-
Chương 1611-1615
Chương 1611: Tam hồn tụ hiện
Giờ khắc này, Tần Ninh định biến biển linh thức ba mươi vạn mét của mình hoàn toàn lột xác thành hồn hải, dẫn ra nhất hồn.
Bên trong Tụ Linh Trận, thánh lực thiên địa hội tụ.
Tần Ninh ổn định lại tâm trí.
Sức mạnh lần lượt được phóng ra, tâm thần của Tần Ninh càng thêm trong suốt.
Hắn lúc trước đã ngưng tụ tam hồn, chẳng qua là bị sức mạnh thiên địa ngăn cản, ngã xuống cảnh giới Hóa Thánh.
Khoảng thời gian gần đây, hắn một mực yên tĩnh tu hành.
Hiện nay, hồn hải ngưng tụ bảy mươi vạn mét, cuối cùng cũng có thể coi như là bao trùm hồn hải hoàn toàn, bắt đầu ngưng tụ tam hồn.
Giờ khắc này, Tần Ninh phóng thích sức mạnh trong cơ thể.
Từng luồng khí tức được thả ra, hai bên trái phải hắn dần dần có một rồng và một phượng xuất hiện, giương cánh bay cao.
Rồng phượng vờn quanh.
Hồn hải bên trong cơ thể Tần Ninh lúc này cuồn cuộn lên như là sóng nước, phóng ra ngoài.
Từng luồng linh thức bị hồn hải càn quét.
Biển linh thức màu xanh lúc này dần dần hóa thành hồn hải.
Từng ngày từng ngày trôi qua.
Biển linh thức trong cơ thể Tần Ninh dần dần bị hồn hải bao trùm.
Hồn hải trăm vạn mét!
Hư Thánh tầng mười.
Mượn sức lực lớn mạnh của long hồn cùng phượng hồn, hồn hải viên mãn.
Chỉ là lần này, Tần Ninh cũng không chỉ có dự định đạt đến Hư Thánh tầng mười.
Giờ khắc này, bên trong hồn hải.
Tần Ninh đưa ý niệm đi vào, nhìn bốn phía, bên trong vùng sáng màu xanh u tĩnh là một không gian yên ắng.
Tần Ninh chỉ điểm, long hồn lúc này xuất hiện, bay lượn khắp thiên địa trong hồn hải.
Lại chỉ một điểm nữa, phượng hồn lao vùn vụt lên không trung của hồn hải.
Giờ khắc này, hồn hải dao động động không thôi.
Thiên địa gào thét, sức mạnh bành trướng.
Hồn hải nảy sinh ra không ít dị tượng.
Mà giờ khắc này, bên trong thánh trận.
Tiếng rồng ngâm phượng hót xung quanh thân thể Tần Ninh vang lên bên tai không dứt, như muốn phá thánh trận, phá thiên địa mà ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, khí tức che lấp đại trận kia tựa hồ cũng sắp không chịu nổi.
Mà giờ khắc này, Hiên Viên Hương Nhi đang nằm trên ghế đu cũng bắt đầu run rẩy.
Không chỉ như vậy.
Ngay tiếp theo, mặt đất trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng run rẩy theo.
Dương Thanh Vân, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn nào còn tâm trí mà tu hành nữa.
Ba người nhao nhao đi ra, nhìn về chỗ Tần Ninh.
"Đây mà là đột phá à… Là làm ầm mới đúng..."
"Đột phá Thánh Nhân mà có động tĩnh lớn vậy sao?"
"Đúng thế..."
Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn tiếp lời nhau phàn nàn.
Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng đứng dậy, nhìn về phía thánh trận kia.
Bóng dáng Tần Ninh đã không còn rõ ràng.
Chỉ là thánh trận kia đang ngưng tụ vô số luồng sáng, phảng phất như rồng phượng hội tụ, làm người sợ hãi.
Khí tức lần lượt khuếch tán ra, bộc phát một cách mạnh mẽ.
Khí tức khủng bố như vậy đúng là không giống đột phá Thánh Nhân gì cả.
Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng cảm thấy buồn bực.
Tần Ninh này quá thần bí.
Cũng không biết cô ta đã gán hai từ “thần bí” này cho Tần Ninh bao nhiêu lần rồi.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Giờ khắc này, khí tức trong người Tần Ninh không ngừng chuyển hóa.
Bên trong hồn hải, long hồn cùng phượng hồn tựa hồ muốn khuấy động thiên địa, khiến cho hồn hải bình tĩnh bị càn quét như sóng trào.
Mà trong lúc càn quét đí.
Hồn hải của Tần Ninh dần dần xuất hiện biến đổi.
Một hồn cầu bắt đầu xuất hiện.
Tần Ninh nhìn hồn cầu kia, mỉm cười.
Ngay sau đó.
Hồn cầu thứ hai xuất hiện.
Lại sau đó, hồn cầu thứ ba hiện ra.
Tam hồn cầu, lơ lửng trên hồn hải của Tần Ninh.
Dần dần, long hồn cùng phượng hồn như đang du ngoạn, bay tới gần ba hồn cầu.
Hai hồn lực mạnh mẽ lúc này không ngừng ngưng tụ, tụ tập, cuốn lấy ba hồn cầu kia…
Dần dần, từ trong hồn cầu kia có thể phát hiện từng luồng hồn quang đang tụ tập.
Cuối cùng, hồn quang kia xuất hiện bóng dáng Tần Ninh.
Mà giờ khắc này, bên trong hồn hải, ba hồn cầu phân tán ra ba vị trí, ngưng tụ ra một bóng người.
Tần Ninh!
Hồn thể tuyệt đối, ngưng tụ từ tam hồn mà ra!
Giờ khắc này mới thật sự là Tần Ninh, hắn đang quan sát hồn hải bên trong bản thân mình.
Tam hồn tụ hiện!
Tần Ninh nắm tay.
Song hồn long phượng lúc này một trái một phải rơi xuống hồn thể.
Trong một khắc ấy, song hồn long phượng hóa thành một bộ quần áo đắp vào thân thể Tần Ninh.
Ngực là rồng.
Vạt áo là phượng!
Giờ khắc này, thiên địa bên ngoài lấy Tần Ninh làm trung tâm, mặt đất nứt ra từng khúc, một khí thế mênh mông như muốn xông phá trời đất, dẫn động hư không run rẩy.
Tần Ninh bước ra, thân thể lúc này bộc phát ra từng luồng khí tức kinh khủng.
Thân thể của hắn bay lên.
Tam hồn tụ hiện!
Thánh Nhân tam hồn!
Đỉnh cấp Thánh Nhân!
Hơn nữa, không chỉ có thế.
Tam hồn mà Tần Ninh tạo ra là hồn của chính hắn.
Song hồn long phượng cũng là hồn của chính hắn, thế nhưng về cơ bản thì không giống.
Giờ phút này tam hồn tụ tập, lại thêm song hồn long phượng tăng thêm uy lực, như vậy cũng đủ khiến cho Tần Ninh có thể chèn ép võ giả cùng cảnh giới.
Hiên Viên Hương Nhi, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn và Dương Thanh Vân lúc này hoàn toàn sững sờ.
"Đây..."
Mấy người giờ phút này là thật sự câm như hến.
Không biết phải nói gì.
"Dương Thanh Vân, sư phụ ngươi...", Hiên Viên Hương Nhi muốn hỏi gì đó, thế nhưng là lời đến khóe miệng lại phát hiện chính mình cũng không biết nên hỏi cái gì.
Cái quái gì vậy!
Không phải đã nói là muốn đạt cảnh giới Thánh Nhân sao?
Cái này mà là đạt cảnh giới Thánh Nhân à? Đây là trực tiếp đi qua cảnh giới Thánh Nhân ấy chứ.
Tam hồn tụ hiện, sau đó chính là con đường ngưng tụ thất phách của Tần Ninh, chạy đến Địa Thánh.
Đột phá cảnh giới còn có thể theo kiểu này à?
Chí ít đây là là lần đầu tiên Hiên Viên Hương Nhi nhìn thấy!
Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Dương Thanh Vân mặc dù kinh ngạc, thế nhưng là còn có thể lý giải.
Tần Ninh tuy nói trực tiếp nhảy lên Thánh Nhân.
Nhưng dù sao ban đầu ở đại lục Vạn Thiên thì Tần Ninh chính là Thánh Nhân.
Chẳng qua vì bảo vệ mấy người trong lúc phi thăng nên mới bị trọng thương.
Hiện tại đến Thánh Nhân tam hồn thì vẫn còn nghe được.
Nhưng động tĩnh này đúng là quá lớn!
Dần dần, sức mạnh quẩn quanh thiên địa mới tán đi.
Tần Ninh bước ra.
Khí thế hoàn toàn bị thu lại.
Chỉ là dù vậy, đến Thánh Nhân, siêu phàm thoát tục, Tần Ninh của lúc này nhìn vẫn hết sức khác biệt.
Nếu muốn nói khác biệt chỗ nào.
Thì chính là cảm giác càng thêm mờ ảo xuất trần.
Mặc dù vẫn theo kiểu vân đạm phong khinh nhưng lại có thêm chút tiên khí.
Hơn nữa, bản thân Tần Ninh tuy không phải kiểu tuấn mỹ bức người, kinh hãi thế tục, nhưng vẫn đẹp trai như cũ. Giờ khắc này, khí chất của hắn nổi bần bật, càng có thêm mấy phần khí tức sâu xa.
Nói không hết được nhưng cảm giác rất rõ ràng.
Điều duy nhất Hiên Viên Hương Nhi cảm giác được, là... sức hấp dẫn!
Trước giờ, nàng ta coi chuyện nam nữ chỉ là một điều bình thường.
Thế nhưng giờ phút này, khi nhìn Tần Ninh, nàng ta như vô hình bị hấp dẫn.
Giờ khắc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia thanh tịnh.
"Được rồi!"
Hắn nhẹ nhàng thở ra, nhìn mấy người rồi cười nói: "Chắc cũng phải một tháng rồi chứ hả?"
"Vẫn chưa tới ạ...", Dương Thanh Vân sững sờ nói.
Cho tới giờ khắc này, Dương Thanh Vân mới có một loại cảm giác.
Giả!
Tất cả đều là giả!
Hắn ta gặp phải đại nạn, sư tôn giúp hắn ta vững chắc đến Thánh Nhân nhất hồn.
Thế nhưng là Tần Ninh... đến Thánh Nhân tam hồn dễ như trở bàn tay.
Năm đó sư tôn thế đã nói hắn ta là tuyệt thế thiên kiêu, nhưng tuyệt thế thiên kiêu mà so với Tần Ninh thì có vẻ lại chẳng là cái quái gì to tát cả!
Chương 1612: Chuyện này cần kế hoạch sao?
"Các ngươi nhìn ta làm gì?"
Tần Ninh nhìn mấy người, khẽ cười nói: "Chuẩn bị lên đường đi!"
"Sư tôn không có gì muốn nói sao?"
Dương Thanh Vân nhịn không được mà hỏi.
Tần Ninh sững sờ, lập tức nói: "Ta phải nói cái gì cơ?"
"Hư Thánh thất trọng trực tiếp ngưng tụ tam hồn đến Thánh Nhân đỉnh cấp, người phải nói gì đi chứ?"
Dương Thanh Vân truy hỏi.
"À!"
Tần Ninh bình tĩnh nói: "Lúc dung hợp xác U Vương thì ta đã là Thánh Nhân tam hồn rồi, tam hồn thật ra đã tụ hiện, chẳng qua là bị quy tắc áp chế nên mới đè tam hồn xuống. Lần này không tính là ngưng tụ lại tam hồn mà chỉ có thể nói là dẫn ra tam hồn, không phải rất bình thường sao?"
Dương Thanh Vân há to miệng.
Thế nhưng đáy lòng vẫn không phục.
Là thật sự khó mà chịu phục! Thiên tài cái gì, trước mặt sư tôn đều là tầm thường hết!
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân chỉ thấy nản chí.
Tần Ninh vỗ vai Dương Thanh Vân, an ủi: "Xem ngươi kìa, vội cái gì? Sư tôn không bằng đồ nhi thì sao xứng là sư tôn chứ hả?"
"..."
Tần Ninh nhìn bốn phía, từ từ nói: "Thôi, chuẩn bị lên đường đi Ma Quang tông nào!"
Giờ khắc này, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn và Hiên Viên Hương Nhi mới phản ứng lại kịp.
Tần Ninh nói, muốn chuẩn bị để đi Ma Quang tông.
Giờ xem ra là chuẩn bị xong rồi đấy! Tần Ninh ở cảnh giới Thánh Nhân tam hồn có thể bộc phát ra thực lực cỡ nào đây?
Mấy người bọn họ cũng hết sức hiếu kì! Năm người lên đường, lần này cũng không sốt ruột, đi về phía Vạn Nguyên đại địa... Thanh Châu này có diện tích đến mấy chục vạn dặm.
Thất đại địa đều có phong cảnh, cảnh sắc của riêng mình.
Vùng đất Vạn MA hỗn loạn không chịu nổi, toàn hội tụ những kẻ ác, hung hãn của Thanh Châu.
Mà những nơi khác thì không giống vậy.
Thí dụ như Khổ Địa và Cực Địa cũng không có tông môn nào mạnh mẽ tồn tại, nhưng nghe nói lại có cường giả ẩn mình, bình thường cũng hiếm thấy.
Còn có cả Thanh gia Thanh Uyên và Vũ gia Vũ Uyên nữa.
Cùng với Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, Ma Quang tông của vùng đất Vạn Thánh.
Tóm lại, trong thất đại địa thì Thánh Nhân có thực lực mạnh mẽ nhất.
Mà đi ra khỏi Nam Vực, Bắc Vực, Trung Vực, Đông Vực và Tây Vực của Thanh Châu thì lại khác...
Liên tiếp mấy ngày trời, năm người lại chẳng nhìn thấy người nào.
Thẳng đến ngày hôm đó, năm người đến trước một tòa thành trì.
Xung quanh thành trì là tường thành cao ngất.
Nhìn qua thì có vẻ là một tòa thành nhỏ chứa được mấy chục vạn người.
Năm người vào thành, dừng chân ở một khách điếm.
"Mấy ngày nay không thấy bóng người, ta còn tưởng rằng vùng đất Vạn Thánh không có ai cơ đấy!"
Huyền Chấn ngồi xuống, nhịn không được mà phàn nàn.
"Mấy vạn dặm xung quanh đây đều là địa vực của vùng đất Vạn Thánh, phạm vi lớn như vậy, trừ phi thấy thành trì thôn xóm thì không thấy bóng người là rất bình thường mà?"
Tiên Vô Tận cười khà khà: "Cũng may gặp được tòa thành này, nghỉ chân một chút!"
"Thuận tiện cũng tìm hiểu xem Ma Quang tông ở chỗ nào!"
Lúc này, tiểu nhị tiến lên đây.
Tiên Vô Tận cười ha hả nói: "Tiểu nhị, chúng ta từ nơi khác mà đến, muốn hỏi một chút, Ma Quang tông ở đâu vậy?"
Ma Quang tông! Nghe được ba chữ này, tiểu nhị lập tức cười nịnh đáp: "Mấy vị khách nhân, Ma Quang tông là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh chúng ta, mấy vị đến đó làm gì thế?"
Tiên Vô Tận lẳng lặng nhét mấy viên thánh thạch cho tiểu nhị, cười nói: "Công tử nhà ta muốn xin vào Ma Quang tông, tu đạo thành thánh!"
Nghe đến lời này, tiểu nhị lập tức hiểu ra, bèn cười đáp: "Ma Quang tông ở vị trí trung tâm của vùng đất Vạn Thánh, nằm giữa dãy núi Vạn Thánh, mấy vị muốn đi thì nên mua một con thánh thú phi hành, đại khái cần mười ngày là đến được nơi!"
"Có bản đồ không?"
"Trong thành có bán, nhưng cũng khá đơn giản, mấy vị cần thì ta có thể mua giúp, hai mươi thánh thạch thôi!"
Tiên Vô Tận vung ra hai mươi viên thánh thạch, cũng không nói thêm gì.
Tiểu nhị kia nhận thánh thạch, vẻ mặt tươi cười.
Một tờ bản đồ cũng chỉ có giá tầm năm viên thánh thạch, hắn ta bán trung gian là lời được mười lăm viên, không vui sao được.
Tiên Vô Tận cũng không thèm để ý.
Bản thân đỡ phải chạy đi chạy lại là tốt rồi.
Còn thánh thạch... Tần Ninh còn có hơn hai trăm vạn thánh thạch kia kìa, so đo chút tiền nhỏ làm gì?
Hơn nữa, Tần Ninh tu hành lại không cần thánh thạch , bình thường cũng đều cho bọn họ dùng.
Về điểm này, Tần Ninh cực kỳ tốt.
Đối với Tần Ninh, thánh thạch, thánh khí, thánh đan cũng không tính là cái gì to lớn lắm.
Những vật này, bao giờ muốn thì đi kiếm, lúc không cần thì cũng chẳng dùng, hắn tu hành đâu có cần thiết mấy đồ này.
Tần Ninh không cần thì cũng tiện cho mấy người bọn họ.
Thời gian này, ông ta và Huyền Chấn tiến bộ khá nhanh, cũng là bởi vì có nhiều thánh thạch.
Mấy người dùng cơm trong đại sảnh của khách điếm.
Tần Ninh vẫn kiệm lời như trước.
Trên đường đi cũng chỉ có hai người Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận líu ríu trò chuyện không ngừng.
Cũng chỉ là mấy vấn đề gặp phải khi tu hành.
Làm sao để đạt thành tựu Hư Thánh!
Giờ phút này, Tần Ninh vẫn im lặng không nói.
Chỉ là, mấy người đều là cảm giác Tần Ninh như đang tu hành.
Trong suốt chuyến đi, Tần Ninh đều như thế.
Hai tay thỉnh thoảng lộ ra một miếng bùa, mà khí tức bên trong miếng bùa này cũng cực kì khủng bố.
Không chỉ như vậy, thỉnh thoảng, thánh lực bên trong cơ thể Tần Ninh cũng sẽ bộc phát ra khí tức cực kì nóng.
Tóm lại một câu, kỳ quái bậc nhất.
Nhưng không thể không nói, bọn họ cũng không thể theo kịp được kiểu tu hành này của hắn
Tu hành cũng cần nghiên cứu kết hợp giữa khổ với nhàn, nếu không hao tổn quá nhiều tâm sức thì sẽ coi như xôi hỏng bỏng không.
Nhưng Tần Ninh một khi tu hành thì lại là mọi lúc mọi nơi, cơ hồ chưa từng ngừng lại.
Có quá nhiều người cũng không sánh bằng hắn ở điểm này.
"Sư tôn, đi Ma Quang tông không cần kế hoạch gì sao?"
Dương Thanh Vân thấp giọng nói: "Ma Quang tông chính là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh, không khéo lại che giấu thứ gì đó thì sao?"
"Kế hoạch làm gì?"
Tần Ninh lại bình tĩnh đáp: "Tìm Kỷ Phác, ép hỏi Kỷ Phác xem Vấn tiên sinh ở đằng sau là người phương nào, ép hỏi không ra thì giết!"
"Sau đó lại tìm Vấn tiên sinh kia!"
"Chuyện này cần kế hoạch sao?"
Dương Thanh Vân sững sờ.
Ừ nhỉ, có đạo lý.
Sư tôn xưa nay đã làm việc như vậy rồi.
Trực tiếp tới cửa giết, giết cho sợ rồi hỏi.
Đơn giản, trực diện!
Nhưng những người khác mà làm như thế thì đã sớm mất mạng!
Hiên Viên Hương Nhi uống chén nước, từ từ nói: "Trong Ma Quang tông, Kỷ Phác thực lực mạnh mẽ, nghe nói đang đột phá ràng buộc Thánh Nhân, nếu kẻ này đến Địa Thánh rồi thì e là cũng phiền phức!"
"Hơn nữa, chớ xem thường Nam Vực Thanh Châu, tuy nói Nam Vực chia làm thất đại địa, nhìn không bằng mấy vực khác, nhưng Nam Vực này cũng phức tạp lắm!"
Hiên Viên Hương Nhi đến từ Hiên Viên thánh địa, nằm ở Đông Vực Thanh Châu, cho nên tương đối hiểu về tin tức bên trong Thanh Châu.
Nếu như Tần Ninh lỗ mãng đi vào Ma Quang tông làm loạn, e là sẽ dẫn đến hậu quả rất đáng sợ.
"Ăn cơm trước đã!"
Mấy người dùng cơm.
Không bao lâu, tiểu nhị đưa bản đồ đến.
Vùng đất Vạn Thánh.
Vị trí Ma Quang tông được đánh dấu rất rõ ràng.
Ngoài ra còn có một vài thế lực khác ở vùng đất Vạn Thánh cũng được đánh dấu vị trí.
Chương 1613: Dòng tộc chịu khổ
"Xuất phát nào!"
Ăn cơm xong, Tần Ninh đứng dậy, cười nói: "Đi Ma Quang tông!"
Dương Thanh Vân, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận và Hiên Viên Hương Nhi cũng lần lượt đứng dậy.
Năm người cùng đi ra ngoài thành.
"Sư phụ, nếu chúng ta chỉ đi bộ thôi thì thật đúng là phải mất nửa tháng đấy".
Dương Thanh Vân cười nói: "Cũng không phải do ba Thánh Nhân chúng ta chậm, mà là hai Hóa Thánh quá chậm...", Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn xấu hổ đỏ mặt.
Dương Thanh Vân thật không biết xấu hổ!
"Vậy thì dùng thú cưỡi thôi".
"Vâng vâng, vậy gọi Cửu Anh ra ạ!"
Dương Thanh Vân cười nói.
Cửu Anh từ lần nuốt một quả trứng thánh thú cửu giai liền biến mất vô tung vô ảnh, Dương Thanh Vân vẫn nhớ kỹ.
"Nó thì không được!"
Tần Ninh nhìn phía trước, nói: "Chờ một chút, lát nữa sẽ có người tới đón chúng ta!"
Có người tới đón?
Dương Thanh Vân cũng nhìn về phía trước.
Ai vậy?
Ước chừng một ngày trôi qua, trên bầu trời bỗng vang lên tiếng chim ưng thét gào.
"Tần công tử!"
Một bóng người từ trên trời giáng xuống.
Chính là Lăng Loạn đạo nhân! Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, khách khí chắp tay.
"Bắt Tần công tử đợi lâu rồi, mấy ngày nay ta phải điều tra một chút tin tức, cho nên lỡ chút thời gian".
"Sao rồi?"
Tần Ninh giờ phút này đi về phía Phi Ưng, hỏi Lăng Loạn đạo nhân.
"Tần công tử, không cần tới Ma Quang tông nữa, chúng ta đi thẳng đến Cực Địa đi!"
Lăng Loạn đạo nhân cười nói: "Những ngày qua có một chuyện lớn xảy ra".
"Bên trong Cực Địa xuất hiện một khu di tích. Nói là di tích thì cũng không đúng lắm. Cực Địa là khu vực thần bí nhất trong thất đại địa của Nam Vực Thanh Châu. Nghe nói năm đó Nam Vực Thanh Châu là mạnh nhất, sinh ra rất nhiều cao nhân Thiên Thánh!"
"Thế nhưng chẳng biết tại sao mà lại chết rất nhiều, cuối cùng khiến cho Cực Địa trở thành một khu vực không người hỏi thăm".
"Nhưng ngay tại vài ngày trước, Cực Địa xuất hiện một chút biến cố".
Biến cố?
Giờ phút này, mấy người đều vểnh tai lắng nghe.
"Bên trong Cực Địa có một ngọn núi lửa hoạt động, cho tới nay, ngọn núi lửa này đều là thỉnh thoảng mới dâng trào, thế nhưng lần này lại kéo dài những mấy tháng liền, mà trước đó không lâu, núi lửa cũng tắt...", Lăng Loạn đạo nhân cũng sợ hãi than: "Miệng núi lửa này phun ra bốn tòa Thiên Cung, giờ này, toàn bộ các thế lực bên trong Nam Vực Thanh Châu đều chạy đến Cực Địa rồi!"
Miệng núi lửa phun ra bốn tòa Thiên Cung!
"Phải biết, năm đó Cực Địa địa có cao nhân Thiên Thánh, không ai rõ rốt cuộc những cao nhân Thiên Thánh này có thủ đoạn gì, cho nên bốn tòa Thiên Cung này chính là bảo bối mà ai cũng mong muốn có được, các phương đều xuất lực rồi".
"Tông chủ Kỷ Phác của Ma Quang tông dẫn theo một đám cao thủ trong tông môn xuất phát rồi".
"Hiện tại đi Ma Quang tông thì cũng là vườn không nhà trống thôi!"
Đi Cực Địa?
Tần Ninh không nhịn được nói thầm: "Cực Địa mấy năm đầu đúng là còn có chút đồ vật, đáng giá đi một lần, thế nhưng ta nhớ nó đã bị hào cường ngũ châu chia cắt, bây giờ làm gì còn gì nữa?"
"Sư tôn, vậy chúng ta..."
"Đương nhiên là đi xem một chút!"
Tần Ninh cười nói: "Khó được một lần nảy sinh biến hóa, đi xem một chút cũng tốt, nói không chừng có thể giúp Huyền Chấn và Tiên Vô Tận phản lão hoàn đồng, tu vi tịnh tiến thì sao!"
Nghe đến lời này, Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận lập tức kích động không thôi.
"Thật sao?"
"Đương nhiên!"
Tần Ninh nghiêm trang nói: "Năm đó Cực Địa xuất hiện phần mộ của một vị đỉnh tiêm Thiên Thánh, có người nuốt hết huyết nhục mà cao nhân Thiên Thánh đó bảo tồn hoàn hảo, kết vẻ ngoài trẻ lại mấy chục năm trong nháy mắt, tu vi tiến nhanh như thổi!"
Nghe đến lời này, Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận chỉ thấy buồn nôn.
Ăn huyết nhục của một vị cao nhân Thiên Thánh, quá buồn nôn đi!
"Có cách nào mà không ghê tởm như vậy không?"
Tiên Vô Tận nhịn không được nói.
"Ngươi còn chê tởm?"
Tần Ninh lại nói thẳng: "Ngươi có biết dưới gầm trời này, có bao nhiêu người vì nâng cao cảnh giới mà làm ra những chuyện như giết vợ diệt con, ăn chút huyết nhục mà các ngươi cũng chê tởm à?"
Hai người giờ phút này mang vẻ mặt khổ sở.
Dương Thanh Vân giờ phút này lại vỗ vai hai người, cười nói: "Sư tôn dọa thôi ấy mà, sao có thể có chuyện kỳ lạ như vậy chứ!"
"Thật sự có đấy!"
Hiên Viên Hương Nhi lại nói: "Vị cao nhân Thiên Thánh kia sau khi chết thì phong ấn huyết nhục của mình lại. Người này khi còn sống đã ăn một viên thánh đan tứ phẩm, dược hiệu của thánh đan chưa tan hết, dung hợp với khí huyết cùng xác thịt, trở thành thánh đan tuyệt diệu trên đời, nếu Thánh Nhân nuốt vào thì sẽ trở thành cường giả Địa Thánh đỉnh phong".
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân cũng không cười nổi nữa.
Thực sự có người làm như vậy?
Sao phải làm vậy chứ!
Động lực nào đã thúc giục người kia cắn nuốt huyết nhục của một vị cao nhân Thiên Thánh vậy?
Giờ này khắc này, ba người đều mang vẻ mặt khổ sở.
Tần Ninh leo lên Phi Ưng, Lăng Loạn đạo nhân điều khiển Phi Ưng đưa năm người đi về phía bắc.
Cực Địa ở mặt sau của vùng đất Vạn Thánh, cách Trung Vực Thanh Châu rất gần.
Phi Ưng phi tốc tiến lên, Tần Ninh giờ phút này ngồi ngay ngắn trên Phi Ưng, tiếp tục tu hành.
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này tới gần Tần Ninh, thầm nói: "Tần công tử, ngươi xem thương thế của ta..."
"Chuyến này kết thúc, ta sẽ giúp ngươi chữa thương".
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Lần này nói được thì làm được, chỉ là, ta không chữa thương cho ngươi cũng là lo lắng ngươi làm loạn”.
Lăng Loạn đạo nhân ngẩn người.
"Có thể hạ độc một Thánh Nhân tam hồn như ngươi thì ít nhất cũng là cường giả Địa Thánh, ngươi không phải đối thủ của Địa Thánh, nếu báo thù cũng chỉ còn một con đường chết".
"Ta rất khâm phục dòng tộc chịu khổ các ngươi, cho nên mới không đành lòng nhìn ngươi chết".
Tần Ninh nói xong, Lăng Loạn đạo nhân lại run lên, nhìn Tần Ninh với ánh mắt kinh dị.
Thậm chí dưới đáy mắt ông ta còn có một tia sát cơ.
"Thế nào? Muốn giết người diệt khẩu à? Khi ta không phải Thánh Nhân mà ngươi đã không giết chết được ta rồi, huống chi ta hiện tại còn là Thánh Nhân".
Lăng Loạn đạo nhân lập tức cười hỏi: "Sao Tần công tử lại đoán được?"
"Cần phải đoán sao?"
Tần Ninh lại cười nói: "Người đi ra từ Khổ Địa luôn luôn có một mùi vị mà ta rất không thích”.
Khổ Địa! Đôi mắt đẹp của Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này kinh ngạc nhìn Lăng Loạn đạo nhân.
"Khổ Địa, dòng tộc chịu khổ!"
Hiên Viên Hương Nhi từ từ nói: "Trước kia chỉ là nghe nói, hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, khác hẳn so với những gì trong tưởng tượng của ta”.
Dương Thanh Vân, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận thì lại sững sờ.
Khổ Địa! Bọn họ có biết, một trong thất đại địa của Nam Vực Thanh Châu.
Thế nhưng dòng tộc chịu khổ?
Là thế nào?
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Ta rất khâm phục dòng tộc chịu khổ, nhưng cũng không ưa thích gì, chẳng qua gặp ngươi thì ta vẫn muốn cứu!"
"Người chịu khổ các ngươi xảy ra vấn đề nội bộ gì, ta cũng lười hỏi, không liên quan gì đến ta, các ngươi cố gắng bảo vệ Khổ Địa là được".
Chỉ nói đơn giản mấy câu nhưng Dương Thanh Vân lại nghe ra một chút tin tức.
Khổ Địa này xem ra bất phàm!
Ban đầu, thất đại địa ở trong mắt Dương Thanh Vân đúng là rất mạnh.
Nhưng khi dần dần tìm hiểu về Trung Vực, Bắc Vực, Tây Vực, Đông Vực, tứ đại vực này đều có thế lực siêu mạnh tồn tại, có cao nhân Thiên Thánh siêu mạnh tọa trấn, hắn ta cũng cảm giác không có gì khó lường.
Thế nhưng không ngờ Cực Địa lại có di tích của cao nhân Thiên Thánh.
Hiện tại Khổ Địa có vẻ cũng ẩn chứa bí mật cực lớn.
Nam Vực Thanh Châu này càng nhìn càng không đơn giản chút nào! Hơn nữa, toàn bộ Trung Vực, Bắc Vực, Tây Vực và Đông Vực của Thanh Châu này, đều có bốn thế lực siêu cấp tọa trấn, duy chỉ có Nam Vực chia làm thất đại địa, Thánh Nhân xưng tôn xưng bá, đúng là rất kỳ quái.
Chương 1614: Thanh Chiết Phong
Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Tần công tử quả nhiên kiến thức phi phàm, ta hóa ra đã xem thường Tần công tử rồi".
"Chỉ là, đời đời kiếp kiếp truyền thừa, cũng không thể không kế thừa".
Nghe đến lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Thôi đi, năm đó có người muốn giúp các ngươi giải quyết, là dòng tộc chịu khổ các ngươi không nỡ đấy chứ".
Lăng Loạn đạo nhân cười khổ một tiếng.
"Hiện nay, người chịu khổ cũng đã xuất hiện nội đấu!"
"Lão hủ chỉ là một người rảnh rỗi, xưa nay không thích tham gia vào mấy chuyện này!"
Tần Ninh khoát tay, không có nói nhiều.
Trên đường đi, mấy người đều an tâm tu hành.
Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận cũng rơi vào trạng thái kích động.
Cực Địa!
Trước đó đã từng nghe đến rồi, nhưng nghe nói Cực Địa cùng Khổ Địa không có thanh danh gì vang dội trong thất đại địa.
Không ngờ rằng trong Cực Địa lại từng có di tích của cao nhân Thiên Thánh.
Mà Khổ Địa, càng lần đầu tiên nghe nói đến dòng tộc chịu khổ.
Thế giới Hạ Tam Thiên này thật sự rất thần kỳ.
Nơi nào cũng đều tràn ngập thần kỳ.
Trên đường đi, Lăng Loạn đạo nhân đều có vẻ không được tự nhiên, đến cả Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận đều cảm nhận được.
Mà Tần Ninh thì vẫn bình thản khoan thai như xưa.
Lăng Loạn đạo nhân lại cảm thấy bất an trong lòng.
Ta bị phát hiện?
Sao ta lại bị phát hiện chứ?
Chẳng lẽ trên mặt ta viết chữ “người chịu khổ” à?
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này rất hoảng.
Trong khắp Nam vực Thanh Châu, dòng tộc chịu khổ khiêm tốn khiến mức không một ai nhận ra.
Người biết đến rất ít! Ít đến mức gần như trong Thanh châu cũng chỉ có một vài cường giả Địa Thánh cùng cực kỳ cực kỳ ít Thánh Nhân mới biết được.
Lăng Loạn đạo nhân có thể xác định.
Nhưng Tần Ninh liếc mắt liền nhìn ra.
Hiên Viên Hương Nhi còn kinh ngạc hơn cả Tần Ninh kia kìa! Tần Ninh rốt cuộc là ai?
Ông ta thực sự nhìn không thấu Tần Ninh!
Liên tiếp mấy ngày, mấy người đều ngồi trên Phi Ưng.
Mãi cho đến một ngày ánh nắng tươi sáng, trời trong gió nhẹ, bọn họ xuất hiện ở một vùng biên giới.
"Đến Cực Địa rồi!"
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này mới nhẹ nhàng thở ra.
Nếu không thở phào thì sao, ông ta sắp điên rồi.
Mấy ngày nay ông ta nhịn đến không chịu nổi nữa rồi.
Trong đầu ông ta vẫn luôn suy nghĩ một chuyện.
Sao Tần Ninh lại biết?
Nhưng nghĩ đến bây giờ mà vẫn không thể nào biết được! Vấn đề này cứ quấn lấy ông ta mãi mấy ngày này, khiến ông ta phát điên.
Cuối cùng cũng đến Cực Địa.
"Tần công tử, các thế lực đều biết đến những chuyện xảy ra trong Cực Địa".
"Thanh gia ở Thanh Uyên, Vũ gia ở Vũ Uyên".
"Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên".
"Ma Quang tông vùng đất Vạn Thánh".
"Còn có dòng tộc chịu khổ của Khổ Địa, vùng đất Vạn Ma nữa, tất cả đều đến...", Lăng Loạn đạo nhân cười ha ha nói: "Ngươi xem chúng ta có nên… khiêm tốn một chút hay không?"
Lần này không giống lần trước.
Không phải những người ở thành Vạn Ma thành nữa, mà là một vài lão già ít lộ mặt trong toàn bộ Nam vực Thanh Châu cũng sẽ xuất hiện.
Tần Ninh phải cẩn thận một chút!
Tần Ninh giờ phút này lại cười nói: "Ta chính là Thánh Nhân tam hồn, Nam vực Thanh Châu còn có cường giả Địa Thánh sao? Không có thì ta sợ cái gì!"
"Mà có thì ta cũng không sợ".
"Ta cũng có thể giết cường giả Địa Thánh!"
Tần Ninh giờ này khắc này, ngữ khí bình tĩnh.
Trước đó hắn luôn bị người khinh bỉ, mà bây giờ, đến Thánh Nhân tam hồn, chưa nói đến toàn bộ Thanh Châu, chỉ riêng ở Nam Vực này, làm gì có ai dám chọc hắn?
Chọc vào liền giết!
"Không cần khiêm tốn, khiêm tốn làm gì? Chỉ có kẻ vô dụng mới khiêm tốn thôi!"
Nói xong, Tần Ninh bước chân đi ra.
Giờ này khắc này, Lăng Loạn đạo nhân chỉ cảm thấy bất an trong lòng.
Lần này tới, thật sự là nhân vật có máu mặt trên toàn bộ Nam vực Thanh Châu.
Lúc trước Tần Ninh giết Vũ Uyên của Vũ gia cùng Thanh Uyên - trưởng tộc Thanh gia ở trong thành Vạn Ma, hai nhà này cũng sẽ không dừng tay ở đây.
Xảy ra chuyện lớn mất!
Giờ khắc này, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn cũng không thèm để ý.
Tần Ninh đi đến đâu mà không xảy ra chuyện mới là lạ đấy.
Lần này có chuyện hay rồi!
Hai người giờ phút này thầm kỳ vọng trong lòng.
Cực Địa!
Trước đây, Cực Địa không ai thèm hỏi thăm, cũng không phải là do nơi này khỉ ho cò gáy mà là do nơi đây thần bí vô cùng, không ai dám mở tông môn ở đây.
Lần này, Cực Địa dao động mạnh như thế cho nên rất nhiều người đến.
Thanh Uyên, Thanh gia.
Lần này, Thanh gia xuất động không ít người.
Trưởng tộc Thanh Chiết Sa của Thanh gia bị người giết hại ở trong thành Vạn Ma, người ở Nam vực Thanh Châu không ai là không biết.
Thế nhưng Thanh gia lại không có phản ứng gì.
Mà lần này, Thanh gia vẫn cho người tới.
Là một đại gia tộc cai quản cả một đại địa, Thanh gia không có khả năng chỉ vì chết một trưởng tộc liền trở nên suy sụp.
Thanh gia đã có người xuất hiện chủ trì cục diện.
Lần này người dẫn đoàn Thanh gia chính là huynh trưởng của trưởng tộc tiền nhiệm của Thanh gia - Thanh Chiết Phong.
Thanh Chiết Phong cũng là Thánh Nhân tam hồn, thanh danh vang dội khắp Nam vực Thanh Châu.
Giờ khắc này, Thanh Chiết Phong mặc một bộ áo bào màu lam, vẻ ngoài ước chừng ba bốn mươi tuổi, thần thái có vẻ khẩn trương.
Thanh Chiết Phong biết trình độ của mình ở đâu.
Làm cánh tay phải, cánh tay trái cho trưởng tộc thì ông ta có thể làm tốt.
Nhưng bảo dẫn đầu một tộc thì ông ta không làm được.
Nhưng cũng hết cách, Thanh Chiết Sa đã chết rồi, ông ta bị đẩy lên làm trưởng tộc.
Có thể nói, việc Thanh Chiết Phong không muốn làm nhất là làm trưởng tộc.
Nhưng không có cách nào.
"Trưởng tộc".
"Ta đã bảo ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng có gọi ta là trưởng tộc, ta khó chịu".
Thanh Chiết Phong giờ phút này trầm giọng nói: "Gọi ta là Phong đại nhân đi!"
"Vâng, Phong đại nhân!"
Võ giả kia khom người nói: "Thuộc hạ đã điều tra ra, Tần Ninh giết trưởng tộc đời trước cũng tới Cực Địa".
"Trưởng... Phong đại nhân, nếu Thanh gia mà thờ ơ với hắn, thì..."
Thanh Chiết Phong từ từ nói: "Ý của ngươi là phái người đi giết hắn à?"
"Vâng..."
"Nhưng ai đi? Ngươi đi nhé?"
Thanh Chiết Phong cười nói: "Đã như vậy, Thanh Viện, ngươi đi đi!"
"Phong đại nhân, ta..."
"Ngươi cái gì mà ngươi?"
Thanh Chiết Phong lại cười, quan tâm nói: "Ngươi sốt ruột muốn báo thù cho trưởng tộc, ta hiểu, cho nên cho ngươi cơ hội lập công, ngươi đi đi!"
Thanh Viện giờ phút này sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nói: "Phong đại nhân, ta chỉ là Thánh Nhân nhất hồn, không phải đối thủ của Tần Ninh!"
"Ngươi cũng biết chính mình không phải là đối thủ của hắn?"
Thanh Chiết Phong giơ tay đập vào đầu kẻ này, quát mắng: "Ta hỏi ngươi, nhị đệ Thanh Chiết Sa của ta có mạnh không? Nửa bước Địa Thánh, kết quả thì sao? Chết trong tay Tần Ninh, ngươi cho rằng Thánh Nhân tam hồn như ta sẽ là đối thủ của Tần Ninh à? Đi giết hắn? Người ta không đến giết ngươi đã là phúc đức lắm rồi!"
Thanh Viện giờ phút này mang sắc mặt khó coi.
Mấy Thánh Nhân của Thanh gia cũng có vẻ mặt xấu xí.
Nói thì khó nghe nhưng đây là sự thật.
Thanh gia sao lại không muốn báo thù chứ! Nhưng làm gì có cơ hội báo thù!
Tần Ninh chém giết cường giả nửa bước Địa Thánh cường giả, Thanh gia làm gì có ai là đối thủ của hắn!
"Phân phó xuống bên dưới, nếu gặp phải Tần Ninh thì đi đường vòng đi, cho dù không tránh được thì cũng đừng có tự đến gây sự với người ta”.
"Nhất là Thanh Phong Phàm, đừng tưởng rằng mình tới Thánh Nhân liền có thể báo thù cho cha, Thanh gia chúng ta không làm gì nổi người này đâu".
Làm gì có ai là kẻ ngu ngốc!
Thanh Chiết Phong lại càng không phải.
Chương 1615: Núi lửa Cực Địa
Tần Ninh đã thể hiện rõ bản thân có thực lực có thể đánh giết Thanh Chiết Sa cùng Vũ Hãn Thanh nửa bước Địa Thánh, lại tìm Tần Ninh gây phiền phức thì chẳng phải là chịu chết sao?
Muốn giết Tần Ninh thì phải có cường giả Địa Thánh.
Thế nhưng Thanh gia ở Thanh Uyên không có.
Thánh Nhân vốn đã là sự tồn tại cực mạnh rồi, cùng cảnh giới mà đấu nhau thì rất khó tử vong.
Thế nhưng Tần Ninh chẳng những không phải cùng cảnh giới mà còn là nghịch cảnh giới giết Thanh Chiết Sa.
Cái này đủ để chứng minh Tần Ninh rất mạnh, vô cùng mạnh.
Mạnh đến mức bọn họ chỉ có thể né tránh.
Thanh Chiết Sa hiểu, ông ta gánh vác Thanh gia nên không thể nói ra những câu ngu xuẩn như kiểu là “ngươi giết đệ đệ ta, ta diệt cả nhà ngươi” được.
Mà cùng lúc, một bên khác.
Đám người Vũ gia cũng lần lượt tiến vào Cực Địa.
Lần này, người dẫn đoàn của Vũ gia là Vũ Hãn Đông! Vũ Hãn Thanh đã chết, Vũ gia cũng nhanh chóng đưa ra một trưởng tộc mới.
Rắn mất đầu là chuyện không thể.
Vũ Hãn Đông cũng là một cao thủ Thánh Nhân tam hồn.
"Trưởng tộc!"
Trong đội ngũ Vũ gia có một vị Thánh Nhân đi ra, chắp tay nói: "Thám tử đã hồi báo, phát hiện tung tích của Tần Ninh!"
"Tần Ninh?"
Nhìn Vũ Hãn Đông rất khác Vũ Hãn Thanh, có mấy phần thô kệch.
"Sao Tần Ninh lại đi tới Cực Địa? Không phải hắn đang ở thành Vạn Ma sao?"
Vũ Hãn Đông nói với vẻ kinh ngạc.
"Một mình hắn à?"
"Không phải".
Người kia lập tức cung kính nói: "Bên cạnh hắn còn có năm người, thám tử chỉ đứng nhìn từ xa , cũng không tới gần, cho nên cũng không quá rõ ràng thực lực của những người kia..."
Vũ Hãn Đông cau mày.
Năm người! Năm người kia là ai?
"Bảo thám tử quan sát chặt chẽ một chút là được, chớ tới gần, cũng không gần đến gây phiền toái".
Vũ Hãn Đông nghiêm túc nói: "Chúng ta đi chuyến này là đến tìm bốn Thiên Cung của Cực Địa, không cần phát sinh tranh chấp với hắn".
"Có thể giết Vũ Hãn Thanh há lại là hạng đơn giản sao? Kẻ này bất phàm như thế, phía sau hắn mà không có cường giả Địa Thánh, cao nhân Thiên Thánh thì mới là ghê rợn đấy!"
Vũ Hãn Đông nói tiếp: "Nếu như va phải kẻ này, trước tiên không được hành động thiếu suy nghĩ, xem Thanh gia ở Thanh Uyên bên kia xử trí như thế nào, bọn họ cũng bị mất một vị trưởng tộc!"
"Vâng!"
Đoàn người Vũ gia tiếp tục tiến lên.
Giờ này khắc này, Cực Địa hội tụ không ít võ giả.
Toàn bộ Nam vực Thanh Châu mặc dù rộng lớn, nhưng thủ đoạn để các phương thu thập tin tức cũng không ít.
Giờ phút này, võ giả các phương võ giả đều tụ tập lại, không ít người cũng đụng mặt nhau.
Chẳng qua mục đích cuối cùng đều chỉ có một.
Núi lửa Cực Địa.
Nơi đó có một ngọn núi lửa hoạt động, quanh năm sẽ có dung nham xuất hiện, thế nhưng nhìn hôm nay, ngọn núi lửa phun nham tương xong thì lại tắt lửa, đồng thời phun ra bốn tòa Thiên Cung. Đây là lần đầu xảy ra sau bao nhiêu năm lịch sử.
Có người tận mắt nhìn thấy bốn tòa Thiên Cung kia.
Thoáng một cái liền kinh động rất nhiều võ giả của thất đại địa.
Một vài Thánh Nhân chưa từng xuất thế cũng nhao nhao thò đầu ra.
Giờ khắc này, Cực Địa là thật sự náo nhiệt.
Nhóm Tần Ninh lúc này đang hạ dần tốc độ, ngắm cảnh đẹp từ trên lưng Phi Ưng.
"Phong cảnh ở Cực Địa này đúng là có một phong vị khác, không giống với mấy đại địa khác ở Nam vực Thanh Châu”.
Tiên Vô Tận tán thưởng.
Tần Ninh liếc qua Tiên Vô Tận.
"Toàn bộ thất đại địa của Nam vực Thanh Châu, ngươi mới nhìn thấy được nhiều nhất là ở vùng đất Vạn Ma, tiếp theo chính là vùng đất Vạn Thánh mới gặp mấy ngày, ngươi biết cái quỷ gì hả?"
Tiên Vô Tận xấu hổ cười một tiếng, ho khan.
Lời nói này… không sai chút nào.
Ông ta đúng là chưa từng đi những nơi khác ở Nam vực Thanh Châu.
Lăng Loạn đạo nhân giờ này khắc này lại là nhìn bốn phía, cẩn thận từng li từng tí.
Tần Ninh có mối thù với Vũ Uyên Thanh Uyên và cả Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh, ông ta thì có thù với dòng tộc chịu khổ.
Chuyến này thấy thế nào cũng không an toàn cho lắm.
Thế nhưng Tần Ninh không ngại, ông ta cũng chịu.
"Đừng nhìn nữa!"
Tần Ninh giờ phút này lại nói thẳng: "Cho đến bây giờ, đã không chỉ có ba nhóm người để mắt tới chúng ta, cứ cho chúng theo dõi đi".
"Ngươi nghĩ thoáng thật!"
Lăng Loạn đạo nhân cười khổ một tiếng.
Sáu người một đường tiếp tục đi về phía núi lửa hoạt động.
Cùng lúc đó.
Khu vực núi lửa.
Đã có võ giả tụ tập ở đây.
Nhìn kỹ lại, mấy trăm người đứng đó, vị trí hoặc xa hoặc gần.
Còn chưa phải là tất cả đều đến.
Thanh gia ở Thanh Uyên! Vũ gia ở Vũ Uyên! Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên.
Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh.
Còn có một chút võ giả ở những phe phái khác.
Phần lớn đều có Thánh Nhân dẫn đầu.
Không có Thánh Nhân dẫn đầu, xuất hiện ở chỗ này chính là muốn chết.
"Thanh Chiết Phong, đã lâu không gặp!"
"Vũ Hãn Đông, ngươi cũng tới!"
Thanh gia ở Thanh Uyên cùng Vũ gia ở Vũ Uyên tới gần, mối quan hệ cũng không tệ. Một lần nữa gặp mặt, hai đại gia tộc đều thay đổi trưởng tộc, thế nhưng tình cảm vẫn ổn như cũ.
Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông giờ phút này khách khí chào hỏi.
"Xem ra lần này, Vũ gia các ngươi rất khôn ngoan đấy".
"Các ngươi Thanh gia không phải cũng thế sao?"
Hai người tới gần, thanh âm dần dần nhỏ lại.
"Có nhận được tin tức về Tần Ninh chưa?"
Vũ Hãn Đông giờ phút này thấp giọng nói.
"Có!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này lại nghiêm túc nói: "Ngươi định làm gì?"
Vũ Hãn Đông sững sờ, lại nói: "Ta còn muốn hỏi xem ngươi định làm gì đây..."
"Hai người chúng ta coi như liên thủ, cũng không thể nào là đối thủ của Tần Ninh".
"Ta biết!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này cũng nghiêm nghị nói.
Nói nhảm, ông ta biết thừa! Một mình Thanh Chiết Sa đã có thể chấp hai người bọn họ, thế nhưng Thanh Chiết Sa bị Tần Ninh giết, nhiều người nhìn thấy như vậy, không thể nào là giả.
Bắc cầu qua, Tần Ninh giết hai người bọn họ là chuyện đơn giản đến cực điểm.
"Nếu như gặp phải Tần Ninh thì làm sao đây"
Vũ Hãn Đông hỏi.
Thanh Chiết Phong lại do dự nói: "Trưởng tộc của nhà chúng ta cũng đã bị hắn giết ròi, hắn chẳng lẽ còn có thể diệt cả nhà cúng ta ư? Nếu đúng như vậy, chúng ta không phản kháng cũng phải phản kháng, nhưng nếu Tần Ninh dừng tay thì chúng ta cũng không cần phải đi đắc tội hắn".
Đã không phải là đối thủ, mưu toan báo thù chính là hạng ngu ngốc.
"Tiếp theo nên như thế nào đây?"
"Yên lặng theo dõi thôi!"
Hai người nhìn nhau, đều không lên tiếng nữa.
Mà lúc này, Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, tông chủ Nhan Chân Dương.
Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên là số một, không ai sánh bằng.
Nhan Chân Dương cũng là một Thánh Nhân đỉnh phong, chỉ còn nửa bước là đi vào Địa Thánh.
Giờ khắc này, nhìn thấy Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông, ông ta cũng khách khí chào hỏi.
"Vũ Hãn Đông!"
"Thanh Chiết Phong!"
Nhưng Nhan Chân Dương vừa mới bắt chuyện thì đột nhiên có tiếng cười vang lên.
"Nghe nói trưởng tộc Vũ gia cùng Thanh gia bị mất mạng, hai vị kế thừa chức vụ trưởng tộc, Kỷ Phác ta vốn nên chúc mừng, thế nhưng trưởng tộc bị giết, kẻ thù thì đang trên đường tới, hai vị thế mà còn có thể chuyện trò vui vẻ, quả nhiên là làm cho Kỷ Phác ta ao ước!"
"Tâm tính của hai vị, Kỷ Phác ta tự nhận không bằng".
Kỷ Phác mặc áo bào đen, giờ phút này dẫn hơn trăm người của Ma Quang tông rầm rầm tới gần khu vực núi lửa.
Ma Quang tông! Bá chủ của vùng đất Vạn Thánh.
Gần vạn năm qua, danh tiếng của Ma Quang tông có thể nói là có một không hai.
Vùng đất Vạn Thánh trước đó cũng không yên ổn, thế nhưng Kỷ Phác tự lực cánh sinh thu thập các thế lực quanh vùng đất Vạn Thánh nhập dưới trướng mình, trong lúc nhất thời cũng trở thành một nhân vật phong vân trong Nam vực Thanh Châu.
Cho dù là Thanh gia ở Thanh Uyên hay Vũ gia ở Vũ Uyên có nội tình sâu xa cũng phải nể ông ta ba phần.
Giờ khắc này, Tần Ninh định biến biển linh thức ba mươi vạn mét của mình hoàn toàn lột xác thành hồn hải, dẫn ra nhất hồn.
Bên trong Tụ Linh Trận, thánh lực thiên địa hội tụ.
Tần Ninh ổn định lại tâm trí.
Sức mạnh lần lượt được phóng ra, tâm thần của Tần Ninh càng thêm trong suốt.
Hắn lúc trước đã ngưng tụ tam hồn, chẳng qua là bị sức mạnh thiên địa ngăn cản, ngã xuống cảnh giới Hóa Thánh.
Khoảng thời gian gần đây, hắn một mực yên tĩnh tu hành.
Hiện nay, hồn hải ngưng tụ bảy mươi vạn mét, cuối cùng cũng có thể coi như là bao trùm hồn hải hoàn toàn, bắt đầu ngưng tụ tam hồn.
Giờ khắc này, Tần Ninh phóng thích sức mạnh trong cơ thể.
Từng luồng khí tức được thả ra, hai bên trái phải hắn dần dần có một rồng và một phượng xuất hiện, giương cánh bay cao.
Rồng phượng vờn quanh.
Hồn hải bên trong cơ thể Tần Ninh lúc này cuồn cuộn lên như là sóng nước, phóng ra ngoài.
Từng luồng linh thức bị hồn hải càn quét.
Biển linh thức màu xanh lúc này dần dần hóa thành hồn hải.
Từng ngày từng ngày trôi qua.
Biển linh thức trong cơ thể Tần Ninh dần dần bị hồn hải bao trùm.
Hồn hải trăm vạn mét!
Hư Thánh tầng mười.
Mượn sức lực lớn mạnh của long hồn cùng phượng hồn, hồn hải viên mãn.
Chỉ là lần này, Tần Ninh cũng không chỉ có dự định đạt đến Hư Thánh tầng mười.
Giờ khắc này, bên trong hồn hải.
Tần Ninh đưa ý niệm đi vào, nhìn bốn phía, bên trong vùng sáng màu xanh u tĩnh là một không gian yên ắng.
Tần Ninh chỉ điểm, long hồn lúc này xuất hiện, bay lượn khắp thiên địa trong hồn hải.
Lại chỉ một điểm nữa, phượng hồn lao vùn vụt lên không trung của hồn hải.
Giờ khắc này, hồn hải dao động động không thôi.
Thiên địa gào thét, sức mạnh bành trướng.
Hồn hải nảy sinh ra không ít dị tượng.
Mà giờ khắc này, bên trong thánh trận.
Tiếng rồng ngâm phượng hót xung quanh thân thể Tần Ninh vang lên bên tai không dứt, như muốn phá thánh trận, phá thiên địa mà ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, khí tức che lấp đại trận kia tựa hồ cũng sắp không chịu nổi.
Mà giờ khắc này, Hiên Viên Hương Nhi đang nằm trên ghế đu cũng bắt đầu run rẩy.
Không chỉ như vậy.
Ngay tiếp theo, mặt đất trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng run rẩy theo.
Dương Thanh Vân, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn nào còn tâm trí mà tu hành nữa.
Ba người nhao nhao đi ra, nhìn về chỗ Tần Ninh.
"Đây mà là đột phá à… Là làm ầm mới đúng..."
"Đột phá Thánh Nhân mà có động tĩnh lớn vậy sao?"
"Đúng thế..."
Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn tiếp lời nhau phàn nàn.
Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng đứng dậy, nhìn về phía thánh trận kia.
Bóng dáng Tần Ninh đã không còn rõ ràng.
Chỉ là thánh trận kia đang ngưng tụ vô số luồng sáng, phảng phất như rồng phượng hội tụ, làm người sợ hãi.
Khí tức lần lượt khuếch tán ra, bộc phát một cách mạnh mẽ.
Khí tức khủng bố như vậy đúng là không giống đột phá Thánh Nhân gì cả.
Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này cũng cảm thấy buồn bực.
Tần Ninh này quá thần bí.
Cũng không biết cô ta đã gán hai từ “thần bí” này cho Tần Ninh bao nhiêu lần rồi.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Giờ khắc này, khí tức trong người Tần Ninh không ngừng chuyển hóa.
Bên trong hồn hải, long hồn cùng phượng hồn tựa hồ muốn khuấy động thiên địa, khiến cho hồn hải bình tĩnh bị càn quét như sóng trào.
Mà trong lúc càn quét đí.
Hồn hải của Tần Ninh dần dần xuất hiện biến đổi.
Một hồn cầu bắt đầu xuất hiện.
Tần Ninh nhìn hồn cầu kia, mỉm cười.
Ngay sau đó.
Hồn cầu thứ hai xuất hiện.
Lại sau đó, hồn cầu thứ ba hiện ra.
Tam hồn cầu, lơ lửng trên hồn hải của Tần Ninh.
Dần dần, long hồn cùng phượng hồn như đang du ngoạn, bay tới gần ba hồn cầu.
Hai hồn lực mạnh mẽ lúc này không ngừng ngưng tụ, tụ tập, cuốn lấy ba hồn cầu kia…
Dần dần, từ trong hồn cầu kia có thể phát hiện từng luồng hồn quang đang tụ tập.
Cuối cùng, hồn quang kia xuất hiện bóng dáng Tần Ninh.
Mà giờ khắc này, bên trong hồn hải, ba hồn cầu phân tán ra ba vị trí, ngưng tụ ra một bóng người.
Tần Ninh!
Hồn thể tuyệt đối, ngưng tụ từ tam hồn mà ra!
Giờ khắc này mới thật sự là Tần Ninh, hắn đang quan sát hồn hải bên trong bản thân mình.
Tam hồn tụ hiện!
Tần Ninh nắm tay.
Song hồn long phượng lúc này một trái một phải rơi xuống hồn thể.
Trong một khắc ấy, song hồn long phượng hóa thành một bộ quần áo đắp vào thân thể Tần Ninh.
Ngực là rồng.
Vạt áo là phượng!
Giờ khắc này, thiên địa bên ngoài lấy Tần Ninh làm trung tâm, mặt đất nứt ra từng khúc, một khí thế mênh mông như muốn xông phá trời đất, dẫn động hư không run rẩy.
Tần Ninh bước ra, thân thể lúc này bộc phát ra từng luồng khí tức kinh khủng.
Thân thể của hắn bay lên.
Tam hồn tụ hiện!
Thánh Nhân tam hồn!
Đỉnh cấp Thánh Nhân!
Hơn nữa, không chỉ có thế.
Tam hồn mà Tần Ninh tạo ra là hồn của chính hắn.
Song hồn long phượng cũng là hồn của chính hắn, thế nhưng về cơ bản thì không giống.
Giờ phút này tam hồn tụ tập, lại thêm song hồn long phượng tăng thêm uy lực, như vậy cũng đủ khiến cho Tần Ninh có thể chèn ép võ giả cùng cảnh giới.
Hiên Viên Hương Nhi, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn và Dương Thanh Vân lúc này hoàn toàn sững sờ.
"Đây..."
Mấy người giờ phút này là thật sự câm như hến.
Không biết phải nói gì.
"Dương Thanh Vân, sư phụ ngươi...", Hiên Viên Hương Nhi muốn hỏi gì đó, thế nhưng là lời đến khóe miệng lại phát hiện chính mình cũng không biết nên hỏi cái gì.
Cái quái gì vậy!
Không phải đã nói là muốn đạt cảnh giới Thánh Nhân sao?
Cái này mà là đạt cảnh giới Thánh Nhân à? Đây là trực tiếp đi qua cảnh giới Thánh Nhân ấy chứ.
Tam hồn tụ hiện, sau đó chính là con đường ngưng tụ thất phách của Tần Ninh, chạy đến Địa Thánh.
Đột phá cảnh giới còn có thể theo kiểu này à?
Chí ít đây là là lần đầu tiên Hiên Viên Hương Nhi nhìn thấy!
Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Dương Thanh Vân mặc dù kinh ngạc, thế nhưng là còn có thể lý giải.
Tần Ninh tuy nói trực tiếp nhảy lên Thánh Nhân.
Nhưng dù sao ban đầu ở đại lục Vạn Thiên thì Tần Ninh chính là Thánh Nhân.
Chẳng qua vì bảo vệ mấy người trong lúc phi thăng nên mới bị trọng thương.
Hiện tại đến Thánh Nhân tam hồn thì vẫn còn nghe được.
Nhưng động tĩnh này đúng là quá lớn!
Dần dần, sức mạnh quẩn quanh thiên địa mới tán đi.
Tần Ninh bước ra.
Khí thế hoàn toàn bị thu lại.
Chỉ là dù vậy, đến Thánh Nhân, siêu phàm thoát tục, Tần Ninh của lúc này nhìn vẫn hết sức khác biệt.
Nếu muốn nói khác biệt chỗ nào.
Thì chính là cảm giác càng thêm mờ ảo xuất trần.
Mặc dù vẫn theo kiểu vân đạm phong khinh nhưng lại có thêm chút tiên khí.
Hơn nữa, bản thân Tần Ninh tuy không phải kiểu tuấn mỹ bức người, kinh hãi thế tục, nhưng vẫn đẹp trai như cũ. Giờ khắc này, khí chất của hắn nổi bần bật, càng có thêm mấy phần khí tức sâu xa.
Nói không hết được nhưng cảm giác rất rõ ràng.
Điều duy nhất Hiên Viên Hương Nhi cảm giác được, là... sức hấp dẫn!
Trước giờ, nàng ta coi chuyện nam nữ chỉ là một điều bình thường.
Thế nhưng giờ phút này, khi nhìn Tần Ninh, nàng ta như vô hình bị hấp dẫn.
Giờ khắc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia thanh tịnh.
"Được rồi!"
Hắn nhẹ nhàng thở ra, nhìn mấy người rồi cười nói: "Chắc cũng phải một tháng rồi chứ hả?"
"Vẫn chưa tới ạ...", Dương Thanh Vân sững sờ nói.
Cho tới giờ khắc này, Dương Thanh Vân mới có một loại cảm giác.
Giả!
Tất cả đều là giả!
Hắn ta gặp phải đại nạn, sư tôn giúp hắn ta vững chắc đến Thánh Nhân nhất hồn.
Thế nhưng là Tần Ninh... đến Thánh Nhân tam hồn dễ như trở bàn tay.
Năm đó sư tôn thế đã nói hắn ta là tuyệt thế thiên kiêu, nhưng tuyệt thế thiên kiêu mà so với Tần Ninh thì có vẻ lại chẳng là cái quái gì to tát cả!
Chương 1612: Chuyện này cần kế hoạch sao?
"Các ngươi nhìn ta làm gì?"
Tần Ninh nhìn mấy người, khẽ cười nói: "Chuẩn bị lên đường đi!"
"Sư tôn không có gì muốn nói sao?"
Dương Thanh Vân nhịn không được mà hỏi.
Tần Ninh sững sờ, lập tức nói: "Ta phải nói cái gì cơ?"
"Hư Thánh thất trọng trực tiếp ngưng tụ tam hồn đến Thánh Nhân đỉnh cấp, người phải nói gì đi chứ?"
Dương Thanh Vân truy hỏi.
"À!"
Tần Ninh bình tĩnh nói: "Lúc dung hợp xác U Vương thì ta đã là Thánh Nhân tam hồn rồi, tam hồn thật ra đã tụ hiện, chẳng qua là bị quy tắc áp chế nên mới đè tam hồn xuống. Lần này không tính là ngưng tụ lại tam hồn mà chỉ có thể nói là dẫn ra tam hồn, không phải rất bình thường sao?"
Dương Thanh Vân há to miệng.
Thế nhưng đáy lòng vẫn không phục.
Là thật sự khó mà chịu phục! Thiên tài cái gì, trước mặt sư tôn đều là tầm thường hết!
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân chỉ thấy nản chí.
Tần Ninh vỗ vai Dương Thanh Vân, an ủi: "Xem ngươi kìa, vội cái gì? Sư tôn không bằng đồ nhi thì sao xứng là sư tôn chứ hả?"
"..."
Tần Ninh nhìn bốn phía, từ từ nói: "Thôi, chuẩn bị lên đường đi Ma Quang tông nào!"
Giờ khắc này, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn và Hiên Viên Hương Nhi mới phản ứng lại kịp.
Tần Ninh nói, muốn chuẩn bị để đi Ma Quang tông.
Giờ xem ra là chuẩn bị xong rồi đấy! Tần Ninh ở cảnh giới Thánh Nhân tam hồn có thể bộc phát ra thực lực cỡ nào đây?
Mấy người bọn họ cũng hết sức hiếu kì! Năm người lên đường, lần này cũng không sốt ruột, đi về phía Vạn Nguyên đại địa... Thanh Châu này có diện tích đến mấy chục vạn dặm.
Thất đại địa đều có phong cảnh, cảnh sắc của riêng mình.
Vùng đất Vạn MA hỗn loạn không chịu nổi, toàn hội tụ những kẻ ác, hung hãn của Thanh Châu.
Mà những nơi khác thì không giống vậy.
Thí dụ như Khổ Địa và Cực Địa cũng không có tông môn nào mạnh mẽ tồn tại, nhưng nghe nói lại có cường giả ẩn mình, bình thường cũng hiếm thấy.
Còn có cả Thanh gia Thanh Uyên và Vũ gia Vũ Uyên nữa.
Cùng với Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, Ma Quang tông của vùng đất Vạn Thánh.
Tóm lại, trong thất đại địa thì Thánh Nhân có thực lực mạnh mẽ nhất.
Mà đi ra khỏi Nam Vực, Bắc Vực, Trung Vực, Đông Vực và Tây Vực của Thanh Châu thì lại khác...
Liên tiếp mấy ngày trời, năm người lại chẳng nhìn thấy người nào.
Thẳng đến ngày hôm đó, năm người đến trước một tòa thành trì.
Xung quanh thành trì là tường thành cao ngất.
Nhìn qua thì có vẻ là một tòa thành nhỏ chứa được mấy chục vạn người.
Năm người vào thành, dừng chân ở một khách điếm.
"Mấy ngày nay không thấy bóng người, ta còn tưởng rằng vùng đất Vạn Thánh không có ai cơ đấy!"
Huyền Chấn ngồi xuống, nhịn không được mà phàn nàn.
"Mấy vạn dặm xung quanh đây đều là địa vực của vùng đất Vạn Thánh, phạm vi lớn như vậy, trừ phi thấy thành trì thôn xóm thì không thấy bóng người là rất bình thường mà?"
Tiên Vô Tận cười khà khà: "Cũng may gặp được tòa thành này, nghỉ chân một chút!"
"Thuận tiện cũng tìm hiểu xem Ma Quang tông ở chỗ nào!"
Lúc này, tiểu nhị tiến lên đây.
Tiên Vô Tận cười ha hả nói: "Tiểu nhị, chúng ta từ nơi khác mà đến, muốn hỏi một chút, Ma Quang tông ở đâu vậy?"
Ma Quang tông! Nghe được ba chữ này, tiểu nhị lập tức cười nịnh đáp: "Mấy vị khách nhân, Ma Quang tông là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh chúng ta, mấy vị đến đó làm gì thế?"
Tiên Vô Tận lẳng lặng nhét mấy viên thánh thạch cho tiểu nhị, cười nói: "Công tử nhà ta muốn xin vào Ma Quang tông, tu đạo thành thánh!"
Nghe đến lời này, tiểu nhị lập tức hiểu ra, bèn cười đáp: "Ma Quang tông ở vị trí trung tâm của vùng đất Vạn Thánh, nằm giữa dãy núi Vạn Thánh, mấy vị muốn đi thì nên mua một con thánh thú phi hành, đại khái cần mười ngày là đến được nơi!"
"Có bản đồ không?"
"Trong thành có bán, nhưng cũng khá đơn giản, mấy vị cần thì ta có thể mua giúp, hai mươi thánh thạch thôi!"
Tiên Vô Tận vung ra hai mươi viên thánh thạch, cũng không nói thêm gì.
Tiểu nhị kia nhận thánh thạch, vẻ mặt tươi cười.
Một tờ bản đồ cũng chỉ có giá tầm năm viên thánh thạch, hắn ta bán trung gian là lời được mười lăm viên, không vui sao được.
Tiên Vô Tận cũng không thèm để ý.
Bản thân đỡ phải chạy đi chạy lại là tốt rồi.
Còn thánh thạch... Tần Ninh còn có hơn hai trăm vạn thánh thạch kia kìa, so đo chút tiền nhỏ làm gì?
Hơn nữa, Tần Ninh tu hành lại không cần thánh thạch , bình thường cũng đều cho bọn họ dùng.
Về điểm này, Tần Ninh cực kỳ tốt.
Đối với Tần Ninh, thánh thạch, thánh khí, thánh đan cũng không tính là cái gì to lớn lắm.
Những vật này, bao giờ muốn thì đi kiếm, lúc không cần thì cũng chẳng dùng, hắn tu hành đâu có cần thiết mấy đồ này.
Tần Ninh không cần thì cũng tiện cho mấy người bọn họ.
Thời gian này, ông ta và Huyền Chấn tiến bộ khá nhanh, cũng là bởi vì có nhiều thánh thạch.
Mấy người dùng cơm trong đại sảnh của khách điếm.
Tần Ninh vẫn kiệm lời như trước.
Trên đường đi cũng chỉ có hai người Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận líu ríu trò chuyện không ngừng.
Cũng chỉ là mấy vấn đề gặp phải khi tu hành.
Làm sao để đạt thành tựu Hư Thánh!
Giờ phút này, Tần Ninh vẫn im lặng không nói.
Chỉ là, mấy người đều là cảm giác Tần Ninh như đang tu hành.
Trong suốt chuyến đi, Tần Ninh đều như thế.
Hai tay thỉnh thoảng lộ ra một miếng bùa, mà khí tức bên trong miếng bùa này cũng cực kì khủng bố.
Không chỉ như vậy, thỉnh thoảng, thánh lực bên trong cơ thể Tần Ninh cũng sẽ bộc phát ra khí tức cực kì nóng.
Tóm lại một câu, kỳ quái bậc nhất.
Nhưng không thể không nói, bọn họ cũng không thể theo kịp được kiểu tu hành này của hắn
Tu hành cũng cần nghiên cứu kết hợp giữa khổ với nhàn, nếu không hao tổn quá nhiều tâm sức thì sẽ coi như xôi hỏng bỏng không.
Nhưng Tần Ninh một khi tu hành thì lại là mọi lúc mọi nơi, cơ hồ chưa từng ngừng lại.
Có quá nhiều người cũng không sánh bằng hắn ở điểm này.
"Sư tôn, đi Ma Quang tông không cần kế hoạch gì sao?"
Dương Thanh Vân thấp giọng nói: "Ma Quang tông chính là bá chủ của vùng đất Vạn Thánh, không khéo lại che giấu thứ gì đó thì sao?"
"Kế hoạch làm gì?"
Tần Ninh lại bình tĩnh đáp: "Tìm Kỷ Phác, ép hỏi Kỷ Phác xem Vấn tiên sinh ở đằng sau là người phương nào, ép hỏi không ra thì giết!"
"Sau đó lại tìm Vấn tiên sinh kia!"
"Chuyện này cần kế hoạch sao?"
Dương Thanh Vân sững sờ.
Ừ nhỉ, có đạo lý.
Sư tôn xưa nay đã làm việc như vậy rồi.
Trực tiếp tới cửa giết, giết cho sợ rồi hỏi.
Đơn giản, trực diện!
Nhưng những người khác mà làm như thế thì đã sớm mất mạng!
Hiên Viên Hương Nhi uống chén nước, từ từ nói: "Trong Ma Quang tông, Kỷ Phác thực lực mạnh mẽ, nghe nói đang đột phá ràng buộc Thánh Nhân, nếu kẻ này đến Địa Thánh rồi thì e là cũng phiền phức!"
"Hơn nữa, chớ xem thường Nam Vực Thanh Châu, tuy nói Nam Vực chia làm thất đại địa, nhìn không bằng mấy vực khác, nhưng Nam Vực này cũng phức tạp lắm!"
Hiên Viên Hương Nhi đến từ Hiên Viên thánh địa, nằm ở Đông Vực Thanh Châu, cho nên tương đối hiểu về tin tức bên trong Thanh Châu.
Nếu như Tần Ninh lỗ mãng đi vào Ma Quang tông làm loạn, e là sẽ dẫn đến hậu quả rất đáng sợ.
"Ăn cơm trước đã!"
Mấy người dùng cơm.
Không bao lâu, tiểu nhị đưa bản đồ đến.
Vùng đất Vạn Thánh.
Vị trí Ma Quang tông được đánh dấu rất rõ ràng.
Ngoài ra còn có một vài thế lực khác ở vùng đất Vạn Thánh cũng được đánh dấu vị trí.
Chương 1613: Dòng tộc chịu khổ
"Xuất phát nào!"
Ăn cơm xong, Tần Ninh đứng dậy, cười nói: "Đi Ma Quang tông!"
Dương Thanh Vân, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận và Hiên Viên Hương Nhi cũng lần lượt đứng dậy.
Năm người cùng đi ra ngoài thành.
"Sư phụ, nếu chúng ta chỉ đi bộ thôi thì thật đúng là phải mất nửa tháng đấy".
Dương Thanh Vân cười nói: "Cũng không phải do ba Thánh Nhân chúng ta chậm, mà là hai Hóa Thánh quá chậm...", Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn xấu hổ đỏ mặt.
Dương Thanh Vân thật không biết xấu hổ!
"Vậy thì dùng thú cưỡi thôi".
"Vâng vâng, vậy gọi Cửu Anh ra ạ!"
Dương Thanh Vân cười nói.
Cửu Anh từ lần nuốt một quả trứng thánh thú cửu giai liền biến mất vô tung vô ảnh, Dương Thanh Vân vẫn nhớ kỹ.
"Nó thì không được!"
Tần Ninh nhìn phía trước, nói: "Chờ một chút, lát nữa sẽ có người tới đón chúng ta!"
Có người tới đón?
Dương Thanh Vân cũng nhìn về phía trước.
Ai vậy?
Ước chừng một ngày trôi qua, trên bầu trời bỗng vang lên tiếng chim ưng thét gào.
"Tần công tử!"
Một bóng người từ trên trời giáng xuống.
Chính là Lăng Loạn đạo nhân! Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, khách khí chắp tay.
"Bắt Tần công tử đợi lâu rồi, mấy ngày nay ta phải điều tra một chút tin tức, cho nên lỡ chút thời gian".
"Sao rồi?"
Tần Ninh giờ phút này đi về phía Phi Ưng, hỏi Lăng Loạn đạo nhân.
"Tần công tử, không cần tới Ma Quang tông nữa, chúng ta đi thẳng đến Cực Địa đi!"
Lăng Loạn đạo nhân cười nói: "Những ngày qua có một chuyện lớn xảy ra".
"Bên trong Cực Địa xuất hiện một khu di tích. Nói là di tích thì cũng không đúng lắm. Cực Địa là khu vực thần bí nhất trong thất đại địa của Nam Vực Thanh Châu. Nghe nói năm đó Nam Vực Thanh Châu là mạnh nhất, sinh ra rất nhiều cao nhân Thiên Thánh!"
"Thế nhưng chẳng biết tại sao mà lại chết rất nhiều, cuối cùng khiến cho Cực Địa trở thành một khu vực không người hỏi thăm".
"Nhưng ngay tại vài ngày trước, Cực Địa xuất hiện một chút biến cố".
Biến cố?
Giờ phút này, mấy người đều vểnh tai lắng nghe.
"Bên trong Cực Địa có một ngọn núi lửa hoạt động, cho tới nay, ngọn núi lửa này đều là thỉnh thoảng mới dâng trào, thế nhưng lần này lại kéo dài những mấy tháng liền, mà trước đó không lâu, núi lửa cũng tắt...", Lăng Loạn đạo nhân cũng sợ hãi than: "Miệng núi lửa này phun ra bốn tòa Thiên Cung, giờ này, toàn bộ các thế lực bên trong Nam Vực Thanh Châu đều chạy đến Cực Địa rồi!"
Miệng núi lửa phun ra bốn tòa Thiên Cung!
"Phải biết, năm đó Cực Địa địa có cao nhân Thiên Thánh, không ai rõ rốt cuộc những cao nhân Thiên Thánh này có thủ đoạn gì, cho nên bốn tòa Thiên Cung này chính là bảo bối mà ai cũng mong muốn có được, các phương đều xuất lực rồi".
"Tông chủ Kỷ Phác của Ma Quang tông dẫn theo một đám cao thủ trong tông môn xuất phát rồi".
"Hiện tại đi Ma Quang tông thì cũng là vườn không nhà trống thôi!"
Đi Cực Địa?
Tần Ninh không nhịn được nói thầm: "Cực Địa mấy năm đầu đúng là còn có chút đồ vật, đáng giá đi một lần, thế nhưng ta nhớ nó đã bị hào cường ngũ châu chia cắt, bây giờ làm gì còn gì nữa?"
"Sư tôn, vậy chúng ta..."
"Đương nhiên là đi xem một chút!"
Tần Ninh cười nói: "Khó được một lần nảy sinh biến hóa, đi xem một chút cũng tốt, nói không chừng có thể giúp Huyền Chấn và Tiên Vô Tận phản lão hoàn đồng, tu vi tịnh tiến thì sao!"
Nghe đến lời này, Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận lập tức kích động không thôi.
"Thật sao?"
"Đương nhiên!"
Tần Ninh nghiêm trang nói: "Năm đó Cực Địa xuất hiện phần mộ của một vị đỉnh tiêm Thiên Thánh, có người nuốt hết huyết nhục mà cao nhân Thiên Thánh đó bảo tồn hoàn hảo, kết vẻ ngoài trẻ lại mấy chục năm trong nháy mắt, tu vi tiến nhanh như thổi!"
Nghe đến lời này, Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận chỉ thấy buồn nôn.
Ăn huyết nhục của một vị cao nhân Thiên Thánh, quá buồn nôn đi!
"Có cách nào mà không ghê tởm như vậy không?"
Tiên Vô Tận nhịn không được nói.
"Ngươi còn chê tởm?"
Tần Ninh lại nói thẳng: "Ngươi có biết dưới gầm trời này, có bao nhiêu người vì nâng cao cảnh giới mà làm ra những chuyện như giết vợ diệt con, ăn chút huyết nhục mà các ngươi cũng chê tởm à?"
Hai người giờ phút này mang vẻ mặt khổ sở.
Dương Thanh Vân giờ phút này lại vỗ vai hai người, cười nói: "Sư tôn dọa thôi ấy mà, sao có thể có chuyện kỳ lạ như vậy chứ!"
"Thật sự có đấy!"
Hiên Viên Hương Nhi lại nói: "Vị cao nhân Thiên Thánh kia sau khi chết thì phong ấn huyết nhục của mình lại. Người này khi còn sống đã ăn một viên thánh đan tứ phẩm, dược hiệu của thánh đan chưa tan hết, dung hợp với khí huyết cùng xác thịt, trở thành thánh đan tuyệt diệu trên đời, nếu Thánh Nhân nuốt vào thì sẽ trở thành cường giả Địa Thánh đỉnh phong".
Giờ khắc này, Dương Thanh Vân cũng không cười nổi nữa.
Thực sự có người làm như vậy?
Sao phải làm vậy chứ!
Động lực nào đã thúc giục người kia cắn nuốt huyết nhục của một vị cao nhân Thiên Thánh vậy?
Giờ này khắc này, ba người đều mang vẻ mặt khổ sở.
Tần Ninh leo lên Phi Ưng, Lăng Loạn đạo nhân điều khiển Phi Ưng đưa năm người đi về phía bắc.
Cực Địa ở mặt sau của vùng đất Vạn Thánh, cách Trung Vực Thanh Châu rất gần.
Phi Ưng phi tốc tiến lên, Tần Ninh giờ phút này ngồi ngay ngắn trên Phi Ưng, tiếp tục tu hành.
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này tới gần Tần Ninh, thầm nói: "Tần công tử, ngươi xem thương thế của ta..."
"Chuyến này kết thúc, ta sẽ giúp ngươi chữa thương".
Tần Ninh nghiêm túc nói: "Lần này nói được thì làm được, chỉ là, ta không chữa thương cho ngươi cũng là lo lắng ngươi làm loạn”.
Lăng Loạn đạo nhân ngẩn người.
"Có thể hạ độc một Thánh Nhân tam hồn như ngươi thì ít nhất cũng là cường giả Địa Thánh, ngươi không phải đối thủ của Địa Thánh, nếu báo thù cũng chỉ còn một con đường chết".
"Ta rất khâm phục dòng tộc chịu khổ các ngươi, cho nên mới không đành lòng nhìn ngươi chết".
Tần Ninh nói xong, Lăng Loạn đạo nhân lại run lên, nhìn Tần Ninh với ánh mắt kinh dị.
Thậm chí dưới đáy mắt ông ta còn có một tia sát cơ.
"Thế nào? Muốn giết người diệt khẩu à? Khi ta không phải Thánh Nhân mà ngươi đã không giết chết được ta rồi, huống chi ta hiện tại còn là Thánh Nhân".
Lăng Loạn đạo nhân lập tức cười hỏi: "Sao Tần công tử lại đoán được?"
"Cần phải đoán sao?"
Tần Ninh lại cười nói: "Người đi ra từ Khổ Địa luôn luôn có một mùi vị mà ta rất không thích”.
Khổ Địa! Đôi mắt đẹp của Hiên Viên Hương Nhi giờ phút này kinh ngạc nhìn Lăng Loạn đạo nhân.
"Khổ Địa, dòng tộc chịu khổ!"
Hiên Viên Hương Nhi từ từ nói: "Trước kia chỉ là nghe nói, hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, khác hẳn so với những gì trong tưởng tượng của ta”.
Dương Thanh Vân, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận thì lại sững sờ.
Khổ Địa! Bọn họ có biết, một trong thất đại địa của Nam Vực Thanh Châu.
Thế nhưng dòng tộc chịu khổ?
Là thế nào?
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Ta rất khâm phục dòng tộc chịu khổ, nhưng cũng không ưa thích gì, chẳng qua gặp ngươi thì ta vẫn muốn cứu!"
"Người chịu khổ các ngươi xảy ra vấn đề nội bộ gì, ta cũng lười hỏi, không liên quan gì đến ta, các ngươi cố gắng bảo vệ Khổ Địa là được".
Chỉ nói đơn giản mấy câu nhưng Dương Thanh Vân lại nghe ra một chút tin tức.
Khổ Địa này xem ra bất phàm!
Ban đầu, thất đại địa ở trong mắt Dương Thanh Vân đúng là rất mạnh.
Nhưng khi dần dần tìm hiểu về Trung Vực, Bắc Vực, Tây Vực, Đông Vực, tứ đại vực này đều có thế lực siêu mạnh tồn tại, có cao nhân Thiên Thánh siêu mạnh tọa trấn, hắn ta cũng cảm giác không có gì khó lường.
Thế nhưng không ngờ Cực Địa lại có di tích của cao nhân Thiên Thánh.
Hiện tại Khổ Địa có vẻ cũng ẩn chứa bí mật cực lớn.
Nam Vực Thanh Châu này càng nhìn càng không đơn giản chút nào! Hơn nữa, toàn bộ Trung Vực, Bắc Vực, Tây Vực và Đông Vực của Thanh Châu này, đều có bốn thế lực siêu cấp tọa trấn, duy chỉ có Nam Vực chia làm thất đại địa, Thánh Nhân xưng tôn xưng bá, đúng là rất kỳ quái.
Chương 1614: Thanh Chiết Phong
Lăng Loạn đạo nhân nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Tần công tử quả nhiên kiến thức phi phàm, ta hóa ra đã xem thường Tần công tử rồi".
"Chỉ là, đời đời kiếp kiếp truyền thừa, cũng không thể không kế thừa".
Nghe đến lời này, Tần Ninh lại cười nói: "Thôi đi, năm đó có người muốn giúp các ngươi giải quyết, là dòng tộc chịu khổ các ngươi không nỡ đấy chứ".
Lăng Loạn đạo nhân cười khổ một tiếng.
"Hiện nay, người chịu khổ cũng đã xuất hiện nội đấu!"
"Lão hủ chỉ là một người rảnh rỗi, xưa nay không thích tham gia vào mấy chuyện này!"
Tần Ninh khoát tay, không có nói nhiều.
Trên đường đi, mấy người đều an tâm tu hành.
Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận cũng rơi vào trạng thái kích động.
Cực Địa!
Trước đó đã từng nghe đến rồi, nhưng nghe nói Cực Địa cùng Khổ Địa không có thanh danh gì vang dội trong thất đại địa.
Không ngờ rằng trong Cực Địa lại từng có di tích của cao nhân Thiên Thánh.
Mà Khổ Địa, càng lần đầu tiên nghe nói đến dòng tộc chịu khổ.
Thế giới Hạ Tam Thiên này thật sự rất thần kỳ.
Nơi nào cũng đều tràn ngập thần kỳ.
Trên đường đi, Lăng Loạn đạo nhân đều có vẻ không được tự nhiên, đến cả Huyền Chấn cùng Tiên Vô Tận đều cảm nhận được.
Mà Tần Ninh thì vẫn bình thản khoan thai như xưa.
Lăng Loạn đạo nhân lại cảm thấy bất an trong lòng.
Ta bị phát hiện?
Sao ta lại bị phát hiện chứ?
Chẳng lẽ trên mặt ta viết chữ “người chịu khổ” à?
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này rất hoảng.
Trong khắp Nam vực Thanh Châu, dòng tộc chịu khổ khiêm tốn khiến mức không một ai nhận ra.
Người biết đến rất ít! Ít đến mức gần như trong Thanh châu cũng chỉ có một vài cường giả Địa Thánh cùng cực kỳ cực kỳ ít Thánh Nhân mới biết được.
Lăng Loạn đạo nhân có thể xác định.
Nhưng Tần Ninh liếc mắt liền nhìn ra.
Hiên Viên Hương Nhi còn kinh ngạc hơn cả Tần Ninh kia kìa! Tần Ninh rốt cuộc là ai?
Ông ta thực sự nhìn không thấu Tần Ninh!
Liên tiếp mấy ngày, mấy người đều ngồi trên Phi Ưng.
Mãi cho đến một ngày ánh nắng tươi sáng, trời trong gió nhẹ, bọn họ xuất hiện ở một vùng biên giới.
"Đến Cực Địa rồi!"
Lăng Loạn đạo nhân giờ phút này mới nhẹ nhàng thở ra.
Nếu không thở phào thì sao, ông ta sắp điên rồi.
Mấy ngày nay ông ta nhịn đến không chịu nổi nữa rồi.
Trong đầu ông ta vẫn luôn suy nghĩ một chuyện.
Sao Tần Ninh lại biết?
Nhưng nghĩ đến bây giờ mà vẫn không thể nào biết được! Vấn đề này cứ quấn lấy ông ta mãi mấy ngày này, khiến ông ta phát điên.
Cuối cùng cũng đến Cực Địa.
"Tần công tử, các thế lực đều biết đến những chuyện xảy ra trong Cực Địa".
"Thanh gia ở Thanh Uyên, Vũ gia ở Vũ Uyên".
"Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên".
"Ma Quang tông vùng đất Vạn Thánh".
"Còn có dòng tộc chịu khổ của Khổ Địa, vùng đất Vạn Ma nữa, tất cả đều đến...", Lăng Loạn đạo nhân cười ha ha nói: "Ngươi xem chúng ta có nên… khiêm tốn một chút hay không?"
Lần này không giống lần trước.
Không phải những người ở thành Vạn Ma thành nữa, mà là một vài lão già ít lộ mặt trong toàn bộ Nam vực Thanh Châu cũng sẽ xuất hiện.
Tần Ninh phải cẩn thận một chút!
Tần Ninh giờ phút này lại cười nói: "Ta chính là Thánh Nhân tam hồn, Nam vực Thanh Châu còn có cường giả Địa Thánh sao? Không có thì ta sợ cái gì!"
"Mà có thì ta cũng không sợ".
"Ta cũng có thể giết cường giả Địa Thánh!"
Tần Ninh giờ này khắc này, ngữ khí bình tĩnh.
Trước đó hắn luôn bị người khinh bỉ, mà bây giờ, đến Thánh Nhân tam hồn, chưa nói đến toàn bộ Thanh Châu, chỉ riêng ở Nam Vực này, làm gì có ai dám chọc hắn?
Chọc vào liền giết!
"Không cần khiêm tốn, khiêm tốn làm gì? Chỉ có kẻ vô dụng mới khiêm tốn thôi!"
Nói xong, Tần Ninh bước chân đi ra.
Giờ này khắc này, Lăng Loạn đạo nhân chỉ cảm thấy bất an trong lòng.
Lần này tới, thật sự là nhân vật có máu mặt trên toàn bộ Nam vực Thanh Châu.
Lúc trước Tần Ninh giết Vũ Uyên của Vũ gia cùng Thanh Uyên - trưởng tộc Thanh gia ở trong thành Vạn Ma, hai nhà này cũng sẽ không dừng tay ở đây.
Xảy ra chuyện lớn mất!
Giờ khắc này, Tiên Vô Tận cùng Huyền Chấn cũng không thèm để ý.
Tần Ninh đi đến đâu mà không xảy ra chuyện mới là lạ đấy.
Lần này có chuyện hay rồi!
Hai người giờ phút này thầm kỳ vọng trong lòng.
Cực Địa!
Trước đây, Cực Địa không ai thèm hỏi thăm, cũng không phải là do nơi này khỉ ho cò gáy mà là do nơi đây thần bí vô cùng, không ai dám mở tông môn ở đây.
Lần này, Cực Địa dao động mạnh như thế cho nên rất nhiều người đến.
Thanh Uyên, Thanh gia.
Lần này, Thanh gia xuất động không ít người.
Trưởng tộc Thanh Chiết Sa của Thanh gia bị người giết hại ở trong thành Vạn Ma, người ở Nam vực Thanh Châu không ai là không biết.
Thế nhưng Thanh gia lại không có phản ứng gì.
Mà lần này, Thanh gia vẫn cho người tới.
Là một đại gia tộc cai quản cả một đại địa, Thanh gia không có khả năng chỉ vì chết một trưởng tộc liền trở nên suy sụp.
Thanh gia đã có người xuất hiện chủ trì cục diện.
Lần này người dẫn đoàn Thanh gia chính là huynh trưởng của trưởng tộc tiền nhiệm của Thanh gia - Thanh Chiết Phong.
Thanh Chiết Phong cũng là Thánh Nhân tam hồn, thanh danh vang dội khắp Nam vực Thanh Châu.
Giờ khắc này, Thanh Chiết Phong mặc một bộ áo bào màu lam, vẻ ngoài ước chừng ba bốn mươi tuổi, thần thái có vẻ khẩn trương.
Thanh Chiết Phong biết trình độ của mình ở đâu.
Làm cánh tay phải, cánh tay trái cho trưởng tộc thì ông ta có thể làm tốt.
Nhưng bảo dẫn đầu một tộc thì ông ta không làm được.
Nhưng cũng hết cách, Thanh Chiết Sa đã chết rồi, ông ta bị đẩy lên làm trưởng tộc.
Có thể nói, việc Thanh Chiết Phong không muốn làm nhất là làm trưởng tộc.
Nhưng không có cách nào.
"Trưởng tộc".
"Ta đã bảo ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng có gọi ta là trưởng tộc, ta khó chịu".
Thanh Chiết Phong giờ phút này trầm giọng nói: "Gọi ta là Phong đại nhân đi!"
"Vâng, Phong đại nhân!"
Võ giả kia khom người nói: "Thuộc hạ đã điều tra ra, Tần Ninh giết trưởng tộc đời trước cũng tới Cực Địa".
"Trưởng... Phong đại nhân, nếu Thanh gia mà thờ ơ với hắn, thì..."
Thanh Chiết Phong từ từ nói: "Ý của ngươi là phái người đi giết hắn à?"
"Vâng..."
"Nhưng ai đi? Ngươi đi nhé?"
Thanh Chiết Phong cười nói: "Đã như vậy, Thanh Viện, ngươi đi đi!"
"Phong đại nhân, ta..."
"Ngươi cái gì mà ngươi?"
Thanh Chiết Phong lại cười, quan tâm nói: "Ngươi sốt ruột muốn báo thù cho trưởng tộc, ta hiểu, cho nên cho ngươi cơ hội lập công, ngươi đi đi!"
Thanh Viện giờ phút này sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nói: "Phong đại nhân, ta chỉ là Thánh Nhân nhất hồn, không phải đối thủ của Tần Ninh!"
"Ngươi cũng biết chính mình không phải là đối thủ của hắn?"
Thanh Chiết Phong giơ tay đập vào đầu kẻ này, quát mắng: "Ta hỏi ngươi, nhị đệ Thanh Chiết Sa của ta có mạnh không? Nửa bước Địa Thánh, kết quả thì sao? Chết trong tay Tần Ninh, ngươi cho rằng Thánh Nhân tam hồn như ta sẽ là đối thủ của Tần Ninh à? Đi giết hắn? Người ta không đến giết ngươi đã là phúc đức lắm rồi!"
Thanh Viện giờ phút này mang sắc mặt khó coi.
Mấy Thánh Nhân của Thanh gia cũng có vẻ mặt xấu xí.
Nói thì khó nghe nhưng đây là sự thật.
Thanh gia sao lại không muốn báo thù chứ! Nhưng làm gì có cơ hội báo thù!
Tần Ninh chém giết cường giả nửa bước Địa Thánh cường giả, Thanh gia làm gì có ai là đối thủ của hắn!
"Phân phó xuống bên dưới, nếu gặp phải Tần Ninh thì đi đường vòng đi, cho dù không tránh được thì cũng đừng có tự đến gây sự với người ta”.
"Nhất là Thanh Phong Phàm, đừng tưởng rằng mình tới Thánh Nhân liền có thể báo thù cho cha, Thanh gia chúng ta không làm gì nổi người này đâu".
Làm gì có ai là kẻ ngu ngốc!
Thanh Chiết Phong lại càng không phải.
Chương 1615: Núi lửa Cực Địa
Tần Ninh đã thể hiện rõ bản thân có thực lực có thể đánh giết Thanh Chiết Sa cùng Vũ Hãn Thanh nửa bước Địa Thánh, lại tìm Tần Ninh gây phiền phức thì chẳng phải là chịu chết sao?
Muốn giết Tần Ninh thì phải có cường giả Địa Thánh.
Thế nhưng Thanh gia ở Thanh Uyên không có.
Thánh Nhân vốn đã là sự tồn tại cực mạnh rồi, cùng cảnh giới mà đấu nhau thì rất khó tử vong.
Thế nhưng Tần Ninh chẳng những không phải cùng cảnh giới mà còn là nghịch cảnh giới giết Thanh Chiết Sa.
Cái này đủ để chứng minh Tần Ninh rất mạnh, vô cùng mạnh.
Mạnh đến mức bọn họ chỉ có thể né tránh.
Thanh Chiết Sa hiểu, ông ta gánh vác Thanh gia nên không thể nói ra những câu ngu xuẩn như kiểu là “ngươi giết đệ đệ ta, ta diệt cả nhà ngươi” được.
Mà cùng lúc, một bên khác.
Đám người Vũ gia cũng lần lượt tiến vào Cực Địa.
Lần này, người dẫn đoàn của Vũ gia là Vũ Hãn Đông! Vũ Hãn Thanh đã chết, Vũ gia cũng nhanh chóng đưa ra một trưởng tộc mới.
Rắn mất đầu là chuyện không thể.
Vũ Hãn Đông cũng là một cao thủ Thánh Nhân tam hồn.
"Trưởng tộc!"
Trong đội ngũ Vũ gia có một vị Thánh Nhân đi ra, chắp tay nói: "Thám tử đã hồi báo, phát hiện tung tích của Tần Ninh!"
"Tần Ninh?"
Nhìn Vũ Hãn Đông rất khác Vũ Hãn Thanh, có mấy phần thô kệch.
"Sao Tần Ninh lại đi tới Cực Địa? Không phải hắn đang ở thành Vạn Ma sao?"
Vũ Hãn Đông nói với vẻ kinh ngạc.
"Một mình hắn à?"
"Không phải".
Người kia lập tức cung kính nói: "Bên cạnh hắn còn có năm người, thám tử chỉ đứng nhìn từ xa , cũng không tới gần, cho nên cũng không quá rõ ràng thực lực của những người kia..."
Vũ Hãn Đông cau mày.
Năm người! Năm người kia là ai?
"Bảo thám tử quan sát chặt chẽ một chút là được, chớ tới gần, cũng không gần đến gây phiền toái".
Vũ Hãn Đông nghiêm túc nói: "Chúng ta đi chuyến này là đến tìm bốn Thiên Cung của Cực Địa, không cần phát sinh tranh chấp với hắn".
"Có thể giết Vũ Hãn Thanh há lại là hạng đơn giản sao? Kẻ này bất phàm như thế, phía sau hắn mà không có cường giả Địa Thánh, cao nhân Thiên Thánh thì mới là ghê rợn đấy!"
Vũ Hãn Đông nói tiếp: "Nếu như va phải kẻ này, trước tiên không được hành động thiếu suy nghĩ, xem Thanh gia ở Thanh Uyên bên kia xử trí như thế nào, bọn họ cũng bị mất một vị trưởng tộc!"
"Vâng!"
Đoàn người Vũ gia tiếp tục tiến lên.
Giờ này khắc này, Cực Địa hội tụ không ít võ giả.
Toàn bộ Nam vực Thanh Châu mặc dù rộng lớn, nhưng thủ đoạn để các phương thu thập tin tức cũng không ít.
Giờ phút này, võ giả các phương võ giả đều tụ tập lại, không ít người cũng đụng mặt nhau.
Chẳng qua mục đích cuối cùng đều chỉ có một.
Núi lửa Cực Địa.
Nơi đó có một ngọn núi lửa hoạt động, quanh năm sẽ có dung nham xuất hiện, thế nhưng nhìn hôm nay, ngọn núi lửa phun nham tương xong thì lại tắt lửa, đồng thời phun ra bốn tòa Thiên Cung. Đây là lần đầu xảy ra sau bao nhiêu năm lịch sử.
Có người tận mắt nhìn thấy bốn tòa Thiên Cung kia.
Thoáng một cái liền kinh động rất nhiều võ giả của thất đại địa.
Một vài Thánh Nhân chưa từng xuất thế cũng nhao nhao thò đầu ra.
Giờ khắc này, Cực Địa là thật sự náo nhiệt.
Nhóm Tần Ninh lúc này đang hạ dần tốc độ, ngắm cảnh đẹp từ trên lưng Phi Ưng.
"Phong cảnh ở Cực Địa này đúng là có một phong vị khác, không giống với mấy đại địa khác ở Nam vực Thanh Châu”.
Tiên Vô Tận tán thưởng.
Tần Ninh liếc qua Tiên Vô Tận.
"Toàn bộ thất đại địa của Nam vực Thanh Châu, ngươi mới nhìn thấy được nhiều nhất là ở vùng đất Vạn Ma, tiếp theo chính là vùng đất Vạn Thánh mới gặp mấy ngày, ngươi biết cái quỷ gì hả?"
Tiên Vô Tận xấu hổ cười một tiếng, ho khan.
Lời nói này… không sai chút nào.
Ông ta đúng là chưa từng đi những nơi khác ở Nam vực Thanh Châu.
Lăng Loạn đạo nhân giờ này khắc này lại là nhìn bốn phía, cẩn thận từng li từng tí.
Tần Ninh có mối thù với Vũ Uyên Thanh Uyên và cả Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh, ông ta thì có thù với dòng tộc chịu khổ.
Chuyến này thấy thế nào cũng không an toàn cho lắm.
Thế nhưng Tần Ninh không ngại, ông ta cũng chịu.
"Đừng nhìn nữa!"
Tần Ninh giờ phút này lại nói thẳng: "Cho đến bây giờ, đã không chỉ có ba nhóm người để mắt tới chúng ta, cứ cho chúng theo dõi đi".
"Ngươi nghĩ thoáng thật!"
Lăng Loạn đạo nhân cười khổ một tiếng.
Sáu người một đường tiếp tục đi về phía núi lửa hoạt động.
Cùng lúc đó.
Khu vực núi lửa.
Đã có võ giả tụ tập ở đây.
Nhìn kỹ lại, mấy trăm người đứng đó, vị trí hoặc xa hoặc gần.
Còn chưa phải là tất cả đều đến.
Thanh gia ở Thanh Uyên! Vũ gia ở Vũ Uyên! Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên.
Ma Quang tông ở vùng đất Vạn Thánh.
Còn có một chút võ giả ở những phe phái khác.
Phần lớn đều có Thánh Nhân dẫn đầu.
Không có Thánh Nhân dẫn đầu, xuất hiện ở chỗ này chính là muốn chết.
"Thanh Chiết Phong, đã lâu không gặp!"
"Vũ Hãn Đông, ngươi cũng tới!"
Thanh gia ở Thanh Uyên cùng Vũ gia ở Vũ Uyên tới gần, mối quan hệ cũng không tệ. Một lần nữa gặp mặt, hai đại gia tộc đều thay đổi trưởng tộc, thế nhưng tình cảm vẫn ổn như cũ.
Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông giờ phút này khách khí chào hỏi.
"Xem ra lần này, Vũ gia các ngươi rất khôn ngoan đấy".
"Các ngươi Thanh gia không phải cũng thế sao?"
Hai người tới gần, thanh âm dần dần nhỏ lại.
"Có nhận được tin tức về Tần Ninh chưa?"
Vũ Hãn Đông giờ phút này thấp giọng nói.
"Có!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này lại nghiêm túc nói: "Ngươi định làm gì?"
Vũ Hãn Đông sững sờ, lại nói: "Ta còn muốn hỏi xem ngươi định làm gì đây..."
"Hai người chúng ta coi như liên thủ, cũng không thể nào là đối thủ của Tần Ninh".
"Ta biết!"
Thanh Chiết Phong giờ phút này cũng nghiêm nghị nói.
Nói nhảm, ông ta biết thừa! Một mình Thanh Chiết Sa đã có thể chấp hai người bọn họ, thế nhưng Thanh Chiết Sa bị Tần Ninh giết, nhiều người nhìn thấy như vậy, không thể nào là giả.
Bắc cầu qua, Tần Ninh giết hai người bọn họ là chuyện đơn giản đến cực điểm.
"Nếu như gặp phải Tần Ninh thì làm sao đây"
Vũ Hãn Đông hỏi.
Thanh Chiết Phong lại do dự nói: "Trưởng tộc của nhà chúng ta cũng đã bị hắn giết ròi, hắn chẳng lẽ còn có thể diệt cả nhà cúng ta ư? Nếu đúng như vậy, chúng ta không phản kháng cũng phải phản kháng, nhưng nếu Tần Ninh dừng tay thì chúng ta cũng không cần phải đi đắc tội hắn".
Đã không phải là đối thủ, mưu toan báo thù chính là hạng ngu ngốc.
"Tiếp theo nên như thế nào đây?"
"Yên lặng theo dõi thôi!"
Hai người nhìn nhau, đều không lên tiếng nữa.
Mà lúc này, Thái Cực tông của đất Vạn Nguyên, tông chủ Nhan Chân Dương.
Thái Cực tông ở đất Vạn Nguyên là số một, không ai sánh bằng.
Nhan Chân Dương cũng là một Thánh Nhân đỉnh phong, chỉ còn nửa bước là đi vào Địa Thánh.
Giờ khắc này, nhìn thấy Thanh Chiết Phong cùng Vũ Hãn Đông, ông ta cũng khách khí chào hỏi.
"Vũ Hãn Đông!"
"Thanh Chiết Phong!"
Nhưng Nhan Chân Dương vừa mới bắt chuyện thì đột nhiên có tiếng cười vang lên.
"Nghe nói trưởng tộc Vũ gia cùng Thanh gia bị mất mạng, hai vị kế thừa chức vụ trưởng tộc, Kỷ Phác ta vốn nên chúc mừng, thế nhưng trưởng tộc bị giết, kẻ thù thì đang trên đường tới, hai vị thế mà còn có thể chuyện trò vui vẻ, quả nhiên là làm cho Kỷ Phác ta ao ước!"
"Tâm tính của hai vị, Kỷ Phác ta tự nhận không bằng".
Kỷ Phác mặc áo bào đen, giờ phút này dẫn hơn trăm người của Ma Quang tông rầm rầm tới gần khu vực núi lửa.
Ma Quang tông! Bá chủ của vùng đất Vạn Thánh.
Gần vạn năm qua, danh tiếng của Ma Quang tông có thể nói là có một không hai.
Vùng đất Vạn Thánh trước đó cũng không yên ổn, thế nhưng Kỷ Phác tự lực cánh sinh thu thập các thế lực quanh vùng đất Vạn Thánh nhập dưới trướng mình, trong lúc nhất thời cũng trở thành một nhân vật phong vân trong Nam vực Thanh Châu.
Cho dù là Thanh gia ở Thanh Uyên hay Vũ gia ở Vũ Uyên có nội tình sâu xa cũng phải nể ông ta ba phần.
Bình luận facebook