-
Chương 3011-3015
Chương 3011: Đây cũng không phải ví dụ
Chỉ là giờ phút này, Tần Ninh không thể dậy nổi, hắn dùng hai đầu gối tiến lên trước, hai tay ôm chặt lấy eo Sở Vân Nhân, đầu vùi vào trong ngực bà ấy, nhẹ giọng nỉ non: "Mẹ...", "Ơi".
Mẹ con hai người cứ ôm nhau như vậy, một lúc lâu cũng không nói gì.
"Được rồi được rồi, cả nhà đoàn tụ là chuyện tốt, đừng khóc đừng khóc".
Lúc này Lâm Uyên cười ha hả nói: "Ờm... Phu nhân, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?"
Sở Vân Nhân kéo Tần Ninh lên, nhẹ nhàng nắm chặt tay con mình, nói: "Ngày đó ta bị ba Phật Đà ném vào bên trong A Tị Địa Ngục, gặp không ít quỷ linh quỷ mị quỷ binh, lúc ấy ta đã không còn sức lực để chống đỡ, nhưng đám quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia cũng không giết ta, mà bắt lấy ta đưa vào trong địa bàn của quỷ tướng Ngô Huyên".
"Quỷ tướng Ngô Huyên bẩm báo cho Dương huynh đệ, chính là vị Dương Đỉnh Vân này".
Lúc này, Dương Đỉnh Vân chắp tay.
"Dương huynh đệ vốn muốn giết ta, chỉ là sau khi biết được ta là mẫu thân của Thần nhi, lại cẩn thận hỏi thăm ta không ít chuyện, cuối cùng đối xử với ta rất chu đáo, còn giữ ta lại đây chậm rãi dưỡng thương".
Lâm Uyên nghe thấy lời này thì vội vàng nhìn về phía quỷ vương Dương Đỉnh Vân, chắp tay nói: "Cảm ơn Dương huynh đệ".
Lúc này Dương Đỉnh Vân lại kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
"Ngươi... Ngươi thật sự là Lâm Thần đại nhân chuyển thế?"
Tần Ninh cười nói: "Cha mẹ ta đều ở nơi này, còn có thể nhận sai sao?"
"Dương Đỉnh Vân, năm đó Vân Phạm Thể Quyết mà ngươi tu hành là ta truyền cho ngươi, giúp ngươi đột phá Biến Cảnh, hơn nữa ta còn giao cho ngươi một bí thuật, để... điều khiển hồn linh, hồn thuật tấn công, phối hợp với Vân Phạm Thể Quyết và đan dược đột phá Biến Cảnh mà ta chuẩn bị cho ngươi lúc ấy...", nghe Tần Ninh nói vậy, Dương Đỉnh Vân lại run rẩy nói: "Đủ rồi đủ rồi, ngươi... ngươi...", Dương Đỉnh Vân đột nhiên có chút kích động không biết nên nói cái gì.
"Đi vào rồi nói chuyện đi".
"Được được được".
Lúc này, mấy người lần lượt tiến vào bên trong dãy núi.
Bên trong dãy núi có một sơn cốc, xây dựng vài căn nhà gỗ.
Bên ngoài nhà gỗ có một đình nghỉ mát, lúc này, Dương Đỉnh Vân, Ngô Huyên cùng với Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, Tần Ninh lần lượt ngồi xuống trong lương đình.
Dương Đỉnh Vân mở miệng nói: "Đám quỷ quái sinh linh như chúng ta bình thường thích tạo ra một cái động râm mát thoải mái ở trong núi chứ không xây dựng phòng ốc, mấy căn nhà này cũng là sau khi Sở phu nhân đến mới tạo ra".
Sở Vân Nhân lại nói: "Dương huynh đệ khách khí".
"Haiz, cũng không dám xưng huynh đệ".
Dương Đỉnh Vân liền nói ngay: "Năm đó Lâm Thần đại nhân có ơn chỉ bảo với ta, suốt đời khó quên, ta vốn nghĩ lúc còn sống không có cách nào báo đáp Lâm Thần đại nhân là việc đáng tiếc cả đời ta, không nghĩ tới đến khi chết rồi lại có thể báo đáp Lâm Thần đại nhân một lần".
Không khó để nhìn ra Dương Đỉnh Vân rất tôn sùng Tần Ninh.
Lúc này Sở Vân Nhân chỉ nắm lấy một bàn tay của con trai mình, cứ như sợ mình buông tay ra, con trai sẽ chạy mất.
"Lâm đại nhân!"
Dương Đỉnh Vân nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Thật ra trước đó, Sở phu nhân ở chỗ này, ta cũng không nói thật".
"Ngày đó Sở phu nhân tiến vào nơi đây cũng không phải là bị những quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia bắt!"
"Mặc dù khắp nơi bên trong A Tị Địa Ngục đều quỷ binh quỷ mị quỷ linh, nhưng cũng không phải đều sẽ bị tất cả người sống tiến vào nơi đây thu hút".
"Lúc ấy thứ hấp dẫn đám quỷ mị quỷ linh quỷ binh kia là khí tức của những người khác, Sở phu nhân chỉ vừa vặn ở đó".
Những người khác?
Người nào?
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân.
Ông ta tiếp tục nói: "Ma tộc".
"Đám Ma tộc kia giống như con người, nhưng trên trán lại mọc ra hai mắt, tổng cộng có bốn con mắt, hơn nữa hai con mắt trên trán lại vô cùng kinh khủng".
"Ma tộc Thiên Mục!"
Tần Ninh gật đầu nói: "Xem ra Vô Tương Phật Tự cũng không sạch sẽ".
"Ta liền thấy kỳ quái, vì sao Vô Tương Phật Tự bắt cha mẹ, một người nhốt bên trong tháp Vô Tương, một người lại đưa vào trong A Tị Địa Ngục chỉ vì để ta tiến vào A Tị Địa Ngục".
"Bây giờ xem ra bọn họ không chỉ muốn nhốt ta ở chỗ này vĩnh viễn, mà còn muốn giết ta tại đây".
A Tị Địa Ngục vốn đã nguy hiểm.
Lại thêm người của Ma tộc đi vào... Nói như thế, Vô Tương Phật Tự cũng có quan hệ rất lớn với Ma tộc.
Quả nhiên ba lão lừa trọc kia không phải kẻ tốt lành gì.
Dương Đỉnh Vân tiếp tục nói: "Thật ra mấy năm nay ta ở trong A Tị Địa Ngục đã gặp được không ít quỷ tướng, bọn họ đều tiến vào A Tị Địa Ngục sau khi chết với đủ nguyên nhân, sau đó trở thành quỷ tướng, thậm chí là quỷ vương".
"Mà trong đó có không ít người bị Ma tộc giết chết".
"Đám Ma tộc kia có ý đồ khống chế bọn họ, bọn họ không nghe theo sẽ bị giết".
Dương Đỉnh Vân bổ sung: "Đây cũng không phải ví dụ, mà là có không ít".
Tần Ninh cau mày lại.
"Ta cũng đã nhìn thấy ở Thượng Nguyên Thiên, Tây Hoa Thiên, rất nhiều người đều cho rằng năm đó Ma tộc xuất hiện, khởi xướng đại chiến, Trung Tam Thiên toàn thắng, không ít người đã hoàn toàn không đề phòng sợ hãi gì với Ma tộc, chỉ cảm thấy Ma tộc và Thú tộc ở trong Trung Tam Thiên này, con người mới là chủ nhân".
"Nhưng thật ra lại không biết, tất cả những gì ta được chứng kiến ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều là Ma tộc tỉ mỉ chuẩn bị, nếu không phải đời này ta đi từng bước một, chỉ sợ đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều đã bị Ma tộc san phẳng rồi".
Mấy người lần lượt gật đầu.
"Nếu giống như lời ngươi nói thì lần này, Ma tộc tiến vào nơi đây chính là vì ta".
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, nói: "Bây giờ ngươi là quỷ vương, ít nhất cũng phải là cảnh giới tứ biến, có lẽ đã kết bạn với không ít quỷ vương, quỷ tướng, có thể triệu tập lại, nếu như phát hiện Ma tộc thì hãy nói cho ta".
"Lâm Thần đại nhân".
Dương Đỉnh Vân vội vàng nói: "Thật ra trong khoảng thời gian này chúng ta đã từng đánh nhau với người của Ma tộc, có thắng có bại, nhưng mà... đám Ma tộc kia có không ít người là cấp bậc Biến Cảnh, thực lực không thể khinh thường...", "Hơn nữa nếu đến để giết ngươi, có lẽ bọn họ đã chuẩn bị không ít, chuyện này vẫn nên chậm rãi tính toán đi!"
Tần Ninh nghe vậy thì gật đầu, không nói gì.
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn! Phải xem lần này Ma tộc có tính toán gì.
Hơn nữa Tần Ninh cũng tương đối quan tâm, lần này... Diệp Chi Vấn có thể xuất hiện hay không?
Mấy người thảo luận một hồi lâu, Dương Đỉnh Vân dẫn Ngô Huyên rời đi, liên hệ với những quỷ vương khác.
Ân oán của Tần Ninh và Ma tộc đã được định trước là sẽ không kết thúc.
Mà những người như Dương Đỉnh Vân bị người của Ma tộc giết, đương nhiên cũng vô cùng oán hận Ma tộc.
Trong sơn cốc chỉ còn lại một nhà ba người Lâm Uyên, Sở Vân Nhân và Tần Ninh.
Lúc này Sở Vân Nhân nhìn con mình, không khỏi hỏi: "Thần nhi, những năm nay con sống như thế nào?"
"Nếu mẹ muốn nghe, con sẽ nói tỉ mỉ cho mẹ".
Lâm Uyên vội vàng nói: "Phu nhân phu nhân, ta biết ta biết, Thần nhi đều nói với ta hết rồi, ta sẽ nói lại cho nàng".
"Cút".
Sở Vân Nhân mắng một câu, nói: "Ta muốn nghe chính Thần nhi nói, còn cần chàng thuật lại sao?"
"...", "Được, con sẽ nói với mẹ".
Tần Ninh cười nói: "Từ năm đó, bắt đầu từ lúc con bước vào đời thứ chín, con sẽ kể hết cho mẹ nghe".
"Ừm".
Trong sơn cốc, con trai đang kể cho mẹ mình về quá khứ, thỉnh thoảng sẽ khiến người mẹ lo lắng, mừng rỡ, kinh ngạc, đau lòng, mà người cha già ở bên cạnh muốn xen vào, lại không thể chen được.
Chương 3012: Đến để giết ta
Hồi lâu sau, âm thanh bên trong sơn cốc mới dần dần an tĩnh lại.
Sở Vân Nhân cầm tay Tần Ninh, không nhịn được đau lòng nói: "Đứa bé ngoan, chịu nhiều khổ cực như vậy".
"Mẹ, con chịu khổ gì đâu, không phải tu hành võ đạo đều như vậy sao?"
"Đúng đúng đúng", Lâm Uyên cũng nói: "Con trai, phải chịu khổ nhiều một chút mới đúng, lại nói Thần nhi còn có mấy cô vợ, tên nhóc này đúng là may mắn mà!"
"Có phải chàng rất hâm mộ hay không?"
"Ta nào có".
"Ta thấy chàng nhắc tới với vẻ mặt vô cùng hâm mộ, còn nói không phải?"
"Ta oan uổng quá!"
"Hừ!"
"Phu nhân, nàng nghe ta nói mà...", thấy cha mẹ cãi nhau, Tần Ninh không khỏi nhớ tới đời thứ tám năm xưa.
Cha và mẹ rời khỏi Lâm tộc đã dẫn mình đến Thương Vân Thiên sinh sống.
Khi đó một nhà ba người chính là như vậy.
Hắn đi sâu vào nghiên cứu thể thuật, bắt đầu nghiên cứu sự ảo diệu của thể thuật, viết ra Thể Thư, mà cha và mẹ thì thường xuyên ở cùng với nhau tranh cãi inh ỏi.
Mỗi một đời trải qua đều khắc sâu ở trong đầu Tần Ninh, không thể xua đi được.
Một nhà ba người ở bên trong sơn cốc mấy ngày, mỗi ngày vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều ân cần hỏi han Tần Ninh.
Cuộc sống thế này, đã rất lâu rồi chưa được trải nghiệm.
Cho đến một ngày, Dương Đỉnh Vân xuất hiện lần nữa.
Chỉ là lần này ông ta đã không còn đến một mình.
"Thần đại nhân".
Dương Đỉnh Vân chắp tay khách khí nói: "Bốn vị này đều là bạn tốt tri kỷ ta quen biết ở bên trong A Tị Địa Ngục".
"Cố Kiếm Sơn, tộc trưởng Cố tộc".
"Thạch Sùng, tông chủ Thạch Thiên Tông".
"Đường Vạn Lý, tộc trường nhà họ Đường".
"Cảnh Vân, một vị cường giả tán tu".
Dương Đỉnh Vân nghiêm túc nói: "Mấy vị này khi còn sống cũng là cường giả Biến Cảnh chân chính, ở trong A Tị Địa Ngục đều là quỷ vương".
Quỷ vương, người yếu nhất cũng là cấp bậc tứ biến Vạn Nguyên Biến.
Dương Đỉnh Vân cũng là một vị quỷ vương, nhưng lại là cấp bậc lục biến.
Bốn người nhìn về phía Tần Ninh, rối rít chắp tay.
Bọn họ đều biết về danh tiếng của Thông Thiên Đại Đế.
"Mấy vị này cũng giống như ta, đều đã từng tiếp xúc với Ma tộc, Ma tộc bắt chúng ta hợp tác cùng bọn họ, chúng ta không muốn, bọn họ liền ra tay giết chúng ta".
Dương Đỉnh Vân thở dài nói: "Không biết sau khi ta chết, gia tộc ta có bị Ma tộc tàn phá hay không".
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, mở miệng nói: "Lần này sau khi ta ra ngoài sẽ đến xem nhà họ Dương".
"Nếu như thế thì cảm ơn Thần đại nhân!"
Mấy người lần lượt ngồi xuống, lúc này Dương Đỉnh Vân mới nói: "Mấy người chúng ta đều có mấy chục quỷ tướng dưới tay, quỷ linh quỷ mị quỷ binh đếm không hết".
"Hơn nữa gần đây, đúng là chúng ta đã phát hiện không ít bóng dáng của Ma tộc, trừ Ma tộc Thiên Mục mà Thần đại nhân nói lúc trước còn có hai loại...", "Ma tộc có mắt và da đỏ như máu, cùng với Ma tộc có cặp mắt xanh, da thịt trắng bệch".
Tần Ninh gật đầu nói: "Ma tộc Huyết Nhãn và Ma tộc Quỷ Nhãn".
"Ta cũng từng tiếp xúc với hai Ma tộc này rồi".
"Bây giờ những Ma tộc nhìn thấy ở Trung Tam Thiên là ba tộc đó, những loại khác thì ta còn chưa gặp bao giờ".
"Dĩ nhiên ta cũng chỉ nhìn thấy ở Thượng Nguyên Thiên, Tây Hoa Thiên, cùng với Vô Tương Thiên, mấy đại thiên khác thì ta vẫn chưa đến, không hiểu nhiều lắm".
Dương Đỉnh Thiên tiếp tục nói: "Ba tộc này gần đây cũng xuất hiện không ít bóng người ở bên trong lãnh địa của chúng ta, có một ít cấp bậc cảnh giới Tam Ngã, hình như là lính tuần tra, đi hỏi dò tin tức khắp nơi".
"Chúng ta cũng bắt được mấy tên, nhưng những tên kia đều không sợ chết, bị chúng ta bắt, còn không kịp tra hỏi đã thi nhau tự sát".
Tần Ninh nghe được điều này, ánh mắt chợt lóe.
Những người đó đúng là tàn nhẫn.
Xem ra lần này Vô Tương Phật Tự và Ma tộc hợp tác, dẫn hắn vào bên trong A Tị Địa Ngục, chuẩn bị giết hắn ở chỗ này là sự thật ván đã đóng thuyền.
Nhưng điều này cũng hợp ý Tần Ninh.
Ai giết ai còn chưa chắc đâu! "Làm phiền mấy vị, khoảng thời gian sau hãy thăm dò nhiều tin tức một chút, tốt nhất là có thể tìm được vị trí một vài cường giả Biến Cảnh của ba tộc này".
"Nếu bọn họ đã tiến vào bên trong A Tị Địa Ngục, chắc hẳn là đến để giết ta".
"Các ngươi tìm được, ta có thể đối phó với những người đó".
Thạch Sùng hào sảng nói: "Thần đại nhân nói gì vậy, chúng ta đều là tộc trưởng của các gia tộc, tông chủ các tông, khi còn sống tất cả đều là cường giả Biến Cảnh, đang sống cuộc sống tốt đẹp thì lại bị đám Ma tộc đáng chết này giết chết, trở thành thứ người không ra người quỷ không ra quỷ bây giờ, ở bên trong A Tị Địa Ngục không thấy mặt trời này, giết bọn họ cũng là mong muốn của chúng ta".
"Không sai".
"Đúng vậy!"
Lúc này Dương Đỉnh Vân đứng dậy, nói: "Thần đại nhân yên tâm đi, đám Ma tộc này dám vào vào bên trong A Tị Địa Ngục, chúng ta cũng sẽ không bỏ qua bọn họ".
"Ừm".
Năm vị quỷ vương lần nữa rời đi, tiếp tục hỏi dò tin tức.
Vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân nhìn Tần Ninh với vẻ mặt vô cùng lo âu.
"Cha, mẹ, sao vậy?"
"Thần nhi!"
Sở Vân Nhân kéo tay Tần Ninh, nói: "Bây giờ con là cảnh giới nhất biến đúng không?"
"Đúng vậy".
"Nếu quả thật như lời con nói với chúng ta mấy ngày trước, lần này là kế hoạch của Ma tộc, thì sợ rằng người vào đây ít nhất cũng phải là cường giả siêu cấp lục biến, thậm chí là Hư Không Biến thất biến, đến lúc đó sẽ rất phiền toái".
Nhất biến, bọn họ không nghi ngờ, lấy thực lực của Tần Ninh, muốn đối phó với tam biến, tứ biến đều không phải vấn đề gì lớn.
Nhưng thất biến... Cấp bậc Biến Cảnh, lục biến từ Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến, đến Vạn Nguyên Biến, Quy Nhất Biến, Tụ Thiên Biến đều rất mạnh, nhưng đến Hư Không Biến thất biến mới thật sự là mạnh! Hư Không Biến có thể tùy ý khống chế lực hư không, xé rách không gian.
Đây là thứ mà lục biến trước hoàn toàn không thể đạt tới.
"Mẹ, yên tâm đi".
Tần Ninh cười nói: "Không có chuyện gì đâu, nếu bọn họ dám đến, con sẽ dám giết".
"Hơn nữa những cường giả Biến Cảnh này bị con giết còn có thể bị con hóa thành thần đan diệu dược, đến lúc đó có thể giúp cha mẹ tăng lên, trở thành tiên nhân cũng không thành vấn đề".
Sở Vân Nhân nghe vậy thì vội vàng nói: "Mẹ không muốn trở thành tiên nhân, mẹ đã quen ở Trung Tam Thiên rồi, ở Trung Tam Thiên rất vui vẻ".
"Mẹ cũng biết con có tiền đồ của con, con có cuộc sống và trách nhiệm của con, con đường mà con nên đi thì con cứ đi".
"Chẳng qua là hy vọng sau này, con có thời gian trở lại thăm chúng ta một chút là tốt rồi".
Tần Ninh cầm tay Sở Vân Nhân, cười nói: "Vâng".
Tình cảm mẹ con thân thiết này đều là ràng buộc trong lòng Tần Ninh mỗi một đời.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Tần Ninh đều ở bên trong sơn cốc cùng với vợ chồng Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, đồng thời cũng xem tu vi của cha mẹ mấy năm nay đã tăng lên như thế nào rồi.
Bây giờ Lâm Uyên là cấp bậc tam biến Hồn Phách Biến, nhưng lúc trước đã chém giết không ít quỷ mị quỷ linh quỷ binh, mơ hồ có đột phá đến tứ biến.
Mà Sở Vân Nhân bây giờ đã là tứ biến Vạn Nguyên Biến, nhưng vết thương trên người vẫn chưa khỏi hẳn.
Cứ như vậy, một tháng sau, Dương Đỉnh Vân dẫn theo Cố Kiếm Sơn xuất hiện lần nữa.
"Thần đại nhân, đã tìm được một cứ điểm của võ giả Ma tộc, dẫn đầu là mấy vị cường giả Biến Cảnh".
Dương Đỉnh Vân thấy Tần Ninh liền đi thẳng vào vấn đề, vô cùng hưng phấn nói.
Chương 3013: Nói tiếng người
"Chúng ta cũng đã làm theo lời của Thần đại nhân, không bứt dây động rừng".
Cố Kiếm Sơn nói: "Mà chỉ cho đám quỷ linh tản ra quanh quẩn ở bốn phía, quan sát mọi hành động của bọn họ".
"Được".
Giờ phút này Tần Ninh đứng dậy, nói: "Trực tiếp lên đường đi".
"Ừm".
Mấy người lần lượt lên đường.
Mà vợ chồng hai người Sở Vân Nhân và Lâm Uyên cũng đứng dậy.
"Mẹ, vết thương của mẹ còn chưa lành, đi làm gì?"
Tần Ninh khổ sở nói.
"Tên nhóc thối, dám xem thường mẹ?
Ngươi còn không lợi hại bằng mẹ đâu".
Sở Vân Nhân nói: "Cho dù vết thương của mẹ chưa lành thì cũng không hề kém hơn cha con, chẳng lẽ lại bắt mẹ chờ ở đây?"
"Hơn nữa mấy người đi cả rồi, không lo lắng Ma tộc biết được tin tức, phái người tới, mẹ bị người ta giết sao?"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh lại sửng sốt một chút.
Không phải là không có khả năng này.
"Lên đường đi!"
Sở Vân Nhân tiếp tục nói: "Đừng quên năm xưa trong Lâm tộc, mẹ và cha con có uy danh hiển hách, tạo ra chỗ dựa vô cùng vững chắc cho Lâm tộc".
Tần Ninh nói: "Mẹ, hai người đi cũng được, nhưng phải nghe lệnh con".
"Được, nghe con hết!"
Lúc này, mấy người lần lượt lên đường.
Cách lãnh địa của Dương Đỉnh Vân mấy trăm ngàn dặm có một vùng đất đỏ như máu, trên đó mọc đầy những cây cổ thụ rậm rạp.
Những cây cổ thụ này đều không sinh trưởng giống như bên ngoài, cành lá tươi tốt, thân cây màu đỏ như máu, hơn nữa những cành cây vươn ra lít nha lít nhít một chỗ trông như nấm mốc vậy, từ xa nhìn lại giống như có nhiều cây nấm tụ tập một chỗ, vô cùng buồn nôn.
"Ở rừng cây phía trước".
Giờ phút này, đám người Tần Ninh, Lâm Uyên, Dương Đỉnh Vân tới chỗ này, dừng ở cách rừng cây mười dặm, có một quỷ linh lơ lửng bay tới, bẩm báo tin tức rồi rời đi.
Dương Đỉnh Vân nói: "Thần đại nhân, bắt sống hay sao?"
"Ừ".
Tần Ninh mở miệng nói: "Ta có rất nhiều biện pháp tra hỏi, không sợ bọn họ không mở miệng".
"Được".
Dương Đỉnh Vân vừa dứt lời, bàn tay vung lên.
Chỉ trong phút chốc, xung quanh rừng cây, trên mặt đất trống rỗng đột nhiên xuất hiện hàng vạn quỷ linh quỷ mị quỷ binh đếm không hết.
Dương Đỉnh Vân cười nói: "A Tị Địa Ngục thiếu cái gì chứ không thiếu quỷ linh quỷ mị và quỷ binh".
"Đám quỷ linh quỷ mị quỷ binh này đều là cảnh giới Tam Ngã, hơn nữa chưa bao giờ tồn tại riêng lẻ, mà luôn tụ tập với nhau, nghe lệnh của quỷ tướng quỷ vương răm rắp, đây cũng là sự đặc sắc của A Tị Địa Ngục!"
Quỷ vương trời sinh có lực áp chế đối với quỷ tướng, cùng với quỷ binh quỷ linh quỷ mị.
Tương tự, quỷ hoàng cũng như vậy.
Chỉ là tỷ lệ sinh ra một quỷ hoàng thật sự là quá nhỏ.
Mà quỷ hoàng cũng tương đương với cường giả Hư Không Biến thất biến lúc còn sống.
Hư Không Biến thất biến là tồn tại đứng đầu ở trong toàn bộ thế giới Trung Tam Thiên.
Giờ phút này, từng quỷ linh quỷ mị quỷ binh rối rít phát ra những tiếng nghẹn ngào, xông vào bên trong rừng cây kia.
Mà không lâu sau, bên trong rừng cây đang vang lên những tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Ngay sau đó, chỉ thấy được một cột máu mạnh mẽ to bằng một người phóng lên cao.
Ánh sáng màu máu bao phủ trong trời đất.
"Khí tức của ma tộc Huyết Nhãn...", không lâu sau, từng tiếng chửi rủa vang lên.
Chỉ thấy bên trong rừng cây, mấy bóng người liều chết xông ra.
Từng bóng người nối đuôi ra, bị vô số quỷ linh quỷ mị quỷ binh cuốn lấy, ai nấy đều cực kỳ giận dữ.
Mấy vị này đều là cường giả Biến Cảnh, mặc dù đám tép riu cảnh giới Tam Ngã này không có cách nào làm bọn họ bị thương, nhưng lại bám dai như đỉa, khiến người ta vô cùng chán ghét nhưng lại không ai có thể thoát khỏi.
Xa xa truyền tới ngôn ngữ Ma tộc hùng hùng hổ hổ của Ma tộc Huyết Nhãn.
Giờ phút này mấy người Dương Đỉnh Vân đều không hiểu, vẻ mặt mê man.
"Bắt sống!"
Tần Ninh vừa dứt lời liền lao ra ngay lập tức.
Năm người Dương Đỉnh Vân, Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý, Cảnh Vân cũng đồng thời xông ra.
Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đi theo sau.
Tám bóng người xông ra trong nháy mắt, làm cho sắc mặt mấy vị thống soái Ma tộc biến đổi, trong miệng la hét ngôn ngữ Ma tộc.
"Loài người!"
"Không phải, còn có quỷ vương!"
Chỉ trong phút chốc, mấy vị Ma tộc Huyết Nhãn kia đều vô cùng hoảng sợ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
"Đó là Tần Ninh!"
"Chính là hắn".
Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của Tần Ninh, mấy vị thống lĩnh Ma tộc lập tức bùng nổ sát khí, đánh thẳng tới chỗ hắn.
Bọn họ tới nơi này chính là phụng lệnh tiêu diệt Tần Ninh.
Giờ phút này thấy Tần Ninh, dĩ nhiên không còn để ý đến gì nữa.
Ầm... Chỉ trong phút chốc, một vị thống lĩnh Ma tộc cảnh giới nhị biến đã trực tiếp va chạm với Tần Ninh.
Nhưng một giây sau, thống lĩnh Ma tộc kia chỉ cảm thấy cả người giống như va chạm vào tường vậy, những tiếng xương nứt răng rắc truyền đến từ trong cơ thể, sắc mặt trắng bệch.
Tần Ninh nắm chặt bàn tay, túm lấy đầu hắn ta ấn xuống đất.
Ầm... Tiếng kêu thảm vang lên.
Mà lúc này, mấy người Dương Đỉnh Vân cũng lần lượt bắt hết những thống lĩnh Ma tộc còn sống lại.
Còn về đám võ giả Ma tộc xông ra sau đó chỉ là cảnh giới Tam Ngã, giao cho những quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia giải quyết đều không thành vấn đề.
"Tần Ninh!"
Lúc này, thống lĩnh Ma tộc bị Tần Ninh ấn đầu xuống đất, giận dữ hét: "Ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi".
"Ồ?
Vậy sao?"
Tần Ninh túm cổ áo hắn ta lên, giễu cợt nói: "Nói tiếng người!"
"Hừ, ba vị tôn giả đại nhân của thánh tộc Huyết Nhãn chúng ta đã ra tay, ngươi không sống nổi đâu".
"Tôn giả?"
Tần Ninh nói: "Có đến cấp bậc thất biến không?
Nếu như không tới thất biến thì không giết chết ta được đâu".
"Ngươi...", Tần Ninh nghĩ mình là ai?
Cảnh giới thất biến?
Nếu thật sự đến cảnh giới thất biến, một cái tát cũng có thể trực tiếp đập chết Tần Ninh.
Người này nghĩ mình là ai, đáng để các nhân vật đứng đầu cảnh giới thất biến ra tay sao! Tần Ninh tiếp tục nói: "Xem ra không có, vậy chỉ sợ các ngươi lại phải thất bại trở về rồi".
"Bớt nói nhảm đi".
Tần Ninh trực tiếp xuyên cả bàn tay vào trong cơ thể thống lĩnh kia, không ngừng chuyển động, tiếng gào thê thảm vang lên bên tai không dứt.
"Ma tộc Huyết Nhãn, ma tộc Thiên Mục, ma tộc Quỷ Nhãn đều tới cả chứ?
Có những ai!"
"A...", thống lĩnh kia trợn trắng mắt, thậm chí hai tay hai chân cũng hóa thành hình thái bản thể đầm đìa máu, giống như một con khỉ đẫm máu vậy.
"Là Huyết Mãn Thiên tôn giả, Huyết Cách Cách tôn giả, Huyết Lặc Sơn tôn giả".
"Huyết Lặc Sơn?"
Tần Ninh cười nói: "Đại ca của Huyết Lặc Ma đúng không?"
"Đúng".
Tần Ninh hỏi lại: "Ngoài ra còn ai?"
"Quỷ Anh Vương đại nhân, Quỷ Phong Vương đại nhân của thánh tộc Quỷ Nhãn cũng dẫn một đám cường giả đến".
"Vậy sao?"
Tần Ninh giễu cợt nói: "Còn gì nữa không?"
"Người của ma tộc Thiên Mục thì sao?
Ngươi đừng nói với ta bọn họ không tới đấy nhé".
"Có tới".
Người đàn ông gào thét thê thảm nói: "Ba vị đại nhân Mục Cửu Thánh, Mục Bát Thánh, Mục Thất Thánh của thánh tộc Thiên Mục đều tới".
Bảy tôn giả.
Chín vương.
Chín thánh.
Từ cách xưng hô này, xem ra lần này những người đến đây đều là những nhân vật lớn trong ba tộc.
Ngay sau đó Tần Ninh hỏi: "Ngoài ba tộc này ra còn có ai?"
Nghe thấy lời này, người đàn ông kia ngẩn ra.
Không thể nào.
Làm sao Tần Ninh có thể biết còn có những người khác được! "Ồ?
Sững sờ?
Nghĩa là ta đã đoán đúng".
Tần Ninh túm lấy đầu hắn ta, cười nói: "Ta có đủ biện pháp để tra hỏi, ngươi có thể thử từng cái một xem sao".
Chương 3014: Ô Linh tộc
"Ta nói ta nói, ta nói!"
Người đàn ông hét lớn: "Còn nữa, còn nữa".
"Ai?"
Tần Ninh quát hỏi.
"Là một vị hoàng tử của Ô Linh tộc, nhưng rốt cuộc là ai thì ta không biết, ta cũng không có tư cách biết, ta chỉ biết là một vị hoàng tử".
Mà nghe thấy như vậy, Tần Ninh lại sửng sốt.
"Ô Linh tộc?"
Tần Ninh vốn muốn hỏi về Diệp Chi Vấn, người từ trước đến nay vẫn luôn thần bí kia lần này hẳn phải tới mới đúng.
Nhưng câu trả lời của người trước mặt lại khiến hắn sửng sốt.
Trừ ba tộc này ra còn có những Ma tộc khác?
"Ô Linh tộc là gì?"
"Hả?"
Người đàn ông kia cũng ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ Tần Ninh không phải đang hỏi về Ô Linh tộc sao?
"Ta vốn muốn hỏi về Diệp Chi Vấn, xem ra còn có những người mà ta không biết nữa!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt người đàn ông vô cùng ảm đạm, mấy thống lĩnh Ma tộc khác lại trợn mắt há hốc mồm.
"Ngươi... không phải ngươi đang hỏi về chuyện của Ô Linh tộc sao...", "Đương nhiên không phải".
Tần Ninh nói: "Thu hoạch ngoài ý muốn, ta cũng không nghĩ tới".
Nghe thấy vậy, mấy vị thống lĩnh Ma tộc đều căm hận nhìn thống lĩnh mới mở miệng kia.
Duy chỉ có thống lĩnh bị Tần Ninh hành hạ giờ phút này đau khổ không nói ra lời.
"Ta sẽ hỏi ngươi".
Lúc này Tần Ninh đi tới trước mặt một vị thống lĩnh khác, cười nói: "Chắc các ngươi sẽ trách hắn ta không kín miệng, không xứng ở cùng với các ngươi, cho các ngươi trải nghiệm cách tra hỏi của ta cũng tốt".
Vừa nói xong, Tần Ninh trực tiếp ra tay.
Không lâu sau hắn đã biết được gần hết tin tức muốn biết.
Ô Linh tộc! Một trong những Ma tộc ngoài thế giới.
Mà tộc này cũng đã sớm tiến vào bên trong Trung Tam Thiên, nhưng lại không ở cố định trong Trung Tam Thiên mà lặng lẽ tản ra.
Quan trọng nhất chính là theo lời mấy vị thống lĩnh này, Ô Linh tộc còn mạnh hơn ba tộc Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, Ma tộc Quỷ Nhãn.
Sức mạnh này không chỉ là thực lực, mà còn là cấp bậc.
Các tộc ở ngoài thế giới đều sẽ phân chia cấp bậc.
Tần Ninh còn nhớ năm xưa ở đại lục Vạn Thiên, mấy tộc như Ma tộc Lục Tình, Ma tộc Cự Tí, Ma tộc Xích Huyết, Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Hủ Cốt đã từng nói, bọn họ chỉ là kẻ yếu, nô lệ ở ngoài thế giới thôi.
Tới giờ, những Ma tộc xuất hiện ở bên trong Trung Tam Thiên cũng có phân chia cấp bậc.
Giống như Ma tộc Kim Nguyệt, Ma tộc Ám Nguyệt, Ma tộc Thanh Mộc ở trong Thượng Nguyên Thiên là do Ma tộc Thanh Mộc thống lĩnh.
Nhưng bây giờ, cấp bậc đứng đầu bên trong ba tộc Ma tộc Thiên Mục, Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn đều là cường giả Biến Cảnh, mà ở trên ba tộc này còn có một Ô Linh tộc cao cao tại thượng.
Trên thực tế những năm này, Tần Ninh cũng không chỉ đi theo mỗi con đường diệt ma, mà còn từng suy tính rất nhiều lần.
Ở bên ngoài Thương Mang Vân Giới nhất định vẫn còn tồn tại sinh linh mạnh mẽ hơn, nếu không cha sẽ không thể rời đi, mà sẽ ở lại chiến đấu.
Mà những sinh linh ngoài thế giới kia cũng giống như ở trong Thương Mang Vân Giới, từ Thương Mang Vân Giới đến thế giới Cửu Thiên, đến đại lục Vạn Thiên, len lỏi vào từng tầng một.
Những sinh linh ngoài thế giới này đều có phân chia tôn ti.
Nói như vậy, bên trong đại lục Vạn Thiên, thế giới Cửu Thiên, thậm chí Thương Mang Vân Giới có lẽ cũng đã có Ma tộc.
Điều này thật sự quá đáng sợ.
Ô Linh tộc, hoàng tử Ô Viên, một vị hoàng tử chân chính.
Đến cấp bậc này, chắc hẳn sẽ biết được nhiều chuyện hơn nhỉ?
"Ta hỏi lại các ngươi, lần này ba tộc các ngươi điều động nhiều cường giả như vậy, không thể chỉ ở chỗ này chịu chết được, nhất định sẽ biết biện pháp rời đi".
Tần Ninh nói thẳng: "Định đi như thế nào?"
Nghe thấy vậy, mấy vị thống lĩnh đều biến sắc.
"Nói!"
"Chúng ta đều đi qua một đài tế thiên để tới chỗ này, cũng sẽ thông qua đài tế thiên để rời đi, nhưng mà chỉ có mấy vị đại nhân mới có thể mở được đài tế thiên thôi".
"Hiểu rồi".
Tần Ninh nhìn mấy người Dương Đỉnh Vân.
Mấy vị quỷ vương lần lượt ra tay.
Tất cả thống lĩnh đều bị giết.
Nhưng lại không thấy được thống khổ từ trong mắt mấy người kia, chỉ có giải thoát.
Chết trong tay Tần Ninh thật sự là một loại giải thoát.
"Thần nhi...", lúc này Lâm Uyên nghiêm túc nói: "Lần này Ma tộc xâm phạm, nhìn chằm chằm chúng ta, chỉ sợ hoàng tử Ô Viên là thất biến thậm chí còn có cảnh giới cao hơn".
"Bây giờ cũng không cần cứng chọi cứng với bọn họ".
Tần Ninh còn có hai vị đệ tử.
Khúc Phỉ Yên.
Chiêm Ngưng Tuyết.
Đều là cường giả tuyệt thế nổi tiếng hiển hách ở trong Trung Tam Thiên.
Mà bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới nhất biến, với thiên phú của hắn, sau này sẽ có thể dễ dàng giết chết những Ma tộc đó.
"Đây chính là một cơ hội hiếm có".
Tần Ninh lại không nhịn được nói: "Ba tộc phái mấy người nòng cốt đến, nếu như ở chỗ này giết bọn họ, vậy thì con cũng đỡ phải mất công đi tìm".
Nghe thấy lời này, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều sửng sốt.
Cha mẹ lo lắng cho sự an toàn của con, con lại nghĩ là nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ rất khó để giết bọn họ?
Tên nhóc con không sợ chết sao?
Tần Ninh ho khan một cái nói: "Cha, mẹ, không có chuyện gì đâu, trong lòng con hiểu rõ".
"Như vậy con sẽ không cần phải lo lắng chuyện ở đây nữa, chỉ là thời gian trong A Tị Địa Ngục không giống với Trung Tam Thiên, chúng ta ở chỗ này một tháng, bên ngoài có lẽ đã qua mấy năm".
"Ta lo lắng cho mấy người con dâu của cha mẹ, còn có mấy đồ nhi ngốc nghếch nữa, con không có ở đây, sợ rằng bọn họ sẽ cuống cuồng báo thù".
"Cha, mẹ, con sẽ đưa hai người ra ngoài trước, hai người rời khỏi đây, con lại tốn chút công sức làm thịt tất cả đám Ma tộc này, sau đó sẽ đi ra ngoài đoàn tụ với mọi người".
Lâm Uyên nghe vậy, còn chưa lên tiếng, Sở Vân Nhân đã nói ngay: "Không thể! Tuyệt đối không thể!"
"Tên nhóc thối, con muốn để chúng ta đi, mình làm anh hùng?
Con đừng tưởng rằng mẹ không biết".
"Mẹ của con, tuyệt đối không phải".
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "A Tị Địa Ngục này không phải là chỗ dành cho người sống, nếu không tin hai người cứ thử kiểm tra lại bản thân xem, có phải nguyên lực chuyển động trong cơ thể đều bị hạn chế rồi không?"
Lâm Uyên và Sở Vân Nhân không thử.
Bởi vì vừa rồi lúc ra tay, hai người đã cảm thấy được không đúng.
"A Tị Địa Ngục là chỗ cho quỷ sống, cho dù là cường giả Biến Cảnh, ở lâu cũng rất khó không bị ảnh hưởng, một khi ở đây quá lâu, cho dù là người sống cũng sẽ thành người chết!"
Nghe thấy lời này, sắc mặt vợ chồng hai người lại vô cùng khó coi.
"Tên nhóc thối, con không sợ, chúng ta cũng không sợ".
Lâm Uyên thấy Sở Vân Nhân lại muốn mắng thì vội vàng giành mắng Tần Ninh trước.
"Cha...", Tần Ninh không biết làm sao, liền sử dụng Thiên Văn Thể Thuật: "Năm xưa con là Thông Thiên Đại Đế, cũng được gọi là Thể Đế… Thể Thư của con… có thể đồng bộ thời gian, cho dù có ở trong này mười năm trăm năm cũng không thành vấn đề...", "Hai người... lại khác...", Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều không thể nói được gì thêm.
"Cứ quyết định như vậy đi".
"Con sẽ ở chỗ này giết sạch đám người kia rồi mới đi ra ngoài, hai người cứ đi ra ngoài trước, trấn an đệ tử phu nhân của con, nhân tiện chỉ bảo bọn họ, đợi đến khi con ra ngoài còn phải dựa vào bọn họ để làm mưa làm gió nữa, mỗi một người đều phải yên tâm tu hành".
"Chúng ta chia binh thành hai đường, đến lúc đó con trở về sẽ bắt đầu diệt trừ Ma tộc, làm thịt đám cường giả Ma tộc kia, khôi phục Trung Tam Thiên sạch sẽ như trước".
Sở Vân Nhân nhìn con mình thẳng thắn nói ra thì chậm rãi nói: "Thật không?"
Chương 3015: Ngươi còn nhớ ta không?
Tần Ninh bất đắc dĩ cầm tay Sở Vân Nhân, cười khổ nói: "Mẹ, mẹ của con, con đã lừa mẹ bao giờ chưa".
"Con trai của mẹ có ngốc như thế sao?”
Ở lại chỗ này để chịu chết?"
"Con thật sự ở lại để giết những người đó".
Sở Vân Nhân và Lâm Uyên vẫn nửa tin nửa ngờ.
Tần Ninh nói khô miệng khô lưỡi.
"Được rồi!"
Cho đến cuối cùng, Sở Vân Nhân mới nói: "Tên nhóc thối, nếu con dám lừa mẹ, mẹ sẽ đánh gãy chân con!"
"Vâng".
Giờ phút này, Tần Ninh mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Không dễ dàng! Vì vậy, Tần Ninh dẫn mấy người Dương Đỉnh Vân cùng với vợ chồng Lâm Uyên Sở Vân Nhân tiếp tục lên đường.
Có quỷ linh quỷ mị quỷ binh, muốn tìm địa bàn ẩn nấp của đám Ma tộc kia không hề khó khăn.
Mấy ngày tiếp theo, đám người tìm được mấy vị cường giả Biến Cảnh Ma tộc, Tần Ninh lần lượt tra hỏi rồi giết chết toàn bộ.
Mà sau khi tra hỏi mấy ngày, cuối cùng đã có tin tức.
"Quỷ Anh Vương!"
Tần Ninh bóp chết một vị tướng quân Ma tộc bị tra hỏi, tiếp đó nhìn về phía mấy người bên cạnh.
"Quỷ Anh Vương, theo ta biết là cảnh giới nhị biến, nhưng tin tức có thể sai sót, dù sao mọi người cũng cần phải cẩn thận".
"Cách nơi đây năm mươi dặm có một ngọn núi Mao Lĩnh, trước hết cứ để quỷ linh quỷ binh quỷ mị hỏi dò tin tức rồi nói sau".
"Ừm".
"Được".
Tần Ninh vừa nói xong, mấy người lập tức tản ra.
Tần Ninh nhìn về phía vợ chồng hai người Sở Vân Nhân và Lâm Uyên, nói: "Cha, mẹ, kế hoạch chính là như vậy, chúng ta sẽ giết Quỷ Anh Vương, cướp lấy chí bảo để mở tế thiên đích, sau đó mẹ và cha rời đi trước".
"Cha, mẹ hãy nhớ, để hai người rời đi không phải là để thoát khỏi nguy hiểm, mà là hai người phải ra ngoài truyền tin tức cho con, nói cho mấy người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc biết... con không sao, đồng thời đốc thúc bọn họ tu hành thật tốt".
"Ừm ừm, mẹ nhớ rồi!"
Sở Vân Nhân đưa tay nhéo má Tần Ninh, nói: "Tên nhóc thối, vậy bao giờ thì con trở lại?"
"Nhìn xem có bao nhiêu người Ma tộc tới đi".
Tần Ninh tùy ý nói: "Nếu như có nhiều người thì con phải tốn không ít thời gian, hơn nữa thời gian chuyển động trong A Tị Địa Ngục không giống Trung Tam Thiên, một ngày ở đây trôi qua, có khi bên ngoài đã qua một tháng, cũng có thể là một năm, chưa biết được thế nào".
"Còn nữa...", Tần Ninh tiếp tục nói: "Hai người đi ra ngoài cũng không thể đi báo thù ngay được, phải chờ con!"
"Biết rồi".
Sau khi chuẩn bị xong tất cả, đám người tiếp tục lên đường.
Núi Mao Lĩnh.
Đây là một ngọn núi được đám quỷ linh quỷ mị ở trong đó đặt tên.
Dãy núi Mao Lĩnh hoàn toàn trơ trụi, chia thành những ngọn núi nối liền liên miên, núi non trùng điệp.
Lúc này, Tần Ninh, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân cùng với mấy vị quỷ vương Dương Đỉnh Vân đều đang ở nơi đây.
"Ngay ở phía trước không xa!"
Dương Đỉnh Vân nói: "Thần đại nhân, có vẻ Quỷ Anh Vương kia cũng không chỉ đơn giản là cảnh giới nhị biến, bên cạnh có mười mấy vị cường giả Biến Cảnh tụ tập, đều có cấp bậc từ nhất biến đến tam biến, sợ rằng người phụ nữ này ít nhất cũng phải là cảnh giới tứ biến".
Tứ biến! Ở Trung Tam Thiên, đến cấp bậc tứ biến đã đủ để khai tông lập phái, trở thành một thế lực lớn rồi.
Ở trong Thượng Nguyên Thiên hay chín đại thiên của Trung Tam Thiên như Tây Hoa Thiên thì hơi yếu một chút.
Nhất là Thượng Nguyên Thiên, bao nhiêu năm qua ngay cả cảnh giới Tam Ngã cũng không xuất hiện, đó không phải là yếu, mà là bị người ta phong ấn mối liên kết giữa các thiên vực, khiến cho võ giả trong Thượng Nguyên Thiên đều có thực lực rất kém.
Năm đó Tần Ninh tiến vào bên trong cấm địa tìm Trần Nhất Mặc, đã cố ý dặn dò phương pháp phá giải cấm chế bị người ta lập ra ở Thượng Nguyên Thiên.
Nói một cách chính xác, cho dù Thượng Nguyên Thiên ở thế yếu, cũng không có khả năng ngay cả cảnh giới Tam Ngã đều thưa thớt, không sinh ra Biến Cảnh được.
Mà trừ nơi đặc biệt như Thượng Nguyên Thiên ra thì ở trong Tây Hoa Thiên cũng có cấp bậc tam biến tồn tại.
Giống như ở Vô Tương Thiên, cấp bậc của võ giả Biến Cảnh sẽ mạnh hơn.
Sáu thiên Bắc Đấu Thiên, Bắc Tuyết Thiên, Xích Tiêu Thiên, Tự Tại Thiên, Tứ Tượng Thiên, Thương Vân Thiên đều là mạnh nhất.
Dĩ nhiên, nơi mạnh nhất chính là Thương Vân Thiên.
Thiên đứng đầu chín thiên trong Trung Tam Thiên chính là Thương Vân Thiên, dùng cường giả như mây để hình dung Thương Vân Thiên vô cùng thích hợp.
Tần Ninh thu hồi suy nghĩ, nói: "Quỷ Anh Vương, cảnh giới tứ biến mà đã có thể trở thành một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn, chắc chắn người phụ nữ này không đơn giản, ta biết người phụ nữ này là bởi vì một vị đại sư trận thuật bị nàng ta làm cho thần hồn điên đảo".
Tần Ninh nhớ tới Sở Mậu… "Tóm lại, cẩn thận một chút".
"Ừm".
Dương Đỉnh Vân tùy tiện nói: "Trước hết cứ để quỷ binh quỷ linh quỷ mị thử xem thực lực thế nào đã".
"Được".
Chỉ trong phút chốc, từng quỷ linh quỷ mị quỷ binh ở xung quanh đều mặc kệ sống chết, xông vào trong núi Mao Lĩnh dưới mệnh lệnh của mấy người Dương Đỉnh Vân.
Những ngày qua, bọn họ vẫn luôn đi điều tra tung tích của võ giả Ma tộc, cơ bản đều làm như vậy.
Lúc này, mấy người Tần Ninh lẳng lặng chờ đợi ở bên ngoài dãy núi.
Nhưng rất lâu sau mà bên trong dãy núi cũng không có chút dao động nào.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Dương Đỉnh Vân cảm thấy không đúng.
Theo lý mà nói, cho dù có đánh nhau thì bên trong cũng phải có chút động tĩnh chứ.
"Ta đi xem một chút".
Cảnh Vân tiên sinh mở miệng nói: "Có thể Quỷ Anh Vương đã kịp chuẩn bị rồi".
"Cẩn thận một chút".
"Yên tâm đi".
Dù sao Cảnh Vân cũng là quỷ vương cấp bậc Vạn Nguyên Biến tứ biến, không dễ chết như vậy.
Lúc này, Cảnh Vân cẩn thận tiến vào bên trong dãy núi.
Mà không lâu sau, một tiếng ầm đột nhiên vang lên.
Bên trong dãy núi bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Cảnh Vân!"
Dương Đỉnh Vân liền biến sắc.
Mà vào lúc này, chỉ thấy bên trong dãy núi, vô số bóng đen bay lên trời.
Một bóng người đạp lên trên thân từng quỷ mị quỷ linh quỷ binh, người kia cũng có hình dáng vô cùng rõ ràng, loáng thoáng còn có mấy phần khí huyết người sống chập chờn, điều này vô cùng tương tự với Dương Đỉnh Vân.
"Ta còn tưởng là ai, hóa ra là các ngươi".
Dương Đỉnh Vân thấy người nọ, ánh mắt lạnh lẽo, quát lên bằng tiếng quỷ: "Liễu Bách!"
Liễu Bách?
Tần Ninh cau mày lại, hình như đã từng nghe qua cái tên này.
Lúc này Liễu Bách trực tiếp mở miệng nói: "Dương Đỉnh Vân, ta lười nói nhảm với ngươi, Tần Ninh đâu?
Bảo hắn đi ra gặp ta".
Giờ phút này, Tần Ninh vẫy tay nói: "Ta ở chỗ này".
Liễu Bách nhìn về phía Tần Ninh, lại nhìn sang bên cạnh, trực tiếp hỏi: "Là hắn?"
Chỉ thấy bên trong dãy núi đột nhiên có mười bóng người bay lên trời.
Một người đứng đầu có làn da tái nhợt giống như bị bệnh lâu năm không khỏi, đôi mắt lóe lên ánh sáng màu xanh.
"Ừ".
Liễu Bách nhìn về phía Tần Ninh, hừ lạnh một tiếng, bàn tay siết chặt người Cảnh Vân, cuối cùng trực tiếp bóp vỡ.
Cảnh Vân còn không kịp kêu lên thảm thiết đã chết thảm tại chỗ.
"Liễu Bách!"
Giờ phút này, Dương Đỉnh Vân vô cùng giận dữ.
Liễu Bách cũng không để ý, nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: "Thông Thiên Đại Đế Lâm Thần, ngươi còn nhớ ta không?"
Nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của Liễu Bách, Tần Ninh cạn lời: "Không nhớ...", "Ngươi...", Liễu Bách như bị nghẹn một hơi trong cổ họng, không nói ra được câu nào.
Chỉ là giờ phút này, Tần Ninh không thể dậy nổi, hắn dùng hai đầu gối tiến lên trước, hai tay ôm chặt lấy eo Sở Vân Nhân, đầu vùi vào trong ngực bà ấy, nhẹ giọng nỉ non: "Mẹ...", "Ơi".
Mẹ con hai người cứ ôm nhau như vậy, một lúc lâu cũng không nói gì.
"Được rồi được rồi, cả nhà đoàn tụ là chuyện tốt, đừng khóc đừng khóc".
Lúc này Lâm Uyên cười ha hả nói: "Ờm... Phu nhân, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?"
Sở Vân Nhân kéo Tần Ninh lên, nhẹ nhàng nắm chặt tay con mình, nói: "Ngày đó ta bị ba Phật Đà ném vào bên trong A Tị Địa Ngục, gặp không ít quỷ linh quỷ mị quỷ binh, lúc ấy ta đã không còn sức lực để chống đỡ, nhưng đám quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia cũng không giết ta, mà bắt lấy ta đưa vào trong địa bàn của quỷ tướng Ngô Huyên".
"Quỷ tướng Ngô Huyên bẩm báo cho Dương huynh đệ, chính là vị Dương Đỉnh Vân này".
Lúc này, Dương Đỉnh Vân chắp tay.
"Dương huynh đệ vốn muốn giết ta, chỉ là sau khi biết được ta là mẫu thân của Thần nhi, lại cẩn thận hỏi thăm ta không ít chuyện, cuối cùng đối xử với ta rất chu đáo, còn giữ ta lại đây chậm rãi dưỡng thương".
Lâm Uyên nghe thấy lời này thì vội vàng nhìn về phía quỷ vương Dương Đỉnh Vân, chắp tay nói: "Cảm ơn Dương huynh đệ".
Lúc này Dương Đỉnh Vân lại kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
"Ngươi... Ngươi thật sự là Lâm Thần đại nhân chuyển thế?"
Tần Ninh cười nói: "Cha mẹ ta đều ở nơi này, còn có thể nhận sai sao?"
"Dương Đỉnh Vân, năm đó Vân Phạm Thể Quyết mà ngươi tu hành là ta truyền cho ngươi, giúp ngươi đột phá Biến Cảnh, hơn nữa ta còn giao cho ngươi một bí thuật, để... điều khiển hồn linh, hồn thuật tấn công, phối hợp với Vân Phạm Thể Quyết và đan dược đột phá Biến Cảnh mà ta chuẩn bị cho ngươi lúc ấy...", nghe Tần Ninh nói vậy, Dương Đỉnh Vân lại run rẩy nói: "Đủ rồi đủ rồi, ngươi... ngươi...", Dương Đỉnh Vân đột nhiên có chút kích động không biết nên nói cái gì.
"Đi vào rồi nói chuyện đi".
"Được được được".
Lúc này, mấy người lần lượt tiến vào bên trong dãy núi.
Bên trong dãy núi có một sơn cốc, xây dựng vài căn nhà gỗ.
Bên ngoài nhà gỗ có một đình nghỉ mát, lúc này, Dương Đỉnh Vân, Ngô Huyên cùng với Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, Tần Ninh lần lượt ngồi xuống trong lương đình.
Dương Đỉnh Vân mở miệng nói: "Đám quỷ quái sinh linh như chúng ta bình thường thích tạo ra một cái động râm mát thoải mái ở trong núi chứ không xây dựng phòng ốc, mấy căn nhà này cũng là sau khi Sở phu nhân đến mới tạo ra".
Sở Vân Nhân lại nói: "Dương huynh đệ khách khí".
"Haiz, cũng không dám xưng huynh đệ".
Dương Đỉnh Vân liền nói ngay: "Năm đó Lâm Thần đại nhân có ơn chỉ bảo với ta, suốt đời khó quên, ta vốn nghĩ lúc còn sống không có cách nào báo đáp Lâm Thần đại nhân là việc đáng tiếc cả đời ta, không nghĩ tới đến khi chết rồi lại có thể báo đáp Lâm Thần đại nhân một lần".
Không khó để nhìn ra Dương Đỉnh Vân rất tôn sùng Tần Ninh.
Lúc này Sở Vân Nhân chỉ nắm lấy một bàn tay của con trai mình, cứ như sợ mình buông tay ra, con trai sẽ chạy mất.
"Lâm đại nhân!"
Dương Đỉnh Vân nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Thật ra trước đó, Sở phu nhân ở chỗ này, ta cũng không nói thật".
"Ngày đó Sở phu nhân tiến vào nơi đây cũng không phải là bị những quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia bắt!"
"Mặc dù khắp nơi bên trong A Tị Địa Ngục đều quỷ binh quỷ mị quỷ linh, nhưng cũng không phải đều sẽ bị tất cả người sống tiến vào nơi đây thu hút".
"Lúc ấy thứ hấp dẫn đám quỷ mị quỷ linh quỷ binh kia là khí tức của những người khác, Sở phu nhân chỉ vừa vặn ở đó".
Những người khác?
Người nào?
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân.
Ông ta tiếp tục nói: "Ma tộc".
"Đám Ma tộc kia giống như con người, nhưng trên trán lại mọc ra hai mắt, tổng cộng có bốn con mắt, hơn nữa hai con mắt trên trán lại vô cùng kinh khủng".
"Ma tộc Thiên Mục!"
Tần Ninh gật đầu nói: "Xem ra Vô Tương Phật Tự cũng không sạch sẽ".
"Ta liền thấy kỳ quái, vì sao Vô Tương Phật Tự bắt cha mẹ, một người nhốt bên trong tháp Vô Tương, một người lại đưa vào trong A Tị Địa Ngục chỉ vì để ta tiến vào A Tị Địa Ngục".
"Bây giờ xem ra bọn họ không chỉ muốn nhốt ta ở chỗ này vĩnh viễn, mà còn muốn giết ta tại đây".
A Tị Địa Ngục vốn đã nguy hiểm.
Lại thêm người của Ma tộc đi vào... Nói như thế, Vô Tương Phật Tự cũng có quan hệ rất lớn với Ma tộc.
Quả nhiên ba lão lừa trọc kia không phải kẻ tốt lành gì.
Dương Đỉnh Vân tiếp tục nói: "Thật ra mấy năm nay ta ở trong A Tị Địa Ngục đã gặp được không ít quỷ tướng, bọn họ đều tiến vào A Tị Địa Ngục sau khi chết với đủ nguyên nhân, sau đó trở thành quỷ tướng, thậm chí là quỷ vương".
"Mà trong đó có không ít người bị Ma tộc giết chết".
"Đám Ma tộc kia có ý đồ khống chế bọn họ, bọn họ không nghe theo sẽ bị giết".
Dương Đỉnh Vân bổ sung: "Đây cũng không phải ví dụ, mà là có không ít".
Tần Ninh cau mày lại.
"Ta cũng đã nhìn thấy ở Thượng Nguyên Thiên, Tây Hoa Thiên, rất nhiều người đều cho rằng năm đó Ma tộc xuất hiện, khởi xướng đại chiến, Trung Tam Thiên toàn thắng, không ít người đã hoàn toàn không đề phòng sợ hãi gì với Ma tộc, chỉ cảm thấy Ma tộc và Thú tộc ở trong Trung Tam Thiên này, con người mới là chủ nhân".
"Nhưng thật ra lại không biết, tất cả những gì ta được chứng kiến ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều là Ma tộc tỉ mỉ chuẩn bị, nếu không phải đời này ta đi từng bước một, chỉ sợ đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều đã bị Ma tộc san phẳng rồi".
Mấy người lần lượt gật đầu.
"Nếu giống như lời ngươi nói thì lần này, Ma tộc tiến vào nơi đây chính là vì ta".
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, nói: "Bây giờ ngươi là quỷ vương, ít nhất cũng phải là cảnh giới tứ biến, có lẽ đã kết bạn với không ít quỷ vương, quỷ tướng, có thể triệu tập lại, nếu như phát hiện Ma tộc thì hãy nói cho ta".
"Lâm Thần đại nhân".
Dương Đỉnh Vân vội vàng nói: "Thật ra trong khoảng thời gian này chúng ta đã từng đánh nhau với người của Ma tộc, có thắng có bại, nhưng mà... đám Ma tộc kia có không ít người là cấp bậc Biến Cảnh, thực lực không thể khinh thường...", "Hơn nữa nếu đến để giết ngươi, có lẽ bọn họ đã chuẩn bị không ít, chuyện này vẫn nên chậm rãi tính toán đi!"
Tần Ninh nghe vậy thì gật đầu, không nói gì.
Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn! Phải xem lần này Ma tộc có tính toán gì.
Hơn nữa Tần Ninh cũng tương đối quan tâm, lần này... Diệp Chi Vấn có thể xuất hiện hay không?
Mấy người thảo luận một hồi lâu, Dương Đỉnh Vân dẫn Ngô Huyên rời đi, liên hệ với những quỷ vương khác.
Ân oán của Tần Ninh và Ma tộc đã được định trước là sẽ không kết thúc.
Mà những người như Dương Đỉnh Vân bị người của Ma tộc giết, đương nhiên cũng vô cùng oán hận Ma tộc.
Trong sơn cốc chỉ còn lại một nhà ba người Lâm Uyên, Sở Vân Nhân và Tần Ninh.
Lúc này Sở Vân Nhân nhìn con mình, không khỏi hỏi: "Thần nhi, những năm nay con sống như thế nào?"
"Nếu mẹ muốn nghe, con sẽ nói tỉ mỉ cho mẹ".
Lâm Uyên vội vàng nói: "Phu nhân phu nhân, ta biết ta biết, Thần nhi đều nói với ta hết rồi, ta sẽ nói lại cho nàng".
"Cút".
Sở Vân Nhân mắng một câu, nói: "Ta muốn nghe chính Thần nhi nói, còn cần chàng thuật lại sao?"
"...", "Được, con sẽ nói với mẹ".
Tần Ninh cười nói: "Từ năm đó, bắt đầu từ lúc con bước vào đời thứ chín, con sẽ kể hết cho mẹ nghe".
"Ừm".
Trong sơn cốc, con trai đang kể cho mẹ mình về quá khứ, thỉnh thoảng sẽ khiến người mẹ lo lắng, mừng rỡ, kinh ngạc, đau lòng, mà người cha già ở bên cạnh muốn xen vào, lại không thể chen được.
Chương 3012: Đến để giết ta
Hồi lâu sau, âm thanh bên trong sơn cốc mới dần dần an tĩnh lại.
Sở Vân Nhân cầm tay Tần Ninh, không nhịn được đau lòng nói: "Đứa bé ngoan, chịu nhiều khổ cực như vậy".
"Mẹ, con chịu khổ gì đâu, không phải tu hành võ đạo đều như vậy sao?"
"Đúng đúng đúng", Lâm Uyên cũng nói: "Con trai, phải chịu khổ nhiều một chút mới đúng, lại nói Thần nhi còn có mấy cô vợ, tên nhóc này đúng là may mắn mà!"
"Có phải chàng rất hâm mộ hay không?"
"Ta nào có".
"Ta thấy chàng nhắc tới với vẻ mặt vô cùng hâm mộ, còn nói không phải?"
"Ta oan uổng quá!"
"Hừ!"
"Phu nhân, nàng nghe ta nói mà...", thấy cha mẹ cãi nhau, Tần Ninh không khỏi nhớ tới đời thứ tám năm xưa.
Cha và mẹ rời khỏi Lâm tộc đã dẫn mình đến Thương Vân Thiên sinh sống.
Khi đó một nhà ba người chính là như vậy.
Hắn đi sâu vào nghiên cứu thể thuật, bắt đầu nghiên cứu sự ảo diệu của thể thuật, viết ra Thể Thư, mà cha và mẹ thì thường xuyên ở cùng với nhau tranh cãi inh ỏi.
Mỗi một đời trải qua đều khắc sâu ở trong đầu Tần Ninh, không thể xua đi được.
Một nhà ba người ở bên trong sơn cốc mấy ngày, mỗi ngày vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều ân cần hỏi han Tần Ninh.
Cuộc sống thế này, đã rất lâu rồi chưa được trải nghiệm.
Cho đến một ngày, Dương Đỉnh Vân xuất hiện lần nữa.
Chỉ là lần này ông ta đã không còn đến một mình.
"Thần đại nhân".
Dương Đỉnh Vân chắp tay khách khí nói: "Bốn vị này đều là bạn tốt tri kỷ ta quen biết ở bên trong A Tị Địa Ngục".
"Cố Kiếm Sơn, tộc trưởng Cố tộc".
"Thạch Sùng, tông chủ Thạch Thiên Tông".
"Đường Vạn Lý, tộc trường nhà họ Đường".
"Cảnh Vân, một vị cường giả tán tu".
Dương Đỉnh Vân nghiêm túc nói: "Mấy vị này khi còn sống cũng là cường giả Biến Cảnh chân chính, ở trong A Tị Địa Ngục đều là quỷ vương".
Quỷ vương, người yếu nhất cũng là cấp bậc tứ biến Vạn Nguyên Biến.
Dương Đỉnh Vân cũng là một vị quỷ vương, nhưng lại là cấp bậc lục biến.
Bốn người nhìn về phía Tần Ninh, rối rít chắp tay.
Bọn họ đều biết về danh tiếng của Thông Thiên Đại Đế.
"Mấy vị này cũng giống như ta, đều đã từng tiếp xúc với Ma tộc, Ma tộc bắt chúng ta hợp tác cùng bọn họ, chúng ta không muốn, bọn họ liền ra tay giết chúng ta".
Dương Đỉnh Vân thở dài nói: "Không biết sau khi ta chết, gia tộc ta có bị Ma tộc tàn phá hay không".
Tần Ninh nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, mở miệng nói: "Lần này sau khi ta ra ngoài sẽ đến xem nhà họ Dương".
"Nếu như thế thì cảm ơn Thần đại nhân!"
Mấy người lần lượt ngồi xuống, lúc này Dương Đỉnh Vân mới nói: "Mấy người chúng ta đều có mấy chục quỷ tướng dưới tay, quỷ linh quỷ mị quỷ binh đếm không hết".
"Hơn nữa gần đây, đúng là chúng ta đã phát hiện không ít bóng dáng của Ma tộc, trừ Ma tộc Thiên Mục mà Thần đại nhân nói lúc trước còn có hai loại...", "Ma tộc có mắt và da đỏ như máu, cùng với Ma tộc có cặp mắt xanh, da thịt trắng bệch".
Tần Ninh gật đầu nói: "Ma tộc Huyết Nhãn và Ma tộc Quỷ Nhãn".
"Ta cũng từng tiếp xúc với hai Ma tộc này rồi".
"Bây giờ những Ma tộc nhìn thấy ở Trung Tam Thiên là ba tộc đó, những loại khác thì ta còn chưa gặp bao giờ".
"Dĩ nhiên ta cũng chỉ nhìn thấy ở Thượng Nguyên Thiên, Tây Hoa Thiên, cùng với Vô Tương Thiên, mấy đại thiên khác thì ta vẫn chưa đến, không hiểu nhiều lắm".
Dương Đỉnh Thiên tiếp tục nói: "Ba tộc này gần đây cũng xuất hiện không ít bóng người ở bên trong lãnh địa của chúng ta, có một ít cấp bậc cảnh giới Tam Ngã, hình như là lính tuần tra, đi hỏi dò tin tức khắp nơi".
"Chúng ta cũng bắt được mấy tên, nhưng những tên kia đều không sợ chết, bị chúng ta bắt, còn không kịp tra hỏi đã thi nhau tự sát".
Tần Ninh nghe được điều này, ánh mắt chợt lóe.
Những người đó đúng là tàn nhẫn.
Xem ra lần này Vô Tương Phật Tự và Ma tộc hợp tác, dẫn hắn vào bên trong A Tị Địa Ngục, chuẩn bị giết hắn ở chỗ này là sự thật ván đã đóng thuyền.
Nhưng điều này cũng hợp ý Tần Ninh.
Ai giết ai còn chưa chắc đâu! "Làm phiền mấy vị, khoảng thời gian sau hãy thăm dò nhiều tin tức một chút, tốt nhất là có thể tìm được vị trí một vài cường giả Biến Cảnh của ba tộc này".
"Nếu bọn họ đã tiến vào bên trong A Tị Địa Ngục, chắc hẳn là đến để giết ta".
"Các ngươi tìm được, ta có thể đối phó với những người đó".
Thạch Sùng hào sảng nói: "Thần đại nhân nói gì vậy, chúng ta đều là tộc trưởng của các gia tộc, tông chủ các tông, khi còn sống tất cả đều là cường giả Biến Cảnh, đang sống cuộc sống tốt đẹp thì lại bị đám Ma tộc đáng chết này giết chết, trở thành thứ người không ra người quỷ không ra quỷ bây giờ, ở bên trong A Tị Địa Ngục không thấy mặt trời này, giết bọn họ cũng là mong muốn của chúng ta".
"Không sai".
"Đúng vậy!"
Lúc này Dương Đỉnh Vân đứng dậy, nói: "Thần đại nhân yên tâm đi, đám Ma tộc này dám vào vào bên trong A Tị Địa Ngục, chúng ta cũng sẽ không bỏ qua bọn họ".
"Ừm".
Năm vị quỷ vương lần nữa rời đi, tiếp tục hỏi dò tin tức.
Vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân nhìn Tần Ninh với vẻ mặt vô cùng lo âu.
"Cha, mẹ, sao vậy?"
"Thần nhi!"
Sở Vân Nhân kéo tay Tần Ninh, nói: "Bây giờ con là cảnh giới nhất biến đúng không?"
"Đúng vậy".
"Nếu quả thật như lời con nói với chúng ta mấy ngày trước, lần này là kế hoạch của Ma tộc, thì sợ rằng người vào đây ít nhất cũng phải là cường giả siêu cấp lục biến, thậm chí là Hư Không Biến thất biến, đến lúc đó sẽ rất phiền toái".
Nhất biến, bọn họ không nghi ngờ, lấy thực lực của Tần Ninh, muốn đối phó với tam biến, tứ biến đều không phải vấn đề gì lớn.
Nhưng thất biến... Cấp bậc Biến Cảnh, lục biến từ Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến, đến Vạn Nguyên Biến, Quy Nhất Biến, Tụ Thiên Biến đều rất mạnh, nhưng đến Hư Không Biến thất biến mới thật sự là mạnh! Hư Không Biến có thể tùy ý khống chế lực hư không, xé rách không gian.
Đây là thứ mà lục biến trước hoàn toàn không thể đạt tới.
"Mẹ, yên tâm đi".
Tần Ninh cười nói: "Không có chuyện gì đâu, nếu bọn họ dám đến, con sẽ dám giết".
"Hơn nữa những cường giả Biến Cảnh này bị con giết còn có thể bị con hóa thành thần đan diệu dược, đến lúc đó có thể giúp cha mẹ tăng lên, trở thành tiên nhân cũng không thành vấn đề".
Sở Vân Nhân nghe vậy thì vội vàng nói: "Mẹ không muốn trở thành tiên nhân, mẹ đã quen ở Trung Tam Thiên rồi, ở Trung Tam Thiên rất vui vẻ".
"Mẹ cũng biết con có tiền đồ của con, con có cuộc sống và trách nhiệm của con, con đường mà con nên đi thì con cứ đi".
"Chẳng qua là hy vọng sau này, con có thời gian trở lại thăm chúng ta một chút là tốt rồi".
Tần Ninh cầm tay Sở Vân Nhân, cười nói: "Vâng".
Tình cảm mẹ con thân thiết này đều là ràng buộc trong lòng Tần Ninh mỗi một đời.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Tần Ninh đều ở bên trong sơn cốc cùng với vợ chồng Lâm Uyên, Sở Vân Nhân, đồng thời cũng xem tu vi của cha mẹ mấy năm nay đã tăng lên như thế nào rồi.
Bây giờ Lâm Uyên là cấp bậc tam biến Hồn Phách Biến, nhưng lúc trước đã chém giết không ít quỷ mị quỷ linh quỷ binh, mơ hồ có đột phá đến tứ biến.
Mà Sở Vân Nhân bây giờ đã là tứ biến Vạn Nguyên Biến, nhưng vết thương trên người vẫn chưa khỏi hẳn.
Cứ như vậy, một tháng sau, Dương Đỉnh Vân dẫn theo Cố Kiếm Sơn xuất hiện lần nữa.
"Thần đại nhân, đã tìm được một cứ điểm của võ giả Ma tộc, dẫn đầu là mấy vị cường giả Biến Cảnh".
Dương Đỉnh Vân thấy Tần Ninh liền đi thẳng vào vấn đề, vô cùng hưng phấn nói.
Chương 3013: Nói tiếng người
"Chúng ta cũng đã làm theo lời của Thần đại nhân, không bứt dây động rừng".
Cố Kiếm Sơn nói: "Mà chỉ cho đám quỷ linh tản ra quanh quẩn ở bốn phía, quan sát mọi hành động của bọn họ".
"Được".
Giờ phút này Tần Ninh đứng dậy, nói: "Trực tiếp lên đường đi".
"Ừm".
Mấy người lần lượt lên đường.
Mà vợ chồng hai người Sở Vân Nhân và Lâm Uyên cũng đứng dậy.
"Mẹ, vết thương của mẹ còn chưa lành, đi làm gì?"
Tần Ninh khổ sở nói.
"Tên nhóc thối, dám xem thường mẹ?
Ngươi còn không lợi hại bằng mẹ đâu".
Sở Vân Nhân nói: "Cho dù vết thương của mẹ chưa lành thì cũng không hề kém hơn cha con, chẳng lẽ lại bắt mẹ chờ ở đây?"
"Hơn nữa mấy người đi cả rồi, không lo lắng Ma tộc biết được tin tức, phái người tới, mẹ bị người ta giết sao?"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh lại sửng sốt một chút.
Không phải là không có khả năng này.
"Lên đường đi!"
Sở Vân Nhân tiếp tục nói: "Đừng quên năm xưa trong Lâm tộc, mẹ và cha con có uy danh hiển hách, tạo ra chỗ dựa vô cùng vững chắc cho Lâm tộc".
Tần Ninh nói: "Mẹ, hai người đi cũng được, nhưng phải nghe lệnh con".
"Được, nghe con hết!"
Lúc này, mấy người lần lượt lên đường.
Cách lãnh địa của Dương Đỉnh Vân mấy trăm ngàn dặm có một vùng đất đỏ như máu, trên đó mọc đầy những cây cổ thụ rậm rạp.
Những cây cổ thụ này đều không sinh trưởng giống như bên ngoài, cành lá tươi tốt, thân cây màu đỏ như máu, hơn nữa những cành cây vươn ra lít nha lít nhít một chỗ trông như nấm mốc vậy, từ xa nhìn lại giống như có nhiều cây nấm tụ tập một chỗ, vô cùng buồn nôn.
"Ở rừng cây phía trước".
Giờ phút này, đám người Tần Ninh, Lâm Uyên, Dương Đỉnh Vân tới chỗ này, dừng ở cách rừng cây mười dặm, có một quỷ linh lơ lửng bay tới, bẩm báo tin tức rồi rời đi.
Dương Đỉnh Vân nói: "Thần đại nhân, bắt sống hay sao?"
"Ừ".
Tần Ninh mở miệng nói: "Ta có rất nhiều biện pháp tra hỏi, không sợ bọn họ không mở miệng".
"Được".
Dương Đỉnh Vân vừa dứt lời, bàn tay vung lên.
Chỉ trong phút chốc, xung quanh rừng cây, trên mặt đất trống rỗng đột nhiên xuất hiện hàng vạn quỷ linh quỷ mị quỷ binh đếm không hết.
Dương Đỉnh Vân cười nói: "A Tị Địa Ngục thiếu cái gì chứ không thiếu quỷ linh quỷ mị và quỷ binh".
"Đám quỷ linh quỷ mị quỷ binh này đều là cảnh giới Tam Ngã, hơn nữa chưa bao giờ tồn tại riêng lẻ, mà luôn tụ tập với nhau, nghe lệnh của quỷ tướng quỷ vương răm rắp, đây cũng là sự đặc sắc của A Tị Địa Ngục!"
Quỷ vương trời sinh có lực áp chế đối với quỷ tướng, cùng với quỷ binh quỷ linh quỷ mị.
Tương tự, quỷ hoàng cũng như vậy.
Chỉ là tỷ lệ sinh ra một quỷ hoàng thật sự là quá nhỏ.
Mà quỷ hoàng cũng tương đương với cường giả Hư Không Biến thất biến lúc còn sống.
Hư Không Biến thất biến là tồn tại đứng đầu ở trong toàn bộ thế giới Trung Tam Thiên.
Giờ phút này, từng quỷ linh quỷ mị quỷ binh rối rít phát ra những tiếng nghẹn ngào, xông vào bên trong rừng cây kia.
Mà không lâu sau, bên trong rừng cây đang vang lên những tiếng gào thét kinh thiên động địa.
Ngay sau đó, chỉ thấy được một cột máu mạnh mẽ to bằng một người phóng lên cao.
Ánh sáng màu máu bao phủ trong trời đất.
"Khí tức của ma tộc Huyết Nhãn...", không lâu sau, từng tiếng chửi rủa vang lên.
Chỉ thấy bên trong rừng cây, mấy bóng người liều chết xông ra.
Từng bóng người nối đuôi ra, bị vô số quỷ linh quỷ mị quỷ binh cuốn lấy, ai nấy đều cực kỳ giận dữ.
Mấy vị này đều là cường giả Biến Cảnh, mặc dù đám tép riu cảnh giới Tam Ngã này không có cách nào làm bọn họ bị thương, nhưng lại bám dai như đỉa, khiến người ta vô cùng chán ghét nhưng lại không ai có thể thoát khỏi.
Xa xa truyền tới ngôn ngữ Ma tộc hùng hùng hổ hổ của Ma tộc Huyết Nhãn.
Giờ phút này mấy người Dương Đỉnh Vân đều không hiểu, vẻ mặt mê man.
"Bắt sống!"
Tần Ninh vừa dứt lời liền lao ra ngay lập tức.
Năm người Dương Đỉnh Vân, Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý, Cảnh Vân cũng đồng thời xông ra.
Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đi theo sau.
Tám bóng người xông ra trong nháy mắt, làm cho sắc mặt mấy vị thống soái Ma tộc biến đổi, trong miệng la hét ngôn ngữ Ma tộc.
"Loài người!"
"Không phải, còn có quỷ vương!"
Chỉ trong phút chốc, mấy vị Ma tộc Huyết Nhãn kia đều vô cùng hoảng sợ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại.
"Đó là Tần Ninh!"
"Chính là hắn".
Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của Tần Ninh, mấy vị thống lĩnh Ma tộc lập tức bùng nổ sát khí, đánh thẳng tới chỗ hắn.
Bọn họ tới nơi này chính là phụng lệnh tiêu diệt Tần Ninh.
Giờ phút này thấy Tần Ninh, dĩ nhiên không còn để ý đến gì nữa.
Ầm... Chỉ trong phút chốc, một vị thống lĩnh Ma tộc cảnh giới nhị biến đã trực tiếp va chạm với Tần Ninh.
Nhưng một giây sau, thống lĩnh Ma tộc kia chỉ cảm thấy cả người giống như va chạm vào tường vậy, những tiếng xương nứt răng rắc truyền đến từ trong cơ thể, sắc mặt trắng bệch.
Tần Ninh nắm chặt bàn tay, túm lấy đầu hắn ta ấn xuống đất.
Ầm... Tiếng kêu thảm vang lên.
Mà lúc này, mấy người Dương Đỉnh Vân cũng lần lượt bắt hết những thống lĩnh Ma tộc còn sống lại.
Còn về đám võ giả Ma tộc xông ra sau đó chỉ là cảnh giới Tam Ngã, giao cho những quỷ linh quỷ mị quỷ binh kia giải quyết đều không thành vấn đề.
"Tần Ninh!"
Lúc này, thống lĩnh Ma tộc bị Tần Ninh ấn đầu xuống đất, giận dữ hét: "Ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi".
"Ồ?
Vậy sao?"
Tần Ninh túm cổ áo hắn ta lên, giễu cợt nói: "Nói tiếng người!"
"Hừ, ba vị tôn giả đại nhân của thánh tộc Huyết Nhãn chúng ta đã ra tay, ngươi không sống nổi đâu".
"Tôn giả?"
Tần Ninh nói: "Có đến cấp bậc thất biến không?
Nếu như không tới thất biến thì không giết chết ta được đâu".
"Ngươi...", Tần Ninh nghĩ mình là ai?
Cảnh giới thất biến?
Nếu thật sự đến cảnh giới thất biến, một cái tát cũng có thể trực tiếp đập chết Tần Ninh.
Người này nghĩ mình là ai, đáng để các nhân vật đứng đầu cảnh giới thất biến ra tay sao! Tần Ninh tiếp tục nói: "Xem ra không có, vậy chỉ sợ các ngươi lại phải thất bại trở về rồi".
"Bớt nói nhảm đi".
Tần Ninh trực tiếp xuyên cả bàn tay vào trong cơ thể thống lĩnh kia, không ngừng chuyển động, tiếng gào thê thảm vang lên bên tai không dứt.
"Ma tộc Huyết Nhãn, ma tộc Thiên Mục, ma tộc Quỷ Nhãn đều tới cả chứ?
Có những ai!"
"A...", thống lĩnh kia trợn trắng mắt, thậm chí hai tay hai chân cũng hóa thành hình thái bản thể đầm đìa máu, giống như một con khỉ đẫm máu vậy.
"Là Huyết Mãn Thiên tôn giả, Huyết Cách Cách tôn giả, Huyết Lặc Sơn tôn giả".
"Huyết Lặc Sơn?"
Tần Ninh cười nói: "Đại ca của Huyết Lặc Ma đúng không?"
"Đúng".
Tần Ninh hỏi lại: "Ngoài ra còn ai?"
"Quỷ Anh Vương đại nhân, Quỷ Phong Vương đại nhân của thánh tộc Quỷ Nhãn cũng dẫn một đám cường giả đến".
"Vậy sao?"
Tần Ninh giễu cợt nói: "Còn gì nữa không?"
"Người của ma tộc Thiên Mục thì sao?
Ngươi đừng nói với ta bọn họ không tới đấy nhé".
"Có tới".
Người đàn ông gào thét thê thảm nói: "Ba vị đại nhân Mục Cửu Thánh, Mục Bát Thánh, Mục Thất Thánh của thánh tộc Thiên Mục đều tới".
Bảy tôn giả.
Chín vương.
Chín thánh.
Từ cách xưng hô này, xem ra lần này những người đến đây đều là những nhân vật lớn trong ba tộc.
Ngay sau đó Tần Ninh hỏi: "Ngoài ba tộc này ra còn có ai?"
Nghe thấy lời này, người đàn ông kia ngẩn ra.
Không thể nào.
Làm sao Tần Ninh có thể biết còn có những người khác được! "Ồ?
Sững sờ?
Nghĩa là ta đã đoán đúng".
Tần Ninh túm lấy đầu hắn ta, cười nói: "Ta có đủ biện pháp để tra hỏi, ngươi có thể thử từng cái một xem sao".
Chương 3014: Ô Linh tộc
"Ta nói ta nói, ta nói!"
Người đàn ông hét lớn: "Còn nữa, còn nữa".
"Ai?"
Tần Ninh quát hỏi.
"Là một vị hoàng tử của Ô Linh tộc, nhưng rốt cuộc là ai thì ta không biết, ta cũng không có tư cách biết, ta chỉ biết là một vị hoàng tử".
Mà nghe thấy như vậy, Tần Ninh lại sửng sốt.
"Ô Linh tộc?"
Tần Ninh vốn muốn hỏi về Diệp Chi Vấn, người từ trước đến nay vẫn luôn thần bí kia lần này hẳn phải tới mới đúng.
Nhưng câu trả lời của người trước mặt lại khiến hắn sửng sốt.
Trừ ba tộc này ra còn có những Ma tộc khác?
"Ô Linh tộc là gì?"
"Hả?"
Người đàn ông kia cũng ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ Tần Ninh không phải đang hỏi về Ô Linh tộc sao?
"Ta vốn muốn hỏi về Diệp Chi Vấn, xem ra còn có những người mà ta không biết nữa!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt người đàn ông vô cùng ảm đạm, mấy thống lĩnh Ma tộc khác lại trợn mắt há hốc mồm.
"Ngươi... không phải ngươi đang hỏi về chuyện của Ô Linh tộc sao...", "Đương nhiên không phải".
Tần Ninh nói: "Thu hoạch ngoài ý muốn, ta cũng không nghĩ tới".
Nghe thấy vậy, mấy vị thống lĩnh Ma tộc đều căm hận nhìn thống lĩnh mới mở miệng kia.
Duy chỉ có thống lĩnh bị Tần Ninh hành hạ giờ phút này đau khổ không nói ra lời.
"Ta sẽ hỏi ngươi".
Lúc này Tần Ninh đi tới trước mặt một vị thống lĩnh khác, cười nói: "Chắc các ngươi sẽ trách hắn ta không kín miệng, không xứng ở cùng với các ngươi, cho các ngươi trải nghiệm cách tra hỏi của ta cũng tốt".
Vừa nói xong, Tần Ninh trực tiếp ra tay.
Không lâu sau hắn đã biết được gần hết tin tức muốn biết.
Ô Linh tộc! Một trong những Ma tộc ngoài thế giới.
Mà tộc này cũng đã sớm tiến vào bên trong Trung Tam Thiên, nhưng lại không ở cố định trong Trung Tam Thiên mà lặng lẽ tản ra.
Quan trọng nhất chính là theo lời mấy vị thống lĩnh này, Ô Linh tộc còn mạnh hơn ba tộc Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, Ma tộc Quỷ Nhãn.
Sức mạnh này không chỉ là thực lực, mà còn là cấp bậc.
Các tộc ở ngoài thế giới đều sẽ phân chia cấp bậc.
Tần Ninh còn nhớ năm xưa ở đại lục Vạn Thiên, mấy tộc như Ma tộc Lục Tình, Ma tộc Cự Tí, Ma tộc Xích Huyết, Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Hủ Cốt đã từng nói, bọn họ chỉ là kẻ yếu, nô lệ ở ngoài thế giới thôi.
Tới giờ, những Ma tộc xuất hiện ở bên trong Trung Tam Thiên cũng có phân chia cấp bậc.
Giống như Ma tộc Kim Nguyệt, Ma tộc Ám Nguyệt, Ma tộc Thanh Mộc ở trong Thượng Nguyên Thiên là do Ma tộc Thanh Mộc thống lĩnh.
Nhưng bây giờ, cấp bậc đứng đầu bên trong ba tộc Ma tộc Thiên Mục, Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Quỷ Nhãn đều là cường giả Biến Cảnh, mà ở trên ba tộc này còn có một Ô Linh tộc cao cao tại thượng.
Trên thực tế những năm này, Tần Ninh cũng không chỉ đi theo mỗi con đường diệt ma, mà còn từng suy tính rất nhiều lần.
Ở bên ngoài Thương Mang Vân Giới nhất định vẫn còn tồn tại sinh linh mạnh mẽ hơn, nếu không cha sẽ không thể rời đi, mà sẽ ở lại chiến đấu.
Mà những sinh linh ngoài thế giới kia cũng giống như ở trong Thương Mang Vân Giới, từ Thương Mang Vân Giới đến thế giới Cửu Thiên, đến đại lục Vạn Thiên, len lỏi vào từng tầng một.
Những sinh linh ngoài thế giới này đều có phân chia tôn ti.
Nói như vậy, bên trong đại lục Vạn Thiên, thế giới Cửu Thiên, thậm chí Thương Mang Vân Giới có lẽ cũng đã có Ma tộc.
Điều này thật sự quá đáng sợ.
Ô Linh tộc, hoàng tử Ô Viên, một vị hoàng tử chân chính.
Đến cấp bậc này, chắc hẳn sẽ biết được nhiều chuyện hơn nhỉ?
"Ta hỏi lại các ngươi, lần này ba tộc các ngươi điều động nhiều cường giả như vậy, không thể chỉ ở chỗ này chịu chết được, nhất định sẽ biết biện pháp rời đi".
Tần Ninh nói thẳng: "Định đi như thế nào?"
Nghe thấy vậy, mấy vị thống lĩnh đều biến sắc.
"Nói!"
"Chúng ta đều đi qua một đài tế thiên để tới chỗ này, cũng sẽ thông qua đài tế thiên để rời đi, nhưng mà chỉ có mấy vị đại nhân mới có thể mở được đài tế thiên thôi".
"Hiểu rồi".
Tần Ninh nhìn mấy người Dương Đỉnh Vân.
Mấy vị quỷ vương lần lượt ra tay.
Tất cả thống lĩnh đều bị giết.
Nhưng lại không thấy được thống khổ từ trong mắt mấy người kia, chỉ có giải thoát.
Chết trong tay Tần Ninh thật sự là một loại giải thoát.
"Thần nhi...", lúc này Lâm Uyên nghiêm túc nói: "Lần này Ma tộc xâm phạm, nhìn chằm chằm chúng ta, chỉ sợ hoàng tử Ô Viên là thất biến thậm chí còn có cảnh giới cao hơn".
"Bây giờ cũng không cần cứng chọi cứng với bọn họ".
Tần Ninh còn có hai vị đệ tử.
Khúc Phỉ Yên.
Chiêm Ngưng Tuyết.
Đều là cường giả tuyệt thế nổi tiếng hiển hách ở trong Trung Tam Thiên.
Mà bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới nhất biến, với thiên phú của hắn, sau này sẽ có thể dễ dàng giết chết những Ma tộc đó.
"Đây chính là một cơ hội hiếm có".
Tần Ninh lại không nhịn được nói: "Ba tộc phái mấy người nòng cốt đến, nếu như ở chỗ này giết bọn họ, vậy thì con cũng đỡ phải mất công đi tìm".
Nghe thấy lời này, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều sửng sốt.
Cha mẹ lo lắng cho sự an toàn của con, con lại nghĩ là nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ rất khó để giết bọn họ?
Tên nhóc con không sợ chết sao?
Tần Ninh ho khan một cái nói: "Cha, mẹ, không có chuyện gì đâu, trong lòng con hiểu rõ".
"Như vậy con sẽ không cần phải lo lắng chuyện ở đây nữa, chỉ là thời gian trong A Tị Địa Ngục không giống với Trung Tam Thiên, chúng ta ở chỗ này một tháng, bên ngoài có lẽ đã qua mấy năm".
"Ta lo lắng cho mấy người con dâu của cha mẹ, còn có mấy đồ nhi ngốc nghếch nữa, con không có ở đây, sợ rằng bọn họ sẽ cuống cuồng báo thù".
"Cha, mẹ, con sẽ đưa hai người ra ngoài trước, hai người rời khỏi đây, con lại tốn chút công sức làm thịt tất cả đám Ma tộc này, sau đó sẽ đi ra ngoài đoàn tụ với mọi người".
Lâm Uyên nghe vậy, còn chưa lên tiếng, Sở Vân Nhân đã nói ngay: "Không thể! Tuyệt đối không thể!"
"Tên nhóc thối, con muốn để chúng ta đi, mình làm anh hùng?
Con đừng tưởng rằng mẹ không biết".
"Mẹ của con, tuyệt đối không phải".
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "A Tị Địa Ngục này không phải là chỗ dành cho người sống, nếu không tin hai người cứ thử kiểm tra lại bản thân xem, có phải nguyên lực chuyển động trong cơ thể đều bị hạn chế rồi không?"
Lâm Uyên và Sở Vân Nhân không thử.
Bởi vì vừa rồi lúc ra tay, hai người đã cảm thấy được không đúng.
"A Tị Địa Ngục là chỗ cho quỷ sống, cho dù là cường giả Biến Cảnh, ở lâu cũng rất khó không bị ảnh hưởng, một khi ở đây quá lâu, cho dù là người sống cũng sẽ thành người chết!"
Nghe thấy lời này, sắc mặt vợ chồng hai người lại vô cùng khó coi.
"Tên nhóc thối, con không sợ, chúng ta cũng không sợ".
Lâm Uyên thấy Sở Vân Nhân lại muốn mắng thì vội vàng giành mắng Tần Ninh trước.
"Cha...", Tần Ninh không biết làm sao, liền sử dụng Thiên Văn Thể Thuật: "Năm xưa con là Thông Thiên Đại Đế, cũng được gọi là Thể Đế… Thể Thư của con… có thể đồng bộ thời gian, cho dù có ở trong này mười năm trăm năm cũng không thành vấn đề...", "Hai người... lại khác...", Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều không thể nói được gì thêm.
"Cứ quyết định như vậy đi".
"Con sẽ ở chỗ này giết sạch đám người kia rồi mới đi ra ngoài, hai người cứ đi ra ngoài trước, trấn an đệ tử phu nhân của con, nhân tiện chỉ bảo bọn họ, đợi đến khi con ra ngoài còn phải dựa vào bọn họ để làm mưa làm gió nữa, mỗi một người đều phải yên tâm tu hành".
"Chúng ta chia binh thành hai đường, đến lúc đó con trở về sẽ bắt đầu diệt trừ Ma tộc, làm thịt đám cường giả Ma tộc kia, khôi phục Trung Tam Thiên sạch sẽ như trước".
Sở Vân Nhân nhìn con mình thẳng thắn nói ra thì chậm rãi nói: "Thật không?"
Chương 3015: Ngươi còn nhớ ta không?
Tần Ninh bất đắc dĩ cầm tay Sở Vân Nhân, cười khổ nói: "Mẹ, mẹ của con, con đã lừa mẹ bao giờ chưa".
"Con trai của mẹ có ngốc như thế sao?”
Ở lại chỗ này để chịu chết?"
"Con thật sự ở lại để giết những người đó".
Sở Vân Nhân và Lâm Uyên vẫn nửa tin nửa ngờ.
Tần Ninh nói khô miệng khô lưỡi.
"Được rồi!"
Cho đến cuối cùng, Sở Vân Nhân mới nói: "Tên nhóc thối, nếu con dám lừa mẹ, mẹ sẽ đánh gãy chân con!"
"Vâng".
Giờ phút này, Tần Ninh mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Không dễ dàng! Vì vậy, Tần Ninh dẫn mấy người Dương Đỉnh Vân cùng với vợ chồng Lâm Uyên Sở Vân Nhân tiếp tục lên đường.
Có quỷ linh quỷ mị quỷ binh, muốn tìm địa bàn ẩn nấp của đám Ma tộc kia không hề khó khăn.
Mấy ngày tiếp theo, đám người tìm được mấy vị cường giả Biến Cảnh Ma tộc, Tần Ninh lần lượt tra hỏi rồi giết chết toàn bộ.
Mà sau khi tra hỏi mấy ngày, cuối cùng đã có tin tức.
"Quỷ Anh Vương!"
Tần Ninh bóp chết một vị tướng quân Ma tộc bị tra hỏi, tiếp đó nhìn về phía mấy người bên cạnh.
"Quỷ Anh Vương, theo ta biết là cảnh giới nhị biến, nhưng tin tức có thể sai sót, dù sao mọi người cũng cần phải cẩn thận".
"Cách nơi đây năm mươi dặm có một ngọn núi Mao Lĩnh, trước hết cứ để quỷ linh quỷ binh quỷ mị hỏi dò tin tức rồi nói sau".
"Ừm".
"Được".
Tần Ninh vừa nói xong, mấy người lập tức tản ra.
Tần Ninh nhìn về phía vợ chồng hai người Sở Vân Nhân và Lâm Uyên, nói: "Cha, mẹ, kế hoạch chính là như vậy, chúng ta sẽ giết Quỷ Anh Vương, cướp lấy chí bảo để mở tế thiên đích, sau đó mẹ và cha rời đi trước".
"Cha, mẹ hãy nhớ, để hai người rời đi không phải là để thoát khỏi nguy hiểm, mà là hai người phải ra ngoài truyền tin tức cho con, nói cho mấy người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc biết... con không sao, đồng thời đốc thúc bọn họ tu hành thật tốt".
"Ừm ừm, mẹ nhớ rồi!"
Sở Vân Nhân đưa tay nhéo má Tần Ninh, nói: "Tên nhóc thối, vậy bao giờ thì con trở lại?"
"Nhìn xem có bao nhiêu người Ma tộc tới đi".
Tần Ninh tùy ý nói: "Nếu như có nhiều người thì con phải tốn không ít thời gian, hơn nữa thời gian chuyển động trong A Tị Địa Ngục không giống Trung Tam Thiên, một ngày ở đây trôi qua, có khi bên ngoài đã qua một tháng, cũng có thể là một năm, chưa biết được thế nào".
"Còn nữa...", Tần Ninh tiếp tục nói: "Hai người đi ra ngoài cũng không thể đi báo thù ngay được, phải chờ con!"
"Biết rồi".
Sau khi chuẩn bị xong tất cả, đám người tiếp tục lên đường.
Núi Mao Lĩnh.
Đây là một ngọn núi được đám quỷ linh quỷ mị ở trong đó đặt tên.
Dãy núi Mao Lĩnh hoàn toàn trơ trụi, chia thành những ngọn núi nối liền liên miên, núi non trùng điệp.
Lúc này, Tần Ninh, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân cùng với mấy vị quỷ vương Dương Đỉnh Vân đều đang ở nơi đây.
"Ngay ở phía trước không xa!"
Dương Đỉnh Vân nói: "Thần đại nhân, có vẻ Quỷ Anh Vương kia cũng không chỉ đơn giản là cảnh giới nhị biến, bên cạnh có mười mấy vị cường giả Biến Cảnh tụ tập, đều có cấp bậc từ nhất biến đến tam biến, sợ rằng người phụ nữ này ít nhất cũng phải là cảnh giới tứ biến".
Tứ biến! Ở Trung Tam Thiên, đến cấp bậc tứ biến đã đủ để khai tông lập phái, trở thành một thế lực lớn rồi.
Ở trong Thượng Nguyên Thiên hay chín đại thiên của Trung Tam Thiên như Tây Hoa Thiên thì hơi yếu một chút.
Nhất là Thượng Nguyên Thiên, bao nhiêu năm qua ngay cả cảnh giới Tam Ngã cũng không xuất hiện, đó không phải là yếu, mà là bị người ta phong ấn mối liên kết giữa các thiên vực, khiến cho võ giả trong Thượng Nguyên Thiên đều có thực lực rất kém.
Năm đó Tần Ninh tiến vào bên trong cấm địa tìm Trần Nhất Mặc, đã cố ý dặn dò phương pháp phá giải cấm chế bị người ta lập ra ở Thượng Nguyên Thiên.
Nói một cách chính xác, cho dù Thượng Nguyên Thiên ở thế yếu, cũng không có khả năng ngay cả cảnh giới Tam Ngã đều thưa thớt, không sinh ra Biến Cảnh được.
Mà trừ nơi đặc biệt như Thượng Nguyên Thiên ra thì ở trong Tây Hoa Thiên cũng có cấp bậc tam biến tồn tại.
Giống như ở Vô Tương Thiên, cấp bậc của võ giả Biến Cảnh sẽ mạnh hơn.
Sáu thiên Bắc Đấu Thiên, Bắc Tuyết Thiên, Xích Tiêu Thiên, Tự Tại Thiên, Tứ Tượng Thiên, Thương Vân Thiên đều là mạnh nhất.
Dĩ nhiên, nơi mạnh nhất chính là Thương Vân Thiên.
Thiên đứng đầu chín thiên trong Trung Tam Thiên chính là Thương Vân Thiên, dùng cường giả như mây để hình dung Thương Vân Thiên vô cùng thích hợp.
Tần Ninh thu hồi suy nghĩ, nói: "Quỷ Anh Vương, cảnh giới tứ biến mà đã có thể trở thành một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn, chắc chắn người phụ nữ này không đơn giản, ta biết người phụ nữ này là bởi vì một vị đại sư trận thuật bị nàng ta làm cho thần hồn điên đảo".
Tần Ninh nhớ tới Sở Mậu… "Tóm lại, cẩn thận một chút".
"Ừm".
Dương Đỉnh Vân tùy tiện nói: "Trước hết cứ để quỷ binh quỷ linh quỷ mị thử xem thực lực thế nào đã".
"Được".
Chỉ trong phút chốc, từng quỷ linh quỷ mị quỷ binh ở xung quanh đều mặc kệ sống chết, xông vào trong núi Mao Lĩnh dưới mệnh lệnh của mấy người Dương Đỉnh Vân.
Những ngày qua, bọn họ vẫn luôn đi điều tra tung tích của võ giả Ma tộc, cơ bản đều làm như vậy.
Lúc này, mấy người Tần Ninh lẳng lặng chờ đợi ở bên ngoài dãy núi.
Nhưng rất lâu sau mà bên trong dãy núi cũng không có chút dao động nào.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Dương Đỉnh Vân cảm thấy không đúng.
Theo lý mà nói, cho dù có đánh nhau thì bên trong cũng phải có chút động tĩnh chứ.
"Ta đi xem một chút".
Cảnh Vân tiên sinh mở miệng nói: "Có thể Quỷ Anh Vương đã kịp chuẩn bị rồi".
"Cẩn thận một chút".
"Yên tâm đi".
Dù sao Cảnh Vân cũng là quỷ vương cấp bậc Vạn Nguyên Biến tứ biến, không dễ chết như vậy.
Lúc này, Cảnh Vân cẩn thận tiến vào bên trong dãy núi.
Mà không lâu sau, một tiếng ầm đột nhiên vang lên.
Bên trong dãy núi bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
"Cảnh Vân!"
Dương Đỉnh Vân liền biến sắc.
Mà vào lúc này, chỉ thấy bên trong dãy núi, vô số bóng đen bay lên trời.
Một bóng người đạp lên trên thân từng quỷ mị quỷ linh quỷ binh, người kia cũng có hình dáng vô cùng rõ ràng, loáng thoáng còn có mấy phần khí huyết người sống chập chờn, điều này vô cùng tương tự với Dương Đỉnh Vân.
"Ta còn tưởng là ai, hóa ra là các ngươi".
Dương Đỉnh Vân thấy người nọ, ánh mắt lạnh lẽo, quát lên bằng tiếng quỷ: "Liễu Bách!"
Liễu Bách?
Tần Ninh cau mày lại, hình như đã từng nghe qua cái tên này.
Lúc này Liễu Bách trực tiếp mở miệng nói: "Dương Đỉnh Vân, ta lười nói nhảm với ngươi, Tần Ninh đâu?
Bảo hắn đi ra gặp ta".
Giờ phút này, Tần Ninh vẫy tay nói: "Ta ở chỗ này".
Liễu Bách nhìn về phía Tần Ninh, lại nhìn sang bên cạnh, trực tiếp hỏi: "Là hắn?"
Chỉ thấy bên trong dãy núi đột nhiên có mười bóng người bay lên trời.
Một người đứng đầu có làn da tái nhợt giống như bị bệnh lâu năm không khỏi, đôi mắt lóe lên ánh sáng màu xanh.
"Ừ".
Liễu Bách nhìn về phía Tần Ninh, hừ lạnh một tiếng, bàn tay siết chặt người Cảnh Vân, cuối cùng trực tiếp bóp vỡ.
Cảnh Vân còn không kịp kêu lên thảm thiết đã chết thảm tại chỗ.
"Liễu Bách!"
Giờ phút này, Dương Đỉnh Vân vô cùng giận dữ.
Liễu Bách cũng không để ý, nhìn về phía Tần Ninh, hừ một tiếng nói: "Thông Thiên Đại Đế Lâm Thần, ngươi còn nhớ ta không?"
Nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của Liễu Bách, Tần Ninh cạn lời: "Không nhớ...", "Ngươi...", Liễu Bách như bị nghẹn một hơi trong cổ họng, không nói ra được câu nào.
Bình luận facebook