-
Chương 276-280
Chương 276 Lục Thiếu Du lên sân
Hai người lên sân, các chưởng môn, trưởng lão các phái ngồi trên ghế châu đầu ghé tai. Chỉ có Cửu Hoa Môn là ai nấy biểu tình cực kỳ khó xem. Năm đệ tử bị một người gϊếŧ, đại hội tông môn lần này Cửu Hoa Môn mất hết mặt mũi.
Hai thanh niên bước ra chào nhau rồi tấn công ngay.
Đệ tử Quỷ Vũ tông là Vũ Giả thuộc tính hỏa, đệ tử Thiên Sơn Môn là Vũ Giả thuộc tính thủy.hai người đánh nhau, vang tiếng nổ đì đùng, kình khí cuồng bạo tuôn ra.
Lục Lâm Thiên đánh giá cẩn thận cuộc so tài. Đệ tử Quỷ Vũ tông chiếm ưu thế rõ rệt. Về thực lực thì thanh niên mặc đồ đen mạnh hơn đối thủ một bậc, vũ kỹ cũng tốt hơn chút. Vừa bắt đầu đệ tử Thiên Sơn Môn đã bị ức chế.
Hai người đánh nhau làm nhiều người xung quanh thảo luận sôi nổi. Dãy ghế trên, chưởng môn các môn các phái xì xầm bàn tán.
Đới Đường nói với một nam nhân mặc trường bào màu xám cạnh mình:
– Tôn chưởng môn, đệ tử Thiên Sơn Môn năm nay không tệ.
Nam nhân mặc trường bào màu xám khẽ thở dài:
– Đới tông chủ nói đua, so với đệ tử Quỷ Vũ tông thì còn kém xa.
Mắt nam nhân mặc trường bào màu xám tràn đầy cười khổ. Người này là Tôn Tử Sơn chưởng môn Thiên Sơn Môn, gã nhìn ra được đệ tử Thiên Sơn Môn không đánh lại đệ tử Quỷ Vũ tông. Năm nay Thiên Sơn Môn lại không có hy vọng gì. Năm ngoái trong đại hội tông môn toàn là Quỷ Vũ tông hùng bá hai hàng đầu, môn phái nào được hạng ba dã là giỏi.
Nhìn hai người đánh nhau, Lục Lâm Thiên thầm than:
– Đệ tử Thiên Sơn Môn sắp thua. Hèn gì phần thưởng đại hội tông môn phong phú vậy, e rằng Quỷ Vũ tông có tính toán riêng.
Tính theo thực lực thế hệ trẻ Quỷ Vũ tông thì tốp ba chắc chắn nằm trong tay Quỷ Vũ tông.
Quỷ Vũ tông ra phần thưởng phong phú vì biết đệ tử trong môn sẽ chiếm được nên chẳng quan tâm, và còn mục đích khác. Đại hội tông môn mỗi năm một lần các môn phái đều phái ra người trẻ tuổi mạnh nhất xuất chiến. Quỷ Vũ tông có nhiều người trẻ tuổi nhất, số người vào sân cũng nhiều nhất.
Đệ tử các môn phái hoặc chết hoặc bị thương nặng, vậy là năm, mười năm sắp tới Quỷ Vũ tông tuy Quỷ Vũ tông tổn thất một ít đệ tử nhưng so với sơn môn khác không còn người nối nghiệp, không có thực lực đối kháng lại Quỷ Vũ tông, chỉ có thể quỳ dưới chân Quỷ Vũ tông, không thể cấu thành uy hϊếp, Quỷ Vũ tông hoàn toàn yên bụng.
Nghĩ đến đây Lục Lâm Thiên hút ngụm khí lạnh. Quỷ Vũ tông tính kế âm thầm, các môn phái còn tưởng rằng vớt vát được của hời nhưng thật ra đã rơi vào bẫy của Quỷ Vũ tông.
Đệ tử Quỷ Vũ tông chiếm ưu thế tuyệt đối, gã là Vũ Giả thuộc tính hỏa, thuộc tính hỏa thì công kích mạnh mẽ. Đệ tử Thiên Sơn Môn là Vũ Giả thuộc tính thủy, về mặt tiết tấu công kích chậm hơn một chút, cộng với thực lực thấp hơn đối thủ một tầng. Mười chiêu qua đi, thế công của đệ tử Thiên Sơn Môn chậm dần, kiệt sức bất lực.
Một lát sau, đệ tử Quỷ Vũ tông bắt được sơ hở của đối thủ thoáng chốc bùng nổ công kích sắc bén. Chân khí nóng cháy ngưng tụ ngọn lửa thực chất hóa bắn ra, nhanh như tia chớp xuyên thủng phòng ngự của đối thủ đập mạnh vào ngực đệ tử Thiên Sơn Môn thủy hệ. Đệ tử Thiên Sơn Môn mặt tái xanh, khóe môi tràn máu, người té mạnh xuống đất.
Vù vù vù!
Khi đệ tử Thiên Sơn Môn vùng vẫy bò dậy thì một tiếng xé gió lại vang lên. Đệ tử Quỷ Vũ tông vỗ chưởng ấn nóng rực xuống, đệ tử Thiên Sơn Môn tắt thở.
Trên quảng trường, Đỗ Vân Sơn mỉm cười tuyên bố kết quả:
– Quỷ Vũ tông Lâm Bình thắng!
Quỷ Vũ tông chiến thắng đều nằm trong dự tính của các trưởng lão, cho nên mọi người không mấy kinh ngạc khi Quỷ Vũ tông thắng.
Trên khán đài, Tôn Tử Sơn chưởng môn Thiên Sơn Môn nhíu mày. Chuyến này Thiên Sơn Môn không vớt vát được gì ngược lại mất mấy đệ tử.
Đỗ Vân Sơn nói:
– Trận thứ hai lên đi.
Đỗ Vân Sơn dứt lời, một bóng người nhảy vào giữa quảng trường. Một bộ hoa phục, biểu tình kiêu căng, là nhi tử của Đới Cương Tử phó tông chủ Quỷ Vũ tông, Đới Trường Vân, thực lực Vũ Sư lục trọng. Trong đám người trẻ tuổi hôm nay Đới Trường Vân đủ tài năng ngạo thị toàn trường.
Đới Trường Vân lên đài không lâu sau một bóng áo lam ủ rũ bước ra. Lục Lâm Thiên có chú ý đến người này, là đệ tử của Vân Sơn Môn, một thiếu nữ mặc váy dài màu lam, bộ dạng thanh tú, phong thái anh tư, tu vi Vũ Sư tứ trọng.
Đới Trường Vân cười to bảo:
– Vì nàng là nữ nhân nếu bây giờ đầu hàng thì ta tha cho,nếu không thì ta sẽ không khách sáo!
Vũ Sư tứ trọng không lọt vào mắt Đới Trường Vân.
Thiếu nữ áo lam biến sắc mặt, ngoái đầu nhìn chưởng môn Vân Sơn Môn ngồi sau lưng. Chưởng môn Vân Sơn Môn nhẹ gật đầu.
Thiếu nữ áo lam thởp hào, dứt khoát nói:
– Được rồi, ta đầu hàng.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Chưởng môn Vân Sơn Môn khá thông minh.
Được chưởng môn Vân Sơn Môn đồng ý thiếu nữ mặc váy màu lam mới đầu hàng, thực lực cách xa cỡ này dưới tình huống bình thường không có khả năng chiến đấu.
Lục Lâm Thiên ngoái đầu nhìn chưởng môn Vân Sơn Môn, hắn từng chú ý người này, tên Dư Hán Tường, Vũ Tướng tứ trọng, xem như siêu cường giả trong Cổ vực.
Đệ tử Vân Sơn Môn đầu hàng, Mạc Thiên Vấn của Cửu Hoa Môn cười châm biếm:
– Ha ha ha, không ngờ Vân Sơn Môn trực tiếp đầu hàng, không có chút gan dạ nào.
Mấy sơn môn này thường hay âm thầm đấu đá nhau như cơm bữa.
Dư Hán Tường hừ mạnh đáp lễ:
– Thực lực không đủ thì chỉ còn đường đầu hàng. Chúng ta làm sao bằng Cửu Hoa Môn? Thực lực yếu, năm người vây công một cuối cùng bị gϊếŧ trong chớp mắt, khâm phục.
Mạc Thiên Vấn hầmh ừ không nói nên lời:
– Hừ!
Thiếu nữ váy lam Vân Sơn Môn nhanh chóng lui xuống.
Đỗ Vân Sơn tuyên bố:
– Trận thứ hai, Đới Trường Vân thắng.
Ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông hò reo:
– Đới thiếu gia giỏi quá!
Thanh âm như sóng, Đới Trường Vân lâng lâng trong niềm vui. Đới Trường Vân đắc ý liếc Đới Trường An, Lục Lâm Thiên, nhảy ra ngoài vòng quảng trường.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Trận thứ ba, lên.
Lục Lâm Thiên thì thào:
– Rốt cuộc đến lượt ta.
Vù vù vù!
Một bóng người nhảy lên đài trước Lục Lâm Thiên, xoay tròn một vòng xinh đẹp, chân khí dao động, tiêu sái đáp xuống giữa quảng trường. Là Vũ Sư lục trọng khác của Quỷ Vũ tông.
Nhiều đệ tử Quỷ Vũ tông hét chói tai:
– Tam sư huynh cố lên!
Nhiều thiếu nữ cuồng nhiệt si mê, thanh niên này có sức hiệu triệu khá lớn trong số đệ tử trẻ tuổi của Quỷ Vũ tông.
Lục Lâm Thiên chậm rãi đi vào quảng trường, vạt áo xanh phần phật. Lục Lâm Thiên bình tĩnh đứng trong sân, Vũ Sư lục trọng tuy đẳng cấp hơn tu vi của hắn nhưng bình thường Vũ Sư lục trọng chưa đủ tạo uy hϊếp lớn với Lục Lâm Thiên.
Nhiều đệ tử Quỷ Vũ tông dường như ghét Lục Lâm Thiên, bọn họ reo hò:
– Tam sư huynh, một chiêu nghiền nát người Phi Linh Môn đi!
Bọn họ hoàn toàn không để Lục Lâm Thiên vào mắt.
Trên khán đài, Lữ Tiểu Linh hỏi phụ nhân trung niên ngồi cạnh mình:
– Vương trưởng lão nói xem Lục Lâm Thiên có thể thắng không?
Lữ Tiểu Linh luôn nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, ra chiều suy tư.
Chương 277 Gϊếŧ chết trong một chiêu (1)
Trưởng lão họ Vương do dự một lúc sau nói thật:
– Vũ Giả song hệ tuy bất phàm nhưng ít nhất phải đến Vũ Phách mới hoàn toàn phát huy thực lực vốn có. Đến đẳng cấp Vũ Phách thì Vũ Giả song hệ mạnh hơn Vũ Giả đơn hệ nhiều. hiện tại Lục Lâm Thiên mới có tu vi Vũ Sư tứ trọng, tuy rằng lực phản ứng và tốc độ không tệ, nhưng nói chung Vũ Sư tứ trọng và lục phẩm cách biệt hai tầng. Nếu gặp phải Vũ Sư ngũ trọng thì vấn đề không lớn, nhưng Vũ Sư lục trọng chỉ sợ cơ hội thắng không lớn.
Lữ Tiểu Linh mỉm cười nói:
– Vậy sao? Vương trưởng lão, chúng ta đánh cuộc đi. Nếu Lục Lâm Thiên thắng thì các người không được giục ta về ngay, nếu hắn thua thì ngày mai ta theo các người trở về.
Trưởng lão họ Lưu xen lời:
– Tiểu thư, mặc kệ thế nào tóm lại tiểu thư phải sớm theo chúng ta về, nếu không chưởng môn sẽ tự mình đến đón tiểu thư.
Lữ Tiểu Linh phồng má trừng hai trưởng lão rồi lại không biết lam sao:
– Hừ!
Giờ phút này, tất cả chưởng môn, trưởng lão môn phái đều nhìn chằm chằm chính giữa quảng trường. Đôi mắt Mạc Thiên Vấn lạnh băng, hận không thể cổ vũ đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng gϊếŧ Lục Lâm Thiên ngay.
Trên quảng trường, thanh niên Vũ Sư lục trọng khinh thường nhìn Lục Lâm Thiên, không thèm để hắn vào mắt:
– Nếu ngươi đầu hàng bây giờ còn kịp, không thì không kịp nữa. Phi Linh Môn nho nhỏ, ngươi trở về làm tiểu chưởng môn đi!
Lục Lâm Thiên lạnh lùng nhìn thanh niên Vũ Sư lục trọng, mắt lóe sát ý. Sau lưng Cửu Hoa Môn chắc chắn là Quỷ Vũ tông, hôm nay hắn sẽ cho Quỷ Vũ tông chút cảnh cáo, không thì Quỷ Vũ tông còn được một tấc lại muốn tiến một thước. Lục Lâm Thiên có đánh chết người này thì Quỷ Vũ tông cũng không nói gì được.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
– Nếu ngươi đầu hàng, ta nể Quỷ Vũ tông sẽ tha mạng cho ngươi.
Lục Lâm Thiên mặt không biểu tình, sát khí vô hình khuếch tán.
Dưới quảng trường, đám đệ tử Quỷ Vũ tông hò reo:
– Tam sư huynh mau đánh đi, một chiêu gϊếŧ chết tiểu tử đó!
Trên khán đài, đám cường giả Quỷ Vũ tông Đới Đường nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên. Cường giả Quỷ Vũ tông chỉ biết trong Phi Linh Môn có cường giả Linh Suất, môn phái khác tạm thời không biết gì.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng lạnh lùng quát:
– Cho mặt mà không biết điều, tự ngươi tìm cái chết!
Chân khí bộc phát từ người đệ tử Quỷ Vũ tông, khí thế hung bạo khuếch tán. Chân khí vàng đất tuôn trào, thanh niên là Vũ Giả thổ hệ. Chân khí như vầng sáng bao phủ nguyên người Vũ Sư lục trọng, áp lực sinh ra từ chân khí lan tràn. Đệ tử Quỷ Vũ tông đứng gần quảng trường thoáng chốc nín thở, chân khí trong người chảy chậm lại.
Lục Lâm Thiên không nhúc nhích gì nhưng trong đan điền khí hải chân khí cuộn trào, chân khí cường đại chảy nhanh trong kinh mạch dày rộng. Sát khí vô hình trên người Lục Lâm Thiên càng đậm đặc hơn.
Vù vù vù!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, ánh mắt kiêu căng tự tin giờ giảm bớt, áp lực vô hình bao phủ gã, làm gã thấy hơi cứng người. Vũ Sư lục trọng đã là mũi tên trên dây buộc phải bắn ra, lao nhanh như tia chớp hướng tới Lục Lâm Thiên.
Vũ Sư lục trọng Quỷ Vũ tông từ khi nào trong tay cầm thanh trường thương, khí thế dời núi lấp biển ập đến. Trường thương đâm mạnh, mấy thương ảnh xé rách dòng không khí, thương ảnh cắt vỡ không gian, thế công liên miên bất tận đâm hướng Lục Lâm Thiên.
Mạc Thiên Vấn Cửu Hoa Môn ngồi trên khán đài kinh ngạc nói:
– Đây là Phá Vân Thương vũ kỹ hoàng cấp sơ giai của Quỷ Vũ tông đúng không? Tu vi Vũ Sư lục trọng, tu luyện đến trình độ này thật là hiếm thấy.
Tôn Tử Sơn của Thiên Sơn Môn mở miệng nói:
– Phá Vân Thương có uy lực siêu phàm, đệ tử Phi Linh Môn sẽ khó khăn đây.
Thực lực như bọn họ nhìn ra được đệ tử Quỷ Vũ tông có tu vi Vũ Sư lục trọng, cộng thêm vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, có đủ sức đánh với Vũ Sư thất trọng. Lục Lâm Thiên của Phi Linh Môn tuy có chút thực lực, gϊếŧ năm đệ tử Cửu Hoa Môn. Nhưng mấy đệ tử Cửu Hoa Môn một người là Vũ Sư tứ trọng, mấy người khác toàn là Vũ Sư nhị trọng tam trọng. Lục Lâm Thiên gϊếŧ các đệ tử Cửu Hoa Môn chưa đủ rung động mọi người.
Thương ảnh phô thiên cái địa đổ ập xuống. Cách gần mười thước thì thương ảnh đầy trời kèm theo kình phong sắc bén đυ.ng vào gợn sóng quanh thân Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên đột nhiên nhúc nhích. Lục Lâm Thiên mở mắt ra, sát khí hoàn toàn bộc phát. Sát khí vô hình cuồng bạo tuôn ra, không gian như đông lại.
Thương ảnh rợp trời ập đến, Lục Lâm Thiên nhanh chóng kết thủ ấn. Vảy giáp vàng bao trùm người Lục Lâm Thiên, ánh sáng vàng rực rỡ che đậy cả người hắn.
– Đây là vũ kỹ phòng ngự, đẳng cấp không tầm thường!
Đám người trên khán đài ánh mắt sắc bén, nhận ra ngay Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Lâm Thiên, bọn họ rất ngạc nhiên.
Đới Đường, Đới Cương Tử, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhíu mày, nhìn chằm chằm Khải Giáp Thanh Linh trên người Lục Lâm Thiên. Trong mắt bọn họ có kinh ngạc, giật mình, vì không nhìn thấu được đẳng cấp Thanh Linh Khải Giáp.
Lục Lâm Thiên trầm giọng quát:
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn!
Mắt Lục Lâm Thiên bắn ra sát ý, thủ ấn đánh ra. Năng lượng thuộc tính thổ trong không khí tụ tập lại, toát ra lực lượng cuồng bạo như thủy triều tụ tập vào chưởng ấn.
Năng lượng thuộc tính thổ hùng hồn tụ tập lại, khí thế Lục Lâm Thiên tăng vọt, chưởng ấn màu vàng đất phóng lên cao.
Thương ảnh ập đến, Lục Lâm Thiên không lùi còn tiến lên trước, chưởng ấn giơ cao hóa thành mấy chưởng ấn mơ hồ như tàn ảnh ghép thành đóa sen bao phủ giữa hư không trước mặt Lục Lâm Thiên.
Hai bóng người ẩn trong kình khí cường đại lao nhanh vào đối thủ như mũi tên các đệ tử Quỷ Vũ tông quanh quảng trường thực lực thấp chỉ nhìn thấy hai bóng người mơ hồ bay vυ"t đi.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong khoảnh khắc thương ảnh rợp trời và chưởng ấn va chạm trực tiếp. Lực lượng ngút trời cùng với xung lực không gì sánh bằng đυ.ng mạnh vào nhau, vang tiếng nổ điếc tai trong không gian. Kình khí cuồng bạo khuếch tán trên bầu trời.
Hai lực lượng va chạm, hoa lửa bắn tung tóe. Một vòng sóng năng lượng nhỏ bé khuếch tán hóa thành kình phong mãnh liệt xé rách dòng không khí, tiếng xé gió sắc nhọn vang lên.
Các cường giả trên khán đài kinh thán:
– Vũ kỹ hoàng cấp cao giai!
Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ đến đẳng cấp hoàng cấp cao giai.
Trong kình khí cuồng bạo chỉ có vài cường giả là hắn rõ ràng thương ảnh rợp trời đυ.ng phải chưởng ấn đầy trời thì bị đánh tan, kình khí hùng hồn tan tác. Lục Lâm Thiên phóng lên cao mặc cho những kình khí cuồng bạo ập vào người, trong chưởng ấn đầy trời vỗ ra một chưởng đυ.ng mạnh vào một cây trường thương.
Mặt Lục Lâm Thiên vặn vẹo dưới vảy giáp, sát khí dâng trào:
– Chết đi!
Răng rắc!
Trường thương tan vỡ, kình khí tiết ra ngoài đập vào ngực Vũ Sư lục trọng. Hộ thân cương khí rạn vỡ, ánh mắt Vũ Sư lục trọng ngây dại nhìn Lục Lâm Thiên, giờ gã mới biết thực lực của đối phương nhưng đã muộn rồi.
Chương 278 Gϊếŧ chết trong một chiêu (2)
Cảm giác sát khí trong mắt đối phương và sát khí vô hình, nỗi sợ hãi trào ra từ tận linh hồn, tim Vũ Sư lục trọng đập nhanh. Nhưng khi lực lượng cường đại ập xuống thì mọi cảm giác rời xa gã.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng phun ra búng máu xen lẫn mảnh nhỏ nội tạng.
– Phụt!
Vũ Sư lục trọng bị đánh bay đi, không cam lòng khép mi mắt, thân thể như diều đứt dây bay theo kình khí cuồng bạo.
Rầm bịch!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng rớt xuống quảng trường cách xa năm mươi thước, mặt đất rung rinh. Cơ thể đập xuống làm nền đá dày nứt rạn. Thân thể đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng đã hoàn toàn biến hình, không có cơ hội sống lại.
Tất cả biến cố bất ngờ khiến ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông hút ngụm khí lạnh, lạnh lẽo từ phần đầu chạy xuống gan bàn chân. Vũ Sư lục trọng, chỉ một chiêu đã bị gϊếŧ.
Kình khí cuồng bạo tan biến, một bóng sáng màu vàng xuất hiện. Chỉ có người tu vi Vũ Tướng trở lên mới thấy rõ cảnh chiến đấu trong kình khí cuồng bạo, những người khá mơ hồ thấy hai bóng người.
Ánh sáng vàng biến mất, bóng áo xanh đập vào mắt mọi người, chính là Lục Lâm Thiên.
Thấy mặt Lục Lâm Thiên, tâm tình các đệ tử Quỷ Vũ tông nặng trĩu. Đối phương bình yên, Vũ Sư lục trọng của Quỷ Vũ tông bị Vũ Sư tứ trọng một chiêu nghiền nát.
Giờ phút này, các trưởng lão, môn chủ các môn phái trên khán đài biểu tình ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên. Chính bọn họ cũng rất bất ngờ trước kết quả.
Lữ Tiểu Linh đắc ý liếc trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu:
– Hừ! Ta biết ngay kẻ lừa đảo không đơn giản.
Mắt Lữ Tiểu Linh chứa ý cười.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhìn nhau, trợn to mắt. Đám người Đới Đường, Đới Cương Tử nhíu mày suy tư.
Lục Lâm Thiên thu về Thanh Linh Khải Giáp, ngoái đầu nhìn thẳng Đỗ Vân Sơn đứng ở phía xa.
Đỗ Vân Sơn thừ người, sau đó tuyên bố:
– Trận thứ ba, Phi Linh Môn Lục Lâm Thiên thắng!
Biểu tình Đỗ Vân Sơn tràn đầy ngạc nhiên.
Đới Trường An, Đới Trường Vân lạnh băng nhìn Lục Lâm Thiên:
– Hừ!
Hai người không mong thấy điều này xảy ra.
Lục Lâm Thiên hờ hững nhìn toàn trường, cảm nhận Lữ Tiểu Linh nhìn mình thì trừng mắt nhìn lại.
Lữ Tiểu Linh bướng bỉnh cố ý loay hoay Không gian thú nang của Lục Lâm Thiên:
– Hừ!
Lục Lâm Thiên không biết nên nói cái gì, hắn không nhìn Lữ Tiểu Linh nữa, tập trung điều tức thân thể. Lục Lâm Thiên gϊếŧ Vũ Sư lục trọng khi đối thủ lơ là thì trong một chiêu cũng không khó khăn. Tin tưởng việc của này của hắn đã đem lại rung động đủ lớn cho Quỷ Vũ tông.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Bắt đầu trận thứ bốn đi.
Hai bóng người lập tức lao lên, là Đới Trường An và một đệ tử Thiên Nhất Môn Vũ Sư tứ trọng.
Hai người ra sân, Đới Trường An tấn công dồn dập ngay. Từng đợt công kích như sóng đổ ập vào đối thủ, thuộc tính hỏa hệ với nhiệt độ nóng cháy va chạm. Dường như vì Đới Trường Vân không chiến mà thắng, Lục Lâm Thiên một chiêu gϊếŧ đối thủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đới Trường An nên gã quyết tâm khoe tài trước mặt Lữ Tiểu Linh. Ngay từ đầu Đới Trường An đã trút xuống công kích cuồng bạo như mưa rào, thi triển ba loại vũ kỹ, một loại tinh cấp cao giai, hai loại hoàng cấp sơ giai.
Bùm bùm bùm!
Lực công kích cuồng bạo kèm theo tiếng nổ đì đùng. Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn không thể đối kháng lại, liên tục thụt lùi. Đến chiêu thứ ba thì đệ tử Thiên Nhất Môn bị trúng một quyền ấn bay ra xa.
Mắt Đới Trường An lóe tia sáng lạnh lao theo, dường như gã vận dụng vũ kỹ thân pháp, tốc độ nhẹ nhàng tựa hồn ma. Đới Trường An thẳn tay gϊếŧ Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn.
Lục Lâm Thiên hờ hững nhìn mọi thứ diễn ra. Đới Trường An là Vũ Sư ngũ trọng, thực lực của gã không chỉ có bấy nhiêu. Mới rồi Đới Trường An tấn công dồn dập nhưng gã còn chưa dốc hết sức, gã là nhi tử của Đới Đường Quỷ Vũ tông chủ, e rằng trên người giấu vũ khí bí mật nào đó.
Đỗ Vân Sơn tuyên bố:
– Trận thứ bốn, Đới Trường An thắng.
Đới Trường An đắc ý đi xuống, nhưng lúc này các đệ tử Quỷ Vũ tông không mấy hưng phấn, bọn họ còn chìm trong lạnh lẽo trận trước đệ tử Quỷ Vũ tông bị gϊếŧ trong một chiêu.
Trận thứ năm chỉ có hai đệ tử Quỷ Vũ tông lên sân. Một người mặc trường sam màu trắng, một người mặc áo ngắn màu đen. Hai người cùng tu vi Vũ Sư tứ trọng. Tuy là đệ tử đồng môn nhưng hai người không khách sáo, ra tay thì lực lượng tương đương, trong đòn công kích dồn dập chứa sát ý.
Hai người đánh nhau tuy dữ dội nhưng trước mắt các đệ tử trên khán đài lại không đem đến nhiều bất ngờ. Cuối cùng đệ tử áo ngắn màu đen bắt lấy một sơ hở của đối thủ tấn công dồn dập giành chiến thắng. Tuy nhiên Vũ Sư tứ trọng mặc áo đen này cũng kiệt sức.
Năm trận so tài, cuộc tỷ thí thứ hai đã kết thúc. Năm người cuối cùng vào vòng thứ ba trừ Lục Lâm Thiên ngựa ô, những người khác toàn là người Quỷ Vũ tông. Trong vòng thi thứ hai các môn phái khác đã bị loại bỏ. Chưởng môn mấy sơn môn khác biểu tình cực kỳ khó xem.
Đỗ Vân Sơn hỏi năm người:
– Vòng thứ ba bắt đầu, Quỷ Vũ tông sẽ bày một trận pháp cỡ nhỏ gọi là Tam Hệ Ngũ Hợp trận, do mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày ra. Năm người ở trong trận, dưới tình huống bình thường sẽ không nguy hiểm mạng sống nhưng khó tránh khỏi xảy ra ngoài ý muốn. Hiện tại rút lui còn kịp, đi vào trong ai ra trước là thắng, nghe rõ không?
Lục Lâm Thiên hỏi:
– Đỗ trưởng lão, có phải trong trận này vẫn là bất luận sinh tử?
Đỗ Vân Sơn trả lời:
– Về mặt lý luận là vậy.
Lục Lâm Thiên thì thào:
– Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Trận pháp này dường như được ghi trong Thiên Linh Lục, đầu óc Lục Lâm Thiên lục tìm thông tin về Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận do năm Vũ Giả ba hệ thủy, hỏa, thổ bài bố. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng phối hợp lực lượng thuộc tính, tác dụng thần dị của trận pháp sinh ra uy lực dù là Vũ Phách nhất trọng cũng sẽ bị vây khốn trong đó chờ chết.
Lục Lâm Thiên thầm cười nhạt:
– Chỉ là trận pháp cấp thấp nhất.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận chỉ là trận pháp cấp thấp nhất trong Thiên Linh Lục, mặc dù Tam Hệ Ngũ Hợp trận có uy lực mạnh nhưng nó vẫn chỉ là trận pháp cấp thấp. Thiên Linh Lục có rất nhiều loại trận pháp tương tự, trong đó có một tên là Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận, tác dụng giống Tam Hệ Ngũ Hợp trận nhưng uy lực mạnh gấp chục lần. Tam Hệ Ngũ Hợp trận phối hợp ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ. Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận cần có thuộc tính năm hệ thủy, hỏa, thổ, phong, mộc phối hợp với nhau.
Thiên Linh Lục có ghi cách phá giải Tam Hệ Ngũ Hợp trận, Lục Lâm Thiên nhớ kỹ. Muốn phá Tam Hệ Ngũ Hợp trận không khó khăn gì. Lòng Lục Lâm Thiên thầm hưng phấn.
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận có vài thứ sẽ giúp ích rất lớn cho Lục Lâm Thiên, nếu hắn không đoán sai thì có lẽ sẽ nhận được niềm vui bất ngờ.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Nếu không có vấn đề gì thì bắt đầu.
Chương 279 Tiến vào trong trận
Mười lăm người nhảy vào giữa quảng trường. Ba loại thuộc tính thủy, hỏa, thổ lan tràn. Mười lăm người xếp hàng. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng đều là đệ tử Quỷ Vũ tông.
Mười lăm người lên sân, bước chân huyền ảo xoay tròn quanh quảng trường. Ba loại năng lượng thuộc tính nhanh chóng dâng cao, năng lượng thủy, hỏa, thổ trong thiên địa tụ tập lại. Mười lăm người càng chạy càng nhanh, chốc lát sau ba loại năng lượng tỏa sáng bao trùm nguyên quảng trường, mơ hồ thấy bóng dáng mười lăm người.
Cùng lúc đó, khí thế của mười lăm người tăng nhanh. Mười lăm người thực lực Vũ Sư ngũ trọng giờ đã đến trình độ Vũ Sư lục trọng, kinh khủng nhất là khí thế trên quảng trường cuồng bạo tới nỗi tu vi Vũ Phách cũng bị ức chế. Dòng không khí trong quảng trường xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng vạn vẹo không gian.
Cảm giác khí thể khuếch tán từ Tam Hệ Ngũ Hợp trận, chưởng môn, trưởng lão bón môn phái Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
– Tam Hệ Ngũ Hợp trận thật là kỳ diệu quá, thực lực tổng thể cả mười lăm người tăng gấp ba lần trở lên.
Lữ Tiểu Linh, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu liếc nhau, mặt không biểu tình, mắt ba người cùng tập trung vào Lục Lâm Thiên.
Đỗ Vân Sơn nói với năm người:
– Bắt đầu đi. Năm người đi vào, ai ra trước là thắng.
Vù vù vù!
Bốn người nhảy vào trận pháp ngay, khuất trong ba năng lượng thuộc tính.
Mắt Lục Lâm Thiên lóe tia sáng, khóe môi cong lên, Lục Lâm Thiên tiến vào với bước chân huyền ảo.
Trên khán đài, trưởng lão họ Lưu mở miệng nói:
– Không biết tiểu tử Lục Lâm Thiên có thể phá trận ra được không, muốn phá trận không chỉ có thực lực là được.
Trưởng lão họ Vương nhìn trưởng lão họ Lưu, lạnh nhạt nói:
– Sao ngươi chú ý đến tiểu tử kia nhiều vậy?
Nói vậy nhưng trưởng lão họ Vương cũng theo dõi Lục Lâm Thiên không rời.
Trưởng lão họ Lưu châm chọc:
– Thì Vương trưởng lão cũng thế.
Hai người nhìn nhau, trưởng lão họ Vương nói:
– Tiểu tử này không đơn giản.
Lục Lâm Thiên đang ở trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, bị năng lượng ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ bao phủ. Ba năng lượng cường đại ức chế, không gian thay đổi. Lục Lâm Thiên ở trong không gian mênh mông, nơi đây tràn ngập sương mù ba năng lượng thuộc tính, bao la rộng lớn.
Lục Lâm Thiên ở trong trận, không có hành động gì, đánh giá bốn phía. Lục Lâm Thiên cảm giác ba năng lượng thuộc tính, trong người điều động năng lượng ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ nên không thấy áp lực gì. Bản thân Lục Lâm Thiên là Vũ Giả toàn hệ, có thuộc tính ngũ hệ nên những lực lượng thuộc tính này không ức chế hắn được.
Vù vù vù!
Chợt vang tiếng xé gió, một mũi tên lửa nhanh như tia chớp xé rách hư không bắn tới.
Lục Lâm Thiên lạnh lùng cười:
– Đúng là có nó.
Tay Lục Lâm Thiên ngưng tụ thủ ấn quái dị đánh ra. Mũi tên lửa bay đến, tay phải Lục Lâm Thiên ngưng tụ lực cắn nuốt mạnh mẽ. Vòng xoáy to mấy thước tuôn ra từ lòng bàn tay Lục Lâm Thiên hút mũi tên lửa vào vòng xoáy.
Vù vù vù!
Ngay lúc đó, một mũi tên nước, một mũi tên đất xé gió bay tới, một trái một phải bọc đánh Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên cười khẽ:
– Đến đây, đa tạ tặng quà.
Hai bàn tay Lục Lâm Thiên ngưng tụ vòng xoáy cuồng bạo, hai năng lượng bị hút vào vòng xoáy.
Bùm bùm bùm!
Năm người đi vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận, trận pháp vang tiếng xé gió đinh tai nhức óc. Bão năng lượng dữ dội bao phủ cả quảng trường, dưới Vũ Phách ngũ trọng không thể thấy rõ tình huống bên trong.
Từ Vũ Phách ngũ trọng trở lên chỉ mơ hồ thấy mấy chục cái bóng xuyên toa trong trận pháp, từng đợt lực công kích đυ.ng chạm vang tiếng nổ trầm đυ.c.
Năng lượng cuồng bạo tràn ra ngoài. Đám người đứng xem lần lượt thụt lùi. Kình khí hung bạo vặn vẹo dòng không khí quanh quảng trường. Hiện tại quảng trường như vòi rồng đứng yên một chỗ, khí lưu cuồng bạo dâng lên cao. Cây cối phía xa bị khí lưu đè ép cành gãy lá rụng. Mảnh nhỏ lá cây và tro bụi đá vụn bị kéo vào vòng xoáy năng lượng như vòi rồng.
Trong một góc trận pháp có bóng áo xanh làm tất cả cường giả ngạc nhiên. Các đợt công kích trong trận pháp không có tác dụng gì với người này, công kích rơi vào thân thể người này thì biến mất như chưa từng xuất hiện.
Đám người trưởng lão, Đới Đường Quỷ Vũ tông trên khán đài nhíu mày nhìn.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu biểu tình khó hiểu.
– A?
Trưởng lão họ Vương lên tiếng:
– Lưu Dịch Hoành, ngươi có nhìn ra cái gì không?
Trưởng lão họ Lưu ngần ngừ:
– Kỳ lạ, trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận chỉ có chỗ đó là cửa sống, chẳng lẽ tiểu tử này hiểu trận pháp?
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, Lục Lâm Thiên cười tủm tỉm, các năng lượng công kích bị hắn nuốt hết. Đây là năng lượng thuộc tính, Lục Lâm Thiên làm Vũ Giả toàn hệ, mỗi loại năng lượng thuộc tính đều bị hắn nuốt không chừa một chút gì.
Cái gì là năng lượng thuộc tính? Tức là năng lượng thuộc tính trong thiên địa. Vũ Giả tu luyện tức là luyện hóa năng lượng này trở thành chân khí cho mình dùng, nếu chân khí tan biến sẽ hóa thành các loại năng lượng thuộc tính.
Vũ Giả các hệ có thể hấp thu chút ít năng lượng thuộc tính, chậm rãi tu luyện. Đệ tử thiên phú cực tốt vì sao tu luyện nhanh vậy? Đó là vì bản thân có thuộc tính cực tốt, có thể cộng minh với thuộc tính trong thiên địa tần suất cao nhất, khiến tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn. Vũ Giả thiên phú bình thường, thuộc tính chắc chắn thì lực cộng minh thuộc tính trong thiên địa yếu hơn, tốc độ tu luyện chậm chạp.
Nếu thuộc tính của bản thân vốn rất kém, đến mức không thể cộng minh thuộc tính năng lượng trong thiên địa vậy nghĩa là không thể trở thành Vũ Giả.
Vũ Giả thổ hệ chỉ có thể hấp thu năng lượng thổ hệ hóa thành chân khí. Vũ Giả thủy hệ chỉ có thể hấp thu năng lượng thuộc tính thủy hệ rồi luyện hóa nó.
Lúc này trong trận pháp, ba loại năng lượng thủy, hỏa, thổ bị Lục Lâm Thiên hút vào cơ thể luyện hóa. Trong tu luyện khó khăn nhất là dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địa. Mỗi Vũ Giả đều hy vọng có thể liên tục hấp thu năng lượng thuộc tính trong thiên địa mãi mãi để tu luyện. Giống như tu luyện bằng đan dược, có một số đan dược có thể trực tiếp tăng cường tu vi bởi vì trong đan dược chứa năng lượng có thể cho Vũ Giả trực tiếp hấp thu, không cần dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địatừ từ luyện hóa.
Năng lượng thuộc tính tồn tại trong các góc thiên địa, nhưng là muốn hấp thu chúng thì mỗi lần chỉ có thể hấp thu một lượng ít ỏi, càng ít nắm bắt được.
Lục Lâm Thiên không thể tu luyện theo hệ thống chính quy thế này. Lục Lâm Thiên tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết, hấp thu lực lượng thuộc tính thiên địa rất chậm, muốn đột phá sẽ chậm hơn người khác gấp trăm lần.
Năng lượng thuộc tính này trong thiên địa mới là năng lượng tinh khiết nhất. Từ mặt nào đó năng lượng này tinh thuần hơn cả chân khí, nhưng Vũ Giả không thể sử dụng trực tiếp, phải trải qua luyện hóa.
Như Lục Lâm Thiên, hắn cắn nuốt chân khí của người khác nhưng không thể lập tức dùng ngay.
Chương 280 Khiến người kinh thán
Nhưng lúc này năng lượng tinh thuần nhất thiên địa ngưng tụ thành lực công kích liên miên bất tận ập đến, Lục Lâm Thiên không cần tu luyện, hắn sử dụng Âm Dương Linh Vũ quyết cắn nuốt là được. Tựa như lúc chiến đấu Lục Lâm Thiên trực tiếp cắn nuốt lực công kích của đối thủ.
Trong người Lục Lâm Thiên vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết chớp mắt biến những năng lượng thuộc tính thành chân khí của mình, tiện lợi hơn nuốt chân khí của người khác.
Từng đợt công kích ập đến, Lục Lâm Thiên thu hết. Lục Lâm Thiên là Vũ Giả toàn hệ, bất cứ thuộc tính nào hắn cũng có thể thôn phệ được hết. Điều này tương đương với một Vũ Giả không cần tốn công sức dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địa đã trực tiếp có năng lượng thuộc tính liên tục nhập vào cơ thể mình.
Lục Lâm Thiên cũng trong trường hợp này, năng lượng thuộc tính liên miên chui vào người hắn, bị Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa rồi biến thành chân khí tinh khiết nhất. Năng lượng thuộc tính trong thiên địa hầu như không có tạp chất, luyện hóa sơ là sẽ biến thành chân khí tinh khiết nhất, nhanh hơn nuốt năng lượng chân khí của người khác nhiều.
Cắn nuốt chân khí của người khác bên trong nhiều ít có ấn ký riêng của người ta, khi luyện hóa tuy nhanh nhưng vẫn cần thời gian. Nuốt một Vũ Sư tam trọng, hiện tại Lục Lâm Thiên cần năm ngày, một tuần để tiêu hóa hết.
Lục Lâm Thiên cắn nuốt ba loại năng lượng thiên địa liên miên không dứt, bỏ bớt thời gian luyện hóa, gần như trực tiếp vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết trong kinh mạch đi từng vòng hóa thành chân khí tinh thuần chảy vào đan điền khí hải.
Năng lượng thuộc tính cực kỳ khổng lồ, Lục Lâm Thiên cắn nuốt hết làm kinh mạch trướng đau sắp nứt vỡ, nhưng chưa đến cực hạn, hắn cắn răng kiên trì. Kinh mạch của Lục Lâm Thiên vốn rộng dày hơn người khác nhiều, giờ kinh mạch phát huy tác dụng lớn nhất. Nếu kinh mạch của Lục Lâm Thiên bình thường e rằng lúc này không thể điên cuồng hấp thu ba loại năng lượng thuộc tính thiên địa khổng lồ thế này.
Vù vù vù!
Từng đợt công kích năng lượng quả cầu nước, quả cầu lửa xuyên qua Lục Tâm Đồng đổ ập xuống Lục Lâm Thiên. Thủ ấn thay đổi, hai vòng xoáy mở rộng trong bàn tay, Lục Lâm Thiên nhận hết tất cả công kích.
Bùm bùm bùm!
Tiếng nổ trầm đυ.c vang vọng. Nguyên Tam Hệ Ngũ Hợp trận thay đổi từ lúc Lục Lâm Thiên cắn nuốt, toàn bộ năng lượng tụ tập hướng hắn, năng lượng công kích cuồng bạo càng lúc càng mạnh mẽ hơn.
Những người khác trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận nhẹ nhàng hơn nhiều, năng lượng công kích yếu dần, tất cả công kích tập trung vào Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên ở trong trận pháp, bởi vì liên tục có năng lượng thuộc tính ập đến nên hắn quên đi nhiệm vụ phá trận.
– Còn thiếu chút nữa, tiếp tục!
Lục Lâm Thiên chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt, chân khí tăng nhanh trong đan điền khí hải.
Lục Lâm Thiên vốn là Vũ Sư tứ trọng trung kỳ lúc này tiến bộ nhanh nghịch thiên, chốc lát sau đã là Vũ Sư tứ trọng hậu kỳ.
Lục Lâm Thiên điên cuồng cắn nuốt, kiểu này tốt hơn nuốt chân khí nhiều.
Vù vù vù!
Tam Hệ Ngũ Hợp trận, tất cả năng lượng thuộc tính cuồng bạo chuyển dời tập trung vào vị trí Lục Lâm Thiên. Năng lượng cuồng bạo ức chế bao phủ chỗ Lục Lâm Thiên đứng.
Nói cách khác Lục Lâm Thiên đã thành trung tâm Tam Hệ Ngũ Hợp trận, nên trận pháp chỉ công kích một mình hắn.
Không gian chỗ Lục Lâm Thiên đứng vặn vẹo, dòng không khí dạt ra, không gian bị cách ly khỏi quảng trường. Lực lượng cuồng bạo tăng theo cấp số nhân. Mọi người cảm giác rõ ràng có lực lượng hùng mạnh đang lớn dần. Nếu lực lượng này bùng nổ thì uy lực tuyệt đối khủng bố.
Ngay lúc này xuất hiện cảnh tượng làm mọi người trợn mắt há hốc mồm. Nhất là trưởng lão Quỷ Vũ tông, Đới Đường, Đới Cương Tử, biểu tình cực kỳ khó xem.
Trong quảng trường, Tam Hệ Ngũ Hợp trận hoàn toàn bao phủ quanh thân Lục Lâm Thiên. Bốn người Quỷ Vũ tông bị bài trừ ra ngoài trận, năng lượng cuồng bạo xoay quanh Lục Lâm Thiên, hoàn toàn phớt lờ bốn người Quỷ Vũ tông.
Biểu tình của đám người thay đổi. Mười lăm người bày trận là đệ tử Quỷ Vũ tông, xuống tay với người Quỷ Vũ tông còn nương tình chút, bọn họ ra tay ác với Lục Lâm Thiên Phi Linh Môn một chút cũng không có gì đáng trách. Đổi lại môn phái khác cũng sẽ bất công như vậy, với đồng môn thì nhẹ tay. Nhưng có cần làm rõ ra mặt vậy không? Tình hình hiện tại hoàn toàn là tập trung công kích Lục Lâm Thiên, bốn người Quỷ Vũ tông bị bài trừ ngoài Tam Hệ Ngũ Hợp trận, bình yên vô sự.
Các cường giả Quỷ Vũ tông mặt lúc xanh lúc tím, thầm trách mười lăm đệ tử không hiểu chuyện, dù muốn đối phó Lục Lâm Thiên Phi Linh Môn cũng đừng rõ ràng như vậy. Bây giờ là mười lăm người vây công một người, còn phối hợp Tam Hệ Ngũ Hợp trận, dù thắng thì Quỷ Vũ tông không còn mặt mũi nào.
Đệ tử Quỷ Vũ tông ngây người nhìn quảng trường, thầm nghĩ các sư huynh bày trận giỏi thật, tập trung đối ngoại, chỉ tấn công một địch thủ, nhưng làm như vậy hơi khó xem.
Đới Trường An, Đới Trường Vân, hai đệ tử khác ngơ ngác nhìn nhau, thầm nhủ đệ tử trong môn không cần nhẹ tay đến mức này đi, ít ra nên chú ý mặt mũi, bài xích người lạ hơi quá.
Giờ phút này, oan nhất là mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày trân. Đúng là bọn họ muốn xuống tay với Lục Lâm Thiên nặng chút, nương tình đệ tử đồng môn một chút. Lúc bày trận bọn họ lén động tay chân, miễn là không quá đáng thì người bình thường tuyệt đối không nhìn ra.
Nhưng khi đối phương vào trận pháp thì bọn họ không giở trò táy máy được nữa. Không biết có phải đối phương cố ý hay vô tình mà bước thẳng vào cửa sống duy nhất trong trận pháp, bọn họ muốn đổi vị trí cũng chịu thua. Hiện tại mười lăm người không kiểm soát được, chân khí nhanh chóng bị rút mất, toàn bộ công kích như đá chìm đáy biển bặt vô âm tín. Trận pháp di chuyển, năng lượng trong trận không nghe theo điều khiển chỉ tập trung vào đối phương. Chân khí trong cơ thể mười lăm người bị xói mòn, bọn họ không thể thoát khỏi. Cả đám trợn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Bốn người Đới Trường An, Đới Trường Vân nghe Đới Đường truyền âm:
– Bốn người mau vào trận!
Bốn đệ tử Quỷ Vũ tông lấy lại tinh thần cùng lao vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Bùm bùm bùm!
Nhưng bốn người xông lên lại bị năng lượng cuồng bạo hất văng ra, không cách nào vào trận pháp.
Chưởng môn, trưởng lão trên khán đài cười thầm, nghĩ rằng mười lăm đệ tử Quỷ Vũ tông bày trận thật đồng lòng, hợp sức đối ngoại, không tấn công đồng môn, thậm chí không cho đồng môn vào trận pháp.
Trưởng lão, chưởng môn Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn chợt nhớ trước kia mỗi năm đại hội tông môn Quỷ Vũ tông có lẽ Quỷ Vũ tông cũng làm như vậy, đệ tử bốn môn phái khác không lấy được thành tích tốt trong đại hội tông môn Quỷ Vũ tông bao giờ.
Nghĩ đến đây người Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn sắc mặt âm trầm, có vẻ mấy năm nay bọn họ đã bị Quỷ Vũ tông chơi một vố đau.
Đám người Đới Trường An không thể vào trận pháp, lòng thầm thắc mắc. Bọn họ chửi thầm mười lăm đệ tử bày trận, có nương tay cũng làm quá rồi, giờ người mù đều nhìn rõ ràng.
Hai người lên sân, các chưởng môn, trưởng lão các phái ngồi trên ghế châu đầu ghé tai. Chỉ có Cửu Hoa Môn là ai nấy biểu tình cực kỳ khó xem. Năm đệ tử bị một người gϊếŧ, đại hội tông môn lần này Cửu Hoa Môn mất hết mặt mũi.
Hai thanh niên bước ra chào nhau rồi tấn công ngay.
Đệ tử Quỷ Vũ tông là Vũ Giả thuộc tính hỏa, đệ tử Thiên Sơn Môn là Vũ Giả thuộc tính thủy.hai người đánh nhau, vang tiếng nổ đì đùng, kình khí cuồng bạo tuôn ra.
Lục Lâm Thiên đánh giá cẩn thận cuộc so tài. Đệ tử Quỷ Vũ tông chiếm ưu thế rõ rệt. Về thực lực thì thanh niên mặc đồ đen mạnh hơn đối thủ một bậc, vũ kỹ cũng tốt hơn chút. Vừa bắt đầu đệ tử Thiên Sơn Môn đã bị ức chế.
Hai người đánh nhau làm nhiều người xung quanh thảo luận sôi nổi. Dãy ghế trên, chưởng môn các môn các phái xì xầm bàn tán.
Đới Đường nói với một nam nhân mặc trường bào màu xám cạnh mình:
– Tôn chưởng môn, đệ tử Thiên Sơn Môn năm nay không tệ.
Nam nhân mặc trường bào màu xám khẽ thở dài:
– Đới tông chủ nói đua, so với đệ tử Quỷ Vũ tông thì còn kém xa.
Mắt nam nhân mặc trường bào màu xám tràn đầy cười khổ. Người này là Tôn Tử Sơn chưởng môn Thiên Sơn Môn, gã nhìn ra được đệ tử Thiên Sơn Môn không đánh lại đệ tử Quỷ Vũ tông. Năm nay Thiên Sơn Môn lại không có hy vọng gì. Năm ngoái trong đại hội tông môn toàn là Quỷ Vũ tông hùng bá hai hàng đầu, môn phái nào được hạng ba dã là giỏi.
Nhìn hai người đánh nhau, Lục Lâm Thiên thầm than:
– Đệ tử Thiên Sơn Môn sắp thua. Hèn gì phần thưởng đại hội tông môn phong phú vậy, e rằng Quỷ Vũ tông có tính toán riêng.
Tính theo thực lực thế hệ trẻ Quỷ Vũ tông thì tốp ba chắc chắn nằm trong tay Quỷ Vũ tông.
Quỷ Vũ tông ra phần thưởng phong phú vì biết đệ tử trong môn sẽ chiếm được nên chẳng quan tâm, và còn mục đích khác. Đại hội tông môn mỗi năm một lần các môn phái đều phái ra người trẻ tuổi mạnh nhất xuất chiến. Quỷ Vũ tông có nhiều người trẻ tuổi nhất, số người vào sân cũng nhiều nhất.
Đệ tử các môn phái hoặc chết hoặc bị thương nặng, vậy là năm, mười năm sắp tới Quỷ Vũ tông tuy Quỷ Vũ tông tổn thất một ít đệ tử nhưng so với sơn môn khác không còn người nối nghiệp, không có thực lực đối kháng lại Quỷ Vũ tông, chỉ có thể quỳ dưới chân Quỷ Vũ tông, không thể cấu thành uy hϊếp, Quỷ Vũ tông hoàn toàn yên bụng.
Nghĩ đến đây Lục Lâm Thiên hút ngụm khí lạnh. Quỷ Vũ tông tính kế âm thầm, các môn phái còn tưởng rằng vớt vát được của hời nhưng thật ra đã rơi vào bẫy của Quỷ Vũ tông.
Đệ tử Quỷ Vũ tông chiếm ưu thế tuyệt đối, gã là Vũ Giả thuộc tính hỏa, thuộc tính hỏa thì công kích mạnh mẽ. Đệ tử Thiên Sơn Môn là Vũ Giả thuộc tính thủy, về mặt tiết tấu công kích chậm hơn một chút, cộng với thực lực thấp hơn đối thủ một tầng. Mười chiêu qua đi, thế công của đệ tử Thiên Sơn Môn chậm dần, kiệt sức bất lực.
Một lát sau, đệ tử Quỷ Vũ tông bắt được sơ hở của đối thủ thoáng chốc bùng nổ công kích sắc bén. Chân khí nóng cháy ngưng tụ ngọn lửa thực chất hóa bắn ra, nhanh như tia chớp xuyên thủng phòng ngự của đối thủ đập mạnh vào ngực đệ tử Thiên Sơn Môn thủy hệ. Đệ tử Thiên Sơn Môn mặt tái xanh, khóe môi tràn máu, người té mạnh xuống đất.
Vù vù vù!
Khi đệ tử Thiên Sơn Môn vùng vẫy bò dậy thì một tiếng xé gió lại vang lên. Đệ tử Quỷ Vũ tông vỗ chưởng ấn nóng rực xuống, đệ tử Thiên Sơn Môn tắt thở.
Trên quảng trường, Đỗ Vân Sơn mỉm cười tuyên bố kết quả:
– Quỷ Vũ tông Lâm Bình thắng!
Quỷ Vũ tông chiến thắng đều nằm trong dự tính của các trưởng lão, cho nên mọi người không mấy kinh ngạc khi Quỷ Vũ tông thắng.
Trên khán đài, Tôn Tử Sơn chưởng môn Thiên Sơn Môn nhíu mày. Chuyến này Thiên Sơn Môn không vớt vát được gì ngược lại mất mấy đệ tử.
Đỗ Vân Sơn nói:
– Trận thứ hai lên đi.
Đỗ Vân Sơn dứt lời, một bóng người nhảy vào giữa quảng trường. Một bộ hoa phục, biểu tình kiêu căng, là nhi tử của Đới Cương Tử phó tông chủ Quỷ Vũ tông, Đới Trường Vân, thực lực Vũ Sư lục trọng. Trong đám người trẻ tuổi hôm nay Đới Trường Vân đủ tài năng ngạo thị toàn trường.
Đới Trường Vân lên đài không lâu sau một bóng áo lam ủ rũ bước ra. Lục Lâm Thiên có chú ý đến người này, là đệ tử của Vân Sơn Môn, một thiếu nữ mặc váy dài màu lam, bộ dạng thanh tú, phong thái anh tư, tu vi Vũ Sư tứ trọng.
Đới Trường Vân cười to bảo:
– Vì nàng là nữ nhân nếu bây giờ đầu hàng thì ta tha cho,nếu không thì ta sẽ không khách sáo!
Vũ Sư tứ trọng không lọt vào mắt Đới Trường Vân.
Thiếu nữ áo lam biến sắc mặt, ngoái đầu nhìn chưởng môn Vân Sơn Môn ngồi sau lưng. Chưởng môn Vân Sơn Môn nhẹ gật đầu.
Thiếu nữ áo lam thởp hào, dứt khoát nói:
– Được rồi, ta đầu hàng.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Chưởng môn Vân Sơn Môn khá thông minh.
Được chưởng môn Vân Sơn Môn đồng ý thiếu nữ mặc váy màu lam mới đầu hàng, thực lực cách xa cỡ này dưới tình huống bình thường không có khả năng chiến đấu.
Lục Lâm Thiên ngoái đầu nhìn chưởng môn Vân Sơn Môn, hắn từng chú ý người này, tên Dư Hán Tường, Vũ Tướng tứ trọng, xem như siêu cường giả trong Cổ vực.
Đệ tử Vân Sơn Môn đầu hàng, Mạc Thiên Vấn của Cửu Hoa Môn cười châm biếm:
– Ha ha ha, không ngờ Vân Sơn Môn trực tiếp đầu hàng, không có chút gan dạ nào.
Mấy sơn môn này thường hay âm thầm đấu đá nhau như cơm bữa.
Dư Hán Tường hừ mạnh đáp lễ:
– Thực lực không đủ thì chỉ còn đường đầu hàng. Chúng ta làm sao bằng Cửu Hoa Môn? Thực lực yếu, năm người vây công một cuối cùng bị gϊếŧ trong chớp mắt, khâm phục.
Mạc Thiên Vấn hầmh ừ không nói nên lời:
– Hừ!
Thiếu nữ váy lam Vân Sơn Môn nhanh chóng lui xuống.
Đỗ Vân Sơn tuyên bố:
– Trận thứ hai, Đới Trường Vân thắng.
Ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông hò reo:
– Đới thiếu gia giỏi quá!
Thanh âm như sóng, Đới Trường Vân lâng lâng trong niềm vui. Đới Trường Vân đắc ý liếc Đới Trường An, Lục Lâm Thiên, nhảy ra ngoài vòng quảng trường.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Trận thứ ba, lên.
Lục Lâm Thiên thì thào:
– Rốt cuộc đến lượt ta.
Vù vù vù!
Một bóng người nhảy lên đài trước Lục Lâm Thiên, xoay tròn một vòng xinh đẹp, chân khí dao động, tiêu sái đáp xuống giữa quảng trường. Là Vũ Sư lục trọng khác của Quỷ Vũ tông.
Nhiều đệ tử Quỷ Vũ tông hét chói tai:
– Tam sư huynh cố lên!
Nhiều thiếu nữ cuồng nhiệt si mê, thanh niên này có sức hiệu triệu khá lớn trong số đệ tử trẻ tuổi của Quỷ Vũ tông.
Lục Lâm Thiên chậm rãi đi vào quảng trường, vạt áo xanh phần phật. Lục Lâm Thiên bình tĩnh đứng trong sân, Vũ Sư lục trọng tuy đẳng cấp hơn tu vi của hắn nhưng bình thường Vũ Sư lục trọng chưa đủ tạo uy hϊếp lớn với Lục Lâm Thiên.
Nhiều đệ tử Quỷ Vũ tông dường như ghét Lục Lâm Thiên, bọn họ reo hò:
– Tam sư huynh, một chiêu nghiền nát người Phi Linh Môn đi!
Bọn họ hoàn toàn không để Lục Lâm Thiên vào mắt.
Trên khán đài, Lữ Tiểu Linh hỏi phụ nhân trung niên ngồi cạnh mình:
– Vương trưởng lão nói xem Lục Lâm Thiên có thể thắng không?
Lữ Tiểu Linh luôn nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, ra chiều suy tư.
Chương 277 Gϊếŧ chết trong một chiêu (1)
Trưởng lão họ Vương do dự một lúc sau nói thật:
– Vũ Giả song hệ tuy bất phàm nhưng ít nhất phải đến Vũ Phách mới hoàn toàn phát huy thực lực vốn có. Đến đẳng cấp Vũ Phách thì Vũ Giả song hệ mạnh hơn Vũ Giả đơn hệ nhiều. hiện tại Lục Lâm Thiên mới có tu vi Vũ Sư tứ trọng, tuy rằng lực phản ứng và tốc độ không tệ, nhưng nói chung Vũ Sư tứ trọng và lục phẩm cách biệt hai tầng. Nếu gặp phải Vũ Sư ngũ trọng thì vấn đề không lớn, nhưng Vũ Sư lục trọng chỉ sợ cơ hội thắng không lớn.
Lữ Tiểu Linh mỉm cười nói:
– Vậy sao? Vương trưởng lão, chúng ta đánh cuộc đi. Nếu Lục Lâm Thiên thắng thì các người không được giục ta về ngay, nếu hắn thua thì ngày mai ta theo các người trở về.
Trưởng lão họ Lưu xen lời:
– Tiểu thư, mặc kệ thế nào tóm lại tiểu thư phải sớm theo chúng ta về, nếu không chưởng môn sẽ tự mình đến đón tiểu thư.
Lữ Tiểu Linh phồng má trừng hai trưởng lão rồi lại không biết lam sao:
– Hừ!
Giờ phút này, tất cả chưởng môn, trưởng lão môn phái đều nhìn chằm chằm chính giữa quảng trường. Đôi mắt Mạc Thiên Vấn lạnh băng, hận không thể cổ vũ đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng gϊếŧ Lục Lâm Thiên ngay.
Trên quảng trường, thanh niên Vũ Sư lục trọng khinh thường nhìn Lục Lâm Thiên, không thèm để hắn vào mắt:
– Nếu ngươi đầu hàng bây giờ còn kịp, không thì không kịp nữa. Phi Linh Môn nho nhỏ, ngươi trở về làm tiểu chưởng môn đi!
Lục Lâm Thiên lạnh lùng nhìn thanh niên Vũ Sư lục trọng, mắt lóe sát ý. Sau lưng Cửu Hoa Môn chắc chắn là Quỷ Vũ tông, hôm nay hắn sẽ cho Quỷ Vũ tông chút cảnh cáo, không thì Quỷ Vũ tông còn được một tấc lại muốn tiến một thước. Lục Lâm Thiên có đánh chết người này thì Quỷ Vũ tông cũng không nói gì được.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói:
– Nếu ngươi đầu hàng, ta nể Quỷ Vũ tông sẽ tha mạng cho ngươi.
Lục Lâm Thiên mặt không biểu tình, sát khí vô hình khuếch tán.
Dưới quảng trường, đám đệ tử Quỷ Vũ tông hò reo:
– Tam sư huynh mau đánh đi, một chiêu gϊếŧ chết tiểu tử đó!
Trên khán đài, đám cường giả Quỷ Vũ tông Đới Đường nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên. Cường giả Quỷ Vũ tông chỉ biết trong Phi Linh Môn có cường giả Linh Suất, môn phái khác tạm thời không biết gì.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng lạnh lùng quát:
– Cho mặt mà không biết điều, tự ngươi tìm cái chết!
Chân khí bộc phát từ người đệ tử Quỷ Vũ tông, khí thế hung bạo khuếch tán. Chân khí vàng đất tuôn trào, thanh niên là Vũ Giả thổ hệ. Chân khí như vầng sáng bao phủ nguyên người Vũ Sư lục trọng, áp lực sinh ra từ chân khí lan tràn. Đệ tử Quỷ Vũ tông đứng gần quảng trường thoáng chốc nín thở, chân khí trong người chảy chậm lại.
Lục Lâm Thiên không nhúc nhích gì nhưng trong đan điền khí hải chân khí cuộn trào, chân khí cường đại chảy nhanh trong kinh mạch dày rộng. Sát khí vô hình trên người Lục Lâm Thiên càng đậm đặc hơn.
Vù vù vù!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, ánh mắt kiêu căng tự tin giờ giảm bớt, áp lực vô hình bao phủ gã, làm gã thấy hơi cứng người. Vũ Sư lục trọng đã là mũi tên trên dây buộc phải bắn ra, lao nhanh như tia chớp hướng tới Lục Lâm Thiên.
Vũ Sư lục trọng Quỷ Vũ tông từ khi nào trong tay cầm thanh trường thương, khí thế dời núi lấp biển ập đến. Trường thương đâm mạnh, mấy thương ảnh xé rách dòng không khí, thương ảnh cắt vỡ không gian, thế công liên miên bất tận đâm hướng Lục Lâm Thiên.
Mạc Thiên Vấn Cửu Hoa Môn ngồi trên khán đài kinh ngạc nói:
– Đây là Phá Vân Thương vũ kỹ hoàng cấp sơ giai của Quỷ Vũ tông đúng không? Tu vi Vũ Sư lục trọng, tu luyện đến trình độ này thật là hiếm thấy.
Tôn Tử Sơn của Thiên Sơn Môn mở miệng nói:
– Phá Vân Thương có uy lực siêu phàm, đệ tử Phi Linh Môn sẽ khó khăn đây.
Thực lực như bọn họ nhìn ra được đệ tử Quỷ Vũ tông có tu vi Vũ Sư lục trọng, cộng thêm vũ kỹ hoàng cấp sơ giai, có đủ sức đánh với Vũ Sư thất trọng. Lục Lâm Thiên của Phi Linh Môn tuy có chút thực lực, gϊếŧ năm đệ tử Cửu Hoa Môn. Nhưng mấy đệ tử Cửu Hoa Môn một người là Vũ Sư tứ trọng, mấy người khác toàn là Vũ Sư nhị trọng tam trọng. Lục Lâm Thiên gϊếŧ các đệ tử Cửu Hoa Môn chưa đủ rung động mọi người.
Thương ảnh phô thiên cái địa đổ ập xuống. Cách gần mười thước thì thương ảnh đầy trời kèm theo kình phong sắc bén đυ.ng vào gợn sóng quanh thân Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên đột nhiên nhúc nhích. Lục Lâm Thiên mở mắt ra, sát khí hoàn toàn bộc phát. Sát khí vô hình cuồng bạo tuôn ra, không gian như đông lại.
Thương ảnh rợp trời ập đến, Lục Lâm Thiên nhanh chóng kết thủ ấn. Vảy giáp vàng bao trùm người Lục Lâm Thiên, ánh sáng vàng rực rỡ che đậy cả người hắn.
– Đây là vũ kỹ phòng ngự, đẳng cấp không tầm thường!
Đám người trên khán đài ánh mắt sắc bén, nhận ra ngay Thanh Linh Khải Giáp trên người Lục Lâm Thiên, bọn họ rất ngạc nhiên.
Đới Đường, Đới Cương Tử, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhíu mày, nhìn chằm chằm Khải Giáp Thanh Linh trên người Lục Lâm Thiên. Trong mắt bọn họ có kinh ngạc, giật mình, vì không nhìn thấu được đẳng cấp Thanh Linh Khải Giáp.
Lục Lâm Thiên trầm giọng quát:
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn!
Mắt Lục Lâm Thiên bắn ra sát ý, thủ ấn đánh ra. Năng lượng thuộc tính thổ trong không khí tụ tập lại, toát ra lực lượng cuồng bạo như thủy triều tụ tập vào chưởng ấn.
Năng lượng thuộc tính thổ hùng hồn tụ tập lại, khí thế Lục Lâm Thiên tăng vọt, chưởng ấn màu vàng đất phóng lên cao.
Thương ảnh ập đến, Lục Lâm Thiên không lùi còn tiến lên trước, chưởng ấn giơ cao hóa thành mấy chưởng ấn mơ hồ như tàn ảnh ghép thành đóa sen bao phủ giữa hư không trước mặt Lục Lâm Thiên.
Hai bóng người ẩn trong kình khí cường đại lao nhanh vào đối thủ như mũi tên các đệ tử Quỷ Vũ tông quanh quảng trường thực lực thấp chỉ nhìn thấy hai bóng người mơ hồ bay vυ"t đi.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trong khoảnh khắc thương ảnh rợp trời và chưởng ấn va chạm trực tiếp. Lực lượng ngút trời cùng với xung lực không gì sánh bằng đυ.ng mạnh vào nhau, vang tiếng nổ điếc tai trong không gian. Kình khí cuồng bạo khuếch tán trên bầu trời.
Hai lực lượng va chạm, hoa lửa bắn tung tóe. Một vòng sóng năng lượng nhỏ bé khuếch tán hóa thành kình phong mãnh liệt xé rách dòng không khí, tiếng xé gió sắc nhọn vang lên.
Các cường giả trên khán đài kinh thán:
– Vũ kỹ hoàng cấp cao giai!
Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ đến đẳng cấp hoàng cấp cao giai.
Trong kình khí cuồng bạo chỉ có vài cường giả là hắn rõ ràng thương ảnh rợp trời đυ.ng phải chưởng ấn đầy trời thì bị đánh tan, kình khí hùng hồn tan tác. Lục Lâm Thiên phóng lên cao mặc cho những kình khí cuồng bạo ập vào người, trong chưởng ấn đầy trời vỗ ra một chưởng đυ.ng mạnh vào một cây trường thương.
Mặt Lục Lâm Thiên vặn vẹo dưới vảy giáp, sát khí dâng trào:
– Chết đi!
Răng rắc!
Trường thương tan vỡ, kình khí tiết ra ngoài đập vào ngực Vũ Sư lục trọng. Hộ thân cương khí rạn vỡ, ánh mắt Vũ Sư lục trọng ngây dại nhìn Lục Lâm Thiên, giờ gã mới biết thực lực của đối phương nhưng đã muộn rồi.
Chương 278 Gϊếŧ chết trong một chiêu (2)
Cảm giác sát khí trong mắt đối phương và sát khí vô hình, nỗi sợ hãi trào ra từ tận linh hồn, tim Vũ Sư lục trọng đập nhanh. Nhưng khi lực lượng cường đại ập xuống thì mọi cảm giác rời xa gã.
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng phun ra búng máu xen lẫn mảnh nhỏ nội tạng.
– Phụt!
Vũ Sư lục trọng bị đánh bay đi, không cam lòng khép mi mắt, thân thể như diều đứt dây bay theo kình khí cuồng bạo.
Rầm bịch!
Đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng rớt xuống quảng trường cách xa năm mươi thước, mặt đất rung rinh. Cơ thể đập xuống làm nền đá dày nứt rạn. Thân thể đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư lục trọng đã hoàn toàn biến hình, không có cơ hội sống lại.
Tất cả biến cố bất ngờ khiến ngàn đệ tử Quỷ Vũ tông hút ngụm khí lạnh, lạnh lẽo từ phần đầu chạy xuống gan bàn chân. Vũ Sư lục trọng, chỉ một chiêu đã bị gϊếŧ.
Kình khí cuồng bạo tan biến, một bóng sáng màu vàng xuất hiện. Chỉ có người tu vi Vũ Tướng trở lên mới thấy rõ cảnh chiến đấu trong kình khí cuồng bạo, những người khá mơ hồ thấy hai bóng người.
Ánh sáng vàng biến mất, bóng áo xanh đập vào mắt mọi người, chính là Lục Lâm Thiên.
Thấy mặt Lục Lâm Thiên, tâm tình các đệ tử Quỷ Vũ tông nặng trĩu. Đối phương bình yên, Vũ Sư lục trọng của Quỷ Vũ tông bị Vũ Sư tứ trọng một chiêu nghiền nát.
Giờ phút này, các trưởng lão, môn chủ các môn phái trên khán đài biểu tình ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên. Chính bọn họ cũng rất bất ngờ trước kết quả.
Lữ Tiểu Linh đắc ý liếc trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu:
– Hừ! Ta biết ngay kẻ lừa đảo không đơn giản.
Mắt Lữ Tiểu Linh chứa ý cười.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhìn nhau, trợn to mắt. Đám người Đới Đường, Đới Cương Tử nhíu mày suy tư.
Lục Lâm Thiên thu về Thanh Linh Khải Giáp, ngoái đầu nhìn thẳng Đỗ Vân Sơn đứng ở phía xa.
Đỗ Vân Sơn thừ người, sau đó tuyên bố:
– Trận thứ ba, Phi Linh Môn Lục Lâm Thiên thắng!
Biểu tình Đỗ Vân Sơn tràn đầy ngạc nhiên.
Đới Trường An, Đới Trường Vân lạnh băng nhìn Lục Lâm Thiên:
– Hừ!
Hai người không mong thấy điều này xảy ra.
Lục Lâm Thiên hờ hững nhìn toàn trường, cảm nhận Lữ Tiểu Linh nhìn mình thì trừng mắt nhìn lại.
Lữ Tiểu Linh bướng bỉnh cố ý loay hoay Không gian thú nang của Lục Lâm Thiên:
– Hừ!
Lục Lâm Thiên không biết nên nói cái gì, hắn không nhìn Lữ Tiểu Linh nữa, tập trung điều tức thân thể. Lục Lâm Thiên gϊếŧ Vũ Sư lục trọng khi đối thủ lơ là thì trong một chiêu cũng không khó khăn. Tin tưởng việc của này của hắn đã đem lại rung động đủ lớn cho Quỷ Vũ tông.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Bắt đầu trận thứ bốn đi.
Hai bóng người lập tức lao lên, là Đới Trường An và một đệ tử Thiên Nhất Môn Vũ Sư tứ trọng.
Hai người ra sân, Đới Trường An tấn công dồn dập ngay. Từng đợt công kích như sóng đổ ập vào đối thủ, thuộc tính hỏa hệ với nhiệt độ nóng cháy va chạm. Dường như vì Đới Trường Vân không chiến mà thắng, Lục Lâm Thiên một chiêu gϊếŧ đối thủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đới Trường An nên gã quyết tâm khoe tài trước mặt Lữ Tiểu Linh. Ngay từ đầu Đới Trường An đã trút xuống công kích cuồng bạo như mưa rào, thi triển ba loại vũ kỹ, một loại tinh cấp cao giai, hai loại hoàng cấp sơ giai.
Bùm bùm bùm!
Lực công kích cuồng bạo kèm theo tiếng nổ đì đùng. Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn không thể đối kháng lại, liên tục thụt lùi. Đến chiêu thứ ba thì đệ tử Thiên Nhất Môn bị trúng một quyền ấn bay ra xa.
Mắt Đới Trường An lóe tia sáng lạnh lao theo, dường như gã vận dụng vũ kỹ thân pháp, tốc độ nhẹ nhàng tựa hồn ma. Đới Trường An thẳn tay gϊếŧ Vũ Sư tứ trọng của Thiên Nhất Môn.
Lục Lâm Thiên hờ hững nhìn mọi thứ diễn ra. Đới Trường An là Vũ Sư ngũ trọng, thực lực của gã không chỉ có bấy nhiêu. Mới rồi Đới Trường An tấn công dồn dập nhưng gã còn chưa dốc hết sức, gã là nhi tử của Đới Đường Quỷ Vũ tông chủ, e rằng trên người giấu vũ khí bí mật nào đó.
Đỗ Vân Sơn tuyên bố:
– Trận thứ bốn, Đới Trường An thắng.
Đới Trường An đắc ý đi xuống, nhưng lúc này các đệ tử Quỷ Vũ tông không mấy hưng phấn, bọn họ còn chìm trong lạnh lẽo trận trước đệ tử Quỷ Vũ tông bị gϊếŧ trong một chiêu.
Trận thứ năm chỉ có hai đệ tử Quỷ Vũ tông lên sân. Một người mặc trường sam màu trắng, một người mặc áo ngắn màu đen. Hai người cùng tu vi Vũ Sư tứ trọng. Tuy là đệ tử đồng môn nhưng hai người không khách sáo, ra tay thì lực lượng tương đương, trong đòn công kích dồn dập chứa sát ý.
Hai người đánh nhau tuy dữ dội nhưng trước mắt các đệ tử trên khán đài lại không đem đến nhiều bất ngờ. Cuối cùng đệ tử áo ngắn màu đen bắt lấy một sơ hở của đối thủ tấn công dồn dập giành chiến thắng. Tuy nhiên Vũ Sư tứ trọng mặc áo đen này cũng kiệt sức.
Năm trận so tài, cuộc tỷ thí thứ hai đã kết thúc. Năm người cuối cùng vào vòng thứ ba trừ Lục Lâm Thiên ngựa ô, những người khác toàn là người Quỷ Vũ tông. Trong vòng thi thứ hai các môn phái khác đã bị loại bỏ. Chưởng môn mấy sơn môn khác biểu tình cực kỳ khó xem.
Đỗ Vân Sơn hỏi năm người:
– Vòng thứ ba bắt đầu, Quỷ Vũ tông sẽ bày một trận pháp cỡ nhỏ gọi là Tam Hệ Ngũ Hợp trận, do mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày ra. Năm người ở trong trận, dưới tình huống bình thường sẽ không nguy hiểm mạng sống nhưng khó tránh khỏi xảy ra ngoài ý muốn. Hiện tại rút lui còn kịp, đi vào trong ai ra trước là thắng, nghe rõ không?
Lục Lâm Thiên hỏi:
– Đỗ trưởng lão, có phải trong trận này vẫn là bất luận sinh tử?
Đỗ Vân Sơn trả lời:
– Về mặt lý luận là vậy.
Lục Lâm Thiên thì thào:
– Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Trận pháp này dường như được ghi trong Thiên Linh Lục, đầu óc Lục Lâm Thiên lục tìm thông tin về Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận do năm Vũ Giả ba hệ thủy, hỏa, thổ bài bố. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng phối hợp lực lượng thuộc tính, tác dụng thần dị của trận pháp sinh ra uy lực dù là Vũ Phách nhất trọng cũng sẽ bị vây khốn trong đó chờ chết.
Lục Lâm Thiên thầm cười nhạt:
– Chỉ là trận pháp cấp thấp nhất.
Tam Hệ Ngũ Hợp trận chỉ là trận pháp cấp thấp nhất trong Thiên Linh Lục, mặc dù Tam Hệ Ngũ Hợp trận có uy lực mạnh nhưng nó vẫn chỉ là trận pháp cấp thấp. Thiên Linh Lục có rất nhiều loại trận pháp tương tự, trong đó có một tên là Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận, tác dụng giống Tam Hệ Ngũ Hợp trận nhưng uy lực mạnh gấp chục lần. Tam Hệ Ngũ Hợp trận phối hợp ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ. Ngũ Hệ Ngũ Hợp trận cần có thuộc tính năm hệ thủy, hỏa, thổ, phong, mộc phối hợp với nhau.
Thiên Linh Lục có ghi cách phá giải Tam Hệ Ngũ Hợp trận, Lục Lâm Thiên nhớ kỹ. Muốn phá Tam Hệ Ngũ Hợp trận không khó khăn gì. Lòng Lục Lâm Thiên thầm hưng phấn.
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận có vài thứ sẽ giúp ích rất lớn cho Lục Lâm Thiên, nếu hắn không đoán sai thì có lẽ sẽ nhận được niềm vui bất ngờ.
Đỗ Vân Sơn lên tiếng:
– Nếu không có vấn đề gì thì bắt đầu.
Chương 279 Tiến vào trong trận
Mười lăm người nhảy vào giữa quảng trường. Ba loại thuộc tính thủy, hỏa, thổ lan tràn. Mười lăm người xếp hàng. Mười lăm Vũ Sư ngũ trọng đều là đệ tử Quỷ Vũ tông.
Mười lăm người lên sân, bước chân huyền ảo xoay tròn quanh quảng trường. Ba loại năng lượng thuộc tính nhanh chóng dâng cao, năng lượng thủy, hỏa, thổ trong thiên địa tụ tập lại. Mười lăm người càng chạy càng nhanh, chốc lát sau ba loại năng lượng tỏa sáng bao trùm nguyên quảng trường, mơ hồ thấy bóng dáng mười lăm người.
Cùng lúc đó, khí thế của mười lăm người tăng nhanh. Mười lăm người thực lực Vũ Sư ngũ trọng giờ đã đến trình độ Vũ Sư lục trọng, kinh khủng nhất là khí thế trên quảng trường cuồng bạo tới nỗi tu vi Vũ Phách cũng bị ức chế. Dòng không khí trong quảng trường xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng vạn vẹo không gian.
Cảm giác khí thể khuếch tán từ Tam Hệ Ngũ Hợp trận, chưởng môn, trưởng lão bón môn phái Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
– Tam Hệ Ngũ Hợp trận thật là kỳ diệu quá, thực lực tổng thể cả mười lăm người tăng gấp ba lần trở lên.
Lữ Tiểu Linh, trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu liếc nhau, mặt không biểu tình, mắt ba người cùng tập trung vào Lục Lâm Thiên.
Đỗ Vân Sơn nói với năm người:
– Bắt đầu đi. Năm người đi vào, ai ra trước là thắng.
Vù vù vù!
Bốn người nhảy vào trận pháp ngay, khuất trong ba năng lượng thuộc tính.
Mắt Lục Lâm Thiên lóe tia sáng, khóe môi cong lên, Lục Lâm Thiên tiến vào với bước chân huyền ảo.
Trên khán đài, trưởng lão họ Lưu mở miệng nói:
– Không biết tiểu tử Lục Lâm Thiên có thể phá trận ra được không, muốn phá trận không chỉ có thực lực là được.
Trưởng lão họ Vương nhìn trưởng lão họ Lưu, lạnh nhạt nói:
– Sao ngươi chú ý đến tiểu tử kia nhiều vậy?
Nói vậy nhưng trưởng lão họ Vương cũng theo dõi Lục Lâm Thiên không rời.
Trưởng lão họ Lưu châm chọc:
– Thì Vương trưởng lão cũng thế.
Hai người nhìn nhau, trưởng lão họ Vương nói:
– Tiểu tử này không đơn giản.
Lục Lâm Thiên đang ở trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, bị năng lượng ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ bao phủ. Ba năng lượng cường đại ức chế, không gian thay đổi. Lục Lâm Thiên ở trong không gian mênh mông, nơi đây tràn ngập sương mù ba năng lượng thuộc tính, bao la rộng lớn.
Lục Lâm Thiên ở trong trận, không có hành động gì, đánh giá bốn phía. Lục Lâm Thiên cảm giác ba năng lượng thuộc tính, trong người điều động năng lượng ba thuộc tính thủy, hỏa, thổ nên không thấy áp lực gì. Bản thân Lục Lâm Thiên là Vũ Giả toàn hệ, có thuộc tính ngũ hệ nên những lực lượng thuộc tính này không ức chế hắn được.
Vù vù vù!
Chợt vang tiếng xé gió, một mũi tên lửa nhanh như tia chớp xé rách hư không bắn tới.
Lục Lâm Thiên lạnh lùng cười:
– Đúng là có nó.
Tay Lục Lâm Thiên ngưng tụ thủ ấn quái dị đánh ra. Mũi tên lửa bay đến, tay phải Lục Lâm Thiên ngưng tụ lực cắn nuốt mạnh mẽ. Vòng xoáy to mấy thước tuôn ra từ lòng bàn tay Lục Lâm Thiên hút mũi tên lửa vào vòng xoáy.
Vù vù vù!
Ngay lúc đó, một mũi tên nước, một mũi tên đất xé gió bay tới, một trái một phải bọc đánh Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên cười khẽ:
– Đến đây, đa tạ tặng quà.
Hai bàn tay Lục Lâm Thiên ngưng tụ vòng xoáy cuồng bạo, hai năng lượng bị hút vào vòng xoáy.
Bùm bùm bùm!
Năm người đi vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận, trận pháp vang tiếng xé gió đinh tai nhức óc. Bão năng lượng dữ dội bao phủ cả quảng trường, dưới Vũ Phách ngũ trọng không thể thấy rõ tình huống bên trong.
Từ Vũ Phách ngũ trọng trở lên chỉ mơ hồ thấy mấy chục cái bóng xuyên toa trong trận pháp, từng đợt lực công kích đυ.ng chạm vang tiếng nổ trầm đυ.c.
Năng lượng cuồng bạo tràn ra ngoài. Đám người đứng xem lần lượt thụt lùi. Kình khí hung bạo vặn vẹo dòng không khí quanh quảng trường. Hiện tại quảng trường như vòi rồng đứng yên một chỗ, khí lưu cuồng bạo dâng lên cao. Cây cối phía xa bị khí lưu đè ép cành gãy lá rụng. Mảnh nhỏ lá cây và tro bụi đá vụn bị kéo vào vòng xoáy năng lượng như vòi rồng.
Trong một góc trận pháp có bóng áo xanh làm tất cả cường giả ngạc nhiên. Các đợt công kích trong trận pháp không có tác dụng gì với người này, công kích rơi vào thân thể người này thì biến mất như chưa từng xuất hiện.
Đám người trưởng lão, Đới Đường Quỷ Vũ tông trên khán đài nhíu mày nhìn.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu biểu tình khó hiểu.
– A?
Trưởng lão họ Vương lên tiếng:
– Lưu Dịch Hoành, ngươi có nhìn ra cái gì không?
Trưởng lão họ Lưu ngần ngừ:
– Kỳ lạ, trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận chỉ có chỗ đó là cửa sống, chẳng lẽ tiểu tử này hiểu trận pháp?
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, Lục Lâm Thiên cười tủm tỉm, các năng lượng công kích bị hắn nuốt hết. Đây là năng lượng thuộc tính, Lục Lâm Thiên làm Vũ Giả toàn hệ, mỗi loại năng lượng thuộc tính đều bị hắn nuốt không chừa một chút gì.
Cái gì là năng lượng thuộc tính? Tức là năng lượng thuộc tính trong thiên địa. Vũ Giả tu luyện tức là luyện hóa năng lượng này trở thành chân khí cho mình dùng, nếu chân khí tan biến sẽ hóa thành các loại năng lượng thuộc tính.
Vũ Giả các hệ có thể hấp thu chút ít năng lượng thuộc tính, chậm rãi tu luyện. Đệ tử thiên phú cực tốt vì sao tu luyện nhanh vậy? Đó là vì bản thân có thuộc tính cực tốt, có thể cộng minh với thuộc tính trong thiên địa tần suất cao nhất, khiến tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn. Vũ Giả thiên phú bình thường, thuộc tính chắc chắn thì lực cộng minh thuộc tính trong thiên địa yếu hơn, tốc độ tu luyện chậm chạp.
Nếu thuộc tính của bản thân vốn rất kém, đến mức không thể cộng minh thuộc tính năng lượng trong thiên địa vậy nghĩa là không thể trở thành Vũ Giả.
Vũ Giả thổ hệ chỉ có thể hấp thu năng lượng thổ hệ hóa thành chân khí. Vũ Giả thủy hệ chỉ có thể hấp thu năng lượng thuộc tính thủy hệ rồi luyện hóa nó.
Lúc này trong trận pháp, ba loại năng lượng thủy, hỏa, thổ bị Lục Lâm Thiên hút vào cơ thể luyện hóa. Trong tu luyện khó khăn nhất là dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địa. Mỗi Vũ Giả đều hy vọng có thể liên tục hấp thu năng lượng thuộc tính trong thiên địa mãi mãi để tu luyện. Giống như tu luyện bằng đan dược, có một số đan dược có thể trực tiếp tăng cường tu vi bởi vì trong đan dược chứa năng lượng có thể cho Vũ Giả trực tiếp hấp thu, không cần dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địatừ từ luyện hóa.
Năng lượng thuộc tính tồn tại trong các góc thiên địa, nhưng là muốn hấp thu chúng thì mỗi lần chỉ có thể hấp thu một lượng ít ỏi, càng ít nắm bắt được.
Lục Lâm Thiên không thể tu luyện theo hệ thống chính quy thế này. Lục Lâm Thiên tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết, hấp thu lực lượng thuộc tính thiên địa rất chậm, muốn đột phá sẽ chậm hơn người khác gấp trăm lần.
Năng lượng thuộc tính này trong thiên địa mới là năng lượng tinh khiết nhất. Từ mặt nào đó năng lượng này tinh thuần hơn cả chân khí, nhưng Vũ Giả không thể sử dụng trực tiếp, phải trải qua luyện hóa.
Như Lục Lâm Thiên, hắn cắn nuốt chân khí của người khác nhưng không thể lập tức dùng ngay.
Chương 280 Khiến người kinh thán
Nhưng lúc này năng lượng tinh thuần nhất thiên địa ngưng tụ thành lực công kích liên miên bất tận ập đến, Lục Lâm Thiên không cần tu luyện, hắn sử dụng Âm Dương Linh Vũ quyết cắn nuốt là được. Tựa như lúc chiến đấu Lục Lâm Thiên trực tiếp cắn nuốt lực công kích của đối thủ.
Trong người Lục Lâm Thiên vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết chớp mắt biến những năng lượng thuộc tính thành chân khí của mình, tiện lợi hơn nuốt chân khí của người khác.
Từng đợt công kích ập đến, Lục Lâm Thiên thu hết. Lục Lâm Thiên là Vũ Giả toàn hệ, bất cứ thuộc tính nào hắn cũng có thể thôn phệ được hết. Điều này tương đương với một Vũ Giả không cần tốn công sức dẫn động năng lượng thuộc tính trong thiên địa đã trực tiếp có năng lượng thuộc tính liên tục nhập vào cơ thể mình.
Lục Lâm Thiên cũng trong trường hợp này, năng lượng thuộc tính liên miên chui vào người hắn, bị Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa rồi biến thành chân khí tinh khiết nhất. Năng lượng thuộc tính trong thiên địa hầu như không có tạp chất, luyện hóa sơ là sẽ biến thành chân khí tinh khiết nhất, nhanh hơn nuốt năng lượng chân khí của người khác nhiều.
Cắn nuốt chân khí của người khác bên trong nhiều ít có ấn ký riêng của người ta, khi luyện hóa tuy nhanh nhưng vẫn cần thời gian. Nuốt một Vũ Sư tam trọng, hiện tại Lục Lâm Thiên cần năm ngày, một tuần để tiêu hóa hết.
Lục Lâm Thiên cắn nuốt ba loại năng lượng thiên địa liên miên không dứt, bỏ bớt thời gian luyện hóa, gần như trực tiếp vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết trong kinh mạch đi từng vòng hóa thành chân khí tinh thuần chảy vào đan điền khí hải.
Năng lượng thuộc tính cực kỳ khổng lồ, Lục Lâm Thiên cắn nuốt hết làm kinh mạch trướng đau sắp nứt vỡ, nhưng chưa đến cực hạn, hắn cắn răng kiên trì. Kinh mạch của Lục Lâm Thiên vốn rộng dày hơn người khác nhiều, giờ kinh mạch phát huy tác dụng lớn nhất. Nếu kinh mạch của Lục Lâm Thiên bình thường e rằng lúc này không thể điên cuồng hấp thu ba loại năng lượng thuộc tính thiên địa khổng lồ thế này.
Vù vù vù!
Từng đợt công kích năng lượng quả cầu nước, quả cầu lửa xuyên qua Lục Tâm Đồng đổ ập xuống Lục Lâm Thiên. Thủ ấn thay đổi, hai vòng xoáy mở rộng trong bàn tay, Lục Lâm Thiên nhận hết tất cả công kích.
Bùm bùm bùm!
Tiếng nổ trầm đυ.c vang vọng. Nguyên Tam Hệ Ngũ Hợp trận thay đổi từ lúc Lục Lâm Thiên cắn nuốt, toàn bộ năng lượng tụ tập hướng hắn, năng lượng công kích cuồng bạo càng lúc càng mạnh mẽ hơn.
Những người khác trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận nhẹ nhàng hơn nhiều, năng lượng công kích yếu dần, tất cả công kích tập trung vào Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên ở trong trận pháp, bởi vì liên tục có năng lượng thuộc tính ập đến nên hắn quên đi nhiệm vụ phá trận.
– Còn thiếu chút nữa, tiếp tục!
Lục Lâm Thiên chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ cắn nuốt, chân khí tăng nhanh trong đan điền khí hải.
Lục Lâm Thiên vốn là Vũ Sư tứ trọng trung kỳ lúc này tiến bộ nhanh nghịch thiên, chốc lát sau đã là Vũ Sư tứ trọng hậu kỳ.
Lục Lâm Thiên điên cuồng cắn nuốt, kiểu này tốt hơn nuốt chân khí nhiều.
Vù vù vù!
Tam Hệ Ngũ Hợp trận, tất cả năng lượng thuộc tính cuồng bạo chuyển dời tập trung vào vị trí Lục Lâm Thiên. Năng lượng cuồng bạo ức chế bao phủ chỗ Lục Lâm Thiên đứng.
Nói cách khác Lục Lâm Thiên đã thành trung tâm Tam Hệ Ngũ Hợp trận, nên trận pháp chỉ công kích một mình hắn.
Không gian chỗ Lục Lâm Thiên đứng vặn vẹo, dòng không khí dạt ra, không gian bị cách ly khỏi quảng trường. Lực lượng cuồng bạo tăng theo cấp số nhân. Mọi người cảm giác rõ ràng có lực lượng hùng mạnh đang lớn dần. Nếu lực lượng này bùng nổ thì uy lực tuyệt đối khủng bố.
Ngay lúc này xuất hiện cảnh tượng làm mọi người trợn mắt há hốc mồm. Nhất là trưởng lão Quỷ Vũ tông, Đới Đường, Đới Cương Tử, biểu tình cực kỳ khó xem.
Trong quảng trường, Tam Hệ Ngũ Hợp trận hoàn toàn bao phủ quanh thân Lục Lâm Thiên. Bốn người Quỷ Vũ tông bị bài trừ ra ngoài trận, năng lượng cuồng bạo xoay quanh Lục Lâm Thiên, hoàn toàn phớt lờ bốn người Quỷ Vũ tông.
Biểu tình của đám người thay đổi. Mười lăm người bày trận là đệ tử Quỷ Vũ tông, xuống tay với người Quỷ Vũ tông còn nương tình chút, bọn họ ra tay ác với Lục Lâm Thiên Phi Linh Môn một chút cũng không có gì đáng trách. Đổi lại môn phái khác cũng sẽ bất công như vậy, với đồng môn thì nhẹ tay. Nhưng có cần làm rõ ra mặt vậy không? Tình hình hiện tại hoàn toàn là tập trung công kích Lục Lâm Thiên, bốn người Quỷ Vũ tông bị bài trừ ngoài Tam Hệ Ngũ Hợp trận, bình yên vô sự.
Các cường giả Quỷ Vũ tông mặt lúc xanh lúc tím, thầm trách mười lăm đệ tử không hiểu chuyện, dù muốn đối phó Lục Lâm Thiên Phi Linh Môn cũng đừng rõ ràng như vậy. Bây giờ là mười lăm người vây công một người, còn phối hợp Tam Hệ Ngũ Hợp trận, dù thắng thì Quỷ Vũ tông không còn mặt mũi nào.
Đệ tử Quỷ Vũ tông ngây người nhìn quảng trường, thầm nghĩ các sư huynh bày trận giỏi thật, tập trung đối ngoại, chỉ tấn công một địch thủ, nhưng làm như vậy hơi khó xem.
Đới Trường An, Đới Trường Vân, hai đệ tử khác ngơ ngác nhìn nhau, thầm nhủ đệ tử trong môn không cần nhẹ tay đến mức này đi, ít ra nên chú ý mặt mũi, bài xích người lạ hơi quá.
Giờ phút này, oan nhất là mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày trân. Đúng là bọn họ muốn xuống tay với Lục Lâm Thiên nặng chút, nương tình đệ tử đồng môn một chút. Lúc bày trận bọn họ lén động tay chân, miễn là không quá đáng thì người bình thường tuyệt đối không nhìn ra.
Nhưng khi đối phương vào trận pháp thì bọn họ không giở trò táy máy được nữa. Không biết có phải đối phương cố ý hay vô tình mà bước thẳng vào cửa sống duy nhất trong trận pháp, bọn họ muốn đổi vị trí cũng chịu thua. Hiện tại mười lăm người không kiểm soát được, chân khí nhanh chóng bị rút mất, toàn bộ công kích như đá chìm đáy biển bặt vô âm tín. Trận pháp di chuyển, năng lượng trong trận không nghe theo điều khiển chỉ tập trung vào đối phương. Chân khí trong cơ thể mười lăm người bị xói mòn, bọn họ không thể thoát khỏi. Cả đám trợn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Bốn người Đới Trường An, Đới Trường Vân nghe Đới Đường truyền âm:
– Bốn người mau vào trận!
Bốn đệ tử Quỷ Vũ tông lấy lại tinh thần cùng lao vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận.
Bùm bùm bùm!
Nhưng bốn người xông lên lại bị năng lượng cuồng bạo hất văng ra, không cách nào vào trận pháp.
Chưởng môn, trưởng lão trên khán đài cười thầm, nghĩ rằng mười lăm đệ tử Quỷ Vũ tông bày trận thật đồng lòng, hợp sức đối ngoại, không tấn công đồng môn, thậm chí không cho đồng môn vào trận pháp.
Trưởng lão, chưởng môn Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn chợt nhớ trước kia mỗi năm đại hội tông môn Quỷ Vũ tông có lẽ Quỷ Vũ tông cũng làm như vậy, đệ tử bốn môn phái khác không lấy được thành tích tốt trong đại hội tông môn Quỷ Vũ tông bao giờ.
Nghĩ đến đây người Cửu Hoa Môn, Thiên Sơn Môn, Thiên Nhất Môn, Vân Sơn Môn sắc mặt âm trầm, có vẻ mấy năm nay bọn họ đã bị Quỷ Vũ tông chơi một vố đau.
Đám người Đới Trường An không thể vào trận pháp, lòng thầm thắc mắc. Bọn họ chửi thầm mười lăm đệ tử bày trận, có nương tay cũng làm quá rồi, giờ người mù đều nhìn rõ ràng.
Bình luận facebook