• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2321-2325

Chương 2321: Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu

“Tới thì cũng đã tới rồi, trốn kỹ như vậy làm gì?”

Cơ Thi Dao giận dữ nói.

“Thuộc hạ cũng vừa mới tới không lâu…”

Người đàn ông tự giải thích cho mình.

Mà lúc này, Hác Kỉ Suất nhìn người đàn ông trước mắt mà trợn mắt há mồm: “Ngươi ngươi ngươi ngươi…”

“Ngươi cái gì mà ngươi?”, Cơ Thi Dao không vui nói: “Ngươi cũng giống tên kia, trúng độc rồi?”

Hác Kỉ Suất vội vàng nói: “Sư tôn sư tôn, hắn ta chính là Lãng Thư Thành, môn chủ Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu đó!”

Lãng Châu chính là một trong chín châu lớn của Cửu Nguyên Vực, còn Đan Đỉnh môn là bá chủ của Lãng Châu, có căn cơ và thực lực tương đương với Vạn Độc tông Ách Nguyên Châu, đều là bá chủ một phương.

“Ta biết rồi…”

Cơ Thi Dao ra vẻ ghét bỏ nhìn Hác Kỉ Suất.

Cái tên đồ đệ này, không có chút thông minh nào.

Thật sự là mất hết thể diện mà!

“Lãng Thư Thành, bắt hai người kia lại cho ta, còn những người khác thì giết hết, một kẻ cũng không được để lại”.

Cơ Thi Dao trực tiếp ra lệnh.

“Vâng!”

Lãng Thư Thành vung tay lên.

“Phương Tử Long, Tỉnh Thiên Vân, Phục Tâm Duyệt, giết hết những kẻ khác, bắt Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca lại!”

Vút vút vút…

Ngay sau đó, những võ giả xung quanh đồng thời lao đến, chém giết với đệ tử Vạn Độc tông.

“Lãng Thư Thành, ngươi muốn chết”.

Độc Thiên Tầm gầm nhẹ nói: “Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?”

“Ta biết!”

Lãng Thư Thành bình tĩnh nói: “Hoàn thành mệnh mệnh của đại nhân nhà ta, bắt ngươi”.

Đại nhân nhà ta?

Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu, không phải là của Lãng Thư Thành sao, sau lưng người này còn có chủ nhân?

Giao chiến đã nổ ra.

Lần này, Độc Thiên Tầm mang đến hơn mười người, mặc dù đều là cao thủ dùng độc, nhưng sao có thể đối phó được với số lượng võ giả gấp mười lần bọn họ, cùng tấn công.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Từng võ giả lần lượt ngã xuống.

Hai người Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca đều là cao thủ cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng sáu, thế nhưng lúc này, căn bản không phải là đối thủ của những người này.

Thời gian một chén trà trôi qua, bốn phía toả ra mùi máu tươi nồng đậm.

Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca đã bị ba vị cường giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn Phương Tử Long, Tỉnh Thiên Vân, Phục Tâm Duyệt hạ gục.

Ngay khi hai người bọn họ quỳ rạp xuống trước mặt Cơ Thi Dao, cô ta từng bước bước đến, sau đó, một cái tát hạ xuống.

Bốp…

Âm thanh bàn tay vang lên rõ ràng.

“Dám trêu chọc bà đây, muốn chết!”

Giờ phút này, Cơ Thi Dao dường như đã trút được cơn giận.

“Các ngươi xong đời rồi!”

Đến tận lúc này, Độc Thiên Tầm vẫn không chịu cúi đầu như trước.

“Dãy núi Ách Nguyên này Vạn Độc tông chúng ta đã vất vả quản lý mấy vạn năm, các ngươi đã vào đây rồi thì đừng mong bước ra ngoài, chuẩn bị chết ở chỗ này đi!”

Cơ Thi Dao cười lạnh nói: “Thật đúng là nhiều lời”.

“Dẫn đường!”

Cơ Thi Dao trực tiếp nói: “Dẫn chúng ta đi gặp cha ngươi, để cha ngươi giết chúng ta đi!”

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Độc Thiên Tầm phút chốc ngẩn ngơ.

Những người này, thực sự là muốn giết thẳng đến Vạn Độc tông?

Không sợ chết sao?

Bọn họ không biết sự khủng bố của Vạn Độc tông sao?

“Hác Kỉ Suất”.

“Sư tôn…”

“Người này giao cho con trông chừng, để mắt tới hắn ta, trên đường đi, muốn đánh thế nào thì đánh!”

Cơ Thi Dao nói tiếp: “Dám xuống tay với con, đó không chỉ là chuyện của con mà còn là không để ta vào trong mắt”.

“Sư tôn, điều này…”

“Nói nhiều như vậy làm gì? Bảo con làm gì thì con cứ làm cái ấy đi!”

“Vâng!”

Hác Kỉ Suất gật gật đầu.

Hắn ta đi đến trước mặt Độc Thiên Tầm, lại cho tên kia một cái tát nữa.

“Cho ngươi hạ độc ta này”.

Một cái tát của Hác Kỉ Suất có thể nói là dùng hết toàn lực.

Đối với Độc Thiên Tầm quả thực là trong lòng hắn ta mang oán hận.

Dù sao thì chuyện giữa hắn ta và Độc Thiên Tầm, còn không được gọi là tranh chấp, chỉ là vì một cây dược liệu mà thôi, hắn ta giá trước, mà Độc Thiên Tầm cũng không tranh cãi gì, bước đi luôn.

Nhưng chỉ vì một việc như vậy.

Độc Thiên Tầm lại trực tiếp hạ độc hắn ta, muốn đẩy hắn ta vào chỗ chết!

Thủ đoạn độc ác!

Lúc này, đám người Lãng Thư Thành đi phía sau Cơ Thi Dao.

“Đại nhân”.

Lãng Thư Thành chắp tay cười nói: “Nhận được tin tức của đại nhân, thuộc hạ đã ra roi thúc ngựa chạy tới, may mà không muộn…”

Cơ Thi Dao khoát tay nói: “Tiếp theo đây mới là thời điểm để ngươi ra sức, đừng có mà thất bại, làm mất mặt ta, ngươi liền xong đời”.

“Sẽ không đâu”.

Lãng Thư Thành nói tiếp: “Lần này người được chọn đều là những đệ tử có phương diện đan thuật không tầm thường, giải độc cũng có chút thành tựu, đại nhân đừng lo lắng”.

“Ừm…”

Cuối cùng, đoàn người đi về phía trước.

Dọc đường đi, Độc Thiên Tầm bị Hác Kỉ Suất thời thời khắc khắc “chăm sóc”.

Còn Duẫn Khả Vi vẫn duy trì động tác hoặc là tư thế kỳ quái như trước, cả người đều lộ ra vẻ ta đây không bình thường.

Lần này xâm nhập vào bên trong, võ giả Đan Đỉnh môn ở phía trước dẫn đường, Cơ Thi Dao mang vẻ mặt đắc ý.

Tần Ninh vẫn như trước, ở trên đường bắt được không ít Tiểu Linh Cổ.

Những Tiểu Linh Cổ này quả thật rất ít gặp, mà ở đây là có rất nhiều như thế, điều này làm cho Tần Ninh cảm thấy ngoài ý muốn.

Mà đối với thân phận đột nhiên được lộ ra ánh sáng của Cơ Thi Dao, Tần Ninh không có chút kinh ngạc nào.

Dịch Hàn Ngọc là tông chủ Cửu Nguyên đan tông Cửu Nguyên Vực, cũng chính là một trong những thế lực bá chủ của Cửu Nguyên Vực.

Mà Duẫn Khả Vi là hội trưởng Cửu Nguyên thương hội, việc làm ăn buôn bán của Cửu Nguyên thương hội trải rộng khắp Cửu Nguyên Vực.

Cơ Thi Dao, thân là chủ nhân phía sau của Đan Đỉnh môn Lãng Châu, điều này cũng có thể hiểu được.

Mà hiện giờ, đã gặp được Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao, Tần Ninh thật sự có chút tò mò về Dịch Hàn Ngọc, không biết người kia là một nhân vật như thế nào.

Thế nhưng trước mắt, Tần Ninh vẫn chưa tính đến việc nhận thân với ba vị đồ tôn này.

Đầu tiên, hắn không có biện pháp lấy được sự tin tưởng của ba đồ tôn, dù sao thì sau khi hắn nói ra, chỉ sợ ba người này sẽ cho rằng chuyện Trần Nhất Mặc mất tích có liên quan tới hắn, đem hắn trở thành người xấu, chứ không phải là sư gia.

Tiếp đó, Trần Nhất Mặc rốt cuộc là tại sao lại mất tích, bây giờ đang ở nơi nào…

Chuyện này, có liên quan đến ba vị đệ tử này hay không?

Điều này, Tần Ninh cũng không chắc chắn.

Từ từ xâm nhập vào bên trong, dần dần, phía trước là dãy núi non cao ngất lấp trong mây, khí tức khiến cho kẻ khác run sợ không ngừng ngưng tụ.

Vạn Độc tông!

Tới nơi rồi!

Đập vào mắt là núi cao xếp thành vòng tròn hùng tráng.

Ngay khi đội ngũ cách dãy núi hơn mười dặm, phía trước đã xuất hiện không ít đệ tử Vạn Độc tông như hổ rình mồi, bày ra trận địa sẵn sàng đón địch, chăm chăm nhìn về phía đám người xâm lấn.

Đã bao nhiêu năm.

Còn chưa có người nào dám khua chiêng gióng trống tiến vào tổng bộ Vạn Độc tông ở dãy núi Ách Nguyên như thế.

Trên vùng đất Cửu Châu.

Nếu như nói thực lực của Vạn Độc tông không tiến vào được ba vị trí đầu.

Thì cũng cần phải nói đến việc tiêu diệt Vạn Độc tông còn khó khăn hơn gấp mấy lần so với việc tiêu diệt nhà họ Khương hay nhà họ Tề.

Vạn Độc tông có vị trí địa lý đặc biệt, khiến cho nơi này rất khó bị người ta công phá.

Nếu như muốn diệt Vạn Độc tông, vậy thì phải suy nghĩ lại một chút xem, sẽ phải trả giá lớn đến mức nào.

“Tới rồi!”

Giờ phút này, Tiếu Hạc chỉ còn treo một hơi thở, sắc mặt trắng bệch nói.

Mà hai má tuấn tú của Độc Thiên Tầm đã sớm sưng thành cái đầu heo, trong mắt tràn đầy độc ác.

Nhìn tông môn gần trong gang tấc, sự oán hận trong lòng Độc Thiên Tầm dường như muốn phá tan chân trời.

Đáng chết!

Những người này, đều đáng chết!

Cứ chờ bị vạn độc xuyên tim, ngay cả xương cốt cũng không còn đi!
Chương 2322: Huynh đừng nói chuyện nữa

“Đây chính là Vạn Độc tông?”

Cơ Thi Dao đi lên phía trước, khoanh tay đứng đó, lạnh nhạt nói: “Ngược lại nhìn cũng thật ra hình ra vẻ…”, lúc này, Lãng Thư Thành đi đến trước mặt Cơ Thi Dao, chắp tay nói: “Đại nhân, trực tiếp…giết sao?”

“Ngươi nói xem?”

Cơ Thi Dao bày ra phong thái lão làng, chậm rãi nói: “Không trực tiếp giết vào, chẳng lẽ còn chờ bọn họ giết lại đây trước sao?

Đầu óc vụng về, lóng ngóng, luyện đan luyện đến ngu người rồi à?”

Cơ Thi Dao vừa nói xong đã nắm chặt bàn tay, sau đó ra lệnh: “Nghe theo hiệu lệnh của ta, giết”.

Nhất thời, từng bóng người thẳng tắp, xung phong liều chết phóng ra ngoài.

Giờ phút này, võ giả Vạn Độc tông nào dám sơ suất, bọn họ nhanh chóng đón địch, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ còi báo động trong Vạn Độc tông vang lên.

Bên trong Vạn Độc tông.

Trong một toà đại điện, Độc Vạn Lý và Khương Hồng Lâm đang thảo luận.

Đột nhiên, bên ngoài đại điện vang lên âm thanh nhao nhao.

Độc Vạn Lý nhướng mày, có chút không vui nói: “Sao lại thế này?”

Một người bên cạnh lập tức đi ra, xem xét tình hình.

Nhưng đúng lúc này, một vài người trông có vẻ vô cùng lo lắng đi tới.

“Tông chủ”.

“Việc lớn không ổn rồi!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Độc Vạn Lý trở thân âm trầm.

“Cái gì mà việc lớn không ổn?

Khương tam gia còn đang ở đây, vội vàng hoảng hốt như thế còn ra thể thống gì?"

Nghe được những lời này, mấy người kia lập tức thu lại hơi thở rối loạn trên người mình.

“Có chuyện gì?”

Độc Vạn Lý hỏi.

“Khởi bẩm tông chủ, Lãng Thư Thành dẫn theo người của Đan Đỉnh môn đến, tấn công Vạn Độc tông chúng ta”.

“Thiếu tông chủ đã bị bọn họ bắt rồi!”

“Bây giờ, người ta đã giết đến bên trong Vạn Độc tông chúng ta”.

Dứt lời, sắc mặt Độc Vạn Lý thay đổi.

“Cái gì!”

Độc Vạn Lý lạnh lùng quát: “Đan Đỉnh môn nằm ở phía tây của chín châu, cách Vạn Độc tông chúng ta cả ngàn vạn dặm, bọn họ không quản ngàn vạn dặm đến Vạn Độc môn chúng ta làm cái gì?”

“Nực cười, tưởng Vạn Độc môn chúng ta dễ bắt nạt sao?”

Lúc này, Khương Hồng Lâm cũng đứng dậy, an ủi nói: “Trước hết Độc tông chủ đừng có gấp, cứ đi ra ngoài nhìn kỹ rồi hẵng nói, Đan Đỉnh môn chủ yếu buôn bán đan dược, không oán không cừu gì với Vạn Độc tông các ngươi”.

“Khương tam gia!”

Người bẩm báo kia vội vàng nói: “Khương Kim Ca thiếu gia cũng bị bọn họ bắt rồi!”

“Cái gì?”

Khương Hồng Lâm lập tức giận không thể át, quát lớn: “Cái đám rùa đen Đan Đỉnh môn, muốn chết phải không?”

Độc Vạn Lý nhìn Khương Hồng Lâm vừa rồi còn khuyên giải mình, vẻ mặt không còn gì để nói.

“Độc tông chủ, lập tức phản kích, giết hết mấy tên khốn kiếp này!”

Khương Hồng Lâm tức giận ngập trời.

Độc Vạn Lý nhanh chóng ra lệnh: “Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả mọi người bắt đầu tiến công, bổn toạ cũng thật sự muốn nhìn xem, người của Đan Đỉnh môn rốt cuộc muốn làm gì!”

Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên.

Lúc này, tại cửa ra vào sơn cốc của Vạn Độc tông.

Lãnh Thư Thành dẫn theo ba vị cường giả Tiểu Thần Tôn Phương Tử Long, Tỉnh Thiên Vân, Phục Tâm Duyệt, phóng thích ra sức mạnh khủng bố, đi trước dẫn đường tiến công vào Vạn Độc tông.

Đám người Tần Ninh, Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao bước từng bước một, không nhanh không chậm đi theo phía sau.

“Ồ?”

Cơ Thi Dao thấy được phong cảnh của Vạn Độc tông, không nhịn được cười nói: “Thú vị, Vạn Độc tông thật đúng là, toàn bộ dãy núi Ách Nguyên đều là khí độc, bù lại, nơi này khí tức hỗn tạp, lại giống như thánh đại tu tiên, tiên cảnh giữa chốn nhân gian”.

Duẫn Khả Vi đã không còn cười lớn nữa, nhưng một bàn tay lại giơ lên cao, một con mắt cũng hướng lên trời, dáng vẻ vô cùng kỳ lạ.

“Một nơi…nơi thật tốt…”, Cơ Thi Dao nhìn thoáng qua Duẫn Khả Vi, không nhịn được nói: “Huynh đừng nói chuyện nữa”.

Cái tên này, dọc đường đi cứ như một kẻ thần kinh.

Duẫn Khả Vi xì một tiếng, một chân bước đi khập khiễng, dáo dác nhìn xung quanh.

Võ giả của Đan Đỉnh môn một đường giết thẳng vào Vạn Độc tông, khắp nơi đều đang giao chiến.

Lãng Thư Thành thân là cường giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn đỉnh phong, tất nhiên là không ai ngăn cản được.

Mà Vạn Độc tông chỉ mạnh về lĩnh vực dùng độc, bản thân Lãng Thư Thành lại là một vị đan sư Chí Tôn ngũ phẩm, đối với việc phòng ngừa độc tố, tất nhiên là hắn ta rất tâm đắc.

Đây cũng chính là đặc điểm của đệ tử Đan Đỉnh môn.

Nếu như là đệ tử của các tông môn, gia tộc khác giao chiến với đệ tử Vạn Độc tông, tất nhiên là sẽ bị tổn thất lớn.

Nhưng trong Đan Đỉnh môn, hầu hết các đệ tử đều hiểu biết về đan dược, những độc tố này, đương nhiên là bọn họ có thể phòng bị được.

Lúc này, Lãng Thư Thành cầm trong tay một thanh bảo khí Chí Tôn, sức mạnh khủng bố khiến cho hai trưởng lão Tiểu Thần Tôn hậu kỳ của Vạn Độc tông liên tiếp bị bại lui.

“Cút!”

Khẽ quát một tiếng, đôi tay Lãng Thư Thành nắm chặt, quyền kình bùng nổ, âm thanh ầm ầm vang lên.

Thân hình của hai vị cường giả Tiểu Thần Tôn hậu kỳ lui lại, tiếng ầm ầm đổ vỡ của hàng loạt lầu các vang lên, máu tươi phun ra.

Tiểu Thần Tôn đỉnh phong và Tiểu Thần Tôn hậu kỳ chính là hai cấp bậc hoàn toàn khác nhau.

“Lãng Thư Thành, ngươi điên rồi sao?”

Một tiếng quát vang lên.

Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy một bóng đen nhanh như chớp lao đến, nháy mắt đã tới gần Lãng Thư Thành, trực tiếp đánh ra một quyền.

Bên trong quyền kình kia có thể nhìn thấy từng luồng hơi thở màu đen khủng bố, không ngừng phóng thích ra bên ngoài.

Khí thế khiến cho người khác không khỏi kiêng kị bộc phát, hướng thẳng về phía Lãng Thư Thành.

Lãng Thư Thành không hề né tránh, hắn ta hung hăng vung ra một quyền đón nhận.

Một tiếng keng vang lên.

Hai bóng người tách ra.

Thân hình Độc Vạn Lý rút lui, khí Chí Tôn trong cơ thể điên cuồng phóng ra ngoài.

Mà bên kia, thân hình Lãng Thư Thành cũng lùi về sau, chỉ thấy trên cánh tay của hắn ta bị khí đen bao phủ, tản ra mùi tanh tưởi.

Sắc mặt Lãng Thư Thành khẽ thay đổi, dùng tay còn lại lấy một chiếc bình ngọc ra, trích ra một giọt dung dịch màu xanh, trong nháy mắt, khí đen tán loạn, tanh tưởi trên cánh tay lập tức biến mất, tản ra hương thơm thoang thoảng.

Hai người dùng một chiêu giao chiến, có thể nói là dùng toàn lực để đối phó, thực lực tương đương, không phân thắng bại.

“Lãng Thư Thành!”

Thân hình Độc Vạn Lý xuất hiện, trên người khoác chiếc áo choàng màu đen, khí thể hung ác, nham hiểm, y lạnh lùng nói: “Vạn Độc tông và Đan Đỉnh môn nước sông không phạm nước giếng, ngươi làm vậy là có ý gì?

Bắt con ta, lại còn đến Vạn Độc tông náo loạn!”

Nghe đến đây, sắc mặt Lãng Thư Thành không chút thay đổi, bình tĩnh nói: “Ta chỉ nghe theo mệnh lệnh của đại nhân nhà ta mà thôi”.

“Đại nhân nhà ngươi?

Đại nhân nhà ngươi là ai?”

Giờ phút này, trong lời nói của Độc Vạn Lý mang theo chút nghi hoặc.

Lãng Thư Thành chính là môn chủ Đan Đỉnh môn.

Đan Đỉnh môn là thế lực lớn nhất Lãng Châu, cũng có thực lực và tiếng tăm vang dội trong chín châu.

Lãng Thư Thành thân là một vị cường giả Tiểu Thần Tôn đỉnh phong, vậy mà còn có người có thể sai khiến hắn ta?

Chẳng lẽ…là thế lực đến từ Cửu Nguyên Vực?

Trong phút chốc, Độc Vạn Lý có thể nói đã tự hỏi rất nhiều.

“Là ta!”

Một thân hình xinh đẹp đang khoanh tay đứng ở phía sau, chậm rãi bước ra.

Cơ Thi Dao tiến lên phía trước, nhìn thẳng vào Độc Vạn Lý.

“Ngươi chính là Độc Vạn Lý?”

Cơ Thi Dao bình tĩnh nói.

“Ngươi là ai?”

“Ta là đến tìm ngươi để gây phiền phức đấy!”

Cơ Thi Dao nói thẳng: “Có vẻ như ngươi còn chưa biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì

“Con trai của ngươi, Độc Thiên Tầm, chỉ vì chút tranh chấp nhỏ mà ra tay hạ độc đồ đệ của ta, muốn đẩy đồ đệ của ta vào chỗ chết, cũng may thuật luyện đan của ta đủ cường đại nên mới cứu được đồ đệ mình, nhưng mà chuyện này, Vạn Độc tông các ngươi phải cho ta một lời giải thích”.

Độc Vạn Lý nhìn thế phía Độc Thiên Tầm đang bị giam giữ.

Độc Thiên Tầm là con trai duy nhất của y, cơ nghiệm vạn năm của Vạn Độc tông, tương lai còn phải giao cho Độc Thiên Tầm.
Chương 2323: Cứ như vậy giao ra rồi?

“Ngươi muốn thế nào?”

Độc Vạn Lý nói thẳng.

“Đơn giản”.

Cơ Thi Dao cười nói: “Đứa con này của ngươi, nhất định là không sống nổi, mà Độc Vạn Lý ngươi phải xin lỗi đồ đệ của ta và nói…ngươi không biết cách dạy con, như vậy là được!”

Nghe được những lời này, khoé miệng Độc Vạn Lý khẽ nhếch lên.

Không sống nổi?

“Ngươi nằm mơ đi!”

Độc Vạn Lý bùng nổ lửa giận.

Mà lúc này, Khương Hồng Lâm ở bên cạnh đi ra, kéo lại ống tay áo của Độc Vạn Lý rồi tiến lên.

“Vị cô nương này”.

Khương Hồng Lâm khách khí nói: “Đầu tiên, việc này là tranh chấp của ngươi và Vạn Độc tông, vì sao lại bắt cả Khương Kim Ca, đệ tử nhà họ Khương chúng ta?”

Cơ Thi Dao mới nhìn về phía gã thanh niên bị bắt cùng với Độc Thiên Tầm.

“À…Lúc đó hắn ta ở cùng một chỗ với Độc Thiên Tầm, nên thuận tay bắt luôn!”

“…”, Khương Hồng Lâm lại nói: “Vậy không biết có thể thả Khương Kim Ca ra được không?

Chuyện này không liên quan gì đến hắn ta!”

Cơ Thi Dao không thèm quan tâm, cô ta nhìn về phía Độc Vạn Lý, nói: “Được rồi, đừng nhiều lời nữa, Độc Vạn Lý, xin lỗi đi!”

Hai bàn tay trong áo choàng của y nắm chặt.

Nếu như không phải người phụ nữ này nắm giữ sống chết của con trai mình, bây giờ, y sẽ lập tức ra tay giết chết người phụ nữ này.

Không khí ở hiện trường đông cứng lại, hai bên đều không ra tay nữa.

Khương Hồng Lâm lo lắng cho sống chết của Khương Kim Ca, ông ta khuyên giải nói: “Thiên Tầm và Kim Ca đều ở trong tay cô ta, chúng ta cũng sợ ném chuột vỡ đồ”.

“Trước hết cứ nhận sai, chịu thua đi”.

Lúc này, Độc Vạn Lý nhìn thoáng qua Khương Hồng Lâm.

“Cô nương!”

Độc Vạn Lý chắp tay nói: “Con ta làm ra việc vô liêm sỉ này, quả thật là do Độc Vạn Lý ta dạy con không nghiêm”.

“Thế nhưng, cuộc đời này của Độc Vạn Lý ta cũng chỉ có một đứa con, mà đồ đệ của cô nương vẫn chưa chết, Độc Vạn Lý ta đồng ý bồi thường, thoả mãn yêu cầu của cô nương, chỉ là hy vọng cô nương có thể tha cho con ta một mạng”.

Nghe được những lời này, Cơ Thi Dao chống cằm.

“Được!”

Chỉ là đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên.

Mọi người đều sửng sốt.

“Được được được!”

Âm thanh kia ngày càng vang dội, vẫn vang lên không ngừng.

“Huynh chột rồi còn xem náo nhiệt cái gì?”

Cơ Thi Dao nhìn thoáng qua Duẫn Khả Vi, tức giận lẩm bẩm nói.

“Được…”, trong miệng Duẫn Khả Vi chỉ nói ra được một chữ như vậy.

Mấy người bọn họ tập mãi cũng thành thói quen.

Cái tên này từ nãy đến giờ, có khi nào là bình thường đâu.

“Nếu cô nương đồng ý rồi thì có thể tạm thời thả con ta ra được không?”

“Là tên kia đồng ý, chứ không phải ta!”

Cơ Thi Dao cũng nói thẳng: “Lời ngươi nói cũng có đạo lý, nếu như giết Độc Thiên Tầm thì ta lại giống như hai cha con các ngươi, giết người như ma quỷ!”

“Như vậy đi, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, ta phế đi hai cánh tay của hắn ta, miễn cho tội chết!”

Cơ Thi Dao suy nghĩ một chút, cuối cùng nói.

Mà giờ phút này, Độc Vạn Lý cũng biến sắc.

Đám người phía sau.

Năm người Tần Ninh, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Nguyên Sơ Liễu giống như người ngoài cuộc, không nói lời nào.

“Sư tôn, người không nói vài câu à?”

Diệp Nam Hiện hiếu kỳ nói.

Từ khi tiến vào Vạn Độc tông, sư tôn thật giống như là không thèm quan tâm tới, chỉ như đang đi xem náo nhiệt.

“Không nóng vội”.

Tần Ninh ngồi trên mặt đất, tựa vào tảng đá bên đường nhỏ, cười nói: “Trước hết cứ xử lý chuyện của Cơ Thi Dao đi đã, còn chuyện của ta, không thể xử lý ổn thoả nhanh như vậy được”.

Nhìn thấy bộ dạng như đang đi du sơn ngoạn thuỷ của Tần Ninh, trong lòng Nguyên Sơ Liễu âm thầm đề cao cảnh giác.

Chuyện hôm nay, từ khi tiến vào dãy núi Ách Nguyên cho đến bây giờ, cứ giống như là…một trò đùa.

Cơ Thi Dao cũng tốt, Duẫn Khả Vi cũng thế, căn bản là không có một chút điệu bộ gì là muốn diệt Vạn Độc tông.

Đây thật giống như một trò đùa! Hơn nữa, Đan Đỉnh môn có thực lực tương đương với Vạn Độc tông, lần này, có vẻ như có hơn một nghìn vị võ giả Đan Đỉnh môn trùng trùng điệp điệp đến đây.

Thế nhưng trên thực tế, căn bản là không có khả năng diệt được Vạn Độc tông.

Vạn Độc tông dễ dàng tiêu diệt như vậy sao?

Mà ở bên kia, Cơ Thi Dao bàn điều kiện, hoàn toàn là tuỳ ý mà làm.

Bên này, Tần Ninh lại cái gì cũng không quản, giống như một người đến xem náo nhiệt.

Hơn nữa.

Lợi thế hiện tại của bọn họ chính là bắt giam được hai người Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca.

Một khi hai người này được thả ra, Độc Vạn Lý sẽ bất chấp mọi giá để tiêu diệt đám người bọn họ, lấy lại mặt mũi cho Vạn Độc tông.

Cũng may, Cơ Thi Dao hẳn là không ngốc nên hiểu được, cho dù thế nào cũng không thể giao Độc Thiên Tầm ra.

“Như thế nào?

Ngươi không vừa ý?”

Cơ Thi Dao lập tức nói: “Ta đã nhường một bước ngươi còn không chịu đồng ý, quên đi, không cần thiết phải đàm phán cái gì nữa!”

“Đừng!”

Độc Vạn Lý nhanh chóng nói: “Ta đồng ý!”

“Vậy thì tốt”.

Độc Vạn Lý nói tiếp: “Ta chỉ có một yêu cầu, để ta tự mình ra tay”.

“Con ta phạm phải sai lầm như thế, là do người làm phụ thân như ta không đúng, để ta tự mình ra tay, coi như là bù lại lỗi lầm bản thân giáo dục không nghiêm, hy vọng cô nương đồng ý!”

“Cũng tốt, một công đôi việc!”

Cơ Thi Dao đồng ý nói.

Nói xong, Cơ Thi Dao dùng một tay bắt lấy Độc Thiên Tầm, trực tiếp ném đến trước mặt Độc Vạn Lý, nhân tiện ném luôn Khương Kim Ca ra ngoài.

Giờ phút này, toàn trường tĩnh mịch.

Lãng Thư Thành trợn mắt há hốc mồm.

Nguyên Sơ Liễu như hoá đá.

Đây…cứ như vậy giao ra?

Đây là đầu óc có vấn đề sao?

Giao ra lợi thế rồi thì còn bàn điều kiện cái gì nữa?

Mà lúc này, Độc Vạn Lý và Khương Kim Ca vội vàng kiểm tra toàn thân hai người bọn họ, phát hiện chỉ có chút thương tích ngoài da, cũng không có thương tích nghiêm trọng gì bên trong, hai người nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin được.

Cơ Thi Dao cứ như vậy mà giao người ra?

Nguyên Sơ Liễu cũng nhìn ra được vẻ khiếp sợ trên mặt Độc Vạn Lý và Khương Hồng Lâm, rơi vào đường cùng, cô ta chỉ có thể lấy tay đỡ trán, vẻ mặt cảm thán.

Vị Cơ Thi Dao này…đầu óc không khỏi có chút đơn thuần đi.

Ngay cả kẻ địch cũng bị chiêu này của cô ta làm cho khiếp sợ! Cơ Thi Dao khoanh tay đứng, thản nhiên nói: “Được rồi, ngươi bắt đầu ra tay đi, chặt đi hai tay của hắn ta, bồi thường cho chút phí tổn thất cho, chuyện của chúng ta cứ như vậy kết thúc!”

Lúc này, Độc Vạn Lý chỉ cảm thấy, chỉ số thông minh bị đè ép.

Người phụ nữ này bị bệnh thần kinh phải không?

Là thật sự ngu ngốc, hay là đang giả ngu?

Con trai của y đã trở lại rồi, vì sao y còn phải sợ Đan Đỉnh môn.

Nơi này chính là Vạn Độc tông! Là Vạn Độc tông mà y vất vả gây dựng mấy vạn năm!

“Xem ra, ngươi lại có thể ngu xuẩn đến mức này!”

Độc Vạn Lý cười nhạo nói: “Con trai ta đã an toàn trở về rồi, vì sao ta phải nghe lời ngươi?”

“Ồ?”

Giờ phút này, Cơ Thi Dao nhìn về phía Độc Vạn Lý, kinh ngạc nói: “Ngươi nói mà không giữ lời?”

“Ngươi quả thực là cực kỳ ngu dốt!”

Độc Vạn Lý lạnh lùng nói.

“Ngươi lấy cái gì để bàn điều kiện với ta?

Võ giả của Đan Đỉnh môn sao?

Vạn Độc tông chúng ta cũng không phải là người dễ chọc!”

Độc Vạn Lý vừa dứt lời, tiếng xé gió vút vút vang lên.

Xung quanh, ước chừng có mấy nghìn đệ tử Vạn Độc tông xông ra, đằng đằng sát khí.

Mà núi non vốn dĩ như có tiên khí bay lượn, giờ phút này đã bị lây nhiễm khí đen, hơn nữa, theo những bóng người này xuất hiện, còn có vô số độc trùng, độc thú ở khắp núi đồi chạy đến.

Vốn là thánh địa tiên gia Vạn Độc tông.

Giờ phút này lại giống như trở thành địa ngục nhân gian.

Cơ Thi Dao thấy một màn như vậy thì tức đến giậm chân.

“Ngốc ngốc ngốc…”, một âm thanh lắp bắp đúng lúc này vang lên.
Chương 2324: Pháp thân Vô Tướng Lan

Duẫn Kha Vi nhìn về phía sư muội mình, cười ha ha ha nói: “Đồ ngốc…”

“Huynh câm miệng”.

Cơ Thi Dao hừ một tiếng rồi nhìn về phía Độc Vạn Lý, nói: “Nếu như ngươi đã nói không giữ lời thì đừng trách ta”.

“Lãng Thư Thành, diệt Vạn Độc tông cho ta!”

Độc Vạn Lý nghe được những lời này thì lập tức cười lạnh nói: “Đan Đỉnh môn diệt Vạn Độc tông?

Có chắc là diệt được không?”

Độc Thiên Tầm ngóc cái đầu heo dậy, hung tợn nói: “Cha, để người phụ nữ kia lại, không được giết chết, con muốn cho cô ta cảm nhận được sự tra tấn lớn nhất cuộc đời này”.

Độc Vạn Lý từng bước bước ra.

“Lãng Thư Thành, đây là ngươi đến tận cửa tìm chết”.

Vút…Một lời vừa dứt, Độc Vạn Lý lập tức giết đến.

Lãng Thư Thành đã không còn lời nào để nói, trực tiếp đón nhận công kích của Độc vạn Lý.

Trong chớp mắt, hai vị cường giả Tiểu Thần Tôn đã toàn lực giao chiến với nhau.

Cảnh giới Tiểu Chí Tôn, pháp thân Tụ Hình.

Cảnh giới Đại Chí Tôn, pháp thân Ngưng Thể.

Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh.

Cảnh giới Đại Thiên Tôn, pháp thân Ngoại Hiện.

Mà cảnh giới Tiểu Thần Tôn là pháp thân Thoát Thể.

Một khi pháp thân có thể thoát ra khỏi cơ thể để chiến đấu thì sức chiến đấu bộc phát ra mạnh mẽ không khác gì phân thân thứ hai của võ giả.

Mà đến cảnh giới Đại Thần Tôn, pháp thân thậm chí còn có thể ngưng tụ linh hồn.

Ở cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh là pháp thân được võ giả trao cho linh trí, sức chiến đấu của pháp thân được tăng lên mạnh mẽ.

Mà đến cảnh giới Đại Thần Tôn, pháp thân Ngưng Hồn, là pháp thân hoàn toàn có được linh trí, bộc pháp ra sức chiến đấu khủng bố.

Lúc này, hai người kia đánh ngang tay không phân thắng bại.

“Đồ vô liêm sỉ!”

Cơ Thi Dao nhìn về phía Độc Vạn Lý, tức giận không thể át được.

Ở phía sau, Nguyên Sơ Liễu thấy một màn như vậy chỉ cảm thấy khó có thể tin được.

Cơ Thi Dao này đã không thể nói là đơn thuần nữa, mà là ngu ngốc.

Nên làm gì bây giờ?

Tần Ninh vẫn ngồi dưới đất như trước, dường như cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không liên quan đến hắn.

Mà ở một bên khác, Khương Hồng Lâm cùng với hơn trăm người nhà họ Khương cũng chỉ đứng một bên, không nhúng tay vào.

Đây là chuyện của Đan Đỉnh môn và Vạn Độc tông, không liên quan đến bọn họ.

Ánh mắt của Khương Hồng Lâm nhìn về phía mấy người Tần Ninh.

Dừng lại trên người Tần Ninh, Khương Hồng Lâm cảm thấy có chút không thoải mái.

“Hắn là ai?”

Khương Hồng Lâm hỏi Khương Kim Ca.

“Tên là Tần Ninh, đến cùng với người phụ nữ kia”.

Khương Kim Ca cũng nhìn về phía Tần ninh, sau đó nói: “Tam thúc, người thanh niên này…Ta càng nhìn càng thấy không thoải mái, cứ cảm giác như…tinh thần có chỗ nào đó không đúng, làm cho người ta cảm thấy rất khó chịu…”, nghe được những lời này, Khương Hồng Lâm sửng sốt.

Ông ta cũng có cảm giác này! Thế nhưng ông ta có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy người này.

Điều này, rất kỳ lạ! Lúc này, đệ tử Vạn Độc tông đã hoàn toàn đánh đến, số lượng người chiếm ưu thế, khiến cho võ giả Đan Đỉnh môn bị cản trở bước tiến công.

Hai người Lãng Thư Thành và Độc Vạn Lý càng đấu càng khó phân thắng bại.

Có điều các đệ tử Đan Đỉnh môn khác dần dần rơi vào thế yếu, bắt đầu có người chết.

Thấy một màn như vậy, Cơ Thi Dao vô cùng tức giận.

“Ta muốn giết tên khốn này”.

Cơ Thi Dao hừ một tiếng rồi nói.

“Tiểu sư muội”.

“Không thể!”

Hai tay hai chân Duẫn Khả Vi vặn vẹo, đầu lưỡi thè ra, ấp úng nói: “Muội dám làm như vậy thì muội cứ chờ chết đi!”

Cơ Thi Dao dường như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Tức chết ta!”

Cơ Thi Dao nói: “Tên khốn kiếp này, nói mà không giữ lời”.

“Duẫn Khả Vi, huynh giết y cho ta!”

Duẫn Khả Vi nghe vậy thì trợn trắng mắt, nói: “Muội xem ta bây giờ, bộ dáng này có giống như là giết người được không?”

Cơ Thi Dao nghe vậy thì nổi giận mắng: “Huynh là đồ vô dụng, huynh còn có thể làm gì?

Ngày ngày chỉ biết gây rối!”

“Muội mắng ta?

Chính muội não tàn, lại còn trách ta?”

“Huynh…”, giờ phút này, Cơ Thi Dao tức giận chết đi được.

Thấy một màn như vậy, Nguyên Sơ Liễu, Hác Kỉ Suất lại trợn mắt há hốc mồm.

Hiện giờ, Duẫn Khả Vi chắc chắn là không có biện pháp ra tay.

Nhưng mà Cơ Thi Dao…Thuật luyện đan nhất định là rất lợi hại, thực lực đương nhiên cũng không kém.

Hơn nữa, Cơ Thi Dao cứ như vậy thả Độc Thiên Tầm ra, trong lòng bọn họ, hoặc là Cơ Thi Dao ngu ngốc, hoặc là Cơ Thi Dao căn bản không để Độc Vạn Lý vào trong mắt.

Vừa rồi, Nguyên Sơ Liễu cũng hiểu được, Cơ Thi Dao cứ như vậy thả người là rất ngu ngốc.

Thế nhưng, nghĩ lại thì có lẽ Cơ Thi Dao cho rằng, cho dù có thả người mà Độc Vạn Lý không giữ lời thì cô ta vẫn có thể giết chết Độc Vạn Lý.

Dù sao…Vị này cũng là đệ tử của đại tông sư Trần Nhất Mặc.

Thực lực nhất định cũng không kém, ở trong chín châu, cảnh giới Tiểu Thần Tôn thuộc loại cường giả đứng đầu, thế nhưng trong đại địa Cửu Nguyên Vực, lại chỉ có thể nói là bình thường thôi.

Cô ta không ngờ tới, Cơ Thi Dao vậy mà…không thể ra tay?

Vì sao lại như thế?

Giờ phút này, võ giả Đan Đỉnh môn đã bắt đầu rơi vào thế yếu, xung quanh không ngừng có người chết.

Cơ Thi Dao phiền não nói: “Kệ đi, chết thì chết, cũng không thể để cho các môn tử chết như vậy được”.

“Muội muốn chết à!”

Duẫn Khả Vi mắng: “Nếu như muội dám làm như vậy, đời này đừng mong gặp lại sư tôn nữa”.

Cơ Thi Dao căn bản không thèm để ý tới, cô ta từng bước bước đến, hai tay xoè ra, mười đầu ngón tay mang theo mùi hương thoang thoảng.

Mà trên mười đầu ngón tay này có thể nhìn thấy hoa lan hư ảo, giống như sắp nở rộ.

Bộp! Thế nhưng, đúng lúc này, thân hình Cơ Thi Dao run lên.

Một bàn tay nắm chặt lấy cánh tay Cơ Thi Dao.

“Không muốn sống nữa?”

Âm thanh thản nhiên vang lên.

Hành động của Cơ Thi Dao bị đánh gãy, đang muốn bộc phát tức giận thì bỗng nhiên cô ta nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú, mang theo vẻ nghiêm nghị đang nhìn mình.

“Ngươi…”, nhìn thấy Tần Ninh ra tay ngăn cản, Cơ Thi Dao sửng sốt, Duẫn Khả Vi nhìn thấy vậy cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Cô làm như vậy, là tự tìm đường chết”.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Pháp thân Vô Tướng Lan!”

Lúc này, thân hình Cơ Thi Dao run lên.

Tần Ninh sao có thể biết được pháp thân của cô ta? Điều này không thể nào! Bọn ta còn chưa có thi triển ra đâu.

Tần Ninh nói tiếp: “Giai đoạn bế hợp mà dám sử dụng pháp thân, chắc chắn sẽ phải chết không chút nghi ngờ, thần tiên cũng không thể nào cứu được cô”.

Giờ phút này, Cơ Thi Dao cũng vội vàng nói: “Nhưng…nhưng cũng không thể cứ như vậy nhìn bọn họ chết được!”

Cơ Thi Dao cũng không phải kẻ ngốc.

Ở trong mắt cô ta, thả Độc Thiên Tầm ra cũng không sao hết, diệt Vạn Độc tông, dựa vào thực lực của một mình cô ta vẫn có thể.

Thế nhưng! Cô ta quên mất! Cô ta hoàn toàn quên mất vấn đề hiện tại của pháp thân của mình.

Tần Ninh cười nói: “Bỏ đi, để ta lên”.

“Ngươi?”

“Đúng, ta!”

Tần Ninh chậm rãi nhìn về phía trước, cười nói: “Ta cũng không phải là đi theo cô đến đây để xem náo nhiệt, mà là tới để khởi binh hỏi tội”.

Một lời vừa dứt, Tần Ninh bước ra.

“Người của nhà họ Khương, xem ra là thực sự có quan hệ với Vạn Độc tông!”

Tần Ninh chậm rãi cười nói.

Nghe được những lời này, Khương Hồng Lâm cũng nói: “Bổn toạ đại diện cho nhà họ Khương, đến bàn chuyện làm ăn với Vạn Độc tông, từ trước đến nay nhà họ Khương và Vạn Độc tông vẫn có giao dịch tới lui”

Nói xong, Khương Hồng Lâm tự mình sửng sốt.

Ông ta là cường giả cảnh giới Tiểu Thần Tôn.

Vậy mà…lại giải thích với Tần Ninh, một vị Tiểu Thiên Tôn?
Chương 2325: Đúng, rồi sao?

Nhưng ban đầu ông ta có định giải thích đâu.

Tự nhiên nghe Tần Ninh hỏi xong ông ta trả lời huỵch toẹt luôn.

Khương Hồng Lâm vừa dứt lời thì chết trân.

Tần Ninh cười nói: "Hợp tác à? Nhưng kiểu quan hệ hợp tác thế nào mới được chứ?"

Khương Hồng Lâm không muốn trả lời nhưng miệng cứ nói trong vô thức: "Nhà họ Khương và Vạn Độc Tông chỉ hợp tác trên phương diện làm ăn thôi".

"Haha..."

Tần Ninh bật cười, không để ý tới ông ta nữa.

Lúc này, trán Khương Hồng Lâm bỗng nhiên tuôn mồ hôi như suối.

"Tam thúc, thúc... sao vậy?"

Khương Kim Ca hoảng sợ nhìn tam thúc của mình.

Mặc dù tam thúc có bề ngoài to cao, vạm vỡ nhưng trên thực tế ông ta rất tinh tế và cẩn thận, chuyện gì cũng đâu ra đó nên đa phần việc đối ngoại của nhà họ Khương luôn do tam thúc đảm nhận.

Nhưng bây giờ tam thúc chẳng giống trước kia chút nào.

"Không... không có gì..."

Khương Hồng Lâm lau mồ hôi trên trán.

Ông ta nhìn Tần Ninh bằng ánh mắt đầy kiêng dè và đề phòng.

Tên Tần Ninh này có lai lịch gì?

Tại sao ông ta lại thấy sợ hãi thế này?

Tần Ninh nhìn về phía Độc Vạn Lý, tông chủ Vạn Độc Tông.

Y mặc một bộ trường sam, toát lên khí chất rất âm u, lại thêm làn sương đen quanh người khiến y chẳng khác gì quỷ sai dưới địa ngục.

"Độc Vạn Lý".

Tần Ninh đi thẳng vào vấn đề: “Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ bắt nguồn từ dãy núi Ách Nguyên đúng chứ? Theo như ta nhớ thì trước đây trong Cửu Nguyên Vực không có thứ này, vậy mà lần này tiến vào dãy núi Ách Nguyên lại bắt gặp trùng Thiên Tàm. Trùng Thiên Tàm là chất thải được thải ra bởi Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ, sau khi bị phân giải sẽ thôn tính chướng khí, trở thành một con độc thú nhỏ. Trùng Thiên Tàm chỉ xuất hiện khi có sự tồn tại của Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ thôi”.

“Cộng thêm việc Độc Thiên Tầm có thể hạ độc Hác Kỉ Suất, điều này càng chứng minh trong Vạn Độc Tông các ngươi có Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ”.

“Bên cạnh đó, ta cũng phát hiện rất nhiều thứ trên đường tới đây”.

“Thiên Tàm Độc Thiềm Thừ là chất độc phụ trong số những chất độc có trong cơ thể trưởng tộc nhà họ Linh Linh Thiên Thương, chất độc chính này bắt nguồn từ một loại rắn độc!”

“Sau khi vào dãy núi Ách Nguyên, ta phát hiện có một loại độc thú tên là Lục Huyết Thố!”

“Lục Huyết Thố là thỏ bình thường bị biến đổi sau khi trúng độc nhưng còn sống”.

“Và độc đó phải là độc của rắn”.

“Loại độc này rất dễ đoán, không sai vào đâu được, chính là Hắc Viêm Huyết Văn Mãng!”

Tần Ninh nói một thôi một hồi.

Lãng Thư Thành và các đệ tử trong Đan Đỉnh môn đồng loạt lùi ra sau.

Độc Vạn Lý đứng giữa trời nhìn Tần Ninh ở phía dưới, thỉnh thoảng nhướng mày.

“Ngươi giỏi dùng độc, Hắc Viêm Huyết Văn Mãng thì là độc thú cấp năm nổi tiếng, toàn bộ cơ thể nó đều chứa độc”.

“Ban đầu ta chỉ nghi ngờ Vạn Độc Tông là thủ phạm hạ độc nhà họ Linh nhưng sau khi tới dãy núi Ách Nguyên, ta mới khẳng định được thủ phạm đích thị là Vạn Độc Tông”.

Tần Ninh chắp tay đứng trước Độc Vạn Lý với khuôn mặt bình tĩnh. Bình tĩnh đến đáng sợ!

Ánh mắt y trở nên lạnh tanh.

“Ta cứ tưởng Lãng Thư Thành là tên đầu sỏ chứ, bây giờ xem ra đầu sỏ không phải Lãng Thư Thành, cũng không phải nữ tử kia mà là ngươi”.

Độc Vạn Lý giễu cợt: “Độc Vạn Lý ta đây tự nhận mình là người giỏi nhất vùng đất Cửu Châu về năng lực dùng độc, không ngờ một kẻ còn trẻ như ngươi lại có thể giải thích đâu ra đấy!”

Câu này khen Tần Ninh đồng thời không phủ nhận những gì hắn vừa nói.

“Dù gì mấy thứ như độc cũng khó mà sử dụng công khai, không ít người dùng độc trị độc để cứu người, ngươi toàn dùng nó để giết người đã đành, còn giết cả... người nhà họ Linh”.

Giọng điệu của Tần Ninh bỗng nhiên lạnh ngắt.

“Đúng, rồi sao?”

Độc Vạn Lý chế giễu: “Ngươi thì biết cái gì mà nói? Chuyện này dính dáng tới rất nhiều thứ, không phải thứ mà một Tiểu Thiên Tôn nhỏ bé như ngươi được phép tiếp xúc đâu!”

“Ồ?”

Tần Ninh khẽ cười: “Để ta đoán xem, chuyện mà Tiểu Thiên Tôn ta đây không được tiếp xúc...”

“Lẽ nào là giao dịch giữa Vạn Độc Tông và nhà họ Khương?”

Hắn đưa mắt về phía Khương Hồng Lâm, nói tiếp: “Nhà họ Khương căm hận nhà họ Linh, muốn vùng lên nên hợp tác với Vạn Độc Tông, từng bước xâm chiếm nhà họ Linh trong vòng mấy vạn năm, đến khi nhà họ Khương thấy thời cơ đã đến thì phát động chiến tranh”.

“Thế là nhà họ Khương sẽ có thể thâu tóm Linh Nguyên Châu, à quên, nhà họ Thu ở Di Nguyên Châu cũng là tay chân của nhà họ Khương đúng không?”

“Đến lúc đó, nhà họ Khương sẽ tập hợp lực lượng các châu này và trở nên lớn mạnh trong Cửu Châu, đợi một thời gian tích lũy sức mạnh sẽ tranh giành vị trí bá chủ Cửu Nguyên Vực một lần nữa”.

Từ đầu đến cuối Tần Ninh luôn nhìn Khương Hồng Lâm chòng chọc.

“Ăn nói linh tinh”.

Ông ta quát: “Làm gì có chuyện đó”.

“Tần Ninh, ngươi đừng có hắt nước bẩn vào nhà họ Khương ta!”

“Đúng hay không thì ta sẽ tự mình điều tra, giờ ta chỉ đoán thôi, sao ngươi lại hoảng?

Tần Ninh nhìn Khương Hồng Lâm, chậm rãi nói: “Ta sẽ đến nhà họ Khương một chuyến, ngay sau khi tiêu diệt Vạn Độc Tông”.

Khương Hồng Lâm lấy làm kinh hãi.

Rốt cuộc tên Tần Ninh này đến từ đâu?

Lúc này, Tần Ninh tiến lên một bước, nhìn Độc Vạn Lý và bảo: “Suy đoán của ta chưa chắc đã đúng, có thể người đứng sau Vạn Độc Tông là những thế lực hùng hậu ở trung tâm Cửu Nguyên Vực...”

“Chẳng hạn như... Cửu Nguyên đan tông hoặc Thánh Đạo tông, cũng có thể là động thiên Huyền Nguyệt hoặc thánh địa Thanh Dương, biết đâu là Đà La cung thì sao?”

Độc Vạn Lý trào phúng: “Dù là thế lực nào thì ngươi cũng đâu còn sống để tìm hiểu!”

“Ngươi cho rằng chỉ cần một mình Lãng Thư Thành dẫn hơn một nghìn võ giả Đan Đỉnh môn tới là có thể tiêu diệt Vạn Độc Tông của ta ư? Hôm nay Vạn Độc Tông sẽ trở thành nơi chôn cất ngươi!”

Khói độc vòng quanh người Độc Vạn Lý trở nên đáng sợ hơn.

Lãng Thư Thành đứng cạnh Cơ Thi Dao, nói nhỏ: “Đại nhân, Độc Vạn Lý dùng độc rất điêu luyện, nếu chỉ có chúng ta thôi thì thật sự không giết được hắn đâu ạ, có thể sẽ tổn thất nặng nề...”

“Sao mà vô dụng thế không biết”.

Cơ Thi Dao lầm bầm: “Mọi ngày cho ăn tốn cơm tốn gạo, đến lúc quan trọng lại chả làm được tích sự gì”.

Lãng Thư Thành hốt hoảng cúi gằm mặt, không dám phản bác.

Cơ Thi Dao nói tiếp: “Bản cô nương mà không đang trong lúc cần kíp thì...”

Dứt lời, cô ta liếc mắt nhìn Duẫn Khả Vi.

Nhị sư huynh ngu ngốc chỉ biết phá là giỏi.

Sở dĩ cô ta dẫn nhị sư huynh theo là vì lỡ mình gặp chuyện thì còn có nhị sư huynh hỗ trợ.

Mà coi bộ không làm ăn gì được rồi.

Cơ Thi Dao nhìn về phía trước, nói: “Còn tên kia nữa mà, hắn cũng muốn báo thù đấy, không thể chuyện gì cũng để ta làm được, hắn hời rồi, cứ để hắn ra tay đi”.

Lãng Thư Thành nghe vậy bèn thoáng nhìn Tần Ninh đang đứng ở đằng trước.

Hắn?

Một người có cảnh giới Tiểu Thiên Tôn ư?

Trò đùa gì thế này?

Tiểu Thiên Tôn có là gì so với cường giả Tiểu Thần Tôn đâu? Độc Vạn Lý vừa vung tay là khí độc trong tay áo y giết chết Tần Ninh ngay và luôn.

Khoảng cách của hai bên là quá xa, hiện giờ Tần Ninh có thể đôi co với Độc Vạn Lý lâu như thế chẳng qua là vì y e ngại Lãng Thư Thành hắn ta thôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom