• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 1596-1600

Chương 1596: Cảnh giới Hư Thánh tầng năm

Sắc mặt Huyết Ninh Nhi lập tức trở nên khó coi.

Khó trách đại ca ở cảnh giới Hư Thánh tầng chín lại trực tiếp bị chấn động mà chết.

Tần Ninh trước mặt này đã vượt ra ngoài sự hiểu biết của ả về cảnh giới Hư Thánh.

“Ninh Nhi, ta tới giúp ngươi!”.

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

Dứt lời, một bóng người trực tiếp đánh tới.

Chấn Tường Sinh! Lúc này, hai nắm đấm của Chấn Tường Sinh đều xuất hiện, hai đạo quyền mang lập tới đánh tới chỗ Tần Ninh.

Ầm! Tần Ninh lùi lại một bước.

Huyết Ninh Nhi không nói gì.

Một mình ả đối phó với Tần Ninh, đúng là có gì đó không bình thường.

Người này, căn bản không giống Hư Thánh tầng bốn.

Chấn Tường Sinh đã ở cảnh giới Hư Thánh tầng mười, đến giúp ả một tay, hai người liên thủ, cho dù không thể giết chết Tần Ninh trong thời gian ngắn nhưng cũng đủ để áp chế hắn.

Ngay lúc này, Huyết Ninh Nhi lại ra chiêu lần nữa.

Hai người liên thủ, áp chế Tần Ninh.

Tần Ninh nhìn về phía Chấn Tường Sinh, cười lạnh lùng.

“Dương Long Quyền!”

Một quyền đánh ra, khí dương cương bùng nổ, giữa tiếng rồng ngâm, quyền phong trực tiếp áp bức Chấn Tường Sinh.

Ngay lập tức, Chấn Tường Sinh thay đổi sắc mặt, hươ quyền ngăn cản.

Nhưng một khắc sau, Chấn Tường Sinh đột nhiên phát hiện, chưởng này của Tần Ninh có uy lực không chỉ mạnh gấp mấy lần trước đó.

Lúc này, Tần Ninh lại thoát khỏi Huyết Ninh Nhi, đánh đến trước mặt hắn ta.

Sắc mặt Chấn Tường Sinh biến đổi mấy lần.

“Khốn kiếp!”

Dứt lời, Chấn Tường Sinh bước ra, tiếng sấm rền vang cả một vùng.

Giữa lôi ấn cuồn cuộn, hư không đều bị chấn động mà rung lên.

Tần Ninh bị đẩy lùi.

“Thánh Nhân!”

Nhìn thấy cảnh này, Huyết Ninh Nhi sửng sốt.

Chấn Tường Sinh lại không phải là Hư Thánh tầng mười mà là Thánh Nhân.

Người này che giấu thực lực của mình.

Tại sao chứ?

Huyết Linh cung và Chấn Thiên các hợp tác với nhau, đối phó Nguyên gia.

Nhưng bây giờ, Chấn Tường Sinh lại che giấu thực lực! Trong chớp mắt, Huyết Ninh Nhi nghĩ đến rất nhiều điều.

Nếu hai phe liên thủ diệt Nguyên gia, mà trong Chấn Thiên các có một vị Thánh Nhân ẩn nấp… rồi quay lại đối phó với Huyết Linh cung.

“Chấn Tường Sinh, vì sao ngươi che giấu thực lực?”

Huyết Ninh Nhi quát lên, trách móc.

“Chỉ vì muốn cho Nguyên gia chút đả kích mà thôi, Ninh Nhi tiểu thư, ngươi đừng nghĩ nhiều!”

“Ta nghĩ nhiều sao?”

Huyết Ninh Nhi cười lạnh hỏi: “Thật sao?”

Chấn Tường Sinh lại nói: “Tạm thời đừng bàn đến chuyện này, tên Tần Ninh kia không dễ đối phó đâu”.

Huyết Ninh Nhi lại hừ lạnh.

Không bàn đến chuyện này?

Chấn Thiên các không có ý tốt.

Ở bên kia, Nguyên Thanh Hạm nhìn thấy cảnh này, trong lòng sợ hãi.

Chấn Tường Sinh lại là Thánh Nhân.

Khó trách trước đó nàng ta đã thua hắn ta.

Lúc này, hai người vây giết Tần Ninh.

Nguyên Thanh Hạm muốn đi giúp đỡ, nhưng mà Nguyên gia bên này, ở dưới Thánh Nhân, vốn đã là lấy ít địch nhiều, tự bản thân nàng ta đã khó bảo toàn cho mình.

Tần Ninh nhìn hai người trước mặt.

Huyết Ninh Nhi! Chấn Tường Sinh! Hai người cũng nhìn hắn chằm chằm.

“Tần Ninh, ngươi chỉ có một con đường chết thôi, cần gì phải lội vào vũng nước đục này”.

Chấn Tường Sinh lạnh lùng nói.

“Đã cam kết với người ta, phải làm đến cùng mới được!”

Tần Ninh lại nhìn về phía Huyết Ninh Nhi, nghiêm túc nói: “Ta hỏi ngươi, ngươi bắt đồ nhi của ta, để cầu cho một vị cường giả Địa Thánh, người đó có biết không?”

Huyết Ninh Nhi nói: “Đương nhiên là biết, võ giả Tinh Mệnh, chính là Long đại nhân chỉ rõ rằng mình muốn. Đồ đệ của ngươi đã nằm trong danh sách rồi, cho dù hôm nay ngươi có thể chạy, Long đại nhân cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

“Chạy?”

Tần Ninh cười nói: “Vì sao ta phải chạy?”

Đúng vậy, vì sao hắn phải chạy?

Tần Ninh nhìn hai người kia, cười nhạt.

“Cho ta thăng cảnh giới trước đi!”

Dứt lời, khí thế trong cơ thể Tần Ninh biến đổi.

Hồn hải bốn trăm ngàn thước lột vỏ trở thành năm trăm ngàn thước.

Cảnh giới Hư Thánh tầng năm! Ngay lúc này, khí thế toàn thân của hắn dần dần bay lên rồi ngưng tụ lại.

Song hồn Long Phượng trấn giữ hai bên hồn hải, hồn rồng và hồn phượng che phủ năm trăm ngàn trước cảnh linh thức hải còn lại.

Nhìn Tần Ninh lúc này không khác gì Hư Thánh tầng mười.

“Lại thử một quyền của ta!”

Kim Long quyền trực tiếp được đánh ra.

Chấn Tường Sinh hừ lạnh, bước ra một bước, đánh một quyền về phía Tần Ninh.

Ùm… Hai quyền đụng nhau, tiếng nổ tung vang lên.

Chấn Tường Sinh lùi lại, sắc mặt tái nhợt, cả người lảo đảo.

Thấy vậy, Huyết Ninh Nhi ngây người trong chốc lát.

Chuyện gì thế? Chấn Tường Sinh đang ở cảnh giới Thánh Nhân đó.

Tần Ninh xoa nắm tay.

“Cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, đúng là khó đối phó!”

“Nhưng mà, đánh một quyền không chết, đánh nhiều quyền, rồi cũng đánh chết được thôi!”

Chấn Tường Sinh tái xanh mặt.

Bị Tần Ninh khinh thường như vậy, trong lòng hắn ta vô cùng tức giận.

“Chấn Không quyết, Phá Không quyền!”

Chấn Tường Sinh bước ra một bước, một quyền như đánh rách không khí, nổ tung.

Có tiếng “ầm” vang lên.

Tần Ninh bùng nổ quyền phong.

“Kim Long quyền!”

Một quyền, kim quang loé sáng, trong kim mang ấy như có ánh sáng vàng ngưng tụ, hoá thành từng chùm sáng lộng lẫy.

Oành! Tiếng nổ trầm thấp vang lên.

Kim long trực tiếp đánh nhát không quyền kia, lao thẳng tới chỗ Chấn Tường Sinh.

Phụt, máu tươi phun ra, sắc mặt Chấn Tường Sinh trở nên tái nhợt.

“Thánh Long quyền!”

Tần Ninh trực tiếp ép sát tới, quyền phong nháy mắt đã tới trước mặt Chấn Tường Sinh.

Oành! Cơ thể Chấn Tường Sinh cong như con tôm.

Quyền kia mạnh mẽ đánh vào bụng.

Sắc mặt Chấn Tường Sinh trắng như từ giấy.

“Thánh Nhân thì thế nào?”

Tần Ninh ghé vào tai hắn từ từ nói: “Thánh Nhân, năm đó chết trong tay ta, không thể nào tính toán được…”, sắc mặt Chấn Tường Sinh càng thêm tái nhợt.

Bát Long Thánh Quyền! Vốn đã là quyền pháp hết sức bá đạo, Tần Ninh lại lựa chọn ra từ trăm ngàn loại thánh quyền đồng phẩm, há có thể yếu sao?

Mặc dù hắn chỉ ở cảnh giới Hư Thánh tầng năm.

Nhưng song hồn Long Phượng bộc phát ra, có thể bao trùm một nửa biển linh thức còn lại chưa chuyển đổi.

Chỉ một hồn lực, hắn không hề kém hơn Hư Thánh tầng mười.

Chấn Tường Sinh rất không cam lòng.

“Tự tìm cái chết, ta tác thành cho ngươi!”

Sức mạnh bên trong quyền của Tần Ninh lần nữa bùng nổ.

Ầm, bụng của Chấn Tường Sinh nổ tung, máu tươi chảy ra, đồng tử dần tan rã, ngã nhào xuống đất.

“Tường Sinh!”

Ở giữa không trung, sắc mặt Chấn Uyên Vân trắng bệch, như là cha mẹ chết.

“Tần Ninh!”

Tiếng quát này vô cùng tức giận.

Nhưng Chấn Tường Sinh lại bị Lăng Loạn đạo nhân quấn lấy, không thể thoát thân được.

Tần Ninh liếc mắt nhìn Chấn Uyên Vân.

“Lăng Loạn đạo nhân, ta mang ngươi bên cạnh, không phải để ngươi ngoài miệng thì nói giúp đỡ, lúc nên giúp đỡ lại không giúp!”

Câu nói ấy vừa dứt, Lăng Loạn đạo nhân thay đổi sắc mặt.

Tuy Chấn Uyên Vân là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, nhưng Lăng Loạn đạo nhân cũng thế.

Sức mạnh của Lăng Loạn đạo nhân thế nào, Tần Ninh biết rõ.

Lúc giúp Lăng Loạn đạo nhân xua tan độc tố bên trong hồn hải, hắn phát hiện ông ta đã bắt đầu ngưng tụ được phách đầu tiên trong bảy phách rồi.

Đây chính là dấu hiệu bước vào Địa Thánh.

Ít nhất, bây giờ Lăng Loạn đạo nhân mạnh hơn Chấn Uyên Vân rất nhiều.

Lăng Loạn đạo nhân cười ha ha nói: “Ta biết rồi, ta biết rồi”.

Ngay lập tức, thế cục trong sân trở nên hỗn loạn.
Chương 1597: Lại giết Thánh Nhân

Chấn Uyên Vân và ba vị Thánh Nhân khác trong Chấn Thiên các bị Lăng Loạn đạo nhân, Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt cuốn lấy.

Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt thiếu kinh nghiệm chiến đấu, đối mặt với hai vị Thánh Nhân nhất hồn kia, đỡ bên trái tránh bên phải.

Nhưng giữa các Thánh Nhân, cảnh giới chênh lệch không quá lớn, huynh muội hai người đối phó được.

Mà bên kia, bốn vị Thánh Nhân Nguyên Mậu Phong, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm và Liễu Như Thị giao thủ hiểm ác với bốn vị Thánh Nhân Huyết Phương Đông.

Những cao thủ Hư Thánh của Huyết Linh cung và Chấn Thiên các cũng rối rít trợ giúp.

Mắt thấy con trai bỏ mình, Chấn Uyên Vân hoàn toàn phát hoả.

Nhưng bị Lăng Loạn đạo nhân áp chế, ông ta căn bản không phát ra thực lực cường thịnh được.

“Chấn Hướng, dẫn người chém chết Tần Ninh!”

Chấn Uyên Vân gào lên.

Những người Hư Thánh của Huyết Linh cung và Chấn Thiên các rõ ràng nhiều hơn Nguyên gia.

Chấn Hướng dẫn bảy cao thủ cảnh giới Hư Thánh tầng tám, tầng chín, tầng mười trực tiếp vây giết Tần Ninh.

Huyết Ninh Nhi vội vàng lùi lại.

Chuyện đã tới nước này, nếu không cẩn thận bị cuốn vào trong đó, ả có thể không có cách nào thoát thân.

Tần Ninh có thể giết Thánh Nhân.

Thực lực đã mạnh mẽ đến mức nào rồi chứ?

Thấy mấy người kia đánh tới, Tần Ninh cũng không có hành động gì.

“Ở dưới Thánh Nhân, chỉ là con kiến mà thôi”.

Dứt lời, khí thế bá đạo trong cơ thể Tần Ninh bay ra.

Bùm… Tiếng nổ vang lên.

Năng lượng vỡ ra, sức mạnh toàn thân Tần Ninh ngưng tụ lại.

Từng đạo long ảnh lần nữa xuất hiện.

“Kim Long quyền!”

Một quyền đánh ra, tiếng nổ vang lên.

Lấy Tần Ninh làm trung tâm, từng luồng ánh sáng nhanh chóng khuếch tán.

Tiếng rồng ngâm như xé không khí, tiếng tách tách vang lên.

Sắc mặt Chấn Hướng trở nên tái nhợt, hắn ta lùi lại

Hắn ta căn bản không phải là đối thủ.

Hắn ta căn bản không làm gì được Tần Ninh.

“Chết đi!”

Đúng lúc này, Tần Ninh bước ra giữa, quyền mang lập tức bay tới trước người Chấn Hướng.

Một quyền đánh ra.

Một tiếng ầm vang lên.

Mặt Chấn Hướng trắng bệch.

Cơ thể hắn ta không ngừng lùi lại, toàn thân cao thấp, từng luồng năng lượng toả ra.

Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, sắc mặt mấy người xung quanh cũng trở nên ảm đạm.

Chấn Hướng tiếp tục lùi lại, miệng phun máu tươi.

Tần Ninh lần nữa đến gần, tuỳ tiện xách hắn ta lên.

“Hư Thánh mà thôi”.

Rầm… Cơ thể Chấn Hướng tan vỡ.

Lúc này, đông đảo Hư Thánh đều xanh mặt.

Tần Ninh đơn giản là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Cho dù bọn họ có muốn ngăn cản Tần Ninh, cũng không thể nào ngăn cản được.

Một vị Hư Thánh tầng năm lại không thua gì một vi Thánh Nhân.

Không, thậm chí còn kinh khủng hơn cả Thánh Nhân.

Những người xung quanh Tần Ninh.

Mấy người vây quanh nhưng căn bản không dám đến gần hắn.

“Tới đây!”

Nhìn mấy người đó, Tần Ninh toét miệng cười.

Nhưng mà, ai dám đến gần chứ?

Ùm… Xa xa, một tiếng nổ lại vang lên.

Thân thể nhỏ bé của Ly Tâm Linh Nguyệt lùi lại.

Nhìn thấy cảnh ấy, Tần Ninh vụt người, không để ý tới những người khác, trực tiếp lao ra, đón lấy Ly Tâm Linh Nguyệt.

“Tần đại ca…”, Ly Tâm Linh Nguyệt đỏ mặt.

“Đừng gấp”.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Mặc dù thực lực của ngươi đã là Thánh Nhân nhất hồn, nhưng quá ít kinh nghiệm chiến đấu, có thể kéo dài đến giờ đã giỏi lắm rồi!”

Tần Ninh cũng nhìn ra được.

Tu vi của Ly Tâm Linh Nguyệt đủ để đối phó với đối thủ.

Nhưng tâm tính và thực lực của cô bé lại chưa đủ.

Tần Ninh bước ra một bước, năng lượng toàn thân tụ tập lại.

Hắn nhìn những người phía trước, những vị thánh nhân của Chấn Thiên các.

“Vưu Duệ, giết hắn đi!”

Chấn Uyên Vân quát lớn.

Nghe vậy, sắc mặt Tần Ninh trở nên lạnh lẽo.

“Lăng Loạn đạo nhân, ta thấy ngươi không muốn khỏi bệnh rồi”.

Đối phó với Chấn Uyên Vân, Lăng Loạn đạo nhân vẫn có thể nói chen vào.

“Đạo sĩ ta biết rồi”.

Lăng Loạn đạo nhân cũng cảm giác được, Tần Ninh đã nổi giận.

“Ngươi không thể im miệng sao?”

Lăng Loạn đạo nhân quát lên.

Chấn Uyên Vân quát to hơn: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

“Đi theo Tần Ninh, có biết là sẽ chết không có chỗ chôn không?”

Lăng Loạn đạo nhân lười nói.

“Ngươi quan tâm ta là ai làm gì?”

Dứt lời, ông ta lập tức giết ra.

Lần này, sát khí của Lăng Loạn đạo nhân cực mạnh, ông ta ra tay hung hăng hơn nhiều.

Bên kia, Thánh Nhân Vưu Duệ của Chấn Thiên các nhìn về phía Tần Ninh mang theo chút đề phòng.

Tần Ninh vẫn giữ vẻ ôn hoà như cũ.

“Chấn Tường Sinh mới vào Thánh Nhân, nhất hồn không yên, ngươi có thể giết hắn, nhưng ta là Thánh Nhân thực thụ…”

“Vẫn giết như thường!”, Tần Ninh hừ một tiếng.

“Bát Long hợp nhất!”

Hắn vừa dứt lời.

Bát quyền ngưng tụ.

Tám đạo quyền ảnh tập trung lại, hoá thành một đạo Thánh Long chi ảnh.

Mới vừa rồi, Chấn Tường Sinh cũng chết bởi chiêu này.

Vưu Duệ không thể không cẩn thận tuyệt đối.

“Phong Ngữ Chú ấn!”

Một tiếng nói nhỏ, giữa hai tay Vưu Duệ, thánh lực hội tụ, từng đạo phong nhận ngưng tụ lại, hoá thành từng tia khí tức bá đạo.

Khí tức bá đạo ấy dần dần tụ hội thành hình.

Giữa hai tay Vưu Duệ xuất hiện một thanh đao gió.

Đao gió chập chờn, sức mạnh lan tràn.

Keng… Keng… Trong khoảnh khắc, hai đạo đao gió giết về phía Tần Ninh.

Tần Ninh lại bất động.

Trong mắt hắn có ánh sáng chói loà.

Bát long hợp nhất, long quang chói mắt.

Bùm… Trong phút chốc, Thánh Long chi ảnh hội tụ lại va chạm với đao gió.

Tiếng va chạm sắc bén truyền ra.

Thánh Long hư ảnh kia không ngừng áp chế đao gió.

“Cái gì thế?”

Vẻ mặt Vưu Duệ vô cùng hoảng sợ.

Đây chính là đòn sát thủ của hắn ta.

Cho dù Tần Ninh là Hư Thánh tầng năm, cưỡng ép tăng lên tới Hư Thánh tầng mười thì cũng không phải là Thánh Nhân, cũng không thể sinh ra Thánh Nhân chi hồn, căn bản không thể mạnh hơn hắn ta được.

Thế nhưng Tần Ninh lại làm được! Cái này căn bản không thể nào!

“Nổ!”, Tần Ninh khẽ quát, trong Thánh Long chi ảnh đột nhiên hiện ra một Thánh Long chi Hồn.

Cự long gầm thét, há miệng nuốt Vưu Duệ vào.

Cho dù Vưu Duệ có muốn phản kháng thì cũng không có sức để phản kháng.

Miệng con rồng lớn kia giống như một vực sâu, bị kéo vào, muốn ra, cũng không thể nào ra được.

Tiếng ùng ục cuồn cuộn vang lên, thân thể Vưu Duệ tan vỡ bên trong thân thể cự long.

Vị Thánh Nhân thứ hai bỏ mạng.

Hơn nữa, đều chết dưới tay Tần Ninh.

Lúc này, đâu chỉ có Chấn Uyên Vân và Huyết Phương Đông sợ hãi.

Ngay cả Nguyên Mậu Phong cũng sợ ngây người.

Ông ta vốn tưởng rằng bốn người bên cạnh Tần Ninh – Lăng Loạn đạo nhân, Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt - mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Nhưng bây giờ xem ra.

Mẹ nó! Chính bản thân Tần Ninh mới là chỗ dựa lớn nhất.

Nếu không tận mắt nhìn thấy, ai mà dám tin, một người cảnh giới Hư Thánh ngũ trọng như vậy lại gắng gượng giết được hai vị Thánh Nhân.

Hơn nữa, thủ đoạn mà hắn sử dụng chính là thực lực của bản thân hắn, không có bất kỳ thứ gì khác.

Nghĩ lại từ lúc nhìn thấy Tần Ninh đến giờ, người thanh niên này, trên mặt thường xuyên mang biểu cảm dửng dưng, tự tin.

Đó không phải là giả bộ! Tần Ninh tự tin như vậy, lạnh nhạt như vậy!
Chương 1598: Chiến đấu với Huyết Phương Đông

Giờ phút này, trong mắt hai người Chấn Uyên Vân và Huyết Phương Đông tràn đầy kinh ngạc.

Năm vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung đều tập trung đến đây.

Ba vị Thánh Nhân còn lại của Chấn Thiên cung cũng cùng nhau hội tụ.

Bốn người Nguyên Mậu Phong, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm và Liễu Như Thị cũng đứng ở một bên.

Mà bốn người Lăng Loạn đạo nhân, Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt đều đứng phía sau Tần Ninh.

Sự việc phát triển đến bước này, ai cũng không ngờ tới.

Lúc này, sắc mặt của hai người Huyết Phương Đông và Chấn Vân Uyên vô cùng khó coi.

Huyết Phương Đông vẫn còn tốt hơn một chút, ít nhất thì ngoại trừ ông ta, bốn vị Thánh Nhân khác cũng không có thương tổn gì.

Nhưng mà Chấn Thiên các thì khác, vốn dĩ là có bốn vị Thánh Nhân, thêm cả Chấn Tường Sinh che giấu thực lực Thánh Nhân, kết quả là hắn ta bị giết, không chỉ vậy, bốn vị Thánh Nhân còn lại cũng chết mất một người.

Trước mắt, bên phía Chấn Uyên Vân chỉ còn lại ba vị Thánh Nhân.

Giờ phút này, sắc mặt Chấn Uyên Vân vô cùng khó coi.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, có khi tất cả mọi người đều phải chết hết! Chấn Uyên Vân nhìn về Huyết Phương Đông bằng ánh mắt phức tạp.

“Huyết Phương Đông, ta bị ngươi hại thảm!”

Chấn Uyên Vân quát khẽ.

Huyết Phương Đông không đồng ý nói: “Chuyện này, sao có thể trách ta?”

“Không trách ngươi thì trách ai?

Bảo ngươi từ từ, ngươi lại sốt ruột như vậy, hiện tại thì phản tác dụng rồi, rơi vào tình thế khó cả đôi đường!”

Nghe được những lời này, Huyết Phương Đông im lặng không lên tiếng.

Huyết Phương Đông nhìn về phía con gái của mình, ông ta truyền âm cho ả nói: “Hai vị sư huynh của con khi nào mới đến?”

“Nhanh thôi!”

Huyết Phương Đông âm trầm nói: “Vốn tưởng rằng không cần giúp đỡ, nhưng mà không ngờ lại đụng phải phiền phức lớn như vậy, đáng chết”.

Tần Ninh! Rốt cuộc là từ nơi nào chui ra.

Hiện tại, quả thật là mọi chuyện trở nên rất phiền phức.

Nhưng mà cũng may, bọn họ đã có sự chuẩn bị trước.

“Lần này, Chấn Thiên cung hao tổn rất lớn, mấy người ở Huyết Linh cung chúng ta không được phép xuất hiện vấn đề!”

“Vâng!”

Hai người phụ nữ âm thầm trao đổi.

Mà ở bên kia, trong lòng Chấn Uyên Vân vô cùng phẫn nộ.

Tổn thất hai vị Thánh Nhân, quả thực là còn lớn hơn tổn thất hai mươi vị Hư Thánh.

Thật sự là đáng hận.

Giờ phút này, tâm tình Nguyên Mậu Phong cực kỳ thoải mái.

“Tần công tử quả nhiên là anh tài cái thế, bội phục!”

Đối với điều này, Tần Ninh cũng không để ý.

“Sự việc còn chưa kết thúc đâu!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Thánh Nhân của Huyết Linh cung, ta sẽ giết chết toàn bộ cho ngươi!”

“Được!”

Nguyên Mậu Phong không ngờ tới, ngày đó, chẳng qua là Tần Ninh đưa ra một lời hứa hẹn, hôm nay nó lại là thứ có thần hiệu xoay chuyển cuộc chiến.

Hai vị Thánh Nhân đã chết, đều là chết trên tay Tần Ninh, chỉ một điểm này đã đủ để khiến cho kẻ khác không thể nhìn thấu.

Không thể không nói, biểu hiện của Tần Ninh nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Hắn chỉ mới là cảnh giới Hư Thánh tầng năm mà thôi.

Nếu như thành tựu của hắn đạt đến Thánh Nhân chân chính, chẳng phải là sẽ còn cường đại hơn cả cường giả Địa Thánh hay sao?

Giờ phút này, Tần Ninh cũng không quan tâm những chuyện đó, hắn từng bước bước lên phía trước, nhìn thẳng về phía mấy vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung.

“Huyết Phương Đông, muốn từng người một lên đánh hay là cùng nhau lên chịu chết?”

Huyết Phương Đông giận tím mặt.

“Hừ, ngươi có thể giết chết được cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, nhưng có thể giết chết được cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?”

“Chênh lệch không lớn, hẳn là có thể”.

“Ngươi…”, giờ phút này, Huyết Phương Đông cực kỳ tức giận.

Không thể không nói, người thanh niên trước mắt này nhìn qua thì có vẻ ôn hòa nhưng khi mở miệng luôn có thể khơi dậy lửa giận của người khác.

Một khi đã như vậy, giết là được! Lúc này, Huyết Phương Đông ngang nhiên đón nhận.

Ầm…Hiện tại, khí tức Tần Ninh bày ra vẫn là cảnh giới Hư Thánh tầng mười như trước.

Dưới sự phụ trợ của hồn rồng và hồn phượng, sức mạnh bộc phát ra vô cùng mạnh mẽ, khiến cho kẻ khác không thể nào tưởng tượng được.

Nhưng mà điểm này, Tần Ninh cũng rất rõ ràng.

Hồn rồng vô cùng tốt, hồn phượng cũng thế.

Song hồn đầy đủ, chỉ cần sử dụng nó thì cũng không kém hơn Thánh Nhân tam hồn bao nhiêu.

Giờ phút này, lực lượng toàn thân của Tần Ninh bùng nổ.

Từng cỗ năng lượng mạnh mẽ phóng thích ra bên ngoài, điều đó làm cho người ta có cảm giác vô cùng cường đại.

“Bát long hợp nhất!”

Một đấm tung ra, bát long hội tụ, long ảnh xuất hiện.

Lúc này, Huyết Phương Đông khẽ quát một tiếng, dùng tay đỡ đòn tấn công.

Một huyết chưởng ngưng tụ trong giây lát, nhưng lại mạnh mẽ hơn gấp ba lần so với huyết chưởng mà Huyết Phong Tồn thi triển lúc trước.

Ầm…Một âm thanh nứt vỡ trầm thấp vang lên.

Long ảnh tán loạn, huyết chưởng biến mất.

Vậy mà hai người lại đánh ngang tay.

Huyết Phương Đông thấy một màn như vậy thì vô cùng kinh hãi.

Khó trách con trai ông ta lại chết trên tay Tần Ninh, mới chỉ là chiêu thức thứ nhất thôi đã khiến cho ông ta có cảm giác không gì sánh kịp.

Đây sao có thể là thực lực bùng nổ của Hư Thánh.

Đây là sức mạnh mà Thánh Nhân mới có được.

Cùng lúc đó, bốn người Lăng Loạn đạo nhân, Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt đều giết thẳng về phía bốn vị Thánh Nhân còn lại.

Bốn người Nguyên Mậu Phong, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm và Liễu Như Thị thì vây giết ba người Chấn Uyên Vân còn lại.

Giờ phút này, Chấn Uyên Vân tức giận muốn hộc máu.

Vô cùng nghẹn khuất! Tần Ninh giết tới giết lui, khiến cho ưu thế bên phe của ông ta trở nên vô dụng, chỉ còn lại toàn điểm yếu.

Bây giờ nên làm gì mới tốt?

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ còn thảm hại hơn! Nhưng mà bây giờ, chỉ có thể kiên trì.

Ầm…Hơn mười vị Thánh Nhân đánh nhau, quả nhiên là rung chuyển đất trời.

Mà giờ phút này, Huyết Phương Đông đối mặt với Tần Ninh, dường như là không hề chiếm được chút ưu thế nào, điều này khiến cho phần lớn các võ giả vô cùng kinh hãi.

Gần như là không thể nào tưởng tượng được.

Nhưng chuyện này lại cố tình xảy ra.

“Ta không muốn ở đây lãng phí thời gian với ngươi”.

Tần Ninh lạnh lùng nói: “Con gái của ngươi bắt đồ đệ của ta, tra tấn đồ đệ của ta, món nợ này, Huyết Linh cung các ngươi phải chịu trách nhiệm!”

“Hơn nữa, ta đã đồng ý cho Nguyên gia một lời hứa hẹn, đây cũng coi như là ta làm được”.

“Huyết Phương Đông, hôm nay, ngươi chắc chắn phải chết”.

Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh tràn đầy lạnh lùng.

“Cửu Thiên Tinh Thần quyết!”

Trong phút chốc, thánh lực trong cơ thể Tần Ninh tuôn ra cuồn cuộn.

Từng cỗ lực lượng bùng nổ, khí tức cường đại từng luồng từng luồng phóng thích ra bên ngoài.

Thánh lực hội tụ! Tương sinh vạn vật!

“Nhất tượng đạp thiên!”

Một từ vừa dứt.

Trong phút chốc, sau lưng Tần Ninh ầm ầm xuất hiện hư ảnh cao trăm mét.

Voi lớn?

Voi hoang dã?

Giờ phút này, mọi người có chút không rõ ràng.

Nhưng mà cho dù có như thế nào, hư ảnh cao lớn kia mang theo khí thế cường đại, làm cho người ta có cảm giác vô cùng bá đạo.

Một tiếng ầm vang lên.

Trong cơ thể hai người, sức mạnh bùng nổ, hơi thở cường đại như một làn sóng thổi quét mọi thứ.

Lúc này, Huyết Phương Đông cũng không chịu thua kém.

“Huyết Minh!”

Khẽ quát một tiếng, khí huyết trong cơ thể Huyết Phương Đông bùng nổ.

Khí huyết cường thịnh bao quanh thân thể ông ta.

Giờ phút này, khí huyết dung hợp cùng thánh lực, hoá thành một con mãnh hổ, thân thể cường tráng, khí thế tận trời.

Voi lớn! Mãnh hổ! Ầm ầm chém giết lẫn nhau.

Trong lúc khí thế của hai bên đều bùng nổ đã ngưng tụ thành một cỗ từ trường cường đại.

Huyết khí cùng tương lực va chạm.

Mãnh hổ cắn xé voi lớn, voi lớn giẫm đạp mãnh hổ.

Trong lúc chiến đấu, cả hai bên đều bộc phát khí tức cường thịnh.

Thấy một màn như vậy, hầu hết các võ giả đều sợ ngây người.

Một vị Hư Thánh tầng năm đánh nhau với một vị cảnh giới Thánh Nhân tam hồn, vậy mà có thể chiến đấu được đến mức này.

Quả thật là không thể nào tưởng tượng nổi.

Thánh Nhân! Phải nghiền ép hoàn toàn Hư Thánh và Hoá Thánh mới đúng.

Điều này, đối với võ giả mà nói, vẫn luôn là như thế.

Thánh Nhân, có năng lực siêu phàm, ngưng tụ được tam hồn, Hư Thánh, có một từ Hư trong đó, không phải là Thánh Nhân chân chính.

Nhưng mà giờ phút này, Tần Ninh lại làm được điều đó.

Hư Thánh tầng năm, chống lại cảnh giới Thánh Nhân tam hồn!
Chương 1599: Một con không đủ, vậy hai con thì sao?

Ầm... Một giây sau, một tiếng nổ vang truyền ra.

Coi voi lớn dùng vòi quấn bụng của con hổ lên rồi quăng ra xa.

Một tiếng ầm truyền ra.

Cái bóng con hổ dữ tán loạn.

Lúc này con voi lớn trực tiếp đạp một chân xuống.

Huyết Phương Đông biến sắc, kêu thảm một tiếng, cả người lùi lại.

Ông ta muốn dùng thân thể Thánh Nhân của mình để đưa hai tay ra ngăn cản.

Thế nhưng hai tay vừa mới chạm vào cú đá của con voi lớn kia đã bị nứt xương ra trong nháy mắt.

Lúc này Tần Ninh vung bàn tay lên, con voi lớn lại đạp xuống một cú nữa.

“Cung chủ!”

“Cung chủ!”

Sắc mặt mấy người còn lại đều trắng nhợt.

“Cha!”

Giờ phút này sắc mặt Huyết Ninh Nhi cũng biến đổi.

Cha cô ta Huyết Phương Đông là núi dựa, là trụ cột của cô ta, cô ta có thể an ổn tu hành trong Thương Long điện, không thể thiếu được thánh thạch, thánh đan mà cha cô ta đưa cho, ngoài ra còn phải tạo quan hệ vân vân.

Huyết Linh cung là núi dựa của cô ta! Mà cô ta vươn lên cũng có thể mang đến chỗ tốt cho Huyết Linh cung.

Cha không thể chết được.

“Sau cú đạp này chắc cũng đã xong rồi”.

Lúc này Tần Ninh lẩm bẩm nói.

Ầm... Một tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.

Thế nhưng giờ phút này, Tần Ninh lại hơi nhíu mày lại.

Hắn có thể cảm giác được Huyết Phương Đông không chết.

“Ra tay tàn nhẫn, không có chút nhân tính nào!”

Một tiếng quát lớn đột nhiên vang lên.

Trong tiếng quát lớn kia, hai bóng người dần dần xuất hiện.

“Lý sư huynh!”

“Tần sư huynh!”

Nhìn thấy hai người kia xuất hiện, Huyết Ninh Nhi lại thở phào một hơi.

Sư huynh?

Người của Thương Long sao?

Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng.

“Ta muốn giết người, sao phải nhân từ?

Cần gì phải nói đến nhân tính?”

Giờ phút này Tần Ninh lại cười nói.

“Còn nữa, các ngươi đủ tư cách nói nhân từ, nhân tính với ta sao?”

Lúc này con voi lớn lại xông ra lần nữa, thánh lực cuồn cuộn tuôn ra từ cơ thể to lớn.

Lý sư huynh và Tần sư huynh kia cũng ra tay trong nháy mắt.

“Phong Thánh Liệt Bi Thủ!"

“Đạt Ma Thiên Chưởng!”

Chưởng pháp của hai người cùng nhau phá không mà ra.

Ầm ầm... Trời đất biến sắc.

Bóng dáng ba người tách ra.

“Hai tên cảnh giới Thánh Nhân tam hồn...”, Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng.

Đúng là thú vị.

Hai tên cảnh giới Thánh Nhân tam hồn.

Thương Long điện là bá chủ Bắc vực Thanh Châu.

Chỉ là dù vậy, đệ tử cảnh giới Thánh Nhân cũng không phải nói ra hiện là sẽ xuất hiện ngay được.

Lúc này hai người Lý Nguyệt Phong và Tần Phương Tự cùng bước chân ra.

Huyết Ninh Nhi vội vàng đón lấy cha mình.

Giờ phút này, xương cốt hai tay của Huyết Phương Đông vỡ vụn, mềm oặt ở bên người, sắc mặt trắng bệch.

Suýt nữa là chết rồi.

Hơn nữa còn suýt chết trong tay một tên nhóc cảnh giới Hư Thánh tầng năm.

“Lý sư huynh, Tần sư huynh, kẻ này tuy là Hư Thánh tầng năm, thế nhưng thực lực rất kỳ quái, chiêu thức lại đặc biệt, hai vị sư huynh cẩn thận”.

“Yên tâm đi!”

Lý Nguyệt Phong nhìn về phía Huyết Ninh Nhi, cười nói: “Huyết sư muội không cần lo lắng, ma đầu như thế nên giết!”

“Ngông cuồng làm điều ác trong vùng đất Vạn Ma, ngươi cho rằng không ai trị được ngươi ư?”

Tần Ninh nghe vậy thì cạn lời.

“Ngươi cái nào một con mắt nhìn thấy ta quát tháo làm ác rồi?”

Vừa nói xong, Tần Ninh liền sải bước ra, khí thế trong cơ thể lại mạnh hơn mấy lần.

Thấy cảnh này, hai người đều vô cùng cẩn thận.

Nói thì dễ, thế nhưng Tần Ninh trước mắt lại mang đến cho người ta cảm giác không có dễ dàng như vậy.

“Giết!”

Hét lên một câu, hai người lao ra trong nháy mắt.

Cả người Tần Ninh tiến vào trong cơ thể con voi lớn kia, sải bước ra, con voi lớn cũng bước ra một bước.

Sức mạnh kinh khủng bá đạo mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ rõ ràng.

“Hai chúng ta đã tìm thấy thánh lực ẩn chứa trong con voi của ngươi rồi, cũng không khó để chống cự”.

“Cho dù có vài chỗ khó chơi, thế nhưng sẽ không làm gì được hai người chúng ta, ngược lại ngươi sẽ bị hai người chúng ta giết chết!”

Tần Ninh nghe vậy thì cười nói: “Thật sao?”

“Một con không đủ, vậy hai con thì sao?”

Vừa nói xong, Tần Ninh liền sải bước ra, thế mà bên cạnh con voi lớn lại ngưng tụ ra thêm một con voi thứ hai.

Hai người Lý Nguyệt Phong và Tần Phương Tự đều biến sắc.

“Một cú không dẫm chết được hai người các ngươi, nếu toàn bộ tám cái chân đều dẫm thì sao?”

Vừa dứt lời, ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.

Lúc này hai con voi lớn đồng thời lao ra.

Những tiếng ầm ầm vang lên, hai con voi lớn đi giữa không trung lại như dẫm lên đất bằng, lao thẳng về hướng Lý Nguyệt Phong và Tần Phương Tự.

Ầm ầm! Hai tiếng rền vang đột nhiên vang lên.

Lúc này cơ thể hai người lùi lại bình bịch.

Tần Ninh lại tới gần thêm nữa.

Hai người ra sức chống cự, thế nhưng sao có thể chống đỡ lại được.

Máu me nổ tung, giờ phút này hai người không ngừng rên rỉ.

“Dừng tay!”

Tần Phương Tự gầm thét lên: “Ta chính là đệ tử của trưởng lão Thương Long điện - Long Phi Khánh, ngươi dám đụng đến ta, chắc chắn sẽ phải chết”.

“Cút!”

Giờ phút này Tần Ninh lạnh lùng quát lên một tiếng, con voi lớn liền nhấc chân lên dẫm nát cánh tay của Tần Phương Tự, bây giờ Tần Ninh giống như ma đầu nhìn từ trên cao xuống.

“Đệ tử của Long Phi Khánh?

Ta giết các ngươi mà còn thèm để ý các ngươi là đệ tử của ai ư?

Dám cản ta, nhất định phải chết!”

Giờ phút này, ánh mắt Tần Phương Tự chứa đầy vẻ hoảng sợ.

Con voi lớn cũng đạp chân xuống.

Ầm... Tiếng nổ tung vang lên.

Hai người máu thịt be bét, chết oan chết uổng.

Giờ phút này, sắc mặt Huyết Ninh Nhi trắng nhợt.

Chết! Hai vị sư huynh cảnh giới Tam Hồn mà cô ta đặc biệt mời đến để phòng bất trắc, thế mà đã chết tại đây.

Mà lúc này Tần Ninh đứng giữa không trung lại khẽ giật mình.

Vừa rồi lúc giết hai người Lý Nguyệt Phong và Tần Phương Tự, phong thần châu đã lâu không có động tĩnh kia lại đột nhiên ngưng tụ ra hai viên Tịnh Ma Châu Đan! Phong thần châu chỉ ngưng tụ ra Tịnh Ma Châu Đan lúc giết người của Ma tộc! Tần Ninh nhìn hai người đã chết kia thật kỹ.

Đúng là con người! Thế mà cũng ngưng tụ ra Tịnh Ma Châu Đan! Thương Long điện! Tần Ninh lẩm bẩm trong lòng.

Xem ra nếu có thời gian thì phải đi một chuyến thật. Ở đại lục Vạn Thiên, Ma tộc ẩn nấp trong địa tâm với ý đồ hủy diệt Nhân tộc.

Đi vào thế giới Cửu Thiên, Tần Ninh không tin thế giới Cửu Thiên không có Ma tộc tồn tại.

Chỉ là không nghĩ tới lại gặp được nhanh như vậy.

Xem ra cha rời đi cũng không phải là không có đạo lý.

Chỉ sợ đám Ma tộc uy hiếp ở thế giới bên ngoài kia thật sự mạnh đến mức ngay cả người có thực lực như cha cũng không thể đối phó được.

“Thánh Nhân của Huyết Linh cung không cần thiết phải tồn tại”.

Giờ phút này Tần Ninh trực tiếp mở miệng.

Sắc mặt Huyết Phương Đông trắng bệch đến đáng sợ.

Mà mấy vị Thánh Nhân còn sót lại cũng vô cùng hoảng sợ.

Muốn trốn tránh! Thế nhưng lại không có chỗ nào để trốn tránh.

Lúc này trong ánh mắt của Huyết Phương Đông có vài phần hoảng sợ.

“Giết!”

Tần Ninh đột nhiên giáng lâm xuống.

Bốn vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung cũng trực tiếp lao thẳng về hướng Tần Ninh.

Chỉ là bây giờ lấy cái gì để ngăn cản?

Cảnh giới Thánh Nhân tam hồn còn mất mạng trong tay Tần Ninh.

Bốn người bọn họ chỉ là cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, cảnh giới Thánh Nhân nhị hồn thôi.

Ầm... Trầm nổ tung thấp đột nhiên vang lên.

Khí thế điên cuồng bộc phát ra.

Voi lớn đạp xuống, mặt đất nổ tung.

Giờ phút này, quả nhiên không ai có thể cản nổi Tần Ninh! Nguyên Mậu Phong vô cùng kinh ngạc.

Đây chính là Tần Ninh?

Hư Thánh tầng năm?

Thế này sao lại là Hư Thánh tầng năm được! Đây quả thực giống một vị cường giả Địa Thánh! Thánh Nhân trong tay hắn thật sự không tính là gì!
Chương 1600: Thanh Uyên Vũ Uyên

Từng vị Thánh Nhân kêu lên thảm thiết, cả người nổ tung, chung quy vẫn không thể chống được cú đạp ngang ngược của coi voi của Tần Ninh.

Giờ phút này sắc mặt Huyết Phương Đông trắng bệch.

Một bên khác, Chấn Uyên Vân cũng hoàn toàn choáng váng.

“Tới lượt ngươi!”

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Phương Đông, quát khẽ một tiếng.

Huyết Ninh Nhi sải bước ra, ngăn cản trước mặt cha mình.

“Ngươi không thể chết!”

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Ninh Nhi, lại mỉm cười nói.

Hắn đưa tay ra, Huyết Ninh Nhi không có lực phản kháng nào, bị Tần Ninh chộp vào trong tay, kéo đến bên người.

Lúc này coi voi lớn kia dẫm một cú lên trên người Huyết Phương Đông.

“Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!”

Huyết Ninh Nhi ác độc nói.

“Ta chết không yên lành?”

Tần Ninh lạnh lùng nói: “Lúc ngươi bắt đồ nhi của ta làm lô đỉnh sao không suy nghĩ đến tính mạng của đồ nhi ta?

Ngươi đã từng nghĩ tới mình sẽ có kết cục như hôm nay chưa?”

“Ngay từ đầu ta còn buồn bực, pháp thuật tà ác như thế, theo lý thuyết ở trong Thanh Châu, nếu không phải người vượt qua cấp bậc Thánh Nhân thì sẽ không có khả năng biết được, vậy mà một vị Địa Thánh của Thương Long điện lại biết, cuối cùng bây giờ đã tìm được một chút manh mối rồi”.

“Ngươi đang nói cái gì?”

Huyết Ninh Nhi lại quát lên.

“Ta đang nói cái gì, về sau ngươi sẽ biết”.

Tần Ninh không thèm để ý đến Huyết Ninh Nhi.

Năm vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung đều mất mạng.

Bây giờ chỉ còn lại Chấn Uyên Vân và hai vị Thánh Nhân bên cạnh.

Giờ phút này Nguyên Mậu Phong chỉ cảm thấy mình như đang nằm mơ.

Nằm mơ cũng không nghĩ tới Tần Ninh lại mạnh mẽ như thế.

Ban đầu ông ta còn nghi ngờ là Tần Ninh đối phó với Nguyên gia.

May mà lúc ấy đã điều tra lại, loại bỏ hiềm nghi cho Tần Ninh.

Nếu không trực tiếp đối xử với Tần Ninh như hung thủ giết người, chỉ sợ Nguyên gia không cần Huyết Linh cung và Chấn Thiên các ra tay đã hoàn toàn xong đời rồi.

Cho tới nay, ông ta vẫn cho rằng sự tự tin lạnh nhạt của Tần Ninh là dựa vào bốn vị Thánh Nhân bên cạnh.

Thế nhưng hôm nay mới biết được.

Chỉ sợ bốn vị Thánh Nhân này cũng không tính là gì với Tần Ninh đi?

Tần Ninh dựa vào chính mình đã đủ rồi! Giờ phút này, Chấn Uyên Vân lại đổ mồ hôi đầm đìa.

Quá kinh khủng! Tần Ninh quá kinh khủng.

Nguyên gia tìm được người như thế từ đâu ra vậy?

Lại có thể chém giết mấy vị Thánh Nhân nhanh chóng như thế.

Cảnh giới Nhất Hồn cũng được, mà cảnh giới Nhị Hồn, cảnh giới Tam Hồn cũng thế, căn bản không đáng giá nhắc tới ở trong tay Tần Ninh.

Điều này quá kinh khủng! Ông ta có nằm mơ cũng chẳng ngờ sẽ lại có kết quả như thế.

“Chấn Uyên Vân, tiếp theo chính là ngươi!”

Nguyên Mậu Phong hừ một tiếng: “Bắt tay với Huyết Linh cung, muốn chiếm đoạt Nguyên gia ta, ác giả ác báo!”

“Nguyên Mậu Phong, tiểu nhân đắc chí!”

Giờ phút này Chấn Uyên Vân lại quát lớn.

“Cho dù ta...”, hả?

Chấn Uyên Vân đang nói đến một nửa, lại đột nhiên dừng lại.

“Ha ha ha...”, một giây sau, Chấn Uyên Vân đột nhiên cười lên ha hả.

“Nguyên Mậu Phong, ngươi cho rằng ngươi đã thắng rồi sao?

Chưa chắc đâu!”

Nghe thấy lời này, mọi người đều không hiểu.

Bây giờ Chấn Uyên Vân đã đến đường cùng rồi.

Bên cạnh Tần Ninh có bốn vị Thánh Nhân, Nguyên gia có bốn vị Thánh Nhân, đã đủ để giết ba người bọn họ.

Chỉ là lúc này Chấn Uyên Vân lại đột nhiên trở nên tràn đầy tự tin.

“Vốn chỉ muốn đề phòng nên ta mới mời tới giúp đỡ, thật không ngờ Huyết Linh cung cũng làm như thế, đáng tiếc người đến giúp Huyết Linh cung quá kém”.

“Trợ thủ của ta đủ để tiêu diệt toàn bộ các ngươi!”

Vừa dứt lời, ánh mắt của Chấn Uyên Vân hiện ra vẻ chế nhạo.

“Hãn Thanh huynh, làm phiền!”

Lúc này Chấn Uyên Vân chắp tay lên trên không trung.

“Ha ha, Uyên Vân huynh khách khí!”

Lúc này một giọng nói vang lên trong hư không.

“Năm đó, Uyên Vân huynh cứu được tại hạ một mạng, tại hạ lấy tu vi cả đời để thề chắc chắn sẽ báo ơn, hôm nay chỉ đến báo ơn mà thôi”.

Một tiếng cười nhạt vang lên.

Lúc này mấy bóng người xuất hiện giữa hư không.

Cầm đầu là một người đàn ông trung niên mặc một bộ trường sam, dáng vẻ uyển chuyển, quanh người có từng khí tức như có như không.

“Vũ Hãn Thanh!”

Nhìn thấy người kia, Nguyên Mậu Phong lại biến sắc, thất thanh nói: “Ngươi không ở Vũ Uyên mà nhúng tay vào chuyện của vùng đất Vạn Ma chúng ta làm gì?”

Vũ Hãn Thanh! Tộc trưởng nhà họ Vũ ở Vũ Uyên, bá chủ một vùng thực thụ.

Nam vực Thanh Châu chia làm bảy vùng đất.

Thanh Uyên! Vũ Uyên! Khổ Địa! Cực Địa! Vùng đất Vạn Nguyên! Vùng đất Vạn Ma! Vùng đất Vạn Thánh! Mà Vũ Hãn Thanh chính là tộc trưởng nhà họ Vũ ở Vũ Uyên.

Nhà họ Vũ ở Vũ Uyên chính là bá chủ hoàn toàn xứng đáng.

Mà Vũ Hãn Thanh này, mấy năm trước lúc Nguyên Mậu Phong mới quen biết, người này đã là cảnh giới Thánh Nhân tam hồn rồi.

Bây giờ... Không thể xác định.

Nghe thấy lời này, Vũ Hãn Thanh lại cười nói: “Ta đã nói rồi, ta đến để báo ơn!”

“Ngươi muốn giết ân nhân của ta, ta cũng không thể thờ ơ chứ?

Nguyên tộc trưởng!”

Tình thế lại thay đổi lần nữa.

Giờ phút này Huyết Ninh Nhi cười lạnh nói: “Vũ Hãn Thanh đã là cường giả Địa Thánh, Tần Ninh, ngươi nhất định phải chết”.

“Ta vừa giết Thánh Nhân Huyết Linh cung các ngươi, giết cha và anh ngươi, ngươi đúng là quan tâm đến mạng sống của ta đấy!”

“Ngươi...”, Tần Ninh tiếp tục cười nói: “Yên tâm đi, chắc hẳn ta sẽ không chết được, nhưng nếu người này đã tới, vậy thì có thể sẽ chết đấy”.

Nghe thấy lời này, Huyết Ninh Nhi cười nhạo một tiếng.

Cường giả Địa Thánh! Cho dù Tần Ninh có giỏi bằng trời cũng không thể nào là đối thủ của cường giả Địa Thánh được.

Giờ phút này Vũ Hãn Thanh nhìn về phía Nguyên Mậu Phong, lại tiếp tục nói: “Ta trùng hợp gặp được một người quen trên đường, nói là cũng muốn đến vùng đất Vạn Ma, thế là chúng ta liền đi cùng nhau”.

Người quen?

Là ai?

Nguyên Mậu Phong sa sầm mặt lại.

“Thanh Uyên, Thanh Chiết Sa của nhà họ Thanh!”

Lúc này một bóng người xuất hiện giữa hư không.

Thanh Chiết Sa! Tộc trưởng nhà họ Thanh ở Thanh Uyên.

Thế mà cũng tới! Giờ phút này, trong lòng Nguyên Mậu Phong vô cùng bồn chồn.

Thanh Chiết Sa là ai, đương nhiên ông ta biết.

Thanh Uyên là một trong bảy vùng đất sánh bằng Vũ Uyên, nhà họ Thanh lại là thế lực bá chủ.

Thanh Chiết Sa chính là tộc trưởng nhà họ Thanh.

“Thanh Chiết Sa, chẳng lẽ Chấn Uyên Vân cũng đã từng cứu mạng ngươi sao?”

Nguyên Mậu Phong quát khẽ.

“Nguyên tộc trưởng chớ nên hiểu lầm”.

Nhìn Thanh Chiết Sa có vẻ rất gầy yếu, giọng nói cũng rất khàn.

“Ta tới nơi đây không phải vì cuộc chiến giữa các ngươi, mà là để tìm kiếm một người đưa về, thuận tiện... nhìn xem là tên ngông cuồng nào trong vùng đất Vạn Ma này dám giết con cháu nhà họ Thanh ở Thanh Uyên ta”.

Vừa nói xong, Thanh Chiết Sa lại nhìn thẳng về phía Tần Ninh.

Tìm Tần Ninh?

Nguyên Mậu Phong ngẩn ngơ.

Tần Ninh có khúc mắc với nhà họ Thanh từ bao giờ vậy?

Thanh Uyên lại không hề gần vùng đất Vạn Ma.

Tần Ninh đến từ thành Thanh Ma, sao có thể đắc tội nhà họ Thanh được?

“Tần Ninh đúng không?”

Thanh Chiết Sa nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: “Con cháu nhà họ Thanh ta nghe lệnh đưa cô cô Bách Hương về, là ngươi giết đúng không?”

“Hình như là có chuyện như thế”.

Tần Ninh cực kì thành thật nói.

Hình như?

Thanh Chiết Sa mỉm cười, thế nhưng sát khí bên trong ánh mắt lại không có cách nào che giấu được.

“Giết con cháu nhà họ Thanh ta, thế mà còn thờ ơ xuất hiện trong vùng đất Vạn Ma này, ngươi đúng là không sợ chết”.

Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại cười nói: “Ta nhớ ra rồi, những người kia muốn dẫn cô cô Bách Hương đi, còn muốn giết ta, ta liền giết bọn họ, hợp tình hợp lý, không có vấn đề gì chứ?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom