• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 3136-3140

Chương 3136: Yểm Bạt tộc

"Viện Viện, Viện Viện...", Thần Tinh Dịch hoàn toàn luống cuống.

Hắn ta là người đa tình, thế nhưng không có nghĩa là vô tình.

Hắn ta đúng là không nói dối, mỗi một người phụ nữ mà hắn ta thích, hắn ta đều rất thích rất thích.

Chỉ là hắn ta nhiều tình yêu.

Cả người Chu Viện mềm nhũn ngã xuống đất, khóe miệng chảy ra máu tươi.

Là ai?

Lặng yên không một tiếng động xuyên thủng lồng ngực một vị cường giả thập biến.

Lúc này Thần Tinh Dịch đưa mắt nhìn về phía trước.

Chỉ thấy hư không có chút rung động, một bóng người hiện ra.

Giống như người này đã sớm ở đây, thế nhưng Chu Viện và Thần Tinh Dịch đều không hề phát hiện.

"Nô gia là U Hồ của Yểm Bạt tộc, bái kiến Thần công tử!"

Thần Tinh Dịch nhìn người phụ nữ xuất hiện giống như ma quỷ, cả người căng cứng, một cái tay ôm lấy gương mặt của Chu Viện, vội vàng nói: "Viện Viện, nàng sao rồi, đừng dọa ta, ta sẽ dẫn nàng đi tìm sư phụ".

Trong miệng Chu Viện không ngừng chảy ra máu tươi, không nói được một câu nào.

"Viện Viện, Viện Viện...", trong lòng Thần Tinh Dịch vô cùng đau xót.

Ả ta là thần thánh phương nào, thế mà lại có thể ẩn nấp thân hình đến mức độ đó, khiến hai người bọn họ ai cũng không phát hiện ra! Người phụ nữ tự xưng là U Hồ lại cười nói: "Thực lực của Yểm Bạt tộc chúng ta cũng không tính là mạnh, so với cùng cảnh giới thì không bằng Huyết Bạt tộc, Sơn Bạt tộc, Linh Bạt tộc, nhưng bàn về việc ẩn nấp thì ai cũng kém hơn, Thần công tử".

U Hồ giơ thanh trường kiếm huyết thạch ngoằn ngoèo trong tay lên, "Một khi bị kiếm Yểm Thạch đâm sẽ bị thương đến lục phủ ngũ tạng, nghĩa là sẽ xoắn nát nội tạng và hồn phách của võ giả trong nháy mắt, vô cùng lợi hại".

Chu Viện há to miệng, cuối cùng cũng không nói ra được một câu nào, cứ chết trong lòng Thần Tinh Dịch như vậy.

Một vị cường giả Hóa Tiên Biến thập biến, cứ thế mà chết đi! Lúc này Thần Tinh Dịch vô cùng giận dữ.

"Ông đây làm thịt ngươi!"

Người phụ nữ của hắn ta, hắn ta còn không nỡ đánh, không nỡ mắng, cho dù bình thường hắn ta là một tên khốn, ngủ người này nhớ người nọ, nhưng bây giờ nhìn Chu Viện phủ chủ bị đánh lén đến chết trước mặt mình, lửa giận trong lòng liền sôi trào.

Ầm... Gần như trong nháy mắt, Thần Tinh Dịch đấm ra một quyền, bên ngoài thân thể cũng có ánh sáng Huyền Hoàng nhàn nhạt ngưng tụ ra.

U Hồ kia lại không nóng nảy, cầm trong tay trường kiếm, bay thẳng về phía Thần Tinh Dịch.

Khí tức thập nhị biến.

Thần Tinh Dịch bộc phát lửa giận trong lòng, đã hoàn toàn nổi giận lôi đình.

Không chỉ là ở phía Thần Tinh Dịch.

Một bên khác, đám người Hứa tộc phân tán ra, dưới sự dẫn đầu của tộc trưởng Hứa Vân Quân, cũng đã tìm được đám người Tần Ninh, tụ tập trong khu rừng đá kỳ quái này.

Chỉ là đột nhiên.

"A...", một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Một vị đệ tử cảnh giới tam biến không hề đề phòng chút nào, cả đầu trực tiếp bay ra, chết oan chết uổng.

"A...", đột nhiên, lại có tiếng kêu thảm thiết nữa vang lên.

Chỉ trong chốc lát, lại có thêm người bị đánh lén.

Thế nhưng đám người Hứa Vân Quân, Hứa Vân Đỉnh căn bản không phát hiện ra rốt cuộc là ai ra tay.

Không thể tìm được tung tích của những người kia.

Sắc mặt Hứa Vân Quân vô cùng khó coi.

"Là người hiểu pháp thuật ẩn nấp!"

Hứa Vân Đỉnh vừa dứt lời liền nắm tay lại, trong lòng bàn tay có từng giọt nước màu lam ngưng tụ.

Nó tên là Dã Linh Thủy, không có công hiệu thần kỳ gì, nhưng một khi bị nước này nhiễm phải sẽ bị triệt tiêu khí tức, hiện ra chân thân.

Dù sao Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển chính là cha mẹ của Tần Ninh đời thứ sáu, nhà họ Hứa được Khúc Phỉ Yên để ý, những năm gần đây không bao giờ thiếu thiên nguyên khí.

Hứa Vân Đỉnh vung tay lên, từng giọt nước màu xanh phát tán ra bốn phía.

Ngay sau đó, xung quanh có từng hư ảnh bị giọt nước bám vào, hiện ra một phần thân thể.

Ẩn thân thuật?

Không phải! Ẩn thân thuật cũng không có khả năng ẩn nấp thân ảnh, không có một chút âm thanh nào như vậy.

Hứa Vân Quân lập tức quát: "Giết!"

Những người này ẩn nấp thân ảnh, không nói một câu đã ra tay giết bọn họ, hiển nhiên là đến để nhằm vào bọn họ.

Vèo vèo vèo... Từng cường giả Biến Cảnh nhà họ Hứa lần lượt lao ra.

Không lâu sau, đã có mấy sát thủ ẩn nấp bị chém giết, thi thể lộ ra.

Vạch quần áo ra xem xét, căn bản không phải Nhân tộc.

"Là Ma tộc".

Hứa Vân Quân là tộc trưởng nhà họ Hứa, kiến thức rộng rãi, lập tức nói: "Là Yểm Bạt tộc!"

Yểm Bạt tộc?

"Sức chiến đấu của Yểm Bạt tộc cũng không tính là mạnh, nhưng lại cực kì am hiểu ẩn nấp, nếu không phải Dã Linh Thủy của Vân Đỉnh, chỉ sợ chúng ta căn bản không có khả năng tìm ra được".

Làm sao lại quỷ dị như vậy! Hứa Vân Quân tiếp tục nói: "Lần trước kể từ khi biết Huyền Trần trở về, ta đã điều tra rất lâu".

"Bây giờ ở bên trong Trung Tam Thiên, Ma tộc có một vị lãnh đạo là Ngũ Linh tộc, thờ phụng Ô Linh Thần, thống soái bảy đại Ma tộc".

"Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, lần trước ba tộc này ở trong Vô Tương Thiên đã giết gần hết cao thủ cường giả".

"Mà ngoài ra còn có tứ đại tộc, chính là Huyết Bạt tộc, Sơn Bạt tộc, Linh Bạt tộc, Yểm Bạt tộc".

"Tất cả bảy tộc này đều nghe theo mệnh lệnh của Ô Linh tộc, mà theo ta điều tra được tin tức, tộc trưởng Ô Lạp Hợp của Ô Linh tộc có thực lực không rõ, nghe nói cực ít xuất hiện...", nghe đến đây, Cổ Ôn Uyển đột nhiên nói: "Ta hiểu rồi".

Hứa Vân Đỉnh khó hiểu nói: "Phu nhân, nàng hiểu cái gì rồi?"

"Vì sao Trần Nhi lại bảo chúng ta đi".

Cổ Ôn Uyển lập tức nói: "Tên nhóc thối này, là bởi vì Ngụy Hiên mất tích nên mới đuổi theo đến đây, phát hiện Chiết Nhàn Cung, mà đại đa số người cũng đều bởi vì Chiết Nhàn Cung xuất thế mà tới đây".

"Toàn bộ cường giả Biến Cảnh ở Trung Tam Thiên, thậm chí là nhân vật Hư Tiên cũng đến đây rất nhiều, có lẽ trong lòng Trần nhi đã hiểu được đây là mưu kế của Ma tộc!"

Nghe đến đây, Hứa Vân Quân đột nhiên nói: "Ma tộc muốn tụ tập cường giả các phe lại chỗ này, hốt gọn một mẻ".

Chỉ cần cường giả đi vào Chiết Nhàn Cung bị thiệt hại thê thảm, những phe khác bên trong Trung Tam Thiên đều không tính là cái gì.

Hơn nữa lần này có thể nói là có một đống Hư Tiên đi vào Chiết Nhàn Cung.

Chiết Nhàn Cung là cung điện của tiên nhân, lực hấp dẫn với bọn họ quá lớn, không có Hư Tiên nào có thể nhịn được khả năng thành tiên bày ở trước mắt mà không động tâm.

Đương nhiên là Tần Ninh không quan tâm.

Cho nên Ma tộc mới bắt Ngụy Hiên để dẫn Tần Ninh tới đây, cho dù Tần Ninh biết là chiêu trò của Ma tộc, hắn cũng không có khả năng không đi.

Cho dù là Ngụy Hiên bị bắt, hay là Lý Ngọc Tinh, hay là Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, hay là Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển, ai bị bắt, Tần Ninh đều sẽ dồn hết tâm trí để đến.

Cho dù là cái hố.

Tần Ninh cũng sẽ nhảy! Con của bọn họ, bọn họ hiểu rõ.

Cổ Ôn Uyển lập tức nói: "Bọn họ biết lực ảnh hưởng của Trần nhi rất lớn, nếu như Trần nhi tới vì cứu Ngụy Hiên, bảo những người khác đi, những người khác lại cảm thấy là Tần Ninh không muốn để cho bọn họ nhúng chàm tiên cung...", cho dù như thế nào đều là đường chết.

"Âm hiểm xảo trá".

Hứa Vân Đỉnh hầm hừ, lập tức nói: "Nhưng mà Trần nhi có thiên phú cực mạnh, bây giờ cũng là cảnh giới bát biến, có Yên nhi ở đây sẽ không có chuyện gì...", Hứa Vân Đỉnh vừa dứt lời, Cổ Ôn Uyển đã nện một quyền xuống, quát lớn: "Không có việc gì cái đầu chàng!"

Lúc này Hứa Vân Quân cũng nói: "Cho dù như thế nào, cứ đi tìm Huyền Trần chất nhi trước đi!"

"Ừm!"

"Được!"

Hứa Huyền Trần cũng chính là Tần Ninh bây giờ, sự tồn tại của hắn có ý nghĩa quá lớn đối với Hứa tộc.

Không nói đến những năm gần đây, Hứa tộc vươn lên, một nửa công lao là của Khúc Phỉ Yên, còn một phần còn lại cũng là bởi vì Tần Ninh là con trai của Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển.

Không chỉ có Hứa tộc bị Yểm Bạt tộc đánh lén, những phe khác cũng đều như thế...
Chương 3137: Có thể thoát được sự điều tra của ta không

Một bên khác, ở dưới vực sâu, trong một cánh rừng đá kì quái rộng lớn, đám võ giả của Bắc Đấu Thiên, Bắc Đấu Tông cũng vừa trải qua một trận chém giết.

"Đáng chết!"

Một vị trưởng lão của Bắc Đấu Tông quát: "Đám khốn kiếp này, vật tầm thường căn bản khó mà để bọn họ hiện hình, hơn nữa lại không thể phát hiện được một chút động tĩnh nào cả, quá khó giết".

Thân là tông chủ của Bắc Đấu Tông, lúc này sắc mặt Đường Mặc cũng vô cùng khó coi.

"Là Yểm Bạt tộc".

Đường Mặc khẽ nói: "Yểm Bạt tộc xưa nay giỏi về ẩn nấp, tất cả trưởng lão lục biến trở lên tụ tập ở phạm vi bên ngoài, những đệ tử khác ở bên trong vòng vây, đừng lộn xộn".

Dù sao cũng là một vị cường giả thập nhị biến, Đường Mặc có thể nói là người mạnh nhất Bắc Đấu Thiên, đương nhiên rất nhanh đã có biện pháp đối phó.

Chỉ là dù vậy, những Yểm Bạt tộc kia nhờ việc ẩn nấp thân ảnh, thường xuyên đánh lén rất có hiệu quả, làm cho đám người Bắc Đấu Tông có chút tức giận.

Một vị trưởng lão thập biến quát: "Mẹ nó, có bản lĩnh thì dùng đao thật thương thật đánh một trận đi!"

Một tiếng bịch.

Đột nhiên vang lên.

Vị trưởng lão kia vừa mới nói xong, đã bị một thanh đao trực tiếp cắt đầu.

"Bắc Đấu Hung!"

Đường Mặc thấy cảnh này, sắc mặt xiết chặt.

Cảnh giới thập biến! Cường giả thập biến bên trong Bắc Đấu Tông rất thưa thớt.

"Nóng tính như thế làm cái gì?"

Đúng lúc này, một bóng người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện, cười tủm tỉm nói: "Dọa nô gia sợ chết!"

Nhìn người phụ nữ trước mặt, Đường Mặc lạnh lùng nói: "Yểm Bạt tộc có ba quản sự, U Hồ, U Mị, U Cơ, ngươi là người nào?"

Người phụ nữ váy đen cười tủm tỉm nói: "Tiểu nữ là U Mị!"

Đường Mặc khẽ nói: "Ta biết Huyết Bạt tộc, Sơn Bạt tộc, Linh Bạt tộc, Yểm Bạt tộc có làm ăn với các phe phái trong Bắc Đấu Thiên chúng ta, Đường Mặc ta vẫn luôn mắt nhắm mắt mở không để ý đến, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, ngươi lại đang làm gì đây?"

"Chẳng lẽ bài học của Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, các ngươi còn chưa nhìn thấy sao?"

"Một mình Tần Ninh đã có thể tiêu diệt cường giả đỉnh cao của tam đại Ma tộc, mà tứ đại Ma tộc như Yểm Bạt tộc các ngươi còn muốn gây ra đại chiến trong Trung Tam Thiên hay sao?"

U Mị cười tủm tỉm nói: "Huyết Ẩm tộc trưởng, Mục Thần tộc trưởng, Quỷ Thiên tộc trưởng bỏ mình là điều mà chúng ta không nghĩ tới, Tần Ninh quá làm bừa, không biết nương tay gì hết".

"Vốn dĩ bảy đại tộc chúng ta có không ít Biến Cảnh, nhưng trong trận chiến ở Vô Tương Thiên đã chết quá nhiều, dẫn đến bây giờ cấp bậc Biến Cảnh của chúng ta chênh lệch quá lớn với võ giả cấp bậc Biến Cảnh của Trung Tam Thiên, cho nên muốn gây ra đại chiến là điều không thể nào...", nghe được những lời này, Đường Mặc nhíu mày lại nói: "Vậy các ngươi muốn làm cái gì?"

U Mị cười nói: "Điều này cũng không thể nói cho ngươi biết được".

Đường Mặc hừ lạnh một tiếng, sải bước ra, hờ hững nói: "Nếu đã như vậy, nước sông không phạm nước giếng cũng không tồn tại nữa, thật sự cho rằng Đường Mặc ta dễ bắt nạt hay sao!"

Trung Tam Thiên, chín đại thiên.

Thương Vân Thiên có thực lực mạnh nhất, Thượng Nguyên Thiên có thực lực yếu nhất.

Nhưng điều này cũng không có nghĩa là trong mấy đại thiên khác không có nhân vật cường giả ba cấp Biến Cảnh cuối cùng.

Đường Mặc hắn ta chính là thập nhị biến, ngoại trừ Hư Tiên ra, ai có thể làm gì hắn ta?

U Mị nhìn thấy Đường Mặc tức giận cũng không hoảng hốt, tuy ả ta là cảnh giới thập nhất biến, thế nhưng Yểm Bạt tộc bẩm sinh giỏi thích ứng hoàn cảnh, năng lực ẩn nấp bản thân ả ta cũng nắm giữ thuần thục đến cực điểm, cho dù ả ta không phải đối thủ của Đường Mặc, thế nhưng là Đường Mặc muốn giết nàng, cũng rất khó.

"Đường Mặc tông chủ cũng nên cẩn thận!"

U Mị vừa dứt lời, cả người đã là biến mất vô tung vô ảnh.

Không chỉ là đám người của Bắc Đấu Tông ở Bắc Đấu Thiên, mà các thế lực lớn ở Thương Vân Thiên cũng gặp phải tình huống tương tự.

Đồng thời, bên phía Tần Ninh cũng như thế.

Dọc đường đi, mấy vị đệ tử, phu nhân và không ít võ giả của Phong Thiên Tông, Đại Tiên Sư Cung cũng đều tụ tập tới.

Lúc này Hứa Huyền Diệp cũng ở bên cạnh Tần Ninh, không nhịn được nói: "Ca, Ma tộc đã sớm có kế hoạch, đệ lo lắng mấy người cha mẹ...", Khúc Phỉ Yên nói: "Nhà họ Hứa bên kia thì không cần phải lo lắng, dù sao ban đầu ta đã cho Hứa bá phụ và Cổ bá mẫu một chút thiên nguyên khí, cho dù có đối mặt với thập nhất biến, thập nhị biến cũng không sao".

Ban đầu có rất đông người, sau khi mọi người rơi xuống đã tách ra, bây giờ đã thiếu đi không ít.

Những tảng đá kỳ quái xung quanh chất đống thành núi, thành cây, ngăn cách việc thăm dò, chỉ có thể dùng mắt thường để phán đoán.

Đám người chia nhau ra tìm kiếm xung quanh, không lâu sau đã xuất hiện những tiếng kêu thảm thiết.

Đợi đến khi mọi người tụ tập, chỉ thấy trên mặt đất có hai thi thể.

"Một đao mất mạng, gọn gàng".

Diệp Nam Hiên nói: "Cách thứ này rất hiếm thấy...", Tần Ninh lập tức nói: "Là bị giết trong tình huống không hay biết gì".

Hắn đưa mắt nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, nói: "Ta nhớ ngươi đã nói, Yểm Bạt tộc có năng lực ẩn nấp?"

"Vâng...", Chiêm Ngưng Tuyết cũng nói: "Yểm Bạt tộc ẩn nấp không giống công pháp tu hành võ quyết ẩn nấp của Nhân tộc chúng ta, mà là hoàn toàn dung hợp vào trong đất trời xung quanh...", Tần Ninh gật đầu.

Hắn nắm tay lại, cuốn sách vạn khí xuất hiện.

"Vậy hãy nhìn xem có thể thoát khỏi sự thăm dò của ta hay không!"

Vừa dứt lời, cuốn sách vạn khí liền hóa thành từng tờ giấy màu vàng kim, lần lượt tản ra.

Chỉ trong phút chốc, từng luồng ánh sáng màu vàng dâng lên trong khắp trời đất, lấy đám người Tần Ninh làm trung tâm, trong nháy mắt ánh sáng màu vàng đột ngột mọc lên từ mặt đất trong phạm vi hơn mười dặm xung quanh.

Mà đúng lúc này, từng luồng ánh sáng màu vàng kia phóng ra giữa trời đất, từng bóng người mặc đồ đen hiện ra, không thể ẩn nấp dưới ánh sáng màu vàng chiếu xuống.

Một giây sau, mấy người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi đã trực tiếp lao ra... Hiển nhiên, sau khi đám người của Yểm Bạt tộc giết người xong cũng không rời đi.

Bọn họ cho rằng đám người Tần Ninh tuyệt đối không tìm thấy bọn họ.

"Sao lại thế...", "Đó là bảo vật gì?"

"Đáng chết!"

Bây giờ đám người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Lý Huyền Đạo đều là cảnh giới thất biến, bát biến, cửu biến, thập biến, mỗi khi ra tay đều có thanh thế động trời.

Tần Ninh lại mở miệng nói: "Để lại người sống!"

Ngay lập tức, mấy vị đệ tử xông ra, nguyên lực kinh khủng bộc phát, tràn ngập khắp trời đất.

Chỉ trong chốc lát, trận chiến đã kết thúc.

Hơn mười vị võ giả Biến Cảnh của Yểm Bạt tộc đều đã bị bắt! Tần Ninh mỉm cười nhìn đám võ giả của Yểm Bạt tộc.

Đám người này đều mặc áo đen, nhưng vị trí cổ, hai tay, khuôn mặt lộ ra ngoài đều có văn ấn nhàn nhạt giống như màu lá xanh.

Ôn Hiến Chi không nhịn được gỡ xuống, đáng tiếc chỉ gỡ được một lớp da, khiến một vị võ giả Yểm Bạt tộc máu me đầy mặt, không ngừng kêu rên.

Ôn Hiến Chi hiếu kỳ nói: "Thú vị thú vị, da thịt của bọn họ chính là dáng vẻ này, không phải là bôi lên!"

Đám người nghe nói như thế thì đều quay mặt qua chỗ khác, không muốn để ý đến tên ngu ngốc này.

Lý Huyền Đạo không nhịn được nói: "Yểm Bạt tộc không giống Nhân tộc chúng ta, ngươi đã gặp nhiều Ma tộc như vậy rồi mà còn không rõ ràng điểm ấy?"

Ôn Hiến Chi lại nghiêm túc nói: "Ta là đang học tập mà".

Tần Ninh không để ý tới những điều này, nhìn về phía một vị cường giả cảnh giới thập nhất biến trong đó, cười tủm tỉm nói: "Yểm Bạt tộc?

Lợi hại lợi hại".

Thủ đoạn ẩn nấp này, nếu không phải có cuốn sách vạn khí trong tay thì sẽ rất khó mà tìm được.
Chương 3138: Muốn vào Thượng Tam Thiên?

"Hừ, các ngươi chờ chết đi!"

Cường giả thập nhất biến của Yểm Bạt tộc khẽ nói: "Yểm Bạt tộc, Huyết Bạt tộc, Sơn Bạt tộc, Linh Bạt tộc chúng ta dưới sự dẫn đầu của các đại nhân Ngũ Linh tộc, đã dồn các ngươi vào chỗ chết rồi!"

"Ồ?

Chỗ chết?

Chắc chưa?"

Lúc này Tần Ninh cười nói: "Vừa rồi ta vẫn luôn thăm dò xung quanh, cũng đã phát hiện ra nơi đây cực kì cổ quái".

"Thế nhưng...", hắn chuyển lời, cười nhạo nói: "Cũng chỉ là cổ quái thôi".

Cường giả Yểm Bạt tộc lại cười lạnh.

"Nhưng mà...", Tần Ninh tiếp tục nói: "Đúng là ta đã phát hiện ra chỗ không đúng, ví dụ như… nơi này có vẻ có chút liên quan với A Tị Địa Ngục".

Nghe thấy lời này, cường giả Yểm Bạt tộc liền biến sắc.

"Nhưng cũng không giống, nơi này đúng là tương tự với A Tị Địa Ngục, nhưng lại không phải thông với A Tị Địa Ngục, mà lại có liên quan đến Thượng Tam Thiên".

"Nếu ta đoán không sai, thì từ chỗ này có thể đi qua lại giữa Thượng Tam Thiên và Trung Tam Thiên đúng không?"

"Ta rất hiếu kì, các ngươi làm được như thế nào vậy".

"Chui vào chỗ trống lỗ thủng không gian?

Dù vậy cũng rất kỳ quái...", "Chỗ trống lỗ thủng không gian không dễ chui vào như vậy, trừ khi có Tiên Nhân chân chính trợ giúp các ngươi".

Theo Tần Ninh nói ra từng câu từng chữ, sắc mặt đám người Yểm Bạt tộc càng ngày càng khó coi.

Tần Ninh lại cười nhạo nói: "Thật ra ta rất muốn nhìn xem rốt cuộc tứ đại tộc các ngươi đi theo Ô Linh tộc là muốn làm gì".

Vừa dứt lời, Tần Ninh phất phất tay.

Những tiếng phập phập phập vang lên, rất nhiều cường giả Biến Cảnh Yểm Bạt tộc lần lượt bị giết.

Từng viên Tịnh Ma Châu Đan ngưng tụ ra bên trong phong thần châu.

Tần Ninh lấy Tịnh Ma Châu Đan ra, nói thẳng: "Các ngươi chia đều".

"Sư phụ làm gì vậy, tạm thời chúng con còn chưa cần đến...", "Không phải để các ngươi tăng cảnh giới lên".

Tần Ninh chậm rãi nói: "Tịnh Ma Châu Đan này ẩn chứa sức mạnh trời đất tinh khiết, khi nguyên lực bản thân các ngươi tiêu hao quá lớn cũng có thể nuốt vào để bổ sung nguyên lực!"

Mấy người lần lượt cất kỹ.

Tần Ninh tiếp tục nói: "Lần này Ma tộc chơi lớn, đều cẩn thận một chút đi".

"Rõ!"

"Vâng".

Đám người tiếp tục đi về phía trước, chỉ là lần này, Tần Ninh trực tiếp bao trùm cuốn sách vạn khí lên trên không trung, từng luồng ánh sáng chiếu ra bốn phía, để phòng ngừa võ giả Yểm Bạt tộc ẩn nấp xuất hiện đánh lén đám người lần nữa.

Cứ như thế, mọi người chỉ đi về một hướng không biết đông nam tây bắc, qua nửa ngày, ánh sáng trời đất phía trước chậm rãi từ lờ mờ chuyển thành sáng tỏ.

Ngay sau đó, ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.

Chỉ thấy ở điểm cuối cùng của mặt đất xuất hiện một vách tường trắng toát ngăn cản đường đi của mọi người.

Mà ở trên vách tường có từng ánh sao lấp lánh bám vào, tụ tập cùng một chỗ, giống như một bầu trời sao từ trên trời giáng xuống giữa ban ngày, vô cùng thần kỳ.

Thấy cảnh này, đám người đều trợn mắt há hốc mồm.

Rốt cuộc đây là nơi thần kỳ gì?

Tần Ninh đưa mắt về phía trước, lại nhíu mày lại.

Mà đúng lúc này, từng tiếng xé gió vang lên từ bốn phương tám hướng.

"Huyền Trần!"

Một tiếng la vang lên.

Chính là đám người Hứa tộc đi đến.

Hứa Vân Quân, Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển và đám người Hứa tộc lần lượt xuất hiện ở chỗ này.

"Phụ thân".

Tần Ninh đi ra phía trước, chỉ thấy bả vai Hứa Vân Đỉnh quấn băng vải, sắc mặt trắng bệch.

"Một chút vết thương nhỏ, không có chuyện gì, đám khốn kiếp Yểm Bạt tộc kia đúng là khó chơi".

Hứa Vân Đỉnh không thèm để ý nói.

"Mẹ, người không sao chứ?"

Hứa Huyền Diệp cũng đi lên phía trước, nhìn mẫu thân mình nói.

"Ta không sao".

Cổ Ôn Uyển lại nói: "Rốt cuộc đây là chỗ nào?"

Mà lúc này, không chỉ có đám võ giả Hứa tộc đến đây.

Bắc Đấu Thiên, tông chủ Đường Mặc của Bắc Đấu Tông dẫn theo đám cường giả của Bắc Đấu Tông chạy đến... Đồng thời, Thương Thiên Tông trong Thương Vân Thiên, tông chủ Thương Bất Hủ và rất nhiều cường giả như Thương Vấn Đạo đều xuất hiện.

Xích Tiêu Thiên, đám người Xích Tiêu Điện cũng đi đến.

Còn có rất nhiều võ giả của Tứ Tượng Thần Phủ lần lượt xuất hiện.

"Tần Ninh!"

Thanh Long phủ chủ Thanh Chi Thương nhìn thấy Tần Ninh liền nói ngay: "Đồ nhi của ngươi đâu?"

Đồ nhi?

Thần Tinh Dịch?

"Không biết tung tích".

Thanh Chi Thương lập tức nói: "Chu Viện phủ chủ cũng không biết đi nơi nào rồi...", nghe vậy, Tần Ninh nhíu mày lại.

Không phải Chu Viện phủ chủ đã dẫn Thần Tinh Dịch chạy mất rồi chứ?

Tiểu tử này khắp nơi trêu ra tình nợ... Không chỉ là các lớn trời bên trong có mặt mũi thế lực tông môn gia tộc đến, từng vị ẩn thế không ra cổ lão thập biến hóa tiên biến, thập nhất biến Thành Tiên Biến, thập nhị biến lập tiên biến, cũng nhao nhao đến.

Ngay sau đó, đám nhân vật cấp bậc Hư Tiên như Mộc Vũ Thánh, Bạch Phiêu lão nhân, Lôi Nguyên tôn giả cũng lần lượt đi đến.

Như vậy, có thể nói là những chiến lực mạnh nhất Trung Tam Thiên đã tụ tập chung một chỗ, đều xuất hiện ở đây.

Không ít người đều nhìn về phía Tần Ninh.

Mà Tần Ninh cũng đang quan sát đám người.

Lần này đúng là thú vị, gần như tất cả đều tới.

"Tần Ninh công tử".

Một lão già thập nhất biến mở miệng nói: "Xin hỏi đây là chỗ nào, Tần Ninh công tử có biết không?"

Tuy thân phận bốn đời của Tần Ninh đã đắc tội không ít người, thế nhưng cũng kết bạn với không ít người, lại thêm có Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phỉ Yên ở hai bên trái phải, các nhân vật lớn không kết thù kết oán với Tần Ninh vẫn tương đối khách khí với người chuyển thế bốn đời này.

"Vách ngăn Tam Thiên!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Cũng có thể nói là vách ngăn thiên nhân, vách ngăn tiên nhân đều được".

"Chính là nơi ngăn cách giữa Trung Tam Thiên và Thượng Tam Thiên!"

"Vách ngăn này tồn tại khiến cho võ giả ở Thượng Tam Thiên không có cách nào tiến vào Trung Tam Thiên, mà võ giả ở Trung Tam Thiên chưa đến cấp bậc vũ hóa thành Chân Tiên cũng không mở được vách ngăn, không tiến vào Thượng Tam Thiên được".

Lần này, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn màn trời đầy sao giữa ban ngày trước mặt.

Đây chính là ngăn cách Thượng Tam Thiên cùng Trung Tam Thiên vách ngăn?

Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

"Chúng ta tới đây như thế nào vậy?"

Lại có người mở miệng nói.

Lúc đầu mọi người bị Phúc Thi Trùng và Mặc Kim Thú ép buộc đều rơi xuống vực sâu theo Tần Ninh, vốn dĩ đã tách ra, không biết đông nam tây bắc.

Nhưng bây giờ lại vừa khéo xuất hiện ở đây.

Điều này thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Tần Ninh chậm rãi nói: "Có lẽ chúng ta đều bị thu hút mà đến, bởi vì... vách ngăn thiên nhân này đã trở nên yếu hơn rất nhiều...", yếu hơn?

Điều này chẳng phải có nghĩa là bọn họ có thể xuyên qua vách ngăn thiên nhân để tiến vào Thượng Tam Thiên sao?

Không phải đã nói chưa đến Chân Tiên thì sẽ không có cách nào sống sót ở trong Tại Thượng Tam Thiên được sao.

Dù sao bàn về số người, địa bàn thì ở Thượng Tam Thiên còn rộng lớn mênh mông hơn cả Trung Tam Thiên, làm sao có thể tất cả đều là Tiên Nhân được?

Chỉ là vách ngăn này lại ngăn cách bọn họ.

Bây giờ vách ngăn đã yếu hơn rất nhiều, chẳng phải có nghĩa là không cần đến Chân Tiên, bọn họ cũng có thể tiến vào Thượng Tam Thiên sao?

Đây chính là chuyện tốt.

Tần Ninh tiếp tục nói: "Muốn vào Thượng Tam Thiên?"

Lần này, không ít cường giả Hư Tiên, thập nhị biến, thập nhất biến, thập biến đều trầm mặc.

Tần Ninh lại nói: "Thượng Tam Thiên là thế giới của Tiên Nhân, các ngươi muốn vào, đương nhiên ta sẽ không ngăn cản, cũng không có bản lĩnh để ngăn cản".

"Chỉ là có một điều, ta nghĩ các ngươi phải biết rõ ràng".

Cái gì?

Đám người thi nhau nhìn Tần Ninh, nhìn thấy dáng vẻ không nhanh không chậm của Tần Ninh thì hận không thể nói thay hắn.
Chương 3139: Đại quân Ma tộc đến

Tần Ninh đứng chắp tay, giọng nói trong trẻo: "Thượng Tam Thiên là thế giới của Tiên Nhân, tồn tại vô số tiên khí, mà cho dù là các võ giả sinh sống trong Thượng Tam Thiên chưa tới cảnh giới Tiên Nhân, cho dù là cảnh giới Tứ Cực hay là cấp bậc thập nhị biến, từ nhỏ đến lớn bọn họ đều hấp thu tiên khí để tu luyện".

"Cái gọi là tiên khí chỉ là thứ tinh khiết hơn nguyên lực, lực lượng cũng mạnh hơn mà thôi".

"Cho nên, cho dù là cùng cảnh giới, các ngươi tiến vào Thượng Tam Thiên cũng sẽ bị đánh túi bụi!"

"Chỉ có bằng vào việc mình đạt tới cảnh giới Chân Tiên, lại tiến vào Thượng Tam Thiên, được quy tắc thiên địa công nhận phi thăng thì mới có thể đạt được sức mạnh trời đất tẩy rửa, thật sự mạnh mẽ!"

Nghe thấy lời này, mọi người lập tức hiểu ra.

Nếu bây giờ đi thì chẳng khác gì lén lút, không có thân phận.

Nếu đến Chân Tiên, vậy sẽ là quang minh chính đại thành tiên! Nghe được những lời này của Tần Ninh, tất cả mọi người đều trầm mặc.

Thật hay giả?

Không biết.

Thế nhưng không ai dám nếm thử.

Nhỡ may Tần Ninh nói là sự thật, vậy tiến vào Thượng Tam Thiên là thế giới của Tiên Nhân, bọn họ trở thành kẻ yếu, chẳng phải sẽ tùy ý bị người ta chèn ép sao?

Nhưng nếu như Tần Ninh nói bậy thì sao?

Lần này, xung quanh đều trầm mặc.

Cho dù là đám Hư Tiên kia cũng không nói gì.

Bởi vì bọn họ cũng không biết… "Ha ha, thật ra ta cảm thấy lời này của Tần Ninh công tử không thể tin hết".

Một tiếng cười ha hả vang lên.

Chỉ thấy nơi xa có từng luồng ánh sáng đột ngột mọc lên từ mặt đất.

Từng con Mặc Kim Thú nhanh chóng phi tới.

Mà ở trên người đám Mặc Kim Thú kia là rất nhiều bóng người đứng vững, có khoảng hàng ngàn hàng vạn người.

"U Hồ!"

Hứa Vân Quân hừ một tiếng.

"U Hồ?"

"Ừm, một người phụ nữ của Yểm Bạt tộc, lúc trước đang mang đến cho chúng ta phiền toái không nhỏ".

Lúc này, bên trên từng con Mặc Kim Thú thân hình cao lớn kia là từng vị võ giả với dáng vẻ khác nhau đứng vững.

Nhìn kỹ lại, có người mặt ngoài da thịt như bị huyết văn bao trùm, đó là bẩm sinh.

Có người thì cao ba trượng, cơ thể to lớn.

Có người thì gầy gò, cứ như chỉ cần một cơn gió là có thể thổi bay.

Dường như những người này đều đến từ tứ đại tộc.

Mà còn có một đám người nữa, da thịt có màu lúa mạch, hai mắt lấp lóe rất thần kỳ.

Ô Linh tộc! Lúc này, Ô Linh tộc ở chính giữa, xung quanh là võ giả của tứ đại tộc,

"Huyết Bạt tộc, Sơn Bạt tộc, Linh Bạt tộc, Yểm Bạt tộc, tứ đại tộc đều được điều khiển đến, xem ra Ô Linh tộc chuẩn bị có một trận chiến lớn?"

Nghe nói như thế, người đàn ông vừa mở miệng điều khiển một con Mặc Kim Thú cao lớn mấy trăm trượng, chậm rãi đi ra.

"Tần Ninh, trên thực tế ta rất thưởng thức ngươi".

Người đàn ông cười nói: "Đương nhiên, có lẽ ngươi không thèm được ta thưởng thức, thế nhưng ta có thể nói cho ngươi, nếu ngươi gia nhập với Ô Linh tộc ta, ta nhất định sẽ phong ngươi làm đại tế tư của Ô Linh tộc, địa vị tương đương với tộc trưởng như ta!"

Tộc trưởng?

Ô Lạp Hợp! Ô Lạp Hợp tiếp tục nói: "Không chỉ như vậy, ta sẽ đề cử ngươi cho các đại nhân phía sau Ô Linh tộc, nhất định bọn họ cũng sẽ rất thưởng thức ngươi".

"Tốt với ta như vậy ư?"

Tần Ninh lại cười nói: "Vậy Huyết Ẩm tộc trưởng, Thiên Mục tộc trưởng, Quỷ Thiên tộc trưởng cùng với đám cường giả Biến Cảnh đỉnh cao của ba tộc lớn kia, cộng thêm mấy đứa con Ô Ngọc, Ô Trạch, Ô Vẫn, Ô Thông Thiên, Ô Minh Động của ngươi đều chết, ngươi cũng không cần nữa?"

"Bọn họ đều chết vì ta".

"Nếu như ngay cả cái này mà ngươi còn không để ý, vậy đám thuộc hạ này của ngươi... Còn dám khăng khăng một mực đi theo ngươi, ta đúng là rất bội phục".

Một vị cường giả Huyết Bạt tộc làn da bị huyết văn bao trùm hừ lạnh nói: "Miệng lưỡi dẻo quẹo, Ô Lạp Hợp tộc trưởng coi trọng ngươi, ngươi lại ở chỗ này châm ngòi ly gián".

"Ta thích đấy, ngươi tới giết ta đi".

Nghe nói như thế, sắc mặt cường giả kia lạnh lẽo, lại không nói gì.

Ô Lạp Hợp tiếp tục nói: "Trên thực tế, chúng ta tiến vào Trung Tam Thiên cũng là vì một đồ vật, Tần Ninh, nếu ngươi trợ giúp chúng ta thống nhất Trung Tam Thiên, tìm được món đồ kia, chúng ta chắc chắn sẽ rất biết ơn ngươi".

"Biết ơn?"

Tần Ninh cười nói: "Vậy toàn bộ các ngươi tự sát để trả ơn ta đi!"

Nghe thấy lời, một vị cường giả Biến Cảnh cơ thể to hơn ba trượng quát: "Ô Lạp Hợp tộc trưởng, tên nhóc này không biết tốt xấu, nói nhảm làm gì".

"Đúng đấy, trực tiếp giết hắn".

"Không sai".

Từng vị cường giả của tứ đại tộc thi nhau quát lên.

Ô Lạp Hợp cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Địch ý của Tần Ninh đối với bọn họ quá lớn.

Trên thực tế, các nhân vật lớn phía sau bọn họ chỉ muốn tìm kiếm được một chí bảo, một bảo vật liên quan đến sự huyền bí của vũ trụ càn khôn.

Về phần tại sao bảo vật kia lại ở trong Thương Mang Vân Giới nho nhỏ, ông ta cũng không biết.

Ngay cả bảo vật là cái gì, ở nơi nào, ông ta cũng không biết.

Nhưng cho dù như thế, các đại nhân cũng điều động bọn họ đến, cho dù phải gặp nguy hiểm đến tính mạng để tiến vào bên trong Thương Mang Vân Giới, đám đại nhân kia cũng không chần chờ chút nào.

"Làm sao phải như thế chứ...", Ô Lạp Hợp thở dài, tiếp tục nói: "Tần Ninh, ta biết ngươi rất khó đối phó, thế nhưng lần này, ngươi đúng là không phải đối thủ của chúng ta".

"Ngươi cho rằng ta đang cho ngươi cơ hội là bởi vì lo lắng không đối phó được với ngươi sao?

Cũng không phải như thế, mà thật sự là không muốn giết ngươi".

"Ngươi rất đáng để chúng ta lôi kéo!"

Tần Ninh cười nhạo nói: "Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì?"

"Trên đường ngươi gặp được một con kiến cản đường, cho dù con kiến này là con to nhất, ưu tú nhất bầy kiến, ngươi cũng sẽ không giẫm chết nó sao?"

"Nói cho cùng, ta cũng không phải là một con kiến, mà ngươi... cũng không có lòng tin để dẫm chết ta!"

Giờ phút này, khí thế hai bên đều như giương cung bạt kiếm.

Ô Lạp Hợp bất đắc dĩ cười.

"Xem ra ngươi sẽ không thay đổi suy nghĩ, nếu đã như vậy...", Ô Lạp Hợp giơ tay lên một cái, hàng vạn Mặc Kim Thú và hàng vạn võ giả ngũ đại tộc phía sau đều thi nhau xông lên.

Đại chiến cứ mở ra như vậy.

Mở ra mà không hề có điềm báo trước.

Tần Ninh lạnh lùng khinh thường nói: "Ta đã sớm chờ ngày này".

Khí tức trong cơ thể lan ra cuồn cuộn.

Cấp bậc Liệt Đạo Biến bát biến.

Sau lưng, mấy vị đệ tử và phu nhân cũng vô cùng kích động.

Mà lúc này, cường giả các phe lại có biểu hiện không giống nhau.

Ô Lạp Hợp cười nói: "Các vị Hư Tiên, các đại gia tộc, tông môn, Ô Linh tộc chúng ta cũng không muốn gây khó dễ cho mọi người".

"Đây là chuyện giữa Ô Linh tộc ta và Tần Ninh, mong các vị không nên nhúng tay".

Ô Lạp Hợp tiếp tục nói: "Vách ngăn Tam Thiên này ở gần ngay trước mắt, nói thật cho mọi người biết, vách ngăn Tam Thiên sở dĩ sẽ xuất hiện vấn đề chính là do chúng ta gây nên!"

"Mục đích đúng là cho các ngươi cơ hội tiến vào Thượng Tam Thiên, Tần Ninh nói không sai, chưa tới Chân Tiên, tiến vào Thượng Tam Thiên đúng là không bằng võ giả bản địa trong Thượng Tam Thiên, thế nhưng... cũng không phải là điều không thể thay đổi".

Không phải là điều không thể thay đổi?

Lần này, mọi người đều vểnh tai lắng nghe.

Dù sao, võ giả ở Trung Tam Thiên có vô số, thế nhưng trở thành Chân Tiên lại quá khó khăn.

Đừng nói Chân Tiên, cho dù là đến cảnh giới Hư Tiên cũng đã rất khó rồi.

Ở đây có nhiều võ giả như vậy, có bao nhiêu người là cường giả thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến, cũng có người đã sống mấy chục vạn năm.

Bọn họ đã đến giới hạn của thiên phú, đã không có cách nào bước ra bước kế tiếp.

Mà bây giờ, không cần trở thành Chân Tiên cũng có thể đến thế giới của Tiên Nhân, thế giới Tiên Nhân có tiên quả tiên thảo tiên đan, đây là một cơ hội để thay đổi giới hạn thiên phú của bọn họ.
Chương 3140: Ta chuẩn bị xông vào một lần‘

Ô Lạp Hợp tiếp tục nói: "Đến Thượng Tam Thiên là thế giới Tiên Nhân, cho dù không bằng người khác, thế nhưng dù sao vẫn có thể ở trong một trời đất mạnh hơn, để cho mình tiến thêm một bước, đây là lựa chọn tốt".

"Chẳng lẽ cứ nhất định phải chết già ở Trung Tam Thiên sao?

Cứ nhất định phải bị giới hạn vây khốn, buồn bực cả đời, không cách nào bước ra bước kế tiếp rồi chờ chết?"

Lần này, không ít người động tâm.

Có lão già khẽ nói: "Chúng ta tin ngươi như thế nào được?

Nhỡ may ngươi lừa gạt chúng ta thì sao?"

Ô Lạp Hợp nghe nói như thế thì cười nhạo nói: "Lừa gạt các ngươi?

Vậy các ngươi cứ chờ chết già đi...", lần này, sắc mặt không ít người đều vô cùng khó coi.

Bọn họ cũng không muốn đau khổ chờ chết ở trong Trung Tam Thiên, lại không dám mạo hiểm, sợ chịu chết.

Lo trước lo sau! "Liều mạng!"

Đột nhiên, có một người mở miệng quát.

"Bây giờ thọ nguyên của lão phu đã sắp hết, không còn đến trăm năm, dù sao đều là chờ chết, nếu thất bại thì sẽ chết ngay lúc này, nếu thành công sẽ tranh thủ được một cơ hội thành tiên".

Ở trong Trung Tam Thiên không có cách nào thành tiên, nếu như ở Thượng Tam Thiên, Thượng Tam Thiên có rất nhiều nguy hiểm, kỳ ngộ cũng sẽ lớn hơn.

Lão gìa kia nói xong thì sải bước ra.

"Hoa Mông Thần!"

Có người lên tiếng nói: "Ngươi thật sự muốn đi?"

Hoa Mông Thần đến từ nhà họ Hoa ở Tây Hoa Thiên, chỉ là lúc còn trẻ đã rời khỏi gia tộc, dựa vào mình đến cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến.

Chỉ là mười mấy vạn năm qua, ông ta vẫn luôn kẹt ở cảnh giới Hóa Tiên Biến, không thể tăng thêm.

Hoa Mông Thần bị ép điên.

Cả người ông ta xông ra, trực tiếp lao đến trên vách ngăn Tam Thiên, ngay lập tức có một lực đẩy kinh khủng bộc phát ra.

Chỉ là trong cơ thể của Hoa Mông Thần, một lực lượng cuồng bạo đã áp chế được.

Ầm... Tiếng vang trầm thấp vang lên.

Cả người Hoa Mông Thần phá bỏ ngăn cản, biến mất trước màn trời sao.

Có mấy lão già thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến đến từ các đại thiên cũng tới gần vách ngăn.

Bọn họ không quan tâm giao chiến giữa Tần Ninh và Ma tộc, bọn họ chỉ quan tâm Hoa Mông Thần có thành công hay không.

"Ha ha ha ha...", một tiếng cười ha ha vang vọng ở giữa đất trời.

"Là Hoa Mông Thần!"

"Ông ta không chết!"

"Chẳng lẽ là thật, chúng ta có thể thông qua nơi này để tiến vào Thượng Tam Thiên, tiến vào thế giới Tiên Nhân...", lúc này, Hoa Mông Thần cười ha ha nói: "Lão phu đi trước một bước, ha ha ha ha...", nghe nói như thế, càng có thêm nhiều người nữa điên cuồng.

"Hoa Mông Thần, chờ lão phu một chút!"

Có một lão già tóc trắng phơ, người khô như cành tùng cười to nói: "Ta cũng đi".

Sau đó cả người biến mất, rất nhiều người lại bị khơi gợi lên mong muốn.

"Thật sự có thể".

Tiếng cười to của lão già kia vang vọng, nói: "Lão phu cũng đi, cho dù không thành được Tiên Nhân, được nhìn thế giới của Tiên Nhân một chút cũng tốt".

Lần này, càng có nhiều người bị kéo theo.

Ma tộc?

Đại chiến?

Ai quan tâm chứ.

Mình thành tiên mới là lợi ích chân thật nhất.

Từng vị cường giả Biến Cảnh đã gần hết thọ nguyên, hoặc là kẹt ở một cảnh giới không có cách nào đi ra bước kế tiếp thi nhau vào bên trong vách ngăn Tam Thiên, rời khỏi Trung Tam Thiên, đuổi theo giấc mơ Tiên Nhân của bọn họ.

Hứa Vân Quân là tộc trưởng của Hứa tộc, đương nhiên nhà họ Hứa cũng đứng ở bên cạnh Tần Ninh.

Thấy cảnh này, Hứa Vân Quân hừ lạnh nói: "Một đám ngu xuẩn".

Đúng là một đám ngu xuẩn.

Rõ ràng đây là âm mưu của Ô Linh tộc, mục đích đúng là thu hút tất cả mọi người đến nơi đây, sau đó để mọi người thấy con đường bước vào thế giới Tiên Nhân.

Cũng không phải là ai cũng có thể thành tiên.

Mà người không có cách nào thành tiên thấy được con đường có thể tiến vào thế giới Tiên Nhân, sao có thể nhịn được?

Từng lão già lao ra vùn vụt.

Giờ phút này, Bạch Phiêu lão nhân sải bước ra, vẻ mặt đắn đo, lẩm bẩm nói: "Đời này ta bước vào Hư Tiên đã là cực hạn, nếu có thể đến cảnh giới Chân Tiên mới có thể đến Thượng Tam Thiên, vậy chắc chắn là ta sẽ không có hy vọng".

Lôi Nguyên tôn giả kinh ngạc nói: "Bạch Phiêu lão nhân, ngươi...", "Ta chuẩn bị xông vào một lần!"

Bạch Phiêu lão nhân cười ha ha nói: "Sống hay chết cũng không sao cả, lão già ta chịu được".

Vừa dứt lời, Bạch Phiêu lão nhân liền rời đi.

Cuối cùng đã có vị Hư Tiên đầu tiên đi vào bên trong vách ngăn Tam Thiên.

Lôi Nguyên tôn giả cũng vô cùng do dự.

Đi hay là không đi, đó là một vấn đề.

Là một vấn đề vô cùng khó để quyết định.

"Dương Kha công tử, ngươi có đi không?"

Lôi Nguyên tôn giả hỏi.

"Ta không đi".

Dương Kha cười ha ha nói: "Những năm gần đây vì để thành tiên, ta luôn đi du lịch khắp các đại thiên, lúc này mới cảm giác được thành tiên có cái gì tốt?"

"Nếu ta là Hư Tiên ở Trung Tam Thiên, đó chính là người mạnh nhất Trung Tam Thiên, ta không tranh bá, không sáng tạo ra tông môn gia tộc, sống đến chết không thoải mái sao?"

"Nhưng nếu ta đến Thượng Tam Thiên, thành Chân Tiên thì sẽ như thế nào?

Cũng chỉ là một tồn tại nhỏ yếu nhất trong hàng ngàn vạn Tiên Nhân thôi".

Nghe nói như thế, sắc mặt Lôi Nguyên tôn giả vô cùng phiền muộn.

"Ngươi không muốn đi, ta muốn".

Vừa dứt lời, Lôi Nguyên tôn giả cũng xông ra... Kết quả là đám lão giả, đám Hư Tiên, các võ giả đỉnh cao của từng thế lực ở Trung Tam Thiên đều trở nên điên cuồng.

Từng lão già rời khỏi nơi này, tiến vào vách ngăn Tam Thiên.

Lần này số người ở lại đã thiếu đi một nửa.

Điều này cũng có nghĩa là số người có thể chống lại người của Ma tộc đã thiếu một nửa.

Ô Lạp Hợp mỉm cười.

Tần Ninh tràn đầy tự tin thì sao chứ?

Hắn một người rất mạnh, thế nhưng Ma tộc có hàng ngàn hàng vạn võ giả, cũng có thể khiến hắn mệt mỏi chết! Bọn họ đã phải trả giá rất lớn để làm vách ngăn Tam Thiên yếu bớt, quả thật đã khiến đám cấp bậc Biến Cảnh đều có thể bước vào trong đó, đến Thượng Tam Thiên.

Mục đích chính là để hấp dẫn một nhóm người rời đi.

Những nhân vật kia cho dù đã gần hết thọ nguyên, thế nhưng cũng đã tu luyện bao nhiêu vạn năm, thực lực bản thân không kém.

Giải quyết được đám người này, đối phó với Tần Ninh sẽ dễ dàng không ít.

Càng quan trọng hơn là... giải quyết hết những người này, đối thủ của bọn họ sẽ ít đi.

"Tần Ninh...", Ô Lạp Hợp nhìn Tần Ninh.

Ông ta đã điều tra qua.

Tần Ninh phi thường bất phàm.

Toàn bộ Ma tộc ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều thất bại, vì sao?

Bởi vì Tần Ninh.

Cho nên lần này, ông ta đã chuẩn bị rất nhiều.

"Giết!"

Ô Lạp Hợp quát: "Những người chống lại từ bỏ, Ô Linh tộc ta chắc chắn sẽ ưu ái".

"Người cứ khăng khăng chống lại, Ô Linh tộc ta chắc chắn sẽ chém thành muôn mảnh, đồng thời tiêu diệt cả gia tộc".

Tần Ninh nghe nói như thế thì cười nhạo một tiếng.

"Để ta".

Một tiếng kêu khẽ vang lên, Khúc Phỉ Yên trực tiếp điều khiển hai thanh kiếm lớn lao ra ngoài.

Ô Lạp Hợp nhìn thấy Khúc Phỉ Yên lao tới thì cười nói: "Tiểu nha đầu, ngươi không phải đối thủ của bản tọa".

"Có phải hay không thì thử một chút mới biết được".

Khúc Phỉ Yên lấy cả hai thanh kiếm ra, dáng người và dung nhan quyến rũ khiến người ta phải động tâm, lúc này càng mang theo vài phần khí thế hiên ngang.

Mặc dù lúc đối mặt với Tần Ninh, nàng giống như tiểu yêu tinh quấn người, thế nhưng người bên ngoài lại không hưởng thụ được thái độ này.

Danh tiếng của Khúc Phỉ Yên ở trong Trung Tam Thiên đã khiến không biết bao nhiêu thanh niên tài tuấn ngày đêm khó ngủ.

Rất nhiều người dốc cả một đời chỉ để có được một tiếng cười của Khúc Phỉ Yên, thế nhưng Khúc Phỉ Yên sao có thể để ý đến chứ.

Ở trong lòng nàng, người đàn ông ưu tú nhất trên thế gian này, không ai qua được sư tôn, người đàn ông mà nàng muốn ôm ấp yêu thương nhất, không ai qua được sư tôn, mà người mà nàng muốn trèo lên giường nhất cũng chính là sư tôn, những người đàn ông khác... Ha ha... Đều là gỗ mục mà thôi!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom