-
Chương 1571-1575
Chương 1571: Con không cần!
Nguyên Đan các! Lầu ba, bên ngoài sảnh.
Lúc này, Tần Ninh tự nhiên ngồi xuống.
Nhưng mà dấu bàn tay bên má trái vẫn chưa tan hết.
Hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận nhìn Tần Ninh, muốn cười nhưng lại không dám cười.
Tốn công tốn sức cứu mạng người ta lại bị người ta cho một cái tát lên mặt.
Giờ phút này, hai người cô cô Bách Hương và Lý Huyên cũng muốn cười, nhưng nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của mấy người trong phòng, bọn họ đành phải nhịn xuống.
Lúc này, bên trong sảnh phòng.
Hai huynh đệ Nguyên Mậu Phong, Nguyên Mậu Minh cùng đám người Nguyên Phong đều đang ở đây.
Mà Tần Ninh vẫn thản nhiên ngồi uống trà, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.
Dường như dấu bàn tay trên mặt không hề tồn tại.
Nếu như không phải là giúp Nguyên Thanh Hạm giải độc cả một đêm, hao tổn hết sức lực thì một cái tát này hắn đã có khả năng tránh được.
Hiện tại, hai má không đau, nhưng mà dấu bàn tay này cũng không thể tiêu tan hết trong vài phút.
“Điều này, Tần công tử, thật sự xin lỗi…”, giờ phút này, trên mặt Nguyên Mậu Minh mang theo nụ cười xin lỗi, ông ta không nhịn được nói.
“Tiểu nữ cũng là nhất thời nóng nảy…”
“Không sao!”
Tần Ninh phất tay, mỉm cười nói.
“Chỉ là thời gian tiếp theo, vết thương trong cơ thể Nguyên Thanh Hạm tiểu thư vẫn còn phải tiếp tục điều dưỡng, cho nên ta cần phải ở lại trong thành Nguyên gia tầm một tháng!”
Nguyên Mậu Minh nghe được những lời này lập tức nói: “Phòng tốt nhất ở tửu lâu Nguyên Nguyệt đã được chuẩn bị tốt rồi”.
Nghe xong, Tần Ninh cũng nói: “Không cần, ta rất thích toà nhà của Nguyên tứ gia, yên tĩnh lại thoải mái, ta sẽ ở lại nơi đó!”
Nguyên tứ gia nghe được những lời này, nhanh chóng nói: “Không thành vấn đề, ta lập tức cho người thu dọn mấy gian phòng ốc…”
Tần Ninh nghe xong liền nhướng mày.
Nguyên tứ gia vội vàng sửa lại: “Ta lập tức sai người dọn dẹp tòa nhà này, rồi đưa cho Tần công tử”.
Tần Ninh gật gật đầu.
Giờ phút này, trong lòng Nguyên tứ gia mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Nếu không có Tần Ninh, Nguyên Thanh Hạm chết, Nguyên gia lại thiếu đi một Thánh Nhân tương lai.
Cho dù Nguyên Mậu Phong không trừng phạt ông ta thì ông ta cũng không còn mặt mũi mà đối diện với nhóm trưởng lão trong Nguyên gia.
Hiện tại, Tần Ninh cứu sống được Nguyên Thanh Hạm thì một toà nhà có tính là cái gì?
Bên trong thành Nguyên gia, ông ta còn một vài phủ đệ.
“Còn một chuyện nữa, thời gian điều trị tiếp theo, cũng cần không ít đan dược”.
“Ta cần một ít dược liệu, sau khi trở về thì mang đến cho ta!”
Nguyên Mậu Phong lập tức nói: “Được được được, không thành vấn đề”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn nữa, bước kế tiếp chính là châm cứu, vẫn không được mặc quần áo, đại khái là còn phải tiến hành ba lần nữa, mười ngày một lần, hy vọng các ngươi có thể nói cho Nguyên Thanh Hạm đại tiểu thư biết!”
“Được được được!”
Nguyên Mậu Phong ngay lập tức đáp lời.
Lúc này, Tần Ninh thản nhiên đứng dậy.
Nguyên Mậu Phong nhất thời cảm thấy khó hiểu.
Nguyên Mậu Minh nhanh chóng phản ứng lại, nói: “Tần công tử đi theo ta, ta dẫn ngài đến phủ đệ!”
Tần Ninh gật gật đầu.
Mấy người theo Tần Ninh rời đi.
Trong phòng bỗng chốc trở nên im lặng.
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía Đào Trạch Minh.
“Đào đại sư, đan dược kia…”
Đào Trạch Minh lập tức chắp tay nói: “Tuy rằng lão hủ là thánh đan sư tam phẩm nhưng mà cũng không thể nào luyện chế được linh đan Cố Huyết Bản này”.
“Hơn nữa…đan dược trong tay Tần Ninh kia, xét về phẩm chất đan dược thì nó có dược tính cực kỳ cao!”
Dược tính cực kỳ cao! Giờ phút này, ánh mắt Nguyên Mậu Phong mang theo vài phần kinh ngạc.
“Một khi đã như vậy thì cần phải cẩn thận điều tra lai lịch của Tần Ninh!”
“Lần này Thanh Hạm trúng độc, vậy mà hắn lại có thể giải độc, điều này vô cùng kỳ lạ”.
“Vâng!”
Nguyên Mậu Phong tiếp tục nói: “Mấy ngày kế tiếp đối đãi với nhóm người Tần công tử khách khí một chút, sự việc chưa điều tra rõ ràng, không thể hành động thiếu suy nghĩ”.
“Thuộc hạ hiểu rồi!”
Sau đó, Đào Trạch Minh lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Nguyên Mậu Phong.
Tiếp đó, Nguyên Mậu Phong đi vào trong phòng ngủ.
Giờ phút này, sắc mặt Nguyên Thanh Hạm vẫn còn tái nhợt, mang theo vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng, tuy rằng đã khôi phục được một chút khí sắc, nhưng cũng khó tránh khỏi cảm giác bệnh nặng mới khỏi.
Liễu Như Thị ngồi bên cạnh con gái của mình.
“Xem chuyện tốt mà ngươi làm đi!”
Liễu Như Thị quát lớn: “Nếu như không phải là ta ở trong thành Nguyên gia, đúng lúc phát hiện ra chuyện này, nếu không căn bản là không biết”.
Nguyên Mậu Phong lại cảm thấy đau đầu.
“Được rồi, việc này quả thật là có chút kỳ lạ, ta sẽ cho người cẩn thận điều tra Tần Ninh kia”.
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía con gái của mình, khó có thể mở miệng nói: “Con gái ngoan, Tần Ninh nói còn phải châm cứu ba lần nữa, trong một tháng sẽ hoàn thành…”
“Con không cần!”
Nguyên Thanh Hạm lập tức mở miệng, giọng nói yếu ớt nói không thành lời, nhưng lại có chút quyến rũ.
Nghe được những lời này, Nguyên Mậu Phong nhất thời nóng nảy.
“Không được, lỡ như độc tố chưa được giải trừ sạch sẽ, tương lai có thể sẽ ảnh hưởng tới thành tựu của con khi bước vào cảnh giới Thánh Nhân”.
Nguyên Mậu Phong vội vàng nói: “Thanh Hạm, tiềm lực trong tương lai của con hẳn là sẽ không dừng lại ở Thánh Nhân, sau này khi đến chỗ của mẹ con, Đại Nhật Sơn, nói không chừng trong tương lai con có thể trở thành cường giả Địa Thánh, hay trở thành cao nhân Thiên Thánh!”
“Đại Nhật Sơn có thể chiếm được một phương ở Tây Vực Thanh Châu chính là vì có cao nhân Thiên Thánh trấn giữ”.
“Tương lai, nếu như con có thể đạt được thành tựu cao nhân Thiên Thánh, Nguyên gia chúng ta có thể hoàn toàn thống nhất Nam Vực Thanh Châu, trở thành một trong bảy vùng rộng lớn nhất!”
“Nguyên Mậu Phong, ngươi câm miệng lại!”
Liễu Như Thị tức giận quát lớn: “Con gái của ta muốn làm cái gì thì làm cái đó, ngươi quản được sao?”
Nguyên Mậu Phong sốt ruột nói: “Được được được, không đề cập đến chuyện này nữa, ta chỉ là không muốn lãng phí thiên phú của con gái chúng ta thôi!”
“Hơn nữa, châm cứu ba lần là để giải độc sạch sẽ, lỡ như lưu lại tai họa ngầm, đối với việc tu hành trong tương lai của con gái chúng ta cũng thật sự không tốt…”
Nghe được những lời này, Liễu Như Thị mới thấy xuôi xuôi.
“Thanh Hạm, dù sao thì nhìn một lần cũng là nhìn, nhìn ba lần cũng là nhìn…”
“Mẹ…”, lúc này, khuôc mặt Nguyên Thanh Hạm trở nên đỏ bừng.
Điều này có thể giống nhau sao?
Lần đầu tiên là lúc nàng ta đang còn hôn mê.
Nhưng ba lần sau là lúc nàng ta tỉnh táo!
Bên trong thành Nguyên gia.
Cha con Nguyên Mậu Minh, Nguyên Phong dẫn theo một nhóm hộ vệ tinh nhuệ Nguyên gia hướng thẳng tới tòa phủ đệ.
Sau khi đi một vòng thì đã đến trước cổng tòa.
“Tần công tử, chính là chỗ này!”
Nguyên Mậu Minh khách khí nói: “Mấy vạn năm trước, tòa phủ đệ này lúc ban đầu chính là phủ đệ của bộ tộc Ly Tâm trong thành Vạn Ma”.
“Qua qua lại lại, cuối cùng lại rơi vào tay Nguyên gia chúng ta, bây giờ Tần công tử muốn ở đây, vậy thì liền đưa cho Tần công tử”.
Tần Ninh nhìn tấm biển trước tòa, gật gật đầu.
“Ta không cần người hầu, tất cả mọi người đều rời khỏi đi!”
“Được được được!”
Nguyên Mậu Minh tiếp tục nói: “Còn có yêu cầu gì khác không?”
“Mười ngày sau, đưa Nguyên Thanh Hạm đến nơi này của ta, ta sẽ châm cứu cho nàng ta, hơn nữa, những dược liệu mà ta nói lúc trước, bây giờ có thể đưa tới luôn!”
“Được được được, không thành vấn đề!”
Nguyên Mậu Minh liên tục gật đầu.
Tần Ninh cùng mấy người tiến vào bên trong phủ đệ.
Nguyên Mậu Minh cũng lập tức cho người rời đi.
Trong phủ đệ dần dần trở nên yên tĩnh, lúc này, Nguyên Mậu Minh cũng dẫn người rời đi.
Hiện tại, nhìn thấy dáng vẻ của phủ đệ, dường như là không có gì thay đổi.
Tần Ninh hiếm có lúc cảm nhận được chút cảm giác quen thuộc.
Ước chừng tám vạn năm trước, hắn đã từng ở đây…Mà hai người Ly Tâm Lăng cùng Ly Tâm Linh Nguyệt rõ ràng là vô cùng hưng phấn.
Đây là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm bọn họ, phủ đệ được truyền thừa mấy vạn năm.
Hai người chưa từng nghĩ tới, có một ngày có thể quay trở lại nơi này.
Chương 1572: Ngủ một giấc thật ngon rồi nói sau
Tần Ninh nhìn về phía huynh muội hai người, cười nói: “Ly Tâm Lăng, dẫn muội muội của ngươi đi xung quanh xem!”
“Được!”
Lúc này, Huyến Chấn và Tiên Vô Tận cũng nhìn quanh bốn phía.
Uy vũ khí phách! Khiêm tốn xa hoa! Tòa phủ đệ này mặc dù đã tồn tại lâu đời nhưng nó vẫn làm cho ngươi ta có cảm giác được sự rực rỡ như mới, lại thêm chút cảm giác lắng đọng của quá khứ.
“Các ngươi cũng đi nhìn xem đi!”
Tần Ninh cười nói.
Lúc này, cô cô Bách Hương đứng ở bên cạnh Tần Ninh, chậm rãi nói: “Nếu như ta không nhìn nhầm, Liễu Như Thị kia có lẽ là người của Đại Nhật Sơn”.
“Đại Nhật Sơn?”
“Ừm, bá chủ của Tây Vực Thanh Châu, cũng giống như thánh địa Hiên Viên ở Đông Vực Thanh Châu, địa vị tôn quý, nghe nói bên trong có cao nhân Thiên Thánh trấn giữ!”
Trên con đường võ đạo.
Hai cảnh giới Hóa Thánh và Hư Thánh là con đường tất yếu để tiến vào cảnh giới Thánh Nhân.
Mà sau khi tiến vào Thánh Nhân, tiếp theo đó sẽ là cường giả Địa Thánh, rồi đến cao nhân Thiên Thánh.
Thanh Châu có diện tích vô cùng lớn.
Tại Thanh Châu, địa vị của cao nhân Thiên Thánh tương đương với địa vị của Thánh Nhân ở thành Vạn Ma.
Cao không thể với! Tần Ninh mỉm cười nói: “Bà ta là người của Đại Nhật Sơn thì có liên quan gì đến chúng ta?”
Lúc này, cô cô Bách Hương tiếp tục nói: “Thứ nhất, thời cơ mà ngươi xuất hiện rất khéo léo, có lẽ, Nguyên gia sẽ nghi ngờ đây là một màn kịch do ngươi dựng lên”.
“Thứ hai, ngươi nhìn thấy cơ thể của con gái nhà người ta, sự trong sạch của con gái người ta cũng không thể cứ như vậy bị huỷ, sau khi điều tra, nếu như phát hiện ra ngươi không phải là chủ mưu, có lẽ sẽ bọn họ sẽ xuống tay với ngươi, giết người bịt miệng!”
Sau khi nghe được những lời này, Tần Ninh vẫn mỉm cười.
“Tàn nhẫn như thế?”
Cô cô Bách Hương bất đắc dĩ nói: “Nơi này là thành Vạn Ma, tất cả đều là người tàn nhẫn!”
Tần Ninh duỗi người, cười nói: “Lý Huyên!”
“A?”
“Ra ngoài cửa xem xem, có người đưa dược liệu tới thì mang đến cho ta, ta đi tìm chỗ ngủ một giấc”.
Tần Ninh khẽ cười nói.
“Người ta đến thì cũng mặc kệ người ta, người ta mạnh cũng mặc kệ người ta!”
“Ta không quan tâm, ngủ một giấc thật ngon rồi nói sau!”
Cô cô Bách Hương nghe vậy chỉ cười khổ lắc đầu.
Tần Ninh vẫn luôn tự tin như vậy, nhưng mà loại tự tin này đến từ đâu thì không ai biết.
Nhưng mà kể từ khi cô ta quen biết Tần Ninh đến nay, Tần Ninh quả thật là đủ cường đại, hơn nữa, mỗi lần đều nhìn như là bị rơi vào nguy hiểm, nhưng qua tay Tần Ninh, tất cả đều không phải điều gì to tát.
“Thật sự là một cái tên kỳ lạ…”, cô cô Bách Hương lắc đầu nói.
“Cô cô!”
Lúc này, Lý Huyên cũng lên tiếng nói: “Cô cô xong rồi, thích một người chính là luôn tò mò về người ấy, cô cô đang tò mò về Tần Ninh công tử!”
Cô cô Bách Hương nghe vậy sắc mặt bỗng chốc tối sầm lại.
Lý Huyên vội vàng rời đi.
Trong phủ đệ, sân viện quả thực không ít, cô cô Bách Hương cũng chọn một sân viện rồi đi vào đó.
Tần Ninh ở chỗ nào thì cô ta thực sự không biết.
Còn hai huynh muội Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt thì thoải mái không thôi, bọn họ đi dạo khắp nơi trong phủ đệ.
Đây chính là tổ trạch của bọn họ.
Phụ thân và mẫu thân bọn họ đã không dưới một lần kể cho bọn họ nghe về nơi đây, tòa phủ đệ này có bao nhiêu đồ sộ, đình viện nhiều đến mức nào, hoa viên phong phú, xinh đẹp ra sao.
Tuy rằng là lần đầu đến đây, nhưng bọn họ lại nắm rõ kiến trúc của tòa phủ đệ này trong lòng bàn tay, đối với nói này vô cùng hiểu biết.
“Ca ca, huynh xem…”, Ly Tâm Linh Nguyệt kích động nói: “Muội ngửi thấy mùi của hoa Đỗ Lăng, còn cả mùi của hoa Bách Hợp Sơn…”
“Những điều mẹ nói là sự thật!”
Giờ phút này, Ly Tâm Lăng cũng nhìn về phía hoa viên, nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của muội muội, cậu ta cũng vô cùng kích động.
Là sự thật, đúng là như vậy! Những điều mà cha mẹ truyền miệng từ đời này sang đời khác đều là sự thật.
Gia tộc Ly Tâm đã từng cường đại như thế.
Giờ phút này, trong lòng Ly Tâm Lăng xuất hiện bóng dáng của Tần Ninh.
Tần Ninh, báo ân?
Báo ân cái gì?
Ly Tâm Lăng không phải là đồ ngốc, ngược lại, cả ngày ở cổng thành Nguyên gia, tiếp đãi các võ giả ở bên ngoài tới, cậu ta cũng là người biết quan sát sắc mặt của người khác.
Trước mắt có thể thấy được.
Dường như Tần Ninh từng có quan hệ với gia tộc Ly Tâm.
Mà nghĩ đến những lời cha mẹ từng nói, lịch sử làm giàu của gia tộc Ly Tâm…Lúc này, Ly Tâm Lăng đã hiểu ra vài phần.
Có lẽ, không phải là bản thân Tần Ninh đã nhận được ân huệ của lão tổ Ly Tâm gia, mà là tổ tiên của Tần Ninh! Cho nên bây giờ Tần Ninh mới báo ân! Nghĩ đến điều này, trong lòng Ly Tâm Lăng lại không khỏi cảm khái vạn lần.
Thật sự không ngờ tới! Tần Ninh, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, cô cô Bách Hương, Lý Huyên.
Một hàng bảy người, cứ thế tiến vào phủ đệ của Nguyên tứ gia, yên tĩnh ở đó.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài phủ đệ của Nguyên tứ gia.
Nguyên Mậu Minh để lại trăm người tinh nhuệ, bảo vệ ở bốn phía.
Thứ nhất là để phòng ngừa những kẻ không có mắt, đắc tội với Tần Ninh.
Thứ hai là lo lắng Tần Ninh sẽ chạy trốn.
Chân tướng sự việc còn chưa rõ ràng, lỡ như Tần Ninh trốn mất, lại tạo thành chuyện lớn.
“Phong Nhi, mấy ngày tiếp theo, con canh giữ ở chỗ này đi, nếu như Tần Ninh có yêu cầu gì thì con cứ làm theo”.
“Vâng, cha!”
Nguyên Phong nhìn phủ đệ rộng lớn như vậy không nhịn được nói: “Đây từng là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm, có thể nói là trong toàn bộ thành Nguyên gia, chỉ đứng sau mỗi phủ đệ của tộc trưởng Nguyên gia chúng ta, thật đáng tiếc…”
“Thằng nhóc thối, con đang lo lắng linh tinh gì đấy?”
Nguyên Mậu Minh mắng: “Lần này, có thể cứu được tính mạng của Thanh Hạm, có thể xem như hai cha con chúng ta may mắn, nếu không, hai người chúng ta chắc chắn sẽ bị loại trừ ra khỏi trung tâm gia tộc”.
“Một tòa phủ đệ mà thôi, cứu vớt lại uy thế, đáng giá!”
Nguyên Phong gật gật đầu.
“Cha, vậy cha nói xem Tần Ninh này…có thể tin tưởng được sao?”
Nghe được những lời này, Nguyên Mậu Minh thở dài.
“Đại ca sẽ điều tra thôi, hơn nữa, đại tẩu là người của Đại Nhật Sơn, nghe nói Thanh Hạm được đại tẩu tiến cử cho một vị cường giả Địa thánh, vị cường giả Địa Thánh kia cũng có chút vừa lòng, muốn nhận Nguyên Thanh Hạm làm đồ đệ”.
“Cho nên, không chỉ là đại ca, hiện giờ, trong toàn bộ Nguyên gia, ai cũng không quan trọng bằng Thanh Hạm”.
“Được một vị Địa Thánh nhìn trúng, lấy thiên phú của Thanh Hạm, tương lai ít nhất là có thể trở thành Thánh Nhân, nếu như có thể trở thành Địa Thánh thì mọi chuyện trong thành Vạn Ma đều do Nguyên gia chúng ta định đoạt”.
Đại Nhật Sơn! Thế lực bá chủ ở Tây Vực Thanh Châu.
Thế lực bậc này, cho dù là mười Nguyên gia, hay một trăm Nguyên gia cũng không thể nào bì kịp.
“Dù sao thì những ngày tiếp theo, con cứ canh giữ cho tốt, nói sao thì nói, Thanh Hạm đi cùng với chúng ta nên mới bị thương, hiện tại xem như là xoay chuyển tình thế bất lợi, mà mấu chốt chính là Tần Ninh”.
“Vâng!”
Hai cha con cẩn thận dặn dò vài tâm phúc bên người và người bảo vệ phủ đệ.
Trong phủ đệ có chút yên tĩnh.
Dù sao thì phủ đệ lớn như vậy, mà chỉ có bảy người ở, cho dù muốn không yên tĩnh cũng không được.
Màn đêm buông xuống.
Nguyên Phong sai người đến tửu lâu Thiên Nguyệt, cố ý chuẩn bị một bàn các món ngon đưa vào trong phủ đệ.
Trong phủ đệ, mấy người Huyền Chấn ăn uống no say.
Hiện tại, Nguyên gia cần bọn họ, tất nhiên là sẽ không bạc đãi bọn họ.
Nói gì thì nói, cho dù có như thế nào thì có Tần Ninh ở đây, không cần sợ gì hết! Ban đêm, Tần Ninh vẫn chưa xuất hiện, phủ đệ lớn như vậy, rốt cuộc là Tần Ninh đi đâu, mấy người họ cũng không biết, cũng không ai đi tìm.
Đêm khuya.
Ở nơi cuối cùng của phủ đệ, trong một nhà thờ tổ.
Nhà thờ tổ này có ba cánh cửa, đều rộng chín mét.
Giờ phút này, cửa lớn bị người ta mở ra, một bóng người cất bước tiến vào bên trong.
Bóng người kia tiến vào trong nhà thờ tổ, châm lên một dãy nến bên trong nhà thờ, xua tan đi bóng tối, ánh sáng dần lan tỏa.
Bóng người nọ nhìn thấy nhà thờ, lòng cũng nao nao.
Chương 1573: Ly Tâm Ngân
Nhà thờ tổ lộn xộn, bài vị phía trên cũng rơi hết xuống, vô cùng ngổn ngang.
Mà trong nhà thờ tổ tràn ngập tro bụi, chất đống rất nhiều thứ linh tinh, hiển nhiên đã trở thành một nhà kho chứa đồ.
Một bóng người ngẩn ngơ đứng ở cửa nhà thờ tổ, ngay sau đó liền đi về hướng bài vị, dọn dẹp hết đống đồ linh tinh xong quanh, quét dọn tro bụi phủ kín bài vị rồi đặt từng cái lên vị trí chính.
Bận rộn hơn nửa đêm, lúc này bóng người dừng lại, thở ra một hơi.
Lúc này bóng người kia đột nhiên quỳ xuống đất bịch một tiếng.
“Liệt tổ liệt tông ở trên, con cháu bất hiếu Ly Tâm Lăng bái kiến các vị liệt tổ liệt tông!”
Không ngờ bóng người kia chính là Ly Tâm Lăng.
Gia tộc suy sụp, phủ đệ bị chiếm, cậu ta vẫn nhớ kỹ cha mẹ nói vị trí của nhà thờ tổ.
Thế nhưng hôm nay nhìn thấy nhà thờ tổ của gia tộc đã rách nát đến như thế, đủ loại cảm xúc trong lòng liền xông lên đầu.
Trong lòng Ly Tâm Lăng cũng hiểu rõ.
Nếu không phải nhờ Tần Ninh, có lẽ cả đời này cậu ta còn chẳng thể bước vào nhà tổ tiên một bước.
Giờ phút này, Ly Tâm Lăng cung kính làm ba quỳ chín bái.
Cuối cùng cúi đầu, vừa mới đứng dậy, một bóng người lại đột nhiên xuất hiện trước mặt.
“Tần công tử”.
Nhìn thấy Tần Ninh, Ly Tâm Lăng vô cùng kích động.
“Tổ tiên gia tộc Ly Tâm của ngươi, người khai sáng đời thứ nhất Ly Tâm Ngân, tám vạn năm trước đã từng cứu ta một lần!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Cho nên ta nói tới báo ân cũng không phải là nói dối”.
“Về phần ta quen biết với tổ tiên ngươi như thế nào, ta là ai, ngươi cũng không cần biết quá nhiều”.
“Hôm nay dẫn ngươi đến đây, căn nhà tổ tiên này sẽ thuộc về ngươi, sau này hy vọng gia tộc Ly Tâm có thể phát triển rực rỡ trong tay ngươi!”
“Mà sở dĩ ta lấy nhà tổ tiên nhà từ trong tay Tứ gia Nguyên gia cũng không hoàn toàn vì để cho ngươi về đến gia tộc, mà là để ban thưởng cho ngươi một cơ duyên!”
Một cơ duyên?
Ly Tâm Lăng vội vàng nói: “Gặp được Tần công tử đã là một loại cơ duyên rồi”.
“Cơ duyên lớn lao!”
Ly Tâm Lăng lại bổ sung một câu.
Tần Ninh cười nói: “Thứ ta đưa cho ngươi là của ta đưa cho ngươi, thế nhưng lão tổ gia tộc Ly Tâm của ngươi dù sao cũng từng là một vị cao thủ Địa Thánh, vô cùng mạnh mẽ, cho dù chết cũng sẽ để lại một ít cơ duyên cho gia tộc Ly Tâm các ngươi, chỉ là giấu quá kỹ, gia tộc Ly Tâm vẫn luôn không phát hiện ra thôi!”
Để lại cơ duyên?
Cơ duyên gì?
Giờ phút này Ly Tâm Lăng hoàn toàn mơ hồ.
Tần Ninh lại đi vào trong đường, đứng vững tại chỗ.
“Ly Tâm Ngân, năm đó thiên phú cũng không tính là tốt, tăng lên tới cảnh giới Địa Thánh cũng là đến giới hạn rồi”.
“Nhưng Địa Thánh chính là Địa Thánh, hoàn toàn nghiền ép Thánh Nhân”.
Lúc này Tần Ninh chậm rãi nói: “Cảnh giới Thánh Nhân ngưng tụ ba hồn, cao thủ Địa Thánh lại tụ tập bảy phách, cho dù cao thủ Địa Thánh có chết, ba hồn bảy phách cũng không hoàn toàn tan vỡ!”
“Mà ba hồn bảy phách của cao thủ Địa Thánh lại có thể để cho ngươi sử dụng”.
“Ngươi là cảnh giới Hóa Thánh tầng năm, biển linh thức không viên mãn, hồn hải chưa xuất hiện, nhưng hồn phách của Địa Thánh chính là thứ cực bổ với ngươi”.
Giờ phút này Ly Tâm Lăng chăm chú lắng nghe.
“Hồn phách Địa Thánh của tổ tiên nhà ngươi vẫn còn sót lại một ít sức mạnh, có chút xứng đôi với bản thân ngươi!”
“Đến chỗ của ta!”
Tần Ninh nói rồi chỉ vào chỗ mình đứng.
Ly Tâm Lăng liền đi ra.
Vào trong nhà thờ tổ.
“Dựa theo ta nói, vận chuyển thánh lực trong cơ thể của mình...”, “Ừm!”
Tần Ninh không ngừng giảng giải, Ly Tâm Lăng dựa theo cách nói của Tần Ninh, bắt đầu thay đổi thánh lực, hội tụ linh thức.
Dần dần, Ly Tâm Lăng liền cảm giác được trong cơ thể dường như có cái gì không giống trước.
Lúc này bốn phía đất trời dường như cũng đang thay đổi.
Mặc dù cậu ta vẫn đang ngồi bên trong, thế nhưng giờ phút này cứ như đã không còn đặt mình ở trong nhà thờ tổ rách rưới nữa, mà xuất hiện trong một khoảng không.
Khung cảnh xung quanh rất yên tĩnh, có chút an nhàn.
Lúc này Ly Tâm Lăng nhìn thấy hơn mười bóng người vây quanh cậu ta.
“Ông nội...”, “Ông cố...”, Ly Tâm Lăng nhìn thấy hai bóng người hư ảo không thể nhìn rõ trong đó.
Đúng là ông nội và ông cố của mình.
Chỉ là rất mơ hồ, không nhìn rõ ràng.
Giờ phút này, trong ánh mắt của Ly Tâm Lăng có vài phần kinh ngạc.
Chuyện gì xảy ra thế?
“Con cháu gia tộc Ly Tâm!”
Một người trong mấy bóng mờ kia mở miệng.
Bóng dáng hư ảo lúc này đã dần ngưng tụ thành thật.
“Người là...”, “Lão phu Ly Tâm Ngân!”
Ông lão kia có mái tóc trắng xoá, thế nhưng tinh thần lại rất phấn chấn, có chút cảm giác cường tráng.
Giờ phút này ánh mắt Ly Tâm Lăng khẽ động.
“Lão tổ tông?”
“Ha ha... Không sai...”, ông lão mỉm cười, nói: “Năm đó lúc ta sắp gặp nạn lớn, người chết đạo mất, ta đã tách một phần sức mạnh ba hồn bảy phách của mình vào trong nhà thờ tổ của gia tộc Ly Tâm!”
“Các con cháu chết đi đều sẽ để lại một phần sức mạnh ba hồn bảy phách hội tụ ở chỗ này”.
“Nếu gia tộc Ly Tâm ta mà xuống dốc, từng phần sức mạnh để lại này có thể trợ giúp con cháu gia tộc Ly Tâm ta đột nhiên tăng mạnh thực lực”.
“Chỉ là lão phu không nghĩ tới, thế mà phải chờ gần tám vạn năm!”
“Cũng trách ta đã giấu bảo tàng này quá sâu!”
Tách ra sức mạnh ba hồn bảy phách, ngưng tụ một luồng sức mạnh?
Là sức mạnh gì?
Giờ phút này Ly Tâm Lăng lại không để ý đến những điều này, tiếp tục nói: “Lão tổ tông, là một người tên là Tần Ninh công tử đã giúp ta có thể gặp mặt các vị tiên tổ!”
“Tần Ninh công tử nói, năm đó được người cứu giúp nên vô cùng biết ơn”.
“Tần Ninh công tử?”
Ly Tâm Ngân nghe thấy lời này, thân thể run lên.
Kích động run rẩy! “Hắn ở đâu?”
“Ngay trong nhà thờ tổ”.
Ly Tâm Ngân nghe vậy, bỗng nhiên sửa sang lại quần áo, sắc mặt nghiêm nghị, chắp hai tay lại cung kính quỳ xuống làm đại lễ ba quỳ chín bái.
“Lão tổ tông, Tần công tử không nhìn thấy mọi người...”, “Vậy cũng phải quỳ!”
Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại nghiêm nghị nói: “Tám vạn năm trước, Ly Tâm Ngân ta chỉ là một thiếu niên nghèo túng trong thành Vạn Ma”.
“Ngẫu nhiên gặp được Tần Ninh công tử bị thương nặng nên mới thuận tay cứu, chăm sóc hắn một khoảng thời gian”.
“Chỉ là không nghĩ tới việc thuận tay cứu này lại khiến gia tộc Ly Tâm chúng ta vươn lên!”
“Về sau, Tần Ninh công tử đã giúp một người có thiên phú bình thường như ta đạt đến Địa Thánh viên mãn, trở thành bá chủ của thành Vạn Ma”.
“Lúc ấy, Tần Ninh công tử đã dặn dò ta không được tìm cách đột phá thành cao nhân cảnh giới cao nhân Thiên Thánh, thế nhưng là ta lòng tham không đủ, kết quả dẫn tới phản phệ, người chết đạo tiêu, khiến gia tộc Ly Tâm vừa đạt đến hưng thịnh lại bắt đầu đi về hướng suy bại”.
Lúc nói những lời này, Ly Tâm Ngân cũng vô cùng hổ thẹn.
Ly Tâm Ngân nhìn về phía Ly Tâm Lăng, trịnh trọng nói: “Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu gia tộc Ly Tâm ta, lão tổ ở đây nói cho ngươi biết, đời này kiếp này không được ngỗ nghịch Tần Ninh công tử, hắn là cao nhân”.
“Năm đó hắn đã đến cấp bậc Thiên Thánh, chỉ sợ bây giờ sẽ càng thêm sâu không lường được!”
“Cái gì?”
Ly Tâm Lăng nghe thấy lời này thì ngẩn người ra.
Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?
Cái gì là cao nhân Thiên Thánh?
Đến cấp bậc cao nhân Thiên Thánh, đó là cường giả vô địch trong toàn bộ Thanh Châu, không ai dám trêu chọc.
Thế nhưng không đúng! Tần Ninh rõ ràng là cảnh giới Hư Thánh tầng ba mà!
Chương 1574: Giúp ngươi thành Thánh
Ly Tâm Lăng nhìn về phía lão tổ nhà mình, chắp tay nói: “Lão tổ, bây giờ Tần công tử chỉ là Hư Thánh tầng ba... Nhưng thực lực rất mạnh mẽ, đối mặt với Hư Thánh tầng năm, tầng bảy cũng đều không sợ!”
“Hả?”
Ly Tâm Ngân lại nói: “Ngươi miêu tả bề ngoài của Tần công tử ra xem”.
Ly Tâm Lăng liền làm theo.
Chỉ là nhìn thấy bề ngoài kia, sắc mặt Ly Tâm Ngân lại biến đổi.
“Quái lạ quái lạ!”
Ly Tâm Ngân kinh ngạc nói.
“Lão tổ, có gì quái lạ?”
Một vị lão tổ gia tộc Ly Tâm mở miệng nói.
Ly Tâm Ngân chậm rãi nói: “Năm đó ta nhìn thấy Tần công tử cũng không phải như thế, thế mà đã thay đổi một khuôn mặt...”, lúc này hơn mười tộc trưởng của gia tộc Ly Tâm cũng vô cùng kinh ngạc.
Trong lòng Ly Tâm Lăng càng kinh ngạc hơn.
Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?
Vậy sao bây giờ lại là Hư Thánh, lại làm như thế nào để thay đổi được khuôn mặt?
Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại thở dài nói: “Thực lực mạnh đến cấp bậc kia, có lẽ đã sớm trở thành Thánh Đế vô cùng kỳ diệu đi... Hoặc là bỏ qua tất cả những gì đang có, đuổi theo đại đạo hoàn mỹ một lần nữa!”
Ly Tâm Ngân không ngừng tán thưởng.
Năm đó Tần Ninh mạnh mẽ như thế nào! Thiên Thánh! Trong cả vùng Thanh Châu, cao nhân Thiên Thánh đều là loại người cực kỳ mạnh mẽ, không khác gì thần cả.
“Nếu Tần công tử đưa ngươi đưa tới vậy ta đã hiểu ý rồi!”
“Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu của gia tộc Ly Tâm ta, trách nhiệm làm gia tộc Ly Tâm lớn mạnh liền giao cho ngươi!”
“Lão tổ của ngươi năm đó bị hạn chế thiên phú, cuối cùng cả đời này cũng chỉ có thể đến Địa Thánh đỉnh phong”.
“Trong gia tộc cũng không có võ giả thiên phú mạnh mẽ xuất hiện”.
“Tần công tử nhìn trúng ngươi, đó chính là tín nhiệm ngươi”.
Ly Tâm Lăng cung kính chắp tay, quỳ xuống đất lễ bái.
“Mọi người, bắt đầu đi!”
Giờ phút này Ly Tâm Ngân mở miệng nói: “Lăng, thay ta nói một tiếng cảm ơn với Tần công tử, đời này lão hủ không có cách nào trả lại ân tình, đời sau sẽ báo đáp!”
“Vâng!”
Ly Tâm Lăng mở miệng nói: “Lão tổ, mọi người muốn... làm cái gì?”
Nghe thấy lời này, Ly Tâm Ngân cười ha ha một tiếng nói: “Giúp ngươi thành Thánh!”
Ầm... Trong nháy mắt, hơn mười bóng người hóa thành hơn mười luồng ánh sáng tập trung trước người Ly Tâm Lăng.
“Hơn mười vì tiền bối gia tộc Ly Tâm chúng ta sẽ truyền một phần sức mạnh cả đời cho ngươi, ngươi tự mình lĩnh ngộ, nếu có thể tiếp nhận toàn bộ đương nhiên là vô cùng tốt”.
“Nếu như không thể thì cứ tích trữ sức mạnh trong cơ thể để sau này chậm rãi tiêu hóa”.
“Nếu sau này có thể trở thành Thánh làm vinh quang cửa nhà thì cũng là một việc vui”.
“Có Tần công tử ở đây, ngươi có thể làm được!”
Lúc này từng giọng nói dần dần tiêu tán.
Hơn mười luồng ánh sáng kia xông thẳng vào trong cơ thể Ly Tâm Lăng.
Trong nháy mắt này, biển linh thức hoàn toàn biến đổi.
Từng luồng ánh sáng xông ra.
Từng luồng sức mạnh trong biển linh thức bùng nổ.
Biển linh thức năm trăm ngàn mét bị chấn động đến một trăm vạn mét.
Giống như có một cơn sóng biển đột nhiên ập vào trong mặt hồ bình tĩnh.
Không, không phải một, mà là mười mấy cơn.
Giờ phút này trong ánh mắt của Ly Tâm Lăng có vài phần kinh ngạc.
Sức mạnh thuần khiết quá mạnh mẽ đang thúc giục cậu ta tiến lên.
Rất nhanh biển linh thức đã đạt tới trăm vạn mét.
Mà ngay sau đó, biển linh thức tiếp tục tăng cường.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Trong biển linh thức, linh thức bị đè nén, hóa thành hồn hải.
Từng làn sóng khí tức điên cuồng trùng điệp tuôn ra.
Giờ phút này, sức mạnh cả người Ly Tâm Lăng đều được khuấy động.
Biển linh thức lột xác thành công.
Cảnh giới Hư Thánh.
Thế nhưng sức mạnh mãnh liệt kia lại không dừng lại.
Biển linh thức lột xác mười vạn mét, hai mươi vạn mét, ba mươi vạn mét... cứ lột xác mãi, ngưng tụ mãi.
Ầm! Đột nhiên, biển linh thức hoàn toàn biến mất.
Thay vào đó là hồn hải trăm vạn mét.
Hư Thánh tầng mười.
Thế nhưng sức mạnh kia vẫn không hề biến mất.
Phía trên hồn hải màu xanh đen vô cùng rộng lớn.
Một khí tức sôi trào mãnh liệt xuất hiện.
Mười mấy luồng ánh sáng lúc này tụ tập lại một chỗ.
Trong ánh sáng chói lóa, sức mạnh nổ vang ầm ầm.
Giờ phút này, một luồng ánh sáng màu đen chậm rãi hiện ra trong hồn hải yên tĩnh.
Ly Tâm Lăng nhìn thấy một màn kia thì kinh ngạc kêu lên một tiếng.
“Hồn hiện!”
Cho dù là phàm nhân hay là võ giả thì đều có ba hồn bảy phách.
Chỉ là con người khi sinh ra, hồn hải vắng vẻ, ba hồn bảy phách không hiện.
Chỉ có không ngừng tu hành mới có thể tỉnh lại.
Thiên Nhân sinh ra linh thức.
Vương Giả ngưng tụ biển linh thức.
Hư Thánh hóa thành hồn hải.
Đây đều là quá trình thức tỉnh.
Mà sau khi thật sự thức tỉnh thành công đến cảnh giới Thánh Nhân thì sẽ bước vào hàng ngũ cao thủ thiên địa.
Ít nhất là cao thủ trong Hạ Tam Thiên.
Cảnh giới Thánh Nhân, ba hồn xuất hiện.
Cảnh giới Địa Thánh, bảy phách ngưng tụ.
Đây chính là quá trình ba hồn bảy phách xuất hiện.
Giờ phút này, một hồn của Ly Tâm Lăng đã xuất hiện! Thánh Nhân, cảnh giới Nhất Hồn.
Ly Tâm Lăng chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mình từ Hóa Thánh trở thành Thánh Nhân.
Gần như là không thể tưởng tượng nổi.
Dần dần, Ly Tâm Lăng mở hai mắt ra.
Giờ phút này, sắc trời đã sáng rõ.
Ly Tâm Lăng đứng dậy nhìn linh bài trong nhà thờ tổ, cung kính hành lễ.
“Các vị lão tổ, gia tộc Ly Tâm ở trong tay ta sẽ mạnh lên một lần nữa!”
Ly Tâm Lăng chỉnh đốn một lát rồi mới đi ngoài nhà thờ tổ.
Mặt trời lên cao.
Đi vào sảnh trước lại phát hiện mấy người Tần Ninh đang ngồi bên bàn ăn cơm.
Cái miệng nhỏ của muội muội Ly Tâm Linh Nguyệt tràn đầy dầu mỡ, ăn đến mức quên cả trời đất.
Cơm canh mấy ngày nay đều là Nguyên gia cho đầu bếp của quán cơm Nguyên Nguyệt làm, mỗi ngày đều đưa tới đúng giờ, mùi vị cơm canh của quán cơm Nguyên Nguyệt đều không cần phải nói.
Cực kỳ nổi tiếng trong thành Nguyên gia, thậm chí là toàn bộ thành Vạn Ma.
“Ca!”
Mặc dù Ly Tâm Linh Nguyệt không nhìn thấy, nhưng lại rèn luyện ra được khứu giác và thính giác, hưng phấn nói: “Muội còn tưởng rằng hôm nay huynh còn muốn tiếp tục bế quan chứ, huynh xuất quan không phải là vì bị mùi cơm chín hấp dẫn đấy chứ?”
“Nhóc con, không phải là ca ca còn chưa ăn sáng sao?”
“Cái gì!”
Ly Tâm Linh Nguyệt lại lau miệng nói: “Ca ca đã không xuất hiện mười ngày rồi”.
Mười ngày! Ly Tâm Lăng sững sờ.
Cậu ta còn nghĩ mới chỉ qua một đêm... Giờ phút này, cô cô Bách Hương nhìn về phía Ly Tâm Lăng, sắc mặt lại biến hóa.
Lý Huyên, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận đều là cảnh giới Hóa Thánh, không cảm giác được hồn lực dao động, thế nhưng cô ta lại có thể cảm giác được.
Trên thực tế, võ giả đến cảnh giới Hư Thánh sẽ có hồn lực, lực công kích rất mạnh, nhưng vẫn khá tản mạn.
Nhưng khi đến cảnh giới Thánh Nhân, một hồn ngưng tụ, hồn lực sẽ khá tập trung, ngưng tụ lại với nhau, uy lực sẽ mạnh hơn.
Đây cũng là lý do Thánh Nhân mạnh hơn Hư Thánh.
“Ngươi...”, cô cô Bách Hương nhìn về phía Ly Tâm Lăng, không chắc chắn nói: “Ngươi đến cảnh giới Thánh Nhân rồi?”
Cô ta vừa dứt lời, những tiếng leng keng vang lên trong phòng ăn.
Lúc này ba người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn, Lý Huyên há hốc mồm ra, đũa thìa trong tay đã sớm rơi xuống.
Ba người trợn mắt há hốc mồm nhìn Ly Tâm Lăng.
Thánh Nhân?
Tên này?
Bế quan mười ngày, thành Thánh Nhân?
Chương 1575: Ngươi không cần khẩn trương như vậy
Ly Tâm Lăng nhìn về phía mấy người, có chút không quen gãi đầu một cái, nói: “Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn...”, lần này, ba người Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Lý Huyên hoàn toàn ngây ra.
Thật ư?
Giờ phút này Ly Tâm Linh Nguyệt cũng là trợn mắt há hốc mồm “nhìn” ca ca của mình.
“Ca ca, huynh thật sự... trở thành Thánh Nhân?”
Ly Tâm Lăng nắm lấy tay nhỏ của muội muội, gật đầu nói: “Ừm, về sau ca ca sẽ không để cho người khác bắt nạt muội!”
Ly Tâm Linh Nguyệt có chút khó có thể tin.
Là thật sự không tin nổi.
Không thể tưởng tượng nổi.
Thánh Nhân! Đại ca cũng là Thánh Nhân giống võ giả mạnh nhất Nguyên gia.
Mà giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Ly Tâm Lăng.
Ly Tâm Lăng cũng quỳ xuống lạy Tần Ninh, chắp tay nói: “Tiên tổ muốn nói lời cảm ơn ân huệ của Tần công tử, hôm nay Ly Tâm Lăng ta sẽ lập lời thế, đời này kiếp này, Tần công tử có gì dặn dò, ta có chết cũng không chối từ, con cháu gia tộc Ly Tâm ta vĩnh viễn nhớ đến ân tình của Tần công tử!”
Tần Ninh liếc Ly Tâm Lăng, chậm rãi nói: “Đứng lên đi, ngươi vừa mới vào Thánh Nhân, một hồn bất ổn, hãy nhận lấy ba viên đan dược này, ba ngày một viên, nó sẽ giúp ngươi ổn định hồn lực, đồng thời cũng áp chế từng sức mạnh vẫn chưa tiêu hóa được trong cơ thể ngươi để sau này từ từ tiêu hóa”.
“Ly Tâm quyết của gia tộc Ly Tâm ngươi đủ để chống đỡ ngươi tu hành đến tu vi Địa Thánh đỉnh cao, không thể bỏ lỡ”.
Ly Tâm quyết đã khắc vào trong đầu Ly Tâm Lăng thông qua mười mấy vị lão tổ rồi.
Ly Tâm Lăng hiểu ra điều này có ý gì.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Tiếp theo ngươi không được vội vã tăng cảnh giới, ổn định cảnh giới mới là quan trọng”.
“Vâng!”
Tần Ninh khoát tay ra hiệu Ly Tâm Lăng ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.
“Ăn cơm cho thật ngon, ăn cơm xong thì hãy đổi bảng hiệu bên ngoài cửa, đây là Ly Tâm phủ, không phải Nguyên phủ!”
“Vâng!”
Ly Tâm Lăng chắp tay nói lần nữa.
Mà giờ phút này, ba người Lý Huyên, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận nào còn ăn được cơm!
“Tần Ninh, Tần Ninh...”, Tiên Vô Tận kéo góc áo Tần Ninh, chậm rãi nói: “Đừng ăn, còn ăn cái gì nữa...”, “Cũng cho chúng ta mấy viên thánh đan như vậy đi!”
Tiên Vô Tận thật sự gấp gáp.
Mặc dù mới chỉ đến vùng đất Vạn Ma một khoảng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, hai người đã tăng lên tới cảnh giới Hóa Thánh tầng năm, thế nhưng căn bản không đáng chú ý.
Ly Tâm Lăng đã đến cảnh giới Thánh Nhân trong chớp mắt rồi.
Nếu không phải là Tần Ninh làm, có đánh chết bọn họ cũng không tin.
“Đúng vậy, Tần đại ca!”
Lúc này Lý Huyên cũng nâng hai tay lên chống cằm, buồn bã nói: “Ta cũng muốn!”
“Ngươi muốn gì?”
Tần Ninh dùng đũa gõ gõ đầu Lý Huyên, cười mắng: “Tuổi còn nhỏ, gây dựng cơ sở vững chắc mới là tốt nhất”.
“Chúng ta không cần!”
Lúc này Huyền Chấn vội vàng nói: “Hai người chúng ta không cần gây dựng cơ sở vững chắc gì hết!”
“Hai người các ngươi càng cần!”
“Võ giả ở đại lục Vạn Thiên lấy linh khí làm cơ sở để tu hành, võ giả bên trong thế giới Cửu Thiên lại là lấy thánh lực làm cơ sở để tu hành, hai người các ngươi vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa”.
“Ít nhất phải đến Hư Thánh thì ta mới có thể dùng một chút biện pháp giúp các ngươi tăng lên”.
Hư Thánh! Lúc này sắc mặt Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều biến đổi.
Từ Hóa Thánh tầng năm đến cảnh giới Hư Thánh còn cả một khoảng cách dài.
Khó lắm! Lúc này những tiếng đập cửa rầm rầm rầm vang lên.
Bên ngoài sân trước, có người gõ cửa.
Lý Huyên lập tức đi ra ngoài mở cửa.
Mấy bóng người đi vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên, thần thái trang nhã, khí chất cao quý, giờ phút này bà ta đang đánh giá phủ đệ.
Ở sau lưng bà ta là một cô gái có vẻ ngoài chừng hai mươi tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, dáng người xinh đẹp, ở eo nhỏ váy dài có một dải lụa màu xanh buộc quanh eo, khuôn mặt có vài phần do dự, mấy phần hiếu kỳ nhìn về phía đình viện.
Liễu Như Thị! Nguyên Thanh Hạm! Giờ phút này Liễu Như Thị không còn vẻ bối rối như ngày đó nữa, thay vào đó là khí chất cao thượng kiêu ngạo.
Mà sắc mặt Nguyên Thanh Hạm cũng đã khôi phục không ít, càng lộ ra vẻ xinh đẹp tuyệt trần.
“Tần Ninh công tử, thời hạn mười ngày đã đến, Liễu Như Thị dẫn con gái đến châm cứu!”
Giờ phút này giọng điệu của Liễu Như Thị không có chút tình cảm nào, không mặn không nhạt.
Tần Ninh nhìn mấy người một chút.
“Đi theo ta!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh dẫn mấy người đi ra sân sau.
Quay đầu nhìn về phía Ly Tâm Lăng, Tần Ninh dặn dò: “Đổi Nguyên phủ thành Ly Tâm phủ đi!”
“Ừm!”
Liễu Như Thị nghe thấy lời này thì nhíu mày.
Tần Ninh thật sự coi chỗ mượn tạm của Nguyên gia thành vườn hoa nhà hắn ư?
Chỉ là Liễu Như Thị cũng không thèm để ý đến điều đó.
Bà ta chỉ quan tâm đến sự an toàn của con gái mình, về phần những chuyện này, Nguyên Mậu Phong, Nguyên Mậu Minh sẽ giải quyết, không tới lượt bà ta quan tâm.
Liễu Như Thị dẫn mấy người Nguyên Thanh Hạm đi theo Tần Ninh vào sân sau.
Sân trước có không ít người của Nguyên gia.
Chỉ là giờ phút này, mấy người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn lại không hề e ngại.
Dù sao, bây giờ Ly Tâm Lăng là Thánh Nhân.
Bọn họ cũng có một Thánh Nhân ở cạnh trong thành Nguyên Gia này, vậy còn sợ cái gì nữa?
Dù Thánh Nhân này cũng không có thực lực mạnh bằng Thánh Nhân của Nguyên gia.
Nhưng đó cũng là Thánh Nhân!
Sân sau.
Bên ngoài gian phòng, Tần Ninh nhìn về phía hai mẹ con Liễu Như Thị và Nguyên Thanh Hạm.
“Đi cả vào sao?”
“Ừm!”
Liễu Như Thị nói thẳng.
Bà ta cũng không yên tâm để con gái mình và Tần Ninh, cô nam quả nữ ở chung một phòng.
“Mẹ, không cần...”, giờ phút này lại khuôn mặt Nguyên Thanh Hạm đỏ rực như quả táo, vội vàng nói: “Rất nhanh sẽ kết thúc, mẹ đừng đi vào!”
Vốn dĩ đã rất xấu hổ, có mẹ ở bên cạnh sẽ càng lúng túng hơn! Liễu Như Thị còn muốn nói điều gì đó, nhưng Nguyên Thanh Hạm lại làm ra vẻ mặt cầu xin.
Cuối cùng Liễu Như Thị vẫn không lay chuyển được con gái của mình.
Bà ta về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Tần công tử, làm phiền!”
“Khách khí khách khí!”
Tần Ninh quay người vào nhà.
Liễu Như Thị truyền âm dặn dò Nguyên Thanh Hạm: “Có gì không ổn thì trực tiếp gọi mẹ!”
“Vâng!”
Nguyên Thanh Hạm tiến vào trong phòng.
Giờ phút này Tần Ninh đi vào trong phòng, mở một bộ ngân châm đã chuẩn bị sẵn trên bàn ra.
“Cởi váy ra, nằm ở trên giường là được!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta nói rõ lần nữa, cũng không phải là ta muốn như thế, nếu như ngươi không ăn quả Huyết Thánh thì cũng không cần làm vậy”.
“Quả Huyết Thánh kết hợp với Thực Huyết Hạt Độc, độc tố xâm nhập vào xương tủy của ngươi, thực lực của ta không đủ, không thể châm cứu chính xác qua quần áo được!”
“Ta hiểu rồi!”
Lúc này sắc mặt Nguyên Thanh Hạm đỏ bừng, nói: “Ngươi... bây giờ ngươi có thể xoay người sang chỗ khác được không”.
Tần Ninh nhíu mày, xoay người sang chỗ khác.
Mà lúc này, một tiếng sột soạt vang lên.
“Được rồi!”
Nguyên Thanh Hạm mở miệng.
Tần Ninh xoay người lại, cầm ngân châm trong tay rồi ngồi xuống bên giường.
“Lần đầu tiên châm cứu cho ngươi đã giải được độc tố trong máu thịt, lần này là độc tố trong xương cốt, tổng cộng gồm ba lần”.
“Sau lần thứ ba, ngươi cũng không cần đến nữa!”
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Thanh Hạm, lại phát hiện Nguyên Thanh Hạm nhắm nghiền hai mắt, thân thể cứng ngắc, nằm ở trên giường không nói một lời.
Trong lòng Tần Ninh rất bất đắc dĩ.
“Không cần khẩn trương như vậy, ta cũng sẽ không ăn người!”
“Lại nói, ngươi ở trước mặt ta, tuy nói sắc đẹp có thể ăn được, thế nhưng cũng như đồ tể đối đãi với heo chó thôi, hiểu chưa?”
Đồ tể đối đãi với heo chó?
Trong lòng Nguyên Thanh Hạm bỗng nhiên vô cùng giận dữ.
Nguyên Đan các! Lầu ba, bên ngoài sảnh.
Lúc này, Tần Ninh tự nhiên ngồi xuống.
Nhưng mà dấu bàn tay bên má trái vẫn chưa tan hết.
Hai người Huyền Chấn và Tiên Vô Tận nhìn Tần Ninh, muốn cười nhưng lại không dám cười.
Tốn công tốn sức cứu mạng người ta lại bị người ta cho một cái tát lên mặt.
Giờ phút này, hai người cô cô Bách Hương và Lý Huyên cũng muốn cười, nhưng nhìn thấy sắc mặt nghiêm túc của mấy người trong phòng, bọn họ đành phải nhịn xuống.
Lúc này, bên trong sảnh phòng.
Hai huynh đệ Nguyên Mậu Phong, Nguyên Mậu Minh cùng đám người Nguyên Phong đều đang ở đây.
Mà Tần Ninh vẫn thản nhiên ngồi uống trà, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.
Dường như dấu bàn tay trên mặt không hề tồn tại.
Nếu như không phải là giúp Nguyên Thanh Hạm giải độc cả một đêm, hao tổn hết sức lực thì một cái tát này hắn đã có khả năng tránh được.
Hiện tại, hai má không đau, nhưng mà dấu bàn tay này cũng không thể tiêu tan hết trong vài phút.
“Điều này, Tần công tử, thật sự xin lỗi…”, giờ phút này, trên mặt Nguyên Mậu Minh mang theo nụ cười xin lỗi, ông ta không nhịn được nói.
“Tiểu nữ cũng là nhất thời nóng nảy…”
“Không sao!”
Tần Ninh phất tay, mỉm cười nói.
“Chỉ là thời gian tiếp theo, vết thương trong cơ thể Nguyên Thanh Hạm tiểu thư vẫn còn phải tiếp tục điều dưỡng, cho nên ta cần phải ở lại trong thành Nguyên gia tầm một tháng!”
Nguyên Mậu Minh nghe được những lời này lập tức nói: “Phòng tốt nhất ở tửu lâu Nguyên Nguyệt đã được chuẩn bị tốt rồi”.
Nghe xong, Tần Ninh cũng nói: “Không cần, ta rất thích toà nhà của Nguyên tứ gia, yên tĩnh lại thoải mái, ta sẽ ở lại nơi đó!”
Nguyên tứ gia nghe được những lời này, nhanh chóng nói: “Không thành vấn đề, ta lập tức cho người thu dọn mấy gian phòng ốc…”
Tần Ninh nghe xong liền nhướng mày.
Nguyên tứ gia vội vàng sửa lại: “Ta lập tức sai người dọn dẹp tòa nhà này, rồi đưa cho Tần công tử”.
Tần Ninh gật gật đầu.
Giờ phút này, trong lòng Nguyên tứ gia mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Nếu không có Tần Ninh, Nguyên Thanh Hạm chết, Nguyên gia lại thiếu đi một Thánh Nhân tương lai.
Cho dù Nguyên Mậu Phong không trừng phạt ông ta thì ông ta cũng không còn mặt mũi mà đối diện với nhóm trưởng lão trong Nguyên gia.
Hiện tại, Tần Ninh cứu sống được Nguyên Thanh Hạm thì một toà nhà có tính là cái gì?
Bên trong thành Nguyên gia, ông ta còn một vài phủ đệ.
“Còn một chuyện nữa, thời gian điều trị tiếp theo, cũng cần không ít đan dược”.
“Ta cần một ít dược liệu, sau khi trở về thì mang đến cho ta!”
Nguyên Mậu Phong lập tức nói: “Được được được, không thành vấn đề”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn nữa, bước kế tiếp chính là châm cứu, vẫn không được mặc quần áo, đại khái là còn phải tiến hành ba lần nữa, mười ngày một lần, hy vọng các ngươi có thể nói cho Nguyên Thanh Hạm đại tiểu thư biết!”
“Được được được!”
Nguyên Mậu Phong ngay lập tức đáp lời.
Lúc này, Tần Ninh thản nhiên đứng dậy.
Nguyên Mậu Phong nhất thời cảm thấy khó hiểu.
Nguyên Mậu Minh nhanh chóng phản ứng lại, nói: “Tần công tử đi theo ta, ta dẫn ngài đến phủ đệ!”
Tần Ninh gật gật đầu.
Mấy người theo Tần Ninh rời đi.
Trong phòng bỗng chốc trở nên im lặng.
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía Đào Trạch Minh.
“Đào đại sư, đan dược kia…”
Đào Trạch Minh lập tức chắp tay nói: “Tuy rằng lão hủ là thánh đan sư tam phẩm nhưng mà cũng không thể nào luyện chế được linh đan Cố Huyết Bản này”.
“Hơn nữa…đan dược trong tay Tần Ninh kia, xét về phẩm chất đan dược thì nó có dược tính cực kỳ cao!”
Dược tính cực kỳ cao! Giờ phút này, ánh mắt Nguyên Mậu Phong mang theo vài phần kinh ngạc.
“Một khi đã như vậy thì cần phải cẩn thận điều tra lai lịch của Tần Ninh!”
“Lần này Thanh Hạm trúng độc, vậy mà hắn lại có thể giải độc, điều này vô cùng kỳ lạ”.
“Vâng!”
Nguyên Mậu Phong tiếp tục nói: “Mấy ngày kế tiếp đối đãi với nhóm người Tần công tử khách khí một chút, sự việc chưa điều tra rõ ràng, không thể hành động thiếu suy nghĩ”.
“Thuộc hạ hiểu rồi!”
Sau đó, Đào Trạch Minh lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Nguyên Mậu Phong.
Tiếp đó, Nguyên Mậu Phong đi vào trong phòng ngủ.
Giờ phút này, sắc mặt Nguyên Thanh Hạm vẫn còn tái nhợt, mang theo vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng, tuy rằng đã khôi phục được một chút khí sắc, nhưng cũng khó tránh khỏi cảm giác bệnh nặng mới khỏi.
Liễu Như Thị ngồi bên cạnh con gái của mình.
“Xem chuyện tốt mà ngươi làm đi!”
Liễu Như Thị quát lớn: “Nếu như không phải là ta ở trong thành Nguyên gia, đúng lúc phát hiện ra chuyện này, nếu không căn bản là không biết”.
Nguyên Mậu Phong lại cảm thấy đau đầu.
“Được rồi, việc này quả thật là có chút kỳ lạ, ta sẽ cho người cẩn thận điều tra Tần Ninh kia”.
Nguyên Mậu Phong nhìn về phía con gái của mình, khó có thể mở miệng nói: “Con gái ngoan, Tần Ninh nói còn phải châm cứu ba lần nữa, trong một tháng sẽ hoàn thành…”
“Con không cần!”
Nguyên Thanh Hạm lập tức mở miệng, giọng nói yếu ớt nói không thành lời, nhưng lại có chút quyến rũ.
Nghe được những lời này, Nguyên Mậu Phong nhất thời nóng nảy.
“Không được, lỡ như độc tố chưa được giải trừ sạch sẽ, tương lai có thể sẽ ảnh hưởng tới thành tựu của con khi bước vào cảnh giới Thánh Nhân”.
Nguyên Mậu Phong vội vàng nói: “Thanh Hạm, tiềm lực trong tương lai của con hẳn là sẽ không dừng lại ở Thánh Nhân, sau này khi đến chỗ của mẹ con, Đại Nhật Sơn, nói không chừng trong tương lai con có thể trở thành cường giả Địa Thánh, hay trở thành cao nhân Thiên Thánh!”
“Đại Nhật Sơn có thể chiếm được một phương ở Tây Vực Thanh Châu chính là vì có cao nhân Thiên Thánh trấn giữ”.
“Tương lai, nếu như con có thể đạt được thành tựu cao nhân Thiên Thánh, Nguyên gia chúng ta có thể hoàn toàn thống nhất Nam Vực Thanh Châu, trở thành một trong bảy vùng rộng lớn nhất!”
“Nguyên Mậu Phong, ngươi câm miệng lại!”
Liễu Như Thị tức giận quát lớn: “Con gái của ta muốn làm cái gì thì làm cái đó, ngươi quản được sao?”
Nguyên Mậu Phong sốt ruột nói: “Được được được, không đề cập đến chuyện này nữa, ta chỉ là không muốn lãng phí thiên phú của con gái chúng ta thôi!”
“Hơn nữa, châm cứu ba lần là để giải độc sạch sẽ, lỡ như lưu lại tai họa ngầm, đối với việc tu hành trong tương lai của con gái chúng ta cũng thật sự không tốt…”
Nghe được những lời này, Liễu Như Thị mới thấy xuôi xuôi.
“Thanh Hạm, dù sao thì nhìn một lần cũng là nhìn, nhìn ba lần cũng là nhìn…”
“Mẹ…”, lúc này, khuôc mặt Nguyên Thanh Hạm trở nên đỏ bừng.
Điều này có thể giống nhau sao?
Lần đầu tiên là lúc nàng ta đang còn hôn mê.
Nhưng ba lần sau là lúc nàng ta tỉnh táo!
Bên trong thành Nguyên gia.
Cha con Nguyên Mậu Minh, Nguyên Phong dẫn theo một nhóm hộ vệ tinh nhuệ Nguyên gia hướng thẳng tới tòa phủ đệ.
Sau khi đi một vòng thì đã đến trước cổng tòa.
“Tần công tử, chính là chỗ này!”
Nguyên Mậu Minh khách khí nói: “Mấy vạn năm trước, tòa phủ đệ này lúc ban đầu chính là phủ đệ của bộ tộc Ly Tâm trong thành Vạn Ma”.
“Qua qua lại lại, cuối cùng lại rơi vào tay Nguyên gia chúng ta, bây giờ Tần công tử muốn ở đây, vậy thì liền đưa cho Tần công tử”.
Tần Ninh nhìn tấm biển trước tòa, gật gật đầu.
“Ta không cần người hầu, tất cả mọi người đều rời khỏi đi!”
“Được được được!”
Nguyên Mậu Minh tiếp tục nói: “Còn có yêu cầu gì khác không?”
“Mười ngày sau, đưa Nguyên Thanh Hạm đến nơi này của ta, ta sẽ châm cứu cho nàng ta, hơn nữa, những dược liệu mà ta nói lúc trước, bây giờ có thể đưa tới luôn!”
“Được được được, không thành vấn đề!”
Nguyên Mậu Minh liên tục gật đầu.
Tần Ninh cùng mấy người tiến vào bên trong phủ đệ.
Nguyên Mậu Minh cũng lập tức cho người rời đi.
Trong phủ đệ dần dần trở nên yên tĩnh, lúc này, Nguyên Mậu Minh cũng dẫn người rời đi.
Hiện tại, nhìn thấy dáng vẻ của phủ đệ, dường như là không có gì thay đổi.
Tần Ninh hiếm có lúc cảm nhận được chút cảm giác quen thuộc.
Ước chừng tám vạn năm trước, hắn đã từng ở đây…Mà hai người Ly Tâm Lăng cùng Ly Tâm Linh Nguyệt rõ ràng là vô cùng hưng phấn.
Đây là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm bọn họ, phủ đệ được truyền thừa mấy vạn năm.
Hai người chưa từng nghĩ tới, có một ngày có thể quay trở lại nơi này.
Chương 1572: Ngủ một giấc thật ngon rồi nói sau
Tần Ninh nhìn về phía huynh muội hai người, cười nói: “Ly Tâm Lăng, dẫn muội muội của ngươi đi xung quanh xem!”
“Được!”
Lúc này, Huyến Chấn và Tiên Vô Tận cũng nhìn quanh bốn phía.
Uy vũ khí phách! Khiêm tốn xa hoa! Tòa phủ đệ này mặc dù đã tồn tại lâu đời nhưng nó vẫn làm cho ngươi ta có cảm giác được sự rực rỡ như mới, lại thêm chút cảm giác lắng đọng của quá khứ.
“Các ngươi cũng đi nhìn xem đi!”
Tần Ninh cười nói.
Lúc này, cô cô Bách Hương đứng ở bên cạnh Tần Ninh, chậm rãi nói: “Nếu như ta không nhìn nhầm, Liễu Như Thị kia có lẽ là người của Đại Nhật Sơn”.
“Đại Nhật Sơn?”
“Ừm, bá chủ của Tây Vực Thanh Châu, cũng giống như thánh địa Hiên Viên ở Đông Vực Thanh Châu, địa vị tôn quý, nghe nói bên trong có cao nhân Thiên Thánh trấn giữ!”
Trên con đường võ đạo.
Hai cảnh giới Hóa Thánh và Hư Thánh là con đường tất yếu để tiến vào cảnh giới Thánh Nhân.
Mà sau khi tiến vào Thánh Nhân, tiếp theo đó sẽ là cường giả Địa Thánh, rồi đến cao nhân Thiên Thánh.
Thanh Châu có diện tích vô cùng lớn.
Tại Thanh Châu, địa vị của cao nhân Thiên Thánh tương đương với địa vị của Thánh Nhân ở thành Vạn Ma.
Cao không thể với! Tần Ninh mỉm cười nói: “Bà ta là người của Đại Nhật Sơn thì có liên quan gì đến chúng ta?”
Lúc này, cô cô Bách Hương tiếp tục nói: “Thứ nhất, thời cơ mà ngươi xuất hiện rất khéo léo, có lẽ, Nguyên gia sẽ nghi ngờ đây là một màn kịch do ngươi dựng lên”.
“Thứ hai, ngươi nhìn thấy cơ thể của con gái nhà người ta, sự trong sạch của con gái người ta cũng không thể cứ như vậy bị huỷ, sau khi điều tra, nếu như phát hiện ra ngươi không phải là chủ mưu, có lẽ sẽ bọn họ sẽ xuống tay với ngươi, giết người bịt miệng!”
Sau khi nghe được những lời này, Tần Ninh vẫn mỉm cười.
“Tàn nhẫn như thế?”
Cô cô Bách Hương bất đắc dĩ nói: “Nơi này là thành Vạn Ma, tất cả đều là người tàn nhẫn!”
Tần Ninh duỗi người, cười nói: “Lý Huyên!”
“A?”
“Ra ngoài cửa xem xem, có người đưa dược liệu tới thì mang đến cho ta, ta đi tìm chỗ ngủ một giấc”.
Tần Ninh khẽ cười nói.
“Người ta đến thì cũng mặc kệ người ta, người ta mạnh cũng mặc kệ người ta!”
“Ta không quan tâm, ngủ một giấc thật ngon rồi nói sau!”
Cô cô Bách Hương nghe vậy chỉ cười khổ lắc đầu.
Tần Ninh vẫn luôn tự tin như vậy, nhưng mà loại tự tin này đến từ đâu thì không ai biết.
Nhưng mà kể từ khi cô ta quen biết Tần Ninh đến nay, Tần Ninh quả thật là đủ cường đại, hơn nữa, mỗi lần đều nhìn như là bị rơi vào nguy hiểm, nhưng qua tay Tần Ninh, tất cả đều không phải điều gì to tát.
“Thật sự là một cái tên kỳ lạ…”, cô cô Bách Hương lắc đầu nói.
“Cô cô!”
Lúc này, Lý Huyên cũng lên tiếng nói: “Cô cô xong rồi, thích một người chính là luôn tò mò về người ấy, cô cô đang tò mò về Tần Ninh công tử!”
Cô cô Bách Hương nghe vậy sắc mặt bỗng chốc tối sầm lại.
Lý Huyên vội vàng rời đi.
Trong phủ đệ, sân viện quả thực không ít, cô cô Bách Hương cũng chọn một sân viện rồi đi vào đó.
Tần Ninh ở chỗ nào thì cô ta thực sự không biết.
Còn hai huynh muội Ly Tâm Lăng và Ly Tâm Linh Nguyệt thì thoải mái không thôi, bọn họ đi dạo khắp nơi trong phủ đệ.
Đây chính là tổ trạch của bọn họ.
Phụ thân và mẫu thân bọn họ đã không dưới một lần kể cho bọn họ nghe về nơi đây, tòa phủ đệ này có bao nhiêu đồ sộ, đình viện nhiều đến mức nào, hoa viên phong phú, xinh đẹp ra sao.
Tuy rằng là lần đầu đến đây, nhưng bọn họ lại nắm rõ kiến trúc của tòa phủ đệ này trong lòng bàn tay, đối với nói này vô cùng hiểu biết.
“Ca ca, huynh xem…”, Ly Tâm Linh Nguyệt kích động nói: “Muội ngửi thấy mùi của hoa Đỗ Lăng, còn cả mùi của hoa Bách Hợp Sơn…”
“Những điều mẹ nói là sự thật!”
Giờ phút này, Ly Tâm Lăng cũng nhìn về phía hoa viên, nhìn thấy dáng vẻ vui sướng của muội muội, cậu ta cũng vô cùng kích động.
Là sự thật, đúng là như vậy! Những điều mà cha mẹ truyền miệng từ đời này sang đời khác đều là sự thật.
Gia tộc Ly Tâm đã từng cường đại như thế.
Giờ phút này, trong lòng Ly Tâm Lăng xuất hiện bóng dáng của Tần Ninh.
Tần Ninh, báo ân?
Báo ân cái gì?
Ly Tâm Lăng không phải là đồ ngốc, ngược lại, cả ngày ở cổng thành Nguyên gia, tiếp đãi các võ giả ở bên ngoài tới, cậu ta cũng là người biết quan sát sắc mặt của người khác.
Trước mắt có thể thấy được.
Dường như Tần Ninh từng có quan hệ với gia tộc Ly Tâm.
Mà nghĩ đến những lời cha mẹ từng nói, lịch sử làm giàu của gia tộc Ly Tâm…Lúc này, Ly Tâm Lăng đã hiểu ra vài phần.
Có lẽ, không phải là bản thân Tần Ninh đã nhận được ân huệ của lão tổ Ly Tâm gia, mà là tổ tiên của Tần Ninh! Cho nên bây giờ Tần Ninh mới báo ân! Nghĩ đến điều này, trong lòng Ly Tâm Lăng lại không khỏi cảm khái vạn lần.
Thật sự không ngờ tới! Tần Ninh, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Ly Tâm Lăng, Ly Tâm Linh Nguyệt, cô cô Bách Hương, Lý Huyên.
Một hàng bảy người, cứ thế tiến vào phủ đệ của Nguyên tứ gia, yên tĩnh ở đó.
Mà cùng lúc đó, bên ngoài phủ đệ của Nguyên tứ gia.
Nguyên Mậu Minh để lại trăm người tinh nhuệ, bảo vệ ở bốn phía.
Thứ nhất là để phòng ngừa những kẻ không có mắt, đắc tội với Tần Ninh.
Thứ hai là lo lắng Tần Ninh sẽ chạy trốn.
Chân tướng sự việc còn chưa rõ ràng, lỡ như Tần Ninh trốn mất, lại tạo thành chuyện lớn.
“Phong Nhi, mấy ngày tiếp theo, con canh giữ ở chỗ này đi, nếu như Tần Ninh có yêu cầu gì thì con cứ làm theo”.
“Vâng, cha!”
Nguyên Phong nhìn phủ đệ rộng lớn như vậy không nhịn được nói: “Đây từng là phủ đệ của gia tộc Ly Tâm, có thể nói là trong toàn bộ thành Nguyên gia, chỉ đứng sau mỗi phủ đệ của tộc trưởng Nguyên gia chúng ta, thật đáng tiếc…”
“Thằng nhóc thối, con đang lo lắng linh tinh gì đấy?”
Nguyên Mậu Minh mắng: “Lần này, có thể cứu được tính mạng của Thanh Hạm, có thể xem như hai cha con chúng ta may mắn, nếu không, hai người chúng ta chắc chắn sẽ bị loại trừ ra khỏi trung tâm gia tộc”.
“Một tòa phủ đệ mà thôi, cứu vớt lại uy thế, đáng giá!”
Nguyên Phong gật gật đầu.
“Cha, vậy cha nói xem Tần Ninh này…có thể tin tưởng được sao?”
Nghe được những lời này, Nguyên Mậu Minh thở dài.
“Đại ca sẽ điều tra thôi, hơn nữa, đại tẩu là người của Đại Nhật Sơn, nghe nói Thanh Hạm được đại tẩu tiến cử cho một vị cường giả Địa thánh, vị cường giả Địa Thánh kia cũng có chút vừa lòng, muốn nhận Nguyên Thanh Hạm làm đồ đệ”.
“Cho nên, không chỉ là đại ca, hiện giờ, trong toàn bộ Nguyên gia, ai cũng không quan trọng bằng Thanh Hạm”.
“Được một vị Địa Thánh nhìn trúng, lấy thiên phú của Thanh Hạm, tương lai ít nhất là có thể trở thành Thánh Nhân, nếu như có thể trở thành Địa Thánh thì mọi chuyện trong thành Vạn Ma đều do Nguyên gia chúng ta định đoạt”.
Đại Nhật Sơn! Thế lực bá chủ ở Tây Vực Thanh Châu.
Thế lực bậc này, cho dù là mười Nguyên gia, hay một trăm Nguyên gia cũng không thể nào bì kịp.
“Dù sao thì những ngày tiếp theo, con cứ canh giữ cho tốt, nói sao thì nói, Thanh Hạm đi cùng với chúng ta nên mới bị thương, hiện tại xem như là xoay chuyển tình thế bất lợi, mà mấu chốt chính là Tần Ninh”.
“Vâng!”
Hai cha con cẩn thận dặn dò vài tâm phúc bên người và người bảo vệ phủ đệ.
Trong phủ đệ có chút yên tĩnh.
Dù sao thì phủ đệ lớn như vậy, mà chỉ có bảy người ở, cho dù muốn không yên tĩnh cũng không được.
Màn đêm buông xuống.
Nguyên Phong sai người đến tửu lâu Thiên Nguyệt, cố ý chuẩn bị một bàn các món ngon đưa vào trong phủ đệ.
Trong phủ đệ, mấy người Huyền Chấn ăn uống no say.
Hiện tại, Nguyên gia cần bọn họ, tất nhiên là sẽ không bạc đãi bọn họ.
Nói gì thì nói, cho dù có như thế nào thì có Tần Ninh ở đây, không cần sợ gì hết! Ban đêm, Tần Ninh vẫn chưa xuất hiện, phủ đệ lớn như vậy, rốt cuộc là Tần Ninh đi đâu, mấy người họ cũng không biết, cũng không ai đi tìm.
Đêm khuya.
Ở nơi cuối cùng của phủ đệ, trong một nhà thờ tổ.
Nhà thờ tổ này có ba cánh cửa, đều rộng chín mét.
Giờ phút này, cửa lớn bị người ta mở ra, một bóng người cất bước tiến vào bên trong.
Bóng người kia tiến vào trong nhà thờ tổ, châm lên một dãy nến bên trong nhà thờ, xua tan đi bóng tối, ánh sáng dần lan tỏa.
Bóng người nọ nhìn thấy nhà thờ, lòng cũng nao nao.
Chương 1573: Ly Tâm Ngân
Nhà thờ tổ lộn xộn, bài vị phía trên cũng rơi hết xuống, vô cùng ngổn ngang.
Mà trong nhà thờ tổ tràn ngập tro bụi, chất đống rất nhiều thứ linh tinh, hiển nhiên đã trở thành một nhà kho chứa đồ.
Một bóng người ngẩn ngơ đứng ở cửa nhà thờ tổ, ngay sau đó liền đi về hướng bài vị, dọn dẹp hết đống đồ linh tinh xong quanh, quét dọn tro bụi phủ kín bài vị rồi đặt từng cái lên vị trí chính.
Bận rộn hơn nửa đêm, lúc này bóng người dừng lại, thở ra một hơi.
Lúc này bóng người kia đột nhiên quỳ xuống đất bịch một tiếng.
“Liệt tổ liệt tông ở trên, con cháu bất hiếu Ly Tâm Lăng bái kiến các vị liệt tổ liệt tông!”
Không ngờ bóng người kia chính là Ly Tâm Lăng.
Gia tộc suy sụp, phủ đệ bị chiếm, cậu ta vẫn nhớ kỹ cha mẹ nói vị trí của nhà thờ tổ.
Thế nhưng hôm nay nhìn thấy nhà thờ tổ của gia tộc đã rách nát đến như thế, đủ loại cảm xúc trong lòng liền xông lên đầu.
Trong lòng Ly Tâm Lăng cũng hiểu rõ.
Nếu không phải nhờ Tần Ninh, có lẽ cả đời này cậu ta còn chẳng thể bước vào nhà tổ tiên một bước.
Giờ phút này, Ly Tâm Lăng cung kính làm ba quỳ chín bái.
Cuối cùng cúi đầu, vừa mới đứng dậy, một bóng người lại đột nhiên xuất hiện trước mặt.
“Tần công tử”.
Nhìn thấy Tần Ninh, Ly Tâm Lăng vô cùng kích động.
“Tổ tiên gia tộc Ly Tâm của ngươi, người khai sáng đời thứ nhất Ly Tâm Ngân, tám vạn năm trước đã từng cứu ta một lần!”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Cho nên ta nói tới báo ân cũng không phải là nói dối”.
“Về phần ta quen biết với tổ tiên ngươi như thế nào, ta là ai, ngươi cũng không cần biết quá nhiều”.
“Hôm nay dẫn ngươi đến đây, căn nhà tổ tiên này sẽ thuộc về ngươi, sau này hy vọng gia tộc Ly Tâm có thể phát triển rực rỡ trong tay ngươi!”
“Mà sở dĩ ta lấy nhà tổ tiên nhà từ trong tay Tứ gia Nguyên gia cũng không hoàn toàn vì để cho ngươi về đến gia tộc, mà là để ban thưởng cho ngươi một cơ duyên!”
Một cơ duyên?
Ly Tâm Lăng vội vàng nói: “Gặp được Tần công tử đã là một loại cơ duyên rồi”.
“Cơ duyên lớn lao!”
Ly Tâm Lăng lại bổ sung một câu.
Tần Ninh cười nói: “Thứ ta đưa cho ngươi là của ta đưa cho ngươi, thế nhưng lão tổ gia tộc Ly Tâm của ngươi dù sao cũng từng là một vị cao thủ Địa Thánh, vô cùng mạnh mẽ, cho dù chết cũng sẽ để lại một ít cơ duyên cho gia tộc Ly Tâm các ngươi, chỉ là giấu quá kỹ, gia tộc Ly Tâm vẫn luôn không phát hiện ra thôi!”
Để lại cơ duyên?
Cơ duyên gì?
Giờ phút này Ly Tâm Lăng hoàn toàn mơ hồ.
Tần Ninh lại đi vào trong đường, đứng vững tại chỗ.
“Ly Tâm Ngân, năm đó thiên phú cũng không tính là tốt, tăng lên tới cảnh giới Địa Thánh cũng là đến giới hạn rồi”.
“Nhưng Địa Thánh chính là Địa Thánh, hoàn toàn nghiền ép Thánh Nhân”.
Lúc này Tần Ninh chậm rãi nói: “Cảnh giới Thánh Nhân ngưng tụ ba hồn, cao thủ Địa Thánh lại tụ tập bảy phách, cho dù cao thủ Địa Thánh có chết, ba hồn bảy phách cũng không hoàn toàn tan vỡ!”
“Mà ba hồn bảy phách của cao thủ Địa Thánh lại có thể để cho ngươi sử dụng”.
“Ngươi là cảnh giới Hóa Thánh tầng năm, biển linh thức không viên mãn, hồn hải chưa xuất hiện, nhưng hồn phách của Địa Thánh chính là thứ cực bổ với ngươi”.
Giờ phút này Ly Tâm Lăng chăm chú lắng nghe.
“Hồn phách Địa Thánh của tổ tiên nhà ngươi vẫn còn sót lại một ít sức mạnh, có chút xứng đôi với bản thân ngươi!”
“Đến chỗ của ta!”
Tần Ninh nói rồi chỉ vào chỗ mình đứng.
Ly Tâm Lăng liền đi ra.
Vào trong nhà thờ tổ.
“Dựa theo ta nói, vận chuyển thánh lực trong cơ thể của mình...”, “Ừm!”
Tần Ninh không ngừng giảng giải, Ly Tâm Lăng dựa theo cách nói của Tần Ninh, bắt đầu thay đổi thánh lực, hội tụ linh thức.
Dần dần, Ly Tâm Lăng liền cảm giác được trong cơ thể dường như có cái gì không giống trước.
Lúc này bốn phía đất trời dường như cũng đang thay đổi.
Mặc dù cậu ta vẫn đang ngồi bên trong, thế nhưng giờ phút này cứ như đã không còn đặt mình ở trong nhà thờ tổ rách rưới nữa, mà xuất hiện trong một khoảng không.
Khung cảnh xung quanh rất yên tĩnh, có chút an nhàn.
Lúc này Ly Tâm Lăng nhìn thấy hơn mười bóng người vây quanh cậu ta.
“Ông nội...”, “Ông cố...”, Ly Tâm Lăng nhìn thấy hai bóng người hư ảo không thể nhìn rõ trong đó.
Đúng là ông nội và ông cố của mình.
Chỉ là rất mơ hồ, không nhìn rõ ràng.
Giờ phút này, trong ánh mắt của Ly Tâm Lăng có vài phần kinh ngạc.
Chuyện gì xảy ra thế?
“Con cháu gia tộc Ly Tâm!”
Một người trong mấy bóng mờ kia mở miệng.
Bóng dáng hư ảo lúc này đã dần ngưng tụ thành thật.
“Người là...”, “Lão phu Ly Tâm Ngân!”
Ông lão kia có mái tóc trắng xoá, thế nhưng tinh thần lại rất phấn chấn, có chút cảm giác cường tráng.
Giờ phút này ánh mắt Ly Tâm Lăng khẽ động.
“Lão tổ tông?”
“Ha ha... Không sai...”, ông lão mỉm cười, nói: “Năm đó lúc ta sắp gặp nạn lớn, người chết đạo mất, ta đã tách một phần sức mạnh ba hồn bảy phách của mình vào trong nhà thờ tổ của gia tộc Ly Tâm!”
“Các con cháu chết đi đều sẽ để lại một phần sức mạnh ba hồn bảy phách hội tụ ở chỗ này”.
“Nếu gia tộc Ly Tâm ta mà xuống dốc, từng phần sức mạnh để lại này có thể trợ giúp con cháu gia tộc Ly Tâm ta đột nhiên tăng mạnh thực lực”.
“Chỉ là lão phu không nghĩ tới, thế mà phải chờ gần tám vạn năm!”
“Cũng trách ta đã giấu bảo tàng này quá sâu!”
Tách ra sức mạnh ba hồn bảy phách, ngưng tụ một luồng sức mạnh?
Là sức mạnh gì?
Giờ phút này Ly Tâm Lăng lại không để ý đến những điều này, tiếp tục nói: “Lão tổ tông, là một người tên là Tần Ninh công tử đã giúp ta có thể gặp mặt các vị tiên tổ!”
“Tần Ninh công tử nói, năm đó được người cứu giúp nên vô cùng biết ơn”.
“Tần Ninh công tử?”
Ly Tâm Ngân nghe thấy lời này, thân thể run lên.
Kích động run rẩy! “Hắn ở đâu?”
“Ngay trong nhà thờ tổ”.
Ly Tâm Ngân nghe vậy, bỗng nhiên sửa sang lại quần áo, sắc mặt nghiêm nghị, chắp hai tay lại cung kính quỳ xuống làm đại lễ ba quỳ chín bái.
“Lão tổ tông, Tần công tử không nhìn thấy mọi người...”, “Vậy cũng phải quỳ!”
Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại nghiêm nghị nói: “Tám vạn năm trước, Ly Tâm Ngân ta chỉ là một thiếu niên nghèo túng trong thành Vạn Ma”.
“Ngẫu nhiên gặp được Tần Ninh công tử bị thương nặng nên mới thuận tay cứu, chăm sóc hắn một khoảng thời gian”.
“Chỉ là không nghĩ tới việc thuận tay cứu này lại khiến gia tộc Ly Tâm chúng ta vươn lên!”
“Về sau, Tần Ninh công tử đã giúp một người có thiên phú bình thường như ta đạt đến Địa Thánh viên mãn, trở thành bá chủ của thành Vạn Ma”.
“Lúc ấy, Tần Ninh công tử đã dặn dò ta không được tìm cách đột phá thành cao nhân cảnh giới cao nhân Thiên Thánh, thế nhưng là ta lòng tham không đủ, kết quả dẫn tới phản phệ, người chết đạo tiêu, khiến gia tộc Ly Tâm vừa đạt đến hưng thịnh lại bắt đầu đi về hướng suy bại”.
Lúc nói những lời này, Ly Tâm Ngân cũng vô cùng hổ thẹn.
Ly Tâm Ngân nhìn về phía Ly Tâm Lăng, trịnh trọng nói: “Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu gia tộc Ly Tâm ta, lão tổ ở đây nói cho ngươi biết, đời này kiếp này không được ngỗ nghịch Tần Ninh công tử, hắn là cao nhân”.
“Năm đó hắn đã đến cấp bậc Thiên Thánh, chỉ sợ bây giờ sẽ càng thêm sâu không lường được!”
“Cái gì?”
Ly Tâm Lăng nghe thấy lời này thì ngẩn người ra.
Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?
Cái gì là cao nhân Thiên Thánh?
Đến cấp bậc cao nhân Thiên Thánh, đó là cường giả vô địch trong toàn bộ Thanh Châu, không ai dám trêu chọc.
Thế nhưng không đúng! Tần Ninh rõ ràng là cảnh giới Hư Thánh tầng ba mà!
Chương 1574: Giúp ngươi thành Thánh
Ly Tâm Lăng nhìn về phía lão tổ nhà mình, chắp tay nói: “Lão tổ, bây giờ Tần công tử chỉ là Hư Thánh tầng ba... Nhưng thực lực rất mạnh mẽ, đối mặt với Hư Thánh tầng năm, tầng bảy cũng đều không sợ!”
“Hả?”
Ly Tâm Ngân lại nói: “Ngươi miêu tả bề ngoài của Tần công tử ra xem”.
Ly Tâm Lăng liền làm theo.
Chỉ là nhìn thấy bề ngoài kia, sắc mặt Ly Tâm Ngân lại biến đổi.
“Quái lạ quái lạ!”
Ly Tâm Ngân kinh ngạc nói.
“Lão tổ, có gì quái lạ?”
Một vị lão tổ gia tộc Ly Tâm mở miệng nói.
Ly Tâm Ngân chậm rãi nói: “Năm đó ta nhìn thấy Tần công tử cũng không phải như thế, thế mà đã thay đổi một khuôn mặt...”, lúc này hơn mười tộc trưởng của gia tộc Ly Tâm cũng vô cùng kinh ngạc.
Trong lòng Ly Tâm Lăng càng kinh ngạc hơn.
Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?
Vậy sao bây giờ lại là Hư Thánh, lại làm như thế nào để thay đổi được khuôn mặt?
Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại thở dài nói: “Thực lực mạnh đến cấp bậc kia, có lẽ đã sớm trở thành Thánh Đế vô cùng kỳ diệu đi... Hoặc là bỏ qua tất cả những gì đang có, đuổi theo đại đạo hoàn mỹ một lần nữa!”
Ly Tâm Ngân không ngừng tán thưởng.
Năm đó Tần Ninh mạnh mẽ như thế nào! Thiên Thánh! Trong cả vùng Thanh Châu, cao nhân Thiên Thánh đều là loại người cực kỳ mạnh mẽ, không khác gì thần cả.
“Nếu Tần công tử đưa ngươi đưa tới vậy ta đã hiểu ý rồi!”
“Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu của gia tộc Ly Tâm ta, trách nhiệm làm gia tộc Ly Tâm lớn mạnh liền giao cho ngươi!”
“Lão tổ của ngươi năm đó bị hạn chế thiên phú, cuối cùng cả đời này cũng chỉ có thể đến Địa Thánh đỉnh phong”.
“Trong gia tộc cũng không có võ giả thiên phú mạnh mẽ xuất hiện”.
“Tần công tử nhìn trúng ngươi, đó chính là tín nhiệm ngươi”.
Ly Tâm Lăng cung kính chắp tay, quỳ xuống đất lễ bái.
“Mọi người, bắt đầu đi!”
Giờ phút này Ly Tâm Ngân mở miệng nói: “Lăng, thay ta nói một tiếng cảm ơn với Tần công tử, đời này lão hủ không có cách nào trả lại ân tình, đời sau sẽ báo đáp!”
“Vâng!”
Ly Tâm Lăng mở miệng nói: “Lão tổ, mọi người muốn... làm cái gì?”
Nghe thấy lời này, Ly Tâm Ngân cười ha ha một tiếng nói: “Giúp ngươi thành Thánh!”
Ầm... Trong nháy mắt, hơn mười bóng người hóa thành hơn mười luồng ánh sáng tập trung trước người Ly Tâm Lăng.
“Hơn mười vì tiền bối gia tộc Ly Tâm chúng ta sẽ truyền một phần sức mạnh cả đời cho ngươi, ngươi tự mình lĩnh ngộ, nếu có thể tiếp nhận toàn bộ đương nhiên là vô cùng tốt”.
“Nếu như không thể thì cứ tích trữ sức mạnh trong cơ thể để sau này chậm rãi tiêu hóa”.
“Nếu sau này có thể trở thành Thánh làm vinh quang cửa nhà thì cũng là một việc vui”.
“Có Tần công tử ở đây, ngươi có thể làm được!”
Lúc này từng giọng nói dần dần tiêu tán.
Hơn mười luồng ánh sáng kia xông thẳng vào trong cơ thể Ly Tâm Lăng.
Trong nháy mắt này, biển linh thức hoàn toàn biến đổi.
Từng luồng ánh sáng xông ra.
Từng luồng sức mạnh trong biển linh thức bùng nổ.
Biển linh thức năm trăm ngàn mét bị chấn động đến một trăm vạn mét.
Giống như có một cơn sóng biển đột nhiên ập vào trong mặt hồ bình tĩnh.
Không, không phải một, mà là mười mấy cơn.
Giờ phút này trong ánh mắt của Ly Tâm Lăng có vài phần kinh ngạc.
Sức mạnh thuần khiết quá mạnh mẽ đang thúc giục cậu ta tiến lên.
Rất nhanh biển linh thức đã đạt tới trăm vạn mét.
Mà ngay sau đó, biển linh thức tiếp tục tăng cường.
Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Trong biển linh thức, linh thức bị đè nén, hóa thành hồn hải.
Từng làn sóng khí tức điên cuồng trùng điệp tuôn ra.
Giờ phút này, sức mạnh cả người Ly Tâm Lăng đều được khuấy động.
Biển linh thức lột xác thành công.
Cảnh giới Hư Thánh.
Thế nhưng sức mạnh mãnh liệt kia lại không dừng lại.
Biển linh thức lột xác mười vạn mét, hai mươi vạn mét, ba mươi vạn mét... cứ lột xác mãi, ngưng tụ mãi.
Ầm! Đột nhiên, biển linh thức hoàn toàn biến mất.
Thay vào đó là hồn hải trăm vạn mét.
Hư Thánh tầng mười.
Thế nhưng sức mạnh kia vẫn không hề biến mất.
Phía trên hồn hải màu xanh đen vô cùng rộng lớn.
Một khí tức sôi trào mãnh liệt xuất hiện.
Mười mấy luồng ánh sáng lúc này tụ tập lại một chỗ.
Trong ánh sáng chói lóa, sức mạnh nổ vang ầm ầm.
Giờ phút này, một luồng ánh sáng màu đen chậm rãi hiện ra trong hồn hải yên tĩnh.
Ly Tâm Lăng nhìn thấy một màn kia thì kinh ngạc kêu lên một tiếng.
“Hồn hiện!”
Cho dù là phàm nhân hay là võ giả thì đều có ba hồn bảy phách.
Chỉ là con người khi sinh ra, hồn hải vắng vẻ, ba hồn bảy phách không hiện.
Chỉ có không ngừng tu hành mới có thể tỉnh lại.
Thiên Nhân sinh ra linh thức.
Vương Giả ngưng tụ biển linh thức.
Hư Thánh hóa thành hồn hải.
Đây đều là quá trình thức tỉnh.
Mà sau khi thật sự thức tỉnh thành công đến cảnh giới Thánh Nhân thì sẽ bước vào hàng ngũ cao thủ thiên địa.
Ít nhất là cao thủ trong Hạ Tam Thiên.
Cảnh giới Thánh Nhân, ba hồn xuất hiện.
Cảnh giới Địa Thánh, bảy phách ngưng tụ.
Đây chính là quá trình ba hồn bảy phách xuất hiện.
Giờ phút này, một hồn của Ly Tâm Lăng đã xuất hiện! Thánh Nhân, cảnh giới Nhất Hồn.
Ly Tâm Lăng chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mình từ Hóa Thánh trở thành Thánh Nhân.
Gần như là không thể tưởng tượng nổi.
Dần dần, Ly Tâm Lăng mở hai mắt ra.
Giờ phút này, sắc trời đã sáng rõ.
Ly Tâm Lăng đứng dậy nhìn linh bài trong nhà thờ tổ, cung kính hành lễ.
“Các vị lão tổ, gia tộc Ly Tâm ở trong tay ta sẽ mạnh lên một lần nữa!”
Ly Tâm Lăng chỉnh đốn một lát rồi mới đi ngoài nhà thờ tổ.
Mặt trời lên cao.
Đi vào sảnh trước lại phát hiện mấy người Tần Ninh đang ngồi bên bàn ăn cơm.
Cái miệng nhỏ của muội muội Ly Tâm Linh Nguyệt tràn đầy dầu mỡ, ăn đến mức quên cả trời đất.
Cơm canh mấy ngày nay đều là Nguyên gia cho đầu bếp của quán cơm Nguyên Nguyệt làm, mỗi ngày đều đưa tới đúng giờ, mùi vị cơm canh của quán cơm Nguyên Nguyệt đều không cần phải nói.
Cực kỳ nổi tiếng trong thành Nguyên gia, thậm chí là toàn bộ thành Vạn Ma.
“Ca!”
Mặc dù Ly Tâm Linh Nguyệt không nhìn thấy, nhưng lại rèn luyện ra được khứu giác và thính giác, hưng phấn nói: “Muội còn tưởng rằng hôm nay huynh còn muốn tiếp tục bế quan chứ, huynh xuất quan không phải là vì bị mùi cơm chín hấp dẫn đấy chứ?”
“Nhóc con, không phải là ca ca còn chưa ăn sáng sao?”
“Cái gì!”
Ly Tâm Linh Nguyệt lại lau miệng nói: “Ca ca đã không xuất hiện mười ngày rồi”.
Mười ngày! Ly Tâm Lăng sững sờ.
Cậu ta còn nghĩ mới chỉ qua một đêm... Giờ phút này, cô cô Bách Hương nhìn về phía Ly Tâm Lăng, sắc mặt lại biến hóa.
Lý Huyên, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận đều là cảnh giới Hóa Thánh, không cảm giác được hồn lực dao động, thế nhưng cô ta lại có thể cảm giác được.
Trên thực tế, võ giả đến cảnh giới Hư Thánh sẽ có hồn lực, lực công kích rất mạnh, nhưng vẫn khá tản mạn.
Nhưng khi đến cảnh giới Thánh Nhân, một hồn ngưng tụ, hồn lực sẽ khá tập trung, ngưng tụ lại với nhau, uy lực sẽ mạnh hơn.
Đây cũng là lý do Thánh Nhân mạnh hơn Hư Thánh.
“Ngươi...”, cô cô Bách Hương nhìn về phía Ly Tâm Lăng, không chắc chắn nói: “Ngươi đến cảnh giới Thánh Nhân rồi?”
Cô ta vừa dứt lời, những tiếng leng keng vang lên trong phòng ăn.
Lúc này ba người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn, Lý Huyên há hốc mồm ra, đũa thìa trong tay đã sớm rơi xuống.
Ba người trợn mắt há hốc mồm nhìn Ly Tâm Lăng.
Thánh Nhân?
Tên này?
Bế quan mười ngày, thành Thánh Nhân?
Chương 1575: Ngươi không cần khẩn trương như vậy
Ly Tâm Lăng nhìn về phía mấy người, có chút không quen gãi đầu một cái, nói: “Thánh Nhân cảnh giới Nhất Hồn...”, lần này, ba người Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, Lý Huyên hoàn toàn ngây ra.
Thật ư?
Giờ phút này Ly Tâm Linh Nguyệt cũng là trợn mắt há hốc mồm “nhìn” ca ca của mình.
“Ca ca, huynh thật sự... trở thành Thánh Nhân?”
Ly Tâm Lăng nắm lấy tay nhỏ của muội muội, gật đầu nói: “Ừm, về sau ca ca sẽ không để cho người khác bắt nạt muội!”
Ly Tâm Linh Nguyệt có chút khó có thể tin.
Là thật sự không tin nổi.
Không thể tưởng tượng nổi.
Thánh Nhân! Đại ca cũng là Thánh Nhân giống võ giả mạnh nhất Nguyên gia.
Mà giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Ly Tâm Lăng.
Ly Tâm Lăng cũng quỳ xuống lạy Tần Ninh, chắp tay nói: “Tiên tổ muốn nói lời cảm ơn ân huệ của Tần công tử, hôm nay Ly Tâm Lăng ta sẽ lập lời thế, đời này kiếp này, Tần công tử có gì dặn dò, ta có chết cũng không chối từ, con cháu gia tộc Ly Tâm ta vĩnh viễn nhớ đến ân tình của Tần công tử!”
Tần Ninh liếc Ly Tâm Lăng, chậm rãi nói: “Đứng lên đi, ngươi vừa mới vào Thánh Nhân, một hồn bất ổn, hãy nhận lấy ba viên đan dược này, ba ngày một viên, nó sẽ giúp ngươi ổn định hồn lực, đồng thời cũng áp chế từng sức mạnh vẫn chưa tiêu hóa được trong cơ thể ngươi để sau này từ từ tiêu hóa”.
“Ly Tâm quyết của gia tộc Ly Tâm ngươi đủ để chống đỡ ngươi tu hành đến tu vi Địa Thánh đỉnh cao, không thể bỏ lỡ”.
Ly Tâm quyết đã khắc vào trong đầu Ly Tâm Lăng thông qua mười mấy vị lão tổ rồi.
Ly Tâm Lăng hiểu ra điều này có ý gì.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Tiếp theo ngươi không được vội vã tăng cảnh giới, ổn định cảnh giới mới là quan trọng”.
“Vâng!”
Tần Ninh khoát tay ra hiệu Ly Tâm Lăng ngồi xuống cùng nhau ăn cơm.
“Ăn cơm cho thật ngon, ăn cơm xong thì hãy đổi bảng hiệu bên ngoài cửa, đây là Ly Tâm phủ, không phải Nguyên phủ!”
“Vâng!”
Ly Tâm Lăng chắp tay nói lần nữa.
Mà giờ phút này, ba người Lý Huyên, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận nào còn ăn được cơm!
“Tần Ninh, Tần Ninh...”, Tiên Vô Tận kéo góc áo Tần Ninh, chậm rãi nói: “Đừng ăn, còn ăn cái gì nữa...”, “Cũng cho chúng ta mấy viên thánh đan như vậy đi!”
Tiên Vô Tận thật sự gấp gáp.
Mặc dù mới chỉ đến vùng đất Vạn Ma một khoảng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, hai người đã tăng lên tới cảnh giới Hóa Thánh tầng năm, thế nhưng căn bản không đáng chú ý.
Ly Tâm Lăng đã đến cảnh giới Thánh Nhân trong chớp mắt rồi.
Nếu không phải là Tần Ninh làm, có đánh chết bọn họ cũng không tin.
“Đúng vậy, Tần đại ca!”
Lúc này Lý Huyên cũng nâng hai tay lên chống cằm, buồn bã nói: “Ta cũng muốn!”
“Ngươi muốn gì?”
Tần Ninh dùng đũa gõ gõ đầu Lý Huyên, cười mắng: “Tuổi còn nhỏ, gây dựng cơ sở vững chắc mới là tốt nhất”.
“Chúng ta không cần!”
Lúc này Huyền Chấn vội vàng nói: “Hai người chúng ta không cần gây dựng cơ sở vững chắc gì hết!”
“Hai người các ngươi càng cần!”
“Võ giả ở đại lục Vạn Thiên lấy linh khí làm cơ sở để tu hành, võ giả bên trong thế giới Cửu Thiên lại là lấy thánh lực làm cơ sở để tu hành, hai người các ngươi vẫn chưa hoàn toàn chuyển hóa”.
“Ít nhất phải đến Hư Thánh thì ta mới có thể dùng một chút biện pháp giúp các ngươi tăng lên”.
Hư Thánh! Lúc này sắc mặt Huyền Chấn và Tiên Vô Tận đều biến đổi.
Từ Hóa Thánh tầng năm đến cảnh giới Hư Thánh còn cả một khoảng cách dài.
Khó lắm! Lúc này những tiếng đập cửa rầm rầm rầm vang lên.
Bên ngoài sân trước, có người gõ cửa.
Lý Huyên lập tức đi ra ngoài mở cửa.
Mấy bóng người đi vào.
Dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên, thần thái trang nhã, khí chất cao quý, giờ phút này bà ta đang đánh giá phủ đệ.
Ở sau lưng bà ta là một cô gái có vẻ ngoài chừng hai mươi tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, dáng người xinh đẹp, ở eo nhỏ váy dài có một dải lụa màu xanh buộc quanh eo, khuôn mặt có vài phần do dự, mấy phần hiếu kỳ nhìn về phía đình viện.
Liễu Như Thị! Nguyên Thanh Hạm! Giờ phút này Liễu Như Thị không còn vẻ bối rối như ngày đó nữa, thay vào đó là khí chất cao thượng kiêu ngạo.
Mà sắc mặt Nguyên Thanh Hạm cũng đã khôi phục không ít, càng lộ ra vẻ xinh đẹp tuyệt trần.
“Tần Ninh công tử, thời hạn mười ngày đã đến, Liễu Như Thị dẫn con gái đến châm cứu!”
Giờ phút này giọng điệu của Liễu Như Thị không có chút tình cảm nào, không mặn không nhạt.
Tần Ninh nhìn mấy người một chút.
“Đi theo ta!”
Vừa dứt lời, Tần Ninh dẫn mấy người đi ra sân sau.
Quay đầu nhìn về phía Ly Tâm Lăng, Tần Ninh dặn dò: “Đổi Nguyên phủ thành Ly Tâm phủ đi!”
“Ừm!”
Liễu Như Thị nghe thấy lời này thì nhíu mày.
Tần Ninh thật sự coi chỗ mượn tạm của Nguyên gia thành vườn hoa nhà hắn ư?
Chỉ là Liễu Như Thị cũng không thèm để ý đến điều đó.
Bà ta chỉ quan tâm đến sự an toàn của con gái mình, về phần những chuyện này, Nguyên Mậu Phong, Nguyên Mậu Minh sẽ giải quyết, không tới lượt bà ta quan tâm.
Liễu Như Thị dẫn mấy người Nguyên Thanh Hạm đi theo Tần Ninh vào sân sau.
Sân trước có không ít người của Nguyên gia.
Chỉ là giờ phút này, mấy người Tiên Vô Tận, Huyền Chấn lại không hề e ngại.
Dù sao, bây giờ Ly Tâm Lăng là Thánh Nhân.
Bọn họ cũng có một Thánh Nhân ở cạnh trong thành Nguyên Gia này, vậy còn sợ cái gì nữa?
Dù Thánh Nhân này cũng không có thực lực mạnh bằng Thánh Nhân của Nguyên gia.
Nhưng đó cũng là Thánh Nhân!
Sân sau.
Bên ngoài gian phòng, Tần Ninh nhìn về phía hai mẹ con Liễu Như Thị và Nguyên Thanh Hạm.
“Đi cả vào sao?”
“Ừm!”
Liễu Như Thị nói thẳng.
Bà ta cũng không yên tâm để con gái mình và Tần Ninh, cô nam quả nữ ở chung một phòng.
“Mẹ, không cần...”, giờ phút này lại khuôn mặt Nguyên Thanh Hạm đỏ rực như quả táo, vội vàng nói: “Rất nhanh sẽ kết thúc, mẹ đừng đi vào!”
Vốn dĩ đã rất xấu hổ, có mẹ ở bên cạnh sẽ càng lúng túng hơn! Liễu Như Thị còn muốn nói điều gì đó, nhưng Nguyên Thanh Hạm lại làm ra vẻ mặt cầu xin.
Cuối cùng Liễu Như Thị vẫn không lay chuyển được con gái của mình.
Bà ta về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Tần công tử, làm phiền!”
“Khách khí khách khí!”
Tần Ninh quay người vào nhà.
Liễu Như Thị truyền âm dặn dò Nguyên Thanh Hạm: “Có gì không ổn thì trực tiếp gọi mẹ!”
“Vâng!”
Nguyên Thanh Hạm tiến vào trong phòng.
Giờ phút này Tần Ninh đi vào trong phòng, mở một bộ ngân châm đã chuẩn bị sẵn trên bàn ra.
“Cởi váy ra, nằm ở trên giường là được!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta nói rõ lần nữa, cũng không phải là ta muốn như thế, nếu như ngươi không ăn quả Huyết Thánh thì cũng không cần làm vậy”.
“Quả Huyết Thánh kết hợp với Thực Huyết Hạt Độc, độc tố xâm nhập vào xương tủy của ngươi, thực lực của ta không đủ, không thể châm cứu chính xác qua quần áo được!”
“Ta hiểu rồi!”
Lúc này sắc mặt Nguyên Thanh Hạm đỏ bừng, nói: “Ngươi... bây giờ ngươi có thể xoay người sang chỗ khác được không”.
Tần Ninh nhíu mày, xoay người sang chỗ khác.
Mà lúc này, một tiếng sột soạt vang lên.
“Được rồi!”
Nguyên Thanh Hạm mở miệng.
Tần Ninh xoay người lại, cầm ngân châm trong tay rồi ngồi xuống bên giường.
“Lần đầu tiên châm cứu cho ngươi đã giải được độc tố trong máu thịt, lần này là độc tố trong xương cốt, tổng cộng gồm ba lần”.
“Sau lần thứ ba, ngươi cũng không cần đến nữa!”
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Thanh Hạm, lại phát hiện Nguyên Thanh Hạm nhắm nghiền hai mắt, thân thể cứng ngắc, nằm ở trên giường không nói một lời.
Trong lòng Tần Ninh rất bất đắc dĩ.
“Không cần khẩn trương như vậy, ta cũng sẽ không ăn người!”
“Lại nói, ngươi ở trước mặt ta, tuy nói sắc đẹp có thể ăn được, thế nhưng cũng như đồ tể đối đãi với heo chó thôi, hiểu chưa?”
Đồ tể đối đãi với heo chó?
Trong lòng Nguyên Thanh Hạm bỗng nhiên vô cùng giận dữ.
Bình luận facebook