-
Chương 1826-1830
Chương 1826: Thánh sơn Cửu U
Lúc này, cửa sơn môn của Thánh Thú tông mở ra.
Nguyên Hoàng cung chầm chậm bay ra.
Lúc này, Tần Ninh nhìn Tề Hạo, không khỏi nói: "Ngươi tới đây làm gì vậy?"
"Khởi bẩm Tần tiên sinh, tại hạ cũng nhận được lời mời của Cửu U đài cho nên cũng đến tham gia hôn lễ", Tề Hạo khách sáo nói.
Đối diện với Tần Ninh, Tề Hạo luôn mang dáng vẻ khách sáo đến cùng cực.
Đến cả cha ông ta còn phải khách sáo với Tần Ninh thì ông ta cũng thế thôi, vả lại ông ta cũng không muốn phải nghe cha mình chửi.
"Tại hạ đi ngang qua Thánh Thú tông nên cố ý tới đây thăm Tần tiên sinh, nếu Tần tiên sinh không chê thì mời lên thuyền của chúng ta nghỉ ngơi. Trên thuyền đã sẵn sàng rượu ngon cùng mỹ thực, cũng giúp Tần tiên sinh đỡ thấy nhàm chán trên đường đi".
Nghe vậy, Tần Ninh nhướng mày.
Lúc này, chỉ thấy con thuyền kia dài trăm trượng, cao mấy chục trượng, ngoài vẻ uy nghiêm và phồn hoa ra thì chính là một món thánh bảo khó lường.
Ít nhất phải là thánh khí ngũ phẩm.
So sánh với Nguyên Hoàng cung thánh khí tứ phẩm của hắn thì đúng là của hắn không xa hoa bằng.
Lúc này, nhóm Địch Nguyên, Giản Bác và Tấn Triết sáng hết cả mắt.
Mỹ thực, rượu ngon!
Hưởng thụ!
Tần Ninh nhìn bọn họ, hỏi: "Đi không?"
"Đi ạ!"
Mấy người gần như là trăm miệng một lời.
Tần Ninh mỉm cười, khoát tay áo.
Bọn họ lập tức leo lên cầu thang, đi vào thuyền lớn.
Tần Ninh nhìn nhóm ba đường chủ Nguyệt Phần Nhân, dặn dò: "Thánh Vương mà không xuất hiện thì nơi đây sẽ yên ổn, còn nếu có Thánh Vương tới làm loạn thì cứ bảo con chó ngốc kia ra tiêu diệt".
"Đã rõ".
"Đã rõ".
Một đám thành viên Thiên Thánh đều khom mình hành lễ.
Lúc này, thuyền lớn phiêu đãng trên không rồi biến mất trong chốc lát.
Mà khi đã leo lên thuyền rồi mới thấy thánh bảo này còn có những điểm kỳ diệu khác nữa.
Thuyền này rất lớn, phiêu đãng giữa không trung, thánh thạch bị thiêu đốt liên tục, đẩy thuyền tiến về phía trước, tốc độ không chậm.
Hơn nữa, toàn bộ thuyền này có ba tầng, tầng chót nhất là chỗ ở.
Tầng thứ hai thì là nơi tu hành, dạo mát.
Tầng thứ ba là đại sảnh.
Ra khỏi khoang tàu, thấy boong tàu cũng khá trống trải.
Hơn nữa xung quanh thuyền đều có trận pháp bao quanh, làm cho thuyền không bị dòng khí nào quấy nhiễu.
Toàn bộ ba tầng của thuyền có mấy trăm Tề Quân Vệ thủ hộ ở chỗ của mình.
Đám Giản Bác đi vào tầng hai của thuyền, đã có cung nữ xinh đẹp bưng lên một mâm đồ ăn ngon...
Tần Ninh thấy vậy thì mỉm cười nói: "Không hổ là Thánh Chủ, rất biết hưởng thụ đấy".
Tề Hạo vội vàng nói: "Tần tiên sinh lại trêu ta rồi, cũng không phải là biết hưởng thụ, dù sao thánh quốc Đại Tề cũng là bá chủ một phương của thánh vực Thiên Hồng, đi ra ngoài cũng cần thể diện..."
Tần Ninh gật đầu, không nói thêm gì.
"Thiên Hồng chủ yếu có ngũ đại châu, trừ Thanh Châu ra thì các châu khác đều không có mối quan hệ tốt với nhau nhỉ? Cửu U đài lần này mời toàn bộ đến sao?"
Tề Hạo chắp tay nói: "Đúng vậy, bình thường các phe phái thỉnh thoảng cũng sẽ nảy sinh mâu thuẫn, nhưng cũng không thuộc dạng thù địch lắm, cho nên người ta mời đến tham gia chuyện mừng thì cũng nên nể mặt".
"Diệp tộc và Yến gia lần này cũng phái không ít người tới!"
"Dù sao lần này chính là hôn lễ của U Phần, nếu không có sự cố gì thì U Phần chính là người nối nghiệp của U Hồn Thiên trong tương lai, là đài chủ đời sau của Cửu U đài!"
Tần Ninh lại nói: "Vậy ngươi có biết lần này hắn ta cưới ai không?"
"Nghe nói là một cô gái mà Cửu U đài tận lực bồi dưỡng mấy năm nay, cụ thể là ai thì ta cũng không rõ", Tề Hạo lắc đầu: "Hơn nữa, lần này Cửu U đài cũng lạ, đến bây giờ vẫn che giấu không cho ai biết".
Tần Ninh hơi gật đầu, nói: "Nếu ngươi biết là ai thì nói cho ta nhé".
"Vâng!"
Tề Hạo vô thức gật đầu, nhưng lập tức sửng sốt.
Không đúng!
Sao Tần Ninh lại quan tâm đến việc nương tử là ai?
Chẳng lẽ...
Trong lúc nhất thời, Tề Hạo tràn đầy suy nghĩ.
Chẳng lẽ vị Tần tiên sinh này trời sinh háo sắc?
Nhưng Vân Sương Nhi đã là thiên tư quốc sắc rồi, cần gì phải đi cướp phu nhân nhà người ta chứ?
Lần này là đi tham dự hôn lễ.
Không lẽ Tần Ninh định làm ra chuyện kinh thiên động địa gì sao?
Trong lúc nhất thời, tâm trí Tề Hạo khó mà bình an được.
Tần Ninh thì không quan tâm lắm, nhấp môi uống một ngụm rượu.
Ngồi trên thuyền lớn này đúng là dễ chịu hơn Nguyên Hoàng cung của hắn!
Mấy ngày trên thuyền, nhóm Tần Ninh cũng được chiêu đãi rất tốt.
Tề Hạo cũng tận tâm tận lực, vô cùng chu đáo.
Thậm chí còn dặn Thái tử Tề Hành và tam hoàng tử Tề Hoàn gặp mặt Tần Ninh nhiều hơn, kéo gần khoảng cách.
Bản thân ông ta đã phải nịnh nọt Tần Ninh, bất kể sau này là Tề Hành hay Tề Hoàn thừa kế vị trí Thánh Chủ, nếu có thể tạo mối quan hệ với Tần Ninh thì đời sau của thánh quốc Đại Tề chắc chắn càng thêm vững vàng.
Bốn ngày trôi qua, thuyền lớn vẫn tiến về phía trước.
Đêm hôm đó, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trên giường, khí tức trong cơ thể đang ngưng tụ.
Mà ngay sau đó, hồn phách trong cơ thể hắn cùng hồn phách Thần Long, Thần Phượng tự liên kết lại với nhau, xuất hiện mối liên kết thứ hai!
Trong phút chốc, khí tức trong cơ thể Tần Ninh cũng thăng hoa.
Thiên Thánh nhị phẩm!
Bình thường mỗi lần Thiên Thánh nâng cấp sẽ đều là tam hồn thất phách thành lập cơ sở kết nối.
Tam hồn thất phách hoàn thành mười mối liên kết thì chính là Thiên Thánh thập phẩm.
Một khi ngưng tụ ra thể hồn phách, hồn cùng phách hoàn toàn viên mãn thì chính là lúc bước vào cảnh giới Thánh Vương, phóng ra được khí tràng Thánh Vương và hồn áp Thánh Vương.
Mà Tần Ninh không chỉ cần kết nối tam hồn thất phách mà còn cần liên kết tam hồn thất phách với long hồn, phượng hồn.
Tức là người ngoài bỏ ra một phần lực thì Tần Ninh lại cần đến ba phần lực, thậm chí còn nhiều hơn thế.
Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân vì sao Tần Ninh không tăng cấp, mà là vì hắn muốn nâng cấp một cách hoàn hảo.
Cho đến đêm nay, Tần Ninh cũng là vô tình làm đến bước này rồi liên kết lại.
Giờ phút này, cửa phòng mở ra, Vân Sương Nhi mặc váy dài màu xanh, tư thế yểu điệu cùng gương mặt thanh thuần mỉm cười nói: "Cuối cùng chàng cũng chịu đột phá!"
"Chỉ là trùng hợp thôi mà".
Tần Ninh mỉm cười đáp.
"Ngày mai sẽ đến U Châu", Vân Sương Nhi hỏi: "Nếu là Viên Viên thì chàng định làm gì?"
"Còn làm gì nữa? Người của ta đương nhiên không thể lấy người khác được, ta chắc chắn phải đưa đi rồi!"
Tần Ninh lẩm bẩm: "Nếu Viên Viên an toàn, ta mang đi là được, nhưng nếu nàng ấy bị làm sao, thì Cửu U đài sẽ phải xin lỗi..."
Vân Sương Nhi nghe vậy thì biến đổi sắc mặt.
Xem ra lần này... đại loạn rồi.
Cô ấy lại mong đây không phải Diệp Viên Viên.
Nếu không, Cửu U đài sẽ rất thảm...
Thuyền tiếp tục lên đường.
Hôm sau, mặt trời mọc rạng rỡ.
Mà trước mặt mọi người đã xuất hiện một dãy núi.
Thánh sơn Cửu U, U Châu!
Là bá chủ U Châu, lịch sử của Cửu U đài còn phong phú hơn thánh quốc Đại Tề nhiều, phải hơn đến mấy vạn năm có lẻ.
Trên thực tế, Yến gia và Diệp tộc cũng đều lâu đời hơn thánh quốc Đại Tề, bởi vậy mà cũng có nhiều Thánh Vương hơn.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn dãy núi trước mắt, nhẹ nhàng thở ra.
Đến rồi!
Phải hay không phải, sắp được biết rồi!
Chương 1827: Có gì đó không đúng lắm
Tề Hạo giờ phút này nhìn về phía trước, cười nói: "Thánh sơn Cửu U năm đó cũng là một khu vực hoang sơ của thánh vực Thiên Hồng thôi".
"Nhưng khi Cửu U đài tọa lạc ở đây thì đã phát hiện một loại thánh mạch, kéo dài vạn lý, giống như Thần Long".
"Cũng vì vậy mà Cửu U đài mới phát triển cấp tốc, nhảy vọt thành bá chủ độc nhất vô nhị của U Châu".
"Nghe nói mạch Thánh Long kia cực kỳ có linh tính, nhưng Cửu U đài lại luôn che giấu về nó, người bình thường cũng khó mà biết được sự ảo diệu bên trong!"
Nói đến đây, Tề Hạo tỏ ra vô cùng hâm mộ.
Thánh quốc Đại Tề so với Diệp tộc, Yến gia, Cửu U đài thì chênh lệch không nhỏ.
Ví dụ như Cửu U đài có mạch Thánh Long trong thánh sơn Cửu U, bọn họ làm gì có.
Không thể không nói, thật đáng ngưỡng mộ!
Mà lúc này, thuyền đã dần tiếp cận thánh sơn Cửu U.
Lúc này, từ xa nhìn lại, mấy chục dặm kéo dài suốt Thánh Sơn đều có cung điện đình đài, vô cùng khí phái.
Cửu U đài là bá chủ Cửu U, một trong những thế lực đứng đầu thánh vực Thiên Hồng, đương nhiên là khí phái.
Chỉ tính riêng đệ tử nội môn đã có đến mấy vạn.
Trưởng lão Thiên Thánh, đệ tử nòng cốt thiên kiêu.
Tinh anh Địa Thánh.
Đệ tử nội tầng Thánh Nhân.
Cùng với địa tử ngoại môn Hóa Thánh, Hư Thánh, cùng với các trưởng lão quản lý thành trì U Châu. Nếu cộng lại thì cũng phải đến mười mấy vạn.
Có được như thế không phải chỉ phát triển trong một hai năm là được.
Lúc này, thuyền lớn phiêu đãng.
Mà đã có người từ thánh sơn đi ra.
Có hơn trăm người, đi đến cách thuyền lớn một trăm mét thì ngừng lại, mỗi người cưỡi một con thánh thú phi ưng.
"Một trong tứ hộ pháp của Cửu U đài, Sở Hà, xin cung nghênh Thánh Chủ thánh quốc Đại Tề!"
Người đứng đầu cung kính chào hỏi.
Tề Hạo thấy vậy thì cũng không vội đi ra mà nhìn sang Tần Ninh ở bên cạnh, nói: "Cửu U đài có bốn vị hộ pháp là Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương. Bốn người này cũng là phụ tá đắc lực của U Hồn Thiên".
"Cả bốn đều là Thánh Vương".
Lần đại hôn này của U Phần, bốn người bọn họ cũng bận rộn không ngớt.
Có thể khiến cho Thánh Vương xuất lực cũng đủ thấy sự coi trọng của Cửu U đài với hôn lễ này rồi.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy không sai, dù sao cũng là thiếu chủ U Phần kết hôn, thiếu chủ U Phần này tương lai có khi còn kế thừa vị trí đài chủ nữa.
Lúc này, Tề Hạo nhìn Tần Ninh, cười nói: "Mời Tần tiên sinh..."
Tần Ninh cũng không khách sáo mà đi ra luôn.
Lúc này, Sở Hà đứng trên phi ưng, dáng người cường tráng, gương mặt đàng hoàng, thấy Tần Ninh thì hơi sửng sốt.
"Không ngờ Tần tông chủ lại đi chung với Thánh Chủ Tề Hạo, là tại hạ sơ suất!"
Tần Ninh mỉm cười: "Không sao!"
Thánh Chủ Tề Hạo giờ phút này cũng đi ra, nói: "Làm phiền Sở Hà hộ pháp tới đón rồi".
"Không dám!"
Sở Hà chắp tay nói: "Hai vị đã đến cùng nhau, mà vừa hay nơi dừng chân của hai bên cũng không cách xa nhau lắm, tại hạ cùng nghênh đón hai vị, coi như giúp đỡ Lý Tín hộ pháp!"
Sở Hà nói xong thì đưa tay ra mời.
Giờ phút này, thuyền lớn từ từ rơi xuống.
Đám Tần Ninh đi xuống khỏi thuyền, dừng trước sơn môn.
Núi ở thánh sơn Cửu U cũng không quá cao lớn.
Nhất là phía trước sơn môn có mười tám ngọn núi đá giống như bị gọt đi một nửa, chỉ để lại phần gốc.
Mà bên trên phần gốc là những tháp đá xây dựng từ cự thạch, trong tháp đá cũng có người đứng canh.
Khí phái như vậy đúng là khiến người ta sợ hãi.
"Không hổ là bá chủ Cửu U, sơn môn này khí khái thật đấy...", Giản Bác cảm thán.
Tần Ninh nghe vậy thì tức giận vô cùng.
Nghĩ đến bao giờ gặp lại Ôn Hiến Chi, hắn phải đánh cho thằng nhãi này một trận tơi bời mới được!
Nhìn Cửu U đài nhà người ta đi, lại nhìn ra Thánh Thú tông nhà mình...
Tần Ninh càng nghĩ càng tức, đánh một trận vẫn không đủ!
"Mời các vị!"
Lúc này, Sở Hà khách sáo nói.
Mà ngay lúc này, một đội người cũng xuất hiện tại sơn môn.
"Tần tông chủ đã tới, Lý Tín chưa kịp ra nghênh đón, thật sự có lỗi!"
Người đứng đầu chính là Lý Tín đã từng đến Thánh Thú tông lúc trước.
"Khách sáo quá!"
Tần Ninh khẽ mỉm cười.
"Mời!"
"Mời!"
Giờ phút này, hai vị hộ pháp là Lý Tín cùng Sở Hà đều đích thân tới đón.
Không ít đệ tử Cửu U đài thấy vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.
"Kia là Thánh Chủ Tề Hạo của thánh quốc Đại Tề đúng không? Sở Hà hộ pháp đích thân đến đón thì là đúng rồi, nhưng người kia là ai? Đến mức Lý Tín hộ pháp phải tự đến nghênh đón ư?"
"Tần Ninh kia nghe nói đã từng chém giết một vị Thánh Vương ngay trước mặt các Thánh Vương khác, không một ai nhìn ra được là hắn ta đã làm bằng cách nào, thật vậy sao?"
"Chắc là thật rồi..."
Trong lúc nhất thời, sơn môn Cửu U đài vang lên tiếng bàn luận.
Tề Hạo và Tần Ninh đi theo Sở Hà cùng Lý Tín vào trong sơn môn của Cửu U đài.
Đi ngang ven đường thấy khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, vui mừng hớn hở.
Đi một quãng đường hết gần nửa ngày, Cửu U đài cũng có ý muốn khoe cho thánh quốc Đại Tề và Thánh Thú tông biết thực lực và nội tình của mình.
Tần Ninh thì cũng chẳng có cảm giác gì lạ.
Qua bao nhiêu năm rồi, hắn đã từng nhìn thấy ít nhất là hơn vạn đến mười mấy vạn tông môn.
Dạng nào cũng có.
So những nơi này với Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới thì đúng là chênh lệch quá lớn.
Quanh đi quẩn lại, hai vị hộ pháp cũng đã dẫn được Tần Ninh cùng Tề Hạo đến một thung lũng.
Lúc này, trong sơn cốc, hoa lan nở rộ, lầu các vây xung quanh sơn cốc, trung tâm là một đầm nước, chim hót hoa nở cùng non bộ, cổ thụ, rất là thư giãn.
Sơn cốc này đủ cho ngàn người ở lại.
Lý Tín chắp tay: "Tại hạ cứ tưởng Tần tông chủ sẽ dẫn nhiều người tới đây nên mới dành sơn cốc này cho Thánh Thú tông ở lại, giờ lại có vẻ trống trải quá..."
"Không sao", Tần Hạo cười đáp: "Vậy để chúng ta ở lại đây cùng Tần tông chủ, như thế cũng thoải mái".
"Vây... cũng được!"
Sở Hà cười nói: "Mời hai vị nghỉ ngơi trước, dạo này công việc bề bộn nên hai vị có việc gì cần xin cứ giao phó".
"Được!"
Lý Tín và Sở Hà đưa người rời đi.
Trong sơn cốc có không ít đệ tử Cửu U đài ở lại làm giúp việc, dọn dẹp sạch sẽ.
Mọi người quay về phòng mình.
Mà lúc này, Tần Ninh lại đi đến một vườn hoa trong sơn cốc.
Xem ra Cửu U đài cũng rất có lòng.
Lúc này, Tề Hạo cũng đi theo.
"Tần tiên sinh, ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm..."
"Không đúng lắm?"
Tần Ninh lại cười hỏi: "Không đúng ở đâu cơ?"
"Cửu U đài nhìn sao cũng thấy sai sai, cảm giác... như có vấn đề gì đó, nhưng ta không nói ra được là vấn đề gì".
"Ngài xem có cần thông báo với cha ta, bảo cha ta tùy thời chuẩn bị hay không..."
Chương 1828: Ta vẫn ở đây kia mà
Nghe vậy, Tần Ninh lại nhìn Tề Hạo, không khỏi thốt lên: "Ngươi đang sợ ta gây họa à?"
"Ặc... Khụ khụ... Ngài hiểu lầm rồi... Đâu có...", Tề Hạo lắp bắp nói.
Nhưng khi bị Tần Ninh nhìn chằm chằm, Tề Hạo không khỏi rụt cổ, bất đắc dĩ nói: "Ta chỉ đang lo ngài đến đây để cướp dâu thôi?"
"Ta là người như thế à?"
Tần Ninh im lặng: "Ta tới đây là để tham gia hôn lễ kia mà".
"Nhưng nếu tân nương là người quen của ta thì ta đành phải cướp thôi, còn nếu không phải thì ta cũng sẽ không cướp nữa..."
Nghe vậy, ánh mắt Tề Hạo trở nên kỳ lạ.
Người quen?
Là ai vậy?
Tề Hạo lại nói: "Thật ra cũng không phải chỉ có việc ta lo Tần công tử..."
"Mà là ta thật sự cảm thấy kỳ lạ..."
Tề Hạo nghiêm túc nói: "Theo tin tức của mật thám Đại Tề chúng ta, đám Thiên Thánh của Cửu U đài ở bên ngoài đã bị gọi về toàn bộ..."
"Hơn nữa, trước đó không lâu, mật thám ở Cửu U đài của chúng ta đã bị xử lý hết sạch!"
Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Ý của ngươi là Cửu U đài có lòng dạ khác?"
"Gọi cao nhân Thiên Thánh quay về để tham gia hôn lễ của thiếu chủ thì cũng có lý, nhưng loại bỏ mật thám nằm vùng của các ngươi cũng là vì an toàn thôi, nói vậy cũng không sai".
"Hơn nữa, dù cho thật sự xảy ra vấn đề gì thì ta vẫn ở đây kia mà, ngươi cứ yên tâm!"
Nghe vậy, Tần Hạo gật đầu.
Ông ta cũng chỉ cảm thấy lạ vậy thôi, không có chứng cớ gì. Tóm lại là nhắc nhở Tần Ninh để Tần Ninh đề phòng một chút là được.
Dù sao ông ta cũng không tin Cửu U đài dám náo loạn ra chuyện gì ở lần hôn lễ này.
Người tới đều là khách quý.
Trừ thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc, Yến gia và Thánh Thú tông có danh tiếng cực lớn ra thì còn có một vài thế lực cấp cao có Thiên Thánh thập phẩm.
Mà trong sự náo nhiệt này, sơn cốc nơi nhóm Tần Ninh ở lại có vẻ hơi tịch mịch.
Mục đích Tần Ninh lần này tới cũng đơn giản.
Nếu là Diệp Viên Viên, hắn sẽ mang đi, ai cản trở kẻ đó sẽ bị giết!
Nếu không phải Diệp Viên Viên, vậy thì yên tâm tham gia hôn lễ, kết thúc thì đi về!
Nếu thật sự là Diệp Viên Viên, Tần Ninh còn muốn hỏi xem Cửu U đài này có ý gì đây.
Hắn không tin Diệp Viên Viên cam tâm tình nguyện lấy U Phần kia.
Cho nên Tần Ninh cũng đang chờ đại hôn ba ngày sau.
Sáng sớm hôm sau, bên trong sơn cốc đã xuất hiện một nhóm thanh niên.
"Tại hạ là U Bình của Cửu U đài, hôm nay đặc biệt tới đây bái kiến Thánh Chủ Tề Hạo và tông chủ Tần Ninh".
Người đến sơn cốc thì dừng lại, cung kính thông báo.
Giờ phút này, Tề Hạo và Tần Ninh cùng nhau xuất hiện.
Người thanh niên đứng đầu mặc trường sam màu đen, bên vai phải có một hình Thánh Long màu vàng nhạt, là huy hiệu trong trang phục của đệ tử Cửu U đài.
"Bái kiến Thánh Chủ Tề Hạo".
"Bái kiến tông chủ Tần Ninh".
Lúc này, U Bình khách sáo nói: "Là thế này, tại hạ phụng mệnh gia sư tới đây mời các thanh niên ưu tú của thánh quốc Đại Tề và Thánh Thú tông đến tụ họp một chút!"
"Thánh Chủ Tề Hạo, sau đó gia sư sẽ đến tìm ngài để ôn chuyện với ngài!"
U Bình bình tĩnh nhìn Tần Ninh, cười nói: "Tông chủ Tần Ninh tuy là chủ của một tông môn, nhưng tuổi tác có vẻ tương tự với chúng ta, không biết có hứng thú tham gia hay không?"
Tần Ninh nhìn U Bình, cười nhạt: "Được!"
"Sương Nhi, Như Họa, hai người đi cùng ta!"
"Tấn Triết, Giản Bác, Địch Nguyên, ba người các ngươi lát nữa đi cùng Tề Hạo Thánh Chủ".
Tần Ninh nói xong thì truyền âm: "Ba người các ngươi quan sát kỹ xem Cửu U đài này, tìm được chỗ ở của tân nương là tốt nhất".
Ba người nghe vậy thì đều chắp tay.
"Vậy thì tốt quá, tông chủ Tần Ninh, mời..."
U Bình khách khí nói.
Ba người đi theo nhóm của U Bình rời khỏi đây.
Thánh Chủ Tề Hạo lên tiếng: "Tề Hành, Tề Hoàn, cùng đi với họ đi!"
"Vâng, phụ hoàng!"
"Vâng, phụ hoàng!"
Tề Hành và Tề Hoàn lập tức theo sau.
Tề Hạo lẩm bẩm: "Hai thằng nhóc ngu ngốc, phải biết đường mà giao lưu với Tần tiên sinh chứ..."
Tề Hạo nhìn bóng mấy người rời đi, quay người lại nhìn Địch Nguyên, Giản Bác và Tấn Triết.
Địch Nguyên thành tựu Thánh Vương.
Giản Bác đến Thiên Thánh thập phẩm.
Tấn Triết thành Thiên Thánh thất phẩm.
Ngày trước ông ta cũng đã gặp ba người này.
Lúc ấy, Địch Nguyên là Thiên Thánh thập phẩm, thực lực mạnh mẽ, còn Giản Bác là Thiên Thánh bát phẩm, Tấn Triết là Thiên Thánh tam phẩm đi?
Chỉ trong chớp mắt, mới hơn một năm mà đã tiến bộ thần tốc thế này rồi.
Nhưng nghĩ kỹ thì Thánh Chủ Tề Hạo cũng hiểu rõ.
Tám phần là bằng vào thủ đoạn của Tần Ninh.
"Địch Nguyên tiên sinh, chúc mừng đã đến cảnh giới Thánh Vương. Thánh Thú tông có Thánh Vương tọa trấn, ắt hẳn sẽ trở thành một thế lực không thể bị coi thường trong thánh vực Thiên Hồng!"
"Tạ!"
Địch Nguyên chắp tay đáp.
"Ặc... Không biết Địch Nguyên tiên sinh làm thế nào mà đột phá được? Chúng ta đều là Thánh Vương, tâm sự chút nhé!"
"Ừ!"
"Nào nào, cùng tâm sự chút...", Thánh Chủ Tề Hạo nhiệt tình nói.
Giờ phút này, Giản Bác lại bật cười: "Thánh Chủ Tề Hạo, khỏi tâm sự đi, sư huynh của ta mỗi câu chỉ nói một chữ, hai người nói chuyện với nhau thì sẽ bất lực lắm đấy!"
Tề Hạo hơi sững sờ.
Mỗi câu một chữ?
Chuyện khôi hài gì đây?
...
Suốt mấy chục dặm trong Cửu U đài là dãy núi liên miên, thác nước, rừng cây, đình đài lầu các, tháp cao cung điện, cảnh sắc an lành.
Lúc này, U Bình dẫn ba người Tần Ninh đi loanh quanh trong Cửu U đài.
Có một vài cảnh đẹp quả thật rất có phong vị riêng, làm cho Vân Sương Nhi cùng Nhan Như Họa phải cảm thán không ít.
Vân Sương Nhi hôm nay mặc một bộ váy xanh, thắt dây lụa bên hông, tuy đơn giản nhưng lại lộ ra đường cong duyên dáng, khiến cho mấy đệ tử sau lưng U Bình phải liếc nhìn mấy lần.
Mà Nhan Như Họa lần này cũng bị mấy vị sư huynh ép buộc thay đổi, không cho mặc vải thô váy bố nữa mà mặc váy sam, dáng người đầy đặn, tóc buộc lên, tuy lộn xộn nhưng vẻ đẹp cũng không tầm thường, rất có sức hút riêng.
Bên trong Cửu U đài có không ít đệ tử, thấy hai cô gái bên cạnh Tần Ninh thì đều ao ước không thôi.
"Cửu U đài chúng ta chiếm cứ một dãy núi, trong ngoài hơn ngàn ngọn núi, đệ tử mấy vạn, phát triển được mấy vạn năm mới được quy mô như ngày nay".
U Bình nói xong thì nhìn Tần Ninh, cười nói: "Đương nhiên U Bình cũng không phải đang khoe khoang".
"Thánh Thú tông đã thành lập được tám vạn năm, năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn uy áp cái thế, nay lại có Tần tông chủ thanh niên tài tuấn, phát triển không ngừng, tái hiện được thời kỳ huy hoàng của Ngự Thiên Thánh Tôn năm xưa cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!"
U Bình nói câu trước bày ra dáng vẻ lớn mạnh của Cửu U đài, sau đó lại tán dương Thánh Thú tông, rất chặt chẽ.
Tần Ninh thì chỉ đáp câu được câu chăng, không nhiều lời lắm.
"U Bình!"
Trong lúc mấy người đang đi quanh núi, bỗng gặp một đội người ở phía trước.
Chương 1829: Thánh Uyên đàm
Người dẫn đầu nhóm người kia cũng mặc trường sam màu đen, dung mạo tuấn tú, nhìn thấy U Bình thì mỉm cười chào hỏi.
"U Hằng sư huynh!"
Thấy người này, U Bình khách khí chắp tay chào.
U Bình giới thiệu: "Tần tông chủ, đây là U Hằng sư huynh của Cửu U đài chúng ta".
"Đây là Tần Ninh Tần tông chủ".
Giờ phút này, U Hằng kia đi lên phía trước, cười nói: "Nghe danh Tần tông chủ đã lâu, hôm nay mới được diện kiến, quả là thiên chi kiêu tử".
Tần Ninh chắp tay.
U Hằng lại nhìn hai người sau lưng, cười nói: "Hai vị này là thiên kiêu Diệp tộc, Diệp Tử Hàm công tử cùng Diệp Dịch công tử!"
Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch có tuổi tác tương đương, tuấn tú lịch sự, giờ phút này nhìn Tần Ninh với sắc mặt không mấy dễ coi.
Một năm trước, bát gia chủ Diệp Bằng cùng cửu gia chủ Diệp Thiên Hữu của Diệp gia mất mạng ở Thánh Thú tông, mà Diệp Thanh cùng Diệp Huyễn cũng bị phế!
Đối với Diệp tộc thì đây là một nỗi nhục nhã không thể quên.
Nhưng cuối cùng Diệp tộc cũng không làm gì được.
Bọn họ cũng không thể nhìn thấy Tần Ninh thì lập tức gào lên báo thù, đòi lại danh dự gì đó.
Dù sao Tần Ninh này là người có thể khiến cho hai vị Thánh Vương của Yến gia phải chết!
Tuy không phải dựa vào thực lực bản thân.
Nhưng con thánh thú kia cũng cực kỳ lợi hại.
Giờ phút này, hai người không lộ ra vẻ khách khí gì cả.
Cảnh tượng có hơi lúng túng.
Tần Ninh thì không thèm quan tâm.
Bọn trẻ con vắt mũi chưa sạch, so đo làm gì?
U Bình phá tan sự ngượng ngùng, cười nói: "U Hằng sư huynh muốn đi đâu đây?"
"Ngươi chưa biết hả?"
U Hằng cười nói: "Tông môn vừa đưa quyết định, nay là đại hôn của U Phần sư huynh nên đặc biệt mở Thánh Uyên đàm ra đấy!"
"Đệ tử đến cảnh giới Thiên Thánh đều có thể đi vào. Ta chuẩn bị đưa Diệp Tử Hàm công tử cùng Diệp Dịch công tử đi trải nghiệm xem sao".
Nghe vậy, U Bình cũng kinh ngạc nói: "Thật vậy sao?"
"Ta lừa ngươi làm gì!"
Lúc này, U Bình nhìn Tần Ninh và mấy người Tề Hành, cười nói: "Đã vậy thì chúng ta cùng đi nhé!"
"Được!"
"Không thành vấn đề".
Giờ phút này, hai nhóm người một trước một sau đi về một phương hướng.
Trên đường đi, U Bình khách khí giới thiệu.
"Thánh Uyên đàm là thánh địa tu hành của Cửu U đài chúng ta".
"Bình thường muốn vào đây thì phải là những đệ tử có cống hiến to lớn với Cửu U đài, đủ điểm tích lũy thì mới có thể đi vào. Hơn nữa... thời gian rất ngắn..."
"Thánh Uyên đàm này có kết nối với mạch Thánh Long của Cửu U đài. Đi vào trong này có thể hấp thụ khí Thánh Long, ngưng tụ tiểu thánh ngư, hội tụ trong cơ thể, giúp hồn phách dung hợp sức mạnh".
"Dĩ nhiên vẫn phải dựa vào thiên phú mới được. Có những người có thể nhanh chóng ngưng tụ một tiểu thánh ngư, nhưng có người tốn đến hai, ba ngày cũng không làm được".
"Cho đến giờ, người nắm giữ kỷ lục cao nhất của Cửu U đài chúng ta chính là U Phần sư huynh, cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm. Trong vòng một canh giờ, sư huynh ấy có thể ngưng tụ một trăm tiểu thánh ngư!"
U Bình tỉ mỉ nói.
Không bao lâu sau, đoàn người đã đến bên ngoài một sơn cốc.
Mà lúc này, từ bên trong sơn cốc đã phát ra từng tiếng hô kinh ngạc.
Nhìn vào trong, thấy đã có hơn trăm người tập trung ở đó.
Hầu hết đều là cảnh giới Thiên Thánh.
Thấp nhất chính là Thiên Thánh nhất phẩm.
Cao nhất là đến cả Thiên Thánh lục phẩm.
Trên thực tế, trong thánh vực Thiên Hồng này, đến cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm là đã đủ để tọa trấn một phương rồi.
Mà lục phẩm bên trong thế lực như Cửu U đài cũng đủ để làm những chuyện tương đối quan trọng trong tông môn, hoặc là làm trưởng lão.
Còn thất, bát, cửu, thập phẩm thì đương nhiên sẽ thuộc dạng mạnh mẽ và được điều đến một vài thành trì trong thánh vực Thiên Hồng để cai quản.
Dù sao trong thánh vực Thiên Hồng thì Thánh Vương cũng chỉ có mấy người đó.
Bình thường Thánh Vương rất ít ra mặt.
Thiên Thánh thập phẩm, cửu phẩm chính là lực chiến đấu cao nhất.
Giờ phút này, đám Thiên Thánh tập trung ở đây toàn là thiên kiêu của Cửu U đài.
Tương lai có khi cũng là hào cường một phương.
U Bình nhìn về sơn cốc, nói: "Đây chính là Thánh Uyên đàm, chúng ta vào xem chút đi!"
"Lần này mở ra, Tần tông chủ, Thái tử Tề Hành, các ngươi có thể thử ngưng tụ tiểu thánh ngư xem sao, cũng có lợi cho tu hành!"
Tề Hành, Tề Hoàn giờ phút này cũng khá có hứng thú.
Mà U Hằng thì dẫn đệ tử Diệp gia gồm Diệp Tử Hàm, Diệp Dịch vào bên trong.
Nhóm Tần Ninh cũng được U Bình dẫn vào sơn cốc.
Đập vào mắt là sơn cốc rộng lớn, trung tâm là một đầm nước.
Đầm nước này có đường kính trăm trượng, bốc lên từng làn sương trắng.
Xung quanh đầm nước là có hơn trăm người đứng túm năm tụm ba.
Nhìn kỹ có thể thấy có một đài đá đang lơ lửng trên không trung, cách đầm nước tầm mười mét.
Lúc này có mấy người đứng trên đài đá.
Một người trong đó hướng tay lên trên, đầm nước dưới chân thì hơi lưu động.
Không bao lâu sau, dưới đầm nước ngưng tụ ra một luồng sáng, dần dần hóa thành một con cá nhỏ, hội tụ lên tay của thanh niên kia.
Giờ phút này, có thể thấy trên tay của thanh niên kia đã có mười mấy con tiểu thánh ngư.
U Bình cười nói: "Kia chính là tiểu thánh ngư, có thể giúp tam hồn thất phách ngưng tụ lại cùng nhau, nâng cao cảnh giới".
"Mà sức mạnh của một con tiểu thánh ngư có thể tương đương với một tháng khổ tu của Thiên Thánh chúng ta!"
Lúc này, Tề Hành và Tề Hoàn bắt đầu tò mò nhìn về phía trước.
Ngoài ra còn một nhóm người mặc trang phục Yến gia, dường như cũng được một đệ tử của Cửu U đài dẫn đường, đứng ở bên khác của đầm nước.
Đệ tử thiên kiêu của thánh quốc Đại Tề, Yến gia, Diệp tộc và Cửu U đài đã có mặt ở đây.
Tần Ninh mỉm cười.
Thú vị đây.
"Ly Hãn sư huynh lần này trong một canh giờ ngưng tụ bảy mươi con Tiểu Thánh Ngư, lời to rồi!"
"Lần trước sư huynh ấy ngưng tụ sáu mươi tư con, lần này lại tiến bộ!"
"Nhưng để mà nói thì đại sư huynh của chúng ta vẫn là đỉnh nhất, một canh giờ được một trăm con, hấp thu hết thì tương đương với gần mười năm khổ tu đấy!"
"Đúng vậy, đúng vậy..."
Mà lúc này, bên chỗ U Hằng, hai nhân tài kiệt xuất của Diệp gia dường như đang muốn thử, leo lên đài đá.
Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch.
Hai người đi ra lập tức thu hút sự chú ý của đám đông.
"Nghe nói Diệp Tửu Hàm là con trai yêu của trưởng tộc Diệp tộc - Diệp Chính Thiên, nay là Thiên Thánh lục phẩm, không biết có vượt qua được đại sư huynh U Phần hay chăng!"
"Đại sư huynh chúng ta là thất phẩm, Diệp Tử Hàm chắc chắn không bằng".
"Đừng nói vậy, ngưng tụ tiểu thánh ngư là kết nối với mạch Thánh Long, quan trọng là thiên phú, không liên quan đến thực lực".
"Cũng phải".
Tiếng bàn luận nhất thời vang lên ầm ĩ.
Chương 1830: Ngưng tụ tiểu thánh long
Mà giờ khắc này, bên đoàn Yến gia.
Cũng có ba người đi ra, leo lên đài đá.
"Yến Bác chính là con trai của gia chủ Yến gia - Yến Thần, cũng là Thiên Thánh lục phẩm đấy".
"Còn kia là Yến Vũ Phi với Yến Dận Nhiên à?"
"Nghe nói cũng đều là Thiên Thánh ngũ phẩm, thiên phú rất mạnh!"
Lúc này, con cháu Yến gia và Diệp tộc đã bắt đầu nếm thử.
Tề Hành cùng Tề Hoàn nhìn thấy vậy thì cũng kích động.
"Tần tông chủ muốn thử không ạ?"
Tề Hành khách khí nói.
"Các ngươi đi thử xem thế nào đi".
Tần Ninh cười nói: "Sương Nhi, Như Họa, hai người cũng đi thử xem!"
"Vâng!"
Lúc này, thiên kiêu của Yến gia, thánh quốc Đại Tề và Diệp tộc đều đã bắt đầu thử.
U Bình thấy vậy cũng nói với Tần Ninh: "Tần tông chủ không thử xem sao ư?"
"Ta thì thôi..."
U Bình cũng không ép mà cười nói: "Chẳng mấy khi mà náo nhiệt thế này, khó bỏ lỡ được, ta cũng muốn thử xem sao!"
"Ừ!"
Lúc này, Tần Ninh đứng bên bờ đầm, nhìn về phía đầm nước, đi đến bên cạnh rồi ngồi xuống.
Tần Ninh khẽ đưa tay ra chạm vào đầm nước, một cảm giác lạnh buốt làm thần sắc hắn trở nên khoan khoái.
Mà lúc này, toàn bộ thân thể Tần Ninh như đang hòa làm một với đầm nước, với dãy núi.
Ánh mắt hắn như lan ra, vượt qua độ sâu ngàn trượng của đầm nước, nhìn đến mạch Thánh Long của thánh sơn Cửu U.
Mà ánh mắt Tần Ninh nhìn dọc theo mạch Thánh Long, đi thẳng đến cuối, nhìn thấy đầu Thánh Long.
Cũng không phải đầu rồng thực thụ mà là đầu rồng mà thánh mạch này ngưng tụ ra.
Rộng lớn!
Hùng vĩ!
Mạnh mẽ!
Trong lúc nhất thời, long hồn trong đầu Tần Ninh lan tràn mà ra.
Long hồn của hắn so với mạch Thánh Long này quá là nhỏ yếu, chỉ như một hạt cát.
Nhưng long hồn của hắn lại là hồn của Thần Long!
Là trời sinh mang long uy, thánh mạch này không thể sánh bằng.
Giờ phút này, long hồn của Tần Ninh chui ra khỏi thân thể, đi vào đầm nước, du đãng tới gần đầu rồng của mạch Thánh Long.
"Thú vị đấy..."
Tần Ninh thì thầm: "Hấp thụ một chút cũng có thể giúp ta tăng tốc độ nâng cao cảnh giới Thiên Thánh".
Tần Ninh lúc này coi như hiểu ra mánh khóe bên trong.
Mạch Thánh Long này kết nối với Thánh Uyên đàm là có người lập trận pháp.
Tiểu thánh ngư ở đây cũng chính là một tia khí Thánh Long thoát ly ra từ mạch Thánh Long.
Tiểu thánh ngư đúng là có tác dụng ổn định cảnh giới, dung hợp tam hồn thất phách cho Thiên Thánh, cực kỳ có lợi.
Cửu U đài có thiên thời địa lợi như vậy, quả thật là may mắn.
Giờ phút này, Tần Ninh đứng yên bên bờ đầm, nhìn thiên kiêu các bên hấp thụ tiểu thánh ngư.
Hắn không cần!
Long hồn thoát ly khỏi cơ thể, bám vào đầu rồng của mạch Thánh Long, to gan hấp thụ khí Thánh Long.
Còn có cách nào nhanh hơn thế này nữa không?
Hấp thụ thế này quả là nhanh hơn tiểu thánh ngư ít nhất mười lần.
Mà cùng lúc, bên trong một tòa Địa Cung của Cửu U đài, một ông già đột nhiên mở mắt.
"Hả?"
"Có người chạm vào đầu long mạch?"
Ông già biến mất trong nháy mắt, rồi sau đó xuất hiện ở một nơi sâu vạn mét dưới Địa Cung.
Ông ta nhìn cảnh tượng phía trước, nhướng mày.
Rõ ràng là ông ta cảm nhận được có người xuyên qua trận pháp, tiến vào vị trí đầu rồng của mạch Thánh Long.
Nhưng mạch Thánh Long trước mắt lại bình yên vô sự.
Mạch Thánh Long chính là thứ quan trọng nhất của Cửu U đài, là nòng cốt cho lý do vì sao Cửu U đài trở thành bá chủ của thánh vực Thiên Hồng suốt mấy vạn năm qua.
Không được phép xảy ra sai sót.
Hơn nữa, nơi nòng cốt của Cửu U đài được xây dựng ở vị trí đầu rồng này, các đời chủ của Cửu U đài đều đã tọa trấn nơi đây, phòng ngừa có ai xâm phạm.
Lúc này, ông già nhìn về đầu rồng to lớn, thần sắc lạnh nhạt, khẽ khàng thở phào, thì thầm: "Có lẽ là ta cảm ứng sai. Hôm nay Thánh Uyên đàm mở ra, chắc là do đám nhóc kia hấp thụ nhiều tiểu thánh ngư quá nên bị dao động ấy mà".
Ông ta nói xong thì quay người rời đi.
Nhưng ở bên trong đầu rồng đã có một long hồn dài hơn một trượng xâm nhập vào hạch não của đầu rồng, hòa làm một thể với hạch não.
Nhưng ông già sao có thể nhìn ra được điểm này!
...
Thánh Uyên đàm, Cửu U đài.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng vui vẻ nhìn đám đông ở trung tâm.
Bên Yến gia, ba người Yến Bác, Yến Vũ Phi, Yến Dận Nhiên có tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cực nhanh.
Trong đó, Yến Bác là nhanh nhất.
Bên Diệp tộc, Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch không hổ là thiên tài, tốc độ cũng không chậm.
Tề Hành và Tề Hoàn tuy không nhanh lắm nhưng cũng không bị tụt lùi phía sau.
Ngoài ra thì Vân Sương Nhi và Nhan Như Họa cũng nhanh không kém.
Còn nhóm đệ tử Cửu U đài bao gồm U Hằng và U Bình ban nãy, địa vị hẳn cũng không thấp, lúc này tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cũng khá nhanh.
Ngoài ra còn một vị đệ tử của Cửu U đài đang ngưng tụ cực nhanh, vượt qua cả đám Diệp Tử Hàm, Tề Hành, Yến Bác.
Nghe tiếng bàn luận xung quanh, Tần Ninh cũng biết được, đây là U Tịch, một nhân tài kiệt xuất của Cửu U đài, chỉ thua mỗi U Phần.
Lúc này, quả nhiên là thiên tài tứ phương đã tập hợp, cũng coi như một dạng so tài.
Dĩ nhiên cũng khiến cho đám đệ tử của Cửu U đài vô cùng khẩn trương, lo lắng cho sư huynh nhà mình.
Tần Ninh thì nhìn chăm chú Vân Sương Nhi. Với thiên phú của Vân Sương Nhi thì tốc độ hẳn cũng rất nhanh.
Thời gian từ từ trôi qua, một canh giờ sắp hết.
Hấp thụ tiểu thánh ngư từ Thánh Uyên đàm quả thật là tốn rất nhiều sức, bình thường, chỉ sử dụng trong một canh giờ thì sẽ không ảnh hưởng đến tâm trí.
Quá một canh giờ thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Hơn nữa lại là sự ảnh hưởng không thể ngăn cản.
Cho nên Cửu U đài mới đưa ra thời gian là một canh giờ.
Lúc này, một canh giờ đã hết.
Rất nhiều người đều ngừng lại.
Các đệ tử của Cửu U đài đều tò mò nhìn lên, không biết ai là người ngưng tụ nhiều nhất?
Bình thường, đệ tử Cửu U đài đa số đều ngưng tụ được năm mươi con, đây là tiêu chuẩn bình quân.
Hơn năm mươi con thì chính là đệ tử có thiên phú.
Lúc này, tất cả cùng theo dõi.
"Yến Bác của Yến gia, hình như là... chín mươi sáu con?"
"Diệp Tử Hàm của Diệp gia hình như là chín mươi lăm kìa!"
"Thái tử Tề Hành là tám mươi chín thì phải!"
Lúc này, mọi người nghị luận ầm ĩ.
Mọi người đương nhiên quan tâm xem ai ngưng tụ được nhiều nhất.
Những người khác thì cũng được bảy, tám mươi con.
Diệp Dịch của Diệp gia, Yến Vũ Phi và Yến Dận Nhiên của Yến gia đều ở khoảng đó.
Mà trong lúc này, hiển nhiên là Yến Bác và Diệp Tử Hàm coi như đạt được nhiều nhất.
U Hằng và U Bình lúc này cũng đã dừng lại.
U Hằng tám mươi tám.
U Bình tám mươi mốt.
Như vậy đã là rất giỏi rồi.
"U Tịch sư huynh cũng xong rồi!"
Lúc này, mọi người đều chăm chú nhìn vào.
Lúc này, cửa sơn môn của Thánh Thú tông mở ra.
Nguyên Hoàng cung chầm chậm bay ra.
Lúc này, Tần Ninh nhìn Tề Hạo, không khỏi nói: "Ngươi tới đây làm gì vậy?"
"Khởi bẩm Tần tiên sinh, tại hạ cũng nhận được lời mời của Cửu U đài cho nên cũng đến tham gia hôn lễ", Tề Hạo khách sáo nói.
Đối diện với Tần Ninh, Tề Hạo luôn mang dáng vẻ khách sáo đến cùng cực.
Đến cả cha ông ta còn phải khách sáo với Tần Ninh thì ông ta cũng thế thôi, vả lại ông ta cũng không muốn phải nghe cha mình chửi.
"Tại hạ đi ngang qua Thánh Thú tông nên cố ý tới đây thăm Tần tiên sinh, nếu Tần tiên sinh không chê thì mời lên thuyền của chúng ta nghỉ ngơi. Trên thuyền đã sẵn sàng rượu ngon cùng mỹ thực, cũng giúp Tần tiên sinh đỡ thấy nhàm chán trên đường đi".
Nghe vậy, Tần Ninh nhướng mày.
Lúc này, chỉ thấy con thuyền kia dài trăm trượng, cao mấy chục trượng, ngoài vẻ uy nghiêm và phồn hoa ra thì chính là một món thánh bảo khó lường.
Ít nhất phải là thánh khí ngũ phẩm.
So sánh với Nguyên Hoàng cung thánh khí tứ phẩm của hắn thì đúng là của hắn không xa hoa bằng.
Lúc này, nhóm Địch Nguyên, Giản Bác và Tấn Triết sáng hết cả mắt.
Mỹ thực, rượu ngon!
Hưởng thụ!
Tần Ninh nhìn bọn họ, hỏi: "Đi không?"
"Đi ạ!"
Mấy người gần như là trăm miệng một lời.
Tần Ninh mỉm cười, khoát tay áo.
Bọn họ lập tức leo lên cầu thang, đi vào thuyền lớn.
Tần Ninh nhìn nhóm ba đường chủ Nguyệt Phần Nhân, dặn dò: "Thánh Vương mà không xuất hiện thì nơi đây sẽ yên ổn, còn nếu có Thánh Vương tới làm loạn thì cứ bảo con chó ngốc kia ra tiêu diệt".
"Đã rõ".
"Đã rõ".
Một đám thành viên Thiên Thánh đều khom mình hành lễ.
Lúc này, thuyền lớn phiêu đãng trên không rồi biến mất trong chốc lát.
Mà khi đã leo lên thuyền rồi mới thấy thánh bảo này còn có những điểm kỳ diệu khác nữa.
Thuyền này rất lớn, phiêu đãng giữa không trung, thánh thạch bị thiêu đốt liên tục, đẩy thuyền tiến về phía trước, tốc độ không chậm.
Hơn nữa, toàn bộ thuyền này có ba tầng, tầng chót nhất là chỗ ở.
Tầng thứ hai thì là nơi tu hành, dạo mát.
Tầng thứ ba là đại sảnh.
Ra khỏi khoang tàu, thấy boong tàu cũng khá trống trải.
Hơn nữa xung quanh thuyền đều có trận pháp bao quanh, làm cho thuyền không bị dòng khí nào quấy nhiễu.
Toàn bộ ba tầng của thuyền có mấy trăm Tề Quân Vệ thủ hộ ở chỗ của mình.
Đám Giản Bác đi vào tầng hai của thuyền, đã có cung nữ xinh đẹp bưng lên một mâm đồ ăn ngon...
Tần Ninh thấy vậy thì mỉm cười nói: "Không hổ là Thánh Chủ, rất biết hưởng thụ đấy".
Tề Hạo vội vàng nói: "Tần tiên sinh lại trêu ta rồi, cũng không phải là biết hưởng thụ, dù sao thánh quốc Đại Tề cũng là bá chủ một phương của thánh vực Thiên Hồng, đi ra ngoài cũng cần thể diện..."
Tần Ninh gật đầu, không nói thêm gì.
"Thiên Hồng chủ yếu có ngũ đại châu, trừ Thanh Châu ra thì các châu khác đều không có mối quan hệ tốt với nhau nhỉ? Cửu U đài lần này mời toàn bộ đến sao?"
Tề Hạo chắp tay nói: "Đúng vậy, bình thường các phe phái thỉnh thoảng cũng sẽ nảy sinh mâu thuẫn, nhưng cũng không thuộc dạng thù địch lắm, cho nên người ta mời đến tham gia chuyện mừng thì cũng nên nể mặt".
"Diệp tộc và Yến gia lần này cũng phái không ít người tới!"
"Dù sao lần này chính là hôn lễ của U Phần, nếu không có sự cố gì thì U Phần chính là người nối nghiệp của U Hồn Thiên trong tương lai, là đài chủ đời sau của Cửu U đài!"
Tần Ninh lại nói: "Vậy ngươi có biết lần này hắn ta cưới ai không?"
"Nghe nói là một cô gái mà Cửu U đài tận lực bồi dưỡng mấy năm nay, cụ thể là ai thì ta cũng không rõ", Tề Hạo lắc đầu: "Hơn nữa, lần này Cửu U đài cũng lạ, đến bây giờ vẫn che giấu không cho ai biết".
Tần Ninh hơi gật đầu, nói: "Nếu ngươi biết là ai thì nói cho ta nhé".
"Vâng!"
Tề Hạo vô thức gật đầu, nhưng lập tức sửng sốt.
Không đúng!
Sao Tần Ninh lại quan tâm đến việc nương tử là ai?
Chẳng lẽ...
Trong lúc nhất thời, Tề Hạo tràn đầy suy nghĩ.
Chẳng lẽ vị Tần tiên sinh này trời sinh háo sắc?
Nhưng Vân Sương Nhi đã là thiên tư quốc sắc rồi, cần gì phải đi cướp phu nhân nhà người ta chứ?
Lần này là đi tham dự hôn lễ.
Không lẽ Tần Ninh định làm ra chuyện kinh thiên động địa gì sao?
Trong lúc nhất thời, tâm trí Tề Hạo khó mà bình an được.
Tần Ninh thì không quan tâm lắm, nhấp môi uống một ngụm rượu.
Ngồi trên thuyền lớn này đúng là dễ chịu hơn Nguyên Hoàng cung của hắn!
Mấy ngày trên thuyền, nhóm Tần Ninh cũng được chiêu đãi rất tốt.
Tề Hạo cũng tận tâm tận lực, vô cùng chu đáo.
Thậm chí còn dặn Thái tử Tề Hành và tam hoàng tử Tề Hoàn gặp mặt Tần Ninh nhiều hơn, kéo gần khoảng cách.
Bản thân ông ta đã phải nịnh nọt Tần Ninh, bất kể sau này là Tề Hành hay Tề Hoàn thừa kế vị trí Thánh Chủ, nếu có thể tạo mối quan hệ với Tần Ninh thì đời sau của thánh quốc Đại Tề chắc chắn càng thêm vững vàng.
Bốn ngày trôi qua, thuyền lớn vẫn tiến về phía trước.
Đêm hôm đó, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trên giường, khí tức trong cơ thể đang ngưng tụ.
Mà ngay sau đó, hồn phách trong cơ thể hắn cùng hồn phách Thần Long, Thần Phượng tự liên kết lại với nhau, xuất hiện mối liên kết thứ hai!
Trong phút chốc, khí tức trong cơ thể Tần Ninh cũng thăng hoa.
Thiên Thánh nhị phẩm!
Bình thường mỗi lần Thiên Thánh nâng cấp sẽ đều là tam hồn thất phách thành lập cơ sở kết nối.
Tam hồn thất phách hoàn thành mười mối liên kết thì chính là Thiên Thánh thập phẩm.
Một khi ngưng tụ ra thể hồn phách, hồn cùng phách hoàn toàn viên mãn thì chính là lúc bước vào cảnh giới Thánh Vương, phóng ra được khí tràng Thánh Vương và hồn áp Thánh Vương.
Mà Tần Ninh không chỉ cần kết nối tam hồn thất phách mà còn cần liên kết tam hồn thất phách với long hồn, phượng hồn.
Tức là người ngoài bỏ ra một phần lực thì Tần Ninh lại cần đến ba phần lực, thậm chí còn nhiều hơn thế.
Nhưng đây cũng không phải nguyên nhân vì sao Tần Ninh không tăng cấp, mà là vì hắn muốn nâng cấp một cách hoàn hảo.
Cho đến đêm nay, Tần Ninh cũng là vô tình làm đến bước này rồi liên kết lại.
Giờ phút này, cửa phòng mở ra, Vân Sương Nhi mặc váy dài màu xanh, tư thế yểu điệu cùng gương mặt thanh thuần mỉm cười nói: "Cuối cùng chàng cũng chịu đột phá!"
"Chỉ là trùng hợp thôi mà".
Tần Ninh mỉm cười đáp.
"Ngày mai sẽ đến U Châu", Vân Sương Nhi hỏi: "Nếu là Viên Viên thì chàng định làm gì?"
"Còn làm gì nữa? Người của ta đương nhiên không thể lấy người khác được, ta chắc chắn phải đưa đi rồi!"
Tần Ninh lẩm bẩm: "Nếu Viên Viên an toàn, ta mang đi là được, nhưng nếu nàng ấy bị làm sao, thì Cửu U đài sẽ phải xin lỗi..."
Vân Sương Nhi nghe vậy thì biến đổi sắc mặt.
Xem ra lần này... đại loạn rồi.
Cô ấy lại mong đây không phải Diệp Viên Viên.
Nếu không, Cửu U đài sẽ rất thảm...
Thuyền tiếp tục lên đường.
Hôm sau, mặt trời mọc rạng rỡ.
Mà trước mặt mọi người đã xuất hiện một dãy núi.
Thánh sơn Cửu U, U Châu!
Là bá chủ U Châu, lịch sử của Cửu U đài còn phong phú hơn thánh quốc Đại Tề nhiều, phải hơn đến mấy vạn năm có lẻ.
Trên thực tế, Yến gia và Diệp tộc cũng đều lâu đời hơn thánh quốc Đại Tề, bởi vậy mà cũng có nhiều Thánh Vương hơn.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn dãy núi trước mắt, nhẹ nhàng thở ra.
Đến rồi!
Phải hay không phải, sắp được biết rồi!
Chương 1827: Có gì đó không đúng lắm
Tề Hạo giờ phút này nhìn về phía trước, cười nói: "Thánh sơn Cửu U năm đó cũng là một khu vực hoang sơ của thánh vực Thiên Hồng thôi".
"Nhưng khi Cửu U đài tọa lạc ở đây thì đã phát hiện một loại thánh mạch, kéo dài vạn lý, giống như Thần Long".
"Cũng vì vậy mà Cửu U đài mới phát triển cấp tốc, nhảy vọt thành bá chủ độc nhất vô nhị của U Châu".
"Nghe nói mạch Thánh Long kia cực kỳ có linh tính, nhưng Cửu U đài lại luôn che giấu về nó, người bình thường cũng khó mà biết được sự ảo diệu bên trong!"
Nói đến đây, Tề Hạo tỏ ra vô cùng hâm mộ.
Thánh quốc Đại Tề so với Diệp tộc, Yến gia, Cửu U đài thì chênh lệch không nhỏ.
Ví dụ như Cửu U đài có mạch Thánh Long trong thánh sơn Cửu U, bọn họ làm gì có.
Không thể không nói, thật đáng ngưỡng mộ!
Mà lúc này, thuyền đã dần tiếp cận thánh sơn Cửu U.
Lúc này, từ xa nhìn lại, mấy chục dặm kéo dài suốt Thánh Sơn đều có cung điện đình đài, vô cùng khí phái.
Cửu U đài là bá chủ Cửu U, một trong những thế lực đứng đầu thánh vực Thiên Hồng, đương nhiên là khí phái.
Chỉ tính riêng đệ tử nội môn đã có đến mấy vạn.
Trưởng lão Thiên Thánh, đệ tử nòng cốt thiên kiêu.
Tinh anh Địa Thánh.
Đệ tử nội tầng Thánh Nhân.
Cùng với địa tử ngoại môn Hóa Thánh, Hư Thánh, cùng với các trưởng lão quản lý thành trì U Châu. Nếu cộng lại thì cũng phải đến mười mấy vạn.
Có được như thế không phải chỉ phát triển trong một hai năm là được.
Lúc này, thuyền lớn phiêu đãng.
Mà đã có người từ thánh sơn đi ra.
Có hơn trăm người, đi đến cách thuyền lớn một trăm mét thì ngừng lại, mỗi người cưỡi một con thánh thú phi ưng.
"Một trong tứ hộ pháp của Cửu U đài, Sở Hà, xin cung nghênh Thánh Chủ thánh quốc Đại Tề!"
Người đứng đầu cung kính chào hỏi.
Tề Hạo thấy vậy thì cũng không vội đi ra mà nhìn sang Tần Ninh ở bên cạnh, nói: "Cửu U đài có bốn vị hộ pháp là Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân, Liễu Dương. Bốn người này cũng là phụ tá đắc lực của U Hồn Thiên".
"Cả bốn đều là Thánh Vương".
Lần đại hôn này của U Phần, bốn người bọn họ cũng bận rộn không ngớt.
Có thể khiến cho Thánh Vương xuất lực cũng đủ thấy sự coi trọng của Cửu U đài với hôn lễ này rồi.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy không sai, dù sao cũng là thiếu chủ U Phần kết hôn, thiếu chủ U Phần này tương lai có khi còn kế thừa vị trí đài chủ nữa.
Lúc này, Tề Hạo nhìn Tần Ninh, cười nói: "Mời Tần tiên sinh..."
Tần Ninh cũng không khách sáo mà đi ra luôn.
Lúc này, Sở Hà đứng trên phi ưng, dáng người cường tráng, gương mặt đàng hoàng, thấy Tần Ninh thì hơi sửng sốt.
"Không ngờ Tần tông chủ lại đi chung với Thánh Chủ Tề Hạo, là tại hạ sơ suất!"
Tần Ninh mỉm cười: "Không sao!"
Thánh Chủ Tề Hạo giờ phút này cũng đi ra, nói: "Làm phiền Sở Hà hộ pháp tới đón rồi".
"Không dám!"
Sở Hà chắp tay nói: "Hai vị đã đến cùng nhau, mà vừa hay nơi dừng chân của hai bên cũng không cách xa nhau lắm, tại hạ cùng nghênh đón hai vị, coi như giúp đỡ Lý Tín hộ pháp!"
Sở Hà nói xong thì đưa tay ra mời.
Giờ phút này, thuyền lớn từ từ rơi xuống.
Đám Tần Ninh đi xuống khỏi thuyền, dừng trước sơn môn.
Núi ở thánh sơn Cửu U cũng không quá cao lớn.
Nhất là phía trước sơn môn có mười tám ngọn núi đá giống như bị gọt đi một nửa, chỉ để lại phần gốc.
Mà bên trên phần gốc là những tháp đá xây dựng từ cự thạch, trong tháp đá cũng có người đứng canh.
Khí phái như vậy đúng là khiến người ta sợ hãi.
"Không hổ là bá chủ Cửu U, sơn môn này khí khái thật đấy...", Giản Bác cảm thán.
Tần Ninh nghe vậy thì tức giận vô cùng.
Nghĩ đến bao giờ gặp lại Ôn Hiến Chi, hắn phải đánh cho thằng nhãi này một trận tơi bời mới được!
Nhìn Cửu U đài nhà người ta đi, lại nhìn ra Thánh Thú tông nhà mình...
Tần Ninh càng nghĩ càng tức, đánh một trận vẫn không đủ!
"Mời các vị!"
Lúc này, Sở Hà khách sáo nói.
Mà ngay lúc này, một đội người cũng xuất hiện tại sơn môn.
"Tần tông chủ đã tới, Lý Tín chưa kịp ra nghênh đón, thật sự có lỗi!"
Người đứng đầu chính là Lý Tín đã từng đến Thánh Thú tông lúc trước.
"Khách sáo quá!"
Tần Ninh khẽ mỉm cười.
"Mời!"
"Mời!"
Giờ phút này, hai vị hộ pháp là Lý Tín cùng Sở Hà đều đích thân tới đón.
Không ít đệ tử Cửu U đài thấy vậy thì đều vô cùng kinh ngạc.
"Kia là Thánh Chủ Tề Hạo của thánh quốc Đại Tề đúng không? Sở Hà hộ pháp đích thân đến đón thì là đúng rồi, nhưng người kia là ai? Đến mức Lý Tín hộ pháp phải tự đến nghênh đón ư?"
"Tần Ninh kia nghe nói đã từng chém giết một vị Thánh Vương ngay trước mặt các Thánh Vương khác, không một ai nhìn ra được là hắn ta đã làm bằng cách nào, thật vậy sao?"
"Chắc là thật rồi..."
Trong lúc nhất thời, sơn môn Cửu U đài vang lên tiếng bàn luận.
Tề Hạo và Tần Ninh đi theo Sở Hà cùng Lý Tín vào trong sơn môn của Cửu U đài.
Đi ngang ven đường thấy khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, vui mừng hớn hở.
Đi một quãng đường hết gần nửa ngày, Cửu U đài cũng có ý muốn khoe cho thánh quốc Đại Tề và Thánh Thú tông biết thực lực và nội tình của mình.
Tần Ninh thì cũng chẳng có cảm giác gì lạ.
Qua bao nhiêu năm rồi, hắn đã từng nhìn thấy ít nhất là hơn vạn đến mười mấy vạn tông môn.
Dạng nào cũng có.
So những nơi này với Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới thì đúng là chênh lệch quá lớn.
Quanh đi quẩn lại, hai vị hộ pháp cũng đã dẫn được Tần Ninh cùng Tề Hạo đến một thung lũng.
Lúc này, trong sơn cốc, hoa lan nở rộ, lầu các vây xung quanh sơn cốc, trung tâm là một đầm nước, chim hót hoa nở cùng non bộ, cổ thụ, rất là thư giãn.
Sơn cốc này đủ cho ngàn người ở lại.
Lý Tín chắp tay: "Tại hạ cứ tưởng Tần tông chủ sẽ dẫn nhiều người tới đây nên mới dành sơn cốc này cho Thánh Thú tông ở lại, giờ lại có vẻ trống trải quá..."
"Không sao", Tần Hạo cười đáp: "Vậy để chúng ta ở lại đây cùng Tần tông chủ, như thế cũng thoải mái".
"Vây... cũng được!"
Sở Hà cười nói: "Mời hai vị nghỉ ngơi trước, dạo này công việc bề bộn nên hai vị có việc gì cần xin cứ giao phó".
"Được!"
Lý Tín và Sở Hà đưa người rời đi.
Trong sơn cốc có không ít đệ tử Cửu U đài ở lại làm giúp việc, dọn dẹp sạch sẽ.
Mọi người quay về phòng mình.
Mà lúc này, Tần Ninh lại đi đến một vườn hoa trong sơn cốc.
Xem ra Cửu U đài cũng rất có lòng.
Lúc này, Tề Hạo cũng đi theo.
"Tần tiên sinh, ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm..."
"Không đúng lắm?"
Tần Ninh lại cười hỏi: "Không đúng ở đâu cơ?"
"Cửu U đài nhìn sao cũng thấy sai sai, cảm giác... như có vấn đề gì đó, nhưng ta không nói ra được là vấn đề gì".
"Ngài xem có cần thông báo với cha ta, bảo cha ta tùy thời chuẩn bị hay không..."
Chương 1828: Ta vẫn ở đây kia mà
Nghe vậy, Tần Ninh lại nhìn Tề Hạo, không khỏi thốt lên: "Ngươi đang sợ ta gây họa à?"
"Ặc... Khụ khụ... Ngài hiểu lầm rồi... Đâu có...", Tề Hạo lắp bắp nói.
Nhưng khi bị Tần Ninh nhìn chằm chằm, Tề Hạo không khỏi rụt cổ, bất đắc dĩ nói: "Ta chỉ đang lo ngài đến đây để cướp dâu thôi?"
"Ta là người như thế à?"
Tần Ninh im lặng: "Ta tới đây là để tham gia hôn lễ kia mà".
"Nhưng nếu tân nương là người quen của ta thì ta đành phải cướp thôi, còn nếu không phải thì ta cũng sẽ không cướp nữa..."
Nghe vậy, ánh mắt Tề Hạo trở nên kỳ lạ.
Người quen?
Là ai vậy?
Tề Hạo lại nói: "Thật ra cũng không phải chỉ có việc ta lo Tần công tử..."
"Mà là ta thật sự cảm thấy kỳ lạ..."
Tề Hạo nghiêm túc nói: "Theo tin tức của mật thám Đại Tề chúng ta, đám Thiên Thánh của Cửu U đài ở bên ngoài đã bị gọi về toàn bộ..."
"Hơn nữa, trước đó không lâu, mật thám ở Cửu U đài của chúng ta đã bị xử lý hết sạch!"
Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Ý của ngươi là Cửu U đài có lòng dạ khác?"
"Gọi cao nhân Thiên Thánh quay về để tham gia hôn lễ của thiếu chủ thì cũng có lý, nhưng loại bỏ mật thám nằm vùng của các ngươi cũng là vì an toàn thôi, nói vậy cũng không sai".
"Hơn nữa, dù cho thật sự xảy ra vấn đề gì thì ta vẫn ở đây kia mà, ngươi cứ yên tâm!"
Nghe vậy, Tần Hạo gật đầu.
Ông ta cũng chỉ cảm thấy lạ vậy thôi, không có chứng cớ gì. Tóm lại là nhắc nhở Tần Ninh để Tần Ninh đề phòng một chút là được.
Dù sao ông ta cũng không tin Cửu U đài dám náo loạn ra chuyện gì ở lần hôn lễ này.
Người tới đều là khách quý.
Trừ thánh quốc Đại Tề, Diệp tộc, Yến gia và Thánh Thú tông có danh tiếng cực lớn ra thì còn có một vài thế lực cấp cao có Thiên Thánh thập phẩm.
Mà trong sự náo nhiệt này, sơn cốc nơi nhóm Tần Ninh ở lại có vẻ hơi tịch mịch.
Mục đích Tần Ninh lần này tới cũng đơn giản.
Nếu là Diệp Viên Viên, hắn sẽ mang đi, ai cản trở kẻ đó sẽ bị giết!
Nếu không phải Diệp Viên Viên, vậy thì yên tâm tham gia hôn lễ, kết thúc thì đi về!
Nếu thật sự là Diệp Viên Viên, Tần Ninh còn muốn hỏi xem Cửu U đài này có ý gì đây.
Hắn không tin Diệp Viên Viên cam tâm tình nguyện lấy U Phần kia.
Cho nên Tần Ninh cũng đang chờ đại hôn ba ngày sau.
Sáng sớm hôm sau, bên trong sơn cốc đã xuất hiện một nhóm thanh niên.
"Tại hạ là U Bình của Cửu U đài, hôm nay đặc biệt tới đây bái kiến Thánh Chủ Tề Hạo và tông chủ Tần Ninh".
Người đến sơn cốc thì dừng lại, cung kính thông báo.
Giờ phút này, Tề Hạo và Tần Ninh cùng nhau xuất hiện.
Người thanh niên đứng đầu mặc trường sam màu đen, bên vai phải có một hình Thánh Long màu vàng nhạt, là huy hiệu trong trang phục của đệ tử Cửu U đài.
"Bái kiến Thánh Chủ Tề Hạo".
"Bái kiến tông chủ Tần Ninh".
Lúc này, U Bình khách sáo nói: "Là thế này, tại hạ phụng mệnh gia sư tới đây mời các thanh niên ưu tú của thánh quốc Đại Tề và Thánh Thú tông đến tụ họp một chút!"
"Thánh Chủ Tề Hạo, sau đó gia sư sẽ đến tìm ngài để ôn chuyện với ngài!"
U Bình bình tĩnh nhìn Tần Ninh, cười nói: "Tông chủ Tần Ninh tuy là chủ của một tông môn, nhưng tuổi tác có vẻ tương tự với chúng ta, không biết có hứng thú tham gia hay không?"
Tần Ninh nhìn U Bình, cười nhạt: "Được!"
"Sương Nhi, Như Họa, hai người đi cùng ta!"
"Tấn Triết, Giản Bác, Địch Nguyên, ba người các ngươi lát nữa đi cùng Tề Hạo Thánh Chủ".
Tần Ninh nói xong thì truyền âm: "Ba người các ngươi quan sát kỹ xem Cửu U đài này, tìm được chỗ ở của tân nương là tốt nhất".
Ba người nghe vậy thì đều chắp tay.
"Vậy thì tốt quá, tông chủ Tần Ninh, mời..."
U Bình khách khí nói.
Ba người đi theo nhóm của U Bình rời khỏi đây.
Thánh Chủ Tề Hạo lên tiếng: "Tề Hành, Tề Hoàn, cùng đi với họ đi!"
"Vâng, phụ hoàng!"
"Vâng, phụ hoàng!"
Tề Hành và Tề Hoàn lập tức theo sau.
Tề Hạo lẩm bẩm: "Hai thằng nhóc ngu ngốc, phải biết đường mà giao lưu với Tần tiên sinh chứ..."
Tề Hạo nhìn bóng mấy người rời đi, quay người lại nhìn Địch Nguyên, Giản Bác và Tấn Triết.
Địch Nguyên thành tựu Thánh Vương.
Giản Bác đến Thiên Thánh thập phẩm.
Tấn Triết thành Thiên Thánh thất phẩm.
Ngày trước ông ta cũng đã gặp ba người này.
Lúc ấy, Địch Nguyên là Thiên Thánh thập phẩm, thực lực mạnh mẽ, còn Giản Bác là Thiên Thánh bát phẩm, Tấn Triết là Thiên Thánh tam phẩm đi?
Chỉ trong chớp mắt, mới hơn một năm mà đã tiến bộ thần tốc thế này rồi.
Nhưng nghĩ kỹ thì Thánh Chủ Tề Hạo cũng hiểu rõ.
Tám phần là bằng vào thủ đoạn của Tần Ninh.
"Địch Nguyên tiên sinh, chúc mừng đã đến cảnh giới Thánh Vương. Thánh Thú tông có Thánh Vương tọa trấn, ắt hẳn sẽ trở thành một thế lực không thể bị coi thường trong thánh vực Thiên Hồng!"
"Tạ!"
Địch Nguyên chắp tay đáp.
"Ặc... Không biết Địch Nguyên tiên sinh làm thế nào mà đột phá được? Chúng ta đều là Thánh Vương, tâm sự chút nhé!"
"Ừ!"
"Nào nào, cùng tâm sự chút...", Thánh Chủ Tề Hạo nhiệt tình nói.
Giờ phút này, Giản Bác lại bật cười: "Thánh Chủ Tề Hạo, khỏi tâm sự đi, sư huynh của ta mỗi câu chỉ nói một chữ, hai người nói chuyện với nhau thì sẽ bất lực lắm đấy!"
Tề Hạo hơi sững sờ.
Mỗi câu một chữ?
Chuyện khôi hài gì đây?
...
Suốt mấy chục dặm trong Cửu U đài là dãy núi liên miên, thác nước, rừng cây, đình đài lầu các, tháp cao cung điện, cảnh sắc an lành.
Lúc này, U Bình dẫn ba người Tần Ninh đi loanh quanh trong Cửu U đài.
Có một vài cảnh đẹp quả thật rất có phong vị riêng, làm cho Vân Sương Nhi cùng Nhan Như Họa phải cảm thán không ít.
Vân Sương Nhi hôm nay mặc một bộ váy xanh, thắt dây lụa bên hông, tuy đơn giản nhưng lại lộ ra đường cong duyên dáng, khiến cho mấy đệ tử sau lưng U Bình phải liếc nhìn mấy lần.
Mà Nhan Như Họa lần này cũng bị mấy vị sư huynh ép buộc thay đổi, không cho mặc vải thô váy bố nữa mà mặc váy sam, dáng người đầy đặn, tóc buộc lên, tuy lộn xộn nhưng vẻ đẹp cũng không tầm thường, rất có sức hút riêng.
Bên trong Cửu U đài có không ít đệ tử, thấy hai cô gái bên cạnh Tần Ninh thì đều ao ước không thôi.
"Cửu U đài chúng ta chiếm cứ một dãy núi, trong ngoài hơn ngàn ngọn núi, đệ tử mấy vạn, phát triển được mấy vạn năm mới được quy mô như ngày nay".
U Bình nói xong thì nhìn Tần Ninh, cười nói: "Đương nhiên U Bình cũng không phải đang khoe khoang".
"Thánh Thú tông đã thành lập được tám vạn năm, năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn uy áp cái thế, nay lại có Tần tông chủ thanh niên tài tuấn, phát triển không ngừng, tái hiện được thời kỳ huy hoàng của Ngự Thiên Thánh Tôn năm xưa cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!"
U Bình nói câu trước bày ra dáng vẻ lớn mạnh của Cửu U đài, sau đó lại tán dương Thánh Thú tông, rất chặt chẽ.
Tần Ninh thì chỉ đáp câu được câu chăng, không nhiều lời lắm.
"U Bình!"
Trong lúc mấy người đang đi quanh núi, bỗng gặp một đội người ở phía trước.
Chương 1829: Thánh Uyên đàm
Người dẫn đầu nhóm người kia cũng mặc trường sam màu đen, dung mạo tuấn tú, nhìn thấy U Bình thì mỉm cười chào hỏi.
"U Hằng sư huynh!"
Thấy người này, U Bình khách khí chắp tay chào.
U Bình giới thiệu: "Tần tông chủ, đây là U Hằng sư huynh của Cửu U đài chúng ta".
"Đây là Tần Ninh Tần tông chủ".
Giờ phút này, U Hằng kia đi lên phía trước, cười nói: "Nghe danh Tần tông chủ đã lâu, hôm nay mới được diện kiến, quả là thiên chi kiêu tử".
Tần Ninh chắp tay.
U Hằng lại nhìn hai người sau lưng, cười nói: "Hai vị này là thiên kiêu Diệp tộc, Diệp Tử Hàm công tử cùng Diệp Dịch công tử!"
Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch có tuổi tác tương đương, tuấn tú lịch sự, giờ phút này nhìn Tần Ninh với sắc mặt không mấy dễ coi.
Một năm trước, bát gia chủ Diệp Bằng cùng cửu gia chủ Diệp Thiên Hữu của Diệp gia mất mạng ở Thánh Thú tông, mà Diệp Thanh cùng Diệp Huyễn cũng bị phế!
Đối với Diệp tộc thì đây là một nỗi nhục nhã không thể quên.
Nhưng cuối cùng Diệp tộc cũng không làm gì được.
Bọn họ cũng không thể nhìn thấy Tần Ninh thì lập tức gào lên báo thù, đòi lại danh dự gì đó.
Dù sao Tần Ninh này là người có thể khiến cho hai vị Thánh Vương của Yến gia phải chết!
Tuy không phải dựa vào thực lực bản thân.
Nhưng con thánh thú kia cũng cực kỳ lợi hại.
Giờ phút này, hai người không lộ ra vẻ khách khí gì cả.
Cảnh tượng có hơi lúng túng.
Tần Ninh thì không thèm quan tâm.
Bọn trẻ con vắt mũi chưa sạch, so đo làm gì?
U Bình phá tan sự ngượng ngùng, cười nói: "U Hằng sư huynh muốn đi đâu đây?"
"Ngươi chưa biết hả?"
U Hằng cười nói: "Tông môn vừa đưa quyết định, nay là đại hôn của U Phần sư huynh nên đặc biệt mở Thánh Uyên đàm ra đấy!"
"Đệ tử đến cảnh giới Thiên Thánh đều có thể đi vào. Ta chuẩn bị đưa Diệp Tử Hàm công tử cùng Diệp Dịch công tử đi trải nghiệm xem sao".
Nghe vậy, U Bình cũng kinh ngạc nói: "Thật vậy sao?"
"Ta lừa ngươi làm gì!"
Lúc này, U Bình nhìn Tần Ninh và mấy người Tề Hành, cười nói: "Đã vậy thì chúng ta cùng đi nhé!"
"Được!"
"Không thành vấn đề".
Giờ phút này, hai nhóm người một trước một sau đi về một phương hướng.
Trên đường đi, U Bình khách khí giới thiệu.
"Thánh Uyên đàm là thánh địa tu hành của Cửu U đài chúng ta".
"Bình thường muốn vào đây thì phải là những đệ tử có cống hiến to lớn với Cửu U đài, đủ điểm tích lũy thì mới có thể đi vào. Hơn nữa... thời gian rất ngắn..."
"Thánh Uyên đàm này có kết nối với mạch Thánh Long của Cửu U đài. Đi vào trong này có thể hấp thụ khí Thánh Long, ngưng tụ tiểu thánh ngư, hội tụ trong cơ thể, giúp hồn phách dung hợp sức mạnh".
"Dĩ nhiên vẫn phải dựa vào thiên phú mới được. Có những người có thể nhanh chóng ngưng tụ một tiểu thánh ngư, nhưng có người tốn đến hai, ba ngày cũng không làm được".
"Cho đến giờ, người nắm giữ kỷ lục cao nhất của Cửu U đài chúng ta chính là U Phần sư huynh, cảnh giới Thiên Thánh thất phẩm. Trong vòng một canh giờ, sư huynh ấy có thể ngưng tụ một trăm tiểu thánh ngư!"
U Bình tỉ mỉ nói.
Không bao lâu sau, đoàn người đã đến bên ngoài một sơn cốc.
Mà lúc này, từ bên trong sơn cốc đã phát ra từng tiếng hô kinh ngạc.
Nhìn vào trong, thấy đã có hơn trăm người tập trung ở đó.
Hầu hết đều là cảnh giới Thiên Thánh.
Thấp nhất chính là Thiên Thánh nhất phẩm.
Cao nhất là đến cả Thiên Thánh lục phẩm.
Trên thực tế, trong thánh vực Thiên Hồng này, đến cảnh giới Thiên Thánh ngũ phẩm là đã đủ để tọa trấn một phương rồi.
Mà lục phẩm bên trong thế lực như Cửu U đài cũng đủ để làm những chuyện tương đối quan trọng trong tông môn, hoặc là làm trưởng lão.
Còn thất, bát, cửu, thập phẩm thì đương nhiên sẽ thuộc dạng mạnh mẽ và được điều đến một vài thành trì trong thánh vực Thiên Hồng để cai quản.
Dù sao trong thánh vực Thiên Hồng thì Thánh Vương cũng chỉ có mấy người đó.
Bình thường Thánh Vương rất ít ra mặt.
Thiên Thánh thập phẩm, cửu phẩm chính là lực chiến đấu cao nhất.
Giờ phút này, đám Thiên Thánh tập trung ở đây toàn là thiên kiêu của Cửu U đài.
Tương lai có khi cũng là hào cường một phương.
U Bình nhìn về sơn cốc, nói: "Đây chính là Thánh Uyên đàm, chúng ta vào xem chút đi!"
"Lần này mở ra, Tần tông chủ, Thái tử Tề Hành, các ngươi có thể thử ngưng tụ tiểu thánh ngư xem sao, cũng có lợi cho tu hành!"
Tề Hành, Tề Hoàn giờ phút này cũng khá có hứng thú.
Mà U Hằng thì dẫn đệ tử Diệp gia gồm Diệp Tử Hàm, Diệp Dịch vào bên trong.
Nhóm Tần Ninh cũng được U Bình dẫn vào sơn cốc.
Đập vào mắt là sơn cốc rộng lớn, trung tâm là một đầm nước.
Đầm nước này có đường kính trăm trượng, bốc lên từng làn sương trắng.
Xung quanh đầm nước là có hơn trăm người đứng túm năm tụm ba.
Nhìn kỹ có thể thấy có một đài đá đang lơ lửng trên không trung, cách đầm nước tầm mười mét.
Lúc này có mấy người đứng trên đài đá.
Một người trong đó hướng tay lên trên, đầm nước dưới chân thì hơi lưu động.
Không bao lâu sau, dưới đầm nước ngưng tụ ra một luồng sáng, dần dần hóa thành một con cá nhỏ, hội tụ lên tay của thanh niên kia.
Giờ phút này, có thể thấy trên tay của thanh niên kia đã có mười mấy con tiểu thánh ngư.
U Bình cười nói: "Kia chính là tiểu thánh ngư, có thể giúp tam hồn thất phách ngưng tụ lại cùng nhau, nâng cao cảnh giới".
"Mà sức mạnh của một con tiểu thánh ngư có thể tương đương với một tháng khổ tu của Thiên Thánh chúng ta!"
Lúc này, Tề Hành và Tề Hoàn bắt đầu tò mò nhìn về phía trước.
Ngoài ra còn một nhóm người mặc trang phục Yến gia, dường như cũng được một đệ tử của Cửu U đài dẫn đường, đứng ở bên khác của đầm nước.
Đệ tử thiên kiêu của thánh quốc Đại Tề, Yến gia, Diệp tộc và Cửu U đài đã có mặt ở đây.
Tần Ninh mỉm cười.
Thú vị đây.
"Ly Hãn sư huynh lần này trong một canh giờ ngưng tụ bảy mươi con Tiểu Thánh Ngư, lời to rồi!"
"Lần trước sư huynh ấy ngưng tụ sáu mươi tư con, lần này lại tiến bộ!"
"Nhưng để mà nói thì đại sư huynh của chúng ta vẫn là đỉnh nhất, một canh giờ được một trăm con, hấp thu hết thì tương đương với gần mười năm khổ tu đấy!"
"Đúng vậy, đúng vậy..."
Mà lúc này, bên chỗ U Hằng, hai nhân tài kiệt xuất của Diệp gia dường như đang muốn thử, leo lên đài đá.
Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch.
Hai người đi ra lập tức thu hút sự chú ý của đám đông.
"Nghe nói Diệp Tửu Hàm là con trai yêu của trưởng tộc Diệp tộc - Diệp Chính Thiên, nay là Thiên Thánh lục phẩm, không biết có vượt qua được đại sư huynh U Phần hay chăng!"
"Đại sư huynh chúng ta là thất phẩm, Diệp Tử Hàm chắc chắn không bằng".
"Đừng nói vậy, ngưng tụ tiểu thánh ngư là kết nối với mạch Thánh Long, quan trọng là thiên phú, không liên quan đến thực lực".
"Cũng phải".
Tiếng bàn luận nhất thời vang lên ầm ĩ.
Chương 1830: Ngưng tụ tiểu thánh long
Mà giờ khắc này, bên đoàn Yến gia.
Cũng có ba người đi ra, leo lên đài đá.
"Yến Bác chính là con trai của gia chủ Yến gia - Yến Thần, cũng là Thiên Thánh lục phẩm đấy".
"Còn kia là Yến Vũ Phi với Yến Dận Nhiên à?"
"Nghe nói cũng đều là Thiên Thánh ngũ phẩm, thiên phú rất mạnh!"
Lúc này, con cháu Yến gia và Diệp tộc đã bắt đầu nếm thử.
Tề Hành cùng Tề Hoàn nhìn thấy vậy thì cũng kích động.
"Tần tông chủ muốn thử không ạ?"
Tề Hành khách khí nói.
"Các ngươi đi thử xem thế nào đi".
Tần Ninh cười nói: "Sương Nhi, Như Họa, hai người cũng đi thử xem!"
"Vâng!"
Lúc này, thiên kiêu của Yến gia, thánh quốc Đại Tề và Diệp tộc đều đã bắt đầu thử.
U Bình thấy vậy cũng nói với Tần Ninh: "Tần tông chủ không thử xem sao ư?"
"Ta thì thôi..."
U Bình cũng không ép mà cười nói: "Chẳng mấy khi mà náo nhiệt thế này, khó bỏ lỡ được, ta cũng muốn thử xem sao!"
"Ừ!"
Lúc này, Tần Ninh đứng bên bờ đầm, nhìn về phía đầm nước, đi đến bên cạnh rồi ngồi xuống.
Tần Ninh khẽ đưa tay ra chạm vào đầm nước, một cảm giác lạnh buốt làm thần sắc hắn trở nên khoan khoái.
Mà lúc này, toàn bộ thân thể Tần Ninh như đang hòa làm một với đầm nước, với dãy núi.
Ánh mắt hắn như lan ra, vượt qua độ sâu ngàn trượng của đầm nước, nhìn đến mạch Thánh Long của thánh sơn Cửu U.
Mà ánh mắt Tần Ninh nhìn dọc theo mạch Thánh Long, đi thẳng đến cuối, nhìn thấy đầu Thánh Long.
Cũng không phải đầu rồng thực thụ mà là đầu rồng mà thánh mạch này ngưng tụ ra.
Rộng lớn!
Hùng vĩ!
Mạnh mẽ!
Trong lúc nhất thời, long hồn trong đầu Tần Ninh lan tràn mà ra.
Long hồn của hắn so với mạch Thánh Long này quá là nhỏ yếu, chỉ như một hạt cát.
Nhưng long hồn của hắn lại là hồn của Thần Long!
Là trời sinh mang long uy, thánh mạch này không thể sánh bằng.
Giờ phút này, long hồn của Tần Ninh chui ra khỏi thân thể, đi vào đầm nước, du đãng tới gần đầu rồng của mạch Thánh Long.
"Thú vị đấy..."
Tần Ninh thì thầm: "Hấp thụ một chút cũng có thể giúp ta tăng tốc độ nâng cao cảnh giới Thiên Thánh".
Tần Ninh lúc này coi như hiểu ra mánh khóe bên trong.
Mạch Thánh Long này kết nối với Thánh Uyên đàm là có người lập trận pháp.
Tiểu thánh ngư ở đây cũng chính là một tia khí Thánh Long thoát ly ra từ mạch Thánh Long.
Tiểu thánh ngư đúng là có tác dụng ổn định cảnh giới, dung hợp tam hồn thất phách cho Thiên Thánh, cực kỳ có lợi.
Cửu U đài có thiên thời địa lợi như vậy, quả thật là may mắn.
Giờ phút này, Tần Ninh đứng yên bên bờ đầm, nhìn thiên kiêu các bên hấp thụ tiểu thánh ngư.
Hắn không cần!
Long hồn thoát ly khỏi cơ thể, bám vào đầu rồng của mạch Thánh Long, to gan hấp thụ khí Thánh Long.
Còn có cách nào nhanh hơn thế này nữa không?
Hấp thụ thế này quả là nhanh hơn tiểu thánh ngư ít nhất mười lần.
Mà cùng lúc, bên trong một tòa Địa Cung của Cửu U đài, một ông già đột nhiên mở mắt.
"Hả?"
"Có người chạm vào đầu long mạch?"
Ông già biến mất trong nháy mắt, rồi sau đó xuất hiện ở một nơi sâu vạn mét dưới Địa Cung.
Ông ta nhìn cảnh tượng phía trước, nhướng mày.
Rõ ràng là ông ta cảm nhận được có người xuyên qua trận pháp, tiến vào vị trí đầu rồng của mạch Thánh Long.
Nhưng mạch Thánh Long trước mắt lại bình yên vô sự.
Mạch Thánh Long chính là thứ quan trọng nhất của Cửu U đài, là nòng cốt cho lý do vì sao Cửu U đài trở thành bá chủ của thánh vực Thiên Hồng suốt mấy vạn năm qua.
Không được phép xảy ra sai sót.
Hơn nữa, nơi nòng cốt của Cửu U đài được xây dựng ở vị trí đầu rồng này, các đời chủ của Cửu U đài đều đã tọa trấn nơi đây, phòng ngừa có ai xâm phạm.
Lúc này, ông già nhìn về đầu rồng to lớn, thần sắc lạnh nhạt, khẽ khàng thở phào, thì thầm: "Có lẽ là ta cảm ứng sai. Hôm nay Thánh Uyên đàm mở ra, chắc là do đám nhóc kia hấp thụ nhiều tiểu thánh ngư quá nên bị dao động ấy mà".
Ông ta nói xong thì quay người rời đi.
Nhưng ở bên trong đầu rồng đã có một long hồn dài hơn một trượng xâm nhập vào hạch não của đầu rồng, hòa làm một thể với hạch não.
Nhưng ông già sao có thể nhìn ra được điểm này!
...
Thánh Uyên đàm, Cửu U đài.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng vui vẻ nhìn đám đông ở trung tâm.
Bên Yến gia, ba người Yến Bác, Yến Vũ Phi, Yến Dận Nhiên có tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cực nhanh.
Trong đó, Yến Bác là nhanh nhất.
Bên Diệp tộc, Diệp Tử Hàm cùng Diệp Dịch không hổ là thiên tài, tốc độ cũng không chậm.
Tề Hành và Tề Hoàn tuy không nhanh lắm nhưng cũng không bị tụt lùi phía sau.
Ngoài ra thì Vân Sương Nhi và Nhan Như Họa cũng nhanh không kém.
Còn nhóm đệ tử Cửu U đài bao gồm U Hằng và U Bình ban nãy, địa vị hẳn cũng không thấp, lúc này tốc độ ngưng tụ tiểu thánh ngư cũng khá nhanh.
Ngoài ra còn một vị đệ tử của Cửu U đài đang ngưng tụ cực nhanh, vượt qua cả đám Diệp Tử Hàm, Tề Hành, Yến Bác.
Nghe tiếng bàn luận xung quanh, Tần Ninh cũng biết được, đây là U Tịch, một nhân tài kiệt xuất của Cửu U đài, chỉ thua mỗi U Phần.
Lúc này, quả nhiên là thiên tài tứ phương đã tập hợp, cũng coi như một dạng so tài.
Dĩ nhiên cũng khiến cho đám đệ tử của Cửu U đài vô cùng khẩn trương, lo lắng cho sư huynh nhà mình.
Tần Ninh thì nhìn chăm chú Vân Sương Nhi. Với thiên phú của Vân Sương Nhi thì tốc độ hẳn cũng rất nhanh.
Thời gian từ từ trôi qua, một canh giờ sắp hết.
Hấp thụ tiểu thánh ngư từ Thánh Uyên đàm quả thật là tốn rất nhiều sức, bình thường, chỉ sử dụng trong một canh giờ thì sẽ không ảnh hưởng đến tâm trí.
Quá một canh giờ thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Hơn nữa lại là sự ảnh hưởng không thể ngăn cản.
Cho nên Cửu U đài mới đưa ra thời gian là một canh giờ.
Lúc này, một canh giờ đã hết.
Rất nhiều người đều ngừng lại.
Các đệ tử của Cửu U đài đều tò mò nhìn lên, không biết ai là người ngưng tụ nhiều nhất?
Bình thường, đệ tử Cửu U đài đa số đều ngưng tụ được năm mươi con, đây là tiêu chuẩn bình quân.
Hơn năm mươi con thì chính là đệ tử có thiên phú.
Lúc này, tất cả cùng theo dõi.
"Yến Bác của Yến gia, hình như là... chín mươi sáu con?"
"Diệp Tử Hàm của Diệp gia hình như là chín mươi lăm kìa!"
"Thái tử Tề Hành là tám mươi chín thì phải!"
Lúc này, mọi người nghị luận ầm ĩ.
Mọi người đương nhiên quan tâm xem ai ngưng tụ được nhiều nhất.
Những người khác thì cũng được bảy, tám mươi con.
Diệp Dịch của Diệp gia, Yến Vũ Phi và Yến Dận Nhiên của Yến gia đều ở khoảng đó.
Mà trong lúc này, hiển nhiên là Yến Bác và Diệp Tử Hàm coi như đạt được nhiều nhất.
U Hằng và U Bình lúc này cũng đã dừng lại.
U Hằng tám mươi tám.
U Bình tám mươi mốt.
Như vậy đã là rất giỏi rồi.
"U Tịch sư huynh cũng xong rồi!"
Lúc này, mọi người đều chăm chú nhìn vào.
Bình luận facebook