-
Chương 1636-1640
Chương 1636: Đến Khổ Địa
Hiên Viên Hương Nhi nghe thấy lời này cũng sững sờ.
Đúng thế! Tần Ninh sẽ sợ sao?
Từ lúc quen biết Tần Ninh đến bây giờ, cô ta chưa bao giờ nhìn thấy Tần Ninh sợ hãi! Hình như đúng là Tần Ninh chưa từng biết sợ! Điều càng thêm không thể tưởng tượng nổi chính là Tần Ninh xưa nay không bao giờ sợ hãi lại có thể yên ổn sống đến bây giờ! Giờ phút này, Tần Ninh lấy sức một mình đối mặt với hai cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách của Hiên Viên Thánh Địa, đúng là không hề hoảng hốt chút nào.
Trọng kiếm Vạn Quân trong tay, khiến cho lúc này Tần Ninh vô cùng có khí thế, mỗi một kiếm chém xuống, hai tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách kia đều có chút khó mà chống đỡ.
Một màn này khiến cho rất nhiều Thánh Nhân bốn phía nhìn thấy đều phải biến đổi sắc mặt.
Một người cảnh giới Thánh Nhân tam hồn lại có thể chống được hai cảnh giới Địa Thánh nhất phách.
Sự chênh lệch trong đó không thể bảo là không lớn được! “Cùng tiến lên, giết chết mấy người bọn họ đi!”
Giờ phút này, một tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách trong đó không nhịn không được gầm thét lên.
Bọn họ không có cách nào áp chế Tần Ninh, thế nhưng dù sao chỉ có mỗi mình Tần Ninh mạnh.
Giết mấy vị Thánh Nhân xung quanh Tần Ninh đi, để xem Tần Ninh còn đối phó được kiểu gì. Nghe thấy lời này, ánh mắt của Tần Ninh lại vô cùng lạnh lẽo.
“Cho các ngươi thời gian để sống mà còn không biết quý trọng”.
Hét lên một câu, Tần Ninh trực tiếp đập một chưởng xuống.
Lúc này một thánh tự trong lòng bàn tay hắn bộc phát ra.
Sức mạnh kinh khủng phóng ta, thánh tự chém về phía hai người.
Hai tên cường giả Địa Thánh lập tức giật mình.
Chỉ là ngay sau đó, trong lòng cũng vô cùng lạnh lẽo.
Muốn chém bọn họ, sao có thể đơn giản như vậy chứ?
Lúc này một tiếng quát khẽ vang lên, trong nháy mắt hai người bộc phát ra khí thế kinh người.
Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay vung ra lần nữa.
Tự lục thứ hai xuất hiện.
Tiên Tự Lục! Dưới sự trấn áp của chữ Tiên, hai người chỉ cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
Thế nhưng giờ phút này, cái thứ ba lại tiếp tục xuất hiện.
Tôn Tự Lục! Ầm ầm... tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Lúc này hai bóng người bị trọng kiếm áp chế, lại cộng thêm sức mạnh của đồ lục kia bộc phát ra, hai người liên tục thất bại lùi về sau.
“Thần Tự Lục!”
Giờ phút này Tần Ninh lại ngưng tụ ra đồ lục thứ tư trong lòng bàn tay, đánh ra lần nữa.
Ầm... một tiếng nổ vang lên chấn động khắp mặt đất xung quanh.
Những tiếng nổ ầm ầm này mang đến cho người ta cảm giác vô cùng mạnh mẽ bá đạo.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh có vài phần lạnh lẽo.
Hai bóng người đã không thấy tăm tích.
Không phải chạy! Là chết! Nổ chết hết rồi! Tần Ninh thở ra một hơi, nhìn đám người Hiên Viên Thánh Địa xung quanh.
“Trở về nói cho thánh nữ gì đó của các ngươi biết, muốn bắt người thì tự đi mà đến, thử xem có thể bắt được hay không!”
Tần Ninh lạnh lùng hừ một tiếng.
Mà ở bên kia, giờ phút này sắc mặt Hiên Viên Phong trắng bệch.
Chết! Hai vị cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách đã bị Tần Ninh giết chết chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Thật không thể tưởng tượng nổi! Làm sao có thể làm được! Giờ phút này Lăng Loạn đạo nhân cũng ép lui Hiên Viên Phong.
“Đi!”
Thấy tình thế không ổn, điều đầu tiên Hiên Viên Phong nghĩ tới đương nhiên là chạy đi.
Tần Ninh nhìn thấy Hiên Viên Phong muốn chạy, cười lạnh nói: “Chạy trốn được sao?”
Hắn vừa nói xong liền siết chặt bàn tay lại.
“Xích Long Thánh Bạo quyết!”
Thánh lực dẫn lửa! Tụ long bùng nổ! Một con rồng lửa dài trăm trượng lao vùn vụt ra trong chớp mắt.
Trong cơ thể Tần Ninh đã nuốt một địa hỏa, lúc này đang có quá nhiều khí nóng địa hỏa.
Phóng hết ra trong trận chiến này là tốt nhất! Lúc này còn rồng lửa kia phát ra một tiếng gào điên cuồng nôn nóng, lao về hướng Hiên Viên Phong.
Hiên Viên Phong muốn trốn tránh, nhưng lại không có chỗ để tránh.
Một tiếng nổ ầm vang lên.
Bóng người, khí tức của Hiên Viên Phong đều tan biến giữa trời đất.
Giờ phút này, sắc mặt đám đệ tử của Hiên Viên Thánh Địa đều trắng bệch.
Ba vị cường giả Địa Thánh đều đã chết! “Trở về nói cho thánh nữ của các ngươi biết, không phải là thứ của mình thì đừng tham lam, địa vị bất chính, suy nghĩ bất chính thì sao có thể tu hành tốt được?”
Tần Ninh hét lên một tiếng.
Lúc này võ giả của Hiên Viên Thánh Địa nào còn dám dừng lại, ai nấy đều thi nhau bỏ chạy.
Vốn dĩ lần này chỉ muốn đi vào núi lửa Cực Địa để thăm dò bốn tòa thiên cung, có lẽ còn tìm được một chút cơ duyên.
Thế nhưng không nghĩ tới lại gặp được Hiên Viên Hương Nhi.
Hiên Viên Phong đương nhiên là muốn thể hiện, truy nã Hiên Viên Hương Nhi để cho ma chướng đáy lòng sư tôn mình biến mất.
Thế nhưng không ngờ rằng.
Còn chưa bắt được người mà đã mất mạng rồi.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh dần dần bình tĩnh lại.
Khí nóng bên ngoài cơ thể cũng tản đi mấy phần.
“Đi!”
Tần Ninh vung tay lên, nhìn xung quanh khẽ cười nói: “Đi Khổ Địa!”
Giờ phút này, sắc mặt Ô Ngạn vô cùng xám xịt.
Cảnh giới Địa Thánh nhị phách cũng chết trong tay Tần Ninh.
Tên nhóc cảnh giới Thánh Nhân tam hồn này một khi thể hiện thực lực quả thực rất đáng sợ! Giờ phút này Tần Ninh lại không thèm để ý.
Ba hồn ngưng tụ.
Còn có hồn rồng hồn phượng làm bạn.
Hắn không mạnh thì còn ai mạnh nữa?
Cảnh giới Thánh Nhân chú trọng cái gì?
Chính là sức mạnh của ba hồn bộc phát.
Mà so với Thánh Nhân bình thường, hắn còn có thêm hồn rồng hồn phượng, thực lực bộc phát ra sẽ là gấp mười, gấp mấy chục lần.
Dù sao cho dù là hồn rồng hay hồn phượng, từng cái bộc phát ra đều đã mạnh hơn uy lực của ba hồn rồi.
Dưới thực lực mạnh mẽ như vậy, cho dù Địa Thánh có được phách lực cũng khó có thể ngăn cản hắn! Đương nhiên, nếu đối mặt với cảnh giới Địa Thánh ngưng tụ ba phách trở lên thì vẫn rất phiền phức.
Tuy hồn rồng và hồn phượng rất mạnh, thế nhưng cũng có giới hạn.
Nhưng nếu hắn ngưng tụ ra một phách của bản thân, hồn rồng và hồn phượng kia cũng biến hóa ra phách lực, đến lúc đó vẫn vô cùng bá đạo.
Bỏ qua suy nghĩ trong đầu, lúc này Tần Ninh dẫn mấy người đi về phía Khổ Địa.
Bên trong núi lửa Cực Địa.
Võ giả các phe phái đang tìm kiếm thiên cung, tìm kiếm bí mật bên trong núi lửa Cực Địa.
Mà khi đám người Tần Ninh rời đi.
Dung nham trong núi lửa Cực Địa bắt đầu chậm rãi rút đi, khắp nơi trên mặt đất đều là khí tức cực nóng, bùn đất cháy đen.
“Dung nham của núi lửa rút đi?”
Giờ phút này, đám người Đại Nhật Sơn đang nhìn dung nham khắp nơi rút đi.
Giống như thủy triều tràn lên bờ, lúc này lại đột nhiên rút lui.
“Vậy sau này bốn tòa thiên cung sẽ xuất hiện ở trước mắt mọi người!”
Giờ phút này Dương Tam Tuần thản nhiên nói: “Bây giờ đã phát hiện ra hai tòa, hãy phái người đi tìm hai tòa khác”.
“Rõ!”
Đám người Đại Nhật Sơn tản ra.
“Tam Tuần sư huynh!”
Mà ngay lúc này, một bóng người lao từ trên không đến, thở hổn hển nói: “Hiên Viên Phong của Hiên Viên Thánh Địa chết rồi!”
“Cái gì?”
Dương Tam Tuần khẽ giật mình, không nhịn được lẩm bẩm: “Hiên Viên Phong chính là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, ai có thể giết hắn ta?”
“Là người của Thương Long điện và Thiên Hạc lâu làm?”
“Không phải không phải”.
Đệ tử kia lắc đầu, vội vàng nói: “Là Tần Ninh!”
Cái gì! Giờ phút này, Dương Tam Tuần ngẩn người.
Tần Ninh! Trong đầu Dương Tam Tuần không khỏi hiện ra bóng người Tần Ninh.
Kẻ này... cảnh giới Thánh Nhân tam hồn.
Dương Tam Tuần không nhịn được nói: “Nếu kẻ này thật sự không có môn phái, có thể bái vào trong Đại Nhật Sơn của chúng ta thì quá tốt!”
Cảnh giới Thánh Nhân tam hồn giết chết cảnh giới Địa Thánh nhất phách.
Thực lực như vậy, nếu vào Đại Nhật Sơn thì chắc chắn sẽ được coi trọng.
Hơn nữa sau này rất có thể đạp phá gông cùm xiềng xích của Địa Thánh để đến cảnh giới cao nhân Thiên Thánh.
Cao nhân Thiên Thánh! Ở trong Thanh Châu, cao nhân Thiên Thánh thưa thớt đến mức đáng thương.
Đây cũng là lý do tại sao Thanh Châu lại yếu hơn những châu khác.
Nghe nói bên trong Đại Nhật Sơn có Thiên Thánh trấn giữ, thế nhưng ngay cả Dương Tam Tuần cũng không biết chuyện này là thật hay giả.
Chương 1637: Di thể Thánh Vương
Khi dung nham rút đi, cuối cùng mọi người đã tìm được hai tòa thiên cung còn lại.
Trong phút chốc, thế lực khắp nơi, các Thánh Nhân đều bắt đầu tranh nhau tiến vào trong thiên cung tìm kiếm cơ duyên... Chỉ là những điều này lại không có liên quan gì với đám người Tần Ninh đã rời đi.
Giờ phút này, phía trên phi cầm.
Tần Ninh đứng chắp tay.
Đằng sau, Ô Ngạn đang ngồi trên người con chim, sắc mặt tái nhợt.
“Ô Long Phong?”
Tần Ninh nhìn về phía một bên Lăng Loạn đạo nhân, thản nhiên nói: “Cái tên này... khó nghe thật”.
Lăng Loạn đạo nhân cười một tiếng đắng chát.
“Tần công tử”.
Lăng Loạn đạo nhân chắp tay nói: “Dòng tộc chịu khổ luôn kiên trì bảo vệ Khổ Địa mấy vạn năm đến, nếu ngài biết sự tồn tại của di thể Thánh Vương thì cũng nên hiểu được tác dụng của dòng tộc chịu khổ”.
“Cho dù những năm gần đây bọn họ không có công lao thì cũng cũng có khổ lao, xin ngươi hãy nương tay...”, nghe thấy lời này, Tần Ninh lại ngồi xuống nhìn về phía Ô Ngạn đằng sau.
Mấy người Dương Thanh Vân, Hiên Viên Hương Nhi cũng lần lượt ngồi xuống.
“Sư tôn, cái gì là thân xác Thánh Vương?”
Dương Thanh Vân không biết.
“Cảnh giới Thánh Nhân, hai cảnh giới Hóa Thánh, Hư Thánh là con đường phải đi qua nếu tiến vào Thánh Nhân, tất cả mọi con đường đều là như thế”.
Giờ phút này Tần Ninh kiên nhẫn nói: “Hóa Thánh, Hư Thánh không được tính là Thánh Nhân, cảnh giới Thánh Nhân chân chính ngưng tụ ba hồn, cảnh giới Địa Thánh ngưng tụ bảy phách, cảnh giới Thiên Thánh là ba hồn bảy phách, trở về vị trí của riêng mình, ngưng tụ ra hồn phách thể!”
“Thánh Nhân huyền diệu!”
“Cường giả Địa Thánh!”
“Cao nhân Thiên Thánh!”
“Mà sau Thiên Thánh thì là Thánh Vương! Vương giả trong Thánh Nhân”.
“Một khi đến cảnh giới Thánh Vương, khí thế sẽ hoàn toàn biến hóa, Thánh Nhân phía dưới Thánh Vương không có truyền thuyết cái thế, thế nhưng đến cấp bậc Thánh Vương sẽ có được truyền thuyết cái thế!”
“Trước đó ta đã từng nói Thanh Châu chính là một trong năm châu lớn của thánh vực Thiên Hồng, ngoài Thanh Châu ra còn có thế lực bên trong bốn châu Tề Châu, Diệp Châu, U Châu, Yến Châu, đều là truyền thừa mười mấy vạn năm thậm chí là mấy chục vạn năm sừng sững không ngã, chính là bởi vì trong bọn họ có Thánh Vương tọa trấn!”
“Một vị Thánh Vương đại diện cho mười mấy vạn năm bất hủ!”
Hóa Thánh, Hư Thánh, Thánh Nhân, Địa Thánh, Thiên Thánh, Thánh Vương! Con đường Thánh Nhân chính là như thế.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Năm đó Khổ Địa có một vị Thiên Thánh lấy được một di thể Thánh Vương, vị Thánh Vương kia...”, Tần Ninh dừng một chút, dường như đang cân nhắc tìm từ.
“Nói là chết rồi, cũng có thể nói là không chết, giống như đang ngủ say, nhưng nếu muốn tỉnh dậy thì gần như không có khả năng”.
“Mà cái gọi là chịu khổ người một mạch, cũng là từ khi đó truyền lại”.
Giờ phút này, sắc mặt của Ô Ngạn và Ô Long Phong đều biến đổi.
Hình như hiểu biết của Tần Ninh còn rõ ràng hơn bọn họ.
“Chỉ là tại sao di thể của Thánh Vương lại có thể bị điều khiển đơn giản như vậy?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cho dù là cao nhân Thiên Thánh đều không đáng giá nhắc tới ở trước mặt Thánh Vương”.
“Di thể Thánh Vương kia không ngừng phát ra khí thế Thánh Vương, trong khí tràng đó, dựa vào sức mạnh của di thể Thánh Vương để tu hành thì sẽ là làm ít công to, dòng tộc chịu khổ không nỡ để lại đồ tốt như vậy”.
“Vốn dĩ cứ tiếp tục như thế cũng rất tốt”.
“Thế nhưng giống như ta nói, Thánh Vương sao có thể bị sỉ nhục dễ dàng như vậy chứ?
Cho dù là một vị Thánh Vương Bất Tử sắp chết cũng không dễ bị sỉ nhục như vậy”.
“Qua mấy vạn năm, dòng dòng tộc chịu khổ đã xuất hiện không ít Địa Thánh, thậm chí là Thiên Thánh, thế nhưng tai họa cũng tới”.
“Có người bắt đầu nổi điên!”
Nổi điên?
Mấy người Dương Thanh Vân vô cùng ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói về một chuyện thần kỳ thế này.
“Di thể Thánh Vương, người ta còn chưa chết, ngươi dựa vào khí thế của người ta để tu luyện, đương nhiên người ta sẽ không vui, sử dụng vài biện pháp không phải vô cùng đơn giản ư?”
“Trong dòng tộc chịu khổ bắt đầu có người nổi điên, giết hại đồng môn, cuối cùng biến thành một cuộc giết chóc trong toàn bộ Thanh Châu”.
“Bởi vậy, dòng tộc chịu khổ đã trở thành người mà ai nấy đều muốn đánh, mãi đến cuối cùng mai danh ẩn tích”.
“Về phần qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã giải quyết thế nào thì ta không được rõ lắm...”, Ô Ngạn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng.
Giờ phút này Ô Long Phong lại khổ sở nói: “Trong mấy vạn năm này, dòng tộc chịu khổ phát hiện chỉ cần không đột phá cảnh giới Địa Thánh thì sẽ không bị khí thế của Thánh Vương ảnh hưởng mà nổi điên!”
Tần Ninh nhíu mày.
“Nhưng sư huynh của ngươi lại là cảnh giới Địa Thánh nhị phách!”
Ô Long Phong tiếp tục nói: “Người trưởng thành đến cảnh giới Địa Thánh cũng có thể áp chế, nhưng tiến thêm một bước thì sẽ bị mê hoặc tâm trí!”
“Sư huynh ta cũng không chịu nổi”.
“Cho nên, ta đã khuyên bảo ông ta không thể dựa vào khí thế Thánh Vương để tu hành nữa...”, Tần Ninh cười nói: “Nhưng sư huynh của ngươi không chịu được thực lực mạnh mẽ hấp dẫn, vẫn lựa chọn tiếp tục, bởi vì ngươi ngăn cản ông ta cho nên ông ta muốn giết ngươi?”
Giờ phút này Ô Long Phong đắng chát gật đầu.
Ông ta và Ô Ngạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, bây giờ lại là trở mặt thành thù.
Cảm giác trong đó chỉ có hai người Ô Ngạn, Ô Long Phong có thể hiểu được.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Sư huynh của ngươi bắt đầu giết ngươi thì đã chứng minh ông ta đã chịu ảnh hưởng...”, “Ta hiểu”.
Ô Long Phong nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Cho nên, ta bắt đầu đi du lịch khắp Thanh Châu, hy vọng sẽ tìm được biện pháp có thể ngăn chặn sư huynh!”
“Ngươi?”
Tần Ninh cười nói: “Một vị Thánh Vương, cho dù là Thánh Vương rơi vào niết bàn, ngươi chỉ là một Thánh Nhân thì có thể làm gì?”
Sắc mặt Ô Long Phong ảm đạm.
“Nhưng cũng may, những năm gần đây di thể Thánh Vương kia đã bắt đầu xảy ra thay đổi!”
Ô Long Phong thở ra một hơi nói: “Có lẽ đã xuất hiện xoay chuyển!”
Xoay chuyển! Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong: “Có ý gì?”
“Khí thế Thánh Vương đang dần yếu đi!”
Ô Long Phong tràn đầy hy vọng nói: “Một khi khí thế Thánh Vương yếu đi, dòng tộc chịu khổ sẽ không thể dựa vào khí thế để tu hành, vấn đề này cũng sẽ được giải quyết!”
“Ít nhất là Ô Ngạn không có khả năng dựa vào khí thế Thánh Nhân để tiếp tục, trầm luân tới tình trạng mất hết tâm trí nữa...”, Tần Ninh nghe vậy thì nhíu mày lại.
“Dòng tộc chịu khổ sắp xong đời rồi!”
Đột nhiên, giọng nói của Tần Ninh vang lên.
Sắc mặt Ô Long Phong biến đổi.
“Có ý gì?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Khí thế Thánh Vương trở nên yếu đi, đó là bởi vì khí Thánh Vương hao tổn nghiêm trọng, nếu ta không đoán sai, vị Thánh Vương kia có lẽ sẽ... thức tỉnh!”
Hắn vừa dứt lời, mấy người đều giật mình.
Thánh Vương... sống lại?
Tuy nói vị Thánh Vương này cũng không phải đã chết thật, thế nhưng ngủ say mười mấy vạn năm còn có thể khôi phục sao?
“Một vị Thánh Vương không thể chết dễ dàng như vậy, hồn phách bất diệt, thân xác không tổn hao gì, cho dù có một chút hy vọng sống thì trải qua mười mấy vạn năm, ai biết sẽ xảy ra biến cố gì?”
“Chỉ là khí thế Thánh Vương yếu bớt, tuyệt đối không phải là chết thật, nếu thật sự chết rồi thì khí thế Thánh Vương sẽ mở rộng mấy lần, đến cuối cùng sẽ sụp đổ trong nháy mắt, không có khả năng yếu bớt!”
Mỗi một câu nói của Tần Ninh đều như đang gõ vào trong lòng Ô Long Phong.
Thánh Vương sắp thức tỉnh! Đây là thực lực cỡ nào chứ?
Dòng tộc chịu khổ sẽ thật sự xong đời! Phải làm sao mới ổn đây?
Ô Long Phong nhìn về phía Ô Ngạn, không nhịn được gầm thét lên: “Quả thật như thế sao?”
Mấy năm nay ông ta đều không thể đến gần di thể Thánh Vương kia, chỉ có mỗi Ô Ngạn có thể.
Chắc chắn Ô Ngạn biết rõ ràng!
Chương 1638: Thằng ngốc mới tin
“Đúng thì như thế nào?”
Lúc này, Ô Ngạn cười nhạo nói: “Thánh Vương thức tỉnh, đây là chuyện tốt, dòng tộc chịu khổ chúng ta có thể phát triển rực rỡ, chẳng lẽ đây không phải là chuyện cực kỳ tốt hay sao?”
“Chuyện tốt?”
Ngay lập tức, Ô Long Phong gào lên nói: “Ngươi cũng là người đã sống hơn vạn năm, chẳng lẽ còn không hiểu được?
Một vị Thánh Vương vô cùng cao quý, nếu như thật sự có thể sống lại, chuyện thứ nhất cần làm chính là giết sạch dòng tộc chịu khổ chúng ta, chuyện này có cái gì mà tốt?”
Ô Ngạn cười nhạo nói: “Thánh Vương đã đồng ý với ta, giúp hắn ta sống lại, sau này, dòng tộc chịu khổ của chúng ta sẽ là thế lực dưới trướng của vị Thánh Vương này!”
“Trong tương lai, dòng tộc chịu khổ nhất định là có thể phát triển rực rỡ, trở thành bá chủ Thanh Châu, đứng ngang hàng với các thế lực siêu cấp của các châu!”
“Ngươi…”, giờ phút này, Ô Long Phong tức giận đến mức không nói nên lời.
“Ngươi nhiều lời với hắn ta làm gì”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Hắn ta đã bị mê hoặc, tin tưởng vị Thánh Vương kia không chút nghi ngờ!”
Lúc này, Ô Long Phong nhìn về phía Ô Ngạn.
Một vị Thánh Vương bị dòng tộc chịu khổ bọn họ giam cầm trong cấm địa hơn mười vạn năm, cho tới nay vẫn luôn bị người chịu khổ bọn họ lợi dụng để tăng lên cảnh giới.
Nhưng mà bây giờ lại sắp sống lại, muốn dẫn dắt dòng tộc chịu khổ bọn họ phát triển rực rỡ?
Thằng ngốc mới tin! Thánh Vương kia sống lại, chỉ sợ chuyện đầu tiên mà người đó làm chính là diệt trừ dòng tộc chịu khổ! Đây không phải là cơ hội của dòng tộc chịu khổ mà là ngày tận thế của dòng tộc chịu khổ! Giờ phút này, trong lòng Ô Phong Long tràn đầy lo lắng.
Chim ưng bay thẳng cánh, liên tiếp mấy ngày trời, xuyên qua vùng Cực Địa, cuối cùng cũng tới vùng Khổ Địa.
Khổ Địa! Khách quan mà nói, hoàn cảnh ở đây vẫn tốt hơn một chút so với vùng Cực Địa, nhưng vẫn rất hoang vắng.
Đi qua mấy trăm dặm, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một vài thôn trấn, thành trì có quy mô không lớn.
Dần dần, đi vào sâu bên trong Khổ Địa.
Một vùng núi trọc xuất hiện trước mắt mấy người.
“Chính là ở phía trước!”
Ô Long Phong lập tức đứng dậy.
“Ô Long Phong!”
Ô Ngạn quát lớn nói: “Ngươi làm như vậy là phản bội người chịu khổ, là kẻ phản bội!”
“Ta là kẻ phản bội?”
Ô Long Phong hừ một tiếng rồi nói: “Để cho ngươi tuỳ ý làm bậy, dòng tộc chịu khổ sẽ không còn sót lại một ai, ta là kẻ phản bội?”
Ô Ngạn quát: “Ngươi chính là kẻ phản bội, ngươi sẽ không được chết tử tế!”
“Câm miệng!”
Ô Long Phong tức giận thở gấp.
Mấy người đi xuống từ trên lưng chim ưng, tiến vào trong núi trọc.
“Quả thật là người chịu khổ, nhìn qua nơi này thực sự là đủ nghèo khổ…”, Huyền Chấn không nhịn được nói.
Ô Long Phong không nhiều lời, ông ta đứng trên một ngọn núi cao, nhìn về một phương hướng rồi dẫn theo mấy người bọn họ tiến vào trong núi.
Đi đến dưới chân một ngọn núi, Ô Long Phong lập tức tiến thẳng vào một bên vách núi.
Tiếng ù ù vang lên, bóng dáng của Ô Long Phong biến mất trong chớp mắt, lọt vào bên trong núi.
Mấy người Tần Ninh nhanh chóng đuổi theo.
Ngay sau đó, cảnh vật xung quanh thay đổi.
Một khu rừng xuất hiện trước mắt mọi người.
Mà sâu bên trong rừng cây là lầu các, đình viện, rường cột chạm trổ, được xây dựng vô cùng xa hoa.
Thấy cảnh tượng này, mọi người đều sửng sốt.
Đây là…người chịu khổ?
Giờ phút này, nét mặt già nua của Huyền Chấn đỏ lên.
Bên trong ngọn núi trọc này tựa như chốn bồng lai, rất khác biệt so với bên ngoài.
Cảnh sắc bốn phía có chút độc đáo, làm cho người ta có cảm giác vô cùng bình yên, an nhàn.
“Đây là khu trung tâm của dòng tộc chịu khổ các ngươi?”
“Ừm!”
Ô Long Phong gật đầu nói: “Dòng tộc chịu khổ từ xưa đến nay vẫn luôn khiêm tốn, các ngươi cũng hiểu được, di thể của một vị Thánh Vương, nếu như bị mấy người kia ở trong Thanh Châu biết được, người chịu khổ nhất định sẽ bị diệt tộc!”
“Ai?”
Đúng lúc này, bên trong rừng cây, từng bóng người xuất hiện.
Trong nháy mắt đã có ước chừng hơn hai mươi người bước ra.
Liếc mắt nhìn qua bốn người cầm đầu thì đều là cảnh giới Thánh Nhân.
“Ô Ngạn đại nhân!”
“Ô Long Phong đại nhân!”
Nhìn thấy hai người Ô Ngạn và Ô Long Phong, nhóm thanh niên trong trang phục độc đáo đều sửng sốt.
“Tránh ra!”
Ô Long Phong khẽ quát nói: “Ta không muốn gây khó dễ cho các ngươi, bảo ba vị trưởng lão ra đây”.
Nghe được những lời này, mấy tên thanh niên đều sửng sốt.
“Long Phong đại nhân, ngươi đã bị Ô Ngạn đại nhân khai trừ thân phận người chịu khổ, ngươi đang làm cái gì vậy?”
“Khai trừ?”
Ô Long Phong cười nhạo nói: “Hắn ta không có đủ tư cách để khai trừ thân phận của ta, thông báo cho ba vị trưởng lão Ô Phong, Ô Hà, Ô Ảnh ra gặp ta”
Một lời vừa dứt, khí tức Địa Thánh trong cơ thể Ô Long Phong bùng nổ.
Lúc này, sắc mặt của mấy người thanh niên đều thay đổi.
Cường giả Địa Thánh.
Ô Long Phong đại nhân đã đạt tới cảnh giới Địa Thánh.
“Ô Long Phong, ngươi đang làm cái gì?”
Đúng lúc này, một tiếng quát vang lên.
Theo tiếng quát kia vang lên, ba bóng người từ phía lầu các xa xa bước tới.
Ba người xuất hiện, khí tức trong cơ thể cường đại, đây là điều mà ai cũng có thể cảm nhận được.
Hơi thở còn cường thịnh hơn so với Ô Ngạn.
Cảnh giới Địa Thánh tam phách! Giờ phút này, ba bóng người kia hạ xuống, nhìn về phía mấy người Tần Ninh đang đứng ở lối vào.
Một đen, một trắng, một xám, ba ông lão ba màu trang phục, thần thái cũng khác nhau.
“Ba vị trưởng lão!”
Ô Long Phong lập tức chắp tay nói: “Di thể của Thánh Vương sắp thức tỉnh, ba vị trưởng lão cũng biết việc này?”
“Một khi di thể của Thánh Vương thức tỉnh, dòng tộc chịu khổ của chúng ta sẽ bị xóa sổ hoàn toàn, ba vị trưởng lão phải nhanh chóng ngăn cản việc này lại!”
Từ khi còn nhỏ, Ô Long Phong đã là người của dòng tộc chịu khổ, ông ta lớn lên ở đây, ông ta không đành lòng nhìn nơi mình lớn lên bị tiêu diệt hoàn toàn! Lúc này, ánh mắt Ô Long Phong mang theo vài phần cầu xin!
“Ô Long Phong, ngươi nói bậy nói bạ gì đó?”
Ông lão mặc áo choàng xám thấp giọng quát, khiển trách nói: “Cái gì mà di thể Thánh Vương, cái gì mà thức tỉnh?
Nói hươu nói vượn! Ngươi đã quên tôn chỉ của dòng tộc chịu khổ chúng ta rồi sao?”
Tôn chỉ của dòng tộc chịu khổ.
“Không được mang người ngoài vào!”
“Ô Ảnh trưởng lão, việc đã đến nước này rồi thì cũng không cần che giấu nữa, mấy người Tần Ninh đều biết cả rồi, giấu diếm cũng không có ý nghĩa, việc gấp gáp bây giờ chính là ngăn cản di thể của Thánh Vương thức tỉnh!”
Lời này vừa nói ra, ba vị trưởng lão đều thay đổi sắc mặt.
“Đồ khốn nạn, đây là việc lớn, sao có thể nói cho cho người ngoài biết?”
Giờ phút này, ông lão áo choàng trắng vô cùng tức giận nói.
Mấy người thanh niên cũng từ từ tản ra.
Sự việc hình như có chút không thích hợp.
Mấy vị cường giả Địa Thánh đánh nhau, bọn họ không có tư cách để nhúng tay vào.
Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân, chậm rãi nói: “Ô Long Phong, xem ra không chỉ một mình Ô Ngạn bị ảnh hưởng, mấy vị ở đây cũng bị ảnh hưởng không nhỏ!”
Giờ phút này, sắc mặt Ô Long Phong khẽ thay đổi.
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Trước mắt thì chỉ có một biện pháp”.
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Giết mấy người bọn họ, làm cho những người chịu khổ khác kinh hãi, cứng rắn tiến vào cấm địa, ngăn cản Thánh Vương thức tỉnh”.
Nghe được những lời này, Ô Long Phong rối rắm.
“Không thể đánh thức bọn họ sao?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh có chút kỳ quái.
“Bọn họ đã bị hơi thở của Thánh Vương ảnh hưởng, qua nhiều năm như vậy đã xâm nhập vào sâu cơ thể, ngươi cho là còn có thể tỉnh lại được sao?
Hiện tại, chấp niệm của bọn họ đối với việc Thánh Vương thức tỉnh, dẫn dắt người chịu khổ đi đến vinh quang sâu sắc hơn bất cứ thứ gì!”
Lúc này, Ô Long Phong lộ ra vẻ thương tiếc.
“Toàn bộ Thánh Nhân, Hư Thánh của dòng tộc chịu khổ tránh hết ra!”
Ô Long Phong quát lớn: “Ba vị trưởng lão và thủ lĩnh bị di thể của Thánh Vương mê hoặc, đã mất đi sự tỉnh táo!”
“Hôm nay, ta phải bất đắc dĩ mà giết chết ba vị trưởng lão!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.
Chương 1639: Chém giết ba trưởng lão
“Ô Long Phong, ngươi muốn làm phản sao?”
“Giết chết ba vị trưởng lão, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?”
“Làm loạn!”
Xung quanh, từng tiếng mắng chửi vang lên.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong, bình tĩnh nói: “Ba người này, ta sẽ giết, cấm địa ở đâu hẳn là ngươi cũng biết chứ?”
“Biết!”
“Một khi đã như vậy, ngươi đi đối phó với những người chịu khổ khác, còn ta sẽ giết chết ba vị trưởng lão, sau đó dẫn ta vào trong cấm địa!”
Ô Long Phong nhìn xung quanh, nhắm hai mắt lại rồi gật gật đầu.
Chuyện tới nước này, đã không còn biện pháp nào khác! Ba vị trưởng lão Ô Phong, Ô Hà, Ô Ảnh ngăn cản, không còn cách nào khác.
Hoặc là chết, hoặc là phản kháng.
Một mình ông ta chết thì chẳng có gì, nhưng mà dòng tộc chịu khổ truyền thừa mấy vạn năm không thể hoàn toàn bị diệt.
“Những người muốn ngăn cản ta, ta cũng sẽ không nương tay”.
Ô Long Phong lạnh lùng quát: “Đừng tự tìm đường chết, các ngươi không phải là đối thủ của ta!”
Giờ phút này, nhiều Thánh Nhân của dòng tộc chịu khổ đều do dự.
Ô Phong trưởng lão quát lớn: “Ô Long Phong phản bội người chịu khổ, giết ông ta!”
Một lời vừa dứt, mọi người đều không biết nên làm thế nào.
“Lão già kia, đừng nhiều lời!”
Lúc này, Tần Ninh từng bước bước ra, nhìn về phía ba người.
“Ta không có thời gian để ở đây lãng phí với các ngươi!”
Lúc này, Tần Ninh cầm trọng kiếm Vạn Quân trong tay.
Trọng kiếm trong tay, khí tức của cảnh giới Thánh Nhân tam hồn bày ra.
Giờ phút này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác vô cùng mạnh mẽ.
Ba vị trưởng lão cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Ba người cảnh giới Địa Thánh tam phách, còn có thể sợ hãi một mình Tần Ninh cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?
Ầm…Trong nháy mắt, âm thanh nổ vỡ lập tức vang lên.
Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí gào thét giống như núi cao đổ xuống.
Ba vị trưởng lão hợp lực ngăn cản, hư không phát ra tiếng gào thét.
Lúc này, cho dù là ai cũng đều cảm nhận được, một kiếm kia của Tần Ninh ẩn chứa sức bật.
Ô Long Phong nhìn bốn phía.
“Các ngươi không cần phải ra tay, ta cũng là vì dòng tộc chịu khổ, nếu như ba vị trưởng lão thắng, tất nhiên là ta sẽ chấp nhận cái chết, còn nếu như ba vị trưởng lão thua, các ngươi có phản kháng cũng vô dụng!”
Nghe được những lời này của Ô Long Phong, những người chịu khổ xung quanh đều dừng lại.
Lời này có lý! Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Tần Ninh và ba vị trưởng lão.
Sức bật của trọng kiếm Vạn Quân thật sự rất mạnh mẽ.
Dùng Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch chế tạo ra trọng kiếm, nếu như là Thánh Nhân bình thường muốn sử dụng, cũng cần phải tiêu hao rất nhiều sức lực.
Cần phải có phương pháp đặc thù mới có thể kiểm soát được nó.
Lúc này, Tần Ninh đang dùng phương pháp đặc thù để kiểm soát thanh kiếm này.
Ngày đó, Tần Ninh tìm ra được thanh kiếm này từ trong đống sắt vụn, mọi người đều không biết thứ này quý giá đến mức nào.
Nhưng sau vài lần nó bộc phát thực lực trên tay Tần Ninh, mọi người mới hiểu được chỗ mạnh mẽ của thanh kiếm này.
Giờ phút này, sắc mặt Ô Long Phong trở nên phức tạp.
Sự việc đã đi tới bước này rồi, kế tiếp nên làm sao bây giờ?
Nếu như ba vị trưởng lão chết, trong lòng ông ta khó mà yên ổn.
Nhưng mà có ba vị trưởng lão ngăn cản, Thánh Vương kia thực sự có thể sống lại…Chính là một phiền phức vô cùng lớn.
Trước mắt, ông ta chỉ hy vọng, Tần Ninh không cường đại đến vật, không giết chết được ba vị trưởng lão.
“Đáng chết!”
Lúc này, Ô Phong trưởng lão khẽ mắng một tiếng rồi quát lớn: “Ô Hà, Ô Ảnh, kết trận, giết chết kẻ này”.
“Được!”
Ba người lập tức tản ra.
Tần Ninh nhìn ba người tản ra, ảnh mắt cũng không thay đổi.
Kết trận?
Có thể giết được hắn sao?
Vừa dứt lời, ba bóng người đã tách ra.
“Tam Nguyên Phong Sát!”
Lúc này, ba bóng người đã giết thẳng về phía Tần Ninh.
“Tổ hợp sát trận?”
Tần Ninh nhíu mày, không nhịn được nối: “Ta còn tưởng là thánh trận gì chứ…Thì ra chỉ là tổ hợp ba người các ngươi cùng lên…Thế này thì sức mạnh có thể tăng lên được bao nhiêu?”
Vừa dứt lời.
Tần Ninh đã tung ra một chưởng.
“Thần Tự Đồ Lục!”
Một từ vừa dứt, thần tự tản ra uy nghiêm mạnh mẽ, rồi trực tiếp đánh xuống.
Một tiếng uỳnh vang lên.
Khí thế công kích của ba người kia vừa mới ngưng tụ được đã lập tức bị Tần Ninh chặn lại.
Ầm một tiếng, âm thanh nổ vỡ vang lên.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.
“Xích Long Thánh Bạo quyết!”
Một từ vừa dứt.
Thánh lực tỏa ra, tạo nên từng đợt khí cực nóng, kết hợp với địa hỏa trong cơ thể Tần Ninh.
Khí thế khủng bố bùng nổ trong chớp mắt.
Ầm…Viêm long nhanh chóng ngưng tụ, rồi lao ra giết đến.
Đột nhiên, viêm long đánh thẳng về phía Ô Phong, kẻ cầm đầu nhóm ba người.
“Phụt…”, Ô Phong phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, ầm một tiếng, cơ thể lão ta ngã xuống.
Lúc này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Cảnh giới Địa Thánh tam phách! Sức mạnh của tam hồn tam phách, phải hoàn toàn nghiền ép Thánh Nhân tam hồn mới phải.
Nhưng mà giờ phút này, Ô Phong lại bị Tần Ninh chèn ép hoàn toàn! Như thế này là như thế nào?
Hai người Ô Hà và Ô Ảnh cũng biến sắc.
“Đến lượt hai người các ngươi!”
Kiếm trong tay giết thẳng ra, tiếng gầm rú, tiếng nứt vỡ vang lên.
Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ Lục! Xích Long Thánh Bạo quyết! Hai thánh quyết tam phẩm này là Tần Ninh đã tỉ mỉ lựa chọn.
Một cái có lực áp chế cường đại.
Mà cái còn lại thì có sức bật cường đại.
Lại phối hợp với sự bá đạo của trọng kiếm Vạn Quân.
Ba thứ hợp nhất.
Cùng với sức mạnh tam hồn của hắn, dung hợp sức mạnh song hồn long phượng.
Cho dù là cảnh giới Địa Thánh tam phách, thì cũng không phải là đối thủ của hắn.
Giờ phút này, hai người Ô Hà và Ô Ảnh đã bị Tần Ninh áp chế hoàn toàn.
“Tần công tử, xin hãy nương tay”.
Ô Long Phong cao giọng nói.
Nương tay?
Tần Ninh nhìn ba người kia.
“Cho dù bây giờ không giết chết bọn họ, cho dù ngăn cản được di thể Thánh Vương sống lại thì ba người này cùng với Ô Ngạn, đều bị hơi thở của Thánh Vương kia ảnh hưởng, không có khả năng khôi phục tâm trí, nếu như không giết bọn họ thì chờ bọn họ đến giết ta sao?”
Một lời vừa dứt.
Trọng kiếm Vạn Quân trong tay đột nhiên bùng nổ.
Ầm! Thân thể Ô Phong đang lao về phía Tần Ninh hoá thành xương máu, nổ tung trong nháy mắt.
Thấy một màn như vậy, sắc mặt Ô Long Phong trở nên ảm đạm.
Tại sao có thể như vậy! Giờ phút này, hai người Ô Hà và Ô Ảnh đều vô cùng tức giận.
Tần Ninh không hề nương tay.
Ầm ầm, hai tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, cơ thể hai người kia cũng lập tức hóa thánh sương máu.
Ba vị trưởng lão, mất mạng trong chớp mắt.
Giờ phút này, võ giả của dòng tộc chịu khổ đều trầm mặc.
Sắc mặt của Ô Ngạn trở nên dữ tợn.
Xong rồi! Vốn dĩ, hắn ta bị đánh bại cũng không là gì.
Tần Ninh dám đến chỗ ở của dòng tộc chịu khổ, nhất định là chuẩn bị đón nhận cái chết.
Ba vị trưởng lão đều lại cao thủ cảnh giới Địa Thánh tam phách, giết Tần Ninh không phải là vấn đề.
Nhưng mà không ai ngờ tới, Tần Ninh lại ra tay giết chết cả ba người.
Lúc này, sắc mặt của hầu hết các vị Thánh Nhân đều vô cùng khó coi.
Ô Long Phong lại nói: “Các vị, hôm nay, chuyện đã đến nước này, di thể của Thánh Vương có khả năng sẽ sống lại, đến lúc đó, dòng tộc chịu khổ của chúng ta chắc chắn sẽ bị tiêu diệt”.
“Chỉ là Ô Ngạn và ba vị trưởng lão đã bị ảnh hưởng tâm trí, bọn họ cho rằng di thể Thánh Vương kia thức tỉnh có thể trợ giúp dòng tộc chịu khổ chúng ta lớn mạnh”.
“Ô Long Phong ta không đành lòng nhìn dòng tộc chịu khổ bị tàn sát toàn bộ”.
Nghe được những lời này, những người ở đây đều hoảng sợ.
Một gã thanh niên không nhịn được nói: “Ô Long Phong, lời ngươi nói chính là sự thật sao?”
“Nếu như nói dối, Ô Long Phong ta sẽ không được chết tử tế”.
Có người tin tưởng Ô Long Phong, nhưng cũng có người không tin.
Chỉ là thi thể ba vị trưởng lão còn ở chỗ này, cho dù không thi thì cũng không có ai dám phản bác.
“Dẫn ta tới cấm địa!”
Lúc này, Tần Ninh thẳng thắn nói.
Chương 1640: Một mình ta cũng có thể tiến về phía trước
Chuyện của dòng tộc chịu khổ rốt cuộc là như thế nào hắn không xen vào, mà hắn cũng lười quản.
Ô Long Phong tốt xấu gì cũng là một vị cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nên chuyện kế tiếp vẫn có thể xử lý được.
Mà việc của hắn chính là đi tìm Thạch Cảm Đương.
Ô Long Phong ngoắc ngoắc một gã thanh niên tới gần.
“Ô Hiên, có phải là gần đây có người bị bắt vào cấm địa không?”
Nghe được những lời này, người thanh niên kia lập tức gật đầu.
“Người nào?”
Ô Hiên vội vàng nói: “Ta cũng không biết, trong cấm địa chỉ có ba vị trưởng lão và Ô Ngạn đại nhân mới có thể đi vào, chúng ta không đủ tư cách để vào đó…”, sắc mặt Ô Long Phong lập tức trầm xuống.
“Dẫn ta đi!”
Lúc này, Tần Ninh tiến lên nói.
“Thanh Vân, Hương Nhi cô nương, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, bốn người các ngươi canh giữ ở bên ngoài”.
Tần Ninh kéo Ô Ngạn qua một bên, chậm rãi nói: “Ta với Ô Long Phong, mang theo người này nữa, ba người chúng ta đi vào là được”.
Bốn người gật đầu.
Giờ phút này, Tần Ninh đi theo Ô Long Phong, đi thẳng về phía sâu trong chỗ ở của dòng tộc chịu khổ.
Ven đường đi, trong nhóm những người chịu khổ, không ít người nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt sợ hãi.
Tần Ninh có thể giết chết ba vị trưởng lão cảnh giới Địa Thánh, làm cho bọn họ vô cùng chấn động.
Một đường xâm nhập vào sâu bên trong nơi sinh sống của người chịu khổ, đến một vực sâu.
“Cấm địa ở ngay bên dưới”.
Ô Long Phong thở ra nói: “Tần công tử, phía dưới rất nguy hiểm…”
“Ta biết”.
Tần Ninh nhìn vực sâu, chậm rãi nói: “Nguy hiểm thì ta cũng phải đi”.
Ô Long Phong lại nói: “Vị đồ đệ kia của ngươi, chỉ sợ…khó mà chống đỡ được thời gian lâu như vậy…”
“Điều này cũng không nhất định”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu như không chống đỡ được, ta sẽ giết vị Thánh Vương kia”.
Ô Long Phong ngẩn người, không nhiều lời nữa.
Sau đó, ba bóng người lập tức nhảy xuống.
Mà giờ phút này, Hiên Viên Hương Nhi nhìn về phía Dương Thanh Vân, không nhịn được nói: “Sư tôn của ngươi có rất nhiều đồ đệ phải không ?”
“Thật ra cũng không phải”.
Dương Thanh Vân giải thích nói: “Ta là một, còn có hai người nữa là Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư, lần này, người rơi xuống đây là Thạch Cảm Đương”.
“Thực tế, lúc trước sư tôn còn có một người đồ đệ nữa là Thẩm Văn Hiên, nhưng mà sư tôn chỉ dạy dỗ một khoảng thời gian, không dẫn theo bên người”.
Thẩm Văn Hiên! Tần Ninh nhận hắn ta làm đồ đệ, nhưng thực tế cũng chỉ là một loại xưng hô, chỉ thuần tuý là dạy dỗ một khoảng thời gian.
Cuộc đời này của Tần Ninh chỉ có ba người đồ đệ.
Dương Thanh Vân! Thạch Cảm Đương! Lý Nhàn Ngư!
“Nhìn không ra, sư tôn của ngươi còn là người thích chỉ dạy người khác”.
Hiên Viên Hương Nhi thản nhiên nói.
“Vậy thì cô hiểu lầm rồi”.
Tiên Vô Tận nghiêm túc nói: “Người này cũng không phải là người thích chỉ dạy người khác, thời gian lâu như vậy rồi mà chỉ có ba người đồ đệ, rất ít…”
Tần Ninh nhận đồ đệ có yêu cầu cực cao.
Lý Nhàn Ngư có vãng sinh đồng.
Dương Thanh Vân chính là võ giả Tinh Mệnh.
Thạch Cảm Đương…Trên người hắn ta có một cỗ sức mạnh mà những người khác không hề có.
Ba người đều không phải là loại người đơn giản.
Nhưng mà, Tiên Vô Tận không biết, trừ những người này, Tần Ninh còn có tám vị đồ đệ.
Ở Thương Mang Hạo Hãn bên trong thế giới Cửu Thiên.
“Thạch Cảm Đương…”, Hiên Viên Hương Nhi thì thầm nói.
Thiên phú của Dương Thanh Vân không tầm thường, tiếp xúc một khoảng thời gian, cô ta cũng phát hiện ra.
Nhưng mà không biết, người lần này làm cho Tần Ninh nóng lòng, Thạch Cảm Đương, không biết là người như thế nào.
Đúng vậy, nóng lòng! Cô ta có thể cảm nhận được, khi Tần Ninh phát hiện ra Thạch Cảm Đương ở trong dòng tộc chịu khổ, cả người hắn mất đi vẻ lạnh nhạt thường ngày.
Cô ta vẫn luôn nghĩ, trên thế gian này không có việc gì có thể làm cho Tần Ninh nóng lòng.
Không ngờ là vẫn có! Bên kia, Tần Ninh cùng Ô Long Phong và Ô Ngạn đã hạ xuống phía dưới.
Bốn phía tiếng gió gào thét, gió lạnh giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào da thịt ba người.
Ô Ngạn bị Tần Ninh giẫm ở dưới chân, gió rét cắt vào da thịt, trên người xuất hiện từng vết máu.
Tần Ninh cũng lười quan tâm người này.
“Đi thẳng xuống phía dưới”.
Ô Long Phong nghiêm túc nói: “Tần công tử, hơi thở của Thánh Vương vốn dĩ là khuếch tán vạn mét, nhưng mà bây giờ chỉ có phạm vi hàng cây số”.
“Mà trong bán kích trăm mét tính từ trung tâm của hơi thở, cho dù ta là Địa Thánh cũng không thể tiến vào”.
“Về phần nhóm người Ô Ngạn liên lạc với vị Thánh Vương kia thế nào, chúng ta thật sự không rõ ràng lắm”.
Nghe được những lời này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.
“Hỏi một chút chẳng phải là sẽ biết hay sao!”
Lúc này, Tần Ninh đạp một đạp, Ô Ngạn ở dưới chân hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
“Muốn ta nói cho ngươi sao, nằm mơ đi!”
Ô Ngạn quát lớn.
Hắn ta biết bản thân mình chỉ còn một con đường chết.
Một khi đã như vậy thì cần gì phải nhiều lời.
“Ngươi nghĩ là chuyện đã tới nước này rồi mà ta còn cho rằng ngươi sẽ chủ động nói ra hay sao?”
Tần Ninh hừ một tiếng khinh bỉ, cười nhạo nói.
“Ngươi không nói thì ta cũng có biện pháp khiến cho ngươi phải mở miệng!”
Dưới chân vừa động, trong khoảnh khắc, sắc mặt Ô Ngạn trắng bệch đến mức đáng sợ, tròng mắt dường như là trừng lớn đến tận cùng.
“Vẫn còn chưa đủ sao?”
Tần Ninh thì thầm nói, một đạp lại hạ xuống, tiếp tục dùng sức.
Ô Ngạn phun ra một ngụm máu tươi.
Giờ phút này, trên lưng hắn ta giống như có một con kền kền, không ngừng gặm nhấm xác thịt của hắn ta.
Loại đau đớn này như cào xé tim gan, làm cho người ra vô cùng đau khổ, không chỉ như vậy, bên cạnh đó còn có từng đợt khí tức bá đạo phóng thích ra bên ngoài.
Loại uy hiếp này làm cho Ô Ngạn dường như rơi vào đường cùng, tâm trí hỏng mất.
Nghiêm hình tra tấn! Nếu như chỉ là đau đớn, rất nhiều võ giả có thể chống cự được.
Nhưng nếu như diệt trừ hy vọng trong lòng, khiến người ta rơi vào tuyệt vọng thì rất nhiều người không thể chịu đựng được.
Giờ phút này, Tần Ninh chính là đang diệt trừ hy vọng dưới đáy lòng Ô Ngạn.
“Là hắn ta, là hắn ta liên lạc với chúng ta!”
Ô Ngạn gào thét nói: “Ta cũng không biết hắn ta ở chỗ nào, là hắn ta liên lạc với chúng ta!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh lại nói: “Hắn ta là ai?”
“Di thể của Thánh Vương, ta cũng không biết tên của hắn ta rốt cuộc là gì”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Tần Ninh lại lạnh đi vài phần.
“Muốn đạt được thực lực cường đại, nếu như không tu luyện thì nhất định không thể nào thực hiện được, chung quy là lòng người rất khó dò!”
Vù…Ba người đi đến cuối vực thẳm.
Cơ thể Ô Ngạn bị Tần Nnh giẫm nát dưới chân, phát ra tiếng gào thét.
Lúc này, Ô Ngạn phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt cũng gãy mấy chỗ.
Chỉ là, khi Tần Ninh rút chân khỏi người hắn ta, sắc mặt Ô Ngạn cũng thả lỏng vài phần.
Vừa rồi giống như là địa ngục, làm cho tim hắn ta đập liên hồi.
Về chuyện bên trong Khổ Địa, sau này Tần Ninh mới biết, đây là lần đầu tiên hắn đến nơi này.
Vị Thánh Vương đóng cửa bên trong Khổ Địa kia rốt cuộc là ai, Tần Ninh cũng không biết.
Dù sao thì năm đó, trong ba kiếp tại thế giới Tam Thiên, thời gian lịch kiếp ba vạn năm cũng không tính là dài, hắn cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy để chú ý một vị Thánh Vương.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trước là một mảnh mịt mờ tối tăm.
“Một mình ta cũng có thể tiến về phía trước, ngươi ở nơi này chờ ta!”
Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong, bình tĩnh nói.
“Để ta đi với ngươi, ngươi không quen thuộc nơi này”.
“Không cần”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Đi một lần là có thể quen thuộc”.
Vừa dứt lời, Tần Ninh đã bước đi, hướng thẳng về sâu bên trong…
Hiên Viên Hương Nhi nghe thấy lời này cũng sững sờ.
Đúng thế! Tần Ninh sẽ sợ sao?
Từ lúc quen biết Tần Ninh đến bây giờ, cô ta chưa bao giờ nhìn thấy Tần Ninh sợ hãi! Hình như đúng là Tần Ninh chưa từng biết sợ! Điều càng thêm không thể tưởng tượng nổi chính là Tần Ninh xưa nay không bao giờ sợ hãi lại có thể yên ổn sống đến bây giờ! Giờ phút này, Tần Ninh lấy sức một mình đối mặt với hai cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách của Hiên Viên Thánh Địa, đúng là không hề hoảng hốt chút nào.
Trọng kiếm Vạn Quân trong tay, khiến cho lúc này Tần Ninh vô cùng có khí thế, mỗi một kiếm chém xuống, hai tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách kia đều có chút khó mà chống đỡ.
Một màn này khiến cho rất nhiều Thánh Nhân bốn phía nhìn thấy đều phải biến đổi sắc mặt.
Một người cảnh giới Thánh Nhân tam hồn lại có thể chống được hai cảnh giới Địa Thánh nhất phách.
Sự chênh lệch trong đó không thể bảo là không lớn được! “Cùng tiến lên, giết chết mấy người bọn họ đi!”
Giờ phút này, một tên cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách trong đó không nhịn không được gầm thét lên.
Bọn họ không có cách nào áp chế Tần Ninh, thế nhưng dù sao chỉ có mỗi mình Tần Ninh mạnh.
Giết mấy vị Thánh Nhân xung quanh Tần Ninh đi, để xem Tần Ninh còn đối phó được kiểu gì. Nghe thấy lời này, ánh mắt của Tần Ninh lại vô cùng lạnh lẽo.
“Cho các ngươi thời gian để sống mà còn không biết quý trọng”.
Hét lên một câu, Tần Ninh trực tiếp đập một chưởng xuống.
Lúc này một thánh tự trong lòng bàn tay hắn bộc phát ra.
Sức mạnh kinh khủng phóng ta, thánh tự chém về phía hai người.
Hai tên cường giả Địa Thánh lập tức giật mình.
Chỉ là ngay sau đó, trong lòng cũng vô cùng lạnh lẽo.
Muốn chém bọn họ, sao có thể đơn giản như vậy chứ?
Lúc này một tiếng quát khẽ vang lên, trong nháy mắt hai người bộc phát ra khí thế kinh người.
Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay vung ra lần nữa.
Tự lục thứ hai xuất hiện.
Tiên Tự Lục! Dưới sự trấn áp của chữ Tiên, hai người chỉ cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
Thế nhưng giờ phút này, cái thứ ba lại tiếp tục xuất hiện.
Tôn Tự Lục! Ầm ầm... tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Lúc này hai bóng người bị trọng kiếm áp chế, lại cộng thêm sức mạnh của đồ lục kia bộc phát ra, hai người liên tục thất bại lùi về sau.
“Thần Tự Lục!”
Giờ phút này Tần Ninh lại ngưng tụ ra đồ lục thứ tư trong lòng bàn tay, đánh ra lần nữa.
Ầm... một tiếng nổ vang lên chấn động khắp mặt đất xung quanh.
Những tiếng nổ ầm ầm này mang đến cho người ta cảm giác vô cùng mạnh mẽ bá đạo.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh có vài phần lạnh lẽo.
Hai bóng người đã không thấy tăm tích.
Không phải chạy! Là chết! Nổ chết hết rồi! Tần Ninh thở ra một hơi, nhìn đám người Hiên Viên Thánh Địa xung quanh.
“Trở về nói cho thánh nữ gì đó của các ngươi biết, muốn bắt người thì tự đi mà đến, thử xem có thể bắt được hay không!”
Tần Ninh lạnh lùng hừ một tiếng.
Mà ở bên kia, giờ phút này sắc mặt Hiên Viên Phong trắng bệch.
Chết! Hai vị cường giả cảnh giới Địa Thánh nhị phách đã bị Tần Ninh giết chết chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Thật không thể tưởng tượng nổi! Làm sao có thể làm được! Giờ phút này Lăng Loạn đạo nhân cũng ép lui Hiên Viên Phong.
“Đi!”
Thấy tình thế không ổn, điều đầu tiên Hiên Viên Phong nghĩ tới đương nhiên là chạy đi.
Tần Ninh nhìn thấy Hiên Viên Phong muốn chạy, cười lạnh nói: “Chạy trốn được sao?”
Hắn vừa nói xong liền siết chặt bàn tay lại.
“Xích Long Thánh Bạo quyết!”
Thánh lực dẫn lửa! Tụ long bùng nổ! Một con rồng lửa dài trăm trượng lao vùn vụt ra trong chớp mắt.
Trong cơ thể Tần Ninh đã nuốt một địa hỏa, lúc này đang có quá nhiều khí nóng địa hỏa.
Phóng hết ra trong trận chiến này là tốt nhất! Lúc này còn rồng lửa kia phát ra một tiếng gào điên cuồng nôn nóng, lao về hướng Hiên Viên Phong.
Hiên Viên Phong muốn trốn tránh, nhưng lại không có chỗ để tránh.
Một tiếng nổ ầm vang lên.
Bóng người, khí tức của Hiên Viên Phong đều tan biến giữa trời đất.
Giờ phút này, sắc mặt đám đệ tử của Hiên Viên Thánh Địa đều trắng bệch.
Ba vị cường giả Địa Thánh đều đã chết! “Trở về nói cho thánh nữ của các ngươi biết, không phải là thứ của mình thì đừng tham lam, địa vị bất chính, suy nghĩ bất chính thì sao có thể tu hành tốt được?”
Tần Ninh hét lên một tiếng.
Lúc này võ giả của Hiên Viên Thánh Địa nào còn dám dừng lại, ai nấy đều thi nhau bỏ chạy.
Vốn dĩ lần này chỉ muốn đi vào núi lửa Cực Địa để thăm dò bốn tòa thiên cung, có lẽ còn tìm được một chút cơ duyên.
Thế nhưng không nghĩ tới lại gặp được Hiên Viên Hương Nhi.
Hiên Viên Phong đương nhiên là muốn thể hiện, truy nã Hiên Viên Hương Nhi để cho ma chướng đáy lòng sư tôn mình biến mất.
Thế nhưng không ngờ rằng.
Còn chưa bắt được người mà đã mất mạng rồi.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh dần dần bình tĩnh lại.
Khí nóng bên ngoài cơ thể cũng tản đi mấy phần.
“Đi!”
Tần Ninh vung tay lên, nhìn xung quanh khẽ cười nói: “Đi Khổ Địa!”
Giờ phút này, sắc mặt Ô Ngạn vô cùng xám xịt.
Cảnh giới Địa Thánh nhị phách cũng chết trong tay Tần Ninh.
Tên nhóc cảnh giới Thánh Nhân tam hồn này một khi thể hiện thực lực quả thực rất đáng sợ! Giờ phút này Tần Ninh lại không thèm để ý.
Ba hồn ngưng tụ.
Còn có hồn rồng hồn phượng làm bạn.
Hắn không mạnh thì còn ai mạnh nữa?
Cảnh giới Thánh Nhân chú trọng cái gì?
Chính là sức mạnh của ba hồn bộc phát.
Mà so với Thánh Nhân bình thường, hắn còn có thêm hồn rồng hồn phượng, thực lực bộc phát ra sẽ là gấp mười, gấp mấy chục lần.
Dù sao cho dù là hồn rồng hay hồn phượng, từng cái bộc phát ra đều đã mạnh hơn uy lực của ba hồn rồi.
Dưới thực lực mạnh mẽ như vậy, cho dù Địa Thánh có được phách lực cũng khó có thể ngăn cản hắn! Đương nhiên, nếu đối mặt với cảnh giới Địa Thánh ngưng tụ ba phách trở lên thì vẫn rất phiền phức.
Tuy hồn rồng và hồn phượng rất mạnh, thế nhưng cũng có giới hạn.
Nhưng nếu hắn ngưng tụ ra một phách của bản thân, hồn rồng và hồn phượng kia cũng biến hóa ra phách lực, đến lúc đó vẫn vô cùng bá đạo.
Bỏ qua suy nghĩ trong đầu, lúc này Tần Ninh dẫn mấy người đi về phía Khổ Địa.
Bên trong núi lửa Cực Địa.
Võ giả các phe phái đang tìm kiếm thiên cung, tìm kiếm bí mật bên trong núi lửa Cực Địa.
Mà khi đám người Tần Ninh rời đi.
Dung nham trong núi lửa Cực Địa bắt đầu chậm rãi rút đi, khắp nơi trên mặt đất đều là khí tức cực nóng, bùn đất cháy đen.
“Dung nham của núi lửa rút đi?”
Giờ phút này, đám người Đại Nhật Sơn đang nhìn dung nham khắp nơi rút đi.
Giống như thủy triều tràn lên bờ, lúc này lại đột nhiên rút lui.
“Vậy sau này bốn tòa thiên cung sẽ xuất hiện ở trước mắt mọi người!”
Giờ phút này Dương Tam Tuần thản nhiên nói: “Bây giờ đã phát hiện ra hai tòa, hãy phái người đi tìm hai tòa khác”.
“Rõ!”
Đám người Đại Nhật Sơn tản ra.
“Tam Tuần sư huynh!”
Mà ngay lúc này, một bóng người lao từ trên không đến, thở hổn hển nói: “Hiên Viên Phong của Hiên Viên Thánh Địa chết rồi!”
“Cái gì?”
Dương Tam Tuần khẽ giật mình, không nhịn được lẩm bẩm: “Hiên Viên Phong chính là cảnh giới Địa Thánh nhất phách, ai có thể giết hắn ta?”
“Là người của Thương Long điện và Thiên Hạc lâu làm?”
“Không phải không phải”.
Đệ tử kia lắc đầu, vội vàng nói: “Là Tần Ninh!”
Cái gì! Giờ phút này, Dương Tam Tuần ngẩn người.
Tần Ninh! Trong đầu Dương Tam Tuần không khỏi hiện ra bóng người Tần Ninh.
Kẻ này... cảnh giới Thánh Nhân tam hồn.
Dương Tam Tuần không nhịn được nói: “Nếu kẻ này thật sự không có môn phái, có thể bái vào trong Đại Nhật Sơn của chúng ta thì quá tốt!”
Cảnh giới Thánh Nhân tam hồn giết chết cảnh giới Địa Thánh nhất phách.
Thực lực như vậy, nếu vào Đại Nhật Sơn thì chắc chắn sẽ được coi trọng.
Hơn nữa sau này rất có thể đạp phá gông cùm xiềng xích của Địa Thánh để đến cảnh giới cao nhân Thiên Thánh.
Cao nhân Thiên Thánh! Ở trong Thanh Châu, cao nhân Thiên Thánh thưa thớt đến mức đáng thương.
Đây cũng là lý do tại sao Thanh Châu lại yếu hơn những châu khác.
Nghe nói bên trong Đại Nhật Sơn có Thiên Thánh trấn giữ, thế nhưng ngay cả Dương Tam Tuần cũng không biết chuyện này là thật hay giả.
Chương 1637: Di thể Thánh Vương
Khi dung nham rút đi, cuối cùng mọi người đã tìm được hai tòa thiên cung còn lại.
Trong phút chốc, thế lực khắp nơi, các Thánh Nhân đều bắt đầu tranh nhau tiến vào trong thiên cung tìm kiếm cơ duyên... Chỉ là những điều này lại không có liên quan gì với đám người Tần Ninh đã rời đi.
Giờ phút này, phía trên phi cầm.
Tần Ninh đứng chắp tay.
Đằng sau, Ô Ngạn đang ngồi trên người con chim, sắc mặt tái nhợt.
“Ô Long Phong?”
Tần Ninh nhìn về phía một bên Lăng Loạn đạo nhân, thản nhiên nói: “Cái tên này... khó nghe thật”.
Lăng Loạn đạo nhân cười một tiếng đắng chát.
“Tần công tử”.
Lăng Loạn đạo nhân chắp tay nói: “Dòng tộc chịu khổ luôn kiên trì bảo vệ Khổ Địa mấy vạn năm đến, nếu ngài biết sự tồn tại của di thể Thánh Vương thì cũng nên hiểu được tác dụng của dòng tộc chịu khổ”.
“Cho dù những năm gần đây bọn họ không có công lao thì cũng cũng có khổ lao, xin ngươi hãy nương tay...”, nghe thấy lời này, Tần Ninh lại ngồi xuống nhìn về phía Ô Ngạn đằng sau.
Mấy người Dương Thanh Vân, Hiên Viên Hương Nhi cũng lần lượt ngồi xuống.
“Sư tôn, cái gì là thân xác Thánh Vương?”
Dương Thanh Vân không biết.
“Cảnh giới Thánh Nhân, hai cảnh giới Hóa Thánh, Hư Thánh là con đường phải đi qua nếu tiến vào Thánh Nhân, tất cả mọi con đường đều là như thế”.
Giờ phút này Tần Ninh kiên nhẫn nói: “Hóa Thánh, Hư Thánh không được tính là Thánh Nhân, cảnh giới Thánh Nhân chân chính ngưng tụ ba hồn, cảnh giới Địa Thánh ngưng tụ bảy phách, cảnh giới Thiên Thánh là ba hồn bảy phách, trở về vị trí của riêng mình, ngưng tụ ra hồn phách thể!”
“Thánh Nhân huyền diệu!”
“Cường giả Địa Thánh!”
“Cao nhân Thiên Thánh!”
“Mà sau Thiên Thánh thì là Thánh Vương! Vương giả trong Thánh Nhân”.
“Một khi đến cảnh giới Thánh Vương, khí thế sẽ hoàn toàn biến hóa, Thánh Nhân phía dưới Thánh Vương không có truyền thuyết cái thế, thế nhưng đến cấp bậc Thánh Vương sẽ có được truyền thuyết cái thế!”
“Trước đó ta đã từng nói Thanh Châu chính là một trong năm châu lớn của thánh vực Thiên Hồng, ngoài Thanh Châu ra còn có thế lực bên trong bốn châu Tề Châu, Diệp Châu, U Châu, Yến Châu, đều là truyền thừa mười mấy vạn năm thậm chí là mấy chục vạn năm sừng sững không ngã, chính là bởi vì trong bọn họ có Thánh Vương tọa trấn!”
“Một vị Thánh Vương đại diện cho mười mấy vạn năm bất hủ!”
Hóa Thánh, Hư Thánh, Thánh Nhân, Địa Thánh, Thiên Thánh, Thánh Vương! Con đường Thánh Nhân chính là như thế.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Năm đó Khổ Địa có một vị Thiên Thánh lấy được một di thể Thánh Vương, vị Thánh Vương kia...”, Tần Ninh dừng một chút, dường như đang cân nhắc tìm từ.
“Nói là chết rồi, cũng có thể nói là không chết, giống như đang ngủ say, nhưng nếu muốn tỉnh dậy thì gần như không có khả năng”.
“Mà cái gọi là chịu khổ người một mạch, cũng là từ khi đó truyền lại”.
Giờ phút này, sắc mặt của Ô Ngạn và Ô Long Phong đều biến đổi.
Hình như hiểu biết của Tần Ninh còn rõ ràng hơn bọn họ.
“Chỉ là tại sao di thể của Thánh Vương lại có thể bị điều khiển đơn giản như vậy?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Cho dù là cao nhân Thiên Thánh đều không đáng giá nhắc tới ở trước mặt Thánh Vương”.
“Di thể Thánh Vương kia không ngừng phát ra khí thế Thánh Vương, trong khí tràng đó, dựa vào sức mạnh của di thể Thánh Vương để tu hành thì sẽ là làm ít công to, dòng tộc chịu khổ không nỡ để lại đồ tốt như vậy”.
“Vốn dĩ cứ tiếp tục như thế cũng rất tốt”.
“Thế nhưng giống như ta nói, Thánh Vương sao có thể bị sỉ nhục dễ dàng như vậy chứ?
Cho dù là một vị Thánh Vương Bất Tử sắp chết cũng không dễ bị sỉ nhục như vậy”.
“Qua mấy vạn năm, dòng dòng tộc chịu khổ đã xuất hiện không ít Địa Thánh, thậm chí là Thiên Thánh, thế nhưng tai họa cũng tới”.
“Có người bắt đầu nổi điên!”
Nổi điên?
Mấy người Dương Thanh Vân vô cùng ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe nói về một chuyện thần kỳ thế này.
“Di thể Thánh Vương, người ta còn chưa chết, ngươi dựa vào khí thế của người ta để tu luyện, đương nhiên người ta sẽ không vui, sử dụng vài biện pháp không phải vô cùng đơn giản ư?”
“Trong dòng tộc chịu khổ bắt đầu có người nổi điên, giết hại đồng môn, cuối cùng biến thành một cuộc giết chóc trong toàn bộ Thanh Châu”.
“Bởi vậy, dòng tộc chịu khổ đã trở thành người mà ai nấy đều muốn đánh, mãi đến cuối cùng mai danh ẩn tích”.
“Về phần qua nhiều năm như vậy, rốt cuộc đã giải quyết thế nào thì ta không được rõ lắm...”, Ô Ngạn nghe thấy lời này thì hừ lạnh một tiếng.
Giờ phút này Ô Long Phong lại khổ sở nói: “Trong mấy vạn năm này, dòng tộc chịu khổ phát hiện chỉ cần không đột phá cảnh giới Địa Thánh thì sẽ không bị khí thế của Thánh Vương ảnh hưởng mà nổi điên!”
Tần Ninh nhíu mày.
“Nhưng sư huynh của ngươi lại là cảnh giới Địa Thánh nhị phách!”
Ô Long Phong tiếp tục nói: “Người trưởng thành đến cảnh giới Địa Thánh cũng có thể áp chế, nhưng tiến thêm một bước thì sẽ bị mê hoặc tâm trí!”
“Sư huynh ta cũng không chịu nổi”.
“Cho nên, ta đã khuyên bảo ông ta không thể dựa vào khí thế Thánh Vương để tu hành nữa...”, Tần Ninh cười nói: “Nhưng sư huynh của ngươi không chịu được thực lực mạnh mẽ hấp dẫn, vẫn lựa chọn tiếp tục, bởi vì ngươi ngăn cản ông ta cho nên ông ta muốn giết ngươi?”
Giờ phút này Ô Long Phong đắng chát gật đầu.
Ông ta và Ô Ngạn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, bây giờ lại là trở mặt thành thù.
Cảm giác trong đó chỉ có hai người Ô Ngạn, Ô Long Phong có thể hiểu được.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Sư huynh của ngươi bắt đầu giết ngươi thì đã chứng minh ông ta đã chịu ảnh hưởng...”, “Ta hiểu”.
Ô Long Phong nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Cho nên, ta bắt đầu đi du lịch khắp Thanh Châu, hy vọng sẽ tìm được biện pháp có thể ngăn chặn sư huynh!”
“Ngươi?”
Tần Ninh cười nói: “Một vị Thánh Vương, cho dù là Thánh Vương rơi vào niết bàn, ngươi chỉ là một Thánh Nhân thì có thể làm gì?”
Sắc mặt Ô Long Phong ảm đạm.
“Nhưng cũng may, những năm gần đây di thể Thánh Vương kia đã bắt đầu xảy ra thay đổi!”
Ô Long Phong thở ra một hơi nói: “Có lẽ đã xuất hiện xoay chuyển!”
Xoay chuyển! Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong: “Có ý gì?”
“Khí thế Thánh Vương đang dần yếu đi!”
Ô Long Phong tràn đầy hy vọng nói: “Một khi khí thế Thánh Vương yếu đi, dòng tộc chịu khổ sẽ không thể dựa vào khí thế để tu hành, vấn đề này cũng sẽ được giải quyết!”
“Ít nhất là Ô Ngạn không có khả năng dựa vào khí thế Thánh Nhân để tiếp tục, trầm luân tới tình trạng mất hết tâm trí nữa...”, Tần Ninh nghe vậy thì nhíu mày lại.
“Dòng tộc chịu khổ sắp xong đời rồi!”
Đột nhiên, giọng nói của Tần Ninh vang lên.
Sắc mặt Ô Long Phong biến đổi.
“Có ý gì?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Khí thế Thánh Vương trở nên yếu đi, đó là bởi vì khí Thánh Vương hao tổn nghiêm trọng, nếu ta không đoán sai, vị Thánh Vương kia có lẽ sẽ... thức tỉnh!”
Hắn vừa dứt lời, mấy người đều giật mình.
Thánh Vương... sống lại?
Tuy nói vị Thánh Vương này cũng không phải đã chết thật, thế nhưng ngủ say mười mấy vạn năm còn có thể khôi phục sao?
“Một vị Thánh Vương không thể chết dễ dàng như vậy, hồn phách bất diệt, thân xác không tổn hao gì, cho dù có một chút hy vọng sống thì trải qua mười mấy vạn năm, ai biết sẽ xảy ra biến cố gì?”
“Chỉ là khí thế Thánh Vương yếu bớt, tuyệt đối không phải là chết thật, nếu thật sự chết rồi thì khí thế Thánh Vương sẽ mở rộng mấy lần, đến cuối cùng sẽ sụp đổ trong nháy mắt, không có khả năng yếu bớt!”
Mỗi một câu nói của Tần Ninh đều như đang gõ vào trong lòng Ô Long Phong.
Thánh Vương sắp thức tỉnh! Đây là thực lực cỡ nào chứ?
Dòng tộc chịu khổ sẽ thật sự xong đời! Phải làm sao mới ổn đây?
Ô Long Phong nhìn về phía Ô Ngạn, không nhịn được gầm thét lên: “Quả thật như thế sao?”
Mấy năm nay ông ta đều không thể đến gần di thể Thánh Vương kia, chỉ có mỗi Ô Ngạn có thể.
Chắc chắn Ô Ngạn biết rõ ràng!
Chương 1638: Thằng ngốc mới tin
“Đúng thì như thế nào?”
Lúc này, Ô Ngạn cười nhạo nói: “Thánh Vương thức tỉnh, đây là chuyện tốt, dòng tộc chịu khổ chúng ta có thể phát triển rực rỡ, chẳng lẽ đây không phải là chuyện cực kỳ tốt hay sao?”
“Chuyện tốt?”
Ngay lập tức, Ô Long Phong gào lên nói: “Ngươi cũng là người đã sống hơn vạn năm, chẳng lẽ còn không hiểu được?
Một vị Thánh Vương vô cùng cao quý, nếu như thật sự có thể sống lại, chuyện thứ nhất cần làm chính là giết sạch dòng tộc chịu khổ chúng ta, chuyện này có cái gì mà tốt?”
Ô Ngạn cười nhạo nói: “Thánh Vương đã đồng ý với ta, giúp hắn ta sống lại, sau này, dòng tộc chịu khổ của chúng ta sẽ là thế lực dưới trướng của vị Thánh Vương này!”
“Trong tương lai, dòng tộc chịu khổ nhất định là có thể phát triển rực rỡ, trở thành bá chủ Thanh Châu, đứng ngang hàng với các thế lực siêu cấp của các châu!”
“Ngươi…”, giờ phút này, Ô Long Phong tức giận đến mức không nói nên lời.
“Ngươi nhiều lời với hắn ta làm gì”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Hắn ta đã bị mê hoặc, tin tưởng vị Thánh Vương kia không chút nghi ngờ!”
Lúc này, Ô Long Phong nhìn về phía Ô Ngạn.
Một vị Thánh Vương bị dòng tộc chịu khổ bọn họ giam cầm trong cấm địa hơn mười vạn năm, cho tới nay vẫn luôn bị người chịu khổ bọn họ lợi dụng để tăng lên cảnh giới.
Nhưng mà bây giờ lại sắp sống lại, muốn dẫn dắt dòng tộc chịu khổ bọn họ phát triển rực rỡ?
Thằng ngốc mới tin! Thánh Vương kia sống lại, chỉ sợ chuyện đầu tiên mà người đó làm chính là diệt trừ dòng tộc chịu khổ! Đây không phải là cơ hội của dòng tộc chịu khổ mà là ngày tận thế của dòng tộc chịu khổ! Giờ phút này, trong lòng Ô Phong Long tràn đầy lo lắng.
Chim ưng bay thẳng cánh, liên tiếp mấy ngày trời, xuyên qua vùng Cực Địa, cuối cùng cũng tới vùng Khổ Địa.
Khổ Địa! Khách quan mà nói, hoàn cảnh ở đây vẫn tốt hơn một chút so với vùng Cực Địa, nhưng vẫn rất hoang vắng.
Đi qua mấy trăm dặm, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một vài thôn trấn, thành trì có quy mô không lớn.
Dần dần, đi vào sâu bên trong Khổ Địa.
Một vùng núi trọc xuất hiện trước mắt mấy người.
“Chính là ở phía trước!”
Ô Long Phong lập tức đứng dậy.
“Ô Long Phong!”
Ô Ngạn quát lớn nói: “Ngươi làm như vậy là phản bội người chịu khổ, là kẻ phản bội!”
“Ta là kẻ phản bội?”
Ô Long Phong hừ một tiếng rồi nói: “Để cho ngươi tuỳ ý làm bậy, dòng tộc chịu khổ sẽ không còn sót lại một ai, ta là kẻ phản bội?”
Ô Ngạn quát: “Ngươi chính là kẻ phản bội, ngươi sẽ không được chết tử tế!”
“Câm miệng!”
Ô Long Phong tức giận thở gấp.
Mấy người đi xuống từ trên lưng chim ưng, tiến vào trong núi trọc.
“Quả thật là người chịu khổ, nhìn qua nơi này thực sự là đủ nghèo khổ…”, Huyền Chấn không nhịn được nói.
Ô Long Phong không nhiều lời, ông ta đứng trên một ngọn núi cao, nhìn về một phương hướng rồi dẫn theo mấy người bọn họ tiến vào trong núi.
Đi đến dưới chân một ngọn núi, Ô Long Phong lập tức tiến thẳng vào một bên vách núi.
Tiếng ù ù vang lên, bóng dáng của Ô Long Phong biến mất trong chớp mắt, lọt vào bên trong núi.
Mấy người Tần Ninh nhanh chóng đuổi theo.
Ngay sau đó, cảnh vật xung quanh thay đổi.
Một khu rừng xuất hiện trước mắt mọi người.
Mà sâu bên trong rừng cây là lầu các, đình viện, rường cột chạm trổ, được xây dựng vô cùng xa hoa.
Thấy cảnh tượng này, mọi người đều sửng sốt.
Đây là…người chịu khổ?
Giờ phút này, nét mặt già nua của Huyền Chấn đỏ lên.
Bên trong ngọn núi trọc này tựa như chốn bồng lai, rất khác biệt so với bên ngoài.
Cảnh sắc bốn phía có chút độc đáo, làm cho người ta có cảm giác vô cùng bình yên, an nhàn.
“Đây là khu trung tâm của dòng tộc chịu khổ các ngươi?”
“Ừm!”
Ô Long Phong gật đầu nói: “Dòng tộc chịu khổ từ xưa đến nay vẫn luôn khiêm tốn, các ngươi cũng hiểu được, di thể của một vị Thánh Vương, nếu như bị mấy người kia ở trong Thanh Châu biết được, người chịu khổ nhất định sẽ bị diệt tộc!”
“Ai?”
Đúng lúc này, bên trong rừng cây, từng bóng người xuất hiện.
Trong nháy mắt đã có ước chừng hơn hai mươi người bước ra.
Liếc mắt nhìn qua bốn người cầm đầu thì đều là cảnh giới Thánh Nhân.
“Ô Ngạn đại nhân!”
“Ô Long Phong đại nhân!”
Nhìn thấy hai người Ô Ngạn và Ô Long Phong, nhóm thanh niên trong trang phục độc đáo đều sửng sốt.
“Tránh ra!”
Ô Long Phong khẽ quát nói: “Ta không muốn gây khó dễ cho các ngươi, bảo ba vị trưởng lão ra đây”.
Nghe được những lời này, mấy tên thanh niên đều sửng sốt.
“Long Phong đại nhân, ngươi đã bị Ô Ngạn đại nhân khai trừ thân phận người chịu khổ, ngươi đang làm cái gì vậy?”
“Khai trừ?”
Ô Long Phong cười nhạo nói: “Hắn ta không có đủ tư cách để khai trừ thân phận của ta, thông báo cho ba vị trưởng lão Ô Phong, Ô Hà, Ô Ảnh ra gặp ta”
Một lời vừa dứt, khí tức Địa Thánh trong cơ thể Ô Long Phong bùng nổ.
Lúc này, sắc mặt của mấy người thanh niên đều thay đổi.
Cường giả Địa Thánh.
Ô Long Phong đại nhân đã đạt tới cảnh giới Địa Thánh.
“Ô Long Phong, ngươi đang làm cái gì?”
Đúng lúc này, một tiếng quát vang lên.
Theo tiếng quát kia vang lên, ba bóng người từ phía lầu các xa xa bước tới.
Ba người xuất hiện, khí tức trong cơ thể cường đại, đây là điều mà ai cũng có thể cảm nhận được.
Hơi thở còn cường thịnh hơn so với Ô Ngạn.
Cảnh giới Địa Thánh tam phách! Giờ phút này, ba bóng người kia hạ xuống, nhìn về phía mấy người Tần Ninh đang đứng ở lối vào.
Một đen, một trắng, một xám, ba ông lão ba màu trang phục, thần thái cũng khác nhau.
“Ba vị trưởng lão!”
Ô Long Phong lập tức chắp tay nói: “Di thể của Thánh Vương sắp thức tỉnh, ba vị trưởng lão cũng biết việc này?”
“Một khi di thể của Thánh Vương thức tỉnh, dòng tộc chịu khổ của chúng ta sẽ bị xóa sổ hoàn toàn, ba vị trưởng lão phải nhanh chóng ngăn cản việc này lại!”
Từ khi còn nhỏ, Ô Long Phong đã là người của dòng tộc chịu khổ, ông ta lớn lên ở đây, ông ta không đành lòng nhìn nơi mình lớn lên bị tiêu diệt hoàn toàn! Lúc này, ánh mắt Ô Long Phong mang theo vài phần cầu xin!
“Ô Long Phong, ngươi nói bậy nói bạ gì đó?”
Ông lão mặc áo choàng xám thấp giọng quát, khiển trách nói: “Cái gì mà di thể Thánh Vương, cái gì mà thức tỉnh?
Nói hươu nói vượn! Ngươi đã quên tôn chỉ của dòng tộc chịu khổ chúng ta rồi sao?”
Tôn chỉ của dòng tộc chịu khổ.
“Không được mang người ngoài vào!”
“Ô Ảnh trưởng lão, việc đã đến nước này rồi thì cũng không cần che giấu nữa, mấy người Tần Ninh đều biết cả rồi, giấu diếm cũng không có ý nghĩa, việc gấp gáp bây giờ chính là ngăn cản di thể của Thánh Vương thức tỉnh!”
Lời này vừa nói ra, ba vị trưởng lão đều thay đổi sắc mặt.
“Đồ khốn nạn, đây là việc lớn, sao có thể nói cho cho người ngoài biết?”
Giờ phút này, ông lão áo choàng trắng vô cùng tức giận nói.
Mấy người thanh niên cũng từ từ tản ra.
Sự việc hình như có chút không thích hợp.
Mấy vị cường giả Địa Thánh đánh nhau, bọn họ không có tư cách để nhúng tay vào.
Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía Lăng Loạn đạo nhân, chậm rãi nói: “Ô Long Phong, xem ra không chỉ một mình Ô Ngạn bị ảnh hưởng, mấy vị ở đây cũng bị ảnh hưởng không nhỏ!”
Giờ phút này, sắc mặt Ô Long Phong khẽ thay đổi.
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Trước mắt thì chỉ có một biện pháp”.
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Giết mấy người bọn họ, làm cho những người chịu khổ khác kinh hãi, cứng rắn tiến vào cấm địa, ngăn cản Thánh Vương thức tỉnh”.
Nghe được những lời này, Ô Long Phong rối rắm.
“Không thể đánh thức bọn họ sao?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh có chút kỳ quái.
“Bọn họ đã bị hơi thở của Thánh Vương ảnh hưởng, qua nhiều năm như vậy đã xâm nhập vào sâu cơ thể, ngươi cho là còn có thể tỉnh lại được sao?
Hiện tại, chấp niệm của bọn họ đối với việc Thánh Vương thức tỉnh, dẫn dắt người chịu khổ đi đến vinh quang sâu sắc hơn bất cứ thứ gì!”
Lúc này, Ô Long Phong lộ ra vẻ thương tiếc.
“Toàn bộ Thánh Nhân, Hư Thánh của dòng tộc chịu khổ tránh hết ra!”
Ô Long Phong quát lớn: “Ba vị trưởng lão và thủ lĩnh bị di thể của Thánh Vương mê hoặc, đã mất đi sự tỉnh táo!”
“Hôm nay, ta phải bất đắc dĩ mà giết chết ba vị trưởng lão!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.
Chương 1639: Chém giết ba trưởng lão
“Ô Long Phong, ngươi muốn làm phản sao?”
“Giết chết ba vị trưởng lão, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?”
“Làm loạn!”
Xung quanh, từng tiếng mắng chửi vang lên.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong, bình tĩnh nói: “Ba người này, ta sẽ giết, cấm địa ở đâu hẳn là ngươi cũng biết chứ?”
“Biết!”
“Một khi đã như vậy, ngươi đi đối phó với những người chịu khổ khác, còn ta sẽ giết chết ba vị trưởng lão, sau đó dẫn ta vào trong cấm địa!”
Ô Long Phong nhìn xung quanh, nhắm hai mắt lại rồi gật gật đầu.
Chuyện tới nước này, đã không còn biện pháp nào khác! Ba vị trưởng lão Ô Phong, Ô Hà, Ô Ảnh ngăn cản, không còn cách nào khác.
Hoặc là chết, hoặc là phản kháng.
Một mình ông ta chết thì chẳng có gì, nhưng mà dòng tộc chịu khổ truyền thừa mấy vạn năm không thể hoàn toàn bị diệt.
“Những người muốn ngăn cản ta, ta cũng sẽ không nương tay”.
Ô Long Phong lạnh lùng quát: “Đừng tự tìm đường chết, các ngươi không phải là đối thủ của ta!”
Giờ phút này, nhiều Thánh Nhân của dòng tộc chịu khổ đều do dự.
Ô Phong trưởng lão quát lớn: “Ô Long Phong phản bội người chịu khổ, giết ông ta!”
Một lời vừa dứt, mọi người đều không biết nên làm thế nào.
“Lão già kia, đừng nhiều lời!”
Lúc này, Tần Ninh từng bước bước ra, nhìn về phía ba người.
“Ta không có thời gian để ở đây lãng phí với các ngươi!”
Lúc này, Tần Ninh cầm trọng kiếm Vạn Quân trong tay.
Trọng kiếm trong tay, khí tức của cảnh giới Thánh Nhân tam hồn bày ra.
Giờ phút này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác vô cùng mạnh mẽ.
Ba vị trưởng lão cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Ba người cảnh giới Địa Thánh tam phách, còn có thể sợ hãi một mình Tần Ninh cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?
Ầm…Trong nháy mắt, âm thanh nổ vỡ lập tức vang lên.
Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí gào thét giống như núi cao đổ xuống.
Ba vị trưởng lão hợp lực ngăn cản, hư không phát ra tiếng gào thét.
Lúc này, cho dù là ai cũng đều cảm nhận được, một kiếm kia của Tần Ninh ẩn chứa sức bật.
Ô Long Phong nhìn bốn phía.
“Các ngươi không cần phải ra tay, ta cũng là vì dòng tộc chịu khổ, nếu như ba vị trưởng lão thắng, tất nhiên là ta sẽ chấp nhận cái chết, còn nếu như ba vị trưởng lão thua, các ngươi có phản kháng cũng vô dụng!”
Nghe được những lời này của Ô Long Phong, những người chịu khổ xung quanh đều dừng lại.
Lời này có lý! Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Tần Ninh và ba vị trưởng lão.
Sức bật của trọng kiếm Vạn Quân thật sự rất mạnh mẽ.
Dùng Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch chế tạo ra trọng kiếm, nếu như là Thánh Nhân bình thường muốn sử dụng, cũng cần phải tiêu hao rất nhiều sức lực.
Cần phải có phương pháp đặc thù mới có thể kiểm soát được nó.
Lúc này, Tần Ninh đang dùng phương pháp đặc thù để kiểm soát thanh kiếm này.
Ngày đó, Tần Ninh tìm ra được thanh kiếm này từ trong đống sắt vụn, mọi người đều không biết thứ này quý giá đến mức nào.
Nhưng sau vài lần nó bộc phát thực lực trên tay Tần Ninh, mọi người mới hiểu được chỗ mạnh mẽ của thanh kiếm này.
Giờ phút này, sắc mặt Ô Long Phong trở nên phức tạp.
Sự việc đã đi tới bước này rồi, kế tiếp nên làm sao bây giờ?
Nếu như ba vị trưởng lão chết, trong lòng ông ta khó mà yên ổn.
Nhưng mà có ba vị trưởng lão ngăn cản, Thánh Vương kia thực sự có thể sống lại…Chính là một phiền phức vô cùng lớn.
Trước mắt, ông ta chỉ hy vọng, Tần Ninh không cường đại đến vật, không giết chết được ba vị trưởng lão.
“Đáng chết!”
Lúc này, Ô Phong trưởng lão khẽ mắng một tiếng rồi quát lớn: “Ô Hà, Ô Ảnh, kết trận, giết chết kẻ này”.
“Được!”
Ba người lập tức tản ra.
Tần Ninh nhìn ba người tản ra, ảnh mắt cũng không thay đổi.
Kết trận?
Có thể giết được hắn sao?
Vừa dứt lời, ba bóng người đã tách ra.
“Tam Nguyên Phong Sát!”
Lúc này, ba bóng người đã giết thẳng về phía Tần Ninh.
“Tổ hợp sát trận?”
Tần Ninh nhíu mày, không nhịn được nối: “Ta còn tưởng là thánh trận gì chứ…Thì ra chỉ là tổ hợp ba người các ngươi cùng lên…Thế này thì sức mạnh có thể tăng lên được bao nhiêu?”
Vừa dứt lời.
Tần Ninh đã tung ra một chưởng.
“Thần Tự Đồ Lục!”
Một từ vừa dứt, thần tự tản ra uy nghiêm mạnh mẽ, rồi trực tiếp đánh xuống.
Một tiếng uỳnh vang lên.
Khí thế công kích của ba người kia vừa mới ngưng tụ được đã lập tức bị Tần Ninh chặn lại.
Ầm một tiếng, âm thanh nổ vỡ vang lên.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.
“Xích Long Thánh Bạo quyết!”
Một từ vừa dứt.
Thánh lực tỏa ra, tạo nên từng đợt khí cực nóng, kết hợp với địa hỏa trong cơ thể Tần Ninh.
Khí thế khủng bố bùng nổ trong chớp mắt.
Ầm…Viêm long nhanh chóng ngưng tụ, rồi lao ra giết đến.
Đột nhiên, viêm long đánh thẳng về phía Ô Phong, kẻ cầm đầu nhóm ba người.
“Phụt…”, Ô Phong phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, ầm một tiếng, cơ thể lão ta ngã xuống.
Lúc này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Cảnh giới Địa Thánh tam phách! Sức mạnh của tam hồn tam phách, phải hoàn toàn nghiền ép Thánh Nhân tam hồn mới phải.
Nhưng mà giờ phút này, Ô Phong lại bị Tần Ninh chèn ép hoàn toàn! Như thế này là như thế nào?
Hai người Ô Hà và Ô Ảnh cũng biến sắc.
“Đến lượt hai người các ngươi!”
Kiếm trong tay giết thẳng ra, tiếng gầm rú, tiếng nứt vỡ vang lên.
Thánh Nguyên Thông Thiên Đồ Lục! Xích Long Thánh Bạo quyết! Hai thánh quyết tam phẩm này là Tần Ninh đã tỉ mỉ lựa chọn.
Một cái có lực áp chế cường đại.
Mà cái còn lại thì có sức bật cường đại.
Lại phối hợp với sự bá đạo của trọng kiếm Vạn Quân.
Ba thứ hợp nhất.
Cùng với sức mạnh tam hồn của hắn, dung hợp sức mạnh song hồn long phượng.
Cho dù là cảnh giới Địa Thánh tam phách, thì cũng không phải là đối thủ của hắn.
Giờ phút này, hai người Ô Hà và Ô Ảnh đã bị Tần Ninh áp chế hoàn toàn.
“Tần công tử, xin hãy nương tay”.
Ô Long Phong cao giọng nói.
Nương tay?
Tần Ninh nhìn ba người kia.
“Cho dù bây giờ không giết chết bọn họ, cho dù ngăn cản được di thể Thánh Vương sống lại thì ba người này cùng với Ô Ngạn, đều bị hơi thở của Thánh Vương kia ảnh hưởng, không có khả năng khôi phục tâm trí, nếu như không giết bọn họ thì chờ bọn họ đến giết ta sao?”
Một lời vừa dứt.
Trọng kiếm Vạn Quân trong tay đột nhiên bùng nổ.
Ầm! Thân thể Ô Phong đang lao về phía Tần Ninh hoá thành xương máu, nổ tung trong nháy mắt.
Thấy một màn như vậy, sắc mặt Ô Long Phong trở nên ảm đạm.
Tại sao có thể như vậy! Giờ phút này, hai người Ô Hà và Ô Ảnh đều vô cùng tức giận.
Tần Ninh không hề nương tay.
Ầm ầm, hai tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, cơ thể hai người kia cũng lập tức hóa thánh sương máu.
Ba vị trưởng lão, mất mạng trong chớp mắt.
Giờ phút này, võ giả của dòng tộc chịu khổ đều trầm mặc.
Sắc mặt của Ô Ngạn trở nên dữ tợn.
Xong rồi! Vốn dĩ, hắn ta bị đánh bại cũng không là gì.
Tần Ninh dám đến chỗ ở của dòng tộc chịu khổ, nhất định là chuẩn bị đón nhận cái chết.
Ba vị trưởng lão đều lại cao thủ cảnh giới Địa Thánh tam phách, giết Tần Ninh không phải là vấn đề.
Nhưng mà không ai ngờ tới, Tần Ninh lại ra tay giết chết cả ba người.
Lúc này, sắc mặt của hầu hết các vị Thánh Nhân đều vô cùng khó coi.
Ô Long Phong lại nói: “Các vị, hôm nay, chuyện đã đến nước này, di thể của Thánh Vương có khả năng sẽ sống lại, đến lúc đó, dòng tộc chịu khổ của chúng ta chắc chắn sẽ bị tiêu diệt”.
“Chỉ là Ô Ngạn và ba vị trưởng lão đã bị ảnh hưởng tâm trí, bọn họ cho rằng di thể Thánh Vương kia thức tỉnh có thể trợ giúp dòng tộc chịu khổ chúng ta lớn mạnh”.
“Ô Long Phong ta không đành lòng nhìn dòng tộc chịu khổ bị tàn sát toàn bộ”.
Nghe được những lời này, những người ở đây đều hoảng sợ.
Một gã thanh niên không nhịn được nói: “Ô Long Phong, lời ngươi nói chính là sự thật sao?”
“Nếu như nói dối, Ô Long Phong ta sẽ không được chết tử tế”.
Có người tin tưởng Ô Long Phong, nhưng cũng có người không tin.
Chỉ là thi thể ba vị trưởng lão còn ở chỗ này, cho dù không thi thì cũng không có ai dám phản bác.
“Dẫn ta tới cấm địa!”
Lúc này, Tần Ninh thẳng thắn nói.
Chương 1640: Một mình ta cũng có thể tiến về phía trước
Chuyện của dòng tộc chịu khổ rốt cuộc là như thế nào hắn không xen vào, mà hắn cũng lười quản.
Ô Long Phong tốt xấu gì cũng là một vị cường giả cảnh giới Địa Thánh nhất phách, nên chuyện kế tiếp vẫn có thể xử lý được.
Mà việc của hắn chính là đi tìm Thạch Cảm Đương.
Ô Long Phong ngoắc ngoắc một gã thanh niên tới gần.
“Ô Hiên, có phải là gần đây có người bị bắt vào cấm địa không?”
Nghe được những lời này, người thanh niên kia lập tức gật đầu.
“Người nào?”
Ô Hiên vội vàng nói: “Ta cũng không biết, trong cấm địa chỉ có ba vị trưởng lão và Ô Ngạn đại nhân mới có thể đi vào, chúng ta không đủ tư cách để vào đó…”, sắc mặt Ô Long Phong lập tức trầm xuống.
“Dẫn ta đi!”
Lúc này, Tần Ninh tiến lên nói.
“Thanh Vân, Hương Nhi cô nương, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, bốn người các ngươi canh giữ ở bên ngoài”.
Tần Ninh kéo Ô Ngạn qua một bên, chậm rãi nói: “Ta với Ô Long Phong, mang theo người này nữa, ba người chúng ta đi vào là được”.
Bốn người gật đầu.
Giờ phút này, Tần Ninh đi theo Ô Long Phong, đi thẳng về phía sâu trong chỗ ở của dòng tộc chịu khổ.
Ven đường đi, trong nhóm những người chịu khổ, không ít người nhìn về phía Tần Ninh, vẻ mặt sợ hãi.
Tần Ninh có thể giết chết ba vị trưởng lão cảnh giới Địa Thánh, làm cho bọn họ vô cùng chấn động.
Một đường xâm nhập vào sâu bên trong nơi sinh sống của người chịu khổ, đến một vực sâu.
“Cấm địa ở ngay bên dưới”.
Ô Long Phong thở ra nói: “Tần công tử, phía dưới rất nguy hiểm…”
“Ta biết”.
Tần Ninh nhìn vực sâu, chậm rãi nói: “Nguy hiểm thì ta cũng phải đi”.
Ô Long Phong lại nói: “Vị đồ đệ kia của ngươi, chỉ sợ…khó mà chống đỡ được thời gian lâu như vậy…”
“Điều này cũng không nhất định”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu như không chống đỡ được, ta sẽ giết vị Thánh Vương kia”.
Ô Long Phong ngẩn người, không nhiều lời nữa.
Sau đó, ba bóng người lập tức nhảy xuống.
Mà giờ phút này, Hiên Viên Hương Nhi nhìn về phía Dương Thanh Vân, không nhịn được nói: “Sư tôn của ngươi có rất nhiều đồ đệ phải không ?”
“Thật ra cũng không phải”.
Dương Thanh Vân giải thích nói: “Ta là một, còn có hai người nữa là Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư, lần này, người rơi xuống đây là Thạch Cảm Đương”.
“Thực tế, lúc trước sư tôn còn có một người đồ đệ nữa là Thẩm Văn Hiên, nhưng mà sư tôn chỉ dạy dỗ một khoảng thời gian, không dẫn theo bên người”.
Thẩm Văn Hiên! Tần Ninh nhận hắn ta làm đồ đệ, nhưng thực tế cũng chỉ là một loại xưng hô, chỉ thuần tuý là dạy dỗ một khoảng thời gian.
Cuộc đời này của Tần Ninh chỉ có ba người đồ đệ.
Dương Thanh Vân! Thạch Cảm Đương! Lý Nhàn Ngư!
“Nhìn không ra, sư tôn của ngươi còn là người thích chỉ dạy người khác”.
Hiên Viên Hương Nhi thản nhiên nói.
“Vậy thì cô hiểu lầm rồi”.
Tiên Vô Tận nghiêm túc nói: “Người này cũng không phải là người thích chỉ dạy người khác, thời gian lâu như vậy rồi mà chỉ có ba người đồ đệ, rất ít…”
Tần Ninh nhận đồ đệ có yêu cầu cực cao.
Lý Nhàn Ngư có vãng sinh đồng.
Dương Thanh Vân chính là võ giả Tinh Mệnh.
Thạch Cảm Đương…Trên người hắn ta có một cỗ sức mạnh mà những người khác không hề có.
Ba người đều không phải là loại người đơn giản.
Nhưng mà, Tiên Vô Tận không biết, trừ những người này, Tần Ninh còn có tám vị đồ đệ.
Ở Thương Mang Hạo Hãn bên trong thế giới Cửu Thiên.
“Thạch Cảm Đương…”, Hiên Viên Hương Nhi thì thầm nói.
Thiên phú của Dương Thanh Vân không tầm thường, tiếp xúc một khoảng thời gian, cô ta cũng phát hiện ra.
Nhưng mà không biết, người lần này làm cho Tần Ninh nóng lòng, Thạch Cảm Đương, không biết là người như thế nào.
Đúng vậy, nóng lòng! Cô ta có thể cảm nhận được, khi Tần Ninh phát hiện ra Thạch Cảm Đương ở trong dòng tộc chịu khổ, cả người hắn mất đi vẻ lạnh nhạt thường ngày.
Cô ta vẫn luôn nghĩ, trên thế gian này không có việc gì có thể làm cho Tần Ninh nóng lòng.
Không ngờ là vẫn có! Bên kia, Tần Ninh cùng Ô Long Phong và Ô Ngạn đã hạ xuống phía dưới.
Bốn phía tiếng gió gào thét, gió lạnh giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào da thịt ba người.
Ô Ngạn bị Tần Ninh giẫm ở dưới chân, gió rét cắt vào da thịt, trên người xuất hiện từng vết máu.
Tần Ninh cũng lười quan tâm người này.
“Đi thẳng xuống phía dưới”.
Ô Long Phong nghiêm túc nói: “Tần công tử, hơi thở của Thánh Vương vốn dĩ là khuếch tán vạn mét, nhưng mà bây giờ chỉ có phạm vi hàng cây số”.
“Mà trong bán kích trăm mét tính từ trung tâm của hơi thở, cho dù ta là Địa Thánh cũng không thể tiến vào”.
“Về phần nhóm người Ô Ngạn liên lạc với vị Thánh Vương kia thế nào, chúng ta thật sự không rõ ràng lắm”.
Nghe được những lời này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần lạnh lùng.
“Hỏi một chút chẳng phải là sẽ biết hay sao!”
Lúc này, Tần Ninh đạp một đạp, Ô Ngạn ở dưới chân hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
“Muốn ta nói cho ngươi sao, nằm mơ đi!”
Ô Ngạn quát lớn.
Hắn ta biết bản thân mình chỉ còn một con đường chết.
Một khi đã như vậy thì cần gì phải nhiều lời.
“Ngươi nghĩ là chuyện đã tới nước này rồi mà ta còn cho rằng ngươi sẽ chủ động nói ra hay sao?”
Tần Ninh hừ một tiếng khinh bỉ, cười nhạo nói.
“Ngươi không nói thì ta cũng có biện pháp khiến cho ngươi phải mở miệng!”
Dưới chân vừa động, trong khoảnh khắc, sắc mặt Ô Ngạn trắng bệch đến mức đáng sợ, tròng mắt dường như là trừng lớn đến tận cùng.
“Vẫn còn chưa đủ sao?”
Tần Ninh thì thầm nói, một đạp lại hạ xuống, tiếp tục dùng sức.
Ô Ngạn phun ra một ngụm máu tươi.
Giờ phút này, trên lưng hắn ta giống như có một con kền kền, không ngừng gặm nhấm xác thịt của hắn ta.
Loại đau đớn này như cào xé tim gan, làm cho người ra vô cùng đau khổ, không chỉ như vậy, bên cạnh đó còn có từng đợt khí tức bá đạo phóng thích ra bên ngoài.
Loại uy hiếp này làm cho Ô Ngạn dường như rơi vào đường cùng, tâm trí hỏng mất.
Nghiêm hình tra tấn! Nếu như chỉ là đau đớn, rất nhiều võ giả có thể chống cự được.
Nhưng nếu như diệt trừ hy vọng trong lòng, khiến người ta rơi vào tuyệt vọng thì rất nhiều người không thể chịu đựng được.
Giờ phút này, Tần Ninh chính là đang diệt trừ hy vọng dưới đáy lòng Ô Ngạn.
“Là hắn ta, là hắn ta liên lạc với chúng ta!”
Ô Ngạn gào thét nói: “Ta cũng không biết hắn ta ở chỗ nào, là hắn ta liên lạc với chúng ta!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh lại nói: “Hắn ta là ai?”
“Di thể của Thánh Vương, ta cũng không biết tên của hắn ta rốt cuộc là gì”.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Tần Ninh lại lạnh đi vài phần.
“Muốn đạt được thực lực cường đại, nếu như không tu luyện thì nhất định không thể nào thực hiện được, chung quy là lòng người rất khó dò!”
Vù…Ba người đi đến cuối vực thẳm.
Cơ thể Ô Ngạn bị Tần Nnh giẫm nát dưới chân, phát ra tiếng gào thét.
Lúc này, Ô Ngạn phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt cũng gãy mấy chỗ.
Chỉ là, khi Tần Ninh rút chân khỏi người hắn ta, sắc mặt Ô Ngạn cũng thả lỏng vài phần.
Vừa rồi giống như là địa ngục, làm cho tim hắn ta đập liên hồi.
Về chuyện bên trong Khổ Địa, sau này Tần Ninh mới biết, đây là lần đầu tiên hắn đến nơi này.
Vị Thánh Vương đóng cửa bên trong Khổ Địa kia rốt cuộc là ai, Tần Ninh cũng không biết.
Dù sao thì năm đó, trong ba kiếp tại thế giới Tam Thiên, thời gian lịch kiếp ba vạn năm cũng không tính là dài, hắn cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy để chú ý một vị Thánh Vương.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trước là một mảnh mịt mờ tối tăm.
“Một mình ta cũng có thể tiến về phía trước, ngươi ở nơi này chờ ta!”
Tần Ninh nhìn về phía Ô Long Phong, bình tĩnh nói.
“Để ta đi với ngươi, ngươi không quen thuộc nơi này”.
“Không cần”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Đi một lần là có thể quen thuộc”.
Vừa dứt lời, Tần Ninh đã bước đi, hướng thẳng về sâu bên trong…
Bình luận facebook