-
Chương 3016-3020
Chương 3016: Ta diệt cả nhà ông ta rồi à?
Tần Ninh lại bất đắc dĩ nói: "Ta nên nhớ ngươi sao?"
Giờ phút này Dương Đỉnh Vân cũng có chút xấu hổ, nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Liễu Bách ở Thương Vân Thiên, năm đó là Thần đại nhân tự tay giết ông ta...", "Ta?"
Tần Ninh đột nhiên sửng sốt, đưa tay lên gãi gãi bên tai, không nhịn được hỏi: "Tại sao ta lại giết ông ta?"
Dương Đỉnh Vân cũng sửng sốt.
"Thần đại nhân, ngươi quên rồi sao...", Dương Đỉnh Vân liền nói ngay: "Liễu Bách này là tộc trưởng nhà họ Liễu ở trong Thương Vân Thiên, cũng có danh tiếng hiển hách, ban đầu con gái ông ta nhìn trúng đệ tử Thần Tinh Dịch của ngươi, yêu mà không được nên sinh ra hận ý, suýt chút nữa giết Thần Tinh Dịch, dưới cơn nóng giận ngươi đã xông tới nhà họ Liễu...", "Đủ rồi!"
Ánh mắt Liễu Bách lạnh lẽo, giận dữ hét: "Dương Đỉnh Vân!"
Dương Đỉnh Vân hậm hực im miệng.
Tần Ninh ngây ra nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, lại nhìn về phía Liễu Bách, vẻ mặt vô tội nói: "Ta... Thật sự giết ông ta?"
Nghe thấy lời này, Dương Đỉnh Vân cũng không còn gì để nói nữa.
"Đủ rồi!"
Giờ phút này Liễu Bách không ngừng gào thét.
"Ta mặc kệ ngươi là Lâm Thần hay là Tần Ninh, ta mặc kệ ngươi vẫn nhớ hay là không nhớ, hôm nay là trời cao cho ta một cơ hội báo thù".
Liễu Bách siết chặt hai nắm đấm, gầm hét lên: "Hôm nay ta sẽ khiến ngươi mất mạng ở chỗ này".
Dương Đỉnh Vân lại nói: "Liễu Bách, ngươi và ta đều là người chết rồi, đừng để bị đám Ma tộc kia dắt mũi!"
"Đám Ma tộc này tiến vào Trung Tam Thiên là để tiêu diệt Trung Tam Thiên chúng ta, ngươi chết, nhưng người nhà ngươi vẫn còn".
"Người nhà?"
Lúc này Liễu Bách quát lên: "Ta còn có người nhà sao?"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh ho khan một cái, lại gãi gãi tai, không nhịn được nói: "Ta diệt cả nhà ông ta rồi à?"
Dương Đỉnh Vân cũng ngây người ra, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?
"Chắc là... Không có... Ta nhớ... là không có...", "Đủ rồi, đủ rồi, đủ rồi".
Thấy dáng vẻ này của Tần Ninh và Dương Đỉnh Vân, Liễu Bách hoàn toàn điên cuồng.
Tần Ninh căn bản không nhớ ra ông ta.
Điều này khiến cơn nóng giận trong lòng ông ta càng cao hơn.
"Tần Ninh, ngươi đáng chết".
Liễu Bách hét lên một câu, đám quỷ vương lập tức xuất hiện xung quanh.
Dương Đỉnh Vân cũng chuyển sang vẻ mặt nghiêm nghị.
"Giết".
Một tiếng hét vang lên, Dương Đỉnh Vân và Liễu Bách lập tức lao vào đánh nhau, mà đám quỷ vương cùng với rất nhiều quỷ tướng cũng thi nhau giao chiến.
Tần Ninh đứng tại chỗ suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra rốt cuộc hắn đã từng giết Liễu Bách này chưa.
Nhưng nhìn người này căm hận mình đến thế, chắc là đã giết rồi nhỉ?
Nhưng loại chuyện này hắn không nên quên mới đúng chứ.
Lúc này, hơn mười vị cường giả Ma tộc bên cạnh Quỷ Anh Vương đều nhìn về phía Tần Ninh.
"Tần Ninh, lần này không ai có thể giúp ngươi rồi nhỉ?"
Quỷ Anh Vương trừ da thịt nhìn rất tái nhợt ra thì nói thật, bàn về sắc đẹp, đúng là có thể bỏ xa rất nhiều người đẹp của Nhân tộc.
"Khó trách lại có thể khiến Sở Mậu đại sư sau khi biết ngươi là Ma tộc vẫn yêu đến chết đi sống lại, làm việc cho ngươi ở trong học viện Thánh Hoàng".
Tần Ninh cười nói: "Chẳng qua là Quỷ Anh Vương, Sở Mậu có thể chỉ có một ngươi, nhưng ngươi lại có mấy Sở Mậu chứ?"
Quỷ Anh Vương nghe thấy lời của Tần Ninh, vẻ mặt run lên.
"Ôi trời, chẳng lẽ các ngươi yêu nhau thật sao?"
Tần Ninh kinh ngạc nói: "Không thể nào, ngươi cũng thích Sở Mậu đại sư?
Ngươi coi trọng lão già kia thật hả?"
"Tần Ninh!"
Quỷ Anh Vương giận dữ.
"Tức cái gì, gấp cái gì?"
Tần Ninh giễu cợt nói: "Nói cho cùng, không phải là ngươi lợi dụng ông ta sao?"
"Nếu quả thật yêu ông ta, lấy thân phận một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn như Quỷ Anh Vương ngươi, chẳng lẽ còn không thể bảo vệ được ông ta?"
"Ngươi thì biết cái gì".
Quỷ Anh Vương khẽ nói: "Ngươi chỉ biết tiêu diệt bọn ta, ngươi thì biết cái gì?"
"Đúng là ta không biết cái gì!"
Tần Ninh cười nói: "Ta chỉ biết là một đám cường đạo từ bên ngoài xông vào nhà ta, muốn giết người nhà ta, biến nhà ta thành nhà hoang, chẳng lẽ còn có thể thông cảm cho đám cường đạo này sao?"
"Bớt thể hiện tình cảm thắm thiết trước mặt ta đi, điều này sẽ chỉ khiến ta càng cảm thấy chán ghét".
Quỷ Anh Vương đằng đằng sát khí, giễu cợt nói: "Thể hiện tình cảm thắm thiết với ngươi?
Ta khinh thường làm như vậy, Tần Ninh, ngươi quá đề cao mình rồi".
"Tất cả những gì mà ngươi làm chỉ là châu chấu đá xe, tự tìm đường chết thôi".
"A Tị Địa Ngục này chính là nơi chết của ngươi!"
Đột nhiên, kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng xuất hiện ở trong tay Tần Ninh, hắn nhìn về phía Quỷ Anh Vương trước mặt cùng với hơn mười vị cường giả Biến Cảnh của Ma tộc Quỷ Nhãn bên cạnh ả ta, giễu cợt nói: "Tới thử một chút đi".
"Dám động vào con trai ta, ta sẽ làm thịt ả đàn bà ngươi!"
"Hừ, nhìn một cái cũng biết là loại không tốt lành gì, nhận lấy cái chết đi".
Tần Ninh còn chưa xông ra, vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đã trực tiếp lao ra.
Thấy cha mẹ xông ra, Tần Ninh sửng sốt, không biết làm sao cười một tiếng, cũng xông ra.
Ầm... tiếng nổ kinh khủng vang lên khắp nơi.
Lúc này cả một dãy núi đã hoàn toàn trở thành chiến trường, sát khí kinh khủng tràn ngập mấy trăm dặm.
Cường giả Biến Cảnh ở trong Trung Tam Thiên đã thuộc về cấp bậc chiến lực đứng đầu.
Mà những người tham chiến ở đây đều là cảnh giới nhất biến đến lục biến, dao động đó cũng đủ để làm người ta kinh hãi.
Tần Ninh một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, đằng đằng sát khí xông tới trước mặt chín vị cường giả Ma tộc cảnh giới nhất biến, trực tiếp ra tay.
"Tới!"
Tần Ninh lập tức chém trường kiếm, trường đao ra.
Ầm... Chỉ một thoáng, chín vị cường giả cảnh giới nhất biến đầu lìa khỏi xác, bị đao kiếm của Tần Ninh chặt đứt đầu và cơ thể.
"Cảnh giới nhị biến".
Giờ phút này, ánh mắt của Quỷ Anh Vương cũng biến đổi.
Tần Ninh không phải cảnh giới nhất biến sao, lại tới cảnh giới nhị biến ở chỗ này, ở bên trong địa ngục này.
Bọn họ tiến vào đây đã được một khoảng thời gian, chỗ này tràn ngập quỷ khí, mặt trăng máu soi xuống, cho dù thánh tộc bọn họ trời sinh có khí huyết mạnh hơn Nhân tộc, nhưng ở trong đây lâu cũng rất khó chịu, đừng nói đến việc tu hành, cho dù là giữ được trạng thái đỉnh phong cũng là vấn đề.
Nhưng Tần Ninh không những không vậy mà còn tới cảnh giới nhị biến.
Tinh Thần Biến! Người này tăng lên đến cấp bậc đó kiểu gì vậy?
"Đáng chết".
Quỷ Anh Vương phẫn nộ quát: "Tất cả mọi người cùng nhau giết Tần Ninh".
Chỉ trong phút chốc, từng tướng soái Ma tộc, Biến Cảnh cấp bậc các cường giả, bất kể hết thảy, toàn bộ xông về phía Tần Ninh.
Mà hắn thấy một màn này, ánh mắt lại không thay đổi.
"Tới tốt lắm!"
Tiệt diệt đám Ma tộc này sẽ có thể lấy phong thần châu ngưng luyện ra Tịnh Ma Châu Đan, mà Tịnh Ma Châu Đan có thể nói là thần đan diệu dược.
Lần này nếu đưa cha mẹ đi, mình ngưng tụ thêm một chút Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Biến Cảnh cũng có thể để ba vị phu nhân và năm vị đệ tử của mình tăng lên nhanh hơn.
Bây giờ thấy hơn mười vị cường giả Biến Cảnh kia của Ma tộc, trong mắt Tần Ninh cứ như thấy mấy chục viên Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Biến Cảnh xuất hiện, ánh mắt sáng lên... Mà Quỷ Anh Vương thấy một màn này chỉ cảm thấy Tần Ninh dường như bị điên rồi.
Ánh mắt nhìn thuộc hạ của mình kia cứ như đang nhìn... một món ăn ngon vậy! Rốt cuộc người này đang suy nghĩ gì trong đầu?
Chương 3017: Hóa ra là một công chúa
Lúc này hơn mười vị tướng lĩnh Ma tộc mặc kệ sống chết, trực tiếp lao về hướng Tần Ninh.
Nhưng hắn cầm kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng, đã đến Tinh Thần Biến nhị biến giống như thần cản giết thần, phật cản giết phật vậy, cho dù là cảnh giới nhất biến, cảnh giới nhị biến hay là cảnh giới tam biến, căn bản đều không có cách nào ngăn cản được một đao một kiếm của Tần Ninh.
Quỷ Anh Vương thấy một màn này, sắc mặt dần dần thay đổi.
"Liễu Bách, đây chính là giao cho ngươi như lời ngươi nói sao?"
Lúc này, Quỷ Anh Vương mở miệng nói tiếng người, quát lên: "Người này là cảnh giới nhị biến, căn bản không sợ tam biến, lục biến như ngươi đang làm gì đấy?"
Liễu Bách đang đánh nhau với Dương Đỉnh Vân, nghe được lời này của Quỷ Anh Vương thì cau mày lại.
Người của Ma tộc, ông ta không có cảm tình gì, cũng không có ác cảm gì.
Sở dĩ lần này hợp tác với đám người Quỷ Anh Vương chỉ đơn giản là để giết chết Tần Ninh.
Nhưng dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến của người phụ nữ này khiến ông ta rất khó chịu.
"Không phải ngươi có đại quân thánh tộc hàng ngàn hàng vạn người, giết Tần Ninh dễ như trở bàn tay sao?"
Quỷ Anh Vương hừ một tiếng.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên một kiếm mang phá không tới.
Tần Ninh đánh tới! Quỷ Anh Vương kêu lên một tiếng, cả người lùi về sau.
Mà Tần Ninh thì trực tiếp xông lên.
Ầm... Tiếng nổ kinh khủng vang lên.
Kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng trong nháy mắt chém xuống.
Cả người Quỷ Anh Vương lảo đảo, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh như băng.
Tần Ninh lại xông lên lần nữa.
Hai người một đuổi một chạy, Quỷ Anh Vương nhìn có vẻ vô cùng chật vật.
"Đáng chết, đáng chết".
Quỷ Anh Vương không ngừng chửi rủa.
Ả ta sớm biết Tần Ninh có thực lực không bình thường, nhưng lần này không nghĩ tới Tần Ninh tiến vào A Tị Địa Ngục lại đến cảnh giới nhị biến, càng không nghĩ tới Tần Ninh lấy được hai thiên nguyên khí Tướng cấp mạnh như vậy.
Đây mới chỉ là uy lực bùng nổ lúc Tần Ninh sử dụng kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng thôi.
"Khốn kiếp!"
Quỷ Anh Vương tức giận mắng một tiếng, xoay người lại, hai con mắt đột nhiên biến thành màu đen sì, sau đó hóa thành hai thanh kiếm sắc bén màu đen đâm thẳng về phía Tần Ninh.
Nhưng Tần Ninh căn bản không sợ, chém một đao xuống.
Keng... thanh kiếm gãy lìa.
Tần Ninh lại xông ra lần nữa.
Cứ truy đuổi như thế, sắc mặt rất nhiều cường giả Biến Cảnh đi theo Quỷ Anh Vương đều trắng bệch.
Quỷ Anh Vương là một trong chín vương, huyết thống cao hơn bọn họ, nếu ả ta chết ở chỗ này, bọn họ cũng không cần sống.
"Giết hắn, giết hắn!"
Quỷ Anh Vương vừa trốn, vừa giận dữ hét lên.
Mười mấy vị tướng lĩnh Ma tộc liều mạng ngăn cản Tần Ninh, nhưng nào có thể ngăn được! Ầm ầm... Sau lưng, tiếng nổ vang lên khắp nơi, Quỷ Anh Vương chỉ cảm thấy nguy hiểm lắm mới né tránh được chiêu thức của Tần Ninh, thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt hơi thả lỏng.
Nhưng đúng lúc này, Quỷ Anh Vương chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh.
Đưa tay sờ một cái, sau lưng đầm đìa máu tươi, hai mắt Quỷ Anh Vương đen thui như mực, trong miệng phát ra tiếng kêu chói tai.
"A...", một tiếng kêu chói tai vang lên, Quỷ Anh Vương nhìn Tần Ninh, chỉ cảm thấy người này giống như ác ma vậy.
Nhưng lúc này, Tần Ninh đã xông tới trước mặt ả ta.
Bàn tay nắm chặt, sát khí kinh khủng bộc phát ra, một đao chém xuống, một cánh tay của Quỷ Anh Vương trực tiếp bị chém đứt.
"Tần Ninh, Tần Ninh... A...", giờ phút này khuôn mặt xinh đẹp của Quỷ Anh Vương trắng bệch, mái tóc dài rối tung, hung dữ nhìn về phía Tần Ninh, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
"Đừng gọi nữa!"
Cả người Tần Ninh từ trên trời hạ xuống, dẫm Quỷ Anh Vương ở dưới chân.
"Không phải ta ở chỗ này sao!"
Trường đao trực tiếp gác ở trên cổ Quỷ Anh Vương, Tần Ninh cúi người cười nói: "Gọi nhiệt tình như thế làm gì?
Cứ như con chó vậy!"
"Ngươi...", Quỷ Anh Vương không ngừng rống giận.
Mà lúc này, đám bộ tướng xung quanh đã chết hơn mười người, chỉ còn mấy cảnh giới tam biến thở hồng hộc nhìn Tần Ninh dẫm lên trên người Quỷ Anh Vương, nhưng không có một ai dám can đảm đến gần.
"Thực lực này của ngươi mà cũng xứng làm một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn à?
Có phải là có thân phận đặc biệt gì không?"
Quỷ Anh Vương hừ một tiếng, cũng không mở miệng.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Giao đài tế thiên cho ta!"
Quỷ Anh Vương nghe vậy thì lập tức cười to nói: "Ta biết, ta biết, ngươi đến vì đài tế thiên, là vì muốn đưa cha ngươi mẹ rời khỏi A Tị Địa Ngục đúng không?"
"Ngươi nằm mơ đi!"
"Cha mẹ ngươi có thân xác phàm tục, sẽ không sống nổi trong A Tị Địa Ngục, đúng vậy, ngươi muốn để bọn họ rời đi, đừng có nằm mơ, ngươi, cha mẹ ngươi, ai cũng không đi được".
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Sao ngươi lại nói nhiều như thế!"
Bàn tay hắn nắm chặt cán đao, nâng lên rồi trực tiếp vung xuống.
Bịch một tiếng.
Khuôn mặt Quỷ Anh Vương lập tức nhăn nhó.
"Tần... Ninh...", hai cánh tay bị chém đứt, giờ phút này Tần Ninh vẫn không để ý tới Quỷ Anh Vương, mà nhìn mấy tướng lĩnh khác, cười nói: "Các ngươi có biết đài tế thiên không?
Nói ra đi, nếu không ta sẽ chém chết ả ta".
"Dù sao ả ta cũng không nói, sau khi giết chết ả ta, ta lại đi tìm đám cường giả của Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, giết từng người là được".
Lúc này, Tần Ninh rất tùy ý nói.
Mấy vị tướng lĩnh nhìn về phía Quỷ Anh Vương, sắc mặt vô cùng khó coi.
Làm thế nào đây?
Rốt cuộc nên làm gì?
Tần Ninh sẽ giết chết Quỷ Anh Vương sao?
Sẽ đi! Nhất định sẽ!
"Đại nhân!"
Một vị bộ tướng cảnh giới tam biến mở miệng.
"Câm mồm".
Quỷ Anh Vương lại quát lên: "Cho dù ta chết cũng sẽ không nói cho hắn, hắn muốn rời khỏi A Tị Địa Ngục, nằm mơ đi, cả đời cũng không thể!"
"Vậy sao?"
Tần Ninh vừa dứt lời, liền giơ kiếm Độ Sinh lên cao.
"Nếu đã như vậy, ta sẽ tiễn ngươi lên đường!"
Trường kiếm giơ lên thật cao, nhắm thẳng vào giữa trán Quỷ Anh Vương.
"Dừng tay!"
Mà đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Xa xa, mấy bóng người xuất hiện.
Mười mấy người rối rít đi đến.
Một người dẫn đầu mặc một bộ áo bào màu đen, trang phục gần như không khác Nhân tộc, chỉ là da thịt tái nhợt cùng với một đôi mắt xanh sẫm đã thể hiện ra thân phận Ma tộc.
"Quỷ Phong Vương!"
Lúc này, mấy vị bộ tướng thấy người đàn ông trung niên cầm đầu kia xuất hiện thì vô cùng vui mừng.
"Quỷ Phong Vương sao?"
Tần Ninh đặt trường kiếm ở gáy Quỷ Anh Vương, cười nói: "Tới lắm, ta chỉ lo lắng các ngươi không đến".
"Tần Ninh, ta khuyên ngươi nên nghĩ lại!"
Lúc này Quỷ Phong Vương mở miệng nói.
"Nghĩ lại?
Nghĩ lại cái gì?"
Quỷ Phong Vương nhìn Quỷ Anh Vương, nhưng lại không nói một lời.
"Không nói?"
Tần Ninh cười nói: "Vậy ta cứ giết ả ta thôi, nói thiệt cho các ngươi biết, ta bắt các ngươi không phải là vì muốn bắt, mà là để giết, không có tin tức mà ta muốn biết, giữ lại cũng là vô dụng, ta giữ lại làm gì?"
"Đừng!"
Quỷ Phong Vương nói: "Quỷ Anh Vương chính là con gái của tộc trưởng Quỷ Thiên, nếu ngươi giết ả ta, thánh tộc Quỷ Nhãn sẽ bất chấp mọi giá để giết ngươi".
Ồ?
Công chúa sao! Tần Ninh nhấc Quỷ Anh Vương lên, cười nói: "Ta còn đang tò mò đây, với thực lực như ngươi mà cũng có thể trở thành một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn, hóa ra lại là công chúa!"
"Quỷ Phong Vương!"
Quỷ Anh Vương mắng: "Ta cũng là một phần tử của thánh tộc Quỷ Nhãn, ngươi đừng quên kế hoạch của chúng ta, không cần để ý đến thân phận của ta".
Chương 3018: Ta nói sẽ thả ả ta bao giờ
Tần Ninh lại túm lấy cổ Quỷ Anh Vương, cười nói: "Ngươi không để ý đến mạng của mình, nhưng ta thấy những người này lại rất để ý đến mạng của ngươi!"
"Được rồi, không cần nói nhảm nhiều nữa, đưa đài tế thiên cho ta, ta muốn để cha mẹ ta ra ngoài".
Quỷ Phong Vương nghe vậy, hơi trầm tư, ngay sau đó vung tay lên.
Ngay lập tức, chỉ thấy một đàn tế có đường kính mười trượng lẳng lặng đứng sừng sững trên mặt đất.
Tần Ninh kéo Quỷ Anh Vương đi lên trên tế đài, cẩn thận cảm nhận.
Quỷ Phong Vương cũng không nóng nảy.
Ông ta biết chắc hẳn Tần Ninh sẽ có thể đánh giá ra đài tế thiên này không có vấn đề, cũng sẽ có thể đánh giá được muốn để cha mẹ của hắn rời đi, chắc chắc cần phải có người trông coi đài tế thiên.
"Ngươi rất thật thà!"
Tần Ninh quan sát một hồi, cười nói: "Ta thích".
"Cha, mẹ!"
Tần Ninh mở miệng la lên.
Vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đi đến.
"Thần nhi!"
Sở Vân Nhân nói: "Bây giờ chúng ta không thể đi".
Đúng là Quỷ Anh Vương đã bị bắt, thế nhưng Quỷ Phong Vương đến lại khiến Sở Vân Nhân cảm giác được áp lực.
Vương này ít nhất phải có cảnh giới tứ biến trở lên.
Bọn họ đi, Tần Ninh phải làm sao bây giờ?
"Mẹ...", Tần Ninh khổ sở nói: "Mẹ không đi, con giết người như thế nào đây!"
"Hơn nữa hai người thật sự không thể ở lại đây lâu, nếu không thọ nguyên giảm bớt, đến lúc đó con còn phải thiêu đốt tuổi thọ của mình, giúp hai người kéo dài tính mạng, không phải mẹ đang hại con trai sao?"
"Xéo đi".
Sở Vân Nhân mắng một câu.
Mà giờ phút này, Lâm Uyên lại nói: "Tên nhóc thối, con có dự định của chính con, chúng ta biết!"
"Lâm Uyên...", "Phu nhân, nghe con trai đi!"
Lâm Uyên kiên định nói: "Chúng ta ở lại cũng chỉ là phiền phức, con trai không thể thỏa sức thể hiện được".
"Chúng ta ra ngoài là vì để con trai không phải lo lắng".
Sở Vân Nhân còn muốn nói điều gì, thế nhưng lúc này, Lâm Uyên lại nói: "Tên nhóc thối, để xem sự dũng cảm của con như thế nào!"
"Hừ!"
Sở Vân Nhân cũng nói: "Nếu con chết ở chỗ này, ta sẽ chặt đầu cha con xuống làm cái bô!"
Lâm Uyên: "...", "Yên tâm, con không chết được".
Tần Ninh nói: "Được rồi, nhớ kỹ lời con trai nói, chăm sóc tốt cho con dâu của hai người nhé"
"Thằng nhóc thối".
Vợ chồng hai người đứng ở trên đài tế thiên.
Tần Ninh một tay nhấc Quỷ Anh Vương, một tay ngưng tụ từng linh văn không gian, ngay sau đó, phía trên đài tế thiên dâng lên từng luồng ánh sáng.
Vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân nhìn bóng người Tần Ninh, vẻ mặt vô cùng luyến tiếc.
Thời gian dần dần trôi qua, bóng dáng hai người dần dần biến mất.
Đài tế thiên này không có vấn đề gì.
Tần Ninh vẫn phải có chút sức phán đoán đó! Giờ phút này, nhìn thấy cha mẹ an toàn rời đi, hắn mỉm cười.
"Như vậy thì ta yên tâm rồi".
Tiếp theo Tần Ninh nhìn về phía Quỷ Phong Vương, nói: "Ma tộc các ngươi đúng là có năng lực rất lớn, A Tị Địa Ngục này muốn vào là vào, muốn ra liền ra!"
Quỷ Phong Vương lại cười nói: "Tần Ninh công tử, ngươi cũng có thể ra vào nơi đây, có gì mà phải tán dương chúng ta?"
"Bây giờ có thể thả công chúa của chúng ta ra chưa?"
"Thả ả ta?"
Tần Ninh lại đột nhiên tỏ ra vô cùng kinh ngạc nói: "Ta... nói sẽ thả ả ta từ bao giờ?"
Giờ phút này, Quỷ Phong Vương biến sắc.
"Cha mẹ ta đã rời đi, điều cản trở duy nhất đã không còn, ta có thể thỏa thích chém giết rồi!"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Không phải các ngươi tới đây giết ta sao?"
"Tần Ninh...", "Đám khốn kiếp đến từ ngoài thế giới muốn nuốt địa bàn của ta, quê hương của ta, ta còn phải nói đạo lý, nói chữ tín với các ngươi chắc?
Ta nói cái đầu ngươi ấy!"
Tần Ninh hét lên một câu, bàn tay nắm lại.
Ầm... Đầu của Quỷ Anh Vương trực tiếp nổ tung, máu tươi bắn lên khắp người Tần Ninh.
"Thời gian săn giết bây giờ mới bắt đầu".
Tần Ninh nhìn về phía Quỷ Phong Vương, nói: "Triệu tập tất cả người của các ngươi lần này đến tới đây đi!"
Quỷ Phong Vương nhìn thi thể nổ tung của Quỷ Anh Vương, lại nhìn Tần Ninh cả người nhuốm máu, trong phút chốc cả người ngây ra tại chỗ, một câu cũng nói không nên lời.
Tần Ninh, thật sự đã giết Quỷ Anh Vương!
"Ngươi, muốn chết".
Giờ phút này, đám thuộc hạ của thánh tộc Quỷ Nhãn cũng nhanh chóng tản ra.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra trong cơ thể Quỷ Phong Vương.
Cảnh giới Quy Nhất Biến ngũ biến! Tần Ninh cảnh giới nhị biến một tay cầm kiếm, một tay cầm đao nhìn về phía Quỷ Phong Vương, cười nhạo nói: "Ngươi không triệu tập người đến thì đừng trách ta bắt nạt ngươi".
"Ngươi, đáng chết!"
Quỷ Phong Vương hét lên một câu, khí huyết cả người bộc phát, hai con ngươi lập tức biến thành màu xanh đậm, vẻ mặt oán hận giống như ác quỷ khiến cho mọi người nhìn thấy đều phải căng thẳng.
Tần Ninh hoàn toàn không còn nỗi lo gì nữa, hai tay nắm đao kiếm, xông ra lần nữa.
Long phượng thể văn ngưng tụ, gia tăng, hội tụ ra bên ngoài cơ thể, khiến hắn trông giống như đang mặc lấy một bộ áo bào long phượng, như đế vương cao cao tại thượng.
Kiếm Độ Sinh.
Đao Tuyệt Hoàng.
Giờ phút này chúng cũng đã nhận được sự cổ vũ cực lớn, bộc phát ra sát khí.
Ầm... Một tiếng nổ lập tức vang vọng ra.
Tần Ninh và Quỷ Phong Vương hoàn toàn lao vào đánh nhau.
Cảnh giới nhị biến đối mặt với cảnh giới ngũ biến, Tần Ninh không hề bị áp chế khí thế, ngược lại còn liên tục tung ra sát chiêu tấn công Quỷ Phong Vương! Những tiếng nổ không ngừng vang lên, đòn tấn công của Tần Ninh càng ngày càng bá đạo.
Quỷ Phong Vương ngày càng rơi vào nguy hiểm.
Cho đến giờ phút này, ông ta mới biết được Tần Ninh kinh khủng như thế nào.
Cảnh giới nhị biến, tinh thần biến đổi, thế nhưng nguyên lực bộc phát ra tuyệt đối không có cách nào ngăn cản cảnh giới ngũ biến.
Ngưng tụ nguyên lực trời đất để quy về cho bản thân, nguyên lực Quy Nhất Biến ngũ biến bộc phát ra có thể nói là kinh thiên động địa.
Thế nhưng giờ phút này Tần Ninh lại có thể chặn được hết! Điều này sao có thể! "Nghĩ gì thế?"
Đột nhiên Quỷ Phong Vương mới lơ là một giây đã khiến Tần Ninh chém xuống một đao, ông ta vội vàng nắm hai tay lại, hai lưỡi đao ngưng tụ trước người.
Keng! Lưỡi đao va vào nhau, Quỷ Phong Vương chỉ cảm thấy cả người như bị sét đánh, toàn bộ thân thể đều không ngừng run rẩy.
Mà đòn tấn công của Tần Ninh căn bản vẫn chưa từng kết thúc, lại đánh tới lần nữa.
Rầm rầm rầm... Trong phút chốc, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, cả người Quỷ Phong Vương không ngừng rút lui, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
"Rút lui!"
Đột nhiên Quỷ Phong Vương nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhiều thuộc hạ xung quanh, có mười mấy người lập tức không chút do dự mà rút lui, nhưng lại có mấy người vẫn đánh về phía Tần Ninh.
Hắn cũng mặc kệ, đao kiếm đều lấy ra hết, sát khí ngút trời.
Những tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên, khoảng trời đất màu máu này càng thêm đẫm máu! Đến khi Tần Ninh đẩy ngã mấy thuộc hạ Ma tộc ngăn cản mình xuống đất, lúc đưa mắt nhìn, đám người Quỷ Phong Vương đã là biến mất không thấy gì nữa.
"Chạy nhanh phết!"
Tần Ninh hừ một tiếng, cầm đao kiếm đứng đó.
Mà giờ phút này, bên trong hồn hải, bên trong phong thần châu lại ngưng tụ ra mấy viên Tịnh Ma Châu Đan.
Trước đó giết một nhóm Biến Cảnh Ma tộc của Quỷ Anh Vương, ngưng tụ ra mười mấy viên Tịnh Ma Châu Đan, vừa rồi hắn đã giao cho cha mẹ hết rồi.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Lý Nhàn Ngư cũng cần phải có để tu hành! Mấy viên này hắn để lại cho mình để chuẩn bị cho những lúc cần thiết.
Bên này, đám người Ma tộc Quỷ Nhãn bị Tần Ninh đánh đuổi, một bên khác, Liễu Bách và Dương Đỉnh Vân vẫn còn đang chém giết.
Tần Ninh cầm đao kiếm, đi đến từng bước một.
Ma tộc chạy.
Nhưng những quỷ vương này lại không thể chạy!
Chương 3019: Giết ngươi là đủ rồi
Ầm...
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại bộc phát lần nữa.
Hai người Dương Đỉnh Vân và Liễu Bách đều lùi về sau.
Lúc này, Liễu Bách nhìn bốn phía, đám người Ma tộc kia, kẻ thì chết, kẻ đã chạy, hiển nhiên là không thể trông cậy vào được.
"Liễu Bách, ngày chết của ngươi đến rồi!"
Lúc này Dương Đỉnh Vân cũng phải giật mình vì thực lực của Tần Ninh.
Tần Ninh cảnh giới nhị biến còn có thể đánh lùi cả cảnh giới ngũ biến!
Thông Thiên Đại Đế chính là Thông Thiên Đại Đế, lúc nào cũng dữ dội như vậy!
Liễu Bách đưa mắt nhìn bốn phía, không nói gì.
Dương Đỉnh Vân khẽ nói: "Chết rồi mà còn không yên ổn, hợp tác với Ma tộc, ngươi đang gieo họa cho con cháu của ngươi".
"Ngươi nói lại xem!"
Liễu Bách lập tức tràn ngập lửa giận.
Dương Đỉnh Vân sững sờ.
Xin lỗi.
Ta quên!
Quên mất nhà họ Liễu của ngươi hình như đã bị Thông Thiên Đại Đế diệt tộc.
Giờ phút này Liễu Bách đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh, tràn đầy sát khí.
"Tần Ninh!"
Vẻ mặt Liễu Bách lạnh lùng.
"Ma tộc cũng không phải kẻ tốt lành gì, làm sao ta có thể yên tâm hợp tác với bọn họ chứ?", Liễu Bách cười nhạo nói: "Ở chỗ này, Dương Đỉnh Vân là quỷ vương, ta cũng vậy, thế nhưng ta không chỉ đến một mình".
"Mộ Yên Vân!"
"Lý Thiện Viễn!"
"Ra đi!"
Khi Liễu Bách vừa dứt lời, hư không xung quanh đột nhiên có hai khí tức lạnh lẽo như đang hô mưa gọi gió, điều khiển hàng ngàn vạn quỷ linh quỷ mị quỷ binh xuất hiện.
Mà hai luồng khí tức dẫn đầu còn có sát khí vô cùng kinh khủng.
Dương Đỉnh Vân thấy cảnh này, lập tức dẫn mấy người dựa sát vào bên cạnh Tần Ninh.
"Lâm đại nhân..."
"Ừm".
Tần Ninh gật đầu, nói: "Xem ra, hợp tác với Ma tộc chỉ là ngụy trang, Liễu Bách hận ta thấu xương, đã sớm nghĩ kỹ làm như thế nào để giết ta rồi".
Khó trách Quỷ Anh Vương xin giúp đỡ, Liễu Bách lại không thèm nhìn.
Ông ta cũng đã chết, nơi này còn là A Tị Địa Ngục thì sợ gì Ma tộc, sợ gì cái chết, ông ta tự có mưu kế để giết Tần Ninh.
Hiển nhiên Mộ Yên Vân, Lý Thiện Viễn vừa mới xuất hiện chính là sự chuẩn bị của Liễu Bách.
Ba vị cường giả cảnh giới lục biến, đúng là quá độc ác.
Dương Đỉnh Vân nhìn về phía Tần Ninh, thấp giọng nói: "Lâm đại nhân, đợi chút nữa ngươi hãy rời đi đi".
Rời đi?
Tần Ninh kinh ngạc nhìn Dương Đỉnh Vân.
"Ba quỷ vương, chắc hẳn ta có thể ngăn cản một lát..."
"Rời đi làm gì?"
Tần Ninh lại nói thẳng: "Ngươi cho rằng ta đang nói đùa sao?"
"Ặc..."
"Ta ở lại chính là để tiêu diệt người của Ma tộc, ngươi cho rằng Ma tộc không sẽ phái lục biến thất biến thậm chí người mạnh hơn đến sao?"
"Nếu mấy vị quỷ vương này đã muốn giết ta, vậy ta chỉ có thể giết bọn họ, tiện thể lấy việc cắn nuốt hồn tức tinh túy của bọn họ để làm lớn mạnh bản thân, vừa vặn trợ giúp ta tăng lên tới cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến ".
"Đây là chất dinh dưỡng, là tài nguyên tu luyện, nếu chạy không phải sẽ lãng phí sao?"
Nghe được những lời này của Tần Ninh, khóe miệng Dương Đỉnh Vân giật một cái.
Tần Ninh... Không phải nói đùa.
Thế nhưng... Hắn chỉ là Tinh Thần Biến nhị biến.
Biến Cảnh có sáu tầng.
Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến, Vạn Nguyên Biến, Quy Nhất Biến, Tụ Thiên Biến.
Đến cấp bậc Tụ Thiên Biến lục biến là tụ tập thiên thế, uy năng vô địch.
Cho dù bọn họ là quỷ vương, cũng là lục biến hàng thật giá thật, có thể tụ tập thiên thế.
Tần Ninh chỉ là nhị biến.
Chênh lệch quá xa.
Không phải là ông ta không tin Tần Ninh, chỉ là... thật sự chênh lệch quá xa.
Hắn một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, cười nói: "Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu".
Trong lòng Tần Ninh hiểu rõ điều này.
Hắn nắm tay lại, khí tức kinh khủng trong cơ thể bộc phát ra.
Ầm...
Tiếng nổ vang trầm thấp lan truyền, Tần Ninh xông ra đầu tiên, lao thẳng đến chỗ ba người Liễu Bách, Mộ Yên Vân, Lý Thiện Viễn.
Giờ phút này, Mộ Yên Vân quát: "Thông Thiên Đại Đế, ngươi đúng là không biết dạy đệ tử, Thần Tinh Dịch không phải là kẻ tốt lành gì, ngươi cũng là sư phụ khốn kiếp!"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại là cau mày.
Thần Tinh Dịch là tên khốn thì có liên quan gì đến Tần Ninh hắn?
Ầm...
Chỉ trong phút chốc, tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng ra.
Dương Đỉnh Vân nhìn thấy Tần Ninh trực tiếp xông ra thì thầm nói không tốt, cũng lập tức theo sau, ba người Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý cũng thi nhau lao ra.
Mộ Yên Vân kia đối mặt với Tần Ninh, sát khí ngút trời, không quan tâm đến bất kỳ người nào khác, chỉ lao về phía Tần Ninh trùng sát.
"Ả điên".
Tần Ninh hét lên một câu, chém ra một đao một kiếm, đều sử dụng thiên nguyên thuật.
Cảnh giới nhị biến chống lại cảnh giới tứ biến.
"Cửu Nguyên Đan Điển!"
"Cửu Tự Sát Quyết!"
Giờ phút này, hai tay Tần Ninh nắm đao kiếm, chín quyển Đan Điển ngưng tụ ra bên ngoài cơ thể.
"Cửu Tự quyết!"
Ngoài Vấn Tự quyết, Hành Tự quyết, Đạt Tự quyết thì còn có Cửu Tự quyết!
Chín chữ Vấn, Cầu, Tác, Hành, Tri, Tư, Minh, Tâm, Đạt tỏa ánh sáng rực rỡ, hợp lại một chỗ, hóa thành một chữ Cửu.
Chữ Cửu trăm trượng, ánh sáng hợp nhất, thần thánh lại mênh mông.
"Chấn!"
Hắn hét lên một câu, chữ Cửu liền lao thẳng về hướng Mộ Yên Vân.
Vẻ mặt Mộ Yên Vân lạnh lùng, hai tay nắm chặt, trong nháy mắt xung quanh cơ thể đã tụ tập từng sức gió kinh khủng, cuồng phong gào thét, mặt đất chấn động cuồn cuộn.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, toàn bộ hòn đá trên mặt đất đều bay lên không, ngưng tụ ra một người đá khổng lồ ngàn trượng, vung vẩy hai tay trực tiếp nện xuống.
Ầm...
Chỉ trong phút chốc mà trời long đất lở, đất rung núi chuyển.
Những tiếng nổ không ngừng vang lên, âm thanh đất rung núi chuyển truyền ra.
Chữ Cửu trăm trượng kia đánh nát hai tay của người đá khổng lồ ngàn trượng, sau đó tấn công vào đầu người khổng lồ.
Những tiếng ầm ầm vang lên, từng viên đá vụn bay ra tứ tung.
Mộ Yên Vân thấy cảnh này, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Mà lúc này, chữ Cửu đã xông tới trước người, Mộ Yên Vân đẩy hai tay ra, ngưng tụ ra từng vách đá trước người ngăn cản được chữ Cửu, cho đến khi chữ đó biến mất.
Giờ phút này, hai người giằng co, sát khí ngưng tụ.
Mà đồng thời ở một bên khác, Liễu Bách và Dương Đỉnh Vân đang đánh nhau, Lý Thiện Viễn thì đối phó với mấy người Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý.
Chỉ là đám người Cố Kiếm Sơn đối mặt với Lý Thiện Viễn lại có vẻ không thể chống đỡ được, vô cùng chật vật.
Mộ Yên Vân thấy cảnh này thì hừ lạnh một tiếng, sải bước ra.
"Chịu chết đi".
Sau khi hét lên một câu, cả người lại lao ra lần nữa.
Nhưng giờ phút này, chữ Cửu lại xuất hiện trước người Tần Ninh.
Thấy cảnh này, sắc mặt Mộ Yên Vân càng thêm khó coi.
"Ngươi..."
"Sao nào?"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Một Cửu Tự quyết giết ngươi là đủ rồi".
Chữ Cửu trăm trượng ngưng tụ lần nữa.
Ầm...
Hai người đối đầu với nhau, Tần Ninh không ngừng ngưng tụ hết chữ Cửu này đến chữ Cửu khác, Mộ Yên Vân không thể không ngừng chống cự.
Nhưng ngoài Cửu Tự quyết ra, Tần Ninh còn không ngừng chém đao kiếm ra, hơn nữa mỗi một chiêu đao kiếm tấn công đều mang theo sát khí cực kỳ mạnh mẽ.
Có đao thế!
Có kiếm thế!
Hai thế gia tăng, uy lực càng lớn.
Thấy cảnh này, sắc mặt Mộ Yên Vân hoàn toàn khó coi.
Thông Thiên Đại Đế tinh thông thể thuật!
Tần Ninh sử dụng Thiên Văn Thể Thuật, khiến cho cảnh giới nhị biến có cường độ thân xác và hồn phách không thua kém cảnh giới tứ biến, ngũ biến chút nào.
Thế nhưng chưa từng nghe nói Thông Thiên Đại Đế còn có thể ngưng tụ ra đao thế và kiếm thế!
Rốt cuộc đây là chuyện gì!
Nhưng Mộ Yên Vân cũng không có nhiều thời gian suy nghĩ.
Mỗi một đao, mỗi một kiếm mà Tần Ninh ngưng tụ đều mang theo đao thế và kiếm thế cực kỳ mạnh mẽ.
Cho đến một lúc.
Đột nhiên.
Tần Ninh tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm, sau khi sử dụng một Cửu Tự quyết, đao kiếm cũng cùng nhau chém xuống...
Chương 3020: Lãnh Tiên Cốc
"Phá!"
Hắn hét lên một câu, giờ phút này, một đao và một kiếm kia bộc phát lực bộc đến mức có chút đáng sợ, hoàn toàn vượt qua mỗi một đao, mỗi một kiếm Tần Ninh tạo ra trước đó.
Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang vọng ra.
Bóng người Mộ Yên Vân lập tức nhoáng lên một cái, đã bị đao kiếm trực tiếp chém xuống.
Mà Tần Ninh lại tới gần, cầm đao kiếm chém ra lần nữa.
Sát khí kinh khủng truyền ra.
Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Mộ Yên Vân chỉ cảm thấy thân thể bị xỏ xuyên, kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng đã đâm xuyên qua cơ thể, cắn nuốt tiêu diệt sức sống của nàng ta.
Tại sao lại có thể như vậy! Lực lượng kinh khủng lúc này truyền ra.
Mộ Yên Vân chỉ thấy thân thể của mình nổ tung.
Tất cả suy nghĩ bắt đầu mơ hồ.
Tử vong! Lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác tử vong, vẫn khiến người ta không thể quen được.
Giờ phút này, Tần Ninh rơi xuống đất, thở ra một hơi.
Cảnh giới lục biến cũng chỉ như vậy thôi.
Trên thực tế trong các cấp bậc Biến Cảnh, ba cảnh giới tứ biến, ngũ biến, lục biến là võ giả lấy lực lượng của bản thân để dung hợp với thế trời đất, sự huyền diệu thế này sẽ khiến thân xác, khí huyết, hồn phách của võ giả đều được tăng lên trên diện rộng, thậm chí còn tăng lên khoa trương hơn cả Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến.
Nhưng là... Tần Ninh tu hành Thiên Văn Thể Thuật gần như không chịu ảnh hưởng của võ giả cảnh giới tứ biến, ngũ biến, lục biến.
Hai người Liễu Bách và Lý Thiện Viễn nhìn thấy Mộ Yên Vân bị Tần Ninh giết chết cũng lập tức luống cuống.
Tần Ninh không phải đang khoác lác.
Hắn đang nói thật.
Kẻ này thật sự có thể giết cường giả cảnh giới lục biến.
Lý Thiện Viễn mắng: "Liễu Bách, bị ngươi hại chết rồi".
Liễu Bách hừ khẽ nói: "Rút lui!"
Biết rõ không địch lại mà còn muốn tiếp tục chiến đấu, đó chính là ngu xuẩn.
Ngay lập tức, hai người bỏ mấy người qua một bên, lập tức rút đi.
"Muốn đi?"
Lúc này Tần Ninh lại hừ lạnh một tiếng, lập tức đuổi theo... đám người Ma tộc chạy, hắn không đuổi theo.
Bởi vì... Những tên kia còn chưa giết được hắn thì sẽ không từ bỏ.
Thế nhưng Liễu Bách và Lý Thiện Viễn lại khác.
Nếu hai người này bị hắn làm thịt, quỷ vương sau khi chết hóa thành lực lượng tinh thuần là một thứ vô cùng hiếm có đối với võ giả Biến Cảnh, cho dù là Tần Ninh cũng phải động tâm.
Lúc này, Tần Ninh vừa đuổi theo vừa tiêu hóa lực lượng tinh thuần của Mộ Yên Vân ngưng tụ sau khi chết.
Những quỷ vương này có thể tái sinh, thực tế là sau khi người sống bỏ mình, từng hồn phách tàn phá ngưng tụ lại với nhau, trở thành sinh linh mới.
Lực lượng những hồn phách tàn phá kia ngưng tụ lại, là lực lượng rất thuần túy, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.
Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Tần Ninh tiện tay chém ra một kiếm ra ngoài mười dặm.
"Đậu má!"
Lý Thiện Viễn mắng: "Tên khốn kia đuổi kịp rồi!"
Liễu Bách quay lại nhìn thấy Tần Ninh nắm đao kiếm trực tiếp lao đến, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Tên khốn này, không xong đâu! Sắc mặt Liễu Bách cực kỳ khó coi, nếu cứ bị truy đuổi như vậy nữa thì sẽ chết! "Liễu Bách, nhanh nghĩ biện pháp đi!"
Lý Thiện Viễn quát: "Ta đã chết một lần, làm quỷ vương ở trong A Tị Địa Ngục này, ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi, nhưng ta không muốn chết một lần nữa!"
"Ta biết".
Giờ phút này Liễu Bách hừ một tiếng, lại quay đầu nhìn về sau, quanh người Tần Ninh đã xuất hiện chín Đan Điển tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tốc độ không hề thua kém bọn họ.
"Đi Lãnh Tiên Cốc!"
Liễu Bách quát: "Đi Lãnh Tiên Cốc, chúng ta có thể trốn".
Lãnh Tiên Cốc! Nghe được ba chữ này, cả người Lý Thiện Viễn lập tức run lên, quát mắng: "Muốn đi thì ngươi cứ đi, Lãnh Tiên Cốc, ta không đi đâu".
"Ngươi không đi?"
Liễu Bách khẽ nói: "Vậy thì được, Tần Ninh mà đuổi kịp sẽ giết ngươi giống như giết Mộ Yên Vân, đến lúc đó ngươi cầu xin tha thứ cũng vô dụng".
Lý Thiện Viễn nghe thấy thế thì tức giận không ngừng mắng chửi.
"Được".
Lý Thiện Viễn khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn đồng ý.
Mà lúc này, hai người lại tiếp tục tăng tốc.
Đằng sau, Dương Đỉnh Vân cũng đuổi theo Tần Ninh, mấy người Cố Kiếm Sơn đã bị bỏ lại khá xa.
"Thần đại nhân!"
Dương Đỉnh Vân mở miệng nói: "Đừng đuổi theo nữa, giặc cùng đường chớ đuổi, dù sao nơi này cũng là A Tị Địa Ngục, phạm vi rộng lớn, có rất nhiều những nơi quỷ dị".
"Không giết bọn họ thì cũng rảnh rỗi không có chuyện gì để làm, Ma tộc bên kia, Quỷ Phong Vương đã chạy, chắc chắn sẽ đi tìm những người khác, phải cho ông ta thời gian chứ!"
Tần Ninh nói thẳng: "Cứ đuổi theo trước đã, giết càng nhiều quỷ vương, ta càng có thể đến cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến nhanh hơn".
Hồn Phách Biến?
Mấy ngày qua Tần Ninh cũng mới chỉ đến Tinh Thần Biến, làm sao lại sắp đột phá nhanh như vậy! Đây là người sao?
Cuộc truy đuổi tiếp tục diễn ra, mà dần dần, Dương Đỉnh Vân cũng đã phát hiện ra vấn đề.
"Thần đại nhân, không thể đuổi theo nữa đâu!"
"Hả?
Sao vậy?"
Dương Đỉnh Vân nói thẳng: "Phía trước... Phía trước là Lãnh Tiên Cốc".
"Lãnh Tiên Cốc?
Thì sao?"
Tần Ninh hiếu kỳ nói.
Dương Đỉnh Vân vội vàng nói: "Có một vị quỷ hoàng đại nhân cư trú trong Lãnh Tiên Cốc, ngài biết đấy, bên trong A Tị Địa Ngục cũng giống như Trung Tam Thiên, chia ra làm các cấp bậc từ trên xuống dưới là quỷ tiên, quỷ hoàng, quỷ vương, quỷ tướng, không, A Tị Địa Ngục còn hung tàn hơn Trung Tam Thiên, cấp bậc ở chỗ này vô cùng rõ ràng, quỷ hoàng sẽ tuyệt đối không cho phép quỷ vương, quỷ tướng tùy ý xâm nhập vào lãnh địa của mình".
"Một khi xâm nhập thì chắc chắn sẽ phải chết".
Nghe nói như thế, Tần Ninh lại cười nói: "Ta hiểu rồi, Liễu Bách và Lý Thiện Viễn muốn dẫn chúng ta vào bên trong Lãnh Tiên Cốc, quỷ hoàng trong Lãnh Tiên Cốc có thể sẽ giết bọn họ, nhưng cũng sẽ giết chúng ta".
"Ông ta đang muốn tranh thủ một đường sống vào lúc sắp chết đây mà!"
Tần Ninh lập tức nói: "Bọn họ còn không sợ chết, ta sợ cái gì, đi".
Dương Đỉnh Vân còn muốn thuyết phục, nhưng giờ phút này Tần Ninh đã trực tiếp tăng tốc.
Dần dần, mấy người đã tiến vào bên trong phạm vi Lãnh Tiên Cốc.
Xung quanh xuất hiện từng dãy núi.
Nhưng mà những dãy núi này cũng không cao lớn, đều không vượt quá trăm trượng, hơn nữa ở chỗ những dãy núi nối liền còn có từng sơn cốc.
Kỳ quái hơn chính là bên trên núi non ở đây mọc đầy cây cối xanh um tươi tốt, tuy những cái cây kia đều có ánh sáng màu máu nhàn nhạt, nhưng cũng có cây có màu sắc khác.
Nhìn qua cứ như là sơn cốc trong Trung Tam Thiên giăng kín một tầng sương máu cực mỏng.
Ngoài ra trong sơn cốc còn mọc đầy hoa cỏ, cây ăn quả, cũng xây dựng không ít lầu các, nhà gỗ, nhìn qua giống như một thôn quê yên bình.
Liễu Bách đi phía trước dẫn đường, tốc độ cực nhanh.
Ông ta sợ chết.
Sợ xâm nhập vào địa bàn của quỷ hoàng, sẽ bị quỷ hoàng đập chết.
Nhưng ông ta sợ bị Tần Ninh giết chết hơn.
Ở chỗ này có lẽ sẽ có một chút hi vọng sống.
Lúc này, Tần Ninh và Dương Đỉnh Vân cũng đã tới chỗ này.
Trong sơn cốc vô cùng tĩnh mịch, không nhìn ra cái gì.
Nhưng càng như thế, Dương Đỉnh Vân lại sợ hãi.
"Đừng sợ, ta ở đây".
Tần Ninh cười nói.
"Thần đại nhân, Thần đại nhân của ta, những quỷ hoàng này khi còn sống đều là các cường giả Biến Cảnh cực kỳ mạnh mẽ ở trong các thiên, quỷ hoàng ít nhất phải là bá chủ Hư Không Biến thất biến".
Đối với võ giả cảnh giới Tam Ngã, đối với võ giả tứ đại Cực Cảnh mà nói, đến Biến Cảnh là đã có thể được gọi một tiếng bá chủ! Mà đối với Biến Cảnh từ nhất biến đến lục biến, chỉ có đến cấp bậc thất biến mới xứng được bọn họ tôn xưng một tiếng bá chủ.
Tần Ninh lại bất đắc dĩ nói: "Ta nên nhớ ngươi sao?"
Giờ phút này Dương Đỉnh Vân cũng có chút xấu hổ, nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Liễu Bách ở Thương Vân Thiên, năm đó là Thần đại nhân tự tay giết ông ta...", "Ta?"
Tần Ninh đột nhiên sửng sốt, đưa tay lên gãi gãi bên tai, không nhịn được hỏi: "Tại sao ta lại giết ông ta?"
Dương Đỉnh Vân cũng sửng sốt.
"Thần đại nhân, ngươi quên rồi sao...", Dương Đỉnh Vân liền nói ngay: "Liễu Bách này là tộc trưởng nhà họ Liễu ở trong Thương Vân Thiên, cũng có danh tiếng hiển hách, ban đầu con gái ông ta nhìn trúng đệ tử Thần Tinh Dịch của ngươi, yêu mà không được nên sinh ra hận ý, suýt chút nữa giết Thần Tinh Dịch, dưới cơn nóng giận ngươi đã xông tới nhà họ Liễu...", "Đủ rồi!"
Ánh mắt Liễu Bách lạnh lẽo, giận dữ hét: "Dương Đỉnh Vân!"
Dương Đỉnh Vân hậm hực im miệng.
Tần Ninh ngây ra nhìn về phía Dương Đỉnh Vân, lại nhìn về phía Liễu Bách, vẻ mặt vô tội nói: "Ta... Thật sự giết ông ta?"
Nghe thấy lời này, Dương Đỉnh Vân cũng không còn gì để nói nữa.
"Đủ rồi!"
Giờ phút này Liễu Bách không ngừng gào thét.
"Ta mặc kệ ngươi là Lâm Thần hay là Tần Ninh, ta mặc kệ ngươi vẫn nhớ hay là không nhớ, hôm nay là trời cao cho ta một cơ hội báo thù".
Liễu Bách siết chặt hai nắm đấm, gầm hét lên: "Hôm nay ta sẽ khiến ngươi mất mạng ở chỗ này".
Dương Đỉnh Vân lại nói: "Liễu Bách, ngươi và ta đều là người chết rồi, đừng để bị đám Ma tộc kia dắt mũi!"
"Đám Ma tộc này tiến vào Trung Tam Thiên là để tiêu diệt Trung Tam Thiên chúng ta, ngươi chết, nhưng người nhà ngươi vẫn còn".
"Người nhà?"
Lúc này Liễu Bách quát lên: "Ta còn có người nhà sao?"
Nghe thấy vậy, Tần Ninh ho khan một cái, lại gãi gãi tai, không nhịn được nói: "Ta diệt cả nhà ông ta rồi à?"
Dương Đỉnh Vân cũng ngây người ra, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?
"Chắc là... Không có... Ta nhớ... là không có...", "Đủ rồi, đủ rồi, đủ rồi".
Thấy dáng vẻ này của Tần Ninh và Dương Đỉnh Vân, Liễu Bách hoàn toàn điên cuồng.
Tần Ninh căn bản không nhớ ra ông ta.
Điều này khiến cơn nóng giận trong lòng ông ta càng cao hơn.
"Tần Ninh, ngươi đáng chết".
Liễu Bách hét lên một câu, đám quỷ vương lập tức xuất hiện xung quanh.
Dương Đỉnh Vân cũng chuyển sang vẻ mặt nghiêm nghị.
"Giết".
Một tiếng hét vang lên, Dương Đỉnh Vân và Liễu Bách lập tức lao vào đánh nhau, mà đám quỷ vương cùng với rất nhiều quỷ tướng cũng thi nhau giao chiến.
Tần Ninh đứng tại chỗ suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra rốt cuộc hắn đã từng giết Liễu Bách này chưa.
Nhưng nhìn người này căm hận mình đến thế, chắc là đã giết rồi nhỉ?
Nhưng loại chuyện này hắn không nên quên mới đúng chứ.
Lúc này, hơn mười vị cường giả Ma tộc bên cạnh Quỷ Anh Vương đều nhìn về phía Tần Ninh.
"Tần Ninh, lần này không ai có thể giúp ngươi rồi nhỉ?"
Quỷ Anh Vương trừ da thịt nhìn rất tái nhợt ra thì nói thật, bàn về sắc đẹp, đúng là có thể bỏ xa rất nhiều người đẹp của Nhân tộc.
"Khó trách lại có thể khiến Sở Mậu đại sư sau khi biết ngươi là Ma tộc vẫn yêu đến chết đi sống lại, làm việc cho ngươi ở trong học viện Thánh Hoàng".
Tần Ninh cười nói: "Chẳng qua là Quỷ Anh Vương, Sở Mậu có thể chỉ có một ngươi, nhưng ngươi lại có mấy Sở Mậu chứ?"
Quỷ Anh Vương nghe thấy lời của Tần Ninh, vẻ mặt run lên.
"Ôi trời, chẳng lẽ các ngươi yêu nhau thật sao?"
Tần Ninh kinh ngạc nói: "Không thể nào, ngươi cũng thích Sở Mậu đại sư?
Ngươi coi trọng lão già kia thật hả?"
"Tần Ninh!"
Quỷ Anh Vương giận dữ.
"Tức cái gì, gấp cái gì?"
Tần Ninh giễu cợt nói: "Nói cho cùng, không phải là ngươi lợi dụng ông ta sao?"
"Nếu quả thật yêu ông ta, lấy thân phận một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn như Quỷ Anh Vương ngươi, chẳng lẽ còn không thể bảo vệ được ông ta?"
"Ngươi thì biết cái gì".
Quỷ Anh Vương khẽ nói: "Ngươi chỉ biết tiêu diệt bọn ta, ngươi thì biết cái gì?"
"Đúng là ta không biết cái gì!"
Tần Ninh cười nói: "Ta chỉ biết là một đám cường đạo từ bên ngoài xông vào nhà ta, muốn giết người nhà ta, biến nhà ta thành nhà hoang, chẳng lẽ còn có thể thông cảm cho đám cường đạo này sao?"
"Bớt thể hiện tình cảm thắm thiết trước mặt ta đi, điều này sẽ chỉ khiến ta càng cảm thấy chán ghét".
Quỷ Anh Vương đằng đằng sát khí, giễu cợt nói: "Thể hiện tình cảm thắm thiết với ngươi?
Ta khinh thường làm như vậy, Tần Ninh, ngươi quá đề cao mình rồi".
"Tất cả những gì mà ngươi làm chỉ là châu chấu đá xe, tự tìm đường chết thôi".
"A Tị Địa Ngục này chính là nơi chết của ngươi!"
Đột nhiên, kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng xuất hiện ở trong tay Tần Ninh, hắn nhìn về phía Quỷ Anh Vương trước mặt cùng với hơn mười vị cường giả Biến Cảnh của Ma tộc Quỷ Nhãn bên cạnh ả ta, giễu cợt nói: "Tới thử một chút đi".
"Dám động vào con trai ta, ta sẽ làm thịt ả đàn bà ngươi!"
"Hừ, nhìn một cái cũng biết là loại không tốt lành gì, nhận lấy cái chết đi".
Tần Ninh còn chưa xông ra, vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đã trực tiếp lao ra.
Thấy cha mẹ xông ra, Tần Ninh sửng sốt, không biết làm sao cười một tiếng, cũng xông ra.
Ầm... tiếng nổ kinh khủng vang lên khắp nơi.
Lúc này cả một dãy núi đã hoàn toàn trở thành chiến trường, sát khí kinh khủng tràn ngập mấy trăm dặm.
Cường giả Biến Cảnh ở trong Trung Tam Thiên đã thuộc về cấp bậc chiến lực đứng đầu.
Mà những người tham chiến ở đây đều là cảnh giới nhất biến đến lục biến, dao động đó cũng đủ để làm người ta kinh hãi.
Tần Ninh một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, đằng đằng sát khí xông tới trước mặt chín vị cường giả Ma tộc cảnh giới nhất biến, trực tiếp ra tay.
"Tới!"
Tần Ninh lập tức chém trường kiếm, trường đao ra.
Ầm... Chỉ một thoáng, chín vị cường giả cảnh giới nhất biến đầu lìa khỏi xác, bị đao kiếm của Tần Ninh chặt đứt đầu và cơ thể.
"Cảnh giới nhị biến".
Giờ phút này, ánh mắt của Quỷ Anh Vương cũng biến đổi.
Tần Ninh không phải cảnh giới nhất biến sao, lại tới cảnh giới nhị biến ở chỗ này, ở bên trong địa ngục này.
Bọn họ tiến vào đây đã được một khoảng thời gian, chỗ này tràn ngập quỷ khí, mặt trăng máu soi xuống, cho dù thánh tộc bọn họ trời sinh có khí huyết mạnh hơn Nhân tộc, nhưng ở trong đây lâu cũng rất khó chịu, đừng nói đến việc tu hành, cho dù là giữ được trạng thái đỉnh phong cũng là vấn đề.
Nhưng Tần Ninh không những không vậy mà còn tới cảnh giới nhị biến.
Tinh Thần Biến! Người này tăng lên đến cấp bậc đó kiểu gì vậy?
"Đáng chết".
Quỷ Anh Vương phẫn nộ quát: "Tất cả mọi người cùng nhau giết Tần Ninh".
Chỉ trong phút chốc, từng tướng soái Ma tộc, Biến Cảnh cấp bậc các cường giả, bất kể hết thảy, toàn bộ xông về phía Tần Ninh.
Mà hắn thấy một màn này, ánh mắt lại không thay đổi.
"Tới tốt lắm!"
Tiệt diệt đám Ma tộc này sẽ có thể lấy phong thần châu ngưng luyện ra Tịnh Ma Châu Đan, mà Tịnh Ma Châu Đan có thể nói là thần đan diệu dược.
Lần này nếu đưa cha mẹ đi, mình ngưng tụ thêm một chút Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Biến Cảnh cũng có thể để ba vị phu nhân và năm vị đệ tử của mình tăng lên nhanh hơn.
Bây giờ thấy hơn mười vị cường giả Biến Cảnh kia của Ma tộc, trong mắt Tần Ninh cứ như thấy mấy chục viên Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Biến Cảnh xuất hiện, ánh mắt sáng lên... Mà Quỷ Anh Vương thấy một màn này chỉ cảm thấy Tần Ninh dường như bị điên rồi.
Ánh mắt nhìn thuộc hạ của mình kia cứ như đang nhìn... một món ăn ngon vậy! Rốt cuộc người này đang suy nghĩ gì trong đầu?
Chương 3017: Hóa ra là một công chúa
Lúc này hơn mười vị tướng lĩnh Ma tộc mặc kệ sống chết, trực tiếp lao về hướng Tần Ninh.
Nhưng hắn cầm kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng, đã đến Tinh Thần Biến nhị biến giống như thần cản giết thần, phật cản giết phật vậy, cho dù là cảnh giới nhất biến, cảnh giới nhị biến hay là cảnh giới tam biến, căn bản đều không có cách nào ngăn cản được một đao một kiếm của Tần Ninh.
Quỷ Anh Vương thấy một màn này, sắc mặt dần dần thay đổi.
"Liễu Bách, đây chính là giao cho ngươi như lời ngươi nói sao?"
Lúc này, Quỷ Anh Vương mở miệng nói tiếng người, quát lên: "Người này là cảnh giới nhị biến, căn bản không sợ tam biến, lục biến như ngươi đang làm gì đấy?"
Liễu Bách đang đánh nhau với Dương Đỉnh Vân, nghe được lời này của Quỷ Anh Vương thì cau mày lại.
Người của Ma tộc, ông ta không có cảm tình gì, cũng không có ác cảm gì.
Sở dĩ lần này hợp tác với đám người Quỷ Anh Vương chỉ đơn giản là để giết chết Tần Ninh.
Nhưng dáng vẻ vênh mặt hất hàm sai khiến của người phụ nữ này khiến ông ta rất khó chịu.
"Không phải ngươi có đại quân thánh tộc hàng ngàn hàng vạn người, giết Tần Ninh dễ như trở bàn tay sao?"
Quỷ Anh Vương hừ một tiếng.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên một kiếm mang phá không tới.
Tần Ninh đánh tới! Quỷ Anh Vương kêu lên một tiếng, cả người lùi về sau.
Mà Tần Ninh thì trực tiếp xông lên.
Ầm... Tiếng nổ kinh khủng vang lên.
Kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng trong nháy mắt chém xuống.
Cả người Quỷ Anh Vương lảo đảo, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh như băng.
Tần Ninh lại xông lên lần nữa.
Hai người một đuổi một chạy, Quỷ Anh Vương nhìn có vẻ vô cùng chật vật.
"Đáng chết, đáng chết".
Quỷ Anh Vương không ngừng chửi rủa.
Ả ta sớm biết Tần Ninh có thực lực không bình thường, nhưng lần này không nghĩ tới Tần Ninh tiến vào A Tị Địa Ngục lại đến cảnh giới nhị biến, càng không nghĩ tới Tần Ninh lấy được hai thiên nguyên khí Tướng cấp mạnh như vậy.
Đây mới chỉ là uy lực bùng nổ lúc Tần Ninh sử dụng kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng thôi.
"Khốn kiếp!"
Quỷ Anh Vương tức giận mắng một tiếng, xoay người lại, hai con mắt đột nhiên biến thành màu đen sì, sau đó hóa thành hai thanh kiếm sắc bén màu đen đâm thẳng về phía Tần Ninh.
Nhưng Tần Ninh căn bản không sợ, chém một đao xuống.
Keng... thanh kiếm gãy lìa.
Tần Ninh lại xông ra lần nữa.
Cứ truy đuổi như thế, sắc mặt rất nhiều cường giả Biến Cảnh đi theo Quỷ Anh Vương đều trắng bệch.
Quỷ Anh Vương là một trong chín vương, huyết thống cao hơn bọn họ, nếu ả ta chết ở chỗ này, bọn họ cũng không cần sống.
"Giết hắn, giết hắn!"
Quỷ Anh Vương vừa trốn, vừa giận dữ hét lên.
Mười mấy vị tướng lĩnh Ma tộc liều mạng ngăn cản Tần Ninh, nhưng nào có thể ngăn được! Ầm ầm... Sau lưng, tiếng nổ vang lên khắp nơi, Quỷ Anh Vương chỉ cảm thấy nguy hiểm lắm mới né tránh được chiêu thức của Tần Ninh, thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt hơi thả lỏng.
Nhưng đúng lúc này, Quỷ Anh Vương chỉ cảm thấy sau lưng chợt lạnh.
Đưa tay sờ một cái, sau lưng đầm đìa máu tươi, hai mắt Quỷ Anh Vương đen thui như mực, trong miệng phát ra tiếng kêu chói tai.
"A...", một tiếng kêu chói tai vang lên, Quỷ Anh Vương nhìn Tần Ninh, chỉ cảm thấy người này giống như ác ma vậy.
Nhưng lúc này, Tần Ninh đã xông tới trước mặt ả ta.
Bàn tay nắm chặt, sát khí kinh khủng bộc phát ra, một đao chém xuống, một cánh tay của Quỷ Anh Vương trực tiếp bị chém đứt.
"Tần Ninh, Tần Ninh... A...", giờ phút này khuôn mặt xinh đẹp của Quỷ Anh Vương trắng bệch, mái tóc dài rối tung, hung dữ nhìn về phía Tần Ninh, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
"Đừng gọi nữa!"
Cả người Tần Ninh từ trên trời hạ xuống, dẫm Quỷ Anh Vương ở dưới chân.
"Không phải ta ở chỗ này sao!"
Trường đao trực tiếp gác ở trên cổ Quỷ Anh Vương, Tần Ninh cúi người cười nói: "Gọi nhiệt tình như thế làm gì?
Cứ như con chó vậy!"
"Ngươi...", Quỷ Anh Vương không ngừng rống giận.
Mà lúc này, đám bộ tướng xung quanh đã chết hơn mười người, chỉ còn mấy cảnh giới tam biến thở hồng hộc nhìn Tần Ninh dẫm lên trên người Quỷ Anh Vương, nhưng không có một ai dám can đảm đến gần.
"Thực lực này của ngươi mà cũng xứng làm một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn à?
Có phải là có thân phận đặc biệt gì không?"
Quỷ Anh Vương hừ một tiếng, cũng không mở miệng.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Giao đài tế thiên cho ta!"
Quỷ Anh Vương nghe vậy thì lập tức cười to nói: "Ta biết, ta biết, ngươi đến vì đài tế thiên, là vì muốn đưa cha ngươi mẹ rời khỏi A Tị Địa Ngục đúng không?"
"Ngươi nằm mơ đi!"
"Cha mẹ ngươi có thân xác phàm tục, sẽ không sống nổi trong A Tị Địa Ngục, đúng vậy, ngươi muốn để bọn họ rời đi, đừng có nằm mơ, ngươi, cha mẹ ngươi, ai cũng không đi được".
Tần Ninh bất đắc dĩ nói: "Sao ngươi lại nói nhiều như thế!"
Bàn tay hắn nắm chặt cán đao, nâng lên rồi trực tiếp vung xuống.
Bịch một tiếng.
Khuôn mặt Quỷ Anh Vương lập tức nhăn nhó.
"Tần... Ninh...", hai cánh tay bị chém đứt, giờ phút này Tần Ninh vẫn không để ý tới Quỷ Anh Vương, mà nhìn mấy tướng lĩnh khác, cười nói: "Các ngươi có biết đài tế thiên không?
Nói ra đi, nếu không ta sẽ chém chết ả ta".
"Dù sao ả ta cũng không nói, sau khi giết chết ả ta, ta lại đi tìm đám cường giả của Ma tộc Huyết Nhãn, Ma tộc Thiên Mục, giết từng người là được".
Lúc này, Tần Ninh rất tùy ý nói.
Mấy vị tướng lĩnh nhìn về phía Quỷ Anh Vương, sắc mặt vô cùng khó coi.
Làm thế nào đây?
Rốt cuộc nên làm gì?
Tần Ninh sẽ giết chết Quỷ Anh Vương sao?
Sẽ đi! Nhất định sẽ!
"Đại nhân!"
Một vị bộ tướng cảnh giới tam biến mở miệng.
"Câm mồm".
Quỷ Anh Vương lại quát lên: "Cho dù ta chết cũng sẽ không nói cho hắn, hắn muốn rời khỏi A Tị Địa Ngục, nằm mơ đi, cả đời cũng không thể!"
"Vậy sao?"
Tần Ninh vừa dứt lời, liền giơ kiếm Độ Sinh lên cao.
"Nếu đã như vậy, ta sẽ tiễn ngươi lên đường!"
Trường kiếm giơ lên thật cao, nhắm thẳng vào giữa trán Quỷ Anh Vương.
"Dừng tay!"
Mà đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Xa xa, mấy bóng người xuất hiện.
Mười mấy người rối rít đi đến.
Một người dẫn đầu mặc một bộ áo bào màu đen, trang phục gần như không khác Nhân tộc, chỉ là da thịt tái nhợt cùng với một đôi mắt xanh sẫm đã thể hiện ra thân phận Ma tộc.
"Quỷ Phong Vương!"
Lúc này, mấy vị bộ tướng thấy người đàn ông trung niên cầm đầu kia xuất hiện thì vô cùng vui mừng.
"Quỷ Phong Vương sao?"
Tần Ninh đặt trường kiếm ở gáy Quỷ Anh Vương, cười nói: "Tới lắm, ta chỉ lo lắng các ngươi không đến".
"Tần Ninh, ta khuyên ngươi nên nghĩ lại!"
Lúc này Quỷ Phong Vương mở miệng nói.
"Nghĩ lại?
Nghĩ lại cái gì?"
Quỷ Phong Vương nhìn Quỷ Anh Vương, nhưng lại không nói một lời.
"Không nói?"
Tần Ninh cười nói: "Vậy ta cứ giết ả ta thôi, nói thiệt cho các ngươi biết, ta bắt các ngươi không phải là vì muốn bắt, mà là để giết, không có tin tức mà ta muốn biết, giữ lại cũng là vô dụng, ta giữ lại làm gì?"
"Đừng!"
Quỷ Phong Vương nói: "Quỷ Anh Vương chính là con gái của tộc trưởng Quỷ Thiên, nếu ngươi giết ả ta, thánh tộc Quỷ Nhãn sẽ bất chấp mọi giá để giết ngươi".
Ồ?
Công chúa sao! Tần Ninh nhấc Quỷ Anh Vương lên, cười nói: "Ta còn đang tò mò đây, với thực lực như ngươi mà cũng có thể trở thành một trong chín vương của Ma tộc Quỷ Nhãn, hóa ra lại là công chúa!"
"Quỷ Phong Vương!"
Quỷ Anh Vương mắng: "Ta cũng là một phần tử của thánh tộc Quỷ Nhãn, ngươi đừng quên kế hoạch của chúng ta, không cần để ý đến thân phận của ta".
Chương 3018: Ta nói sẽ thả ả ta bao giờ
Tần Ninh lại túm lấy cổ Quỷ Anh Vương, cười nói: "Ngươi không để ý đến mạng của mình, nhưng ta thấy những người này lại rất để ý đến mạng của ngươi!"
"Được rồi, không cần nói nhảm nhiều nữa, đưa đài tế thiên cho ta, ta muốn để cha mẹ ta ra ngoài".
Quỷ Phong Vương nghe vậy, hơi trầm tư, ngay sau đó vung tay lên.
Ngay lập tức, chỉ thấy một đàn tế có đường kính mười trượng lẳng lặng đứng sừng sững trên mặt đất.
Tần Ninh kéo Quỷ Anh Vương đi lên trên tế đài, cẩn thận cảm nhận.
Quỷ Phong Vương cũng không nóng nảy.
Ông ta biết chắc hẳn Tần Ninh sẽ có thể đánh giá ra đài tế thiên này không có vấn đề, cũng sẽ có thể đánh giá được muốn để cha mẹ của hắn rời đi, chắc chắc cần phải có người trông coi đài tế thiên.
"Ngươi rất thật thà!"
Tần Ninh quan sát một hồi, cười nói: "Ta thích".
"Cha, mẹ!"
Tần Ninh mở miệng la lên.
Vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đi đến.
"Thần nhi!"
Sở Vân Nhân nói: "Bây giờ chúng ta không thể đi".
Đúng là Quỷ Anh Vương đã bị bắt, thế nhưng Quỷ Phong Vương đến lại khiến Sở Vân Nhân cảm giác được áp lực.
Vương này ít nhất phải có cảnh giới tứ biến trở lên.
Bọn họ đi, Tần Ninh phải làm sao bây giờ?
"Mẹ...", Tần Ninh khổ sở nói: "Mẹ không đi, con giết người như thế nào đây!"
"Hơn nữa hai người thật sự không thể ở lại đây lâu, nếu không thọ nguyên giảm bớt, đến lúc đó con còn phải thiêu đốt tuổi thọ của mình, giúp hai người kéo dài tính mạng, không phải mẹ đang hại con trai sao?"
"Xéo đi".
Sở Vân Nhân mắng một câu.
Mà giờ phút này, Lâm Uyên lại nói: "Tên nhóc thối, con có dự định của chính con, chúng ta biết!"
"Lâm Uyên...", "Phu nhân, nghe con trai đi!"
Lâm Uyên kiên định nói: "Chúng ta ở lại cũng chỉ là phiền phức, con trai không thể thỏa sức thể hiện được".
"Chúng ta ra ngoài là vì để con trai không phải lo lắng".
Sở Vân Nhân còn muốn nói điều gì, thế nhưng lúc này, Lâm Uyên lại nói: "Tên nhóc thối, để xem sự dũng cảm của con như thế nào!"
"Hừ!"
Sở Vân Nhân cũng nói: "Nếu con chết ở chỗ này, ta sẽ chặt đầu cha con xuống làm cái bô!"
Lâm Uyên: "...", "Yên tâm, con không chết được".
Tần Ninh nói: "Được rồi, nhớ kỹ lời con trai nói, chăm sóc tốt cho con dâu của hai người nhé"
"Thằng nhóc thối".
Vợ chồng hai người đứng ở trên đài tế thiên.
Tần Ninh một tay nhấc Quỷ Anh Vương, một tay ngưng tụ từng linh văn không gian, ngay sau đó, phía trên đài tế thiên dâng lên từng luồng ánh sáng.
Vợ chồng Lâm Uyên và Sở Vân Nhân nhìn bóng người Tần Ninh, vẻ mặt vô cùng luyến tiếc.
Thời gian dần dần trôi qua, bóng dáng hai người dần dần biến mất.
Đài tế thiên này không có vấn đề gì.
Tần Ninh vẫn phải có chút sức phán đoán đó! Giờ phút này, nhìn thấy cha mẹ an toàn rời đi, hắn mỉm cười.
"Như vậy thì ta yên tâm rồi".
Tiếp theo Tần Ninh nhìn về phía Quỷ Phong Vương, nói: "Ma tộc các ngươi đúng là có năng lực rất lớn, A Tị Địa Ngục này muốn vào là vào, muốn ra liền ra!"
Quỷ Phong Vương lại cười nói: "Tần Ninh công tử, ngươi cũng có thể ra vào nơi đây, có gì mà phải tán dương chúng ta?"
"Bây giờ có thể thả công chúa của chúng ta ra chưa?"
"Thả ả ta?"
Tần Ninh lại đột nhiên tỏ ra vô cùng kinh ngạc nói: "Ta... nói sẽ thả ả ta từ bao giờ?"
Giờ phút này, Quỷ Phong Vương biến sắc.
"Cha mẹ ta đã rời đi, điều cản trở duy nhất đã không còn, ta có thể thỏa thích chém giết rồi!"
Tần Ninh tiếp tục nói: "Không phải các ngươi tới đây giết ta sao?"
"Tần Ninh...", "Đám khốn kiếp đến từ ngoài thế giới muốn nuốt địa bàn của ta, quê hương của ta, ta còn phải nói đạo lý, nói chữ tín với các ngươi chắc?
Ta nói cái đầu ngươi ấy!"
Tần Ninh hét lên một câu, bàn tay nắm lại.
Ầm... Đầu của Quỷ Anh Vương trực tiếp nổ tung, máu tươi bắn lên khắp người Tần Ninh.
"Thời gian săn giết bây giờ mới bắt đầu".
Tần Ninh nhìn về phía Quỷ Phong Vương, nói: "Triệu tập tất cả người của các ngươi lần này đến tới đây đi!"
Quỷ Phong Vương nhìn thi thể nổ tung của Quỷ Anh Vương, lại nhìn Tần Ninh cả người nhuốm máu, trong phút chốc cả người ngây ra tại chỗ, một câu cũng nói không nên lời.
Tần Ninh, thật sự đã giết Quỷ Anh Vương!
"Ngươi, muốn chết".
Giờ phút này, đám thuộc hạ của thánh tộc Quỷ Nhãn cũng nhanh chóng tản ra.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra trong cơ thể Quỷ Phong Vương.
Cảnh giới Quy Nhất Biến ngũ biến! Tần Ninh cảnh giới nhị biến một tay cầm kiếm, một tay cầm đao nhìn về phía Quỷ Phong Vương, cười nhạo nói: "Ngươi không triệu tập người đến thì đừng trách ta bắt nạt ngươi".
"Ngươi, đáng chết!"
Quỷ Phong Vương hét lên một câu, khí huyết cả người bộc phát, hai con ngươi lập tức biến thành màu xanh đậm, vẻ mặt oán hận giống như ác quỷ khiến cho mọi người nhìn thấy đều phải căng thẳng.
Tần Ninh hoàn toàn không còn nỗi lo gì nữa, hai tay nắm đao kiếm, xông ra lần nữa.
Long phượng thể văn ngưng tụ, gia tăng, hội tụ ra bên ngoài cơ thể, khiến hắn trông giống như đang mặc lấy một bộ áo bào long phượng, như đế vương cao cao tại thượng.
Kiếm Độ Sinh.
Đao Tuyệt Hoàng.
Giờ phút này chúng cũng đã nhận được sự cổ vũ cực lớn, bộc phát ra sát khí.
Ầm... Một tiếng nổ lập tức vang vọng ra.
Tần Ninh và Quỷ Phong Vương hoàn toàn lao vào đánh nhau.
Cảnh giới nhị biến đối mặt với cảnh giới ngũ biến, Tần Ninh không hề bị áp chế khí thế, ngược lại còn liên tục tung ra sát chiêu tấn công Quỷ Phong Vương! Những tiếng nổ không ngừng vang lên, đòn tấn công của Tần Ninh càng ngày càng bá đạo.
Quỷ Phong Vương ngày càng rơi vào nguy hiểm.
Cho đến giờ phút này, ông ta mới biết được Tần Ninh kinh khủng như thế nào.
Cảnh giới nhị biến, tinh thần biến đổi, thế nhưng nguyên lực bộc phát ra tuyệt đối không có cách nào ngăn cản cảnh giới ngũ biến.
Ngưng tụ nguyên lực trời đất để quy về cho bản thân, nguyên lực Quy Nhất Biến ngũ biến bộc phát ra có thể nói là kinh thiên động địa.
Thế nhưng giờ phút này Tần Ninh lại có thể chặn được hết! Điều này sao có thể! "Nghĩ gì thế?"
Đột nhiên Quỷ Phong Vương mới lơ là một giây đã khiến Tần Ninh chém xuống một đao, ông ta vội vàng nắm hai tay lại, hai lưỡi đao ngưng tụ trước người.
Keng! Lưỡi đao va vào nhau, Quỷ Phong Vương chỉ cảm thấy cả người như bị sét đánh, toàn bộ thân thể đều không ngừng run rẩy.
Mà đòn tấn công của Tần Ninh căn bản vẫn chưa từng kết thúc, lại đánh tới lần nữa.
Rầm rầm rầm... Trong phút chốc, từng tiếng nổ không ngừng vang lên, cả người Quỷ Phong Vương không ngừng rút lui, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
"Rút lui!"
Đột nhiên Quỷ Phong Vương nổi giận gầm lên một tiếng, rất nhiều thuộc hạ xung quanh, có mười mấy người lập tức không chút do dự mà rút lui, nhưng lại có mấy người vẫn đánh về phía Tần Ninh.
Hắn cũng mặc kệ, đao kiếm đều lấy ra hết, sát khí ngút trời.
Những tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên, khoảng trời đất màu máu này càng thêm đẫm máu! Đến khi Tần Ninh đẩy ngã mấy thuộc hạ Ma tộc ngăn cản mình xuống đất, lúc đưa mắt nhìn, đám người Quỷ Phong Vương đã là biến mất không thấy gì nữa.
"Chạy nhanh phết!"
Tần Ninh hừ một tiếng, cầm đao kiếm đứng đó.
Mà giờ phút này, bên trong hồn hải, bên trong phong thần châu lại ngưng tụ ra mấy viên Tịnh Ma Châu Đan.
Trước đó giết một nhóm Biến Cảnh Ma tộc của Quỷ Anh Vương, ngưng tụ ra mười mấy viên Tịnh Ma Châu Đan, vừa rồi hắn đã giao cho cha mẹ hết rồi.
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Lý Nhàn Ngư cũng cần phải có để tu hành! Mấy viên này hắn để lại cho mình để chuẩn bị cho những lúc cần thiết.
Bên này, đám người Ma tộc Quỷ Nhãn bị Tần Ninh đánh đuổi, một bên khác, Liễu Bách và Dương Đỉnh Vân vẫn còn đang chém giết.
Tần Ninh cầm đao kiếm, đi đến từng bước một.
Ma tộc chạy.
Nhưng những quỷ vương này lại không thể chạy!
Chương 3019: Giết ngươi là đủ rồi
Ầm...
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại bộc phát lần nữa.
Hai người Dương Đỉnh Vân và Liễu Bách đều lùi về sau.
Lúc này, Liễu Bách nhìn bốn phía, đám người Ma tộc kia, kẻ thì chết, kẻ đã chạy, hiển nhiên là không thể trông cậy vào được.
"Liễu Bách, ngày chết của ngươi đến rồi!"
Lúc này Dương Đỉnh Vân cũng phải giật mình vì thực lực của Tần Ninh.
Tần Ninh cảnh giới nhị biến còn có thể đánh lùi cả cảnh giới ngũ biến!
Thông Thiên Đại Đế chính là Thông Thiên Đại Đế, lúc nào cũng dữ dội như vậy!
Liễu Bách đưa mắt nhìn bốn phía, không nói gì.
Dương Đỉnh Vân khẽ nói: "Chết rồi mà còn không yên ổn, hợp tác với Ma tộc, ngươi đang gieo họa cho con cháu của ngươi".
"Ngươi nói lại xem!"
Liễu Bách lập tức tràn ngập lửa giận.
Dương Đỉnh Vân sững sờ.
Xin lỗi.
Ta quên!
Quên mất nhà họ Liễu của ngươi hình như đã bị Thông Thiên Đại Đế diệt tộc.
Giờ phút này Liễu Bách đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh, tràn đầy sát khí.
"Tần Ninh!"
Vẻ mặt Liễu Bách lạnh lùng.
"Ma tộc cũng không phải kẻ tốt lành gì, làm sao ta có thể yên tâm hợp tác với bọn họ chứ?", Liễu Bách cười nhạo nói: "Ở chỗ này, Dương Đỉnh Vân là quỷ vương, ta cũng vậy, thế nhưng ta không chỉ đến một mình".
"Mộ Yên Vân!"
"Lý Thiện Viễn!"
"Ra đi!"
Khi Liễu Bách vừa dứt lời, hư không xung quanh đột nhiên có hai khí tức lạnh lẽo như đang hô mưa gọi gió, điều khiển hàng ngàn vạn quỷ linh quỷ mị quỷ binh xuất hiện.
Mà hai luồng khí tức dẫn đầu còn có sát khí vô cùng kinh khủng.
Dương Đỉnh Vân thấy cảnh này, lập tức dẫn mấy người dựa sát vào bên cạnh Tần Ninh.
"Lâm đại nhân..."
"Ừm".
Tần Ninh gật đầu, nói: "Xem ra, hợp tác với Ma tộc chỉ là ngụy trang, Liễu Bách hận ta thấu xương, đã sớm nghĩ kỹ làm như thế nào để giết ta rồi".
Khó trách Quỷ Anh Vương xin giúp đỡ, Liễu Bách lại không thèm nhìn.
Ông ta cũng đã chết, nơi này còn là A Tị Địa Ngục thì sợ gì Ma tộc, sợ gì cái chết, ông ta tự có mưu kế để giết Tần Ninh.
Hiển nhiên Mộ Yên Vân, Lý Thiện Viễn vừa mới xuất hiện chính là sự chuẩn bị của Liễu Bách.
Ba vị cường giả cảnh giới lục biến, đúng là quá độc ác.
Dương Đỉnh Vân nhìn về phía Tần Ninh, thấp giọng nói: "Lâm đại nhân, đợi chút nữa ngươi hãy rời đi đi".
Rời đi?
Tần Ninh kinh ngạc nhìn Dương Đỉnh Vân.
"Ba quỷ vương, chắc hẳn ta có thể ngăn cản một lát..."
"Rời đi làm gì?"
Tần Ninh lại nói thẳng: "Ngươi cho rằng ta đang nói đùa sao?"
"Ặc..."
"Ta ở lại chính là để tiêu diệt người của Ma tộc, ngươi cho rằng Ma tộc không sẽ phái lục biến thất biến thậm chí người mạnh hơn đến sao?"
"Nếu mấy vị quỷ vương này đã muốn giết ta, vậy ta chỉ có thể giết bọn họ, tiện thể lấy việc cắn nuốt hồn tức tinh túy của bọn họ để làm lớn mạnh bản thân, vừa vặn trợ giúp ta tăng lên tới cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến ".
"Đây là chất dinh dưỡng, là tài nguyên tu luyện, nếu chạy không phải sẽ lãng phí sao?"
Nghe được những lời này của Tần Ninh, khóe miệng Dương Đỉnh Vân giật một cái.
Tần Ninh... Không phải nói đùa.
Thế nhưng... Hắn chỉ là Tinh Thần Biến nhị biến.
Biến Cảnh có sáu tầng.
Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến, Vạn Nguyên Biến, Quy Nhất Biến, Tụ Thiên Biến.
Đến cấp bậc Tụ Thiên Biến lục biến là tụ tập thiên thế, uy năng vô địch.
Cho dù bọn họ là quỷ vương, cũng là lục biến hàng thật giá thật, có thể tụ tập thiên thế.
Tần Ninh chỉ là nhị biến.
Chênh lệch quá xa.
Không phải là ông ta không tin Tần Ninh, chỉ là... thật sự chênh lệch quá xa.
Hắn một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, cười nói: "Đừng lo lắng, không có chuyện gì đâu".
Trong lòng Tần Ninh hiểu rõ điều này.
Hắn nắm tay lại, khí tức kinh khủng trong cơ thể bộc phát ra.
Ầm...
Tiếng nổ vang trầm thấp lan truyền, Tần Ninh xông ra đầu tiên, lao thẳng đến chỗ ba người Liễu Bách, Mộ Yên Vân, Lý Thiện Viễn.
Giờ phút này, Mộ Yên Vân quát: "Thông Thiên Đại Đế, ngươi đúng là không biết dạy đệ tử, Thần Tinh Dịch không phải là kẻ tốt lành gì, ngươi cũng là sư phụ khốn kiếp!"
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại là cau mày.
Thần Tinh Dịch là tên khốn thì có liên quan gì đến Tần Ninh hắn?
Ầm...
Chỉ trong phút chốc, tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng ra.
Dương Đỉnh Vân nhìn thấy Tần Ninh trực tiếp xông ra thì thầm nói không tốt, cũng lập tức theo sau, ba người Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý cũng thi nhau lao ra.
Mộ Yên Vân kia đối mặt với Tần Ninh, sát khí ngút trời, không quan tâm đến bất kỳ người nào khác, chỉ lao về phía Tần Ninh trùng sát.
"Ả điên".
Tần Ninh hét lên một câu, chém ra một đao một kiếm, đều sử dụng thiên nguyên thuật.
Cảnh giới nhị biến chống lại cảnh giới tứ biến.
"Cửu Nguyên Đan Điển!"
"Cửu Tự Sát Quyết!"
Giờ phút này, hai tay Tần Ninh nắm đao kiếm, chín quyển Đan Điển ngưng tụ ra bên ngoài cơ thể.
"Cửu Tự quyết!"
Ngoài Vấn Tự quyết, Hành Tự quyết, Đạt Tự quyết thì còn có Cửu Tự quyết!
Chín chữ Vấn, Cầu, Tác, Hành, Tri, Tư, Minh, Tâm, Đạt tỏa ánh sáng rực rỡ, hợp lại một chỗ, hóa thành một chữ Cửu.
Chữ Cửu trăm trượng, ánh sáng hợp nhất, thần thánh lại mênh mông.
"Chấn!"
Hắn hét lên một câu, chữ Cửu liền lao thẳng về hướng Mộ Yên Vân.
Vẻ mặt Mộ Yên Vân lạnh lùng, hai tay nắm chặt, trong nháy mắt xung quanh cơ thể đã tụ tập từng sức gió kinh khủng, cuồng phong gào thét, mặt đất chấn động cuồn cuộn.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, toàn bộ hòn đá trên mặt đất đều bay lên không, ngưng tụ ra một người đá khổng lồ ngàn trượng, vung vẩy hai tay trực tiếp nện xuống.
Ầm...
Chỉ trong phút chốc mà trời long đất lở, đất rung núi chuyển.
Những tiếng nổ không ngừng vang lên, âm thanh đất rung núi chuyển truyền ra.
Chữ Cửu trăm trượng kia đánh nát hai tay của người đá khổng lồ ngàn trượng, sau đó tấn công vào đầu người khổng lồ.
Những tiếng ầm ầm vang lên, từng viên đá vụn bay ra tứ tung.
Mộ Yên Vân thấy cảnh này, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Mà lúc này, chữ Cửu đã xông tới trước người, Mộ Yên Vân đẩy hai tay ra, ngưng tụ ra từng vách đá trước người ngăn cản được chữ Cửu, cho đến khi chữ đó biến mất.
Giờ phút này, hai người giằng co, sát khí ngưng tụ.
Mà đồng thời ở một bên khác, Liễu Bách và Dương Đỉnh Vân đang đánh nhau, Lý Thiện Viễn thì đối phó với mấy người Cố Kiếm Sơn, Thạch Sùng, Đường Vạn Lý.
Chỉ là đám người Cố Kiếm Sơn đối mặt với Lý Thiện Viễn lại có vẻ không thể chống đỡ được, vô cùng chật vật.
Mộ Yên Vân thấy cảnh này thì hừ lạnh một tiếng, sải bước ra.
"Chịu chết đi".
Sau khi hét lên một câu, cả người lại lao ra lần nữa.
Nhưng giờ phút này, chữ Cửu lại xuất hiện trước người Tần Ninh.
Thấy cảnh này, sắc mặt Mộ Yên Vân càng thêm khó coi.
"Ngươi..."
"Sao nào?"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Một Cửu Tự quyết giết ngươi là đủ rồi".
Chữ Cửu trăm trượng ngưng tụ lần nữa.
Ầm...
Hai người đối đầu với nhau, Tần Ninh không ngừng ngưng tụ hết chữ Cửu này đến chữ Cửu khác, Mộ Yên Vân không thể không ngừng chống cự.
Nhưng ngoài Cửu Tự quyết ra, Tần Ninh còn không ngừng chém đao kiếm ra, hơn nữa mỗi một chiêu đao kiếm tấn công đều mang theo sát khí cực kỳ mạnh mẽ.
Có đao thế!
Có kiếm thế!
Hai thế gia tăng, uy lực càng lớn.
Thấy cảnh này, sắc mặt Mộ Yên Vân hoàn toàn khó coi.
Thông Thiên Đại Đế tinh thông thể thuật!
Tần Ninh sử dụng Thiên Văn Thể Thuật, khiến cho cảnh giới nhị biến có cường độ thân xác và hồn phách không thua kém cảnh giới tứ biến, ngũ biến chút nào.
Thế nhưng chưa từng nghe nói Thông Thiên Đại Đế còn có thể ngưng tụ ra đao thế và kiếm thế!
Rốt cuộc đây là chuyện gì!
Nhưng Mộ Yên Vân cũng không có nhiều thời gian suy nghĩ.
Mỗi một đao, mỗi một kiếm mà Tần Ninh ngưng tụ đều mang theo đao thế và kiếm thế cực kỳ mạnh mẽ.
Cho đến một lúc.
Đột nhiên.
Tần Ninh tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm, sau khi sử dụng một Cửu Tự quyết, đao kiếm cũng cùng nhau chém xuống...
Chương 3020: Lãnh Tiên Cốc
"Phá!"
Hắn hét lên một câu, giờ phút này, một đao và một kiếm kia bộc phát lực bộc đến mức có chút đáng sợ, hoàn toàn vượt qua mỗi một đao, mỗi một kiếm Tần Ninh tạo ra trước đó.
Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang vọng ra.
Bóng người Mộ Yên Vân lập tức nhoáng lên một cái, đã bị đao kiếm trực tiếp chém xuống.
Mà Tần Ninh lại tới gần, cầm đao kiếm chém ra lần nữa.
Sát khí kinh khủng truyền ra.
Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Mộ Yên Vân chỉ cảm thấy thân thể bị xỏ xuyên, kiếm Độ Sinh và đao Tuyệt Hoàng đã đâm xuyên qua cơ thể, cắn nuốt tiêu diệt sức sống của nàng ta.
Tại sao lại có thể như vậy! Lực lượng kinh khủng lúc này truyền ra.
Mộ Yên Vân chỉ thấy thân thể của mình nổ tung.
Tất cả suy nghĩ bắt đầu mơ hồ.
Tử vong! Lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác tử vong, vẫn khiến người ta không thể quen được.
Giờ phút này, Tần Ninh rơi xuống đất, thở ra một hơi.
Cảnh giới lục biến cũng chỉ như vậy thôi.
Trên thực tế trong các cấp bậc Biến Cảnh, ba cảnh giới tứ biến, ngũ biến, lục biến là võ giả lấy lực lượng của bản thân để dung hợp với thế trời đất, sự huyền diệu thế này sẽ khiến thân xác, khí huyết, hồn phách của võ giả đều được tăng lên trên diện rộng, thậm chí còn tăng lên khoa trương hơn cả Khí Huyết Biến, Tinh Thần Biến, Hồn Phách Biến.
Nhưng là... Tần Ninh tu hành Thiên Văn Thể Thuật gần như không chịu ảnh hưởng của võ giả cảnh giới tứ biến, ngũ biến, lục biến.
Hai người Liễu Bách và Lý Thiện Viễn nhìn thấy Mộ Yên Vân bị Tần Ninh giết chết cũng lập tức luống cuống.
Tần Ninh không phải đang khoác lác.
Hắn đang nói thật.
Kẻ này thật sự có thể giết cường giả cảnh giới lục biến.
Lý Thiện Viễn mắng: "Liễu Bách, bị ngươi hại chết rồi".
Liễu Bách hừ khẽ nói: "Rút lui!"
Biết rõ không địch lại mà còn muốn tiếp tục chiến đấu, đó chính là ngu xuẩn.
Ngay lập tức, hai người bỏ mấy người qua một bên, lập tức rút đi.
"Muốn đi?"
Lúc này Tần Ninh lại hừ lạnh một tiếng, lập tức đuổi theo... đám người Ma tộc chạy, hắn không đuổi theo.
Bởi vì... Những tên kia còn chưa giết được hắn thì sẽ không từ bỏ.
Thế nhưng Liễu Bách và Lý Thiện Viễn lại khác.
Nếu hai người này bị hắn làm thịt, quỷ vương sau khi chết hóa thành lực lượng tinh thuần là một thứ vô cùng hiếm có đối với võ giả Biến Cảnh, cho dù là Tần Ninh cũng phải động tâm.
Lúc này, Tần Ninh vừa đuổi theo vừa tiêu hóa lực lượng tinh thuần của Mộ Yên Vân ngưng tụ sau khi chết.
Những quỷ vương này có thể tái sinh, thực tế là sau khi người sống bỏ mình, từng hồn phách tàn phá ngưng tụ lại với nhau, trở thành sinh linh mới.
Lực lượng những hồn phách tàn phá kia ngưng tụ lại, là lực lượng rất thuần túy, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.
Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Tần Ninh tiện tay chém ra một kiếm ra ngoài mười dặm.
"Đậu má!"
Lý Thiện Viễn mắng: "Tên khốn kia đuổi kịp rồi!"
Liễu Bách quay lại nhìn thấy Tần Ninh nắm đao kiếm trực tiếp lao đến, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Tên khốn này, không xong đâu! Sắc mặt Liễu Bách cực kỳ khó coi, nếu cứ bị truy đuổi như vậy nữa thì sẽ chết! "Liễu Bách, nhanh nghĩ biện pháp đi!"
Lý Thiện Viễn quát: "Ta đã chết một lần, làm quỷ vương ở trong A Tị Địa Ngục này, ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi, nhưng ta không muốn chết một lần nữa!"
"Ta biết".
Giờ phút này Liễu Bách hừ một tiếng, lại quay đầu nhìn về sau, quanh người Tần Ninh đã xuất hiện chín Đan Điển tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tốc độ không hề thua kém bọn họ.
"Đi Lãnh Tiên Cốc!"
Liễu Bách quát: "Đi Lãnh Tiên Cốc, chúng ta có thể trốn".
Lãnh Tiên Cốc! Nghe được ba chữ này, cả người Lý Thiện Viễn lập tức run lên, quát mắng: "Muốn đi thì ngươi cứ đi, Lãnh Tiên Cốc, ta không đi đâu".
"Ngươi không đi?"
Liễu Bách khẽ nói: "Vậy thì được, Tần Ninh mà đuổi kịp sẽ giết ngươi giống như giết Mộ Yên Vân, đến lúc đó ngươi cầu xin tha thứ cũng vô dụng".
Lý Thiện Viễn nghe thấy thế thì tức giận không ngừng mắng chửi.
"Được".
Lý Thiện Viễn khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn đồng ý.
Mà lúc này, hai người lại tiếp tục tăng tốc.
Đằng sau, Dương Đỉnh Vân cũng đuổi theo Tần Ninh, mấy người Cố Kiếm Sơn đã bị bỏ lại khá xa.
"Thần đại nhân!"
Dương Đỉnh Vân mở miệng nói: "Đừng đuổi theo nữa, giặc cùng đường chớ đuổi, dù sao nơi này cũng là A Tị Địa Ngục, phạm vi rộng lớn, có rất nhiều những nơi quỷ dị".
"Không giết bọn họ thì cũng rảnh rỗi không có chuyện gì để làm, Ma tộc bên kia, Quỷ Phong Vương đã chạy, chắc chắn sẽ đi tìm những người khác, phải cho ông ta thời gian chứ!"
Tần Ninh nói thẳng: "Cứ đuổi theo trước đã, giết càng nhiều quỷ vương, ta càng có thể đến cảnh giới Hồn Phách Biến tam biến nhanh hơn".
Hồn Phách Biến?
Mấy ngày qua Tần Ninh cũng mới chỉ đến Tinh Thần Biến, làm sao lại sắp đột phá nhanh như vậy! Đây là người sao?
Cuộc truy đuổi tiếp tục diễn ra, mà dần dần, Dương Đỉnh Vân cũng đã phát hiện ra vấn đề.
"Thần đại nhân, không thể đuổi theo nữa đâu!"
"Hả?
Sao vậy?"
Dương Đỉnh Vân nói thẳng: "Phía trước... Phía trước là Lãnh Tiên Cốc".
"Lãnh Tiên Cốc?
Thì sao?"
Tần Ninh hiếu kỳ nói.
Dương Đỉnh Vân vội vàng nói: "Có một vị quỷ hoàng đại nhân cư trú trong Lãnh Tiên Cốc, ngài biết đấy, bên trong A Tị Địa Ngục cũng giống như Trung Tam Thiên, chia ra làm các cấp bậc từ trên xuống dưới là quỷ tiên, quỷ hoàng, quỷ vương, quỷ tướng, không, A Tị Địa Ngục còn hung tàn hơn Trung Tam Thiên, cấp bậc ở chỗ này vô cùng rõ ràng, quỷ hoàng sẽ tuyệt đối không cho phép quỷ vương, quỷ tướng tùy ý xâm nhập vào lãnh địa của mình".
"Một khi xâm nhập thì chắc chắn sẽ phải chết".
Nghe nói như thế, Tần Ninh lại cười nói: "Ta hiểu rồi, Liễu Bách và Lý Thiện Viễn muốn dẫn chúng ta vào bên trong Lãnh Tiên Cốc, quỷ hoàng trong Lãnh Tiên Cốc có thể sẽ giết bọn họ, nhưng cũng sẽ giết chúng ta".
"Ông ta đang muốn tranh thủ một đường sống vào lúc sắp chết đây mà!"
Tần Ninh lập tức nói: "Bọn họ còn không sợ chết, ta sợ cái gì, đi".
Dương Đỉnh Vân còn muốn thuyết phục, nhưng giờ phút này Tần Ninh đã trực tiếp tăng tốc.
Dần dần, mấy người đã tiến vào bên trong phạm vi Lãnh Tiên Cốc.
Xung quanh xuất hiện từng dãy núi.
Nhưng mà những dãy núi này cũng không cao lớn, đều không vượt quá trăm trượng, hơn nữa ở chỗ những dãy núi nối liền còn có từng sơn cốc.
Kỳ quái hơn chính là bên trên núi non ở đây mọc đầy cây cối xanh um tươi tốt, tuy những cái cây kia đều có ánh sáng màu máu nhàn nhạt, nhưng cũng có cây có màu sắc khác.
Nhìn qua cứ như là sơn cốc trong Trung Tam Thiên giăng kín một tầng sương máu cực mỏng.
Ngoài ra trong sơn cốc còn mọc đầy hoa cỏ, cây ăn quả, cũng xây dựng không ít lầu các, nhà gỗ, nhìn qua giống như một thôn quê yên bình.
Liễu Bách đi phía trước dẫn đường, tốc độ cực nhanh.
Ông ta sợ chết.
Sợ xâm nhập vào địa bàn của quỷ hoàng, sẽ bị quỷ hoàng đập chết.
Nhưng ông ta sợ bị Tần Ninh giết chết hơn.
Ở chỗ này có lẽ sẽ có một chút hi vọng sống.
Lúc này, Tần Ninh và Dương Đỉnh Vân cũng đã tới chỗ này.
Trong sơn cốc vô cùng tĩnh mịch, không nhìn ra cái gì.
Nhưng càng như thế, Dương Đỉnh Vân lại sợ hãi.
"Đừng sợ, ta ở đây".
Tần Ninh cười nói.
"Thần đại nhân, Thần đại nhân của ta, những quỷ hoàng này khi còn sống đều là các cường giả Biến Cảnh cực kỳ mạnh mẽ ở trong các thiên, quỷ hoàng ít nhất phải là bá chủ Hư Không Biến thất biến".
Đối với võ giả cảnh giới Tam Ngã, đối với võ giả tứ đại Cực Cảnh mà nói, đến Biến Cảnh là đã có thể được gọi một tiếng bá chủ! Mà đối với Biến Cảnh từ nhất biến đến lục biến, chỉ có đến cấp bậc thất biến mới xứng được bọn họ tôn xưng một tiếng bá chủ.
Bình luận facebook