-
Chương 1551-1555
Chương 1551: Đây là loại thủ đoạn thăng cấp gì vậy?
Giờ phút này, sắc mặt của mấy trăm người đang do dự.
Có nên giết hay không đây?
“Má nó, đã sắp thành công rồi, còn do dự cái đầu mày á!”
Có người gào lên một câu xong trực tiếp ra tay đánh tới.
Đã có người dẫn đầu, những người khác cũng ngay lập tức liều mạng xung phong tiến về phía trước.
Người nhà họ Long thấy được cảnh đó, bọn họ đều cảm thấy kinh ngạc.
“Quang Long Quyền!”
Vào giờ phút này, tiếng quát khẽ của Tần Ninh vang lên.
Một quyền được trực tiếp đánh ra.
Quyền phong kia giống như một quả cầu ánh sáng, nổ mạnh.
Từng tiếng vỡ nát vang lên, hơi thở mạnh mẽ được phát ra.
Một tiếng ầm vang lên, mọi thứ nổ tung.
“Chịu chết đi!”
Một quyền được đánh ra.
Lúc này, tam trưởng lão đối mặt trực tiếp với Tần Ninh, nhưng không ai ngờ đến chuyện Tần Ninh lại bùng nổ sức mạnh.
Ầm… Bị đánh trúng một quyền, sắc mặt của tam trưởng lão trắng bệch, ông ta phun ra một ngụm máu tươi. Ngay sau đó, thân hình ông ta nhanh chóng rút lui vào trong đại điện.
“Tản ra!”
Tam trưởng lão hét lên.
Oanh. . . . . . Trong nháy mắt, một tiếng nổ to vang lên.
Sau đó, cơ thể của tam trưởng lão nổ tung.
Đại điện của nhà họ Long sập xuống ầm ầm.
Vào giờ phút này, ánh mắt của Tần Ninh không hề thay đổi.
“Ngay bây giờ, không ai được phép phản kháng lại, lập tức rời khỏi phủ đệ của nhà họ Long, rời khỏi thành Thanh Ma, Tần Ninh ta sẽ không đuổi tận giết tuyệt, những người ở lại nơi này đều sẽ phải chết!”
Tần Ninh quát khẽ một câu, vô cùng uy nghiêm.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Vào lúc này, vài tiếng hét vang lên.
Ầm ầm ầm… ngay sau đó, tiếng vỡ nát lại vang lên.
Lúc bấy giờ, mấy trăm hộ vệ của nhà họ Long lập tức xông lên.
Còn lại một số người nhà họ Long đều đang hoảng sợ, bỏ chạy tán loạn.
Thật là kinh khủng! Không thể nào ngăn cản được Tần Ninh.
Nếu như bọn họ tiếp tục ở lại thì bọn họ chắc chắn sẽ phải chết mất thôi.
Thật sự sẽ phải chết mất thôi! Tiếng ầm ầm vẫn vang lên không ngớt.
Lực lượng ngưng tụ ở trước người Tần Ninh, hơi thở toàn thân không ngừng bùng nổ, ngưng tụ, rồi lại bùng nổ.
Vào giờ phút này, một thứ hơi thở cường đại được phát ra.
Hồn hải đang tiến hành lột xác.
Hồn hải rộng mười vạn mét nay đã mở rộng phạm vi ra hai mươi vạn mét.
Cảnh giới Hư Thánh tầng hai! Vào giây phút ấy, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang run sợ.
Trong lòng Lý Tồn Kiếm lại toát ra sự kinh ngạc.
Đêm qua, lúc rời khỏi, Tần Ninh mới chỉ là Hóa Thánh tầng mười mà thôi.
Lúc giết chết Long Phong Xuân là Hư Thánh tầng một.
Thế mà bây giờ, trời còn chưa sáng, hắn lại đạt tới cảnh giới Hư Thánh tầng hai.
Đây là loại thủ đoạn thăng cấp gì vậy?
Gần như là không thể tin nổi.
Vào lúc này, Tần Ninh cũng mặc kệ tất cả mọi chuyện.
Hồn hải rộng hai mươi vạn mét thì phải có một cảnh sắc khác chứ.
Một quyền đánh ra, toàn bộ những kẻ muốn ngăn cản hắn đều chết sạch.
Trong khoảnh khắc ấy, mọi người đều cảm nhận được thứ hơi thở đầy khủng bố ẩn chứa bên trong cơ thể Tần Ninh.
Kẻ này vốn dĩ không phải là người! Bên trong phủ đệ nhà họ Long phát ra tiếng nổ mạnh.
Cùng lúc đó, ở Nhất Phẩm đường tại thành Nam, ở Lôi Hỏa lâu tại thành Bắc, hai bên đều bị làm cho kinh sợ.
“Hạ sát Long Phong Xuân, trực tiếp tiêu diệt nhà họ Long!”
Lúc này, sắc mặt của lâu chủ Lôi Hỏa lâu, Lâu Động Thiên thay đổi kinh hoàng.
“Từ Hóa Thánh tầng mười tiến vào cảnh giới Hư Thánh tầng hai?”
Trong ánh mắt của đường chủ Nhất Phẩm đường, Nhất Kiếm tiên sinh cũng đầy vẻ không thể tin nổi.
Thật kinh khủng! Quả thật là quá khủng khiếp! Đêm hôm nay, cả thành Thanh Ma mất ngủ.
Thành Đông của thành Thanh Ma, ánh rạng đông vừa mới hé lộ, một vầng hào quang quét đi sự lo lắng trên đại địa tối tăm này.
Tại phủ đệ nhà họ Long.
Tần Ninh ngồi ở trên ghế dựa, một thân sát khí vẫn còn nguyên như cũ, chưa hề tiêu tán bớt.
Bên trong phủ đệ của nhà họ Long, đám võ giả của Tứ Anh bang và Nguyên Đan hội đều đang bận rộn kiểm tra kho trữ hàng của nhà họ Long.
Bây giờ bọn họ đang tiếp nhận việc buôn bán của nhà họ Long ở thành Tây.
Cả thành Đông và thành Tây đều đã rơi vào tay của Tần Ninh.
Tuy bây giờ còn chưa kịp nắm hết mọi chuyện ở trong lòng bàn tay nhưng ít nhất trên danh nghĩa thì đã thuộc về Tần Ninh.
Lý Tồn Kiếm cung kính đứng ở bên cạnh Tần Ninh, không hề hé răng nói một lời nào.
“Lý Tồn Kiếm”.
“Có thuộc hạ”.
Tần Ninh từ từ nói: “Đem tất cả mọi thứ của Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang, nhà họ Vương và nhà họ Long về Xuy Tuyết Trai, chuyện buôn bán cứ phái người tiếp nhận dần, ai dám chống đối, giết không tha, nếu ngươi không phải là đối thủ của chúng thì cứ đi tìm ta!”
Nghe thấy vậy, Lý Tồn Kiếm sửng sốt.
“Vâng!”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Ta biết ngươi đang lo lắng về điều gì, bọn họ đơn giản là muốn gây chuyện, muốn chiếm đoạt nhưng hãy nhớ kỹ những kẻ dám tơ tưởng đến đồ của Tần Ninh ta, đều giết không tha!”
“Nếu ai cảm thấy không phục thì có thể thử xem!”
“Mặt khác, triệu tập tất cả võ gả có cảnh giới Hư Thánh tới Xuy Tuyết Trai gặp ta!”
Lý Tồn Kiếm vội vàng chắp tay dạ vâng.
Tần Ninh phất tay, nhắm hai mắt lại, không nói gì nữa.
Hắn vẫn chưa rời đi.
Cho dù là thành Đông hay là thành Tây thì sau cuộc đại náo lần này nhất định sẽ có kẻ muốn đục nước béo cò.
Trước mắt cứ dọn dẹp sạch sẽ, rồi sắp xếp lại sau.
Đây là lúc dễ xuất hiện người muốn gây chuyện nhất, nếu như hắn rời khỏi đây thì có thể sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Đúng là đang thiếu một cánh tay đắc lực, Lăng Loạn đạo nhân… cũng đã đến lúc ông ta nên quay trở lại đây rồi?”
Tần Ninh tự thì thầm một mình.
Cùng lúc đó, ở một tòa thành cách thành Thanh Ma gần một nghìn dặm, ở một nơi múa hát, ăn chơi.
Lăng Loạn đạo nhân bỗng nhiên từ trên giường bật dậy.
“Mẹ nó, sao có thể như vậy được?”
Vào lúc này, quần áo của Lăng Loạn đạo nhân lộn xộn, ông ta mắng to.
“Đại gia, không phải là người không được đó chứ?”
“Mẹ nó!”
Nhìn đến khuôn mặt tươi cười của người phụ nữ yêu kiều kia, Lăng Loạn đạo nhân quát lên: “Nhất định là do tên khốn nào đó đã động tay động chân với ta!”
“Mẹ nó chứ, ta biết chắc là thằng nhóc khốn nạn kia không có ý tốt mà!”
Người phụ nữ quyến rũ kia cười dài, cô ta nói: “Đại gia, người đang nhắc đến ai vậy? Động tay động chân? Vậy mà có thể làm người…”, người phụ nữ cười khanh khách.
Lăng Loạn đạo nhân chửi ầm lên: “Lão tử thấy nhất định là do hắn làm!”
Vừa mới nói xong, Lăng Loạn đạo nhân vội vã nhặt lấy quần áo mặc vào và nhanh chóng rời khỏi.
Ông ta quay về đây! Trở về thành Thanh Ma tìm Tần Ninh! Cái tên khốn kiếp này, tại sao hắn lại không làm được chuyện tốt lành gì cả! Trải qua ba ngày, mùi máu tanh ở trong thành Thanh Ma mới vừa biến mất.
Nhưng mà trên phố lớn, ở ngõ nhỏ đều đang bàn luận về chuyện này.
Thời tiết của thành Thanh Ma đang thay đổi! Cái tên Tần Ninh này coi như đã nghe vang dội.
Ở Xuy Tuyết Trai! Sảnh phía trước đã bị hủy hoại, nhưng phía sau cũng coi như là vẫn còn nguyên.
Vào lúc này, gió thổi ngang qua Xuy Tuyết Trai, Tần Ninh yên lặng ngồi ngay ngắn.
Trong phòng, năm người đang đứng thẳng.
Ngoài Lý Tồn Kiếm ra còn có bốn người nữa, thân hình bọn họ cao lớn, vẻ mặt đầy cung kính.
“Tần công tử”.
Lý Tồn Kiếm chắp tay nói: “Bốn vị này đến từ Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang, nhà họ Vương và nhà họ Long”.
“Chu Phong là một trong những người quản lý Nguyên Đan hội, có cảnh giới Hư Thánh tầng hai”.
“Hứa Thiên Khánh là một trong những thủ lĩnh của Tứ Anh bang, cũng là Hư Thánh tầng hai, giống như Tào Hoa và Nguyên Mậu, nhưng mà do người này có tính ngay thẳng nên không được trọng dụng”.
“Mạnh Nguyên là đội trưởng đội hộ vệ của nhà họ Vương, năm đó, muội muội của hắn ta bị Vương Tiêu Đông nạp làm thiếp, vì bảo vệ muội muội, hắn ta không thể không gia nhập vào nhà họ Vương”.
“Lỗ Hùng là thân tín của Long Thiên Nguyên, những năm qua đã nhìn thấy Long Thiên Nguyên làm không ít chuyện cướp của giết người, lòng dạ hiểm độc, hắn ta đã sớm phiền chán!”
“Bốn vị này đều có cảnh giới Hư Thánh tầng hai, cũng là cảnh giới cao nhất ở đây”.
“Còn có mười hai người nữa là Hư Thánh tầng một đang chờ ở bên ngoài!”
Tốc độ làm việc của Lý Tồn Kiếm cũng coi như là nhanh rồi.
Nhất là sau khi chứng kiến thực lực của Tần Ninh, Lý Tồn Kiếm càng hiểu rằng bản thân nên làm như thế nào.
Đây là chuyện Tần Ninh sai phái, hắn ta chỉ cần làm tốt là được!
Chương 1552: Ta không cần khống chế các ngươi
"Ời!"
Tần Ninh đồng ý một cách thản nhiên.
Hắn nhìn vào bốn người xung quanh, rồi chậm rãi nói: "Các ngươi hiểu thái độ của ta rồi đấy!"
"Từ nay về sau, việc làm ăn của nhà họ Vương, Tứ Anh bang, Long gia đều giao cho bốn người các ngươi trông coi! Tất cả đều thống nhất báo cáo cho Lý Tồn Kiếm!"
"Sau này, mệnh lệnh của Lý Tồn Kiếm cũng chính là mệnh lệnh của ta, kẻ nào dám trái lời thì giết!"
"Hễ có kẻ nào dám gây rối ở Xuy Tuyết Trai chúng ta, cứ giết chết không tha tên nào.
Kẻ nào dám đục nước béo có cũng giết chết không tha.
Nhất Phẩm đường ở thành Nam và Lôi Hỏa lâu ở khu vực thành Bắc, kẻ nào dám ngấp nghé khu vực thành đông và thành Tây, cứ giết không tha!"
Tần Ninh liên tiếp thốt ra câu giết chết không tha.
"Xáo hết võ giả của của các thế lực khắp nơi lên đi, rồi sắp xếp lại lần nữa".
"Lý Tồn Kiếm, ngươi hiểu ý của ta chưa?"
Nghe Tần Ninh hỏi, Lý Tồn Kiếm lập tức gật đầu.
"Thuộc hạ hiểu rồi ạ!"
Lý Tồn Kiếm gật đầu nhận lệnh.
"Phân chia mấy viên đan dược này cho những võ giả cảnh giới Hư Thánh đi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Cứ yên tâm, đây không phải là độc dược, cũng không phải là đan dược để khống chế các ngươi".
"Ta không cần phải khống chế các ngươi, chắc là các ngươi cũng biết kết cục của kẻ phản bội".
"Nếu ta chết, ta không sẽ không quan tâm đến sự phản bội của các ngươi nữa, nhưng nếu ta sống, các ngươi mà phản bội, tiền lệ đã có rồi đấy".
"Lui xuống đi!"
Tần Ninh nói xong, phất tay ra hiệu.
Tần Ninh lười quan tâm tới mấy chuyện phiền phức khắp nơi.
Lý Tồn Kiếm có thể xử lý tốt những chuyện đó.
Ai dám gây rối, hắn sẽ tới giết.
Khi đối diện với phần lớn võ giả trong thành Thanh Ma vô cùng quỷ quái, cách xử lý duy nhất chính là càng quỷ quái hơn bọn chúng! Lấy ác đối phó với ác! Muốn cảm hóa đám người đó thì chẳng khác nào mơ mộng hão huyền! Cả đám người rời khỏi, lúc này, cửa phòng bỗng mở ra.
Bốn người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn, Lý Huyên, cô cô Bách Hương tiến vào.
"Tần công tử!"
Lý Huyên quỳ xuống, vô cùng cung kính dập đầu ba cái.
"Cảm tạ Tần công tử đã báo thù cho tỷ tỷ của ta!"
Nét mặt Lý Huyên đầy nghiêm túc và kính trọng.
Trên gương mặt non nớt ấy mang theo vài phần kiên cường.
Lý Linh Linh và cậu ta đã sống nương tựa vào nhau từ nhỏ.
Tình cảm giữa chị em hai người họ vô cùng tốt.
Thế nhưng, lần này, Lý Linh Linh lại không cam lòng mà chết trong sự nhục nhã.
Tần Ninh đã báo thù giúp cậu ta!
"Đứng lên đi!"
Tần Ninh thì thầm nói: "Có lẽ, là do ta hại nàng..."
"Việc này không liên quan đến Tần công tử".
Lý Huyên còn chân thành nói: "Nếu ngày đó Tần công tử không đến Xuy Tuyết Trai, thì Lý Huyên còn không biết tỷ tỷ đang gặp nguy nan, nếu ngày đó Tần công tử không ra tay thì tỷ tỷ vẫn rơi vào tình cảnh nguy hiểm như cũ!"
"Muốn trách, cũng chỉ có thể trách thành Thanh Ma, trách Lý Huyên thực lực không bằng người ta mà thôi".
Lúc này, thoáng nhìn qua, hơi thở của Lý Huyên đã bắt đầu khởi động, hiển nhiên là cậu ta sắp bước vào cảnh giới Hóa Thánh tầng một.
Bây giờ, hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều đã đột phá đến cảnh giới Hóa Thánh tầng năm rồi.
Tuyết Ưng... đã ra đi.
Trong lòng Tần Ninh vấn vương nhiều nỗi bùi ngùi.
"Hai lão già các ngươi cũng phải tăng thêm thực lực!"
Tần Ninh thở dài nói: "Mặc dù ta không sợ, nhưng ta không thể lúc nào cũng ở bên bảo vệ hai người các ngươi được!"
"Đợi đến sau này, nếu như ta rời khỏi vùng đất Vạn Ma, rời khỏi Thanh Châu, thì hai người các ngươi cũng có thể tự bảo vệ bản thân được!"
Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều gật đầu.
Ban đầu, bọn họ cho rằng đi theo Tần Ninh bước vào thế giới Cửu Thiên, rồi luôn theo sát Tần Ninh thì sẽ mãi an toàn.
Thế nhưng, chuyện xảy ra lần này đã khiển bọn họ hiểu ra một điều.
Nếu bọn họ sơ ý thì họ phải đối diện với cái chết! Ở thế giới của võ giả, nói đi nói lại, đều cần dựa vào chính thực lực của bản thân.
Lúc này, Tần Ninh nhìn vào cô cô Bách Hương rồi chậm rãi nói: "Cô cô Bách Hương có lai lịch không tầm thường, cô không muốn nói gì với chúng ta sao?"
Nghe vậy, cô cô Bách Hương hơi bất ngờ, ngậm miệng không nói một lời.
"Mỗi một người đều có bí mật của riêng mình, ta sẽ không ép cô".
Cô cô Bách Hương chắp tay nói: "Đa tạ, nếu có chuyện phiền phức thì ta chắc chắn sẽ không liên lụy đến các ngươi!"
Tần Ninh gật đầu.
Tất cả mọi chuyện đều đã lần lượt xử lý xong,
Lúc này, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra.
Bên trong thành Thanh Ma dường như đã bắt đầu bình yên trở lại.
Chỉ là thỉnh thoảng vẫn xảy ra vài vụ xung đột.
Nhưng chúng cũng chỉ là chuyện lặt vặt mà thôi.
Trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua.
Xuy Tuyết Trai đã hoàn thành việc xây dựng lại.
Lần này, vì muốn tỏ rõ địa vị của Xuy Tuyết Trai, nên Lý Tồn Kiếm đã mở rộng Xuy Tuyết Trai gấp ba khi xưa.
Từ trong ra ngoài có không ít võ giả.
Số lượng võ giả trong Xuy Tuyết Trai cũng có hơn ngàn người.
Còn về lòng trung thành bọn họ có, Lý Tồn Kiếm không tiện nói lắm.
Hôm nay, sau Xuy Tuyết Trai, trong một đại sảnh nghị sự.
Tần Ninh mặc quần áo trắng, áo dài chỉnh tề, đai lưng màu vàng kim ôm lấy thắt lưng, trên đó có treo một miếng ngọc, nhìn kỹ, trên cổ tay áo, vạt áo và ngực của chiếc áo trắng kia đều thêu một đường hoa văn màu vàng nhạt, chúng khiến cho Tần Ninh anh tuấn, nho nhã có nhiều hơn một chút cảm giác công tử cao quý.
Chiếc áo dài này rất hợp với dáng người mảnh khảnh của Tần Ninh, hơn nữa, thêm vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của hắn, càng khiến cho người ta cảm thán.
"Tần công tử!"
Đám người Lý Tồn Kiếm thấy Tần Ninh xuất hiện, bèn chắp tay chào đón.
Tần Ninh gật đầu rồi ngồi xuống.
Trong đại sảnh, hơn mười người đều có cảnh giới Hư Thánh, họ cũng chính là nhóm người phụ trách tất cả mọi việc mà Lý Tồn Kiếm sắp xếp trong khoảng thời gian gần đây.
Tần Ninh giao hết mọi việc cho Lý Tồn KIếm, tất nhiên hắn ta phải biết nên làm thế nào mới tốt.
"Trong khu vực thành Đông và thành Tây, những kẻ dám gây rối suốt một tháng gần đây đều đã bị diệt sạch, thực lực của ta không đủ, nên đã làm phiền Tần công tử vất vả suốt một tháng, nhưng may thay, hiện tại, tình hình coi như đã ổn định rồi".
Sau khi đánh thắng bốn phương thế lực, cả khu vực thành Đông và thành Tây đều tập hợp về Xuy Tuyết Trai, do đó, hiển nhiên sẽ có người bất mãn.
Thế nhưng, nhờ Tần Ninh đã ra tay liên tiếp vài lần, giải quyết hết đám người muốn đến gây sự, thành ra giảm bớt không ít chuyện phiền phức.
Hiện tại, khu vực thành Đông và thành Tây đều đã trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Ai ai cũng biết, vị Tần công tử kia của Xuy Tuyết Trai lòng dạ độc ác và vô cùng tàn nhẫn khi giết người.
"Hiện tại, chúng ta đã lần lượt nhận lấy việc làm ăn của bốn bên kia, mọi chuyện đã bắt đầu phát triển theo quỹ đạo!"
"Thánh thạch, thánh đan, thánh khí đều đã được liệt kê ra từng khoản, đợi Tần công tử tới kiểm tra".
Nghe vậy, Tần Ninh bình tĩnh hỏi: "Bảo ta kiểm tra làm gì vậy?
Hàng tồn kho cứ chia hết cho người phía dưới, những võ giả đột phá cảnh giới Hư Thánh đều có giải thưởng lớn, người đột phá cũng sẽ có phần thưởng".
"Ta đã bảo rồi, ta sẽ không keo kiệt với những người theo mình đâu".
Nghe thế, Lý Tồn Kiếm nói: "Tần công tử, thánh thạch dư đến tận một vạn viên, tất cả đều...!"
“Phân phối hết đi”.
Tần Ninh không chút để tâm, nói: "Ta dùng cũng vô dụng thôi, giữ lại làm gì?"
"Mỗi người đều phải tự thăng cấp thực lực của mình, lỡ như khi xảy ra giao tranh giữa Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì sao, lẽ nào lại dựa vào thánh thạch để đánh nhau à?"
“Không phải tự dựa vào thực lực mỗi người ư?"
Trong lòng Lý Tồn Kiếm vô cùng kinh ngạc.
Xem này, đây chính là quyết đoán! Đây chính là sự quyết đoán của Tần Ninh! Hiện tại, bên trong Xuy Tuyết Trai, số lượng võ giả Hư Thánh có khoảng hơn ngàn người.
Tần Ninh lại không chút nào keo kiệt, phân chia thánh thạch cho tất cả cấp dưới, hơn nữa, nhóm người này chỉ mới gia nhập vào đây, lòng trung thành không rõ làm sao! Thế nhưng Tần Ninh lại không chút mảy may lo lắng.
Thật ra, quả thật là Tần Ninh không để tâm đến mấy thứ như thánh thạch, thánh đan, thánh khí này lắm.
Chương 1553: Nói chuyện phiếm sao?
Từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, hắn không thiếu võ quyết. Còn về phần thánh đan, thánh thạch, thánh khí này.
Chỉ cần hắn cần là có thể luyện chế ra được.
Chỉ cần có đủ dược liệu và dụng cụ, thì việc chế tạo ra chúng cũng chẳng phải việc gì khó khăn.
Thiếu tiền thì kiếm tiền! Không có gì phải lăn tăn! Luyện chế thánh đan và thánh khí đều sẽ mang đến lợi nhuận rất lớn.
Bản thân Tần Ninh lại chính là một thánh khí sư, thánh đan sư vô cùng lợi hại, hiển nhiên sẽ không quá để những chuyện đó trong lòng,
Hơn nữa, những thánh khí và thánh đan do người ngoài luyện chế làm Tần Ninh rất chướng mắt.
Mà Lý Tồn Kiếm lại không hiểu những điều đó.
"Xuy Tuyết Trai hoạt động theo quỹ đạo, mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa thì hay rồi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Lý Tồn Kiếm, sớm muộn gì ta cũng sẽ rời khỏi thành Thanh Ma, những việc đó đều cần ngươi để tâm, ngươi cần phải tranh thủ thời gian, thăng cấp thực lực của mình!"
"Vâng!"
Tần Ninh vẫn rất thích Lý Tồn Kiếm.
Không nói đến tính cách kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, chỉ cần đánh giá thái độ làm việc trong khoảng thời gian này của Lý Tồn Kiếm là thấy rõ người này cũng không tệ lắm.
"Nếu như chuyện đã xong phần nào, thì ngươi giúp ta hẹn đường chủ của Nhất Phẩm Đường, Nhất Kiếm tiên sinh, và lâu chủ của Lôi Hỏa Lâu, Lâu Động Thiên!"
Hắn vừa nói ra yêu cầu này, đám người Lý Tồn Kiếm lập tức biến sắc.
"Tần công tử".
Lúc này, Chu Phong đứng dậy, kính cẩn nói: "Tần công tử, Xuy Tuyết Trai của chúng ta vừa mới ổn định phần nào, lòng người vẫn chưa thống nhất, nếu bây giờ mà tuyên chiến với Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì rất bất lợi!"
"Đúng vậy đúng vậy!"
Bên kia, Hứa Thiên Khánh cũng vội vàng nói: "Chuyện thâu tóm thành Thanh Ma không cần phải gấp gáp như vậy!"
"Hai người Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều là Hư Thánh tầng chín, bên cạnh bọn họ cũng có vài vị cao thủ trên cảnh giới Hư Thánh tầng năm, hiện tại, chúng ta không nên cứng đối cứng với bọn họ!"
Lỗ Hùng cũng đứng dậy, buồn bực nói: "Vẫn là nên từ từ thôi, Tần công tử mới chỉ là Hư Thánh tầng hai, mà đã có thể giết chết tầng chín, đợi đến khi Tần công tử tới Hư Thánh tầng năm, thì chuyện thu phục Hư Thánh tầng chín cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi".
Mọi người lần lượt đứng lên khuyên nhủ Tần Ninh.
Nghe mấy lời đó, Tần Ninh ngẩn ngơ mà nhìn bọn họ.
"Các ngươi đang nghĩ gì đấy?"
Tần Ninh gượng gạo cười nói: "Ta hẹn bọn họ để tâm sự vài lời, trò chuyện giao lưu chút thôi".
"Tệ gì bên trong thành Thanh Ma bây giờ đều là ba chúng ta đứng thế chân vạc, chào hỏi một chút hẳn là việc nên làm nhỉ?"
Lý Tồn Kiếm hơi khó tin hỏi: "Thật ư?"
“Không đánh nhau chứ?"
"Đánh cái gì mà đánh?"
Tần Ninh nói: "Con người của ta rất lười biếng, suốt một tháng qua cứ đánh đánh giết giết, ta đã sớm mệt mỏi rồi!"
Trong lòng Lý Tồn Kiếm vô cùng buồn bực.
Không đánh nhau thì hẹn bọn họ nói chuyện gì?
Nhưng dần dần Lý Tồn Kiếm đã hiểu ra.
"Tần công tử đang lo lắng cho Dương Thanh Vân sao?"
Hắn ta vừa thốt ra câu hỏi ấy, Tần Ninh gật đầu.
"Đúng vậy!"
"Tìm khắp khu vực thành Đông và thành Tây mà vẫn không thấy Dương Thanh Vân đâu, có lẽ Dương Thanh Vân đã đi vào khu vực thành Nam hoặc thành Bắc rồi xảy ra việc gì rồi".
Tần Ninh thành thật nói: "Không tìm thấy người, lòng ta bất an lắm".
Lý Tồn Kiếm lập tức hiểu ra.
"Tần công tử, thuộc hạ có một kế hoạch".
Lý Tồn Kiếm khom người thưa: "Nếu người gióng trống khua chiêng đi tìm đệ tử, thì lỡ như... thuộc hạ nói là lỡ như thôi... Lỡ như Dương công tử đã chết, mà lại do Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường làm thì chắc chắn bọn họ sẽ phá hủy hết mọi chứng cứ!"
"Chi bằng, cứ nói đó kẻ thù lớn nhất của người, chỉ có thể bắt sống không được giết chết, rồi treo giải cho bọn họ tìm kiếm".
"Kể từ đó, cho dù Dương công tử gặp nguy nan, thì chắc chắn cũng sẽ có người tới giúp!"
Nghe vậy, Tần Ninh có hơi sửng sốt.
"Lời ngươi nói hợp lý đấy!"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Cứ dựa theo lời người nói là được rồi!"
Tần Ninh không khỏi thầm mắng bản thân mình, đúng là quan tâm quá sinh loạn mà.
Nếu bản thân gióng trống khua chiêng tìm kiếm, thì e rằng sẽ xuất hiện phiền phức rất lớn.
Cách làm này quả thật rất tốt.
"Nếu đã như vậy thì hẹn bọn họ ba ngày sau gặp nhau, còn về địa chỉ gặp mặt, cứ cho bọn họ lựa chọn, chỗ nào ta cũng đồng ý, đỡ cho bọn họ nghĩ là ta lập kế hại họ vậy!"
"Vâng!"
Lý Tồn Kiếm lập tức nhận lệnh làm việc.
Bốn người Chu Phong và Hứa Thiên Khánh lần lượt đứng dậy.
"Tần công tử, nếu như đã xong, bốn người chúng ta đi cùng người..."
"Các ngươi đi theo làm gì?"
Tần Ninh bình thản nói: "Đến nhiều người quá, không phải sẽ dọa bọn họ sao?"
Bốn người nghe vậy, không biết phải nói gì nữa.
Dọa bọn họ hả?
Một người như Tần Ninh là đủ để dọa bọn họ rồi! Nếu chúng ta không đi theo, thì không phải người hơi thiếu khí thế à?
Tần Ninh không quan tâm mấy chuyện đó.
Tin tức nhanh chóng truyền ra ngoài.
Trong Nhất Phẩm đường.
Khi nhận được thiệp mời, ánh mắt Nhất Kiếm tiên sinh trở nên thay đổi.
"Tần Ninh mời ta và Lâu Động Thiên đến tán gẫu sao?"
Vẻ mặt Nhất Kiếm tiên sinh lộ đầy sự ngạc nhiên.
"Đường chủ, tên Tần Ninh này có dã tâm quá lớn rồi, thâu tóm khu vực thành Đông và thành Tây rồi mà vẫn còn chưa đã nữa!"
"Đúng vậy, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến mà, hòng thâu tóm luôn cả khu vực thành Nam và thành Bắc!"
"Đường chủ, người không thể đến đó được, để ta đi triệu tập thuộc hạ đi xử lý tên khốn nạn này!"
"Trở về!"
Nhất Kiếm tiên sinh quát lớn: "Giết hắn sao?
Ngươi giết được không?
Long Phong Xuân là Hư Thánh tầng chín mà cũng đã chết trong tay hắn, ngươi nghĩ rằng giết hắn là việc đơn giản sao?"
Vừa dứt lời, đám người lần lượt dừng chân.
"Bảo chúng ta tự chọn địa điểm à?"
“Tên Tần Ninh này rốt cuộc muốn làm gì chứ, thâu tóm khu vực thành Đông với thành Tây mà còn chưa đủ hay sao mà định thâu tóm luôn cả thành Thanh Ma sao?"
Lúc này Nhất Kiếm tiên sinh vô cùng nhức nhói.
Cùng lúc đó, ở bên kia.
Lâu Động Thiên cũng nhận được tin tức.
"Cái gì?"
Lâu Động Thiên ngạc nhiên hỏi: "Tần Ninh mời ta và Nhất Kiếm tiên sinh đến nói chuyện phiếm hả?"
Nói chuyện phiếm gì chứ?
Tán gẫu cái quần đùi!
"Tên khốn này định làm gì vậy?"
“Hắn tính chiếm luôn thế lực của ta và Nhất Kiếm tiên sinh, để rồi làm bá chủ của cả thành Thanh Ma hay sao?"
Lúc này, trong lòng Lâu Động Thiên tràn ngập sự phẫn nộ.
Lâu Động Thiên không thể không tức giận! Tần Ninh khinh người quá đáng mà!
"Lâu chủ, vậy... Vậy chúng ta phải làm thế nào?"
Tình hình hiện tại, Tần Ninh mời bọn họ gặp mặt, không đi thì quá không nể mặt rồi, mà nếu không nể mặt thì Tần Ninh trở mặt cũng được chứ?
Cứ như vậy, hắn sẽ tìm được cớ để ra tay với Lôi Hỏa lâu bọn họ.
Việc này không thể xem thường được.
Nếu làm không ổn thì sẽ kéo theo tai họa cực kỳ lớn! Nghe vậy, trong mắt Lâu Động Thiên thoáng qua sự rét lạnh.
"Lâu chủ, có nên đến đó hay không?"
Lâu Động Thiên trầm giọng nói: "Đi chứ, mắc gì lại không đi?
Không đi chẳng phải cho hắn lý do để sinh sự hay sao?"
"Triệu tập bốn vị hộ pháp của Lôi Hỏa lâu trở về đi, để cho chúng ta chọn địa điểm à?
Vậy thì chọn địa điểm ở quán rượu Thanh Thành!"
"Quán rượu Thanh Thành đều cách Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường rất gần, nếu Tần Ninh tính gây chuyện thì cũng có cách để đối phó với hắn!"
Nghe vậy, đám người trong phòng đều dâng cao sĩ khí, tựa như sẵn sàng lâm trận diệt giặc vậy.
Tên Tần Ninh này thật đúng là liều chết! Làm vậy có khác nào đang tuyên chiến với bọn họ chứ! Bọn họ không thể nhẫn nhục chịu đựng được!
Ba ngày sau.
Ở quán rượu Thanh Thành, thành Thanh Ma! Quán rượu Thanh Thành nằm trên con đường lớn nhất trong thành Thanh Ma, làm ăn vô cùng phát đạt, dòng người tấp nập lui tới, trông vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, trong quán rượu Thanh Thành to lớn như vậy lại yên tĩnh lạ thường.
Ngoài cửa quán rượu là hai đoàn người, mỗi bên đều trông như đã sẵn sàng đón địch vậy.
Trong quán rượu, khách hàng hôm nay không dưới ba trăm người.
Thế nhưng lại chẳng có ai dám mở miệng thốt lên một lời.
Dẫu cho có là đám hầu bàn trong tửu lâu cũng đều trắch bệch, nếu như không còn cách nào thì bọn họ đã bỏ chạy từ lâu rồi.
Chương 1554: Chỉ có việc này!
Hôm nay ba thế lực lớn trong thành Thanh Ma sẽ nói chuyện bên trong quán rượu Thanh Thành! Ai mà tin được chứ! Ba thế lực lớn tập trung một chỗ chỉ để tâm sự thôi sao?
Thành Thanh Ma vừa mới yên tĩnh, xem ra lại sắp náo nhiệt rồi! Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Hôm nay trong đại sảnh chỉ bày một cái bàn.
Mà hai bên lại có mấy chục người.
Trên hành lang tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư lít nha lít nhít võ giả với vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này hai người Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đang ngồi nhìn nhau.
“Nhất Kiếm tiên sinh, Lâu Động Thiên ta là kẻ thô kệch, ngươi nói xem rốt cuộc tên Tần Ninh kia đang suy nghĩ gì?”
Lâu Động Thiên cười ha ha một tiếng nói: “Không phải là muốn hốt gọn chúng ta sao?”
Người thô kệch?
Nhất Kiếm tiên sinh cười lạnh trong lòng.
Có thể tạo ra Lôi Hỏa lâu, còn chiếm được một chỗ đặt chân trong thành Thanh Ma này, làm sao có thể là người thô kệch chứ!
“Nếu ngươi hỏi ta, ta cũng không biết hỏi ai...”, Nhất Kiếm tiên sinh bất đắc dĩ nói: “Hôm nay chúng ta đã tới, còn có thể sợ sao?”
“Cho dù có sợ?
Còn có thể tránh sao?”
“Thành Thanh Ma là nơi ta sinh sống, muốn tránh cũng không được!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên cũng gật đầu.
“Nếu đã vậy, có phải hai người chúng ta nên uống một chén không?”
Lâu Động Thiên khẽ mỉm cười nói.
Hôm nay, cho dù Tần Ninh có mục đích gì, hai người bọn họ bắt tay, cộng thêm mấy trăm thuộc hạ, đảm bảo sẽ khiến Tần Ninh có đến mà không có về.
Lúc này hai người uống một chén rượu, lộ ra một tiếng cười hiểu ý.
Cho dù như thế nào cũng không thể để Tần Ninh đánh tan từng người bọn họ được.
Đúng là Tần Ninh đã giết Long Phong Xuân, nhưng đó chỉ là một vị Hư Thánh tầng chín.
Mà bọn họ lại có hai người.
Hơn nữa dưới tay hai người còn có mấy tâm phúc Hư Thánh tầng tám, tầng bảy nữa.
Cộng lại chẳng lẽ không đối phó được với Tần Ninh sao?
Giờ phút này, trong lòng hai người đều suy nghĩ như vậy.
“Báo!”
Ngoài cửa, một âm thanh vang lên.
“Tần Ninh đến rồi!”
Nghe thấy vậy, sự lạnh nhạt trên mặt Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều biến mất không thấy gì nữa.
Thậm chí bàn tay đang cầm chén rượu cũng khẽ run lên.
Nhìn thấy biến hóa của nhau, hai người đều xấu hổ cười một tiếng.
Ngoài miệng thì nói nhẹ nhõm, thế nhưng đáy lòng nào có bình tĩnh như vậy.
“Tới thì tới, gấp gáp cái gì?”
Lâu Động Thiên quát.
Đệ tử tới báo tin kia sững sờ.
Gấp gáp?
Ta không gấp! Là ngài nói Tần Ninh đến thì phải thông báo sớm! Lâu Động Thiên ngừng một chút rồi nói: “Hắn mang theo bao nhiêu người đến?”
“Khởi bẩm lâu chủ, một người!”
“Một người?”
“Không sai, một thiếu niên đi cùng...”, nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm càng kinh ngạc.
Một thiếu niên đi cùng?
Chỉ có một thiếu niên?
Nói đùa cái gì vậy!
“Ngươi chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn!”
Giờ phút này Lâu Động Thiên càng không thể hiểu được.
Cái này Tần Ninh, đến cùng muốn làm gì?
Đi một mình tới đây?
Muốn chết phải không!
“Nhất Kiếm tiên sinh, ngươi xem...”, “Có lẽ là chúng ta quá lo lắng?”
Nhất Kiếm tiên sinh không xác định nói: “Có khi Tần Ninh chỉ tìm chúng ta tâm sự?”
Nói xong câu này, ngay cả Nhất Kiếm tiên sinh cũng có chút không tin.
Làm sao có thể! Một mình Tần Ninh tìm bọn họ tâm sự?
Đây là trò đùa sao! Rảnh rỗi quá hả?
Chỉ là giờ phút này, một bóng người dạo bước tới ngoài cửa lớn.
Đông đảo hộ vệ canh gác ở bên ngoài quán rượu Thanh Thành đều vô cùng cẩn thận.
“Nhất Kiếm tiên sinh!”
“Lâu Động Thiên lâu chủ!”
Tần Ninh mỉm cười, nhấc chân đi vào trong quán rượu.
Lúc này đám người xung quanh đều trở nên cẩn thận.
“Ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu!”
Tần Ninh khách khí chắp tay, mỉm cười nói, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Lúc này Lý Huyên ở bên cạnh Tần Ninh lại vô cùng thấp thỏm trong lòng! Không phải đã nói là chỉ đến tâm sự thôi sao?
Sao người của Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường đều như gặp kẻ địch vậy?
Chẳng lẽ tin tức truyền lại bị sai?
Giờ phút này Tần Ninh nhìn về phía hai người, chắp tay cười nói: “Cảm ơn hai vị nể mặt đến chỗ hẹn!”
“Tần công tử khách khí!”
Nhất Kiếm tiên sinh cười ha hả nói: “Tần công tử có thiên phú kinh người, thực lực mạnh mẽ, là thiên tài trong thành Thanh Ma, bây giờ người mà mọi người hay nghĩ đến nhất chính là Tần công tử ngươi!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên ngẩn người.
Mẹ nó! Kịch bản không phải thế! Lúc đầu nói là hai người đều làm mặt lạnh cơ mà, đây là dáng vẻ lạnh mặt của Nhất Kiếm tiên sinh sao?
Lâu Động Thiên cười ha hả nói: “Đúng vậy đúng vậy!”
“Mời ngồi mời ngồi”.
Tần Ninh nhìn về phía hai người, khách khí nói.
Ba người ngồi xuống.
Tần Ninh cầm chén rượu lên, nhìn về phía hai người, cười nói: “Uống trước rồi nói!”
Uống một hơi cạn sạch.
Nhất Kiếm tiên sinh cười ha hả nói: “Tửu lượng của Tần công tử thật tốt, thật tốt...”, “Đúng vậy, đúng vậy!”
Lâu Động Thiên cười ha ha nói.
Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía hai người.
Cuối cùng Nhất Kiếm tiên sinh không nhịn được mà nói trước: “Tần công tử lấy được khu thành Đông và thành Tây, chắc trong Xuy Tuyết Trai có rất nhiều chuyện phải xử lý nhỉ?”
“Không biết hôm nay mời hai người chúng ta đến là có chuyện gì?
Sẽ không phải chỉ đơn giản là nói chuyện phiếm chứ?”
“Đúng thế, đúng thế!”
Lâu Động Thiên gật đầu nói.
Nhất Kiếm tiên sinh liếc qua Lâu Động Thiên.
Ngươi ngoại trừ chỉ nói đúng vậy đúng vậy thì còn nói được câu gì khác không?
Lâu Động Thiên lại liếc trả, cái gì cũng bị ngươi nói hết rồi, ta không nói đúng vậy đúng vậy thì còn nói cái gì được?
Tần Ninh nhìn về phía hai người, khẽ cười nói: “Không dám giấu giếm, ta tìm hai vị là muốn làm phiền hai vị giúp ta tìm một người!”
“Ồ?”
Nghe thấy lời này, Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều vô cùng tò mò.
Tần Ninh đưa ngón tay vẽ ra một bức tranh trước người.
Trong bức tranh chính là khuôn mặt của Dương Thanh Vân.
“Người này!”
Vẻ mặt Tần Ninh lạnh lẽo, giọng điệu cũng trở nên âm trầm, chậm rãi nói: “Thực không dám giấu giếm, ta đi vào thành Thanh Ma cũng bởi vì người này”.
“Vì để bắt kẻ này, hoàn thành nhiệm vụ người ở phía trên giao”.
“Đáng tiếc sau khi kẻ này trốn vào thành Thanh Ma liền biến mất không thể tìm được”.
“Cho nên ta mới phát triển thực lực mình ở thành Thanh Ma, thế nhưng đều không tìm được ở khu thành Đông và khu thành Tây!”
“Vì thế ta hy vọng hai vị giúp ta tìm người này”.
“Có lẽ kẻ này đang ở trong thành Nam, thành Bắc của các ngươi!”
Nghe thấy lời này, Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều nhìn về phía Dương Thanh Vân trong bức tranh.
“Chỉ có việc này?”
Lâu Động Thiên không nhịn được nói.
“Chỉ có việc này!”
Tần Ninh gật đầu nói.
“Ôi trời, ngươi phải nói sớm chứ, làm chúng ta tưởng rằng có chuyện lớn gì, việc này không phải chỉ cần một câu nói sao!”
Lâu Động Thiên cười ha ha một tiếng nói.
“Ặc… Hai vị tưởng rằng có chuyện gì?”
Tần Ninh chân thành nói.
“Ặc...”, ba người nhìn nhau, có chút xấu hổ.
Tần Ninh chậm rãi cười nói: “Nếu đã như vậy, các ngươi cũng nên giải tán người xung quanh đi chứ?
Chen chúc ở chỗ này, thật náo nhiệt!”
“Ặc, ha ha...”, Lâu Động Thiên cười ha hả.
“Đám nhóc con, rút lui hết đi!”
Lâu Động Thiên cười ha ha nói: “Đến khu thành Bắc tìm người trong bức tranh này, tên là...”, “Dương Thanh Vân!”
Tần Ninh cười nói.
“Tìm ra Dương Thanh Vân, còn về sống chết...”, Tần Ninh lại nói: “Sống, phải còn sống, khỏe mạnh, kẻ này là cảnh giới Hóa Thánh tầng hai, cũng không khó bắt, bắt được cứ giao cho ta là được rồi!”
“Được, nghe thấy hết chưa?
Nhanh đi tìm đi!”
Lâu Động Thiên mở miệng nói.
Giờ phút này, Nhất Kiếm tiên sinh cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tần Ninh không phải đến để gây chuyện, mà là để tìm người!
Chương 1555: Tin tức về Dương Thanh Vân
“Anh bạn, sao ngươi không nói sớm, làm ra chiến trận lớn như vậy khiến ta và Nhất Kiếm tiên sinh đều vô cùng kinh ngạc!”
Lúc này Lâu Động Thiên khó chịu uống một ngụm rượu rồi mới cười ha ha nói.
Tần Ninh ôm quyền nói: “Là tiểu đệ cân nhắc không chu toàn”.
“Tần công tử, vừa rồi ngươi nói, người ở phía trên… là chỉ...”, Nhất Kiếm tiên sinh lại hiếu kỳ nói.
“Chuyện này...”, Tần Ninh do dự nói: “Chuyện này thật khó mà nói!”
Lâu Động Thiên lập tức hiểu ra, nói: “Tần huynh đệ có lai lịch không tầm thường, lai lịch không tầm thường...”, “Tìm ra người này giao cho ta an toàn, tiểu đệ nhất định sẽ hậu tạ!”
“Ta sẽ cho hai vị chọn một khu vực trong hai khu thành Đông và thành Tây làm đại bản doanh của mình, Tần Ninh ta nói lời giữ lời”.
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm tiên sinh đều biến đổi sắc mặt.
Lời nói này cực kỳ có sức nặng đấy! Khu thành Đông! Khu thành Tây! Tùy ý chọn một khu vực đưa cho bọn họ?
“Chuyện này là thật!”
Ánh mắt Nhất Kiếm tiên sinh lóe lên.
“Nếu như nói dối, ta sẽ giống chiếc đũa này!”
Tần Ninh nói xong một câu, chiếc đũa trong tay liền gãy thành hai.
Thấy cảnh này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm tiên sinh hoàn toàn biến đổi sắc mặt.
“Dương Thanh Vân trông như thế này, nếu tìm ra, đưa cho ngươi an toàn, sẽ có thể tùy ý chọn một khu trong thành Đông thành Tây!”
“Đúng!”
Vừa dứt lời, Lâu Động Thiên đặt chén rượu lên mặt bàn.
“Tần huynh đệ, ta sẽ phái người đi tìm ngay!”
Lâu Động Thiên lập tức rời đi.
Giờ phút này Nhất Kiếm tiên sinh cũng là chắp tay, nói: “Cáo từ!”
Vừa dứt lời, Nhất Kiếm tiên sinh cũng lập tức rời đi, sợ bị Lâu Động Thiên cướp mất.
Đi ra khỏi quán rượu, hai người chạm mặt.
“Lâu Động Thiên, ngươi cũng đừng đến Nhất Phẩm đường ta để tìm người đấy!”
Nhất Kiếm tiên sinh khẽ cười.
“Một nguyên tắc, ngươi cũng đừng đến Lôi Hỏa lâu ta tìm người!”
Hai người tách nhau ra.
Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Cả bàn thịt rượu đầy đủ màu sắc mùi vị.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Huyên, cười nói: “Tiểu Lý Huyên, mọi người đi hết rồi, chúng ta ăn thôi!”
Lý Huyên chớp mắt nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Công tử, khu thành Đông, khu thành Tây đều là nơi tốt, ngươi định đưa cho bọn họ thật sao!”
“Đúng vậy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Điều kiện đầu tiên là bọn họ có thể tìm được người!”
Lý Huyên không nhịn được nói: “Đây chính là một phần tư thành Thanh Ma, vì Dương Thanh Vân mà đưa cho bọn họ... đáng tiếc quá...”, nghe thấy lời này, Tần Ninh lại mỉm cười.
“Không đáng tiếc...”, “Có đôi khi, người còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì”.
“Nếu dùng thành Thanh Ma để đổi lấy việc tỷ tỷ ngươi sống lại, ngươi có đồng ý không?”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Lý Huyên ảm đạm hơn mấy phần.
“Chuyện cũ đã qua, Lý Huyên, thù đã báo, ngươi cũng nên thả lỏng tâm trạng, đừng để nó trở thành ràng buộc của ngươi!”
“Ừm!”
Hai người bắt đầu ăn cả bàn thịt rượu như gió cuốn.
Đến thế giới Cửu Thiên, đồ ăn trong quán rượu rất có phong cách này đều là thịt và rượu không tầm thường
Mà là thịt thánh thú, rượu được ủ ra từ linh thực trong trời đất.
Hai người ăn một bữa cơm rượu no nê rồi rời khỏi quán rượu Thanh Thành, trở về Xuy Tuyết Trai.
Sau đó chính là thời gian chờ đợi.
Tần Ninh đã phái người tìm mấy lần trong khu thành Đông và khu thành Tây rồi, hoàn toàn không có tin tức về Dương Thanh Vân.
Chỉ có khu thành Nam và thành Bắc là có khả năng có tin tức về Dương Thanh Vân thôi.
Mỗi ngày ngoại trừ tu hành thì Tần Ninh còn luyện chế mấy vị đan dược, thỉnh thoảng dạy bảo hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận về vấn đề tu hành.
Cuộc sống trôi qua từng ngày.
Mỗi ngày Tần Ninh đều dùng hồn rồng và hồn phượng không ngừng mở rộng biển linh thức của mình ra.
Biển linh thức lột xác thành hồn hải không phải một lần là xong, mà phải hoàn thành từng bước một.
Biển linh thức trăm vạn mét hoàn toàn chuyển biến thành hồn hải trăm vạn mét cần chia làm mười tầng, đây cũng là mười tầng cảnh giới Hư Thánh.
Mà lúc này Tần Ninh chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Hư Thánh tầng hai, hai mươi vạn mét biển linh thức đã lột xác thành hồn hải.
Sự lột xác này là một quá trình chậm rãi.
Thế nhưng trong biển linh thức của Tần Ninh lại ngưng tụ ra một rồng một phượng đang ra sức làm việc, khai thác biển linh thức để hóa thành hồn hải.
Sau khi biển linh thức hoàn toàn lột xác, đó chính là hồn hải trăm vạn.
Bên trong hồn hải hội tụ hồn lực.
Cuối cùng cần phải phát triển ra hồn hải của con người.
Hồn hải tràn đầy, ngưng tụ thành ba hồn võ giả.
Khi ngưng tụ một hồn, đó chính là cảnh giới Thánh Nhân.
Ba hồn thì là Thánh Nhân viên mãn.
Bởi vậy cảnh giới Thánh Nhân mới chia làm ba.
Cảnh giới Nhất Hồn! Cảnh giới Nhị Hồn! Cảnh giới Tam Hồn! Nhưng đây chỉ là một cách phân chia đơn giản.
Cho dù đều là Thánh Nhân, thế nhưng cường độ của ba hồn lại khác biệt, thực lực cũng không giống nhau.
Cho nên cảnh giới Thánh Nhân sẽ xuất hiện tình huống cảnh giới Nhất Hồn có thể đánh bại cảnh giới Tam Hồn dễ dàng.
Nó được quyết định dựa vào việc hồn có mạnh hay không! Bây giờ Tần Ninh vẫn chưa cân nhắc đến việc ngưng tụ ra ba hồn.
Khi hắn ngưng tụ ra hồn bản thể, hồn rồng và hồn phượng cũng sẽ chiếm cứ trong đó.
Dù không hề làm gì thì cường độ hồn của hắn cũng đã vượt xa người ngoài.
Có thể nói, hắn tự thân ngưng tụ chủ hồn, tọa trấn Trung cung.
Mà hồn rồng và hồn phượng ở riêng Đông Cung và Tây Cung.
Tạo ra thế chân vạc, đủ khả năng để bộc phát ra uy lực không ai sánh bằng.
Trước mắt, việc cấp bách là mở hồn hải, hoàn thành hồn hải thuế biến.
Mỗi ngày mỗi đêm đều khai thác, sự biến hóa của hồn hải cũng ngày càng rõ ràng.
Mỗi lần mở hồn hải ra, Tần Ninh liền nghĩ đến Cốc Tân Nguyệt.
Khi Cốc Tân Nguyệt tiến vào cảnh giới Hư Thánh, chắc chẳng mấy chốc hồn hải sẽ đến viên mãn, thậm chí có thể từ Hư Thánh tầng một đến tầng mười trong khoảng thời gian rất ngắn.
Đến lúc đó chỉ sợ ba hồn bảy phách sẽ ngưng tụ nhanh chóng hơn.
Chỉ là đến lúc đó, Cốc Tân Nguyệt ở trong hồn hải cô quạnh có thể đoạt xác nàng ấy hay không! Đáng tiếc bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không ở bên cạnh hắn.
Suốt cả một tháng, Tần Ninh vẫn luôn yên ổn ở bên trong Xuy Tuyết Trai.
Cho đến một ngày.
“Tần công tử!”
Một giọng nói vang lên bên ngoài đình viện.
Lý Tồn Kiếm tông cửa đi vào, kích động nói: “Nghe được tin tức của Dương công tử rồi!”
Lúc này Tần Ninh không khống chế được hai tay đánh đàn, dây đàn liền đứt.
“Sống hay chết?”
Tần Ninh không khỏi nói.
“Không biết... Chắc là còn sống...”, Lý Tồn Kiếm do dự nói.
“Cái gì gọi là không biết?
Sống hay chết cũng không biết sao?”
“Người đâu?
Dẫn cho ta xem một chút!”
Giờ phút này Lý Tồn Kiếm càng không biết nên nói cái gì.
“Phía trước sảnh, Lâu Động Thiên dẫn đến!”
Bóng người Tần Ninh lóe lên, xuất hiện phía trước đình.
Lúc này Lâu Động Thiên dẫn theo mấy người áp giải một người đàn ông trung niên xuất hiện.
“Tần công tử”.
Lâu Động Thiên chắp tay nói: “Người này nói là đã gặp Dương Thanh Vân kia!”
Người đàn ông trung niên nhìn thấy Tần Ninh, lập tức chắp tay nói: “Chào Tần gia”.
“Nói!”
Tần Ninh bình tĩnh nói.
“Hồi bẩm hai vị gia, tiểu nhân tên là Lý Huyền, là người sinh ra ở địa phương thành Thanh Ma, kinh doanh một khu giải trí, làm ăn buôn bán nhỏ”.
“Ngày đó Dương Thanh Vân này đến trước cửa cửa hàng của ta, tiểu nhân nhìn dáng vẻ đẹp đẽ, cũng không già lắm, liền lừa vào bên trong”.
“Vốn dĩ định huấn luyện thành nô bộc phục vụ đám nữ ma đầu trong thành Thanh Ma!”
“Kết quả Dương Thanh Vân này tốt số, ngày đầu tiên tiếp khách đã gặp một cô gái ra tay hào phóng, cô gái kia nhìn khuôn mặt người này tuấn tú nên mới mua đi!”
“Nghe giọng điệu của cô gái kia và người hầu bên cạnh, hình như bọn họ đến từ thành Vạn Ma, Dương Thanh Vân kia đã bị đưa đi, việc này xảy ra vào hai ba tháng trước...”, “Nếu sớm biết hai vị gia muốn tìm kẻ ác này, chắc chắn tiểu nhân sẽ giữ lại, tuyệt đối không để người kia dẫn đi!”
Lý Huyền nói một mạch đầu đuôi câu chuyện ra.
Giờ phút này, sắc mặt của mấy trăm người đang do dự.
Có nên giết hay không đây?
“Má nó, đã sắp thành công rồi, còn do dự cái đầu mày á!”
Có người gào lên một câu xong trực tiếp ra tay đánh tới.
Đã có người dẫn đầu, những người khác cũng ngay lập tức liều mạng xung phong tiến về phía trước.
Người nhà họ Long thấy được cảnh đó, bọn họ đều cảm thấy kinh ngạc.
“Quang Long Quyền!”
Vào giờ phút này, tiếng quát khẽ của Tần Ninh vang lên.
Một quyền được trực tiếp đánh ra.
Quyền phong kia giống như một quả cầu ánh sáng, nổ mạnh.
Từng tiếng vỡ nát vang lên, hơi thở mạnh mẽ được phát ra.
Một tiếng ầm vang lên, mọi thứ nổ tung.
“Chịu chết đi!”
Một quyền được đánh ra.
Lúc này, tam trưởng lão đối mặt trực tiếp với Tần Ninh, nhưng không ai ngờ đến chuyện Tần Ninh lại bùng nổ sức mạnh.
Ầm… Bị đánh trúng một quyền, sắc mặt của tam trưởng lão trắng bệch, ông ta phun ra một ngụm máu tươi. Ngay sau đó, thân hình ông ta nhanh chóng rút lui vào trong đại điện.
“Tản ra!”
Tam trưởng lão hét lên.
Oanh. . . . . . Trong nháy mắt, một tiếng nổ to vang lên.
Sau đó, cơ thể của tam trưởng lão nổ tung.
Đại điện của nhà họ Long sập xuống ầm ầm.
Vào giờ phút này, ánh mắt của Tần Ninh không hề thay đổi.
“Ngay bây giờ, không ai được phép phản kháng lại, lập tức rời khỏi phủ đệ của nhà họ Long, rời khỏi thành Thanh Ma, Tần Ninh ta sẽ không đuổi tận giết tuyệt, những người ở lại nơi này đều sẽ phải chết!”
Tần Ninh quát khẽ một câu, vô cùng uy nghiêm.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Vào lúc này, vài tiếng hét vang lên.
Ầm ầm ầm… ngay sau đó, tiếng vỡ nát lại vang lên.
Lúc bấy giờ, mấy trăm hộ vệ của nhà họ Long lập tức xông lên.
Còn lại một số người nhà họ Long đều đang hoảng sợ, bỏ chạy tán loạn.
Thật là kinh khủng! Không thể nào ngăn cản được Tần Ninh.
Nếu như bọn họ tiếp tục ở lại thì bọn họ chắc chắn sẽ phải chết mất thôi.
Thật sự sẽ phải chết mất thôi! Tiếng ầm ầm vẫn vang lên không ngớt.
Lực lượng ngưng tụ ở trước người Tần Ninh, hơi thở toàn thân không ngừng bùng nổ, ngưng tụ, rồi lại bùng nổ.
Vào giờ phút này, một thứ hơi thở cường đại được phát ra.
Hồn hải đang tiến hành lột xác.
Hồn hải rộng mười vạn mét nay đã mở rộng phạm vi ra hai mươi vạn mét.
Cảnh giới Hư Thánh tầng hai! Vào giây phút ấy, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang run sợ.
Trong lòng Lý Tồn Kiếm lại toát ra sự kinh ngạc.
Đêm qua, lúc rời khỏi, Tần Ninh mới chỉ là Hóa Thánh tầng mười mà thôi.
Lúc giết chết Long Phong Xuân là Hư Thánh tầng một.
Thế mà bây giờ, trời còn chưa sáng, hắn lại đạt tới cảnh giới Hư Thánh tầng hai.
Đây là loại thủ đoạn thăng cấp gì vậy?
Gần như là không thể tin nổi.
Vào lúc này, Tần Ninh cũng mặc kệ tất cả mọi chuyện.
Hồn hải rộng hai mươi vạn mét thì phải có một cảnh sắc khác chứ.
Một quyền đánh ra, toàn bộ những kẻ muốn ngăn cản hắn đều chết sạch.
Trong khoảnh khắc ấy, mọi người đều cảm nhận được thứ hơi thở đầy khủng bố ẩn chứa bên trong cơ thể Tần Ninh.
Kẻ này vốn dĩ không phải là người! Bên trong phủ đệ nhà họ Long phát ra tiếng nổ mạnh.
Cùng lúc đó, ở Nhất Phẩm đường tại thành Nam, ở Lôi Hỏa lâu tại thành Bắc, hai bên đều bị làm cho kinh sợ.
“Hạ sát Long Phong Xuân, trực tiếp tiêu diệt nhà họ Long!”
Lúc này, sắc mặt của lâu chủ Lôi Hỏa lâu, Lâu Động Thiên thay đổi kinh hoàng.
“Từ Hóa Thánh tầng mười tiến vào cảnh giới Hư Thánh tầng hai?”
Trong ánh mắt của đường chủ Nhất Phẩm đường, Nhất Kiếm tiên sinh cũng đầy vẻ không thể tin nổi.
Thật kinh khủng! Quả thật là quá khủng khiếp! Đêm hôm nay, cả thành Thanh Ma mất ngủ.
Thành Đông của thành Thanh Ma, ánh rạng đông vừa mới hé lộ, một vầng hào quang quét đi sự lo lắng trên đại địa tối tăm này.
Tại phủ đệ nhà họ Long.
Tần Ninh ngồi ở trên ghế dựa, một thân sát khí vẫn còn nguyên như cũ, chưa hề tiêu tán bớt.
Bên trong phủ đệ của nhà họ Long, đám võ giả của Tứ Anh bang và Nguyên Đan hội đều đang bận rộn kiểm tra kho trữ hàng của nhà họ Long.
Bây giờ bọn họ đang tiếp nhận việc buôn bán của nhà họ Long ở thành Tây.
Cả thành Đông và thành Tây đều đã rơi vào tay của Tần Ninh.
Tuy bây giờ còn chưa kịp nắm hết mọi chuyện ở trong lòng bàn tay nhưng ít nhất trên danh nghĩa thì đã thuộc về Tần Ninh.
Lý Tồn Kiếm cung kính đứng ở bên cạnh Tần Ninh, không hề hé răng nói một lời nào.
“Lý Tồn Kiếm”.
“Có thuộc hạ”.
Tần Ninh từ từ nói: “Đem tất cả mọi thứ của Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang, nhà họ Vương và nhà họ Long về Xuy Tuyết Trai, chuyện buôn bán cứ phái người tiếp nhận dần, ai dám chống đối, giết không tha, nếu ngươi không phải là đối thủ của chúng thì cứ đi tìm ta!”
Nghe thấy vậy, Lý Tồn Kiếm sửng sốt.
“Vâng!”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Ta biết ngươi đang lo lắng về điều gì, bọn họ đơn giản là muốn gây chuyện, muốn chiếm đoạt nhưng hãy nhớ kỹ những kẻ dám tơ tưởng đến đồ của Tần Ninh ta, đều giết không tha!”
“Nếu ai cảm thấy không phục thì có thể thử xem!”
“Mặt khác, triệu tập tất cả võ gả có cảnh giới Hư Thánh tới Xuy Tuyết Trai gặp ta!”
Lý Tồn Kiếm vội vàng chắp tay dạ vâng.
Tần Ninh phất tay, nhắm hai mắt lại, không nói gì nữa.
Hắn vẫn chưa rời đi.
Cho dù là thành Đông hay là thành Tây thì sau cuộc đại náo lần này nhất định sẽ có kẻ muốn đục nước béo cò.
Trước mắt cứ dọn dẹp sạch sẽ, rồi sắp xếp lại sau.
Đây là lúc dễ xuất hiện người muốn gây chuyện nhất, nếu như hắn rời khỏi đây thì có thể sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Đúng là đang thiếu một cánh tay đắc lực, Lăng Loạn đạo nhân… cũng đã đến lúc ông ta nên quay trở lại đây rồi?”
Tần Ninh tự thì thầm một mình.
Cùng lúc đó, ở một tòa thành cách thành Thanh Ma gần một nghìn dặm, ở một nơi múa hát, ăn chơi.
Lăng Loạn đạo nhân bỗng nhiên từ trên giường bật dậy.
“Mẹ nó, sao có thể như vậy được?”
Vào lúc này, quần áo của Lăng Loạn đạo nhân lộn xộn, ông ta mắng to.
“Đại gia, không phải là người không được đó chứ?”
“Mẹ nó!”
Nhìn đến khuôn mặt tươi cười của người phụ nữ yêu kiều kia, Lăng Loạn đạo nhân quát lên: “Nhất định là do tên khốn nào đó đã động tay động chân với ta!”
“Mẹ nó chứ, ta biết chắc là thằng nhóc khốn nạn kia không có ý tốt mà!”
Người phụ nữ quyến rũ kia cười dài, cô ta nói: “Đại gia, người đang nhắc đến ai vậy? Động tay động chân? Vậy mà có thể làm người…”, người phụ nữ cười khanh khách.
Lăng Loạn đạo nhân chửi ầm lên: “Lão tử thấy nhất định là do hắn làm!”
Vừa mới nói xong, Lăng Loạn đạo nhân vội vã nhặt lấy quần áo mặc vào và nhanh chóng rời khỏi.
Ông ta quay về đây! Trở về thành Thanh Ma tìm Tần Ninh! Cái tên khốn kiếp này, tại sao hắn lại không làm được chuyện tốt lành gì cả! Trải qua ba ngày, mùi máu tanh ở trong thành Thanh Ma mới vừa biến mất.
Nhưng mà trên phố lớn, ở ngõ nhỏ đều đang bàn luận về chuyện này.
Thời tiết của thành Thanh Ma đang thay đổi! Cái tên Tần Ninh này coi như đã nghe vang dội.
Ở Xuy Tuyết Trai! Sảnh phía trước đã bị hủy hoại, nhưng phía sau cũng coi như là vẫn còn nguyên.
Vào lúc này, gió thổi ngang qua Xuy Tuyết Trai, Tần Ninh yên lặng ngồi ngay ngắn.
Trong phòng, năm người đang đứng thẳng.
Ngoài Lý Tồn Kiếm ra còn có bốn người nữa, thân hình bọn họ cao lớn, vẻ mặt đầy cung kính.
“Tần công tử”.
Lý Tồn Kiếm chắp tay nói: “Bốn vị này đến từ Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang, nhà họ Vương và nhà họ Long”.
“Chu Phong là một trong những người quản lý Nguyên Đan hội, có cảnh giới Hư Thánh tầng hai”.
“Hứa Thiên Khánh là một trong những thủ lĩnh của Tứ Anh bang, cũng là Hư Thánh tầng hai, giống như Tào Hoa và Nguyên Mậu, nhưng mà do người này có tính ngay thẳng nên không được trọng dụng”.
“Mạnh Nguyên là đội trưởng đội hộ vệ của nhà họ Vương, năm đó, muội muội của hắn ta bị Vương Tiêu Đông nạp làm thiếp, vì bảo vệ muội muội, hắn ta không thể không gia nhập vào nhà họ Vương”.
“Lỗ Hùng là thân tín của Long Thiên Nguyên, những năm qua đã nhìn thấy Long Thiên Nguyên làm không ít chuyện cướp của giết người, lòng dạ hiểm độc, hắn ta đã sớm phiền chán!”
“Bốn vị này đều có cảnh giới Hư Thánh tầng hai, cũng là cảnh giới cao nhất ở đây”.
“Còn có mười hai người nữa là Hư Thánh tầng một đang chờ ở bên ngoài!”
Tốc độ làm việc của Lý Tồn Kiếm cũng coi như là nhanh rồi.
Nhất là sau khi chứng kiến thực lực của Tần Ninh, Lý Tồn Kiếm càng hiểu rằng bản thân nên làm như thế nào.
Đây là chuyện Tần Ninh sai phái, hắn ta chỉ cần làm tốt là được!
Chương 1552: Ta không cần khống chế các ngươi
"Ời!"
Tần Ninh đồng ý một cách thản nhiên.
Hắn nhìn vào bốn người xung quanh, rồi chậm rãi nói: "Các ngươi hiểu thái độ của ta rồi đấy!"
"Từ nay về sau, việc làm ăn của nhà họ Vương, Tứ Anh bang, Long gia đều giao cho bốn người các ngươi trông coi! Tất cả đều thống nhất báo cáo cho Lý Tồn Kiếm!"
"Sau này, mệnh lệnh của Lý Tồn Kiếm cũng chính là mệnh lệnh của ta, kẻ nào dám trái lời thì giết!"
"Hễ có kẻ nào dám gây rối ở Xuy Tuyết Trai chúng ta, cứ giết chết không tha tên nào.
Kẻ nào dám đục nước béo có cũng giết chết không tha.
Nhất Phẩm đường ở thành Nam và Lôi Hỏa lâu ở khu vực thành Bắc, kẻ nào dám ngấp nghé khu vực thành đông và thành Tây, cứ giết không tha!"
Tần Ninh liên tiếp thốt ra câu giết chết không tha.
"Xáo hết võ giả của của các thế lực khắp nơi lên đi, rồi sắp xếp lại lần nữa".
"Lý Tồn Kiếm, ngươi hiểu ý của ta chưa?"
Nghe Tần Ninh hỏi, Lý Tồn Kiếm lập tức gật đầu.
"Thuộc hạ hiểu rồi ạ!"
Lý Tồn Kiếm gật đầu nhận lệnh.
"Phân chia mấy viên đan dược này cho những võ giả cảnh giới Hư Thánh đi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Cứ yên tâm, đây không phải là độc dược, cũng không phải là đan dược để khống chế các ngươi".
"Ta không cần phải khống chế các ngươi, chắc là các ngươi cũng biết kết cục của kẻ phản bội".
"Nếu ta chết, ta không sẽ không quan tâm đến sự phản bội của các ngươi nữa, nhưng nếu ta sống, các ngươi mà phản bội, tiền lệ đã có rồi đấy".
"Lui xuống đi!"
Tần Ninh nói xong, phất tay ra hiệu.
Tần Ninh lười quan tâm tới mấy chuyện phiền phức khắp nơi.
Lý Tồn Kiếm có thể xử lý tốt những chuyện đó.
Ai dám gây rối, hắn sẽ tới giết.
Khi đối diện với phần lớn võ giả trong thành Thanh Ma vô cùng quỷ quái, cách xử lý duy nhất chính là càng quỷ quái hơn bọn chúng! Lấy ác đối phó với ác! Muốn cảm hóa đám người đó thì chẳng khác nào mơ mộng hão huyền! Cả đám người rời khỏi, lúc này, cửa phòng bỗng mở ra.
Bốn người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn, Lý Huyên, cô cô Bách Hương tiến vào.
"Tần công tử!"
Lý Huyên quỳ xuống, vô cùng cung kính dập đầu ba cái.
"Cảm tạ Tần công tử đã báo thù cho tỷ tỷ của ta!"
Nét mặt Lý Huyên đầy nghiêm túc và kính trọng.
Trên gương mặt non nớt ấy mang theo vài phần kiên cường.
Lý Linh Linh và cậu ta đã sống nương tựa vào nhau từ nhỏ.
Tình cảm giữa chị em hai người họ vô cùng tốt.
Thế nhưng, lần này, Lý Linh Linh lại không cam lòng mà chết trong sự nhục nhã.
Tần Ninh đã báo thù giúp cậu ta!
"Đứng lên đi!"
Tần Ninh thì thầm nói: "Có lẽ, là do ta hại nàng..."
"Việc này không liên quan đến Tần công tử".
Lý Huyên còn chân thành nói: "Nếu ngày đó Tần công tử không đến Xuy Tuyết Trai, thì Lý Huyên còn không biết tỷ tỷ đang gặp nguy nan, nếu ngày đó Tần công tử không ra tay thì tỷ tỷ vẫn rơi vào tình cảnh nguy hiểm như cũ!"
"Muốn trách, cũng chỉ có thể trách thành Thanh Ma, trách Lý Huyên thực lực không bằng người ta mà thôi".
Lúc này, thoáng nhìn qua, hơi thở của Lý Huyên đã bắt đầu khởi động, hiển nhiên là cậu ta sắp bước vào cảnh giới Hóa Thánh tầng một.
Bây giờ, hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều đã đột phá đến cảnh giới Hóa Thánh tầng năm rồi.
Tuyết Ưng... đã ra đi.
Trong lòng Tần Ninh vấn vương nhiều nỗi bùi ngùi.
"Hai lão già các ngươi cũng phải tăng thêm thực lực!"
Tần Ninh thở dài nói: "Mặc dù ta không sợ, nhưng ta không thể lúc nào cũng ở bên bảo vệ hai người các ngươi được!"
"Đợi đến sau này, nếu như ta rời khỏi vùng đất Vạn Ma, rời khỏi Thanh Châu, thì hai người các ngươi cũng có thể tự bảo vệ bản thân được!"
Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều gật đầu.
Ban đầu, bọn họ cho rằng đi theo Tần Ninh bước vào thế giới Cửu Thiên, rồi luôn theo sát Tần Ninh thì sẽ mãi an toàn.
Thế nhưng, chuyện xảy ra lần này đã khiển bọn họ hiểu ra một điều.
Nếu bọn họ sơ ý thì họ phải đối diện với cái chết! Ở thế giới của võ giả, nói đi nói lại, đều cần dựa vào chính thực lực của bản thân.
Lúc này, Tần Ninh nhìn vào cô cô Bách Hương rồi chậm rãi nói: "Cô cô Bách Hương có lai lịch không tầm thường, cô không muốn nói gì với chúng ta sao?"
Nghe vậy, cô cô Bách Hương hơi bất ngờ, ngậm miệng không nói một lời.
"Mỗi một người đều có bí mật của riêng mình, ta sẽ không ép cô".
Cô cô Bách Hương chắp tay nói: "Đa tạ, nếu có chuyện phiền phức thì ta chắc chắn sẽ không liên lụy đến các ngươi!"
Tần Ninh gật đầu.
Tất cả mọi chuyện đều đã lần lượt xử lý xong,
Lúc này, Tần Ninh mới nhẹ nhàng thở ra.
Bên trong thành Thanh Ma dường như đã bắt đầu bình yên trở lại.
Chỉ là thỉnh thoảng vẫn xảy ra vài vụ xung đột.
Nhưng chúng cũng chỉ là chuyện lặt vặt mà thôi.
Trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua.
Xuy Tuyết Trai đã hoàn thành việc xây dựng lại.
Lần này, vì muốn tỏ rõ địa vị của Xuy Tuyết Trai, nên Lý Tồn Kiếm đã mở rộng Xuy Tuyết Trai gấp ba khi xưa.
Từ trong ra ngoài có không ít võ giả.
Số lượng võ giả trong Xuy Tuyết Trai cũng có hơn ngàn người.
Còn về lòng trung thành bọn họ có, Lý Tồn Kiếm không tiện nói lắm.
Hôm nay, sau Xuy Tuyết Trai, trong một đại sảnh nghị sự.
Tần Ninh mặc quần áo trắng, áo dài chỉnh tề, đai lưng màu vàng kim ôm lấy thắt lưng, trên đó có treo một miếng ngọc, nhìn kỹ, trên cổ tay áo, vạt áo và ngực của chiếc áo trắng kia đều thêu một đường hoa văn màu vàng nhạt, chúng khiến cho Tần Ninh anh tuấn, nho nhã có nhiều hơn một chút cảm giác công tử cao quý.
Chiếc áo dài này rất hợp với dáng người mảnh khảnh của Tần Ninh, hơn nữa, thêm vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của hắn, càng khiến cho người ta cảm thán.
"Tần công tử!"
Đám người Lý Tồn Kiếm thấy Tần Ninh xuất hiện, bèn chắp tay chào đón.
Tần Ninh gật đầu rồi ngồi xuống.
Trong đại sảnh, hơn mười người đều có cảnh giới Hư Thánh, họ cũng chính là nhóm người phụ trách tất cả mọi việc mà Lý Tồn Kiếm sắp xếp trong khoảng thời gian gần đây.
Tần Ninh giao hết mọi việc cho Lý Tồn KIếm, tất nhiên hắn ta phải biết nên làm thế nào mới tốt.
"Trong khu vực thành Đông và thành Tây, những kẻ dám gây rối suốt một tháng gần đây đều đã bị diệt sạch, thực lực của ta không đủ, nên đã làm phiền Tần công tử vất vả suốt một tháng, nhưng may thay, hiện tại, tình hình coi như đã ổn định rồi".
Sau khi đánh thắng bốn phương thế lực, cả khu vực thành Đông và thành Tây đều tập hợp về Xuy Tuyết Trai, do đó, hiển nhiên sẽ có người bất mãn.
Thế nhưng, nhờ Tần Ninh đã ra tay liên tiếp vài lần, giải quyết hết đám người muốn đến gây sự, thành ra giảm bớt không ít chuyện phiền phức.
Hiện tại, khu vực thành Đông và thành Tây đều đã trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Ai ai cũng biết, vị Tần công tử kia của Xuy Tuyết Trai lòng dạ độc ác và vô cùng tàn nhẫn khi giết người.
"Hiện tại, chúng ta đã lần lượt nhận lấy việc làm ăn của bốn bên kia, mọi chuyện đã bắt đầu phát triển theo quỹ đạo!"
"Thánh thạch, thánh đan, thánh khí đều đã được liệt kê ra từng khoản, đợi Tần công tử tới kiểm tra".
Nghe vậy, Tần Ninh bình tĩnh hỏi: "Bảo ta kiểm tra làm gì vậy?
Hàng tồn kho cứ chia hết cho người phía dưới, những võ giả đột phá cảnh giới Hư Thánh đều có giải thưởng lớn, người đột phá cũng sẽ có phần thưởng".
"Ta đã bảo rồi, ta sẽ không keo kiệt với những người theo mình đâu".
Nghe thế, Lý Tồn Kiếm nói: "Tần công tử, thánh thạch dư đến tận một vạn viên, tất cả đều...!"
“Phân phối hết đi”.
Tần Ninh không chút để tâm, nói: "Ta dùng cũng vô dụng thôi, giữ lại làm gì?"
"Mỗi người đều phải tự thăng cấp thực lực của mình, lỡ như khi xảy ra giao tranh giữa Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì sao, lẽ nào lại dựa vào thánh thạch để đánh nhau à?"
“Không phải tự dựa vào thực lực mỗi người ư?"
Trong lòng Lý Tồn Kiếm vô cùng kinh ngạc.
Xem này, đây chính là quyết đoán! Đây chính là sự quyết đoán của Tần Ninh! Hiện tại, bên trong Xuy Tuyết Trai, số lượng võ giả Hư Thánh có khoảng hơn ngàn người.
Tần Ninh lại không chút nào keo kiệt, phân chia thánh thạch cho tất cả cấp dưới, hơn nữa, nhóm người này chỉ mới gia nhập vào đây, lòng trung thành không rõ làm sao! Thế nhưng Tần Ninh lại không chút mảy may lo lắng.
Thật ra, quả thật là Tần Ninh không để tâm đến mấy thứ như thánh thạch, thánh đan, thánh khí này lắm.
Chương 1553: Nói chuyện phiếm sao?
Từ khi bắt đầu tu luyện đến nay, hắn không thiếu võ quyết. Còn về phần thánh đan, thánh thạch, thánh khí này.
Chỉ cần hắn cần là có thể luyện chế ra được.
Chỉ cần có đủ dược liệu và dụng cụ, thì việc chế tạo ra chúng cũng chẳng phải việc gì khó khăn.
Thiếu tiền thì kiếm tiền! Không có gì phải lăn tăn! Luyện chế thánh đan và thánh khí đều sẽ mang đến lợi nhuận rất lớn.
Bản thân Tần Ninh lại chính là một thánh khí sư, thánh đan sư vô cùng lợi hại, hiển nhiên sẽ không quá để những chuyện đó trong lòng,
Hơn nữa, những thánh khí và thánh đan do người ngoài luyện chế làm Tần Ninh rất chướng mắt.
Mà Lý Tồn Kiếm lại không hiểu những điều đó.
"Xuy Tuyết Trai hoạt động theo quỹ đạo, mọi chuyện đều được giải quyết ổn thỏa thì hay rồi".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Lý Tồn Kiếm, sớm muộn gì ta cũng sẽ rời khỏi thành Thanh Ma, những việc đó đều cần ngươi để tâm, ngươi cần phải tranh thủ thời gian, thăng cấp thực lực của mình!"
"Vâng!"
Tần Ninh vẫn rất thích Lý Tồn Kiếm.
Không nói đến tính cách kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, chỉ cần đánh giá thái độ làm việc trong khoảng thời gian này của Lý Tồn Kiếm là thấy rõ người này cũng không tệ lắm.
"Nếu như chuyện đã xong phần nào, thì ngươi giúp ta hẹn đường chủ của Nhất Phẩm Đường, Nhất Kiếm tiên sinh, và lâu chủ của Lôi Hỏa Lâu, Lâu Động Thiên!"
Hắn vừa nói ra yêu cầu này, đám người Lý Tồn Kiếm lập tức biến sắc.
"Tần công tử".
Lúc này, Chu Phong đứng dậy, kính cẩn nói: "Tần công tử, Xuy Tuyết Trai của chúng ta vừa mới ổn định phần nào, lòng người vẫn chưa thống nhất, nếu bây giờ mà tuyên chiến với Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì rất bất lợi!"
"Đúng vậy đúng vậy!"
Bên kia, Hứa Thiên Khánh cũng vội vàng nói: "Chuyện thâu tóm thành Thanh Ma không cần phải gấp gáp như vậy!"
"Hai người Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều là Hư Thánh tầng chín, bên cạnh bọn họ cũng có vài vị cao thủ trên cảnh giới Hư Thánh tầng năm, hiện tại, chúng ta không nên cứng đối cứng với bọn họ!"
Lỗ Hùng cũng đứng dậy, buồn bực nói: "Vẫn là nên từ từ thôi, Tần công tử mới chỉ là Hư Thánh tầng hai, mà đã có thể giết chết tầng chín, đợi đến khi Tần công tử tới Hư Thánh tầng năm, thì chuyện thu phục Hư Thánh tầng chín cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi".
Mọi người lần lượt đứng lên khuyên nhủ Tần Ninh.
Nghe mấy lời đó, Tần Ninh ngẩn ngơ mà nhìn bọn họ.
"Các ngươi đang nghĩ gì đấy?"
Tần Ninh gượng gạo cười nói: "Ta hẹn bọn họ để tâm sự vài lời, trò chuyện giao lưu chút thôi".
"Tệ gì bên trong thành Thanh Ma bây giờ đều là ba chúng ta đứng thế chân vạc, chào hỏi một chút hẳn là việc nên làm nhỉ?"
Lý Tồn Kiếm hơi khó tin hỏi: "Thật ư?"
“Không đánh nhau chứ?"
"Đánh cái gì mà đánh?"
Tần Ninh nói: "Con người của ta rất lười biếng, suốt một tháng qua cứ đánh đánh giết giết, ta đã sớm mệt mỏi rồi!"
Trong lòng Lý Tồn Kiếm vô cùng buồn bực.
Không đánh nhau thì hẹn bọn họ nói chuyện gì?
Nhưng dần dần Lý Tồn Kiếm đã hiểu ra.
"Tần công tử đang lo lắng cho Dương Thanh Vân sao?"
Hắn ta vừa thốt ra câu hỏi ấy, Tần Ninh gật đầu.
"Đúng vậy!"
"Tìm khắp khu vực thành Đông và thành Tây mà vẫn không thấy Dương Thanh Vân đâu, có lẽ Dương Thanh Vân đã đi vào khu vực thành Nam hoặc thành Bắc rồi xảy ra việc gì rồi".
Tần Ninh thành thật nói: "Không tìm thấy người, lòng ta bất an lắm".
Lý Tồn Kiếm lập tức hiểu ra.
"Tần công tử, thuộc hạ có một kế hoạch".
Lý Tồn Kiếm khom người thưa: "Nếu người gióng trống khua chiêng đi tìm đệ tử, thì lỡ như... thuộc hạ nói là lỡ như thôi... Lỡ như Dương công tử đã chết, mà lại do Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường làm thì chắc chắn bọn họ sẽ phá hủy hết mọi chứng cứ!"
"Chi bằng, cứ nói đó kẻ thù lớn nhất của người, chỉ có thể bắt sống không được giết chết, rồi treo giải cho bọn họ tìm kiếm".
"Kể từ đó, cho dù Dương công tử gặp nguy nan, thì chắc chắn cũng sẽ có người tới giúp!"
Nghe vậy, Tần Ninh có hơi sửng sốt.
"Lời ngươi nói hợp lý đấy!"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Cứ dựa theo lời người nói là được rồi!"
Tần Ninh không khỏi thầm mắng bản thân mình, đúng là quan tâm quá sinh loạn mà.
Nếu bản thân gióng trống khua chiêng tìm kiếm, thì e rằng sẽ xuất hiện phiền phức rất lớn.
Cách làm này quả thật rất tốt.
"Nếu đã như vậy thì hẹn bọn họ ba ngày sau gặp nhau, còn về địa chỉ gặp mặt, cứ cho bọn họ lựa chọn, chỗ nào ta cũng đồng ý, đỡ cho bọn họ nghĩ là ta lập kế hại họ vậy!"
"Vâng!"
Lý Tồn Kiếm lập tức nhận lệnh làm việc.
Bốn người Chu Phong và Hứa Thiên Khánh lần lượt đứng dậy.
"Tần công tử, nếu như đã xong, bốn người chúng ta đi cùng người..."
"Các ngươi đi theo làm gì?"
Tần Ninh bình thản nói: "Đến nhiều người quá, không phải sẽ dọa bọn họ sao?"
Bốn người nghe vậy, không biết phải nói gì nữa.
Dọa bọn họ hả?
Một người như Tần Ninh là đủ để dọa bọn họ rồi! Nếu chúng ta không đi theo, thì không phải người hơi thiếu khí thế à?
Tần Ninh không quan tâm mấy chuyện đó.
Tin tức nhanh chóng truyền ra ngoài.
Trong Nhất Phẩm đường.
Khi nhận được thiệp mời, ánh mắt Nhất Kiếm tiên sinh trở nên thay đổi.
"Tần Ninh mời ta và Lâu Động Thiên đến tán gẫu sao?"
Vẻ mặt Nhất Kiếm tiên sinh lộ đầy sự ngạc nhiên.
"Đường chủ, tên Tần Ninh này có dã tâm quá lớn rồi, thâu tóm khu vực thành Đông và thành Tây rồi mà vẫn còn chưa đã nữa!"
"Đúng vậy, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến mà, hòng thâu tóm luôn cả khu vực thành Nam và thành Bắc!"
"Đường chủ, người không thể đến đó được, để ta đi triệu tập thuộc hạ đi xử lý tên khốn nạn này!"
"Trở về!"
Nhất Kiếm tiên sinh quát lớn: "Giết hắn sao?
Ngươi giết được không?
Long Phong Xuân là Hư Thánh tầng chín mà cũng đã chết trong tay hắn, ngươi nghĩ rằng giết hắn là việc đơn giản sao?"
Vừa dứt lời, đám người lần lượt dừng chân.
"Bảo chúng ta tự chọn địa điểm à?"
“Tên Tần Ninh này rốt cuộc muốn làm gì chứ, thâu tóm khu vực thành Đông với thành Tây mà còn chưa đủ hay sao mà định thâu tóm luôn cả thành Thanh Ma sao?"
Lúc này Nhất Kiếm tiên sinh vô cùng nhức nhói.
Cùng lúc đó, ở bên kia.
Lâu Động Thiên cũng nhận được tin tức.
"Cái gì?"
Lâu Động Thiên ngạc nhiên hỏi: "Tần Ninh mời ta và Nhất Kiếm tiên sinh đến nói chuyện phiếm hả?"
Nói chuyện phiếm gì chứ?
Tán gẫu cái quần đùi!
"Tên khốn này định làm gì vậy?"
“Hắn tính chiếm luôn thế lực của ta và Nhất Kiếm tiên sinh, để rồi làm bá chủ của cả thành Thanh Ma hay sao?"
Lúc này, trong lòng Lâu Động Thiên tràn ngập sự phẫn nộ.
Lâu Động Thiên không thể không tức giận! Tần Ninh khinh người quá đáng mà!
"Lâu chủ, vậy... Vậy chúng ta phải làm thế nào?"
Tình hình hiện tại, Tần Ninh mời bọn họ gặp mặt, không đi thì quá không nể mặt rồi, mà nếu không nể mặt thì Tần Ninh trở mặt cũng được chứ?
Cứ như vậy, hắn sẽ tìm được cớ để ra tay với Lôi Hỏa lâu bọn họ.
Việc này không thể xem thường được.
Nếu làm không ổn thì sẽ kéo theo tai họa cực kỳ lớn! Nghe vậy, trong mắt Lâu Động Thiên thoáng qua sự rét lạnh.
"Lâu chủ, có nên đến đó hay không?"
Lâu Động Thiên trầm giọng nói: "Đi chứ, mắc gì lại không đi?
Không đi chẳng phải cho hắn lý do để sinh sự hay sao?"
"Triệu tập bốn vị hộ pháp của Lôi Hỏa lâu trở về đi, để cho chúng ta chọn địa điểm à?
Vậy thì chọn địa điểm ở quán rượu Thanh Thành!"
"Quán rượu Thanh Thành đều cách Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường rất gần, nếu Tần Ninh tính gây chuyện thì cũng có cách để đối phó với hắn!"
Nghe vậy, đám người trong phòng đều dâng cao sĩ khí, tựa như sẵn sàng lâm trận diệt giặc vậy.
Tên Tần Ninh này thật đúng là liều chết! Làm vậy có khác nào đang tuyên chiến với bọn họ chứ! Bọn họ không thể nhẫn nhục chịu đựng được!
Ba ngày sau.
Ở quán rượu Thanh Thành, thành Thanh Ma! Quán rượu Thanh Thành nằm trên con đường lớn nhất trong thành Thanh Ma, làm ăn vô cùng phát đạt, dòng người tấp nập lui tới, trông vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, trong quán rượu Thanh Thành to lớn như vậy lại yên tĩnh lạ thường.
Ngoài cửa quán rượu là hai đoàn người, mỗi bên đều trông như đã sẵn sàng đón địch vậy.
Trong quán rượu, khách hàng hôm nay không dưới ba trăm người.
Thế nhưng lại chẳng có ai dám mở miệng thốt lên một lời.
Dẫu cho có là đám hầu bàn trong tửu lâu cũng đều trắch bệch, nếu như không còn cách nào thì bọn họ đã bỏ chạy từ lâu rồi.
Chương 1554: Chỉ có việc này!
Hôm nay ba thế lực lớn trong thành Thanh Ma sẽ nói chuyện bên trong quán rượu Thanh Thành! Ai mà tin được chứ! Ba thế lực lớn tập trung một chỗ chỉ để tâm sự thôi sao?
Thành Thanh Ma vừa mới yên tĩnh, xem ra lại sắp náo nhiệt rồi! Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Hôm nay trong đại sảnh chỉ bày một cái bàn.
Mà hai bên lại có mấy chục người.
Trên hành lang tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư lít nha lít nhít võ giả với vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này hai người Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đang ngồi nhìn nhau.
“Nhất Kiếm tiên sinh, Lâu Động Thiên ta là kẻ thô kệch, ngươi nói xem rốt cuộc tên Tần Ninh kia đang suy nghĩ gì?”
Lâu Động Thiên cười ha ha một tiếng nói: “Không phải là muốn hốt gọn chúng ta sao?”
Người thô kệch?
Nhất Kiếm tiên sinh cười lạnh trong lòng.
Có thể tạo ra Lôi Hỏa lâu, còn chiếm được một chỗ đặt chân trong thành Thanh Ma này, làm sao có thể là người thô kệch chứ!
“Nếu ngươi hỏi ta, ta cũng không biết hỏi ai...”, Nhất Kiếm tiên sinh bất đắc dĩ nói: “Hôm nay chúng ta đã tới, còn có thể sợ sao?”
“Cho dù có sợ?
Còn có thể tránh sao?”
“Thành Thanh Ma là nơi ta sinh sống, muốn tránh cũng không được!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên cũng gật đầu.
“Nếu đã vậy, có phải hai người chúng ta nên uống một chén không?”
Lâu Động Thiên khẽ mỉm cười nói.
Hôm nay, cho dù Tần Ninh có mục đích gì, hai người bọn họ bắt tay, cộng thêm mấy trăm thuộc hạ, đảm bảo sẽ khiến Tần Ninh có đến mà không có về.
Lúc này hai người uống một chén rượu, lộ ra một tiếng cười hiểu ý.
Cho dù như thế nào cũng không thể để Tần Ninh đánh tan từng người bọn họ được.
Đúng là Tần Ninh đã giết Long Phong Xuân, nhưng đó chỉ là một vị Hư Thánh tầng chín.
Mà bọn họ lại có hai người.
Hơn nữa dưới tay hai người còn có mấy tâm phúc Hư Thánh tầng tám, tầng bảy nữa.
Cộng lại chẳng lẽ không đối phó được với Tần Ninh sao?
Giờ phút này, trong lòng hai người đều suy nghĩ như vậy.
“Báo!”
Ngoài cửa, một âm thanh vang lên.
“Tần Ninh đến rồi!”
Nghe thấy vậy, sự lạnh nhạt trên mặt Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều biến mất không thấy gì nữa.
Thậm chí bàn tay đang cầm chén rượu cũng khẽ run lên.
Nhìn thấy biến hóa của nhau, hai người đều xấu hổ cười một tiếng.
Ngoài miệng thì nói nhẹ nhõm, thế nhưng đáy lòng nào có bình tĩnh như vậy.
“Tới thì tới, gấp gáp cái gì?”
Lâu Động Thiên quát.
Đệ tử tới báo tin kia sững sờ.
Gấp gáp?
Ta không gấp! Là ngài nói Tần Ninh đến thì phải thông báo sớm! Lâu Động Thiên ngừng một chút rồi nói: “Hắn mang theo bao nhiêu người đến?”
“Khởi bẩm lâu chủ, một người!”
“Một người?”
“Không sai, một thiếu niên đi cùng...”, nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm càng kinh ngạc.
Một thiếu niên đi cùng?
Chỉ có một thiếu niên?
Nói đùa cái gì vậy!
“Ngươi chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn!”
Giờ phút này Lâu Động Thiên càng không thể hiểu được.
Cái này Tần Ninh, đến cùng muốn làm gì?
Đi một mình tới đây?
Muốn chết phải không!
“Nhất Kiếm tiên sinh, ngươi xem...”, “Có lẽ là chúng ta quá lo lắng?”
Nhất Kiếm tiên sinh không xác định nói: “Có khi Tần Ninh chỉ tìm chúng ta tâm sự?”
Nói xong câu này, ngay cả Nhất Kiếm tiên sinh cũng có chút không tin.
Làm sao có thể! Một mình Tần Ninh tìm bọn họ tâm sự?
Đây là trò đùa sao! Rảnh rỗi quá hả?
Chỉ là giờ phút này, một bóng người dạo bước tới ngoài cửa lớn.
Đông đảo hộ vệ canh gác ở bên ngoài quán rượu Thanh Thành đều vô cùng cẩn thận.
“Nhất Kiếm tiên sinh!”
“Lâu Động Thiên lâu chủ!”
Tần Ninh mỉm cười, nhấc chân đi vào trong quán rượu.
Lúc này đám người xung quanh đều trở nên cẩn thận.
“Ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu!”
Tần Ninh khách khí chắp tay, mỉm cười nói, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Lúc này Lý Huyên ở bên cạnh Tần Ninh lại vô cùng thấp thỏm trong lòng! Không phải đã nói là chỉ đến tâm sự thôi sao?
Sao người của Lôi Hỏa lâu và Nhất Phẩm đường đều như gặp kẻ địch vậy?
Chẳng lẽ tin tức truyền lại bị sai?
Giờ phút này Tần Ninh nhìn về phía hai người, chắp tay cười nói: “Cảm ơn hai vị nể mặt đến chỗ hẹn!”
“Tần công tử khách khí!”
Nhất Kiếm tiên sinh cười ha hả nói: “Tần công tử có thiên phú kinh người, thực lực mạnh mẽ, là thiên tài trong thành Thanh Ma, bây giờ người mà mọi người hay nghĩ đến nhất chính là Tần công tử ngươi!”
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên ngẩn người.
Mẹ nó! Kịch bản không phải thế! Lúc đầu nói là hai người đều làm mặt lạnh cơ mà, đây là dáng vẻ lạnh mặt của Nhất Kiếm tiên sinh sao?
Lâu Động Thiên cười ha hả nói: “Đúng vậy đúng vậy!”
“Mời ngồi mời ngồi”.
Tần Ninh nhìn về phía hai người, khách khí nói.
Ba người ngồi xuống.
Tần Ninh cầm chén rượu lên, nhìn về phía hai người, cười nói: “Uống trước rồi nói!”
Uống một hơi cạn sạch.
Nhất Kiếm tiên sinh cười ha hả nói: “Tửu lượng của Tần công tử thật tốt, thật tốt...”, “Đúng vậy, đúng vậy!”
Lâu Động Thiên cười ha ha nói.
Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn về phía hai người.
Cuối cùng Nhất Kiếm tiên sinh không nhịn được mà nói trước: “Tần công tử lấy được khu thành Đông và thành Tây, chắc trong Xuy Tuyết Trai có rất nhiều chuyện phải xử lý nhỉ?”
“Không biết hôm nay mời hai người chúng ta đến là có chuyện gì?
Sẽ không phải chỉ đơn giản là nói chuyện phiếm chứ?”
“Đúng thế, đúng thế!”
Lâu Động Thiên gật đầu nói.
Nhất Kiếm tiên sinh liếc qua Lâu Động Thiên.
Ngươi ngoại trừ chỉ nói đúng vậy đúng vậy thì còn nói được câu gì khác không?
Lâu Động Thiên lại liếc trả, cái gì cũng bị ngươi nói hết rồi, ta không nói đúng vậy đúng vậy thì còn nói cái gì được?
Tần Ninh nhìn về phía hai người, khẽ cười nói: “Không dám giấu giếm, ta tìm hai vị là muốn làm phiền hai vị giúp ta tìm một người!”
“Ồ?”
Nghe thấy lời này, Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều vô cùng tò mò.
Tần Ninh đưa ngón tay vẽ ra một bức tranh trước người.
Trong bức tranh chính là khuôn mặt của Dương Thanh Vân.
“Người này!”
Vẻ mặt Tần Ninh lạnh lẽo, giọng điệu cũng trở nên âm trầm, chậm rãi nói: “Thực không dám giấu giếm, ta đi vào thành Thanh Ma cũng bởi vì người này”.
“Vì để bắt kẻ này, hoàn thành nhiệm vụ người ở phía trên giao”.
“Đáng tiếc sau khi kẻ này trốn vào thành Thanh Ma liền biến mất không thể tìm được”.
“Cho nên ta mới phát triển thực lực mình ở thành Thanh Ma, thế nhưng đều không tìm được ở khu thành Đông và khu thành Tây!”
“Vì thế ta hy vọng hai vị giúp ta tìm người này”.
“Có lẽ kẻ này đang ở trong thành Nam, thành Bắc của các ngươi!”
Nghe thấy lời này, Nhất Kiếm tiên sinh và Lâu Động Thiên đều nhìn về phía Dương Thanh Vân trong bức tranh.
“Chỉ có việc này?”
Lâu Động Thiên không nhịn được nói.
“Chỉ có việc này!”
Tần Ninh gật đầu nói.
“Ôi trời, ngươi phải nói sớm chứ, làm chúng ta tưởng rằng có chuyện lớn gì, việc này không phải chỉ cần một câu nói sao!”
Lâu Động Thiên cười ha ha một tiếng nói.
“Ặc… Hai vị tưởng rằng có chuyện gì?”
Tần Ninh chân thành nói.
“Ặc...”, ba người nhìn nhau, có chút xấu hổ.
Tần Ninh chậm rãi cười nói: “Nếu đã như vậy, các ngươi cũng nên giải tán người xung quanh đi chứ?
Chen chúc ở chỗ này, thật náo nhiệt!”
“Ặc, ha ha...”, Lâu Động Thiên cười ha hả.
“Đám nhóc con, rút lui hết đi!”
Lâu Động Thiên cười ha ha nói: “Đến khu thành Bắc tìm người trong bức tranh này, tên là...”, “Dương Thanh Vân!”
Tần Ninh cười nói.
“Tìm ra Dương Thanh Vân, còn về sống chết...”, Tần Ninh lại nói: “Sống, phải còn sống, khỏe mạnh, kẻ này là cảnh giới Hóa Thánh tầng hai, cũng không khó bắt, bắt được cứ giao cho ta là được rồi!”
“Được, nghe thấy hết chưa?
Nhanh đi tìm đi!”
Lâu Động Thiên mở miệng nói.
Giờ phút này, Nhất Kiếm tiên sinh cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tần Ninh không phải đến để gây chuyện, mà là để tìm người!
Chương 1555: Tin tức về Dương Thanh Vân
“Anh bạn, sao ngươi không nói sớm, làm ra chiến trận lớn như vậy khiến ta và Nhất Kiếm tiên sinh đều vô cùng kinh ngạc!”
Lúc này Lâu Động Thiên khó chịu uống một ngụm rượu rồi mới cười ha ha nói.
Tần Ninh ôm quyền nói: “Là tiểu đệ cân nhắc không chu toàn”.
“Tần công tử, vừa rồi ngươi nói, người ở phía trên… là chỉ...”, Nhất Kiếm tiên sinh lại hiếu kỳ nói.
“Chuyện này...”, Tần Ninh do dự nói: “Chuyện này thật khó mà nói!”
Lâu Động Thiên lập tức hiểu ra, nói: “Tần huynh đệ có lai lịch không tầm thường, lai lịch không tầm thường...”, “Tìm ra người này giao cho ta an toàn, tiểu đệ nhất định sẽ hậu tạ!”
“Ta sẽ cho hai vị chọn một khu vực trong hai khu thành Đông và thành Tây làm đại bản doanh của mình, Tần Ninh ta nói lời giữ lời”.
Nghe thấy lời này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm tiên sinh đều biến đổi sắc mặt.
Lời nói này cực kỳ có sức nặng đấy! Khu thành Đông! Khu thành Tây! Tùy ý chọn một khu vực đưa cho bọn họ?
“Chuyện này là thật!”
Ánh mắt Nhất Kiếm tiên sinh lóe lên.
“Nếu như nói dối, ta sẽ giống chiếc đũa này!”
Tần Ninh nói xong một câu, chiếc đũa trong tay liền gãy thành hai.
Thấy cảnh này, Lâu Động Thiên và Nhất Kiếm tiên sinh hoàn toàn biến đổi sắc mặt.
“Dương Thanh Vân trông như thế này, nếu tìm ra, đưa cho ngươi an toàn, sẽ có thể tùy ý chọn một khu trong thành Đông thành Tây!”
“Đúng!”
Vừa dứt lời, Lâu Động Thiên đặt chén rượu lên mặt bàn.
“Tần huynh đệ, ta sẽ phái người đi tìm ngay!”
Lâu Động Thiên lập tức rời đi.
Giờ phút này Nhất Kiếm tiên sinh cũng là chắp tay, nói: “Cáo từ!”
Vừa dứt lời, Nhất Kiếm tiên sinh cũng lập tức rời đi, sợ bị Lâu Động Thiên cướp mất.
Đi ra khỏi quán rượu, hai người chạm mặt.
“Lâu Động Thiên, ngươi cũng đừng đến Nhất Phẩm đường ta để tìm người đấy!”
Nhất Kiếm tiên sinh khẽ cười.
“Một nguyên tắc, ngươi cũng đừng đến Lôi Hỏa lâu ta tìm người!”
Hai người tách nhau ra.
Bên trong quán rượu Thanh Thành.
Cả bàn thịt rượu đầy đủ màu sắc mùi vị.
Tần Ninh nhìn về phía Lý Huyên, cười nói: “Tiểu Lý Huyên, mọi người đi hết rồi, chúng ta ăn thôi!”
Lý Huyên chớp mắt nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Công tử, khu thành Đông, khu thành Tây đều là nơi tốt, ngươi định đưa cho bọn họ thật sao!”
“Đúng vậy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Điều kiện đầu tiên là bọn họ có thể tìm được người!”
Lý Huyên không nhịn được nói: “Đây chính là một phần tư thành Thanh Ma, vì Dương Thanh Vân mà đưa cho bọn họ... đáng tiếc quá...”, nghe thấy lời này, Tần Ninh lại mỉm cười.
“Không đáng tiếc...”, “Có đôi khi, người còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì”.
“Nếu dùng thành Thanh Ma để đổi lấy việc tỷ tỷ ngươi sống lại, ngươi có đồng ý không?”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Lý Huyên ảm đạm hơn mấy phần.
“Chuyện cũ đã qua, Lý Huyên, thù đã báo, ngươi cũng nên thả lỏng tâm trạng, đừng để nó trở thành ràng buộc của ngươi!”
“Ừm!”
Hai người bắt đầu ăn cả bàn thịt rượu như gió cuốn.
Đến thế giới Cửu Thiên, đồ ăn trong quán rượu rất có phong cách này đều là thịt và rượu không tầm thường
Mà là thịt thánh thú, rượu được ủ ra từ linh thực trong trời đất.
Hai người ăn một bữa cơm rượu no nê rồi rời khỏi quán rượu Thanh Thành, trở về Xuy Tuyết Trai.
Sau đó chính là thời gian chờ đợi.
Tần Ninh đã phái người tìm mấy lần trong khu thành Đông và khu thành Tây rồi, hoàn toàn không có tin tức về Dương Thanh Vân.
Chỉ có khu thành Nam và thành Bắc là có khả năng có tin tức về Dương Thanh Vân thôi.
Mỗi ngày ngoại trừ tu hành thì Tần Ninh còn luyện chế mấy vị đan dược, thỉnh thoảng dạy bảo hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận về vấn đề tu hành.
Cuộc sống trôi qua từng ngày.
Mỗi ngày Tần Ninh đều dùng hồn rồng và hồn phượng không ngừng mở rộng biển linh thức của mình ra.
Biển linh thức lột xác thành hồn hải không phải một lần là xong, mà phải hoàn thành từng bước một.
Biển linh thức trăm vạn mét hoàn toàn chuyển biến thành hồn hải trăm vạn mét cần chia làm mười tầng, đây cũng là mười tầng cảnh giới Hư Thánh.
Mà lúc này Tần Ninh chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Hư Thánh tầng hai, hai mươi vạn mét biển linh thức đã lột xác thành hồn hải.
Sự lột xác này là một quá trình chậm rãi.
Thế nhưng trong biển linh thức của Tần Ninh lại ngưng tụ ra một rồng một phượng đang ra sức làm việc, khai thác biển linh thức để hóa thành hồn hải.
Sau khi biển linh thức hoàn toàn lột xác, đó chính là hồn hải trăm vạn.
Bên trong hồn hải hội tụ hồn lực.
Cuối cùng cần phải phát triển ra hồn hải của con người.
Hồn hải tràn đầy, ngưng tụ thành ba hồn võ giả.
Khi ngưng tụ một hồn, đó chính là cảnh giới Thánh Nhân.
Ba hồn thì là Thánh Nhân viên mãn.
Bởi vậy cảnh giới Thánh Nhân mới chia làm ba.
Cảnh giới Nhất Hồn! Cảnh giới Nhị Hồn! Cảnh giới Tam Hồn! Nhưng đây chỉ là một cách phân chia đơn giản.
Cho dù đều là Thánh Nhân, thế nhưng cường độ của ba hồn lại khác biệt, thực lực cũng không giống nhau.
Cho nên cảnh giới Thánh Nhân sẽ xuất hiện tình huống cảnh giới Nhất Hồn có thể đánh bại cảnh giới Tam Hồn dễ dàng.
Nó được quyết định dựa vào việc hồn có mạnh hay không! Bây giờ Tần Ninh vẫn chưa cân nhắc đến việc ngưng tụ ra ba hồn.
Khi hắn ngưng tụ ra hồn bản thể, hồn rồng và hồn phượng cũng sẽ chiếm cứ trong đó.
Dù không hề làm gì thì cường độ hồn của hắn cũng đã vượt xa người ngoài.
Có thể nói, hắn tự thân ngưng tụ chủ hồn, tọa trấn Trung cung.
Mà hồn rồng và hồn phượng ở riêng Đông Cung và Tây Cung.
Tạo ra thế chân vạc, đủ khả năng để bộc phát ra uy lực không ai sánh bằng.
Trước mắt, việc cấp bách là mở hồn hải, hoàn thành hồn hải thuế biến.
Mỗi ngày mỗi đêm đều khai thác, sự biến hóa của hồn hải cũng ngày càng rõ ràng.
Mỗi lần mở hồn hải ra, Tần Ninh liền nghĩ đến Cốc Tân Nguyệt.
Khi Cốc Tân Nguyệt tiến vào cảnh giới Hư Thánh, chắc chẳng mấy chốc hồn hải sẽ đến viên mãn, thậm chí có thể từ Hư Thánh tầng một đến tầng mười trong khoảng thời gian rất ngắn.
Đến lúc đó chỉ sợ ba hồn bảy phách sẽ ngưng tụ nhanh chóng hơn.
Chỉ là đến lúc đó, Cốc Tân Nguyệt ở trong hồn hải cô quạnh có thể đoạt xác nàng ấy hay không! Đáng tiếc bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không ở bên cạnh hắn.
Suốt cả một tháng, Tần Ninh vẫn luôn yên ổn ở bên trong Xuy Tuyết Trai.
Cho đến một ngày.
“Tần công tử!”
Một giọng nói vang lên bên ngoài đình viện.
Lý Tồn Kiếm tông cửa đi vào, kích động nói: “Nghe được tin tức của Dương công tử rồi!”
Lúc này Tần Ninh không khống chế được hai tay đánh đàn, dây đàn liền đứt.
“Sống hay chết?”
Tần Ninh không khỏi nói.
“Không biết... Chắc là còn sống...”, Lý Tồn Kiếm do dự nói.
“Cái gì gọi là không biết?
Sống hay chết cũng không biết sao?”
“Người đâu?
Dẫn cho ta xem một chút!”
Giờ phút này Lý Tồn Kiếm càng không biết nên nói cái gì.
“Phía trước sảnh, Lâu Động Thiên dẫn đến!”
Bóng người Tần Ninh lóe lên, xuất hiện phía trước đình.
Lúc này Lâu Động Thiên dẫn theo mấy người áp giải một người đàn ông trung niên xuất hiện.
“Tần công tử”.
Lâu Động Thiên chắp tay nói: “Người này nói là đã gặp Dương Thanh Vân kia!”
Người đàn ông trung niên nhìn thấy Tần Ninh, lập tức chắp tay nói: “Chào Tần gia”.
“Nói!”
Tần Ninh bình tĩnh nói.
“Hồi bẩm hai vị gia, tiểu nhân tên là Lý Huyền, là người sinh ra ở địa phương thành Thanh Ma, kinh doanh một khu giải trí, làm ăn buôn bán nhỏ”.
“Ngày đó Dương Thanh Vân này đến trước cửa cửa hàng của ta, tiểu nhân nhìn dáng vẻ đẹp đẽ, cũng không già lắm, liền lừa vào bên trong”.
“Vốn dĩ định huấn luyện thành nô bộc phục vụ đám nữ ma đầu trong thành Thanh Ma!”
“Kết quả Dương Thanh Vân này tốt số, ngày đầu tiên tiếp khách đã gặp một cô gái ra tay hào phóng, cô gái kia nhìn khuôn mặt người này tuấn tú nên mới mua đi!”
“Nghe giọng điệu của cô gái kia và người hầu bên cạnh, hình như bọn họ đến từ thành Vạn Ma, Dương Thanh Vân kia đã bị đưa đi, việc này xảy ra vào hai ba tháng trước...”, “Nếu sớm biết hai vị gia muốn tìm kẻ ác này, chắc chắn tiểu nhân sẽ giữ lại, tuyệt đối không để người kia dẫn đi!”
Lý Huyền nói một mạch đầu đuôi câu chuyện ra.
Bình luận facebook