• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (3 Viewers)

  • Chương 321-325

Chương 321 Đẳng cấp của Tiểu Long

Lòng bàn tay Lục Lâm Thiên mơ hồ phát ra tiếng long phượng sư tử hổ báo thú gầm, ấn quyết kỳ dị xuất hiện trên bàn tay hắn. Ấn quyết như rồng không phải rồng, như cọp chẳng phải cọp, khí tức uy hϊếp ngút trời khuếch tán.

Huyết Tích Dịch kiệt sức chợt cảm nhận lực uy hϊếp to lớn kia, vẻ mặt kinh sợ, người run cầm cập. Huyết Tích Dịch bị áp chế, loại áp chế này không thua gì Tiểu Long.

Lục Lâm Thiên quen tay vung Huyết Hồn Ấn, tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm đập mạnh vào trán Huyết Tích Dịch hóa thành đoàn sáng đỏ biến mất.

- Tiểu Long hộ pháp!

Lục Lâm Thiên ngồi xếp bằng, chưởng ấn không ngừng thay đổi, các tia sáng thần dị chui vào trán Huyết Tích Dịch.

Một lũ linh hồn lực của Lục Lâm Thiên chui vào đầu Huyết Tích Dịch, chợt nghe tiếng nó gầm gừ:

- Nhân loại, ngươi là Linh Giả? Ngươi sẽ không khống chế được ta, ngươi chỉ mới là Linh Sư. Ta đã thông báo cho hai vị yêu vương tiến đến, nếu ngươi không đi sẽ không kịp, ngươi sẽ chết rất khó xem!

Huyết Tích Dịch bản thu nhỏ cỡ nửa thước xuất hiện trong không gian trắng xóa.

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát:

- Hừ! Dù Cửu Đầu Yêu Giao, Thạch Viên Yêu Vương có đến cũng không làm nên chuyện gì, ít ra ngươi nằm trong tay ta!

Lục Lâm Thiên cảm giác linh hồn của Huyết Tích Dịch rất cường đại, mạnh còn hơn linh hồn lực của Vũ Giả tứ trọng. May mắn linh hồn lực của Lục Lâm Thiên hơi đặc biệt, còn có Huyết Hồn Ấn trợ giúp, muốn khống chế Huyết Tích Dịch chắc không khó gì.

Lục Lâm Thiên trầm giọng quát:

- Hãy ngoan ngoãn đi!

Lục Lâm Thiên điều khiển Huyết Hồn Ấn hóa thành hình dạng rồng cọp ập hướng Huyết Tích Dịch.

Huyết Tích Dịch bản thu nhỏ vùng vẫy dữ dội, vội vàng chạy trốn nhưng không thoát khỏi Huyết Hồn Ấn đuổi bắt được.

Huyết Tích Dịch rống to:

- Nhân loại đáng hận, ta liều mạng với ngươi!

Thân hình to cỡ nửa thước tràn ngập ánh sáng đỏ bao phủ không gian trắng xóa.

Lục Lâm Thiên hét lên:

- Hừ! Áp chế!

Huyết Hồn Ấn biến thành ánh sáng đỏ vô biên kèm theo Uy hϊếp ngút trời khuếch tán.

Bùm bùm bùm!

Tiếng nổ vang lên điếc tai. Bên ngoài, Lục Lâm Thiên liên tục đánh ra thủ ấn, mặt hơi trắng. Huyết Tích Dịch rất khó khống chế, đẳng cấp của nó là yêu thú tứ giai sơ kỳ. Nếu không phải thân thể Huyết Tích Dịch bị thương nặng, linh hồn lực chịu ảnh hưởng thì Lục Lâm Thiên không thể khống chế nó.

Lục Lâm Thiên quát to:

- Khống thú thuật, áp chế!

Lại một luồng sáng chói mắt chui vào trán Huyết Tích Dịch.

- Grao!

Trong đầu Huyết Tích Dịch vang lên tiếng thú rồng ngâm hổ gầm sư rống phượng hót.

Ánh sáng đỏ như máu co rút lại, Huyết Tích Dịch bản thu nhỏ sợ hãi xuất hiện trong không gian.

Vù vù vù!

Một luồng sáng đỏ chui vào trán Huyết Tích Dịch nhỏ, nó từ kịch liệt chống cự đến thần phục.

Trong hiệp cốc, Huyết Tích Dịch hung dữ giờ rất dịu ngoan kêu Lục Lâm Thiên:

- Chủ nhân.

Lục Lâm Thiên hỏi:

- Huyết Tích Dịch, có phải vừa rồi ngươi thông báo Cửu Đầu Yêu Giao lại đây?

Huyết Tích Dịch trả lời:

- Đúng vậy!

Tiểu Long, Khôi Nhất thả Huyết Tích Dịch ra.

Lục Lâm Thiên hỏi:

- Huyết Tích Dịch, ngươi có thể thu nhỏ thân hình không?

Huyết Tích Dịch nói:

- Chủ nhân, yêu thú chúng ta đến đẳng cấp tứ giai ngưng tụ nội đan thì có thể tự nhiên biến to thu nhỏ, nhưng sẽ ảnh hưởng thực lực. Trạng thái bản thể mới là mạnh nhất.

Huyết Tích Dịch thu nhỏ cỡ hai mươi ly thước, toàn thân đỏ như máu, bề ngoài không khác gì con thằn lằn bình thường.

Lục Lâm Thiên biến sắc mặt nói:

- Tuyết Sư, chúng ta đi nhanh!

Lục Lâm Thiên thu Khôi Nhất, Lục Yêu Mãng, Thị Huyết Yêu Lang, Thiết Thứu về. Lục Lâm Thiên mang theo Tiểu Long, Huyết Tích Dịch nhanh chóng rời khỏi hiệp cốc. Nếu Cửu Đầu Yêu Giao chạy tới thì rắc rối to.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm Tiểu Long thu nhỏ còn hai mươi hai, hai mươi ba ly thước.

Lục Lâm Thiên hỏi:

- Tiểu Long, sao ngươi biết nói?: Ngươi đã đến yêu thú đẳng cấp tứ giai rồi?

Tiểu Long biết nói làm Lục Lâm Thiên rất ngạc nhiên.

Mắt nhỏ xoay tròn, Tiểu Long đáp:

- Lão đại, đệ chỉ có thể giao lưu tinh thần với lão đại chứ không nói chuyện với người ngoài được. Muốn nói ra tiếng phải đến tứ giai, đệ chỉ vừa đột phá tam giai. Lão đại và đệ có huyết khế nên mới nghe được lời đệ nói.

Tiểu Long vui vẻ nói tiếp:

- Lão đại, sau này đệ có thể nói chuyện với lão đại, lúc trước nói chuyện lão đại nghe không hiểu làm đệ sốt ruột muốn chết.

Lục Lâm Thiên bật cười:

- Ha ha ha!

Lục Lâm Thiên nói:

- Tiểu Long, ngươi là yêu thú hay linh thú? Hiện tại là đẳng cấp yêu thú tam giai sao?

Lục Lâm Thiên nói:

- Thú thực là đệ cũng không biết mình là yêu thú hay linh thú. Lúc đệ vừa đột phá trong đầu được chút tin tức nên mới biết mình là tam giai, những cái khác đệ rất mơ hồ. Nhưng đệ khẳng định là lần sau đột phá sẽ được thêm tin tức.

Vẻ mặt Tiểu Long tràn đầy khó hiểu.

Lục Lâm Thiên hỏi:

- Vậy Tiểu Long còn nhớ ngươi làm sao gặp được ta không? Ngươi có nhớ chuyện trước kia gặp ta?

Tiểu Long lắc đầu, nói:

- Không nhớ.

Lục Lâm Thiên muốn hỏi lai lịch của Tiểu Long nhưng nó không nhớ gì nên đành thôi. Đến bây giờ chưa biết Tiểu Long là yêu thú hay linh thú, Nam thúc chỉ nói Tiểu Long là linh hoàng thú, còn lại không nói nhiều.

Tiểu Long nhìn chằm chằm phía trước, tò mò hỏi:

- Lão đại, bây giờ chúng ta đi đâu?

Lục Lâm Thiên đáp:

- Chúng ta đang đi Vân Dương tông, phải một lúc nữa mới đến.

Lục Lâm Thiên lại hỏi:

- Tiểu Long, ngươi chỉ mới tam giai mà sao mạnh vậy?

Tiểu Long đắc ý nói:

- Thế này mà lão đại cũng không biết? Đây là thiên phú của đệ. Bản thể của đệ rất mạnh, bây giờ đệ là đẳng cấp tam giai nhưng đệ cảm giác được yêu thú tứ giai, linh thú tứ giai bình thường không đấu lại đệ.

Lục Lâm Thiên giao lưu với Tiểu Long một lúc sau, hơi hiểu về nó. Thực lực hiện tại của Tiểu Long cực mạnh, khủng bố hơn vượt cấp đối kháng nhiều. Sau này có Tiểu Long bên cạnh, Lục Lâm Thiên an toàn hơn nhiều.

Thiên Sí Tuyết Sư bay nhanh, đôi cánh đập khí lưu dạt ra, nhanh tột độ.

Vì sợ Cửu Đầu Yêu Giao đuổi theo nên Lục Lâm Thiên ra lệnh Thiên Sí Tuyết Sư bay nhanh hết sức, trốn ra khu vực nguy hiểm là mọi chuyện an toàn.

Lục Lâm Thiên lấy ra một viên trị thương tứ phẩm sơ giai ném cho Huyết Tích Dịch:

- Huyết Tích Dịch, uống đan dược này đi, có ích cho vết thương của ngươi.

Đan dược cũng có công hiệu với yêu thú. Lục Lâm Thiên biết rõ vết thương trên người Huyết Tích Dịch, khá nặng. Bị Tiểu Long và Khôi Nhất liên tục công kích, nếu Huyết Tích Dịch không có cơ thể rắn chắc thì hậu quả càng thê thảm hơn.

Huyết Tích Dịch nằm trên vai Lục Lâm Thiên nuốt đan dược vào:

- Tạ ơn chủ nhân.

Thu phục một con yêu thú tứ giai khiến Lục Lâm Thiên rất vui vẻ. Tiểu Long đột phá, bên cạnh Lục Lâm Thiên có Khôi Nhất, Tiểu Long là mạnh nhât, tiếp theo là Huyết Tích Dịch, Thiên Sí Tuyết Sư. Bản thân Lục Lâm Thiên dư sứ đấu với Vũ Phách bình thường, coi như có năng lực tự bảo vệ mình.

Đương nhiên đây là trong trường hợp tương đối, nếu gặp phải cường giả sẽ rất nguy hiểm. Lục Lâm Thiên mà gặp tu vi Vũ Suất thì chạy cũng khó.
Chương 322 Chạy trốn trong sơn mạch

Trong hiệp cốc Tiểu Long vừa đột phá, mấy trăm con yêu thú đông đúc tụ tập lại, khá nhiều con yêu thú phi hành.

- Grao!

Trong hiệp cốc, một con yêu thú dài ba trăm thước, vảy đỏ phủ kín người, hình dạng như con trăn to. Yêu thú có năm cái đầu, bộ dạng hung tợn, mười hai con mắt lóe tia hung ác. Yêu thú có đôi cánh đỏ rực, giang rộng hai trăm thước.

Nếu Lục Lâm Thiên có mặt tại đây sẽ nhận ra ngay đây là Cửu Đầu Yêu Giao, yêu thú có thực lực mạnh nhất sơn mạch Vụ Đô.

Bên cạnh Cửu Đầu Yêu Giao có con khỉ to cao trăm thước, người không có da lông gì, giáp thịt màu trắng xanh bao phủ như hòn đá, chính là Thạch Viên Yêu Vương.

Bên cạnh Thạch Viên Yêu Vương có con trâu một sừng, toàn thân màu xanh, đầu có một sừng, hai lỗ mũi to hơn trẻ sơ sinh, ánh mắt hung tợn, là Độc Giác Yêu Ngưu.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Là ai đồ sát nhiều yêu thú chúng ta?

Độc Giác Yêu Ngưu trả lời:

- Đại vương, có nhân loại đến, có hơi thở nhân loại còn sót lại.

Nhiều yêu thú nhị giai gầm rống trong hiệp cốc như đang nói tiếng thú.

- Grao grao!

Một lát sau, Cửu Đầu Yêu Giao đã nghe mấy con yêu thú nhị giai kể hết, nó càng nổi khùng lên.

- Huyết Tích Dịch bị nhân loại bắt. Nhân loại chết tiệt, ta tuyệt đối không tha cho hắn!

Ánh mắt Cửu Đầu Yêu Giao hung tợn nói:

- Các ngươi về đi, ta đuổi theo nhân loại đó.

Vù vù vù!

Cửu Đầu Yêu Giao gầm rống bay lên, đôi cánh đỏ rực vỗ đập, cơ thể khổng lồ vọt tới trước, tốc độ rất nhanh.

Bùm bùm bùm!

Trong một sơn cốc đột nhiên vang lên mấy tiếng nổ, hai bóng người phóng lên cao. Nhìn kỹ thì một người bị một thiếu niên áo xanh xách trong tay.

Lục Lâm Thiên thi triển Phong Chi Dực lại bắt một Vũ Sư lục trọng. Lục Lâm Thiên ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư thi triển lực cắn nuốt, giây lát thôn phệ sạch Vũ Sư lục trọng, giao xác cho Tiểu Long ăn.

Lục Lâm Thiên bắt đầu luyện hóa chân khí trên người. Chân khí Vũ Sư lục trọng mạnh hơn của Vũ Sư tứ trọng, ngũ trọng nhiều.

Một lát sau Lục Lâm Thiên ngừng tu luyện, năng lượng chân khí hắn cắn nuốt đang tốc độ bị luyện hóa thành chân khí thuộc về hắn.

Lục Lâm Thiên vốn làVũ Sư thất trọng đỉnh phong, lúc này luyện hóa không lâu sau hắn cảm giác sắp đến bờ đột phá.

Một vầng sáng vàng nhạt bao phủ không gian, khí thế từ người Lục Lâm Thiên chậm rãi tăng cao.

Bảy ngày sau, trong đan điền khí hải của Lục Lâm Thiên vang tiếng nổ trầm đυ.c, năng lượng to lớn nhanh chóng tăng lên. Không có gì bất ngờ bình tĩnh, Lục Lâm Thiên đột phá Vũ Sư bát trọng, diện tích không gian đan điền khí hải to hơn nhiều.

Giọng Tiểu Long vang trong đầu Lục Lâm Thiên:

- Lão đại, dường như phía sau có yêu thú đang đuổi theo chúng ta.

Lục Lâm Thiên nhìn ra sau, phía xa có con yêu thú khổng lồ đang bay tới gần.

Huyết Tích Dịch thu nhỏ người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư mở miệng nói:

- Chủ nhân, là Cửu Đầu Yêu Giao, nó đã đuổi kịp.

Lục Lâm Thiên nhìn kỹ:

- Đúng là Cửu Đầu Yêu Giao!

Yêu thú rượt theo sau đuôi bọn họ thật sự là Cửu Đầu Yêu Giao.

Tiếng gầm rống quanh quẩn trong không trung:

- Nhân loại, ngươi không chạy thoát được đâu! Ngươi gϊếŧ yêu thú ta, ta sẽ xé xác ngươi ra!

Bên dưới sơn mạch Vụ Đô có nhiều dong binh ngước lên nhìn. Một con yêu thú khổng lồ đang đuổi theo con yêu thú phi hành.

- Là Cửu Đầu Yêu Giao trong khu vực nguy hiểm, sao nó đi ra đây? Là ai trêu chọc đến nó thế nhỉ?

- Hình như là người trên lưng con yêu thú phi hành bay đằng trước.

Các Độc Giác Yêu Ngưu trong sơn mạch Vụ Đô nhìn bầu trời, ẩn thân ngay, không ai dám dây vào Cửu Đầu Yêu Giao đang rượt theo. Tuy nhiên bọn họ lo lắng hơi dư thừa, Cửu Đầu Yêu Giao không quan tâm bọn họ, nhanh như tia chớp đuổi theo.

Lục Lâm Thiên biến sắc mặt hét lên:

- Tuyết Sư, dùng tốc độ nhanh nhất đi!

Cửu Đầu Yêu Giao nhanh một cách khủng bố, khoảng cách nhanh chóng rút ngắn.

Thiên Sí Tuyết Sư gầm rống:

- Grao grao!

Đôi cánh lóe ánh sáng trắng nhạt xé gió bay đi, Thiên Sí Tuyết Sư tăng tốc độ đến cực hạn.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Nhân loại, ngươi không chạy thoát được đâu, ta phải bắt ngươi!

Cửu Đầu Yêu Giao đập cánh đuổi theo gắt gao.

Lục Lâm Thiên hỏi Tiểu Long:

- Tiểu Long, ngươi có thể đối phó Cửu Đầu Yêu Giao này không?

Tiểu Long đáp:

- Lão đại, Cửu Đầu Yêu Giao đã đến ngũ giai trung kỳ, ta không đánh lại nó, thực lực tiểu tử này quá mạnh.

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói:

- Ngũ giai trung kỳ tương đương với Vũ Tướng lục trọng, thất trọng.

Xem tốc độ thì Cửu Đầu Yêu Giao nhanh hơn Thiên Sí Tuyết Sư một chút, ước chừng một canh giờ là sẽ bắt kịp Lục Lâm Thiên.

Cửu Đầu Yêu Giao có huyết mạch rất cao, không thua gì Thiên Sí Tuyết Sư. Vũ Giả tu vi Vũ Tướng thất trọng khó thể áp chế Cửu Đầu Yêu Giao, nếu Lục Lâm Thiên đυ.ng phải nó sẽ rắc rối to.

Lục Lâm Thiên nói:

- Tuyết Sư, trốn vào rừng cây.

Có lẽ trong rừng cây sẽ giúp hắn kéo dài một đoạn thời gian, trên bầu trời không thể thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư lao xuống dưới, mất tăm trong sơn mạch rừng cây.

Cửu Đầu Yêu Giao từ xa thấy nhân loại chui vào rừng cây thì gào thét:

- Nhân loại, ngươi chạy không thoát!

Cửu Đầu Yêu Giao cũng vọt vào sơn mạch.

Trong rừng cây chọc trời, Lục Lâm Thiên nhanh chóng thu Huyết Tích Dịch, Thiên Sí Tuyết Sư vào không gian thú nang, cắm đầu chạy vắt giò lên cổ.

Tuy Lục Lâm Thiên rất muốn nhờ vào rừng cây cắt đuôi Cửu Đầu Yêu Giao nhưng nó là yêu thú đẳng cấp ngũ giai, thân hình có thể co duỗi tự nhiên, dễ dàng vào trong rừng. Lục Lâm Thiên không dám khinh thường, thuộc tính phong hoàn toàn phát ra, nhanh chóng chạy trốn. Dựa vào rừng cây che chắn dễ trốn hơn là rượt đuổi.

Trong rừng cây sau lưng Lục Lâm Thiên vang tiếng gầm rống điếc tai.

- Grao!

Lục Lâm Thiên không dám dừng lại, cắm đầu chạy. Lục Lâm Thiên dựa vào thuộc tính phong hệ tốc độ nhanh đến cực hạn.

Tiểu Long bực mình nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao đáng ghét, chờ đệ lại đột phá nhất định sẽ diệt nó!

Lục Lâm Thiên vặc lại:

- Chờ khi nào ngươi đột phá hãy nói, giờ chúng ta chạy trốn trước đi!

Lục Lâm Thiên không dám ngừng lại.

Lục Lâm Thiên co giò chạy không ngừng nghỉ đến ngày thứ hai thì hết chịu nổi, buộc phải tạm dừng nghỉ ngơi. Không biết đã thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao chưa.

Lục Lâm Thiên hỏi Tiểu Long trên vai mình:

- Tiểu Long, chúng ta nghỉ ngơi một chút. Con Cửu Đầu Yêu Giao có đuổi kịp không?

Tiểu Long ngước đầu nhỏ nhìn chằm chằm rừng cây phía sau, nói:

- Lão đại, không đuổi theo, không cảm giác được hơi thở của Cửu Đầu Yêu Giao.

- Hộc hộc.

Lục Lâm Thiên ổn định thân hình, nhìn chăm chú bốn phía. Chắc Cửu Đầu Yêu Giao không đuổi kịp hắn nữa.

Lục Lâm Thiên mới nghỉ được vài phút thì Tiểu Long dựng thẳng người cảnh báo:

- Lão đại, có người đến!

Lục Lâm Thiên nhướng mày nói:

- Tám người.

Trong tinh thần cảm ứng của Lục Lâm Thiên có tám dong binh đang chạy nhanh đến.

Vù vù vù!

Tiếng xé gió vang lên, tám bóng người bao vây Lục Lâm Thiên, cách ăn mặc khá nhau, bộ dạng thanh niên, sáu nam hai nữ. Tu vi cao nhất là Vũ Sư thất trọng, thấp nhất là Vũ Sư nhất trọng, đội tám người thực lực không tệ.
Chương 323 Trốn thoát truy sát (1)

Lục Lâm Thiên nhìn thanh niên áo xám, nhếch môi:

- Linh Sư tứ trọng.

Thực lực của tám người không tệ nhưng không lọt vào mắt Lục Lâm Thiên.

Vũ Sư thất trọng dẫn đầu nhìn Lục Lâm Thiên đăm đăm, lạnh lùng cười:

- Tiểu tử, một mình dám đến sơn mạch Vụ Đô? Giao túi không gian ra đây, gã suy xét tha mạng cho ngươi.

- Không biết tự lượng sức mình.

Lục Lâm Thiên cười khẽ:

- Để Linh Sư này lại, ta cho các ngươi cút đi.

Vũ Sư thất trọng mắng:

- Tiểu tử muốn chết!

Vũ Sư thất trọng giơ chưởng ấn vỗ hướng Lục Lâm Thiên, dường như không muốn nói nhảm với hắn.

Trong chưởng ấn dấy lên khí lưu rít gào, lực lượng cuồng bạo vỗ xuống. Đòn công kích của Vũ Sư thất trọng tuyệt đối không yếu.

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

- Vũ Sư thất trọng mà dám kiêu ngạo?

Người Lục Lâm Thiên bộc phát ánh sáng vàng chói mắt.

Bùm!

Chưởng ấn của Vũ Sư thất trọng vỗ vào ngực Lục Lâm Thiên như đập trúng khối tinh cương, cánh tay gã tê rần.

Lục Lâm Thiên lạnh lùng quát:

- Chết đi!

Chân khí bộc phát, thân hình biến thành cái bóng mơ hồ, chỉ ấn gần trong gang tấc đâm ra.

Vũ Sư thất trọng cảm nhận khí thế từ người Lục Lâm Thiên, hoảng sợ kinh kêu:

- Vũ Sư bát trọng!

Vù vù vù!

Trong phút chốc Vũ Sư thất trọng không kịp thụt lùi thì chỉ ấn nóng cháy đã đâm thủng trán gã, không có cả thời gian chống cự.

Bùm!

Mọi chuyện diễn ra trong hai giây. Thấy Vũ Sư thất trọng thủ lĩnh té dưới đất, mấy dong binh khác trợn mắt há hốc mồm.

- Gri gri!

Một luồng sáng vàng nhảy ra, thân hình biến to hai trăm thước. Tiểu Long há mồm nuốt một Vũ Sư tam trọng vào bụng.

- Chạy mau!

Sáu người khá co giò chạy. Cứ tưởng gặp một dong binh đơn độc sẽ dễ dàng trấn lột, ai ngờ đυ.ng phải sát tinh lấy mạng.

- Muốn trốn? Muộn rồi.

Ánh sáng lóe lên dưới chân Lục Lâm Thiên, hắn như hồn ma nhảy ra. Các chỉ ấn nóng rực nhanh như tia chớp bay ra, kình lực cường đại xẹt qua không trung từng vòng sáng nhạt, tiếng xé gió sắc bén vù vù bên tai.

- A!

Lục Lâm Thiên hiện tại là Vũ Sư bát trọng, hắn thi triển Hỏa Ảnh Chỉ dễ dàng tàn sát Vũ Sư tứ trọng, ngũ trọng.

Tiểu Long vặn vẹo cơ thể khổng lồ lại nuốt hai Vũ Sư. Dường như Tiểu Long hoàn toàn phớt lờ các Vũ Sư công kích, thân thể cường đại không sợ trúng đòn.

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Lâm Thiên, chớp mắt hắn chặn trước mặt thanh niên mặc áo xám Linh Sư tứ trọng.

- Còn muốn chạy sao?

Khó khăn lắm Lục Lâm Thiên mới gặp một Linh Sư.

Xoẹt!

Linh Sư tứ trọng giật thót, linh hỏa dâng lên, ngọn lửa nóng cháy ập hướng Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:

- Ngươi còn kém chút.

Lục Lâm Thiên đánh ra thủ ấn, linh hỏa tuôn ra trước mặt hắn. Hai linh hỏa va chạm trong không trung, cùng tan biến.

- Ngươi cũng là Linh Sư? Sao có thể...

Linh Sư tứ trọng chưa nói hết câu thì trảo ấn chụp xuống đầu gã, lực cắn nuốt cuồng bạo chui vào não.

Linh Sư tứ trọng hét thảm:

- A!

Linh Sư tứ trọng đã thành cái xác khô.

Các Vũ Sư còn lại đều bị Tiểu Long ăn, cái xác khô thành món điểm tâm cho nó.

Phương xa vọng lại tiếng gầm.

- Grao grao!

Lục Lâm Thiên biến sắc mặt, thanh âm này là của Cửu Đầu Yêu Giao.

- Tiểu Long, chúng ta chạy nhanh lên!

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Lâm Thiên, hắn lại chật vật chạy trốn. Lục Lâm Thiên có thể dễ dàng đối phó đám Vũ Sư nhưng đổi lại Cửu Đầu Yêu Giao thì hắn như con tép.

Lục Lâm Thiên cắm đầu chạy, phối hợp thuộc tính phong nên tốc độ rất nhanh. Mặc dù Lục Lâm Thiên biết bay, còn có Thiên Sí Tuyết Sư nhưng hắn không dám bay lên trời. Thiếu các cây to chọc trời và sơn mạch che chắn Lục Lâm Thiên tuyệt đối không thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Lục Lâm Thiên chạy trốn nguyên một ngày, dọc đường đi gặp vài dong binh đoàn định làm thịt hắn nhưng không nhanh bằng hắn nên bỏ qua. Lục Lâm Thiên không rảnh rỗi đối phó đám dong binh đoàn này, chạy trốn quan trọng hơn.

Trong một hiệp cốc, Lục Lâm Thiên thở hổn hển. Kiểu chạy này cũng rất tiêu hao chân khí.

Lục Lâm Thiên quan sát bốn phía, vỗ không gian thú nang trong ngực. Thiên Sí Tuyết Sư lại xuất hiện trên bầu trời hiệp cốc.

Lục Lâm Thiên nhảy lên Thiên Sí Tuyết Sư:

- Tuyết Sư, chúng ta chạy mau!

Dường như Cửu Đầu Yêu Giao hết đuổi theo, không chừng hắn có thể thừa dịp này thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay lên, lao vυ"t đi. Lục Lâm Thiên ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nhìn đằng sau, không thấy bóng dáng Cửu Đầu Yêu Giao đâu. Lục Lâm Thiên yên tâm luyện hóa năng lượng linh lực đã cắn nuốt. Linh lực Linh Sư tứ trọng đối với tu vi hiện tại của Lục Lâm Thiên thì hơi yếu, luyện hóa xong hắn mới gần đến Linh Sư thất trọng trung kỳ.

Hai ngày sau, Lục Lâm Thiên chậm rãi thở hắt ra, nhìn chằm chằm phía trước. Lúc này chắc đã đến giữa sơn mạch Vụ Đô, đi được một nửa chặng đường.

Tiểu Long ngoái đầu nhìn phía sau:

- Lão đại, Cửu Đầu Yêu Giao lại đuổi tới.

Phương xa có một cái bóng đỏ rực đuổi theo sát.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Grao! Nhân loại chết tiệt, ngươi không chạy thoát được! Ngươi đã chọc giận ta, ta phải xé xác ngươi!

Lục Lâm Thiên biến sắc mặt chửi thầm:

- Chết tiệt, oan hồn không tan. Tuyết Sư, chúng ta xuống dưới!

Lục Lâm Thiên ra lệnh Thiên Sí Tuyết Sư lại lao vào sơn mạch.

Cửu Đầu Yêu Giao lại rít gào:

- Nhân loại, ngươi trốn không thoát!

Lục Lâm Thiên nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi nhớ kỹ cho bản công tử, sẽ có ngày bản công tử cho ngươi biết tay!

Lục Lâm Thiên và Thiên Sí Tuyết Sư lao vào sơn mạch bên dưới.

Mười ngày sau, sơn cốc trong sơn mạch Vụ Đô, Thiên Sí Tuyết Sư lại vọt lên trời cao. Lục Lâm Thiên chật vật trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mười ngày qua hắn vì thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát đã chịu nhiều đau khổ. Trong thời gian này Lục Lâm Thiên không rảnh rỗi, hắn lại nuốt ba Vũ Sư, một Vũ Sư lục trọng, một Vũ Sư tam trọng, tu vi cao nhất là Vũ Sư thất trọng. Đẳng cấp tu vi Vũ Giả của Lục Lâm Thiên cách Vũ Sư cửu trọng không còn xa.

Lục Lâm Thiên triệu hoán Huyết Tích Dịch ra khỏi không gian thú nang:

- Huyết Tích Dịch, vì sao Cửu Đầu Yêu Giao luôn có thể tìm đến ta?

Sắp hai mươi ngày mà Cửu Đầu Yêu Giao luôn theo đuôi Lục Lâm Thiên như bóng với hình, làm hắn vô cùng khó hiểu.

Huyết Tích Dịch trả lời:

- Chủ nhân, trong sơn mạch Vụ Đô này tất cả yêu thú, dã thú đều là tai mắt của Cửu Đầu Yêu Giao, nên Cửu Đầu Yêu Giao có thể dễ dàng tìm đến chủ nhân.

- Ra là vậy.

Lòng Lục Lâm Thiên chìm xuống, xem ra hắn không cách nào thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát, phải tìm cách khác.

Huyết Tích Dịch mở miệng nói:

- Chủ nhân, chắc sắp ra khỏi sơn mạch Vụ Đô rồi, chỉ cần rời xa sơn mạch Vụ Đô thì Cửu Đầu Yêu Giao sẽ không đuổi theo nữa.

Lục Lâm Thiên nghi hoặc hỏi:

- A? Tại sao vậy?

Huyết Tích Dịch trả lời:

- Yêu thú chúng ta không dám tùy tiện xông vào địa bàn nhân loại, dễ khiến cường giả nhân loại ra tay.

Tiểu Long ngước đầu nhìn sau lưng, cảnh báo:

- Lão đại mau nhìn kìa, Cửu Đầu Yêu Giao lại đuổi theo, âm hồn không tan.
Chương 324 Trốn thoát truy sát (2)

Cửu Đầu Yêu Giao lại xuất hiện trong không trung.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Nhân loại, ta nói rồi, ngươi không chạy thoát được!

Lục Lâm Thiên quát lớn:

- Cửu Đầu Yêu Giao, lần sau ta sẽ lột da, rút gân ngươi ra!

Cửu Đầu Yêu Giao nhanh chóng đuổi theo, gầm rống:

- Nhân loại nhỏ bé kia, ngươi không có thực lực đó, ta sẽ lột da ngươi trước!

Lục Lâm Thiên hừ mạnh.

- Ngươi có giỏi thì cứ đến, ta chống mắt xem ngươi làm sao đuổi kịp ta?

Lục Lâm Thiên buộc phải chui vào sơn mạch Vụ Đô, trên trời không thể thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

- Grao!

Cửu Đầu Yêu Giao tức giận quát:

- Nhân loại chết tiệt, có giỏi thì đừng chạy!

Cửu Đầu Yêu Giao nhìn Lục Lâm Thiên lại lao vào sơn mạch nó càng giận điên lên. Cửu Đầu Yêu Giao không dễ tìm người trong sơn mạch, nếu không nó đã sớm bắt kịp nhân loại chết tiệt.

Trong sơn mạch Vụ Đô, một số nơi dong binh đoàn tạm trú gần đây có tin đồn là Cửu Đầu Yêu Giao đang liều mạng truy sát một nhân loại, không biết nhân loại này làm gì mà chọc giận Cửu Đầu Yêu Giao như phát điên vậy.

Mọi người suy đoán là ai chọc phải Cửu Đầu Yêu Giao vẫn chạy tung tăng như thường, chắc chắn là cường giả.

Lúc này Lục Lâm Thiên đang chật vật trốn trong sơn mạch Vụ Đô, may mắn hắn quen thuộc cách thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao truy sát. Chỉ cần Lục Lâm Thiên chạy đông né tây, Cửu Đầu Yêu Giao không dễ tìm ra hắn trong sơn mạch Vụ Đô.

Mấy ngày nay Lục Lâm Thiên cảm giác thu hoạch lớn nhất của hắn là tốc độ tăng nhanh nhiều, toàn nhờ chạy trốn rèn luyện ra, xem như thu hoạch ngoài ý muốn.

Mười ngày sau, Lục Lâm Thiên mượn cơ hội thôn phệ một Vũ Sư lục trọng xui xẻo, cưỡi trên Thiên Sí Tuyết Sư vọt lên cao. Sau khi rõ ràng tính tình, tốc độ của Cửu Đầu Yêu Giao thì Lục Lâm Thiên không còn quá lo âu. Tóm lại Cửu Đầu Yêu Giao không đuổi kịp hắn, nên làm gì thì làm cái đó, chẳng qua dăm ba bữa lại trốn trong sơn mạch rừng rậm.

Bùm!

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, trong đan điền khí hải của Lục Lâm Thiên phát ra tiếng nổ trầm đυ.c, khí thế tăng vọt. Lục Lâm Thiên vừa chật vật chạy trốn vừa không quên tu luyện, đã đột phá đến Vũ Sư cửu trọng.

Lục Lâm Thiên hít sâu, mở mắt ra, nhìn chằm chằm cái bóng khổng lồ cách mấy ngàn thước sau lưng.

Lục Lâm Thiên mỉm cười hét to:

- Cửu Đầu Yêu Giao, phía trước là địa bàn của nhân loại, nếu ngươi còn đuổi theo thì cường giả nhân loại sẽ không tha cho ngươi.

Cửu Đầu Yêu Giao giận thật:

- Coi như đến địa bàn nhân loại thì ta tuyệt đối không tha cho ngươi!

Đuổi theo hơn một tháng nhưng không bắt kịp nhân loại làm Cửu Đầu Yêu Giao phát cuồng, mắt lộ tia hung ác, nó hận không thể lập tức lao qua xé nát Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lục Lâm Thiên phát ra khí lạnh:

- Cửu Đầu Yêu Giao, lần sau bản công tử trở về Cổ vực sẽ lột da rút gân ngươi ra!

Huyết Tích Dịch ở bên cạnh nói với Lục Lâm Thiên:

- Chủ nhân, phía trước là thành Vụ Đô.

Phương xa dưới áng mây mù mỏng manh lộ ra dãy kiến trúc liên miên, một tòa thành khá to ngay trước mắt.

Lục Lâm Thiên mừng rỡ:

- Rốt cuộc đến thành Vụ Đô!

Đến thành Vụ Đô thì Lục Lâm Thiên không sợ Cửu Đầu Yêu Giao đuổi theo nữa. Cửu Đầu Yêu Giao dựa vào yêu thú, dã thú trong sơn mạch Vụ Đô nên biết tung tích của Lục Lâm Thiên. Trong sơn mạch Vụ Đô thì Lục Lâm Thiên dễ dàng thoát khỏi Cửu Đầu Yêu Giao.

Lục Lâm Thiên nói với Thiên Sí Tuyết Sư:

- Tuyết Sư, chúng ta xuống dưới.

Cửu Đầu Yêu Giao thấy nhân loại trước mắt sắp ra khỏi sơn mạch Vụ Đô, nó rống to:

- Nhân loại, ta xem ngươi trốn tới đâu!

Ánh sáng đỏ rực bộc phát từ người Cửu Đầu Yêu Giao, chắc nó đang dùng vũ khí bí mật, tăng tốc nhanh hơn nhiều. Ba ngàn thước, hai ngàn tám trăm thước, càng lúc càng nhanh.

Két két két!

Ngoài rìa sơn mạch Vụ Đô có ba con yêu thú phi hành xé gió lao ra. Ba con yêu thú phi hành nhị giai, trên lưng chúng nó có năm thanh niên đứng.

Một tiếng hét lớn vang lên:

- Người phía trước dừng lại, chưa đăng ký thì không được để yêu thú phi hành trên thành Vụ Đô!

Mười mấy thanh niên nhìn chằm chằm Thiên Sí Tuyết Sư lao vυ"t tới, biểu tình ngạc nhiên. Ba con yêu thú phi hành nhị giai cảm nhận hơi thở từ Thiên Sí Tuyết Sư, chúng nó run rẩy.

Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm mười mấy thanh niên trước mặt, hỏi:

- Các người là đệ tử của Vân Dương tông?

Một thanh niên đẳng cấp Vũ Sư đáp:

- Đúng vậy! Chúng ta là người của Vân Dương tông.

Lục Lâm Thiên quát to:

- Các ngươi mau tránh ra đi, ta cũng là đệ tử Vân Dương tông. Phía sau là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô, nếu các ngươi không đi sẽ chết!

Lục Lâm Thiên nói xong giục Thiên Sí Tuyết Sư vọt tới, mặc kệ mười mấy đệ tử Vân Dương tông.

Đám đệ tử Vân Dương tông biến sắc mặt nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao, thật sự là Cửu Đầu Yêu Giao đến! Mau thông báo cho thành chủ!

Bóng đỏ khổng lồ từ xa lao tới, khí thế hung bạo, bộ dạng dữ tợn, đúng là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô.

Bùm!

Một đệ tử Vân Dương tông phát đạn tín hiệu. Lục Lâm Thiên nhếch môi cười tà, dụ Cửu Đầu Yêu Giao vào thành Vụ Đô là hắn an toàn. Thành Vụ Đô sẽ khiến Cửu Đầu Yêu Giao nhức đầu.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Grao! Nhân loại đáng chết, tránh ra hết cho ta!

Cơ thể to lớn đυ.ng vào ba yêu thú phi hành nhị giai. Đệ tử Vân Dương tông trên lưng ba con yêu thú phi hành sợ hãi run lẩy bẩy.

Bùm bùm bùm!

Một con yêu thú phi hành nhị giai bị Cửu Đầu Yêu Giao đυ.ng bay, rớt xuống đất. Năm đệ tử Vân Dương tông trên lưng yêu thú phi hành rơi xuống.

- Mau nhìn kìa, có yêu thú xông tới!

- Trời, hình như là Cửu Đầu Yêu Giao trong sơn mạch Vụ Đô. Sao hung vật này đến đây? Trong thành Vụ Đô không ai chống lại nổi.

Đám người trong thành Vụ Đô kinh hoàng nhìn chằm chằm vật khổng lồ trên bầu trời. Yêu thú ngũ giai trung kỳ, chỉ có tu vi từ Vũ Tướng thất trọng trở lên mới ứng đối nổi. Trong thành Vụ Đô không có cường giả như thế, Vụ Đô thành chủ Vương Minh Nguyệt chỉ tới đẳng cấp Vũ Phách.

Trong thành Vụ Đô, Cửu Đầu Yêu Giao xoay quanh trên bầu trời:

- Nhân loại chết tiệt, đi ra cho ta, ta sẽ không tha cho ngươi đâu!

Cửu Đầu Yêu Giao phun lửa nóng xuống đất, biển lửa thổi quét mấy con đường. Tiếng gào rú thảm thiết vang lên, nhiều người bị lửa đốt thành tro.

Chợt có tiếng hét lớn từ xa vọng lại:

- Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi đi khỏi đây mau. Chỗ này là địa bàn của Vân Dương tông ta, nếu không đi thì Vân Dương tông sẽ nhổ hang ổ của ngươi!

Mấy bóng người đứng trên lưng một con yêu thú phi hành tam giai lao tới. Nam nhân trung niên đi đầu chính là Vương Minh Nguyệt.

- Grao grao! Ta chỉ muốn tìm một nhân loại, giao nhân loại đó ra ta liền đi ngay.

Cửu Đầu Yêu Giao nhìn chằm chằm mấy người trên lưng yêu thú phi hành tam giai, dường như nó e ngại Vân Dương tông.

Trên lưng yêu thú phi hành, bên cạnh Vương Minh Nguyệt có một lão nhân áo lam nhìn Cửu Đầu Yêu Giao chằm chằm:

- Cửu Đầu Yêu Giao, đi ngay cho ta, nếu không ta sẽ không khách sáo với ngươi!
Chương 325 Lão nhân áo lam

Lão nhân áo xanh khoảng năm mươi tuổi, mày dài mắt sáng, thân hình hơi gầy, rất có khí thế.

Ánh mắt Cửu Đầu Yêu Giao tối tăm:

- Vũ Tướng.

Cửu Đầu Yêu Giao nhìn chằm chằm lão nhân năm mươi tuổi, cảm nhận khí thế từ lão, nói:

- Ngươi chỉ mới là Vũ Tướng lục trọng, không làm gì ta được đâu.

Lão nhân áo lam lạnh lùng nói:

- Vậy sao? Lát nữa cường giả Vân Dương tông sẽ đến, lúc đó ngươi muốn chạy cũng không kịp.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Grao! Nhân loại các ngươi trừ ỷ vào nhiều người ra còn biết cái gì? Hôm nay ta quyết không tha cho nhân loại kia!

Trong lòng Cửu Đầu Yêu Giao cực kỳ giận Lục Lâm Thiên, nếu là bình thường nó sẽ không xông vào địa bàn của nhân loại, hôm nay nó rất giận.

Lão nhân áo lam lạnh lùng nói:

- Cửu Đầu Yêu Giao, ngươi quá kiêu ngạo.

Lão nhân áo lam nhảy lên, chân khí lóe dưới chân, tay bắn ra cột nước. Thuộc tính thủy dâng trào, cột nước thô mấy thước như tên rời cung bắn ra, rạch phá không gian lao hướng Cửu Đầu Yêu Giao.

Cửu Đầu Yêu Giao rống to:

- Vũ Tướng lục trọng, ta không sợ ngươi!

Cái đầu chính giữa phun cột lửa, lực lượng cuồng bạo sôi sục, kịch chiến trên trời, huyễn lệ như pháo hoa.

Bùm bùm!

Tiếng nổ vang lên điếc tai như tiếng sấm, phòng ốc bên dưới thi nhau ngã đổ. Một người một thú đánh nhau, đám đông hoảng loạn chạy trên đường.

Trong góc đường, Lục Lâm Thiên lẩn vào đám đông nhìn địa chiến trên cao, nhếch môi cười.

- Vũ Tướng lục trọng, chẳng lẽ là trưởng lão nội môn của Vân Dương tông?

Thực lực của Cửu Đầu Yêu Giao rất đáng sợ, nếu Lục Lâm Thiên đến Vũ Tướng nhất trọng chắc có thể xử lý nó. Lần sau nếu có cơ hội hắn sẽ lột da rút gân Cửu Đầu Yêu Giao, mối thù bị nó rượt đuổi một tháng sẽ có ngày trả.

Cường giả Vũ Tướng trên bầu trời đối kháng với Cửu Đầu Yêu Giao. Lục Lâm Thiên không chạy trốn, Vũ Tướng lục trọng dù không đánh lại Cửu Đầu Yêu Giao nhưng dư sức ngăn cản nó.

Bùm bùm bùm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng, nhà cửa sụp đổ. Lão nhân áo lam Vũ Tướng lục trọng đành kéo Cửu Đầu Yêu Giao tới biên giới sơn mạch Vụ Đô đánh tiếp, nếu không thành Vụ Đô sẽ bị phá sập.

Trên bầu trời trước mặt đám đệ tử Vân Dương tông, Vương Minh Nguyệt đang hỏi tình hình vụ việc.

Vương Minh Nguyệt âm trầm hỏi:

- Rốt cuộc là ai chọc hung vật này đến thành Vụ Đô?

Nếu không chọc Cửu Đầu Yêu Giao nóng nảy thì nó đã không xông vào thành Vụ Đô.

Một thanh niên Vân Dương tông cúi đầu trả lời:

- Trưởng lão, là một thiếu niên áo xanh, hắn nói cũng là đệ tử Vân Dương tông.

Vương Minh Nguyệt nghi hoặc:

- Thiếu niên áo xanh chọc đến Cửu Đầu Yêu Giao, chẳng lẽ là đệ tử thân truyền trong môn? Nếu không ai có năng lực trêu chọc Cửu Đầu Yêu Giao...

Ngay lúc này, một thiếu niên áo xanh chậm rãi bước đến.

- Trưởng lão, là hắn, chính là người này!

Lục Lâm Thiên đến trước mặt Vương Minh Nguyệt:

- Đệ tử xin chào Vương trưởng lão.

Đã có người ngăn cản Cửu Đầu Yêu Giao, Lục Lâm Thiên đắn đo một lúc cuối cùng quyết định tìm hiểu tình huống Vân Dương tông ngay khi ở thành Vụ Đô. Vương Minh Nguyệt từng gặp Lục Lâm Thiên, biết hắn là người Vân Dương tông.

Vương Minh Nguyệt nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, nhíu mày khó hiểu:

- Ngươi là...?

Lát sau Vương Minh Nguyệt kinh ngạc kêu lên:

- Ngươi là... Là... Lục... Lục Lâm Thiên?

Lục Lâm Thiên nói:

- Đệ tử đúng là Lục Lâm Thiên.

Xem ra mọi người đều tưởng hắn đã chết, nhìn biểu tình của Vương Minh Nguyệt khi nhìn hắn là đoán được.

Vương Minh Nguyệt cười nói:

- Ngươi không chết? Mọi người cứ nghĩ ngươi đã chết, ta phái người tìm mấy lần nhưng không tìm được, không ngờ ngươi còn sống.

Vương Minh Nguyệt hỏi:

- Con Cửu Đầu Yêu Giao này truy sát ngươi?

Lục Lâm Thiên trả lời:

- Đúng vậy! Làm phiền Vương trưởng lão, nghiệt súc truy sát đệ tử hơn một tháng, đệ tử suýt không có mạng đi ra.

Vương Minh Nguyệt kinh ngạc nhìn Lục Lâm Thiên:

- Cái gì? Cửu Đầu Yêu Giao truy sát ngươi hơn một tháng? Mà ngươi còn sống đi ra?

Vương Minh Nguyệt lộ vẻ mặt không dám tin. Cửu Đầu Yêu Giao là thực lực gì? Dù Vương Minh Nguyệt bị Cửu Đầu Yêu Giao truy sát cũng không trốn thoát nổi.

Các đệ tử Vân Dương tông nghi hoặc nhìn Lục Lâm Thiên, dường như nghi ngờ hắn nói cứng miệng. Lục Lâm Thiên cười khổ, người ta không tin hắn cũng đành chịu, điều này không ảnh hưởng gì đến hắn.

Vương Minh Nguyệt nói:

- Thiếu Du hiền điệt không chết thì tốt, năm ngoái phụ thân ngươi tự mình đến chỗ ta hỏi tình huống của ngươi thế nào. Người nhà của ngươi đều tưởng ngươi đã chết, Vô Song tiểu thư trong tông cũng phái người đến tìm ngươi mấy lần.

Lục Lâm Thiên kinh ngạc nói:

- Phụ thân?

Lục Lâm Thiên không ngờ Lục Trung tự mình đi tìm hiểu tin tức của hắn. Nhưng hắn và phụ thân không có nhiều tình cảm, ít thấy mặt. Tiếp theo biểu tình Lục Lâm Thiên trầm trọng, Lục gia biết hắn đã chết, vậy chắc mẫu thân rất đau buồn.

Vù vù vù!

Phương xa một bóng người lao tới, lão nhân áo lam xách theo một thanh trường kiếm, quần áo rách rưới xuất hiện trước mặt mọi người, chính là là lão nhân Vũ Tướng lục trọng của Vân Dương tông.

Thấy lão nhân áo lam, Vương Minh Nguyệt hỏi ngay:

- Vũ trưởng lão, sao rồi?

Biểu tình của Vương Minh Nguyệt vô cùng cung kính, có thể thấy được thân phận của lão nhân áo lam không tầm thường trong Vân Dương tông.

Lão nhân áo lam lớn tiếng nói:

- Nghiệt súc đó đã đi rồi, ta không làm gì nó được, nó cũng vậy với ta. Có lẽ nó tin cường giả Vân Dương tông ta sắp đến nên đã đi. Không biết tên khốn kiếp nào trêu chọc hung vật đến thành Vụ Đô.

Lục Lâm Thiên chửi thầm trọng bụng:

- Chết tiệt, ngươi mới là đồ khốn nạn!

Chẳng ngờ lão nhân áo lam thô lỗ như vậy.

Vương Minh Nguyệt ho khan:

- Khụ.

Các đệ tử Vân Dương tông cười thầm.

Vương Minh Nguyệt nói:

- Vũ trưởng lão, người trêu chọc Cửu Đầu Yêu Giao đến chính là hắn, là Lục Lâm Thiên một năm rưỡi trước rớt xuống vách núi vạn trượng trong sơn mạch Vụ Đô.

Lão nhân áo lam quay sang nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm:

- Lục Lâm Thiên...

Lão nhân áo lam kinh ngạc nói:

- Là nhi tử của tiểu tử Lục Trung? Nghe nói là Vũ Giả tam hệ trong trấn Thanh Vân lần trước?

Vương Minh Nguyệt cung kính nói:

- Đúng vậy! Đúng là hắn.

Vương Minh Nguyệt nói với Lục Lâm Thiên:

- Vị này là Vũ trưởng lão, một trong trưởng lão nội môn trong tông, là sư huynh của tông chủ hiện thời, sư phụ của Lục Trung phụ thân của ngươi, không được thất lễ.

Lục Lâm Thiên sửng sốt thầm nghĩ:

- Sư huynh của tông chủ Vân Dương tông mới có Vũ Tướng lục trọng? Còn là sư phụ của Lục Trung?

Lục Lâm Thiên bình tĩnh hành lễ, cung kính nói:

- Đệ tử xin chào Vũ trưởng lão.

Vũ trưởng lão nhìn Lục Lâm Thiên đăm đăm, hỏi:

- Mới rồi là ngươi chọc Cửu Đầu Yêu Giao đến?

Lục Lâm Thiên trả lời:

- Đúng vậy! Con Cửu Đầu Yêu Giao truy sát đệ tử hơn một tháng, đệ tử suýt chết trong sơn mạch Vụ Đô.

Lục Lâm Thiên không biết Vũ trưởng lão hỏi câu đó có ý gì.

Vũ trưởng lão lại hỏi:

- Ngươi là Vũ Giả tam hệ?

Lục Lâm Thiên đáp:

- Ừm! Vũ Giả tam hệ hỏa, phong, thổ.

Đây là kết quả Vân Dương tông kiểm tra ra, không cần che giấu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom