-
Chương 1841-1845
Chương 1841: Ngươi đủ tư cách để khiêu chiến với ta sao?
Điều này, đối với Cửu U Đài mà nói thì không thể nghi ngờ là chuyện tốt.
U Phần tổ chức hôn lễ.
Thiên kiêu khắp nơi thi đấu.
Tăng thêm sự náo nhiệt.
Giờ phút này, Yến Vũ Phi và U Tuấn giao đấu, dao động cực kỳ mãnh liệt.
Trong phạm vi nghìn mét, đại trận ở xung quanh phát ra từng ánh hào quang mạnh mẽ, ngăn cản dư âm của trận đấu giữa hai vị Thiên Thánh.
Mọi người cũng ngẩng đầu quan sát.
Hai người đều là cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm, hơn nữa, còn là thiên tài hàng đầu trong thế lực nhà mình.
Yến Vũ Phi thi triển thánh quyết của Yến gia, thế tấn công vô cùng cuồng loạn.
Mà U Tuấn cũng thi triển thánh quyết của Cửu U Đài, bình tĩnh đối phó.
Thấy một màn như vậy, mọi người đều khen ngợi trong lòng.
Đây là thiên tài do thế lực đứng đầu thánh vực Thiên Hồng bồi dưỡng ra, không chỉ là cảnh giới cường đại mà sức chiến đấu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, hai người giao đấu cực kỳ khí thế.
Ầm…
Từng tiếng gầm rú vang lên.
Phía trên không trung, thánh lực càn quét, khiến cho kẻ khác không khỏi sợ hãi.
Một trận giao chiến kéo dài một tiếng đồng hồ, cuối cùng, Yến Vũ Phi dựa vào ưu thế ít ỏi giành được chiến thắng
U Tuấn chắp tay, sắc mặt tái nhợt nói: “Yến huynh lợi hại, tại hạ bội phục!”
“Đã nhường!”
Yến Vũ Phi chắp tay.
Lúc này, nhìn qua thì thấy sắc mặt Yến Vũ Phi cũng hơi trắng bệch.
Yến Vũ Phi đi đến trước mặt U Hồn Thiên, nhìn vào những thánh khí, thánh đan, thánh quyết đang trôi nổi kia, hắn ta tuỳ tiện chỉ vào một món thánh khí ngũ phẩm.
U Hồn Thiên cười nói: “Đệ tử Yến gia có thiên phú hơn người, thực lực cường đại, hôm nay, cũng coi như là được tận mắt chứng kiến”.
Yến Thần mỉm cười nói: “U huynh cũng đừng khen ngợi, một đám ngày thường lười nhác, được khen ngợi như vậy sợ rằng bọn chúng sẽ lơi lỏng!”
“Ha ha…Nếu không thả lỏng, đệ tử Cửu U Đài sao có thể đuổi kịp?”
Hai người nói chuyện hai câu, sau đó không nói thêm gì nữa.
Người thứ hai của Cửu U Đài nhanh chóng lên sân.
U Bình!
U Bình nhìn về phía mọi người, mỉm cười nói: “Cửu U Đài U Bình, tiếp nhận khiêu chiến!”
“Ta lên!”
Một âm thanh vang lên, phía bên Diệp tộc, một vị thiên kiêu lên đài.
Tần Ninh vẫn im lặng không lên tiếng.
Tiếp đó, những trận so đấu ngày càng trở nên phấn khích, không ít thiên kiêu giành được giải thưởng, chiếm được vô số lời khen ngợi.
Thời gian từ từ trôi qua, không khí trên sân đấu càng thêm náo nhiệt, mà giờ phút này, mặt trời đã lên cao, hôn lễ cũng chuẩn bị bắt đầu.
Chỉ là trong sân vẫn còn có mấy người chưa tham gia thi đấu.
U Tịch của Cửu U Đài.
Diệp Tử Hàm của Diệp tộc.
Yến Bác của Yến gia.
Ba người này đều có cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm, có thể nói là người đứng đầu trong nhóm thiên kiêu.
Và cũng là đại diện cho kẻ mạnh nhất của ba phương thế lực.
Về phần Đại Tề, hai người Tề Hành và Tề Hoàn đã tham gia thi đấu.
Gốc rễ sâu xa của thánh quốc Đại Tề vẫn kém hơn so với Yến gia và Cửu U Đài.
Về cấp bậc của thiên kiêu đứng đầu cũng không so được với hai bên kia.
Số lượng Thánh Vương cũng có sự chênh lệch.
Đối với chuyện này, Tề Hạo không mấy để ý.
Hiện tại, chuyện mà ông ta quan tâm không phải cuộc so tài chó má này, mà là…rốt cuộc Tần Ninh muốn làm gì? Đến cùng là muốn làm như thế nào?
Người!
Nhất định là Tần Ninh sẽ cướp người.
Nếu như không cướp, ông ta sẽ mang họ của Tần Ninh luôn!
Nhưng mà cướp như thế nào? Khi nào thì ra tay? Tần Ninh đang đợi cái gì?
Điều này, Tề Hạo vẫn không rõ.
“U Tịch, ngươi lên thử một chút đi!”
“Vâng!”
Lúc này, U Hồn Thiên nhìn thấy thời gian đã không còn sớm nữa, nên để cho U Tịch ra sân.
U Tịch là thiên kiêu có thực lực gần với U Phần nhất trong Cửu U Đài.
Hôm nay, U Phần tổ chức hôn lễ, hơn nữa, U Phần đã là cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm, tất nhiên là không tiện lên sân khấu so tài.
Bởi vậy, U Tịch đại diện cho Cửu U Đài.
U Tịch bay lên không trung, bước lên trên đài ngọc, ánh mắt nhìn về phía mọi người xung quanh.
U Tịch khẽ cười nói: “Hôm nay, Diệp tộc, Yến gia, Cửu U Đài ta, cùng với thánh quốc Đại Tề đều đã có người tham gia thi đấu, chỉ có người của Thánh Thú tông vẫn chưa thấy tham gia!”
U Tịch thản nhiên nhìn về phía đám người Tần Ninh, cười nói: “Chẳng lẽ Tần tông chủ cảm thấy, ta không xứng làm đối thủ của ngươi sao?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh đã nhìn về phía U Tịch rồi từ từ đứng dậy.
“Ngươi nói không sai, đúng thật là ta cảm thấy các ngươi không xứng làm đối thủ của ta, cho nên ta mới không ra tay!”
Một lời vừa dứt, không khí trở nên yên tĩnh.
Sự yên tĩnh này duy trì trong chốc lát, sau đó, từng tiếng bàn tán xôn xao vang lên.
Người này, thực sự nghĩ như vậy?
Ai nấy đều nghe ra, lời nói của U Tịch là để kích thích ý chí chiến đấu của mấy người Thánh Thú tông.
Thế mà Tần Ninh không nể mặt chút nào, trực tiếp nói ra như vậy.
Giờ phút này, U Tịch cũng sửng sốt, lời này thì nên trả lời như thế nào?
Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ không giống như đang nói đùa của Tần Ninh, U Tịch nói tiếp: “Tần tông chủ là Thiên Thánh nhị phẩm, không biết là lấy đâu ra tự tin để nói những lời này?”
Tần Ninh mỉm cười tủm tỉm nói: “Ta nói, ngươi không đủ tư cách thì chính là ngươi không đủ tư cách”.
“Một khi đã như vậy, không biết Tần tông chủ có dám nhận lời khiêu chiến của U Tịch ta không”.
“Ngươi xứng sao?”, Tần Ninh cười nói: “Chỉ là cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm, ngươi đủ tư cách để khiêu chiến ta?”
U Tịch thực sự bị chọc giận.
Các vị Thánh Vương ở đây cũng nhíu mày.
Tuy rằng biết Tần Ninh ngông cuồng.
Nhưng mà không nghĩ tới, trong tình huống này, Tần Ninh vẫn ngông cuồng như vậy.
Quả thực là không cho Cửu U Đài chút mặt mũi nào.
Tộc trưởng Yến gia Yến Thần cười nói: “Tần tông chủ, dù sao thì hôm nay cũng là hôn lễ của U Phần, Tần tông chủ cố chấp như vậy làm gì? Thi đấu thôi mà, cũng có chút phần thưởng để tăng thêm sự thú vị cho lễ cưới thôi”.
“Cố chấp?”
Tần Ninh nhìn tộc trưởng Yến Thần, khách khí nói: “Tộc trưởng Yến Thần hiểu lầm rồi, ta không cố chấp, chỉ là ăn ngay nói thật thôi…”
“Nếu như U Tịch thực sự muốn thi đấu với ta, cũng không phải là ta không thể đồng ý, chỉ là…Ta sợ ta sẽ dùng một quyền đập chết hắn ta, không tiện giải thích với U tiền bối, dù sao thì hôm nay cũng là hôn lễ của con trai U tiền bối!”
“Nếu như đổ máu cũng không tốt đúng không?”
U Hồn Thiên chưa mở miệng thì U Tịch đã trực tiếp chắp tay nói: “Tần tông chủ đã nói như vậy thì đệ tử mạnh dạn muốn được lĩnh giáo thực lực Thiên Thánh nhị phẩm của Tần tông chủ, mong đài chủ đồng ý!”
Lời này vừa nói ra, U Hồn Thiên nhíu mày.
“Một khi đã như vậy, nếu như Tần tông chủ có thể nể mặt, dạy bảo đệ tử của chúng ta thì thật tốt!”, U Hồn Thiên thản nhiên cười nói.
Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Vậy thì được!”
“Trước đó đã nói rõ, nếu như chết người, U tiền bối cũng đừng tức giận!”
Dứt lời, U Hồn Thiên nhíu mày.
Tần Ninh muốn làm gì?
Sắc mặt U Tịch lạnh lùng.
Yến Bác của Yến gia.
Diệp Tử Hàm của Diệp tộc.
Hai người này đều là Thiên Thánh lục phẩm, trong sân, ngoại trừ hai người này, căn bản U Tịch không đặt những người khác vào trong mắt.
Chỉ là thái độ kiêu ngạo của Tần Ninh thực sự làm cho kẻ khác cảm thấy khó chịu.
Tần Ninh bay lên trên đài ngọc.
“U Tịch, không phải là ta coi thường ngươi, nhưng mà ngươi…thực sự không phải là đối thủ của ta”.
“Đừng nhiều lời, xem chiêu đi, Tần tông chủ”.
U Tịch vừa dứt lời đã tung một quyền về phía Tần Ninh.
Ầm…
Quyền phong gào thét, âm thanh bùng nổ lập tức truyền đến.
Chương 1842: Giết chết là sẽ biết
Đối mặt với đòn tấn công của U Tịch, Tần Ninh lùi về sau mấy bước, bóng hình chợt loé, nhanh chóng tránh thoát.
U Tịch tiếp tục ngưng tụ thánh lực, ép sát Tần Ninh rồi thẳng tay đánh đến.
Thấy một màn như vậy, những người xung quanh đều sững sờ.
Đòn tấn công của Thiên Thánh lục phẩm, U Tịch khống chế tốc độ và sức mạnh cực kỳ tốt.
Thế nhưng lần nào Tần Ninh cũng tránh thoát.
Tên Tần Ninh này là cảnh giới Thiên Thánh nhị phẩm, nhìn qua có vẻ không đơn giản như vậy!
Ầm…
Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên, càn quét cả thánh trận trên đài ngọc.
“Tần tông chủ vừa mới nói, sợ rằng sẽ giết chết ta, vậy mà giờ lại né tránh như vậy sao? Là lời nói không đi đôi với hành động sao?
U Tịch khinh thường nói.
“Lời nói không đi đôi với hành động ấy à?”
Tần Ninh cười nói: “Ngươi thực sự muốn chết như vậy sao? Không sợ bị lộ tẩy sao?”
Lộ tẩy!
Sắc mặt U Tịch hơi trầm xuống.
“Tần tông chủ đang nói cái gì thế, ta nghe không hiểu!”
“Là thực sự không hiểu, hay là cố tình không muốn hiểu?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ngươi đã muốn chết như vậy thì để ta giúp ngươi hoàn thành ước nguyện nhé?”
Tần Ninh nâng hai tay lên, từng luồng thánh lực trong cơ thể hội tụ lại.
Thấy một màn như vậy, U Tịch không dám khinh địch, khí thế trong cơ thể bùng phát, ngưng tụ sức mạnh toàn thân, đề phòng Tần Ninh ra chiêu.
Khoé miệng Tần Ninh xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
“Nhìn cho kỹ!”
Dứt lời, Tần Ninh thì thầm nói: “Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!”
“Vạn tượng đạp thiên!”
Tần Ninh không thi triển những thánh quyết khác mà trực tiếp sử dụng Cửu Thiên Tinh Thần Quyết.
Pháp quyết này bá đạo ở chỗ, có thể giết chết được lục phẩm trong chớp mắt, hơn nữa, dưới tình huống các Thánh Vương còn chưa kịp phản ứng, nhanh chóng giết chết lục phẩm.
“Đạp!”
Một lời vừa dứt, sức mạnh cường đại, khí tức kinh người lập tức phóng ra.
Ầm…
Trong chốc lát, xung quanh thân thể Tần Ninh xuất hiện từng bóng tượng ảnh.
Tượng ảnh che kín bầu trời, phóng ra từng luồng hơi thở khủng bố.
Khí thế khủng bố kia làm cho người ta cảm nhận được sự mạnh mẽ đến cực hạn.
Sắc mặt U Tịch trầm xuống, hai nắm đấm nắm chặt, bên ngoài thân thể xuất hiện một chiếc áo giáp, bao phủ toàn thân.
“U Minh Thánh Quyền!”
Trong khoảnh khắc, hai nắm đấm va chạm nhau.
Ầm!
Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.
Tượng ảnh đầy trời bùng nổ.
Khi ở cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, Tần Ninh có thể ngưng tụ được một vạn tượng ảnh.
Mà lúc đạt tới cảnh giới Thiên Thánh nhị phẩm, một vạn lập tức biến thành hai vạn.
Hai vạn tượng ảnh, tầng tầng lớp lớp, từng cái từng cái đánh xuống, phóng ra khí tức khủng bố.
Tiếng gầm rú vang lên, va chạm kịch liệt tràn ngập bên trong thánh trận.
Giờ phút này, các vị Thánh Vương và một số vị Thiên Thánh của Cửu U Đài đều mang vẻ mặt căng thẳng.
Vừa rồi, Tần Ninh vẫn luôn né tránh công kích của U Tịch.
Nhưng mà đột nhiên, hắn lại đảo khách thành chủ, trực tiếp ép sát U Tịch, khiến cho hắn ta phải sử dụng đòn tấn công cường đại.
Cảnh giới của hai người có sự chênh lệch rất lớn, nhưng mà Tần Ninh lại giống như bù đắp được khoảng cách giữa hai cảnh giới.
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên.
Đột nhiên, trong vị trí giao chiến của hai người, chấn động khủng khiếp ấy giống như là đã dừng lại.
Thánh lực dao động, càn quét bên trong đại trận.
Ai cũng không nhìn rõ rốt cuộc là như thế nào.
Cửu U Đài có nhiều Thánh Vương và cường giả Thiên Thánh phẩm cấp cao muốn tiến vào trong thánh trận để xem xét tình hình, nhưng mà lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này, Tề Hạo kinh ngạc phát hiện ra, không thích hợp! Cực kỳ không thích hợp!
Một số người của Cửu U Đài dường như rất tò mò, hai người kia va chạm mạnh mẽ như thế, rốt cuộc là kết quả ra sao.
Ngay cả đám người U Hồn Thiên, U Vân Tiêu, U Phàm Sinh cũng không nhịn được lo lắng!
Giống như là lo lắng U Tịch sẽ bị Tần Ninh giết chết!
Mấy vị Thánh Vương kia, ngoài vẻ lo lắng, hình như còn có chút…sợ hãi!
Cho dù U Tịch bị giết thì cũng không đến nỗi làm cho mấy vị Thánh Vương này hoảng sợ chứ?
Giờ phút này, Tề Hạo càng cảm thấy sự việc không thích hợp.
Lúc trước, Tần Ninh không hề chú ý đến việc thi đấu.
Chỉ là khi U Tịch ra mặt khiêu khích, Tần Ninh lại cố ý tỏ thái độ kiêu ngạo, khiến cho người của Cửu U Đài bất mãn, điều quan trọng là…khiến cho U Tịch phẫn nộ.
Lúc ban đầu, hình như U Hồn Thiên cũng không nghĩ đến việc để U Tịch giao chiến với Tần Ninh.
Chỉ là thực lực của Tần Ninh, không ai biết được.
Lúc trước ra tay, đều là Xích Vũ Thiên Phong Điêu chiếm lấy sự nổi bật.
Theo đạo lý, U Hồn Thiên không cần phải lo lắng cho U Tịch mới đúng!
Rốt cuộc là tại sao lại thế này?
Tề Hạo càng ngày càng cảm thấy, sự việc sẽ không đơn giản như vậy!
Trong quảng trường, mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Đến cùng là sao vậy?
Ai cũng không biết, kết quả như thế nào?
Lúc này, không còn sự dao động của thánh lực nữa.
Một bóng người đứng ở đài ngọc bên trong thánh trận, như ẩn như hiện.
Người kia đang túm lấy một kẻ khác.
Mọi người mở to mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng này.
Chỉ thấy Tần Ninh dùng một tay túm lấy cổ áo của U Tịch, nhấc người hắn ta lên.
Áo giáp bên ngoài cơ thể U Tịch vỡ nát, sắc mặt trắng bệch, khoé miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Hiện giờ, cho dù là ai thấy được cảnh tượng này cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Lúc đầu Tần Ninh vẫn luôn né tránh.
Thế nhưng bỗng nhiên lại bùng nổ, thẳng tay làm cho U Tịch bị thương nặng.
Thấy một màn như vậy, vẻ mặt của đám người U Hồn Thiên tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ là lúc này, U Hồn Thiên đứng dậy, cười ha ha nói: “U Tịch tu luyện tinh thông, để cho Tần tông chủ chê cười rồi!”
“Xem ra trận chiến này đã phân thắng bại!”
Tần Ninh nghe được những lời này thì cười nói: “Đã phân thắng bại? Ta thấy vẫn chưa hẳn là như vậy mà?”
“Ta nói, nếu như khiêu chiến ta, ta có thể vô tình giết chết hắn ta!”
“Không được!”
“Ngươi dám!”
Lúc này, hai tiếng quát đồng thời vang lên.
Đúng là U Hồn Thiên và U Vân Tiêu.
U Hồn Thiên vội vàng nói: “Tần tông chủ đã chiến thắng, hôm nay lại là hôn lễ của con ta, cần gì phải làm như thế?”
Âm thanh của U Vân Tiêu càng thêm lạnh lùng, nói: “Con trai ta có mắt như mù, không biết được thực lực của Tần tông chủ, đã tự rước lấy nhục, mong Tần tông chủ giơ cao đánh khẽ!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nở nụ cười.
“Hai vị hiểu lầm!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ta đang giúp hai vị dọn dẹp gian tế trong nhà!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt.
Dọn dẹp gian tế trong nhà?
Đây là ý gì?
Tần Ninh nhìn về phía U Hồn Thiên, cười nói: “Có thể U tiền bối không biết, thực tế, U Tịch này không phải là người của Cửu U Đài các ngươi!”
“Nói hươu nói vượn!”
U Vân Tiêu vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, lúc này lại quát lớn: “U Tịch là con trai của U Vân Tiêu ta đây, lớn lên từ nhỏ ở Cửu U Đài, sao có thể không phải là người của Cửu U Đài!”
“Ngươi gấp cái gì?”
Tần Ninh nói tiếp: “Có phải hay không, thử thì sẽ biết!”
“Thử thế nào?”, U Hồn Thiên nhíu mày nói.
“Đơn giản thôi!”
Tần Ninh cười nói: “Giết chết là sẽ biết!”
“Làm bậy!”
U Vân Tiêu phẫn nộ quát: “Trong Cửu U Đài của chúng ta, tại ngày đại hôn của thiếu chủ, sao ngươi có thể ra tay giết người!”
Chương 1843: Huyết Ma
Tần Ninh nhìn về phía U Vân Tiêu, cười nói: “U Vân Tiêu tiền bối đừng kích động, ta giết người này xong ngươi sẽ biết, thật ra, con trai ngươi đã sớm chết rồi!”
Tần Ninh vừa nói xong, trong tay hắn đã xuất hiện một thanh dao, ngay sau đó, lưỡi dao lập tức đâm vào ngực U Tịch.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết thấu tim gan vang lên.
Hai mắt U Tịch đỏ sậm, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, dáng vẻ đằng đằng sát khí nói: “Đồ khốn kiếp, ngươi dám giết ta, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”
“Vì sao ta không dám?”
Giờ phút này, U Vân Tiêu phẫn nộ, bóng người hắn ta chợt loé, quát lớn: “Tần Ninh, ngươi muốn chết!”
Ầm..
Âm thanh nổ tung trầm thấp vang lên.
Thánh trận vỡ nát, U Vân Tiêu lập tức xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh, đánh ra một chưởng.
Nhưng ngay sau đó, một bóng dáng màu đỏ đậm cũng xuất hiện ở phía trước Tần Ninh, từng chiếc linh vũ bá đạo nháy mắt phóng ra, đánh lui U Vân Tiêu.
Đúng là Xích Vũ Thiên Phong Điêu!
Tần Ninh thấy vậy thì cười nói: “Chó cùng rứt giậu sao? Ta thích nhìn thấy dáng vẻ này của các ngươi!”
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh đã rút thanh dao ra rồi tiếp tục đâm xuống.
“Ta tinh thông đan đạo, cho nên, ta sẽ không dễ dàng giết chết kẻ này như vậy, mỗi một dao đều từ từ bòn rút sức sống của hắn ta, ta muốn xem xem, rốt cuộc là hắn ta chết rồi mới bại lộ thân phận hay là không nhịn được đau đớn mà trực tiếp hiện ra nguyên hình!”
Tần Ninh nhìn về phía Xích Vũ Thiên Phong Điêu, cười nói: “Tiểu Phong Phong, ngươi giúp ta trông chừng, bất kể Thánh Vương nào đến gần, ngươi cứ dùng toàn lực ngăn cản lại”.
Thân hình của Xích Vũ Thiên Phong Điêu đột nhiên hóa thành kích thước mười mét, bay xung quanh Tần Ninh.
U Vân Tiêu bị Xích Vũ Thiên Phong Điêu đánh lui, sắc mặt hắn ta trầm xuống.
Mà giờ phút này, Tần Ninh đã đâm vào nhát thứ ba, nhát thứ tư.
Tiếng kêu la của U Tịch vang vọng bên trong sơn cốc.
Những người xung quanh thấy một màn như vậy, không ai mở miệng nói gì.
Yến gia, Diệp tộc đều vui vẻ xem náo nhiệt.
Cửu U Đài đối đãi với Tần Ninh, cũng có thể xem như là khách khách khí khí.
Bọn họ cũng không biết, tại sao Tần Ninh lại đột nhiên nổi điên lên muốn giết U Tịch.
Mặc dù thân phận của U Tịch không cao quý bằng U Phần, nhưng hắn ta cũng là con trai của U Vân Tiêu, là thiên kiêu của Cửu U Đài, thân phận địa vị không thấp.
Tần Ninh muốn làm gì?
Bọn họ không biết, cũng lười quản.
Bảy vị Thánh Vương của Cửu U Đài đều ở đây, Tần Ninh dám phách lối?
Cứ tiếp tục phách lối như vậy đi!
Tốt nhất là Tần Ninh bị giết, Cửu U Đài tổn thất vài vị Thánh Vương, điều này vô cùng có lợi đối với bọn họ!
Tần Ninh nhìn U Tịch cả người đầy máu tươi, vẻ mặt thản nhiên cầm thanh dao, lau lau vạt áo trắng của mình.
Tần Ninh mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại giống như ác ma đến từ địa ngục, làm cho tinh thần U Tịch hoảng sợ.
“Cha…Cứu ta…”
U Tịch khàn giọng nói.
“Tần Ninh, đồ khốn nạn”.
U Vân Tiêu gầm lên.
U Hồn Thiên cũng lớn tiếng nói: “Tần tông chủ, nếu như ngươi không dừng tay, hôm nay, ngươi đừng hòng rời khỏi Cửu U Đài!”
Ông ta vung tay lên.
Bốn người Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân và Liễu Dương lập tức xuất hiện.
Năm vị Thánh Vương vây quanh Tần Ninh và Xích Vũ Thiên Phong Điêu.
Tần Ninh thấy vậy thì cũng không quan tâm, hắn nhìn U Tịch cười nói: “Thực sự là ngươi nhẫn nhịn rất giỏi, đến tận bây giờ vẫn không chịu bại lộ thân phận của mình, nếu như thế, ta đành giết ngươi luôn cho khoẻ”.
Tần Ninh vừa dứt lời, thanh dao đã đâm thẳng về phía mặt U Tịch.
“Không!”
U Tịch gào lên.
Trong phút chốc, áo giáp bao quanh thân thể hắn ta vỡ nát.
Trên da thịt cũng xuất hiện những hoa văn màu máu.
Trên mặt, hai bên thái dương cũng ngưng tụ ra những hoa văn như vậy, trên cơ thể tràn ngập một màu máu đỏ tươi.
Huyết Ma!
Tần Ninh thì thầm nói: “Quả nhiên là như vậy…”
Chỉ là, nhìn kỹ lại mới thấy, hắn ta không giống với Huyết Ma bình thường.
Giữa hai lông mày có một ấn ký màu đỏ, khiến cho U Tịch trông có vẻ cao quý hơn vài phần.
“Là Huyết Ma!”
Phía dưới, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Tại Hạ Tam Thiên, trong phạm vi địa vực, Ma tộc đã xuất hiện từ vạn năm trước.
Giữa thánh giả và Ma tộc đã nổ ra những cuộc chiến.
Cuối cùng, nhóm thánh giả của thánh vực Thiên Hồng chiếm được ưu thế, Ma tộc chỉ gây ra được sóng gió lúc ban đầu, nhưng rất nhanh đã bị trấn áp.
Gần hai vạn năm qua, gần như là rất ít khi gặp được Ma tộc.
Nhưng trong thánh vực Thiên Hồng, các thế lực đứng đầu vẫn biết được sự tồn tại của Ma tộc.
Ma tộc trời sinh tính tình tàn nhẫn, giết vô số người.
Là kẻ địch của nhân loại!
Theo ghi chép trong thánh vực Thiên Hồng, Ma tộc gồm bốn tộc, Huyết Ma, Viêm Ma, Mị Ma và Dạ Ma.
Nhìn dáng vẻ này của U Tịch, nghiễm nhiên là Huyết Ma, không có gì phải nghi ngờ!
Năm vị Thánh Vương cũng dừng chân.
Đúng là U Tịch bị Tần Ninh ép buộc, không thể không bại lộ ra thân phận thật!
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh rất vừa lòng.
“Các vị!”
Tần Ninh cầm thanh dao trong tay, cười nói: “Thấy rồi chứ? Đây là Ma tộc, tội ác của Ma tộc, không cần Tần Ninh ta phải nói nhiều lời đúng không?”
“Giết hại Nhân tộc, mưu đồ chiếm lĩnh thế giới Tam Thiên!”
“Hôm nay, người của Huyết Ma tộc ẩn nấp bên trong Cửu U Đài, ta nghĩ, hẳn là các vị cao nhân của Cửu U Đài cũng không biết”.
“U tiền bối, ngươi có biết không?”
Tần Ninh vừa hỏi vừa nhìn về phía U Hồn Thiên.
Mà giờ phút này, thánh chủ Tề Hạo thấy vậy thì đột nhiên hiểu rõ, liên kết mọi chuyện lại với nhau!
Ông ta biết Tần Ninh muốn làm gì!
Không chỉ là cứu người phụ nữ của mình mà còn muốn diệt ma!
U Hồn Thiên im lặng.
Mấy vị Thánh Vương cũng trầm mặc không lên tiếng.
Làm sao bây giờ?
Tần Ninh…Rốt cuộc là chỉ biết U Tịch là Ma tộc, hay đã biết…bọn họ đều là Ma tộc!
Chỉ là Huyết Ma tộc phải trả cái giá rất lớn mới có thể nắm trong tay chức vụ cao trong Cửu U Đài.
Nếu như hôm nay bị bại lộ, ngay lúc các nhân tài tụ hội ở đây thì thực sự rất phiền phức!
Nên làm thế nào mới tốt đây?
Từ bỏ U Tịch sao?
Tần Ninh thấy U Hồn Thiên không mở miệng thì lập tức cười nói: “Cá nhân ta tin tưởng, mấy người U tiền bối không biết điều này!”
“Chỉ sợ U Tịch chân chính đã sớm bị giết chết, kẻ này thay thế hắn ta trà trộn vào Cửu U Đài, tìm hiểu tin tức của Cửu U Đài”.
“U tiền bối, ngươi không cần phải nói lời cảm ơn, diệt ma là chức trách của mỗi người, ta cũng vô tình biết được U Tịch là Ma tộc, hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ, giết chết Ma tộc xem như là một phần quà dành tặng cho hôn lễ của thiếu chủ U Phần!”.
Tần Ninh nói xong thì tiến lại gần U Tịch.
Giờ phút này, trong cơ thể U Tịch khí huyết cuồn cuộn, khí tức toàn thân cực kỳ hung bạo.
Chỉ là khi nhìn về phía Tần Ninh thì lại cực kỳ hoảng sợ.
“Bé con ngoan, đừng sợ!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ta sẽ không để cho ngươi chết một cách thoải mái như vậy, ít nhất cũng phải vòng vèo hỏi tin tình báo!”
Tần Ninh mỉm cười, trong mắt U Tịch cực kỳ khủng bố.
Thực tế, không chỉ là trong mắt U Tịch, mà ở trong mắt mọi người, Tần Ninh cũng lạnh lùng đến mức làm cho người ta hoảng sợ.
Nhan Như Hoạ lẩm bẩm nói: “Lúc trước, khi tổ sư thúc giúp đỡ tỷ đệ Tề Tư Tư và Tề Bác, cũng không có khủng bố như vậy…Nụ cười này...Làm người ta sợ chết khiếp…”
Ba người còn lại cũng gật gật đầu.
Vân Sương Nhi thì thầm nói: “Có một vị thiên tài mà huynh ấy coi là huynh trưởng bị Ma tộc giết chết, cho nên, đối với Ma tộc…huynh ấy căm hận đến tận xương tuỷ!”
Chương 1844: Đều là kẻ vô dụng
Vân Sương Nhi hiểu được tâm trạng của Tần Ninh.
Cái chết của Tần Kinh Mặc là một vết sẹo mà cả đời này Tần Ninh không thể nào xoá nhoà được!
Cho nên, Tần Ninh căm hận Ma tộc hơn bất kỳ ai khác.
Không chỉ như vậy.
Thế giới Chư Thiên này là do phụ thân Tần Ninh gây dựng nên núi sông, bên trong vạn giới, vạn tộc phồn vinh.
Ma tộc mang theo lòng dạ độc ác mà đến, Tần Ninh cũng có một phần trách nhiệm bảo vệ nó!
Tần Ninh đến gần U Tịch, cười nói: “Nhìn bộ dạng này của ngươi, là tính toán có chết cũng không khai ra gì phải không? Nếu đã như thế…”
Tần Ninh nói xong thì nhìn về phía U Vân Tiêu.
“U Vân Tiêu tiền bối”.
Tần Ninh cao giọng nói.
“Vừa rồi U Vân Tiêu tiền bối cho rằng Tần Ninh ta muốn giết con trai ngươi, cho nên mới ra tay với ta!”
“Bây giờ, sự thật đã rõ ràng, xem ra con trai cưng của U Vân Tiêu tiền bối đã sớm bị người Huyết Ma giết chết, hơn nữa, thân phận của kẻ này trong Huyết Ma tộc cũng thuộc tầng lớp trung tâm”.
“Theo ta được biết, hiện tại được phân chia thành các cấp bậc, dưới tộc trưởng là tôn giả, dưới tôn giả là hoàng giả, dưới hoàng giả là vương giả!”
“Người này khác với những Ma tộc mà ta từng thấy, chỉ sợ ít nhất cũng là thế tử, vương gia của Ma tộc.”
“Nếu như kẻ này giết chết con cưng của ngươi, vậy thì để cho ngươi tự tay đâm chết kẻ địch của mình đi!”
Tần Ninh nói xong, sắc mặt chân thành.
Lúc này, mọi người xung quanh cũng có ấn tượng tốt hơn với Tần Ninh.
Khó trách vừa rồi Tần Ninh ngông cuồng như thế.
Bởi vì Tần Ninh đã phát hiện ra, U Tịch này là do Ma tộc cải trang, U Tịch chân chính chỉ sợ là đã chết.
Tần Ninh đang giúp đỡ Cửu U Đài!
Ba người U Hồn Thiên, U Vân Tiêu và U Phàm Sinh lập tức thay đổi sắc mặt.
U Vân Tiêu dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Tần Ninh.
Mà ba người U Vân Tiêu và U Phàm Sinh cũng có vẻ đáng ngờ.
Vì sao Tần Ninh lại làm như vậy?
Thật sự phát hiện ra U Tịch là Ma tộc nên mới để cho U Vân Tiêu giết chết U Tịch, báo thù cho con mình sao?
Hay là Tần Ninh đã biết, không chỉ có U Tịch là Ma tộc mà bọn họ cũng là Ma tộc, cho nên Tần Ninh mới cố ý để cho U Vân Tiêu giết U Tịch.
Phụ thân ruột thịt giết con trai mình…
Người này, thực sự tàn nhẫn như vậy sao?
Giờ phút này, tình hình có chút quỷ dị.
Diệp Viên Viên thấy một màn như vậy cũng cười lạnh trong lòng.
Ma tộc gặp được Tần Ninh chỉ có một kết cục.
Năm đó, bởi vì Tần Kinh Mặc không có chút hy vọng nào sống lại, Tần Ninh đã quỳ trước mộ Tần Kinh Mặc ba năm, một đầu tóc đen biến thành tóc bạc.
Nàng và Vân Sương Nhi làm bạn bên cạnh Tần Ninh.
Nỗi đau đớn này!
Bọn họ có thể cảm nhận được sâu sắc.
Hiện tại, Tần Ninh không giết những người này mới là lạ!
Đây chỉ mới là bắt đầu thôi!
Tình huống có vẻ quỷ dị, Tề Hạo cũng cảm nhận được điều gì đó.
Thánh chủ Tề Hạo đứng dậy, mỉm cười nói: “Xem ra, ngay từ đầu đã là một sự hiểu lầm”.
“Tần tông chủ, nếu như ngươi đã biết U Tịch là do Ma tộc cải trang thành thì trước hết, ngươi nên báo cho các vị trong Cửu U Đài biết mới phải, nhưng mà bây giờ, ngươi bắt người ngay tại chỗ, lại cho U Vân Tiêu một cơ hội để báo thù cho con mình, vậy cũng coi như là Tần tông chủ có lòng!”
“Một khi đã như vậy, Vân Tiêu huynh, mau ra tay đi thôi, giết chết Ma tộc này cũng coi như là làm gia tăng bầu không khí vui vẻ cho hôn lễ của thiếu chủ U Phần, dù sao, diệt trừ Ma tộc cũng là tâm nguyện của rất nhiều thánh giả chúng ta!”
“Nhanh ra tay đi, đừng trì hoãn thời gian tổ chức hôn lễ!”
Tần Ninh nghe được những lời này thì nhìn Tề Hạo.
Một nhát chí mạng!
Tên Tề Hạo này cũng là người biết đoán ý.
Giờ phút này, U Vân Tiêu đứng im tại chỗ nhìn U Hồn Thiên, rồi lại nhìn U Tịch, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.
Thời gian từ từ trôi qua.
Tần Ninh cười nói: “U Vân Tiêu tiền bối, làm sao vậy?”
“Vừa rồi ta đã tra tấn hắn ta để dò hỏi tin tức, nhưng kẻ này vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, không chịu khai ra thông tin gì, bây giờ giết hắn ta để báo thù cho con trai ngươi, không phải là cực kỳ thích hợp hay sao?”
“Lúc nãy, khi ta đối phó với U Tịch giả, ngươi có vẻ cực kỳ tức giận, bây giờ lại do dự như thế, chẳng lẽ…”
Tần Ninh từng bước tiến lên phía trước, thản nhiên nói: “Các ngươi cũng có quan hệ với Ma tộc?”
“Nói hươu nói vượn!”
U Hồn Thiên quát: “Cửu U Đài chúng ta không có khả năng liên quan đến Ma tộc, Ma tộc là kẻ mà mỗi người đều phải giết chết, đó là kẻ địch muốn huỷ diệt Nhân tộc chúng ta!”
“Một khi đã như vậy thì vì sao U Vân Tiêu tiền bối vẫn không ra tay?”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta đi!”
U Vân Tiêu đột nhiên quát lên một tiếng.
Mấy người U Hồn Thiên và U Phàm Sinh đều nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta tự mình giải quyết hắn!”
U Vân Tiêu lớn: “Giết con trai của ta, không giết chết Ma tộc này, nỗi hận trong lòng ta không thể nào tiêu tan!”
U Vân Tiêu rít gào, một chưởng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh xuống đầu U Tịch.
Ầm…
Tiếng gầm rú trầm thấp vang lên.
Ánh sáng trong mắt U Tịch dần dần dại ra, hắn ta nhìn về phía U Vân Tiêu, dáng vẻ không thể nào tin được.
Tần Ninh đi đến bên cạnh thi thể của U Tịch, đá đá vài cái rồi cười nói: “Xem ra là đã chết rồi, U Vân Tiêu tiền bối đã báo được thù, nỗi đau mất con đúng là khó có thể chịu đựng được!”
Trong tay Tần Ninh bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm: “Đối với Ma tộc, ta cũng hận thấu xương, hận không thể nghiền nát máu thịt của Ma tộc!”
Tần Ninh nói xong thì từng bước bước lên phía trước, trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch.
Máu tươi ào ạt chảy ra, U Tịch đã không còn chút hơi thở nào.
Nhưng Tần Ninh vẫn không chịu dừng tay.
Trong đầu hắn hiện lên nụ cười của Tần Kinh Mặc, hiện lên dáng vẻ của Lý Nhất Phong cùng hắn nâng cốc nói cười.
Nhưng bởi vì Ma tộc, tất cả đã thay đổi!
Trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch, đem thi thể của hắn ta cắt nát.
“Tần Ninh!”
U Vân Tiêu quát một tiếng trầm thấp.
Tần Ninh cười nói: “Tiền bối, sao vậy?”
“Ta cảm thấy tiền bối trực tiếp giết chết hắn ta thì lời cho hắn ta quá, phải cắt nát thi thể ra mới có thể giải trừ nỗi hận”.
Lúc này, U Vân Tiêu nhắm chặt hai mắt, trong lòng tức giận đến mức cực hạn.
Tần Ninh giết người, huỷ diệt tinh thần!
Người thanh niên bên ngoài vẫn luôn mỉm cười này, thủ đoạn quả thực là độc ác!
“Đủ rồi!”
Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
U Phần trong trang phục tân lang màu đỏ đứng dậy.
“Tần tông chủ, dù sao hôm nay cũng là hôn lễ của U Phần ta, thực lực của Tần tông chủ, ta đã được chứng kiến, bây giờ xin hãy dừng lại, hôn lễ có thể bắt đầu rồi!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nở nụ cười.
“Thiếu chủ U Phần đừng nóng vội!”
“Tần Ninh ta xuất thân từ Thánh Thú tông, tự xưng là thiên kiêu đứng đầu thánh vực Thiên Hồng, thực sự là Tần Ninh ta không thèm để những người khác vào trong mắt!”
“Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ở đây có nhiều thiên kiêu như vậy, nhưng ngoại trừ thiếu chủ U Phần, tất cả đều là kẻ vô dụng trong mắt ta!”
Lời này vừa nói ra, cả sảnh đường xôn xao.
Lời này của Tần Ninh là không đặt mọi người ở trong mắt.
Đám người lập tức bàn tán sôi nổi.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “U Tịch, à không đúng, phải là U Tịch giả mới đúng, cũng có thực lực Thiên Thánh lục phẩm, ta nghĩ, Diệp Tử Hàm và Yến Bác cũng chỉ có thực lực cấp bậc này thôi đúng không?”
Tần Ninh nhìn về phía Yến gia và Diệp gia.
Diệp Tử Hàm và Yến Bác cũng trầm mặc không lên tiếng.
Lời nói này của Tần Ninh thật chói tai, cũng vô cùng khó nghe.
Nhưng mà lại cực kỳ có lý!
Hai người bọn họ quả thật không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Tần Ninh nói tiếp: “Lời ngay nói thật, Tần Ninh ta phải trở thành thiên kiêu đứng đầu của thánh vực Thiên Hồng, mang lại vinh dự của Thánh Thú tông!”
“Cho nên hôm nay, ta rất muốn được lĩnh giáo thực lực của thiếu chủ U Phần!”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại xôn xao.
Chương 1845: Vạn Tượng Hợp Nhất
Hôm nay, Tần Ninh muốn chưng minh bản thân mình!
Thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng!
Dã tâm người này thật lớn.
Mà Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên nghe được lời này, trong lòng lập tức sáng tỏ.
Cái gì mà thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng?
Tần Ninh quan tâm sao?
Hoàn toàn không quan tâm.
Nói nhiều như vậy, chỉ vì để U Phần ra tay.
Tần Ninh nói tiếp: "Thiếu chủ U Phần, đánh bại ngươi, Thiên Thánh nhị phẩm Tần Ninh ta có thể xem là thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng!"
"Cho dù ngươi là Thiên Thánh thất phẩm, ta cũng không sợ ngươi!"
"Hôm nay, nếu như ngươi tiếp chiến, ta thắng ngươi, ta chính là thiên kiêu đệ nhất, ta bại dưới tay ngươi, chết rồi, Thánh Thú tông tuyệt đối sẽ không so đo!"
"Ngươi... dám tiếp chiến không?"
Dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía U Phần.
Giờ phút này, U Hồn Thiên nhạy cảm cảm thấy, hình như có gì đó không đúng.
Nhưng không đúng chỗ nào, ông ta lại không nói nên lời.
"Tần tông chủ, dù sao hôm nay cũng là ngày đại hôn của con ta, tỷ thí... có thể để ngày khác không, bỏ lỡ ngày lành cũng không tốt...", U Hồn Thiên cười nói.
"Sẽ không!"
Tần Ninh cười nói: "Ta chỉ cần thời gian một nén nhang để đánh bại hắn ta, sẽ không trì hoãn giờ lành!"
"Nếu Thiếu chủ U Phần không dám tiếp, vậy thì tự nhận thua đi, rồi gọi Tần Ninh ta là thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng".
"Thuận tiện... Giai nhân tuyệt thế như vậy đương nhiên phải sánh đôi với thiên kiêu mạnh nhất, ta cảm thấy..."
"Hừ!"
Tần Ninh còn chưa dứt lời, một tiếng hừ lạnh chợt vang lên.
U Phần sải bước ra, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Xem ra hôm nay Tần Tông chủ đến không phải là để chúc mừng cho bản nhân, mà là đến gây chuyện".
"Lời khiêu chiến này, ta tiếp!"
Vừa dứt lời, sắc mặt U Hồn Thiên đột ngột thay đổi.
Tiếp chiến...
Tần Ninh có thể giết chết U Tịch cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm.
U Phần là Thiên Thánh thất phẩm, thực lực quả là mạnh hơn, nhưng Tần Ninh... hình như cũng chưa bày ra toàn bộ thực lực.
U Phần có phải là đối thủ của Tần Ninh không, ông ta cũng không xác định.
Chỉ là lúc này, U Phần đã tiếp chiến, ông ta không tiện nói thêm cái gì.
Tần Ninh cũng không mạnh đến mức này.
Bóng dáng U Phần lóe lên, đi lên đài ngọc.
Bốn người Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương đứng yên ở bốn phía đài.
Mà Xích Vũ Thiên Phong Điêu cũng đứng trên Tần Ninh, nhìn tứ phương.
Hai bóng dáng đứng vững trên đài ngọc.
U Phần giật xuống áo choàng tân lang của mình, một bộ hồng sam tôn lên dáng người tao nhã.
Nhìn về phía Tần Ninh, U Phần cười lạnh nói: "Ngươi xác định muốn giẫm lên ta, trở thành đệ nhất thánh vực Thiên Hồng sao?"
"Tất nhiên".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Đánh bại ngươi, thiên kiêu đương đại của thánh vực Thiên Hồng, ai còn có thể không phục Tần Ninh ta?"
"Huống hồ, giai nhân tuyệt thế như vậy, nếu không xứng đôi với thiên kiêu mạnh nhất, trong mắt ta, thật sự là phung phí của trời!"
U Phần lại cười lạnh đáp: "Ngươi có biết ngươi đang nói gì, làm gì không?"
"Biết chứ!"
"Ta muốn trở thành thiên kiêu đệ nhất trong thánh vực Thiên Hồng, chỉ đơn giản như vậy!"
Hai tay U Phần siết chặt lại, cười gằn: "Nếu như thế, Tần Tông chủ, đắc tội!"
Hai bóng dáng đứng trên đài.
U Phần bước lên trước, bàn tay nắm thành quyền, nghiêng người tới gần Tần Ninh, một quyền lao thẳng đến mặt Tần Ninh.
Tần Ninh chợt mỉm cười.
Thể Thánh Đế Đại Hoang đột ngột bộc phát.
Thánh Khí Vương Khải!
Trong nháy mắt ngưng tụ lại!
Một Vương Khải xuất hiện bên ngoài cơ thể Tần Ninh, ngay sau đó, bàn tay Tần Ninh nắm lại, chớp mắt xuất hiện một mũi tên, trực tiếp lao ra.
Thánh Hồn Vương Tiễn!
Bóng tên bộc phát ra từng đạo khí tức kinh khủng.
Giờ khắc này, cả người U Phần sững sờ.
Ầm...
Quyền kình và bóng tên va chạm vào nhau.
Thánh lực lan tràn ra ngoài.
Bốn phía, bốn người Lý Tín, Sở Hà sôi nổi ra tay, đẩy lui sức ảnh hưởng.
Hai bóng dáng vừa đụng vào liền lui ra.
U Phần nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Tần Ninh lại có thể ngăn cản được công kích của hắn ta, quả thực là có phần không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, U Phần không hề dừng tay, trong nháy mắt lại lao ra.
Giữa hai tay, thánh lực gần như ngưng tụ thành trạng thái rắn, bộc phát ra một luồng khí tức làm người sợ hãi, nghiền ép về phía Tần Ninh.
"U Minh Quyền Quyết!"
Một quyền trực tiếp bộc phát, quyền phong gào thét, đâm rách không khí, phát ra âm thanh bén nhọn.
Tần Ninh thấy cảnh này, chợt cười nhạt một tiếng.
"Thiên Thánh Nguyên chưởng!"
Thể Thánh Đế Đại Hoang.
Tổng cộng chia thành bảy tầng!
Một quyết tầng một, Thánh Khí Vương Khải!
Một quyết tầng hai, Thánh Hồn Vương Tiễn!
Một quyết tầng ba, Thiên Thánh Nguyên chưởng!
Thể Thánh Đế Đại Hoang này có tổng cộng bảy tầng, một cảnh giới là một tầng, một tầng một quyết.
Tuy một tầng chỉ có một quyết, nhưng mỗi thức của quyết lại có uy lực cực kỳ mạnh mẽ.
Giờ phút này, Nguyên chưởng bộc phát, trong nháy mắt xé rách quyền kình trước người U Phần, lao thẳng đến U Phần.
Sắc mặt U Phần chợt thay đổi, bên ngoài cơ thể xuất hiện tia sáng của áo giáp, cứng rắn đỡ lấy một chưởng kia.
Tần Ninh lại tiếp tục tấn công.
Thiên Thánh Nguyên chưởng lại lao ra.
Sắc mặt U Phần trở nên âm trầm.
Thiên Thánh nhị phẩm!
Thánh lực, lực hồn phách Tần Ninh bộc phát ra hoàn toàn không giống với Thiên Thánh nhị phẩm, mà giống như cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm.
Cuối cùng U Phần cũng hiểu được, tại sao U Tịch lại bị Tần Ninh giết!
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía U Phần, cười nói: "Nếu như Thiên Thánh Nguyên chưởng liên tục rơi xuống, ngươi có thể đỡ được mấy chưởng?"
Sắc mặt U Phần âm trầm.
"Nhưng, bốn phía có bốn vị Thánh Vương đang nhìn, như vậy e rằng không tốt lắm, cho nên, vẫn nên dùng một chiêu này đi!"
Tần Ninh cười nói: "Một chiêu chém chết U Tịch, ngươi có thể chịu đựng được không?"
Dứt lời, U Phần sầm mặt lại.
Nhưng lúc này, thánh lực trong cơ thể ùn ùn tụ tập lại.
Khí tức mạnh mẽ phóng thích, sức bộc phát kinh người.
"Chết!"
U Phần ra tay trước, dường như không muốn cho Tần Ninh cơ hội thi triển.
Nhưng thấy cảnh này, Tần Ninh chỉ cười nói: "Thử một chút xem".
Vù...
Tiếng vù vù vang lên.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang trời.
Âm thanh ầm ầm lập tức truyền tới.
Từng bóng voi che ngợp bầu trời, tổng cộng hai vạn con, xuất hiện lần nữa.
Giờ khắc này, trong cơ thể U Phần đột ngột bốc lên một đạo huyết quang, huyết quang có hình trụ, xông thẳng tới chân trời, cao tới ngàn trượng.
Đạo huyết quang kia bắn ra bốn phía, ẩn chứa sát khí mạnh mẽ, như muốn ngăn cản voi lớn của Tần Ninh tới gần.
Thấy cảnh này, Tần Ninh vẫn không thèm để ý.
Hai vạn bóng cự tượng tụ tập lại trong khoảnh khắc.
Không bao lâu sau, từng bóng voi biến mất, thay vào đó là một con voi khổng lồ cao trăm trượng.
Nhưng bóng dáng của con voi này lại vô cùng thật, như thể một con voi khổng lồ thật được Tần Ninh triệu hoán đến.
Ầm...
Tiếng ầm ầm chợt vang lên.
Lúc này, mặt đất xuất hiện dấu hiệu rung chuyển.
Thậm chí thiên địa bốn phía tràn ngập cảm giác áp bách.
Mà cảm giác áp bách này đến từ thiên địa, ngay cả trong lòng chư vị Thánh Vương cũng cảm thấy hít thở không thông.
"Vạn Tượng Hợp Nhất!"
Tần Ninh thì thầm một tiếng.
Bóng voi khổng lồ trực tiếp bước về phía U Phần, hung hăng đè xuống.
Điều này, đối với Cửu U Đài mà nói thì không thể nghi ngờ là chuyện tốt.
U Phần tổ chức hôn lễ.
Thiên kiêu khắp nơi thi đấu.
Tăng thêm sự náo nhiệt.
Giờ phút này, Yến Vũ Phi và U Tuấn giao đấu, dao động cực kỳ mãnh liệt.
Trong phạm vi nghìn mét, đại trận ở xung quanh phát ra từng ánh hào quang mạnh mẽ, ngăn cản dư âm của trận đấu giữa hai vị Thiên Thánh.
Mọi người cũng ngẩng đầu quan sát.
Hai người đều là cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm, hơn nữa, còn là thiên tài hàng đầu trong thế lực nhà mình.
Yến Vũ Phi thi triển thánh quyết của Yến gia, thế tấn công vô cùng cuồng loạn.
Mà U Tuấn cũng thi triển thánh quyết của Cửu U Đài, bình tĩnh đối phó.
Thấy một màn như vậy, mọi người đều khen ngợi trong lòng.
Đây là thiên tài do thế lực đứng đầu thánh vực Thiên Hồng bồi dưỡng ra, không chỉ là cảnh giới cường đại mà sức chiến đấu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Lúc này, hai người giao đấu cực kỳ khí thế.
Ầm…
Từng tiếng gầm rú vang lên.
Phía trên không trung, thánh lực càn quét, khiến cho kẻ khác không khỏi sợ hãi.
Một trận giao chiến kéo dài một tiếng đồng hồ, cuối cùng, Yến Vũ Phi dựa vào ưu thế ít ỏi giành được chiến thắng
U Tuấn chắp tay, sắc mặt tái nhợt nói: “Yến huynh lợi hại, tại hạ bội phục!”
“Đã nhường!”
Yến Vũ Phi chắp tay.
Lúc này, nhìn qua thì thấy sắc mặt Yến Vũ Phi cũng hơi trắng bệch.
Yến Vũ Phi đi đến trước mặt U Hồn Thiên, nhìn vào những thánh khí, thánh đan, thánh quyết đang trôi nổi kia, hắn ta tuỳ tiện chỉ vào một món thánh khí ngũ phẩm.
U Hồn Thiên cười nói: “Đệ tử Yến gia có thiên phú hơn người, thực lực cường đại, hôm nay, cũng coi như là được tận mắt chứng kiến”.
Yến Thần mỉm cười nói: “U huynh cũng đừng khen ngợi, một đám ngày thường lười nhác, được khen ngợi như vậy sợ rằng bọn chúng sẽ lơi lỏng!”
“Ha ha…Nếu không thả lỏng, đệ tử Cửu U Đài sao có thể đuổi kịp?”
Hai người nói chuyện hai câu, sau đó không nói thêm gì nữa.
Người thứ hai của Cửu U Đài nhanh chóng lên sân.
U Bình!
U Bình nhìn về phía mọi người, mỉm cười nói: “Cửu U Đài U Bình, tiếp nhận khiêu chiến!”
“Ta lên!”
Một âm thanh vang lên, phía bên Diệp tộc, một vị thiên kiêu lên đài.
Tần Ninh vẫn im lặng không lên tiếng.
Tiếp đó, những trận so đấu ngày càng trở nên phấn khích, không ít thiên kiêu giành được giải thưởng, chiếm được vô số lời khen ngợi.
Thời gian từ từ trôi qua, không khí trên sân đấu càng thêm náo nhiệt, mà giờ phút này, mặt trời đã lên cao, hôn lễ cũng chuẩn bị bắt đầu.
Chỉ là trong sân vẫn còn có mấy người chưa tham gia thi đấu.
U Tịch của Cửu U Đài.
Diệp Tử Hàm của Diệp tộc.
Yến Bác của Yến gia.
Ba người này đều có cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm, có thể nói là người đứng đầu trong nhóm thiên kiêu.
Và cũng là đại diện cho kẻ mạnh nhất của ba phương thế lực.
Về phần Đại Tề, hai người Tề Hành và Tề Hoàn đã tham gia thi đấu.
Gốc rễ sâu xa của thánh quốc Đại Tề vẫn kém hơn so với Yến gia và Cửu U Đài.
Về cấp bậc của thiên kiêu đứng đầu cũng không so được với hai bên kia.
Số lượng Thánh Vương cũng có sự chênh lệch.
Đối với chuyện này, Tề Hạo không mấy để ý.
Hiện tại, chuyện mà ông ta quan tâm không phải cuộc so tài chó má này, mà là…rốt cuộc Tần Ninh muốn làm gì? Đến cùng là muốn làm như thế nào?
Người!
Nhất định là Tần Ninh sẽ cướp người.
Nếu như không cướp, ông ta sẽ mang họ của Tần Ninh luôn!
Nhưng mà cướp như thế nào? Khi nào thì ra tay? Tần Ninh đang đợi cái gì?
Điều này, Tề Hạo vẫn không rõ.
“U Tịch, ngươi lên thử một chút đi!”
“Vâng!”
Lúc này, U Hồn Thiên nhìn thấy thời gian đã không còn sớm nữa, nên để cho U Tịch ra sân.
U Tịch là thiên kiêu có thực lực gần với U Phần nhất trong Cửu U Đài.
Hôm nay, U Phần tổ chức hôn lễ, hơn nữa, U Phần đã là cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm, tất nhiên là không tiện lên sân khấu so tài.
Bởi vậy, U Tịch đại diện cho Cửu U Đài.
U Tịch bay lên không trung, bước lên trên đài ngọc, ánh mắt nhìn về phía mọi người xung quanh.
U Tịch khẽ cười nói: “Hôm nay, Diệp tộc, Yến gia, Cửu U Đài ta, cùng với thánh quốc Đại Tề đều đã có người tham gia thi đấu, chỉ có người của Thánh Thú tông vẫn chưa thấy tham gia!”
U Tịch thản nhiên nhìn về phía đám người Tần Ninh, cười nói: “Chẳng lẽ Tần tông chủ cảm thấy, ta không xứng làm đối thủ của ngươi sao?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh đã nhìn về phía U Tịch rồi từ từ đứng dậy.
“Ngươi nói không sai, đúng thật là ta cảm thấy các ngươi không xứng làm đối thủ của ta, cho nên ta mới không ra tay!”
Một lời vừa dứt, không khí trở nên yên tĩnh.
Sự yên tĩnh này duy trì trong chốc lát, sau đó, từng tiếng bàn tán xôn xao vang lên.
Người này, thực sự nghĩ như vậy?
Ai nấy đều nghe ra, lời nói của U Tịch là để kích thích ý chí chiến đấu của mấy người Thánh Thú tông.
Thế mà Tần Ninh không nể mặt chút nào, trực tiếp nói ra như vậy.
Giờ phút này, U Tịch cũng sửng sốt, lời này thì nên trả lời như thế nào?
Chỉ là nhìn thấy dáng vẻ không giống như đang nói đùa của Tần Ninh, U Tịch nói tiếp: “Tần tông chủ là Thiên Thánh nhị phẩm, không biết là lấy đâu ra tự tin để nói những lời này?”
Tần Ninh mỉm cười tủm tỉm nói: “Ta nói, ngươi không đủ tư cách thì chính là ngươi không đủ tư cách”.
“Một khi đã như vậy, không biết Tần tông chủ có dám nhận lời khiêu chiến của U Tịch ta không”.
“Ngươi xứng sao?”, Tần Ninh cười nói: “Chỉ là cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm, ngươi đủ tư cách để khiêu chiến ta?”
U Tịch thực sự bị chọc giận.
Các vị Thánh Vương ở đây cũng nhíu mày.
Tuy rằng biết Tần Ninh ngông cuồng.
Nhưng mà không nghĩ tới, trong tình huống này, Tần Ninh vẫn ngông cuồng như vậy.
Quả thực là không cho Cửu U Đài chút mặt mũi nào.
Tộc trưởng Yến gia Yến Thần cười nói: “Tần tông chủ, dù sao thì hôm nay cũng là hôn lễ của U Phần, Tần tông chủ cố chấp như vậy làm gì? Thi đấu thôi mà, cũng có chút phần thưởng để tăng thêm sự thú vị cho lễ cưới thôi”.
“Cố chấp?”
Tần Ninh nhìn tộc trưởng Yến Thần, khách khí nói: “Tộc trưởng Yến Thần hiểu lầm rồi, ta không cố chấp, chỉ là ăn ngay nói thật thôi…”
“Nếu như U Tịch thực sự muốn thi đấu với ta, cũng không phải là ta không thể đồng ý, chỉ là…Ta sợ ta sẽ dùng một quyền đập chết hắn ta, không tiện giải thích với U tiền bối, dù sao thì hôm nay cũng là hôn lễ của con trai U tiền bối!”
“Nếu như đổ máu cũng không tốt đúng không?”
U Hồn Thiên chưa mở miệng thì U Tịch đã trực tiếp chắp tay nói: “Tần tông chủ đã nói như vậy thì đệ tử mạnh dạn muốn được lĩnh giáo thực lực Thiên Thánh nhị phẩm của Tần tông chủ, mong đài chủ đồng ý!”
Lời này vừa nói ra, U Hồn Thiên nhíu mày.
“Một khi đã như vậy, nếu như Tần tông chủ có thể nể mặt, dạy bảo đệ tử của chúng ta thì thật tốt!”, U Hồn Thiên thản nhiên cười nói.
Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Vậy thì được!”
“Trước đó đã nói rõ, nếu như chết người, U tiền bối cũng đừng tức giận!”
Dứt lời, U Hồn Thiên nhíu mày.
Tần Ninh muốn làm gì?
Sắc mặt U Tịch lạnh lùng.
Yến Bác của Yến gia.
Diệp Tử Hàm của Diệp tộc.
Hai người này đều là Thiên Thánh lục phẩm, trong sân, ngoại trừ hai người này, căn bản U Tịch không đặt những người khác vào trong mắt.
Chỉ là thái độ kiêu ngạo của Tần Ninh thực sự làm cho kẻ khác cảm thấy khó chịu.
Tần Ninh bay lên trên đài ngọc.
“U Tịch, không phải là ta coi thường ngươi, nhưng mà ngươi…thực sự không phải là đối thủ của ta”.
“Đừng nhiều lời, xem chiêu đi, Tần tông chủ”.
U Tịch vừa dứt lời đã tung một quyền về phía Tần Ninh.
Ầm…
Quyền phong gào thét, âm thanh bùng nổ lập tức truyền đến.
Chương 1842: Giết chết là sẽ biết
Đối mặt với đòn tấn công của U Tịch, Tần Ninh lùi về sau mấy bước, bóng hình chợt loé, nhanh chóng tránh thoát.
U Tịch tiếp tục ngưng tụ thánh lực, ép sát Tần Ninh rồi thẳng tay đánh đến.
Thấy một màn như vậy, những người xung quanh đều sững sờ.
Đòn tấn công của Thiên Thánh lục phẩm, U Tịch khống chế tốc độ và sức mạnh cực kỳ tốt.
Thế nhưng lần nào Tần Ninh cũng tránh thoát.
Tên Tần Ninh này là cảnh giới Thiên Thánh nhị phẩm, nhìn qua có vẻ không đơn giản như vậy!
Ầm…
Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên, càn quét cả thánh trận trên đài ngọc.
“Tần tông chủ vừa mới nói, sợ rằng sẽ giết chết ta, vậy mà giờ lại né tránh như vậy sao? Là lời nói không đi đôi với hành động sao?
U Tịch khinh thường nói.
“Lời nói không đi đôi với hành động ấy à?”
Tần Ninh cười nói: “Ngươi thực sự muốn chết như vậy sao? Không sợ bị lộ tẩy sao?”
Lộ tẩy!
Sắc mặt U Tịch hơi trầm xuống.
“Tần tông chủ đang nói cái gì thế, ta nghe không hiểu!”
“Là thực sự không hiểu, hay là cố tình không muốn hiểu?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ngươi đã muốn chết như vậy thì để ta giúp ngươi hoàn thành ước nguyện nhé?”
Tần Ninh nâng hai tay lên, từng luồng thánh lực trong cơ thể hội tụ lại.
Thấy một màn như vậy, U Tịch không dám khinh địch, khí thế trong cơ thể bùng phát, ngưng tụ sức mạnh toàn thân, đề phòng Tần Ninh ra chiêu.
Khoé miệng Tần Ninh xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
“Nhìn cho kỹ!”
Dứt lời, Tần Ninh thì thầm nói: “Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!”
“Vạn tượng đạp thiên!”
Tần Ninh không thi triển những thánh quyết khác mà trực tiếp sử dụng Cửu Thiên Tinh Thần Quyết.
Pháp quyết này bá đạo ở chỗ, có thể giết chết được lục phẩm trong chớp mắt, hơn nữa, dưới tình huống các Thánh Vương còn chưa kịp phản ứng, nhanh chóng giết chết lục phẩm.
“Đạp!”
Một lời vừa dứt, sức mạnh cường đại, khí tức kinh người lập tức phóng ra.
Ầm…
Trong chốc lát, xung quanh thân thể Tần Ninh xuất hiện từng bóng tượng ảnh.
Tượng ảnh che kín bầu trời, phóng ra từng luồng hơi thở khủng bố.
Khí thế khủng bố kia làm cho người ta cảm nhận được sự mạnh mẽ đến cực hạn.
Sắc mặt U Tịch trầm xuống, hai nắm đấm nắm chặt, bên ngoài thân thể xuất hiện một chiếc áo giáp, bao phủ toàn thân.
“U Minh Thánh Quyền!”
Trong khoảnh khắc, hai nắm đấm va chạm nhau.
Ầm!
Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.
Tượng ảnh đầy trời bùng nổ.
Khi ở cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, Tần Ninh có thể ngưng tụ được một vạn tượng ảnh.
Mà lúc đạt tới cảnh giới Thiên Thánh nhị phẩm, một vạn lập tức biến thành hai vạn.
Hai vạn tượng ảnh, tầng tầng lớp lớp, từng cái từng cái đánh xuống, phóng ra khí tức khủng bố.
Tiếng gầm rú vang lên, va chạm kịch liệt tràn ngập bên trong thánh trận.
Giờ phút này, các vị Thánh Vương và một số vị Thiên Thánh của Cửu U Đài đều mang vẻ mặt căng thẳng.
Vừa rồi, Tần Ninh vẫn luôn né tránh công kích của U Tịch.
Nhưng mà đột nhiên, hắn lại đảo khách thành chủ, trực tiếp ép sát U Tịch, khiến cho hắn ta phải sử dụng đòn tấn công cường đại.
Cảnh giới của hai người có sự chênh lệch rất lớn, nhưng mà Tần Ninh lại giống như bù đắp được khoảng cách giữa hai cảnh giới.
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên.
Đột nhiên, trong vị trí giao chiến của hai người, chấn động khủng khiếp ấy giống như là đã dừng lại.
Thánh lực dao động, càn quét bên trong đại trận.
Ai cũng không nhìn rõ rốt cuộc là như thế nào.
Cửu U Đài có nhiều Thánh Vương và cường giả Thiên Thánh phẩm cấp cao muốn tiến vào trong thánh trận để xem xét tình hình, nhưng mà lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này, Tề Hạo kinh ngạc phát hiện ra, không thích hợp! Cực kỳ không thích hợp!
Một số người của Cửu U Đài dường như rất tò mò, hai người kia va chạm mạnh mẽ như thế, rốt cuộc là kết quả ra sao.
Ngay cả đám người U Hồn Thiên, U Vân Tiêu, U Phàm Sinh cũng không nhịn được lo lắng!
Giống như là lo lắng U Tịch sẽ bị Tần Ninh giết chết!
Mấy vị Thánh Vương kia, ngoài vẻ lo lắng, hình như còn có chút…sợ hãi!
Cho dù U Tịch bị giết thì cũng không đến nỗi làm cho mấy vị Thánh Vương này hoảng sợ chứ?
Giờ phút này, Tề Hạo càng cảm thấy sự việc không thích hợp.
Lúc trước, Tần Ninh không hề chú ý đến việc thi đấu.
Chỉ là khi U Tịch ra mặt khiêu khích, Tần Ninh lại cố ý tỏ thái độ kiêu ngạo, khiến cho người của Cửu U Đài bất mãn, điều quan trọng là…khiến cho U Tịch phẫn nộ.
Lúc ban đầu, hình như U Hồn Thiên cũng không nghĩ đến việc để U Tịch giao chiến với Tần Ninh.
Chỉ là thực lực của Tần Ninh, không ai biết được.
Lúc trước ra tay, đều là Xích Vũ Thiên Phong Điêu chiếm lấy sự nổi bật.
Theo đạo lý, U Hồn Thiên không cần phải lo lắng cho U Tịch mới đúng!
Rốt cuộc là tại sao lại thế này?
Tề Hạo càng ngày càng cảm thấy, sự việc sẽ không đơn giản như vậy!
Trong quảng trường, mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Đến cùng là sao vậy?
Ai cũng không biết, kết quả như thế nào?
Lúc này, không còn sự dao động của thánh lực nữa.
Một bóng người đứng ở đài ngọc bên trong thánh trận, như ẩn như hiện.
Người kia đang túm lấy một kẻ khác.
Mọi người mở to mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng này.
Chỉ thấy Tần Ninh dùng một tay túm lấy cổ áo của U Tịch, nhấc người hắn ta lên.
Áo giáp bên ngoài cơ thể U Tịch vỡ nát, sắc mặt trắng bệch, khoé miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Hiện giờ, cho dù là ai thấy được cảnh tượng này cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Lúc đầu Tần Ninh vẫn luôn né tránh.
Thế nhưng bỗng nhiên lại bùng nổ, thẳng tay làm cho U Tịch bị thương nặng.
Thấy một màn như vậy, vẻ mặt của đám người U Hồn Thiên tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ là lúc này, U Hồn Thiên đứng dậy, cười ha ha nói: “U Tịch tu luyện tinh thông, để cho Tần tông chủ chê cười rồi!”
“Xem ra trận chiến này đã phân thắng bại!”
Tần Ninh nghe được những lời này thì cười nói: “Đã phân thắng bại? Ta thấy vẫn chưa hẳn là như vậy mà?”
“Ta nói, nếu như khiêu chiến ta, ta có thể vô tình giết chết hắn ta!”
“Không được!”
“Ngươi dám!”
Lúc này, hai tiếng quát đồng thời vang lên.
Đúng là U Hồn Thiên và U Vân Tiêu.
U Hồn Thiên vội vàng nói: “Tần tông chủ đã chiến thắng, hôm nay lại là hôn lễ của con ta, cần gì phải làm như thế?”
Âm thanh của U Vân Tiêu càng thêm lạnh lùng, nói: “Con trai ta có mắt như mù, không biết được thực lực của Tần tông chủ, đã tự rước lấy nhục, mong Tần tông chủ giơ cao đánh khẽ!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nở nụ cười.
“Hai vị hiểu lầm!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ta đang giúp hai vị dọn dẹp gian tế trong nhà!”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt.
Dọn dẹp gian tế trong nhà?
Đây là ý gì?
Tần Ninh nhìn về phía U Hồn Thiên, cười nói: “Có thể U tiền bối không biết, thực tế, U Tịch này không phải là người của Cửu U Đài các ngươi!”
“Nói hươu nói vượn!”
U Vân Tiêu vất vả lắm mới bình tĩnh lại được, lúc này lại quát lớn: “U Tịch là con trai của U Vân Tiêu ta đây, lớn lên từ nhỏ ở Cửu U Đài, sao có thể không phải là người của Cửu U Đài!”
“Ngươi gấp cái gì?”
Tần Ninh nói tiếp: “Có phải hay không, thử thì sẽ biết!”
“Thử thế nào?”, U Hồn Thiên nhíu mày nói.
“Đơn giản thôi!”
Tần Ninh cười nói: “Giết chết là sẽ biết!”
“Làm bậy!”
U Vân Tiêu phẫn nộ quát: “Trong Cửu U Đài của chúng ta, tại ngày đại hôn của thiếu chủ, sao ngươi có thể ra tay giết người!”
Chương 1843: Huyết Ma
Tần Ninh nhìn về phía U Vân Tiêu, cười nói: “U Vân Tiêu tiền bối đừng kích động, ta giết người này xong ngươi sẽ biết, thật ra, con trai ngươi đã sớm chết rồi!”
Tần Ninh vừa nói xong, trong tay hắn đã xuất hiện một thanh dao, ngay sau đó, lưỡi dao lập tức đâm vào ngực U Tịch.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết thấu tim gan vang lên.
Hai mắt U Tịch đỏ sậm, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, dáng vẻ đằng đằng sát khí nói: “Đồ khốn kiếp, ngươi dám giết ta, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!”
“Vì sao ta không dám?”
Giờ phút này, U Vân Tiêu phẫn nộ, bóng người hắn ta chợt loé, quát lớn: “Tần Ninh, ngươi muốn chết!”
Ầm..
Âm thanh nổ tung trầm thấp vang lên.
Thánh trận vỡ nát, U Vân Tiêu lập tức xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh, đánh ra một chưởng.
Nhưng ngay sau đó, một bóng dáng màu đỏ đậm cũng xuất hiện ở phía trước Tần Ninh, từng chiếc linh vũ bá đạo nháy mắt phóng ra, đánh lui U Vân Tiêu.
Đúng là Xích Vũ Thiên Phong Điêu!
Tần Ninh thấy vậy thì cười nói: “Chó cùng rứt giậu sao? Ta thích nhìn thấy dáng vẻ này của các ngươi!”
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh đã rút thanh dao ra rồi tiếp tục đâm xuống.
“Ta tinh thông đan đạo, cho nên, ta sẽ không dễ dàng giết chết kẻ này như vậy, mỗi một dao đều từ từ bòn rút sức sống của hắn ta, ta muốn xem xem, rốt cuộc là hắn ta chết rồi mới bại lộ thân phận hay là không nhịn được đau đớn mà trực tiếp hiện ra nguyên hình!”
Tần Ninh nhìn về phía Xích Vũ Thiên Phong Điêu, cười nói: “Tiểu Phong Phong, ngươi giúp ta trông chừng, bất kể Thánh Vương nào đến gần, ngươi cứ dùng toàn lực ngăn cản lại”.
Thân hình của Xích Vũ Thiên Phong Điêu đột nhiên hóa thành kích thước mười mét, bay xung quanh Tần Ninh.
U Vân Tiêu bị Xích Vũ Thiên Phong Điêu đánh lui, sắc mặt hắn ta trầm xuống.
Mà giờ phút này, Tần Ninh đã đâm vào nhát thứ ba, nhát thứ tư.
Tiếng kêu la của U Tịch vang vọng bên trong sơn cốc.
Những người xung quanh thấy một màn như vậy, không ai mở miệng nói gì.
Yến gia, Diệp tộc đều vui vẻ xem náo nhiệt.
Cửu U Đài đối đãi với Tần Ninh, cũng có thể xem như là khách khách khí khí.
Bọn họ cũng không biết, tại sao Tần Ninh lại đột nhiên nổi điên lên muốn giết U Tịch.
Mặc dù thân phận của U Tịch không cao quý bằng U Phần, nhưng hắn ta cũng là con trai của U Vân Tiêu, là thiên kiêu của Cửu U Đài, thân phận địa vị không thấp.
Tần Ninh muốn làm gì?
Bọn họ không biết, cũng lười quản.
Bảy vị Thánh Vương của Cửu U Đài đều ở đây, Tần Ninh dám phách lối?
Cứ tiếp tục phách lối như vậy đi!
Tốt nhất là Tần Ninh bị giết, Cửu U Đài tổn thất vài vị Thánh Vương, điều này vô cùng có lợi đối với bọn họ!
Tần Ninh nhìn U Tịch cả người đầy máu tươi, vẻ mặt thản nhiên cầm thanh dao, lau lau vạt áo trắng của mình.
Tần Ninh mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại giống như ác ma đến từ địa ngục, làm cho tinh thần U Tịch hoảng sợ.
“Cha…Cứu ta…”
U Tịch khàn giọng nói.
“Tần Ninh, đồ khốn nạn”.
U Vân Tiêu gầm lên.
U Hồn Thiên cũng lớn tiếng nói: “Tần tông chủ, nếu như ngươi không dừng tay, hôm nay, ngươi đừng hòng rời khỏi Cửu U Đài!”
Ông ta vung tay lên.
Bốn người Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân và Liễu Dương lập tức xuất hiện.
Năm vị Thánh Vương vây quanh Tần Ninh và Xích Vũ Thiên Phong Điêu.
Tần Ninh thấy vậy thì cũng không quan tâm, hắn nhìn U Tịch cười nói: “Thực sự là ngươi nhẫn nhịn rất giỏi, đến tận bây giờ vẫn không chịu bại lộ thân phận của mình, nếu như thế, ta đành giết ngươi luôn cho khoẻ”.
Tần Ninh vừa dứt lời, thanh dao đã đâm thẳng về phía mặt U Tịch.
“Không!”
U Tịch gào lên.
Trong phút chốc, áo giáp bao quanh thân thể hắn ta vỡ nát.
Trên da thịt cũng xuất hiện những hoa văn màu máu.
Trên mặt, hai bên thái dương cũng ngưng tụ ra những hoa văn như vậy, trên cơ thể tràn ngập một màu máu đỏ tươi.
Huyết Ma!
Tần Ninh thì thầm nói: “Quả nhiên là như vậy…”
Chỉ là, nhìn kỹ lại mới thấy, hắn ta không giống với Huyết Ma bình thường.
Giữa hai lông mày có một ấn ký màu đỏ, khiến cho U Tịch trông có vẻ cao quý hơn vài phần.
“Là Huyết Ma!”
Phía dưới, một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
Tại Hạ Tam Thiên, trong phạm vi địa vực, Ma tộc đã xuất hiện từ vạn năm trước.
Giữa thánh giả và Ma tộc đã nổ ra những cuộc chiến.
Cuối cùng, nhóm thánh giả của thánh vực Thiên Hồng chiếm được ưu thế, Ma tộc chỉ gây ra được sóng gió lúc ban đầu, nhưng rất nhanh đã bị trấn áp.
Gần hai vạn năm qua, gần như là rất ít khi gặp được Ma tộc.
Nhưng trong thánh vực Thiên Hồng, các thế lực đứng đầu vẫn biết được sự tồn tại của Ma tộc.
Ma tộc trời sinh tính tình tàn nhẫn, giết vô số người.
Là kẻ địch của nhân loại!
Theo ghi chép trong thánh vực Thiên Hồng, Ma tộc gồm bốn tộc, Huyết Ma, Viêm Ma, Mị Ma và Dạ Ma.
Nhìn dáng vẻ này của U Tịch, nghiễm nhiên là Huyết Ma, không có gì phải nghi ngờ!
Năm vị Thánh Vương cũng dừng chân.
Đúng là U Tịch bị Tần Ninh ép buộc, không thể không bại lộ ra thân phận thật!
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh rất vừa lòng.
“Các vị!”
Tần Ninh cầm thanh dao trong tay, cười nói: “Thấy rồi chứ? Đây là Ma tộc, tội ác của Ma tộc, không cần Tần Ninh ta phải nói nhiều lời đúng không?”
“Giết hại Nhân tộc, mưu đồ chiếm lĩnh thế giới Tam Thiên!”
“Hôm nay, người của Huyết Ma tộc ẩn nấp bên trong Cửu U Đài, ta nghĩ, hẳn là các vị cao nhân của Cửu U Đài cũng không biết”.
“U tiền bối, ngươi có biết không?”
Tần Ninh vừa hỏi vừa nhìn về phía U Hồn Thiên.
Mà giờ phút này, thánh chủ Tề Hạo thấy vậy thì đột nhiên hiểu rõ, liên kết mọi chuyện lại với nhau!
Ông ta biết Tần Ninh muốn làm gì!
Không chỉ là cứu người phụ nữ của mình mà còn muốn diệt ma!
U Hồn Thiên im lặng.
Mấy vị Thánh Vương cũng trầm mặc không lên tiếng.
Làm sao bây giờ?
Tần Ninh…Rốt cuộc là chỉ biết U Tịch là Ma tộc, hay đã biết…bọn họ đều là Ma tộc!
Chỉ là Huyết Ma tộc phải trả cái giá rất lớn mới có thể nắm trong tay chức vụ cao trong Cửu U Đài.
Nếu như hôm nay bị bại lộ, ngay lúc các nhân tài tụ hội ở đây thì thực sự rất phiền phức!
Nên làm thế nào mới tốt đây?
Từ bỏ U Tịch sao?
Tần Ninh thấy U Hồn Thiên không mở miệng thì lập tức cười nói: “Cá nhân ta tin tưởng, mấy người U tiền bối không biết điều này!”
“Chỉ sợ U Tịch chân chính đã sớm bị giết chết, kẻ này thay thế hắn ta trà trộn vào Cửu U Đài, tìm hiểu tin tức của Cửu U Đài”.
“U tiền bối, ngươi không cần phải nói lời cảm ơn, diệt ma là chức trách của mỗi người, ta cũng vô tình biết được U Tịch là Ma tộc, hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ, giết chết Ma tộc xem như là một phần quà dành tặng cho hôn lễ của thiếu chủ U Phần!”.
Tần Ninh nói xong thì tiến lại gần U Tịch.
Giờ phút này, trong cơ thể U Tịch khí huyết cuồn cuộn, khí tức toàn thân cực kỳ hung bạo.
Chỉ là khi nhìn về phía Tần Ninh thì lại cực kỳ hoảng sợ.
“Bé con ngoan, đừng sợ!”
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ta sẽ không để cho ngươi chết một cách thoải mái như vậy, ít nhất cũng phải vòng vèo hỏi tin tình báo!”
Tần Ninh mỉm cười, trong mắt U Tịch cực kỳ khủng bố.
Thực tế, không chỉ là trong mắt U Tịch, mà ở trong mắt mọi người, Tần Ninh cũng lạnh lùng đến mức làm cho người ta hoảng sợ.
Nhan Như Hoạ lẩm bẩm nói: “Lúc trước, khi tổ sư thúc giúp đỡ tỷ đệ Tề Tư Tư và Tề Bác, cũng không có khủng bố như vậy…Nụ cười này...Làm người ta sợ chết khiếp…”
Ba người còn lại cũng gật gật đầu.
Vân Sương Nhi thì thầm nói: “Có một vị thiên tài mà huynh ấy coi là huynh trưởng bị Ma tộc giết chết, cho nên, đối với Ma tộc…huynh ấy căm hận đến tận xương tuỷ!”
Chương 1844: Đều là kẻ vô dụng
Vân Sương Nhi hiểu được tâm trạng của Tần Ninh.
Cái chết của Tần Kinh Mặc là một vết sẹo mà cả đời này Tần Ninh không thể nào xoá nhoà được!
Cho nên, Tần Ninh căm hận Ma tộc hơn bất kỳ ai khác.
Không chỉ như vậy.
Thế giới Chư Thiên này là do phụ thân Tần Ninh gây dựng nên núi sông, bên trong vạn giới, vạn tộc phồn vinh.
Ma tộc mang theo lòng dạ độc ác mà đến, Tần Ninh cũng có một phần trách nhiệm bảo vệ nó!
Tần Ninh đến gần U Tịch, cười nói: “Nhìn bộ dạng này của ngươi, là tính toán có chết cũng không khai ra gì phải không? Nếu đã như thế…”
Tần Ninh nói xong thì nhìn về phía U Vân Tiêu.
“U Vân Tiêu tiền bối”.
Tần Ninh cao giọng nói.
“Vừa rồi U Vân Tiêu tiền bối cho rằng Tần Ninh ta muốn giết con trai ngươi, cho nên mới ra tay với ta!”
“Bây giờ, sự thật đã rõ ràng, xem ra con trai cưng của U Vân Tiêu tiền bối đã sớm bị người Huyết Ma giết chết, hơn nữa, thân phận của kẻ này trong Huyết Ma tộc cũng thuộc tầng lớp trung tâm”.
“Theo ta được biết, hiện tại được phân chia thành các cấp bậc, dưới tộc trưởng là tôn giả, dưới tôn giả là hoàng giả, dưới hoàng giả là vương giả!”
“Người này khác với những Ma tộc mà ta từng thấy, chỉ sợ ít nhất cũng là thế tử, vương gia của Ma tộc.”
“Nếu như kẻ này giết chết con cưng của ngươi, vậy thì để cho ngươi tự tay đâm chết kẻ địch của mình đi!”
Tần Ninh nói xong, sắc mặt chân thành.
Lúc này, mọi người xung quanh cũng có ấn tượng tốt hơn với Tần Ninh.
Khó trách vừa rồi Tần Ninh ngông cuồng như thế.
Bởi vì Tần Ninh đã phát hiện ra, U Tịch này là do Ma tộc cải trang, U Tịch chân chính chỉ sợ là đã chết.
Tần Ninh đang giúp đỡ Cửu U Đài!
Ba người U Hồn Thiên, U Vân Tiêu và U Phàm Sinh lập tức thay đổi sắc mặt.
U Vân Tiêu dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Tần Ninh.
Mà ba người U Vân Tiêu và U Phàm Sinh cũng có vẻ đáng ngờ.
Vì sao Tần Ninh lại làm như vậy?
Thật sự phát hiện ra U Tịch là Ma tộc nên mới để cho U Vân Tiêu giết chết U Tịch, báo thù cho con mình sao?
Hay là Tần Ninh đã biết, không chỉ có U Tịch là Ma tộc mà bọn họ cũng là Ma tộc, cho nên Tần Ninh mới cố ý để cho U Vân Tiêu giết U Tịch.
Phụ thân ruột thịt giết con trai mình…
Người này, thực sự tàn nhẫn như vậy sao?
Giờ phút này, tình hình có chút quỷ dị.
Diệp Viên Viên thấy một màn như vậy cũng cười lạnh trong lòng.
Ma tộc gặp được Tần Ninh chỉ có một kết cục.
Năm đó, bởi vì Tần Kinh Mặc không có chút hy vọng nào sống lại, Tần Ninh đã quỳ trước mộ Tần Kinh Mặc ba năm, một đầu tóc đen biến thành tóc bạc.
Nàng và Vân Sương Nhi làm bạn bên cạnh Tần Ninh.
Nỗi đau đớn này!
Bọn họ có thể cảm nhận được sâu sắc.
Hiện tại, Tần Ninh không giết những người này mới là lạ!
Đây chỉ mới là bắt đầu thôi!
Tình huống có vẻ quỷ dị, Tề Hạo cũng cảm nhận được điều gì đó.
Thánh chủ Tề Hạo đứng dậy, mỉm cười nói: “Xem ra, ngay từ đầu đã là một sự hiểu lầm”.
“Tần tông chủ, nếu như ngươi đã biết U Tịch là do Ma tộc cải trang thành thì trước hết, ngươi nên báo cho các vị trong Cửu U Đài biết mới phải, nhưng mà bây giờ, ngươi bắt người ngay tại chỗ, lại cho U Vân Tiêu một cơ hội để báo thù cho con mình, vậy cũng coi như là Tần tông chủ có lòng!”
“Một khi đã như vậy, Vân Tiêu huynh, mau ra tay đi thôi, giết chết Ma tộc này cũng coi như là làm gia tăng bầu không khí vui vẻ cho hôn lễ của thiếu chủ U Phần, dù sao, diệt trừ Ma tộc cũng là tâm nguyện của rất nhiều thánh giả chúng ta!”
“Nhanh ra tay đi, đừng trì hoãn thời gian tổ chức hôn lễ!”
Tần Ninh nghe được những lời này thì nhìn Tề Hạo.
Một nhát chí mạng!
Tên Tề Hạo này cũng là người biết đoán ý.
Giờ phút này, U Vân Tiêu đứng im tại chỗ nhìn U Hồn Thiên, rồi lại nhìn U Tịch, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.
Thời gian từ từ trôi qua.
Tần Ninh cười nói: “U Vân Tiêu tiền bối, làm sao vậy?”
“Vừa rồi ta đã tra tấn hắn ta để dò hỏi tin tức, nhưng kẻ này vẫn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, không chịu khai ra thông tin gì, bây giờ giết hắn ta để báo thù cho con trai ngươi, không phải là cực kỳ thích hợp hay sao?”
“Lúc nãy, khi ta đối phó với U Tịch giả, ngươi có vẻ cực kỳ tức giận, bây giờ lại do dự như thế, chẳng lẽ…”
Tần Ninh từng bước tiến lên phía trước, thản nhiên nói: “Các ngươi cũng có quan hệ với Ma tộc?”
“Nói hươu nói vượn!”
U Hồn Thiên quát: “Cửu U Đài chúng ta không có khả năng liên quan đến Ma tộc, Ma tộc là kẻ mà mỗi người đều phải giết chết, đó là kẻ địch muốn huỷ diệt Nhân tộc chúng ta!”
“Một khi đã như vậy thì vì sao U Vân Tiêu tiền bối vẫn không ra tay?”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta đi!”
U Vân Tiêu đột nhiên quát lên một tiếng.
Mấy người U Hồn Thiên và U Phàm Sinh đều nhìn về phía U Vân Tiêu.
“Ta tự mình giải quyết hắn!”
U Vân Tiêu lớn: “Giết con trai của ta, không giết chết Ma tộc này, nỗi hận trong lòng ta không thể nào tiêu tan!”
U Vân Tiêu rít gào, một chưởng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đánh xuống đầu U Tịch.
Ầm…
Tiếng gầm rú trầm thấp vang lên.
Ánh sáng trong mắt U Tịch dần dần dại ra, hắn ta nhìn về phía U Vân Tiêu, dáng vẻ không thể nào tin được.
Tần Ninh đi đến bên cạnh thi thể của U Tịch, đá đá vài cái rồi cười nói: “Xem ra là đã chết rồi, U Vân Tiêu tiền bối đã báo được thù, nỗi đau mất con đúng là khó có thể chịu đựng được!”
Trong tay Tần Ninh bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm: “Đối với Ma tộc, ta cũng hận thấu xương, hận không thể nghiền nát máu thịt của Ma tộc!”
Tần Ninh nói xong thì từng bước bước lên phía trước, trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch.
Máu tươi ào ạt chảy ra, U Tịch đã không còn chút hơi thở nào.
Nhưng Tần Ninh vẫn không chịu dừng tay.
Trong đầu hắn hiện lên nụ cười của Tần Kinh Mặc, hiện lên dáng vẻ của Lý Nhất Phong cùng hắn nâng cốc nói cười.
Nhưng bởi vì Ma tộc, tất cả đã thay đổi!
Trường kiếm cắt qua thi thể của U Tịch, đem thi thể của hắn ta cắt nát.
“Tần Ninh!”
U Vân Tiêu quát một tiếng trầm thấp.
Tần Ninh cười nói: “Tiền bối, sao vậy?”
“Ta cảm thấy tiền bối trực tiếp giết chết hắn ta thì lời cho hắn ta quá, phải cắt nát thi thể ra mới có thể giải trừ nỗi hận”.
Lúc này, U Vân Tiêu nhắm chặt hai mắt, trong lòng tức giận đến mức cực hạn.
Tần Ninh giết người, huỷ diệt tinh thần!
Người thanh niên bên ngoài vẫn luôn mỉm cười này, thủ đoạn quả thực là độc ác!
“Đủ rồi!”
Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.
U Phần trong trang phục tân lang màu đỏ đứng dậy.
“Tần tông chủ, dù sao hôm nay cũng là hôn lễ của U Phần ta, thực lực của Tần tông chủ, ta đã được chứng kiến, bây giờ xin hãy dừng lại, hôn lễ có thể bắt đầu rồi!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nở nụ cười.
“Thiếu chủ U Phần đừng nóng vội!”
“Tần Ninh ta xuất thân từ Thánh Thú tông, tự xưng là thiên kiêu đứng đầu thánh vực Thiên Hồng, thực sự là Tần Ninh ta không thèm để những người khác vào trong mắt!”
“Thứ lỗi cho ta nói thẳng, ở đây có nhiều thiên kiêu như vậy, nhưng ngoại trừ thiếu chủ U Phần, tất cả đều là kẻ vô dụng trong mắt ta!”
Lời này vừa nói ra, cả sảnh đường xôn xao.
Lời này của Tần Ninh là không đặt mọi người ở trong mắt.
Đám người lập tức bàn tán sôi nổi.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “U Tịch, à không đúng, phải là U Tịch giả mới đúng, cũng có thực lực Thiên Thánh lục phẩm, ta nghĩ, Diệp Tử Hàm và Yến Bác cũng chỉ có thực lực cấp bậc này thôi đúng không?”
Tần Ninh nhìn về phía Yến gia và Diệp gia.
Diệp Tử Hàm và Yến Bác cũng trầm mặc không lên tiếng.
Lời nói này của Tần Ninh thật chói tai, cũng vô cùng khó nghe.
Nhưng mà lại cực kỳ có lý!
Hai người bọn họ quả thật không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Tần Ninh nói tiếp: “Lời ngay nói thật, Tần Ninh ta phải trở thành thiên kiêu đứng đầu của thánh vực Thiên Hồng, mang lại vinh dự của Thánh Thú tông!”
“Cho nên hôm nay, ta rất muốn được lĩnh giáo thực lực của thiếu chủ U Phần!”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại xôn xao.
Chương 1845: Vạn Tượng Hợp Nhất
Hôm nay, Tần Ninh muốn chưng minh bản thân mình!
Thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng!
Dã tâm người này thật lớn.
Mà Vân Sương Nhi, Diệp Viên Viên nghe được lời này, trong lòng lập tức sáng tỏ.
Cái gì mà thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng?
Tần Ninh quan tâm sao?
Hoàn toàn không quan tâm.
Nói nhiều như vậy, chỉ vì để U Phần ra tay.
Tần Ninh nói tiếp: "Thiếu chủ U Phần, đánh bại ngươi, Thiên Thánh nhị phẩm Tần Ninh ta có thể xem là thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng!"
"Cho dù ngươi là Thiên Thánh thất phẩm, ta cũng không sợ ngươi!"
"Hôm nay, nếu như ngươi tiếp chiến, ta thắng ngươi, ta chính là thiên kiêu đệ nhất, ta bại dưới tay ngươi, chết rồi, Thánh Thú tông tuyệt đối sẽ không so đo!"
"Ngươi... dám tiếp chiến không?"
Dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía U Phần.
Giờ phút này, U Hồn Thiên nhạy cảm cảm thấy, hình như có gì đó không đúng.
Nhưng không đúng chỗ nào, ông ta lại không nói nên lời.
"Tần tông chủ, dù sao hôm nay cũng là ngày đại hôn của con ta, tỷ thí... có thể để ngày khác không, bỏ lỡ ngày lành cũng không tốt...", U Hồn Thiên cười nói.
"Sẽ không!"
Tần Ninh cười nói: "Ta chỉ cần thời gian một nén nhang để đánh bại hắn ta, sẽ không trì hoãn giờ lành!"
"Nếu Thiếu chủ U Phần không dám tiếp, vậy thì tự nhận thua đi, rồi gọi Tần Ninh ta là thiên kiêu đệ nhất thánh vực Thiên Hồng".
"Thuận tiện... Giai nhân tuyệt thế như vậy đương nhiên phải sánh đôi với thiên kiêu mạnh nhất, ta cảm thấy..."
"Hừ!"
Tần Ninh còn chưa dứt lời, một tiếng hừ lạnh chợt vang lên.
U Phần sải bước ra, nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Xem ra hôm nay Tần Tông chủ đến không phải là để chúc mừng cho bản nhân, mà là đến gây chuyện".
"Lời khiêu chiến này, ta tiếp!"
Vừa dứt lời, sắc mặt U Hồn Thiên đột ngột thay đổi.
Tiếp chiến...
Tần Ninh có thể giết chết U Tịch cảnh giới Thiên Thánh lục phẩm.
U Phần là Thiên Thánh thất phẩm, thực lực quả là mạnh hơn, nhưng Tần Ninh... hình như cũng chưa bày ra toàn bộ thực lực.
U Phần có phải là đối thủ của Tần Ninh không, ông ta cũng không xác định.
Chỉ là lúc này, U Phần đã tiếp chiến, ông ta không tiện nói thêm cái gì.
Tần Ninh cũng không mạnh đến mức này.
Bóng dáng U Phần lóe lên, đi lên đài ngọc.
Bốn người Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương đứng yên ở bốn phía đài.
Mà Xích Vũ Thiên Phong Điêu cũng đứng trên Tần Ninh, nhìn tứ phương.
Hai bóng dáng đứng vững trên đài ngọc.
U Phần giật xuống áo choàng tân lang của mình, một bộ hồng sam tôn lên dáng người tao nhã.
Nhìn về phía Tần Ninh, U Phần cười lạnh nói: "Ngươi xác định muốn giẫm lên ta, trở thành đệ nhất thánh vực Thiên Hồng sao?"
"Tất nhiên".
Tần Ninh cười nhạt nói: "Đánh bại ngươi, thiên kiêu đương đại của thánh vực Thiên Hồng, ai còn có thể không phục Tần Ninh ta?"
"Huống hồ, giai nhân tuyệt thế như vậy, nếu không xứng đôi với thiên kiêu mạnh nhất, trong mắt ta, thật sự là phung phí của trời!"
U Phần lại cười lạnh đáp: "Ngươi có biết ngươi đang nói gì, làm gì không?"
"Biết chứ!"
"Ta muốn trở thành thiên kiêu đệ nhất trong thánh vực Thiên Hồng, chỉ đơn giản như vậy!"
Hai tay U Phần siết chặt lại, cười gằn: "Nếu như thế, Tần Tông chủ, đắc tội!"
Hai bóng dáng đứng trên đài.
U Phần bước lên trước, bàn tay nắm thành quyền, nghiêng người tới gần Tần Ninh, một quyền lao thẳng đến mặt Tần Ninh.
Tần Ninh chợt mỉm cười.
Thể Thánh Đế Đại Hoang đột ngột bộc phát.
Thánh Khí Vương Khải!
Trong nháy mắt ngưng tụ lại!
Một Vương Khải xuất hiện bên ngoài cơ thể Tần Ninh, ngay sau đó, bàn tay Tần Ninh nắm lại, chớp mắt xuất hiện một mũi tên, trực tiếp lao ra.
Thánh Hồn Vương Tiễn!
Bóng tên bộc phát ra từng đạo khí tức kinh khủng.
Giờ khắc này, cả người U Phần sững sờ.
Ầm...
Quyền kình và bóng tên va chạm vào nhau.
Thánh lực lan tràn ra ngoài.
Bốn phía, bốn người Lý Tín, Sở Hà sôi nổi ra tay, đẩy lui sức ảnh hưởng.
Hai bóng dáng vừa đụng vào liền lui ra.
U Phần nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Tần Ninh lại có thể ngăn cản được công kích của hắn ta, quả thực là có phần không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, U Phần không hề dừng tay, trong nháy mắt lại lao ra.
Giữa hai tay, thánh lực gần như ngưng tụ thành trạng thái rắn, bộc phát ra một luồng khí tức làm người sợ hãi, nghiền ép về phía Tần Ninh.
"U Minh Quyền Quyết!"
Một quyền trực tiếp bộc phát, quyền phong gào thét, đâm rách không khí, phát ra âm thanh bén nhọn.
Tần Ninh thấy cảnh này, chợt cười nhạt một tiếng.
"Thiên Thánh Nguyên chưởng!"
Thể Thánh Đế Đại Hoang.
Tổng cộng chia thành bảy tầng!
Một quyết tầng một, Thánh Khí Vương Khải!
Một quyết tầng hai, Thánh Hồn Vương Tiễn!
Một quyết tầng ba, Thiên Thánh Nguyên chưởng!
Thể Thánh Đế Đại Hoang này có tổng cộng bảy tầng, một cảnh giới là một tầng, một tầng một quyết.
Tuy một tầng chỉ có một quyết, nhưng mỗi thức của quyết lại có uy lực cực kỳ mạnh mẽ.
Giờ phút này, Nguyên chưởng bộc phát, trong nháy mắt xé rách quyền kình trước người U Phần, lao thẳng đến U Phần.
Sắc mặt U Phần chợt thay đổi, bên ngoài cơ thể xuất hiện tia sáng của áo giáp, cứng rắn đỡ lấy một chưởng kia.
Tần Ninh lại tiếp tục tấn công.
Thiên Thánh Nguyên chưởng lại lao ra.
Sắc mặt U Phần trở nên âm trầm.
Thiên Thánh nhị phẩm!
Thánh lực, lực hồn phách Tần Ninh bộc phát ra hoàn toàn không giống với Thiên Thánh nhị phẩm, mà giống như cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm.
Cuối cùng U Phần cũng hiểu được, tại sao U Tịch lại bị Tần Ninh giết!
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía U Phần, cười nói: "Nếu như Thiên Thánh Nguyên chưởng liên tục rơi xuống, ngươi có thể đỡ được mấy chưởng?"
Sắc mặt U Phần âm trầm.
"Nhưng, bốn phía có bốn vị Thánh Vương đang nhìn, như vậy e rằng không tốt lắm, cho nên, vẫn nên dùng một chiêu này đi!"
Tần Ninh cười nói: "Một chiêu chém chết U Tịch, ngươi có thể chịu đựng được không?"
Dứt lời, U Phần sầm mặt lại.
Nhưng lúc này, thánh lực trong cơ thể ùn ùn tụ tập lại.
Khí tức mạnh mẽ phóng thích, sức bộc phát kinh người.
"Chết!"
U Phần ra tay trước, dường như không muốn cho Tần Ninh cơ hội thi triển.
Nhưng thấy cảnh này, Tần Ninh chỉ cười nói: "Thử một chút xem".
Vù...
Tiếng vù vù vang lên.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang trời.
Âm thanh ầm ầm lập tức truyền tới.
Từng bóng voi che ngợp bầu trời, tổng cộng hai vạn con, xuất hiện lần nữa.
Giờ khắc này, trong cơ thể U Phần đột ngột bốc lên một đạo huyết quang, huyết quang có hình trụ, xông thẳng tới chân trời, cao tới ngàn trượng.
Đạo huyết quang kia bắn ra bốn phía, ẩn chứa sát khí mạnh mẽ, như muốn ngăn cản voi lớn của Tần Ninh tới gần.
Thấy cảnh này, Tần Ninh vẫn không thèm để ý.
Hai vạn bóng cự tượng tụ tập lại trong khoảnh khắc.
Không bao lâu sau, từng bóng voi biến mất, thay vào đó là một con voi khổng lồ cao trăm trượng.
Nhưng bóng dáng của con voi này lại vô cùng thật, như thể một con voi khổng lồ thật được Tần Ninh triệu hoán đến.
Ầm...
Tiếng ầm ầm chợt vang lên.
Lúc này, mặt đất xuất hiện dấu hiệu rung chuyển.
Thậm chí thiên địa bốn phía tràn ngập cảm giác áp bách.
Mà cảm giác áp bách này đến từ thiên địa, ngay cả trong lòng chư vị Thánh Vương cũng cảm thấy hít thở không thông.
"Vạn Tượng Hợp Nhất!"
Tần Ninh thì thầm một tiếng.
Bóng voi khổng lồ trực tiếp bước về phía U Phần, hung hăng đè xuống.
Bình luận facebook