-
Chương 1141-1145
Chương 1141: Dương Hải tiếp lưỡi đao
Cốc Tân Nguyệt đứng ở trước lầu tông môn, nhìn thấy những người đó muốn lao xuống, nhưng lại không chút nương tay.
Nhưng phàm là vượt qua linh cảnh Hóa Âm, toàn bộ bị ngăn cản.
Lôi Sơn tông còn có hơn một ngàn người, không phải không có chút sức chiến đấu nào.
Cốc Tân Nguyệt cũng không chặn lại toàn bộ.
Nhất thời đại chiến dấy lên.
Tần Ninh lúc này lấy một địch mười, đứng yên giữa không trung, thần sắc dửng dưng.
“Đừng quá làm người ta thất vọng!”
Tần Ninh chậm rãi nói.
Mười người kia lúc này sắc mặt run lên.
Tần Ninh có thể chém chết cảnh giới Vạn Nguyên, trước đó bọn họ đã được nhắc nhở.
Chẳng qua đó là một người.
Đối mặt với mười người, Tần Ninh vẫn có thể làm được?
Bọn họ không tin!
Lúc này, tốc độ mười người giết ra, vây quanh Tần Ninh ở chính giữa.
“Không được nương tay, tên này tàn bạo”.
“Ừm!”
Theo giọng nói vừa dứt, bốn phía từng tiếng xé gió lúc này vang lên.
Giữa tiếng nổ không ngừng rung chuyển, mọi người chỉ cảm thấy màng nhĩ đều run rẩy.
Giao chiến của cấp bậc cảnh giới Vạn Nguyên, bọn họ không đủ tư cách tham dự.
“Bách Nhất Hoàng Chỉ”.
Một ngón chỉ ra, từng đường hoàng mang lúc này đột ngột bắn ra.
Giữa lúc bàn tay Tần Ninh khẽ nhúc nhích, Bách Nhất Hoàng Chỉ kia lúc này tỏa ra ánh sáng cường thịnh, khi bắn ra đột nhiên mở rộng tăng lên gấp đôi.
Ầm…
Một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, một bá chủ Vạn Nguyên lúc này sắc mặt trắng nhợt, thân ảnh lùi lại.
“Đáng chết”.
Bây giờ nhìn thấy cảnh này, mười người đã thật sự tin.
Người này, hai mươi hai đường Dương Hải, quá thật chính là một biển linh khí.
Tên nhãi như vậy khó giết!
“Hợp kích!”
“Được!”
Mười người lúc này từng đường linh khí giải phóng ra, tu chiến pháp không giống nhau, ánh sáng linh khí xem ra cũng hoàn toàn khác nhau.
Bây giờ trong cơ thể Tần Ninh sức mạnh hội tụ, cẩn thận đề phòng.
“Chém!”
Mười thân ảnh dưới sự hợp kích ngưng tụ ra một chuôi đao trực tiếp bổ về phía Tần Ninh.
Đao kia giống như một đao bổ xuống xuyên qua trời đất.
Cùng với đao mang hạ xuống, Tần Ninh lúc này khóe miệng lại nhếch lên.
“Tụ!”
Trong khoảnh khắc, hai mươi hai đường Dương Hải của Tần Ninh khép lại trước người, ngăn cản một đao kia.
Keng…
Dương Hải tiếp lưỡi đao!
Cảnh này làm kinh ngạc tất cả mọi người.
Cái này không khác nào tay không tiếp dao sắc.
Sơ sẩy một cái, Tần Ninh sẽ chết.
Nhưng lúc này, Tần Ninh hết lần này tới lần khác tiếp nhận.
Lúc này, sắc mặt mười người khó coi.
Bị một tiểu tử chỉ là linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ cứng rắn tiếp nhận công kích liên thủ của mười người.
Cái này quá vô lý!
Mười người bọn họ cũng cần phải có mặt mũi!
Chỉ là lúc này, Tần Ninh giống như hoàn toàn không thèm để ý.
“Mấy lão hồ ly, chỉ chút bản lĩnh này sao?”, Tần Ninh nhếch miệng cười một tiếng, thân ảnh lúc này lại đạp hư không, nhảy cao thêm mấy bước.
“Đáng chết, dốc hết toàn lực đi, mọi người!”, một tên lão giả cầm đầu lúc này tức miệng mắng to.
Mười thân ảnh lúc này lại gia tăng sức mạnh!
Nhưng Tần Ninh vẫn đạp chân, hai mươi hai đường Dương Hải kiên định ngăn cản.
Lúc này sắc mặt mười người bỏ bừng.
Nhưng Tần Ninh lại gào to một tiếng.
“Tông chủ Lôi Vô Song, để Đoạt Mệnh cung kia qua đây, mười người hắn ta cũng không đủ nhìn”.
Cung chủ Đoạt Mệnh nghe thấy lời này, nhìn về phía Tần Ninh bên này, nhất thời con ngươi thiếu chút nữa trừng ra ngoài.
Ông ta đã áp chế gắt gao Lôi Vô Song.
Lôi Vô Song vốn yếu hơn ông ta một chút, hơn nữa vết thương nặng chưa lành, áp chế Lôi Vô Song rất đơn giản.
Nhưng ngoài ra, thập đại cao thủ cấp bậc Thánh Nguyên cảnh giới Vạn Nguyên vây giết Tần Ninh, ngược lại bị Tần Ninh không ngừng khiêu khích.
Đùa sao?
Cung chủ Đoạt Mệnh một quyền đánh lui Lôi Vô Song, nhất thời xông về phía Tần Ninh.
Ông ta coi như nhìn hiểu ra.
Tất cả biến số đều đến từ Tần Ninh.
Giết Tần Ninh, mọi thứ sẽ trở nên rất đơn giản.
“Đoạt Mệnh Thiên Bi Thủ!”
Thân ảnh cung chủ Đoạt Mệnh lao ra giữa, một chưởng hướng về phía Tần Ninh.
Ầm…
Ánh sáng cự đao dưới sự duy trì của chưởng ấn, trong nháy mắt sáng vạn trượng.
Đùng!
Âm thanh nặng nề lúc này vang lên.
Hai mươi hai đường Dương Hải của Tần Ninh vào lúc này chập chờn.
“Ha ha ha...”
Từng tiếng cười to vào thời khắc này vang lên.
Đột nhiên Tần Ninh ha ha cười lớn.
“Được!”
Một chữ được điếc tai nhức óc.
Nháy mắt, Dương Hải của Tần Ninh lại một lần nữa mở rộng.
Linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ đã đạt đến linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
“Khốn kiếp, lấy chúng ta làm áp lực, đột phá cảnh giới bản thân!”, cung chủ Đoạt Mệnh quát lạnh một tiếng.
“Biết chưa? Nhưng muộn rồi!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, ánh mắt mang theo sát khí lãnh đạm.
Toàn thân trên dưới sức mạnh ngưng tụ.
“Bách Nhất Hoàng Chỉ!”
Một ngón chỉ ra.
Chỉ là lúc này, bốn phía bên ngoài cơ thể Tần Ninh, hai mươi hai đường Dương Hải theo ngón tay trong nháy mắt giết ra.
Trong phút chốc, hai mươi hai đường Dương Hải dung hợp với Bách Nhất Hoàng Chỉ, giống như trong nháy mắt xuất hiện hai mươi hai đường Bách Nhất Hoàng Chỉ.
Trong nháy mắt, Hoàng Chỉ tụ tập, giết về phía mười một thân ảnh.
Đoàng đoàng đoàng...
Từng tiếng nổ tung vang lên.
Trên bầu trời, mưa máu rơi xuống.
Mười một thân ảnh lúc này chỉ có một người chạy trốn được.
Nhìn kỹ lại chính là cung chủ Đoạt Mệnh.
Lúc này sắc mặt cung chủ Đoạt Mệnh trắng bệch đáng sợ.
Nếu không phải ông ta chạm đến con đường Quy Nhất, chỉ sợ bây giờ cũng chết giống như mười người kia.
Nhưng dù như vậy, lúc này linh khí trong cơ thể cũng trở nên hỗn loạn.
Loại cảm giác này thật sự là khó mà chịu đựng.
“Đáng chết!”
Sắc mặt cung chủ Đoạt Mệnh khó coi.
Mà đại quân lúc này cũng bị thân ảnh Cửu Anh ngăn cản, trở nên vô cùng nhốn nháo, không thể nào tổ chức công kích.
“Kết thúc rồi!”
Lúc này Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Từ hôm nay trở đi, xung quanh vạn dặm giao cho Lôi Sơn tông quản lý!”
Cung chủ Đoạt Mệnh nghe đến đây, sắc mặt trắng bệch.
Xích Vân Thiên chết rồi, ba thành chủ lớn của Xích Lôi tông ông ta vốn muốn chiếm cứ.
Còn nếu ông ta chết, vậy thì ba thành chủ lớn của Đoạt Mệnh cung cũng sắp vô chủ.
Lôi Sơn tông ngược lại có thể một bước trở thành bá chủ vạn dặm.
Nghĩ đến đây, cung chủ Đoạt Mệnh trong lòng kinh hãi.
“Rút lui!”
Một tiếng hạ lệnh, cung chủ Đoạt Mệnh trong chốc lát không nghĩ ngợi thêm.
“Chạy thoát sao?”
Lúc này, ngón tay Tần Ninh trực tiếp chỉ ra.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
Hai mươi hai đường Dương Hải.
Thực lức gấp mấy chục lần võ giả cảnh giới đỉnh phong linh cảnh Tụ Dương bình thường.
Đây chính là Tần Ninh bây giờ.
Đây cũng là vì sao Tần Ninh có thể đơn phương độc mã khiêu khích giết nhiều cảnh giới Vạn Nguyên như vậy.
Cho dù Vạn Nguyên cũng không thể so với linh khí hùng hậu trong cơ thể hắn.
Một chỉ đâm thẳng vào cung chủ Đoạt Mệnh.
Xát…
Chỉ là mắt nhìn thấy một chỉ sắp xuyên qua cung chủ Đoạt Mệnh, nhưng đột nhiên một thân ảnh xuất hiện, một tiếng gầm thét chấn động, trực tiếp đánh tan một chỉ kia.
Mọi người chỉ nhìn thấy, bên chân trời, một thân ảnh đi đến.
Người nọ một thân áo lam, khí độ bất phàm, sắc mặt hòa nhã.
Mà người đó cưỡi một con mãnh hổ sặc sỡ, mãnh hổ sinh trưởng hai cánh, một đôi răng nanh, dài chừng hơn một mét, thân thể dài ba trượng, mang theo một luồng uy áp kinh khủng càng tự nhiên.
Chỉ là con dị thú này thoạt nhìn vô cùng hung hăng, lúc này người đàn ông kia ngồi xuống, vô cùng dịu dàng.
“Hoàng Dịch tiên sinh!”
Nhìn thấy người đến, sắc mặt trắng bệch của cung chủ Đoạt Mệnh bây giờ rốt cuộc cũng hồi phục mấy tia huyết sắc.
Chương 1142: Lượng nước có hơi lớn
“Người giúp tới rồi?”
Nhìn người đến, Tần Ninh cũng không ngoài suy đoán, hắn đứng tại chỗ, điều chỉnh chuyện động linh khí.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
Chỉ thiếu chút nữa chính là Vạn Nguyên.
Thời gian hắn ở cảnh giới Âm Dương cũng không lâu lắm.
Trên thực tế, có thể nói là rất ngắn.
Chủ yếu vì lúc linh cảnh Hóa Âm, hắn đã tụ tập được mười một đường Âm Khư.
Linh cảnh Tụ Dương gấp bội, hai mươi hai đường Dương Hải.
Sự gia tăng số lượng Âm Khư khiến cho đề thăng cảnh giới của hắn sẽ rất nhanh.
Chỉ là đến bây giờ ở bước này sẽ gặp phải một vấn đề khác.
Chính là vì đông đảo Âm Khư và Dương Hải, linh khí trong cơ thể hắn có thể nói là đạt đến một trình độ kinh khủng.
Mà cảnh giới Vạn Nguyên chính là tiến hành nén linh khí cực hạn.
Nén như thế nào?
Giống như một vò linh khí nén thành một ly.
Võ giả tầm thường, có thể là vò.
Nhưng hắn là hồ!
Chênh lệch quá lớn.
Đây cũng sẽ dẫn đến hắn thăng cấp lên cảnh giới Vạn Nguyên, sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Cần phải chịu áp chế cực lớn, thậm chí cần ngoại lực đến áp chế điên cuồng Âm Khư và linh khí Dương Hải trong cơ thể mình.
Hôm nay, có lẽ chính là thời điểm ngoại lực tốt nhất.
“Hoàng Dịch tiên sinh, xin cứu viện”, cung chủ Đoạt Mệnh lúc này chắp tay nói: “Tên này quá kiêu ngạo”.
Hoàng Dịch tiên sinh kia khẽ gật đầu, mắt nhìn về phía Tần Ninh.
Lúc này, từng tiếng xé gió vang lên.
Lúc này mười mấy thân ảnh lần lượt chạy tới.
Đều là cưỡi dị thú, kiêu căng hùng mạnh.
“Thú Hoàng cốc!”
Lôi Vô Song thấy cảnh này, ánh mắt khẽ thay đổi.
Người của Thú Hoàng cốc cũng không dễ chọc.
Thú Hoàng cốc không giống với Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông, Lôi Sơn cung.
Tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung chiếm cứ thành trì cấp ngàn vạn, thành trì cấp trăm vạn và thị trấn quan trọng của vùng đất vạn dặm, nhưng lại là tam đại thế lực phân chia.
Nhưng Thú Hoàng cốc này lại là một phe thế lực, một mình chiếm cứ vùng đất vạn dặm.
Hơn nữa, trong Thú Hoàng cốc.
Có cường giả cảnh giới Quy Nhất trấn giữ.
Cảnh giới Quy Nhất!
Đứng sau cảnh giới Vương Giả thần long thấy đầu không thấy đuôi và cảnh giới Thiên Nhân cực ít lộ mặt.
Cảnh giới Vương Giả trong đại lục Vạn Thiên không vượt quá một trăm người.
Thiên Nhân cũng cực kỳ thưa thớt.
Cảnh giới Quy Nhất liền có thể xưng làm cường giả đứng đầu hành tẩu trên đại lục Vạn Thiên.
Lúc này Lôi Vô Song vẻ mặt căng thẳng.
Hôm nay sơ sẩy một cái, Lôi Sơn tông có thể xong đời.
Hoàng Dịch tiên sinh kia ngồi ngay ngắn trên mãnh hổ, mắt nhìn Tần Ninh.
“Xích Lôi tông đã không còn sức lực thống trị tam đại thành trì, giao cho Đoạt Mệnh cung xử lý là tốt nhất, đám người Lôi Sơn tông cũng chưa chết, hoàn toàn rời khỏi thành Thiên Tàn, rời khỏi đại lục Thiên Ngoại!”
Hoàng Dịch tiên sinh nhàn nhạt nói: “Ngay bây giờ, lập tức!”
Bốn phía truyền đến tiếng của Hoàng Dịch tiên sinh.
Nghe đến đây, Cốc Tân Nguyệt cau mày.
Nhưng Tần Ninh khẽ cười nhạt.
“Thứ ngươi nói là tiếng người hay tiếng thú?”
Lời vừa dứt, ánh mắt đám người Thú Hoàng cốc kia tập trung trên người Tần Ninh.
Tên này khẩu khí thật lớn.
“Ngươi nói xem?”
Hoàng Dịch tiên sinh cũng không giận dữ, linh khí quanh thân cuồn cuộn, ở trong cơ thể giống như có một luồng khí tức bá đạo bay lên.
Cảnh giới Quy Nhất!
Lúc này, mọi người đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
Thấy cảnh này, trong lòng Cốc Tân Nguyệt khẽ nhúc nhích, không nhịn nổi liền muốn động thủ.
Chỉ là Tần Ninh vẫn đứng ở đó, lại không có bất kỳ ý tứ biểu đạt gì.
Cuối cùng Cốc Tân Nguyệt vẫn dừng lại.
“Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch mà thôi, có gì mà đắc ý?”
Lúc này Tần Ninh giọng dửng dưng, cười nói: “Cứ như vậy đi, nếu ngươi có thể giết ta, Lôi Sơn tông liền rút đi!”
Lời vừa nói ra, đám người Lôi Vô Song và Tần Sơn mặt đều lộ ra hoảng sợ.
“Tam đệ, không thể kích động”.
Tần Sơn cách không quát lên: “Thành Thiên Tàn không giữ được thì chúng ta liền đi, không thể đùa”.
“Đại ca yên tâm”.
Nhưng Tần Ninh phất tay nói: “Hắn đánh không chết được ta!”
Đánh không chết!
Vậy cũng chưa chắc!
Đây chính là cảnh giới Quy Nhất.
Tần Sơn làm sao dám để Tần Ninh mạo hiểm.
Chỉ là lúc này Hoàng Dịch tiên sinh đã di chuyển.
“Nếu đã như vậy, thành toàn cho ngươi”.
Hoàng Dịch một quyền cách không gõ xuống.
Quyền ảnh kia ở phía trước hóa thành mãnh hổ, thân ảnh cuồng bạo cắn xé, giết hướng về phía Tần Ninh.
“Đến thật tốt!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, một tia tinh quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Trong phút chốc, hai mươi hai đường Dương Hải lúc này ngưng tụ.
Ầm…
Quyền phong lúc này gào thét.
Giữa không trung, tiếng nổ vang lên.
Mãnh hổ giống như gặm nhấm sạch sẽ Tần Ninh, biến mất không thấy.
Lúc này, sắc mặt Hoàng Dịch lại không đổi.
Tần Ninh chưa chết.
Linh khí hỗn loạn, từ từ biến mất
Thân ảnh Tần Ninh đứng vững.
Cảnh này khiến cho sắc mặt đám người Thú Hoàng cốc đều khẽ thay đổi.
Chưa chết!
Tần Ninh lúc này nhìn về phía Hoàng Dịch, cười nhạt nói: “Cảnh giới Quy Nhất này của ngươi, lượng nước có hơi lớn đó”.
Nghe đến đây, Hoàng Dịch bước ra nhìn về phía Tần Ninh, sát khí lạnh lùng.
“Vậy sao?”
Lời vừa dứt, sát khí của Hoàng Dịch dâng trào.
Khí tức mạnh mẽ, luồng này mạnh hơn luông kia.
Trong nháy mắt, Hoàng Dịch cho thấy sự hùng mạnh của cảnh giới Quy Nhất.
Cảnh giới Quy Nhất sao có thể được gọi là hào hùng cái thế?
Khí thế này chính là giống như hào hùng thiên địa, mạnh mẽ, sâu không lường được.
Hoàng Dịch bây giờ cho người ta cảm giác chính là như vậy.
Giống như một vị hào hùng vậy, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Tần Ninh hô lên một tiếng, phóng lên cao.
Chiến Quy Nhất!
Chân chính không thuận theo bất kỳ ngoại vật nào, chỉ lấy cảnh giới bản thân hắn chiến một trận với cảnh giới Quy Nhất.
Trong nháy mắt, chiến ý trong cơ thể Tần Ninh bộc phát ra, càng cường thịnh hơn so với chiến ý của Thạch Cảm Đương ban đầu ngưng tụ ra trong cơ thể.
Ầm…
Nhất thời, trên bầu trời hai người chém giết.
Lúc này Lôi Vô Song cắn răng nhìn chăm chú cung chủ Đoạt Mệnh, trực tiếp đánh tới.
Mà cùng lúc đó, mười mấy vị võ giả Thú Hoàng cốc ngồi trên vật cưỡi cũng không định xem cuộc vui.
“Con hung thú chín đầu kia hình như là… Cửu Anh thượng cổ trong lời đồn?”
“Chắc vậy!”
“Đại lục Vạn Thiên vậy mà lại tồn tại hung thú Cửu Anh? Đây chính là dị thú thượng cổ trong lời đồn!”
Mười mấy người lời này lời kia, ánh mắt sáng lên.
Tu võ đầu tiên của võ giả Thú Hoàng cốc chính là lựa chọn sinh linh thú đi kèm.
Theo cảnh giới từng bước một tăng lên, linh thú kèm theo cũng từng bước mạnh mẽ.
Đây mới là điểm khủng khiếp của Thú Hoàng cốc.
Lúc này nhìn thấy Cửu Anh, đám người Thú Hoàng cốc sinh lòng tham lam.
“Nếu đã bắt, cho dù bọn ta không thể giành được, cống hiến cho cốc chủ cũng có thể nhận được khen ngợi cực lớn!”
“Ừm!”
“Động thủ!”
Nhất thời, mười mấy thân ảnh xông thẳng về phía Cửu Anh giễu võ giương oai.
Vốn là Cốc Tân Nguyệt nhìn thấy mười mấy người đó, nàng định ra tay giải quyết, nhưng không ngờ mười mấy người này lại giết về phía Cửu Anh.
Thấy cảnh này, Cốc Tân Nguyệt đứng tại chỗ, chỉ là đề phòng cường giả Đoạt Mệnh cung, tùy ý giết hại.
Cửu Anh… đáng đời.
Ai bảo tên đại ngốc này luôn nói trông mình xấu!
“Ơ?”
Lúc này, Cửu Anh nhìn thấy mười mấy người ngồi trên vậy cưỡi đủ hình dạng kia xông về phía mình, nhất thời sửng sốt một chút.
“Các ngươi muốn giết ta?”
Cửu Anh miệng phun tiếng người, toét miệng cười nói: “Ta thấy mấy con thú nhỏ này các ngươi cưỡi trông cũng khá tốt!”
“Cho ta ăn đi!”
Lời vừa dứt, thân ảnh Cửu Anh lại một lần nữa mở rộng, ước chừng đến trăm trượng.
Một cái đầu không ngừng đảo tới, giết về phía đám người Thú Hoàng cốc.
Chương 1143: Ngươi vẫn đủ
Trong nháy mắt, đám người Thú Hoàng cốc mới cảm nhận được khí thế cường đại bên trong cơ thể Cửu Anh.
Người này có thực lực cảnh giới Quy Nhất!
Bọn họ mười mấy người đều là cảnh giới Vạn Nguyên đỉnh phong, cũng không phải cảnh giới Quy Nhất.
Lúc này một cái đầu của Cửu Anh đủ để treo đánh bọn họ.
Cốc Tân Nguyệt nhìn thấy cảnh này cũng chỉ lắc đầu cười.
Những tên nhãi này thật không tự biết mình.
Cửu Anh cũng không dễ chọc như vậy.
Đồng thời lúc này thân ảnh Tần Ninh đan vào Hoàng Dịch.
Hai người giao chiến, trời đất biến sắc.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh chớp nhoáng lạnh lùng khinh miệt.
“Cửu Dương Thiên Chi Lực!”
Lời vừa dứt, bàn tay Tần Ninh nhắm thẳng lên trời.
Từng đường linh khí xanh vàng từ trên trời rơi xuống, tụ tập thành kiếm.
Một kiếm chém xuống.
Xé hư không.
Hoàng Dịch nhìn thấy cảnh này, ánh mắt mang theo thận trọng.
Đối với Tần Ninh, không thể làm thành linh cảnh Tụ Dương để đối đãi được.
Tên nhãi này hoàn toàn không thể theo lẽ thường để suy xét!
Nếu không sẽ chết rất thảm.
Tên nhãi này linh khí toàn thân phong phú không thể tưởng tượng nổi.
Chỗ nào là linh cảnh Tụ Dương, cho dù là cảnh giới Vạn Nguyên, linh khí cũng không có lột xác này.
“Thương Hổ Tiếu!”
Hoàng Dịch cong ngón tay bắn ra, một con mãnh hổ ngưng tụ lại, giương nanh múa vuốt, thần thái dữ tợn, xông về phía Tần Ninh.
Ầm…
Chỉ là trường kiếm chém xuống, mãnh hổ kia lúc này đột nhiên bể tan tành.
Không có chút chống cự nào!
“Thương Long Tiếu!”
Thần sắc Hoàng Dịch không thay đổi, một ngón chỉ ra, một thân ảnh thanh long lại một lần nữa ầm ầm đụng tới.
Lúc này kiếm trước người Tần Ninh vẫn chém xuống.
Dừng lại một chút, trường kiếm thẳng tắp rơi xuống.
Thương long tán loạn.
Sắc mặt Hoàng Dịch khẽ thay đổi, lại một lần nữa giết ra.
Lần này, thân ảnh ông tay trực tiếp lao ra, hai tay kết ấn, ở trước người ngưng tụ một đường mạng nhện giống như linh khí.
Kiếm chém xuống vào lúc này ngừng lại.
Nhưng sắc mặt Hoàng Dịch trắng nhợt, thân hình lảo đảo.
“Ngươi…”
“Hừ!”, Hoàng Dịch hừ lạnh một tiếng: “Tần Ninh, quả nhiên ngươi lợi hại, nếu Thú Hoàng cốc có ngươi là địch, tương lai nhất định không thể thu phục, cho nên hôm nay...”
“Ngươi chắc chắn phải chết!”
Lúc này Hoàng Dịch vô cùng cẩn thận, dốc hết toàn lực.
“Biết ta lợi hại mà còn xem thường ta?”
Tần Ninh lúc này lắc đầu nói: “Vốn định nhờ ngươi giúp ta phá cảnh, nhưng bây giờ xem ra ngươi còn chưa đủ”.
Chưa đủ!
Hoàng Dịch phẫn nộ không thôi.
Loại giọng điệu lạnh nhạt đó của Tần Ninh không để ông ta vào trong lòng, quả thật khiến người ta quá ghét.
Tên khốn kiếp!
“Ngươi không tin sao?”
Tần Ninh cười nói: “Ngươi không thể không tin!”
Lời vừa dứt, Cửu Dương Thiên Chi Lực lúc này lột xác.
Sức mạnh chồng lên nhau, trên kiếm quang xuất hiện một đường đao mang.
“Chém!”
Một tiếng ầm lúc này vang lên.
Mạng nhện bể tan tành.
Cơ thể Hoàng Dịch cứng ngắc.
Kiếm mang đao mang lúc này dần dần tiêu tán.
Lúc này Tần Ninh đứng yên giữa không trung.
Âm thanh tí tách yếu ớt lúc này vang lên.
Ánh mắt Tần Ninh trở nên lạnh lùng.
Như lời hắn nói.
Hai mươi hai đường Dương Hải muốn hội tụ, hắn cần lực áp bức cường đại hơn.
Mà cảnh giới Quy Nhất nhất mạch không cho hắn áp lực mong muốn.
Vậy thì cần phải tìm áp lực.
Cảnh giới Vạn Nguyên!
Vừa rồi là cấp bậc cường giả trên đại lục Vạn Thiên này.
Không tới Vạn Nguyên, rất nhiều thủ đoạn của hắn không thể thi triển.
Mà hiện nay theo lực linh thủ đại thành.
Cửu Linh Tinh Thần quyết ngưng tụ thành khí Cửu Linh, xem như là hoàn toàn viên mãn.
Còn Cửu Linh Tinh Thần quyết chân chính là Cửu Linh hợp nhất, khí Cửu Linh sinh ra giải phóng ra uy năng lớn nhất!
Đến cảnh giới Vạn Nguyên, hắn thi triển được uy lực bá đạo của Cửu Linh Tinh Thần quyết.
Lúc này Tần Ninh vô cùng tỉnh táo.
“Cửu Anh!”
Tần Ninh nhô lên cao mở miệng hô: “Đi cùng ta”.
“Đi đâu?”
“Thú Hoàng cốc!”
Tần Ninh cười nhạt một tiếng: “Đúng rồi, mang theo cung chủ Đoạt Mệnh, đi viếng thăm thông gia của hắn!”
“Được!”
Cửu Anh toét miệng cười một tiếng, một hớp nuốt xuống một người một thú của Thú Hoàng cốc.
Lúc này ánh mắt Tần Ninh rơi xuống con mãnh hổ Hoàng Dịch kia cưỡi đến, cười nói: “Ngươi dẫn đường đi!”
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh nhìn về phía Cốc Tân Nguyệt, thản nhiên nói: “Nguyệt nhi nàng cũng đừng chạy, cứ trấn giữ ở đây đi, có thể người của Chân Võ thành quay đầu đánh bất ngờ thì sao?”
“Ừm, chàng nhớ cẩn thận”.
“Được!”
Tần Ninh nhìn về phía Tần Sơn, cười nói: “Đại ca, cánh tay của huynh cần chút dược liệu, bảy thành lớn có lẽ không có, nhưng ta nghĩ Thú Hoàng cốc chắc hẳn có thể tìm thấy, ta đi một chút rồi quay về, đại ca đừng lo lắng”.
Lời vừa dứt, Tần Ninh một bước giẫm lên thân thể mãnh hổ.
Mãnh hổ kia vừa muốn phản bác, ánh mắt Tần Ninh khẽ thay đổi, một khắc sau cơ thể mãnh hổ khẽ run rẩy.
“Đi!”
Mãnh hổ giương cánh bay cao.
Lúc này Thú Hoàng cốc chỉ còn mấy người còn sống, bọn chúng hoàn toàn choáng váng.
Trưởng lão Hoàng Dịch chết rồi!
Một vị trưởng lão cảnh giới Quy Nhất nhất mạch lại chết như vậy.
Hơn nữa linh thú bổn mạng của Hoàng Dịch lại chạy theo Tần Ninh!
Điều này sao có thể!
Thuật ngự thú của Thú Hoàng cốc chính là bí mật mà Nguyệt Linh tông và Chân Võ thành cùng cấp hết sức kiêng kỵ.
Tần Ninh sao có thể phá vỡ?
Nhưng bây giờ Tần Ninh hình như hiểu bí quyết nòng cốt trong đó.
Tuyệt vọng nhất không ai bằng cha con hai người cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ.
Người giúp đỡ Thú Hoàng cốc đến rồi.
Người giúp đỡ Thú Hoàng cốc đã chết!
Tại sao có thể như vậy?
Tần Ninh kia rốt cuộc là quái vật gì?
“Hai người các ngươi đi theo ta!”
Cửu Anh lúc này cơ thể to lớn, đôi mắt nhìn chằm chằm hai người, mở miệng nói: “Đi, đi Thú Hoàng cốc!”
Hai người cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ lúc này nào dám phản kháng!
Cửu Anh có thể một hớp nuốt bọn họ, mà bọn họ căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.
“Trong Thú Hoàng cốc chắc chắn có không ít huyền thú hùng mạnh ăn ngon chứ? Có lợi hại chút không? Lão tử ăn rồi, có thể thực lực tăng mạnh đó!”, Cửu Anh nhao nhao muốn thử.
Cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ nhìn nhau, đều không mở miệng.
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh nhìn về phía trước.
Nơi đó Tần Ninh đứng chắp tay trên thân mãnh hổ hai cánh, một thân áo trắng, thần thái dửng dưng, thân thể cao ngất.
Đi Thú Hoàng cốc?
Tần Ninh tìm cái chết rồi!
Thú Hoàng cốc chính là tồn tại tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông hợp lại cũng không thể chống cự.
Cốc chủ đương kim Hoàng Thiên Hạo của Thú Hoàng cốc là một vị hào hùng cảnh giới Quy Nhất tam mạch chân chính.
Hơn nữa cảnh giới Quy Nhất trong Thú Hoàng cốc không chỉ một vị.
Tần Ninh đi chính là đi tìm cái chết.
Trong lòng cung chủ Đoạt Mệnh lóe lên một vài suy nghĩ khác.
Hai cha con ông có lẽ có thể sống tiếp.
Mà chỉ cần ông ta không chết, Đoạt Mệnh cung cũng sẽ không diệt vong.
Tần Ninh chết, Đoạt Mệnh cung vẫn có thể chiếm cứ bảy thành trì, trở thành bá chủ duy nhất của vùng đất vạn dặm xung quanh.
Thậm chí với thiên phú của con trai, tương lai đạt đến cảnh giới Quy Nhất, Đoạt Mệnh cung kia có thể giống với Thú Hoàng cốc, Nguyệt Linh tông, Chân Võ thành trở thành bá chủ chân chính vùng đất vạn dặm, mà không phải dựa vào Thú Hoàng cốc.
Tất cả cũng chỉ cần hôm nay Tần Ninh đại náo Thú Hoàng cốc, bị cao thủ Thú Hoàng cốc vây giết.
Tất cả còn có đường sống chuyển hoàn!
Một tia ánh sáng hy vọng dần dần cháy lên trong mắt cung chủ Đoạt Mệnh.
Chương 1144: Đại náo Thú Hoàng cốc
Lúc này Tần Ninh đứng yên trên mãnh hổ hai cánh, nhìn về phía trước.
Hắn cũng không biết cung chủ Đoạt Mệnh đang suy nghĩ gì, cho dù là biết, hắn cũng không muốn để ý tới.
Hắn chắc chắn phải đi Thú Hoàng cốc!
…
Đi khoảng nửa ngày, Thú Hoàng cốc dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt.
Không giống với tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông.
Thú Hoàng cốc tọa lạc tại bên trong một dãy núi.
Trong Thú Hoàng cốc, võ giả hơn vạn người.
Mà mỗi một võ giả hầu như đều có bạn sinh thú bên cạnh.
Chân chính muốn tính toán bí mật và thực lực của Thú Hoàng cốc thì cũng cần tính toán bạn sinh thú trong đó.
Mà cũng bởi vì vậy, Thú Hoàng cốc có vị trí ở trong một dãy núi.
Lúc này, giữa ngọn núi đẹp trùng điệp có thể thấy từng ngọn lầu các như ẩn như hiện.
Thỉnh thoảng không ít huyền thú giương cánh bay cao.
Giữa sơn cốc, từng tiếng thú kêu đứt quãng.
Chỉ là cho dù tiếng thú kêu liên tục vang lên cũng không cho người ta cảm giác phiền muộn trong lòng, ngược lại là cảm giác gà gáy chó sủa trong thôn quê, bình yên tốt lành.
Lúc này, Tần Ninh dừng chân.
“Bảo thông gia nhà ngươi đi ra đi!”
Lúc này, cung chủ Đoạt Mệnh chỉ đành cứng đầu đi lên phía trước.
Trước sơn môn Thú Hoàng cốc.
Không hề giống như thế lực các đại tông môn, sơn môn Thú Hoàng cốc chỉ là giữa hai tòa núi cao trăm trượng, một đại lộ rộng trăm thước.
Không bố trí cửa lớn gì.
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh nhìn về phía sơn môn.
“Lý Khiêm của Đoạt Mệnh cung đến viếng thăm!”
Giọng nói vang lên, ngoài sơn môn hai thân ảnh dậm chân ra, nhìn thấy cung chủ Đoạt Mệnh liền chắp tay nói: “Hóa ra là Lý cung chủ, xin mời xin mời”.
“Làm phiền hai vị thông báo, lần này có người… viếng thăm!”
Nhìn thấy sau lưng Tần Ninh, cung chủ Đoạt Mệnh cũng không dám nói bừa.
“Nếu đã như vậy, theo Lý cung chủ cùng nhau đi vào đi!”, người kia khách khí nói.
Chỉ là Tần Ninh đứng ở đó không nhúc nhích.
“Hả?”
Hai người kia cau mày nhìn về phía Tần Ninh.
Cung chủ Đoạt Mệnh nhất thời không nói.
Tần Ninh muốn làm gì?
Gọi Hoàng Thiên Hạo ra?
Đừng nói đùa!
Chỉ là một khắc sau, Tần Ninh đột nhiên mở miệng.
“Để cốc chủ các ngươi đi ra tiếp khách đi!”
Lời vừa dứt, cung chủ Đoạt Mệnh sửng sốt.
Hai người kia cũng sửng sốt.
“Lý cung chủ, người bạn này của ông quá kiêu ngạo rồi, các chủ nghênh đón?”
Một người giễu cợt nói: “Cốc chủ sẽ đích thân ra mặt nghênh đón một tiểu tử linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong?”
“Lý cung chủ, tại hạ không phải nhằm vào ngươi, chỉ là người bạn này của ông chí khí quá cao rồi?”
“Chí khí cao sao? Ta không thừa nhận!”
Tần Ninh lúc này khẽ mỉm cười nói: “Cốc chủ các ngươi tốt nhất đích thân ra nghênh tiếp đi, nếu không…”
“Nếu không ngươi thế nào?”, người kia lại nói: “Nơi này là Thú Hoàng cốc, ngươi dám gây chuyện thử xem?”
“Được đó!”
Hả?
Cái gì?
Nghe thấy trả lời đột nhiên của Tần Ninh, hai người ngây ra.
Chỉ là lúc này, Tần Ninh toét miệng cười.
Một khắc sau, hai người kia trợn tròn mắt.
Một thân ảnh trăm trượng lúc này hai móng đạp đất, từng bước nằm bò đi đến trước.
Chín cái đầu lớn mang vảy màu đỏ nhạt, chín cặp mắt ừng ực di chuyển, một luồng sát khí tức tanh lúc này ngưng tụ.
“Cửu Anh, đừng khách khí!”
“Được!”
Lời Cửu Anh vừa dứt, chín cái đầu cao ngạo nâng lên.
Chín quả cầu ánh sáng lúc này tụ tập.
Chín quả cầu ngọc không ngừng ngưng tụ.
Dần dần đạt đến đỉnh phong, đường kính trăm trượng.
Chín quả cầu sáng hàm chứa khí Cửu Linh.
“Bạo!”
Trong nháy mắt, Cửu Anh há mồm phun một cái.
Chín quả cầu sáng dọc theo chín hướng, lan truyền thành hình quạt, vào lúc này trực tiếp nổ bể ra.
Đùng đùng…
Tiếng nổ tung không ngừng vang lên.
Trong Thú Hoàng cốc nhất thời kinh động lên từng tiếng thú gào, tiếng ào ào kinh sợ, cùng với… tiếng kêu thảm thiết!
Lúc này hai người canh núi sắc mặt trắng bệch.
Tên nhãi này tự tìm cái chết đi!
Lại dám trực tiếp ra tay!
“Là ai gây chuyện?”
Một tiếng gào lúc này vang lên.
Giữa không trung, một lão giả tóc trắng lúc này chạy như bay tới, lúc cách sơn môn trăm trượng liền nhìn thấy thân thể hùng vỹ của Cửu Anh.
“Nghiệt súc, chịu chết đi!”
Lão giả cách không, một cái tát vỗ về phía một cái đầu của Cửu Anh.
“Ơ?”
Cửu Anh lúc này một cái đầu nhìn chằm chằm lão giả kia.
Tên này thật kỳ quái!
Cảnh giới Vạn Nguyên Thánh Nguyên?
Muốn giết nó?
Lão già kia đang suy nghĩ gì đó!
“Cút!”
Một tiếng quát mắng vừa dứt.
Một tiếng nổ tung ầm ầm vang lên.
Thân thể lão giả lúc này trong nháy mắt nổ tung.
Hắn tới rồi!
Hắn chết rồi!
Lúc này hai người canh núi sắc mặt trắng bệch.
Điên rồi, điên rồi!
Một người một thú này điên rồi!
Đại náo Thú Hoàng cốc?
Hẳn phải chết không nghi ngờ!
“Bây giờ, ta nghĩ cốc chủ các ngươi có lẽ bằng lòng đi gặp ta”, Tần Ninh lộ ra một nụ cười đồng súc vô hại, nhìn về phía hai người nói.
Soạt soạt soạt…
Mà vào lúc này, từng đường xé gió không ngừng vang lên.
Không bao lâu, mười thân ảnh lúc này xuất hiện trong tầm mắt mấy người.
Mà ngoài mười người kia, bốn phương tám hướng, cũng không ít võ giả giờ phút này từng người tụ tập tới.
Có người công kích Thú Hoàng cốc!
Là ai?
Đâm đầu vào chỗ chết hay sao?
Mười thân ảnh kia lúc này từng người đứng trước sơn môn, sắc mặt không tốt.
“Lý cung chủ?”
Nhìn thấy cung chủ Đoạt Mệnh, một lão giả râu tóc bạc trắng đứng đầu mười người lúc này ngây ra.
“Đại trưởng lão!”
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh vội vàng đi tới trước mặt mười người.
Thập đại trưởng lão Thú Hoàng cốc xuất hiện.
Tần Ninh chắc chắn sẽ phải chết.
“Lý cung chủ, xảy ra chuyện gì?”
Đại trưởng lão không hiểu.
Cung chủ Đoạt Mệnh lập tức nói: “Người này tên Tần Ninh, đệ đệ của Tần Sơn Lôi Sơn tông, ta vốn là đại diện Đoạt Mệnh cung đi thu phục thành Thiên Tàn, tên này ngăn cản, ỷ vào hung thú này diệt đại quân ta”.
“Hoàng Dịch tiên sinh chết rồi… bị hắn giết chết!”
“Mấy vị trưởng lão không thể khinh thường, người này linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong nhưng có thể chém chết võ giả thực lực cảnh giới Quy Nhất nhất mạch!”
Cung chủ Đoạt Mệnh lúc này gần như lấy tốc độ nhanh nhất, nói ra điều mình muốn nói.
Mười thân ảnh kia lúc này khí tức không đồng nhất, nhưng bất ngờ đều là cái thế hào hùng cảnh giới Quy Nhất.
Thập đại trưởng lão thanh danh hiển hách Thú Hoàng cốc!
Cung chủ Đoạt Mệnh nhìn thấy thập đại trưởng lão xuất hiện, ông ta liền biết con đường sống của bản thân tới rồi.
Đường tử của Tần Ninh đến rồi!
Lúc này thập đại trưởng lão, nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo lạnh lùng mãnh liệt.
“Tần Ninh?”
Đại trưởng lão tóc hoa râm nhưng tinh thần phấn chấn, khí tức cường đại nhất, cảnh giới Quy Nhất nhị mạch!
“Tiểu Nhi Hoàng Khẩu chết rồi sao?”
Hoàng Dịch tiên sinh chính là mưu sĩ theo bên mình cốc chủ Thú Hoàng cốc.
Thực lực cường đại không nói, quan trọng nhất là được cốc chủ coi trọng.
Nhưng Tần Ninh lại giết ông ta!
Mấy vị trưởng lão còn lại cũng nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Đại trưởng lão tạm thời bớt giận”, một vị lão giả áo bào tro mở miệng nói: “Tên này can đảm xông đến Thú Hoàng cốc, có chút không bình thường, đề phòng có bẫy!”
“Không có lừa đảo!”
Lúc này Tần Ninh lại khẽ mỉm cười.
“Các ngươi quá lo lắng rồi, không lừa đảo!”
“Ta chính là tìm đến một người đòi giải thích!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Đại ca ta ở chỗ Lôi Sơn tông, bị Xích Lôi tông gây tổn thương nguyên khí nặng nề, mà Đoạt Mệnh cung lại muốn một tay chiếm ưu thế, không cho chiếm thì muốn diệt tông”.
“Đoạt Mệnh cung không chịu nổi một kích, người của Thú Hoàng cốc liền xuất hiện”.
“Người của Thú Hoàng cốc ngươi tay dài quá, Tần Ninh ta không nhìn nổi”.
“Cho nên hôm nay liền đến đòi giải thích!”
Đòi giải thích?
Đòi giải thích với Thú Hoàng cốc?
Chương 1145: Chiến Thập đại trưởng lão
Thập đại trưởng lão lúc này trố mắt nhìn nhau.
Lời có ý tứ như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu nghe thấy.
“Vậy thì chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi, Thú Hoàng cốc ta cho đến bây giờ cũng không phải giải thích cho ai nghe cả!”
Một trưởng lão trung niên lúc này cười lạnh nói: “Chỉ có Thú Hoàng cốc bọn ta đòi người ta công đạo, từ khi nào đến lượt người khác hỏi bọn ta làm gì?”
“Bây giờ không phải đến lượt sao?”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Cốc chủ các ngươi không nỡ ra ngoài sao?”
“Lão hủ ngược lại muốn xem xem, rốt cuộc ngươi có sức mạnh gì để cốc chủ bọn ta đích thân ra nghênh tiếp ngươi”.
Trưởng lão trung niên lúc này trực tiếp bước, một luồng khí thế mạnh mẽ, vào thời khắc này ngưng tụ.
Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch.
“Thập trưởng lão cẩn thận”, lúc này cung chủ Đoạt Mệnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.
Vừa rồi ông ta đã nói qua, Tần Ninh đã giết Hoàng Dịch.
Là dựa vào thực lực bản thân giết người!
Thập trưởng lão còn tự mình đi.
Chín vị trưởng lão khác lại không có ý định ra tay.
Lúc này Thập trưởng lão tay cầm một kiếm, trực tiếp giết về phía Tần Ninh.
Lúc này Tần Ninh không có dự định né tránh.
Ngón tay chỉ ra.
Bạch Nhất Hoàng Chỉ.
Một cự chỉ ánh sáng trăm trượng lúc này trực tiếp chỉ ra.
Ánh sáng soi chiếu tỏa ra bốn phía.
Lúc này trường kiếm và cực chỉ đụng nhau, một tiếng ầm bộc phát ra.
Thân ảnh thập trường lão không lui về phía sau, từ đầu đến cuối hướng phía trước.
Lúc này Tần Ninh ánh mắt không thay đổi.
Chân bước ra, toàn thân trên dưới linh khí giải phóng ra giống như nước lũ.
Lúc này mấy vị trưởng lão đều ngây ra.
Linh khí của Tần Ninh thật sự giống như nước lũ!
Thằng nhãi này linh cảnh Tụ Dương sao có thể có linh khí mênh mông như vậy?
Thật sự khiến người ta khó tin.
Nhưng cho dù như thế nào, linh khí trong cơ thể Tần Ninh đúng là hết sức hùng hồn.
“Huyền Minh Thánh trảm!”
Một chưởng vào lúc này lăng không trực tiếp chém xuống.
Khí thế bùng nổ của Thập trưởng lão vào thời khắc này nhất thời bị cản lại.
Một tiếng bịch vang lên, linh khí nổ tung, toàn bộ trước sơn môn Thú Hoàng cốc đều bộc phát ra tiếng nổ mãnh liệt.
Thân ảnh Thập trưởng lão lúc này ngừng lại.
Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo thận trọng.
“Nít ranh linh khí phong phú, nhưng dù sao ngươi cũng chỉ là linh cảnh Tụ Dương mà thôi”.
“Đủ giết được lão già ngươi!”
“Tự tìm cái chết!”
Thập trưởng lão lúc này giận dữ.
Trong mười vị trưởng lão, ông ta trẻ tuổi nhất.
Lại mắng là lão già!
Thập trưởng lão lúc này toàn thân trên dưới khí tức ngưng tụ bước ra, bên trong thân thể, từng luồng linh khí mạnh mẽ giống như cánh tay chụp vào Tần Ninh.
“Cửu Dương Thiên Chi Lực, Lực Bạt Vô Hề!”
Một tay Tần Ninh nắm chặt, ngay sau đó một quyền đập ra.
Sức sống cường đại từng đường tàn phá mở ra.
Từng luồng lực bộc phát lúc này giải phóng.
Đột nhiên, giữa lúc sức mạnh vừa mới được giải phóng.
Linh khí vô cùng vô tận kia hợp thành một ngọn núi lớn, vào lúc này trực tiếp nện xuống.
Núi lớn phủ về phía Thập trưởng lão.
Cũng không phải núi lớn thật, mà là núi lớn linh khí tổ hợp thành.
Nhưng còn kinh khủng hơn so với núi lớn chân chính.
Ầm…
Một tiếng trầm thấp vang lên.
Núi lớn rơi xuống trực tiếp đập trúng Thập trưởng lão.
Một tiếng kêu u uất lúc này vang lên.
Đất đều khẽ lắc lư.
Lúc này Tần Ninh đứng ngạo nghễ giữa không trung.
Sắc mặt chín vị trưởng lão trắng nhợt.
Thập trưởng lão bị chấn động chết rồi!
Cung chủ Đoạt Mệnh lúc này mặt đầy bắt đắc dĩ.
Lão tử cũng đã nói cho các ngươi rồi, tên nhãi này có thể giết chết cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, còn khiến cho một Thập trưởng lão chịu chết.
“Cốc chủ các ngươi còn không tình nguyện đi ra?”
Lúc này Tần Ninh lại mở miệng.
“Cuồng đồ, chịu chết đi!”
Một tiếng quát lúc này vang lên.
Cửu trưởng lão lúc này, trực tiếp lao ra.
“Lão Cửu, chớ kích động!”, Bát thưởng lão bây giờ cũng xông ra.
Mà cùng lúc, Thất trưởng lão, Lục trưởng lão và Ngũ trưởng lão đều xông ra.
Năm vị trưởng lão, giờ phút này trực tiếp giết về phía Tần Ninh.
Mà bốn người Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão mắt lại nhìn chằm chằm Cửu Anh.
Cửu Anh nguy hiểm hơn Tần Ninh nhiều.
Lỗ mũi Cửu Anh lại thả ra khí lỗ mãng xem náo nhiệt.
Lão tử sẽ không nhúng tay vào!
Tần Ninh không lên tiếng, nó chẳng buồn động.
Lúc này năm thân ảnh hướng về phía Tần Ninh.
Năm người đều là cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, ở trong Thú Hoàng cốc chính là nhân vật giống như thần, ngày thường cao cao tại thượng, rất nhiều đệ tử trưởng lão đều cung kính với mười người.
Mà lúc này trước sơn môn Thú Hoàng cốc.
Thập đại trưởng lão chiến ác đồ.
Mà ác đồ vẫn là một người.
Thập trưởng lão lại chết rồi.
Trước mắt, năm vị trưởng lão vây giết Tần Ninh, dạy cho bọn họ trong lòng sinh sợ.
Người này quá mạnh?
Lúc này bên ngoài sơn môn, núi lở đất mòn.
Năm thân ảnh lần lượt liều chết xông lên.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết lúc này đột nhiên vang lên.
Giữa lúc tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh rơi xuống đất, cả người đẫm máu.
“Cửu trưởng lão!”
Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này, sắc mặt căng thẳng.
Tần Ninh này thật sự kỳ quái.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong không thể tiếp nhận được linh khí mênh mông như vậy.
“Ba vị cùng tiến lên!”
“Được!”
Nháy mắt, Bát đại trưởng lão vây giết Tần Ninh.
Cửu Anh nhìn Cửu trưởng lão rơi xuống đất, toàn thân máu tươi, không ngừng kêu rên, giờ phút này cũng không ai dám đến gần.
Dù sao thì nó cũng ở nơi này.
Giữa lúc Cửu trưởng lão kêu rên, đột nhiên một cái chân liên tục đến gần.
Phụt một tiếng, một móng vuốt xuyên thấu cơ thể Cửu trưởng lão.
“Nhìn ngươi vô cùng đau đớn, giúp ngươi giảm bớt thống khổ...”, Cửu Anh dần dần thu hồi móng vuốt, dáng vẻ đương nhiên nói.
Xa xa, cung chủ Đoạt Mệnh thấy cảnh này, toàn thân phát run.
Một người một thú này chính là quỷ!
Quá kinh khủng.
Cung chủ Đoạt Mệnh không nhịn được né tránh vào bên trong cửa lớn Thú Hoàng cốc.
Tần Ninh lấy một địch tám.
Dần dần bắt đầu rơi vào hạ phong.
Cửu Anh lúc này cất giọng nói: “Chủ thượng, cần ta hỗ trợ hay không!”
“Không cần!”
Giọng nói Tần Ninh vang lên, từ từ nói: “Lúc này vẫn chưa đủ!”
Cửu Anh không nói thêm gì nữa.
Nó biết Tần Ninh đang tìm cách đột phá cảnh giới.
Dương Hải của Tần Ninh quá nhiều!
Linh khí muốn nén lại thì cần phải chịu được công kích mạnh mẽ bên ngoài thế giới, khiến hắn chịu áp chế cực lớn mới được.
Mà tình huống này đơn giản là hai loại kết quả.
Bát đại trưởng lão áp chế Tần Ninh, nhưng lực áp chế không đủ, vậy thì linh khí kia của Tần Ninh nhất định bắn ngược, đến lúc đó tám người cũng phải chết.
Hoặc chính là áp chế thành công.
Tần Ninh ngưng tụ thành Nhân Nguyên!
Đến lúc đó Tần Ninh ngưng tụ Nhân Nguyên, uy năng chí ít mãnh liệt hơn cảnh giới Vạn Nguyên cấp bậc Thánh Nguyên.
Không đúng.
Bây giờ Tần Ninh còn chưa ngưng tụ đã càng mãnh liệt hơn Thánh Nguyên.
Dù sao, nó cũng không biết.
Nó cũng chưa từng thấy qua võ giả hai mươi hai đường Dương Hải làm sao tấn thăng.
“Không đủ!”
Lúc này Tần Ninh khẽ quát một tiếng: “Bốn vị cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao?”
“Đối phó với một linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong, tám người liên thủ, chỉ có thể áp chế ta, nhưng không giết được ta!”
“Thật là hoài nghi tám người các ngươi rốt cuộc là tu luyện như thế nào!”
Lời vừa nói ra, Bát đại trưởng lão đều tức bể phổi!
Không có gì bực bội hơn cái này!
Quá bực bội!
Cốc Tân Nguyệt đứng ở trước lầu tông môn, nhìn thấy những người đó muốn lao xuống, nhưng lại không chút nương tay.
Nhưng phàm là vượt qua linh cảnh Hóa Âm, toàn bộ bị ngăn cản.
Lôi Sơn tông còn có hơn một ngàn người, không phải không có chút sức chiến đấu nào.
Cốc Tân Nguyệt cũng không chặn lại toàn bộ.
Nhất thời đại chiến dấy lên.
Tần Ninh lúc này lấy một địch mười, đứng yên giữa không trung, thần sắc dửng dưng.
“Đừng quá làm người ta thất vọng!”
Tần Ninh chậm rãi nói.
Mười người kia lúc này sắc mặt run lên.
Tần Ninh có thể chém chết cảnh giới Vạn Nguyên, trước đó bọn họ đã được nhắc nhở.
Chẳng qua đó là một người.
Đối mặt với mười người, Tần Ninh vẫn có thể làm được?
Bọn họ không tin!
Lúc này, tốc độ mười người giết ra, vây quanh Tần Ninh ở chính giữa.
“Không được nương tay, tên này tàn bạo”.
“Ừm!”
Theo giọng nói vừa dứt, bốn phía từng tiếng xé gió lúc này vang lên.
Giữa tiếng nổ không ngừng rung chuyển, mọi người chỉ cảm thấy màng nhĩ đều run rẩy.
Giao chiến của cấp bậc cảnh giới Vạn Nguyên, bọn họ không đủ tư cách tham dự.
“Bách Nhất Hoàng Chỉ”.
Một ngón chỉ ra, từng đường hoàng mang lúc này đột ngột bắn ra.
Giữa lúc bàn tay Tần Ninh khẽ nhúc nhích, Bách Nhất Hoàng Chỉ kia lúc này tỏa ra ánh sáng cường thịnh, khi bắn ra đột nhiên mở rộng tăng lên gấp đôi.
Ầm…
Một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, một bá chủ Vạn Nguyên lúc này sắc mặt trắng nhợt, thân ảnh lùi lại.
“Đáng chết”.
Bây giờ nhìn thấy cảnh này, mười người đã thật sự tin.
Người này, hai mươi hai đường Dương Hải, quá thật chính là một biển linh khí.
Tên nhãi như vậy khó giết!
“Hợp kích!”
“Được!”
Mười người lúc này từng đường linh khí giải phóng ra, tu chiến pháp không giống nhau, ánh sáng linh khí xem ra cũng hoàn toàn khác nhau.
Bây giờ trong cơ thể Tần Ninh sức mạnh hội tụ, cẩn thận đề phòng.
“Chém!”
Mười thân ảnh dưới sự hợp kích ngưng tụ ra một chuôi đao trực tiếp bổ về phía Tần Ninh.
Đao kia giống như một đao bổ xuống xuyên qua trời đất.
Cùng với đao mang hạ xuống, Tần Ninh lúc này khóe miệng lại nhếch lên.
“Tụ!”
Trong khoảnh khắc, hai mươi hai đường Dương Hải của Tần Ninh khép lại trước người, ngăn cản một đao kia.
Keng…
Dương Hải tiếp lưỡi đao!
Cảnh này làm kinh ngạc tất cả mọi người.
Cái này không khác nào tay không tiếp dao sắc.
Sơ sẩy một cái, Tần Ninh sẽ chết.
Nhưng lúc này, Tần Ninh hết lần này tới lần khác tiếp nhận.
Lúc này, sắc mặt mười người khó coi.
Bị một tiểu tử chỉ là linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ cứng rắn tiếp nhận công kích liên thủ của mười người.
Cái này quá vô lý!
Mười người bọn họ cũng cần phải có mặt mũi!
Chỉ là lúc này, Tần Ninh giống như hoàn toàn không thèm để ý.
“Mấy lão hồ ly, chỉ chút bản lĩnh này sao?”, Tần Ninh nhếch miệng cười một tiếng, thân ảnh lúc này lại đạp hư không, nhảy cao thêm mấy bước.
“Đáng chết, dốc hết toàn lực đi, mọi người!”, một tên lão giả cầm đầu lúc này tức miệng mắng to.
Mười thân ảnh lúc này lại gia tăng sức mạnh!
Nhưng Tần Ninh vẫn đạp chân, hai mươi hai đường Dương Hải kiên định ngăn cản.
Lúc này sắc mặt mười người bỏ bừng.
Nhưng Tần Ninh lại gào to một tiếng.
“Tông chủ Lôi Vô Song, để Đoạt Mệnh cung kia qua đây, mười người hắn ta cũng không đủ nhìn”.
Cung chủ Đoạt Mệnh nghe thấy lời này, nhìn về phía Tần Ninh bên này, nhất thời con ngươi thiếu chút nữa trừng ra ngoài.
Ông ta đã áp chế gắt gao Lôi Vô Song.
Lôi Vô Song vốn yếu hơn ông ta một chút, hơn nữa vết thương nặng chưa lành, áp chế Lôi Vô Song rất đơn giản.
Nhưng ngoài ra, thập đại cao thủ cấp bậc Thánh Nguyên cảnh giới Vạn Nguyên vây giết Tần Ninh, ngược lại bị Tần Ninh không ngừng khiêu khích.
Đùa sao?
Cung chủ Đoạt Mệnh một quyền đánh lui Lôi Vô Song, nhất thời xông về phía Tần Ninh.
Ông ta coi như nhìn hiểu ra.
Tất cả biến số đều đến từ Tần Ninh.
Giết Tần Ninh, mọi thứ sẽ trở nên rất đơn giản.
“Đoạt Mệnh Thiên Bi Thủ!”
Thân ảnh cung chủ Đoạt Mệnh lao ra giữa, một chưởng hướng về phía Tần Ninh.
Ầm…
Ánh sáng cự đao dưới sự duy trì của chưởng ấn, trong nháy mắt sáng vạn trượng.
Đùng!
Âm thanh nặng nề lúc này vang lên.
Hai mươi hai đường Dương Hải của Tần Ninh vào lúc này chập chờn.
“Ha ha ha...”
Từng tiếng cười to vào thời khắc này vang lên.
Đột nhiên Tần Ninh ha ha cười lớn.
“Được!”
Một chữ được điếc tai nhức óc.
Nháy mắt, Dương Hải của Tần Ninh lại một lần nữa mở rộng.
Linh cảnh Tụ Dương hậu kỳ đã đạt đến linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
“Khốn kiếp, lấy chúng ta làm áp lực, đột phá cảnh giới bản thân!”, cung chủ Đoạt Mệnh quát lạnh một tiếng.
“Biết chưa? Nhưng muộn rồi!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, ánh mắt mang theo sát khí lãnh đạm.
Toàn thân trên dưới sức mạnh ngưng tụ.
“Bách Nhất Hoàng Chỉ!”
Một ngón chỉ ra.
Chỉ là lúc này, bốn phía bên ngoài cơ thể Tần Ninh, hai mươi hai đường Dương Hải theo ngón tay trong nháy mắt giết ra.
Trong phút chốc, hai mươi hai đường Dương Hải dung hợp với Bách Nhất Hoàng Chỉ, giống như trong nháy mắt xuất hiện hai mươi hai đường Bách Nhất Hoàng Chỉ.
Trong nháy mắt, Hoàng Chỉ tụ tập, giết về phía mười một thân ảnh.
Đoàng đoàng đoàng...
Từng tiếng nổ tung vang lên.
Trên bầu trời, mưa máu rơi xuống.
Mười một thân ảnh lúc này chỉ có một người chạy trốn được.
Nhìn kỹ lại chính là cung chủ Đoạt Mệnh.
Lúc này sắc mặt cung chủ Đoạt Mệnh trắng bệch đáng sợ.
Nếu không phải ông ta chạm đến con đường Quy Nhất, chỉ sợ bây giờ cũng chết giống như mười người kia.
Nhưng dù như vậy, lúc này linh khí trong cơ thể cũng trở nên hỗn loạn.
Loại cảm giác này thật sự là khó mà chịu đựng.
“Đáng chết!”
Sắc mặt cung chủ Đoạt Mệnh khó coi.
Mà đại quân lúc này cũng bị thân ảnh Cửu Anh ngăn cản, trở nên vô cùng nhốn nháo, không thể nào tổ chức công kích.
“Kết thúc rồi!”
Lúc này Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Từ hôm nay trở đi, xung quanh vạn dặm giao cho Lôi Sơn tông quản lý!”
Cung chủ Đoạt Mệnh nghe đến đây, sắc mặt trắng bệch.
Xích Vân Thiên chết rồi, ba thành chủ lớn của Xích Lôi tông ông ta vốn muốn chiếm cứ.
Còn nếu ông ta chết, vậy thì ba thành chủ lớn của Đoạt Mệnh cung cũng sắp vô chủ.
Lôi Sơn tông ngược lại có thể một bước trở thành bá chủ vạn dặm.
Nghĩ đến đây, cung chủ Đoạt Mệnh trong lòng kinh hãi.
“Rút lui!”
Một tiếng hạ lệnh, cung chủ Đoạt Mệnh trong chốc lát không nghĩ ngợi thêm.
“Chạy thoát sao?”
Lúc này, ngón tay Tần Ninh trực tiếp chỉ ra.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
Hai mươi hai đường Dương Hải.
Thực lức gấp mấy chục lần võ giả cảnh giới đỉnh phong linh cảnh Tụ Dương bình thường.
Đây chính là Tần Ninh bây giờ.
Đây cũng là vì sao Tần Ninh có thể đơn phương độc mã khiêu khích giết nhiều cảnh giới Vạn Nguyên như vậy.
Cho dù Vạn Nguyên cũng không thể so với linh khí hùng hậu trong cơ thể hắn.
Một chỉ đâm thẳng vào cung chủ Đoạt Mệnh.
Xát…
Chỉ là mắt nhìn thấy một chỉ sắp xuyên qua cung chủ Đoạt Mệnh, nhưng đột nhiên một thân ảnh xuất hiện, một tiếng gầm thét chấn động, trực tiếp đánh tan một chỉ kia.
Mọi người chỉ nhìn thấy, bên chân trời, một thân ảnh đi đến.
Người nọ một thân áo lam, khí độ bất phàm, sắc mặt hòa nhã.
Mà người đó cưỡi một con mãnh hổ sặc sỡ, mãnh hổ sinh trưởng hai cánh, một đôi răng nanh, dài chừng hơn một mét, thân thể dài ba trượng, mang theo một luồng uy áp kinh khủng càng tự nhiên.
Chỉ là con dị thú này thoạt nhìn vô cùng hung hăng, lúc này người đàn ông kia ngồi xuống, vô cùng dịu dàng.
“Hoàng Dịch tiên sinh!”
Nhìn thấy người đến, sắc mặt trắng bệch của cung chủ Đoạt Mệnh bây giờ rốt cuộc cũng hồi phục mấy tia huyết sắc.
Chương 1142: Lượng nước có hơi lớn
“Người giúp tới rồi?”
Nhìn người đến, Tần Ninh cũng không ngoài suy đoán, hắn đứng tại chỗ, điều chỉnh chuyện động linh khí.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong.
Chỉ thiếu chút nữa chính là Vạn Nguyên.
Thời gian hắn ở cảnh giới Âm Dương cũng không lâu lắm.
Trên thực tế, có thể nói là rất ngắn.
Chủ yếu vì lúc linh cảnh Hóa Âm, hắn đã tụ tập được mười một đường Âm Khư.
Linh cảnh Tụ Dương gấp bội, hai mươi hai đường Dương Hải.
Sự gia tăng số lượng Âm Khư khiến cho đề thăng cảnh giới của hắn sẽ rất nhanh.
Chỉ là đến bây giờ ở bước này sẽ gặp phải một vấn đề khác.
Chính là vì đông đảo Âm Khư và Dương Hải, linh khí trong cơ thể hắn có thể nói là đạt đến một trình độ kinh khủng.
Mà cảnh giới Vạn Nguyên chính là tiến hành nén linh khí cực hạn.
Nén như thế nào?
Giống như một vò linh khí nén thành một ly.
Võ giả tầm thường, có thể là vò.
Nhưng hắn là hồ!
Chênh lệch quá lớn.
Đây cũng sẽ dẫn đến hắn thăng cấp lên cảnh giới Vạn Nguyên, sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Cần phải chịu áp chế cực lớn, thậm chí cần ngoại lực đến áp chế điên cuồng Âm Khư và linh khí Dương Hải trong cơ thể mình.
Hôm nay, có lẽ chính là thời điểm ngoại lực tốt nhất.
“Hoàng Dịch tiên sinh, xin cứu viện”, cung chủ Đoạt Mệnh lúc này chắp tay nói: “Tên này quá kiêu ngạo”.
Hoàng Dịch tiên sinh kia khẽ gật đầu, mắt nhìn về phía Tần Ninh.
Lúc này, từng tiếng xé gió vang lên.
Lúc này mười mấy thân ảnh lần lượt chạy tới.
Đều là cưỡi dị thú, kiêu căng hùng mạnh.
“Thú Hoàng cốc!”
Lôi Vô Song thấy cảnh này, ánh mắt khẽ thay đổi.
Người của Thú Hoàng cốc cũng không dễ chọc.
Thú Hoàng cốc không giống với Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông, Lôi Sơn cung.
Tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung chiếm cứ thành trì cấp ngàn vạn, thành trì cấp trăm vạn và thị trấn quan trọng của vùng đất vạn dặm, nhưng lại là tam đại thế lực phân chia.
Nhưng Thú Hoàng cốc này lại là một phe thế lực, một mình chiếm cứ vùng đất vạn dặm.
Hơn nữa, trong Thú Hoàng cốc.
Có cường giả cảnh giới Quy Nhất trấn giữ.
Cảnh giới Quy Nhất!
Đứng sau cảnh giới Vương Giả thần long thấy đầu không thấy đuôi và cảnh giới Thiên Nhân cực ít lộ mặt.
Cảnh giới Vương Giả trong đại lục Vạn Thiên không vượt quá một trăm người.
Thiên Nhân cũng cực kỳ thưa thớt.
Cảnh giới Quy Nhất liền có thể xưng làm cường giả đứng đầu hành tẩu trên đại lục Vạn Thiên.
Lúc này Lôi Vô Song vẻ mặt căng thẳng.
Hôm nay sơ sẩy một cái, Lôi Sơn tông có thể xong đời.
Hoàng Dịch tiên sinh kia ngồi ngay ngắn trên mãnh hổ, mắt nhìn Tần Ninh.
“Xích Lôi tông đã không còn sức lực thống trị tam đại thành trì, giao cho Đoạt Mệnh cung xử lý là tốt nhất, đám người Lôi Sơn tông cũng chưa chết, hoàn toàn rời khỏi thành Thiên Tàn, rời khỏi đại lục Thiên Ngoại!”
Hoàng Dịch tiên sinh nhàn nhạt nói: “Ngay bây giờ, lập tức!”
Bốn phía truyền đến tiếng của Hoàng Dịch tiên sinh.
Nghe đến đây, Cốc Tân Nguyệt cau mày.
Nhưng Tần Ninh khẽ cười nhạt.
“Thứ ngươi nói là tiếng người hay tiếng thú?”
Lời vừa dứt, ánh mắt đám người Thú Hoàng cốc kia tập trung trên người Tần Ninh.
Tên này khẩu khí thật lớn.
“Ngươi nói xem?”
Hoàng Dịch tiên sinh cũng không giận dữ, linh khí quanh thân cuồn cuộn, ở trong cơ thể giống như có một luồng khí tức bá đạo bay lên.
Cảnh giới Quy Nhất!
Lúc này, mọi người đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
Thấy cảnh này, trong lòng Cốc Tân Nguyệt khẽ nhúc nhích, không nhịn nổi liền muốn động thủ.
Chỉ là Tần Ninh vẫn đứng ở đó, lại không có bất kỳ ý tứ biểu đạt gì.
Cuối cùng Cốc Tân Nguyệt vẫn dừng lại.
“Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch mà thôi, có gì mà đắc ý?”
Lúc này Tần Ninh giọng dửng dưng, cười nói: “Cứ như vậy đi, nếu ngươi có thể giết ta, Lôi Sơn tông liền rút đi!”
Lời vừa nói ra, đám người Lôi Vô Song và Tần Sơn mặt đều lộ ra hoảng sợ.
“Tam đệ, không thể kích động”.
Tần Sơn cách không quát lên: “Thành Thiên Tàn không giữ được thì chúng ta liền đi, không thể đùa”.
“Đại ca yên tâm”.
Nhưng Tần Ninh phất tay nói: “Hắn đánh không chết được ta!”
Đánh không chết!
Vậy cũng chưa chắc!
Đây chính là cảnh giới Quy Nhất.
Tần Sơn làm sao dám để Tần Ninh mạo hiểm.
Chỉ là lúc này Hoàng Dịch tiên sinh đã di chuyển.
“Nếu đã như vậy, thành toàn cho ngươi”.
Hoàng Dịch một quyền cách không gõ xuống.
Quyền ảnh kia ở phía trước hóa thành mãnh hổ, thân ảnh cuồng bạo cắn xé, giết hướng về phía Tần Ninh.
“Đến thật tốt!”
Lời Tần Ninh vừa dứt, một tia tinh quang trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
Trong phút chốc, hai mươi hai đường Dương Hải lúc này ngưng tụ.
Ầm…
Quyền phong lúc này gào thét.
Giữa không trung, tiếng nổ vang lên.
Mãnh hổ giống như gặm nhấm sạch sẽ Tần Ninh, biến mất không thấy.
Lúc này, sắc mặt Hoàng Dịch lại không đổi.
Tần Ninh chưa chết.
Linh khí hỗn loạn, từ từ biến mất
Thân ảnh Tần Ninh đứng vững.
Cảnh này khiến cho sắc mặt đám người Thú Hoàng cốc đều khẽ thay đổi.
Chưa chết!
Tần Ninh lúc này nhìn về phía Hoàng Dịch, cười nhạt nói: “Cảnh giới Quy Nhất này của ngươi, lượng nước có hơi lớn đó”.
Nghe đến đây, Hoàng Dịch bước ra nhìn về phía Tần Ninh, sát khí lạnh lùng.
“Vậy sao?”
Lời vừa dứt, sát khí của Hoàng Dịch dâng trào.
Khí tức mạnh mẽ, luồng này mạnh hơn luông kia.
Trong nháy mắt, Hoàng Dịch cho thấy sự hùng mạnh của cảnh giới Quy Nhất.
Cảnh giới Quy Nhất sao có thể được gọi là hào hùng cái thế?
Khí thế này chính là giống như hào hùng thiên địa, mạnh mẽ, sâu không lường được.
Hoàng Dịch bây giờ cho người ta cảm giác chính là như vậy.
Giống như một vị hào hùng vậy, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Tần Ninh hô lên một tiếng, phóng lên cao.
Chiến Quy Nhất!
Chân chính không thuận theo bất kỳ ngoại vật nào, chỉ lấy cảnh giới bản thân hắn chiến một trận với cảnh giới Quy Nhất.
Trong nháy mắt, chiến ý trong cơ thể Tần Ninh bộc phát ra, càng cường thịnh hơn so với chiến ý của Thạch Cảm Đương ban đầu ngưng tụ ra trong cơ thể.
Ầm…
Nhất thời, trên bầu trời hai người chém giết.
Lúc này Lôi Vô Song cắn răng nhìn chăm chú cung chủ Đoạt Mệnh, trực tiếp đánh tới.
Mà cùng lúc đó, mười mấy vị võ giả Thú Hoàng cốc ngồi trên vật cưỡi cũng không định xem cuộc vui.
“Con hung thú chín đầu kia hình như là… Cửu Anh thượng cổ trong lời đồn?”
“Chắc vậy!”
“Đại lục Vạn Thiên vậy mà lại tồn tại hung thú Cửu Anh? Đây chính là dị thú thượng cổ trong lời đồn!”
Mười mấy người lời này lời kia, ánh mắt sáng lên.
Tu võ đầu tiên của võ giả Thú Hoàng cốc chính là lựa chọn sinh linh thú đi kèm.
Theo cảnh giới từng bước một tăng lên, linh thú kèm theo cũng từng bước mạnh mẽ.
Đây mới là điểm khủng khiếp của Thú Hoàng cốc.
Lúc này nhìn thấy Cửu Anh, đám người Thú Hoàng cốc sinh lòng tham lam.
“Nếu đã bắt, cho dù bọn ta không thể giành được, cống hiến cho cốc chủ cũng có thể nhận được khen ngợi cực lớn!”
“Ừm!”
“Động thủ!”
Nhất thời, mười mấy thân ảnh xông thẳng về phía Cửu Anh giễu võ giương oai.
Vốn là Cốc Tân Nguyệt nhìn thấy mười mấy người đó, nàng định ra tay giải quyết, nhưng không ngờ mười mấy người này lại giết về phía Cửu Anh.
Thấy cảnh này, Cốc Tân Nguyệt đứng tại chỗ, chỉ là đề phòng cường giả Đoạt Mệnh cung, tùy ý giết hại.
Cửu Anh… đáng đời.
Ai bảo tên đại ngốc này luôn nói trông mình xấu!
“Ơ?”
Lúc này, Cửu Anh nhìn thấy mười mấy người ngồi trên vậy cưỡi đủ hình dạng kia xông về phía mình, nhất thời sửng sốt một chút.
“Các ngươi muốn giết ta?”
Cửu Anh miệng phun tiếng người, toét miệng cười nói: “Ta thấy mấy con thú nhỏ này các ngươi cưỡi trông cũng khá tốt!”
“Cho ta ăn đi!”
Lời vừa dứt, thân ảnh Cửu Anh lại một lần nữa mở rộng, ước chừng đến trăm trượng.
Một cái đầu không ngừng đảo tới, giết về phía đám người Thú Hoàng cốc.
Chương 1143: Ngươi vẫn đủ
Trong nháy mắt, đám người Thú Hoàng cốc mới cảm nhận được khí thế cường đại bên trong cơ thể Cửu Anh.
Người này có thực lực cảnh giới Quy Nhất!
Bọn họ mười mấy người đều là cảnh giới Vạn Nguyên đỉnh phong, cũng không phải cảnh giới Quy Nhất.
Lúc này một cái đầu của Cửu Anh đủ để treo đánh bọn họ.
Cốc Tân Nguyệt nhìn thấy cảnh này cũng chỉ lắc đầu cười.
Những tên nhãi này thật không tự biết mình.
Cửu Anh cũng không dễ chọc như vậy.
Đồng thời lúc này thân ảnh Tần Ninh đan vào Hoàng Dịch.
Hai người giao chiến, trời đất biến sắc.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh chớp nhoáng lạnh lùng khinh miệt.
“Cửu Dương Thiên Chi Lực!”
Lời vừa dứt, bàn tay Tần Ninh nhắm thẳng lên trời.
Từng đường linh khí xanh vàng từ trên trời rơi xuống, tụ tập thành kiếm.
Một kiếm chém xuống.
Xé hư không.
Hoàng Dịch nhìn thấy cảnh này, ánh mắt mang theo thận trọng.
Đối với Tần Ninh, không thể làm thành linh cảnh Tụ Dương để đối đãi được.
Tên nhãi này hoàn toàn không thể theo lẽ thường để suy xét!
Nếu không sẽ chết rất thảm.
Tên nhãi này linh khí toàn thân phong phú không thể tưởng tượng nổi.
Chỗ nào là linh cảnh Tụ Dương, cho dù là cảnh giới Vạn Nguyên, linh khí cũng không có lột xác này.
“Thương Hổ Tiếu!”
Hoàng Dịch cong ngón tay bắn ra, một con mãnh hổ ngưng tụ lại, giương nanh múa vuốt, thần thái dữ tợn, xông về phía Tần Ninh.
Ầm…
Chỉ là trường kiếm chém xuống, mãnh hổ kia lúc này đột nhiên bể tan tành.
Không có chút chống cự nào!
“Thương Long Tiếu!”
Thần sắc Hoàng Dịch không thay đổi, một ngón chỉ ra, một thân ảnh thanh long lại một lần nữa ầm ầm đụng tới.
Lúc này kiếm trước người Tần Ninh vẫn chém xuống.
Dừng lại một chút, trường kiếm thẳng tắp rơi xuống.
Thương long tán loạn.
Sắc mặt Hoàng Dịch khẽ thay đổi, lại một lần nữa giết ra.
Lần này, thân ảnh ông tay trực tiếp lao ra, hai tay kết ấn, ở trước người ngưng tụ một đường mạng nhện giống như linh khí.
Kiếm chém xuống vào lúc này ngừng lại.
Nhưng sắc mặt Hoàng Dịch trắng nhợt, thân hình lảo đảo.
“Ngươi…”
“Hừ!”, Hoàng Dịch hừ lạnh một tiếng: “Tần Ninh, quả nhiên ngươi lợi hại, nếu Thú Hoàng cốc có ngươi là địch, tương lai nhất định không thể thu phục, cho nên hôm nay...”
“Ngươi chắc chắn phải chết!”
Lúc này Hoàng Dịch vô cùng cẩn thận, dốc hết toàn lực.
“Biết ta lợi hại mà còn xem thường ta?”
Tần Ninh lúc này lắc đầu nói: “Vốn định nhờ ngươi giúp ta phá cảnh, nhưng bây giờ xem ra ngươi còn chưa đủ”.
Chưa đủ!
Hoàng Dịch phẫn nộ không thôi.
Loại giọng điệu lạnh nhạt đó của Tần Ninh không để ông ta vào trong lòng, quả thật khiến người ta quá ghét.
Tên khốn kiếp!
“Ngươi không tin sao?”
Tần Ninh cười nói: “Ngươi không thể không tin!”
Lời vừa dứt, Cửu Dương Thiên Chi Lực lúc này lột xác.
Sức mạnh chồng lên nhau, trên kiếm quang xuất hiện một đường đao mang.
“Chém!”
Một tiếng ầm lúc này vang lên.
Mạng nhện bể tan tành.
Cơ thể Hoàng Dịch cứng ngắc.
Kiếm mang đao mang lúc này dần dần tiêu tán.
Lúc này Tần Ninh đứng yên giữa không trung.
Âm thanh tí tách yếu ớt lúc này vang lên.
Ánh mắt Tần Ninh trở nên lạnh lùng.
Như lời hắn nói.
Hai mươi hai đường Dương Hải muốn hội tụ, hắn cần lực áp bức cường đại hơn.
Mà cảnh giới Quy Nhất nhất mạch không cho hắn áp lực mong muốn.
Vậy thì cần phải tìm áp lực.
Cảnh giới Vạn Nguyên!
Vừa rồi là cấp bậc cường giả trên đại lục Vạn Thiên này.
Không tới Vạn Nguyên, rất nhiều thủ đoạn của hắn không thể thi triển.
Mà hiện nay theo lực linh thủ đại thành.
Cửu Linh Tinh Thần quyết ngưng tụ thành khí Cửu Linh, xem như là hoàn toàn viên mãn.
Còn Cửu Linh Tinh Thần quyết chân chính là Cửu Linh hợp nhất, khí Cửu Linh sinh ra giải phóng ra uy năng lớn nhất!
Đến cảnh giới Vạn Nguyên, hắn thi triển được uy lực bá đạo của Cửu Linh Tinh Thần quyết.
Lúc này Tần Ninh vô cùng tỉnh táo.
“Cửu Anh!”
Tần Ninh nhô lên cao mở miệng hô: “Đi cùng ta”.
“Đi đâu?”
“Thú Hoàng cốc!”
Tần Ninh cười nhạt một tiếng: “Đúng rồi, mang theo cung chủ Đoạt Mệnh, đi viếng thăm thông gia của hắn!”
“Được!”
Cửu Anh toét miệng cười một tiếng, một hớp nuốt xuống một người một thú của Thú Hoàng cốc.
Lúc này ánh mắt Tần Ninh rơi xuống con mãnh hổ Hoàng Dịch kia cưỡi đến, cười nói: “Ngươi dẫn đường đi!”
Lời nói vừa dứt, Tần Ninh nhìn về phía Cốc Tân Nguyệt, thản nhiên nói: “Nguyệt nhi nàng cũng đừng chạy, cứ trấn giữ ở đây đi, có thể người của Chân Võ thành quay đầu đánh bất ngờ thì sao?”
“Ừm, chàng nhớ cẩn thận”.
“Được!”
Tần Ninh nhìn về phía Tần Sơn, cười nói: “Đại ca, cánh tay của huynh cần chút dược liệu, bảy thành lớn có lẽ không có, nhưng ta nghĩ Thú Hoàng cốc chắc hẳn có thể tìm thấy, ta đi một chút rồi quay về, đại ca đừng lo lắng”.
Lời vừa dứt, Tần Ninh một bước giẫm lên thân thể mãnh hổ.
Mãnh hổ kia vừa muốn phản bác, ánh mắt Tần Ninh khẽ thay đổi, một khắc sau cơ thể mãnh hổ khẽ run rẩy.
“Đi!”
Mãnh hổ giương cánh bay cao.
Lúc này Thú Hoàng cốc chỉ còn mấy người còn sống, bọn chúng hoàn toàn choáng váng.
Trưởng lão Hoàng Dịch chết rồi!
Một vị trưởng lão cảnh giới Quy Nhất nhất mạch lại chết như vậy.
Hơn nữa linh thú bổn mạng của Hoàng Dịch lại chạy theo Tần Ninh!
Điều này sao có thể!
Thuật ngự thú của Thú Hoàng cốc chính là bí mật mà Nguyệt Linh tông và Chân Võ thành cùng cấp hết sức kiêng kỵ.
Tần Ninh sao có thể phá vỡ?
Nhưng bây giờ Tần Ninh hình như hiểu bí quyết nòng cốt trong đó.
Tuyệt vọng nhất không ai bằng cha con hai người cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ.
Người giúp đỡ Thú Hoàng cốc đến rồi.
Người giúp đỡ Thú Hoàng cốc đã chết!
Tại sao có thể như vậy?
Tần Ninh kia rốt cuộc là quái vật gì?
“Hai người các ngươi đi theo ta!”
Cửu Anh lúc này cơ thể to lớn, đôi mắt nhìn chằm chằm hai người, mở miệng nói: “Đi, đi Thú Hoàng cốc!”
Hai người cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ lúc này nào dám phản kháng!
Cửu Anh có thể một hớp nuốt bọn họ, mà bọn họ căn bản không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.
“Trong Thú Hoàng cốc chắc chắn có không ít huyền thú hùng mạnh ăn ngon chứ? Có lợi hại chút không? Lão tử ăn rồi, có thể thực lực tăng mạnh đó!”, Cửu Anh nhao nhao muốn thử.
Cung chủ Đoạt Mệnh và Lý Mệnh Vũ nhìn nhau, đều không mở miệng.
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh nhìn về phía trước.
Nơi đó Tần Ninh đứng chắp tay trên thân mãnh hổ hai cánh, một thân áo trắng, thần thái dửng dưng, thân thể cao ngất.
Đi Thú Hoàng cốc?
Tần Ninh tìm cái chết rồi!
Thú Hoàng cốc chính là tồn tại tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông hợp lại cũng không thể chống cự.
Cốc chủ đương kim Hoàng Thiên Hạo của Thú Hoàng cốc là một vị hào hùng cảnh giới Quy Nhất tam mạch chân chính.
Hơn nữa cảnh giới Quy Nhất trong Thú Hoàng cốc không chỉ một vị.
Tần Ninh đi chính là đi tìm cái chết.
Trong lòng cung chủ Đoạt Mệnh lóe lên một vài suy nghĩ khác.
Hai cha con ông có lẽ có thể sống tiếp.
Mà chỉ cần ông ta không chết, Đoạt Mệnh cung cũng sẽ không diệt vong.
Tần Ninh chết, Đoạt Mệnh cung vẫn có thể chiếm cứ bảy thành trì, trở thành bá chủ duy nhất của vùng đất vạn dặm xung quanh.
Thậm chí với thiên phú của con trai, tương lai đạt đến cảnh giới Quy Nhất, Đoạt Mệnh cung kia có thể giống với Thú Hoàng cốc, Nguyệt Linh tông, Chân Võ thành trở thành bá chủ chân chính vùng đất vạn dặm, mà không phải dựa vào Thú Hoàng cốc.
Tất cả cũng chỉ cần hôm nay Tần Ninh đại náo Thú Hoàng cốc, bị cao thủ Thú Hoàng cốc vây giết.
Tất cả còn có đường sống chuyển hoàn!
Một tia ánh sáng hy vọng dần dần cháy lên trong mắt cung chủ Đoạt Mệnh.
Chương 1144: Đại náo Thú Hoàng cốc
Lúc này Tần Ninh đứng yên trên mãnh hổ hai cánh, nhìn về phía trước.
Hắn cũng không biết cung chủ Đoạt Mệnh đang suy nghĩ gì, cho dù là biết, hắn cũng không muốn để ý tới.
Hắn chắc chắn phải đi Thú Hoàng cốc!
…
Đi khoảng nửa ngày, Thú Hoàng cốc dần dần xuất hiện ở trong tầm mắt.
Không giống với tam đại tông môn Đoạt Mệnh cung, Xích Lôi tông và Lôi Sơn tông.
Thú Hoàng cốc tọa lạc tại bên trong một dãy núi.
Trong Thú Hoàng cốc, võ giả hơn vạn người.
Mà mỗi một võ giả hầu như đều có bạn sinh thú bên cạnh.
Chân chính muốn tính toán bí mật và thực lực của Thú Hoàng cốc thì cũng cần tính toán bạn sinh thú trong đó.
Mà cũng bởi vì vậy, Thú Hoàng cốc có vị trí ở trong một dãy núi.
Lúc này, giữa ngọn núi đẹp trùng điệp có thể thấy từng ngọn lầu các như ẩn như hiện.
Thỉnh thoảng không ít huyền thú giương cánh bay cao.
Giữa sơn cốc, từng tiếng thú kêu đứt quãng.
Chỉ là cho dù tiếng thú kêu liên tục vang lên cũng không cho người ta cảm giác phiền muộn trong lòng, ngược lại là cảm giác gà gáy chó sủa trong thôn quê, bình yên tốt lành.
Lúc này, Tần Ninh dừng chân.
“Bảo thông gia nhà ngươi đi ra đi!”
Lúc này, cung chủ Đoạt Mệnh chỉ đành cứng đầu đi lên phía trước.
Trước sơn môn Thú Hoàng cốc.
Không hề giống như thế lực các đại tông môn, sơn môn Thú Hoàng cốc chỉ là giữa hai tòa núi cao trăm trượng, một đại lộ rộng trăm thước.
Không bố trí cửa lớn gì.
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh nhìn về phía sơn môn.
“Lý Khiêm của Đoạt Mệnh cung đến viếng thăm!”
Giọng nói vang lên, ngoài sơn môn hai thân ảnh dậm chân ra, nhìn thấy cung chủ Đoạt Mệnh liền chắp tay nói: “Hóa ra là Lý cung chủ, xin mời xin mời”.
“Làm phiền hai vị thông báo, lần này có người… viếng thăm!”
Nhìn thấy sau lưng Tần Ninh, cung chủ Đoạt Mệnh cũng không dám nói bừa.
“Nếu đã như vậy, theo Lý cung chủ cùng nhau đi vào đi!”, người kia khách khí nói.
Chỉ là Tần Ninh đứng ở đó không nhúc nhích.
“Hả?”
Hai người kia cau mày nhìn về phía Tần Ninh.
Cung chủ Đoạt Mệnh nhất thời không nói.
Tần Ninh muốn làm gì?
Gọi Hoàng Thiên Hạo ra?
Đừng nói đùa!
Chỉ là một khắc sau, Tần Ninh đột nhiên mở miệng.
“Để cốc chủ các ngươi đi ra tiếp khách đi!”
Lời vừa dứt, cung chủ Đoạt Mệnh sửng sốt.
Hai người kia cũng sửng sốt.
“Lý cung chủ, người bạn này của ông quá kiêu ngạo rồi, các chủ nghênh đón?”
Một người giễu cợt nói: “Cốc chủ sẽ đích thân ra mặt nghênh đón một tiểu tử linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong?”
“Lý cung chủ, tại hạ không phải nhằm vào ngươi, chỉ là người bạn này của ông chí khí quá cao rồi?”
“Chí khí cao sao? Ta không thừa nhận!”
Tần Ninh lúc này khẽ mỉm cười nói: “Cốc chủ các ngươi tốt nhất đích thân ra nghênh tiếp đi, nếu không…”
“Nếu không ngươi thế nào?”, người kia lại nói: “Nơi này là Thú Hoàng cốc, ngươi dám gây chuyện thử xem?”
“Được đó!”
Hả?
Cái gì?
Nghe thấy trả lời đột nhiên của Tần Ninh, hai người ngây ra.
Chỉ là lúc này, Tần Ninh toét miệng cười.
Một khắc sau, hai người kia trợn tròn mắt.
Một thân ảnh trăm trượng lúc này hai móng đạp đất, từng bước nằm bò đi đến trước.
Chín cái đầu lớn mang vảy màu đỏ nhạt, chín cặp mắt ừng ực di chuyển, một luồng sát khí tức tanh lúc này ngưng tụ.
“Cửu Anh, đừng khách khí!”
“Được!”
Lời Cửu Anh vừa dứt, chín cái đầu cao ngạo nâng lên.
Chín quả cầu ánh sáng lúc này tụ tập.
Chín quả cầu ngọc không ngừng ngưng tụ.
Dần dần đạt đến đỉnh phong, đường kính trăm trượng.
Chín quả cầu sáng hàm chứa khí Cửu Linh.
“Bạo!”
Trong nháy mắt, Cửu Anh há mồm phun một cái.
Chín quả cầu sáng dọc theo chín hướng, lan truyền thành hình quạt, vào lúc này trực tiếp nổ bể ra.
Đùng đùng…
Tiếng nổ tung không ngừng vang lên.
Trong Thú Hoàng cốc nhất thời kinh động lên từng tiếng thú gào, tiếng ào ào kinh sợ, cùng với… tiếng kêu thảm thiết!
Lúc này hai người canh núi sắc mặt trắng bệch.
Tên nhãi này tự tìm cái chết đi!
Lại dám trực tiếp ra tay!
“Là ai gây chuyện?”
Một tiếng gào lúc này vang lên.
Giữa không trung, một lão giả tóc trắng lúc này chạy như bay tới, lúc cách sơn môn trăm trượng liền nhìn thấy thân thể hùng vỹ của Cửu Anh.
“Nghiệt súc, chịu chết đi!”
Lão giả cách không, một cái tát vỗ về phía một cái đầu của Cửu Anh.
“Ơ?”
Cửu Anh lúc này một cái đầu nhìn chằm chằm lão giả kia.
Tên này thật kỳ quái!
Cảnh giới Vạn Nguyên Thánh Nguyên?
Muốn giết nó?
Lão già kia đang suy nghĩ gì đó!
“Cút!”
Một tiếng quát mắng vừa dứt.
Một tiếng nổ tung ầm ầm vang lên.
Thân thể lão giả lúc này trong nháy mắt nổ tung.
Hắn tới rồi!
Hắn chết rồi!
Lúc này hai người canh núi sắc mặt trắng bệch.
Điên rồi, điên rồi!
Một người một thú này điên rồi!
Đại náo Thú Hoàng cốc?
Hẳn phải chết không nghi ngờ!
“Bây giờ, ta nghĩ cốc chủ các ngươi có lẽ bằng lòng đi gặp ta”, Tần Ninh lộ ra một nụ cười đồng súc vô hại, nhìn về phía hai người nói.
Soạt soạt soạt…
Mà vào lúc này, từng đường xé gió không ngừng vang lên.
Không bao lâu, mười thân ảnh lúc này xuất hiện trong tầm mắt mấy người.
Mà ngoài mười người kia, bốn phương tám hướng, cũng không ít võ giả giờ phút này từng người tụ tập tới.
Có người công kích Thú Hoàng cốc!
Là ai?
Đâm đầu vào chỗ chết hay sao?
Mười thân ảnh kia lúc này từng người đứng trước sơn môn, sắc mặt không tốt.
“Lý cung chủ?”
Nhìn thấy cung chủ Đoạt Mệnh, một lão giả râu tóc bạc trắng đứng đầu mười người lúc này ngây ra.
“Đại trưởng lão!”
Lúc này cung chủ Đoạt Mệnh vội vàng đi tới trước mặt mười người.
Thập đại trưởng lão Thú Hoàng cốc xuất hiện.
Tần Ninh chắc chắn sẽ phải chết.
“Lý cung chủ, xảy ra chuyện gì?”
Đại trưởng lão không hiểu.
Cung chủ Đoạt Mệnh lập tức nói: “Người này tên Tần Ninh, đệ đệ của Tần Sơn Lôi Sơn tông, ta vốn là đại diện Đoạt Mệnh cung đi thu phục thành Thiên Tàn, tên này ngăn cản, ỷ vào hung thú này diệt đại quân ta”.
“Hoàng Dịch tiên sinh chết rồi… bị hắn giết chết!”
“Mấy vị trưởng lão không thể khinh thường, người này linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong nhưng có thể chém chết võ giả thực lực cảnh giới Quy Nhất nhất mạch!”
Cung chủ Đoạt Mệnh lúc này gần như lấy tốc độ nhanh nhất, nói ra điều mình muốn nói.
Mười thân ảnh kia lúc này khí tức không đồng nhất, nhưng bất ngờ đều là cái thế hào hùng cảnh giới Quy Nhất.
Thập đại trưởng lão thanh danh hiển hách Thú Hoàng cốc!
Cung chủ Đoạt Mệnh nhìn thấy thập đại trưởng lão xuất hiện, ông ta liền biết con đường sống của bản thân tới rồi.
Đường tử của Tần Ninh đến rồi!
Lúc này thập đại trưởng lão, nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo lạnh lùng mãnh liệt.
“Tần Ninh?”
Đại trưởng lão tóc hoa râm nhưng tinh thần phấn chấn, khí tức cường đại nhất, cảnh giới Quy Nhất nhị mạch!
“Tiểu Nhi Hoàng Khẩu chết rồi sao?”
Hoàng Dịch tiên sinh chính là mưu sĩ theo bên mình cốc chủ Thú Hoàng cốc.
Thực lực cường đại không nói, quan trọng nhất là được cốc chủ coi trọng.
Nhưng Tần Ninh lại giết ông ta!
Mấy vị trưởng lão còn lại cũng nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Đại trưởng lão tạm thời bớt giận”, một vị lão giả áo bào tro mở miệng nói: “Tên này can đảm xông đến Thú Hoàng cốc, có chút không bình thường, đề phòng có bẫy!”
“Không có lừa đảo!”
Lúc này Tần Ninh lại khẽ mỉm cười.
“Các ngươi quá lo lắng rồi, không lừa đảo!”
“Ta chính là tìm đến một người đòi giải thích!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Đại ca ta ở chỗ Lôi Sơn tông, bị Xích Lôi tông gây tổn thương nguyên khí nặng nề, mà Đoạt Mệnh cung lại muốn một tay chiếm ưu thế, không cho chiếm thì muốn diệt tông”.
“Đoạt Mệnh cung không chịu nổi một kích, người của Thú Hoàng cốc liền xuất hiện”.
“Người của Thú Hoàng cốc ngươi tay dài quá, Tần Ninh ta không nhìn nổi”.
“Cho nên hôm nay liền đến đòi giải thích!”
Đòi giải thích?
Đòi giải thích với Thú Hoàng cốc?
Chương 1145: Chiến Thập đại trưởng lão
Thập đại trưởng lão lúc này trố mắt nhìn nhau.
Lời có ý tứ như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu nghe thấy.
“Vậy thì chỉ sợ ngươi phải thất vọng rồi, Thú Hoàng cốc ta cho đến bây giờ cũng không phải giải thích cho ai nghe cả!”
Một trưởng lão trung niên lúc này cười lạnh nói: “Chỉ có Thú Hoàng cốc bọn ta đòi người ta công đạo, từ khi nào đến lượt người khác hỏi bọn ta làm gì?”
“Bây giờ không phải đến lượt sao?”
Tần Ninh cười nhạt nói: “Cốc chủ các ngươi không nỡ ra ngoài sao?”
“Lão hủ ngược lại muốn xem xem, rốt cuộc ngươi có sức mạnh gì để cốc chủ bọn ta đích thân ra nghênh tiếp ngươi”.
Trưởng lão trung niên lúc này trực tiếp bước, một luồng khí thế mạnh mẽ, vào thời khắc này ngưng tụ.
Cảnh giới Quy Nhất nhất mạch.
“Thập trưởng lão cẩn thận”, lúc này cung chủ Đoạt Mệnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.
Vừa rồi ông ta đã nói qua, Tần Ninh đã giết Hoàng Dịch.
Là dựa vào thực lực bản thân giết người!
Thập trưởng lão còn tự mình đi.
Chín vị trưởng lão khác lại không có ý định ra tay.
Lúc này Thập trưởng lão tay cầm một kiếm, trực tiếp giết về phía Tần Ninh.
Lúc này Tần Ninh không có dự định né tránh.
Ngón tay chỉ ra.
Bạch Nhất Hoàng Chỉ.
Một cự chỉ ánh sáng trăm trượng lúc này trực tiếp chỉ ra.
Ánh sáng soi chiếu tỏa ra bốn phía.
Lúc này trường kiếm và cực chỉ đụng nhau, một tiếng ầm bộc phát ra.
Thân ảnh thập trường lão không lui về phía sau, từ đầu đến cuối hướng phía trước.
Lúc này Tần Ninh ánh mắt không thay đổi.
Chân bước ra, toàn thân trên dưới linh khí giải phóng ra giống như nước lũ.
Lúc này mấy vị trưởng lão đều ngây ra.
Linh khí của Tần Ninh thật sự giống như nước lũ!
Thằng nhãi này linh cảnh Tụ Dương sao có thể có linh khí mênh mông như vậy?
Thật sự khiến người ta khó tin.
Nhưng cho dù như thế nào, linh khí trong cơ thể Tần Ninh đúng là hết sức hùng hồn.
“Huyền Minh Thánh trảm!”
Một chưởng vào lúc này lăng không trực tiếp chém xuống.
Khí thế bùng nổ của Thập trưởng lão vào thời khắc này nhất thời bị cản lại.
Một tiếng bịch vang lên, linh khí nổ tung, toàn bộ trước sơn môn Thú Hoàng cốc đều bộc phát ra tiếng nổ mãnh liệt.
Thân ảnh Thập trưởng lão lúc này ngừng lại.
Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo thận trọng.
“Nít ranh linh khí phong phú, nhưng dù sao ngươi cũng chỉ là linh cảnh Tụ Dương mà thôi”.
“Đủ giết được lão già ngươi!”
“Tự tìm cái chết!”
Thập trưởng lão lúc này giận dữ.
Trong mười vị trưởng lão, ông ta trẻ tuổi nhất.
Lại mắng là lão già!
Thập trưởng lão lúc này toàn thân trên dưới khí tức ngưng tụ bước ra, bên trong thân thể, từng luồng linh khí mạnh mẽ giống như cánh tay chụp vào Tần Ninh.
“Cửu Dương Thiên Chi Lực, Lực Bạt Vô Hề!”
Một tay Tần Ninh nắm chặt, ngay sau đó một quyền đập ra.
Sức sống cường đại từng đường tàn phá mở ra.
Từng luồng lực bộc phát lúc này giải phóng.
Đột nhiên, giữa lúc sức mạnh vừa mới được giải phóng.
Linh khí vô cùng vô tận kia hợp thành một ngọn núi lớn, vào lúc này trực tiếp nện xuống.
Núi lớn phủ về phía Thập trưởng lão.
Cũng không phải núi lớn thật, mà là núi lớn linh khí tổ hợp thành.
Nhưng còn kinh khủng hơn so với núi lớn chân chính.
Ầm…
Một tiếng trầm thấp vang lên.
Núi lớn rơi xuống trực tiếp đập trúng Thập trưởng lão.
Một tiếng kêu u uất lúc này vang lên.
Đất đều khẽ lắc lư.
Lúc này Tần Ninh đứng ngạo nghễ giữa không trung.
Sắc mặt chín vị trưởng lão trắng nhợt.
Thập trưởng lão bị chấn động chết rồi!
Cung chủ Đoạt Mệnh lúc này mặt đầy bắt đắc dĩ.
Lão tử cũng đã nói cho các ngươi rồi, tên nhãi này có thể giết chết cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, còn khiến cho một Thập trưởng lão chịu chết.
“Cốc chủ các ngươi còn không tình nguyện đi ra?”
Lúc này Tần Ninh lại mở miệng.
“Cuồng đồ, chịu chết đi!”
Một tiếng quát lúc này vang lên.
Cửu trưởng lão lúc này, trực tiếp lao ra.
“Lão Cửu, chớ kích động!”, Bát thưởng lão bây giờ cũng xông ra.
Mà cùng lúc, Thất trưởng lão, Lục trưởng lão và Ngũ trưởng lão đều xông ra.
Năm vị trưởng lão, giờ phút này trực tiếp giết về phía Tần Ninh.
Mà bốn người Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão mắt lại nhìn chằm chằm Cửu Anh.
Cửu Anh nguy hiểm hơn Tần Ninh nhiều.
Lỗ mũi Cửu Anh lại thả ra khí lỗ mãng xem náo nhiệt.
Lão tử sẽ không nhúng tay vào!
Tần Ninh không lên tiếng, nó chẳng buồn động.
Lúc này năm thân ảnh hướng về phía Tần Ninh.
Năm người đều là cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, ở trong Thú Hoàng cốc chính là nhân vật giống như thần, ngày thường cao cao tại thượng, rất nhiều đệ tử trưởng lão đều cung kính với mười người.
Mà lúc này trước sơn môn Thú Hoàng cốc.
Thập đại trưởng lão chiến ác đồ.
Mà ác đồ vẫn là một người.
Thập trưởng lão lại chết rồi.
Trước mắt, năm vị trưởng lão vây giết Tần Ninh, dạy cho bọn họ trong lòng sinh sợ.
Người này quá mạnh?
Lúc này bên ngoài sơn môn, núi lở đất mòn.
Năm thân ảnh lần lượt liều chết xông lên.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết lúc này đột nhiên vang lên.
Giữa lúc tiếng kêu thảm vang lên, một thân ảnh rơi xuống đất, cả người đẫm máu.
“Cửu trưởng lão!”
Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này, sắc mặt căng thẳng.
Tần Ninh này thật sự kỳ quái.
Linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong không thể tiếp nhận được linh khí mênh mông như vậy.
“Ba vị cùng tiến lên!”
“Được!”
Nháy mắt, Bát đại trưởng lão vây giết Tần Ninh.
Cửu Anh nhìn Cửu trưởng lão rơi xuống đất, toàn thân máu tươi, không ngừng kêu rên, giờ phút này cũng không ai dám đến gần.
Dù sao thì nó cũng ở nơi này.
Giữa lúc Cửu trưởng lão kêu rên, đột nhiên một cái chân liên tục đến gần.
Phụt một tiếng, một móng vuốt xuyên thấu cơ thể Cửu trưởng lão.
“Nhìn ngươi vô cùng đau đớn, giúp ngươi giảm bớt thống khổ...”, Cửu Anh dần dần thu hồi móng vuốt, dáng vẻ đương nhiên nói.
Xa xa, cung chủ Đoạt Mệnh thấy cảnh này, toàn thân phát run.
Một người một thú này chính là quỷ!
Quá kinh khủng.
Cung chủ Đoạt Mệnh không nhịn được né tránh vào bên trong cửa lớn Thú Hoàng cốc.
Tần Ninh lấy một địch tám.
Dần dần bắt đầu rơi vào hạ phong.
Cửu Anh lúc này cất giọng nói: “Chủ thượng, cần ta hỗ trợ hay không!”
“Không cần!”
Giọng nói Tần Ninh vang lên, từ từ nói: “Lúc này vẫn chưa đủ!”
Cửu Anh không nói thêm gì nữa.
Nó biết Tần Ninh đang tìm cách đột phá cảnh giới.
Dương Hải của Tần Ninh quá nhiều!
Linh khí muốn nén lại thì cần phải chịu được công kích mạnh mẽ bên ngoài thế giới, khiến hắn chịu áp chế cực lớn mới được.
Mà tình huống này đơn giản là hai loại kết quả.
Bát đại trưởng lão áp chế Tần Ninh, nhưng lực áp chế không đủ, vậy thì linh khí kia của Tần Ninh nhất định bắn ngược, đến lúc đó tám người cũng phải chết.
Hoặc chính là áp chế thành công.
Tần Ninh ngưng tụ thành Nhân Nguyên!
Đến lúc đó Tần Ninh ngưng tụ Nhân Nguyên, uy năng chí ít mãnh liệt hơn cảnh giới Vạn Nguyên cấp bậc Thánh Nguyên.
Không đúng.
Bây giờ Tần Ninh còn chưa ngưng tụ đã càng mãnh liệt hơn Thánh Nguyên.
Dù sao, nó cũng không biết.
Nó cũng chưa từng thấy qua võ giả hai mươi hai đường Dương Hải làm sao tấn thăng.
“Không đủ!”
Lúc này Tần Ninh khẽ quát một tiếng: “Bốn vị cảnh giới Quy Nhất nhất mạch, các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao?”
“Đối phó với một linh cảnh Tụ Dương đỉnh phong, tám người liên thủ, chỉ có thể áp chế ta, nhưng không giết được ta!”
“Thật là hoài nghi tám người các ngươi rốt cuộc là tu luyện như thế nào!”
Lời vừa nói ra, Bát đại trưởng lão đều tức bể phổi!
Không có gì bực bội hơn cái này!
Quá bực bội!
Bình luận facebook