-
Chương 2496-2500
Chương 2496: Bạch Giáp Địa Long Thú
Cứ như thế, dọc theo đường đi, Huyết Minh Ngạc giết rất nhiều nguyên thú cấp sáu, nguyên thú cấp bảy, dĩ nhiên dấu ấn hồn thức đều bị sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh lần lượt phân chia.
Tần Ninh không để ý đến những điều này.
Bảy người Tần Ninh đứng trên lưng Huyết Minh Ngạc đi qua đầm lầy.
"Huyết Minh Ngạc, ngươi có thấy một cô gái đi vào đây không?"
Tần Ninh mở miệng hỏi.
Huyết Minh Ngạc đáp lại: "Không thấy".
Trên thực tế, Tần Ninh cũng tương đối hiếu kỳ.
Thời Thanh Trúc tiến vào bên trong đầm lầy này để làm gì?
"Vậy ta hỏi ngươi, ai là vua trong đầm lầy này?"
Hắn vừa dứt lời, Huyết Minh Ngạc buồn bực nói: "Bên trong một vùng đầm lầy lớn mà ta ở có hai con nguyên thú kinh khủng xưng vương".
"Một con là Bạch Giáp Địa Long Thú cấp chín, nó đã xưng bá ở đây hơn vạn năm rồi".
"Một con khác chính là Băng Lân Huyết Giao Thú cấp chín, nó cũng đã tồn tại rất lâu".
"Hai con này có thể nói là xưng vương xưng bá, không ai dám chọc!"
Tần Ninh gật đầu một cái, nói: "Vậy trực tiếp đi tìm bọn họ!"
Nghe thấy lời này, không chỉ là sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh run lên, suýt nữa ngã nhào, mà ngay cả cơ thể đang nổi trên mặt nước của Huyết Minh Ngạc giờ phút này cũng hơi run một chút.
Đi tìm hai con nguyên thú cấp chín kia?
Tần Ninh không điên chứ!
"Không tìm được".
Lúc này Huyết Minh Ngạc lẩm bẩm: "Ta chưa bao giờ nhìn thấy hai con nguyên thú cấp chín đó bao giờ, đi đâu tìm được?"
"Chắc ngươi sẽ phải biết hai con này ở nơi nào chứ?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Đến lãnh địa của bọn chúng xem một chút".
"Không đi có được không?", Huyết Minh Ngạc nói thẳng: "Sẽ chết đấy".
Cho dù là Huyết Minh Ngạc vô cùng hung dữ khát máu cũng phải sợ.
Lời này của Tần Ninh không phải trò đùa đâu.
Nhưng sẽ chết thật đấy.
Nếu như không may mắn đụng phải Bạch Giáp Địa Long Thú và Băng Lân Huyết Giao Thú, chắc cũng chỉ cần một miếng là có thể nuốt được con cá lớn như nó.
Đây không phải là đi tìm chết sao?
"Đi đi".
Tần Ninh lại nói thẳng.
Mà cùng lúc đó, cửa vào đầm lầy.
Từng bóng người chạy đến.
Một thanh niên cầm đầu mặc một bộ đồ màu xám tro, mái tóc dài buộc lên, vẻ mặt lạnh lẽo.
"Chắc chắn là đã tiến vào?"
"Không sai, Lưu Huyên sư huynh, Viêm Môn chúng ta và Tần Ninh không thù không oán, giết hắn làm gì?"
Một vị đệ tử hiếu kỳ nói.
"Điều này ngươi không cần biết".
Thanh niên tên là Lưu Huyên lúc này lạnh nhạt nói: "Kha Viêm Vũ đạo tử muốn giết hắn, còn vì sao thì ta cũng không biết, nhưng mà người này... quá ngông cuồng!"
Đệ tử kia tiếp tục nói: "Người này đã kết mối thù không đội trời chung với Tư Mã Tuyết Thiên đạo tử Tuyết Môn, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi là được".
Lưu Huyên lạnh nhạt nói: "Có rất nhiều chuyện không phải là thứ mà ngươi và ta có thể biết, ta chỉ biết là lần này không chỉ là Tuyết Môn và Viêm Môn chúng ta, mà người của Nhật Nguyệt Hội và Hoa Các cũng sẽ ra tay với Tần Ninh".
Nghe hắn ta nói vậy, sắc mặt mười mấy người ở đây đều biến đổi.
Hoa Các là do Hoa Linh Lung đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ năm - Bách Hoa Phong sáng lập.
Viêm Môn là do Kha Viêm Vũ đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ tư - Tiên Lâm Phong sáng lập.
Nhật Nguyệt Hội là do Hoàn Khải Minh đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ ba - Ngọc La Phong sáng lập.
Còn có Tuyết Môn là do Tư Mã Tuyết Thiên đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ nhất - Đại Vũ Phong sáng lập.
Mà mọi người đều biết là một năm gần đây có thể nói Tần Ninh đã giết hết mấy đệ tử tinh nhuệ ở nội môn, ngoại môn của Tuyết Môn, coi như đã kết mối thù không đội trời chung với Tư Mã Tuyết Thiên.
Tuyết Môn chắc chắn sẽ giết Tần Ninh.
Nhưng không nghĩ tới, Hoa Các, Viêm Môn, Nhật Nguyệt Hội đều muốn giết Tần Ninh!
Đây là vì sao?
Trên thực tế, Tần Ninh đắc tội Tuyết Môn, trở mặt với Tư Mã Tuyết Thiên, coi như là làm suy yếu thực lực của Tư Mã Tuyết Thiên, ngược lại là chuyện tốt đối với mấy liên minh đệ tử khác.
Bây giờ lại vô duyên vô cớ muốn giết Tần Ninh, bọn họ cũng không biết.
"Không hiểu thì cũng không cần nghĩ, chỉ cần chấp hành là được rồi".
Một giọng nói lúc này vang lên.
Chỉ thấy lại có mười mấy người cùng nhau đi tới.
Nhật Nguyệt Hội, Vương Triêu!
Người này cũng là một vị đệ tử tinh anh Tiểu Đế Tôn tứ phẩm, có tên tuổi cực lớn trong đám đệ tử tinh anh, lại là người tâm phúc của Hoàn Khải Minh trong Nhật Nguyệt Hội.
"Được rồi, chuẩn bị lên đường đi".
Lúc này Lưu Huyên mở miệng nói: "Vương Triêu, ngươi dẫn người của ngươi tiến vào từ một bên, ta dẫn người của ta, chúng ta chia thành hai đường, nếu như gặp được Tần Ninh thì lập tức báo tin".
"Ừm".
Chỉ trong phút chốc, đệ tử Viêm Môn và đệ tử Nhật Nguyệt Hội lần lượt tiến vào bên trong đầm lầy...
Lúc này, bên trong đầm lầy.
Mấy người Tần Ninh ngồi trên lưng Huyết Minh Ngạc đi tới một rừng cây trong đầm lầy.
Nhìn xung quanh sẽ thấy tất cả đều là cây cối sinh trưởng ở trong đầm lầy, khung cảnh yên tĩnh, thỉnh thoảng còn có tiếng của chim muông côn trùng vang lên, giống như rừng rậm nguyên thủy vậy.
Lúc này Huyết Minh Ngạc cũng thu sát khí cả người mình lại, trầm giọng nói: "Nơi này chính là địa bàn của Bạch Giáp Địa Long Thú, những nguyên thú khác không dám đi vào khu vực rừng rậm này".
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều run lẩy bẩy.
Nếu đụng phải Bạch Giáp Địa Long Thú cấp chín kia, bọn họ cũng không đủ nhét kẽ răng cho nó.
Nguyên thú cấp chín đấy.
Cảnh giới Chí Cao Đế Tôn đấy!
Cửu cảnh Chí Tôn, tám cảnh giới trước đều là Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn, Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn, tại sao đến cảnh giới thứ chín lại là Chí Cao Đế Tôn?
Bởi vì đây là cảnh giới Chí Tôn cao nhất, là chí cao, không người nào có thể sánh được.
Nguyên thú cấp bậc này, cho dù là các trưởng lão trong Cửu Nguyên đan tông gặp phải cũng sẽ không lấy cứng chọi cứng.
"Vào xem một chút".
Lúc này Tần Ninh đứng ở trên sống lưng Huyết Minh Ngạc, nhìn khắp bốn phía.
Trên mặt nước tĩnh lặng, cơ thể Huyết Minh Ngạc chậm rãi chuyển động, tạo ra từng gợn sóng nước, mấy người cứ tiến sâu vào bên trong...
Mà dần dần, cả người Huyết Minh Ngạc đột nhiên dừng lại, cơ thể nó bắt đầu run rẩy.
"Ngươi sao vậy?", lúc này Tả Hạo nghi ngờ hỏi.
Sao nó cứ như bị dọa sợ vỡ mật vậy!
Chẳng qua là Huyết Minh Ngạc còn chưa kịp trả lời, mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đã biết vì sao cả người nó lại đột nhiên run rẩy rồi.
Phía trước, gợn nước chập chờn.
Chỉ thấy một con dị thú đang đạp nước đến gần bọn họ.
Đó là một con nguyên thú cao trăm trượng, toàn thân được che phủ bởi lớp vảy màu trắng.
Nhìn kỹ lại, thân hình nó giống như một con sư tử biển vậy, trườn trên mặt nước, nhưng lớp vảy màu trắng kia lại lấp lánh rực rỡ ở dưới ánh nắng, nó có cái đầu như đầu rồng, bên trên mọc hai sừng, trông vô cùng oai phong uy vũ.
"Ừm... Bạch Giáp Địa Long Thú!"
Bên trong thú tộc, phàm là trong tên có chữ Long, đa số đều có liên quan đến huyết mạch Long tộc.
Nghe nói Bạch Giáp Địa Long Thú là nguyên thú do thần long và một loại thú vật tên là Bạch Giáp Hải Sư sinh ra.
Cho dù là thật hay giả, phẩm cấp của nó chắc chắn có thể nghiền ép Huyết Minh Ngạc.
"Không!"
Lúc này Tần Ninh lại chậm rãi nói: "Là Bạch Giáp Địa Long Thú con".
Thú con?
Bạch Giáp Địa Long Thú có cơ thể trăm trượng với lớp vảy toàn thân màu trắng, giống như sư tử biển này lại vẫn chỉ là thú con?
Vậy Bạch Giáp Địa Long Thú thực thụ sẽ to đến mức nào?
Lúc này hai chân Tả Hạo run rẩy, dở khóc dở cười nói: "Tần công tử, ta đừng để ý là con non hay con trưởng thành được không, đi trước đi..."
Không thấy Huyết Minh Ngạc đã sợ đến choáng váng rồi sao?
Còn quan tâm đến việc nó có phải thú con hay không làm gì, chạy thoát thân là quan trọng nhất!
Chương 2497: Đi ra bên ngoài chờ ta
Nghe vậy, Tần Ninh nhìn về phía trước một chút, nhưng lại cười nói: "Chạy cái gì? Bạch Giáp Địa Long Thú không hề hung tàn, đây thú con, sẽ không đột nhiên ra tay với chúng ta đâu!"
Vừa nói, Tần Ninh vừa nhảy xuống khỏi lưng Huyết Minh Ngạc, đạp lên trên mặt nước, đi từng bước một về hướng con Bạch Giáp Địa Long Thú non kia.
Lúc này, Bạch Giáp Địa Long Thú cao lớn trăm trượng cũng tò mò nhìn Tần Ninh nhỏ bằng hạt mè.
Một người một thú, bốn mắt nhìn nhau.
"Ngươi là loài người?"
Bạch Giáp Địa Long Thú hiếu kỳ nói.
"Không sai".
Tần Ninh nói thẳng: "Nhóc con, hỏi ngươi một vấn đề, ngươi có thể trả lời ta không?"
"Cái gì?"
"Ngươi có thấy cô gái này không?", Tần Ninh nói rồi ngưng tụ ra bức tranh về Thời Thanh Trúc, bày ra trước mặt Bạch Giáp Địa Long Thú.
Sau khi nhìn thật lâu, Bạch Giáp Địa Long Thú đột nhiên nói: "Ta đã thấy, vị tỷ tỷ này là người tốt, còn cho ta ăn ngon, đã bảo ta đưa nàng vào bên trong một vùng núi lớn rồi..."
Tần Ninh nghe vậy thì vô cùng vui mừng.
"Vậy ngươi có thể dẫn ta đi không?"
Bạch Giáp Địa Long Thú nghe vậy liền nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ta không muốn, trừ khi ngươi cho ta ăn ngon".
"Được!"
Tần Ninh nghe vậy, lại ngoắc ngoắc tay với Huyết Minh Ngạc.
Huyết Minh Ngạc lập tức ngây người.
Có ý gì?
Coi nó làm đồ ăn ngon đưa cho Bạch Giáp Địa Long Thú con kia?
Đừng đùa chứ!
Lúc này, trong lòng con thú dữ kia vô cùng sợ hãi.
"Tới đây".
Tần Ninh nói thẳng: "Đi bắt mấy con Mặc Ngư Thú cấp năm đến đây".
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả, nhanh lên một chút", Tần Ninh thúc giục: "Trong cơ thể Mặc Ngư Thú ẩn chứa Mặc Ngư Trấp, là thứ mà Bạch Giáp Địa Long Thú thích nhất, chẳng qua là Mặc Ngư Thú rất trơn trượt, thân thể Bạch Giáp Địa Long Thú khổng lồ, không dễ bắt, bình thường chỉ có thể thèm thuồng mà nhìn, đi nhanh lên".
Huyết Minh Ngạc nghe vậy liền vội vàng hành động...
Nó còn tưởng rằng Tần Ninh muốn dùng nó làm quà ra mắt chứ.
Bạch Giáp Địa Long Thú con kiên nhẫn đợi.
Chỉ trong phút chốc, lại có mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non xuất hiện ở nơi đây, mấy “nhóc con” đứng cùng một chỗ, trong miệng phát ra những tiếng xì xào như đang thảo luận cái gì, ngay sau đó đều mong đợi nhìn loài người Tần Ninh nhỏ như con kiến.
Bạch Giáp Địa Long Thú!
Đúng là nguyên thú cấp chín, cho dù là Bạch Giáp Địa Long Thú trưởng thành, bản thân nó cũng không phải là loại trời sinh hung tàn, không có ác cảm gì với loài người.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía mấy con thú con, cũng có vài phần thân thiện.
Trên thực tế mẹ của hắn chính là tộc Phượng Hoàng cao quý trong trời đất mênh mông này, nói thật ra huyết mạch cả người hắn vẫn có một nửa huyết mạch Phượng Hoàng.
So với thú tộc, bản thân hắn đã bao gồm cả lực tương tác với thiên nhiên.
Tuy đã trải qua chín đời chín kiếp, thân xác của hắn liên tục thay đổi, nhưng trên thực tế hồn phách của hắn vẫn không hề đổi.
Hồn sinh xương, xương sinh máu, máu sinh thịt, đây là bắt nguồn của vạn vật.
Cho dù là loài người hay là thú vật, lúc ban đầu ra đời đều bắt đầu từ hồn phách.
Mà thú tộc cấp thấp cùng với võ giả tu vi kém cỏi không có hồn phách, không phải là không có hồn phách thật, chẳng qua là hồn phách không xuất hiện thôi.
Cho nên trên thực tế chín đời chín kiếp mà hắn đã trải qua, cho dù thay đổi như thế nào, trên bản chất hắn vẫn là Tần Ninh!
Hoặc có thể nói là thiếu minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới, con của Vô Thượng Thần Đế và tộc trưởng tộc Phượng Hoàng!
Cha có thể lấy người hóa rồng, trở thành thần long, mẹ lại là thần phượng, đây cũng là nguyên nhân sau khi bản thân Tần Ninh có hồn người sẽ sinh ra hồn rồng và hồn phượng.
Thậm chí tương lai, hắn có thể lấy người hóa rồng, lấy người hóa phượng, đây là thứ ẩn chứa ở bên trong hồn phách, huyết mạch của hắn, không thể sửa đổi.
Vì vậy Tần Ninh có lực tương tác thiên nhiên đối với thú vật, thậm chí là lực áp chế.
Đây cũng là lí do vì sao hắn sẽ lựa chọn tu hành đạo ngự thú ở đời thứ hai.
Không lâu sau, Tần Ninh đã trao đổi, trò chuyện với đám thú con rất vui vẻ.
Mà mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh ở ngoài trăm trượng lúc này đã nhìn đến ngây người.
Thú con nguyên thú cấp chín, vậy ít nhất cũng phải có thực lực của nguyên thú cấp sáu, cấp bảy, Tần Ninh căn bản không sợ bọn chúng thì thôi, lại còn trò chuyện hăng say nữa.
Cứ như là người một nhà vậy!
Mà lúc Tần Ninh đang trò chuyện với mấy con thú con này, trong khu rừng nước, từng gợn nước từ từ tản ra.
Tần Ninh cau mày lại, ánh mắt lạnh lùng.
"Tả Hạo".
Tần Ninh nói: "Đi ra bên ngoài chờ ta!"
Mấy người Tả Hạo nghe vậy thì nhíu mày lại.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Huyết Minh Ngạc trở về cũng không cần tiến vào trong rừng nước nữa".
Giờ phút này, mấy người Tả Hạo đột nhiên biết nhất định là có chuyện lớn sắp xảy ra.
Sáu người không nói hai lời, trong nháy mắt đã rời khỏi nơi đây.
Mà lúc này cơ thể trăm trượng của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú cũng bộc phát ra uy áp thuộc về tiểu thú vương.
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía sâu trong rừng nước, ở nơi đó, dấu vết gợn nước dao động càng ngày càng rõ ràng.
Mà chỉ trong chớp nhoáng, từng đợt sóng máu lan tràn ra.
Ánh mắt của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú cũng lập tức trở nên tàn bạo, tản ra huyết quang.
Gào!
Một tiếng gầm nhẹ đột nhiên phát ra.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh rời đi nghe được tiếng gào thét này thì đều dừng lại một lát.
Tiếng gào thét đó mang đến cho bọn họ sự chấn động vô cùng mãnh liệt.
Lúc này những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Lực bộc phát kinh khủng lan tràn, những cây cối trong rừng ầm ầm sụp đổ.
Mà ở trước mặt Tần Ninh và mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú, một con nguyên thú với cơ thể khổng lồ nhảy ra.
Cái đầu của con nguyên thú kia to bằng một quả núi, vô cùng kinh khủng.
Cơ thể ngoằn ngoèo hiện ra ở trên mặt nước, như ẩn như hiện, dài chừng ngàn trượng.
Mà đôi mắt kia lại có màu đỏ rực, nhìn chằm chằm mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú.
Đồng thời, trên cơ thể vằn vện đen sì kia mơ hồ có băng sương bao trùm, làm người ta phải sợ hãi.
Băng Lân Huyết Giao Thú!
Lúc này Tần Ninh cau mày lại.
Nó len lén tới nơi này, là muốn... giết mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này ư?
Cha mẹ của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này đâu?
Lúc này, mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú tản ra, nhìn về phía Băng Lân Huyết Giao Thú, trong miệng phát ra những tiếng gầm nhẹ cảnh cáo.
Chẳng qua là Băng Lân Huyết Giao Thú sẽ để ý ư?
Sự chấn áp của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này là đe dọa trí mạng đối với Huyết Minh Ngạc, nhưng đối với nó căn bản là trẻ con gây sự!
Băng Lân Huyết Giao Thú thè cái lưỡi dài của mình ra, cái sừng trên đầu lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, đưa mắt nhìn chằm chằm mấy con thú con.
Còn về Tần Ninh đã bị nó hoàn toàn bỏ quên.
Một con người thôi, căn bản không có bất kỳ uy hiếp gì đối với nó.
Lúc này, hai phe không ngừng giằng co.
Tần Ninh thấy một màn này, bàn tay nắm chặt, từng khí tức trong cơ thể tràn ra.
Cùng lúc đó, một quyển sách cũng chậm rãi mở ra trên đầu hắn.
Cửu Nguyên Đan Điển, quyển thứ nhất, Vấn Quyển.
Chỉ trong phút chốc, bên trong đan quyển lan ra từng luồng khí tức.
Hàng ngàn hàng vạn khí tức bộc phát ra.
Dần dần, những khí tức kia xen lẫn quanh quẩn một chỗ.
Mà lúc này pháp thân Long Hoàng Bất Diệt của Tần Ninh cũng ngưng tụ ra.
Chỉ trong khoảnh khắc, linh khí trời đất trong Vấn Quyển lập tức dung nhập vào bên trong pháp thân của Tần Ninh.
Gào...
Rít...
Một tiếng rồng gầm, một tiếng phượng kêu lúc này bộc phát ra.
Pháp thân của Tần Ninh lan truyền ra ngàn trượng, một long ảnh và một phượng ảnh ngưng tụ trong nháy mắt.
Thần long bay lên cao, thân thể quanh co.
Thần phượng giương cánh, khí thế cuồng bạo bùng nổ.
Một con rồng một con phượng dừng ở trên đỉnh đầu Tần Ninh, loáng thoáng có sức ép của long phượng, hai mắt nhìn chằm chằm, lao đến phía trước Băng Lân Huyết Giao...
Chương 2498: Đối đầu Băng Lân Huyết Giao Thú
Lúc này, dường như Băng Lân Huyết Giao cũng không nghĩ tới loài người bị nó lơ là, lại có thể thả ra long uy và phượng uy kinh khủng chỉ trong khoảnh khắc như thế.
Khí thế kinh khủng kia cũng không phải tản ra từ trong cơ thể loài người này, mà là từ trên quyển sách trôi lơ lửng trên đỉnh đầu hắn!
Mà vào lúc này, Băng Lân Huyết Giao do dự.
Nó có thể cảm giác được từng uy áp kinh khủng từ trong long ảnh và phượng ảnh.
Mặc dù loại cảm giác đó rất yếu ớt, nhưng dường như có thể nuốt chửng nó trong nháy mắt.
Tình hình lúc này trở nên giằng co.
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú con giờ phút này cũng nhìn về phía Tần Ninh bên cạnh, nhìn long ảnh phượng ảnh trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh, chỉ cảm thấy Tần Ninh vừa rồi còn vô cùng gần gũi, bây giờ lại mang cho bọn chúng lực áp bách cực lớn.
Mà vào lúc này, Băng Lân Huyết Giao nhìn Tần Ninh một cái thật sâu, rốt cuộc không kìm chế được hét lên những tiếng xì xì the thé, vọt tới.
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non có sức hấp dẫn quá lớn với nó.
Giờ phút này Tần Ninh cũng không né tránh, chỉ hừ lạnh một tiếng, bước chân ra.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, long ảnh và phượng ảnh xông ra ngoài.
Khí tức kinh khủng lúc này bộc phát ra.
Long ảnh và phượng ảnh vốn ẩn chứa lực tấn công mạnh mẽ, ngưng tụ ra từ trong hồn phách của bản thân Tần Ninh, phối hợp với linh hồn thiên địa vô tận trong quyển thứ nhất của Cửu Nguyên Đan Điển, trong nháy mắt đã tăng lên hơn trăm lần.
Vèo vèo...
Long ảnh phượng ảnh xông ra.
Băng Lân Huyết Giao há mồm phun một cái, trong khoảnh khắc, từng cột băng ngưng tụ thành một tấm lưới băng, nhào tới.
Ầm...
Hai bên va chạm mãnh liệt, sắc mặt Tần Ninh tái nhợt, cả người thụt lùi, khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi.
Mà lúc này Băng Lân Huyết Giao cũng đã nhìn thấu sự phòng ngự của Tần Ninh rồi.
Thực lực bản thân hắn cũng không mạnh lắm, chỉ nhờ vào quyển sách thần bí trên đỉnh đầu mới có thể thể hiện ra khí thế mạnh mẽ như vậy.
"Ngu ngốc".
Băng Lân Huyết Giao mở miệng nói tiếng người, ánh mắt lạnh như băng, lại tiếp tục há miệng khạc ra từng cột băng về phía Tần Ninh cùng mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non kia.
Ầm...
Mà vào lúc này, bên trong rừng nước, một bộ giáp trắng trong nháy mắt phá không mà tới, ngăn trở ở kia từng đạo băng nhũ.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Bộ giáp trắng bỗng nhiên hóa thành một vật khổng lồ, đứng ở phía trước Tần Ninh và mấy con thú con.
Mà giờ phút này, mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non đều vô cùng hưng phấn.
Tần Ninh cũng thở phào.
Bạch Giáp Địa Long Thú!
Lúc này, hai nguyên thú cấp chín đối đầu, khí thế kinh khủng khiến trong lòng người ta phải sợ hãi.
Ở bên ngoài rừng nước, hai chân sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đã sớm nhũn ra, ngồi bệt dưới đất.
Quá kinh khủng!
Nguyên thú cấp chín!
Đây chính là nguyên thú cấp chín, cấp bậc Chí Cao Đế Tôn, bóp chết bọn họ dễ như trở bàn tay.
Giờ phút này Huyết Minh Ngạc lại run lẩy bẩy, căn bản không nhúc nhích được.
Cao cấp nguyên thú đối với cấp thấp nguyên thú, có thiên nhiên lực áp chế, từ trước đến giờ như vậy.
Huyết mạch khí tức của nguyên thú cấp chín lan ra khiến con nguyên thú cấp bảy như nó lập tức phải quỳ xuống.
Mà lúc này, trong rừng nước.
Bạch Giáp Địa Long Thú xuất hiện, sắc mặt không tốt, nhưng cũng không tấn công nữa.
"Hừ, ngươi muốn làm cái gì?"
Giọng nói trầm thấp mang theo mấy phần chất vấn tức giận.
"Coi như đám trẻ của ngươi may mắn".
Băng Lân Huyết Giao Thú hừ một tiếng nói: "Nhưng hy vọng bọn chúng có thể may mắn như thế mãi".
"Cút!"
Lúc này, Bạch Giáp Địa Long Thú nổi giận gầm lên một tiếng.
Băng Lân Huyết Giao Thú bực bội rời đi.
"Phụ thân!"
"Phụ thân!"
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú con kia lập tức nhào tới.
Mà con Bạch Giáp Địa Long Thú kia lại nhìn Tần Ninh một cái thật sâu.
Cơ thể được bao phủ bởi lớp vảy màu trắng giống như một tảng đá khổng lồ mạnh mẽ, cả người Bạch Giáp Địa Long Thú cao ngàn trượng, lúc khẽ động sẽ tạo ra từng gợn nước.
"Phụ thân, là hắn giúp chúng con!"
Một con thú con mở miệng nói.
Bạch Giáp Địa Long Thú nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Cảm ơn!"
Người trẻ tuổi này cảnh giới rất thấp, nhưng lại vô cùng gan dạ sáng suốt, còn có quyết đoán ngăn cản được một kích của Băng Lân Huyết Giao Thú!
Không thể tưởng tượng được!
"Khách khí".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Không biết các ngươi có thấy một cô gái đi vào đây không, dù sao ngươi là vua ở chỗ này, chắc hẳn sẽ biết".
"Cô gái kia rất đẹp..."
Nghe thấy lời này, Bạch Giáp Địa Long Thú chậm rãi nói: "Đã thấy, nhưng mà xưa nay ta không thích tranh đấu, cũng không có liên quan gì với loài người, nên cũng mặc kệ để nàng tiến vào sâu trong đầm lầy..."
Sâu trong đầm lầy!
Thời Thanh Trúc bị cái gì hấp dẫn tới đó?
"Đi dọc theo rừng nước vào sâu trăm dặm sẽ thấy một vùng đất, núi non mọc lên như rừng rất là thần kỳ, ngươi có thể đến đó nhìn một chút".
"Cảm ơn!"
Lúc này Tần Ninh chắp tay, đi ra ngoài rừng nước, gọi đám người Huyết Minh Ngạc, Tả Hạo tới.
Tần Ninh lấy Mặc Ngư Trấp ra đưa cho mấy con thú con, lúc này mới dẫn Huyết Minh Ngạc đi vào sâu trong rừng nước...
Cho đến khi đi được mười mấy dặm xa, mấy người Tả Hạo mới vừa đặt mông ngồi ở trên thân Huyết Minh Ngạc, thở hổn hển từng cái một.
"Dọa chết ta, dọa chết ta..."
Cả người Tả Hạo toàn là mồ hôi nói: "Ta sắp bị dọa chết rồi".
"Tần công tử, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Không có chuyện gì cả..."
Tần Ninh lại tùy ý nói: "Băng Lân Huyết Giao xuất hiện, ta ngăn cản một lát thì Bạch Giáp Địa Long liền xuất hiện, đuổi Băng Lân Huyết Giao đi".
Nghe thấy lời này, mấy người đều biến sắc.
Cái này mà gọi là không có chuyện gì ư?
Nếu bọn họ mà đụng phải Băng Lân Huyết Giao, chắc còn chẳng nhấc chân lên nổi.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trước.
Vừa rồi Huyết Minh Ngạc cũng sợ vỡ mật, đến bây giờ mới tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy Tần Ninh không phải người thường.
Võ giả thực lực Đại Thần Tôn thấy nguyên thú cấp chín, căn bản ngay cả chạy cũng không biết chạy thế nào.
Nhưng Tần Ninh lại không hề sợ hãi.
Vừa rồi trò chuyện với Bạch Giáp Địa Long, Tần Ninh lại vô cùng bình thường, dường như không hề lo lắng Bạch Giáp Địa Long sẽ giết hắn.
Đúng là can đảm hơn người.
Sau khi đi về phía trước được gần trăm dặm.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một vùng núi non, đầm lầy đã biến mất, núi non lởm chởm ở phía trước, nhìn qua vô cùng sâu thẳm mà yên tĩnh.
Huyết Minh Ngạc đưa bảy người Tần Ninh lên bờ.
"Ngươi trở về đi".
Tần Ninh nói rồi xoay người đi vào trong dãy núi...
Mà Huyết Minh Ngạc cũng không hề rời đi, mà ẩn nấp ở bên bờ, lẳng lặng chờ đợi.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đi theo Tần Ninh tiến vào trong dãy núi.
Mỗi một ngọn núi ở đây đều cao ngàn thước, mỗi một ngọn núi đều đỏ như máu.
Mặt đất dưới chân mặc dù khô ráo, nhưng đất bùn cũng đều là màu máu.
"Đây rốt cuộc là chỗ quỷ quái gì vậy!"
Tả Hạo không nhịn được nói: "Cảm giác rất kinh khủng... Tần công tử, nếu không chúng ta trở về đi thôi..."
Tần Ninh nhìn Tả Hạo một cái, ngay sau đó cười nói: "Nguyên thú cấp chín cũng đã gặp rồi, còn sợ gì nữa?"
Nghe hắn nói vậy, mấy người hơi sững sờ.
Nói cũng đúng.
Nguyên thú cấp chín cũng đã gặp rồi, còn có thể gặp phải cái gì mạnh hơn nguyên thú cấp chín ở chỗ này sao?
Chẳng qua là suy nghĩ này vừa xuất hiện, đột nhiên ở bên cạnh có từng con nguyên thú với bộ lông đỏ như máu lao ra ầm ầm.
Mục tiêu lại chính là bảy người bọn họ.
Chương 2499: Huyết Ngọc Thú
Hai người Tả Hạo và Liễu Nghênh lập tức sử dụng bảo khí Chí Tôn, nhìn chằm chằm một đám nguyên thú kia.
"Ồ?"
Lúc này Tần Ninh lại hơi sững sờ.
Mấy người Tả Hạo đều ngạc nhiên nói: "Đây là nguyên thú gì vậy?"
Bọn họ căn bản không hề biết.
Tần Ninh tùy tiện nói: "Huyết Ngọc Thú!"
Huyết Ngọc Thú?
Không biết.
Tần Ninh khẽ mỉm cười, nói: "Các ngươi bảo vệ mình, để ta giải quyết".
Trước mắt có trên trăm con nguyên thú lông đỏ, nhìn dáng vẻ khá giống với thỏ, nhưng bộ lông cả người lại đỏ như máu, nhìn vô cùng kinh khủng.
Hơn nữa không chỉ như vậy, con thỏ lông máu này lại có móng vuốt sắc bén, tai vểnh lên thật cao, trên hai tai còn mọc sừng.
Huyết Ngọc Thú!
Một loại nguyên thú vô cùng hiếm thấy, gần như rất khó nhìn thấy ở Trung Tam Thiên.
Nơi nguyên thú như thế sinh sống cũng rất kỳ quái, cần khí huyết cực kỳ phong phú.
Chúng được gọi tên là Huyết Ngọc Thú là bởi vì thú hạch của chúng giống như một khối ngọc thô màu máu chưa mài dũa vậy.
Mà thú hạch của Huyết Ngọc Thú là thuốc bổ tuyệt đỉnh đối với võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn!
Chiếm đoạt khí huyết bên trong huyết hạch có thể khiến cho pháp thân Ngưng Hồn của Đại Thần Tôn trở nên viên mãn, tiếp đó chạy thẳng tới pháp thân Phá Tán, đánh vào Tiểu Đế Tôn.
Loại nguyên thú này vô cùng thưa thớt, chính là bởi vì sức mạnh của thú hạch.
Trợ giúp võ giả Đại Thần Tôn ngưng tụ pháp thân Tụ Hồn, thúc giục pháp thân Phá Tán, chắc chắn là thứ mà võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn mơ ước.
Hơn nữa thực lực của Huyết Ngọc Thú phần lớn đều ở giữa cấp bậc Đại Thần Tôn và Tiểu Đế Tôn sơ kỳ, lực chiến không tầm thường, nhưng đối mặt với võ giả vẫn không đủ nhìn.
Lúc này Tần Ninh đứng ở phía trước mấy người, bàn tay nắm chặt.
Một quyền trực tiếp đánh ra.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh không biết sự kỳ quái của Huyết Ngọc Thú cho nên không tùy tiện ra tay, mà nhìn Tần Ninh ra tay.
Tần Ninh cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong, mỗi một quyền, mỗi một chưởng đều ẩn chứa một ý cảnh ở bên trong.
Nếu như không có một ý cảnh kia, một quyền, một chưởng của Tần Ninh chỉ có thể bộc phát ở cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong.
Nhưng khi dung hợp với một ý cảnh kia thì cho dù là Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm cũng không phải là đối thủ.
Tả Hạo gật gù tấm tắc nói: "Tần công tử cực kỳ lợi hại, nếu ta không nhìn lầm thì hẳn là Thánh Nguyên Thái Cực Quyển của Thánh Đạo tông, nghe nói sau khi tu hành Thánh Nguyên Thái Cực Quyển có thể lĩnh ngộ chiêu thức, dung hợp ý cảnh, nếu như có thể dung hợp ba tầng ý cảnh, vượt cấp chiến đấu vô cùng nhẹ nhàng".
Có người lập tức nói: "Vậy Tần Ninh dung hợp mấy tầng ý cảnh rồi?"
Tả Hạo nghiêm túc nói: "Ít nhất là hai tầng, nếu không mấy người chúng ta sẽ không thể bị đánh bại dễ dàng như vậy đâu".
Mấy người lập tức khen ngợi không ngớt.
Hai tầng!
Đó chính là thiên tài tuyệt thế.
Mà trong ánh mắt của sáu người, Tần Ninh đã giết chết mười mấy con Huyết Ngọc Thú.
Thấy sức mạnh của Tần Ninh, Huyết Ngọc Thú đều rối rít chạy trốn.
Tần Ninh vẫy vẫy tay với sáu người.
"Đám Huyết Ngọc Thú này có thực lực cấp bậc Đại Thần Tôn đỉnh phong, Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, ít nhất cũng phải đạt mấy ngàn điểm tích lũy, các ngươi phân chia đi!"
Nghe vậy, Tả Hạo từ chối: "Là Tần công tử giết chết, chúng ta không thể không biết xấu hổ như vậy được!"
"Thật ngại quá, ta không biết xấu hổ, Tần công tử đã nói sẽ tặng hết cho chúng ta rồi mà", lúc này Dung Hồn Thạch của Liễu Nghênh tỏa ra ánh sáng, thu thập hồn ấn của đám Huyết Ngọc Thú đã chết kia vào.
Tả Hạo liền nói ngay: "Ta chỉ khách khí một chút, các ngươi... Mấy người các ngươi còn ra thể thống gì nữa... Ê, chờ ta với..."
Lúc sáu người thu thập dấu ấn hồn thức của đám Huyết Ngọc Thú kia, Tần Ninh lại xách một túi thú hạch của Huyết Ngọc Thú đi sang một bên, ngồi xếp bằng xuống.
"Tần công tử, ngươi làm cái gì vậy?"
Tả Hạo hiếu kỳ nói.
"Tu luyện!"
Thú hạch của Huyết Ngọc Thú là đồ bổ đối với cảnh giới Đại Thần Tôn, đối với cảnh giới Tiểu Đế Tôn lại không có ích gì, Tần Ninh cũng không nói nhiều, lúc này lấy ra một viên thú hạch cắn nuốt khí huyết bên trong.
Mà giờ phút này, trong cơ thể Tần Ninh, pháp thân khẽ động.
Pháp thân Long Hoàng Bất Diệt!
Tần Ninh cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong, pháp thân Ngưng Hồn đã đến mức cao nhất.
Pháp thân một rồng một phượng rất có linh tính.
Điều phải làm tiếp theo chính là pháp thân Phá Tán, đánh vào cảnh giới Tiểu Đế Tôn.
Cửu cảnh Chí Tôn!
Cảnh giới Tiểu Đế Tôn, pháp thân Phá Tán.
Cảnh giới Đại Đế Tôn, pháp thân Tụ Nhất.
Cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, pháp thân Hợp Nhất.
Ba cái này cũng là ba bước quan trọng nhất của cảnh giới Chí Tôn.
Pháp thân Phá Tán cũng không phải là phá tan thật, mà là bảy lần rèn luyện pháp thân của võ giả cảnh giới Chí Tôn.
Pháp thân Tụ Nhất chính là sau khi võ giả cảnh giới Chí Tôn tiến hành bảy lần tách ra rèn luyện pháp thân sẽ hợp lại làm một lần nữa.
Mà cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, pháp thân Hợp Nhất cũng không phải là hợp pháp thân lại làm một sau khi Phá Tán, mà là pháp thân và thân xác, khí huyết, hồn phách của võ giả cảnh giới Chí Tôn hợp lại làm một!
Sự hợp nhất này là giới hạn của võ giả cảnh giới Chí Tôn, cũng là lúc võ giả cảnh giới Chí Tôn theo đuổi cảnh giới kế tiếp - Cực Cảnh!
Con đường phải đi qua khi theo đuổi Cực Cảnh!
Lúc này, Tần Ninh chiếm lấy toàn bộ thú hạch của Huyết Ngọc Thú, dung nhập khí huyết bên trong thú hạch vào bên trong pháp thân của mình.
Pháp thân Ngưng Hồn đỉnh phong được tưới máu tươi, dường như pháp thân có thể nổ tan tành bất cứ lúc nào vậy.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều tò mò nhìn Tần Ninh.
Bọn họ cũng không nghĩ tới Tần Ninh nói tu luyện là tu luyện ngay.
Chẳng qua là không phải Tần Ninh đến để tìm người sao?
Nếu tu luyện mười ngày nửa tháng, cuộc tuyển chọn đã kết thúc, còn tìm người nữa hay không?
Ầm...
Một tiếng nổ trầm thấp đột nhiên vang lên.
Nhưng âm thanh này lại đến từ trong cơ thể Tần Ninh.
Khí huyết trong từng viên thú hạch mạnh mẽ đánh vào bên trong pháp thân của Tần Ninh, cứ như muốn phá hủy, đánh nát pháp thân của hắn.
Mà lúc này pháp thân của Tần Ninh lại lần lượt tiếp nhận sự bào mòn của những khí huyết kia, không ngừng hấp thu lực lượng cuồng bạo của khí huyết bên trong thú hạch.
Không ngừng tàn phá pháp thân!
Pháp thân không ngừng chống cự.
Đây chính là quá trình pháp thân Phá Tán.
Cái gọi là pháp thân tay, chân, mắt, tim, thật ra là để chỉ lực lượng về phương diện cảm ứng pháp thân linh động, ổn định lột xác.
Trải qua một lần đả kích, chịu đựng được thì chính là nhất phẩm.
Cứ tiếp tục trải qua như vậy, nếu hoàn toàn chịu đựng được thì chính là Tiểu Đế Tôn thất phẩm.
Bảy lần viên mãn, pháp thân nối liền một thể thì sẽ đến cảnh giới Đại Đế Tôn.
Thời gian từ từ trôi qua, thân thể của Tần Ninh không ngừng phát ra tiếng nổ giống như một khu vực toàn bom mìn vậy.
Tả Hạo nuốt nước miếng một cái, nói: "Tần công tử đang đột phá Đại Thần Tôn, định đánh vào Tiểu Đế Tôn!"
Liễu Nghênh ngạc nhiên nói: "Lúc ngươi đánh vào Tiểu Đế Tôn, trong cơ thể có sấm rền như vậy sao?"
"Không có..."
Tả Hạo nói: "Ta chỉ nghe các trưởng lão nói, pháp thân Phá Tán vừa đóng lại, võ giả đánh vào pháp thân của mình, càng tàn bạo càng tốt, pháp thân sẽ càng mạnh mẽ, mà những người tàn nhẫn lúc rèn luyện pháp thân của mình còn có thể tàn nhẫn đến mức trong cơ thể như có gì đó vô cùng nguy hiểm!"
"Nhưng... chưa từng nghe nói sẽ có sấm rền thế này!"
Giờ phút này, mấy người trố mắt nhìn nhau.
Kẻ ngu cũng đã nhìn ra Tần Ninh đánh vào pháp thân Phá Tán còn yêu nghiệt hơn cả những thiên tài kia...
Sau khi một giờ trôi qua, sấm sét trong cơ thể Tần Ninh cuối cùng cũng đã tiêu tan, chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.
Sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều thở phào nhẹ nhõm.
Chương 2500: Tiểu Đế Tôn nhất phẩm
"Ta đã nói rồi mà... tiến hành pháp thân Phá Tán mãnh liệt như vậy là không được, sẽ không chống đỡ được quá lâu, rất khó phá cảnh!", Tả Hạo hắng giọng nói: "Nhưng mà Tần công tử đánh vào mấy lần như vậy, ta đoán chắc sẽ đến Tiểu Đế Tôn rất nhanh thôi".
"Thật tàn nhẫn... Hắn không sợ rèn luyện nổ tung pháp thân của mình sao!"
Pháp thân Phá Tán!
Mỗi một vị võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đều có một mức độ, nếu lực lượng rèn luyện pháp thân quá mạnh mẽ, vậy thì không phải là phá tan nữa, mà là bể nát rồi.
Vậy thì xong luôn!
Tần Ninh làm như vậy quá hiếm thấy.
"Các ngươi đang nói gì thế?"
Lúc này, Tần Ninh mở mắt ra, chậm rãi đứng dậy, siết chặt hai nắm đấm, một khí thế mạnh mẽ trong cơ thể tự nhiên sinh ra.
Tiểu Đế Tôn!
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh suýt nữa ngã ngồi trên đất.
Thành công rồi?
Một lần đánh vào Phá Tán đã Phá Tán thành công?
Đã thành Tiểu Đế Tôn nhất phẩm rồi?
Cũng quá khoa trương đi!
Tả Hạo nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Tần công tử, pháp thân Phá Tán của ngươi thành công rồi?"
"Ừ".
Tả Hạo đau khổ nói: "Ngươi luyện như thế nào vậy? Pháp thân Phá Tán, chỉ cần hơi lơ là thì pháp thân sẽ bể tan tành, cả đời không có hy vọng tiến vào cảnh giới Tiểu Đế Tôn, có ai mà không cẩn thận từng li từng tí đâu, vậy mà ngươi đã luyện thành công rồi?"
Nghe vậy, Tần Ninh chỉ cười nói: "Pháp thân của ta vốn đã mạnh mẽ, từ Tụ Hình, đến Ngưng Thể, Dung Linh, Ngoại Hiện, Thoát Thể, Ngưng Hồn, mỗi một bước đều là tăng cường tính vững chắc của pháp thân!"
"Cho nên, rèn luyện mãnh liệt không có chỗ xấu gì cả".
Tả Hạo không muốn hỏi nữa.
Hắn ta đã biết ý của Tần Ninh rồi.
Nói cho cùng chính là trước khi Tần Ninh tu hành cảnh giới, pháp thân đã rất mạnh rồi, cho nên bây giờ dù có dùng sức mạnh rất mãnh liệt để rèn luyện, pháp thân cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Người này đúng là chỉ muốn đả kích người ta.
Có lẽ đây chính là đệ tử nhà người ta mà bình thường các trưởng lão hay nói đi.
Đệ tử nhà người ta từ Đại Thần Tôn đỉnh phong đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm trong vòng mười năm đã có thiên phú yêu nghiệt lắm rồi!
Tần Ninh lại làm được trong một giờ.
Đây đã không phải là đệ tử nhà người ta nữa, mà là... đệ tử nhà người ta trong truyền thuyết!
Lúc này Tần Ninh hắng giọng.
Đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, pháp thân Phá Tán một lần, so với lúc trước, tính cân đối của pháp thân và thân thể càng thêm linh hoạt.
Cửu cảnh Chí Tôn, thứ quan trọng nhất là tu hành pháp thân của võ giả.
Mà khi vượt qua cấp bậc này, bước vào Cực Cảnh, pháp thân dung nhập vào bên trong cơ thể, khi đó pháp thân càng mạnh thì đến trạng thái Cực Cảnh sẽ càng mạnh!
"Tiếp tục lên đường đi!"
Tần Ninh nói: "Vào Huyết Sơn, nhìn xem nơi này rốt cuộc có cái quỷ gì".
"Ừm..."
Tần Ninh đã đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh càng không cần phải lo lắng.
Tuy Tần Ninh mới chỉ đến Tiểu Đế Tôn, nhưng lại luôn mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn.
Bảy người chuẩn bị lên đường lần nữa.
Mà vào lúc này, đột nhiên trong hư không, từng tiếng xé gió sắc bén vang lên.
Giữa núi rừng, từng mũi tên xé rách hư không, trong nháy mắt đã đi tới chỗ bảy người.
Sắc mặt Tần Ninh biến đổi, kịp phản ứng với tốc độ nhanh nhất, đi tới phía trước sáu người, khí thế trong cơ thể cuồn cuộn phóng ra từng quyền, trong nháy mắt đã bắn ra bốn phía.
Ầm...
Những tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, từng mũi tên lần lượt rơi xuống đất.
"A..."
Nhưng lúc này vẫn có người trúng tên, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tần Ninh xoay người lại nhìn, cả người đệ tử trúng tên trong nháy mắt đã hóa thành màu đen, sắc mặt ảm đạm, chỉ trong phút chốc thất khiếu chảy máu, chết oan uổng.
"Nhạc Nghiêm!"
"Nhạc Nghiêm!"
Sắc mặt mấy người Tả Hạo và Liễu Nghênh lập tức tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ra.
Mũi tên có độc!
"Đáng chết!"
Vẻ mặt Tả Hạo vô cùng đau buồn.
Sáu người cùng nhau tu luyện trong Cửu Nguyên đan tông, lần này cùng nhau lập đội hành động, đương nhiên là tình huynh đệ có thể yên tâm giao sau lưng cho đối phương.
Tuy nói suốt quãng đường này nhìn sáu người giống như chơi bời đùa cợt, không liên quan đến nhau, nhưng đó là bởi vì rất quen thuộc nên mới có thể không khách khí như vậy.
Nhạc Nghiêm bỏ mình, năm người Tả Hạo vô cùng đau buồn.
Trong mắt Tần Ninh cũng hiện ra sát khí.
Sáu người này bị hắn bắt, dọc đường làm bạn với nhau đúng là vô cùng vui vẻ.
Nhưng bây giờ lại có người bắn lén!
Vẻ mặt Tần Ninh lạnh lùng, nhìn về phía trước.
"Cút ra đây!"
Một tiếng quát chói tai ẩn chứa một cơn tức giận bùng nổ ở trong đó.
"Hừ, ăn nói hùng hồn thật đấy!"
Một tiếng hừ lạnh lập tức vang lên.
Mười mấy bóng người xuất hiện ở phía trước.
"Tần Ninh, rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi".
Một thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mặt lạnh lẽo, nói.
Tìm ta?
Đến để tìm ta?
Vẻ mặt Tần Ninh run lên.
Hắn ở bên trong Thánh Đạo tông chỉ đắc tội mỗi đệ tử Tuyết Môn, những người này lại là người của Tuyết Môn?
Tuyết Môn, đúng là trung thành thật đấy!
Vì đạo tử nhà mình mà người trước ngã xuống người sau tiến lên cứ như không sợ chết vậy.
"Ngươi là ai?"
Tần Ninh trực tiếp quát lên.
"Ta là ai ư? Giết ngươi, ngươi ắt sẽ biết ta là ai!"
Thanh niên quát lạnh, tay cầm một cây trường thương giơ lên cao rồi xông ra.
"Không để lại một người sống nào cả!"
Vèo vèo vèo...
Chỉ trong phút chốc, mười mấy vị võ giả Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm thi nhau xông ra.
Tần Ninh đứng ở trước năm người, vô cùng giận dữ.
Tâm trạng đang tốt của hắn đã hoàn toàn bị phá hỏng bởi vì sự xuất hiện của đám người này.
"Ta đã nói sẽ dẫn bọn họ đi kiếm điểm tích lũy, bảo đảm bọn họ không chết, ngươi đã khiến ta vi phạm lời hứa".
Ầm...
Vừa dứt lời, Tần Ninh đánh ra một quyền.
Một quyền dung hợp ba tầng ý cảnh, trong nháy mắt một quyền này đã phóng ra bốn phía, bộc phát ra vô số quyền ảnh.
Ầm ầm ầm!
Trong phút chốc, giữa trời đất cứ như chỉ còn lại có quyền ảnh của Tần Ninh.
Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, ba tầng ý cảnh bùng nổ, uy lực của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển lúc này đã được thể hiện rất tinh tế.
Thanh niên cầm lĩnh chém ra một thương, hàng vạn thương ảnh hợp thành một thể, phòng ngự ở trước người hắn ta.
Nhưng một giây sau hắn ta đã lập tức ngẩn ngơ.
Ở giữa thương ảnh đầy trời kia, chỉ thấy được Tần Ninh cứ như không nhìn thấy gì vậy, lúc này hắn đang đạp lên thương ảnh, đi từng bước một tới.
Tại sao người này lại không chịu ảnh hưởng?
"Cút tới đây cho ta".
Tần Ninh khẽ quát một tiếng, bàn tay chụm lại, một vết cào lập tức đi đến trước mặt thanh niên kia, bóp lấy cổ hắn ta, túm đến bên cạnh mình.
Uỳnh...
Ngay sau đó, trực tiếp tung ra một quyền.
Một tiếng nổ ầm trầm thấp vang lên.
Khuôn mặt thanh niên lập tức nở hoa, răng rơi đầy đất, miệng méo xẹo, há miệng nói ú ớ cái gì đó, nhưng lại không thể thốt ra được câu nào.
Tần Ninh xách thanh niên đi tới bên cạnh thi thể Nhạc Nghiêm.
"Quỳ xuống!"
Tần Ninh quát lạnh một tiếng.
Mà vào lúc này, mười mấy người còn lại có người chết, có người bị thương, có người muốn chạy, nhưng lại bị Tần Ninh bắt về, đánh gãy tay chân, ném xuống đất.
"Tên gì?"
Tần Ninh trực tiếp quát lên.
Lúc này thanh niên ú ớ lẩm bẩm nói: "Lưu... Lưu... Lưu Huyên..."
"Đệ tử Thánh Đạo tông?"
"Vâng".
"Bị ai xúi giục đến giết ta?"
"Ta là... Là đệ tử Viêm Môn", Lưu Huyên nước mắt nước mũi giàn giụa nói.
Viêm Môn!
Lúc này, Tần Ninh lại cau mày lại.
Sau khi hắn vào Thánh Đạo tông chỉ có ân oán với Tuyết Môn của Tư Mã Tuyết Thiên, chứ không có bất kỳ thù oán gì với linh minh mà mấy vị đạo tử khác thành lập.
Tại sao Viêm Môn lại muốn giết hắn?
Cứ như thế, dọc theo đường đi, Huyết Minh Ngạc giết rất nhiều nguyên thú cấp sáu, nguyên thú cấp bảy, dĩ nhiên dấu ấn hồn thức đều bị sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh lần lượt phân chia.
Tần Ninh không để ý đến những điều này.
Bảy người Tần Ninh đứng trên lưng Huyết Minh Ngạc đi qua đầm lầy.
"Huyết Minh Ngạc, ngươi có thấy một cô gái đi vào đây không?"
Tần Ninh mở miệng hỏi.
Huyết Minh Ngạc đáp lại: "Không thấy".
Trên thực tế, Tần Ninh cũng tương đối hiếu kỳ.
Thời Thanh Trúc tiến vào bên trong đầm lầy này để làm gì?
"Vậy ta hỏi ngươi, ai là vua trong đầm lầy này?"
Hắn vừa dứt lời, Huyết Minh Ngạc buồn bực nói: "Bên trong một vùng đầm lầy lớn mà ta ở có hai con nguyên thú kinh khủng xưng vương".
"Một con là Bạch Giáp Địa Long Thú cấp chín, nó đã xưng bá ở đây hơn vạn năm rồi".
"Một con khác chính là Băng Lân Huyết Giao Thú cấp chín, nó cũng đã tồn tại rất lâu".
"Hai con này có thể nói là xưng vương xưng bá, không ai dám chọc!"
Tần Ninh gật đầu một cái, nói: "Vậy trực tiếp đi tìm bọn họ!"
Nghe thấy lời này, không chỉ là sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh run lên, suýt nữa ngã nhào, mà ngay cả cơ thể đang nổi trên mặt nước của Huyết Minh Ngạc giờ phút này cũng hơi run một chút.
Đi tìm hai con nguyên thú cấp chín kia?
Tần Ninh không điên chứ!
"Không tìm được".
Lúc này Huyết Minh Ngạc lẩm bẩm: "Ta chưa bao giờ nhìn thấy hai con nguyên thú cấp chín đó bao giờ, đi đâu tìm được?"
"Chắc ngươi sẽ phải biết hai con này ở nơi nào chứ?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Đến lãnh địa của bọn chúng xem một chút".
"Không đi có được không?", Huyết Minh Ngạc nói thẳng: "Sẽ chết đấy".
Cho dù là Huyết Minh Ngạc vô cùng hung dữ khát máu cũng phải sợ.
Lời này của Tần Ninh không phải trò đùa đâu.
Nhưng sẽ chết thật đấy.
Nếu như không may mắn đụng phải Bạch Giáp Địa Long Thú và Băng Lân Huyết Giao Thú, chắc cũng chỉ cần một miếng là có thể nuốt được con cá lớn như nó.
Đây không phải là đi tìm chết sao?
"Đi đi".
Tần Ninh lại nói thẳng.
Mà cùng lúc đó, cửa vào đầm lầy.
Từng bóng người chạy đến.
Một thanh niên cầm đầu mặc một bộ đồ màu xám tro, mái tóc dài buộc lên, vẻ mặt lạnh lẽo.
"Chắc chắn là đã tiến vào?"
"Không sai, Lưu Huyên sư huynh, Viêm Môn chúng ta và Tần Ninh không thù không oán, giết hắn làm gì?"
Một vị đệ tử hiếu kỳ nói.
"Điều này ngươi không cần biết".
Thanh niên tên là Lưu Huyên lúc này lạnh nhạt nói: "Kha Viêm Vũ đạo tử muốn giết hắn, còn vì sao thì ta cũng không biết, nhưng mà người này... quá ngông cuồng!"
Đệ tử kia tiếp tục nói: "Người này đã kết mối thù không đội trời chung với Tư Mã Tuyết Thiên đạo tử Tuyết Môn, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi là được".
Lưu Huyên lạnh nhạt nói: "Có rất nhiều chuyện không phải là thứ mà ngươi và ta có thể biết, ta chỉ biết là lần này không chỉ là Tuyết Môn và Viêm Môn chúng ta, mà người của Nhật Nguyệt Hội và Hoa Các cũng sẽ ra tay với Tần Ninh".
Nghe hắn ta nói vậy, sắc mặt mười mấy người ở đây đều biến đổi.
Hoa Các là do Hoa Linh Lung đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ năm - Bách Hoa Phong sáng lập.
Viêm Môn là do Kha Viêm Vũ đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ tư - Tiên Lâm Phong sáng lập.
Nhật Nguyệt Hội là do Hoàn Khải Minh đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ ba - Ngọc La Phong sáng lập.
Còn có Tuyết Môn là do Tư Mã Tuyết Thiên đạo tử xuất thân từ đỉnh thứ nhất - Đại Vũ Phong sáng lập.
Mà mọi người đều biết là một năm gần đây có thể nói Tần Ninh đã giết hết mấy đệ tử tinh nhuệ ở nội môn, ngoại môn của Tuyết Môn, coi như đã kết mối thù không đội trời chung với Tư Mã Tuyết Thiên.
Tuyết Môn chắc chắn sẽ giết Tần Ninh.
Nhưng không nghĩ tới, Hoa Các, Viêm Môn, Nhật Nguyệt Hội đều muốn giết Tần Ninh!
Đây là vì sao?
Trên thực tế, Tần Ninh đắc tội Tuyết Môn, trở mặt với Tư Mã Tuyết Thiên, coi như là làm suy yếu thực lực của Tư Mã Tuyết Thiên, ngược lại là chuyện tốt đối với mấy liên minh đệ tử khác.
Bây giờ lại vô duyên vô cớ muốn giết Tần Ninh, bọn họ cũng không biết.
"Không hiểu thì cũng không cần nghĩ, chỉ cần chấp hành là được rồi".
Một giọng nói lúc này vang lên.
Chỉ thấy lại có mười mấy người cùng nhau đi tới.
Nhật Nguyệt Hội, Vương Triêu!
Người này cũng là một vị đệ tử tinh anh Tiểu Đế Tôn tứ phẩm, có tên tuổi cực lớn trong đám đệ tử tinh anh, lại là người tâm phúc của Hoàn Khải Minh trong Nhật Nguyệt Hội.
"Được rồi, chuẩn bị lên đường đi".
Lúc này Lưu Huyên mở miệng nói: "Vương Triêu, ngươi dẫn người của ngươi tiến vào từ một bên, ta dẫn người của ta, chúng ta chia thành hai đường, nếu như gặp được Tần Ninh thì lập tức báo tin".
"Ừm".
Chỉ trong phút chốc, đệ tử Viêm Môn và đệ tử Nhật Nguyệt Hội lần lượt tiến vào bên trong đầm lầy...
Lúc này, bên trong đầm lầy.
Mấy người Tần Ninh ngồi trên lưng Huyết Minh Ngạc đi tới một rừng cây trong đầm lầy.
Nhìn xung quanh sẽ thấy tất cả đều là cây cối sinh trưởng ở trong đầm lầy, khung cảnh yên tĩnh, thỉnh thoảng còn có tiếng của chim muông côn trùng vang lên, giống như rừng rậm nguyên thủy vậy.
Lúc này Huyết Minh Ngạc cũng thu sát khí cả người mình lại, trầm giọng nói: "Nơi này chính là địa bàn của Bạch Giáp Địa Long Thú, những nguyên thú khác không dám đi vào khu vực rừng rậm này".
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều run lẩy bẩy.
Nếu đụng phải Bạch Giáp Địa Long Thú cấp chín kia, bọn họ cũng không đủ nhét kẽ răng cho nó.
Nguyên thú cấp chín đấy.
Cảnh giới Chí Cao Đế Tôn đấy!
Cửu cảnh Chí Tôn, tám cảnh giới trước đều là Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn, Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn, tại sao đến cảnh giới thứ chín lại là Chí Cao Đế Tôn?
Bởi vì đây là cảnh giới Chí Tôn cao nhất, là chí cao, không người nào có thể sánh được.
Nguyên thú cấp bậc này, cho dù là các trưởng lão trong Cửu Nguyên đan tông gặp phải cũng sẽ không lấy cứng chọi cứng.
"Vào xem một chút".
Lúc này Tần Ninh đứng ở trên sống lưng Huyết Minh Ngạc, nhìn khắp bốn phía.
Trên mặt nước tĩnh lặng, cơ thể Huyết Minh Ngạc chậm rãi chuyển động, tạo ra từng gợn sóng nước, mấy người cứ tiến sâu vào bên trong...
Mà dần dần, cả người Huyết Minh Ngạc đột nhiên dừng lại, cơ thể nó bắt đầu run rẩy.
"Ngươi sao vậy?", lúc này Tả Hạo nghi ngờ hỏi.
Sao nó cứ như bị dọa sợ vỡ mật vậy!
Chẳng qua là Huyết Minh Ngạc còn chưa kịp trả lời, mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đã biết vì sao cả người nó lại đột nhiên run rẩy rồi.
Phía trước, gợn nước chập chờn.
Chỉ thấy một con dị thú đang đạp nước đến gần bọn họ.
Đó là một con nguyên thú cao trăm trượng, toàn thân được che phủ bởi lớp vảy màu trắng.
Nhìn kỹ lại, thân hình nó giống như một con sư tử biển vậy, trườn trên mặt nước, nhưng lớp vảy màu trắng kia lại lấp lánh rực rỡ ở dưới ánh nắng, nó có cái đầu như đầu rồng, bên trên mọc hai sừng, trông vô cùng oai phong uy vũ.
"Ừm... Bạch Giáp Địa Long Thú!"
Bên trong thú tộc, phàm là trong tên có chữ Long, đa số đều có liên quan đến huyết mạch Long tộc.
Nghe nói Bạch Giáp Địa Long Thú là nguyên thú do thần long và một loại thú vật tên là Bạch Giáp Hải Sư sinh ra.
Cho dù là thật hay giả, phẩm cấp của nó chắc chắn có thể nghiền ép Huyết Minh Ngạc.
"Không!"
Lúc này Tần Ninh lại chậm rãi nói: "Là Bạch Giáp Địa Long Thú con".
Thú con?
Bạch Giáp Địa Long Thú có cơ thể trăm trượng với lớp vảy toàn thân màu trắng, giống như sư tử biển này lại vẫn chỉ là thú con?
Vậy Bạch Giáp Địa Long Thú thực thụ sẽ to đến mức nào?
Lúc này hai chân Tả Hạo run rẩy, dở khóc dở cười nói: "Tần công tử, ta đừng để ý là con non hay con trưởng thành được không, đi trước đi..."
Không thấy Huyết Minh Ngạc đã sợ đến choáng váng rồi sao?
Còn quan tâm đến việc nó có phải thú con hay không làm gì, chạy thoát thân là quan trọng nhất!
Chương 2497: Đi ra bên ngoài chờ ta
Nghe vậy, Tần Ninh nhìn về phía trước một chút, nhưng lại cười nói: "Chạy cái gì? Bạch Giáp Địa Long Thú không hề hung tàn, đây thú con, sẽ không đột nhiên ra tay với chúng ta đâu!"
Vừa nói, Tần Ninh vừa nhảy xuống khỏi lưng Huyết Minh Ngạc, đạp lên trên mặt nước, đi từng bước một về hướng con Bạch Giáp Địa Long Thú non kia.
Lúc này, Bạch Giáp Địa Long Thú cao lớn trăm trượng cũng tò mò nhìn Tần Ninh nhỏ bằng hạt mè.
Một người một thú, bốn mắt nhìn nhau.
"Ngươi là loài người?"
Bạch Giáp Địa Long Thú hiếu kỳ nói.
"Không sai".
Tần Ninh nói thẳng: "Nhóc con, hỏi ngươi một vấn đề, ngươi có thể trả lời ta không?"
"Cái gì?"
"Ngươi có thấy cô gái này không?", Tần Ninh nói rồi ngưng tụ ra bức tranh về Thời Thanh Trúc, bày ra trước mặt Bạch Giáp Địa Long Thú.
Sau khi nhìn thật lâu, Bạch Giáp Địa Long Thú đột nhiên nói: "Ta đã thấy, vị tỷ tỷ này là người tốt, còn cho ta ăn ngon, đã bảo ta đưa nàng vào bên trong một vùng núi lớn rồi..."
Tần Ninh nghe vậy thì vô cùng vui mừng.
"Vậy ngươi có thể dẫn ta đi không?"
Bạch Giáp Địa Long Thú nghe vậy liền nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Ta không muốn, trừ khi ngươi cho ta ăn ngon".
"Được!"
Tần Ninh nghe vậy, lại ngoắc ngoắc tay với Huyết Minh Ngạc.
Huyết Minh Ngạc lập tức ngây người.
Có ý gì?
Coi nó làm đồ ăn ngon đưa cho Bạch Giáp Địa Long Thú con kia?
Đừng đùa chứ!
Lúc này, trong lòng con thú dữ kia vô cùng sợ hãi.
"Tới đây".
Tần Ninh nói thẳng: "Đi bắt mấy con Mặc Ngư Thú cấp năm đến đây".
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả, nhanh lên một chút", Tần Ninh thúc giục: "Trong cơ thể Mặc Ngư Thú ẩn chứa Mặc Ngư Trấp, là thứ mà Bạch Giáp Địa Long Thú thích nhất, chẳng qua là Mặc Ngư Thú rất trơn trượt, thân thể Bạch Giáp Địa Long Thú khổng lồ, không dễ bắt, bình thường chỉ có thể thèm thuồng mà nhìn, đi nhanh lên".
Huyết Minh Ngạc nghe vậy liền vội vàng hành động...
Nó còn tưởng rằng Tần Ninh muốn dùng nó làm quà ra mắt chứ.
Bạch Giáp Địa Long Thú con kiên nhẫn đợi.
Chỉ trong phút chốc, lại có mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non xuất hiện ở nơi đây, mấy “nhóc con” đứng cùng một chỗ, trong miệng phát ra những tiếng xì xào như đang thảo luận cái gì, ngay sau đó đều mong đợi nhìn loài người Tần Ninh nhỏ như con kiến.
Bạch Giáp Địa Long Thú!
Đúng là nguyên thú cấp chín, cho dù là Bạch Giáp Địa Long Thú trưởng thành, bản thân nó cũng không phải là loại trời sinh hung tàn, không có ác cảm gì với loài người.
Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía mấy con thú con, cũng có vài phần thân thiện.
Trên thực tế mẹ của hắn chính là tộc Phượng Hoàng cao quý trong trời đất mênh mông này, nói thật ra huyết mạch cả người hắn vẫn có một nửa huyết mạch Phượng Hoàng.
So với thú tộc, bản thân hắn đã bao gồm cả lực tương tác với thiên nhiên.
Tuy đã trải qua chín đời chín kiếp, thân xác của hắn liên tục thay đổi, nhưng trên thực tế hồn phách của hắn vẫn không hề đổi.
Hồn sinh xương, xương sinh máu, máu sinh thịt, đây là bắt nguồn của vạn vật.
Cho dù là loài người hay là thú vật, lúc ban đầu ra đời đều bắt đầu từ hồn phách.
Mà thú tộc cấp thấp cùng với võ giả tu vi kém cỏi không có hồn phách, không phải là không có hồn phách thật, chẳng qua là hồn phách không xuất hiện thôi.
Cho nên trên thực tế chín đời chín kiếp mà hắn đã trải qua, cho dù thay đổi như thế nào, trên bản chất hắn vẫn là Tần Ninh!
Hoặc có thể nói là thiếu minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh trong Thương Mang Vân Giới, con của Vô Thượng Thần Đế và tộc trưởng tộc Phượng Hoàng!
Cha có thể lấy người hóa rồng, trở thành thần long, mẹ lại là thần phượng, đây cũng là nguyên nhân sau khi bản thân Tần Ninh có hồn người sẽ sinh ra hồn rồng và hồn phượng.
Thậm chí tương lai, hắn có thể lấy người hóa rồng, lấy người hóa phượng, đây là thứ ẩn chứa ở bên trong hồn phách, huyết mạch của hắn, không thể sửa đổi.
Vì vậy Tần Ninh có lực tương tác thiên nhiên đối với thú vật, thậm chí là lực áp chế.
Đây cũng là lí do vì sao hắn sẽ lựa chọn tu hành đạo ngự thú ở đời thứ hai.
Không lâu sau, Tần Ninh đã trao đổi, trò chuyện với đám thú con rất vui vẻ.
Mà mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh ở ngoài trăm trượng lúc này đã nhìn đến ngây người.
Thú con nguyên thú cấp chín, vậy ít nhất cũng phải có thực lực của nguyên thú cấp sáu, cấp bảy, Tần Ninh căn bản không sợ bọn chúng thì thôi, lại còn trò chuyện hăng say nữa.
Cứ như là người một nhà vậy!
Mà lúc Tần Ninh đang trò chuyện với mấy con thú con này, trong khu rừng nước, từng gợn nước từ từ tản ra.
Tần Ninh cau mày lại, ánh mắt lạnh lùng.
"Tả Hạo".
Tần Ninh nói: "Đi ra bên ngoài chờ ta!"
Mấy người Tả Hạo nghe vậy thì nhíu mày lại.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Huyết Minh Ngạc trở về cũng không cần tiến vào trong rừng nước nữa".
Giờ phút này, mấy người Tả Hạo đột nhiên biết nhất định là có chuyện lớn sắp xảy ra.
Sáu người không nói hai lời, trong nháy mắt đã rời khỏi nơi đây.
Mà lúc này cơ thể trăm trượng của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú cũng bộc phát ra uy áp thuộc về tiểu thú vương.
Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía sâu trong rừng nước, ở nơi đó, dấu vết gợn nước dao động càng ngày càng rõ ràng.
Mà chỉ trong chớp nhoáng, từng đợt sóng máu lan tràn ra.
Ánh mắt của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú cũng lập tức trở nên tàn bạo, tản ra huyết quang.
Gào!
Một tiếng gầm nhẹ đột nhiên phát ra.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh rời đi nghe được tiếng gào thét này thì đều dừng lại một lát.
Tiếng gào thét đó mang đến cho bọn họ sự chấn động vô cùng mãnh liệt.
Lúc này những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Lực bộc phát kinh khủng lan tràn, những cây cối trong rừng ầm ầm sụp đổ.
Mà ở trước mặt Tần Ninh và mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú, một con nguyên thú với cơ thể khổng lồ nhảy ra.
Cái đầu của con nguyên thú kia to bằng một quả núi, vô cùng kinh khủng.
Cơ thể ngoằn ngoèo hiện ra ở trên mặt nước, như ẩn như hiện, dài chừng ngàn trượng.
Mà đôi mắt kia lại có màu đỏ rực, nhìn chằm chằm mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú.
Đồng thời, trên cơ thể vằn vện đen sì kia mơ hồ có băng sương bao trùm, làm người ta phải sợ hãi.
Băng Lân Huyết Giao Thú!
Lúc này Tần Ninh cau mày lại.
Nó len lén tới nơi này, là muốn... giết mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này ư?
Cha mẹ của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này đâu?
Lúc này, mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú tản ra, nhìn về phía Băng Lân Huyết Giao Thú, trong miệng phát ra những tiếng gầm nhẹ cảnh cáo.
Chẳng qua là Băng Lân Huyết Giao Thú sẽ để ý ư?
Sự chấn áp của mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú này là đe dọa trí mạng đối với Huyết Minh Ngạc, nhưng đối với nó căn bản là trẻ con gây sự!
Băng Lân Huyết Giao Thú thè cái lưỡi dài của mình ra, cái sừng trên đầu lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, đưa mắt nhìn chằm chằm mấy con thú con.
Còn về Tần Ninh đã bị nó hoàn toàn bỏ quên.
Một con người thôi, căn bản không có bất kỳ uy hiếp gì đối với nó.
Lúc này, hai phe không ngừng giằng co.
Tần Ninh thấy một màn này, bàn tay nắm chặt, từng khí tức trong cơ thể tràn ra.
Cùng lúc đó, một quyển sách cũng chậm rãi mở ra trên đầu hắn.
Cửu Nguyên Đan Điển, quyển thứ nhất, Vấn Quyển.
Chỉ trong phút chốc, bên trong đan quyển lan ra từng luồng khí tức.
Hàng ngàn hàng vạn khí tức bộc phát ra.
Dần dần, những khí tức kia xen lẫn quanh quẩn một chỗ.
Mà lúc này pháp thân Long Hoàng Bất Diệt của Tần Ninh cũng ngưng tụ ra.
Chỉ trong khoảnh khắc, linh khí trời đất trong Vấn Quyển lập tức dung nhập vào bên trong pháp thân của Tần Ninh.
Gào...
Rít...
Một tiếng rồng gầm, một tiếng phượng kêu lúc này bộc phát ra.
Pháp thân của Tần Ninh lan truyền ra ngàn trượng, một long ảnh và một phượng ảnh ngưng tụ trong nháy mắt.
Thần long bay lên cao, thân thể quanh co.
Thần phượng giương cánh, khí thế cuồng bạo bùng nổ.
Một con rồng một con phượng dừng ở trên đỉnh đầu Tần Ninh, loáng thoáng có sức ép của long phượng, hai mắt nhìn chằm chằm, lao đến phía trước Băng Lân Huyết Giao...
Chương 2498: Đối đầu Băng Lân Huyết Giao Thú
Lúc này, dường như Băng Lân Huyết Giao cũng không nghĩ tới loài người bị nó lơ là, lại có thể thả ra long uy và phượng uy kinh khủng chỉ trong khoảnh khắc như thế.
Khí thế kinh khủng kia cũng không phải tản ra từ trong cơ thể loài người này, mà là từ trên quyển sách trôi lơ lửng trên đỉnh đầu hắn!
Mà vào lúc này, Băng Lân Huyết Giao do dự.
Nó có thể cảm giác được từng uy áp kinh khủng từ trong long ảnh và phượng ảnh.
Mặc dù loại cảm giác đó rất yếu ớt, nhưng dường như có thể nuốt chửng nó trong nháy mắt.
Tình hình lúc này trở nên giằng co.
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú con giờ phút này cũng nhìn về phía Tần Ninh bên cạnh, nhìn long ảnh phượng ảnh trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh, chỉ cảm thấy Tần Ninh vừa rồi còn vô cùng gần gũi, bây giờ lại mang cho bọn chúng lực áp bách cực lớn.
Mà vào lúc này, Băng Lân Huyết Giao nhìn Tần Ninh một cái thật sâu, rốt cuộc không kìm chế được hét lên những tiếng xì xì the thé, vọt tới.
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non có sức hấp dẫn quá lớn với nó.
Giờ phút này Tần Ninh cũng không né tránh, chỉ hừ lạnh một tiếng, bước chân ra.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, long ảnh và phượng ảnh xông ra ngoài.
Khí tức kinh khủng lúc này bộc phát ra.
Long ảnh và phượng ảnh vốn ẩn chứa lực tấn công mạnh mẽ, ngưng tụ ra từ trong hồn phách của bản thân Tần Ninh, phối hợp với linh hồn thiên địa vô tận trong quyển thứ nhất của Cửu Nguyên Đan Điển, trong nháy mắt đã tăng lên hơn trăm lần.
Vèo vèo...
Long ảnh phượng ảnh xông ra.
Băng Lân Huyết Giao há mồm phun một cái, trong khoảnh khắc, từng cột băng ngưng tụ thành một tấm lưới băng, nhào tới.
Ầm...
Hai bên va chạm mãnh liệt, sắc mặt Tần Ninh tái nhợt, cả người thụt lùi, khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi.
Mà lúc này Băng Lân Huyết Giao cũng đã nhìn thấu sự phòng ngự của Tần Ninh rồi.
Thực lực bản thân hắn cũng không mạnh lắm, chỉ nhờ vào quyển sách thần bí trên đỉnh đầu mới có thể thể hiện ra khí thế mạnh mẽ như vậy.
"Ngu ngốc".
Băng Lân Huyết Giao mở miệng nói tiếng người, ánh mắt lạnh như băng, lại tiếp tục há miệng khạc ra từng cột băng về phía Tần Ninh cùng mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non kia.
Ầm...
Mà vào lúc này, bên trong rừng nước, một bộ giáp trắng trong nháy mắt phá không mà tới, ngăn trở ở kia từng đạo băng nhũ.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Bộ giáp trắng bỗng nhiên hóa thành một vật khổng lồ, đứng ở phía trước Tần Ninh và mấy con thú con.
Mà giờ phút này, mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú non đều vô cùng hưng phấn.
Tần Ninh cũng thở phào.
Bạch Giáp Địa Long Thú!
Lúc này, hai nguyên thú cấp chín đối đầu, khí thế kinh khủng khiến trong lòng người ta phải sợ hãi.
Ở bên ngoài rừng nước, hai chân sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đã sớm nhũn ra, ngồi bệt dưới đất.
Quá kinh khủng!
Nguyên thú cấp chín!
Đây chính là nguyên thú cấp chín, cấp bậc Chí Cao Đế Tôn, bóp chết bọn họ dễ như trở bàn tay.
Giờ phút này Huyết Minh Ngạc lại run lẩy bẩy, căn bản không nhúc nhích được.
Cao cấp nguyên thú đối với cấp thấp nguyên thú, có thiên nhiên lực áp chế, từ trước đến giờ như vậy.
Huyết mạch khí tức của nguyên thú cấp chín lan ra khiến con nguyên thú cấp bảy như nó lập tức phải quỳ xuống.
Mà lúc này, trong rừng nước.
Bạch Giáp Địa Long Thú xuất hiện, sắc mặt không tốt, nhưng cũng không tấn công nữa.
"Hừ, ngươi muốn làm cái gì?"
Giọng nói trầm thấp mang theo mấy phần chất vấn tức giận.
"Coi như đám trẻ của ngươi may mắn".
Băng Lân Huyết Giao Thú hừ một tiếng nói: "Nhưng hy vọng bọn chúng có thể may mắn như thế mãi".
"Cút!"
Lúc này, Bạch Giáp Địa Long Thú nổi giận gầm lên một tiếng.
Băng Lân Huyết Giao Thú bực bội rời đi.
"Phụ thân!"
"Phụ thân!"
Mấy con Bạch Giáp Địa Long Thú con kia lập tức nhào tới.
Mà con Bạch Giáp Địa Long Thú kia lại nhìn Tần Ninh một cái thật sâu.
Cơ thể được bao phủ bởi lớp vảy màu trắng giống như một tảng đá khổng lồ mạnh mẽ, cả người Bạch Giáp Địa Long Thú cao ngàn trượng, lúc khẽ động sẽ tạo ra từng gợn nước.
"Phụ thân, là hắn giúp chúng con!"
Một con thú con mở miệng nói.
Bạch Giáp Địa Long Thú nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Cảm ơn!"
Người trẻ tuổi này cảnh giới rất thấp, nhưng lại vô cùng gan dạ sáng suốt, còn có quyết đoán ngăn cản được một kích của Băng Lân Huyết Giao Thú!
Không thể tưởng tượng được!
"Khách khí".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Không biết các ngươi có thấy một cô gái đi vào đây không, dù sao ngươi là vua ở chỗ này, chắc hẳn sẽ biết".
"Cô gái kia rất đẹp..."
Nghe thấy lời này, Bạch Giáp Địa Long Thú chậm rãi nói: "Đã thấy, nhưng mà xưa nay ta không thích tranh đấu, cũng không có liên quan gì với loài người, nên cũng mặc kệ để nàng tiến vào sâu trong đầm lầy..."
Sâu trong đầm lầy!
Thời Thanh Trúc bị cái gì hấp dẫn tới đó?
"Đi dọc theo rừng nước vào sâu trăm dặm sẽ thấy một vùng đất, núi non mọc lên như rừng rất là thần kỳ, ngươi có thể đến đó nhìn một chút".
"Cảm ơn!"
Lúc này Tần Ninh chắp tay, đi ra ngoài rừng nước, gọi đám người Huyết Minh Ngạc, Tả Hạo tới.
Tần Ninh lấy Mặc Ngư Trấp ra đưa cho mấy con thú con, lúc này mới dẫn Huyết Minh Ngạc đi vào sâu trong rừng nước...
Cho đến khi đi được mười mấy dặm xa, mấy người Tả Hạo mới vừa đặt mông ngồi ở trên thân Huyết Minh Ngạc, thở hổn hển từng cái một.
"Dọa chết ta, dọa chết ta..."
Cả người Tả Hạo toàn là mồ hôi nói: "Ta sắp bị dọa chết rồi".
"Tần công tử, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Không có chuyện gì cả..."
Tần Ninh lại tùy ý nói: "Băng Lân Huyết Giao xuất hiện, ta ngăn cản một lát thì Bạch Giáp Địa Long liền xuất hiện, đuổi Băng Lân Huyết Giao đi".
Nghe thấy lời này, mấy người đều biến sắc.
Cái này mà gọi là không có chuyện gì ư?
Nếu bọn họ mà đụng phải Băng Lân Huyết Giao, chắc còn chẳng nhấc chân lên nổi.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trước.
Vừa rồi Huyết Minh Ngạc cũng sợ vỡ mật, đến bây giờ mới tỉnh táo lại, chỉ cảm thấy Tần Ninh không phải người thường.
Võ giả thực lực Đại Thần Tôn thấy nguyên thú cấp chín, căn bản ngay cả chạy cũng không biết chạy thế nào.
Nhưng Tần Ninh lại không hề sợ hãi.
Vừa rồi trò chuyện với Bạch Giáp Địa Long, Tần Ninh lại vô cùng bình thường, dường như không hề lo lắng Bạch Giáp Địa Long sẽ giết hắn.
Đúng là can đảm hơn người.
Sau khi đi về phía trước được gần trăm dặm.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một vùng núi non, đầm lầy đã biến mất, núi non lởm chởm ở phía trước, nhìn qua vô cùng sâu thẳm mà yên tĩnh.
Huyết Minh Ngạc đưa bảy người Tần Ninh lên bờ.
"Ngươi trở về đi".
Tần Ninh nói rồi xoay người đi vào trong dãy núi...
Mà Huyết Minh Ngạc cũng không hề rời đi, mà ẩn nấp ở bên bờ, lẳng lặng chờ đợi.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đi theo Tần Ninh tiến vào trong dãy núi.
Mỗi một ngọn núi ở đây đều cao ngàn thước, mỗi một ngọn núi đều đỏ như máu.
Mặt đất dưới chân mặc dù khô ráo, nhưng đất bùn cũng đều là màu máu.
"Đây rốt cuộc là chỗ quỷ quái gì vậy!"
Tả Hạo không nhịn được nói: "Cảm giác rất kinh khủng... Tần công tử, nếu không chúng ta trở về đi thôi..."
Tần Ninh nhìn Tả Hạo một cái, ngay sau đó cười nói: "Nguyên thú cấp chín cũng đã gặp rồi, còn sợ gì nữa?"
Nghe hắn nói vậy, mấy người hơi sững sờ.
Nói cũng đúng.
Nguyên thú cấp chín cũng đã gặp rồi, còn có thể gặp phải cái gì mạnh hơn nguyên thú cấp chín ở chỗ này sao?
Chẳng qua là suy nghĩ này vừa xuất hiện, đột nhiên ở bên cạnh có từng con nguyên thú với bộ lông đỏ như máu lao ra ầm ầm.
Mục tiêu lại chính là bảy người bọn họ.
Chương 2499: Huyết Ngọc Thú
Hai người Tả Hạo và Liễu Nghênh lập tức sử dụng bảo khí Chí Tôn, nhìn chằm chằm một đám nguyên thú kia.
"Ồ?"
Lúc này Tần Ninh lại hơi sững sờ.
Mấy người Tả Hạo đều ngạc nhiên nói: "Đây là nguyên thú gì vậy?"
Bọn họ căn bản không hề biết.
Tần Ninh tùy tiện nói: "Huyết Ngọc Thú!"
Huyết Ngọc Thú?
Không biết.
Tần Ninh khẽ mỉm cười, nói: "Các ngươi bảo vệ mình, để ta giải quyết".
Trước mắt có trên trăm con nguyên thú lông đỏ, nhìn dáng vẻ khá giống với thỏ, nhưng bộ lông cả người lại đỏ như máu, nhìn vô cùng kinh khủng.
Hơn nữa không chỉ như vậy, con thỏ lông máu này lại có móng vuốt sắc bén, tai vểnh lên thật cao, trên hai tai còn mọc sừng.
Huyết Ngọc Thú!
Một loại nguyên thú vô cùng hiếm thấy, gần như rất khó nhìn thấy ở Trung Tam Thiên.
Nơi nguyên thú như thế sinh sống cũng rất kỳ quái, cần khí huyết cực kỳ phong phú.
Chúng được gọi tên là Huyết Ngọc Thú là bởi vì thú hạch của chúng giống như một khối ngọc thô màu máu chưa mài dũa vậy.
Mà thú hạch của Huyết Ngọc Thú là thuốc bổ tuyệt đỉnh đối với võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn!
Chiếm đoạt khí huyết bên trong huyết hạch có thể khiến cho pháp thân Ngưng Hồn của Đại Thần Tôn trở nên viên mãn, tiếp đó chạy thẳng tới pháp thân Phá Tán, đánh vào Tiểu Đế Tôn.
Loại nguyên thú này vô cùng thưa thớt, chính là bởi vì sức mạnh của thú hạch.
Trợ giúp võ giả Đại Thần Tôn ngưng tụ pháp thân Tụ Hồn, thúc giục pháp thân Phá Tán, chắc chắn là thứ mà võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn mơ ước.
Hơn nữa thực lực của Huyết Ngọc Thú phần lớn đều ở giữa cấp bậc Đại Thần Tôn và Tiểu Đế Tôn sơ kỳ, lực chiến không tầm thường, nhưng đối mặt với võ giả vẫn không đủ nhìn.
Lúc này Tần Ninh đứng ở phía trước mấy người, bàn tay nắm chặt.
Một quyền trực tiếp đánh ra.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh không biết sự kỳ quái của Huyết Ngọc Thú cho nên không tùy tiện ra tay, mà nhìn Tần Ninh ra tay.
Tần Ninh cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong, mỗi một quyền, mỗi một chưởng đều ẩn chứa một ý cảnh ở bên trong.
Nếu như không có một ý cảnh kia, một quyền, một chưởng của Tần Ninh chỉ có thể bộc phát ở cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong.
Nhưng khi dung hợp với một ý cảnh kia thì cho dù là Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm cũng không phải là đối thủ.
Tả Hạo gật gù tấm tắc nói: "Tần công tử cực kỳ lợi hại, nếu ta không nhìn lầm thì hẳn là Thánh Nguyên Thái Cực Quyển của Thánh Đạo tông, nghe nói sau khi tu hành Thánh Nguyên Thái Cực Quyển có thể lĩnh ngộ chiêu thức, dung hợp ý cảnh, nếu như có thể dung hợp ba tầng ý cảnh, vượt cấp chiến đấu vô cùng nhẹ nhàng".
Có người lập tức nói: "Vậy Tần Ninh dung hợp mấy tầng ý cảnh rồi?"
Tả Hạo nghiêm túc nói: "Ít nhất là hai tầng, nếu không mấy người chúng ta sẽ không thể bị đánh bại dễ dàng như vậy đâu".
Mấy người lập tức khen ngợi không ngớt.
Hai tầng!
Đó chính là thiên tài tuyệt thế.
Mà trong ánh mắt của sáu người, Tần Ninh đã giết chết mười mấy con Huyết Ngọc Thú.
Thấy sức mạnh của Tần Ninh, Huyết Ngọc Thú đều rối rít chạy trốn.
Tần Ninh vẫy vẫy tay với sáu người.
"Đám Huyết Ngọc Thú này có thực lực cấp bậc Đại Thần Tôn đỉnh phong, Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, ít nhất cũng phải đạt mấy ngàn điểm tích lũy, các ngươi phân chia đi!"
Nghe vậy, Tả Hạo từ chối: "Là Tần công tử giết chết, chúng ta không thể không biết xấu hổ như vậy được!"
"Thật ngại quá, ta không biết xấu hổ, Tần công tử đã nói sẽ tặng hết cho chúng ta rồi mà", lúc này Dung Hồn Thạch của Liễu Nghênh tỏa ra ánh sáng, thu thập hồn ấn của đám Huyết Ngọc Thú đã chết kia vào.
Tả Hạo liền nói ngay: "Ta chỉ khách khí một chút, các ngươi... Mấy người các ngươi còn ra thể thống gì nữa... Ê, chờ ta với..."
Lúc sáu người thu thập dấu ấn hồn thức của đám Huyết Ngọc Thú kia, Tần Ninh lại xách một túi thú hạch của Huyết Ngọc Thú đi sang một bên, ngồi xếp bằng xuống.
"Tần công tử, ngươi làm cái gì vậy?"
Tả Hạo hiếu kỳ nói.
"Tu luyện!"
Thú hạch của Huyết Ngọc Thú là đồ bổ đối với cảnh giới Đại Thần Tôn, đối với cảnh giới Tiểu Đế Tôn lại không có ích gì, Tần Ninh cũng không nói nhiều, lúc này lấy ra một viên thú hạch cắn nuốt khí huyết bên trong.
Mà giờ phút này, trong cơ thể Tần Ninh, pháp thân khẽ động.
Pháp thân Long Hoàng Bất Diệt!
Tần Ninh cảnh giới Đại Thần Tôn đỉnh phong, pháp thân Ngưng Hồn đã đến mức cao nhất.
Pháp thân một rồng một phượng rất có linh tính.
Điều phải làm tiếp theo chính là pháp thân Phá Tán, đánh vào cảnh giới Tiểu Đế Tôn.
Cửu cảnh Chí Tôn!
Cảnh giới Tiểu Đế Tôn, pháp thân Phá Tán.
Cảnh giới Đại Đế Tôn, pháp thân Tụ Nhất.
Cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, pháp thân Hợp Nhất.
Ba cái này cũng là ba bước quan trọng nhất của cảnh giới Chí Tôn.
Pháp thân Phá Tán cũng không phải là phá tan thật, mà là bảy lần rèn luyện pháp thân của võ giả cảnh giới Chí Tôn.
Pháp thân Tụ Nhất chính là sau khi võ giả cảnh giới Chí Tôn tiến hành bảy lần tách ra rèn luyện pháp thân sẽ hợp lại làm một lần nữa.
Mà cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, pháp thân Hợp Nhất cũng không phải là hợp pháp thân lại làm một sau khi Phá Tán, mà là pháp thân và thân xác, khí huyết, hồn phách của võ giả cảnh giới Chí Tôn hợp lại làm một!
Sự hợp nhất này là giới hạn của võ giả cảnh giới Chí Tôn, cũng là lúc võ giả cảnh giới Chí Tôn theo đuổi cảnh giới kế tiếp - Cực Cảnh!
Con đường phải đi qua khi theo đuổi Cực Cảnh!
Lúc này, Tần Ninh chiếm lấy toàn bộ thú hạch của Huyết Ngọc Thú, dung nhập khí huyết bên trong thú hạch vào bên trong pháp thân của mình.
Pháp thân Ngưng Hồn đỉnh phong được tưới máu tươi, dường như pháp thân có thể nổ tan tành bất cứ lúc nào vậy.
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều tò mò nhìn Tần Ninh.
Bọn họ cũng không nghĩ tới Tần Ninh nói tu luyện là tu luyện ngay.
Chẳng qua là không phải Tần Ninh đến để tìm người sao?
Nếu tu luyện mười ngày nửa tháng, cuộc tuyển chọn đã kết thúc, còn tìm người nữa hay không?
Ầm...
Một tiếng nổ trầm thấp đột nhiên vang lên.
Nhưng âm thanh này lại đến từ trong cơ thể Tần Ninh.
Khí huyết trong từng viên thú hạch mạnh mẽ đánh vào bên trong pháp thân của Tần Ninh, cứ như muốn phá hủy, đánh nát pháp thân của hắn.
Mà lúc này pháp thân của Tần Ninh lại lần lượt tiếp nhận sự bào mòn của những khí huyết kia, không ngừng hấp thu lực lượng cuồng bạo của khí huyết bên trong thú hạch.
Không ngừng tàn phá pháp thân!
Pháp thân không ngừng chống cự.
Đây chính là quá trình pháp thân Phá Tán.
Cái gọi là pháp thân tay, chân, mắt, tim, thật ra là để chỉ lực lượng về phương diện cảm ứng pháp thân linh động, ổn định lột xác.
Trải qua một lần đả kích, chịu đựng được thì chính là nhất phẩm.
Cứ tiếp tục trải qua như vậy, nếu hoàn toàn chịu đựng được thì chính là Tiểu Đế Tôn thất phẩm.
Bảy lần viên mãn, pháp thân nối liền một thể thì sẽ đến cảnh giới Đại Đế Tôn.
Thời gian từ từ trôi qua, thân thể của Tần Ninh không ngừng phát ra tiếng nổ giống như một khu vực toàn bom mìn vậy.
Tả Hạo nuốt nước miếng một cái, nói: "Tần công tử đang đột phá Đại Thần Tôn, định đánh vào Tiểu Đế Tôn!"
Liễu Nghênh ngạc nhiên nói: "Lúc ngươi đánh vào Tiểu Đế Tôn, trong cơ thể có sấm rền như vậy sao?"
"Không có..."
Tả Hạo nói: "Ta chỉ nghe các trưởng lão nói, pháp thân Phá Tán vừa đóng lại, võ giả đánh vào pháp thân của mình, càng tàn bạo càng tốt, pháp thân sẽ càng mạnh mẽ, mà những người tàn nhẫn lúc rèn luyện pháp thân của mình còn có thể tàn nhẫn đến mức trong cơ thể như có gì đó vô cùng nguy hiểm!"
"Nhưng... chưa từng nghe nói sẽ có sấm rền thế này!"
Giờ phút này, mấy người trố mắt nhìn nhau.
Kẻ ngu cũng đã nhìn ra Tần Ninh đánh vào pháp thân Phá Tán còn yêu nghiệt hơn cả những thiên tài kia...
Sau khi một giờ trôi qua, sấm sét trong cơ thể Tần Ninh cuối cùng cũng đã tiêu tan, chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.
Sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đều thở phào nhẹ nhõm.
Chương 2500: Tiểu Đế Tôn nhất phẩm
"Ta đã nói rồi mà... tiến hành pháp thân Phá Tán mãnh liệt như vậy là không được, sẽ không chống đỡ được quá lâu, rất khó phá cảnh!", Tả Hạo hắng giọng nói: "Nhưng mà Tần công tử đánh vào mấy lần như vậy, ta đoán chắc sẽ đến Tiểu Đế Tôn rất nhanh thôi".
"Thật tàn nhẫn... Hắn không sợ rèn luyện nổ tung pháp thân của mình sao!"
Pháp thân Phá Tán!
Mỗi một vị võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đều có một mức độ, nếu lực lượng rèn luyện pháp thân quá mạnh mẽ, vậy thì không phải là phá tan nữa, mà là bể nát rồi.
Vậy thì xong luôn!
Tần Ninh làm như vậy quá hiếm thấy.
"Các ngươi đang nói gì thế?"
Lúc này, Tần Ninh mở mắt ra, chậm rãi đứng dậy, siết chặt hai nắm đấm, một khí thế mạnh mẽ trong cơ thể tự nhiên sinh ra.
Tiểu Đế Tôn!
Mấy người Tả Hạo, Liễu Nghênh suýt nữa ngã ngồi trên đất.
Thành công rồi?
Một lần đánh vào Phá Tán đã Phá Tán thành công?
Đã thành Tiểu Đế Tôn nhất phẩm rồi?
Cũng quá khoa trương đi!
Tả Hạo nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Tần công tử, pháp thân Phá Tán của ngươi thành công rồi?"
"Ừ".
Tả Hạo đau khổ nói: "Ngươi luyện như thế nào vậy? Pháp thân Phá Tán, chỉ cần hơi lơ là thì pháp thân sẽ bể tan tành, cả đời không có hy vọng tiến vào cảnh giới Tiểu Đế Tôn, có ai mà không cẩn thận từng li từng tí đâu, vậy mà ngươi đã luyện thành công rồi?"
Nghe vậy, Tần Ninh chỉ cười nói: "Pháp thân của ta vốn đã mạnh mẽ, từ Tụ Hình, đến Ngưng Thể, Dung Linh, Ngoại Hiện, Thoát Thể, Ngưng Hồn, mỗi một bước đều là tăng cường tính vững chắc của pháp thân!"
"Cho nên, rèn luyện mãnh liệt không có chỗ xấu gì cả".
Tả Hạo không muốn hỏi nữa.
Hắn ta đã biết ý của Tần Ninh rồi.
Nói cho cùng chính là trước khi Tần Ninh tu hành cảnh giới, pháp thân đã rất mạnh rồi, cho nên bây giờ dù có dùng sức mạnh rất mãnh liệt để rèn luyện, pháp thân cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Người này đúng là chỉ muốn đả kích người ta.
Có lẽ đây chính là đệ tử nhà người ta mà bình thường các trưởng lão hay nói đi.
Đệ tử nhà người ta từ Đại Thần Tôn đỉnh phong đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm trong vòng mười năm đã có thiên phú yêu nghiệt lắm rồi!
Tần Ninh lại làm được trong một giờ.
Đây đã không phải là đệ tử nhà người ta nữa, mà là... đệ tử nhà người ta trong truyền thuyết!
Lúc này Tần Ninh hắng giọng.
Đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, pháp thân Phá Tán một lần, so với lúc trước, tính cân đối của pháp thân và thân thể càng thêm linh hoạt.
Cửu cảnh Chí Tôn, thứ quan trọng nhất là tu hành pháp thân của võ giả.
Mà khi vượt qua cấp bậc này, bước vào Cực Cảnh, pháp thân dung nhập vào bên trong cơ thể, khi đó pháp thân càng mạnh thì đến trạng thái Cực Cảnh sẽ càng mạnh!
"Tiếp tục lên đường đi!"
Tần Ninh nói: "Vào Huyết Sơn, nhìn xem nơi này rốt cuộc có cái quỷ gì".
"Ừm..."
Tần Ninh đã đến Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh càng không cần phải lo lắng.
Tuy Tần Ninh mới chỉ đến Tiểu Đế Tôn, nhưng lại luôn mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn.
Bảy người chuẩn bị lên đường lần nữa.
Mà vào lúc này, đột nhiên trong hư không, từng tiếng xé gió sắc bén vang lên.
Giữa núi rừng, từng mũi tên xé rách hư không, trong nháy mắt đã đi tới chỗ bảy người.
Sắc mặt Tần Ninh biến đổi, kịp phản ứng với tốc độ nhanh nhất, đi tới phía trước sáu người, khí thế trong cơ thể cuồn cuộn phóng ra từng quyền, trong nháy mắt đã bắn ra bốn phía.
Ầm...
Những tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, từng mũi tên lần lượt rơi xuống đất.
"A..."
Nhưng lúc này vẫn có người trúng tên, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Tần Ninh xoay người lại nhìn, cả người đệ tử trúng tên trong nháy mắt đã hóa thành màu đen, sắc mặt ảm đạm, chỉ trong phút chốc thất khiếu chảy máu, chết oan uổng.
"Nhạc Nghiêm!"
"Nhạc Nghiêm!"
Sắc mặt mấy người Tả Hạo và Liễu Nghênh lập tức tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ra.
Mũi tên có độc!
"Đáng chết!"
Vẻ mặt Tả Hạo vô cùng đau buồn.
Sáu người cùng nhau tu luyện trong Cửu Nguyên đan tông, lần này cùng nhau lập đội hành động, đương nhiên là tình huynh đệ có thể yên tâm giao sau lưng cho đối phương.
Tuy nói suốt quãng đường này nhìn sáu người giống như chơi bời đùa cợt, không liên quan đến nhau, nhưng đó là bởi vì rất quen thuộc nên mới có thể không khách khí như vậy.
Nhạc Nghiêm bỏ mình, năm người Tả Hạo vô cùng đau buồn.
Trong mắt Tần Ninh cũng hiện ra sát khí.
Sáu người này bị hắn bắt, dọc đường làm bạn với nhau đúng là vô cùng vui vẻ.
Nhưng bây giờ lại có người bắn lén!
Vẻ mặt Tần Ninh lạnh lùng, nhìn về phía trước.
"Cút ra đây!"
Một tiếng quát chói tai ẩn chứa một cơn tức giận bùng nổ ở trong đó.
"Hừ, ăn nói hùng hồn thật đấy!"
Một tiếng hừ lạnh lập tức vang lên.
Mười mấy bóng người xuất hiện ở phía trước.
"Tần Ninh, rốt cuộc cũng tìm được ngươi rồi".
Một thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh bằng ánh mặt lạnh lẽo, nói.
Tìm ta?
Đến để tìm ta?
Vẻ mặt Tần Ninh run lên.
Hắn ở bên trong Thánh Đạo tông chỉ đắc tội mỗi đệ tử Tuyết Môn, những người này lại là người của Tuyết Môn?
Tuyết Môn, đúng là trung thành thật đấy!
Vì đạo tử nhà mình mà người trước ngã xuống người sau tiến lên cứ như không sợ chết vậy.
"Ngươi là ai?"
Tần Ninh trực tiếp quát lên.
"Ta là ai ư? Giết ngươi, ngươi ắt sẽ biết ta là ai!"
Thanh niên quát lạnh, tay cầm một cây trường thương giơ lên cao rồi xông ra.
"Không để lại một người sống nào cả!"
Vèo vèo vèo...
Chỉ trong phút chốc, mười mấy vị võ giả Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm thi nhau xông ra.
Tần Ninh đứng ở trước năm người, vô cùng giận dữ.
Tâm trạng đang tốt của hắn đã hoàn toàn bị phá hỏng bởi vì sự xuất hiện của đám người này.
"Ta đã nói sẽ dẫn bọn họ đi kiếm điểm tích lũy, bảo đảm bọn họ không chết, ngươi đã khiến ta vi phạm lời hứa".
Ầm...
Vừa dứt lời, Tần Ninh đánh ra một quyền.
Một quyền dung hợp ba tầng ý cảnh, trong nháy mắt một quyền này đã phóng ra bốn phía, bộc phát ra vô số quyền ảnh.
Ầm ầm ầm!
Trong phút chốc, giữa trời đất cứ như chỉ còn lại có quyền ảnh của Tần Ninh.
Tiểu Đế Tôn nhất phẩm, ba tầng ý cảnh bùng nổ, uy lực của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển lúc này đã được thể hiện rất tinh tế.
Thanh niên cầm lĩnh chém ra một thương, hàng vạn thương ảnh hợp thành một thể, phòng ngự ở trước người hắn ta.
Nhưng một giây sau hắn ta đã lập tức ngẩn ngơ.
Ở giữa thương ảnh đầy trời kia, chỉ thấy được Tần Ninh cứ như không nhìn thấy gì vậy, lúc này hắn đang đạp lên thương ảnh, đi từng bước một tới.
Tại sao người này lại không chịu ảnh hưởng?
"Cút tới đây cho ta".
Tần Ninh khẽ quát một tiếng, bàn tay chụm lại, một vết cào lập tức đi đến trước mặt thanh niên kia, bóp lấy cổ hắn ta, túm đến bên cạnh mình.
Uỳnh...
Ngay sau đó, trực tiếp tung ra một quyền.
Một tiếng nổ ầm trầm thấp vang lên.
Khuôn mặt thanh niên lập tức nở hoa, răng rơi đầy đất, miệng méo xẹo, há miệng nói ú ớ cái gì đó, nhưng lại không thể thốt ra được câu nào.
Tần Ninh xách thanh niên đi tới bên cạnh thi thể Nhạc Nghiêm.
"Quỳ xuống!"
Tần Ninh quát lạnh một tiếng.
Mà vào lúc này, mười mấy người còn lại có người chết, có người bị thương, có người muốn chạy, nhưng lại bị Tần Ninh bắt về, đánh gãy tay chân, ném xuống đất.
"Tên gì?"
Tần Ninh trực tiếp quát lên.
Lúc này thanh niên ú ớ lẩm bẩm nói: "Lưu... Lưu... Lưu Huyên..."
"Đệ tử Thánh Đạo tông?"
"Vâng".
"Bị ai xúi giục đến giết ta?"
"Ta là... Là đệ tử Viêm Môn", Lưu Huyên nước mắt nước mũi giàn giụa nói.
Viêm Môn!
Lúc này, Tần Ninh lại cau mày lại.
Sau khi hắn vào Thánh Đạo tông chỉ có ân oán với Tuyết Môn của Tư Mã Tuyết Thiên, chứ không có bất kỳ thù oán gì với linh minh mà mấy vị đạo tử khác thành lập.
Tại sao Viêm Môn lại muốn giết hắn?
Bình luận facebook