• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2766-2770

Chương 2766: Tân Vân hoá điên

Cơ thể của những võ giả bị bắt lại bị ăn mòn, trong nháy mắt hoá thành một vũng máu loãng thấm đẫm cả một khoảng đất lớn.

Lúc này, ai nấy đều nhận ra thứ chất lỏng kia chính là do máu hội tụ thành! Vẻ mặt Tần Ninh trở nên lạnh lùng, hắn trừng mắt nhìn Tân Vân Đan Đế.

“Muốn tạo ra một nơi như vùng đất thánh táng cần phải có hình thế tự nhiên của thiên địa, nhưng chỉ mình hình thế tự nhiên của thiên địa thôi vẫn chưa đủ, còn cần cả sinh mệnh làm vật dẫn!”

“Tân Vân Đan Đế nhà ngươi đã bỏ ra không ít công sức để tạo ra vùng đất thánh táng này nhỉ?”

Tân Vân Đan Đế không nói gì, chỉ tức giận đến mức sùi bọt mép, hai mắt ngưng tụ tia sáng lia thẳng về phía Tần Ninh.

Ông ta vung tay lên, dòng máu nháy mắt sôi trào, ngưng tụ thành những thanh kiếm máu dựng lên thẳng tắp.

Ngón tay của Tân Vân Đan Đế chỉ ra, từng thanh kiếm máu lập tức cắt ngang hư không, hướng thẳng về phía Tần Ninh.

Giờ phút này, từng quyển đan điển xung quanh Tần Ninh phát sáng, những thanh kiếm máu kia chém vào đan điển làm phát ra âm thanh leng keng.

Thân hình Tần Ninh vẫn đứng vững vàng trên không trung như trước.

“Tân Vân, ta vẫn luôn cho rằng ngươi là đan sư chân chính, thế nhưng bây giờ xem ra, ngươi, không xứng!”

Lời vừa dứt, Tần Ninh nắm chặt tay lại. Trong khoảnh khắc, như có ngàn vạn tia sáng từ trong cơ thể hắn thoát ra bay lên không trung.

Giữa không trung ngưng tụ ra một chòm tinh vân.

Ánh sáng của tinh vân hội tụ, trông giống như ngân hà của Cửu Thiên rơi xuống.

Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết! Lúc này, ánh sao đầy trời kia hợp thành một dải ngân hà, hình thành nên sự đối lập rõ nét với biển máu ở dưới đất.

Tân Vân Đan Đế thấy cảnh tượng đó thì sắc mặt trở nên u ám.

“Tần Ninh, ngươi không phải là Linh Thiên Thần, ngươi chỉ là chuyển kiếp của hắn mà thôi!”

“Thì sao?”

“Ta vẫn giết được ngươi như thường!”

Nghe vậy, hai bàn tay của Tân Vân nắm chặt, rồi bỗng nhiên ông ta uống một viên đan dược. Ngay sau đó, tiếng ầm ầm vang lên, cơ thể ông ta bùng nổ.

Trong phút chốc, khi sắp tiếp cận Tần Ninh, hai tay Tân Vân đột nhiên xuất hiện hai thanh cốt kiếm, gai xương màu đỏ sậm dựng ngược, thấp thoáng có ánh sáng khủng khiếp được ngưng tụ ra.

Keng…Cốt Thứ Kiếm đâm thẳng vào sáu quyển đan điển, phát ra âm thanh leng keng.

Lúc này, ba người Lôi Vọng, Chi Tuyết bà bà, lão tổ Âm Minh đều cảm nhận được dao động của một nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ.

Cảnh giới Chân Ngã tầng ba với ba đạo Mệnh Hoàn của Tân Vân Đan Đế mạnh hơn một đạo Mệnh Hoàn của bọn họ không chỉ gấp mấy lần.

Nếu như không có điều bất ngờ gì xảy ra, ba người bọn họ mà đối phó với Tân Vân thì sẽ chết một cách vô cùng thảm khốc… Lúc này, Lôi Vọng hốt hoảng thốt: “Lão già kia mạnh thế này từ khi nào thế?”

Ông ta đã bế quan rất nhiều năm, có thể tới được cảnh giới Chân Ngã này thì công lao lớn nhất phải kể đến viên đan dược mà năm đó Tần Ninh để lại cho ông ta.

Hôm nay xuất hiện, bản thân ông ta tới được cảnh giới Chân Ngã tầng một, thế mà lão già Tân Vân kia lại hùng mạnh như này?

“Bọn ta cũng không biết…”, lúc này, lão tổ Âm Minh lắc đầu đáp: “Năm đó ông ta cũng giống như ta, ta cũng chỉ biết thuật luyện đan của ông ta rất mạnh nhưng không ngờ thực lực của ông ta lại cao đến mức này”.

Điều này thật sự khiến cho người ta cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi.

Lực bộc phát kinh khủng khuếch tán ra xung quanh.

Keng! Tiếng động nặng nề không ngừng vang lên.

Hai người Tần Ninh và Tân Vân đã lao vào đánh nhau.

Giờ phút này, Tân Vân đột nhiên bùng nổ.

“Huyết Luân, Phạt Thiên”.

Thoáng chốc, khi tiếng quát của ông ta vừa dứt, một vòng tròn màu máu phá tan mặt biển máu rồi nhanh chóng phóng tới trước mặt Tần Ninh.

Tần Ninh mới chỉ đến đế giả đại viên mãn, lại còn là do mượn sức mạnh của sáu quyển đan điển dung hợp vào bản thân để từ sơ kỳ đạt tới đại viên mãn.

Trong khi ông ta là cường giả cảnh giới Chân Ngã, sao ông ta không đánh bại Tần Ninh được?

“Huyết Ức, Phá Không!”

Sáu quyển đan điển kia phòng thủ chặt chẽ trước đòn tấn công của huyết luân. Dấu ấn giữa hai tay Tân Vân lại bộc phát lần nữa, biển máu chớp mắt phóng ra những sợi dây màu máu toàn gai hướng thẳng về phía Tần Ninh.

“Huyết Phong, Chấn Thiên!”

Một ngọn núi lớn màu máu dựng thẳng lên từ trong biển máu, chèn ép tới chỗ Tần Ninh.

Lúc này, rõ ràng là Tân Vân Đan Đế đang muốn dồn Tần Ninh vào chỗ chết.

Huyết luân đánh mạnh vào đan điển.

Gai máu vây quanh Tần Ninh.

Núi máu cũng đè ép hắn.

Giờ phút này, hai mắt Tân Vân đỏ sậm, thậm chí trên da thịt ông ta còn hiện lên một màu đỏ nhàn nhạt.

“Chết đi!”

Hình ảnh bây giờ của Tân Vân Đan Đế khác hẳn hình tượng một vị đại sư đan đế đức cao vọng trọng, tiên phong đạo cốt trong lòng mọi người.

Ai nấy đều chấn động.

Lúc này, Tần Ninh cũng lạnh lùng nhìn Tân Vân Đan Đế.

“Ngươi điên rồi!”

“Đúng là ta điên rồi, sau khi thua bởi ngươi ta đã điên rồi! Thế nhưng, từ khi bước vào con đường này, ta lại có thể phá tan gông cùm xiềng xích, đột phá đế giả đại viên mãn. Hơn nữa, nỗi oán hận của ta đối với ngươi lại ngưng tụ thành đạo Mệnh Hoàn, những ba đạo Mệnh Hoàn đấy…”

“Ngươi không chết, cả đời ta không thể nào an ổn!”

“Trên thế gian này, người mạnh hơn Tân Vân ta có cả trăm triệu người, nhưng Tần Ninh ngươi là tâm ma của Tân Vân ta”.

Lúc này, tiếng gió vù vù vang lên, Tân Vân Đan Đế bất chấp tất cả muốn phá giải phòng ngự bốn phía của Tần Ninh.

“Một khi đã như vậy, ta sẽ giúp ngươi kết liễu cuộc đời của ngươi”.

Một lời vừa dứt.

Hai tay Tần Ninh hướng lên trời.

Trong phút chốc, một con voi Ma Mút từ thuở Hồng Hoang bước ra khỏi nơi ngân hà hội tụ kia.

Voi Ma Mút khổng lồ cao trăm mét, thân hình đáp xuống, đạp trên biển máu.

Biển máu sôi trào dần dần trở nên yên ổn.

Ngay sau đó, con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư… Từng con, từng con voi Ma Mút lớn không ngừng đáp xuống, và không ngừng áp chế biển máu.

Sắc mặt Tân Vân từ từ thay đổi.

“Ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!”

Khí tức trong cơ thể Tần Ninh bùng nổ, ánh sáng của ngân hà chiếu rọi xuống đất trời, từng con voi Ma Mút lớn lần lượt bước ra.

Một con, mười con, trăm con… Ước chừng có ba trăm con voi Ma Mút lớn đáp xuống biển máu và đè ép nó bằng bốn chân của mình.

Lúc này, hào quang trên huyết luân trở nên ảm đạm, sợi dây máu cũng không còn cứng cáp nữa, sức nặng của ngọn núi máu cũng giảm bớt.

Sắc mặt của Tân Vân càng ngày càng trở nên khó coi.

“Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết!”

“Cửu Thiên Chi Tinh, Ức Vạn Chi Tượng!”

Nhất thời, trong dải ngân hàng lại xuất hiện thêm mấy trăm con voi Ma Mút lũ lượt đáp xuống.

Gần sáu trăm con voi Ma Mút xuất hiện rồi lao về phía Tân Vân.

“Tam Nguyên Tụ Nhất!”

Lúc này, đại sư Tân Vân không thể không lui về phía sau, Tam Nguyên Đỉnh vững vàng lơ lửng trên đỉnh đầu.

Âm thanh ầm ầm, tiếng bùng nổ dữ dội, tiếng nứt vỡ trầm đục không ngừng vang lên.

Những xúc tua màu máu bay ra khỏi phía trên thân đỉnh, ngăn cản sự chà đạp của voi Ma Mút khổng lồ.

Thế nhưng liệu ông ta có chống đỡ được không?

Ánh mắt Tần Ninh vẫn luôn lạnh lùng.

“Loại người như ngươi không xứng được gọi là đại sư!”

Ầm…Hết con voi Ma Mút này đến con voi Ma Mút khác, một bước nối tiếp một bước, đạp vào Tam Nguyên Đỉnh.

Dần dần, thân đỉnh đã không thể chịu đựng được nữa.

Thân hình đại sư Tân Vân xuất hiện những vết nứt, trên mặt cũng phủ kín tơ máu, toàn thân như sắp nứt ra tới nơi.

“Không!”

Tân Vân Đan Đế rít gào giận dữ.

Ông ta không cam lòng, không cam lòng chết trong tay Tần Ninh như thế này.

Kiếp trước ông ta đã thua dưới tay Tần Ninh, bây giờ lại sắp thất bại lần nữa, dựa vào đâu chứ?

Đúng lúc này, âm thanh ầm ầm đột nhiên vang lên.

Trong chớp mắt, biển máu bị Tam Nguyên Đỉnh điên cuồng hấp thu.

Cơ thể của Tân Vân Đan Đế như lập tức khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, khí huyết bùng nổ.
Chương 2767: Tộc trưởng của các ngươi đâu?

“Nên trò trống gì không?”

Tần Ninh thấy cảnh tượng đó cũng chỉ lắc đầu.

Lại có thêm trăm con voi Ma Mút lớn bước ra từ trong ngân hà.

Nghìn con voi Ma Mút với thân hình khổng lồ cao hơn trăm trượng tập trung lại cùng một chỗ, che lấp cả bầu trời, từng con một đáp xuống.

Thân thể vốn tràn đầy khí huyết mạnh mẽ của đại sư Tân Vân bỗng chốc bị áp chế.

Âm thanh rầm rầm không ngừng vang lên.

Bên ngoài cơ thể đại sư Tân Vân xuất hiện vết nứt.

Cho dù ông ta đã liều mạng đánh đến cuối cùng thì người thanh niên kia vẫn đứng vững vàng ở nơi đó một cách ngạo nghễ, không hề bị thương dù chỉ một chút.

“Ta! Không! Cam! Tâm!”

Tiếng gào khản đặc vang lên.

Thân thể của đại sư Tâm Vân bị những con voi Ma Mút lớn giẫm đạp, khí tức hồn phách không còn sót lại chút gì.

Giờ phút này, đất trời dường như trở nên yên tĩnh.

Cường giả vô địch cảnh giới Chân Ngã.

Đã chết.

Trong khi Tần Ninh chỉ là cảnh giới đế giả đại viên mãn mà thôi.

Lúc này, Lôi Vọng cười ha ha lên tiếng: “Quả nhiên Cửu Nguyên Đan Đế vẫn là Cửu Nguyên Đan Đế”.

Chi Tuyết bà bà liếc mắt nhìn Lôi Vọng, cười nhạo: “Lại bắt đầu nịnh đấy”.

“Ta nói bằng cả tấm lòng mà”.

Lôi Vọng tiện đà cười nói: “Tân Vân đã chết, rốt cuộc sự việc đã chấm dứt…”, mấy người đều gật đầu.

Đúng vậy! Cuối cùng mọi chuyện cũng đã xong.

Trận đại chiến này quả thực là một kiếp nạn của Thượng Nguyên Thiên.

Ma tộc Thiên Mục! Thiên Cương Thần Môn! Cự Linh Tông! Không ngờ ba thế lực này lại chuẩn bị kỹ càng như thế.

Nếu như không có Tần Ninh ngăn cơn sóng dữ này lại thì bầu trời của Thượng Nguyên Thiên sẽ thay đổi hoàn toàn.

Lúc này, bốn người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên đều ra trận giết địch.

Võ giả nhà họ Chu, nhà họ Nguyên, Thiên Cương Thần Môn, Cự Linh Tông đã rơi vào thế yếu.

Nhìn thấy Tần Ninh vẫn đứng giữa không trung, thu hút mọi ánh nhìn như trước, cuối cùng hai vị đệ tử và hai vị phu nhân cũng yên lòng.

Hắn vẫn đáng tin cậy như vậy, tựa một ngọn núi hùng vĩ không bao giờ sụp đổ dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.

Lúc này, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, Thiên Thú, Thiên Việt, Thiên Thường và bốn vị cường giả đế giả đại viên mãn khác của Ma tộc Thiên Mục đang bị nhốt bị hút đến trước mặt hắn.

“Bảy người các ngươi đều không phải là tộc trưởng của Ma tộc Thiên Mục, thế tộc trưởng đâu?”

Tần Ninh thẳng thừng hỏi.

Một tên trong đó mở miệng nói: “Nếu như tộc trưởng đến thì hôm nay ngươi chết chắc”.

Ầm… Song, lời vừa dứt thì Tần Ninh đã dùng một chưởng đập chết tên kia.

“Tộc trưởng của các ngươi đâu?”

Tần Ninh lại chất vấn.

Giờ phút này, Thiên Thú bất mãn nói: “Tộc trưởng không ở trong Thượng Nguyên Thiên, tất cả mọi thứ ở Thượng Nguyên Thiên là do bảy người bọn ta phụ trách!”

“Nói vậy nghĩa là tộc trưởng của ngươi ít nhất là ở cấp bậc cảnh giới Tam Chân, thậm chí đã tiến vào cảnh giới Biến Cảnh?”

Thiên Thú gật đầu nói: “Ờ…”

“Vậy là mưu đồ của Ma tộc Thiên Mục không chỉ là Thượng Nguyên Thiên, hơn nữa, lần này rõ ràng là các ngươi đã nhắm vào Cửu Nguyên Đan Đế ta đây”.

Tần Ninh nhìn về phía Thiên Thú, lại hỏi: “Diệp Chi Vấn là người phương nào?”

Diệp Chi Vấn! Vấn tiên sinh?

Thiên Thú kinh ngạc thốt: “Ngươi mà lại biết Vấn tiên sinh à?”

“Ta đã từng giao chiến với y ở Hạ Tam Thiên của đại lục Vạn Thiên nhưng chưa bao giờ gặp được thân thể thật của y”.

Tần Ninh cười nói: “Trên thực tế, nếu như muốn giết ta thì cần gì phải phiền phức như vậy? Hiện giờ ta chỉ là cảnh giới đế giả, cứ phái tầm mười người cảnh giới Biến Cảnh tới đây thì dù ta có bản lĩnh tới đâu cũng phải chết thôi”.

Thiên Việt rầu rĩ nói: “Toàn bộ Trung Tam Thiên, Cửu Đại Thiên bao la rộng lớn, cường giả trong tộc ta phân tán ở khắp các chư thiên, làm sao có nhiều người như vậy để đối phó với ngươi…”

“Vậy cho ta không gian để từng bước trưởng thành, có thực lực giết sạch các ngươi thì lại chả ngu ngốc?”

Lời này vừa nói ra, Thiên Việt khẽ giật mình, không nói nên lời.

Trước đó, Tần Ninh chỉ là tôn giả tầng hai, tự dưng nhảy một cái đã vọt lên tới đế giả sơ kỳ, sau khi dung hợp với đan điển thì lại trở thành đế giả đại viên mãn, ai mà lường trước điều này đâu?

Bọn họ đã chuẩn bị rất chu đáo.

Vậy nên dù thế nào đi nữa thì đáng ra hôm nay bọn họ sẽ thắng mới phải.

“Trước đây ta nghe nói Ma tộc Thanh Mộc, Ma tộc Kim Nguyệt, Ma tộc Ám Nguyệt thuộc sự quản lý của Ma tộc Thiên Mục các ngươi phải không?”

“Đúng…”, Tần Ninh tiện đà nói: “Vậy mấy người các ngươi tiến vào Trung Tam Thiên như thế nào?”

“Tất nhiên là có cường giả đỉnh phong đưa bọn ta vào rồi”.

Lúc này, Thiên Thường tỏ ra kiêu ngạo: “Bọn ta được một thế lực vô cùng hùng hậu chống lưng, kể cả người đứng đầu Thương Mang Vân Giới của các ngươi cũng không thể nào đánh lại được ngài ấy đâu. Nếu không vì không thể tấn công chính diện vào Thương Mang Vân Giới thì vốn dĩ bọn ta chả cần phải làm thế này”.

“Điều này chứng minh kẻ chống lưng cho các ngươi không hẳn là mạnh, nếu không thì hắn đã thẳng tay tiêu diệt Thương Mang Vân Giới rồi…”, lời này khiến cho mấy người bọn họ á khẩu không trả lời được.

Giờ phút này, Thiên Thú cũng lên tiếng: “Nhưng Vô Thượng Thần Đế, kẻ thống trị Thương Mang Vân Giới quá gian xảo, hắn biết trước nhóm Thần Chỉ hậu bối bọn ta sắp sửa ra quân tiêu diệt Thương Mang Vân Giới nên đã chạy trước, nếu không thì Thương Mang Vân Giới đã diệt vong từ đời nào rồi!”

Tần Ninh im lặng không nói gì.

Phụ thân ra đi quả thực là vì bảo vệ Thương Mang Vân Giới.

Đây là mối liên hệ giữa phụ thân và Thương Mang Vân Giới.

“Vậy các ngươi tiến vào đây làm gì?”

“Bọn ta nghe theo mệnh lệnh, khống chế thế giới Trung Tam Thiên”.

“Gì nữa?”

Tần Ninh lại hỏi.

“Hết rồi…Chừng đó thôi…”, Thiên Thú nói thẳng: “Mệnh lệnh mà bọn ta cần làm theo chính là khống chế Trung Tam Thiên”.

Thiên Thú tiếp tục thú nhận: “Ngươi đến từ đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên nên hẳn cũng biết nơi đó cũng tồn tại những sinh linh ngoại vực như bọn ta, ai cũng nhận được mệnh lệnh như thế cả”.

“Chỉ là hồi trước, bọn ta nhận được một số tin tức cho thấy các đại nhân Thần Chỉ muốn có được một món đồ gì đó”.

“Nhưng là cái gì thì bọn ta cũng không biết”.

Tần Ninh khựng lại.

Muốn có được cái gì?

Sau khi trải qua mỗi một kiếp, hắn lại biết thêm nhiều về chuyện của Ma tộc ngoại vực và dần hiểu ra một số chuyện.

Ngoại vực, là một sự tồn tại rất hùng mạnh, và chúng đang muốn xâm nhập vào Thương Mang Vân Giới hòng giành lấy một món đồ nào đó.

Chính vì phụ thân đã rời đi nên bọn chúng mới không thể nào phá vỡ được Thương Mang Vân Giới. Có lẽ bọn Thần Chỉ cực mạnh kia có thể huỷ diệt Thương Mang Vân Giới, thế nhưng nếu làm vậy thì bọn chúng cũng sẽ không lấy được món bảo bối đó.

Bởi vậy, bọn chúng chỉ đành dùng cách phái thuộc hạ của mình xâm nhập vào Thương Mang Vân Giới nhằm làm tan rã Thương Mang Vân Giới.

Chẳng qua, rõ ràng bọn Thần Chỉ này cũng phải đối mặt với mối nguy hiểm cực kỳ to lớn nếu muốn đưa người tiến vào Thương Mang Vân Giới.

Nếu không thì sẽ không chỉ có những Ma tộc này tồn tại rồi.

Sự việc đại khái là như vậy.

Nhưng rốt cuộc những kẻ đó là thần thánh phương nào?

Tần Ninh biết rõ Thương Mang Vân Giới là đỉnh của thế giới, nhưng hắn chưa bao giờ biết rằng ngoại vực lại tồn tại một nhóm người mạnh mẽ với đủ loại sinh linh như thế! Quả nhiên, đúng như lời phụ thân đã nói.

Trong vũ trụ nơi đây.

Trên dưới bốn phương gọi là vũ! Từ quá khứ đến hiện tại gọi là trụ! Thời gian và không gian là vô cùng vô tận, thế giới vũ trụ kia sao có thể có điểm cuối cùng?

Suốt cả cuộc đời, bao giờ trong tầm mắt hắn cũng chỉ có Thương Mang Vân Giới, vậy ngoài kia sẽ là một vùng trời như thế nào?

Phụ thân đã nhìn thấy.

Hắn cũng phải đi nhìn xem! Tần Ninh nói tiếp: “Sai lầm lớn nhất của các ngươi chính là cho rằng Tần Ninh ta chỉ là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp. Xem ra Diệp Chi Vấn không nói cho các ngươi biết tất cả mọi chuyện, hẳn là cho rằng các ngươi không đủ tư cách để biết rồi”.
Chương 2768: Diệp Chi Vấn lại xuất hiện

Nghe vậy, sắc mặt của mấy người họ đều trở nên mất tự nhiên.

Đúng là bọn họ không đủ tư cách thật.

Tại Thượng Nguyên Thiên này, bảy người bọn họ là cường giả đứng đầu.

Thế nhưng Thượng Nguyên Thiên lại được xem như là một Đại Thiên Vực tương đối yếu kém trong Cửu Đại Thiên.

Chính vì như thế mà bảy người bọn họ mới bị phái đến Thượng Nguyên Thiên để làm việc.

Phối hợp với Thiên Cương Thần Môn, tẩy não đại sư Tân Vân, những năm gần đây, mỗi bước đi của bọn họ đều cực kỳ cẩn thận.

Ấy vậy mà giờ đây bọn họ đã bị Tần Ninh phá huỷ hoàn toàn bằng cách thức trực tiếp nhất.

“Nếu như hôm nay chỉ có bảy người các ngươi thì xem ra kế hoạch này đã thất bại rồi!”

Tần Ninh nhìn sáu người, chậm rãi nói: “Cơ mà ta nghĩ, bảy người các ngươi đã có sự chuẩn bị như thế này, chỉ sợ Diệp Chi Vấn không chỉ có vậy…”, nói xong, Tần Ninh hạ tay xuống, sáu cái xúc tua lập tức đâm thẳng vào sáu người.

Bịch bịch bịch…Sáu thân thể bị nổ tung.

Mà giờ phút này, sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh dâng trào, từ bên trong sáu quyển đan điển, hóa thành hàng nghìn hàng vạn xúc tua bay ra, đâm về bốn phương.

Những kẻ bị Tần Ninh giết chết đều là võ giả Ma tộc.

Đồng thời, từng viên Tịnh Ma Châu đan được hình thành trong phong thần châu nằm trong đầu Tần Ninh.

Phong thần châu vẫn hiệu nghiệm như trước! Bất kỳ chủng tộc nào thuộc Ma tộc bị Tần Ninh chém chết đều bị phong thần châu hấp thu, và chuyển hoá thành Tịnh Ma Châu đan.

Những viên Tịnh Ma Châu đan này, có tác dụng thần kỳ đối với võ giả cấp bậc tương đương! Mỗi một viên Tịnh Ma Châu đan được ngưng tụ ra đều được Tần Ninh hấp thu vào phong thần châu.

Lúc này, võ giả của Cửu Tinh Lâu và Thiên Lôi Cốc đều bắt đầu xông lên phản công.

Trận chém giết vẫn chưa dừng lại hẳn.

Năm người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên và Lý Nhàn Ngư đều ra tay, không người nào có thể chống lại được, nghiễm nhiên họ đã trở thành năm bóng người hấp dẫn mọi sự chú ý trên chiến trường.

“Thiên Cương Thần Môn, Cự Linh Tông, đây đều là thế lực đứng đầu trong Thượng Nguyên Thiên. Chúng bị lợi ích mê muội đầu óc cả rồi”.

Lúc này, lão cốc chủ Lôi Vọng thở dài, nói.

“Con đường võ giả là quá trình tăng lên thực lực của bản thân, chung quy sẽ có một khoảnh khắc nào đó bị lệch khỏi ý nguyện thuở ban đầu của mình, mà một khi đã như vậy thì gần như không thể quay trở về quỹ đạo được nữa!”

Tần Ninh đi đến bên cạnh ba người, tiện đà nói: “Cũng may các ngươi vẫn trước sau như một”.

Lúc này, lão tổ Âm Minh cười ha ha nói: “Lão ca ca ta cũng không có hùng tâm tráng chí gì, chỉ cần có thể ở bên Chi Tuyết là được!”

Giờ phút này, mấy người nhìn cuộc chiến ở bốn phía, các phương đã bị đánh bại, kết cục đã định.

Đến đây, đại chiến coi như sắp sửa kết thúc.

Đúng lúc này, sắc mặt Tần Ninh đột nhiên thay đổi.

Hắn lập tức vung tay ra, hơi thở khủng khiếp bộc phát, phóng thích ra bên ngoài.

Ba người lão tổ Âm Minh, Chi Tuyết bà bà, lão cốc chủ Lôi Vọng cũng cảm nhận được sự biến hoá khác thường.

Nhưng cuối cùng Tần Ninh vẫn nhanh hơn bọn họ một bước, hắn đã lao vút đi thật nhanh.

Trong chớp mắt, khi thân thể Tần Ninh lao ra, trong cơ thể bộc phát ra sáu luồng sáng từ sáu quyển đan điển hướng thẳng về phía Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Lý Nhàn Ngư.

Khi sáu quyển sách bắn ra, cũng có sáu ánh sáng màu bạc bay tới chém vào sáu quyển trục kia.

Keng keng…Trong đó có hai tia sáng dã bị chém đứt.

Bốn tia sáng khác né tránh được, bay thẳng đến chỗ bốn người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo.

Trong tình cảnh này, Tần Ninh không dám lãng phí thời gian, thân hình hắn hoá thành một tia chớp lao vụt đến chỗ Lý Nhàn Ngư.

Hào quang của bốn quyển đan điển đã che chở cho bốn người Diệp Viên Viên.

Ngay khi đan điển che chở bốn người một cách kín kẽ, phía trên không trung, hư không bị xé rách, ngay sau đó, bốn ánh kiếm từ trên cao chém xuống.

Ầm…Đan điển vững vàng đỡ được bốn thanh kiếm.

Mà lúc này, Tần Ninh đã đến bên cạnh Lý Nhàn Ngư. Hắn nâng tay lên, một ánh hào quang mãnh liệt mở ra.

Nghìn con voi Ma Mút phóng lên cao, đánh thẳng vào một ánh kiếm.

Voi Ma Mút và kiếm quang va chạm, nháy mắt nổ tung.

Thân hình Tần Ninh hơi khựng lại, sắc mặt tái nhợt.

Mà ba người Chi Tuyết bà bà, lão tổ Âm Minh, lão cốc chủ Lôi Vọng cũng không dám cách xa Trần Nhất Mặc chút nào, ai nấy đều cảnh giác cao độ.

Có biến! Chuyện gì đang xảy ra vậy?

“Lợi hại lợi hại!”

Đúng lúc đó, một tràng tiếng cười nắc nẻ vang lên.

Hư không khẽ run lên, một bóng người mặc áo xanh từ từ bước ra, xuất hiện phía trên không trung.

Nhìn thấy bóng người kia, Tần Ninh chẳng lạ gì y nữa.

Diệp Chi Vấn, kẻ đã đánh với hắn không chỉ một lần, lại xuất hiện.

Sau khi thân hình của Diệp Chi Vấn hạ xuống, bốn phương tám hướng lại có hơn mười người xuất hiện.

Hơn mười người kia mặc trang phục khác nhau, tất cả đều che mặt ẩn giấu thân hình như là cố ý che giấu bản thân, không có ngoại lệ.

Thế nhưng, khí tức của bất kỳ ai trong hơn mười người này đều mạnh hơn Tân Vân Đan Đế lúc trước gấp mấy lần! Sự kết thúc vừa rồi chỉ là tạm thời.

Giờ phút này, trong lòng Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Diệp Viên Viên đều sợ hãi.

Ban nãy bọn họ hoàn toàn không nhận ra chút nguy hiểm nào.

Nếu như không có Tần Ninh cho đan điển bay đến che chở, đỡ một kiếm kia thì e rằng lúc này bốn người bọn họ đã trở thành thi thể rồi.

Mà Lý Nhàn Ngư đứng bên cạnh Tần Ninh cũng lộ vẻ sửng sốt.

“Sư tôn…”, quá rõ ràng, cả năm kiếm khí từ trên trời giáng xuống đều bị Tần Ninh tiếp được.

Tuy nhiên, rõ ràng Tần Ninh…đã chút chống đỡ không nổi sau khi đỡ năm kiếm kia.

Lúc này, Diệp Viên Viên nhìn lên trời cao.

Diệp Chi Vấn, lại là Diệp Chi Vấn, cách ăn mặc của y giống hệt như lúc ở đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên! Tên này bám dai như đỉa vậy, cứ đến lúc nào đó là lại đột nhiên xuất hiện.

“Tần công tử, lại gặp nhau rồi!”

Diệp Chi Vấn đứng trên không trung, nhìn Tần Ninh bằng đôi mắt sáng rực.

“Đúng vậy, lại gặp nhau rồi!”

Tần Ninh cười nói: “Tất cả phân thân của ngươi ở địa lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên đều đã bị ta giết chết, có phải lần này cũng sẽ như thế không nhỉ?”

“Ta cũng đã cảnh báo ngươi rồi, đừng nhân từ nương tay mỗi khi đối đầu với ta mà hãy tranh thủ lúc ta còn nhỏ yếu mà giết quách ta đi. Lần nào cũng quanh co lòng vòng, lần nào ta cũng sống sót còn phân thân của ngươi thì chết, ngươi không muốn suy nghĩ lại à?”

Nghe được lời này của Tần Ninh, Diệp Chi Vấn cũng cười nói: “Vốn dĩ ta đâu có muốn giết ngươi, giết ngươi chỉ tổ chọc giận những người đó thôi chứ chả được lợi lộc gì. Thiên mệnh của ngươi mới là thứ ta muốn!”

“Nhưng lần nào ngươi cũng thất bại, đây đã là lần thứ năm rồi…”

“Vẫn còn bốn cơ hội nữa mà, không phải sao?”

Diệp Chi Vấn nói với vẻ thờ ơ: “Lần này, chỉ sợ ngươi khó lòng trốn thoát”.

“Vậy ư?”

“Thử xem!”

“Được thôi!”

Giờ phút này, Diệp Chi Vấn vung tay lên.

Hơn mười bóng người từ trên trời đáp xuống.

Hơn mười vị cường giả cảnh giới Chân Ngã.

Mỗi một người đều là sự tồn tại mạnh mẽ hơn cả vị Tân Vân Đan Đế cảnh giới Chân Ngã tầng ba kia.

Một vài người thậm chí còn đã ngưng tụ ra chín Mệnh Hoàn! Lên đến cấp bậc này thì chỉ cần một người thôi là đã đủ để huỷ diệt Thượng Nguyên Thiên rồi, huống chi là mười vị.

Hơn nữa, khí tức của những người đó đều không phải thuộc Ma tộc mà là Nhân tộc!

“Bọn này được điều động từ các Thiên Vực khác đến để giúp đỡ à?”

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía những người kia, cười nói: “Ta đang nghĩ không biết lần này ngươi có xuất hiện hay không, kết quả là chờ được ngươi đến đây thật này, không uổng công ta đã bày sẵn thế cục cho ngươi!”
Chương 2769: Vô Tướng Phật Thân

Tần Ninh khẽ cười nói: “Chắc các ngươi cũng đã được chiêm ngưỡng sức mạnh của sáu quyển trong Cửu Nguyên Đan Điển rồi, vậy thì tiếp theo đây thử xem thứ khác đi!”

Tần Ninh nhếch mép cười.

Hắn nắm chặt bàn tay, khí tức khủng khiếp bùng nổ.

Sáu quyển đan điển bay quanh thân hình hắn.

Mà lúc này, quyển đan điển thứ bảy bừng bừng hiện ra.

Minh Quyển! Giờ phút này, quyển đan điển kia dung nhập đến bên cạnh Tần Ninh.

Nhất thời, khí tức trong cơ thể Tần Ninh bộc phát ra bên ngoài.

Phá tan cực hạn của đế giả đại viên mãn, bước chân vào phạm vi của cảnh giới Chân Ngã.

Tuy nhiên, không dừng lại ở đó.

Sức mạnh cuồn cuộn ngập trời trong cơ thể Tần Ninh bùng nổ.

Lúc này, ba phần sức mạnh còn thừa trong thân xác của kiếp thứ năm cũng bùng nổ trong nháy mắt, toàn bộ đều dung nạp vào cơ thể Tần Ninh.

Bảy quyển đan điển.

Cộng thêm ba phần sức mạnh của thân xác.

Trong nháy mắt, bên ngoài thân thể Tần Ninh, ngoài bảy quyển đan điển lại xuất hiện chín Mệnh Hoàn.

Một cỗ thiên uy huy hoàng sinh ra từ trong cơ thể hắn.

Ba phần sức mạnh thân xác trở thành cội nguồn sức mạnh của Tần Ninh, mà bảy quyển đan điển thì ngoài việc thúc đẩy thực lực của Tần Ninh nâng cao, nó còn giúp cơ thể Tần Ninh tiếp nhận và dung hợp được nhiều năng lượng đến mức tối đa.

Chín Mệnh Hoàn ngưng tụ thành, lực lượng khiến cho kẻ khác run sợ khuếch tán ra bên ngoài.

Tần Ninh tung ra một chưởng, trong bảy quyển đan điển lập tức ngưng tụ ra bảy thân kiếm loé lên các màu sắc khác nhau.

“Chém!”

Trường kiếm vừa vung ra, những nơi nó đi qua hư không đều bị xé rách.

Mà bảy người bị trường kiếm nhắm vào chớp mắt bị xuyên thủng, nổ tung.

Lúc này, mọi người đều cảm nhận được hơi thở kinh khủng từ vị trí của bảy người bị nổ tung kia khuếch tán ra xung quanh.

Cả vùng đất thánh táng không ngừng run rẩy.

Mặt đất không chỉ nứt ra mà còn xuất hiện những khe rãnh lớn.

Trên không trung, vết rách nối liền không dứt, càn quét cả bùng đất thánh táng.

Như thể nơi đây sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.

“Thú vị!”

Lúc này, Diệp Chi Vấn nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: “Từ tôn giả tầng hai đến đế giả sơ kỳ, rồi lại đến đế giả đại viên mãn, bây giờ lại là cảnh giới Chân Ngã tầng chín. Tần Ninh, ngươi lại làm cho kế hoạch của ta thất bại thêm lần nữa rồi”.

Lúc này, trong lòng Diệp Chi Vấn không khỏi có chút bực mình.

Y đã đánh giá Tần Ninh rất rất cao rồi! Sao Diệp Chi Vấn lại không nghĩ đến chuyện thẳng tay giết chết Tần Ninh khi hắn còn nhỏ yếu như Tần Ninh đã nói chứ?

Chẳng qua là do người y phải đối mặt không chỉ có một mình Tần Ninh hay Thượng Nguyên Thiên mà là cả Trung Tam Thiên, Cửu Đại Thiên thôi

Khối người khó đối phó hơn cả Tần Ninh của hiện tại.

Nói cho cùng, vẫn là do số lượng Ma tộc không đủ dùng, người của y cũng không đủ dùng mà thôi.

Tần Ninh nhìn về phía Diệp Chi Vấn, nói một cách lạnh lùng và cao ngạo: “Ta đã nói trước với ngươi rồi, cho dù ngươi có hàng nghìn, hàng triệu phân thân đi nữa thì ta thấy lần nào, giết lần đó!”

“Không có ngoại lệ!”

Nói xong, Tần Ninh bấm tay bắn ra, bên ngoài cơ thể, ánh sáng rực rỡ của ngân hà xuyên thấu trời xanh.

Ngân hà kia lại ngưng tụ ra lần nữa, tựa như có hơn vạn con voi Ma Mút khổng lồ, mỗi một con đều có thân hình cao vạn mét, thẳng tắp lao xuống, lao thẳng đến chỗ của Diệp Chi Vấn.

Tiến nổ kinh thiên động địa vang lên.

Ba phần sức mạnh của thân xác được Tần Ninh để lại đến bây giờ chính vì để chờ Diệp Chi Vấn xuất hiện.

Trừ khi là cấp bậc cảnh giới Biến Cảnh thì hiện giờ, mặc dù Tần Ninh không chắc chắn có thể giết được cảnh giới Vong Ngã hay cảnh giới Vô Ngã hay không nhưng hắn vẫn có thủ đoạn cực kỳ mạnh mẽ để ứng phó.

Từng tiếng gầm rú vang lên, âm thanh khiến cho kẻ khác run sợ, càn quét cả mảnh thiên địa này.

Hàng vạn con voi Ma Mút ẩn chứa sức mạnh đủ để phá huỷ cả vùng đất thánh táng này.

Trong tiếng gầm rú không dứt bên tai, chỉ thấy có một ánh sáng màu vàng dựng thẳng lên trên giữa vạn con voi Ma Mút kia.

Một pho tượng phật lớn màu vàng bay lên không trung.

Tượng phật lớn màu vàng! Lúc này, ánh mắt Tần Ninh tập trung lên pho tượng lớn màu vàng kia, thì thầm: “Vô Tướng Thiên, Kim Quang Tự “Vô Tướng Phật Thân”, vậy mà ngươi lại có được!”

Diệp Chi Vấn đứng trong ánh sáng màu vàng toả ra vạn trượng của tượng phật. Mặc cho những con voi Ma Mút tấn công dữ dội, y vẫn điềm nhiên bất động.

Diệp Chi Vấn cười khẩy, đáp: “Trung Tam Thiên này có lịch sử lâu đời, từ khi kỷ nguyên mới mở ra cho đến bây giờ đã sinh ra không ít người có thiên phú xuất chúng, sáng tạo ra một vài võ quyết, công pháp, quả thật là đáng giá để tu hành một phen”.

“Vậy thì cứ nhìn xem, là Vô Tướng Phật Thân của ngươi mạnh hơn, hay là Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết của ta mạnh hơn!”

Tần Ninh lạnh lùng nói, sau đó hắn chắp tay trước ngực, hai bên trái phải của Tần Ninh xuất hiện hình bóng của rồng phượng.

Rồng phượng ngưng tụ, một trái một phải, thần uy cái thế.

Mà lúc này, hơn vạn con voi Ma Mút bỗng nhiên tập trung vào trong cơ thể rồng phượng.

Giờ đây, thân hình của rồng phượng vẫn chưa có biến hoá gì, nhưng trong cơ thể lại giống như ẩn chứa sức mạnh của một mảnh đất trời.

Voi Ma Mút che ngợp bầu trời kia biến mất không thấy đâu, chỉ có một long ảnh và một phượng ảnh xuất hiện hai bên Tần Ninh.

“Đi!”

Ánh sáng của rồng và phượng không ngừng loé lên.

Giữa ánh sáng vô hạn đó, tiếng gầm rú vang lên, móng rồng móng phượng tàn bạo chộp về phía tượng phật vàng.

Két két két…Từng tiếng két két vang lên, bề mặt tượng phật xuất hiện những vết nứt tưởng chừng sẽ bị phá vỡ bất cứ lúc nào.

Sắc mặt Diệp Chi Vấn vẫn không chút thay đổi. Ngay khi thân hình tượng phật màu vàng sắp vỡ vụn, y đã né ra xa.

Lúc này, cơ thể của Tần Ninh lao tới, một quyền nhắm thẳng về phía Diệp Chi Vấn.

Nắm đấm kia biến thành một quyền lớn giữa không trung.

Bảy quyển đan điển đều được Tần Ninh tạo nên từ bảo vật của đất trời trong Cửu Thiên.

Sau khi hoàn thành mỗi một quyển, Tần Ninh đều để lại chút tài liệu chưa sử dụng.

Một quyền này không chỉ mang trong mình sức mạnh bùng nổ của bản thân Tần Ninh mà còn ẩn chứa sức mạnh của một khối Tuyên Hàn Thiết trong quyển đan điển thứ bảy.

Lúc này, thân hình Diệp Chi Vấn loé lên, đánh ra một chưởng.

Sóng khí đáng sợ nhắm thẳng về phía quyền lớn.

Lúc này, phạm vi đánh nhau của hai người đã không còn giới hạn trong vùng núi non này nữa.

Hết bay lên trời lại lượn xuống dưới đất, tung quyền tung chưởng liên tục.

Mỗi một quyền, mỗi một chưởng, gần như là có thể giết chết được hơn trăm vị đế giả đại viên mãn, thậm chí là cả cảnh giới Chân Ngã.

Vùng đất thánh táng khổng lồ dần dần vỡ vụn.

Sự mạnh mẽ ở phân thân này của Diệp Chi Vấn đang được thể hiện rất rõ vào lúc này.

Trong lúc Tần Ninh không ngừng đuổi theo.

Sức mạnh bên ngoài thân thể hắn không ngừng tăng lên.

Hào quang của chín Mệnh Hoàn dường như trở nên ảm đạm, lui vào trong cơ thể tần Ninh, trở nên mỏng manh.

Chỉ là trong phút chốc, ba Hồn Hoàn lại bộc phát ra ánh sáng đầy trời.

Ở cảnh giới Vong Ngã, ba Hồn Hoàn chính là cực hạn! Lúc này, Tần Ninh lần thứ hai thăng cấp, bước vào cảnh giới Vong Ngã tầng ba.

Sức mạnh của mỗi một quyền, mỗi một chưởng đều bùng nổ gấp mười lần.

Diệp Chi Vấn vẫn né tránh như trước.

“Không phải ngươi tới đây để giết ta à?”

Tần Ninh nhìn về phía Diệp Chi Vấn, hờ hững hỏi: “Sao giờ lại chạy?”

Dứt lời, bàn tay hắn nắm chặt, chỉ thấy trong Hồn Hoàn như có sức mạnh ngàn quân, bỗng nhiên bùng nổ. Ở nơi cách đó hơn mười dặm, một vị cường giả cảnh giới Chân Ngã vừa muốn ra tay đã bị Tần Ninh thẳng tay giết chết từ xa.

Diệp Chi Vấn đứng giữa không trung, dáng vẻ vẫn phong độ thong dong như trước.

“Quả nhiên ta đã đoán đúng, sức mạnh thân xác ẩn chứa trong thân xác kiếp này của ngươi mạnh hơn bốn kiếp trước không phải chỉ gấp mười lần”.

Diệp Chi Vấn nói thẳng: “Xem ra hôm nay thật sự không thể dùng sức mạnh của cơ thể này để giết ngươi rồi!”

“Thế nhưng…”, nói đến đây, giọng điệu của Diệp Chi Vấn chợt thay đổi.
Chương 2770: Ta sẽ dẫn các ngươi rời đi

“Ta năm lần bảy lượt lên kế hoạch đối phó ngươi, tất nhiên là cũng đã tính trước nếu có tình huống ngoài ý muốn xảy ra!”

Diệp Chi Vấn tiếp tục nói: “Nơi này là vùng đất thánh táng, ngoại trừ cái này, ngươi còn nhìn ra điều gì khác không hả Tần Ninh?”

Cái khác?

Tần Ninh thản nhiên đứng giữa không trung.

“Ngay cả ngươi cũng không cảm nhận được!”

Diệp Chi Vấn cười nói: “Thế nhưng tiếp theo đây, ngươi sẽ biết thôi!”

Diệp Chi Vấn vừa dứt lời, trong cơ thể của y như có hàng nghìn hàng vạn cỗ linh khí bay ra giữa đất trời.

Lúc này, một trăm mười tám tia sáng từ một trăm mười tám đạo tràng Linh Uẩn kia dựng lên, đâm thẳng lên trời cao.

Diệp Chi Vấn cười nói: “Ta sẽ tiễn ngươi lên đường bằng thân thể này, được chứ?”

Lời nói vừa dứt, thân thể của Diệp Chi Vấn lập tức nổ tung.

Sau khi thân thể Diệp Chi Vấn vỡ nát, giữa đất trời, bên ngoài một trăm mười tám đạo tràng Linh Uẩn kia đột nhiên xuất hiện thêm chín cột sáng, bay thẳng lên trời lần nữa. Cho dù đứng cách đó trăm nghìn dặm cũng có thể nhìn thấy được.

Thấy cảnh tượng ấy, Tần Ninh có chút sửng sốt.

“Táng Long Huyệt!”

Sắc mặt Tần Ninh lập tức thay đổi.

Quả thực hắn không phát hiện ra! Tại sao lại là Táng Long Huyệt?

Đó là nơi thiên thế địa thế đã chôn vùi Thần Long cơ mà! Thứ này không phải là do vùng đất thánh táng sản sinh ra, mà…do núi Thần Nguyên sinh ra! Giờ phút này, trong nháy mắt Tần Ninh đã hiểu ra được rất nhiều chuyện, hắn lập tức rút lui, trở về vị trí ban đầu.

Táng Long Huyệt! Không phải là ở bên trong vùng đất thánh táng, mà là cấm địa tuyệt địa bên trong núi Thần Nguyên.

Chẳng qua là trước giờ nó luôn bị vùng đất thánh táng trấn áp nên đến Tần Ninh cũng không phát hiện ra.

Chỉ là giờ phút này, Diệp Chi Vấn đã dùng phân thân này của mình hóa giải vùng đất thánh táng, khiến cho Táng Long Huyệt xuất hiện.

Tình thế này! Giống như là một sát trận! Hơn nữa, lại còn là một sát trận kết hợp giữa thiên thế và địa thế! Lúc này, Tần Ninh buộc mình phải tỉnh táo lại.

“Táng Long Huyệt, khó giải…”, sau khi một lúc suy nghĩ, trong lòng Tần Ninh đã có quyết định.

Giống như con người sau khi chết, nếu như ba hồn bảy vía còn tồn tại thì vẫn có khả năng sống lại, chẳng qua là phải trả một cái giá rất lớn.

Còn nếu như ba hồn bảy vía cũng tiêu tan mất thì kể cả tiên nhân thần nhân cũng không có cách gì! Táng Long Huyệt này mà được kích phát theo cách bình thường thì chẳng có gì đáng để nói, đằng này Diệp Chi Vấn lại dùng chính phân thân của y để kích phát nó, cho nên gần như ngay từ lúc bắt đầu đã khó giải quyết rồi.

Có lẽ Diệp Chi vấn đã hạ quyết tâm, ngay từ đầu đã tính toán như thế.

Lúc này, bóng dáng của Tân Ninh trở lại.

Vừa rồi giao chiến với Diệp Chi Vấn, thân hình của hai người gần như là quét ngang qua cả ngàn dặm.

Lúc này lại chỉ có một mình Tần Ninh xuất hiện, đất trời xung quanh lại xuất hiện biến đổi lớn khiến mọi người đều cảm thấy khó hiểu.

“Tần Ninh!”

Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều đến bên cạnh hắn.

“Không còn thời gian để giải thích nữa!”

Tần Ninh mở miệng nói: “Tiếp theo, các ngươi hãy nghe ta nói”.

“Vùng đất thánh táng này sẽ bắt đầu quá trình huỷ diệt, hiện giờ không gian xung quanh đã bị phong ấn, tất cả mọi người đều không thể rời đi”.

Tần Ninh nói thẳng: “Nói cách khác, ngay khi chín mạch của Táng Long Huyệt hội tụ làm một thì nơi này sẽ trở thành một phần mộ chân chính”.

“Kế tiếp, ta sẽ đưa các ngươi rời đi”.

Tần Ninh nói rất nhanh, không cho bọn họ thời gian để đặt câu hỏi.

Nói xong, Tần Ninh bay lên không trung.

Nhất thời, hơn vạn con voi Ma Mút đều bước ra, hướng thẳng về những tia sáng ở bốn phía và chín mạch của Táng Long Huyệt.

Mà lúc này, Tần Ninh vung tay lên.

Chín quyển đan điển xuất hiện xung quanh hắn.

Chín tia sáng dựng thẳng lên, đâm thẳng về phía chân trời.

“Kế tiếp, ta sẽ dùng Cửu Nguyên Đan Điển để mở ra một con đường, mọi người, từng người một, sẽ rời khỏi đây bằng con đường này!”

“Nhớ kỹ, sau khi rời khỏi vùng đất thánh táng phải lập tức chạy ra xa khỏi nơi này, ít nhất là ngàn dặm!”

Chạy ra xa ngàn dặm?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Giờ phút này, Tần Ninh vừa nói vừa chuẩn bị.

Sức mạnh trong cơ thể dần dần nâng lên.

Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết, từng con voi Ma Mút cùng với sức mạnh cuối cùng được Tần Ninh dung hợp vào thân xác chống cự lại và làm suy yếu một trăm mười tám tia sáng Linh Uẩn kia.

Đồng thời, cũng có những con voi Ma Mút vây xung quanh chín cột sáng xuyên thấu trời xanh nhằm kéo dài thời gian hào quang hội tụ.

Khi chín cột sáng hoàn toàn tụ hợp, Táng Long Huyệt này sẽ hoàn toàn biến mất.

Cho dù tiên nhân có hạ phàm thì cũng không thể nào xoay chuyển được tình thế chứ đừng nói là Tần Ninh hắn! Giờ phút này, chín quyển đan điển bay lên trời cao, khoảng cách giữa mỗi quyển là hơn trăm trượng.

Ngay khi chín quyển đan điển quay xung quanh một vòng tròn, sức mạnh trong đan điển được phóng thích ra bên ngoài. Dường như trong hư không có một lỗ hổng đã được mở ra.

“Đi!”

Tần Ninh nhìn xung quanh, quát lớn.

“Người yếu nhất đi trước, sau khi rời khỏi đây thì lập tức chạy ra xa. Nhanh!”

Giọng Tần Ninh tràn ngập sự uy nghiêm.

Nhất thời, các vị tán tu cùng với nhóm võ giả Cửu Tinh Lâu, Thiên Lôi Cốc vội vàng rút lui dưới sự dẫn dắt của cường giả phe mình.

Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng từ thái độ của Tần Ninh, có thể thấy rõ hiện tại đang có một phiền phức lớn.

Năm người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam hiên, Lý Nhàn Ngư đều tập trung bên cạnh Tần Ninh.

“Sư tôn, còn người thì sao?”

“Ta phải ở lại nơi này, chờ các ngươi đi hết rồi ta mới đi được!”

Tần Ninh nói thẳng: “Nếu không thì ai sẽ khống chế đường hầm hư không này?”

“Mấy người các ngươi đừng nói lời vô nghĩa nữa, mang theo Mặc Nhi cùng nhau rời khỏi đi!”

Tần Ninh tiện đà nói: “Rời khỏi nơi đây, nhớ phải chạy ra xa ngàn dặm, đừng quay đầu, cũng đừng dừng lại, nếu không chắc chắn sẽ phải chết!”

Mấy người đều gật đầu.

Lúc này, Lôi Vọng, lão tổ Âm Minh, Chi Tuyết bà bà cũng đã đến.

“Tần công tử, sao lại thế này?”

“Biết Táng Long Huyệt không?”

“Bây giờ chúng ta đang ở ngay bên trong Táng Long Huyệt, nếu như ta không có Cửu Nguyên Đan Điển có thể cưỡng chế mở đường hầm này thì tất cả mọi người đều sẽ chết!”

Tần Ninh lại nói: “Ba người các ngươi, cũng đi mau đi!”

Nói đến đây, Tần Ninh lại dặn dò: “Không có lý nào Táng Long Huyệt này lại xuất hiện ở Trung Tam Thiên được, nó cũng giống như vùng đất táng thánh này vậy. Không thể tin được suốt bốn vạn năm ròng Thượng Nguyên Thiên không thể sinh ra lấy một cường giả cảnh giới Biến Cảnh nào. Chuyện này quá kỳ lạ, sau khi ba người các ngươi rời khỏi nơi này hãy tiếp tục tìm kiếm ở núi Thần Nguyên, hẳn là có thể tìm được một vài thứ đấy”.

Một vài thứ, là cái gì?

Tần Ninh tiếp tục nói: “Ví dụ như… cây cột hay tấm bia đá gì đó. Cứ nghĩ cách phá huỷ mấy thứ kia đi, chuyện này có lẽ sẽ liên lụy đến số mệnh của Thượng Nguyên Thiên, nhớ lấy lời ta nói!”

“Được!”

Lần lượt từng người, ngàn vạn võ giả đều rời đi.

Mà giờ phút này, chín mạch của Táng Long Huyệt gần như đã hội tụ lại.

Đến khi mọi người đã rời đi hết, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra.

Diệp Chi Vấn đúng là ác độc thật! Cho dù hắn có cách đưa người khác rời khỏi Táng Long Huyệt này, nhưng bản thân hắn lại không thể tự mình chạy thoát! Đường hầm này một khi đã mở ra thì buộc phải có người trấn giữ, nếu không nó sẽ tự huỷ diệt! Cái tên này bụng dạ khó lường thật, đến Tần Ninh cũng âm thầm lấy làm kinh hãi.

Hơn nữa, thực lực của kẻ này rất mạnh, phân phối được các phân thân của mình đi lại giữa các Thiên Vực chứng tỏ y không tầm thường chút nào, thế nhưng y lại không giết chết hắn luôn một lần.

Tần Ninh tin rằng, nếu Diệp Chi Vấn muốn giết mình thì có cả trăm ngàn cách.

Rốt cuộc y muốn làm cái gì?

Đúng lúc này, trong đường hầm có một bóng người quay trở lại.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom