-
Chương 546-550
Chương 546 Khắc chế yêu thú (1)
Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang suy nghĩ thì Lam Linh không ngừng đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, một viên đan dược được móc ra, lập tức máu tươi và đan dược lẫn lộn, thủ ấn trong tay biến hóa, đan dược được ném cho đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng ở phía trên.
Dát.
Liệt Hỏa Yêu Ưng kêu lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu hư không. Nó há mỏ ra nuốt viên đan dược kia vào. Trong nháy mắt thân thể bành trướng tới trăm thước, hai cánh khẽ vỗ lên, không gian lúc này giống như bị một đám mây dày đặc màu đỏ che lấy. Nhiệt độ trong không gian tăng lên, lúc này khí tức trên người Liệt Hỏa Yêu Ưng đã tới mức vô cùng cuồng bạo.
- Là yêu thú ngũ giai trung kỳ, bản mạng yêu thú của đệ tử Vạn Thú Tông.
- Lục Lâm Thiên này phiền phức lớn rồi.
- Khấu Tử Hào dường như cũng đã rơi vào hạ phong, linh hồn công kích của Giản Tâm Nhi dường như mạnh hơn không ít.
Đám người vây xem bốn phía lúc này không ngừng đưa mắt qua nhìn bốn người. Trên khán đài, Nguyên Nhược Lan cũng dùng ánh mắt xinh đẹp nhìn về phía bốn người.
- Liệt Hỏa Yêu Ưng, đi.
Lam Linh quát lên một tiếng. Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng đang bay lượn trên bầu trời đột nhiên khẽ quạt cánh một cái mang theo hỏa diễm cuồng bạo đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Dát Dát.
Hai cánh khổng lồ của Liệt Hỏa Yêu Ưng không ngừng rung động, một cỗ kình khí hung mãnh xuyên thấu hư không. Thân thể bắn tới phía trước mang theo tiếng gió rít gào. Giống như là đánh vỡ không gian vậy. Uy thế bất phàm. Dưới uy thế cường hãn này khiến cho tâm thần những người đứng xem không khỏi sợ hãi, đầu yêu thú ngũ giai trung kỳ khổng lồ này quả thực vô cùng kinh khủng.
Hai cánh vỗ một cái nhanh chóng rút ngắn khoảnh cách, khí tức nóng bóng của Liệt Hỏa Yêu Ưng tỏa ra mang theo hỏa diễm nóng bỏng, khí tức sắc bén bắn về phía trước.
Dát Dát.
Dưới uy thế khổng lồ này nhiệt độ trong không trung dần trở lên nóng bỏng, trong miệng đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng này đột nhiên phun ra một hỏa cầu khổng lồ chừng mấy chục thước, ầm ầm xẹt qua hư không khiến cho hư không gợn sóng, đột nhiên đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Hỏa cầu này không ngừng bành trước, đang còn tiếp tục mở rộng, khí tức cuồng bạo ngày càng mạnh.
- Hỏa Viêm Bạo.
Lúc này, Lục Lâm Thiên vốn vẫn đứng im bắt đầu quát khẽ một tiếng. Vòng xoáy dưới chân xuất hiện thân thể nhanh chóng thối lui. Đồng thời một đạo thủ ấn biến hóa, trên tay phải xuất hiện một hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay, nhiệt độ không gian vốn nóng bỏng lúc này lại được tăng lên một lần nữa, khí tức cường hãn trực tiếp bao phủ không gian xung quanh.
Trong nháy mắt này, thân thể Lục Lâm Thiên không lùi mà tiến tới, thân ảnh thả người dựng lên, phong chi dực phía sau lưng mở rộng ra, thân thể hắn hóa thành một đạo tàn ảnh bắn tới. Thủ ấn trong tay đẩy về phía trước, hỏa cầu trong lòng bày tay xoay tròn, không ngừng bành trướng rời đi, trực tiếp xé nát không trung tạo thành một đường vòng cung, một cỗ khí tức nóng bỏng kinh khủng giống như bài sơn hải đảo khuếch tán ra bốn phía.
Hỏa cầu cũng không ngừng bành trước, kình khí đáng sợ đè nén không gian. Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, hai hỏa cầu trong nháy mắt va chạm, tất cả mọi người đều thấy rõ, hỏa cầu do Lục Lâm Thiên tạo ra trong nháy mắt đã nhỏ đi không ít.
Phanh Phanh...
Hai hỏa cầu nổ tung giữ không trung khiến cho không trung rung động kịch liệt, hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập bốn phía, dưới nhiệt độ dáng sợ này ngay cả không gian cũng biến thành màu đỏ, khuếch tán chừng ngàn thước mới dừng lại. Bằng vào mắt thường là có thể thấy được thân thể Lục Lâm Thiên và đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng kia lập tức bị đám mây màu đỏ kia bao phủ.
Mây đỏ cuồn cuộn, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra. Trên mặt đất những nơi bị hỏa diễm đảo qua tức thì nứt nẻ giống như là mạng nhện. Toàn bộ không gian trong nháy mắt bị hỏa diễm cuồng bạo này nuốt hết.
Hỏa diễm bằng năng lượng tràn ra toàn bộ không gian vô cùng cuồng bạo khiến cho vô số khán giả chung quanh kinh hô. Ngay cả cường giả Tam tông Tứ môn trên khán đài cũng thực sự không nghĩ tới thực lực của Lục Lâm Thiên không bằng Liệt Hỏa Yêu Ưng thế nhưng lại lựa chọn phương thức ngạnh kháng như vậy. Nếu như dựa vào thân pháp Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông hoàn toàn có thể né đi mà.
- Tiểu tử này muốn làm gì.
Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên cực kỳ kinh ngạc, loại ngạnh kháng, cứng đối cứng này đối với Lục Lâm Thiên vô cùng bất lợi.
Lúc này hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng cũng không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên. Tình huống như thế này các nàng đương nhiên nhìn ra được đối với Lục Lâm Thiên vô cùng bất lợi.
Trên vai Lục Vô Song, Bạch Linh nhìn chăm chú vào đó, vẻ mặt cũng không có chút ngưng trọng nào, thân thể có chút lười biếng ghé vào trên vai Lục Vô Song.
- Vô Song tỷ, các tỷ không cần lo lắng. Chỉ bằng vào một đầu yêu thú ngũ giai trung kỳ nho nhỏ có thể đả thương được lão đại mới là lạ.
Tiểu Long chớp mắt, nó dùng ánh mắt kinh bỉ liếc nhìn Liệt Hỏa Yêu Ưng trên trời, loại yêu thú như thế này nó cũng không đặt vào mắt.
Trên Vũ đài, trong hỏa diễm cuồn cuộn kia, kình khí nóng bỏng trong nháy mắt bạo phát hóa thành một đạo hỏa diễm hình cung, những nơi nó đi qua mặt đất đều lập tức nứt nẻ. Đá vụn bay bốn phía, vốn trên vũ đài vô cùng sạch sẽ, lúc này trở thành một mớ hỗn độn.
Lúc này, trong khu vực số hai thắng bại đã phân. Nữ linh giả của Địa Linh Tông kia đã đánh bại thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn.
Mà dưới sự bao phủ của hỏa diễm khiến cho tất cả mọi người đều không nhìn rõ sự việc xảy ra chung quanh, chỉ có thể thấy hỏa cầu nổ tung rồi hỏa diễm khuếch tán ra phía ngoài mà thôi.
Thời gian duy trì cũng chỉ tầm bốn năm tức mà thôi, khi hỏa diễm bằng năng lượng kia khuếch tán chỉ còn lại khí tức nóng bỏng, bụi bặm tràn ngập thì đầu Liệt Hỏa Yêu ưng kia đã biến mất trước mặt mọi người.
Lúc này, dưới bụi bặm và khí tức nóng bỏng tán đi thì cuối cùng dưới vô số ánh mắt nhìn kỹ, đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng trên bầu trời kia lúc này mới mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh phía sau nó.
Phía sau đạo thân ảnh này có hai cánh bằng chân khí, quanh thân được bao phủ bởi một tầng quang mang màu vàng. Nếu nhìn kỹ có thể nhìn ra trong tầng quang mang này là một chiếc áo giáp bằng lân phiến tạo thành, ngoại trừ con mắt và non nửa khuôn mặt ở bên ngoài ra, ngay cả cánh tay cũng được bao phủ.
- Đây là vũ kỹ phòng ngự gì, không ngờ lại cường hãn như vậy.
Nhìn thấy bóng người mơ hồ xuất hiện trong bầu trời lúc này tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc đột nhiên biến sắc nói.
Mà lúc này, mọi người cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vẻ mặt không thể tưởng tượng được nhìn lên bầu trời.
Dưới vô số ánh mắt chú mục thân thể Lục Lâm Thiên hiện lên, nhất thời toàn bộ Diễn võ trường im lặng, mọi người đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên, vẻ kinh ngạc mãi không biến mất.
- Hảo tiểu tử.
Vân Khiếu Thiên nở nụ cười rất sáng lạn.
Chương 547 Khắc chế yêu thú (2)
Lục Lâm Thiên lúc này cũng đã bắt đầu phản kích, tốc độ chỉ có thể nói là nhanh như thiểm điện, thân thể như một mũi nhọn trực tiếp đánh về phía Liệt Hỏa Yêu Ưng, một ít người có thực lực mạnh mẽ lúc này cũng có thể nhìn rõ, trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này tràn ngập một mảnh quang mang huyết sắc.
Ngao.
Một tiếng thú rống từ trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên mơ hồ truyền ra. Trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này trong nháy mắt xuất hiện một cái ấn quỷ dị, ấn này dường như là rồng mà không phải là rồng, giống hổ mà không phải là hổ, cả thân ấn đều là màu đỏ, một cỗ uy áp ngập trời khuếch tán ra bên ngoài.
Dưới vô số ánh mắt, quỷ ấn trong tay Lục Lâm Thiên tạo thành những đường quỷ dị, cái ấn này giống như một con hổ mạnh mẽ xé rách không gian mang theo tiếng thú rống đập vào trong mi tâm của Liệt Hỏa Yêu Ưng, hóa thành một đoàn huyết sắc quang mang rồi biến mất không thấy.
Cảm nhận được cỗ uy áp này, Liệt Hỏa Yêu Ưng lập tức kinh hãi, thân thể to lớn lập tức rung rẩy, vô hình trung bị áp chế.
- Vũ kỹ quả nhiên vô cùng quỷ dị.
Lúc này, trên khán đài, những cường giả lại thêm kinh ngạc, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên.
Trên khán đài, Nguyên Nhược Lan thân thể mặc bộ y phục màu tím, đường cong linh lung lúc này cũng không khỏi nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt bắn ra tinh quang.
Trong nháy mắt, tất cả trở nên nhanh chóng, ngay khi cái ấn quỷ dị kia đánh vào mi tâm Liệt Hỏa Yêu Ưng thì mọi người lập tức được chứng kiến một màn mà có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ tưởng tượng ra. Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng khổng lồ kia trong nháy mắt ngây ra như phỗng, thân thể to lớn lập tức từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất.
Phịch.
Mặt đất ầm ầm chấn động, thân thể to lớn vài trăm thước rơi từ trên không trung xuống, trọng lượng như thế nào không cần nói cũng biết.
