-
Chương 541-545
Chương 541 Thi triển con bài chưa lật
Lúc này ánh mắt thanh niên áo xanh mở ra, trường côn màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, từng đạo côn ảnh hiện lên trong không trung, côn ảnh xuất hiện, không gian dường như bị hỏa diễm thiêu đốt qua, khí tức nóng bỏng tức thì khuếch tán ra bốn phía.
Cuối cùng quỹ tích côn ảnh đột nhiên biến đổi, nhanh chóng xoay mang theo kình khí mạnh mẽ trong nháy mắt bắn thẳng về phía chưởng ấn của Lục Lâm Thiên.
- Không nghĩ tới Sài Thanh đã tu luyện Thiên Trọng Hỏa Ảnh Côn của Huyễn Hồn môn tới mức này rồi, quả thực vô cùng tinh diệu.
- Không đơn giản đâu, công pháp này chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, hầu như tiếp cận với vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
- Vũ kỹ Lục Lâm Thiên thi triển dường như cũng là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, cũng tu luyện tới mức độ thâm bất khả trắc.
Trên khán đài, chúng cường giả không ngừng nghị luận, đối với chiêu số hai người thi triển ra trong lòng không khỏi tán tưởng.
Sưu...
Trong nháy mắt công kích của hai người giống như lưu tinh va chạm với nhau, không có bất kỳ sự hoa mỹ nào, trực tiếp va chạm với nhau tạo thành âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra....
Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trên không trung.
Hai thân ảnh lại lao tới, côn ảnh tung bay, chưởng ấn trùng điệp, nhất thời khiến cho tia lửa bắn tứ tung, năng lượng cường hãn khiến cho không gian gợn sóng.
Kình phong sắc bén xé rách không khí mang theo tiếng rít gào khiến cho màng nhĩ của những người đứng xem có cảm giác đau đớn.
Sưu...
Trên côn ảnh lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được trong nháy mắt đột nhiên hiện lên mười đạo côn ảnh, khí tức nóng bỏng tạo thành mười đạo vòng cung giữa không trung.
Chưởng ấn tung bay lúc này cũng tạo ra từng đạo chưởng ấn, khí thế phô thiên cái địa đánh xuống.
Đám người gần đó dùng vẻ mặt sợ hại nhìn hai thân ảnh đang giao chiến trong khu vực số hai. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy tia lửa bắn ra mà thôi, còn có côn ảnh đỏ rực cùng với chưởng ấn sáng láng mang theo khí tức thổ hệ.
Phanh.
Mạnh mẽ va chạm, thời gian cũng không đến năm tức, hai đạo lực lượng mạnh mẽ nổ tung, hai đạo thân ảnh chợt phân ra.
Khục Khục.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên lảo đảo lui về phía sau hơn mười bước mới có thể đứng vững. Hai tay có chút tê dại, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn. Hắn mạnh mẽ ngăn chặn một ngụm máu, dáng vẻ lúc này vô cùng chật vật, sắc mặt có chút tái nhợt. Góc áo của hắn còn bị hỏa diễm của đối phương đốt mất một đoạn, mùi khét tỏa ra.
Kịch.
Thanh niên áo xanh của Huyễn Hồn môn lúc này chỉ lùi lại hai bước, khí tức vẫn mạnh mẽ ổn định, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Vũ Tướng tứ trọng quả thực khó đối phó.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, cố gắng áp chế chân khí cuồng loạn trong cơ thể. Dưới tình huống không bố trí Thanh Linh Khải Giáp hắn không thể phòng ngự lực công kích của đối phương.
- Xem ra Lục Lâm Thiên này tuy rằng không đơn giản, thế nhưng thực lực lại quá thấp, chung quy không chống lại được Vũ Tướng tứ trọng.
Trên khán đài, chúng cường giả khẽ cười nói. Nếu như Lục Lâm Thiên thua bọn họ có thể kiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn đi.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày, sắc mặt ngưng trọng thầm nghiĩ:
- Lục Lâm Thiên, ngươi cũng nên thi triển mấy con bài chưa lật đi chứ.
- Các hạ, ngươi chịu thua đi thôi.
Thanh niên áo xanh mỉm cười, đấu với đối thủ trước mắt này kết quả hắn đã dự đoán trước. Cho nên không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào. Thanh âm vừa dứt, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ, trường côn trong tay không ngừng huy động, khiến cho không gian gợn sóng, hung hăng đánh về phía trước. Khí thế một kích này dường như còn mạnh hơn trước. Trong suy nghĩ của thanh niên áo xanh này đối phương chỉ là Vũ Tướng nhất trọng tiếp một chiêu của hắn đã trọng thương căn bản không thể tiếp được chiêu này của hắn nữa.
Mà lúc này, nhìn côn ảnh nóng bỏng cường hãn tiến tới, Lục Lâm Thiên cũng có chút ngưng trọng. Một kích của Vũ Tướng tứ trọng, nếu như hắn không dùng một chút thủ đoạn sẽ không thể chống lại được.
Mà hiện tại Lục Lâm Thiên hiểu rõ, nếu như hắn thi triển Thanh Linh Khải Giáp không phải là không có cơ hội chống lại Vũ Tướng tứ trọng, thế nhưng hắn lại muốn đánh bại đối phương chứ không phải là thủ hòa.
- Thi triển con bài chưa lật.
Suy tư một lát, Lục Lâm Thiên nhanh chóng quyết định, thủ ấn trong tay đột nhiên xuất hiện.
- Hư Linh Huyễn Ấn.
Ngay khi côn ảnh xé không đi tới vị trí cách hắn mười thước, miệng Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt này, một đạo ánh mắt quỷ dị bắn về phía trước đem theo lực lượng vô hình mà quỷ dị bao phủ chung quanh.
Lực lượng này dường như tỏa ra trong không khí, xuyên thấu côn ảnh mà tới, bao phủ ở chung quanh. Nhìn vào ánh mắt của Lục Lâm Thiên, trong nháy mắt thân thể thanh niên áo xanh này run lên. Một cỗ lực lượng quỷ dị nhanh chóng tiến vào trong đầu hắn.
Đúng lúc này, Linh Vũ phối hợp hoàn mỹ, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lại biến đổi, sắc mặt trầm xuống, tay trái đánh ra một chưởng, tay phải xuất hiện một vòng xoáy.
- Phong Quyển Tàn Vân.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Một cỗ năng lượng thổ hệ khổng lồ khí thế phô thiên cái địa bạo phát, tản ra lực lượng cuồng bạo, trong nháy mắt hội tụ tại chưởng ấn, một đạo chưởng ấn màu vàng lập tức bắn lên cao.
Mà đạo chưởng ấn cuồng bạo này trong nháy mắt hóa thành từng đạo tàn ảnh hư ảo, lấy xu thế trùng trùng điệp điệp va chạm với côn ảnh.
Hai cỗ lực lượng va chạm khiến cho không gian gấp khúc. Lập tức từng tiến nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên trong không trung, kình khí cuồng bạo khuếch tán ra chugn quanh.
Phanh Phanh Phanh.
Âm bạo liên tiếp vang lên trên không trung, năng lượng cuồng bạo trên bầu trời va chạm đồng thời thanh niên áo xanh lsuc này gây ra như phỗng, bị linh lực công kích khiến hắn đình trệ trong thời gian ngắn. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, chưởng ấn và côn ảnh trong nháy mắt đều biến mất không thấy. Mà một vòng xoáy mang theo khí tức cuồng bạo giống như một cơn lốc đánh về phía thanh niên áo xanh kia.
Chờ tới khi thanh niên mặc áo xanh kia phục hồi tinh thần lại thì vẻ mặt đột nhiên đại biến, cảnh tượng vừa rồi khiến cho trong lòng hắn kinh hãi. Trong đầu lúc này u u mê mê rồi lập tức mất đi tri giác, mà chỉ trong một chớp mắt mà thôi mọi thứ đã thay đổi.
Trong khoảnh khắc này, thanh niên áo xanh phục hồi tinh thần lại, thế nhưng bản thân hắn đã ở trong dòng xoáy kinh khủng này, lực lượng cuồng bạo không ngừng đánh xuống.
- Công kích thật quỷ dị.
- Vân Tông chủ, Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ gì của Vân Dương Tông các ngươi? Không ngờ lại quỷ dị như vậy.
- Dường như giống như công kích linh hồn, vũ giả thi triển công kích bằng linh hồn, dường như không có khả năng nha.
Lúc này nhìn thấy biến cố xảy ra trong sân, sắc mặt chúng cường giả đột nhiên đại biến.
- Không xong, phiền phức lớn rồi.
Sắc mặt Cổ Kiếm Phong kinh ngạc nói.
Chương 542 Thu tiền đặt cược
Vòng xoáy cuồng bạo giống như một cơn lốc nổ tung, hơn nữa lại còn Thiên Thủ Liệt Cương Ấn trọng điệp khiến cho không trung rung động, một tiếng nổ đinh tai nhức óc hiện lên.
Phanh. Phanh.
Toàn độ không gian chấn động, lực lượng cuồng bạo tới cực hạn khuếch tán. Trong kình khí cuồng bạo này không gian dường như dừng lại trong một thời gian ngắn.
Sưu.
Chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên hóa thành dòng xoáy, lập tức thi triển Phù Quang Lược Ảnh trong nháy mắt phi tới bên người thanh niên áo xanh Vũ Tướng tứ trọng kia, trong tay hắn xuất hiện từng đạo tàn ảnh, tàn ảnh chưởng ấn hội tụ lập tức hóa thành một đạo chưởng ấn hung hăng đánh vào ngực người thanh niên kia.
Với đan điền khổng lồ cùng với kinh mạch dày rộng, hơn nữa lại có Vũ đan ngũ sắc tất cả công kích đều được tăng cường vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng dưới sự thi triển của Lục Lâm Thiên lại lưu loát liền mạch giống như là hành văn vậy. Tới một trình độ vô cùng hoàn mỹ.
Khục khục.
Một đạo chưởng ấn đánh vào ngực thanh niên áo xanh, công kích liên tiếp đã sớm đánh tan phòng ngự của thanh niên áo xanh này. Lúc này lại bị một chưởng của Lục Lâm Thiên đánh vào ngực lập tức miệng phun ra một ngụm máu, thân thể bị đánh bay về phía sau mấy chục thước, rơi xuống mặt đất.
Khục Khục.
Lại một ngụm máu được phun ra, thanh niên áo xanh chật vật cố gắng đứng lên, trong hai mắt lúc này hiện lên sự kinh hãi không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Còn muốn tái chiến không?
Lục Lâm Thiên nhìn thanh niên áo xanh nói.
- Ta thua.
Thanh niên áo xanh sắc mặt tái nhợt có chút uể oải nói. Vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, hiện tại nhớ lại dường như hắn vẫn không thể tin tưởng, không ngờ hắn lại thua, còn thua ở trong tay Vũ Tướng nhất trọng.
Phù.
Nghe thấy đối phương chịu thua, Lục Lâm Thiên thu hồi chân khí, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, công kích liên tiếp vừa rồi không cần nói cũng biết, tiêu hao vô cùng lớn. Chỉ sợ cũng chỉ có Lục Lâm Thiên mới có thể chịu được tiêu hao liên tiếp như vậy.
- Ha ha, hảo tiểu tử, hay lắm.
Trên khán đài, một tiếng cười chói tai vang lên, chính là Vũ Ngọc Tiền, Vũ trưởng lão. Lúc này vị trưởng lão này không ngừng vỗ đùi mình cười ha hả.
- Vũ trưởng lão, ngươi vui vẻ kích động như vậy ta hiểu được. Thế nhưng đừng có quá trớn như vậy chứ?
Tống trưởng lão nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên ở dưới không khỏi có chút kích động.
- Ta quá trớn có quan hệ gì với ngươi?
Vũ trưởng lão quay đầu lại nói.
- Bởi vì ngươi là một tên rắm thí. Kích động đến nỗi vỗ đùi ta.
Tống trưởng lão nói.
- Hắc hắc, có chút kích động mà thôi. Lần sau ta sẽ chú ý.
Vũ trưởng lão cười hắc hắc. Vừa rồi có chút kích động, không nghĩ tới lại đánh vào đùi Tống trưởng lão, thảo nào vừa rồi hắn không cảm thấy đau.
- Hảo tiểu tử, quả nhiên còn có một ít con bài chưa lật.
Vân Khiếu Thiên âm thầm cười nói.
- Một Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Tướng tứ trọng, tuy rằng là vũ giả tam hệ thế nhưng cũng quá kinh khủng nha.
- Đặc biệt là một đạo công kích quỷ dị vừa rồi, Sài Thanh dường như thua là bởi vì đạo công kích kia.
Một chúng cường giả không ngừng sợ hãi than. Nhâm Trường Thanh của Huyễn Hồn Môn lúc này sắc mặt vô cùng khó coi. Đệ tử mạnh nhất trong tông môn mình ngay cả một Vũ Tướng nhất trọng của Vân Dương Tông không ngờ cũng không đánh lại được, tâm tình hiện tại của hắn vô cùng xấu.
- Vân tông chủ, đạo công kích quỷ dị Lục Lâm Thiên vừa mới thi triển là vũ kỹ gì của Vân Dương Tông các ngươi vậy? Uy lực không kém nha.
Cổ Kiếm Phong quay về phía Vân Khiếu Thiên kinh ngạc hỏi.
- Bí mật.
Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ trong lòng, các ngươi muốn biết sao? Ta còn muốn biết hơn đây. Hắn lại lập tức biến sắc, cười hắc hắc không chút khách khí nói:
- Hắc hắc, các vị chưởng môn, đã cá cược thì phải chấp nhận chịu thua, mỗi người một bộ vũ kỹ Huyền giao cao cấp.
- Vân Tông chủ, ngươi quả thực không khách khí một chút nào.
Cổ Kiếm Phong bất đắc dĩ cười, làm chủ nhà, đương nhiên hắn sẽ không tiếc một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, lập tức từ trong tay áo móc ra một ngọc giản giao cho Vân Khiếu Thiên.
- Ài.
Các đại chưởng môn thở dài một tiếng, vốn tưởng có thể chiếm một chút tiện nghi. Không ngờ lại thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đối với bọn họ mà nói giá trị của nó không cao, thế nhưng nói thấp cũng tuyệt không thấp.
Các chưởng môn sau khi móc ngọc giản trong người ra đưa cho Vân Khiếu Thiên đều trừng mắt nhìn Nhâm Trường Thanh, ý tứ trong đó vô cùng rõ ràng, đều trách đệ tử của Nhâm Trường Thanh quá kém cỏi, Vũ Tướng tứ trọng lại thua Vũ Tướng nhất trọng.
Bị mọi người trừng mắt, Nhâm Trường Thanh không thể làm gì khác hơn. Đại hội lần này toàn quân thất thủ, hắn cũng thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, hắn đi tìm ai mà trừng mắt đây.
- Chư vị chưởng môn, đa tạ. Ha ha.
Tâm tình của Vân Khiếu Thiên hiện tại vô cùng tốt. Thắng sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, loại chuyện tốt như vậy quả thực khó kiếm được.
Giữ đài, Lục Lâm Thiên sau khi thắng lợi lập tức nhìn về phía khu vực số ba. Lúc này Vân Hồng Lăng trong khu vực số ba, thân thể mềm mại tạo thành những đạo tàn ảnh, trường tiên trong tay giống như một đầu giao long đang bay lượn không ngừng bao phủ quanh thân thể một người thanh niên có tu vi Vũ Tướng tam trọng của Địa Linh Tông.
Sắc mặt người thanh niên kia biến sắc liên tục, binh khí trong tay mang theo khí thế khai sơn tích địa tạo thành những đạo tàn ảnh không ngừng dây dưa với những đạo tiên ảnh trên không trung.
- Phá.
Lúc này, đại phủ trong tay người thanh niên kia đột nhiên bổ xuống, quang mang bắn ra. Đạo quang mang này vô cùng quỷ dị, đột nhiên tiến vào phía trước rồi tỏa ra chung quanh, giống như một kiếm chém ngang thiên địa khiến cho không gian vang lên tiếng rít gào chói tai.
Quang mang bổ ra, giống như là mang theo lực lượng khai sơn trực tiếp bổ một bổ về phía đám tiên ảnh trên bầu trời.
Cũng vào lúc thanh niên bổ ra một phủ đánh vào tiên ảnh thì thân thể của Vân Hồng Lăng trước mặt hắn đột nhiên biến mất. Hai mắt người thanh niên này đột nhiên co lại, quang mang dưới chân nhanh chóng xuất hiện, chân khí bắn ra, thân hình nhanh chóng thối lui.
Thế nhưng lúc này đã muộn rồi. Ngay trong khoảnh khắc này, một thân ảnh xinh đẹp hiện lên. Thân thể như quỷ dị xuất hiện trước người hắn, đem theo một đạo chưởng ấn màu trắng vô thanh vô tức xuất hiện, cuối cùng đánh vào thân thể hắn.
Tất cả chuyện này xảy ra vô cùng nhanh chóng, ngoại trừ một số ít người ra căn bản không có nhiều người có thể thấy rõ cảnh tượng này, bởi vì tốc độ quá nhanh.
Phanh.
Trong nháy mắt, chưởng ấn đánh xuống, đại phủ trong tay người thanh niên kia trong nháy mắt vỡ tan, thân thể lảo đảo lui về phía sau vài bước.
Khục Khục.
Thanh niên áo xanh này phun ra một ngụm máu, lập tức đặt mông ngồi xuống mặt đất, sắc mặt nhanh chóng trở nên tái nhợt.
- Ta thua.
Thanh niên này nhìn Vân Hồng Lăng nói, lúc này quả thực hắn đã không còn lực để tái chiến.
Chương 543 Đấu với Lam Linh (1)
- Tốt.
Một màn này khiến cho Tạ trưởng lão trên khán đài không hỏi hô lên một tiếng tốt. Hai người còn lại của Vân Dương Tông lúc này đã tiến vào top bảy rồi.
Khi Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn tới khu vực khác, lúc này cũng đã có kết quả rồi.
Đông.
Một tiếng chuông lại vang lên. Trên khán đàu lập tức xuất hiện đám người chưởng môn Quy Nguyên Môn - Vi Bang Ngạn, chưởng môn Huyền Sơn Môn đứng dậy trợ giúp. Chưởng môn Huyền Sơn môn Nhâm Trường Thanh lúc này có chút bất đắc dĩ đứng lên. Môn hạ đệ tử của bọn họ ngay cả top bảy cũng không tiến vào được.
Thanh âm của trưởng lão Thiên Kiếm Tông - Hồng Bào vang lên:
- Người thắng lưu lại, người thua rời khỏi.
Bảy đệ tử bị thua có chút bất đắc dĩ cùng với thất vọng lùi về phía sau. Ánh mắt Lục Lâm Thiên lúc này rơi vào năm người còn lại.
Trong bảy người còn lại, ngoại trừ Vân Hồng Lăng, Nguyên Nhược Lan, Lam Linh ra thì còn có ba người khác Lục Lâm Thiên cũng biết đó là một thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm Môn, có chút kỳ lạ đó là lưng hắn không đeo trường kiếm. Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng phát hiện ra không ngờ hắn lại là Linh giả.
Người thứ hai là một nữ tử xinh đẹp của Địa Linh Tông, nhìn kỹ thì thấy dung mạo của nàng vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan, hai hàng lông mi thon dài, nhìn qua vô cùng thanh tú, quyến rũ.
Mà sau khi thấy khí tức của nữ tử này Lục Lâm Thiên không khỏi kinh ngạc. Nàng cũng là một Linh giả, khí tức còn trên Triệu Kình Hải, là Linh Tướng tứ trọng.
Người cuối cùng chính là người mà Lục Lâm Thiên cảm thấy tò mò nhất chính là một thanh niên trên mặt mang một tấm vải màu trắng. Không biết là người của thế lực nào, không ngờ có thể vượt qua ba vòng đánh bại đệ tử của Tam tông Tứ môn tiến vào top bảy, quả thực không hề dễ dàng.
- Người này không hề đơn giản.
Lục Lâm Thiên mơ hồ có cảm giác, Nguyên Nhược Lan kia và người thanh niên này tuyệt đối là kình địch của hắn.
- Bảy người các ngươi lần thứ hai rút thăm chọn ra bốn người xác định top năm. Nhưng hiện tại trước tiên bảy người các ngươi tiến lên nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đi.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Bảy người tiến lên nhận lấy vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
- Lục Lâm Thiên, khá lắm.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên một lần nữa tiến lên nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, Hồng Bào trưởng lão mỉm cười, vẻ mặt vô cùng tán thưởng.
Sau khi bảy người nhận được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thì có một hộ pháp của Thiên Kiếm Tông lập tức mang một chiếc hộp đến.
- Trong này có bảy khối ngọc bài, trong đó có hai khối số một, hai khối số hai, ba khối còn lại chính là ngọc bài trống. Người nào rút được số một số hai thì phải lên đài, ba người còn lại được nghỉ.
Hồng Bào trưởng lão nói.
- Trưởng lão, nếu như lại thắng lợi, còn có thể nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hay không?
Thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vừa dứt thì một thanh âm khác truyền tới. Loại câu hỏi này ngoại trừ Lục Lâm Thiên ra đương nhiên cũng sẽ không còn ai khác.
- Đương nhiên là có.
Hồng Bào trưởng lão mỉm cười, nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi:
- Ngươi còn vấn đề gì khác không?
- Không còn nữa.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, thầm nghĩ trong lòng, nếu như lại có thể thu được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai coi như phải giành vào tay. Ở đây có thể dễ dàng nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thế nhưng ở bên ngoài lại không dễ dàng như vậy.
Loại ý nghĩ như ở trong này dễ kiếm được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai như Lục Lâm Thiên nếu như bị những kẻ tham gia đại hội khác biết được nhất định sẽ phiền muộn không ngớt. Luận võ ở đây chỉ sợ không có mấy ai có thể tự tin mình sẽ vượt được ải.
Nghe thấy Lục Lâm Thiên nói vậy, sáu người còn lại lập tức quay đầu nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Bảy người lập tức tiến tới trước mặt vị hộ pháp của Thiên Kiếm môn móc ra một ngọn giản cho riêng mình. Lục Lâm Thiên xòe tay ra thì thấy bên trong ngọc giảm có số một.
- Thực sự là phải đánh lần nữa.
Lục Lâm Thiên trầm tư, phải luận võ một hồi nữa mới có thể tiến vào top năm, còn ba người nữa có thể trực tiếp tấn cấn, quả thực ba người lấy được ngọc giản trống không này vô cùng tiện nghi, không tốn chút sức lực nào nha.
- Cũng tốt, chí ít khi đánh xong cũng có được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười, động thủ một lần nữa cũng không sao. Đó là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, giá trị vô cùng xa xỉ. Chỉ bằng điểm này hắn cũng sẽ lên đài.
- Tiểu tặc, ta rút được ngọc bội trống không, không cần luận võ lần nữa.
Vân Hồng Lăng vui vẻ đi tới bên người Lục Lâm Thiên. Nhìn ngọc bài đánh số một trong tay hắn, tức thì tâm tình nàng đi xuống, lại nói:
- Tiểu tặc, không ngờ ngươi lại rút phải số một, phải lên đó đánh một trận nữa rồi.
- Không sao.
Lục Lâm Thiên nói. Tuy rằng vừa rồi hắn tiêu hao không ít, thế nhưng mọi người ở đây cũng vừa trải qua một vòng đều tiêu hao cực lớn. Hắn lại có Âm Dương Linh Vũ Quyết, tốc độ khôi phục cực nhanh. Vừa rồi chỉ đứng nghỉ một lát đã khôi phục không ít, huống chi đan điền của hắn cũng không giống người thường. Vô cùng khổng lồ.
- Được rồi, những ai rút được số một và số hai mau lên đài. Ba người còn lại lập tức lùi ra.
Hồng Bào trưởng lão lập tức nói.
- Tiểu tặc, ngươi cẩn thận một chút, nhất định phải tiến vào top năm.
Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Được, ta sẽ cẩn thận.
Lục Lâm Thiên nói.
Khi ba người còn lại cầm ngọc bài tiến lên, giữa vũ đài hiện tại cũng chỉ còn lại bốn người bọn họ. Lục Lâm Thiên đưa mắt đảo qua thì thấy ngoại trừ bản thân hắn ra còn có thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn, nữ linh giả của Địa Linh Tông còn có Lam Linh.
- Tự phân ra đi. Quy tắc không đổi, hai người thắng lợi sẽ tiến vào top năm. Ngày mai tiếp tục luận võ.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Nhìn vào ba người khác một lát, sau đó Lục Lâm Thiên mới đi tới khu vực số một. Hai linh giả, hơn nữa lại có Lam Linh của Vạn Thú Tông kia, ba người này dường như đều khó đối phó.
Sưu.
Ngay khi Lục Lâm Thiên đáp xuống khu vực số một thì một thân thể xinh đẹp cũng hạ xuống. Trong không khí xuất hiện mùi hương nhàn nhạt. Một cặp chân dài hiện lên trước mắt. Bụng phẳng lỳ, đôi ngọc thỏ căn tràn, chính là Lam Linh kia.
- Lam Linh, cố gắng lên.
-Giản Tâm Nhi, chúng ta ủng hộ ngươi.
- Khấu Tử, tiến vào top năm.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Trong đám người vây quanh lúc này truyền đến tiếng kêu ầm ĩ. Những người đi tới top bảy này đã tích lũy được không ít nhân khí.
- Vận khí quả thật không tốt chút nào.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên rút phải thăm luận võ một lần nữa lúc này hắn không khỏi lo lắng trong lòng. Tái chiến một lần nữa, chỉ sợ càng thêm khó đối phó so với khi trước.
- Chỉ sợ có chút khó khăn rồi.
Sắc mặt Vũ Ngọc Tiền có chút ngưng trọng, hai tay khẩn trương ma sát trên đùi, hai mắt chăm chú nhìn về phía đồ đệ bảo bối của hắn.
Chương 544 Đấu với Lam Linh (2)
Trên khán đài lúc này cũng có một ánh mắt xinh đẹp nhìn về phía trước, hai hàng lông mi nhíu lại.
- Vô Song tỷ, tỷ không cần lo lắng, thực lực của lão đại muốn đi vào top năm vô cùng dễ dàng.
Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Vô Song.
- Tiểu Long, có thật như vậy không?
Lục Vô Song quay đầu lại nhìn Tiểu Long, hai hàng lông mi nhíu lại. Lời nói của Tiểu Long nàng đương nhiên là tin tưởng.
- Vô Song tỷ, tỷ cứ yên tâm đi, chí ít tiểu tặc còn một con bài chưa lật vô cùng lợi hại chưa từng thi triển.
Lúc này Vân Hồng Lăng vừa mới rút được ngọc bài trống đi tới khán đài. Trong lòng Vân Hồng Lăng vẫn còn nhớ rõ Lục Lâm Thiên có một chiêu thức kinh khủng chưa thi triển. Khi còn ở trong Vụ Đô sơn mạch chính nó làm nàng bị thương.
- Vân Tông chủ, hiện tại ngươi đoán xem, là Lục Lâm Thiên trong Tông môn ngươi thắng hay là Lam Linh của chúng ta thắng?
Trên khán đài, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nghiêng người nhìn Vân Khiếu THiên nói.
- Duẫn tông chủ, xem ra ngươi đối với đệ tử trong môn phái có hy vọng cực lớn nha.
Vân Khiếu Thiên nói. Đối với Vạn Thú Tông này Vân Khiếu Thiên vô cùng hiểu rõ. Đệ tử thân truyền đều có yêu thú bản mạng của mình, nữ tử trên đài kia từ đầu vẫn chưa xuất ra yêu thú bản mạng của mình, chứng minh nàng vẫn chưa dùng toàn lực. Trong lòng hắn cũng không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên một phen.
- Đó là điều đương nhiên. Đệ tử trong môn phái ta vô cùng hy vọng, lẽ nào Vân Tông chủ đối với đệ tử trong tông môn mình không ôm hy vọng sao?
Duẫn Ngạc trừng mắt nói.
- Đệ tử trong tông ta đương nhiên ta cũng hy vọng hắn có thể chiến thắng.
Vân Khiếu Thiên nói, sĩ khí đương nhiên không thể thua được.
- Vậy là tốt rồi. Nếu như Vân Tông chủ tin tưởng đối với đệ tử mình như vậy chúng ta lại đánh cược một hồi nha. Tiền đặt cược chính là một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Vân Tông chủ vừa mới thắng ta một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà, hiện tại có lẽ cũng nên cho ta một cơ hội gỡ vốn chứ.
Duẫn Ngạc cười hắc hắc. Vừa rồi thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, khiến cho hắn nhỏ máu, cho nên hiện giờ đương nhiên phải nghĩ biện pháp kiếm lại.
- Không sai ta cũng có ý nghĩ như vậy. Cược một ván xem đệ tử Lục Lâm Thiên của Vân Dương Tông hay môn hạ của Duẫn Tông chủ sẽ chiến thắng. Một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà thôi, Vân Tông chủ sẽ không cho chúng ta cơ hội gỡ vốn đó chứ?
- Đúng vậy, ta cũng đặt.
Chúng chưởng môn nhanh chóng hùa vào nói. Vừa rồi thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai hiện giờ phải kiếm về mới được, nhất thời cả đám hứng thú ào ào đặt cược.
- Được rồi, ta tiếp nhận đặt cược của chư vị.
Vân Khiếu Thiên đáp. Trận doanh mặt mũi này hắn không thể cự tuyệt, cho nên chỉ có thể đáp ứng mà thôi.
Đông.
Một tiếng chuông tuyên bố bắt đầu vang lên. Tiếng chuông quanh quẩn trên Diễn võ trường. Tiếng ầm ĩ bốn phía lúc này cũng đột nhiên yên tĩnh lại.
Trong khu vực số một, Lục Lâm Thiên và Lam Linh vẫn đứng đó.
Trong khu vực số hai, thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn và nữ Linh giả của Địa Linh tông theo tiếng chuông bắt đầu vang lên đột nhiên bắt đầu xuất thủ.
Linh lực tràn ra, hai người trong nháy mắt được bao phủ bởi một tầng quang tráo vô hình. Hai người này đều là Linh giả, đều có tu vi Linh Tướng tứ trọng, thực lực bằng nhau cho nên vẻ mặt hai người đều vô cùng ngưng trọng.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt linh lực của hai người chớp động, hung hăng va chạm vào nhau. Linh lực hỗn loạn mang theo linh hồn công kích tạo thành tiếng vang lớn ầm ầm trong không trung.
Tại khu vực số hai đã ầm ầm giao thủ thế nhưng trong khu vực số một, hai người này vẫn đang nhìn nhau, không có phản ứng gì.
- Lâm Thiên đệ đệ, ta thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau.
Lam Linh khẽ thở dài, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú về phía Lục Lâm Thiên. Bộ ngực dường như ưỡn về phía trước, đường cong linh lung kia lúc này dường như lại càng thêm nóng bỏng. Đối với bất luận một nam nhân nào mà nói đây có thể coi là một loại khiêu khích.
- Ta cũng không nghĩ tới, xem ra ông trời đối với ta không tồi. Không ngờ cho ta cơ hội đem những thứ năm đó lấy lại.
Lục Lâm Thiên nói. Vừa nhìn thấy nữ nhân này lửa giận trong lòng Lục Lâm Thiên không nhịn được mà dâng trào.
- Chuyện năm đó ta thừa nhận là ta sai. Thế nhưng ngươi cũng không có thiệt đâu? Ta hao tổn tâm cơ thế nhưng thứ có được cũng chỉ là hai cái túi trữ vật trống không.
Lam Linh khẽ nói. Ánh mắt vô cùng nhu hòa nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Đáng đời nàng.
Lục Lâm Thiên nói. Năm đó nếu không phải hắn cẩn thận đem mọi thứ chuyển vào trong nhẫn trữ vật thì Linh Thần dịch và những vật khác trong bảo tàng kia đã mất rồi.
- Lâm Thiên đệ đệ khi trước ta cũng không có độc ác lấy mạng của ngươi. Tâm ý của tỷ tỷ lẽ nào đệ còn không rõ hay sao? Ta vốn nghĩ rằng đời này không còn được gặp đệ nữa. Lần trước gặp lại trong thành, mấy ngày nay ta đều nghĩ tới đệ nha.
Lam Linh nói, trong ánh mắt không hề che dấu sự quyến rũ với Lục Lâm Thiên.
- Coi như xong, đạo bất tương đồng không thể chung đường. Ý tốt của nàng trong lòng ta coi như đã nhận.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, loại nữ nhân như vậy hắn tốt nhất nên tránh xa, nói không chừng một ngày nào đó hắn lại bị nữ nhân này chơi một vố nữa.
- Đệ không cần phải đề phòng, nếu ta có tâm tư hại đệ thì đệ cũng không sống được tới bây giờ.
Lam Linh nói xong khẽ thở dài không khỏi khiến cho nam nhân sinh lòng thương tiếc.
- Khi trước là ai hạ độc với ta?
Lục Lâm Thiên nói.
- Ta cũng là vì bất đắc dĩ mà thôi. Bởi vì bảo vật trong tay đệ có tác dụng vô cùng to lớn với ta. Thế nhưng ta thực sự không có ý giết đệ, ở chung với đệ lâu như vậy biết đệ là một chính nhân quân tử, cùng một phòng cũng không có ý xấu với ta. Cho nên tỷ tỷ ta trong lòng đã sớm có đệ.
Lam Linh nói.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tiểu tặc kia không ngờ lại chưa động thủ. Hai người lại còn trò chuyện hăng say như vậy.
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng vốn ban đầu vô cùng lo lắng, thế nhưng lúc này thấy mặt bắt đầu tức giận.
- Ồ?
Một màn này khiến cho không ít cường giả có chút nghi hoặc, hai người này không ngờ lại không có chút chiến ý nào, dường như đang tâm sự việc nhà vậy.
- Quên đi, động thủ đi. Ân oán giữa ta và ngươi không có bất luận ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc nào, coi như tiện nghi cho ngươi rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
- Lâm Thiên đệ đệ, đệ quả thực không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.
Lam Linh khẽ thở dài nói.
- Vốn tỷ tỷ ta không muốn động thủ với đệ, thế nhưng bây giờ vì Vạn Thú Tông ta cũng không còn cách nào khác ngoài việc đánh với đệ một trận.
- Đến đây đi, ta đang đợi.
Lục Lâm Thiên nói, chân khí đã vận chuyển trong cơ thể từ lâu. Lam Linh này có thực lực Vũ Tướng tam trọng Lục Lâm Thiên không dám kinh địch. Vũ Tướng tam trọng hắn không hề sợ hãi, thế nhưng Lam Linh lại là đệ tử thân truyền của Vạn Thú Tông, cũng không biết bản mạng yêu thú của nàng đã tới trình tự nào rồi.
Chương 545 Ngũ giai trung kỳ
- Khanh khách, Lâm Thiên đệ đệ, tỷ biết thực lực của đệ rất mạnh, vậy tỷ cũng không khách khí nữa.
Lam Linh cười tới mức run cả người, cái eo thon kia không ngừng lắc lư, đôi ngọc thỏ rung động khiến cho mọi người không khỏi nhìn thêm vài lần.
Nói xong, Lam Linh ngừng cười, vẻ mặt thu liễm lại, lập tức quanh thân xuất hiện chân khí, trong tay nắm lấy một thanh trường kiếm lam sắc, một cỗ khí tức nóng bỏng bao quanh trường kiếm, trong sát na, một đạo kiếm ảnh xẹt qua nhanh như thiểm điện bắn về phía Lục Lâm Thiên mà tới.
Chân khí bùng lên, chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên chợt lóe, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Sưu...
Một đạo kiếm quang đánh xuống, hung hăng đánh xuống mặt đất nơi Lục Lâm Thiên vừa mới đặt chân, mặt đất cứng rắn ngay lập tức bị nứt nẻ.
Nhìn thấy thân ảnh của Lục Lâm Thiên biến mất, vẻ mặt Lam Linh sửng sốt, không có một chút do dự nào, quanh người có một tầng quang mang màu đỏ bao phủ, khí tức hỏa hệ lập tức khuếch tán. Chân khí lập tức được rót vào trên trường kiếm lam sắc, trong nháy mắt đánh ra mấy đạo kiếm quang về phía sau.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên tiếp tục xuất hiện, lúc này hắn đã tới phía sau Lam Linh, chưởng ấn trong tay khuếch tán, vô số chưởng ảnh đánh xuống khiến cho không gian gấp khúc lập tức va chạm với kiếm quang của Lam Linh.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Đột nhiên một đạo chưởng ấn mang theo một đạo tàn ảnh hung hăng xuyên thấu không gian bắn về phía Lam Linh. Khí tức cuồng bạo bắt đầu xuất hiện mang theo kình khí cường hãn bạo phát.
Lam Linh từ lúc giao thủ chiêu đầu tiên sắc mặt đã chuyển thành ngưng trọng, lúc này lập tức đại biến, tốc độ và lực lượng của đối phương đã vượt qua dự liệu của nàng.
- Hỏa Ảnh Kiếm Quyết.
Thân thể mềm mại nhanh chóng thối lui, đồng thời miệng Lam Linh khẽ kêu lên một tiếng. Thân thể tạo thành một đường cong vô cùng mê người, trường kiếm trong tay đánh ra một đạo kiếm quang phá không, mang theo một đám hỏa diễm như hóa thành thực chất trực tiếp đánh về phía chưởng ẩn đang phóng tới của Lục Lâm Thiên.
Sưu Sưu.
Tiếng nổ lớn vang lên, hai đạo lực lượng va chạm với nhau mang theo một cỗ kình khí vô cùng hung hãn, nhanh chóng va chạm với nhau.
Hai đạo công kích va chạm với nhau, trong nháy mắt tạo ra một đạo lực lượng khiến cho không gian gấp khúc. Mà lúc này, thân thể mềm mại của Lam Linh giống như một chiếc lá rụng, chật vật nhanh chóng lùi lại mấy bước. Nàng cảm nhận được bên trong chưởng ấn của Lục Lâm Thiên ẩn chứa một đạo kình khí cường hãn xuyên qua kiếm ảnh bắn vào trong tay nàng. Lực lượng xuyên qua lòng bàn tay ầm ầm đánh về phía lục phủ ngũ tạng trong cơ thể.
- Lâm Thiên đệ đệ, không nghĩ tới thực lực của đệ lại mạnh mẽ tới tình trạng này rồi. Thật không ngờ, đệ lại là đệ tử của Vân Dương Tông. Xem ra hôm nay tỷ tỷ ta phải dùng toàn lực rồi.
Thân thể mềm mại vững vàng đứng lại, nhìn vào Lục Lâm Thiên trước, vẻ mặt Lam Linh vô cùng ngưng trọng.
- Ta cũng không nghĩ tới, trong thời gian hai năm ngắn ngủi thực lực của nàng lại tăng lên tới Vũ Tướng tam tọng.
Lục Lâm Thiên nói, nhìn vào Lam Linh trước mặt, mặc dù là vừa rồi nàng rơi vào thế hạ phong, thế nhưng khí tức chỉ có chút ba động, thân thể vẫn vô cùng mê hoặc như trời sinh vậy.
Đôi ngọc thỏ trước ngực không ngừng rung rinh, càng thêm khiêu khích.
- So ra vẫn kém Lâm Thiên đệ đệ ngươi nha. Tỷ tỷ ta phải gọi ra yêu thú bản mạng, nếu như ngươi không địch lại cần phải mở miệng sớm một chút, tỷ tỷ không muốn làm ngươi bị thương.
Lam Linh mỉm cười, khuôn mặt đỏ ửng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, nàng khẽ chu miệng, không dấu nổi vẻ khiêu khích.
- Hừ, yêu tinh chết tiệt.
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng giận dữ, thế nhưng cũng không có cách nào khác cho nên chỉ cỏ thể chu miệng mắng mà thôi.
- Gọi Liệt Hỏa Yêu Ưng của nàng ra đi. Ta đợi.
Lục Lâm Thiên nói. Ánh mắt nhìn về phía Lam Linh. Lúc này bộ ngực Lam Linh hơi phập phồng, nàng thu trường kiếm lại, thủ ấn trong tay được kết theo một quỹ tích quỷ dị, sau đó vỗ một cái vào cái túi bên hông, lập tức một đạo lưu quang trong nháy mắt bắn ra.
Dát.
Lưu quang phóng lên cao, lập tức hóa thành một đầu yêu ưng màu đỏ, một cỗ khí tức cường hãn khuếch tán. Đầu yêu ưng màu hồng này có móng vuốt vô cùng sắc bén, cái mỏ giống như một lưỡi dao găm vậy.
- Liệt Hỏa Yêu Ưng ngũ giai trung kỳ.
Trên khán đài, Vân Khiếu Thiên tức thì kinh ngạc, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Vân tông chủ quên nói cho ngươi một điều. Bản mạng của vị đệ tử này của ta đã đột phá tới ngũ giai trung kỳ, trong đám đệ tử trẻ tuổi có yêu thú đột phá tới ngũ giai trung kỳ cũng chỉ có mình nàng mà thôi.
Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc mỉm cười nói, ánh mắt như cười như không nhìn VÂn Khiếu Thiên.
- Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng này dường như đột phá ngũ giai trung kỳ cũng không ngắn, tuy rằng chưa đạt tới ngũ giai trung kỳ đỉnh phong thế nhưng có lẽ ngay cả Vũ Tướng ngũ trọng cũng khó có thể đối phó được với nó.
Cổ Kiếm Phong nhíu mày nói.
- Hắc hắc. Không biết Lục Lâm Thiên có thể chống đỡ được hay không? Không nghĩ tới môn hạ đệ tử của Duẫn tông chủ lại có yêu thú bản mạng đột phá tới mức độ này.
Chúng trưởng môn đều dùng ánh mắt như cười như không nhìn Vân Khiếu Thiên. Dường như đang chờ bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai vừa rồi thua trở về túi của mình.
- Ngũ giai trung kỳ sao?
Lục Lâm Thiên cũng vô cùng kinh ngạc. Khi trước Liệt Hỏa Yêu Ưng của nàng chỉ có tam giai mà thôi. Từ khí tức hiện tại hẳn đã tới ngũ giai trung kỳ. Tuy rằng không tới đỉnh phong thế nhưng cũng đã tương đương với Vũ Tướng ngũ trọng của nhân loại, vô cùng khó đối phó.
- Lại là yêu thú nữa chứ.
Lục Lâm Thiên nhíu mày. Nếu như đối phó với vũ giả ngũ trọng, hắn chỉ cần thi triển con bài chưa lật một lần nữa là được. Thế nhưng đối tượng hiện tại lại là yêu thú, đối với người khác mà nói, họ tình nguyện đụng độ với vũ giả Vũ Tướng ngũ trọng cũng không tình nguyện đụng phải đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng ngũ trọng trung kỳ này.
Yêu thú có bản thể cường hãn, lại là yêu thú phi hành, tuyệt đối là một đầu yêu thú cực kỳ khó đối phó. Nói cách khác, đối phó với một Vũ Tướng ngũ trọng sẽ đơn giản hơn một chút.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng biết mình không giống với vũ giả bình thường. Hắn từng chịu nhiều đau khổ, cửu tử nhất sinh mới luyện thành Huyết Hồn Ấn, cũng là khắc tinh của yêu thú. Thực lực của mình tuy rằng hiện tại không thể trực tiếp khống chế yêu thú ngũ giai trung kỳ, thế nhưng đối phó với nó hẳn không lớn. Huyến Hồn Ấn đối với yêu thú đều có lực khắc chế. Bằng không một yêu thú Vương cấp như Thiên Sí Tuyết Sư đã không bị hắn hạ Huyết Hồn Ấn.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại Huyết Hồn Ấn này chính là khắc tinh của Vạn Thú Tông. Thậm chí Lục Lâm Thiên còn hoài nghi, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn có phải là có cừu oán gì với Vạn Thú Tông này hay không mà Huyết Hồn Ấn lại hoàn toàn có thể chà đạp Vạn Thú Tông, vô luận là phương diện khống chế yêu thú hay là công kích yêu thú đều có thể khắc chế Vạn Thú Tông một bậc.
