-
Chương 1541-1545
Chương 1541: Giết người! Báo thù!
Giờ phút này, cuối cùng thì Nguyên Mậu cũng không thể chống đỡ được nữa, ông ta bị Tần Ninh dùng một quyền đánh trúng ngực, lồng ngực lõm xuống, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi hộc máu, thân hình Nguyên Mậu lập tức ngã trên mặt đất.
Hạ Chấn nhìn thấy Nguyên Mậu bị thương nặng, trong lòng ông ta kinh ngạc.
Người tên Tần Ninh này thân thể cường đại, hơn nữa còn có thể thi triển công kích hồn lực, đúng là kỳ lạ.
Vốn dĩ khi nghe tin Xuy Tuyết Trai cầu cứu, ông ta tưởng rằng là Nguyên Đan hội hoặc Vương gia đến gây sự, nhưng không ngờ người đến lại là Tần Ninh.
Càng không ngờ tới chính là, người tên Tần Ninh này lại lựa chọn phương thức ra tay trực tiếp, căn bản là không có chút kiêng kỵ gì.
Người này, rốt cuộc là dựa vào đâu?
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Hạ Chấn.
“Tới lượt ngươi!”
Tần Ninh lạnh lùng liếc nhìn Hạ Chấn, khinh miệt nói: “Hẳn là ngươi đã tu đao được mấy trăm năm rồi phải không?
Nhưng mà đao pháp có một điểm thiếu sót trí mạng, ngươi có biết là điểm nào không?”
Trong lòng Hạ Chấn chấn động.
Điểm thiếu sót trí mạng?
Điểm thiếu sót trí mạng gì cơ?
Hạ Chấn tự tin, cho dù đao pháp của ông ta không phải có lực công kích mười phần cường đại, nhưng cũng có được một số kỹ năng độc đáo.
Tần Ninh chỉ nhìn ông ta vung mấy đao đã nhìn thấu được chỗ thiếu sót?
Không thể nào!
“Chỗ thiếu sót của ngươi chính là…”, trong lúc nói chuyện, Tần Ninh đã trực tiếp giết đến.
Lúc này, Hạ Chấn lập tức vung đao chém ra.
Đao phong gào thét, ánh sáng phản chiếu trên đao loé lên.
Ầm một tiếng, âm thanh chói tai vang lên.
Một quyền của Tần Ninh bị đao phong hoá giải.
Nhưng mà trong nháy mắt, bên dưới một quyền vừa bùng nổ, một luồng sức mạnh bí ẩn bỗng nhiên lộ ra, biến thành lực tấn công trực diện.
Rầm…Âm thanh nứt vỡ nặng nề vang lên.
Lúc này, ánh mắt của Tần Ninh lập tức loé lên một luồng ánh sáng sắc bén.
Trong nháy mắt, đòn tấn công kia đã hướng thẳng tới phần cổ của Hạ Chấn.
Sắc mặt Hạ Chấn tức khắc thay đổi, ông ta lập tức ra tay, tung ra công kích.
Khí tức cường đại khuếch tán ra bên ngoài.
Ầm…Sức mạnh cường đại bùng nổ trong chớp mắt.
Hạ Chấn cười nhạo nói: “Chỗ thiếu sót của ta?
Ngươi còn trẻ tuổi như vậy, tại sao lại nhìn ra được?”
Hạ Chấn tránh thoát được một đòn tấn công hung hiểm của Tần Ninh, ông ta nhất thời cười nhạo nói.
Làm cho ông ta còn tốn công nghĩ rằng Tần Ninh đã thực sự nhìn ra điều gì, ai ngờ chỉ là cố tình làm ra vẻ thần bí.
“Ngươi thật đúng là…chưa đến đường chết chưa biết quay đầu!”
Ầm…Một tiếng nổ ầm bỗng nhiên vang lên.
Sau lưng Hạ Chấn, một luồng sương máu đột nhiên nổ tung, cả phía sau lưng ông ta đã trở nên máu thịt lẫn lộn.
Giờ phút này, mọi người đều sửng sốt.
Đã xảy ra chuyện gì?
Cả người Hạ Chấn nằm rạp trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi.
“Ta đã nói rồi, có điểm thiếu sót trí mạng!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Lúc xuất đao, không thể chỉ lo phía trước!”
Lúc này, sắc mặt Hạ Chấn cực kỳ khó coi.
Ngay sau đó, Tần Ninh chậm rãi bước đến gần, sức mạnh trong tay bùng nổ.
“Hạ Chấn!”
“Nguyên Mậu!”
“Chiếm Xuy Tuyết Trai của ta, đáng chết!”
Ầm ầm…Hai âm thanh nổ vỡ tức khắc vang lên.
Thân thể của hai người họ nổ tung trong giây lát.
Tần Ninh, trực tiếp giết chết hai người.
Mà ở bên kia, toàn thân hai người Tề Uyên và Thanh Lãm Thiên đã sớm máu chảy không ngừng.
“Phái người nhìn chằm chằm hai người bọn họ, nhìn cho đến khi nào chết mới thôi!”
Lúc này, sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
Hắn chậm rãi bước đi, hướng thẳng ra bên ngoài đình viện.
Những người còn lại của Tứ Anh bang đã sớm hồn lìa khỏi xác, chật vật chạy trốn.
“Cô cô Bách Hương, làm phiền cô trấn giữ Xuy Tuyết Trai!”
Tần Ninh từ từ nói.
“Tần công tử, người muốn đi đâu?”
Lúc này, Lý Tồn Kiếm lên tiếng hỏi.
“Giết người!”
Hắn liếc nhìn Lý Huyên, Huyền Chấn và Tiên Vô Tận một cái rồi nói tiếp.
“Báo thù!”
Trong thời gian bảy ngày.
Hắn chỉ mới rời đi bảy ngày đã xảy ra sự việc này.
Tức giận không?
Tất nhiên là tức giận.
“Từ ngày hôm nay trở đi, thành Thanh Ma, trong thành Đông, tất cả sẽ do Tần Ninh ta quyết định!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh đã lập tức rời đi.
Mấy người trong đình viện lúc này đều suy nghĩ đến ngẩn người.
Lý Tồn Kiếm nhìn hai người bên cạnh nói.
“Lý Văn Động!”
“Liễu Nhược Y!”
“Lập tức triệu tập các huynh đệ còn sống đến đây, bao vây xung quanh Xuy Tuyết Trai , giám sát hai người Tề Uyên cùng Thanh Lãm Thiên, nếu như bọn chúng có ý định chạy trốn thì lập tức xử lý!”
“Vâng!”
Lý Tồn Kiếm nhìn về phía cô cô Bách Hương, chắp tay nói: “Cô cô Bách Hương, trong Xuy Tuyết Trai có một vị Hư Thánh tầng một như người trấn giữ, bọn trộm cắp tầm thường chắc chắn sẽ không dám tới!”
Cô cô Bách Hương gật đầu.
“Ta cần chữa trị chân cho Tiểu Huyên…”
“Ta lập tức sai người chuẩn bị chỗ ở yên tĩnh cho người”.
Lý Tồn Kiếm nhanh chóng truyền đại mệnh lệnh.
Hắn ta có thể quản lý Xuy Tuyết Trai, hơn nữa còn là cảnh giới Hoá Thánh thập trọng, ở nơi thành Đông này xưng bá một phương, không phải chỉ dựa vào thực lực mà chủ yếu là dựa vào đầu óc.
Có đôi khi, thực lực vô cùng quan trọng nhưng không có mưu trí thì cũng không thể nào dùng được! Lý Tồn Kiếm nhìn về phía hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận.
“Hai vị, bây giờ cũng không phải là lúc để bi thương, lấy năng lực của Tần công tử, có thể bắt được Nguyên Đan hội,
Vương gia và Tứ Anh bang hay không?”
Tiên Vô Tận ngẩn người, chậm rãi nói: “Hẳn là…có thể đi…”, ông ta thật sự không biết, rốt cuộc là bây giờ Tần Ninh có bao nhiêu tiềm lực.
Lý Tồn Kiếm gật gật đầu nói: “Ta hiểu rồi!”
“Một khi đã như vậy, làm phiền hai vị mang theo một vài tâm phúc, thực lực không cần quá cao, Hoá Thánh nhất trọng, nhị trọng là tốt nhất, chuẩn bị một ít của cải…”
“Ý của ngươi là?”
“Nếu như Tần công tử không thể địch lại, ta có thể rời khỏi thành Thanh Ma trước, sau đó tính toán đường ra khác!”
Nghe được những lời này, Tiên Vô Tận và Huyền Chấn đều gật gật đầu.
Hai người bọn họ quả thật là không thể xác định được, rốt cuộc là thực lực của Tần Ninh đã đạt đến mức nào.
Dù sao thì mỗi lần Tần Ninh giết người, vốn dĩ chỉ có thể giết Thiên Nhân, nhưng cuối cùng lại biến thành giết Vương Giả.
Việc này, không thể nói chính xác được.
Từ xưa đến này, Tần Ninh vốn không sợ trời, không sợ đất.
“Tại hạ hiểu rồi!”
Tiên Vô Tận lôi kéo Huyền Chấn, vội vàng đi chuẩn bị.
Nhìn Xuy Tuyết Trai đổ nát trước mắt, trong lòng Lý Tồn Kiếm không khỏi cảm thán.
Thành Thanh Ma, bầu trời thật sự phải thay đổi rồi!
Cùng lúc đó.
Thành Thanh Ma, trong thành Đông.
Trên một khoảng sân rộng lớn, đúng vậy, là rộng lớn.
Sân viện này, tính từ trên xuống dưới ước chừng dài trăm mét, rộng hơn mười mét.
Giờ phút này, bên trong đình viện, trong trong ngoài ngoài, người đến người đi.
Nơi đây chính là Tứ Anh bang.
Tứ Anh bang chiếm cứ một vùng rộng lớn ở thành Đông của thành Thanh Ma, cũng coi là bá chủ một phương.
Trong bang, ước chừng có bảy, tám trăm người, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với bang Tam Phong.
Giờ phút này, trong Tứ Anh bang.
Tại một gian phòng ốc, Lệ Thanh Phong đang nhắm mắt tu luyện, xung quanh thân thể có từng dòng thánh lực chuyển động.
“Bang chủ!”
Ngoài cửa, một giọng nói mang theo vài phần hoảng hốt vang lên.
“Nói!”
Lệ Thanh Phong nhắm mắt, giọng điệu bình tĩnh nói.
“Bốn vị bang chủ bị giết ở Xuy Tuyết Trai!”
“Nhị bang chủ và tam bang chủ đến Xuy Tuyết Trai, kết quả là…bị giết!”
“Tên sát nhân đó đã tìm đến Tứ Anh bang của chúng ta!”
Dăm ba câu nói đã làm cho Lê Thanh Phong lập tức mở to hai mắt, sắc mặt âm trầm như nước.
“Là người phương nào gây nên?”
“Chính là người mà thời gian trước có danh tiếng rất lớn, tên là Tần Ninh”.
Giờ phút này, sắc mặt Lệ Thanh Phong mang theo vài phần dữ tợn.
Tần Ninh! Tên khốn này! Như thế nào lại…
Ánh mắt Lệ Thanh Phong toát ra vẻ lạnh lùng, ông ta nói: “Bao nhiêu người đến đây?”
“Khởi bẩm bang chủ, chỉ có một mình hắn đến!”
“Một mình?”
Lệ Thanh Phong quát lớn: “Làm loạn, chỉ có một mình hắn thì có gì đáng sợ?
Tứ Anh bang chúng ta có hơn tám trăm người, chẳng lẽ lại không giết được một mình hắn sao?”
“Lập tức thông báo xuống dưới, giết chết kẻ kia!”
Âm thanh của Lệ Thanh Phong mang theo một tia lạnh lùng.
Chương 1542: Hư Thánh tầng bốn Lệ Thanh Phong
“Chỉ có một người mà dám giết đến cửa Tứ Anh bang của ta?
Thật sự cho rằng Tứ Anh bang chúng ta là một lũ hèn nhát hay sao?”
Ánh mắt Lệ Thanh Phong lạnh như băng.
Ba sự trợ giúp đều đã chết, tất nhiên là ông ta phẫn nộ.
Nhưng mà Tứ Anh bang có ông ta ở đây, chắc chắn sẽ không sụp đổ.
Trên thực tế, những năm gần đây, ba người Hạ Chấn, Nguyên Mậu, Tào Hoa Đồng càng ngày càng không phục ông ta.
Tần Ninh giết chết ba người bọn họ, thật ra là làm cho ông ta thoải mái hơn không ít.
Nhưng hiện tại, trực tiếp giết đến trước cửa Tứ Anh bang, thì đây là Tần Ninh tự tìm đường chết!
Rầm…Mà giờ phút này, cả thành Đông của thành Thanh Ma, không ít người đều cảm nhận được một tiếng vang rung trời truyền đến, giống như toà nhà cao tầng sập xuống, đất trời rơi vào tay giặc.
“Tứ Anh bang, Tần Ninh đến thăm hỏi!”
Một âm thanh không lớn không nhỏ truyền khắp Tứ Anh bang.
Khi âm thanh này vang lên, sắc mặt Lệ Thanh Phong âm trầm đến đáng sợ!
“Khốn kiếp!”
Gầm nhẹ một tiếng, Lệ Thanh Phong giận dữ hét lên: “Tự đâm đầu vào chỗ chết!”
Ầm ầm ầm…Bên ngoài, âm thanh đổ vỡ nháy mắt vang lên.
Ngay sau đó, Lệ Thanh Phong trực tiếp đi ra khỏi đình viện.
Vừa ngẩng đầu đã có thể nhìn thấy.
Trên không trung là một con quái thú chín đầu, thân hình cao hơn trăm mét, toàn thân phủ một lớp vảy lân màu đỏ sậm, trên lưng là đôi cánh chim, vẫy một cái có thể tạo thành gió lốc.
Trong miệng nó không ngừng phun ra hơi thở cực nóng, điên cuồng bắn phá kiến trúc bốn phía.
Trong Tứ Anh bang, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
“Làm loạn!”
Một tiếng quát chói tai bỗng nhiên vang lên.
Lê Thanh Phong bay lên không trung, sau đó đánh ra một chưởng.
Cửu Anh nhìn chưởng kia bay tới, một cái đầu lập tức quét ngang.
Ầm một tiếng, máu tươi bắn ra.
Một cái đầu của Cửu Anh bị chém đứt!
“Mẹ nó!”
Cửu Anh mắng một câu: “Hư Thánh tầng bốn, ngươi không nói sớm, biết vậy ta đã không đỡ đòn!”
Giờ phút này, cái đầu bị chém đứt kia từ từ ngưng tụ lại rồi mọc ra.
Cửu Anh nhìn về phía Lệ Thanh Phong, dáng vẻ ta đây chẳng sao cả.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần bình tĩnh.
“Ngươi là ai?”
Lệ Thanh Phong lạnh lùng, khinh miệt nói.
“Xuy Tuyết Trai, Tần Ninh!”
Tần Ninh nhìn về phía Lệ Thanh Phong, hờ hững nói: “Ngươi chính là Lệ Thanh Phong phải không?”
Lệ Thanh Phong hừ một tiếng.
“Vì sao lại phá huỷ Xuy Tuyết Trai của ta?”
Lệ Thanh Phong nghe được những lời này liền cười nhạo nói: “Nếu như không có đủ thực lực thì chỉ có thể bị cắn nuốt, đây là quy luật tồn vong ở thành Thanh Ma!”
“Phải không…”
“Hiểu rõ thì tốt!”
Lúc này, Tần Ninh từng bước bước ra.
Sức mạnh toàn thân phóng thích ra bên ngoài.
“Cùng Long Quyền!”
Không nói hai lời, từ trên người Cửu Anh bước ra, hắn trực tiếp tung ra một quyền, đánh thẳng về phía Lệ Thanh Phong.
Tiếng gào thét vang lên.
Lúc này, thân hình Lệ Thanh Phong lui về sau.
Nhưng trong cơ thể, một cỗ khí tức bùng nổ đã mở ra, phóng thích ra bên ngoài.
Hư Thánh tầng bốn! Ông ta thân là người sáng lập nên Tứ Anh bang, cũng là người có quyền lực lớn nhất, đương nhiên là thực lực cũng vô cùng cường đại.
Hư Thánh tầng bốn! Ở trong thành Đông, chắc chắn là thuộc nhóm người có thực lực mạnh nhất.
“Để ta đến xem xem, Hoá Thánh tầng 10 nhà ngươi, làm thế nào mà có thể giết chết được ba người Hạ Chấn!”
“Hình như ba tên kia chết đi, ngươi cũng không bi thương?”
Tần Ninh đáp lời.
“Bi thương?
Cũng có một chút, nhưng mà, càng nhiều hơn là cảm giác trút được gánh nặng”.
Tần Ninh có thể hiểu được.
“Một khi đã như thế, vậy thì cũng không còn gì để nói nữa”.
Một từ vừa dứt, hai bóng người đã lập tức lao vào nhau.
Ầm…Sức mạnh toàn thân của Tần Ninh hoàn toàn bùng nổ.
Đơn giản là cứng đối cứng.
Giờ phút này, trong mắt Lệ Thanh Phong có thêm một tia cẩn trọng.
“Thân thể của ngươi đã trải qua cường hóa!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Cũng không có gì, chỉ là tương đương với hai thân thể cấp Hư Thanh tăng cường cho nhau thôi!”
“Khó trách Hạ Chấn cũng chết trong tay ngươi!”
“Nhưng mà, cho dù là như vậy, ngươi cho rằng điều đó đã đủ để giết chết được ta vậy thì ngươi hoàn toàn sai lầm rồi!”
“Chuyện này thì chưa chắc!”
Trong tay Tần Ninh, quyền mang nở rộ.
“Ác Long Quyền!”
Một tiếng ầm vang lên.
Một quyền đánh ra, không khí xung quanh nó gào thét giống như một con sói hùng dũng, tàn bạo, làm cho người ta cảm nhận được một loại khí thế bá đạo đến cực hạn.
Bang…Lúc này, thân hình của Lệ Thanh Phong lui về sau.
“Hỗn Nguyên Thanh Thánh Quyết!”
Trong lúc thân thể Lệ Thanh Phong lùi về sau, khí tức cường đại bỗng chốc bùng nổ.
“Hỗn Nguyên Phá Địa Chưởng!”
Một chưởng tung ra, tiếng gió gào thét, hình dáng càng lúc càng lớn, cuối cùng lan ra trăm mét, sau đó tiếp tục khuếch tán.
Một tiếng ầm truyền đến.
Trước người Tần Ninh, nhất thời, toàn là chưởng ấn.
Công kích của võ giả cảnh giới Hư Thánh, thánh lực và hồn lực có thể tương thích với nhau, đây cũng là điểm cường đại hơn của võ giả Hư Thánh so với võ giả Hoá Thánh.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh trở nên lạnh lùng.
“Ma Long Quyền!”
Một quyền tung ra, tiếng gió gào thét không biết từ đâu xuất hiện.
Khí tức bá đạo giống như sóng sau đè sóng trước mở ra.
Giờ phút này, xung quanh Tứ Anh bang, giống như có Ma Long chạy qua, vạn lực hội tụ.
Khí thế bá đạo bùng nổ.
Một tiếng ầm vang lên.
Chưởng và quyền giăng kín trời bỗng chốc bùng nổ.
Lúc này, ánh mắt Lệ Thanh Phong phát lạnh, ông ta giữ một khoảng cách với Tần Ninh, không dám đến gần.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh cũng tràn đầy khinh miệt.
“Hư Thánh tầng bốn, cũng chỉ có thế!”
Đúng vậy, Hư Thánh tầng bốn, cũng chỉ có thế.
Ở trong mắt Tần Ninh, chính là không có gì hơn người.
Lê Thanh Phong tức giận đến mức không thể kìm nén.
Bị một tên nhóc Hoá Thánh thập trọng xem thường như thế, cho dù là ai cũng sẽ không thể giữ nổi bình tĩnh.
“Hỗn Nguyên Linh Thập Quyền!”
Chỉ trong thời gian nháy mắt, từng đạo quyền ảnh đã ùn ùn kéo đến.
Khí thế bá đạo, làn sóng sau còn mạnh hơn làn sóng trước.
Sức mạnh toàn thân Lệ Thanh Phong hoàn toàn bùng nổ.
Khí tức mênh mông, mãnh liệt phóng thích ra ngoài.
Mười đạo quyền ảnh, mỗi cái đều khác nhau, từ bốn phương tám hướng giết thẳng đến chỗ Tần Ninh.
“Quang Long Quyền!”
Một quyền thi triển.
Trong phút chốc, hào quang bắn ra bốn phía.
Từng cỗ sức mạnh khuếch tán ra xung quanh.
Trong nháy mắt, trên không trung của Tứ Anh bang, khắp nơi đều là ánh sáng màu trắng.
Mà bên trong ánh sáng trắng kia, từng đạo quyền ảnh bùng nổ bay ra.
Không chỉ là mười đạo! Mà là trăm nghìn đạo.
Ầm ầm ầm…Mặt đất nổ vang, lực lượng bùng nổ.
Trong nháy mắt, quyền mang trước người Lệ Thanh Phong dần dần nhạt đi.
Cho đến cuối cùng, hoàn toàn biến mất không dấu vết.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia lạnh lùng, hắn nhìn thẳng về phía Lệ Thanh Phong đang thở hổn hển.
“Bây giờ, cảm thấy thế nào?”
Sắc mặt Lệ Thanh Phong trắng bệch.
Mỗi lần ông ta ra chiêu, đều bị Tần Ninh hoàn toàn áp chế.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông ta sẽ chết không nơi chôn thân.
Người này, tại sao lại làm được như thế?
Chỉ là Hoá Thánh tầng mười mà thôi! Lúc này, Tần Ninh cũng mặc kệ mọi thứ.
Hắn vừa chậm rãi bước đi, vừa nện xuống quyền mang.
Đơn giản thô bạo, như lại rất hiệu quả.
Bát Long Thánh Quyền, cần phải chú ý lực lượng bùng nổ khi vung quyền.
Hơn nữa, còn phải lấy sức bật của thân thể làm cơ sở tiêu chuẩn.
Đây cũng chính là lý do tại sao Tần Ninh lại chọn thánh quyết này khi ở thế giới Cửu Thiên.
Cường độ thân thể! Hiện tại, cường độ thân thể của hắn rất mạnh.
Dung hợp với thế giới thứ nhất, cường độ thân thể có thể nói là bá đạo, tuy không sánh được với Thánh Nhân, nhưng cũng so được với Hư Thánh.
Cho dù là Hư Thánh tầng bốn, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Hồn lực không thể áp chế hắn! Thân thể lại càng không bằng hắn.
Chương 1543: Tứ Anh bang xong rồi
Không phải là đối thủ! Bởi vì hồn lực của ông ta không thể áp chế được Tần Ninh, sức bật của thân thể cũng không bằng Tần Ninh, ngay cả thánh quyết mà ông ta thi triển cũng có lực sát thương không bằng Tần Ninh.
Làm sao bây giờ! Giờ phút này, sau bao năm trải qua sinh tử, Lệ Thanh Phong có thể cảm giác được, ông ta đang phải đối mặt với tình huống vô cùng nguy hiểm.
Tần Ninh cũng không có để ý tới nhiều chuyện như vậy.
Cùng Long Quyền! Ác Long Quyền! U Long Quyền! Ma Long Quyền! Bốn chiêu quyền thức, từng đạo từng đạo bùng nổ.
Khí thế bá đạo lập tức khuếch tán ra bên ngoài.
Bốn chiêu quyền pháp khác nhau, uy lực bùng nổ cũng hoàn toàn khác nhau.
Lúc này, Tần Ninh mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ bá đạo cùng mạnh mẽ.
Hiện tại, Lệ Thanh Phong đã sắp bị đánh bại.
Nhưng mà, ông ta không thể nhận thua.
Thua chính là chết.
“Huyết Bạo, Đại Huyết Thiên Ma Chưởng!”
Ầm ầm ầm, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, lúc này, toàn thân Lệ Thanh Phong, khí huyết như muốn nổ tung
Tiếng gầm rú sau còn hơn tiếng gầm rú trước.
Rồi đột nhiên, trước người ông ta ngưng tụ một làn sương máu.
Làn sương máu này bao quanh thân thể Lệ Thanh Phong, hoá thành một huyết chưởng.
Ánh sáng màu máu hội tụ lại, cuối cùng, huyết chưởng được ngưng tụ dài rộng trăm mét, giống như một con thú lớn mang hình chưởng ấn, huyết khí khủng bố, áo chết võ giả xung quanh của Tứ Anh bang, khiến cho bọn họ nhất thời không thở nổi.
Cao thủ Hư Thánh tầng bốn, liều lĩnh chiến đấu, có thể tưởng tượng ra được sẽ cường đại đến mức nào.
Tần Ninh thấy một màn như vậy sắc mặt cũng không thay đổi.
“Bạo phát sao?”
Tần Ninh thì thầm nói: “Cho dù là ngươi bạo phát, cũng không khỏi quá mức nhỏ yếu!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh từng bước bước lên phía trước.
“Cùng Long Quyền! Ác Long Quyền! U Long Quyền! Ma Long Quyền!”
Trong nháy mắt, bốn quyền ấn chồng lên nhau rồi phóng ra ngoài.
Mà giờ phút này, chỉ trong nháy mắt, dường như đã ngưng tụ ra bốn con rồng thánh, tiếng rồng gầm rú, tiếng xé gió không ngừng vang lên.
“Dung!”
Lúc này, trong tâm trí Tần Ninh, hồn rồng bay lượn, trong chớp mắt đã dung hợp vào bốn thức của long quyền.
Ầm…Âm thanh nổ tung vang lên.
Thánh long được dung hợp từ bốn thức kia giống như là rồng được vẽ thêm mắt, bộc phát ra một cỗ uy lực thuộc về loài rồng.
“Tứ Anh bang, hôm nay không còn tồn tại!”
Gào…Một tiếng gầm vang lên.
Rồng lớn rít gào, chấn động cả Thanh Ma! Ầm ầm ầm! Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, ở trước người Lệ Thanh Phong, âm thanh rạn nứt vang lên.
Huyết chưởng, chưa kịp bộc phát sức mạnh đã vỡ tan dưới sự cấu xé của rồng lớn.
Thân hình của Lệ Thanh Phong ở bên trong huyết chưởng cũng bị phá thành mảnh nhỏ, trong mắt vẫn chứa đầy sự không cam lòng, nhưng lại không còn cách nào khác! Giờ phút này, võ giả của Tứ Anh bang đều trợn tròn mắt há hốc miệng.
Bang chủ bị giết! Ngay trước mắt! Cảnh tượng hoảng loạn nhanh chóng bùng nổ.
Tần Ninh nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tứ Anh bang nghe đây, nếu muốn đi, ta không cản”.
“Nếu muốn ở lại thì có thể ở lại!”
“Đi thì có thể, nhưng nếu ai mang đi một hào của Tứ Anh bang, ta chắc chắn sẽ giết không tha!”
Một từ vừa dứt, mấy trăm người trong bang lập tức đứng yên trong Tứ Anh bang.
Không dám đi!
Tần Ninh lại nói: “Sau này sẽ có người đến đây thu dọn, nếu như muốn đi thì hãy rời đi trước khi những người đó đến, còn nếu như muốn ở lại thì cứ chờ họ đến!”
“Giết chết bốn vị bang chủ của Tứ Anh bang, ta chính là thủ lĩnh mới của các ngươi!”
Lời này vừa nói ra, từng người từng người đều dừng chân.
Đi, hay là ở lại! Tần Ninh lười quản.
Muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, mặc dù là đồng ý cho người ở lại, nhưng mà hắn cũng không muốn tất cả!
“Cửu Anh!”
“Chúng ta đi”.
Lúc này, Cửu Anh chớp chớp hai cánh, mang theo Tần Ninh bay đi.
Trong Tứ Anh bang bây giờ là một đống hỗn độn.
Bảy, tám trăm người trong bang, lúc này chỉ còn dư lại bốn, năm trăm người, tâm tư hỗn loạn.
Đi hay ở, trong lúc nhất thời, rất nhiều người đắn đo không thể quyết định được.
Bên kia, Cửu Anh tru lên, dẫn đến không ít người trong thành Đông kinh hãi.
Mấy ngày nay rốt cuộc là làm sao vậy?
Lúc trước phát sinh tranh đấu, hôm nay lại xảy ra chuyện gì?
Không phải đã yên ổn rồi sao?
“Tần gia, đi đâu?”
“Vương gia!”
Tần Ninh nói thẳng: “Sau Vương gia, sẽ là Nguyên Đan hội!”
Cửu Anh nghe được những lời này liền hưng phấn, dang rộng hai cánh, âm thanh to rõ hơn vài phần.
Giết chóc! Chính là niềm yêu thích nhất của mãnh thú! Cả ngày nhìn Tần Ninh ra vẻ nho nhã, cũng chưa cần ra tay đối thủ đã bị dọa cho hoảng sợ.
Nhìn Tần Ninh tâm huyết dâng trào như thế, nó cũng hưng phấn theo.
Mãnh thú! Đó là huyết mạch mang trong mình đặc tính giết chóc.
Thành Thanh Ma, trong thành Đông, Vương gia! Giờ phút này, trong Vương gia đã bày sẵn trận địa đón địch.
“Phụ thân!”
Vương Tiêu Đông thoạt nhìn trên dưới ba mươi tuổi, trên người mặc bộ trang phục cứng cáp, hắn ta trịnh trọng nói: “Phụ thân, Tứ Anh bang xong rồi!”
Một từ vừa dứt, người ở trước mặt hắn ta, Vương Đại Hải, hai thái dương lập tức trắng bệch, thân hình hơi béo của ông ta khẽ lay động ngón tay.
Tứ Anh bang xong rồi! Ai cũng không ngờ đến điều này!
“Lệ Thanh Phong cũng bại dưới tay hắn…”, Vương Đại Hải thở dài.
Lệ Thanh Phong bị đánh bại, ông ta không ngờ tới.
Một tên nhóc Hoá Thánh thập trọng, vậy mà lại cường đại như thế.
Đổi lại là ai, cũng sẽ không thể nào ngờ tới nhỉ?
Vương Tiêu Đông không nhịn được nói: “Phụ thân, Vương gia chúng ta…”
“Đầu hàng đi!”
Vương Đại Hải thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta, không phải là đối thủ…”
Đúng vậy, không phải là đối thủ! Vương Đại Hải cũng là Hư Thanh tầng bốn.
Mà chính bản thân ông ta, cũng không giống như Lệ Thanh Phong.
Lệ Thanh Phong liều mạng mà bước đi, đạt được thành tựu Hư Thánh tầng bốn, một tay sáng tạo nên Tứ Anh bang, tìm được chỗ đứng bên trong thành Thanh Ma.
Mà Vương gia của ông ta, vốn dĩ đã lớn mạnh bên trong thành Thanh Ma, ở trong tay ông ta, cũng chỉ là tiến thêm được một bước.
Ông ta không bằng Lệ Thanh Phong, vậy mà Lệ Thanh Phong đã chết.
Phản kháng, chính là đường chết.
Vương Tiêu Đông nắm chặt hai tay, dáng vẻ tràn đầy uất ức.
“Hoắc Hủ đại sư đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh…Lão cáo già kia…”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải cũng nở nụ cười.
“Cái tên Hoắc Hủ kia…”, Vương Đại Hải từ từ nói: “Từ trước đến nay đã vô liêm sỉ thành thói!”
“Thân là thánh đan sư nhị phẩm, vòng giao thiệp của ông ta rất lớn, nếu như Tần Ninh đối phó với ông ta, chỉ sợ là có rủi ro lớn hơn, nhưng mà Tần Ninh lại đi tìm chúng ta trước, Nguyên Đan hội lại không ra mặt, chúng ta chỉ có thể đầu hàng!”
Giờ phút này, vẻ mặt Vương Tiêu Đông đầy chua xót.
“Vương gia, chết đi!”
Một âm thanh vang lên, không rõ cảm xúc truyền khắp phủ đệ Vương gia.
“Tần Ninh công tử!”
Lúc này, Vương Đại Hải bước ra ngoài, bay lên không trung.
“Tại hạ là tộc trưởng của nhà họ Vương, Vương Đại Hải!”
“Xâm chiếm Xuy Tuyết Trai của ngươi là Vương Đại Hải ta không biết sống chết!”
“Hôm nay, Vương Đại Hải ta nguyện ý, trên dưới tông tộc, quy phục Tần công tử!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh nhìn Vương Đại Hải.
“Đầu hàng sao?”
Tần Ninh híp lại hai mắt, ánh mắt tập trung vào phụ tử hai người Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông.
“Có thể!”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông, cùng với các vị tộc lão đều nhẹ nhàng thở ra.
“Nhưng mà, phụ tử các ngươi, phải tự sát tạ tội!”
Lời này vừa nói ra, tâm tình vừa mới buông lỏng lại lập tức nhấc lên.
Tự sát tạ tội?
Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông cùng với mọi người ở Vương gia, sắc mặt đều thay đổi.
Chương 1544: Chỉ là một tỳ nữ?
“Tần Ninh công tử!”
Vương Đại Hải vội vàng nói: “Lần này chiếm cứ Xuy Tuyết Trai chính là Nguyên Đan hội dẫn đầu, nhà họ Vương của ta và Tứ Anh bang chỉ làm phụ thôi!”
“Chúng ta có tội, chúng ta đồng ý nhận tội, cam tâm tình nguyện quy hàng Tần công tử”.
“Chỉ là Tần công tử muốn mạng sống của cha con chúng ta...”, giờ phút này Tần Ninh lại trực tiếp nhìn về phía Vương Tiêu Đông.
“Lý Linh Linh bị ngươi ép chết đúng không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Vương Tiêu Đông biến đổi.
“Tần công tử!”
Vương Tiêu Đông cười nói: “Chỉ là một tỳ nữ thôi, nhà họ Vương ta đầu hàng, Vương Tiêu Đông ta đồng ý đưa con gái cho Tần công tử làm...”, uỳnh... Vương Tiêu Đông còn chưa nói xong, Tần Ninh đã trực tiếp ra tay.
Vương Tiêu Đông Hóa Thánh tầng chín chỉ như một con thú bông ở trong tay Tần Ninh.
“Chỉ là một tỳ nữ sao?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Có lẽ là vậy, có điều nàng ta chết rồi, ta rất phẫn nộ!”
Răng rắc một tiếng, lúc này khí tức trong cơ thể Vương Tiêu Đông dần dần không còn sót lại chút gì.
Từng luồng lực lượng tán loạn.
Cơ thể Vương Tiêu Đông hóa thành từng màn mưa máu, biến mất không thấy gì nữa.
Giờ phút này sắc mặt Vương Đại Hải ngây ngốc.
“Muốn quy hàng cũng được, nhưng con của ngươi phải chết, ngươi cũng phải chết!”
Tần Ninh hờ hững nói: “Ngươi có đồng ý không?
Vương Đại Hải!”
“Trả mạng lại cho con ta!”
Hai mắt Vương Đại Hải tràn ngập lửa giận.
Khí tức bá đạo phóng thích ra.
Ông ta đã hoàn toàn phẫn nộ! Không thể không phẫn nộ được.
Vương Tiêu Đông là con trai duy nhất của ông ta, là tâm huyết của cả đời ông ta, thế nhưng Tần Ninh nói phá hủy liền phá hủy! Ông ta không thể chấp nhận được chuyện này.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo hừ một tiếng, trực tiếp sải bước tung ra một quyền.
Ầm... Một tiếng nổ tung nặng nề vang lên.
Lúc này hai người cùng nhau tung ra một quyền đối nhau.
Cả người Vương Đại Hải lùi lại.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
“Làm sai chuyện thì sẽ phải trả giá đắt, gánh chịu sai lầm!”
“Sai lầm của ngươi, chính là giết người của ta”.
Vương Đại Hải gầm thét lên: “Thành Thanh Ma này chính là thế giới người ăn người, giết người của ngươi ư?
Người của ngươi đáng tiền sao?”
Tần Ninh lại lạnh lùng nói: “Người ăn người?
Không đụng vào ta, ta sẽ không để ý, cũng lười để ý, nhưng nếu đã đụng đến ta thì sẽ phải chết!”
Hắn tung ra một quyền.
Ầm ầm... Toàn bộ Vương phủ lập tức tràn ngập tiếng thét chói tai.
Từng bóng người thi nhau chạy đi, không dám ở lại đây thêm nữa.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
Trong lòng Vương Đại Hải vô cùng hoảng sợ.
Mãi đến khi đánh nhau với Tần Ninh, ông ta mới có thể cảm giác được chỗ đáng sợ của Tần Ninh.
Đó là một sức mạnh áp chế.
Khó trách Lệ Thanh Phong lại chết trong tay Tần Ninh.
Khoảng cách xa như vậy, ông ta căn bản không phải đối thủ của Tần Ninh.
Căn bản không phải.
“Bá Vương Hỗn Quyền!”
Tung ra một quyền, từng luồng sức mạnh bộc phát ra.
Trong ánh mắt của Tần Ninh có vẻ lạnh lẽo.
“Cùng Long Quyền!”
Long quyền bộc phát, thánh lực hội tụ, hồn rồng bám vào, tiếng gào thét chấn động cả Vương phủ.
Ầm... từng tiếng ầm ầm vang lên.
Giờ phút này, sắc mặt Vương Đại Hải trắng nhợt, cả người lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi.
“Ác Long Quyền!”
Quyền lại ra một lần nữa, sức mạnh bùng nổ.
Ầm... Tiếng vang trầm thấp truyền ra.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
Rõ ràng Vương Đại Hải đã không chịu nổi nữa.
Thế nhưng ông ta vẫn còn đang chèo chống.
Nếu không chỉ có một con đường chết.
“U Long Quyền!”
Một quyền tung ra giống như long du đêm tối ở giữa, khí tức âm sâm, tại lúc này bộc phát.
Ầm! Lúc này cả người Vương Đại Hải lùi lại, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.
Tần Ninh nhìn về phía Vương Đại Hải, hờ hững nói: “Ngươi còn kém Lệ Thanh Phong nhiều lắm!”
“A...”, Vương Đại Hải điên cuồng gào thét, vọt thẳng về hướng Tần Ninh.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng lười lãng phí thời gian.
Trực tiếp tung ra một quyền.
Long quyền xuyên thấu qua thân thể của Vương Đại Hải.
Một tiếng nổ tung vang lên.
Vương Đại Hải phun ra một ngụm máu tươi, cả người run rẩy, chết không nhắm mắt.
Tần Ninh lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Đám người nhà họ Vương hoàn toàn hỗn loạn.
Mấy vị lão tổ nhà họ Vương nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt phức tạp.
Phẫn hận! Bất mãn! Uất ức! Hoảng sợ! Loại cảm xúc nào cũng có.
Tần Ninh lại không để ý tới.
“Ta ra hạn cho toàn bộ người nhà họ Vương các ngươi rời khỏi thành Thanh Ma trong tối nay, nếu còn dám bước vào thành Thanh Ma một bước, giết không tha!”
“Mặt khác, không được phép mang bất cứ thứ gì đi cả”.
“Bây giờ thì cút ngay lập tức!”
Tiếng nói khí phách của Tần Ninh đã gây ra sóng to gió lớn.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều ngẩn ngơ.
Lập tức rời đi! Mấy vị tộc lão đã kịp phản ứng.
“Đi!”
Nghe thấy một tiếng ra lệnh này, rất nhiều tộc trưởng nhà họ Vương ở đây đều có vẻ mặt ngạc nhiên.
Cái gì cũng không cần mà cứ rời đi như vậy! Thật sự khiến người ta không có cách nào chấp nhận.
Giờ phút này Tần Ninh lại không quan tâm đến những điều đó.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả mọi người.
Trong phủ nhà họ Vương, lúc này hơn ngàn người trong tộc đều lần lượt rời đi.
“Nếu không phải người của Xuy Tuyết Trai ta, ai dám đi vào Vương phủ này, giết không tha!”
Một tiếng này là muốn nói cho những võ giả đang ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó nghe.
Ai dám ngấp nghé?
Đó chính là muốn chết!
“Cửu Anh, chỗ tiếp theo!”
“Được!”
Cửu Anh lập tức cười ha ha.
Thoải mái! Lần này Tần Ninh nổi giận quá sảng khoái.
Điều khó chịu duy nhất chính là không thể giết hết những người này! Nếu giết hết thì mới khiến người ta cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Tần Ninh lại không thích giết người như Cửu Anh.
Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông chết đã đủ rồi.
Mà đám người Vương gia, là gia tộc, cho nên hắn không có lựa chọn để người Vương gia lưu lại.
Những người trong tộc này cũng không giống đám người của Tứ Anh bang.
Nguyên Đan hội! Nguyên Đan hội chiếm cứ cả một vùng đất, hơn nữa vị trí chính giữa là một lầu các cao bốn tầng.
Giờ phút này, trong đại sảnh lầu các.
Một đám võ giả tinh nhuệ của Nguyên Đan hội đều tụ tập ở chỗ này.
Trong đại sảnh chỉ có một cái bàn.
Trên mặt bàn bày đầy món ngon.
Mà trước bàn có ba người đang ngồi.
Hội trưởng Nguyên Đan hội - Hoắc Hủ đại sư.
Cùng với con trai của Hoắc Hủ đại sư - Hoắc Phong, đây là người mạnh nhất Nguyên Đan hội.
Một người khác mặc một bộ đồ lụa ôm sát người, vóc dáng cường tráng, tuy đang ngồi yên tại chỗ nhưng vẫn mang đến cho người ta một cảm giác oai phong lẫm liệt.
“Tộc trưởng Thiên Nguyên, lần này tìm ngươi đến thật sự là do bất đắc dĩ...”, Hoắc Hủ đại sư mặc một bộ trường bào màu trắng, khí chất siêu phàm, cười ha hả nói: “Không nghĩ tới sau khi thâu tóm Phẩm Vân các và Xuy Tuyết Trai vào trong tay lại chọc phải tổ ong vò vẽ, tên Tần Ninh kia... đã sắp đánh đến nơi rồi!”
“Hoắc Hủ đại sư khách khí!”
Giờ phút này Long Thiên Nguyên chắp tay nói: “Lấy sự oai phong của Hoắc Hủ đại sư ở trong thành Thanh Ma chúng ta, muốn tìm bạn bè ra ta giúp đỡ vào lúc quan trọng vẫn vô cùng dễ dàng”.
“Hoắc Hủ đại sư không đi tìm Nhất Kiếm tiên sinh - đường chủ của Nhất Phẩm đường ở vùng phía Nam, cũng không đi tìm lâu chủ Lôi Hỏa lâu - Lôi Động Thiên ở khu Bắc, mà tìm tới Long mỗ, Long mỗ rất cảm kích!”
Nghe thấy lời này, Hoắc Hủ đại sư mỉm cười.
“Tên nhóc Tần Ninh này muốn phá vỡ tình thế của thành Thanh Ma chúng ta mấy trăm năm, cũng không nghĩ xem mình có bản lĩnh này hay không!”
Long Thiên Nguyên cười nói: “Hôm nay có ta ở đây, tên nhóc Tần Ninh kia đừng hòng bước vào Nguyên Đan hội một bước!”
Chương 1545: Nhà họ Long nhúng tay
Vừa dứt lời, Long Thiên Nguyên lại dừng một chút, nhìn về phía Hoắc Hủ đại sư.
“Nếu đã như vậy, Hoắc Hủ đại sư...”, Long Thiên Nguyên mỉm cười.
“Ha ha, hiểu rồi, hiểu rồi!”
Hoắc Hủ phủi tay, lập tức có người nhấc hai cái rương lớn đi lên phía trước.
“Một ngàn viên thánh đan nhất phẩm và thánh đan Hóa Nguyên!”
“Một ngàn viên thánh đan nhị phẩm, thiên đan Tụ Hồn!”
Nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt Long Thiên Nguyên càng tăng lên, trực tiếp vung tay lên, hai rương đan dược biến mất không thấy gì nữa.
“Hoắc Hủ đại sư, về sau nhà họ Long chúng ta sẽ hợp tác với Hoắc Hủ đại sư nhiều hơn”.
Long Thiên Nguyên cười ha hả nói: “Sau này, có lẽ Nguyên Đan hội sẽ mở rộng việc làm ăn đến khu thành Tây, nhà họ Long ta nhất định sẽ ủng hộ hết mình”.
Hoắc Hủ đại sư chắp tay nói: “Tốt, như thế thì không thể tốt hơn!”
Chỉ là bên ngoài thì khách khí, nhưng trong lòng Hoắc Hủ đại sư lại đang mắng chửi không ra gì.
Ai mà chẳng biết rõ nhau?
Đều không phải là kẻ tốt lành gì, còn giả vờ giả vịt! Sở dĩ Long Thiên Nguyên sẽ ra tay, không phải là vì hai ngàn viên đan dược này sao.
Hợp tác?
Nếu Nguyên Đan hội thật sự mở rộng việc làm ăn đến khu thành Tây, cũng không biết nhà họ Long sẽ kiếm được bao nhiêu lợi nhuận từ đó đâu.
Việc làm ăn của Nguyên Đan hội trong khu thành Đông này đã đủ lớn rồi.
Không cần phải tiếp tục khuếch trương! Không có cao thủ Hư Thánh tầng năm trở lên trấn giữ, nếu mở rộng tiếp thì chính là mồi ngon cho người ta chém giết.
Hoắc Hủ vẫn hiểu rõ đạo lý này.
“Được được được, có Long tộc trưởng ở đây tọa trấn, Tần Ninh kia tới chính là chịu chết, chúng ta ăn thôi...”, giờ phút này Hoắc Phong cười ha ha nói.
Long Thiên Nguyên cũng mỉm cười.
Đây chính là chỗ tốt của việc có thực lực mạnh.
Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang và nhà họ Vương, trong khoảng thời gian này không ngừng lấn áp bên phía Tần Ninh.
Lần này ba bên hợp lực nuốt mất Xuy Tuyết Trai của Tần Ninh, xem như đã đá phải đùi ngựa rồi.
Chọc giận Tần Ninh, mới khiến Tần Ninh đuổi giết khắp nơi.
Theo tin tức mà người bên dưới không ngừng bẩm báo, mặc dù mấy người vẫn ở trong Nguyên Đan hội, thế nhưng tin tức vẫn không ngừng truyền đến.
Tứ Anh bang, Tào Hoa Đồng, Nguyên Mậu, Hạ Chấn lần lượt mất mạng.
Còn nhà họ Vương, chắc hẳn Vương Đại Hải cũng không thể chống đỡ được.
Nguyên Đan hội chính là mục tiêu kế tiếp của Tần Ninh.
Hoắc Phong cũng là Hư Thánh tầng bốn, thế nhưng lại không dám đánh cược mạng sống.
Cho nên, Hoắc Hủ gọi hắn ta tới.
Nếu đã muốn Hư Thánh tầng bảy như hắn ta ra tay mà còn không đưa ra chút lợi ích nào, chắc chắn sẽ không thể đả động được hắn ta.
Bây giờ lợi ích này đã được đưa đến! Không thể không nói, đây chính là chỗ tốt mà thực lực mạnh mẽ mang đến.
Long Thiên Nguyên đắc ý nhấp một hớp rượu ngon, trong lòng như nở hoa.
Nhà họ Long! Nhưng hoàn toàn không phải thứ mà Nguyên Đan hội có thể so sánh được, Long Thiên Nguyên hắn ta là Hư Thánh tầng bảy, cũng là một người nổi tiếng trong thành Thanh Ma này.
Nhà họ Long đứng thứ nhất trong khu thành Tây của thành Thanh Ma, không có gì thể so sánh được.
Trong toàn bộ thành Thanh Ma, chỉ có hai phe là Nhất Phẩm đường khu Nam và Lôi Hỏa lâu khu bắc là có thể đánh đồng với nhà họ Long.
Giờ phút này, ánh mắt của Long Thiên Nguyên càng thêm bình tĩnh.
Chỉ là một tên nhóc còn chưa tới cảnh giới Hư Thánh, cho dù có mạnh thì có thể mạnh đến mức nào chứ?
Hắn có thể chém giết Hư Thánh tầng bốn, thế nhưng khi đối đầu với Hư Thánh tầng bảy là hắn ta thì chắc chắn sẽ phải chết.
“Báo!”
Ngay lúc này, một bóng người nhanh chóng đi từ bên ngoài đại sảnh vào.
Thám tử của Nguyên Đan hội đã quay về.
Thám tử thở hổn hển nói: “Khởi bẩm hội trưởng, cha con Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông...”, “Đã chết!”
Chỉ là thám tử kia còn chưa nói hết, một giọng nói lạnh nhạt đã vang lên ngoài đường phố tòa nhà Nguyên Đan hội.
Lúc này một bóng người chậm rãi đi trên đường phố yên tĩnh lạnh lẽo.
Hắn mặc một bộ áo trắng, không nhìn rõ lắm trên đường phố mờ tối.
Thế nhưng ai cũng biết đây là ai! Tần Ninh! Đến rồi! Thám tử vừa tới, còn chưa bẩm báo xong mà Tần Ninh đã đến! Giờ phút này, hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong có chút khẩn trương.
Lệ Thanh Phong đã chết! Cha con Vương Đại Hải cũng chết rồi.
Tần Ninh đi tới đây, không cần nói cũng biết.
Tối nay Tần Ninh muốn hủy diệt toàn bộ khu thành Đông.
Tên nhóc này! Hoàn toàn không muốn sống nữa!
“Người tới là khách, Tần Ninh công tử, đi vào uống hai chén đi?”
“Được!”
Nghe thấy giọng nói của Long Thiên Nguyên vang lên, Tần Ninh trực tiếp sải bước chân ra.
Đi vào bên trong đại điện, võ giả xung quanh đều hốt hoảng cuống cuồng, hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong cũng thi nhau tránh ra.
Long Thiên Nguyên chế nhạo trong lòng, vẫn ngồi thẳng tại chỗ.
Tần Ninh đi đến một bên khác, cầm bình rượu lên rót rồi uống một chén.
“Rượu thế nào?”
“Rượu cũng tạm, thế nhưng người thì không được!”
Nghe thấy lời này, Long Thiên Nguyên cười ha ha một tiếng.
“Tần Ninh công tử!”
Long Thiên Nguyên chậm rãi nói: “Bên trong thành Thanh Ma này chia làm bốn khu, Đông Nam Tây Bắc bốn phương, trong khu thành Nam là Nhất Phẩm đường độc quyền, những phe khác đều phải xem sắc mặt của Nhất Phẩm đường.
Mà trong khu thành Bắc thì Lôi Hỏa lâu là mạnh nhất, lâu chủ Lôi Động Thiên là bá chủ một phương, không ai dám trêu chọc.
Trong khu thành Tây chính là nhà họ Long ta, ta là tộc trưởng Long tộc - Long Thiên Nguyên!”
“Về phần khu thành Đông...”, “Bởi vì ban đầu đây là nơi hỗn loạn nhất, có nhiều thế lực tụ tập nên khá là phiền toái, cho tới nay vẫn tương đối lạc hậu, bởi vì có nhiều phe phái tập trung, nơi đây có mười mấy cao thủ từ Hư Thánh tầng một đến tầng bốn, ai nấy đều chiếm cứ một vùng, có thể nói đây là nơi hỗn loạn nhất”.
“Hôm nay, Tần công tử diệt Tứ Anh bang và nhà họ Vương, trong khu thành Đông này chỉ còn hai bá chủ là Xuy Tuyết Trai của Tần công tử và Nguyên Đan hội của Hoắc Hủ đại sư, không phải rất đẹp rồi sao?”
Người mạnh nhất của Tứ Anh bang và nhà họ Vương đã chết, lòng người gần như tan rã, khó làm nên chuyện gì.
Mà những người khác trong khu thành Đông, cho dù là một một vài thế lực Hư Thánh tầng một, tầng hai hay tầng bam căn bản đều không có khả năng chống lại hai phe của Tần Ninh và Nguyên Đan hội.
Thực lực chênh lệch quá lớn, dẫn đến bây giờ bên trong khu thành Đông chỉ có Xuy Tuyết Trai của Tần Ninh và Nguyên Đan hội của Hoắc Hủ là mạnh nhất.
“Hai vị ngồi đây giảng hòa, Long Thiên Nguyên ta đồng ý làm người hòa giải”.
“Về sau hai vị quét sạch những phe phái khác ở khu thành Đông, Nguyên Đan hội và Xuy Tuyết Trai dần dần cũng sẽ trở thành thế lực cao cấp thứ hai bên trong thành Thanh Ma!”
“Mà nhà họ Long ta cũng đồng ý nâng đỡ hai vị, cùng nhau sáng tạo ra sự nghiệp lớn”.
“Thậm chí sau này có khi còn tiêu diệt được Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì sao?”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Hoắc Hủ đại sư sáng lên.
Hợp tác với nhà họ Long là điều vớ vẩn.
Nhưng nếu Tần Ninh đồng ý hòa giải, đúng là ông ta và Tần Ninh sẽ lớn nhất khu thành Đông! Kể từ đó, không có một ai trong khu thành Đông dám trêu chọc bọn họ nữa! Nguyên Đan hội nhiều đan dược nhất, đến lúc đó có thể bồi dưỡng ra được cao thủ cấp bậc Hư Thánh tầng năm siêu việt, Tần Ninh kia... tính là cái gì?
Giờ phút này, mấy người đều nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh cầm chén rượu lên, nhìn Long Thiên Nguyên một cái.
“Tần công tử, không biết ý của ngươi như thế nào?”
“Ý của ta như thế nào ư?”
Tần Ninh nhìn Long Thiên Nguyên một chút, tiếp theo lại nhìn hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong một chút.
“Không thế nào cả...”, Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng thấy ngươi nói với ta nhiều như vậy, thật ra ta cũng có một suy nghĩ”.
“Hôm nay, ta tiêu diệt Nguyên Đan hội, chắc chắn hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong đều phải chết, những người khác sẽ được giữ lại, có thể tiếp tục trông coi Nguyên Đan hội giúp ta!”
“Tần Ninh ta sẽ trộn lẫn thế lực khắp nơi, thành lập thế lực mạnh nhất ở khu thành Đông!”
“Ta cảm thấy sánh vai với nhà họ Long khu thành Tây các ngươi, Nhất Phẩm đường khu thành Nam và Lôi Hỏa lâu khu thành Bắc tốt hơn nhiều!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Long Thiên Nguyên dần dần trầm xuống.
Giờ phút này, cuối cùng thì Nguyên Mậu cũng không thể chống đỡ được nữa, ông ta bị Tần Ninh dùng một quyền đánh trúng ngực, lồng ngực lõm xuống, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Sau khi hộc máu, thân hình Nguyên Mậu lập tức ngã trên mặt đất.
Hạ Chấn nhìn thấy Nguyên Mậu bị thương nặng, trong lòng ông ta kinh ngạc.
Người tên Tần Ninh này thân thể cường đại, hơn nữa còn có thể thi triển công kích hồn lực, đúng là kỳ lạ.
Vốn dĩ khi nghe tin Xuy Tuyết Trai cầu cứu, ông ta tưởng rằng là Nguyên Đan hội hoặc Vương gia đến gây sự, nhưng không ngờ người đến lại là Tần Ninh.
Càng không ngờ tới chính là, người tên Tần Ninh này lại lựa chọn phương thức ra tay trực tiếp, căn bản là không có chút kiêng kỵ gì.
Người này, rốt cuộc là dựa vào đâu?
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Hạ Chấn.
“Tới lượt ngươi!”
Tần Ninh lạnh lùng liếc nhìn Hạ Chấn, khinh miệt nói: “Hẳn là ngươi đã tu đao được mấy trăm năm rồi phải không?
Nhưng mà đao pháp có một điểm thiếu sót trí mạng, ngươi có biết là điểm nào không?”
Trong lòng Hạ Chấn chấn động.
Điểm thiếu sót trí mạng?
Điểm thiếu sót trí mạng gì cơ?
Hạ Chấn tự tin, cho dù đao pháp của ông ta không phải có lực công kích mười phần cường đại, nhưng cũng có được một số kỹ năng độc đáo.
Tần Ninh chỉ nhìn ông ta vung mấy đao đã nhìn thấu được chỗ thiếu sót?
Không thể nào!
“Chỗ thiếu sót của ngươi chính là…”, trong lúc nói chuyện, Tần Ninh đã trực tiếp giết đến.
Lúc này, Hạ Chấn lập tức vung đao chém ra.
Đao phong gào thét, ánh sáng phản chiếu trên đao loé lên.
Ầm một tiếng, âm thanh chói tai vang lên.
Một quyền của Tần Ninh bị đao phong hoá giải.
Nhưng mà trong nháy mắt, bên dưới một quyền vừa bùng nổ, một luồng sức mạnh bí ẩn bỗng nhiên lộ ra, biến thành lực tấn công trực diện.
Rầm…Âm thanh nứt vỡ nặng nề vang lên.
Lúc này, ánh mắt của Tần Ninh lập tức loé lên một luồng ánh sáng sắc bén.
Trong nháy mắt, đòn tấn công kia đã hướng thẳng tới phần cổ của Hạ Chấn.
Sắc mặt Hạ Chấn tức khắc thay đổi, ông ta lập tức ra tay, tung ra công kích.
Khí tức cường đại khuếch tán ra bên ngoài.
Ầm…Sức mạnh cường đại bùng nổ trong chớp mắt.
Hạ Chấn cười nhạo nói: “Chỗ thiếu sót của ta?
Ngươi còn trẻ tuổi như vậy, tại sao lại nhìn ra được?”
Hạ Chấn tránh thoát được một đòn tấn công hung hiểm của Tần Ninh, ông ta nhất thời cười nhạo nói.
Làm cho ông ta còn tốn công nghĩ rằng Tần Ninh đã thực sự nhìn ra điều gì, ai ngờ chỉ là cố tình làm ra vẻ thần bí.
“Ngươi thật đúng là…chưa đến đường chết chưa biết quay đầu!”
Ầm…Một tiếng nổ ầm bỗng nhiên vang lên.
Sau lưng Hạ Chấn, một luồng sương máu đột nhiên nổ tung, cả phía sau lưng ông ta đã trở nên máu thịt lẫn lộn.
Giờ phút này, mọi người đều sửng sốt.
Đã xảy ra chuyện gì?
Cả người Hạ Chấn nằm rạp trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi.
“Ta đã nói rồi, có điểm thiếu sót trí mạng!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Lúc xuất đao, không thể chỉ lo phía trước!”
Lúc này, sắc mặt Hạ Chấn cực kỳ khó coi.
Ngay sau đó, Tần Ninh chậm rãi bước đến gần, sức mạnh trong tay bùng nổ.
“Hạ Chấn!”
“Nguyên Mậu!”
“Chiếm Xuy Tuyết Trai của ta, đáng chết!”
Ầm ầm…Hai âm thanh nổ vỡ tức khắc vang lên.
Thân thể của hai người họ nổ tung trong giây lát.
Tần Ninh, trực tiếp giết chết hai người.
Mà ở bên kia, toàn thân hai người Tề Uyên và Thanh Lãm Thiên đã sớm máu chảy không ngừng.
“Phái người nhìn chằm chằm hai người bọn họ, nhìn cho đến khi nào chết mới thôi!”
Lúc này, sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
Hắn chậm rãi bước đi, hướng thẳng ra bên ngoài đình viện.
Những người còn lại của Tứ Anh bang đã sớm hồn lìa khỏi xác, chật vật chạy trốn.
“Cô cô Bách Hương, làm phiền cô trấn giữ Xuy Tuyết Trai!”
Tần Ninh từ từ nói.
“Tần công tử, người muốn đi đâu?”
Lúc này, Lý Tồn Kiếm lên tiếng hỏi.
“Giết người!”
Hắn liếc nhìn Lý Huyên, Huyền Chấn và Tiên Vô Tận một cái rồi nói tiếp.
“Báo thù!”
Trong thời gian bảy ngày.
Hắn chỉ mới rời đi bảy ngày đã xảy ra sự việc này.
Tức giận không?
Tất nhiên là tức giận.
“Từ ngày hôm nay trở đi, thành Thanh Ma, trong thành Đông, tất cả sẽ do Tần Ninh ta quyết định!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh đã lập tức rời đi.
Mấy người trong đình viện lúc này đều suy nghĩ đến ngẩn người.
Lý Tồn Kiếm nhìn hai người bên cạnh nói.
“Lý Văn Động!”
“Liễu Nhược Y!”
“Lập tức triệu tập các huynh đệ còn sống đến đây, bao vây xung quanh Xuy Tuyết Trai , giám sát hai người Tề Uyên cùng Thanh Lãm Thiên, nếu như bọn chúng có ý định chạy trốn thì lập tức xử lý!”
“Vâng!”
Lý Tồn Kiếm nhìn về phía cô cô Bách Hương, chắp tay nói: “Cô cô Bách Hương, trong Xuy Tuyết Trai có một vị Hư Thánh tầng một như người trấn giữ, bọn trộm cắp tầm thường chắc chắn sẽ không dám tới!”
Cô cô Bách Hương gật đầu.
“Ta cần chữa trị chân cho Tiểu Huyên…”
“Ta lập tức sai người chuẩn bị chỗ ở yên tĩnh cho người”.
Lý Tồn Kiếm nhanh chóng truyền đại mệnh lệnh.
Hắn ta có thể quản lý Xuy Tuyết Trai, hơn nữa còn là cảnh giới Hoá Thánh thập trọng, ở nơi thành Đông này xưng bá một phương, không phải chỉ dựa vào thực lực mà chủ yếu là dựa vào đầu óc.
Có đôi khi, thực lực vô cùng quan trọng nhưng không có mưu trí thì cũng không thể nào dùng được! Lý Tồn Kiếm nhìn về phía hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận.
“Hai vị, bây giờ cũng không phải là lúc để bi thương, lấy năng lực của Tần công tử, có thể bắt được Nguyên Đan hội,
Vương gia và Tứ Anh bang hay không?”
Tiên Vô Tận ngẩn người, chậm rãi nói: “Hẳn là…có thể đi…”, ông ta thật sự không biết, rốt cuộc là bây giờ Tần Ninh có bao nhiêu tiềm lực.
Lý Tồn Kiếm gật gật đầu nói: “Ta hiểu rồi!”
“Một khi đã như vậy, làm phiền hai vị mang theo một vài tâm phúc, thực lực không cần quá cao, Hoá Thánh nhất trọng, nhị trọng là tốt nhất, chuẩn bị một ít của cải…”
“Ý của ngươi là?”
“Nếu như Tần công tử không thể địch lại, ta có thể rời khỏi thành Thanh Ma trước, sau đó tính toán đường ra khác!”
Nghe được những lời này, Tiên Vô Tận và Huyền Chấn đều gật gật đầu.
Hai người bọn họ quả thật là không thể xác định được, rốt cuộc là thực lực của Tần Ninh đã đạt đến mức nào.
Dù sao thì mỗi lần Tần Ninh giết người, vốn dĩ chỉ có thể giết Thiên Nhân, nhưng cuối cùng lại biến thành giết Vương Giả.
Việc này, không thể nói chính xác được.
Từ xưa đến này, Tần Ninh vốn không sợ trời, không sợ đất.
“Tại hạ hiểu rồi!”
Tiên Vô Tận lôi kéo Huyền Chấn, vội vàng đi chuẩn bị.
Nhìn Xuy Tuyết Trai đổ nát trước mắt, trong lòng Lý Tồn Kiếm không khỏi cảm thán.
Thành Thanh Ma, bầu trời thật sự phải thay đổi rồi!
Cùng lúc đó.
Thành Thanh Ma, trong thành Đông.
Trên một khoảng sân rộng lớn, đúng vậy, là rộng lớn.
Sân viện này, tính từ trên xuống dưới ước chừng dài trăm mét, rộng hơn mười mét.
Giờ phút này, bên trong đình viện, trong trong ngoài ngoài, người đến người đi.
Nơi đây chính là Tứ Anh bang.
Tứ Anh bang chiếm cứ một vùng rộng lớn ở thành Đông của thành Thanh Ma, cũng coi là bá chủ một phương.
Trong bang, ước chừng có bảy, tám trăm người, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với bang Tam Phong.
Giờ phút này, trong Tứ Anh bang.
Tại một gian phòng ốc, Lệ Thanh Phong đang nhắm mắt tu luyện, xung quanh thân thể có từng dòng thánh lực chuyển động.
“Bang chủ!”
Ngoài cửa, một giọng nói mang theo vài phần hoảng hốt vang lên.
“Nói!”
Lệ Thanh Phong nhắm mắt, giọng điệu bình tĩnh nói.
“Bốn vị bang chủ bị giết ở Xuy Tuyết Trai!”
“Nhị bang chủ và tam bang chủ đến Xuy Tuyết Trai, kết quả là…bị giết!”
“Tên sát nhân đó đã tìm đến Tứ Anh bang của chúng ta!”
Dăm ba câu nói đã làm cho Lê Thanh Phong lập tức mở to hai mắt, sắc mặt âm trầm như nước.
“Là người phương nào gây nên?”
“Chính là người mà thời gian trước có danh tiếng rất lớn, tên là Tần Ninh”.
Giờ phút này, sắc mặt Lệ Thanh Phong mang theo vài phần dữ tợn.
Tần Ninh! Tên khốn này! Như thế nào lại…
Ánh mắt Lệ Thanh Phong toát ra vẻ lạnh lùng, ông ta nói: “Bao nhiêu người đến đây?”
“Khởi bẩm bang chủ, chỉ có một mình hắn đến!”
“Một mình?”
Lệ Thanh Phong quát lớn: “Làm loạn, chỉ có một mình hắn thì có gì đáng sợ?
Tứ Anh bang chúng ta có hơn tám trăm người, chẳng lẽ lại không giết được một mình hắn sao?”
“Lập tức thông báo xuống dưới, giết chết kẻ kia!”
Âm thanh của Lệ Thanh Phong mang theo một tia lạnh lùng.
Chương 1542: Hư Thánh tầng bốn Lệ Thanh Phong
“Chỉ có một người mà dám giết đến cửa Tứ Anh bang của ta?
Thật sự cho rằng Tứ Anh bang chúng ta là một lũ hèn nhát hay sao?”
Ánh mắt Lệ Thanh Phong lạnh như băng.
Ba sự trợ giúp đều đã chết, tất nhiên là ông ta phẫn nộ.
Nhưng mà Tứ Anh bang có ông ta ở đây, chắc chắn sẽ không sụp đổ.
Trên thực tế, những năm gần đây, ba người Hạ Chấn, Nguyên Mậu, Tào Hoa Đồng càng ngày càng không phục ông ta.
Tần Ninh giết chết ba người bọn họ, thật ra là làm cho ông ta thoải mái hơn không ít.
Nhưng hiện tại, trực tiếp giết đến trước cửa Tứ Anh bang, thì đây là Tần Ninh tự tìm đường chết!
Rầm…Mà giờ phút này, cả thành Đông của thành Thanh Ma, không ít người đều cảm nhận được một tiếng vang rung trời truyền đến, giống như toà nhà cao tầng sập xuống, đất trời rơi vào tay giặc.
“Tứ Anh bang, Tần Ninh đến thăm hỏi!”
Một âm thanh không lớn không nhỏ truyền khắp Tứ Anh bang.
Khi âm thanh này vang lên, sắc mặt Lệ Thanh Phong âm trầm đến đáng sợ!
“Khốn kiếp!”
Gầm nhẹ một tiếng, Lệ Thanh Phong giận dữ hét lên: “Tự đâm đầu vào chỗ chết!”
Ầm ầm ầm…Bên ngoài, âm thanh đổ vỡ nháy mắt vang lên.
Ngay sau đó, Lệ Thanh Phong trực tiếp đi ra khỏi đình viện.
Vừa ngẩng đầu đã có thể nhìn thấy.
Trên không trung là một con quái thú chín đầu, thân hình cao hơn trăm mét, toàn thân phủ một lớp vảy lân màu đỏ sậm, trên lưng là đôi cánh chim, vẫy một cái có thể tạo thành gió lốc.
Trong miệng nó không ngừng phun ra hơi thở cực nóng, điên cuồng bắn phá kiến trúc bốn phía.
Trong Tứ Anh bang, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
“Làm loạn!”
Một tiếng quát chói tai bỗng nhiên vang lên.
Lê Thanh Phong bay lên không trung, sau đó đánh ra một chưởng.
Cửu Anh nhìn chưởng kia bay tới, một cái đầu lập tức quét ngang.
Ầm một tiếng, máu tươi bắn ra.
Một cái đầu của Cửu Anh bị chém đứt!
“Mẹ nó!”
Cửu Anh mắng một câu: “Hư Thánh tầng bốn, ngươi không nói sớm, biết vậy ta đã không đỡ đòn!”
Giờ phút này, cái đầu bị chém đứt kia từ từ ngưng tụ lại rồi mọc ra.
Cửu Anh nhìn về phía Lệ Thanh Phong, dáng vẻ ta đây chẳng sao cả.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh mang theo vài phần bình tĩnh.
“Ngươi là ai?”
Lệ Thanh Phong lạnh lùng, khinh miệt nói.
“Xuy Tuyết Trai, Tần Ninh!”
Tần Ninh nhìn về phía Lệ Thanh Phong, hờ hững nói: “Ngươi chính là Lệ Thanh Phong phải không?”
Lệ Thanh Phong hừ một tiếng.
“Vì sao lại phá huỷ Xuy Tuyết Trai của ta?”
Lệ Thanh Phong nghe được những lời này liền cười nhạo nói: “Nếu như không có đủ thực lực thì chỉ có thể bị cắn nuốt, đây là quy luật tồn vong ở thành Thanh Ma!”
“Phải không…”
“Hiểu rõ thì tốt!”
Lúc này, Tần Ninh từng bước bước ra.
Sức mạnh toàn thân phóng thích ra bên ngoài.
“Cùng Long Quyền!”
Không nói hai lời, từ trên người Cửu Anh bước ra, hắn trực tiếp tung ra một quyền, đánh thẳng về phía Lệ Thanh Phong.
Tiếng gào thét vang lên.
Lúc này, thân hình Lệ Thanh Phong lui về sau.
Nhưng trong cơ thể, một cỗ khí tức bùng nổ đã mở ra, phóng thích ra bên ngoài.
Hư Thánh tầng bốn! Ông ta thân là người sáng lập nên Tứ Anh bang, cũng là người có quyền lực lớn nhất, đương nhiên là thực lực cũng vô cùng cường đại.
Hư Thánh tầng bốn! Ở trong thành Đông, chắc chắn là thuộc nhóm người có thực lực mạnh nhất.
“Để ta đến xem xem, Hoá Thánh tầng 10 nhà ngươi, làm thế nào mà có thể giết chết được ba người Hạ Chấn!”
“Hình như ba tên kia chết đi, ngươi cũng không bi thương?”
Tần Ninh đáp lời.
“Bi thương?
Cũng có một chút, nhưng mà, càng nhiều hơn là cảm giác trút được gánh nặng”.
Tần Ninh có thể hiểu được.
“Một khi đã như thế, vậy thì cũng không còn gì để nói nữa”.
Một từ vừa dứt, hai bóng người đã lập tức lao vào nhau.
Ầm…Sức mạnh toàn thân của Tần Ninh hoàn toàn bùng nổ.
Đơn giản là cứng đối cứng.
Giờ phút này, trong mắt Lệ Thanh Phong có thêm một tia cẩn trọng.
“Thân thể của ngươi đã trải qua cường hóa!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Cũng không có gì, chỉ là tương đương với hai thân thể cấp Hư Thanh tăng cường cho nhau thôi!”
“Khó trách Hạ Chấn cũng chết trong tay ngươi!”
“Nhưng mà, cho dù là như vậy, ngươi cho rằng điều đó đã đủ để giết chết được ta vậy thì ngươi hoàn toàn sai lầm rồi!”
“Chuyện này thì chưa chắc!”
Trong tay Tần Ninh, quyền mang nở rộ.
“Ác Long Quyền!”
Một tiếng ầm vang lên.
Một quyền đánh ra, không khí xung quanh nó gào thét giống như một con sói hùng dũng, tàn bạo, làm cho người ta cảm nhận được một loại khí thế bá đạo đến cực hạn.
Bang…Lúc này, thân hình của Lệ Thanh Phong lui về sau.
“Hỗn Nguyên Thanh Thánh Quyết!”
Trong lúc thân thể Lệ Thanh Phong lùi về sau, khí tức cường đại bỗng chốc bùng nổ.
“Hỗn Nguyên Phá Địa Chưởng!”
Một chưởng tung ra, tiếng gió gào thét, hình dáng càng lúc càng lớn, cuối cùng lan ra trăm mét, sau đó tiếp tục khuếch tán.
Một tiếng ầm truyền đến.
Trước người Tần Ninh, nhất thời, toàn là chưởng ấn.
Công kích của võ giả cảnh giới Hư Thánh, thánh lực và hồn lực có thể tương thích với nhau, đây cũng là điểm cường đại hơn của võ giả Hư Thánh so với võ giả Hoá Thánh.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh trở nên lạnh lùng.
“Ma Long Quyền!”
Một quyền tung ra, tiếng gió gào thét không biết từ đâu xuất hiện.
Khí tức bá đạo giống như sóng sau đè sóng trước mở ra.
Giờ phút này, xung quanh Tứ Anh bang, giống như có Ma Long chạy qua, vạn lực hội tụ.
Khí thế bá đạo bùng nổ.
Một tiếng ầm vang lên.
Chưởng và quyền giăng kín trời bỗng chốc bùng nổ.
Lúc này, ánh mắt Lệ Thanh Phong phát lạnh, ông ta giữ một khoảng cách với Tần Ninh, không dám đến gần.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh cũng tràn đầy khinh miệt.
“Hư Thánh tầng bốn, cũng chỉ có thế!”
Đúng vậy, Hư Thánh tầng bốn, cũng chỉ có thế.
Ở trong mắt Tần Ninh, chính là không có gì hơn người.
Lê Thanh Phong tức giận đến mức không thể kìm nén.
Bị một tên nhóc Hoá Thánh thập trọng xem thường như thế, cho dù là ai cũng sẽ không thể giữ nổi bình tĩnh.
“Hỗn Nguyên Linh Thập Quyền!”
Chỉ trong thời gian nháy mắt, từng đạo quyền ảnh đã ùn ùn kéo đến.
Khí thế bá đạo, làn sóng sau còn mạnh hơn làn sóng trước.
Sức mạnh toàn thân Lệ Thanh Phong hoàn toàn bùng nổ.
Khí tức mênh mông, mãnh liệt phóng thích ra ngoài.
Mười đạo quyền ảnh, mỗi cái đều khác nhau, từ bốn phương tám hướng giết thẳng đến chỗ Tần Ninh.
“Quang Long Quyền!”
Một quyền thi triển.
Trong phút chốc, hào quang bắn ra bốn phía.
Từng cỗ sức mạnh khuếch tán ra xung quanh.
Trong nháy mắt, trên không trung của Tứ Anh bang, khắp nơi đều là ánh sáng màu trắng.
Mà bên trong ánh sáng trắng kia, từng đạo quyền ảnh bùng nổ bay ra.
Không chỉ là mười đạo! Mà là trăm nghìn đạo.
Ầm ầm ầm…Mặt đất nổ vang, lực lượng bùng nổ.
Trong nháy mắt, quyền mang trước người Lệ Thanh Phong dần dần nhạt đi.
Cho đến cuối cùng, hoàn toàn biến mất không dấu vết.
Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia lạnh lùng, hắn nhìn thẳng về phía Lệ Thanh Phong đang thở hổn hển.
“Bây giờ, cảm thấy thế nào?”
Sắc mặt Lệ Thanh Phong trắng bệch.
Mỗi lần ông ta ra chiêu, đều bị Tần Ninh hoàn toàn áp chế.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông ta sẽ chết không nơi chôn thân.
Người này, tại sao lại làm được như thế?
Chỉ là Hoá Thánh tầng mười mà thôi! Lúc này, Tần Ninh cũng mặc kệ mọi thứ.
Hắn vừa chậm rãi bước đi, vừa nện xuống quyền mang.
Đơn giản thô bạo, như lại rất hiệu quả.
Bát Long Thánh Quyền, cần phải chú ý lực lượng bùng nổ khi vung quyền.
Hơn nữa, còn phải lấy sức bật của thân thể làm cơ sở tiêu chuẩn.
Đây cũng chính là lý do tại sao Tần Ninh lại chọn thánh quyết này khi ở thế giới Cửu Thiên.
Cường độ thân thể! Hiện tại, cường độ thân thể của hắn rất mạnh.
Dung hợp với thế giới thứ nhất, cường độ thân thể có thể nói là bá đạo, tuy không sánh được với Thánh Nhân, nhưng cũng so được với Hư Thánh.
Cho dù là Hư Thánh tầng bốn, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Hồn lực không thể áp chế hắn! Thân thể lại càng không bằng hắn.
Chương 1543: Tứ Anh bang xong rồi
Không phải là đối thủ! Bởi vì hồn lực của ông ta không thể áp chế được Tần Ninh, sức bật của thân thể cũng không bằng Tần Ninh, ngay cả thánh quyết mà ông ta thi triển cũng có lực sát thương không bằng Tần Ninh.
Làm sao bây giờ! Giờ phút này, sau bao năm trải qua sinh tử, Lệ Thanh Phong có thể cảm giác được, ông ta đang phải đối mặt với tình huống vô cùng nguy hiểm.
Tần Ninh cũng không có để ý tới nhiều chuyện như vậy.
Cùng Long Quyền! Ác Long Quyền! U Long Quyền! Ma Long Quyền! Bốn chiêu quyền thức, từng đạo từng đạo bùng nổ.
Khí thế bá đạo lập tức khuếch tán ra bên ngoài.
Bốn chiêu quyền pháp khác nhau, uy lực bùng nổ cũng hoàn toàn khác nhau.
Lúc này, Tần Ninh mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ bá đạo cùng mạnh mẽ.
Hiện tại, Lệ Thanh Phong đã sắp bị đánh bại.
Nhưng mà, ông ta không thể nhận thua.
Thua chính là chết.
“Huyết Bạo, Đại Huyết Thiên Ma Chưởng!”
Ầm ầm ầm, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, lúc này, toàn thân Lệ Thanh Phong, khí huyết như muốn nổ tung
Tiếng gầm rú sau còn hơn tiếng gầm rú trước.
Rồi đột nhiên, trước người ông ta ngưng tụ một làn sương máu.
Làn sương máu này bao quanh thân thể Lệ Thanh Phong, hoá thành một huyết chưởng.
Ánh sáng màu máu hội tụ lại, cuối cùng, huyết chưởng được ngưng tụ dài rộng trăm mét, giống như một con thú lớn mang hình chưởng ấn, huyết khí khủng bố, áo chết võ giả xung quanh của Tứ Anh bang, khiến cho bọn họ nhất thời không thở nổi.
Cao thủ Hư Thánh tầng bốn, liều lĩnh chiến đấu, có thể tưởng tượng ra được sẽ cường đại đến mức nào.
Tần Ninh thấy một màn như vậy sắc mặt cũng không thay đổi.
“Bạo phát sao?”
Tần Ninh thì thầm nói: “Cho dù là ngươi bạo phát, cũng không khỏi quá mức nhỏ yếu!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh từng bước bước lên phía trước.
“Cùng Long Quyền! Ác Long Quyền! U Long Quyền! Ma Long Quyền!”
Trong nháy mắt, bốn quyền ấn chồng lên nhau rồi phóng ra ngoài.
Mà giờ phút này, chỉ trong nháy mắt, dường như đã ngưng tụ ra bốn con rồng thánh, tiếng rồng gầm rú, tiếng xé gió không ngừng vang lên.
“Dung!”
Lúc này, trong tâm trí Tần Ninh, hồn rồng bay lượn, trong chớp mắt đã dung hợp vào bốn thức của long quyền.
Ầm…Âm thanh nổ tung vang lên.
Thánh long được dung hợp từ bốn thức kia giống như là rồng được vẽ thêm mắt, bộc phát ra một cỗ uy lực thuộc về loài rồng.
“Tứ Anh bang, hôm nay không còn tồn tại!”
Gào…Một tiếng gầm vang lên.
Rồng lớn rít gào, chấn động cả Thanh Ma! Ầm ầm ầm! Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, ở trước người Lệ Thanh Phong, âm thanh rạn nứt vang lên.
Huyết chưởng, chưa kịp bộc phát sức mạnh đã vỡ tan dưới sự cấu xé của rồng lớn.
Thân hình của Lệ Thanh Phong ở bên trong huyết chưởng cũng bị phá thành mảnh nhỏ, trong mắt vẫn chứa đầy sự không cam lòng, nhưng lại không còn cách nào khác! Giờ phút này, võ giả của Tứ Anh bang đều trợn tròn mắt há hốc miệng.
Bang chủ bị giết! Ngay trước mắt! Cảnh tượng hoảng loạn nhanh chóng bùng nổ.
Tần Ninh nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tứ Anh bang nghe đây, nếu muốn đi, ta không cản”.
“Nếu muốn ở lại thì có thể ở lại!”
“Đi thì có thể, nhưng nếu ai mang đi một hào của Tứ Anh bang, ta chắc chắn sẽ giết không tha!”
Một từ vừa dứt, mấy trăm người trong bang lập tức đứng yên trong Tứ Anh bang.
Không dám đi!
Tần Ninh lại nói: “Sau này sẽ có người đến đây thu dọn, nếu như muốn đi thì hãy rời đi trước khi những người đó đến, còn nếu như muốn ở lại thì cứ chờ họ đến!”
“Giết chết bốn vị bang chủ của Tứ Anh bang, ta chính là thủ lĩnh mới của các ngươi!”
Lời này vừa nói ra, từng người từng người đều dừng chân.
Đi, hay là ở lại! Tần Ninh lười quản.
Muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, mặc dù là đồng ý cho người ở lại, nhưng mà hắn cũng không muốn tất cả!
“Cửu Anh!”
“Chúng ta đi”.
Lúc này, Cửu Anh chớp chớp hai cánh, mang theo Tần Ninh bay đi.
Trong Tứ Anh bang bây giờ là một đống hỗn độn.
Bảy, tám trăm người trong bang, lúc này chỉ còn dư lại bốn, năm trăm người, tâm tư hỗn loạn.
Đi hay ở, trong lúc nhất thời, rất nhiều người đắn đo không thể quyết định được.
Bên kia, Cửu Anh tru lên, dẫn đến không ít người trong thành Đông kinh hãi.
Mấy ngày nay rốt cuộc là làm sao vậy?
Lúc trước phát sinh tranh đấu, hôm nay lại xảy ra chuyện gì?
Không phải đã yên ổn rồi sao?
“Tần gia, đi đâu?”
“Vương gia!”
Tần Ninh nói thẳng: “Sau Vương gia, sẽ là Nguyên Đan hội!”
Cửu Anh nghe được những lời này liền hưng phấn, dang rộng hai cánh, âm thanh to rõ hơn vài phần.
Giết chóc! Chính là niềm yêu thích nhất của mãnh thú! Cả ngày nhìn Tần Ninh ra vẻ nho nhã, cũng chưa cần ra tay đối thủ đã bị dọa cho hoảng sợ.
Nhìn Tần Ninh tâm huyết dâng trào như thế, nó cũng hưng phấn theo.
Mãnh thú! Đó là huyết mạch mang trong mình đặc tính giết chóc.
Thành Thanh Ma, trong thành Đông, Vương gia! Giờ phút này, trong Vương gia đã bày sẵn trận địa đón địch.
“Phụ thân!”
Vương Tiêu Đông thoạt nhìn trên dưới ba mươi tuổi, trên người mặc bộ trang phục cứng cáp, hắn ta trịnh trọng nói: “Phụ thân, Tứ Anh bang xong rồi!”
Một từ vừa dứt, người ở trước mặt hắn ta, Vương Đại Hải, hai thái dương lập tức trắng bệch, thân hình hơi béo của ông ta khẽ lay động ngón tay.
Tứ Anh bang xong rồi! Ai cũng không ngờ đến điều này!
“Lệ Thanh Phong cũng bại dưới tay hắn…”, Vương Đại Hải thở dài.
Lệ Thanh Phong bị đánh bại, ông ta không ngờ tới.
Một tên nhóc Hoá Thánh thập trọng, vậy mà lại cường đại như thế.
Đổi lại là ai, cũng sẽ không thể nào ngờ tới nhỉ?
Vương Tiêu Đông không nhịn được nói: “Phụ thân, Vương gia chúng ta…”
“Đầu hàng đi!”
Vương Đại Hải thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chúng ta, không phải là đối thủ…”
Đúng vậy, không phải là đối thủ! Vương Đại Hải cũng là Hư Thanh tầng bốn.
Mà chính bản thân ông ta, cũng không giống như Lệ Thanh Phong.
Lệ Thanh Phong liều mạng mà bước đi, đạt được thành tựu Hư Thánh tầng bốn, một tay sáng tạo nên Tứ Anh bang, tìm được chỗ đứng bên trong thành Thanh Ma.
Mà Vương gia của ông ta, vốn dĩ đã lớn mạnh bên trong thành Thanh Ma, ở trong tay ông ta, cũng chỉ là tiến thêm được một bước.
Ông ta không bằng Lệ Thanh Phong, vậy mà Lệ Thanh Phong đã chết.
Phản kháng, chính là đường chết.
Vương Tiêu Đông nắm chặt hai tay, dáng vẻ tràn đầy uất ức.
“Hoắc Hủ đại sư đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh…Lão cáo già kia…”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải cũng nở nụ cười.
“Cái tên Hoắc Hủ kia…”, Vương Đại Hải từ từ nói: “Từ trước đến nay đã vô liêm sỉ thành thói!”
“Thân là thánh đan sư nhị phẩm, vòng giao thiệp của ông ta rất lớn, nếu như Tần Ninh đối phó với ông ta, chỉ sợ là có rủi ro lớn hơn, nhưng mà Tần Ninh lại đi tìm chúng ta trước, Nguyên Đan hội lại không ra mặt, chúng ta chỉ có thể đầu hàng!”
Giờ phút này, vẻ mặt Vương Tiêu Đông đầy chua xót.
“Vương gia, chết đi!”
Một âm thanh vang lên, không rõ cảm xúc truyền khắp phủ đệ Vương gia.
“Tần Ninh công tử!”
Lúc này, Vương Đại Hải bước ra ngoài, bay lên không trung.
“Tại hạ là tộc trưởng của nhà họ Vương, Vương Đại Hải!”
“Xâm chiếm Xuy Tuyết Trai của ngươi là Vương Đại Hải ta không biết sống chết!”
“Hôm nay, Vương Đại Hải ta nguyện ý, trên dưới tông tộc, quy phục Tần công tử!”
Một từ vừa dứt, Tần Ninh nhìn Vương Đại Hải.
“Đầu hàng sao?”
Tần Ninh híp lại hai mắt, ánh mắt tập trung vào phụ tử hai người Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông.
“Có thể!”
Nghe được những lời này, Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông, cùng với các vị tộc lão đều nhẹ nhàng thở ra.
“Nhưng mà, phụ tử các ngươi, phải tự sát tạ tội!”
Lời này vừa nói ra, tâm tình vừa mới buông lỏng lại lập tức nhấc lên.
Tự sát tạ tội?
Vương Đại Hải, Vương Tiêu Đông cùng với mọi người ở Vương gia, sắc mặt đều thay đổi.
Chương 1544: Chỉ là một tỳ nữ?
“Tần Ninh công tử!”
Vương Đại Hải vội vàng nói: “Lần này chiếm cứ Xuy Tuyết Trai chính là Nguyên Đan hội dẫn đầu, nhà họ Vương của ta và Tứ Anh bang chỉ làm phụ thôi!”
“Chúng ta có tội, chúng ta đồng ý nhận tội, cam tâm tình nguyện quy hàng Tần công tử”.
“Chỉ là Tần công tử muốn mạng sống của cha con chúng ta...”, giờ phút này Tần Ninh lại trực tiếp nhìn về phía Vương Tiêu Đông.
“Lý Linh Linh bị ngươi ép chết đúng không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Vương Tiêu Đông biến đổi.
“Tần công tử!”
Vương Tiêu Đông cười nói: “Chỉ là một tỳ nữ thôi, nhà họ Vương ta đầu hàng, Vương Tiêu Đông ta đồng ý đưa con gái cho Tần công tử làm...”, uỳnh... Vương Tiêu Đông còn chưa nói xong, Tần Ninh đã trực tiếp ra tay.
Vương Tiêu Đông Hóa Thánh tầng chín chỉ như một con thú bông ở trong tay Tần Ninh.
“Chỉ là một tỳ nữ sao?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Có lẽ là vậy, có điều nàng ta chết rồi, ta rất phẫn nộ!”
Răng rắc một tiếng, lúc này khí tức trong cơ thể Vương Tiêu Đông dần dần không còn sót lại chút gì.
Từng luồng lực lượng tán loạn.
Cơ thể Vương Tiêu Đông hóa thành từng màn mưa máu, biến mất không thấy gì nữa.
Giờ phút này sắc mặt Vương Đại Hải ngây ngốc.
“Muốn quy hàng cũng được, nhưng con của ngươi phải chết, ngươi cũng phải chết!”
Tần Ninh hờ hững nói: “Ngươi có đồng ý không?
Vương Đại Hải!”
“Trả mạng lại cho con ta!”
Hai mắt Vương Đại Hải tràn ngập lửa giận.
Khí tức bá đạo phóng thích ra.
Ông ta đã hoàn toàn phẫn nộ! Không thể không phẫn nộ được.
Vương Tiêu Đông là con trai duy nhất của ông ta, là tâm huyết của cả đời ông ta, thế nhưng Tần Ninh nói phá hủy liền phá hủy! Ông ta không thể chấp nhận được chuyện này.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo hừ một tiếng, trực tiếp sải bước tung ra một quyền.
Ầm... Một tiếng nổ tung nặng nề vang lên.
Lúc này hai người cùng nhau tung ra một quyền đối nhau.
Cả người Vương Đại Hải lùi lại.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
“Làm sai chuyện thì sẽ phải trả giá đắt, gánh chịu sai lầm!”
“Sai lầm của ngươi, chính là giết người của ta”.
Vương Đại Hải gầm thét lên: “Thành Thanh Ma này chính là thế giới người ăn người, giết người của ngươi ư?
Người của ngươi đáng tiền sao?”
Tần Ninh lại lạnh lùng nói: “Người ăn người?
Không đụng vào ta, ta sẽ không để ý, cũng lười để ý, nhưng nếu đã đụng đến ta thì sẽ phải chết!”
Hắn tung ra một quyền.
Ầm ầm... Toàn bộ Vương phủ lập tức tràn ngập tiếng thét chói tai.
Từng bóng người thi nhau chạy đi, không dám ở lại đây thêm nữa.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
Trong lòng Vương Đại Hải vô cùng hoảng sợ.
Mãi đến khi đánh nhau với Tần Ninh, ông ta mới có thể cảm giác được chỗ đáng sợ của Tần Ninh.
Đó là một sức mạnh áp chế.
Khó trách Lệ Thanh Phong lại chết trong tay Tần Ninh.
Khoảng cách xa như vậy, ông ta căn bản không phải đối thủ của Tần Ninh.
Căn bản không phải.
“Bá Vương Hỗn Quyền!”
Tung ra một quyền, từng luồng sức mạnh bộc phát ra.
Trong ánh mắt của Tần Ninh có vẻ lạnh lẽo.
“Cùng Long Quyền!”
Long quyền bộc phát, thánh lực hội tụ, hồn rồng bám vào, tiếng gào thét chấn động cả Vương phủ.
Ầm... từng tiếng ầm ầm vang lên.
Giờ phút này, sắc mặt Vương Đại Hải trắng nhợt, cả người lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi.
“Ác Long Quyền!”
Quyền lại ra một lần nữa, sức mạnh bùng nổ.
Ầm... Tiếng vang trầm thấp truyền ra.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
Rõ ràng Vương Đại Hải đã không chịu nổi nữa.
Thế nhưng ông ta vẫn còn đang chèo chống.
Nếu không chỉ có một con đường chết.
“U Long Quyền!”
Một quyền tung ra giống như long du đêm tối ở giữa, khí tức âm sâm, tại lúc này bộc phát.
Ầm! Lúc này cả người Vương Đại Hải lùi lại, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.
Tần Ninh nhìn về phía Vương Đại Hải, hờ hững nói: “Ngươi còn kém Lệ Thanh Phong nhiều lắm!”
“A...”, Vương Đại Hải điên cuồng gào thét, vọt thẳng về hướng Tần Ninh.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng lười lãng phí thời gian.
Trực tiếp tung ra một quyền.
Long quyền xuyên thấu qua thân thể của Vương Đại Hải.
Một tiếng nổ tung vang lên.
Vương Đại Hải phun ra một ngụm máu tươi, cả người run rẩy, chết không nhắm mắt.
Tần Ninh lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Đám người nhà họ Vương hoàn toàn hỗn loạn.
Mấy vị lão tổ nhà họ Vương nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt phức tạp.
Phẫn hận! Bất mãn! Uất ức! Hoảng sợ! Loại cảm xúc nào cũng có.
Tần Ninh lại không để ý tới.
“Ta ra hạn cho toàn bộ người nhà họ Vương các ngươi rời khỏi thành Thanh Ma trong tối nay, nếu còn dám bước vào thành Thanh Ma một bước, giết không tha!”
“Mặt khác, không được phép mang bất cứ thứ gì đi cả”.
“Bây giờ thì cút ngay lập tức!”
Tiếng nói khí phách của Tần Ninh đã gây ra sóng to gió lớn.
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều ngẩn ngơ.
Lập tức rời đi! Mấy vị tộc lão đã kịp phản ứng.
“Đi!”
Nghe thấy một tiếng ra lệnh này, rất nhiều tộc trưởng nhà họ Vương ở đây đều có vẻ mặt ngạc nhiên.
Cái gì cũng không cần mà cứ rời đi như vậy! Thật sự khiến người ta không có cách nào chấp nhận.
Giờ phút này Tần Ninh lại không quan tâm đến những điều đó.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả mọi người.
Trong phủ nhà họ Vương, lúc này hơn ngàn người trong tộc đều lần lượt rời đi.
“Nếu không phải người của Xuy Tuyết Trai ta, ai dám đi vào Vương phủ này, giết không tha!”
Một tiếng này là muốn nói cho những võ giả đang ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó nghe.
Ai dám ngấp nghé?
Đó chính là muốn chết!
“Cửu Anh, chỗ tiếp theo!”
“Được!”
Cửu Anh lập tức cười ha ha.
Thoải mái! Lần này Tần Ninh nổi giận quá sảng khoái.
Điều khó chịu duy nhất chính là không thể giết hết những người này! Nếu giết hết thì mới khiến người ta cảm thấy cực kỳ hưng phấn.
Tần Ninh lại không thích giết người như Cửu Anh.
Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông chết đã đủ rồi.
Mà đám người Vương gia, là gia tộc, cho nên hắn không có lựa chọn để người Vương gia lưu lại.
Những người trong tộc này cũng không giống đám người của Tứ Anh bang.
Nguyên Đan hội! Nguyên Đan hội chiếm cứ cả một vùng đất, hơn nữa vị trí chính giữa là một lầu các cao bốn tầng.
Giờ phút này, trong đại sảnh lầu các.
Một đám võ giả tinh nhuệ của Nguyên Đan hội đều tụ tập ở chỗ này.
Trong đại sảnh chỉ có một cái bàn.
Trên mặt bàn bày đầy món ngon.
Mà trước bàn có ba người đang ngồi.
Hội trưởng Nguyên Đan hội - Hoắc Hủ đại sư.
Cùng với con trai của Hoắc Hủ đại sư - Hoắc Phong, đây là người mạnh nhất Nguyên Đan hội.
Một người khác mặc một bộ đồ lụa ôm sát người, vóc dáng cường tráng, tuy đang ngồi yên tại chỗ nhưng vẫn mang đến cho người ta một cảm giác oai phong lẫm liệt.
“Tộc trưởng Thiên Nguyên, lần này tìm ngươi đến thật sự là do bất đắc dĩ...”, Hoắc Hủ đại sư mặc một bộ trường bào màu trắng, khí chất siêu phàm, cười ha hả nói: “Không nghĩ tới sau khi thâu tóm Phẩm Vân các và Xuy Tuyết Trai vào trong tay lại chọc phải tổ ong vò vẽ, tên Tần Ninh kia... đã sắp đánh đến nơi rồi!”
“Hoắc Hủ đại sư khách khí!”
Giờ phút này Long Thiên Nguyên chắp tay nói: “Lấy sự oai phong của Hoắc Hủ đại sư ở trong thành Thanh Ma chúng ta, muốn tìm bạn bè ra ta giúp đỡ vào lúc quan trọng vẫn vô cùng dễ dàng”.
“Hoắc Hủ đại sư không đi tìm Nhất Kiếm tiên sinh - đường chủ của Nhất Phẩm đường ở vùng phía Nam, cũng không đi tìm lâu chủ Lôi Hỏa lâu - Lôi Động Thiên ở khu Bắc, mà tìm tới Long mỗ, Long mỗ rất cảm kích!”
Nghe thấy lời này, Hoắc Hủ đại sư mỉm cười.
“Tên nhóc Tần Ninh này muốn phá vỡ tình thế của thành Thanh Ma chúng ta mấy trăm năm, cũng không nghĩ xem mình có bản lĩnh này hay không!”
Long Thiên Nguyên cười nói: “Hôm nay có ta ở đây, tên nhóc Tần Ninh kia đừng hòng bước vào Nguyên Đan hội một bước!”
Chương 1545: Nhà họ Long nhúng tay
Vừa dứt lời, Long Thiên Nguyên lại dừng một chút, nhìn về phía Hoắc Hủ đại sư.
“Nếu đã như vậy, Hoắc Hủ đại sư...”, Long Thiên Nguyên mỉm cười.
“Ha ha, hiểu rồi, hiểu rồi!”
Hoắc Hủ phủi tay, lập tức có người nhấc hai cái rương lớn đi lên phía trước.
“Một ngàn viên thánh đan nhất phẩm và thánh đan Hóa Nguyên!”
“Một ngàn viên thánh đan nhị phẩm, thiên đan Tụ Hồn!”
Nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt Long Thiên Nguyên càng tăng lên, trực tiếp vung tay lên, hai rương đan dược biến mất không thấy gì nữa.
“Hoắc Hủ đại sư, về sau nhà họ Long chúng ta sẽ hợp tác với Hoắc Hủ đại sư nhiều hơn”.
Long Thiên Nguyên cười ha hả nói: “Sau này, có lẽ Nguyên Đan hội sẽ mở rộng việc làm ăn đến khu thành Tây, nhà họ Long ta nhất định sẽ ủng hộ hết mình”.
Hoắc Hủ đại sư chắp tay nói: “Tốt, như thế thì không thể tốt hơn!”
Chỉ là bên ngoài thì khách khí, nhưng trong lòng Hoắc Hủ đại sư lại đang mắng chửi không ra gì.
Ai mà chẳng biết rõ nhau?
Đều không phải là kẻ tốt lành gì, còn giả vờ giả vịt! Sở dĩ Long Thiên Nguyên sẽ ra tay, không phải là vì hai ngàn viên đan dược này sao.
Hợp tác?
Nếu Nguyên Đan hội thật sự mở rộng việc làm ăn đến khu thành Tây, cũng không biết nhà họ Long sẽ kiếm được bao nhiêu lợi nhuận từ đó đâu.
Việc làm ăn của Nguyên Đan hội trong khu thành Đông này đã đủ lớn rồi.
Không cần phải tiếp tục khuếch trương! Không có cao thủ Hư Thánh tầng năm trở lên trấn giữ, nếu mở rộng tiếp thì chính là mồi ngon cho người ta chém giết.
Hoắc Hủ vẫn hiểu rõ đạo lý này.
“Được được được, có Long tộc trưởng ở đây tọa trấn, Tần Ninh kia tới chính là chịu chết, chúng ta ăn thôi...”, giờ phút này Hoắc Phong cười ha ha nói.
Long Thiên Nguyên cũng mỉm cười.
Đây chính là chỗ tốt của việc có thực lực mạnh.
Nguyên Đan hội, Tứ Anh bang và nhà họ Vương, trong khoảng thời gian này không ngừng lấn áp bên phía Tần Ninh.
Lần này ba bên hợp lực nuốt mất Xuy Tuyết Trai của Tần Ninh, xem như đã đá phải đùi ngựa rồi.
Chọc giận Tần Ninh, mới khiến Tần Ninh đuổi giết khắp nơi.
Theo tin tức mà người bên dưới không ngừng bẩm báo, mặc dù mấy người vẫn ở trong Nguyên Đan hội, thế nhưng tin tức vẫn không ngừng truyền đến.
Tứ Anh bang, Tào Hoa Đồng, Nguyên Mậu, Hạ Chấn lần lượt mất mạng.
Còn nhà họ Vương, chắc hẳn Vương Đại Hải cũng không thể chống đỡ được.
Nguyên Đan hội chính là mục tiêu kế tiếp của Tần Ninh.
Hoắc Phong cũng là Hư Thánh tầng bốn, thế nhưng lại không dám đánh cược mạng sống.
Cho nên, Hoắc Hủ gọi hắn ta tới.
Nếu đã muốn Hư Thánh tầng bảy như hắn ta ra tay mà còn không đưa ra chút lợi ích nào, chắc chắn sẽ không thể đả động được hắn ta.
Bây giờ lợi ích này đã được đưa đến! Không thể không nói, đây chính là chỗ tốt mà thực lực mạnh mẽ mang đến.
Long Thiên Nguyên đắc ý nhấp một hớp rượu ngon, trong lòng như nở hoa.
Nhà họ Long! Nhưng hoàn toàn không phải thứ mà Nguyên Đan hội có thể so sánh được, Long Thiên Nguyên hắn ta là Hư Thánh tầng bảy, cũng là một người nổi tiếng trong thành Thanh Ma này.
Nhà họ Long đứng thứ nhất trong khu thành Tây của thành Thanh Ma, không có gì thể so sánh được.
Trong toàn bộ thành Thanh Ma, chỉ có hai phe là Nhất Phẩm đường khu Nam và Lôi Hỏa lâu khu bắc là có thể đánh đồng với nhà họ Long.
Giờ phút này, ánh mắt của Long Thiên Nguyên càng thêm bình tĩnh.
Chỉ là một tên nhóc còn chưa tới cảnh giới Hư Thánh, cho dù có mạnh thì có thể mạnh đến mức nào chứ?
Hắn có thể chém giết Hư Thánh tầng bốn, thế nhưng khi đối đầu với Hư Thánh tầng bảy là hắn ta thì chắc chắn sẽ phải chết.
“Báo!”
Ngay lúc này, một bóng người nhanh chóng đi từ bên ngoài đại sảnh vào.
Thám tử của Nguyên Đan hội đã quay về.
Thám tử thở hổn hển nói: “Khởi bẩm hội trưởng, cha con Vương Đại Hải và Vương Tiêu Đông...”, “Đã chết!”
Chỉ là thám tử kia còn chưa nói hết, một giọng nói lạnh nhạt đã vang lên ngoài đường phố tòa nhà Nguyên Đan hội.
Lúc này một bóng người chậm rãi đi trên đường phố yên tĩnh lạnh lẽo.
Hắn mặc một bộ áo trắng, không nhìn rõ lắm trên đường phố mờ tối.
Thế nhưng ai cũng biết đây là ai! Tần Ninh! Đến rồi! Thám tử vừa tới, còn chưa bẩm báo xong mà Tần Ninh đã đến! Giờ phút này, hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong có chút khẩn trương.
Lệ Thanh Phong đã chết! Cha con Vương Đại Hải cũng chết rồi.
Tần Ninh đi tới đây, không cần nói cũng biết.
Tối nay Tần Ninh muốn hủy diệt toàn bộ khu thành Đông.
Tên nhóc này! Hoàn toàn không muốn sống nữa!
“Người tới là khách, Tần Ninh công tử, đi vào uống hai chén đi?”
“Được!”
Nghe thấy giọng nói của Long Thiên Nguyên vang lên, Tần Ninh trực tiếp sải bước chân ra.
Đi vào bên trong đại điện, võ giả xung quanh đều hốt hoảng cuống cuồng, hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong cũng thi nhau tránh ra.
Long Thiên Nguyên chế nhạo trong lòng, vẫn ngồi thẳng tại chỗ.
Tần Ninh đi đến một bên khác, cầm bình rượu lên rót rồi uống một chén.
“Rượu thế nào?”
“Rượu cũng tạm, thế nhưng người thì không được!”
Nghe thấy lời này, Long Thiên Nguyên cười ha ha một tiếng.
“Tần Ninh công tử!”
Long Thiên Nguyên chậm rãi nói: “Bên trong thành Thanh Ma này chia làm bốn khu, Đông Nam Tây Bắc bốn phương, trong khu thành Nam là Nhất Phẩm đường độc quyền, những phe khác đều phải xem sắc mặt của Nhất Phẩm đường.
Mà trong khu thành Bắc thì Lôi Hỏa lâu là mạnh nhất, lâu chủ Lôi Động Thiên là bá chủ một phương, không ai dám trêu chọc.
Trong khu thành Tây chính là nhà họ Long ta, ta là tộc trưởng Long tộc - Long Thiên Nguyên!”
“Về phần khu thành Đông...”, “Bởi vì ban đầu đây là nơi hỗn loạn nhất, có nhiều thế lực tụ tập nên khá là phiền toái, cho tới nay vẫn tương đối lạc hậu, bởi vì có nhiều phe phái tập trung, nơi đây có mười mấy cao thủ từ Hư Thánh tầng một đến tầng bốn, ai nấy đều chiếm cứ một vùng, có thể nói đây là nơi hỗn loạn nhất”.
“Hôm nay, Tần công tử diệt Tứ Anh bang và nhà họ Vương, trong khu thành Đông này chỉ còn hai bá chủ là Xuy Tuyết Trai của Tần công tử và Nguyên Đan hội của Hoắc Hủ đại sư, không phải rất đẹp rồi sao?”
Người mạnh nhất của Tứ Anh bang và nhà họ Vương đã chết, lòng người gần như tan rã, khó làm nên chuyện gì.
Mà những người khác trong khu thành Đông, cho dù là một một vài thế lực Hư Thánh tầng một, tầng hai hay tầng bam căn bản đều không có khả năng chống lại hai phe của Tần Ninh và Nguyên Đan hội.
Thực lực chênh lệch quá lớn, dẫn đến bây giờ bên trong khu thành Đông chỉ có Xuy Tuyết Trai của Tần Ninh và Nguyên Đan hội của Hoắc Hủ là mạnh nhất.
“Hai vị ngồi đây giảng hòa, Long Thiên Nguyên ta đồng ý làm người hòa giải”.
“Về sau hai vị quét sạch những phe phái khác ở khu thành Đông, Nguyên Đan hội và Xuy Tuyết Trai dần dần cũng sẽ trở thành thế lực cao cấp thứ hai bên trong thành Thanh Ma!”
“Mà nhà họ Long ta cũng đồng ý nâng đỡ hai vị, cùng nhau sáng tạo ra sự nghiệp lớn”.
“Thậm chí sau này có khi còn tiêu diệt được Nhất Phẩm đường và Lôi Hỏa lâu thì sao?”
Nghe thấy lời này, ánh mắt Hoắc Hủ đại sư sáng lên.
Hợp tác với nhà họ Long là điều vớ vẩn.
Nhưng nếu Tần Ninh đồng ý hòa giải, đúng là ông ta và Tần Ninh sẽ lớn nhất khu thành Đông! Kể từ đó, không có một ai trong khu thành Đông dám trêu chọc bọn họ nữa! Nguyên Đan hội nhiều đan dược nhất, đến lúc đó có thể bồi dưỡng ra được cao thủ cấp bậc Hư Thánh tầng năm siêu việt, Tần Ninh kia... tính là cái gì?
Giờ phút này, mấy người đều nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh cầm chén rượu lên, nhìn Long Thiên Nguyên một cái.
“Tần công tử, không biết ý của ngươi như thế nào?”
“Ý của ta như thế nào ư?”
Tần Ninh nhìn Long Thiên Nguyên một chút, tiếp theo lại nhìn hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong một chút.
“Không thế nào cả...”, Tần Ninh thản nhiên nói: “Nhưng thấy ngươi nói với ta nhiều như vậy, thật ra ta cũng có một suy nghĩ”.
“Hôm nay, ta tiêu diệt Nguyên Đan hội, chắc chắn hai cha con Hoắc Hủ và Hoắc Phong đều phải chết, những người khác sẽ được giữ lại, có thể tiếp tục trông coi Nguyên Đan hội giúp ta!”
“Tần Ninh ta sẽ trộn lẫn thế lực khắp nơi, thành lập thế lực mạnh nhất ở khu thành Đông!”
“Ta cảm thấy sánh vai với nhà họ Long khu thành Tây các ngươi, Nhất Phẩm đường khu thành Nam và Lôi Hỏa lâu khu thành Bắc tốt hơn nhiều!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Long Thiên Nguyên dần dần trầm xuống.
Bình luận facebook