-
Chương 2531-2535
Chương 2531: Hạng nhất điểm tích lũy
Khi vách đá Tiểu Đế Tôn lóe lên, chỉ thấy được mỗi một cái tên xuất hiện ở đó.
"Mau nhìn kìa, hạng nhất bây giờ là Bộc Xước đạo tử tới từ Thánh Đạo tông".
"Bộc Xước đạo tử hơn sáu vạn điểm tích lũy!"
"Sáu vạn điểm tích lũy, ít nhất phải chém chết mười con nguyên thú cấp bảy đỉnh phong trở lên, một tháng chém chết hơn mười con, không hổ là đạo tử..."
Đám người lúc này bàn luận sôi nổi.
Rất nhiều cảnh giới Tiểu Đế Tôn võ giả, căn bản thực lực không thể chém chết nguyên thú cấp bảy đứng đầu.
Nhưng như Bộc Xước là cảnh giới Tiểu Đế Tôn đỉnh phong, còn là đạo tử, thực lực mạnh mẽ, dĩ nhiên là có thể làm được.
Rất nhiều đệ tử bắt đầu dung hợp Dung Hồn Thạch của mình vào bên trong vách đá để hiện ra điểm tích lũy.
Mà bảng điểm tích lũy chỉ hiện ra một trăm hạng đầu.
Hạng thứ nhất Bộc Xước, sáu vạn điểm tích lũy.
Hơn trăm người xuất hiện sau đó đều có hơn bốn ngàn nhiều điểm tích lũy.
Nếu như tiếp theo không có ai vượt qua bốn ngàn điểm tích lũy, vậy căn bản sẽ không được xuất hiện trên bảng điểm.
Ầm...
Khi một luồng ánh sáng xuất hiện.
Chỉ thấy vị trí thứ nhất đã xảy ra biến hóa.
"Động thiên Huyền Nguyệt, Nguyên Nguyệt Minh, sáu vạn một ngàn điểm tích lũy!"
"Nhiều hơn Bộc Xước mấy trăm điểm tích lũy".
"Mấy trăm điểm tích lũy đã vượt qua Bộc Xước, không hổ là một trong tứ nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt".
Hiện nay những người lọt vào hai mươi hạng đầu gần như đều có hơn năm vạn điểm tích lũy.
Mà tám mươi người phía sau chênh lệch cũng càng ngày càng lớn.
Bên trong hai mươi cái tên kia gần như đều là tới từ năm bá chủ, không phải thánh tử, đạo tử thì cũng là đệ tử đứng đầu, ví dụ như thủ tịch các phong của Thánh Đạo tông, đa số đan sư thiên tài trong Cửu Nguyên đan tông vân vân.
Đây chính là chênh lệch!
"Lại thay đổi rồi!"
Đám người tiếp tục ồn ào lần nữa.
Hạng một lại thay đổi, sau khi tên của Nguyên Nguyệt Minh xuất hiện không bao lâu, lại có một cái tên khác vượt qua Nguyên Nguyệt Minh, đẩy Nguyên Nguyệt Minh xuống dưới.
Thánh địa Thanh Dương, thánh tử Vạn Tiên Hướng, sáu vạn năm ngàn điểm tích lũy.
Lúc này, trên tháp cao của thánh địa Thanh Dương, Vạn Tiên Hướng nhìn về phía sư tôn, cười nói: "Sư phụ, cũng không tệ chứ?"
Phong chủ Thi Ngọc cười mắng: "Tên nhóc con đắc ý cái gì? Những người khác còn chưa xuất hiện đâu, đợi lát nữa con sẽ không cười nổi!"
Vạn Tiên Hướng cười một tiếng, nhưng cũng không dám trả lời.
Không sai, còn có rất nhiều người vẫn chưa xuất hiện đâu.
"Lại thay đổi rồi!"
"Thánh địa Thanh Dương, Niếp Như Tuyết, bảy vạn năm ngàn điểm tích lũy".
Sau khi cái tên của Niếp Như Tuyết xuất hiện, phong chủ Hề Bình Bình cười nói: "Như Tuyết, không tệ..."
Lúc này phong chủ Thi Ngọc trợn mắt nhìn Vạn Tiên Hướng một cái, tên nhóc này chắc chắn lười biếng.
"Động thiên Huyền Nguyệt, Lý Ý Nguyệt, bảy vạn chín ngàn điểm tích lũy!"
Giờ phút này, đám người lại huyên náo lên lần nữa.
Bây giờ năm hạng đầu tiên theo thứ tự là Lý Ý Nguyệt, Niếp Như Tuyết, Vạn Tiên Hướng, Nguyên Nguyệt Minh, Bộc Xước.
Hơn nữa người này còn có điểm tích lũy cao hơn người kia.
Mọi người đều vô cùng tò mò.
Rốt cuộc tiếp theo sẽ như thế nào?
"Lại thay đổi liên tục rồi..."
Đám người bắt đầu sôi trào.
Lần này biến hóa rất lớn.
Thánh Đạo tông, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên mười vạn điểm tích lũy!
Mười vạn!
Có thể vượt qua năm vạn điểm tích lũy đã khiến người ta vô cùng sợ hãi rồi, Tư Mã Tuyết Thiên lại có mười vạn điểm tích lũy!
Điều này cũng quá kinh khủng!
"Còn gì nữa không, còn gì nữa không..."
Thánh Đạo tông, đạo tử Chư Thiền, mười vạn năm ngàn điểm tích lũy.
Thánh Đạo tông, đạo tử Đào Chỉ Kỳ, mười vạn bảy ngàn điểm tích lũy.
Thánh Đạo tông đạo tử Hô Diên Bân, mười hai vạn điểm tích lũy!
Mười hai vạn điểm tích lũy!
Giờ phút này, tất cả mọi người đều sôi trào.
Mười hai vạn điểm tích lũy là khái niệm gì? Cũng phải giết chết hai mươi bốn con nguyên thú cấp bảy đỉnh phong!
Hô Diên Bân không hổ là người có khả năng đoạt cúp lần này!
Lúc này mọi người đã nhận ra rõ sự chênh lệch.
Bây giờ hạng thứ một trăm còn chưa qua nổi một vạn kia.
Nhưng hạng nhất đã vượt qua mười vạn điểm tích lũy rồi.
Lúc này Hô Diên Bân cũng rất tự hào.
Tuy hắn ta không tham gia tranh đấu gì cả, nhưng một tháng qua hắn ta vẫn luôn chú trọng rèn luyện thực lực của mình, chiến đấu một mình, khiêu chiến rất nhiều nguyên thú.
Mười hai vạn điểm tích lũy!
Đủ để bước vào bảng điểm tích lũy hạng cao, kế tiếp chỉ cần chờ đợi những người khác tới khiêu chiến mình.
Tới đi!
Cho dù Lý Nhàn Ngư rất mạnh, cho dù Tần Ninh rất mạnh, vậy thì sao chứ?
Chưa đánh đã sợ?
Không thể nào!
Từ trước đến nay bản thân võ giả không bao giờ biết sợ hãi mới có thể lên đến đỉnh cao!
Nhưng Hô Diên Bân vừa nghĩ như vậy, lúc nhìn về phía vách núi kia, nụ cười trên mặt dần dần cứng ngắc.
Mới chỉ qua một cái chớp mắt mà đã có ba cái tên đột nhiên xuất hiện trên tên hắn ta rồi!
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Thịnh Tử Nhàn, mười hai vạn bốn ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Cổ Thần, mười hai vạn tám ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Loan Vân Tùy, mười ba vạn một ngàn điểm tích lũy.
Trong ba hạng đầu là ba cái tên vô cùng hiển hách.
Đều đến từ Cửu Nguyên đan tông.
Mà lúc này, đám người gần như sôi trào.
Mấy vị trưởng lão Cửu Nguyên đan tông cũng dở khóc dở cười.
Ba người Loan Vân Tùy, Cổ Thần, Thịnh Tử Nhàn này, hỏi về những chuyện xảy ra trong một tháng qua thì không có ai biết cả, bây giờ nhìn điểm tích lũy, ba người này chắc chắn chỉ biết vùi đầu vào trong cấm địa, chém giết nguyên thú, rèn luyện bản thân.
Lúc này gần như đã chắc chắn.
Những thiên tài của năm bá chủ lớn, ai còn sống thì gần như đều xuất hiện trong hai mươi hạng đầu.
Bây giờ nhìn lại, bảng xếp hạng điểm tích lũy gần như sẽ không thay đổi nữa.
"Tần Ninh kia đâu?"
"Đúng vậy, làm sao không thấy thứ hạng của hắn..."
Đột nhiên có người nói ra một câu như vậy, mọi người đều vô cùng tò mò.
Trong cuộc thi tuyển cho trận tranh tài trong vực lần này, người nổi tiếng nhất chắc chắn là Tần Ninh.
Nhưng người nay lại không có ở trên bảng xếp hạng?
Mà lúc này, Tần Ninh chậm rãi đi ra từ bên trong Thánh Đạo tông, ném Dung Hồn Thạch của mình ra.
Ngay sau đó, mọi người đều tò mò đưa mắt nhìn, rốt cuộc Tần Ninh xếp hạng bao nhiêu?
Chỉ thấy được ánh sáng lóe lên trên tường ngọc.
"Thánh Đạo tông, Tần Ninh, năm vạn chín ngàn chín trăm điểm".
"Năm vạn chín ngàn chín trăm điểm? Còn thấp hơn cả đạo tử Bộc Xước, xếp thứ mười ba..."
"Đâu chỉ thế, ngươi nhìn phía sau hắn kìa, chính là Ngu Linh Cơ, đệ tử đứng đầu Thánh Thiên Phong của Thánh Đạo tông, năm vạn chín ngàn bảy trăm điểm, chỉ thấp hơn hắn hai trăm điểm".
"Tại sao điểm của Tần Ninh lại thấp như vậy?"
"Không biết nữa..."
Mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Mà giờ phút này, ở phía thánh địa Thanh Dương, hai vị thánh tử Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết đứng chung một chỗ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.
Bọn họ đột nhiên nghĩ đến lời của Tần Ninh ngày đó: Đồ đệ ta là hạng nhất, ai cũng không cướp nổi!
Không phải là người này... càn quét tất cả vì Lý Nhàn Ngư chứ?
Mà vào lúc này, khi mọi người đều đang cực kỳ thất vọng, thứ hạng trên vách núi lại biến đổi lần nữa.
Hạng nhất Loan Vân Tùy bị đẩy xuống dưới.
Mà ở nơi đó, một cái tên bất ngờ xuất hiện, khiến tất cả mọi người rung động.
"Thánh địa Thanh Dương, thánh tử Lý Nhàn Ngư, hai mươi hai vạn điểm tích lũy!"
Chỉ trong phút chốc, trong ngoài toàn bộ võ trường hoàn toàn yên tĩnh.
Hai mươi hai vạn!
Vượt qua hạng nhất Loan Vân Tùy bảy vạn điểm tích lũy.
Tất cả mọi người lập tức đồ dồn ánh mắt nhìn.
Có người hâm mộ, có người ghen tỵ, có người vui vẻ...
Mà một lúc lâu sau, bảng điểm tích lũy cũng không biến hóa nữa, đã xác định được một trăm hạng đầu tiên.
Kế tiếp chính là thứ đặc sắc nhất... Cuộc chiến thứ hạng!
Chương 2532: Cuộc chiến thứ hạng bắt đầu
Nếu như nói ở trong giai đoạn tuyển chọn đạt được điểm tích lũy, có thể hợp tác với nhau mới có được điểm tích lũy cao như vậy.
Thế nhưng cuộc chiến thứ hạng tiếp theo sẽ phải hoàn toàn dựa vào thực lực cá nhân!
Bắt đầu từ hạng thứ một trăm khiêu chiến lên trên.
Cuộc chiến thứ hạng điểm tích lũy mới là lúc chứng tỏ thực lực của mỗi người, mới thật sự là trận chiến Vực Tử!
Lúc này, thứ hạng cơ bản đã chắc chắn.
Hạng nhất, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Lý Nhàn Ngư.
Hạng nhì, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Loan Vân Tùy, là đồ đệ cưng của tông chủ Dịch Hàn Ngọc.
Hạng ba, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Cổ Thần.
Hạng bốn, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Thịnh Tử Nhàn.
Hạng năm, Thánh Đạo tông, đạo tử Hô Diên Bân.
Hạng sáu, Thánh Đạo tông, đạo tử Đào Chỉ Kỳ.
Hạng bảy, Thánh Đạo tông, đạo tử Chư Thiền.
Hạng tám, Thánh Đạo tông, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên.
Hạng chín, động thiên Huyền Nguyệt, một trong tứ nguyệt - Lý Ý Nguyệt.
Hạng mười, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Niếp Như Tuyết.
Hạng mười một, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Vạn Tiên Hướng.
Hạng mười hai, động thiên Huyền Nguyệt, một trong tứ nguyệt - Nguyên Nguyệt Minh.
Hạng mười ba, Thánh Đạo tông, đạo tử Bộc Xước.
Hạng mười bốn, Thánh Đạo tông, Tần Ninh.
Không ngoài dự đoán, trong hai mươi hạng đầu cơ bản đều là đệ tử của năm bá chủ, hơn nữa còn là những thiên tài vô cùng nổi tiếng.
Mà Tần Ninh đột nhiên xuất hiện cũng khiến mọi người cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Lúc này, tất cả trưởng lão, quản lý của năm bá chủ lớn đều dẫn dắt các đệ tử tản ra.
Đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn lần lượt lui xuống.
Đầu tiên là trận chiến Tiểu Vực Tử của cảnh giới Đại Thần Tôn.
Đám người Tần Ninh lần lượt trở lại tháp cao của Thánh Đạo tông.
Tiếp theo bắt đầu cuộc chiến một trăm hạng đầu của cảnh giới Đại Thần Tôn.
Tần Ninh cũng không quan tâm đến những chuyện này.
Từng đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn lần lượt lên đài, bắt đầu khiêu chiến từ hạng thứ một trăm lên trên, từng bước từng bước một...
Bên trong võ trường rộng lớn, các đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn tỷ thí, mỗi một trận đều rất kịch liệt.
Lúc này, Tần Ninh ngồi ở tầng một trên tháp cao, nhắm mắt lại.
Trong cơ thể, khí Chí Tôn chuyển động, lực lượng pháp thân Long Hoàng Bất Diệt cũng chậm rãi tụ tập.
Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm!
Pháp thân Phá Tán năm lần, đây là năm lần lột xác.
Mà Tần Ninh đến bước này đã lĩnh ngộ được Thánh Nguyên Thái Cực Quyển càng thêm thông suốt rồi.
Vài năm trước, Thánh Nguyên Thái Cực Quyển được coi như là võ quyết Chí Tôn truyền thừa của Thánh Đạo tông, có thể nói là vô cùng nổi tiếng, nhưng võ quyết Chí Tôn này lại có thiếu sót.
Mà năm đó sau khi Tần Ninh hiểu được về võ quyết này đã tiến hành thay đổi, sửa lại thiếu sót.
Vì vậy Tần Ninh là người quen thuộc võ quyết này nhất.
Bốn tầng ý cảnh.
Sử dụng khí Chí Tôn.
Sử dụng khí Chí Tôn và lực lượng pháp thân.
Sử dụng khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân và lực hồn phách.
Cùng với cái thần bí nhất và mạnh mẽ nhất, bốn hợp một giữa khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân, lực hồn phách và cơ thể.
Mỗi một tầng ý cảnh bùng nổ đều là một lần chồng chất.
Chưởng pháp!
Móng pháp!
Quyền pháp!
Chỉ pháp!
Cùng với kiếm pháp, đao pháp, thương pháp vân vân, đây đều là những thứ bao la bát ngát tồn tại trong Thánh Nguyên Thái Cực Quyển.
Tần Ninh lười đặt tên cho những chiêu thức mà mình lĩnh ngộ, đều gọi là Tiểu Đế Chưởng, Tiểu Đế Quyền, Tiểu Đế Kiếm vân vân, dù cho chiêu thức thiên biến vạn hóa, nhưng cách gọi của Tần Ninh chỉ có một.
Đây cũng là võ quyết chính Tần Ninh nắm trong tay bây giờ.
Ngoài ra chính là Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết!
Trên thực tế, bắt đầu từ lúc ở đại lục Vạn Thiên.
Cửu Linh Tinh Thần Quyết!
Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!
Cửu Thần Tinh Thần Quyết!
Đều là một hệ thống, đến cảnh giới Chí Tôn, pháp quyết này cũng có thể nói là đã tiến hóa thành Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết, hoàng giả trong thần!
Sở dĩ Tần Ninh chưa bao giờ từ bỏ võ quyết này cũng là vì cân nhắc cho sau này.
Rồi sau đó chính là võ quyết tự nghĩ ra để phối hợp với pháp thân - Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết!
Âm Dương Thái Cực!
Long Hoàng Trình Thụy!
Những thứ này cũng là tất cả những gì Tần Ninh có hiện nay.
Nắm rõ ràng tất cả!
Bên trong võ trường, những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn đã bắt đầu thể hiện ra sự ác liệt của mình trong trận chiến Tiểu Vực Tử, thậm chí đã có người chết.
Dần dần, từng cuộc tỷ thí diễn ra, trận chiến Tiểu Vực Tử đã kết thúc.
Cuối cùng một đệ tử của Cửu Nguyên đan tông đã lấy được hạng nhất, trở thành Tiểu Vực Tử.
Tần Ninh chỉ hơi chú ý đến những điều này thôi, chứ cũng không để ở trong lòng.
Kế tiếp chính là trận chiến Vực Tử thực thụ!
Thủ khoa Vực Tử!
Sẽ rơi vào nhà nào?
Lúc này, bên trong võ trường, một vị trưởng lão tóc trắng chậm rãi đi ra.
"Tiếp theo, bắt đầu tiến hành cuộc chiến giành hạng nhất trong vực".
"Bắt đầu từ hạng thứ một trăm, khiêu chiến lên trên".
"Thắng thì sẽ thay thế hạng của đối thủ, còn có thể tiếp tục khiêu chiến, thua thì chỉ có thể trở về chỗ cũ, mà những đệ tử ở ngoài một trăm hạng đầu cũng có thể khiêu chiến người trong một trăm hạng đầu".
"Nhưng mà mỗi một đệ tử chỉ có thể khiêu chiến người trước mình một hạng, không thể khiêu chiến vượt nhiều hạng!"
Nghe thấy lời này, không ít đệ tử đều là lăm le, nhao nhao đứng lên muốn thử.
Trận chiến Tiểu Vực Tử cũng không phải thứ mọi người để ý nhất, cho dù có đánh nhau hăng say thế nào cũng sẽ không thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng trận chiến Vực Tử lại khác.
Trở thành Vực Tử có nghĩa là vô cùng có tiềm lực, có nghĩa là sau này sẽ được vạn người kính ngưỡng!
"Bây giờ cuộc chiến Vực Tử sẽ bắt đầu, đầu tiên, đệ tử xếp hạng thứ một trăm bắt đầu khiêu chiến".
Giờ phút này, hơn vạn người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt vào bên trong võ trường.
Cuộc chiến như vậy, cho dù là ai cũng không thể không quan tâm.
Chỉ trong phút chốc đã thấy hai bóng người xuất hiện bên trong võ trường.
"Thánh địa Thanh Dương, Mục Viên!"
"Thánh Đạo tông, Lưu Khanh!"
Hai người lên đài, lập tức tỷ thí.
Ầm...
Ngay lập tức, hai vị Tiểu Đế Tôn nhanh chóng ra tay, đằng đằng sát khí...
Tiếp theo, từng trận khiêu chiến không ngừng diễn ra.
Mà lúc này Tần Ninh vẫn tập trung tu luyện, lẳng lặng chờ đợi.
"Trận kế tiếp!"
Giọng nói của trưởng lão tóc trắng vang lên, nói: "Hạng thứ mười sáu Kế Tử Thu, khiêu chiến hạng thứ mười lăm Ngu Linh Cơ".
Rất nhanh, cuộc chiến thứ hạng đã đi đến hai mươi hạng đầu tiên.
Kế Tử Thu là đệ tử đứng đầu của Đại Vũ Phong trong Thánh Đạo tông, Tiểu Đế Tôn thất phẩm.
Đánh bại đệ tử hạng mười bảy khiêu chiến mình, Kế Tử Thu bắt đầu khiêu chiến hạng thứ mười lăm Ngu Linh Cơ.
Chỉ trong phút chốc, Kế Tử Thu và Ngu Linh Cơ đã leo lên võ trường.
"Ngu sư muội, khoảng thời gian này, chắc hẳn ngươi tiến bộ rất lớn nhỉ?"
Kế Tử Thu cười nói: "Chẳng qua là cũng nên cẩn thận".
Lúc này Ngu Linh Cơ nắm chặt bàn tay lại, khẽ mỉm cười nói: "Kế sư huynh cũng phải cẩn thận đừng để thua".
Hai người vừa cười vừa nói, khí thế tỏa ra.
Ầm...
Chỉ trong chớp mắt, pháp thân Chí Tôn của Kế Tử Thu bùng nổ, khí thế dâng trào trong nháy mắt đã ép về hướng Ngu Linh Cơ.
Lúc này pháp thân của Ngu Linh Cơ cũng nở rộ, khí thế kinh khủng chập chờn lan ra.
Ánh mắt của mọi người đều bị thu hút.
Mà trong lúc đám người đang xem, trên một lầu các có hai bóng người đang thoải mái ngồi, thưởng thức trà, ăn bánh ngọt, đám người xung quanh vô cùng chật chội, nhưng lúc này hai người lại có vẻ khá thoải mái.
"Tiểu sư muội, thấy Tần Ninh chưa?"
Duẫn Khả Vi cười hì hì nói: "Ta đoán Tần Ninh này chắc chắn sẽ lấy được hạng nhất".
Chương 2533: Đánh ngươi, không cần!
Cơ Thi Dao nghe vậy cũng cười hì hì nói: "Chưa chắc, những thiên tài kia đều không tầm thường..."
Duẫn Khả Vi tùy tiện nói: "Cá cược không?"
"Không!"
Cơ Thi Dao nghiêm mặt nói: "Sư tôn nói rồi, cá cược không tốt".
Duẫn Khả Vi bất đắc dĩ nói: "Tiểu sư muội, những lời sư tôn nói không nhất định đều là đúng mà!"
Cơ Thi Dao lại không thèm để ý.
Duẫn Khả Vi nhìn một trong năm tòa tháp cao, thở dài nói: "Không biết đại sư huynh rốt cuộc nghĩ như thế nào..."
"Đà La Khôn kia nói sẽ tiết lộ tin tức về sư tôn sau khi trận chiến Vực Tử kết thúc, đại sư huynh lại còn kiên nhẫn chờ được, nếu ta thì đã trực tiếp đánh chết Đà La Khôn, ép ông ta nói ra tung tích của sư tôn rồi!"
"Vậy muội đi đi!"
Cơ Thi Dao lại hừ một tiếng nói: "Đại sư huynh giỏi về đan thuật, nhưng nếu bàn về thực lực thì vẫn kém Đà La Khôn, huynh... còn kém cỏi hơn..."
"Cơ Thi Dao, muội mở được pháp thân, bây giờ giỏi hơn rồi đúng không? Có giỏi đi nữa cũng không lợi hại bằng ta!"
"Thử một chút thì biết!"
Hai người phồng mồm trợn mắt cãi vã.
Ầm...
Mà lúc này, bên trong võ trường, một tiếng nổ trầm thấp truyền ra.
Chỉ nghe được một tiếng nổ tung, một bóng người xinh đẹp thụt lùi về sau, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt.
Ngu Linh Cơ!
Thất bại!
Kế Tử Thu chậm rãi bước ra, ngay sau đó cười nói: "Ngu sư muội, cảm ơn".
Lúc này trên mặt Ngu Linh Cơ có mấy phần không cam lòng, nhưng vẫn đi từng bước một ra khỏi võ trường.
Lần này, mọi người đang xem đều vô cùng khẩn trương.
Kế Tử Thu đánh bại Ngu Linh Cơ, có nghĩa là đã thay thế được thứ hạng của Ngu Linh Cơ, trở thành hạng thứ mười lăm.
Kế tiếp, Kế Tử Thu sẽ khiêu chiến Tần Ninh xếp thứ mười bốn.
Kết quả sẽ như thế nào?
Tất cả mọi người đều rất tò mò.
Rất nhiều người đều nghe được tin đồn Tần Ninh giết chết từng vị thánh tử, nguyệt tử, đạo tử, nhưng đều không nhìn thấy, căn bản không dám tin.
Mà bây giờ, rốt cuộc tin tức này là thật hay là giả, sẽ biết được ngay lập tức.
"Kế Tử Thu xếp hạng thứ mười lăm, tiếp theo khiêu chiến đệ tử Tần Ninh của Thánh Đạo tông hạng thứ mười bốn, Kế Tử Thu có cần nghỉ ngơi không?"
Nghe vậy, Kế Tử Thu cười nói: "Không cần".
"Ừm..."
"Tần Ninh, ra sân!"
Trưởng lão tóc trắng gọi một câu.
Ngay sau đó chỉ thấy được một bóng người mặc đồ trắng chậm rãi đi đến mép võ trường.
Trường sam màu trắng hiển nhiên không nhiễm một hạt bụi, ở vị trí hai tay áo, cổ áo, vạt áo đều có sợi tơ màu vàng nhạt, càng tôn lên cảm giác cao quý của thanh niên.
Khuôn mặt tuấn tú, khí chất nho nhã hơn người.
Mái tóc dài buộc lên, tùy ý cắm một cây trâm gỗ, hai lọn tóc tản ra bên trán để lộ phong thái phóng khoáng ngang ngạnh.
Tần Ninh!
Là người nổi tiếng nhất trong cuộc tuyển chọn lần này!
Tần Ninh đi từng bước một vào bên trong võ trường, khiến không ít thiếu nữ phải hoan hô.
"Ngươi thật sự không cần nghỉ ngơi sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Kế Tử Thu, chậm rãi nói.
"Không cần".
Kế Tử Thu nghe vậy liền tùy tiện nói: "Ta biết những chuyện ngươi đã làm, chẳng qua là... ta tự nhận không kém những đạo tử, thánh tử kia, cho nên vẫn muốn tỷ thí với ngươi!"
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái.
Lời này rất thú vị.
Ta biết ngươi trâu bò, nhưng là ta cảm thấy ta còn trâu bò hơn!
"Được!"
Lúc này Tần Ninh bước ra một bước, Kế Tử Thu lập tức cẩn thận, thả pháp thân ra, khí thế ngút trời dao động.
"Ngươi không thả pháp thân của ngươi ra sao?", Kế Tử Thu quát lên.
"Đánh ngươi, không cần!"
Nghe vậy, sắc mặt Kế Tử Thu run lên.
Người này quả nhiên là ngông cuồng tự đại giống như lời đồn, không coi ai ra gì.
"Liệt Phong Nguyên Quyết, Phong Bạo Tụ Tập!"
Kế Tử Thu nắm chặt bàn tay lại, một tiếng ầm vang lên.
Một chiêu thức này là chiêu thức mà hắn ta đã đánh bại Ngu Linh Cơ, đối mặt với Tần Ninh, hắn ta không dám có bất kỳ khinh thường nào, trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh nhất.
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái, hơi nắm bàn tay lại, ngay sau đó buông ra.
Một chưởng tung ra.
"Tiểu Đế Chưởng!"
Tiếng gió gào thét lúc này hơi dừng lại, chưởng kình trong nháy mắt đã nhào ra, hóa thành một chưởng khổng lồ to trăm trượng, trực tiếp phủ lên từng cơn gió mạnh.
Mà lúc từng cơn gió mạnh kia chạm vào chưởng ấn của Tần Ninh thì lập tức bị đón đỡ, sau đó quay về hướng Kế Tử Thu.
"Đáng chết!"
Kế Tử Thu liền biến sắc mặt, trong nháy mắt hai tay đã làm pháp quyết, ngưng tụ ra một lá chắn gió ngăn ở trước người mình.
Gió bão hạ xuống, bị phong thuẫn ngăn cản, phát ra những tiếng ầm ầm.
Nhưng vào lúc này, gió bão biến mất, chưởng ấn của Tần Ninh cũng trực tiếp đánh tới!
Ầm...
Một chưởng khổng lồ rơi xuống.
Bên trong võ trường như đất rung núi chuyển, bóng người Kế Tử Thu bị một chưởng này bao trùm, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, cả người lùi về sau.
Hắn ta vừa định đưa hai tay ra làm pháp quyết tấn công lần nữa, nhưng vào lúc này, bóng người Tần Ninh đã đi tới trước mặt hắn ta, đá ra một cú.
Ầm...
Cả người Kế Tử Thu lùi về sau, đập vào bức tường trận pháp bên mép võ trường, phun ra một ngụm máu tươi rồi rơi xuống đất.
Hắn ta còn chưa đứng dậy, Tần Ninh đã đến lần nữa.
"Ta nhận thua!"
Lúc này Kế Tử Thu hét lên.
Khi Kế Tử Thu vừa dứt lời, chỉ thấy được bàn chân của Tần Ninh đã xuất hiện ở trên trán hắn ta, giống như nếu hắn ta không nhận thua thì một giây sau, Tần Ninh sẽ đạp một cú nổ đầu hắn ta vậy.
Bàn chân chậm rãi buông xuống, Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái rồi trở lại giữa sân.
"Kế Tử Thu bại, Tần Ninh giữ vững vị trí thứ mười bốn, tiếp tục khiêu chiến hạng kế tiếp".
Lúc này trưởng lão tóc trắng thản nhiên nói: "Tần Ninh, có cần nghỉ ngơi không?"
"Không cần!"
"Được!"
Trưởng lão tóc trắng tùy tiện nói: "Hạng thứ mười ba, Thánh Đạo tông, Bộc Xước!"
Giờ phút này, đông đảo người đang đứng xem trong ngoài võ trường đều vô cùng kinh ngạc.
Lời đồn là thật, Tần Ninh thật sự có thực lực giết chết thánh tử, đạo tử!
Tai nghe là giả, mắt thấy là thật.
Tuy thực lực của Kế Tử Thu không so được với những thiên tài hàng đầu như đạo tử, thánh tử, nhưng cũng không chênh lệch nhiều lắm.
Vậy mà lại bị Tần Ninh đánh bại dễ dàng như thế.
Thật sự chỉ là Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm sao?
Thiên tài!
Rốt cuộc ai mới là thiên tài?
Trận kế tiếp bắt đầu.
Tần Ninh đứng ở bên trong võ trường.
Bộc Xước xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh, nhìn về phía hắn, trong lòng đắng ngắt.
Hắn ta vốn tràn đầy lòng tin, nhưng bây giờ lại không có chút tự tin nào cả.
Làm sao có thể đánh với Tần Ninh đây?
Chẳng lẽ trực tiếp nhận thua?
Trực tiếp nhận thua thì quá mất mặt đi!
Lúc này, Tần Ninh mở miệng trước: "Bây giờ còn mười ba người nữa, nếu đánh từng người một thì quá phiền toái, ngươi nhận thua đi".
Nghe thấy lời này, Bộc Xước lập tức nổi giận.
Lời này quá kiêu ngạo, dẫu sao hắn ta cũng là đạo tử!
"Không muốn?"
Tần Ninh lại nói: "Ta ra tay không biết nặng nhẹ, ta sợ ngươi còn chưa kịp nhận thua đã chết rồi..."
Nghe vậy, Bộc Xước lập tức phân vân.
"Được rồi, nếu không muốn vậy thì tới đi!"
Tần Ninh bước ra một bước, Bộc Xước lập tức trở nên căng thẳng.
"Ta không cần nổi tiếng", Bộc Xước vội vàng nói: "Chẳng qua là cũng đã lên võ trường rồi, dù gì cũng phải ra tay mới đúng, thế này đi, chúng ta quyết định thắng bại bằng một chiêu, như thế nào?"
"Quyết định thắng bại bằng một chiêu?", Tần Ninh nghe vậy liền cười nói: "Ngươi cũng thông minh đấy".
Nếu như quyết định thắng bại bằng một chiêu, Bộc Xước thấy được sức mạnh của Tần Ninh là thứ hắn ta không thể chống cự, vậy sẽ trực tiếp nhận thua, dù sao cũng sẽ không đến mức ngay cả cơ hội nhận thua cũng không có đã bị Tần Ninh giết đúng không?
Chương 2534: Liên tiếp nhận thua
Hai người đứng ở trong võ trường, Tần Ninh nhìn về phía Bộc Xước, cười nói: "Được, quyết định thắng bại bằng một chiêu, ngươi ra tay đi!"
Lúc này Bộc Xước hét lên.
Ngay sau đó, khí tức trong cơ thể không ngừng ngưng tụ.
Một khí thế kinh khủng bộc phát ra.
Pháp thân của Bộc Xước ngưng tụ.
Pháp thân Thiên Sư!
Pháp thân động vật là cuồng bạo nhất, tuy lực tấn công không bằng pháp thân khí, nhưng lại có thể dung hợp với võ giả chặt chẽ hơn.
Điểm mạnh của pháp thân Thiên Sư chính là cuồng bạo, thế công vừa nhanh vừa mạnh.
Bộc Xước biết mình rất có khả năng không phải đối thủ của Tần Ninh, nhưng vẫn muốn thử một lần.
Ầm...
Tiếng nổ tung trầm thấp này vang lên.
Bộc Xước bước ra hai chân, mặt đất võ trường liền nứt, cả người hắn ta dường như đã hòa làm một thể với pháp thân, khí tức kinh khủng bộc phát.
Ầm...
Lúc này tiếng nổ tung nặng nề vang lên, khí thế làm người ta sợ hãi bộc phát ra.
Lúc những tiếng ầm ầm truyền ra, tất cả mọi người đều cảm giác được khí thế vô cùng cuồng bạo tỏa ra từ trong cơ thể Bộc Xước.
Mà trước người hắn ta, Tần Ninh đứng yên tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh.
Chỉ trong chớp nhoáng, Tần Ninh đã động.
Một tay nắm chặt thành quyền, rồi sau đó chậm rãi tung ra.
Ngay sau đó, chỉ thấy bên trong thân thể của Tần Ninh có một khí thế kinh khủng ngưng tụ, từng khí Chí Tôn dung hợp với lực lượng pháp thân, mặc dù pháp thân của hắn chưa từng xuất hiện, nhưng lực lượng pháp thân lại dung hợp làm một với thân xác.
Mà ngay sau đó, lực hồn phách lan ra.
Ba tầng ý cảnh.
Ý cảnh tầng ba của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển.
"Tiểu Đế Tôn Thánh Thuẫn!"
Tần Ninh hơi mở miệng, trước người hắn, khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân, lực hồn phách, ba cái dung hợp làm một, hóa thành một tấm thuẫn màu xanh.
Thánh Thuẫn ngăn cản trước người, Tần Ninh đứng yên bất động.
Ầm!
Đợi đến khi Bộc Xước đánh tới, sư tử lớn giống như thú dữ nuốt cả trời đất vậy, trong nháy mắt đã lao về phía Tần Ninh.
Bên trong toàn bộ võ trường lập tức bộc phát ra khí thế kinh khủng.
Tất cả mọi người đều cau mày lại.
Quá kinh khủng!
Khí thế mà hai vị Tiểu Đế Tôn tỷ thí hoàn toàn sánh bằng cảnh giới Đại Đế Tôn.
Mà vào lúc này, Tần Ninh đi từng bước một ra khỏi bụi bặm, bộ quần áo trắng vẫn khiến hắn giống như một công tử nhẹ nhàng tiêu sái vậy.
Bên kia, Bộc Xước cũng chậm rãi đi ra.
"Tần Ninh sư đệ rất mạnh, tại hạ thua!"
Bộc Xước nói rồi xoay người rời đi.
Mà cánh tay đang chậm rãi buông xuống của hắn ta nắm chặt một dòng máu tươi, không để giọt nào rơi xuống cả.
Tần Ninh mới chỉ phòng ngự đơn giản, nhưng lớp phòng ngự này lại có thể chặn được đòn tấn công của Bộc Xước, thậm chí phản ngược lại lên người hắn ta.
Một chiêu!
Đã phân thắng bại.
Một giây sau, trưởng lão tóc trắng xuất hiện lần nữa, nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Có cần nghỉ ngơi không?"
Tần Ninh lắc đầu một cái.
Trưởng lão tóc trắng tùy tiện nói: "Tần Ninh, chiến thắng Bộc Xước, xếp hạng mười ba, tiếp theo, khiêu chiến đệ tử hạng thứ mười hai, Nguyên Nguyệt Minh của động thiên Huyền Nguyệt".
Nghe thấy vậy, sắc mặt rất nhiều người đều vô cùng đặc sắc.
Tần Ninh đánh bại Kế Tử Thu!
Lại đánh bại được Bộc Xước.
Người này chỉ là Tiểu Đế Tôn tầng năm, tuyệt đối là người khó lường nhất trong trận chiến Vực Tử lần này!
Không lâu sau, Nguyên Nguyệt Minh đi ra từ trong đám người, bước vào trong võ trường.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Nguyệt Minh, bình tĩnh nói: "Ngày đó ngươi ở đấy đúng không?"
Nghe thấy lời này, Nguyên Nguyệt Minh liền biến sắc mặt, vội vàng nói: "Ta chưa từng gặp Lý Nhàn Ngư, cũng không ra tay với hắn ta".
Sắc mặt Tần Ninh rất kì quái, tùy tiện nói: "Ta nói là ngày đó ta giết đám người Huyền Trung Nguyệt, Trác Văn Nguyệt, ngươi cũng có mặt đúng không?"
Nguyên Nguyệt Minh thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hắn ta còn tưởng rằng Tần Ninh nói là hắn ta cũng có mặt lúc đối phó với Lý Nhàn Ngư chứ.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Còn đánh nữa không? Ngươi đã biết sự chênh lệch giữa ngươi và ta, nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ khiến ngươi không có cơ hội nhận thua, mà sẽ trực tiếp đánh chết ngươi".
Hắn vừa dứt lời, Nguyên Nguyệt Minh suýt nữa phun một ngụm máu ra ngoài.
Dựa vào cái gì chứ?
Dù sao Bộc Xước cũng đã ra một chiêu, Tần Ninh lại không cho hắn ta cơ hội ra tay!
Sao lại đối xử khác biệt như vậy?
Nhưng Nguyên Nguyệt Minh biết, Tần Ninh nói không sai.
"Ta nhận thua!"
Một giây sau, Nguyên Nguyệt Minh trực tiếp nhìn bốn phía, cất cao giọng nói.
Giờ phút này, xung quanh võ trường hoàn toàn huyên náo.
"Nhận thua?"
"Bộc Xước còn đánh một chiêu kìa, tại sao Nguyên Nguyệt Minh lại trực tiếp nhận thua?"
"Chuyện này chuyện này chuyện này... Tần Ninh thật sự mạnh như vậy sao?"
"Ta thấy là Nguyên Nguyệt Minh sợ thì có? Ngay cả ra tay cũng không dám, đây là một trong tứ nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt sao?"
Đủ mọi lời nói của đám người truyền ra.
Nguyên Nguyệt Minh rất bực bội.
Hắn ta rất muốn hô to một câu với những người đó: Ngươi giỏi thì ngươi lên đi!
Đúng như Tần Ninh nói, hắn ta căn bản không phải đối thủ của hắn, tự dưng làm chậm trễ thời gian của Tần Ninh, một khi hắn mất hứng sẽ trực tiếp đánh chết mình, hắn ta phải tìm ai nói đạo lý đây?
Giờ phút này, trưởng lão tóc trắng xuất hiện lần nữa, nhìn về phía Nguyên Nguyệt Minh, nói: "Ngươi chắc chắn nhận thua?"
"Chắc chắn!", Nguyên Nguyệt Minh cắn răng nói.
Chuyện mất mặt như vậy mà cứ bắt hắn ta nói thêm mấy lần sao?
Trưởng lão tóc trắng nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ngươi có cần nghỉ ngơi không?"
"Không cần".
"Được, vị kế tiếp", trưởng lão tóc trắng nói: "Thánh địa Thanh Dương, thánh tử, Vạn Tiên Hướng".
Chẳng qua là khi trưởng lão tóc trắng vừa dứt lời, một giọng nói đột nhiên vang lên.
"Trưởng lão, ta nhận thua".
Giọng nói đột nhiên này khiến mọi người vô cùng sửng sốt.
Mẹ nó chứ!
Tình huống gì đây?
Làm sao có thể nhận thua được?
Lúc này Vạn Tiên Hướng còn chẳng thèm đi ra, nói thẳng: "Ta không phải đối thủ của Tần Ninh, tự nguyện nhận thua, bắt đầu trận kế tiếp đi!"
Vạn Tiên Hướng vừa dứt lời, phong chủ Thi Ngọc đứng bên cạnh vỗ vào đầu hắn ta, mắng: "Tên nhóc thối, làm mất mặt ông đây, còn chưa đánh mà đã nhận thua?"
Vạn Tiên Hướng vội vàng thấp giọng nói: "Sư phụ, người muốn con chết sao? Tần Ninh sẽ giết con, con đã tận mắt nhìn thấy hắn giết đám người Huyền Trung Nguyệt, Thanh Dương Hoa, căn bản không phải đối thủ của hắn".
"Vậy con cũng phải ra sân một tí chứ!"
Mà vào lúc này, đám người đã hoàn toàn sôi trào.
Trưởng lão tóc trắng tiếp tục nói: "Vị kế tiếp, hạng thứ mười, thánh địa Thanh Dương, Niếp Như Tuyết".
"Ta nhận thua!"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Niếp Như Tuyết vang lên.
Mẹ nó!
Lại nhận thua?
Giờ phút này, mọi người đã hoàn toàn bối rối.
Mà Nguyên Nguyệt Minh vừa đi xuống lại vô cùng buồn rầu.
Hắn ta mới bắt đầu nhận thua đã không ngừng bị chê bai.
Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết nhận thua lại không có ai nói gì, quá không công bằng.
Lúc này trưởng lão tóc trắng cũng hơi cạn lời.
Tần Ninh đáng sợ như vậy sao?
"Tiếp theo, hạng thứ chín, động thiên Huyền Nguyệt, Lý Ý Nguyệt".
"Trưởng lão, ta cũng nhận thua".
Lý Ý Nguyệt thoải mái nói.
Nhận thua, không mất mặt.
Lên sân mà chết, đó mới mất mặt.
Lần này, đám người đã hoàn toàn huyên náo hẳn lên.
Nhận thua?
Thật sự nhận thua!
Liên tục bốn vị thiên tài, đệ tử có khả năng đoạt cúp đều nhận thua!
Vậy kế tiếp...
"Trận kế tiếp, hạng tám, Thánh Đạo tông, Tư Mã Tuyết Thiên".
Trưởng lão tóc trắng nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, nói: "Ngươi có bằng lòng nhận thua hay không?"
Câu hỏi này khiến mọi người hoàn toàn cạn lời.
Không bằng tất cả đều nhận thua, trực tiếp đưa hạng nhất cho Tần Ninh là được!
Lúc này Tần Ninh đứng ở bên trong võ trường, nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, cười nhạt một cái nói: "Không phải ngươi vẫn luôn muốn giết ta sao? Hôm nay cho ngươi một cơ hội, ngươi có dám không?"
Chương 2535: Pháp thân Thiên Tuyết, Tư Mã Tuyết Thiên!
Ngươi có dám sao?
Một tiếng chất vấn khiến cho võ giả xung quanh liên tục biến sắc.
Đây là chuyện gì vậy?
Ngay lập tức, không ít đệ tử Thánh Đạo tông biết chuyện bắt đầu kể lể.
"Nghe nói Tần Ninh vào Thánh Đạo tông, Tư Mã Tuyết Thiên có lòng mời chào, Tần Ninh không thích, hai người kết thù..."
"Sau đó, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn của Tuyết Môn đã bị giết không ít..."
"Đó là bọn họ đi tìm Tần Ninh gây phiền toái, thực lực không bằng người ta, không phải là tự tìm cái chết ư".
"Đúng vậy, ai có thể nghĩ tới Thánh Đạo tông lại có một yêu nghiệt như vậy, hắn mới tiến vào Thánh Đạo tông hơn một năm thôi".
Không ít người nghe được tin tức cũng biết ân oán giữa Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên.
Nhưng lúc này, ai cũng nhìn ra Tần Ninh rất mạnh, Tư Mã Tuyết Thiên có khả năng sẽ thất bại.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Cho ngươi cơ hội, ngươi có thể nắm bắt được không? Tư Mã Tuyết Thiên... Đạo tử..."
Lúc này mọi người đều có dáng vẻ xem kịch vui.
Lợi hại!
Rõ ràng là Tần Ninh đang khiêu khích Tư Mã Tuyết Thiên.
Ngươi là đạo tử, ta thì không.
Ngươi dám tiếp nhận sự khiêu chiến của ta không?
Không dám!
Vậy sau này Tư Mã Tuyết Thiên chắc chắn sẽ không ngóc đầu lên ở Thánh Đạo tông được.
Dám!
Có thể sẽ thua rất thảm, thậm chí sẽ chết.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Tư Mã Tuyết Thiên.
"Làm sao không dám?"
Lúc này một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tư Mã Tuyết Thiên nhẹ nhàng bay lên trong đám người giống như tiên hạc vậy, phong thái động lòng người, mắt ngọc mày ngài, lúc này trên mặt là vẻ lạnh lùng, nhưng lại không hề có vẻ sợ hãi.
Tiếp nhận!
Giờ phút này, mọi người đều nhìn vào trong võ trường không chớp mắt.
Trưởng lão tóc trắng cũng vô cùng ngạc nhiên.
Tư Mã Tuyết Thiên, thật sự tiếp nhận!
"Bắt đầu tỷ thí".
Trưởng lão tóc trắng nói xong những lời này liền xoay người rời đi.
Trong sân, Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên đứng cách nhau trăm thước.
Nàng ta cũng giống như Hô Diên Bân đạo tử vậy, đều đến từ phong thứ nhất trong Thánh Đạo tông - Đại Vũ Phong.
Trong bảy vị đạo tử của thánh Đạo tông chỉ có hai vị là nữ đệ tử, Đào Chỉ Kỳ và Tư Mã Tuyết Thiên.
Mà mọi người đều biết thực lực của Tư Mã Tuyết Thiên chắc hẳn là xếp sau vài vị trong bảy vị đạo tử.
Nhưng bây giờ, Tư Mã Tuyết Thiên lại ra sân.
Dưới tình huống biết rõ Tần Ninh rất mạnh mà vẫn ra sân.
Chẳng lẽ thật sự chỉ là vì bị chọc giận sao?
"Lần này rốt cuộc không cần đám chó mèo kia của ngươi đến nữa, ta cũng rất muốn nhìn xem vị đạo tử như ngươi có thực lực như thế nào, cũng muốn biết vì sao ngươi cứ muốn giết ta!"
Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Nếu như chỉ là bởi vì lúc ta nhập môn làm ngươi mất mặt, ta nghĩ một vị đạo tử không đến mức nhỏ mọn như vậy, còn có những nguyên nhân khác đúng không?"
Tư Mã Tuyết Thiên nghe vậy, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ.
Lúc này cả người nàng ta chậm rãi lơ lửng lên cao.
Pháp thân cũng trực tiếp ngưng tụ ra.
"Pháp thân Thiên Tuyết!"
Trong đám người, không ít người đều biết pháp thân mà Tư Mã Tuyết Thiên tu hành.
Pháp thân Thiên Tuyết!
Động một cái có thể biến hóa ra khí Chí Tôn, băng tuyết bao trùm trời đất, vô cùng kinh khủng.
Trên thực tế, trong số hàng tỉ võ giả ở Cửu Nguyên Vực, có thể trở thành một trong hai mươi tư vị thiên tài tuyệt đỉnh, có ai lại đơn giản đâu?
Những người này, ví dụ như Bộc Xước, Kế Tử Thu vừa ra tay đã thất bại trước Tần Ninh, cũng không phải là bọn họ yếu, mà là Tần Ninh quá mạnh mẽ!
Mạnh yếu rất quan trọng.
Tiểu Đế Tôn thất phẩm như Tư Mã Tuyết Thiên, mười vị thiên tài cùng cảnh giới căn bản cũng không phải là đối thủ của một mình nàng ta.
Đây chính là sự chênh lệch giữa các thiên tài.
Mà Tần Ninh chính là yêu nghiệt, dùng từ thiên tài đã không thể hình dung Tần Ninh nữa rồi.
"Băng Tuyết Thiên Lý!"
Tư Mã Tuyết Thiên lạnh lùng nói, chỉ trong phút chốc, trong phạm vi toàn bộ võ trường được đại trận vây quanh, tuyết lập tức rơi xuống nhiều như lông ngỗng.
Không chỉ như vậy, trên mặt đất bắt đầu xuất hiện mảnh băng vụn, dần dần hóa thành đất băng tuyết.
"Tuyết Thiên Tiến!"
Giọng nói của Tư Mã Tuyết Thiên vang lên, hai tay làm pháp quyết, chỉ trong phút chốc, từng mũi tên tuyết xông thẳng về phía Tần Ninh.
Thấy mũi tên tuyết bay tới, Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, một thánh thuẫn xuất hiện lần nữa.
Mũi tên tuyết bắn vào phía trước thánh thuẫn, phát ra những tiếng vang leng keng.
Hơn ngàn mũi tên tuyết, mỗi một cái đều đủ để giết chết một vị Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm, nhưng từ đầu đến cuối Tần Ninh vẫn có thể phòng ngự được.
Điều này đúng là quá không thể tưởng tượng nổi.
Tần Ninh nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, chậm rãi nói: "Nếu đã dám tiếp nhận, vậy thì phải có thực lực để dám nhận, trình độ này mà muốn giết ta? Ngươi muốn ta ra tay giết ngươi ngay bây giờ sao?"
Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Tuyết Thiên lại lạnh như băng.
"Vạn Lý Tuyết Băng!"
Nàng ta hét lên một câu, chỉ trong phút chốc, khí tức lạnh băng lập tức tụ tập ở xung quanh, mặt đất vào lúc này cũng nứt ra, không ngừng run rẩy.
Tần Ninh đứng trên mặt đất, nhưng vẫn thản nhiên như trước.
Dần dần, hắn lắc đầu một cái.
Tư Mã Tuyết Thiên khiến hắn quá thất vọng!
Vèo...
Chỉ trong phút chốc, cả người Tần Ninh giống như một tia chớp vậy, đã đi tới trước người Tư Mã Tuyết Thiên, đưa một ngón tay ra.
Cả người Tư Mã Tuyết Thiên lập tức thụt lùi, nhưng Tần Ninh vẫn bám theo giống như thuốc dán vậy.
Lúc này hai người gần như là mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, Tư Mã Tuyết Thiên vẫn không có bất kỳ sự hoảng sợ nào.
Giọng nói thấp đến mức không thể nghe thấy của Tần Ninh chậm rãi vang lên: "Chẳng lẽ Ma tộc Thanh Mộc chưa cho ngươi con át chủ bài để giữ được mạng sống sao?"
Vừa dứt lời, sắc mặt Tư Mã Tuyết Thiên liền hoàn toàn thay đổi.
"Hoàn Khải Minh và Kha Viêm Vũ sợ chết, đã nói ra tất cả rồi, Tư Mã Tuyết Thiên, ngươi có sợ chết không?"
Giờ phút này, khí thế trong cơ thể Tư Mã Tuyết Thiên tăng vọt ầm ầm.
Tiểu Đế Tôn thất phẩm!
Pháp thân ngưng tụ, bông tuyết đầy trời ngưng tụ lại một chỗ.
Pháp thân sau khi tan vỡ, lúc này lại dung hợp trong nháy mắt.
Pháp thân Tụ Nhất!
Đại Đế Tôn.
Tư Mã Tuyết Thiên nắm chặt tay lại, một thanh kiếm băng xuất hiện ở trong tay, trực tiếp chém về phía Tần Ninh.
Ầm...
Cả người Tần Ninh lùi lại.
Mà lúc này, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Tư Mã Tuyết Thiên đến Đại Đế Tôn nhất phẩm rồi.
Khó trách, khó trách Tư Mã Tuyết Thiên dám tiếp nhận lời khiêu chiến của Tần Ninh.
Cửu cảnh Chí Tôn, ba cảnh giới cuối cùng.
Tiểu Đế Tôn.
Đại Đế Tôn.
Chí Cao Đế Tôn.
Cảnh giới Đại Đế Tôn chỉ có các trưởng lão cấp cao trong các thế lực bá chủ, cùng với những cường giả đứng đầu trong một vài thế lực khác.
Ở toàn bộ Cửu Nguyên Vực, Đại Đế Tôn là cường giả, Chí Cao Đế Tôn là cường giả vô địch.
Hai mươi bốn thiên tài đều có tu vi Tiểu Đế Tôn đỉnh phong, nhưng cũng chưa thể bước vào cảnh giới Đại Đế Tôn, không phải là không muốn, mà là rất khó!
Nếu chưa hoàn toàn chắc chắn thì không có ai muốn mạo hiểm đánh vào Đại Đế Tôn cả.
Pháp thân Phá Tán bảy lần là điều vô cùng khó khăn đối với Tiểu Đế Tôn.
Mà pháp thân Tụ Nhất bảy lần lại cực kỳ khó khăn, nếu như thất bại một lần sẽ là đả kích khổng lồ.
Thậm chí sẽ dẫn đến việc pháp thân trực tiếp sụp đổ.
Tư Mã Tuyết Thiên lại dẫn trước các vị thiên tài.
Lúc này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Bây giờ Tư Mã Tuyết Thiên chính là cảnh giới Đại Đế Tôn, Tần Ninh... chắc sẽ phải thua chứ?
Giờ phút này, Tần Ninh đứng trên mặt băng tuyết nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, cười nói: "Đại Đế Tôn nhất phẩm, khó trách lại tự tin như thế!"
Tư Mã Tuyết Thiên cầm kiếm băng trong tay, lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh, vẫn là không nói một lời.
Nhưng lúc này sát khí giữa hai người đã lan ra toàn bộ võ trường.
Một giây sau, nếu ra tay thì chắc chắn sẽ như dời sông lấp biển.
Khi vách đá Tiểu Đế Tôn lóe lên, chỉ thấy được mỗi một cái tên xuất hiện ở đó.
"Mau nhìn kìa, hạng nhất bây giờ là Bộc Xước đạo tử tới từ Thánh Đạo tông".
"Bộc Xước đạo tử hơn sáu vạn điểm tích lũy!"
"Sáu vạn điểm tích lũy, ít nhất phải chém chết mười con nguyên thú cấp bảy đỉnh phong trở lên, một tháng chém chết hơn mười con, không hổ là đạo tử..."
Đám người lúc này bàn luận sôi nổi.
Rất nhiều cảnh giới Tiểu Đế Tôn võ giả, căn bản thực lực không thể chém chết nguyên thú cấp bảy đứng đầu.
Nhưng như Bộc Xước là cảnh giới Tiểu Đế Tôn đỉnh phong, còn là đạo tử, thực lực mạnh mẽ, dĩ nhiên là có thể làm được.
Rất nhiều đệ tử bắt đầu dung hợp Dung Hồn Thạch của mình vào bên trong vách đá để hiện ra điểm tích lũy.
Mà bảng điểm tích lũy chỉ hiện ra một trăm hạng đầu.
Hạng thứ nhất Bộc Xước, sáu vạn điểm tích lũy.
Hơn trăm người xuất hiện sau đó đều có hơn bốn ngàn nhiều điểm tích lũy.
Nếu như tiếp theo không có ai vượt qua bốn ngàn điểm tích lũy, vậy căn bản sẽ không được xuất hiện trên bảng điểm.
Ầm...
Khi một luồng ánh sáng xuất hiện.
Chỉ thấy vị trí thứ nhất đã xảy ra biến hóa.
"Động thiên Huyền Nguyệt, Nguyên Nguyệt Minh, sáu vạn một ngàn điểm tích lũy!"
"Nhiều hơn Bộc Xước mấy trăm điểm tích lũy".
"Mấy trăm điểm tích lũy đã vượt qua Bộc Xước, không hổ là một trong tứ nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt".
Hiện nay những người lọt vào hai mươi hạng đầu gần như đều có hơn năm vạn điểm tích lũy.
Mà tám mươi người phía sau chênh lệch cũng càng ngày càng lớn.
Bên trong hai mươi cái tên kia gần như đều là tới từ năm bá chủ, không phải thánh tử, đạo tử thì cũng là đệ tử đứng đầu, ví dụ như thủ tịch các phong của Thánh Đạo tông, đa số đan sư thiên tài trong Cửu Nguyên đan tông vân vân.
Đây chính là chênh lệch!
"Lại thay đổi rồi!"
Đám người tiếp tục ồn ào lần nữa.
Hạng một lại thay đổi, sau khi tên của Nguyên Nguyệt Minh xuất hiện không bao lâu, lại có một cái tên khác vượt qua Nguyên Nguyệt Minh, đẩy Nguyên Nguyệt Minh xuống dưới.
Thánh địa Thanh Dương, thánh tử Vạn Tiên Hướng, sáu vạn năm ngàn điểm tích lũy.
Lúc này, trên tháp cao của thánh địa Thanh Dương, Vạn Tiên Hướng nhìn về phía sư tôn, cười nói: "Sư phụ, cũng không tệ chứ?"
Phong chủ Thi Ngọc cười mắng: "Tên nhóc con đắc ý cái gì? Những người khác còn chưa xuất hiện đâu, đợi lát nữa con sẽ không cười nổi!"
Vạn Tiên Hướng cười một tiếng, nhưng cũng không dám trả lời.
Không sai, còn có rất nhiều người vẫn chưa xuất hiện đâu.
"Lại thay đổi rồi!"
"Thánh địa Thanh Dương, Niếp Như Tuyết, bảy vạn năm ngàn điểm tích lũy".
Sau khi cái tên của Niếp Như Tuyết xuất hiện, phong chủ Hề Bình Bình cười nói: "Như Tuyết, không tệ..."
Lúc này phong chủ Thi Ngọc trợn mắt nhìn Vạn Tiên Hướng một cái, tên nhóc này chắc chắn lười biếng.
"Động thiên Huyền Nguyệt, Lý Ý Nguyệt, bảy vạn chín ngàn điểm tích lũy!"
Giờ phút này, đám người lại huyên náo lên lần nữa.
Bây giờ năm hạng đầu tiên theo thứ tự là Lý Ý Nguyệt, Niếp Như Tuyết, Vạn Tiên Hướng, Nguyên Nguyệt Minh, Bộc Xước.
Hơn nữa người này còn có điểm tích lũy cao hơn người kia.
Mọi người đều vô cùng tò mò.
Rốt cuộc tiếp theo sẽ như thế nào?
"Lại thay đổi liên tục rồi..."
Đám người bắt đầu sôi trào.
Lần này biến hóa rất lớn.
Thánh Đạo tông, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên mười vạn điểm tích lũy!
Mười vạn!
Có thể vượt qua năm vạn điểm tích lũy đã khiến người ta vô cùng sợ hãi rồi, Tư Mã Tuyết Thiên lại có mười vạn điểm tích lũy!
Điều này cũng quá kinh khủng!
"Còn gì nữa không, còn gì nữa không..."
Thánh Đạo tông, đạo tử Chư Thiền, mười vạn năm ngàn điểm tích lũy.
Thánh Đạo tông, đạo tử Đào Chỉ Kỳ, mười vạn bảy ngàn điểm tích lũy.
Thánh Đạo tông đạo tử Hô Diên Bân, mười hai vạn điểm tích lũy!
Mười hai vạn điểm tích lũy!
Giờ phút này, tất cả mọi người đều sôi trào.
Mười hai vạn điểm tích lũy là khái niệm gì? Cũng phải giết chết hai mươi bốn con nguyên thú cấp bảy đỉnh phong!
Hô Diên Bân không hổ là người có khả năng đoạt cúp lần này!
Lúc này mọi người đã nhận ra rõ sự chênh lệch.
Bây giờ hạng thứ một trăm còn chưa qua nổi một vạn kia.
Nhưng hạng nhất đã vượt qua mười vạn điểm tích lũy rồi.
Lúc này Hô Diên Bân cũng rất tự hào.
Tuy hắn ta không tham gia tranh đấu gì cả, nhưng một tháng qua hắn ta vẫn luôn chú trọng rèn luyện thực lực của mình, chiến đấu một mình, khiêu chiến rất nhiều nguyên thú.
Mười hai vạn điểm tích lũy!
Đủ để bước vào bảng điểm tích lũy hạng cao, kế tiếp chỉ cần chờ đợi những người khác tới khiêu chiến mình.
Tới đi!
Cho dù Lý Nhàn Ngư rất mạnh, cho dù Tần Ninh rất mạnh, vậy thì sao chứ?
Chưa đánh đã sợ?
Không thể nào!
Từ trước đến nay bản thân võ giả không bao giờ biết sợ hãi mới có thể lên đến đỉnh cao!
Nhưng Hô Diên Bân vừa nghĩ như vậy, lúc nhìn về phía vách núi kia, nụ cười trên mặt dần dần cứng ngắc.
Mới chỉ qua một cái chớp mắt mà đã có ba cái tên đột nhiên xuất hiện trên tên hắn ta rồi!
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Thịnh Tử Nhàn, mười hai vạn bốn ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Cổ Thần, mười hai vạn tám ngàn điểm tích lũy.
Cửu Nguyên đan tông, đan tử Loan Vân Tùy, mười ba vạn một ngàn điểm tích lũy.
Trong ba hạng đầu là ba cái tên vô cùng hiển hách.
Đều đến từ Cửu Nguyên đan tông.
Mà lúc này, đám người gần như sôi trào.
Mấy vị trưởng lão Cửu Nguyên đan tông cũng dở khóc dở cười.
Ba người Loan Vân Tùy, Cổ Thần, Thịnh Tử Nhàn này, hỏi về những chuyện xảy ra trong một tháng qua thì không có ai biết cả, bây giờ nhìn điểm tích lũy, ba người này chắc chắn chỉ biết vùi đầu vào trong cấm địa, chém giết nguyên thú, rèn luyện bản thân.
Lúc này gần như đã chắc chắn.
Những thiên tài của năm bá chủ lớn, ai còn sống thì gần như đều xuất hiện trong hai mươi hạng đầu.
Bây giờ nhìn lại, bảng xếp hạng điểm tích lũy gần như sẽ không thay đổi nữa.
"Tần Ninh kia đâu?"
"Đúng vậy, làm sao không thấy thứ hạng của hắn..."
Đột nhiên có người nói ra một câu như vậy, mọi người đều vô cùng tò mò.
Trong cuộc thi tuyển cho trận tranh tài trong vực lần này, người nổi tiếng nhất chắc chắn là Tần Ninh.
Nhưng người nay lại không có ở trên bảng xếp hạng?
Mà lúc này, Tần Ninh chậm rãi đi ra từ bên trong Thánh Đạo tông, ném Dung Hồn Thạch của mình ra.
Ngay sau đó, mọi người đều tò mò đưa mắt nhìn, rốt cuộc Tần Ninh xếp hạng bao nhiêu?
Chỉ thấy được ánh sáng lóe lên trên tường ngọc.
"Thánh Đạo tông, Tần Ninh, năm vạn chín ngàn chín trăm điểm".
"Năm vạn chín ngàn chín trăm điểm? Còn thấp hơn cả đạo tử Bộc Xước, xếp thứ mười ba..."
"Đâu chỉ thế, ngươi nhìn phía sau hắn kìa, chính là Ngu Linh Cơ, đệ tử đứng đầu Thánh Thiên Phong của Thánh Đạo tông, năm vạn chín ngàn bảy trăm điểm, chỉ thấp hơn hắn hai trăm điểm".
"Tại sao điểm của Tần Ninh lại thấp như vậy?"
"Không biết nữa..."
Mọi người đều bàn luận sôi nổi.
Mà giờ phút này, ở phía thánh địa Thanh Dương, hai vị thánh tử Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết đứng chung một chỗ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.
Bọn họ đột nhiên nghĩ đến lời của Tần Ninh ngày đó: Đồ đệ ta là hạng nhất, ai cũng không cướp nổi!
Không phải là người này... càn quét tất cả vì Lý Nhàn Ngư chứ?
Mà vào lúc này, khi mọi người đều đang cực kỳ thất vọng, thứ hạng trên vách núi lại biến đổi lần nữa.
Hạng nhất Loan Vân Tùy bị đẩy xuống dưới.
Mà ở nơi đó, một cái tên bất ngờ xuất hiện, khiến tất cả mọi người rung động.
"Thánh địa Thanh Dương, thánh tử Lý Nhàn Ngư, hai mươi hai vạn điểm tích lũy!"
Chỉ trong phút chốc, trong ngoài toàn bộ võ trường hoàn toàn yên tĩnh.
Hai mươi hai vạn!
Vượt qua hạng nhất Loan Vân Tùy bảy vạn điểm tích lũy.
Tất cả mọi người lập tức đồ dồn ánh mắt nhìn.
Có người hâm mộ, có người ghen tỵ, có người vui vẻ...
Mà một lúc lâu sau, bảng điểm tích lũy cũng không biến hóa nữa, đã xác định được một trăm hạng đầu tiên.
Kế tiếp chính là thứ đặc sắc nhất... Cuộc chiến thứ hạng!
Chương 2532: Cuộc chiến thứ hạng bắt đầu
Nếu như nói ở trong giai đoạn tuyển chọn đạt được điểm tích lũy, có thể hợp tác với nhau mới có được điểm tích lũy cao như vậy.
Thế nhưng cuộc chiến thứ hạng tiếp theo sẽ phải hoàn toàn dựa vào thực lực cá nhân!
Bắt đầu từ hạng thứ một trăm khiêu chiến lên trên.
Cuộc chiến thứ hạng điểm tích lũy mới là lúc chứng tỏ thực lực của mỗi người, mới thật sự là trận chiến Vực Tử!
Lúc này, thứ hạng cơ bản đã chắc chắn.
Hạng nhất, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Lý Nhàn Ngư.
Hạng nhì, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Loan Vân Tùy, là đồ đệ cưng của tông chủ Dịch Hàn Ngọc.
Hạng ba, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Cổ Thần.
Hạng bốn, Cửu Nguyên đan tông, đan tử Thịnh Tử Nhàn.
Hạng năm, Thánh Đạo tông, đạo tử Hô Diên Bân.
Hạng sáu, Thánh Đạo tông, đạo tử Đào Chỉ Kỳ.
Hạng bảy, Thánh Đạo tông, đạo tử Chư Thiền.
Hạng tám, Thánh Đạo tông, đạo tử Tư Mã Tuyết Thiên.
Hạng chín, động thiên Huyền Nguyệt, một trong tứ nguyệt - Lý Ý Nguyệt.
Hạng mười, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Niếp Như Tuyết.
Hạng mười một, thánh địa Thanh Dương, thánh tử Vạn Tiên Hướng.
Hạng mười hai, động thiên Huyền Nguyệt, một trong tứ nguyệt - Nguyên Nguyệt Minh.
Hạng mười ba, Thánh Đạo tông, đạo tử Bộc Xước.
Hạng mười bốn, Thánh Đạo tông, Tần Ninh.
Không ngoài dự đoán, trong hai mươi hạng đầu cơ bản đều là đệ tử của năm bá chủ, hơn nữa còn là những thiên tài vô cùng nổi tiếng.
Mà Tần Ninh đột nhiên xuất hiện cũng khiến mọi người cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Lúc này, tất cả trưởng lão, quản lý của năm bá chủ lớn đều dẫn dắt các đệ tử tản ra.
Đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn lần lượt lui xuống.
Đầu tiên là trận chiến Tiểu Vực Tử của cảnh giới Đại Thần Tôn.
Đám người Tần Ninh lần lượt trở lại tháp cao của Thánh Đạo tông.
Tiếp theo bắt đầu cuộc chiến một trăm hạng đầu của cảnh giới Đại Thần Tôn.
Tần Ninh cũng không quan tâm đến những chuyện này.
Từng đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn lần lượt lên đài, bắt đầu khiêu chiến từ hạng thứ một trăm lên trên, từng bước từng bước một...
Bên trong võ trường rộng lớn, các đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn tỷ thí, mỗi một trận đều rất kịch liệt.
Lúc này, Tần Ninh ngồi ở tầng một trên tháp cao, nhắm mắt lại.
Trong cơ thể, khí Chí Tôn chuyển động, lực lượng pháp thân Long Hoàng Bất Diệt cũng chậm rãi tụ tập.
Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm!
Pháp thân Phá Tán năm lần, đây là năm lần lột xác.
Mà Tần Ninh đến bước này đã lĩnh ngộ được Thánh Nguyên Thái Cực Quyển càng thêm thông suốt rồi.
Vài năm trước, Thánh Nguyên Thái Cực Quyển được coi như là võ quyết Chí Tôn truyền thừa của Thánh Đạo tông, có thể nói là vô cùng nổi tiếng, nhưng võ quyết Chí Tôn này lại có thiếu sót.
Mà năm đó sau khi Tần Ninh hiểu được về võ quyết này đã tiến hành thay đổi, sửa lại thiếu sót.
Vì vậy Tần Ninh là người quen thuộc võ quyết này nhất.
Bốn tầng ý cảnh.
Sử dụng khí Chí Tôn.
Sử dụng khí Chí Tôn và lực lượng pháp thân.
Sử dụng khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân và lực hồn phách.
Cùng với cái thần bí nhất và mạnh mẽ nhất, bốn hợp một giữa khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân, lực hồn phách và cơ thể.
Mỗi một tầng ý cảnh bùng nổ đều là một lần chồng chất.
Chưởng pháp!
Móng pháp!
Quyền pháp!
Chỉ pháp!
Cùng với kiếm pháp, đao pháp, thương pháp vân vân, đây đều là những thứ bao la bát ngát tồn tại trong Thánh Nguyên Thái Cực Quyển.
Tần Ninh lười đặt tên cho những chiêu thức mà mình lĩnh ngộ, đều gọi là Tiểu Đế Chưởng, Tiểu Đế Quyền, Tiểu Đế Kiếm vân vân, dù cho chiêu thức thiên biến vạn hóa, nhưng cách gọi của Tần Ninh chỉ có một.
Đây cũng là võ quyết chính Tần Ninh nắm trong tay bây giờ.
Ngoài ra chính là Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết!
Trên thực tế, bắt đầu từ lúc ở đại lục Vạn Thiên.
Cửu Linh Tinh Thần Quyết!
Cửu Thiên Tinh Thần Quyết!
Cửu Thần Tinh Thần Quyết!
Đều là một hệ thống, đến cảnh giới Chí Tôn, pháp quyết này cũng có thể nói là đã tiến hóa thành Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết, hoàng giả trong thần!
Sở dĩ Tần Ninh chưa bao giờ từ bỏ võ quyết này cũng là vì cân nhắc cho sau này.
Rồi sau đó chính là võ quyết tự nghĩ ra để phối hợp với pháp thân - Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết!
Âm Dương Thái Cực!
Long Hoàng Trình Thụy!
Những thứ này cũng là tất cả những gì Tần Ninh có hiện nay.
Nắm rõ ràng tất cả!
Bên trong võ trường, những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn đã bắt đầu thể hiện ra sự ác liệt của mình trong trận chiến Tiểu Vực Tử, thậm chí đã có người chết.
Dần dần, từng cuộc tỷ thí diễn ra, trận chiến Tiểu Vực Tử đã kết thúc.
Cuối cùng một đệ tử của Cửu Nguyên đan tông đã lấy được hạng nhất, trở thành Tiểu Vực Tử.
Tần Ninh chỉ hơi chú ý đến những điều này thôi, chứ cũng không để ở trong lòng.
Kế tiếp chính là trận chiến Vực Tử thực thụ!
Thủ khoa Vực Tử!
Sẽ rơi vào nhà nào?
Lúc này, bên trong võ trường, một vị trưởng lão tóc trắng chậm rãi đi ra.
"Tiếp theo, bắt đầu tiến hành cuộc chiến giành hạng nhất trong vực".
"Bắt đầu từ hạng thứ một trăm, khiêu chiến lên trên".
"Thắng thì sẽ thay thế hạng của đối thủ, còn có thể tiếp tục khiêu chiến, thua thì chỉ có thể trở về chỗ cũ, mà những đệ tử ở ngoài một trăm hạng đầu cũng có thể khiêu chiến người trong một trăm hạng đầu".
"Nhưng mà mỗi một đệ tử chỉ có thể khiêu chiến người trước mình một hạng, không thể khiêu chiến vượt nhiều hạng!"
Nghe thấy lời này, không ít đệ tử đều là lăm le, nhao nhao đứng lên muốn thử.
Trận chiến Tiểu Vực Tử cũng không phải thứ mọi người để ý nhất, cho dù có đánh nhau hăng say thế nào cũng sẽ không thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng trận chiến Vực Tử lại khác.
Trở thành Vực Tử có nghĩa là vô cùng có tiềm lực, có nghĩa là sau này sẽ được vạn người kính ngưỡng!
"Bây giờ cuộc chiến Vực Tử sẽ bắt đầu, đầu tiên, đệ tử xếp hạng thứ một trăm bắt đầu khiêu chiến".
Giờ phút này, hơn vạn người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt vào bên trong võ trường.
Cuộc chiến như vậy, cho dù là ai cũng không thể không quan tâm.
Chỉ trong phút chốc đã thấy hai bóng người xuất hiện bên trong võ trường.
"Thánh địa Thanh Dương, Mục Viên!"
"Thánh Đạo tông, Lưu Khanh!"
Hai người lên đài, lập tức tỷ thí.
Ầm...
Ngay lập tức, hai vị Tiểu Đế Tôn nhanh chóng ra tay, đằng đằng sát khí...
Tiếp theo, từng trận khiêu chiến không ngừng diễn ra.
Mà lúc này Tần Ninh vẫn tập trung tu luyện, lẳng lặng chờ đợi.
"Trận kế tiếp!"
Giọng nói của trưởng lão tóc trắng vang lên, nói: "Hạng thứ mười sáu Kế Tử Thu, khiêu chiến hạng thứ mười lăm Ngu Linh Cơ".
Rất nhanh, cuộc chiến thứ hạng đã đi đến hai mươi hạng đầu tiên.
Kế Tử Thu là đệ tử đứng đầu của Đại Vũ Phong trong Thánh Đạo tông, Tiểu Đế Tôn thất phẩm.
Đánh bại đệ tử hạng mười bảy khiêu chiến mình, Kế Tử Thu bắt đầu khiêu chiến hạng thứ mười lăm Ngu Linh Cơ.
Chỉ trong phút chốc, Kế Tử Thu và Ngu Linh Cơ đã leo lên võ trường.
"Ngu sư muội, khoảng thời gian này, chắc hẳn ngươi tiến bộ rất lớn nhỉ?"
Kế Tử Thu cười nói: "Chẳng qua là cũng nên cẩn thận".
Lúc này Ngu Linh Cơ nắm chặt bàn tay lại, khẽ mỉm cười nói: "Kế sư huynh cũng phải cẩn thận đừng để thua".
Hai người vừa cười vừa nói, khí thế tỏa ra.
Ầm...
Chỉ trong chớp mắt, pháp thân Chí Tôn của Kế Tử Thu bùng nổ, khí thế dâng trào trong nháy mắt đã ép về hướng Ngu Linh Cơ.
Lúc này pháp thân của Ngu Linh Cơ cũng nở rộ, khí thế kinh khủng chập chờn lan ra.
Ánh mắt của mọi người đều bị thu hút.
Mà trong lúc đám người đang xem, trên một lầu các có hai bóng người đang thoải mái ngồi, thưởng thức trà, ăn bánh ngọt, đám người xung quanh vô cùng chật chội, nhưng lúc này hai người lại có vẻ khá thoải mái.
"Tiểu sư muội, thấy Tần Ninh chưa?"
Duẫn Khả Vi cười hì hì nói: "Ta đoán Tần Ninh này chắc chắn sẽ lấy được hạng nhất".
Chương 2533: Đánh ngươi, không cần!
Cơ Thi Dao nghe vậy cũng cười hì hì nói: "Chưa chắc, những thiên tài kia đều không tầm thường..."
Duẫn Khả Vi tùy tiện nói: "Cá cược không?"
"Không!"
Cơ Thi Dao nghiêm mặt nói: "Sư tôn nói rồi, cá cược không tốt".
Duẫn Khả Vi bất đắc dĩ nói: "Tiểu sư muội, những lời sư tôn nói không nhất định đều là đúng mà!"
Cơ Thi Dao lại không thèm để ý.
Duẫn Khả Vi nhìn một trong năm tòa tháp cao, thở dài nói: "Không biết đại sư huynh rốt cuộc nghĩ như thế nào..."
"Đà La Khôn kia nói sẽ tiết lộ tin tức về sư tôn sau khi trận chiến Vực Tử kết thúc, đại sư huynh lại còn kiên nhẫn chờ được, nếu ta thì đã trực tiếp đánh chết Đà La Khôn, ép ông ta nói ra tung tích của sư tôn rồi!"
"Vậy muội đi đi!"
Cơ Thi Dao lại hừ một tiếng nói: "Đại sư huynh giỏi về đan thuật, nhưng nếu bàn về thực lực thì vẫn kém Đà La Khôn, huynh... còn kém cỏi hơn..."
"Cơ Thi Dao, muội mở được pháp thân, bây giờ giỏi hơn rồi đúng không? Có giỏi đi nữa cũng không lợi hại bằng ta!"
"Thử một chút thì biết!"
Hai người phồng mồm trợn mắt cãi vã.
Ầm...
Mà lúc này, bên trong võ trường, một tiếng nổ trầm thấp truyền ra.
Chỉ nghe được một tiếng nổ tung, một bóng người xinh đẹp thụt lùi về sau, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng nhợt.
Ngu Linh Cơ!
Thất bại!
Kế Tử Thu chậm rãi bước ra, ngay sau đó cười nói: "Ngu sư muội, cảm ơn".
Lúc này trên mặt Ngu Linh Cơ có mấy phần không cam lòng, nhưng vẫn đi từng bước một ra khỏi võ trường.
Lần này, mọi người đang xem đều vô cùng khẩn trương.
Kế Tử Thu đánh bại Ngu Linh Cơ, có nghĩa là đã thay thế được thứ hạng của Ngu Linh Cơ, trở thành hạng thứ mười lăm.
Kế tiếp, Kế Tử Thu sẽ khiêu chiến Tần Ninh xếp thứ mười bốn.
Kết quả sẽ như thế nào?
Tất cả mọi người đều rất tò mò.
Rất nhiều người đều nghe được tin đồn Tần Ninh giết chết từng vị thánh tử, nguyệt tử, đạo tử, nhưng đều không nhìn thấy, căn bản không dám tin.
Mà bây giờ, rốt cuộc tin tức này là thật hay là giả, sẽ biết được ngay lập tức.
"Kế Tử Thu xếp hạng thứ mười lăm, tiếp theo khiêu chiến đệ tử Tần Ninh của Thánh Đạo tông hạng thứ mười bốn, Kế Tử Thu có cần nghỉ ngơi không?"
Nghe vậy, Kế Tử Thu cười nói: "Không cần".
"Ừm..."
"Tần Ninh, ra sân!"
Trưởng lão tóc trắng gọi một câu.
Ngay sau đó chỉ thấy được một bóng người mặc đồ trắng chậm rãi đi đến mép võ trường.
Trường sam màu trắng hiển nhiên không nhiễm một hạt bụi, ở vị trí hai tay áo, cổ áo, vạt áo đều có sợi tơ màu vàng nhạt, càng tôn lên cảm giác cao quý của thanh niên.
Khuôn mặt tuấn tú, khí chất nho nhã hơn người.
Mái tóc dài buộc lên, tùy ý cắm một cây trâm gỗ, hai lọn tóc tản ra bên trán để lộ phong thái phóng khoáng ngang ngạnh.
Tần Ninh!
Là người nổi tiếng nhất trong cuộc tuyển chọn lần này!
Tần Ninh đi từng bước một vào bên trong võ trường, khiến không ít thiếu nữ phải hoan hô.
"Ngươi thật sự không cần nghỉ ngơi sao?"
Tần Ninh nhìn về phía Kế Tử Thu, chậm rãi nói.
"Không cần".
Kế Tử Thu nghe vậy liền tùy tiện nói: "Ta biết những chuyện ngươi đã làm, chẳng qua là... ta tự nhận không kém những đạo tử, thánh tử kia, cho nên vẫn muốn tỷ thí với ngươi!"
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái.
Lời này rất thú vị.
Ta biết ngươi trâu bò, nhưng là ta cảm thấy ta còn trâu bò hơn!
"Được!"
Lúc này Tần Ninh bước ra một bước, Kế Tử Thu lập tức cẩn thận, thả pháp thân ra, khí thế ngút trời dao động.
"Ngươi không thả pháp thân của ngươi ra sao?", Kế Tử Thu quát lên.
"Đánh ngươi, không cần!"
Nghe vậy, sắc mặt Kế Tử Thu run lên.
Người này quả nhiên là ngông cuồng tự đại giống như lời đồn, không coi ai ra gì.
"Liệt Phong Nguyên Quyết, Phong Bạo Tụ Tập!"
Kế Tử Thu nắm chặt bàn tay lại, một tiếng ầm vang lên.
Một chiêu thức này là chiêu thức mà hắn ta đã đánh bại Ngu Linh Cơ, đối mặt với Tần Ninh, hắn ta không dám có bất kỳ khinh thường nào, trực tiếp sử dụng chiêu thức mạnh nhất.
Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái, hơi nắm bàn tay lại, ngay sau đó buông ra.
Một chưởng tung ra.
"Tiểu Đế Chưởng!"
Tiếng gió gào thét lúc này hơi dừng lại, chưởng kình trong nháy mắt đã nhào ra, hóa thành một chưởng khổng lồ to trăm trượng, trực tiếp phủ lên từng cơn gió mạnh.
Mà lúc từng cơn gió mạnh kia chạm vào chưởng ấn của Tần Ninh thì lập tức bị đón đỡ, sau đó quay về hướng Kế Tử Thu.
"Đáng chết!"
Kế Tử Thu liền biến sắc mặt, trong nháy mắt hai tay đã làm pháp quyết, ngưng tụ ra một lá chắn gió ngăn ở trước người mình.
Gió bão hạ xuống, bị phong thuẫn ngăn cản, phát ra những tiếng ầm ầm.
Nhưng vào lúc này, gió bão biến mất, chưởng ấn của Tần Ninh cũng trực tiếp đánh tới!
Ầm...
Một chưởng khổng lồ rơi xuống.
Bên trong võ trường như đất rung núi chuyển, bóng người Kế Tử Thu bị một chưởng này bao trùm, sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, cả người lùi về sau.
Hắn ta vừa định đưa hai tay ra làm pháp quyết tấn công lần nữa, nhưng vào lúc này, bóng người Tần Ninh đã đi tới trước mặt hắn ta, đá ra một cú.
Ầm...
Cả người Kế Tử Thu lùi về sau, đập vào bức tường trận pháp bên mép võ trường, phun ra một ngụm máu tươi rồi rơi xuống đất.
Hắn ta còn chưa đứng dậy, Tần Ninh đã đến lần nữa.
"Ta nhận thua!"
Lúc này Kế Tử Thu hét lên.
Khi Kế Tử Thu vừa dứt lời, chỉ thấy được bàn chân của Tần Ninh đã xuất hiện ở trên trán hắn ta, giống như nếu hắn ta không nhận thua thì một giây sau, Tần Ninh sẽ đạp một cú nổ đầu hắn ta vậy.
Bàn chân chậm rãi buông xuống, Tần Ninh nhìn Kế Tử Thu một cái rồi trở lại giữa sân.
"Kế Tử Thu bại, Tần Ninh giữ vững vị trí thứ mười bốn, tiếp tục khiêu chiến hạng kế tiếp".
Lúc này trưởng lão tóc trắng thản nhiên nói: "Tần Ninh, có cần nghỉ ngơi không?"
"Không cần!"
"Được!"
Trưởng lão tóc trắng tùy tiện nói: "Hạng thứ mười ba, Thánh Đạo tông, Bộc Xước!"
Giờ phút này, đông đảo người đang đứng xem trong ngoài võ trường đều vô cùng kinh ngạc.
Lời đồn là thật, Tần Ninh thật sự có thực lực giết chết thánh tử, đạo tử!
Tai nghe là giả, mắt thấy là thật.
Tuy thực lực của Kế Tử Thu không so được với những thiên tài hàng đầu như đạo tử, thánh tử, nhưng cũng không chênh lệch nhiều lắm.
Vậy mà lại bị Tần Ninh đánh bại dễ dàng như thế.
Thật sự chỉ là Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm sao?
Thiên tài!
Rốt cuộc ai mới là thiên tài?
Trận kế tiếp bắt đầu.
Tần Ninh đứng ở bên trong võ trường.
Bộc Xước xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh, nhìn về phía hắn, trong lòng đắng ngắt.
Hắn ta vốn tràn đầy lòng tin, nhưng bây giờ lại không có chút tự tin nào cả.
Làm sao có thể đánh với Tần Ninh đây?
Chẳng lẽ trực tiếp nhận thua?
Trực tiếp nhận thua thì quá mất mặt đi!
Lúc này, Tần Ninh mở miệng trước: "Bây giờ còn mười ba người nữa, nếu đánh từng người một thì quá phiền toái, ngươi nhận thua đi".
Nghe thấy lời này, Bộc Xước lập tức nổi giận.
Lời này quá kiêu ngạo, dẫu sao hắn ta cũng là đạo tử!
"Không muốn?"
Tần Ninh lại nói: "Ta ra tay không biết nặng nhẹ, ta sợ ngươi còn chưa kịp nhận thua đã chết rồi..."
Nghe vậy, Bộc Xước lập tức phân vân.
"Được rồi, nếu không muốn vậy thì tới đi!"
Tần Ninh bước ra một bước, Bộc Xước lập tức trở nên căng thẳng.
"Ta không cần nổi tiếng", Bộc Xước vội vàng nói: "Chẳng qua là cũng đã lên võ trường rồi, dù gì cũng phải ra tay mới đúng, thế này đi, chúng ta quyết định thắng bại bằng một chiêu, như thế nào?"
"Quyết định thắng bại bằng một chiêu?", Tần Ninh nghe vậy liền cười nói: "Ngươi cũng thông minh đấy".
Nếu như quyết định thắng bại bằng một chiêu, Bộc Xước thấy được sức mạnh của Tần Ninh là thứ hắn ta không thể chống cự, vậy sẽ trực tiếp nhận thua, dù sao cũng sẽ không đến mức ngay cả cơ hội nhận thua cũng không có đã bị Tần Ninh giết đúng không?
Chương 2534: Liên tiếp nhận thua
Hai người đứng ở trong võ trường, Tần Ninh nhìn về phía Bộc Xước, cười nói: "Được, quyết định thắng bại bằng một chiêu, ngươi ra tay đi!"
Lúc này Bộc Xước hét lên.
Ngay sau đó, khí tức trong cơ thể không ngừng ngưng tụ.
Một khí thế kinh khủng bộc phát ra.
Pháp thân của Bộc Xước ngưng tụ.
Pháp thân Thiên Sư!
Pháp thân động vật là cuồng bạo nhất, tuy lực tấn công không bằng pháp thân khí, nhưng lại có thể dung hợp với võ giả chặt chẽ hơn.
Điểm mạnh của pháp thân Thiên Sư chính là cuồng bạo, thế công vừa nhanh vừa mạnh.
Bộc Xước biết mình rất có khả năng không phải đối thủ của Tần Ninh, nhưng vẫn muốn thử một lần.
Ầm...
Tiếng nổ tung trầm thấp này vang lên.
Bộc Xước bước ra hai chân, mặt đất võ trường liền nứt, cả người hắn ta dường như đã hòa làm một thể với pháp thân, khí tức kinh khủng bộc phát.
Ầm...
Lúc này tiếng nổ tung nặng nề vang lên, khí thế làm người ta sợ hãi bộc phát ra.
Lúc những tiếng ầm ầm truyền ra, tất cả mọi người đều cảm giác được khí thế vô cùng cuồng bạo tỏa ra từ trong cơ thể Bộc Xước.
Mà trước người hắn ta, Tần Ninh đứng yên tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh.
Chỉ trong chớp nhoáng, Tần Ninh đã động.
Một tay nắm chặt thành quyền, rồi sau đó chậm rãi tung ra.
Ngay sau đó, chỉ thấy bên trong thân thể của Tần Ninh có một khí thế kinh khủng ngưng tụ, từng khí Chí Tôn dung hợp với lực lượng pháp thân, mặc dù pháp thân của hắn chưa từng xuất hiện, nhưng lực lượng pháp thân lại dung hợp làm một với thân xác.
Mà ngay sau đó, lực hồn phách lan ra.
Ba tầng ý cảnh.
Ý cảnh tầng ba của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển.
"Tiểu Đế Tôn Thánh Thuẫn!"
Tần Ninh hơi mở miệng, trước người hắn, khí Chí Tôn, lực lượng pháp thân, lực hồn phách, ba cái dung hợp làm một, hóa thành một tấm thuẫn màu xanh.
Thánh Thuẫn ngăn cản trước người, Tần Ninh đứng yên bất động.
Ầm!
Đợi đến khi Bộc Xước đánh tới, sư tử lớn giống như thú dữ nuốt cả trời đất vậy, trong nháy mắt đã lao về phía Tần Ninh.
Bên trong toàn bộ võ trường lập tức bộc phát ra khí thế kinh khủng.
Tất cả mọi người đều cau mày lại.
Quá kinh khủng!
Khí thế mà hai vị Tiểu Đế Tôn tỷ thí hoàn toàn sánh bằng cảnh giới Đại Đế Tôn.
Mà vào lúc này, Tần Ninh đi từng bước một ra khỏi bụi bặm, bộ quần áo trắng vẫn khiến hắn giống như một công tử nhẹ nhàng tiêu sái vậy.
Bên kia, Bộc Xước cũng chậm rãi đi ra.
"Tần Ninh sư đệ rất mạnh, tại hạ thua!"
Bộc Xước nói rồi xoay người rời đi.
Mà cánh tay đang chậm rãi buông xuống của hắn ta nắm chặt một dòng máu tươi, không để giọt nào rơi xuống cả.
Tần Ninh mới chỉ phòng ngự đơn giản, nhưng lớp phòng ngự này lại có thể chặn được đòn tấn công của Bộc Xước, thậm chí phản ngược lại lên người hắn ta.
Một chiêu!
Đã phân thắng bại.
Một giây sau, trưởng lão tóc trắng xuất hiện lần nữa, nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Có cần nghỉ ngơi không?"
Tần Ninh lắc đầu một cái.
Trưởng lão tóc trắng tùy tiện nói: "Tần Ninh, chiến thắng Bộc Xước, xếp hạng mười ba, tiếp theo, khiêu chiến đệ tử hạng thứ mười hai, Nguyên Nguyệt Minh của động thiên Huyền Nguyệt".
Nghe thấy vậy, sắc mặt rất nhiều người đều vô cùng đặc sắc.
Tần Ninh đánh bại Kế Tử Thu!
Lại đánh bại được Bộc Xước.
Người này chỉ là Tiểu Đế Tôn tầng năm, tuyệt đối là người khó lường nhất trong trận chiến Vực Tử lần này!
Không lâu sau, Nguyên Nguyệt Minh đi ra từ trong đám người, bước vào trong võ trường.
Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Nguyệt Minh, bình tĩnh nói: "Ngày đó ngươi ở đấy đúng không?"
Nghe thấy lời này, Nguyên Nguyệt Minh liền biến sắc mặt, vội vàng nói: "Ta chưa từng gặp Lý Nhàn Ngư, cũng không ra tay với hắn ta".
Sắc mặt Tần Ninh rất kì quái, tùy tiện nói: "Ta nói là ngày đó ta giết đám người Huyền Trung Nguyệt, Trác Văn Nguyệt, ngươi cũng có mặt đúng không?"
Nguyên Nguyệt Minh thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hắn ta còn tưởng rằng Tần Ninh nói là hắn ta cũng có mặt lúc đối phó với Lý Nhàn Ngư chứ.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Còn đánh nữa không? Ngươi đã biết sự chênh lệch giữa ngươi và ta, nếu ngươi muốn đánh, ta sẽ khiến ngươi không có cơ hội nhận thua, mà sẽ trực tiếp đánh chết ngươi".
Hắn vừa dứt lời, Nguyên Nguyệt Minh suýt nữa phun một ngụm máu ra ngoài.
Dựa vào cái gì chứ?
Dù sao Bộc Xước cũng đã ra một chiêu, Tần Ninh lại không cho hắn ta cơ hội ra tay!
Sao lại đối xử khác biệt như vậy?
Nhưng Nguyên Nguyệt Minh biết, Tần Ninh nói không sai.
"Ta nhận thua!"
Một giây sau, Nguyên Nguyệt Minh trực tiếp nhìn bốn phía, cất cao giọng nói.
Giờ phút này, xung quanh võ trường hoàn toàn huyên náo.
"Nhận thua?"
"Bộc Xước còn đánh một chiêu kìa, tại sao Nguyên Nguyệt Minh lại trực tiếp nhận thua?"
"Chuyện này chuyện này chuyện này... Tần Ninh thật sự mạnh như vậy sao?"
"Ta thấy là Nguyên Nguyệt Minh sợ thì có? Ngay cả ra tay cũng không dám, đây là một trong tứ nguyệt của động thiên Huyền Nguyệt sao?"
Đủ mọi lời nói của đám người truyền ra.
Nguyên Nguyệt Minh rất bực bội.
Hắn ta rất muốn hô to một câu với những người đó: Ngươi giỏi thì ngươi lên đi!
Đúng như Tần Ninh nói, hắn ta căn bản không phải đối thủ của hắn, tự dưng làm chậm trễ thời gian của Tần Ninh, một khi hắn mất hứng sẽ trực tiếp đánh chết mình, hắn ta phải tìm ai nói đạo lý đây?
Giờ phút này, trưởng lão tóc trắng xuất hiện lần nữa, nhìn về phía Nguyên Nguyệt Minh, nói: "Ngươi chắc chắn nhận thua?"
"Chắc chắn!", Nguyên Nguyệt Minh cắn răng nói.
Chuyện mất mặt như vậy mà cứ bắt hắn ta nói thêm mấy lần sao?
Trưởng lão tóc trắng nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ngươi có cần nghỉ ngơi không?"
"Không cần".
"Được, vị kế tiếp", trưởng lão tóc trắng nói: "Thánh địa Thanh Dương, thánh tử, Vạn Tiên Hướng".
Chẳng qua là khi trưởng lão tóc trắng vừa dứt lời, một giọng nói đột nhiên vang lên.
"Trưởng lão, ta nhận thua".
Giọng nói đột nhiên này khiến mọi người vô cùng sửng sốt.
Mẹ nó chứ!
Tình huống gì đây?
Làm sao có thể nhận thua được?
Lúc này Vạn Tiên Hướng còn chẳng thèm đi ra, nói thẳng: "Ta không phải đối thủ của Tần Ninh, tự nguyện nhận thua, bắt đầu trận kế tiếp đi!"
Vạn Tiên Hướng vừa dứt lời, phong chủ Thi Ngọc đứng bên cạnh vỗ vào đầu hắn ta, mắng: "Tên nhóc thối, làm mất mặt ông đây, còn chưa đánh mà đã nhận thua?"
Vạn Tiên Hướng vội vàng thấp giọng nói: "Sư phụ, người muốn con chết sao? Tần Ninh sẽ giết con, con đã tận mắt nhìn thấy hắn giết đám người Huyền Trung Nguyệt, Thanh Dương Hoa, căn bản không phải đối thủ của hắn".
"Vậy con cũng phải ra sân một tí chứ!"
Mà vào lúc này, đám người đã hoàn toàn sôi trào.
Trưởng lão tóc trắng tiếp tục nói: "Vị kế tiếp, hạng thứ mười, thánh địa Thanh Dương, Niếp Như Tuyết".
"Ta nhận thua!"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Niếp Như Tuyết vang lên.
Mẹ nó!
Lại nhận thua?
Giờ phút này, mọi người đã hoàn toàn bối rối.
Mà Nguyên Nguyệt Minh vừa đi xuống lại vô cùng buồn rầu.
Hắn ta mới bắt đầu nhận thua đã không ngừng bị chê bai.
Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết nhận thua lại không có ai nói gì, quá không công bằng.
Lúc này trưởng lão tóc trắng cũng hơi cạn lời.
Tần Ninh đáng sợ như vậy sao?
"Tiếp theo, hạng thứ chín, động thiên Huyền Nguyệt, Lý Ý Nguyệt".
"Trưởng lão, ta cũng nhận thua".
Lý Ý Nguyệt thoải mái nói.
Nhận thua, không mất mặt.
Lên sân mà chết, đó mới mất mặt.
Lần này, đám người đã hoàn toàn huyên náo hẳn lên.
Nhận thua?
Thật sự nhận thua!
Liên tục bốn vị thiên tài, đệ tử có khả năng đoạt cúp đều nhận thua!
Vậy kế tiếp...
"Trận kế tiếp, hạng tám, Thánh Đạo tông, Tư Mã Tuyết Thiên".
Trưởng lão tóc trắng nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, nói: "Ngươi có bằng lòng nhận thua hay không?"
Câu hỏi này khiến mọi người hoàn toàn cạn lời.
Không bằng tất cả đều nhận thua, trực tiếp đưa hạng nhất cho Tần Ninh là được!
Lúc này Tần Ninh đứng ở bên trong võ trường, nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, cười nhạt một cái nói: "Không phải ngươi vẫn luôn muốn giết ta sao? Hôm nay cho ngươi một cơ hội, ngươi có dám không?"
Chương 2535: Pháp thân Thiên Tuyết, Tư Mã Tuyết Thiên!
Ngươi có dám sao?
Một tiếng chất vấn khiến cho võ giả xung quanh liên tục biến sắc.
Đây là chuyện gì vậy?
Ngay lập tức, không ít đệ tử Thánh Đạo tông biết chuyện bắt đầu kể lể.
"Nghe nói Tần Ninh vào Thánh Đạo tông, Tư Mã Tuyết Thiên có lòng mời chào, Tần Ninh không thích, hai người kết thù..."
"Sau đó, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn của Tuyết Môn đã bị giết không ít..."
"Đó là bọn họ đi tìm Tần Ninh gây phiền toái, thực lực không bằng người ta, không phải là tự tìm cái chết ư".
"Đúng vậy, ai có thể nghĩ tới Thánh Đạo tông lại có một yêu nghiệt như vậy, hắn mới tiến vào Thánh Đạo tông hơn một năm thôi".
Không ít người nghe được tin tức cũng biết ân oán giữa Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên.
Nhưng lúc này, ai cũng nhìn ra Tần Ninh rất mạnh, Tư Mã Tuyết Thiên có khả năng sẽ thất bại.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Cho ngươi cơ hội, ngươi có thể nắm bắt được không? Tư Mã Tuyết Thiên... Đạo tử..."
Lúc này mọi người đều có dáng vẻ xem kịch vui.
Lợi hại!
Rõ ràng là Tần Ninh đang khiêu khích Tư Mã Tuyết Thiên.
Ngươi là đạo tử, ta thì không.
Ngươi dám tiếp nhận sự khiêu chiến của ta không?
Không dám!
Vậy sau này Tư Mã Tuyết Thiên chắc chắn sẽ không ngóc đầu lên ở Thánh Đạo tông được.
Dám!
Có thể sẽ thua rất thảm, thậm chí sẽ chết.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Tư Mã Tuyết Thiên.
"Làm sao không dám?"
Lúc này một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tư Mã Tuyết Thiên nhẹ nhàng bay lên trong đám người giống như tiên hạc vậy, phong thái động lòng người, mắt ngọc mày ngài, lúc này trên mặt là vẻ lạnh lùng, nhưng lại không hề có vẻ sợ hãi.
Tiếp nhận!
Giờ phút này, mọi người đều nhìn vào trong võ trường không chớp mắt.
Trưởng lão tóc trắng cũng vô cùng ngạc nhiên.
Tư Mã Tuyết Thiên, thật sự tiếp nhận!
"Bắt đầu tỷ thí".
Trưởng lão tóc trắng nói xong những lời này liền xoay người rời đi.
Trong sân, Tần Ninh và Tư Mã Tuyết Thiên đứng cách nhau trăm thước.
Nàng ta cũng giống như Hô Diên Bân đạo tử vậy, đều đến từ phong thứ nhất trong Thánh Đạo tông - Đại Vũ Phong.
Trong bảy vị đạo tử của thánh Đạo tông chỉ có hai vị là nữ đệ tử, Đào Chỉ Kỳ và Tư Mã Tuyết Thiên.
Mà mọi người đều biết thực lực của Tư Mã Tuyết Thiên chắc hẳn là xếp sau vài vị trong bảy vị đạo tử.
Nhưng bây giờ, Tư Mã Tuyết Thiên lại ra sân.
Dưới tình huống biết rõ Tần Ninh rất mạnh mà vẫn ra sân.
Chẳng lẽ thật sự chỉ là vì bị chọc giận sao?
"Lần này rốt cuộc không cần đám chó mèo kia của ngươi đến nữa, ta cũng rất muốn nhìn xem vị đạo tử như ngươi có thực lực như thế nào, cũng muốn biết vì sao ngươi cứ muốn giết ta!"
Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Nếu như chỉ là bởi vì lúc ta nhập môn làm ngươi mất mặt, ta nghĩ một vị đạo tử không đến mức nhỏ mọn như vậy, còn có những nguyên nhân khác đúng không?"
Tư Mã Tuyết Thiên nghe vậy, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ.
Lúc này cả người nàng ta chậm rãi lơ lửng lên cao.
Pháp thân cũng trực tiếp ngưng tụ ra.
"Pháp thân Thiên Tuyết!"
Trong đám người, không ít người đều biết pháp thân mà Tư Mã Tuyết Thiên tu hành.
Pháp thân Thiên Tuyết!
Động một cái có thể biến hóa ra khí Chí Tôn, băng tuyết bao trùm trời đất, vô cùng kinh khủng.
Trên thực tế, trong số hàng tỉ võ giả ở Cửu Nguyên Vực, có thể trở thành một trong hai mươi tư vị thiên tài tuyệt đỉnh, có ai lại đơn giản đâu?
Những người này, ví dụ như Bộc Xước, Kế Tử Thu vừa ra tay đã thất bại trước Tần Ninh, cũng không phải là bọn họ yếu, mà là Tần Ninh quá mạnh mẽ!
Mạnh yếu rất quan trọng.
Tiểu Đế Tôn thất phẩm như Tư Mã Tuyết Thiên, mười vị thiên tài cùng cảnh giới căn bản cũng không phải là đối thủ của một mình nàng ta.
Đây chính là sự chênh lệch giữa các thiên tài.
Mà Tần Ninh chính là yêu nghiệt, dùng từ thiên tài đã không thể hình dung Tần Ninh nữa rồi.
"Băng Tuyết Thiên Lý!"
Tư Mã Tuyết Thiên lạnh lùng nói, chỉ trong phút chốc, trong phạm vi toàn bộ võ trường được đại trận vây quanh, tuyết lập tức rơi xuống nhiều như lông ngỗng.
Không chỉ như vậy, trên mặt đất bắt đầu xuất hiện mảnh băng vụn, dần dần hóa thành đất băng tuyết.
"Tuyết Thiên Tiến!"
Giọng nói của Tư Mã Tuyết Thiên vang lên, hai tay làm pháp quyết, chỉ trong phút chốc, từng mũi tên tuyết xông thẳng về phía Tần Ninh.
Thấy mũi tên tuyết bay tới, Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, một thánh thuẫn xuất hiện lần nữa.
Mũi tên tuyết bắn vào phía trước thánh thuẫn, phát ra những tiếng vang leng keng.
Hơn ngàn mũi tên tuyết, mỗi một cái đều đủ để giết chết một vị Tiểu Đế Tôn ngũ phẩm, nhưng từ đầu đến cuối Tần Ninh vẫn có thể phòng ngự được.
Điều này đúng là quá không thể tưởng tượng nổi.
Tần Ninh nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, chậm rãi nói: "Nếu đã dám tiếp nhận, vậy thì phải có thực lực để dám nhận, trình độ này mà muốn giết ta? Ngươi muốn ta ra tay giết ngươi ngay bây giờ sao?"
Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Tuyết Thiên lại lạnh như băng.
"Vạn Lý Tuyết Băng!"
Nàng ta hét lên một câu, chỉ trong phút chốc, khí tức lạnh băng lập tức tụ tập ở xung quanh, mặt đất vào lúc này cũng nứt ra, không ngừng run rẩy.
Tần Ninh đứng trên mặt đất, nhưng vẫn thản nhiên như trước.
Dần dần, hắn lắc đầu một cái.
Tư Mã Tuyết Thiên khiến hắn quá thất vọng!
Vèo...
Chỉ trong phút chốc, cả người Tần Ninh giống như một tia chớp vậy, đã đi tới trước người Tư Mã Tuyết Thiên, đưa một ngón tay ra.
Cả người Tư Mã Tuyết Thiên lập tức thụt lùi, nhưng Tần Ninh vẫn bám theo giống như thuốc dán vậy.
Lúc này hai người gần như là mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, Tư Mã Tuyết Thiên vẫn không có bất kỳ sự hoảng sợ nào.
Giọng nói thấp đến mức không thể nghe thấy của Tần Ninh chậm rãi vang lên: "Chẳng lẽ Ma tộc Thanh Mộc chưa cho ngươi con át chủ bài để giữ được mạng sống sao?"
Vừa dứt lời, sắc mặt Tư Mã Tuyết Thiên liền hoàn toàn thay đổi.
"Hoàn Khải Minh và Kha Viêm Vũ sợ chết, đã nói ra tất cả rồi, Tư Mã Tuyết Thiên, ngươi có sợ chết không?"
Giờ phút này, khí thế trong cơ thể Tư Mã Tuyết Thiên tăng vọt ầm ầm.
Tiểu Đế Tôn thất phẩm!
Pháp thân ngưng tụ, bông tuyết đầy trời ngưng tụ lại một chỗ.
Pháp thân sau khi tan vỡ, lúc này lại dung hợp trong nháy mắt.
Pháp thân Tụ Nhất!
Đại Đế Tôn.
Tư Mã Tuyết Thiên nắm chặt tay lại, một thanh kiếm băng xuất hiện ở trong tay, trực tiếp chém về phía Tần Ninh.
Ầm...
Cả người Tần Ninh lùi lại.
Mà lúc này, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Tư Mã Tuyết Thiên đến Đại Đế Tôn nhất phẩm rồi.
Khó trách, khó trách Tư Mã Tuyết Thiên dám tiếp nhận lời khiêu chiến của Tần Ninh.
Cửu cảnh Chí Tôn, ba cảnh giới cuối cùng.
Tiểu Đế Tôn.
Đại Đế Tôn.
Chí Cao Đế Tôn.
Cảnh giới Đại Đế Tôn chỉ có các trưởng lão cấp cao trong các thế lực bá chủ, cùng với những cường giả đứng đầu trong một vài thế lực khác.
Ở toàn bộ Cửu Nguyên Vực, Đại Đế Tôn là cường giả, Chí Cao Đế Tôn là cường giả vô địch.
Hai mươi bốn thiên tài đều có tu vi Tiểu Đế Tôn đỉnh phong, nhưng cũng chưa thể bước vào cảnh giới Đại Đế Tôn, không phải là không muốn, mà là rất khó!
Nếu chưa hoàn toàn chắc chắn thì không có ai muốn mạo hiểm đánh vào Đại Đế Tôn cả.
Pháp thân Phá Tán bảy lần là điều vô cùng khó khăn đối với Tiểu Đế Tôn.
Mà pháp thân Tụ Nhất bảy lần lại cực kỳ khó khăn, nếu như thất bại một lần sẽ là đả kích khổng lồ.
Thậm chí sẽ dẫn đến việc pháp thân trực tiếp sụp đổ.
Tư Mã Tuyết Thiên lại dẫn trước các vị thiên tài.
Lúc này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Bây giờ Tư Mã Tuyết Thiên chính là cảnh giới Đại Đế Tôn, Tần Ninh... chắc sẽ phải thua chứ?
Giờ phút này, Tần Ninh đứng trên mặt băng tuyết nhìn về phía Tư Mã Tuyết Thiên, cười nói: "Đại Đế Tôn nhất phẩm, khó trách lại tự tin như thế!"
Tư Mã Tuyết Thiên cầm kiếm băng trong tay, lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh, vẫn là không nói một lời.
Nhưng lúc này sát khí giữa hai người đã lan ra toàn bộ võ trường.
Một giây sau, nếu ra tay thì chắc chắn sẽ như dời sông lấp biển.
Bình luận facebook