• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 3211-3215

Chương 3211: Hoa Vi Phong

Mười mấy vị cường giả Chân Tiên ngũ phẩm trở lên cứ bị vài ba lời giải quyết như vậy sao?

Rốt cuộc thanh niên áo đen kia là ai?

Kiếm Lai nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Đã giải quyết xong!"

"Chớ vội đi!"

Tần Ninh tùy tiện nói: "Giúp ta một chuyện".

"Ngươi nói đi!"

Kiếm Lai khách khí nói.

"Hoa Đông Thăng đã bỏ mình, người này đến từ Hoa Cái Thánh Địa, Hoa Cái Thánh Địa sẽ không dừng tay".

"Ta biết!"

Kiếm Lai liền nói ngay: "Tần công tử cần chỗ dựa?

Không cần đâu, ta chính là chỗ dựa của Tần công tử, chỉ là một Hoa Cái Thánh Địa mà thôi".

Thấy Kiếm Lai cắt đứt lời mình, Tần Ninh ngừng lại.

Kiếm Lai nói: "Xin lỗi, Tần công tử cứ tiếp tục...", "Nếu Hoa Cái Thánh Địa trả thù nhà họ Hoa, nhà họ Hoa sẽ gặp nguy hiểm".

Tần Ninh tiếp tục nói: "Ngươi giúp nhà họ Hoa tìm một chỗ dựa".

Nghe thấy vậy, Kiếm Lai lập tức hiểu ra.

"Ở trong Thái Bạch Cảnh có thánh địa, thần phủ, động thiên, có năm thế lực lớn là Thanh Huyền Động Thiên, La Phù Động Thiên, Thánh Nguyên Thần Phủ, Bạch Thạch Thánh Địa, Hoa Cái Thánh Địa, Tần công tử tìm cái nào?"

Tần Ninh suy nghĩ chốc lát mới nói: "La Phù Động Thiên, Bạch Thạch Thánh Địa đều được, Hoa Cái Thánh Địa, Thanh Huyền Động Thiên, Thánh Nguyên Thần Phủ thì không được!"

"Vì sao?"

"Năm xưa ba vùng đất này còn muốn giết ta, ta cần điều tra một chút, xem là ai bảo bọn họ giết ta".

"Lại có chuyện này?"

Kiếm Lai lập tức hầm hừ nói: "Vậy thì ta sẽ đi diệt ba phe này, dám ra tay với ân nhân của tại hạ, đáng chết".

Tần Ninh nhìn Kiếm Lai bằng vẻ mặt kì quái.

"Tần công tử nhìn ta như vậy làm gì?"

Kiếm Lai cũng nhìn lại mình.

"Không cần ngươi diệt!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Ít nhất tạm thời không cần, ta muốn điều tra rõ ràng".

"Rõ".

Kiếm Lai nhìn một đám người nhà họ Hoa, tiếp tục nói: "Các ngươi đừng sợ, chắc chắn ta sẽ không giết người xong rồi bỏ chạy chạy, nhất định sẽ để nhà họ Hoa các ngươi được bình yên".

"Ta sẽ đi tìm núi dựa cho các ngươi, các ngươi chờ tin tức tốt của ta đi".

Kiếm Lai nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Vậy tại hạ cáo từ trước!"

"Tần công tử, có chuyện gì có thể gọi ta bất cứ lúc nào!"

Vừa nói xong, bóng người Kiếm Lai đã hóa thành một luồng khói, biến mất không thấy.

Cho đến lúc này, đám người Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên vẫn còn chưa lấy lại tinh thần.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tần Ninh nhìn về phía đám người Hoa Tự Tại, nói: "Có hắn ta, chắc hẳn sẽ không có chuyện gì, hơn nữa là ta giết người, một khi Tiên Nhân của Hoa Cái Thánh Địa thật sự đến, ta sẽ ở nơi này".

Đám người Hoa Tự Tại thấy thanh niên tên là Kiếm Lai vừa rồi đã biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.

Mà bây giờ, cha con Hoa Đông Thăng, Hoa Vân Phi đều chết thảm ở thành Bách Hoa, ngoài con đường này ra có thể đi đâu được nữa chứ?

"Tất cả đều nghe Tần công tử!"

Hoa Tự Tại có chút bất đắc dĩ nói.

Giết Tần Ninh?

Không thể giết được! Một tiếng gọi Kiếm Lai, Kiếm Lai tới, nhà họ Hoa nào có thể ngăn cản?

Bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào Tần Ninh thôi.

Đám người nhà họ Hoa trở lại Hoa phủ, cũng lập tức phái người phong tỏa tin tức.

Chẳng qua là nhất định tin tức sẽ bị truyền ra.

Có thể trì hoãn thì trì hoãn đi.

Lửa giận của Hoa Cái Thánh Địa... Chỉ cần suy nghĩ một chút đã khiến cho người ta cảm thấy tan vỡ rồi! Tần Ninh dẫn Tiểu Nhan trở lại nhà họ Hoa lần nữa, lần này, đám người nhà họ Hoa thấy Tần Ninh đều vô cùng sợ hãi.

Không thể không sợ! Vị Chân Tiên nhị phẩm này có thể xé xác Chân Tiên lục phẩm.

Như vậy thì thôi đi.

Tần Ninh lại còn có thể gọi ra một nhân vật có thể xé xác cả Chân Tiên cửu phẩm nữa.

Vậy còn làm sao được?

Tần Ninh ở bên trong đình viện cũng không bị ai quấy rầy.

Đêm hôm đó.

Tần Ninh nằm trên ghế xích đu, tu luyện Vạn Cổ Tinh Thần Quyết quyển thứ sáu - Cửu Tiên Tinh Nguyên Thuật.

Đến quyển thứ sáu, phải cảm ứng tinh thần lực trong trời đất, dẫn vào trong cơ thể, rồi sau đó dung hợp với tiên khí, hóa thành công kích mạnh mẽ hơn.

Đây là chuyện rất khó.

Mỗi ngày Tần Ninh đều làm điều đó.

Một tiếng két vang lên, cửa sân mở ra, hai bóng người đi đến.

Chính là tỷ muội hai người Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.

Tỷ muội hai người vào sân, sai người dọn bàn ghế tới, sau đó chất đầy những món ăn ngon.

Đám người làm rời đi, một bóng người chậm rãi đi vào từ bên ngoài đình viện.

Khí tức kéo dài không dứt, mặc một bộ hoa phục chỉnh tề, tuổi già sức yếu.

Hoa Nguyệt Dung đứng ở một bên, nhìn về phía Tần Ninh nói: "Vị này chính là gia gia ta, tộc trưởng nhà họ Hoa bây giờ - Hoa Vi Phong".

Lúc này Tần Ninh cũng không ra vẻ nữa, đứng dậy chắp tay cười nói: "Chào Hoa lão gia tử".

"Chào Tần công tử".

Hoa Vi Phong cười ha hả nói: "Món ăn đạm bạc, mong Tần công tử không chê".

Lúc này, Tiểu Nhan cũng đã đi ra khỏi phòng, Cửu Anh ngồi ở trên vai Tiểu Nhan, hiển nhiên một người một thú đã bị món ngon hấp dẫn tới.

