• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 1241-1245

Chương 1241: Ao Tiên Âm

Sương mù uốn lượng quanh co, nước trong ao lượn lờ không tan.

Tần Ninh đến bên ao nói: “Đây chính là ao Tiên Âm!”

“Ao Tiên Âm là vùng đất Âm Vương đánh đàn cả đời, nơi đây trải qua ảnh hưởng âm luật hóa thành một vùng đất tuyệt diệu, bên trong ao không phải nước mà là âm luật”.

“Vốn là một cơ duyên lớn, muốn giữ lại, bây giờ coi như vận khí ngươi tốt”.

Diệp Viên Viên nghe vậy, nhìn về phía ao nước.

“Làm sao tiếp nhận?”

“Ngồi vào là được, tự bản thân cô sẽ cảm ngộ được”.

Diệp Viên Viên nói xong liền muốn đến gần hồ Tiên Âm.

“Làm gì? Gấp vậy sao?”

Tần Ninh mở miệng nói: “Cởi đồ vào trong ao, yên lặng ngồi xuống, tĩnh tâm cảm ngộ”.

“A?”

Diệp Viên Viên đỏ mặt.

“A cái gì a, cũng không phải là chưa từng nhìn thấy, nhanh lên một chút”.

Tần Ninh lại nói: “Đây chính là cơ duyên lớn, nếu cô không muốn thì quay đầu để cho Sương Nhi!”

“Ta muốn!”

Diệp Viên Viên vội vàng nói.

Dần dần quần áo cởi ra, Diệp Viên Viên chậm rãi đi vào trong ao.

Một luồng khí tức thoải mái, dòng nước chảy vào toàn thân trên dưới.

Cùng với Diệp Viên Viên ngồi trên bục đá trong ao Tiên Âm kia, sương mù bốn phía hóa thành giọt nước, tỏa ra xung quanh cơ thể Diệp Viên Viên.

Lúc này, tâm trạng Diệp Viên Viên được gột tẩy.

Giống như bên tai vang lên Thiên Ngoại Huyền âm, nhất thời khiến tâm trạng người ta say mê.

“Cố thủ tâm trạng một hồi, đừng nghĩ đến thứ khác!”

“Ừm!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, lúc này đàn Phủ Uyên xuất hiện.

Mười ngón tay khẽ cong, tiếng đàn Phủ Uyên vang lên.

Tiếng đàn vang khắp đại điện, vang khắp toàn bộ tiên cung Thiên Âm.

Cửu Anh lúc này nghe thấy tiếng đàn, móng vuốt liên tục lột bụng Diệp Khai Nguyên, nhìn thấy Diệp Khai Nguyên khôi phục, nó lại một lần nữa lột ra.

“Đánh đàn?”

Cửu Anh lẩm bẩm: “Ngay cả Cốc Tân Nguyệt cũng không cho vào, Tần gia chắc chắn đang làm chuyện không thể miêu tả được”.

“Thưởng thức tệ quá, không ai hạ thủ được”.

“Có điều chắc cũng rất xuất sắc, cái này đều đánh đàn tấu nhạc, thật biết chơi”.

“Muốn đi xem quá, chỉ là không biết bị Tần gia đánh chết không…”, Cửu Anh nói xong, nó trừng hai mắt quát lên: “Lão già kia, đừng mong chạy!”

Diệp Khai Nguyên nghe thấy vậy, ông ta gần như muốn hộc máu.

Chạy?

Ông ta bị mấy đại Thiên Nhân đánh tàn phế, không có cách nào chạy được.

Tên súc sinh Cửu Anh này.

Sợ ông ta chạy mất, nó liên tục dùng móng sắc cứa ngực ông ta, ông ta vừa hồi phục, tên nhãi này lại cứa.

“Ngươi giết ta đi!”

Diệp Khai Nguyên tức giận nói.

Thiên Nhân tam bộ bị làm nhục như vậy, chi bằng chết cho xong!

“Vậy không được!”

Cửu Anh nghiêm túc lại: “Tần gia nói khống chế ngươi, giết ngươi thì không được!”

Diệp Khai Nguyên lúc này cặp mắt mang vẻ oán độc.

Mà cùng lúc đó, một bên khác, Cốc Tân Nguyệt khẽ nhíu mày.

Tiếng đàn này có chút không đúng.

Nàng ta đương nhiên không có suy nghĩ lung tung như Cửu Anh, đánh đàn góp vui?

Nghĩ gì vậy! Trong lòng nàng, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi sớm đã là người của Tần Ninh.

Chuyện sớm hay muộn thôi! Chỉ là giây phút này Tần Ninh sẽ không lú lẫn làm mấy chuyện ấy.

Khả năng cực lớn là… e rằng Diệp Viên Viên đã xảy ra vấn đề.

Rốt cuộc là vấn đề gì, nàng ta không nhìn ra, nhưng có lẽ Tần Ninh đã nhìn ra cái gì đó.

Cùng lúc đó.

Dãy núi Thiên Giao.

Một thân ảnh nhếch nhác xuống núi.

Diệp Vô Thanh! Một trong thiên kiêu đương thời của Diệp gia.

Lúc này Diệp Vô Thanh không dám thở mạnh, giống như tia chớp chạy trốn mất.

Mạch chủ thất mạch Diệp Khai Nguyên bị bắt rồi! Đây là sỉ nhục của thương hội Diệp gia! Chuyện này nhất định phải bẩm báo tộc trưởng, nếu không thương hội Diệp gia sẽ xấu hổ mất mặt.

Diệp Khai Nguyên là mạch chủ thất mạch Diệp gia! Mà một bên khác, Thiên Minh Vũ sớm đã sợ hãi chạy ra xa.

Thiên Bảo lâu! Phải có người mạnh hơn ra tay.

Chí ít là trên Thiên Nhân tứ bộ.

Nếu không thì không giết được Tần Ninh.

Hai đại thiên kiêu vừa xuất thế lịch luyện, chuẩn bị xây dựng danh hiệu của mình, nhưng đụng phải Tần Ninh lại bị phá hỏng quay về.

Thế giới này quá nguy hiểm! Cũng không cần nhưng hư danh kia khá tốt, tiên cung Thiên Âm mở, một trận đại loạn diễn ra.

Lúc này bên trong tiên cung Thiên Âm.

Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Âm cùng với đám người Vạn Tử Hàng của Vạn Thiên các lẳng lặng chờ đợi.

Phân chia lợi ích đã xong.

Lúc này Vạn Tử Hàng trong lòng sung sướng.

Quá sung sướng.

Đạt đến Thiên Nhân nhất bộ, ông ta có thể trở lại đảm nhiệm chức vụ trong tổng các Vạn Thiên các.

Hơn nữa lần này bên trong Thiên Âm cung dãy núi Thiên Giao, Vạn Thiên các lấy được rất rất nhiều thiên tài địa bảo.

Vạn Tử Hàng đương nhiên không có độc chiếm một mình.

Những thứ này, ít nhất phân cho Tần Ninh một nửa.

Thiếu hụt một phần tiền này có thể đổi lấy cảm tình của Tần Ninh.

Điểm này là đủ rồi.

Vạn Khuynh Tuyết đã thành lập phòng giám sát cho Tần Ninh.

Ông ta cũng phải cân nhắc một chút.

Lúc này mấy người ở bên ngoài Nguyên Hoàng cung lẳng lặng chờ đợi.

Cửu Anh lặng lẽ đến gần Cốc Tân Nguyệt nói: “Lần này Tần gia có thời gian rất dài, còn dài hơn so với lần trước của chúng ta”.

“...”

“Cô nói xem, sẽ không có niềm vui thích mới mà quên tình yêu cũ cô chứ?”

“...”

“Aiz, thật ra cô cũng không cần lo lắng, các cô kẻ tám lạng người nửa cân cũng như vậy thôi. Ta thấy Tần gia chính là đổi khẩu vị, không sao đâu!”

“Cút!”

Cốc Tân Nguyệt lần này không chịu nổi nữa.

Thạch Cảm Đương không có ở đây. Cửu Anh này lại thành kẻ lắm lời.

“Chờ ta đến cảnh giới Thiên Nhân, chờ đó!”

Cốc Tân Nguyệt nhàn nhạt nói: “Chặt chín cái đầu xuống làm đồ nhắm rượu!”

“Thịt của ta ăn không ngon đâu!”

Vẻ mặt Cửu Anh thành thật nói: “Thật đấy, ta ăn rồi!”

Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt mặt đầy bất đắc dĩ.

Thật sự không muốn nói chuyện nữa. Cái tên này không bình thường.

“Vả lại ta là Anh Anh của Tần gia, cô muốn ăn ta cũng phải được Tần gia gật đầu…”

“Cút!”

Một chữ nữa lại dứt, Cửu Anh cảm thấy tẻ nhạt vô vị, cũng chỉ không lên tiếng nữa.

Mọi người đều lẳng lặng chờ đợi.

Cùng lúc đó trong ao Tiên Âm của Nguyên Hoàng cung.

Vết thương trên người Diệp Viên Viên lúc này biến mất, da thịt bóng loáng như tuyết, yên tĩnh ngồi trong ao, vẻ mặt buông lỏng.

Bên cạnh ao, Tần Ninh xoa tay gảy đàn, tiếng đàn du dương.

Đôi mắt Diệp Viên Viên chậm rãi mở ra, cười nói: “Công tử, ta không sao”.

Không sao rồi! Vết thương trong cơ thể thật sự đã hồi phục.

Ao Tiên Âm này phối hợp với âm khúc của Tần Ninh quá thần kỳ.

“Không sao?”

Tần Ninh không bằng lòng nói: “Chuyện vừa mới bắt đầu thôi”.

Lời vừa nói, âm thuật Tần Ninh tăng cường.

Âm luật lúc này trở nên nhanh chóng.

Vừa bắt đầu, Diệp Viên Viên còn không có cảm giác gì.

Nhưng dần dần Diệp Viên Viên cảm giác không đúng.

Trong cơ thể, từng tia linh khí cực kỳ yếu ớt giống như không nghe chỉ huy.

Mà ngay sau đó, một tia linh khí yếu ớt kia hóa thành một luồng linh khí cường đại, khuấy động cửu mạch.

Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung thể lúc này tự động mở.

Một búp sen xanh xuất hiện trước mặt Diệp Viên Viên.

Mà bên trong sen xanh kia từng đường sức mạnh lưu động.

Những sức mạnh kia giống như từ bên trong chín cánh sen hóa thành hình dáng một viên đan dược, tập trung chính giữa hoa sen.

Diệp Viên Viên thấy cảnh này, ánh mắt biến đổi.

Bên trong cơ thể nàng lại ngưng tụ ra một viên đan dược.

“Đây là cổ đan!”

Tần Ninh nói.
Chương 1242: Đi Thiên Ngoại Tiên

“Có người mượn cơ thể cô nuôi trùng độc!”

Giọng Tần Ninh lạnh băng, hắn đoán không sai.

Trong thời gian ngắn ngủi Diệp Viên Viên đạt đến cảnh giới Quy Nhất cửu mạch, quá nhanh.

Loại tốc độ này không bình thường.

Mà bây giờ nhìn thấy điểm này, Tần Ninh đã xác định được.

Thật sự có người đang nuôi trùng độc! Lấy Cửu Chuyển Linh Lung thể của Diệp Viên Viên nuôi trùng độc.

“Dùng cơ thể ta nuôi trùng độc?”

“Không sai”.

Tần Ninh hờ hững nói: “Đan dược cô ăn cũng không phải không có tạp chất một trăm phần trăm, cô không cảm nhận thấy tạp chất là vì người cho cô đan dược thủ đoạn rất cao minh”.

“Đem trùng độc thay thế tạp chất, theo đan dược tiến vào trong cơ thể cô”.

“Đợi đến khi cổ đan này hoàn thành, cô chính là lò luyện đan của người khác, ăn cô rồi thì người ta có thể tiến triển rất nhanh”.

Diệp Viên Viên nghe vậy, sắc mặt trắng nhợt.

“Ta không đoán sai Tề Thông Phong và Sở Thiên Diệp kia chắc cũng như vậy”.

Tần Ninh lại nói: “Thủ pháp cổ đan này rất rất khó làm được, điều kiện hà khắc, ít nhất là Hoàng thể mới có thể chịu được, hơn nữa cổ đan bồi dưỡng ra cũng vô cùng mạnh”.

Hoàng thể! Sở Thiên Diệp và Tề Thông Phong chỉ là Hoàng thể, mà nàng là Đế thể!

“Ngô tiên sinh…”, lúc này Diệp Viên Viên tinh thần có chút hoảng hốt.

“Đừng phân tâm!”

Tần Ninh quát mắng: “Bây giờ ta tập trung tính độc toàn thân trên dưới của cô đến một điểm, cuối cùng ngưng tụ thành cổ đan, như vậy cũng là cách loại trừ tốt!”

Tần Ninh nói xong, tiếng đàn càng ngày càng gấp rút.

Diệp Viên Viên lúc này sắc mặt trắng nhợt, nhưng hàm răng cắn chặt không mở miệng.

Thời gian từng giờ từng phút qua đi, cuối cùng Diệp Viên Viên Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung thể, trong hoa sen phía sau lưng ngưng tụ thành một viên đan dược xanh nâu.

Không giống như huyền đan luyện chế bình thường, giống như một phôi thai vậy.

Lúc này Tần Ninh hít một hơi, sắc mặt hơi tái.

Tiêu hao quá lớn! Dù sao chỉ là cảnh giới Quy Nhất còn không cách nào ngưng tụ ra linh khí mạnh mẽ như vậy để gảy đàn Phủ Uyên.

Đây chính là vương khí! Nếu thật sự muốn phát huy uy lực, vậy thì ít nhất là cảnh giới Vương Giả mới có thể làm được.

“Thật xin lỗi, công tử…”, Diệp Viên Viên lúc này vẻ mặt ảm đạm nói.

“Nói xin lỗi với ta làm gì?”

Tần Ninh cười ha ha nói: “Ta không chữa vết thương cho cô thì ai chữa đây?”

“Muốn trách, ta cũng có trách nhiệm, chỉ dạy dỗ các cô cách làm thực lực hùng mạnh, nhưng không dạy các cô phòng tránh lòng người”.

Sắc mặt Diệp Viên Viên vẫn khó coi.

Cái này đâu dạy được!

“Đi thôi, dẫn cô đi tìm Ngô tiên sinh!”

Tần Ninh lại nói.

Diệp Viên Viên sửng sốt.

“Công tử biết là ai?”

“Tám mươi phần trăm chắc chắn!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nếu thật sự là hắn, vậy thì thú vị. Bạn cũ gặp lại, ta cũng muốn khách sáo, nếu thật sự là hắn thì cũng không khách sáo nổi”.

Lúc này Tần Ninh đứng dậy,

Tiếng nước chảy rào rào vang lên.

Diệp Viên Viên đột nhiên đi ra từ trong ao nước, hai tay ôm lấy Tần Ninh.

“Thật xin lỗi, công tử…”, Diệp Viên Viên không mặc đồ, cứ như vậy ôm Tần Ninh.

“Tiểu nha đầu, lần sau phải chú ý!”

Từ từ Tần Ninh xoay người lại, ôm Diệp Viên Viên vào trong ngực, nhẹ nhàng khoác áo lên người nàng, hắn cười nói: “Cổ đan này có thể phá hay không, ta còn không biết”.

“Kẻ hạ thủ thật độc ác!”

Diệp Viên Viên từ từ mặc váy áo, mái tóc xõa ra, khôi phục lại vẻ lạnh lùng kiêu ngạo.

Chỉ là Tần Ninh biết, dưới vẻ bề ngoài lạnh lùng cao ngạo này là một tâm tư đơn thuần, không nhiễm bụi trần, trong veo như lúc ban đầu.

… Két một tiếng, cửa lớn Nguyên Hoàng cung mở ra.

Tần Ninh bước chân ra, Diệp Viên Viên đi theo ngay phía sau.

“Các vị, đợi lâu rồi!”

“Đâu có đâu có!”

Hồng Lưu Thiên Nhân chắp tay nói: “Tần Ninh công tử, mấy người bọn ta giết Thiên Nhân tứ đại tông môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ. Đất Thiên Nam này bọn ta không ở tiếp được nữa, chuẩn bị rời đi, cáo từ tại đây”.

“Được!”

Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Nhân lần này thu hoạch cũng không nhỏ.

Ba thân ảnh dần dần rời đi.

Vạn Tử Hàng nhìn về phía Tần Ninh, cũng mở miệng nói: “Tần công tử, gần đây có thể sẽ rất loạn, chi bằng Tần công tử đến tổng các Vạn Thiên các xem một chút, thế nào?”

“Có thời gian ta sẽ đi, bảo với Nhất Vương và Cửu Thiên Vương chuẩn bị cố gắng tiếp đãi”.

Tần Ninh cười nói: “Nhưng bây giờ còn có việc lớn chưa làm xong!”

Việc lớn!

Thân ảnh Vạn Tử Hàng ngẩn ra.

“Yên tâm đi! Ta không phải người kích động!”

Tần Ninh lại nói: “Lần này các người không cần đi cùng ta, Vạn Thiên các thành Thiên Giao cũng cần có Thiên Nhân trấn giữ!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, hắn vẫy vẫy tay.

Cửu Anh lúc này đến gần.

“Diệp Khai Nguyên, Diệp Vô Thanh chạy rồi, chắc hắn quay về thương hội Diệp gia tìm cao thủ tới chứ?”

Tần Ninh cười nhạt nói: “Nếu như ngươi có cách thì nói cho hắn đừng đến dãy núi Thiên Giao tìm ta nữa, đi Thiên Ngoại Tiên, ta chờ ở đó!”

Thiên Ngoại Tiên! Bá chủ duy nhất đại lục Thiên Ngoại, cùng với đạo quán Thái Cực của Đông Đại Địa, Ngự Hư tông và Huyền Thiên cung của Tây Mạc, Thính Tuyết Sơn trang của vùng núi Tuyết Sơn, Thanh Ninh các của đại lục Trung Lan xưng lục đại thế lực bá của trên đại lục Vạn Thiên.

Tứ đại tông môn là tứ đại bá chủ của vùng đất Thiên Nam.

Nhưng Thiên Ngoại Tiên chính là bá chủ đứng đầu trên toàn bộ đại lục Vạn Thiên.

Tần Ninh đến đó làm gì?

Lúc này Tần Ninh vung tay lên, một sợi linh khí trói buộc Diệp Khai Nguyên.

“Nguyên Hoàng cung này có thể tự chủ phi hành, nhưng ta vẫn thích bị người ta kéo! Ngươi khá thích hợp…”, trong nháy mắt cơ thể Diệp Khai Nguyên bị từng đường linh khí trói buộc.

Nguyên Hoàng cung lúc này bay lên trời.

Dài rộng mấy trăm trượng, cao cũng trăm trưởng, một tòa cung điện bay lên trời.

Ba người Tần Ninh, Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên đứng ở trước bậc thang cung điện.

Cửu Anh cũng được một bên, chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

Hành cung này cũng chất đấy! Chỉ là dưới bậc thang ngoài trăm thước, Diệp Khai Nguyên bay vùn vụt lên.

Từng sợi tơ cuốn lấy ông ta, rút linh khí trong cơ thể ông ta.

Lúc này vị cường gia vô địch Thiên Nhân tam bộ này giống như con ngựa bị dây cương trói buộc ở trước Hoàng Nguyên cung! Trong tay Tần Ninh ngưng tụ một cây roi linh khí dài, một roi rút ra, giữa hư không vang lên một tiếng bốp khác thường.

“Ngây ra đó làm gì?”

Tần Ninh trách mắng: “Đi Thiên Ngoại Tiên!”

Diệp Khai Nguyên muốn phản kháng, nhưng lúc này không có sức phản kháng.

Nguyên Hoàng cung to lớn bay vùn vụt trên không trung.

Phá cấm chế, phá mặt đất, trực tiếp xuất hiện từ dưới đất bay lên cao ngàn trượng.

Cửu Anh chậc chậc lấy làm tò mò.

“Cung điện này rất vững chắc…” Cửu Anh mở miệng nói: “Tần gia, sau này cũng là cho ta một tòa chứ?”

“Vương khí dễ chế tạo như vậy? Ngươi tìm nguyên liệu, ta có thể cân nhắc giúp ngươi chế tạo một tòa”.

Tần Ninh đứng chắp tay, đứng yên trên bậc thang Nguyên Hoàng cung, nhìn xung quanh.

Dưới chân chính là núi sông ngàn dặm.

Bay vùn vụt trên không, hơn nữa còn dẫn theo một tòa cũng điện.

Loại này cho người ta cảm giác quá thoải mái.

Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt lúc này không nhịn được biến sắc.

Thần kỳ! Duy chỉ có Diệp Khai Nguyên lúc này bị lái, hèn mọn kéo theo Nguyên Hoàng cung đi.

“Tần Ninh, đi đâu vậy?”

Cốc Tân Nguyệt hỏi.

“Thiên Ngoại Tiên!”

Tần Ninh đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: “Một số người mưu tính cũng muốn mưu tính trên đầu ta, nếu không đi thì quá mất mặt!”
Chương 1243: Hành cung, Nguyên Hoàng cung!

Lúc này trong lòng Tần Ninh tức giận! Liên quan đến Diệp Viên Viên, có một sự phẫn nộ chưa từng có đến nay.

Lúc này Cốc Tân Nguyệt cảm thấy thái độ của Tần Ninh không bình thường, nàng ta che miệng cười nói: “Xem ra thật sự muốn nhiều thêm một muội muội tốt?”

Lời vừa nói ra, Tần Ninh ho khan một cái: “Tỳ nữ thăng làm phu nhân, chẳng đơn giản hơn sao?”

Bên cạnh, mặt đẹp của Diệp Viên Viên ửng đỏ.

Ba người ngồi trên Nguyên Hoàng cung lái về hướng Thiên Ngoại tiên.

Dọc theo đường đi Cửu Anh lái Diệp Khai Nguyên, đó được coi như là một niềm vui sướng.

Cuối cùng không cần dùng nó làm vật cưỡi rồi.

Bây giờ Tần Ninh có hành cung rồi! Còn là hành cung biết bay.

Một hành cung như vậy chứa trăm người ở, trên ngàn người đứng yên, hoàn toàn không thành vấn đề.

Kéo gió! Soái khí! Đánh nổ trời! Vùng đất Thiên Nam cách Thiên Ngoại Tiên không gần, cho dù ngồi trên Nguyên Hoàng cung, với tốc độ của Thiên Nhân cũng phải một hai ngày mới có thể đến.

Lúc này, trong đại điện Nguyên Hoàng cung.

Tần Ninh ngồi thẳng.

Cảnh này ngược lại khiến hắn nhớ lại.

Ngày xưa ở trong Cửu Thiên Vân Minh.

Vô Thượng Thần Đế làm chủ, Nguyên Hoàng Thần Đế là phụ.

Vô Thượng Thần Đế biến mất.

Nguyên Hoàng Thần Đế đảm nhiệm minh chủ Cửu Thiên Vân Minh.

Khoảng thời gian đó là như vậy.

Nghĩa vụ… sư phụ… mấy vị mẫu thân… và đám người đó đến sau đã từng theo phụ thân.

Đều là trưởng bối của hắn, nhưng lại giao trách nhiệm nặng nề cho hắn.

Đây là một loại tín nhiệm! Phụ thân liều mạng cả đời tạo ra vạn giới hưng thịnh yên bình.

Không thể nào bị hủy trong tay hắn! Hắn có trưởng bối kính yêu, các tay chân chí thân và các anh em vào sinh ra tử.

Con đường này vừa mới bắt đầu.

Cũng không ai có thể ngăn cản con đường hắn trở lại đỉnh cao! Cũng không ai có thể mưu đồ phá Cửu Thiên Vân Minh, mưu toan phá hủy Thương Mang Vân Giới.

Cốc Tân Nguyệt nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Thật sự muốn đi Thiên Ngoại Tiên?”

“Thiên Ngoại Tiên cũng có hai vị Vương Giả trấn giữ!”

“Hơn nữa cảnh giới Thiên Nhân cũng không ít… Nếu như chàng vẫn muốn dựa vào đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên thì có công kích thần hiệu rất lớn đối với Thiên Nhân tam bước, nhưng Thiên Nhân thất bước… khó khăn!”

Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Yên tâm, thế gian này không ai có thể giết ta!”

“Hơn nữa cũng không phải ta đi gây chuyện, chuyện không chắc chắn thì đi hỏi rõ ràng trước, bàn bạc lại không muộn!”

Cốc Tân Nguyệt khẽ nhíu mày.

Không phải đi gây chuyện?

Nàng ta tin mới lạ! Đại lục Vạn Thiên này gần như không có nơi nào mà Tần Ninh không dám đi gây chuyện.

Dần dần Nguyên Hoàng cung dừng lại.

Diệp Khai Nguyên lúc này buồn bực nói: “Đến Thiên Ngoại Tiên rồi!”

Diệp Viên Viên lúc này mở miệng nói: “Thiên Ngoại Tiên phân chia làm ba lớp, lớp thứ nhất là ngoại sơn, lớp thứ hai là nội sơn, lớp thứ ba là trung tâm”.

“Ta biết!”

Tần Ninh đi ra bên ngoài Nguyên Hoàng cung.

Trên thang điện, Tần Ninh nhìn về phía xa xa.

Một dãy núi, từng tòa đình đài lầu các như ẩn như hiện, cách thức khí phái to lớn.

Khiến cho người ta cảm thấy giống như du ngoạn thiên cung, uy vũ bất phàm.

Thiên Ngoại Tiên! Là một trong lục đại bá chủ uy danh lẫy lừng trên đại lục Vạn Thiên! Trên toàn bộ đại lục Vạn Thiên, Thiên Ngoại Tiên đều uy danh hiển hách.

Giống như một sinh linh khổng lồ đứng sừng sững trên đại lục Thiên Ngoại, khiến cho người ta không dám đến gần.

Lúc này một tòa cung điện xuất hiện trước sơn môn Thiên Ngoại Tiên.

Mấy thân ảnh phá không đi ra, đi về phía cung điện.

Một nam hai nữ.

Người đàn ông kia nhìn dáng vẻ khoảng đầu hai mươi tuổi, chỉ là võ giả cảnh giới đề thăng, mặt mũi rất dễ thay đổi, quỷ mới biết người đàn ông này mấy trăm tuổi hay mấy ngàn tuổi.

Tầm nhìn rơi trên người hai cô gái, mấy đệ tử ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Đứng đầu trong mỹ nữ! Người đàn ông này quá may mắn! Mấy thân ảnh dừng lại, nhìn về phía ba người Tần Ninh, mở miệng nói: “Nơi đây là Thiên Ngoại Tiên, các ngươi là người phương nào? Kẻ không phận sự không được vào Thiên Ngoại Tiên, trừ phi có thiệp mời!”

Nghe thấy lời này, Tần Ninh cười nói: “Làm phiền chuyển lời, bạn cũ đặc biết đến thăm Tiên Vô Tận!”

“Làm càn!”

Lời Tần Ninh vừa dứt, đệ tự canh núi kia nhất thời rống lên quát.

“Tên thật của Trấn Thiên Vương há có thể để người tùy tiện gọi?”

“Ta gọi hắn là Tiên Vô Tận xem như đã khách khí rồi, gọi hắn một tiếng Trấn lão đầu, lão già này cũng phải đồng ý với ta”.

Nghe thấy lời này, mấy tên đệ tử giận không kiềm được.

Trấn Thiên Vương! Là nhân vật linh hồn trụ cột của Thiên Ngoại Tiên.

Chính là vì sự tồn tại của Trấn Thiên Vương mới khiến cho Thiên Ngoại Tiên trở thành một thế lực đứng đầu trong các thế lực đỉnh cấp.

“Nói với các ngươi cũng không hiểu, bảo quản sự ngoại sơn của các ngươi đến đây”.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mấy tên đệ tử càng lạnh lẽo.

Ngươi nói gọi liền gọi được, ngươi tưởng rằng ngươi là ai.

Thấy cảnh này, Tần Ninh hiển nhiên cũng hiểu.

Mấy tên này căn bản không coi hắn ra gì.

Thiên Ngoại Tiên tự nhận vô cùng cường đại, người bình thường không phải nói thấy cái gì thì thấy cái đó?

Đối mặt loại chuyện này, Tần Ninh cũng không biết làm sao.

Là thật sự không biết làm sao.

Chỉ có một cách!

“Ngươi tưởng rằng ngươi là cái loại gì? Ngươi nói mời thì mời được?”

Một tên đệ tử cầm đầu lúc này khinh miệt nói.

Nơi này chính là Thiên Ngoại Tiên! Không phải nơi người nào cũng có thể tùy ý đi vào.

“Cửu Anh, hôm nay cho ngươi cơ hội, đột phá cảnh giới Thiên Nhân, ổn định cảnh giới!”

“Được rồi!”

Lúc này Cửu Anh hóa cao thành trăm trượng, chín cái đầu lơ lửng giữa không trung.

“Đi, tìm quản sự của các ngươi tới, nếu không ta làm thịt các ngươi!”

Cửu Anh vừa mở miệng.

Mấy tên đệ tử trong nháy mắt sắc mặt trắng nhợt.

Quá mạnh! Lúc này mấy người không dám phản bác, trong nháy mắt lui về.

Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh không nhịn được nói: “Hay là trực tiếp ăn một quả đấm cũng tốt, quá khách khí, các ngươi cứ luôn coi thường”.

Lúc này, mấy tên đệ tử trở về sơn môn.

“Đại quản sự, đại quản sự, chuyện lớn không ổn!”

Trong một tòa cung điện ngoại sơn, một thân ảnh đang xử lý sự vụ, từng tiếng hô dồn dập lúc này vang lên.

“Xảy ra chuyện gì? Kinh hãi thế còn ra thể thống gì nữa?”

Một tiếng quát khẽ.

Một luồng khí tức mạnh mẽ chấn nhiếp mấy người.

“Ngoại sơn có người gây chuyện”.

“Để cho đội chấp pháp xử lý không được sao?”

Người đàn ông trung niên trong đại điện cau mày nói.

Chuyện kiểu này còn thông báo tới ông ta.

“Đội chấp pháp đã ra, nhưng e rằng không phải đối thủ…”

“Hả?”

Cửa đại điện mở ra vang lên tiếng két, một người đàn ông trung niên nho nhã lúc này cất bước ra.

“Đội chấp pháp ngoại sơn đều là võ giả cảnh giới Âm Dương cũng không bắt được?”

“E rằng không bắt được!”

Nghe thấy vậy, lông mày đại quản sự cau lại.

Thiên Ngoại Tiên chính là một đại bá chủ trên đại lục Vạn Thiên.

Thứ bậc uy nghiêm.

Ở ngoại sơn ông ta vốn là đại quản sự, thống nhất quản lý tất cả chuyện của ngoại sơn, an toàn đương nhiên cũng là chức trách của ông ta! Ngoại trừ ngoại sơn không ngăn được, người nội sơn mới sẽ ra mặt.

Lục Dung Nguyên hừ nói: “Đưa bản tọa ra, ngược lại ta phải nhìn xem ai đã ăn gan hùm mật gấu, dám gây chuyện ở Thiên Ngoại Tiên!”

Nhất thời trong ngoại sơn, từng thân ảnh lúc này lướt trên không.

Lúc này, nhìn thấy chiến trận lớn như vậy, Tần Ninh nhức đầu một trận.

“Thật sự không phải ta đến gây chuyện, chỉ là gặp Trấn lão đầu, các ngươi còn đến nỗi như vậy sao?”

Tần Ninh cạn lời, tay đỡ trán, nhức đầu nói.

Bản thân đã rất khách khí rồi! Nhưng mấy người này lại không khách khí!

“Tại hạ là Lục Dung Nguyên quản sự ngoại sơn, không biết các hạ muốn làm gì? Nếu đến Thiên Ngoại Tiên ta gây chuyện thì đến nhầm chỗ rồi!”

Giọng điệu Lục Dung Nguyên không tốt.
Chương 1244: Tứ tông đứng đầu

Người giống như Tần Ninh, Lục Dung Nguyên thấy qua quá nhiều.

Tự cho rằng thân phận không đơn giản, thực lực không đơn giản, đi tới Thiên Ngoại Tiên coi mình là nhân vật lớn.

Nhưng kết quả cuối cùng, mấy người này đều bị đánh rất thảm.

Kẻ hồ đồ ngu xuẩn thậm chí sẽ chết.

Ai dám nói không phải Thiên Ngoại Tiên?

Khiêu chiến uy nghiêm của Thiên Ngoại Tiên, đó chính là tự tìm cái chết.

“Các hạ vẫn nên rời đi, Thiên Ngoại Tiên ta không hoan nghênh!”

Lục Dung Nguyên hừ nói: “Nếu không cũng đừng trách bọn ta hạ thủ không lưu tình!”

“Không lưu tình, ngươi sao không lưu tình?”

Cửu Anh lúc này quát lên: “Cũng nói rồi, là tới thăm, thông báo một tiếng khó khăn như vậy?”

“Ta thấy các ngươi chính là cao cao tại thượng quen rồi, ngứa đòn!”

“Láo xược!”

Lục Dung Nguyên nhìn về phía Cửu Anh, quát lên: “Nào đến lượt tên súc sinh ngươi nói chuyện”.

Lời vừa nói ra, Cửu Anh hoàn toàn nổi giận.

“Ngươi mới là súc sinh, cả nhà ngươi đều là súc sinh!”

Lời quát xuống, một móng vuốt Cửu Anh chộp tới.

Lục Dung Nguyên hừ khẽ một tiếng, một quyền phất ra.

Nhưng một khắc sau, trong phút chốc quyền ảnh bể tan tành.

Móng vuốt kia dễ như trở bàn tay bắt ông ta, đá đến trước thang trời Thiên Hoàng cung.

Chỉ là nửa người ở trên thang đá, nửa người lại bay giữa không trung.

Lục Dung Nguyên vội vàng nắm được cái thang, bò bên bờ Nguyên Hoàng cung.

Lúc này Tần Ninh một tay nhấc vạt áo, người ngồi xuống, nhìn về phía Lục Dung Nguyên nói: “Đi bẩm báo với người ngoại sơn hoặc người của trung tâm, thậm chí là Thất Tiên, nói với bọn họ Tần Ninh viếng thăm!”

Lục Dung Nguyên lúc này ngơ ngác xuất thần.

Sau lưng, hơn mười võ giả đội chấp pháp cũng ra tay.

Nhưng lại bị Cửu Anh một hơi thổi tan, nhốn nha nhốn nháo.

“Rất mạnh! Tên súc sinh này… không, con huyền thúc này chí ít là cấp bậc đứng đầu cảnh giới Quy Nhất.

“Nghe thấy chưa?”

Lúc này, Tần Ninh lại mở miệng.

Lục Dung Nguyên vội vàng gật đầu nói: “Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi…”, Lục Dung Nguyên thở hổn hển từng ngụm.

“Nghe thấy thì đi đi!”

Lời vừa dứt, thân ảnh Lục Dung Nguyên rơi xuống.

Cuối cùng ổn định cơ thể cách mặt đất trăm mét.

Lục Dung Nguyên không nói hai lời, ông ta đi sâu vào trong Thiên Ngoại Tiên.

Xảy ra chuyện lớn rồi! Cao thủ đứng đầu cảnh giới Quy Nhất đến Thiên Ngoại Tiên gây chuyện.

Tình huống này mấy trăm năm rồi chưa xảy ra.

Phải mau báo cho tam đại trưởng lão nội sơn mới được!

Lục Dung Nguyên rời đi.

Tần Ninh lúc này đứng dậy, nhìn về phía chỗ sâu trong Thiên Ngoại Tiên.

Tông môn hùng mạnh như vậy chính là nhiều quy tắc không tốt.

Hắn rất muốn trực tiếp đánh vào là xong.

Nhưng nếu làm như vậy, nhìn thấy bạn bè cũ, cuối cùng nếu hiểu nhầm, hắn nhận lầm người hạ thủ Diệp Viên Viên, vậy thì không dễ giải thích.

Lúc này, ba hồn bảy vía của Lục Dung Nguyên chỉ còn lại một hồn, ông tay chạy vào nội sơn Thiên Ngoại Tiên giống như chạy trốn.

So với ngoại tiên, nội tiên càng hùng vĩ hơn, đình đài lầu các xây dựng trận pháp tổng hợp càng được chú trọng.

Người ở đây đều là võ giả cảnh giới Âm Dương, cảnh giới Quy Nhất Thiên Ngoại Tiên, thân phận địa vị cao hơn gấp mấy lần so với ngoại sơn.

Còn về vùng trung tâm… Đó là đứng đầu của Thiên Ngoại Tiên, vùng đất của Tiên gia. Tiên gia là cầm đầu của Thiên Ngoại Tiên, đương nhiên là ở nơi sâu nhất.

Hơn nữa còn có mấy vị Thiên Nhân đỉnh cấp Thiên Ngoại Tiên đều ở bên trong.

Cho dù ông ta là đại quản sự ngoại sơn, vùng đất trung tâm ông ta cũng chưa từng đi qua.

Lúc này, Lục Dung Nguyên đã dừng bước dưới một ngọn núi.

“Dừng bước!”

Một đệ tử canh núi lúc này ngăn cản Lục Dung Nguyên.

“Xin bẩm báo ba vị trưởng lão, ngoại sơn có cảnh giới Quy Nhất gây chuyện, bọn ta không đỡ được”.

Lục Dung Nguyên khách khí nói.

Đệ tử canh núi kia nhàn nhạt nói: “Ba vị trưởng lão đang bàn bạc chuyện quan trọng, chờ chút đi!”

“Không kịp đâu…”

“Ta bảo ngươi đợi!”

Đệ tử canh núi quát lên: “Chuyện ba vị trưởng lão cùng bàn bạc trước giờ đều cực kỳ quan trọng”.

Lục Dung Nguyên lúc này trong lòng vô cùng gấp gáp.

Nhưng là trưởng lão nội sơn, ông ta cũng không thể tự tiện xông vào.

“Tần Ninh… rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

Trong lòng Lục Dung Nguyên hồi hộp chờ đợi.

Lúc này, ngoài sơn môn.

Cửu Anh không nhịn được nói: “Tần gia, đám người này lừa bịp chúng ta, ta thấy cứ trực tiếp xông vào là được”.

Nghe thấy lời này, đám võ giả ngoại sơn mặt liền biến sắc.

Nếu kiên quyết xông vào, thua thiệt sẽ là bọn họ.

Ai có thể ngăn cản được con lân xà chín đầu kia!

Tần Ninh khẽ nhíu mày.

Chờ quả thật có hơi lâu.

Bàn tay vung lên, Tần Ninh còn chưa mở miệng.

Từng tiếng xé gió lúc này vang lên.

“Thiên Ngoại Tiên cũng là nơi ngươi tự tiện xông vào sao? Tần Ninh không biết trời cao đất rộng, hôm nay ta lấy tính mạng ngươi!”

Một lời quát xuống.

Trên bầu trời, mấy trăm thân ảnh lần lượt hạ xuống.

Người đàn ông cầm đầu lưng đeo trường kiếm, khí độ bất phàm.

Toàn thân trên dưới cho ngươi ta cảm giác mạnh mẽ không dứt.

“Tự giới thiệu!”

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía nhóm người kia, cảnh giới Thiên Nhân gần mười vị.

Cảnh giới Quy Nhất lại có trên trăm vị.

“Vô Lượng Kiếm Thiên Nhân Kiếm Vô Lương của Vô Lượng Kiếm phái!”

Vô Lượng Kiếm Thiên Nhân Kiếm Vô Lương! Một tay xây dựng Vô Lượng Kiếm phái, từng bước từ một tông môn nhỏ trở thành một trong tứ bá Thiên Nam hiện nay.

Đây là một vị võ giả kiếm tu hùng mạnh!

“Một mình ngươi cũng dám tới sao? Bạn đâu? Cùng gọi ra đi chứ, chẳng lẽ vẫn chờ lát nữa tập kích bất ngờ?”

Tần Ninh đứng yên trên bậc thang, nhìn về phía Kiếm Vô Lương.

“Hứa Thiên Phong của Khai Sơn cung!”

“Thập Phương Thiên Nhân Nguyệt Thập Phương của Thập Phương tông!”

“Môn chủ Thanh Viễn Minh của Thanh Dương môn!”

Trong nháy mắt, ba phe còn lại mấy trăm thân ảnh xuất hiện vây quanh bốn phía.

Bốn đường khí tức Thiên Nhân vô cùng hùng mạnh lúc này giải phóng ra, trấn áp bốn phía.

Trong nháy mắt, trên đất từng thân ảnh cũng xuất hiện vây quanh.

Tứ đại tông môn gần như huy động toàn bộ lực lượng.

Vừa biết Tần Ninh đến Thiên Ngoại Tiên, tứ đại tông môn liền chạy đến.

Tần Ninh đến Thiên Ngoại Tiên làm gì?

Bọn họ tưởng rằng Tần Ninh biết bản thân gây đại họa ngút trời nên kéo người tới giúp.

Nhưng không ngờ Tần Ninh lại không biết trời cao đất dày tới “viếng thăm” Trấn Thiên Vương đứng đầu Thiên Ngoại Tiên! Đây là cơ hội của bọn họ! Thừa dịp bây giờ vây giết Tần Ninh còn có thể lấy được thiện cảm của Thiên Ngoại Tiên, về sau chỗ đứng của tứ đại tông môn ở vùng đất Thiên Nam càng có hiệu quả tốt hơn.

Từ đại tông môn nhìn đúng thời cơ xuất hiện lúc này.

Còn Tần Ninh… bọn họ đã biết chuyện xảy ra trong Thiên Âm cung.

Tần Ninh chém chết Thiên Nhân tứ bộ! Bốn người đều là cảnh giới Thiên Nhân tứ bộ.

Nhưng bọn họ không phải một người, mà là bốn người.

Ngoài bốn người còn có mười mấy vị tồn tại cảnh giới Thiên Nhân.

Sức một mình Tần Ninh cũng có thể hao tổn chết hắn! Lúc này người của tứ đại tông môn đều xuất hiện, Tần Ninh khẽ mỉm cười.

“Vốn dĩ không có ý định tìm các ngươi gây phiền phức, nghĩ còn có chuyện gấp phải làm. Không ngờ các ngươi muốn đến gần tự tìm cái chết”.

Lời vừa dứt, Tần Ninh nhìn về phía tứ đại Thiên Nhân, hắn quát: “Thật sự tưởng rằng Tần Ninh ta không diệt được tông sao?”

Tiếng quát này truyền ra, chấn nhiếp lòng người.

Nhất thời ánh mắt tứ đại Thiên Nhân lạnh lẽo.

Đường đường là tứ đại bá chủ đứng đầu Thiên Nam, cường giả vô địch Thiên Nhân tứ bộ, há có thể bị Tần Ninh cảnh giới Quy Nhất tam mạch chấn nhiếp?
Chương 1245: Chiến tứ Thiên Nhân

Trong khoảnh khắc bốn thân ảnh Thiên Nhân hạ xuống.

Tần Ninh bước ra.

“Cửu Anh, chính là lúc ngươi đột phá Thiên Nhân!”

“Bốn người này để ta giết, những người khác giao cho ngươi!”

“Cái gì?”

Cửu Anh sững sờ.

Tần gia, đừng đùa! Hơn mười vị võ giả cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ đến tam bộ, một mình nó chống! Đừng có đùa!

“Làm sao, sợ à?”

Tần Ninh cười ha ha nói.

“Sợ cái gì chứ!”

Cửu Anh vỗ cánh bay cao, giận dữ hét: “Nào, giết ông nội ngươi!”

Tiếng quát vừa dứt, hơn mười vị Thiên Nhân trong nháy mắt giết ra.

Cốc Tân Nguyệt lúc này cũng bước ra.

Nàng cảnh giới Quy Nhất lục mạch, tuy rằng cảnh giới đề thăng rất nhanh, nhưng bây giờ gần như không theo kịp tiết tấu.

Dù sao cũng phải đạt đến Thiên Nhân sớm một chút.

Nếu không thì cái miệng kia của Cửu Anh, nàng thật sự không chịu nổi muốn đánh cho trận.

Ầm… Trong nháy mắt, trước cửa ngoại sơn Thiên Ngoại Tiên đánh nhau.

Lúc này bên trong Thiên Ngoại Tiên, rất nhiều đồ đệ hoàn toàn bối rối.

Cái này… là chuyện gì?

Là phiền phức của ai?

Tần Ninh không phải tới gây phiền phức với Thiên Ngoại Tiên sao?

Người của tứ đại tông môn đột nhiên giết ra.

Từ lúc nào tứ đại tông môn lại bảo vệ Thiên Ngoại Tiên như vậy.

Phải biết, Thiên Ngoại Tiên là bá chủ duy nhất đại lục Thiên Ngoại.

Tứ đại tông môn thống trị vùng đất Thiên Nam đại lục Thiên Ngoại, đứng sau Thiên Ngoại Tiên.

Nếu nói ai muốn để cho Thiên Ngoại Tiên bị đả kích mang tính hủy diệt, không thể nghi ngờ tứ đại tông môn khát vọng nhất.

Bây giờ lại đến giúp Thiên Ngoại Tiên ám sát Tần Ninh! Chỉ là mặc dù bọn họ không rõ, nhưng tầng lớp cao cấp của tông môn không ra, mấy người này ngăn cản cũng là chuyện tốt.

Tóm lại không liên quan đến bọn họ! Chuyện này cũng không phải bọn họ có thể làm được.

Lúc này Tần Ninh phi thân lên.

Vô Lượng Kiếm Thiên Nhân Kiếm Vô Lương.

Đại cung chủ Hứa Thiên Phong của Khai Sơn cung.

Thập Phương Thiên Nhân Nguyệt Thập Phương!

Môn chủ Thanh Viễn Minh của Thanh Dương môn.

Bốn thân ảnh vây quanh bốn phía.

Tứ đại Thiên Nhân tứ bộ! Hơn nữa còn là tông chủ tứ đại tông môn.

Lúc này hơn mười vị Thiên Nhân vây giết Cửu Anh.

Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên cũng ra tay.

Bốn người đối đầu với mấy trăm người, rất rõ ràng là tự tìm cái chết!

Tần Ninh lúc này nhìn ba phe.

Bên Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt không có Thiên Nhân ra tay, có thêm cảnh giới Quy Nhất cũng không làm gì được hai người các nàng.

Còn về Cửu Anh… rất khó chết! Chỉ có điều nếu nếu tiếp tục thì khó!

Lúc này Tần Ninh không dự định kéo dài.

“Ta tìm Thiên Ngoại Tiên, không phải các ngươi, bản thân dâng cái chết, vậy thì đừng trách ta”.

Lời Tần Ninh vừa dứt, bàn tay phất lên.

Xích Dương Long Luân lúc này xuất hiện.

Chín đường hỏa long trong khoảnh khắc ngưng tụ.

Tần Ninh đứng chính giữa hỏa long, sắc mặt lạnh lùng.

Lúc này Kiếm Vô Lương hừ một tiếng.

Làm màu mà thôi! Suy cho cùng Tần Ninh chỉ là cảnh giới Quy Nhất tam mạch, cho dù là tay cầm bảo khí siêu phẩm lại có thể phát huy bao nhiêu uy năng bảo khí siêu phẩm?

Mà bọn họ là bốn vị cường giả cảnh giới Thiên Nhân tứ bộ.

Ầm… Trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên, đất đai đùng đoàng vang dội.

Lúc này trên toàn bộ bầu trời, linh khí cuồn cuộn giống như đang lật đổ trời đất.

Thiên Nhân! Đứng sau Vương Giả trên đại lục Vạn Thiên.

Đặt ở trên bất kỳ tòa đại lục nào, Thiên Nhân cũng đều là tồn tại bá đạo vô địch.

Kiếm Vô Lương lúc này một kiếm vạch ra.

Trong nháy mắt, một kiếm giống như hóa thành ngàn vạn đường kiếm khí, trực tiếp chém ra.

Tiếng xé gió soạt soạt soạt cuốn quanh người Tần Ninh.

Tám đường hỏa long lúc này phun ra ngọn lửa, phẫn nộ cắn xé những kiếm khí kia.

Tần Ninh trấn giữ ở giữa.

“Phi Tinh chưởng!”

Một chưởng vỗ ra, sau lưng Tần Ninh, chín đường linh trụ lúc ẩn lúc hiện giết ra.

Kiếm khí bị cự chưởng hấp dẫn, tụ tập một chỗ, rồi sau đó nổ bể.

Sắc mặt Kiếm Vô Lương hơi trầm xuống.

“Khai Sơn, Đoạn Hà!”

Mà ngay sau đó, Hứa Thiên Phong ra tay.

Hai tay lúc này chắp trước ngực, giữa song chưởng đột nhiên tách ra, hai ngọn núi lớn cao ngàn trượng xuất hiện hai bên thân ảnh Tần Ninh.

Ầm… Hai ngọn núi, chính xác mà nói là đỉnh núi bị bổ đôi, lúc này hướng về phía Tần Ninh ầm ầm áp xuống.

Thiên Nhân cũng có con đường Thiên Nhân và tuyệt kỹ của riêng mình.

Hai cánh tay Hứa Thiên Phong bây giờ bắp thịt nhô lên, hai cánh tay khổng lồ có lực bộc phát ra khí thế mạnh mẽ.

“Bổn tọa ép ngươi thành bánh thịt!”

Lời vừa dứt, một tiếng bùm vang lên.

Hai ngọn núi hợp nhất hóa thành một ngọn núi hoàn chỉnh.

Chín đường hỏa long lúc này bị đỉnh núi đè ép thay đổi hình, vù vù không ngừng.

Nhìn thấy cảnh này, Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên và Cửu Anh mặt đều biến sắc.

Tam đại thánh nhân Kiếm Vô Lương, Nguyệt Thập Phương và Thanh Viễn Minh lại hừ lạnh một tiếng, ào ào làm ấn pháp bao trùm trên thang núi.

Trong nháy mắt, ánh mắt ba người cũng lạnh lùng.

Tần Ninh dễ giết như vậy sao?

“Chúng ta hợp lực, phong cấm núi này, không quá ba ngày, Tần Ninh ắt hẳn sẽ chết!”

Lúc này Hứa Thiên Phong quát lên: “Tên nhãi này không chết dễ dàng như vậy!”

Ba người rối rít gật đầu, lập tức thi triển linh khí cường đại, bao trùm xuống.

“Ngươi nói không sai!”

Chỉ là chính lúc này một thân ảnh đột nhiên đi ra từ trong khe hở đỉnh núi, nhàn nhạt nói: “Ta không dễ dàng bị giết chết như vậy!”

Một lời quát xuống, tứ đại Thiên Nhân sửng sốt.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Hứa Thiên Phong sắc mặt khẽ thay đổi.

Tần Ninh đúng là không dễ dàng bị giết chết như vậy.

Nhưng cứ như vậy đi ra cũng không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này toàn thân trên dưới của Tần Ninh ngọn lửa lượn lờ.

Xích Dương Long Luân ở trên cánh tay hắn lóe lên ánh sáng nóng bỏng.

“Bốn vị Thiên Nhân tứ bước có chút bản lĩnh này sao?”

Tần Ninh toét miệng, tà mị cười một tiếng, nói: “Nếu như chỉ có như vậy thì khiến ta rất thất vọng!”

Lúc này trên mặt bốn người đều không kìm giận nổi.

Ánh mắt Hứa Thiên Phong khó coi.

Tên nhãi này sao có thể bình yên vô sự đi ra?

“Bốn vị phong cấm hắn, sau đó giết hắn, tiểu tử này ngoại trừ Xích Dương Long Luân thì không có bản lĩnh gì!”

Nguyệt Thập Phương hừ nói.

“Vậy sao?”

Tần Ninh lại nói: “Nếu đã như vậy thì ta không dùng!”

Lời vừa dứt, toàn thân trên dưới của Tần Ninh ánh lửa tản đi, Xích Dương Long Luân lúc này ánh sáng dần ảm đạm.

Bây giờ, Tần Ninh mặc áo trắng đứng yên trên ngọn núi nhìn bốn người bốn phía, hắn nhàn nhạt nói: “Tới giết ta đi!”

Lời vừa dứt.

Tứ đại Thiên Nhân hoàn toàn bùng nổ! Đây rõ ràng là Tần Ninh quá khinh bỉ bọn họ, không coi bọn họ ra gì.

“Vô Lương Nguyên Thủy kiếm!”

Phái chủ Kiếm Vô Lương một kiếm chém ra, trong cơ thể hiện ra từng ánh sáng mạnh mẽ.

Dưới ánh sáng bắn ra bốn phía, kiếm quang giống như hóa thành lồng chim, nhanh chóng chụp xuống.

Thấy cảnh này, Hứa Thiên Phong hai tay lại quơ múa, cánh tay nổi gân xanh.

Toàn thân lúc này giải phóng ra một luồng sức mạnh cuồng bạo.

“Trấn!”

Một chữ, một ngọn núi từ trên trời rơi xuống, đè trên lồng giam kiếm khí, gắt gao che cơ thể Tần Ninh.

“Thập Phương ấn!”

Lúc này lại một tiếng quát vang lên, một đường ấn ký chữ thập đột nhiên nổi lên trên mặt đất, đen nhánh như âm hồn trói buộc bao quanh lồng giam kiếm khí kia.

“Thanh Dương môn!”

Một tiếng quát xuống, trong nháy mắt trước người Thanh Viễn Minh ngừng tụ một cánh cửa.

“Ngươi tưởng rằng chỉ có ngươi có bảo khí siêu phẩm sao?”

Thanh Viễn Minh khẽ quát một tiếng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Back
Top Bottom