-
Chương 1626-1630
Chương 1626: Dòng dung nham ngầm
"Sư tôn, để con đi cùng với người!"
Dương Thanh Vân vội vàng đưa ra lời đề nghị.
"Ta xuống đó rồi, trong chốc lát sẽ không lên lại, hơn nữa, dòng dung nham này sâu đến tận mấy trăm trượng, lấy thực lực cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn của ngươi không chịu nổi đâu, lại còn phải thỉnh thoảng ngoi lên hít thở rồi mới đi tiếp được, không được".
Nghe vậy, Dương Thanh Vân chỉ đành gật đầu.
"Lăng Loạn đạo nhân, ngươi dám tham lam Hỏa Linh Thánh Nguyên Thạch của đệ tử ta, thì ngươi phải làm!"
Tần Ninh nói tiếp: "Có hy vọng đột phá cảnh giới Địa Thánh thì lo tranh thủ đột phá đi, ngươi ở đây bảo vệ bọn họ, ta xuống đó xem thử rồi trở lại, đừng chạy lung tung".
"Sư tôn yên tâm đi!"
Dương Thanh Vân cười nói: "Năm người chúng ta đều là Thánh Nhân, cho dù đánh không lại, cũng có thể chạy trốn, còn người bình thường sẽ không đến gây sự với chúng ta đâu!"
"Với lại, thực lực của Lăng Loạn đạo nhân là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, do dù là Địa Thánh cũng rất khó đối phó với chúng ta".
"Ờ!"
Tần Ninh không nhiều lời nữa, hắn nhảy vào trong dòng dung nham, khí tức từ từ biến mất.
Lúc này, Lăng Loạn đạo nhân chắp tay cười bảo: "Đa tạ Dương công tử đã nói lời hay!"
"Năm người chúng ta tìm chỗ nào đó ở Hỏa Linh Thánh Nguyên Thạch để ổn định cảnh giới đi, vả lại, Huyền Chấn và Tiên Vô Tận vừa mới đột phá tới Thánh Nhân, cần phải làm quen với sức mạnh hiện tại".
"Ừ!"
Năm người lần lượt rời đi.
Cùng lúc đó, Tần Ninh đi vào trong dòng dung nham như sa vào vũng lầy.
Xung quanh liên tục truyền tới áp lực, khiến cho Tần Ninh như cảm giác được cơ thể mình đã chịu sức ép vô cùng nặng nề.
Thánh lực và hồn lực bao phủ quanh cơ thể hắn, hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào hồn lực để xem xét tình hình xung quanh.
Dù sao nơi đây cũng là nơi dung nham tập trung, không giống như hồ nước bình thường dùng mắt là quan sát được.
Tần Ninh từ từ chìm xuống, sau khi xuống khoảng mấy trăm trượng, hắn mới dừng lại.
Đã tới đáy rồi! Lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu ngưng tụ.
Ánh mắt Tần Ninh dần dần thay đổi.
Đi dọc theo dòng dung nham, Tần Ninh dần phát hiện ra nơi này có gì đó khác lạ.
Sau khi thay đổi phương hướng mấy lần, cuối cùng Tần Ninh đã xác định một hướng, rồi cất bước đi thẳng.
Dòng dung nham phun ra từ mặt đất theo bước chân của Tần Ninh.
Do nham thạch rất đặc nên chúng rất khó lưu chuyển.
Vì vậy, chỉ cần sai khác tốc độ chảy, dù là rất nhỏ, cũng đủ để Tần Ninh cảm nhận được.
Mà lúc này, quả thật Tần Ninh đã cảm nhận được sự khác lạ đó.
Càng tới gần vị trí phun trào, tốc độ của chúng lại càng nhanh hơn vài phần.
Bây giờ, Tần Ninh đang dần tiến vào sâu bên trong.
Trên đường đi, Tần Ninh cảm giác được phía trước có sự sống.
Nó không phải là con người! Tần Ninh đề cao cảnh giác, thánh lực và hồn lực tỏa ra, khuếch tán phạm vi mười thước xung quanh cơ thể hắn, phòng có việc gì thì cũng đủ thời gian cho hắn phản ứng.
Một tiếng phụt vang lên, dòng dung nham đằng trước bỗng phun lên.
Một bóng dáng bất chợt lao ra, cái miệng khổng lồ há to nhào về phía Tần Ninh.
"Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ Lục, Thánh Tự Đồ Lục!"
Tần Ninh vừa dứt lời, lập tức tung ra một chưởng, thánh tự ngưng tụ thành một bức vẽ, lao tới trấn áp quái vật kia.
Âm thanh ầm ầm vang lên.
Cái miệng khổng lồ kia bị một chưởng chia làm hai nửa.
"Nham Tương Linh Ngạc!"
Tần Ninh nhíu mày.
Trong dung nham nóng rực này, đối với sinh vật bình thường, nó chẳng khác nào tử địa.
Nhưng dù điều kiện môi trường có khắc nghiệt đến bao nhiêu thì cũng sẽ sinh ra sinh vật thích nghi với nó.
Con Nham Tương Linh Ngạc này sinh sống ở trong dung nham, dựa vào cắn nuốt những thánh thạch có ẩn chứa thánh lực trong nham thạch để sinh tồn.
Hơn nữa, sức mạnh đi đôi với hình thể, tầm vóc càng lớn thì lại càng mạnh.
Bình thường con có thân hình cao tầm mười trượng sẽ có thực lực tương đương với Thánh Nhân.
Cơ thể to cả trăm trượng lại có được thực lực của Địa Thánh.
Tần Ninh vốn nghĩ rằng, những sinh vật này đã tuyệt chủng, nhưng ai ngờ rằng chúng vẫn còn tồn tại.
Ngay lúc này, miệng của Nham Tương Linh Ngạc bị Tần Ninh cho nổ tung, hơi thở của nó dần tan biến, cơ thể cũng dần bị dung nham nuốt chửng.
Tần Ninh lại càng thận trọng hơn.
Mặc dù thực lực của hắn cao cường, nhưng nơi đây dù sao cũng là địa bàn của Nham Tương Linh Ngạc.
Nếu lơ là, lật thuyền trong mương cũng là chuyện có thể xảy ra.
Tiếng gầm rú bỗng vang lên, phía xa xa lại có thêm mấy con Nham Tương Linh Ngạc đang chạy như bay tới.
Ánh mắt Tần Ninh vẫn bình tĩnh, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân càng chặt hơn, quan sát kỹ bốn phía.
Hắn tiếp tục bước đi, vừa đi vừa chém giết mấy con Nham Tương Linh Ngạc.
Dần dần, Tần Ninh đã đến gần đích hơn, tốc độ dòng chảy của dung nham càng lúc càng nhanh.
Bóng dáng của Nham Tương Linh Ngạc cũng dần trở nên thưa thớt hơn.
Nhiều con Nham Tương Linh Ngạc đang đuổi theo hắn cũng lần lượt rút lui.
Dường như đằng trước có thứ gì đó khiến chúng rất sợ hãi.
Lúc này, Tần Ninh vẫn vững vàng bước tiếp, chưa từng có dấu hiệu dùng lại.
Sắp đến nơi rồi! Thật ra, vị trí hiện tại của hắn là ở dưới dòng dung nham, nhưng nếu như núi lửa không phun trào thì nơi này cũng chỉ là mặt đất mà thôi.
Dòng dung nham thật sự vẫn còn đang ở dưới đó.
Vào giờ phút này, Tần Ninh từ từ bước từng bước, lực lượng toàn thân bắt đầu tập hợp lại.
Thậm chí hắn còn thi triển cả Thể Thánh Đế Đại Hoang, Thánh Khí Vương Khải để bao phủ bên ngoài cơ thể.
"Ở ngay phía trước mà thôi!"
Tốc độ của Tần Ninh trở nên nhanh hơn.
Một tiếng ầm vang lên.
Khi Tần Ninh đi thêm trăm mét nữa, bỗng nhiên, dung nham dưới chân hắn bỗng phun trao, từng luồng không khí nóng rực dữ dội tỏa ra.
Đó là một luồng khí ngang ngược như muốn nuốt hết tất cả.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lúc này, Tần Ninh bỗng ngã xuống.
Ngay sau đó, cơ thể hắn rơi thẳng xuống dưới.
Tần Ninh dùng hết sức lực không để cho cơ thể mình chìm sâu vào lòng dung nham.
Dần dần, hắn đã ổn định được cơ thể.
Thế nhưng, tốc độ chìm xuống vẫn nhanh như cũ.
Trước tình hình đó, sắc mặt Tần Ninh vẫn bình tĩnh như nước.
Bỗng nhiên, chẳng biết đã qua bao lâu, khi nhìn thấy nơi mình đến, sắc mặt hắn đột ngột thay đổi.
Nơi đây không phải là dung nham, mà là một cái thông đạo, xung quanh thông đạo là tinh thạch lóe ra những tia sáng rực cháy, kèm theo nhiệt lượng cực cao.
Khi Tần Ninh nhìn thấy mặt đất phía dưới, hắn làm nổ tung tinh thạch xung quanh để làm chậm tốc độ rơi của bản thân mình.
Cuối cùng, tiếng ầm ầm vang lên, cơ thể Tần Ninh nặng nề đáp xuống mặt đất.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh hơi lạnh nhạt, cẩn thận quan sát xung quanh.
Nơi hắn rơi xuống có không ít lỗ thủng.
Hiển nhiên, đã có người vào đây trước hắn.
Hơn nữa còn không chỉ có một người! Tần Ninh cầm chắc trọng kiếm Vạn Quân trong tay, thận trọng nhìn về phía trước.
Dưới đáy thông đạo này trông khá thú vị đấy.
Xung quanh là từng đoạn lỗ thủng xếp thành hình tròn có đường kính khoảng một trượng, ở trung tâm, từng dòng dung nham chảy ra từ lòng đất.
Dòng dung nham ấy đã phun trào từ sâu trong tâm trái đất.
Còn trong đó hiện tại ra sao, Tần Ninh cũng không dám vào xem xét.
Nếu là tâm trái đất của đại lục Vạn Thiên thì hắn còn có thể tiến vào xem thử, nhưng nơi chính là thế giới Cửu Thiên, dưới mặt đất chẳng biết có bao thứ đang chờ đợi.
Dựa vào cảnh giới Thánh Nhân của hắn, cho dù hắn có tự tin đến đâu đi nữa thì cũng không thể ngông cuồng xông thẳng vào đó một cách ngu xuẩn được.
Có lẽ còn chưa tới nơi, hắn đã bị dòng dung nham rực cháy kia nấu chín rồi! Ngay lúc này, Tần Ninh vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh.
Hắn chắc là đã chìm sâu khoảng vạn trượng, ở nơi đây mặt đất coi như đã ổn định, sẽ không xuất hiện vấn đề sạt lở.
Tần Ninh đi dọc theo vòng tròn, cuối cùng hắn phát hiện ra một cái thông đạo, lối đi sâu thăm thẳm, dường như nó đã bị ai đó mở ra,...
Chương 1627: Gặp lại Ma tộc
Tần Ninh chậm rãi bước vào trong thông đạo.
Dọc đường đi, tinh thạch lóe sáng rực rỡ, mỗi một tia sáng đều vô cùng đặc biệt.
Đi lại ở nơi đây thấy rất khác với kiến trúc của các thế lực trong Cửu Thiên.
Tần Ninh đi dọc theo thông đạo, đến khoảng một trăm mét.
Khung cảnh trước mắt bỗng thay đổi.
Ở cuối thông đạo, lại có một tòa thành xuất hiện trước mặt hắn.
Đúng vậy, đó là một tòa thành.
Một tòa thành được xây dựng dưới lòng đất.
Nhìn thoáng qua, nó dài khoảng trăm dặm, rộng gần trăm dặm.
Có thể chứa hơn mười vạn dân.
Lúc này, trong tòa thành, mỗi kiến trúc đều được xây dựng bằng tinh thạch dưới lòng đất, trông vô cùng xa hoa.
Phong cách kiến trúc ở đây có chút tương tự với phong cách của Hạ Tam Thiên.
Mà hiện tại, đây không chỉ là một tòa thành, mà là một tòa thành có người dân sinh sống trong đấy.
Thế nhưng, bọn họ lại không phải là con người.
Tần Ninh liếc mắt nhìn.
Những kẻ đó nhìn thoáng qua trông khá giống con người.
Thế nhưng, lại cao đến gần hai mét, làn da đỏ rực như bị bỏng.
Vả lại, gương mặt trông vô cùng dữ tợn.
Tần Ninh sững sờ.
Đó là Ma tộc! Năm xưa, khi hắn là Nguyên Hoàng Thần Đế, hơn nữa, còn rèn luyện chín đời chín kiếp, hắn đã từng thấy Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên và thế giới Cửu Thiên.
Tần Ninh có thể chắc chắn một điều bọn họ không phải là chủng tộc có ở Thương Mang Vân Giới.
Trừ trường hợp đó ra, thì còn có thể là gì?
Lúc này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo.
Hắn vốn nghĩ rằng nơi này là nơi dung nham bắt đầu phun trào, phong ấn bị phá hủy nặng nề là do có người nào đó gây nên.
Hắn nghĩ đó là do người làm! Trong Thanh Châu, các thế lực dây dưa rắc rối phức tạp, một vài người có thể vì tông môn bị tiêu diệt mà bắt đầu thù hận thế giới, rồi nảy sinh tư tưởng trả thù, dẫn tới núi lửa ở đây hoạt động trở lại.
Thế nhưng, Tần Ninh lại không tời tới Ma tộc liên quan đến việc này.
Nói là Ma tộc có lẽ cũng không chính xác lắm, phải là chủng tộc đến từ thế giới bên ngoài.
Trong thế giới Cửu Thiên cũng có mặt của chúng! Lúc này, ánh mắt Tần Ninh lạnh đi.
Cùng lúc đó, ngoài thông đạo, một giọng nói bỗng vang lên.
"Vấn tiên sinh, thằng nhãi Tần Ninh đã đột phá tới cảnh giới Thánh Nhân tam hồn rồi, ta... không phải là đối thủ...", giọng nói này rất quen thuộc.
Tần Ninh vội vàng đi xuyên qua thông đạo, rồi tìm một chỗ ẩn nấp.
Ở cách Tần Ninh không xa xuất hiện hai bóng người cùng nhau đi tới.
Một người trong đó chính là Kỷ Phác! Thế nhưng, người còn lại có phải là Vấn tiên sinh hay không, Tần Ninh không chắc chắn được.
"Tên này có thiên phú vô cùng cao, thực lực lại không tầm thường, quả thật rất khó đối phó, dẫu cho ngươi đạt tới cảnh giới Địa Thánh nhất phách, mà vẫn không đấu lại được âu cũng là điều hiển nhiên".
Người đàn ông mặc đồ đen, bịt kín mặt mở miệng nói.
Y chính là Vấn tiên sinh! Ngày đó Tần Ninh đã nghe được giọng nói của Vấn tiên sinh.
Giọng nói kia không hề khác biệt với bây giờ!
"Vấn tiên sinh, tên khốn đó đã giết vài vị Thánh Nhân của Ma Quang tông chúng ta, hơn nữa còn giết ngay trước mặt mọi người nữa, thù này không báo..."
"Yên tâm đi, Tần Ninh rồi sẽ chết thôi, nhưng không phải là hiện tại".
Nghe Vấn tiên sinh nói thế, tuy trong lòng Kỷ Phác rất sốt ruột, nhưng ông ta không làm gì được cả.
"Vấn tiên sinh, năm ấy ngươi nói với ta rằng, kiếp trước của Tần Ninh là U Vương, nên bảo con ta từ từ đừng giết hắn, phải đợi đến khi hắn mở ra mộ U Vương, thế nhưng đến khi đó con ta đã không còn là đối thủ của hắn nữa!"
"Nếu bây giờ ngươi cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, có thể sẽ để lại mối họa lớn đấy!"
Nghe Kỷ Phác nói vậy, ánh mắt Vấn tiên sinh trầm xuống.
Lúc này, sâu trong đáy mắt của Kỷ Phác có chút kinh hãi.
Hai người dần dần đi xa, cuối cùng bước vào trong thành, rồi khuất bóng... Dù vậy, Tần Ninh vẫn chưa dám tùy tiện theo dõi bọn họ.
Vấn tiên sinh! Hay lắm! Trong lòng Tần NInh đã đoán được phần nào.
Thế nhưng, mãi đến hôm nay, Tần Ninh mới biết vị Vấn tiên sinh này cũng là người của Ma tộc.
Hơn nữa có lẽ địa vị của y trong tộc không hề thấp.
Và đương nhiên Kỷ Phác cũng biết điều này.
Y ủ mưu hơn tám vạn năm, tất cả vì thân thể của U Vương! Tần Ninh biết rằng thân thể kiếp trước của bản thân ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn.
Lực lượng đó không chỉ giúp nâng cao thực lực.
Mà còn là lực lượng phù hợp với tình hình của thế giới! Bản thân hắn là cửu mệnh thiên tử, trải chín đời chín kiếp, vẫn luôn theo đuổi vận mệnh trọn vẹn nhất.
Nếu trong quá trình lịch kiếp chín đời, cơ thể không hợp nhất thì lịch kiếp sẽ thất bại.
Hiện tại, đám người này vẫn luôn đuổi theo hắn từ kiếp này sang kiếp khác.
Hiển nhiên là hòng phá hủy việc lịch kiếp của hắn rồi! Thế nhưng, là vì sao?
Đám Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài ở đại lục Vạn Thiên biết quá ít thông tin.
Nhưng thế còn thế giới Cửu Thiên thì sao?
Địa vị càng cao, liệu càng có thể biết thêm nhiều thông tin hay không?
Hiện tại, Tần Ninh đã hiểu rõ vấn đề.
Người ngấm ngầm gài bẫy hắn không phải là đám Thánh Nhân trong thế giới Cửu Thiên, mà chính là Ma tộc.
Là đám Ma tộc ẩn náu trong thế giới Cửu Thiên! Nghĩ đến đó, ánh mắt Tần Ninh lại càng trầm lặng hơn.
Nếu đúng là vậy, nơi này là căn cứ chính của Ma tộc.
Không hẳn, có lẽ nó chỉ là một căn cứ bình thường mà thôi! Thế nhưng, khiến núi lửa Cực Địa hoạt động để làm gì?
Để tiêu diệt nhân loại trong Thanh Châu sao?
Không đúng lắm.
Khi núi lửa Cực Địa phun trào, thương vong phần lớn là đến từ người bình thường, còn võ giả có thể di chuyển trên không trung để bỏ chạy, nên sẽ không làm gì được võ giả của Thanh Châu! Vậy thì tại sao?
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh trầm ngâm.
Cứ vào đó xem là biết thôi! Tần Ninh men theo đám đất đá hỗn loạn bên ngoài để lại gần tường thành, rồi nhảy bổng lên, bay vào bên trong thành.
Tiến vào bên trong tòa thành, Tần Ninh mới phát hiện hình thể của Ma tộc ở đây đều cao đến hai mét, tuy cơ thể có mặc quần áo, nhưng có thể thấy rõ từng đường hỏa vân in trên lớp da lộ ra ngoài.
Những đường vân đó không phải lớn lên mới có mà nó cùng sinh ra và lớn lên với bọn chúng.
May mắn thay, cư dân bên trong thành không quá nhiều, Tần Ninh đi trong ngõ nhỏ tăm tối, cẩn thận quan sát xung quanh.
Cứ bắt một tên đến hỏi chút chuyện vậy! Ngay sau đó, thân thể Tần Ninh chợt lóe lên, một người đàn ông mặc quần áo xanh đang đi trên con đường vắng vẻ bị Tần Ninh tóm đi.
"Hỏi ngươi cái gì thì cứ trả lời cái đó!"
Tần Ninh nhìn người đàn ông còn cao hơn mình một cái đầu, khi che miệng người đàn ông nọ, hắn có thể cảm giác được hơi thở nóng rực tỏa ra từ cơ thể người đàn ông kia.
"Viêm Ma!"
Tần Ninh gọi người nọ.
"Ngươi dám nói bậy, ta sẽ giết ngươi ngay!"
Tần Ninh từ từ buông tay ra, vẻ mặt người đàn ông kia đầy sợ hãi, miệng cứ luyên thuyên nói cái gì đó.
Hở, nói cái gì đó! Tần Ninh không hiểu một chữ nào cả! Ở đại lục Vạn Thiên, hắn có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Ma tộc, là bởi chín vạn năm trước hắn đã lăn lộn ở đại lục Vạn Thiên, có học hỏi vài thứ.
Thế nhưng, trải qua mấy đời rèn luyện ở thế giới Cửu Thiên, hắn không qua lại gì nhiều! Đây là lần đầu tiên hắn gặp tộc Viêm Ma.
Hơn nữa, thoạt nhìn trông bọn họ có chỗ tương tự với tộc Luyện Ngục Ma mà hắn từng gặp, nhưng bản chất lại khác xa.
Nếu để cho Tần Ninh nhận xét, thì chỗ khác biệt chính là tộc Viêm Ma tạo cho hắn cảm giác bọn họ cao cấp hơn.
Đúng vậy, cao cấp hơn! Tựa như sự ra đời và tiến hóa của một loài vậy.
Người của tộc Luyện Ngục Ma không cao cấp lắm, cuộc sống khá giống với thời nguyên thủy.
Nhưng, tộc Viêm Ma hiện tại đã xây dựng được thành trì, hơn nữa còn có kiến trúc khá giống với cửa nhân loại.
"Ngươi tên gì?"
Lúc này, vẻ mặt của người thanh niên Viêm Ma đầy sợ hãi.
Người thanh niên nhìn vào Tần Ninh, giọng điệu không dám nâng quá cao, chỉ dám thì thầm yếu ớt nói cái gì đó, có vẻ rất khiếp sợ.
Vấn đề là Tần Ninh nghe không hiểu chữ nào cả!
Chương 1628: Trò hay vừa mới bắt đầu
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn thanh niên Viêm Ma kia không ngừng nói liến thoắng, hắn đứng ở nơi đó nghe, mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang thầm mắng.
Ngu xuẩn! Không nghe hiểu được ngôn ngữ của chủng tộc người ta, cho dù có bắt về cũng không có ý nghĩa! Chỉ là nghe đi nghe lại, hình như thanh niên kia chỉ lặp đi lặp lại mấy câu như vậy.
Lúc Tần Ninh đang chuẩn bị từ bỏ để giết người diệt khẩu, bên tai, một âm thanh lại vang lên.
“Ngươi là ai?
Ngươi là con người?
Ngươi vào đây kiểu gì?
Ngươi muốn làm gì?”
Hả?
Tần Ninh sững sờ.
Bây giờ lại nghe hiểu được rồi?
“Ngươi là ai?
Ngươi là con người?
Ngươi vào đây kiểu gì?
Ngươi muốn làm gì?”
Thanh niên Viêm Ma ngồi bệt dưới đất trước mặt vẫn nói đi nói lại mấy câu đấy.
Tần Ninh xác định mình nghe thấy được! Hơn nữa ngôn ngữ giống với Nhân tộc lại truyền vào trong tai mình.
Chỉ là giờ phút này, đúng là Tần Ninh đã phát hiện ra chỗ không hợp lý.
Hình như lời này cũng không phải nghe được bằng tai.
Mà là... phong thần châu bên trong hồn hải truyền lại! Giờ phút này, Tần Ninh có thể cảm giác được chính xác.
Chính là phong thần châu! Vô cùng thần kỳ! Lúc này trong đầu Tần Ninh, phong thần châu vẫn lẳng lặng lơ lửng ở giữa hồn hải, không nhúc nhích một chút nào.
“Cha, rốt cuộc cha lấy hạt châu này từ đâu ra vậy?”
Lại có thể biến hóa ngôn ngữ của tộc Viêm Ma thành ngôn ngữ của Nhân tộc để mình nghe hiểu! Giờ phút này, Tần Ninh càng cảm thấy hạt châu mà cha mình để lại cũng không phải hành động tùy ý.
“Các ngươi là ai?”
Tần Ninh mở miệng.
Thế nhưng lời nói lại truyền ra thông qua phong thần châu.
Lúc này thanh niên Viêm Ma kia trợn mắt há hốc mồm.
Nhân tộc trước mắt lại có thể nói được tiếng của bọn họ! “Chúng ta là Viêm Tộc!”
Viêm Tộc?
Tộc có mỗi một chữ!
“Ta vẫn luôn sống ở chỗ này, còn đâu không biết cái gì khác”.
Thanh niên rụt rè nói.
“Không biết?”
Giờ phút này Tần Ninh lại nhếch miệng cười nói: “Ngươi xác định ngươi không biết sao?”
Vừa dứt lời, Tần Ninh đột nhiên đưa tay ra.
Năm ngón tay khảm vào trong cơ thể thanh niên, thanh niên kia muốn hét lên nhưng lại phát hiện mình đã bị chặn miệng.
“Nghĩ thông suốt rồi lại trả lời ta!”
“Tộc Viêm Ma nhất tộc dừng chân ở chỗ này là muốn làm gì?
Lần này Ma tộc các ngươi đã có kinh nghiệm, không phải ẩn giấu ở địa tâm nữa là chỉ là ở dưới mặt đất mà thôi”.
“Hơn nữa ta thấy các ngươi còn liên lạc với bên ngoài rất chặt chẽ”.
“Lại là trò kia, muốn bắt tay với một vài thế lực Nhân tộc để cướp lấy thế giới Cửu Thiên sao?
Xem ra các ngươi đúng là ra tay cùng nhau”.
“Trước kia ta còn tưởng rằng các ngươi định bắt đầu từ đại lục Vạn Thiên rồi mới tiến quân đến thế giới Cửu Thiên, bây giờ xem ra ta đã khinh thường các ngươi rồi!”
Giờ phút này, trong lúc Tần Ninh nói chuyện, thanh niên kia đã đau chết đi sống lại.
Nhưng Tần Ninh lại không hề dừng tay.
“Ta hỏi lại ngươi, Viêm Ma ở chỗ này để làm cái gì?”
Sắc mặt thanh niên kia trắng bệch.
Thanh niên yếu ớt nói: “Viêm Tộc muốn...”, “Ta đúng là đã xem thường ngươi rồi!”
Lúc này một tiếng vèo vang lên.
Một mũi tên xẹt qua tóc mai bên tai Tần Ninh, xuyên qua ngực thanh niên kia.
“Tần Ninh!”
Một bóng người đứng vững sau lưng Tần Ninh.
Nghe được âm thanh kia, Tần Ninh xoay người lại.
“Đã lâu không gặp, Vấn tiên sinh!”
Tần Ninh đứng dậy, cười nhạt một tiếng.
“Hóa ra Vấn tiên sinh mới là người của Ma tộc, cha con Kỷ Phác chỉ là con cờ mà thôi!”
Tần Ninh cười nói: “Như thế khiến ta vô cùng hiếu kì, Vấn tiên sinh liên hệ với đại lục Vạn Thiên như thế nào?”
“Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên bị hủy diệt, Vấn tiên sinh có đau lòng không?”
Vấn tiên sinh kia nghe thấy lời này thì cười nói: “Chỉ là một đám nô bộc đê tiện thôi, chết cũng không đáng tiếc”.
Chết cũng không đáng tiếc?
Tần Ninh cười nói: “Nếu đã như thế, sao còn phái nhiều người như vậy?
Dứt khoát từ bỏ đại lục Vạn Thiên là được rồi mà”.
Vấn tiên sinh chỉ cười, không nhiều lời.
“Tần Ninh, trò hay vừa mới bắt đầu thôi, đáng tiếc bây giờ ngươi đã xâm nhập vào vùng chết rồi, vậy thì càng không có đường lui!”
“Thân xác của ngươi ở đâu?”
Vấn tiên sinh hỏi một câu lại khiến cho Tần Ninh giật mình trong lòng.
Hắn đã dung hợp với cơ thể U Vương, Vấn tiên sinh cũng đã biết được.
Nhưng bây giờ vẫn còn hỏi ra vấn đề này! Nói như thế chỉ sợ vị Vấn tiên sinh này còn biết được cả chuyện chín đời chín kiếp của hắn.
Như vậy sẽ không giống nữa.
“Xem ra quan hệ của các phe phái các ngươi quả nhiên rất chặt chẽ”.
“Vấn tiên sinh ngươi cũng chỉ là chó săn thôi, người bên trong thế giới Cửu Thiên muốn đối phó với ta vẫn phải lấy tin tức từ Thương Mang Vân Giới!”
Vấn tiên sinh mỉm cười, không hề phủ nhận.
“Đúng là như thế!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh nở một nụ cười lạnh.
Đúng là như thế?
Lời nói này đúng là nhẹ nhàng đơn giản.
Có thể liên thông với Thương Mang Vân Giới và thế giới Cửu Thiên, sao có thể đơn giản như vậy?
Xem ra, quả nhiên trong vô hình đã có người nào đó tạo ra một tấm lưới lớn bao vây hắn lại.
“Xem ra tộc Viêm Ma này cũng chỉ là tay sai nhỏ thôi?”
Nghe thấy lời này, trong ánh mắt của Vấn tiên sinh có một vẻ lạnh lùng.
Tay sai nhỏ?
Cũng chỉ có mỗi Tần Ninh nói ra được lời này.
“Nếu hỏi ngươi mà ngươi cũng không muốn nói, vậy thì so tài xem thực hư thế nào đi!”
Giờ phút này Tần Ninh sải bước, vỗ ra một chưởng.
Thánh Tự Phù Lục! Một phù lục phóng ra.
Cả người Vấn tiên sinh lùi lại.
“Ngươi không giết được ta đâu!”
Vấn tiên sinh thản nhiên nói: “Đây chỉ là một phân thân của ta dùng để truyền tin tức và kết nối con đường mà thôi!”
“Vậy ta hỏi ngươi một chút, vì sao lại phải để núi lửa Cực Địa phun trào?”
“Việc này đã sớm lên kế hoạch rồi, chiến sĩ Viêm Tộc sẽ bị dung nham làm bị thương, chỗ này đã bị dung nham bao trùm, con người không thể nào ở được, nhưng Viêm Tộc lại có thể mở rộng đại bản doanh”.
“Thì ra là thế”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta thực sự không rõ, cho dù các ngươi muốn chiếm đại lục Vạn Thiên hay chiếm thế giới Cửu Thiên, trực tiếp đánh từ thế giới khác không được sao?”
Vấn tiên sinh thản nhiên nói: “Rất khó tiến vào Thương Mang Vân Giới, Vô Thượng Thần Đế chính là chủ nhân của thế giới này, sao có thể tiến vào dễ dàng như thế được?
Chúng ta vào đây cũng đã vô cùng nguy hiểm rồi, cho nên chỉ có thể lén lút phát triển, thông qua việc xâm chiếm thế giới Thương Mang của các ngươi từng bước, để tự các ngươi tiêu hao mới được”.
“Về phần giết ngươi cũng là do phía trên ra lệnh, hơn nữa còn là cấp bậc mệnh lệnh tối cao”.
Tần Ninh nghe thấy vậy thì cười nói: “Lời này của ngươi rất mâu thuẫn, vừa thèm muốn thân thể của ta, lại còn muốn giết ta, không mâu thuẫn sao?”
“Ta còn tám thân xác nữa, các ngươi đều muốn phá hủy sao?
Thế nhưng lại không tìm thấy chứ gì?”
Vấn tiên sinh không trả lời.
Đúng là không tìm thấy.
Cơ thể U Vương ở đại lục Vạn Thiên, bọn họ đã dùng hết sức nhưng vẫn không tìm thấy.
Bây giờ cũng không tìm thấy tám thân xác kia.
“Ngươi nếu đã biết nhiều chuyện về ta như vậy, xem ra thân phận của ngươi cũng không thấp”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, Vấn tiên sinh tiếp tục nói: “Ta có vô số phân thận, nếu sau này ngươi có thể đến Thượng Tam Thiên thì có thể đánh nhau với chân thân của ta!”
“Mạnh như vậy sao?”
Tần Ninh cười nói: “Khó trách ngươi lại biết nhiều đến thế, chỉ là không biết giết một phân thân của ngươi có thể khiến bản thể của ngươi cũng bị thương không?”
“Ta cũng hiểu được đại khái rồi!”
“Xem ra người tộc ngoài thế giới không chỉ một, cũng không chỉ có ở mỗi đại lục Vạn Thiên, mà còn có ở thế giới Cửu Thiên và Thương Mang Vân Giới”.
“Mà các ngươi đã liên kết được thành một đường dây muốn đối phó với ta”.
“Nếu đã thế, ta ở ngay chỗ này, về sau có bao nhiêu người đến ta sẽ tiếp đón bấy nhiêu người, vốn dĩ giết mỗi Kỷ Uyên đúng là cảm giác chưa đủ nghiền, diệt đám Ma tộc cấp thấp ở đại lục Vạn Thiên cũng bất thế, hôm nay nhìn thấy tộc Viêm Ma này mới gọi là đã nghiền, ta cứ diệt trước rồi nói sau!”
Chương 1629: Phát hiện một tên sẽ diệt một tên
Giờ phút này giọng điệu của Tần Ninh có chút bình tĩnh.
Sắc mặt Vấn tiên sinh lại vô cùng lạnh lẽo.
Tần Ninh không sợ! Ngược lại còn ăn nói rất ngông cuồng.
Lúc này Tần Ninh cầm kiếm nặng trong tay.
Sợ?
Hắn sẽ sợ sao?
Trước đó hắn còn cho rằng Ma tộc ở ngoài thế giới chỉ nhằm vào mỗi đại lục Vạn Thiên.
Nhưng bây giờ đã vươn tay đến cả thế giới Cửu Thiên rồi.
Không, không chỉ là thế giới Cửu Thiên, mà còn có cả Thương Mang Vân Giới.
Nếu đã như vậy thì hãy đấu đi! Chứ nếu cứ trở lại Thương Mang Vân Giới thế này, hắn còn cảm thấy rất nhàm chán.
Bây giờ trên đường có nhiều Ma tộc ở ngoài thế giới luôn luôn nhằm vào hắn, đúng là có chút thú vị rồi.
Tới thì tới tốt! Nhìn xem rốt cuộc là tới nhiều hay là hắn giết nhiều! Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Vấn tiên sinh.
“Nơi này là đại bản doanh của tộc Viêm Ma?
Hay có thể nói nơi này là một trong những đại bản doanh?”
Hắn vừa nói xong liền chém một kiếm ra.
Thanh kiếm như nặng vạn cân lúc này chém ra.
Sắc mặt Vấn tiên sinh vô cùng lạnh lùng, cả người lùi lại, dường như cũng không muốn đấu một trận sống chết với Tần Ninh.
Keng… Khi thanh kiếm đang đâm ra, đột nhiên có một bóng người xuất hiện.
Nhìn kỹ lại, chính là Kỷ Phác.
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chạy chứ, không ngờ vẫn còn ở đây!”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Nếu đã như vậy, đúng lúc ta cũng đang tìm ngươi đây”.
Thanh kiếm Vạn Quân trực tiếp chém ra.
Một kiếm quang gào thét lao ra.
Ầm… Lúc này một tiếng nổ kịch liệt vang lên, trong lòng bàn tay Kỷ Phác xuất hiện một linh ký.
Thế nhưng linh ký kia cũng bị kiếm quang đánh cho tán loạn.
Sắc mặt Kỷ Phác trắng nhợt, cả người lùi về sau.
Một kiếm thật mạnh! Nặng như núi cao vạn trượng, khí thế như dời sông lấp biển.
Kỷ Phác phát hiện mình là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nhưng khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được.
Giờ phút này sắc mặt Vấn tiên sinh cũng rất lạnh lẽo, lập tức vỗ ra một chưởng, từng chưởng ấn ùn ùn kéo đến bao trùm về phía Tần Ninh.
“Thánh Tự Đồ Lục!”
Hét ra một câu, một linh ký thánh tự phá không xông ra trong nháy.
Ầm… Trong thành trì lập tức phát ra từng tiếng nổ vang.
Những tiếng nổ vang này đã khiến mọi người phải chấn động.
Từng tiếng xé gió vang lên.
Lúc này một vài vệ binh mặc áo giáp thi nhau xông đến.
Nhìn kỹ lại, những vệ binh kia đều được ánh sáng màu đỏ đậm bao xung quanh cơ thể.
Chiến sĩ tộc Viêm Ma.
Từng chiến sĩ tộc Viêm Ma bao vây nơi này lại.
Mà không lâu sau, lại có mấy khí tức mạnh mẽ lao vút đến từ trên không.
“Diệp đại nhân!”
“Diệp đại nhân!”
Rõ ràng mấy tên kìa là cấp bậc thống lĩnh, nhìn thấy Vấn tiên sinh đều vô cùng cung kính khách khí.
“Diệp Chi Vấn!”
Mà lúc này, một giọng nói trung khí chắc nịch chậm rãi vang lên.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Lúc này cường giả tộc Viêm Ma mặc áo giáp, khoác áo choàng màu đỏ chất vấn.
Mặc dù đang nói ngôn ngữ của tộc Viêm Ma, thế nhưng Tần Ninh lại nghe được rõ ràng.
Diệp Chi Vấn! Hóa ra đây mới là tên của Vấn tiên sinh.
Giờ phút này Diệp Chi Vấn nhìn về phía thống lĩnh kia, cũng lấy ngôn ngữ của tộc Viêm Ma mở miệng nói: “Kẻ này xâm nhập vào lãnh địa tộc Viêm Ma các ngươi, ngươi còn hỏi ta xảy ra chuyện gì ư?
Chẳng lẽ nghi ngờ ta?”
“Hừ!”
Thống lĩnh kia quát: “Không phải nghi ngờ ngươi, chỉ là kế hoạch lần này, ta vốn không đồng ý kích động núi lửa Cực Địa phun trào, khiến võ giả trong Thanh Châu chú ý điều tra được nơi đây, sẽ là một cực lớn phiền toái”.
“Vô số cường giả trong tộc ta đã lẻn vào trong các thế lực của Nhân tộc, không hề khác Nhân tộc một chút nào, chậm rãi ăn mòn bọn họ là đủ”.
“Ngươi làm như thế quá gấp!”
Lẻn vào?
Lẻn vào như thế nào?
Chẳng lẽ... giờ phút này Tần Ninh đột nhiên nghĩ đến ngày đó mình chém giết hai vị đệ tử của Thương Long điện rồi hấp thu Tịnh Ma Châu Đan.
Chẳng lẽ! Những Viêm Ma này có thể hóa thành hình người! Nếu như thế thật thì đó chính là phiền phức rất lớn! Ai là Nhân tộc?
Ai là Ma tộc?
Xác định như thế nào?
Hắn có thể xác định được, thế nhưng những người khác thì sao?
Giờ phút này Tần Ninh đứng tại chỗ, không tỏ ý kiến gì.
Thống lĩnh kia tiếp tục nói: “Cao thủ tộc ta ở trong thành này đều đã lần lượt ẩn nấp trong Nhân tộc rồi, hơn nữa chỗ này chỉ là một thành con của tộc Viêm Ma thôi, nếu thu hút cường giả để ý và tiêu diệt nơi đây, ngươi phải biết đám đại nhân bên ngoài chắc chắn sẽ bùng nổ!”
Diệp Chi Vấn đáp lại: “Không đâu, kẻ này chỉ là cảnh giới Thánh Nhân, ta có thể ngăn lại, về phần những người khác, sẽ không phát hiện ra nơi đây đâu!”
“Hừ!”
Lúc này đại thống lĩnh kia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có vài phần lạnh lùng.
Không đâu?
Chưa thể nói được chính xác điều gì đâu! Giờ phút này hai người trò chuyện với nhau, hoàn toàn coi Tần Ninh thành không khí.
Cho dù là Diệp Chi Vấn hay là đại thống lĩnh kia đều là cho rằng Tần Ninh không có khả năng nghe hiểu được ngôn ngữ của tộc Viêm Ma.
“Giết chết kẻ này!”
Đại thống lĩnh tiếp tục nói: “Chuyện chỗ này không thể để cho bên ngoài biết”.
“Ừm!”
Diệp Chi Vấn gật đầu.
Giờ phút này đại thống lĩnh cũng ngưng tụ khí tức cả người, nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh lại lạnh lùng nhìn về phía hai người.
Diệp Chi Vấn nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng lần nữa: “Hôm nay, ngươi cần phải chết!”
“Không phải vừa nói không thể giết ta sao?
Nếu không các ngươi cũng không tìm được vị trí của tám thân xác khác”.
“Không được thì sao chứ?”
Vấn tiên sinh đáp một câu.
Giờ phút này Tần Ninh lại bật cười.
Không được?
Nói đúng là tự tin lạnh nhạt.
Bây giờ Tần Ninh đã hiểu được.
Ma tộc muốn giết hắn, thế nhưng lại không thể giết hắn bây giờ được, bọn họ cũng ngấp nghé vị trí tám thân xác khác của mình.
Hoặc là phá hỏng một thân xác khiến cho số mệnh cửu mệnh thiên tử của hắn không còn hoàn chỉnh, hoặc là ham muốn sức mạnh ẩn chứa trong thân xác của hắn.
Sau khi hiểu được điều này, trong lòng Tần Ninh lại cảm thấy rất buồn cười.
Trong tộc Viêm Ma đã có người lẻn vào trong các thế lực của Nhân tộc, trộn lẫn chung với Nhân tộc! Đương nhiên Tần Ninh hiểu được bọn họ muốn làm cái gì.
Nghe nhìn lẫn lộn, khiến thế lực Nhân tộc hỗn loạn.
Nếu như thế lực khắp nơi trong thế giới Cửu Thiên chém giết lẫn nhau, làm suy yếu sức mạnh, Ma tộc ngoài thế giới sẽ có cơ hội.
Thật đúng là giỏi tính toán.
Đáng tiếc lại gặp phải hắn! Kiếp này làm lại từ đầu, hắn còn đang cảm thấy nhàm chán vắng vẻ đây.
Ma tộc đến đúng lúc lắm.
“Vấn tiên sinh!”
“Vị trí của Ma tộc bị ta phát hiện một chỗ, ta sẽ diệt một chỗ!”
“Người của Ma tộc, bị ta phát hiện một tên, ta sẽ giết một tên”.
“Nhân tộc cấu kết với Ma tộc, để ta phát hiện một người cũng sẽ giết một người”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Có bao nhiêu người từ ngoài thế giới đến, ta sẽ giết bấy nhiêu, muốn ngăn cản ta cũng rất đơn giản, ngươi phái một vài Thánh Đế đến trực tiếp giết ta, nhìn xem có thể giết ta được không?”
Giờ phút này sắc mặt Diệp Chi Vấn vô cùng lạnh lùng.
Bị Tần Ninh phát hiện nơi đây đúng là ngoại dự đoán, hơn nữa còn cực kỳ phiền phức.
Y biết chỗ kinh khủng của Tần Ninh rất rõ ràng.
“Giết!”
Trong nháy mắt, Diệp Chi Vấn ra tay.
Võ giả Viêm Ma xung quanh cũng đều đứng xung quanh, đề phòng Tần Ninh chạy trốn.
Giờ phút này, Tần Ninh lại cười lạnh.
Diệp Chi Vấn, cảnh giới Địa Thánh.
Nhìn khí tức của đại thống lĩnh kia cũng có thể so với cấp độ Địa Thánh.
Có thể đối phó được! Xem ra đúng như lời đại thống lĩnh nói, nơi này chỉ là một cứ điểm, một nơi cắm rễ của tộc Viêm Ma thôi, hơn nữa còn có không ít cường giả trong tộc đã được phái đi rồi.
Nhưng Tần Ninh cũng mặc kệ những điều này.
Phát hiện một tên sẽ diệt một tên!
Chương 1630: Ta sẽ trông coi
Tần Ninh cầm kiếm trong tay, giờ phút này trực tiếp lao thẳng về hướng Diệp Chi Vấn.
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lẽo.
“Chỉ bằng một mình ngươi thì có thể làm gì chứ?”
Y vừa dứt lời liền vỗ ra một chưởng nữa.
“Ai nói cho ngươi chỉ có một mình ta?”
Tần Ninh hừ một tiếng, quát: “Cửu Anh, đốt, đốt nơi đây đi, tha hồ chém giết đi!”
Hắn vừa quát lên, lúc này một khí tức mạnh mẽ bay lên không.
Cường giả Địa Thánh! Sắc mặt Diệp Chi Vấn khẽ biến đổi.
Bên cạnh Tần Ninh xuất hiện cường giả Địa Thánh từ lúc nào vậy?
Hung thú Cửu Anh! Giờ phút này, Cửu Anh lao vùn vụt lên.
“Đốt! Đốt hết!”
Tần Ninh trầm giọng quát: “Sau ngày hôm nay, chỗ này sẽ không còn tồn tại nữa”.
“Ngươi dám!”
“Ngươi dám!”
Hai giọng nói khác nhau vang lên.
Sắc mặt Đại thống lĩnh và Diệp Chi Vấn đều vô cùng lạnh lẽo.
“Thử một chút xem ta có dám hay không?”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Đối phó với ta thì đừng có âm mưu quỷ kế gì, cứ trực tiếp tới giết ta là tốt nhất!”
“Âm mưu quỷ kế?
Không có thực lực, làm những cái kia làm cái gì?”
“Có bản lĩnh bây giờ ngươi gọi một vị Thánh Đế tới giết ta đi, ngươi gọi được sao?
Hoặc là tự ngươi đến!”
Sắc mặt Diệp Chi Vấn vô cùng âm trầm.
Keng... Một tiếng leng keng vang lên, trong tay Diệp Chi Vấn xuất hiện một cây trường thương.
Một giây sau, khí tức trong cơ thể Diệp Chi Vấn điên cuồng phóng ra.
Giờ phút này Tần Ninh lại lạnh lùng cười một tiếng.
Đại thống lĩnh lại dẫn đám người đuổi theo Cửu Anh.
Chỉ là Cửu Anh am hiểu nhất chuyện phá phách.
Đại thống lĩnh kia cũng là một vị cường giả Địa Thánh, thế nhưng bây giờ chỉ có một người, sao có thể ngăn lại Cửu Anh! Ầm... Một tiếng nổ ầm ầm vang lên lần nữa.
Phía trên mặt đất tỏa ra từng luồng ánh sáng, từng luồng sức mạnh.
Trong nháy mắt cơ thể của Cửu Anh trải rộng ra dài trăm trượng, lao thẳng lên bầu trời thành trì.
Giờ phút này, từng người trong tộc Viêm Ma ở trong thành trì thi nhau đi ra, nhìn thấy con thú lớn kia, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Sắc mặt của đại thống lĩnh vô cùng khó coi.
“Giết chết con thú này!”
Một tiếng hét vang vọng thành trì.
Lúc này từng bóng người lần lượt lao lên không.
Chỉ là đa số đều là cảnh giới Hóa Thánh, Hư Thánh mà thôi, cho dù là cảnh giới Thánh Nhân cũng cực kỳ ít ỏi.
Giống đại thống lĩnh nói, nơi đây chính là thành trì ẩn nấp của tộc Viêm Ma, các cao thủ đều đã được điều động ra bên ngoài, xâm nhập vào trong thế lực Nhân tộc để mưu tính chuyện lớn.
Cho nên trong nơi ẩn nấp này cũng không còn cường giả nào nữa.
Thế nhưng lại bị Tần Ninh phát hiện.
Chín cái đầu của Cửu Anh nhìn ra xung quanh, cười ha ha nói: “Đây mới là thời gian mà Cửu gia ta nên trải qua!”
Ầm ầm ầm! Trong nháy mắt, từng ngọn lửa phóng lên tận trời.
Tiếng gió gào thét, lúc này hết làn sóng này đến làn sóng khác xuất hiện.
Chín cái đầu của Cửu Anh phun ra từng ngọn lửa cực nóng.
Trong nháy mắt thành trì phía dưới hóa thành biển lửa.
Đại thống lĩnh thấy cảnh này, ánh mắt như đang nhỏ máu.
“Giết nó! Giết nó! Giết nó đi!”
Đại thống lĩnh lao ra ngoài ngay lập tức.
Diệp Chi Vấn thấy cảnh này, trong lòng cũng vô cùng chấn động.
“Tần Ninh, ngươi điên rồi!”
“Điên rồi?”
Tần Ninh cười lạnh nói: “Lúc còn ở đại lục Vạn Thiên, Ma tộc đã đến xâm lấn, muốn hủy diệt Nhân tộc”.
“Ma tộc còn xuất hiện ở thế giới Cửu Thiên nữa ư?
Không phải tộc ta, trong lòng ắt có âm mưu khác!”
“Trong Thương Mang Vân Giới này vô cùng rộng lớn, có hàng vạn chủng tộc, tranh đấu lẫn nhau không ngớt, thế nhưng đây là quá trình biến đổi của thế giới Thương Mang!”
“Ma tộc xuất hiện, muốn diệt Thương Mang Vân Giới, Diệp Chi Vấn, ngươi cho rằng ta sẽ đồng ý sao?”
“Nếu ngươi đã biết ta chính là cửu mệnh thiên tử thì cũng nên biết ta gánh chịu ý chí của Vô Thượng Thần Đế, ông ấy không ở Thương Mang Vân Giới thì ta sẽ trông coi!”
Thương Mang Vân Giới! Bao gồm thế giới Cửu Thiên và đại lục Vạn Thiên rộng đến hàng trăm triệu dặm, vô cùng vô tận.
Các chủng tộc không ngừng tranh đấu, thế lực phân tranh chém giết, đây là biến hóa bên trong Thương Mang Vân Giới.
Thế nhưng ngoài thế giới lại xông vào trong Thương Mang Vân Giới, hắn không biết rốt cuộc vì cái gì, nhưng chỉ dựa vào suy nghĩ của đám Ma tộc trong đại lục Vạn Thiên liền biết những người kia sẽ không coi sinh linh trong Thương Mang Vân Giới ra gì.
Hủy diệt toàn bộ thế giới ư?
Hắn không đồng ý!
“Ta gặp được một tên Ma tộc thì sẽ giết một tên, cơ nghiệp ngàn vạn năm của cha ta sao có thể để các ngươi phá hỏng được!”
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lùng, quát: “Ngươi không ngăn cản được, ngươi có thể ra vẻ ta đây bên trong thế giới Cửu Thiên thì sao chứ?
Thương Mang Vân Giới, ngươi ngăn cản được sao?”
Tần Ninh nghe vậy, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
“Ta có huynh đệ tỷ muội ở Thương Mang Vân Giới, ta tin tưởng bọn họ!”
“Nếu bọn họ không bảo vệ được thì sao?”
Diệp Chi Vấn cười nhạo nói.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, sải bước ra.
“Diệp Chi Vấn, nói cho người phía sau ngươi biết nếu như đụng vào người bên cạnh Tần Ninh ta, cuối cùng sẽ có một ngày ta sẽ đến Thương Mang Vân Giới, lao thẳng đến chỗ bọn họ ở, hủy diệt tộc của các ngươi!”
“Tần Ninh ta nói được thì làm được!”
Nghe thấy lời này, Diệp Chi Vấn lại cười nhạo nói: “Ngươi căn bản không biết ngươi đang đối mặt với cái gì sao?”
“Cha ngươi mạnh như thế, vì sao còn phải rời đi?”
“Ngay cả cha ngươi đều không thể chống lại, ngươi sẽ chống lại như thế nào?”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại bật cười ha hả, vô cùng thoải mái tùy ý.
“Ai nói cho ngươi ta không bằng cha ta chứ?”
Hắn vừa dứt lời, trọng kiếm Vạn Quân trực tiếp chém xuống.
Ầm... Một con đường hoàn toàn sụp đổ dưới thân kiếm.
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lẽo.
“Giết!”
Ầm... Trong khoảnh khắc, hai bóng người va chạm với nhau.
Mà lúc này bên trong thành trì, ánh lửa nổi lên khắp nơi, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Cửu Anh lại cười ha ha, cực kỳ đắc ý.
Hung thú vốn có tính tình hung ác.
Sở dĩ bình thường nó hay cười toe toét, không có chính kiến, đó là bị Tần Ninh chèn ép.
Mà bây giờ Tần Ninh lại bảo nó làm! Phóng thích bản tính! Nó rất tình nguyện! Ầm... Trong thành trì tràn ngập biển lửa, bốn phía đất trời đều những tiếng kêu thảm thiết, rên rỉ.
Chỉ là thấy cảnh này, Tần Ninh lại không hề không đành lòng.
Nếu không làm như thế, vậy có lẽ sau này hắn sẽ nhìn thấy cảnh tượng này ở trong thế giới Cửu Thiên, có khi ngay cả thế giới các thần cũng như vậy.
Giờ phút này trong lòng Diệp Chi Vấn tràn ngập lửa giận.
“Ngươi sẽ hối hận, Tần Ninh!”
“Nếu như hôm nay không làm như vậy, ta cũng sẽ hối hận!”
Hai người đối chọi gay gắt, không ai nhượng bộ ai.
Trong từng tiếng ầm vang.
“Tiên Tự Đồ Lục!”
Tần Ninh hét lên một câu, vẫy tay một cái, trong những tiếng ầm vang, lúc này đồ lục trong lòng bàn tay khiến người ta phải sợ hãi.
Một chữ tiên trực tiếp phủ xuống.
Giờ phút này Diệp Chi Vấn sải bước ra, bộc phát ra khí tức mạnh mẽ.
“Phong thánh Bá Quyền!”
Một quyền tại trực tiếp nện xuống, giữa quyền phong gào thét, từng luồng khí thế bá đạo dâng lên.
Tần Ninh đang đứng không xa thành trì, đánh nhau với Diệp Chi Vấn ở giữa thành trì.
Uy lực mà hai người bộc phát ra đều là cấp bậc Địa Thán, từng con đường trong thành trì không ngừng vỡ ra.
Toàn bộ thành trì đã bao phủ trong biển lửa.
Trong lòng Diệp Chi Vấn vô cùng tức giận.
"Sư tôn, để con đi cùng với người!"
Dương Thanh Vân vội vàng đưa ra lời đề nghị.
"Ta xuống đó rồi, trong chốc lát sẽ không lên lại, hơn nữa, dòng dung nham này sâu đến tận mấy trăm trượng, lấy thực lực cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn của ngươi không chịu nổi đâu, lại còn phải thỉnh thoảng ngoi lên hít thở rồi mới đi tiếp được, không được".
Nghe vậy, Dương Thanh Vân chỉ đành gật đầu.
"Lăng Loạn đạo nhân, ngươi dám tham lam Hỏa Linh Thánh Nguyên Thạch của đệ tử ta, thì ngươi phải làm!"
Tần Ninh nói tiếp: "Có hy vọng đột phá cảnh giới Địa Thánh thì lo tranh thủ đột phá đi, ngươi ở đây bảo vệ bọn họ, ta xuống đó xem thử rồi trở lại, đừng chạy lung tung".
"Sư tôn yên tâm đi!"
Dương Thanh Vân cười nói: "Năm người chúng ta đều là Thánh Nhân, cho dù đánh không lại, cũng có thể chạy trốn, còn người bình thường sẽ không đến gây sự với chúng ta đâu!"
"Với lại, thực lực của Lăng Loạn đạo nhân là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, do dù là Địa Thánh cũng rất khó đối phó với chúng ta".
"Ờ!"
Tần Ninh không nhiều lời nữa, hắn nhảy vào trong dòng dung nham, khí tức từ từ biến mất.
Lúc này, Lăng Loạn đạo nhân chắp tay cười bảo: "Đa tạ Dương công tử đã nói lời hay!"
"Năm người chúng ta tìm chỗ nào đó ở Hỏa Linh Thánh Nguyên Thạch để ổn định cảnh giới đi, vả lại, Huyền Chấn và Tiên Vô Tận vừa mới đột phá tới Thánh Nhân, cần phải làm quen với sức mạnh hiện tại".
"Ừ!"
Năm người lần lượt rời đi.
Cùng lúc đó, Tần Ninh đi vào trong dòng dung nham như sa vào vũng lầy.
Xung quanh liên tục truyền tới áp lực, khiến cho Tần Ninh như cảm giác được cơ thể mình đã chịu sức ép vô cùng nặng nề.
Thánh lực và hồn lực bao phủ quanh cơ thể hắn, hiện tại, hắn chỉ có thể dựa vào hồn lực để xem xét tình hình xung quanh.
Dù sao nơi đây cũng là nơi dung nham tập trung, không giống như hồ nước bình thường dùng mắt là quan sát được.
Tần Ninh từ từ chìm xuống, sau khi xuống khoảng mấy trăm trượng, hắn mới dừng lại.
Đã tới đáy rồi! Lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu ngưng tụ.
Ánh mắt Tần Ninh dần dần thay đổi.
Đi dọc theo dòng dung nham, Tần Ninh dần phát hiện ra nơi này có gì đó khác lạ.
Sau khi thay đổi phương hướng mấy lần, cuối cùng Tần Ninh đã xác định một hướng, rồi cất bước đi thẳng.
Dòng dung nham phun ra từ mặt đất theo bước chân của Tần Ninh.
Do nham thạch rất đặc nên chúng rất khó lưu chuyển.
Vì vậy, chỉ cần sai khác tốc độ chảy, dù là rất nhỏ, cũng đủ để Tần Ninh cảm nhận được.
Mà lúc này, quả thật Tần Ninh đã cảm nhận được sự khác lạ đó.
Càng tới gần vị trí phun trào, tốc độ của chúng lại càng nhanh hơn vài phần.
Bây giờ, Tần Ninh đang dần tiến vào sâu bên trong.
Trên đường đi, Tần Ninh cảm giác được phía trước có sự sống.
Nó không phải là con người! Tần Ninh đề cao cảnh giác, thánh lực và hồn lực tỏa ra, khuếch tán phạm vi mười thước xung quanh cơ thể hắn, phòng có việc gì thì cũng đủ thời gian cho hắn phản ứng.
Một tiếng phụt vang lên, dòng dung nham đằng trước bỗng phun lên.
Một bóng dáng bất chợt lao ra, cái miệng khổng lồ há to nhào về phía Tần Ninh.
"Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ Lục, Thánh Tự Đồ Lục!"
Tần Ninh vừa dứt lời, lập tức tung ra một chưởng, thánh tự ngưng tụ thành một bức vẽ, lao tới trấn áp quái vật kia.
Âm thanh ầm ầm vang lên.
Cái miệng khổng lồ kia bị một chưởng chia làm hai nửa.
"Nham Tương Linh Ngạc!"
Tần Ninh nhíu mày.
Trong dung nham nóng rực này, đối với sinh vật bình thường, nó chẳng khác nào tử địa.
Nhưng dù điều kiện môi trường có khắc nghiệt đến bao nhiêu thì cũng sẽ sinh ra sinh vật thích nghi với nó.
Con Nham Tương Linh Ngạc này sinh sống ở trong dung nham, dựa vào cắn nuốt những thánh thạch có ẩn chứa thánh lực trong nham thạch để sinh tồn.
Hơn nữa, sức mạnh đi đôi với hình thể, tầm vóc càng lớn thì lại càng mạnh.
Bình thường con có thân hình cao tầm mười trượng sẽ có thực lực tương đương với Thánh Nhân.
Cơ thể to cả trăm trượng lại có được thực lực của Địa Thánh.
Tần Ninh vốn nghĩ rằng, những sinh vật này đã tuyệt chủng, nhưng ai ngờ rằng chúng vẫn còn tồn tại.
Ngay lúc này, miệng của Nham Tương Linh Ngạc bị Tần Ninh cho nổ tung, hơi thở của nó dần tan biến, cơ thể cũng dần bị dung nham nuốt chửng.
Tần Ninh lại càng thận trọng hơn.
Mặc dù thực lực của hắn cao cường, nhưng nơi đây dù sao cũng là địa bàn của Nham Tương Linh Ngạc.
Nếu lơ là, lật thuyền trong mương cũng là chuyện có thể xảy ra.
Tiếng gầm rú bỗng vang lên, phía xa xa lại có thêm mấy con Nham Tương Linh Ngạc đang chạy như bay tới.
Ánh mắt Tần Ninh vẫn bình tĩnh, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân càng chặt hơn, quan sát kỹ bốn phía.
Hắn tiếp tục bước đi, vừa đi vừa chém giết mấy con Nham Tương Linh Ngạc.
Dần dần, Tần Ninh đã đến gần đích hơn, tốc độ dòng chảy của dung nham càng lúc càng nhanh.
Bóng dáng của Nham Tương Linh Ngạc cũng dần trở nên thưa thớt hơn.
Nhiều con Nham Tương Linh Ngạc đang đuổi theo hắn cũng lần lượt rút lui.
Dường như đằng trước có thứ gì đó khiến chúng rất sợ hãi.
Lúc này, Tần Ninh vẫn vững vàng bước tiếp, chưa từng có dấu hiệu dùng lại.
Sắp đến nơi rồi! Thật ra, vị trí hiện tại của hắn là ở dưới dòng dung nham, nhưng nếu như núi lửa không phun trào thì nơi này cũng chỉ là mặt đất mà thôi.
Dòng dung nham thật sự vẫn còn đang ở dưới đó.
Vào giờ phút này, Tần Ninh từ từ bước từng bước, lực lượng toàn thân bắt đầu tập hợp lại.
Thậm chí hắn còn thi triển cả Thể Thánh Đế Đại Hoang, Thánh Khí Vương Khải để bao phủ bên ngoài cơ thể.
"Ở ngay phía trước mà thôi!"
Tốc độ của Tần Ninh trở nên nhanh hơn.
Một tiếng ầm vang lên.
Khi Tần Ninh đi thêm trăm mét nữa, bỗng nhiên, dung nham dưới chân hắn bỗng phun trao, từng luồng không khí nóng rực dữ dội tỏa ra.
Đó là một luồng khí ngang ngược như muốn nuốt hết tất cả.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lúc này, Tần Ninh bỗng ngã xuống.
Ngay sau đó, cơ thể hắn rơi thẳng xuống dưới.
Tần Ninh dùng hết sức lực không để cho cơ thể mình chìm sâu vào lòng dung nham.
Dần dần, hắn đã ổn định được cơ thể.
Thế nhưng, tốc độ chìm xuống vẫn nhanh như cũ.
Trước tình hình đó, sắc mặt Tần Ninh vẫn bình tĩnh như nước.
Bỗng nhiên, chẳng biết đã qua bao lâu, khi nhìn thấy nơi mình đến, sắc mặt hắn đột ngột thay đổi.
Nơi đây không phải là dung nham, mà là một cái thông đạo, xung quanh thông đạo là tinh thạch lóe ra những tia sáng rực cháy, kèm theo nhiệt lượng cực cao.
Khi Tần Ninh nhìn thấy mặt đất phía dưới, hắn làm nổ tung tinh thạch xung quanh để làm chậm tốc độ rơi của bản thân mình.
Cuối cùng, tiếng ầm ầm vang lên, cơ thể Tần Ninh nặng nề đáp xuống mặt đất.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh hơi lạnh nhạt, cẩn thận quan sát xung quanh.
Nơi hắn rơi xuống có không ít lỗ thủng.
Hiển nhiên, đã có người vào đây trước hắn.
Hơn nữa còn không chỉ có một người! Tần Ninh cầm chắc trọng kiếm Vạn Quân trong tay, thận trọng nhìn về phía trước.
Dưới đáy thông đạo này trông khá thú vị đấy.
Xung quanh là từng đoạn lỗ thủng xếp thành hình tròn có đường kính khoảng một trượng, ở trung tâm, từng dòng dung nham chảy ra từ lòng đất.
Dòng dung nham ấy đã phun trào từ sâu trong tâm trái đất.
Còn trong đó hiện tại ra sao, Tần Ninh cũng không dám vào xem xét.
Nếu là tâm trái đất của đại lục Vạn Thiên thì hắn còn có thể tiến vào xem thử, nhưng nơi chính là thế giới Cửu Thiên, dưới mặt đất chẳng biết có bao thứ đang chờ đợi.
Dựa vào cảnh giới Thánh Nhân của hắn, cho dù hắn có tự tin đến đâu đi nữa thì cũng không thể ngông cuồng xông thẳng vào đó một cách ngu xuẩn được.
Có lẽ còn chưa tới nơi, hắn đã bị dòng dung nham rực cháy kia nấu chín rồi! Ngay lúc này, Tần Ninh vừa đi vừa cẩn thận quan sát xung quanh.
Hắn chắc là đã chìm sâu khoảng vạn trượng, ở nơi đây mặt đất coi như đã ổn định, sẽ không xuất hiện vấn đề sạt lở.
Tần Ninh đi dọc theo vòng tròn, cuối cùng hắn phát hiện ra một cái thông đạo, lối đi sâu thăm thẳm, dường như nó đã bị ai đó mở ra,...
Chương 1627: Gặp lại Ma tộc
Tần Ninh chậm rãi bước vào trong thông đạo.
Dọc đường đi, tinh thạch lóe sáng rực rỡ, mỗi một tia sáng đều vô cùng đặc biệt.
Đi lại ở nơi đây thấy rất khác với kiến trúc của các thế lực trong Cửu Thiên.
Tần Ninh đi dọc theo thông đạo, đến khoảng một trăm mét.
Khung cảnh trước mắt bỗng thay đổi.
Ở cuối thông đạo, lại có một tòa thành xuất hiện trước mặt hắn.
Đúng vậy, đó là một tòa thành.
Một tòa thành được xây dựng dưới lòng đất.
Nhìn thoáng qua, nó dài khoảng trăm dặm, rộng gần trăm dặm.
Có thể chứa hơn mười vạn dân.
Lúc này, trong tòa thành, mỗi kiến trúc đều được xây dựng bằng tinh thạch dưới lòng đất, trông vô cùng xa hoa.
Phong cách kiến trúc ở đây có chút tương tự với phong cách của Hạ Tam Thiên.
Mà hiện tại, đây không chỉ là một tòa thành, mà là một tòa thành có người dân sinh sống trong đấy.
Thế nhưng, bọn họ lại không phải là con người.
Tần Ninh liếc mắt nhìn.
Những kẻ đó nhìn thoáng qua trông khá giống con người.
Thế nhưng, lại cao đến gần hai mét, làn da đỏ rực như bị bỏng.
Vả lại, gương mặt trông vô cùng dữ tợn.
Tần Ninh sững sờ.
Đó là Ma tộc! Năm xưa, khi hắn là Nguyên Hoàng Thần Đế, hơn nữa, còn rèn luyện chín đời chín kiếp, hắn đã từng thấy Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên và thế giới Cửu Thiên.
Tần Ninh có thể chắc chắn một điều bọn họ không phải là chủng tộc có ở Thương Mang Vân Giới.
Trừ trường hợp đó ra, thì còn có thể là gì?
Lúc này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo.
Hắn vốn nghĩ rằng nơi này là nơi dung nham bắt đầu phun trào, phong ấn bị phá hủy nặng nề là do có người nào đó gây nên.
Hắn nghĩ đó là do người làm! Trong Thanh Châu, các thế lực dây dưa rắc rối phức tạp, một vài người có thể vì tông môn bị tiêu diệt mà bắt đầu thù hận thế giới, rồi nảy sinh tư tưởng trả thù, dẫn tới núi lửa ở đây hoạt động trở lại.
Thế nhưng, Tần Ninh lại không tời tới Ma tộc liên quan đến việc này.
Nói là Ma tộc có lẽ cũng không chính xác lắm, phải là chủng tộc đến từ thế giới bên ngoài.
Trong thế giới Cửu Thiên cũng có mặt của chúng! Lúc này, ánh mắt Tần Ninh lạnh đi.
Cùng lúc đó, ngoài thông đạo, một giọng nói bỗng vang lên.
"Vấn tiên sinh, thằng nhãi Tần Ninh đã đột phá tới cảnh giới Thánh Nhân tam hồn rồi, ta... không phải là đối thủ...", giọng nói này rất quen thuộc.
Tần Ninh vội vàng đi xuyên qua thông đạo, rồi tìm một chỗ ẩn nấp.
Ở cách Tần Ninh không xa xuất hiện hai bóng người cùng nhau đi tới.
Một người trong đó chính là Kỷ Phác! Thế nhưng, người còn lại có phải là Vấn tiên sinh hay không, Tần Ninh không chắc chắn được.
"Tên này có thiên phú vô cùng cao, thực lực lại không tầm thường, quả thật rất khó đối phó, dẫu cho ngươi đạt tới cảnh giới Địa Thánh nhất phách, mà vẫn không đấu lại được âu cũng là điều hiển nhiên".
Người đàn ông mặc đồ đen, bịt kín mặt mở miệng nói.
Y chính là Vấn tiên sinh! Ngày đó Tần Ninh đã nghe được giọng nói của Vấn tiên sinh.
Giọng nói kia không hề khác biệt với bây giờ!
"Vấn tiên sinh, tên khốn đó đã giết vài vị Thánh Nhân của Ma Quang tông chúng ta, hơn nữa còn giết ngay trước mặt mọi người nữa, thù này không báo..."
"Yên tâm đi, Tần Ninh rồi sẽ chết thôi, nhưng không phải là hiện tại".
Nghe Vấn tiên sinh nói thế, tuy trong lòng Kỷ Phác rất sốt ruột, nhưng ông ta không làm gì được cả.
"Vấn tiên sinh, năm ấy ngươi nói với ta rằng, kiếp trước của Tần Ninh là U Vương, nên bảo con ta từ từ đừng giết hắn, phải đợi đến khi hắn mở ra mộ U Vương, thế nhưng đến khi đó con ta đã không còn là đối thủ của hắn nữa!"
"Nếu bây giờ ngươi cứ tiếp tục chờ đợi như vậy, có thể sẽ để lại mối họa lớn đấy!"
Nghe Kỷ Phác nói vậy, ánh mắt Vấn tiên sinh trầm xuống.
Lúc này, sâu trong đáy mắt của Kỷ Phác có chút kinh hãi.
Hai người dần dần đi xa, cuối cùng bước vào trong thành, rồi khuất bóng... Dù vậy, Tần Ninh vẫn chưa dám tùy tiện theo dõi bọn họ.
Vấn tiên sinh! Hay lắm! Trong lòng Tần NInh đã đoán được phần nào.
Thế nhưng, mãi đến hôm nay, Tần Ninh mới biết vị Vấn tiên sinh này cũng là người của Ma tộc.
Hơn nữa có lẽ địa vị của y trong tộc không hề thấp.
Và đương nhiên Kỷ Phác cũng biết điều này.
Y ủ mưu hơn tám vạn năm, tất cả vì thân thể của U Vương! Tần Ninh biết rằng thân thể kiếp trước của bản thân ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn.
Lực lượng đó không chỉ giúp nâng cao thực lực.
Mà còn là lực lượng phù hợp với tình hình của thế giới! Bản thân hắn là cửu mệnh thiên tử, trải chín đời chín kiếp, vẫn luôn theo đuổi vận mệnh trọn vẹn nhất.
Nếu trong quá trình lịch kiếp chín đời, cơ thể không hợp nhất thì lịch kiếp sẽ thất bại.
Hiện tại, đám người này vẫn luôn đuổi theo hắn từ kiếp này sang kiếp khác.
Hiển nhiên là hòng phá hủy việc lịch kiếp của hắn rồi! Thế nhưng, là vì sao?
Đám Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài ở đại lục Vạn Thiên biết quá ít thông tin.
Nhưng thế còn thế giới Cửu Thiên thì sao?
Địa vị càng cao, liệu càng có thể biết thêm nhiều thông tin hay không?
Hiện tại, Tần Ninh đã hiểu rõ vấn đề.
Người ngấm ngầm gài bẫy hắn không phải là đám Thánh Nhân trong thế giới Cửu Thiên, mà chính là Ma tộc.
Là đám Ma tộc ẩn náu trong thế giới Cửu Thiên! Nghĩ đến đó, ánh mắt Tần Ninh lại càng trầm lặng hơn.
Nếu đúng là vậy, nơi này là căn cứ chính của Ma tộc.
Không hẳn, có lẽ nó chỉ là một căn cứ bình thường mà thôi! Thế nhưng, khiến núi lửa Cực Địa hoạt động để làm gì?
Để tiêu diệt nhân loại trong Thanh Châu sao?
Không đúng lắm.
Khi núi lửa Cực Địa phun trào, thương vong phần lớn là đến từ người bình thường, còn võ giả có thể di chuyển trên không trung để bỏ chạy, nên sẽ không làm gì được võ giả của Thanh Châu! Vậy thì tại sao?
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh trầm ngâm.
Cứ vào đó xem là biết thôi! Tần Ninh men theo đám đất đá hỗn loạn bên ngoài để lại gần tường thành, rồi nhảy bổng lên, bay vào bên trong thành.
Tiến vào bên trong tòa thành, Tần Ninh mới phát hiện hình thể của Ma tộc ở đây đều cao đến hai mét, tuy cơ thể có mặc quần áo, nhưng có thể thấy rõ từng đường hỏa vân in trên lớp da lộ ra ngoài.
Những đường vân đó không phải lớn lên mới có mà nó cùng sinh ra và lớn lên với bọn chúng.
May mắn thay, cư dân bên trong thành không quá nhiều, Tần Ninh đi trong ngõ nhỏ tăm tối, cẩn thận quan sát xung quanh.
Cứ bắt một tên đến hỏi chút chuyện vậy! Ngay sau đó, thân thể Tần Ninh chợt lóe lên, một người đàn ông mặc quần áo xanh đang đi trên con đường vắng vẻ bị Tần Ninh tóm đi.
"Hỏi ngươi cái gì thì cứ trả lời cái đó!"
Tần Ninh nhìn người đàn ông còn cao hơn mình một cái đầu, khi che miệng người đàn ông nọ, hắn có thể cảm giác được hơi thở nóng rực tỏa ra từ cơ thể người đàn ông kia.
"Viêm Ma!"
Tần Ninh gọi người nọ.
"Ngươi dám nói bậy, ta sẽ giết ngươi ngay!"
Tần Ninh từ từ buông tay ra, vẻ mặt người đàn ông kia đầy sợ hãi, miệng cứ luyên thuyên nói cái gì đó.
Hở, nói cái gì đó! Tần Ninh không hiểu một chữ nào cả! Ở đại lục Vạn Thiên, hắn có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Ma tộc, là bởi chín vạn năm trước hắn đã lăn lộn ở đại lục Vạn Thiên, có học hỏi vài thứ.
Thế nhưng, trải qua mấy đời rèn luyện ở thế giới Cửu Thiên, hắn không qua lại gì nhiều! Đây là lần đầu tiên hắn gặp tộc Viêm Ma.
Hơn nữa, thoạt nhìn trông bọn họ có chỗ tương tự với tộc Luyện Ngục Ma mà hắn từng gặp, nhưng bản chất lại khác xa.
Nếu để cho Tần Ninh nhận xét, thì chỗ khác biệt chính là tộc Viêm Ma tạo cho hắn cảm giác bọn họ cao cấp hơn.
Đúng vậy, cao cấp hơn! Tựa như sự ra đời và tiến hóa của một loài vậy.
Người của tộc Luyện Ngục Ma không cao cấp lắm, cuộc sống khá giống với thời nguyên thủy.
Nhưng, tộc Viêm Ma hiện tại đã xây dựng được thành trì, hơn nữa còn có kiến trúc khá giống với cửa nhân loại.
"Ngươi tên gì?"
Lúc này, vẻ mặt của người thanh niên Viêm Ma đầy sợ hãi.
Người thanh niên nhìn vào Tần Ninh, giọng điệu không dám nâng quá cao, chỉ dám thì thầm yếu ớt nói cái gì đó, có vẻ rất khiếp sợ.
Vấn đề là Tần Ninh nghe không hiểu chữ nào cả!
Chương 1628: Trò hay vừa mới bắt đầu
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn thanh niên Viêm Ma kia không ngừng nói liến thoắng, hắn đứng ở nơi đó nghe, mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng trong lòng lại đang thầm mắng.
Ngu xuẩn! Không nghe hiểu được ngôn ngữ của chủng tộc người ta, cho dù có bắt về cũng không có ý nghĩa! Chỉ là nghe đi nghe lại, hình như thanh niên kia chỉ lặp đi lặp lại mấy câu như vậy.
Lúc Tần Ninh đang chuẩn bị từ bỏ để giết người diệt khẩu, bên tai, một âm thanh lại vang lên.
“Ngươi là ai?
Ngươi là con người?
Ngươi vào đây kiểu gì?
Ngươi muốn làm gì?”
Hả?
Tần Ninh sững sờ.
Bây giờ lại nghe hiểu được rồi?
“Ngươi là ai?
Ngươi là con người?
Ngươi vào đây kiểu gì?
Ngươi muốn làm gì?”
Thanh niên Viêm Ma ngồi bệt dưới đất trước mặt vẫn nói đi nói lại mấy câu đấy.
Tần Ninh xác định mình nghe thấy được! Hơn nữa ngôn ngữ giống với Nhân tộc lại truyền vào trong tai mình.
Chỉ là giờ phút này, đúng là Tần Ninh đã phát hiện ra chỗ không hợp lý.
Hình như lời này cũng không phải nghe được bằng tai.
Mà là... phong thần châu bên trong hồn hải truyền lại! Giờ phút này, Tần Ninh có thể cảm giác được chính xác.
Chính là phong thần châu! Vô cùng thần kỳ! Lúc này trong đầu Tần Ninh, phong thần châu vẫn lẳng lặng lơ lửng ở giữa hồn hải, không nhúc nhích một chút nào.
“Cha, rốt cuộc cha lấy hạt châu này từ đâu ra vậy?”
Lại có thể biến hóa ngôn ngữ của tộc Viêm Ma thành ngôn ngữ của Nhân tộc để mình nghe hiểu! Giờ phút này, Tần Ninh càng cảm thấy hạt châu mà cha mình để lại cũng không phải hành động tùy ý.
“Các ngươi là ai?”
Tần Ninh mở miệng.
Thế nhưng lời nói lại truyền ra thông qua phong thần châu.
Lúc này thanh niên Viêm Ma kia trợn mắt há hốc mồm.
Nhân tộc trước mắt lại có thể nói được tiếng của bọn họ! “Chúng ta là Viêm Tộc!”
Viêm Tộc?
Tộc có mỗi một chữ!
“Ta vẫn luôn sống ở chỗ này, còn đâu không biết cái gì khác”.
Thanh niên rụt rè nói.
“Không biết?”
Giờ phút này Tần Ninh lại nhếch miệng cười nói: “Ngươi xác định ngươi không biết sao?”
Vừa dứt lời, Tần Ninh đột nhiên đưa tay ra.
Năm ngón tay khảm vào trong cơ thể thanh niên, thanh niên kia muốn hét lên nhưng lại phát hiện mình đã bị chặn miệng.
“Nghĩ thông suốt rồi lại trả lời ta!”
“Tộc Viêm Ma nhất tộc dừng chân ở chỗ này là muốn làm gì?
Lần này Ma tộc các ngươi đã có kinh nghiệm, không phải ẩn giấu ở địa tâm nữa là chỉ là ở dưới mặt đất mà thôi”.
“Hơn nữa ta thấy các ngươi còn liên lạc với bên ngoài rất chặt chẽ”.
“Lại là trò kia, muốn bắt tay với một vài thế lực Nhân tộc để cướp lấy thế giới Cửu Thiên sao?
Xem ra các ngươi đúng là ra tay cùng nhau”.
“Trước kia ta còn tưởng rằng các ngươi định bắt đầu từ đại lục Vạn Thiên rồi mới tiến quân đến thế giới Cửu Thiên, bây giờ xem ra ta đã khinh thường các ngươi rồi!”
Giờ phút này, trong lúc Tần Ninh nói chuyện, thanh niên kia đã đau chết đi sống lại.
Nhưng Tần Ninh lại không hề dừng tay.
“Ta hỏi lại ngươi, Viêm Ma ở chỗ này để làm cái gì?”
Sắc mặt thanh niên kia trắng bệch.
Thanh niên yếu ớt nói: “Viêm Tộc muốn...”, “Ta đúng là đã xem thường ngươi rồi!”
Lúc này một tiếng vèo vang lên.
Một mũi tên xẹt qua tóc mai bên tai Tần Ninh, xuyên qua ngực thanh niên kia.
“Tần Ninh!”
Một bóng người đứng vững sau lưng Tần Ninh.
Nghe được âm thanh kia, Tần Ninh xoay người lại.
“Đã lâu không gặp, Vấn tiên sinh!”
Tần Ninh đứng dậy, cười nhạt một tiếng.
“Hóa ra Vấn tiên sinh mới là người của Ma tộc, cha con Kỷ Phác chỉ là con cờ mà thôi!”
Tần Ninh cười nói: “Như thế khiến ta vô cùng hiếu kì, Vấn tiên sinh liên hệ với đại lục Vạn Thiên như thế nào?”
“Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên bị hủy diệt, Vấn tiên sinh có đau lòng không?”
Vấn tiên sinh kia nghe thấy lời này thì cười nói: “Chỉ là một đám nô bộc đê tiện thôi, chết cũng không đáng tiếc”.
Chết cũng không đáng tiếc?
Tần Ninh cười nói: “Nếu đã như thế, sao còn phái nhiều người như vậy?
Dứt khoát từ bỏ đại lục Vạn Thiên là được rồi mà”.
Vấn tiên sinh chỉ cười, không nhiều lời.
“Tần Ninh, trò hay vừa mới bắt đầu thôi, đáng tiếc bây giờ ngươi đã xâm nhập vào vùng chết rồi, vậy thì càng không có đường lui!”
“Thân xác của ngươi ở đâu?”
Vấn tiên sinh hỏi một câu lại khiến cho Tần Ninh giật mình trong lòng.
Hắn đã dung hợp với cơ thể U Vương, Vấn tiên sinh cũng đã biết được.
Nhưng bây giờ vẫn còn hỏi ra vấn đề này! Nói như thế chỉ sợ vị Vấn tiên sinh này còn biết được cả chuyện chín đời chín kiếp của hắn.
Như vậy sẽ không giống nữa.
“Xem ra quan hệ của các phe phái các ngươi quả nhiên rất chặt chẽ”.
“Vấn tiên sinh ngươi cũng chỉ là chó săn thôi, người bên trong thế giới Cửu Thiên muốn đối phó với ta vẫn phải lấy tin tức từ Thương Mang Vân Giới!”
Vấn tiên sinh mỉm cười, không hề phủ nhận.
“Đúng là như thế!”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh nở một nụ cười lạnh.
Đúng là như thế?
Lời nói này đúng là nhẹ nhàng đơn giản.
Có thể liên thông với Thương Mang Vân Giới và thế giới Cửu Thiên, sao có thể đơn giản như vậy?
Xem ra, quả nhiên trong vô hình đã có người nào đó tạo ra một tấm lưới lớn bao vây hắn lại.
“Xem ra tộc Viêm Ma này cũng chỉ là tay sai nhỏ thôi?”
Nghe thấy lời này, trong ánh mắt của Vấn tiên sinh có một vẻ lạnh lùng.
Tay sai nhỏ?
Cũng chỉ có mỗi Tần Ninh nói ra được lời này.
“Nếu hỏi ngươi mà ngươi cũng không muốn nói, vậy thì so tài xem thực hư thế nào đi!”
Giờ phút này Tần Ninh sải bước, vỗ ra một chưởng.
Thánh Tự Phù Lục! Một phù lục phóng ra.
Cả người Vấn tiên sinh lùi lại.
“Ngươi không giết được ta đâu!”
Vấn tiên sinh thản nhiên nói: “Đây chỉ là một phân thân của ta dùng để truyền tin tức và kết nối con đường mà thôi!”
“Vậy ta hỏi ngươi một chút, vì sao lại phải để núi lửa Cực Địa phun trào?”
“Việc này đã sớm lên kế hoạch rồi, chiến sĩ Viêm Tộc sẽ bị dung nham làm bị thương, chỗ này đã bị dung nham bao trùm, con người không thể nào ở được, nhưng Viêm Tộc lại có thể mở rộng đại bản doanh”.
“Thì ra là thế”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta thực sự không rõ, cho dù các ngươi muốn chiếm đại lục Vạn Thiên hay chiếm thế giới Cửu Thiên, trực tiếp đánh từ thế giới khác không được sao?”
Vấn tiên sinh thản nhiên nói: “Rất khó tiến vào Thương Mang Vân Giới, Vô Thượng Thần Đế chính là chủ nhân của thế giới này, sao có thể tiến vào dễ dàng như thế được?
Chúng ta vào đây cũng đã vô cùng nguy hiểm rồi, cho nên chỉ có thể lén lút phát triển, thông qua việc xâm chiếm thế giới Thương Mang của các ngươi từng bước, để tự các ngươi tiêu hao mới được”.
“Về phần giết ngươi cũng là do phía trên ra lệnh, hơn nữa còn là cấp bậc mệnh lệnh tối cao”.
Tần Ninh nghe thấy vậy thì cười nói: “Lời này của ngươi rất mâu thuẫn, vừa thèm muốn thân thể của ta, lại còn muốn giết ta, không mâu thuẫn sao?”
“Ta còn tám thân xác nữa, các ngươi đều muốn phá hủy sao?
Thế nhưng lại không tìm thấy chứ gì?”
Vấn tiên sinh không trả lời.
Đúng là không tìm thấy.
Cơ thể U Vương ở đại lục Vạn Thiên, bọn họ đã dùng hết sức nhưng vẫn không tìm thấy.
Bây giờ cũng không tìm thấy tám thân xác kia.
“Ngươi nếu đã biết nhiều chuyện về ta như vậy, xem ra thân phận của ngươi cũng không thấp”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, Vấn tiên sinh tiếp tục nói: “Ta có vô số phân thận, nếu sau này ngươi có thể đến Thượng Tam Thiên thì có thể đánh nhau với chân thân của ta!”
“Mạnh như vậy sao?”
Tần Ninh cười nói: “Khó trách ngươi lại biết nhiều đến thế, chỉ là không biết giết một phân thân của ngươi có thể khiến bản thể của ngươi cũng bị thương không?”
“Ta cũng hiểu được đại khái rồi!”
“Xem ra người tộc ngoài thế giới không chỉ một, cũng không chỉ có ở mỗi đại lục Vạn Thiên, mà còn có ở thế giới Cửu Thiên và Thương Mang Vân Giới”.
“Mà các ngươi đã liên kết được thành một đường dây muốn đối phó với ta”.
“Nếu đã thế, ta ở ngay chỗ này, về sau có bao nhiêu người đến ta sẽ tiếp đón bấy nhiêu người, vốn dĩ giết mỗi Kỷ Uyên đúng là cảm giác chưa đủ nghiền, diệt đám Ma tộc cấp thấp ở đại lục Vạn Thiên cũng bất thế, hôm nay nhìn thấy tộc Viêm Ma này mới gọi là đã nghiền, ta cứ diệt trước rồi nói sau!”
Chương 1629: Phát hiện một tên sẽ diệt một tên
Giờ phút này giọng điệu của Tần Ninh có chút bình tĩnh.
Sắc mặt Vấn tiên sinh lại vô cùng lạnh lẽo.
Tần Ninh không sợ! Ngược lại còn ăn nói rất ngông cuồng.
Lúc này Tần Ninh cầm kiếm nặng trong tay.
Sợ?
Hắn sẽ sợ sao?
Trước đó hắn còn cho rằng Ma tộc ở ngoài thế giới chỉ nhằm vào mỗi đại lục Vạn Thiên.
Nhưng bây giờ đã vươn tay đến cả thế giới Cửu Thiên rồi.
Không, không chỉ là thế giới Cửu Thiên, mà còn có cả Thương Mang Vân Giới.
Nếu đã như vậy thì hãy đấu đi! Chứ nếu cứ trở lại Thương Mang Vân Giới thế này, hắn còn cảm thấy rất nhàm chán.
Bây giờ trên đường có nhiều Ma tộc ở ngoài thế giới luôn luôn nhằm vào hắn, đúng là có chút thú vị rồi.
Tới thì tới tốt! Nhìn xem rốt cuộc là tới nhiều hay là hắn giết nhiều! Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Vấn tiên sinh.
“Nơi này là đại bản doanh của tộc Viêm Ma?
Hay có thể nói nơi này là một trong những đại bản doanh?”
Hắn vừa nói xong liền chém một kiếm ra.
Thanh kiếm như nặng vạn cân lúc này chém ra.
Sắc mặt Vấn tiên sinh vô cùng lạnh lùng, cả người lùi lại, dường như cũng không muốn đấu một trận sống chết với Tần Ninh.
Keng… Khi thanh kiếm đang đâm ra, đột nhiên có một bóng người xuất hiện.
Nhìn kỹ lại, chính là Kỷ Phác.
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chạy chứ, không ngờ vẫn còn ở đây!”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Nếu đã như vậy, đúng lúc ta cũng đang tìm ngươi đây”.
Thanh kiếm Vạn Quân trực tiếp chém ra.
Một kiếm quang gào thét lao ra.
Ầm… Lúc này một tiếng nổ kịch liệt vang lên, trong lòng bàn tay Kỷ Phác xuất hiện một linh ký.
Thế nhưng linh ký kia cũng bị kiếm quang đánh cho tán loạn.
Sắc mặt Kỷ Phác trắng nhợt, cả người lùi về sau.
Một kiếm thật mạnh! Nặng như núi cao vạn trượng, khí thế như dời sông lấp biển.
Kỷ Phác phát hiện mình là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nhưng khó khăn lắm mới có thể ngăn cản được.
Giờ phút này sắc mặt Vấn tiên sinh cũng rất lạnh lẽo, lập tức vỗ ra một chưởng, từng chưởng ấn ùn ùn kéo đến bao trùm về phía Tần Ninh.
“Thánh Tự Đồ Lục!”
Hét ra một câu, một linh ký thánh tự phá không xông ra trong nháy.
Ầm… Trong thành trì lập tức phát ra từng tiếng nổ vang.
Những tiếng nổ vang này đã khiến mọi người phải chấn động.
Từng tiếng xé gió vang lên.
Lúc này một vài vệ binh mặc áo giáp thi nhau xông đến.
Nhìn kỹ lại, những vệ binh kia đều được ánh sáng màu đỏ đậm bao xung quanh cơ thể.
Chiến sĩ tộc Viêm Ma.
Từng chiến sĩ tộc Viêm Ma bao vây nơi này lại.
Mà không lâu sau, lại có mấy khí tức mạnh mẽ lao vút đến từ trên không.
“Diệp đại nhân!”
“Diệp đại nhân!”
Rõ ràng mấy tên kìa là cấp bậc thống lĩnh, nhìn thấy Vấn tiên sinh đều vô cùng cung kính khách khí.
“Diệp Chi Vấn!”
Mà lúc này, một giọng nói trung khí chắc nịch chậm rãi vang lên.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Lúc này cường giả tộc Viêm Ma mặc áo giáp, khoác áo choàng màu đỏ chất vấn.
Mặc dù đang nói ngôn ngữ của tộc Viêm Ma, thế nhưng Tần Ninh lại nghe được rõ ràng.
Diệp Chi Vấn! Hóa ra đây mới là tên của Vấn tiên sinh.
Giờ phút này Diệp Chi Vấn nhìn về phía thống lĩnh kia, cũng lấy ngôn ngữ của tộc Viêm Ma mở miệng nói: “Kẻ này xâm nhập vào lãnh địa tộc Viêm Ma các ngươi, ngươi còn hỏi ta xảy ra chuyện gì ư?
Chẳng lẽ nghi ngờ ta?”
“Hừ!”
Thống lĩnh kia quát: “Không phải nghi ngờ ngươi, chỉ là kế hoạch lần này, ta vốn không đồng ý kích động núi lửa Cực Địa phun trào, khiến võ giả trong Thanh Châu chú ý điều tra được nơi đây, sẽ là một cực lớn phiền toái”.
“Vô số cường giả trong tộc ta đã lẻn vào trong các thế lực của Nhân tộc, không hề khác Nhân tộc một chút nào, chậm rãi ăn mòn bọn họ là đủ”.
“Ngươi làm như thế quá gấp!”
Lẻn vào?
Lẻn vào như thế nào?
Chẳng lẽ... giờ phút này Tần Ninh đột nhiên nghĩ đến ngày đó mình chém giết hai vị đệ tử của Thương Long điện rồi hấp thu Tịnh Ma Châu Đan.
Chẳng lẽ! Những Viêm Ma này có thể hóa thành hình người! Nếu như thế thật thì đó chính là phiền phức rất lớn! Ai là Nhân tộc?
Ai là Ma tộc?
Xác định như thế nào?
Hắn có thể xác định được, thế nhưng những người khác thì sao?
Giờ phút này Tần Ninh đứng tại chỗ, không tỏ ý kiến gì.
Thống lĩnh kia tiếp tục nói: “Cao thủ tộc ta ở trong thành này đều đã lần lượt ẩn nấp trong Nhân tộc rồi, hơn nữa chỗ này chỉ là một thành con của tộc Viêm Ma thôi, nếu thu hút cường giả để ý và tiêu diệt nơi đây, ngươi phải biết đám đại nhân bên ngoài chắc chắn sẽ bùng nổ!”
Diệp Chi Vấn đáp lại: “Không đâu, kẻ này chỉ là cảnh giới Thánh Nhân, ta có thể ngăn lại, về phần những người khác, sẽ không phát hiện ra nơi đây đâu!”
“Hừ!”
Lúc này đại thống lĩnh kia hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có vài phần lạnh lùng.
Không đâu?
Chưa thể nói được chính xác điều gì đâu! Giờ phút này hai người trò chuyện với nhau, hoàn toàn coi Tần Ninh thành không khí.
Cho dù là Diệp Chi Vấn hay là đại thống lĩnh kia đều là cho rằng Tần Ninh không có khả năng nghe hiểu được ngôn ngữ của tộc Viêm Ma.
“Giết chết kẻ này!”
Đại thống lĩnh tiếp tục nói: “Chuyện chỗ này không thể để cho bên ngoài biết”.
“Ừm!”
Diệp Chi Vấn gật đầu.
Giờ phút này đại thống lĩnh cũng ngưng tụ khí tức cả người, nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh lại lạnh lùng nhìn về phía hai người.
Diệp Chi Vấn nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng lần nữa: “Hôm nay, ngươi cần phải chết!”
“Không phải vừa nói không thể giết ta sao?
Nếu không các ngươi cũng không tìm được vị trí của tám thân xác khác”.
“Không được thì sao chứ?”
Vấn tiên sinh đáp một câu.
Giờ phút này Tần Ninh lại bật cười.
Không được?
Nói đúng là tự tin lạnh nhạt.
Bây giờ Tần Ninh đã hiểu được.
Ma tộc muốn giết hắn, thế nhưng lại không thể giết hắn bây giờ được, bọn họ cũng ngấp nghé vị trí tám thân xác khác của mình.
Hoặc là phá hỏng một thân xác khiến cho số mệnh cửu mệnh thiên tử của hắn không còn hoàn chỉnh, hoặc là ham muốn sức mạnh ẩn chứa trong thân xác của hắn.
Sau khi hiểu được điều này, trong lòng Tần Ninh lại cảm thấy rất buồn cười.
Trong tộc Viêm Ma đã có người lẻn vào trong các thế lực của Nhân tộc, trộn lẫn chung với Nhân tộc! Đương nhiên Tần Ninh hiểu được bọn họ muốn làm cái gì.
Nghe nhìn lẫn lộn, khiến thế lực Nhân tộc hỗn loạn.
Nếu như thế lực khắp nơi trong thế giới Cửu Thiên chém giết lẫn nhau, làm suy yếu sức mạnh, Ma tộc ngoài thế giới sẽ có cơ hội.
Thật đúng là giỏi tính toán.
Đáng tiếc lại gặp phải hắn! Kiếp này làm lại từ đầu, hắn còn đang cảm thấy nhàm chán vắng vẻ đây.
Ma tộc đến đúng lúc lắm.
“Vấn tiên sinh!”
“Vị trí của Ma tộc bị ta phát hiện một chỗ, ta sẽ diệt một chỗ!”
“Người của Ma tộc, bị ta phát hiện một tên, ta sẽ giết một tên”.
“Nhân tộc cấu kết với Ma tộc, để ta phát hiện một người cũng sẽ giết một người”.
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Có bao nhiêu người từ ngoài thế giới đến, ta sẽ giết bấy nhiêu, muốn ngăn cản ta cũng rất đơn giản, ngươi phái một vài Thánh Đế đến trực tiếp giết ta, nhìn xem có thể giết ta được không?”
Giờ phút này sắc mặt Diệp Chi Vấn vô cùng lạnh lùng.
Bị Tần Ninh phát hiện nơi đây đúng là ngoại dự đoán, hơn nữa còn cực kỳ phiền phức.
Y biết chỗ kinh khủng của Tần Ninh rất rõ ràng.
“Giết!”
Trong nháy mắt, Diệp Chi Vấn ra tay.
Võ giả Viêm Ma xung quanh cũng đều đứng xung quanh, đề phòng Tần Ninh chạy trốn.
Giờ phút này, Tần Ninh lại cười lạnh.
Diệp Chi Vấn, cảnh giới Địa Thánh.
Nhìn khí tức của đại thống lĩnh kia cũng có thể so với cấp độ Địa Thánh.
Có thể đối phó được! Xem ra đúng như lời đại thống lĩnh nói, nơi này chỉ là một cứ điểm, một nơi cắm rễ của tộc Viêm Ma thôi, hơn nữa còn có không ít cường giả trong tộc đã được phái đi rồi.
Nhưng Tần Ninh cũng mặc kệ những điều này.
Phát hiện một tên sẽ diệt một tên!
Chương 1630: Ta sẽ trông coi
Tần Ninh cầm kiếm trong tay, giờ phút này trực tiếp lao thẳng về hướng Diệp Chi Vấn.
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lẽo.
“Chỉ bằng một mình ngươi thì có thể làm gì chứ?”
Y vừa dứt lời liền vỗ ra một chưởng nữa.
“Ai nói cho ngươi chỉ có một mình ta?”
Tần Ninh hừ một tiếng, quát: “Cửu Anh, đốt, đốt nơi đây đi, tha hồ chém giết đi!”
Hắn vừa quát lên, lúc này một khí tức mạnh mẽ bay lên không.
Cường giả Địa Thánh! Sắc mặt Diệp Chi Vấn khẽ biến đổi.
Bên cạnh Tần Ninh xuất hiện cường giả Địa Thánh từ lúc nào vậy?
Hung thú Cửu Anh! Giờ phút này, Cửu Anh lao vùn vụt lên.
“Đốt! Đốt hết!”
Tần Ninh trầm giọng quát: “Sau ngày hôm nay, chỗ này sẽ không còn tồn tại nữa”.
“Ngươi dám!”
“Ngươi dám!”
Hai giọng nói khác nhau vang lên.
Sắc mặt Đại thống lĩnh và Diệp Chi Vấn đều vô cùng lạnh lẽo.
“Thử một chút xem ta có dám hay không?”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Đối phó với ta thì đừng có âm mưu quỷ kế gì, cứ trực tiếp tới giết ta là tốt nhất!”
“Âm mưu quỷ kế?
Không có thực lực, làm những cái kia làm cái gì?”
“Có bản lĩnh bây giờ ngươi gọi một vị Thánh Đế tới giết ta đi, ngươi gọi được sao?
Hoặc là tự ngươi đến!”
Sắc mặt Diệp Chi Vấn vô cùng âm trầm.
Keng... Một tiếng leng keng vang lên, trong tay Diệp Chi Vấn xuất hiện một cây trường thương.
Một giây sau, khí tức trong cơ thể Diệp Chi Vấn điên cuồng phóng ra.
Giờ phút này Tần Ninh lại lạnh lùng cười một tiếng.
Đại thống lĩnh lại dẫn đám người đuổi theo Cửu Anh.
Chỉ là Cửu Anh am hiểu nhất chuyện phá phách.
Đại thống lĩnh kia cũng là một vị cường giả Địa Thánh, thế nhưng bây giờ chỉ có một người, sao có thể ngăn lại Cửu Anh! Ầm... Một tiếng nổ ầm ầm vang lên lần nữa.
Phía trên mặt đất tỏa ra từng luồng ánh sáng, từng luồng sức mạnh.
Trong nháy mắt cơ thể của Cửu Anh trải rộng ra dài trăm trượng, lao thẳng lên bầu trời thành trì.
Giờ phút này, từng người trong tộc Viêm Ma ở trong thành trì thi nhau đi ra, nhìn thấy con thú lớn kia, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Sắc mặt của đại thống lĩnh vô cùng khó coi.
“Giết chết con thú này!”
Một tiếng hét vang vọng thành trì.
Lúc này từng bóng người lần lượt lao lên không.
Chỉ là đa số đều là cảnh giới Hóa Thánh, Hư Thánh mà thôi, cho dù là cảnh giới Thánh Nhân cũng cực kỳ ít ỏi.
Giống đại thống lĩnh nói, nơi đây chính là thành trì ẩn nấp của tộc Viêm Ma, các cao thủ đều đã được điều động ra bên ngoài, xâm nhập vào trong thế lực Nhân tộc để mưu tính chuyện lớn.
Cho nên trong nơi ẩn nấp này cũng không còn cường giả nào nữa.
Thế nhưng lại bị Tần Ninh phát hiện.
Chín cái đầu của Cửu Anh nhìn ra xung quanh, cười ha ha nói: “Đây mới là thời gian mà Cửu gia ta nên trải qua!”
Ầm ầm ầm! Trong nháy mắt, từng ngọn lửa phóng lên tận trời.
Tiếng gió gào thét, lúc này hết làn sóng này đến làn sóng khác xuất hiện.
Chín cái đầu của Cửu Anh phun ra từng ngọn lửa cực nóng.
Trong nháy mắt thành trì phía dưới hóa thành biển lửa.
Đại thống lĩnh thấy cảnh này, ánh mắt như đang nhỏ máu.
“Giết nó! Giết nó! Giết nó đi!”
Đại thống lĩnh lao ra ngoài ngay lập tức.
Diệp Chi Vấn thấy cảnh này, trong lòng cũng vô cùng chấn động.
“Tần Ninh, ngươi điên rồi!”
“Điên rồi?”
Tần Ninh cười lạnh nói: “Lúc còn ở đại lục Vạn Thiên, Ma tộc đã đến xâm lấn, muốn hủy diệt Nhân tộc”.
“Ma tộc còn xuất hiện ở thế giới Cửu Thiên nữa ư?
Không phải tộc ta, trong lòng ắt có âm mưu khác!”
“Trong Thương Mang Vân Giới này vô cùng rộng lớn, có hàng vạn chủng tộc, tranh đấu lẫn nhau không ngớt, thế nhưng đây là quá trình biến đổi của thế giới Thương Mang!”
“Ma tộc xuất hiện, muốn diệt Thương Mang Vân Giới, Diệp Chi Vấn, ngươi cho rằng ta sẽ đồng ý sao?”
“Nếu ngươi đã biết ta chính là cửu mệnh thiên tử thì cũng nên biết ta gánh chịu ý chí của Vô Thượng Thần Đế, ông ấy không ở Thương Mang Vân Giới thì ta sẽ trông coi!”
Thương Mang Vân Giới! Bao gồm thế giới Cửu Thiên và đại lục Vạn Thiên rộng đến hàng trăm triệu dặm, vô cùng vô tận.
Các chủng tộc không ngừng tranh đấu, thế lực phân tranh chém giết, đây là biến hóa bên trong Thương Mang Vân Giới.
Thế nhưng ngoài thế giới lại xông vào trong Thương Mang Vân Giới, hắn không biết rốt cuộc vì cái gì, nhưng chỉ dựa vào suy nghĩ của đám Ma tộc trong đại lục Vạn Thiên liền biết những người kia sẽ không coi sinh linh trong Thương Mang Vân Giới ra gì.
Hủy diệt toàn bộ thế giới ư?
Hắn không đồng ý!
“Ta gặp được một tên Ma tộc thì sẽ giết một tên, cơ nghiệp ngàn vạn năm của cha ta sao có thể để các ngươi phá hỏng được!”
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lùng, quát: “Ngươi không ngăn cản được, ngươi có thể ra vẻ ta đây bên trong thế giới Cửu Thiên thì sao chứ?
Thương Mang Vân Giới, ngươi ngăn cản được sao?”
Tần Ninh nghe vậy, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
“Ta có huynh đệ tỷ muội ở Thương Mang Vân Giới, ta tin tưởng bọn họ!”
“Nếu bọn họ không bảo vệ được thì sao?”
Diệp Chi Vấn cười nhạo nói.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo, sải bước ra.
“Diệp Chi Vấn, nói cho người phía sau ngươi biết nếu như đụng vào người bên cạnh Tần Ninh ta, cuối cùng sẽ có một ngày ta sẽ đến Thương Mang Vân Giới, lao thẳng đến chỗ bọn họ ở, hủy diệt tộc của các ngươi!”
“Tần Ninh ta nói được thì làm được!”
Nghe thấy lời này, Diệp Chi Vấn lại cười nhạo nói: “Ngươi căn bản không biết ngươi đang đối mặt với cái gì sao?”
“Cha ngươi mạnh như thế, vì sao còn phải rời đi?”
“Ngay cả cha ngươi đều không thể chống lại, ngươi sẽ chống lại như thế nào?”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại bật cười ha hả, vô cùng thoải mái tùy ý.
“Ai nói cho ngươi ta không bằng cha ta chứ?”
Hắn vừa dứt lời, trọng kiếm Vạn Quân trực tiếp chém xuống.
Ầm... Một con đường hoàn toàn sụp đổ dưới thân kiếm.
Sắc mặt Diệp Chi Vấn lạnh lẽo.
“Giết!”
Ầm... Trong khoảnh khắc, hai bóng người va chạm với nhau.
Mà lúc này bên trong thành trì, ánh lửa nổi lên khắp nơi, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Cửu Anh lại cười ha ha, cực kỳ đắc ý.
Hung thú vốn có tính tình hung ác.
Sở dĩ bình thường nó hay cười toe toét, không có chính kiến, đó là bị Tần Ninh chèn ép.
Mà bây giờ Tần Ninh lại bảo nó làm! Phóng thích bản tính! Nó rất tình nguyện! Ầm... Trong thành trì tràn ngập biển lửa, bốn phía đất trời đều những tiếng kêu thảm thiết, rên rỉ.
Chỉ là thấy cảnh này, Tần Ninh lại không hề không đành lòng.
Nếu không làm như thế, vậy có lẽ sau này hắn sẽ nhìn thấy cảnh tượng này ở trong thế giới Cửu Thiên, có khi ngay cả thế giới các thần cũng như vậy.
Giờ phút này trong lòng Diệp Chi Vấn tràn ngập lửa giận.
“Ngươi sẽ hối hận, Tần Ninh!”
“Nếu như hôm nay không làm như vậy, ta cũng sẽ hối hận!”
Hai người đối chọi gay gắt, không ai nhượng bộ ai.
Trong từng tiếng ầm vang.
“Tiên Tự Đồ Lục!”
Tần Ninh hét lên một câu, vẫy tay một cái, trong những tiếng ầm vang, lúc này đồ lục trong lòng bàn tay khiến người ta phải sợ hãi.
Một chữ tiên trực tiếp phủ xuống.
Giờ phút này Diệp Chi Vấn sải bước ra, bộc phát ra khí tức mạnh mẽ.
“Phong thánh Bá Quyền!”
Một quyền tại trực tiếp nện xuống, giữa quyền phong gào thét, từng luồng khí thế bá đạo dâng lên.
Tần Ninh đang đứng không xa thành trì, đánh nhau với Diệp Chi Vấn ở giữa thành trì.
Uy lực mà hai người bộc phát ra đều là cấp bậc Địa Thán, từng con đường trong thành trì không ngừng vỡ ra.
Toàn bộ thành trì đã bao phủ trong biển lửa.
Trong lòng Diệp Chi Vấn vô cùng tức giận.
Bình luận facebook