• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2236-2240

Chương 2236: Trói hết lại

Lúc này, Tần Ninh nhướng mày.

“Huyền Đạo, Nam Hiên, bảo vệ Linh Phỉ Phỉ tiểu thư”.

“Vâng!”

“Vâng!”

Lúc này, hai người đứng hai bên trái phải của Linh Phỉ Phỉ.

Linh Phỉ Phỉ lập tức nói: “Nguyên Trung Thành là Đại Chí Tôn trung kỳ, các ngươi mau rời đi, chỉ cần báo tin cho nhà họ Linh, ta chết cũng không sao”.

Lý Huyền Đạo liếc nhìn Linh Phỉ Phỉ, không nói gì.

Diệp Nam Hiên lại lập tức nói: “Nói nhảm cái gì thế, ngươi muốn chết, nhưng chúng ta không muốn chết...”, Linh Phỉ Phỉ liền ngậm ngùi.

Lúc này, Tần Ninh bước ra một bước, nhìn đến mười mấy người xung quanh.

“Chính là mấy người các ngươi làm hỏng việc tốt của Nguyên Võ bang chúng ta?”

Nguyên Trung Thành lạnh lùng hừ một tiếng, nhìn về phía Tần Ninh, bực bội nói: “Đám người điếc không sợ súng”.

Quát xuống một câu, Nguyên Trung Thành bước ra một bước, trong nháy mắt khí Chí Tôn trong cơ thể lập tức bùng phát.

Ngay sau đó, trên cơ thể hắn ta ngưng tụ pháp thân, gần như hóa thành thực chất, bao phủ lấy cơ thể của hắn ta.

Đại Chí Tôn trung kỳ! Pháp thân ngưng thể, hai đạo thể văn.

Lúc này, pháp thân của Nguyên Trung Thành giống như một con heo béo mập, nhưng tổng thể lại vô cùng cân đối.

Trong Trung Tam Thiên có vô số võ giả cảnh giới Chí Tôn, các loại pháp thân thậm chí còn đa dạng hơn.

Ví như Diệp Nam Hiên tu hành pháp thân Thiên Đao, pháp thân của hắn ta cuối cùng sẽ giống như một thanh đao.

Còn Lý Huyền Đạo tu hành pháp thân Vĩnh Hằng Chi Kiếm, pháp thân của hắn ta cuối cùng sẽ có xu hướng là một thanh kiếm.

Mỗi pháp thân đều có những bí ẩn và huyền diệu của nó.

Tần Ninh nhìn Nguyên Trung Thành, ánh mắt không thay đổi.

“Pháp thân Hư Nguyên!”

Tần Ninh vừa dứt lời, đã khiến Nguyên Trung Thành sững sờ.

Làm sao tên này chỉ cần liếc mắt một cái liền biết pháp thân hắn ta tu hành là gì?

Thông thường, pháp thân là điều khá cơ mật đối với các võ giả.

Cũng giống như đao và kiếm của Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo, cho dù những võ giả bình thường nhìn thấy, cũng không thể biết được pháp thân mà bọn họ tu hành.

Dẫu sao, có rất nhiều pháp thân có thể tập hợp thành kiếm thành đao.

Tần Ninh không thèm quan tâm, lạnh nhạt nói: “Pháp thân Hư Nguyên quả thực vô cùng thích hợp với người như ngươi, ngưng tụ khí Chí Tôn vào trong thân xác, tôi luyện thân xác, sức bền sẽ càng mạnh hơn”.

“Nhưng, còn sức mạnh linh hồn của ngươi thì sao chứ?”

Tần Ninh nói xong, trên cơ thể ngưng tụ pháp thân.

Ngay lập tức, pháp thân tụ hình, giống như một thần long, một thần phượng cưỡi trên vai Tần Ninh.

Mà xung quanh cơ thể Tần Ninh, khí Chí Tôn không biết từ đâu ngưng tụ, lúc này dường như mang theo Thiên Uy Huy Hoàng.

“Phá!”

Quát xuống một tiếng, Tần Ninh khẽ nắm tay, ngay lập tức một cung tên hư ảo xuất hiện.

Cung đen kịt.

Mũi tên đen nhánh.

Vù...trong nháy mắt, mũi tên xé gió bay ra.

Nguyên Trung Thành nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt liền thận trọng.

Nhưng, Tần Ninh suy cho cùng chỉ là cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, có thể uy hiếp được gì cho hắn ta chứ?

Nguyên Trung Thành quát nhỏ một tiếng, bàn tay vừa nắm lấy, lập tức trong cơ thể mập mạp bộc phát dao động khí Chí Tôn khủng bố, trong chốc lát phóng ra nổ tung.

Ầm...một đạo quyền ảnh hóa thành trăm trượng, giống như thế mãnh hổ lao thẳng về phía Tần Ninh.

Lúc này, mũi tên dài trong tay Tần Ninh xé gió bay ra, đối mặt với quyền ảnh thế mãnh hổ, mũi tên dài dễ dàng xuyên thủng, không bị bất kỳ ảnh hưởng gì.

Đó không phải đòn tấn công của khí Chí Tôn, mà là đòn tấn công của sức mạnh linh hồn.

Một mũi tên bắn ra, Tần Ninh đứng tại chỗ nắm hai tay, long phượng cùng hiện ra, hợp lại với nhau, hóa thành một lá chắn long phượng, ngay tức khắc chống đỡ trước mặt.

Ầm...quyền ảnh oanh kích trước mặt Tần Ninh, lúc này mặt đất đột nhiên nổ tung, cây cối bay tứ tung trong bán kính mấy dặm, xuất hiện một cái hố sâu.

Chỉ là, ánh sáng rút đi, bụi đất lắng xuống, Tần Ninh đứng ở trong hố, bình yên vô sự.

Ánh sáng của pháp thân thậm chí càng mạnh hơn vài phần.

“A…”, mà lúc này, Nguyên Trung Thành đột nhiên kêu lên thảm thiết một tiếng, ôm lấy đầu của mình nôn ra máu tươi, ngã xuống đất.

Lúc này, toàn thân đang không ngừng run rẩy.

Có vẻ như hắn ta đang trải qua nỗi đau đớn cực lớn.

Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Trung Thành, lạnh nhạt nói: “Pháp thân Hư Nguyên có quá nhiều sức mạnh tích lũy trong thân xác, sức mạnh của pháp thân không thể bảo vệ linh hồn, cảnh giới Tiểu Chí Tôn cũng có thể giết chết ngươi”.

Pháp thân là sức mạnh tấn công quan trọng nhất của võ giả cảnh giới Chí Tôn.

Mà điểm yếu của pháp thân nếu bị kẻ địch biết được, đồng thời tìm được cách phá bỏ phù hợp sẽ là điểm chí mạng.

Giống như Nguyên Trung Thành hiện tại.

Lúc này, Nguyên Trung Thành ôm đầu của mình, hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, cùng khóe miệng đều chảy máu, cả người nhìn vô cùng kinh khủng.

“Giết bọn chúng!”

Nguyên Trung Thành hét lên.

Nghe thấy lời này, Tần Ninh sải bước đến.

Nhưng đúng lúc này, một bóng người đột nhiên đánh đến.

Chính là Thời Thanh Trúc.

Mũi chân Thời Thanh Trúc điểm trên mặt đất, vút thẳng lên không trung, mười ngón tay vươn ra, trong nháy mắt pháp thân hiện ra.

Pháp thân ngưng thể! Đại Chí Tôn hậu kỳ! Lúc này, Linh Phỉ Phỉ vô cùng kinh ngạc.

Cô ta không ngờ cô gái nhìn chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi ham ăn ham uống này lại là người mạnh nhất trong số năm người.

Đại Chí Tôn hậu kỳ.

Cho dù trong quận Linh Tiên, với thực lực này có thể trấn giữ một phương.

Lúc này, Thời Thanh Trúc ra tay, pháp thân của nàng lập tức ngưng tụ lại, nhưng lại hiện ra hàng ngàn hàng vạn tia sáng.

Mà mỗi tia sáng giống như ngưng tụ lại thành một pháp lệnh cùng với khí Chí Tôn ngay lập tức đánh đến mười mấy người đó.

Ầm ầm ầm...một loạt tiếng nổ trầm đục vang lên khắp bốn phía.

Mười mấy thân ảnh lần lượt kêu lên thảm thiết, máu tươi chảy ra.

Cả người Nguyên Trung Thành lúc này đều ngây ra.

Đại Chí Tôn hậu kỳ! Bằng với thực lực của đại ca rồi! Thời Thanh Trúc đáp xuống đất, pháp thân dần dần tiêu tan, khí tức ổn định, nhìn lại vẫn là cô gái điềm đạm đáng yêu giống như cây trúc xanh.

Lúc này Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Thời Thanh Trúc, ánh mắt phức tạp.

“Liễu Thông Thiên, trói hết lại!”

Tần Ninh trực tiếp nói.

“Không giết nữa sao?”

Thời Thanh Trúc lại nói: “Những người này rất xấu, ỷ đông hiếp yếu!”

“Không giết, giữ lại về sau còn dùng đến”.

Tần Ninh liếc mắt nhìn đến mười mấy người, ánh mắt rơi trên người Nguyên Trung Thành, cười nói: “Mang về quận Linh Tiên rồi nói sau”.

Liễu Thông Thiên lúc này lấy ra xiềng xích.

Những xiềng xích này là bảo khí Chí Tôn, có thể khóa dòng dịch chuyển của khí Chí Tôn trong cơ thể đám Chí Tôn này, đề phòng bọn chúng khôi phục thực lực.

Lúc đầu chỉ mua mấy cái, Tần Ninh còn nói chuẩn bị nhiều một chút.

Bây giờ Liễu Thông Thiên đã hiểu.

Xem ra Tần Ninh đã sớm biết sẽ có người tiếp tục ra tay.

Đem mười mấy người trói lại, mọi người nghỉ ngơi một lát, chuẩn bị lên đường.

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Tần Ninh, không nhịn được nói: “Ngươi rốt cuộc là ai? Từ đâu đến?”

“Ta?”

Tần Ninh khẽ cười nói: “Cô chỉ cần nhớ kỹ, ta sẽ không trở thành kẻ thù của nhà họ Linh các cô là được”.

Dứt lời, Tần Ninh cưỡi Tông Sư bay nhanh như mũi tên...trên thực tế, Tông Sư tuy có vẻ uy vũ, nhưng phẩm cấp lại không cao.

Tần Ninh thích Cửu Anh hơn.

Chín cái đầu, đỏ rực như máu, toàn thân có vảy, giống như ngọn lửa, càng thích hợp với hắn.

Chỉ là từ lúc đến Trung Tam Thiên Cửu Anh đã rơi vào trầm lặng.

Tần Ninh cũng hiểu được khi bản thân đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nó sẽ lại bắt đầu biến hóa!
Chương 2237: Tiến vào quận Linh Tiên

Những con hung thú là vậy, huyết mạch khác với những loài thú khác, có rất nhiều điều kỳ lạ bí ẩn.

Trong cuộc đời của mình, Cửu Anh có thể trở thành một sự tồn tại sánh ngang với thần thú Long tộc Phượng tộc, hoặc có thể sống một cuộc đời tầm thường, không bằng cả Linh thú.

Đây chính là hung thú! Tần Ninh cũng rất kỳ vọng Cửu Anh sẽ trưởng thành sau lần biến hóa này.

Trên đường đi không có thêm nguy hiểm nào khác.

Nguyên Võ bang phái vị tam đương gia này đến, có lẽ cho rằng sự việc chắc chắn có thể được giải quyết.

Hoàng hôn buông xuống, từ xa mấy người đã nhìn thấy bức tường thành sừng sững, chạy dài hàng trăm dặm, một thành trì khổng lồ hiện ra trong tầm mắt.

Tường thành chạy dài cùng cổng thành, dưới ánh hoàng hôn giống như con thú khổng lồ há miệng, tràn đầy uy nghiêm.

Đây chính là quận Linh Tiên!

“Chờ một lát rồi vào thành!”

Lúc này Tần Ninh lên tiếng nói: “Áp giải mười mấy người này rất dễ làm người khác chú ý”.

Linh Phỉ Phỉ lại cười nói: “Không sao, mọi người ở đây chờ, ta có cách của mình”.

Linh Phỉ Phỉ nói xong, trong tay xuất hiện một phù ấn, sau đó vê nát, phù ấn biến thành ánh sáng lấp lánh rồi biến mất.

Trong vòng chưa đầy nửa giờ, một nhóm người xuất hiện rầm rộ ở cổng thành.

Người đứng đầu là một người đàn ông trung niên, khí tức mạnh mẽ nội liễm, ánh mắt như đao, đi tới trước mặt mấy người, sau đó nhìn đánh giá nhóm người Tần Ninh.

Cuối cùng ánh mắt nhìn đến Linh Phỉ Phỉ, quỳ một chân xuống, khom mình nói: “Tiểu thư”.

“Đội trưởng Linh Hoán!”

Linh Phỉ Phỉ lập tức nói: “Trong gia tộc hiện nay thế nào?”

“Khởi bẩm tiểu thư, tin tức tiểu thư mất tích truyền về, trưởng tộc đã phái người đi tìm kiếm, vẫn luôn không có tung tích gì, vô cùng lo lắng, mấy người đi theo tiểu thư chỉ có hai người trở về…”, Linh Phỉ Phỉ nghe thấy những lời này, sắc mặt liền tái đi.

Chỉ có hai người trở về.

Những người khác thế nào không cần nói cũng biết.

“Tiểu thư cùng ta trở về đi, trưởng tộc biết tiểu thư trở về nhất định có thể yên tâm”.

Linh Phỉ Phỉ gật đầu, nói tiếp: “Những người này đã cứu ta trong lúc nguy nan, không được thất lễ với họ, ngoài ra, đi tìm vài xe ngựa tới đây”.

“Vâng!”

Đội trưởng Linh Hoán lập tức đứng dậy, căn dặn người dưới.

Không lâu sau, trong thành xuất hiện một đoàn xe ngựa.

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: “Các vị theo ta vào thành đi!”

Xe ngựa lần lượt tiến vào trong thành, ở cửa thành nhìn thấy ký hiệu nhà họ Linh, không ai dám chặn lại.

Vào trong thành, mặc dù hoàng hôn đã buông xuống, nhưng hai bên đường phố lại là lúc sầm uất náo nhiệt, người qua lại, còn có không ít nguyên thú, vô cùng náo nhiệt.

Đi hết một đường trong thành, cuối cùng xe ngựa dừng trước một tòa phủ đệ.

Cổng phủ đệ có ba cánh, có mười mấy hộ vệ mặc giáp mềm đứng trước cổng, thân hình thẳng tắp.

Mọi người vào thẳng trong phủ đệ mới xuống xe ngựa.

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến mấy người Tần Ninh, lại nói: “Các vị theo ta”.

Quay lại nhìn đến Linh Hoán, Linh Phỉ Phỉ nói tiếp: “Đội trưởng Linh Hoán, sắp xếp chỗ ở cho họ”.

“Vâng”.

Lúc này, mấy người nhìn trang trí trong phủ đệ, khắp nơi đều lộ ra vẻ xa hoa và trang nghiêm.

Ngang qua tiền viện còn có tiền sảnh, nhìn thoáng qua phủ đệ vô cùng rộng lớn nguy nga lộng lẫy.

Nhà họ Linh là một trong hai đại gia tộc đứng đầu quận Linh Tiên, phủ đệ đương nhiên là có máu mặt.

Lúc này, sau cánh cửa thứ ba hiện ra một toà đại sảnh.

“Phỉ Phỉ!”

Lúc này một tiếng gọi vang lên.

Một thanh niên trông có vẻ lo lắng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ gọi.

“Đại ca!”

Nhìn thấy thanh niên đó, Linh Phỉ Phỉ cũng gật đầu.

“Muội không sao, thật tốt quá, mau cùng ta đi vào, cha nhận được tin đợi đã lâu”.

“Ừm”.

Mấy người đi thẳng vào trong đại sảnh.

Lúc này, trong đại sảnh đã tụ họp mười mấy người.

Bên cạnh chỗ ngồi đầu, một người đàn ông trung niên thân hình gầy gò vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui.

“Cha! Muội muội trở về rồi”.

Nghe thấy lời này, người đàn ông trung niên lập tức nhìn về phía cửa đại sảnh.

“Phỉ Phỉ...”, người đàn ông trung niên bước tới, nhìn thấy con gái mình, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Cha”.

Lúc này Linh Phỉ Phỉ khom lưng hành lễ, cúi đầu nói: “Phải để cha lo lắng rồi”.

“Đứa ngốc, nói linh tinh cái gì thế”.

Linh Văn Long nhìn con gái nhà mình an toàn trở về, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng được đặt xuống.

“Cha, là vị Tần Ninh Tần công tử này cứu con”.

Linh Phỉ Phỉ tránh sang một bên, chỉ vào Tần Ninh nói.

Linh Văn Long lập tức nhìn đến Tần Ninh, chắp tay nói: “Cảm ơn thiếu hiệp đã ra tay nghĩa hiệp, nhà họ Linh chúng ta vô cùng biết ơn”.

Lúc này, Tần Ninh chắp tay nhìn đến Linh Văn Long mấy lần.

Người đàn ông trung niên này nhìn khoảng bốn mươi tuổi, có vẻ do quanh năm vất vả, bọng mắt xanh đen, thân hình gầy gò.

Sau khi khẽ quan sát Linh Văn Long mấy lần, Tần Ninh hiện lên vẻ lo lắng nhưng lập tức biến mất.

“Không có gì!”

Tần Ninh chắp tay nói.

Lúc này Linh Phỉ Phỉ chỉ vào hai người đàn ông trung niên ở hai bên trái phải, nói: “Đây là nhị thúc Linh Văn Tuyên, tam thúc Linh Văn Minh, đây là con trai và con gái của nhị thúc tam thúc”.

Mọi người lần lượt chào hỏi.

“Cha!”

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Linh Văn Long, nói tiếp: “Mấy người Tần Ninh đi đường vất vả, để bọn họ nghỉ ngơi trước, ngày mai lại nói chuyện sau”.

“Được được được...”, Linh Văn Long nói xong, liền phái người đón tiếp mấy người Tần Ninh.

Sau khi mấy người Tần Ninh rời đi, ba vị trưởng bối nhà họ Linh Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh ngồi vào chỗ, nhìn đến Linh Phỉ Phỉ.

“Phỉ Phỉ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói cho chúng ta nghe xem”.

Lúc này Linh Văn Tuyên quan tâm lo lắng nói.

Linh Phỉ Phỉ lập tức nói rõ ngọn ngành.

“Người của Nguyên Võ bang!”

Linh Văn Long lập tức tức giận nói: “Thật to gan, đám người này thấy gia gia con không ổn, hiện tại kẻ nào cũng nhìn chòng chọc như hổ đói, lòng ngấp nghé nhà họ Linh càng ngày càng lớn”.

“Mấy năm nay, nhà họ Hứa đúng là càng ngày càng làm nhiều chuyện mờ ám…”

“Đại ca, theo đệ thấy, cứ dứt khoát vạch mặt nhà họ Hứa, sớm muộn gì cũng phải đánh một trận...”, lúc này, không khí trong đại sảnh liền căng thẳng.

Linh Văn Long thở dài, nhìn đến con gái mình, rồi nói: “Con nói Tần Ninh... có quan hệ với nhà họ Linh chúng ta?”

“Chính hắn ta đã nói như vậy”.

“Nhị đệ, tam đệ, các đệ có quen biết cao nhân nào họ Tần không?”

Theo như những gì Linh Phỉ Phỉ nói, Tần Ninh chỉ ở cảnh giới Tiểu Chí Tôn hậu kỳ, nhưng một chiêu đã đánh bại Nguyên Trung Thành ở cảnh giới Đại Chí Tôn trung kỳ, thực lực này thiên kiêu bình thường không thể so sánh được.

Linh Văn Tuyên và Linh Văn Minh đều lắc đầu.

“Thật kỳ quái...nhà họ Linh chúng ta chưa từng kết giao người họ Tần...”, lúc này Linh Phỉ Phỉ lên tiếng nói: “Cha, bất kể như thế nào, Tần Ninh thật sự không có ý xấu, huống hồ còn cứu mạng con gái…”

“Ừm”.

Linh Văn Long gật đầu nói: “Căn dặn xuống bên dưới, tiếp đãi cho tốt, không được đối đãi không chu đáo”.

“Vâng!”

Cùng lúc đó, ở bên kia, trong một tòa đình viện nhà họ Linh.

Đình viện hướng nam, hai bên có một vài gian phòng.

Đúng lúc này, trong đình viện dưới đình nghỉ mát, nhà họ Linh đã chuẩn bị rất nhiều cao lương mỹ vị để chiêu đãi mấy người Tần Ninh.

Sau bữa ăn thịnh soạn, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Liễu Thông Thiên cũng lần lượt về phòng nghỉ ngơi.

Dưới đình nghỉ mát.

Tần Ninh và Thời Thanh Trúc nhìn nhau cùng ngồi xuống.

“Phu quân, chàng đang nghĩ gì vậy?”

Thời Thanh Trúc lên tiếng hỏi.
Chương 2238: Con bất hiếu

“Không có gì...”, Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng, nhìn lên bầu trời đêm, nói: “Ta ra ngoài đi dạo, nàng nghỉ ngơi sớm đi!”

“Ta đi cùng chàng!”

“Được”.

Lúc này hai người rời khỏi đình viện, đi dạo quanh trong phủ nhà họ Linh...phủ nhà họ Linh rộng lớn được canh phòng nghiêm ngặt, nhưng với thực lực của hai người, nếu không muốn để những hộ vệ đó phát hiện, những người đó cũng không thể phát hiện ra bọn họ.

Sau khi đi một vòng, đến trước một tòa đình viện.

Tần Ninh dừng lại, liếc nhìn cửa đình viện.

“Nhà thờ tổ nhà họ Linh!”

Lẩm bẩm một câu, lúc này Tần Ninh muốn đẩy cửa đi vào, nhưng trong lòng lại do dự, nhất thời hai người đứng ở bên ngoài nhà thờ tổ lặng thinh.

Cuối cùng, Tần Ninh vẫn đẩy cửa đi vào trong nhà thờ tổ.

Cánh cửa mở ra, là một không gian rộng lớn.

Mà đối diện với cửa, chính là nhà thờ tổ nhà họ Linh.

Trong nhà thờ tổ, những ngọn nến được thắp sáng rực rỡ.

Lúc này, Tần Ninh từng bước tới gần đại sảnh nhà thờ tổ, nhưng bước chân càng lúc càng nặng nề.

Thời Thanh Trúc hiểu được tâm trạng của Tần Ninh lúc này phức tạp như nào.

Cẩn thận đỡ Tần Ninh, hai người từng bước vào trong nhà thờ tổ.

Chỉ thấy trong nhà thờ tổ rộng lớn không có nhiều bài vị thờ cúng.

Hai bài vị trên tầng cao nhất lại khiến Tần Ninh dường như hoàn toàn nhụt chí, đứng ngây ra tại chỗ.

“Người cha đã mất Linh Thư!”

“Người mẹ đã mất Lý Thanh Huyên!”

Lúc này, Tần Ninh bụp một tiếng quỳ xuống đất, nhất thời, trong nhà thờ tổ yên tĩnh đến đáng sợ.

Thời Thanh Trúc ở một bên nhìn, trong lòng chỉ cảm thấy buồn bã, hai mắt đỏ hoe.

Hai đầu gối quỳ trên đất, từng bước tới gần bàn đặt bài vị, Tần Ninh nhìn đến hai bài vị đó, bao nhiêu lời muốn nói đều không thốt ra được.

“Cha…”, “Mẹ...”, cuối cùng từ trong cổ họng cũng thốt ra được một câu.

Lúc này, Tần Ninh phủ phục khấu đầu lạy tạ, sàn nhà trước mặt dần thấm đẫm nước mắt.

“Con bất hiếu!”

Rất lâu sau, Tần Ninh nằm sấp trên đất, thân thể run rẩy.

Trải qua thời gian dài như vậy, nỗi đau đè nén tận đáy lòng, giờ phút này mới im hơi lặng tiếng phát ra...mặc dù chỉ là cha mẹ một kiếp.

Nhưng đó lại là cha mẹ của hắn! Không nhìn thấy bài vị, hắn từ đầu đến cuối đều không muốn tin.

Nhưng vào lúc này, nhìn thấy bài vị của hai người, Tần Ninh lại không có cách nào đè nén nỗi đau trong lòng.

Tất cả đều đã qua, nhưng rất nhiều thứ không phải nói quên là có thể quên được.

Lúc này Thời Thanh Trúc quỳ xuống bên cạnh, muốn khuyên giải Tần Ninh, nhưng không biết phải nói gì.

Trong nhà thờ tổ, hai người đều im lặng.

Trong đầu Tần Ninh lại hiện lên những chuyện kiếp trước.

“Thần, cẩn thận chút...”, “Mẹ, mẹ mau đuổi theo con đi, đuổi theo con đi...”, “Nhóc con, cẩn thận té ngã”.

…“Thần, tu hành lên cấp chậm không có nghĩa là con không thể, rất nhiều nhân vật lợi hại, các vị Chí Cao Đế Tôn cường mạnh, những năm đầu đều rất bình thường”.

“Phải không ạ? Cha? Những ai ạ...”, “Ơ...cha đi tìm xem”.

…“Mẹ kiếp, kẻ nào bắt nạt con trai ta? Lão tử một ngày còn ở nhà họ Linh, con trai ta không đến lượt các ngươi ức hiếp, con trai ta không thể tu hành liên quan gì đến các ngươi? Còn dám bép xép, lão tử lột da các ngươi!”

“Lão nương cũng không đồng ý!”

...“Cha, mẹ, con thuộc dòng dõi đan thuật, đã trở thành tôn thủ đời thứ nhất, nhà họ Linh trấn thủ trong Cửu Nguyên Vực, đúng là rất cường mạnh, nhưng trong Thượng Nguyên Thiên không tính là gì, con hy vọng cha mẹ sẽ nghe những lời của con, con có thể dẫn dắt nhà họ Linh trở nên cường mạnh hơn, để cha mẹ có thể trở thành đế phụ đế mẫu của Trung Tam Thiên này!”

“Con ngoan, cha biết con chính là thiên tài mà, ha ha...”, “Thần, thuật luyện đan của con đã tiến bộ, cha mẹ rất vui mừng cùng yên tâm, trong tương lai nhất định sẽ thực hiện được hoài bão của mình, trở thành cường giả bất khả chiến bại, chỉ là cha mẹ không có ước mong gì khác, chỉ mong con có thể an toàn là được”.

“Đúng vậy, nhà họ Linh hiện tại là bá vương của Cửu Nguyên Vực, vậy là đủ rồi, với thiên phú của con đương nhiên có thể dẫn dắt nhà họ Linh trở nên cường mạnh hơn, nhưng, càng mạnh, vấn đề phải đối mặt càng nhiều, điều này không có lợi với nhà họ Linh, hơn nữa…cha mẹ cũng không muốn xưng bá gì”.

“Đúng vậy, mẹ và cha con định sinh cho con một đệ đệ muội muội, còn định quy ẩn nữa!”

“Thôi được...chỉ cần cha mẹ vui là được”.

...“Cha, mẹ!”

“Con bây giờ đã là Cửu Nguyên Đan Đế, trên mảnh đất Trung Tam Thiên không có ai dám chọc đến con, lợi hại chứ ạ?”

“Con của lão tử có thể không lợi hại sao?”

“Chàng cứ khoe khoang đi...”, “Thần, thực lực hiện tại của con cường mạnh, nhưng cũng phải biết chăm sóc tốt cho bản thân, còn có, đệ đệ của con bây giờ vẫn còn nhỏ, con phải làm gương tốt cho nó”.

“Cha, mẹ yên tâm, trong tương lai Thiên Triết nhất định sẽ trở thành cự phách một phương, hai người không tranh giành với võ giả đời này, nhưng hai người không thể quyết định thay cho đệ đệ”.

“Thằng nhóc thối...”

... “Thiếu gia, không hay rồi, lão gia và lão phu nhân bị người Khương gia bắt rồi!”

“Cái gì?”

“Khương gia muốn bá chiếm một mạch khoáng của nhà họ Linh, ngầm chiếm đoạt nhà Linh, gia chủ dẫn theo tam gia và tam phu nhân đi nói chuyện phải trái, kết quả Khương gia bố trí mai phục, bắt bọn họ, ép nhà họ Linh chúng ta giao ra mạch khoáng!”

“Gan chó Khương gia thật lớn!”

Đùng đùng nổi giận!

“Khương gia, thả cha mẹ ta ra!”

“Cửu Nguyên Đan Đế?”

“Cái gì?”

“Cha mẹ của Cửu Nguyên Đan Đế là người của nhà họ Linh...”, “Làm sao có thể... Cửu Nguyên Đan Đế là con cháu nhà họ Linh, thì nhà họ Linh làm sao có thể chỉ ở trong Cửu Nguyên Vực…”, lần đó, Cửu Nguyên Đan Đế vô cùng tức giận, gần như đã nhổ tận gốc Khương gia bá vương ở Cửu Nguyên Vực.

Lần đó, tất cả những người đứng đầu trong Trung Tam Thiên mới biết cha mẹ của Cửu Nguyên Đan Đế uy danh hiển hách là Linh Thư và Lý Thanh Huyên nhà họ Linh.

...“Cha, mẹ, là con không tốt, không chăm sóc tốt cho hai người, cha mẹ ở cùng với con đi?”

“Nhóc thối, con bây giờ là Đan Đế, còn có việc của mình, cha mẹ ở cùng con làm gì? Yên tâm đi, có lần này rồi, sẽ không có kẻ nào dám ra tay với nhà họ Linh chúng ta nữa”.

“Nhưng...”, “Được rồi, đừng nhưng nữa, cha mẹ đã định khi đệ đệ của con trưởng thành, sẽ lui về ở ẩn, yên tâm nghỉ ngơi mỗi ngày, không phải lo lắng về những việc này nữa”.

“Thôi được rồi!”

…“Nhất Mặc, ta sắp chuyển kiếp, trong một vạn năm qua, những gì ta có thể dạy ngươi đều đã dạy cả cho ngươi, sau đây ta sẽ giao cho ngươi hai việc”.

“Sư tôn người nói đi”.

“Việc thứ nhất, sau khi ta đi, hãy cất giữ hài cốt của ta cẩn thận, sau này ta sẽ dùng đến, không được để mất”.

“Vâng”.

“Việc thứ hai, chăm sóc tốt cho cha mẹ ta”.

“Sư tôn yên tâm, cha mẹ của người cũng là cha mẹ của con, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho họ”.

“Ừm!”

Ký ức hóa thành hình ảnh, xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh.

Kiếp thứ năm, Cửu Nguyên Đan Đế! Lúc Linh Phỉ Phỉ nói ra vợ chồng Linh Thư Lý Thanh Huyên đã qua đời, hắn hoàn toàn không tin.

Nhưng bây giờ, không thể không tin.

Làm sao chuyện này có thể?

Lúc này Tần Ninh nằm sấp trên đất, cơ thể run lên, rất lâu không thể nói nên lời.

Lúc ở quận Linh Tiên, hắn liền biết đây là Cửu Nguyên Vực, là nhà ở kiếp thứ năm của hắn.

Trong lòng hắn đã vô số lần nghĩ đến bộ dạng lúc được gặp lại cha mẹ mình lần nữa.

Vui mừng.

Kích động.

Thấp thỏm.

Nhưng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ là bi thương.

“Hai bạn nhỏ là ai? Tại sao lại ở trong nhà thờ tổ nhà họ Linh chúng ta?”

Lúc Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đang quỳ trên đất khấu đầu lạy tạ, một giọng nói già nua hòa nhã mang theo vài phần nghi hoặc vang lên.
Chương 2239: Huynh đệ nhận nhau

Tần Ninh lập tức ngây ra.

Chậm rãi đứng dậy, nhìn đến ông lão xuất hiện ở cửa nhà thờ tổ.

Ông lão mặc áo choàng màu tím sẫm, tóc dài bạc phơ, thần sắc chán nản, nhất cử nhất động đều lộ ra vẻ tang thương.

Tinh thần ủ rũ, vẻ mặt ảm đạm.

Nhưng mặt mũi cân đối, khi còn trẻ chắc hẳn là một nam tử vô cùng anh tuấn.

Nhìn thấy ông lão, cơ thể Tần Ninh khẽ run lên.

“Hai bạn nhỏ?”

Ông lão lại lên tiếng, nhưng lúc này khí tức trong cơ thể lại ngưng tụ.

Trong Linh phủ được canh phòng nghiêm ngặt, hai người này lại có thể im hơi lặng tiếng vào được trong nhà thờ tổ, nhất định không phải là người thường.

“Ngươi là...”

“Là ta đang hỏi các ngươi!”

Ông lão lên tiếng nói.

Tần Ninh lập tức chắp tay nói: “Tại hạ Tần Ninh, trong dãy núi Côn Tiên gặp được tiểu thư Linh Phỉ Phỉ, cứu được Linh Phỉ Phỉ, sau đó theo tiểu thư Linh Phỉ Phỉ vào trong Linh phủ”.

“Ồ?”

Ông lão lập tức nói: “Ngươi là Tần Ninh đó?”

Tần Ninh gật đầu.

“Ta là Linh Thiên Triết!”

Lúc này ông lão từng bước tiến vào trong nhà thờ tổ, nhìn đến hai người, ôn hòa nói: “Hai vị cứu Phỉ Phỉ, chính là có ơn lớn với nhà họ Linh ta, nhưng vô duyên vô cớ tiến vào trong nhà thờ tổ nhà họ Linh…là rất mạo phạm…”, nghe đến lời này, cơ thể Tần Ninh càng căng cứng.

Linh Thiên Triết! Không thể nào! Ánh mắt Tần Ninh đờ đẫn nhìn đến ông lão.

Tuổi thọ của cảnh giới Thánh Nhân cực hạn là ba mươi vạn năm.

Cấp bậc Tôn vị tuổi thọ còn dài hơn.

Hắn rời khỏi Trung Tam Thiên mới mấy vạn năm.

Suy cho cùng Linh Thiên Triết mới mấy vạn tuổi, đạt tới cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, bây giờ nhìn có vẻ chỉ mới khoảng hơn hai mươi tuổi mới đúng.

Sao có thể già nua như vậy?

“Ngươi…ngươi là Linh Thiên Triết?”

Tần Ninh lập tức biến sắc nói.

Lúc này vẻ mặt ông lão cảnh giác thận trọng nhìn đến Tần Ninh.

Người thanh niên này nhìn có vẻ không giống như những gì Linh Phỉ Phỉ đã nói, là người không tệ, ngược lại vô cùng kỳ quái.

“Tại hạ đã đường đột rồi”.

Tần Ninh lập tức chắp tay nói: “Ta với vợ chồng Linh Thư Lý Thanh Huyên có giao hảo, đột nhiên biết tin hai người đã qua đời, trong lòng không tránh khỏi đau buồn”.

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Linh Thiên Triết càng trở nên nghiêm trọng.

“Nói hươu nói vượn!”

Linh Thiên Triết tức giận nói: “Coi ta là đứa trẻ ba tuổi sao”.

“Cha mẹ ta đã mất mấy vạn năm, ta xem tuổi xương của ngươi chưa tới một vạn năm, ngươi có giao hảo với cha mẹ ta?”

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh khẽ sửng sốt.

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

Khí thế của Linh Thiên Triết lập tức bùng phát, luồng sát khí quét qua Tần Ninh và Thời Thanh Trúc.

Lúc này, Thời Thanh Trúc nhìn đến Linh Thiên Triết, mở to mắt, trực tiếp nói: “Chàng là đại ca của ngươi! Linh Thiên Thần!”

“Thanh Trúc...”

“Nói cũng đã nói rồi, bằng không sao chàng có thể báo thù cho cha mẹ của mình được?”

Thời Thanh Trúc nhìn đến Tần Ninh, oán hận nói: “Che che giấu giấu làm gì…”

“Nói xằng nói xiên!”

Lúc này Linh Thiên Triết tức giận nói: “Đại ca của ta đã mất mấy vạn năm rồi, đừng nói xằng bậy ở đây nữa”.

“Hai người các ngươi cứu Linh Phỉ Phỉ chính là để tiếp cận nhà họ Linh ta phải không? Nhà họ Linh và nhà họ Hứa bất hòa, có kẻ đứng sau mưu hại, các ngươi chính là kẻ đứng đằng sau đúng không?”

“Ông già ngươi gấp cái gì?”

Thời Thanh Trúc lập tức nhìn về phía Tần Ninh, nói tiếp: “Phu quân, chàng chứng minh cho ông ta một chút, chàng chính là đại ca của ông ta!”

“Chàng có nhiều cách như vậy để chứng minh chàng là sư tôn của Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên bọn họ, chắc chắn cũng có cách chứng minh chàng là đại ca của ông ta đúng không?”

Lúc này, ánh mắt của Linh Thiên Triết lạnh lẽo, sát khí không hề giảm bớt đi.

“Thiên Triết!”

Lúc này Tần Ninh hét lên một tiếng: “Ta quả thực là đại ca của đệ, Linh Thiên Thần!”

“Hừ, nói bậy!”

Linh Thiên Triết tức giận quát lên một tiếng.

Người thanh niên trước mặt có tuổi xương chưa tới vạn năm, hoàn toàn là nói xằng nói bậy.

Tần Ninh lập tức nói: “Nếu đệ không tin, ta và đệ có thể đối chất!”

“Lúc đệ sinh ra, ta không ở trong nhà họ Linh, về sau gặp được đệ, đã tặng cho đệ một viên ngọc thạch tên là Thông Linh Huyết Ngọc, có thể nuôi dưỡng tinh khí thần của đệ, lúc đó đệ mới ba tuổi”.

“Ta thường xuyên không ở nhà họ Linh, ta và đệ gặp nhau không nhiều, nhưng mỗi lần gặp nhau, ta đều tặng đệ đồ, vì thế lúc đó còn bị cha mẹ khiển trách...”, “Năm bốn tuổi, ta tặng đệ một thanh kiếm Thanh Hồn…”, “Năm năm tuổi, ta tặng đệ một viên Cốt Huyết Chuyển Thể đan”.

“Sáu tuổi...”, lúc này, Tần Ninh từng câu từng chữ nói ra những chuyện giữa hắn và Linh Thiên Triết hồi đó.

“Đến lúc đệ mười sáu tuổi, ta không tặng đệ cái gì, bởi vì khi đó ta đã hết một kiếp, chuyển kiếp trọng sinh, người của Trung Tam Thiên đều cho rằng Cửu Nguyên Đan Đế đã chết”.

Tần Ninh nói xong mọi chuyện, Linh Thiên Triết ngây người đứng ở đó.

Những thứ mà huynh trưởng tặng cho ông ta chỉ có cha mẹ mới biết chi tiết như vậy.

Ngoài ra, chỉ có ông ta và huynh trưởng biết.

Linh Thiên Triết lập tức nói: “Vậy ta hỏi ngươi, giữa ta và huynh trưởng từng có một giao ước, ngươi biết là gì không?”

“Đợi đệ trưởng thành, dẫn đệ đến kĩ viện”.

Tần Ninh nói ra những lời này khiến Thời Thanh Trúc ngây ra.

Đây là giao ước gì vậy?

Vẻ mặt của Linh Thiên Triết liền thay đổi, không ngừng hỏi Tần Ninh những chuyện trong quá khứ.

Từng chuyện từng chuyện một được xác nhận.

Dần dần, cơ thể Linh Thiên Triết bất giác run lên.

“Ngươi...ngươi...”

“Ta thật sự là Linh Thiên Thần! Cửu Nguyên Đan Đế! Huynh trưởng của đệ!”

Lúc này, vẻ mặt Linh Thiên Triết đầy kinh ngạc.

Chuyển thế trọng sinh! Từ xưa đến nay đều khiến người ta kinh ngạc.

Gần như chỉ có trong truyền thuyết.

“Đại ca...”, Linh Thiên Triết nhìn đến Tần Ninh, vẻ mặt ngây ra.

“Thiên Triết...”, lúc này, Linh Thiên Triết đi về phía Tần Ninh, bụp một tiếng quỳ xuống, mặt đầy nước mắt.

Thời Thanh Trúc nhìn thấy cảnh này, nhất thời không chịu nổi, hai mắt đỏ hoe, ra khỏi đại sảnh.

Mặt trăng treo lơ lửng trên bầu trời đầy sao.

Dưới màn đêm, hai người Tần Ninh và Linh Thiên Triết ngồi trên bậc thềm trước nhà thờ tổ.

“Đại ca...xin lỗi, đệ đã không bảo vệ tốt cho cha mẹ…”

“Đó không phải là lỗi của đệ”.

Tần Ninh vỗ về cơ thể già nua của Linh Thiên Triết, chậm rãi nói: “Là lỗi của ta...”, Tần Ninh nói tiếp: “Đệ còn nhớ Trần Nhất Mặc không?”

“Còn nhớ!”

Linh Thiên Triết lập tức nói: “Năm đó khi đại ca qua đời, Trần Nhất Mặc đã tìm đến nói điều gì đó với họ, về sau đệ thấy cha mẹ không buồn nữa…”, “Về sau, cứ cách một khoảng thời gian Trần Nhất Mặc sẽ đến thăm cha mẹ”.

“Nhưng sau đó, đột nhiên sau lần đó, không gặp được Trần Nhất Mặc nữa, chúng đệ có đi tìm nhưng không tìm được, về sau trong nhà họ Linh xảy ra chuyện, cha mẹ cũng xảy ra chuyện…”

Nghe những lời này, Tần Ninh liền kinh ngạc.

Hắn biết tính cách của Trần Nhất Mặc, quả thực là đam mê thuật luyện đan, nhưng đồ đệ của mình, mình biết.

Hắn ta thực sự đã làm theo những gì mình căn dặn, lúc nào cũng nghĩ đến cha mẹ, về sau không xuất hiện, chỉ có một khả năng.

Trần Nhất Mặc đã xảy ra chuyện! Trên thực tế, thời khắc Tần Ninh nhìn thấy bài vị, hắn đã nghĩ tới điều này.

Nếu không phải Trần Nhất Mặc thân mình còn chưa lo xong, sẽ không để cha mẹ xảy ra chuyện.
Chương 2240: Mọi chuyện giao lại cho ta

Nhất thời, Tần Ninh bắt đầu lo lắng cho đồ đệ đam mê thuật luyện đan của mình.

Nhìn đến Linh Thiên Triết, Tần Ninh nói tiếp: “Hồi đó tại sao cha mẹ lại đưa đệ rời khỏi nhà họ Linh?”

Vẻ mặt Linh Thiên Triết ảm đạm, chậm rãi nói: “Đệ cũng không rõ lắm, vốn dĩ ở trong tộc rất tốt, nhưng ai ngờ, cha mẹ đột nhiên muốn rời đi, đại bá và nhị thúc cũng thở vắn than dài, cha mẹ luôn hướng về cuộc sống an nhàn thoát khỏi thế sự, vốn dĩ rời khỏi nhà họ Linh cũng xem như ước nguyện đã thành, nhưng dọc đường đi cha mẹ đều thở dài tuyệt vọng”.

“Ban đầu đến quận Linh Tiên, cha mẹ và đệ cũng ẩn cư ở một trấn nhỏ, cuộc sống hàng ngày cũng thoải mái tự tại”.

“Nhưng cảnh đẹp chẳng kéo dài được bao lâu, bỗng có một ngày, một người thần bí xuất hiện, nói gì đó với cha mẹ, sau đó không bao lâu, cha mẹ lần lượt đột ngột qua đời”.

Đột ngột qua đời! Tần Ninh nắm chặt hai tay.

“Trúng độc!”

Linh Thiên Triết tiếp tục nói: “Nhưng là loại độc dược gì, đệ cũng không biết”.

“Về sau đó...”, Linh Thiên Triết thở dài nói tiếp: “Đệ cũng không biết tại sao bị người khác hạ độc, kéo dài hơi tàn bao nhiêu năm nay, dựa vào chỉ bảo của cha mẹ năm xưa đạt tới cảnh giới Tiểu Thiên Tôn, nhưng huynh cũng thấy đấy, đệ hiện tại đã gần đất xa trời, bao năm qua độc tố đã hành hạ đệ đủ thảm rồi!”

“Tại sao không đến nhà họ Linh ở Linh Nguyên Châu?”

“Không thể đi!”

Linh Thiên Triết lại nghiêm túc nói: “Hồi đó cha mẹ nói với đệ, dù có chuyện gì xảy ra, cũng không được đến nhà họ Linh cầu cứu, sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho nhà họ Linh!”

Tai họa ngập đầu! Ánh mắt Tần Ninh lạnh nhạt.

“Đệ cũng chưa gặp lại Trần Nhất Mặc?”

Linh Thiên Triết lắc đầu.

Lúc này, Tần Ninh chậm rãi nói: “Cũng có thể nói, hồi đó cha mẹ rời khỏi nhà họ Linh, cũng là bất đắc dĩ, họ không muốn liên lụy đến nhà họ Linh nên mới rời đi, nhưng kẻ chủ mưu đứng đằng sau vẫn không muốn bỏ qua cho họ, trừ khi họ chết...”

“Là kẻ nào muốn đối phó với nhà họ Linh?”

Linh Thiên Triết lắc đầu.

“Những năm trở lại đây, cuộc sống của nhà họ Linh cũng không hề dễ dàng, từ một trong những bá chủ của Cửu Nguyên Vực năm xưa, đến nay lại khuất phục trong một Châu, hơn nữa theo những gì ta biết, cuộc sống ở Linh Nguyên Châu cũng không dễ dàng...”, ánh mắt Tần Ninh mang theo tia hung ác tàn nhẫn.

“Bây giờ xem ra kẻ đứng phía sau lại muốn ra tay với đệ, nhổ cỏ nhổ tận gốc...”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Chỉ là trong bốn năm vạn năm này không ra tay với đệ, mặc kệ đệ sống sót, hiện tại tại sao lại muốn ra tay với đệ…”, Tần Ninh quả thật không hiểu chuyện này.

“Có lẽ là bởi vì...nhà họ Linh cũng có thể sắp gặp tai họa ngập đầu”.

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh khẽ nhíu mày.

Linh Thiên Triết tiếp tục nói: “Hơn nữa theo đệ được biết, Cửu Nguyên Đan Điển năm đó huynh soạn, hiện nay đã bị phân thành chín phần thất lạc ở khắp nơi, nghe nói một cuốn Cửu Nguyên Đan Điển sắp ra mắt!”

“Cái gì?”

Những lời này vừa nói ra, sắc mặt Tần Ninh đã thay đổi.

Cửu Nguyên Đan Điển! Năm đó trước khi hắn chuyển kiếp, đã giao Cửu Nguyên Đan Điển cho Trần Nhất Mặc bảo quản.

Cửu Nguyên Đan Điển có thể nói là tâm huyết cả một đời của hắn, thâu tóm toàn bộ Trung Tam Thiên bên trong, liên quan đến đạo pháp giảng giải thuật luyện đan.

Trần Nhất Mặc không thể để Đan Điển này lưu lạc ở bên ngoài.

Trừ khi...vạn bất đắc dĩ! Lúc này Tần Ninh khẽ cau mày.

“Đại ca!”

Linh Thiên Triết nhìn đến Tần Ninh run rẩy nói: “Huynh trở về thì tốt rồi, nhất định phải tìm ra rốt cuộc là kẻ nào đã giết cha mẹ, rốt cuộc là kẻ nào đối phó với nhà họ Linh chúng ta”.

“Đệ yên tâm đi”.

Tần Ninh vỗ vai Linh Thiên Triết, an ủi nói: “Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng!”

Hai huynh đệ ngồi từ khuya đến sáng sớm.

Nhớ lại những chuyện năm ấy, lúc cười, lúc lại rơi nước mắt.

“Đại ca, đi thôi, đệ dẫn huynh đi gặp đám con cháu”.

Linh Thiên Triết kích động nói.

“Đừng vội!”

Tần Ninh kéo lấy cánh tay của Linh Thiên Triết, nghiêm túc nói: “Hiện tại vẫn chưa đến lúc lộ ra thân phận của ta, điều này sẽ mang đến rất nhiều rắc rối cho dòng dõi của đệ và chủ mạch của nhà họ Linh, hơn nữa kẻ đứng đằng sau một khi biết ta đã trở về, rất nhiều việc sẽ không có cách nào điều tra ra được”.

Linh Thiên Triết nghe thấy vậy, khẽ ngây ra, lập tức gật đầu nói: “Đại ca nói đúng, huynh ở trong tối điều tra, những kẻ đó cũng ở trong tối, nếu huynh ở ngoài sáng, sẽ khó xử lý”.

“Ừm”.

Tần Ninh nói tiếp: “Đệ cứ nói ta là khách trong Linh Phủ là được”.

“Trong khoảng thời gian này, ta sẽ ở trong quận Linh Tiên, sẽ điều tra một vài chuyện trước, tìm hiểu ngọn nguồn, bắt đầu từ Nguyên Võ bang”.

“Nhân tiện giúp đệ điều trị chất độc trong cơ thể, tích tụ qua hàng vạn năm, không phải là chuyện một sớm một chiều”.

Linh Thiên Triết nghe thấy lời này, vẻ mặt ngây ra: “Đệ...đệ vẫn còn có thể cứu được sao…”

“Đệ quên năm xưa ta làm gì rồi sao?”

“Đệ biết, đệ biết...”, Linh Thiên Triết lúc này kích động không thôi, nhìn đến Tần Ninh, rưng rưng nói: “Đệ còn tưởng đời này đệ sẽ không được gặp lại huynh nữa...không ngờ...không ngờ...”

“Được rồi!”

Tần Ninh vỗ vai Linh Thiên Triết, an ủi nói: “Ta đã về rồi, mọi chuyện giao lại hết cho ta”.

“Ừm”.

Linh Thiên Triết nước mắt đầy mặt, tiễn Tần Ninh, rồi đi đến cửa hông của nhà thờ tổ.

Không lâu sau, ba người chèo lái nhà họ Linh lần lượt đi đến.

“Cha!”

Ba người Linh Văn Long, Linh Văn Tuyên, Linh Văn Minh hành lễ với cha mình.

“Văn Long, Văn Tuyên, Văn Minh, những năm qua, Linh phủ đều là ba huynh đệ các con lo liệu, cha biết các con phải gánh vác quá nhiều”.

Linh Thiên Triết chậm rãi nói.

“Sao cha lại nói những lời này?”

Linh Văn Minh lập tức nói: “Nếu không phải có cha, ba người chúng con cũng không thể gánh vác được nhà họ Linh, nhưng chúng con có làm sai việc gì không?”

“Không có”.

Lúc này Linh Thiên Triết ung dung ngồi trên ghế gỗ, nhìn đến ba huynh đệ, nói tiếp: “Tần Ninh Tần công tử hôm qua đến phủ chúng ta, tính cách không tệ, đối xử với mọi người rất tốt, tổ tiên của Tần công tử có quan hệ với gia gia các con, trong chuyến đi này lại vừa vặn gặp được Phỉ Phỉ, còn cứu Phỉ Phỉ, các con nhớ phải tiếp đãi có lễ nghĩa, đây là khách quý của Linh phủ chúng ta!”

Khách quý?

Nghe đến đây, ba huynh đệ đều sững sờ.

“Nhớ những gì cha nói là được, đối đãi với Tần công tử phải lễ độ, không được thất lễ, nếu không cha sẽ hỏi tội các con!”

Linh Văn Long vội vàng nói: “Cha đã căn dặn, chúng con đương nhiên sẽ làm theo, huống hồ tổ tiên của Tần công tử lại là bạn thâm giao của gia gia, chúng con đương nhiên sẽ không khinh nhờn Tần Công Tử!”

“Ừm, đi đi!”

“Vâng!”

Ba người lần lượt rời đi.

Bước ra ngoài nhà thờ tổ, ba huynh đệ đi song song nhau.

“Đại ca, gia gia năm đó ở trong nhà họ Linh, con cháu của cố nhân, là cố nhân nào?”

“Ta cũng không biết...”, Linh Văn Long khổ tâm nói: “Năm đó gia gia rời khỏi nhà họ Linh, khi đó cha vẫn còn là thiếu niên, làm gì đã có ta...”, ba người họ cũng khó hiểu.

Tần Ninh này rốt cuộc có lai lịch gì, cha đã đích thân nói ra! Chỉ là cho dù xuất thân là gì, cũng không có ác ý với bọn họ, cứ tiếp đãi bình thường là được.

Linh Văn Long lập tức nói: “Chuẩn bị bữa sáng, mời mấy người Tần công tử cùng dùng bữa!”

“Vâng!”

Trong Linh phủ, mặt trời mới mọc, mọi thứ vẫn như thường lệ, mỗi người một nhiệm vụ, bắt đầu công việc trong ngày...Bên trong trạch viện Linh phủ.

Tần Ninh và Thời Thanh Trúc vệ sinh cá nhân, sau đó được người hầu nhà họ Linh dẫn đến tiền viện...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom