• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Nhặt được nữ tổng tài xinh đẹp làm vợ

  • Chương 816-820

Chương 816: Cuộc chiến mới vừa bắt đầu

Lý Hùng xoay người rời đi, vừa đi vừa nói với hai đàn em bên cạnh mình.

“Trước đây tôi đã nói với mấy người rằng, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều điều kỳ lạ mà người bình thường không thể nào biết được”.

“Thế giới này không chỉ tồn tại động vật cấp cao như loài người”.

“Ngoài ra còn có rất nhiều thứ khác”.

“Đại ca, có phải là người ngoài hành tinh không?”

Vương Tiểu Thất hỏi.

“Có thể giải thích như vậy”.

“Tuy nhiên, bọn chúng đã tồn tại trên trái đất này rất nhiều năm rồi”.

“Sớm đã từ một vị khách ngoài hành tinh trở thành người bản địa như chúng ta rồi”.

“Giống như trận mưa sao băng đêm đó”.

“Bọn họ cũng đáp xuống trái đất từ một góc nào đó của vũ trụ”.

“Nhưng bọn họ không thể thích nghi với môi trường của trái đất, đặc biệt là ánh sáng mặt trời”.

Vì vậy, bọn họ sinh tồn trong các vết nứt của không gian.

Bọn họ giống như không khí nơi chúng ta đang ở lúc này, có vẻ như không có gì trên bề mặt.

Trên thực tế, dưới kính hiển vi, có vô số các loại vật thể khác nhau trong không khí.

Một số đến từ vũ trụ.

Một số đến từ chính trái đất này.

Không gian không đơn thuần như những gì chúng ta thấy bằng mắt thường, thực ra nó được đóng khung lại, thậm chí còn có những vết nứt.

Chỉ là với công nghệ hiện tại của chúng ta không có cách nào để khám phá ra được.

Chỉ đành dùng các cách khác.

Vương Tiểu Thất vội vàng hỏi: “Cách gì thế?”

Lý Hùng duỗi một ngón tay ra, chỉ vào mắt của Vương Tiểu Thất, nói.

“Ví dụ như mắt của con người”.

“Sáng nay tôi đã nói với cậu con người là một loại sinh vật rất đặc biệt”.

“Con người chúng ta đã trải qua hàng triệu năm tiến hóa từ loài vượn cho đến sinh vật sống thông minh như hiện giờ”.

“Trong quá trình tiến hóa này, con người đã trở thành sinh vật thành công nhất trên trái đất”.

“Ngoại trừ các điều kiện tương đối ổn định của trái đất, còn có rất nhiều các điều kiện khác bắt nguồn từ con người chúng ta”.

“Bây giờ chúng ta có thể thường xuyên nhìn thấy một số tin tức kỳ lạ”.

“Trong đó có rất nhiều tin tức là do con người bịa đặt ra”.

“Nhưng ngoài ra, có một số chuyện đúng là thật sự tồn tại”.

“Nói tóm lại, cuộc sống của chúng ta rất đa dạng và nhiều màu sắc”.

“Nhưng có một điều nhất định phải biết rõ”.

“Khi một người không đủ mạnh, người đó nhất định sẽ tìm cách để khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn”.

“Nếu không sẽ bị tự nhiên đào thải, sẽ bị đồng loại giết hại!”

“Đây là quy luật của tự nhiên, không ai có thể tránh khỏi được”.

Lý Hùng nhìn chằm chằm Vương Tiểu Thất và Lý Nhị Ngưu.

“Trận mưa sao băng đó báo hiệu một kỷ nguyên mới sắp tới”.

“Sau khi mấy cậu quay về, nói thêm vài câu với các anh em”.

“Tới đây nếu như ai dám lười biếng thì cút về quê cho tôi”.

“Bởi vì bây giờ dù tôi không ra tay, tương lai mấy người cũng sẽ chết trong tay kẻ địch!”

Khi Lý Hùng nói ra những lời này, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, hoàn toàn không có ý nói đùa.

Lý Nhị Ngưu và Vương Tiểu Thất cũng đều hiểu rất rõ tính cách của Lý Hùng.

Bình thường Lý Hùng hay nói đùa với bọn họ.

Nhưng một khi Lý Hùng đã nghiêm túc.

Mỗi lời anh nói đều là quy tắc vàng, các anh em trong đội đều buộc phải tuân theo!

Cùng lúc đó, trong một con hẻm sâu ở Ninh Châu.

Đột nhiên, tiếng hét thất thanh của Hứa Thiên Tứ vang lên.

Hứa Thiên Tứ như bị một bàn tay vô hình kéo ra khỏi kẽ hở.

Anh ta giống như rác rưởi, bị ném trên nền đất cứng.

Lúc này khắp người anh ta máu me đầm đìa!

Anh ta nằm trên mặt đất thở hổn hển, khó khăn lắm mới phản ứng lại, lúc này mới có thể chống đỡ được cơ thể yếu ớt của mình.

Trong mắt anh ta hiện lên sự cay đắng.

Hứa Thiên Tứ nghiến răng nghiến lợi hét tên của Lý Hùng.

“Lý Hùng, mày đợi đấy cho tao”.

“Mày cứ đợi đấy cho tao”.

“Tao sẽ không tha cho mày đâu”.

“Tới đây cuộc chiến của tao với mày mới chính thức bắt đầu!”

Không lâu sau, Hứa Thiên Tứ nghe thấy tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất, từ xa tới gần.

“Cộp!”

“Cộp!”

Ngay sau đó, Hứa Thiên Tứ nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ.

Cô ta đang nghe điện thoại, khi đang gọi điện, cô ta cũng châm một điếu thuốc.

Cô ta đang rất vui, vừa nhả khỏi vừa bước về phía trước.

Hoàn toàn không nhận ra một người đang nằm sấp ở góc tối đen như mực ở chỗ không xa phía trước.

“Trời ạ, tôi đã nói với cô rồi, cô mau chóng rời xa nơi quỷ quái đó đi”.

“Thời buổi này, phụ nữ chúng ta thiếu gì cũng được, nhưng không thể thiếu tiền được”.

“Người đàn ông đó có cho cô được cái gì đâu?”

“Mỗi tháng anh ta đều đưa tiền lương cho cô thì sao chứ?”

“Lương một tháng của anh ta chỉ có vài nghìn tệ”.

“Bạn hiền à, số tiền đó còn chẳng đủ cho tôi mua một cái túi”.

“Bây giờ cô nhìn tôi này, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài, chỗ nào mà không được dát vàng dát bạc chứ”.

“Đôi giày cao gót mà tôi đang đi có giá hơn tám nghìn tệ”.

“Còn cái túi mà tôi đang cầm cũng hơn bảy mươi nghìn tệ”.

“Cô cũng nhìn điếu thuốc mà tôi đang hút bây giờ đi”.

“Ha ha, nói ra dọa chết cô luôn, một bao cũng phải hơn một nghìn đấy”.

“Cô phải học theo tôi đi, với nhan sắc và ngoại hình của cô, có thể cùng tôi làm việc này được đấy”.

“Như vậy có phải bây giờ đã mua được nhà, đi xe sang rồi không”.

“Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa”.

“Hai tiếng nữa, cô đợi tôi ở trước cửa nhà”.

“Tôi qua đó đón cô, tối nay tôi giới thiệu cho cô vài cậu chủ có tiền”.

Trong khi người phụ nữ ấy đang nói, cô ta đã đi tới bên cạnh Hứa Thiên Tứ.

Khi cô ta sắp đi ngang qua Hứa Thiên Tứ.

Trong bóng tối, đột nhiên có một bàn tay nắm lấy cổ chân của cô ta.

Ngay lập tức, cô ta ngã nhào về phía trước.

Cô ta vội vàng quay đầu lại.

Khi cô ta nhìn thấy Hứa Thiên Tứ, giống như một kẻ ăn xin ở trong bóng tối, cô ta gào rống lên.

Đồng thời xen lẫn trong đó là đủ thể loại chửi bới không ngừng.

“Đồ ăn mày hôi thôi, đồ chó má, mau buông tôi ra!”

“Nếu như anh không chịu buông ra tôi gọi người tới đấy”.

“Anh có biết tôi có bao nhiêu người đàn ông không”.

“Tôi chỉ cần gọi bừa một cuộc cũng có hàng tá người tới rồi đấy!”

“Mau buông tay ra!”

Trong khi la hét, người phụ nữ đã dùng đôi giày cao gót nhọn hoắt của mình đập vào mặt Hứa Thiên Tứ.

Lúc này, Hứa Thiên Tứ không khác gì một kẻ ăn mày.

Quần áo trên người anh ta đã trở nên tả tơi vì bị xé rách từ những vết nứt trong không gian.

Anh ta nở một nụ cười xấu xa với người phụ nữ đó.

Đồng thời anh ta cũng vươn đầu lưỡi liếm vết máu ở khóe miệng.

“Này cô, không phải cô nói chỉ cần tiền sao?”

“Bây giờ, tôi sẽ cho cô một khoản tiền lớn, còn cô chỉ cần trao thứ quý giá nhất của mình cho tôi thôi”.

Người phụ nữ này nghe thấy lời Hứa Thiên Tứ nói, đột nhiên ngây người ra.

Sau đó phá lên cười.

“Cái loại ăn mày thối như anh còn không biết tự soi lại cái bản mặt mình đi!”

“Anh thì có bao nhiêu tiền được chứ?”

“Bãi nước bọt bà đây nhổ ra còn đang giá hơn cả người anh đấy!”

“Bỏ bàn tay hôi hám của anh ra! Nếu không đừng trách tôi không khách khí”.
Chương 817: Thư mời của công chúa Ba Tư

Tham gia hội nghị khoa học công nghệ hàng đầu thế giới.

Về nội dung thảo luận của hội nghị khoa học và công nghệ này đến bây giờ vẫn đang được cực kỳ bảo mật.

Là một doanh nghiệp của Hoa Hạ, có thể được mời tham dự hội nghị này là một vinh dự rất hiếm có.

Lúc này, một phóng viên đứng lên hỏi Hứa Mộc Tình.

“Giám đốc Hứa, theo như chúng tôi biết, tập đoàn Lăng Tiêu hiện đang kinh doanh các ngành cơ bản như bất động sản, nhà hàng và thời trang”.

“Chưa bao giờ bước chân vào lĩnh vực công nghệ cao”.

“Chúng tôi rất muốn biết, vì sao hội nghị công nghệ và khoa học thượng đỉnh lần này lại mời cô tham gia?”

Thật ra câu hỏi này cũng là câu hỏi mà cô muốn biết đáp án.

Sáng nay cô mới nhận được thông báo này.

Hứa Mộc Tình cười lắc đầu, nói: “Thực xin lỗi, tình hình cụ thể như thế nào bản thân tôi cũng không rõ lắm”.

“Có lẽ phải đợi đến Hồng Hải mới biết được”.

Một phóng viên khác cố tình đứng lên công kích.

“Xin hỏi đây có phải tin tức giả do nội bộ tập đoàn Lăng Tiêu các cô phát tán ra không?”

“Đúng vậy, đúng vậy, giống như các ngôi sao đi thảm đỏ ấy”.

“Rõ ràng chẳng có vị gì nhưng nhất định phải đến để cọ nhiệt”.

“Chụp vài bức ảnh đăng lên là đã nói rằng mình được đến triển lãm phim quốc tế rồi”.

Cùng lúc đó, một người đàn ông đeo kính gọng đen đứng dậy.

Đầu tiên anh ta đẩy chiếc kính gọng đen trên sống mũi, sau đó cười khẩy.

“Giám đốc Hứa, nếu cô không thể đưa ra thông tin đáng tin cậy để thuyết phục giới truyền thông chúng tôi”.

“Tôi đề nghị cô không tổ chức những cuộc họp báo không có ý nghĩa như vậy nữa”.

“Việc này vô cùng lãng phí thời gian của chúng tôi”.

Người đàn ông đeo kính gọng đen vừa dứt lời thì bất ngờ có thứ gì đó từ phía sau lao tới đập vào đầu anh ta.

“Bốp!”

“Ai đánh tôi vậy?”

Người đàn ông đeo kính gọng đen đột ngột quay đầu lại và nhìn sang.

Chỉ thấy Trần Quả trông vô cùng hả hê đang cầm một tập tài liệu trên tay.

Trần Quả lạnh lùng nhìn người đàn ông đeo kính gọng đen.

“Chú ý lời nói của anh, nếu anh dám vô lễ với giám đốc của chúng tôi”.

“Bộ phận pháp lý của tập đoàn chúng tôi sẽ lập tức khởi kiện công ty truyền thông của các anh”.

Nói xong, Trần Quả cầm tài liệu bước tới chỗ Hứa Mộc Tình, nói với cô.

“Chị, anh rể nhờ em đưa cái này cho chị”.

Hứa Một Tình cầm lấy tập tài liệu sau đó mở ra xem.

Một nụ cười rạng rỡ hiện lên trên khuôn mặt thanh tú của cô.

Đám phóng viên ở phía dưới bình thường không thể nhìn thấy Hứa Mộc Tình nở nụ cười hạnh phúc như vậy.

Đám đàn ông chỉ nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy.

Nhưng phụ nữ thì có kinh nghiệm sâu sắc hơn.

Bởi vì cảm giác này, chỉ khi cảm thấy vô cùng hạnh phúc thì mới nở nụ cười rạng rỡ như vậy.

Lúc đó, vô số người đã lập tức bấm máy tanh tách, ghi lại khoảnh khắc cười tươi như hoa của Hứa Mộc Tình.

Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình chiếu nội dung của tài liệu này lên màn hình lớn thông qua máy chiếu.

Khi mọi người xem nội dung trên màn hình lớn.

Hầu hết mọi người đều sững sờ.

Bởi vì bọn họ nhìn không hiểu chữ trên đó.

Đây lại là ký hiệu của Ba Tư!

Nhưng may mắn là những ký tự này đều đã có bản phiên dịch.

Ngay sau đó, mọi người đã nhìn thấy bản dịch của tài liệu trên màn hình lớn.

“Oa, hóa ra đây là thư mời tập đoàn Lăng Tiêu của công chúa Ba Tư!”

Công chúa Ba Tư Tina là một số trong mười người phụ nữ được yêu thích nhất thế giới.

Cô ấy cũng là nữ thần trong mộng của nhiều mỹ nam hàng đầu trên thế giới.

Mỗi năm cô ấy đều nhận được vô số lời cầu hôn.

Không quá lời khi nói rằng số những người đàn ông đã cầu hôn cô ấy cộng lại đủ một vòng trái đất.

Ngay cả khi cô mới năm tuổi, đã có người cha thay con mình tới cầu hôn rồi!

Từ nhỏ đến lớn, công chúa Tina của Ba Tư đều là tâm điểm của sự chú ý.

Bất kể cô ấy xuất hiện ở đâu đều sẽ gây nên chấn động.

Tuy nhiên, người phụ nữ xuất sắc như vậy.

Nhưng đến tận năm hai mươi sáu tuổi cô ấy vẫn chưa yêu đương lần nào.

Thậm chí không có một người đàn ông nào có thể tiếp cận cô ấy.

Rất lâu trước đây có tin đồn rằng công chúa Ba Tư không thích đàn ông.

Nhưng ba năm trước, có người thông qua kênh bí mật biết được một tin tức chấn động.

Đó là công chúa Ba Tư và Chiến thần Hồng Hải là bạn tốt của nhau.

Hai người bọn họ rất có thể là một đôi.

Cũng chính vì vậy mà dù công chúa Ba Tư xuất hiện ở đâu cũng luôn khiến dư luận dậy sóng.

Bất kỳ thông tin nào liên quan đến công chúa Ba Tư đều được báo chí đưa tin rầm rộ.

Trong một khoảng thời gian, các phương tiện truyền thông luôn đăng tải tin tức mà bọn họ có được với tốc độ nhanh nhất.

Dù chỉ là một tin tức nhỏ.

Cũng đã đẩy toàn độ tập đoàn Lăng Tiêu lên một đỉnh cao mới.

Tập đoàn Lăng Tiêu có ảnh hưởng rất lớn ở khu vực phía Đông.

Tuy nhiên, từ trước tới nay Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình đều không thích cường điệu quá mức.

Càng không thích tuyên truyền một cách gióng trống khua chiêng.

Vì vậy, tập đoàn Lăng Tiêu có danh tiếng vô cùng tốt trong ngành.

Đồng thời, quả thực cũng đã làm được rất nhiều chuyện cho khu vực phía Đông.

Nhưng khi ra khỏi Ninh Châu, nhiều người không biết quá nhiều về sự tồn tại của tập đoàn Lăng Tiêu.

Lần này, vì nhận được thư mời của công chúa Ba Tư, tập đoàn Lăng Tiêu ngay lập tức lọt vào tầm ngắm của công chúng.

Mọi người cũng bắt đầu đồn đoán về mối quan hệ giữa tập đàn Lăng Tiêu và công chúa Ba Tư.

Chính vì một chút nghi ngờ như vậy mà toàn bộ mạng xã hội đã trở thành một bãi chiến trường.

Có người cho rằng có khi công chúa Ba Tư quen biết với Hứa Mộc Tình.

Xét cho cùng, Hứa Mộc Tình và công chúa Ba Tư đều là những mỹ nhân lớn hàng đầu.

Nhiều người với trí tưởng tượng phong phú còn cho rằng bọn họ là bạn thân của nhau.

Tập đoàn Lăng Tiêu có thể trỗi dậy trong thời gian ngắn như vậy, có thể là do công chúa Ba Tư đứng sau giúp đỡ.

Đồng thời, một số người cho rằng có thể chỉ là do thuộc hạ dưới trướng công chúa Ba Tư làm mà thôi.

Công chúa Ba Tư thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của tập đoàn Lăng Tiêu chứ đừng nói là Hứa Mộc Tình.

Có một số người xấu xa cho rằng chuyện này không đơn thuần.

Bọn họ cho rằng đây chỉ là một màn kịch mà tập đoàn Lăng Tiêu tự dựng lên.

Cái gọi là thư mời đó được tập đoàn Lăng Tiêu mua với giá rất cao.

Sau đó, cố ý thêm thắt vào trong thư mời.

Tập đoàn Lăng Tiêu làm vậy để cố tình dát vàng vào mặt mình.

Kể từ đó, một cuộc chiến trên mạng xã hội bùng nổ.

Và điểm cốt lõi của cuộc hỗn chiến này là liệu tập đoàn Lăng Tiêu thật sự có thể tham gia chuỗi hoạt động mà công chúa Ba Tư tổ chức hay không.

Cùng lúc đó, tại sảnh lớn của biệt thự nhà Hứa Mộc Tình.

Gia đình Hứa Hiếu Dương đều đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.

Hứa Mộc Tình nghi ngờ nhìn Hứa Hiếu Dương hỏi: “Bố à, vì sao tập đoàn chúng ta lại nhận được thư mời của công chúa Ba Tư thế?”
Chương 818: Em tin không?

Trước câu hỏi của con gái, Hứa Hiếu Dương, người vừa là bố vừa là chủ tịch tập đoàn càng hoang mang hơn.

Ông ấy nhún vai, lắc đầu nói: “Bố cũng không biết nữa”.

“Bố biết chuyện này còn muộn hơn con một chút”.

“Nói thật, nếu như không có thư mời này, bố còn không biết Ba Tư có công chúa đấy”.

Hứa Mộc Tình khẽ cười, khi cô đang định giới thiệu người phụ nữ trong truyền thuyết này với bố mẹ mình, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên nhảy dựng lên.

Sau đó nói với Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân: “Bố mẹ, con nói cho bố mẹ biết nhé, công chúa Ba Tư này cực kỳ lợi hại đấy”.

“Cô ấy là một nhân vật huyền thoại đấy”.

“Năm ba tuổi cô ấy đã được công nhận là người thừa kế tương lai của đất nước Ba Tư”.

“Từ khi còn nhỏ đã xuất hiện trên các tiêu đề trên các diễn đàn lớn nhỏ trên toàn toàn thế giới”.

“Tuy nhiên sau này bởi vì gia đình có sự thay đổi đột ngột”.

“Đại khái là khoảng tầm năm cô ấy năm sáu tuổi, cô ấy bị chú ruột của mình ném vào trong sa mạc rộng lớn”.

Khi Hứa Hạo Nhiên nói chuyện, giọng điệu vô cùng trìu mến,

Cậu ta cố hết sức để giải thích cho bố mẹ mình biết công chúa Ba Tư này lợi hại như thế nào.

“Hai người nghĩ xem? Một cô gái năm sáu tuổi, hơn nữa còn được chiều chuộng từ bé”.

“Khi bị ném vào trong sa mạc, đừng nói là một cô bé, ngay cả người lớn cũng chỉ có con đường chết”.

“Nhưng cô ấy đã sống sót một cách thần kỳ”.

Nói đến đây, Hứa Hạo Nhiên không khỏi lộ ra vẻ sùng bái.

“Bố mẹ không biết đâu, sau khi cô ấy quay trở về từ sa mạc, cô ấy đã dùng một cách rất lợi hại để tống chú mình vào tù”.

“Đồng thời, ném tất cả những người đã tham gia vào cuộc đả đảo và những kẻ có thái độ thù địch với cô ấy vào trong sa mạc, để bọn họ tự sinh tự diệt”.

Hứa Hạo Nhiên vừa nói xong câu này, Lý Hùng ngồi bên cạnh đã gọt xong một quả táo đưa cho Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình nhận lấy quả táo bằng bàn tay mảnh mai của mình.

Vừa định há miệng cắn một miếng.

Nghe thấy Lý Hùng ở bên cạnh nói một câu.

“Không phải tất cả mọi người, em họ tuổi còn nhỏ của cô ấy vẫn được giữ lại”.

Hứa Mộc Tình chớp đôi mắt sáng ngời, nhìn thẳng vào Lý Hùng, hỏi:

“Chồng à, sao anh lại biết thế?”

Lý Hùng mỉm cười với Hứa Mộc Tình, nói: “Nếu anh nói anh có quen biết với công chúa Ba Tư này, em có tin không?”

Hứa Mộc Tình trợn mắt giận dữ liếc nhìn anh.

“Anh đừng có nói với em là năm đó anh đi ăn mày quen biết với một cô bé”.

“Cô bé ấy lại chính là công chúa Ba Tư đấy nhé”.

Hứa Mộc Tình vừa nói xong, Lý Hùng vội vàng gật đầu, nói: “Đúng rồi đúng rồi, làm sao em biết thế”.

Hứa Mộc Tình bị Lý Hùng chọc cười, nói: “Em mà tin anh em là con chó con”.

Không chỉ riêng Hứa Mộc Tình, không ai trong gia đình tin lời Lý Hùng.

Đặc biệt là Hứa Hạo Nhiên, cậu ta nhìn Lý Hùng nói: “Anh rể, anh có phải anh rể em không đấy!”

“Mặc dù em rất sùng bái anh, nhưng anh không thể hủy hoại nữ thần trong lòng em như vậy được”.

“Người đẹp tuyệt thế như cô ấy sao lại có thể đi ăn mày được chứ?”

“Nhất định là cô ấy đã được các thuộc hạ trung thành cứu”.

“Sau đó nhờ có sự giúp đỡ bí mật của nhóm người này, đất nước đã được khôi phục”.

Lý Hùng nhún vai, có những lời dù bây giờ có nói ra bọn họ cũng sẽ không thể hiểu được.

Hứa Mộc Tình hỏi Hứa Hiếu Dương: “Vậy tiếp theo chúng ta làm gì?”

“Cho đến nay, chúng ta vẫn chưa có liên hệ gì với bất kỳ công ty nào ở Ba Tư”.

“Cũng không có cách nào làm rõ xem thư mời này là thật hay giả".

“Nếu như chúng ta cầm thiếp mời này chạy qua đó”.

“Nhỡ không phải do cô ấy gửi thì rắc rối to rồi”.

Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh gãi trán, thì thào nói nhỏ.

“Thủy Thủy không phải đang ở nước ngoài sao, bảo cô ấy gọi điện hỏi là biết rồi”.

Người được gọi là ‘Thủy Thủy’ trong miệng Hứa Hạo Nhiên chính là bạn gái cũ của cậu ta, Âu Dương Diểu Diểu.

Hai người mặc dù đã chia tay nhưng thi thoảng bọn họ vẫn nhắn tin cho nhau vài câu.

Hứa Mộc Tình lắc đầu nói: “Diểu Diểu đang ở bên Mễ”.

“Bộ phận ngoại giao của công ty chúng ta cũng không liên lạc với bất kỳ công ty nào ở nước ngoài”.

Lý Hùng ngồi bên cạnh đã cắt một miếng táo để ăn, lúc này mới nói một câu.

“Anh có một người bạn ở Ba Tư, hay là gọi cho anh ấy hỏi xem thế nào”.

Lý Hùng vừa dứt lời, mọi người trong nhà đều quay đầu lại.

Hứa Mộc Tình nhìn chằm chằm Lý Hùng: “Chồng à, anh đang đùa sao?”

“Ở nơi xa xôi vậy mà anh cũng có bạn được á?”

Lý Hùng gật đầu, nói: “Đúng vậy”.

“Không quá lời khi nói rằng, bạn bè của anh ở khắp nơi trên trái đất này đấy”.

“Thậm chí ở cực Nam cực Bắc cũng có người của anh”.

Hứa Hạo Nhiên bật dậy, vội vàng lấy điện thoại trong túi ra, đưa cho Lý Hùng.

“Anh rể, điện thoại đây, anh mau gọi đi”.

“Em không tin là anh thật sự có bạn ở Ba Tư”.

Lý Hùng nhìn điện thoại của Hứa Hạo Nhiên khẽ cười: “Điện thoại đểu này của em không gọi được đâu”.

Sauu đó, Lý Hùng cầm một chiếc điện thoại di động Nokia ở bên cạnh.

Chiếc điện thoại Nokia này cũ lắm rồi.

Bây giờ dù có vất ngoài đường cũng không ai buồn nhặt.

“Anh rể, anh đang đùa đấy à, chiếc điện thoại ghẻ này sao có thể gọi ra nước ngoài được”.

Hứa Hạo Nhiên nói: “Anh rể à, chúng ta cược một ván đi”.

“Nếu như cái điện thoại ghẻ này của anh có thể gọi ra nước ngoài được”.

“Em sẽ ăn hết chỗ táo trong giỏ này, ăn cả vỏ cả lõi luôn”.

Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời liền phát hiện Lý Hùng nở một nụ cười khiến cậu ta sởn hết cả gai ốc.

Bởi vì nụ cười này, Hứa Hạo Nhiên rất quen thuộc.

Thông thường, khi Lý Hùng nở nụ cười như vậy có nghĩa là người nào đó sắp gặp xui xẻo.

Hứa Hạo Nhiên đang định bào chữa.

Liễu Ngọc Phân ở bên cạnh đập bàn nói: “Được, để mẹ làm chứng”.

Hứa Hạo Nhiên lắp ba lắp bắp, nhìn mẹ mình bằng ánh mắt đầy hoài nghi.

“Mẹ? Mẹ thật sự là mẹ ruột của con sao?”

“Con vẫn còn chưa đồng ý mà mẹ đã thay con quyết định rồi”.

Kết quả Liễu Ngọc Phân vỗ vai Hứa Hạo Nhiên, nói.

“Mẹ không phải mẹ ruột của con nhưng con là con ruột của mẹ, con là cái đồ đần độn”.

Trong khi Liễu Ngọc Phân đánh Hứa Hạo Nhiên, Lý Hùng đã dùng điện thoại Nokia để kết nối cuộc gọi quốc tế.

Sau đó, Lý Hùng đã làm một chuyện khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Đó là anh đã nói một loại ngôn ngữ mà tất cả mọi người đều nghe không hiểu vào điện thoại!

Chỉ thấy Lý Hùng đang xì xồ gì đó với đầu dây bên kia.

Sau đó, Lý Hùng nhận lấy thiệp mời do công chúa Ba Tư gửi tới từ tay Hứa Mộc Tình.

Đọc một loạt các số liệu ở bên trên.

Không lâu sau, Lý Hùng cúp điện thoại, cười nói: “Anh đã liên hệ với bạn bè bên đó rồi”.

“Bây giờ anh ấy đang ở thủ đô của Ba Tư”.

“Tầm khoảng mười phút anh ấy có thể giúp chúng ta xác nhận xem thiệp mời này là thật hay giả”.
Chương 819: Bịa, bịa tiếp đi

Miệng của Hứa Hạo Nhiên há hốc đến mức có thể nhét được một cả quả táo vào trong đó.

Cậu ta ngẩn người nhìn Lý Hùng nói: "Anh rể, lời anh vừa nói không phải là tiếng Ba Tư đấy chứ?"

Lý Hùng gật đầu: "Là tiếng Ba Tư đấy, em muốn học không? Tiếng Ba Tư của anh tương đương với tiếng Anh cấp mười".

Hứa Mộc Tình cũng nhạc nhiên nhìn Lý Hùng.

Lý Hùng bình thường rất dửng dưng, nhưng một khi đã ra tay thì gạo sẽ xay ra cám ngay.

Mặc dù Hứa Mộc Tình đã quá quen với việc có một người chồng giỏi giang, việc gì cũng có thể làm được rồi.

Tuy nhiên, khi cô nghe một loạt tiếng nước ngoài thốt ra từ miệng Lý Hùng, Hứa Mộc Tình hoàn toàn nghe không hiểu được.

Cô có một cảm giác kì quái.

Cảm giác này có chút lạ lẫm.

Nhưng đồng thời, trong lòng cô cũng sẽ có một thứ cảm xúc kỳ quái.

Hứa Mộc Tình biết rằng người đàn ông của cô đã trải qua rất nhiều đau khổ trong một thời gian dài trước đây.

Bất kể Hứa Mộc Tình hỏi về những đau khổ này như thế nào, Lý Hùng cũng sẽ không nói.

Nhưng anh càng không nói, Hứa Mộc Tình càng cảm thấy trong lòng buồn bực.

Đôi khi, cô còn tự trách mình, tại sao không xuất hiện bên cạnh anh?

Nếu cô có thể cùng Lý Hùng trải qua những đau khổ đó thì có phải tốt rồi không.

Đồng thời, cô cũng mong rằng mình và Lý Hùng sẽ có thêm nhiều trải nghiệm chung.

Chỉ bằng cách này, vợ chồng họ mới trọn vẹn.

Trong quá khứ, Lý Hùng mới chỉ bắn tiếng Anh chuẩn trước mặt Hứa Mộc Tình và những người khác thôi.

Nhưng lần này, một loạt tiếng Ba Tư bất ngờ tuôn ra.

Điều này mang lại cảm vô cùng mới mẻ.

Đặc biệt là Hứa Hạo Nhiên, cậu ta trực tiếp cầm một quả táo lên, vừa nhét vào miệng vừa mơ hồ hỏi Lý Hùng.

"Anh rể, anh nói được mấy thứ tiếng, có thể dạy em được không?"

Liễu Ngọc Phân ở bên cạnh trực tiếp tóm lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên, kéo đứa con trai ngốc nghếch của mình đến bên cạnh ghế sô pha nói.

"Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói đi".

"Ngoài ra, ăn hết táo trong giỏ đi rồi hẵng nói".

Hứa Hạo Nhiên cười khổ nhìn mẹ của mình.

Tuy nhiên, nhìn thấy vẻ mặt của Liễu Ngọc Phân, cậu ta chỉ có thể nuốt nước mắt ăn hết quả táo này đến quả táo khác.

Không bao lâu, điện thoại di động Nokia cũ trong tay Lý Hùng vang lên.

Ngay sau đó, một giọng nam thanh niên phát ra từ điện thoại.

Anh ấy nói tiếng Ba Tư.

Dịch ra là ông chủ, đã điều tra ra rồi.

Chính công chúa Ba Tư đã gửi thư mời cho bà chủ.

Lý Hùng khẽ cau mày, anh cũng đáp lại bằng tiếng Ba Tư.

Hỏi: "Em ấy muốn làm gì?"

Khi Lý Hùng nói những lời này, giọng điệu của anh dường như có chút bình thản.

Thậm chí còn bình thản hơn bình thường.

Công chúa Ba Tư quả thực là bạn của anh và rất thân thiết với anh.

Tuy nhiên, bạn bè thì bạn bè.

Không có nghĩa là bạn thì có thể dùng mấy thủ đoạn vặt vãnh để làm hại đến sự an toàn của vợ mình.

Đừng nói đến việc làm cho Hứa Mộc Tình bị thương, cho dù Hứa Mộc Tình chỉ sợ hãi một chút thôi cũng không được.

Đây là giới hạn của Lý Hùng!

Tất cả thân tín xung quanh Lý Hùng đều biết điều này.

Vì vậy, họ không bao giờ chủ động xuất hiện trước mặt gia đình Hứa Mộc Tình.

Người thanh niên trong điện thoại nói: "Vài ngày nữa là đến sinh nhật của công chúa Ba Tư".

"Đồng thời, cô ấy cũng đã đến tuổi hợp pháp để kết hôn".

"Theo suy đoán của tôi, cô ấy có thể chỉ muốn gặp bà chủ thôi".

"Về phần cô ấy muốn làm gì, tôi nghĩ là anh biết rõ nhất, ông chủ".

Lý Hùng bất đắc dĩ nhắm mắt lại.

Tất nhiên anh biết tâm tư của công chúa Ba Tư.

Chỉ là Lý Hùng vẫn luôn coi cô ấy như em gái ruột của mình.

Những gì anh nói với Hứa Mộc Tình vừa rồi không phải là chuyện bịa.

Năm đó, công chúa Ba Tư gần năm tuổi bị người chú của mình ném vào sa mạc.

Khác với những sự tích về anh hùng khác.

Công chúa Ba Tư đã không được những thuộc hạ trung thành của mình cứu.

Cô ấy gặp Lý Hùng trên sa mạc.

Khi đó, Lý Hùng đang trải qua sự huấn luyện khắc nghiệt từ sư phụ.

Khi đó Lý Hùng cũng còn rất nhỏ, khoảng tám tuổi.

Nhiệm vụ của anh là đi bộ qua sa mạc.

Đồng thời, phải giết hai tên tướng cướp trên sa mạc.

Đây là một nhiệm vụ bất khả thi đối với một người trưởng thành.

Tuy nhiên, Lý Hùng không chỉ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này.

Hơn nữa, còn cõng theo công chúa Ba Tư đã mất nước hoàn toàn rời khỏi sa mạc.

Kể từ đó, Lý Hùng vẫn luôn bí mật giúp đỡ công chúa Ba Tư.

Cô ấy có thể trở lại vị trí người thừa kế đất nước của mình.

Cũng nhờ Lý Hùng đứng sau giúp đỡ.

Có thể nói, tất cả những gì cô ấy có được bây giờ đều do Lý Hùng ban tặng.

Mà bao lâu nay, Lý Hùng luôn coi cô ấy như em gái ruột của mình.

Tuy nhiên, nước chảy vô tình, nhưng hoa rơi hữu ý.

Công chúa Ba Tư đã gieo vào lòng mình một hạt giống tình yêu.

Khi trưởng thành, cô ấy đã thẳng thắn bày tỏ lòng mình với Lý Hùng.

Thật không may, những gì cô ấy nhận được lại là một thực tế vô cùng phũ phàng.

Nhưng cho dù Lý Hùng đích thân từ chối.

Việc theo đuổi Lý Hùng của công chúa Ba Tư cũng không vì thế mà dừng lại.

Cô ấy tìm mọi cách để tiếp cận Lý Hùng.

Bởi vì ban đầu cô ấy và Lý Hùng rất thân thiết.

Cô ấy luôn có thể đi đến bên cạnh Lý Hùng một cách rất dễ dàng.

Và để cho anh thấy phần duyên dáng nhất của một người phụ nữ.

Một thời gian dài sau đó, khi Lý Hùng nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt trần này, anh không khỏi lùi bước, định chạy trốn.

Điều này cũng làm cho Lý Hùng hiện tại có chút nhức đầu.

Bởi vì anh không muốn Hứa Mộc Tình gặp cô ấy lắm.

Hai mỹ nhân vô song này gặp nhau, nhỡ xảy ra vụ nổ long trời lở đất thì sao?

Quan trọng hơn, cả Lý Hùng và Hứa Mộc Tình đều không thể rời khỏi Ninh Châu.

Mấy chuyện kỳ lạ đã xảy ra trong toàn bộ khu vực của Ninh Châu.

Những chuyện này Lý Hùng phải tự mình giải quyết.

Một khi anh rời đi, tập đoàn Lăng Tiêu và gia đình Hứa Mộc Tình có thể nhanh chóng rơi vào một cuộc khủng hoảng vô cùng đáng sợ.

Đây là điều mà Lý Hùng không bao giờ muốn thấy.

Lý Hùng lúc này trực tiếp đứng lên nói với đầu bên kia điện thoại.

"Cậu vào cung, đến trước mặt em ấy, đưa điện thoại cho em ấy".

"Tôi sẽ nói chuyện với em ấy, hỏi xem em ấy muốn làm gì".

Nói xong, Lý Hùng cúp điện thoại.

Cười với nhà Hứa Mộc Tình, sau đó anh nói.

"Bạn anh ở bên kia nói rồi".

"Thư mời này là thật, nhưng tại sao thư mời được gửi đi thì anh cũng không rõ lắm".

"Cho nên, anh đã bảo cậu ấy vào cung Ba Tư hỏi".

"Khoảng nửa tiếng nữa sẽ gọi lại".

Ngay sau câu nói của Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên, người đang gặm táo, ném quả táo đi.

Cậu ta kích động nhìn chằm chằm Lý Hùng nói: "Anh rể, ý của anh là người gọi lại sẽ là công chúa Ba Tư sao?"
Chương 820: Giọng của cô em gái này hay quá

Quả táo mà Hứa Hạo Nhiên ném đi, chưa kịp chạm đất, đã bị Liễu Ngọc Phân tóm được.

Sau đó, Liễu Ngọc Phân nhét quả táo vào miệng Hứa Hạo Nhiên.

"Ngoan ngoãn ăn cho mẹ, lắm mồm thế chứ".

Bây giờ Liễu Ngọc Phân có một tốc độ mà người thường không thể phản ứng kịp.

Hứa Hạo Nhiên ngoan ngoãn ngồi ăn trước mặt mẹ.

Liễu Ngọc Phân bây giờ muốn xử cậu ta như nào cũng được.

Hứa Hạo Nhiên chỉ biết đau khổ ngồi gặm táo.

Sau đó, cậu ta nhìn Lý Hùng cầu cứu.

Tất nhiên Lý Hùng biết tính tình của em vợ mình.

Hứa Hạo Nhiên bây giờ rõ ràng là nhà có điều kiện tốt như vậy, muốn làm gì cũng được.

Nhưng cậu ta lại khác với những cậu ấm bình thường.

Chả đếm xỉa gì đến xe thể thao và gái gú.

Mà lại đi đuổi theo cái gọi là lý tưởng hão huyền của mình.

Giờ đây, cậu ta ngưỡng mộ những người kiêu hãnh đứng trên đỉnh thế giới, đặc biệt là phụ nữ.

Hứa Hạo Nhiên biết tên của công chúa Ba Tư.

Đồng thời, Hứa Hạo Nhiên cũng ý thức được về tầm ảnh hưởng của cô ấy trên toàn thế giới.

Nếu có thể gọi điện thoại cho công chúa Ba Tư.

E rằng Hứa Hạo Nhiên sẽ sẽ hưng phấn mấy ngày không ngủ được.

Lý Hùng khẽ gật đầu, đang định nói thì chuông điện thoại vang lên.

Tốc độ phản ứng của đối phương đã vượt quá dự đoán của Lý Hùng.

Lý Hùng lấy điện thoại di động ra, bấm nút trả lời.

Ngay sau đó là một giọng nói quyến rũ khiến người ta không tự chủ được của một cô gái.

Ngay cả khi điện thoại di động của Lý Hùng không bật loa ngoài.

Tai chó Hứa Hạo Nhiên vẫn nghe thấy giọng nói này.

Cậu ta lập tức nhảy dựng lên, bịt tai lại, cao hứng nói.

"Oa, anh rể, giọng nói hay quá".

"Em mới nghe mấy câu mà đã cảm thấy lỗ tai sắp mang thai đến nơi rồi".

Hứa Mộc Tình ở bên cạnh đá văng em trai mình đi.

Đồng thời, cô cũng nhìn Lý Hùng bằng ánh mắt tò mò.

Mặc dù Hứa Mộc Tình không nói, nhưng Lý Hùng biết vợ mình đang nghĩ gì?

Vì vậy, đã nói vài câu với đối phương bằng tiếng Ba Tư.

Ngay sau đó, Lý Hùng đã bật loa.

Một giọng nói nhẹ nhàng từ bên kia phát ra từ điện thoại.

"Xin chào mọi người, chào chị dâu, chào bác ạ".

"Tên cháu là Tina, rất vui được gặp mọi người".

Tiếng Hoa Hạ của Tina rất chuẩn.

Những người bên cạnh đều sửng sốt.

Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân nhìn nhau.

Họ không ngờ rằng những công chúa Ba Tư cao quý ở bên kia trái đất sẽ biết đến sự tồn tại của họ.

Còn Hứa Hạo Nhiên, tên vô tích sự, vì không nghe thấy công chúa Ba Tư gọi tên mình.

Lập tức ở bên cạnh ra dấu để cô ấy biết đến sự tồn tại của cậu ta.

Cậu ta nhanh chóng ăn hết táo, kể cả lõi táo.

Sau đó không ngừng hét lên: "Công chúa, tôi ở đây, tôi ở đây, cô có biết tôi không?"

Kết quả là, đầu dây bên kia phát ra giọng nói nghi ngờ của công chúa Ba Tư.

"Anh, người đang la hét đó là ai vậy?"

"Cậu ta đang làm phiền em chào hỏi mọi người đấy".

Ngay khi công chúa Ba Tư nói câu này, Hứa Hạo Nhiên lập tức ủ rũ.

Bày ra tư thế hoàn toàn bị đánh bại, còn không ngừng hét lên: "Tôi là chó, tôi là chó".

Về phần Hứa Hạo Nhiên, Lý Hùng không giải thích nhiều.

Bởi vì càng giải thích, thì càng trở nên rắc rối.

Lý Hùng hỏi Tina: "Tại sao em lại đột nhiên gửi thư mời đến tập đoàn Lăng Tiêu?"

"Lâu lắm rồi anh không liên lạc cho em, em nhớ anh".

Tina trực tiếp bày tỏ suy nghĩ của mình.

Mặc dù liên tục gọi Lý Hùng là anh trai, nhưng nghe lại không giống như tình cảm anh em đơn thuần.

Dường như nó mơ hồ mang theo một loại tình cảm khác trong đó.

Hứa Mộc Tình quay đầu lại nhìn chằm chằm Lý Hùng, trong mắt mang theo ý tứ rất khác.

Lý Hùng nhanh chóng liếc nhìn Hứa Mộc Tình với ánh mắt kiểu "vợ, anh vô tội".

Hứa Mộc Tình cười nhẹ.

Cô không phải là một người phụ nữ hay ghen.

Bởi vì cô hiểu rất rõ tình cảm của Lý Hùng dành cho mình.

Hứa Mộc Tình biết rằng ngay cả khi đàn ông trên toàn thế giới đều phản bội lại người phụ nữ của họ.

Lý Hùng cũng sẽ không làm thế.

Hứa Mộc Tình nhận lấy điện thoại di động trong tay Lý Hùng.

Sau đó, trao đổi trực tiếp với công chúa Ba Tư.

Khi Hứa Mộc Tình cầm điện thoại đi sang hướng khác, hai người nói chuyện to nhỏ với nhau.

Lý Hùng không biết bọn họ nói cụ thể những gì.

Chỉ là từ vị trí của Lý Hùng và những người khác.

Hứa Mộc Tình có vẻ rất hạnh phúc, thỉnh thoảng sẽ bật cười lanh lảnh như tiếng chuông.

Điều này khiến mọi người rất tò mò không biết hai người họ đang nói gì.

Một lúc sau, Hứa Mộc Tình cúp điện thoại, đi tới chỗ Lý Hùng.

"Sẽ có một cuộc họp vào ngày mai. Lời mời tập đoàn chúng ta đến Ba Tư sẽ tạm thời gác lại".

Lý Hùng khẽ gật đầu, Hứa Mộc Tình làm như vậy là đúng.

Dù sao thì, mấy ngày qua Lý Hùng cũng đã nói rõ với Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình rồi.

Bây giờ hoàn cảnh nội bộ của Ninh Châu rất bất ổn, mấy chuyện kỳ lạ, thậm chí rất nguy hiểm sẽ xảy ra bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu.

Để bảo vệ họ, bảo vệ chính ngôi nhà của họ.

Trước mắt, ngay cả bản thân Lý Hùng cũng sẽ không rời Ninh Châu.

Đừng nói đến hai người Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình.

Lý Hùng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Hứa Mộc Tình xử lý chuyện này.

Theo quan điểm của anh, miễn là Hứa Mộc Tình và Tina không gặp nhau.

Nếu không, sau khi công chúa Ba Tư gặp Hứa Mộc Tình, sẽ xảy ra chiến tranh đấy.

Lúc đó Lý Hùng không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Tuy nhiên, Hứa Mộc Tình đã nói thêm một câu.

"Tina chưa bao giờ đến đất nước chúng ta".

"Vừa rồi trên điện thoại, em ấy nói rất nhiều về đất nước của chúng ta".

"Vì vậy, em đã tự đứng ra mời công chúa Ba Tư cao quý này đến Ninh Châu để đàm phán kinh doanh với tập đoàn Lăng Tiêu chúng ta".

"Đồng thời với tư cách là người chủ trì, sẽ đưa em ấy đi tham quan cảnh núi non sông nước".

Lý Hùng chớp chớp mắt, không khỏi đưa tay ôm trán.

Nếu đàn em nào của anh mà tự đưa ra quyết định kinh khủng như vậy mà không được cho phép, e rằng Lý Hùng sẽ đá cho người đó bay ra ngoài rồi ấy chứ.

Nhưng lần này lại là do đích thân vợ anh quyết định.

Lý Hùng chỉ có thể thở dài nói: "Xem ra Ninh Châu sẽ không còn sóng yên biển lặng nữa rồi".

...

Cùng lúc đó, trong phòng của một câu lạc bộ.

Mấy cậu ấm, ngậm điếu thuốc trong miệng, đang nhả ra những đám khói lớn.

Hứa Thiên Tứ ngồi giữa họ, vắt chéo chân.

Bọn họ đang tính kế, đối phó Lý Hùng như thế nào?

Lúc này, một thanh niên đột nhiên nói: "Ông chủ, tại sao lúc nào cũng nghĩ đến việc đối phó với Lý Hùng vậy?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom