-
Chương 3131-3135
Chương 3131: Đều tăng lên
Nhoáng một cái, một tháng nữa đã trôi qua.
Trong một tháng này Tần Ninh vẫn luôn luyện chế đan dược, lần lượt dung luyện mấy loại tiên quả, tiếp theo hóa thành dược dịch.
"Tuyết nhi!"
"Yên nhi!"
Tần Ninh la lên: "Các ngươi hãy ăn hai loại dược dịch này vào, hai người các ngươi đều là cảnh giới Hư Tiên, mặc dù dược dịch này không thể giúp các ngươi đến cảnh giới Tiên Nhân, nhưng ít nhất có thể để các ngươi biết rõ ràng hơn về bản thân, lực lượng cũng được tăng lên".
"Vâng".
"Vâng".
Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết nhận lấy dược dịch, đi sang một bên bắt đầu luyện hóa.
"Viên Viên, Sương Nhi, Thanh Trúc".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Ba loại này là chuẩn bị cho các nàng, Hư Không Biến thất biến, Liệt Đạo Biến bát biến đều là những mốc quan trọng, muốn đến Hư Thiên Biến cửu biến thì bản thân phải ngưng tụ Hư Thiên Chi Lực, một bước này cực kỳ quan trọng, chỉ có đến cửu biến, tiếp theo đến ba cảnh giới Hóa Tiên Biến, Thành Tiên Biến, Lập Tiên Biến sẽ phải xem tâm cảnh biến hóa, dẫn dắt lực lượng biến hóa, sẽ không còn khó khăn như vậy nữa".
Ba cô gái lần lượt gật đầu.
Tần Ninh lại gọi Hứa Huyền Diệp đến, cười nói: "Huyền Diệp, đây là chuẩn bị cho đệ".
Hứa Huyền Diệp mặc một bộ kình phục, vui vẻ nói: "Đệ còn tưởng rằng lão ca quên đệ rồi chứ".
"Tên nhóc thối".
Tần Ninh nói rồi nắm chặt lấy tay Hứa Huyền Diệp, nói: "Ca sẽ không bao giờ quên phần của đệ".
"Bây giờ đệ là cảnh giới Liệt Đạo Biến bát biến, ăn dược dịch này vào có thể đến cấp bậc cửu biến".
Hứa Huyền Diệp cười nói: "Cảm ơn ca".
"Cảm ơn cái gì, đệ và ta là huynh đệ mà".
Tần Ninh đưa dược dịch cho Hứa Huyền Diệp, tiếp theo nói: "Đệ chờ một chút trước đã".
"Mấy năm nay, đệ đã tăng lên đến tận đây, khoảng thời gian trước nhìn thấy đệ, ta còn không biết cảnh giới mấy năm nay của đệ có vững chắc hay không".
"Ta sẽ bắt mạch cho đệ trước rồi quyết định xem ba Biến Cảnh tiếp theo của đệ nên đi như thế nào".
"Được".
Huynh đệ hai người ngồi xuống đất, mặt đối mặt, Tần Ninh đưa hai tay ra nắm lấy hai tay Hứa Huyền Diệp.
Hắn ta không nhịn được cười nói: "Ca, đệ còn nhớ rõ khi còn bé, mẹ thường xuyên đánh huynh, nói huynh ngang bướng, không nghe lời bằng đệ, huynh từng đổ tội cho đệ không ít lần".
"Tên nhóc thối, chỉ nhớ những cái không tốt của ta thôi sao?"
Hứa Huyền Diệp cười hì hì nói: "Sao có thể chứ, về sau huynh mạnh rồi, không phải mỗi ngày đều dẫn đệ đi đùa nghịch, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy vui vẻ...", "Đúng vậy...", Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Đúng là vui vẻ, cả nhà chúng ta...", "Huyền Diệp...", "Ừm?"
"Đệ còn nhớ khi còn bé, chúng ta ăn trộm đan dược của cha, bị mẹ đuổi đánh tơi bời, về sau chạy lên trên nóc nhà cùng ngắm sao không?"
Nói đến đây, Hứa Huyền Diệp lại xấu hổ nói: "Ca, nhắc đến chuyện này làm gì?
Cùng nhau ngắm sao, đó là chuyện mà bây giờ huynh làm với các tẩu tử mới đúng".
Tần Ninh cười nói: "Khi đó thật sự rất tốt, đời thứ tư ta chỉ có một đệ đệ là đệ, mỗi lần nghĩ đến, trong lòng đều thấy vui vẻ".
Hứa Huyền Diệp liền nói ngay: "Huynh sống chín đời, nhưng đệ chỉ sống một đời, cũng chỉ có một người ca như huynh thôi!"
Nhìn sắc mặt ảm đạm của Tần Ninh, Hứa Huyền Diệp trấn an nói: "Ca, huynh đừng lo lắng, Ngụy Hiên thúc chắc chắn sẽ không có chuyện gì".
"Ừm...", trong khoảng thời gian này, cho dù Tần Ninh nhìn thấy một vài cấm chế đã bị mở ra cũng sẽ đi vào điều tra thêm.
Ai cũng nhìn ra, mặt ngoài thì Tần Ninh có vẻ nhẹ nhõm, thế nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng.
Hắn lo lắng cho sự an toàn của Ngụy Hiên.
Đối với Tần Ninh mà nói.
Cha mẹ đời thứ sáu Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển.
Cha mẹ đời thứ bảy Ngụy Hiên, Lý Ngọc Tinh.
Cha mẹ đời thứ tám, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân.
Đều là những người thân cực kì quan trọng.
Hắn là con của bọn họ, là duy nhất.
Mà Tần Ninh cũng là duy nhất đối với cha mẹ ba đời.
Sau khi thăm dò tu vi của Hứa Huyền Diệp, Tần Ninh cũng chỉ đạo Hứa Huyền Diệp nuốt dược dịch, để hắn ta bắt đầu hấp thu tiêu hóa.
Bên trong đại điện, tám người Dương Thanh Vân tiếp nhận tiên uẩn tẩy rửa, Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phỉ Yên tu luyện riêng một mình, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi cũng ngồi yên tu hành, Hứa Huyền Diệp thì cảm nhận lực lượng biến hóa trong cơ thể, tiếp tục tu luyện dựa theo lời nói của Tần Ninh.
Những người này đều là người mà Tần Ninh quý trọng nhất.
Đi ra ngoài điện, Tần Ninh ngồi trước bậc thang, một bộ áo trắng không nhiễm bụi bặm.
Chỉ là khi Tần Ninh ngồi yên, hai tay lại chậm rãi nắm chặt, hai mắt dần dần đỏ bừng, móng tay khảm vào lòng bàn tay thật sâu, máu tươi nhỏ xuống đất tích tách mà không hề biết.
"Đáng chết!"
Giọng nói yếu ớt vang lên, Tần Ninh cúi đầu, cả người dường như đang phải chịu đựng đau khổ cực lớn.
"Đáng chết, đáng chết, đáng chết!"
Thật lâu sau, thanh niên ngồi dưới đất, ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng, giọng nói trầm thấp vang lên.
"Các ngươi, đều đáng chết! Đáng chết!"
Ai cũng không biết, ai cũng không phát hiện ra dáng vẻ bây giờ của Tần Ninh.
Chỉ chớp mắt, nửa tháng nữa lại trôi qua.
Tần Ninh canh giữ bên ngoài đại điện, chờ đợi đám người nửa tháng.
Dương Thanh Vân thức tỉnh đầu tiên, rời khỏi đại điện.
"Sư phụ".
Nhìn thấy Tần Ninh một thân một mình ngồi trước bậc thang giống như đã ngồi thật lâu, Dương Thanh Vân cười nói: "Sư phụ, sao vậy?"
"Không có... Không có gì...", Tần Ninh ra hiệu Dương Thanh Vân ngồi xuống, lúc này mới nói: "Cảm giác như thế nào?"
Dương Thanh Vân vội vàng nói: "Tiên uẩn đúng là phi phàm, con chỉ cảm thấy cho dù chỉ có một chút tiên uẩn, nhưng lại ẩn chứa đạo thiên biến vạn hóa, bây giờ đã đến cảnh giới Hư Không Biến thất biến, nhưng vẫn còn cách cửu biến mà sư phụ mong đợi không ít...", Tần Ninh lại nói: "Từ từ tăng cấp là được".
Trên thực tế, tốc độ này của Dương Thanh Vân đã coi như là rất nhanh rồi.
Mà không lâu sau, lại có thêm mấy bóng người xuất hiện.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo rất ung dung đi ra, có vẻ vô cùng thoải mái.
Hai người lần này đều từ cảnh giới Hư Không Biến thất biến đến Tụ Thiên Biến cửu biến, chỉ thiếu chút nữa sẽ đến ba Biến Cảnh cuối cùng.
Một người dùng đao, một người dùng kiếm, những năm gần đây, sư huynh đệ hai người có quan hệ vô cùng tốt.
Trên thực tế, Diệp Nam Hiên là thuần thẳng nam, Lý Huyền Đạo lại có chút tương tự với Dương Thanh Vân, chỉ là cái tật xấu thích hóng chuyện lại không sửa được.
Sư huynh đệ hai người có thể tiến tới cùng nhau cũng là điều mà Tần Ninh không nghĩ tới.
"Huyền Đạo".
"Dạ?"
"Ngươi cẩn thận Nam Hiên một chút".
Tần Ninh mở miệng nói.
Lý Huyền Đạo lập tức nói: "Đệ tử có chỗ nào không bằng Nam Hiên sư huynh?"
"...", Tần Ninh im lặng.
Một giọng nói lại vang lên: "Huyền Đạo sư huynh, sư phụ bảo ngươi cẩn thận là sợ ngươi thân thiết với Nam Hiên sư huynh quá, một ngày nào đó hai người sẽ động phòng mất!"
"Nói bậy!"
Lý Huyền Đạo vô cùng tức giận.
Diệp Nam Hiên cũng khẽ nói: "Ông đây ngay cả phụ nữ còn không thích, liệu sẽ thích đàn ông sao?"
"Ai ai ai?
Ai thích đàn ông?"
Ôn Hiến Chi đi ra, hiếu kỳ nói: "Chơi gay?
Ta thích, không không không, ta thích xem".
"Chơi gay?
Ai vậy?"
Lại một giọng nói nữa vang lên, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư cũng đi ra.
Chỉ chốc lát, tám vị đệ tử đã đứng xung quanh Tần Ninh, nói chuyện ríu rít.
Tần Ninh không khỏi nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, hiếu kỳ nói: "Ngươi đến Hóa Tiên Biến thập biến rồi?"
Lý Nhàn Ngư vốn là thất biến, tiên uẩn này phối hợp với lực lượng lột xác có thể giúp hắn ta tăng lên nhất biến nhị biến là cùng, có thể đến Hóa Tiên Biến thập biến là điều mà Tần Ninh không nghĩ tới.
Chương 3132: Phúc Thi Trùng
Lý Nhàn Ngư giải thích: "Vốn chỉ đến Hư Thiên Biến cửu biến, Dẫn Hư Không Chi Thiên, Hóa Hư Không Chi Lực, kết quả vãng sinh đồng lại lột xác, cho nên mới đạt tới cảnh giới thập biến".
"Sư phụ, có phải là tăng cấp quá nhanh, về sau không thành tiên được không?"
"Cũng không phải".
Tần Ninh cười nói: "Mấy người các ngươi đều có sự đặc biệt riêng, bây giờ đến cảnh giới thất biến, bát biến, cửu biến, thập biến phải tự mình trải nghiệm".
"Cảnh giới tăng lên cũng không phải là gò bó theo khuôn phép, gò bó theo khuôn phép mới là tầm thường, thiên tài chân chính thì phải đi con đường không giống bình thường!"
"Sư phụ nói rất đúng!"
Một giọng nói vang lên, lại là Thạch Cảm Đương tiến tới góp mặt, tủi thân nhìn Tần Ninh nói: "Sư phụ, đệ tử lần này từ Vạn Nguyên Biến tứ biến đến Tụ Thiên Biến lục biến, là người yếu nhất, quá khổ sở...", Thạch Cảm Đương nói.
Một thiên tài bị Tần Ninh lừa dối không phải thiên tài! "Không vừa lòng?"
Tần Ninh hỏi.
"Người nhìn các sư huynh sư đệ đi, đại sư huynh kém nhất cũng là thất biến, Ôn Hiến Chi, Trần Nhất Mặc đều là bát biến".
"Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều là cửu biến".
"Thần Tinh Dịch và Tiểu Nhàn Ngư đều là thập biến, con mới là lục biến thôi...", "Chênh lệch này quá lớn".
Thạch Cảm Đương tỏ vẻ bi thương.
Tần Ninh lập tức hỏi: "Vậy ngươi muốn như thế nào?"
Thạch Cảm Đương tới gần Tần Ninh, cười hì hì nói: "Sư phụ, Chiêm Ngưng Tuyết sư tỷ đã đưa thân xác đời thứ bảy cho người rồi đúng không?"
"Lúc trước, người phân chia lực lượng thân xác đời thứ sáu cho mọi người, thực lực của tất cả mọi người đều tăng lên vèo vèo".
"Hay là lực lượng thân xác đời thứ bảy này, người lại chia cho con một ít đi?"
Tần Ninh còn chưa đáp lời, Thạch Cảm Đương đã nói: "Lúc trước người thể hiện trước mặt đám Hư Tiên kia, trực tiếp từ Tụ Thiên Biến lục biến đến Liệt Đạo Biến bát biến, con đều thấy được, chắc chắn là nhờ lực lượng của thân xác đời thứ bảy, người đừng lừa con!"
Trẻ con biết khóc sẽ có sữa ăn, từ đầu đến cuối đây vẫn luôn là chân lí cuộc sống của Thạch Cảm Đương! Hắn ta quỳ gối xuống trước mặt Tần Ninh, bi ai nói: "Sư phụ, con cũng không cần nhiều, người chia cho con một hai phần là được, dù sao cũng phải để cho con đến thất biến, giống với đại sư huynh...", "Không được!"
Tần Ninh nói thẳng.
Sắc mặt Thạch Cảm Đương lập tức sụp đổ.
Tần Ninh từ chối quá dứt khoát.
"Sư phụ...", "Không được là không được!"
Tần Ninh lập tức nói: "Dù sao lực lượng của thân xác cũng không phải là bản thân các ngươi, đừng suy nghĩ nữa".
Sắc mặt Thạch Cảm Đương khó coi.
Tần Ninh trấn an nói: "Thạch Đầu, ngươi là thiên tài, ngươi phải nhớ kỹ điều này, mấy sư huynh sư đệ ở đây, không có một người nào có thể so sánh với ngươi, có lẽ thiên phú của bọn họ mạnh hơn ngươi, thế nhưng thiên phú cố gắng lại kém ngươi cả vạn dặm, vĩnh viễn nhớ kỹ câu nói này của ta".
Thạch Cảm Đương được cổ vũ, liền nói ngay: "Rõ!"
Mà lúc này, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc cũng lần lượt đi ra.
Ba cô gái vốn là cảnh giới thất biến, bát biến, bây giờ cũng đã tiến thêm một bước, lần lượt đến Hóa Tiên Biến thập biến.
Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cũng xuất hiện.
Hai vị đệ tử Hư Tiên, lần này nhìn vẫn mạnh mẽ như trước, khiến người ta không có cách nào nắm lấy.
Cho đến cuối cùng, Hứa Huyền Diệp cũng đi ra.
Đám người đã dừng lại ở chỗ này nhiều ngày, cuối cùng bây giờ cũng có thể xuất phát lần nữa.
Nhưng mà bây giờ, bên trong Chiết Nhàn Cung đã gần như bị các cường giả cấp bậc Hư Tiên, thập nhị biến, thập nhất biến, thập biến điều tra không ít, rất nhiều người đều có thu hoạch, rất nhiều người lại không thu hoạch được gì thậm chí còn mất cả mạng.
Tần Ninh nhìn núi non, mặt đất, cung điện khắp nơi.
"Bây giờ thực lực của các ngươi đều đã tăng lên, việc tìm kiếm cũng sẽ thuận tiện không ít".
"Nhưng vẫn cần nhớ phải cẩn thận...", rầm rầm rầm... Chỉ là, Tần Ninh còn chưa nói hết, đột nhiên bên trong di tích Chiết Nhàn Cung vang lên những tiếng kinh thiên động địa đột ngột mọc lên từ mặt đất, tiếp theo truyền ra khắp trời đất xung quanh.
Vào lúc tiếng nổ chấn động trời đất này vang vọng, thậm chí toàn bộ Trung Tam Thiên cũng bắt đầu run rẩy.
Sát khí kinh khủng làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.
"Chạy mau".
Phía trước, đột nhiên có người quát.
Theo từng bóng người lướt qua bên cạnh mấy người Tần Ninh, chỉ thấy trời đất phía trước hình như có khói đen vô tận lan tràn, cuốn tới.
Khói đen kia cũng không phải là sương mù, mà là từng dị thú màu đen với cơ thể dài trăm trượng, trông như dòi bọ.
Toàn thân những dị thú kia đều là thịt nhung nhúc, màu da tối đen, trong lúc di chuyển còn phun ra sương mù màu đen.
Có võ giả Biến Cảnh bị đuổi kịp, trong nháy mắt đã bị khói đen bao phủ, cả người hóa thành nước mủ màu đen.
"Đậu má!"
Thạch Cảm Đương thấy cảnh này thì giật mình một cái.
"Phúc Thi Trùng!"
Tần Ninh biến sắc.
"Loại Phúc Thi Trùng này, lực công kích cũng không mạnh lắm, nhưng tốc độ lại cực nhanh, rất dễ giết, nhưng nếu như giết rồi, thi thể sẽ nổ ra, tản ra sương độc, phía dưới thất biến không ai cản nổi!"
"Bình thường luôn dùng thi thể võ giả làm thức ăn, thế nhưng...", "Bên trong Chiết Nhàn Cung cũng không nhìn thấy thi thể nào, làm sao lại xuất hiện nhiều Phúc Thi Trùng như vậy...", "Hơn nữa loại côn trùng này không sống được trong Trung Tam Thiên, chỉ có ở Thượng Tam Thiên mới có thể sống sót!"
Lý Nhàn Ngư liền nói ngay: "Sư phụ, làm sao bây giờ?
Là chạy hay là đánh?"
"Chạy cái gì?"
Thần Tinh Dịch đi ra, nói: "Sư huynh đệ chúng ta đều có tiến bộ, không cần chạy".
Thạch Cảm Đương liếc qua Thần Tinh Dịch.
Các ngươi ít nhất cũng là cảnh giới thất biến, đương nhiên không sợ, ta chỉ là lục biến, không nghe thấy sư phụ nói sao, một khi nổ tung, phía dưới thất biến không ai cản nổi! Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết đã đi ra phía trước.
"Đừng nóng vội".
Tần Ninh lại mở miệng nói: "Chúng ta tìm một chỗ bên trong tòa cung điện này, nơi đó có một tiên trận, mặc dù đã bị tàn phá, nhưng miễn cưỡng có thể dùng".
"Ngăn cản đám Phúc Thi Trùng này tấn công cũng không thành vấn đề".
Nói rồi, Tần Ninh nắm tay lại, từng trận văn ngưng tụ trong cơ thể, mỗi một trận văn ngưng tụ ra đều đẹp như tranh vẽ, khuếch tán ra bốn phía.
Mà ngay sau đó, bên ngoài đại điện sau lưng đám người, trên đỉnh đại điện có từng luồng ánh sáng phóng lên tận trời.
"Trận văn thiên trận dẫn động trận văn tiên trận!"
Chiêm Ngưng Tuyết nói một câu.
Mỗi một giai đoạn trận pháp sư ngưng tụ ra trận văn đều không giống nhau, điều này cũng có liên quan đến thực lực của trận pháp sư.
Cấp bậc trận văn thiên trận chắc chắn sẽ có chênh lệch cực lớn so với cấp bậc trận văn tiên trận.
Thế nhưng Tần Ninh lại có thể lấy trận văn thiên trận để tạo ra trận văn tiên trận.
Tần Ninh mở miệng nói: "Trong đạo trận pháp, trăm sông đổ về một biển, học tập không phải là người bên ngoài dạy cái gì, mình sẽ lĩnh ngộ cái đó, mà là có thể lĩnh ngộ cả được thứ mà người bên ngoài không dạy bảo!"
Giờ phút này, Tần Ninh khởi động từng trận văn, dần dần, xung quanh đại điện trăm trượng, cộng thêm cả những ngọn núi cao đều bị một lồng ánh sáng ngũ sắc bao lại.
Không lâu sau, những Phúc Thi Trùng kia đã lao thẳng tới.
Ầm ầm ầm... Từng con Phúc Thi Trùng lao vào trước màn sáng, cả người nổ tung, hóa thành huyết thủy màu đen rồi bị màn sáng dần dần thanh trừ.
Thế nhưng đứng ở đỉnh núi nhìn một màn này vẫn cảm thấy rất buồn nôn... Mà khi từng con Phúc Thi Trùng lần lượt chết đi, trong đó cũng có không ít võ giả dưới cảnh giới thất biến bị độc vật trực tiếp hóa thành nước mủ.
Phía dưới thất biến có thể giết đám Phúc Thi Trùng này, nhưng đúng là không có cách nào ngăn cản sương độc sau khi đám Phúc Thi Trùng chết đi nổ tung xâm nhập.
Mà một vài võ giả cảnh giới thất biến, bát biến, cửu biến đối mặt với số lượng lớn Phúc Thi Trùng như thế cũng khó mà ngăn cản, thỉnh thoảng vẫn có người chết đi.
Xung quanh toàn bộ đỉnh núi, tất cả đều là Phúc Thi Trùng lít nha lít nhít cứ như ngàn vạn nét gạch khiến lòng người rét lạnh.
Mà đúng lúc này, trận pháp trên không bị mở ra một lỗ hổng, một bóng người rơi xuống trên một cây cổ thụ trước đại điện, đứng chắp tay ở nơi đó không nói một lời.
Chương 3133: Sao hai người lại tới đây?
Tần Ninh nhìn người kia, cười tủm tỉm nói: "Phục Vân, ngươi đường đường là Hư Tiên, lại không sợ đám Phúc Thi Trùng, ngươi trốn vào đây làm gì?"
Tuy nói đám Phúc Thi Trùng chỉ có uy hiếp với cấp bậc Biến Cảnh, nhưng trên cơ bản thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến còn không sợ, đến Hư Tiên thì lại càng không sợ.
Phục Vân đứng chắp tay trên ngọn cây, nhìn ra ngoài trận, đưa lưng về phía đám người nói: "Ta thích!"
"Đánh mệt mỏi, đứng ở chỗ này nghỉ ngơi một chút không được à?"
Nhìn thấy dáng vẻ này của Phục Vân, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo đều không nhịn được nhìn về phía Trần Nhất Mặc.
Tên này quả thực giống y như Trần Nhất Mặc! Trần Nhất Mặc trông còn giống đệ tử của Phục Vân hơn! Điệu bộ này không thể nói là rất giống, mà đơn giản chính là giống nhau như đúc.
Tần Ninh cười ha hả nói: "Trước kia ngươi vẫn luôn hò hét muốn giết ta, bây giờ lại đứng trước mặt ta như vậy thôi ư?"
Cơ thể Phục Vân khẽ run lên, nói: "Đùa thôi".
"...", Phúc Thi Trùng cứ như vô cùng vô tận xuất hiện từ chỗ sâu, lan tràn lướt qua Chiết Nhàn Cung, từng vị võ giả Biến Cảnh phía dưới thất biến đều bỏ mình.
Dưới sự lan tràn kinh khủng này, cho dù là cường giả cảnh giới thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến cũng có chút chật vật.
Không lâu sau, lại có người xuất hiện bên trong tiên trận chỗ đám người Tần Ninh.
Bạch Phiêu lão nhân rơi xuống, chắp tay cười nói: "Tần Ninh công tử, mượn một chỗ nghỉ ngơi một chút, những thứ này đúng là phiền phức".
Giống như là con cóc leo lên trên bàn chân, không làm bọn họ bị thương được, nhưng lại rất ghê tởm, nếu chỉ có một hai con thì thôi, nhấc chân đá bay là được, thế nhưng nếu có cả một đám xuất hiện, đá bay cũng sẽ mệt mỏi.
Không lâu sau, lại có người xuất hiện bên trong tiên trận.
Lôi Nguyên tôn giả, Dương Kha công tử, Lý Thiên Cương, Mộc Vũ Thánh, Lục Tốn, cùng Tứ Tượng lão nhân và Tỉnh bà bà.
Từng vị đại lão Hư Tiên lần lượt dừng ở bên trong tiên trận, có vài người khách khí nói muốn nghỉ ngơi, có vài người thì trực tiếp đi vào, đứng ở nơi đó không nói một lời.
Khắp nơi xung quanh đều là Phúc Thi Trùng, cứ như vĩnh viễn không dừng lại, không biết có bao nhiêu con chui ra từ chỗ sâu nữa.
Lần này, rất nhiều Hư Tiên đều đưa mắt nhìn về phía cuối Chiết Nhàn Cung.
Nơi đó rốt cuộc có cái gì?
Một canh giờ sau, từng con Phúc Thi Trùng cuối cùng đã xông ra bên ngoài Chiết Nhàn Cung, biến mất không thấy gì nữa... Mà lúc này, từng vị đại lão Hư Tiên đều đứng dậy lao vùn vụt về phía chỗ sâu.
Bọn họ rất muốn nhìn xem rốt cuộc trong đó có tình huống như thế nào! Tần Ninh nhìn về phía chỗ sâu, nói: "Phúc Thi Trùng không phải đều ở trong Trung Tam Thiên, xem ra Chiết Nhàn Cung rơi xuống, cũng có không ít dị thú ở Thượng Tam Thiên đến theo Chiết Nhàn Cung!"
"Đi, chúng ta đi xem một chút!"
Từng bóng người bay lên không, hướng phía chỗ sâu.
Sau Chiết Nhàn Cung chính là biên giới của Trung Tam Thiên.
Đây mới thật sự là điểm cuối cùng của trời đất.
Phía trước chỉ có cảnh tượng lờ mờ, giống như là mặt đất, lại giống như là đại dương, khiến giác quan cảm giác của người ta đều phải vặn vẹo.
"Cẩn thận một chút".
Từng bóng người đi ra.
Lần này, không chỉ là nhân vật cấp bậc Hư Tiên đến từ các đại thiên, mà còn có các thế lực lớn trong các đại thiên do cường giả Biến Cảnh đỉnh cao dẫn đầu bắt chước theo đuôi.
Dưới chân dẫm lên mặt đất đầy đá lởm chởm nhấp nhô như vảy, có người lấy Chiếu Minh Thạch ra để chiếu sáng bốn phía.
Lần này, đám người Tần Ninh mới thấy rõ.
Hóa ra những ngày qua, võ giả Trung Tam Thiên bất tri bất giác đến Chiết Nhàn Cung đã gần như lên đến hàng ngàn hàng vạn.
Hơn nữa tất cả đều là cấp bậc Biến Cảnh.
Như bá chủ của Bắc Đấu Thiên - Bắc Đấu Tông, dưới sự dẫn đầu của tông chủ Đường Mặc, còn có mấy vị Thái Đẩu trong tông môn, cấp bậc thập nhị biến, Hư Tiên chân chính đi theo.
Thương Thiên Tông trong Thương Vân Thiên và gia tộc Thượng Quan, Âu Dương gia tộc, còn có các thế lực như Tử Dương Các, Vấn Tâm Điện đều phái cường giả đỉnh cao đến.
Đám Hư Tiên bình thường không hay xuất hiện cũng tới không ít.
Cường giả Biến Cảnh bên trong các đại thiên còn nhiều hơn.
Vậy mà tin tức Chiết Nhàn Cung xuất thế đã được truyền bá đến mức độ này chỉ trong một hai tháng ngắn ngủi?
Trong lòng Tần Ninh có một loại dự cảm không tốt.
Võ giả tụ tập ở đây có thể nói là những người đứng đầu trong Trung Tam Thiên.
Nhỡ may... đều chết ở chỗ này thì sẽ như thế nào?
Trung Tam Thiên sẽ hoàn toàn lộn xộn!
"Huyền Trần!"
Một tiếng la vang lên.
Tần Ninh đưa mắt nhìn, chỉ thấy cha mẹ dẫn theo võ giả, nhà họ Hứa đứng cách bọn họ không xa.
"Cha, mẹ!"
Tần Ninh vội vàng lao ra, nhìn thấy Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển đều mạnh khỏe thì kinh ngạc nói: "Sao hai người lại tới đây?"
Bên cạnh Hứa Vân Đỉnh là một người đàn ông trung niên với thân hình cao lớn, khí tức cũng rất mạnh mẽ.
Vị này chính là tộc trưởng nhà họ Hứa hiện nay - Hứa Vân Quân, cũng là đại ca của Hứa Vân Đỉnh.
"Đại bá!"
Tần Ninh khom người hành lễ.
Hứa Vân Quân vỗ vỗ Tần Ninh, cười nói: "Đứa bé ngoan, trở về là tốt rồi".
Tần Ninh còn không ở Bắc Tuyết Thiên bao lâu phụ thân đã xảy ra chuyện, liền đến đến nơi đây, còn chưa kịp đi Xích Tiêu Thiên gặp lại gia tộc năm đó.
Từng nhân vật thế hệ trước nhà họ Hứa nhìn thấy Tần Ninh đều đến chào hỏi.
Những năm gần đây, nhà họ Hứa ở trong Xích Tiêu Thiên phát triển lớn mạnh, trong đó công lao lớn nhất là Khúc Phỉ Yên ở sau lưng ủng hộ nhà họ Hứa.
Giống như một thế lực bá chủ khác trong Xích Tiêu Thiên là Xích Tiêu Điện, bản thân mạnh hơn nhà họ Hứa không ít, năm đó hoàn toàn đè ép nhà họ Hứa.
Thế nhưng mấy vạn năm nay, nhà họ Hứa lại vượt qua Xích Tiêu Điện, dừng chân trên đỉnh Xích Tiêu Thiên.
Hứa Vân Đỉnh nói: "Chúng ta cũng nghe nói Tiên cung hàng thế cho nên mới tới, dù sao cũng là địa bàn của Tiên nhân, đến kiếm chút đồ cũng tốt".
Tần Ninh nhăn mày lại.
"Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao...", Hứa Vân Đỉnh lập tức nói: "Đúng vậy, cho dù là Xích Tiêu Điện cũng phái không ít người tới, hơn nữa còn có mấy lão già thập nhị biến, thọ nguyên sắp hết, cũng không bế tử quan mà đến đây cả...", Tần Ninh chỉ cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
Nhưng vào lúc này, lại có thêm một đám người nữa đi đến từ sau lưng.
"Thần nhi!"
Một tiếng la vang lên.
Tần Ninh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân cũng tới.
Đi theo hai người còn có không ít võ giả Biến Cảnh của Nguyên Hoàng Tông trong Vô Tương Thiên.
"Cha, mẹ, sao hai người cũng tới đây?"
Tần Ninh rất kinh ngạc.
"Hả?"
Hai người đều sững sờ.
Lâm Uyên không khỏi nói: "Không phải là con phái người đến thông báo cho chúng ta tới đây sao?
Nói là Chiết Nhàn Cung xuất thế, có rất nhiều chỗ tốt, bảo chúng ta tới đây...", nói đến đây, Lâm Uyên cũng sững sờ.
Không phải Tần Ninh bảo bọn họ tới.
Vậy là ai truyền tin tức giả dẫn bọn họ đến chỗ này?
Lúc này, những thế lực khác đến gần đám người Tần Ninh cũng cảm thấy không được bình thường.
Chủ nhân của Bắc Đấu Tông ở Bắc Đấu Thiên - Đường Mặc trông có vẻ ba mươi mấy tuổi, phong độ nhẹ nhàng, lúc này mở miệng nói: "Ban đầu Bắc Đấu Tông chúng ta cũng không biết, mà là thám tử tông môn tìm được tin tức, nói là Chiết Nhàn Cung xuất thế, có tiên đan tiên quả...", bản thân Đường Mặc cũng là cảnh giới thập nhị biến, có thể nói là cường giả số một trong Bắc Đấu Thiên.
Đương nhiên, đây là đã bỏ qua mấy lão già khú đế và những đại lão Hư Tiên ẩn thế chân chính.
Hơn nữa Trung Tam Thiên có lời đồn là Đường Mặc cực kì thích chủ nhân của Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên - Chiêm Ngưng Tuyết, thế nhưng đã mong chờ nhiều năm mà không được.
Bây giờ lại trông không giống có chuyện như vậy.
Đường Mặc nhìn thấy Chiêm Ngưng Tuyết cũng không tỏ ra thân thiết lắm.
Đương nhiên cũng có thể là sư phụ của Chiêm Ngưng Tuyết ở chỗ này nên Đường Mặc mới thu liễm không ít.
Theo Đường Mặc vừa dứt lời, lại có người mở miệng nói: "Chuyện này… không thích hợp".
Chương 3134: Mặc Kim Thú
Người vừa mở miệng đến từ Tứ Tượng Thiên.
Bá chủ của Tứ Tượng Thiên - Tứ Tượng Thần Phủ.
Bây giờ bốn vị phủ chủ đều đã xuất hiện.
Tứ Tượng Thần Phủ có tổng cộng bốn vị phủ chủ.
Thanh Long phủ chủ Thanh Chi Thương! Chu Tước phủ chủ Chu Viện.
Bạch Hổ phủ chủ Bạch Ánh Hoàn.
Cùng Huyền Vũ phủ chủ Huyền Bắc Nguyên.
Bốn vị này đều là nhân vật cấp bậc Biến Cảnh hậu kỳ chân chính.
Năm đó bốn người này cũng đã từng gặp qua Tần Ninh, quan hệ không kém.
Thanh Long phủ chủ Thanh Chi Thương mở miệng nói: "Chào Tần tiên sinh".
"Ừm".
"Chúng ta ở Tứ Tượng Thiên cách Bắc Tuyết Thiên xa một chút, nhưng mà khoảng một hai tháng gần đây cũng nhận được tin tức, nói ở Bắc Tuyết Thiên có tiên cung xuất thế...", nghe thấy vậy, càng có nhiều người mở miệng hơn.
Thậm chí có người đã nhận được tin tức lúc Chiết Nhàn Cung còn chưa xuất thế, sớm xuất phát tới nơi này.
Tần Ninh ngừng lại, không tiến thêm nữa.
Chuyện này, rõ ràng là cái bẫy! Có người gần như tập trung hết tất cả lực lượng đứng đầu Trung Tam Thiên đến điểm cuối cùng của trời đất này.
Là muốn làm gì?
Một mẻ hốt gọn võ giả đỉnh cao trong Trung Tam Thiên, sau đó xưng bá Trung Tam Thiên?
Ai sẽ làm như thế?
Ngoại trừ Ma tộc còn có thể là ai! Trong lòng Tần Ninh đã có suy đoán.
Đây là cạm bẫy.
Là cạm bẫy dùng Chiết Nhàn Cung để thu hút mọi người! Tuy biết rõ ràng là cạm bẫy, nhưng Tần Ninh vẫn muốn tiếp tục tiến vào.
Bởi vì vẫn chưa biết phụ thân Ngụy Hiên có còn sống hay không.
Lợi hại! Người đặt bẫy rất lợi hại.
Đưa Ngụy Hiên đến nơi này, để Tần Ninh phát hiện ra.
Hắn sẽ lui sao?
Sẽ không! Bởi vì Ngụy Hiên là phụ thân của hắn, cho dù có chết ở chỗ này, Tần Ninh cũng phải tìm được thi thể.
Những người khác sẽ lui sao?
Có thể sẽ! Nhưng một người mạnh mẽ đã chuyển thế bốn lần như Tần Ninh còn không muốn từ bỏ Chiết Nhàn Cung mà cứ phải tìm kiếm đến cùng, nếu Tần Ninh quay đầu nói cho bọn họ, tất cả mọi người rút lui đi, nơi này rất nguy hiểm, sau đó tự mình tiến vào... Có quỷ mới tin hắn?
Cho nên bất kể như thế nào đều phải tiến lên.
Tần Ninh nhìn về phía bốn vị cha mẹ, thấp giọng nói: "Chỗ này nguy hiểm, đợi chút nữa, cha mẹ hãy dẫn người rút lui đi".
Nghe nói như thế, vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân, vợ chồng Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển lại nhướng mày, trong lòng không vui.
Sở Vân Nhân khẽ nói: "Tiểu Lâm Thần, cảm thấy chúng ta vướng víu sao?"
"Đúng thế".
Cổ Ôn Uyển cũng nói: "Trước đó mẹ nghe nói con ở Vô Tương Thiên bị người ta đẩy vào bên trong A Tị Địa Ngục, làm bà đây tức chết, hận không thể đánh chết con, gặp được chuyện gì không thể tới Xích Tiêu Thiên tìm mẹ và cha con trước sao?
Bây giờ lại muốn làm anh hùng?"
Nghe hai vị mẫu thân trách cứ, Tần Ninh cười khổ nói: "Khi đó không giống bây giờ".
"Hiển nhiên, tất cả mọi người đều bị lừa gạt đến, dẫn dắt đến với đủ lí do, nơi này không tầm thường, có tiên cung giáng lâm, lại có rất nhiều điều kỳ quái, không phải chuyện tốt...", "Không phải chuyện tốt liền bảo chúng ta đi?"
Cổ Ôn Uyển lại nói: "Chúng ta không đi".
Tần Ninh không nhịn được cầu cứu đưa mắt nhìn hai vị phụ thân Lâm Uyên và Hứa Vân Đỉnh.
Thế nhưng hai người này lại nhìn ra xung quanh, căn bản không lên tiếng.
Không có tiền đồ.
Trong lòng Tần Ninh vô cùng bất đắc dĩ.
Hai người cha đều sợ vợ mình! Giống lão cha Thần Đế kia của mình như đúc.
Haiz... không thể giống Tần Ninh hắn không sợ vợ sao?
Chỉ là trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng trong đầu Tần Ninh lại không khỏi hiện ra dáng vẻ của Tạ Y Tuyền… Người phụ nữ kia cũng không dễ chọc.
Là hòn ngọc quý trên tay nghĩa phụ, là con dâu mà cha mẹ nhận định, mặc dù nhỏ tuổi hơn mình, thế nhưng... hiển nhiên là giống một đại tỷ tỷ vậy.
Quan trọng nhất chính là... Thiên phú tốt! Tần Ninh không chỉ từng nghi ngờ một lần, vị chuẩn phu nhân Tạ Y Tuyền kia của mình có lẽ căn bản không phải là con gái của nghĩa phụ Tạ Thanh.
Dù sao thiên phú của nghĩa phụ cũng chỉ như thế... Bỏ những suy nghĩ trong lòng qua một bên, Tần Ninh nhìn bốn cha mẹ đã hạ quyết tâm, bất đắc dĩ nói: "Được, bây giờ không đi cũng được, nhưng nếu chút nữa thật sự xảy ra vấn đề gì thì nhất định phải đi".
"Biết rồi, biết rồi!"
Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển đều là cảnh giới thập biến, cửu biến, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân cũng đều là cấp bậc ngũ biến, lục biến, không tính là yếu.
Lại nói, nếu gặp nguy hiểm thì vẫn còn có Tần Ninh ở nơi này.
Chỉ là Tần Ninh lo lắng, tiếp theo sẽ xuất hiện tình huống không thể dự đoán.
Đám người đi trên mặt đất toàn đá lồi lõm, lần lượt tản ra, đi về phía điểm cuối cùng của trời đất.
Chưa có ai từng tới chỗ này, cho nên không biết con đường phía trước sẽ là cái gì.
Sau khi đi vào hơn trăm dặm, phía trước dường như xuất hiện một màn trời.
Mà dọc theo con đường này, Tần Ninh gần như đã triệu hồi tam đại thần khí Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích ra, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Đột nhiên.
Ầm... Một tiếng vang chấn động trời đất vang vọng ra.
Tiếng gầm kinh khủng ra rộng ra khắp xung quanh.
Vào lúc khí tức làm cho người ta sợ hãi bộc phát, sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi.
Làm sao vậy?
Rầm rầm rầm... Mà ngay sau đó, trời đất xung quanh đều bị những tiếng vang lớn bao phủ, sắc mặt từng vị võ giả đều biến đổi.
Những tiếng ầm ầm kinh khủng hoàn toàn vang vọng ra khắp đất trời.
Mặt đất cũng rạn nứt ra.
"A...", đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mặt đất vỡ ra, từng vết nứt xuất hiện, dường như lan tràn tới sâu trong lòng đất.
Mà có người không cẩn thận rơi vào phía dưới vết rách, bóng người bị nuốt hết, ngay sau đó có một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang lên.
Tất cả mọi người lập tức căng cứng tinh thần, cẩn thận từng li từng tí.
"Đó là cái gì?"
Có người kinh ngạc nói.
Mọi người đều đưa mắt nhìn lại, lập tức vô cùng sợ hãi.
Chỉ thấy từng viên đá lởm chởm như vảy dưới chân đều vỡ ra, xuất hiện từng vết nứt, mà những vảy thạch kia lại đột ngột mọc lên từ mặt đất, hóa thành cao lớn trăm trượng.
"Mặc Kim Thú!"
Tần Ninh biến sắc.
"Tiên thú bên trong Thượng Tam Thiên!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Đều cẩn thận một chút".
Vừa dứt lời, Tần Ninh nắm tay lại, Thể thư ngưng tụ ra, hóa thành từng trang giấy xanh biếc, nâng từng vị võ giả bên cạnh lên.
Mà lúc này, thế lực khắp nơi cũng sử dụng tất cả vốn liếng, thi nhau bay lên không, nhìn xuống mặt đất dưới chân.
Từng con Mặc Kim Thú toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng đen nhánh, hóa ra vừa rồi bọn họ vẫn luôn dẫm lên từng con Mặc Kim Thú.
Có người đứng trên không nói: "Tần Ninh công tử, toàn thân Mặc Kim Thú như được chế tạo từ thép tinh, giết thế nào đây?"
Lúc này Tần Ninh cũng không phân chia là địch hay bạn, nói thẳng: "Đôi mắt của Mặc Kim Thú là chỗ trí mạng, chỉ có xuyên từ mắt qua đầu mới có thể hoàn toàn giết chết, những bộ phận khác đều được lân giáp bao trùm, rất khó giết chết!"
"Hơn nữa, chưa đến cảnh giới Hư Không Biến sẽ không có cách nào khống chế lực lượng hư không, căn bản sẽ không giết chết được nó".
Tần Ninh đã nhìn ra, tuy đám Mặc Kim Thú này đều là tiên thú ở tiên giới, thế nhưng bản thân nó cũng đang bị trọng thương, ánh sáng lân giáp toàn thân vô cùng ảm đạm, nếu không phải như thế, Tần Ninh cũng không có khả năng để đến bây giờ mới phát hiện ra.
Nhưng cho dù đang bị thương cực kỳ nặng, đám Mặc Kim Thú này cũng không phải là thứ mà võ giả dưới cảnh giới thất biến có thể đối phó.
Mà nghe được lời này của Tần Ninh, võ giả từ cảnh giới thất biến trở lên trong không ít gia tộc, tông môn xung quanh đều lần lượt bước ra, đằng đằng sát khí.
Mà võ giả phía dưới thất biến thì được bảo vệ ở phía sau.
Nhưng vào lúc này, biến cố lại xảy ra lần nữa.
Khói đen cuồn cuộn lao đến từ phía sau đám người.
Từng con Phúc Thi Trùng vốn đã chạy đi, thế mà bây giờ lại quay về!
Chương 3135: Chàng đừng lừa ta
Lần này, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
Thực lực của Phúc Thi Trùng vốn không được tính là mạnh mẽ, thế nhưng cả người đều là độc.
Còn sống sẽ phun độc.
Chết nổ tung cũng sẽ có độc! Loại độc này không có ảnh hưởng lớn với võ giả, nhưng nơi này làm gì có nhiều võ giả cảnh giới Hư Tiên, thập biến thập nhất biến thập nhị biến như vậy.
Lần này, dường như mọi người đã bị trói chặt như bánh chưng, bị tấn công từ cả hai phía
Từng con Mặc Kim Thú, từng con Phúc Thi Trùng điên cuồng lao đến, trong nháy mắt, trời đất xung quanh hoàn toàn hỗn loạn.
Mà khi từng con Mặc Kim Thú đột ngột mọc lên từ mặt đất, thân thể trăm trượng lao ra, quang cảnh dưới lòng đất cũng hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.
Vốn dĩ mặt đất lởm chởm vảy thạch này đều là do từng con Mặc Kim Thú tụ lại cùng một chỗ hình thành, bây giờ đám Mặc Kim Thú này lần lượt phóng lên tận trời, lao thẳng về hướng bọn họ, tình thế phía dưới cũng đã hiện ra ở trước mặt mọi người.
Nhìn qua, mặt đất dưới chân giống như là vực sâu, nhìn xuống dưới sẽ thấy hình như có tiếng gió vô tận đang gào thét ra, cuốn theo những luồng khói đen từ dưới đáy vực sâu đột ngột bay lên khỏi mặt đất.
Đám người vừa đề phòng Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng tấn công, vừa nhìn xuống thế giới dưới đất.
Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?
Tần Ninh cũng nhìn xuống phía dưới, nhíu mày lại.
Việc đã đến nước này, nếu có người buộc hắn tới đây, vậy cứ xuống dưới nhìn xem là được.
Dù sao cũng không thể tránh được.
Tần Ninh nhìn thẳng xuống phía dưới, quát: "Đi theo ta".
Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết đương nhiên là đi xuống theo Tần Ninh đầu tiên.
Từng bóng người sau lưng cũng vọt thẳng xuống phía dưới.
Mà phía sau, từng con Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng vẫn bám theo như dòi trong xương.
Nhìn thấy Tần Ninh dẫn đám người, đi xuống phía dưới mặt đất, không ít người cũng vội vàng đuổi theo.
Xâm nhập xuống phía dưới, mọi người dần dần tiến vào trong làn sương đen, nhìn thấy những người kia cũng đi xuống, Tần Ninh không nói cái gì.
Cũng không phải hắn bảo đám người kia đi theo.
Sau khi tiến vào trong sương đen, ban đầu mọi người lẫn còn có thể nhìn thấy đối phương, thế nhưng khi hạ xuống sâu hơn, thậm chí là người ngay bên cạnh còn không thấy được nữa.
Làn sương đen này có thể ngăn cách ánh mắt, cũng ngăn cách cả việc thăm dò.
Giờ phút này Tần Ninh cũng không có cách nào cảm nhận được bên cạnh có người tồn tại, cho đến cuối cùng hắn đã đặt chân lên trên mặt đất.
Dường như đã đi đến chỗ sâu nhất dưới vực sâu.
Tần Ninh thở ra một hơi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước.
Cuốn sách vạn khí trong tay hóa thành từng tờ giấy màu vàng kim, lập tức bộc phát ra ánh sáng vàng vạn trượng, khuếch tán ra ngoài.
Từng luồng khói đen trực tiếp bị thổi bay.
"Sư phụ".
Một giọng nói vang lên, cách đó không xa, hai người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi vừa vặn thấy cảnh này, vội vàng chạy tới.
Mà qua một hồi lâu, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo cũng đi đến.
Tất cả mọi người đều rơi từ bên trên xuống, khoảng cách phân tán cũng không tính là xa.
Tần Ninh nhìn mấy người, mở miệng nói: "Cẩn thận một chút".
"Ừm".
"Vâng".
Lúc này, cuốn sách vạn khí tản ra ánh sáng vàng khiến cho sương đen trên mặt đất xung quanh trong phạm vi mười dặm bị xua tan, nhìn một cái, mặt đất dưới vực sâu này toàn là những viên đá kỳ quái lởm chởm, ngưng tụ thành từng ngọn núi.
Những ngọn núi kia đều ở gần nhau, tỏa ra ánh sáng chói mắt, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác giống như là từng vị thần bảo vệ tràn ngập uy nghiêm, áp lực.
Tần Ninh dẫn mấy vị đệ tử tiếp tục đi về phía trước.
Không lâu sau, đám người Trần Nhất Mặc, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư cũng lần lượt tụ tập tới.
"Nơi này vô cùng âm trầm...", Diệp Nam Hiên không nhịn được nói: "Cảm giác rất kỳ quái, không nói đến kinh khủng, mà còn giống như sau khi tiến vào nơi này vẫn luôn bị người nào đó nhìn chằm chằm vậy...", "Đúng là bị nhìn chằm chằm".
Tần Ninh nói: "Xem ra lần này chưa giải quyết được Ma tộc trong Trung Tam Thiên, đám Ma tộc này đã không nhịn được mà ra tay trước".
Cái gì?
Nghe ý của Tần Ninh thì tất cả những điều này đều là do Ma tộc chuẩn bị! "Không thể nào...", Diệp Nam Hiên ngạc nhiên nói.
"Cứ cẩn thận một chút đi!"
Tần Ninh nói: "Lần này không đơn giản như vậy đâu".
Có thể nói là bọn họ đã đi từng bước một vào cái bẫy của Ma tộc, dù Tần Ninh đã biết đây là cái bẫy, nhưng vẫn muốn đi vào.
"Không thấy Thần sư huynh!"
Lúc này Lý Nhàn Ngư nhìn đám người bên cạnh, nói: "Vừa rồi đã không có...", bây giờ Thần Tinh Dịch cũng đã đến cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến, không dễ chết như vậy được.
Chỉ là tất cả mọi người đều đi cùng nhau, chỉ có mỗi tên nhóc này là không thấy, đúng là kỳ quái.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Thần Tinh Dịch đang ở giữa một rừng đá kỳ quái.
Một người phụ nữ xinh đẹp đang đưa tay bóp khuôn mặt hoàn hảo không tì vết của Thần Tinh Dịch, một cái tay khác thì đặt lên tảng đá phía sau lưng hắn ta, đang ép Thần Tinh Dịch vào tảng đá.
"Viện Viện, nghe theo lời ta đi...", Thần Tinh Dịch cười khổ nói: "Không phải là ta không đi Tứ Tượng Thiên tìm nàng, mà là trước đó ta bị người khác bắt lại, về sau sư phụ ta trở về, nàng cũng biết sư phụ ta rất nghiêm khắc, ta căn bản không chạy thoát được".
Người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mặc một bộ cung trang đỏ chót, đầu đội kim quan, khuôn mặt quyến rũ, dáng người đầy đặn, từ trên xuống dưới người phụ nữ này đều để lộ ra hai chữ - chín chắn! Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: "Nàng biết ta mà, từ trước đến nay ta chưa bao giờ lừa gạt nàng cả".
Bá chủ duy nhất trong Tứ Tượng Thiên chính là Tứ Tượng Thần Phủ.
Mà Tứ Tượng Thần Phủ có bốn vị phủ chủ.
Chu Viện chính là một trong tứ đại phủ chủ - Chu Tước phủ chủ.
Cũng là một vị cường giả cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến.
Chu Viện nhìn Thần Tinh Dịch, vẻ mặt u oán nói: "Chàng đừng lừa ta".
"Ta đều biết cả rồi".
"Chàng ở trong Tây Hoa Thiên cùng Tây Hoa cung chủ, còn có con gái của viện trưởng học viện Thánh Hoàng, còn cả hai tỷ muội kia, còn cả...", "Viện Viện...", Thần Tinh Dịch nâng bàn tay lên, khẽ vuốt ve khuôn mặt Chu Viện, nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó nói: "Nàng biết ta yêu nàng nhất mà".
Nghe nói như thế, Chu Viện lập tức cảm thấy mềm cả người, hai gò má đỏ bừng.
Đột nhiên, Chu Viện lại như nghĩ đến cái gì đó, khẽ nói: "Chàng và Tinh Tinh là sao?"
Chu Tinh Tinh! Con gái của Chu Viện.
Đương nhiên cũng là một trong những người phụ nữ mà Thần Tinh Dịch yêu nhất.
"Ta và Tinh Tinh...", "Nếu như chàng thật sự quan tâm ta, nếu như Tinh Tinh cũng thật thích chàng, hai chúng ta hầu hạ chàng cũng không phải không được".
Chu Viện vừa dứt lời, Thần Tinh Dịch sững sờ.
Đậu má.
Như vậy mà cũng được?
Ta còn chưa bao giờ dám nghĩ như vậy đâu! Chu Viện tiếp tục nói: "Nhưng nếu đã có chúng ta rồi, chàng không thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa".
Thần Tinh Dịch dùng hai tay nâng mặt Chu Viện lên, nói: "Có hai nàng rồi, ta cũng sẽ không nghĩ về ai nữa".
"Thật không?"
"Đương nhiên!"
Chu Viện vô cùng vui mừng, lập tức đưa hai tay ra ôm chặt lấy Thần Tinh Dịch, dáng người đầy đặn gần sát khiến Thần Tinh Dịch gần như muốn bay lên trời.
Đã lâu rồi chưa được trải nghiệm loại cảm giác này.
Chỉ là lúc Thần Tinh Dịch đang cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hai tay vuốt ve sau lưng Chu Viện, lại đột nhiên cảm thấy sền sệt, giơ tay lên, chỉ thấy bàn tay vuốt ve sau lưng Chu Viện của mình dính đầy máu tươi.
"Viện Viện!"
Thần Tinh Dịch ngẩn ngơ.
Một giây sau, hắn ta chỉ cảm thấy trước ngực mình cũng vô cùng đau đớn.
Cúi đầu nhìn xuống, lại là phát hiện chẳng biết từ lúc nào, một thanh trường kiếm uốn lượn cổ quái như được chế tạo từ huyết thạch đã xuyên thủng qua ngực Chu Viện, đâm thẳng vào ngực mình.
Chỉ là mặc dù đều là thập biến, nhưng thân xác của Thần Tinh Dịch vốn dĩ vô cùng mạnh mẽ, bây giờ căn bản không kém hơn cảnh giới thập nhị biến, mũi kiếm kia chỉ xuyên qua thân thể của Chu Viện, chứ không thể xuyên qua thân thể của hắn ta.
Nhoáng một cái, một tháng nữa đã trôi qua.
Trong một tháng này Tần Ninh vẫn luôn luyện chế đan dược, lần lượt dung luyện mấy loại tiên quả, tiếp theo hóa thành dược dịch.
"Tuyết nhi!"
"Yên nhi!"
Tần Ninh la lên: "Các ngươi hãy ăn hai loại dược dịch này vào, hai người các ngươi đều là cảnh giới Hư Tiên, mặc dù dược dịch này không thể giúp các ngươi đến cảnh giới Tiên Nhân, nhưng ít nhất có thể để các ngươi biết rõ ràng hơn về bản thân, lực lượng cũng được tăng lên".
"Vâng".
"Vâng".
Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết nhận lấy dược dịch, đi sang một bên bắt đầu luyện hóa.
"Viên Viên, Sương Nhi, Thanh Trúc".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Ba loại này là chuẩn bị cho các nàng, Hư Không Biến thất biến, Liệt Đạo Biến bát biến đều là những mốc quan trọng, muốn đến Hư Thiên Biến cửu biến thì bản thân phải ngưng tụ Hư Thiên Chi Lực, một bước này cực kỳ quan trọng, chỉ có đến cửu biến, tiếp theo đến ba cảnh giới Hóa Tiên Biến, Thành Tiên Biến, Lập Tiên Biến sẽ phải xem tâm cảnh biến hóa, dẫn dắt lực lượng biến hóa, sẽ không còn khó khăn như vậy nữa".
Ba cô gái lần lượt gật đầu.
Tần Ninh lại gọi Hứa Huyền Diệp đến, cười nói: "Huyền Diệp, đây là chuẩn bị cho đệ".
Hứa Huyền Diệp mặc một bộ kình phục, vui vẻ nói: "Đệ còn tưởng rằng lão ca quên đệ rồi chứ".
"Tên nhóc thối".
Tần Ninh nói rồi nắm chặt lấy tay Hứa Huyền Diệp, nói: "Ca sẽ không bao giờ quên phần của đệ".
"Bây giờ đệ là cảnh giới Liệt Đạo Biến bát biến, ăn dược dịch này vào có thể đến cấp bậc cửu biến".
Hứa Huyền Diệp cười nói: "Cảm ơn ca".
"Cảm ơn cái gì, đệ và ta là huynh đệ mà".
Tần Ninh đưa dược dịch cho Hứa Huyền Diệp, tiếp theo nói: "Đệ chờ một chút trước đã".
"Mấy năm nay, đệ đã tăng lên đến tận đây, khoảng thời gian trước nhìn thấy đệ, ta còn không biết cảnh giới mấy năm nay của đệ có vững chắc hay không".
"Ta sẽ bắt mạch cho đệ trước rồi quyết định xem ba Biến Cảnh tiếp theo của đệ nên đi như thế nào".
"Được".
Huynh đệ hai người ngồi xuống đất, mặt đối mặt, Tần Ninh đưa hai tay ra nắm lấy hai tay Hứa Huyền Diệp.
Hắn ta không nhịn được cười nói: "Ca, đệ còn nhớ rõ khi còn bé, mẹ thường xuyên đánh huynh, nói huynh ngang bướng, không nghe lời bằng đệ, huynh từng đổ tội cho đệ không ít lần".
"Tên nhóc thối, chỉ nhớ những cái không tốt của ta thôi sao?"
Hứa Huyền Diệp cười hì hì nói: "Sao có thể chứ, về sau huynh mạnh rồi, không phải mỗi ngày đều dẫn đệ đi đùa nghịch, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy vui vẻ...", "Đúng vậy...", Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Đúng là vui vẻ, cả nhà chúng ta...", "Huyền Diệp...", "Ừm?"
"Đệ còn nhớ khi còn bé, chúng ta ăn trộm đan dược của cha, bị mẹ đuổi đánh tơi bời, về sau chạy lên trên nóc nhà cùng ngắm sao không?"
Nói đến đây, Hứa Huyền Diệp lại xấu hổ nói: "Ca, nhắc đến chuyện này làm gì?
Cùng nhau ngắm sao, đó là chuyện mà bây giờ huynh làm với các tẩu tử mới đúng".
Tần Ninh cười nói: "Khi đó thật sự rất tốt, đời thứ tư ta chỉ có một đệ đệ là đệ, mỗi lần nghĩ đến, trong lòng đều thấy vui vẻ".
Hứa Huyền Diệp liền nói ngay: "Huynh sống chín đời, nhưng đệ chỉ sống một đời, cũng chỉ có một người ca như huynh thôi!"
Nhìn sắc mặt ảm đạm của Tần Ninh, Hứa Huyền Diệp trấn an nói: "Ca, huynh đừng lo lắng, Ngụy Hiên thúc chắc chắn sẽ không có chuyện gì".
"Ừm...", trong khoảng thời gian này, cho dù Tần Ninh nhìn thấy một vài cấm chế đã bị mở ra cũng sẽ đi vào điều tra thêm.
Ai cũng nhìn ra, mặt ngoài thì Tần Ninh có vẻ nhẹ nhõm, thế nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng.
Hắn lo lắng cho sự an toàn của Ngụy Hiên.
Đối với Tần Ninh mà nói.
Cha mẹ đời thứ sáu Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển.
Cha mẹ đời thứ bảy Ngụy Hiên, Lý Ngọc Tinh.
Cha mẹ đời thứ tám, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân.
Đều là những người thân cực kì quan trọng.
Hắn là con của bọn họ, là duy nhất.
Mà Tần Ninh cũng là duy nhất đối với cha mẹ ba đời.
Sau khi thăm dò tu vi của Hứa Huyền Diệp, Tần Ninh cũng chỉ đạo Hứa Huyền Diệp nuốt dược dịch, để hắn ta bắt đầu hấp thu tiêu hóa.
Bên trong đại điện, tám người Dương Thanh Vân tiếp nhận tiên uẩn tẩy rửa, Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phỉ Yên tu luyện riêng một mình, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi cũng ngồi yên tu hành, Hứa Huyền Diệp thì cảm nhận lực lượng biến hóa trong cơ thể, tiếp tục tu luyện dựa theo lời nói của Tần Ninh.
Những người này đều là người mà Tần Ninh quý trọng nhất.
Đi ra ngoài điện, Tần Ninh ngồi trước bậc thang, một bộ áo trắng không nhiễm bụi bặm.
Chỉ là khi Tần Ninh ngồi yên, hai tay lại chậm rãi nắm chặt, hai mắt dần dần đỏ bừng, móng tay khảm vào lòng bàn tay thật sâu, máu tươi nhỏ xuống đất tích tách mà không hề biết.
"Đáng chết!"
Giọng nói yếu ớt vang lên, Tần Ninh cúi đầu, cả người dường như đang phải chịu đựng đau khổ cực lớn.
"Đáng chết, đáng chết, đáng chết!"
Thật lâu sau, thanh niên ngồi dưới đất, ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng, giọng nói trầm thấp vang lên.
"Các ngươi, đều đáng chết! Đáng chết!"
Ai cũng không biết, ai cũng không phát hiện ra dáng vẻ bây giờ của Tần Ninh.
Chỉ chớp mắt, nửa tháng nữa lại trôi qua.
Tần Ninh canh giữ bên ngoài đại điện, chờ đợi đám người nửa tháng.
Dương Thanh Vân thức tỉnh đầu tiên, rời khỏi đại điện.
"Sư phụ".
Nhìn thấy Tần Ninh một thân một mình ngồi trước bậc thang giống như đã ngồi thật lâu, Dương Thanh Vân cười nói: "Sư phụ, sao vậy?"
"Không có... Không có gì...", Tần Ninh ra hiệu Dương Thanh Vân ngồi xuống, lúc này mới nói: "Cảm giác như thế nào?"
Dương Thanh Vân vội vàng nói: "Tiên uẩn đúng là phi phàm, con chỉ cảm thấy cho dù chỉ có một chút tiên uẩn, nhưng lại ẩn chứa đạo thiên biến vạn hóa, bây giờ đã đến cảnh giới Hư Không Biến thất biến, nhưng vẫn còn cách cửu biến mà sư phụ mong đợi không ít...", Tần Ninh lại nói: "Từ từ tăng cấp là được".
Trên thực tế, tốc độ này của Dương Thanh Vân đã coi như là rất nhanh rồi.
Mà không lâu sau, lại có thêm mấy bóng người xuất hiện.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo rất ung dung đi ra, có vẻ vô cùng thoải mái.
Hai người lần này đều từ cảnh giới Hư Không Biến thất biến đến Tụ Thiên Biến cửu biến, chỉ thiếu chút nữa sẽ đến ba Biến Cảnh cuối cùng.
Một người dùng đao, một người dùng kiếm, những năm gần đây, sư huynh đệ hai người có quan hệ vô cùng tốt.
Trên thực tế, Diệp Nam Hiên là thuần thẳng nam, Lý Huyền Đạo lại có chút tương tự với Dương Thanh Vân, chỉ là cái tật xấu thích hóng chuyện lại không sửa được.
Sư huynh đệ hai người có thể tiến tới cùng nhau cũng là điều mà Tần Ninh không nghĩ tới.
"Huyền Đạo".
"Dạ?"
"Ngươi cẩn thận Nam Hiên một chút".
Tần Ninh mở miệng nói.
Lý Huyền Đạo lập tức nói: "Đệ tử có chỗ nào không bằng Nam Hiên sư huynh?"
"...", Tần Ninh im lặng.
Một giọng nói lại vang lên: "Huyền Đạo sư huynh, sư phụ bảo ngươi cẩn thận là sợ ngươi thân thiết với Nam Hiên sư huynh quá, một ngày nào đó hai người sẽ động phòng mất!"
"Nói bậy!"
Lý Huyền Đạo vô cùng tức giận.
Diệp Nam Hiên cũng khẽ nói: "Ông đây ngay cả phụ nữ còn không thích, liệu sẽ thích đàn ông sao?"
"Ai ai ai?
Ai thích đàn ông?"
Ôn Hiến Chi đi ra, hiếu kỳ nói: "Chơi gay?
Ta thích, không không không, ta thích xem".
"Chơi gay?
Ai vậy?"
Lại một giọng nói nữa vang lên, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư cũng đi ra.
Chỉ chốc lát, tám vị đệ tử đã đứng xung quanh Tần Ninh, nói chuyện ríu rít.
Tần Ninh không khỏi nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, hiếu kỳ nói: "Ngươi đến Hóa Tiên Biến thập biến rồi?"
Lý Nhàn Ngư vốn là thất biến, tiên uẩn này phối hợp với lực lượng lột xác có thể giúp hắn ta tăng lên nhất biến nhị biến là cùng, có thể đến Hóa Tiên Biến thập biến là điều mà Tần Ninh không nghĩ tới.
Chương 3132: Phúc Thi Trùng
Lý Nhàn Ngư giải thích: "Vốn chỉ đến Hư Thiên Biến cửu biến, Dẫn Hư Không Chi Thiên, Hóa Hư Không Chi Lực, kết quả vãng sinh đồng lại lột xác, cho nên mới đạt tới cảnh giới thập biến".
"Sư phụ, có phải là tăng cấp quá nhanh, về sau không thành tiên được không?"
"Cũng không phải".
Tần Ninh cười nói: "Mấy người các ngươi đều có sự đặc biệt riêng, bây giờ đến cảnh giới thất biến, bát biến, cửu biến, thập biến phải tự mình trải nghiệm".
"Cảnh giới tăng lên cũng không phải là gò bó theo khuôn phép, gò bó theo khuôn phép mới là tầm thường, thiên tài chân chính thì phải đi con đường không giống bình thường!"
"Sư phụ nói rất đúng!"
Một giọng nói vang lên, lại là Thạch Cảm Đương tiến tới góp mặt, tủi thân nhìn Tần Ninh nói: "Sư phụ, đệ tử lần này từ Vạn Nguyên Biến tứ biến đến Tụ Thiên Biến lục biến, là người yếu nhất, quá khổ sở...", Thạch Cảm Đương nói.
Một thiên tài bị Tần Ninh lừa dối không phải thiên tài! "Không vừa lòng?"
Tần Ninh hỏi.
"Người nhìn các sư huynh sư đệ đi, đại sư huynh kém nhất cũng là thất biến, Ôn Hiến Chi, Trần Nhất Mặc đều là bát biến".
"Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đều là cửu biến".
"Thần Tinh Dịch và Tiểu Nhàn Ngư đều là thập biến, con mới là lục biến thôi...", "Chênh lệch này quá lớn".
Thạch Cảm Đương tỏ vẻ bi thương.
Tần Ninh lập tức hỏi: "Vậy ngươi muốn như thế nào?"
Thạch Cảm Đương tới gần Tần Ninh, cười hì hì nói: "Sư phụ, Chiêm Ngưng Tuyết sư tỷ đã đưa thân xác đời thứ bảy cho người rồi đúng không?"
"Lúc trước, người phân chia lực lượng thân xác đời thứ sáu cho mọi người, thực lực của tất cả mọi người đều tăng lên vèo vèo".
"Hay là lực lượng thân xác đời thứ bảy này, người lại chia cho con một ít đi?"
Tần Ninh còn chưa đáp lời, Thạch Cảm Đương đã nói: "Lúc trước người thể hiện trước mặt đám Hư Tiên kia, trực tiếp từ Tụ Thiên Biến lục biến đến Liệt Đạo Biến bát biến, con đều thấy được, chắc chắn là nhờ lực lượng của thân xác đời thứ bảy, người đừng lừa con!"
Trẻ con biết khóc sẽ có sữa ăn, từ đầu đến cuối đây vẫn luôn là chân lí cuộc sống của Thạch Cảm Đương! Hắn ta quỳ gối xuống trước mặt Tần Ninh, bi ai nói: "Sư phụ, con cũng không cần nhiều, người chia cho con một hai phần là được, dù sao cũng phải để cho con đến thất biến, giống với đại sư huynh...", "Không được!"
Tần Ninh nói thẳng.
Sắc mặt Thạch Cảm Đương lập tức sụp đổ.
Tần Ninh từ chối quá dứt khoát.
"Sư phụ...", "Không được là không được!"
Tần Ninh lập tức nói: "Dù sao lực lượng của thân xác cũng không phải là bản thân các ngươi, đừng suy nghĩ nữa".
Sắc mặt Thạch Cảm Đương khó coi.
Tần Ninh trấn an nói: "Thạch Đầu, ngươi là thiên tài, ngươi phải nhớ kỹ điều này, mấy sư huynh sư đệ ở đây, không có một người nào có thể so sánh với ngươi, có lẽ thiên phú của bọn họ mạnh hơn ngươi, thế nhưng thiên phú cố gắng lại kém ngươi cả vạn dặm, vĩnh viễn nhớ kỹ câu nói này của ta".
Thạch Cảm Đương được cổ vũ, liền nói ngay: "Rõ!"
Mà lúc này, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc cũng lần lượt đi ra.
Ba cô gái vốn là cảnh giới thất biến, bát biến, bây giờ cũng đã tiến thêm một bước, lần lượt đến Hóa Tiên Biến thập biến.
Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cũng xuất hiện.
Hai vị đệ tử Hư Tiên, lần này nhìn vẫn mạnh mẽ như trước, khiến người ta không có cách nào nắm lấy.
Cho đến cuối cùng, Hứa Huyền Diệp cũng đi ra.
Đám người đã dừng lại ở chỗ này nhiều ngày, cuối cùng bây giờ cũng có thể xuất phát lần nữa.
Nhưng mà bây giờ, bên trong Chiết Nhàn Cung đã gần như bị các cường giả cấp bậc Hư Tiên, thập nhị biến, thập nhất biến, thập biến điều tra không ít, rất nhiều người đều có thu hoạch, rất nhiều người lại không thu hoạch được gì thậm chí còn mất cả mạng.
Tần Ninh nhìn núi non, mặt đất, cung điện khắp nơi.
"Bây giờ thực lực của các ngươi đều đã tăng lên, việc tìm kiếm cũng sẽ thuận tiện không ít".
"Nhưng vẫn cần nhớ phải cẩn thận...", rầm rầm rầm... Chỉ là, Tần Ninh còn chưa nói hết, đột nhiên bên trong di tích Chiết Nhàn Cung vang lên những tiếng kinh thiên động địa đột ngột mọc lên từ mặt đất, tiếp theo truyền ra khắp trời đất xung quanh.
Vào lúc tiếng nổ chấn động trời đất này vang vọng, thậm chí toàn bộ Trung Tam Thiên cũng bắt đầu run rẩy.
Sát khí kinh khủng làm cho tất cả mọi người đều biến sắc.
"Chạy mau".
Phía trước, đột nhiên có người quát.
Theo từng bóng người lướt qua bên cạnh mấy người Tần Ninh, chỉ thấy trời đất phía trước hình như có khói đen vô tận lan tràn, cuốn tới.
Khói đen kia cũng không phải là sương mù, mà là từng dị thú màu đen với cơ thể dài trăm trượng, trông như dòi bọ.
Toàn thân những dị thú kia đều là thịt nhung nhúc, màu da tối đen, trong lúc di chuyển còn phun ra sương mù màu đen.
Có võ giả Biến Cảnh bị đuổi kịp, trong nháy mắt đã bị khói đen bao phủ, cả người hóa thành nước mủ màu đen.
"Đậu má!"
Thạch Cảm Đương thấy cảnh này thì giật mình một cái.
"Phúc Thi Trùng!"
Tần Ninh biến sắc.
"Loại Phúc Thi Trùng này, lực công kích cũng không mạnh lắm, nhưng tốc độ lại cực nhanh, rất dễ giết, nhưng nếu như giết rồi, thi thể sẽ nổ ra, tản ra sương độc, phía dưới thất biến không ai cản nổi!"
"Bình thường luôn dùng thi thể võ giả làm thức ăn, thế nhưng...", "Bên trong Chiết Nhàn Cung cũng không nhìn thấy thi thể nào, làm sao lại xuất hiện nhiều Phúc Thi Trùng như vậy...", "Hơn nữa loại côn trùng này không sống được trong Trung Tam Thiên, chỉ có ở Thượng Tam Thiên mới có thể sống sót!"
Lý Nhàn Ngư liền nói ngay: "Sư phụ, làm sao bây giờ?
Là chạy hay là đánh?"
"Chạy cái gì?"
Thần Tinh Dịch đi ra, nói: "Sư huynh đệ chúng ta đều có tiến bộ, không cần chạy".
Thạch Cảm Đương liếc qua Thần Tinh Dịch.
Các ngươi ít nhất cũng là cảnh giới thất biến, đương nhiên không sợ, ta chỉ là lục biến, không nghe thấy sư phụ nói sao, một khi nổ tung, phía dưới thất biến không ai cản nổi! Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết đã đi ra phía trước.
"Đừng nóng vội".
Tần Ninh lại mở miệng nói: "Chúng ta tìm một chỗ bên trong tòa cung điện này, nơi đó có một tiên trận, mặc dù đã bị tàn phá, nhưng miễn cưỡng có thể dùng".
"Ngăn cản đám Phúc Thi Trùng này tấn công cũng không thành vấn đề".
Nói rồi, Tần Ninh nắm tay lại, từng trận văn ngưng tụ trong cơ thể, mỗi một trận văn ngưng tụ ra đều đẹp như tranh vẽ, khuếch tán ra bốn phía.
Mà ngay sau đó, bên ngoài đại điện sau lưng đám người, trên đỉnh đại điện có từng luồng ánh sáng phóng lên tận trời.
"Trận văn thiên trận dẫn động trận văn tiên trận!"
Chiêm Ngưng Tuyết nói một câu.
Mỗi một giai đoạn trận pháp sư ngưng tụ ra trận văn đều không giống nhau, điều này cũng có liên quan đến thực lực của trận pháp sư.
Cấp bậc trận văn thiên trận chắc chắn sẽ có chênh lệch cực lớn so với cấp bậc trận văn tiên trận.
Thế nhưng Tần Ninh lại có thể lấy trận văn thiên trận để tạo ra trận văn tiên trận.
Tần Ninh mở miệng nói: "Trong đạo trận pháp, trăm sông đổ về một biển, học tập không phải là người bên ngoài dạy cái gì, mình sẽ lĩnh ngộ cái đó, mà là có thể lĩnh ngộ cả được thứ mà người bên ngoài không dạy bảo!"
Giờ phút này, Tần Ninh khởi động từng trận văn, dần dần, xung quanh đại điện trăm trượng, cộng thêm cả những ngọn núi cao đều bị một lồng ánh sáng ngũ sắc bao lại.
Không lâu sau, những Phúc Thi Trùng kia đã lao thẳng tới.
Ầm ầm ầm... Từng con Phúc Thi Trùng lao vào trước màn sáng, cả người nổ tung, hóa thành huyết thủy màu đen rồi bị màn sáng dần dần thanh trừ.
Thế nhưng đứng ở đỉnh núi nhìn một màn này vẫn cảm thấy rất buồn nôn... Mà khi từng con Phúc Thi Trùng lần lượt chết đi, trong đó cũng có không ít võ giả dưới cảnh giới thất biến bị độc vật trực tiếp hóa thành nước mủ.
Phía dưới thất biến có thể giết đám Phúc Thi Trùng này, nhưng đúng là không có cách nào ngăn cản sương độc sau khi đám Phúc Thi Trùng chết đi nổ tung xâm nhập.
Mà một vài võ giả cảnh giới thất biến, bát biến, cửu biến đối mặt với số lượng lớn Phúc Thi Trùng như thế cũng khó mà ngăn cản, thỉnh thoảng vẫn có người chết đi.
Xung quanh toàn bộ đỉnh núi, tất cả đều là Phúc Thi Trùng lít nha lít nhít cứ như ngàn vạn nét gạch khiến lòng người rét lạnh.
Mà đúng lúc này, trận pháp trên không bị mở ra một lỗ hổng, một bóng người rơi xuống trên một cây cổ thụ trước đại điện, đứng chắp tay ở nơi đó không nói một lời.
Chương 3133: Sao hai người lại tới đây?
Tần Ninh nhìn người kia, cười tủm tỉm nói: "Phục Vân, ngươi đường đường là Hư Tiên, lại không sợ đám Phúc Thi Trùng, ngươi trốn vào đây làm gì?"
Tuy nói đám Phúc Thi Trùng chỉ có uy hiếp với cấp bậc Biến Cảnh, nhưng trên cơ bản thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến còn không sợ, đến Hư Tiên thì lại càng không sợ.
Phục Vân đứng chắp tay trên ngọn cây, nhìn ra ngoài trận, đưa lưng về phía đám người nói: "Ta thích!"
"Đánh mệt mỏi, đứng ở chỗ này nghỉ ngơi một chút không được à?"
Nhìn thấy dáng vẻ này của Phục Vân, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo đều không nhịn được nhìn về phía Trần Nhất Mặc.
Tên này quả thực giống y như Trần Nhất Mặc! Trần Nhất Mặc trông còn giống đệ tử của Phục Vân hơn! Điệu bộ này không thể nói là rất giống, mà đơn giản chính là giống nhau như đúc.
Tần Ninh cười ha hả nói: "Trước kia ngươi vẫn luôn hò hét muốn giết ta, bây giờ lại đứng trước mặt ta như vậy thôi ư?"
Cơ thể Phục Vân khẽ run lên, nói: "Đùa thôi".
"...", Phúc Thi Trùng cứ như vô cùng vô tận xuất hiện từ chỗ sâu, lan tràn lướt qua Chiết Nhàn Cung, từng vị võ giả Biến Cảnh phía dưới thất biến đều bỏ mình.
Dưới sự lan tràn kinh khủng này, cho dù là cường giả cảnh giới thập biến, thập nhất biến, thập nhị biến cũng có chút chật vật.
Không lâu sau, lại có người xuất hiện bên trong tiên trận chỗ đám người Tần Ninh.
Bạch Phiêu lão nhân rơi xuống, chắp tay cười nói: "Tần Ninh công tử, mượn một chỗ nghỉ ngơi một chút, những thứ này đúng là phiền phức".
Giống như là con cóc leo lên trên bàn chân, không làm bọn họ bị thương được, nhưng lại rất ghê tởm, nếu chỉ có một hai con thì thôi, nhấc chân đá bay là được, thế nhưng nếu có cả một đám xuất hiện, đá bay cũng sẽ mệt mỏi.
Không lâu sau, lại có người xuất hiện bên trong tiên trận.
Lôi Nguyên tôn giả, Dương Kha công tử, Lý Thiên Cương, Mộc Vũ Thánh, Lục Tốn, cùng Tứ Tượng lão nhân và Tỉnh bà bà.
Từng vị đại lão Hư Tiên lần lượt dừng ở bên trong tiên trận, có vài người khách khí nói muốn nghỉ ngơi, có vài người thì trực tiếp đi vào, đứng ở nơi đó không nói một lời.
Khắp nơi xung quanh đều là Phúc Thi Trùng, cứ như vĩnh viễn không dừng lại, không biết có bao nhiêu con chui ra từ chỗ sâu nữa.
Lần này, rất nhiều Hư Tiên đều đưa mắt nhìn về phía cuối Chiết Nhàn Cung.
Nơi đó rốt cuộc có cái gì?
Một canh giờ sau, từng con Phúc Thi Trùng cuối cùng đã xông ra bên ngoài Chiết Nhàn Cung, biến mất không thấy gì nữa... Mà lúc này, từng vị đại lão Hư Tiên đều đứng dậy lao vùn vụt về phía chỗ sâu.
Bọn họ rất muốn nhìn xem rốt cuộc trong đó có tình huống như thế nào! Tần Ninh nhìn về phía chỗ sâu, nói: "Phúc Thi Trùng không phải đều ở trong Trung Tam Thiên, xem ra Chiết Nhàn Cung rơi xuống, cũng có không ít dị thú ở Thượng Tam Thiên đến theo Chiết Nhàn Cung!"
"Đi, chúng ta đi xem một chút!"
Từng bóng người bay lên không, hướng phía chỗ sâu.
Sau Chiết Nhàn Cung chính là biên giới của Trung Tam Thiên.
Đây mới thật sự là điểm cuối cùng của trời đất.
Phía trước chỉ có cảnh tượng lờ mờ, giống như là mặt đất, lại giống như là đại dương, khiến giác quan cảm giác của người ta đều phải vặn vẹo.
"Cẩn thận một chút".
Từng bóng người đi ra.
Lần này, không chỉ là nhân vật cấp bậc Hư Tiên đến từ các đại thiên, mà còn có các thế lực lớn trong các đại thiên do cường giả Biến Cảnh đỉnh cao dẫn đầu bắt chước theo đuôi.
Dưới chân dẫm lên mặt đất đầy đá lởm chởm nhấp nhô như vảy, có người lấy Chiếu Minh Thạch ra để chiếu sáng bốn phía.
Lần này, đám người Tần Ninh mới thấy rõ.
Hóa ra những ngày qua, võ giả Trung Tam Thiên bất tri bất giác đến Chiết Nhàn Cung đã gần như lên đến hàng ngàn hàng vạn.
Hơn nữa tất cả đều là cấp bậc Biến Cảnh.
Như bá chủ của Bắc Đấu Thiên - Bắc Đấu Tông, dưới sự dẫn đầu của tông chủ Đường Mặc, còn có mấy vị Thái Đẩu trong tông môn, cấp bậc thập nhị biến, Hư Tiên chân chính đi theo.
Thương Thiên Tông trong Thương Vân Thiên và gia tộc Thượng Quan, Âu Dương gia tộc, còn có các thế lực như Tử Dương Các, Vấn Tâm Điện đều phái cường giả đỉnh cao đến.
Đám Hư Tiên bình thường không hay xuất hiện cũng tới không ít.
Cường giả Biến Cảnh bên trong các đại thiên còn nhiều hơn.
Vậy mà tin tức Chiết Nhàn Cung xuất thế đã được truyền bá đến mức độ này chỉ trong một hai tháng ngắn ngủi?
Trong lòng Tần Ninh có một loại dự cảm không tốt.
Võ giả tụ tập ở đây có thể nói là những người đứng đầu trong Trung Tam Thiên.
Nhỡ may... đều chết ở chỗ này thì sẽ như thế nào?
Trung Tam Thiên sẽ hoàn toàn lộn xộn!
"Huyền Trần!"
Một tiếng la vang lên.
Tần Ninh đưa mắt nhìn, chỉ thấy cha mẹ dẫn theo võ giả, nhà họ Hứa đứng cách bọn họ không xa.
"Cha, mẹ!"
Tần Ninh vội vàng lao ra, nhìn thấy Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển đều mạnh khỏe thì kinh ngạc nói: "Sao hai người lại tới đây?"
Bên cạnh Hứa Vân Đỉnh là một người đàn ông trung niên với thân hình cao lớn, khí tức cũng rất mạnh mẽ.
Vị này chính là tộc trưởng nhà họ Hứa hiện nay - Hứa Vân Quân, cũng là đại ca của Hứa Vân Đỉnh.
"Đại bá!"
Tần Ninh khom người hành lễ.
Hứa Vân Quân vỗ vỗ Tần Ninh, cười nói: "Đứa bé ngoan, trở về là tốt rồi".
Tần Ninh còn không ở Bắc Tuyết Thiên bao lâu phụ thân đã xảy ra chuyện, liền đến đến nơi đây, còn chưa kịp đi Xích Tiêu Thiên gặp lại gia tộc năm đó.
Từng nhân vật thế hệ trước nhà họ Hứa nhìn thấy Tần Ninh đều đến chào hỏi.
Những năm gần đây, nhà họ Hứa ở trong Xích Tiêu Thiên phát triển lớn mạnh, trong đó công lao lớn nhất là Khúc Phỉ Yên ở sau lưng ủng hộ nhà họ Hứa.
Giống như một thế lực bá chủ khác trong Xích Tiêu Thiên là Xích Tiêu Điện, bản thân mạnh hơn nhà họ Hứa không ít, năm đó hoàn toàn đè ép nhà họ Hứa.
Thế nhưng mấy vạn năm nay, nhà họ Hứa lại vượt qua Xích Tiêu Điện, dừng chân trên đỉnh Xích Tiêu Thiên.
Hứa Vân Đỉnh nói: "Chúng ta cũng nghe nói Tiên cung hàng thế cho nên mới tới, dù sao cũng là địa bàn của Tiên nhân, đến kiếm chút đồ cũng tốt".
Tần Ninh nhăn mày lại.
"Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao...", Hứa Vân Đỉnh lập tức nói: "Đúng vậy, cho dù là Xích Tiêu Điện cũng phái không ít người tới, hơn nữa còn có mấy lão già thập nhị biến, thọ nguyên sắp hết, cũng không bế tử quan mà đến đây cả...", Tần Ninh chỉ cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
Nhưng vào lúc này, lại có thêm một đám người nữa đi đến từ sau lưng.
"Thần nhi!"
Một tiếng la vang lên.
Tần Ninh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân cũng tới.
Đi theo hai người còn có không ít võ giả Biến Cảnh của Nguyên Hoàng Tông trong Vô Tương Thiên.
"Cha, mẹ, sao hai người cũng tới đây?"
Tần Ninh rất kinh ngạc.
"Hả?"
Hai người đều sững sờ.
Lâm Uyên không khỏi nói: "Không phải là con phái người đến thông báo cho chúng ta tới đây sao?
Nói là Chiết Nhàn Cung xuất thế, có rất nhiều chỗ tốt, bảo chúng ta tới đây...", nói đến đây, Lâm Uyên cũng sững sờ.
Không phải Tần Ninh bảo bọn họ tới.
Vậy là ai truyền tin tức giả dẫn bọn họ đến chỗ này?
Lúc này, những thế lực khác đến gần đám người Tần Ninh cũng cảm thấy không được bình thường.
Chủ nhân của Bắc Đấu Tông ở Bắc Đấu Thiên - Đường Mặc trông có vẻ ba mươi mấy tuổi, phong độ nhẹ nhàng, lúc này mở miệng nói: "Ban đầu Bắc Đấu Tông chúng ta cũng không biết, mà là thám tử tông môn tìm được tin tức, nói là Chiết Nhàn Cung xuất thế, có tiên đan tiên quả...", bản thân Đường Mặc cũng là cảnh giới thập nhị biến, có thể nói là cường giả số một trong Bắc Đấu Thiên.
Đương nhiên, đây là đã bỏ qua mấy lão già khú đế và những đại lão Hư Tiên ẩn thế chân chính.
Hơn nữa Trung Tam Thiên có lời đồn là Đường Mặc cực kì thích chủ nhân của Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên - Chiêm Ngưng Tuyết, thế nhưng đã mong chờ nhiều năm mà không được.
Bây giờ lại trông không giống có chuyện như vậy.
Đường Mặc nhìn thấy Chiêm Ngưng Tuyết cũng không tỏ ra thân thiết lắm.
Đương nhiên cũng có thể là sư phụ của Chiêm Ngưng Tuyết ở chỗ này nên Đường Mặc mới thu liễm không ít.
Theo Đường Mặc vừa dứt lời, lại có người mở miệng nói: "Chuyện này… không thích hợp".
Chương 3134: Mặc Kim Thú
Người vừa mở miệng đến từ Tứ Tượng Thiên.
Bá chủ của Tứ Tượng Thiên - Tứ Tượng Thần Phủ.
Bây giờ bốn vị phủ chủ đều đã xuất hiện.
Tứ Tượng Thần Phủ có tổng cộng bốn vị phủ chủ.
Thanh Long phủ chủ Thanh Chi Thương! Chu Tước phủ chủ Chu Viện.
Bạch Hổ phủ chủ Bạch Ánh Hoàn.
Cùng Huyền Vũ phủ chủ Huyền Bắc Nguyên.
Bốn vị này đều là nhân vật cấp bậc Biến Cảnh hậu kỳ chân chính.
Năm đó bốn người này cũng đã từng gặp qua Tần Ninh, quan hệ không kém.
Thanh Long phủ chủ Thanh Chi Thương mở miệng nói: "Chào Tần tiên sinh".
"Ừm".
"Chúng ta ở Tứ Tượng Thiên cách Bắc Tuyết Thiên xa một chút, nhưng mà khoảng một hai tháng gần đây cũng nhận được tin tức, nói ở Bắc Tuyết Thiên có tiên cung xuất thế...", nghe thấy vậy, càng có nhiều người mở miệng hơn.
Thậm chí có người đã nhận được tin tức lúc Chiết Nhàn Cung còn chưa xuất thế, sớm xuất phát tới nơi này.
Tần Ninh ngừng lại, không tiến thêm nữa.
Chuyện này, rõ ràng là cái bẫy! Có người gần như tập trung hết tất cả lực lượng đứng đầu Trung Tam Thiên đến điểm cuối cùng của trời đất này.
Là muốn làm gì?
Một mẻ hốt gọn võ giả đỉnh cao trong Trung Tam Thiên, sau đó xưng bá Trung Tam Thiên?
Ai sẽ làm như thế?
Ngoại trừ Ma tộc còn có thể là ai! Trong lòng Tần Ninh đã có suy đoán.
Đây là cạm bẫy.
Là cạm bẫy dùng Chiết Nhàn Cung để thu hút mọi người! Tuy biết rõ ràng là cạm bẫy, nhưng Tần Ninh vẫn muốn tiếp tục tiến vào.
Bởi vì vẫn chưa biết phụ thân Ngụy Hiên có còn sống hay không.
Lợi hại! Người đặt bẫy rất lợi hại.
Đưa Ngụy Hiên đến nơi này, để Tần Ninh phát hiện ra.
Hắn sẽ lui sao?
Sẽ không! Bởi vì Ngụy Hiên là phụ thân của hắn, cho dù có chết ở chỗ này, Tần Ninh cũng phải tìm được thi thể.
Những người khác sẽ lui sao?
Có thể sẽ! Nhưng một người mạnh mẽ đã chuyển thế bốn lần như Tần Ninh còn không muốn từ bỏ Chiết Nhàn Cung mà cứ phải tìm kiếm đến cùng, nếu Tần Ninh quay đầu nói cho bọn họ, tất cả mọi người rút lui đi, nơi này rất nguy hiểm, sau đó tự mình tiến vào... Có quỷ mới tin hắn?
Cho nên bất kể như thế nào đều phải tiến lên.
Tần Ninh nhìn về phía bốn vị cha mẹ, thấp giọng nói: "Chỗ này nguy hiểm, đợi chút nữa, cha mẹ hãy dẫn người rút lui đi".
Nghe nói như thế, vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân, vợ chồng Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển lại nhướng mày, trong lòng không vui.
Sở Vân Nhân khẽ nói: "Tiểu Lâm Thần, cảm thấy chúng ta vướng víu sao?"
"Đúng thế".
Cổ Ôn Uyển cũng nói: "Trước đó mẹ nghe nói con ở Vô Tương Thiên bị người ta đẩy vào bên trong A Tị Địa Ngục, làm bà đây tức chết, hận không thể đánh chết con, gặp được chuyện gì không thể tới Xích Tiêu Thiên tìm mẹ và cha con trước sao?
Bây giờ lại muốn làm anh hùng?"
Nghe hai vị mẫu thân trách cứ, Tần Ninh cười khổ nói: "Khi đó không giống bây giờ".
"Hiển nhiên, tất cả mọi người đều bị lừa gạt đến, dẫn dắt đến với đủ lí do, nơi này không tầm thường, có tiên cung giáng lâm, lại có rất nhiều điều kỳ quái, không phải chuyện tốt...", "Không phải chuyện tốt liền bảo chúng ta đi?"
Cổ Ôn Uyển lại nói: "Chúng ta không đi".
Tần Ninh không nhịn được cầu cứu đưa mắt nhìn hai vị phụ thân Lâm Uyên và Hứa Vân Đỉnh.
Thế nhưng hai người này lại nhìn ra xung quanh, căn bản không lên tiếng.
Không có tiền đồ.
Trong lòng Tần Ninh vô cùng bất đắc dĩ.
Hai người cha đều sợ vợ mình! Giống lão cha Thần Đế kia của mình như đúc.
Haiz... không thể giống Tần Ninh hắn không sợ vợ sao?
Chỉ là trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng trong đầu Tần Ninh lại không khỏi hiện ra dáng vẻ của Tạ Y Tuyền… Người phụ nữ kia cũng không dễ chọc.
Là hòn ngọc quý trên tay nghĩa phụ, là con dâu mà cha mẹ nhận định, mặc dù nhỏ tuổi hơn mình, thế nhưng... hiển nhiên là giống một đại tỷ tỷ vậy.
Quan trọng nhất chính là... Thiên phú tốt! Tần Ninh không chỉ từng nghi ngờ một lần, vị chuẩn phu nhân Tạ Y Tuyền kia của mình có lẽ căn bản không phải là con gái của nghĩa phụ Tạ Thanh.
Dù sao thiên phú của nghĩa phụ cũng chỉ như thế... Bỏ những suy nghĩ trong lòng qua một bên, Tần Ninh nhìn bốn cha mẹ đã hạ quyết tâm, bất đắc dĩ nói: "Được, bây giờ không đi cũng được, nhưng nếu chút nữa thật sự xảy ra vấn đề gì thì nhất định phải đi".
"Biết rồi, biết rồi!"
Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển đều là cảnh giới thập biến, cửu biến, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân cũng đều là cấp bậc ngũ biến, lục biến, không tính là yếu.
Lại nói, nếu gặp nguy hiểm thì vẫn còn có Tần Ninh ở nơi này.
Chỉ là Tần Ninh lo lắng, tiếp theo sẽ xuất hiện tình huống không thể dự đoán.
Đám người đi trên mặt đất toàn đá lồi lõm, lần lượt tản ra, đi về phía điểm cuối cùng của trời đất.
Chưa có ai từng tới chỗ này, cho nên không biết con đường phía trước sẽ là cái gì.
Sau khi đi vào hơn trăm dặm, phía trước dường như xuất hiện một màn trời.
Mà dọc theo con đường này, Tần Ninh gần như đã triệu hồi tam đại thần khí Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích ra, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Đột nhiên.
Ầm... Một tiếng vang chấn động trời đất vang vọng ra.
Tiếng gầm kinh khủng ra rộng ra khắp xung quanh.
Vào lúc khí tức làm cho người ta sợ hãi bộc phát, sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi.
Làm sao vậy?
Rầm rầm rầm... Mà ngay sau đó, trời đất xung quanh đều bị những tiếng vang lớn bao phủ, sắc mặt từng vị võ giả đều biến đổi.
Những tiếng ầm ầm kinh khủng hoàn toàn vang vọng ra khắp đất trời.
Mặt đất cũng rạn nứt ra.
"A...", đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, mặt đất vỡ ra, từng vết nứt xuất hiện, dường như lan tràn tới sâu trong lòng đất.
Mà có người không cẩn thận rơi vào phía dưới vết rách, bóng người bị nuốt hết, ngay sau đó có một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng vang lên.
Tất cả mọi người lập tức căng cứng tinh thần, cẩn thận từng li từng tí.
"Đó là cái gì?"
Có người kinh ngạc nói.
Mọi người đều đưa mắt nhìn lại, lập tức vô cùng sợ hãi.
Chỉ thấy từng viên đá lởm chởm như vảy dưới chân đều vỡ ra, xuất hiện từng vết nứt, mà những vảy thạch kia lại đột ngột mọc lên từ mặt đất, hóa thành cao lớn trăm trượng.
"Mặc Kim Thú!"
Tần Ninh biến sắc.
"Tiên thú bên trong Thượng Tam Thiên!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Đều cẩn thận một chút".
Vừa dứt lời, Tần Ninh nắm tay lại, Thể thư ngưng tụ ra, hóa thành từng trang giấy xanh biếc, nâng từng vị võ giả bên cạnh lên.
Mà lúc này, thế lực khắp nơi cũng sử dụng tất cả vốn liếng, thi nhau bay lên không, nhìn xuống mặt đất dưới chân.
Từng con Mặc Kim Thú toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng đen nhánh, hóa ra vừa rồi bọn họ vẫn luôn dẫm lên từng con Mặc Kim Thú.
Có người đứng trên không nói: "Tần Ninh công tử, toàn thân Mặc Kim Thú như được chế tạo từ thép tinh, giết thế nào đây?"
Lúc này Tần Ninh cũng không phân chia là địch hay bạn, nói thẳng: "Đôi mắt của Mặc Kim Thú là chỗ trí mạng, chỉ có xuyên từ mắt qua đầu mới có thể hoàn toàn giết chết, những bộ phận khác đều được lân giáp bao trùm, rất khó giết chết!"
"Hơn nữa, chưa đến cảnh giới Hư Không Biến sẽ không có cách nào khống chế lực lượng hư không, căn bản sẽ không giết chết được nó".
Tần Ninh đã nhìn ra, tuy đám Mặc Kim Thú này đều là tiên thú ở tiên giới, thế nhưng bản thân nó cũng đang bị trọng thương, ánh sáng lân giáp toàn thân vô cùng ảm đạm, nếu không phải như thế, Tần Ninh cũng không có khả năng để đến bây giờ mới phát hiện ra.
Nhưng cho dù đang bị thương cực kỳ nặng, đám Mặc Kim Thú này cũng không phải là thứ mà võ giả dưới cảnh giới thất biến có thể đối phó.
Mà nghe được lời này của Tần Ninh, võ giả từ cảnh giới thất biến trở lên trong không ít gia tộc, tông môn xung quanh đều lần lượt bước ra, đằng đằng sát khí.
Mà võ giả phía dưới thất biến thì được bảo vệ ở phía sau.
Nhưng vào lúc này, biến cố lại xảy ra lần nữa.
Khói đen cuồn cuộn lao đến từ phía sau đám người.
Từng con Phúc Thi Trùng vốn đã chạy đi, thế mà bây giờ lại quay về!
Chương 3135: Chàng đừng lừa ta
Lần này, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
Thực lực của Phúc Thi Trùng vốn không được tính là mạnh mẽ, thế nhưng cả người đều là độc.
Còn sống sẽ phun độc.
Chết nổ tung cũng sẽ có độc! Loại độc này không có ảnh hưởng lớn với võ giả, nhưng nơi này làm gì có nhiều võ giả cảnh giới Hư Tiên, thập biến thập nhất biến thập nhị biến như vậy.
Lần này, dường như mọi người đã bị trói chặt như bánh chưng, bị tấn công từ cả hai phía
Từng con Mặc Kim Thú, từng con Phúc Thi Trùng điên cuồng lao đến, trong nháy mắt, trời đất xung quanh hoàn toàn hỗn loạn.
Mà khi từng con Mặc Kim Thú đột ngột mọc lên từ mặt đất, thân thể trăm trượng lao ra, quang cảnh dưới lòng đất cũng hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.
Vốn dĩ mặt đất lởm chởm vảy thạch này đều là do từng con Mặc Kim Thú tụ lại cùng một chỗ hình thành, bây giờ đám Mặc Kim Thú này lần lượt phóng lên tận trời, lao thẳng về hướng bọn họ, tình thế phía dưới cũng đã hiện ra ở trước mặt mọi người.
Nhìn qua, mặt đất dưới chân giống như là vực sâu, nhìn xuống dưới sẽ thấy hình như có tiếng gió vô tận đang gào thét ra, cuốn theo những luồng khói đen từ dưới đáy vực sâu đột ngột bay lên khỏi mặt đất.
Đám người vừa đề phòng Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng tấn công, vừa nhìn xuống thế giới dưới đất.
Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?
Tần Ninh cũng nhìn xuống phía dưới, nhíu mày lại.
Việc đã đến nước này, nếu có người buộc hắn tới đây, vậy cứ xuống dưới nhìn xem là được.
Dù sao cũng không thể tránh được.
Tần Ninh nhìn thẳng xuống phía dưới, quát: "Đi theo ta".
Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết đương nhiên là đi xuống theo Tần Ninh đầu tiên.
Từng bóng người sau lưng cũng vọt thẳng xuống phía dưới.
Mà phía sau, từng con Mặc Kim Thú và Phúc Thi Trùng vẫn bám theo như dòi trong xương.
Nhìn thấy Tần Ninh dẫn đám người, đi xuống phía dưới mặt đất, không ít người cũng vội vàng đuổi theo.
Xâm nhập xuống phía dưới, mọi người dần dần tiến vào trong làn sương đen, nhìn thấy những người kia cũng đi xuống, Tần Ninh không nói cái gì.
Cũng không phải hắn bảo đám người kia đi theo.
Sau khi tiến vào trong sương đen, ban đầu mọi người lẫn còn có thể nhìn thấy đối phương, thế nhưng khi hạ xuống sâu hơn, thậm chí là người ngay bên cạnh còn không thấy được nữa.
Làn sương đen này có thể ngăn cách ánh mắt, cũng ngăn cách cả việc thăm dò.
Giờ phút này Tần Ninh cũng không có cách nào cảm nhận được bên cạnh có người tồn tại, cho đến cuối cùng hắn đã đặt chân lên trên mặt đất.
Dường như đã đi đến chỗ sâu nhất dưới vực sâu.
Tần Ninh thở ra một hơi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước.
Cuốn sách vạn khí trong tay hóa thành từng tờ giấy màu vàng kim, lập tức bộc phát ra ánh sáng vàng vạn trượng, khuếch tán ra ngoài.
Từng luồng khói đen trực tiếp bị thổi bay.
"Sư phụ".
Một giọng nói vang lên, cách đó không xa, hai người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi vừa vặn thấy cảnh này, vội vàng chạy tới.
Mà qua một hồi lâu, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo cũng đi đến.
Tất cả mọi người đều rơi từ bên trên xuống, khoảng cách phân tán cũng không tính là xa.
Tần Ninh nhìn mấy người, mở miệng nói: "Cẩn thận một chút".
"Ừm".
"Vâng".
Lúc này, cuốn sách vạn khí tản ra ánh sáng vàng khiến cho sương đen trên mặt đất xung quanh trong phạm vi mười dặm bị xua tan, nhìn một cái, mặt đất dưới vực sâu này toàn là những viên đá kỳ quái lởm chởm, ngưng tụ thành từng ngọn núi.
Những ngọn núi kia đều ở gần nhau, tỏa ra ánh sáng chói mắt, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác giống như là từng vị thần bảo vệ tràn ngập uy nghiêm, áp lực.
Tần Ninh dẫn mấy vị đệ tử tiếp tục đi về phía trước.
Không lâu sau, đám người Trần Nhất Mặc, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư cũng lần lượt tụ tập tới.
"Nơi này vô cùng âm trầm...", Diệp Nam Hiên không nhịn được nói: "Cảm giác rất kỳ quái, không nói đến kinh khủng, mà còn giống như sau khi tiến vào nơi này vẫn luôn bị người nào đó nhìn chằm chằm vậy...", "Đúng là bị nhìn chằm chằm".
Tần Ninh nói: "Xem ra lần này chưa giải quyết được Ma tộc trong Trung Tam Thiên, đám Ma tộc này đã không nhịn được mà ra tay trước".
Cái gì?
Nghe ý của Tần Ninh thì tất cả những điều này đều là do Ma tộc chuẩn bị! "Không thể nào...", Diệp Nam Hiên ngạc nhiên nói.
"Cứ cẩn thận một chút đi!"
Tần Ninh nói: "Lần này không đơn giản như vậy đâu".
Có thể nói là bọn họ đã đi từng bước một vào cái bẫy của Ma tộc, dù Tần Ninh đã biết đây là cái bẫy, nhưng vẫn muốn đi vào.
"Không thấy Thần sư huynh!"
Lúc này Lý Nhàn Ngư nhìn đám người bên cạnh, nói: "Vừa rồi đã không có...", bây giờ Thần Tinh Dịch cũng đã đến cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến, không dễ chết như vậy được.
Chỉ là tất cả mọi người đều đi cùng nhau, chỉ có mỗi tên nhóc này là không thấy, đúng là kỳ quái.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Thần Tinh Dịch đang ở giữa một rừng đá kỳ quái.
Một người phụ nữ xinh đẹp đang đưa tay bóp khuôn mặt hoàn hảo không tì vết của Thần Tinh Dịch, một cái tay khác thì đặt lên tảng đá phía sau lưng hắn ta, đang ép Thần Tinh Dịch vào tảng đá.
"Viện Viện, nghe theo lời ta đi...", Thần Tinh Dịch cười khổ nói: "Không phải là ta không đi Tứ Tượng Thiên tìm nàng, mà là trước đó ta bị người khác bắt lại, về sau sư phụ ta trở về, nàng cũng biết sư phụ ta rất nghiêm khắc, ta căn bản không chạy thoát được".
Người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mặc một bộ cung trang đỏ chót, đầu đội kim quan, khuôn mặt quyến rũ, dáng người đầy đặn, từ trên xuống dưới người phụ nữ này đều để lộ ra hai chữ - chín chắn! Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: "Nàng biết ta mà, từ trước đến nay ta chưa bao giờ lừa gạt nàng cả".
Bá chủ duy nhất trong Tứ Tượng Thiên chính là Tứ Tượng Thần Phủ.
Mà Tứ Tượng Thần Phủ có bốn vị phủ chủ.
Chu Viện chính là một trong tứ đại phủ chủ - Chu Tước phủ chủ.
Cũng là một vị cường giả cảnh giới Hóa Tiên Biến thập biến.
Chu Viện nhìn Thần Tinh Dịch, vẻ mặt u oán nói: "Chàng đừng lừa ta".
"Ta đều biết cả rồi".
"Chàng ở trong Tây Hoa Thiên cùng Tây Hoa cung chủ, còn có con gái của viện trưởng học viện Thánh Hoàng, còn cả hai tỷ muội kia, còn cả...", "Viện Viện...", Thần Tinh Dịch nâng bàn tay lên, khẽ vuốt ve khuôn mặt Chu Viện, nhẹ nhàng hôn một cái, sau đó nói: "Nàng biết ta yêu nàng nhất mà".
Nghe nói như thế, Chu Viện lập tức cảm thấy mềm cả người, hai gò má đỏ bừng.
Đột nhiên, Chu Viện lại như nghĩ đến cái gì đó, khẽ nói: "Chàng và Tinh Tinh là sao?"
Chu Tinh Tinh! Con gái của Chu Viện.
Đương nhiên cũng là một trong những người phụ nữ mà Thần Tinh Dịch yêu nhất.
"Ta và Tinh Tinh...", "Nếu như chàng thật sự quan tâm ta, nếu như Tinh Tinh cũng thật thích chàng, hai chúng ta hầu hạ chàng cũng không phải không được".
Chu Viện vừa dứt lời, Thần Tinh Dịch sững sờ.
Đậu má.
Như vậy mà cũng được?
Ta còn chưa bao giờ dám nghĩ như vậy đâu! Chu Viện tiếp tục nói: "Nhưng nếu đã có chúng ta rồi, chàng không thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa".
Thần Tinh Dịch dùng hai tay nâng mặt Chu Viện lên, nói: "Có hai nàng rồi, ta cũng sẽ không nghĩ về ai nữa".
"Thật không?"
"Đương nhiên!"
Chu Viện vô cùng vui mừng, lập tức đưa hai tay ra ôm chặt lấy Thần Tinh Dịch, dáng người đầy đặn gần sát khiến Thần Tinh Dịch gần như muốn bay lên trời.
Đã lâu rồi chưa được trải nghiệm loại cảm giác này.
Chỉ là lúc Thần Tinh Dịch đang cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hai tay vuốt ve sau lưng Chu Viện, lại đột nhiên cảm thấy sền sệt, giơ tay lên, chỉ thấy bàn tay vuốt ve sau lưng Chu Viện của mình dính đầy máu tươi.
"Viện Viện!"
Thần Tinh Dịch ngẩn ngơ.
Một giây sau, hắn ta chỉ cảm thấy trước ngực mình cũng vô cùng đau đớn.
Cúi đầu nhìn xuống, lại là phát hiện chẳng biết từ lúc nào, một thanh trường kiếm uốn lượn cổ quái như được chế tạo từ huyết thạch đã xuyên thủng qua ngực Chu Viện, đâm thẳng vào ngực mình.
Chỉ là mặc dù đều là thập biến, nhưng thân xác của Thần Tinh Dịch vốn dĩ vô cùng mạnh mẽ, bây giờ căn bản không kém hơn cảnh giới thập nhị biến, mũi kiếm kia chỉ xuyên qua thân thể của Chu Viện, chứ không thể xuyên qua thân thể của hắn ta.
Bình luận facebook