-
Chương 2791-2795
Chương 2791: Cướp hết?
Tần Ninh không nói nhiều nữa, mà lấy lò luyện đan, lấy dược liệu ra bắt đầu làm ngay trong đình viện.
Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng đứng ở một bên nhìn kỹ.
Tần Ninh lấy lò luyện đan ra, sử dụng những võ quyết kì quái, sau khi rửa sạch lò luyện đan, lại lấy ra pháp quyết gì đó phả mạnh vào lò luyện đan.
Mà từng cây dược liệu được bày ở bên trong hộp gấm, bình lưu ly, trên kệ gỗ, Tần Ninh cũng dựa theo đủ phương pháp mà lần lượt lấy hết sạch.
Chỉ là công tác chuẩn bị thôi cũng đã khiến Lý Nhàn Ngư choáng đầu hoa mắt rồi.
Đan sư, khí sư, trận sư, ngự thú sư, khôi lỗi sư vân vân, cũng không phải ai cũng có thể học được những pháp môn này.
Điều này không sai.
Ví dụ ngự thú sư, năm xưa Lý Nhàn Ngư đã từng ở cùng với Ôn Hiến Chi sư huynh, tận mắt nhìn thấy lúc Ôn Hiến Chi gặp phải một ít thú vật, chỉ cần nhìn chúng nhấc chân lên là có thể biết được chúng nói muốn đi nặng hay đi nhẹ, chỉ cần nhìn ánh mắt của đám thú tộc cũng biết được chúng đang vui vẻ, tức giận hay là bi thương.
Ví dụ như Trần Nhất Mặc sư huynh, khả năng nhận biết dược liệu cứ như mũi chó bẩm sinh vậy, lợi hại đến mức khiến người ta liên tục cảm thán.
Còn cả Lý Huyền Đạo sư huynh, bất kỳ kiếm thuật nào hắn ta cũng có thể nhìn ra điểm quan trọng nhất, Diệp Nam Hiên sư huynh đối với đao thuật cũng vậy... Đây là thiên phú! Không thể không hâm mộ được.
Lúc này, Tần Ninh đã ngưng tụ đan hỏa, sau khi thử một chút, cảm thấy lấy năng lực bây giờ của mình gần như có thể ứng phó được.
Bên trong thân thể, từng luồng sức mạnh chuyển động, khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Bắt đầu luyện đan.
Chỉ chớp mắt, ba ngày đã trôi qua.
Ngày hôm đó ở trong Vân Tiên Các, Vân Như Tuyết vội vàng tiến vào hậu viện, tìm được Vân Như Sương.
"Tỷ, không xong rồi".
Không xong?
"Cha làm sao à?"
"Không phải cha, là Dương Thiên Các bên kia".
Dương Thiên Các?
"Gần đây Dương Thiên Các luyện chế được ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên vô cùng phù hợp với cảnh giới đế giả, hơn nữa còn đẩy ra một loại mệnh đan được đặt tên là Liệt Viêm Tâm Đan, có tác dụng kỳ diệu đối với cảnh giới Chân Ngã tầng một, tầng hai, tầng ba, giúp tăng Mệnh Hoàn, ngưng tụ Mệnh Hoàn".
Vân Như Tuyết lo lắng nói: "Ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên kia có tác dụng giúp võ giả cảnh giới đế giả vượt qua kiến nạn lục dục, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có hơn trăm đơn đặt hàng, hơn nữa rất nhiều khách hàng bên trong Vân Tiên Các chúng ta cũng chạy đến Dương Thiên Các bên kia rồi!"
Vân Tiên Các! Dương Thiên Các! Là hai đan dược các lớn nhất trong cả thành Vân Dương, cũng là nguồn kinh tế chủ yếu của nhà họ Vân và nhà họ Dương.
Rất nhiều đan dược các của một vài thành trì, thị trấn xung quanh thành Vân Dương đều mua đan dược từ đan dược các ở nơi này, sau đó bán ra.
"Muội đi phái người mua ba loại đan dược kia cho Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư nhìn một chút".
"Ừm...", Vân Như Sương nhíu đôi mày thanh tú lại.
Nhà họ Dương đẩy ra đan dược mới vào lúc này, rõ ràng là nhằm vào nhà họ Vân.
Cha bị bệnh nặng.
Sở Hạc đại sư phản bội.
Bây giờ nhà họ Dương lại là hùng hổ dọa người... trong lòng Vân Như Sương đột nhiên cảm thấy nặng trịch.
Phải làm thế nào đây?
Mà bên trong Vân phủ, ba ngày sau, Tần Ninh đã cho ra lò một đan.
"Thành công rồi?"
"Ừ!"
Mở lò luyện đan ra, năm viên đan dược thanh thúy ướt át tản ra đan hương nhàn nhạt.
"Bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, Dung Cực Đan!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Mấy ngày nay ngươi tiếp tục hộ pháp cho ta, ta sẽ tiêu hóa những đan dược này, có lẽ sẽ có thể khôi phục thực lực đế giả sơ kỳ".
"Vâng!"
Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động.
Cuối cùng sư phụ đã sắp hoàn toàn sống lại rồi! Như vậy hắn ta mới thật sự yên tâm.
Dẫu sao có sư phụ, cho dù là cảnh giới Chân Ngã tầng bốn mạnh nhất bên thành Vân Dương cũng không tính là gì, hai sư đồ mới thật sự an toàn.
Cứ như vậy lại qua mười ngày, rốt cuộc Tần Ninh đã xuất quan.
Hắn mặc một bộ quần áo trắng mở cửa đi ra, phong thái tuấn lãng, cặp mắt như đuốc, nhìn cả người có dáng vẻ vô cùng hăng hái mạnh mẽ.
Lý Nhàn Ngư thấy một màn này đã hoàn toàn yên tâm.
Sư phụ đã trở lại.
Tần Ninh cười nói: "Tiếp theo ta sẽ luyện chế cho ngươi một loại đan dược, bây giờ vãng sinh đồng của ngươi còn chưa khôi phục, vừa vặn có thể tĩnh tâm lại, lĩnh ngộ chân lý cảnh giới Tam Ngã, cảnh giới Chân Ngã có một vài điều cần chú ý, ta sẽ nói rõ với ngươi sau".
"Dạ!"
Tần Ninh tiếp tục vùi đầu vào luyện đan.
Đảo mắt một cái, lại bảy ngày nữa trôi qua.
Đan dược ra lò.
Lý Nhàn Ngư bắt đầu bế quan tu hành dưới sự đốc thúc của Tần Ninh, chuẩn bị đột phá đế giả cực hạn, đến Chân Ngã.
Cứ như vậy, cuối cùng Tần Ninh đã được rảnh rỗi.
Còn việc chữa thương cho Vân Nham Phong vẫn cần mấy loại dược liệu, mà trong một hai chục ngày này, Vân Như Sương và Vân Như Tuyết đều không xuất hiện, không có dược liệu, Tần Ninh cũng không có cách nào.
Lý Nhàn Ngư bế quan, Tần Ninh lặng lẽ đợi, lại qua mấy ngày nữa vẫn không thấy có động tĩnh gì.
Tần Ninh đành rời khỏi Vân phủ, đi tới Vân Tiên Các.
Chẳng qua lúc đi tới bên ngoài Vân Tiên Các, Tần Ninh lại hơi sững sờ.
Ngày xưa Vân Tiên Các đông như trẩy hội, bây giờ lại vắng như chùa bà đanh, ít người đến đáng thương.
"Tần công tử".
Một gã hộ vệ thấy Tần Ninh xuất hiện thì nhiệt tình đi lên chào hỏi.
"Có chuyện gì thế này?"
Tần Ninh hiếu kỳ nói.
"Đừng nói nữa".
Thanh niên kia hộ vệ nhìn xung quanh, kéo Tần Ninh qua một bên, nói: "Mười mấy ngày gần đây, khách của Vân Tiên Các đều bị Dương Thiên Các cướp hết rồi".
Cướp hết?
Vân Tiên Các và Dương Thiên Các đối lập với nhau, đều có đặc sắc riêng, sao đột nhiên lại cướp hết được?
Thanh niên tiếp tục nói: "Gần đây Dương Thiên Các đẩy ra ba loại đan dược rất có tác dụng với cảnh giới đế giả, còn có một loại mệnh đan".
"Ngươi cũng biết trong thành Vân Dương cùng với thành trì thị trấn bốn phía, cảnh giới đế giả mới là võ giả chủ lực, nhu cầu về bảo đan Cực Đạo cấp Thiên là lớn nhất, nhu cầu về mệnh đan tương đối nhỏ, nhưng lại rất có lời".
"Bốn loại đan dược này đã lập tức phát triển việc buôn bán của Dương Thiên Các, cũng cướp cả không ít khách lâu đời của Vân Tiên Các chúng ta đi!"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh đã hiểu được đại khái.
Đối với một các giao dịch mà nói, đan dược chính là nòng cốt.
Không có đan dược tốt hơn thì lấy cái gì để thu hút khách?
"Dẫn ta đi gặp Như Sương tiểu thư đi!"
"Được...", Vân Như Sương đã dặn dò trong ngoài nhà họ Vân đều khách khí với Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.
Hai người đi vào sau Vân Tiên Các, trước một phòng khách.
"Không còn cách nào khác sao?"
Còn chưa đến đại sảnh đã nghe được giọng nói của Vân Như Sương.
Lúc này bên trong đại sảnh, Vân Khánh đại sư mở miệng nói: "Đại tiểu thư, lão phu đã đánh giá ba loại đan dược kia rồi, đúng là hiệu quả rất tốt, hơn nữa giá cả của nhà họ Dương rất thấp, còn thấp hơn cả Vân Tiên Các chúng ta...", "Vốn nghĩ nhà họ Dương đẩy ra ba loại đan dược kia là để tạo tiếng vang, chỉ buôn bán tạm thời, nhưng không ngờ rằng nhà họ Dương lại cứ làm như vậy mãi".
Một giọng nói khác vang lên, vô cùng giận dữ: "Chắc chắn bọn họ đã mời đại sư cải tiến toa thuốc, tiết kiệm giá vốn, cho nên mới hạ giá xuống được như vậy...", lúc này mấy người đang bàn luận sôi nổi bên trong đại sảnh.
Vân Như Sương ngồi tại chỗ, sắc mặt có chút ảm đạm, tùy tiện nói: "Gần đây các vị đại sư cũng vất vả rồi, chuyện này để sau hẵng bàn đi!"
Mấy người rối rít cáo lui.
Mà lúc này, Tần Ninh đi từ bên ngoài tới.
"Bọn họ đẩy ra đan dược mới, Vân Tiên Các các ngươi cũng đẩy ra không phải là được sao?"
Giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Chương 2792: Coi như ta tặng các ngươi
"Tần Ninh công tử!"
Vân Như Sương thấy Tần Ninh xuất hiện thì lập tức sửng sốt.
Những ngày qua nàng ta luôn bận bịu với chuyện của Vân Tiên Các, thường xuyên rời khỏi thành Vân Dương đến những thành trì xung quanh để giữ lại khách hàng ngày xưa.
Nhưng bốn loại đan dược kia của nhà họ Dương không chỉ có dược liệu rất cao, hơn nữa giá cả lại không đắt, mọi người đều vì lợi ích, ai cũng sẽ lựa chọn tốt hơn, hơn nữa còn phải rẻ hơn.
Lúc này, Vân Khánh đại sư, Mục Nguyên đại sư đều nhìn về phía Tần Ninh.
Vân Khánh đại sư bởi vì phương pháp luyện chế Tụ Linh Hợp Khí Đan lúc trước, có thể nói là đã nhìn Tần Ninh với ánh mắt khác xưa.
Những ngày qua ông ta vốn muốn tìm Tần Ninh trò chuyện về đan thuật, cùng nhau tham khảo, chẳng qua là Tần Ninh luôn ở bên trong Vân phủ, lại bởi vì Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược mới, khiến cho Vân Khánh đại sư vẫn luôn không có cơ hội.
Mà đây là lần đầu tiên Mục Nguyên đại sư thấy Tần Ninh.
"Đẩy ra đan dược mới khó khăn biết bao, vị Tần công tử này, cũng không phải là há miệng thì sẽ có phương pháp luyện chế".
Mục Nguyên đại sư nói thẳng.
"Đúng là không phải há miệng thì sẽ có".
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Phải viết ra mới được".
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Vân Như Sương, nói thẳng: "Không biết Dương Thiên Các bên kia đẩy ra bốn loại đan dược gì, ta có thể nhìn một chút không?"
Vân Như Sương ngẩn người, ngay sau đó lấy ra bốn viên đan dược.
Tần Ninh đưa mắt nhìn.
"Một loại mệnh đan... Tụ Linh Tam Nguyên Đan, cao hơn Tụ Linh Hợp Khí Đan một phẩm chất...", "Ba loại còn lại là... Cố Tâm Nguyên Đan, Trấn Hồn Thiên Đan, Thánh Cốt Thiên Đan...", Tần Ninh cười nói: "Ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, một loại mệnh đan, ba loại bảo đan Cực Đạo rất có tác dụng đối với cảnh giới đế giả...", Tần Ninh cũng đã biết vì sao trong một tháng ngắn ngủi mà việc làm ăn của Vân Tiên Các lại xuống dốc như vậy rồi.
Ba loại đan dược này có sức hấp dẫn rất lớn đối với đế giả, hơn nữa dược liệu cần để luyện chế ra lại rẻ hơn những đan dược khác, có tác dụng rất lớn và thuận lợi hơn nhiều cho các đế giả.
Giá cả giảm xuống.
Tác dụng tăng lên.
Ai mà không thích?
Tần Ninh cười nói: "Cái này thì đơn giản".
"Giấy bút ở đâu?"
Ánh mắt Vân Khánh đại sư sáng lên, vội vàng lấy giấy bút ra.
Tần Ninh cũng không nói nhảm.
Hắn hơi trầm ngâm, đặt bút viết.
Mấy người xung quanh đều lẳng lặng chờ đợi, trong lòng vô cùng tò mò.
Trên thực tế Vân Khánh đại sư cũng luôn có chút nghi ngờ, có vẻ Tần Ninh rất hiểu biết về Tụ Linh Hợp Khí Đan, nhưng chắc chỉ là trong tay Tần Ninh trùng hợp có phương pháp luyện chế mà thôi.
Không lâu sau, Tần Ninh thu bút.
"Sáu loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, bốn loại mệnh đan, đều rất có tác dụng với cảnh giới Chân Ngã tầng một, tầng hai, tầng ba".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Mười phương pháp luyện chế này, hai người các ngươi có thể đi nghiên cứu cẩn thận, nếu như không hiểu có thể tới hỏi ta".
"Dược liệu của mười phương pháp luyện chế này đều không quý lắm, chỉ là hơi rườm rà một ít, nhưng tác dụng của đan dược tuyệt đối tốt hơn bốn loại mà Dương Thiên Các cung cấp gấp hai lần".
Lúc này, Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư đều cầm lấy phương pháp luyện chế nhìn cẩn thận.
Thật lâu sau, ánh mắt hai người dần dần sáng lên.
Tạm thời không nói đến sáu loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên kia.
Chỉ bốn loại mệnh đan này thôi đã có giá trị vô cùng quý giá với đan sư cấp bậc như bọn họ rồi.
"Tần công tử, trong Cửu Chuyển Mệnh Hoàn Đan của ngươi đã có Ô Cẩu, vì sao còn phải cộng thêm Huyết Toa Thảo?"
Mục Nguyên đại sư hiếu kỳ nói: "Hai loại dược liệu này không thể trộn với nhau mà!"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh tùy tiện nói: "Cho nên bên trong phương pháp luyện chế này còn có hai loại dược thảo như Vụ Linh Thảo, Minh Huyên Thảo để Ô Cẩu và Huyết Toa Thảo dung hợp...", "Vậy cái này thì sao ?
Nguyệt Minh Châu dưới đáy biển mài thành bụi phấn là gì?"
Lúc này, Mục Nguyên đại sư và Vân Khánh đại sư xem phương pháp luyện chế, không ngừng hỏi Tần Ninh.
Hắn cũng kiên nhẫn giải đáp từng câu một.
Một lúc lâu sau, hai người đã hoàn toàn hiểu rõ về phương pháp luyện chế.
Trong lòng Vân Khánh đại sư đã biết cũng không phải Tần Ninh may mắn lấy được những phương pháp luyện chế này, mà là hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh cũng cực cao.
"Hai người chúng ta sẽ lập tức dặn dò luyện chế thành đan!"
"Có mười loại đan dược này, người của Dương Thiên Các... Hừ...", nghe thấy vậy, Tần Ninh lại cười nói: "Hai vị không cần vội vã".
"Không cần đưa ra một lúc mười loại đan dược, mà hãy tổ chức một buổi đấu giá, bán bớt những đan dược khác của Vân Tiên Các các ngươi ra, sau đó mới đẩy ra đan dược mới, lại tổ chức thêm một hai ba buổi đấu giá nữa để biểu diễn những đan dược này cho các võ giả trong thành Vân Dương...", "Chuyện này cứ làm từng bước một mới có thể có hiệu quả tốt nhất".
Vân Như Sương nghe thấy vậy, lập tức sáng tỏ.
"Hai vị đại sư cứ tiến hành thí nghiệm phương pháp luyện chế đi, chuyện sau đó để ta chuẩn bị là được".
Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư gật đầu một cái, vội vàng rời đi.
Lúc này Vân Như Sương nhìn về phía Tần Ninh, khom người nói: "Cảm ơn Tần công tử lại giúp chúng ta một lần".
"Đồ đệ ngốc kia của ta đã nói sẽ báo đáp, nếu ta không làm gì thì có vẻ rất hẹp hòi!"
Tần Ninh cười nói: "Những chuyện khác, các ngươi cứ chuẩn bị đi, đúng rồi, cũng sớm chuẩn bị mấy loại dược liệu cuối cùng kia đi, ta có thể bắt tay chữa trị cho cha ngươi rồi".
"Tuy nói mấy loại thuốc kia vô cùng quý giá, nhưng chỉ cần dùng thiên nguyên thạch vẫn có thể mua được".
Mục đích hắn đến đây cũng là để nói cho Vân Như Sương chuyện này.
Nếu đã tới Tây Hoa Thiên, mà Sương Nhi cũng bị người nhà họ Hoa của Tây Hoa Thiên đưa đi, vậy hắn vừa vặn có thể đến nhà họ Hoa tìm Sương Nhi.
Không thể chậm trễ ở trong thành Vân Dương mãi được.
"À, còn có một việc nữa".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Ta ra tay giúp các ngươi cũng không chỉ giúp các ngươi, người nhà họ Dương bắt đồ nhi ta quỳ, bọn họ sẽ phải trả giá, nếu ta bị bọn họ quăng ra khỏi Dương Thiên Các, vậy dứt khoát tiêu diệt Dương Thiên Các đi".
"Có lẽ mười loại đan dược này có thể khiến Dương Thiên Các tổn thất cực lớn, nhưng không đến nỗi diệt vong, sau này ta sẽ cho ngươi thêm mấy phương pháp luyện chế nữa, ngươi tranh thủ làm ra, trực tiếp dồn Dương Thiên Các vào chỗ chết!"
Nghe thấy vậy, Vân Như Sương vô cùng kinh ngạc.
Tần Ninh là một người biết báo đáp.
Nhưng chịu nhục còn biết trả thù kinh hơn! "Tần công tử, mười phương pháp luyện chế này quá giá trị, nhà họ Vân ta không thể lấy được nhiều thiên nguyên thạch cho ngươi ngay được...", Tần Ninh khoát tay cười nói: "Coi như ta tặng các ngươi!"
Ân oán rõ ràng, xưa nay Tần Ninh đều như vậy.
Vân Như Sương cứu hắn, cho dù như thế nào cũng nên báo đáp, Tần Ninh cứ làm theo suy nghĩ của mình thôi.
Ngay cả mọi việc làm của nhà họ Dương, Tần Ninh không phải người rộng rãi, không cho phép người khác chà đạp mình, càng không cho phép người khác chà đạp đệ tử của mình như vậy! Không xả được cơn tức này thì không được! Mà nếu đã phải xả, vậy thì nhân tiện trả lại ân tình cho nhà họ Vân, để nhà họ Dương... tiêu tan theo gió đi! Tần Ninh trở lại bên trong Vân phủ, bắt đầu luyện đan.
Lý Nhàn Ngư đã bắt đầu khôi phục vãng sinh đồng, tin chắc cũng không lâu lắm, Tần Ninh còn dùng đan dược để trợ giúp, lần này Lý Nhàn Ngư không khó để đến cảnh giới Chân Ngã.
Mà chính hắn cũng cần lấy đan dược để ổn định cơ thể của mình.
Trước kia lúc hôn mê, vì để hồn phách và thân xác dung hợp, Tần Ninh đã cắn nuốt rất nhiều Tịnh Ma Châu Đan, việc này đã để lại hậu quả.
Bây giờ hắn đã tỉnh, đã khôi phục, nhưng tác dụng của Tịnh Ma Châu Đan quá mạnh mẽ, khiến cho hắn muốn đột phá.
Chương 2793: Cổ Vân Đằng
Hơn nữa bởi vì tác dụng của Tịnh Ma Châu Đan quá mạnh mẽ mà có lẽ lần đột phá này không chỉ là một tầng cảnh giới, cho nên Tần Ninh cần một ít đan dược để áp chế cảnh giới của mình, phòng ngừa xuất hiện tình huống đột nhiên tăng mạnh.
Có lúc tăng lên quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt.
Mỗi một lần dung hợp thân xác, Tần Ninh đều tăng lên rất nhiều.
Bởi vì lực lượng của thân xác là thuần túy.
Tịnh Ma Châu Đan vốn cũng không ảnh hưởng xấu gì cho việc tăng cấp, chẳng qua là mình mới từ tôn giả tầng hai đến đế giả sơ kỳ, nếu như chạy quá nhanh, cho dù hắn có thiên phú nghịch thiên đi nữa cũng khó mà thích ứng.
Tần Ninh ngồi trước lò luyện đan, đắm chìm trong đó giống như đời thứ năm vậy... Bởi vì từ Thượng Nguyên Thiên tới Tây Hoa Thiên, cũng không biết hắn và Lý Nhàn Ngư đã ở bên trong thời không hỗn loạn bao lâu.
Chắc hẳn Thượng Nguyên Thiên có thể ổn định lại.
Hơn nữa hắn đã báo cho Chi Tuyết bà bà, Lôi Vọng và lão tổ Âm Minh biết Thượng Nguyên Thiên bị người ta che mất khí vận, khiến cường giả cảnh giới Tam Ngã đổi cảnh cấp bậc phàm thể hóa tiên cũng không thể sinh ra trong mấy vạn năm.
Ba người đã dựa theo lời mình tìm được phong ấn và phá giải, chắc hẳn trong khoảng thời gian kế tiếp Thượng Nguyên Thiên sẽ sinh ra một nhóm võ giả cảnh giới Tam Ngã... Bên kia không cần mình lo lắng cái gì.
Mà ở bên trong Tây Hoa Thiên này, hắn cũng nên làm một ít chuyện mình muốn làm.
Bây giờ chủ yếu là phá hủy nhà họ Dương.
Tiếp đó là đi tìm Sương Nhi.
Xa cách nhiều năm, không biết bây giờ mấy người Sương Nhi, Thạch Đầu, Cốc Tân Nguyệt, Ôn Hiến Chi, Dương Thanh Vân như thế nào rồi.
Mấy ngày tiếp theo, bên trong thành Vân Dương đã hoàn toàn nổ tung.
Vân Tiên Các đang bị Dương Thiên Các cướp gần như một nửa khách hàng, đột nhiên tuyên bố sẽ tổ chức một buổi đấu giá.
Tin tức này đã khiến không ít người cảm nhận được mùi thuốc súng nồng nặc.
Vốn dĩ hai phe Dương Thiên Các và Vân Tiên Các vẫn luôn tranh đấu khắp nơi.
Khoảng thời gian trước, Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược đã khiến cho một ít khách quen cũ của Vân Tiên Các đều chạy tới Dương Thiên Các.
Trong một tháng này Vân Tiên Các vẫn không hề tỏ thái độ, bây giờ đang chuẩn bị phản kích sao.
Bên trong Dương Thiên Các.
Dương Mộ nghe được tin tức này thì không nhịn được cười to ha ha.
"Thiếu mất Sở Hạc đại sư, chỉ có Vân Khánh và Mục Nguyên, Vân Tiên Các còn muốn tiến hành hội đấu giá đan dược ư?
Lấy cái gì để đấu giá?"
"Đúng thế".
Dương Thác ở một bên cũng cười nói: "Ta thấy còn không bằng đấu giá hai tỷ muội Vân Như Sương và Vân Như Tuyết, điều này có thể để nhà họ Vân lấy hơi".
Nghe thấy vậy, Dương Mộ cười lạnh nói: "Hai người các nàng… sớm muộn gì cũng sẽ thành đồ chơi thôi...", mà vào lúc này, cửa phòng mở ra, hai bóng người đi tới.
Trong hai người này, một vị mặc đan bào, nhìn tầm trên dưới năm mươi tuổi, mang đến cho người cảm giác vô cùng lão luyện.
Mà một người khác đeo vàng bạc, khí thế bất phàm, trên khuôn mặt còn có vẻ phong lưu.
"Vân Đằng ca!"
Dương Mộ nhìn thấy thanh niên kia liền đứng dậy, chắp tay nói: "Cuối cùng cũng gặp được ngươi".
Cổ Vân Đằng! Con trai duy nhất của thành chủ thành Cổ Viêm Cổ Hải Xuyên.
Là người thừa kế duy nhất của nhà họ Cổ, khi còn bé Cổ Vân Đằng đã độc chiếm mọi yêu thương, cho nên mới có tính cách thích làm bậy, thích nữ sắc, vô cùng phong lưu.
"Dương Mộ huynh đệ khách khí rồi".
Cổ Vân Đằng cười ha ha nói: "Những ngày qua, nhị thúc ta ở Dương Thiên Các vẫn luôn miệng khen ngợi các ngươi".
Dương Mộ nhìn về phía lão giả đan bào, cười nói: "Cổ Thiên Thành đại sư không hổ là mệnh đan sư trung phẩm, bốn loại đan dược vừa xuất hiện đã khiến Vân Tiên Các bên kia hoàn toàn xong đời!"
Lão già tên là Cổ Thiên Thành thản nhiên ngồi xuống, cũng không mở miệng.
Cổ Vân Đằng cũng ngồi xuống, cười nói: "Vân Như Sương kia quá cứng rắn, mấy lần trước nhà họ Cổ ta tới cầu hôn, nàng ta vẫn luôn do dự".
"Thật sự cho rằng là Cổ Vân Đằng ta với cao ư?"
Cổ Vân Đằng cười nói: "Lần này dựa vào thủ đoạn của nhà họ Dương các ngươi để ép nhà họ Vân vào đường cùng, đến lúc đó, ta muốn để Vân Như Sương kia quỳ xuống cầu xin ta, mà không chỉ là nàng ta, ta còn muốn cả muội muội nàng ta nữa!"
Dương Mộ thầm mắng một tiếng vô sỉ trong lòng, nhưng bên ngoài lại cười ha hả nói: "Nhất định, nhất định".
Vốn dĩ bên ngoài luôn có lời đồn là nhà họ Vân vì để cứu vãn sự suy sụp nên mới cố ý làm thông gia với nhà họ Cổ ở thành Cổ Viêm.
Trên thực tế là nhà họ Cổ thành Cổ Viêm cố ý muốn làm thông gia với nhà họ Vân.
Chẳng qua là nhà họ Vân lại không đồng ý.
Trên thực tế trong lòng Vân Như Sương đã quyết định sẽ bỏ qua hạnh phúc của mình, kết hôn với nhà họ Cổ để giúp nhà họ Vân vượt qua nguy cơ.
Nhưng cha nàng ta Vân Nham Phong lại không muốn như vậy.
Điều này khiến nhà họ Cổ rất giận dữ.
Cho nên Cổ Vân Đằng đã dẫn nhị thúc Cổ Thiên Thành đại sư đi tới Dương Thiên Các, trợ giúp nhà họ Dương đẩy ra bốn loại đan dược, chèn ép Vân Tiên Các.
Vân Tiên Các có thể nói là các giao dịch chiếm một nửa kinh tế của nhà họ Vân, nếu Vân Tiên Các bị đánh sụp, nhà họ Vân sẽ thật sự xong đời! Trong lòng Cổ Vân Đằng vô cùng giận dữ khó chịu, nếu nhà họ Vân đã không biết điều như vậy, vậy sẽ phải trả giá thật lớn! "Nghe nói Vân Tiên Các muốn tiến hành một buổi đấu giá?
Đã đến nước này rồi, hội đấu giá còn có ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ nhà họ Vân có thể lấy ra tuyệt thế thần đan gì?"
Cổ Vân Đằng giễu cợt nói.
Dương Mộ nhưng cũng cười: "Chỉ là vài chiêu trò để cứu vãn chút tôn nghiêm thôi, không có ý nghĩa gì, Dương Thiên Các ta có đan dược của Cổ Thiên Thành đại sư, nhà họ Vân có thể chống đỡ được ba tháng cũng không tệ rồi".
"Ừm...", Dương Mộ tùy tiện nói: "Vân Đằng ca mới tới thành Vân Dương, hôm nay Dương Mộ sẽ dẫn Vân Đằng ca đi thả lỏng một chút!"
Nghe thấy vậy, Cổ Vân Đằng cười nói: "Dương Mộ, ngươi cũng biết tính ta rồi đó, ta không thích mấy thứ tầm thường...", "Vân Đằng ca nói gì vậy, lần này đều tìm được mấy cô gái chưa từng thấy qua việc đời, ta biết sở thích của Vân Đằng ca mà!"
"Như vậy quá tốt, như vậy quá tốt".
Cổ Vân Đằng trời sinh tính phong lưu, mà Cổ Hải Xuyên lại vô cùng thương yêu đứa con này, bình thường cũng để mặc hắn ta.
Hơn nữa Cổ Vân Đằng cũng không phải chỉ là tên phá của, tuy háo sắc nhưng cũng có thiên phú rất mạnh, bây giờ không còn cách cảnh giới Chân Ngã xa nữa... Một đêm phong lưu, Dương Mộ, Cổ Vân Đằng cũng không để chuyện đấu giá của nhà họ Vân ở trong lòng.
Không có đan dược mới, hội đấu giá có lớn thế nào cũng chỉ tăng thêm trò cười thôi.
Ngày hôm sau, chạng vạng.
"Mộ ca, Mộ ca, không xong rồi!"
Dương Mộ đang mơ mơ màng màng bị một giọng nói lo lắng đánh thức.
Dương Thác lo lắng chạy tới, hô lớn: "Mộ ca, không xong rồi...", "Vội vội vàng vàng còn ra thể thống gì?"
Dương Mộ không nhịn được đứng dậy.
Hôm qua hắn ta đi cùng Cổ Vân Đằng, bị dày vò đến lúc rạng sáng, quả nhiên tên kia không phải người, mới tìm được mấy cô gái chưa trải sự đời mà đã bị Cổ Vân Đằng chơi chết ba bốn người rồi.
Dương Thác thở hổn hển nói: "Hôm nay, Vân Tiên Các đấu giá đan dược, đẩy ra ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, một loại mệnh đan, đều tỏa ra ánh sáng kỳ dị trong hội đấu giá, bị tranh giành mua không còn một mống, hơn nữa đơn đặt hàng lại tăng mười lần!"
"Cái gì?"
Nghe thấy lời này, Dương Mộ vô cùng kinh ngạc, cả người ngây ra.
Điều này sao có thể!
Chương 2794: Đế giả đỉnh phong
Nhà họ Vân chỉ có hai vị đại sư là Vân Khánh và Mục Nguyên.
Hai người kia căn bản đã hết sạch phương pháp luyện đan rồi.
Nhà họ Vân lấy đâu ra phương pháp luyện đan mới?
Điều này căn bản không thể!
"Đan dược đâu?
Có mua được không?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt Dương Thác khó coi nói: "Hội đấu giá quá thành công, đan dược đều bị mua hết với giá cao rồi, bây giờ Vân Tiên Các bên kia chỉ nhận đơn đặt hàng, ta đã phái người đi đặt, ít nhất mười ngày sau mới có!"
Mười ngày! Ánh mắt Dương Mộ âm trầm.
Ban đầu Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược, đơn đặt hàng nhanh nhất cũng phải mất bảy ngày, mà bây giờ nhà họ Vân đã đến mười ngày.
Chênh lệch này đủ để nói rõ lần này Vân Tiên Các đẩy ra đan dược có giá trị phi phàm.
Dương Thác tiếp tục nói: "Hơn nữa... Hơn nữa...", "Hơn nữa cái gì, nói!"
"Hơn nữa Vân Tiên Các tuyên bố một tháng sau sẽ tiến hành hội đấu giá thứ hai, đẩy ra một loại mệnh đan nữa".
"Cái gì?"
Nghe thấy vậy, sắc mặt Dương Mộ lập tức thay đổi.
Điều này sao có thể?
Dương Mộ đứng dậy, lập tức nói: "Đi, đi tìm Cổ Vân Đằng và Cổ Thiên Thành".
Vân Tiên Các đẩy ra đan dược mới, điều này rất bất lợi với Dương Thiên Các, bây giờ chỉ có để Cổ Thiên Thành đẩy mấy loại đan dược nữa để cứu vãn danh tiếng.
Bên này, Vân Như Sương và Vân Như Tuyết cùng với mấy người Vân Khánh đại sư, Mục Nguyên đại sư tụ tập ở bên trong Vân Tiên Các.
"Số lượng đơn đặt hàng hôm nay đến tận trăm vạn thiên nguyên thạch...", Vân Khánh đại sư vui vẻ nói: "Bốn loại phương pháp luyện đan mới, lần này coi như đã bùng nổ".
"Hơn nữa đây mới chỉ là bên trong thành Vân Dương, mấy ngày nữa tin tức truyền ra ngoài, chỉ sợ đơn đặt hàng sẽ tăng gấp bội!"
Mục Nguyên đại sư cười ha ha nói: "Đâu chỉ như vậy, trong phương pháp luyện đan của Tần Ninh công tử, giá vốn dược liệu có thể nói là chưa đến một nửa ngày xưa, cho dù chúng ta có hạ giá xuống cũng vẫn kiếm được rất nhiều, hơn nữa hiệu quả đan dược lại cực tốt, những người đó lại không phải kẻ ngốc, bọn họ đều biết nên đặt hàng ở chỗ nào, lần này nhà họ Dương... sẽ phải trả giá thật lớn".
Vân Như Sương nói: "Lần này hãy đưa một nửa lợi nhuận của bốn loại đan dược cho Tần công tử, có được không?"
"Đương nhiên nên làm thế".
Vân Khánh nói thẳng.
Thân là đan sư, ông ta biết phương pháp luyện đan có ý nghĩa thế nào đối với một vị đan sư.
Mấy loại phương pháp luyện đan mà Tần Ninh lấy ra, nếu như bán cho nhà họ Vân bọn họ thì chắc chắn sẽ là cái giá trên trời.
Tuy Tần Ninh không hề lấy một chút nào, nhưng nhà họ Vân lại không thể không cho.
Ơn cứu mạng Tần Ninh một lần của đại tiểu thư cũng không đủ để trả hết được.
Hơn nữa tuy nói là cứu, nhưng trên thực tế đều là do Tần Ninh tự tỉnh lại, bọn họ chỉ đưa một ít thuốc bổ cho Tần Ninh bồi bổ thôi, không coi là ơn nghĩa lớn gì.
"Vậy hãy làm thế đi".
Vân Như Sương tiếp tục nói: "Những ngày qua hai vị đại sư đã vất vả rồi".
"Không vất vả không vất vả".
Mục Nguyên đại sư cười ha ha nói: "Mười phương pháp luyện đan này có thể nói đã giúp đỡ rất lớn cho đan thuật của hai người chúng ta, hơn nữa tên khốn Sở Hạc kia phản bội nhà họ Vân chúng ta, mọi người đều đang phải nhịn cơn tức này, bây giờ đều vô cùng hăng hái".
"Ừm...", Tần Ninh cũng không biết rõ về chuyện xảy ra bên trong thành Vân Dương lắm.
Hắn vẫn luôn ở trong Vân phủ đợi Vân Như Sương đưa dược liệu tới.
Mà mấy ngày gần đây, tu vi của Tần Ninh cũng đã từ đế giả sơ kỳ đến đế giả trung kỳ.
Cho dù hắn vẫn luôn áp chế, nhưng không có cách nào cả, không đè ép được.
Thực lực vẫn đang tăng lên! Chuyện này cũng khiến Tần Ninh không biết làm sao.
Mà đêm hôm đó, Tần Ninh đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa trên mái nhà.
Đột nhiên trong một góc đình viện, từng huyết quang phóng lên cao.
Một khí tức kinh khủng trong nháy mắt đã biến mất không thấy.
Mà không lâu sau, cửa phòng mở ra, một bóng người chậm rãi đi ra.
Chính là Lý Nhàn Ngư.
Giờ phút này hắn ta mặc một bộ trường sam, eo thắt đai lưng khảm ngọc, đi ra từng bước một, vẻ mặt có chút kích động.
"Sư phụ... Sư phụ?"
"Ta ở chỗ này!"
Tần Ninh đứng dậy trên mái nhà, cúi người nhìn một cái, cười nói: "Như thế nào rồi?"
"Thành công rồi!"
Lý Nhàn Ngư khẽ mỉm cười, khí thế trong cơ thể nở rộ, ánh sáng tản ra, một Mệnh Hoàn ngưng tụ bên ngoài cơ thể, lực lượng mạnh mẽ kia đã có chút biến đổi khác biệt.
Cảnh giới Chân Ngã tầng một! Tuy lúc này đôi mắt hắn ta vẫn có chút tái nhợt, nhưng có thể nhìn thấy loáng thoáng một con ngươi đỏ như máu mang theo một chút hào quang.
"Khôi phục thị giác chưa?"
"Mặc dù vãng sinh đồng chưa khôi phục, nhưng ít nhất bây giờ đã có thể thấy rõ mọi thứ rồi".
Lúc trước hai mắt của Lý Nhàn Ngư bị mù, vẫn luôn lấy hồn thức để nhìn người nhìn vật, mặc dù cũng có thể nhìn được nhưng lại không chân thực.
Thị giác thật sự mới là rõ ràng nhất.
"Như vậy thì quá tốt".
Tần Ninh cười nói: "Mấy ngày tiếp theo, vi sư sẽ truyền cho ngươi mệnh quyết của cảnh giới Chân Ngã, ngươi hãy tu hành thật tốt".
"Lần này, ngươi cứ ở bên cạnh ta, vi sư cũng muốn làm chuyện vi sư nên làm".
Trong đông đảo các đồ đệ mỗi một đời, bọn họ đều được mình dạy dỗ, có lúc dẫn đường võ đạo sẽ tốt hơn là chỉ đường.
Duy chỉ có Lý Nhàn Ngư, có thể nói là thời gian ở bên cạnh hắn ít nhất, đa số đều dựa vào vãng sinh đồng của mình để bùng nổ.
Nhưng đó cũng không phải con đường võ đạo thực thụ! Trong việc lĩnh ngộ mỗi một cảnh giới, mỗi một lần đều phải tự mình lột xác giác quan, lực lượng, hồn phách vân vân, phương diện nào của con đường võ đạo cũng đều vô cùng quan trọng.
"Vâng!"
Cứ như vậy, lại nửa tháng nữa trôi qua, trong nửa tháng này, mỗi ngày Tần Ninh đều dạy dỗ Lý Nhàn Ngư tu hành, sư đồ hai người luôn rời khỏi thành Vân Dương vào ban đêm, tạo trận thế tu luyện trong một dãy núi cách thành Vân Dương trăm dặm.
Lý Nhàn Ngư có tăng lên nhiều hay không, Tần Ninh không cảm nhận được nhiều lắm, ngược lại là chính hắn vừa tu luyện cùng đồ nhi, đã từ đế giả trung kỳ đến hậu kỳ, đến đỉnh phong... Điều này làm Lý Nhàn Ngư liên tục nghi ngờ sư phụ treo đầu dê bán thịt chó, nói là giúp mình làm cái gì chắc cái đó, nhưng thực ra là chuẩn bị để chính hắn tăng cấp.
Lý Nhàn Ngư cũng chỉ dám suy nghĩ trong lòng, trong mấy tên học trò, trừ Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên và Thạch Cảm Đương thì chỉ có kẻ ngốc mới nói ra.
Đêm hôm đó, bên trong dãy núi.
Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư kết thúc rèn luyện, dãy núi xung quanh hai người vô cùng hỗn loạn.
"Sư phụ, người vượt qua lục dục cũng quá nhanh đi, có phải mấy ngày nữa sẽ đến đế giả viên mãn không?"
Lúc này Lý Nhàn Ngư đổ mồ hôi ướt áo, không nhịn được nói.
Cảnh giới tôn giả phải vượt qua thử thách tâm trí thất tình.
Cảnh giới đế giả phải vượt qua thử thách tâm trí lục dục.
Hai cảnh giới này là tâm trí thay đổi, chú trọng vào tâm niệm của võ giả.
Nhưng sư phụ lại quá nhanh.
Từ đế giả sơ kỳ, mười mấy ngày sau đã tăng vèo vèo đến đế giả đỉnh phong.
Điều này còn khoa trương hơn lúc bọn họ chia sẻ sức mạnh của thân xác để tăng cấp nữa.
"Bởi vì ta đã dung hợp quá nhiều Tịnh Ma Châu Đan, Tịnh Ma Châu Đan giúp tâm trí ta tăng lên quá nhanh...", Tần Ninh cũng bất đắc dĩ nói: "Ngươi cho rằng ta muốn sao?
Ta cũng không muốn đâu!"
Lý Nhàn Ngư cười nói: "Sư phụ nói vậy giống như đang khoe khoang ấy, nếu bị người khác nghe thấy, sợ rằng sẽ mắng sư phụ đang thể hiện".
Chương 2795: Giao người ra đây
Tần Ninh lại cười mắng: "Từ trước đến nay đã bao giờ ngươi thấy ta lo lắng bởi vì cảnh giới tăng lên chưa?"
"Chuyện nước chảy thành sông không gấp được, cũng không chậm được".
"Ừm...", Tần Ninh khoát tay, nói: "Tối nay ta sẽ dẫn ngươi đến một chỗ tốt, hưởng thụ một chút".
Nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư lập tức đỏ mặt, yếu ớt nói: "Sư phụ, cái này... cái này không được đâu?"
"Về sau nếu mấy vị sư nương hỏi tới, con mà nói dối, các nàng sẽ nhìn ra, hơn nữa sư phụ ngài đã có bốn vị sư nương, ai nấy đều vô cùng xinh đẹp, nhanh như vậy mà đã... đã...", Bốp... Tần Ninh vỗ vào đầu Lý Nhàn Ngư một cái, cười mắng: "Ngươi học từ ai vậy?
Trong đầu toàn nghĩ cái gì thế?"
"Đi theo ta".
Nói rồi sư đồ hai người men theo bóng đêm, đi sâu vào trong dãy núi.
Cuối cùng đi đến dưới chân một ngọn núi.
Tiếng nước chảy róc rách vang lên, sau khi đi qua mấy con đường nhỏ uốn lượn và những vùng đất mọc đầy cỏ dại, một đầm nước xuất hiện ở trước mắt.
Đầm nước trong veo dưới ánh trăng, có ánh sáng màu máu nhàn nhạt bao phủ, nhưng lại không yêu dị, ngược lại còn rất đẹp đẽ.
"Chính là nơi này, ta cũng mới phát hiện mấy ngày gần đây, nước suối hội tụ tạo ra địa thế nơi đây, đến đêm sẽ có ánh trăng chiếu xuống, ngày này qua ngày khác đã hình thành một nơi kì diệu, có lợi ích rất lớn với hồn phách và thân xác của võ giả".
Lý Nhàn Ngư sững sờ.
"Đây chính là chỗ mà sư phụ nói là rất hay?"
"Đúng! Nếu không ngươi cho rằng là nơi nào?"
"...", sư đồ hai người cởi quần áo, miễn cưỡng ngồi trong đầm nước.
Chỉ trong phút chốc, dòng nước trong hồ lành lạnh chảy qua, thấm vào tim gan khiến cho hai người đều cảm thấy mệt nhọc biến mất, không thấy gì nữa.
"Quả nhiên là nơi tốt".
Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động.
"Nói nhảm".
Tần Ninh lập tức cười nói: "Cứ ngâm từ từ đi, ngày mai sẽ lại khỏe như vâm, tuy ta luyện chế đan dược cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng dù sao đan dược cũng chỉ để trợ giúp tu hành, ăn nhiều cũng không tốt".
"Ừm!"
Sư đồ hai người lẳng lặng ngâm.
Dưới ánh trăng đêm, hào quang nhẹ nhàng chiếu xuống, bốn phía chỉ có tiếng côn trùng kêu vô cùng thanh bình thoải mái.
Thế nhưng đột nhiên, Lý Nhàn Ngư lại ngẩn người, vẻ mặt kì quái đứng bật dậy.
"Hả?
Làm gì vậy?"
"Sư phụ...", sắc mặt Lý Nhàn Ngư rất lúng túng, nói: "Con cảm thấy có thứ gì đó nắm lấy con... Nắm lấy chỗ đó của con..." Hả?
Cái gì?
Lý Nhàn Ngư đứng bật dậy, dưới ánh trăng chỉ thấy một cái tay bám chặt lấy giữa chân Lý Nhàn Ngư giống như là nắm lấy cây cỏ cứu mạng.
"Đậu má!"
Lúc này Lý Nhàn Ngư không nhịn được chửi ầm lên, đưa tay túm cổ tay kia lên, ngay sau đó đã nhấc lên được một thi thể.
Là một cô gái mặc một bộ váy dài, chỉ là lúc này đã ướt đẫm nước, dán chặt lấy thân thể, làm lộ ra dáng người đẹp đẽ thon thả.
"Thi thể!"
Lý Nhàn Ngư lảo đảo một cái, suýt nữa ngã bệt xuống đất.
Lúc này Tần Ninh cũng đi tới thăm dò hơi thở, lập tức nói: "Còn sống...", sư đồ hai người ăn mặc chỉnh tề, đưa cô gái kia bên bờ.
Tần Ninh kiểm tra rõ ràng, mở miệng nói: "Là một vị võ giả cảnh giới Chân Ngã, Mệnh Hoàn đã bị đánh nát, tuy chưa chết nhưng cũng sắp...", Lý Nhàn Ngư nhìn cô gái kia kia, sau đó u oán nhìn Tần Ninh.
Thật xấu hổ! Tần Ninh lại cười tủm tỉm nói: "Ngươi không bị dọa sợ chứ?"
"Hả?"
Tần Ninh cười nói: "Ta nói là không bị dọa sợ đến mức về sau... xảy ra vấn đề chứ?"
"Đương nhiên sẽ không!"
Lý Nhàn Ngư nghiêm túc nói.
"Ha ha ha ha...", Tần Ninh nhìn cô gái một cái, nói: "Cô gái này cũng rất xinh đẹp, còn đẹp hơn cả Vân Như Sương, Vân Như Tuyết, ngươi không lỗ".
"Sư phụ...", "Được rồi, không nhiều lời nữa, đưa người ta về trước đã".
"Ừm!"
Sư đồ hai người đang định rời đi.
Mà đúng lúc này, từng tiếng xé gió vang lên xung quanh, từng khí tức mạnh mẽ cũng ập đến.
"Sư phụ...", "Không có việc gì".
Sư đồ hai người đang bị bao vây, căn bản không đi nổi, cho nên dứt khoát không đi nữa.
Xung quanh lập tức xuất hiện hơn mười bóng người.
"Tìm được rồi".
Một người cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, nói: "Giao người phụ nữ kia cho chúng ta!"
"Người phụ nữ này đã làm chuyện gì độc ác tày trời sao?"
Người đàn ông cầm đầu lại nói: "Nhà họ Vũ ta làm việc, đến lượt ngươi hỏi lung tung này kia chắc?
Giao người ra đây!"
Nhà họ Vũ! Nhà họ Vũ là một trong bảy bá chủ của Tây Hoa Thiên.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười nói: "Ngư Nhi, để ý cô gái này".
Nếu giao người ra, đám người này cũng sẽ giết bọn họ để diệt khẩu, mà không giao cũng không được.
Tần Ninh sải bước ra, nhìn về phía mười mấy người, nói: "Nếu đã không muốn nói chuyện tử tế, vậy thì nói chuyện bằng thực lực đi".
"Không biết trời cao đất rộng".
Nhìn thấy Tần Ninh lại muốn ra tay với bọn họ, người đàn ông cầm đầu cười nhạo một tiếng, mặt ngoài cơ thể có hai Mệnh Hoàn tỏa ra ánh sáng lấp lóe.
Mà mười mấy người còn lại cũng là cao thủ cảnh giới Chân Ngã tầng một, đế giả đại viên mãn, viên mãn.
Tần Ninh nắm tay lại, nhưng lại không cầm được cái gì.
Trong trận chiến trước đó, mấy bảo khí Cực Đạo cấp Thiên như Đại Tu Di Cửu Cung Tán, Tịnh Trần Châu, Tề Tiêu Kiếm đều đã bị hư hao.
Bây giờ trong tay hắn căn bản không có một binh khí tiện tay nào.
Không cầm được gì! Chỉ là Tần Ninh cũng không bối rối, hai tay kết ấn, trong nháy mắt tiếng gió rít gào vang lên.
"Phong Linh Thiên Táng Quyết!"
"Sa Vẫn Thuật!"
Với cảnh giới đế giả đỉnh phong bây giờ của hắn, vừa vặn có thể bộc phát được toàn bộ uy lực của hai võ quyết cấp đế đỉnh cao này.
Chỉ trong phút chốc, từng cơn bão cát đã xuất hiện, hóa thành từng cánh tay dài trăm trượng, quét sạch ra bốn phía.
"Chỉ là đế giả đỉnh phong, tự tìm đường chết!"
Người đàn ông cầm đầu hét lên một câu, bàn tay nắm lại, khí tức kinh khủng bộc phát, ngay lập tức một chưởng ấn trực tiếp chụp về phía cánh tay bão cát.
Keng! Chỉ là một chưởng kia vỗ vào cánh tay bão cát lại vững như sắt thép, không nhúc nhích chút nào.
Mà người đàn ông cầm đầu chỉ cảm thấy cánh tay mình hơi run lên.
Làm sao có thể! Hắn ta là cảnh giới Chân Ngã tầng hai.
Tần Ninh chỉ là cảnh giới đế giả đỉnh phong thôi.
"Muốn chết".
Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay nắm lại, từng cánh tay bão cát trực tiếp nắm lại.
Ầm ầm ầm... Từng thi thể vị đế giả, cường giả cảnh giới Chân Ngã thi nhau vỡ ra.
Bây giờ hắn đã đến đế giả đỉnh phong, cho dù không dựa vào thần uy của Cửu Nguyên Đan Điển, chém giết cảnh giới Chân Ngã tầng một tầng hai cũng không phải là việc khó.
Tần Ninh dung hợp năm thân xác, ở phương diện vượt cấp chiến đấu này sẽ chỉ càng mạnh.
"Rút lui!"
Thấy Tần Ninh không phải người mà đế giả bình thường có thể so sánh, người đàn ông cầm đầu quát.
Mấy người còn lại lập tức rời đi.
"Chạy trốn được sao?"
Tần Ninh hét lên một câu, trời đất xung quanh lập tức xuất hiện từng bức tường gió, cát bụi bị sức gió lôi cuốn, hóa thành từng thanh đao cát, trong nháy mắt đã chém ra.
Người đàn ông cầm đầu biến sắc, muốn chạy nhưng lại không chạy thoát.
"Cửu Anh!"
Tần Ninh hét lên một tiếng, một cái bóng lập tức hóa thành mười trượng, bay nhào mà ra, cặp móng trực tiếp vồ lấy người đàn ông kia.
Tần Ninh không nói nhiều nữa, mà lấy lò luyện đan, lấy dược liệu ra bắt đầu làm ngay trong đình viện.
Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng đứng ở một bên nhìn kỹ.
Tần Ninh lấy lò luyện đan ra, sử dụng những võ quyết kì quái, sau khi rửa sạch lò luyện đan, lại lấy ra pháp quyết gì đó phả mạnh vào lò luyện đan.
Mà từng cây dược liệu được bày ở bên trong hộp gấm, bình lưu ly, trên kệ gỗ, Tần Ninh cũng dựa theo đủ phương pháp mà lần lượt lấy hết sạch.
Chỉ là công tác chuẩn bị thôi cũng đã khiến Lý Nhàn Ngư choáng đầu hoa mắt rồi.
Đan sư, khí sư, trận sư, ngự thú sư, khôi lỗi sư vân vân, cũng không phải ai cũng có thể học được những pháp môn này.
Điều này không sai.
Ví dụ ngự thú sư, năm xưa Lý Nhàn Ngư đã từng ở cùng với Ôn Hiến Chi sư huynh, tận mắt nhìn thấy lúc Ôn Hiến Chi gặp phải một ít thú vật, chỉ cần nhìn chúng nhấc chân lên là có thể biết được chúng nói muốn đi nặng hay đi nhẹ, chỉ cần nhìn ánh mắt của đám thú tộc cũng biết được chúng đang vui vẻ, tức giận hay là bi thương.
Ví dụ như Trần Nhất Mặc sư huynh, khả năng nhận biết dược liệu cứ như mũi chó bẩm sinh vậy, lợi hại đến mức khiến người ta liên tục cảm thán.
Còn cả Lý Huyền Đạo sư huynh, bất kỳ kiếm thuật nào hắn ta cũng có thể nhìn ra điểm quan trọng nhất, Diệp Nam Hiên sư huynh đối với đao thuật cũng vậy... Đây là thiên phú! Không thể không hâm mộ được.
Lúc này, Tần Ninh đã ngưng tụ đan hỏa, sau khi thử một chút, cảm thấy lấy năng lực bây giờ của mình gần như có thể ứng phó được.
Bên trong thân thể, từng luồng sức mạnh chuyển động, khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Bắt đầu luyện đan.
Chỉ chớp mắt, ba ngày đã trôi qua.
Ngày hôm đó ở trong Vân Tiên Các, Vân Như Tuyết vội vàng tiến vào hậu viện, tìm được Vân Như Sương.
"Tỷ, không xong rồi".
Không xong?
"Cha làm sao à?"
"Không phải cha, là Dương Thiên Các bên kia".
Dương Thiên Các?
"Gần đây Dương Thiên Các luyện chế được ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên vô cùng phù hợp với cảnh giới đế giả, hơn nữa còn đẩy ra một loại mệnh đan được đặt tên là Liệt Viêm Tâm Đan, có tác dụng kỳ diệu đối với cảnh giới Chân Ngã tầng một, tầng hai, tầng ba, giúp tăng Mệnh Hoàn, ngưng tụ Mệnh Hoàn".
Vân Như Tuyết lo lắng nói: "Ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên kia có tác dụng giúp võ giả cảnh giới đế giả vượt qua kiến nạn lục dục, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có hơn trăm đơn đặt hàng, hơn nữa rất nhiều khách hàng bên trong Vân Tiên Các chúng ta cũng chạy đến Dương Thiên Các bên kia rồi!"
Vân Tiên Các! Dương Thiên Các! Là hai đan dược các lớn nhất trong cả thành Vân Dương, cũng là nguồn kinh tế chủ yếu của nhà họ Vân và nhà họ Dương.
Rất nhiều đan dược các của một vài thành trì, thị trấn xung quanh thành Vân Dương đều mua đan dược từ đan dược các ở nơi này, sau đó bán ra.
"Muội đi phái người mua ba loại đan dược kia cho Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư nhìn một chút".
"Ừm...", Vân Như Sương nhíu đôi mày thanh tú lại.
Nhà họ Dương đẩy ra đan dược mới vào lúc này, rõ ràng là nhằm vào nhà họ Vân.
Cha bị bệnh nặng.
Sở Hạc đại sư phản bội.
Bây giờ nhà họ Dương lại là hùng hổ dọa người... trong lòng Vân Như Sương đột nhiên cảm thấy nặng trịch.
Phải làm thế nào đây?
Mà bên trong Vân phủ, ba ngày sau, Tần Ninh đã cho ra lò một đan.
"Thành công rồi?"
"Ừ!"
Mở lò luyện đan ra, năm viên đan dược thanh thúy ướt át tản ra đan hương nhàn nhạt.
"Bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, Dung Cực Đan!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Mấy ngày nay ngươi tiếp tục hộ pháp cho ta, ta sẽ tiêu hóa những đan dược này, có lẽ sẽ có thể khôi phục thực lực đế giả sơ kỳ".
"Vâng!"
Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động.
Cuối cùng sư phụ đã sắp hoàn toàn sống lại rồi! Như vậy hắn ta mới thật sự yên tâm.
Dẫu sao có sư phụ, cho dù là cảnh giới Chân Ngã tầng bốn mạnh nhất bên thành Vân Dương cũng không tính là gì, hai sư đồ mới thật sự an toàn.
Cứ như vậy lại qua mười ngày, rốt cuộc Tần Ninh đã xuất quan.
Hắn mặc một bộ quần áo trắng mở cửa đi ra, phong thái tuấn lãng, cặp mắt như đuốc, nhìn cả người có dáng vẻ vô cùng hăng hái mạnh mẽ.
Lý Nhàn Ngư thấy một màn này đã hoàn toàn yên tâm.
Sư phụ đã trở lại.
Tần Ninh cười nói: "Tiếp theo ta sẽ luyện chế cho ngươi một loại đan dược, bây giờ vãng sinh đồng của ngươi còn chưa khôi phục, vừa vặn có thể tĩnh tâm lại, lĩnh ngộ chân lý cảnh giới Tam Ngã, cảnh giới Chân Ngã có một vài điều cần chú ý, ta sẽ nói rõ với ngươi sau".
"Dạ!"
Tần Ninh tiếp tục vùi đầu vào luyện đan.
Đảo mắt một cái, lại bảy ngày nữa trôi qua.
Đan dược ra lò.
Lý Nhàn Ngư bắt đầu bế quan tu hành dưới sự đốc thúc của Tần Ninh, chuẩn bị đột phá đế giả cực hạn, đến Chân Ngã.
Cứ như vậy, cuối cùng Tần Ninh đã được rảnh rỗi.
Còn việc chữa thương cho Vân Nham Phong vẫn cần mấy loại dược liệu, mà trong một hai chục ngày này, Vân Như Sương và Vân Như Tuyết đều không xuất hiện, không có dược liệu, Tần Ninh cũng không có cách nào.
Lý Nhàn Ngư bế quan, Tần Ninh lặng lẽ đợi, lại qua mấy ngày nữa vẫn không thấy có động tĩnh gì.
Tần Ninh đành rời khỏi Vân phủ, đi tới Vân Tiên Các.
Chẳng qua lúc đi tới bên ngoài Vân Tiên Các, Tần Ninh lại hơi sững sờ.
Ngày xưa Vân Tiên Các đông như trẩy hội, bây giờ lại vắng như chùa bà đanh, ít người đến đáng thương.
"Tần công tử".
Một gã hộ vệ thấy Tần Ninh xuất hiện thì nhiệt tình đi lên chào hỏi.
"Có chuyện gì thế này?"
Tần Ninh hiếu kỳ nói.
"Đừng nói nữa".
Thanh niên kia hộ vệ nhìn xung quanh, kéo Tần Ninh qua một bên, nói: "Mười mấy ngày gần đây, khách của Vân Tiên Các đều bị Dương Thiên Các cướp hết rồi".
Cướp hết?
Vân Tiên Các và Dương Thiên Các đối lập với nhau, đều có đặc sắc riêng, sao đột nhiên lại cướp hết được?
Thanh niên tiếp tục nói: "Gần đây Dương Thiên Các đẩy ra ba loại đan dược rất có tác dụng với cảnh giới đế giả, còn có một loại mệnh đan".
"Ngươi cũng biết trong thành Vân Dương cùng với thành trì thị trấn bốn phía, cảnh giới đế giả mới là võ giả chủ lực, nhu cầu về bảo đan Cực Đạo cấp Thiên là lớn nhất, nhu cầu về mệnh đan tương đối nhỏ, nhưng lại rất có lời".
"Bốn loại đan dược này đã lập tức phát triển việc buôn bán của Dương Thiên Các, cũng cướp cả không ít khách lâu đời của Vân Tiên Các chúng ta đi!"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh đã hiểu được đại khái.
Đối với một các giao dịch mà nói, đan dược chính là nòng cốt.
Không có đan dược tốt hơn thì lấy cái gì để thu hút khách?
"Dẫn ta đi gặp Như Sương tiểu thư đi!"
"Được...", Vân Như Sương đã dặn dò trong ngoài nhà họ Vân đều khách khí với Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư.
Hai người đi vào sau Vân Tiên Các, trước một phòng khách.
"Không còn cách nào khác sao?"
Còn chưa đến đại sảnh đã nghe được giọng nói của Vân Như Sương.
Lúc này bên trong đại sảnh, Vân Khánh đại sư mở miệng nói: "Đại tiểu thư, lão phu đã đánh giá ba loại đan dược kia rồi, đúng là hiệu quả rất tốt, hơn nữa giá cả của nhà họ Dương rất thấp, còn thấp hơn cả Vân Tiên Các chúng ta...", "Vốn nghĩ nhà họ Dương đẩy ra ba loại đan dược kia là để tạo tiếng vang, chỉ buôn bán tạm thời, nhưng không ngờ rằng nhà họ Dương lại cứ làm như vậy mãi".
Một giọng nói khác vang lên, vô cùng giận dữ: "Chắc chắn bọn họ đã mời đại sư cải tiến toa thuốc, tiết kiệm giá vốn, cho nên mới hạ giá xuống được như vậy...", lúc này mấy người đang bàn luận sôi nổi bên trong đại sảnh.
Vân Như Sương ngồi tại chỗ, sắc mặt có chút ảm đạm, tùy tiện nói: "Gần đây các vị đại sư cũng vất vả rồi, chuyện này để sau hẵng bàn đi!"
Mấy người rối rít cáo lui.
Mà lúc này, Tần Ninh đi từ bên ngoài tới.
"Bọn họ đẩy ra đan dược mới, Vân Tiên Các các ngươi cũng đẩy ra không phải là được sao?"
Giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Chương 2792: Coi như ta tặng các ngươi
"Tần Ninh công tử!"
Vân Như Sương thấy Tần Ninh xuất hiện thì lập tức sửng sốt.
Những ngày qua nàng ta luôn bận bịu với chuyện của Vân Tiên Các, thường xuyên rời khỏi thành Vân Dương đến những thành trì xung quanh để giữ lại khách hàng ngày xưa.
Nhưng bốn loại đan dược kia của nhà họ Dương không chỉ có dược liệu rất cao, hơn nữa giá cả lại không đắt, mọi người đều vì lợi ích, ai cũng sẽ lựa chọn tốt hơn, hơn nữa còn phải rẻ hơn.
Lúc này, Vân Khánh đại sư, Mục Nguyên đại sư đều nhìn về phía Tần Ninh.
Vân Khánh đại sư bởi vì phương pháp luyện chế Tụ Linh Hợp Khí Đan lúc trước, có thể nói là đã nhìn Tần Ninh với ánh mắt khác xưa.
Những ngày qua ông ta vốn muốn tìm Tần Ninh trò chuyện về đan thuật, cùng nhau tham khảo, chẳng qua là Tần Ninh luôn ở bên trong Vân phủ, lại bởi vì Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược mới, khiến cho Vân Khánh đại sư vẫn luôn không có cơ hội.
Mà đây là lần đầu tiên Mục Nguyên đại sư thấy Tần Ninh.
"Đẩy ra đan dược mới khó khăn biết bao, vị Tần công tử này, cũng không phải là há miệng thì sẽ có phương pháp luyện chế".
Mục Nguyên đại sư nói thẳng.
"Đúng là không phải há miệng thì sẽ có".
Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Phải viết ra mới được".
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Vân Như Sương, nói thẳng: "Không biết Dương Thiên Các bên kia đẩy ra bốn loại đan dược gì, ta có thể nhìn một chút không?"
Vân Như Sương ngẩn người, ngay sau đó lấy ra bốn viên đan dược.
Tần Ninh đưa mắt nhìn.
"Một loại mệnh đan... Tụ Linh Tam Nguyên Đan, cao hơn Tụ Linh Hợp Khí Đan một phẩm chất...", "Ba loại còn lại là... Cố Tâm Nguyên Đan, Trấn Hồn Thiên Đan, Thánh Cốt Thiên Đan...", Tần Ninh cười nói: "Ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, một loại mệnh đan, ba loại bảo đan Cực Đạo rất có tác dụng đối với cảnh giới đế giả...", Tần Ninh cũng đã biết vì sao trong một tháng ngắn ngủi mà việc làm ăn của Vân Tiên Các lại xuống dốc như vậy rồi.
Ba loại đan dược này có sức hấp dẫn rất lớn đối với đế giả, hơn nữa dược liệu cần để luyện chế ra lại rẻ hơn những đan dược khác, có tác dụng rất lớn và thuận lợi hơn nhiều cho các đế giả.
Giá cả giảm xuống.
Tác dụng tăng lên.
Ai mà không thích?
Tần Ninh cười nói: "Cái này thì đơn giản".
"Giấy bút ở đâu?"
Ánh mắt Vân Khánh đại sư sáng lên, vội vàng lấy giấy bút ra.
Tần Ninh cũng không nói nhảm.
Hắn hơi trầm ngâm, đặt bút viết.
Mấy người xung quanh đều lẳng lặng chờ đợi, trong lòng vô cùng tò mò.
Trên thực tế Vân Khánh đại sư cũng luôn có chút nghi ngờ, có vẻ Tần Ninh rất hiểu biết về Tụ Linh Hợp Khí Đan, nhưng chắc chỉ là trong tay Tần Ninh trùng hợp có phương pháp luyện chế mà thôi.
Không lâu sau, Tần Ninh thu bút.
"Sáu loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, bốn loại mệnh đan, đều rất có tác dụng với cảnh giới Chân Ngã tầng một, tầng hai, tầng ba".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Mười phương pháp luyện chế này, hai người các ngươi có thể đi nghiên cứu cẩn thận, nếu như không hiểu có thể tới hỏi ta".
"Dược liệu của mười phương pháp luyện chế này đều không quý lắm, chỉ là hơi rườm rà một ít, nhưng tác dụng của đan dược tuyệt đối tốt hơn bốn loại mà Dương Thiên Các cung cấp gấp hai lần".
Lúc này, Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư đều cầm lấy phương pháp luyện chế nhìn cẩn thận.
Thật lâu sau, ánh mắt hai người dần dần sáng lên.
Tạm thời không nói đến sáu loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên kia.
Chỉ bốn loại mệnh đan này thôi đã có giá trị vô cùng quý giá với đan sư cấp bậc như bọn họ rồi.
"Tần công tử, trong Cửu Chuyển Mệnh Hoàn Đan của ngươi đã có Ô Cẩu, vì sao còn phải cộng thêm Huyết Toa Thảo?"
Mục Nguyên đại sư hiếu kỳ nói: "Hai loại dược liệu này không thể trộn với nhau mà!"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh tùy tiện nói: "Cho nên bên trong phương pháp luyện chế này còn có hai loại dược thảo như Vụ Linh Thảo, Minh Huyên Thảo để Ô Cẩu và Huyết Toa Thảo dung hợp...", "Vậy cái này thì sao ?
Nguyệt Minh Châu dưới đáy biển mài thành bụi phấn là gì?"
Lúc này, Mục Nguyên đại sư và Vân Khánh đại sư xem phương pháp luyện chế, không ngừng hỏi Tần Ninh.
Hắn cũng kiên nhẫn giải đáp từng câu một.
Một lúc lâu sau, hai người đã hoàn toàn hiểu rõ về phương pháp luyện chế.
Trong lòng Vân Khánh đại sư đã biết cũng không phải Tần Ninh may mắn lấy được những phương pháp luyện chế này, mà là hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh cũng cực cao.
"Hai người chúng ta sẽ lập tức dặn dò luyện chế thành đan!"
"Có mười loại đan dược này, người của Dương Thiên Các... Hừ...", nghe thấy vậy, Tần Ninh lại cười nói: "Hai vị không cần vội vã".
"Không cần đưa ra một lúc mười loại đan dược, mà hãy tổ chức một buổi đấu giá, bán bớt những đan dược khác của Vân Tiên Các các ngươi ra, sau đó mới đẩy ra đan dược mới, lại tổ chức thêm một hai ba buổi đấu giá nữa để biểu diễn những đan dược này cho các võ giả trong thành Vân Dương...", "Chuyện này cứ làm từng bước một mới có thể có hiệu quả tốt nhất".
Vân Như Sương nghe thấy vậy, lập tức sáng tỏ.
"Hai vị đại sư cứ tiến hành thí nghiệm phương pháp luyện chế đi, chuyện sau đó để ta chuẩn bị là được".
Vân Khánh đại sư và Mục Nguyên đại sư gật đầu một cái, vội vàng rời đi.
Lúc này Vân Như Sương nhìn về phía Tần Ninh, khom người nói: "Cảm ơn Tần công tử lại giúp chúng ta một lần".
"Đồ đệ ngốc kia của ta đã nói sẽ báo đáp, nếu ta không làm gì thì có vẻ rất hẹp hòi!"
Tần Ninh cười nói: "Những chuyện khác, các ngươi cứ chuẩn bị đi, đúng rồi, cũng sớm chuẩn bị mấy loại dược liệu cuối cùng kia đi, ta có thể bắt tay chữa trị cho cha ngươi rồi".
"Tuy nói mấy loại thuốc kia vô cùng quý giá, nhưng chỉ cần dùng thiên nguyên thạch vẫn có thể mua được".
Mục đích hắn đến đây cũng là để nói cho Vân Như Sương chuyện này.
Nếu đã tới Tây Hoa Thiên, mà Sương Nhi cũng bị người nhà họ Hoa của Tây Hoa Thiên đưa đi, vậy hắn vừa vặn có thể đến nhà họ Hoa tìm Sương Nhi.
Không thể chậm trễ ở trong thành Vân Dương mãi được.
"À, còn có một việc nữa".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Ta ra tay giúp các ngươi cũng không chỉ giúp các ngươi, người nhà họ Dương bắt đồ nhi ta quỳ, bọn họ sẽ phải trả giá, nếu ta bị bọn họ quăng ra khỏi Dương Thiên Các, vậy dứt khoát tiêu diệt Dương Thiên Các đi".
"Có lẽ mười loại đan dược này có thể khiến Dương Thiên Các tổn thất cực lớn, nhưng không đến nỗi diệt vong, sau này ta sẽ cho ngươi thêm mấy phương pháp luyện chế nữa, ngươi tranh thủ làm ra, trực tiếp dồn Dương Thiên Các vào chỗ chết!"
Nghe thấy vậy, Vân Như Sương vô cùng kinh ngạc.
Tần Ninh là một người biết báo đáp.
Nhưng chịu nhục còn biết trả thù kinh hơn! "Tần công tử, mười phương pháp luyện chế này quá giá trị, nhà họ Vân ta không thể lấy được nhiều thiên nguyên thạch cho ngươi ngay được...", Tần Ninh khoát tay cười nói: "Coi như ta tặng các ngươi!"
Ân oán rõ ràng, xưa nay Tần Ninh đều như vậy.
Vân Như Sương cứu hắn, cho dù như thế nào cũng nên báo đáp, Tần Ninh cứ làm theo suy nghĩ của mình thôi.
Ngay cả mọi việc làm của nhà họ Dương, Tần Ninh không phải người rộng rãi, không cho phép người khác chà đạp mình, càng không cho phép người khác chà đạp đệ tử của mình như vậy! Không xả được cơn tức này thì không được! Mà nếu đã phải xả, vậy thì nhân tiện trả lại ân tình cho nhà họ Vân, để nhà họ Dương... tiêu tan theo gió đi! Tần Ninh trở lại bên trong Vân phủ, bắt đầu luyện đan.
Lý Nhàn Ngư đã bắt đầu khôi phục vãng sinh đồng, tin chắc cũng không lâu lắm, Tần Ninh còn dùng đan dược để trợ giúp, lần này Lý Nhàn Ngư không khó để đến cảnh giới Chân Ngã.
Mà chính hắn cũng cần lấy đan dược để ổn định cơ thể của mình.
Trước kia lúc hôn mê, vì để hồn phách và thân xác dung hợp, Tần Ninh đã cắn nuốt rất nhiều Tịnh Ma Châu Đan, việc này đã để lại hậu quả.
Bây giờ hắn đã tỉnh, đã khôi phục, nhưng tác dụng của Tịnh Ma Châu Đan quá mạnh mẽ, khiến cho hắn muốn đột phá.
Chương 2793: Cổ Vân Đằng
Hơn nữa bởi vì tác dụng của Tịnh Ma Châu Đan quá mạnh mẽ mà có lẽ lần đột phá này không chỉ là một tầng cảnh giới, cho nên Tần Ninh cần một ít đan dược để áp chế cảnh giới của mình, phòng ngừa xuất hiện tình huống đột nhiên tăng mạnh.
Có lúc tăng lên quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt.
Mỗi một lần dung hợp thân xác, Tần Ninh đều tăng lên rất nhiều.
Bởi vì lực lượng của thân xác là thuần túy.
Tịnh Ma Châu Đan vốn cũng không ảnh hưởng xấu gì cho việc tăng cấp, chẳng qua là mình mới từ tôn giả tầng hai đến đế giả sơ kỳ, nếu như chạy quá nhanh, cho dù hắn có thiên phú nghịch thiên đi nữa cũng khó mà thích ứng.
Tần Ninh ngồi trước lò luyện đan, đắm chìm trong đó giống như đời thứ năm vậy... Bởi vì từ Thượng Nguyên Thiên tới Tây Hoa Thiên, cũng không biết hắn và Lý Nhàn Ngư đã ở bên trong thời không hỗn loạn bao lâu.
Chắc hẳn Thượng Nguyên Thiên có thể ổn định lại.
Hơn nữa hắn đã báo cho Chi Tuyết bà bà, Lôi Vọng và lão tổ Âm Minh biết Thượng Nguyên Thiên bị người ta che mất khí vận, khiến cường giả cảnh giới Tam Ngã đổi cảnh cấp bậc phàm thể hóa tiên cũng không thể sinh ra trong mấy vạn năm.
Ba người đã dựa theo lời mình tìm được phong ấn và phá giải, chắc hẳn trong khoảng thời gian kế tiếp Thượng Nguyên Thiên sẽ sinh ra một nhóm võ giả cảnh giới Tam Ngã... Bên kia không cần mình lo lắng cái gì.
Mà ở bên trong Tây Hoa Thiên này, hắn cũng nên làm một ít chuyện mình muốn làm.
Bây giờ chủ yếu là phá hủy nhà họ Dương.
Tiếp đó là đi tìm Sương Nhi.
Xa cách nhiều năm, không biết bây giờ mấy người Sương Nhi, Thạch Đầu, Cốc Tân Nguyệt, Ôn Hiến Chi, Dương Thanh Vân như thế nào rồi.
Mấy ngày tiếp theo, bên trong thành Vân Dương đã hoàn toàn nổ tung.
Vân Tiên Các đang bị Dương Thiên Các cướp gần như một nửa khách hàng, đột nhiên tuyên bố sẽ tổ chức một buổi đấu giá.
Tin tức này đã khiến không ít người cảm nhận được mùi thuốc súng nồng nặc.
Vốn dĩ hai phe Dương Thiên Các và Vân Tiên Các vẫn luôn tranh đấu khắp nơi.
Khoảng thời gian trước, Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược đã khiến cho một ít khách quen cũ của Vân Tiên Các đều chạy tới Dương Thiên Các.
Trong một tháng này Vân Tiên Các vẫn không hề tỏ thái độ, bây giờ đang chuẩn bị phản kích sao.
Bên trong Dương Thiên Các.
Dương Mộ nghe được tin tức này thì không nhịn được cười to ha ha.
"Thiếu mất Sở Hạc đại sư, chỉ có Vân Khánh và Mục Nguyên, Vân Tiên Các còn muốn tiến hành hội đấu giá đan dược ư?
Lấy cái gì để đấu giá?"
"Đúng thế".
Dương Thác ở một bên cũng cười nói: "Ta thấy còn không bằng đấu giá hai tỷ muội Vân Như Sương và Vân Như Tuyết, điều này có thể để nhà họ Vân lấy hơi".
Nghe thấy vậy, Dương Mộ cười lạnh nói: "Hai người các nàng… sớm muộn gì cũng sẽ thành đồ chơi thôi...", mà vào lúc này, cửa phòng mở ra, hai bóng người đi tới.
Trong hai người này, một vị mặc đan bào, nhìn tầm trên dưới năm mươi tuổi, mang đến cho người cảm giác vô cùng lão luyện.
Mà một người khác đeo vàng bạc, khí thế bất phàm, trên khuôn mặt còn có vẻ phong lưu.
"Vân Đằng ca!"
Dương Mộ nhìn thấy thanh niên kia liền đứng dậy, chắp tay nói: "Cuối cùng cũng gặp được ngươi".
Cổ Vân Đằng! Con trai duy nhất của thành chủ thành Cổ Viêm Cổ Hải Xuyên.
Là người thừa kế duy nhất của nhà họ Cổ, khi còn bé Cổ Vân Đằng đã độc chiếm mọi yêu thương, cho nên mới có tính cách thích làm bậy, thích nữ sắc, vô cùng phong lưu.
"Dương Mộ huynh đệ khách khí rồi".
Cổ Vân Đằng cười ha ha nói: "Những ngày qua, nhị thúc ta ở Dương Thiên Các vẫn luôn miệng khen ngợi các ngươi".
Dương Mộ nhìn về phía lão giả đan bào, cười nói: "Cổ Thiên Thành đại sư không hổ là mệnh đan sư trung phẩm, bốn loại đan dược vừa xuất hiện đã khiến Vân Tiên Các bên kia hoàn toàn xong đời!"
Lão già tên là Cổ Thiên Thành thản nhiên ngồi xuống, cũng không mở miệng.
Cổ Vân Đằng cũng ngồi xuống, cười nói: "Vân Như Sương kia quá cứng rắn, mấy lần trước nhà họ Cổ ta tới cầu hôn, nàng ta vẫn luôn do dự".
"Thật sự cho rằng là Cổ Vân Đằng ta với cao ư?"
Cổ Vân Đằng cười nói: "Lần này dựa vào thủ đoạn của nhà họ Dương các ngươi để ép nhà họ Vân vào đường cùng, đến lúc đó, ta muốn để Vân Như Sương kia quỳ xuống cầu xin ta, mà không chỉ là nàng ta, ta còn muốn cả muội muội nàng ta nữa!"
Dương Mộ thầm mắng một tiếng vô sỉ trong lòng, nhưng bên ngoài lại cười ha hả nói: "Nhất định, nhất định".
Vốn dĩ bên ngoài luôn có lời đồn là nhà họ Vân vì để cứu vãn sự suy sụp nên mới cố ý làm thông gia với nhà họ Cổ ở thành Cổ Viêm.
Trên thực tế là nhà họ Cổ thành Cổ Viêm cố ý muốn làm thông gia với nhà họ Vân.
Chẳng qua là nhà họ Vân lại không đồng ý.
Trên thực tế trong lòng Vân Như Sương đã quyết định sẽ bỏ qua hạnh phúc của mình, kết hôn với nhà họ Cổ để giúp nhà họ Vân vượt qua nguy cơ.
Nhưng cha nàng ta Vân Nham Phong lại không muốn như vậy.
Điều này khiến nhà họ Cổ rất giận dữ.
Cho nên Cổ Vân Đằng đã dẫn nhị thúc Cổ Thiên Thành đại sư đi tới Dương Thiên Các, trợ giúp nhà họ Dương đẩy ra bốn loại đan dược, chèn ép Vân Tiên Các.
Vân Tiên Các có thể nói là các giao dịch chiếm một nửa kinh tế của nhà họ Vân, nếu Vân Tiên Các bị đánh sụp, nhà họ Vân sẽ thật sự xong đời! Trong lòng Cổ Vân Đằng vô cùng giận dữ khó chịu, nếu nhà họ Vân đã không biết điều như vậy, vậy sẽ phải trả giá thật lớn! "Nghe nói Vân Tiên Các muốn tiến hành một buổi đấu giá?
Đã đến nước này rồi, hội đấu giá còn có ý nghĩa gì?
Chẳng lẽ nhà họ Vân có thể lấy ra tuyệt thế thần đan gì?"
Cổ Vân Đằng giễu cợt nói.
Dương Mộ nhưng cũng cười: "Chỉ là vài chiêu trò để cứu vãn chút tôn nghiêm thôi, không có ý nghĩa gì, Dương Thiên Các ta có đan dược của Cổ Thiên Thành đại sư, nhà họ Vân có thể chống đỡ được ba tháng cũng không tệ rồi".
"Ừm...", Dương Mộ tùy tiện nói: "Vân Đằng ca mới tới thành Vân Dương, hôm nay Dương Mộ sẽ dẫn Vân Đằng ca đi thả lỏng một chút!"
Nghe thấy vậy, Cổ Vân Đằng cười nói: "Dương Mộ, ngươi cũng biết tính ta rồi đó, ta không thích mấy thứ tầm thường...", "Vân Đằng ca nói gì vậy, lần này đều tìm được mấy cô gái chưa từng thấy qua việc đời, ta biết sở thích của Vân Đằng ca mà!"
"Như vậy quá tốt, như vậy quá tốt".
Cổ Vân Đằng trời sinh tính phong lưu, mà Cổ Hải Xuyên lại vô cùng thương yêu đứa con này, bình thường cũng để mặc hắn ta.
Hơn nữa Cổ Vân Đằng cũng không phải chỉ là tên phá của, tuy háo sắc nhưng cũng có thiên phú rất mạnh, bây giờ không còn cách cảnh giới Chân Ngã xa nữa... Một đêm phong lưu, Dương Mộ, Cổ Vân Đằng cũng không để chuyện đấu giá của nhà họ Vân ở trong lòng.
Không có đan dược mới, hội đấu giá có lớn thế nào cũng chỉ tăng thêm trò cười thôi.
Ngày hôm sau, chạng vạng.
"Mộ ca, Mộ ca, không xong rồi!"
Dương Mộ đang mơ mơ màng màng bị một giọng nói lo lắng đánh thức.
Dương Thác lo lắng chạy tới, hô lớn: "Mộ ca, không xong rồi...", "Vội vội vàng vàng còn ra thể thống gì?"
Dương Mộ không nhịn được đứng dậy.
Hôm qua hắn ta đi cùng Cổ Vân Đằng, bị dày vò đến lúc rạng sáng, quả nhiên tên kia không phải người, mới tìm được mấy cô gái chưa trải sự đời mà đã bị Cổ Vân Đằng chơi chết ba bốn người rồi.
Dương Thác thở hổn hển nói: "Hôm nay, Vân Tiên Các đấu giá đan dược, đẩy ra ba loại bảo đan Cực Đạo cấp Thiên, một loại mệnh đan, đều tỏa ra ánh sáng kỳ dị trong hội đấu giá, bị tranh giành mua không còn một mống, hơn nữa đơn đặt hàng lại tăng mười lần!"
"Cái gì?"
Nghe thấy lời này, Dương Mộ vô cùng kinh ngạc, cả người ngây ra.
Điều này sao có thể!
Chương 2794: Đế giả đỉnh phong
Nhà họ Vân chỉ có hai vị đại sư là Vân Khánh và Mục Nguyên.
Hai người kia căn bản đã hết sạch phương pháp luyện đan rồi.
Nhà họ Vân lấy đâu ra phương pháp luyện đan mới?
Điều này căn bản không thể!
"Đan dược đâu?
Có mua được không?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt Dương Thác khó coi nói: "Hội đấu giá quá thành công, đan dược đều bị mua hết với giá cao rồi, bây giờ Vân Tiên Các bên kia chỉ nhận đơn đặt hàng, ta đã phái người đi đặt, ít nhất mười ngày sau mới có!"
Mười ngày! Ánh mắt Dương Mộ âm trầm.
Ban đầu Dương Thiên Các đẩy ra bốn loại đan dược, đơn đặt hàng nhanh nhất cũng phải mất bảy ngày, mà bây giờ nhà họ Vân đã đến mười ngày.
Chênh lệch này đủ để nói rõ lần này Vân Tiên Các đẩy ra đan dược có giá trị phi phàm.
Dương Thác tiếp tục nói: "Hơn nữa... Hơn nữa...", "Hơn nữa cái gì, nói!"
"Hơn nữa Vân Tiên Các tuyên bố một tháng sau sẽ tiến hành hội đấu giá thứ hai, đẩy ra một loại mệnh đan nữa".
"Cái gì?"
Nghe thấy vậy, sắc mặt Dương Mộ lập tức thay đổi.
Điều này sao có thể?
Dương Mộ đứng dậy, lập tức nói: "Đi, đi tìm Cổ Vân Đằng và Cổ Thiên Thành".
Vân Tiên Các đẩy ra đan dược mới, điều này rất bất lợi với Dương Thiên Các, bây giờ chỉ có để Cổ Thiên Thành đẩy mấy loại đan dược nữa để cứu vãn danh tiếng.
Bên này, Vân Như Sương và Vân Như Tuyết cùng với mấy người Vân Khánh đại sư, Mục Nguyên đại sư tụ tập ở bên trong Vân Tiên Các.
"Số lượng đơn đặt hàng hôm nay đến tận trăm vạn thiên nguyên thạch...", Vân Khánh đại sư vui vẻ nói: "Bốn loại phương pháp luyện đan mới, lần này coi như đã bùng nổ".
"Hơn nữa đây mới chỉ là bên trong thành Vân Dương, mấy ngày nữa tin tức truyền ra ngoài, chỉ sợ đơn đặt hàng sẽ tăng gấp bội!"
Mục Nguyên đại sư cười ha ha nói: "Đâu chỉ như vậy, trong phương pháp luyện đan của Tần Ninh công tử, giá vốn dược liệu có thể nói là chưa đến một nửa ngày xưa, cho dù chúng ta có hạ giá xuống cũng vẫn kiếm được rất nhiều, hơn nữa hiệu quả đan dược lại cực tốt, những người đó lại không phải kẻ ngốc, bọn họ đều biết nên đặt hàng ở chỗ nào, lần này nhà họ Dương... sẽ phải trả giá thật lớn".
Vân Như Sương nói: "Lần này hãy đưa một nửa lợi nhuận của bốn loại đan dược cho Tần công tử, có được không?"
"Đương nhiên nên làm thế".
Vân Khánh nói thẳng.
Thân là đan sư, ông ta biết phương pháp luyện đan có ý nghĩa thế nào đối với một vị đan sư.
Mấy loại phương pháp luyện đan mà Tần Ninh lấy ra, nếu như bán cho nhà họ Vân bọn họ thì chắc chắn sẽ là cái giá trên trời.
Tuy Tần Ninh không hề lấy một chút nào, nhưng nhà họ Vân lại không thể không cho.
Ơn cứu mạng Tần Ninh một lần của đại tiểu thư cũng không đủ để trả hết được.
Hơn nữa tuy nói là cứu, nhưng trên thực tế đều là do Tần Ninh tự tỉnh lại, bọn họ chỉ đưa một ít thuốc bổ cho Tần Ninh bồi bổ thôi, không coi là ơn nghĩa lớn gì.
"Vậy hãy làm thế đi".
Vân Như Sương tiếp tục nói: "Những ngày qua hai vị đại sư đã vất vả rồi".
"Không vất vả không vất vả".
Mục Nguyên đại sư cười ha ha nói: "Mười phương pháp luyện đan này có thể nói đã giúp đỡ rất lớn cho đan thuật của hai người chúng ta, hơn nữa tên khốn Sở Hạc kia phản bội nhà họ Vân chúng ta, mọi người đều đang phải nhịn cơn tức này, bây giờ đều vô cùng hăng hái".
"Ừm...", Tần Ninh cũng không biết rõ về chuyện xảy ra bên trong thành Vân Dương lắm.
Hắn vẫn luôn ở trong Vân phủ đợi Vân Như Sương đưa dược liệu tới.
Mà mấy ngày gần đây, tu vi của Tần Ninh cũng đã từ đế giả sơ kỳ đến đế giả trung kỳ.
Cho dù hắn vẫn luôn áp chế, nhưng không có cách nào cả, không đè ép được.
Thực lực vẫn đang tăng lên! Chuyện này cũng khiến Tần Ninh không biết làm sao.
Mà đêm hôm đó, Tần Ninh đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa trên mái nhà.
Đột nhiên trong một góc đình viện, từng huyết quang phóng lên cao.
Một khí tức kinh khủng trong nháy mắt đã biến mất không thấy.
Mà không lâu sau, cửa phòng mở ra, một bóng người chậm rãi đi ra.
Chính là Lý Nhàn Ngư.
Giờ phút này hắn ta mặc một bộ trường sam, eo thắt đai lưng khảm ngọc, đi ra từng bước một, vẻ mặt có chút kích động.
"Sư phụ... Sư phụ?"
"Ta ở chỗ này!"
Tần Ninh đứng dậy trên mái nhà, cúi người nhìn một cái, cười nói: "Như thế nào rồi?"
"Thành công rồi!"
Lý Nhàn Ngư khẽ mỉm cười, khí thế trong cơ thể nở rộ, ánh sáng tản ra, một Mệnh Hoàn ngưng tụ bên ngoài cơ thể, lực lượng mạnh mẽ kia đã có chút biến đổi khác biệt.
Cảnh giới Chân Ngã tầng một! Tuy lúc này đôi mắt hắn ta vẫn có chút tái nhợt, nhưng có thể nhìn thấy loáng thoáng một con ngươi đỏ như máu mang theo một chút hào quang.
"Khôi phục thị giác chưa?"
"Mặc dù vãng sinh đồng chưa khôi phục, nhưng ít nhất bây giờ đã có thể thấy rõ mọi thứ rồi".
Lúc trước hai mắt của Lý Nhàn Ngư bị mù, vẫn luôn lấy hồn thức để nhìn người nhìn vật, mặc dù cũng có thể nhìn được nhưng lại không chân thực.
Thị giác thật sự mới là rõ ràng nhất.
"Như vậy thì quá tốt".
Tần Ninh cười nói: "Mấy ngày tiếp theo, vi sư sẽ truyền cho ngươi mệnh quyết của cảnh giới Chân Ngã, ngươi hãy tu hành thật tốt".
"Lần này, ngươi cứ ở bên cạnh ta, vi sư cũng muốn làm chuyện vi sư nên làm".
Trong đông đảo các đồ đệ mỗi một đời, bọn họ đều được mình dạy dỗ, có lúc dẫn đường võ đạo sẽ tốt hơn là chỉ đường.
Duy chỉ có Lý Nhàn Ngư, có thể nói là thời gian ở bên cạnh hắn ít nhất, đa số đều dựa vào vãng sinh đồng của mình để bùng nổ.
Nhưng đó cũng không phải con đường võ đạo thực thụ! Trong việc lĩnh ngộ mỗi một cảnh giới, mỗi một lần đều phải tự mình lột xác giác quan, lực lượng, hồn phách vân vân, phương diện nào của con đường võ đạo cũng đều vô cùng quan trọng.
"Vâng!"
Cứ như vậy, lại nửa tháng nữa trôi qua, trong nửa tháng này, mỗi ngày Tần Ninh đều dạy dỗ Lý Nhàn Ngư tu hành, sư đồ hai người luôn rời khỏi thành Vân Dương vào ban đêm, tạo trận thế tu luyện trong một dãy núi cách thành Vân Dương trăm dặm.
Lý Nhàn Ngư có tăng lên nhiều hay không, Tần Ninh không cảm nhận được nhiều lắm, ngược lại là chính hắn vừa tu luyện cùng đồ nhi, đã từ đế giả trung kỳ đến hậu kỳ, đến đỉnh phong... Điều này làm Lý Nhàn Ngư liên tục nghi ngờ sư phụ treo đầu dê bán thịt chó, nói là giúp mình làm cái gì chắc cái đó, nhưng thực ra là chuẩn bị để chính hắn tăng cấp.
Lý Nhàn Ngư cũng chỉ dám suy nghĩ trong lòng, trong mấy tên học trò, trừ Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên và Thạch Cảm Đương thì chỉ có kẻ ngốc mới nói ra.
Đêm hôm đó, bên trong dãy núi.
Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư kết thúc rèn luyện, dãy núi xung quanh hai người vô cùng hỗn loạn.
"Sư phụ, người vượt qua lục dục cũng quá nhanh đi, có phải mấy ngày nữa sẽ đến đế giả viên mãn không?"
Lúc này Lý Nhàn Ngư đổ mồ hôi ướt áo, không nhịn được nói.
Cảnh giới tôn giả phải vượt qua thử thách tâm trí thất tình.
Cảnh giới đế giả phải vượt qua thử thách tâm trí lục dục.
Hai cảnh giới này là tâm trí thay đổi, chú trọng vào tâm niệm của võ giả.
Nhưng sư phụ lại quá nhanh.
Từ đế giả sơ kỳ, mười mấy ngày sau đã tăng vèo vèo đến đế giả đỉnh phong.
Điều này còn khoa trương hơn lúc bọn họ chia sẻ sức mạnh của thân xác để tăng cấp nữa.
"Bởi vì ta đã dung hợp quá nhiều Tịnh Ma Châu Đan, Tịnh Ma Châu Đan giúp tâm trí ta tăng lên quá nhanh...", Tần Ninh cũng bất đắc dĩ nói: "Ngươi cho rằng ta muốn sao?
Ta cũng không muốn đâu!"
Lý Nhàn Ngư cười nói: "Sư phụ nói vậy giống như đang khoe khoang ấy, nếu bị người khác nghe thấy, sợ rằng sẽ mắng sư phụ đang thể hiện".
Chương 2795: Giao người ra đây
Tần Ninh lại cười mắng: "Từ trước đến nay đã bao giờ ngươi thấy ta lo lắng bởi vì cảnh giới tăng lên chưa?"
"Chuyện nước chảy thành sông không gấp được, cũng không chậm được".
"Ừm...", Tần Ninh khoát tay, nói: "Tối nay ta sẽ dẫn ngươi đến một chỗ tốt, hưởng thụ một chút".
Nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư lập tức đỏ mặt, yếu ớt nói: "Sư phụ, cái này... cái này không được đâu?"
"Về sau nếu mấy vị sư nương hỏi tới, con mà nói dối, các nàng sẽ nhìn ra, hơn nữa sư phụ ngài đã có bốn vị sư nương, ai nấy đều vô cùng xinh đẹp, nhanh như vậy mà đã... đã...", Bốp... Tần Ninh vỗ vào đầu Lý Nhàn Ngư một cái, cười mắng: "Ngươi học từ ai vậy?
Trong đầu toàn nghĩ cái gì thế?"
"Đi theo ta".
Nói rồi sư đồ hai người men theo bóng đêm, đi sâu vào trong dãy núi.
Cuối cùng đi đến dưới chân một ngọn núi.
Tiếng nước chảy róc rách vang lên, sau khi đi qua mấy con đường nhỏ uốn lượn và những vùng đất mọc đầy cỏ dại, một đầm nước xuất hiện ở trước mắt.
Đầm nước trong veo dưới ánh trăng, có ánh sáng màu máu nhàn nhạt bao phủ, nhưng lại không yêu dị, ngược lại còn rất đẹp đẽ.
"Chính là nơi này, ta cũng mới phát hiện mấy ngày gần đây, nước suối hội tụ tạo ra địa thế nơi đây, đến đêm sẽ có ánh trăng chiếu xuống, ngày này qua ngày khác đã hình thành một nơi kì diệu, có lợi ích rất lớn với hồn phách và thân xác của võ giả".
Lý Nhàn Ngư sững sờ.
"Đây chính là chỗ mà sư phụ nói là rất hay?"
"Đúng! Nếu không ngươi cho rằng là nơi nào?"
"...", sư đồ hai người cởi quần áo, miễn cưỡng ngồi trong đầm nước.
Chỉ trong phút chốc, dòng nước trong hồ lành lạnh chảy qua, thấm vào tim gan khiến cho hai người đều cảm thấy mệt nhọc biến mất, không thấy gì nữa.
"Quả nhiên là nơi tốt".
Lý Nhàn Ngư vô cùng kích động.
"Nói nhảm".
Tần Ninh lập tức cười nói: "Cứ ngâm từ từ đi, ngày mai sẽ lại khỏe như vâm, tuy ta luyện chế đan dược cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng dù sao đan dược cũng chỉ để trợ giúp tu hành, ăn nhiều cũng không tốt".
"Ừm!"
Sư đồ hai người lẳng lặng ngâm.
Dưới ánh trăng đêm, hào quang nhẹ nhàng chiếu xuống, bốn phía chỉ có tiếng côn trùng kêu vô cùng thanh bình thoải mái.
Thế nhưng đột nhiên, Lý Nhàn Ngư lại ngẩn người, vẻ mặt kì quái đứng bật dậy.
"Hả?
Làm gì vậy?"
"Sư phụ...", sắc mặt Lý Nhàn Ngư rất lúng túng, nói: "Con cảm thấy có thứ gì đó nắm lấy con... Nắm lấy chỗ đó của con..." Hả?
Cái gì?
Lý Nhàn Ngư đứng bật dậy, dưới ánh trăng chỉ thấy một cái tay bám chặt lấy giữa chân Lý Nhàn Ngư giống như là nắm lấy cây cỏ cứu mạng.
"Đậu má!"
Lúc này Lý Nhàn Ngư không nhịn được chửi ầm lên, đưa tay túm cổ tay kia lên, ngay sau đó đã nhấc lên được một thi thể.
Là một cô gái mặc một bộ váy dài, chỉ là lúc này đã ướt đẫm nước, dán chặt lấy thân thể, làm lộ ra dáng người đẹp đẽ thon thả.
"Thi thể!"
Lý Nhàn Ngư lảo đảo một cái, suýt nữa ngã bệt xuống đất.
Lúc này Tần Ninh cũng đi tới thăm dò hơi thở, lập tức nói: "Còn sống...", sư đồ hai người ăn mặc chỉnh tề, đưa cô gái kia bên bờ.
Tần Ninh kiểm tra rõ ràng, mở miệng nói: "Là một vị võ giả cảnh giới Chân Ngã, Mệnh Hoàn đã bị đánh nát, tuy chưa chết nhưng cũng sắp...", Lý Nhàn Ngư nhìn cô gái kia kia, sau đó u oán nhìn Tần Ninh.
Thật xấu hổ! Tần Ninh lại cười tủm tỉm nói: "Ngươi không bị dọa sợ chứ?"
"Hả?"
Tần Ninh cười nói: "Ta nói là không bị dọa sợ đến mức về sau... xảy ra vấn đề chứ?"
"Đương nhiên sẽ không!"
Lý Nhàn Ngư nghiêm túc nói.
"Ha ha ha ha...", Tần Ninh nhìn cô gái một cái, nói: "Cô gái này cũng rất xinh đẹp, còn đẹp hơn cả Vân Như Sương, Vân Như Tuyết, ngươi không lỗ".
"Sư phụ...", "Được rồi, không nhiều lời nữa, đưa người ta về trước đã".
"Ừm!"
Sư đồ hai người đang định rời đi.
Mà đúng lúc này, từng tiếng xé gió vang lên xung quanh, từng khí tức mạnh mẽ cũng ập đến.
"Sư phụ...", "Không có việc gì".
Sư đồ hai người đang bị bao vây, căn bản không đi nổi, cho nên dứt khoát không đi nữa.
Xung quanh lập tức xuất hiện hơn mười bóng người.
"Tìm được rồi".
Một người cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, nói: "Giao người phụ nữ kia cho chúng ta!"
"Người phụ nữ này đã làm chuyện gì độc ác tày trời sao?"
Người đàn ông cầm đầu lại nói: "Nhà họ Vũ ta làm việc, đến lượt ngươi hỏi lung tung này kia chắc?
Giao người ra đây!"
Nhà họ Vũ! Nhà họ Vũ là một trong bảy bá chủ của Tây Hoa Thiên.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười nói: "Ngư Nhi, để ý cô gái này".
Nếu giao người ra, đám người này cũng sẽ giết bọn họ để diệt khẩu, mà không giao cũng không được.
Tần Ninh sải bước ra, nhìn về phía mười mấy người, nói: "Nếu đã không muốn nói chuyện tử tế, vậy thì nói chuyện bằng thực lực đi".
"Không biết trời cao đất rộng".
Nhìn thấy Tần Ninh lại muốn ra tay với bọn họ, người đàn ông cầm đầu cười nhạo một tiếng, mặt ngoài cơ thể có hai Mệnh Hoàn tỏa ra ánh sáng lấp lóe.
Mà mười mấy người còn lại cũng là cao thủ cảnh giới Chân Ngã tầng một, đế giả đại viên mãn, viên mãn.
Tần Ninh nắm tay lại, nhưng lại không cầm được cái gì.
Trong trận chiến trước đó, mấy bảo khí Cực Đạo cấp Thiên như Đại Tu Di Cửu Cung Tán, Tịnh Trần Châu, Tề Tiêu Kiếm đều đã bị hư hao.
Bây giờ trong tay hắn căn bản không có một binh khí tiện tay nào.
Không cầm được gì! Chỉ là Tần Ninh cũng không bối rối, hai tay kết ấn, trong nháy mắt tiếng gió rít gào vang lên.
"Phong Linh Thiên Táng Quyết!"
"Sa Vẫn Thuật!"
Với cảnh giới đế giả đỉnh phong bây giờ của hắn, vừa vặn có thể bộc phát được toàn bộ uy lực của hai võ quyết cấp đế đỉnh cao này.
Chỉ trong phút chốc, từng cơn bão cát đã xuất hiện, hóa thành từng cánh tay dài trăm trượng, quét sạch ra bốn phía.
"Chỉ là đế giả đỉnh phong, tự tìm đường chết!"
Người đàn ông cầm đầu hét lên một câu, bàn tay nắm lại, khí tức kinh khủng bộc phát, ngay lập tức một chưởng ấn trực tiếp chụp về phía cánh tay bão cát.
Keng! Chỉ là một chưởng kia vỗ vào cánh tay bão cát lại vững như sắt thép, không nhúc nhích chút nào.
Mà người đàn ông cầm đầu chỉ cảm thấy cánh tay mình hơi run lên.
Làm sao có thể! Hắn ta là cảnh giới Chân Ngã tầng hai.
Tần Ninh chỉ là cảnh giới đế giả đỉnh phong thôi.
"Muốn chết".
Tần Ninh hừ một tiếng, bàn tay nắm lại, từng cánh tay bão cát trực tiếp nắm lại.
Ầm ầm ầm... Từng thi thể vị đế giả, cường giả cảnh giới Chân Ngã thi nhau vỡ ra.
Bây giờ hắn đã đến đế giả đỉnh phong, cho dù không dựa vào thần uy của Cửu Nguyên Đan Điển, chém giết cảnh giới Chân Ngã tầng một tầng hai cũng không phải là việc khó.
Tần Ninh dung hợp năm thân xác, ở phương diện vượt cấp chiến đấu này sẽ chỉ càng mạnh.
"Rút lui!"
Thấy Tần Ninh không phải người mà đế giả bình thường có thể so sánh, người đàn ông cầm đầu quát.
Mấy người còn lại lập tức rời đi.
"Chạy trốn được sao?"
Tần Ninh hét lên một câu, trời đất xung quanh lập tức xuất hiện từng bức tường gió, cát bụi bị sức gió lôi cuốn, hóa thành từng thanh đao cát, trong nháy mắt đã chém ra.
Người đàn ông cầm đầu biến sắc, muốn chạy nhưng lại không chạy thoát.
"Cửu Anh!"
Tần Ninh hét lên một tiếng, một cái bóng lập tức hóa thành mười trượng, bay nhào mà ra, cặp móng trực tiếp vồ lấy người đàn ông kia.
Bình luận facebook