Khục Khục.
Trong miệng Lam Linh lúc này phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt lập tức trắng bệch, thân thể mềm mại lảo đảo lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững. Lúc này ánh mắt nàng nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã vô cùng kinh hãi. Nàng hoàn toàn có thể cảm giác được vừa rồi trong đầu nàng dường như đã bị một đòn vô cùng nghiêm trọng, linh hồn lực nhanh chóng bị thương, công kích của Lục Lâm Thiên không ngờ có thể trực tiếp làm bị thương linh hồn lực của Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Liệt Hỏa Yêu Ưng thân là yêu thú bản mạng của nàng, lúc này nàng cũng bị thương.
Rầm...
Trên mặt đất, thân thể to lớn của Liệt Hỏa Yêu Ưng đập trên mặt đất hai cái, hai cánh rung động, thế nhưng không thể nào vỗ cánh được.
Giữa không trung, Lục Lâm Thiên vừa mới bố trí Thanh Linh Khải Giáp lúc này dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn xuống, chưởng ấn trong tay lập tức hiện lên, dường như muốn đánh xuống.
- Lâm Thiên đệ đệ, tỷ tỷ chịu thua.
Sắc mặt Lam Linh tức thì đại biến, yêu thú bản mạng nếu như bị đánh chết nàng sẽ gặp phải phiền phức cực lớn.
- Đa tạ.
Lục Lâm Thiên thu hồi chưởng ấn, hai cánh phía sau rung lên, Thanh Linh Khải Giáp được giải trừ, thân thể đáp xuống mặt đất, vạt áo khẽ bay đem theo kình khí vô hình khuếch tán.
- Lục Lâm Thiên, quá đẹp.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Trong nháy mắt này, khắp bốn phía vang lên tiếng kêu ầm ĩ như tiếng sấm. Cảnh tượng ngày hôm nay Lục Lâm Thiên đã dùng thực lực cường hãn của mình chinh phục vô số ngươi, nhân khí tăng lên không ít.
- Loại cảm giác này kỳ thực không tồi.
Nhìn về bốn phía Lục Lâm Thiên lần đầu tiên phất tay áo một cái, trong lòng không khỏi nhảy lên.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta yêu ngươi.
Một ít nữ đệ tử lớn mật, triệt để bị Lục Lâm Thiên chinh phục lập tức hét lớn.
- Hừ,....
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, trong mắt Lục Vô Song hiện lên vẻ vui mừng, nụ cười đủ để khuynh quốc khuynh thành.
Lúc này Khuất Đao Tuyệt cũng có chút kích động, tới lúc này hắn mới hiểu được khi trước đấu cùng với Lục Lâm Thiên trên Địa Long đỉnh dường như Lục Lâm Thiên còn chưa dùng toàn lực.
- Hừ.
Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, ánh mắt của hai huynh đệ này lạnh lùng, đan xen lẫn chút ước ao, đố kỵ.
Bạch...
- Lâm Thiên, không uổng công sư phụ thương ngươi.
Vũ Ngọc Tiền lập tức vỗ đùi một cái, âm thanh vang dội vang lên. Toàn thân lúc này vô cùng kích động nhảy dựng lên, có đồ đệ như vậy sư phụ là hắn còn cầu mong gì nữa.
- Vũ trưởng lão, ngươi vừa đánh vào đùi ta.
Thanh âm của Tống trưởng lão lập tức vang lên, thế nhưng vẻ mặt lập tức có chút tiếu ý nói:
- Nếu như đồ đệ bảo bối của ngươi có thể tiến vào top ba, ta cho ngươi đánh vào cả hai bên.
Trong Vân Dương Tông lúc này, Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão cũng vô cùng kích động. Vân Dương Tông có hai đệ tử tiến vào top ba, đặc biệt là Lục Lâm Thiên này một đường thẳng tiến, cường hãn tấn cấp, khiến cho mặt mũi của Vân Dương Tông tăng lên nhiều.
- Ài.
Duẫn Ngạc thở dài, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Đệ tử trong môn phái có yêu thú bản mạnh ngũ giai trung kỳ thế nhưng không ngờ lại vẫn thua.
- Hắc hắc, chư vị trưởng môn, nguyện đánh cược thì phải biết chịu thua. Vũ kỹ Huyền cấp cao giai mỗi người một bộ, Vân mỗ không khách khí nữa.
Vân Khiếu Thiên cười hắc hắc, ánh mắt nhìn về phía các đại chưởng môn.
- Ài.
Các chưởng môn không ngừng cảm thán, hung hăng trừng mắt nhìn Duẫn Ngạc, có vẻ vô cùng không nỡ móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai đưa cho Vân Khiếu Thiên.
- Vân Tông chủ, ta thua không sai. Thế nhưng ngươi phải nói cho ta biết, tên đệ tử Lục Lâm Thiên kia của ngươi thi triển ra vũ kỹ quỷ dị và vũ kỹ phòng ngự kia, rốt cuộc có cấp bậc gì?
Duẫn Ngạc móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, nhìn về phía Vân Khiếu Thiên nói.
Lúc này các đại chưởng môn cũng vô cùng hiếu kỳ nhìn Vân Khiếu Thiên. Bọn họ cũng muốn biết, vũ kỹ quỷ dị kia còn có vũ kỹ phòng ngự kia, nhìn qua đã biết không phải là phàm vật rồi.
- Duẫn tông chủ, đây chính là cơ mật của Vân Dương Tông ta, làm sao có thể tùy tiện tuyên bố ra bên ngoài chứ?
Vân Khiếu Thiên cười, nhanh chóng đem vũ kỹ Huyền cấp cao giai trong tay Duẫn Ngạc đoạt lấy. Hắn vừa cười hắc hắc vừa nói. Lại thêm sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai vào kho nha.
Sáu vị chưởng môn vô cùng phiền muộn. Trong thời gian hai ngày đã thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, khiến cho bọn họ nhỏ máu trong lòng, dù gì giá trị của chúng cũng không thấp đâu.
Trong thành Thiên Kiếm. Sau khi mọi người của Vân Dương Tông trở lại đình viện, Vân Khiếu Thiên vẫn cười không ngớt, đại hội Tam tông Tứ môn lần này đệ tử Vân Dương Tông có hai người tiến vào top năm, hắn không muốn cười cũng khó.
Trong phòng khác, Vũ Ngọc Tiền vẫn còn hưng phấn không ngớt, tên đồ đệ này quả thực cấp cho hắn mặt mũi vô cùng lớn.
Ba vị trưởng lão khác cũng vô cùng vui vẻ, đối với Lục Lâm Thiên đều nhìn với ánh mắt khác xưa, lúc này bọn họ mới biết được không ngờ Lục Lâm Thiên lại ẩn dấu sâu tới như vậy.
Chương 548 Thanh niên gày gò
Trong đại sảnh lúc này chỉ có bốn vị trưởng lão Vân Khiếu Thiên, còn có Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng ở trong. Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, một vòng quang tráo bao phủ đại sảnh, lúc này hắn mới nói:
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, trận này biểu hiện của hai người không tồi. Đặc biệt là Lục Lâm Thiên cũng khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Lục Lâm Thiên mỉm cười thầm nghĩ chỉ sợ ngày mai tiến vào top ba sẽ không dễ dàng như vậy. Hôm nay vận khí của hắn quả thực không tồi, thu được hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Tính ra thời gian ba ngày qua hắn đã thu được bốn bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, tuyệt đối là một bút lớn.
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, ngay mai tiến vào top ba nhất định phải cẩn thận. Ba người còn lại mỗi một người đều không phải kẻ yếu.
Vân Khiếu Thiên thu hồi tiếu ý trên mặt, nghiêm túc nói với hai người.
- Đệ tử sẽ cố gắng.
Lục Lâm Thiên nói.
- Cha, con vẫn còn con bài chưa lật nha. Ngày mai không nhất định là không có cơ hội.
Vân Hồng Lăng chu miệng nói.
- Hồng Lăng, con không thể sơ ý, lẽ nào ba người còn lại con đều cho rằng bọn họ sẽ không có con bài nào chưa lật sao?
Vân Khiếu Thiên nói, lập tức nhìn về Lục Lâm Thiên hỏi:
- Lục Lâm Thiên, trong ba người còn lại ngươi thấy ai là người khó đối phó nhất.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, do dự một lát rồi nói:
- Ba người này đều vô cùng khó đối phó. Chỉ là đệ tử mơ hồ cho rằng, vũ giả tam hệ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn vẫn còn ẩn dấu hẳn là thực lực chưa từng bại lộ. Còn một đệ tử của thế lực khác nữa. Chính là người che lụa trắng trên mặt, tuy rằng những trận thắng không tạo thành động tĩnh quá lớn, thế nhưng người này cũng khiến cho đệ tử có cảm giác vô cùng nguy hiểm. Cho nên đệ tử suy đoán thực lực hai người này là khó ứng phó nhất.
- Đúng vậy.
Vân Khiếu Thiên tán thưởng nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn kia chắc chắc vẫn luôn ẩn dấu cho nên Cổ Kiếm Phong mới không lo lắng. Ta đoán Nguyên Nhược Lan kia có tự tin tuyệt đối với mình, tuyệt đối là kình địch của các ngươi. Thế nhưng thực lực mạnh yếu ra sao ngày mai mới biết được.
Dừng lại một lát, Vân Khiếu Thiên lại nói:
- Về phần người thanh niên che mặt kia chính là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này. Ta và mấy chưởng môn khác đều đã chú ý tới hắn. Dựa theo danh sách đăng ký của Thiên Kiếm môn, người này đến từ một thế lực không nhỏ trong thành Ma Vân, là Lăng Thanh, các ngươi tuyệt đối phải cẩn thận, ta có cảm giác người này cũng đang ẩn dấu tu vi.
- Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên, ngày mai tiến vào top ba phải nhờ vào các ngươi vậy.
Dương trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng.
- Đệ tử sẽ tận lực.
Lục Lâm Thiên gật đầu đáp.
- Lục Lâm Thiên, quy tắc ngày mai ta sẽ nói trước cho ngươi, cho ngươi chuẩn bị tâm lý một chút.
Vân Khiếu Thiên nói:
- Ngày mai sẽ không đấu cùng nhau nữa mà là đơn đấu. Năm người các ngươi ngày mai vẫn sẽ rút thăm quyết định nhưng chỉ có bốn người lên võ đài. Một người còn lại trực tiếp tiến vào top ba. Nói cách khác, nếu như hai người các ngươi vận khí tốt, trong hai người sẽ có một người nhẹ nhàng tiến vào top ba, Vân Dương Tông ta cũng sẽ an toàn hơn.
- Năm người, Vân Dương Tông chúng ta hiện có hai. Lấy ngẫu nhiên một người tấn cấp, cơ hội là rất lớn nha.
Vũ Ngọc Tiền nói, cơ hội là năm phần hai, loại xác suất này tuyệt không thấp.
- Nếu như ngày mai thắng lợi thì còn được nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không?
Lục Lâm Thiên nói.
- Không có. Đệ tử tiến vào top năm cũng sẽ không nhận được vũ kỹ nữa.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Lâm Thiên, nếu như ngày mai con tiến vào top ba, sư phụ lập tức cho con một bộ vũ kỹ Huyền cấp.
Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc nói với Vân Khiếu Thiên:
- Tông chủ, người có ý kiến gì không?
- Đương nhiên là không có ý kiến gì rồi.
Vân Khiếu Thiên nói:
- Lục Lâm Thiên, chỉ cần ngày mai ngươi tiến vào top ba ta lập tức cho ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi Vân Khiếu Thiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Thậm chí là nở nụ cười quỷ dị. Lục Lâm Thiên đã làm cho hắn thắng mười hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, một bộ Huyền cấp sơ giai mà nói so với nó chính là chín trâu mất một sợi lông.
- Đa tạ tông chủ.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, có nhiều một chút cũng không sao. Hắn không dùng thì tặng người khác là được.
Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng không biết, Vân Khiếu Thiên hào phóng như vậy là bởi vì hắn đã thắng được mười hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như lúc này Lục Lâm Thiên biết được điều này nếu không moi ra một bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai thì rất có thể hắn sẽ không lên võ đài. Hắn cá cược vũ kỹ thắng cũng nên cho Lục Lâm Thiên một chút chỗ tốt.
- Lục Lâm Thiên, ngươi nói cho ta nghe một chút. Hôm nay ngươi đã dùng toàn lực hay chưa? Hay vẫn còn ẩn giấu?
Vân Khiếu Thiên nghiêm túc hỏi Lục Lâm Thiên. Ngày mai tiến vào top ba cho nên hắn có chút lo lắng.
Lúc này những trưởng lão cũng nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Bọn họ vô cùng hiếu kỳ, hơn nữa còn mong chờ câu trả lời của hắn. Bọn họ cũng muốn biết, việc ngày hôm nay Lục Lâm Thiên khiến cho bọn họ ngoài ý muốn ra có phải còn có ẩn dấu hay không? Nếu như thực sự còn thì quả thực Lục Lâm Thiên này vô cùng kinh khủng.
Thấy mọi người đang nhìn mình Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi nói:
- Đệ tử vẫn ẩn dấu một chút. Ngày mai nhất định sẽ cố gắng tiến vào top ba.
- Thực sự còn ẩn dấu sao?
Trong đại sảnh, mọi người gần như là hóa đá.
Lúc Lục Lâm Thiên rời khỏi phòng khách thì lập tức tiến đến phòng của Lục Vô Song. Hai người hàn huyên một lát rồi Lục Vô Song lập tức đuổi đi. Hắn không thể làm gì khác hơn là trở lại phòng của mình điều tức.
Sau khi Lục Lâm Thiên trở lại phòng đã là lúc chạng vạng. Hôm nay giao đấu hai trận cũng khiến cho hắn tiêu hao không ít. Mà lúc đấu với Lam Linh kia may mà có Huyết Hồn Ấn có tác dụng khắc chế với yêu thú, bằng không cũng không dễ ứng phó như vậy.
- Lão đại, trận chiến ngày mai huynh định chuẩn bị thế nào?
Trong phòng, Tiểu Long lắc lư cái đầu nói.
- Đến lúc đó xem tiếp.
Lục Lâm Thiên đáp, chỉ mong ngày mai không phải đụng với người mạnh nhất, tốt nhất là có thể tiến vào top ba.
- Mấy người còn lại dường như đều không đơn giản.
Bạch Linh đột nhiên xen vào nói.
- Ta đoán mỗi người đều có chút ẩn dấu.
Lục Lâm Thiên nói.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Lâm Thiên trầm tư. Ngày mai nếu như hắn không thể trực tiếp tiến vào top ba, đến lúc đó chắc chắc phải bộc lộ một chút con bài chưa lật. Tiến vào top ba vô cùng khó. Hắn và Hồng Lăng đều có con bài chưa lật của riêng mình, thế nhưng những người khác không có khả năng không có con bài chưa lật.
- Điều tức một chút.
Chương 549 Trực tiếp tấn cấp (1)
Trầm ngâm một lát Lục Lâm Thiên lập tức bắt đầu điều tức. Một lát sau quanh thân hắn được một đoàn quang mang nhàn nhạt bao phủ. Về phần những con bài chưa lật của những người khác là gì, ngày mai có lẽ sẽ biết một chút. Có lẽ đấu trong top ba mới là kịch liệt nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong thành Thiên Kiếm lúc này vô cùng náo nhiệt. Quang cảnh vẫn giống như ban ngày tất cả mọi người đều không ngừng nghị luận về những trận đấu ban ngày, trong đó tên của Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng được mọi người biết đến.
Mà đối với cuộc đấu vào top ba này cũng khiến cho mọi người vô cùng quan tâm. Hiện tại trong năm người đều là cường giả trẻ tuổi, coi như là thua cũng có thanh danh vang dội.
Trong một đình viện tinh xảo của Thiên Kiếm môn, Cổ Kiếm Phong của Thiên Kiếm môn, Cố Phong trưởng lão, Sử trưởng lão còn có Hồng Bào trưởng lão đang ngồi đó, ngay cả Nguyên Nhược Lan cũng có mạt.
- Nhược Lan, đấu top ba ngày mai chỉ còn lại bốn người, con có năm chắc không?
Cổ Kiếm Phong nói.
- Tông chủ, bốn người còn lại đều có chỗ bất phàm, hẳn là đều khó đối phó.
Nguyên Nhược Lan bình tĩnh nói.
- Top ba ngày mai nhất định phải tiến vào. Ta vốn muốn ở thời khắc cuối cùng mới để cho con bại lộ thực lực. Thế nhưng nếu như ngày mai gặp phải đối thủ thì bại lộ trước cũng không sao. Dù sao đi nữa, ta đoán trong bốn người hẳn cũng không có ai có thể uy hiếp tới con.
Cổ Kiếm Phong tự tin nói.
- Đệ tử nhất định sẽ chú ý.
Nguyên Nhược Lan đáp.
- Nếu như ngày mai phải bại lộ thực lực ta đoán sẽ khiến cho mọi người há hốc mồm cho coi.
Cổ Phong trưởng lão cười nói.
- Ha ha....
Những trưởng lão của Thiên Kiếm môn đều cười ha ha đứng lên.
Dưới màn đêm, lúc này trong một tửu điểm bình dân có vẻ vô cùng quạnh quẽ. Những địa phương khác đều đèn đuốc sáng trưng, duy chỉ có tửu điếm này lại không sáng sủa cho lắm, thế nhưng cũng vô cùng an toàn, không khiến cho người ta chú ý.
Lúc này, toàn bộ tửu điếm trong thành Thiên Kiếm đều là cung không đủ cầu, thế nhưng ở đây lại có chút vắng vẻ khiến cho không ít người đi qua có chút nghi hoặc. Có những người không tìm được chỗ đặt chân tiến lên hỏi một chút mới biết được toàn bộ tửu điếm đã bị người khác bao rồi.
Lúc này trong tửu điểm có hai đạo thân ảnh xuất hiện. Một người trong đó mặt che tấm lụa trắng, chính là người thanh niên cao gầy tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.
Một người khác có mái tóc màu đen, vẻ mặt mang theo một chút âm lệ, tuổi tác chừng năm mươi, quanh thân không có bất luận ba động khí tức nào, thế nhưng lại khiến cho người bên cạnh có cảm giác áp bách.
- Thiếu chủ, vừa mới thu được tin tức từ Giới chủ, Tam tông Tứ môn gần đây đã chú ý tới chúng ta, vì sự an toàn của thiếu chủ, tốt nhất là sau khi tìm thấy bảo vật lập tức trở về.
Lão giả có khuôn mặt âm lệ, tuổi chừng năm mươi nói.
- Ta biết rồi, chờ sau khi đại hội Tam tông Tứ môn kết thúc, ta sẽ đi tìm.
Thanh âm khàn khàn của người thanh niên kia truyền ra.
- Đại hội Tam tông Tứ môn này đối với thiếu chủ mà nói hẳn không có độ khó quá lớn. Thiếu chủ sao lại có hứng thú đến như vậy, quả thực có chút....
Do dự một lát, lão giả có khuôn mặt âm lệ nói với thanh niên gầy gò này.
- Ngươi muốn nói ta trẻ con hay sao?
Người thanh niên này quay đầu lại nhìn vào lão giả nói:
- Luận võ trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tam tông Tứ môn, nếu như ta thắng thì chính là cho bọn chúng một lần đả kích, điều này đối với chúng ta vô cùng có lợi.
- Hóa ra Thiếu chủ lại nghĩ sâu tới như vậy, bội phục.
Lão giả có khuôn mặt âm lệ nói.
Trong thành Thiên Kiếm vô cùng náo nhiệt, một đêm cứ như thế chậm rãi trôi qua. Khi màn đêm lặng lẽ rút đi, con gió thổi đến khiến cho sắc trời se lạnh. Thế nhưng trên đường hiện tại lại có vô số người đang kéo đến Diễn võ trường. Cuộc đấu top ba ngày hôm nay, còn có những màn đặc sắc ngày hôm qua, khiến cho cuộc đấu top ba ngày hôm nay tự nhiên mọi người càng không thể bỏ lỡ.
Phù.
Khi ngoài cửa bắt đầu có tia sáng đầu tiên, Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí, hắn mở đôi mắt, ánh mắt lóe lên tinh quan giống như ngôi sao.
- Khôi phục xong hết rồi.
Cảm nhận được chân khí và linh lực trong đầu tràn đầy Lục Lâm Thiên khẽ lẩm bẩm nói. Trên khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, tuy rằng tốc độ bình thường chậm như ốc sên. Thế nhưng tốc độ khôi phục lại kinh người. Chỉ trong một đêm Lục Lâm Thiên có cảm giác mình đã hoàn toàn khôi phục.
- Lão đại, hôm nay phải tiến vào top ba nha.
Tiểu Long thấy lão đại nó tỉnh dậy lập tức xuất hiện trên vai Lục Lâm Thiên, lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào nói.
- Đi, chúng ta nên xuất phát rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
Trời trong nắng ấm, không khí mùa xuân vô cùng dễ chịu, một cơn gió xuân thổi qua làm cho lòng người thoải mái.
Trên Diễn võ trường của thành Thiên Kiếm lúc này vừa mới hừng đông đã có lớp lớp người đi vào trong. Mà thu phí ngày hôm nay đã tới một trăm kim tệ, tăng hai mươi kim tệ so với ngày hôm qua.
Khi Lục Lâm Thiên cưỡi yêu thú phi hành của Thiên Kiếm môn tới thì trong Diễn võ trường lúc này đã dầy đặc người.
Trên khán đài, chưởng môn của những sơn môn khác đều đã tới. Thấy Lục Lâm Thiên tới không ít người đều nhìn qua một lát.
- Không đơn giản nha.
Trên khán đài, ánh mắt Lục Lâm Thiên quét về phía Nguyên Nhược Lan kia. Từ khí tức xem ra đã tới Vũ Tướng tứ trọng, chỉ là khí tức này dường như cũng không quá ổn định, điều này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy kỳ lạ.
- Tiểu tặc, nhìn cái gì? Không được nhìn loạn.
Thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên trong tai Lục Lâm Thiên.
Bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên lúc này phiền muộn không ngớt. Nữ nhân điêu ngoa này quả thực chính là khắc tinh của hắn a. Trong Vân Dương Tông có một người như vậy, hắn làm sao có thể tán gái đây?
- Không biết Giản Tâm Nhi này có con bài nào chưa lật hay không.
Lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên lần thứ hai rơi vào nữ nhân của Địa Linh Tông có tu vi Linh Tướng tứ trọng kia. Giản Tâm Nhi này hẳn cũng có con bài chưa lật của mình.
Mà lúc này Lục Lâm Thiên cũng phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái. Đại hội Tam tông Tứ môn hiện tại có thể nói là âm thịnh dương suy. Trong top năm chỉ có hắn và người thanh niên gầy gò kia là nam nhân. Ba người còn lại đều là nữ nhân, quả thực đây là điều hiếm thấy trong đại hội Tam tông Tứ môn.
- Lâm Thiên, tiến vào top ba hôm nay nhất định phải cẩn thận.
Lục Vô Song mở miệng khẽ nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu. hắn cũng không nhiều lời. Top ba đối với hắn cực kỳ quan trọng. Mặt kệ thế nào, cho dù phải bại lộ con bài mạnh nhất hắn cũng phải đạt được top ba này.
- Lục Lâm Thiên tiến vào top ba....
- Nguyên Nhược Lan, chúng ta ủng hộ nàng, tiến vào top ba.
Từng thanh âm ầm ĩ phía dưới truyền tới. Năm người hôm nay lên đài tuyệt đối đã tích được không ít nhân khí của trăm vạn khán giả phía dưới.
Chương 550 Trực tiếp tấn cấp (2)
Đông.
Khi tiếng chuông vang lên, trên khán đài lập tức xuất hiện bốn đạo thân ảnh, động tác nhẹ nhàng như lá rụng, nhất thời thu được không ít tiếng vỗ tay tán thưởng của mọi người.
Một thân ảnh gầy gò cũng từ phía dưới nhảy lên, tốc độ nhanh chưa từng có. Thế nhưng người này lại khiến cho bốn người còn lại không dám xem thường, một đường khiêm tốn lại có thể tiến vào top năm. Người như vậy tuyệt đối là kinh khủng.
Lúc này, bốn phía vốn cuồng nhiệt ầm ĩ lập tức tĩnh lặng.
- Quy tắc ngày hôm nay vẫn vậy. Trong đây có năm khối ngọc bài, hai cái số một và hai cái số hai. Đầu tiên là luận võ giữa đệ tử bắt được số một, trận thứ hai là do hai đệ tử bắt được số ai. Một ngọc bội trống, ai rút được sẽ trực tiếp tấn cấp lên top ba.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Lúc này Lục Lâm Thiên không nhịn được mà khẽ ngưng trọng. Trận chiến này, nếu như hắn phải lên võ đài thì chính là phải liều mạng rồi.
Mọi người lần lượt tiến lên trước mặt một vị hộ pháp Thiên Kiếm môn đang ôm hộp ngọc. Năm người lần lượt rút ra một ngọn giản bên trong. Khi năm người mở ra ngọc giản đều vô cùng khẩn trương.
Trên khán đài. Chúng trưởng lão của Vân Dương Tông và Vân Khiếu Thiên cũng vô cùng khẩn trương. Nếu như Vân Hồng Lăng và Lục Lâm Thiên, bất luận một ai trong hai người có thể trực tiếp rút được ngọc giản trống không thì Vân Dương Tông có thể trực tiếp tiến vào top ba. Lúc này Vân Dương Tông đã có mười tám bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai và đan dược thất phẩm.
- Là ta.
Khi Lục Lâm Thiên mở ngọc bài trong tay ra đột nhiên sửng sốt. Lục Lâm Thiên thật không ngờ vận khí của hắn ngày hôm nay lại tốt như vật, không ngờ lại rút được ngọc giản trống không.
- Tấn cấp top ba, Vạn Niên Xích Đồng vào tay.
Trong đầu Lục Lâm Thiên hiện lên ý niệm này đầu tiên. Dựa theo ước định của hắn và Vân Khiếu Thiên, hắn chỉ cần tiến vào top ba là có thể được đáp ứng một việc. Trong lòng hắn cũng đã nhắm tới việc mình cần rồi, chính là Vạn Niên Xích Đồng.
- Tiểu tặc, ta rút được số hai.
Vẻ mặt Vân Hồng Lăng có chút thất vọng nhìn ngọc bài trong tay mình. Lập tức lại nhìn ngọc bài trong tay Lục Lâm Thiên, trong nháy mắt lập tức vui vẻ lại:
- Tiểu tặc, không ngờ ngươi lại rút được ngọc bài trống, trực tiếp tiến vào top ba.
- Ai rút được ngọc bài trống?
Lúc này thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên.
- Là đệ tử.
Lục Lâm Thiên giơ ngọc bài trống không trong tay lên.
- Lục Lâm Thiên, ngươi trực tiếp tiến vào top ba. Hiện tại có thể lui ra chuẩn bị cho ngày mai.
Hồng Bào trưởng lão mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.
- Ha ha, top ba.
Vũ Ngọc Tiền lập tức cười lớn, bàn tay bỗng nhiên vỗ vào đùi Tống trưởng lão, bàn tay hạ xuống vô cùng có lực.
- Vũ trưởng lão, ngươi lại vừa đánh vào đùi ta.
Tống trưởng lão lớn tiếng nói.
- Ta biết. Ngày hôm qua ngươi còn nói rằng nếu như đệ tử của ta tiến vào top ba ngươi sẽ để ta đánh hai bên mà?
Vũ trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Chuyện này.
Tống trưởng lão lập tức cười hắc hắc, trong lòng cũng vô cùng kích động.
- Ha ha.
Lúc này Vân Khiếu Thiên rốt cuộc sảng khoái phá lên cười. Tiến vào top ba, dựa theo quy định lúc này đã bảo vệ được mặt mũi của Vân Dương Tông.
- Vân Tông chủ, vận khí của Vân Dương Tông các ngươi thật quá tốt nha.
Cổ Kiếm Phong mỉm cười nói.
- Đây không chỉ có thể coi là vận khí. Coi như là động thủ chúng ta cũng có cơ hội.
Vân Khiếu Thiên cười nói:
- Chư vị chưởng môn, lần này quả thực hết cách rồi. Vốn ta còn muốn thu một ít vũ kỹ từ chư vị, hiện tại xem ra quả thực khó khăn nha.
Nhìn vào Vân Khiếu Thiên trước mặt, chúng chưởng môn không khỏi bất đắc dĩ. Vân Dương Tông lúc này đã bảo vệ được địa vị của mình, Lục Lâm Thiên này không ngờ lại có thể trực tiếp tiến vào top ba.
- Hồng Lăng, nàng phải cẩn thận một chút, tranh thủ tiến vào top ba.
Thanh âm Lục Lâm Thiên vang lên trong tai Vân Hồng Lăng rồi lập tức lui ra khỏi võ đài. Trực tiếp tấn cấp, điều này làm cho Lục Lâm Thiên thở dài một hơi.
- Bây giờ hai người rút được số một lên đài. Hai người còn lại đứng dưới chờ.
Khi Lục Lâm Thiên đi ra khỏi võ đài thì Hồng Bào trưởng lão lập tức nói.
Sưu Sưu..
Giữa sân. Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện. Lúc này thân ảnh của Lục Lâm Thiên đã lên trên khán đài. Chăm chú nhìn xuống phía dưới mới phát hiện ra. Mặt đất trên diễn võ trường ngày hôm qua vốn mất hết số, một mảnh hỗn độn, đất nứt nẻ, thế nhưng lúc này đã được Thiên Kiếm môn chữa trị qua.
- Lục Lâm Thiên, giỏi lắm, tiến vào top ba.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đi tới khán đài, Khuất Đao Tuyệt là người thứ nhất tiến tới chúc mừng, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Lúc này trong Tam tông Tứ môn cũng có không ít đệ tử bị thua trên tay Lục Lâm Thiên đều nhìn hắn. Ngay cả Lam Linh cũng ở trong đó, sắc mặt vẫn tái nhợt như trước. Ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên có chút phức tạp.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên và chúng trưởng lão, hộ pháp của Vân Dương Tông đều cười với hắn, cả đám có chút kích động.
- Lão đại, chúc mừng huynh trực tiếp tiến vào top ba.
Hai đạo lưu quang, một bạch quang, một hoàng quang nhanh chóng rơi vào vai Lục Lâm Thiên, chính là Tiểu Long và Bạch Linh.
- Là hai người bọn họ.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn lên trên đài. Lúc này giữa đài có hai thân ảnh đã xuất hiện. Chính là Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông và thanh niên cao gầy kia.
- Hồng Lăng sẽ phải đấu với Nguyên Nhược Lan.
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, Giản Tâm Nhi đấu với thanh niên cao gầy mặt che lụa trắng kia. Vân Hồng Lăng sẽ đấu với Nguyên Nhược Lan, tuyệt đối không ổn một chút nào.
Đông.
Khi trong Diễn võ trường vang lên tiếng chuông lần nữa, chung quanh lập tức yên tĩnh. Lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào hai thân ảnh giữa đài. Ngay cả các cường giả trong các sơn môn trên đài cao cũng không ngoại lệ.
Giữa sân, hai người đứng từ xa nhìn nhau, ngay lập tức khí thế hai người bắt đầu khuếch tán, xuất hiện trong không trung.
- Không biết trận này ai thắng ai bại.
Lục Lâm Thiên nhìn về phía võ đài thầm nghĩ trong lòng.
Sưu.
Nhưng vào lúc này, Giản Tâm Nhi của Đại Linh Tông kia bắt đầu xuất thủ trước. Thủ ấn khẽ kết, trước người đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn phá không lao tới, khiến không gian chung quanh gấp khúc đánh về phía thanh niên gầy gò kia.
Thủ ấn trong tay thanh niên gầy gò biến hóa, bàn tay thấp thoáng lóe lên ánh sáng, một thanh trường kiếm màu lam xuất hiện trong tay hắn. Lưu quang trên thân kiếm lóe lên, mơ hồ như gợn sóng, khẽ rung động, tạo thành từng tiếng kiếm minh, vừa nhìn đã biết không phải phàm vật.
Trong sát na này trường kiếm trong tay người thanh niên cao gầy kia đánh ra, mấy đạo kiếm quang xuyên thấu khâu giang đánh về phía chưởng ấn kia.
Sưu...
Lực lượng va chạm với nhau, kình khí trong nháy mắt xung đột khiến cho không gian gấp khúc. Lập tức hai đạo năng lượng biến mất trong không trung.
Ngay khi Lục Lâm Thiên còn đang suy nghĩ thì Lam Linh không ngừng đánh ra từng đạo thủ ấn quỷ dị, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, một viên đan dược được móc ra, lập tức máu tươi và đan dược lẫn lộn, thủ ấn trong tay biến hóa, đan dược được ném cho đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng ở phía trên.
Dát.
Liệt Hỏa Yêu Ưng kêu lên một tiếng, thanh âm xuyên thấu hư không. Nó há mỏ ra nuốt viên đan dược kia vào. Trong nháy mắt thân thể bành trướng tới trăm thước, hai cánh khẽ vỗ lên, không gian lúc này giống như bị một đám mây dày đặc màu đỏ che lấy. Nhiệt độ trong không gian tăng lên, lúc này khí tức trên người Liệt Hỏa Yêu Ưng đã tới mức vô cùng cuồng bạo.
