• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (1 Viewer)

  • Chương 551-555

Chương 551 Linh khí trong người

Sưu.

Hầu như trong nháy mắt linh lực trong tay Giản Tâm Nhi bạo phát. Thủ ấn biến hóa, một đạo chưởng ấn trong tay trong nháy mắt phá vỡ không gian mang theo uy áp đánh về phía thanh niên cao gầy. Thân là Linh giả, Giản Tâm Nhi lúc này vẫn bảo trì cự ly với đối phương. Nếu như Linh giả ở gần Vũ giả quá trên cơ bản chỉ chịu thiệt mà thôi.

Sưu.

Thân ảnh thanh niên cao gầy khẽ di động một cái, trường kiếm trong tay bắn ra một mảnh kiếm quang chói mắt, mơ hồ bên trong có hơi nước, trong nháy mắt va chạm với đạo chưởng ấn của Giản Tâm Nhi.

Kình khí khuếch tán. Toàn bộ bầu trời trong nháy mắt xuất hiện một đám quang mang chói mắt.

Thân thể mềm mại của Giản Tâm Nhi lui về phía sau, vẻ mặt ngưng trọng. Ánh mắt nhìn về phía trước rồi đôi tay bắt đầu đánh ra một đạo thủ ấn. Trong không trung lúc này một đám năng lượng đậm đặc được hội tụ tới, năng lượng kinh khủng khiến cho chu vi không gian ba động kịch liệt.

- Muốn thi triển linh hồn công kích sao?

Lục Lâm Thiên nhíu mày. Vũ giả và Linh giả ai cũng có sở trường riêng, xem ra Giản Tâm Nhi hẳn đang muốn thi triển Linh hồn công kích.

Trong sát na, trong mi tâm của Giản Tâm Nhi có một đạo lưu quang bắn ra. Năng lượng trong không trung lập tức bám vào nó tạo thành một đạo quang nhận vô cùng lớn. Sau khi tập trung lại quang nhận kêu lên một tiếng rồi phá không mà đi, tốc độ giống như thiểm điện bắn về phía thanh niên cao gầy kia.

- Hẳn là linh kỹ Hoàng cấp cao giai, chủ yếu có tác dụng làm nhiễu loạn linh hồn.

Cảm giác khí tức của quang nhận này, Lục Lâm Thiên đoán linh kỹ Giản Tâm Nhi thi triển so với hư Linh Huyễn Ấn của bản thân không khác nhau nhiều lắm, tuyệt đối là một loại linh kỹ cường hãn.

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn thanh niên cao gầy kia. Kiếm quang trong tay thanh niên cao gầy kia trong nháy mắt được đánh ra, chân khí bàng bạc trong cơ thể không thể giữ lại mà bạo phát. Lập tức bên ngoài không gian lúc này xuất hiện từng đạo kiếm ảnh, giống như là những cánh hoa vậy.

Năng lượng hệ thủy nhanh chóng hội tụ, trong kiếm quang tàn sát bừa bãi trực tiếp cắt nát khí lưu trong không trung. Kiếm quang không ngừng rít gào trực tiếp trở thành lá chắn đạo công kích linh hồn lực của Giản Tâm Nhi.

Sưu...

Hai đạo lực lượng va chạm với nhau khiến cho chung quanh tức thì bạo phát ra một mảnh quang mang chói mắt, kình khí khuếch tán ra chung quanh.

Khục.

Khi kình khí gần tiêu tán thân thể mềm mại của Giản Tâm Nhi bắt đầu lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt, không ngờ nàng lại rơi vào thế hạ phong.

Tông chủ Địa Linh Tông Âu Dương Huyền Anh lúc này nhìn thấy cảnh này trên khuôn mặt diễm lệ kia không khỏi có chút ngưng trọng.

Giữa đài, thanh niên cao gầy đứng đó, dường như cũng không định thừa thắng xông lên.

- Lâm Thiên, đệ đoán xem trong hai người họ ai sẽ thắng?

Lục Vô Song nói. Đôi mắt xinh đẹp vẫn không rời khỏi hai người giữa đài.

- Nếu như Giản Tâm Nhi không có con bài chưa lật, hẳn sẽ thua.

Lục Lâm Thiên nói, trong lòng thầm nghĩ:

- Có lẽ nàng phải lập tức lộ ra con bài chưa lật của mình.

Ngay lúc này, đôi tay Giản Tâm Nhi tạo thành một thủ ấn quỷ dị, trong khoảnh khắc quanh người có một cỗ khí tức quỷ dị nhanh chóng khuếch tán. Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc thì trong bàn tay Giản Tâm Nhi đã xuất hiện một đạo quang mang chói mắt. Quang mang thu lại, mọi người có thể nhìn ra, đó là một thanh trường kiếm, cỗ năng lượng quỷ dị mà cường hãn là từ bên trong thanh kiếm này khuếch tán ra ngoài.

- Linh khí.

Trong nháy mắt, trên khán đài tất cả mọi người đều kinh ngạc. Từ khí tức từ trên trường kiếm khuếch tán ra, chúng cường giả cũng không khó phát hiện ra, thanh trường kiếm này không phải là vật phàm mà là linh khí.

Mà linh khí này lại là linh khí binh khí, là loại bảo vật có uy lực lớn. Mỗi một kiện linh khí, cho dù linh khí có cấp bậc thấp nhất cũng là trọng bảo của các thế lực lớn.

- Nàng cũng có linh khí trong người sao?

Lục Lâm Thiên kinh ngạc, lập tức cũng cảm thấy không bất ngờ lắm, cũng không kinh hãi. Bởi trên người Vân Hồng Lăng cũng có linh khí, xem ra đây là con bài chưa lật cuối cùng của Giản Tâm Nhi.

Lập tức Giản Tâm Nhi huy động linh khí trong tay. Trường kiếm trong nháy mắt biến hóa, năng lượng bàng bạc khuếch tán ra chung quanh hóa thành mười đạo kiếm quang, giống như một chiếc lưới bằng kiếm quang vô cùng lớn, bao phủ hướng về phía thanh niên cao gầy kia, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Kiếm quang được thôi động lập tức hóa thành vô số đạo kiếm ảnh, mà trường kiếm lại hóa thành mười cái ầm ầm bắn về phía người thanh niên kia.

Năng lượng quỷ dị mà cuồng bạo khuếch tán khiến cho không gian run động, tiếng bạo liệt không ngừng vang lên bên tai. Khí lưu không gian trực tiếp bị xé rách, khí tức cuồng bạo giống như một cơn lốc bao phủ không gian chừng nghìn thước chung quanh.

Dưới mười đạo kiếm quang này, không gian rung động, lúc này thanh niên cao gầy kia cũng bắt đầu liên tục thối lui. Hơn mười đạo kiếm quang kia một mực bao phủ không gian chung quanh thanh niên cao gầy kia, đồng thời còn mang theo lực lượng công kích linh hồn.

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn thanh niên cao gầy kia. Dựa theo Lục Lâm Thiên phỏng đoán, thanh niên cao gầy này tuyệt đối còn có con bài chưa lật của mình.

Hơn mười đạo trường kiếm phá không xuống, càng ngày càng gần thanh niên này. Kình khí sắc bén khiến cho mặt đất phía dưới nứt nẻ.

Sưu Sưu.

Lúc này, thanh niên kia ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn vào kiếm quang đang mang theo khí thế phô thiên cái địa đánh xuống. Thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ chân khí mạnh mẽ xuất hiện, quanh thân thể hắn vang lên tiếng lạch cạch. Trong nháy mắt dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trước người hắn xuất hiện một bức tường dày chừng một thước. Trái phái, tầng tầng lớp lớp không ngừng bao phủ quanh người hắn.

Kình phong vô hình khuếch tán, không gian chung quanh lúc này đa đạt tới tình trạng gấp khúc hoàn toàn. Trong nháy mắt này, thân ảnh của thanh niên cao gầy kia đã được những bức tường hoàn toàn bao phủ. Mà diện tích bao phủ của những bức tường kia lại tới ba trăm thước, một cỗ lực lượng cuồng bạo vọt tới.

- Vũ kỹ phòng ngự thổ hệ, chí ít cũng tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai. Thanh niên này không ngờ lại là vũ giả song hệ.

Trên khán đài, chúng cường giả nhất thời kinh ngạc.

- Vũ kỹ phòng ngự thổ hệ này quả thực quá cường hãn.

Lúc này trong mắt Lục Lâm Thiên hiện lên sự kinh ngạc. Người thanh niên này thi triển vũ kỹ thổ hệ so với Đại Địa Cương Thuẫn của hắn còn mạnh hơn nhiều lắm. Chí ít cũng phải tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai. Đồng thời Lục Lâm Thiên cũng có thể cảm giác được, linh hồn công kích của Giản Tâm Nhi đối với thanh niên cao gầy này dường như không có hiệu quả quá lớn. Điều này quả thực là ngoài ý muốn, trừ phi linh hồn lực của người thanh niên này cũng quá mức cường hãn.

Mà đối phương từ đầu vẫn thi triển vũ kỹ thủy hệ, lúc này mới hiện ra thuộc tính thổ hệ, khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng kinh ngạc. Đại hội Tam tông Tứ môn này quả thực không tầm thường. Vũ giả song hệ, vũ giả tam hệ tùy thời đều có thể thấy được.
Chương 552 Thực lực của hai nữ nhân (1)

Lúc này, trong bầu trời, hơn mười đạo kiếm quang mang theo khí thế hung hãn, trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người ầm ầm lao vào những bức tường do thanh niên kia tạo ra.

Phanh.

Trong nháy mắt này, toàn bộ không gian rung động, kình phong cường hãn va chạm tạo nên âm thanh ầm ầm trong không trung.

Không gian nổ vang, tiếng nổ tầm thấp vang lên không ngừng. Từng đạo kiếm quang cường hãn khiến cho không gian ba động, cuối cùng năng lượng không ngừng khuếch tán ra bốn phía.

Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, từng lớp bức tường kia lúc này hóa thành năng lượng biến mất. Mà hơn mười đạo kiếm quang của Giản Tâm Nhi lúc này cũng gần như sắp tiêu tán.

Phanh Phanh.

Khi một đạo kiếm quang đánh vào một bức tường cuối cùng, hơn mười đạo kiếm quang lúc này cũng chỉ có một đạo mà thôi.

- Linh khí này rơi vào trong tay ngươi uy lực khi thi triển quả thực quá yếu, giờ tới phiên ta.

Lúc này, thanh âm trầm thấp của người thanh niên kia truyền tới. Âm thanh có chút khàn khàn, thủ ấn trong tay biến hóa, một cỗ chân khí thủy hệ nhanh chóng được rót vào trường kiếm trong tay. Nhất thời kiếm quang đại thịnh, vô số kiếm quang giống như thiên nữ tán hoa truyền đi, trong kiếm quang mơ hồ truyền ra âm thanh sóng biển cuồn cuộn.

Sưu Sưu.

Trước kiếm quang, không gian bị ghiền nát. Kình khí cuồng bạo đầy rẫy. Chung quanh đài lúc này toàn bộ mặt đất đều run rẩy không ngừng. Những vết nứt trên mặt đất cũng không ngừng kéo dài.

Sắc mặt Giản Tâm Nhi đại biến, thủ ấn trong tay nhanh chóng đánh ra. Linh khí trường kiếm kia trong nháy mắt bắn ra quang mang, tạo thành một đám kiếm ảnh.

Hai đạo kiếm quang này không ngừng dây dưa với nhau, giống như một thanh lợi khí có thể cắt vỡ không gian, mỗi một đạo kiếm quang đều khiến cho không gian ba động. Tạo thành gợn sóng trong không gian.

- Thực lực quá mạnh.

Trên khán đài, cường giả Tam tông Tứ môn không khỏi tán thưởng, ai cũng không ngờ được thực lực của người thanh niên này lại cường hãn tới mức độ như vậy.

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng có chút ngưng trọng. Hắn có cảm giác thực lực của người thanh niên này quá mức cường hãn, còn có một loại cảm giác dường như đã gặp hắn rồi.

Sưu Sưu.

Trong đám kiếm quang đầy rẫy, cuồng bạo trong không gian, lúc này kiếm quang trực tiếp xé rách không gian khiến cho không gian gấp khúc, kình khí hỗn loạn, một đạo thân ảnh bị đẩy lùi ra. Lảo đảo rồi trực tiếp rút lui, chính là Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông.

Coong.

Linh khí của Giản Tâm Nhi rơi xuống mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, trên vai trái của nàng lúc này máu tươi không ngừng chảy ra. Nàng đã bị đối phương làm cho trọng thượng.

Thắng bại đã định, sắc mặt Âu Dương Huyền Anh của Địa Linh Tông sửng sốt rồi lập tức thở dài. Vốn nàng tưởng rằng đệ tử trong tông có thực lực Vũ Tướng tứ trọng, hơn nữa lại có một kiện linh khí tuyệt đối có thể tranh chấp vị trí số một. Thế nhưng hiện tại ngay cả top ba cũng không thể đi vào.

Trong nháy mắt, các chưởng môn của Tam tông Tứ môn nhìn nhau, trong mắt hiện lên một đạo quang mang.

- Lăng Thanh thắng, tiến vào top ba.

Thanh âm của Hồng Bào trưởng lão truyền tới.

Giản Tâm Nhi nhặt trường kiếm trên mặt đất lên, thủ ấn khẽ biến hóa, trường kiếm quỷ dị này lập tức hóa thành một đạo quang mang dung nhập vào trong lòng bàn tay nàng, thân thể khẽ lắc lư đi xuống võ đài.

Thanh niên gầy gò còn lại trên đài che lụa trắng nên không ai nhìn thấy vẻ mặt của hắn. Lúc này hắn nhẹ nhàng lui ra, ánh mắt quét về phía khán đài một cái.

Bốn phía Diễn võ đài lúc này vô số người ồ lên. Trận chiến này quả thực khiến cho mọi người đại khai nhãn giới, so với trận chiến của Lục Lâm Thiên ngày hôm qua còn kịch liệt hơn nhiều.

- Trận thứ hai, Vân Hồng Lăng đấu với Nguyên Nhược Lan.

Đông.

Tiếng chuông du dương lần thứ hai vang lên. Trong tiếng sợ hãi than của mọi người, lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp nhảy vào giữa đài. Hai thân ảnh linh kung, đường cong hoàn mỹ. Hai người đều là mỹ nhân, đặc biệt là Vân Hồng Lăng càng thêm tuyệt mỹ.

Hai nàng lên đài cũng hấp dẫn ánh mắt của không ít người. Nhìn hai nữ nhân xinh đẹp cũng là một loại cảm giác hưởng thụ.

Mọi người của Vân Dương Tông lúc này đều vô cùng khẩn trương. Chỉ là loại khẩn trương này đã không còn áp lực như trước, bởi vì bọn họ đã có một đệ tử tiến vào top ba rồi.

- Lâm Thiên, đệ xem Hồng Lăng và Nguyên Nhược Lan ai có thể chiến thắng?

Lục Vô Song ngồi bên cạnh Lục Lâm Thiên lúc này khẽ hỏi.

- Hồng Lăng tuy rằng là vũ giả tam hệ, lại có thực lực Vũ Tướng nhị trọng, có thể tiến vào top năm mà chưa bộc lộ con bài ẩn dấu coi như là có chút vận khí. Nguyên Nhược Lan này cũng là là vũ giả tam hệ, Vũ Tướng tứ trọng, bản thân chỉ sợ cũng còn có con bài chưa lật. Hồng Lăng nếu như muốn thắng trận, quả thực là rất khó.

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói.

Lúc này, hai nàng nhìn nhau, quanh thân xuất hiện một cỗ chiến ý. Hai nàng đều là thiên kiêu chi nữ, là vũ giả tam hệ, lúc này nhìn thấy đối phương tự nhiên đều dâng lên chiến ý.

Thế nhưng hai người vẫn chưa giao thủ. Toàn bộ không gian lúc này có vẻ vô cùng áp lực trước chiến ý của hai người. Ánh mắt hai nàng đều nhìn thẳng đối phương, đứng bất động, địch bất động ta bất động, địch động ta động.

Sưu Sưu.

Trong không gian áp lực này, hai thân ảnh đứng đó một lát rồi vài đạo kình phong nhanh chóng bắn ra, kình khí lưu lại mấy vết tích nhàn nhạt trên võ đài.

Trong lúc đó, trong tay hai thân ảnh xinh đẹp này đã xuất hiện một cây trường tiên, một thanh kiếm. Một đạo tiên ảnh, một đạo kiếm ảnh giống như lưu tinh mạnh mẽ va chạm với nhau. Tiên ảnh giống như giao long bay lên không, kiếm ảnh như linh xà xuất động. Cả hai người đều hiểu rõ thực lực của đối thủ vô cùng cường hãn. Cho nên ngay từ đầu bọn họ không có thăm dò, cũng không bảo lưu cái gì. Chân khí và tốc độ, tiên ảnh và kiếm quang đều được xuất ra, thi triển tới mức tận cùng.

Trong khoảnh khắc, toàn bộ võ đài vang lên âm thanh ầm ầm. So với trận đấu trước đó có chút chậm rãi thì trận tiết tấu vô cùng nhanh.

Hai bóng hình xinh đẹp không ngừng lóe lên, trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan được chân khí nóng bỏng và đậm đặc bao phủ, mang theo kình khí nóng bỏng hung hăng đánh về phía Vân Hồng Lăng. Kiếm quang sắc bén mang theo hỏa diễm nhè nhẹ xẹt qua không gian, lưu lại một dạo tàn ảnh nóng bỏng.

Tiên ảnh của Vân Hồng Lăng vô cùng khó nắm bắt, giống như độc xà, vô cùng xảo quyệt. Khi thi triển ra thuộc tính thủy, phối hợp với trường tiên thì lực công kích phát ra càng mạnh mẽ.

Quyết đấu cường hãn như vậy khiến cho cường giả trên đài không khỏi âm thầm gật đầu. Hai người này đều là người đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất trong Tam tông Tứ môn. Bất luận là trên phương diện chân khí hay thiên phú và tu luyện vũ kỹ đều được coi là đỉnh cấp.

Mà lúc này Lục Lâm Thiên lần đầu tiên chứng kiến Vân Hồng Lăng thực sự xuất thủ. Hắn mỉm cười, nữ nhân điêu ngoa này thực lực quả thực không tầm thường. Thế nhưng lại không tham dự tranh đấu trong Long bảng. Mà thực lực của nàng hiện tại không phải Triệu Kình Hải có thể so sánh được.
Chương 553 Thực lực của hai nữ nhân (2)

Chỉ là lúc này Lục Lâm Thiên cũng nhíu mày, tốc độ của Vân Hồng Lăng dường như so với Nguyên Nhược Lan còn kém một chút.

Phanh Phanh.

Trong không gian, tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, đối mặt với công kích cực kỳ hung hãn của Vân Hồng Lăng, sắc mặt Nguyên Nhược Lan vẫn bình tĩnh như cũ, không có sự thay đổi nào.

Sưu Sưu.

Vân Hồng Lăng thi triển tiên ảnh bay khắp bầu trời, khiến cho không gian gấp khúc, tạo thành một vòng cung quỷ dị trong nháy mắt bắn về phía Nguyên Nhược Lan.

Nhìn đám tiên ảnh đang nhanh chóng tiến tới, vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, đồng thời kiếm quang trong tay xuất hiện, kiếm quang lập tức đại thịnh.

Phanh.

Đột nhiên, từng tiếng kêu thanh thúy không ngừng vang lên. Lúc này trên trường kiếm của Nguyên Nhược Lan trong nháy mắt ngưng tụ thành một đám năng lượng thủy hệ cuồng bạo. Đám năng lượng thủy hệ này trong nháy mắt hóa thành từng đạo băng trùy, xuyên qua khong gian, tốc độ nhanh như thiểm điện trực tiếp cuốn vào một chỗ với tiên ảnh trên bầu trời.

- Thủy, Hỏa, Mộc, ba thuộc tính sao.

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm vào Nguyên Nhược Lan. Thiên phú vũ giả tam hệ của nàng không dưới Vân Hồng Lăng. Trên điểm này Vân Hồng Lăng không chiếm được một chút tiện nghi nào.

Ngay khi hai đạo lực lượng hung hãn va chạm với nhau thì tiên ảnh của Vân Hồng Lăng nhanh chóng tan tác hóa thành năng lượng vô hình biến mất trong thiên địa.

Mà đám băng trùy lúc này vẫn còn dư lực trực tiếp bắn về phía Vân Hồng Lăng.

- Phong quyển tàn vân.

Sắc mặt Vân Hồng Lăng đại biến. Trong tay này đột nhiên xuất hiện một cỗ khí lưu cuồng bạo không ngừng xoay tròn, giống như một cơn lốc không ngừng gào thét mang theo năng lượng kinh khủng. Một cỗ cuồng phong được ngưng tụ tới cực hạn trong nháy mắt đánh về đám băng trùy của Nguyên Nhược Lan.

Cơn lốc này nhanh chóng nổ tung, dưới kình khí kinh khủng này vô số băng trùy bị chấn thành những mảnh vỡ, cuối cùng biến mất trong không gian.

Khục.

Một đạo công kích thứ hai mới có thể ngăn chặn băng trùy quỷ dị kia, thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng bị một cỗ ám kình đánh vào khiến nàng phải lui về phía sau vài bước, sắc mặt có chút tái nhợt.

- Nên xuất con bài ẩn dấu vậy.

Lục Lâm Thiên nhướng mày, thực lực Vân Hồng Lăng rõ ràng không bằng Nguyên Nhược Lan kia, cùng một thiên phú, tu vi thấp hơn đương nhiên thực lực cũng sẽ thấp hơn.

Thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng sau khi dừng lại, vẻ mặt nàng trầm xuống. Thủ ấn trong tay biến hóa, đột nhiên một đạo thủ ấn quỷ dị xuất hiện. Trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang màu trắng vô cùng quỷ dị, một cỗ năng lượng quỷ dị nhanh chóng khuếch tán ra không trung.

- Linh khí.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, con bài chưa lật của Vân Hồng Lăng chính là linh khí có hình dáng giống như cung điện kia, khi trước hắn đã từng bị vây trong đó.

- Không nghĩ tới nha đầu Hồng Lăng cũng có linh khí trong người. Vũ giả thôi động linh khí, quả thực là hiếm thấy.

Vẻ mặt Cổ Kiếm Phong ngạc nhiên, lập tức nói với Vân Khiếu Thiên.

- Nha đầu này linh hồn lực không tồi. Cho nên trong tông mới cho nó một kiện linh khí để sử dụng. Quả thực ta cũng không biết nó đã sử dụng tới tình trạng nào rồi.

Vân Khiếu Thiên nói, ánh mắt chăm chú nhìn vào phía dưới, lúc này lão cũng bắt đầu có chút ngưng trọng.

Dưới sàn đấu một đạo bạch quang trên đài bắn về phía trước đột nhiên hóa thành một tòa cung điện màu trắng khổng lồ trên mặt đất. Sắc mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, dường như nàng cũng có chút kinh hãi. Thân thể đột nhiên dùng một tốc độ như quỷ mị nhanh chóng thối lui.

- Đi.

Thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng nhanh chóng biến hóa. Dường như việc điều khiển cung điện màu trắng này cũng phải tiêu hao vô cùng lớn, sắc mặt nàng nhanh chóng trắng bệch.

Mà lúc này, cung điện màu trắng kia lần thứ hai được mở rộng, đã đạt tới tình trạng vài trăm thước, ầm ầm đập xuống, bao phủ không gian, mang theo một cỗ khí tức mạnh mẽ. Nguyên Nhược lan mặc dù đã sớm chạy trốn thế nhưng vẫn chậm một bước, trong nháy mắt thân thể nàng đã bị cung điện màu trắng này bao phủ.

- Linh khí này có chút bất phàm.

Vẻ mặt Cổ Kiếm Phong vô cùng kinh ngạc nhìn vào giữa đài, vẻ mặt lúc này bắt đầu có chút lo lắng, thế nhưng lại lập tức mỉm cười nói.

Linh khí nha.

- Cũng chỉ có Tam tông Tứ môn mới có thể lấy ra được vật như vậy. Linh khí không phải là thứ mà người bình thường như chúng ta có thể có.

- Nếu như ta cũng có một kiện linh khí trong tay thì tốt rồi.

Đám người vây xem lúc này vô cùng khiếp sợ. Linh khí đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là một chuyện vô cùng xa vời.

Mọi người lúc này đều dán mắt vào cung điện màu trắng kia. Mọi người có thể cảm giác được bên trong cung điện màu trắng kia có một khí tức khiến cho linh hồn của bọn họ run rẩy. Năng lượng tràn ngập chung quanh khiến cho không gian dường như đang rung lên.

Lục Lâm Thiên cũng chăm chú nhìn vào. Linh khí này hắn đã từng được thử qua uy lực, uy lực của nó vô cùng lợi hại. Lúc này trong lòng lục Lâm Thiên cũng không ngừng suy đoán, Nguyên Nhược Lan kia có thể phá vỡ sự vây khốn của Vân Hồng Lăng hay không.

Trên đài, từng đạo thủ ấn trong tay Vân Hồng Lăng không ngừng biến hóa, sắc mặt ngày càng tái nhợt, mọi người có thể nhìn được khi khống chế linh khí này tiêu hao nhiều tới mức nào.

- Ồ?

Ngay lúc này toàn bộ cung điện khổng lồ màu trắng bắt đầu rung động, trên khán đài, vẻ mặt chúng cường giả đều vô cùng nghi hoặc.

Sưu Sưu.

Tiếng xé gió truyền tới, toàn bộ cung điện khổng lồ màu trắng càng rung động kịch liệt thêm. Cung điện không ngừng rung lên, từ trong mặt đất có vô số đạo bạch quang bắn ra.

Quang mang màu trắng từ mặt đất dưới cung điện nhanh chóng bắn ra, một cỗ lực lượng kinh khủng nhanh chóng khuếch tán. Cảm nhận được cỗ khí tức này, sắc mặt mọi người nhanh chóng biến đổi, nghi hoặc.

Trong nháy mắt này, ngay khi mọi người đang nghi hoặc toàn bộ cung điện màu trắng độ nhiên phóng lên cao, trong không gian tạo thành một đạo bạch quang, trực tiếp xuyên qua gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra.

Quang mang kinh khủng trên bầu trời lúc này là năng lượng phong hệ hội tụ lại. Đồng thời khi năng lượng kinh khủng này phóng lên cao hội tụ thành một quang cầu màu trắng chừng hai trăm thước, quang cầu xoay tròn, khiến cho không gian gấp khúc, cuối cùng đánh vào cung điện màu trắng kia.

Lúc này thân thể Nguyên Nhược Lan lần thứ hai xuất hiện trên đài, khí tức quanh người tăng vọt, y phục màu tím tung bay phấp phới, tóc dài phía sau tung bay, mỗi một cọng tóc lúc này dường như đều ẩn chứa kình khí cường hãn.

- Vũ Tướng thất trọng.

Mọi người không khỏi hít sâu một hơi, lúc này khí tức của Nguyên Nhược Lan đã đạt tới Vũ Tướng thất trọng, mà không phải Vũ Tướng tứ trọng như ban đầu.

Trong nháy mắt này quang cầu màu trắng nổ tung, năng lượng phong hệ xé nát không gian. Cung điện màu trắng do Vân Hồng Lăng thôi động trong nháy mắt bị đánh văng ra, kình khí liên miên không ngừng đánh vào trên bề mặt cung điện màu trắng.
Chương 554 Vũ giả tứ hệ

Khục khục.

Vân Hồng Lăng ho một tiếng, miệng phun ra một ngụm máu, Cung điện màu trắng đột nhiên mất đi lực lượng cung cấp quang mang theo đó mờ dần đi, bằng mắt thường cũng có thể thấy được lúc này nó đang nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng rơi vào trong tay Vân Hồng Lăng.

- Vũ kỹ Phong hệ Huyền cấp sơ giai, Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ.

Lần đầu tiên Lục Lâm Thiên cảm thấy khiếp sợ. Nguyên Nhược Lan trên đài vừa mới thi triển vũ kỹ Phong hệ Huyền cấp sơ giai, mà Nguyên Nhược Lan mấy ngày nay xuất thủ đã biểu lộ ra thuộc tính thủy, thuộc tính hỏa, thuộc tính mộc. Lúc này thêm thuộc tính phong nữa là bốn loại thuộc tính.

Mà lúc này thực lực của Nguyên Nhược Lan cũng là Vũ Tướng thất trọng, phỏng chừng trước đó nàng đã dùng thủ đoạn che dấu khí tức và thực lực của mình. Tới vòng này mới bộc phát ra.

- Cổ chưởng môn, Nguyên Nhược Lan trong tông môn nữa là vũ giả tứ hệ sao?

Lúc này trên khán đài, những cường giả đều nhìn về phía Cổ Kiếm Phong, việc Vân Hồng Lăng bị thua, hoặc là Nguyên Nhược Lan thắng lợi, tất cả đều bị mọi người ném qua một bên.

Ngay cả Vân Khiếu Thiên lúc này, Dương trưởng lão cũng kinh ngạc nhìn về phía Cổ Kiếm Phong.

- Không sai, Nhược Lan chính là vũ giả tứ hệ.

Nhìn thấy biểu tình trên mặt mọi người Cổ Kiếm Phong có chút thỏa mãn cười nói.

Hít...

Mọi người hít sâu một hơi, vũ giả tứ hệ, tốc độ tu luyện so với bình thường nhanh hơn bốn lần, thiên phú như vậy tuyệt đối là kinh khủng.

Nếu nói một vũ giả tam hệ đã làm cho người ta ước ao đố kị, vậy thì vũ giả tứ hệ càng khiến cho người ta sợ hãi than. Vũ giả tam hệ chính là lông phượng sừng lân, nghìn vạn người mới có một. Mà vũ giả tứ hệ là trong hàng tỷ người không có lấy một, chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.

- Vũ giả tứ hệ a.

Các chưởng môn khẽ than, vũ giả Vũ Tướng thất trọng, thực lực trong đám người trẻ tuổi đã vượt quá xa.

Nhìn vào Nguyên Nhược Lan trước mặt này, sắc mặt Vân Hồng Lăng trắng bệch. Lúc này biết được thực lực của đối phương, vũ giả tứ hệ, Vũ Tướng thất trọng, dù nàng có linh khí cũng không thể chống lại được. Linh khí tuy rằng lợi hại, thế nhưng nàng cũng không thể thi triển ra uy lực lớn nhất. Nếu như nàng là linh giả mà nói, uy lực khi thi triển có lẽ sẽ lớn hơn không ít.

- Ta thua.

Vân Hồng Lăng lau vết máu nơi khóe miệng rồi nói với Nguyên Nhược Lan.

- Trận thứ hai, Nguyên Nhược Lan thắng, tiến vào top ba.

Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn lớn tiếng tuyên bố. Đối với thắng lợi của Nguyên Nhược Lan Hồng Bào trưởng lão cũng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào.

- Thực lực quá mạnh, Nguyên Nhược Lan kia không ngờ lại là vũ giả tứ hệ.

- Ngươi thấy không, Nguyên Nhược Lan là Vũ Tướng thất trọng, hóa ra nàng vẫn luôn ẩn dấu thực lực.

- Vũ giả tứ hệ, quá kinh khủng nha. Ta còn chưa bao giờ nghe qua vũ giả tứ hệ.

Trong trăm vạn người xem lúc này đều vô cùng kinh ngạc, tức thì tiếng ồn ào lập tức vang lên.

Hai canh giờ sau, trong đại sảnh của Thiên Kiếm môn, mấy vị trưởng lão, còn có Vân Khiếu Thiên, Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng ngồi đó.

Vân Hồng Lăng ăn vào một viên đan dược, sắc mặt lúc này mới tốt lên một chút, chỉ là vẫn còn trắng bệch.

- Hồng Lăng, con cảm thấy thế nào rồi?

Vân Khiếu Thiên lo lắng hỏi.

- Cha, con không sao. Không ảnh hưởng tới căn cơ, điều tức mấy ngày là ổn.

Vân Hồng Lăng đáp.

- Không nghĩ tới Thiên Kiếm môn giấu kỹ đến như vậy, vũ giả tứ hệ, Vũ Tướng thất trọng, trong đám người trẻ tuổi ai có thể là đối thủ của nàng chứ.

Dương trưởng lão khẽ lắc đầu nói.

- Vũ giả tứ hệ quá mức khan hiếm, Thiên Kiếm môn giấu kỹ cũng là chuyện bình thường.

Tạ trưởng lão nói.

- Mặc kệ thế nào, Vân Dương Tông chúng ta đã có người tiến vào top ba rồi.

Vũ Ngọc Tiền nói.

- Cũng may có Lục Lâm Thiên trực tiếp tấn cấp, bằng không gặp phải ai trong hai người kia chỉ sợ Vân Dương Tông ta cũng không có cơ hội tiến vào top ba.

Tống trưởng lão than nhẹ.

- Lăng Thanh, Nguyên Nhược Lan kia đều có thực lực rất mạnh. Giản Tâm Nhi tuy rằng có linh khí trong tay, lại là một Linh giả, thế nhưng vẫn bị Lăng Thanh đánh bại. Thực lực hơn kém ra sao cũng có thể thấy được. Không nghĩ tới lần đại hội Tam tông Tứ môn này xuất hiện nhiều người cường hãn như thế.

Vân Khiếu Thiên nói, lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi cười khổ nói:

- Cũng may Lục Lâm Thiên có thể trực tiếp tấn cấp, bằng không quả thực là phiền toái.

Trong lòng Vân Khiếu Thiên lúc này cũng cho rằng Lục Lâm Thiên rất khó đánh lại hai người kia. Cho nên lúc này không khỏi cảm thán Lục Lâm Thiên vận khí tốt, giải vây cho Vân Dương Tông.

- Đáng tiếc, lúc này Vân Dương Tông ta không thể cạnh tranh vị trí thứ nhất.

Dương trưởng lão nói.

- Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn, còn có Lăng Thanh kia, thực lực hai người đều rất mạnh. Mà thực lực của Nguyên Nhược Lan dường như còn mạnh hơn một chút, vũ giả tứ hệ lại có tu vi Vũ Tướng thất trọng, cho dù là vũ giả Vũ Tướng bát trọng bình thường cũng chỉ có thể bại trong tay nàng. Huống chi Nguyên Nhược Lan còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Vân Khiếu Thiên nói:

- Xem ra, Thiên Kiếm môn vì muốn ngẩng cao đầu trong đại hội Tam tông Tứ môn cho nên đầu tư không ít rồi.

- Nếu như Vân Dương Tông ta cũng có vũ giả tứ hệ thì tốt biết mấy. Sau này tuyệt đối có thể trở thành cường giả phong vân.

Tạ trưởng lão nói.

- Lâm Thiên, ngày mai con cứ cố gắng là được. Dù sao cũng đã tiến vào top ba rồi.

Vũ Ngọc Tiền vốn đối với đồ đệ bảo bối mình có lòng tin mạnh mẽ thế nhưng hiện tại đối với vòng ngày mai cũng không có một chút nắm chắc nào. Thậm chí ngay cả kỳ tích cũng không dám mơ tới, dù sao thực lực hơn kém quá lớn.

- Lục Lâm Thiên. Vòng ngày mai bởi vì ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên ngày mai trận đầu tiên ngươi phải lên đài. Mà Nguyên Nhược Lan và Lục Thanh kia sẽ rút thăm quyết định xem ai đấu với ngươi trước.

Vân Khiếu Thiên nói với Lục Lâm Thiên:

- Mặc kệ là gặp phải ai, ngày mai ngươi cứ cố gắng là được rồi, không cần suy nghĩ nhiều đến thứ khác. Lần này ngươi tiến vào top ba, đã lập công lớn cho tông môn, sau khi trở về ta nhất định sẽ thưởng lớn.

- Vâng, Tông chủ.

Lục Lâm Thiên nói, cũng không nhiều lời. Trong đầu hắn hiện tại cũng hiện lên thân ảnh của hai người Nguyên Nhược Lan và tên thanh niên gầy gò kia. Thực lực hai người này đêu rất mạnh, bản thân hắn gặp gỡ bất luận một người nào đều khó đối phó, thậm chí có thể nói là căn bản không thể đối phó, trừ phi hắn liều mạng.

Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, ba người này không có một ai tin rằng Vân Dương Tông có thể chiếm được vị trí thứ hai hoặc thứ nhất. Thực lực hai người kia thực sự quá mạnh mẽ.

Một lát sau, Lục Thiếu Du mới rời khỏi đại sảnh trở về phòng mình.

- Lão đại, huynh làm sao vậy?

Nhìn vẻ mặt lão đại dường như không tốt chút nào, Tiểu Long lập tức hỏi, đôi mắt nhỏ không ngừng đảo qua đảo lại, đi tới trên vai Lục Thiếu Du.
Chương 555 Chiến vì top hai (1)

- Ta đang suy nghĩ về ngày mai, hai người còn lại dường như đều khó đối phó.

Lục Lâm Thiên nói.

- Thực lực hai người kia đều rất mạnh, quả thực khó đối phó. Chỉ là nếu như dùng toàn lực lẽ nào ngươi không nắm chắc sao?

Thân thể nhỏ nhắn của Bạch Linh lười biếng ghé vào cái ghế rồi nói, ngay cả cái đầu cũng không ngẩng lên.

- Nắm chắc quả thực không có, đến lúc đó tính tiếp.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói.

Khoanh chân ngồi xuống, lúc này cũng đã là hoàng hôn. Lục Lâm Thiên lập tức tiến vào trong trạng thái tu luyện. Cuộc chiến ngày mai hắn phải đối đầu với một trong hai người. Mặc kệ là ai nếu như hắn muốn thắng trên cơ bản đều không có hy vọng gì.

Chỉ là Lục Lâm Thiên cũng không phải là người không chiến mà hàng. Huống chi nếu như tiến vào top hai là có thể khiến cho Vân Khiếu Thiên đáp ứng thêm một việc, có chỗ tốt như vậy đương nhiên hắn sẽ cố gắng.

Một lát sau, quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một đám quang mang, trên người Tiểu Long và Bạch Linh cũng có quang mang bao quanh, tất cả đều tiến vào trong trạng thái tu luyện.

Bên ngoài, có năng lượng thiên địa, Bạch Linh đã có thể tu luyện bình thường.

Trong thành Thiên Kiếm hiện tại đều đàm luận về Nguyên Nhược Lan, vũ giả tứ hệ. Tin tức này giống như một cơn lốc, lúc chạng vạng, hầu như toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm to lớn này đều biết tới.

Mà cùng lúc đó, tin tức này cũng từ trong thành Thiên Kiếm truyền tới không ít thế lực khác. Vũ giả tứ hệ xuất hiện tuyệt đối là một chuyện tình khiến cho người ta khϊếp sợ. Vũ giả tứ hệ, tu vi càng cao, thực lực sẽ càng kinh khủng. Một người như vậy lại là đệ tử thân truyền của Thiên Kiếm môn, các thế lực lại càng phải quan tâm.

Trong nơi đặt cược ở thành Thiên Kiếm hiện tại cũng chỉ còn lại ba người Lục Lâm Thiên, Nguyên Nhược lan, Lăng Thanh. Mà vốn Lục Lâm Thiên tỷ lệ đặt cược rất thấp, từ vòng thứ ba có biểu hiện kinh người mới tăng lên một chút. Thế nhưng lúc này trong ba người còn lại thì hắn là kẻ có tỷ lệ thấp nhất.

Mà vì cuộc chiến ngày mai tỷ lệ đặt cược của Lục Lâm Thiên đã là một ăn ba trăm. Nguyên Nhược Lan là một ăn một, Lăng Thanh thì là một ăn hai. Loại tỷ lệ này nếu như để Lục Lâm Thiên biết được nhất định sẽ phiền muộn muốn chết. Xem ra, toàn bộ mọi người trong thành Thiên Kiếm này không xem trọng hắn.

Từ tỷ lệ có thể nhìn thấy, hầu như người trong thành Thiên Kiếm đều xem trọng Nguyên Nhược Lan, thứ nhì chính là Lăng Thành. Mà Lục Lâm Thiên đã hoàn toàn bị ném sang bên cạnh, một ăn ba trăm, loại tỷ lệ này quá lớn, thế nhưng lại không có ai chú ý đến.

Vào buổi tối, khi màn đêm buông xuống, trên bầu trởi xuất hiện một vầng trăng và những ngôi sao không ngừng lóe lên ánh sáng.

Dưới bầu trời đêm vắng vẻ, còn có những âm thanh náo nhiệt trong thành Thiên Kiếm, lúc này chỉ có một người đang thưởng thức bầu trời đêm mỹ lệ này.

Tại mỗi tửu điếm bình dân, trên nóc nhà có một thân ảnh đang ngồi đó, quần áo theo gió đêm tung bay phất phới. Trên mặt người này có một tấm lụa trắng, chính là Lăng Thanh tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.

Trong bóng tối, ánh mắt Lăng Thanh bắn ra một đạo tinh quang. Trong bóng tối này toát lên một cỗ vị đạo không nói nên lời.

- Thiếu chủ, vì sao còn chưa đi nghỉ? Ngày mai người còn phải đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.

Một lão giả vẻ mặt có chút âm lệ vô thanh vô tức xuất hiện trên mái nhà, đối với người thanh niên trước mắt này phát ra sự tôn kính tuyệt đối.

- Ta biết rồi. Tin tức của bảo vật tiến triển tới đâu rồi?

Thanh niên gầy gò này không quay đầu lại, nhìn vào vầng trăng treo trên không trung hỏi.

- Gần đây có chút bận rộn cho nên không có tiến triển gì mới. Dù sao tin tức này cũng đã trôi qua nhiều năm, bảo vật kia dường như rơi vào trong tay một tiểu ra gia tộc ở trấn Thanh Vân. Chờ sau khi xác định kỹ ta lại bẩm báo với Thiếu Chủ.

- Được, nhanh chóng xác định đi. Nếu như bảo vật này bị các thế lực khác biết được chúng ta sẽ tốn rất nhiều công phu.

Thanh niên gầy gòn ói.

- Vâng, thiếu chủ.

Lão giả có chút âm lệ nói:

- Thiếu chủ, ngày mai luận võ, toàn bộ người trong thành đều đoán người và Nguyễn Nhược Lan kia có hy vọng, Thiếu Chủ thực sự muốn đánh bại Nguyễn Nhược Lan kia sao?

- Đánh bại Nguyễn Nhược Lan sẽ tạo thành đả kích thật lớn cho Tam tông Tứ môn, Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ còn chưa đủ lọt vào mắt của ta.

Thanh âm khàn khàn của thanh niên kia vang lên.

- Thiếu Chủ đương nhiên sẽ không đặt Nguyên Nhược Lan kia vào mắt rồi. Ngay cả giới chủ cũng nói thiên phú của Thiếu Chủ so với ngài còn mạnh hơn. Về phần Lục Lâm Thiên kia, vũ giả tam hệ cũng không phải là đối thủ của người.

Lão giả âm lệ kia nói.

- Hóa ra hắn tên là Lục Lâm Thiên.

Thanh niên gầy gò lẩm bẩm nói, thanh âm đột nhiên có chút run run.

Âm thanh ầm ĩ không dứt trong thành, một đêm chậm rãi trôi qua. Khi tia nắng đầu tiên từ phía đông chiếu xuống mang theo một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho mọi người thoải mái. Phía chân trời xa xa những ngôi sao bắt đầu biến mất.

Phù.

Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, một đêm tu luyện, tu vi có chút tiến bộ chậm rãi.

- Lão đại, hôm nay phải xem biểu hiện của huynh thế nào rồi.

Tiểu Long cũng dừng tu luyện, quang mang quanh thân chợt lóe lên, dường như trong khoảng thời gian này nó tiến bộ không ít.

- Lục Lâm Thiên, hôm nay mặc kệ là ngươi gặp phải kẻ nào, chỉ sợ đều vô cùng khó khăn. Ta cũng muốn biết, ngươi còn con bài ẩn dấu nào không.

Bạch Linh nói.

- Hắc hắc.

Lục Lâm Thiên cười hắc hắc. Còn bài chưa lật của hắn xem ra hôm nay phải bại lộ, mặc kệ là gặp phải ai, hắn đều phải liều mạng.

Sáng sớm, trên Diễn võ trường trong thành Thiên Kiếm đã bắt đầu tụ tập không ít người. Hai trận đấu đỉnh phong sắp tới tất cả mọi người đều không muốn bỏ qua, càng những trận đấu về sau sẽ càng kịch liệt.

Khi Lục Lâm Thiên theo mọi người Vân Dương Tông tới khán đài thì những chưởng môn của Tam tông Tứ môn khác cũng xuất hiện. Sau khi hàn huyên một lát, các đại cường giả lập tức ngồi xuống. Lục Lâm Thiên và Lục Vô Song, còn có Khuất Đao Tuyệt, Hàn Phong cũng chỉ có thể đứng phía sau mà thôi.

Thương thế Vân Hồng Lăng cũng không nhẹ, nhưng nàng cũng muốn đi tới. Hôm nay Lục Lâm Thiên phải lên đài, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua.

Dọc đường đi, Vân Khiếu Thiên, Vũ Ngọc Tiền, Dương trưởng lão dường như cũng biết ý không tạo thành áp lực quá lớn cho hắn. Đều bảo hắn cố gắng là được, thua cũng không sao. Dù sao đi nữa hắn cũng đã vì Vân Dương Tông lập được đại công.

Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ nhà này trong mắt có chút hận ý, cũng cười nhạo. Người mà bọn hắn luôn căm ghét một đường tấn cấp, khiến cho bọn họ oán hận không ngớt. Hiện tại gặp phải đối thủ khó nhằn không có cơ hội nào thắng khiến cho trong lòng bọn họ vô cùng sảng khoái.

- Tiểu tặc, hai người bọn họ đều rất lợi hại, ngươi phải cẩn thận một chút. Dù sao đi nữa cũng đã tiến vào top ba, cũng không cần cố gắng quá tránh để bị thương.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom