-
Chương 921-925
Chương 921: Càng nguy hiểm càng có người đến
Lúc Tina nói chuyện còn cố ý quay đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, hiện tại vừa hay là chín giờ.
Lý Hùng đã biết trước Tina sẽ làm vậy, anh nói với cô ấy: "Em đi thì cũng được thôi nhưng phải nhớ kỹ, nếu lát nữa có xảy ra chuyện gì ngoài sức tưởng tưởng thì đừng có mà hoảng đấy nhé".
Tina trợn mắt cười nói: "Em còn lâu mới hoảng, cho dù có mấy thứ kia thật thì cũng có anh bên cạnh mà, anh sẽ bảo vệ em".
Lý Hùng nhún vai không nói gì, lái xe chở Tina và Hứa Hạo Nhiên đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn.
Từ biệt thự bọn họ ở đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn mất khoảng mười phút là cùng.
Trước kia ở đó rất hẻo lánh, mà giờ đã nằm trong lòng thành phố rồi.
Nhưng mọi người ai cũng biết đấy là vùng cấm, ngoài một vài thanh niên bốc đồng thì người có đầu óc bình thường sẽ không đến đây.
Vì thế nên xung quanh nhà máy thủy tinh Hậu Sơn mới trở thành bãi đất trống.
Để tránh nhà máy thủy tinh này khiến người dân sợ hãi, chính quyền đã cố ý sửa sang nơi này thành một cái công viên.
Cái công viên này là nơi ít người đến nhất trong thành phố.
Bình thường công viên sẽ không có tường bao nhưng chỉ riêng nơi này có bức tường bao cao hơn hai mét.
Công viên chỉ có một cổng vào, có thể lái xe vào, Lý Hùng lái xe dọc theo đường núi quanh co đến một nơi đổ nát.
Nơi này do đã được tu sửa nhiều lần nên có thể thấy hai tòa nhà chưa hoàn thiện và một số nhà xưởng đã bị đổ nát hoàn toàn.
Kính của các nhà máy này đã bị vỡ, trên tường có một số hình vẽ bậy lộn xộn, có thể nhìn thấy một số vật liệu xây dựng bị bỏ hoang.
Nhưng khác với lúc trước, giờ Lý Hùng dừng xe ở một mảnh đất hoang.
Bên cạnh có hai, ba chiếc ô tô đã đỗ sẵn ở đây, nhìn kiểu dáng là biết đây là kiểu xe mà đám thanh niên thích.
Lý Hùng không cần xuống xe đã thấy mấy thanh niên đang cầm điện thoại tràn đầy hào hứng livestream.
Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên ngồi sau xe: "Mấy streamers như em không biết nơi này rất nguy hiểm à?"
Hứa Hạo Nhiên thoải mái nói: "Đương nhiên là biết rồi".
"Biết mà vẫn cố tình làm, chả nhẽ trong thời gian livestream không có ai xảy ra chuyện à?"
Hứa Hạo Nhiên nằm ườn ra ghế, cười ha hả nói với Lý Hùng: "Anh rể, anh không biết à? Những người trong nghề này á, càng là nơi nguy hiểm thì càng thích đâm đầu vào".
"Dù sao thời buổi này á, không có tiền còn khổ hơn là chết".
"Mà đám thanh niên này chưa từng gặp phải nguy hiểm thật sự, bọn họ còn nghĩ đến đây để chơi thật đấy".
"Nếu người từng trải như anh nói với bọn họ ở đây rất nguy hiểm để bọn họ đừng tới thì bọn họ lại càng nóng lòng muốn thử".
"Mà anh rể nhìn xem..."
Lúc Hứa Hạo Nhiên đang nói chuyện, cậu ta giơ tay chỉ về một cái cây nhỏ ở gần đó, một đôi nam nữ đang ôm chặt nhau, hôn say đắm dưới gốc cây.
Động tác của hai người bọn họ rất kịch liệt, như lửa gặp rơm khô. Bàn tay của gã đàn ông thò vào trong quần áo của người phụ nữ, mà người phụ nữ đó cũng chẳng vừa, ả ta tháo thắt lưng gã rồi nắm lấy thứ cứng rắn trong đũng quần gã ta.
Tina nhìn qua cửa sổ với vẻ mặt thích thú, tuy là cô ấy và Lý Hùng đã kết hôn, là vợ chồng hợp pháp nhưng chưa từng làm chuyện như vậy.
Mặt cô ấy đỏ bừng nhưng trong mắt lại tràn đấy hứng thú.
Lý Hùng giơ tay kéo Tina lại, bịt kín mắt cô ấy nói: "Trẻ con nhìn cái gì mà nhìn?"
Tina bĩu môi nói: "Người ta là vợ anh rồi đó, có phải là trẻ con nữa đâu?"
"Anh trai, anh không thể coi em là đứa trẻ không chịu lớn mãi như thế được".
Lúc Tina nói chuyện, đôi môi đỏ mọng của cô ấy còn cố tình làm trò hôn vào lòng bàn tay Lý Hùng.
Lý Hùng tức giận liếc cô ấy, cả ba người nhanh chóng xuống xe.
Lúc này, khung cảnh trước mắt Lý Hùng có vẻ chân thực hơn.
Đồng thời, anh cũng cảm nhận được một bầu không khí rất kỳ lạ đang hình thành trong không trung, người bình thường sẽ không cảm nhận được nó.
Lý Hùng quay đầu hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Em có cảm thấy gì không?"
Anh chợt ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt Hứa Hạo Nhiên vốn đang tươi cười bỗng trở nên nghiêm túc.
Cậu ta nói với Lý Hùng: "Anh rể à, sao giờ em thấy cả người bứt rứt thế, nơi này đúng là rất khác lạ".
Lý Hùng cười khẽ: "Em cảm thấy thế chứng tỏ thực lực của em tiến bộ vượt trội so với trước kia đấy".
"Nhưng em phải cẩn thận, những gì em trải qua bây giờ rất dễ khiến em tẩu hỏa nhập ma đấy".
"Vì thế dù có gặp phải chuyện gì, nhìn thấy thứ gì cũng phải bình tĩnh, không được để những thứ đó làm cho mờ mắt".
Hứa Hạo Nhiên gật đầu liên tục: "Anh rể yên tâm đi, em sẽ không để anh thất vọng đâu".
Giờ những người bên cạnh ai ai cũng trở nên mạnh mẽ, là em vợ Lý Hùng, tuy nhìn Hứa Hạo Nhiên có vẻ lông bông nhưng thực ra trong lòng cậu ta cũng rất muốn mạnh lên.
Là đàn ông thì có ai không mong muốn đứng trên đỉnh cao để người đời ngước nhìn chứ?
Ba người vừa mới xuống xe, phía trước đã có hai đôi bước đến.
Trong đó có một người ăn mặc rất chất chơi, trên tai hắn xỏ mấy cái lỗ, mỗi cái lỗ tai lại xỏ một cái khuyên tai kim loại.
Hắn rõ ràng là đàn ông nhưng lại khiến người ta cảm thấy hơi không đàng hoàng.
Nhìn từ xa hắn đã vừa ý Tina rồi, hắn thè lưỡi liếm môi, nói với hai người phụ nữ bên cạnh: "Đợi lát nữa hai cô tìm cách lôi con ả kia lại đây cho tôi".
Vẻ mặt của hai người này không chút thay đổi, vẫn cười tươi nhưng trong mắt lại đang đấu tranh.
Lý Hùng nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, anh tính toán trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn vô cảm, anh nói với Hứa Hạo Nhiên đứng cạnh: "Chuẩn bị tinh thần nhé, lát nữa có mấy việc lặt vặt cần em giải quyết đấy".
Lý Hùng không cần nói hết ý Hứa Hạo Nhiên đã biết anh định làm gì.
Bởi vì cái gã không đàng hoàng trước mắt khiến Hứa Hạo Nhiên cảm thấy rất khó chịu, bình thường cậu ta rất ghét loại người như vậy, thậm chí muốn lao lên tẩn cho hắn một trận.
Chương 922: Em có thể đánh hắn ta không?
Ánh mắt hắn nhìn Tina khiến Hứa Hạo Nhiên chỉ muốn móc mắt hắn ra.
Tina là ai chứ? Giờ cô ấy đã là vợ của Lý Hùng, trong thâm tâm Hứa Hạo Nhiên, Tina đã là chị gái của cậu ta rồi. Chị gái mình bị người khác dùng ánh mắt đê tiện nhìn chằm chằm như thế, cậu em như Hứa Hạo Nhiên sao có thể tha cho hắn được?
"Chào mọi người! Tối nay mọi người cũng đến đây để livestream đấy à?"
Hắn dẫn theo ba người bước đến, lúc đầu khi Lý Hùng mới lái xe đến thì thấy tay hắn đang khoác lên vai hai người phụ nữ, nhìn bọn họ có vẻ rất thân thiết.
Nhưng giờ nhìn thấy Tina, hắn đã bỏ tay xuống, giữ khoảng cách với hai người kia.
Mà người đàn ông đứng sau lưng hắn vẫn đứng im như khối băng.
Người này có chút thực lực, giống như vệ sĩ vậy. Nếu vậy chắc cái gã chạy theo phong cách Punk này cũng là cậu ấm của một gia tộc nào đó.
Lúc hắn nói chuyện, mắt vẫn dán vào người Tina.
Tina xoay người hỏi Lý Hùng: "Anh trai, em có thể đánh hắn ta không?"
Lý Hùng còn chưa nói gì, hắn đã cười to: "Người đẹp này thú vị thật đấy! Ngại quá, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, có chút thất thố rồi".
"Tôi tên Long Hải Lượng, bố tôi là chủ tịch tập đoàn Long Hải mà tôi cũng là đệ tử của một môn phái lánh đời".
"Nếu mọi người muốn trở thành cao thủ, có được thực lực khiến tất cả mọi người phải ghen tị thì cứ đến tìm tôi, chỉ cần bỏ ra chút vốn liếng là tôi có thể khiến các người đứng trên đỉnh cao rồi".
Long Hải Lượng cảm nhận được sự thù địch mạnh mẽ toát ra từ người Tina.
Thế nên hắn cũng không cố tình thể hiện, chỉ mỉm cười với Tina rồi dẫn theo hai người phụ nữ và vệ sĩ rời đi.
Bọn họ bước đến tòa nhà cũ nát trước mặt.
Tòa nhà này có ba tầng, nhìn bề ngoài nó khá đổ nát.
Nhưng phải nói là chất lượng công trình kiến trúc năm đó không tệ.
Bao nhiêu năm trôi qua rồi mà tòa nhà cũ nát này vẫn chống trọi được với mưa gió, đứng sừng sững không đổ.
Lúc này, cách đó không xa có mấy người vẫy tay với Long Hải Lượng, nhìn có vẻ bọn họ là cùng một nhóm.
Trong nhóm người này có người giơ điện thoại lên livestream rồi, bọn họ vừa nói chuyện vừa bước vào trong tòa nhà đổ nát này.
"Anh rể, thời gian cũng xêm xêm rồi.", Hứa Hạo Nhiên nhìn đồng hồ, cậu ta cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo đang được hình thành trong không trung.
Loại khí tức này khiến Hứa Hạo Nhiên cảm thấy lông tơ dựng ngược lên, khi cảm giác này dần trở nên rõ nét hơn, cậu ta cảm thấy lồng ngực mình như có thứ gì đó muốn nhảy vọt ra ngoài.
Nhưng cậu ta không thể cảm nhận rõ ràng hơn, chỉ đành ép cảm giác này vào sâu trong lòng.
Không lâu sau, bên trong tòa nhà bỗng truyền đến tiếng hét chói tai của một người phụ nữ.
Lý Hùng và Hứa Hạo Nhiên liếc nhìn nhau, ba người lập tức bước vào.
Mặc dù bên ngoài nhà xưởng không có ánh đèn nhưng trong thành phố ít ô nhiễm ánh sáng nên ánh trăng sáng ngời trên đầu cũng khiến người ta nhìn rõ xung quanh.
Nhưng bên trong tòa nhà lại tối đen như mực.
Mà nó tối một cách kỳ lạ, giống như bọn họ đột niên đi vào trong một cái hang động tối om, cho dù có tạt sơn vào trong không khí thì không khí cũng sẽ bị nhuộm đen.
Mấy người đi trước có cầm đèn pin.
Ánh sáng đèn pin rọi vào lối cầu thang.
Trên cầu thang có một người đang đứng, toàn thân người đó cháy đen, nhìn cứ như bị hỏa thiêu thành như vậy.
Anh ta vẫn đứng im ở đó, cả người trơ trụi, không nhìn thấy rõ tướng mạo ra sao, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hoang mang và chấn động mạnh.
Hứa Hạo Nhiên lấy ra một lá bùa màu vàng từ trong túi, lúc cậu ta chuẩn bị ra tay thì Lý Hùng đặt tay lên vai cậu ta khẽ lắc đầu.
"Đừng nóng vội, để xem thực lực của những người này thế nào đã. Với chúng ta hiện giờ thì quan sát nhiều, suy xét nhiều sẽ tốt hơn là lao lên bạt mạng".
Hứa Hạo Nhiên gật đầu, Long Hải Lượng cũng phát hiện ra đám người Lý Hùng vào trong rồi.
Người phụ nữ vừa hét chói tai lúc nãy là người đứng bên cạnh Long Hải Lượng, hắn cố tình để cho cô ta hét lên như thế,
Hắn làm thế để dẫn dụ đám người Lý Hùng vào trong, đồng thời để Tina thấy tư thế hiên ngang oai hùng của hắn. Đàn ông luôn muốn thể hiện bản lĩnh trước mặt phụ nữ đẹp, đây là bản tính của bọn họ.
Lúc này, Long Hải Lượng rút một cái gậy gỗ từ trong ngực ra, bề mặt của cái gậy gỗ này có khắc rất nhiều hoa văn kỳ quái.
Từ rất xa, Lý Hùng đã nhìn thấy rất rõ những hoa văn này, ánh mắt anh lộ ra vẻ rất chán ghét.
Rõ ràng, ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh đã hiểu được ý nghĩa hoa văn trên gậy gỗ.
Long Hải Lượng nắm chặt lấy gậy gỗ, sau đó hắn bày trò như mấy ông đạo sĩ dỏm, lẩm bẩm trong miệng thứ ngôn ngữ kỳ quái.
Khi hắn giơ cái gậy gỗ lên cao, toàn bộ gậy gỗ đột nhiên phát ra ánh sáng xanh đậm.
Ánh sáng này tụ lại thành một trùm sáng, bắn thẳng về phía người đã bị đốt cháy đen đứng ở đầu cầu thang.
Điều đáng nói là thứ nhìn như đã chết đứng ở đầu cầu thang bỗng hét lên một tiếng thảm thiết.
Dưới ánh mắt chăm chú của đám người Lý Hùng, anh ta hóa thành một làn khói đen lao về phía cái gậy gỗ xanh đậm.
Xử lý xong, Long Hải Lượng cười ha hả quay đầu nhìn Tina, hắn rõ ràng muốn nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt sùng bái của cô ấy.
Nhưng tiếc là cô ấy vẫn dửng dưng như không, dường như cô ấy chả lạ gì trò hề này của Long Hải Lượng.
Trong lòng Long Hải Lượng âm thầm căm hận nhưng bề ngoài hắn không tỏ vẻ gì, hắn dẫn người tiếp tục đi về phía trước.
Mà mấy người đang livestream chuyện kinh dị bên cạnh coi Long Hải Lượng như Thần cứu thế, hớn hở đi sau lưng hắn, vừa livestream vừa hỏi chuyện hắn.
Trong đó có một cô gái ăn mặc khá đẹp đẽ hỏi Long Hải Lượng: "Cậu Long, xin hỏi vừa nãy anh làm kiểu gì vậy?"
Long Hải Lượng mỉm cười, hắn vừa bước lên cầu thang vừa nói: "Đây là bí kíp gia truyền của tôi, năm tôi bảy tuổi có một đạo sĩ lang thang để mắt đến tôi, ông ấy đã dạy cho tôi một số cách chuyên trị những thứ không sạch sẽ này. Nhưng cách này không thể truyền dạy cho người ngoài".
Chương 923: Vu thuật Nam Dương
"Trời đất, cậu Long à! Anh nói thế lẽ nào người dạy anh là thần tiên à? Chỉ có thần tiên mới có thể dạy anh những pháp thuật sắc bén như vậy".
Long Hải Lượng cười tự tin: "Hôm nay mọi người cứ yên tâm đi sau lưng tôi, tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào là cao thủ chân chính".
"Tôi thấy mấy thứ kia cũng thường thường thế thôi, chỉ hai ba chiêu là giải quyết gọn lẹ".
"Bọn chúng có thể lên mặt với người bình thường chứ trước mặt tôi bọn chúng chả là cái thá gì".
Long Hải Lượng vừa nói vừa liếc mắt nhìn Tina, nhưng lúc này Tina không thèm nhìn đến hắn, cô ấy đang nhìn về phía cầu thang ở tầng hai.
Ngay sau đó một người đang livestream bên cạnh Long Hải Lượng đột nhiên hét toáng lên: "Cậu Long, anh mau nhìn kìa, ở cầu thang có thứ gì không sạch sẽ ý".
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, ở đầu cầu thang đúng là có một thứ toàn thân bị đốt cháy.
Mà thể hình người này lớn hơn người vừa nãy một chút, toàn thân hắn ta chìm trong màn sương mù màu đen.
"Chuyện nhỏ, xem tôi xử lí nó đây.", Long Hải Lượng lại làm lại trò cũ, giơ cái gậy gỗ trong ngực mình lên cao.
Ngay khi hắn đang lẩm bẩm thứ tiếng khó nghe, Hứa Hạo Nhiên hỏi Lý Hùng: "Anh rể, hình như cái tên này không học đạo thuật đúng không?"
Lý Hùng gật nhẹ đầu: "Đây là một loại vu thuật có nguồn gốc từ Nam Dương".
"Chắc tên cậu ấm nhà họ Long này bị người nào đó lừa hoặc gia tộc nhà hắn vốn luyện loại vu thuật này".
"Còn đạo sĩ lang thang chỉ là bọn họ tự bịa ra mà thôi".
"Người như Long Hải Lượng ra ngoài thể nào cũng gây chuyện, nếu gặp phải cao thủ thực thủ rồi bị đánh cho lăn lê bò càng như chó thì gia tộc Long Thị cũng có thể vịn vào cái cớ Long Hải Lượng bị người ta lừa, chả liên quan gì đến gia tộc nhà bọn họ cả".
Lý Hùng vừa nói vừa nhìn về sau lưng Long Hải Lượng, ánh mắt anh sắc bén. Anh lạnh lùng nói: "Nếu anh đoán không sai thì Long Hải Lượng cũng chỉ là một quân cờ của nhà họ Long mà thôi, một đại gia tộc vứt bỏ một quân cờ là chuyện đơn giản".
Ngay khi Long Hải Lượng còn đang lẩm bẩm, cái thứ màu đen bỗng gầm lên giận dữ, hai tay nó giang rộng ra lao về phía mọi người.
Bởi vì Long Hải Lượng lẩm bẩm quá lâu nên không kịp phản ứng, tay phải của tên đang livestream bên cạnh hắn bị nắm lấy, gã đó lập tức hét lên thảm thiết. Lúc bàn tay gã bị cái thứ màu đen đó đụng trúng lập tức cháy đen, thậm chí còn bốc khói.
Nhìn thấy thế, Lý Hùng giơ tay vỗ nhẹ lên vai Hứa Hạo Nhiên, cậu ta lập tức lấy một lá bùa màu vàng từ trong túi ra, đọc một câu thần chú mà Lý Hùng đã dạy.
Ngay sau đó, lá bùa màu vàng liền hóa thành một tia sáng màu vàng lao về phía thứ màu đen, dán chặt lên trán nó.
Nó rống lên một tiếng thảm thiết, sau đó ôm chặt lấy đầu mình, cơ thể không ngừng vặn vẹo lắc lư, cái khí đen trên người nó khiến mọi người ho sặc sụa nhanh chóng lan ra, tràn đầy cả cầu thang.
"Anh rể à, cái thứ này ghê thế cơ á?"
Hứa Hạo Nhiên chưa gặp trường hợp này bao giờ, cậu ta luống cuống không biết làm sao.
Vẻ mặt Lý Hùng vô cảm chỉ tay vào túi Hứa Hạo Nhiên, ngón tay anh hơi cong lên, một lá bùa màu vàng tự bay từ trong ra.
Lá bùa màu vàng này bắt đầu quay nhanh trên đầu mọi người, tạo thành một vòng xoáy, hút toàn bộ khí đen sang nơi khác.
Sau đó lá bùa màu vàng này nhanh chóng đậu xuống đỉnh đầu thứ đó.
Hai ngón tay của Lý Hùng búng nhẹ một cái trong không trung "bốp" một tiếng, cái thứ vốn đã bị lửa thiêu cháy lập tức lại cháy bùng lên, ngọn lửa này cháy khắp người nó, thiêu nó thành tro.
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, so với vẻ mặt của những người đang livestream thì vẻ mặt của hắn xấu hơn nhiều, hắn cứ tưởng ba người Lý Hùng chỉ đến đây thám hiểm thôi, không ngờ Lý Hùng lại là một cao thủ.
Ban đầu Long Hải Lượng chỉ định tỏ vẻ trước mặt Tina mà thôi, nhưng giờ phút này trong lòng hắn thầm quyết định sẽ chơi chết Lý Hùng rồi hút hết tinh khí thần hồn Lý Hùng, biến những thứ đó thành của mình.
Thế là hắn thay đổi kế hoạch, hắn hạ mình nói chuyện với Lý Hùng: "Ôi, người anh em này, nếu anh đã giỏi thế sao không đi trước chúng tôi?"
"Hôm nay mọi người đến đây để tìm hiểu, có lẽ sau này không còn cơ hội gặp lại nữa. Sao anh không đưa chúng tôi đi một vòng quanh đây nhỉ?"
Long Hải Lượng vừa nói thế, lập tức có người đứng bên phụ họa: "Đúng đấy, đúng đấy, nhìn có vẻ anh giỏi thế, sao lại để những người thường như chúng tôi đi trước được?"
"Mà nơi này là một trong bốn ngôi nhà ma ở Ninh Châu chúng ta, nếu có thể xử lý sạch những thứ đó ở đây thì đúng là tạo phúc cho dân đấy".
Lý Hùng mỉm cười nói: "Tôi không có năng lực xử lý sạch sẽ những thứ ở đây đâu".
"Tối nay tôi chỉ đi thám hiểm cùng em gái thôi, mấy người muốn đi đâu thì tùy, chúng tôi chỉ đi dạo chơi chơi thế thôi.", Lý Hùng nói xong thì cầm tay Tina xuống lầu.
"Đồ nhát chết!"
Thấy Lý Hùng rời đi, Long Hải Lượng cố tình đứng ở đầu cầu thang tức giận chửi anh một câu.
Lý Hùng còn chưa kịp làm gì, Hứa Hạo Nhiên đã giãy nảy lên như đỉa phải vôi, chỉ vào Long Hải Lượng nói: "Mày chửi ai là đồ nhát chết?"
Long Hải Lượng cố tình nhìn xung quanh, vẻ mặt hắn cười bỉ ổi nói: "Ở đây còn có người khác à?"
"Những người đến đây thám hiểm tối nay ai chả gan dạ, người bình thường còn dám đi tiếp vào bên trong thế mà đám người học đạo các cậu lại run như cầy sấy không dám tới gần, không phải nhát chết thì là gì?"
Hứa Hạo Nhiên đang định xắn tay áo lên làm một trận với Long Hải Lượng thì Lý Hùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu ta, anh lắc đầu thờ ơ nói: "Mấy người cứ đi tiếp lên trên thì không thấy gì đâu?"
"Lúc này phải đi xuống dưới ý, càng xuống sâu thì càng có nhiều".
"Nếu mấy người muốn xem thì đi theo tôi".
Chương 924: Càng nguy hiểm càng tốt
Lý Hùng nắm tay Tina ra khỏi nhà máy, lúc đến cửa nhà máy anh đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn đám người Long Hải Lượng.
Anh nói rất thờ ơ, giọng điệu không cao không thấp: "Mấy người nhớ kỹ, đi theo tôi thì cũng được thôi nhưng tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ mấy người".
"Lát nữa nếu gặp phải tình hình nghiêm trọng thì hãy chạy ra ngoài ngay, đừng có ôm ảo tưởng, mấy thứ này đáng sợ hơn mấy người nghĩ nhiều".
Nghe Lý Hùng nói thế Long Hải Lượng cười khẩy tỏ vẻ khinh thường. Hắn để Lý Hùng đi trước không phải vì hắn không đủ trình so với Lý Hùng mà vì hắn muốn làm anh xấu mặt, thậm chí để mấy thứ bẩn thỉu này giết chết anh.
Nhà máy thủy tinh Hậu Sơn này rất đặc biệt, nhìn bề ngoài thì phong thủy rất tốt, thế nên có rất nhiều nhà đầu tư muốn nuốt trọn mảnh đất này.
Chủ đầu tư đã mua nó với giá rất thấp, sau đó phát triển bất động sản cao cấp để kiếm chác.
Nhưng phong thủy này chỉ là bề ngoài thôi, thực ra bên dưới nhà máy thủy tinh này có một ngôi mộ cổ, ngôi mộ này mới là nguyên nhân chính khiến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn trở thành một trong bốn nơi ma quái nhất Ninh Châu.
Người bình thường bước vào nhà máy này cùng lắm là cảm thấy không khí ở đây âm u lạnh lẽo, cảm giác như bước vào trong tủ lạnh vậy.
Nhưng cao thủ như Long Hải Lượng vừa đến đã lập tức cảm thấy nơi này rất khác thường.
Một nơi trở thành vùng đất hung hiểm có thể là do con người cố tình tạo ra, nhưng nơi này là do tự nhiên hình thành.
Long Hải Lượng không nói gì, giờ trong lòng hắn chỉ mong Lý Hùng bị thứ gì đó giết chết, sau đó hắn sẽ nhảy ra làm anh hùng cứu mỹ nhân để mỹ nhân yêu thương nhung nhớ mình.
Hắn dư sức giải quyết tất cả những thứ bẩn thỉu ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, sau đó trong ánh mắt sùng bái của mỹ nhân, hắn sẽ dẫn cô ấy đến khách sạn gần đây để chơi đùa.
Nghĩ thế, Long Hải Lượng bất giác tươi cười, giờ trong lòng hắn rất chờ mong.
Mấy người bên cạnh Long Hải Lượng đến đây tối nay vốn là để thám hiểm, với bọn họ thì càng nguy hiểm càng tốt.
Đám người đi theo Lý Hùng.
Lý Hùng dẫn bọn họ đi dọc một con đường rộng lớn, bước chân của anh nhìn thì như vô thức nhưng thực ra mỗi bước đều rất đặc biệt, dấu trân trên đất của anh nhanh chóng tạo thành hình một trận bát quái kỳ lạ.
Nhưng người bình thường nhìn anh bước thế chỉ thấy anh dẫn mọi người đi loạn xạ như ruồi không đầu thôi.
Long Hải Lượng liếc mắt ra hiệu cho đám trai gái đang livestream, một gã thanh niên lập tức nghi ngờ Lý Hùng: "Này, anh không lừa chúng tôi đấy chứ? Sao anh cứ dẫn chúng tôi quanh đi quẩn lại ở đây vậy".
Lý Hùng không trả lời, đột ngột dừng bước, anh ngồi xổm xuống giơ tay ấn nhẹ lên đất, lúc này chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Lý Hùng ấn một cái lên đất, mặt đất cứng rắn như tảng đá đột nhiên lõm xuống như cái ao, tất cả mọi người sợ ngây người, nhao nhao nói: "Chuyện gì vậy?"
Mà ngay lúc này, bàn tay Lý Hùng là trung tâm, mặt đất xuất hiện một hình như mạng nhện, theo bước chân mọi người trên đất rung chuyển dữ dội.
"Rầm" một tiếng, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì mặt đất dưới chân đã sụp xuống.
Tiếng hét chói tai vang lên bốn phía, tất cả mọi người đều rơi xuống dưới.
Lý Hùng giơ tay, cánh tay rắn chắc của anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tina, ôm cô nhẹ nhàng rơi xuống.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì vung tay chân loạn xạ nói với Lý Hùng: "Anh rể, còn em nữa, em không muốn ngã nát bét như thịt vụn đâu".
Tina nhếch mày nhăn mặt với Hứa Hạo Nhiên: "Cậu cũng có phải vợ anh ấy đâu, sao anh ấy phải ôm cậu chứ?"
Nghe thế Hứa Hạo Nhiên buồn thối ruột, vẻ mặt nhăn nhó nói với Lý Hùng: "Anh rể ơi, anh rể yêu quý của em ơi, anh không thể thấy chết không cứu được, em là em vợ anh đấy".
Lý Hùng quay đầu nhếch miệng cười với Hứa Hạo Nhiên: "Dạo gần đây em học được không ít thứ từ anh rồi, lúc này mau thể hiện bản lĩnh đàn ông của em đi".
"Bây giờ mà em có thể dựa vào năng lực của bản thân qua ải này thì sau này trước mặt Lý Liễu Nhi em có thể chém gió cả đời".
Vừa nghe đến người vợ yêu quý của mình, Hứa Hạo Nhiên lập tức lên tinh thần, để có thể thể hiện bản thân trước mặt vợ mình, cậu ta sẽ thử mọi cách.
Hứa Hạo Nhiên lập tức tập trung tinh thần, cẩn thận nhớ lại những chiêu thức Lý Hùng đã dạy mình sau đó thử khống chế cơ thể mình cân bằng.
Hứa Hạo Nhiên dần cảm nhận được bản thân như một đám mây đang trôi, từ từ rơi xuống.
"Anh rể, em làm được rồi, em làm được thật rồi, em giỏi quá đi..."
Nhưng Hứa Hạo Nhiên vừa mới đắc ý khoe được một nửa, thì mắt cá chân của cậu ta như bị thứ gì nắm lấy, cả người lập tức rơi nhanh xuống dưới.
"Á, thằng khốn nào kéo chân ông đây?"
Thằng khốn mà Hứa Hạo Nhiên mắng chửi chính là Long Hải Lượng đang rơi xuống, hắn không ngờ vu thuật của mình lại không thể sử dụng trong hoàn cảnh này, chuyện này làm hắn cảm thấy rất hoảng.
Loại người có phúc cùng hưởng có họa tự chịu như Long Hải Lượng là cậu ấm ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân, lúc gặp nguy hiểm hắn sẽ bám chặt lấy những thứ có thể lợi dụng xung quanh mình, những người nghèo này sẽ làm đệm lưng cho hắn, đây là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Long.
Lúc này ánh mắt Lý Hùng đột nhiên trở nên sắc bén, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong đôi mắt sâu thẳm của anh có một loại ánh sáng màu vàng đang chuyển động, loại ánh sáng vàng này khiến Lý Hùng có thể nhìn rõ mọi vật trong bóng tối.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Lý Hùng nhanh chóng giơ tay kia ra nắm chặt lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên, cơ thể đang không ngừng rơi xuống của cậu ta lập tức đứng khựng lại giữa không trung.
Hứa Hạo Nhiên thở hồng hộc, mà Long Hải Lượng nắm lấy chân Hứa Hạo Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, đám người cả trai lẫn gái đi theo sau hắn rơi xuống rất thảm, tiếng hét inh tai nhức óc vang vọng trong không gian tối đen như mực khiến người ta rợn người.
Rơi từ trên cao như thế xuống, những người này dù không chết thì cũng tàn phế.
Chương 925: Anh tôi không phải người, anh ấy là thần
Long Hải Lượng trong thâm tâm nghĩ rằng sau khi hạ cánh an toàn, hắn sẽ mặc kệ những người livestream này, để họ tự sinh tự diệt.
Không lâu sau, Lý Hùng đã đỡ Tina và Hứa Hạo Nhiên đứng vững vàng trên mặt đất, Long Hải Lượng chân chạm đất, xoay một cái, lại trở về tư thế trịch thượng của cậu ấm nhà giàu: "Tôi nói anh chứ, có phải anh cố tình muốn giết chết chúng tôi không? Tại sao lại khiến cho mặt đất lún xuống mà không hề báo trước tiếng nào thế? Định giết người sao? "
Hứa Hạo Nhiên lúc này không vui, chỉ tay vu vơ trong khoảng không tối tăm: "Tao nói chứ, vừa rồi ai tham sống sợ chết, cứ bám riết lấy bắp đùi ông đây không buông, còn hét lên như con gái nữa chứ, đúng là đồ không có liêm sỉ! "
"Ai hét giống con gái, mày nói nhố nhăng cái gì đấy, ông đây giết chết mày bây giờ!"
"Đến đi, có giỏi thì đến giết tao đi, nếu mà mày giỏi giang thì đã chẳng ôm lấy chân ông đây mà run như cầy sấy thế rồi!"
"Đừng tưởng rằng tao không biết, mấy cái món võ mèo cào của mày còn chả đủ gãi ngứa trước mặt cậu đây đâu".
Trong quá trình rơi xuống nhanh chóng vừa rồi, Hứa Hạo Nhiên đã vượt qua giai đoạn ‘bình cảnh’ mà trước đó cậu ta không thể vượt qua nhờ sự dẫn dắt của Lý Hùng.
Bây giờ Hứa Hạo Nhiên cảm thấy mình tràn đầy sức mạnh, mọi tế bào và mạch máu trong cơ thể đều nở nang, kêu gào, có một giọng nói trong đầu không ngừng vang lên, muốn đánh nhau quá, muốn quá.
Trước sự khiêu khích của Hứa Hạo Nhiên, Long Hải Lượng không làm lơ được nữa, hắn vốn đang kìm nén ý nghĩ muốn thể hiện trước mặt Tina, nếu bị một tên khốn nạn như Hứa Hạo Nhiên lấn lướt lúc này thì sau hắn làm sao còn mặt mũi đứng trước mặt mỹ nhân nữa.
Long Hải Lượng trừng lớn hai mắt, lập tức từ trên eo rút ra vũ khí bí mật.
Đó là một vật thể hình cái thùng hình trụ, hắn nhẹ nhàng dùng tay vặn phần đuôi của vật thể tròn đó, trong tích tắc, hàng trăm ngàn mũi kim mỏng màu bạc lao đi trong bóng tối.
"Đậu má, mày dám đánh lén bọn tao à!"
Trong bầu không khí đen tối, Hứa Hạo Nhiên có thể cảm nhận được cảm giác khủng hoảng do hàng ngàn mũi kim lao đến, lập tức mắng chửi, cùng lúc đó, Lý Hùng bình tĩnh nói với Hứa Hạo Nhiên: "Kết trận".
Cái gọi là kết trận là người tu luyện đạo thuật, tạo thành một hàng rào bảo vệ xung quanh bản thân thông qua chú thuật đặc biệt.
Kích thước của hàng rào bảo vệ này dựa trên năng lực của người tạo kết.
Dưới sự hướng dẫn của Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng hình thành một kết giới trong suốt, kết giới này rất nhỏ, ánh sáng phát ra rất yếu, nhưng nó vẫn dễ dàng chặn được đòn đánh lén bất ngờ của Long Hải Lượng.
"Hahaha, đồ ngu, tao có Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam bảo vệ cơ thể, sợ đéo gì mày".
Nghe vậy, Long Hải Lượng dường như bị thứ gì đó kích thích mạnh mẽ, đột nhiên quay người lại, chĩa vũ khí bí mật hình trụ về phía Lý Hùng và Tina: "Thằng kia, tao thích con bé bên cạnh mày, thức thời giao cô ta cho tao thì tao còn tử tế, nếu không thì..."
Đột nhiên, Long Hải Lượng không thể tiếp tục nói tiếp được nữa.
Bởi vì trên đầu Long Hải Lượng đột nhiên xuất hiện một thứ khổng lồ màu đen, thứ khổng lồ này, tỏa ra khí thế hung ác, mùi hôi thối nồng nặc lao về phía Long Hải Lượng.
Long Hải Lượng sợ tới mức vội lùi về phía sau vài bước, lập tức giơ thanh gỗ trong tay lên, miệng bắt đầu niệm mấy câu thần chú.
Nhưng trong quá trình này, thứ màu đen có mùi hôi này thay vì bị ảnh hưởng thì đã ngày một lớn hơn.
Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều sợ hãi, đặc biệt là đám người livestream ngã bị thương, họ hét lên thảm thiết.
"Người anh hùng, cứu với, mau cứu chúng tôi với, cho chúng tôi dùng Kim Chung Tráo với. Khi nào chúng tôi ra ngoài, sẽ hậu tạ hậu hĩnh. Bảo chúng tôi làm trâu làm ngựa cho cậu cũng không thành vấn đề!"
Khóe miệng Hứa Hạo Nhiên lúc này mới nhếch lên, hờ hững nhún vai trong lớp vỏ bảo vệ được bao phủ bởi ánh sáng trắng: “Nói thế nào thì tôi cũng là cậu chủ của tập đoàn Lăng Tiêu. Sau khi đi ra ngoài, vung tay bừa một cái cũng có rất nhiều người theo sau hầu hạ tôi, tôi còn cần mấy người tàn tật như các người hậu hạ tôi chắc?"
"Hơn nữa, tôi giống loại cần báo đáp công ơn sao? Người xưa có câu, làm việc tốt không để lại công danh, đây là đạo đức truyền thống chúng ta được thầy cô dạy dỗ từ nhỏ".
"Đúng, đúng, đúng, anh hùng nói rất có lý, xin anh hùng giúp chúng tôi với".
Đám người livestream không ngừng lấy lòng Hứa Hạo Nhiên, họ chỉ muốn có thể sống sót thoát ra khỏi ngôi mộ cổ này, nào dám kiêu ngạo phách lối theo Long Hải Lượng như trước đây nữa.
Hứa Hạo Nhiên lúc này mới quay lại nhìn Lý Hùng.
Lý Hùng hờ hững nói: "Em đừng nhìn anh thế, em muốn làm thì tự làm đi, anh không tham gia đâu".
"Anh rể, anh không thấy sao, ánh sáng trên đầu em quá yếu. Nếu em làm cho họ một cái lồng che khác, có khi cái lồng của em sẽ toang mất".
"Đó là việc của em. Trước khi giúp đỡ người khác, trước tiên phải cân nhắc khả năng của bản thân liệu có thể giúp được người khác hay không. Đừng vì giúp người khác mà tự làm hại chính mình".
Lời nói của Lý Hùng rất bình thản, đối với anh mà nói, giúp đỡ người khác hay không giúp người khác tùy thuộc vào tâm trạng của bản thân.
Lúc này, Long Hải Lượng đang chật vật với thứ màu đen khổng lồ cách đó không xa hét lên: "Tên khốn kiếp chết tiệt, nếu không phải mày dẫn chúng tao tới nơi này, thì làm sao chúng tao gặp phải loại nguy hiểm này cơ chứ?"
"Giờ mày muốn phủi tay, mặc kệ chúng tao chứ gì, mày có còn là người không?"
Tina đột ngột nói: "Nếu anh muốn dùng phương pháp kích tướng để thúc đẩy anh trai tôi giúp các người thoát khỏi nguy hiểm, thì không cần đâu".
"Còn nữa, anh vừa nói anh tôi không phải người, anh nói đúng rồi".
"Anh của tôi quả thật không phải người, bởi vì anh ấy là thần".
Đây là lần đầu tiên Lý Hùng nghe được lời khen trực tiếp như vậy từ Tina, Tina từ nhỏ đã luôn ngưỡng mộ anh, nhưng vẫn luôn âm thầm giữ trong lòng, nói thẳng ra như bây giờ, đây là lần đầu tiên anh nghe được.
Nhưng vào lúc này, bóng đen khổng lồ đã nuốt chửng năng lực vu thuật của Long Hải Lượng trong nháy mắt trương ra toàn bộ không gian chật hẹp.
Con quái vật đen đã bành trướng ra mấy chục mét quanh phạm vi của Long Hải Lượng, Long Hải Lượng sợ hãi, nhanh chóng đổi giọng nói: "Dù anh là thần hay người thì vẫn phải cứu người chứ!"
"Nếu không, khi sống sót đi ra, anh sẽ không còn chỗ đứng trong xã hội đâu".
Lúc Tina nói chuyện còn cố ý quay đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, hiện tại vừa hay là chín giờ.
Lý Hùng đã biết trước Tina sẽ làm vậy, anh nói với cô ấy: "Em đi thì cũng được thôi nhưng phải nhớ kỹ, nếu lát nữa có xảy ra chuyện gì ngoài sức tưởng tưởng thì đừng có mà hoảng đấy nhé".
Tina trợn mắt cười nói: "Em còn lâu mới hoảng, cho dù có mấy thứ kia thật thì cũng có anh bên cạnh mà, anh sẽ bảo vệ em".
Lý Hùng nhún vai không nói gì, lái xe chở Tina và Hứa Hạo Nhiên đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn.
Từ biệt thự bọn họ ở đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn mất khoảng mười phút là cùng.
Trước kia ở đó rất hẻo lánh, mà giờ đã nằm trong lòng thành phố rồi.
Nhưng mọi người ai cũng biết đấy là vùng cấm, ngoài một vài thanh niên bốc đồng thì người có đầu óc bình thường sẽ không đến đây.
Vì thế nên xung quanh nhà máy thủy tinh Hậu Sơn mới trở thành bãi đất trống.
Để tránh nhà máy thủy tinh này khiến người dân sợ hãi, chính quyền đã cố ý sửa sang nơi này thành một cái công viên.
Cái công viên này là nơi ít người đến nhất trong thành phố.
Bình thường công viên sẽ không có tường bao nhưng chỉ riêng nơi này có bức tường bao cao hơn hai mét.
Công viên chỉ có một cổng vào, có thể lái xe vào, Lý Hùng lái xe dọc theo đường núi quanh co đến một nơi đổ nát.
Nơi này do đã được tu sửa nhiều lần nên có thể thấy hai tòa nhà chưa hoàn thiện và một số nhà xưởng đã bị đổ nát hoàn toàn.
Kính của các nhà máy này đã bị vỡ, trên tường có một số hình vẽ bậy lộn xộn, có thể nhìn thấy một số vật liệu xây dựng bị bỏ hoang.
Nhưng khác với lúc trước, giờ Lý Hùng dừng xe ở một mảnh đất hoang.
Bên cạnh có hai, ba chiếc ô tô đã đỗ sẵn ở đây, nhìn kiểu dáng là biết đây là kiểu xe mà đám thanh niên thích.
Lý Hùng không cần xuống xe đã thấy mấy thanh niên đang cầm điện thoại tràn đầy hào hứng livestream.
Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên ngồi sau xe: "Mấy streamers như em không biết nơi này rất nguy hiểm à?"
Hứa Hạo Nhiên thoải mái nói: "Đương nhiên là biết rồi".
"Biết mà vẫn cố tình làm, chả nhẽ trong thời gian livestream không có ai xảy ra chuyện à?"
Hứa Hạo Nhiên nằm ườn ra ghế, cười ha hả nói với Lý Hùng: "Anh rể, anh không biết à? Những người trong nghề này á, càng là nơi nguy hiểm thì càng thích đâm đầu vào".
"Dù sao thời buổi này á, không có tiền còn khổ hơn là chết".
"Mà đám thanh niên này chưa từng gặp phải nguy hiểm thật sự, bọn họ còn nghĩ đến đây để chơi thật đấy".
"Nếu người từng trải như anh nói với bọn họ ở đây rất nguy hiểm để bọn họ đừng tới thì bọn họ lại càng nóng lòng muốn thử".
"Mà anh rể nhìn xem..."
Lúc Hứa Hạo Nhiên đang nói chuyện, cậu ta giơ tay chỉ về một cái cây nhỏ ở gần đó, một đôi nam nữ đang ôm chặt nhau, hôn say đắm dưới gốc cây.
Động tác của hai người bọn họ rất kịch liệt, như lửa gặp rơm khô. Bàn tay của gã đàn ông thò vào trong quần áo của người phụ nữ, mà người phụ nữ đó cũng chẳng vừa, ả ta tháo thắt lưng gã rồi nắm lấy thứ cứng rắn trong đũng quần gã ta.
Tina nhìn qua cửa sổ với vẻ mặt thích thú, tuy là cô ấy và Lý Hùng đã kết hôn, là vợ chồng hợp pháp nhưng chưa từng làm chuyện như vậy.
Mặt cô ấy đỏ bừng nhưng trong mắt lại tràn đấy hứng thú.
Lý Hùng giơ tay kéo Tina lại, bịt kín mắt cô ấy nói: "Trẻ con nhìn cái gì mà nhìn?"
Tina bĩu môi nói: "Người ta là vợ anh rồi đó, có phải là trẻ con nữa đâu?"
"Anh trai, anh không thể coi em là đứa trẻ không chịu lớn mãi như thế được".
Lúc Tina nói chuyện, đôi môi đỏ mọng của cô ấy còn cố tình làm trò hôn vào lòng bàn tay Lý Hùng.
Lý Hùng tức giận liếc cô ấy, cả ba người nhanh chóng xuống xe.
Lúc này, khung cảnh trước mắt Lý Hùng có vẻ chân thực hơn.
Đồng thời, anh cũng cảm nhận được một bầu không khí rất kỳ lạ đang hình thành trong không trung, người bình thường sẽ không cảm nhận được nó.
Lý Hùng quay đầu hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Em có cảm thấy gì không?"
Anh chợt ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt Hứa Hạo Nhiên vốn đang tươi cười bỗng trở nên nghiêm túc.
Cậu ta nói với Lý Hùng: "Anh rể à, sao giờ em thấy cả người bứt rứt thế, nơi này đúng là rất khác lạ".
Lý Hùng cười khẽ: "Em cảm thấy thế chứng tỏ thực lực của em tiến bộ vượt trội so với trước kia đấy".
"Nhưng em phải cẩn thận, những gì em trải qua bây giờ rất dễ khiến em tẩu hỏa nhập ma đấy".
"Vì thế dù có gặp phải chuyện gì, nhìn thấy thứ gì cũng phải bình tĩnh, không được để những thứ đó làm cho mờ mắt".
Hứa Hạo Nhiên gật đầu liên tục: "Anh rể yên tâm đi, em sẽ không để anh thất vọng đâu".
Giờ những người bên cạnh ai ai cũng trở nên mạnh mẽ, là em vợ Lý Hùng, tuy nhìn Hứa Hạo Nhiên có vẻ lông bông nhưng thực ra trong lòng cậu ta cũng rất muốn mạnh lên.
Là đàn ông thì có ai không mong muốn đứng trên đỉnh cao để người đời ngước nhìn chứ?
Ba người vừa mới xuống xe, phía trước đã có hai đôi bước đến.
Trong đó có một người ăn mặc rất chất chơi, trên tai hắn xỏ mấy cái lỗ, mỗi cái lỗ tai lại xỏ một cái khuyên tai kim loại.
Hắn rõ ràng là đàn ông nhưng lại khiến người ta cảm thấy hơi không đàng hoàng.
Nhìn từ xa hắn đã vừa ý Tina rồi, hắn thè lưỡi liếm môi, nói với hai người phụ nữ bên cạnh: "Đợi lát nữa hai cô tìm cách lôi con ả kia lại đây cho tôi".
Vẻ mặt của hai người này không chút thay đổi, vẫn cười tươi nhưng trong mắt lại đang đấu tranh.
Lý Hùng nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, anh tính toán trong lòng nhưng vẻ mặt vẫn vô cảm, anh nói với Hứa Hạo Nhiên đứng cạnh: "Chuẩn bị tinh thần nhé, lát nữa có mấy việc lặt vặt cần em giải quyết đấy".
Lý Hùng không cần nói hết ý Hứa Hạo Nhiên đã biết anh định làm gì.
Bởi vì cái gã không đàng hoàng trước mắt khiến Hứa Hạo Nhiên cảm thấy rất khó chịu, bình thường cậu ta rất ghét loại người như vậy, thậm chí muốn lao lên tẩn cho hắn một trận.
Chương 922: Em có thể đánh hắn ta không?
Ánh mắt hắn nhìn Tina khiến Hứa Hạo Nhiên chỉ muốn móc mắt hắn ra.
Tina là ai chứ? Giờ cô ấy đã là vợ của Lý Hùng, trong thâm tâm Hứa Hạo Nhiên, Tina đã là chị gái của cậu ta rồi. Chị gái mình bị người khác dùng ánh mắt đê tiện nhìn chằm chằm như thế, cậu em như Hứa Hạo Nhiên sao có thể tha cho hắn được?
"Chào mọi người! Tối nay mọi người cũng đến đây để livestream đấy à?"
Hắn dẫn theo ba người bước đến, lúc đầu khi Lý Hùng mới lái xe đến thì thấy tay hắn đang khoác lên vai hai người phụ nữ, nhìn bọn họ có vẻ rất thân thiết.
Nhưng giờ nhìn thấy Tina, hắn đã bỏ tay xuống, giữ khoảng cách với hai người kia.
Mà người đàn ông đứng sau lưng hắn vẫn đứng im như khối băng.
Người này có chút thực lực, giống như vệ sĩ vậy. Nếu vậy chắc cái gã chạy theo phong cách Punk này cũng là cậu ấm của một gia tộc nào đó.
Lúc hắn nói chuyện, mắt vẫn dán vào người Tina.
Tina xoay người hỏi Lý Hùng: "Anh trai, em có thể đánh hắn ta không?"
Lý Hùng còn chưa nói gì, hắn đã cười to: "Người đẹp này thú vị thật đấy! Ngại quá, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, có chút thất thố rồi".
"Tôi tên Long Hải Lượng, bố tôi là chủ tịch tập đoàn Long Hải mà tôi cũng là đệ tử của một môn phái lánh đời".
"Nếu mọi người muốn trở thành cao thủ, có được thực lực khiến tất cả mọi người phải ghen tị thì cứ đến tìm tôi, chỉ cần bỏ ra chút vốn liếng là tôi có thể khiến các người đứng trên đỉnh cao rồi".
Long Hải Lượng cảm nhận được sự thù địch mạnh mẽ toát ra từ người Tina.
Thế nên hắn cũng không cố tình thể hiện, chỉ mỉm cười với Tina rồi dẫn theo hai người phụ nữ và vệ sĩ rời đi.
Bọn họ bước đến tòa nhà cũ nát trước mặt.
Tòa nhà này có ba tầng, nhìn bề ngoài nó khá đổ nát.
Nhưng phải nói là chất lượng công trình kiến trúc năm đó không tệ.
Bao nhiêu năm trôi qua rồi mà tòa nhà cũ nát này vẫn chống trọi được với mưa gió, đứng sừng sững không đổ.
Lúc này, cách đó không xa có mấy người vẫy tay với Long Hải Lượng, nhìn có vẻ bọn họ là cùng một nhóm.
Trong nhóm người này có người giơ điện thoại lên livestream rồi, bọn họ vừa nói chuyện vừa bước vào trong tòa nhà đổ nát này.
"Anh rể, thời gian cũng xêm xêm rồi.", Hứa Hạo Nhiên nhìn đồng hồ, cậu ta cảm nhận được khí tức âm u lạnh lẽo đang được hình thành trong không trung.
Loại khí tức này khiến Hứa Hạo Nhiên cảm thấy lông tơ dựng ngược lên, khi cảm giác này dần trở nên rõ nét hơn, cậu ta cảm thấy lồng ngực mình như có thứ gì đó muốn nhảy vọt ra ngoài.
Nhưng cậu ta không thể cảm nhận rõ ràng hơn, chỉ đành ép cảm giác này vào sâu trong lòng.
Không lâu sau, bên trong tòa nhà bỗng truyền đến tiếng hét chói tai của một người phụ nữ.
Lý Hùng và Hứa Hạo Nhiên liếc nhìn nhau, ba người lập tức bước vào.
Mặc dù bên ngoài nhà xưởng không có ánh đèn nhưng trong thành phố ít ô nhiễm ánh sáng nên ánh trăng sáng ngời trên đầu cũng khiến người ta nhìn rõ xung quanh.
Nhưng bên trong tòa nhà lại tối đen như mực.
Mà nó tối một cách kỳ lạ, giống như bọn họ đột niên đi vào trong một cái hang động tối om, cho dù có tạt sơn vào trong không khí thì không khí cũng sẽ bị nhuộm đen.
Mấy người đi trước có cầm đèn pin.
Ánh sáng đèn pin rọi vào lối cầu thang.
Trên cầu thang có một người đang đứng, toàn thân người đó cháy đen, nhìn cứ như bị hỏa thiêu thành như vậy.
Anh ta vẫn đứng im ở đó, cả người trơ trụi, không nhìn thấy rõ tướng mạo ra sao, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hoang mang và chấn động mạnh.
Hứa Hạo Nhiên lấy ra một lá bùa màu vàng từ trong túi, lúc cậu ta chuẩn bị ra tay thì Lý Hùng đặt tay lên vai cậu ta khẽ lắc đầu.
"Đừng nóng vội, để xem thực lực của những người này thế nào đã. Với chúng ta hiện giờ thì quan sát nhiều, suy xét nhiều sẽ tốt hơn là lao lên bạt mạng".
Hứa Hạo Nhiên gật đầu, Long Hải Lượng cũng phát hiện ra đám người Lý Hùng vào trong rồi.
Người phụ nữ vừa hét chói tai lúc nãy là người đứng bên cạnh Long Hải Lượng, hắn cố tình để cho cô ta hét lên như thế,
Hắn làm thế để dẫn dụ đám người Lý Hùng vào trong, đồng thời để Tina thấy tư thế hiên ngang oai hùng của hắn. Đàn ông luôn muốn thể hiện bản lĩnh trước mặt phụ nữ đẹp, đây là bản tính của bọn họ.
Lúc này, Long Hải Lượng rút một cái gậy gỗ từ trong ngực ra, bề mặt của cái gậy gỗ này có khắc rất nhiều hoa văn kỳ quái.
Từ rất xa, Lý Hùng đã nhìn thấy rất rõ những hoa văn này, ánh mắt anh lộ ra vẻ rất chán ghét.
Rõ ràng, ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh đã hiểu được ý nghĩa hoa văn trên gậy gỗ.
Long Hải Lượng nắm chặt lấy gậy gỗ, sau đó hắn bày trò như mấy ông đạo sĩ dỏm, lẩm bẩm trong miệng thứ ngôn ngữ kỳ quái.
Khi hắn giơ cái gậy gỗ lên cao, toàn bộ gậy gỗ đột nhiên phát ra ánh sáng xanh đậm.
Ánh sáng này tụ lại thành một trùm sáng, bắn thẳng về phía người đã bị đốt cháy đen đứng ở đầu cầu thang.
Điều đáng nói là thứ nhìn như đã chết đứng ở đầu cầu thang bỗng hét lên một tiếng thảm thiết.
Dưới ánh mắt chăm chú của đám người Lý Hùng, anh ta hóa thành một làn khói đen lao về phía cái gậy gỗ xanh đậm.
Xử lý xong, Long Hải Lượng cười ha hả quay đầu nhìn Tina, hắn rõ ràng muốn nhìn thấy ánh mắt và vẻ mặt sùng bái của cô ấy.
Nhưng tiếc là cô ấy vẫn dửng dưng như không, dường như cô ấy chả lạ gì trò hề này của Long Hải Lượng.
Trong lòng Long Hải Lượng âm thầm căm hận nhưng bề ngoài hắn không tỏ vẻ gì, hắn dẫn người tiếp tục đi về phía trước.
Mà mấy người đang livestream chuyện kinh dị bên cạnh coi Long Hải Lượng như Thần cứu thế, hớn hở đi sau lưng hắn, vừa livestream vừa hỏi chuyện hắn.
Trong đó có một cô gái ăn mặc khá đẹp đẽ hỏi Long Hải Lượng: "Cậu Long, xin hỏi vừa nãy anh làm kiểu gì vậy?"
Long Hải Lượng mỉm cười, hắn vừa bước lên cầu thang vừa nói: "Đây là bí kíp gia truyền của tôi, năm tôi bảy tuổi có một đạo sĩ lang thang để mắt đến tôi, ông ấy đã dạy cho tôi một số cách chuyên trị những thứ không sạch sẽ này. Nhưng cách này không thể truyền dạy cho người ngoài".
Chương 923: Vu thuật Nam Dương
"Trời đất, cậu Long à! Anh nói thế lẽ nào người dạy anh là thần tiên à? Chỉ có thần tiên mới có thể dạy anh những pháp thuật sắc bén như vậy".
Long Hải Lượng cười tự tin: "Hôm nay mọi người cứ yên tâm đi sau lưng tôi, tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào là cao thủ chân chính".
"Tôi thấy mấy thứ kia cũng thường thường thế thôi, chỉ hai ba chiêu là giải quyết gọn lẹ".
"Bọn chúng có thể lên mặt với người bình thường chứ trước mặt tôi bọn chúng chả là cái thá gì".
Long Hải Lượng vừa nói vừa liếc mắt nhìn Tina, nhưng lúc này Tina không thèm nhìn đến hắn, cô ấy đang nhìn về phía cầu thang ở tầng hai.
Ngay sau đó một người đang livestream bên cạnh Long Hải Lượng đột nhiên hét toáng lên: "Cậu Long, anh mau nhìn kìa, ở cầu thang có thứ gì không sạch sẽ ý".
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, ở đầu cầu thang đúng là có một thứ toàn thân bị đốt cháy.
Mà thể hình người này lớn hơn người vừa nãy một chút, toàn thân hắn ta chìm trong màn sương mù màu đen.
"Chuyện nhỏ, xem tôi xử lí nó đây.", Long Hải Lượng lại làm lại trò cũ, giơ cái gậy gỗ trong ngực mình lên cao.
Ngay khi hắn đang lẩm bẩm thứ tiếng khó nghe, Hứa Hạo Nhiên hỏi Lý Hùng: "Anh rể, hình như cái tên này không học đạo thuật đúng không?"
Lý Hùng gật nhẹ đầu: "Đây là một loại vu thuật có nguồn gốc từ Nam Dương".
"Chắc tên cậu ấm nhà họ Long này bị người nào đó lừa hoặc gia tộc nhà hắn vốn luyện loại vu thuật này".
"Còn đạo sĩ lang thang chỉ là bọn họ tự bịa ra mà thôi".
"Người như Long Hải Lượng ra ngoài thể nào cũng gây chuyện, nếu gặp phải cao thủ thực thủ rồi bị đánh cho lăn lê bò càng như chó thì gia tộc Long Thị cũng có thể vịn vào cái cớ Long Hải Lượng bị người ta lừa, chả liên quan gì đến gia tộc nhà bọn họ cả".
Lý Hùng vừa nói vừa nhìn về sau lưng Long Hải Lượng, ánh mắt anh sắc bén. Anh lạnh lùng nói: "Nếu anh đoán không sai thì Long Hải Lượng cũng chỉ là một quân cờ của nhà họ Long mà thôi, một đại gia tộc vứt bỏ một quân cờ là chuyện đơn giản".
Ngay khi Long Hải Lượng còn đang lẩm bẩm, cái thứ màu đen bỗng gầm lên giận dữ, hai tay nó giang rộng ra lao về phía mọi người.
Bởi vì Long Hải Lượng lẩm bẩm quá lâu nên không kịp phản ứng, tay phải của tên đang livestream bên cạnh hắn bị nắm lấy, gã đó lập tức hét lên thảm thiết. Lúc bàn tay gã bị cái thứ màu đen đó đụng trúng lập tức cháy đen, thậm chí còn bốc khói.
Nhìn thấy thế, Lý Hùng giơ tay vỗ nhẹ lên vai Hứa Hạo Nhiên, cậu ta lập tức lấy một lá bùa màu vàng từ trong túi ra, đọc một câu thần chú mà Lý Hùng đã dạy.
Ngay sau đó, lá bùa màu vàng liền hóa thành một tia sáng màu vàng lao về phía thứ màu đen, dán chặt lên trán nó.
Nó rống lên một tiếng thảm thiết, sau đó ôm chặt lấy đầu mình, cơ thể không ngừng vặn vẹo lắc lư, cái khí đen trên người nó khiến mọi người ho sặc sụa nhanh chóng lan ra, tràn đầy cả cầu thang.
"Anh rể à, cái thứ này ghê thế cơ á?"
Hứa Hạo Nhiên chưa gặp trường hợp này bao giờ, cậu ta luống cuống không biết làm sao.
Vẻ mặt Lý Hùng vô cảm chỉ tay vào túi Hứa Hạo Nhiên, ngón tay anh hơi cong lên, một lá bùa màu vàng tự bay từ trong ra.
Lá bùa màu vàng này bắt đầu quay nhanh trên đầu mọi người, tạo thành một vòng xoáy, hút toàn bộ khí đen sang nơi khác.
Sau đó lá bùa màu vàng này nhanh chóng đậu xuống đỉnh đầu thứ đó.
Hai ngón tay của Lý Hùng búng nhẹ một cái trong không trung "bốp" một tiếng, cái thứ vốn đã bị lửa thiêu cháy lập tức lại cháy bùng lên, ngọn lửa này cháy khắp người nó, thiêu nó thành tro.
Long Hải Lượng quay phắt đầu lại, so với vẻ mặt của những người đang livestream thì vẻ mặt của hắn xấu hơn nhiều, hắn cứ tưởng ba người Lý Hùng chỉ đến đây thám hiểm thôi, không ngờ Lý Hùng lại là một cao thủ.
Ban đầu Long Hải Lượng chỉ định tỏ vẻ trước mặt Tina mà thôi, nhưng giờ phút này trong lòng hắn thầm quyết định sẽ chơi chết Lý Hùng rồi hút hết tinh khí thần hồn Lý Hùng, biến những thứ đó thành của mình.
Thế là hắn thay đổi kế hoạch, hắn hạ mình nói chuyện với Lý Hùng: "Ôi, người anh em này, nếu anh đã giỏi thế sao không đi trước chúng tôi?"
"Hôm nay mọi người đến đây để tìm hiểu, có lẽ sau này không còn cơ hội gặp lại nữa. Sao anh không đưa chúng tôi đi một vòng quanh đây nhỉ?"
Long Hải Lượng vừa nói thế, lập tức có người đứng bên phụ họa: "Đúng đấy, đúng đấy, nhìn có vẻ anh giỏi thế, sao lại để những người thường như chúng tôi đi trước được?"
"Mà nơi này là một trong bốn ngôi nhà ma ở Ninh Châu chúng ta, nếu có thể xử lý sạch những thứ đó ở đây thì đúng là tạo phúc cho dân đấy".
Lý Hùng mỉm cười nói: "Tôi không có năng lực xử lý sạch sẽ những thứ ở đây đâu".
"Tối nay tôi chỉ đi thám hiểm cùng em gái thôi, mấy người muốn đi đâu thì tùy, chúng tôi chỉ đi dạo chơi chơi thế thôi.", Lý Hùng nói xong thì cầm tay Tina xuống lầu.
"Đồ nhát chết!"
Thấy Lý Hùng rời đi, Long Hải Lượng cố tình đứng ở đầu cầu thang tức giận chửi anh một câu.
Lý Hùng còn chưa kịp làm gì, Hứa Hạo Nhiên đã giãy nảy lên như đỉa phải vôi, chỉ vào Long Hải Lượng nói: "Mày chửi ai là đồ nhát chết?"
Long Hải Lượng cố tình nhìn xung quanh, vẻ mặt hắn cười bỉ ổi nói: "Ở đây còn có người khác à?"
"Những người đến đây thám hiểm tối nay ai chả gan dạ, người bình thường còn dám đi tiếp vào bên trong thế mà đám người học đạo các cậu lại run như cầy sấy không dám tới gần, không phải nhát chết thì là gì?"
Hứa Hạo Nhiên đang định xắn tay áo lên làm một trận với Long Hải Lượng thì Lý Hùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu ta, anh lắc đầu thờ ơ nói: "Mấy người cứ đi tiếp lên trên thì không thấy gì đâu?"
"Lúc này phải đi xuống dưới ý, càng xuống sâu thì càng có nhiều".
"Nếu mấy người muốn xem thì đi theo tôi".
Chương 924: Càng nguy hiểm càng tốt
Lý Hùng nắm tay Tina ra khỏi nhà máy, lúc đến cửa nhà máy anh đột nhiên dừng bước quay đầu nhìn đám người Long Hải Lượng.
Anh nói rất thờ ơ, giọng điệu không cao không thấp: "Mấy người nhớ kỹ, đi theo tôi thì cũng được thôi nhưng tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ mấy người".
"Lát nữa nếu gặp phải tình hình nghiêm trọng thì hãy chạy ra ngoài ngay, đừng có ôm ảo tưởng, mấy thứ này đáng sợ hơn mấy người nghĩ nhiều".
Nghe Lý Hùng nói thế Long Hải Lượng cười khẩy tỏ vẻ khinh thường. Hắn để Lý Hùng đi trước không phải vì hắn không đủ trình so với Lý Hùng mà vì hắn muốn làm anh xấu mặt, thậm chí để mấy thứ bẩn thỉu này giết chết anh.
Nhà máy thủy tinh Hậu Sơn này rất đặc biệt, nhìn bề ngoài thì phong thủy rất tốt, thế nên có rất nhiều nhà đầu tư muốn nuốt trọn mảnh đất này.
Chủ đầu tư đã mua nó với giá rất thấp, sau đó phát triển bất động sản cao cấp để kiếm chác.
Nhưng phong thủy này chỉ là bề ngoài thôi, thực ra bên dưới nhà máy thủy tinh này có một ngôi mộ cổ, ngôi mộ này mới là nguyên nhân chính khiến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn trở thành một trong bốn nơi ma quái nhất Ninh Châu.
Người bình thường bước vào nhà máy này cùng lắm là cảm thấy không khí ở đây âm u lạnh lẽo, cảm giác như bước vào trong tủ lạnh vậy.
Nhưng cao thủ như Long Hải Lượng vừa đến đã lập tức cảm thấy nơi này rất khác thường.
Một nơi trở thành vùng đất hung hiểm có thể là do con người cố tình tạo ra, nhưng nơi này là do tự nhiên hình thành.
Long Hải Lượng không nói gì, giờ trong lòng hắn chỉ mong Lý Hùng bị thứ gì đó giết chết, sau đó hắn sẽ nhảy ra làm anh hùng cứu mỹ nhân để mỹ nhân yêu thương nhung nhớ mình.
Hắn dư sức giải quyết tất cả những thứ bẩn thỉu ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, sau đó trong ánh mắt sùng bái của mỹ nhân, hắn sẽ dẫn cô ấy đến khách sạn gần đây để chơi đùa.
Nghĩ thế, Long Hải Lượng bất giác tươi cười, giờ trong lòng hắn rất chờ mong.
Mấy người bên cạnh Long Hải Lượng đến đây tối nay vốn là để thám hiểm, với bọn họ thì càng nguy hiểm càng tốt.
Đám người đi theo Lý Hùng.
Lý Hùng dẫn bọn họ đi dọc một con đường rộng lớn, bước chân của anh nhìn thì như vô thức nhưng thực ra mỗi bước đều rất đặc biệt, dấu trân trên đất của anh nhanh chóng tạo thành hình một trận bát quái kỳ lạ.
Nhưng người bình thường nhìn anh bước thế chỉ thấy anh dẫn mọi người đi loạn xạ như ruồi không đầu thôi.
Long Hải Lượng liếc mắt ra hiệu cho đám trai gái đang livestream, một gã thanh niên lập tức nghi ngờ Lý Hùng: "Này, anh không lừa chúng tôi đấy chứ? Sao anh cứ dẫn chúng tôi quanh đi quẩn lại ở đây vậy".
Lý Hùng không trả lời, đột ngột dừng bước, anh ngồi xổm xuống giơ tay ấn nhẹ lên đất, lúc này chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
Lý Hùng ấn một cái lên đất, mặt đất cứng rắn như tảng đá đột nhiên lõm xuống như cái ao, tất cả mọi người sợ ngây người, nhao nhao nói: "Chuyện gì vậy?"
Mà ngay lúc này, bàn tay Lý Hùng là trung tâm, mặt đất xuất hiện một hình như mạng nhện, theo bước chân mọi người trên đất rung chuyển dữ dội.
"Rầm" một tiếng, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì mặt đất dưới chân đã sụp xuống.
Tiếng hét chói tai vang lên bốn phía, tất cả mọi người đều rơi xuống dưới.
Lý Hùng giơ tay, cánh tay rắn chắc của anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Tina, ôm cô nhẹ nhàng rơi xuống.
Còn Hứa Hạo Nhiên thì vung tay chân loạn xạ nói với Lý Hùng: "Anh rể, còn em nữa, em không muốn ngã nát bét như thịt vụn đâu".
Tina nhếch mày nhăn mặt với Hứa Hạo Nhiên: "Cậu cũng có phải vợ anh ấy đâu, sao anh ấy phải ôm cậu chứ?"
Nghe thế Hứa Hạo Nhiên buồn thối ruột, vẻ mặt nhăn nhó nói với Lý Hùng: "Anh rể ơi, anh rể yêu quý của em ơi, anh không thể thấy chết không cứu được, em là em vợ anh đấy".
Lý Hùng quay đầu nhếch miệng cười với Hứa Hạo Nhiên: "Dạo gần đây em học được không ít thứ từ anh rồi, lúc này mau thể hiện bản lĩnh đàn ông của em đi".
"Bây giờ mà em có thể dựa vào năng lực của bản thân qua ải này thì sau này trước mặt Lý Liễu Nhi em có thể chém gió cả đời".
Vừa nghe đến người vợ yêu quý của mình, Hứa Hạo Nhiên lập tức lên tinh thần, để có thể thể hiện bản thân trước mặt vợ mình, cậu ta sẽ thử mọi cách.
Hứa Hạo Nhiên lập tức tập trung tinh thần, cẩn thận nhớ lại những chiêu thức Lý Hùng đã dạy mình sau đó thử khống chế cơ thể mình cân bằng.
Hứa Hạo Nhiên dần cảm nhận được bản thân như một đám mây đang trôi, từ từ rơi xuống.
"Anh rể, em làm được rồi, em làm được thật rồi, em giỏi quá đi..."
Nhưng Hứa Hạo Nhiên vừa mới đắc ý khoe được một nửa, thì mắt cá chân của cậu ta như bị thứ gì nắm lấy, cả người lập tức rơi nhanh xuống dưới.
"Á, thằng khốn nào kéo chân ông đây?"
Thằng khốn mà Hứa Hạo Nhiên mắng chửi chính là Long Hải Lượng đang rơi xuống, hắn không ngờ vu thuật của mình lại không thể sử dụng trong hoàn cảnh này, chuyện này làm hắn cảm thấy rất hoảng.
Loại người có phúc cùng hưởng có họa tự chịu như Long Hải Lượng là cậu ấm ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân, lúc gặp nguy hiểm hắn sẽ bám chặt lấy những thứ có thể lợi dụng xung quanh mình, những người nghèo này sẽ làm đệm lưng cho hắn, đây là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Long.
Lúc này ánh mắt Lý Hùng đột nhiên trở nên sắc bén, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong đôi mắt sâu thẳm của anh có một loại ánh sáng màu vàng đang chuyển động, loại ánh sáng vàng này khiến Lý Hùng có thể nhìn rõ mọi vật trong bóng tối.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, Lý Hùng nhanh chóng giơ tay kia ra nắm chặt lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên, cơ thể đang không ngừng rơi xuống của cậu ta lập tức đứng khựng lại giữa không trung.
Hứa Hạo Nhiên thở hồng hộc, mà Long Hải Lượng nắm lấy chân Hứa Hạo Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, đám người cả trai lẫn gái đi theo sau hắn rơi xuống rất thảm, tiếng hét inh tai nhức óc vang vọng trong không gian tối đen như mực khiến người ta rợn người.
Rơi từ trên cao như thế xuống, những người này dù không chết thì cũng tàn phế.
Chương 925: Anh tôi không phải người, anh ấy là thần
Long Hải Lượng trong thâm tâm nghĩ rằng sau khi hạ cánh an toàn, hắn sẽ mặc kệ những người livestream này, để họ tự sinh tự diệt.
Không lâu sau, Lý Hùng đã đỡ Tina và Hứa Hạo Nhiên đứng vững vàng trên mặt đất, Long Hải Lượng chân chạm đất, xoay một cái, lại trở về tư thế trịch thượng của cậu ấm nhà giàu: "Tôi nói anh chứ, có phải anh cố tình muốn giết chết chúng tôi không? Tại sao lại khiến cho mặt đất lún xuống mà không hề báo trước tiếng nào thế? Định giết người sao? "
Hứa Hạo Nhiên lúc này không vui, chỉ tay vu vơ trong khoảng không tối tăm: "Tao nói chứ, vừa rồi ai tham sống sợ chết, cứ bám riết lấy bắp đùi ông đây không buông, còn hét lên như con gái nữa chứ, đúng là đồ không có liêm sỉ! "
"Ai hét giống con gái, mày nói nhố nhăng cái gì đấy, ông đây giết chết mày bây giờ!"
"Đến đi, có giỏi thì đến giết tao đi, nếu mà mày giỏi giang thì đã chẳng ôm lấy chân ông đây mà run như cầy sấy thế rồi!"
"Đừng tưởng rằng tao không biết, mấy cái món võ mèo cào của mày còn chả đủ gãi ngứa trước mặt cậu đây đâu".
Trong quá trình rơi xuống nhanh chóng vừa rồi, Hứa Hạo Nhiên đã vượt qua giai đoạn ‘bình cảnh’ mà trước đó cậu ta không thể vượt qua nhờ sự dẫn dắt của Lý Hùng.
Bây giờ Hứa Hạo Nhiên cảm thấy mình tràn đầy sức mạnh, mọi tế bào và mạch máu trong cơ thể đều nở nang, kêu gào, có một giọng nói trong đầu không ngừng vang lên, muốn đánh nhau quá, muốn quá.
Trước sự khiêu khích của Hứa Hạo Nhiên, Long Hải Lượng không làm lơ được nữa, hắn vốn đang kìm nén ý nghĩ muốn thể hiện trước mặt Tina, nếu bị một tên khốn nạn như Hứa Hạo Nhiên lấn lướt lúc này thì sau hắn làm sao còn mặt mũi đứng trước mặt mỹ nhân nữa.
Long Hải Lượng trừng lớn hai mắt, lập tức từ trên eo rút ra vũ khí bí mật.
Đó là một vật thể hình cái thùng hình trụ, hắn nhẹ nhàng dùng tay vặn phần đuôi của vật thể tròn đó, trong tích tắc, hàng trăm ngàn mũi kim mỏng màu bạc lao đi trong bóng tối.
"Đậu má, mày dám đánh lén bọn tao à!"
Trong bầu không khí đen tối, Hứa Hạo Nhiên có thể cảm nhận được cảm giác khủng hoảng do hàng ngàn mũi kim lao đến, lập tức mắng chửi, cùng lúc đó, Lý Hùng bình tĩnh nói với Hứa Hạo Nhiên: "Kết trận".
Cái gọi là kết trận là người tu luyện đạo thuật, tạo thành một hàng rào bảo vệ xung quanh bản thân thông qua chú thuật đặc biệt.
Kích thước của hàng rào bảo vệ này dựa trên năng lực của người tạo kết.
Dưới sự hướng dẫn của Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng hình thành một kết giới trong suốt, kết giới này rất nhỏ, ánh sáng phát ra rất yếu, nhưng nó vẫn dễ dàng chặn được đòn đánh lén bất ngờ của Long Hải Lượng.
"Hahaha, đồ ngu, tao có Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam bảo vệ cơ thể, sợ đéo gì mày".
Nghe vậy, Long Hải Lượng dường như bị thứ gì đó kích thích mạnh mẽ, đột nhiên quay người lại, chĩa vũ khí bí mật hình trụ về phía Lý Hùng và Tina: "Thằng kia, tao thích con bé bên cạnh mày, thức thời giao cô ta cho tao thì tao còn tử tế, nếu không thì..."
Đột nhiên, Long Hải Lượng không thể tiếp tục nói tiếp được nữa.
Bởi vì trên đầu Long Hải Lượng đột nhiên xuất hiện một thứ khổng lồ màu đen, thứ khổng lồ này, tỏa ra khí thế hung ác, mùi hôi thối nồng nặc lao về phía Long Hải Lượng.
Long Hải Lượng sợ tới mức vội lùi về phía sau vài bước, lập tức giơ thanh gỗ trong tay lên, miệng bắt đầu niệm mấy câu thần chú.
Nhưng trong quá trình này, thứ màu đen có mùi hôi này thay vì bị ảnh hưởng thì đã ngày một lớn hơn.
Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều sợ hãi, đặc biệt là đám người livestream ngã bị thương, họ hét lên thảm thiết.
"Người anh hùng, cứu với, mau cứu chúng tôi với, cho chúng tôi dùng Kim Chung Tráo với. Khi nào chúng tôi ra ngoài, sẽ hậu tạ hậu hĩnh. Bảo chúng tôi làm trâu làm ngựa cho cậu cũng không thành vấn đề!"
Khóe miệng Hứa Hạo Nhiên lúc này mới nhếch lên, hờ hững nhún vai trong lớp vỏ bảo vệ được bao phủ bởi ánh sáng trắng: “Nói thế nào thì tôi cũng là cậu chủ của tập đoàn Lăng Tiêu. Sau khi đi ra ngoài, vung tay bừa một cái cũng có rất nhiều người theo sau hầu hạ tôi, tôi còn cần mấy người tàn tật như các người hậu hạ tôi chắc?"
"Hơn nữa, tôi giống loại cần báo đáp công ơn sao? Người xưa có câu, làm việc tốt không để lại công danh, đây là đạo đức truyền thống chúng ta được thầy cô dạy dỗ từ nhỏ".
"Đúng, đúng, đúng, anh hùng nói rất có lý, xin anh hùng giúp chúng tôi với".
Đám người livestream không ngừng lấy lòng Hứa Hạo Nhiên, họ chỉ muốn có thể sống sót thoát ra khỏi ngôi mộ cổ này, nào dám kiêu ngạo phách lối theo Long Hải Lượng như trước đây nữa.
Hứa Hạo Nhiên lúc này mới quay lại nhìn Lý Hùng.
Lý Hùng hờ hững nói: "Em đừng nhìn anh thế, em muốn làm thì tự làm đi, anh không tham gia đâu".
"Anh rể, anh không thấy sao, ánh sáng trên đầu em quá yếu. Nếu em làm cho họ một cái lồng che khác, có khi cái lồng của em sẽ toang mất".
"Đó là việc của em. Trước khi giúp đỡ người khác, trước tiên phải cân nhắc khả năng của bản thân liệu có thể giúp được người khác hay không. Đừng vì giúp người khác mà tự làm hại chính mình".
Lời nói của Lý Hùng rất bình thản, đối với anh mà nói, giúp đỡ người khác hay không giúp người khác tùy thuộc vào tâm trạng của bản thân.
Lúc này, Long Hải Lượng đang chật vật với thứ màu đen khổng lồ cách đó không xa hét lên: "Tên khốn kiếp chết tiệt, nếu không phải mày dẫn chúng tao tới nơi này, thì làm sao chúng tao gặp phải loại nguy hiểm này cơ chứ?"
"Giờ mày muốn phủi tay, mặc kệ chúng tao chứ gì, mày có còn là người không?"
Tina đột ngột nói: "Nếu anh muốn dùng phương pháp kích tướng để thúc đẩy anh trai tôi giúp các người thoát khỏi nguy hiểm, thì không cần đâu".
"Còn nữa, anh vừa nói anh tôi không phải người, anh nói đúng rồi".
"Anh của tôi quả thật không phải người, bởi vì anh ấy là thần".
Đây là lần đầu tiên Lý Hùng nghe được lời khen trực tiếp như vậy từ Tina, Tina từ nhỏ đã luôn ngưỡng mộ anh, nhưng vẫn luôn âm thầm giữ trong lòng, nói thẳng ra như bây giờ, đây là lần đầu tiên anh nghe được.
Nhưng vào lúc này, bóng đen khổng lồ đã nuốt chửng năng lực vu thuật của Long Hải Lượng trong nháy mắt trương ra toàn bộ không gian chật hẹp.
Con quái vật đen đã bành trướng ra mấy chục mét quanh phạm vi của Long Hải Lượng, Long Hải Lượng sợ hãi, nhanh chóng đổi giọng nói: "Dù anh là thần hay người thì vẫn phải cứu người chứ!"
"Nếu không, khi sống sót đi ra, anh sẽ không còn chỗ đứng trong xã hội đâu".
Bình luận facebook