- Là yêu thú ngũ giai trung kỳ, bản mạng yêu thú của đệ tử Vạn Thú Tông.
- Lục Lâm Thiên này phiền phức lớn rồi.
- Khấu Tử Hào dường như cũng đã rơi vào hạ phong, linh hồn công kích của Giản Tâm Nhi dường như mạnh hơn không ít.
Đám người vây xem bốn phía lúc này không ngừng đưa mắt qua nhìn bốn người. Trên khán đài, Nguyên Nhược Lan cũng dùng ánh mắt xinh đẹp nhìn về phía bốn người.
- Liệt Hỏa Yêu Ưng, đi.
Lam Linh quát lên một tiếng. Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng đang bay lượn trên bầu trời đột nhiên khẽ quạt cánh một cái mang theo hỏa diễm cuồng bạo đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Dát Dát.
Hai cánh khổng lồ của Liệt Hỏa Yêu Ưng không ngừng rung động, một cỗ kình khí hung mãnh xuyên thấu hư không. Thân thể bắn tới phía trước mang theo tiếng gió rít gào. Giống như là đánh vỡ không gian vậy. Uy thế bất phàm. Dưới uy thế cường hãn này khiến cho tâm thần những người đứng xem không khỏi sợ hãi, đầu yêu thú ngũ giai trung kỳ khổng lồ này quả thực vô cùng kinh khủng.
Hai cánh vỗ một cái nhanh chóng rút ngắn khoảnh cách, khí tức nóng bóng của Liệt Hỏa Yêu Ưng tỏa ra mang theo hỏa diễm nóng bỏng, khí tức sắc bén bắn về phía trước.
Dát Dát.
Dưới uy thế khổng lồ này nhiệt độ trong không trung dần trở lên nóng bỏng, trong miệng đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng này đột nhiên phun ra một hỏa cầu khổng lồ chừng mấy chục thước, ầm ầm xẹt qua hư không khiến cho hư không gợn sóng, đột nhiên đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Hỏa cầu này không ngừng bành trước, đang còn tiếp tục mở rộng, khí tức cuồng bạo ngày càng mạnh.
- Hỏa Viêm Bạo.
Lúc này, Lục Lâm Thiên vốn vẫn đứng im bắt đầu quát khẽ một tiếng. Vòng xoáy dưới chân xuất hiện thân thể nhanh chóng thối lui. Đồng thời một đạo thủ ấn biến hóa, trên tay phải xuất hiện một hỏa cầu nhỏ bằng nắm tay, nhiệt độ không gian vốn nóng bỏng lúc này lại được tăng lên một lần nữa, khí tức cường hãn trực tiếp bao phủ không gian xung quanh.
Trong nháy mắt này, thân thể Lục Lâm Thiên không lùi mà tiến tới, thân ảnh thả người dựng lên, phong chi dực phía sau lưng mở rộng ra, thân thể hắn hóa thành một đạo tàn ảnh bắn tới. Thủ ấn trong tay đẩy về phía trước, hỏa cầu trong lòng bày tay xoay tròn, không ngừng bành trướng rời đi, trực tiếp xé nát không trung tạo thành một đường vòng cung, một cỗ khí tức nóng bỏng kinh khủng giống như bài sơn hải đảo khuếch tán ra bốn phía.
Hỏa cầu cũng không ngừng bành trước, kình khí đáng sợ đè nén không gian. Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc, hai hỏa cầu trong nháy mắt va chạm, tất cả mọi người đều thấy rõ, hỏa cầu do Lục Lâm Thiên tạo ra trong nháy mắt đã nhỏ đi không ít.
Phanh Phanh...
Hai hỏa cầu nổ tung giữ không trung khiến cho không trung rung động kịch liệt, hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập bốn phía, dưới nhiệt độ dáng sợ này ngay cả không gian cũng biến thành màu đỏ, khuếch tán chừng ngàn thước mới dừng lại. Bằng vào mắt thường là có thể thấy được thân thể Lục Lâm Thiên và đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng kia lập tức bị đám mây màu đỏ kia bao phủ.
Mây đỏ cuồn cuộn, khí thế phô thiên cái địa tỏa ra. Trên mặt đất những nơi bị hỏa diễm đảo qua tức thì nứt nẻ giống như là mạng nhện. Toàn bộ không gian trong nháy mắt bị hỏa diễm cuồng bạo này nuốt hết.
Hỏa diễm bằng năng lượng tràn ra toàn bộ không gian vô cùng cuồng bạo khiến cho vô số khán giả chung quanh kinh hô. Ngay cả cường giả Tam tông Tứ môn trên khán đài cũng thực sự không nghĩ tới thực lực của Lục Lâm Thiên không bằng Liệt Hỏa Yêu Ưng thế nhưng lại lựa chọn phương thức ngạnh kháng như vậy. Nếu như dựa vào thân pháp Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông hoàn toàn có thể né đi mà.
- Tiểu tử này muốn làm gì.
Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên cực kỳ kinh ngạc, loại ngạnh kháng, cứng đối cứng này đối với Lục Lâm Thiên vô cùng bất lợi.
Lúc này hai nàng Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng cũng không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên. Tình huống như thế này các nàng đương nhiên nhìn ra được đối với Lục Lâm Thiên vô cùng bất lợi.
Trên vai Lục Vô Song, Bạch Linh nhìn chăm chú vào đó, vẻ mặt cũng không có chút ngưng trọng nào, thân thể có chút lười biếng ghé vào trên vai Lục Vô Song.
- Vô Song tỷ, các tỷ không cần lo lắng. Chỉ bằng vào một đầu yêu thú ngũ giai trung kỳ nho nhỏ có thể đả thương được lão đại mới là lạ.
Tiểu Long chớp mắt, nó dùng ánh mắt kinh bỉ liếc nhìn Liệt Hỏa Yêu Ưng trên trời, loại yêu thú như thế này nó cũng không đặt vào mắt.
Trên Vũ đài, trong hỏa diễm cuồn cuộn kia, kình khí nóng bỏng trong nháy mắt bạo phát hóa thành một đạo hỏa diễm hình cung, những nơi nó đi qua mặt đất đều lập tức nứt nẻ. Đá vụn bay bốn phía, vốn trên vũ đài vô cùng sạch sẽ, lúc này trở thành một mớ hỗn độn.
Lúc này, trong khu vực số hai thắng bại đã phân. Nữ linh giả của Địa Linh Tông kia đã đánh bại thanh niên mặc hắc y của Thiên Kiếm môn.
Mà dưới sự bao phủ của hỏa diễm khiến cho tất cả mọi người đều không nhìn rõ sự việc xảy ra chung quanh, chỉ có thể thấy hỏa cầu nổ tung rồi hỏa diễm khuếch tán ra phía ngoài mà thôi.
Thời gian duy trì cũng chỉ tầm bốn năm tức mà thôi, khi hỏa diễm bằng năng lượng kia khuếch tán chỉ còn lại khí tức nóng bỏng, bụi bặm tràn ngập thì đầu Liệt Hỏa Yêu ưng kia đã biến mất trước mặt mọi người.
Lúc này, dưới bụi bặm và khí tức nóng bỏng tán đi thì cuối cùng dưới vô số ánh mắt nhìn kỹ, đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng trên bầu trời kia lúc này mới mơ hồ nhìn thấy một đạo thân ảnh phía sau nó.
Phía sau đạo thân ảnh này có hai cánh bằng chân khí, quanh thân được bao phủ bởi một tầng quang mang màu vàng. Nếu nhìn kỹ có thể nhìn ra trong tầng quang mang này là một chiếc áo giáp bằng lân phiến tạo thành, ngoại trừ con mắt và non nửa khuôn mặt ở bên ngoài ra, ngay cả cánh tay cũng được bao phủ.
- Đây là vũ kỹ phòng ngự gì, không ngờ lại cường hãn như vậy.
Nhìn thấy bóng người mơ hồ xuất hiện trong bầu trời lúc này tông chủ Vạn Thú Tông Duẫn Ngạc đột nhiên biến sắc nói.
Mà lúc này, mọi người cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, vẻ mặt không thể tưởng tượng được nhìn lên bầu trời.
Dưới vô số ánh mắt chú mục thân thể Lục Lâm Thiên hiện lên, nhất thời toàn bộ Diễn võ trường im lặng, mọi người đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên, vẻ kinh ngạc mãi không biến mất.
- Hảo tiểu tử.
Vân Khiếu Thiên nở nụ cười rất sáng lạn.
Chương 547 Khắc chế yêu thú (2)
Lục Lâm Thiên lúc này cũng đã bắt đầu phản kích, tốc độ chỉ có thể nói là nhanh như thiểm điện, thân thể như một mũi nhọn trực tiếp đánh về phía Liệt Hỏa Yêu Ưng, một ít người có thực lực mạnh mẽ lúc này cũng có thể nhìn rõ, trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này tràn ngập một mảnh quang mang huyết sắc.
Ngao.
Một tiếng thú rống từ trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên mơ hồ truyền ra. Trong lòng bàn tay Lục Lâm Thiên lúc này trong nháy mắt xuất hiện một cái ấn quỷ dị, ấn này dường như là rồng mà không phải là rồng, giống hổ mà không phải là hổ, cả thân ấn đều là màu đỏ, một cỗ uy áp ngập trời khuếch tán ra bên ngoài.
Dưới vô số ánh mắt, quỷ ấn trong tay Lục Lâm Thiên tạo thành những đường quỷ dị, cái ấn này giống như một con hổ mạnh mẽ xé rách không gian mang theo tiếng thú rống đập vào trong mi tâm của Liệt Hỏa Yêu Ưng, hóa thành một đoàn huyết sắc quang mang rồi biến mất không thấy.
Cảm nhận được cỗ uy áp này, Liệt Hỏa Yêu Ưng lập tức kinh hãi, thân thể to lớn lập tức rung rẩy, vô hình trung bị áp chế.
- Vũ kỹ quả nhiên vô cùng quỷ dị.
Lúc này, trên khán đài, những cường giả lại thêm kinh ngạc, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên.
Trên khán đài, Nguyên Nhược Lan thân thể mặc bộ y phục màu tím, đường cong linh lung lúc này cũng không khỏi nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt bắn ra tinh quang.
Trong nháy mắt, tất cả trở nên nhanh chóng, ngay khi cái ấn quỷ dị kia đánh vào mi tâm Liệt Hỏa Yêu Ưng thì mọi người lập tức được chứng kiến một màn mà có lẽ bọn họ sẽ không bao giờ tưởng tượng ra. Đầu Liệt Hỏa Yêu Ưng khổng lồ kia trong nháy mắt ngây ra như phỗng, thân thể to lớn lập tức từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất.
Phịch.
Mặt đất ầm ầm chấn động, thân thể to lớn vài trăm thước rơi từ trên không trung xuống, trọng lượng như thế nào không cần nói cũng biết.
Khục Khục.
Trong miệng Lam Linh lúc này phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt lập tức trắng bệch, thân thể mềm mại lảo đảo lui về phía sau vài bước mới có thể đứng vững. Lúc này ánh mắt nàng nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã vô cùng kinh hãi. Nàng hoàn toàn có thể cảm giác được vừa rồi trong đầu nàng dường như đã bị một đòn vô cùng nghiêm trọng, linh hồn lực nhanh chóng bị thương, công kích của Lục Lâm Thiên không ngờ có thể trực tiếp làm bị thương linh hồn lực của Liệt Hỏa Yêu Ưng.
Liệt Hỏa Yêu Ưng thân là yêu thú bản mạng của nàng, lúc này nàng cũng bị thương.
Rầm...
Trên mặt đất, thân thể to lớn của Liệt Hỏa Yêu Ưng đập trên mặt đất hai cái, hai cánh rung động, thế nhưng không thể nào vỗ cánh được.
Giữa không trung, Lục Lâm Thiên vừa mới bố trí Thanh Linh Khải Giáp lúc này dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn xuống, chưởng ấn trong tay lập tức hiện lên, dường như muốn đánh xuống.
- Lâm Thiên đệ đệ, tỷ tỷ chịu thua.
Sắc mặt Lam Linh tức thì đại biến, yêu thú bản mạng nếu như bị đánh chết nàng sẽ gặp phải phiền phức cực lớn.
- Đa tạ.
Lục Lâm Thiên thu hồi chưởng ấn, hai cánh phía sau rung lên, Thanh Linh Khải Giáp được giải trừ, thân thể đáp xuống mặt đất, vạt áo khẽ bay đem theo kình khí vô hình khuếch tán.
- Lục Lâm Thiên, quá đẹp.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Trong nháy mắt này, khắp bốn phía vang lên tiếng kêu ầm ĩ như tiếng sấm. Cảnh tượng ngày hôm nay Lục Lâm Thiên đã dùng thực lực cường hãn của mình chinh phục vô số ngươi, nhân khí tăng lên không ít.
- Loại cảm giác này kỳ thực không tồi.
Nhìn về bốn phía Lục Lâm Thiên lần đầu tiên phất tay áo một cái, trong lòng không khỏi nhảy lên.
- Lục Lâm Thiên, chúng ta yêu ngươi.
Một ít nữ đệ tử lớn mật, triệt để bị Lục Lâm Thiên chinh phục lập tức hét lớn.
- Hừ,....
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng nhìn Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, trong mắt Lục Vô Song hiện lên vẻ vui mừng, nụ cười đủ để khuynh quốc khuynh thành.
Lúc này Khuất Đao Tuyệt cũng có chút kích động, tới lúc này hắn mới hiểu được khi trước đấu cùng với Lục Lâm Thiên trên Địa Long đỉnh dường như Lục Lâm Thiên còn chưa dùng toàn lực.
- Hừ.
Chỉ có Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, ánh mắt của hai huynh đệ này lạnh lùng, đan xen lẫn chút ước ao, đố kỵ.
Bạch...
- Lâm Thiên, không uổng công sư phụ thương ngươi.
Vũ Ngọc Tiền lập tức vỗ đùi một cái, âm thanh vang dội vang lên. Toàn thân lúc này vô cùng kích động nhảy dựng lên, có đồ đệ như vậy sư phụ là hắn còn cầu mong gì nữa.
- Vũ trưởng lão, ngươi vừa đánh vào đùi ta.
Thanh âm của Tống trưởng lão lập tức vang lên, thế nhưng vẻ mặt lập tức có chút tiếu ý nói:
- Nếu như đồ đệ bảo bối của ngươi có thể tiến vào top ba, ta cho ngươi đánh vào cả hai bên.
Trong Vân Dương Tông lúc này, Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão cũng vô cùng kích động. Vân Dương Tông có hai đệ tử tiến vào top ba, đặc biệt là Lục Lâm Thiên này một đường thẳng tiến, cường hãn tấn cấp, khiến cho mặt mũi của Vân Dương Tông tăng lên nhiều.
- Ài.
Duẫn Ngạc thở dài, có vẻ vô cùng bất đắc dĩ. Đệ tử trong môn phái có yêu thú bản mạnh ngũ giai trung kỳ thế nhưng không ngờ lại vẫn thua.
- Hắc hắc, chư vị trưởng môn, nguyện đánh cược thì phải biết chịu thua. Vũ kỹ Huyền cấp cao giai mỗi người một bộ, Vân mỗ không khách khí nữa.
Vân Khiếu Thiên cười hắc hắc, ánh mắt nhìn về phía các đại chưởng môn.
- Ài.
Các chưởng môn không ngừng cảm thán, hung hăng trừng mắt nhìn Duẫn Ngạc, có vẻ vô cùng không nỡ móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai đưa cho Vân Khiếu Thiên.
- Vân Tông chủ, ta thua không sai. Thế nhưng ngươi phải nói cho ta biết, tên đệ tử Lục Lâm Thiên kia của ngươi thi triển ra vũ kỹ quỷ dị và vũ kỹ phòng ngự kia, rốt cuộc có cấp bậc gì?
Duẫn Ngạc móc ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, nhìn về phía Vân Khiếu Thiên nói.
Lúc này các đại chưởng môn cũng vô cùng hiếu kỳ nhìn Vân Khiếu Thiên. Bọn họ cũng muốn biết, vũ kỹ quỷ dị kia còn có vũ kỹ phòng ngự kia, nhìn qua đã biết không phải là phàm vật rồi.
- Duẫn tông chủ, đây chính là cơ mật của Vân Dương Tông ta, làm sao có thể tùy tiện tuyên bố ra bên ngoài chứ?
Vân Khiếu Thiên cười, nhanh chóng đem vũ kỹ Huyền cấp cao giai trong tay Duẫn Ngạc đoạt lấy. Hắn vừa cười hắc hắc vừa nói. Lại thêm sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai vào kho nha.
Sáu vị chưởng môn vô cùng phiền muộn. Trong thời gian hai ngày đã thua hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, khiến cho bọn họ nhỏ máu trong lòng, dù gì giá trị của chúng cũng không thấp đâu.
Trong thành Thiên Kiếm. Sau khi mọi người của Vân Dương Tông trở lại đình viện, Vân Khiếu Thiên vẫn cười không ngớt, đại hội Tam tông Tứ môn lần này đệ tử Vân Dương Tông có hai người tiến vào top năm, hắn không muốn cười cũng khó.
Trong phòng khác, Vũ Ngọc Tiền vẫn còn hưng phấn không ngớt, tên đồ đệ này quả thực cấp cho hắn mặt mũi vô cùng lớn.
Ba vị trưởng lão khác cũng vô cùng vui vẻ, đối với Lục Lâm Thiên đều nhìn với ánh mắt khác xưa, lúc này bọn họ mới biết được không ngờ Lục Lâm Thiên lại ẩn dấu sâu tới như vậy.
Chương 548 Thanh niên gày gò
Trong đại sảnh lúc này chỉ có bốn vị trưởng lão Vân Khiếu Thiên, còn có Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng ở trong. Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, một vòng quang tráo bao phủ đại sảnh, lúc này hắn mới nói:
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, trận này biểu hiện của hai người không tồi. Đặc biệt là Lục Lâm Thiên cũng khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Lục Lâm Thiên mỉm cười thầm nghĩ chỉ sợ ngày mai tiến vào top ba sẽ không dễ dàng như vậy. Hôm nay vận khí của hắn quả thực không tồi, thu được hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. Tính ra thời gian ba ngày qua hắn đã thu được bốn bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, tuyệt đối là một bút lớn.
- Lục Lâm Thiên, Hồng Lăng, ngay mai tiến vào top ba nhất định phải cẩn thận. Ba người còn lại mỗi một người đều không phải kẻ yếu.
Vân Khiếu Thiên thu hồi tiếu ý trên mặt, nghiêm túc nói với hai người.
- Đệ tử sẽ cố gắng.
Lục Lâm Thiên nói.
- Cha, con vẫn còn con bài chưa lật nha. Ngày mai không nhất định là không có cơ hội.
Vân Hồng Lăng chu miệng nói.
- Hồng Lăng, con không thể sơ ý, lẽ nào ba người còn lại con đều cho rằng bọn họ sẽ không có con bài nào chưa lật sao?
Vân Khiếu Thiên nói, lập tức nhìn về Lục Lâm Thiên hỏi:
- Lục Lâm Thiên, trong ba người còn lại ngươi thấy ai là người khó đối phó nhất.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, do dự một lát rồi nói:
- Ba người này đều vô cùng khó đối phó. Chỉ là đệ tử mơ hồ cho rằng, vũ giả tam hệ Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn vẫn còn ẩn dấu hẳn là thực lực chưa từng bại lộ. Còn một đệ tử của thế lực khác nữa. Chính là người che lụa trắng trên mặt, tuy rằng những trận thắng không tạo thành động tĩnh quá lớn, thế nhưng người này cũng khiến cho đệ tử có cảm giác vô cùng nguy hiểm. Cho nên đệ tử suy đoán thực lực hai người này là khó ứng phó nhất.
- Đúng vậy.
Vân Khiếu Thiên tán thưởng nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn kia chắc chắc vẫn luôn ẩn dấu cho nên Cổ Kiếm Phong mới không lo lắng. Ta đoán Nguyên Nhược Lan kia có tự tin tuyệt đối với mình, tuyệt đối là kình địch của các ngươi. Thế nhưng thực lực mạnh yếu ra sao ngày mai mới biết được.
Dừng lại một lát, Vân Khiếu Thiên lại nói:
- Về phần người thanh niên che mặt kia chính là một đầu hắc mã trong đại hội Tam tông Tứ môn lần này. Ta và mấy chưởng môn khác đều đã chú ý tới hắn. Dựa theo danh sách đăng ký của Thiên Kiếm môn, người này đến từ một thế lực không nhỏ trong thành Ma Vân, là Lăng Thanh, các ngươi tuyệt đối phải cẩn thận, ta có cảm giác người này cũng đang ẩn dấu tu vi.
- Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên, ngày mai tiến vào top ba phải nhờ vào các ngươi vậy.
Dương trưởng lão nói với Lục Lâm Thiên, Vân Hồng Lăng.
- Đệ tử sẽ tận lực.
Lục Lâm Thiên gật đầu đáp.
- Lục Lâm Thiên, quy tắc ngày mai ta sẽ nói trước cho ngươi, cho ngươi chuẩn bị tâm lý một chút.
Vân Khiếu Thiên nói:
- Ngày mai sẽ không đấu cùng nhau nữa mà là đơn đấu. Năm người các ngươi ngày mai vẫn sẽ rút thăm quyết định nhưng chỉ có bốn người lên võ đài. Một người còn lại trực tiếp tiến vào top ba. Nói cách khác, nếu như hai người các ngươi vận khí tốt, trong hai người sẽ có một người nhẹ nhàng tiến vào top ba, Vân Dương Tông ta cũng sẽ an toàn hơn.
- Năm người, Vân Dương Tông chúng ta hiện có hai. Lấy ngẫu nhiên một người tấn cấp, cơ hội là rất lớn nha.
Vũ Ngọc Tiền nói, cơ hội là năm phần hai, loại xác suất này tuyệt không thấp.
- Nếu như ngày mai thắng lợi thì còn được nhận vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không?
Lục Lâm Thiên nói.
- Không có. Đệ tử tiến vào top năm cũng sẽ không nhận được vũ kỹ nữa.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Lâm Thiên, nếu như ngày mai con tiến vào top ba, sư phụ lập tức cho con một bộ vũ kỹ Huyền cấp.
Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc nói với Vân Khiếu Thiên:
- Tông chủ, người có ý kiến gì không?
- Đương nhiên là không có ý kiến gì rồi.
Vân Khiếu Thiên nói:
- Lục Lâm Thiên, chỉ cần ngày mai ngươi tiến vào top ba ta lập tức cho ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi Vân Khiếu Thiên đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Thậm chí là nở nụ cười quỷ dị. Lục Lâm Thiên đã làm cho hắn thắng mười hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, một bộ Huyền cấp sơ giai mà nói so với nó chính là chín trâu mất một sợi lông.
- Đa tạ tông chủ.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, có nhiều một chút cũng không sao. Hắn không dùng thì tặng người khác là được.
Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng không biết, Vân Khiếu Thiên hào phóng như vậy là bởi vì hắn đã thắng được mười hai bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai. Nếu như lúc này Lục Lâm Thiên biết được điều này nếu không moi ra một bộ vũ kỹ Huyền Cấp cao giai thì rất có thể hắn sẽ không lên võ đài. Hắn cá cược vũ kỹ thắng cũng nên cho Lục Lâm Thiên một chút chỗ tốt.
- Lục Lâm Thiên, ngươi nói cho ta nghe một chút. Hôm nay ngươi đã dùng toàn lực hay chưa? Hay vẫn còn ẩn giấu?
Vân Khiếu Thiên nghiêm túc hỏi Lục Lâm Thiên. Ngày mai tiến vào top ba cho nên hắn có chút lo lắng.
Lúc này những trưởng lão cũng nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Bọn họ vô cùng hiếu kỳ, hơn nữa còn mong chờ câu trả lời của hắn. Bọn họ cũng muốn biết, việc ngày hôm nay Lục Lâm Thiên khiến cho bọn họ ngoài ý muốn ra có phải còn có ẩn dấu hay không? Nếu như thực sự còn thì quả thực Lục Lâm Thiên này vô cùng kinh khủng.
Thấy mọi người đang nhìn mình Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi nói:
- Đệ tử vẫn ẩn dấu một chút. Ngày mai nhất định sẽ cố gắng tiến vào top ba.
- Thực sự còn ẩn dấu sao?
Trong đại sảnh, mọi người gần như là hóa đá.
Lúc Lục Lâm Thiên rời khỏi phòng khách thì lập tức tiến đến phòng của Lục Vô Song. Hai người hàn huyên một lát rồi Lục Vô Song lập tức đuổi đi. Hắn không thể làm gì khác hơn là trở lại phòng của mình điều tức.
Sau khi Lục Lâm Thiên trở lại phòng đã là lúc chạng vạng. Hôm nay giao đấu hai trận cũng khiến cho hắn tiêu hao không ít. Mà lúc đấu với Lam Linh kia may mà có Huyết Hồn Ấn có tác dụng khắc chế với yêu thú, bằng không cũng không dễ ứng phó như vậy.
- Lão đại, trận chiến ngày mai huynh định chuẩn bị thế nào?
Trong phòng, Tiểu Long lắc lư cái đầu nói.
- Đến lúc đó xem tiếp.
Lục Lâm Thiên đáp, chỉ mong ngày mai không phải đụng với người mạnh nhất, tốt nhất là có thể tiến vào top ba.
- Mấy người còn lại dường như đều không đơn giản.
Bạch Linh đột nhiên xen vào nói.
- Ta đoán mỗi người đều có chút ẩn dấu.
Lục Lâm Thiên nói.
Khoanh chân ngồi xuống, Lục Lâm Thiên trầm tư. Ngày mai nếu như hắn không thể trực tiếp tiến vào top ba, đến lúc đó chắc chắc phải bộc lộ một chút con bài chưa lật. Tiến vào top ba vô cùng khó. Hắn và Hồng Lăng đều có con bài chưa lật của riêng mình, thế nhưng những người khác không có khả năng không có con bài chưa lật.
- Điều tức một chút.
Chương 549 Trực tiếp tấn cấp (1)
Trầm ngâm một lát Lục Lâm Thiên lập tức bắt đầu điều tức. Một lát sau quanh thân hắn được một đoàn quang mang nhàn nhạt bao phủ. Về phần những con bài chưa lật của những người khác là gì, ngày mai có lẽ sẽ biết một chút. Có lẽ đấu trong top ba mới là kịch liệt nhất.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Trong thành Thiên Kiếm lúc này vô cùng náo nhiệt. Quang cảnh vẫn giống như ban ngày tất cả mọi người đều không ngừng nghị luận về những trận đấu ban ngày, trong đó tên của Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng được mọi người biết đến.
Mà đối với cuộc đấu vào top ba này cũng khiến cho mọi người vô cùng quan tâm. Hiện tại trong năm người đều là cường giả trẻ tuổi, coi như là thua cũng có thanh danh vang dội.
Trong một đình viện tinh xảo của Thiên Kiếm môn, Cổ Kiếm Phong của Thiên Kiếm môn, Cố Phong trưởng lão, Sử trưởng lão còn có Hồng Bào trưởng lão đang ngồi đó, ngay cả Nguyên Nhược Lan cũng có mạt.
- Nhược Lan, đấu top ba ngày mai chỉ còn lại bốn người, con có năm chắc không?
Cổ Kiếm Phong nói.
- Tông chủ, bốn người còn lại đều có chỗ bất phàm, hẳn là đều khó đối phó.
Nguyên Nhược Lan bình tĩnh nói.
- Top ba ngày mai nhất định phải tiến vào. Ta vốn muốn ở thời khắc cuối cùng mới để cho con bại lộ thực lực. Thế nhưng nếu như ngày mai gặp phải đối thủ thì bại lộ trước cũng không sao. Dù sao đi nữa, ta đoán trong bốn người hẳn cũng không có ai có thể uy hiếp tới con.
Cổ Kiếm Phong tự tin nói.
- Đệ tử nhất định sẽ chú ý.
Nguyên Nhược Lan đáp.
- Nếu như ngày mai phải bại lộ thực lực ta đoán sẽ khiến cho mọi người há hốc mồm cho coi.
Cổ Phong trưởng lão cười nói.
- Ha ha....
Những trưởng lão của Thiên Kiếm môn đều cười ha ha đứng lên.
Dưới màn đêm, lúc này trong một tửu điểm bình dân có vẻ vô cùng quạnh quẽ. Những địa phương khác đều đèn đuốc sáng trưng, duy chỉ có tửu điếm này lại không sáng sủa cho lắm, thế nhưng cũng vô cùng an toàn, không khiến cho người ta chú ý.
Lúc này, toàn bộ tửu điếm trong thành Thiên Kiếm đều là cung không đủ cầu, thế nhưng ở đây lại có chút vắng vẻ khiến cho không ít người đi qua có chút nghi hoặc. Có những người không tìm được chỗ đặt chân tiến lên hỏi một chút mới biết được toàn bộ tửu điếm đã bị người khác bao rồi.
Lúc này trong tửu điểm có hai đạo thân ảnh xuất hiện. Một người trong đó mặt che tấm lụa trắng, chính là người thanh niên cao gầy tham gia đại hội Tam tông Tứ môn kia.
Một người khác có mái tóc màu đen, vẻ mặt mang theo một chút âm lệ, tuổi tác chừng năm mươi, quanh thân không có bất luận ba động khí tức nào, thế nhưng lại khiến cho người bên cạnh có cảm giác áp bách.
- Thiếu chủ, vừa mới thu được tin tức từ Giới chủ, Tam tông Tứ môn gần đây đã chú ý tới chúng ta, vì sự an toàn của thiếu chủ, tốt nhất là sau khi tìm thấy bảo vật lập tức trở về.
Lão giả có khuôn mặt âm lệ, tuổi chừng năm mươi nói.
- Ta biết rồi, chờ sau khi đại hội Tam tông Tứ môn kết thúc, ta sẽ đi tìm.
Thanh âm khàn khàn của người thanh niên kia truyền ra.
- Đại hội Tam tông Tứ môn này đối với thiếu chủ mà nói hẳn không có độ khó quá lớn. Thiếu chủ sao lại có hứng thú đến như vậy, quả thực có chút....
Do dự một lát, lão giả có khuôn mặt âm lệ nói với thanh niên gầy gò này.
- Ngươi muốn nói ta trẻ con hay sao?
Người thanh niên này quay đầu lại nhìn vào lão giả nói:
- Luận võ trong đám đệ tử trẻ tuổi của Tam tông Tứ môn, nếu như ta thắng thì chính là cho bọn chúng một lần đả kích, điều này đối với chúng ta vô cùng có lợi.
- Hóa ra Thiếu chủ lại nghĩ sâu tới như vậy, bội phục.
Lão giả có khuôn mặt âm lệ nói.
Trong thành Thiên Kiếm vô cùng náo nhiệt, một đêm cứ như thế chậm rãi trôi qua. Khi màn đêm lặng lẽ rút đi, con gió thổi đến khiến cho sắc trời se lạnh. Thế nhưng trên đường hiện tại lại có vô số người đang kéo đến Diễn võ trường. Cuộc đấu top ba ngày hôm nay, còn có những màn đặc sắc ngày hôm qua, khiến cho cuộc đấu top ba ngày hôm nay tự nhiên mọi người càng không thể bỏ lỡ.
Phù.
Khi ngoài cửa bắt đầu có tia sáng đầu tiên, Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí, hắn mở đôi mắt, ánh mắt lóe lên tinh quan giống như ngôi sao.
- Khôi phục xong hết rồi.
Cảm nhận được chân khí và linh lực trong đầu tràn đầy Lục Lâm Thiên khẽ lẩm bẩm nói. Trên khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, tuy rằng tốc độ bình thường chậm như ốc sên. Thế nhưng tốc độ khôi phục lại kinh người. Chỉ trong một đêm Lục Lâm Thiên có cảm giác mình đã hoàn toàn khôi phục.
- Lão đại, hôm nay phải tiến vào top ba nha.
Tiểu Long thấy lão đại nó tỉnh dậy lập tức xuất hiện trên vai Lục Lâm Thiên, lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào nói.
- Đi, chúng ta nên xuất phát rồi.
Lục Lâm Thiên nói.
Trời trong nắng ấm, không khí mùa xuân vô cùng dễ chịu, một cơn gió xuân thổi qua làm cho lòng người thoải mái.
Trên Diễn võ trường của thành Thiên Kiếm lúc này vừa mới hừng đông đã có lớp lớp người đi vào trong. Mà thu phí ngày hôm nay đã tới một trăm kim tệ, tăng hai mươi kim tệ so với ngày hôm qua.
Khi Lục Lâm Thiên cưỡi yêu thú phi hành của Thiên Kiếm môn tới thì trong Diễn võ trường lúc này đã dầy đặc người.
Trên khán đài, chưởng môn của những sơn môn khác đều đã tới. Thấy Lục Lâm Thiên tới không ít người đều nhìn qua một lát.
- Không đơn giản nha.
Trên khán đài, ánh mắt Lục Lâm Thiên quét về phía Nguyên Nhược Lan kia. Từ khí tức xem ra đã tới Vũ Tướng tứ trọng, chỉ là khí tức này dường như cũng không quá ổn định, điều này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy kỳ lạ.
- Tiểu tặc, nhìn cái gì? Không được nhìn loạn.
Thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên trong tai Lục Lâm Thiên.
Bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên lúc này phiền muộn không ngớt. Nữ nhân điêu ngoa này quả thực chính là khắc tinh của hắn a. Trong Vân Dương Tông có một người như vậy, hắn làm sao có thể tán gái đây?
- Không biết Giản Tâm Nhi này có con bài nào chưa lật hay không.
Lúc này ánh mắt Lục Lâm Thiên lần thứ hai rơi vào nữ nhân của Địa Linh Tông có tu vi Linh Tướng tứ trọng kia. Giản Tâm Nhi này hẳn cũng có con bài chưa lật của mình.
Mà lúc này Lục Lâm Thiên cũng phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái. Đại hội Tam tông Tứ môn hiện tại có thể nói là âm thịnh dương suy. Trong top năm chỉ có hắn và người thanh niên gầy gò kia là nam nhân. Ba người còn lại đều là nữ nhân, quả thực đây là điều hiếm thấy trong đại hội Tam tông Tứ môn.
- Lâm Thiên, tiến vào top ba hôm nay nhất định phải cẩn thận.
Lục Vô Song mở miệng khẽ nói với Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu. hắn cũng không nhiều lời. Top ba đối với hắn cực kỳ quan trọng. Mặt kệ thế nào, cho dù phải bại lộ con bài mạnh nhất hắn cũng phải đạt được top ba này.
- Lục Lâm Thiên tiến vào top ba....
- Nguyên Nhược Lan, chúng ta ủng hộ nàng, tiến vào top ba.
Từng thanh âm ầm ĩ phía dưới truyền tới. Năm người hôm nay lên đài tuyệt đối đã tích được không ít nhân khí của trăm vạn khán giả phía dưới.
Chương 550 Trực tiếp tấn cấp (2)
Đông.
Khi tiếng chuông vang lên, trên khán đài lập tức xuất hiện bốn đạo thân ảnh, động tác nhẹ nhàng như lá rụng, nhất thời thu được không ít tiếng vỗ tay tán thưởng của mọi người.
Một thân ảnh gầy gò cũng từ phía dưới nhảy lên, tốc độ nhanh chưa từng có. Thế nhưng người này lại khiến cho bốn người còn lại không dám xem thường, một đường khiêm tốn lại có thể tiến vào top năm. Người như vậy tuyệt đối là kinh khủng.
Lúc này, bốn phía vốn cuồng nhiệt ầm ĩ lập tức tĩnh lặng.
- Quy tắc ngày hôm nay vẫn vậy. Trong đây có năm khối ngọc bài, hai cái số một và hai cái số hai. Đầu tiên là luận võ giữa đệ tử bắt được số một, trận thứ hai là do hai đệ tử bắt được số ai. Một ngọc bội trống, ai rút được sẽ trực tiếp tấn cấp lên top ba.
Hồng Bào trưởng lão của Thiên Kiếm môn nói.
Lúc này Lục Lâm Thiên không nhịn được mà khẽ ngưng trọng. Trận chiến này, nếu như hắn phải lên võ đài thì chính là phải liều mạng rồi.
Mọi người lần lượt tiến lên trước mặt một vị hộ pháp Thiên Kiếm môn đang ôm hộp ngọc. Năm người lần lượt rút ra một ngọn giản bên trong. Khi năm người mở ra ngọc giản đều vô cùng khẩn trương.
Trên khán đài. Chúng trưởng lão của Vân Dương Tông và Vân Khiếu Thiên cũng vô cùng khẩn trương. Nếu như Vân Hồng Lăng và Lục Lâm Thiên, bất luận một ai trong hai người có thể trực tiếp rút được ngọc giản trống không thì Vân Dương Tông có thể trực tiếp tiến vào top ba. Lúc này Vân Dương Tông đã có mười tám bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai và đan dược thất phẩm.
- Là ta.
Khi Lục Lâm Thiên mở ngọc bài trong tay ra đột nhiên sửng sốt. Lục Lâm Thiên thật không ngờ vận khí của hắn ngày hôm nay lại tốt như vật, không ngờ lại rút được ngọc giản trống không.
- Tấn cấp top ba, Vạn Niên Xích Đồng vào tay.
Trong đầu Lục Lâm Thiên hiện lên ý niệm này đầu tiên. Dựa theo ước định của hắn và Vân Khiếu Thiên, hắn chỉ cần tiến vào top ba là có thể được đáp ứng một việc. Trong lòng hắn cũng đã nhắm tới việc mình cần rồi, chính là Vạn Niên Xích Đồng.
- Tiểu tặc, ta rút được số hai.
Vẻ mặt Vân Hồng Lăng có chút thất vọng nhìn ngọc bài trong tay mình. Lập tức lại nhìn ngọc bài trong tay Lục Lâm Thiên, trong nháy mắt lập tức vui vẻ lại:
- Tiểu tặc, không ngờ ngươi lại rút được ngọc bài trống, trực tiếp tiến vào top ba.
- Ai rút được ngọc bài trống?
Lúc này thanh âm của Hồng Bào trưởng lão vang lên.
- Là đệ tử.
Lục Lâm Thiên giơ ngọc bài trống không trong tay lên.
- Lục Lâm Thiên, ngươi trực tiếp tiến vào top ba. Hiện tại có thể lui ra chuẩn bị cho ngày mai.
Hồng Bào trưởng lão mỉm cười nói với Lục Lâm Thiên.
- Ha ha, top ba.
Vũ Ngọc Tiền lập tức cười lớn, bàn tay bỗng nhiên vỗ vào đùi Tống trưởng lão, bàn tay hạ xuống vô cùng có lực.
- Vũ trưởng lão, ngươi lại vừa đánh vào đùi ta.
Tống trưởng lão lớn tiếng nói.
- Ta biết. Ngày hôm qua ngươi còn nói rằng nếu như đệ tử của ta tiến vào top ba ngươi sẽ để ta đánh hai bên mà?
Vũ trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Chuyện này.
Tống trưởng lão lập tức cười hắc hắc, trong lòng cũng vô cùng kích động.
- Ha ha.
Lúc này Vân Khiếu Thiên rốt cuộc sảng khoái phá lên cười. Tiến vào top ba, dựa theo quy định lúc này đã bảo vệ được mặt mũi của Vân Dương Tông.
- Vân Tông chủ, vận khí của Vân Dương Tông các ngươi thật quá tốt nha.
Cổ Kiếm Phong mỉm cười nói.
- Đây không chỉ có thể coi là vận khí. Coi như là động thủ chúng ta cũng có cơ hội.
Vân Khiếu Thiên cười nói:
- Chư vị chưởng môn, lần này quả thực hết cách rồi. Vốn ta còn muốn thu một ít vũ kỹ từ chư vị, hiện tại xem ra quả thực khó khăn nha.
Nhìn vào Vân Khiếu Thiên trước mặt, chúng chưởng môn không khỏi bất đắc dĩ. Vân Dương Tông lúc này đã bảo vệ được địa vị của mình, Lục Lâm Thiên này không ngờ lại có thể trực tiếp tiến vào top ba.
- Hồng Lăng, nàng phải cẩn thận một chút, tranh thủ tiến vào top ba.
Thanh âm Lục Lâm Thiên vang lên trong tai Vân Hồng Lăng rồi lập tức lui ra khỏi võ đài. Trực tiếp tấn cấp, điều này làm cho Lục Lâm Thiên thở dài một hơi.
- Bây giờ hai người rút được số một lên đài. Hai người còn lại đứng dưới chờ.
Khi Lục Lâm Thiên đi ra khỏi võ đài thì Hồng Bào trưởng lão lập tức nói.
Sưu Sưu..
Giữa sân. Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện. Lúc này thân ảnh của Lục Lâm Thiên đã lên trên khán đài. Chăm chú nhìn xuống phía dưới mới phát hiện ra. Mặt đất trên diễn võ trường ngày hôm qua vốn mất hết số, một mảnh hỗn độn, đất nứt nẻ, thế nhưng lúc này đã được Thiên Kiếm môn chữa trị qua.
- Lục Lâm Thiên, giỏi lắm, tiến vào top ba.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên đi tới khán đài, Khuất Đao Tuyệt là người thứ nhất tiến tới chúc mừng, vẻ mặt vô cùng hưng phấn.
Lúc này trong Tam tông Tứ môn cũng có không ít đệ tử bị thua trên tay Lục Lâm Thiên đều nhìn hắn. Ngay cả Lam Linh cũng ở trong đó, sắc mặt vẫn tái nhợt như trước. Ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên có chút phức tạp.
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên và chúng trưởng lão, hộ pháp của Vân Dương Tông đều cười với hắn, cả đám có chút kích động.
- Lão đại, chúc mừng huynh trực tiếp tiến vào top ba.
Hai đạo lưu quang, một bạch quang, một hoàng quang nhanh chóng rơi vào vai Lục Lâm Thiên, chính là Tiểu Long và Bạch Linh.
- Là hai người bọn họ.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn lên trên đài. Lúc này giữa đài có hai thân ảnh đã xuất hiện. Chính là Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông và thanh niên cao gầy kia.
- Hồng Lăng sẽ phải đấu với Nguyên Nhược Lan.
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, Giản Tâm Nhi đấu với thanh niên cao gầy mặt che lụa trắng kia. Vân Hồng Lăng sẽ đấu với Nguyên Nhược Lan, tuyệt đối không ổn một chút nào.
Đông.
Khi trong Diễn võ trường vang lên tiếng chuông lần nữa, chung quanh lập tức yên tĩnh. Lúc này trăm vạn ánh mắt đều nhìn vào hai thân ảnh giữa đài. Ngay cả các cường giả trong các sơn môn trên đài cao cũng không ngoại lệ.
Giữa sân, hai người đứng từ xa nhìn nhau, ngay lập tức khí thế hai người bắt đầu khuếch tán, xuất hiện trong không trung.
- Không biết trận này ai thắng ai bại.
Lục Lâm Thiên nhìn về phía võ đài thầm nghĩ trong lòng.
Sưu.
Nhưng vào lúc này, Giản Tâm Nhi của Đại Linh Tông kia bắt đầu xuất thủ trước. Thủ ấn khẽ kết, trước người đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn phá không lao tới, khiến không gian chung quanh gấp khúc đánh về phía thanh niên gầy gò kia.
Thủ ấn trong tay thanh niên gầy gò biến hóa, bàn tay thấp thoáng lóe lên ánh sáng, một thanh trường kiếm màu lam xuất hiện trong tay hắn. Lưu quang trên thân kiếm lóe lên, mơ hồ như gợn sóng, khẽ rung động, tạo thành từng tiếng kiếm minh, vừa nhìn đã biết không phải phàm vật.
Trong sát na này trường kiếm trong tay người thanh niên cao gầy kia đánh ra, mấy đạo kiếm quang xuyên thấu khâu giang đánh về phía chưởng ấn kia.
Sưu...
Lực lượng va chạm với nhau, kình khí trong nháy mắt xung đột khiến cho không gian gấp khúc. Lập tức hai đạo năng lượng biến mất trong không trung.
Bình luận facebook