"Mời ngồi!"

Hoa Vi Phong khách khí nói.

Tần Ninh cũng không kiêng dè gì, trực tiếp ngồi xuống, Tiểu Nhan đầy khát vọng nhìn Tần Ninh.

"Muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi!"

Tiểu Nhan nghe được lời này của Tần Ninh liền không hề kiêng dè mà ăn ngấu nghiến.

Hoa Vi Phong thấy một màn này, cười ha hả nói: "Tần công tử đối xử với cô bé này đúng là tốt".

"Cô bé rất bất phàm".

Tần Ninh có ý sâu xa nói.

Hoa Vi Phong cũng không dừng lại nhiều ở đề tài này, mà cầm một chén rượu trên bàn lên mời Tần Ninh.

Rượu mạnh xuống bụng rất nóng bỏng, nhưng Tần Ninh nhưng lại cảm thấy được vẻ sảng khoái thoải mái trong rượu.

"Rượu ngon!"

Tần Ninh cười ha hả nói.

Hoa Vi Phong cũng không khoe khoang, nhìn về phía Tần Ninh, nói ngay vào điểm chính: "Tần công tử, Hoa Cái Thánh Địa là một trong những bá chủ của Thái Bạch Cảnh, dám hỏi Tần công tử thật sự có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa sao?"

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Vị Kiếm Lai công tử kia, ta quả thật không hiểu rõ lắm, chẳng qua là... trừ hắn ta ra, Tần mỗ tự nhận là mình vẫn có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa".

"Mà lúc trước giết cha con Hoa Đông Thăng và Hoa Vân Phi của Hoa Cái Thánh Địa là do ta gây nên, sẽ không vì thế mà mang đến uy hiếp gì cho nhà họ Hoa".

"Nhưng nếu thật sự mang uy hiếp đến cho nhà họ Hoa, Tần Ninh ta cũng sẽ cùng chết cùng sống với nhà họ Hoa!"

Nghe được những lời này, Hoa Vi Phong cười nói: "Lão hủ cũng không phải là gà mờ, nếu chuyện này chỉ liên quan đến một mình lão hủ, lão hủ chết không có gì đáng tiếc, nhưng chuyện này lại liên quan đến toàn bộ nhà họ Hoa, lão hủ không thể không xử lý cẩn thận!"

"Ta biết!"

"Ngươi thật sự biết?"

"Thật sự biết".

Trên thực tế, lúc Tần Ninh giết Hoa Vân Phi, Hoa Đông Thăng cũng không nghĩ tới sẽ khiến nhà họ Hoa xảy ra chuyện gì.

Ngược lại bởi vì hắn giết Hoa Vân Phi, Hoa Đông Thăng đã mang đến cho nhà họ Hoa phiền toái vô cùng lớn, những phiền toái này, dĩ nhiên là hắn sẽ xử lý thỏa đáng.

Đây cũng là lí do vì sao hắn sẽ hỏi Kiếm Lai có thể để cho nhà họ Hoa dựa vào những thánh địa động phủ khác được không.

Hoa Vi Phong cười ha hả nói: "Nếu đã như vậy, lão hủ thay nhà họ Hoa cảm ơn Tần Ninh công tử".

"Khách khí!"

Sau một bữa cơm tối không có dinh dưỡng gì, chỉ có Cửu Anh và Tiểu Nhan ăn rất hài lòng, Hoa Vi Phong cũng xem xét thời gian cáo từ.

Ngược lại là Hoa Nguyệt Dung lại có vẻ vô cùng áy náy với Tần Ninh.

Hắn không thể không giải thích thêm.

"Hoa Vân Phi có mâu thuẫn với ta, ta mới giết hắn, cũng không phải là bởi vì ngươi, còn về Hoa Đông Thăng, trên thực tế cũng là như vậy!"

"Cho nên ngươi không cần bởi vì chuyện này mà cảm thấy ngươi thiếu nợ ta, ngược lại, bởi vì ta giết Hoa Vân Phi đã gây ra tai họa cho nhà họ Hoa các ngươi!"

Dù sao cũng phải khuyên can mãi, Hoa Nguyệt Dung mới yên tâm rời đi.

Cuộc sống tiếp tục trôi qua yên ả, cho đến nửa tháng sau, thành Bách Hoa đã hoàn toàn sôi trào khi có một đám Tiên Nhân không có ý tốt đến...
Chương 3212: Ta không có sư phụ

Ngày hôm đó, Tần Ninh đang nằm trên ghế đu trong đình viện, yên lặng tu luyện Vạn Cổ Tinh Thần Quyết.

Khí tức kinh khủng từ trên trời hạ xuống toàn bộ thành Bách Hoa rộng lớn, tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực đó.

Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên cùng người nhà họ Hoa, rối rít đi ra, ngẩng đầu nhìn trời.

Trên bầu trời thành Bách Hoa, từng con tiên bằng với cơ thể to lớn đẹp đẽ tràn ngập tiên khí, chở từng bóng người đứng ngạo nghễ.

Những võ giả trên tiên bằng kia ai nấy đều vô cùng nghiêm trang, khí tức mạnh mẽ, vẻ mặt có chút khinh bỉ nhìn về phía vị trí nhà họ Hoa.

"Các vị tiên gia đại giá đến chơi, không tiếp đón được từ xa, không tiếp đón được từ xa".

Hoa Tự Tại đi ra, đứng ở bên trong đình viện của nhà họ Hoa, chắp tay hành lễ, vẻ mặt nhún nhường.

"Nói bậy ít thôi!"

Một bóng người dẫn đầu trực tiếp bước ra khỏi tiên bằng, đứng ở vị trí cao mười trượng nhìn xuống phía dưới, giọng nói không thèm che giấu lan truyền ra xa.

Khí tức hung hãn, không thèm coi đám Chân Tiên nhà họ Hoa ra gì.

Thấy thanh niên kia, Hoa Tự Tại mới phản ứng được, liền nói ngay: "Huyền Minh Nhạc, ngươi có ý gì?"

Người tới chính là một vị cao thủ Chân Tiên của Huyền tộc - Huyền Minh Nhạc.

Huyền Minh Nhạc cười to ha ha nói: "Ý gì ư?

Ta có ý gì, Hoa Tự Tại ngươi không biết sao?"

"Nghe nói gần đây nhà họ Hoa đang tiếp xúc với người của Hoa Cái Thánh Địa?

Làm sao?

Là cảm thấy Thanh Huyền Động Thiên không bằng Hoa Cái Thánh Địa, chuẩn bị đổi chỗ dựa?"

Nghe nói như vậy, Hoa Tự Tại liền biến sắc.

Chẳng lẽ Huyền tộc đã biết chuyện đám người Hoa Đông Thăng, Hoa Vân Phi chết rồi?

Huyền Minh Nhạc tiếp tục nói: "Làm sao?

Không nói gì được đúng không?"

Hoa Tự Tại vội vàng nói: "Huyền Minh Nhạc, nhà họ Hoa ta chưa bao giờ tiếp xúc với Nhân Tiên của Hoa Cái Thánh Địa, ngươi nhầm rồi".

"Nhà họ Hoa chưa bao giờ dừng việc tiến cống cho Huyền tộc, hy vọng Huyền tộc đừng được voi đòi tiên".

Nghe thấy vậy, Huyền Minh Nhạc cũng cau mày lại.

Chẳng lẽ tin tức sai lầm?

"Rốt cuộc có hay không, lão phu điều tra một chút sẽ biết!"

Ngay lúc này, trên người một con tiên bằng, một bóng người trực tiếp rơi xuống.

"Vương Diệp tiên sư!"

Hoa Tự Tại nhìn về phía người đàn ông tiên phong đạo cốt kia, sắc mặt liền thay đổi.

Vương Diệp tiên sư này là Chân Tiên cửu phẩm chân chính, còn mạnh hơn cả cha mình Hoa Vi Phong.

Hơn nữa ở trên đại lục Thiên Huyền, công việc của Huyền tộc, nhà họ Hoa, nhà họ Cốc đều là do người này phụ trách.

Bình thường Vương Diệp luôn trấn giữ bên trong Huyền tộc, quản lý đồ tiến cống của đại lục Thiên Huyền đối với Thanh Huyền Động Thiên.

Có thể nói, cho dù trong Huyền tộc có đại lão Nhân Tiên, nhưng khi đối mặt với vị Vương Diệp tiên sư này thì cũng phải khách khí.

"Hoa Tự Tại, nếu ngươi nói dối, nhà họ Hoa cũng không cần đặt chân ở đại lục Thiên Huyền này nữa!"

Vương Diệp hừ lạnh một tiếng, lúc này quát lên: "Hoa Đông Thăng, ta biết ngươi ở đây, đi ra đi!"

Một tiếng quát khẽ này truyền ra toàn bộ thành Bách Hoa.

Tất cả mọi người đều bị khí thế mạnh mẽ của vị Chân Tiên cửu phẩm này dọa sợ choáng váng.

Trên đại lục Thiên Huyền rộng lớn, Chân Tiên cảnh giới vốn đã ít, huống chi là Chân Tiên cửu phẩm! Dù sao so với võ giả ở đại lục Thiên Huyền, thấy Chân Tiên cũng phải khách khí tôn xưng một tiếng tiên sư.

Vương Diệp quát một tiếng, nhưng trong ngoài Hoa phủ lại không có một tiếng trả lời nào.

"Hả?"

Vương Diệp tiên sư cũng cau mày lại.

"Không có ở đây...", ông ta cẩn thận kiểm tra thực hư, bên trong Hoa phủ cũng không có khí tức của cha con Hoa Đông Thăng và Hoa Vân Phi.

"Người nọ là ai?"

Chẳng qua là Vương Diệp đột nhiên đưa tay chỉ vào trong đình viện của Hoa phủ.

Nơi đó chính là chỗ ở của Tần Ninh.

"Một vị Chân Tiên nhị phẩm!"

Vương Diệp chắp tay đi từ vị trí cách mặt đất mười mấy trượng tới bầu trời trên đình viện, đưa mắt nhìn.

Tần Ninh lúc này nằm ở trên ghế xích đu, híp mắt, vẻ mặt thích ý.

Mà lúc này, Huyền Minh Nhạc cũng dẫn mười mấy vị Nhân Tiên đi theo Vương Diệp tới trên đình viện.

"Cuồng đồ to gan!"

Huyền Minh Nhạc thấy Tần Ninh nằm ở trên ghế không nhúc nhích, lúc này quát lên: "Vương tiên sư ở chỗ này, lại còn dám không cung kính như vậy".

Thấy một màn này, sắc mặt đám người Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên vô cùng khó coi.

Mấy ngày nay Tần Ninh ở bên trong Hoa phủ chỉ phơi nắng, nhàn nhã thoải mái, không hề gây chuyện.

Nhưng hết lần này tới lần khác, bây giờ Vương Diệp và Huyền Minh Nhạc lại cứ phải gây phiền toái cho hắn.

Chọc giận vị này làm gì! Lúc này Tần Ninh mới nâng mắt lên nhìn về phía bầu trời, chậm rãi nói: "Có gì không?"

Huyền Minh Nhạc thấy Tần Ninh lười biếng như vậy thì vô cùng giận dữ.

"Ngươi...", "Im miệng".

Vương Diệp tiên sư nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Thanh niên, sư phụ của ngươi là nơi nào?"

Tần Ninh ngẩng đầu liếc Vương Diệp một cái, chậm rãi nói: "Ta không có sư phụ".

"Ồ?

Không môn không phái, Chân Tiên nhị phẩm?"

Vừa rồi lúc Vương Diệp quét nhìn toàn bộ Hoa phủ đã cảm thấy được nơi đây không bình thường, trong mơ hồ có sự liên kết giữa tiên khí thiên địa và tinh thần lực.

Đến nơi này thấy một mình Tần Ninh ở đây, Vương Diệp càng cảm giác được sự kỳ quái trên người Tần Ninh rõ hơn.

Ông ta còn tưởng rằng Tần Ninh là đệ tử của một động thiên thần phủ nào chứ.

Vương Diệp lập tức cười nói: "Ngươi có muốn bái nhập vào Thanh Huyền Động Thiên ta không?"

Hả?

Gì?

Đám người Hoa Tự Tại, Huyền Minh Nhạc đều không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Diệp tiên sư.

Sao lại muốn... nhận đồ đệ rồi?

Tần Ninh liếc Vương Diệp một cái, nhàn nhạt nói: "Không có hứng thú".

Vương Diệp cũng không tức giận, cười ha hả nói: "Người trẻ tuổi, ngươi có biết Thanh Huyền Động Thiên ta không?

Ở trong toàn bộ Thái Bạch Cảnh có ngũ đại động thiên thần phủ thánh địa, Thanh Huyền Động Thiên ta chính là một trong số đó!"

"Ở Thanh Huyền Động Thiên ta, Chân Tiên không đếm xuể, Nhân Tiên cũng có không ít, còn có những cường giả đứng đầu Linh Tiên".

Tần Ninh liếc Vương Diệp một cái, không khỏi nói: "Linh Tiên chính là cường giả đứng đầu?

Vậy ngươi đặt Địa Tiên, Thiên Tiên ở vị trí nào?"

Vương Diệp không nghĩ tới Tần Ninh lại bướng bỉnh ngông nghênh như vậy, cũng cảm thấy hơi sững sờ.

Ngay cả Linh Tiên cũng không coi ra gì?

Phải biết ở trong Thái Bạch Cảnh này, Linh Tiên chính là vô địch, mạnh đến mức không có ai có thể chống lại.

Đương nhiên cũng có người mạnh hơn Địa Tiên, nhưng chỉ có những thế lực mạnh hơn trong trời đất rộng lớn này mới có thể sinh ra.

Huyền Minh Nhạc hừ lạnh nói: "Chỉ là một Chân Tiên nhị phẩm thôi, ngươi đúng là đủ ngông cuồng".

"Làm sao?

Cảnh giới của ta thấp thì tầm nhìn cứ nhất định phải thấp à?"

"Tên nhóc kia, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?"

Tần Ninh cũng nói: "Tên nhóc kia, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?"

Chỉ sau vài ba lời, khí tức của hai bên đã mơ hồ trở nên không đúng lắm.

Ngay lúc này, một bóng người nhanh chóng đi đến từ bên ngoài đình viện.

Hoa Vi Phong xuất hiện ở trong đình viện, chắp tay khách khí nói: "Vương Diệp lão ca, đã lâu không gặp, sao hôm nay lại rảnh rỗi tới nhà họ Hoa ta vậy?"

Hoa Vi Phong là cường giả đứng đầu nhà họ Hoa, mặc dù cũng là Chân Tiên cửu phẩm, nhưng vẫn có chênh lệch với Chân Tiên cửu phẩm như Vương Diệp.

Vả lại, Vương Diệp đại diện cho Thanh Huyền Động Thiên, có địa vị chí cao vô thượng ở đại lục Thiên Huyền.

Vương Diệp nhìn về phía Hoa Vi Phong, cũng không khách khí nhiều mà nói thẳng: "Người này là ai?"

Hoa Vi Phong nhìn Tần Ninh một chút, lại nhìn Vương Diệp, lúc này mới nói: "Vị này là khách của nhà họ Hoa ta, Tần Ninh Tần công tử".

"Tần Ninh...", Vương Diệp chỉ cảm thấy cái tên này hơi quen, nhưng lại không nhớ nổi đã từng nghe ở đâu.
Chương 3213: Không thèm quan tâm

Vương Diệp liền cười nói: "Người này có thiên phú không tệ, ta muốn mời vào Thanh Huyền Động Thiên, nhưng có vẻ hắn lại không muốn...", "Hoa Vi Phong, ngươi phải biết làm mất mặt Thanh Huyền Động Thiên ta sẽ có tội gì chứ?"

Tuy bên ngoài Hoa Vi Phong thì tỏ ra khách khí, nhưng trong lòng lại đang mắng thầm.

Tần Ninh cũng không phải là người nhà họ Hoa, làm mất mặt của Thanh Huyền Động Thiên thì có liên quan gì đến nhà họ Hoa bọn họ?

Chẳng qua là Vương Diệp đại diện cho Thanh Huyền Động Thiên, từ trước đến giờ làm mưa làm gió đã quen, một khi trong lòng bất mãn là sẽ đẩy cho nhà họ Hoa, nhà họ Cốc, thậm chí Huyền tộc, ai cũng không dám nói gì.

Lúc này Hoa Vi Phong đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh với thái độ hỏi dò.

Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Ta không muốn, còn có thể ép buộc ta sao?"

"Không bằng như vậy đi, Hoa Vi Phong, ngươi giết hết những người này, như thế nào?"

Nghe nói như vậy, Hoa Vi Phong vô cùng sợ hãi.

Tần Ninh đúng là giỏi! Mà Vương Diệp tiên sư cùng Huyền Minh Nhạc nghe nói như vậy thì hoàn toàn nổi giận.

Lại dám uy hiếp ngay trước mặt bọn họ! Huyền Minh Nhạc đến gần Vương Diệp tiên sư, hừ một tiếng nói: "Tiên sư, người này nhìn có vẻ không phải là người đại lục Thiên Huyền chúng ta, lại bất kính với ngươi như vậy, đáng chết!"

Vương Diệp tiên sư chỉ lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.

Người này chỉ là Chân Tiên nhị phẩm, nhưng thân phận không rõ, hơn nữa nhìn thái độ giọng điệu nói chuyện, rõ ràng không phải người bình thường.

Giết người này rất đơn giản.

Nhưng nếu sau lưng người này có nhân vật lợi hại gì... Chẳng qua là suy nghĩ này cũng chỉ xuất hiện trong đầu một lần đã bị Vương Diệp vứt đi.

Thanh Huyền Động Thiên là một trong những bá chủ của Thái Bạch Cảnh, nếu ngay cả một Chân Tiên nhị phẩm mà ông ta cũng phải sợ, đó mới mất mặt.

"Giết hắn!"

Vương Diệp nói thẳng.

"Vâng!"

Huyền Minh Nhạc vô cùng cung kính, đang định ra tay.

"Vương Diệp lão ca!"

Lúc này Hoa Vi Phong lại chắp tay nói: "Chỉ là một người tuổi trẻ khí huyết thịnh vượng thôi, cần gì phải so đo với hắn như thế?"

"Ồ?

Làm sao?

Hoa Vi Phong, ngươi dám cản ta?"

Vương Diệp hừ một tiếng nói.

Hoa Vi Phong không thể không cản! Hoa Đông Thăng, Hoa Vân Phi chết, Hoa Cái Thánh Địa đã sớm biết tin tức tới tính sổ.

Bây giờ nếu Tần Ninh chết, vị cường giả thần bí Kiếm Lai kia chắc chắn sẽ tìm nhà họ Hoa tính sổ.

Từ khi cha con Hoa Đông Thăng bị giết, nhà họ Hoa đã phải đứng cùng một chỗ với Tần Ninh rồi.

Dù sao đều là chết, đi cùng Tần Ninh nói không chừng còn có cơ hội vươn lên.

"Nhà họ Hoa đúng là ngông cuồng!"

Huyền Minh Nhạc hừ lạnh nói: "Ngay cả Thanh Huyền Động Thiên cũng không coi vào đâu".

Trong mơ hồ, tình hình đã có chút không đúng, mà vào lúc này, các cường giả Chân Tiên bên trong nhà họ Hoa đã dần dần tụ tập tới từ xung quanh.

Vương Diệp cau mày.

Ông ta không tin, Hoa Vi Phong dám làm chuyện gì.

Tần Ninh vẫn nằm ở trên ghế đu không động đậy.

Sắc mặt Hoa Vi Phong trầm xuống, cắn răng một cái, quát lên: "Ra tay!"

Vèo vèo vèo... Từng vị Chân Tiên nhà họ Hoa xung quanh rối rít bay lên không, mà bên trong Hoa phủ cũng xuất hiện một tiên trận, bao phủ lấy bốn phía.

"Hoa Vi Phong!"

Vương Diệp giận dữ hét: "Ngươi muốn chết phải không?"

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Vương Diệp đến nhà họ Hoa đùa bỡn thể hiện oai phong.

Nhưng lần nào nhà họ Hoa cũng đều phải khách khí, không dám đắc tội ông ta.

Nhưng lần này, đầu óc Hoa Vi Phong lại có vấn đề, uống nhầm thuốc gì mà lại muốn ra tay với ông ta chứ?

Ba người Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên dẫn đến hơn mười vị cao thủ bay lên trời, nhìn về phía đám người Vương Diệp, Huyền Minh Nhạc, lộ ra sát ý! "Dù sao cũng là chết, lão phu không thèm quan tâm".

Hoa Vi Phong nói xong lời này, không nhịn được nhìn Tần Ninh mấy lần.

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Không thể nhịn được nữa thì không cần nhịn nữa, giết mới đúng, trời mà có sập xuống, ta cũng sẽ chống đỡ cho nhà họ Hoa các ngươi!"

"Được!"

Hoa Vi Phong bùng nổ khí thế, xung quanh cơ thể như có chín luồng tiên khí quanh quẩn, lực chèn ép kinh khủng cuốn ra bốn phía.

Chân Tiên cửu phẩm, nhân vật đứng đầu trong Chân Tiên.

Vương Diệp thấy một màn này thì liên tục giễu cợt.

"Xem ra tin đồn quả nhiên là thật, nhà họ Hoa đã bám víu được vào Hoa Cái Thánh Địa, muốn không phục tùng Huyền tộc nữa, không phục tùng Thanh Huyền Động Thiên ta nữa".

Hoa Vi Phong hừ lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, một thanh phác đao xuất hiện trong tay, sau đó trực tiếp bổ một đao về phía Vương Diệp.

Keng! Những tiếng lanh lảnh vang vọng, sau đó là một tiếng nổ bùng.

Vương Diệp giễu cợt nói: "Hoa Vi Phong, nhà họ Hoa chỉ có một vị Chân Tiên cửu phẩm là ngươi, ngươi muốn giết ta vẫn không đủ sức!"

Chỉ trong phút chốc, hai Chân Tiên cửu phẩm đã hoàn toàn lao vào đánh nhau.

Khí thế kinh khủng bộc phát ra.

Mà ba người Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên cũng dẫn hơn mười vị cao thủ, trực tiếp xông về hướng đám người Huyền Minh Nhạc.

Huyền Minh Nhạc là cảnh giới Chân Tiên lục phẩm, nhưng sao có thể là của đối thủ mấy người Hoa Tự Tại được.

Hơn nữa lần này mười mấy vị cao thủ mà hắn ta dẫn tới đều là cảnh giới tứ phẩm, ngũ phẩm.

Hắn ta cũng không nghĩ tới lần này nhà họ Hoa cứ như uống nhầm thuốc, lại dám trực tiếp ra tay.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng bây giờ, Huyền Minh Nhạc đã không có thời gian suy nghĩ nữa.

Hoa Tự Ngữ nhìn về phía Huyền Minh Nhạc, hừ lạnh nói: "Ông đây đã sớm nhịn ngươi đủ rồi, một Chân Tiên lục phẩm, ngày nào gặp ông đây cũng hếch mũi lên tận trời!"

Hoa Tự Ngữ là Chân Tiên thất phẩm, ngày nào cũng phải cung kính với một tên Chân Tiên lục phẩm, đã sớm không thể nhịn được nữa rồi.

Mà nếu bây giờ đã trở mặt, vậy thì cứ giết chết tên khốn kiếp này.

"Hoa Tự Ngữ!"

Huyền Minh Nhạc hoảng sợ nói: "Ngươi đừng tìm cái chết, khiến nhà họ Hoa ngươi phải vào địa ngục!"

"Tự tìm cái chết?

Ai tự tìm cái chết còn chưa biết đâu!"

Lúc này Hoa Tự Tại cũng hầm hừ nói: "Hôm nay sẽ làm thịt ngươi".

Ầm... Giao chiến bùng nổ.

Tần Ninh ngồi trên ghế đu trong đình viện, vô cùng thoải mái.

Tỷ muội hai người Hoa Nguyệt Dung, Hoa Nguyệt Thường cũng xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh.

"Tần công tử".

Hoa Nguyệt Dung không khỏi nói: "Tính mạng của cả nhà họ Hoa ta đều dựa hết vào ngươi".

"Yên tâm!"

Tần Ninh cười ha hả nói: "Có ta ở đây sẽ không sao đâu".

Cho dù là Hoa Cái Thánh Địa hay là Thanh Huyền Động Thiên, đều từng phái người xuống Trung Tam Thiên để giết hắn, tóm lại Tần Ninh sẽ không bỏ qua những người này, bây giờ lấy nhà họ Hoa làm lý do đầu, cũng tiện để va chạm với những người đó.

Nhìn xem rốt cuộc phía sau những người này là ai.

Hơn nữa... Ngày đó trong trận chiến ở Trung Tam Thiên còn có cường giả Địa Tiên xuất hiện, những Địa Tiên kia đến từ phương nào?

Hơn nữa đến Thượng Tam Thiên, nơi được gọi là Tiên Giới, Tần Ninh cảm thấy sẽ đụng phải Ma tộc ngoài thế giới rất nhanh thôi.

Lần này đã rất gần với lúc mình trở lại Thương Mang Vân Giới rồi, phải điều tra kỹ đám người ngoài thế giới đến xâm phạm ở Thượng Tam Thiên này mới được.

Dẫu sao càng đến thế giới cao cấp hơn sẽ càng gặp phải Ma tộc mạnh hơn, hắn cũng có thể biết được càng nhiều tin tức.

Ầm... Trên bầu trời, Hoa Vi Phong và Vương Diệp giao chiến, bùng nổ khí tức vô cùng mạnh mẽ.

Hoa Nguyệt Dung, Hoa Nguyệt Thường đều lo lắng nhìn về nơi đó.

Gia gia Hoa Vi Phong đúng là Chân Tiên cửu phẩm, nhưng so sánh với Vương Diệp đến từ Thanh Huyền Động Thiên lại có chút chưa đủ.

Dạy dỗ, tu hành tiên thuật mà hai bên tiếp nhận đều có sự chênh lệch.

Tần Ninh cũng đã nhìn ra, Hoa lão gia tử không phải đối thủ của Vương Diệp, chứ đừng nhắc tới việc giết Vương Diệp

"Tần công tử, phải làm như thế nào đây...", "Đừng vội!"

Lúc này Tần Ninh đứng dậy, cười tủm tỉm nói: "Ta sẽ giúp Hoa lão gia tử một tay!"
Chương 3214: Ta tới tìm chưởng giáo của các ngươi

Vừa dứt lời, Tần Ninh liền vung tay lên, sát khí kinh khủng trong cơ thể bộc phát ra.

Bên trong thân thể hắn như có tiên khí vô tận gào thét ra.

Mà ngay sau đó, trong tiên khí cuồn cuộn có từng luồng ánh sáng tràn ngập ở xung quanh cơ thể Tần Ninh.

Mà lúc những điểm sáng đó hội tụ, một ngân hà đột nhiên xuất hiện, ngân hà đầy trời hóa thành từng ánh sao phóng vào bên trong thân thể Hoa Vi Phong.

Chỉ trong phút chốc, Hoa Vi Phong đã cảm thấy cả người vô cùng thoải mái, không nhịn được than nhẹ một tiếng.

Giọng nói kia quá mất hồn, khiến tất cả mọi người đều tê dại cả da đầu.

"Hoa lão gia tử, cứ thoải mái đánh!"

Tần Ninh cười một tiếng, không ngừng sử dụng Vạn Cổ Tinh Thần Quyết ngưng tụ ra từng luồng tinh thần lực rót vào trong cơ thể của Hoa Vi Phong.

Giờ phút này, Hoa Vi Phong như gừng càng già càng cay, vẫy tay một cái, tiên thuật bùng nổ, cuối cùng trực tiếp lấn át khí thế của Vương Diệp.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Đây là chiêu trò gì?

Trên thực tế, đây cũng là tác dụng kỳ diệu mà Tần Ninh mới phát hiện gần đây.

Vạn Cổ Tinh Thần Quyết đến quyển thứ sáu, ngưng tụ tiên khí, tu luyện tinh thần lực, mà sau khi đưa tinh thần lực được luyện hóa vào bên trong cơ thể sẽ có tác dụng tăng lên rất mạnh đối với những võ giả khác.

Loại cảm giác này khiến cho Tần Ninh cảm thấy tinh thần lực mình luyện hóa ra không chỉ có thể khiến thực lực của mình tăng lên rất nhiều, mà còn làm cho mình có năng lực phụ trợ nhất định.

Dần dần, Hoa Vi Phong đã chiếm ưu thế, áp chế Vương Diệp đến mức gần như không thở nổi.

"Khốn kiếp...", sau khi một chiêu đụng nhau, Vương Diệp chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể quay cuồng, trong lúc mơ hồ đã phải thở dồn dập.

Không thể đánh tiếp nữa! Ông ta đã bị Hoa Vi Phong áp chế.

Nếu còn hao tổn nữa thì sẽ chết.

"Hoa Vi Phong, nhà họ Hoa ngươi xong đời rồi!"

Vương Diệp hừ lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, khí tức kinh khủng trong cơ thể bộc phát ra, sau đó trong lòng bàn tay liền xuất hiện một viên tiên đan.

Sau khi ăn tiên đan, sắc mặt Vương Diệp đỏ lên, chẳng ngó ngàng tới điều gì nữa, cuối cùng trực tiếp lựa chọn bỏ chạy...

"Vương Diệp, đậu má tổ tông nhà ngươi!"

Huyền Minh Nhạc tức giận không ngừng mắng chửi.

Vương Diệp chạy, chắc chắn hắn ta sẽ phải chết.

Mười mấy vị Tiên Nhân Huyền tộc đi theo Vương Diệp đến, lúc này đang bị hơn mười người Hoa gia tấn công, lần lượt bị giết.

Cho đến cuối cùng, Huyền Minh Nhạc cũng không ngăn cản được nữa, bị ba người Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên hợp sức giết chết.

Bên trong Hoa phủ, mùi máu tanh tràn ngập.

"Đáng chết".

Lúc này Hoa Vi Phong lộ vẻ ảo não nói: "Lại để ông ta chạy mất".

Vương Diệp chạy về Huyền tộc, Huyền tộc biết chuyện này, chắc chắn sẽ ồ ạt đến xâm phạm.

Đến lúc đó, còn có cả Thanh Huyền Động Thiên... Lần này, nhà họ Hoa coi như đã đắc tội Hoa Cái Thánh Địa, Huyền tộc, Thanh Huyền Động Thiên rồi! Nếu không phải có Tần Ninh làm chỗ dựa, Hoa Vi Phong thật sự cảm thấy tất cả đều xong đời.

"Tần công tử...", Hoa Vi Phong nhìn Tần Ninh, không biết nên nói cái gì.

Tần Ninh cười nói: "Yên tâm, có ta ở đây, không có chuyện gì đâu".

Cũng không ai biết vì sao Tần Ninh lại tự tin như vậy.

Hơn nữa lần này, Tần Ninh dường như cũng không định gọi Kiếm Lai.

Rốt cuộc Kiếm Lai kia đáng tin hay không đáng tin đây! ... Cùng lúc đó, trong vùng đất Thái Bạch Cảnh mênh mông.

Thái Bạch Cảnh cũng là một vùng đất mênh mông tương tự với đại lục Thiên Huyền, có khoảng hơn trăm ngàn thành trì, có thể nói là cực kỳ bao la.

Mà bên trong toàn bộ Thái Bạch Cảnh có ngũ đại thần phủ thánh địa vô cùng mạnh mẽ.

La Phù Động Thiên chính là một trong số đó.

La Phù Động Thiên nằm ở vị trí trung vực của Thái Bạch Cảnh, bốn bề tiếp giáp với Hoa Cái Thánh Địa, Thanh Huyền Động Thiên, Thánh Nguyên Thần Phủ, Bạch Thạch Thánh Địa.

Mà là một trong năm đại bá chủ, La Phù Động Thiên còn là vùng đất tụ tập của các Tiên Nhân ở bên trong Thái Bạch Cảnh.

La Phù Động Thiên nằm ở vùng trung vực Thái Bạch Cảnh, trong núi La Phù.

Núi La Phù là một dãy núi địa linh nhân kiệt, thánh địa tiên gia, còn là thánh địa tu tiên mà vô số võ giả trong Thái Bạch Cảnh mơ ước.

Chẳng qua là muốn bái nhập vào núi La Phù không đơn giản như vậy.

Núi La Phù trùng điệp trăm dặm, núi non chập chùng, có núi cao, cũng có sơn cốc.

La Phù Thánh Địa cắm rễ ở chỗ này mấy chục ngàn năm, từng cái cây cọng cỏ ở đây đều là của La Phù Thánh Địa.

Giữa những ngọn núi non chập chùng, có thể thấy được từng tiên cung cung điện tầng tầng lớp lớp, không thấy được điểm cuối.

Mà trong đó còn có tiên hạc, tiên bằng chở từng vị Tiên Nhân khí chất mạnh mẽ, vượt xa bên ngoài.

Bóng người Kiếm Lai xuất hiện ở bên ngoài La Phù Động Thiên.

"Thái Bạch Cảnh, La Phù Động Thiên lại ở một nơi chật chội thế này, quả thực không xứng với cái tên động thiên".

Kiếm Lai lầm bầm lầu bầu, không khỏi nói: "Nên chọn ai làm núi dựa cho nhà họ Hoa đây...", "Ở trong La Phù Động Thiên, Linh Tiên là đỉnh cao, Nhân Tiên tầm trung, Chân Tiên lại có rất nhiều, quá nhỏ, đáng tiếc, nếu như chọn Địa Tiên ở thế lực lớn bên ngoài Thái Bạch Cảnh sẽ khó tránh khỏi khiến Tần Ninh nghi ngờ mình!"

"Nếu để mình... khụ... Cả đời thanh danh của mình, đương nhiên làm việc cũng không nên để lại dấu vết, đáng ghét là mình không biết diễn trò, thật sự là nét bút hỏng cả đời!"

Kiếm Lai vừa nói một mình vừa đi tới bên ngoài sơn môn La Phù Động Thiên.

Giờ phút này, bên ngoài sơn môn có mười mấy vị đệ tử, Chân Tiên của La Phù Động Thiên đang trông coi.

"Đứng lại!"

Kiếm Lai mới vừa đến gần sơn môn, một tiếng quát đã vang lên.

Kiếm Lai nhướng mày một cái, vô cùng bất mãn, nhưng lại kiềm chế phiền não trong lòng mình.

"Ta tới tìm chưởng giáo của các ngươi!"

Nghe được lời này của Kiếm Lai, mười mấy vị đệ tử trố mắt nhìn nhau.

"Ngươi điên rồi sao?"

"...", Kiếm Lai nghiêm túc nói: "Ta tìm chưởng giáo các ngươi là có chuyện cần giúp!"

"Tên điên!"

Một vị đệ tử hầm hừ nói: "Đừng nói là ngươi, ta cũng muốn được gặp chưởng giáo của chúng ta đây, ta còn không được gặp mà ngươi lại muốn gặp, ngươi cho rằng ngươi là ai, ngươi là Tiên Đế à?"

"Tiên Đế... Không đáng nhắc đến".

Kiếm Lai khoát tay một cái nói: "Vậy ngươi có biết chưởng giáo của các ngươi ở chỗ nào không?

Tự ta đi tìm là được!"

"Ha ha ha ha...", nghe nói như vậy, mấy vị đệ tử lập tức cười lớn.

Người này đúng là tên ngốc.

Chưởng giáo đại nhân là cao thủ Linh Tiên, sao có thể là người hắn ta muốn gặp là có thể gặp được?

Kiếm Lai không biết làm sao, khoát tay một cái nói: "Thôi, cần gì phải so đo với các ngươi".

Vừa nói xong, hắn ta liền đi thẳng vào trong La Phù Động Thiên.

"Đứng lại!"

Mười mấy vị đệ tử lập tức giận dữ, rối rít ra tay ngăn cản Kiếm Lai.

Nhưng khi từng tiên thuật đánh tới trên người Kiếm Lai, lại không thể tạo ra bất kỳ thương tổn nào cho hắn ta.

Kiếm Lai chắp tay rời đi, lạnh nhạt nói: "Các ngươi dốt nát, ta không trách các ngươi".

Vừa nói, hắn ta vừa coi đại trận hộ tông của La Phù Động Thiên như vô vật, thẳng đi vào bên trong La Phù Động Thiên.

"Kẻ địch tấn công! Mau thông báo cho trưởng lão!"

Từng vị đệ tử cũng không dám coi Kiếm Lai là kẻ điên khùng ngốc nghếch nữa, sắc mặt biến đổi.

Rất nhanh, từng vị Chân Tiên cấp cao đã xuất hiện, ngăn cản đường đi của Kiếm Lai.

Nhưng Kiếm Lai căn bản không thèm để ý tới.

"Haiz, sớm biết vậy thì đã lén lút chạy vào rồi, đúng là hỏng hết cả việc!"

Kiếm Lai thở dài, sau đó nói: "Nhưng mà nếu ta lén lén lút lút chạy vào thì quá không phù hợp với thân phận, làm gì cũng đều không ổn!"

"Cũng là bởi vì Tần Ninh, haiz, lại là một nét bút hỏng!"

Từng vị võ giả Chân Tiên cấp cao bao vây xung quanh Kiếm Lai, nhưng bất kỳ công kích nào đều không thể ép Kiếm Lai dừng bước lại.

Kiếm Lai bị công kích bốn phía quấy rầy đến phiền, không khỏi cau mày nói: "Ta chỉ muốn gặp đám chưởng giáo La Phù Động Thiên các ngươi một chút thôi, có khó khăn như vậy sao?"
Chương 3215: Ngươi là chưởng giáo sao?

Một vị chấp sự Chân Tiên cửu phẩm nhìn về phía Kiếm Lai, hừ lạnh nói: "Ngươi rốt cuộc là người nào?"

Vừa dứt lời, Chân Tiên cửu phẩm kia liền trực tiếp chém một kiếm về phía Kiếm Lai.

Nhưng Kiếm Lai căn bản không hề để ý, kiếm khí chém đến trên người hắn ta lại vô căn cứ biến mất không thấy.

"Các ngươi quá dã man!"

Kiếm Lai khoát tay, khí tức kinh khủng ngưng tụ, trong nháy mắt đã hóa thành từng kiếm ấn tiên khí chém về ra xung quanh.

Ầm... Từng bóng người bị tiên ấn tiên khí kia đánh lui... Động tĩnh càng ngày càng lớn, những người mạnh hơn ở bên trong La Phù Động Thiên đều cảm nhận được.

Trưởng lão cảnh giới Nhân Tiên cũng lần lượt được điều động.

Nhưng Kiếm Lai căn bản chẳng ngó ngàng gì tới, trực tiếp đi vào bên trong La Phù Động Thiên.

Xung quanh càng ngày càng có nhiều Nhân Tiên, Chân Tiên tụ tập, cuối cùng Kiếm Lai đã mất đi kiên nhẫn.

"Chưởng giáo La Phù Động Thiên là ai, cút ra đây cho ta!"

Một tiếng gầm thét truyền ra toàn bộ trong ngoài La Phù Động Thiên.

Mà khi tiếng gầm thét này vang lên, Kiếm Lai đột nhiên cảm thấy được từng khí tức cuộn lên ở một vị trí sâu trong La Phù Động Thiên.

"Ở nơi đó!"

Bóng người Kiếm Lai chợt lóe, hóa thành một luồng sáng biến mất không thấy.

Lúc xuất hiện lần nữa, Kiếm Lai đã đi tới chỗ sâu của La Phù Động Thiên, trong một sơn cốc hoang vu.

Sơn cốc này dường như đã không có ai đến xử lý từ rất lâu rồi, trông vô cùng hoang phế.

Kiếm Lai rơi xuống, bàn tay vung lên, khí tức kinh khủng trong cơ thể bùng nổ, đánh văng từng cấm chế trước người ra.

Sau đó hắn ta nhấc chân lên tiến vào trong đó.

Mà cùng lúc đó, ở một vị trí khác của La Phù Động Thiên.

Mấy bóng người rối rít hạ xuống, rơi vào trước một đại điện.

"Chưởng giáo, có chuyện lớn rồi!"

Từng vị lão giả tóc hoa râm, sắc mặt khó coi nói.

Trong đại điện, một bóng người mặc trường bào chậm rãi đi ra, khí chất như nước, tao nhã lịch sự, lúc này không khỏi nói: "Sao vậy?"

"Có người xông vào trong La Phù Động Thiên ta, không ngăn được, người nọ đột nhiên biến mất, không biết đi nơi nào rồi!"

Thân là chưởng giáo của La Phù Động Thiên, La Phù Linh tôn nhân chính là một vị cường giả Linh Tiên, trấn giữ La Phù Động Thiên mấy vạn năm, còn chưa bao giờ thấy có người dám can đảm xông thẳng vào trong La Phù Động Thiên.

"Không biết đi nơi nào?"

La Phù Linh tôn nhân nhướng mày, bàn tay vung lên, từng tiên văn phiêu tán.

Không lâu sau, La Phù Linh tôn nhân liền biến sắc.

"Nguy rồi!"

Bóng người chợt lóe, biến mất không thấy.

Mà bên này, Kiếm Lai trực tiếp đi vào bên trong sơn cốc vắng lặng, cứ như tiến vào một thế giới khác.

Nơi đây trăm hoa nở rộ, tiên khí lượn lờ, để cho người ta chỉ cảm thấy trong lòng trong lành an ổn.

Đây là bí cảnh! Kiếm Lai kinh ngạc nói: "Một La Phù Động Thiên nho nhỏ mà lại có vùng đất đặc biệt thế này, không tệ không tệ".

Mà sau khi Kiếm Lai tiến vào nơi đây, một ông lão có mái tóc trắng tung bay, nhìn tầm bảy mươi tuổi, tinh thần phấn chấn đi ra.

"Ồ, ngươi là người nào?"

Ông lão nhìn về phía Kiếm Lai, ngạc nhiên nói.

Nơi đây là cấm địa của La Phù Động Thiên, trừ chưởng giáo và thập đại động chủ của La Phù Động Thiên ra, không người nào có quyền tới chỗ này.

"Ngươi là La Phù chưởng giáo sao?"

Kiếm Lai trực tiếp hỏi.

Ông lão cảm thấy không đúng, khí thế dần dần dâng lên, hờ hững nói: "Người trẻ tuổi, rốt cuộc ngươi là ai?"

"Ngươi có phải là La Phù chưởng giáo không?"

"Ta hỏi ngươi rốt cuộc là ai?

Có mục đích gì?"

"Lão già này, không hiểu tiếng người sao?"

Kiếm Lai nắm chặt bàn tay lại, hư không cứ như sụp đổ, ông lão liền thay đổi sắc mặt, nhưng cũng không dám khinh thường, trực tiếp đưa hai tay kết ấn, dẫn động tiên khí bên trong bí cảnh gào thét lao ra.

Nhưng đột nhiên, khi toàn bộ khí thế trong cơ thể Kiếm Lai bùng nổ, ông lão chỉ cảm thấy cả người mình không thể động đậy được.

Kiếm Lai đi từng bước một tới trước người ông lão, hỏi lại lần nữa: "Bây giờ có thể trả lời câu hỏi của ta chưa?

Ngươi có phải chưởng giáo của La Phù Động Thiên không!"

"Lão hủ... Không phải...", "Vậy chưởng giáo của các ngươi ở nơi nào?"

Sắc mặt ông lão vô cùng khó coi, nói: "Chưởng giáo cũng không ở chỗ này, nơi này là bí cảnh La Phù, là vùng đất thế hệ trước của La Phù Động Thiên, chưởng giáo ở trong Chưởng Giáo Cung!"

"Sao không nói sớm...", Kiếm Lai không hài lòng nói.

Ngay lúc này, xung quanh có từng bóng người chạy như bay tới, trong lúc mơ hồ đã vây quanh Kiếm Lai.

Nhìn qua có hơn mười lão nhân tóc tai trắng xóa, khuôn mặt già nua, ai nấy đều có vẻ tiên phong đạo cốt, đưa mắt nhìn Kiếm Lai, vẻ mặt kinh ngạc.

"La Doanh!"

Một lão già cầm đầu râu tóc bạc phơ, nhìn qua có vẻ là có thực lực mạnh mẽ nhất.

Kiếm Lai cũng không dài dòng, bắt ông lão kia đến trước người mình.

Lão già kia vốn muốn chống lại, nhưng lại sợ hãi phát hiện thực lực Linh Tiên mạnh mẽ của mình lại không có chút sức lực chống trả nào ở trước mặt người này, bị túm đến trước mặt hắn ta cứ như con gà bị chim ưng bắt vậy.

"Ngươi là chưởng giáo?"

Lão già hoàn toàn bị sợ ngây người.

Người trẻ tuổi này, là lai lịch thế nào?

"Tiền bối!"

Sắc mặt lão giả trắng bệch, vội vàng nói: "Tiền bối, có phải La Phù Động Thiên ta đã đắc tội tiền bối hay không, lão phu nhất định sẽ bồi tội".

Kiếm Lai nhìn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng thực lực lại sâu không lường được.

Cho dù đám người này đã cao tuổi, nhưng bàn về thực lực, lão già này gọi một tiếng tiền bối cũng không quá phận.

"Ai nói ngươi phạm lỗi, ta chỉ đến tìm chưởng giáo thôi!"

Kiếm Lai buông lão già ra, sửa lại quần áo, nói: "Chưởng giáo của các ngươi đâu?

Đúng là quá phiền toái".

Lão già vội vàng nói: "Lão hủ chính là La Phù Thiên, chưởng lão đời trước của La Phù Động Thiên, mà chưởng giáo bây giờ là con trai của lão hủ - La Phù Linh tôn nhân, tiền bối muốn gặp nó, lão hủ sẽ đi tìm tới".

"Đi nhanh đi nhanh!"

Kiếm Lai không nhịn được khoát tay nói.

Nhưng lúc này, ở cửa vào bí cảnh đã có mấy bóng người lần lượt xuất hiện.

La Phù Linh tôn nhân dẫn theo mấy vị quản lý của La Phù Động Thiên khẩn trương tới chỗ này, nhưng nhìn thấy một màn trước mắt lại hoàn toàn sững sờ.

"Ngươi là ai?"

La Phù Linh tôn nhân hỏi.

"Láo xược!"

Chẳng qua là La Phù Linh tôn nhân vừa dứt lời, một tiếng quát đã vang lên.

La Phù Thiên hừ một tiếng nói: "Cao nhân tới thăm, ngươi lại không tiếp đãi, để cao nhân tự mình đi tìm ngươi, tội lớn vô cùng!"

"Không sai!"

La Doanh lúc trước bị Kiếm Lai túm lấy cổ cũng vô cùng giận dữ, khiển trách: "La Phù Linh, ngươi làm chưởng giáo kiểu gì vậy?"

Gì?

Chuyện gì vậy?

Ta vừa mới tới mà! Các ngươi tự nhiên lại mắng ta như vậy! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói một chút với ta không được sao?

Ở trong Thái Bạch Cảnh rộng lớn này có ngũ đại động thiên thần phủ thánh địa, đám chưởng giáo thánh chủ có thể nói là nhân vật mạnh mẽ nhất, đều là cao nhân Linh Tiên.

Mà những lão nhân ở trong các động thiên thần phủ thánh địa đó đều là chưởng giáo quản lý đời trước, thọ nguyên đã đi đến điểm cuối, hoặc là cảm thấy đột phá vô vọng, đã không có tâm trạng nào để quản lý những chuyện bình thường trong thánh địa thần phủ động thiên nữa, vì vậy đều sống ở trong bí cảnh của các đại thánh địa để cầu mong tìm được con đường đột phá.

La Phù Linh tôn nhân là chưởng giáo của La Phù Động Thiên, theo lý thuyết phải là người có quyền lực cao nhất.

Nhưng những vị tiền bối này đều đã tạo ra đóng góp vượt trội cho La Phù Động Thiên, ông cũng phải khách khí, cung kính.

"La Phù Linh tôn nhân... cái gì vậy...", Kiếm Lai nhàn nhạt nói: "Nếu ngươi là chưởng giáo, vậy thì dễ làm rồi!"

"Ngươi có biết đại lục Thiên Huyền không?"

La Phù Linh ngơ ngác lắc đầu một cái.

La Phù Thiên liền trực tiếp đánh ông ta một cái.

"Cha, người đánh con làm gì?"

La Phù Linh tôn nhân oan ức nói.

Có nhiều thuộc hạ đang nhìn kia, cho chút thể diện đi mà!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom