• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2891-2895

Chương 2891: Trận pháp có vấn đề

Lúc này, Lâu Ca chắp tay nói: “Lúc trước còn chưa cảm ơn Tần công tử ra tay giải quyết thương tích ẩn cho ta, lại còn nói cho ta biết khuyết điểm của Huyết Hiên…”

“Giúp ngươi giải quyết thương tích ẩn là vì tiện tay, còn về phần khuyết điểm của Huyết Dẫn Nguyên Thuật mà Huyết Hiên tu luyện, cho dù ta không nói với ngươi thì khi thương tích ẩn trong cơ thể ngươi được giải quyết, ngươi cũng có thể đánh bại được hắn ta”.

Tần Ninh nhìn về phía Lâu Ca, nói tiếp: “Sắp đến cảnh giới Vong Ngã rồi?”

“Sau trận chiến, rất nhanh sẽ đến…”, Lâu Ca lập tức nói: “Nếu như ta tiến vào nội viện, đệ tử Chiến Thần lâu ở ngoại viện này sẽ do Khương Nga điều khiển, đến lúc đó Tần công tử gặp phải phiền phức gì thì có thể tìm Khương Nga ra mặt…”

“Được”.

Lâu Ca lại nói: “Lần này, Lý huynh đi khiêu khích người của Huyết Vụ cung, nhà họ Vũ, nhà họ Hoa…”

“Là bởi vì bọn họ tìm ngươi gây chuyện sao?”

“Không phải”.

Tần Ninh khẽ cười, hắn nhìn về phía Lâu Ca, nói: “Là ta muốn gây chuyện với bọn họ”.

Lâu Ca sửng sốt.

Tần Ninh tiếp tục nói: “Tên nhóc ngốc nghếch kia làm bậy làm bạ, thế nhưng việc đã đến nước này rồi thì ta nghĩ hắn ta đã kéo được một đống lớn cừu hận, ngươi nói với hắn ta, đã như vậy rồi thì kéo thêm cả người của Linh Tiêu Sơn nữa đi”.

“Ngày đó ta và hắn ta tham gia khảo hạch, không biết vì sao người của Linh Tiêu Sơn lại ra tay với chúng ta, cho đến tận bây giờ ta vẫn không thể nào hiểu nổi, có lẽ để hắn ta đi chèn ép một chút hẳn là sẽ biết được”.

“Linh Tiêu Sơn…”, trong khoảng thời gian ngắn, Lâu Ca cũng không nghĩ ra lý do.

“Được rồi, ngươi cứ chuyên tâm tu hành đi, nếu ta có việc cần thì sẽ đến tìm ngươi, còn những chuyện khác, ngươi không phải lo lắng”.

“Được”.

Lâu Ca rời đi, Tần Ninh tiếp tục bế quan.

Hắn đến học viện Thánh Hoàng là vì tìm Vân Sương Nhi, mà hiện giờ, Vân Sương Nhi lại đang bế quan, hắn cũng không có việc gì làm.

Một khi đã như vậy thì đành chơi với đám người nhà họ Vũ, nhà họ Hoa, Huyết Vụ cung và Linh Tiêu Sơn muốn giết người của hắn một chút.

Thực lực của Lý Nhàn Ngư, hắn biết rõ ràng, ít nhất là đối mặt với cảnh giới Chân Ngã tầng bảy không thành vấn đề.

Nếu như cố gắng chiến đấu, còn có thể tăng lên tu vi của bản thân, như vậy rất tốt.

Nếu như Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên cũng ở đây thì tốt rồi.

Tới cảnh giới tầng ba, Tần Ninh tiếp tục ổn định lĩnh ngộ cảnh giới của mình.

Một ngày nọ, buổi tối, Tần Ninh đang yên ổn tu luyện trong đình viện.

Bỗng nhiên trận pháp xung quanh đình viện xuất hiện dao động, ngay sau đó, có vẻ như trận pháp ở toàn bộ khu cư trú của đệ tử đều bắt đầu xuất hiện sự hỗn loạn.

Khí tức khủng bố dần dần lan tỏa ra bên ngoài.

Trong sân viện bên cạnh, Lý Nhàn Ngư đến gõ cửa.

“Sư tôn, sao lại thế này?”

Tần Ninh nhìn ra bên ngoài, từng đạo trận văn nhảy lên, hắn nói: “Trong khu vực chúng ta cư trú, toàn bộ đại trận và tiểu trận đều có sự kết nối với nhau, xem tình huống hiện giờ, hẳn là đại trận ổn định của học viện Thánh Hoàng đã xảy ra vấn đề gì đó”.

Lý Nhàn Ngư quan sát trong ngoài đình viện, không nhịn được nói: “Hẳn là sẽ không nổ tung chứ?”

Ầm… Lý Nhàn Ngư vừa dứt lời thì một tiếng gầm rú khủng bố vang lên, bộc phát ra bên ngoài.

Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên.

Lý Nhàn Ngư nhìn Tần Ninh, chỉ chỉ ra bên ngoài đình viện cách đó không xa, thì thầm: “Sư tôn, nổ thật kìa!”

Tần Ninh im lặng không nói gì.

“Xem ra, đúng thật là trận pháp có vấn đề”.

Lý Nhàn Ngư lập tức nói: “Chúng ta chạy đi?”

Tần Ninh lần thứ hai nhìn Lý Nhàn Ngư.

Hắn ta gãi gãi đầu nói: “Ngại quá sư tôn, lâu lắm rồi người không ra tay, ta quên mất người cũng là trận pháp sư…”, lúc này, Tần Ninh nắm chặt bàn tay, trong lòng bàn tay hắn ngưng tụ ra từng đạo trận văn, hồi lâu không tiêu tan.

Nhất thời, khí tức khủng bố tràn ngập.

Từng đạo trận văn ngưng tụ, lan tràn ra xung quanh đình viện.

Mà lúc này, trong khu vực cư trú, những tòa đình viện bị nổ tung, mắt thấy khu vực này bị trận pháp dao động ảnh hưởng, chỉ sợ trong thời gian ngắn không thể nào ổn định được.

Tần Ninh thúc dục từng đạo trận văn, làm cho tất cả trận pháp trong đình viện của mình và Lý Nhàn Ngư ổn định lại.

Đại trận xuất hiện nguy cơ, điều này cũng không hiếm thấy.

Trên thực tế, khi bố trí đại trận, không phải cái nào cũng an toàn tuyệt đối.

Xuất hiện nguy cơ, là chuyện rất bình thường.

Đây cũng chính là lý do vì sao mà trận pháp sư cần phải thường xuyên kiểm tra đại trận, duy trì sự ổn định của đại trận.

“Được rồi”.

Lúc này, Tần Ninh nói: “Bên ngoài rốt cuộc là loạn đến mức nào thì khó mà nói được, thế nhưng nơi này của chúng ta an toàn”.

Rắc rắc rắc… Tần Ninh vừa dứt lời, góc tường của đình viện nứt vỡ, từng đạo trận văn vỡ vụn.

Lý Nhàn Ngư sửng sốt, xấu hổ nhìn Tần Ninh.

“Sư tôn… Hình như… không được…”, Tần Ninh cũng nhíu mày.

Không thích hợp.

Hắn đi đến góc tường, cẩn thận kiểm tra.

Dần dần, Tần Ninh nhíu mày, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Xem ra vấn đề khá lớn!”

Vấn đề khá lớn?

Tần Ninh nhìn bốn phía, lại nói: “Hẳn là một chủ trận nào đó bên trong học viện Thánh Hoàng xảy ra vấn đề, ảnh hưởng của chủ trận khuếch tán ra bên ngoài, kéo theo những tiểu trận pháp này, thế nhưng chủ trận có lẽ là phách trận, những tiểu trận pháp này không chịu nổi uy lực bùng nổ của một phách trận…”, lời này vừa dứt, Tần Ninh lại ngưng tụ ra từng đạo trận văn, thêm vào trận pháp bên trong đình viện.

Nếu như muốn ngăn cản, không chỉ cần ngăn cản trận pháp dao động bên trong đình viện, mà còn phải dựa vào chủ trận bên kia… Cùng lúc đó, bên trong học viện Thánh Hoàng, tại một tòa cung điện trang nghiêm to lớn.

Lúc này, mấy vị trưởng lão mặc trận bào đều đang tập trung lại một chỗ.

“Sao lại thế này?”

Đúng lúc này, một tiếng quát uy nghiêm vang lên.

Bên ngoài cung điện, một ông lão mặc áo choàng màu đen, bước chân như bay tiến vào.

“Rốt cuộc là sao lại thế này?

Cả khu vực đệ tử cư trú đều bị nổ tung, đã xuất hiện mười mấy người thương vong, các ngươi định làm như thế nào?”

Ông lão áo đen quát lớn.

“Đàm lão!”

Lúc này, một vị trưởng lão tiến lên, vội vàng nói: “Chúng ta cũng không biết rốt cuộc là tại sao lại như thế này, trong mười phách trận bảo vệ xung quanh học viện Thánh Hoàng, đột nhiên có một cái xảy ra vấn đề, đệ tử phụ trách phòng thủ cũng không lười biếng, thường ngày cũng có người kiểm tra tu bổ…”

“Cái nào xảy ra vấn đề?”

Lúc này, Đàm lão quát.

“Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận!”

Nghe được lời này, vẻ mặt già nua của Đàm lão trở nên khó coi, tức giận nói: “Các ngươi, rốt cuộc là sao lại thế này?

Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận, chính là một trận pháp cực kỳ quan trọng trong mười đại phách trận, là trung tâm của tất cả đại trận trong học viện Thánh Hoàng chúng ta, không khác gì nền móng của một ngôi nhà, ta vẫn luôn nói với các ngươi điều này…”

“Ai!”

Đàm lão thở dài, rồi tiếp tục nói: “Dẫn ta đi xem”.

Lúc này, mấy vị trưởng lão lập tức dẫn Đàm lão đi sâu vào trong… Sâu trong đại viện, từng đạo trận văn tràn ngập trong không gian, khí tức khủng bố bùng nổ, bộc phát ra bên ngoài.

Sau khi mấy người tiến vào khu vực này, bốn phía xung quanh đều là trận văn chuyển động, nơi này giống như là một thế giới được những trận văn tạo ra.

Ở vị trí chính giữa là một linh trận then chốt, lúc này, từng đạo trận văn của nó sụp đổ, hiện giờ, đã có mấy vị trưởng lão ở gần đó, đang không ngừng chữa trị.

Lúc đi vào nơi này, Đàm lão thay đổi sắc mặt, ông ta không nói hai lời, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra trận văn, khí tức khủng bố bùng nổ, khuếch tán ra xung quanh.
Chương 2892: Có người giúp chúng ta

Xung quanh cơ thể Đàm lão, những trận văn như muốn phủ kín toàn thân ông ta, hướng tới vị trí trung tâm then chốt kia…

“Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận xuất hiện vấn đề, cho nên những tiểu trận pháp ở khu vực đệ tử học viện cư trú cũng bị ảnh hưởng, chết mấy mười mấy người!”

Đàm lão mở miệng nói: “Phải áp chế được chấn động của trận pháp này”.

“Lộc Phương!”

“Sở Mậu!”

“Hai người các ngươi trợ giúp ta”.

“Được”.

Ngay sau đó, ba bóng người cùng lao đến vị trí trung tâm.

Cùng lúc đó, tại khu vực đệ tử ngoại viện cư trú, Tần Ninh ngưng tụ ra từng đạo trận văn, kéo dài ra tận bên ngoài hai tòa đình viện, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Thật lâu sau đó, trận văn do Tần Ninh ngưng tụ ra càng ngày càng nhiều, dần dần lên đến cực hạn mà thực lực cảnh giới Chân Ngã có thể ngưng tụ được.

Tí tách… Mồ hôi từ hai má của Tần Ninh chảy xuống.

Lúc này, Lý Nhàn Ngư nhìn Tần Ninh, trong lòng vô cùng lo lắng.

Dường như sự việc không đơn giản như vậy.

Có vẻ như sư tôn phải cố hết sức để đối phó.

“Sư tôn, hay là thôi đi, chúng ta chạy ra ngoài là an toàn rồi”.

Tần Ninh lại nói: “Đại trận trung tâm của học viện Thánh Hoàng xảy ra vấn đề, nếu như nhóm trưởng lão không thể áp chế được chấn động của trận pháp, chỉ sợ trong ngoại viện này, sẽ chết ít nhất mấy trăm người…”

Mấy trăm người?

Khủng khiếp như vậy sao? Những mệnh trận sư, hồn trận sư, phách trận sư của học viện Thánh Hoàng đang làm cái gì vậy?

Lúc này, bên ngoài đình viện, có vài bóng người tiến đến, đúng là Lâu Ca, Khương Nga và nhóm đệ tử Chiến Thần lâu.

“Tần công tử, trận pháp xảy ra vấn đề, bên ngoài đã chết hơn mười vị đệ tử, chúng ta nhanh chóng rút khỏi nơi này thôi”.

Lâu Ca nhìn Tần Ninh, mở miệng nói.

Chỉ là hắn cũng không mở miệng đáp lại.

“Tần công tử”.

“Các ngươi đi trước đi”.

Tần Ninh mở miệng nói: “Không cần bận tâm đến ta”.

Không cần bận tâm đến?

Như vậy sao được! Phụ thân vẫn luôn dặn dò, nhất định phải bảo vệ tốt sự an toàn cho Tần công tử, hơn nữa, Lâu Ca còn từng được Tần Ninh chỉ dẫn, mới có thể giết chết được Huyết Hiên, khiến cho đệ tử Chiến Thần lâu ngẩng cao đầu trước đệ tử Huyết Vụ cung, đây chính là một ân huệ lớn.

Lúc này, Khương Nga đi đến trước mặt Lý Nhàn Ngư, không nhịn được nói: “Sư tôn ngươi đang làm cái gì thế?”

“Cứu người!”

Cứu người?

Cứu người nào?

Chẳng lẽ, Tần Ninh đang ở đây áp chế sự hỗn loạn của trận pháp?

Điều này căn bản là không có khả năng! Lý Nhàn Ngư cũng không nhiều lời.

Trên thực tế, chính hắn ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng nhìn Tần Ninh tốn sức như thế, rõ ràng là đang thi triển trận văn, hy vọng có thể giúp đỡ nhóm trận sư của học viện Thánh Hoàng, giải cứu học viện Thánh Hoàng.

Thời gian từ từ trôi qua, thẳng cho tới nửa đêm, sự chấn động trong toàn học viện mới ngừng lại.

Lúc này, Tần Ninh mới ngồi bệt xuống đất, sắc mặt trắng bệch, quần áo trên thân đều bị mồ hôi thấm ướt.

“Tần công tử”.

“Sư tôn!”

Lâu Ca và Lý Nhàn Ngư lập tức tiến lên.

“Hình như sự hỗn loạn ngừng lại rồi?”

Mấy người Chiến Thần lâu đều vô cùng tò mò.

Mà giờ phút này, ở sâu trong học viện Thánh Hoàng, trong thế giới phía sau cung điện, Đàm Tùng, Lộc Phương, Sở Mậu và các vị đại sư khác mới thở ra một hơi, sắc mặt tái nhợt, lùi về sau.

“Chỉ là tạm thời ngăn chặn được chấn động của Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận, vẫn chưa giải quyết được tận gốc, lập tức đi điều tra xem, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì”.

Đàm Tùng quát lớn.

Mọi người không dám phản bác, tất cả đều gật đầu.

Mà lúc này, khi mấy bóng người rời đi, Sở Mậu mới tiến đến, thấp giọng nói: “Đàm lão, vừa rồi, lúc ta đang ổn định Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận, có trận văn từ bên ngoài tiến vào, trợ giúp chúng ta, ổn định trận pháp…”, Đàm lão cũng gật đầu nói: “Lão phu cũng cảm nhận được, hơn nữa, còn không phải là từ phương hướng thiên viện, nội viện, mà là ở ngoại viện”.

Sở Mậu ngạc nhiên nói: “Ngoại viện có vị trưởng lão nào là trận sư sao?”

Học viện Thánh Hoàng chỉ dạy cho vạn người, trong Tây Hoa Thiên có không ít thiên tài cư trú trong học viện Thánh Hoàng, rất nhiều người sau khi tốt nghiệp học viện Thánh Hoàng lựa chọn ở lại, đảm nhiệm chức vị quan trọng.

Ngoại viện có trận pháp sư lợi hại như thế này sao?

Trong toàn bộ học viện Thánh Hoàng, cho dù là đệ tử hay là trưởng lão, trận pháp sư, đan sư, khí sư, đều được ghi lại trong danh sách.

Lúc này, Đàm Tùng cười nói: “Xem ra, trong học viện Thánh Hoàng này của chúng ta đúng là có nhiều nhân tài ẩn dật”.

“Ta cảm nhận được khi trận văn này tiến vào trợ giúp chúng ta đã để lại một chút thủ đoạn, điều tra cho thấy, trận văn kia là được truyền đến từ khu vực cư trú của đệ tử ngoại viện, còn về phần lại ai thì đi nhìn xem là sẽ biết”.

Nghe được lời này, hai người Sở Mậu và Lộc Phương đều mang vẻ mặt vui vẻ.

Ngay sau đó, ba bóng người biến mất không thấy đâu.

Ngoại viện, khu vực đệ tử cư trú, trong đình viện của Tần Ninh.

Lúc này, hắn đang ngồi trước bàn đá, sắc mặt tái nhợt, nhìn qua giống như là người bệnh nặng mới khỏi, trông vô cùng yếu ớt.

“Sư tôn, người không sao chứ?”

Lý Nhàn Ngư lo lắng hỏi.

“Không có chuyện gì lớn, chỉ là tiêu hao quá nhiều tinh khí thần thôi”.

Tần Ninh nhìn về phía Lâu Ca, nói tiếp: “Mấy ngày tiếp theo, nói với đệ tử của Chiến Thần lâu, tốt nhất là không ở lại trong viện của mình, ra ngoài học hỏi kinh nghiệm đi”.

Lời này có ý gì?

“Chấn động của đại trận đã bị áp chế, ta đoán là trận pháp trung tâm xuất hiện vấn đề, thế nhưng nó vẫn chưa được giải quyết tận gốc, tình huống như ngày hôm nay, có thể sẽ còn xảy ra”.

Lúc này, sắc mặt Lâu Ca trở nên khó coi, nói: “Ta đã tiến vào học viện Thánh Hoàng nhiều năm, chưa bao giờ xảy ra sự việc này, đại trận vậy mà lại xuất hiện vấn đề”.

Như học viện Thánh Hoàng, nhà họ Hoa, Tây Hoa Thiên Cung hay bảy thế lực bá chủ cũng như vậy, thế lực, tông môn, gia tộc có cấp bậc này, ở chỗ ở của mình đều là có đại trận trung tâm bảo vệ, đây cũng là đại trận quan trọng nhất.

Trận pháp của học viện Thánh Hoàng, vậy mà lại xảy ra vấn đề.

Điều này thực sự là không thể nào tưởng tượng được.

Mà điều quan trọng hơn chính là, Tần Ninh nói, việc này còn chưa kết thúc.

Lúc này, Khương Nga cũng hiếu kỳ hỏi: “Tại sao Tần công tử lại kết luận như vậy?”

Học viện Thánh Hoàng chính là học phủ lớn nhất Tây Hoa Thiên, là một trong ba thế lực đứng đầu.

Tại sao lại xuất hiện vấn đề này chứ! Tần Ninh nhìn về phía Khương Nga, im lặng không nói gì.

Thế nhưng đúng lúc này, trong đình viện, một âm thanh đột nhiên vang lên.

“Lão phu cũng muốn biết, tại sao ngươi lại có thể kết luận rằng, trận pháp chưa được sửa chữa?”

Âm thanh đột ngột vang lên, khiến cho mấy người không khỏi hoảng sợ.

Nhất thời, bên trong đình viện, vẻ mặt của bọn họ trở nên căng thẳng, quay đầu nhìn về phía sau, chỉ thấy ở cửa, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ba bóng người.

Ông lão ở giữa đầu đầy tóc bạc, tinh thần phấn chấn, toàn thân ẩn chứa một cỗ khí thế không giận mà uy.

Hai người bên cạnh cũng có dáng vẻ tầm sáu, bảy mươi tuổi, nhưng tinh thần hăng hái, khí thế tràn đầy, trông cực kỳ bất phàm.

Tần Ninh nhìn về phía ba người họ, im lặng không nói gì.

Lúc này, ông lão ở giữa tiến đến, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hỏi: “Lúc trước là ngươi ra tay ổn định đại trận?”

Tần Ninh vẫn im lặng như trước.

Ông lão lại nói: “Lần này, đại trận then chốt của học viện xuất hiện chấn động kỳ lạ, làm cho ta không khỏi hoài nghi, có người âm thầm động tay động chân”.

Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư tức giận nói: “Đại trận xuất hiện vấn đề là trách nhiệm của học viện, sư tôn ta hao công tốn sức giúp trưởng lão học viện ổn định lại đại trận, lời này của ngươi là có ý gì?”

“Quả thực là ngươi?”

Giờ phút này, ông lão cũng ngồi xuống bên cạnh bàn đá, mở miệng nói: “Lão phu là Đàm Tùng”.

Đàm Tùng?

Ai quan tâm ngươi là Đàm Tùng, Đàm Khẩn hay là Đàm Thạch Đầu gì chứ.

Lý Nhàn Ngư dùng ánh mắt không mấy thân thiện nhìn ông lão.

Thế nhưng Lâu Ca, Khương Nga và mấy vị đệ tử phía sau nghe vậy thì lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng lùi về sau vài bước, khom người hành lễ.
Chương 2893: Đàm Tùng tới tìm

Thấy cảnh này, Lý Nhàn Ngư ngẩn người.

Lâu Ca vội vàng nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, nói: "Đàm Tùng trưởng lão là đại tông sư trận pháp nổi tiếng nhất trong học viện Thánh Hoàng chúng ta, tất cả trận pháp trong học viện Thánh Hoàng đều do Đàm trưởng lão phụ trách!"

Lý Nhàn Ngư nghe thấy thế thì nhìn Đàm Tùng.

Ông ta á?

Nhìn chẳng ra sao cả! Lúc này, Đàm Tùng nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: "Lần này trận pháp xảy ra vấn đề, nguyên nhân là cái gì thì còn đang điều tra, nhưng ngươi đúng là rất thú vị, cảnh giới Chân Ngã tầng ba mà lại có hiểu biết về trận pháp thâm sâu như thế!"

Tần Ninh nhìn Đàm Tùng, nói: "Ba vị rảnh rỗi đến chỗ ta, không bằng đến xem đại trận kia, nếu không lúc xuất hiện dao động lần thứ hai, chỉ sợ không chỉ là khu ở của ngoại viện mà là toàn bộ học viện Thánh Hoàng đều sẽ bị ảnh hưởng".

Hắn vừa nói xong, sắc mặt Đàm Tùng lập tức căng thẳng.

"Các ngươi đi đi".

Đàm Tùng mở miệng nói.

Đám người Lâu Ca, Khương Nga nào dám chống lại lời của trưởng lão quyền cao chức trọng trong học viện, lần lượt đi ra.

Lý Nhàn Ngư thì đứng bên cạnh Tần Ninh bên người, không nhúc nhích.

Đàm Tùng không nhịn được nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, bàn tay hất lên, từng trận văn chảy ra, bóng người Lý Nhàn Ngư biến mất trong đình viện, xuất hiện bên ngoài.

"Lý huynh".

Lâu Ca nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, không nhịn được nói: "Tần công tử hắn... thật sự tinh thông trận pháp?"

Lý Nhàn Ngư nói: "Trận thuật đan thuật khí thuật không gì là sư phụ ta không biết, trong thiên hạ này không có ai tinh thông hơn hắn".

Khương Nga ở một bên bĩu môi.

Phóng đại quá rồi! Mà lúc này trong đình viện, ba người Đàm Tùng, Lộc Phương, Sở Mậu đưa mắt nhìn thẳng Tần Ninh.

"Trận pháp hư hỏng xuất phát từ bên trong Vạn Trận Các, mấy người chúng ta tập trung trong Vạn Trận Các còn không có cách nào áp chế, ngươi lại làm ngược từ bên ngoài vào, căn bản là không thể tưởng tượng được, lão phu cũng không ngờ một người trẻ tuổi như ngươi lại làm được".

Tần Ninh cười nói: "Đàm trưởng lão, rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"

"Lão phu muốn kiểm tra ngươi một chút, như thế nào?"

Tần Ninh nghe vậy thì cười gật gật đầu.

Đàm Tùng lập tức hỏi: "Ba cấp bậc mệnh trận, hồn trận, phách trận, ngươi cảm thấy điểm quan trọng nhất khác nhau như thế nào?"

"Quan trọng nhất?

Đương nhiên là trận văn!"

Tần Ninh cười nói: "Đa số mệnh trận sư đều là cảnh giới Chân Ngã, dùng lực lượng Mệnh Hoàn để ngưng tụ trận văn, hồn trận sư, phách trận sư thì không giống...", Tần Ninh chậm rãi mà nói.

Vấn đề của Đàm Tùng càng ngày càng xảo trá, càng ngày càng sâu xa.

Dần dần, hai người Lộc Phương và Sở Mậu đều cảm thấy không đúng.

Trong số những vấn đề mà Đàm Tùng nói có mấy cái, ngay cả hai người bọn họ cũng không biết rõ lắm, đây đã không phải là khảo sát Tần Ninh nữa, mà là... học hỏi Tần Ninh.

Thế nhưng đáp án của Tần Ninh đúng là không thể tưởng tượng được, ban đầu còn khiến người ta không tin, nhưng nếu nghĩ lại cẩn thận sẽ thấy như được mở ra lối riêng, mang đến cho người ta cảm giác bọn họ đang đi đường quanh co, Tần Ninh lại chỉ rõ được một con đường thênh thang hơn.

Cứ trò chuyện như thế, dần dần phía đông đã chuyển sang màu bạc trắng, mặt trời chậm rãi mọc lên.

Cuộc trò chuyện này đã kéo dài cả một đêm.

Lúc ánh mặt trời chiếu lên trên người, Đàm Tùng vẫn tiếp tục nói: "Còn nữa, vậy ngươi cảm thấy con đường để phách trận sư tăng cấp lên thiên trận sư là cái gì?"

Thiên trận sư! Có thể so sánh được với đại tông sư trận pháp Biến Cảnh.

Tần Ninh cười nói: "Đầu tiên, ngươi phải đến Biến Cảnh mới được, nguyên lực trong cơ thể võ giả Biến Cảnh ngưng tụ dồi dào, võ giả cảnh giới Tam Ngã không có cách nào so sánh được, không đến một bước này sẽ không thể ngưng tụ được trận văn mạnh mẽ tương xứng, cũng sẽ không có cách nào tạo ra thiên trận chân chính!"

Lúc này sắc mặt Đàm Tùng có vài phần chờ mong.

Giống như võ giả theo đuổi thực lực mạnh mẽ, cảnh giới tăng lên, đương nhiên trận sư cũng theo đuổi đạo trận pháp tăng lên.

Đàm Tùng còn muốn hỏi tiếp, Tần Ninh lại nói: "Hàn huyên một đêm, miệng đắng lưỡi khô...", "Trong học viện Thánh Hoàng này ta có lá trà tốt nhất được gửi từ Hàn cốc phía tây vực vô tận trong Tây Hoa Thiên, tên là trà Hàn Nguyệt, chỉ cần uống một ngụm là có thể khiến người ta mất hết mỏi mệt, còn có hiệu quả để võ giả củng cố nguyên lực, nếm thử chứ?"

Đàm Tùng mở miệng nói.

"Được!"

Ánh mắt Tần Ninh khẽ động.

Đàm Tùng lập tức đặt một bộ đồ uống trà lên bàn trà, thậm chí còn lấy cả lò pha trà ra.

Mà bên cạnh, hai người Lộc Phương và Sở Mậu cũng vội vàng ngồi xuống.

Đàm Tùng coi trà Hàn Nguyệt như bảo bối, lúc nào cũng giấu đi, bình thường còn không nỡ cho bọn họ nếm thử, hôm nay lại đưa cho Tần Ninh đánh giá.

Thế nhưng nghĩ lại, sự giảng giải của hắn quả thực khiến người ta thông suốt hẳn ra, đúng là rất mới lạ.

Học viện Thánh Hoàng xuất hiện một đệ tử ngoại viện như vậy từ bao giờ?

Lúc này, Đàm Tùng rót trà ngon, bốn người ngồi xuống, lần lượt cầm chén lên thưởng thức.

Vừa vào miệng, rõ ràng là trà nóng nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác lạnh thấu tim, nhưng sau khi ý lạnh ngấm vào lại tạo ra một khí tức ấm áp cực kỳ thoải mái.

Những khí tức kia chảy vào kinh mạch trong cơ thể, khiến cả người vô cùng ấm áp, cảm giác thoải mái như đón gió xuân… "Trà ngon!"

So với rượu, Tần Ninh thích trà hơn, thấm vào ruột gan đúng là dễ chịu! Nhìn thấy Tần Ninh đặt chén trà xuống, Đàm Tùng lập tức rót trà, tiếp tục hỏi một chút vấn đề còn chưa hiểu trong lòng.

Nói thật ra mấy năm nay ở trong học viện Thánh Hoàng, không có ai có thể vượt qua tài năng trận pháp của ông ta.

Điều này khiến Đàm Tùng như đứng trên đỉnh núi cao, không nói đến việc lạnh lẽo cô độc, mà quan trọng nhất là lúc thảo luận những vấn đề mà mình không hiểu với những trận pháp sư khác, có đôi khi bọn họ thậm chí còn không hiểu mình đang nói gì.

Nhưng mà! Lúc trò chuyện với Tần Ninh, hắn lại luôn có thể hiểu được ông ta đang nói cái gì, muốn hỏi gì ngay lập tức, càng quan trọng hơn là có thể cho ra đáp án.

Điều này thật sự quá hiếm có! Đàm Tùng hận không thể ngồi ở chỗ này, trò chuyện với Tần Ninh mãi.

Trong mấy ngày liên tiếp, mấy người căn bản không rời khỏi đình viện một bước.

Cho đến ngày hôm đó.

Tần Ninh đột nhiên nói: "Nếu hôm nay mấy vị không đi, chỉ sợ trận pháp trung tâm kia sẽ lại xuất vấn đề!"

Nghe thấy thế, sắc mặt Đàm Tùng đột nhiên biến đổi: "Đúng rồi đúng rồi, suýt nữa thì lão phu quên mất chuyện này".

Ông ta vừa đứng dậy, lại nhìn Tần Ninh, nói: "Tần lão đệ, hay là ngươi đi với ta một chuyến, đi xem mười phách trận lớn nhất trong học viện Thánh Hoàng rồi cho ý kiến?"

Tần Ninh lập tức nói: "Ta có một tính xấu đó là lười vận động".

Nghe thấy vậy, Đàm Tùng lập tức nói: "Trong toàn bộ học viện Thánh Hoàng này, ngoại trừ viện trưởng và bốn vị phó viện trưởng ra thì những người khác, lão phu không sợ ai cả".

"Cũng chỉ có Lý Đạo Nhiên trưởng lão của Thánh Đan Các, Vương Xử các chủ Thánh Khí Các mới có thể đấu võ mồm với lão phu, những người khác dám bất kính với lão phu, lão phu vung tay là có thể đập chết một đống".

"Về sau ở trong học viện Thánh Hoàng này, cho dù gặp phải phiền phức và vấn đề ngập trời, Tần lão đệ cứ báo tên của ta ra, ai dám làm nhục ngươi, ta sẽ giết giúp ngươi!"

Tần Ninh nghe vậy, khẽ mỉm cười nói: "Nói lời giữ lời?"

"Đương nhiên rồi".

"Như thế... Ta sẽ đi theo ngươi một chuyến".

Đàm Tùng vô cùng vui vẻ, liền dẫn Tần Ninh rời khỏi nơi đây, trở về bên trong Vạn Trận Các.

Trước khi đi, Tần Ninh đã dặn dò Lý Nhàn Ngư tiếp tục làm việc, đừng nhàn rỗi, chuyên tâm tu hành.

Vừa đến bên ngoài Vạn Trận Các, Tần Ninh lập tức cảm giác được một khí tức thiên đạo huy hoàng đập vào mặt...
Chương 2894: Ta giúp ngươi đặt bẫy

Vạn Trận Các! Thánh Đan Các! Thánh Khí Các! Đây là ba nơi quan trọng nhất của học viện Thánh Hoàng.

Trận pháp dùng để che chở an toàn kéo dài trăm dặm của học viện Thánh Hoàng.

Đan dược là thứ mà từ đệ tử đến trưởng lão trong học viện Thánh Hoàng đều cần.

Binh khí đương nhiên cũng thế.

Lúc này, Tần Ninh đứng ở bên ngoài Vạn Trận Các, đưa mắt nhìn lại, trận pháp xung quanh nơi này có thể nói là ba tầng trong ba tầng ngoài, cho dù là cường giả cảnh giới Vô Ngã đến đây, muốn xông vào trong cũng vô cùng khó khăn.

Trên đường đi Đàm Tùng vẫn luôn nhiệt tình giới thiệu trong ngoài Vạn Trận Các cho Tần Ninh.

"Vạn Trận Các gánh vác an nguy của phổ viện, ngoại viện, nội viện, thiên viện trong học viện Thánh Hoàng, có thể nói là nơi quan trọng nhất của toàn bộ học viện Thánh Hoàng".

"Bình thường nơi này là dành cho các đệ tử của các tu hành trận pháp, bên kia là chỗ ở của các trưởng lão Vạn Trận Các, còn có nơi đó...", trong lúc mấy người nói chuyện đã đi vào bên trong một đại điện.

"Tần lão đệ, đi theo ta".

Nói rồi Đàm Tùng trực tiếp dẫn Tần Ninh vào đằng sau cung điện kia.

Lúc này có hơn mười vị trưởng lão trận pháp đang tụ tập, nhìn thấy Đàm Tùng dẫn một thanh niên đến, mọi người đều đi đến bắt chuyện, nhưng lại không hỏi nhiều.

Địa vị của Đàm lão ở trong học viện Thánh Hoàng, cho dù là viện trưởng Thánh Viễn Sơn và bốn phó viện trưởng cũng phải khách khí đối đãi.

Một vị phách trận sư mạnh mẽ có thể so sánh được với hơn mười thậm chí là trên trăm vị cường giả cảnh giới Vô Ngã.

Sau khi đi vào chỗ sâu liền thấy mười đại trận xếp xung quanh nhau, ngàn vạn trận văn quanh quẩn xuất hiện ở trước mắt giống như tạo ra một thế giới hoàn mỹ.

Tần Ninh nhìn qua, cũng gật đầu.

Dù sao học viện Thánh Hoàng cũng là một trong ba thế lực đứng đầu Tây Hoa Thiên, đám trận pháp sư bên trong vẫn phải có tài năng.

Đàm Tùng nói: "Năm đó ta từng may mắn được gặp tông chủ Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên - Chiêm Ngưng Tuyết, ngẫu nhiên được nàng ta chỉ bảo, lòng có lĩnh ngộ mới mở ra được mười trận liên hoàn này, để làm đầu mối trận pháp cho học viện Thánh Hoàng".

"Nếu như lão phu có thể ngưng tụ ra một thiên trận, vậy chỉ cần một thiên trận là có thể làm đầu mối trận pháp cho học viện Thánh Hoàng rồi, như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề này nữa".

Đàm Tùng thở dài nói: "Lão phu cảm thấy tài năng về trận pháp của Chiêm Ngưng Tuyết không hề kém sư tôn Phong Không Chí Thánh của nàng ta, nghe nói Phong Không Chí Thánh có để lại một bí thuật tên là “Trận tích”, trong đó có thể nói là đã ghi chép toàn bộ kiến thức về đại trận Chí Tôn, đại trận Cực Cảnh, mệnh trận, hồn trận, phách trận và thiên trận, bao hàm toàn diện, đáng tiếc không được nhìn thấy!"

"Năm đó ta đã từng đến Phong Thiên Tông, Phong Thiên Tông kia có thể nói là nơi khó công phá nhất trong toàn bộ Trung Tam Thiên".

"Chiêm Ngưng Tuyết là một vị đại tông sư thiên trận, quá lợi hại".

Nghe được mấy câu này, Tần Ninh cũng gật đầu.

Nếu như Trần Nhất Mặc có thiên phú về đan thuật, thì Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử đời thứ bảy của hắn, thiên phú về trận thuật đúng là hiếm thấy.

"Tần công tử, ngươi nhìn nơi này xem rốt cuộc là có nguyên nhân gì?"

Lúc này, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía mười đại trận đầu mối, nói: "Thực lực của ta có hạn, Đàm trưởng lão dẫn ta vào xem đi".

"Được".

Lúc này, trận văn ngưng tụ xung quanh cơ thể Đàm Tùng, mở ra một con đường, Tần Ninh và ông ta đi vào trong trận pháp.

Sau khi đi vào sâu bên trong, Tần Ninh mới nhìn thấy trung tâm của đại trận đầu mối kia có mười mắt trận.

Mà lúc này một cái ở giữa đúng là đã xảy ra vấn đề, chỉ là xung quanh đã ngưng tụ ra trận văn mạnh mẽ hiếm thấy để áp chế vấn đề đó.

"Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận".

Tần Ninh mở miệng nói.

Tầm nhìn của hắn đúng là rất mạnh.

"Thiên Chuyển Vạn Hồi Trận đúng là phách trận cực mạnh, dùng để chèo chống vận chuyển tất cả đại trận trong toàn bộ học viện Thánh Hoàng, có chín phách trận vờn quanh, đúng là rất ghê gớm...", Đàm Tùng trưởng lão cũng gật đầu nói: "Không biết rốt cuộc lần này đã xảy ra chuyện gì".

Tần Ninh nhìn vị trí trung tâm, xung quanh cơ thể có từng trận văn ngưng tụ, dung nhập vào trong đó giống như từng con cá nhỏ bơi lội giữa bầy cá voi lớn, cẩn thận từng li từng tí, hoàn toàn không chạm vào những trận văn khác.

Thật lâu sau.

Tần Ninh thu hồi trận văn, thở ra một hơi.

"Như thế nào rồi?"

Nhìn về phía Đàm Tùng, Tần Ninh mở miệng nói: "Có người đã tác động vào trận pháp”.

"Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!"

Đàm Tùng lại nói ngay: "Chỉ có mấy người có thể đến được chỗ mười đại trận đầu mối này thôi...", "Mỗi một vị đều là phách trận sư, là trưởng lão nòng cốt của học viện Thánh Hoàng chúng ta, tuyệt đối không có khả năng".

Tần Ninh chỉ lẳng lặng nhìn Đàm Tùng dậm chân.

Mãi về sau, Đàm Tùng mới bình tĩnh lại.

"Ngươi không tin?"

"Không tin!"

"Vậy ta sẽ giúp ngươi đặt bẫy tìm ra người này, như thế nào?"

Nghe thấy thế, Đàm Tùng sững sờ, nhưng sau đó lại khẽ cắn môi, gật đầu.

Trong mấy ngày liên tiếp sau đó, Tần Ninh và Đàm Tùng đều ở trong trận pháp đầu mối, chưa từng xuất hiện.

Mười ngày sau.

Hai người mới đi ra.

Sắc mặt Đàm Tùng tái nhợt, tiêu hao rất nhiều.

Đám trưởng lão Sở Mậu, Lộc Phương lần lượt đi đến.

"Giải quyết được rồi?"

Sở Mậu lo lắng nói.

"Ừm!"

Đàm Tùng gật đầu nói: "Cuối cùng cũng đã an toàn, tiếp theo mọi người cứ tiếp tục tọa trấn vị trí của mình, không được qua loa, lần này trận pháp xảy ra vấn đề là do Vạn Trận Các chúng ta lơ là, ta sẽ bẩm báo với viện trưởng, nhưng hy vọng về sau sẽ không xuất hiện vấn đề này nữa".

"Vạn Trận Các chúng ta có trách nhiệm gánh vác sự an toàn của toàn bộ học viện Thánh Hoàng".

Đám người nghe vậy thì thi nhau gật đầu nói phải.

Đàm Tùng dẫn Tần Ninh rời khỏi nơi đây.

Hai người ra khỏi Vạn Trận Các, Đàm Tùng nhìn xung quanh không có ai mới nói: "Ngươi chắc chắn sẽ làm được chứ?"

"Yên tâm đi!"

Tần Ninh cười nói: "Người ra tay phá hỏng trận pháp đầu mối sẽ có tài năng về trận pháp không thấp, nếu như biết trận pháp đã được sửa chữa, chắc chắn sẽ phải đến điều tra xem tại sao chướng ngại mà hắn để ở đó mất hiệu lực, chỉ cần đi thăm dò sẽ bị trận văn mà ta để lại bắt được, đến lúc đó... sẽ biết là người nào".

Đàm Tùng không nhịn được nói: "Nhưng nếu một số trưởng lão lo lắng trận pháp chưa khôi phục mà đi điều tra thì sao?"

"Ta đã xem qua chướng ngại kia, trừ khi là người tạo ra nó, nếu không những người khác sẽ không thể chạm được".

Tần Ninh tiếp tục nói: "Đương nhiên nếu như sau mười ngày hay một hai tháng mà không có ai điều tra, vậy ta sẽ phải nghi ngờ là Đàm Tùng ngươi làm".

"Nói bậy, từ nhỏ ta đã ở trong học viện Thánh Hoàng, sao lại làm ra chuyện đó chứ".

Tần Ninh mỉm cười, chắp tay bước đi, nói: "Nhớ kỹ lời của ngươi, về sau cho dù ta có gây ra chuyện động trời trong học viện Thánh Hoàng này, ngươi cũng phải bảo vệ ta!"

Nhìn Tần Ninh thoải mái nhàn nhã rời đi, Đàm Tùng nhíu mày lại, một trận văn ở đầu ngón tay lập tức biến mất.

Không lâu sau, một bóng người đi tới chỗ này.

Đó là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt có vài phần tương tự với Đàm Tùng.

"Cha, người gọi con?"

Người đàn ông khom người nói.

"Minh Thanh, con đi điều tra một đệ tử ngoại viện tên là Tần Ninh rốt cuộc có lai lịch gì, tên nhóc kia quá kì lạ".

Đàm Minh Thanh sững sờ.

Một đệ tử ngoại viện thì có gì kì lạ?

"Bảo con điều tra thì cứ điều tra cẩn thận cho ta, phải tra được tám đời tổ tông của tên nhóc này, biết chưa?"

Đàm Minh Thanh liền nói ngay: "Cha, người ở Vạn Trận Các, con ở Thánh Khí Các, người xem...", "Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, mau đi làm".

Đàm Tùng lại nói: "Đúng rồi, không phải con bé Linh Tiên đang ở ngoại viện sao?

Con nói cho nó một tiếng, trong khoảng thời gian này hãy để ý đến Tần Ninh, đừng để hắn xảy ra vấn đề gì".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom