớp thấp nhất lúc xâm nhập đại lục Vạn Thiên đã gian nan lắm rồi.

Vào Hạ Tam Thiên lại càng khó khăn hơn!

Nếu không vì thế thì họ còn cất công lên kế hoạch làm gì nữa? Mạnh tay tiêu diệt Hạ Tam Thiên luôn cho rồi!

"Nếu ta là ngươi, ta sẽ giết chết toàn bộ Nhân tộc với thực lực tuyệt đối này, thế là xong, đâu cần phải tốn công tốn sức bày kế này bày kế nọ?"

Giọng điệu Tần Ninh hơi lạnh: "Chỉ tiếc là gặp phải ta, ngươi xui tận mạng!"

Câu vừa dứt, nét mặt Huyết Ngạo Quần trở nên tàn khốc.

Giữa lúc đó, Diệp Chính Thiên ở phía Diệp tộc mau chóng dẫn người rời khỏi nơi này.

Hiện giờ Huyết Ngạo Quần dám để lộ thân phận thật cũng như thực lực của mình, điều đó chứng minh người này... hoàn toàn có đủ năng lực giữ chân họ tại đây.

Diệp tộc chẳng phái bao nhiêu Thánh Vương đến đây cả.

"Diệp Chính Thiên, ngươi chạy cái gì? Chạy thoát nổi không?"

Một tia nhạo báng hiện lên trong đôi mắt đỏ ngầu của Huyết Ngạo Quần.

Vù vù vù...

Lúc này, hàng loạt cột sáng đỏ như máu phóng lên cao trên khắp thánh sơn Cửu U.

Những cột sáng đó ấy phi thẳng đến độ cao nghìn trượng, dù đứng cách đây trăm dặm vẫn nhìn thấy rất rõ.

Chín mươi chín cột sáng máu cả thảy dựng đứng giữa bầu trời và nối với nhau thành từng màn chắn.

Không chỉ thế.

Đám cột sáng còn chụm đầu lại giữa không trung khiến cho cả vùng đất nhuốm màu máu mờ mờ dưới ánh sáng mặt trời.

"Trận pháp này do chính tay hai vị cường giả thực lực Thánh Hoàng của Huyết tộc ta lập ra, Thánh Vương chắc chắn trốn không thoát. Chuyện hôm nay đã bại lộ thì chơi lớn một trận luôn!"

Huyết Ngạo Quần hừ lạnh rồi nói

"Chơi lớn một trận?"

Tần Ninh nhìn xung quanh, bật cười.

"Thánh chủ Tề Hạo của thánh quốc Đại Tề".

"Yến Thần, Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh của Yến gia".

"Diệp Chính Thiên, Diệp Khai Nguyên, Diệp Dương Phong, Diệp Quân, Diệp Tranh, Diệp Luân của Diệp tộc!"

"Để ta đếm xem...một...bốn...sáu...mười một Thánh Vương!"

"Cộng thêm Địch Nguyên Thánh Vương và Tiểu Phong Phong của ta chính là mười ba..."

Tần Ninh lại phì cười, sau đó hắn nhìn về phía Huyết Ngạo Quần.

"Phe các ngươi có ngươi, Huyết Ngạo Vân, thêm cả U Phàm Sinh, Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân và Liễu Dương thì tổng cộng chỉ có... bảy Thánh Vương!"

"Mười ba đấu bảy, hình như... người nên chạy phải là các ngươi mới đúng chứ?"

Câu nói này làm Diệp Chính Thiên đỏ mặt.

Tần Ninh phân tích rất đúng.

Diệp tộc và Yến gia có thù oán với Tần Ninh nhưng một khi kẻ thù là Ma tộc, bọn họ vẫn sẽ đồng lòng đương đầu.

Bởi lẽ Ma tộc còn kinh khủng hơn Tần Ninh nhiều.

Dù gì Tần Ninh...chỉ trả đũa những ai chọc mình trước!

Trong khi Ma tộc thì...ngươi không chọc hắn thì hắn chọc ngươi, đã thế còn kiếm chuyện một cách tàn bạo!

Trong mắt Ma tộc.

Tất cả những kẻ không phải đồng tộc.

Tất có mưu đồ!

Phải xử tử!

Huyết Ngạo Quần cười phá lên khi nghe thấy lời này.

"Bọn ta bảy đấu mười ba mà thua ư?"

Ông ta nhếch mép.

"Thôi chết!"

Tần Ninh hét to.

Bành...

Bành...

Bành...

Trong thoáng chốc, ba tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều thấy có ba luồng huyết quang xông thẳng lên bầu trời đỏ rực như chìm trong bể máu. Có ba bóng người nổ tung, hóa thành làn sương máu dày đặc.

Giờ đây, đất trời rung lắc dữ dội, dường như không gian khắp thánh vực Thiên Hồng đều bị ảnh hưởng.

Thánh Vương chết rồi!

Là ai?

Họ đã chết!
Chương 1848: Ta cũng giết Thánh Vương được

Giờ phút này, hầu như ai có mặt trong thánh sơn Cửu U cũng mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt.

"Nhị gia chủ!"

"Tam gia chủ!"

Diệp Chính Thiên bi phẫn gầm thét.

Ông ta nhìn hai người đứng cạnh vừa bị giết với vẻ không tưởng tượng nổi, sau đó đưa mắt về hai người khác đang rời đi với tốc độ rất nhanh.

"Diệp Tranh!"

"Diệp Luân!"

Diệp Chính Thiên hét thất thanh: "Các ngươi đang làm cái quái gì thế?"

Ở phía bên kia, trưởng tộc Yến Thần thì nhìn đại trưởng lão Yến Bắc Phong bằng vẻ mặt thảng thốt: "Đại trưởng lão, ngươi..."

Lúc nãy đại trưởng lão bỗng nhiên ra tay giết chết tam trưởng lão.

Thánh Vương mà lại đánh lén Thánh Vương.

Chưa kể mỗi người đều là những Thánh Vương sẽ không bao giờ đánh lén...

Giờ phút này, Yến Bắc Phong cười cười: "Yến Thần, ngươi nhìn lại xem lão phu là ai?"

Trong lúc nói chuyện, thân thể hắn ta từ từ lột xác.

Huyết Ma!

Nét mặt Yến Thần đầy bàng hoàng.

Đây không phải đại trưởng lão!

Ngoại hình của Diệp Tranh và Diệp Luân cũng thay đổi.

Huyết Ngạo Quần nhếch mép: "Tần Ninh, bây giờ chỉ còn..."

"Bảy người có cấp bậc Thánh Vương là Tề Hạo, Yến Thần, Yến Nam Vân, Diệp Chính Thiên, Diệp Khai Nguyên, Địch Nguyên và Xích Vũ Thiên Phong Điêu của ngươi thôi!"

"Còn ta..."

"Có đến mười người!"

Trong nháy mắt, trong số mười ba người có ba kẻ phản bội và ba người đã chết, cuối cùng còn lại bảy người.

Trong khi phe của Huyết Ngạo Quần lại từ bảy người thành mười người.

Mười Thánh Vương quyết chiến với bảy Thánh Vương, kết quả ra sao không cần nói cũng biết.

Giờ phút này, khuôn mặt của Tề Hạo, Yến Thần, Diệp Chính Thiên đều sa sầm đi.

Ba vị Thánh Vương của thánh quốc Đại Tề Tề Phi Vân, Tề Chi Vũ và Tề Thiên Minh vẫn chưa xuất hiện.

Trong Diệp tộc cũng còn ba Thánh Vương.

Yến Thiên Bảo và Yến Ngọc Sơ của Yến gia cũng không có ở đây.

Mọi chuyện diễn ra quá chóng vánh.

Cho dù tám Thánh Vương hay tin và cấp tốc chạy tới Cửu U Đài thì hoa hiên vàng đã lạnh ngắt khi họ đến nơi rồi.

Hiện tại, bên cạnh Huyết Ngạo Quần là chín vị Thánh Vương với khí thế bàng bạc làm chấn động cả đất trời.

Bảy Thánh Vương của bốn thế lực đều cẩn thận đề phòng.

Xích Vũ Thiên Phong Điêu chỉ ngần ngại đứng cạnh Tần Ninh để bảo vệ hắn.

Thánh chủ Tề Hạo thì dẫn Tề Quân Vệ đứng sát Tần Ninh.

Dù có chuyện gì xảy ra, ít nhất hắn ta phải bảo vệ Tần Ninh an toàn.

Thế nhưng kì lạ là giờ đây hắn chẳng có vẻ gì là sợ hãi.

"Mười Thánh Vương sao? Huyết Ngạo Quần ngươi chuẩn bị được chừng này à?"

Tần Ninh chế giễu: "Chưa đủ để ta xỉa răng đâu!"

"Ngươi nói trận pháp này được thiết lập bởi hai Thánh Hoàng của Huyết tộc? Không những thế đây cũng là hai Thánh Hoàng đã giúp ngươi khống chế và cướp quyền kiểm soát Cửu U Đài?"

"Vậy hai Thánh Hoàng đó đâu? Ra đây luôn đi, không thì giết chẳng vui gì sất!"

Nghe vậy, Tề Hạo và những người khác đều tái mặt.

Biết đây là lúc nào không!

Sao Tần Ninh còn khiêu khích đám người đó chứ!

Lỡ may Thánh Hoàng tới đây thật thì dù họ có bảy mươi Thánh Vương cũng chết sạch chứ đừng nói là bảy Thánh Vương!

Huyết Ngạo Quần hừ lạnh: "Không biết lượng sức!"

"Huyết Ngạo Vân, Huyết Ngạo Sơn!"

Huyết Ngạo Quần quát lớn: "Hai người các ngươi đối phó Yến Thần và Diệp Chính Thiên".

"Năm người các ngươi đối phó năm Thánh Vương bên kia. Cẩn thận Xích Vũ Thiên Phong Điêu, thực lực của nó không đùa được đâu..."

Trương Vân và Liễu Dương đứng yên bên cạnh ông ta.

Đám người Tề Hạo vội vàng chuẩn bị chiến đấu trong tâm thế bị ép buộc.

Huyết Ngạo Quần liếc mắt nhìn Trương Vân và Liễu Dương, nói tiếp: "Hai ngươi tiêu diệt tất cả Thiên Thánh có mặt tại đây, giết từ thập phẩm trở lên, không chừa một mống. Hôm nay sẽ là ngày tắm máu Cửu U Đài!"

Hai hộ pháp Trương Vân và Liễu Dương đều cúi người.

Tần Ninh thấy khung cảnh này thì đanh mặt.

"Ta thật sự thắc mắc Huyết Ngạo Quần đã hứa sẽ cho cái gì mà có thể khiến các ngươi bỏ mặc mọi thứ để đi theo ông ta. Mấy người kia là Ma tộc thì ta còn hiểu, nhưng còn các ngươi... là Nhân tộc cơ mà!"

Trương Vân và Liễu Dương nghe hắn nói vậy cũng không đếm xỉa.

Huyết Ngạo Quần trào phúng: "Thôi, Tần tông chủ, ngươi không thuyết phục được hai người này đâu!"

"Cả Trương Vân lẫn Liễu Dương đều được tộc ta bồi dưỡng từ nhỏ, nhiều lần đạt được kỳ ngộ đều nhờ có Huyết tộc bọn ta giúp đỡ. Giờ thì bọn nó xem bản thân là một phần tử của tộc ta luôn rồi!"

Tần Ninh chậm rãi đáp: "Thì ra là vậy..."

Sau đó, Huyết Ngạo Quần cười nói: "Tần tông chủ, ngươi nổi tiếng trong bốn tộc bên ta lắm đấy, phía trên cũng ra lệnh phải lấy mạng ngươi cơ mà!"

"Ban đầu ta chẳng thấy ngươi có gì đặc biệt, hôm nay thì ngươi làm ta bất ngờ lắm".

"Không ngờ ngươi có thể phá các phân thân của ta!"

Tần Ninh dang hai tay, nói với vẻ ngán ngẩm: "Hết cách rồi, con trai ngươi đòi thành hôn với thê tử ta, sao ta giả điếc giả ngây được?"

Huyết Ngạo Quần nghe vậy thì nhìn Diệp Viên Viên.

Bấy giờ ông ta mới hiểu ngọn nguồn.

"Ha ha ha ha..."

Huyết Ngạo Quần phá lên cười sằng sặc: "Đúng thật, nghe có lý đấy..."

"Dù vậy, hôm nay..."

"Ngươi vẫn phải chết!"

Tần Ninh dửng dưng trả lời ông ta: "Vừa rồi quên thêm một người!"

"Ta cũng giết Thánh Vương được!"

Tần Ninh nhìn Huyết Ngạo Quần, bình tĩnh nói.

"Ha ha ha..."

Ông ta được một phen cười sặc sụa.

"Tần Ninh, ta công nhận ngươi là một người rất mạnh khi có thể đánh bại con ta chỉ với tu vi Thiên Thánh nhị phẩm, nhưng sau khi quan sát cuộc chiến của ngươi, ta thấy thực lực của ngươi nhiều nhất là ngang với Thiên Thánh bát phẩm, cửu phẩm thôi!"

"Ngươi không thể giết Thánh Vương khi còn ở cảnh giới Thiên Thánh đấy đâu!"

Tần Ninh nghe vậy nhưng không tỏ vẻ bàng hoàng.

Giờ đây, hơn mười Thánh Vương quanh đây đồng loạt hành động.

Khí thế và hồn áp hùng mạnh của Thánh Vương được phóng thích khắp nơi.

Bành...

Trong giây lát, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trong thánh sơn Cửu U.

Âm thanh chấn động ấy nhanh chóng lan xa.

Uy thế của bậc Thánh Vương gây sức ép rất lớn cho Thiên Thánh, thế nên số phận của những võ giả cảnh giới Địa Thánh và Thánh Nhân thế nào khỏi cần nói cũng biết.

Giây phút lâm nguy như thế mà Tần Ninh vẫn nhìn Huyết Ngạo Quần bằng vẻ mặt thản nhiên.

"Ngươi tự tin đến mức này thì cho ta thấy sự tự tin của ngươi đến từ đâu đi!"

Huyết Ngạo Quần quét mắt sang xung quanh, cuối cùng nhìn Tần Ninh.

Khuôn mặt hắn cực kỳ bình tĩnh, đôi tay nắm hờ.

Hiện giờ, Giản Bác, Tấn Triết và Vân Sương Nhi đã đưa Diệp Viên Viên đến bên hắn.

Huyết Ngạo Quần thấy vậy cũng chả quan tâm.

Dù sao đối với ông ta, hôm nay những người này đều phải chết.

Giờ đây, Huyết Ngạo Quần chỉ nhìn mỗi Tần Ninh.

Sau khi hừ lạnh một tiếng, ông ta phóng uy áp hùng hậu của hồn phách ra ngoài.

Tần Ninh nắm chặt hai tay, cũng ngưng tụ một luồng khí tức bàng bạc.

Khí tức ấy hùng hậu đến mức tưởng chừng có thể làm ai cũng phải đầu hàng.

Dường như lực hồn phách đang lột xác, tụ tập trong cơ thể hắn và tỏa ra từng luồng sát khí hết sức khủng khiếp.

Những luồng sát khí ấy tập trung xung quanh Tần Ninh.

Ngay lúc đó, tiếng rồng ngâm chậm rãi vang lên trong linh hồn của hắn. Thế rồi, dường như tiếng rồng ngâm ấy cũng vang vọng khắp thánh sơn Cửu U.

"Đi chết đi!"

Huyết Ngạo Quần rít gào. Ông ta bước lên một bước và tung một chưởng xuống.

Tần Ninh chỉ cười nhẹ.

Vù...

Đúng lúc này, tiếng xé gió thình lình truyền đến. Một bóng người xuất hiện trước mặt Tần Ninh đồng thời tung ra một cú đấm.
Chương 1849: Một tên lắm lời

Người kia đột nhiên xuất hiện, quyền phong rít lên, hóa thành một cái đầu hổ, trực tiếp mạnh mẽ đánh ra.

Âm thanh cuồng bạo được thả ra.

Bùm...

Tiếng nổ kịch liệt vang lên.

Chưởng ấn và quyền ảnh đều nổ tung, chấn động xung quanh.

Âm thanh cuồng bạo ngưng tụ thành tiếng sóng, cuốn ra bốn phía, khiến cho các đỉnh núi lần lượt nổ vỡ.

Khí tức trong cơ thể Tần Ninh lại từ từ dừng lại.

Người trước mặt Tần Ninh, một bộ trường sam năm màu, xinh đẹp như hoa, mái tóc dài búi cao, có vẻ rất khác biệt.

Người đó đưa lưng về phía Tần Ninh, dáng người tuấn tú, trông rất đẹp, nhưng bộ quần áo lòe loẹt trên người khiến người khác không dám khen.

“Ma tộc to gan, còn dám xuất hiện, hôm nay Dịch Bình Xuyên ta sẽ tiêu diệt tên thủ lĩnh Ma tộc ngươi!”

Chất giọng hơi khàn vang lên.

Tần Ninh sững sờ.

Dịch Bình Xuyên?

Hình như cái tên này hơi quen!

“Sư huynh đời thứ tư!”

“Dịch sư huynh!”

“Dịch miệng rộng!”

Ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa rối rít kích động hô lên.

Tần Ninh cũng nghĩ ra, đây là... Dịch Bình Xuyên!

Trong Thánh Thú tông, tám đời đệ tử đơn truyền.

Dịch Bình Xuyên chính là đệ tử đời thứ tư!

Dịch Bình Xuyên đứng giữa không trung, nhìn về phía ba người Giản Bác, cười nói: “Tiểu Giản Bác, Tiểu Tấn Triết, Tiểu Họa Họa, đã lâu không gặp, có nhớ sư huynh không?”

Vừa nói xong, không đợi mấy người kia trả lời, Dịch Bình Xuyên đã ha ha cười lớn mà nói: “Ta biết rồi, các ngươi đều nhớ ta muốn chết, nhưng ta không nhớ các ngươi đâu”.

“Còn nữa, Thánh Thú tông của chúng ta mọc ra một vị tông chủ từ khi nào thế? Tông chủ tạm thời không phải là Hạo Thiên sư huynh sao? Có phải mấy người các ngươi phản bội Thánh Thú tông rồi không?”

“Nói cho các ngươi biết, mặc dù Thánh Thú tông ít người, nhưng phản bội tông môn là tự tìm đường chết đấy”.

“Cẩn thận sư tổ trở về giết hết mấy đứa nhãi các ngươi”.

Không ai lên tiếng cả, Dịch Bình Xuyên tự mình nói, có vẻ cũng không định dừng lại.

Giản Bác lại mắng: “Ngươi nói nhiều quá, tại sao ngươi lại ở đây?”

“Ta?”

Dịch Bình Xuyên cười ha ha nói: “Sư huynh đời thứ tư Dịch Bình Xuyên anh minh thần võ của ngươi phát hiện trong Cửu U đài có quỷ dị nên đã lẻn vào đó từ mấy năm trước rồi, làm một lão đầu quét sân”.

“Ta đã xem rất nhiều truyện ma quái trong dân gian, trong đó nói cái gì mà thiếu niên bay thẳng lên trời, gặp phải ông cụ quét sân gì đó, nghe hay lắm. Thế nên ta đóng giả làm nhân vật ấy, mai phục trong Cửu U đài, kết quả ta thật sự phát hiện được!”

“Trong Cửu U đài này, không ít Ma tộc, ta đều ghi hết lại rồi”.

“Thế nào? Sư huynh của các ngươi có giỏi không? Ta hỏi đấy, các ngươi có phục không?”

Hắn ta dứt lời, sắc mặt ba người Giản Bác đều trở nên khó coi.

Nhan Như Họa nhìn Tần Ninh, run sợ nói: “Huynh ấy là như vậy, miệng lưỡi ba hoa, một khi mở miệng sẽ không khép lại được!”

“Tiểu Họa Họa, ngươi không thể nói ta như vậy được. Ta là sư huynh của ngươi, ngươi phải tôn kính, hiểu không?”

“Sư huynh đời thứ nhất, đời thứ hai, đời thứ ba đều không có ở đây, bối phận của ta cao nhất, phải nghe ta!”, Dịch Bình Xuyên nói tiếp.

“Biết rồi, biết rồi...”

Nhan Như Họa không nhịn được nói.

Lúc này, nhìn Dịch Bình Xuyên, lại nhìn Địch Nguyên, đột nhiên Nhan Như Họa có cảm giác ít nói tốt hơn nói nhiều nhiều!

Dịch Bình Xuyên nhìn Tần Ninh, nói: “Ta cũng không biết sao ngươi thành tông chủ được, nhưng giờ cũng không phải lúc nói chuyện này. Huyết Ngạo Quần này cảnh giới Thánh Vương, ngươi không phải là đối thủ của hắn”.

Tần Ninh mỉm cười.

Dịch Bình Xuyên nói tiếp: “Nên cứ giao người này cho ta!”

Dịch Bình Xuyên một thân chính khí, đứng ở phía trước.

Giản Bác nói: “Ngươi cẩn thận chút, người này không đơn giản đâu...”

“Ta biết rõ!”

Dịch Bình Xuyên nhìn Huyết Ngạo Quần, cười ha ha nói: “Đệ tử Ma tộc trong Cửu U đài, ta đã lọc ra hơn phân nửa. Lần này tốt rồi, bị tên tông chủ này xúi giục, những năm qua việc ta làm trở thành công cốc”.

“Nhưng ta lại không ngờ tới, ngay cả người đứng đầu Cửu U đài cũng bị đổi. Gặp phải ta, coi như ngươi xui xẻo”.

“Tại hạ Dịch Bình Xuyên, đệ tử đời thứ tư của Thánh Thú tông, cảnh giới Đại Thánh Vương, có pháp ngự thú, vô cùng mạnh. Huyết Ngạo Quần, ngươi giác ngộ trước khi chết đi!”

“Hôm nay chính là...”

“Ngươi nói nhảm nhiều quá!”, Huyết Ngạo Quần cau mày lại, thần sắc lạnh lùng.

Dịch Bình Xuyên bị cắt lời, vẻ mặt không vui. Hắn ta hừ một tiếng, một quyền đánh ra, trực tiếp giết về phía Huyết Ngạo Quần.

Tần Ninh thấy vậy, không nhịn được hỏi: “Bình thường hắn đều như thế sao?”

“Bình thường?”

Giản Bác chế nhạo: “Bình thường còn nói nhiều hơn!”

“Ta nhớ có một lần, Địch Nguyên và hắn nói chuyện với nhau, hai người đó nói một ngày một đêm!”

Hắn ta dứt lời, Tần Ninh sửng sốt.

Nói chuyện kiểu gì chứ?

Hắn tưởng tượng đến cảnh Dịch Bình Xuyên ba la bô lô một đống, Địch Nguyên đáp một chữ: Ừ! Đúng! Tốt! Được!

Cảnh tượng ấy khiến người ta cảm giác rất kỳ quái.

Mà lúc này, Dịch Bình Xuyên đang trực tiếp giết về phía Huyết Ngạo Quần.

Hai vị cường giả cảnh giới Đại Thánh Vương giao thủ với nhau, cuồng bạo nhất không thể nghi ngờ.

Cùng lúc đó, năm người Tề Hạo, Yến Thần, Diệp Chính Thiên, Yến Nam Vân, và Diệp Khai Nguyên đang bị ba người Yến Bắc Phong, Diệp Tranh, Diệp Luân và hai người Huyết Ngạo Vân, Huyết Ngạo Thiên dây dưa.

Năm đấu với năm, bọn họ đều ở cảnh giới Tiểu Thánh Vương, lúc đánh nhau không phân cao thấp được.

Địch Nguyên lại đang đối mặt với Lý Tín.

Xích Vũ Thiên Phong điêu đang áp chế Sở Hà.

Hai người này đều thuộc tộc Huyết Ma, tên là gì thì Tần Ninh không biết, mà cũng lười đi hỏi.

Nhưng hiển nhiên, thực lực của Xích Vũ Thiên Phong điêu không hề tầm thường, vốn dĩ Sở Hà giao thủ với một người, nhưng căn bản không phải là đối thủ.

Hết cách, hai vị hộ pháp Trương Vân và Liễu Dương cũng giết ra.

Xích Vũ Thiên Phong điêu lấy một địch ba nhưng không hề rơi xuống hạ phong, thậm chí còn chiếm thế thượng phong.

Giờ phút này, Thánh Vương đều bị kiềm chế.

Thiên Thánh các phe ban đầu còn hoảng hốt, giờ đều đã thấy rõ thế cục.

Có vẻ, lần này Huyết Ma chuẩn bị không đầy đủ, Thánh Vương đều bị dây dưa, thực lực cấp bậc Thiên Thánh vẫn chiếm ưu thế.

Bị kẹt giữa Cửu U thánh sơn, chỉ có phấn chấn lên mà phản kháng, mới có thể có đường sống.

Nhất thời, từ trong ra ngoài Cửu U đài đều đang giao chiến.

Tần Ninh nhìn xung quanh, cũng không nóng nảy.

Thánh Vương đều đang đánh nhau, nhìn cục diện bây giờ, phe Huyết Ngạo Quần rất có thể sẽ thất bại.

Nhưng, trong lòng Tần Ninh vẫn rõ.

Huyết Ngạo Quần không thể nào cam tâm nhận thua như vậy.

Tộc Huyết Ma, trên huyết vương còn có hoàng giả, tôn giả.

Hôm nay, không câu được mấy con cá lớn, hắn cũng không cam lòng.

“Các người đi hỗ trợ đi!”

Tần Ninh mở miệng nói: “Đây cũng là rèn luyện chiến lực cho các ngươi!”

Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa, Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên đều gật đầu.

Nhưng Tần Ninh lại tới một ngọn núi cao giữa chiến trường, ngồi đó, quan sát bốn phía.

Thánh Vương khắp nơi giao chiến, sức mạnh bộc phát ra mạnh kinh người.

Sợ rằng hơn trăm vị cấp bậc Thiên Thánh giao thủ, sức mạnh kinh khủng bộc phát ra, cũng không so được với xung động mà hai vị Thánh Vương tạo thành.
Chương 1850: Còn chưa ra sao?

Mà trong số đó, người khiến Tần Ninh chú ý nhiều nhất chính là ba người: thánh chủ Tề Hạo, tộc trưởng Yến Thần và Diệp Chính Thiên.

Ba người này đều ở cảnh giới Tiểu Thánh Vương.

Nhưng thực lực của cả ba lại cao hơn mấy vị Thánh Vương Ma tộc là Yến Nam Vân, Diệp Khai Nguyên một bậc.

Cảnh giới Thánh Vị.

Vượt qua hai cảnh giới Hóa Thánh và Hư Thánh nhất định phải trải qua.

Tiến vào cảnh giới Thánh Nhân, ngưng tụ tam hồn!

Bước vào cảnh giới Địa Thánh, hội tụ thất phách!

Đến Thiên Thánh, tam hồn thất phách liên kết với nhau, hồn lực và phách lực ngưng tụ thành lực hồn phách!

Thập phẩm thập bộ, mỗi một phẩm tăng lên, lực hồn phách đều tăng lên.

Mà Thánh Vương...

Tam hồn thất phách của Thánh giả dung hợp, hoàn toàn quy nạp, đợi khi lực hồn phách hoàn toàn ngưng tụ hết sẽ có được khí tràng Thánh Vương và hồn áp Thánh Vương.

Đây là kí hiệu của cảnh giới Thánh Vương, cũng là thủ đoạn Thánh Vương đàn áp Thiên Thánh.

Cảnh giới Thiên Thánh, tam hồn thất phách chưa ngưng tụ hết thì không thể nào có được áp chế của lực hồn phách.

Thiên Thánh tăng lên, lực hồn phách mạnh mẽ, không thể nào ngưng tụ thành hồn áp Thánh Vương.

Nhưng lực hồn phách chỉ tiến lên một bước mà thôi, sau cảnh giới Thánh Vương sẽ biến chất.

Cảnh giới Thánh Vương cũng có sự khác biệt.

Thánh Vương vô địch!

Có năm cảnh giới lớn: Tiểu Thánh Vương, Đại Thánh Vương, Lục Hiền Thánh Vương, Cửu Hiền Thánh Vương.

Các cảnh giới này phân chia căn cứ vào độ mạnh của hồn áp cảnh giới Thánh Vương.

Dự tính ban đầu, cường độ này là bàn về phạm vị.

Lực hồn phách của Thánh Vương ngưng tụ trong một không gian có thể phóng thích ra phạm vi rộng lớn.

Theo lẽ thường, cảnh giới Tiểu Thánh Vương, trong phạm vi mười dặm, tất cả đều có thể bị phóng xạ.

Cảnh giới Đại Thánh Vương là phạm vi trăm dặm.

Tam Hiền Thánh Vương là phạm vi ngàn dặm.

Lục Hiền Thánh Vương là phạm vi ba ngàn dặm.

Cửu Hiền Thánh Vương là phạm vi vạn dặm.

Dĩ nhiên, cảnh giới Thánh Vương ấy, cho dù đến Cửu Hiền Thánh Vương, cũng không thể nào đưa uy áp hồn phách của mình ra ngoài vạn dặm. Phạm vi càng rộng thì hồn áp càng mạnh.

Tần Ninh có thể cảm nhận được, ba người Tề Hạo, Yến Thần, Diệp Chính Thiên đều thuộc cấp bậc phạm vi gần trăm dặm, tuy là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, nhưng cũng đến gần cảnh giới Đại Thánh Vương rồi.

Hai người Huyết Ngạo Vân và Huyết Ngạo Sơn cũng không kém ba người kia bao nhiêu.

Mấy vị Tiểu Thánh Vương còn lại đều ở giữa khoảng từ mười dặm đến trăm dặm, chênh lệch rất lớn với năm người kia.

Còn về Huyết Ngạo Quần, ông ta chính là cảnh giới Đại Thánh Vương thật sự. Hồn áp, khí tràng của Thánh Vương, rõ ràng đã vượt qua cấp bậc và cường độ của phạm vi trăm dặm.

Nhưng Dịch Bình Xuyên cũng như thế.

Hai người đó giao thủ, không phân cao thấp.

Tần Ninh thu hết những điều ấy vào mắt.

Cẩn thận ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, nhìn xung quanh giao chiến, Tần Ninh khẽ nhắm mắt lại.

Lực hồn phách trong cơ thể từ từ mở ra.

Cùng lúc đó, dưới nền đất Cửu U thánh sơn, trong mạch Thánh Long, từng luồng khí Thánh Long đột nhiên dao động.

Có thể thấy được, trong mạch Thánh Long, một long hồn không ngừng được bồi bổ, không ngừng lớn lên.

Khí tức kinh khủng bộc phát ra.

Sức mạnh cường thịnh cũng được thả ra.

Long hồn ấy còn cường thịnh không chỉ gấp mười lần, trăm lần lúc ở trong cơ thể Tần Ninh.

Trong mạch Thánh Long, hồn thần long còn đang không ngừng lớn lên!

Tần Ninh đứng ở đỉnh núi, quan sát bốn phía.

“Còn chưa ra sao?”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Tiểu Phong!”

Tần Ninh trầm giọng quát.

Xích Vũ Thiên Phong điểu thét lên, như là đang đáp lại Tần Ninh.

Tần Ninh cười nói: “Ta giúp ngươi chém chết ba người này!”

Dứt lời, Tần Ninh hơi co tay lại.

Cơ thể Tần Ninh như trở thành một long mạch, trong cơ thể thả ra một đạo thánh lực thiên địa kinh khủng, chạy tới thẳng Xích Vũ Thiên Phong điêu.

Một khắc sau, trong cơ thể nó, giữa lúc sức mạnh cuồng bạo được thả ra, xung kích kinh khủng từ trên trời hạ xuống!

Xích Vũ lập tức bắn ra.

Sức mạnh trong cơ thể nó dường như đang ngưng tụ mạnh hơn nữa.

Áp lực hồn phách truyền khắp bốn bề trời đất, cuốn mở.

Vượt qua cường độ trăm dặm, gần như đã qua cường độ ngàn dặm.

Cảnh giới Tam Hiền Thánh Vương!

Xích Vũ Thiên Phong điêu đột nhiên nổi loạn, lần nữa giết ra, lực công kích đã tăng mạnh, từng đạo linh vũ trưực tiếp xuyên qua cơ thể ba Thánh Vương trước mặt.

Hai người Trương Vân và Liễu Dương, máu tươi trong miệng phun ra, sắc mặt trắng bệch.

Hai người lùi lại, nhìn Xích Vũ Thiên Phong điêu, vẻ mặt ảm đạm.

Một Thánh Vương khác vẫn đang chủ động công kích, lại bị Xích Vũ Thiên Phong điêu đột nhiên bạo phát mà vỡ nát hồn hải!

Một vị Thánh Vương đã chết!

Xích Vũ Thiên Phong điêu mở cánh ra, cơ thể trăm trượng lộ ra vẻ cao úy, uy áp vượt qua cả mười mấy vị Thánh Vương ở đây.

Thấy vậy, sắc mặt Huyết Ngạo Quần thay đổi.

Cảnh giới Tam Hiền Thánh Vương!

Dù là mấy lão tổ tông Thánh Vương trong thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc, Yến gia, cũng chỉ đến được cảnh giới Đại Thánh Vương.

Cảnh giới Thánh Vương, dù chỉ có năm cảnh giới, nhưng cả năm, mỗi một bước đều như bước ra rãnh trời.

Hồn phách uy áp tăng trưởng, không chỉ đơn giản như vậy, nếu không cẩn thận, có thể không gia tăng được, còn khiến mình tẩu hỏa nhập ma, thậm chí hồn phách tự diệt.

Thế nên, Thánh Vương vô địch!

Bởi vì bước này rất khó khăn!

Xích Vũ Thiên Phong điêu uy phong lẫm liệt, cặp mắt nhìn chằm chằm hai người Trương Vân và Liễu Dương, đằng đằng sát khí.

Tần Ninh cười lạnh: “Không cần nương tay, loại người đó không phải Nhân tộc ta, giết đi!”

Nghe vậy, Xích Vũ Thiên Phong điêu đằng đằng sát khí, từng đạo linh vũ quanh thân như dung nham đỏ rực, vô cùng hoa lệ, lại ùn ùn giết xuống.

Hai người Trương Vân và Liễu Dương đều biến sắc mặt.

Cảnh giới Tam Hiền Thánh Vương, hồn áp ngàn dặm, cường thịnh hơn bọn họ gấp mấy lần.

Hơn nữa, đó cũng chỉ là độ mạnh của hồn áp mà thôi.

Cường độ thánh lực thực sự lại bá đạo hơn nhiều!

Hai người đó tràn ngập nguy cơ.

Tần Ninh sắc mặt dửng dưng nhìn xung quanh.

Ở đâu chứ?

Còn chưa xuất hiện sao?

Tiếng gió vù vù đột ngột vang lên.

Từng đạo linh vũ trước người Xích Vũ Thiên Phong điêu bắn ra những mũi tên kinh khủng như dung nham từ địa ngục, xuyên phá hư không, nổ ầm ầm.

Hai đại hộ pháp Trương Vân và Liễu Sơn đều sợ đến mức mặt trắng bệch.

Nhưng mà, giữa lúc linh vũ ùn ùn đánh về phía hai người, đột nhiên, hai đạo khí tức mạnh mẽ bộc phát ra.

Bùm... bùm...

Tiếng nổ đùng đùng vang lên.

Xích Vũ Thiên Phong Điêu lùi lại, bị hai đạo khí tức mạnh mẽ kia ép lui ra ngàn thước. Nó dang đôi cánh, đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh lùng.

Cùng lúc đó, bên cạnh Tần Ninh xuất hiện một cơn lốc.

Vị máu kinh khủng như cuốn lấy cơ thể Tần Ninh, mà ngay sau đó, trước mặt hắn, nháy mắt hóa thành một biển máu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom