-
Chương 1701-1705
Chương 1701: Dương Nhất sơn chủ gánh oan
"Ngươi không nhìn ra đó là do ngươi mắt mù, hiện tại có người vạch trần ra giúp ngươi mà ngươi còn giả vờ?"
Nhan Như Họa lại không khách khí chút nào, nói: "Cái thứ trẻ con ba tuổi, thật sự là phiền phức".
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương bị Nhan Như Họa mắng một câu thì tái mét mặt mày.
Nhưng Nhan Như Họa cũng là Địa Thánh thất phách, Hiên Viên Thanh Sương lại chưa gặp người này bao giờ.
Số cường giả Địa Thánh thất phách ở Thanh Châu có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhan Như Họa đến từ môn nào phái nào?
Giờ phút này, Nhan Như Họa lại lười nói nhiều, nhìn Tần Ninh, nói thẳng: "Tần Ninh, ngươi nói xem ai là Ma tộc, liệt kê ra rồi ta giết, kẻ nào dám cản ngươi, Tiểu Bạch cùng ta cũng sẽ không để yên đâu!"
"Tiểu Bạch, ra đây chơi chết bọn chúng".
Nhan Như Họa hừ một tiếng.
Huyết Thánh Văn Miêu cũng không có vẻ gì khó chịu, dường như hiểu được suy nghĩ của Nhan Như Họa lúc này. Nó kêu meo một tiếng, chui ra khỏi lồng ngực Nhan Như Họa, thân thể mở rộng mấy chục lần, hóa lớn mấy chục mét, lông tóc toàn thân xuất hiện đường vân, nhìn cực kì hung hãn, khác hẳn vẻ nhu thuận đáng yêu bình thường.
Giờ khắc này, mọi người đều biến sắc.
Con mèo trắng này có thực lực và khí tức cực mạnh.
Không kém gì Nhan Như Họa.
Giờ khắc này, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Ngươi ra mặt sớm hơn thì càng thuận tiện, ta cũng lười động thủ".
Giờ khắc này, Tần Ninh đã là Địa Thánh tam phách, đang vào lúc hồn lực đại viên mãn, có thể ngưng tụ phách lực từ lâu nhưng Tần Ninh một mực trì hoãn.
Mà bây giờ trực tiếp ngưng tụ, tam phách trực tiếp tạo thành.
Đây chính là thực lực.
Thực lực tích lũy.
"Vậy liền bắt đầu từ cảnh giới Địa Thánh nhé".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Con trai của lâu chủ Thiên Hạc lâu Khâu Tử Kiêu là Ma tộc không thể nghi ngờ".
"Bình Tiêu, Tưởng Tử Diễn của Thương Long điện cũng là Ma tộc".
"Hiên Viên thánh địa ngoại trừ Hiên Viên Anh đã chết thì hai thiên kiêu Bảo Vân Kính, Tôn Tuyền Tuyền cũng là Ma tộc".
Lời này vừa nói ra, mọi người xôn xao.
Tần Ninh nói ra toàn là thiên tài siêu cấp của tam đại tông môn.
Nhất là Khâu Tử Kiêu... Con trai Khâu Học Nghị.
Hắn ta là Ma tộc! Vậy Khâu Học Nghị thì sao?
Giờ khắc này, mọi người đều trở nên nghiêm nghị.
Vậy thì quá đáng sợ.
Nhan Như Họa giờ này cũng ngẩn người.
"Ngươi đừng đùa!"
Nhan Như Họa truyền âm nói: "Thật sao?"
Tần Ninh lại thoải mái mở miệng nói: "Đương nhiên là thật".
Phong Thần Châu có thể nhìn thấu được ngụy trang của đám Ma tộc khi đóng giả làm người.
Bản thân Tần Ninh tuy đã là trải qua chín đời chín kiếp, kiến thức rộng rãi, nhưng đây cũng là lần đầu đối mặt với Ma tộc, không thể phán đoán.
Nhưng Phong Thần Châu dựa vào cảnh giới của hắn mà giúp hắn phân biệt ra trong số các võ giả cùng cảnh giới hoặc thấp hơn hắn có kẻ nào Ma tộc.
Giờ khắc này, Nhan Như Họa gật đầu nói: "Được, tin ngươi, ta giết thử mấy kẻ xem sao".
Nhan Như Họa thật ra cũng không ngờ đám thiên kiêu này là Ma tộc, mà lại còn ẩn náu ngay dưới mắt tông môn nữa chứ.
Mấy người này mà trưởng thành thì tương lai tứ đại tông môn của Thanh Châu ắt sẽ đại loạn... Ngẫm lại, Khâu Tử Kiêu sẽ trở thành lâu chủ Thiên Hạc lâu, đám Bình Tiêu, Tưởng Tử Diễn, Bảo Vân Kính, Tôn Tuyền Tuyền sẽ trở thành nhân vật không thể thiếu của Thương Long điện cùng Hiên Viên thánh địa... Cẩn thận suy nghĩ một chút là thấy đáng sợ cỡ nào! Nhan Như Họa suy tư một lát, từ từ nói: "Đã như vậy, ta bắt đầu từ Khâu Tử Kiêu vậy!"
Nói xong, Nhan Như Họa vung tay lên, một trảo ấn chụp tới Khâu Tử Kiêu.
"Làm càn!"
Khâu Học Nghị giờ phút này khẽ quát một tiếng, tung chưởng đánh nát chưởng ấn của Nhan Như Họa.
"Tử Kiêu là con trai ta, ngươi nói nó là Ma tộc, chẳng lẽ cũng nói Khâu Học Nghị ta là Ma tộc? Nực cười!"
Khâu Học Nghị lạnh lùng nói: "Khâu Học Nghị ta sinh ra ở Thanh Châu, mọi người đều biết".
Giờ khắc này, Nhan Như Họa cũng sững sờ.
Cũng đúng mà!
Tần Ninh lại cười nói: "Dông dài quá!"
"Ngươi sinh ra ở Thanh Châu, ngươi có khả năng không phải Ma tộc, nhưng nếu con trai ngươi bị đánh tráo thì sao?"
Tần Ninh suy nghĩ một lát rồi thốt lên: "Cũng không đúng, có lẽ... ngươi cũng bị đánh tráo thì sao!"
Giờ khắc này, võ giả bốn phía sơn cốc đều bị chấn động.
Khâu Học Nghị... bị đánh tráo?
Bị người thay thế?
Thế thì quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này lạnh lùng nói: "Khâu Học Nghị, ta thấy kẻ này ăn nói lung tung, muốn mượn cơ hội này mà xóa sổ chúng ta!"
"Việc này chỉ e là có quan hệ chặt chẽ với Đại Nhật sơn".
Lời này vừa nói ra, ba vị Địa Thánh đỉnh phong gồm Khâu Tử Kiêu, Thương Long Chấn cùng Hiên Viên Thanh Sương đều nhìn về phía Dương Nhất sơn chủ.
Dương Nhất sơn chủ giờ khắc này có chút mơ hồ... có quan hệ chặt chẽ với ông ta?
Tại sao lại nói thế chứ! Làm sao có thể! Dương Nhất sơn chủ cảm giác bản thân vì Tần Ninh mà phải gánh mối oan.
Tần Ninh giờ phút này cười nhạo nói: "Xóa sổ các ngươi? Nếu các ngươi đều là Ma tộc thì cũng chưa chắc không thể".
"Làm càn!"
Thương Long Chấn giờ phút này khẽ nói: "Thứ nhãi con ngu si, xem ra ngươi muốn lấy cớ Ma tộc để dấy lên chiến tranh, ngươi cho rằng chúng ta sợ sao?"
"Ma tộc xuất hiện ở Thanh Châu thì tại sao tứ đại bá chủ chúng ta có thể không biết được?"
"Nhưng Ma tộc cũng chỉ là dạng tồn tại yếu ớt như Thú tộc thôi, Hạ Tam Thiên rộng lớn, xuất hiện thêm một chủng tộc mới cũng chẳng lạ".
"Ma tộc gì đó cũng chỉ là một chủng loại mà thôi, có đáng sợ như vậy sao? Chúng ta sẽ không biết sao? Ma tộc căn bản không có sức phá hoại đến vậy!"
"Tần Ninh chẳng qua là muốn mượn cơ hội này để gây chuyện! Đại Nhật sơn xem ra cũng muốn đối địch với chúng ta rồi, nếu vậy các ngươi thật sự cho rằng lần Thanh Long Bảng này mình toàn thắng thì thực lực tổng hợp sẽ hơn chúng ta hay sao?"
Mỗi một câu một chữ mà Thương Long Chấn nói đều vô cùng chói tai, không ít người đều tái mặt đi.
Chuyện hôm nay dường như là thế thật... Đại Nhật sơn đang kiếm chuyện!
Dương Nhất sơn chủ khổ sở đến cực hạn.
Ông ta thật sự phải gánh oan này! Chính Tần Ninh làm loạn, ông ta đã không nói gì rồi mà đám Thương Long Chấn, Hiên Viên Thanh Sương này nói vài ba câu liền đổ hết cho ông ta.
"Phiền quá!"
Nhan Như Họa giờ phút này bực bội nói: "Có phải hay không thì giết vài tên là biết ngay".
Tần Ninh tán đồng, gật đầu nói: "Ta cũng nói như vậy mà".
Nhan Như Họa không vui lườm Tần Ninh, tiếp tục vung trảo về phía Khâu Tử Kiêu.
"Ngươi dám!"
Khâu Học Nghị giận dữ, trực tiếp xuất thủ.
"Tiểu Bạch, ngăn cái tên đáng ghét này cho ta".
Huyết Thánh Văn Miêu vùng tới chỗ Khâu Học Nghị.
Khâu Học Nghị giận dữ hét: "Thương Long Chấn, Hiên Viên Thanh Sương, các ngươi cứ như vậy đứng nhìn sao?"
"Đương nhiên là không!"
Thương Long Chấn lúc này vọt thẳng ra tấn công Nhan Như Họa.
Mà Hiên Viên Thanh Sương lại nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Địa Thánh tam phách mà cũng dám ra oai ngông cuồng?"
"Đúng vậy!"
Tần Ninh cười nhạt nói: "Ta cứ ra oai ngông cuồng đấy".
Giờ khắc này, Dương Nhất sơn chủ nhìn cảnh tượng hỗn loạn này thì cũng sốc nặng.
Chương 1702: Võ giả ngự thú
Tần Ninh lúc đầu nói có thể Thương Long điện cùng Thiên Hạc lâu sẽ xuất thủ.
Nhưng bây giờ thì sao... Người ta còn chưa xuất thủ thì Tần Ninh đã làm khó dễ trước.
Hướng đi này không đúng lắm rồi... Đại Nhật sơn bây giờ nên làm gì đây?
"Tam Tuần, con nghĩ... chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Là trợ giúp Tần Ninh hay là yên lặng theo dõi kỳ biến, không tham dự vào?
Dương Tam Tuần nghe đến lời này thì càng ngơ ra.
Đây là quyết định sự tồn vong của Đại Nhật sơn, cha không nghĩ kế thì thôi, lại bắt hắn ta nghĩ?
Dương Tam Tuần im lặng một lát rồi mở miệng nói: "Cha, trước tiên cứ yên lặng theo dõi, nếu cô gái kia và Tần Ninh có thể giết một người trong đó thì chứng minh Tần Ninh nói thật, chúng ta liền xuất thủ, nếu không… sẽ khoanh tay đứng nhìn".
Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương lại cười khà khà: "Nhìn các ngươi sợ kìa? Những gì sư tôn ta nói đương nhiên là thật!"
"Tam sư nương, xuất thủ chứ?"
"Đương nhiên!"
Thạch Cảm Đương nghe vậy, cười ha ha nói: "Sư tôn cùng Nhan Như Họa bị cuốn lấy, chúng ta giết một hai tên để chứng minh cho chúng biết sư tôn không nói điêu".
"Được!"
Giờ khắc này, Vân Sương Nhi bừng bừng khí thế.
Thạch Cảm Đương cũng trực tiếp giết ra.
Giờ khắc này, các trưởng lão cùng một vài đệ tử cấp cao của Thương Long điện, Thiên Hạc lâu, Hiên Viên thánh địa đều đang nhìn chằm chằm.
Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi cũng không e ngại.
Ầm ầm vang lên, võ trường vang lên tiếng nổ.
Tần Ninh giờ phút này giao thủ với Hiên Viên Thanh Sương.
Mà Nhan Như Họa và Tiểu Bạch thì đánh nhau với hai người Khâu Học Nghị lâu chủ, Thương Long Chấn điện chủ.
Có thể dễ dàng thấy được Nhan Như Họa có thực lực rất mạnh, Địa Thánh đỉnh cao.
Mà lực chiến đấu của Tiểu Bạch cũng không kém gì.
Trong lúc nhất thời, bốn người không phân cao thấp.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Hiên Viên Thanh Sương đối mặt Tần Ninh lại càng thêm tức giận.
Tần Ninh hiểu vì sao.
Hiên Viên Thanh Sương rõ ràng đã bị Hiên Viên Anh hấp thu khí huyết, Tần Ninh biết thừa hai người có mối quan hệ thế nào.
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương không hận hắn mới là lạ.
Nhưng Hiên Viên Thanh Sương cũng không làm gì được hắn.
Cho dù hắn là Địa Thánh tam phách nhưng bản thân hắn đâu chỉ ngưng tụ tam phách.
Long hồn cùng phượng hồn cũng trưởng thành, có tam phách lực.
Nhân hồn, long hồn, phượng hồn chồng lên nhau, không phải là tăng bậc kiểu một cộng một mà là theo cấp số nhân lên.
Giờ khắc này, sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh như chồng chất lên nhau.
Cho nên, dù là Địa Thánh tam phách mà đối đầu Địa Thánh thất phách thì cũng sẽ không bị áp chế.
Hắn mạnh hơn võ giả tầm thường ở chỗ long hồn cùng phượng hồn.
Oanh... Võ trường không ngừng vang lên tiếng nổ
Mấy vị Địa Thánh thất phách giao chiến, dao động không mạnh mẽ mới lạ?
Khiến cho không ít võ giả ở đây phải rút lui!
Tiếng nổ vang lên liên tục, mặt đất không ngừng tỏa ra thánh lực.
Giờ khắc này, Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi bị bao vây không thể thoát thân.
Tần Ninh thấy cảnh này, lông mày nhíu lại, quát: "Nhan Như Họa, thể hiện tuyệt kỹ đi, đừng có che giấu mãi!”
"Ta không có tuyệt kỹ gì cả!"
Nhan Như Họa khẽ nói.
"Không có? Ngươi coi ta là kẻ ngớ ngẩn sao? Thánh Ngự Thiên Quyết ngươi không được học à? Nhanh lên!"
Lời này vừa nói ra, Nhan Như Họa lại hừ một tiếng, rất không vui lòng.
"Thế nào? Không muốn? Vậy gọi sư tôn ngươi tới đây".
Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Ta không tìm thấy!"
"..."
Tần Ninh ngẩn người.
Sao cặp sư đồ này không chút đáng tin vậy?
"Vậy liền xuất ra tuyệt kỹ đi".
Tần Ninh lại quát: "Chí ít bảo vệ cho người phụ nữ của ta cùng đồ đệ được an toàn".
Nhan Như Họa hừ một tiếng, không vui nói: "Biết rồi!"
Nói xong, khí tức trong cơ thể Nhan Như Họa thay đổi, mặc dù vẫn đang giao thủ với Khâu Học Nghị nhưng thân thể Nhan Như Họa vẫn vận chuyển mạnh mẽ.
Mà không bao lâu, toàn bộ phạm vi thành Thiên Hạc hơi dao động.
Tại một trường đấu thú trong lòng đất có mấy thánh thú tứ phẩm bị giam giữ bỗng nhiên trở nên mê man, ngay sau đó thì ánh mắt chúng trở nên kiên định, thoát khỏi dây thừng, xông ra khỏi trường đấu thú...
Trong một phủ đệ xa hoa.
Một tên thiếu gia nhà giàu giờ phút này đang vô cùng đắc ý khoe thú cưỡi mình mới thu phục được với đám bạn.
"Con thánh thú tứ phẩm Lục Nhãn Thạch Sư Tử này khiến cho cha và ông nội ta tốn bao nhiêu công sức mới thu phục, mà còn được huấn luyện suốt mấy năm mới ngoan ngoãn được".
"Tiểu Lục, đến đây nhảy một cái!"
Quý công tử kia đắc ý nói.
Chỉ là giờ phút này, ánh sáng màu xanh lục trong mắt Lục Nhãn Thạch Sư Tử dần dần biến mất, thay vào đó là một màu đỏ tươi.
Lục Nhãn Thạch Sư Tử gào thét bay vút lên bầu trời, phóng tới thành Thiên Hạc... Mấy tên thanh niên đều sững sờ.
Những chuyện tương tự như thế đang xảy ra rất nhiều trong thành Thiên Hạc thành.
Không chỉ có thánh thú tứ phẩm mà còn có rất nhiều thánh thú tam phẩm.
Mà những thánh thú này tuy không ở cùng một chỗ nhưng đều xông tới một hướng.
Thiên Hạc lâu trong thành Thiên Hạc.
Giờ khắc này, giao chiến tiếp tục, Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương thực lực không tệ, đối mặt với đông đảo Địa Thánh tam phách vẫn có thể chống đỡ.
Nhưng đối mặt một vài Địa Thánh tứ phách, ngũ phách, lục phách của tam đại tông môn thì hai người sớm đã rơi vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.
"Nhan Như Họa, vẫn chưa đến sao?"
"Thúc giục cái gì?"
Nhan Như Họa tức giận nói: "Lão già này vẫn đang quấn lấy ta, sao ta có thể phát huy hết được".
"Ngu đần!"
Tần Ninh quát: "Ngươi kém xa sư tổ ngươi đấy".
Nghe đến lời này, Nhan Như Họa nghiến răng, phẫn nộ nhìn Tần Ninh.
Cái tên này nói chuyện độc địa thật!
"Đến rồi!"
Giờ khắc này, Tần Ninh khẽ nhếch miệng.
Rống... Ngao... Đông... Từng âm thanh quái dị đến cực điểm vang lên.
Giờ khắc này, bên ngoài võ trường bỗng xuất hiện những con thú thân cao trăm trượng hoặc là mấy chục trượng.
Mà đám thánh thú này trực tiếp nhảy thẳng về chỗ Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương, đánh bại đám người đang vây công họ.
Giờ khắc này, võ giả của tam đại tông môn đều kinh sợ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Giờ phút này, Khâu Học Nghị lại tái mặt, quát to một tiếng: "Võ giả ngự thú!"
Võ giả ngự thú! Ngự thú!
Thế giới Cửu Thiên, võ đạo hưng thịnh.
Không chỉ có đan sư, khí sư, trận sư mà còn có những võ giả giỏi về âm thuật, giỏi về khống chế thú vật.
Những võ giả này có số lượng cực ít, bởi vì rất khó tu hành được bản lĩnh đặc biệt đó.
Còn cần nhiều thiên phú hơn cả việc trở thành võ giả.
Võ giả ngự thú chính là một trong số đó.
Ngự thú, đầu tiên võ giả cần có tâm ý tương thông với loài thú, đây là một loại bản lĩnh trời sinh! Mà trước mắt, hiển nhiên có người là võ giả ngự thú ở đây! Nếu không thì đám thánh thú này đâu đơn giản chỉ là tụ tập một chỗ, công kích tam đại tông môn.
Chương 1703: Bà đây không chịu được nữa rồi
"Ai?"
Thương Long Chấn giờ phút này quát to một tiếng: "Ai là võ giả ngự thú?"
Nhan Như Họa giờ phút này cười khẩy: "Bà đây chứ ai!"
Giờ khắc này, hơn trăm con thánh thú tam phẩm, tứ phẩm xung phong ra ngoài.
Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương lập tức được giảm bớt gánh nặng.
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Nhan Như Họa, ngươi cũng giỏi đấy, năm đó sư tổ ngươi vào thời điểm này cũng không được như ngươi bây giờ đâu!"
Nhan Như Họa khó chịu lườm Tần Ninh: “Giải quyết cho xong phiền toái trước mắt đi được không? Những người ngươi nói đó rốt cuộc có phải Ma tộc không?"
"Đương nhiên! Hơn nữa cũng không chỉ có vậy đâu...", Giờ phút này, Tần Ninh bộc phát khí thế.
Hiên Viên Thanh Sương rút lui.
Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Xem ra chỉ có thể giải quyết ngươi trước thì mới giải quyết được những người khác!"
"Giải quyết ta?"
Hiên Viên Thanh Sương lạnh lùng, khẽ nói: "Ngươi cũng xứng sao?"
"Xứng hay không thì phải thử mới biết được!"
Tần Ninh giờ phút này trực tiếp đánh ra trọng kiếm trong tay.
Một kiếm đánh ra nặng như Thái Sơn.
Hiên Viên Thanh Sương cũng cong ngón tay búng ra một sức mạnh bá đạo.
Ầm ầm vang lên, trọng kiếm nện xuống ánh sáng dày đặc kia.
Ánh sáng chém xuống sơn cốc đối diện tạo ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Sơn cốc kia bị bổ ra, tạo thành vết rách kéo dài trăm trượng, hết thảy núi đá xung quanh đều bị nghiền thành bột phấn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.
Cái này... Địa Thánh tam phách mà làm được đến thế sao?
Lực bộc phát của Địa Thánh tam phách đâu có mạnh đến mức này?
Hiên Viên Thanh Sương cũng sửng sốt.
Ả vừa mới xem thường Tần Ninh.
Nếu như ả ban nãy không tránh khỏi kiếm này thì ả cũng không dám nghĩ sẽ có hậu quả gì.
Giờ khắc này, ánh mắt Hiên Viên Thanh Sương mang theo mấy phần kinh ngạc.
"Xem ra ngươi cũng có đôi chút bản lĩnh khi làm loạn cái nơi này lên đấy".
Hiên Viên Thanh Sương khẽ nói: "Đã như vậy thì cùng xem xem bản lĩnh của ngươi đến đâu!”
Nói xong, Hiên Viên Thanh Sương sải bước ra, hội tụ khí tức rồi bộc phát ra, toàn thân ngưng tụ sức mạnh.
Dưới chân là những khí tức thánh nữ.
Dao động không ngừng tụ tập giữa trời đất rồi dần dần hội tụ đến cơ thể Hiên Viên Thanh Sương.
Địa Thánh thất phách là đã ngưng tụ thành công tam hồn thất phách.
Khí thế khủng bố này đủ để cho các cường giả Địa Thánh cảm thấy khiếp sợ.
"Hiên Viên thánh địa quyết há lại là thứ mà một Địa Thánh tam phách nho nhỏ như ngươi có thể khiêu khích?"
Hiên Viên Thanh Sương quát khẽ, sải bước ra, khí thế thánh nữ dưới chân ngưng tụ thành một cái đài nâng ả lên.
"Hiên Viên Kiếm, chiến thiên địa".
Một câu thốt ra, một kiếm chém xuống.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Lực bộc phát khủng bố đó khiến cho mọi người phải tránh né.
Tần Ninh thấy thế thì chỉ mỉm cười.
Tuy nói Địa Thánh tam phách và Địa Thánh thất phách có chênh lệch siêu lớn.
Nhưng trên thực tế, hắn cảm thấy chênh lệch… cũng thường thôi! Thật sự không lớn! Chênh lệch tứ phách lực thôi, long hồn cùng phượng hồn của hắn đủ để ngăn chặn.
Giờ phút này, trọng kiếm tiếp tục chém xuống.
Nếu xét về phẩm cấp thánh khí thì trọng kiếm Vạn Quân được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch cũng không tính là quá tốt.
Nhưng điểm đặc biệt nà thanh kiếm được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch này đủ nặng và kiên cường
Giờ phút này, trọng kiếm chém ra, Tần Ninh ngưng tụ ra tam phách lực, để lực này đi theo thân kiếm, kết hợp cùng thánh lực để bộc phát ra từng luồng ánh sáng chói mắt.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này cầm thánh lực kiếm chém xuống.
Oanh... Hai ánh kiếm nháy mắt ngưng tụ, bộc phát ra một thanh âm đinh tai nhức óc.
Sơn cốc đã hoàn toàn bị phá hủy.
Trận chiến này đã ảnh hưởng tới bên ngoài
Ngoài Thiên Hạc lâu, trong thành Thiên Hạc, đã có không ít người cảm nhận được điều lạ.
Trên thực tế, không chỉ là hiện tại, vừa rồi đám thánh thú lao vùn vụt ra kia đã đủ để khiến người ta cảm thấy kỳ lạ rồi.
Giờ phút này, rõ ràng có thể cảm giác được là cường giả Địa Thánh đang đánh nhau.
Đám võ giả Thiên Hạc lâu ở gần đó cũng lần lượt tới gần, tuy có vẻ hơi bối rối nhưng cũng không đến nỗi quá sợ hãi.
Giờ này khắc này, Hiên Viên Thanh Sương cùng Tần Ninh giao chiến kịch liệt.
Hai người dù là bộc phát thánh lực hay hồn lực phách lực thì cũng đều vô cùng tương xứng.
Mà người bên ngoài khi cảm nhận được thì lại thấy kinh khủng.
Tần Ninh, một tên võ giả Địa Thánh tam phách, mà còn là Địa Thánh tam phách mới đột phá... Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương cũng cảm nhận được áp lực lớn lao.
Tần Ninh... Khó đối phó... Giờ phút này, Khâu Học Nghị cùng Thương Long Chấn trực diện Nhan Như Họa cùng Tiểu Bạch, trong lúc nhất thời vẫn chưa hạ gục được Nhan Như Họa.
Mà Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương thì được đám thánh thú do Nhan Như Họa triệu tập đến bảo vệ, không bị cường giả của tam đại tông môn vây công nữa.
Vẻn vẹn bốn người mà lại khiến cho tam đại tông môn khó lòng đánh giết.
Mọi người đều biết rõ.
Tần Ninh cùng Nhan Như Họa có thực lực quá mạnh, nếu mấy Địa Thánh lục phách khác dám xông tới thì không khác nào chịu chết.
Mà Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi thì không bị uy hiếp gì.
Trọng tâm nhất vẫn là... võ giả ngự thú Nhan Như Họa!
"Tần Ninh, ngươi nhanh lên".
Nhan Như Họa giờ phút này quát: "Bà đây không chịu được nữa rồi!"
Nói xong, Nhan Như Họa rút ra hồ lô rượu bên hông, Khâu Học Nghị tưởng là Nhan Như Họa lấy ra pháp bảo gì, lập tức cẩn thận phòng bị.
Chỉ thấy Nhan Như Họa mở hồ lô rượu, buồn bực nốc một ngụm rượu.
Khâu Học Nghị càng thêm cẩn thận lui lại.
Uống rượu ừng ực vào bụng, Nhan Như Họa ném hồ lô đi rồi quát: "Ngươi nhanh lên được không? Tần Ninh!"
Giờ khắc này, Khâu Học Nghị ngẩn người.
Ông ta tưởng là... Nhan Như Họa muốn bộc phát.
Nhưng mà ai biết... Đám người cạn lời.
Đây là chiến đấu sinh tử sao?
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Ta thấy hai kẻ đó có làm gì được ngươi với Tiểu Bạch đâu!"
Nhan Như Họa phì một cái, nói: "Hai cái tên vô dụng này đương nhiên là không làm gì được ta với Tiểu Bạch rồi, nhưng thời gian ta ngự thú đám thánh thú kia có hạn, ngươi làm cho lẹ lên, không thì ta không bảo vệ nổi đồ đệ cưng và người ngươi yêu nữa đâu".
Tần Ninh nghe vậy thì cười nói: "Vừa mới khen ngươi mà giờ đã không chịu nổi rồi à?"
"Ngươi đã tu đến quyển thứ năm của Thánh Ngự Thiên Quyết chưa?"
"Chưa, sư tôn ta nói chưa đến Thiên Thánh không thể tu!"
"Vớ vẩn!"
Tần Ninh lại mắng một cái.
"Chả liên quan, là sư tôn ngươi lo lắng hồn phách lực của ngươi không đủ, không thể khống chế, bây giờ ta cho ngươi biết!"
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Ngự Thú Thiên Quyết tổng cộng chín quyển, quyển thứ năm tương ứng với thánh thú ngũ phẩm, cũng chính là cấp bậc Thiên Thánh".
"Hiện tại làm theo lời ta nói".
"Dùng hồn nhập tam thiên, dùng phách nhập tam thể...", Tần Ninh lúc này tuôn ra từng câu từng chữ.
Người bên ngoài càng thêm sửng sốt.
Dạy bảo không giấu giếm như vậy sao?
Nhưng mà... Bọn hắn cũng chẳng hiểu gì! Là thật sự không hiểu gì!
Chương 1704: Ta chứng minh cho ngươi xem
Mà cùng lúc đó, Nhan Như Họa đối chiến Khâu Học Nghị.
Tần Ninh đối chiến Hiên Viên Thanh Sương.
Hai người... vừa nói chuyện vừa đánh nhau với đối thủ, chẳng mất tí thời gian nào.
Giờ phút này, võ giả của tam đại tông môn đều cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng! Chuyện quái gì thế này?
Tông chủ, thánh nữ của bọn họ chiến đấu với người ta mà đối phương lúc thì uống rượu, lúc thì thảo luận thánh quyết! Nhưng dù nói vậy thì cũng chẳng ai làm gì được bọn họ.
Ai cũng không dám xông lên! Địa Thánh tứ phách, ngũ phách, lục phách, không một ai dám xông vào vòng chiến đấu của Nhan Như Họa với Khâu Học Nghị, Thương Long Chấn hay là của Tần Ninh với Hiên Viên Thanh Sương.
Đó là nơi bọn họ… có thể nhúng tay vào sao?
Không! Tần Ninh dù mới là Địa Thánh tam phách nhưng thực lực bộc phát ra có thể đủ để nghiền ép chết Địa Thánh lục phách, bây giờ mà xông vào thì khác nào tự tử.
Giờ khắc này, cho dù ai cũng là nhìn ra điểm đó.
Oanh... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Tần Ninh cùng Hiên Viên Thanh Sương lúc này tách ra.
Tần Ninh nhìn Nhan Như Họa, cười nói: "Lĩnh ngộ được gì chưa?"
"Được cực lớn luôn!"
Nhan Như Họa vui mừng nói: "Tên khốn nhà ngươi, sao ngươi hiểu rõ thánh quyết của tông môn ta thế?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh cười nói: "Chờ ngươi tìm được sư tổ của ngươi thì ngươi sẽ biết”.
Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Còn giả vờ làm gì? Nếu ngươi thật sự mạnh đến mức kia thì việc gì còn cần đến ta nữa"
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh im lặng không nói.
Thạch Cảm Đương lúc này thì cười thầm trong lòng.
Sư tôn cũng có một ngày bị người ta nói cho cạn lời cơ đấy!
"Tìm ngươi là vì tránh khỏi phiền phức, nhưng bây giờ ta thấy còn phiền hơn trước".
Nhan Như Họa nghe vậy thì bĩu môi.
Phiền phức?
Vớ vẩn!
Sau đó Nhan Như Họa lần nữa nói: "Việc này nói sau đi, tóm lại cái phiền phức trước mắt này ngươi có giải quyết được không hả? Hiên Viên Thanh Sương đến bây giờ vẫn chưa chết?"
"Đừng nóng vội, lập tức chết ngay đây!"
Tần Ninh giờ phút này mở miệng nói: "Chỉ là ta nghĩ, giết chết Hiên Viên Thanh Sương thì khả năng Thiên Thánh của Hiên Viên thánh địa cũng sẽ xuất hiện, ngươi có đỡ nổi không?"
"Hừ, tru sát Ma tộc là chuyện kinh thiên địa nghĩa, ai dám cản ta, ta xử lý như đối với Ma tộc.
"Lời này ta thích nghe này".
Tần Ninh bước ra, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân, cười nói: "Đã như vậy, hôm nay... đại khai sát giới thì có sao?"
Oanh... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Trọng kiếm Vạn Quân trực tiếp nện xuống.
Tần Ninh phóng ra khí tức mênh mông trong cơ thể.
Rầm ầm ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Khủng bố dao động kia cứ càn quét ra.
Trọng kiếm đánh về phía Hiên Viên Thanh Sương.
Hiên Viên Thanh Sương hừ lạnh một tiếng, thần sắc lạnh lùng.
Tần Ninh bước tới không ngừng, cách không chém xuống.
Những vệt kiếm bộc phát ra những khí thế mạnh mẽ.
Tiếng nổ không ngừng vang lên, toàn bộ thiên địa dường như cũng đang nổ tung.
Nhưng lúc này đám người lại phát hiện là Tần Ninh đang chủ động xuất kích, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, không ngừng bộc phát ra, tấn công Hiên Viên Thanh Sương.
Mà khi Tần Ninh vung kiếm ra, Hiên Viên Thanh Sương cũng lại tỏ vẻ chật vật không thể chống cự.
Đây là việc mọi người đều không ngờ tới, cho nên tất cả đều cảm thấy vô cùng khó tin.
"Khốn kiếp!”
Hiên Viên Thanh Sương một mực bị áp chế, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, khẽ quát lên, bộc phát khí tức.
"Hiên Viên Họa Thiên Trảm!"
Một tiếng hét lớn, một kiếm chém ra.
Tiếng nổ vang lên.
Thánh lực trong cơ thể tụ tập, chém ra một tiếng, mọi thứ nổ tung.
Đông... Lại là những tiếng đinh tai nhức óc.
Cự kiếm chém ra vô cùng điếc tai.
Nhưng Tần Ninh cũng chẳng kém cạnh.
Trọng kiếm càng chém, lực bộc phát càng vô cùng kinh người.
Có thể thấy được cả hai đang cứng đối cứng.
Nhưng ai cũng biết nếu hai người cứng đối cứng thì không khác nào cùng chết!
Tần Ninh không nhận thua.
Hiên Viên Thanh Sương càng không có khả năng nhận thua.
Ả là cường giả Địa Thánh thất phách, há lại có thể chịu thua trong tay một thanh niên mới đến Địa Thánh tam phách?
Nhưng khi hai người giao thủ càng lâu, tiếng nổ dần càn quét và vang vọng khắp mặt đất.
Oanh... Cuối cùng, một làn sóng như hổ sơn đáo hải lan tỏa khắp nơi.
Hiên Viên Thanh Sương thối lui, phun ra một ngụm máu tươi, cả người lảo đảo.
"Thánh nữ đại nhân!"
"Thánh nữ đại nhân!"
Giờ phút này, hai trưởng lão cảnh giới Địa Thánh lục phách của Hiên Viên thánh địa xông ra.
"Muốn chết".
Tần Ninh nhìn thấy hai người ngăn cản, lại tiếp tục bộc phát thánh lực.
Trọng kiếm Vạn Quân chém xuống.
Phanh phanh… Những tiếng va chạm trầm thấp vang lên, hai trưởng lão kia lập tức bị đẩy lui.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được sức lực khủng bố kia.
Một tiếng nổ trực tiếp vang lên.
Hai trưởng lão chỉ cảm thấy thân thể nặng như bị núi đè, cả hai đều không thể nào chống cự lại nổi.
Hiên Viên Thanh Sương thấy cảnh này, thần sắc lạnh lẽo.
"Tần Ninh, ngươi đang tìm cái chết".
Hiên Viên Thanh Sương hừ lạnh nói.
"Tìm chết?"
Tần Ninh chỉ cười nói: "Hiên Viên Anh là Ma tộc, Hiên Viên thánh địa của ngươi vẫn còn tồn tại Ma tộc. Ta muốn tru Ma, ngươi dám cản ta, ngươi mới là kẻ muốn chết!"
"Chẳng phải ngươi không tin sao?"
"Ta chứng minh cho ngươi xem!"
Nói xong, Tần Ninh trực tiếp vung trảo.
Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền bị khống chế, thẳng tắp bay lên không.
Giờ phút này, hơn mười vị Địa Thánh cao thủ của Hiên Viên thánh địa cố gắng ngăn cản nhưng không ai dám ra mặt.
Thánh nữ bị trọng thương.
Hai trưởng lão Địa Thánh lục phách còn không thể áp chế nổi Tần Ninh, nếu bọn họ xuất thủ... chính là muốn chết.
"Không tin? Ngươi tự đi mà nhìn".
Nói xong, Tần Ninh vung chưởng đánh xuống.
Bành… Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền dường như xuất hiện một khí thế cuồng bạo không thể khống chế nổi.
Ngay sau đó, chỉ thấy mặt ngoài thân thể hai người này xuất hiện những vết sẹo máu.
Vết máu đó đánh nổ thân thể hai người.
"Tần Ninh!"
Quần áo Bảo Vân Kính giờ phút này rách nát ra, thân thể xuất hiện từng đường máu, thật bất ngờ là nhìn y hệt Hiên Viên Anh.
"Ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, Huyết Ma tộc chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Bảo Vân Kính quát lên.
Tần Ninh chỉ cười nhạo: "Ta còn đang ước cho Huyết Ma tộc các ngươi tới giết ta đây này, bớt việc cho ta".
"Nhưng các ngươi đâu dám!"
Tần Ninh nói xong, trực tiếp nắm nổ thân thể Bảo Vân Kính.
"Thật sự cho rằng ta không phát hiện ra ngươi sao? Từ lần đầu giao thủ với người ta đã thấy khác rồi, chẳng qua là muốn giữ mạng của ngươi đến bây giờ mà thôi".
Tần Ninh lắc tay, nhìn Tôn Tuyền Tuyền.
"Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!"
Tôn Tuyền Tuyền giận dữ hét: "Ngươi không ngăn nổi đại kế của tộc chúng ta đâu!"
"Vậy phải thử mới biết được!"
Nói xong, Tần Ninh vỗ một chưởng xuống.
Khí tức trong cơ thể Tôn Tuyền Tuyền tiêu tán, thân thể dần dần biến hóa, tràn ngập vân máu, khí huyết dần dần biến mất...
Chương 1705: Hiên Viên Quyết
Thấy cảnh này, đám người của Hiên Viên thánh địa hoàn toàn sững sờ.
Chỉ một Hiên Viên Anh thì sẽ không đủ để nói rõ điều gì, nhưng tăng thêm Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền thì sao?
Như vậy lại quá rõ ràng! Giờ khắc này, tứ phương võ giả đều là thần sắc nghiêm nghị.
Vậy... Tần Ninh nói... Là sự thật... Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền của Hiên Viên thánh địa thật sự là gian tế của Ma tộc.
Vậy... Thiên Hạc lâu cùng Thương Long điện thì sao! Khâu Tử Kiêu! Bình Tiêu cùng Tưởng Tử Diễn! Hai người này...
Giờ khắc này, không ít người đã hoàn toàn sợ hãi.
Những người này rốt cuộc là thật hay giả?
Giờ khắc này, Tần Ninh cười nói: "Hiên Viên Thanh Sương, chuyện đã tới nước này, ngươi còn lời gì giải thích nữa không?"
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương nhìn Tần Ninh, không nói một lời, sắc mặt tái nhợt, trực tiếp sải bước ra.
"Tần Ninh!"
Giọng nói mang theo vài phần lạnh lẽo, nhưng những người khác cũng cảm thấy được sự giận dữ muốn giết người của ả.
"Làm sao? Cho dù biết đám Hiên Viên Anh là Ma tộc thì vẫn muốn giết ta à?"
Tần Ninh nheo cặp mắt lại, mỉm cười.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này gầm lên: "Không sai, cho dù ta biết thì cũng muốn giết ngươi!"
Hiên Viên Thanh Sương bước ra, khí huyết dâng trào.
"Ả này... Điên rồi...", Dương Nhất sơn chủ giờ phút này cũng là quát khẽ nói: "Toàn bộ đệ tử Đại Nhật sơn nghe lệnh, bao che Ma tộc, Đại Nhật sơn ta không thể nhịn, theo ta giết!"
Giờ khắc này, Dương Nhất sơn chủ cũng không chờ đợi thêm nữa.
Chỉ một Hiên Viên Anh chết thì có thể chưa nói rõ ràng được, nhưng Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền cũng thế thì sao?
Ba người này đều là thiên kiêu của Thanh Châu hiện giờ.
Tần Ninh giết ba người, bằng chứng như núi, Hiên Viên Thanh Sương muốn chống chế cũng không được.
Mà hiện nay, Hiên Viên Thanh Sương còn chẳng buồn chống chế, chỉ muốn giết Tần Ninh.
Vì sao?
Bởi vì Tần Ninh vạch trần những thứ này.
Giờ phút này, Dương Nhất sơn chủ phẫn nộ quát: "Võ giả Thanh Châu chúng ta đều biết mối nguy hiểm của Ma tộc, vài vạn năm qua chúng nhiều lần xuất hiện, nếu mọi người thờ ơ, tương lai Thanh Châu sẽ ra sao chứ?"
Ma tộc! Mọi người cũng không xa lạ gì.
Mấy vạn năm qua đi, Ma tộc xuất hiện không ít lần, chẳng qua lần nào cũng cực kỳ khiêm tốn, bị võ giả Thanh Châu Hạ Tam Thiên hủy diệt.
Nhưng lần này… lại khác.
Các chiến sĩ Ma tộc bị Tần Ninh chọn ra đều vô cùng tinh nhuệ thiện chiến.
Là thiên chi kiêu tử trong tứ đại tông môn của Thanh Châu.
Võ giả Đại Nhật sơn trực tiếp giết ra.
Giờ khắc này, Khâu Học Nghị giận dữ hét: "Dương Nhất, ngươi đây là đang gây nên nội loạn Thanh Châu sao?"
"Nội loạn Thanh Châu?"
Dương Nhất sơn chủ cười nhạo nói: "Khâu Học Nghị, Thương Long Chấn, các ngươi nên nhìn rõ rồi mà? Hiện nay Hiên Viên thánh địa đã có đến ba tên Ma tộc thiên tài cấp bậc Địa Thánh, nếu sau này để chúng khống chế Hiên Viên thánh địa thì đó mới là nội loạn đấy?"
"Nếu như các ngươi bây giờ không có quan hệ gì với Ma tộc thì nên dừng tay, bảo Hiên Viên Thanh Sương tỉnh táo lại!"
Lời này vừa nói ra, Thương Long Chấn cùng Khâu Học Nghị cũng trở nên nghiêm túc.
Nhan Như Họa giờ phút này mang theo Tiểu Bạch chống cự lại hai người, cũng không rơi xuống thế hạ phong.
Oanh... Mà đúng vào lúc này, một tiếng nổ đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, mặt đất sụt lún, thiên địa biến sắc.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Mọi người lập tức nhìn sang.
Chỉ thấy Hiên Viên Thanh Sương thế mà đã bị Tần Ninh chém trúng, trước ngực xuất hiện vết máu, thánh lực đã trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Giờ khắc này, vô số người đều tái mặt.
Hiên Viên Thanh Sương, bại!
Tần Ninh giờ phút này trọng kiếm, nhìn Hiên Viên Thanh Sương nói: "Biết sai mà sửa thì mới tốt, biết sai không đổi thì sẽ chết trong tay Tần Ninh ta đó".
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này thần sắc lạnh lẽo, quát lên: "Đổi? Ngươi thật sự có thể giết ta sao?"
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương lại tăng thêm khí thế.
Trước lúc này, khí tức của Hiên Viên Thanh Sương đã tăng lên một lần.
Mà giờ khắc này lại thêm một lần nữa.
Dao động khủng bố đó khiến người ta cảm thấy đánh lạnh lẽo.
"Hiên Viên Quyết!"
Hiên Viên Thanh Sương hét lên, một luồng sức mạnh bá đạo càn quét ra khắp nơi.
Giờ khắc này, thánh lực vờn quanh thân thể của Hiên Viên Thanh Sương giống như cánh hoa ngưng tụ, dần dần hội tụ lại, khiến Hiên Viên Thanh Sương nhìn giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, thần thánh không thể xâm phạm.
Thấy cảnh này, tất cả đều thấy kinh ngạc vô cùng.
Đây mới là cường giả Địa Thánh đỉnh cao! Tuy nói mọi người hay nói là cường giả Địa Thánh, nhưng cường giả Địa Thánh chân chính là cấp bậc cao nhất, ngưng tụ thất phách, tam hồn thất phách lực triệt để bộc phát.
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương chính là như thế.
Tần Ninh nhìn Hiên Viên Thanh Sương, lại hơi mỉm cười.
"Địa Thánh đỉnh cao, tam hồn, thất phách, hồn phách lực dung hợp thánh lực, ngưng tụ lực bộc phát, rất mạnh..."
Nghe vậy, Hiên Viên Thanh Sương chỉ cười khẩy.
"Nhưng ngươi cũng sẽ không giết chết được ta!"
Tần Ninh lần nữa nói: "Ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta cũng sẽ không lưu tình".
Thanh âm vang lên, trọng kiếm vung xuống.
Một kiếm chém ra, kiếm khí gào thét.
Một tiếng ầm ầm vang lên.
Đông... Tiếng nổ tung ầm ĩ khiến người ta cảm thấy không thể chịu nổi.
Mà tại thời khắc này, Tần Ninh cũng đang bộc phát ra sức mạnh toàn thân.
Trọng kiếm giống như đang ngưng tụ một đường kiếm hư không chém xuống.
Keng… Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Thanh trọng kiếm kia chém xuống tạo nên một âm thanh nặng nề, khiến người ta cảm thấy vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ là mọi người đứng ở xa nhìn lại, thấy khi Tần Ninh chém về phía Hiên Viên Thanh Sương, thân thể ả ta phảng phất như xuất hiện một vòng bảo hộ vô hình.
Tiếng va chạm vang lên.
Nhưng Hiên Viên Thanh Sương lại đứng vững như bàn thạch, không chút nhúc nhích.
Giờ khắc này, mọi người đều im lặng.
"Địa Thánh tam phách như ngươi có lực bộc phát còn mạnh hơn cả Địa Thánh thất phách bình thường, Tần Ninh, bản tọa thừa nhận ngươi đúng là yêu nghiệt".
"Hôm nay ngươi đã giết tam đại thiên kiêu của Hiên Viên thánh địa, ta sẽ giết ngươi".
"Cho dù có là Ma tộc thì cũng phải do Hiên Viên thánh địa xuất thủ mới đúng, ngươi thì tính là cái gì? Cần ngươi xuất thủ sao?"
Hiên Viên Thanh Sương quát xong, một tay chụp xuống.
Oanh... Lại là những tiếng nổ kịch liệt.
Bàn tay kia hóa thành trảo, vồ xuống xé rách hư không, phóng ra một khí tức làm người ta phải sợ hãi.
Trọng kiếm trước người Tần Ninh bị cong lại, thân thể hắn rút lui về sau.
Phải biết, đây chính là trọng kiếm thuần túy được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch chế tạo, ấy thế mà nó lại bị cong, vậy cũng biết sức mạnh đáng sợ cỡ nào.
Một tiếng bịch đột nhiên vang lên, Tần Ninh dừng lại.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này đứng lơ lửng trên không, ở mi tâm xuất hiện một ấn ký hoa sen. Lúc này, ấn ký hoa sen tỏa ra sức mạnh liên tục, không ngừng tràn ngập cơ thể ả.
"Ngươi không nhìn ra đó là do ngươi mắt mù, hiện tại có người vạch trần ra giúp ngươi mà ngươi còn giả vờ?"
Nhan Như Họa lại không khách khí chút nào, nói: "Cái thứ trẻ con ba tuổi, thật sự là phiền phức".
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương bị Nhan Như Họa mắng một câu thì tái mét mặt mày.
Nhưng Nhan Như Họa cũng là Địa Thánh thất phách, Hiên Viên Thanh Sương lại chưa gặp người này bao giờ.
Số cường giả Địa Thánh thất phách ở Thanh Châu có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhan Như Họa đến từ môn nào phái nào?
Giờ phút này, Nhan Như Họa lại lười nói nhiều, nhìn Tần Ninh, nói thẳng: "Tần Ninh, ngươi nói xem ai là Ma tộc, liệt kê ra rồi ta giết, kẻ nào dám cản ngươi, Tiểu Bạch cùng ta cũng sẽ không để yên đâu!"
"Tiểu Bạch, ra đây chơi chết bọn chúng".
Nhan Như Họa hừ một tiếng.
Huyết Thánh Văn Miêu cũng không có vẻ gì khó chịu, dường như hiểu được suy nghĩ của Nhan Như Họa lúc này. Nó kêu meo một tiếng, chui ra khỏi lồng ngực Nhan Như Họa, thân thể mở rộng mấy chục lần, hóa lớn mấy chục mét, lông tóc toàn thân xuất hiện đường vân, nhìn cực kì hung hãn, khác hẳn vẻ nhu thuận đáng yêu bình thường.
Giờ khắc này, mọi người đều biến sắc.
Con mèo trắng này có thực lực và khí tức cực mạnh.
Không kém gì Nhan Như Họa.
Giờ khắc này, Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Ngươi ra mặt sớm hơn thì càng thuận tiện, ta cũng lười động thủ".
Giờ khắc này, Tần Ninh đã là Địa Thánh tam phách, đang vào lúc hồn lực đại viên mãn, có thể ngưng tụ phách lực từ lâu nhưng Tần Ninh một mực trì hoãn.
Mà bây giờ trực tiếp ngưng tụ, tam phách trực tiếp tạo thành.
Đây chính là thực lực.
Thực lực tích lũy.
"Vậy liền bắt đầu từ cảnh giới Địa Thánh nhé".
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Con trai của lâu chủ Thiên Hạc lâu Khâu Tử Kiêu là Ma tộc không thể nghi ngờ".
"Bình Tiêu, Tưởng Tử Diễn của Thương Long điện cũng là Ma tộc".
"Hiên Viên thánh địa ngoại trừ Hiên Viên Anh đã chết thì hai thiên kiêu Bảo Vân Kính, Tôn Tuyền Tuyền cũng là Ma tộc".
Lời này vừa nói ra, mọi người xôn xao.
Tần Ninh nói ra toàn là thiên tài siêu cấp của tam đại tông môn.
Nhất là Khâu Tử Kiêu... Con trai Khâu Học Nghị.
Hắn ta là Ma tộc! Vậy Khâu Học Nghị thì sao?
Giờ khắc này, mọi người đều trở nên nghiêm nghị.
Vậy thì quá đáng sợ.
Nhan Như Họa giờ này cũng ngẩn người.
"Ngươi đừng đùa!"
Nhan Như Họa truyền âm nói: "Thật sao?"
Tần Ninh lại thoải mái mở miệng nói: "Đương nhiên là thật".
Phong Thần Châu có thể nhìn thấu được ngụy trang của đám Ma tộc khi đóng giả làm người.
Bản thân Tần Ninh tuy đã là trải qua chín đời chín kiếp, kiến thức rộng rãi, nhưng đây cũng là lần đầu đối mặt với Ma tộc, không thể phán đoán.
Nhưng Phong Thần Châu dựa vào cảnh giới của hắn mà giúp hắn phân biệt ra trong số các võ giả cùng cảnh giới hoặc thấp hơn hắn có kẻ nào Ma tộc.
Giờ khắc này, Nhan Như Họa gật đầu nói: "Được, tin ngươi, ta giết thử mấy kẻ xem sao".
Nhan Như Họa thật ra cũng không ngờ đám thiên kiêu này là Ma tộc, mà lại còn ẩn náu ngay dưới mắt tông môn nữa chứ.
Mấy người này mà trưởng thành thì tương lai tứ đại tông môn của Thanh Châu ắt sẽ đại loạn... Ngẫm lại, Khâu Tử Kiêu sẽ trở thành lâu chủ Thiên Hạc lâu, đám Bình Tiêu, Tưởng Tử Diễn, Bảo Vân Kính, Tôn Tuyền Tuyền sẽ trở thành nhân vật không thể thiếu của Thương Long điện cùng Hiên Viên thánh địa... Cẩn thận suy nghĩ một chút là thấy đáng sợ cỡ nào! Nhan Như Họa suy tư một lát, từ từ nói: "Đã như vậy, ta bắt đầu từ Khâu Tử Kiêu vậy!"
Nói xong, Nhan Như Họa vung tay lên, một trảo ấn chụp tới Khâu Tử Kiêu.
"Làm càn!"
Khâu Học Nghị giờ phút này khẽ quát một tiếng, tung chưởng đánh nát chưởng ấn của Nhan Như Họa.
"Tử Kiêu là con trai ta, ngươi nói nó là Ma tộc, chẳng lẽ cũng nói Khâu Học Nghị ta là Ma tộc? Nực cười!"
Khâu Học Nghị lạnh lùng nói: "Khâu Học Nghị ta sinh ra ở Thanh Châu, mọi người đều biết".
Giờ khắc này, Nhan Như Họa cũng sững sờ.
Cũng đúng mà!
Tần Ninh lại cười nói: "Dông dài quá!"
"Ngươi sinh ra ở Thanh Châu, ngươi có khả năng không phải Ma tộc, nhưng nếu con trai ngươi bị đánh tráo thì sao?"
Tần Ninh suy nghĩ một lát rồi thốt lên: "Cũng không đúng, có lẽ... ngươi cũng bị đánh tráo thì sao!"
Giờ khắc này, võ giả bốn phía sơn cốc đều bị chấn động.
Khâu Học Nghị... bị đánh tráo?
Bị người thay thế?
Thế thì quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này lạnh lùng nói: "Khâu Học Nghị, ta thấy kẻ này ăn nói lung tung, muốn mượn cơ hội này mà xóa sổ chúng ta!"
"Việc này chỉ e là có quan hệ chặt chẽ với Đại Nhật sơn".
Lời này vừa nói ra, ba vị Địa Thánh đỉnh phong gồm Khâu Tử Kiêu, Thương Long Chấn cùng Hiên Viên Thanh Sương đều nhìn về phía Dương Nhất sơn chủ.
Dương Nhất sơn chủ giờ khắc này có chút mơ hồ... có quan hệ chặt chẽ với ông ta?
Tại sao lại nói thế chứ! Làm sao có thể! Dương Nhất sơn chủ cảm giác bản thân vì Tần Ninh mà phải gánh mối oan.
Tần Ninh giờ phút này cười nhạo nói: "Xóa sổ các ngươi? Nếu các ngươi đều là Ma tộc thì cũng chưa chắc không thể".
"Làm càn!"
Thương Long Chấn giờ phút này khẽ nói: "Thứ nhãi con ngu si, xem ra ngươi muốn lấy cớ Ma tộc để dấy lên chiến tranh, ngươi cho rằng chúng ta sợ sao?"
"Ma tộc xuất hiện ở Thanh Châu thì tại sao tứ đại bá chủ chúng ta có thể không biết được?"
"Nhưng Ma tộc cũng chỉ là dạng tồn tại yếu ớt như Thú tộc thôi, Hạ Tam Thiên rộng lớn, xuất hiện thêm một chủng tộc mới cũng chẳng lạ".
"Ma tộc gì đó cũng chỉ là một chủng loại mà thôi, có đáng sợ như vậy sao? Chúng ta sẽ không biết sao? Ma tộc căn bản không có sức phá hoại đến vậy!"
"Tần Ninh chẳng qua là muốn mượn cơ hội này để gây chuyện! Đại Nhật sơn xem ra cũng muốn đối địch với chúng ta rồi, nếu vậy các ngươi thật sự cho rằng lần Thanh Long Bảng này mình toàn thắng thì thực lực tổng hợp sẽ hơn chúng ta hay sao?"
Mỗi một câu một chữ mà Thương Long Chấn nói đều vô cùng chói tai, không ít người đều tái mặt đi.
Chuyện hôm nay dường như là thế thật... Đại Nhật sơn đang kiếm chuyện!
Dương Nhất sơn chủ khổ sở đến cực hạn.
Ông ta thật sự phải gánh oan này! Chính Tần Ninh làm loạn, ông ta đã không nói gì rồi mà đám Thương Long Chấn, Hiên Viên Thanh Sương này nói vài ba câu liền đổ hết cho ông ta.
"Phiền quá!"
Nhan Như Họa giờ phút này bực bội nói: "Có phải hay không thì giết vài tên là biết ngay".
Tần Ninh tán đồng, gật đầu nói: "Ta cũng nói như vậy mà".
Nhan Như Họa không vui lườm Tần Ninh, tiếp tục vung trảo về phía Khâu Tử Kiêu.
"Ngươi dám!"
Khâu Học Nghị giận dữ, trực tiếp xuất thủ.
"Tiểu Bạch, ngăn cái tên đáng ghét này cho ta".
Huyết Thánh Văn Miêu vùng tới chỗ Khâu Học Nghị.
Khâu Học Nghị giận dữ hét: "Thương Long Chấn, Hiên Viên Thanh Sương, các ngươi cứ như vậy đứng nhìn sao?"
"Đương nhiên là không!"
Thương Long Chấn lúc này vọt thẳng ra tấn công Nhan Như Họa.
Mà Hiên Viên Thanh Sương lại nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Địa Thánh tam phách mà cũng dám ra oai ngông cuồng?"
"Đúng vậy!"
Tần Ninh cười nhạt nói: "Ta cứ ra oai ngông cuồng đấy".
Giờ khắc này, Dương Nhất sơn chủ nhìn cảnh tượng hỗn loạn này thì cũng sốc nặng.
Chương 1702: Võ giả ngự thú
Tần Ninh lúc đầu nói có thể Thương Long điện cùng Thiên Hạc lâu sẽ xuất thủ.
Nhưng bây giờ thì sao... Người ta còn chưa xuất thủ thì Tần Ninh đã làm khó dễ trước.
Hướng đi này không đúng lắm rồi... Đại Nhật sơn bây giờ nên làm gì đây?
"Tam Tuần, con nghĩ... chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Là trợ giúp Tần Ninh hay là yên lặng theo dõi kỳ biến, không tham dự vào?
Dương Tam Tuần nghe đến lời này thì càng ngơ ra.
Đây là quyết định sự tồn vong của Đại Nhật sơn, cha không nghĩ kế thì thôi, lại bắt hắn ta nghĩ?
Dương Tam Tuần im lặng một lát rồi mở miệng nói: "Cha, trước tiên cứ yên lặng theo dõi, nếu cô gái kia và Tần Ninh có thể giết một người trong đó thì chứng minh Tần Ninh nói thật, chúng ta liền xuất thủ, nếu không… sẽ khoanh tay đứng nhìn".
Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương lại cười khà khà: "Nhìn các ngươi sợ kìa? Những gì sư tôn ta nói đương nhiên là thật!"
"Tam sư nương, xuất thủ chứ?"
"Đương nhiên!"
Thạch Cảm Đương nghe vậy, cười ha ha nói: "Sư tôn cùng Nhan Như Họa bị cuốn lấy, chúng ta giết một hai tên để chứng minh cho chúng biết sư tôn không nói điêu".
"Được!"
Giờ khắc này, Vân Sương Nhi bừng bừng khí thế.
Thạch Cảm Đương cũng trực tiếp giết ra.
Giờ khắc này, các trưởng lão cùng một vài đệ tử cấp cao của Thương Long điện, Thiên Hạc lâu, Hiên Viên thánh địa đều đang nhìn chằm chằm.
Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi cũng không e ngại.
Ầm ầm vang lên, võ trường vang lên tiếng nổ.
Tần Ninh giờ phút này giao thủ với Hiên Viên Thanh Sương.
Mà Nhan Như Họa và Tiểu Bạch thì đánh nhau với hai người Khâu Học Nghị lâu chủ, Thương Long Chấn điện chủ.
Có thể dễ dàng thấy được Nhan Như Họa có thực lực rất mạnh, Địa Thánh đỉnh cao.
Mà lực chiến đấu của Tiểu Bạch cũng không kém gì.
Trong lúc nhất thời, bốn người không phân cao thấp.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Hiên Viên Thanh Sương đối mặt Tần Ninh lại càng thêm tức giận.
Tần Ninh hiểu vì sao.
Hiên Viên Thanh Sương rõ ràng đã bị Hiên Viên Anh hấp thu khí huyết, Tần Ninh biết thừa hai người có mối quan hệ thế nào.
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương không hận hắn mới là lạ.
Nhưng Hiên Viên Thanh Sương cũng không làm gì được hắn.
Cho dù hắn là Địa Thánh tam phách nhưng bản thân hắn đâu chỉ ngưng tụ tam phách.
Long hồn cùng phượng hồn cũng trưởng thành, có tam phách lực.
Nhân hồn, long hồn, phượng hồn chồng lên nhau, không phải là tăng bậc kiểu một cộng một mà là theo cấp số nhân lên.
Giờ khắc này, sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh như chồng chất lên nhau.
Cho nên, dù là Địa Thánh tam phách mà đối đầu Địa Thánh thất phách thì cũng sẽ không bị áp chế.
Hắn mạnh hơn võ giả tầm thường ở chỗ long hồn cùng phượng hồn.
Oanh... Võ trường không ngừng vang lên tiếng nổ
Mấy vị Địa Thánh thất phách giao chiến, dao động không mạnh mẽ mới lạ?
Khiến cho không ít võ giả ở đây phải rút lui!
Tiếng nổ vang lên liên tục, mặt đất không ngừng tỏa ra thánh lực.
Giờ khắc này, Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi bị bao vây không thể thoát thân.
Tần Ninh thấy cảnh này, lông mày nhíu lại, quát: "Nhan Như Họa, thể hiện tuyệt kỹ đi, đừng có che giấu mãi!”
"Ta không có tuyệt kỹ gì cả!"
Nhan Như Họa khẽ nói.
"Không có? Ngươi coi ta là kẻ ngớ ngẩn sao? Thánh Ngự Thiên Quyết ngươi không được học à? Nhanh lên!"
Lời này vừa nói ra, Nhan Như Họa lại hừ một tiếng, rất không vui lòng.
"Thế nào? Không muốn? Vậy gọi sư tôn ngươi tới đây".
Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Ta không tìm thấy!"
"..."
Tần Ninh ngẩn người.
Sao cặp sư đồ này không chút đáng tin vậy?
"Vậy liền xuất ra tuyệt kỹ đi".
Tần Ninh lại quát: "Chí ít bảo vệ cho người phụ nữ của ta cùng đồ đệ được an toàn".
Nhan Như Họa hừ một tiếng, không vui nói: "Biết rồi!"
Nói xong, khí tức trong cơ thể Nhan Như Họa thay đổi, mặc dù vẫn đang giao thủ với Khâu Học Nghị nhưng thân thể Nhan Như Họa vẫn vận chuyển mạnh mẽ.
Mà không bao lâu, toàn bộ phạm vi thành Thiên Hạc hơi dao động.
Tại một trường đấu thú trong lòng đất có mấy thánh thú tứ phẩm bị giam giữ bỗng nhiên trở nên mê man, ngay sau đó thì ánh mắt chúng trở nên kiên định, thoát khỏi dây thừng, xông ra khỏi trường đấu thú...
Trong một phủ đệ xa hoa.
Một tên thiếu gia nhà giàu giờ phút này đang vô cùng đắc ý khoe thú cưỡi mình mới thu phục được với đám bạn.
"Con thánh thú tứ phẩm Lục Nhãn Thạch Sư Tử này khiến cho cha và ông nội ta tốn bao nhiêu công sức mới thu phục, mà còn được huấn luyện suốt mấy năm mới ngoan ngoãn được".
"Tiểu Lục, đến đây nhảy một cái!"
Quý công tử kia đắc ý nói.
Chỉ là giờ phút này, ánh sáng màu xanh lục trong mắt Lục Nhãn Thạch Sư Tử dần dần biến mất, thay vào đó là một màu đỏ tươi.
Lục Nhãn Thạch Sư Tử gào thét bay vút lên bầu trời, phóng tới thành Thiên Hạc... Mấy tên thanh niên đều sững sờ.
Những chuyện tương tự như thế đang xảy ra rất nhiều trong thành Thiên Hạc thành.
Không chỉ có thánh thú tứ phẩm mà còn có rất nhiều thánh thú tam phẩm.
Mà những thánh thú này tuy không ở cùng một chỗ nhưng đều xông tới một hướng.
Thiên Hạc lâu trong thành Thiên Hạc.
Giờ khắc này, giao chiến tiếp tục, Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương thực lực không tệ, đối mặt với đông đảo Địa Thánh tam phách vẫn có thể chống đỡ.
Nhưng đối mặt một vài Địa Thánh tứ phách, ngũ phách, lục phách của tam đại tông môn thì hai người sớm đã rơi vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.
"Nhan Như Họa, vẫn chưa đến sao?"
"Thúc giục cái gì?"
Nhan Như Họa tức giận nói: "Lão già này vẫn đang quấn lấy ta, sao ta có thể phát huy hết được".
"Ngu đần!"
Tần Ninh quát: "Ngươi kém xa sư tổ ngươi đấy".
Nghe đến lời này, Nhan Như Họa nghiến răng, phẫn nộ nhìn Tần Ninh.
Cái tên này nói chuyện độc địa thật!
"Đến rồi!"
Giờ khắc này, Tần Ninh khẽ nhếch miệng.
Rống... Ngao... Đông... Từng âm thanh quái dị đến cực điểm vang lên.
Giờ khắc này, bên ngoài võ trường bỗng xuất hiện những con thú thân cao trăm trượng hoặc là mấy chục trượng.
Mà đám thánh thú này trực tiếp nhảy thẳng về chỗ Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương, đánh bại đám người đang vây công họ.
Giờ khắc này, võ giả của tam đại tông môn đều kinh sợ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Giờ phút này, Khâu Học Nghị lại tái mặt, quát to một tiếng: "Võ giả ngự thú!"
Võ giả ngự thú! Ngự thú!
Thế giới Cửu Thiên, võ đạo hưng thịnh.
Không chỉ có đan sư, khí sư, trận sư mà còn có những võ giả giỏi về âm thuật, giỏi về khống chế thú vật.
Những võ giả này có số lượng cực ít, bởi vì rất khó tu hành được bản lĩnh đặc biệt đó.
Còn cần nhiều thiên phú hơn cả việc trở thành võ giả.
Võ giả ngự thú chính là một trong số đó.
Ngự thú, đầu tiên võ giả cần có tâm ý tương thông với loài thú, đây là một loại bản lĩnh trời sinh! Mà trước mắt, hiển nhiên có người là võ giả ngự thú ở đây! Nếu không thì đám thánh thú này đâu đơn giản chỉ là tụ tập một chỗ, công kích tam đại tông môn.
Chương 1703: Bà đây không chịu được nữa rồi
"Ai?"
Thương Long Chấn giờ phút này quát to một tiếng: "Ai là võ giả ngự thú?"
Nhan Như Họa giờ phút này cười khẩy: "Bà đây chứ ai!"
Giờ khắc này, hơn trăm con thánh thú tam phẩm, tứ phẩm xung phong ra ngoài.
Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương lập tức được giảm bớt gánh nặng.
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Nhan Như Họa, ngươi cũng giỏi đấy, năm đó sư tổ ngươi vào thời điểm này cũng không được như ngươi bây giờ đâu!"
Nhan Như Họa khó chịu lườm Tần Ninh: “Giải quyết cho xong phiền toái trước mắt đi được không? Những người ngươi nói đó rốt cuộc có phải Ma tộc không?"
"Đương nhiên! Hơn nữa cũng không chỉ có vậy đâu...", Giờ phút này, Tần Ninh bộc phát khí thế.
Hiên Viên Thanh Sương rút lui.
Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Xem ra chỉ có thể giải quyết ngươi trước thì mới giải quyết được những người khác!"
"Giải quyết ta?"
Hiên Viên Thanh Sương lạnh lùng, khẽ nói: "Ngươi cũng xứng sao?"
"Xứng hay không thì phải thử mới biết được!"
Tần Ninh giờ phút này trực tiếp đánh ra trọng kiếm trong tay.
Một kiếm đánh ra nặng như Thái Sơn.
Hiên Viên Thanh Sương cũng cong ngón tay búng ra một sức mạnh bá đạo.
Ầm ầm vang lên, trọng kiếm nện xuống ánh sáng dày đặc kia.
Ánh sáng chém xuống sơn cốc đối diện tạo ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Sơn cốc kia bị bổ ra, tạo thành vết rách kéo dài trăm trượng, hết thảy núi đá xung quanh đều bị nghiền thành bột phấn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.
Cái này... Địa Thánh tam phách mà làm được đến thế sao?
Lực bộc phát của Địa Thánh tam phách đâu có mạnh đến mức này?
Hiên Viên Thanh Sương cũng sửng sốt.
Ả vừa mới xem thường Tần Ninh.
Nếu như ả ban nãy không tránh khỏi kiếm này thì ả cũng không dám nghĩ sẽ có hậu quả gì.
Giờ khắc này, ánh mắt Hiên Viên Thanh Sương mang theo mấy phần kinh ngạc.
"Xem ra ngươi cũng có đôi chút bản lĩnh khi làm loạn cái nơi này lên đấy".
Hiên Viên Thanh Sương khẽ nói: "Đã như vậy thì cùng xem xem bản lĩnh của ngươi đến đâu!”
Nói xong, Hiên Viên Thanh Sương sải bước ra, hội tụ khí tức rồi bộc phát ra, toàn thân ngưng tụ sức mạnh.
Dưới chân là những khí tức thánh nữ.
Dao động không ngừng tụ tập giữa trời đất rồi dần dần hội tụ đến cơ thể Hiên Viên Thanh Sương.
Địa Thánh thất phách là đã ngưng tụ thành công tam hồn thất phách.
Khí thế khủng bố này đủ để cho các cường giả Địa Thánh cảm thấy khiếp sợ.
"Hiên Viên thánh địa quyết há lại là thứ mà một Địa Thánh tam phách nho nhỏ như ngươi có thể khiêu khích?"
Hiên Viên Thanh Sương quát khẽ, sải bước ra, khí thế thánh nữ dưới chân ngưng tụ thành một cái đài nâng ả lên.
"Hiên Viên Kiếm, chiến thiên địa".
Một câu thốt ra, một kiếm chém xuống.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Lực bộc phát khủng bố đó khiến cho mọi người phải tránh né.
Tần Ninh thấy thế thì chỉ mỉm cười.
Tuy nói Địa Thánh tam phách và Địa Thánh thất phách có chênh lệch siêu lớn.
Nhưng trên thực tế, hắn cảm thấy chênh lệch… cũng thường thôi! Thật sự không lớn! Chênh lệch tứ phách lực thôi, long hồn cùng phượng hồn của hắn đủ để ngăn chặn.
Giờ phút này, trọng kiếm tiếp tục chém xuống.
Nếu xét về phẩm cấp thánh khí thì trọng kiếm Vạn Quân được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch cũng không tính là quá tốt.
Nhưng điểm đặc biệt nà thanh kiếm được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch này đủ nặng và kiên cường
Giờ phút này, trọng kiếm chém ra, Tần Ninh ngưng tụ ra tam phách lực, để lực này đi theo thân kiếm, kết hợp cùng thánh lực để bộc phát ra từng luồng ánh sáng chói mắt.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này cầm thánh lực kiếm chém xuống.
Oanh... Hai ánh kiếm nháy mắt ngưng tụ, bộc phát ra một thanh âm đinh tai nhức óc.
Sơn cốc đã hoàn toàn bị phá hủy.
Trận chiến này đã ảnh hưởng tới bên ngoài
Ngoài Thiên Hạc lâu, trong thành Thiên Hạc, đã có không ít người cảm nhận được điều lạ.
Trên thực tế, không chỉ là hiện tại, vừa rồi đám thánh thú lao vùn vụt ra kia đã đủ để khiến người ta cảm thấy kỳ lạ rồi.
Giờ phút này, rõ ràng có thể cảm giác được là cường giả Địa Thánh đang đánh nhau.
Đám võ giả Thiên Hạc lâu ở gần đó cũng lần lượt tới gần, tuy có vẻ hơi bối rối nhưng cũng không đến nỗi quá sợ hãi.
Giờ này khắc này, Hiên Viên Thanh Sương cùng Tần Ninh giao chiến kịch liệt.
Hai người dù là bộc phát thánh lực hay hồn lực phách lực thì cũng đều vô cùng tương xứng.
Mà người bên ngoài khi cảm nhận được thì lại thấy kinh khủng.
Tần Ninh, một tên võ giả Địa Thánh tam phách, mà còn là Địa Thánh tam phách mới đột phá... Quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương cũng cảm nhận được áp lực lớn lao.
Tần Ninh... Khó đối phó... Giờ phút này, Khâu Học Nghị cùng Thương Long Chấn trực diện Nhan Như Họa cùng Tiểu Bạch, trong lúc nhất thời vẫn chưa hạ gục được Nhan Như Họa.
Mà Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương thì được đám thánh thú do Nhan Như Họa triệu tập đến bảo vệ, không bị cường giả của tam đại tông môn vây công nữa.
Vẻn vẹn bốn người mà lại khiến cho tam đại tông môn khó lòng đánh giết.
Mọi người đều biết rõ.
Tần Ninh cùng Nhan Như Họa có thực lực quá mạnh, nếu mấy Địa Thánh lục phách khác dám xông tới thì không khác nào chịu chết.
Mà Thạch Cảm Đương cùng Vân Sương Nhi thì không bị uy hiếp gì.
Trọng tâm nhất vẫn là... võ giả ngự thú Nhan Như Họa!
"Tần Ninh, ngươi nhanh lên".
Nhan Như Họa giờ phút này quát: "Bà đây không chịu được nữa rồi!"
Nói xong, Nhan Như Họa rút ra hồ lô rượu bên hông, Khâu Học Nghị tưởng là Nhan Như Họa lấy ra pháp bảo gì, lập tức cẩn thận phòng bị.
Chỉ thấy Nhan Như Họa mở hồ lô rượu, buồn bực nốc một ngụm rượu.
Khâu Học Nghị càng thêm cẩn thận lui lại.
Uống rượu ừng ực vào bụng, Nhan Như Họa ném hồ lô đi rồi quát: "Ngươi nhanh lên được không? Tần Ninh!"
Giờ khắc này, Khâu Học Nghị ngẩn người.
Ông ta tưởng là... Nhan Như Họa muốn bộc phát.
Nhưng mà ai biết... Đám người cạn lời.
Đây là chiến đấu sinh tử sao?
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Ta thấy hai kẻ đó có làm gì được ngươi với Tiểu Bạch đâu!"
Nhan Như Họa phì một cái, nói: "Hai cái tên vô dụng này đương nhiên là không làm gì được ta với Tiểu Bạch rồi, nhưng thời gian ta ngự thú đám thánh thú kia có hạn, ngươi làm cho lẹ lên, không thì ta không bảo vệ nổi đồ đệ cưng và người ngươi yêu nữa đâu".
Tần Ninh nghe vậy thì cười nói: "Vừa mới khen ngươi mà giờ đã không chịu nổi rồi à?"
"Ngươi đã tu đến quyển thứ năm của Thánh Ngự Thiên Quyết chưa?"
"Chưa, sư tôn ta nói chưa đến Thiên Thánh không thể tu!"
"Vớ vẩn!"
Tần Ninh lại mắng một cái.
"Chả liên quan, là sư tôn ngươi lo lắng hồn phách lực của ngươi không đủ, không thể khống chế, bây giờ ta cho ngươi biết!"
Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Ngự Thú Thiên Quyết tổng cộng chín quyển, quyển thứ năm tương ứng với thánh thú ngũ phẩm, cũng chính là cấp bậc Thiên Thánh".
"Hiện tại làm theo lời ta nói".
"Dùng hồn nhập tam thiên, dùng phách nhập tam thể...", Tần Ninh lúc này tuôn ra từng câu từng chữ.
Người bên ngoài càng thêm sửng sốt.
Dạy bảo không giấu giếm như vậy sao?
Nhưng mà... Bọn hắn cũng chẳng hiểu gì! Là thật sự không hiểu gì!
Chương 1704: Ta chứng minh cho ngươi xem
Mà cùng lúc đó, Nhan Như Họa đối chiến Khâu Học Nghị.
Tần Ninh đối chiến Hiên Viên Thanh Sương.
Hai người... vừa nói chuyện vừa đánh nhau với đối thủ, chẳng mất tí thời gian nào.
Giờ phút này, võ giả của tam đại tông môn đều cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng! Chuyện quái gì thế này?
Tông chủ, thánh nữ của bọn họ chiến đấu với người ta mà đối phương lúc thì uống rượu, lúc thì thảo luận thánh quyết! Nhưng dù nói vậy thì cũng chẳng ai làm gì được bọn họ.
Ai cũng không dám xông lên! Địa Thánh tứ phách, ngũ phách, lục phách, không một ai dám xông vào vòng chiến đấu của Nhan Như Họa với Khâu Học Nghị, Thương Long Chấn hay là của Tần Ninh với Hiên Viên Thanh Sương.
Đó là nơi bọn họ… có thể nhúng tay vào sao?
Không! Tần Ninh dù mới là Địa Thánh tam phách nhưng thực lực bộc phát ra có thể đủ để nghiền ép chết Địa Thánh lục phách, bây giờ mà xông vào thì khác nào tự tử.
Giờ khắc này, cho dù ai cũng là nhìn ra điểm đó.
Oanh... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Tần Ninh cùng Hiên Viên Thanh Sương lúc này tách ra.
Tần Ninh nhìn Nhan Như Họa, cười nói: "Lĩnh ngộ được gì chưa?"
"Được cực lớn luôn!"
Nhan Như Họa vui mừng nói: "Tên khốn nhà ngươi, sao ngươi hiểu rõ thánh quyết của tông môn ta thế?"
Nghe đến lời này, Tần Ninh cười nói: "Chờ ngươi tìm được sư tổ của ngươi thì ngươi sẽ biết”.
Nhan Như Họa bĩu môi nói: "Còn giả vờ làm gì? Nếu ngươi thật sự mạnh đến mức kia thì việc gì còn cần đến ta nữa"
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh im lặng không nói.
Thạch Cảm Đương lúc này thì cười thầm trong lòng.
Sư tôn cũng có một ngày bị người ta nói cho cạn lời cơ đấy!
"Tìm ngươi là vì tránh khỏi phiền phức, nhưng bây giờ ta thấy còn phiền hơn trước".
Nhan Như Họa nghe vậy thì bĩu môi.
Phiền phức?
Vớ vẩn!
Sau đó Nhan Như Họa lần nữa nói: "Việc này nói sau đi, tóm lại cái phiền phức trước mắt này ngươi có giải quyết được không hả? Hiên Viên Thanh Sương đến bây giờ vẫn chưa chết?"
"Đừng nóng vội, lập tức chết ngay đây!"
Tần Ninh giờ phút này mở miệng nói: "Chỉ là ta nghĩ, giết chết Hiên Viên Thanh Sương thì khả năng Thiên Thánh của Hiên Viên thánh địa cũng sẽ xuất hiện, ngươi có đỡ nổi không?"
"Hừ, tru sát Ma tộc là chuyện kinh thiên địa nghĩa, ai dám cản ta, ta xử lý như đối với Ma tộc.
"Lời này ta thích nghe này".
Tần Ninh bước ra, tay cầm trọng kiếm Vạn Quân, cười nói: "Đã như vậy, hôm nay... đại khai sát giới thì có sao?"
Oanh... Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
Trọng kiếm Vạn Quân trực tiếp nện xuống.
Tần Ninh phóng ra khí tức mênh mông trong cơ thể.
Rầm ầm ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Khủng bố dao động kia cứ càn quét ra.
Trọng kiếm đánh về phía Hiên Viên Thanh Sương.
Hiên Viên Thanh Sương hừ lạnh một tiếng, thần sắc lạnh lùng.
Tần Ninh bước tới không ngừng, cách không chém xuống.
Những vệt kiếm bộc phát ra những khí thế mạnh mẽ.
Tiếng nổ không ngừng vang lên, toàn bộ thiên địa dường như cũng đang nổ tung.
Nhưng lúc này đám người lại phát hiện là Tần Ninh đang chủ động xuất kích, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước, không ngừng bộc phát ra, tấn công Hiên Viên Thanh Sương.
Mà khi Tần Ninh vung kiếm ra, Hiên Viên Thanh Sương cũng lại tỏ vẻ chật vật không thể chống cự.
Đây là việc mọi người đều không ngờ tới, cho nên tất cả đều cảm thấy vô cùng khó tin.
"Khốn kiếp!”
Hiên Viên Thanh Sương một mực bị áp chế, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, khẽ quát lên, bộc phát khí tức.
"Hiên Viên Họa Thiên Trảm!"
Một tiếng hét lớn, một kiếm chém ra.
Tiếng nổ vang lên.
Thánh lực trong cơ thể tụ tập, chém ra một tiếng, mọi thứ nổ tung.
Đông... Lại là những tiếng đinh tai nhức óc.
Cự kiếm chém ra vô cùng điếc tai.
Nhưng Tần Ninh cũng chẳng kém cạnh.
Trọng kiếm càng chém, lực bộc phát càng vô cùng kinh người.
Có thể thấy được cả hai đang cứng đối cứng.
Nhưng ai cũng biết nếu hai người cứng đối cứng thì không khác nào cùng chết!
Tần Ninh không nhận thua.
Hiên Viên Thanh Sương càng không có khả năng nhận thua.
Ả là cường giả Địa Thánh thất phách, há lại có thể chịu thua trong tay một thanh niên mới đến Địa Thánh tam phách?
Nhưng khi hai người giao thủ càng lâu, tiếng nổ dần càn quét và vang vọng khắp mặt đất.
Oanh... Cuối cùng, một làn sóng như hổ sơn đáo hải lan tỏa khắp nơi.
Hiên Viên Thanh Sương thối lui, phun ra một ngụm máu tươi, cả người lảo đảo.
"Thánh nữ đại nhân!"
"Thánh nữ đại nhân!"
Giờ phút này, hai trưởng lão cảnh giới Địa Thánh lục phách của Hiên Viên thánh địa xông ra.
"Muốn chết".
Tần Ninh nhìn thấy hai người ngăn cản, lại tiếp tục bộc phát thánh lực.
Trọng kiếm Vạn Quân chém xuống.
Phanh phanh… Những tiếng va chạm trầm thấp vang lên, hai trưởng lão kia lập tức bị đẩy lui.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được sức lực khủng bố kia.
Một tiếng nổ trực tiếp vang lên.
Hai trưởng lão chỉ cảm thấy thân thể nặng như bị núi đè, cả hai đều không thể nào chống cự lại nổi.
Hiên Viên Thanh Sương thấy cảnh này, thần sắc lạnh lẽo.
"Tần Ninh, ngươi đang tìm cái chết".
Hiên Viên Thanh Sương hừ lạnh nói.
"Tìm chết?"
Tần Ninh chỉ cười nói: "Hiên Viên Anh là Ma tộc, Hiên Viên thánh địa của ngươi vẫn còn tồn tại Ma tộc. Ta muốn tru Ma, ngươi dám cản ta, ngươi mới là kẻ muốn chết!"
"Chẳng phải ngươi không tin sao?"
"Ta chứng minh cho ngươi xem!"
Nói xong, Tần Ninh trực tiếp vung trảo.
Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền bị khống chế, thẳng tắp bay lên không.
Giờ phút này, hơn mười vị Địa Thánh cao thủ của Hiên Viên thánh địa cố gắng ngăn cản nhưng không ai dám ra mặt.
Thánh nữ bị trọng thương.
Hai trưởng lão Địa Thánh lục phách còn không thể áp chế nổi Tần Ninh, nếu bọn họ xuất thủ... chính là muốn chết.
"Không tin? Ngươi tự đi mà nhìn".
Nói xong, Tần Ninh vung chưởng đánh xuống.
Bành… Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền dường như xuất hiện một khí thế cuồng bạo không thể khống chế nổi.
Ngay sau đó, chỉ thấy mặt ngoài thân thể hai người này xuất hiện những vết sẹo máu.
Vết máu đó đánh nổ thân thể hai người.
"Tần Ninh!"
Quần áo Bảo Vân Kính giờ phút này rách nát ra, thân thể xuất hiện từng đường máu, thật bất ngờ là nhìn y hệt Hiên Viên Anh.
"Ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, Huyết Ma tộc chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Bảo Vân Kính quát lên.
Tần Ninh chỉ cười nhạo: "Ta còn đang ước cho Huyết Ma tộc các ngươi tới giết ta đây này, bớt việc cho ta".
"Nhưng các ngươi đâu dám!"
Tần Ninh nói xong, trực tiếp nắm nổ thân thể Bảo Vân Kính.
"Thật sự cho rằng ta không phát hiện ra ngươi sao? Từ lần đầu giao thủ với người ta đã thấy khác rồi, chẳng qua là muốn giữ mạng của ngươi đến bây giờ mà thôi".
Tần Ninh lắc tay, nhìn Tôn Tuyền Tuyền.
"Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!"
Tôn Tuyền Tuyền giận dữ hét: "Ngươi không ngăn nổi đại kế của tộc chúng ta đâu!"
"Vậy phải thử mới biết được!"
Nói xong, Tần Ninh vỗ một chưởng xuống.
Khí tức trong cơ thể Tôn Tuyền Tuyền tiêu tán, thân thể dần dần biến hóa, tràn ngập vân máu, khí huyết dần dần biến mất...
Chương 1705: Hiên Viên Quyết
Thấy cảnh này, đám người của Hiên Viên thánh địa hoàn toàn sững sờ.
Chỉ một Hiên Viên Anh thì sẽ không đủ để nói rõ điều gì, nhưng tăng thêm Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền thì sao?
Như vậy lại quá rõ ràng! Giờ khắc này, tứ phương võ giả đều là thần sắc nghiêm nghị.
Vậy... Tần Ninh nói... Là sự thật... Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền của Hiên Viên thánh địa thật sự là gian tế của Ma tộc.
Vậy... Thiên Hạc lâu cùng Thương Long điện thì sao! Khâu Tử Kiêu! Bình Tiêu cùng Tưởng Tử Diễn! Hai người này...
Giờ khắc này, không ít người đã hoàn toàn sợ hãi.
Những người này rốt cuộc là thật hay giả?
Giờ khắc này, Tần Ninh cười nói: "Hiên Viên Thanh Sương, chuyện đã tới nước này, ngươi còn lời gì giải thích nữa không?"
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương nhìn Tần Ninh, không nói một lời, sắc mặt tái nhợt, trực tiếp sải bước ra.
"Tần Ninh!"
Giọng nói mang theo vài phần lạnh lẽo, nhưng những người khác cũng cảm thấy được sự giận dữ muốn giết người của ả.
"Làm sao? Cho dù biết đám Hiên Viên Anh là Ma tộc thì vẫn muốn giết ta à?"
Tần Ninh nheo cặp mắt lại, mỉm cười.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này gầm lên: "Không sai, cho dù ta biết thì cũng muốn giết ngươi!"
Hiên Viên Thanh Sương bước ra, khí huyết dâng trào.
"Ả này... Điên rồi...", Dương Nhất sơn chủ giờ phút này cũng là quát khẽ nói: "Toàn bộ đệ tử Đại Nhật sơn nghe lệnh, bao che Ma tộc, Đại Nhật sơn ta không thể nhịn, theo ta giết!"
Giờ khắc này, Dương Nhất sơn chủ cũng không chờ đợi thêm nữa.
Chỉ một Hiên Viên Anh chết thì có thể chưa nói rõ ràng được, nhưng Bảo Vân Kính cùng Tôn Tuyền Tuyền cũng thế thì sao?
Ba người này đều là thiên kiêu của Thanh Châu hiện giờ.
Tần Ninh giết ba người, bằng chứng như núi, Hiên Viên Thanh Sương muốn chống chế cũng không được.
Mà hiện nay, Hiên Viên Thanh Sương còn chẳng buồn chống chế, chỉ muốn giết Tần Ninh.
Vì sao?
Bởi vì Tần Ninh vạch trần những thứ này.
Giờ phút này, Dương Nhất sơn chủ phẫn nộ quát: "Võ giả Thanh Châu chúng ta đều biết mối nguy hiểm của Ma tộc, vài vạn năm qua chúng nhiều lần xuất hiện, nếu mọi người thờ ơ, tương lai Thanh Châu sẽ ra sao chứ?"
Ma tộc! Mọi người cũng không xa lạ gì.
Mấy vạn năm qua đi, Ma tộc xuất hiện không ít lần, chẳng qua lần nào cũng cực kỳ khiêm tốn, bị võ giả Thanh Châu Hạ Tam Thiên hủy diệt.
Nhưng lần này… lại khác.
Các chiến sĩ Ma tộc bị Tần Ninh chọn ra đều vô cùng tinh nhuệ thiện chiến.
Là thiên chi kiêu tử trong tứ đại tông môn của Thanh Châu.
Võ giả Đại Nhật sơn trực tiếp giết ra.
Giờ khắc này, Khâu Học Nghị giận dữ hét: "Dương Nhất, ngươi đây là đang gây nên nội loạn Thanh Châu sao?"
"Nội loạn Thanh Châu?"
Dương Nhất sơn chủ cười nhạo nói: "Khâu Học Nghị, Thương Long Chấn, các ngươi nên nhìn rõ rồi mà? Hiện nay Hiên Viên thánh địa đã có đến ba tên Ma tộc thiên tài cấp bậc Địa Thánh, nếu sau này để chúng khống chế Hiên Viên thánh địa thì đó mới là nội loạn đấy?"
"Nếu như các ngươi bây giờ không có quan hệ gì với Ma tộc thì nên dừng tay, bảo Hiên Viên Thanh Sương tỉnh táo lại!"
Lời này vừa nói ra, Thương Long Chấn cùng Khâu Học Nghị cũng trở nên nghiêm túc.
Nhan Như Họa giờ phút này mang theo Tiểu Bạch chống cự lại hai người, cũng không rơi xuống thế hạ phong.
Oanh... Mà đúng vào lúc này, một tiếng nổ đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, mặt đất sụt lún, thiên địa biến sắc.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Mọi người lập tức nhìn sang.
Chỉ thấy Hiên Viên Thanh Sương thế mà đã bị Tần Ninh chém trúng, trước ngực xuất hiện vết máu, thánh lực đã trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Giờ khắc này, vô số người đều tái mặt.
Hiên Viên Thanh Sương, bại!
Tần Ninh giờ phút này trọng kiếm, nhìn Hiên Viên Thanh Sương nói: "Biết sai mà sửa thì mới tốt, biết sai không đổi thì sẽ chết trong tay Tần Ninh ta đó".
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này thần sắc lạnh lẽo, quát lên: "Đổi? Ngươi thật sự có thể giết ta sao?"
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương lại tăng thêm khí thế.
Trước lúc này, khí tức của Hiên Viên Thanh Sương đã tăng lên một lần.
Mà giờ khắc này lại thêm một lần nữa.
Dao động khủng bố đó khiến người ta cảm thấy đánh lạnh lẽo.
"Hiên Viên Quyết!"
Hiên Viên Thanh Sương hét lên, một luồng sức mạnh bá đạo càn quét ra khắp nơi.
Giờ khắc này, thánh lực vờn quanh thân thể của Hiên Viên Thanh Sương giống như cánh hoa ngưng tụ, dần dần hội tụ lại, khiến Hiên Viên Thanh Sương nhìn giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, thần thánh không thể xâm phạm.
Thấy cảnh này, tất cả đều thấy kinh ngạc vô cùng.
Đây mới là cường giả Địa Thánh đỉnh cao! Tuy nói mọi người hay nói là cường giả Địa Thánh, nhưng cường giả Địa Thánh chân chính là cấp bậc cao nhất, ngưng tụ thất phách, tam hồn thất phách lực triệt để bộc phát.
Giờ phút này, Hiên Viên Thanh Sương chính là như thế.
Tần Ninh nhìn Hiên Viên Thanh Sương, lại hơi mỉm cười.
"Địa Thánh đỉnh cao, tam hồn, thất phách, hồn phách lực dung hợp thánh lực, ngưng tụ lực bộc phát, rất mạnh..."
Nghe vậy, Hiên Viên Thanh Sương chỉ cười khẩy.
"Nhưng ngươi cũng sẽ không giết chết được ta!"
Tần Ninh lần nữa nói: "Ngươi đã chấp mê bất ngộ, ta cũng sẽ không lưu tình".
Thanh âm vang lên, trọng kiếm vung xuống.
Một kiếm chém ra, kiếm khí gào thét.
Một tiếng ầm ầm vang lên.
Đông... Tiếng nổ tung ầm ĩ khiến người ta cảm thấy không thể chịu nổi.
Mà tại thời khắc này, Tần Ninh cũng đang bộc phát ra sức mạnh toàn thân.
Trọng kiếm giống như đang ngưng tụ một đường kiếm hư không chém xuống.
Keng… Tiếng nổ trầm thấp vang lên.
Thanh trọng kiếm kia chém xuống tạo nên một âm thanh nặng nề, khiến người ta cảm thấy vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ là mọi người đứng ở xa nhìn lại, thấy khi Tần Ninh chém về phía Hiên Viên Thanh Sương, thân thể ả ta phảng phất như xuất hiện một vòng bảo hộ vô hình.
Tiếng va chạm vang lên.
Nhưng Hiên Viên Thanh Sương lại đứng vững như bàn thạch, không chút nhúc nhích.
Giờ khắc này, mọi người đều im lặng.
"Địa Thánh tam phách như ngươi có lực bộc phát còn mạnh hơn cả Địa Thánh thất phách bình thường, Tần Ninh, bản tọa thừa nhận ngươi đúng là yêu nghiệt".
"Hôm nay ngươi đã giết tam đại thiên kiêu của Hiên Viên thánh địa, ta sẽ giết ngươi".
"Cho dù có là Ma tộc thì cũng phải do Hiên Viên thánh địa xuất thủ mới đúng, ngươi thì tính là cái gì? Cần ngươi xuất thủ sao?"
Hiên Viên Thanh Sương quát xong, một tay chụp xuống.
Oanh... Lại là những tiếng nổ kịch liệt.
Bàn tay kia hóa thành trảo, vồ xuống xé rách hư không, phóng ra một khí tức làm người ta phải sợ hãi.
Trọng kiếm trước người Tần Ninh bị cong lại, thân thể hắn rút lui về sau.
Phải biết, đây chính là trọng kiếm thuần túy được chế tạo từ Vạn Quân Thiết Khoáng Thạch chế tạo, ấy thế mà nó lại bị cong, vậy cũng biết sức mạnh đáng sợ cỡ nào.
Một tiếng bịch đột nhiên vang lên, Tần Ninh dừng lại.
Hiên Viên Thanh Sương giờ phút này đứng lơ lửng trên không, ở mi tâm xuất hiện một ấn ký hoa sen. Lúc này, ấn ký hoa sen tỏa ra sức mạnh liên tục, không ngừng tràn ngập cơ thể ả.
Bình luận facebook