-
Chương 556-560
Chương 556 Chiến vì top hai (2)
Sắc mặt Vân Hồng Lăng có chút tái nhợt, sau khi biết thực lực của Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh kia nàng vô cùng lo lắng cho Lục Lâm Thiên.
- Lâm Thiên, cố gắng là được rồi.
Lục Vô Song khẽ nói, tuy rằng biết Lục Lâm Thiên là Linh vũ song tu, thế nhưng đối với con bài chưa lật của Lục Lâm Thiên nàng cũng không biết nhiều lắm.
Trên khán đài, những đệ tử khác của Tam tông Tứ môn lúc này không ít người đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan. Mà Nguyên Nhược Lan không thể nghi ngờ lúc này khiến cho mọi người sùng bái cuồng nhiệt. Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ, trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể là địch thủ của nàng được chứ.
Đại hội vẫn còn đang chuẩn bị, trên vũ đài còn có không ít đệ tử Thiên Kiếm môn đang bận rộn. Mà lúc này bốn phía chung quanh vô cùng tấp nập, vốn chỉ có thể dung nạp được trăm vạn người nhưng lúc này lại tới một trăm hai mươi vạn, tuy rằng chật chội. Thế nhưng không có ai cảm giác khó chịu mà lại vô cùng kích động và chờ mong.
Chật chội, tiếng nói ầm ĩ không ngừng vang lên bên tai mọi người. Cảm nhận được bầu không khí sôi động này mỗi người đều không tự chủ được mà bị lây theo hòa vào không khí này.
Trên võ trường, Nguyên Nhược Lan trên đài mặc bộ y phục màu tím khiến cho mọi người không khỏi ghé mắt nhìn qua. Thực lực kinh khủng lại là vũ giả tứ hệ khiến cho mọi người tặc lưỡi xuýt xoa không thôi.
Trong võ trường có không ít người hô lên tên Nguyên Nhược Lan, thỉnh thoảng cũng có âm thanh ủng hộ Lăng Thanh. Về phần Lục Lâm Thiên trong tiếng gọi ầm ĩ này đã không nghe thấy gì. Tới ngày hôm nay Lục Lâm Thiên vốn là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn thế nhưng bởi vì Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh biểu hiện cường hãn cho nên nhanh chóng bị chèn ép.
Mọi người đều biết Lục Lâm Thiên bất phàm, cũng biết Lục Lâm Thiên rất mạnh, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn đều là kẻ mạnh. Thế nhưng trong kẻ mạnh còn có kẻ manh hơn. So với Nguyên Nhược La và Lăng Thanh thì Lục Lâm Thiên lại kém hơn một ít. Chí ít cho tới hiện tại thực lực của Lục Lâm Thiên so với hai người kia yếu hơn nhiều.
- Lão đại, xem ra hôm nay cũng không có ai coi trọng huynh. Có mỗi đệ tốt với huynh mà thôi.
Tiểu Long cảm nhận bầu không khí chung quanh, lúc lắc cái đầu nói.
- Ha ha, lão đại của đệ tuyệt đối sẽ không để cho đệ phải mất mặt.
Lục Lâm Thiên cười ha hả, vuốt ve đầu Tiểu Long.
Đông.
Một tiếng chuông du dương truyền đến, tiếng ồn ào trong Diễn võ trường lập tức biến mất, lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào giữa.
Trên khán đài, một thân ảnh xinh đẹp thả người dựng lên, chân khí quanh thân xuất hiện, thân thể mềm mại từ trên khán đài tạo thành một đường cong hoa mỹ đáp nhẹ xuống mặt đất. Trên mặt đất một hạt bụi cũng không bốc lên, điều này cũng đủ chứng minh cho thực lực của nàng.
Chiêu thức ấy tự nhiên khiến cho không ít khán giả phía dưới cuồng nhiệt.
- Tiểu tặc, phải cẩn thận.
Vân Hồng Lăng nói.
Tiểu Long, Bạch Linh chuyển sang vai Lục Vô Song. Trong ánh mắt quan tâm của Lục Vô Song Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn về phía trước. Chân khí bùng lên, dưới chân có hai vòng xoáy, thân ảnh lập tức nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, rơi vào vị trí cách Nguyên Nhược Lan không xa.
Sưu.
Lúc này, một thân ảnh gầy gò cũng nhảy lên, người song song đúng cùng nhau.
Theo sự xuất hiện của ba người, tiếng ầm ĩ bắt đầu vang lên, thanh âm hỗn tạp vang lên tận trời. Những ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng nhìn về phía ba người. Ba người này chính là top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này, chính là đại biểu cho những người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất.
Dưới ánh mắt của trăm vạn người phía dưới, Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn và hai vị hộ pháp chậm rãi đi lên đài. Khi tới trước mặt ba người thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên, thanh âm mang theo chân khí đủ để truyền khắp quanh Diễn võ trường:
- Trải qua bốn ngày, năm mươi sáu người tham dự, hiện tại cũng chỉ còn ba người các ngươi. Ba người các ngươi chính là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Mà hôm nay sắp sửa đấu loại một người. Hai người còn lại sẽ tranh đoạt vị trí thứ nhất vào ngày mai. Người đứng đầu sẽ nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, và nhận được vinh dự lớn lao.
Hồng Bào trưởng lão vừa nói xong, trong Diễn võ trường lập tức vang lên thanh âm xôn xao.
- Lục Lâm Thiên, hôm qua ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên hôm nay sẽ là người thứ nhất lên đài. Ngươi tiến lên đi.
Hồng Bào trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên cũng đã sớm chuẩn bị, ngày hôm qua vận khí không tồi trực tiếp tiến vào top ba, thế nhưng hôm nay sẽ không may mắn thế nữa, phải trực tiếp lên đài.
Sưu.
Chân khí dưới chân chợt lóe, Lục Lâm Thiên đã tới võ đài trung ương của Diễn võ trường.
- Hai người các ngươi rút thăm quyết định đi. Trong này có hai ngọc bài, mỗi người các ngươi chọn một. Nếu như lấy phải ngọc bài trống thì trực tiếp tấn cấp. Chờ ngày mai tranh đoạt vị trí đầu tiên. Còn lấy phải ngọc bài có số một thì phải lên đài.
Ngay khi Lục Lâm Thiên lên đài thì Hồng Bào trưởng lão nói với hai người Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh.
Trong khi hai người rút ngọc bài, mọi người phía dưới cũng vô cùng khẩn trương, không biết là ai sẽ trực tiếp tấn cấn.
- Là ai rút được ngọc giản trống?
Hồng Bào trưởng lão hỏi.
- Ta.
Thanh âm khàn khàn, trầm thấp từ trong miệng Lăng Thanh truyền đến, trên tay hiện lên một ngọc bài trống.
- Trực tiếp tấn cấp, chờ trận chiến cuối cùng vào ngày mai.
Hồng Bào trưởng lão nói.
- Lục Lâm Thiên gặp Nguyên Nhược Lan.
Trên khán đài, chúng trưởng lão mở miệng cười, Lục Lâm Thiên đụng phải Nguyên Nhược Lan Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ. Cho dù Lục Lâm Thiên bất phàm, thế nhưng kết quả cũng đã định trước. Nếu như Lục Lâm Thiên có thể thắng lợi quả thực là gặp quỷ rồi.
Mọi người trong Vân Dương Tông nhướng mày, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Tiến vào top ba bọn họ đã rất thỏa mãn, trận đấu này chỉ có thể nói là hình thức mà thôi.
- Vân Tông chủ, trận này ngươi thấy thế nào?
Thấy Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nói với Vân Khiếu Thiên.
- Hiện giờ đã nói kết quả dường như vẫn hơi sớm.
Vân Khiếu Thiên đáp. Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại không cho rằng Lục Lâm Thiên có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng hắn thân là Tông chủ, cũng không thể khiến cho đệ tử mình nhụt chí được.
- Xem ra, Vân Tông chủ vẫn có lòng tin nha. Ta đề nghị mọi người và Vân Tông chủ đánh cược một ván, mọi người thấy thế nào?
Cổ Kiếm Phong, chưởng môn Thiên Kiếm Tông nhíu mày nhìn Vân Khiếu Thiên nói.
- Cổ chưởng môn, cái này không cần thiết.
Vân Khiếu Thiên nói, cũng không thể để cho mấy tên cáo già này bu vào, nếu như cược nữa chỉ sợ sẽ chắc chắn thua.
- Vân Tông chủ, ngươi cũng không thể như vậy nha. Ngươi đã thắng hai trận không thể chạy thế được. Trận này ngươi phải đổi. Lục Lâm Thiên của các ngươi từ đầu vẫn lấy yếu thắng mạnh, ta nghĩ trận này cũng không phải không có cơ hội.
Chương 557 Lấy hai đổ một
- Chúng ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi. Lục Lâm Thiên thắng chúng ta sẽ mất cho Vân Tông chủ hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như Nguyên Nhược Lan thắng Vân Tông chủ chỉ mất một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà thôi. Tính đi tính lại Vân tông chủ đều chiếm tiện nghi không nhỏ nha.
Cổ Kiếm Phong nói.
- Chuyện này...
Vân Khiếu Thiên còn chưa nói xong, Cổ Kiếm Phong lại cười nói:
- Vân Tông chủ không phải là ngay cả đệ tử của mình cũng khinh thường đó chứ? Nếu như Vân tông chủ thua thì tính ra vẫn lãi một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
- Ta cũng đặt. Hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai cược một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Vân tông chủ, như vậy là ngươi chiếm tiện nghi lớn rồi nha.
Duẫn Ngạc nói.
- Ta cũng giúp vui.
Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn cắn răng nói.
Mấy chưởng môn còn lại đều cắn răng theo. Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan bọn họ không có lý do gì không theo. Tuy rằng tiền đặc cược có chút không công bằng. Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan, nếu tiền đặt cược công bằng thì Vân Khiếu Thiên sẽ không đồng ý.
Mấy vị chưởng môn này đều có ý nghĩ như nhau muốn đòi lại một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Liên tiếp thua hai bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai khiến cho trong lòng bọn họ nhỏ máu. Nếu có thể kiếm lại một bộ thì tốt quá rồi.
Thế nên lúc này các đại chưởng môn chỉ có thể cắn răng mà theo. Vạn nhất nếu bị thua, lại thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, bọn họ sau này trở về sẽ không biết ăn nói thế nào với Thái thượng trưởng lão trong môn phái. Lúc này nếu như có thể lấy được lại một bộ vũ kỹ từ tay Vân Khiếu Thiên này khi trở về có thể ăn nói dễ hơn một chút.
Vân Khiếu Thiên cười khổ. Đây đâu phải đặt cược chứ. Những tên cáo già này rõ ràng là muốn ăn cướp mà. Mà bản thân hắn lại không thể cự tuyệt.
- Được, Vân mỗ theo chư vị chưởng môn cược.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, trong lòng thầm mắng:
- Đám hồ ly này.... Coi như bản thân mình thắng một cuộc là được rồi.
- Ha ha, Vân Tông chủ, nhìn dáng vẻ của ngươi dường như có chút lo lắng. Không sao, nói không chừng đệ tử Lục Lâm Thiên của các ngươi sẽ khiến cho chúng ta ngoài ý muốn đấy.
Duẫn Ngạc cười ha hả, bộ dáng như lần này thắng chắc Vân Khiếu Thiên rồi vậy.
Những chưởng môn khác cũng âm thầm mỉm cười. Có thể lấy lại một bộ cũng tốt. Lần này chiến thắng đã định rồi, nếu như thua nữa quả thực là gặp quỷ.
Sưu.
Giữa sân, một thân ảnh xinh đẹp hiên ra, đáp xuống trước người Lục Lâm Thiên. Chính là Nguyên Nhược Lan.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn lại, nhìn chăm chú vào nữ tử trước mặt này, Nguyên Nhược Lan hôm nay dường như cố ý trang điểm một phen. Y phục màu tím bao bọc lấy thân thể linh lung, khuôn mặt trang điểm nhẹ, thoạt nhìn vô cùng kiều diễm. Mái tóc đen nhánh được buộc lại, trên đầu cài một bông hoa đỏ, càng làm nổi bật làn da nõn nà của nàng.
Dáng người linh lung, dung nhan xinh đẹp tuy rằng so với Vân Hồng Lăng và Lục Vô Song thì kém hơn thế nhưng cũng tuyệt đối là một đại mỹ nhân.
Theo sự xuất hiện của Nguyên Nhược Lan lập tức chung quanh im lặng, tiếng cảm thán truyền tới, trong lòng mọi người lúc này đã có kết quả rồi.
- Lục Lâm Thiên, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh, thế nhưng hôm nay lại có chút không đủ rồi. Ngươi có thể trực tiếp chịu thua đi.
Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Lâm Thiên, miệng khẽ mở, nhàn nhạt nói.
- Thật không? Không chiến mà hàng, ta không làm được.
Lục Lâm Thiên nói, sắc mặt không biến đổi.
- Ngươi quả thực có chút cốt khí.
Nguyên Nhược Lan nói:
- Ngươi ra tay trước đi, tu vi Vũ Tướng nhất trọng, ngươi không phải là đối thủ của ta.
- Ta chưa từng chiếm tiện nghi của phụ nữ, ngươi là phụ nữ, cho nên cho ngươi xuất thủ trước.
Lục Lâm Thiên tùy ý nỏi.
- Tiểu tử này tới lúc này vẫn lịch sự như vậy, quả thực quá bừa bãi.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên như vậy, chúng cường giả của Tam tông Tứ môn không khỏi có chút kinh ngạc.
- Tiểu tử này thua người không thua trận thế. Thua khí thế cũng không mất phong độ, quả thực giống ta như đúc.
Vũ Ngọc Tiền, Vũ trưởng lão mỉm cười, đối với biểu hiện của tên đồ đệ này vô cùng thỏa mãn.
Nghe Vũ Ngọc Tiền nói như vậy, chúng trưởng lão và hộ pháp trong Vân Dương Tông thiếu chút nữa nhổ một ngụm nước bọt vào lão. Toàn bộ Vân Dương Tông này ai mà không biết khí độ của Vũ trưởng lão ra sao. Sao tự dưng nói những lời này lại tự nhiên không biết đỏ mặt như vậy.
- Tiểu tử, để xem ngươi còn kiêu ngạo được nữa không.
Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, hai huynh đệ nhìn vào Lục Lâm Thiên có chút hả hê. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đụng phải Nguyên Nhược Lan thực lực cường hãn như vậy trong lòng vô cùng hả giận, mong chờ Lục Lâm Thiên bị chà đạp.
- Tiểu tặc này vận khí quả thực không tốt lắm.
Vân Hồng Lăng chu miệng nói.
- Hồng Lăng tỷ, tỷ đối với lão đại có chút lòng tin được hay không? Thực lực của lão đại cũng không sợ một Vũ Tướng thất trọng.
Tiểu Long nói.
Lúc này dưới tình huống mọi người kinh thường mình, Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể cười khổ. Nguyên Nhược Lan rất mạnh, thế nhưng nếu như chân chính chiến đấu ai thắng ai bại còn chưa biết được. Hắn cũng có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai còn chưa thi triển ra. Còn có thể phối hợp với Hư Linh Huyễn Ấn.
Bằng thực lực hiện tại của hắn nếu như triệt để bung ra, đừng nói là Vũ Tướng thất trọng, cho dù là Vũ Tướng bát trọng hắn cũng có thể khiến cho đối phương vô cùng chật vật. Dù sao khi thi triển Chu Tước Quyết, bằng vào thực lực hiện tại uy lực không phải chỉ để không đó. Cùng lắm là liều mạng, Đao Hồn Trảm hắn cũng chưa thi triển qua.
Đương nhiên, Đao Hồn Trảm, Chu Tước Quyết, hai con bài này không đến cuối cùng Lục Lâm Thiên sẽ không bại lộ một cách đơn giản được. Sau đó thực lực của hắn sẽ bại lộ trong mắt mọi người, chuyện này đối với hắn mà nói, không phải là một chuyện an toàn.
- Đã như vậy ta không khách khí nữa.
Lúc này vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, chân khí từ trong cơ thể bạo phát ra. Chân khí quanh thân run run, cổ tay khẽ lắc một cái, một đạo chưởng ấn bỗng nhiên đánh về phía Lục Lâm Thiên. Quang mang nóng bỏng, giống như thiểm điện trong nháy mắt bắn về Lục Lâm Thiên.
Tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh xinh đẹp hiện lên rồi lập tức xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên.
- Nhanh thật.
Lục Lâm Thiên thầm sợ hãi than, tốc độ của Nguyên Nhược Lan này vô cùng nhanh chóng, không dưới hắn.
Sưu.
Một vòng xoáy hình thành quanh người, thân thể Lục Lâm Thiên tạo thành một đạo tàn ảnh rồi biến mất. Quang mang quanh người xuất hiện, nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp.
Chiến đấu với một Vũ Tướng thất trọng như Nguyên Nhược Lan, trong lòng Lục Lâm Thiên biết thực lực đối phương vô cùng mạnh mẽ. Nếu như hắn không bố trí Thanh Linh Khải Giáp, có lẽ bản thân hắn sẽ phải chịu cạnh bị đánh cho bầm dập.
Lúc này, Nguyên Nhược Lan đuổi theo không bỏ, tay áo tung bay, chưởng ấn lập tức biến đổi đuổi theo Lục Lâm Thiên.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Chương 558 Ta cũng là tứ hệ (1)
Trong chốc lát, một cỗ năng lượng hùng hồn từ trong người Lục Lâm Thiên phóng lên cao hóa thành những đạo tàn ảnh, lập tức ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm với đạo chưởng ấn của Nguyên Nhược Lan.
Phanh Phanh.
Kình khí khuếch tán, giữa không trung vang lên tiếng ầm ầm.
Hai đạo thân ảnh từ trong kình khí bị đẩy lui ra. Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan bị đẩy lùi về phía sau một bước, Lục Lâm Thiên thì trực tiếp lùi lại hơn mười bước.
- Thật mạnh.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc, Vũ Tướng cách nhau một trọng thực lực cách xa càng lớn. Hắn mới chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, đối phương lại là Vũ Tướng thất trọng. Cách biệt quá lớn nha, nếu không phải hắn nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp, còn có thân thể cường hãn thì vừa rồi không thể chống lại nàng.
- Lục Lâm Thiên này quả thực có chút bất phàm.
Trên khán đài, chúng cường giả lúc này cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai người giữa sân lúc này lại nhìn nhau. Sau đó hai đạo thân ảnh hầu như cùng một lúc hóa thành lưu quang xen kẽ với nhau.
Tốc độ hai người đều vô cùng nhanh chóng, từng đạo công kích giống như thiểm điện được phóng ra. Toàn bộ võ đài lúc này được bao phủ trong tiếng ầm ầm.
Mà lúc này chỉ có một ít người mới có thể thấy được biến hóa trong võ đài. Hai người này chiến đấu vô cùng kịch liệt. Hoàn toàn dùng phương thức ngạnh kháng, so đấu tiêu hao chân khí với nhau.
Điều này khiến cho không ít cường giả nghi hoặc không ngớt. Lục Lâm Thiên hẳn là biết thực lực của mình yếu hơn đối phương. Vì sao lại phải lựa chọn biện pháp chiến đấu bất lợi với mình như vậy. Một Vũ Tướng nhất trọng so tiêu hao chân khí với một Vũ Tướng thất trọng, quả thực không biết lượng sức.
- Hỏa Viêm Bạo.
- Đại Địa Cương Thuẫn.
- Phong Quyển Tàn Vân.
Tiếng quát của Lục Lâm Thiên vang lên, thân ảnh dưới kình khí hỗn loạn không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện.
- Phá Phong Quyền.
- Khốn Mộc Ấn.
- Tam Trọng Chưởng.
Từng tiếng kêu truyền ra, lực lượng cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng. Trên võ đài lúc này kình khí hỗn loạn, giống như từng quả bom nổ vậy.
Vũ Tướng nhất trọng trực tiếp ngạnh kháng Vũ Tướng thất trọng khiến cho mọi người há hốc mồm, khí thế như vậy cũng khiến cho mọi người phải lau mắt mà nhìn.
Phanh Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ lớn vang lên, kình khí không ngừng khuếch tán tới một phạm vi nhất định rồi mới tiêu tán trên không trung.
Hoàng quang lóe lên, thân ảnh hai người lại đan xen vào một chỗ, mỗi một lần giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng cuồng bạo va chạm với nhau.
Chỉ có một ít người mới có thể nhìn thấy thân ảnh đang giao thủ của hai người. Năng lượng kinh khủng tràn ngập võ đài.
Nhìn thấy một màn này, Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão không khỏi gật đầu. So với Lục Lâm Thiên lúc này, Triệu Kình Hải, Hàn Phong xếp thứ nhất thứ hai trên Long bảng còn kém xa Lục Lâm Thiên.
Công kích của hai người không ngừng va chạm cùng nhau, vô số quang mang bắn ra, từng đạo lực lượng nổ vang.
Phanh Phanh.
Khí tức cuồng bạo mà kinh khủng phóng lên cao. Chưởng ấn, quyền ấn, kình khí đan xen cuối cùng vang lên tiếp nổ liên tiếp, một đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh bay về phía sau mười thước.
Phanh.
Lục Lâm Thiên hung hăng đập vào mặt đất, khiến cho mặt đất phía sau lưng hắn nứt nẻ. Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, miệng truyền đến cảm giác ngòn ngọt.
Mạnh mẽ ngăn chặn bản thân phun ra một ngụm máu, Lục Lâm Thiên đứng dậy. Quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này cũng đã lờ mờ, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng cười khổ.
Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan lui về phía sau hai bước. khí tức quanh thân có chút ba động, nhìn vào Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc.
Thân ảnh hai người đứng đó, trong không trung, kình khí cuồng bạo đang chậm rãi biến mất.
Lúc này thân ảnh hai người đứng đó, vô hình trung, áp lực trong Diễn võ trường tăng lên, khí tức khuếch tán khiến cho không ít khán giả phía dưới cảm thấy bị áp chế.
- Lục Lâm Thiên, không nghĩ tới ngươi lại có thể khiến ta xuất ra binh khí, quả thực ngươi khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Nguyên Nhược Lan nói.
- Ngươi cũng cho ta ngoài ý muốn nha. Ta liều mạng, ngươi cũng còn chưa xuất toàn lực.
Lục Lâm Thiên cười khổ nói.
Ong...
Trong tay Nguyên Nhược Lan xuất hiện một thanh trường kiếm nói:
- Đệ tử Thiên Kiếm môn ta thực lực đều được gắn liền với kiếm. Ngươi cẩn thận.
Tay cầm trường kiếm, khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng bắt đầu biến đổi. Lúc này y phục không gió tự bay, mang theo một cỗ khí tức sắc bén bá đạo, toàn thân không có một chút khí tức yếu mềm nào.
- Ta sẽ liều mạng dùng hết toàn lực. Muốn thắng ta, vậy thì phải xem thực lực của ngươi.
Lục Lâm Thiên lãnh đạm nói. Xung quanh thân hắn, chân khí bùng lên, quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này đại thịnh, chân khí tiết ra ngoài khiến cho không gian gợn sóng.
Lúc này Nguyên Nhược Lan liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt này có chút kinh dị. Từ khí tức của Lục Lâm Thiên lúc này khiến cho nàng có cảm giác, Lục Lâm Thiên trước mắt này không ngờ lại mang đến cho nàng cảm giác áp lực.
- Sắp kết thúc! Lục Lâm Thiên có thể kéo dài được như vậy đã là tốt lắm rồi. Thế nhưng chỉ bằng như vậy không thể thắng được Nguyên Nhược Lan.
Chưởng môn Huyền Sơn Môn Chu Hoành Viễn nói. Trong lòng đối với Lục Lâm Thiên cũng vô cùng tán thưởng. Bằng vào ánh mắt của bọn họ đương nhiên có thể nhìn ra được thiên phú của Lục Lâm Thiên. Nếu so về tuổi tác, Lục Lâm Thiên quả thực nhỏ hơn Nguyên Nhược Lan không ít.
Vân Khiếu Thiên khẽ cười, lẩm bẩm nói:
- Còn một con bài cuối cùng, nên thi triển ra thôi.
Khi trước trên chủ phong của Vân Dương Tông, Vân Hồng Lăng và Lục Lâm Thiên giao thủ, hắn từng thi triển một loại vũ kỹ quỷ dị. Vân Khiếu Thiên vẫn còn nhớ rõ. Lục Lâm Thiên từ đầu còn chưa thi triển ra. Điều này làm cho ở sâu trong nội tâm Vân Khiếu Thiên cũng có chút chờ mong. Có thể đầu nghịch long này sẽ tạo ra kỳ tích.
Lúc này chung quanh, trăm vạn ánh mắt nhìn vào. Khí thế quanh người hai người vô hình trung đều được kéo lên. Trên khán đài, chúng cường giả cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía hai người.
Khí thế quanh thân hai người lúc này khiến cho không gian gợn sóng. Khí thế vô cùng báo đạo, chỉ có những cường giả và những khán giả ở gần mới có thể cảm nhận được.
Loại cảm giác áp bác này đại bộ phận đến từ Nguyên Nhược Lan. Bởi vậy lúc này cũng không có bao nhiêu người cảm thấy kinh ngạc với Lục Lâm Thiên.
Trong Diễn võ trường hiện tại vô cùng yên tĩnh, mọi người đều ngừng thở, chờ đợi lần giao thủ cuối cùng của hai người.
Khi khí thế hai người đều được kéo lên tới một mức độ nhất định thì khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng được tăng lên tới mức độ vỗ cùng kinh khủng. Y phục bay phất phới.
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Lục Lâm Thiên mặt ngoài có vẻ bình thản, thế nhưng trong lòng vô cùng ngưng trọng. Kế tiếp Nguyên Nhược Lan sẽ thi triển toàn lực. Có chống lại được hay không bản thân hắn cũng không biết.
Chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, giống như vạn con ngựa không ngừng chạy đua. Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, hắn cũng sắp sửa bộc lộ một con bài chưa lật nữa.
Chương 559 Ta cũng là tứ hệ (2)
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Năng lượng thổ hệ nhanh chóng hội tụ, một đạo chưởng ấn mang theo một đám tàn ảnh bắn ra về phía Nguyên Nhược Lan.
Khí thế này cực kỳ cường hãn khiến cho người ta kinh ngạc. Thế nhưng chúng cường giả lúc này cũng không khó nhìn ra, khí tức trên người Lục Lâm Thiên nếu so với Nguyên Nhược Lan thì kém hơn không ít. Lúc này Lục Lâm Thiên có thể chủ động xuất kích khiến cho mọi người cảm thán về dũng khí và chiến ý của hắn.
Hai người đứng cách nhau ba mươi thước. Cự ly ba mươi thước đầu như trong chớp mắt là có thể tiến tới.
Trên đài, hai người trong nháy mắt tiếp cận với nhau. Bốn mắt đối diện. Trong mắt Lục Lâm Thiên đột nhiên bắn ra tinh quang, chiến ý dưới áp lực này rốt cuộc đã triệt để bạo phát. Cho tới nay hắn lúc nào cũng ẩn dấu thực lực của bản thân. Lúc này rốt cuộc không cần ẩn dấu nữa.
Thân chưa động, thế nhưng khí lưu chung quanh đã ba động, Nguyên Nhược Lan cũng đã động. Không gian lắc lư, trường kiếm trong tay nàng giương lên, thân thể mềm mại lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
- Lưu Quang Kiếm Quyết.
Ngay khi thân ảnh Nguyên Nhược Lan xuất hiện lần thứ hai thì đã tới trước chưởng ấn của Lục Lâm Thiên. Trên trường kiếm có một đạo kiếm quang vô thanh vô tức xuất hiện.
Sưu....
Chưởng ấn và kiếm quang nhanh chóng va chạm với nhau bắn ra từng tia lửa. Không gian nơi kiếm quang và chưởng ấn va chạm lúc này có một mảnh quang mang chói mắt giống như pháo hoa xuất hiện.
Trong lúc đó, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được. Chưởng ấn do Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra trong nháy mắt đã bị kiếm quang xé thành tường mảnh nhỏ.
Kình khí cuồng bạo mang theo tiếng gió rít gào khuếch tán ra bên ngoài. Lực lượng cuồng bạo đủ sức cắt vỡ gợn sóng trong không trung. Một đám kiếm quang khuếch tán, kiếm quang trong nháy mắt bao phủ bầu trời, nhanh chóng tiến về phía Lục Lâm Thiên.
- Lục Lâm Thiên thất bại rồi.
Nhìn thấy một màn này, chúng cường giả cũng than không ngớt. Lục Lâm Thiên bằng vào tu vi Vũ Tướng nhất trọng lại có thực lực cường hãn như vậy, lúc bình thường chỉ có hắn đã có thực lực trực tiếp đối đầu với Vũ Tướng ngũ trọng. Đáng tiếc đối thủ của hắn lại là Nguyên Nhược Lan, Vũ giả tứ hệ.
- Không đúng, Lục Lâm Thiên dường như còn có con bài chưa lật.
Trong nháy mắt này, không ít cường giả hầu như cùng một lúc nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên ở trong sự bao phủ của kiếm quang không ngờ lại nhắm mắt lại, thủ ấn trong tay biến đổi, quanh người có một cỗ khí tức nhanh chóng bành trước.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang tiến vào trong một trạng thái kỳ lạ. Đạo thủ ấn trong tay vừa kết thúc thì chân khí trong kinh mạch tràn ra, lập tức hội tụ vào lòng bàn tay, lỗ chân lông trên người mở ra, chân khí tràn theo, cuối cùng bị một cỗ lực lượng vô hình ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.
Quang mang quanh người đại thịnh. Quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này khí tức đột nhiên kéo lên. Khí tức này xuất hiện khiến cho mọi người trên khán đài không khỏi biến sắc.
Chân khí trong người tràn ra ngoài đều bị chưởng ấn trong tay hút lại, lục sắc quang mang trên chưởng ấn đại thịnh, uy thế không ngừng kéo lên. Lúc này quang mang trên tay hắn giống như một khối nhọc phỉ thúy trong suốt vậy.
- Đây là Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng của Vân Dương Tông chúng ta.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên đột nhiên đại biến, hắn không biết Lục Lâm Thiên đã tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng từ lúc nào.
- Mộc hệ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Mọi người sợ hãi than. Không phải là vì Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà là bởi vì lúc này Lục Lâm Thiên đang ngưng tụ năng lượng mộc hệ.
Tất cả mọi người đều biết Lục Lâm Thiên là võ giả tam hệ, Phong, Hỏa, Thổ. Thế nhưng lúc này hắn lại ngưng tụ năng lượng mộc hệ, chỉ có một lý do Lục Lâm Thiên cũng là vũ giả tứ hệ.
- Lục Lâm Thiên và vũ giả tứ hệ sao?
Người của Vân Dương Tông lúc này trong nháy mắt hóa đá.
Trong chớp mắt này, không gian bên trên chưởng ấn mà Lục Lâm Thiên ngưng tụ đột nhiên rung động, từng gợn sóng xuất hiện, khí tức uy áp tràn ngập chung quanh.
Mà lúc này kiếm quang của Nguyên Nhược Lan đã tới trước người Lục Lâm Thiên, tất cả chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
- Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.
Lục Lâm Thiên mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra, không có một chút do dự nào, tay hắn đẩy ra. Chưởng ấn trong suốt như ngọc phỉ thủy kia lập tức bành trướng lao về phía kiếm quang trong không trung của Nguyên Nhược Lan.
Chưởng ấn được đẩy đi, lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian gợn sóng. Toàn bộ không gian lúc này không ngừng rít gào. Cuối cùng tiếng ầm ầm vang lên, kiếm quang và chưởng ấn đã va chạm với nhau.
Hai cỗ lực lượng ầm ầm va chạm khiến cho không gian chấn động, tiếng nổ kinh thiên vang lên.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt vang lên giữa không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung.
Bằng vào mắt thường lúc này có thể thấy được. Trên võ đài lúc này có một đám kình phong đang bắn tứ tung, mỗi một đạo kình phong đều không ngừng chồng chất lên nhau, giống như thiên la địa võng, bao phủ trên kiếm quang trong bầu trời.
Đạo kình phong hình cánh cung kia lập tức đánh xuống, không mang theo uy thế cuồng bạo, giống như là vô thanh vô tức hạ xuống, thế nhưng chính bởi vì khí thế nhẹ nhàng chậm rãi như vậy khiến cho những cường giả trên khán đài đều khiếp sợ.
Lúc kình khì hình cung này bao phủ kiếm quang là lúc toàn bộ không gian chung quanh kình khí gấp khúc, một cỗ khí tức vô hình khuếch tán khiến cho không gian rung động. Lúc này kiếm quang bị kình phong bao phủ ở bên trong không ngừng run rẩy, giãy dụa.
Cuối cùng kiếm quang dưới vô số đạo kình phong hình cung bay phủ bắt đầu tiêu tán, năng lượng tản mát xuống mắt đất khiến cho mặt đất cứng rắn lúc này lại giống như thủy tinh tan vỡ, vô số vết nứt hiện ra lan tràn trên bề mặt.
Khục khục.
Trong đám kình khí tiêu tán này, một thân ảnh xinh đẹp bị đánh văng ra đồng thời lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
- Công kích thật quỷ dị.
Trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan cắm vào trên mặt đất tạo thành một cái rãnh dài mấy thước mới khiến cho thân thể mềm mại của nàng đứng vững. Lúc này vẻ mặt nàng kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Chỉ có mình nàng biết một đạo công kích này của Lục Lâm Thiên khiến cho kiếm quang của nàng ngưng tụ ra trong nháy mắt tiêu tán. Mà bản thân nàng lại bị bao phủ trong đó, có cảm giác chân khí của nàng hoàn toàn biến mất. Đạo công kích này không ngờ dưới tình huống nàng không phòng bị khiến cho nàng tiêu hao một phần ba. Đạo công kích này quả thực quá quỷ dị.
Mà đồng thời Nguyên Nhược Lan cũng biết, Lục Lâm Thiên trước mắt nàng hiện tại cũng là vũ giả tứ hệ.
Thân thể Lục Lâm Thiên lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt càng thêm tái nhợt. Coi như là sau khi đột phá tới Vũ Tướng thì mức độ tiêu hao khi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng vô cùng kinh người.
- Vũ giả tứ hệ, lại xuất hiện một vũ giả tứ hệ.
Chương 560 Bộc lộ con bài ẩn giấu
Trong Diễn võ trường mọi người bắt đầu sôi trào. Hôm qua xuất hiện một vũ giả tứ hệ, một vũ giả tứ hệ trong hàng tỷ vũ giả đều khó có được, hôm nay không ngờ lại xuất hiện thêm một người.
- Vũ giả tứ hệ nha, tiểu tử này ẩn dấu quá sâu.
Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão, Tống trưởng lão, Tạ trưởng lão nhìn nhau, trên khuôn mặt bọn họ hiện giờ vô cùng khiếp sợ. Lúc này trong lòng mấy vị trưởng lão đều xuất hiện một ý nghĩ: Vân Dương Tông rốt cuộc cũng có một vũ giả tứ hệ.
- Hay cho một Vân Khiếu Thiên, vũ giả tứ hệ trong tông môn ngươi không ngờ cũng giấu sâu như vậy.
Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc trừng mắt nhìn Vân Khiếu Thiên.
- Vân Tông chủ, ngươi quá không thật thà rồi.
Những chưởng môn còn lại đều liếc mắt nhìn Vân Khiếu Thiên. Bọn họ cũng thật không ngờ, vốn Lục Lâm Thiên sắp thất bại, tới thời khắc cuối cùng chống lại Nguyên Nhược Lan đồng thời hiện ra thân phận vũ giả tứ hệ.
Vân Khiếu Thiên bày ra vẻ mặt vô tội, vũ giả tứ hệ, hắn cũng vừa mới được biết như mọi người a.
- Vũ giả tứ hệ. Hảo tiểu tử, ngay cả sư phụ ngươi cũng giấu, lát nữa xem ta thu thập ngươi thế nào.
Vũ Ngọc Tiền lúc này kích động tới mức run người, ngoài miệng trách cứ thế nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ kích động.
- Tiểu tặc này không ngờ lại là vũ giả tứ hệ.
Vân Hồng Lăng há hốc mồm, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, ngay cả Lục Vô Song lúc này cũng có chút kinh ngạc.
- Ngươi cũng là vũ giả tứ hệ?
Nguyên Nhược Lan nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Cho tới nay nàng đều cho rằng chỉ có mình nàng là vũ giả tứ hệ. Lúc này lại có một vũ giả tứ hệ khác đứng trước mặt nàng, đương nhiên nàng không khỏi kinh ngạc một phen.
- Đúng thì sao?
Lục Lâm Thiên nói. Mạnh mẽ áp chế chân khí trong cơ thể. Vừa rồi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng không tạo thành thương tổn quá lớn cho đối phương, nhiều nhất chỉ khiến cho đối phương tiêu hao một chút mà thôi.
- Ngươi rất mạnh. Thế nhưng tu vi vẫn kém một chút. Vừa rồi tuy rằng ta không bảo lưu thực lực. Thế nhưng kế tiếp ta sẽ thi triển ra con bài ẩn của mình, ngươi còn có thể chống lại được sao?
- Ta cũng không biết. Thế nhưng ta có thể nói cho ngươi biết ta cũng chưa thi triển con bài chưa lật của ta. Hoặc là nói, ta có thể chống lại được cũng không biết chừng.
Lục Lâm Thiên nói. Trên khuôn mặt tái nhợt lúc này xuất hiện tiếu ý.
Nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, Nguyên Nhược Lan bắt đầu có động tác. Không gian quanh người nàng lúc này gợn sóng, kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan không ngừng đánh ra từng đạo kiếm quang trong không trung.
Kiếm quang nhanh chóng khuếch tán, một cỗ lực lượng kinh khủng khiến cho không gian ba động kịch liệt, khí tức tràn ra khiến cho mọi người ngừng thở.
- Cổ chưởng môn, vũ kỹ Nguyên Nhược Lan thi triển hẳn là tuyệt kỹ Lưu Vân Kiếm Vũ thành danh của Thiên Kiếm môn các ngươi đúng không?
Nhìn chăm chú vào võ đài, Âu Dương Huyền Anh hỏi Cổ Kiếm Phong.
- Không sai, không nghĩ tới thực lực của Lục Lâm Thiên lại có thể bức Nhược Lan đến nông nỗi này.
Cổ Kiếm Phong khẽ thở dài, lập tức nghiêng người nói với Vân Khiếu Thiên:
- Vân tông chủ, vốn ta tưởng rằng mình đã ẩn giấu rất sâu không nghĩ tới người ẩn giấu sâu nhất lại là ngươi. Bội phục.
Vân Khiếu Thiên cười khổ. Hắn cũng không có giải thích. Nếu như hiện tại hắn nói rằng mình cũng vừa mới biết Lục Lâm Thiên là vũ giả tứ giai, chỉ sợ cũng không có ai tin.
- Không nghĩ tới, Lục Lâm Thiên bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng lại khiến cho Nguyên Nhược Lan phải thi triển tuyệt kỹ của Thiên Kiếm Môn - Lưu Vân Kiếm Vũ. Kiếm quyết này tuy rằng chỉ có cấp bậc Huyền cấp sơ giai thế nhưng cực kỳ quỷ dị, uy lực không tầm thường.
Duẫn Ngạc nói.
- Lục Lâm Thiên còn có thể chống lại được không.
Lúc này hầu như tất cả các cường giả đều nghĩ tới vấn đề này.
Trên đài, Lục Lâm Thiên cũng đã bắt đầu động, vẻ mặt ngưng trọng, thủ ấn trong tay tạo thành những đường vòng cung huyền ảo. Quang mang thần dị xuất hiện trước người, khí tức toàn thân lúc này phát sinh một loại biến hóa quỷ dị.
Từng đạo quang mang thần dị lúc này xuất hiện rồi lập tức ngưng tụ ra. Trên quang mang tản mát ra một cỗ năng lượng kinh khủng. Khí tức của cỗ năng lượng kinh khủng này khiến cho không gian gấp khúc, tỏa ra khí tức làm cho tim đám người phía dưới đập nhanh.
Cỗ lực lượng kinh khủng này xuất hiện, chân khí trong cơ thể Lục Lâm Thiên giống như thủy triều xuống không ngừng từ trong kinh mạch chạy ra, hội tụ với quang mang kinh khủng này.
Mà lúc này trước người Nguyên Nhược Lan kiếm quang tràn ngập, kiếm quang trực tiếp xuyên thủng gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa bạo phát ra.
Trên kiếm quang kinh khủng này mang theo năng lượng phong thuộc tính nồng nặc, kiếm quang xé rách không gian, kình khí cuồng bạo tràn ngập không trung. Lúc này trên thân thể linh lung của Nguyên Nhược Lan khí tức đã tăng vọt tới cực hạn. Y phục màu tím bay phất phới, mái tóc dài xõa ra, lúc này mỗi một sợi tóc của nàng đều ẩn chứa kình khí cường hãn.
Mà khí tức kinh khủng khiến tim người ta đập nhanh trước người Lục Lâm Thiên lúc này cũng phóng lên cao. Cùng với quang mang thần dị dung hợp. Khí tức kinh khủng càng thịnh, khí tức cuồng bạo lan tràn. Lục Lâm Thiên cũng có thể cảm giác được. Chỉ bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng, hơn nữa lại có chân khí bên trong đan điền khổng lồ khiến cho uy lực của Chu Tước Quyết này dường như so với trong tưởng tượng của hắn còn cuồng bạo hơn một chút.
Quang mang bảy màu hội tụ, từng đạo linh lực trong người Lục Lâm Thiên âm thầm dung hợp vào bên trong quang mang. Một cỗ quang mang chói mắt nhanh chóng thành hình, trong không gian tràn ngập khí tức kinh khủng, không gian chung quanh liên tục bị gấp khúc.
Khí tức kinh khủng này trong chớp mắt lập tức ở trước người Lục Lâm Thiên an tĩnh lại. Lúc này dưới trăm vạn ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quang mang trước người hắn phóng lên bầu trời ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng đỏ rực bằng năng lượng dài chừng trăm thước.
Đầu phượng hoàng bằng năng lượng này cả người màu đỏ, quanh thân dường như có hỏa diễm, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư.
- Đây là vũ kỹ gì? Dường như còn có linh lực ba động.
Trên khán đài, những cường giả đều kinh ngạc đứng lên. Cảm nhận được khí tức của vũ kỹ Lục Lâm Thiên thi triển ra khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc. Trong lúc kinh ngạc này cũng không có nhiều người chú ý tới linh lực ba động bên trong, dù sao linh lực ba động quá nhỏ bé khiến cho mọi người còn tưởng rằng mình nhìn lầm.
Trong nháy mắt này, kiếm quang do Nguyên Nhược Lan ngưng tụ ra đã xé rách không gian đánh tới.
Sưu.
Một mảnh kiếm quang tràn ngập phá không mà tới, giống như cơn mưa xối xả, vô số kiếm quang hiện lên trong không gian, hướng về phía Lục Lâm Thiên mà bao phủ. Mỗi một đạo kiếm quang dường như đều có lực xuyên thấu không gian, hội tụ cùng một chỗ, uy thế vô cùng kinh khủng.
Năng lượng phong thuộc tính cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng, vô số gợn sóng giống như một cơn lốc không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
Sắc mặt Vân Hồng Lăng có chút tái nhợt, sau khi biết thực lực của Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh kia nàng vô cùng lo lắng cho Lục Lâm Thiên.
- Lâm Thiên, cố gắng là được rồi.
Lục Vô Song khẽ nói, tuy rằng biết Lục Lâm Thiên là Linh vũ song tu, thế nhưng đối với con bài chưa lật của Lục Lâm Thiên nàng cũng không biết nhiều lắm.
Trên khán đài, những đệ tử khác của Tam tông Tứ môn lúc này không ít người đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan. Mà Nguyên Nhược Lan không thể nghi ngờ lúc này khiến cho mọi người sùng bái cuồng nhiệt. Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ, trong thế hệ trẻ tuổi ai có thể là địch thủ của nàng được chứ.
Đại hội vẫn còn đang chuẩn bị, trên vũ đài còn có không ít đệ tử Thiên Kiếm môn đang bận rộn. Mà lúc này bốn phía chung quanh vô cùng tấp nập, vốn chỉ có thể dung nạp được trăm vạn người nhưng lúc này lại tới một trăm hai mươi vạn, tuy rằng chật chội. Thế nhưng không có ai cảm giác khó chịu mà lại vô cùng kích động và chờ mong.
Chật chội, tiếng nói ầm ĩ không ngừng vang lên bên tai mọi người. Cảm nhận được bầu không khí sôi động này mỗi người đều không tự chủ được mà bị lây theo hòa vào không khí này.
Trên võ trường, Nguyên Nhược Lan trên đài mặc bộ y phục màu tím khiến cho mọi người không khỏi ghé mắt nhìn qua. Thực lực kinh khủng lại là vũ giả tứ hệ khiến cho mọi người tặc lưỡi xuýt xoa không thôi.
Trong võ trường có không ít người hô lên tên Nguyên Nhược Lan, thỉnh thoảng cũng có âm thanh ủng hộ Lăng Thanh. Về phần Lục Lâm Thiên trong tiếng gọi ầm ĩ này đã không nghe thấy gì. Tới ngày hôm nay Lục Lâm Thiên vốn là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn thế nhưng bởi vì Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh biểu hiện cường hãn cho nên nhanh chóng bị chèn ép.
Mọi người đều biết Lục Lâm Thiên bất phàm, cũng biết Lục Lâm Thiên rất mạnh, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn đều là kẻ mạnh. Thế nhưng trong kẻ mạnh còn có kẻ manh hơn. So với Nguyên Nhược La và Lăng Thanh thì Lục Lâm Thiên lại kém hơn một ít. Chí ít cho tới hiện tại thực lực của Lục Lâm Thiên so với hai người kia yếu hơn nhiều.
- Lão đại, xem ra hôm nay cũng không có ai coi trọng huynh. Có mỗi đệ tốt với huynh mà thôi.
Tiểu Long cảm nhận bầu không khí chung quanh, lúc lắc cái đầu nói.
- Ha ha, lão đại của đệ tuyệt đối sẽ không để cho đệ phải mất mặt.
Lục Lâm Thiên cười ha hả, vuốt ve đầu Tiểu Long.
Đông.
Một tiếng chuông du dương truyền đến, tiếng ồn ào trong Diễn võ trường lập tức biến mất, lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào giữa.
Trên khán đài, một thân ảnh xinh đẹp thả người dựng lên, chân khí quanh thân xuất hiện, thân thể mềm mại từ trên khán đài tạo thành một đường cong hoa mỹ đáp nhẹ xuống mặt đất. Trên mặt đất một hạt bụi cũng không bốc lên, điều này cũng đủ chứng minh cho thực lực của nàng.
Chiêu thức ấy tự nhiên khiến cho không ít khán giả phía dưới cuồng nhiệt.
- Tiểu tặc, phải cẩn thận.
Vân Hồng Lăng nói.
Tiểu Long, Bạch Linh chuyển sang vai Lục Vô Song. Trong ánh mắt quan tâm của Lục Vô Song Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn về phía trước. Chân khí bùng lên, dưới chân có hai vòng xoáy, thân ảnh lập tức nhẹ nhàng đáp xuống võ đài, rơi vào vị trí cách Nguyên Nhược Lan không xa.
Sưu.
Lúc này, một thân ảnh gầy gò cũng nhảy lên, người song song đúng cùng nhau.
Theo sự xuất hiện của ba người, tiếng ầm ĩ bắt đầu vang lên, thanh âm hỗn tạp vang lên tận trời. Những ánh mắt đều vô cùng nóng bỏng nhìn về phía ba người. Ba người này chính là top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này, chính là đại biểu cho những người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất.
Dưới ánh mắt của trăm vạn người phía dưới, Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn và hai vị hộ pháp chậm rãi đi lên đài. Khi tới trước mặt ba người thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên, thanh âm mang theo chân khí đủ để truyền khắp quanh Diễn võ trường:
- Trải qua bốn ngày, năm mươi sáu người tham dự, hiện tại cũng chỉ còn ba người các ngươi. Ba người các ngươi chính là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ. Mà hôm nay sắp sửa đấu loại một người. Hai người còn lại sẽ tranh đoạt vị trí thứ nhất vào ngày mai. Người đứng đầu sẽ nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, và nhận được vinh dự lớn lao.
Hồng Bào trưởng lão vừa nói xong, trong Diễn võ trường lập tức vang lên thanh âm xôn xao.
- Lục Lâm Thiên, hôm qua ngươi trực tiếp tấn cấp cho nên hôm nay sẽ là người thứ nhất lên đài. Ngươi tiến lên đi.
Hồng Bào trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên cũng đã sớm chuẩn bị, ngày hôm qua vận khí không tồi trực tiếp tiến vào top ba, thế nhưng hôm nay sẽ không may mắn thế nữa, phải trực tiếp lên đài.
Sưu.
Chân khí dưới chân chợt lóe, Lục Lâm Thiên đã tới võ đài trung ương của Diễn võ trường.
- Hai người các ngươi rút thăm quyết định đi. Trong này có hai ngọc bài, mỗi người các ngươi chọn một. Nếu như lấy phải ngọc bài trống thì trực tiếp tấn cấp. Chờ ngày mai tranh đoạt vị trí đầu tiên. Còn lấy phải ngọc bài có số một thì phải lên đài.
Ngay khi Lục Lâm Thiên lên đài thì Hồng Bào trưởng lão nói với hai người Nguyên Nhược Lan và Lăng Thanh.
Trong khi hai người rút ngọc bài, mọi người phía dưới cũng vô cùng khẩn trương, không biết là ai sẽ trực tiếp tấn cấn.
- Là ai rút được ngọc giản trống?
Hồng Bào trưởng lão hỏi.
- Ta.
Thanh âm khàn khàn, trầm thấp từ trong miệng Lăng Thanh truyền đến, trên tay hiện lên một ngọc bài trống.
- Trực tiếp tấn cấp, chờ trận chiến cuối cùng vào ngày mai.
Hồng Bào trưởng lão nói.
- Lục Lâm Thiên gặp Nguyên Nhược Lan.
Trên khán đài, chúng trưởng lão mở miệng cười, Lục Lâm Thiên đụng phải Nguyên Nhược Lan Vũ Tướng thất trọng, vũ giả tứ hệ. Cho dù Lục Lâm Thiên bất phàm, thế nhưng kết quả cũng đã định trước. Nếu như Lục Lâm Thiên có thể thắng lợi quả thực là gặp quỷ rồi.
Mọi người trong Vân Dương Tông nhướng mày, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Tiến vào top ba bọn họ đã rất thỏa mãn, trận đấu này chỉ có thể nói là hình thức mà thôi.
- Vân Tông chủ, trận này ngươi thấy thế nào?
Thấy Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan, Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc nói với Vân Khiếu Thiên.
- Hiện giờ đã nói kết quả dường như vẫn hơi sớm.
Vân Khiếu Thiên đáp. Tuy rằng trong lòng hắn hiện tại không cho rằng Lục Lâm Thiên có bao nhiêu hy vọng, thế nhưng hắn thân là Tông chủ, cũng không thể khiến cho đệ tử mình nhụt chí được.
- Xem ra, Vân Tông chủ vẫn có lòng tin nha. Ta đề nghị mọi người và Vân Tông chủ đánh cược một ván, mọi người thấy thế nào?
Cổ Kiếm Phong, chưởng môn Thiên Kiếm Tông nhíu mày nhìn Vân Khiếu Thiên nói.
- Cổ chưởng môn, cái này không cần thiết.
Vân Khiếu Thiên nói, cũng không thể để cho mấy tên cáo già này bu vào, nếu như cược nữa chỉ sợ sẽ chắc chắn thua.
- Vân Tông chủ, ngươi cũng không thể như vậy nha. Ngươi đã thắng hai trận không thể chạy thế được. Trận này ngươi phải đổi. Lục Lâm Thiên của các ngươi từ đầu vẫn lấy yếu thắng mạnh, ta nghĩ trận này cũng không phải không có cơ hội.
Chương 557 Lấy hai đổ một
- Chúng ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi. Lục Lâm Thiên thắng chúng ta sẽ mất cho Vân Tông chủ hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như Nguyên Nhược Lan thắng Vân Tông chủ chỉ mất một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà thôi. Tính đi tính lại Vân tông chủ đều chiếm tiện nghi không nhỏ nha.
Cổ Kiếm Phong nói.
- Chuyện này...
Vân Khiếu Thiên còn chưa nói xong, Cổ Kiếm Phong lại cười nói:
- Vân Tông chủ không phải là ngay cả đệ tử của mình cũng khinh thường đó chứ? Nếu như Vân tông chủ thua thì tính ra vẫn lãi một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai.
- Ta cũng đặt. Hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai cược một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Vân tông chủ, như vậy là ngươi chiếm tiện nghi lớn rồi nha.
Duẫn Ngạc nói.
- Ta cũng giúp vui.
Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn cắn răng nói.
Mấy chưởng môn còn lại đều cắn răng theo. Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan bọn họ không có lý do gì không theo. Tuy rằng tiền đặc cược có chút không công bằng. Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên gặp phải Nguyên Nhược Lan, nếu tiền đặt cược công bằng thì Vân Khiếu Thiên sẽ không đồng ý.
Mấy vị chưởng môn này đều có ý nghĩ như nhau muốn đòi lại một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Liên tiếp thua hai bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai khiến cho trong lòng bọn họ nhỏ máu. Nếu có thể kiếm lại một bộ thì tốt quá rồi.
Thế nên lúc này các đại chưởng môn chỉ có thể cắn răng mà theo. Vạn nhất nếu bị thua, lại thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, bọn họ sau này trở về sẽ không biết ăn nói thế nào với Thái thượng trưởng lão trong môn phái. Lúc này nếu như có thể lấy được lại một bộ vũ kỹ từ tay Vân Khiếu Thiên này khi trở về có thể ăn nói dễ hơn một chút.
Vân Khiếu Thiên cười khổ. Đây đâu phải đặt cược chứ. Những tên cáo già này rõ ràng là muốn ăn cướp mà. Mà bản thân hắn lại không thể cự tuyệt.
- Được, Vân mỗ theo chư vị chưởng môn cược.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, trong lòng thầm mắng:
- Đám hồ ly này.... Coi như bản thân mình thắng một cuộc là được rồi.
- Ha ha, Vân Tông chủ, nhìn dáng vẻ của ngươi dường như có chút lo lắng. Không sao, nói không chừng đệ tử Lục Lâm Thiên của các ngươi sẽ khiến cho chúng ta ngoài ý muốn đấy.
Duẫn Ngạc cười ha hả, bộ dáng như lần này thắng chắc Vân Khiếu Thiên rồi vậy.
Những chưởng môn khác cũng âm thầm mỉm cười. Có thể lấy lại một bộ cũng tốt. Lần này chiến thắng đã định rồi, nếu như thua nữa quả thực là gặp quỷ.
Sưu.
Giữa sân, một thân ảnh xinh đẹp hiên ra, đáp xuống trước người Lục Lâm Thiên. Chính là Nguyên Nhược Lan.
Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn lại, nhìn chăm chú vào nữ tử trước mặt này, Nguyên Nhược Lan hôm nay dường như cố ý trang điểm một phen. Y phục màu tím bao bọc lấy thân thể linh lung, khuôn mặt trang điểm nhẹ, thoạt nhìn vô cùng kiều diễm. Mái tóc đen nhánh được buộc lại, trên đầu cài một bông hoa đỏ, càng làm nổi bật làn da nõn nà của nàng.
Dáng người linh lung, dung nhan xinh đẹp tuy rằng so với Vân Hồng Lăng và Lục Vô Song thì kém hơn thế nhưng cũng tuyệt đối là một đại mỹ nhân.
Theo sự xuất hiện của Nguyên Nhược Lan lập tức chung quanh im lặng, tiếng cảm thán truyền tới, trong lòng mọi người lúc này đã có kết quả rồi.
- Lục Lâm Thiên, thực lực của ngươi quả thực rất mạnh, thế nhưng hôm nay lại có chút không đủ rồi. Ngươi có thể trực tiếp chịu thua đi.
Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Lâm Thiên, miệng khẽ mở, nhàn nhạt nói.
- Thật không? Không chiến mà hàng, ta không làm được.
Lục Lâm Thiên nói, sắc mặt không biến đổi.
- Ngươi quả thực có chút cốt khí.
Nguyên Nhược Lan nói:
- Ngươi ra tay trước đi, tu vi Vũ Tướng nhất trọng, ngươi không phải là đối thủ của ta.
- Ta chưa từng chiếm tiện nghi của phụ nữ, ngươi là phụ nữ, cho nên cho ngươi xuất thủ trước.
Lục Lâm Thiên tùy ý nỏi.
- Tiểu tử này tới lúc này vẫn lịch sự như vậy, quả thực quá bừa bãi.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên như vậy, chúng cường giả của Tam tông Tứ môn không khỏi có chút kinh ngạc.
- Tiểu tử này thua người không thua trận thế. Thua khí thế cũng không mất phong độ, quả thực giống ta như đúc.
Vũ Ngọc Tiền, Vũ trưởng lão mỉm cười, đối với biểu hiện của tên đồ đệ này vô cùng thỏa mãn.
Nghe Vũ Ngọc Tiền nói như vậy, chúng trưởng lão và hộ pháp trong Vân Dương Tông thiếu chút nữa nhổ một ngụm nước bọt vào lão. Toàn bộ Vân Dương Tông này ai mà không biết khí độ của Vũ trưởng lão ra sao. Sao tự dưng nói những lời này lại tự nhiên không biết đỏ mặt như vậy.
- Tiểu tử, để xem ngươi còn kiêu ngạo được nữa không.
Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, hai huynh đệ nhìn vào Lục Lâm Thiên có chút hả hê. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đụng phải Nguyên Nhược Lan thực lực cường hãn như vậy trong lòng vô cùng hả giận, mong chờ Lục Lâm Thiên bị chà đạp.
- Tiểu tặc này vận khí quả thực không tốt lắm.
Vân Hồng Lăng chu miệng nói.
- Hồng Lăng tỷ, tỷ đối với lão đại có chút lòng tin được hay không? Thực lực của lão đại cũng không sợ một Vũ Tướng thất trọng.
Tiểu Long nói.
Lúc này dưới tình huống mọi người kinh thường mình, Lục Lâm Thiên cũng chỉ có thể cười khổ. Nguyên Nhược Lan rất mạnh, thế nhưng nếu như chân chính chiến đấu ai thắng ai bại còn chưa biết được. Hắn cũng có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai còn chưa thi triển ra. Còn có thể phối hợp với Hư Linh Huyễn Ấn.
Bằng thực lực hiện tại của hắn nếu như triệt để bung ra, đừng nói là Vũ Tướng thất trọng, cho dù là Vũ Tướng bát trọng hắn cũng có thể khiến cho đối phương vô cùng chật vật. Dù sao khi thi triển Chu Tước Quyết, bằng vào thực lực hiện tại uy lực không phải chỉ để không đó. Cùng lắm là liều mạng, Đao Hồn Trảm hắn cũng chưa thi triển qua.
Đương nhiên, Đao Hồn Trảm, Chu Tước Quyết, hai con bài này không đến cuối cùng Lục Lâm Thiên sẽ không bại lộ một cách đơn giản được. Sau đó thực lực của hắn sẽ bại lộ trong mắt mọi người, chuyện này đối với hắn mà nói, không phải là một chuyện an toàn.
- Đã như vậy ta không khách khí nữa.
Lúc này vẻ mặt Nguyên Nhược Lan trầm xuống, chân khí từ trong cơ thể bạo phát ra. Chân khí quanh thân run run, cổ tay khẽ lắc một cái, một đạo chưởng ấn bỗng nhiên đánh về phía Lục Lâm Thiên. Quang mang nóng bỏng, giống như thiểm điện trong nháy mắt bắn về Lục Lâm Thiên.
Tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ có thể mơ hồ thấy một thân ảnh xinh đẹp hiện lên rồi lập tức xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên.
- Nhanh thật.
Lục Lâm Thiên thầm sợ hãi than, tốc độ của Nguyên Nhược Lan này vô cùng nhanh chóng, không dưới hắn.
Sưu.
Một vòng xoáy hình thành quanh người, thân thể Lục Lâm Thiên tạo thành một đạo tàn ảnh rồi biến mất. Quang mang quanh người xuất hiện, nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp.
Chiến đấu với một Vũ Tướng thất trọng như Nguyên Nhược Lan, trong lòng Lục Lâm Thiên biết thực lực đối phương vô cùng mạnh mẽ. Nếu như hắn không bố trí Thanh Linh Khải Giáp, có lẽ bản thân hắn sẽ phải chịu cạnh bị đánh cho bầm dập.
Lúc này, Nguyên Nhược Lan đuổi theo không bỏ, tay áo tung bay, chưởng ấn lập tức biến đổi đuổi theo Lục Lâm Thiên.
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Chương 558 Ta cũng là tứ hệ (1)
Trong chốc lát, một cỗ năng lượng hùng hồn từ trong người Lục Lâm Thiên phóng lên cao hóa thành những đạo tàn ảnh, lập tức ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm với đạo chưởng ấn của Nguyên Nhược Lan.
Phanh Phanh.
Kình khí khuếch tán, giữa không trung vang lên tiếng ầm ầm.
Hai đạo thân ảnh từ trong kình khí bị đẩy lui ra. Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan bị đẩy lùi về phía sau một bước, Lục Lâm Thiên thì trực tiếp lùi lại hơn mười bước.
- Thật mạnh.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc, Vũ Tướng cách nhau một trọng thực lực cách xa càng lớn. Hắn mới chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, đối phương lại là Vũ Tướng thất trọng. Cách biệt quá lớn nha, nếu không phải hắn nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp, còn có thân thể cường hãn thì vừa rồi không thể chống lại nàng.
- Lục Lâm Thiên này quả thực có chút bất phàm.
Trên khán đài, chúng cường giả lúc này cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai người giữa sân lúc này lại nhìn nhau. Sau đó hai đạo thân ảnh hầu như cùng một lúc hóa thành lưu quang xen kẽ với nhau.
Tốc độ hai người đều vô cùng nhanh chóng, từng đạo công kích giống như thiểm điện được phóng ra. Toàn bộ võ đài lúc này được bao phủ trong tiếng ầm ầm.
Mà lúc này chỉ có một ít người mới có thể thấy được biến hóa trong võ đài. Hai người này chiến đấu vô cùng kịch liệt. Hoàn toàn dùng phương thức ngạnh kháng, so đấu tiêu hao chân khí với nhau.
Điều này khiến cho không ít cường giả nghi hoặc không ngớt. Lục Lâm Thiên hẳn là biết thực lực của mình yếu hơn đối phương. Vì sao lại phải lựa chọn biện pháp chiến đấu bất lợi với mình như vậy. Một Vũ Tướng nhất trọng so tiêu hao chân khí với một Vũ Tướng thất trọng, quả thực không biết lượng sức.
- Hỏa Viêm Bạo.
- Đại Địa Cương Thuẫn.
- Phong Quyển Tàn Vân.
Tiếng quát của Lục Lâm Thiên vang lên, thân ảnh dưới kình khí hỗn loạn không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện.
- Phá Phong Quyền.
- Khốn Mộc Ấn.
- Tam Trọng Chưởng.
Từng tiếng kêu truyền ra, lực lượng cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng. Trên võ đài lúc này kình khí hỗn loạn, giống như từng quả bom nổ vậy.
Vũ Tướng nhất trọng trực tiếp ngạnh kháng Vũ Tướng thất trọng khiến cho mọi người há hốc mồm, khí thế như vậy cũng khiến cho mọi người phải lau mắt mà nhìn.
Phanh Phanh Phanh.
Từng tiếng nổ lớn vang lên, kình khí không ngừng khuếch tán tới một phạm vi nhất định rồi mới tiêu tán trên không trung.
Hoàng quang lóe lên, thân ảnh hai người lại đan xen vào một chỗ, mỗi một lần giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng cuồng bạo va chạm với nhau.
Chỉ có một ít người mới có thể nhìn thấy thân ảnh đang giao thủ của hai người. Năng lượng kinh khủng tràn ngập võ đài.
Nhìn thấy một màn này, Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão không khỏi gật đầu. So với Lục Lâm Thiên lúc này, Triệu Kình Hải, Hàn Phong xếp thứ nhất thứ hai trên Long bảng còn kém xa Lục Lâm Thiên.
Công kích của hai người không ngừng va chạm cùng nhau, vô số quang mang bắn ra, từng đạo lực lượng nổ vang.
Phanh Phanh.
Khí tức cuồng bạo mà kinh khủng phóng lên cao. Chưởng ấn, quyền ấn, kình khí đan xen cuối cùng vang lên tiếp nổ liên tiếp, một đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh bay về phía sau mười thước.
Phanh.
Lục Lâm Thiên hung hăng đập vào mặt đất, khiến cho mặt đất phía sau lưng hắn nứt nẻ. Khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, miệng truyền đến cảm giác ngòn ngọt.
Mạnh mẽ ngăn chặn bản thân phun ra một ngụm máu, Lục Lâm Thiên đứng dậy. Quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này cũng đã lờ mờ, sắc mặt có chút tái nhợt, khóe miệng cười khổ.
Thân thể mềm mại của Nguyên Nhược Lan lui về phía sau hai bước. khí tức quanh thân có chút ba động, nhìn vào Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc.
Thân ảnh hai người đứng đó, trong không trung, kình khí cuồng bạo đang chậm rãi biến mất.
Lúc này thân ảnh hai người đứng đó, vô hình trung, áp lực trong Diễn võ trường tăng lên, khí tức khuếch tán khiến cho không ít khán giả phía dưới cảm thấy bị áp chế.
- Lục Lâm Thiên, không nghĩ tới ngươi lại có thể khiến ta xuất ra binh khí, quả thực ngươi khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Nguyên Nhược Lan nói.
- Ngươi cũng cho ta ngoài ý muốn nha. Ta liều mạng, ngươi cũng còn chưa xuất toàn lực.
Lục Lâm Thiên cười khổ nói.
Ong...
Trong tay Nguyên Nhược Lan xuất hiện một thanh trường kiếm nói:
- Đệ tử Thiên Kiếm môn ta thực lực đều được gắn liền với kiếm. Ngươi cẩn thận.
Tay cầm trường kiếm, khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng bắt đầu biến đổi. Lúc này y phục không gió tự bay, mang theo một cỗ khí tức sắc bén bá đạo, toàn thân không có một chút khí tức yếu mềm nào.
- Ta sẽ liều mạng dùng hết toàn lực. Muốn thắng ta, vậy thì phải xem thực lực của ngươi.
Lục Lâm Thiên lãnh đạm nói. Xung quanh thân hắn, chân khí bùng lên, quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp lúc này đại thịnh, chân khí tiết ra ngoài khiến cho không gian gợn sóng.
Lúc này Nguyên Nhược Lan liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt này có chút kinh dị. Từ khí tức của Lục Lâm Thiên lúc này khiến cho nàng có cảm giác, Lục Lâm Thiên trước mắt này không ngờ lại mang đến cho nàng cảm giác áp lực.
- Sắp kết thúc! Lục Lâm Thiên có thể kéo dài được như vậy đã là tốt lắm rồi. Thế nhưng chỉ bằng như vậy không thể thắng được Nguyên Nhược Lan.
Chưởng môn Huyền Sơn Môn Chu Hoành Viễn nói. Trong lòng đối với Lục Lâm Thiên cũng vô cùng tán thưởng. Bằng vào ánh mắt của bọn họ đương nhiên có thể nhìn ra được thiên phú của Lục Lâm Thiên. Nếu so về tuổi tác, Lục Lâm Thiên quả thực nhỏ hơn Nguyên Nhược Lan không ít.
Vân Khiếu Thiên khẽ cười, lẩm bẩm nói:
- Còn một con bài cuối cùng, nên thi triển ra thôi.
Khi trước trên chủ phong của Vân Dương Tông, Vân Hồng Lăng và Lục Lâm Thiên giao thủ, hắn từng thi triển một loại vũ kỹ quỷ dị. Vân Khiếu Thiên vẫn còn nhớ rõ. Lục Lâm Thiên từ đầu còn chưa thi triển ra. Điều này làm cho ở sâu trong nội tâm Vân Khiếu Thiên cũng có chút chờ mong. Có thể đầu nghịch long này sẽ tạo ra kỳ tích.
Lúc này chung quanh, trăm vạn ánh mắt nhìn vào. Khí thế quanh người hai người vô hình trung đều được kéo lên. Trên khán đài, chúng cường giả cũng có chút kinh ngạc nhìn về phía hai người.
Khí thế quanh thân hai người lúc này khiến cho không gian gợn sóng. Khí thế vô cùng báo đạo, chỉ có những cường giả và những khán giả ở gần mới có thể cảm nhận được.
Loại cảm giác áp bác này đại bộ phận đến từ Nguyên Nhược Lan. Bởi vậy lúc này cũng không có bao nhiêu người cảm thấy kinh ngạc với Lục Lâm Thiên.
Trong Diễn võ trường hiện tại vô cùng yên tĩnh, mọi người đều ngừng thở, chờ đợi lần giao thủ cuối cùng của hai người.
Khi khí thế hai người đều được kéo lên tới một mức độ nhất định thì khí thế trên người Nguyên Nhược Lan cũng được tăng lên tới mức độ vỗ cùng kinh khủng. Y phục bay phất phới.
Cảm nhận được cỗ khí tức này, Lục Lâm Thiên mặt ngoài có vẻ bình thản, thế nhưng trong lòng vô cùng ngưng trọng. Kế tiếp Nguyên Nhược Lan sẽ thi triển toàn lực. Có chống lại được hay không bản thân hắn cũng không biết.
Chân khí không ngừng vận chuyển trong kinh mạch, giống như vạn con ngựa không ngừng chạy đua. Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, hắn cũng sắp sửa bộc lộ một con bài chưa lật nữa.
Chương 559 Ta cũng là tứ hệ (2)
- Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Năng lượng thổ hệ nhanh chóng hội tụ, một đạo chưởng ấn mang theo một đám tàn ảnh bắn ra về phía Nguyên Nhược Lan.
Khí thế này cực kỳ cường hãn khiến cho người ta kinh ngạc. Thế nhưng chúng cường giả lúc này cũng không khó nhìn ra, khí tức trên người Lục Lâm Thiên nếu so với Nguyên Nhược Lan thì kém hơn không ít. Lúc này Lục Lâm Thiên có thể chủ động xuất kích khiến cho mọi người cảm thán về dũng khí và chiến ý của hắn.
Hai người đứng cách nhau ba mươi thước. Cự ly ba mươi thước đầu như trong chớp mắt là có thể tiến tới.
Trên đài, hai người trong nháy mắt tiếp cận với nhau. Bốn mắt đối diện. Trong mắt Lục Lâm Thiên đột nhiên bắn ra tinh quang, chiến ý dưới áp lực này rốt cuộc đã triệt để bạo phát. Cho tới nay hắn lúc nào cũng ẩn dấu thực lực của bản thân. Lúc này rốt cuộc không cần ẩn dấu nữa.
Thân chưa động, thế nhưng khí lưu chung quanh đã ba động, Nguyên Nhược Lan cũng đã động. Không gian lắc lư, trường kiếm trong tay nàng giương lên, thân thể mềm mại lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
- Lưu Quang Kiếm Quyết.
Ngay khi thân ảnh Nguyên Nhược Lan xuất hiện lần thứ hai thì đã tới trước chưởng ấn của Lục Lâm Thiên. Trên trường kiếm có một đạo kiếm quang vô thanh vô tức xuất hiện.
Sưu....
Chưởng ấn và kiếm quang nhanh chóng va chạm với nhau bắn ra từng tia lửa. Không gian nơi kiếm quang và chưởng ấn va chạm lúc này có một mảnh quang mang chói mắt giống như pháo hoa xuất hiện.
Trong lúc đó, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được. Chưởng ấn do Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra trong nháy mắt đã bị kiếm quang xé thành tường mảnh nhỏ.
Kình khí cuồng bạo mang theo tiếng gió rít gào khuếch tán ra bên ngoài. Lực lượng cuồng bạo đủ sức cắt vỡ gợn sóng trong không trung. Một đám kiếm quang khuếch tán, kiếm quang trong nháy mắt bao phủ bầu trời, nhanh chóng tiến về phía Lục Lâm Thiên.
- Lục Lâm Thiên thất bại rồi.
Nhìn thấy một màn này, chúng cường giả cũng than không ngớt. Lục Lâm Thiên bằng vào tu vi Vũ Tướng nhất trọng lại có thực lực cường hãn như vậy, lúc bình thường chỉ có hắn đã có thực lực trực tiếp đối đầu với Vũ Tướng ngũ trọng. Đáng tiếc đối thủ của hắn lại là Nguyên Nhược Lan, Vũ giả tứ hệ.
- Không đúng, Lục Lâm Thiên dường như còn có con bài chưa lật.
Trong nháy mắt này, không ít cường giả hầu như cùng một lúc nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Trong nháy mắt này, Lục Lâm Thiên ở trong sự bao phủ của kiếm quang không ngờ lại nhắm mắt lại, thủ ấn trong tay biến đổi, quanh người có một cỗ khí tức nhanh chóng bành trước.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang tiến vào trong một trạng thái kỳ lạ. Đạo thủ ấn trong tay vừa kết thúc thì chân khí trong kinh mạch tràn ra, lập tức hội tụ vào lòng bàn tay, lỗ chân lông trên người mở ra, chân khí tràn theo, cuối cùng bị một cỗ lực lượng vô hình ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.
Quang mang quanh người đại thịnh. Quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này khí tức đột nhiên kéo lên. Khí tức này xuất hiện khiến cho mọi người trên khán đài không khỏi biến sắc.
Chân khí trong người tràn ra ngoài đều bị chưởng ấn trong tay hút lại, lục sắc quang mang trên chưởng ấn đại thịnh, uy thế không ngừng kéo lên. Lúc này quang mang trên tay hắn giống như một khối nhọc phỉ thúy trong suốt vậy.
- Đây là Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng của Vân Dương Tông chúng ta.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên đột nhiên đại biến, hắn không biết Lục Lâm Thiên đã tu luyện Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng từ lúc nào.
- Mộc hệ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Mọi người sợ hãi than. Không phải là vì Lục Lâm Thiên thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà là bởi vì lúc này Lục Lâm Thiên đang ngưng tụ năng lượng mộc hệ.
Tất cả mọi người đều biết Lục Lâm Thiên là võ giả tam hệ, Phong, Hỏa, Thổ. Thế nhưng lúc này hắn lại ngưng tụ năng lượng mộc hệ, chỉ có một lý do Lục Lâm Thiên cũng là vũ giả tứ hệ.
- Lục Lâm Thiên và vũ giả tứ hệ sao?
Người của Vân Dương Tông lúc này trong nháy mắt hóa đá.
Trong chớp mắt này, không gian bên trên chưởng ấn mà Lục Lâm Thiên ngưng tụ đột nhiên rung động, từng gợn sóng xuất hiện, khí tức uy áp tràn ngập chung quanh.
Mà lúc này kiếm quang của Nguyên Nhược Lan đã tới trước người Lục Lâm Thiên, tất cả chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
- Ảm Nhiên Tiêu Linh chưởng.
Lục Lâm Thiên mở mắt, tinh quang trong mắt bắn ra, không có một chút do dự nào, tay hắn đẩy ra. Chưởng ấn trong suốt như ngọc phỉ thủy kia lập tức bành trướng lao về phía kiếm quang trong không trung của Nguyên Nhược Lan.
Chưởng ấn được đẩy đi, lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian gợn sóng. Toàn bộ không gian lúc này không ngừng rít gào. Cuối cùng tiếng ầm ầm vang lên, kiếm quang và chưởng ấn đã va chạm với nhau.
Hai cỗ lực lượng ầm ầm va chạm khiến cho không gian chấn động, tiếng nổ kinh thiên vang lên.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt vang lên giữa không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng trong nháy mắt nổ tung.
Bằng vào mắt thường lúc này có thể thấy được. Trên võ đài lúc này có một đám kình phong đang bắn tứ tung, mỗi một đạo kình phong đều không ngừng chồng chất lên nhau, giống như thiên la địa võng, bao phủ trên kiếm quang trong bầu trời.
Đạo kình phong hình cánh cung kia lập tức đánh xuống, không mang theo uy thế cuồng bạo, giống như là vô thanh vô tức hạ xuống, thế nhưng chính bởi vì khí thế nhẹ nhàng chậm rãi như vậy khiến cho những cường giả trên khán đài đều khiếp sợ.
Lúc kình khì hình cung này bao phủ kiếm quang là lúc toàn bộ không gian chung quanh kình khí gấp khúc, một cỗ khí tức vô hình khuếch tán khiến cho không gian rung động. Lúc này kiếm quang bị kình phong bao phủ ở bên trong không ngừng run rẩy, giãy dụa.
Cuối cùng kiếm quang dưới vô số đạo kình phong hình cung bay phủ bắt đầu tiêu tán, năng lượng tản mát xuống mắt đất khiến cho mặt đất cứng rắn lúc này lại giống như thủy tinh tan vỡ, vô số vết nứt hiện ra lan tràn trên bề mặt.
Khục khục.
Trong đám kình khí tiêu tán này, một thân ảnh xinh đẹp bị đánh văng ra đồng thời lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.
- Công kích thật quỷ dị.
Trường kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan cắm vào trên mặt đất tạo thành một cái rãnh dài mấy thước mới khiến cho thân thể mềm mại của nàng đứng vững. Lúc này vẻ mặt nàng kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Chỉ có mình nàng biết một đạo công kích này của Lục Lâm Thiên khiến cho kiếm quang của nàng ngưng tụ ra trong nháy mắt tiêu tán. Mà bản thân nàng lại bị bao phủ trong đó, có cảm giác chân khí của nàng hoàn toàn biến mất. Đạo công kích này không ngờ dưới tình huống nàng không phòng bị khiến cho nàng tiêu hao một phần ba. Đạo công kích này quả thực quá quỷ dị.
Mà đồng thời Nguyên Nhược Lan cũng biết, Lục Lâm Thiên trước mắt nàng hiện tại cũng là vũ giả tứ hệ.
Thân thể Lục Lâm Thiên lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt càng thêm tái nhợt. Coi như là sau khi đột phá tới Vũ Tướng thì mức độ tiêu hao khi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng vô cùng kinh người.
- Vũ giả tứ hệ, lại xuất hiện một vũ giả tứ hệ.
Chương 560 Bộc lộ con bài ẩn giấu
Trong Diễn võ trường mọi người bắt đầu sôi trào. Hôm qua xuất hiện một vũ giả tứ hệ, một vũ giả tứ hệ trong hàng tỷ vũ giả đều khó có được, hôm nay không ngờ lại xuất hiện thêm một người.
- Vũ giả tứ hệ nha, tiểu tử này ẩn dấu quá sâu.
Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão, Tống trưởng lão, Tạ trưởng lão nhìn nhau, trên khuôn mặt bọn họ hiện giờ vô cùng khiếp sợ. Lúc này trong lòng mấy vị trưởng lão đều xuất hiện một ý nghĩ: Vân Dương Tông rốt cuộc cũng có một vũ giả tứ hệ.
- Hay cho một Vân Khiếu Thiên, vũ giả tứ hệ trong tông môn ngươi không ngờ cũng giấu sâu như vậy.
Tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc trừng mắt nhìn Vân Khiếu Thiên.
- Vân Tông chủ, ngươi quá không thật thà rồi.
Những chưởng môn còn lại đều liếc mắt nhìn Vân Khiếu Thiên. Bọn họ cũng thật không ngờ, vốn Lục Lâm Thiên sắp thất bại, tới thời khắc cuối cùng chống lại Nguyên Nhược Lan đồng thời hiện ra thân phận vũ giả tứ hệ.
Vân Khiếu Thiên bày ra vẻ mặt vô tội, vũ giả tứ hệ, hắn cũng vừa mới được biết như mọi người a.
- Vũ giả tứ hệ. Hảo tiểu tử, ngay cả sư phụ ngươi cũng giấu, lát nữa xem ta thu thập ngươi thế nào.
Vũ Ngọc Tiền lúc này kích động tới mức run người, ngoài miệng trách cứ thế nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ kích động.
- Tiểu tặc này không ngờ lại là vũ giả tứ hệ.
Vân Hồng Lăng há hốc mồm, vẻ mặt vô cùng kinh hãi, ngay cả Lục Vô Song lúc này cũng có chút kinh ngạc.
- Ngươi cũng là vũ giả tứ hệ?
Nguyên Nhược Lan nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Cho tới nay nàng đều cho rằng chỉ có mình nàng là vũ giả tứ hệ. Lúc này lại có một vũ giả tứ hệ khác đứng trước mặt nàng, đương nhiên nàng không khỏi kinh ngạc một phen.
- Đúng thì sao?
Lục Lâm Thiên nói. Mạnh mẽ áp chế chân khí trong cơ thể. Vừa rồi thi triển Ảm Nhiên Tiêu Linh Chưởng cũng không tạo thành thương tổn quá lớn cho đối phương, nhiều nhất chỉ khiến cho đối phương tiêu hao một chút mà thôi.
- Ngươi rất mạnh. Thế nhưng tu vi vẫn kém một chút. Vừa rồi tuy rằng ta không bảo lưu thực lực. Thế nhưng kế tiếp ta sẽ thi triển ra con bài ẩn của mình, ngươi còn có thể chống lại được sao?
- Ta cũng không biết. Thế nhưng ta có thể nói cho ngươi biết ta cũng chưa thi triển con bài chưa lật của ta. Hoặc là nói, ta có thể chống lại được cũng không biết chừng.
Lục Lâm Thiên nói. Trên khuôn mặt tái nhợt lúc này xuất hiện tiếu ý.
Nhìn chăm chú vào Lục Lâm Thiên, Nguyên Nhược Lan bắt đầu có động tác. Không gian quanh người nàng lúc này gợn sóng, kiếm trong tay Nguyên Nhược Lan không ngừng đánh ra từng đạo kiếm quang trong không trung.
Kiếm quang nhanh chóng khuếch tán, một cỗ lực lượng kinh khủng khiến cho không gian ba động kịch liệt, khí tức tràn ra khiến cho mọi người ngừng thở.
- Cổ chưởng môn, vũ kỹ Nguyên Nhược Lan thi triển hẳn là tuyệt kỹ Lưu Vân Kiếm Vũ thành danh của Thiên Kiếm môn các ngươi đúng không?
Nhìn chăm chú vào võ đài, Âu Dương Huyền Anh hỏi Cổ Kiếm Phong.
- Không sai, không nghĩ tới thực lực của Lục Lâm Thiên lại có thể bức Nhược Lan đến nông nỗi này.
Cổ Kiếm Phong khẽ thở dài, lập tức nghiêng người nói với Vân Khiếu Thiên:
- Vân tông chủ, vốn ta tưởng rằng mình đã ẩn giấu rất sâu không nghĩ tới người ẩn giấu sâu nhất lại là ngươi. Bội phục.
Vân Khiếu Thiên cười khổ. Hắn cũng không có giải thích. Nếu như hiện tại hắn nói rằng mình cũng vừa mới biết Lục Lâm Thiên là vũ giả tứ giai, chỉ sợ cũng không có ai tin.
- Không nghĩ tới, Lục Lâm Thiên bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng lại khiến cho Nguyên Nhược Lan phải thi triển tuyệt kỹ của Thiên Kiếm Môn - Lưu Vân Kiếm Vũ. Kiếm quyết này tuy rằng chỉ có cấp bậc Huyền cấp sơ giai thế nhưng cực kỳ quỷ dị, uy lực không tầm thường.
Duẫn Ngạc nói.
- Lục Lâm Thiên còn có thể chống lại được không.
Lúc này hầu như tất cả các cường giả đều nghĩ tới vấn đề này.
Trên đài, Lục Lâm Thiên cũng đã bắt đầu động, vẻ mặt ngưng trọng, thủ ấn trong tay tạo thành những đường vòng cung huyền ảo. Quang mang thần dị xuất hiện trước người, khí tức toàn thân lúc này phát sinh một loại biến hóa quỷ dị.
Từng đạo quang mang thần dị lúc này xuất hiện rồi lập tức ngưng tụ ra. Trên quang mang tản mát ra một cỗ năng lượng kinh khủng. Khí tức của cỗ năng lượng kinh khủng này khiến cho không gian gấp khúc, tỏa ra khí tức làm cho tim đám người phía dưới đập nhanh.
Cỗ lực lượng kinh khủng này xuất hiện, chân khí trong cơ thể Lục Lâm Thiên giống như thủy triều xuống không ngừng từ trong kinh mạch chạy ra, hội tụ với quang mang kinh khủng này.
Mà lúc này trước người Nguyên Nhược Lan kiếm quang tràn ngập, kiếm quang trực tiếp xuyên thủng gợn sóng không gian, khí thế phô thiên cái địa bạo phát ra.
Trên kiếm quang kinh khủng này mang theo năng lượng phong thuộc tính nồng nặc, kiếm quang xé rách không gian, kình khí cuồng bạo tràn ngập không trung. Lúc này trên thân thể linh lung của Nguyên Nhược Lan khí tức đã tăng vọt tới cực hạn. Y phục màu tím bay phất phới, mái tóc dài xõa ra, lúc này mỗi một sợi tóc của nàng đều ẩn chứa kình khí cường hãn.
Mà khí tức kinh khủng khiến tim người ta đập nhanh trước người Lục Lâm Thiên lúc này cũng phóng lên cao. Cùng với quang mang thần dị dung hợp. Khí tức kinh khủng càng thịnh, khí tức cuồng bạo lan tràn. Lục Lâm Thiên cũng có thể cảm giác được. Chỉ bằng thực lực Vũ Tướng nhất trọng, hơn nữa lại có chân khí bên trong đan điền khổng lồ khiến cho uy lực của Chu Tước Quyết này dường như so với trong tưởng tượng của hắn còn cuồng bạo hơn một chút.
Quang mang bảy màu hội tụ, từng đạo linh lực trong người Lục Lâm Thiên âm thầm dung hợp vào bên trong quang mang. Một cỗ quang mang chói mắt nhanh chóng thành hình, trong không gian tràn ngập khí tức kinh khủng, không gian chung quanh liên tục bị gấp khúc.
Khí tức kinh khủng này trong chớp mắt lập tức ở trước người Lục Lâm Thiên an tĩnh lại. Lúc này dưới trăm vạn ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quang mang trước người hắn phóng lên bầu trời ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng bằng đỏ rực bằng năng lượng dài chừng trăm thước.
Đầu phượng hoàng bằng năng lượng này cả người màu đỏ, quanh thân dường như có hỏa diễm, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư.
- Đây là vũ kỹ gì? Dường như còn có linh lực ba động.
Trên khán đài, những cường giả đều kinh ngạc đứng lên. Cảm nhận được khí tức của vũ kỹ Lục Lâm Thiên thi triển ra khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc. Trong lúc kinh ngạc này cũng không có nhiều người chú ý tới linh lực ba động bên trong, dù sao linh lực ba động quá nhỏ bé khiến cho mọi người còn tưởng rằng mình nhìn lầm.
Trong nháy mắt này, kiếm quang do Nguyên Nhược Lan ngưng tụ ra đã xé rách không gian đánh tới.
Sưu.
Một mảnh kiếm quang tràn ngập phá không mà tới, giống như cơn mưa xối xả, vô số kiếm quang hiện lên trong không gian, hướng về phía Lục Lâm Thiên mà bao phủ. Mỗi một đạo kiếm quang dường như đều có lực xuyên thấu không gian, hội tụ cùng một chỗ, uy thế vô cùng kinh khủng.
Năng lượng phong thuộc tính cuồng bạo tràn ngập không gian khiến cho không gian gợn sóng, vô số gợn sóng giống như một cơn lốc không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
Bình luận facebook