Lúc này ánh mắt thanh niên áo xanh mở ra, trường côn màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, từng đạo côn ảnh hiện lên trong không trung, côn ảnh xuất hiện, không gian dường như bị hỏa diễm thiêu đốt qua, khí tức nóng bỏng tức thì khuếch tán ra bốn phía.
Cuối cùng quỹ tích côn ảnh đột nhiên biến đổi, nhanh chóng xoay mang theo kình khí mạnh mẽ trong nháy mắt bắn thẳng về phía chưởng ấn của Lục Lâm Thiên.
- Không nghĩ tới Sài Thanh đã tu luyện Thiên Trọng Hỏa Ảnh Côn của Huyễn Hồn môn tới mức này rồi, quả thực vô cùng tinh diệu.
- Không đơn giản đâu, công pháp này chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, hầu như tiếp cận với vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
- Vũ kỹ Lục Lâm Thiên thi triển dường như cũng là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, cũng tu luyện tới mức độ thâm bất khả trắc.
Trên khán đài, chúng cường giả không ngừng nghị luận, đối với chiêu số hai người thi triển ra trong lòng không khỏi tán tưởng.
Sưu...
Trong nháy mắt công kích của hai người giống như lưu tinh va chạm với nhau, không có bất kỳ sự hoa mỹ nào, trực tiếp va chạm với nhau tạo thành âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra....
Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trên không trung.
Hai thân ảnh lại lao tới, côn ảnh tung bay, chưởng ấn trùng điệp, nhất thời khiến cho tia lửa bắn tứ tung, năng lượng cường hãn khiến cho không gian gợn sóng.
Kình phong sắc bén xé rách không khí mang theo tiếng rít gào khiến cho màng nhĩ của những người đứng xem có cảm giác đau đớn.
Sưu...
Trên côn ảnh lúc này bằng mắt thường cũng có thể thấy được trong nháy mắt đột nhiên hiện lên mười đạo côn ảnh, khí tức nóng bỏng tạo thành mười đạo vòng cung giữa không trung.
Chưởng ấn tung bay lúc này cũng tạo ra từng đạo chưởng ấn, khí thế phô thiên cái địa đánh xuống.
Đám người gần đó dùng vẻ mặt sợ hại nhìn hai thân ảnh đang giao chiến trong khu vực số hai. Thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể nhìn thấy tia lửa bắn ra mà thôi, còn có côn ảnh đỏ rực cùng với chưởng ấn sáng láng mang theo khí tức thổ hệ.
Phanh.
Mạnh mẽ va chạm, thời gian cũng không đến năm tức, hai đạo lực lượng mạnh mẽ nổ tung, hai đạo thân ảnh chợt phân ra.
Khục Khục.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên lảo đảo lui về phía sau hơn mười bước mới có thể đứng vững. Hai tay có chút tê dại, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn. Hắn mạnh mẽ ngăn chặn một ngụm máu, dáng vẻ lúc này vô cùng chật vật, sắc mặt có chút tái nhợt. Góc áo của hắn còn bị hỏa diễm của đối phương đốt mất một đoạn, mùi khét tỏa ra.
Kịch.
Thanh niên áo xanh của Huyễn Hồn môn lúc này chỉ lùi lại hai bước, khí tức vẫn mạnh mẽ ổn định, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Vũ Tướng tứ trọng quả thực khó đối phó.
Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, cố gắng áp chế chân khí cuồng loạn trong cơ thể. Dưới tình huống không bố trí Thanh Linh Khải Giáp hắn không thể phòng ngự lực công kích của đối phương.
- Xem ra Lục Lâm Thiên này tuy rằng không đơn giản, thế nhưng thực lực lại quá thấp, chung quy không chống lại được Vũ Tướng tứ trọng.
Trên khán đài, chúng cường giả khẽ cười nói. Nếu như Lục Lâm Thiên thua bọn họ có thể kiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, coi như là thu hoạch ngoài ý muốn đi.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày, sắc mặt ngưng trọng thầm nghiĩ:
- Lục Lâm Thiên, ngươi cũng nên thi triển mấy con bài chưa lật đi chứ.
- Các hạ, ngươi chịu thua đi thôi.
Thanh niên áo xanh mỉm cười, đấu với đối thủ trước mắt này kết quả hắn đã dự đoán trước. Cho nên không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào. Thanh âm vừa dứt, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ, trường côn trong tay không ngừng huy động, khiến cho không gian gợn sóng, hung hăng đánh về phía trước. Khí thế một kích này dường như còn mạnh hơn trước. Trong suy nghĩ của thanh niên áo xanh này đối phương chỉ là Vũ Tướng nhất trọng tiếp một chiêu của hắn đã trọng thương căn bản không thể tiếp được chiêu này của hắn nữa.
Mà lúc này, nhìn côn ảnh nóng bỏng cường hãn tiến tới, Lục Lâm Thiên cũng có chút ngưng trọng. Một kích của Vũ Tướng tứ trọng, nếu như hắn không dùng một chút thủ đoạn sẽ không thể chống lại được.
Mà hiện tại Lục Lâm Thiên hiểu rõ, nếu như hắn thi triển Thanh Linh Khải Giáp không phải là không có cơ hội chống lại Vũ Tướng tứ trọng, thế nhưng hắn lại muốn đánh bại đối phương chứ không phải là thủ hòa.
- Thi triển con bài chưa lật.
Suy tư một lát, Lục Lâm Thiên nhanh chóng quyết định, thủ ấn trong tay đột nhiên xuất hiện.
- Hư Linh Huyễn Ấn.
Ngay khi côn ảnh xé không đi tới vị trí cách hắn mười thước, miệng Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt này, một đạo ánh mắt quỷ dị bắn về phía trước đem theo lực lượng vô hình mà quỷ dị bao phủ chung quanh.
Lực lượng này dường như tỏa ra trong không khí, xuyên thấu côn ảnh mà tới, bao phủ ở chung quanh. Nhìn vào ánh mắt của Lục Lâm Thiên, trong nháy mắt thân thể thanh niên áo xanh này run lên. Một cỗ lực lượng quỷ dị nhanh chóng tiến vào trong đầu hắn.
Đúng lúc này, Linh Vũ phối hợp hoàn mỹ, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên lại biến đổi, sắc mặt trầm xuống, tay trái đánh ra một chưởng, tay phải xuất hiện một vòng xoáy.
- Phong Quyển Tàn Vân.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Một cỗ năng lượng thổ hệ khổng lồ khí thế phô thiên cái địa bạo phát, tản ra lực lượng cuồng bạo, trong nháy mắt hội tụ tại chưởng ấn, một đạo chưởng ấn màu vàng lập tức bắn lên cao.
Mà đạo chưởng ấn cuồng bạo này trong nháy mắt hóa thành từng đạo tàn ảnh hư ảo, lấy xu thế trùng trùng điệp điệp va chạm với côn ảnh.
Hai cỗ lực lượng va chạm khiến cho không gian gấp khúc. Lập tức từng tiến nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên trong không trung, kình khí cuồng bạo khuếch tán ra chugn quanh.
Phanh Phanh Phanh.
Âm bạo liên tiếp vang lên trên không trung, năng lượng cuồng bạo trên bầu trời va chạm đồng thời thanh niên áo xanh lsuc này gây ra như phỗng, bị linh lực công kích khiến hắn đình trệ trong thời gian ngắn. Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, chưởng ấn và côn ảnh trong nháy mắt đều biến mất không thấy. Mà một vòng xoáy mang theo khí tức cuồng bạo giống như một cơn lốc đánh về phía thanh niên áo xanh kia.
Chờ tới khi thanh niên mặc áo xanh kia phục hồi tinh thần lại thì vẻ mặt đột nhiên đại biến, cảnh tượng vừa rồi khiến cho trong lòng hắn kinh hãi. Trong đầu lúc này u u mê mê rồi lập tức mất đi tri giác, mà chỉ trong một chớp mắt mà thôi mọi thứ đã thay đổi.
Trong khoảnh khắc này, thanh niên áo xanh phục hồi tinh thần lại, thế nhưng bản thân hắn đã ở trong dòng xoáy kinh khủng này, lực lượng cuồng bạo không ngừng đánh xuống.
- Công kích thật quỷ dị.
- Vân Tông chủ, Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ gì của Vân Dương Tông các ngươi? Không ngờ lại quỷ dị như vậy.
- Dường như giống như công kích linh hồn, vũ giả thi triển công kích bằng linh hồn, dường như không có khả năng nha.
Lúc này nhìn thấy biến cố xảy ra trong sân, sắc mặt chúng cường giả đột nhiên đại biến.
- Không xong, phiền phức lớn rồi.
Sắc mặt Cổ Kiếm Phong kinh ngạc nói.
Chương 542 Thu tiền đặt cược
Vòng xoáy cuồng bạo giống như một cơn lốc nổ tung, hơn nữa lại còn Thiên Thủ Liệt Cương Ấn trọng điệp khiến cho không trung rung động, một tiếng nổ đinh tai nhức óc hiện lên.
Phanh. Phanh.
Toàn độ không gian chấn động, lực lượng cuồng bạo tới cực hạn khuếch tán. Trong kình khí cuồng bạo này không gian dường như dừng lại trong một thời gian ngắn.
Sưu.
Chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên hóa thành dòng xoáy, lập tức thi triển Phù Quang Lược Ảnh trong nháy mắt phi tới bên người thanh niên áo xanh Vũ Tướng tứ trọng kia, trong tay hắn xuất hiện từng đạo tàn ảnh, tàn ảnh chưởng ấn hội tụ lập tức hóa thành một đạo chưởng ấn hung hăng đánh vào ngực người thanh niên kia.
Với đan điền khổng lồ cùng với kinh mạch dày rộng, hơn nữa lại có Vũ đan ngũ sắc tất cả công kích đều được tăng cường vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng dưới sự thi triển của Lục Lâm Thiên lại lưu loát liền mạch giống như là hành văn vậy. Tới một trình độ vô cùng hoàn mỹ.
Khục khục.
Một đạo chưởng ấn đánh vào ngực thanh niên áo xanh, công kích liên tiếp đã sớm đánh tan phòng ngự của thanh niên áo xanh này. Lúc này lại bị một chưởng của Lục Lâm Thiên đánh vào ngực lập tức miệng phun ra một ngụm máu, thân thể bị đánh bay về phía sau mấy chục thước, rơi xuống mặt đất.
Khục Khục.
Lại một ngụm máu được phun ra, thanh niên áo xanh chật vật cố gắng đứng lên, trong hai mắt lúc này hiện lên sự kinh hãi không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Còn muốn tái chiến không?
Lục Lâm Thiên nhìn thanh niên áo xanh nói.
- Ta thua.
Thanh niên áo xanh sắc mặt tái nhợt có chút uể oải nói. Vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, hiện tại nhớ lại dường như hắn vẫn không thể tin tưởng, không ngờ hắn lại thua, còn thua ở trong tay Vũ Tướng nhất trọng.
Phù.
Nghe thấy đối phương chịu thua, Lục Lâm Thiên thu hồi chân khí, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, công kích liên tiếp vừa rồi không cần nói cũng biết, tiêu hao vô cùng lớn. Chỉ sợ cũng chỉ có Lục Lâm Thiên mới có thể chịu được tiêu hao liên tiếp như vậy.
- Ha ha, hảo tiểu tử, hay lắm.
Trên khán đài, một tiếng cười chói tai vang lên, chính là Vũ Ngọc Tiền, Vũ trưởng lão. Lúc này vị trưởng lão này không ngừng vỗ đùi mình cười ha hả.
- Vũ trưởng lão, ngươi vui vẻ kích động như vậy ta hiểu được. Thế nhưng đừng có quá trớn như vậy chứ?
Tống trưởng lão nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên ở dưới không khỏi có chút kích động.
- Ta quá trớn có quan hệ gì với ngươi?
Vũ trưởng lão quay đầu lại nói.
- Bởi vì ngươi là một tên rắm thí. Kích động đến nỗi vỗ đùi ta.
Tống trưởng lão nói.
- Hắc hắc, có chút kích động mà thôi. Lần sau ta sẽ chú ý.
Vũ trưởng lão cười hắc hắc. Vừa rồi có chút kích động, không nghĩ tới lại đánh vào đùi Tống trưởng lão, thảo nào vừa rồi hắn không cảm thấy đau.
- Hảo tiểu tử, quả nhiên còn có một ít con bài chưa lật.
Vân Khiếu Thiên âm thầm cười nói.
- Một Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Tướng tứ trọng, tuy rằng là vũ giả tam hệ thế nhưng cũng quá kinh khủng nha.
- Đặc biệt là một đạo công kích quỷ dị vừa rồi, Sài Thanh dường như thua là bởi vì đạo công kích kia.
Một chúng cường giả không ngừng sợ hãi than. Nhâm Trường Thanh của Huyễn Hồn Môn lúc này sắc mặt vô cùng khó coi. Đệ tử mạnh nhất trong tông môn mình ngay cả một Vũ Tướng nhất trọng của Vân Dương Tông không ngờ cũng không đánh lại được, tâm tình hiện tại của hắn vô cùng xấu.
- Vân tông chủ, đạo công kích quỷ dị Lục Lâm Thiên vừa mới thi triển là vũ kỹ gì của Vân Dương Tông các ngươi vậy? Uy lực không kém nha.
Cổ Kiếm Phong quay về phía Vân Khiếu Thiên kinh ngạc hỏi.
- Bí mật.
Vân Khiếu Thiên thầm nghĩ trong lòng, các ngươi muốn biết sao? Ta còn muốn biết hơn đây. Hắn lại lập tức biến sắc, cười hắc hắc không chút khách khí nói:
- Hắc hắc, các vị chưởng môn, đã cá cược thì phải chấp nhận chịu thua, mỗi người một bộ vũ kỹ Huyền giao cao cấp.
- Vân Tông chủ, ngươi quả thực không khách khí một chút nào.
Cổ Kiếm Phong bất đắc dĩ cười, làm chủ nhà, đương nhiên hắn sẽ không tiếc một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, lập tức từ trong tay áo móc ra một ngọc giản giao cho Vân Khiếu Thiên.
- Ài.
Các đại chưởng môn thở dài một tiếng, vốn tưởng có thể chiếm một chút tiện nghi. Không ngờ lại thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đối với bọn họ mà nói giá trị của nó không cao, thế nhưng nói thấp cũng tuyệt không thấp.
Các chưởng môn sau khi móc ngọc giản trong người ra đưa cho Vân Khiếu Thiên đều trừng mắt nhìn Nhâm Trường Thanh, ý tứ trong đó vô cùng rõ ràng, đều trách đệ tử của Nhâm Trường Thanh quá kém cỏi, Vũ Tướng tứ trọng lại thua Vũ Tướng nhất trọng.
Bị mọi người trừng mắt, Nhâm Trường Thanh không thể làm gì khác hơn. Đại hội lần này toàn quân thất thủ, hắn cũng thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, hắn đi tìm ai mà trừng mắt đây.
- Chư vị chưởng môn, đa tạ. Ha ha.
Tâm tình của Vân Khiếu Thiên hiện tại vô cùng tốt. Thắng sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, loại chuyện tốt như vậy quả thực khó kiếm được.
Giữ đài, Lục Lâm Thiên sau khi thắng lợi lập tức nhìn về phía khu vực số ba. Lúc này Vân Hồng Lăng trong khu vực số ba, thân thể mềm mại tạo thành những đạo tàn ảnh, trường tiên trong tay giống như một đầu giao long đang bay lượn không ngừng bao phủ quanh thân thể một người thanh niên có tu vi Vũ Tướng tam trọng của Địa Linh Tông.
Sắc mặt người thanh niên kia biến sắc liên tục, binh khí trong tay mang theo khí thế khai sơn tích địa tạo thành những đạo tàn ảnh không ngừng dây dưa với những đạo tiên ảnh trên không trung.
- Phá.
Lúc này, đại phủ trong tay người thanh niên kia đột nhiên bổ xuống, quang mang bắn ra. Đạo quang mang này vô cùng quỷ dị, đột nhiên tiến vào phía trước rồi tỏa ra chung quanh, giống như một kiếm chém ngang thiên địa khiến cho không gian vang lên tiếng rít gào chói tai.
Quang mang bổ ra, giống như là mang theo lực lượng khai sơn trực tiếp bổ một bổ về phía đám tiên ảnh trên bầu trời.
Cũng vào lúc thanh niên bổ ra một phủ đánh vào tiên ảnh thì thân thể của Vân Hồng Lăng trước mặt hắn đột nhiên biến mất. Hai mắt người thanh niên này đột nhiên co lại, quang mang dưới chân nhanh chóng xuất hiện, chân khí bắn ra, thân hình nhanh chóng thối lui.
Thế nhưng lúc này đã muộn rồi. Ngay trong khoảnh khắc này, một thân ảnh xinh đẹp hiện lên. Thân thể như quỷ dị xuất hiện trước người hắn, đem theo một đạo chưởng ấn màu trắng vô thanh vô tức xuất hiện, cuối cùng đánh vào thân thể hắn.
Tất cả chuyện này xảy ra vô cùng nhanh chóng, ngoại trừ một số ít người ra căn bản không có nhiều người có thể thấy rõ cảnh tượng này, bởi vì tốc độ quá nhanh.
Phanh.
Trong nháy mắt, chưởng ấn đánh xuống, đại phủ trong tay người thanh niên kia trong nháy mắt vỡ tan, thân thể lảo đảo lui về phía sau vài bước.
Khục Khục.
Thanh niên áo xanh này phun ra một ngụm máu, lập tức đặt mông ngồi xuống mặt đất, sắc mặt nhanh chóng trở nên tái nhợt.
- Ta thua.
Thanh niên này nhìn Vân Hồng Lăng nói, lúc này quả thực hắn đã không còn lực để tái chiến.
Chương 543 Đấu với Lam Linh (1)
- Tốt.
Một màn này khiến cho Tạ trưởng lão trên khán đài không hỏi hô lên một tiếng tốt. Hai người còn lại của Vân Dương Tông lúc này đã tiến vào top bảy rồi.
Khi Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn tới khu vực khác, lúc này cũng đã có kết quả rồi.
Đông.
Một tiếng chuông lại vang lên. Trên khán đàu lập tức xuất hiện đám người chưởng môn Quy Nguyên Môn - Vi Bang Ngạn, chưởng môn Huyền Sơn Môn đứng dậy trợ giúp. Chưởng môn Huyền Sơn môn Nhâm Trường Thanh lúc này có chút bất đắc dĩ đứng lên. Môn hạ đệ tử của bọn họ ngay cả top bảy cũng không tiến vào được.
Thanh âm của trưởng lão Thiên Kiếm Tông - Hồng Bào vang lên:
- Người thắng lưu lại, người thua rời khỏi.
Bảy đệ tử bị thua có chút bất đắc dĩ cùng với thất vọng lùi về phía sau. Ánh mắt Lục Lâm Thiên lúc này rơi vào năm người còn lại.
Trong bảy người còn lại, ngoại trừ Vân Hồng Lăng, Nguyên Nhược Lan, Lam Linh ra thì còn có ba người khác Lục Lâm Thiên cũng biết đó là một thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm Môn, có chút kỳ lạ đó là lưng hắn không đeo trường kiếm. Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng phát hiện ra không ngờ hắn lại là Linh giả.
Người thứ hai là một nữ tử xinh đẹp của Địa Linh Tông, nhìn kỹ thì thấy dung mạo của nàng vô cùng xinh đẹp, làn da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan, hai hàng lông mi thon dài, nhìn qua vô cùng thanh tú, quyến rũ.
Mà sau khi thấy khí tức của nữ tử này Lục Lâm Thiên không khỏi kinh ngạc. Nàng cũng là một Linh giả, khí tức còn trên Triệu Kình Hải, là Linh Tướng tứ trọng.
Người cuối cùng chính là người mà Lục Lâm Thiên cảm thấy tò mò nhất chính là một thanh niên trên mặt mang một tấm vải màu trắng. Không biết là người của thế lực nào, không ngờ có thể vượt qua ba vòng đánh bại đệ tử của Tam tông Tứ môn tiến vào top bảy, quả thực không hề dễ dàng.
- Người này không hề đơn giản.
Lục Lâm Thiên mơ hồ có cảm giác, Nguyên Nhược Lan kia và người thanh niên này tuyệt đối là kình địch của hắn.
- Bảy người các ngươi lần thứ hai rút thăm chọn ra bốn người xác định top năm. Nhưng hiện tại trước tiên bảy người các ngươi tiến lên nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đi.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Bảy người tiến lên nhận lấy vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
- Lục Lâm Thiên, khá lắm.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên một lần nữa tiến lên nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, Hồng Bào trưởng lão mỉm cười, vẻ mặt vô cùng tán thưởng.
Sau khi bảy người nhận được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thì có một hộ pháp của Thiên Kiếm Tông lập tức mang một chiếc hộp đến.
- Trong này có bảy khối ngọc bài, trong đó có hai khối số một, hai khối số hai, ba khối còn lại chính là ngọc bài trống. Người nào rút được số một số hai thì phải lên đài, ba người còn lại được nghỉ.
Hồng Bào trưởng lão nói.
- Trưởng lão, nếu như lại thắng lợi, còn có thể nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hay không?
Thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vừa dứt thì một thanh âm khác truyền tới. Loại câu hỏi này ngoại trừ Lục Lâm Thiên ra đương nhiên cũng sẽ không còn ai khác.
- Đương nhiên là có.
Hồng Bào trưởng lão mỉm cười, nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi:
- Ngươi còn vấn đề gì khác không?
- Không còn nữa.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, thầm nghĩ trong lòng, nếu như lại có thể thu được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai coi như phải giành vào tay. Ở đây có thể dễ dàng nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thế nhưng ở bên ngoài lại không dễ dàng như vậy.
Loại ý nghĩ như ở trong này dễ kiếm được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai như Lục Lâm Thiên nếu như bị những kẻ tham gia đại hội khác biết được nhất định sẽ phiền muộn không ngớt. Luận võ ở đây chỉ sợ không có mấy ai có thể tự tin mình sẽ vượt được ải.
Nghe thấy Lục Lâm Thiên nói vậy, sáu người còn lại lập tức quay đầu nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Bảy người lập tức tiến tới trước mặt vị hộ pháp của Thiên Kiếm môn móc ra một ngọn giản cho riêng mình. Lục Lâm Thiên xòe tay ra thì thấy bên trong ngọc giảm có số một.
- Thực sự là phải đánh lần nữa.
Lục Lâm Thiên trầm tư, phải luận võ một hồi nữa mới có thể tiến vào top năm, còn ba người nữa có thể trực tiếp tấn cấn, quả thực ba người lấy được ngọc giản trống không này vô cùng tiện nghi, không tốn chút sức lực nào nha.
- Cũng tốt, chí ít khi đánh xong cũng có được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười, động thủ một lần nữa cũng không sao. Đó là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, giá trị vô cùng xa xỉ. Chỉ bằng điểm này hắn cũng sẽ lên đài.
- Tiểu tặc, ta rút được ngọc bội trống không, không cần luận võ lần nữa.
Vân Hồng Lăng vui vẻ đi tới bên người Lục Lâm Thiên. Nhìn ngọc bài đánh số một trong tay hắn, tức thì tâm tình nàng đi xuống, lại nói:
- Tiểu tặc, không ngờ ngươi lại rút phải số một, phải lên đó đánh một trận nữa rồi.
- Không sao.
Lục Lâm Thiên nói. Tuy rằng vừa rồi hắn tiêu hao không ít, thế nhưng mọi người ở đây cũng vừa trải qua một vòng đều tiêu hao cực lớn. Hắn lại có Âm Dương Linh Vũ Quyết, tốc độ khôi phục cực nhanh. Vừa rồi chỉ đứng nghỉ một lát đã khôi phục không ít, huống chi đan điền của hắn cũng không giống người thường. Vô cùng khổng lồ.
- Được rồi, những ai rút được số một và số hai mau lên đài. Ba người còn lại lập tức lùi ra.
Hồng Bào trưởng lão lập tức nói.
- Tiểu tặc, ngươi cẩn thận một chút, nhất định phải tiến vào top năm.
Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Được, ta sẽ cẩn thận.
Lục Lâm Thiên nói.
Khi ba người còn lại cầm ngọc bài tiến lên, giữa vũ đài hiện tại cũng chỉ còn lại bốn người bọn họ. Lục Lâm Thiên đưa mắt đảo qua thì thấy ngoại trừ bản thân hắn ra còn có thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn, nữ linh giả của Địa Linh Tông còn có Lam Linh.
- Tự phân ra đi. Quy tắc không đổi, hai người thắng lợi sẽ tiến vào top năm. Ngày mai tiếp tục luận võ.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Nhìn vào ba người khác một lát, sau đó Lục Lâm Thiên mới đi tới khu vực số một. Hai linh giả, hơn nữa lại có Lam Linh của Vạn Thú Tông kia, ba người này dường như đều khó đối phó.
Sưu.
Ngay khi Lục Lâm Thiên đáp xuống khu vực số một thì một thân thể xinh đẹp cũng hạ xuống. Trong không khí xuất hiện mùi hương nhàn nhạt. Một cặp chân dài hiện lên trước mắt. Bụng phẳng lỳ, đôi ngọc thỏ căn tràn, chính là Lam Linh kia.
- Lam Linh, cố gắng lên.
-Giản Tâm Nhi, chúng ta ủng hộ ngươi.
- Khấu Tử, tiến vào top năm.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Trong đám người vây quanh lúc này truyền đến tiếng kêu ầm ĩ. Những người đi tới top bảy này đã tích lũy được không ít nhân khí.
- Vận khí quả thật không tốt chút nào.
Vân Khiếu Thiên nhướng mày. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên rút phải thăm luận võ một lần nữa lúc này hắn không khỏi lo lắng trong lòng. Tái chiến một lần nữa, chỉ sợ càng thêm khó đối phó so với khi trước.
- Chỉ sợ có chút khó khăn rồi.
Sắc mặt Vũ Ngọc Tiền có chút ngưng trọng, hai tay khẩn trương ma sát trên đùi, hai mắt chăm chú nhìn về phía đồ đệ bảo bối của hắn.
Chương 544 Đấu với Lam Linh (2)
Trên khán đài lúc này cũng có một ánh mắt xinh đẹp nhìn về phía trước, hai hàng lông mi nhíu lại.
- Vô Song tỷ, tỷ không cần lo lắng, thực lực của lão đại muốn đi vào top năm vô cùng dễ dàng.
Thanh âm của Tiểu Long vang lên trong đầu Lục Vô Song.
- Tiểu Long, có thật như vậy không?
Lục Vô Song quay đầu lại nhìn Tiểu Long, hai hàng lông mi nhíu lại. Lời nói của Tiểu Long nàng đương nhiên là tin tưởng.
- Vô Song tỷ, tỷ cứ yên tâm đi, chí ít tiểu tặc còn một con bài chưa lật vô cùng lợi hại chưa từng thi triển.
Lúc này Vân Hồng Lăng vừa mới rút được ngọc bài trống đi tới khán đài. Trong lòng Vân Hồng Lăng vẫn còn nhớ rõ Lục Lâm Thiên có một chiêu thức kinh khủng chưa thi triển. Khi còn ở trong Vụ Đô sơn mạch chính nó làm nàng bị thương.
- Vân Tông chủ, hiện tại ngươi đoán xem, là Lục Lâm Thiên trong Tông môn ngươi thắng hay là Lam Linh của chúng ta thắng?
Trên khán đài, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nghiêng người nhìn Vân Khiếu THiên nói.
- Duẫn tông chủ, xem ra ngươi đối với đệ tử trong môn phái có hy vọng cực lớn nha.
Vân Khiếu Thiên nói. Đối với Vạn Thú Tông này Vân Khiếu Thiên vô cùng hiểu rõ. Đệ tử thân truyền đều có yêu thú bản mạng của mình, nữ tử trên đài kia từ đầu vẫn chưa xuất ra yêu thú bản mạng của mình, chứng minh nàng vẫn chưa dùng toàn lực. Trong lòng hắn cũng không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên một phen.
- Đó là điều đương nhiên. Đệ tử trong môn phái ta vô cùng hy vọng, lẽ nào Vân Tông chủ đối với đệ tử trong tông môn mình không ôm hy vọng sao?
Duẫn Ngạc trừng mắt nói.
- Đệ tử trong tông ta đương nhiên ta cũng hy vọng hắn có thể chiến thắng.
Vân Khiếu Thiên nói, sĩ khí đương nhiên không thể thua được.
- Vậy là tốt rồi. Nếu như Vân Tông chủ tin tưởng đối với đệ tử mình như vậy chúng ta lại đánh cược một hồi nha. Tiền đặt cược chính là một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Vân Tông chủ vừa mới thắng ta một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà, hiện tại có lẽ cũng nên cho ta một cơ hội gỡ vốn chứ.
Duẫn Ngạc cười hắc hắc. Vừa rồi thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, khiến cho hắn nhỏ máu, cho nên hiện giờ đương nhiên phải nghĩ biện pháp kiếm lại.
- Không sai ta cũng có ý nghĩ như vậy. Cược một ván xem đệ tử Lục Lâm Thiên của Vân Dương Tông hay môn hạ của Duẫn Tông chủ sẽ chiến thắng. Một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà thôi, Vân Tông chủ sẽ không cho chúng ta cơ hội gỡ vốn đó chứ?
- Đúng vậy, ta cũng đặt.
Chúng chưởng môn nhanh chóng hùa vào nói. Vừa rồi thua một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai hiện giờ phải kiếm về mới được, nhất thời cả đám hứng thú ào ào đặt cược.
- Được rồi, ta tiếp nhận đặt cược của chư vị.
Vân Khiếu Thiên đáp. Trận doanh mặt mũi này hắn không thể cự tuyệt, cho nên chỉ có thể đáp ứng mà thôi.
Đông.
Một tiếng chuông tuyên bố bắt đầu vang lên. Tiếng chuông quanh quẩn trên Diễn võ trường. Tiếng ầm ĩ bốn phía lúc này cũng đột nhiên yên tĩnh lại.
Trong khu vực số một, Lục Lâm Thiên và Lam Linh vẫn đứng đó.
Trong khu vực số hai, thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn và nữ Linh giả của Địa Linh tông theo tiếng chuông bắt đầu vang lên đột nhiên bắt đầu xuất thủ.
Linh lực tràn ra, hai người trong nháy mắt được bao phủ bởi một tầng quang tráo vô hình. Hai người này đều là Linh giả, đều có tu vi Linh Tướng tứ trọng, thực lực bằng nhau cho nên vẻ mặt hai người đều vô cùng ngưng trọng.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt linh lực của hai người chớp động, hung hăng va chạm vào nhau. Linh lực hỗn loạn mang theo linh hồn công kích tạo thành tiếng vang lớn ầm ầm trong không trung.
Tại khu vực số hai đã ầm ầm giao thủ thế nhưng trong khu vực số một, hai người này vẫn đang nhìn nhau, không có phản ứng gì.
- Lâm Thiên đệ đệ, ta thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau.
Lam Linh khẽ thở dài, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú về phía Lục Lâm Thiên. Bộ ngực dường như ưỡn về phía trước, đường cong linh lung kia lúc này dường như lại càng thêm nóng bỏng. Đối với bất luận một nam nhân nào mà nói đây có thể coi là một loại khiêu khích.
- Ta cũng không nghĩ tới, xem ra ông trời đối với ta không tồi. Không ngờ cho ta cơ hội đem những thứ năm đó lấy lại.
Lục Lâm Thiên nói. Vừa nhìn thấy nữ nhân này lửa giận trong lòng Lục Lâm Thiên không nhịn được mà dâng trào.
- Chuyện năm đó ta thừa nhận là ta sai. Thế nhưng ngươi cũng không có thiệt đâu? Ta hao tổn tâm cơ thế nhưng thứ có được cũng chỉ là hai cái túi trữ vật trống không.
Lam Linh khẽ nói. Ánh mắt vô cùng nhu hòa nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
- Đáng đời nàng.
Lục Lâm Thiên nói. Năm đó nếu không phải hắn cẩn thận đem mọi thứ chuyển vào trong nhẫn trữ vật thì Linh Thần dịch và những vật khác trong bảo tàng kia đã mất rồi.
- Lâm Thiên đệ đệ khi trước ta cũng không có độc ác lấy mạng của ngươi. Tâm ý của tỷ tỷ lẽ nào đệ còn không rõ hay sao? Ta vốn nghĩ rằng đời này không còn được gặp đệ nữa. Lần trước gặp lại trong thành, mấy ngày nay ta đều nghĩ tới đệ nha.
Lam Linh nói, trong ánh mắt không hề che dấu sự quyến rũ với Lục Lâm Thiên.
- Coi như xong, đạo bất tương đồng không thể chung đường. Ý tốt của nàng trong lòng ta coi như đã nhận.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, loại nữ nhân như vậy hắn tốt nhất nên tránh xa, nói không chừng một ngày nào đó hắn lại bị nữ nhân này chơi một vố nữa.
- Đệ không cần phải đề phòng, nếu ta có tâm tư hại đệ thì đệ cũng không sống được tới bây giờ.
Lam Linh nói xong khẽ thở dài không khỏi khiến cho nam nhân sinh lòng thương tiếc.
- Khi trước là ai hạ độc với ta?
Lục Lâm Thiên nói.
- Ta cũng là vì bất đắc dĩ mà thôi. Bởi vì bảo vật trong tay đệ có tác dụng vô cùng to lớn với ta. Thế nhưng ta thực sự không có ý giết đệ, ở chung với đệ lâu như vậy biết đệ là một chính nhân quân tử, cùng một phòng cũng không có ý xấu với ta. Cho nên tỷ tỷ ta trong lòng đã sớm có đệ.
Lam Linh nói.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Tiểu tặc kia không ngờ lại chưa động thủ. Hai người lại còn trò chuyện hăng say như vậy.
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng vốn ban đầu vô cùng lo lắng, thế nhưng lúc này thấy mặt bắt đầu tức giận.
- Ồ?
Một màn này khiến cho không ít cường giả có chút nghi hoặc, hai người này không ngờ lại không có chút chiến ý nào, dường như đang tâm sự việc nhà vậy.
- Quên đi, động thủ đi. Ân oán giữa ta và ngươi không có bất luận ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc nào, coi như tiện nghi cho ngươi rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
- Lâm Thiên đệ đệ, đệ quả thực không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.
Lam Linh khẽ thở dài nói.
- Vốn tỷ tỷ ta không muốn động thủ với đệ, thế nhưng bây giờ vì Vạn Thú Tông ta cũng không còn cách nào khác ngoài việc đánh với đệ một trận.
- Đến đây đi, ta đang đợi.
Lục Lâm Thiên nói, chân khí đã vận chuyển trong cơ thể từ lâu. Lam Linh này có thực lực Vũ Tướng tam trọng Lục Lâm Thiên không dám kinh địch. Vũ Tướng tam trọng hắn không hề sợ hãi, thế nhưng Lam Linh lại là đệ tử thân truyền của Vạn Thú Tông, cũng không biết bản mạng yêu thú của nàng đã tới trình tự nào rồi.
Chương 545 Ngũ giai trung kỳ
- Khanh khách, Lâm Thiên đệ đệ, tỷ biết thực lực của đệ rất mạnh, vậy tỷ cũng không khách khí nữa.
Lam Linh cười tới mức run cả người, cái eo thon kia không ngừng lắc lư, đôi ngọc thỏ rung động khiến cho mọi người không khỏi nhìn thêm vài lần.
Nói xong, Lam Linh ngừng cười, vẻ mặt thu liễm lại, lập tức quanh thân xuất hiện chân khí, trong tay nắm lấy một thanh trường kiếm lam sắc, một cỗ khí tức nóng bỏng bao quanh trường kiếm, trong sát na, một đạo kiếm ảnh xẹt qua nhanh như thiểm điện bắn về phía Lục Lâm Thiên mà tới.
Chân khí bùng lên, chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên chợt lóe, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Sưu...
Một đạo kiếm quang đánh xuống, hung hăng đánh xuống mặt đất nơi Lục Lâm Thiên vừa mới đặt chân, mặt đất cứng rắn ngay lập tức bị nứt nẻ.
Nhìn thấy thân ảnh của Lục Lâm Thiên biến mất, vẻ mặt Lam Linh sửng sốt, không có một chút do dự nào, quanh người có một tầng quang mang màu đỏ bao phủ, khí tức hỏa hệ lập tức khuếch tán. Chân khí lập tức được rót vào trên trường kiếm lam sắc, trong nháy mắt đánh ra mấy đạo kiếm quang về phía sau.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên tiếp tục xuất hiện, lúc này hắn đã tới phía sau Lam Linh, chưởng ấn trong tay khuếch tán, vô số chưởng ảnh đánh xuống khiến cho không gian gấp khúc lập tức va chạm với kiếm quang của Lam Linh.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Đột nhiên một đạo chưởng ấn mang theo một đạo tàn ảnh hung hăng xuyên thấu không gian bắn về phía Lam Linh. Khí tức cuồng bạo bắt đầu xuất hiện mang theo kình khí cường hãn bạo phát.
Lam Linh từ lúc giao thủ chiêu đầu tiên sắc mặt đã chuyển thành ngưng trọng, lúc này lập tức đại biến, tốc độ và lực lượng của đối phương đã vượt qua dự liệu của nàng.
- Hỏa Ảnh Kiếm Quyết.
Thân thể mềm mại nhanh chóng thối lui, đồng thời miệng Lam Linh khẽ kêu lên một tiếng. Thân thể tạo thành một đường cong vô cùng mê người, trường kiếm trong tay đánh ra một đạo kiếm quang phá không, mang theo một đám hỏa diễm như hóa thành thực chất trực tiếp đánh về phía chưởng ẩn đang phóng tới của Lục Lâm Thiên.
Sưu Sưu.
Tiếng nổ lớn vang lên, hai đạo lực lượng va chạm với nhau mang theo một cỗ kình khí vô cùng hung hãn, nhanh chóng va chạm với nhau.
Hai đạo công kích va chạm với nhau, trong nháy mắt tạo ra một đạo lực lượng khiến cho không gian gấp khúc. Mà lúc này, thân thể mềm mại của Lam Linh giống như một chiếc lá rụng, chật vật nhanh chóng lùi lại mấy bước. Nàng cảm nhận được bên trong chưởng ấn của Lục Lâm Thiên ẩn chứa một đạo kình khí cường hãn xuyên qua kiếm ảnh bắn vào trong tay nàng. Lực lượng xuyên qua lòng bàn tay ầm ầm đánh về phía lục phủ ngũ tạng trong cơ thể.
- Lâm Thiên đệ đệ, không nghĩ tới thực lực của đệ lại mạnh mẽ tới tình trạng này rồi. Thật không ngờ, đệ lại là đệ tử của Vân Dương Tông. Xem ra hôm nay tỷ tỷ ta phải dùng toàn lực rồi.
Thân thể mềm mại vững vàng đứng lại, nhìn vào Lục Lâm Thiên trước, vẻ mặt Lam Linh vô cùng ngưng trọng.
- Ta cũng không nghĩ tới, trong thời gian hai năm ngắn ngủi thực lực của nàng lại tăng lên tới Vũ Tướng tam tọng.
Lục Lâm Thiên nói, nhìn vào Lam Linh trước mặt, mặc dù là vừa rồi nàng rơi vào thế hạ phong, thế nhưng khí tức chỉ có chút ba động, thân thể vẫn vô cùng mê hoặc như trời sinh vậy.
Đôi ngọc thỏ trước ngực không ngừng rung rinh, càng thêm khiêu khích.
- So ra vẫn kém Lâm Thiên đệ đệ ngươi nha. Tỷ tỷ ta phải gọi ra yêu thú bản mạng, nếu như ngươi không địch lại cần phải mở miệng sớm một chút, tỷ tỷ không muốn làm ngươi bị thương.
Lam Linh mỉm cười, khuôn mặt đỏ ửng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, nàng khẽ chu miệng, không dấu nổi vẻ khiêu khích.
- Hừ, yêu tinh chết tiệt.
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng giận dữ, thế nhưng cũng không có cách nào khác cho nên chỉ cỏ thể chu miệng mắng mà thôi.
- Gọi Liệt Hỏa Yêu Ưng của nàng ra đi. Ta đợi.
Lục Lâm Thiên nói. Ánh mắt nhìn về phía Lam Linh. Lúc này bộ ngực Lam Linh hơi phập phồng, nàng thu trường kiếm lại, thủ ấn trong tay được kết theo một quỹ tích quỷ dị, sau đó vỗ một cái vào cái túi bên hông, lập tức một đạo lưu quang trong nháy mắt bắn ra.
Dát.
Lưu quang phóng lên cao, lập tức hóa thành một đầu yêu ưng màu đỏ, một cỗ khí tức cường hãn khuếch tán. Đầu yêu ưng màu hồng này có móng vuốt vô cùng sắc bén, cái mỏ giống như một lưỡi dao găm vậy.
- Liệt Hỏa Yêu Ưng ngũ giai trung kỳ.
Trên khán đài, Vân Khiếu Thiên tức thì kinh ngạc, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
- Vân tông chủ quên nói cho ngươi một điều. Bản mạng của vị đệ tử này của ta đã đột phá tới ngũ giai trung kỳ, trong đám đệ tử trẻ tuổi có yêu thú đột phá tới ngũ giai trung kỳ cũng chỉ có mình nàng mà thôi.
Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc mỉm cười nói, ánh mắt như cười như không nhìn VÂn Khiếu Thiên.
- Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng này dường như đột phá ngũ giai trung kỳ cũng không ngắn, tuy rằng chưa đạt tới ngũ giai trung kỳ đỉnh phong thế nhưng có lẽ ngay cả Vũ Tướng ngũ trọng cũng khó có thể đối phó được với nó.
Cổ Kiếm Phong nhíu mày nói.
- Hắc hắc. Không biết Lục Lâm Thiên có thể chống đỡ được hay không? Không nghĩ tới môn hạ đệ tử của Duẫn tông chủ lại có yêu thú bản mạng đột phá tới mức độ này.
Chúng trưởng môn đều dùng ánh mắt như cười như không nhìn Vân Khiếu Thiên. Dường như đang chờ bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai vừa rồi thua trở về túi của mình.
- Ngũ giai trung kỳ sao?
Lục Lâm Thiên cũng vô cùng kinh ngạc. Khi trước Liệt Hỏa Yêu Ưng của nàng chỉ có tam giai mà thôi. Từ khí tức hiện tại hẳn đã tới ngũ giai trung kỳ. Tuy rằng không tới đỉnh phong thế nhưng cũng đã tương đương với Vũ Tướng ngũ trọng của nhân loại, vô cùng khó đối phó.
- Lại là yêu thú nữa chứ.
Lục Lâm Thiên nhíu mày. Nếu như đối phó với vũ giả ngũ trọng, hắn chỉ cần thi triển con bài chưa lật một lần nữa là được. Thế nhưng đối tượng hiện tại lại là yêu thú, đối với người khác mà nói, họ tình nguyện đụng độ với vũ giả Vũ Tướng ngũ trọng cũng không tình nguyện đụng phải đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng ngũ trọng trung kỳ này.
Yêu thú có bản thể cường hãn, lại là yêu thú phi hành, tuyệt đối là một đầu yêu thú cực kỳ khó đối phó. Nói cách khác, đối phó với một Vũ Tướng ngũ trọng sẽ đơn giản hơn một chút.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng biết mình không giống với vũ giả bình thường. Hắn từng chịu nhiều đau khổ, cửu tử nhất sinh mới luyện thành Huyết Hồn Ấn, cũng là khắc tinh của yêu thú. Thực lực của mình tuy rằng hiện tại không thể trực tiếp khống chế yêu thú ngũ giai trung kỳ, thế nhưng đối phó với nó hẳn không lớn. Huyến Hồn Ấn đối với yêu thú đều có lực khắc chế. Bằng không một yêu thú Vương cấp như Thiên Sí Tuyết Sư đã không bị hắn hạ Huyết Hồn Ấn.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại Huyết Hồn Ấn này chính là khắc tinh của Vạn Thú Tông. Thậm chí Lục Lâm Thiên còn hoài nghi, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn có phải là có cừu oán gì với Vạn Thú Tông này hay không mà Huyết Hồn Ấn lại hoàn toàn có thể chà đạp Vạn Thú Tông, vô luận là phương diện khống chế yêu thú hay là công kích yêu thú đều có thể khắc chế Vạn Thú Tông một bậc.
Bình luận facebook