-
Chương 1591-1595
Chương 1591: Hai mươi vạn thánh thạch
“Chúng ta nhận thua!”
Nguyên Mậu Phong ngay lập tức hét lên.
Lúc này, thân hình của Chấn Tường Sinh đã dừng lại.
“Mười vạn thánh thạch này, Chấn Thiên các bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”
Vào giờ phút này, trên mặt Chấn Tường Sinh thấp thoáng ý cười.
Ngay sau đó, có người của Nguyên gia tiến vào trong sơn cốc, đón Nguyên Thanh Hạm ra.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, không một ai có thể lường trước được.
Lúc này, Nguyên Mậu Phong nhìn con gái của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ đau lòng.
“Con không sao chứ?”
“Con không sao…”, trong lòng Nguyên Thanh Hạm cũng cảm thấy ấm ức.
Trong khoảng thời gian này, nàng ta chuyển sang tu luyện Đại Sơn Viêm quyết, hằng ngày luyện tập cùng với hai vị Thánh Nhân là Ly Tâm Lăng và Dương Thanh Vân, tu vi đã sớm tiến bộ, cũng sắp sửa bước vào cảnh giới Thánh Nhân.
Nhưng vào giây phút này, nàng ta lại bại dưới tay của Chấn Tường Sinh! Đây là một cú sốc quá lớn đối với nàng ta.
“Huyết Phong Tồn của Huyết Linh cung khiêu chiến Nguyên Hạo của Nguyên gia!”
Nguyên Hạo chính là đại ca của Nguyên Thanh Hạm, ông ta cũng có cảnh giới Hư Thánh tầng mười, nhưng mà dừng chân lại tại cảnh giới Hư Thánh tầng mười đã nhiều năm, không thể tiến thêm được nữa.
Mà bây giờ… Nguyên Thanh Hạm đã bị đánh bại.
Nguyên Hạo bị buộc vào thế phải trở thành đối thủ của Huyết Phong Tồn.
“Cha, con lên đây!”
Lúc bấy giờ, Nguyên Hạo hạ giọng, ông ta nói: “Huyết Linh cung và Chấn Thiên các không tốt lành gì, nhân cơ hội này làm cho chúng ta phải xấu mặt!”
“Con không thể đi!”
Ngay sau đó, Nguyên Mậu Phong cũng quát lên.
Hai bên sơn cốc, lúc này, Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân đang cười lạnh lùng.
Nguyên Mậu Phong tiến lên phía trước.
“Nguyên gia xin nhận thua!”
Nhận thua sẽ mất mười vạn thánh thạch, nhưng nếu như đánh thua thì con mình sẽ phải bị thương, vậy thì cứ để mất mười vạn thánh thạch đi.
Nếu như cứ tiếp tục tỷ thí như vậy thì Nguyên gia chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.
“Ha hả…”, Huyết Phong Tồn không nhịn được mà cười to, hắn ta nói: “Người của Nguyên gia, thật đúng là... loại phế vật!”
Huyết Phong Tồn cười nhạo bọn họ xong liền xoay người rời đi.
Vào lúc này, mọi người bỗng ồ lên.
Người của Kim Ô cư và Bách Lý quán đều đang muốn hóng chuyện.
Trong năm đại thế lực của thành Vạn Ma, bọn họ là hai thế lực yếu kém nhất, ngày thường cũng hay ôm nhau sưởi ấm.
Bây giờ, Huyết Linh cung và Chấn Thiên các hợp sức đối phó Nguyên gia, bọn họ cần gì phải nhúng ta vào nữa?
“Thật đáng chết!”
Tất cả người của Nguyên gia đều vô cùng tức giận.
Đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên đứng dậy.
Tần Ninh đi đến bên cạnh Nguyên Thanh Hạm, hắn cười cười rồi nói: “Không cần phải tức giận, ngươi không thể thắng được Chấn Tường Sinh cũng là chuyện bình thường”.
Nguyên Thanh Hạm sửng sốt.
Nguyên Mậu Phong cũng cảm thấy khó hiểu, ông ta hỏi: “Tần công tử, ngươi nói ra lời này là có ý gì?”
“Đợi thêm một lát nữa, ngươi sẽ biết thôi!”
Tần Ninh cười lạnh lùng, hắn đi ra ngoài, đứng ở trước sơn cốc.
“Tại hạ là Tần Ninh của Nguyên gia!”
“Có cảnh giới Hư Thánh tầng bốn, xin được khiêu chiến với đệ tử của Huyết Linh cung”.
Vào lúc này, Tần Ninh mỉm cười, hắn thản nhiên nói: “Tại hạ mới vào Nguyên gia chưa lâu, cho nên không quen biết nhiều vị thiên kiêu của thành Vạn Ma, không biết có vị nào đồng ý tỷ thí với Tần Ninh không?”
Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đây là tình huống gì vậy?
Đã đánh tới Hư Thánh tầng mười rồi thì bỗng nhiên có một tên Hư Thánh tầng bốn nhảy ra! Trong đám người Huyết Linh cung có một kẻ mở miệng, nói: “Ra giá như thế nào?”
Tần Ninh nghe thấy vậy liền cười bảo: “Hai mươi vạn thánh thạch!”
Hắn vừa mới nói xong, tất cả mọi người đều phải ngơ ngác
Hai mươi vạn?
Nên biết rằng, năm đại thế lực của thành Vạn ma thu nhập trong một năm được khoảng trên dưới một trăm vạn thánh thạch mà thôi.
Đây cũng là lý do vì sao Nguyên Mậu Phong không cho Nguyên Hạo tiếp tục thi đấu.
Một lần mười vạn! Lúc nãy, Nguyên gia đã đánh hơn mười trận tỷ thí, đã thua gần một trăm vạn thách thạch.
Sĩ diện tuy quan trọng nhưng nếu biết rõ đó là một cái bẫy mà vẫn muốn nhảy vào thì thật là không sáng suốt.
“Ngươi nói là đại diện cho Nguyên gia hả?”
Lại có người mở miệng hỏi, có vẻ như bọn họ đang bị dao động.
“Ta vẫn có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được!”
Ngay sau đó, bàn tay của Tần Ninh vung lên, một tòa núi nhỏ chất đầy thánh thạch xuất hiện trước mắt mọi người.
Hai mươi vạn thánh thạch này không phải là do hắn mang đến mà là do Lý Tồn Kiếm quản lý việc làm ăn ở thành Thanh Ma, mấy tháng qua thu được từng ấy thánh thạch, đều cho người đưa tới cho hắn.
Lý Tồn Kiếm thật sự rất biết cách làm việc.
Mặc dù Tần Ninh đã rời đi, nhưng hắn ta biết rằng nhờ có Tần Ninh nên hắn ta mới có thể làm ăn buôn bán một cách yên ổn, làm cho Lôi Động Thiên của Lôi Hỏa lâu và đường chủ Nhất Kiếm tiên sinh của Nhất Phẩm đường ở thành Thanh Ma.
Lần này, Tần Ninh lấy ra tất cả thánh thạch.
Người của Huyết Linh cung đều đang ngơ ngác.
Giờ phút này, người của Chấn Thiên các đã sớm ghen tỵ đỏ cả mắt.
Vì sao lại không đi khiêu chiến đệ tử của Chấn Thiên các bọn họ chứ.
Rõ ràng là Tần Ninh đang đưa không thánh thạch cho bọn họ! Lúc này, người của Huyết Linh cung đều đang bàn tán sôi nổi.
“Huyết Càn, ngươi đi đi! Hắn chỉ là Hư Thánh tầng bốn mà thôi, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi đi thăm dò hắn thử xem!”
Huyết Phương Đông bình tĩnh nói.
Bây giờ, Tần Ninh đang đại diện Nguyên gia lên tỷ thí, đó nhất định không phải là loại người ngu ngốc.
Nếu như không có một chút bản lĩnh trong người thì sao có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được?
Thân hình của Huyết Càn to lớn, nghe thấy vậy, mặt của hắn ta đỏ lên.
Đó chính là biểu hiện của sự hưng phấn.
Ở trong mắt hắn ta, Tần Ninh đã là người sắp chết rồi.
Lần tỷ thí giữa năm đại thế lực này, những đệ tử thắng trận đều sẽ được chia thánh thạch.
Chuyện tốt như vậy rơi vào người của hắn ta, sao hắn ta có thể không kích động được chứ.
Ngay sau đó, thân hình của Huyết Càn hạ xuống, ý chí chiến đấu dâng trào.
Mà giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trong sơn cốc, hắn nhìn về phía Huyết Càn.
“Ta là Hư Thánh tầng bốn, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi nên nhường ta một chút chứ!”
“Được!”
Huyết Càn nhếch miệng cười, hắn ta nói: “Tuy rằng ta không biết ngươi tự tin ở chỗ nào nhưng mà bây giờ lại chạy tới nhận cái chết, đúng thật là bị mù rồi”.
Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy cũng không buồn đáp lại.
Chịu chết?
Ai chịu chết cơ?
“Thánh thạch của ta ở trong này, vậy còn thánh thạch của Huyết Linh cung đâu?”
Hắn vừa mới nói xong thì đã có người của Huyết Linh cung đem thánh thạch tới.
Bốn mươi vạn thánh thạch chất thành hai tòa núi nhỏ, ánh sáng chói lóa làm cho người khác thấy thèm thuồng.
“Tên Tần Ninh này đang muốn làm gì vậy?”
Trong mắt của Nguyên Mậu Phong cũng toát lên vẻ sửng sốt.
Cũng may là Huyết Linh cung không để cho Hư Thánh tầng chín, tầng mười xuất chiến, nếu không, Tần Ninh sẽ chết rất khó coi!
“Chờ coi hắn muốn làm gì…”, Liễu Như Thị đứng ở bên cạnh thản nhiên nói.
Lúc này, nếu Tần Ninh đã lên sân khấu, thì chắc hẳn là hắn đã có kế hoạch từ trước rồi.
Đám người Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn và Lý Huyên tụm lại chung một chỗ.
“Thanh Vân, sư phụ ngươi đang muốn làm gì vậy?”
Tiên Vô Tận cũng không thể nào hiểu được.
Dương Thanh Vân cười bảo: “Ngươi xem xong rồi sẽ biết thôi”.
Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều bị Tần Ninh làm cho lú lẫn.
Năm đại thế lực cũng cực kỳ tò mò.
Bên trong sơn cốc.
Tần Ninh và Huyết Càn đang đứng cách nhau một trăm mét.
Vào giờ phút này, Huyết Càn đang cực kỳ thoải mái, hắn ta cũng không tùy tiện công kích Tần Ninh.
Tần Ninh không phải là kẻ ngốc.
Nếu hắn ta xem Tần Ninh là kẻ ngốc thì hắn ta mới thực sự là một tên ngốc.
“Huyết Linh Nguyên chưởng!”
Huyết Càn không tuỳ tiện đánh sát lại chỗ Tần Ninh mà đứng cách hắn một khoảng cách rồi tung chưởng ra, trong nháy mắt, chưởng phong vượt qua trăm mét đánh vào người Tần Ninh.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh chưa hề thay đổi, hắn vung tay đánh ra một quyền, thản nhiên đón lấy một chưởng kia.
Ầm… quyền và chưởng va chạm với nhau, thánh lực bùng nổ, làm chấn động bốn phía.
Bước chân của Tần Ninh liên tục rút lui.
Gian nan chống lại lực lượng của một chưởng này.
Vào lúc này, võ giả của năm đại thế lực đều cảm thấy ngạc nhiên.
Yếu đến vậy sao?
Rõ ràng Huyết Càn chỉ đánh thử một chưởng, thế nhưng Tần Ninh lại ngăn cản một cách gian nan như vậy.
Nếu như Huyết Càn sử dụng toàn lực, vậy thì, Tần Ninh sẽ… thua một cách chóng vánh.
Chương 1592: Huyết Càn ngơ ngác
“Tên Tần Ninh này…”, giờ phút này, Nguyên Mậu Phong bắt đầu nóng nảy.
Bốn vị Thánh Nhân xuất hiện bên cạnh Tần Ninh, điều này làm cho ông ta cảm thấy kinh ngạc, cho nên ông ta mới muốn mượn sức Tần Ninh.
Vốn dĩ, ông ta nghĩ rằng thuật luyện đan của Tần Ninh không tầm thường thì chắc hẳn thực lực của hắn cũng sẽ không kém, lúc này mới dám xuất chiến.
Nhưng ông ta không ngờ rằng hắn lại giả vờ tỏ ra mình có thực lực.
“Hư Thánh tầng bốn, bây giờ lại xông ra ngoài để làm cái gì chứ?”
Giờ phút này, Nguyên Mậu Minh cũng thở dài, ông ta nói: “Dùng hai mươi vạn thánh thạch chỉ để lộ mặt thôi hả?”
Cùng lúc đó, bên cạnh Dương Thanh Vân.
Hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận bỗng nhiên bật cười.
“Tần Ninh cũng thật là, hắn nghĩ ra đủ trò…”, Tiên Vô Tận không nhịn được bèn nói.
Hắn thật là xấu tính! Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt và Lý Huyên cũng không thể nào hiểu được.
Giờ phút này, bên trong sơn cốc.
Huyết Càn đang ngớ người.
Chỉ có như vậy thôi sao?
Vậy mà còn dám bước ra khiêu chiến người của Huyết Linh cung?
Chẳng phải là đang tìm đường chết hay sao?
Lúc này, Huyết Càn nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Xem ra, ngươi thật đúng là có tiền mà không biết xài đúng chỗ, hai mươi vạn thánh thạch này, Huyết Linh cung bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”
Huyết Càn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức bay lên, trong nháy mắt, thánh lực trong cơ thể hắn ta bùng nổ.
Khi đó, Tần Ninh bày ra dáng vẻ như đang gặp một kẻ địch mạnh.
Răng rắc… tiếng nứt vỡ khẽ vang lên.
Vào lúc thánh lực của Huyết Càn hoàn toàn bùng nổ thì Tần Ninh cũng ra sức ngăn cản.
Sau mỗi một lần va chạm, hai người liền nhanh chóng tách ra một khoảng cách, mỗi lần như vậy, Tần Ninh đều bị Huyết Càn chèn ép chặt chẽ.
Qua hơn mười chiêu như vậy.
Huyết Càn thở hồng hộc, nhìn về phía Tần Ninh.
Mẹ nó! Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mỗi lần như vậy, hắn ta đều dùng toàn lực để ứng phó, muốn cho Tần Ninh một kích trí mạng, nhưng mà mỗi lần như vậy Tần Ninh đều né được.
Thật sự là không thể nói nổi.
Chiến đấu từ nãy đến giờ, dùng đến hơn mười chiêu, mỗi chiêu đều là trí mạng, thánh lực của hắn ta cũng đã tiêu hao hết một lượng lớn.
Nếu còn tiếp tục như vậy, thì nhất định sẽ bị kéo tới chết mất.
Mà Tần Ninh lại trái ngược hoàn toàn với hắn ta, tuy rằng trông có vẻ không mấy dễ chịu nhưng người này vẫn luôn chống chịu được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta có thể sẽ bị Tần Ninh làm tiêu hao hết thánh lực mà bại trận.
“Phải dùng thêm thánh lực!”
Huyết Càn càng quyết tâm hơn.
Không thể bại dưới tay của một kẻ có cảnh giới không bằng mình được.
Trong nháy mắt, khí huyết bùng nổ ra ngoài cơ thể Huyết Càn.
“Huyết Bạo, Huyết Linh Thiên chưởng”.
Hắn ta vừa nói xong, trong nháy mắt, thánh lực hội tụ thành chưởng, không chỉ như vậy, lúc này, chưởng ấn được một dòng khí huyết cuồn cuộn bao phủ.
Chưởng ấn đánh về phía Tần Ninh
Thấy được cảnh tượng đó, Tần Ninh vung quyền ngăn cản.
Một tiếng ầm vang lên.
Chưởng phong gào thét.
Lúc này, quyền phong của Tần Ninh ngăn cản được chưởng ấn của Huyết Càn.
Sau đó, thân hình của hắn nhanh chóng rút lui, một tiếng ầm vang dội, thân thể hắn rơi xuống mặt đất, khói bụi bốc lên mù mịt.
Thấy vậy, trên gương mặt tái nhợt của Huyết Càn hiện lên vẻ thỏa mãn.
Cho dù Tần Ninh có thể câu kéo, nhưng mà đứng trước khoảng cách về thực lực, hắn vẫn không thể bằng hắn ta được.
Huyết Càn cười khẽ.
Người chiến thắng sẽ là hắn ta.
Hai mươi vạn thánh thạch, hắn ta sẽ được chia một khoản không nhỏ.
“Có chút lợi hại!”
Vào lúc này, một giọng nói vang lên.
Giọng nói kia vang lên làm nụ cười trên mặt Huyết Càn vụt tắt.
“Tần Ninh!”
Giờ phút này, giữa màn bụi mịt mù, Tần Ninh bước ra, mái tóc dài có chút hỗn loạn, mặt hắn trông đầy thê thảm.
Nhưng mà trong lời nói của hắn vẫn có vẻ thoải mái như trước.
Huyết Càn ngơ ngác.
Hắn không chết?
“Thật đáng chết!”
“Nếu đã như vậy rồi thì lại tiếp tục đánh thôi!”
Hắn ta vừa nói xong thì tiếng ầm ầm vang lên.
Huyết Càn trực tiếp sử dụng Huyết Bạo thuật, đánh về hướng Tần Ninh.
Hắn không tin là Tần Ninh lại có thể ngăn cản được thêm một lần nữa?
Nhìn thấy tia máu bốc lên, Tần Ninh vẫn giống như cũ, đánh ra thêm một quyền nữa.
Ầm… Bên trong sơn cốc, lực lượng bùng nổ, bụi bay mịt mù.
Không lâu sau đó.
Tần Ninh lại bước ra.
Nhưng mà lần này, Tần Ninh trông có vẻ thê thảm hơn lần trước.
Nhưng dù như vậy thì hắn vẫn khiến cho mọi người cảm thấy hắn vẫn có khả năng tiếp tục chống đỡ được.
Huyết Càn cảm thấy hắn ta sắp phát điên rồi.
Sao lại thế này?
Vì sao lần nào Tần Ninh cũng đều có thể ngăn cản được vậy?
Hắn ta thật sự không hiểu lý do vì sao.
Tần Ninh liên tục ngăn cản được ba đợt tấn công của hắn, thật đáng giận.
Giờ phút này, Huyết Càn đã thật sự giận dữ.
“Thật đáng chết”.
Huyết Càn gầm lên, trực tiếp nhắm thẳng vào Tần Ninh.
Tia máu kia lại xuất hiện.
Chính vào giờ phút này, tia máu vừa ngưng tụ, còn chưa kịp thành hình thì bỗng nhiên trở nên tán loạn.
Huyết khí không thể ngưng tụ được.
Huyết Càn ngây người! Trong lúc vô thức, hắn ta đã bị Tần Ninh làm tiêu hao sạch thánh lực, không đủ khí huyết để sử dụng Huyết Bạo thuật.
Tần Ninh thấy vậy, hắn cười khẽ rồi nói: “Xem ra, khí huyết của ngươi không đủ, ngươi sẽ không sử dụng được loại hình công kích mạnh mẽ này”.
“Không biết thánh lực của ngươi còn có thể bùng nổ được trong bao lâu?”
Nghe thấy vậy, Huyết Càn phẫn nộ quát lên: “Hừ, thánh lực trong cơ thể của tên tiểu tử nhà ngươi cũng còn được bao nhiêu đâu?”
“Chắc chắn là nhiều hơn ngươi rồi!”
Giờ phút này, Tần Ninh lấy công làm thủ.
Một quyền được đánh ra, nó vẫn mạnh mẽ hệt như lúc ban đầu vậy.
Lúc này, hai tay Huyết Càn đan vào nhau, đặt ở trước ngực, ngăn cản quyền phong của Tần Ninh.
Một tiếng ầm vang lên, quyền phong đã tới trước người hắn ta, lúc bấy giờ, Huyết Càn mới bỗng nhiên nhận ra được một lực lượng hùng hậu đang xâm nhập vào trong cơ thể của hắn ta.
Răng rắc! Ngay sau đó, tiếng nứt vỡ vang lên.
Thân thể của Huyết Càn nổ tung.
Hắn ta đã chết! Trong khoảnh khắc ấy, người của Huyết Linh cung đều đứng bật dậy.
Một vị Hư Thánh tầng năm bị giết.
Tỷ thí từ nãy đến giờ, đây là lần đầu tiên có người tử vong.
Dù sao thì tất cả mọi ngượi đều rất xem trọng các vị thiên tài này.
Nếu thấy đánh không nổi nữa thì bọn họ sẽ nhận thua kịp thời.
Nhưng mà khi nãy.
Tuy rằng Huyết Càn không đủ sức để tấn công Tần Ninh nữa nhưng rõ ràng hắn ta vẫn có đủ sức để phòng ngự được.
Vậy mà lại bị Tần Ninh dùng một quyền giết chết.
Cùng lúc đó, chính bản thân Tần Ninh cũng đang ngơ ngác.
“Hắn ta đã chết rồi sao?”
Tần Ninh nhìn về phía trước, hắn ngẩn người, hỏi lại: “Ta cũng không muốn giết chết hắn ta!”
“Một quyền này của ta phát ra lực lượng giống như lúc nãy”.
“Ha ha ha…”, vào lúc này, Nguyên Mậu Phong cũng cười ha hả mà nói: “Tần Ninh, theo như quy tắc thì trong lúc tỷ thí nếu một bên nhận thua hoặc là tử vong thì kết thúc trận đấu”.
“Huyết Linh cung chưa nhận thua, ngươi không có phá hỏng quy tắc, làm tốt lắm!”
Tuy rằng chỉ có một tên Hư Thánh tầng năm tử vong nhưng mà Nguyên Mậu Phong cũng đã cảm thấy hả lòng hả dạ lắm rồi.
Dù sao thì Tần Ninh cũng đại diện cho Nguyên gia thi đấu.
“Vậy thì ta có thể lấy đống thánh thạch kia rồi chứ?”
Lúc này, rõ ràng Tần Ninh đã biết rồi nhưng hắn còn giả bộ hỏi như vậy.
Câu này của hắn đã hoàn toàn làm cho người của Huyết Linh cung phẫn nộ.
Giờ phút này, mặt của Huyết Phương Đông xanh mét.
Phụ tá đắc lực của ông ta là hai vị Thánh Nhân Huyết Tuấn Sinh và Huyết Thông Minh cũng không thể hiểu được.
“Tu vi của Huyết Càn cũng được coi là vững chắc, sao lại bị một quyền của Tần Ninh làm cho mất mạng được chứ…”, bọn họ thật sự cảm thấy khó hiểu.
Huyết Phương Đông nói: “Huyết Càn đánh với Tần Ninh, tất nhiên là hắn ta sẽ chiếm được ưu thế, cho nên không khống chế được thánh lực bùng nổ, cũng không tính toán tỉ mỉ cho nên mới dẫn đến việc thánh lực bị thiếu hụt, khí huyết bị hao tổn, bị tên Tần Ninh kia chớp lấy thời cơ, dùng một quyền lấy mạng hắn ta…”
“Vô liêm sỉ!”
Khinh thường đối thủ ắt phải trả giá một cách đau đớn.
Bản thân Huyết Càn không có đầu óc, làm cho Huyết Linh cung thua mất hai mươi vạn thánh thạch.
Mà lúc bấy giờ, Tần Ninh cũng đã lấy lại hai mươi vạn thánh thạch kia, nhìn vào hai mươi vạn thánh thạch ở trước người mình, hắn cười bảo: “Huyết Linh cung còn muốn tiếp tục khiêu chiến nữa hay không?”
“Dù sao thì ta cũng đã thắng được hai mươi vạn thánh thạch rồi, dùng hai mươi vạn thánh thạch này để đặt cược thêm một ván nữa thì cũng không thể lỗ được”.
Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người phải đều ồ lên.
Chương 1593: Lại giết một người nữa
Tần Ninh điên rồi sao?
Vừa rồi mình thắng kiểu gì mà còn không biết ư?
Bây giờ còn dám khiêu chiến?
Vừa rồi Huyết Linh cung phái ra Huyết Càn là Hư Thánh tầng năm, thế nhưng tiếp theo có thể sẽ là Hư Thánh tầng sáu tầng bảy, thậm chí là tầng chín, tầng mười! Sao Huyết Linh cung có thể nhảy vào một cái hố hai lần được?
Giờ phút này, ánh mắt Huyết Phương Đông như kiếm, nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh đột nhiên nhảy ra trước mặt này, rốt cuộc là ai mà dám can đảm như thế?
Huyết Tuấn Sinh bên cạnh Huyết Phương Đông thấp giọng nói: “Hay là để Huyết Anh Thải đi thử một chút?”
Huyết Phương Đông nghe vậy thì nhìn Huyết Tuấn Sinh một chút.
“Anh Thải là cảnh giới Hư Thánh tầng bảy, được ngươi dạy bảo cũng rất tốt!”
Giờ phút này Huyết Phương Đông nhìn về phía đám đệ tử.
“Huyết Anh Thải!”
“Có đệ tử!”
“Ngươi đi được không?”
Huyết Phương Đông lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Huyết Anh Thải lóe sáng, chắp tay nói: “Sẽ giết chết hắn trong vòng ba chiêu!”
“Tốt!”
Huyết Phương Đông gật đầu.
Lúc này Huyết Anh Thải phi người xuống, đi vào trong sơn cốc.
“Huyết Linh cung, Huyết Anh Thải ứng chiến”.
Huyết Anh Thải xuất hiện, ánh mắt của mọi người đều tỏa sáng.
Huyết Linh cung đã nghiêm túc rồi.
Phái một tầng bảy đi đối phó với tầng bốn.
Tần Ninh nhìn thấy một thanh niên có dáng người hơi gầy đi đến trước mặt thì cười nói: “Xin chỉ giáo”.
Trên mặt Huyết Anh Thải lại không có nụ cười nào.
“Xem chiêu đây!”
Một giây sau, Huyết Anh Thải trực tiếp ra tay.
Thanh trường kiếm trong tay đâm ra trong nháy mắt.
Những tiếng ầm ầm vang lên, kiếm khí gào thét.
Ở mũi kiếm có một sợi kiếm khí ngưng tụ, đâm thẳng về hướng Tần Ninh.
Tần Ninh nghiêng người tránh né, nhưng lại không tránh kịp, ngực xuất hiện một vết kiếm, máu tươi chảy ra.
Thấy cảnh này, đám người Huyết Linh cung đều vui mừng.
Tần Ninh phải thua! Huyết Anh Thải là Hư Thánh tầng bảy, hoàn toàn không phải là người mà Hư Thánh tầng năm như Huyết Càn có thể so sánh được.
Cho dù Tần Ninh có thánh lực hùng hậu vượt qua tầng bốn bình thường, thế nhưng khi đối mặt với sự chênh lệch ba tầng cảnh giới, đòn tấn công của Huyết Anh Thải cũng đủ để nhanh chóng đánh bại hắn.
“Huyết Linh cung uy nghiêm, sao có thể để cho một Hư Thánh tầng bốn nho nhỏ như ngươi khiêu khích được!”
Huyết Anh Thải cười nhạo nói.
“Không cho phép sao?”
Tần Ninh lại là cười nói: “Đáng tiếc, vừa rồi ta đã thắng”.
“Vậy bây giờ ngươi nên thua!”
Hắn ta hét lên một câu.
Ầm ầm… Một tiếng nổ vang lên giữa trời đất.
Huyết Anh Thải hội tụ kiếm khí chém từ trên không xuống, lao thẳng về phía Tần Ninh.
Giờ phút này, Tần Ninh lùi lại từng bước, liên tục tránh né.
Thế nhưng vẫn bị Huyết Anh Thải đuổi theo, cũng không thể dễ dàng tránh né đòn tấn công của Huyết Anh Thải như vừa rồi nữa.
Lúc này đám người cũng đã có thể nhìn ra.
Tần Ninh thật sự không chịu nổi.
Chỉ sợ sẽ phân ra thắng bại rất nhanh thôi.
Mà ba người Dương Thanh Vân, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn thấy cảnh này lại không nhịn được cười.
Tần Ninh quá xấu rồi! Lần thứ nhất ra trận, cố ý rơi thế yếu.
Huyết Linh cung thua hai mươi vạn thánh thạch nhất định sẽ không bỏ qua.
Cho nên chắc chắn sẽ phái ra người thứ hai.
Huyết Anh Thải đi lên.
Chỉ là không biết Tần Ninh sẽ lấy cách nào để thắng được Huyết Anh Thải! Hơn nữa nếu thắng trận chiến này, Huyết Linh cung sẽ không thiếu cảnh giác nữa.
Chỉ sợ sau đó sẽ không ra trận nữa.
Nhưng cho dù như thế cũng đã lừa được Huyết Linh cung bốn mươi vạn thánh thạch rồi.
Đột nhiên trong lòng Dương Thanh Vân khẽ động.
Lấy năng lực của sư phụ, chỉ sợ làm như thế cũng là vì muốn giết người.
Mục đích đúng là xả hận cho hắn.
Dương Thanh Vân không giống với Lý Nhất Phong.
Trong tám vạn năm chờ đợi, tâm tính của Lý Nhất Phong đã xảy ra biến hóa, lựa chọn làm phản.
Mà Dương Thanh Vân hắn ta sẽ không.
Một ngày làm thầy cả đời làm cha.
Có thể nói Tần Ninh có ý nghĩa phi phàm với hắn ta, không người nào có thể thay thế.
Cuộc tỷ thí vẫn còn tiếp tục.
Huyết Anh Thải vốn nói sẽ giết Tần Ninh trong vòng ba chiêu, vậy mà lúc này đã đánh đến chiêu thứ năm.
Tuy nhìn Tần Ninh càng ngày càng chật vật, nhưng trong lòng Huyết Anh Thải lại có chút luống cuống.
Hắn ta biết mình không thể sốt ruột.
Nhưng bây giờ lại không nhịn được sốt ruột.
Không đúng! Rất không thích hợp.
Thế nhưng rốt cuộc là không thích hợp chỗ nào, hắn ta lại không nói ra được.
Nhưng nhìn Tần Ninh trước mắt nhiều lần sắp bị mình giết chết, lại nhiều lần biến nguy thành an, Huyết Anh Thải cảm giác trong lòng càng rối loạn.
Mà lúc này, nhìn lên trên đài.
Huyết Phương Đông cũng cảm giác được không bình thường.
“Tần Ninh này… Hư Thánh tầng bốn, hồn lực không yếu, thánh lực kéo dài, nhìn như vô cùng chật vật, nhưng chiêu nào cũng đang bảo vệ hạch tâm của mình”.
Sắc mặt Huyết Phương Đông biến hóa.
Hình như bị lừa rồi! Bị Tần Ninh lừa rồi.
Có lẽ tên này vốn không hề yếu kém.
Không quan tâm đến vì sao Hư Thánh tầng bốn có thể kiên trì đến một bước này, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hình như sẽ còn rất không ổn… Sắc mặt Huyết Phương Đông không tốt lắm.
Trong sơn cốc, Huyết Anh Thải lại rơi vào tình trạng của Huyết Càn trước đó.
Rõ ràng lần nào cũng có thể giết Tần Ninh, thế nhưng lần nào Tần Ninh cũng giống như một con gián không thể giết được.
Tên này làm được bằng cách nào?
Giờ phút này Huyết Anh Thải cảm giác mình sắp điên rồi.
Nếu không giết được Tần Ninh, có phải hắn ta cũng sẽ chết giống như Huyết Càn không?
“Huyết Kiếm Quyết, Khí Huyết Kiếm, Trảm Thiên Kiếm!”
Lúc này Huyết Anh Thải bộc phát trong những tiếng ầm vang.
Lực sát thương lại tăng lên rất nhiều.
Thế nhưng lần này, Tần Ninh vẫn có thể tránh khỏi nguy hiểm.
Huyết Anh Thải thật sự choáng váng.
Tránh được! Tại sao lại làm được?
Rõ ràng là không có khả năng tránh thoát mới đúng.
“Ngươi cũng ngu xuẩn giống như Huyết Càn vậy”.
“Nếu đã vậy thì sẽ giết thêm một người nữa!”
Tần Ninh cười nói: “Hư Thánh tầng bảy cũng chỉ như thế thôi, ta còn tưởng rằng mạnh cỡ nào chứ, xem ra ta còn có thể tiếp tục chống đỡ”.
“Muốn chết!”
Huyết Anh Thải hét lên một câu.
Lúc này những tiếng ầm ầm vang lên.
Ầm… Âm thanh nặng nề vang lên.
Trên mặt đất phát ra những tiếng làm cho người ta cảm thấy chói tai.
Chỉ là đòn tấn công đang lao thẳng về hướng Tần Ninh lại bị Tần Ninh né tránh một lần nữa.
Không chỉ như vậy.
Giờ phút này Huyết Anh Thải còn nhìn thấy Tần Ninh đang nắm đấm lao lên.
“Nhận…”, nhìn thấy cảnh trên đài, Huyết Phương Đông rít lên một tiếng.
Thế nhưng chữ thua còn chưa nói ra.
Một tiếng nổ vang lên.
Huyết Anh Thải đã chết rồi.
Giờ phút này yên lặng như tờ.
Cuộc tỷ thí không hề khác biệt.
Kiểu chết giống như Huyết Càn.
Tần Ninh là như thế nào làm được?
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Tần Ninh thu tay lại, đi đến bên cạnh hai mươi vạn thánh thạch, thoải mái nhận lấy.
“Huyết cung chủ, vừa rồi thật sự là không dừng tay được, lần sau làm phiền nói sớm một chút!”
Tần Ninh cười ha hả nói, dáng vẻ vơ vét của cải.
Đám người Huyết Linh cung vô cùng tức giận.
“Cha, để con lên cho!”
Lúc này Huyết Phong Tồn đứng dậy, lạnh lùng nói.
“Nếu tầng bảy đã không giết được hắn, con trai là tầng mười sẽ đến giết hắn!”
Giờ phút này, Huyết Phương Đông do dự.
Tần Ninh vô cùng khó hiểu, ông ta cũng không nhìn thấu.
Thế nhưng rõ ràng kẻ này chỉ là cảnh giới Hư Thánh tầng bốn.
Sao lại quái lạ như thế?
“Không thể cưỡng cầu!”
Huyết Phương Đông dặn dò: “Nếu không giết được hắn thì hãy nhận thua, không cần để ý đến mặt mũi”.
“Vâng!”
Giờ phút này Huyết Phong Tồn cầm trường thương trong tay, sải bước ra.
Ầm… Một khí thế mạnh mẽ bộc phát ra.
Huyết Phong Tồn đi vào trong sơn cốc.
“Ta đến đánh với ngươi!”
Huyết Phong Tồn nhìn về phía Tần Ninh đang thu gom thánh thạch, quát.
Tần Ninh cũng không nhìn Huyết Phong Tồn, nói thẳng: “Không đánh không đánh, lúc trước may mắn, tiếp theo ta không định khiêu chiến, ta đánh không lại trên tầng bảy”.
Chương 1594: Bát Long hợp nhất
Tần Ninh nói xong, đám võ giả xung quanh toàn bộ sơn cốc đều sửng sốt.
Không đánh?
Thắng hai trận bốn mươi vạn thánh thạch, mà lại không đánh nữa?
Sắc mặt Huyết Phong Tồn tái xanh.
“Ngươi mới vừa nói khiêu chiến với thiên tài Huyết Linh cung”.
“Đúng vậy, đó là vừa nãy…”, Tần Ninh không phủ nhận, tiếp tục nói: “Thế nhưng đó là trận chiến lúc trước, bây giờ ta định rút lui”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Phong Tồn tái xanh.
“Đồ vô dụng không có can đảm!”
“Ta không có can đảm?”
Tần Ninh lập tức phản bác: “Ta đã khiêu chiến một vị Hư Thánh tầng năm, một vị Hư Thánh tầng bảy và đều thắng, ngươi nói ta không có can đảm?”
“Đã có can đảm thì vì sao không tiếp tục tỷ thí với ta?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi là Hư Thánh tầng chín đi, đánh với ngươi, không phải ta muốn chết sao?”
Huyết Phong Tồn bỗng nhiên nghẹn lời.
Giờ phút này, Tần Ninh đột nhiên cười.
“Đánh với ngươi cũng không phải không được, ta sẽ lấy ra hết sáu mươi vạn thánh thạch, ngươi dám cược cùng ta không?”
Nghe thấy lời này, bốn phía xôn xao.
Sáu mươi vạn thánh thạch! Bù đắp được nửa năm lãi ròng của Huyết Linh cung.
Giờ phút này, Huyết Phong Tồn gầm thét một tiếng: “Ngươi dám, vì sao ta không dám?”
Vừa nói xong, Huyết Phong Tồn nhìn về phía Huyết Phương Đông ở hướng Huyết Linh cung.
Lúc này hai mắt Huyết Phương Đông nhảy lên.
Sáu mươi vạn! Ông ta kinh ngạc không phải vì con số sáu mươi vạn này.
Mà kinh ngạc là vì Tần Ninh dựa vào cái gì mà dám can đảm cược sáu mươi vạn này?
Đây chính là sáu mươi vạn thánh thạch! Thua, có thể Tần Ninh sẽ chết, trả lại cả gốc lẫn lãi.
Chẳng lẽ tên này thật sự có lòng tin sẽ thắng Huyết Phong Tồn, thắng một vị Hư Thánh tầng chín sao?
Chênh lệch năm tầng cảnh giới, tên này lấy tự tin lớn như vậy từ đâu ra?
Giờ phút này, Huyết Phong Tồn lại nhìn cha của mình.
Tin tưởng hắn ta! Chỉ cần tin tưởng hắn ta là được.
Tần Ninh thấy cảnh này thì cười nói: “Xem ra là không dám, vậy ta về đây”.
Huyết Phong Tồn vô cùng gấp gáp.
Hắn ta truyền âm cho Huyết Phương Đông: “Cha, kẻ này cố ý như thế, lấy tiến làm lùi, hắn đã sợ, nhất định con có thể thắng sáu mươi vạn này!”
Huyết Phương Đông ngẩn người.
Sáu mươi vạn, có đánh cược hay là không! Nếu cược thì sẽ có thể cược được.
“Được!”
Cuối cùng, Huyết Phương Đông mở miệng.
Ngay sau đó có người cầm sáu mươi vạn thánh thạch đi ra, chất thành một chồng còn cao gấp ba lần vừa rồi.
Giờ phút này, Tần Ninh hơi nhếch khóe miệng lên.
“Sáu mươi vạn!”
Vừa nói xong, hắn cũng lấy thánh thạch vừa thu hồi ra.
Lúc này hai ngọn núi nhỏ cao trăm trượng nhìn cực kì mê người.
Một trăm hai mươi vạn thánh thạch! Vụ đánh cược với giá trên trời! Từ khi năm thành trì bắt đầu tỷ thí, qua nhiều năm như vậy còn chưa có một trận nào dùng sáu mươi vạn thánh thạch làm tiền đặt cược đâu.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nghiêm nghị.
Trong tay Huyết Phong Tồn xuất hiện một thanh huyết đao.
Chắc chắn hắn ta sẽ thắng trận chiến này.
Tần Ninh nhìn về phía Huyết Phong Tồn bằng ánh mắt lạnh nhạt.
“Tới bây giờ, cuối cùng đã mắc câu rồi”.
Tần Ninh mỉm cười: “Mà ta cũng không cần ẩn giấu thực lực nữa”.
Lúc này xương khớp cả người vang lên răng rắc, từng luồng sức mạnh hội tụ trong cơ thể Tần Ninh.
Vẫn là Hư Thánh tầng bốn.
Thế nhưng khi đối mặt với Hư Thánh tầng chín, cho dù không lấy hai hồn rồng phượng để tăng cường độ hồn hải của mình, hắn cũng không sợ.
Dù sao vừa rồi chỉ là làm nóng người thôi.
Bây giờ mới là lúc con cá mắc câu.
Một trận chiến này, cho dù hắn dùng cách nào để giết Huyết Phong Tồn, Huyết Linh cung đều phải đâm lao theo lao.
Sau đó, có thể tỉ thí hay không tỉ tí cũng không đáng kể.
Giết người giết tâm.
Huyết Phương Đông nên trải nghiệm nỗi đau mất con để tỉnh táo lại một chút.
Mấy tháng nay Dương Thanh Vân phải chịu tra tấn, bây giờ bắt đầu lấy lại lợi tức.
Tần Ninh sải bước ra, trong nháy mắt này, thế mà Huyết Phong Tồn lại cảm giác được một khí tức nguy hiểm.
Chỉ là rất nhanh, Huyết Phong Tồn đã tỉnh táo lại, không ngừng khuyên bảo chính mình.
Tần Ninh không giống như hắn ta, sở dĩ sẽ như thế, chẳng qua là vì vừa rồi Tần Ninh liên tiếp giết chết Huyết Càn và Huyết Anh Thải, trong lúc vô tình đã khiến hắn ta cảm thấy Tần Ninh rất lợi hại thôi.
Thế nhưng trên thực tế Tần Ninh lại không bằng hắn ta! Giờ phút này Huyết Phong Tồn không ngừng tự an ủi mình.
Tần Ninh đứng ngoài trăm thước nhìn về phía Huyết Phong Tồn, lại cười nói: “Ngươi còn có lời trăn trối gì không?”
“Hả?”
“Có lời trăn trối thì mau chóng nói, nếu không có lẽ cả đời này ngươi sẽ không còn cơ hội nói nữa!”
Nghe thấy lời này, Huyết Phong Tồn vô cùng giận dữ.
“Khốn kiếp”.
Huyết Phong Tồn quát lên một câu, cầm đao lao ra.
Huyết đao như gió lốc, màu máu như mây mù, lúc này Huyết Phong Tồn đã thể hiện ra thực lực của cảnh giới Hư Thánh tầng chín rất lớn, thậm chí toàn bộ sơn cốc đã giống như chiến trường vạn người, gió tanh mưa máu.
Thấy cảnh này, Tần Ninh lại nhếch miệng.
“Hư Thánh tầng chín, không đáng chú ý!”
“Vì để đề phòng cha ngươi hô nhận thua, nói ta phá hư quy củ, cho nên ta quyết định... đấm một nhát chết tươi ngươi!”
Vừa nói xong.
Tần Ninh ra quyền.
Bát Long Thánh Quyền! Chỉ là giờ phút này lại không phải là tám chiêu thức Cùng Long Quyền, Ác Long Quyền, U Long quyền, Ma Long Quyền, Quang Long Quyền, Dương Long Quyền, Kim Long Quyền, Thánh Long Quyền nữa.
Mà trong nháy mắt này.
Tần Ninh cùng sử dụng tám chiêu thức một lúc.
Dần dần, mỗi một chiêu thức đều có một con rồng xoay quanh.
Tám chiêu thức hội tụ trong chớp mắt, ngưng tụ ra tám long ảnh thánh lực hư ảo.
“Bát Long hợp nhất!”
Hắn hét lên một câu.
Gào! Trong chốc lát, long khí bộc phát giữa trời đất.
Lúc này áp lực kinh khủng kia đột nhiên phóng ra, trực tiếp cắn xé, lao thẳng về hướng Huyết Phong Tồn.
Giờ phút này, đao thế của Huyết Phong Tồn chưa ngưng tụ, dũng khí trong lòng đã bị khí tức của rồng lớn kia làm giảm mất ba năm phần.
Thế nhưng phải vung đao, nếu không sẽ chết.
Huyết Phong Tồn chém một đao ra.
Chỉ là lưỡi đao lại vô cùng nhỏ bé trước long ảnh kia, khó mà nắm bắt được.
“Đáng chết!”
Huyết Phương Đông nhìn lên trên đài, giờ phút này sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt bóng người đã lóe lên, lao ra.
“Dừng tay!”
Một tiếng gầm vang lên, Huyết Phương Đông cũng cảm giác được.
Một chiêu này căn bản không phải thực lực của Hư Thánh tầng bốn bình thường có khả năng bộc phát ra.
Huyết Phương Đông sải bước vỗ ra một chưởng, muốn chặn đứt cái bóng Bát Long hợp nhất kia.
“Huyết Phương Đông, ngươi có ý gì?”
Thế nhưng giờ phút này, Nguyên Mậu Phong cũng lao lên, vỗ ra một chưởng ngăn cản Huyết Phương Đông.
“Cha!”
Lúc này một tiếng hét thảm vang lên.
Ầm... Rồng lớn xuyên qua người Huyết Phong Tồn.
Lúc này trước ngực Huyết Phong Tồn xuất hiện một lỗ máu, ánh mắt hoảng sợ, huyết đao trong tay đột nhiên rơi xuống.
Tần Ninh thấy cảnh này thì lẩm bẩm: “Hóa ra lời trăn trối của ngươi là... Cha”.
“A!”
Giờ phút này Huyết Phương Đông tức sùi bọt mép, vô cùng điên cuồng.
“Thằng nhãi Tần Ninh, trả mạng lại cho con ta”.
Huyết Phương Đông quát lên giống như điên.
“Huyết Phương Đông, tỷ thí luận bàn không quan tâm đến sống chết, nếu không nhận thua, chết thì thôi, đây là quy củ bao nhiêu năm qua, ngươi muốn phá hỏng quy củ sao?”
Nghe thấy lời này, Huyết Phương Đông trợn mắt nhìn về phía Nguyên Mậu Phong.
“Quy củ?
Hôm nay nên sửa lại quy củ!”
“Nguyên gia của ngươi ngồi ở trung tâm thành Vạn Ma, có tư cách gì?”
Huyết Phương Đông quát: “Hôm nay chính là ngày Nguyên gia ngươi bị hủy diệt”.
Giờ phút này, Nguyên Mậu Phong lạnh lùng nói: “Ngươi và Chấn Uyên Vân của Chấn Thiên các bắt tay giết con gái Nguyên Thanh Hạm của ta, ta còn chưa tính mối nợ này với ngươi đâu!”
Chương 1595: Trở mặt
Lúc này hai người giờ giương cung bạt kiếm.
Huyết Phong Tồn bỏ mình khiến cho Huyết Phương Đông rơi vào điên cuồng, đã không còn quan tâm gì nữa.
Mà lúc này Tần Ninh lại bình chân như vại, thu hồi một trăm hai mươi vạn thánh thạch kia.
Hai mươi vạn thánh thạch kiếm lời một trăm vạn, cũng được hoạt động một chút gân cốt, rất tốt.
“Chấn Uyên Vân, ngươi còn do dự cái gì?”
Lúc này một tiếng trách mắng vang lên.
Huyết Phương Đông nhìn về phía một bên khác.
Chấn Uyên Vân đứng dậy, trên mặt có vẻ bất đắc dĩ.
“Chưa đến lúc…”, “Tí nữa sẽ đến!”
Huyết Phương Đông khẽ nói: “Hôm nay nhất định phải giết Nguyên gia, hai nhà chúng ta phân chia Nguyên gia!”
Nghe thấy lời này, Nguyên Mậu Phong biến sắc.
Chấn Thiên các và Huyết Linh cung lại có mục đích như thế.
Chia cắt Nguyên gia bọn họ! Ông ta vốn cho rằng ám sát Nguyên Thanh Hạm chỉ là hai nhà muốn làm suy yếu nhân tài mới nổi của Nguyên gia bọn họ, thật sự không nghĩ đến hai nhà lại muốn hủy diệt Nguyên gia.
Nguyên Mậu Phong vô cùng giận dữ.
“Âm mưu thật lớn, hủy diệt Nguyên gia chúng ta ư?”
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía chủ nhân Kim Ô cư - Kim Diệu Tông và quán chủ Bách Lý quán - Bách Lý Hoành Thành ở bên khác.
“Hai người các ngươi cũng tham dự?”
Kim Diệu Tông vội vàng nói: “Kim Ô cư ta chỉ bảo vệ thành Kim Ô, cũng không cố ý khuếch trương”.
“Việc này cũng không có liên quan gì với Bách Lý quán chúng ta!”
Bách Lý Hoành Thành cũng vội vàng nói.
Nghe thấy lời này, Nguyên Mậu Phong nói thẳng: “Nếu như thế, các ngươi sẽ ngồi nhìn mặc kệ sao?”
“Nguyên gia thất bại dưới tay chủ nhân Huyết Linh cung và Chấn Thiên các, tiếp theo chính là Bách Lý quán và Kim Ô cư các ngươi, Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân hợp lực nuốt Nguyên gia của ta, hai người các ngươi sẽ không tạo thành uy hiếp với bọn họ sao!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt hai người Kim Diệu Tông và Bách Lý Hoành Thành đều biến đổi.
“Nguyên Mậu Phong, ít ở đây nói hươu nói vượn thôi!”
Huyết Phương Đông khẽ nói: “Lần này Huyết Linh cung ta và Chấn Thiên các chỉ là nhằm vào Nguyên gia ngươi, những người khác không quan tâm!”
Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông đứng yên tại chỗ, không biết làm gì.
“Hừ, trong thành Vạn Ma, năm thành kiềm chế lẫn nhau, Nguyên gia ta diệt vong thì chính là Huyết Linh cung và Chấn Thiên các xưng bá, hai nhà các ngươi là đối thủ của bọn họ sao?
Lúc này không ra tay chống lại thì chính là muốn chết!”
Nghe thấy lời này, Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông càng thêm do dự.
Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân lại không cho Nguyên Mậu Phong cơ hội nói chuyện.
Bây giờ cứ lấy được Nguyên gia trước rồi nói sau.
Oanh... Một đạo tiếng oanh minh, tại lúc này vang lên.
Mặt đất nứt toác, các võ giả của Huyết Linh cung cùng Chấn Thiên ở bốn phía sơn cốc lần lượt xông ra.
Lúc này võ giả Nguyên gia cũng đồng thời lao ra.
Tần Ninh nhìn về phía ba bên.
“Tần công tử”.
Nguyên Mậu Phong mở miệng nói: “Ngươi từng hứa hẹn sẽ giúp Nguyên gia ta một lần, lần này làm phiền Tần công tử ra tay”.
“Ha ha ha...”, Huyết Phương Đông cười ha ha nói: “Nguyên Mậu Phong, ngươi sợ đến choáng váng rồi sao?
Chỉ là một tên Hư Thánh tầng bốn giết con trai của ta, lần này cũng khó mà bảo vệ được bản thân!”
Nguyên Mậu Phong lại không để ý tới.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Mậu Phong, cười nói: “Được, giúp Nguyên gia các ngươi hủy diệt Chấn Thiên các, về phần Huyết Linh cung... tự ta giết!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Phương Đông lạnh lùng.
“Ăn nói ngông cuồng”.
“Thật sao?”
Giờ phút này Tần Ninh lại mỉm cười.
“Lăng Loạn đạo nhân, Thanh Vân, Ly Tâm Lăng, Linh Nguyệt, bốn người các ngươi bám lấy Thánh Nhân của Chấn Thiên cung!”
Hắn vừa nói xong.
Trong Nguyên gia, bốn khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời.
Trong mơ hồ, xung quanh cơ thể bốn người kia xuất hiện từng luồng khí khí Vận Linh.
Thánh Nhân không giống với Hóa Thánh và Hư Thánh.
Người bước vào cảnh giới Thánh Nhân cho dù chỉ là cảnh giới Nhất Hồn cũng đủ khả năng bộc phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Mà một hồn kia là nòng cốt của hồn hải, chung linh với trời đất, khí tức của Thánh Nhân hoàn toàn khác biệt với Hư Thánh.
Giờ phút này đột nhiên xuất hiện bốn vị Thánh Nhân khiến cho Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân đều biến sắc.
Trong Huyết Linh cung ngoài Huyết Phương Đông, còn có bốn vị Thánh Nhân.
Mà bên trong Chấn Thiên cung, ngoài Chấn Uyên Vân còn có ba người nữa.
Cộng lại có tổng cộng bảy người.
Bảy vị Thánh Nhân đối đầu với bốn vị Thánh Nhân là Nguyên Mậu Phong, Liễu Như Thị, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm, chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng bây giờ lại thêm ra bốn vị Thánh Nhân.
Tám và bảy! Ngược lại là hai nhà bọn họ thiếu một vị võ giả cảnh giới Thánh Nhân.
Tình huống đã biến hóa trong chớp mắt.
Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông cũng càng thêm không hiểu nổi.
Rốt cuộc là hai phe Chấn Thiên các và Huyết Linh cung có ý đồ chiếm đoạt Nguyên gia, hay là Nguyên gia tương kế tựu kế, lúc này cố ý để lộ ra sơ hở?
Hai người nhìn nhau, lần lượt rút lui.
Cho dù như thế nào, không tham dự vào đó mới là tốt nhất.
Giờ phút này, Tần Ninh đang ở trong sơn cốc.
“Giết ca ca ta, ngươi hãy nhận lấy cái chết đi!”
Giờ phút này Huyết Ninh Nhi mặc một bộ một thân váy dài, dáng người yểu điệu, sát khí ngưng tụ nhìn về phía Tần Ninh.
“Ngươi nhốt đồ đệ của ta, tra tấn đồ đệ của ta mấy tháng, ngươi cho rằng ngươi sống được sao?”
“Ngược đãi đồ đệ của ta, ta sẽ tiêu diệt Huyết Linh cung!”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Huyết Ninh Nhi biến đổi.
“Là ngươi cướp người đi?”
“Là ta!”
“Người đâu?”
Huyết Ninh Nhi quát: “Ngươi có biết ngươi đã trêu chọc người nào không?”
“Người?
Ở đằng kia!”
Tần Ninh chỉ vào Dương Thanh Vân đang đánh nhau với một vị Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn của Chấn Thiên các giữa không trung, chậm rãi cười nói: “Nhưng nhờ phúc của ngươi, đồ đệ ta cũng đã nhanh chóng bước vào cảnh giới Thánh Nhân, chỉ là sư phụ như ta mới đáng thương, phải bận trước bận sau”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Ninh Nhi càng chấn động.
Kia là Dương Thanh Vân?
Làm sao có thể! Trẻ hơn không chỉ mười tuổi!
“Không thể tưởng tượng nổi đúng không?”
Giờ phút này Tần Ninh đứng chắp tay, hờ hững nói: “Đồ đệ của Tần Ninh ta, ta còn không nỡ ra tay đánh một trận, các ngươi lại cầm tù giày vò hắn ta mấy tháng liền, không giết các ngươi, sao ta có thể hả giận?”
Tần Ninh nói lời này không sai.
Hắn thật không nỡ đánh Dương Thanh Vân bao giờ.
Từ khi Dương Thanh Vân bái nhập vào môn hạ của mình đã luôn nghe theo lời sư phụ, chăm chỉ khắc khổ, cho dù là võ giả Tinh Mệnh khó gặp, xưa nay Dương Thanh Vân cũng không bao giờ kiêu ngạo.
Huyền Chấn, Tiên Vô Tận thường xuyên nói Dương Thanh Vân là đồ đệ bảo bối của hắn.
Đó chính là đồ đệ bảo bối.
Nâng ở trên tay sợ gió thổi, ngậm trong miệng sợ nóng cháy.
Hắn còn không nỡ đánh.
Người khác càng không tư cách tra tấn hắn ta! Huyết Linh cung đúng là to gan.
To gan cũng được thôi, nhưng sẽ phải trả giá đắt.
Huyết Ninh Nhi lạnh lùng nói: “Làm hỏng chuyện lớn của ta, đáng chết!”
Vèo... Trong nháy mắt, Huyết Ninh Nhi trực tiếp lao ra.
Giờ phút này Tần Ninh lại không tránh không né.
“Hỏng chuyện lớn của ngươi?”
Tần Ninh sải bước, đấm ra một quyền.
Quang Long Quyền! Tiếng long âm gào thét, khí thế kinh người.
Một chiêu của hai người chạm nhau, sắc mặt Huyết Ninh Nhi trắng nhợt, cả người lùi lại.
Cô ta nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Sức lực quá mạnh! Lực thánh quyết bộc phát ra rất mạnh, mà mạnh hơn là hồn lực phóng ra của Tần Ninh.
Đây hoàn toàn không phải là thứ mà Hư Thánh tứ trọng có thể phóng ra được.
Giờ phút này, Tần Ninh lại không để ý tới.
Chắc chắn Huyết Ninh Nhi sẽ phải chết! Chỉ là Thanh Thanh tiểu thư và vị Long đại nhân trong miệng cô ta rốt cuộc có biết hay không, hắn không xác định.
Nếu biết, ắt phải giết.
Nếu không biết thì cũng phải trừng phạt qua! Tần Ninh cũng không phải là người thích giết chóc, nhưng lại biết báo ơn, mà thù thì càng phải báo!
“Chúng ta nhận thua!”
Nguyên Mậu Phong ngay lập tức hét lên.
Lúc này, thân hình của Chấn Tường Sinh đã dừng lại.
“Mười vạn thánh thạch này, Chấn Thiên các bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”
Vào giờ phút này, trên mặt Chấn Tường Sinh thấp thoáng ý cười.
Ngay sau đó, có người của Nguyên gia tiến vào trong sơn cốc, đón Nguyên Thanh Hạm ra.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, không một ai có thể lường trước được.
Lúc này, Nguyên Mậu Phong nhìn con gái của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ đau lòng.
“Con không sao chứ?”
“Con không sao…”, trong lòng Nguyên Thanh Hạm cũng cảm thấy ấm ức.
Trong khoảng thời gian này, nàng ta chuyển sang tu luyện Đại Sơn Viêm quyết, hằng ngày luyện tập cùng với hai vị Thánh Nhân là Ly Tâm Lăng và Dương Thanh Vân, tu vi đã sớm tiến bộ, cũng sắp sửa bước vào cảnh giới Thánh Nhân.
Nhưng vào giây phút này, nàng ta lại bại dưới tay của Chấn Tường Sinh! Đây là một cú sốc quá lớn đối với nàng ta.
“Huyết Phong Tồn của Huyết Linh cung khiêu chiến Nguyên Hạo của Nguyên gia!”
Nguyên Hạo chính là đại ca của Nguyên Thanh Hạm, ông ta cũng có cảnh giới Hư Thánh tầng mười, nhưng mà dừng chân lại tại cảnh giới Hư Thánh tầng mười đã nhiều năm, không thể tiến thêm được nữa.
Mà bây giờ… Nguyên Thanh Hạm đã bị đánh bại.
Nguyên Hạo bị buộc vào thế phải trở thành đối thủ của Huyết Phong Tồn.
“Cha, con lên đây!”
Lúc bấy giờ, Nguyên Hạo hạ giọng, ông ta nói: “Huyết Linh cung và Chấn Thiên các không tốt lành gì, nhân cơ hội này làm cho chúng ta phải xấu mặt!”
“Con không thể đi!”
Ngay sau đó, Nguyên Mậu Phong cũng quát lên.
Hai bên sơn cốc, lúc này, Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân đang cười lạnh lùng.
Nguyên Mậu Phong tiến lên phía trước.
“Nguyên gia xin nhận thua!”
Nhận thua sẽ mất mười vạn thánh thạch, nhưng nếu như đánh thua thì con mình sẽ phải bị thương, vậy thì cứ để mất mười vạn thánh thạch đi.
Nếu như cứ tiếp tục tỷ thí như vậy thì Nguyên gia chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.
“Ha hả…”, Huyết Phong Tồn không nhịn được mà cười to, hắn ta nói: “Người của Nguyên gia, thật đúng là... loại phế vật!”
Huyết Phong Tồn cười nhạo bọn họ xong liền xoay người rời đi.
Vào lúc này, mọi người bỗng ồ lên.
Người của Kim Ô cư và Bách Lý quán đều đang muốn hóng chuyện.
Trong năm đại thế lực của thành Vạn Ma, bọn họ là hai thế lực yếu kém nhất, ngày thường cũng hay ôm nhau sưởi ấm.
Bây giờ, Huyết Linh cung và Chấn Thiên các hợp sức đối phó Nguyên gia, bọn họ cần gì phải nhúng ta vào nữa?
“Thật đáng chết!”
Tất cả người của Nguyên gia đều vô cùng tức giận.
Đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên đứng dậy.
Tần Ninh đi đến bên cạnh Nguyên Thanh Hạm, hắn cười cười rồi nói: “Không cần phải tức giận, ngươi không thể thắng được Chấn Tường Sinh cũng là chuyện bình thường”.
Nguyên Thanh Hạm sửng sốt.
Nguyên Mậu Phong cũng cảm thấy khó hiểu, ông ta hỏi: “Tần công tử, ngươi nói ra lời này là có ý gì?”
“Đợi thêm một lát nữa, ngươi sẽ biết thôi!”
Tần Ninh cười lạnh lùng, hắn đi ra ngoài, đứng ở trước sơn cốc.
“Tại hạ là Tần Ninh của Nguyên gia!”
“Có cảnh giới Hư Thánh tầng bốn, xin được khiêu chiến với đệ tử của Huyết Linh cung”.
Vào lúc này, Tần Ninh mỉm cười, hắn thản nhiên nói: “Tại hạ mới vào Nguyên gia chưa lâu, cho nên không quen biết nhiều vị thiên kiêu của thành Vạn Ma, không biết có vị nào đồng ý tỷ thí với Tần Ninh không?”
Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đây là tình huống gì vậy?
Đã đánh tới Hư Thánh tầng mười rồi thì bỗng nhiên có một tên Hư Thánh tầng bốn nhảy ra! Trong đám người Huyết Linh cung có một kẻ mở miệng, nói: “Ra giá như thế nào?”
Tần Ninh nghe thấy vậy liền cười bảo: “Hai mươi vạn thánh thạch!”
Hắn vừa mới nói xong, tất cả mọi người đều phải ngơ ngác
Hai mươi vạn?
Nên biết rằng, năm đại thế lực của thành Vạn ma thu nhập trong một năm được khoảng trên dưới một trăm vạn thánh thạch mà thôi.
Đây cũng là lý do vì sao Nguyên Mậu Phong không cho Nguyên Hạo tiếp tục thi đấu.
Một lần mười vạn! Lúc nãy, Nguyên gia đã đánh hơn mười trận tỷ thí, đã thua gần một trăm vạn thách thạch.
Sĩ diện tuy quan trọng nhưng nếu biết rõ đó là một cái bẫy mà vẫn muốn nhảy vào thì thật là không sáng suốt.
“Ngươi nói là đại diện cho Nguyên gia hả?”
Lại có người mở miệng hỏi, có vẻ như bọn họ đang bị dao động.
“Ta vẫn có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được!”
Ngay sau đó, bàn tay của Tần Ninh vung lên, một tòa núi nhỏ chất đầy thánh thạch xuất hiện trước mắt mọi người.
Hai mươi vạn thánh thạch này không phải là do hắn mang đến mà là do Lý Tồn Kiếm quản lý việc làm ăn ở thành Thanh Ma, mấy tháng qua thu được từng ấy thánh thạch, đều cho người đưa tới cho hắn.
Lý Tồn Kiếm thật sự rất biết cách làm việc.
Mặc dù Tần Ninh đã rời đi, nhưng hắn ta biết rằng nhờ có Tần Ninh nên hắn ta mới có thể làm ăn buôn bán một cách yên ổn, làm cho Lôi Động Thiên của Lôi Hỏa lâu và đường chủ Nhất Kiếm tiên sinh của Nhất Phẩm đường ở thành Thanh Ma.
Lần này, Tần Ninh lấy ra tất cả thánh thạch.
Người của Huyết Linh cung đều đang ngơ ngác.
Giờ phút này, người của Chấn Thiên các đã sớm ghen tỵ đỏ cả mắt.
Vì sao lại không đi khiêu chiến đệ tử của Chấn Thiên các bọn họ chứ.
Rõ ràng là Tần Ninh đang đưa không thánh thạch cho bọn họ! Lúc này, người của Huyết Linh cung đều đang bàn tán sôi nổi.
“Huyết Càn, ngươi đi đi! Hắn chỉ là Hư Thánh tầng bốn mà thôi, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi đi thăm dò hắn thử xem!”
Huyết Phương Đông bình tĩnh nói.
Bây giờ, Tần Ninh đang đại diện Nguyên gia lên tỷ thí, đó nhất định không phải là loại người ngu ngốc.
Nếu như không có một chút bản lĩnh trong người thì sao có thể đưa ra hai mươi vạn thánh thạch được?
Thân hình của Huyết Càn to lớn, nghe thấy vậy, mặt của hắn ta đỏ lên.
Đó chính là biểu hiện của sự hưng phấn.
Ở trong mắt hắn ta, Tần Ninh đã là người sắp chết rồi.
Lần tỷ thí giữa năm đại thế lực này, những đệ tử thắng trận đều sẽ được chia thánh thạch.
Chuyện tốt như vậy rơi vào người của hắn ta, sao hắn ta có thể không kích động được chứ.
Ngay sau đó, thân hình của Huyết Càn hạ xuống, ý chí chiến đấu dâng trào.
Mà giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trong sơn cốc, hắn nhìn về phía Huyết Càn.
“Ta là Hư Thánh tầng bốn, ngươi là Hư Thánh tầng năm, ngươi nên nhường ta một chút chứ!”
“Được!”
Huyết Càn nhếch miệng cười, hắn ta nói: “Tuy rằng ta không biết ngươi tự tin ở chỗ nào nhưng mà bây giờ lại chạy tới nhận cái chết, đúng thật là bị mù rồi”.
Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy cũng không buồn đáp lại.
Chịu chết?
Ai chịu chết cơ?
“Thánh thạch của ta ở trong này, vậy còn thánh thạch của Huyết Linh cung đâu?”
Hắn vừa mới nói xong thì đã có người của Huyết Linh cung đem thánh thạch tới.
Bốn mươi vạn thánh thạch chất thành hai tòa núi nhỏ, ánh sáng chói lóa làm cho người khác thấy thèm thuồng.
“Tên Tần Ninh này đang muốn làm gì vậy?”
Trong mắt của Nguyên Mậu Phong cũng toát lên vẻ sửng sốt.
Cũng may là Huyết Linh cung không để cho Hư Thánh tầng chín, tầng mười xuất chiến, nếu không, Tần Ninh sẽ chết rất khó coi!
“Chờ coi hắn muốn làm gì…”, Liễu Như Thị đứng ở bên cạnh thản nhiên nói.
Lúc này, nếu Tần Ninh đã lên sân khấu, thì chắc hẳn là hắn đã có kế hoạch từ trước rồi.
Đám người Dương Thanh Vân, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn và Lý Huyên tụm lại chung một chỗ.
“Thanh Vân, sư phụ ngươi đang muốn làm gì vậy?”
Tiên Vô Tận cũng không thể nào hiểu được.
Dương Thanh Vân cười bảo: “Ngươi xem xong rồi sẽ biết thôi”.
Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều bị Tần Ninh làm cho lú lẫn.
Năm đại thế lực cũng cực kỳ tò mò.
Bên trong sơn cốc.
Tần Ninh và Huyết Càn đang đứng cách nhau một trăm mét.
Vào giờ phút này, Huyết Càn đang cực kỳ thoải mái, hắn ta cũng không tùy tiện công kích Tần Ninh.
Tần Ninh không phải là kẻ ngốc.
Nếu hắn ta xem Tần Ninh là kẻ ngốc thì hắn ta mới thực sự là một tên ngốc.
“Huyết Linh Nguyên chưởng!”
Huyết Càn không tuỳ tiện đánh sát lại chỗ Tần Ninh mà đứng cách hắn một khoảng cách rồi tung chưởng ra, trong nháy mắt, chưởng phong vượt qua trăm mét đánh vào người Tần Ninh.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh chưa hề thay đổi, hắn vung tay đánh ra một quyền, thản nhiên đón lấy một chưởng kia.
Ầm… quyền và chưởng va chạm với nhau, thánh lực bùng nổ, làm chấn động bốn phía.
Bước chân của Tần Ninh liên tục rút lui.
Gian nan chống lại lực lượng của một chưởng này.
Vào lúc này, võ giả của năm đại thế lực đều cảm thấy ngạc nhiên.
Yếu đến vậy sao?
Rõ ràng Huyết Càn chỉ đánh thử một chưởng, thế nhưng Tần Ninh lại ngăn cản một cách gian nan như vậy.
Nếu như Huyết Càn sử dụng toàn lực, vậy thì, Tần Ninh sẽ… thua một cách chóng vánh.
Chương 1592: Huyết Càn ngơ ngác
“Tên Tần Ninh này…”, giờ phút này, Nguyên Mậu Phong bắt đầu nóng nảy.
Bốn vị Thánh Nhân xuất hiện bên cạnh Tần Ninh, điều này làm cho ông ta cảm thấy kinh ngạc, cho nên ông ta mới muốn mượn sức Tần Ninh.
Vốn dĩ, ông ta nghĩ rằng thuật luyện đan của Tần Ninh không tầm thường thì chắc hẳn thực lực của hắn cũng sẽ không kém, lúc này mới dám xuất chiến.
Nhưng ông ta không ngờ rằng hắn lại giả vờ tỏ ra mình có thực lực.
“Hư Thánh tầng bốn, bây giờ lại xông ra ngoài để làm cái gì chứ?”
Giờ phút này, Nguyên Mậu Minh cũng thở dài, ông ta nói: “Dùng hai mươi vạn thánh thạch chỉ để lộ mặt thôi hả?”
Cùng lúc đó, bên cạnh Dương Thanh Vân.
Hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận bỗng nhiên bật cười.
“Tần Ninh cũng thật là, hắn nghĩ ra đủ trò…”, Tiên Vô Tận không nhịn được bèn nói.
Hắn thật là xấu tính! Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt và Lý Huyên cũng không thể nào hiểu được.
Giờ phút này, bên trong sơn cốc.
Huyết Càn đang ngớ người.
Chỉ có như vậy thôi sao?
Vậy mà còn dám bước ra khiêu chiến người của Huyết Linh cung?
Chẳng phải là đang tìm đường chết hay sao?
Lúc này, Huyết Càn nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Xem ra, ngươi thật đúng là có tiền mà không biết xài đúng chỗ, hai mươi vạn thánh thạch này, Huyết Linh cung bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”
Huyết Càn vừa mới dứt lời thì ngay lập tức bay lên, trong nháy mắt, thánh lực trong cơ thể hắn ta bùng nổ.
Khi đó, Tần Ninh bày ra dáng vẻ như đang gặp một kẻ địch mạnh.
Răng rắc… tiếng nứt vỡ khẽ vang lên.
Vào lúc thánh lực của Huyết Càn hoàn toàn bùng nổ thì Tần Ninh cũng ra sức ngăn cản.
Sau mỗi một lần va chạm, hai người liền nhanh chóng tách ra một khoảng cách, mỗi lần như vậy, Tần Ninh đều bị Huyết Càn chèn ép chặt chẽ.
Qua hơn mười chiêu như vậy.
Huyết Càn thở hồng hộc, nhìn về phía Tần Ninh.
Mẹ nó! Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mỗi lần như vậy, hắn ta đều dùng toàn lực để ứng phó, muốn cho Tần Ninh một kích trí mạng, nhưng mà mỗi lần như vậy Tần Ninh đều né được.
Thật sự là không thể nói nổi.
Chiến đấu từ nãy đến giờ, dùng đến hơn mười chiêu, mỗi chiêu đều là trí mạng, thánh lực của hắn ta cũng đã tiêu hao hết một lượng lớn.
Nếu còn tiếp tục như vậy, thì nhất định sẽ bị kéo tới chết mất.
Mà Tần Ninh lại trái ngược hoàn toàn với hắn ta, tuy rằng trông có vẻ không mấy dễ chịu nhưng người này vẫn luôn chống chịu được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta có thể sẽ bị Tần Ninh làm tiêu hao hết thánh lực mà bại trận.
“Phải dùng thêm thánh lực!”
Huyết Càn càng quyết tâm hơn.
Không thể bại dưới tay của một kẻ có cảnh giới không bằng mình được.
Trong nháy mắt, khí huyết bùng nổ ra ngoài cơ thể Huyết Càn.
“Huyết Bạo, Huyết Linh Thiên chưởng”.
Hắn ta vừa nói xong, trong nháy mắt, thánh lực hội tụ thành chưởng, không chỉ như vậy, lúc này, chưởng ấn được một dòng khí huyết cuồn cuộn bao phủ.
Chưởng ấn đánh về phía Tần Ninh
Thấy được cảnh tượng đó, Tần Ninh vung quyền ngăn cản.
Một tiếng ầm vang lên.
Chưởng phong gào thét.
Lúc này, quyền phong của Tần Ninh ngăn cản được chưởng ấn của Huyết Càn.
Sau đó, thân hình của hắn nhanh chóng rút lui, một tiếng ầm vang dội, thân thể hắn rơi xuống mặt đất, khói bụi bốc lên mù mịt.
Thấy vậy, trên gương mặt tái nhợt của Huyết Càn hiện lên vẻ thỏa mãn.
Cho dù Tần Ninh có thể câu kéo, nhưng mà đứng trước khoảng cách về thực lực, hắn vẫn không thể bằng hắn ta được.
Huyết Càn cười khẽ.
Người chiến thắng sẽ là hắn ta.
Hai mươi vạn thánh thạch, hắn ta sẽ được chia một khoản không nhỏ.
“Có chút lợi hại!”
Vào lúc này, một giọng nói vang lên.
Giọng nói kia vang lên làm nụ cười trên mặt Huyết Càn vụt tắt.
“Tần Ninh!”
Giờ phút này, giữa màn bụi mịt mù, Tần Ninh bước ra, mái tóc dài có chút hỗn loạn, mặt hắn trông đầy thê thảm.
Nhưng mà trong lời nói của hắn vẫn có vẻ thoải mái như trước.
Huyết Càn ngơ ngác.
Hắn không chết?
“Thật đáng chết!”
“Nếu đã như vậy rồi thì lại tiếp tục đánh thôi!”
Hắn ta vừa nói xong thì tiếng ầm ầm vang lên.
Huyết Càn trực tiếp sử dụng Huyết Bạo thuật, đánh về hướng Tần Ninh.
Hắn không tin là Tần Ninh lại có thể ngăn cản được thêm một lần nữa?
Nhìn thấy tia máu bốc lên, Tần Ninh vẫn giống như cũ, đánh ra thêm một quyền nữa.
Ầm… Bên trong sơn cốc, lực lượng bùng nổ, bụi bay mịt mù.
Không lâu sau đó.
Tần Ninh lại bước ra.
Nhưng mà lần này, Tần Ninh trông có vẻ thê thảm hơn lần trước.
Nhưng dù như vậy thì hắn vẫn khiến cho mọi người cảm thấy hắn vẫn có khả năng tiếp tục chống đỡ được.
Huyết Càn cảm thấy hắn ta sắp phát điên rồi.
Sao lại thế này?
Vì sao lần nào Tần Ninh cũng đều có thể ngăn cản được vậy?
Hắn ta thật sự không hiểu lý do vì sao.
Tần Ninh liên tục ngăn cản được ba đợt tấn công của hắn, thật đáng giận.
Giờ phút này, Huyết Càn đã thật sự giận dữ.
“Thật đáng chết”.
Huyết Càn gầm lên, trực tiếp nhắm thẳng vào Tần Ninh.
Tia máu kia lại xuất hiện.
Chính vào giờ phút này, tia máu vừa ngưng tụ, còn chưa kịp thành hình thì bỗng nhiên trở nên tán loạn.
Huyết khí không thể ngưng tụ được.
Huyết Càn ngây người! Trong lúc vô thức, hắn ta đã bị Tần Ninh làm tiêu hao sạch thánh lực, không đủ khí huyết để sử dụng Huyết Bạo thuật.
Tần Ninh thấy vậy, hắn cười khẽ rồi nói: “Xem ra, khí huyết của ngươi không đủ, ngươi sẽ không sử dụng được loại hình công kích mạnh mẽ này”.
“Không biết thánh lực của ngươi còn có thể bùng nổ được trong bao lâu?”
Nghe thấy vậy, Huyết Càn phẫn nộ quát lên: “Hừ, thánh lực trong cơ thể của tên tiểu tử nhà ngươi cũng còn được bao nhiêu đâu?”
“Chắc chắn là nhiều hơn ngươi rồi!”
Giờ phút này, Tần Ninh lấy công làm thủ.
Một quyền được đánh ra, nó vẫn mạnh mẽ hệt như lúc ban đầu vậy.
Lúc này, hai tay Huyết Càn đan vào nhau, đặt ở trước ngực, ngăn cản quyền phong của Tần Ninh.
Một tiếng ầm vang lên, quyền phong đã tới trước người hắn ta, lúc bấy giờ, Huyết Càn mới bỗng nhiên nhận ra được một lực lượng hùng hậu đang xâm nhập vào trong cơ thể của hắn ta.
Răng rắc! Ngay sau đó, tiếng nứt vỡ vang lên.
Thân thể của Huyết Càn nổ tung.
Hắn ta đã chết! Trong khoảnh khắc ấy, người của Huyết Linh cung đều đứng bật dậy.
Một vị Hư Thánh tầng năm bị giết.
Tỷ thí từ nãy đến giờ, đây là lần đầu tiên có người tử vong.
Dù sao thì tất cả mọi ngượi đều rất xem trọng các vị thiên tài này.
Nếu thấy đánh không nổi nữa thì bọn họ sẽ nhận thua kịp thời.
Nhưng mà khi nãy.
Tuy rằng Huyết Càn không đủ sức để tấn công Tần Ninh nữa nhưng rõ ràng hắn ta vẫn có đủ sức để phòng ngự được.
Vậy mà lại bị Tần Ninh dùng một quyền giết chết.
Cùng lúc đó, chính bản thân Tần Ninh cũng đang ngơ ngác.
“Hắn ta đã chết rồi sao?”
Tần Ninh nhìn về phía trước, hắn ngẩn người, hỏi lại: “Ta cũng không muốn giết chết hắn ta!”
“Một quyền này của ta phát ra lực lượng giống như lúc nãy”.
“Ha ha ha…”, vào lúc này, Nguyên Mậu Phong cũng cười ha hả mà nói: “Tần Ninh, theo như quy tắc thì trong lúc tỷ thí nếu một bên nhận thua hoặc là tử vong thì kết thúc trận đấu”.
“Huyết Linh cung chưa nhận thua, ngươi không có phá hỏng quy tắc, làm tốt lắm!”
Tuy rằng chỉ có một tên Hư Thánh tầng năm tử vong nhưng mà Nguyên Mậu Phong cũng đã cảm thấy hả lòng hả dạ lắm rồi.
Dù sao thì Tần Ninh cũng đại diện cho Nguyên gia thi đấu.
“Vậy thì ta có thể lấy đống thánh thạch kia rồi chứ?”
Lúc này, rõ ràng Tần Ninh đã biết rồi nhưng hắn còn giả bộ hỏi như vậy.
Câu này của hắn đã hoàn toàn làm cho người của Huyết Linh cung phẫn nộ.
Giờ phút này, mặt của Huyết Phương Đông xanh mét.
Phụ tá đắc lực của ông ta là hai vị Thánh Nhân Huyết Tuấn Sinh và Huyết Thông Minh cũng không thể hiểu được.
“Tu vi của Huyết Càn cũng được coi là vững chắc, sao lại bị một quyền của Tần Ninh làm cho mất mạng được chứ…”, bọn họ thật sự cảm thấy khó hiểu.
Huyết Phương Đông nói: “Huyết Càn đánh với Tần Ninh, tất nhiên là hắn ta sẽ chiếm được ưu thế, cho nên không khống chế được thánh lực bùng nổ, cũng không tính toán tỉ mỉ cho nên mới dẫn đến việc thánh lực bị thiếu hụt, khí huyết bị hao tổn, bị tên Tần Ninh kia chớp lấy thời cơ, dùng một quyền lấy mạng hắn ta…”
“Vô liêm sỉ!”
Khinh thường đối thủ ắt phải trả giá một cách đau đớn.
Bản thân Huyết Càn không có đầu óc, làm cho Huyết Linh cung thua mất hai mươi vạn thánh thạch.
Mà lúc bấy giờ, Tần Ninh cũng đã lấy lại hai mươi vạn thánh thạch kia, nhìn vào hai mươi vạn thánh thạch ở trước người mình, hắn cười bảo: “Huyết Linh cung còn muốn tiếp tục khiêu chiến nữa hay không?”
“Dù sao thì ta cũng đã thắng được hai mươi vạn thánh thạch rồi, dùng hai mươi vạn thánh thạch này để đặt cược thêm một ván nữa thì cũng không thể lỗ được”.
Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người phải đều ồ lên.
Chương 1593: Lại giết một người nữa
Tần Ninh điên rồi sao?
Vừa rồi mình thắng kiểu gì mà còn không biết ư?
Bây giờ còn dám khiêu chiến?
Vừa rồi Huyết Linh cung phái ra Huyết Càn là Hư Thánh tầng năm, thế nhưng tiếp theo có thể sẽ là Hư Thánh tầng sáu tầng bảy, thậm chí là tầng chín, tầng mười! Sao Huyết Linh cung có thể nhảy vào một cái hố hai lần được?
Giờ phút này, ánh mắt Huyết Phương Đông như kiếm, nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh đột nhiên nhảy ra trước mặt này, rốt cuộc là ai mà dám can đảm như thế?
Huyết Tuấn Sinh bên cạnh Huyết Phương Đông thấp giọng nói: “Hay là để Huyết Anh Thải đi thử một chút?”
Huyết Phương Đông nghe vậy thì nhìn Huyết Tuấn Sinh một chút.
“Anh Thải là cảnh giới Hư Thánh tầng bảy, được ngươi dạy bảo cũng rất tốt!”
Giờ phút này Huyết Phương Đông nhìn về phía đám đệ tử.
“Huyết Anh Thải!”
“Có đệ tử!”
“Ngươi đi được không?”
Huyết Phương Đông lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Huyết Anh Thải lóe sáng, chắp tay nói: “Sẽ giết chết hắn trong vòng ba chiêu!”
“Tốt!”
Huyết Phương Đông gật đầu.
Lúc này Huyết Anh Thải phi người xuống, đi vào trong sơn cốc.
“Huyết Linh cung, Huyết Anh Thải ứng chiến”.
Huyết Anh Thải xuất hiện, ánh mắt của mọi người đều tỏa sáng.
Huyết Linh cung đã nghiêm túc rồi.
Phái một tầng bảy đi đối phó với tầng bốn.
Tần Ninh nhìn thấy một thanh niên có dáng người hơi gầy đi đến trước mặt thì cười nói: “Xin chỉ giáo”.
Trên mặt Huyết Anh Thải lại không có nụ cười nào.
“Xem chiêu đây!”
Một giây sau, Huyết Anh Thải trực tiếp ra tay.
Thanh trường kiếm trong tay đâm ra trong nháy mắt.
Những tiếng ầm ầm vang lên, kiếm khí gào thét.
Ở mũi kiếm có một sợi kiếm khí ngưng tụ, đâm thẳng về hướng Tần Ninh.
Tần Ninh nghiêng người tránh né, nhưng lại không tránh kịp, ngực xuất hiện một vết kiếm, máu tươi chảy ra.
Thấy cảnh này, đám người Huyết Linh cung đều vui mừng.
Tần Ninh phải thua! Huyết Anh Thải là Hư Thánh tầng bảy, hoàn toàn không phải là người mà Hư Thánh tầng năm như Huyết Càn có thể so sánh được.
Cho dù Tần Ninh có thánh lực hùng hậu vượt qua tầng bốn bình thường, thế nhưng khi đối mặt với sự chênh lệch ba tầng cảnh giới, đòn tấn công của Huyết Anh Thải cũng đủ để nhanh chóng đánh bại hắn.
“Huyết Linh cung uy nghiêm, sao có thể để cho một Hư Thánh tầng bốn nho nhỏ như ngươi khiêu khích được!”
Huyết Anh Thải cười nhạo nói.
“Không cho phép sao?”
Tần Ninh lại là cười nói: “Đáng tiếc, vừa rồi ta đã thắng”.
“Vậy bây giờ ngươi nên thua!”
Hắn ta hét lên một câu.
Ầm ầm… Một tiếng nổ vang lên giữa trời đất.
Huyết Anh Thải hội tụ kiếm khí chém từ trên không xuống, lao thẳng về phía Tần Ninh.
Giờ phút này, Tần Ninh lùi lại từng bước, liên tục tránh né.
Thế nhưng vẫn bị Huyết Anh Thải đuổi theo, cũng không thể dễ dàng tránh né đòn tấn công của Huyết Anh Thải như vừa rồi nữa.
Lúc này đám người cũng đã có thể nhìn ra.
Tần Ninh thật sự không chịu nổi.
Chỉ sợ sẽ phân ra thắng bại rất nhanh thôi.
Mà ba người Dương Thanh Vân, Tiên Vô Tận, Huyền Chấn thấy cảnh này lại không nhịn được cười.
Tần Ninh quá xấu rồi! Lần thứ nhất ra trận, cố ý rơi thế yếu.
Huyết Linh cung thua hai mươi vạn thánh thạch nhất định sẽ không bỏ qua.
Cho nên chắc chắn sẽ phái ra người thứ hai.
Huyết Anh Thải đi lên.
Chỉ là không biết Tần Ninh sẽ lấy cách nào để thắng được Huyết Anh Thải! Hơn nữa nếu thắng trận chiến này, Huyết Linh cung sẽ không thiếu cảnh giác nữa.
Chỉ sợ sau đó sẽ không ra trận nữa.
Nhưng cho dù như thế cũng đã lừa được Huyết Linh cung bốn mươi vạn thánh thạch rồi.
Đột nhiên trong lòng Dương Thanh Vân khẽ động.
Lấy năng lực của sư phụ, chỉ sợ làm như thế cũng là vì muốn giết người.
Mục đích đúng là xả hận cho hắn.
Dương Thanh Vân không giống với Lý Nhất Phong.
Trong tám vạn năm chờ đợi, tâm tính của Lý Nhất Phong đã xảy ra biến hóa, lựa chọn làm phản.
Mà Dương Thanh Vân hắn ta sẽ không.
Một ngày làm thầy cả đời làm cha.
Có thể nói Tần Ninh có ý nghĩa phi phàm với hắn ta, không người nào có thể thay thế.
Cuộc tỷ thí vẫn còn tiếp tục.
Huyết Anh Thải vốn nói sẽ giết Tần Ninh trong vòng ba chiêu, vậy mà lúc này đã đánh đến chiêu thứ năm.
Tuy nhìn Tần Ninh càng ngày càng chật vật, nhưng trong lòng Huyết Anh Thải lại có chút luống cuống.
Hắn ta biết mình không thể sốt ruột.
Nhưng bây giờ lại không nhịn được sốt ruột.
Không đúng! Rất không thích hợp.
Thế nhưng rốt cuộc là không thích hợp chỗ nào, hắn ta lại không nói ra được.
Nhưng nhìn Tần Ninh trước mắt nhiều lần sắp bị mình giết chết, lại nhiều lần biến nguy thành an, Huyết Anh Thải cảm giác trong lòng càng rối loạn.
Mà lúc này, nhìn lên trên đài.
Huyết Phương Đông cũng cảm giác được không bình thường.
“Tần Ninh này… Hư Thánh tầng bốn, hồn lực không yếu, thánh lực kéo dài, nhìn như vô cùng chật vật, nhưng chiêu nào cũng đang bảo vệ hạch tâm của mình”.
Sắc mặt Huyết Phương Đông biến hóa.
Hình như bị lừa rồi! Bị Tần Ninh lừa rồi.
Có lẽ tên này vốn không hề yếu kém.
Không quan tâm đến vì sao Hư Thánh tầng bốn có thể kiên trì đến một bước này, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hình như sẽ còn rất không ổn… Sắc mặt Huyết Phương Đông không tốt lắm.
Trong sơn cốc, Huyết Anh Thải lại rơi vào tình trạng của Huyết Càn trước đó.
Rõ ràng lần nào cũng có thể giết Tần Ninh, thế nhưng lần nào Tần Ninh cũng giống như một con gián không thể giết được.
Tên này làm được bằng cách nào?
Giờ phút này Huyết Anh Thải cảm giác mình sắp điên rồi.
Nếu không giết được Tần Ninh, có phải hắn ta cũng sẽ chết giống như Huyết Càn không?
“Huyết Kiếm Quyết, Khí Huyết Kiếm, Trảm Thiên Kiếm!”
Lúc này Huyết Anh Thải bộc phát trong những tiếng ầm vang.
Lực sát thương lại tăng lên rất nhiều.
Thế nhưng lần này, Tần Ninh vẫn có thể tránh khỏi nguy hiểm.
Huyết Anh Thải thật sự choáng váng.
Tránh được! Tại sao lại làm được?
Rõ ràng là không có khả năng tránh thoát mới đúng.
“Ngươi cũng ngu xuẩn giống như Huyết Càn vậy”.
“Nếu đã vậy thì sẽ giết thêm một người nữa!”
Tần Ninh cười nói: “Hư Thánh tầng bảy cũng chỉ như thế thôi, ta còn tưởng rằng mạnh cỡ nào chứ, xem ra ta còn có thể tiếp tục chống đỡ”.
“Muốn chết!”
Huyết Anh Thải hét lên một câu.
Lúc này những tiếng ầm ầm vang lên.
Ầm… Âm thanh nặng nề vang lên.
Trên mặt đất phát ra những tiếng làm cho người ta cảm thấy chói tai.
Chỉ là đòn tấn công đang lao thẳng về hướng Tần Ninh lại bị Tần Ninh né tránh một lần nữa.
Không chỉ như vậy.
Giờ phút này Huyết Anh Thải còn nhìn thấy Tần Ninh đang nắm đấm lao lên.
“Nhận…”, nhìn thấy cảnh trên đài, Huyết Phương Đông rít lên một tiếng.
Thế nhưng chữ thua còn chưa nói ra.
Một tiếng nổ vang lên.
Huyết Anh Thải đã chết rồi.
Giờ phút này yên lặng như tờ.
Cuộc tỷ thí không hề khác biệt.
Kiểu chết giống như Huyết Càn.
Tần Ninh là như thế nào làm được?
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Tần Ninh thu tay lại, đi đến bên cạnh hai mươi vạn thánh thạch, thoải mái nhận lấy.
“Huyết cung chủ, vừa rồi thật sự là không dừng tay được, lần sau làm phiền nói sớm một chút!”
Tần Ninh cười ha hả nói, dáng vẻ vơ vét của cải.
Đám người Huyết Linh cung vô cùng tức giận.
“Cha, để con lên cho!”
Lúc này Huyết Phong Tồn đứng dậy, lạnh lùng nói.
“Nếu tầng bảy đã không giết được hắn, con trai là tầng mười sẽ đến giết hắn!”
Giờ phút này, Huyết Phương Đông do dự.
Tần Ninh vô cùng khó hiểu, ông ta cũng không nhìn thấu.
Thế nhưng rõ ràng kẻ này chỉ là cảnh giới Hư Thánh tầng bốn.
Sao lại quái lạ như thế?
“Không thể cưỡng cầu!”
Huyết Phương Đông dặn dò: “Nếu không giết được hắn thì hãy nhận thua, không cần để ý đến mặt mũi”.
“Vâng!”
Giờ phút này Huyết Phong Tồn cầm trường thương trong tay, sải bước ra.
Ầm… Một khí thế mạnh mẽ bộc phát ra.
Huyết Phong Tồn đi vào trong sơn cốc.
“Ta đến đánh với ngươi!”
Huyết Phong Tồn nhìn về phía Tần Ninh đang thu gom thánh thạch, quát.
Tần Ninh cũng không nhìn Huyết Phong Tồn, nói thẳng: “Không đánh không đánh, lúc trước may mắn, tiếp theo ta không định khiêu chiến, ta đánh không lại trên tầng bảy”.
Chương 1594: Bát Long hợp nhất
Tần Ninh nói xong, đám võ giả xung quanh toàn bộ sơn cốc đều sửng sốt.
Không đánh?
Thắng hai trận bốn mươi vạn thánh thạch, mà lại không đánh nữa?
Sắc mặt Huyết Phong Tồn tái xanh.
“Ngươi mới vừa nói khiêu chiến với thiên tài Huyết Linh cung”.
“Đúng vậy, đó là vừa nãy…”, Tần Ninh không phủ nhận, tiếp tục nói: “Thế nhưng đó là trận chiến lúc trước, bây giờ ta định rút lui”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Phong Tồn tái xanh.
“Đồ vô dụng không có can đảm!”
“Ta không có can đảm?”
Tần Ninh lập tức phản bác: “Ta đã khiêu chiến một vị Hư Thánh tầng năm, một vị Hư Thánh tầng bảy và đều thắng, ngươi nói ta không có can đảm?”
“Đã có can đảm thì vì sao không tiếp tục tỷ thí với ta?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngươi là Hư Thánh tầng chín đi, đánh với ngươi, không phải ta muốn chết sao?”
Huyết Phong Tồn bỗng nhiên nghẹn lời.
Giờ phút này, Tần Ninh đột nhiên cười.
“Đánh với ngươi cũng không phải không được, ta sẽ lấy ra hết sáu mươi vạn thánh thạch, ngươi dám cược cùng ta không?”
Nghe thấy lời này, bốn phía xôn xao.
Sáu mươi vạn thánh thạch! Bù đắp được nửa năm lãi ròng của Huyết Linh cung.
Giờ phút này, Huyết Phong Tồn gầm thét một tiếng: “Ngươi dám, vì sao ta không dám?”
Vừa nói xong, Huyết Phong Tồn nhìn về phía Huyết Phương Đông ở hướng Huyết Linh cung.
Lúc này hai mắt Huyết Phương Đông nhảy lên.
Sáu mươi vạn! Ông ta kinh ngạc không phải vì con số sáu mươi vạn này.
Mà kinh ngạc là vì Tần Ninh dựa vào cái gì mà dám can đảm cược sáu mươi vạn này?
Đây chính là sáu mươi vạn thánh thạch! Thua, có thể Tần Ninh sẽ chết, trả lại cả gốc lẫn lãi.
Chẳng lẽ tên này thật sự có lòng tin sẽ thắng Huyết Phong Tồn, thắng một vị Hư Thánh tầng chín sao?
Chênh lệch năm tầng cảnh giới, tên này lấy tự tin lớn như vậy từ đâu ra?
Giờ phút này, Huyết Phong Tồn lại nhìn cha của mình.
Tin tưởng hắn ta! Chỉ cần tin tưởng hắn ta là được.
Tần Ninh thấy cảnh này thì cười nói: “Xem ra là không dám, vậy ta về đây”.
Huyết Phong Tồn vô cùng gấp gáp.
Hắn ta truyền âm cho Huyết Phương Đông: “Cha, kẻ này cố ý như thế, lấy tiến làm lùi, hắn đã sợ, nhất định con có thể thắng sáu mươi vạn này!”
Huyết Phương Đông ngẩn người.
Sáu mươi vạn, có đánh cược hay là không! Nếu cược thì sẽ có thể cược được.
“Được!”
Cuối cùng, Huyết Phương Đông mở miệng.
Ngay sau đó có người cầm sáu mươi vạn thánh thạch đi ra, chất thành một chồng còn cao gấp ba lần vừa rồi.
Giờ phút này, Tần Ninh hơi nhếch khóe miệng lên.
“Sáu mươi vạn!”
Vừa nói xong, hắn cũng lấy thánh thạch vừa thu hồi ra.
Lúc này hai ngọn núi nhỏ cao trăm trượng nhìn cực kì mê người.
Một trăm hai mươi vạn thánh thạch! Vụ đánh cược với giá trên trời! Từ khi năm thành trì bắt đầu tỷ thí, qua nhiều năm như vậy còn chưa có một trận nào dùng sáu mươi vạn thánh thạch làm tiền đặt cược đâu.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nghiêm nghị.
Trong tay Huyết Phong Tồn xuất hiện một thanh huyết đao.
Chắc chắn hắn ta sẽ thắng trận chiến này.
Tần Ninh nhìn về phía Huyết Phong Tồn bằng ánh mắt lạnh nhạt.
“Tới bây giờ, cuối cùng đã mắc câu rồi”.
Tần Ninh mỉm cười: “Mà ta cũng không cần ẩn giấu thực lực nữa”.
Lúc này xương khớp cả người vang lên răng rắc, từng luồng sức mạnh hội tụ trong cơ thể Tần Ninh.
Vẫn là Hư Thánh tầng bốn.
Thế nhưng khi đối mặt với Hư Thánh tầng chín, cho dù không lấy hai hồn rồng phượng để tăng cường độ hồn hải của mình, hắn cũng không sợ.
Dù sao vừa rồi chỉ là làm nóng người thôi.
Bây giờ mới là lúc con cá mắc câu.
Một trận chiến này, cho dù hắn dùng cách nào để giết Huyết Phong Tồn, Huyết Linh cung đều phải đâm lao theo lao.
Sau đó, có thể tỉ thí hay không tỉ tí cũng không đáng kể.
Giết người giết tâm.
Huyết Phương Đông nên trải nghiệm nỗi đau mất con để tỉnh táo lại một chút.
Mấy tháng nay Dương Thanh Vân phải chịu tra tấn, bây giờ bắt đầu lấy lại lợi tức.
Tần Ninh sải bước ra, trong nháy mắt này, thế mà Huyết Phong Tồn lại cảm giác được một khí tức nguy hiểm.
Chỉ là rất nhanh, Huyết Phong Tồn đã tỉnh táo lại, không ngừng khuyên bảo chính mình.
Tần Ninh không giống như hắn ta, sở dĩ sẽ như thế, chẳng qua là vì vừa rồi Tần Ninh liên tiếp giết chết Huyết Càn và Huyết Anh Thải, trong lúc vô tình đã khiến hắn ta cảm thấy Tần Ninh rất lợi hại thôi.
Thế nhưng trên thực tế Tần Ninh lại không bằng hắn ta! Giờ phút này Huyết Phong Tồn không ngừng tự an ủi mình.
Tần Ninh đứng ngoài trăm thước nhìn về phía Huyết Phong Tồn, lại cười nói: “Ngươi còn có lời trăn trối gì không?”
“Hả?”
“Có lời trăn trối thì mau chóng nói, nếu không có lẽ cả đời này ngươi sẽ không còn cơ hội nói nữa!”
Nghe thấy lời này, Huyết Phong Tồn vô cùng giận dữ.
“Khốn kiếp”.
Huyết Phong Tồn quát lên một câu, cầm đao lao ra.
Huyết đao như gió lốc, màu máu như mây mù, lúc này Huyết Phong Tồn đã thể hiện ra thực lực của cảnh giới Hư Thánh tầng chín rất lớn, thậm chí toàn bộ sơn cốc đã giống như chiến trường vạn người, gió tanh mưa máu.
Thấy cảnh này, Tần Ninh lại nhếch miệng.
“Hư Thánh tầng chín, không đáng chú ý!”
“Vì để đề phòng cha ngươi hô nhận thua, nói ta phá hư quy củ, cho nên ta quyết định... đấm một nhát chết tươi ngươi!”
Vừa nói xong.
Tần Ninh ra quyền.
Bát Long Thánh Quyền! Chỉ là giờ phút này lại không phải là tám chiêu thức Cùng Long Quyền, Ác Long Quyền, U Long quyền, Ma Long Quyền, Quang Long Quyền, Dương Long Quyền, Kim Long Quyền, Thánh Long Quyền nữa.
Mà trong nháy mắt này.
Tần Ninh cùng sử dụng tám chiêu thức một lúc.
Dần dần, mỗi một chiêu thức đều có một con rồng xoay quanh.
Tám chiêu thức hội tụ trong chớp mắt, ngưng tụ ra tám long ảnh thánh lực hư ảo.
“Bát Long hợp nhất!”
Hắn hét lên một câu.
Gào! Trong chốc lát, long khí bộc phát giữa trời đất.
Lúc này áp lực kinh khủng kia đột nhiên phóng ra, trực tiếp cắn xé, lao thẳng về hướng Huyết Phong Tồn.
Giờ phút này, đao thế của Huyết Phong Tồn chưa ngưng tụ, dũng khí trong lòng đã bị khí tức của rồng lớn kia làm giảm mất ba năm phần.
Thế nhưng phải vung đao, nếu không sẽ chết.
Huyết Phong Tồn chém một đao ra.
Chỉ là lưỡi đao lại vô cùng nhỏ bé trước long ảnh kia, khó mà nắm bắt được.
“Đáng chết!”
Huyết Phương Đông nhìn lên trên đài, giờ phút này sắc mặt biến đổi, trong nháy mắt bóng người đã lóe lên, lao ra.
“Dừng tay!”
Một tiếng gầm vang lên, Huyết Phương Đông cũng cảm giác được.
Một chiêu này căn bản không phải thực lực của Hư Thánh tầng bốn bình thường có khả năng bộc phát ra.
Huyết Phương Đông sải bước vỗ ra một chưởng, muốn chặn đứt cái bóng Bát Long hợp nhất kia.
“Huyết Phương Đông, ngươi có ý gì?”
Thế nhưng giờ phút này, Nguyên Mậu Phong cũng lao lên, vỗ ra một chưởng ngăn cản Huyết Phương Đông.
“Cha!”
Lúc này một tiếng hét thảm vang lên.
Ầm... Rồng lớn xuyên qua người Huyết Phong Tồn.
Lúc này trước ngực Huyết Phong Tồn xuất hiện một lỗ máu, ánh mắt hoảng sợ, huyết đao trong tay đột nhiên rơi xuống.
Tần Ninh thấy cảnh này thì lẩm bẩm: “Hóa ra lời trăn trối của ngươi là... Cha”.
“A!”
Giờ phút này Huyết Phương Đông tức sùi bọt mép, vô cùng điên cuồng.
“Thằng nhãi Tần Ninh, trả mạng lại cho con ta”.
Huyết Phương Đông quát lên giống như điên.
“Huyết Phương Đông, tỷ thí luận bàn không quan tâm đến sống chết, nếu không nhận thua, chết thì thôi, đây là quy củ bao nhiêu năm qua, ngươi muốn phá hỏng quy củ sao?”
Nghe thấy lời này, Huyết Phương Đông trợn mắt nhìn về phía Nguyên Mậu Phong.
“Quy củ?
Hôm nay nên sửa lại quy củ!”
“Nguyên gia của ngươi ngồi ở trung tâm thành Vạn Ma, có tư cách gì?”
Huyết Phương Đông quát: “Hôm nay chính là ngày Nguyên gia ngươi bị hủy diệt”.
Giờ phút này, Nguyên Mậu Phong lạnh lùng nói: “Ngươi và Chấn Uyên Vân của Chấn Thiên các bắt tay giết con gái Nguyên Thanh Hạm của ta, ta còn chưa tính mối nợ này với ngươi đâu!”
Chương 1595: Trở mặt
Lúc này hai người giờ giương cung bạt kiếm.
Huyết Phong Tồn bỏ mình khiến cho Huyết Phương Đông rơi vào điên cuồng, đã không còn quan tâm gì nữa.
Mà lúc này Tần Ninh lại bình chân như vại, thu hồi một trăm hai mươi vạn thánh thạch kia.
Hai mươi vạn thánh thạch kiếm lời một trăm vạn, cũng được hoạt động một chút gân cốt, rất tốt.
“Chấn Uyên Vân, ngươi còn do dự cái gì?”
Lúc này một tiếng trách mắng vang lên.
Huyết Phương Đông nhìn về phía một bên khác.
Chấn Uyên Vân đứng dậy, trên mặt có vẻ bất đắc dĩ.
“Chưa đến lúc…”, “Tí nữa sẽ đến!”
Huyết Phương Đông khẽ nói: “Hôm nay nhất định phải giết Nguyên gia, hai nhà chúng ta phân chia Nguyên gia!”
Nghe thấy lời này, Nguyên Mậu Phong biến sắc.
Chấn Thiên các và Huyết Linh cung lại có mục đích như thế.
Chia cắt Nguyên gia bọn họ! Ông ta vốn cho rằng ám sát Nguyên Thanh Hạm chỉ là hai nhà muốn làm suy yếu nhân tài mới nổi của Nguyên gia bọn họ, thật sự không nghĩ đến hai nhà lại muốn hủy diệt Nguyên gia.
Nguyên Mậu Phong vô cùng giận dữ.
“Âm mưu thật lớn, hủy diệt Nguyên gia chúng ta ư?”
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía chủ nhân Kim Ô cư - Kim Diệu Tông và quán chủ Bách Lý quán - Bách Lý Hoành Thành ở bên khác.
“Hai người các ngươi cũng tham dự?”
Kim Diệu Tông vội vàng nói: “Kim Ô cư ta chỉ bảo vệ thành Kim Ô, cũng không cố ý khuếch trương”.
“Việc này cũng không có liên quan gì với Bách Lý quán chúng ta!”
Bách Lý Hoành Thành cũng vội vàng nói.
Nghe thấy lời này, Nguyên Mậu Phong nói thẳng: “Nếu như thế, các ngươi sẽ ngồi nhìn mặc kệ sao?”
“Nguyên gia thất bại dưới tay chủ nhân Huyết Linh cung và Chấn Thiên các, tiếp theo chính là Bách Lý quán và Kim Ô cư các ngươi, Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân hợp lực nuốt Nguyên gia của ta, hai người các ngươi sẽ không tạo thành uy hiếp với bọn họ sao!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt hai người Kim Diệu Tông và Bách Lý Hoành Thành đều biến đổi.
“Nguyên Mậu Phong, ít ở đây nói hươu nói vượn thôi!”
Huyết Phương Đông khẽ nói: “Lần này Huyết Linh cung ta và Chấn Thiên các chỉ là nhằm vào Nguyên gia ngươi, những người khác không quan tâm!”
Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông đứng yên tại chỗ, không biết làm gì.
“Hừ, trong thành Vạn Ma, năm thành kiềm chế lẫn nhau, Nguyên gia ta diệt vong thì chính là Huyết Linh cung và Chấn Thiên các xưng bá, hai nhà các ngươi là đối thủ của bọn họ sao?
Lúc này không ra tay chống lại thì chính là muốn chết!”
Nghe thấy lời này, Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông càng thêm do dự.
Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân lại không cho Nguyên Mậu Phong cơ hội nói chuyện.
Bây giờ cứ lấy được Nguyên gia trước rồi nói sau.
Oanh... Một đạo tiếng oanh minh, tại lúc này vang lên.
Mặt đất nứt toác, các võ giả của Huyết Linh cung cùng Chấn Thiên ở bốn phía sơn cốc lần lượt xông ra.
Lúc này võ giả Nguyên gia cũng đồng thời lao ra.
Tần Ninh nhìn về phía ba bên.
“Tần công tử”.
Nguyên Mậu Phong mở miệng nói: “Ngươi từng hứa hẹn sẽ giúp Nguyên gia ta một lần, lần này làm phiền Tần công tử ra tay”.
“Ha ha ha...”, Huyết Phương Đông cười ha ha nói: “Nguyên Mậu Phong, ngươi sợ đến choáng váng rồi sao?
Chỉ là một tên Hư Thánh tầng bốn giết con trai của ta, lần này cũng khó mà bảo vệ được bản thân!”
Nguyên Mậu Phong lại không để ý tới.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Mậu Phong, cười nói: “Được, giúp Nguyên gia các ngươi hủy diệt Chấn Thiên các, về phần Huyết Linh cung... tự ta giết!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Phương Đông lạnh lùng.
“Ăn nói ngông cuồng”.
“Thật sao?”
Giờ phút này Tần Ninh lại mỉm cười.
“Lăng Loạn đạo nhân, Thanh Vân, Ly Tâm Lăng, Linh Nguyệt, bốn người các ngươi bám lấy Thánh Nhân của Chấn Thiên cung!”
Hắn vừa nói xong.
Trong Nguyên gia, bốn khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời.
Trong mơ hồ, xung quanh cơ thể bốn người kia xuất hiện từng luồng khí khí Vận Linh.
Thánh Nhân không giống với Hóa Thánh và Hư Thánh.
Người bước vào cảnh giới Thánh Nhân cho dù chỉ là cảnh giới Nhất Hồn cũng đủ khả năng bộc phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Mà một hồn kia là nòng cốt của hồn hải, chung linh với trời đất, khí tức của Thánh Nhân hoàn toàn khác biệt với Hư Thánh.
Giờ phút này đột nhiên xuất hiện bốn vị Thánh Nhân khiến cho Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân đều biến sắc.
Trong Huyết Linh cung ngoài Huyết Phương Đông, còn có bốn vị Thánh Nhân.
Mà bên trong Chấn Thiên cung, ngoài Chấn Uyên Vân còn có ba người nữa.
Cộng lại có tổng cộng bảy người.
Bảy vị Thánh Nhân đối đầu với bốn vị Thánh Nhân là Nguyên Mậu Phong, Liễu Như Thị, Nguyên Thừa Tại, Nguyên Di Tâm, chắc chắn sẽ thắng.
Nhưng bây giờ lại thêm ra bốn vị Thánh Nhân.
Tám và bảy! Ngược lại là hai nhà bọn họ thiếu một vị võ giả cảnh giới Thánh Nhân.
Tình huống đã biến hóa trong chớp mắt.
Bách Lý Hoành Thành và Kim Diệu Tông cũng càng thêm không hiểu nổi.
Rốt cuộc là hai phe Chấn Thiên các và Huyết Linh cung có ý đồ chiếm đoạt Nguyên gia, hay là Nguyên gia tương kế tựu kế, lúc này cố ý để lộ ra sơ hở?
Hai người nhìn nhau, lần lượt rút lui.
Cho dù như thế nào, không tham dự vào đó mới là tốt nhất.
Giờ phút này, Tần Ninh đang ở trong sơn cốc.
“Giết ca ca ta, ngươi hãy nhận lấy cái chết đi!”
Giờ phút này Huyết Ninh Nhi mặc một bộ một thân váy dài, dáng người yểu điệu, sát khí ngưng tụ nhìn về phía Tần Ninh.
“Ngươi nhốt đồ đệ của ta, tra tấn đồ đệ của ta mấy tháng, ngươi cho rằng ngươi sống được sao?”
“Ngược đãi đồ đệ của ta, ta sẽ tiêu diệt Huyết Linh cung!”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Huyết Ninh Nhi biến đổi.
“Là ngươi cướp người đi?”
“Là ta!”
“Người đâu?”
Huyết Ninh Nhi quát: “Ngươi có biết ngươi đã trêu chọc người nào không?”
“Người?
Ở đằng kia!”
Tần Ninh chỉ vào Dương Thanh Vân đang đánh nhau với một vị Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn của Chấn Thiên các giữa không trung, chậm rãi cười nói: “Nhưng nhờ phúc của ngươi, đồ đệ ta cũng đã nhanh chóng bước vào cảnh giới Thánh Nhân, chỉ là sư phụ như ta mới đáng thương, phải bận trước bận sau”.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Huyết Ninh Nhi càng chấn động.
Kia là Dương Thanh Vân?
Làm sao có thể! Trẻ hơn không chỉ mười tuổi!
“Không thể tưởng tượng nổi đúng không?”
Giờ phút này Tần Ninh đứng chắp tay, hờ hững nói: “Đồ đệ của Tần Ninh ta, ta còn không nỡ ra tay đánh một trận, các ngươi lại cầm tù giày vò hắn ta mấy tháng liền, không giết các ngươi, sao ta có thể hả giận?”
Tần Ninh nói lời này không sai.
Hắn thật không nỡ đánh Dương Thanh Vân bao giờ.
Từ khi Dương Thanh Vân bái nhập vào môn hạ của mình đã luôn nghe theo lời sư phụ, chăm chỉ khắc khổ, cho dù là võ giả Tinh Mệnh khó gặp, xưa nay Dương Thanh Vân cũng không bao giờ kiêu ngạo.
Huyền Chấn, Tiên Vô Tận thường xuyên nói Dương Thanh Vân là đồ đệ bảo bối của hắn.
Đó chính là đồ đệ bảo bối.
Nâng ở trên tay sợ gió thổi, ngậm trong miệng sợ nóng cháy.
Hắn còn không nỡ đánh.
Người khác càng không tư cách tra tấn hắn ta! Huyết Linh cung đúng là to gan.
To gan cũng được thôi, nhưng sẽ phải trả giá đắt.
Huyết Ninh Nhi lạnh lùng nói: “Làm hỏng chuyện lớn của ta, đáng chết!”
Vèo... Trong nháy mắt, Huyết Ninh Nhi trực tiếp lao ra.
Giờ phút này Tần Ninh lại không tránh không né.
“Hỏng chuyện lớn của ngươi?”
Tần Ninh sải bước, đấm ra một quyền.
Quang Long Quyền! Tiếng long âm gào thét, khí thế kinh người.
Một chiêu của hai người chạm nhau, sắc mặt Huyết Ninh Nhi trắng nhợt, cả người lùi lại.
Cô ta nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mắt kinh ngạc.
Sức lực quá mạnh! Lực thánh quyết bộc phát ra rất mạnh, mà mạnh hơn là hồn lực phóng ra của Tần Ninh.
Đây hoàn toàn không phải là thứ mà Hư Thánh tứ trọng có thể phóng ra được.
Giờ phút này, Tần Ninh lại không để ý tới.
Chắc chắn Huyết Ninh Nhi sẽ phải chết! Chỉ là Thanh Thanh tiểu thư và vị Long đại nhân trong miệng cô ta rốt cuộc có biết hay không, hắn không xác định.
Nếu biết, ắt phải giết.
Nếu không biết thì cũng phải trừng phạt qua! Tần Ninh cũng không phải là người thích giết chóc, nhưng lại biết báo ơn, mà thù thì càng phải báo!
Bình luận facebook