-
Chương 2246-2250
Chương 2246: Bắt đầu luyện đan
Tần Ninh đi về một phía của giá sách cũ tàn tạ, sau khi nhìn kỹ một lát, hắn dần dần lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Từ trong đống sắt vụn hỏng hóc, Tần Ninh chọn ra một thanh kiếm sắt loang lổ.
“Thanh kiếm này có manh mối gì sao?”
Thời Thanh Trúc tò mò hỏi.
“Không tầm thường…”, Tần Ninh cười thần bí nói: “Sau này nàng sẽ biết…”, nói xong, Tần Ninh cất thanh kiếm sắt đi, thuận miệng nói: “Dẫn ta đến khu vực dược liệu xem thử”.
“Vâng!”
Kỳ Hải Minh dẫn Tần Ninh đến khu vực dược liệu.
Đối với những dược liệu này, Thời Thanh Trúc và Kỳ Hải Minh đều không hiểu biết nhiều lắm, chỉ có mình Tần Ninh vùi đầu vào lựa chọn.
Sau hai giờ đồng hồ bận rộn, Tần Ninh mới bước ra khỏi khu dược liệu.
Mà giờ phút này, trong tay Thời Thanh Trúc cầm theo một chiếc hồ lô màu xanh tím, trên chiếc miệng nhỏ nhắn còn đọng lại vài giọt rượu, khuôn mặt có chút ửng hồng.
“Hửm?”
Tần Ninh nhướng mày nhìn về phía Thời Thanh Trúc.
“Hì hì, ta tìm được rượu thuốc, quả thật là hương vị không tệ…”
“Con gái như nàng, uống ít rượu thôi”.
“Không nhiều không nhiều, ta cất hơn một trăm bình rượu kia đi rồi, quay về từ từ uống”.
“…”, lúc này, đám người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Liễu Thông Thiên, Linh Phi Dương và Linh Phỉ Phỉ cũng đã chọn được những thứ mình cần, đều đang đứng đợi Tần Ninh.
Diệp Nam Hiên tất nhiên là chọn một thanh trường đạo, lưỡi đao dài gần một mét, thân đao cao gần hai mét tính cả chuôi đao, nhìn vô cùng uy phong mạnh mẽ.
Còn Lý Huyền Đạo thì chọn cho mình một thanh trường kiếm.
Liễu Thông Thiên cũng chọn một cây kiếm.
Mấy người đều cảm thấy thoả mãn rời đi.
Tần Ninh nhìn về phía Kỳ Hải Minh, nghiêm túc nói: “Thời gian tiếp theo ta sẽ ở trong Nguyên Võ bang, có chuyện gì thì báo với Liễu Thông Thiên”.
Liễu Thông Thiên nghe vậy thì sửng sốt.
Báo với ông ta?
Tần Ninh bổ sung nói: “Lúc trước ngươi quản lý Thông Thiên tông, hẳn là vẫn có chút tài năng, Nguyên Võ bang giao cho ngươi quản lý”.
“Kẻ nào không nghe lời thì trực tiếp nói với ta, ta giết hắn”.
Liễu Thông Thiên nghe xong thì gật gật đầu.
“Còn mấy người các ngươi trở về trước đi, đem chuyện ở đây báo cáo với phụ thân các ngươi, nói bọn họ đừng lo lắng, ta tự có kế hoạch!”
“Vâng!”
Đám người Linh Phỉ Phỉ rời đi.
Tần Ninh đi lại trong Nguyên Võ bang rộng lớn, chọn một đình viện để ở lại.
“Mấy ngày kế tiếp, ta chuẩn bị luyện đan, Thanh Trúc, vấn đề trong Nguyên Võ bang, Liễu Thông Thiên quản lý, còn nàng phụ trách răn đe, vất vả cho nàng”.
“Vâng”.
“Huyền Đạo, Nam Hiên, hai người các ngươi cũng bắt đầu tu luyện cho tốt đi, tranh thủ thời gian, sớm ngày đạt đến cảnh giới Đại Chí Tôn”.
Tần Ninh dặn dò nói: “Đừng nghĩ rằng đến Trung Tam Thiên rồi, các ngươi sẽ kém người khác một bậc, võ giả trong Trung Tam Thiên cũng phải từng bước tu hành mà đi lên, xét về thiên phú, cho dù các ngươi có đến Thương Mang Vân Giới thì cũng có thiên phú tương đương với cấp bậc thần đế, từ trước đến nay, ngươi tu đao và ngươi tu kiếm đều luôn đi thẳng về phía trước, tuyệt đối không quay đầu, đao càng thêm cuồng dã, kiếm càng thêm hiền hoà, nhưng tất cả đều cần phải có khí thế”.
“Cỗ khí thế này phải luôn giữ trong tim mình, đi cùng với các ngươi cả cuộc đời này, đồng thời pháp thân Thiên Đao và pháp thân Vĩnh Hằng Chi Kiếm là pháp thân mà ta lựa chọn phù hợp nhất với các ngươi, khi tu hành đến cấp bậc cao nhất của cửu cảnh Chí Tôn – cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, thân và pháp dung hợp thành một thể, bước vào cực cảnh, pháp thân càng mạnh, cực cảnh lại càng khủng khiếp”.
“Đừng tưởng rằng có ta bên cạnh sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, ở đại lục Vạn Thiên rồi Hạ Tam Thiên đã có rất nhiều chuyện nguy hiểm, đến Trung Tam Thiên lại càng nhiều hơn thế nữa, Trung Tam Thiên càng thêm phức tạp hơn so với Hạ Tam Thiên”.
Nói đến đây, Tần Ninh dừng lại một chút.
Kiếp thứ năm, Cửu Nguyên đan đế.
Phụ thân Linh Thư và mẫu thân Lý Thanh Huyên của hắn là võ giả cảnh giới Chí Tôn cực kỳ cường đại, Trần Nhất Mặc cũng có thực lực không kém.
Phụ mẫu đã chết.
Trần Nhất Mặc không xuất hiện.
Điều này chứng minh Trần Nhất Mặc đã xảy ra vấn đề.
Nhưng mà là vấn đề gì?
Hiện giờ, Tần Ninh có cảm giác rất nóng lòng.
Nóng lòng tăng lên thực lực, nóng lòng muốn biết, nhóm đồ đệ ngoan của mình rốt cuộc bây giờ thế nào rồi.
Có lẽ bởi vì lần này, phụ mẫu bỏ mình, Linh Thiên Triết lại bị nhiễm độc, bị tra tấn, làm cho lòng hắn có chút lo lắng không yên.
Ngoại từ bất an thì còn có phẫn nộ.
Tiêu diệt Nguyên Võ bang thì như thế nào?
Tiêu diệt nhà họ Hứa thì như thế nào?
Phải biết được người đứng sau lưng bọn họ, thao túng tất cả chuyện này mới là vấn đề.
Dặn dò hai vị đồ đệ vài câu, Tần Ninh tiến vào đình viện rồi lập tức đi thẳng lên tầng ba, chuẩn bị lò luyện đan và dược liệu thoả đáng.
Thời Thanh Trúc cũng chạy lên mái hiên của tầng lầu, cầm hồ lô tím trong tay, thoải mái, nhàn nhã uống từng ngụm rượu.
Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lựa chọn đóng cửa tu hành, củng cố pháp thân của mình, đồng thời thích ứng với bảo khí Chí Tôn…Ban đêm, trong Nguyên Võ bang.
Tại một thiên viện, giờ phút này đang tụ tập bảy tám người.
Nhìn kỹ thì đúng là mấy vị cao thủ Đại Chí Tôn còn sống của Nguyên Võ bang.
Cốc cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Mấy người mở cửa, Kỳ Hải Minh lập tức đi vào.
“Lão Kỳ!”
Một người đàn ông râu quai nón thấp giọng nói: “Cái tên Tần Ninh kia rốt cuộc là có lai lịch gì?
Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, nhưng ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn…”, Kỳ Hải Minh sửa sang lại quần áo, ngồi xuống, rồi nhìn về phía mấy người bọn họ, chậm rãi nói: “Hôm nay ta đã phái người đi tra xét, tên nhóc này bỗng nhiên từ đâu chui ra, rất kỳ lạ”.
“Chỉ là trùng hợp đi ngang qua, cứu được Linh Phỉ Phỉ, nhưng mà có vẻ như hắn rất quen thuộc với nhà họ Linh…”
“Còn về những tin tức khác thì không có gì…”, Kỳ Hải Minh híp mắt nói: “Nhưng mà theo ta suy đoán, Tần Ninh này tuyệt đối không phải là người bình thường, rất có thể là hạt giống thiên tài nào đó trong các tông môn lớn hoặc trong gia tộc lớn ở Cửu Nguyên Vực chúng ta…đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm…”, lời này vừa nói ra, mấy vị cao tầng đều không nhịn được mà rùng mình.
Nếu là như thế thì bọn họ gặp phải vấn đề lớn rồi.
“Vậy ngươi nói xem, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Một người mở miệng nói: “Ngày thường, ba huynh đệ nhà Nguyên Trung Thiên đối xử với chúng ta rất tốt, bây giờ bọn họ chết rồi, chúng ta không có đủ thực lực để báo thù, chẳng lẽ cứ như vậy đi theo Tần Ninh?”
“Lấy cái gì để báo thù?”
“Đúng vậy…”
“Ai…”, lúc này, mấy người họ cảm thấy vô củng bi ai.
Kỳ Hải Minh khụ khụ hai tiếng rồi mở miệng nói: “Các vị, hiện giờ, Tần Ninh tạm thời không có ý kiến gì với chúng ta, ta cho rằng, mọi người cứ đi bước nào tính bước nấy, hắn muốn chúng ta làm cái gì thì chúng ta làm cái đó, cùng lắm thì đến lúc hắn muốn chúng ta đi liều mạng thì chúng ta quay đầu hợp tác với nhà họ Hứa…”
“Mấy người bọn hắn, còn cả cái cô gái mạnh hơn hắn một chút kia nữa, cho dù có cường đại thì có thể cường đại hơn cả cường giả Tiểu Thiên Tôn sao?”
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật gật đầu.
“Dù sao thì cũng đừng quá lo lắng, thời buổi bây giờ, còn sống mới có thể làm được việc khác!”
“Ừm!”
“Đúng vậy”.
“Hơn nữa, nhà họ Hứa đã chi rất nhiều của cải cho ba vị bang chủ, ba vị bang chủ chết, Hứa Lâm Thiên còn sốt ruột hơn chúng ta mới phải, ta mà là hắn, bây giờ, căn bản là không thể nào ngủ được!”
Kỳ Hải Minh cười lạnh nói.
Quận Linh Tiên, trong Hứa phủ.
Mặc dù đã là đêm hôm khuya khoắt, nhưng Hứa phủ vẫn đèn đuốc sáng trưng, hộ vệ đi tới đi lui, thoạt nhìn còn nhiều hơn gấp đôi ngày trước.
Mà giờ phút này, trong sảnh lớn Hứa phủ, mấy dáng người đang ngồi ở chỗ của mình, không khí có vẻ rất trầm trọng.
Chương 2247: Nghe theo lời của hắn
Trên ghế chủ tọa là một gã đàn ông trung niên mặc trang phục màu tím, dáng hình lộ ra vẻ ung dung, nhưng trên người lại có một cỗ uy nghiêm tự nhiên phóng ra.
Phía dưới, ở hai hàng ghế bên sườn, mấy người còn lại chau mày, trầm mặc không nói lời nào.
“Đại ca, ba người Nguyên Trung Thiên, Nguyên Trung Nhân và Nguyên Trung Thành đều đã chết, điều này rất bất lợi đối với nhà họ hứa, cái người tên Tần Ninh kia đột nhiên nhảy ra, ý đồ không rõ, thực sự là khiến cho người ta cảm thấy lo lắng…”, phía dưới, một người đàn ông trung niên mở miệng.
“Nhị ca nói không sai”.
Một người khác lại nói tiếp: “Chúng ta đầu tư vào ba huynh đệ Nguyên Trung Thiên nhiều như vậy, bây giờ, ba người đã chết, Nguyên Võ bang bị Tần Ninh nắm trong tay, cái tên kia…”, sắc mặt của mấy người còn lại trong đại sảnh cũng không tốt lắm.
Dần dần, thân là tộc trưởng, cũng là huynh trưởng, Hứa Lâm Thiên mở miệng nói.
“Người tên Tần Ninh này có thân phận không rõ ràng, vì sao lại ra mặt giúp nhà họ Linh, chúng ta cũng không biết được, nhưng mà theo ta được biết, kẻ này chỉ là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, vậy mà ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn, người như vậy, nhìn chung là trong bảy quận của Linh Nguyên Châu không bồi dưỡng ra được!”
Lời này vừa nói ra, ba nhân vật trung tâm của nhà học Hứa, Hứa Triết Nguyên, Hứa Lâm Phong và Hứa Minh Thông đều sững sờ.
“Ý đại ca là…kẻ này có thể là con cháu của thế lực lớn nào đó trong Cửu Nguyên Vực?”
Nghe vậy, Hứa Lâm Thiên nhíu mày nói: “Trong Cửu Nguyên Vực tổng cộng có chín đại châu, các thế lực trong chín đại châu này cùng với cường giả các thế lực siêu cấp ở trung tâm Cửu Nguyên Vực ta đều có hiểu biết một chút, nhưng không có thiên kiêu họ Tần nào…”
“Trừ khi là mới xuất đầu lộ diện…”, bốn huynh đệ đều không thể nào nhìn thấu.
Bỗng nhiên chui ra cái tên Tần Ninh kia, thực sự là làm cho bọn họ không nghĩ ra được biện pháp giải quyết.
“Thật ra Tần Ninh không khó đối phó, nhưng thứ ta lo lắng là người sau lưng Tần Ninh, lúc này, cần phải nói rõ ràng với lão gia tử”.
Hứa Lâm Thiên nhẹ nhàng gõ tay lên mặt bàn, chậm rãi nói: “Hơn nữa, chúng ta không ra tay thì còn có một vài người khác có thể thay chúng ta ra tay”.
Thay chúng ta ra tay?
“Đại ca đang nói đến…nhà họ Thạch?”
Hứa Triết Nguyên ngạc nhiên nói.
“Đúng”.
Hứa Lâm Thiên nói tiếp: “Vốn dĩ, muốn tiêu diệt nhà họ Linh là chủ ý của nhà họ Thạch, tất nhiên là bọn họ cần phải trả giá nhiều hơn”.
Trong quận Linh Tiên, nhà họ Linh và nhà họ Hứa đều có thực lực và gốc rễ rất cường đại.
Thế nhưng những năm gần đây, rõ ràng là Linh Thiên Triết đã không trụ được nữa, sớm muộn gì cũng sẽ chết, nhà họ Linh không có Tiểu Thiên Tôn là Linh Thiên Triết, căn bản không thể gây nên được sóng gió gì.
Vì vậy, nhà họ Hứa không cần thiết phải sốt ruột nuốt chửng nhà họ Linh.
Mười năm, trăm năm tới, nhà họ Linh tất nhiên là sẽ xuống dốc, không thể tranh giành với nhà học Hứa được nữa.
Chỉ là sau đó, nhà họ Thạch ở quận Thạch Nhai xuất hiện.
Tộc trưởng nhà họ Thạch, Thạch Hình tự tìm đến Hứa Lâm Thiên bàn chuyện hợp tác, ý muốn tiêu diệt nhà họ Linh.
Tất nhiên là Hứa Lâm Thiên vui lòng.
Đợi mấy chục năm nữa, cho dù Linh Thiên Triết chết đi, nhưng không may ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên và Linh Văn Minh có người trở thành cường giả Tiểu Thiên Tôn, vậy thì lại phiền phức.
Nhà họ Thạch thân là gia tộc lớn thứ nhất quận Thạch Thai, gốc rễ và thực lực còn mạnh hơn nhà họ Linh và nhà họ Hứa một chút.
Chẳng qua nhà họ Hứa đang tìm một cơ hội, một cơ hội để ra tay.
Cuối cùng mới để cho Nguyên Võ bang ra mặt, đối phó nhà họ Linh.
Vốn dĩ sự việc đang tiến triển thuận lợi theo đúng kế hoạch.
Nhưng mà không ngờ Tần Ninh lại xuất hiện, mọi chuyện xảy ra biến số.
“Lập tức thông báo với nhà họ Thạch ở bên kia về tin tức của Tần Ninh, hỏi Thạch Hình xem định xử lý như thế nào”.
Giờ phút này, Hứa Lâm Thiên đứng dậy, thản nhiên nói: “Cảnh giới Đại Chí Tôn không giết được hắn vậy thì cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, để xem nhà họ Thạch xử lý như thế nào”.
“Vâng!”.
…Quận Linh Tiên, nhà họ Linh.
Nhà thờ tổ nhà họ Linh.
Ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên và Linh Văn Minh tập trung bên trong nhà thờ tổ.
“Thật không ngờ tới cái tên Tần Ninh này có lá gan lớn như vậy, trực tiếp giết chết ba huynh đệ Nguyên Trung Thiên, hắn không sợ đám người tàn nhẫn của Nguyên Võ bang kia hợp lực công kích sao…”, Linh Văn Minh cảm thán nói.
Hôm nay nhận được tin tức, ông ta bị hoảng sợ không nhẹ.
Thậm chí còn cho rằng đám tiểu bối Linh Phi Dương nói hươu nói vượn.
Chỉ là không nghĩ tới, đó lại là sự thật.
Bây giờ, tin tức đã truyền ra bên ngoài, trong ngoài quận Linh Tiên đều xôn xao.
Linh Văn Tuyên cũng nói: “Ba tên Nguyên Trung Thiên ngày thường làm nhiều việc ác, người đi theo hắn ta, phần lớn đều là vì lợi ích, bây giờ nhìn thấy ba người họ đã chết, có ai còn liều mạng nữa?
Hơn nữa, đám Phi Dương, Phỉ Phỉ nói Tần Ninh…xuống tay rất quyết đoán, tàn nhẫn”.
Linh Văn Long và Linh Văn Minh nghe vậy thì gật gật đầu.
“Mặc kệ là như thế nào, bây giờ, ba vị bang chủ của Nguyên Võ bang đã chết, Tần Ninh và cái người tên Thời Thanh Trúc kia đang trấn giữ ở đó, thế nhưng bọn chúng chỉ kinh sợ mặt ngoài mà thôi, nếu như nhà họ Hứa làm gì đó, Nguyên Võ bang nhất định sẽ không liều mạng vì Tần Ninh”.
“Thậm chí còn hận không thể đâm sau lưng hắn một đao!”
“Đại ca, đệ thấy chúng ta nên toàn lực giúp hắn, Tần Ninh ra mặt là vì chúng ta…”
“Đúng vậy…”, nghe được những lời này, Linh Văn Long cũng gật gật đầu nói: “Như vậy đi, Văn Minh, đệ dẫn năm mươi võ giả cảnh giới Chí Tôn, ẩn nấp ở gần Nguyên Võ bang, nếu như xảy ra vấn đề gì, lập tức trợ giúp Tần Ninh…”
“Vâng!”
“Không cần…”, đúng lúc này, ngoài cửa nhà thờ tổ, một bóng người run run bước vào.
“Cha”.
Ba huynh đệ cung kính hành lễ.
Linh Thiên Triết từng bước bước vào, nhìn về phía ba người con của mình.
“Các con vốn dĩ nên là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy khắp Cửu Nguyên Vực, là cha vô dụng, khiến cho các con phải ở lại cái quận Linh Tiên nho nhỏ này, còn phải hoảng hốt lo sợ”.
Linh Thiên Triết chậm rãi nói.
Lúc này, ba huynh đệ an ủi cha mình.
Cũng không rõ vì sao đột nhiên cha lại nói như vậy.
Trên thực tế, nếu ông nội Linh Thư và bà nội Lý Thanh Huyên không rời khỏi Linh tộc, bọn họ quả thật là dòng dõi trung tâm, thân phận địa vị cao hơn bây giờ rất nhiều.
Nhưng mà Linh tộc của bây giờ, cũng không còn là Linh tộc năm đó.
Năm đó, ở Cửu Nguyên Vực, Linh tộc là thế lực cấp bậc bá chủ.
Mà bây giờ, chỉ có thể xưng bá ở Linh Nguyên Châu mà thôi.
Sớm đã là nay không bằng xưa.
Theo lý mà nói, một gia tộc cường đại như Linh tộc, một khi đã hưng thịnh, hẳn là có thể duy trì được một 10 vạn năm, nhưng Linh tộc chỉ tồn tại được mấy vạn năm đã từ từ lụi bại, khiến cho kẻ khác không khỏi thổn thức…
“Cha, cha đã nuôi lớn ba huynh đệ chúng con, thân mang bệnh nặng mà vẫn phải cố gắng chống đỡ, bảo vệ nhà họ Linh chúng ta, là chúng con phải xin lỗi cha mới đúng”.
Linh Văn Long hổ thẹn nói.
Giờ phút này, Linh Thiên Triết đi đến trước bàn thờ bên trong nhà thờ tổ, đốt mấy que hương, sau khi cung kính dâng hương thì xoay người lại nhìn ba huynh đệ.
“Nhưng mà Tần công tử xuất hiện, chính là cơ hội chuyển mình của nhà họ Linh chúng ta!”
Linh Thiên Triết nói tiếp: “Sớm muộn gì cũng có một ngày, các con sẽ biết được lý do tại sao bây giờ cha lại không thể nói cho các con biết”.
“Những chuyện tiếp theo cứ giao cho Tần công tử làm đi, việc các con phải làm chính là nghe theo lời hắn”.
Lời này vừa nói ra, ba huynh đệ đều sửng sốt.
“Cha”.
Linh Văn Long lập tức nói: “Chúng ta biết tổ tiên của Tần công tử có tình cảm qua lại với gia gia lão lão, nhưng mà Tần Ninh…”
“Được rồi”.
Linh Thiên Triết nói: “Cứ nghe theo lời cha là được, những chuyện khác các con đừng lo lắng, những người đó không còn nhiều thời gian nữa đâu…”
Chương 2248: Thử một chút với ta
Trong lòng Linh Thiên Triết đã hiểu rõ.
Kiếp trước Tần Ninh là đại ca của ông ta.
Tuy ông ta và đại ca ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, thế nhưng mỗi lần đại ca trở về đều sẽ thân thiết sờ đầu ông ta, đưa cho ông ta rất nhiều món đồ chơi cổ quái kỳ lạ.
Mà mỗi lần đại ca nhìn thấy cha mẹ đều sẽ quỳ xuống đất hành lễ, cho dù về sau đại ca trở thành Cửu Nguyên Đan Đế nổi tiếng khắp Trung Tam Thiên cũng vẫn như thế! Ông ta có thể thấy được sự hiếu thảo của đại ca đối cha mẹ.
Cho dù về sau đại ca mất tích, vị đồ đệ kia của hắn vẫn luôn chăm sóc cha mẹ.
Mãi đến về sau Trần Nhất Mặc kia cũng mất đi tin tức, cha mẹ mới gặp phải nguy hiểm, mới bị hại, ông ta mới rơi vào tình cảnh bây giờ.
Đến khi nhìn thấy đại ca lần nữa, mặc dù đã thay đổi khuôn mặt, thay đổi khí tức, thế nhưng ông ta lại có thể cảm giác được sự kiên định trong lòng đại ca.
Cha mẹ bị hại.
Đệ đệ bị tra tấn.
Đại ca tuyệt đối sẽ không thể chịu đựng.
Đương nhiên bây giờ Tần Ninh có suy nghĩ của hắn, hắn muốn đi làm cái gì, đệ đệ như ông ta cứ việc tin tưởng là được rồi.
Những năm gần đây, Linh Thiên Triết dần dần già yếu, dần dần đi về hướng tử vong, thể xác tinh thần đều mệt mỏi.
Ông ta cũng muốn báo thù! Thế nhưng không có thực lực, thậm chí căn bản không biết rốt cuộc là ai hại cha mẹ! Ở trong quận Linh Tiên nho nhỏ, ông ta thậm chí còn không thể tự mình bảo vệ được gia tộc của mình.
Mà bây giờ, cuối cùng ông ta đã thấy được hy vọng.
Hắn đã trở về! Những người đáng chết kia đều phải chết! ...Quận Linh Tiên, tin tức ba vị bang chủ của Nguyên Võ bang bị giết đã hoàn toàn lan truyền, đám người lập tức xôn xao.
Thế nhưng nhà họ Linh và nhà họ Hứa là bá chủ của quận Linh Tiên lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Điều này không chỉ khiến đám người trong quận Linh Tiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngay cả đám võ giả bên trong Nguyên Võ bang cũng cảm thấy như đang nằm mơ! Bọn họ vốn nghĩ cho dù nhà họ Linh không có hành động gì thì chắc chắn nhà họ Hứa sẽ có, đến lúc đó chỉ cần có người có thể giết Tần Ninh, bọn họ sẽ được tự do.
Thế nhưng đã chờ một tháng rồi mà căn bản không có bất kỳ biến hóa nào.
Mấy vị Đại Chí Tôn như Kỳ Hải Minh mỗi ngày đều làm tốt việc của chính mình, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ mấy người Tần Ninh.
Nói đúng ra là hầu hạ tốt bốn người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Liễu Thông Thiên.
Về phần Tần Ninh... đã một tháng trôi qua, hắn gần như không thò đầu ra ngoài.
Thậm chí bọn họ còn cho rằng có phải Tần Ninh đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi hay không.
Ngày hôm đó, trong sân luyện võ của Nguyên Võ bang.
Lý Huyền Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng ở bên trong võ trường, nhìn bốn phía rồi mỉm cười nói: "Mọi người cứ thoải mái đi, phía dưới Đại Chí Tôn, ai cũng có thể tỷ thí luận bàn, không sao cả".
Lúc này hắn ta nở nụ cười rất chân thành.
Thế nhưng hơn mười thành viên Nguyên Võ bang tụ tập xung quanh lại không có một ai dám tiến lên.
Trong thời gian một tháng này, ngày nào Lý Huyền Đạo cũng đều muốn tỷ thí.
Ban đầu là Tiểu Chí Tôn sơ kỳ, về sau là trung kỳ, sau nữa là hậu kỳ, không một lần thất bại.
Tên này quỷ dị giống như Tần Ninh vậy.
Kiếm thuật kỳ lạ, tấn công hung ác, không hề dây dưa dài dòng! Mà ở bên kia, Diệp Nam Hiên lại phóng khoáng hơn rất nhiều, cười gian nói: "Mọi người đừng khách khí, đánh chết ta, sư tôn ta sẽ không trách các ngươi đâu, cứ thoải mái đi".
Nhìn thấy dáng vẻ này của hai người, Liễu Thông Thiên đứng ở bên cạnh chỉ biết cười khổ.
Sư phụ thế nào thì đồ đệ thế đó mà, đúng là không có gì khác nhau.
Tần Ninh đã tăng vèo vèo đến Tiểu Chí Tôn hậu kỳ.
Sau khi Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thích ứng với sức mạnh của khí Chí Tôn, bây giờ đã từ cảnh giới trung kỳ đến cảnh giới hậu kỳ.
Một người tu kiếm.
Một người tu đao.
Đao kiếm vô song! Đúng là không phải người.
Trước kia Liễu Thông Thiên ông ta cũng là một người tài giỏi trong Hạ Tam Thiên, nhưng bây giờ lại biến thành lá xanh.
Đám võ giả Nguyên Võ bang xung quanh đều trầm mặc không nói gì.
"Ly Hủ Nhiễm, ngươi đến đi!"
Lý Huyền Đạo chỉ vào một người trong đó, nói.
"Ta ư?"
Người đàn ông bị chỉ vào kinh ngạc nói: "Ta là cảnh giới Đại Chí Tôn mà".
"Ta biết".
Lý Huyền Đạo lại cười nói: "Ta muốn khiêu chiến chính mình, cảnh giới Đại Chí Tôn, pháp thân Ngưng Thể, thực lực mạnh mẽ, ta muốn xem xem pháp thân của ta và pháp thân của ngươi va chạm với nhau sẽ như thế nào".
Ly Hủ Nhiễm ngẩn người.
"Sở Cáp, ngươi cũng tới".
Diệp Nam Hiên chỉ vào một vị võ giả Đại Chí Tôn khác, cười nói: "Thử với ta một chút đi".
Lúc này, ánh mắt của đám người đang đứng xem đều sáng lên như sao.
Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đối chiến với Đại Chí Tôn sơ kỳ, đây chính là cuộc tỷ thí hiếm thấy.
Mà ở trên mái hiên của một tòa lầu các cách xa võ trường, Thời Thanh Trúc mặc một bộ váy dài màu xanh trúc tươi tắn trong trẻo, bên trên điểm từng ngọn trúc xanh rực rỡ, mái tóc dài tùy ý tản ra, búi lên, trong tay cầm hồ lô rượu uống một ngụm, rồi nhếch miệng mỉm cười nhìn về phía xa.
"Lại uống rượu à?"
Một giọng nói trách móc đột nhiên vang lên bên tai.
"Chàng xuất quan rồi?"
Thời Thanh Trúc lập tức quay lại ôm lấy người đàn ông bên cạnh, cười tủm tỉm nói: "Đã một tháng rồi, ta không có ai để trò chuyện chán chết".
"Đúng là hơi lâu một chút, có rất nhiều thứ cần chuẩn bị".
Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, khẽ mỉm cười nói: "Thế nào, gần đây có chuyện gì xảy ra không?"
Thời Thanh Trúc lắc đầu.
"À, vẫn phải có, gần đây luôn có người lúc ẩn lúc hiện ở xung quanh, nhưng mà đều bị ta giết cả rồi...", Thời Thanh Trúc lơ đễnh nói.
Thời Thanh Trúc là Đại Chí Tôn hậu kỳ, trừ khi có Tiểu Thiên Tôn ra tay, nếu không sẽ không có ai là đối thủ của nàng.
"Ừm...", Tần Ninh nhìn về phía nơi xa, cười nói: "Xem ra Huyền Đạo và Nam Hiên tiến bộ cũng rất lớn!"
"Lớn sao?"
Thời Thanh Trúc lơ đễnh nói: "Trong vòng một tháng từ trung kỳ đến hậu kỳ, tạm được?"
Nghe thấy thế, Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, sau đó đưa tay ra cầm lấy cổ tay trắng của nàng.
"Làm gì đấy?"
"Ta còn tưởng rằng nàng đã đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rồi chứ".
Thời Thanh Trúc nghe thấy lời này, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, cúi đầu nói: "Đương nhiên là vẫn chưa...", "Nào có nhanh như vậy".
Tần Ninh lại cười nói: "Ta thấy nàng cũng sắp rồi, sức mạnh pháp thân đã bắt đầu hấp thu linh khí trời đất, Dung Linh cũng sắp rồi".
Nghe hắn nói vậy, Thời Thanh Trúc lại càng thêm xấu hổ.
Thật ra trong một tháng này nàng căn bản không hề tu hành, pháp thân trong cơ thể tự động trưởng thành, dù vậy cũng đã sắp đột phá rồi.
Nếu có tu luyện thì cũng phải đến Tiểu Thiên Tôn tầng một tầng hai rồi đấy chứ.
Chỉ là không có Tần Ninh giám sát, lại có nhiều rượu ngon như vậy ở bên người, nàng mới lười biếng... Sau cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn chính là Tiểu Thiên Tôn.
Mà cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rất khác với cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn.
Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh! Đây là một quá trình tạo ra linh tính cho pháp thân.
Quá trình này tổng cộng có chín lần.
Chín lần Dung Linh sẽ khiến cho pháp thân có linh khí cực kỳ mạnh mẽ, có độ phù hợp với võ giả cao hơn, thực lực cũng càng mạnh hơn.
Loại linh khí này không chỉ là linh khí giữa trời đất nữa, mà là một loại linh khí khi tâm tính thay đổi và bản thân lột xác trên con đường tu hành của võ giả.
Bởi vậy Tiểu Thiên Tôn có tổng cộng chín tầng cảnh giới.
Tần Ninh lại không hề biết suy nghĩ trong lòng Thời Thanh Trúc.
Nếu biết, chắc chắn hắn sẽ lại mắng chửi lão phụ thân Thần Đế kia của mình lần nữa...
Chương 2249: Ban thưởng đan
"Đi, đi xem một chút".
Tần Ninh nhìn về phía cuộc tỷ thí bên trong võ trường, cười nói: "Trong vòng một tháng này ta đã luyện chế ra không ít bảo đan Chí Tôn, vừa vặn có tác dụng".
"Được!"
Giờ phút này hai người đi vào võ trường phía trước.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đang tỷ thí cùng hai vị Đại Chí Tôn sơ kỳ.
Đám người xung quanh võ trường đều tản ra.
Còn có đại trận cấp Chí Tôn bảo vệ bốn phía, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Diệp Nam Hiên cầm trường đao trong tay, khí thế cuồng bạo.
Mà Sở Cáp đánh nhau với Diệp Nam Hiên cầm một thanh đoản kiếm trong tay, mặc dù kiếm ngắn thế nhưng trong thân kiếm ẩn chứa khí thế lại vô cùng mạnh mẽ.
Dù sao Sở Cáp cũng là cảnh giới Đại Chí Tôn sơ kỳ, thực lực cả người mang đến cho người cảm giác cũng cực kỳ mạnh mẽ, pháp thân Ngưng Thể, khí Chí Tôn mênh mông cũng mạnh hơn Diệp Nam Hiên.
Nhìn có vẻ những đòn tấn công của Diệp Nam Hiên rất hung ác, nhưng trên thực tế Sở Cáp vẫn luôn nhẫn nhịn, lúc nào cũng có thể bùng nổ làm Diệp Nam Hiên bị thương nặng.
Đám người đều nhìn chằm chằm hai người.
Mà ở bên kia, hai người Lý Huyền Đạo và Ly Hủ Nhiễm cũng đang giao đấu rất kịch liệt.
Tần Ninh và Thời Thanh Trúc chậm rãi đi vào trong đám người, nhìn xem hai bên tỷ thí.
Thời Thanh Trúc nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh khi thì dừng trên người Lý Huyền Đạo, khi thì dừng trên người Diệp Nam Hiên, cũng vụng trộm nhấp một ngụm rượu ngon.
Giờ phút này, mọi người đều bị cuộc tỷ thí của bốn người hấp dẫn.
Đột nhiên Sở Cáp bùng nổ, trong nháy mắt lao thẳng về phía Diệp Nam Hiên, khí Chí Tôn trong cơ thể phóng ra, trong nháy mắt đã hóa thành ngàn vạn xông về phía hắn ta.
"Diệp Nam Hiên còn quá trẻ...", "Kinh nghiệm chiến đấu không bằng Sở đường chủ của chúng ta, Tiểu Chí Tôn và Đại Chí Tôn cũng có chênh lệch".
"Lần này hắn ta không ngăn cản nổi".
Đám người đều nhao nhao bàn luận.
Trong chớp mắt, luồng khí Chí Tôn kia đã lao thẳng về phía Diệp Nam Hiên, bộc phát ra.
"Phá!"
Thế nhưng ngay vào lúc này, Diệp Nam Hiên lại quát khẽ một tiếng, sát khí ngưng tụ.
Ầm... Ngay lập tức, một tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy thanh đao trong tay Diệp Nam Hiên lúc này giống như giao lột xác thành thần long, trong nháy mắt tỏa ra ánh sáng dài trăm trượng, chém xuống giữa trời.
Một tiếng nổ tung vang lên ầm ầm.
Cả người Sở Cáp lập tức lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt tái nhợt.
Trong chốc lát, trong ngoài võ trường đều im phăng phắc.
Ầm... Thế nhưng ngay vào giờ phút này, lại có thể một tiếng nổ nữa đột nhiên vang lên.
Tất cả mọi người đều biến sắc.
Lý Huyền Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng vững trước người Ly Hủ Nhiễm, mũi kiếm chỉ thẳng vào vị trí hàm dưới của hắn ta.
Ly Hủ Nhiễm cũng trợn mắt há mồm.
Lần này, đám người đã hoàn toàn sôi trào.
Biểu hiện của Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đã hoàn toàn khiến bọn họ phải kinh ngạc.
"Tỷ thí mà thôi, hai vị đường chủ cũng không dùng hết sức, hai người các ngươi lại dùng hết sức để đấu, thắng mà không hay!"
Một giọng nói ung dung đột nhiên vang lên.
"Sư tôn".
"Sư tôn".
Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vô cùng vui mừng.
Trong một tháng này, Tần Ninh vẫn luôn bế quan, bọn họ gần như chưa gặp sư tôn lần nào! Đám người Sở Cáp, Ly Hủ Nhiễm nhìn thấy Tần Ninh cũng thi nhau chắp tay hành lễ.
"Đến cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, tiếp theo chính là pháp thân tụ hình, hóa thành pháp thân Ngưng Thể, từ hư đến thực, cũng không phải đơn giản như vậy đâu".
Tần Ninh nói rồi lấy ra hai bình ngọc đặt vào trong tay hai người.
"Tụ Tâm Pháp Đan nhị phẩm, trợ giúp các ngươi ngưng tụ pháp thân không còn gì tốt hơn".
Nghe thấy lời này, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đều nhận lấy bình ngọc.
Sư tôn tự mình luyện chế đan dược, đương nhiên là báu vật vô giá.
Tần Ninh lại nhìn về phía hai người Sở Cáp và Ly Hủ Nhiễm, cười nói: "Chỗ ta có mấy viên Định Pháp Linh Đan, hai người các ngươi hãy chia cho mấy vị đường chủ cảnh giới Đại Chí Tôn để tăng thực lực".
Sở Cáp và Ly Hủ Nhiễm nhận lấy đan dược, ánh mắt cũng vô cùng vui vẻ.
Bọn họ cũng có phần! Hắn cười nói: "Định Pháp Linh Đan này là do ta sáng tạo, bên ngoài có rất ít người biết, nó có tác dụng giúp cảnh giới Đại Chí Tôn rèn luyện pháp thân, về phần có phải là ta tự biên tự diễn hay không, các ngươi thử một chút là biết".
Tiếp theo Tần Ninh lấy ra mười cái bình ngọc, lại nói: "Trong này chính là Ngưng Tôn Khí Đan, đều có tác dụng với võ giả cảnh giới Thánh Đế, mới vào cảnh giới Tiểu Chí Tôn, các ngươi giao cho Liễu Thông Thiên, để ông ta xem xét phân chia".
Hai người nghe vậy thì càng thêm sững sờ.
Tần Ninh bế quan một tháng, bọn họ đều biết.
Trong vòng một tháng mà Tần Ninh lại lấy ra được những đan dược này.
Tên này còn là một vị đan sư Chí Tôn! Hơn nữa còn có thể luyện chế ra được bảo đan Chí Tôn nhị phẩm, điều này đã đủ để chứng minh Tần Ninh ít nhất là một vị đan sư Chí Tôn nhị phẩm! Đây chính là tin tức rất quan trọng.
Ở trong quận Linh Tiên, đan sư Chí Tôn cực kỳ hiếm thấy.
Đan sư Chí Tôn nhất phẩm có thân phận địa vị rất cao.
Đan sư Chí Tôn nhị phẩm, đám võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn bọn họ mà gặp được cũng đều phải cung kính gọi một tiếng đại sư.
Thế nhưng chẳng ai ngờ rằng, Tần Ninh đứng ở trước mặt bọn họ lại chính là một người như thế.
"Các ngươi tiếp tục rèn luyện đi!"
Tần Ninh khoát tay, sau đó nhìn về phía Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, nói: "Ăn đan dược vào, tu luyện cho tốt".
"Rõ!"
Nói rồi, Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc trực tiếp rời khỏi Nguyên Võ bang.
"Tụ Tâm Pháp Đan...", Lý Huyền Đạo nhìn bình ngọc trong tay, khẽ mỉm cười nói: "Cũng nhanh như lúc sư tôn truyền thụ cho ta pháp thân Vĩnh Hằng Chi Kiếm, đến cảnh giới Đại Chí Tôn vậy".
"Vậy thì so tài một chút đi?"
Diệp Nam Hiên cười hì hì nói: "Ta sẽ không thua ngươi".
"Rửa mắt mà đợi".
Hai người vừa nói xong liền chắp tay cáo từ.
Cùng lúc đó, Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc rời khỏi Nguyên Võ bang, đi tới nhà họ Linh.
Đám hộ vệ của nhà họ Linh nhìn thấy Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đến thì đã sớm thông báo cho tộc trưởng, lúc này Linh Văn Long liền đến đây đón.
"Gần đây Tần công tử ở Nguyên Võ bang như thế nào?"
"Không có gì đặc biệt".
Tần Ninh nhìn về phía Linh Văn Long, nói ngay vào điểm chính: "Cha ngươi đâu?"
"Đang ở từ đường".
"Ừm...", Tần Ninh khua tay nói: "Không cần phải để ý đến ta, nên làm cái gì làm cái đó đi thôi, ta đi tìm cha ngươi".
"Được".
Đưa mắt nhìn Tần Ninh tiến vào trong từ đường, Linh Văn Long thở ra một hơi.
Trong vòng một tháng này, Nguyên Võ bang rất yên tĩnh, nhà họ Hứa cũng rất yên tĩnh, điều này khiến người ta không dám tin.
Mãi đến khi nhìn thấy Tần Ninh, Linh Văn Long mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhà họ Linh, từ đường.
Tần Ninh đẩy cửa vào liền thấy được Linh Thiên Triết đang cầm chổi quét dọn.
"Đã thành dáng vẻ này rồi mà vẫn còn ở đây quét rác?"
"Ca!"
Linh Thiên Triết nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện, không nhịn được cười nói: "Nhàn rỗi không có chuyện gì, dù sao ta cũng là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, chút chuyện nhỏ này vẫn có thể làm được".
"Tới đây".
Tần Ninh ngồi trên cầu thang ở sảnh trước từ đường, thoải mái ngoắc tay.
Linh Thiên Triết liền đi đến trước cầu thang, ngồi xuống nhìn về phía Tần Ninh.
Huynh đệ hai người năm đó cũng như vậy.
Mỗi lần đại ca trở về đều bảo ông ta đến bên cạnh mình, đưa cho ông ta một chút đồ chơi mới lạ.
Đã qua rất nhiều năm, nhưng một màn này vẫn khiến trong lòng người ta phải hoài niệm...
Chương 2250: Pháp thân Thú Linh
"Nghe nói đại ca ra tay với Nguyên Võ bang, nhưng bây giờ lại không làm gì cả?"
Linh Thiên Triết mở miệng nói: "Đám người của Nguyên Võ bang đều vô cùng độc ác, không dễ khống chế...", Tần Ninh cười nói: "Khống chế bọn họ làm cái gì?
Đồng ý bán mạng cho ta, ta sẽ cho bọn họ kẹo ăn, nếu không đồng ý thì giết".
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn! Những loại người như này chỉ quan tâm đến lợi ích thôi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tần Ninh không lo lắng đám người của Nguyên Võ bang sẽ làm cái gì.
Cho bọn họ chỗ tốt, bọn họ sẽ có thể khống chế.
Tuy loại người này không trung thành lắm, thế nhưng trên thực tế lại dễ dàng khống chế nhất.
"Từ hôm nay trở đi, vi huynh chính thức bắt đầu chữa thương cho ngươi".
Tần Ninh nhìn về phía Linh Thiên Triết, tiếp tục nói: "Trước tiên hãy nói cho ta con đường tu hành lúc trước của ngươi đi".
Nghe thấy hắn nói vậy, hai mắt đục ngầu của Linh Thiên Triết mang theo vài phần kích động.
"Tu hành khi còn bé thì đại ca cũng đã biết rồi, đệ sẽ nói về việc tu hành của đệ sau khi đại ca đi vậy".
Linh Thiên Triết chậm rãi kể.
"Lúc trước sau khi đệ đến cảnh giới Chí Tôn, cha mẹ đã dẫn đệ rời khỏi gia tộc, sau đó trở về quận Linh Tiên, bắt đầu ẩn cư".
"Huynh cũng biết thực lực của cha mẹ không tầm thường, đương nhiên cũng rất tận tâm chỉ đạo đệ tu hành, về sau đệ đã đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng chín".
"Chỉ là lúc ấy cha mẹ vẫn muốn ẩn cư, cho nên tuy thực lực của đệ rất mạnh trong quận Linh Tiên, thế nhưng cũng không hay xuất hiện ở bên ngoài".
"Mãi đến về sau cha mẹ bỏ mình, mà ta lại bị trúng độc, thực lực bắt đầu giảm xuống, cả người cũng trở nên tiều tụy, lực sinh mệnh trôi qua nghiêm trọng!"
Tần Ninh gật đầu.
Bây giờ tuy Linh Thiên Triết là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, thọ nguyên ít nhất ba mươi vạn năm trở lên.
Nhưng trên thực tế hiện nay Linh Thiên Triết đã hơn bốn vạn tuổi.
Bốn vạn tuổi dư ba mươi vạn năm, tương đương với trăm năm thọ nguyên của người bình thường, mới chỉ đi tới thời thiếu niên mà thôi.
Đáng lẽ ra bây giờ Linh Thiên Triết phải có dáng vẻ mười tám mười chín tuổi mới đúng.
Đương nhiên cũng không nhất định phải như thế.
Ví dụ như một vài cường giả cho dù có thọ nguyên gần mười mấy vạn năm, nhưng trông vẫn rất trẻ trung, điều này có liên quan đến tiềm lực trưởng thành của chính võ giả đó.
Tóm lại phải cân nhắc đến rất nhiều yếu tố.
Chỉ là cho dù như thế nào, Linh Thiên Triết cũng không nên trông như một ông lão gần đất xa trời thực thụ như thế này.
Bị độc tố xâm nhập, khiến cho thân thể của ông ta gặp phải quá nhiều đả kích.
"Lúc đầu có cha mẹ ở bên cạnh, đệ đã bắt đầu đột phá cảnh giới Đại Thiên Tôn, một khi đến cảnh giới đó, pháp thân hiện ra bên ngoài thì đó chính là một cấp độ khác".
"Thế nhưng bị độc tố quấy nhiễu, cả ngày lẫn đêm đều bị dày vò, hơn bốn vạn năm nay đệ vẫn luôn phải dựa vào đan dược để giữ lại chút hơi thở cho mình, cũng bắt đầu từ lúc đó, bọn Văn Long lần lượt ra đời, vì để cho bọn họ sống sót, đệ đã bắt đầu phát triển nhà họ Linh ở quận Linh Tiên...", "Cho tới bây giờ, đệ mới chỉ là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng một!"
Bốn vạn năm.
Từ Tiểu Thiên Tôn tầng chín, hạ xuống đến Tiểu Thiên Tôn tầng một.
Tốc độ như vậy không thể không nói là rất nhanh.
Đây còn là dưới tình huống Linh Thiên Triết đã dùng rất nhiều đan dược để áp chế!
"Từ Tiểu Thiên Tôn tầng chín hạ xuống đến Tiểu Thiên Tôn tầng một, pháp thân của ngươi đâu?"
Tần Ninh liền nói ngay: "Là pháp thân Thú Linh ấy?"
"Pháp thân Sư Linh!"
Linh Thiên Triết nói rồi, khí Chí Tôn trong cơ thể phóng ra, một khí tức mạnh mẽ bộc phát ra.
Mà lúc này pháp thân không chỉ có được hình, có được thể, mà còn trông giống một con sư tử đực thực thụ, cơ thể khổng lồ của nó đứng vững sau lưng ông ta, bộc phát ra khí thế làm người ta sợ hãi.
Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh.
Pháp thân này đã có hình thể, còn có một loại linh tính.
Giờ phút này, con sư tử đực kia đang nhìn chằm chằm Tần Ninh, vẻ mặt có chút dịu dàng ngoan ngoãn.
Ban đầu nhà họ Linh cũng không mạnh lắm ở trong khu vực Cửu Nguyên Vực, chỉ là thế lực cấp hai thôi.
Về sau Tần Ninh thức tỉnh, đột nhiên tăng mạnh, đã vụng trộm giúp đỡ nhà họ Linh tăng thực lực của gia tộc lên.
Bởi vậy nhà họ Linh đã trở thành thế lực bá chủ trong toàn bộ khu vực Cửu Nguyên Vực.
Trên thực tế dựa theo suy nghĩ của Tần Ninh, lấy thân phận Đan Đế của hắn để đẩy nhà họ Linh lên làm bá chủ của cả Nguyên Thiên cũng không phải là việc khó gì.
Chỉ là cha mẹ đã khuyên bảo, để hắn bỏ đi suy nghĩ này.
Lúc đó Tần Ninh đã dựa vào thân phận Đan Đế tôn quý của mình để thu thập hơn vạn loại võ quyết tu hành pháp thân to to nhỏ nhỏ trong cả Trung Tam Thiên.
Trong đó Tần Ninh đã tìm được một cái thích hợp với nhà họ Linh nhất.
Pháp thân Thú Linh! Pháp thân Thú Linh ban đầu rất nổi tiếng, thế nhưng lại có rất ít người tu hành thành công.
Mà Tần Ninh đã phát hiện đệ tử nhà họ Linh tu hành pháp thân Thú Linh là làm ít công to, quả thực cực kì thích hợp.
Cái này lại có cùng một nhịp thở với huyết mạch của nhà họ Linh.
Pháp thân Thú Linh thiên biến vạn hóa.
Mỗi một đệ tử nhà họ Linh sau khi tu hành đều sẽ ngưng tụ pháp thân với những hình thể khác nhau.
Có người giống như rùa, có người giống như báo, có người giống như rắn, có thể nói là đủ loại.
Mà pháp thân này cũng là thứ quan trọng để nhà họ Linh vươn lên, đồng thời về sau cũng đã được cho vào danh sách các võ quyết pháp thân truyền thừa của gia tộc.
"Pháp thân Thú Linh! Pháp thân Sư Linh!"
Tần Ninh nhìn thấy pháp thân đó thì đau đầu nói: "Giống với tính cách của ngươi, đúng là rất xứng đôi, cha mẹ muốn ẩn cư, ngươi lại có tư tưởng rất sinh động, tuổi còn trẻ, ai mà lại cam nguyện ẩn nấp cả đời chứ?"
Giờ phút này Linh Thiên Triết lại đắng chát cười nói: "Nhưng bây giờ đệ đang rất muốn ẩn cư đây!"
"Cũng may ngươi còn chưa tụt xuống cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, nếu không sẽ phiền phức hơn ta tưởng tượng nhiều".
Tần Ninh lấy ra mười cái bình ngọc, đặt ở trước người, sau đó nhìn về phía Linh Thiên Triết, bắt lấy bàn tay già nua của ông ta, chậm rãi nói: "Đây là đan dược mà ta luyện chế cho ngươi, ta đặt tên là Tiểu Hoàn Đan, nó có hiệu quả loại bỏ độc tố trong cơ thể ngươi".
"Những năm gần đây ngươi bị độc tố xâm nhập, hơn nữa còn trực tiếp loại bỏ chỉ trong thời gian ngắn, nếu làm như thế có khi ngươi cũng sắp ngỏm rồi, cho nên ta quyết định dùng biện pháp ôn hòa để thanh trừ giúp ngươi từng giờ từng phút".
"Những đan dược này, một ngày ngươi ăn ba viên, vận chuyển pháp thân để tiêu hóa hấp thu".
"Ăn xong thì nói với ta, ta sẽ xem xét tiếp".
Tần Ninh cẩn thận dặn dò.
Linh Thiên Triết nhìn mười cái bình ngọc, trong phút chốc một giọt nước chảy từ khóe mắt.
"Thằng nhóc ngốc, khóc cái gì?"
Tần Ninh cười mắng: "Ca đã trở về là không sao nữa rồi, ngươi cứ chữa trị cơ thể trước đi, sau đó ca sẽ đưa ngươi về nhà họ Linh, chờ đến khi ca bắt được đám người từng hại cha mẹ chúng ta, hại ngươi, ta sẽ tự tay giết chết bọn họ!"
"Ừm".
Ngay sau đó, Tần Ninh lại lấy ra các loại thuốc nước, thuốc bột mà mình chuẩn bị trong vòng một tháng này, dặn dò Linh Thiên Triết, nên sử dụng như thế nào.
Mãi đến khi mặt trời ngả về tây, Tần Ninh mới rời khỏi Linh Phủ.
Mà lúc này, ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh thì không kịp chờ đợi đến từ đường gặp phụ thân.
"Bắt đầu từ hôm nay, cha muốn bế quan, mỗi ngày không cần đến chỗ cha chào hỏi nữa".
Linh Thiên Triết nhìn về phía ba đứa con trai, tiếp tục nói: "Còn nữa, bắt đầu từ mai hãy bảo mấy đứa bé Phi Dương, Phỉ Phỉ đến Nguyên Võ bang để Tần công tử dạy bảo tu luyện, ba người các con không có việc gì cũng có thể đi xem một chút, ba con đã ở cảnh giới Đại Chí Tôn lâu rồi, cũng nên tăng cấp thôi".
Nghe thấy phụ thân nói vậy, ba người đột nhiên nghẹn họng nhìn trân trối.
Tần Ninh đi về một phía của giá sách cũ tàn tạ, sau khi nhìn kỹ một lát, hắn dần dần lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Từ trong đống sắt vụn hỏng hóc, Tần Ninh chọn ra một thanh kiếm sắt loang lổ.
“Thanh kiếm này có manh mối gì sao?”
Thời Thanh Trúc tò mò hỏi.
“Không tầm thường…”, Tần Ninh cười thần bí nói: “Sau này nàng sẽ biết…”, nói xong, Tần Ninh cất thanh kiếm sắt đi, thuận miệng nói: “Dẫn ta đến khu vực dược liệu xem thử”.
“Vâng!”
Kỳ Hải Minh dẫn Tần Ninh đến khu vực dược liệu.
Đối với những dược liệu này, Thời Thanh Trúc và Kỳ Hải Minh đều không hiểu biết nhiều lắm, chỉ có mình Tần Ninh vùi đầu vào lựa chọn.
Sau hai giờ đồng hồ bận rộn, Tần Ninh mới bước ra khỏi khu dược liệu.
Mà giờ phút này, trong tay Thời Thanh Trúc cầm theo một chiếc hồ lô màu xanh tím, trên chiếc miệng nhỏ nhắn còn đọng lại vài giọt rượu, khuôn mặt có chút ửng hồng.
“Hửm?”
Tần Ninh nhướng mày nhìn về phía Thời Thanh Trúc.
“Hì hì, ta tìm được rượu thuốc, quả thật là hương vị không tệ…”
“Con gái như nàng, uống ít rượu thôi”.
“Không nhiều không nhiều, ta cất hơn một trăm bình rượu kia đi rồi, quay về từ từ uống”.
“…”, lúc này, đám người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Liễu Thông Thiên, Linh Phi Dương và Linh Phỉ Phỉ cũng đã chọn được những thứ mình cần, đều đang đứng đợi Tần Ninh.
Diệp Nam Hiên tất nhiên là chọn một thanh trường đạo, lưỡi đao dài gần một mét, thân đao cao gần hai mét tính cả chuôi đao, nhìn vô cùng uy phong mạnh mẽ.
Còn Lý Huyền Đạo thì chọn cho mình một thanh trường kiếm.
Liễu Thông Thiên cũng chọn một cây kiếm.
Mấy người đều cảm thấy thoả mãn rời đi.
Tần Ninh nhìn về phía Kỳ Hải Minh, nghiêm túc nói: “Thời gian tiếp theo ta sẽ ở trong Nguyên Võ bang, có chuyện gì thì báo với Liễu Thông Thiên”.
Liễu Thông Thiên nghe vậy thì sửng sốt.
Báo với ông ta?
Tần Ninh bổ sung nói: “Lúc trước ngươi quản lý Thông Thiên tông, hẳn là vẫn có chút tài năng, Nguyên Võ bang giao cho ngươi quản lý”.
“Kẻ nào không nghe lời thì trực tiếp nói với ta, ta giết hắn”.
Liễu Thông Thiên nghe xong thì gật gật đầu.
“Còn mấy người các ngươi trở về trước đi, đem chuyện ở đây báo cáo với phụ thân các ngươi, nói bọn họ đừng lo lắng, ta tự có kế hoạch!”
“Vâng!”
Đám người Linh Phỉ Phỉ rời đi.
Tần Ninh đi lại trong Nguyên Võ bang rộng lớn, chọn một đình viện để ở lại.
“Mấy ngày kế tiếp, ta chuẩn bị luyện đan, Thanh Trúc, vấn đề trong Nguyên Võ bang, Liễu Thông Thiên quản lý, còn nàng phụ trách răn đe, vất vả cho nàng”.
“Vâng”.
“Huyền Đạo, Nam Hiên, hai người các ngươi cũng bắt đầu tu luyện cho tốt đi, tranh thủ thời gian, sớm ngày đạt đến cảnh giới Đại Chí Tôn”.
Tần Ninh dặn dò nói: “Đừng nghĩ rằng đến Trung Tam Thiên rồi, các ngươi sẽ kém người khác một bậc, võ giả trong Trung Tam Thiên cũng phải từng bước tu hành mà đi lên, xét về thiên phú, cho dù các ngươi có đến Thương Mang Vân Giới thì cũng có thiên phú tương đương với cấp bậc thần đế, từ trước đến nay, ngươi tu đao và ngươi tu kiếm đều luôn đi thẳng về phía trước, tuyệt đối không quay đầu, đao càng thêm cuồng dã, kiếm càng thêm hiền hoà, nhưng tất cả đều cần phải có khí thế”.
“Cỗ khí thế này phải luôn giữ trong tim mình, đi cùng với các ngươi cả cuộc đời này, đồng thời pháp thân Thiên Đao và pháp thân Vĩnh Hằng Chi Kiếm là pháp thân mà ta lựa chọn phù hợp nhất với các ngươi, khi tu hành đến cấp bậc cao nhất của cửu cảnh Chí Tôn – cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, thân và pháp dung hợp thành một thể, bước vào cực cảnh, pháp thân càng mạnh, cực cảnh lại càng khủng khiếp”.
“Đừng tưởng rằng có ta bên cạnh sẽ không gặp phải nguy hiểm gì, ở đại lục Vạn Thiên rồi Hạ Tam Thiên đã có rất nhiều chuyện nguy hiểm, đến Trung Tam Thiên lại càng nhiều hơn thế nữa, Trung Tam Thiên càng thêm phức tạp hơn so với Hạ Tam Thiên”.
Nói đến đây, Tần Ninh dừng lại một chút.
Kiếp thứ năm, Cửu Nguyên đan đế.
Phụ thân Linh Thư và mẫu thân Lý Thanh Huyên của hắn là võ giả cảnh giới Chí Tôn cực kỳ cường đại, Trần Nhất Mặc cũng có thực lực không kém.
Phụ mẫu đã chết.
Trần Nhất Mặc không xuất hiện.
Điều này chứng minh Trần Nhất Mặc đã xảy ra vấn đề.
Nhưng mà là vấn đề gì?
Hiện giờ, Tần Ninh có cảm giác rất nóng lòng.
Nóng lòng tăng lên thực lực, nóng lòng muốn biết, nhóm đồ đệ ngoan của mình rốt cuộc bây giờ thế nào rồi.
Có lẽ bởi vì lần này, phụ mẫu bỏ mình, Linh Thiên Triết lại bị nhiễm độc, bị tra tấn, làm cho lòng hắn có chút lo lắng không yên.
Ngoại từ bất an thì còn có phẫn nộ.
Tiêu diệt Nguyên Võ bang thì như thế nào?
Tiêu diệt nhà họ Hứa thì như thế nào?
Phải biết được người đứng sau lưng bọn họ, thao túng tất cả chuyện này mới là vấn đề.
Dặn dò hai vị đồ đệ vài câu, Tần Ninh tiến vào đình viện rồi lập tức đi thẳng lên tầng ba, chuẩn bị lò luyện đan và dược liệu thoả đáng.
Thời Thanh Trúc cũng chạy lên mái hiên của tầng lầu, cầm hồ lô tím trong tay, thoải mái, nhàn nhã uống từng ngụm rượu.
Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lựa chọn đóng cửa tu hành, củng cố pháp thân của mình, đồng thời thích ứng với bảo khí Chí Tôn…Ban đêm, trong Nguyên Võ bang.
Tại một thiên viện, giờ phút này đang tụ tập bảy tám người.
Nhìn kỹ thì đúng là mấy vị cao thủ Đại Chí Tôn còn sống của Nguyên Võ bang.
Cốc cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Mấy người mở cửa, Kỳ Hải Minh lập tức đi vào.
“Lão Kỳ!”
Một người đàn ông râu quai nón thấp giọng nói: “Cái tên Tần Ninh kia rốt cuộc là có lai lịch gì?
Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, nhưng ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn…”, Kỳ Hải Minh sửa sang lại quần áo, ngồi xuống, rồi nhìn về phía mấy người bọn họ, chậm rãi nói: “Hôm nay ta đã phái người đi tra xét, tên nhóc này bỗng nhiên từ đâu chui ra, rất kỳ lạ”.
“Chỉ là trùng hợp đi ngang qua, cứu được Linh Phỉ Phỉ, nhưng mà có vẻ như hắn rất quen thuộc với nhà họ Linh…”
“Còn về những tin tức khác thì không có gì…”, Kỳ Hải Minh híp mắt nói: “Nhưng mà theo ta suy đoán, Tần Ninh này tuyệt đối không phải là người bình thường, rất có thể là hạt giống thiên tài nào đó trong các tông môn lớn hoặc trong gia tộc lớn ở Cửu Nguyên Vực chúng ta…đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm…”, lời này vừa nói ra, mấy vị cao tầng đều không nhịn được mà rùng mình.
Nếu là như thế thì bọn họ gặp phải vấn đề lớn rồi.
“Vậy ngươi nói xem, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Một người mở miệng nói: “Ngày thường, ba huynh đệ nhà Nguyên Trung Thiên đối xử với chúng ta rất tốt, bây giờ bọn họ chết rồi, chúng ta không có đủ thực lực để báo thù, chẳng lẽ cứ như vậy đi theo Tần Ninh?”
“Lấy cái gì để báo thù?”
“Đúng vậy…”
“Ai…”, lúc này, mấy người họ cảm thấy vô củng bi ai.
Kỳ Hải Minh khụ khụ hai tiếng rồi mở miệng nói: “Các vị, hiện giờ, Tần Ninh tạm thời không có ý kiến gì với chúng ta, ta cho rằng, mọi người cứ đi bước nào tính bước nấy, hắn muốn chúng ta làm cái gì thì chúng ta làm cái đó, cùng lắm thì đến lúc hắn muốn chúng ta đi liều mạng thì chúng ta quay đầu hợp tác với nhà họ Hứa…”
“Mấy người bọn hắn, còn cả cái cô gái mạnh hơn hắn một chút kia nữa, cho dù có cường đại thì có thể cường đại hơn cả cường giả Tiểu Thiên Tôn sao?”
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật gật đầu.
“Dù sao thì cũng đừng quá lo lắng, thời buổi bây giờ, còn sống mới có thể làm được việc khác!”
“Ừm!”
“Đúng vậy”.
“Hơn nữa, nhà họ Hứa đã chi rất nhiều của cải cho ba vị bang chủ, ba vị bang chủ chết, Hứa Lâm Thiên còn sốt ruột hơn chúng ta mới phải, ta mà là hắn, bây giờ, căn bản là không thể nào ngủ được!”
Kỳ Hải Minh cười lạnh nói.
Quận Linh Tiên, trong Hứa phủ.
Mặc dù đã là đêm hôm khuya khoắt, nhưng Hứa phủ vẫn đèn đuốc sáng trưng, hộ vệ đi tới đi lui, thoạt nhìn còn nhiều hơn gấp đôi ngày trước.
Mà giờ phút này, trong sảnh lớn Hứa phủ, mấy dáng người đang ngồi ở chỗ của mình, không khí có vẻ rất trầm trọng.
Chương 2247: Nghe theo lời của hắn
Trên ghế chủ tọa là một gã đàn ông trung niên mặc trang phục màu tím, dáng hình lộ ra vẻ ung dung, nhưng trên người lại có một cỗ uy nghiêm tự nhiên phóng ra.
Phía dưới, ở hai hàng ghế bên sườn, mấy người còn lại chau mày, trầm mặc không nói lời nào.
“Đại ca, ba người Nguyên Trung Thiên, Nguyên Trung Nhân và Nguyên Trung Thành đều đã chết, điều này rất bất lợi đối với nhà họ hứa, cái người tên Tần Ninh kia đột nhiên nhảy ra, ý đồ không rõ, thực sự là khiến cho người ta cảm thấy lo lắng…”, phía dưới, một người đàn ông trung niên mở miệng.
“Nhị ca nói không sai”.
Một người khác lại nói tiếp: “Chúng ta đầu tư vào ba huynh đệ Nguyên Trung Thiên nhiều như vậy, bây giờ, ba người đã chết, Nguyên Võ bang bị Tần Ninh nắm trong tay, cái tên kia…”, sắc mặt của mấy người còn lại trong đại sảnh cũng không tốt lắm.
Dần dần, thân là tộc trưởng, cũng là huynh trưởng, Hứa Lâm Thiên mở miệng nói.
“Người tên Tần Ninh này có thân phận không rõ ràng, vì sao lại ra mặt giúp nhà họ Linh, chúng ta cũng không biết được, nhưng mà theo ta được biết, kẻ này chỉ là Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, vậy mà ngay cả Đại Chí Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn, người như vậy, nhìn chung là trong bảy quận của Linh Nguyên Châu không bồi dưỡng ra được!”
Lời này vừa nói ra, ba nhân vật trung tâm của nhà học Hứa, Hứa Triết Nguyên, Hứa Lâm Phong và Hứa Minh Thông đều sững sờ.
“Ý đại ca là…kẻ này có thể là con cháu của thế lực lớn nào đó trong Cửu Nguyên Vực?”
Nghe vậy, Hứa Lâm Thiên nhíu mày nói: “Trong Cửu Nguyên Vực tổng cộng có chín đại châu, các thế lực trong chín đại châu này cùng với cường giả các thế lực siêu cấp ở trung tâm Cửu Nguyên Vực ta đều có hiểu biết một chút, nhưng không có thiên kiêu họ Tần nào…”
“Trừ khi là mới xuất đầu lộ diện…”, bốn huynh đệ đều không thể nào nhìn thấu.
Bỗng nhiên chui ra cái tên Tần Ninh kia, thực sự là làm cho bọn họ không nghĩ ra được biện pháp giải quyết.
“Thật ra Tần Ninh không khó đối phó, nhưng thứ ta lo lắng là người sau lưng Tần Ninh, lúc này, cần phải nói rõ ràng với lão gia tử”.
Hứa Lâm Thiên nhẹ nhàng gõ tay lên mặt bàn, chậm rãi nói: “Hơn nữa, chúng ta không ra tay thì còn có một vài người khác có thể thay chúng ta ra tay”.
Thay chúng ta ra tay?
“Đại ca đang nói đến…nhà họ Thạch?”
Hứa Triết Nguyên ngạc nhiên nói.
“Đúng”.
Hứa Lâm Thiên nói tiếp: “Vốn dĩ, muốn tiêu diệt nhà họ Linh là chủ ý của nhà họ Thạch, tất nhiên là bọn họ cần phải trả giá nhiều hơn”.
Trong quận Linh Tiên, nhà họ Linh và nhà họ Hứa đều có thực lực và gốc rễ rất cường đại.
Thế nhưng những năm gần đây, rõ ràng là Linh Thiên Triết đã không trụ được nữa, sớm muộn gì cũng sẽ chết, nhà họ Linh không có Tiểu Thiên Tôn là Linh Thiên Triết, căn bản không thể gây nên được sóng gió gì.
Vì vậy, nhà họ Hứa không cần thiết phải sốt ruột nuốt chửng nhà họ Linh.
Mười năm, trăm năm tới, nhà họ Linh tất nhiên là sẽ xuống dốc, không thể tranh giành với nhà học Hứa được nữa.
Chỉ là sau đó, nhà họ Thạch ở quận Thạch Nhai xuất hiện.
Tộc trưởng nhà họ Thạch, Thạch Hình tự tìm đến Hứa Lâm Thiên bàn chuyện hợp tác, ý muốn tiêu diệt nhà họ Linh.
Tất nhiên là Hứa Lâm Thiên vui lòng.
Đợi mấy chục năm nữa, cho dù Linh Thiên Triết chết đi, nhưng không may ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên và Linh Văn Minh có người trở thành cường giả Tiểu Thiên Tôn, vậy thì lại phiền phức.
Nhà họ Thạch thân là gia tộc lớn thứ nhất quận Thạch Thai, gốc rễ và thực lực còn mạnh hơn nhà họ Linh và nhà họ Hứa một chút.
Chẳng qua nhà họ Hứa đang tìm một cơ hội, một cơ hội để ra tay.
Cuối cùng mới để cho Nguyên Võ bang ra mặt, đối phó nhà họ Linh.
Vốn dĩ sự việc đang tiến triển thuận lợi theo đúng kế hoạch.
Nhưng mà không ngờ Tần Ninh lại xuất hiện, mọi chuyện xảy ra biến số.
“Lập tức thông báo với nhà họ Thạch ở bên kia về tin tức của Tần Ninh, hỏi Thạch Hình xem định xử lý như thế nào”.
Giờ phút này, Hứa Lâm Thiên đứng dậy, thản nhiên nói: “Cảnh giới Đại Chí Tôn không giết được hắn vậy thì cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, để xem nhà họ Thạch xử lý như thế nào”.
“Vâng!”.
…Quận Linh Tiên, nhà họ Linh.
Nhà thờ tổ nhà họ Linh.
Ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên và Linh Văn Minh tập trung bên trong nhà thờ tổ.
“Thật không ngờ tới cái tên Tần Ninh này có lá gan lớn như vậy, trực tiếp giết chết ba huynh đệ Nguyên Trung Thiên, hắn không sợ đám người tàn nhẫn của Nguyên Võ bang kia hợp lực công kích sao…”, Linh Văn Minh cảm thán nói.
Hôm nay nhận được tin tức, ông ta bị hoảng sợ không nhẹ.
Thậm chí còn cho rằng đám tiểu bối Linh Phi Dương nói hươu nói vượn.
Chỉ là không nghĩ tới, đó lại là sự thật.
Bây giờ, tin tức đã truyền ra bên ngoài, trong ngoài quận Linh Tiên đều xôn xao.
Linh Văn Tuyên cũng nói: “Ba tên Nguyên Trung Thiên ngày thường làm nhiều việc ác, người đi theo hắn ta, phần lớn đều là vì lợi ích, bây giờ nhìn thấy ba người họ đã chết, có ai còn liều mạng nữa?
Hơn nữa, đám Phi Dương, Phỉ Phỉ nói Tần Ninh…xuống tay rất quyết đoán, tàn nhẫn”.
Linh Văn Long và Linh Văn Minh nghe vậy thì gật gật đầu.
“Mặc kệ là như thế nào, bây giờ, ba vị bang chủ của Nguyên Võ bang đã chết, Tần Ninh và cái người tên Thời Thanh Trúc kia đang trấn giữ ở đó, thế nhưng bọn chúng chỉ kinh sợ mặt ngoài mà thôi, nếu như nhà họ Hứa làm gì đó, Nguyên Võ bang nhất định sẽ không liều mạng vì Tần Ninh”.
“Thậm chí còn hận không thể đâm sau lưng hắn một đao!”
“Đại ca, đệ thấy chúng ta nên toàn lực giúp hắn, Tần Ninh ra mặt là vì chúng ta…”
“Đúng vậy…”, nghe được những lời này, Linh Văn Long cũng gật gật đầu nói: “Như vậy đi, Văn Minh, đệ dẫn năm mươi võ giả cảnh giới Chí Tôn, ẩn nấp ở gần Nguyên Võ bang, nếu như xảy ra vấn đề gì, lập tức trợ giúp Tần Ninh…”
“Vâng!”
“Không cần…”, đúng lúc này, ngoài cửa nhà thờ tổ, một bóng người run run bước vào.
“Cha”.
Ba huynh đệ cung kính hành lễ.
Linh Thiên Triết từng bước bước vào, nhìn về phía ba người con của mình.
“Các con vốn dĩ nên là những nhân vật tiếng tăm lừng lẫy khắp Cửu Nguyên Vực, là cha vô dụng, khiến cho các con phải ở lại cái quận Linh Tiên nho nhỏ này, còn phải hoảng hốt lo sợ”.
Linh Thiên Triết chậm rãi nói.
Lúc này, ba huynh đệ an ủi cha mình.
Cũng không rõ vì sao đột nhiên cha lại nói như vậy.
Trên thực tế, nếu ông nội Linh Thư và bà nội Lý Thanh Huyên không rời khỏi Linh tộc, bọn họ quả thật là dòng dõi trung tâm, thân phận địa vị cao hơn bây giờ rất nhiều.
Nhưng mà Linh tộc của bây giờ, cũng không còn là Linh tộc năm đó.
Năm đó, ở Cửu Nguyên Vực, Linh tộc là thế lực cấp bậc bá chủ.
Mà bây giờ, chỉ có thể xưng bá ở Linh Nguyên Châu mà thôi.
Sớm đã là nay không bằng xưa.
Theo lý mà nói, một gia tộc cường đại như Linh tộc, một khi đã hưng thịnh, hẳn là có thể duy trì được một 10 vạn năm, nhưng Linh tộc chỉ tồn tại được mấy vạn năm đã từ từ lụi bại, khiến cho kẻ khác không khỏi thổn thức…
“Cha, cha đã nuôi lớn ba huynh đệ chúng con, thân mang bệnh nặng mà vẫn phải cố gắng chống đỡ, bảo vệ nhà họ Linh chúng ta, là chúng con phải xin lỗi cha mới đúng”.
Linh Văn Long hổ thẹn nói.
Giờ phút này, Linh Thiên Triết đi đến trước bàn thờ bên trong nhà thờ tổ, đốt mấy que hương, sau khi cung kính dâng hương thì xoay người lại nhìn ba huynh đệ.
“Nhưng mà Tần công tử xuất hiện, chính là cơ hội chuyển mình của nhà họ Linh chúng ta!”
Linh Thiên Triết nói tiếp: “Sớm muộn gì cũng có một ngày, các con sẽ biết được lý do tại sao bây giờ cha lại không thể nói cho các con biết”.
“Những chuyện tiếp theo cứ giao cho Tần công tử làm đi, việc các con phải làm chính là nghe theo lời hắn”.
Lời này vừa nói ra, ba huynh đệ đều sửng sốt.
“Cha”.
Linh Văn Long lập tức nói: “Chúng ta biết tổ tiên của Tần công tử có tình cảm qua lại với gia gia lão lão, nhưng mà Tần Ninh…”
“Được rồi”.
Linh Thiên Triết nói: “Cứ nghe theo lời cha là được, những chuyện khác các con đừng lo lắng, những người đó không còn nhiều thời gian nữa đâu…”
Chương 2248: Thử một chút với ta
Trong lòng Linh Thiên Triết đã hiểu rõ.
Kiếp trước Tần Ninh là đại ca của ông ta.
Tuy ông ta và đại ca ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, thế nhưng mỗi lần đại ca trở về đều sẽ thân thiết sờ đầu ông ta, đưa cho ông ta rất nhiều món đồ chơi cổ quái kỳ lạ.
Mà mỗi lần đại ca nhìn thấy cha mẹ đều sẽ quỳ xuống đất hành lễ, cho dù về sau đại ca trở thành Cửu Nguyên Đan Đế nổi tiếng khắp Trung Tam Thiên cũng vẫn như thế! Ông ta có thể thấy được sự hiếu thảo của đại ca đối cha mẹ.
Cho dù về sau đại ca mất tích, vị đồ đệ kia của hắn vẫn luôn chăm sóc cha mẹ.
Mãi đến về sau Trần Nhất Mặc kia cũng mất đi tin tức, cha mẹ mới gặp phải nguy hiểm, mới bị hại, ông ta mới rơi vào tình cảnh bây giờ.
Đến khi nhìn thấy đại ca lần nữa, mặc dù đã thay đổi khuôn mặt, thay đổi khí tức, thế nhưng ông ta lại có thể cảm giác được sự kiên định trong lòng đại ca.
Cha mẹ bị hại.
Đệ đệ bị tra tấn.
Đại ca tuyệt đối sẽ không thể chịu đựng.
Đương nhiên bây giờ Tần Ninh có suy nghĩ của hắn, hắn muốn đi làm cái gì, đệ đệ như ông ta cứ việc tin tưởng là được rồi.
Những năm gần đây, Linh Thiên Triết dần dần già yếu, dần dần đi về hướng tử vong, thể xác tinh thần đều mệt mỏi.
Ông ta cũng muốn báo thù! Thế nhưng không có thực lực, thậm chí căn bản không biết rốt cuộc là ai hại cha mẹ! Ở trong quận Linh Tiên nho nhỏ, ông ta thậm chí còn không thể tự mình bảo vệ được gia tộc của mình.
Mà bây giờ, cuối cùng ông ta đã thấy được hy vọng.
Hắn đã trở về! Những người đáng chết kia đều phải chết! ...Quận Linh Tiên, tin tức ba vị bang chủ của Nguyên Võ bang bị giết đã hoàn toàn lan truyền, đám người lập tức xôn xao.
Thế nhưng nhà họ Linh và nhà họ Hứa là bá chủ của quận Linh Tiên lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Điều này không chỉ khiến đám người trong quận Linh Tiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngay cả đám võ giả bên trong Nguyên Võ bang cũng cảm thấy như đang nằm mơ! Bọn họ vốn nghĩ cho dù nhà họ Linh không có hành động gì thì chắc chắn nhà họ Hứa sẽ có, đến lúc đó chỉ cần có người có thể giết Tần Ninh, bọn họ sẽ được tự do.
Thế nhưng đã chờ một tháng rồi mà căn bản không có bất kỳ biến hóa nào.
Mấy vị Đại Chí Tôn như Kỳ Hải Minh mỗi ngày đều làm tốt việc của chính mình, cẩn thận từng li từng tí hầu hạ mấy người Tần Ninh.
Nói đúng ra là hầu hạ tốt bốn người Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Liễu Thông Thiên.
Về phần Tần Ninh... đã một tháng trôi qua, hắn gần như không thò đầu ra ngoài.
Thậm chí bọn họ còn cho rằng có phải Tần Ninh đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi hay không.
Ngày hôm đó, trong sân luyện võ của Nguyên Võ bang.
Lý Huyền Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng ở bên trong võ trường, nhìn bốn phía rồi mỉm cười nói: "Mọi người cứ thoải mái đi, phía dưới Đại Chí Tôn, ai cũng có thể tỷ thí luận bàn, không sao cả".
Lúc này hắn ta nở nụ cười rất chân thành.
Thế nhưng hơn mười thành viên Nguyên Võ bang tụ tập xung quanh lại không có một ai dám tiến lên.
Trong thời gian một tháng này, ngày nào Lý Huyền Đạo cũng đều muốn tỷ thí.
Ban đầu là Tiểu Chí Tôn sơ kỳ, về sau là trung kỳ, sau nữa là hậu kỳ, không một lần thất bại.
Tên này quỷ dị giống như Tần Ninh vậy.
Kiếm thuật kỳ lạ, tấn công hung ác, không hề dây dưa dài dòng! Mà ở bên kia, Diệp Nam Hiên lại phóng khoáng hơn rất nhiều, cười gian nói: "Mọi người đừng khách khí, đánh chết ta, sư tôn ta sẽ không trách các ngươi đâu, cứ thoải mái đi".
Nhìn thấy dáng vẻ này của hai người, Liễu Thông Thiên đứng ở bên cạnh chỉ biết cười khổ.
Sư phụ thế nào thì đồ đệ thế đó mà, đúng là không có gì khác nhau.
Tần Ninh đã tăng vèo vèo đến Tiểu Chí Tôn hậu kỳ.
Sau khi Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thích ứng với sức mạnh của khí Chí Tôn, bây giờ đã từ cảnh giới trung kỳ đến cảnh giới hậu kỳ.
Một người tu kiếm.
Một người tu đao.
Đao kiếm vô song! Đúng là không phải người.
Trước kia Liễu Thông Thiên ông ta cũng là một người tài giỏi trong Hạ Tam Thiên, nhưng bây giờ lại biến thành lá xanh.
Đám võ giả Nguyên Võ bang xung quanh đều trầm mặc không nói gì.
"Ly Hủ Nhiễm, ngươi đến đi!"
Lý Huyền Đạo chỉ vào một người trong đó, nói.
"Ta ư?"
Người đàn ông bị chỉ vào kinh ngạc nói: "Ta là cảnh giới Đại Chí Tôn mà".
"Ta biết".
Lý Huyền Đạo lại cười nói: "Ta muốn khiêu chiến chính mình, cảnh giới Đại Chí Tôn, pháp thân Ngưng Thể, thực lực mạnh mẽ, ta muốn xem xem pháp thân của ta và pháp thân của ngươi va chạm với nhau sẽ như thế nào".
Ly Hủ Nhiễm ngẩn người.
"Sở Cáp, ngươi cũng tới".
Diệp Nam Hiên chỉ vào một vị võ giả Đại Chí Tôn khác, cười nói: "Thử với ta một chút đi".
Lúc này, ánh mắt của đám người đang đứng xem đều sáng lên như sao.
Tiểu Chí Tôn hậu kỳ đối chiến với Đại Chí Tôn sơ kỳ, đây chính là cuộc tỷ thí hiếm thấy.
Mà ở trên mái hiên của một tòa lầu các cách xa võ trường, Thời Thanh Trúc mặc một bộ váy dài màu xanh trúc tươi tắn trong trẻo, bên trên điểm từng ngọn trúc xanh rực rỡ, mái tóc dài tùy ý tản ra, búi lên, trong tay cầm hồ lô rượu uống một ngụm, rồi nhếch miệng mỉm cười nhìn về phía xa.
"Lại uống rượu à?"
Một giọng nói trách móc đột nhiên vang lên bên tai.
"Chàng xuất quan rồi?"
Thời Thanh Trúc lập tức quay lại ôm lấy người đàn ông bên cạnh, cười tủm tỉm nói: "Đã một tháng rồi, ta không có ai để trò chuyện chán chết".
"Đúng là hơi lâu một chút, có rất nhiều thứ cần chuẩn bị".
Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, khẽ mỉm cười nói: "Thế nào, gần đây có chuyện gì xảy ra không?"
Thời Thanh Trúc lắc đầu.
"À, vẫn phải có, gần đây luôn có người lúc ẩn lúc hiện ở xung quanh, nhưng mà đều bị ta giết cả rồi...", Thời Thanh Trúc lơ đễnh nói.
Thời Thanh Trúc là Đại Chí Tôn hậu kỳ, trừ khi có Tiểu Thiên Tôn ra tay, nếu không sẽ không có ai là đối thủ của nàng.
"Ừm...", Tần Ninh nhìn về phía nơi xa, cười nói: "Xem ra Huyền Đạo và Nam Hiên tiến bộ cũng rất lớn!"
"Lớn sao?"
Thời Thanh Trúc lơ đễnh nói: "Trong vòng một tháng từ trung kỳ đến hậu kỳ, tạm được?"
Nghe thấy thế, Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc, sau đó đưa tay ra cầm lấy cổ tay trắng của nàng.
"Làm gì đấy?"
"Ta còn tưởng rằng nàng đã đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rồi chứ".
Thời Thanh Trúc nghe thấy lời này, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, cúi đầu nói: "Đương nhiên là vẫn chưa...", "Nào có nhanh như vậy".
Tần Ninh lại cười nói: "Ta thấy nàng cũng sắp rồi, sức mạnh pháp thân đã bắt đầu hấp thu linh khí trời đất, Dung Linh cũng sắp rồi".
Nghe hắn nói vậy, Thời Thanh Trúc lại càng thêm xấu hổ.
Thật ra trong một tháng này nàng căn bản không hề tu hành, pháp thân trong cơ thể tự động trưởng thành, dù vậy cũng đã sắp đột phá rồi.
Nếu có tu luyện thì cũng phải đến Tiểu Thiên Tôn tầng một tầng hai rồi đấy chứ.
Chỉ là không có Tần Ninh giám sát, lại có nhiều rượu ngon như vậy ở bên người, nàng mới lười biếng... Sau cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn chính là Tiểu Thiên Tôn.
Mà cảnh giới Tiểu Thiên Tôn rất khác với cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn.
Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh! Đây là một quá trình tạo ra linh tính cho pháp thân.
Quá trình này tổng cộng có chín lần.
Chín lần Dung Linh sẽ khiến cho pháp thân có linh khí cực kỳ mạnh mẽ, có độ phù hợp với võ giả cao hơn, thực lực cũng càng mạnh hơn.
Loại linh khí này không chỉ là linh khí giữa trời đất nữa, mà là một loại linh khí khi tâm tính thay đổi và bản thân lột xác trên con đường tu hành của võ giả.
Bởi vậy Tiểu Thiên Tôn có tổng cộng chín tầng cảnh giới.
Tần Ninh lại không hề biết suy nghĩ trong lòng Thời Thanh Trúc.
Nếu biết, chắc chắn hắn sẽ lại mắng chửi lão phụ thân Thần Đế kia của mình lần nữa...
Chương 2249: Ban thưởng đan
"Đi, đi xem một chút".
Tần Ninh nhìn về phía cuộc tỷ thí bên trong võ trường, cười nói: "Trong vòng một tháng này ta đã luyện chế ra không ít bảo đan Chí Tôn, vừa vặn có tác dụng".
"Được!"
Giờ phút này hai người đi vào võ trường phía trước.
Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đang tỷ thí cùng hai vị Đại Chí Tôn sơ kỳ.
Đám người xung quanh võ trường đều tản ra.
Còn có đại trận cấp Chí Tôn bảo vệ bốn phía, lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.
Diệp Nam Hiên cầm trường đao trong tay, khí thế cuồng bạo.
Mà Sở Cáp đánh nhau với Diệp Nam Hiên cầm một thanh đoản kiếm trong tay, mặc dù kiếm ngắn thế nhưng trong thân kiếm ẩn chứa khí thế lại vô cùng mạnh mẽ.
Dù sao Sở Cáp cũng là cảnh giới Đại Chí Tôn sơ kỳ, thực lực cả người mang đến cho người cảm giác cũng cực kỳ mạnh mẽ, pháp thân Ngưng Thể, khí Chí Tôn mênh mông cũng mạnh hơn Diệp Nam Hiên.
Nhìn có vẻ những đòn tấn công của Diệp Nam Hiên rất hung ác, nhưng trên thực tế Sở Cáp vẫn luôn nhẫn nhịn, lúc nào cũng có thể bùng nổ làm Diệp Nam Hiên bị thương nặng.
Đám người đều nhìn chằm chằm hai người.
Mà ở bên kia, hai người Lý Huyền Đạo và Ly Hủ Nhiễm cũng đang giao đấu rất kịch liệt.
Tần Ninh và Thời Thanh Trúc chậm rãi đi vào trong đám người, nhìn xem hai bên tỷ thí.
Thời Thanh Trúc nhìn thấy ánh mắt của Tần Ninh khi thì dừng trên người Lý Huyền Đạo, khi thì dừng trên người Diệp Nam Hiên, cũng vụng trộm nhấp một ngụm rượu ngon.
Giờ phút này, mọi người đều bị cuộc tỷ thí của bốn người hấp dẫn.
Đột nhiên Sở Cáp bùng nổ, trong nháy mắt lao thẳng về phía Diệp Nam Hiên, khí Chí Tôn trong cơ thể phóng ra, trong nháy mắt đã hóa thành ngàn vạn xông về phía hắn ta.
"Diệp Nam Hiên còn quá trẻ...", "Kinh nghiệm chiến đấu không bằng Sở đường chủ của chúng ta, Tiểu Chí Tôn và Đại Chí Tôn cũng có chênh lệch".
"Lần này hắn ta không ngăn cản nổi".
Đám người đều nhao nhao bàn luận.
Trong chớp mắt, luồng khí Chí Tôn kia đã lao thẳng về phía Diệp Nam Hiên, bộc phát ra.
"Phá!"
Thế nhưng ngay vào lúc này, Diệp Nam Hiên lại quát khẽ một tiếng, sát khí ngưng tụ.
Ầm... Ngay lập tức, một tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy thanh đao trong tay Diệp Nam Hiên lúc này giống như giao lột xác thành thần long, trong nháy mắt tỏa ra ánh sáng dài trăm trượng, chém xuống giữa trời.
Một tiếng nổ tung vang lên ầm ầm.
Cả người Sở Cáp lập tức lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt tái nhợt.
Trong chốc lát, trong ngoài võ trường đều im phăng phắc.
Ầm... Thế nhưng ngay vào giờ phút này, lại có thể một tiếng nổ nữa đột nhiên vang lên.
Tất cả mọi người đều biến sắc.
Lý Huyền Đạo cầm trường kiếm trong tay, đứng vững trước người Ly Hủ Nhiễm, mũi kiếm chỉ thẳng vào vị trí hàm dưới của hắn ta.
Ly Hủ Nhiễm cũng trợn mắt há mồm.
Lần này, đám người đã hoàn toàn sôi trào.
Biểu hiện của Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo đã hoàn toàn khiến bọn họ phải kinh ngạc.
"Tỷ thí mà thôi, hai vị đường chủ cũng không dùng hết sức, hai người các ngươi lại dùng hết sức để đấu, thắng mà không hay!"
Một giọng nói ung dung đột nhiên vang lên.
"Sư tôn".
"Sư tôn".
Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vô cùng vui mừng.
Trong một tháng này, Tần Ninh vẫn luôn bế quan, bọn họ gần như chưa gặp sư tôn lần nào! Đám người Sở Cáp, Ly Hủ Nhiễm nhìn thấy Tần Ninh cũng thi nhau chắp tay hành lễ.
"Đến cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, tiếp theo chính là pháp thân tụ hình, hóa thành pháp thân Ngưng Thể, từ hư đến thực, cũng không phải đơn giản như vậy đâu".
Tần Ninh nói rồi lấy ra hai bình ngọc đặt vào trong tay hai người.
"Tụ Tâm Pháp Đan nhị phẩm, trợ giúp các ngươi ngưng tụ pháp thân không còn gì tốt hơn".
Nghe thấy lời này, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đều nhận lấy bình ngọc.
Sư tôn tự mình luyện chế đan dược, đương nhiên là báu vật vô giá.
Tần Ninh lại nhìn về phía hai người Sở Cáp và Ly Hủ Nhiễm, cười nói: "Chỗ ta có mấy viên Định Pháp Linh Đan, hai người các ngươi hãy chia cho mấy vị đường chủ cảnh giới Đại Chí Tôn để tăng thực lực".
Sở Cáp và Ly Hủ Nhiễm nhận lấy đan dược, ánh mắt cũng vô cùng vui vẻ.
Bọn họ cũng có phần! Hắn cười nói: "Định Pháp Linh Đan này là do ta sáng tạo, bên ngoài có rất ít người biết, nó có tác dụng giúp cảnh giới Đại Chí Tôn rèn luyện pháp thân, về phần có phải là ta tự biên tự diễn hay không, các ngươi thử một chút là biết".
Tiếp theo Tần Ninh lấy ra mười cái bình ngọc, lại nói: "Trong này chính là Ngưng Tôn Khí Đan, đều có tác dụng với võ giả cảnh giới Thánh Đế, mới vào cảnh giới Tiểu Chí Tôn, các ngươi giao cho Liễu Thông Thiên, để ông ta xem xét phân chia".
Hai người nghe vậy thì càng thêm sững sờ.
Tần Ninh bế quan một tháng, bọn họ đều biết.
Trong vòng một tháng mà Tần Ninh lại lấy ra được những đan dược này.
Tên này còn là một vị đan sư Chí Tôn! Hơn nữa còn có thể luyện chế ra được bảo đan Chí Tôn nhị phẩm, điều này đã đủ để chứng minh Tần Ninh ít nhất là một vị đan sư Chí Tôn nhị phẩm! Đây chính là tin tức rất quan trọng.
Ở trong quận Linh Tiên, đan sư Chí Tôn cực kỳ hiếm thấy.
Đan sư Chí Tôn nhất phẩm có thân phận địa vị rất cao.
Đan sư Chí Tôn nhị phẩm, đám võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn, Đại Chí Tôn bọn họ mà gặp được cũng đều phải cung kính gọi một tiếng đại sư.
Thế nhưng chẳng ai ngờ rằng, Tần Ninh đứng ở trước mặt bọn họ lại chính là một người như thế.
"Các ngươi tiếp tục rèn luyện đi!"
Tần Ninh khoát tay, sau đó nhìn về phía Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, nói: "Ăn đan dược vào, tu luyện cho tốt".
"Rõ!"
Nói rồi, Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc trực tiếp rời khỏi Nguyên Võ bang.
"Tụ Tâm Pháp Đan...", Lý Huyền Đạo nhìn bình ngọc trong tay, khẽ mỉm cười nói: "Cũng nhanh như lúc sư tôn truyền thụ cho ta pháp thân Vĩnh Hằng Chi Kiếm, đến cảnh giới Đại Chí Tôn vậy".
"Vậy thì so tài một chút đi?"
Diệp Nam Hiên cười hì hì nói: "Ta sẽ không thua ngươi".
"Rửa mắt mà đợi".
Hai người vừa nói xong liền chắp tay cáo từ.
Cùng lúc đó, Tần Ninh dẫn Thời Thanh Trúc rời khỏi Nguyên Võ bang, đi tới nhà họ Linh.
Đám hộ vệ của nhà họ Linh nhìn thấy Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đến thì đã sớm thông báo cho tộc trưởng, lúc này Linh Văn Long liền đến đây đón.
"Gần đây Tần công tử ở Nguyên Võ bang như thế nào?"
"Không có gì đặc biệt".
Tần Ninh nhìn về phía Linh Văn Long, nói ngay vào điểm chính: "Cha ngươi đâu?"
"Đang ở từ đường".
"Ừm...", Tần Ninh khua tay nói: "Không cần phải để ý đến ta, nên làm cái gì làm cái đó đi thôi, ta đi tìm cha ngươi".
"Được".
Đưa mắt nhìn Tần Ninh tiến vào trong từ đường, Linh Văn Long thở ra một hơi.
Trong vòng một tháng này, Nguyên Võ bang rất yên tĩnh, nhà họ Hứa cũng rất yên tĩnh, điều này khiến người ta không dám tin.
Mãi đến khi nhìn thấy Tần Ninh, Linh Văn Long mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhà họ Linh, từ đường.
Tần Ninh đẩy cửa vào liền thấy được Linh Thiên Triết đang cầm chổi quét dọn.
"Đã thành dáng vẻ này rồi mà vẫn còn ở đây quét rác?"
"Ca!"
Linh Thiên Triết nhìn thấy Tần Ninh xuất hiện, không nhịn được cười nói: "Nhàn rỗi không có chuyện gì, dù sao ta cũng là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, chút chuyện nhỏ này vẫn có thể làm được".
"Tới đây".
Tần Ninh ngồi trên cầu thang ở sảnh trước từ đường, thoải mái ngoắc tay.
Linh Thiên Triết liền đi đến trước cầu thang, ngồi xuống nhìn về phía Tần Ninh.
Huynh đệ hai người năm đó cũng như vậy.
Mỗi lần đại ca trở về đều bảo ông ta đến bên cạnh mình, đưa cho ông ta một chút đồ chơi mới lạ.
Đã qua rất nhiều năm, nhưng một màn này vẫn khiến trong lòng người ta phải hoài niệm...
Chương 2250: Pháp thân Thú Linh
"Nghe nói đại ca ra tay với Nguyên Võ bang, nhưng bây giờ lại không làm gì cả?"
Linh Thiên Triết mở miệng nói: "Đám người của Nguyên Võ bang đều vô cùng độc ác, không dễ khống chế...", Tần Ninh cười nói: "Khống chế bọn họ làm cái gì?
Đồng ý bán mạng cho ta, ta sẽ cho bọn họ kẹo ăn, nếu không đồng ý thì giết".
Người chết vì tiền, chim chết vì ăn! Những loại người như này chỉ quan tâm đến lợi ích thôi.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tần Ninh không lo lắng đám người của Nguyên Võ bang sẽ làm cái gì.
Cho bọn họ chỗ tốt, bọn họ sẽ có thể khống chế.
Tuy loại người này không trung thành lắm, thế nhưng trên thực tế lại dễ dàng khống chế nhất.
"Từ hôm nay trở đi, vi huynh chính thức bắt đầu chữa thương cho ngươi".
Tần Ninh nhìn về phía Linh Thiên Triết, tiếp tục nói: "Trước tiên hãy nói cho ta con đường tu hành lúc trước của ngươi đi".
Nghe thấy hắn nói vậy, hai mắt đục ngầu của Linh Thiên Triết mang theo vài phần kích động.
"Tu hành khi còn bé thì đại ca cũng đã biết rồi, đệ sẽ nói về việc tu hành của đệ sau khi đại ca đi vậy".
Linh Thiên Triết chậm rãi kể.
"Lúc trước sau khi đệ đến cảnh giới Chí Tôn, cha mẹ đã dẫn đệ rời khỏi gia tộc, sau đó trở về quận Linh Tiên, bắt đầu ẩn cư".
"Huynh cũng biết thực lực của cha mẹ không tầm thường, đương nhiên cũng rất tận tâm chỉ đạo đệ tu hành, về sau đệ đã đến cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng chín".
"Chỉ là lúc ấy cha mẹ vẫn muốn ẩn cư, cho nên tuy thực lực của đệ rất mạnh trong quận Linh Tiên, thế nhưng cũng không hay xuất hiện ở bên ngoài".
"Mãi đến về sau cha mẹ bỏ mình, mà ta lại bị trúng độc, thực lực bắt đầu giảm xuống, cả người cũng trở nên tiều tụy, lực sinh mệnh trôi qua nghiêm trọng!"
Tần Ninh gật đầu.
Bây giờ tuy Linh Thiên Triết là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, thọ nguyên ít nhất ba mươi vạn năm trở lên.
Nhưng trên thực tế hiện nay Linh Thiên Triết đã hơn bốn vạn tuổi.
Bốn vạn tuổi dư ba mươi vạn năm, tương đương với trăm năm thọ nguyên của người bình thường, mới chỉ đi tới thời thiếu niên mà thôi.
Đáng lẽ ra bây giờ Linh Thiên Triết phải có dáng vẻ mười tám mười chín tuổi mới đúng.
Đương nhiên cũng không nhất định phải như thế.
Ví dụ như một vài cường giả cho dù có thọ nguyên gần mười mấy vạn năm, nhưng trông vẫn rất trẻ trung, điều này có liên quan đến tiềm lực trưởng thành của chính võ giả đó.
Tóm lại phải cân nhắc đến rất nhiều yếu tố.
Chỉ là cho dù như thế nào, Linh Thiên Triết cũng không nên trông như một ông lão gần đất xa trời thực thụ như thế này.
Bị độc tố xâm nhập, khiến cho thân thể của ông ta gặp phải quá nhiều đả kích.
"Lúc đầu có cha mẹ ở bên cạnh, đệ đã bắt đầu đột phá cảnh giới Đại Thiên Tôn, một khi đến cảnh giới đó, pháp thân hiện ra bên ngoài thì đó chính là một cấp độ khác".
"Thế nhưng bị độc tố quấy nhiễu, cả ngày lẫn đêm đều bị dày vò, hơn bốn vạn năm nay đệ vẫn luôn phải dựa vào đan dược để giữ lại chút hơi thở cho mình, cũng bắt đầu từ lúc đó, bọn Văn Long lần lượt ra đời, vì để cho bọn họ sống sót, đệ đã bắt đầu phát triển nhà họ Linh ở quận Linh Tiên...", "Cho tới bây giờ, đệ mới chỉ là cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng một!"
Bốn vạn năm.
Từ Tiểu Thiên Tôn tầng chín, hạ xuống đến Tiểu Thiên Tôn tầng một.
Tốc độ như vậy không thể không nói là rất nhanh.
Đây còn là dưới tình huống Linh Thiên Triết đã dùng rất nhiều đan dược để áp chế!
"Từ Tiểu Thiên Tôn tầng chín hạ xuống đến Tiểu Thiên Tôn tầng một, pháp thân của ngươi đâu?"
Tần Ninh liền nói ngay: "Là pháp thân Thú Linh ấy?"
"Pháp thân Sư Linh!"
Linh Thiên Triết nói rồi, khí Chí Tôn trong cơ thể phóng ra, một khí tức mạnh mẽ bộc phát ra.
Mà lúc này pháp thân không chỉ có được hình, có được thể, mà còn trông giống một con sư tử đực thực thụ, cơ thể khổng lồ của nó đứng vững sau lưng ông ta, bộc phát ra khí thế làm người ta sợ hãi.
Cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, pháp thân Dung Linh.
Pháp thân này đã có hình thể, còn có một loại linh tính.
Giờ phút này, con sư tử đực kia đang nhìn chằm chằm Tần Ninh, vẻ mặt có chút dịu dàng ngoan ngoãn.
Ban đầu nhà họ Linh cũng không mạnh lắm ở trong khu vực Cửu Nguyên Vực, chỉ là thế lực cấp hai thôi.
Về sau Tần Ninh thức tỉnh, đột nhiên tăng mạnh, đã vụng trộm giúp đỡ nhà họ Linh tăng thực lực của gia tộc lên.
Bởi vậy nhà họ Linh đã trở thành thế lực bá chủ trong toàn bộ khu vực Cửu Nguyên Vực.
Trên thực tế dựa theo suy nghĩ của Tần Ninh, lấy thân phận Đan Đế của hắn để đẩy nhà họ Linh lên làm bá chủ của cả Nguyên Thiên cũng không phải là việc khó gì.
Chỉ là cha mẹ đã khuyên bảo, để hắn bỏ đi suy nghĩ này.
Lúc đó Tần Ninh đã dựa vào thân phận Đan Đế tôn quý của mình để thu thập hơn vạn loại võ quyết tu hành pháp thân to to nhỏ nhỏ trong cả Trung Tam Thiên.
Trong đó Tần Ninh đã tìm được một cái thích hợp với nhà họ Linh nhất.
Pháp thân Thú Linh! Pháp thân Thú Linh ban đầu rất nổi tiếng, thế nhưng lại có rất ít người tu hành thành công.
Mà Tần Ninh đã phát hiện đệ tử nhà họ Linh tu hành pháp thân Thú Linh là làm ít công to, quả thực cực kì thích hợp.
Cái này lại có cùng một nhịp thở với huyết mạch của nhà họ Linh.
Pháp thân Thú Linh thiên biến vạn hóa.
Mỗi một đệ tử nhà họ Linh sau khi tu hành đều sẽ ngưng tụ pháp thân với những hình thể khác nhau.
Có người giống như rùa, có người giống như báo, có người giống như rắn, có thể nói là đủ loại.
Mà pháp thân này cũng là thứ quan trọng để nhà họ Linh vươn lên, đồng thời về sau cũng đã được cho vào danh sách các võ quyết pháp thân truyền thừa của gia tộc.
"Pháp thân Thú Linh! Pháp thân Sư Linh!"
Tần Ninh nhìn thấy pháp thân đó thì đau đầu nói: "Giống với tính cách của ngươi, đúng là rất xứng đôi, cha mẹ muốn ẩn cư, ngươi lại có tư tưởng rất sinh động, tuổi còn trẻ, ai mà lại cam nguyện ẩn nấp cả đời chứ?"
Giờ phút này Linh Thiên Triết lại đắng chát cười nói: "Nhưng bây giờ đệ đang rất muốn ẩn cư đây!"
"Cũng may ngươi còn chưa tụt xuống cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, nếu không sẽ phiền phức hơn ta tưởng tượng nhiều".
Tần Ninh lấy ra mười cái bình ngọc, đặt ở trước người, sau đó nhìn về phía Linh Thiên Triết, bắt lấy bàn tay già nua của ông ta, chậm rãi nói: "Đây là đan dược mà ta luyện chế cho ngươi, ta đặt tên là Tiểu Hoàn Đan, nó có hiệu quả loại bỏ độc tố trong cơ thể ngươi".
"Những năm gần đây ngươi bị độc tố xâm nhập, hơn nữa còn trực tiếp loại bỏ chỉ trong thời gian ngắn, nếu làm như thế có khi ngươi cũng sắp ngỏm rồi, cho nên ta quyết định dùng biện pháp ôn hòa để thanh trừ giúp ngươi từng giờ từng phút".
"Những đan dược này, một ngày ngươi ăn ba viên, vận chuyển pháp thân để tiêu hóa hấp thu".
"Ăn xong thì nói với ta, ta sẽ xem xét tiếp".
Tần Ninh cẩn thận dặn dò.
Linh Thiên Triết nhìn mười cái bình ngọc, trong phút chốc một giọt nước chảy từ khóe mắt.
"Thằng nhóc ngốc, khóc cái gì?"
Tần Ninh cười mắng: "Ca đã trở về là không sao nữa rồi, ngươi cứ chữa trị cơ thể trước đi, sau đó ca sẽ đưa ngươi về nhà họ Linh, chờ đến khi ca bắt được đám người từng hại cha mẹ chúng ta, hại ngươi, ta sẽ tự tay giết chết bọn họ!"
"Ừm".
Ngay sau đó, Tần Ninh lại lấy ra các loại thuốc nước, thuốc bột mà mình chuẩn bị trong vòng một tháng này, dặn dò Linh Thiên Triết, nên sử dụng như thế nào.
Mãi đến khi mặt trời ngả về tây, Tần Ninh mới rời khỏi Linh Phủ.
Mà lúc này, ba huynh đệ Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh thì không kịp chờ đợi đến từ đường gặp phụ thân.
"Bắt đầu từ hôm nay, cha muốn bế quan, mỗi ngày không cần đến chỗ cha chào hỏi nữa".
Linh Thiên Triết nhìn về phía ba đứa con trai, tiếp tục nói: "Còn nữa, bắt đầu từ mai hãy bảo mấy đứa bé Phi Dương, Phỉ Phỉ đến Nguyên Võ bang để Tần công tử dạy bảo tu luyện, ba người các con không có việc gì cũng có thể đi xem một chút, ba con đã ở cảnh giới Đại Chí Tôn lâu rồi, cũng nên tăng cấp thôi".
Nghe thấy phụ thân nói vậy, ba người đột nhiên nghẹn họng nhìn trân trối.
Bình luận facebook