• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2761-2765

Chương 2761: Chân Ngã, Vong Ngã, Vô Ngã

Tần Ninh nhìn Trần Nhất Mặc, hắn chậm rãi nói: “Truyền thừa của kiếp thứ nhất, Cửu U Đại Đế”.

“Truyền thừa của kiếp thứ hai, Ngự Thiên Thánh Tôn”.

“Truyền thừa của kiếp thứ ba, Cuồng Võ Thiên Đế”.

“Truyền thừa của kiếp thứ tư, Thanh Vân Kiếm Đế”.

“Truyền thừa của bốn kiếp trên đều không bì được với linh khí ẩn chứa trong truyền thừa của kiếp này”.

Tần Ninh nói tiếp: “Kiếp này ta tu luyện đan thuật cả đời, ăn không biết bao nhiêu viên cực đan, lực lượng ẩn chứa trong truyền thừa của kiếp này vượt xa những đời trước rất nhiều”.

Đây cũng chính là lý lo vì sao mà Diệp Viên Viên có thể từ cảnh giới tôn giả tầng năm tiến lên tới cảnh giới Đế giả đại viên mãn.

Nếu muốn tăng tu vi lên từng cấp bậc thì cần phải có một lượng tài nguyên tu hành vô cùng lớn, bên trong truyền thừa ở kiếp thứ năm của Tần Ninh cất chứa đủ lực lượng để làm được điều đó.

Uy lực vô cùng vô tận của đan dược mà hắn tích lũy cả đời bỗng chốc phát huy được tác dụng vào đúng thời điểm hiện tại.

Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, cách bốn người bọn họ thăng cấp giống hệt như nhau.

Còn lại Tần Ninh, hắn lựa chọn thúc đẩy tu vi của mình từ tôn giả tầng hai lên tới Đế giả sơ kỳ.

Dù vậy, lực lượng của truyền thừa mới chỉ tiêu hao có một nửa mà thôi.

Lúc này, Tần Ninh nhìn Trần Nhất Mặc, hắn lại nói tiếp: “Kế tiếp, hãy nghe ta nói đây”.

Lực lượng như dòng nước chảy vào bên trong cơ thể của Trần Nhất Mặc, giống như là nắng hạn gặp mưa rào, không, là trời ban phúc trạch, rơi xuống mảnh đất khô cằn là Trần Nhất Mặc, xoa dịu sự đau đớn trong tứ chi, ngũ tạng lục phủ và ba hồn bảy vía của hắn ta.

Trần Nhất Mặc gật đầu.

Còn những người xung quanh thì vẫn đứng yên tại chỗ, không ai dám ra tay một cách thiếu suy nghĩ.

Không ai biết tình huống hiện tại là như thế nào.

Người đầu tiên nhảy ra ắt sẽ trở thành kẻ đứng mũi chịu sào, bị Tần Ninh trả thù.

Tần Ninh nhìn về phía Trần Nhất Mặc, rồi lại nhìn sang những người đệ tử còn lại và hai vị tuyệt sắc giai nhân bên cạnh, hắn nói: “Các ngươi cũng nên nhớ kỹ lấy những lời này”.

“Trong các cảnh giới của võ giả ở Trung Tam Thiên, cảnh giới tôn giả tầng chín có thể rèn luyện pháp thân, cuối cùng pháp thân dung nhập vào bên trong cơ thể của võ giả, thật ra nó giống như là một cơ thể thứ hai vậy, nó dung nhập vào cơ thể ban đầu, làm cho cơ thể kia ngày càng mạnh thêm”.

“Khi bước vào Cực Cảnh, tứ đại Cực Cảnh thì cả hai cơ thể đó đầu tiên sẽ được rèn luyện thân thể, huyết mạch, thất tình, lục dục… tiếp sau đó sẽ làm thay đổi cả tâm tính”.

“Hai đại cảnh giới này cuối cùng cũng có chung một mục đích, đó chính là biến thân thể phàm phu thành tiên thể!”

“Phàm thể lột xác, bỏ đi thân thể phàm phu, đón nhận tiên kiếp, trở thành tiên nhân, đây chính là mục đích cuối cùng mà võ giả mong cầu”.

“Thành tiên, muốn thành tiên nhân không phải là một bước lên mây mà phải trải qua từng chướng ngại, tiến tới từng bước một”.

Lúc này, có không ít người đang chăm chú lắng nghe những lời Tần Ninh nói.

Có không ít người cũng đã từng hoài nghi về những cảnh giới trên con đường tu luyện.

“Cảnh giới tôn giả và cảnh giới Cực Đạo đều là những bước cần thiết để chuẩn bị cho cái gọi là phàm thể hóa tiên”.

“Sau khi đã chuẩn bị mọi thứ kĩ càng rồi, tiếp sau đó võ giả mới chính thức bước vào con đường phàm thể hóa tiên”.

“Nhưng mà trước đó, bọn họ cần phải trải qua một lần lột xác nữa!”

Tần Ninh nói tiếp: “Nếu tại tứ đại Cực Cảnh, võ giả có thể chuẩn bị một cách hoàn mỹ thì sau khi tiến vào cảnh giới Đế giả đại viên mãn, tứ cực sẽ hợp nhất, từ đó về sau, bước chân vào cảnh giới Chân Ngã”.

“Trong những cấp bậc cảnh giới vừa nói trên, chỉ có cảnh giới Chân Ngã là mạnh nhất, nó được thành lập dựa trên tâm niệm của võ giả, tâm niệm càng mạnh thì sau khi bước vào con đường phàm thể hóa tiên mới có thể vượt mọi chông gai, đúc thành tiên thể”.

Cảnh giới Chân Ngã! Đây mới đúng là cảnh giới Chân Ngã! Chỉ có đạt tới giới hạn cao nhất mới có thể thành Chân Ngã.

“Thân thể, huyết mạch, thất tình và lục dục đều quy về Chân Ngã, nhờ đó mới có đủ lực lượng để chạm tới cảnh giới Vong Ngã, từ đó thành tựu được cảnh giới Vô Ngã”.

“Ba đại cảnh giới này là ba đại cảnh giới cuối cùng trên con đường phàm thể hóa tiên”.

Vào giờ phút này, bên chân Trần Nhất Mặc, ba con chó Đại Hoàng dựng đứng lỗ tai lên, ba anh em chúng nó nhìn nhau, vẻ mặt ngơ ngác.

Hắn đang nói cái gì vậy?

Không hiểu! Tần Ninh nói tiếp: “Cảnh giới Chân Ngã, cảnh giới Vong Ngã, cảnh giới Vô Ngã không thử thách thất tình lục dục mà dựa theo đạo tâm của võ giả mà tiến tới”.

“Trên thực tế, không chỉ có những vị võ giả ở Thượng Nguyên Thiên mà ở tám Đại Thiên còn lại, cũng có vô số thiên tài bị mắc kẹt tại cảnh giới này, không thể tiến thêm được nữa, không thể bước vào cảnh giới Biến Cảnh chân chính!”

Biến Cảnh! Đó chính là con đường phàm thể hóa tiên thật sự! Tiến vào Biến Cảnh mới được tính là chân chính bước lên con đường thành tiên.

Đế giả đại viên mãn tiến vào cảnh giới Chân Ngã, đây chính là cánh cửa mà rất nhiều vị Đế giả đại viên mãn ở đây không thể mở ra được, cửa ải này thật sự quá gian nan.

Bởi vì dù cho có một vị cường giả vô cùng lợi hại, sau khi bước qua con đường này, muốn quay lại dẫn đường cho những người khác thì cũng không thể nào chỉ dẫn cho bọn họ thành công được! Lúc này, Tần Ninh cũng giống như vậy, không thể dạy cho bọn họ hiểu được.

Bọn họ chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân mà bước qua ba đại cảnh giới này.

Đạo tâm! Mấy ai có thể hiểu rõ được đạo tâm cơ chứ?

Tần Ninh nói tiếp: “Việc tự đánh giá xem bản thân có vượt qua được cửa ải này hay không cũng rất đơn giản”.

“Bước vào cảnh giới Chân Ngã, ngưng tụ Mệnh Hoàn”.

“Bước vào cảnh giới Vong Ngã, ngưng tụ Hồn Hoàn”.

“Bước vào cảnh giới Vô Ngã, ngưng tụ Phách Hoàn”.

Bọn họ chăm chú lắng nghe.

Cảnh giới Chân Ngã! Cảnh giới Vong Ngã! Cảnh giới Vô Ngã! Sau ba cảnh giới này chính là tiến lên con đường phàm thể hóa tiên.

Mà ba cảnh giới này vừa là ba cảnh giới hư ảo, mịt mù nhất vừa chính là ba cảnh giới chân thật nhất! Lúc này, những vết rách và cả những vết máu loang lổ trên quần áo của Trần Nhất Mặc biến mất, cơ thể hắn ta cũng đã khôi phục như lúc ban đầu.

Vết thương trên ngực cũng đã khỏi hẳn.

Huyết văn trên da thịt đã hoàn toàn biến mất.

Mà những điều đó nhờ tiêu hao hết một phần lực lượng của truyền thừa ở kiếp thứ năm của Tần Ninh! Nên biết rằng hắn, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, bốn người thăng cấp thành Đế giả đại viên mãn, một người thành Đế giả sơ kỳ cũng chỉ tiêu hao hết bốn phần lực lượng mà thôi.

Thế nhưng một mình Trần Nhất Mặc trị thương cũng đã sử dụng hết một phần lực lượng.

Lực lượng truyền thừa vẫn còn một nửa! Tần Ninh lại tiếp tục truyền khí cho Trần Nhất Mặc.

“Hôm nay, ngươi ở tại nơi này, thử tiến vào cảnh giới Chân Ngã xem sao, sau một hồi tử chiến, hẳn là ngươi đã thấu rõ được bản thân, nghĩ thử xem ngươi mong cầu điều gì, muốn đi trên con đường nào!”

Tần Ninh nói một cách nghiêm túc.

Ánh mắt Trần Nhất Mặc nóng rực, hắn ta nói ngay: “Con muốn thể hiện thánh uy trước mặt người khác, con muốn đi lên con đường thể hiện thánh uy!”

Vào giây phút ấy, bốn phía rơi vào trầm tư.

Bốp! Tần Ninh lại cho đồ đệ yêu quý của hắn thêm một cái tát nữa.

“Cút!”

“…”, Trần Nhất Mặc còn tiện thể nói thêm: “Con đã hiểu rồi, sư tôn, người yên tâm đi…”

“Ngươi hãy nhớ cho kỹ, mười phần lực lượng truyền thừa, năm người bọn ta đã dùng hết bốn phần, một phần dùng để chữa trị vết thương cho ngươi, ta cho ngươi thêm hai phần, ngày sau ngươi có thể đi đến được bước nào là dựa vào chính bản thân ngươi”.

Nghe thấy thế, hai mắt Trần Nhất Mặc đỏ hoe, hắn ta bước lên phía trước, ôm chầm lấy Tần Ninh.

“Sư tôn, con yêu người”.

“…”, Diệp Nam Hiên trợn trắng mắt, hắn ta nhịn không được bèn nói: “Mẹ nó, thật là buồn nôn”.

Mặt Tần Ninh đầy vẻ ghét bỏ, hắn đẩy Trần Nhất Mặc ra.

Tô Uyển Nguyệt đứng ở bên cạnh, hai mắt nàng ấy lấp lánh.

Nếu Trần Nhất Mặc có thể nói những lời như vậy với nàng ấy thì thật tốt biết bao.

“Sau này, phải dựa vào sự nỗ lực của chính bản thân ngươi!”

Tần Ninh nói: “Ngươi xem cho kỹ, vi sư làm sao để… thể hiện cho bọn họ xem!”

Hắn vừa dứt lời liền tiến lên phía trước.

Lúc này, Tần Ninh trực tiếp đối đầu với kẻ địch đang vây quanh bốn phía.

“Người thứ nhất, ai muốn chết đầu tiên”.

Lúc này, đám Đế giả đại viên mãn đều lui về phía sau, sắc mặt bọn họ vô cùng khó coi.

Mà đúng vào lúc này, Tân Vân Đan Đế tiến lên phía trước, ông ta nhìn thẳng vào Tần Ninh.

“Thất bại năm xưa đã trở thành bóng ma trong lòng ta bấy lâu nay, ngày hôm nay, hãy chấm dứt hết thảy mọi thứ đi!”

Tần Ninh nhìn Tân Vân, hắn lắc đầu rồi nói: “Người thứ nhất không phải là ngươi”.
Chương 2762: Người tiếp theo

Người thứ nhất không phải là ngươi! Tân Vân Đan Đế ngơ ngác.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Mọi thứ bắt đầu ở Cửu Nguyên Vực, nhà họ Linh của ta bị người khác hãm hại, cha mẹ ta qua đời, tất cả những chuyện này đều do một tay nhà họ Nguyên và nhà họ Chu dựng nên!”

“Nguyên Chính Tướng!”

“Chu Minh Công!”

Tần Ninh vừa dứt lời, ánh mắt hắn nhìn thẳng vào hai kẻ đang đứng phía sau đám người kia, hắn nói: “Chẳng lẽ hai người các ngươi không phải là kẻ nên chết đầu tiên hay sao?”

Nghe thấy vậy, sắc mặt hai vị tộc trưởng rắng bệch.

“Thiên Thú, Thiên Cương thánh chủ, mau ngăn hắn lại!”

Giọng của Chu Minh Công run rẩy.

Lúc này, Nguyên Chính Tướng cũng quát lớn: “Bây giờ đám người này mới chỉ có cảnh giới Đế giả đại viên mãn mà thôi, chúng ta hợp tác với nhau, hắn có thể làm được gì chứ?”

“Tộc trưởng nhà họ Chu, chuyện đã tới nước này rồi, tiến thêm một bước còn có thể không chết, nhưng nếu tiếp tục rút lui, thì ắt hẳn chết chắc, ta và ngươi…”, nhưng Nguyên Chính Tướng còn chưa kịp nói hết câu.

Thì một cánh tay đã đâm xuyên qua ngực ông ta.

Đó không phải là một cánh tay thật sự, mà chỉ là một cánh tay do sức mạnh Cực Đạo ngưng tụ thành.

Nó hình thành trước người Tần Ninh, chỉ trong nháy mắt, xuyên qua vài vị cường giả cảnh giới Chân Ngã, tới trước ngực Nguyên Chính Tướng, đâm xuyên qua ngực ông ta, hoàn toàn hủy diệt con đường sống cuối cùng của tộc trưởng nhà họ Nguyên.

Một vị Đế giả đại viên mãn đã mất mạng! Tất cả bọn họ đều cảm thấy hoảng sợ.

Sáu cuốn đan điển vây quanh cơ thể Tần Ninh, hào quang bắn ra tứ phía, từng vòng hào quang chồng lên nhau.

Giây phút ấy, Đế giả sơ kỳ bỗng chốc biến thành Đế giả đại viên mãn!

“Chẳng phải là các ngươi muốn xem thử thần uy của chuyển thế Cửu Nguyên Đan Đế hay sao? Hôn nay, ta sẽ cho các ngươi được như ý nguyện!”

Ngay khi lời nói vừa dứt, Tần Ninh ra tay lần thứ hai, chỉ trong nháy mắt, hắn xuất hiện ở phía sau lưng Chu Minh Công, bóp cổ ông ta, sau đó vặn gãy cổ, tiêu diệt hồn phách của tộc trưởng nhà họ Chu.

Tần Ninh dù chỉ có cảnh giới Đế giả đại viên mãn nhưng trong nháy mắt, hắn đã giết chết hai vị Đế giả đại viên mãn ngay dưới mí mắt của các vị cường giả Chân Ngã! Lúc bấy giờ, tất cả bọn họ đều hiểu rằng.

Nhà họ Nguyên! Nhà họ Chu! Từ nay về sau, hai thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương đã hoàn toàn biến mất khỏi bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương, biến mất khỏi dòng lịch sử dài rộng của Thượng Nguyên Thiên.

Tần Ninh nói tiếp: “Người tiếp theo…”

“Thiên Cương thánh chủ, tới lượt ngươi rồi đấy!”

Tần Ninh nói một cách từ tốn: “Ép buộc đồ đệ của ta đi vào chốn tử địa, mất một cánh tay, cấu kết với Ma tộc Thiên Mục, bày ra những thứ mưu ma chước quỷ này, ngươi, cũng đáng phải chết!”

Sắc mặt Thiên Cương thánh chủ tái nhợt như tờ giấy trắng.

“Không thể để hắn tùy ý làm tiếp được!”

Giờ phút này, có một giọng nói vang lên.

Thiên Thú bước ra phía trước, nói: “Các vị, mau ra tay đi!”

“Vâng!”

“Được!”

Rất nhiều Đế giả đại viên mãn và cường giả có sức mạnh vượt xa cả Đế giả đại viên mãn bùng nổ khí thế.

“Ta đã nói là từng người một, các ngươi coi lời ta nói như gió thoảng bên tai sao?”

Lúc này, xung quanh thân thể Tần Ninh bỗng biến hóa ra hàng trăm cái xúc tua.

Những cái xúc tua kia ẩn chứa một loại hơi thở khủng bố, giống như là trích tinh đoạn nguyệt.

Loại lực lượng kỳ dị này xuất phát từ sáu cuốn đan điển của Cửu Nguyên Đan Điển! Chín cuốn đan điển! Mỗi cuốn đều là do Tần Ninh phí rất nhiều tâm huyết tạo ra, lực lượng ẩn chứa trong chín cuốn đan điển vượt ra khỏi sự hiểu biết của bọn họ.

Ầm ầm ầm… Hơn một trăm cái xúc tua vươn ra tứ phía, mỗi cái xúc tua đánh tới chỗ những Đế giả đại viên mãn và cả những cường giả vượt xa cảnh giới Đế giả đại viên mãn.

Tuy năm người Thiên Thi lão nhân, Thiết Vương, tiểu tiên nữ Bách Hoa, Tân Vân Đan Đế và Cổ Lăng có thực lực rất mạnh nhưng bọn họ vẫn bị xúc tua cuốn lấy, không thể thoát thân được.

“Thiên Cương thánh chủ, tới lượt ngươi rồi đấy!”

Tần Ninh vừa mới nói xong, mười cái xúc tua như mười con rồng nước nhanh chóng quấn chặt lấy cơ thể của Thiên Cương thánh chủ.

Lách cách… Cơ thể Thiên Cương thánh chủ bị bóp nát ngay lập tức.

Sự khủng bố càn quét qua nơi đây.

Lại có thêm một vị Đế giả đại viên mãn ngã xuống.

“Người tiếp theo, Chiêm Dập!”

“Người tiếp theo, Bùi Mãn Thiên!”

“Người tiếp theo, Vạn Thiên Tâm!”

Theo từng câu nói phát ra từ trong miệng Tần Ninh, những chiếc xúc tua như những con rồng nước uốn lượn, len lỏi tới khắp mọi nơi, giết chết những kẻ bị chỉ định.

Lần lượt từng vị Đế giả đại viên mãn bị bóp nát thân thể.

Lời nói của Tần Ninh giống như là mệnh lệnh của thần linh! Tâm can của hàng vạn võ giả nơi đây đều lạnh lẽo.

Người thanh niên mặc bộ quần áo màu trắng kia đang bước từng bước tới phía trước, giống như một vị thần đang giải phóng lửa giận của bản thân, hủy diệt cường giả của thế gian một cách vô tình! Thử hỏi xem ai có thể địch lại hắn được?

Lúc này, từng vị Đế giả đại viên mãn lần lượt bị giết.

Bốn người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vẫn đứng yên ở chỗ cũ.

“Thật là hả lòng hả dạ!”

Diệp Nam Hiên nhịn không được mà nói: “Huyền Đạo, đừng nhìn nữa, ra tay đi”.

“Được!”

Lý Huyền Đạo cầm kiếm đứng ở nơi đó, hắn ta cười bảo: “Hai người chúng ta mới vừa đạt tới cảnh giới Đế giả đại viên mãn, cũng chưa rèn luyện được gì nhiều, vậy thì thử xem coi ai giết được nhiều hơn!”

“Không thành vấn đề!”

Trong nháy mắt, hai người lao vào chém giết.

Sau khi liên kết với nhau, số lượng võ giả của các thế lực lớn đông hơn rất nhiều so với Thiên Lôi Cốc, Cửu Tinh Lâu và Liên minh Tán Tu.

Bây giờ, Tần Ninh đã giải quyết những cường giả hàng đầu rồi, vậy thì bọn họ sẽ xử lý những người khác.

Trong Ma tộc Thiên Mục có không ít cường giả có cấp bậc Đế giả.

Trận chiến không thể kết thúc trong một khoảng thời gian ngắn được.

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh dừng lại ở chỗ bảy vị Đế giả đại viên mãn Thiên Thú, Thiên Việt, Thiên Thường…

“Nếu như Ma tộc Thiên Mục chỉ có bảy người các ngươi thì thật không đáng để ta nhắc tới!”

Tần Ninh cười lạnh lùng: “Tộc trưởng của các ngươi đang ở đâu?”

Đám người Thiên Thú lạnh lùng nhìn Tần Ninh, không nói một lời.

“Nếu đã như vậy…”

Tần Ninh vươn tay, một bàn tay khổng lồ hiện lên, những ngón tay giống như là những cái trụ cao chọc trời, trực tiếp nhốt bảy người bọn họ lại.

“Ta chưa vội giết các ngươi!”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Đợi đến khi tộc trưởng của các ngươi xuất hiện, ta giết các ngươi cũng chưa muộn!”

Đế giả đại viên mãn gần như đã chết sạch.

Chỉ còn năm người vẫn đang đứng vững giữa không trung.

Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía đám người Thiên Thi lão nhân.

“Ta sẽ cho ngươi biết, đụng vào đồ đệ của ta thì sẽ có kết cục như thế nào?”

Thiên Thi lão nhân cười khinh bỉ: “Tần Ninh, ngươi cho rằng ngươi đã thắng chắc rồi sao?”

“Chẳng lẽ không đúng sao?”

Tần Ninh cười khẽ, bàn tay hắn nắm chặt lại, sát khí bên trong cơ thể hắn tràn ra ồ ạt, nhắm thẳng về phía Thiên Thi lão nhân.

Đúng vào lúc này, Mệnh Hoàn của Thiên Thi lão nhân đã được ngưng tụ thành công.

Cảnh giới Chân Ngã! Mệnh Hoàn xuất hiện, lóe ra ánh hào quang.

Ông ta không tin là Tần Ninh có thể dễ dàng giết ông ta như giết những vị Đế giả đại viên mãn kia.

Ông ta đã có cảnh giới Chân Ngã! Ở Thượng Nguyên Thiên, số lượng võ giả có thể vượt qua được cảnh giới Đế giả đại viên mãn chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ông ta chính là một trong số đó.

Tần Ninh lấy cái gì để tru sát ông ta đây?

“Tứ quỷ khôi vương!”

Thiên Thi lão nhân vừa nói xong, chỉ trong phút chốc, bốn con thi khôi đã thành hình.

“So thuật con rối với ta sao, ngươi xứng không?”

Tần Ninh bước lên phía trước, con rối Huyền Thiên chạy như bay tới trước mặt Tần Ninh.

Tần Ninh vừa dứt lời, con rối Huyền Thiên phát ra ánh hào quang rực rỡ.

Trong bóng đêm u tối, dường như có một loại lực lượng khủng bố đang truyền từ trong cơ thể Tần Ninh vào trong thân thể của con rối Huyền Thiên.

Lúc này, tất cả mọi người đều cẩm nhận được con rối Huyền Thiên càng trở nên đáng sợ hơn gấp bội.

Lúc trước, khi đánh nhau với vài vì Đế giả đại viên mãn, con rối Huyền Thiên đã phát ra thực lực của một vị Đế giả đại viên mãn, mà lúc này đây, Tần Ninh đang làm cái gì?

Không ai biết được.

Nhưng con rối Huyền Thiên đã lao lên phía trước, trực tiếp chiến đấu với tứ quỷ khôi vương.
Chương 2763: Tam Nguyên Đỉnh

Ầm… Con rối Huyền Thiên và tứ quỷ khôi vương đâm thẳng vào nhau.

Răng rắc! Tiếng đồ vật bị vỡ vụn vang lên.

Hai trong bốn khối thi thể của tứ quỷ khôi vương xuất hiện vết nứt, từng mảnh vụn rơi xuống.

Sắc mặt của Thiên Thi lão nhân thay đổi.

Thân của tứ quỷ khôi vương được làm từ thân của thi khôi, hơn nữa còn là thi thể của bốn vị Đế giả đại viên mãn luyện thành con rối.

Con rối Huyền Thiên kia cũng chỉ có thực lực của Đế giả đại viên mãn mà thôi, ngang sức với tứ quỷ khôi vương của ông ta, không đúng, tứ quỷ khôi vương của ông ta đã hợp lại làm một, con rối Huyền Thiên không thể là đối thủ của tứ quỷ khôi vương được.

Thế nhưng vào lúc này, con rối Huyền Thiên đứng giữa không trung, bình yên vô sự, mà trên thân của hai trong bốn thi khôi của tứ quỷ khôi vương đã xuất hiện vếch rách.

Sao có thể như vậy được?

Lúc này, Tần Ninh bay lên không trung, đi tới trước mặt Thiên Thi lão nhân.

“Cảnh giới Chân Ngã sao?”

Ánh mắt Tần Ninh lạnh như băng, hắn nói: “Ta chống mắt lên xem thử cái cảnh giới Chân Ngã của ngươi mạnh đến mức nào!”

Hắn vừa mới nói xong, bàn tay đã nắm chặt lại, sáu cuốn đan điển vây quanh cơ thể hắn, sáu vòng hào quang ngưng tụ thành chưởng ấn, giơ lên trên cao, đập thẳng về phía Thiên Thi lão nhân.

Sắc mặt của Thiên Thi lão nhân chợt thay đổi.

“Các ngươi còn đợi gì nữa?”

Thiên Thi lão nhân hét lên.

Trong phút chốc, tiểu tiên nữ Bách Hoa, Thiết Vương Thiết Trọng Sơn và kiếm khách Cổ Lăng lao ra, bọn họ đều thi triển tuyệt học cả đời của mình để công kích Tần Ninh.

Trong lúc tiểu tiên nữ Bách Hoa dịch chuyển, theo sau chiếc bóng của cô ta là những đóa hoa kỳ ảo nở rộ, trong phút chốc, hào quang bắn ra bốn phía, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Những đóa hoa kỳ lạ này trông rất diễm lệ, yêu kiều, nhưng mà sau khi bóng dáng của tiểu tiên nữ Bách Hoa lướt qua, những đóa hoa ấy lại biến thành những khuôn mặt dữ tợn, há mồm to như một cái bồn chứa đầy máu, vô cùng hung tợn nhằm về phía Tần Ninh.

Thiết Vương nắm chặt hai bàn tay, liên tục đấm mười tám quyền, quyền sau càng uy mãnh hơn quyền trước.

Cổ Lăng cầm trường kiếm trong tay, khí thế hiên ngang lẫm liệt, trong nháy mắt, có hơn vạn đạo kiếm khí hóa thành một thanh kiếm cực lớn, thế như gió bão, lao thẳng về phía Tần Ninh.

Bốn vị cường giả cảnh giới Chân Ngã đánh úp Tần Ninh từ bốn phía.

Dù vậy sắc mặt hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.

“Phong Linh Thiên Tán quyết!”

“Sa Vẫn Thuật!”

Lúc này, trong đầu Tần Ninh hiện ra hai loại võ quyết.

Phong Linh Thiên Tán quyết có nguồn gốc từ chỗ Phong Trần Đại Đế.

Còn Sa Vẫn Thuật là do Tần Ninh tự mình tu luyện.

Hai loại võ quyết này có rất nhiều chỗ tương đồng, vì vậy nên Tần Ninh đã dung hợp hai cái lại với nhau.

Tiếng gió vù vù vang lên.

Tịnh Trần Châu không ngừng chuyển động ở trên không.

Trong giây lát, cát bụi tụ lại dưới chân Tần Ninh, những tòa núi non trùng điệp đã bị san bằng thành sa mạc.

Bên trên sa mạc, cát bụi bay cuồn cuộn, bị gió cuốn lên cao, hóa thành những cánh tay rộng mười trượng và dài nghìn trượng.

Tổng cộng có mười cánh tay làm bằng cát, trên thân tản ra ánh sáng màu vàng nhạt, khiến mọi người phải chú ý.

Vào giờ phút này, Tần Ninh cầm Đại Tu Di Cửu Cung Tán trong tay, hắn bung dù, tám loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ lôi phong điện hợp lại làm một, một loại ánh sáng đen tối phóng lên trên cao.

Tần Ninh cầm Tề Tiêu Kiếm, mũi kiếm sắc nhọn, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Sáu cánh tay bằng cát nhắm thẳng về phía Thiên Thi lão nhân, tiểu tiên nữ Bách Hoa và Thiết Vương.

Cùng lúc đó, Tần Ninh cầm kiếm đứng ở nơi đó, hắn nhìn Cổ Lăng.

“Giết ngươi trước vậy”.

Tề Tiêu Kiếm lướt qua bầu trời, đất trời chao đảo, một đạo kiếm thế xuyên thủng tầng mây.

Tần Ninh cất cao giọng: “Huyền Đạo, xem cho kỹ!”

Một kiếm chém ra, kiếm khí ở xung quanh gào thét.

Trong lòng Cổ Lăng cả kinh.

Tần Ninh cũng đã lĩnh ngộ được kiếm thế! Nhưng mà từ trước đến nay, chưa từng nghe ai nói rằng Tần Ninh là một vị kiếm khách có thực lực mạnh đến mức này.

Từ kiếm ý lột xác thành kiếm thế giống như là từ võ giả Cực Cảnh tăng lên ba đại cảnh giới, nó chính là bức tường ngăn cản rất nhiều kiếm khách.

Trong những người có thể lĩnh ngộ được kiếm thế, không có ai là hạng tầm thường cả.

Mà điều khiến cho Cổ Lăng phải kinh ngạc là chiều sâu kiếm thế của Tần Ninh còn mạnh hơn cả hắn ta.

Choang… kiếm khí ngợp trời, va chạm với nhau.

Sắc mặt của Cổ Lăng tái mét.

Tần Ninh thật sự chỉ có cảnh giới Đế giả đại viên mãn thôi sao.

Cho dù hắn có dung hợp sáu cuốn đan điển đi nữa, thì giữa một Đế giả đại viên mãn chân chính và cường giả có cảnh giới Chân Ngã có một khoảng cách rất lớn.

Nhưng mà bây giờ, Tần Ninh phô bày ra thực lực thật sự của mình, chỉ có hơn chứ không kém.

Đây là ý cảnh của kiếm thế, Tần Ninh vừa thêm vào.

“Trảm!”

Một kiếm chém ra, kiếm khí gào thét như sóng triều cường, cuồn cuộn tiến về phía Cổ Lăng.

Tiếng ầm vang rung chuyển cả đất trời.

Chỉ có một từ có thể hình dung được kiếm của Tần Ninh, đó là nhanh.

Nhát kiếm phía sau còn chém ra nhanh hơn nhát kiếm phía trước.

Cổ Lăng dùng kiếm cũng rất nhanh nhưng dần dần hắn ta cũng nhận thấy được kiếm chiêu của hắn ta đấu không lại Tần Ninh, tốc độ ra chiêu của hắn vô cùng mạnh.

Phập, âm thanh bất ngờ vang lên, kiếm của Tần Ninh xuyên qua lớp phòng ngự của Cổ Lăng, đâm vào ngực hắn ta, làm hắn ta bị thương.

Có lần một thì sẽ có lần hai, lần ba… Dần dần, Cổ Lăng không còn sức đánh trả.

Mà khi đó, Thiết Vương, Thiên Thi lão nhân và tiểu tiên nữ Bách Hoa đang bị sáu cánh tay bằng cát vây khốn, không thể cứu viện cho hắn ta được.

“Ta tiễn ngươi về Tây Thiên nhé”.

Tần Ninh vừa dứt lời, trong nháy mắt, Tề Tiêu Kiếm bay lên trời, sau đó, mũi kiếm bỗng nhiên đổi hướng, đâm thẳng về phía Cổ Lăng.

Một chiêu này là dùng để lấy mạng của hắn ta.

Lúc này, trong đầu Cổ Lăng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất.

“Đủ rồi!”

Một tiếng quát to vang lên.

Một thân hình già nua bỗng xuất hiện trước người Cổ Lăng, bàn tay ông ta khẽ chuyển động, một cái lò luyện đan có ba chân nhanh chóng xuất hiện.

Chiếc lò luyện đan kia lao về phía trước, đồng thời kích thước của nó nhanh chóng tăng lên gấp bội, từ chỗ bằng một ngón tay cái hóa thành một cái lò luyện đan cao mười trượng, thân của lò luyện đan va chạm với Tề Tiêu Kiếm.

Ầm… chỉ trong nháy mắt, đất trời rung chuyển.

Âm thanh đinh tai nhức óc truyền vào lỗ tai của tất cả mọi người, thậm chí những võ giả có cảnh giới linh giả, thiên giả bị âm thanh làm tổn thương, phun ra máu tươi.

Lúc này, có không ít Đế giả ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Lò luyện đan vẫn lơ lửng trên không.

Còn trên thân Tề Tiêu Kiếm lại xuất hiện vết nứt, răng rắc, tiếng nứt vỡ vang lên, cuối cùng thanh kiếm hoàn toàn mất đi ánh sáng, vỡ vụn ra thành từng mảnh.

Tề Tiêu Kiếm! Bảo khí đứng đầu trong các loại bảo khí Cực Đạo cấp Thiên đã thành sắt vụn.

“Tam Nguyên Đỉnh!”

Vào giờ phút này, bên trong đám người có kẻ nhịn không được mà hô lên.

Tam Nguyên Đỉnh! Đó chính là mệnh khí! Mệnh khí! Đó là thứ vượt khỏi phạm trù bảo khí Cực Đạo.

Vật ấy vẫn luôn là truyền thuyết ở Thượng Nguyên Thiên.

Lúc này, Tần Ninh không vì mất đi Tề Tiêu Kiếm mà cảm thấy đau lòng.

“Rốt cuộc thì ngươi cũng không nhịn được nữa, phải không?”

Tần Ninh nhìn Tân Vân Đan Đế, hắn cười rồi nói: “Vừa nãy, ngươi muốn giết đệ tử của ta, bây giờ, ta muốn giết đệ tử của ngươi, chẳng có gì là bất hợp lý ở đây cả?”

Sắc mặt Tân Vân Đan Đế vẫn bình tĩnh như cũ.

Chuyện đã tới nước này rồi, không có gì đáng để nhiều lời cả.

Chỉ cần giết Tần Ninh, xóa bỏ mọi dấu vết của hắn ở Thượng Nguyên Thiên, thì ông ta vẫn sẽ là Tân Vân Đan Đế như lúc trước! Lúc này, Tam Nguyên Đỉnh đang lơ lửng trước mắt ông ta.

Tần Ninh nhìn Tân Vân, nhân tiện đó hắn nói: “Ngươi muốn ngăn cản ta sao, ngươi cản nổi không?”

Tân Vân Đan Đế không nói lời nào, nhưng bên cạnh ông ta bỗng xuất hiện một thứ ánh sáng màu xanh, ánh sáng xanh ngày càng sáng rực.

Tiếng ong ong không ngừng truyền vào tai của tất cả mọi người.

Một loại lực lượng nghiêng trời lệch đất bùng nổ.

Tất cả bọn họ đều thấy dường như có những vầng sáng đang hiện lên quanh thân Tân Vân Đan Đế…
Chương 2764: Hủy diệt sự tự tin của ngươi

Vầng sáng kia không ngừng ngưng tụ, ẩn sâu bên trong nó là thần uy vô tận, từ trên trời giáng xuống

Một lúc lâu sau, vầng hào quang kia mới thành hình, bao phủ quanh thân Tân Vân Đan Đế.

Đó là cái gì vậy?

Là Mệnh Hoàn sao?

Là Mệnh Hoàn của cảnh giới Chân Ngã?

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Tân Vân Đan Đế.

“Cảnh giới Chân Ngã, có ba Mệnh Hoàn!”

Tần Ninh cười khẽ rồi nói: “Xem ra trong những năm qua, ngươi cũng không phải là kẻ vô tích sự”.

Dù là Cổ Lăng, hay là Thiên Thi lão nhân, tiểu tiên nữ Bách Hoa và Thiết Vương đều là những cường giả Chân Ngã chỉ ngưng tụ được một Mệnh Hoàn.

Vậy mà Tân Vân Đan Đế lại có thể ngưng tụ ra ba Mệnh Hoàn.

Ở cảnh giới Chân Ngã, chín Mệnh Hoàn là giới hạn tối cao.

Chỉ khi ngưng tụ được chín Mệnh Hoàn mới đủ khả năng bước vào cảnh giới Vong Ngã, ngưng tụ thành Hồn Hoàn! Mà các cấp bậc của cảnh giới Chân Ngã là vượt qua được đạo tâm của mình, mỗi khi khám phá ra được bản tâm, ngưng tụ thêm được một Mệnh Hoàn thì những vầng sáng kia sẽ chồng lên nhau.

Võ giả tu luyện võ đạo không chỉ là thay đổi thân thể mà còn phải rèn luyện tâm trí, thường thì khi tâm trí tiến hành lột xác thực lực tăng thêm mới càng đáng sợ.

Trong tay Tân Vân Đan Đế nắm giữ Mệnh Khí Tam Nguyên Đỉnh, ngưng tụ ra ba Mệnh Hoàn, loại thực lực này có thể xem như là mạnh nhất Thượng Nguyên Thiên! Dù sao thì ở Thượng Nguyên Thiên, những người có thể bước vào cảnh giới Chân Ngã cũng chỉ có bấy nhiêu đây thôi, mà kẻ có thể ngưng tụ được ba Mệnh Hoàn chỉ có mình Tân Vân Đan Đế.

Lúc này, hai người bọn họ đứng cách nhau một khoảng không.

“Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng mà có đôi khi võ giả cũng không thể nghịch thiên cải mệnh được”.

Cho dù Tần Ninh có dựa vào sáu cuốn đan điển, từ Đế giả sơ kỳ thăng cấp lên tới Đế giả đại viên mãn đi chăng nữa thì ông ta cũng đã có cảnh giới Chân Ngã tầng ba rồi, sức mạnh của ba Mệnh Hoàn không phải là thứ mà một Đế giả đại viên mãn có thể sánh được.

“Có vẻ như ngươi rất tự tin?”

Tần Ninh cười nhạo, hắn nói: “Vậy thì hôm nay, ngươi hãy chờ xem bản đế từng bước hủy diệt sự tự tin của ngươi như thế nào”.

“Ngay bây giờ, ở đây, ta sẽ giết chết Cổ Lăng ngay trước mặt ngươi, cho ngươi biết thế nào là bất lực!”

Tần Ninh vừa dứt lời, lực lượng trong cơ thể hắn nhanh chóng ngưng tụ.

“Sáu cuốn đan điển có thể giúp ta tăng từ Đế giả sơ kỳ lên tới Đế giả đại viên mãn, đây chính là thần uy thiên địa ẩn chứa trong sáu cuốn đan điển!”

“Trừ cái đó ra, bên trong sáu cuốn đan điển còn chứa đựng một loại năng lực đặc biệt khác, ngươi vẫn chưa nhìn thấy bao giờ”.

Bàn tay Tần Ninh nắm chặt, một nhánh cây xuất hiện trong tay hắn.

Nhánh cây kia chỉ to bằng một ngón tay cái, trên thân phủ kín gai nhọn, nhưng lúc nó xuất hiện, có một loại hơi thở khiến người ta cảm thấy huyết mạch lạnh lẽo tràn ra.

“Đây là… Thiên Nguyên Thần Thụ!”

Tân Vân Đan Đế thốt lên đầy kinh ngạc.

“Thiên Nguyên Thần Thụ vốn không tồn tại ở Thượng Nguyên Thiên, năm đó ta đi khắp cả Cửu Đại Thiên, cũng chỉ tìm được một gốc cây non duy nhất, đã bị ta chặt bỏ, lấy nguyên liệu gỗ làm thành Cửu Nguyên Đan Điển”.

“Loại cây này, trời sinh ở nơi vô cùng lạnh lẽo, vì tự bảo vệ chính mình, trên khắp thân cây đều mọc ra gai nhọn, lạnh lẽo và âm u gấp mấy lần so với Cửu U Hàn Thiết”.

“Hôm nay, ta sẽ dùng nhánh cây này, đánh chết đồ đệ yêu quý của ngươi!”

Lời của Tần Ninh vừa là lời tuyên bố vừa là uy hiếp.

“Mơ mộng hão huyền!”

Tân Vân Đan Đế che trước mặt Cổ Lăng, miệng của Tam Nguyên Đỉnh nhắm thẳng vào Tần Ninh, một vầng sáng xanh hiện lên, chỉ trong nháy mắt, nó hóa thành hơn trăm con hổ dữ, vồ về phía hắn.

Hơn một trăm con hổ dữ có hình dạng khác nhau, mỗi con đều có năng lực xé nát thân thể của một vị Đế giả đại viên mãn.

Thế nhưng lúc này, Tần Ninh vẫn cầm nhánh cây trên tay, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.

Hơn một trăm con hổ dữ dùng hết sức lực của bản thân để tiêu diệt hắn, nhưng Tần Ninh lại bước về phía trước, bóng dáng đột nhiên xuất hiện sau lưng Tân Vân Đan Đế, cũng chính là trước mặt Cổ Lăng.

Một nhánh cây quất tới.

Bốp!

“A…”, Cổ Lăng hét lên đầy thảm thiết.

Trên nhánh cây kia mọc đầy gai nhọn, quất vào mặt Cổ Lăng, làm cho da thịt một bên mặt của hắn ta nát bấy, thậm chí một con mắt vướng phải gai nhọn, bị móc ra ngoài.

Thân hình Cổ Lăng nhanh chóng rút lui, ngã xuống dưới đất, không ngừng rên la thảm thiết.

Quá nhanh! Tốc độ của Tần Ninh quá nhanh, nhanh đến mức Tân Vân Đan Đế công kích thất bại, nhanh đến mức vị cường giả có cảnh giới Chân Ngã có một Mệnh Hoàn như Cổ Lăng cũng không kịp phản ứng.

Lúc này, Tân Vân Đan Đế vội quay đầu nhìn lại phía sau, sắc mặt ông ta chợt thay đổi.

“Ngươi muốn chết sao”.

Vị cường giả cảnh giới Chân Ngã có ba Mệnh Hoàn vươn tay thành trảo ấn, phóng lên trời cao, đập về phía Tần NInh.

Nhưng mà thân hình Tần Ninh giống như là ảo ảnh, không cần bước một bước nào nhưng mỗi lần xuất hiện lại là một vị trí khác nhau.

Tốc độ của hắn quá nhanh! Tân Vân Đan Đế căn bản không đuổi kịp hắn.

Sau đó, Tần Ninh bỗng xuất hiện trước mặt Thiên Thi lão nhân.

“Lúc nãy ta đã nói gì nhỉ, ta bảo các ngươi dừng tay lại, phải không?”

Tần Ninh nhìn Thiên Thi lão nhân, hắn vừa mở miệng, Thiên Thi lão nhân đã bị hắn dọa cho hồn vía lên mây, không nói được lời nào, chỉ biết ra lệnh cho hai khối thi khôi còn lại tấn công hắn.

Nhưng chính vào lúc ấy, nhánh cây trong tay Tần Ninh vụt tới.

Bốp, bốp… Hai tiếng quất roi vang lên, hai khối thi khôi còn lại cũng bị phá hủy.

Sắc mặt Tần Ninh vẫn lạnh lùng như cũ.

Thiên Thi lão nhân không ngừng run rẩy.

“Ta tiễn ngươi lên đường!”

Tần Ninh vừa nói xong, nhánh cây lại xuất hiện, lần này, hắn đánh tận mấy chục roi.

Tiếng bốp, bốp vang lên không ngớt, thân thể Thiên Thi lão nhân bị gai nhọn cào rách, máu tươi chảy ra, cơ thể bị xé nát, ngay cả lục phủ ngũ tạng cũng không còn nguyên vẹn, chỉ còn lại tiếng kêu la thê thảm.

Nhưng dù ông ta có né như thế nào thì Tần Ninh cũng vẫn đánh trúng.

Thi thể ông ta dần biến thành một đống máu thịt lẫn lộn, không ra hình người.

Tần Ninh nhìn khối thi thể kia, cười lạnh lùng: “Đây không phải là thi thể của ngươi, đúng không?”

Hắn vừa nói xong, trên chiến trường, sắc mặt một lão già có cảnh giới linh giả bỗng thay đổi, ông ta không hề do dự bùng phát lực lượng trong cơ thể, một Mệnh Hoàn nhanh chóng thành hình, nhanh chóng chạy như bay về phía xa kia.

Thiên Thi lão nhân chưa bao giờ để lộ thân thể thật của mình.

Thiên Thi lão nhân xuất hiện ở chiến trường khi nãy cũng chỉ là một con rối mà thôi.

Đây là bí mật lớn nhất của Thiên Thi lão nhân.

Nhưng mà Tần Ninh rất am hiểu những thứ này.

Người kia muốn dùng toàn bộ sức lực để bỏ trốn, nhưng thân hình của Tần Ninh đã nhanh chóng xuất hiện trước mặt Thiên Thi lão nhân.

Một thanh kiếm đá xuất hiện trong tay hắn.

Giây phút nhìn thấy thánh kiếm đá kia, sắc mặt Tân Vân Đan Đế thay đổi.

“Xích Hỏa Nguyên Thạch!”

Xích Hỏa Nguyên Thạch! Tương truyền rằng nó chỉ có ở Xích Tiêu Thiên, một trong Cửu Đại Thiên.

Hơn nữa, nghe nói Xích Hỏa Nguyên Thạch, trời sinh ở nơi có thiên hỏa, là loại xích thiên thạch cực có linh tính, do bị thiên hỏa ảnh hưởng, mà hóa thành Xích Hỏa Nguyên Thạch, trời sinh có chứa linh uẩn.

Loại đá kì lạ này vốn rất hiếm gặp.

Không, không phải hiếm gặp, mà là rất ít người có thể nhìn thấy được nó.

Năm xưa, nó từng xuất hiện ở Xích Tiêu Thiên, nhưng mà sau đó, nghe đồn nó đã bị các thế lực ở Xích Tiêu Thiên tranh đoạt không ngừng, cuối cùng không biết lưu lạc ở phương trời nào.

Tuy nhỏ nhưng lại ẩn chứa linh tính! Có uy lực vô địch, đó mới là lý do khiến Xích Hỏa Nguyên Thạch trở thành vật vô giá.

Mà thanh kiếm đá mà Tần Ninh đang cầm trong tay kia, rõ ràng là nó được tạo thành bởi Xích Hỏa Nguyên Thạch.

Âm thanh ầm vang hồi lâu, hơi thở khiến người ta căng thẳng tràn ra một cách mạnh mẽ.

Trong nháy mắt, thanh kiếm đá kia chém về phía Thiên Thi lão nhân.

Một loại hơi thở khủng bố ập tới.

Răng rắc… tiếng nứt trầm đục vang lên.
Chương 2765: Tức giận rồi sao?

Cơ thể Thiên Thi lão nhân bị thanh kiếm đá kia ghim trên mặt đất, không thể động đậy.

“Đáng chết, đáng chết!”

Một tiếng hét to vang lên.

Cơ thể Thiên Thi lão nhân bị thanh kiếm đá kia xuyên thủng, liên tục kêu rên thảm thiết.

Bóng dáng Tần Ninh nhanh chóng dịch chuyển tới trước người ông ta.

“Lúc ta cho ngươi lựa chọn, ngươi lại chọn đi tìm cái chết, vậy thì ngươi phải chết thôi!”

Tần Ninh vươn tay, làm thanh kiếm đá chuyển động, lúc này, mũi kiếm không ngừng ma sát với các bộ phận cơ thể mà nó xuyên qua khiến Thiên Thi lão nhân kêu thét liên hồi.

Sau đó, cơ thể của Thiên Thi lão nhân bỗng bùng lên ngọn lửa.

Ngọn lửa thiêu rụi cơ thể Thiên Thi lão nhân, bây giờ, ông ta không còn khả năng kêu rên nữa.

Cuối cùng, ngọn lửa nuốt trọn cơ thể Thiên Thi lão nhân, thi thể biến mất, không còn sót lại một thứ gì.

Bên kia, tiểu tiên nữ Bách Hoa và Thiết Vương bị dọa cho ngơ ngác.

“Tân Vân, ngươi đang làm gì vậy?”

Thiết Vương la lên đầy phẫn nộ.

Rõ ràng là Thiên Thi lão nhân vừa bị Tần Ninh giết chết, Tân Vân Đan Đế thân là cường giả Chân Ngã tầng ba, vậy mà không thể ngăn cản được hắn, ai mà tin được chứ?

Lúc này, Tân Vân Đan Đế có khổ cũng không thể giãi bày được.

Hỏi ông ta đang làm gì sao?

Tất nhiên là ông ta muốn ngăn cản Tần Ninh rồi.

Nhưng tốc độ của Tần Ninh quá nhanh, không hề giống một Đế giả đại viên mãn, còn nhanh hơn cả ông ta.

Đây là loại thân pháp gì vậy?

Tần Ninh đứng trên mặt đất, tận mắt chứng kiến Thiên Thi lão nhân bị đốt thành tro bụi, sau đó một tảng đá hình dạng giống như quả trứng nhanh chóng hình thành dưới chân hắn.

Hả?

Không đúng! Sắc mặt Tân Vân Đan Đế thay đổi.

Thứ mà Tần Ninh vừa sử dụng vốn không phải là võ quyết gì cả.

Tảng đá dưới chân hắn.

Đó chính là… Nhiếp Nguyên Thạch! Nhiếp Nguyên Thạch có trọng lượng rất nhẹ, chỉ cần rót sực mạnh Cực Đạo vào nó, thì cho dù có vác một tòa núi cao đi chăng nữa thì nó cũng có thể di chuyển với một tốc độ nhanh kinh khủng.

Thiên Nguyên Thần Thụ! Xích Hỏa Nguyên Thạch! Nhiếp Nguyên Thạch! Những thứ này đều là báu vật trong truyền thuyết, có thể khiến cho cường giả có cảnh giới Chân Ngã, Vong Ngã và Vô Ngã thi nhau cướp đoạt.

Đây chính là những nguyên vật liệu mà năm xưa Tần Ninh dùng để chế tạo Cửu Nguyên Đan Điển sao?

Năm đó, sau khi rời khỏi Thượng Nguyên Thiên, rốt cuộc là Tần Ninh đã trải qua những chuyện gì, mà hắn có thể mạnh tới trình độ này?

Giờ phút này, Nhiếp Nguyên Thạch chợt lóe ra ánh hào quang, nó nằm dưới chân Tần Ninh, giống như một quả cầu ánh sáng.

Thân hình Tần Ninh lại cử động.

Tân Vân Đan Đế vô cùng giận dữ, uy lực của Tam Nguyên Đỉnh bùng nổ, nhắm thẳng về phía Tần Ninh, nhưng hắn đều nhẹ nhàng tránh thoát.

“Lại là ngươi”.

Tần Ninh vừa dứt lời, thân hình của hắn giống như ác quỷ, xuất hiện ở trước mặt Cổ Lăng.

Hai bàn tay hắn nắm chặt, một loại hơi thở khủng bố bùng phát, tiếng gầm thét vang vọng cả đất trời.

Thiên Nguyên Thần Thụ, nhánh cây phủ đầy gai nhọn kia lại quất tới.

Rất là công bằng mà quất vào bên mặt còn lại của Cổ Lăng.

“A…”, tiếng kêu thê thảm lại vang lên.

Hai con mắt đều bị đánh mù, máu tươi chảy ra ròng ròng, giây phút ấy, Tân Vân Đan Đế đã bị lửa giận thiêu đốt.

Thế nhưng Tần Ninh lợi dụng Nhiếp Nguyên Thạch tẩu thoát, thân hình hắn nhanh chóng biến mất.

Lần tiếp theo, rốt cuộc hắn sẽ xuất hiện ở trước mặt ai đây?

Không một ai biết được diều đó.

“A…”, một tiếng rên la thê thảm lại vang lên.

Cơ thể của Thiết Vương chật vật lui lại.

Chỉ thấy đôi tay mà Thiết Vương từng kiêu ngạo nay đã bị chặt đứt, máu tươi chảy ra ồ ạt.

“A…”, lại thêm một tiếng thét đau đớn vang lên.

Tiểu tiên nữ Bách Hoa vội lấy tay che hai gò má mình.

Làn da mịn màng của cô ta đã bị bóc ra, để lộ ra dáng vẻ già nua như vỏ cây khô, làn da trên cánh tay, bàn tay,… cũng đều bị bóc sạch, từ một cô gái trẻ trung xinh đẹp tuổi đôi mươi bỗng chốc biến thành một bà lão gần đất xa trời.

Thê thảm đến mức khiến người khác không nỡ nhìn.

“A…”, lần này, tiểu tiên nữ Bách Hoa thật sự biến thành Hoa Độc bà bà, dáng vẻ già nua của cô ta khiến mọi người cảm thấy kinh tởm.

Thấy vậy, Chi Tuyết bà bà cười lạnh lùng: “Quả nhiên ả tiện nhân này là một bà già lọm khọm!”

Lão tổ Âm Minh cười bảo: “Ả ta kém xa so với nàng”.

“Ngươi lấy ta ra để so với ả sao?”

“Không, không, không, ta không có ý đó…”, đến tận lúc này, Chi Tuyết bà bà, lão tổ Âm Minh và Lôi Vọng vẫn chưa hề ra tay.

Ba người bọn họ đều có cảnh giới Chân Ngã tầng một, Đế giả đại viên mãn gần như đã bị giết sạch, còn lại những tên võ giả có cảnh giới Đế giả kia, bọn họ không có mặt dày đến mức đi bắt nạt bọn chúng.

Năm người bên cạnh Tần Ninh, Lý Nhàn Ngư, Diệp Viên Viên, Lý Huyền Đạo, Thời Thanh Trúc và Diệp Nam Hiên cũng đủ để giúp Thiên Lôi Cốc và Cửu Tinh Lâu xoay chuyển thế cục.

Giờ phút này, trông thấy Tần Ninh đại sát tứ phương, trong lòng bọn họ cũng dễ chịu hơn một chút.

Dám trêu chọc Cửu Nguyên Đan Đế?

Đó chẳng phải tìm đường chết hay sao?

Năm đó, hào quang của hắn chiếu xa vạn trượng.

Bây giờ, hắn lại càng rực rỡ hơn năm xưa rất nhiều! Đôi tay của Thiết Vương đã bị chém đứt, Hoa Độc bà bà trông có vẻ đã phát điên mất rồi.

Còn Cổ Lăng, khuôn mặt anh tuấn nay đã máu me be bét, hai mắt bị đánh mù.

Giờ phút này, chỉ còn mỗi Tân Vân là tạm yên ổn.

Nhưng đối mặt với sự tùy tiện của Tần Ninh, Tân Vân Đan Đế cũng không còn cách nào khác!

“Tần Ninh!”

Tân Vân Đan Đế tức sùi bọt mép, ông ta rít gào trong bất lực.

“Tức giận rồi sao?”

Lúc này, ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía Tân Vân Đan Đế, hắn cất giọng nói: “Khi ta nhìn thấy nhà họ Linh tan nát, đệ đệ của ta biến thành một lão già lọm khọm, chuẩn bị chờ chết, khi ta nhìn thấy linh vị của cha mẹ ta, nhìn thấy Mặc Nhi bị chặt đứt một cánh tay, tâm trạng của ta giống như ngươi lúc này, chắc là ngươi có thể cảm nhận được chứ?”

“Tất cả đều là do ngươi gieo gió gặt bão!”

Tân Vân Đan Đế phẫn nộ hét lên: “Ai bảo ngươi có ánh hào quang rực rỡ đến như vậy!”

Nghe thấy vậy, trong lòng Tần Ninh nao nao.

Nếu Tân Vân Đan Đế nói với Trần Nhất Mặc như vây, hẳn là hắn ta sẽ cảm thấy rất vui vẻ?

“Bọn họ sẽ phải chết, còn ngươi, chỉ có thể giương mắt đứng nhìn”.

Tần Ninh vừa dứt lời, bàn tay hắn nắm chặt.

Ầm… Cách một khoảng không, thân hình của Cổ Lăng nổ tung.

Răng rắc… cơ thể Hoa Độc bà bà và Thiết Vương vỡ ra thành từng mảnh.

Giờ phút này, dường như đất trời cũng lâm vào tĩnh lặng, thật quỷ dị.

Tân Vân Đan Đế đứng giữa không trung, ánh mắt ông ta dần mất đi ánh sáng.

Cổ Lăng đã chết! Hoa Độc bà bà và Thiết Vương chết, ông ta không hề thấy đau lòng chút nào, nhưng Cổ Lăng đã chết, người đồ đệ mà ông ta từng cảm thấy tự hào nhất đã chết! Ánh mắt Tân Vân Đan Đế lạnh đến mức đáng sợ.

Trong nháy mắt, Tam Nguyên Đỉnh biến to cả trăm trượng.

“Luyện Ngục Thiên Địa!”

Tân Vân hét to một tiếng, sát khí bùng nổ.

Tiếng ầm vang rung chuyển cả đất trời.

Tất cả mọi người đều đang cảm nhận được trời đất chao đảo.

Theo thời gian, bên trong Tam Nguyên Đỉnh tràn ra dòng nước nóng bỏng.

Dòng nước đỏ rực màu máu, giống như dòng nham thạch, những nơi mà nó đi qua đều bị ăn mòn, núi non ngã đổ.

Vài vị võ giả trốn không kịp, thân hình bị nó nuốt chửng, tiếng rên la còn chưa thoát ra khỏi miệng thì cơ thể đã biến thành tro bụi.

Tất cả mọi người đều bay lên trên không.

Chi Tuyết bà bà, lão tổ Âm Minh và lão cốc chủ Lôi Vọng dựa vào thực lực mạnh mẽ của bản thân, liên hợp lại với nhau tạo ra một cái lồng phòng hộ, bảo vệ Trần Nhất Mặc.

Những võ giả có phản ứng nhanh đều đã bay lên trời.

Nhưng mà loại nước đỏ như máu này nóng như nham thạch, nó nổ tung, bắn lên khắp bầu trời, tóm lấy thân thể của từng võ giả.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom