-
Chương 916-920
Chương 916: Đánh một trận sẽ thành thật ngay
Ngô Hữu Lợi bước từng bước trong hành lang xám xịt, càng đi về phía trước, hắn càng cảm thấy hứng thú.
Bởi vì bây giờ hắn nóng lòng muốn nhìn thấy Hứa Mộc Tình ở bên kia tấm gương lắm rồi.
Vừa rồi, chỉ đứng từ xa nhìn Hứa Mộc Tình, Ngô Hữu Lợi đã cảm giác như có hàng ngàn con kiến bò bên trong, ngứa ngáy kinh khủng.
Hai bên hành lang xám đen này treo đủ loại gương.
Trong những tấm gương này, có rất nhiều khuôn mặt.
Những người này có đủ loại dáng người, làm đủ mọi việc.
Ngô Hữu Lợi đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn thấy ở gương kia, một người phụ nữ đang nằm đó, hai tay chống vào gương, một người đàn ông đang di chuyển điên cuồng phía sau cô ta, hai người đều đổ mồ hôi, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Nhìn thấy vậy, Ngô Hữu Lợi ra sức túm quần mình, hắn không thể nhịn được nữa, hắn muốn Hứa Mộc Tình lắm rồi, hắn phải biến Hứa Mộc Tình thành con đàn bà của riêng mình.
Ngô Hữu Lợi càng lúc càng bước nhanh hơn, một lúc sau, hắn dừng lại trước một tấm gương lớn.
Chiếc gương này lớn, có thể chứa cùng lúc bốn người trong đó, ở phía bên kia gương, Hứa Mộc Tình đang vừa trò chuyện với một người phụ nữ xinh đẹp khác vừa rửa mặt. Mối quan hệ giữa hai người dường như rất thân thiết, như thể là bạn thân vậy.
"Hahaha, không ngờ đấy!"
Ngô Hữu Lợi lúc này đang rất phấn khích, vốn dĩ hắn nghĩ rằng thật may mắn khi có thể nhìn thấy Hứa Mộc Tình.
Kết quả là, với một chút nỗ lực, còn nhìn thấy một người khác, cả hai còn ở trong cùng một khung hình.
Bây giờ bọn họ đang ở rất gần tấm gương, chỉ cần Ngô Hữu Lợi đưa tay ra là có thể nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, kéo cô vào thế giới thuộc về hắn rồi.
Tuy nhiên, vì không muốn đánh rắn động cỏ, Ngô Hữu Lợi đang đợi, đợi người đẹp tuyệt mỹ kia đi tới, khi đã hoàn toàn đến gần Hứa Mộc Tình rồi, hắn sẽ bắt cả hai người cùng một lúc, biến họ thành đồ chơi của hắn.
Nghĩ đến việc có thể cùng lúc có được hai người đẹp tuyệt mỹ như vậy, Ngô Hữu Lợi như được rót mật vào tim, cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Hai tay của Ngô Hữu Lợi đặt ở mặt sau của gương, nếu nhìn kỹ, sẽ thấy hai tay của hắn như thể đặt trên mặt nước, có những vòng tròn gợn sóng lăn tăn.
Ngô Hữu Lợi không thể đợi thêm được nữa, chả người hắn dí sát vào mặt sau tấm gương, hơi thở của hắn bắt đầu trở nên rất gấp gáp.
Đợi mãi, cuối cùng người đẹp kia cũng đến gần Hứa Mộc Tình.
Khi người đẹp vô song này và Hứa Mộc Tình đứng cạnh nhau, đang hồ hởi nói chuyện thì Ngô Hữu Lợi cuối cùng đã ra tay.
Hai tay Ngô Hữu Lợi như móc câu, nhanh chóng duỗi ra khỏi gương, trực tiếp xuyên qua toàn bộ gương mà đến thế giới hiện thực, túm về phía cổ Hứa Mộc Tình cùng người đẹp vô song bên cạnh.
Nhìn thấy hai tay của Ngô Hữu Lợi sắp bắt được hai mỹ nhân tuyệt sắc mà hắn thèm muốn, đột nhiên ở bên có một đôi tay đưa ra.
Ngay sau đó, Ngô Hữu Lợi đột nhiên cảm thấy thế giới quay cuồng, cả người hắn đã bị lôi ra khỏi gương!
Cơ thể của Ngô Hữu Lợi bị ném xuống đất.
Khi Ngô Hữu Lợi kịp phản ứng, hắn vô cùng kinh hãi khi phát hiện ra rằng khu vực hắn đang ở hóa ra lại là một đồn cảnh sát!
Vào lúc này, xung quanh đứng đầy những cảnh sát đang trợn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Rõ ràng là mọi người đều không phản ứng kịp trước cảnh tượng kỳ dị trước mặt, thay vào đó, Hứa Hạo Nhiên lại vỗ tay, hét lên: "Đậu má! Thực sự là loại chó má này!"
Ngô Hữu Lợi nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, hắn vật lộn muốn chui lại vào trong gương.
Dưới ánh mắt của mọi người, nửa người của Ngô Hữu Lợi thật sự trở lại trong gương, nhưng hai chân của hắn đã bị bắt lại từ phía sau.
Ngô Hữu Lợi đột ngột quay đầu lại, phát hiện người đang giữ chân mình hóa ra là Lý Hùng!
Lúc này, Lý Hùng nở một nụ cười rạng rỡ, anh kéo nhẹ Ngô Hữu Lợi ra khỏi gương một lần nữa.
Sau đó Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh: "Đánh hắn một trận hắn sẽ thành thật thôi".
“Được rồi, để đó cho em”, Hứa Hạo Nhiên xắn tay áo định lao vào đánh người.
Lưu Lệ Lệ nhanh chóng lấy chiếc còng tay từ bên cạnh rồi còng tay Ngô Hữu Lợi lại.
Lý Hùng nhìn thấy, liền nói với Lưu Lệ Lệ: "Loại còng tay thông thường này sẽ không có tác dụng với hắn đâu. Hãy sử dụng cái này này".
Lý Hùng vươn tay bắt một cái trong không khí, trên tay Lý Hùng xuất hiện một chiếc còng tay rất chất.
Ở giữa còng tay, còn ánh lên một tia sáng xanh.
Lưu Lệ Lệ còng Ngô Hữu Lợi lại lần nữa bằng chiếc Lý Hùng đưa cho, cô ấy quay sang Lý Hùng và hỏi: "Chiếc còng này có gì đặc biệt?"
"Trước tình hình ngày càng có nhiều người có siêu năng lực trong thời gian gần đây, tôi đã yêu cầu bộ phận R&D làm một chiếc còng tay plasma".
"Loại còng tay này có thể phân tán năng lực trong cơ thể họ và khôi phục cơ thể họ về trạng thái của một người bình thường. Không có cách nào để sử dụng siêu năng lực được nữa".
"Sau nếu bắt được loại này tội phạm này, chỉ cần dùng loại này còng tay này là được".
"Nhưng giá thành của nó không hề rẻ. Một cặp có giá 2.000 nhân dân tệ".
Nghe Lý Hùng nói như vậy, Lưu Lệ Lệ không khỏi trợn tròn mắt: "Tập đoàn Lăng Tiêu các anh giàu có như vậy, không thể tặng chúng tôi mấy chục cái sao?"
“Tặng thì cũng được, nhưng vấn đề là sau khi những người này bị bắt vào nhà tù, không được nhốt chung với tù nhân bình thường”.
"Lúc nào cũng phải dùng còng này".
Lưu Lệ Lệ không nói gì, một người đàn ông trung niên bước tới cạnh cô ấy, người đàn ông trung niên này cao lớn, có khuôn mặt cương nghị.
Ông ấy nói với Lý Hùng: "Như anh đã nói, sau trận mưa sao băng đó, ở thành phố của chúng ta có thêm rất nhiều người có siêu năng lực".
"Người thường sẽ tuân theo các quy tắc trong điều kiện bình thường, nhưng khi họ có một năng lực đặc thù không thuộc về họ, họ sẽ có những suy nghĩ lệch lạc".
"Lúc này họ sẽ đi làm những chuyện mà ngày thường họ không dám làm".
"Tương tự, điều đó cũng bao hàm rất nhiều hành động phạm tội, vì vậy chúng tôi quyết định xây dựng một nhà tù mới toanh để giam giữ những người này".
"Vì vậy, về vấn đề này, chúng tôi hy vọng được hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu. Chúng tôi cần sự hỗ trợ kỹ thuật của bên các anh".
Lý Hùng liền đẩy việc cho Hứa Mộc Tình, cười nói: "Chuyện này ông có thể hỏi vợ tôi. Tôi chỉ ở rể thôi. Tôi không quản việc gì đâu, cái này tôi không quyết được".
Chương 917: Phá án
Nghe được lời của Lý Hùng, mọi người gần đó bất giác trợn tròn mắt.
Họ cực kỳ khinh thường Lý Hùng, sự khinh thường này không có nghĩa là họ coi thường thân phận của Lý Hùng, mà là khinh thường việc nói một đằng làm một nẻo của Lý Hùng.
Bây giờ ngày càng nhiều người ở Ninh Châu chú ý đến sự tồn tại của Lý Hùng, dù sao tập đoàn Lăng Tiêu cũng nổi bật quá mà.
Đối với những người bình thường, được làm việc trong tập đoàn Lăng Tiêu đã là một điều đáng để khoe khoang rồi.
Không thể không nhắc đến Lý Hùng, là chồng của giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu.
Lúc đầu mọi người đều xác nhận anh chỉ là một thằng ở rể.
Tuy nhiên, xác suất xuất hiện của Lý Hùng càng ngày càng cao, càng nhiều người biết rằng Lý Hùng không chỉ sở hữu võ công vô cùng cao cường, mà đồng thời, anh còn chiếm một vị trí vô cùng đặc biệt trong tập đoàn Lăng Tiêu.
Tất cả nhân viên trong tập đoàn Lăng Tiêu, chỉ cần nhắc đến Lý Hùng, họ sẽ bất giác thể hiện sự sùng bái và ngưỡng mộ.
Sự ngưỡng mộ của họ dành cho Lý Hùng bắt nguồn từ sự tôn trọng của họ đối với kẻ mạnh.
Hơn nữa, có rất nhiều lời bàn tán liên quan đến Lý Hùng trong tập đoàn Lăng Tiêu.
Những lời bàn tán này đều nói về những chiến tích xuất sắc khác nhau của Lý Hùng trong quá khứ.
Ví dụ, anh đã đánh bại bao nhiêu kẻ thù, anh đã sử dụng những phương pháp nào để khiến những kẻ này nằm rạp trước mặt anh như một con chó? Anh đã lật đổ bao nhiêu gia tộc lớn của đám nhà giàu?
Tóm lại, nếu tổng hợp thông tin từ miệng mọi người thì có thể viết thành sách luôn đấy.
Bây giờ Lý Hùng dù muốn khiêm tốn cũng không được nữa, bởi vì có quá nhiều người biết anh là cao thủ hơn nữa còn rất mạnh.
Hứa Mộc Tình mỉm cười, nói vài câu với người đàn ông trung niên, bày tỏ rằng tập đoàn Lăng Tiêu sẽ hỗ trợ vô điều kiện.
Lúc này, Lưu Lệ Lệ bắt Ngô Hữu Lợi từ dưới đất lên, cô ấy túm lấy cổ áo Ngô Hữu Lợi, hằn học nói với Ngô Hữu Lợi: "Anh giữ các cô gái mất tích ở đâu?"
Bây giờ Ngô Hữu Lợi đã cháy nhà ra mặt chuột, vì mọi chuyện của hắn đều đã bị người khác biết. Hắn cũng toang rồi.
Vì vậy, Ngô Hữu Lợi tỏ ra bất cần đời, còn cười lớn, tiếng cười đầy kiêu ngạo và vô liêm sỉ.
"Tôi không nói đấy, cô làm gì được tôi nào, tôi nghĩ các người cũng đã đoán được những người đó đều bị tôi nhốt trong gương".
"Nhưng chỉ có tôi mới có thể vào trong những tấm gương đó. Nếu không có sự giúp đỡ của tôi, những đứa con gái đó chỉ có thể ở trong đó mãi mãi, mà hai người trong số họ đã chưa ăn cơm ba ngày rồi".
"Tôi đang nghĩ, họ có thể ở trong đó mãi mãi rồi lần lượt chết đói".
"Nói đi nói lại, thời gian tôi có siêu năng lực này không lâu, cũng không giết ai trong gương".
"Không biết những người này sau khi chết đi, thi thể có thối rữa, có sinh giòi bọ không nhỉ?"
"Nếu cơ thể của họ thối rữa, sẽ có một mùi nồng nặc bốc ra".
"Nếu đúng như vậy thì sẽ rất thú vị. Đến lúc đó, mùi hôi thối sẽ bốc lên nồng nặc trong nhà của hàng nghìn hộ gia đình".
Nhưng mà lúc này Lý Hùng đã đi tới trước gương, anh đưa tay gõ hai lần trên gương.
Mặt gương này giống như một mặt nước tĩnh, gợn sóng lăn tăn, Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh: "Nào, em vào đi".
“Anh rể, em thật sự có thể đi vào sao?”, Hứa Hạo Nhiên vẻ mặt rất kích động.
Bởi vì từ nãy đến giờ, cậu ta vẫn luôn tò mò thế giới trong chiếc gương này như thế nào, mọi người sẽ cảm thấy thế nào trong đó.
Giờ có cơ hội như vậy, Hứa Hạo Nhiên nắm tay Lý Liễu Nhi, đi vào gương ngay trước mặt mọi người.
Đầu tiên Hứa Hạo Nhiên đặt tay lên mặt gương, sau đó từ từ đẩy về phía trước, khi tay Hứa Hạo Nhiên từ từ biến mất trong gương, mọi người gần đó không khỏi ồ lên.
Sau đó, Hứa Hạo Nhiên cứ vậy kéo theo Lý Liễu Nhi, hai người bước vào trong gương như thể họ đi qua cánh cửa không gian.
Nhìn từ góc độ của mọi người gần đó, chiếc gương này vẫn giống như một chiếc gương bình thường. Tất cả những gì họ thấy là chính họ.
Tuy nhiên, vợ chồng Hứa Hạo Nhiên và Lý Liễu Nhi vừa biến mất trước mặt mọi người, cảnh tượng này thực sự gây sốc.
Đồng thời, đối với Lưu Lệ Lệ và sếp của cô ấy, hai người càng tò mò không biết Lý Hùng đã làm như thế nào?
Đặc biệt là Lưu Lệ Lệ, cô ấy lớn lên cùng Hứa Mộc Tình từ nhỏ, từ khi Lý Hùng xuất hiện, cô ấy đã luôn ở bên cạnh Hứa Mộc Tình rồi.
Trong trí nhớ của cô ấy. Lý Hùng rất mạnh, có kungfu đặc biệt lợi hại, có vẻ như tất cả các cao thủ sẽ dễ dàng bị hạ gục trong gang tấc khi họ đến trước mặt anh.
Nhưng cô ấy chưa từng thấy Lý Hùng sở hữu siêu năng lực.
Lưu Lệ Lệ là người không thể giấu lòng mình, vừa nghĩ tới đã lập tức hỏi Lý Hùng: "Anh làm như thế nào vậy?"
Lý Hùng cười nói: "Đây là bí mật không thể nói ra".
Lưu Lệ Lệ tức giận lườm một cái, sau đó quay đầu nhìn Hứa Mộc Tình nói: "Dù sao thì anh cũng sẽ nói với vợ anh, lúc đó tôi hỏi cô ấy là được".
Không lâu sau, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên ló đầu ra khỏi gương: "Tìm được mấy người kia rồi!"
Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, cậu ta trực tiếp bước ra khỏi gương, sau đó lao đến đấm vào mặt Ngô Hữu Lợi trước mặt rất nhiều người.
Sau đó, cậu ta lại nhấc chân lên và đá vào bụng Ngô Hữu Lợi một lần nữa, làm hắn ngã lăn ra đất.
Khi hai nhân viên cảnh sát bên cạnh kịp phản ứng, Hứa Hạo Nhiên đã ở đá liên tiếp hơn chục cái vào người của Ngô Hữu Lợi rồi.
Lưu Lệ Lệ vội vàng kéo Hứa Hạo Nhiên sang một bên và nói với cậu ta: "Cậu làm gì vậy? Nếu cậu làm hắn bị thương, hắn vẫn có thể kiện cậu đấy, cậu không biết sao?"
"Kiện đi, để hắn kiện đi, tôi nói cho chị biết, nếu ai đi vào nhìn thấy tình cảnh thê thảm của những người đó, thì khi đi ra ngoài cũng sẽ làm như tôi thôi".
"Mà tôi còn nghĩ rằng họ sẽ ra tay tàn độc hơn tôi ấy, có khi còn dùng dao đâm chết thằng khốn này ấy".
Khi Hứa Hạo Nhiên nói như vậy, Lưu Lệ Lệ lập tức dẫn người bước vào gương.
Không lâu sau, Lưu Lệ Lệ bước ra khỏi gương với vẻ mặt u ám.
Cô ấy lập tức lấy điện thoại di động ra và bấm số 120 khẩn cấp.
Lý Hùng vỗ vai Hứa Hạo Nhiên nói: "Đi thôi, giao cho bọn họ".
Trên đường trở về, Hứa Hạo Nhiên trông có vẻ không vui.
Cậu ta phẫn nộ nói với Lý Hùng: "Anh rể, không thể tiếp tục như này nữa".
"Chúng ta không biết có bao nhiêu người đã bị thay đổi bởi trận mưa sao băng đó rồi".
Chương 918: Đội đặc công
"Nhiều người trong số những người có siêu năng lực này đã âm thầm đi làm những chuyện bẩn thỉu".
"Bây giờ họ có mọi thứ, những siêu năng lực mà chúng ta thậm chí còn không biết đến. Sự tồn tại của họ sẽ gây ra rất nhiều thiệt hại cho thành phố này. Chúng ta không thể để thêm nhiều người bị tổn thương nữa".
Lý Hùng khẽ gật đầu, sở dĩ để Hứa Hạo Nhiên tiến vào, mà không phải anh, là bởi vì nếu Lý Hùng nhìn thấy những cảnh tượng đó, anh có thể sẽ ra tay giết chết Ngô Hữu Lợi luôn ấy chứ.
Mặc dù Lý Hùng làm gì cũng rất thận trọng, nghiêm khắc và chín chắn, nhưng anh cũng có mặt kích động.
Trong tình huống bình thường, nếu Lý Hùng kích động lên thì sẽ chết người đấy.
Lý Hùng nói: "Mấy ngày nay anh đã thảo luận chuyện này với chị gái em rồi".
"Bọn anh dự định thành lập một đội đặc công để đối phó với những tên tội phạm có siêu năng lực này".
“Đúng như những gì chúng ta đã trao đổi với phó cục trưởng, một mặt sẽ hỗ trợ về mặt kỹ thuật để họ truy bắt tội phạm dễ dàng hơn, không có chuyện đào tẩu trốn thoát khỏi phòng giam”.
"Mặt khác, chúng ta cũng sẽ thành lập một tiểu đội của riêng mình. Nếu có ai đó phạm tội, chúng ta sẽ biết đầu tiên, ngăn chặn họ làm hại người khác".
Nói đến đây, Lý Hùng không khỏi thở dài một hơi, giống như câu mà Từ Lão Quái thường dùng.
Lý Hùng còn chưa nói hết, công chúa Ba Tư Tina đang ngồi cùng Hứa Mộc Tình lại cất lên một câu: "Khả năng càng lớn, trách nhiệm càng nặng".
"Anh, nếu thấy phiền phức quá, thì gọi Bạch Hổ đến đi. Có Bạch Hổ rồi thì anh không cần lo về mấy người đó đâu".
Ngay cả khi Tina đã trở thành vợ của Lý Hùng, xưng hô của cô ấy đối với Lý Hùng vẫn không thay đổi, điểm này không chỉ có cô ấy, Raven và Cố Ngôn Hi đều như vậy.
Khi Tina đột nhiên đề cập đến một người mà họ chưa bao giờ tiếp xúc, Hứa Mộc Tình ngay lập tức trở nên quan tâm.
Bây giờ đám Hứa Mộc Tình đều đã biết rằng Lý Hùng là "Chiến thần Hồng Hải".
Nhưng họ không biết chính xác Chiến thần Hồng Hải này có sức mạnh như thế nào, và vị trí của anh trong thế giới này.
Chỉ biết rằng ông xã của họ rất lợi hại, nhưng từ trước đến giờ Lý Hùng vẫn rất lợi hại mà, vì vậy phản ứng của đám Hứa Mộc Tình rất bình thản.
Trong quan niệm của bọn họ, chẳng qua là Lý Hùng có thêm một thân phận thôi.
Hứa Mộc Tình nắm lấy tay Tina và nhỏ giọng hỏi cô ấy: "Bạch Hổ là ai?"
Xuất phát từ bản năng của một người phụ nữ, Hứa Mộc Tình tin rằng Bạch Hổ mà Tina nói đến phải là một người phụ nữ.
Khi Hứa Mộc Tình hôn mê, cô đã nghe Hứa Hạo Nhiên nói rằng có một cô gái đã ở bên bảo vệ cô suốt, cô gái đó chính là Suzaku (trong tiếng Hoa Hạ là Chu Tước).
Trước đây Hứa Mộc Tình nghĩ cái tên này thật kỳ lạ, cho đến khi biết được thân phận thật sự của Lý Hùng, cô mới biết được từ Tina rằng dưới trướng Lý Hùng có bốn vị tướng.
Bốn vị tướng này đều được đặt tên theo tứ đại thần thú của Hoa Hạ là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ.
Tina liếc nhìn Lý Hùng, sau đó thì thầm với Hứa Mộc Tình.
"Bạch Hổ là Bạch Hổ, cô ấy là một cô gái rất dũng mãnh. Tuy nhiên, chị cũng phải cẩn thận. Bốn cao thủ bên cạnh anh trai đều là đại mỹ nhân tuyệt thế đó!"
"Bọn họ đều mong muốn được trở thành người phụ nữ của anh trai, chỉ là không dám nói ra thôi".
"Nhưng chỉ cần có cơ hội, đám người này sẽ xúm lại, trong vài phút là có thể ăn sạch anh trai đó".
Nghe được lời nói của Tina, Lý Hùng ở bên cạnh không khỏi trợn tròn mắt tức giận: "Lúc nói đến người khác sao không nghĩ đến mình đi?"
"Em từ bé đã thích anh rồi, điểm này đâu có giống với đám người Bạch Hổ chứ?"
Lý Hùng đau não đưa tay ôm trán.
Trước đó, anh dường như luôn duy trì một mối quan hệ tách biệt nhất định với những cô gái này.
Ở giữa luôn tồn tại một tầng giấy, nên bọn họ tương đối hạn chế, nhưng bởi vì bản thân anh đã thay đổi mốc thời gian mà không có sự cho phép, lớp giấy ở giữa đã bị bóc ra hoàn toàn.
Bây giờ dù là Tina hay những người khác, khi đối mặt với Lý Hùng đều không còn che giấu như bình thường nữa.
Dù sao nếu Lý Hùng chỉ có một vợ là Hứa Mộc Tình thì anh cứ mãi như thế này, cho dù người bên cạnh có thích Lý Hùng nữa thì cũng chỉ ở trong tình trạng yêu đơn phương mà thôi.
Theo quan điểm của Lý Hùng, theo thời gian, tình cảm của họ dành cho mình sẽ dần phai nhạt, sau đó họ sẽ có thể tự mình tìm thấy nửa kia của mình và sống một cuộc sống mới hạnh phúc.
Nhưng bây giờ rõ ràng là đã đổ bể hết.
Thêm việc các cô gái bên cạnh đã đạt được một số thành tựu nhất định trong lĩnh vực của riêng mình, họ có thể được coi là những cường nữ ở một mức độ nào đó.
Nếu những cường nữ này ở cùng nhau, nghĩ đến đây Lý Hùng đã cảm thấy nhức cả não rồi.
Với mức độ phủ sóng ngày càng lớn của tập đoàn Lăng Tiêu, sức ảnh hưởng của tập đoàn ngày càng mạnh mẽ.
Khả năng của những người bên cạnh Hứa Mộc Tình dần dần trở nên rõ ràng hơn, có rất nhiều điều mà Hứa Mộc Tình hầu như không cần phải làm.
Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình có khả năng rất độc đáo trong việc nhìn người, họ luôn có thể nhìn thấy tính cách của người này trong nháy mắt và giao cho họ trọng trách.
Khi khả năng của những người này không ngừng được bộc lộ ra, đám Hứa Mộc Tình có nhiều thời gian rảnh hơn.
Theo cách này, tự nhiên sẽ dồn tinh thần dư thừa lên Lý Hùng, đối với Lý Hùng mà nói đơn giản là kinh khủng.
Đó là lý do tại sao Lý Hùng đã nghĩ ra cách tổ chức một tiểu đội để đối phó với những tên tội phạm này.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên cười với Lý Hùng nói: "Anh rể, chúng ta xây dựng một đội ngũ như vậy thì chúng ta cần phải xây dựng căn cứ, đúng không?"
"Giống như các siêu anh hùng trong TV, đó là một căn cứ mà không ai khác biết, sau đó đặt các sản phẩm công nghệ cao khác nhau với các chức năng đặc biệt trong đó".
"Liên tục chế tạo thiết bị công nghệ cao, như vậy hiệu quả chống tội phạm nhất định sẽ tăng lên gấp mấy lần".
Vốn dĩ Lý Hùng không có ý nghĩ như vậy, nhưng bây giờ Hứa Hạo Nhiên nói ra lời này, anh lập tức nghĩ ra cách tốt hơn để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.
Tất cả đàn ông đều có điểm chung, đó là khi bị các cô gái vây quanh không ngừng, cách tốt nhất chính là biến mất.
Bởi vì, càng có nhiều cô gái đẹp, đối với họ mà nói, đàn ông giống như chiến trường, là nơi mấy cô gái chém giết.
Lúc này, để sống sót, cách tốt nhất là nên tránh xa.
Chương 919: Nhà máy thủy tinh Hậu Sơn
Nghe Hứa Hạo Nhiên nói lời này, Lý Hùng lập tức hạ quyết tâm: "Được, chúng ta sẽ xây dựng căn cứ".
Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh nghe vậy vô cùng hào hứng, hai mắt sáng ngời, nói với Lý Hùng: "Anh rể, chúng ta xây ở đâu đây? Căn cứ này cần phải rất lớn, hay là trong rừng sâu, ít người qua lại?"
Tuy nhiên, Lý Hùng khẽ lắc đầu, nói: "Càng chọn chỗ khó tiếp cận, sẽ càng có nhiều người chú ý".
"Nếu đã xây thì chúng ta phải tìm một nơi mà mọi người có thể nhìn thấy nó. Đây là cách che giấu tốt nhất".
Trên thực tế, khi Hứa Hạo Nhiên nói vừa rồi, Lý Hùng đã nghĩ ngay đến một nơi không thể tốt hơn.
Và nơi này nhất định có thể tạm thời khiến Lý Hùng tránh xa mấy cô gái kia.
Ở nơi này, có thứ khiến cho đám người Hứa Mộc Tình rất sợ hãi.
Lúc này, Lý Hùng lập tức đứng dậy nói với Hứa Hạo Nhiên đang ở bên cạnh: "Đi, giờ chúng ta đi ngay bây giờ".
Hứa Hạo Nhiên sửng sốt, tuy rằng biết Lý Hùng luôn là người nói phát làm luôn, nhưng không ngờ anh lại vội vã như vậy, lập tức hỏi: "Anh rể, giờ chúng ta đi đâu vậy?"
Khóe miệng Lý Hùng chậm rãi mở ra, sau đó nói với Hứa Hạo Nhiên một nơi dân địa phương ai cũng biết nhưng không dám đến: "Nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn".
Khi nghe đến tên nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn, Hứa Mộc Tình, người đang hăng hái muốn đi cùng Lý Hùng, lập tức toàn thân rùng mình, cô gần như theo phản xạ có điều kiện nghiêng người về phía Tina bên cạnh, trên mặt toát ra sự phản kháng mạnh mẽ.
Tina, người không biết nơi này, nhanh chóng hỏi Hứa Mộc Tình: "Chị ơi, nhà máy thủy tinh làng Hậu Sơn là gì? Tại sao khi nghe đến nơi này chị lại tái mặt đi vậy".
Hứa Mộc Tình hiển nhiên không muốn nhắc tới nơi này, tựa hồ có cái gì đó làm cho cô rất sợ hãi, theo bản năng mà kháng cự lại.
Hứa Hạo Nhiên cười và nói: "Đó là thiên đường cho tất cả những người yêu thích kinh dị đấy".
"Đêm nào cũng có một nhóm người đến đó livestream kinh dị. Người ta nói rằng nếu đến đó sẽ thu được thứ đặc biệt".
Tina rất tò mò, nghe thấy thế liền vội vàng hỏi Hứa Hạo Nhiên.
"Nghe thần bí thế, làm tôi tò mò hơn rồi đấy".
Lý Hùng hiểu khá rõ tính cách của Tina, dù sao thì từ nhỏ cả hai đã cùng nhau lớn lên mà.
Bề ngoài, Tina trông rất can đảm, như thể cô ấy không sợ bất cứ điều gì, nhưng thực ra, sâu thẳm trong trái tim của công chúa Ba Tư, vẫn có những thứ khiến cô ấy cảm thấy rất sợ.
Lý Hùng vỗ vai Hứa Hạo Nhiên cười nói: "Em giải thích cho mọi người về nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn đi".
Hứa Hạo Nhiên mỉm cười gật đầu, vừa định nói, Hứa Mộc Tình đã nhanh chóng lấy tay che lỗ tai lại: "A, chị không nghe, chị không nghe, mấy người đi đi, chị không đi đâu".
Nói xong Hứa Mộc Tình lập tức đưa Lý Liễu Nhi lên lầu.
Nhìn thấy Hứa Mộc Tình sợ hãi nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn như vậy, sự tò mò của Tina càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân cũng bước ra khỏi phòng bếp, nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên đang bày ra tư thế kể chuyện, họ cũng bước tới và ngồi trên ghế sô pha.
Phòng bếp cách nơi Lý Hùng cùng những người khác nói chuyện không xa, nên hai người Hứa Hiếu Dương đều nghe thấy.
Hứa Hiếu Dương đã từng nghe người khác nhắc đến nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn. Nhưng không biết nhiều về nó. Khi mọi người đề cập đến địa điểm này, họ sẽ tự động chuyển chủ đề. Rõ ràng là mọi người đều không muốn nói về nó.
Sau đó, nghe thấy Hứa Hạo Nhiên ngồi ở bàn trà, nói với những người bên cạnh.
"Nhà máy thủy tinh làng Hậu Sơn này là một câu chuyện dài. Ban đầu nó chỉ là một nhà máy thủy tinh rất bình thường".
"Ban đầu là một doanh nghiệp nhà nước với quy mô tương đối lớn, có thể nói là một doanh nghiệp tương đối có tiếng và lâu đời ở Ninh Châu".
"Nhà máy thủy tinh này được cho là có từ thời Dân Quốc, do người nước ngoài xây dựng. Thời kỳ đó, vỏ thủy tinh là sản phẩm khan hiếm. Vì vậy, khi nguồn cung thiếu hụt, nhà máy thủy tinh này có quy mô rất lớn".
"Sau đó, những người nước ngoài đã bị chúng ta đánh đuổi, chính phủ tiếp quản nơi đó. Sau nhiều thập kỷ hoạt động và xây dựng, nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn ngày càng lớn hơn".
"Người ta nói rằng nó có diện tích hơn một trăm mẫu Anh. Vào thời hoàng kim của nó, có hơn sáu trăm người trong toàn bộ nhà máy".
Tina tò mò hỏi: "Vậy sau đó đã xảy ra chuyện gì mà khiến mọi người cứ nói đến nói là như có tật giật mình như vậy?"
Nghe thấy câu thành ngữ đột ngột của Tina, Hứa Hạo Nhiên bật cười và nói: "Chị nói câu thành ngữ này nuột ghê".
"Mà em nói cho chị biết này, chuyện này nói ra chị đừng có mà sợ đấy, nếu không tối sợ không ngủ được thì dừng trách em nhé".
Tina tức giận trợn tròn mắt: "Chỉ khoác lác, trên đời này không có quá hai thứ có thể khiến tôi sợ hãi đâu".
"Cậu không nhận ra rằng khi đối mặt với cương thi, tôi dũng cảm hơn mấy người đàn ông các cậu sao?"
"Không biết ai bị cương thi đuổi cho chạy khóc huhu ấy nhỉ".
Hứa Hạo Nhiên ho khan hai tiếng: "Đừng nhắc đến những chuyện không vui đó nữa. Hãy nói về nhà máy thủy tinh ở Hậu Sơn này đi".
"Nó là như thế này. Hồi đó, nhà máy thủy tinh Hậu Sơn được xây dựng bên cạnh một ngôi làng. Vào thời điểm đó, dân không quá đông và làng cũng rất nhỏ".
"Về sau, sự phát triển của chúng ta ở Ninh Châu ngày càng mạnh mẽ, từ từ, nhà máy thủy tinh ban đầu rất hẻo lánh sau lại thành nằm ở một nơi tương đối sôi động".
"Nhà máy thủy tinh ở cạnh một ngọn núi. Ngọn núi này có phong thủy tốt, cho nên trong thời đại kinh tế suy thoái, số lượng công nhân của nhà máy thủy tinh ở Hậu Sơn càng ngày càng ít, sản lượng ngày càng thấp, nhiều ông chủ đã chú ý đến khu đất của nhà máy thủy tinh này".
Tina lắng nghe với vẻ thích thú, vội vàng hỏi: "Sau đó, chuyện gì đã xảy ra?"
Hứa Hạo Nhiên đột ngột đứng lên, cậu ta cố ý hạ giọng.
"Đó là một đêm giông bão, giám đốc nhà máy thủy tinh Hậu Sơn. Bởi vì kinh doanh đình trệ khiến ông ta càng ngày càng chịu nhiều áp lực, đến nỗi bị tâm thần phân liệt".
"Một đêm, ông ta đem gần hai trăm nhân viên nhà máy thủy tinh Hậu Sơn đến phân xưởng của nhà máy, nói rằng ông ta sẽ tổ chức một cuộc họp khen thưởng ở đây để kích thích sự tích cực của mọi người".
“Buổi họp mặt khen thưởng này diễn ra rất suôn sẻ, nhưng giữa buổi họp mặt khen thưởng, giám đốc phân xưởng bất ngờ khóa cổng, rồi đổ xăng đã chuẩn bị từ trước từ trên cao xuống”.
"Sau đó, trước mắt bao người, ông ta tự châm ngòi ngọn lửa, đốt chính mình thành quả cầu lửa rồi nhào vào đám đông!"
Chương 920: Chuyện quỷ dị
Lời nói của Hứa Hạo Nhiên đã làm cho Liễu Ngọc Phân bên cạnh bị sốc. Bà ấy thu mình vào vòng tay của người đàn ông của mình với chút sợ hãi, nhưng mặc dù biểu hiện sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt, Liễu Ngọc Phân, do bản tính con người, cũng không trốn tránh mà trong mắt ánh lên một tia hứng thú.
Đây là bản tính của con người, khi đối mặt với điều gì đó không hiểu thì người ta lại càng tò mò hơn. Giống hệt hành động và tư thái của Liễu Ngọc Phân bây giờ.
Tuy nhiên, Tina rõ ràng đã quá quen với loại chuyện này, dù sao thì Đế quốc Ba Tư cũng nằm ở khu vực trung tâm của Châu Á, nơi có rất nhiều dầu mỏ, trên thế giới không biết có bao nhiêu quốc gia tham lam đã giương nanh vươn vuốt về phía Ba Tư và các nước Ả Rập láng giềng.
Tina lộ ra vẻ thờ ơ, theo quan điểm cô ấy, chuyện này chỉ là muỗi thôi.
"Còn gì nữa không? Nếu chỉ thế thì cũng bình thường thôi".
"Không phải là chỉ là một kẻ điên phóng hỏa đốt chính nhân viên của mình thôi sao? Loại chuyện này bên chúng tôi thỉnh thoảng cũng có".
"Hơn nữa, một khi xảy ra chuyện, thảm kịch được tạo ra còn nghiêm trọng hơn cả nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".
Hứa Hạo Nhiên lắc đầu nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu. Không phải tôi vừa nói sao, bởi vì vị trí của nơi đó đặc biệt tốt, nhiều nhà đầu tư bất động sản đã để mắt đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".
"Vì vậy, sau thảm kịch như vậy ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhà đầu tư bất động sản đã chi rất nhiều tiền cho quan hệ công chúng và chi phí quảng cáo để trấn áp vấn đề này".
"Sau đó họ mua nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhưng sau đó có rất nhiều điều kỳ lạ đã xảy ra".
"Đầu tiên, một nhà đầu tư bất động sản ở tỉnh đã lên kế hoạch xây dựng một biệt thự nửa núi ở đây. Khi đội xây dựng của họ hùng hổ lái xe đến, một thảm kịch kinh hoàng đã xảy ra vào đêm hôm đó".
Đôi mắt của Tina sáng lên, cô ấy nhanh chóng hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Mau nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?"
Hứa Hạo Nhiên cầm lấy tách trà trên bàn nhấp một ngụm.
Sau đó, cậu ta bày ra một tư thế bí ẩn, nói với những người bên cạnh: "Chuyện tiếp theo mọi người phải nghe kĩ này, có khi đêm nay mọi người sẽ không ngủ được đâu".
Dù những người ngồi bên cạnh đều là người nhà nhưng Hứa Hạo Nhiên cố ý nhìn về phía mẹ của cậu ta.
Thường thì chỉ có Liễu Ngọc Phân bắt nạt cậu ta, có thể nói đây là lần đầu tiên Hứa Hạo Nhiên nhìn thấy mẹ mình có vẻ mặt sợ hãi như vậy kể từ khi cậu ta được sinh ra.
Một nụ cười kỳ quái đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt cậu ta.
Liễu Ngọc Phân bây giờ đã hoàn toàn chìm đắm trong những gì Hứa Hạo Nhiên nói, bà ấy thu mình lại trong vòng tay của Hứa Hiếu Dương, bà ấy rõ ràng đã ở tuổi trung niên, nhưng trạng thái hiện tại của bà ấy giống như một cô bé sợ nghe chuyện ma vậy.
Tina thờ ơ nói: "Nói mau".
Hứa Hạo Nhiên cố tình hạ giọng rồi nói với mọi người xung quanh: "Nhóm đầu tư có mấy chục người ở trong lều vào đêm hôm đó".
"Ban đầu vẫn như thường lệ, nhưng khi thời gian qua chín rưỡi tối, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, giảm rất sâu".
"Vỗn dĩ, lúc đó là mùa hè, các công nhân đều mặc áo tay ngắn. Tuy nhiên, khi công nhân bước ra khỏi lều, rõ ràng nhiệt độ bên ngoài lại tương đương với mùa đông".
"Mà càng ngày càng lạnh. Cái lạnh như thể thấu vào tận xương".
"Sau đó không lâu sau có người hét lên trong lều. Khi mọi người chạy nhanh đến, họ phát hiện hai xác chết nằm trên mặt đất!"
“Công nhân trên công trường hoảng quá nên vội gọi chủ thầu qua”.
"Người chủ thầu này cũng là người đã trải sự đời, thường có những tai nạn kiểu này khi thi công".
"Do đó, thay vì gọi cảnh sát ngay thì họ có ý định che giấu sự việc".
"Thật kỳ lạ, hai thi thể trông như bị cháy hoàn toàn, nhưng không có ngọn lửa nào được tìm thấy tại hiện trường".
"Nếu ai đó bị ngọn lửa thiêu chết, họ chắc chắn sẽ la hét thảm thiết".
"Cũng sẽ có vệt đen ở xung quanh chỗ người đó chết cháy".
"Nhưng trên bãi cỏ nơi hai xác chết nằm, tất cả hoa lá, cỏ cây đều còn nguyên vẹn. Không có dấu vết bị ngọn lửa thiêu rụi".
"Điều đáng sợ hơn nữa là nhà thầu đã gọi tất cả mọi người đến".
"Ông ta cẩn thận đếm số người, cả người bàng hoàng, bởi vì, số người đủ cả, hai thi thể kia rõ là xuất hiện từ không khí!"
“Ban đầu chủ thầu tưởng ai đó cố tình muốn hãm hại bọn họ mới đưa xác đến công trường của họ nên nhà thầu lập tức tìm máy xúc”.
"Chẳng bao lâu, hai cái xác đã bị vùi sâu trong đất, chủ thầu nghĩ rằng điều này sẽ qua thôi".
"Tuy nhiên, những đêm tiếp theo, đêm nào cũng có thi thể bị cháy đen".
"Mà số lượng những xác chết này tăng lên mỗi ngày nhiều thêm một cái".
"Mà những chuyện xảy ra tiếp theo còn ngày càng làm người ta kinh hãi hơn".
"Mọi người đều có cùng một cơn ác mộng vào ban đêm. Trong giấc mơ, họ mơ thấy mình bị lửa thiêu rụi. Cảm giác đau đớn truyền tải trong giấc mơ có thể nói là rõ như ban ngày, như thể họ thực sự bị ngọn lửa thiêu đốt".
"Khi sự việc kéo dài hơn mười ngày, cuối cùng đã xảy ra chuyện".
"Có vài công nhân mơ thấy mình bị lửa thiêu, nhưng dù thế nào đi nữa thì họ cũng không thể tỉnh lại được".
"Bạn bè và đồng nghiệp của họ chỉ có thể đứng nhìn. Dù có sử dụng phương pháp nào đi chăng nữa thì cũng không thể đánh thức họ".
"Mà điều kỳ lạ hơn nữa là họ chỉ đang nằm trên giường, có người còn tạt nước vào người họ, muốn họ thức dậy".
"Nhưng khi gặp nước, bề mặt da của họ ngay lập tức bị cháy xém, và sau đó họ bị thiêu sống giống như những xác chết đột ngột xuất hiện kia!"
Hứa Hạo Nhiên đã mô tả những cảnh tượng này một cách sống động, cậu ta liên tiếp kể về nhiều việc kinh khủng xảy ra ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn.
Liễu Ngọc Phân không dám nghe nữa, nhưng Tina vẫn nghe một cách say sưa, cô ấy dường như không sợ chuyện đó.
Hơn nữa, Tina theo bản năng còn muốn đến hiện trường để trải nghiệm bầu không khí.
Điều quan trọng nhất là Tina biết chồng mình là người đàn ông quyền lực nhất thế giới, không việc gì mà Lý Hùng không giải quyết được.
Vì vậy, Tina lập tức nắm lấy tay Lý Hùng, ấn chặt cánh tay Lý Hùng vào lồng ngực mềm mại cao ngất của cô ấy.
"Đi thôi, đến đó ngay thôi".
Ngô Hữu Lợi bước từng bước trong hành lang xám xịt, càng đi về phía trước, hắn càng cảm thấy hứng thú.
Bởi vì bây giờ hắn nóng lòng muốn nhìn thấy Hứa Mộc Tình ở bên kia tấm gương lắm rồi.
Vừa rồi, chỉ đứng từ xa nhìn Hứa Mộc Tình, Ngô Hữu Lợi đã cảm giác như có hàng ngàn con kiến bò bên trong, ngứa ngáy kinh khủng.
Hai bên hành lang xám đen này treo đủ loại gương.
Trong những tấm gương này, có rất nhiều khuôn mặt.
Những người này có đủ loại dáng người, làm đủ mọi việc.
Ngô Hữu Lợi đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn thấy ở gương kia, một người phụ nữ đang nằm đó, hai tay chống vào gương, một người đàn ông đang di chuyển điên cuồng phía sau cô ta, hai người đều đổ mồ hôi, vẻ mặt tràn đầy vui sướng.
Nhìn thấy vậy, Ngô Hữu Lợi ra sức túm quần mình, hắn không thể nhịn được nữa, hắn muốn Hứa Mộc Tình lắm rồi, hắn phải biến Hứa Mộc Tình thành con đàn bà của riêng mình.
Ngô Hữu Lợi càng lúc càng bước nhanh hơn, một lúc sau, hắn dừng lại trước một tấm gương lớn.
Chiếc gương này lớn, có thể chứa cùng lúc bốn người trong đó, ở phía bên kia gương, Hứa Mộc Tình đang vừa trò chuyện với một người phụ nữ xinh đẹp khác vừa rửa mặt. Mối quan hệ giữa hai người dường như rất thân thiết, như thể là bạn thân vậy.
"Hahaha, không ngờ đấy!"
Ngô Hữu Lợi lúc này đang rất phấn khích, vốn dĩ hắn nghĩ rằng thật may mắn khi có thể nhìn thấy Hứa Mộc Tình.
Kết quả là, với một chút nỗ lực, còn nhìn thấy một người khác, cả hai còn ở trong cùng một khung hình.
Bây giờ bọn họ đang ở rất gần tấm gương, chỉ cần Ngô Hữu Lợi đưa tay ra là có thể nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, kéo cô vào thế giới thuộc về hắn rồi.
Tuy nhiên, vì không muốn đánh rắn động cỏ, Ngô Hữu Lợi đang đợi, đợi người đẹp tuyệt mỹ kia đi tới, khi đã hoàn toàn đến gần Hứa Mộc Tình rồi, hắn sẽ bắt cả hai người cùng một lúc, biến họ thành đồ chơi của hắn.
Nghĩ đến việc có thể cùng lúc có được hai người đẹp tuyệt mỹ như vậy, Ngô Hữu Lợi như được rót mật vào tim, cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Hai tay của Ngô Hữu Lợi đặt ở mặt sau của gương, nếu nhìn kỹ, sẽ thấy hai tay của hắn như thể đặt trên mặt nước, có những vòng tròn gợn sóng lăn tăn.
Ngô Hữu Lợi không thể đợi thêm được nữa, chả người hắn dí sát vào mặt sau tấm gương, hơi thở của hắn bắt đầu trở nên rất gấp gáp.
Đợi mãi, cuối cùng người đẹp kia cũng đến gần Hứa Mộc Tình.
Khi người đẹp vô song này và Hứa Mộc Tình đứng cạnh nhau, đang hồ hởi nói chuyện thì Ngô Hữu Lợi cuối cùng đã ra tay.
Hai tay Ngô Hữu Lợi như móc câu, nhanh chóng duỗi ra khỏi gương, trực tiếp xuyên qua toàn bộ gương mà đến thế giới hiện thực, túm về phía cổ Hứa Mộc Tình cùng người đẹp vô song bên cạnh.
Nhìn thấy hai tay của Ngô Hữu Lợi sắp bắt được hai mỹ nhân tuyệt sắc mà hắn thèm muốn, đột nhiên ở bên có một đôi tay đưa ra.
Ngay sau đó, Ngô Hữu Lợi đột nhiên cảm thấy thế giới quay cuồng, cả người hắn đã bị lôi ra khỏi gương!
Cơ thể của Ngô Hữu Lợi bị ném xuống đất.
Khi Ngô Hữu Lợi kịp phản ứng, hắn vô cùng kinh hãi khi phát hiện ra rằng khu vực hắn đang ở hóa ra lại là một đồn cảnh sát!
Vào lúc này, xung quanh đứng đầy những cảnh sát đang trợn mắt há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Rõ ràng là mọi người đều không phản ứng kịp trước cảnh tượng kỳ dị trước mặt, thay vào đó, Hứa Hạo Nhiên lại vỗ tay, hét lên: "Đậu má! Thực sự là loại chó má này!"
Ngô Hữu Lợi nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, hắn vật lộn muốn chui lại vào trong gương.
Dưới ánh mắt của mọi người, nửa người của Ngô Hữu Lợi thật sự trở lại trong gương, nhưng hai chân của hắn đã bị bắt lại từ phía sau.
Ngô Hữu Lợi đột ngột quay đầu lại, phát hiện người đang giữ chân mình hóa ra là Lý Hùng!
Lúc này, Lý Hùng nở một nụ cười rạng rỡ, anh kéo nhẹ Ngô Hữu Lợi ra khỏi gương một lần nữa.
Sau đó Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh: "Đánh hắn một trận hắn sẽ thành thật thôi".
“Được rồi, để đó cho em”, Hứa Hạo Nhiên xắn tay áo định lao vào đánh người.
Lưu Lệ Lệ nhanh chóng lấy chiếc còng tay từ bên cạnh rồi còng tay Ngô Hữu Lợi lại.
Lý Hùng nhìn thấy, liền nói với Lưu Lệ Lệ: "Loại còng tay thông thường này sẽ không có tác dụng với hắn đâu. Hãy sử dụng cái này này".
Lý Hùng vươn tay bắt một cái trong không khí, trên tay Lý Hùng xuất hiện một chiếc còng tay rất chất.
Ở giữa còng tay, còn ánh lên một tia sáng xanh.
Lưu Lệ Lệ còng Ngô Hữu Lợi lại lần nữa bằng chiếc Lý Hùng đưa cho, cô ấy quay sang Lý Hùng và hỏi: "Chiếc còng này có gì đặc biệt?"
"Trước tình hình ngày càng có nhiều người có siêu năng lực trong thời gian gần đây, tôi đã yêu cầu bộ phận R&D làm một chiếc còng tay plasma".
"Loại còng tay này có thể phân tán năng lực trong cơ thể họ và khôi phục cơ thể họ về trạng thái của một người bình thường. Không có cách nào để sử dụng siêu năng lực được nữa".
"Sau nếu bắt được loại này tội phạm này, chỉ cần dùng loại này còng tay này là được".
"Nhưng giá thành của nó không hề rẻ. Một cặp có giá 2.000 nhân dân tệ".
Nghe Lý Hùng nói như vậy, Lưu Lệ Lệ không khỏi trợn tròn mắt: "Tập đoàn Lăng Tiêu các anh giàu có như vậy, không thể tặng chúng tôi mấy chục cái sao?"
“Tặng thì cũng được, nhưng vấn đề là sau khi những người này bị bắt vào nhà tù, không được nhốt chung với tù nhân bình thường”.
"Lúc nào cũng phải dùng còng này".
Lưu Lệ Lệ không nói gì, một người đàn ông trung niên bước tới cạnh cô ấy, người đàn ông trung niên này cao lớn, có khuôn mặt cương nghị.
Ông ấy nói với Lý Hùng: "Như anh đã nói, sau trận mưa sao băng đó, ở thành phố của chúng ta có thêm rất nhiều người có siêu năng lực".
"Người thường sẽ tuân theo các quy tắc trong điều kiện bình thường, nhưng khi họ có một năng lực đặc thù không thuộc về họ, họ sẽ có những suy nghĩ lệch lạc".
"Lúc này họ sẽ đi làm những chuyện mà ngày thường họ không dám làm".
"Tương tự, điều đó cũng bao hàm rất nhiều hành động phạm tội, vì vậy chúng tôi quyết định xây dựng một nhà tù mới toanh để giam giữ những người này".
"Vì vậy, về vấn đề này, chúng tôi hy vọng được hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu. Chúng tôi cần sự hỗ trợ kỹ thuật của bên các anh".
Lý Hùng liền đẩy việc cho Hứa Mộc Tình, cười nói: "Chuyện này ông có thể hỏi vợ tôi. Tôi chỉ ở rể thôi. Tôi không quản việc gì đâu, cái này tôi không quyết được".
Chương 917: Phá án
Nghe được lời của Lý Hùng, mọi người gần đó bất giác trợn tròn mắt.
Họ cực kỳ khinh thường Lý Hùng, sự khinh thường này không có nghĩa là họ coi thường thân phận của Lý Hùng, mà là khinh thường việc nói một đằng làm một nẻo của Lý Hùng.
Bây giờ ngày càng nhiều người ở Ninh Châu chú ý đến sự tồn tại của Lý Hùng, dù sao tập đoàn Lăng Tiêu cũng nổi bật quá mà.
Đối với những người bình thường, được làm việc trong tập đoàn Lăng Tiêu đã là một điều đáng để khoe khoang rồi.
Không thể không nhắc đến Lý Hùng, là chồng của giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu.
Lúc đầu mọi người đều xác nhận anh chỉ là một thằng ở rể.
Tuy nhiên, xác suất xuất hiện của Lý Hùng càng ngày càng cao, càng nhiều người biết rằng Lý Hùng không chỉ sở hữu võ công vô cùng cao cường, mà đồng thời, anh còn chiếm một vị trí vô cùng đặc biệt trong tập đoàn Lăng Tiêu.
Tất cả nhân viên trong tập đoàn Lăng Tiêu, chỉ cần nhắc đến Lý Hùng, họ sẽ bất giác thể hiện sự sùng bái và ngưỡng mộ.
Sự ngưỡng mộ của họ dành cho Lý Hùng bắt nguồn từ sự tôn trọng của họ đối với kẻ mạnh.
Hơn nữa, có rất nhiều lời bàn tán liên quan đến Lý Hùng trong tập đoàn Lăng Tiêu.
Những lời bàn tán này đều nói về những chiến tích xuất sắc khác nhau của Lý Hùng trong quá khứ.
Ví dụ, anh đã đánh bại bao nhiêu kẻ thù, anh đã sử dụng những phương pháp nào để khiến những kẻ này nằm rạp trước mặt anh như một con chó? Anh đã lật đổ bao nhiêu gia tộc lớn của đám nhà giàu?
Tóm lại, nếu tổng hợp thông tin từ miệng mọi người thì có thể viết thành sách luôn đấy.
Bây giờ Lý Hùng dù muốn khiêm tốn cũng không được nữa, bởi vì có quá nhiều người biết anh là cao thủ hơn nữa còn rất mạnh.
Hứa Mộc Tình mỉm cười, nói vài câu với người đàn ông trung niên, bày tỏ rằng tập đoàn Lăng Tiêu sẽ hỗ trợ vô điều kiện.
Lúc này, Lưu Lệ Lệ bắt Ngô Hữu Lợi từ dưới đất lên, cô ấy túm lấy cổ áo Ngô Hữu Lợi, hằn học nói với Ngô Hữu Lợi: "Anh giữ các cô gái mất tích ở đâu?"
Bây giờ Ngô Hữu Lợi đã cháy nhà ra mặt chuột, vì mọi chuyện của hắn đều đã bị người khác biết. Hắn cũng toang rồi.
Vì vậy, Ngô Hữu Lợi tỏ ra bất cần đời, còn cười lớn, tiếng cười đầy kiêu ngạo và vô liêm sỉ.
"Tôi không nói đấy, cô làm gì được tôi nào, tôi nghĩ các người cũng đã đoán được những người đó đều bị tôi nhốt trong gương".
"Nhưng chỉ có tôi mới có thể vào trong những tấm gương đó. Nếu không có sự giúp đỡ của tôi, những đứa con gái đó chỉ có thể ở trong đó mãi mãi, mà hai người trong số họ đã chưa ăn cơm ba ngày rồi".
"Tôi đang nghĩ, họ có thể ở trong đó mãi mãi rồi lần lượt chết đói".
"Nói đi nói lại, thời gian tôi có siêu năng lực này không lâu, cũng không giết ai trong gương".
"Không biết những người này sau khi chết đi, thi thể có thối rữa, có sinh giòi bọ không nhỉ?"
"Nếu cơ thể của họ thối rữa, sẽ có một mùi nồng nặc bốc ra".
"Nếu đúng như vậy thì sẽ rất thú vị. Đến lúc đó, mùi hôi thối sẽ bốc lên nồng nặc trong nhà của hàng nghìn hộ gia đình".
Nhưng mà lúc này Lý Hùng đã đi tới trước gương, anh đưa tay gõ hai lần trên gương.
Mặt gương này giống như một mặt nước tĩnh, gợn sóng lăn tăn, Lý Hùng nói với Hứa Hạo Nhiên bên cạnh: "Nào, em vào đi".
“Anh rể, em thật sự có thể đi vào sao?”, Hứa Hạo Nhiên vẻ mặt rất kích động.
Bởi vì từ nãy đến giờ, cậu ta vẫn luôn tò mò thế giới trong chiếc gương này như thế nào, mọi người sẽ cảm thấy thế nào trong đó.
Giờ có cơ hội như vậy, Hứa Hạo Nhiên nắm tay Lý Liễu Nhi, đi vào gương ngay trước mặt mọi người.
Đầu tiên Hứa Hạo Nhiên đặt tay lên mặt gương, sau đó từ từ đẩy về phía trước, khi tay Hứa Hạo Nhiên từ từ biến mất trong gương, mọi người gần đó không khỏi ồ lên.
Sau đó, Hứa Hạo Nhiên cứ vậy kéo theo Lý Liễu Nhi, hai người bước vào trong gương như thể họ đi qua cánh cửa không gian.
Nhìn từ góc độ của mọi người gần đó, chiếc gương này vẫn giống như một chiếc gương bình thường. Tất cả những gì họ thấy là chính họ.
Tuy nhiên, vợ chồng Hứa Hạo Nhiên và Lý Liễu Nhi vừa biến mất trước mặt mọi người, cảnh tượng này thực sự gây sốc.
Đồng thời, đối với Lưu Lệ Lệ và sếp của cô ấy, hai người càng tò mò không biết Lý Hùng đã làm như thế nào?
Đặc biệt là Lưu Lệ Lệ, cô ấy lớn lên cùng Hứa Mộc Tình từ nhỏ, từ khi Lý Hùng xuất hiện, cô ấy đã luôn ở bên cạnh Hứa Mộc Tình rồi.
Trong trí nhớ của cô ấy. Lý Hùng rất mạnh, có kungfu đặc biệt lợi hại, có vẻ như tất cả các cao thủ sẽ dễ dàng bị hạ gục trong gang tấc khi họ đến trước mặt anh.
Nhưng cô ấy chưa từng thấy Lý Hùng sở hữu siêu năng lực.
Lưu Lệ Lệ là người không thể giấu lòng mình, vừa nghĩ tới đã lập tức hỏi Lý Hùng: "Anh làm như thế nào vậy?"
Lý Hùng cười nói: "Đây là bí mật không thể nói ra".
Lưu Lệ Lệ tức giận lườm một cái, sau đó quay đầu nhìn Hứa Mộc Tình nói: "Dù sao thì anh cũng sẽ nói với vợ anh, lúc đó tôi hỏi cô ấy là được".
Không lâu sau, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên ló đầu ra khỏi gương: "Tìm được mấy người kia rồi!"
Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, cậu ta trực tiếp bước ra khỏi gương, sau đó lao đến đấm vào mặt Ngô Hữu Lợi trước mặt rất nhiều người.
Sau đó, cậu ta lại nhấc chân lên và đá vào bụng Ngô Hữu Lợi một lần nữa, làm hắn ngã lăn ra đất.
Khi hai nhân viên cảnh sát bên cạnh kịp phản ứng, Hứa Hạo Nhiên đã ở đá liên tiếp hơn chục cái vào người của Ngô Hữu Lợi rồi.
Lưu Lệ Lệ vội vàng kéo Hứa Hạo Nhiên sang một bên và nói với cậu ta: "Cậu làm gì vậy? Nếu cậu làm hắn bị thương, hắn vẫn có thể kiện cậu đấy, cậu không biết sao?"
"Kiện đi, để hắn kiện đi, tôi nói cho chị biết, nếu ai đi vào nhìn thấy tình cảnh thê thảm của những người đó, thì khi đi ra ngoài cũng sẽ làm như tôi thôi".
"Mà tôi còn nghĩ rằng họ sẽ ra tay tàn độc hơn tôi ấy, có khi còn dùng dao đâm chết thằng khốn này ấy".
Khi Hứa Hạo Nhiên nói như vậy, Lưu Lệ Lệ lập tức dẫn người bước vào gương.
Không lâu sau, Lưu Lệ Lệ bước ra khỏi gương với vẻ mặt u ám.
Cô ấy lập tức lấy điện thoại di động ra và bấm số 120 khẩn cấp.
Lý Hùng vỗ vai Hứa Hạo Nhiên nói: "Đi thôi, giao cho bọn họ".
Trên đường trở về, Hứa Hạo Nhiên trông có vẻ không vui.
Cậu ta phẫn nộ nói với Lý Hùng: "Anh rể, không thể tiếp tục như này nữa".
"Chúng ta không biết có bao nhiêu người đã bị thay đổi bởi trận mưa sao băng đó rồi".
Chương 918: Đội đặc công
"Nhiều người trong số những người có siêu năng lực này đã âm thầm đi làm những chuyện bẩn thỉu".
"Bây giờ họ có mọi thứ, những siêu năng lực mà chúng ta thậm chí còn không biết đến. Sự tồn tại của họ sẽ gây ra rất nhiều thiệt hại cho thành phố này. Chúng ta không thể để thêm nhiều người bị tổn thương nữa".
Lý Hùng khẽ gật đầu, sở dĩ để Hứa Hạo Nhiên tiến vào, mà không phải anh, là bởi vì nếu Lý Hùng nhìn thấy những cảnh tượng đó, anh có thể sẽ ra tay giết chết Ngô Hữu Lợi luôn ấy chứ.
Mặc dù Lý Hùng làm gì cũng rất thận trọng, nghiêm khắc và chín chắn, nhưng anh cũng có mặt kích động.
Trong tình huống bình thường, nếu Lý Hùng kích động lên thì sẽ chết người đấy.
Lý Hùng nói: "Mấy ngày nay anh đã thảo luận chuyện này với chị gái em rồi".
"Bọn anh dự định thành lập một đội đặc công để đối phó với những tên tội phạm có siêu năng lực này".
“Đúng như những gì chúng ta đã trao đổi với phó cục trưởng, một mặt sẽ hỗ trợ về mặt kỹ thuật để họ truy bắt tội phạm dễ dàng hơn, không có chuyện đào tẩu trốn thoát khỏi phòng giam”.
"Mặt khác, chúng ta cũng sẽ thành lập một tiểu đội của riêng mình. Nếu có ai đó phạm tội, chúng ta sẽ biết đầu tiên, ngăn chặn họ làm hại người khác".
Nói đến đây, Lý Hùng không khỏi thở dài một hơi, giống như câu mà Từ Lão Quái thường dùng.
Lý Hùng còn chưa nói hết, công chúa Ba Tư Tina đang ngồi cùng Hứa Mộc Tình lại cất lên một câu: "Khả năng càng lớn, trách nhiệm càng nặng".
"Anh, nếu thấy phiền phức quá, thì gọi Bạch Hổ đến đi. Có Bạch Hổ rồi thì anh không cần lo về mấy người đó đâu".
Ngay cả khi Tina đã trở thành vợ của Lý Hùng, xưng hô của cô ấy đối với Lý Hùng vẫn không thay đổi, điểm này không chỉ có cô ấy, Raven và Cố Ngôn Hi đều như vậy.
Khi Tina đột nhiên đề cập đến một người mà họ chưa bao giờ tiếp xúc, Hứa Mộc Tình ngay lập tức trở nên quan tâm.
Bây giờ đám Hứa Mộc Tình đều đã biết rằng Lý Hùng là "Chiến thần Hồng Hải".
Nhưng họ không biết chính xác Chiến thần Hồng Hải này có sức mạnh như thế nào, và vị trí của anh trong thế giới này.
Chỉ biết rằng ông xã của họ rất lợi hại, nhưng từ trước đến giờ Lý Hùng vẫn rất lợi hại mà, vì vậy phản ứng của đám Hứa Mộc Tình rất bình thản.
Trong quan niệm của bọn họ, chẳng qua là Lý Hùng có thêm một thân phận thôi.
Hứa Mộc Tình nắm lấy tay Tina và nhỏ giọng hỏi cô ấy: "Bạch Hổ là ai?"
Xuất phát từ bản năng của một người phụ nữ, Hứa Mộc Tình tin rằng Bạch Hổ mà Tina nói đến phải là một người phụ nữ.
Khi Hứa Mộc Tình hôn mê, cô đã nghe Hứa Hạo Nhiên nói rằng có một cô gái đã ở bên bảo vệ cô suốt, cô gái đó chính là Suzaku (trong tiếng Hoa Hạ là Chu Tước).
Trước đây Hứa Mộc Tình nghĩ cái tên này thật kỳ lạ, cho đến khi biết được thân phận thật sự của Lý Hùng, cô mới biết được từ Tina rằng dưới trướng Lý Hùng có bốn vị tướng.
Bốn vị tướng này đều được đặt tên theo tứ đại thần thú của Hoa Hạ là Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ.
Tina liếc nhìn Lý Hùng, sau đó thì thầm với Hứa Mộc Tình.
"Bạch Hổ là Bạch Hổ, cô ấy là một cô gái rất dũng mãnh. Tuy nhiên, chị cũng phải cẩn thận. Bốn cao thủ bên cạnh anh trai đều là đại mỹ nhân tuyệt thế đó!"
"Bọn họ đều mong muốn được trở thành người phụ nữ của anh trai, chỉ là không dám nói ra thôi".
"Nhưng chỉ cần có cơ hội, đám người này sẽ xúm lại, trong vài phút là có thể ăn sạch anh trai đó".
Nghe được lời nói của Tina, Lý Hùng ở bên cạnh không khỏi trợn tròn mắt tức giận: "Lúc nói đến người khác sao không nghĩ đến mình đi?"
"Em từ bé đã thích anh rồi, điểm này đâu có giống với đám người Bạch Hổ chứ?"
Lý Hùng đau não đưa tay ôm trán.
Trước đó, anh dường như luôn duy trì một mối quan hệ tách biệt nhất định với những cô gái này.
Ở giữa luôn tồn tại một tầng giấy, nên bọn họ tương đối hạn chế, nhưng bởi vì bản thân anh đã thay đổi mốc thời gian mà không có sự cho phép, lớp giấy ở giữa đã bị bóc ra hoàn toàn.
Bây giờ dù là Tina hay những người khác, khi đối mặt với Lý Hùng đều không còn che giấu như bình thường nữa.
Dù sao nếu Lý Hùng chỉ có một vợ là Hứa Mộc Tình thì anh cứ mãi như thế này, cho dù người bên cạnh có thích Lý Hùng nữa thì cũng chỉ ở trong tình trạng yêu đơn phương mà thôi.
Theo quan điểm của Lý Hùng, theo thời gian, tình cảm của họ dành cho mình sẽ dần phai nhạt, sau đó họ sẽ có thể tự mình tìm thấy nửa kia của mình và sống một cuộc sống mới hạnh phúc.
Nhưng bây giờ rõ ràng là đã đổ bể hết.
Thêm việc các cô gái bên cạnh đã đạt được một số thành tựu nhất định trong lĩnh vực của riêng mình, họ có thể được coi là những cường nữ ở một mức độ nào đó.
Nếu những cường nữ này ở cùng nhau, nghĩ đến đây Lý Hùng đã cảm thấy nhức cả não rồi.
Với mức độ phủ sóng ngày càng lớn của tập đoàn Lăng Tiêu, sức ảnh hưởng của tập đoàn ngày càng mạnh mẽ.
Khả năng của những người bên cạnh Hứa Mộc Tình dần dần trở nên rõ ràng hơn, có rất nhiều điều mà Hứa Mộc Tình hầu như không cần phải làm.
Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình có khả năng rất độc đáo trong việc nhìn người, họ luôn có thể nhìn thấy tính cách của người này trong nháy mắt và giao cho họ trọng trách.
Khi khả năng của những người này không ngừng được bộc lộ ra, đám Hứa Mộc Tình có nhiều thời gian rảnh hơn.
Theo cách này, tự nhiên sẽ dồn tinh thần dư thừa lên Lý Hùng, đối với Lý Hùng mà nói đơn giản là kinh khủng.
Đó là lý do tại sao Lý Hùng đã nghĩ ra cách tổ chức một tiểu đội để đối phó với những tên tội phạm này.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên cười với Lý Hùng nói: "Anh rể, chúng ta xây dựng một đội ngũ như vậy thì chúng ta cần phải xây dựng căn cứ, đúng không?"
"Giống như các siêu anh hùng trong TV, đó là một căn cứ mà không ai khác biết, sau đó đặt các sản phẩm công nghệ cao khác nhau với các chức năng đặc biệt trong đó".
"Liên tục chế tạo thiết bị công nghệ cao, như vậy hiệu quả chống tội phạm nhất định sẽ tăng lên gấp mấy lần".
Vốn dĩ Lý Hùng không có ý nghĩ như vậy, nhưng bây giờ Hứa Hạo Nhiên nói ra lời này, anh lập tức nghĩ ra cách tốt hơn để thoát khỏi tình cảnh hiện tại.
Tất cả đàn ông đều có điểm chung, đó là khi bị các cô gái vây quanh không ngừng, cách tốt nhất chính là biến mất.
Bởi vì, càng có nhiều cô gái đẹp, đối với họ mà nói, đàn ông giống như chiến trường, là nơi mấy cô gái chém giết.
Lúc này, để sống sót, cách tốt nhất là nên tránh xa.
Chương 919: Nhà máy thủy tinh Hậu Sơn
Nghe Hứa Hạo Nhiên nói lời này, Lý Hùng lập tức hạ quyết tâm: "Được, chúng ta sẽ xây dựng căn cứ".
Hứa Hạo Nhiên ở bên cạnh nghe vậy vô cùng hào hứng, hai mắt sáng ngời, nói với Lý Hùng: "Anh rể, chúng ta xây ở đâu đây? Căn cứ này cần phải rất lớn, hay là trong rừng sâu, ít người qua lại?"
Tuy nhiên, Lý Hùng khẽ lắc đầu, nói: "Càng chọn chỗ khó tiếp cận, sẽ càng có nhiều người chú ý".
"Nếu đã xây thì chúng ta phải tìm một nơi mà mọi người có thể nhìn thấy nó. Đây là cách che giấu tốt nhất".
Trên thực tế, khi Hứa Hạo Nhiên nói vừa rồi, Lý Hùng đã nghĩ ngay đến một nơi không thể tốt hơn.
Và nơi này nhất định có thể tạm thời khiến Lý Hùng tránh xa mấy cô gái kia.
Ở nơi này, có thứ khiến cho đám người Hứa Mộc Tình rất sợ hãi.
Lúc này, Lý Hùng lập tức đứng dậy nói với Hứa Hạo Nhiên đang ở bên cạnh: "Đi, giờ chúng ta đi ngay bây giờ".
Hứa Hạo Nhiên sửng sốt, tuy rằng biết Lý Hùng luôn là người nói phát làm luôn, nhưng không ngờ anh lại vội vã như vậy, lập tức hỏi: "Anh rể, giờ chúng ta đi đâu vậy?"
Khóe miệng Lý Hùng chậm rãi mở ra, sau đó nói với Hứa Hạo Nhiên một nơi dân địa phương ai cũng biết nhưng không dám đến: "Nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn".
Khi nghe đến tên nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn, Hứa Mộc Tình, người đang hăng hái muốn đi cùng Lý Hùng, lập tức toàn thân rùng mình, cô gần như theo phản xạ có điều kiện nghiêng người về phía Tina bên cạnh, trên mặt toát ra sự phản kháng mạnh mẽ.
Tina, người không biết nơi này, nhanh chóng hỏi Hứa Mộc Tình: "Chị ơi, nhà máy thủy tinh làng Hậu Sơn là gì? Tại sao khi nghe đến nơi này chị lại tái mặt đi vậy".
Hứa Mộc Tình hiển nhiên không muốn nhắc tới nơi này, tựa hồ có cái gì đó làm cho cô rất sợ hãi, theo bản năng mà kháng cự lại.
Hứa Hạo Nhiên cười và nói: "Đó là thiên đường cho tất cả những người yêu thích kinh dị đấy".
"Đêm nào cũng có một nhóm người đến đó livestream kinh dị. Người ta nói rằng nếu đến đó sẽ thu được thứ đặc biệt".
Tina rất tò mò, nghe thấy thế liền vội vàng hỏi Hứa Hạo Nhiên.
"Nghe thần bí thế, làm tôi tò mò hơn rồi đấy".
Lý Hùng hiểu khá rõ tính cách của Tina, dù sao thì từ nhỏ cả hai đã cùng nhau lớn lên mà.
Bề ngoài, Tina trông rất can đảm, như thể cô ấy không sợ bất cứ điều gì, nhưng thực ra, sâu thẳm trong trái tim của công chúa Ba Tư, vẫn có những thứ khiến cô ấy cảm thấy rất sợ.
Lý Hùng vỗ vai Hứa Hạo Nhiên cười nói: "Em giải thích cho mọi người về nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn đi".
Hứa Hạo Nhiên mỉm cười gật đầu, vừa định nói, Hứa Mộc Tình đã nhanh chóng lấy tay che lỗ tai lại: "A, chị không nghe, chị không nghe, mấy người đi đi, chị không đi đâu".
Nói xong Hứa Mộc Tình lập tức đưa Lý Liễu Nhi lên lầu.
Nhìn thấy Hứa Mộc Tình sợ hãi nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn như vậy, sự tò mò của Tina càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân cũng bước ra khỏi phòng bếp, nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên đang bày ra tư thế kể chuyện, họ cũng bước tới và ngồi trên ghế sô pha.
Phòng bếp cách nơi Lý Hùng cùng những người khác nói chuyện không xa, nên hai người Hứa Hiếu Dương đều nghe thấy.
Hứa Hiếu Dương đã từng nghe người khác nhắc đến nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn. Nhưng không biết nhiều về nó. Khi mọi người đề cập đến địa điểm này, họ sẽ tự động chuyển chủ đề. Rõ ràng là mọi người đều không muốn nói về nó.
Sau đó, nghe thấy Hứa Hạo Nhiên ngồi ở bàn trà, nói với những người bên cạnh.
"Nhà máy thủy tinh làng Hậu Sơn này là một câu chuyện dài. Ban đầu nó chỉ là một nhà máy thủy tinh rất bình thường".
"Ban đầu là một doanh nghiệp nhà nước với quy mô tương đối lớn, có thể nói là một doanh nghiệp tương đối có tiếng và lâu đời ở Ninh Châu".
"Nhà máy thủy tinh này được cho là có từ thời Dân Quốc, do người nước ngoài xây dựng. Thời kỳ đó, vỏ thủy tinh là sản phẩm khan hiếm. Vì vậy, khi nguồn cung thiếu hụt, nhà máy thủy tinh này có quy mô rất lớn".
"Sau đó, những người nước ngoài đã bị chúng ta đánh đuổi, chính phủ tiếp quản nơi đó. Sau nhiều thập kỷ hoạt động và xây dựng, nhà máy thủy tinh ở làng Hậu Sơn ngày càng lớn hơn".
"Người ta nói rằng nó có diện tích hơn một trăm mẫu Anh. Vào thời hoàng kim của nó, có hơn sáu trăm người trong toàn bộ nhà máy".
Tina tò mò hỏi: "Vậy sau đó đã xảy ra chuyện gì mà khiến mọi người cứ nói đến nói là như có tật giật mình như vậy?"
Nghe thấy câu thành ngữ đột ngột của Tina, Hứa Hạo Nhiên bật cười và nói: "Chị nói câu thành ngữ này nuột ghê".
"Mà em nói cho chị biết này, chuyện này nói ra chị đừng có mà sợ đấy, nếu không tối sợ không ngủ được thì dừng trách em nhé".
Tina tức giận trợn tròn mắt: "Chỉ khoác lác, trên đời này không có quá hai thứ có thể khiến tôi sợ hãi đâu".
"Cậu không nhận ra rằng khi đối mặt với cương thi, tôi dũng cảm hơn mấy người đàn ông các cậu sao?"
"Không biết ai bị cương thi đuổi cho chạy khóc huhu ấy nhỉ".
Hứa Hạo Nhiên ho khan hai tiếng: "Đừng nhắc đến những chuyện không vui đó nữa. Hãy nói về nhà máy thủy tinh ở Hậu Sơn này đi".
"Nó là như thế này. Hồi đó, nhà máy thủy tinh Hậu Sơn được xây dựng bên cạnh một ngôi làng. Vào thời điểm đó, dân không quá đông và làng cũng rất nhỏ".
"Về sau, sự phát triển của chúng ta ở Ninh Châu ngày càng mạnh mẽ, từ từ, nhà máy thủy tinh ban đầu rất hẻo lánh sau lại thành nằm ở một nơi tương đối sôi động".
"Nhà máy thủy tinh ở cạnh một ngọn núi. Ngọn núi này có phong thủy tốt, cho nên trong thời đại kinh tế suy thoái, số lượng công nhân của nhà máy thủy tinh ở Hậu Sơn càng ngày càng ít, sản lượng ngày càng thấp, nhiều ông chủ đã chú ý đến khu đất của nhà máy thủy tinh này".
Tina lắng nghe với vẻ thích thú, vội vàng hỏi: "Sau đó, chuyện gì đã xảy ra?"
Hứa Hạo Nhiên đột ngột đứng lên, cậu ta cố ý hạ giọng.
"Đó là một đêm giông bão, giám đốc nhà máy thủy tinh Hậu Sơn. Bởi vì kinh doanh đình trệ khiến ông ta càng ngày càng chịu nhiều áp lực, đến nỗi bị tâm thần phân liệt".
"Một đêm, ông ta đem gần hai trăm nhân viên nhà máy thủy tinh Hậu Sơn đến phân xưởng của nhà máy, nói rằng ông ta sẽ tổ chức một cuộc họp khen thưởng ở đây để kích thích sự tích cực của mọi người".
“Buổi họp mặt khen thưởng này diễn ra rất suôn sẻ, nhưng giữa buổi họp mặt khen thưởng, giám đốc phân xưởng bất ngờ khóa cổng, rồi đổ xăng đã chuẩn bị từ trước từ trên cao xuống”.
"Sau đó, trước mắt bao người, ông ta tự châm ngòi ngọn lửa, đốt chính mình thành quả cầu lửa rồi nhào vào đám đông!"
Chương 920: Chuyện quỷ dị
Lời nói của Hứa Hạo Nhiên đã làm cho Liễu Ngọc Phân bên cạnh bị sốc. Bà ấy thu mình vào vòng tay của người đàn ông của mình với chút sợ hãi, nhưng mặc dù biểu hiện sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt, Liễu Ngọc Phân, do bản tính con người, cũng không trốn tránh mà trong mắt ánh lên một tia hứng thú.
Đây là bản tính của con người, khi đối mặt với điều gì đó không hiểu thì người ta lại càng tò mò hơn. Giống hệt hành động và tư thái của Liễu Ngọc Phân bây giờ.
Tuy nhiên, Tina rõ ràng đã quá quen với loại chuyện này, dù sao thì Đế quốc Ba Tư cũng nằm ở khu vực trung tâm của Châu Á, nơi có rất nhiều dầu mỏ, trên thế giới không biết có bao nhiêu quốc gia tham lam đã giương nanh vươn vuốt về phía Ba Tư và các nước Ả Rập láng giềng.
Tina lộ ra vẻ thờ ơ, theo quan điểm cô ấy, chuyện này chỉ là muỗi thôi.
"Còn gì nữa không? Nếu chỉ thế thì cũng bình thường thôi".
"Không phải là chỉ là một kẻ điên phóng hỏa đốt chính nhân viên của mình thôi sao? Loại chuyện này bên chúng tôi thỉnh thoảng cũng có".
"Hơn nữa, một khi xảy ra chuyện, thảm kịch được tạo ra còn nghiêm trọng hơn cả nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".
Hứa Hạo Nhiên lắc đầu nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu. Không phải tôi vừa nói sao, bởi vì vị trí của nơi đó đặc biệt tốt, nhiều nhà đầu tư bất động sản đã để mắt đến nhà máy thủy tinh Hậu Sơn".
"Vì vậy, sau thảm kịch như vậy ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhà đầu tư bất động sản đã chi rất nhiều tiền cho quan hệ công chúng và chi phí quảng cáo để trấn áp vấn đề này".
"Sau đó họ mua nhà máy thủy tinh Hậu Sơn, nhưng sau đó có rất nhiều điều kỳ lạ đã xảy ra".
"Đầu tiên, một nhà đầu tư bất động sản ở tỉnh đã lên kế hoạch xây dựng một biệt thự nửa núi ở đây. Khi đội xây dựng của họ hùng hổ lái xe đến, một thảm kịch kinh hoàng đã xảy ra vào đêm hôm đó".
Đôi mắt của Tina sáng lên, cô ấy nhanh chóng hỏi Hứa Hạo Nhiên: "Mau nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?"
Hứa Hạo Nhiên cầm lấy tách trà trên bàn nhấp một ngụm.
Sau đó, cậu ta bày ra một tư thế bí ẩn, nói với những người bên cạnh: "Chuyện tiếp theo mọi người phải nghe kĩ này, có khi đêm nay mọi người sẽ không ngủ được đâu".
Dù những người ngồi bên cạnh đều là người nhà nhưng Hứa Hạo Nhiên cố ý nhìn về phía mẹ của cậu ta.
Thường thì chỉ có Liễu Ngọc Phân bắt nạt cậu ta, có thể nói đây là lần đầu tiên Hứa Hạo Nhiên nhìn thấy mẹ mình có vẻ mặt sợ hãi như vậy kể từ khi cậu ta được sinh ra.
Một nụ cười kỳ quái đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt cậu ta.
Liễu Ngọc Phân bây giờ đã hoàn toàn chìm đắm trong những gì Hứa Hạo Nhiên nói, bà ấy thu mình lại trong vòng tay của Hứa Hiếu Dương, bà ấy rõ ràng đã ở tuổi trung niên, nhưng trạng thái hiện tại của bà ấy giống như một cô bé sợ nghe chuyện ma vậy.
Tina thờ ơ nói: "Nói mau".
Hứa Hạo Nhiên cố tình hạ giọng rồi nói với mọi người xung quanh: "Nhóm đầu tư có mấy chục người ở trong lều vào đêm hôm đó".
"Ban đầu vẫn như thường lệ, nhưng khi thời gian qua chín rưỡi tối, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, giảm rất sâu".
"Vỗn dĩ, lúc đó là mùa hè, các công nhân đều mặc áo tay ngắn. Tuy nhiên, khi công nhân bước ra khỏi lều, rõ ràng nhiệt độ bên ngoài lại tương đương với mùa đông".
"Mà càng ngày càng lạnh. Cái lạnh như thể thấu vào tận xương".
"Sau đó không lâu sau có người hét lên trong lều. Khi mọi người chạy nhanh đến, họ phát hiện hai xác chết nằm trên mặt đất!"
“Công nhân trên công trường hoảng quá nên vội gọi chủ thầu qua”.
"Người chủ thầu này cũng là người đã trải sự đời, thường có những tai nạn kiểu này khi thi công".
"Do đó, thay vì gọi cảnh sát ngay thì họ có ý định che giấu sự việc".
"Thật kỳ lạ, hai thi thể trông như bị cháy hoàn toàn, nhưng không có ngọn lửa nào được tìm thấy tại hiện trường".
"Nếu ai đó bị ngọn lửa thiêu chết, họ chắc chắn sẽ la hét thảm thiết".
"Cũng sẽ có vệt đen ở xung quanh chỗ người đó chết cháy".
"Nhưng trên bãi cỏ nơi hai xác chết nằm, tất cả hoa lá, cỏ cây đều còn nguyên vẹn. Không có dấu vết bị ngọn lửa thiêu rụi".
"Điều đáng sợ hơn nữa là nhà thầu đã gọi tất cả mọi người đến".
"Ông ta cẩn thận đếm số người, cả người bàng hoàng, bởi vì, số người đủ cả, hai thi thể kia rõ là xuất hiện từ không khí!"
“Ban đầu chủ thầu tưởng ai đó cố tình muốn hãm hại bọn họ mới đưa xác đến công trường của họ nên nhà thầu lập tức tìm máy xúc”.
"Chẳng bao lâu, hai cái xác đã bị vùi sâu trong đất, chủ thầu nghĩ rằng điều này sẽ qua thôi".
"Tuy nhiên, những đêm tiếp theo, đêm nào cũng có thi thể bị cháy đen".
"Mà số lượng những xác chết này tăng lên mỗi ngày nhiều thêm một cái".
"Mà những chuyện xảy ra tiếp theo còn ngày càng làm người ta kinh hãi hơn".
"Mọi người đều có cùng một cơn ác mộng vào ban đêm. Trong giấc mơ, họ mơ thấy mình bị lửa thiêu rụi. Cảm giác đau đớn truyền tải trong giấc mơ có thể nói là rõ như ban ngày, như thể họ thực sự bị ngọn lửa thiêu đốt".
"Khi sự việc kéo dài hơn mười ngày, cuối cùng đã xảy ra chuyện".
"Có vài công nhân mơ thấy mình bị lửa thiêu, nhưng dù thế nào đi nữa thì họ cũng không thể tỉnh lại được".
"Bạn bè và đồng nghiệp của họ chỉ có thể đứng nhìn. Dù có sử dụng phương pháp nào đi chăng nữa thì cũng không thể đánh thức họ".
"Mà điều kỳ lạ hơn nữa là họ chỉ đang nằm trên giường, có người còn tạt nước vào người họ, muốn họ thức dậy".
"Nhưng khi gặp nước, bề mặt da của họ ngay lập tức bị cháy xém, và sau đó họ bị thiêu sống giống như những xác chết đột ngột xuất hiện kia!"
Hứa Hạo Nhiên đã mô tả những cảnh tượng này một cách sống động, cậu ta liên tiếp kể về nhiều việc kinh khủng xảy ra ở nhà máy thủy tinh Hậu Sơn.
Liễu Ngọc Phân không dám nghe nữa, nhưng Tina vẫn nghe một cách say sưa, cô ấy dường như không sợ chuyện đó.
Hơn nữa, Tina theo bản năng còn muốn đến hiện trường để trải nghiệm bầu không khí.
Điều quan trọng nhất là Tina biết chồng mình là người đàn ông quyền lực nhất thế giới, không việc gì mà Lý Hùng không giải quyết được.
Vì vậy, Tina lập tức nắm lấy tay Lý Hùng, ấn chặt cánh tay Lý Hùng vào lồng ngực mềm mại cao ngất của cô ấy.
"Đi thôi, đến đó ngay thôi".
Bình luận facebook