-
Chương 671-675
Chương 671: Phục chưa?
Câu nói của Tần Ninh kiêu ngạo đến tận cùng.
Không hề coi trọng hai mươi lăm người của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều muốn khóc.
Đắc tội hai mươi lăm người bọn họ như vậy, lát nữa cũng không biết mình sẽ bị ăn đánh kiểu gì.
Hạ Vân Phi nhìn sang Hạng Hàn.
“Lát nữa nói tiếp vậy”.
“Ta cũng đang có ý này!”, Hạng Hàn gật đầu đáp.
Thôi xong rồi!
Mặc Phong lo lắng trong lòng.
Lần này thì xong đời thật rồi.
Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường liên thủ, đối phó năm người Trường Sinh đường bọn họ.
Thế này mà không bị đánh chết à?
Hạ Vân Phi nhìn Tần Ninh.
“Đánh gãy chân tay của em trai ta, Hạ Văn Đào và Đỗ Tiển cũng bị ngươi làm nhục trước đám đông. Hôm nay ta vốn định mặc kệ ngươi, không ngờ ngươi lại nhảy ra chịu chết!”
“Đã vậy, ta cũng không khách sáo nữa!”
Hạng Hàn hừ nói: “Ta thấy Trường Sinh đường đúng là xong đời rồi đấy, ngoài việc mù quáng tự đại ra thì đều vô dụng”.
Hai người đứng đầu, còn lại mười mấy người cũng lần lượt vây quanh.
“Muội, làm sao đây?”
Mặc Phong tuyệt vọng nói.
Mặc Vũ Nhu lườm Mặc Phong một cái.
“Còn làm sao được nữa? Đánh thôi!”
Chuyện đến nước này, năm người có phải chịu đòn đi nữa thì cũng phải đánh.
Không đánh trả lại mới là mất mặt.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Tần Ninh lên tiếng, nhìn bốn người và nói: “Thời gian quý giá, ta không muốn tốn thời gian với các ngươi, một lát nữa ta nói đánh, thì chỉ cần đánh thôi, đánh cho chúng chịu phục thì thôi!”
Mặc Phong, Mặc Vũ Nhu, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Đánh đến chịu phục thì thôi?
Là bọn họ bị đánh đến chịu phục mới đúng chứ?
Tần Ninh lại mang dáng vẻ hoàn toàn không sợ.
Vốn dĩ Tần Ninh định đích thân ra tay, cho từng người chịu phục một, nhưng nghĩ lại, lấy được ý cảnh trong Thiên tháp mới là quan trọng, hắn không muốn dây dưa nhiều thời gian.
Mà đã vậy thì cứ thô bạo là tốt nhất.
Tượng gỗ điêu khắc hình Cửu U Đại Đế trước ngực lúc này tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tần Ninh chắp tay niệm quyết, quát lên.
“Định!”
Trong nháy mắt, một cảnh tượng thần kỳ xảy ra.
Hai mươi lăm con người đang hung hăng lúc này lại bị định thân tại chỗ, không thể cử động.
“Đánh!”
Tần Ninh không nói hai lời, trực tiếp ra lệnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đương nhiên sẽ không chậm trễ.
Hai anh em Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tức thì sửng sốt.
Nói định là định luôn được?
Đây là thủ đoạn gì?
Thuật định thân?
Chưa bao giờ nghe nói đến!
“Còn sửng sốt cái gì? Đánh đi!”
Nhìn hai người, Tần Ninh cạn lời.
Bức tượng Đại Đế này không chỉ đơn giản là một pho tượng.
Bên trong ẩn chứa thần vận, chứa hơi thở Tạo Hóa!
Cái gọi là hơi thở Tạo Hóa, chính là vượt qua cảnh giới Tam Vị gồm Nhân Vị, Địa Vị, Thiên Vị, đạt đến bốn cảnh giới Tạo Hóa mà sản sinh ra.
Một hơi thở Tạo Hóa có thể đoạt trời tạo đất!
Đối phó với mấy cảnh giới Hóa Thần nho nhỏ thì chỉ như một bữa ăn.
Lúc này, cả bốn người tấn công hai mươi lăm người kia, như đi vào chốn không người.
Một quyền một đấm vung lên, giống như võ giả cảnh giới Cửu Môn đánh cọc gỗ vậy, nhẹ nhàng thoải mái. Hai mươi lăm người mặt mũi bầm dập, kêu gào thảm thiết, ngã xuống đất.
Tần Ninh cởi trói buộc ra, nhìn Hạ Vân Phi và Hạng Hàn.
“Phục chưa?”
Hạ Vân Phi lúc này được thả lỏng, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, mặt mũi bầm dập.
“Rốt cuộc ngươi đã sử dụng thủ đoạn gì?”
Hạ Vân Phi hung ác nói: “Vô liêm sỉ!”
“Xem ra là chưa phục!”
Tần Ninh phất tay, Hạ Vân Phi đau khổ phát hiện, mình lại không cử động được nữa.
Con mẹ nó... đánh cái đếch gì đây!
Hắn ta còn chẳng được cử động thì đánh kiểu gì?
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại đánh đấm một hồi.
“Phục chưa?”
Tần Ninh hỏi lần nữa.
Hạ Vân Phi vẫn chưa trả lời, Tần Ninh nói: “Thấy ánh mắt của ngươi là chưa phục hả!”
Hắn phất tay, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại đi lên.
“Ta phục, ta phục rồi!”
Hạ Vân Phi vội vàng nói: “Tầng thứ ba, nhường cho các ngươi!”
“Nhường là như nào? Đây là chúng ta tự tranh được, hiểu không?”
Tần Ninh xì một tiếng, nói: “Xem ra là chưa chịu phục đấy, đánh!”
Mẹ nó!!!
Hạ Vân Phi thật sự không biết nên nói gì, đã nhường rồi mà còn đòi đánh nữa?
Cuối cùng, Hạ Vân Phi bị đánh cho sưng mặt, không nói được câu gì nữa.
Tần Ninh nhìn sang Hạng Hàn.
“Ta phục, ta phục rồi!”
Hạng Hàn vội vàng nói: “Tầng thứ ba, năm đệ tử Trường Sinh đường đạt được theo lý lẽ!”
Không phục cũng phải phục!
Hắn ta không muốn bị đánh cho sưng mặt như Hạ Vân Phi!
Tần Ninh vỗ tay, nhìn quanh.
“Đã vậy, xin cảm ơn các huynh đệ tỷ muội của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường”.
“Từ đầu đã thế này có phải nhẹ nhàng không?”
Tần Ninh sải bước ra, đi thẳng lên tầng ba.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cảm giác như đang nằm mơ.
Vậy là... thành công rồi?
Hàng vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh đường bọn họ lần nào cũng chỉ được một suất ở tầng ba trong lễ Tẩy Thiên.
Thế mà lần này lại được cả năm!
Hai anh em bọn họ vui mừng đi theo Tần Ninh lên tầng ba.
Trong tầng một, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều tức tối.
Đây là chuyện quái gì vậy!
Hai phe tranh đoạt năm vị trí trên tầng ba, nhưng kết quả lại bị Tần Ninh đánh cho tơi bời khói lửa, không được suất nào.
“Tầng hai, mỗi bên năm người!”
Hạ Vân Phi khó chịu nói, đi thẳng lên tầng hai.
Đối với hắn ta, tầng ba bây giờ chính là địa ngục.
Lúc này, ba bên đã phân chia xong xuôi.
Năm vị trí trên tầng ba, cả năm người Trường Sinh đường chiếm cả.
Mười vị trí trên tầng hai, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường chia nhau mỗi bên năm.
Tầng ba... thì cứ tùy thôi...
Thiên tháp hoàn toàn mở ra, ba mươi người chiếm ba tầng, tĩnh tâm lại.
Mỗi một lần Thiên tháp mở ra, cũng không ai biết cụ thể lúc nào sẽ kết thúc.
Nhưng sau bao nhiêu năm qua, đại khái thời gian sẽ khoảng từ ba đến sáu tháng.
Trong Thiên tháp này, không phải lúc nào cũng được lĩnh ngộ ý cảnh.
Mà có lĩnh ngộ được hay không phải dựa vào may mắn và thiên phú.
Trường Sinh đường, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường bắt đầu yên tĩnh lại.
Trong tầng thứ ba!
Năm bóng người đứng vững.
Toàn bộ tầng thứ ba, dài rộng cao chừng trăm mét, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía là vạn linh thạch trân quý, có thể ngưng tụ ra linh khí.
Nhìn tầng thứ ba, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều kinh ngạc không thôi.
Bọn họ cứ nghĩ lần này sẽ không có cơ hội đến tầng ba, ai ngờ lại thế này.
“Đừng vui mừng vội!”
Tần Ninh nói: “Có thể nhận được cơ duyên hay không, phải xem chính hai người!”
“Ừm!”
“Ta hiểu!”
Tần Ninh nhìn cả hai, gật đầu.
“Tu hành trường sinh quyết, tĩnh khí ngưng thần. Trước đây lão tổ Mặc gia hai người là Sát Trường Sinh ở đây tu hành, đủ để thấy yêu cầu của hắn ta với bản thân mình”.
“Mà Thiên tháp không phải có linh khí tầm thường mà có tác dụng cực lớn”.
“Hai người ở đây lĩnh ngộ hai ba tháng đã, sau đó ta sẽ nói các công hiệu khác cho hai người biết”.
Các công hiệu khác?
Thiên tháp còn có công hiệu khác?
Tần Ninh không nói nhiều, bọn họ cũng không tiện hỏi.
Lúc này, Tần Ninh nhìn bốn bức tường, chậm rãi bước qua.
“Lâu như vậy rồi, không biết có còn nữa không...”
Tần Ninh thở ra, đầu ngón tay lúc này hiện ra linh ấn.
Linh ấn đó thăm dò vào tường, đột nhiên, một cuộn tranh xuất hiện.
Chương 672: Trường Sinh Đồ
Trên cuộn tranh có một con sông như kéo dài qua thiên sơn vạn thủy, nhìn rất sống động, nối liền một vòng.
“Trường Sinh Đồ!”
Tần Ninh nhìn cuộn tranh, mỉm cười: “Quả nhiên vẫn còn ở đây”.
“Đây là gì vậy?”
Diệp Viên Viên thắc mắc.
“Là đồ tốt!”
Tần Ninh nhìn hai cô gái, nói: “Mấy tháng tiếp theo, hai cô đi theo ta, quan sát cuộn tranh này!”
“Quan sát?”
“Đúng vậy, quan sát!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Xem kỹ, bất kể là có ý gì, tình huống gì, cứ xem từ đầu, xem được đến đâu thì cứ xem ở nơi đó!”
Tần Ninh giao phó xong thì cứ để mặc hai cô gái, chính mình nhìn thẳng cuộn tranh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tuy không hiểu, nhưng cũng đứng trước cuộn tranh, nhìn lên tường.
Không bao lâu, Tần Ninh đứng vững trước cuộn tranh, rồi dần dần bước ra.
Lúc đi được một phần tư, Tần Ninh bỗng dừng lại, giống như vì thế mà khí tức trong cơ thể bắt đầu biến đổi.
Cảnh giới Thông Thiên tam bộ trực tiếp tiến lên cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Sau đó, Tần Ninh tiếp tục đi tới đích.
Dần dần, đi được ba phần tư vị trí, Tần Ninh lại dừng tiếp.
Lúc này, khí tức của Tần Ninh từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ vọt lên ngũ bộ.
Cho đến cuối cùng, Tần Ninh đi một mạch đến cuối, ở giữa dừng lại hai bước, cảnh giới đột phá thêm hai tầng.
Cảnh giới Thông Thiên tam bộ lên đến Thông Thiên ngũ bộ.
Chuyện này...
Khiến cho Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi mắt chữ A mồm chữ O.
Có chuyện gì vậy?
Xem ảnh là tăng được thực lực?
Hai cô gái còn chưa kịp phản ứng kịp thì Tần Ninh đã thúc giục: “Bắt đầu đi!”
“Nhìn đến đâu, cảm giác trong lòng tán loạn, khí huyết lưu động thì dừng lại!”
“Vâng!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi ra.
Hai cô gái đi cực kỳ chậm rãi, không nhẹ nhàng như Tần Ninh.
Cuối cùng, đến một phần tám vị trí, Diệp Viên Viên liền dừng lại.
“Ta mơ hồ quá...”
Diệp Viên Viên không nói được là cảm giác gì, nhưng lúc này, khí huyết cơ thể đảo loạn như ma, chỉ cảm thấy cứ nín vào một hơi mà không thể thả ra.
Tần Ninh bước đến bên cạnh Diệp Viên Viên, gật đầu.
“Cảnh giới Thông Thiên tứ bộ, chế tạo linh thai thông thiên, linh khí tụ tập ở tứ chi bạch cốt, cô đã hoàn thành bốn lần, lần cuối cùng, vấn đề nằm ở trân trái của cô”.
“Bây giờ, lập tức lấy linh khí trùng kích chân trái”.
Diệp Viên Viên không dám chậm trễ.
Chưa đến một nén hương, Diệp Viên Viên đột nhiên mở mắt ra, hai mắt toàn là kinh ngạc và hoảng sợ.
Cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ rồi!
Diệp Viên Viên đờ đẫn.
Thế là... thăng cấp rồi?
Nàng thật sự không hiểu đã có chuyện gì xảy ra...
“Ta cũng không hiểu...”
Vân Sương Nhi lúc này lên tiếng.
Như vậy, cả hai cô gái vừa đi vừa nghỉ, đến một phần tư cuộn tranh thì đã không thể đi tiếp được nữa.
Nhưng lúc này hai cô đã đạt cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển.
Quá thần kỳ!
Hai cô gái nhìn Tần Ninh, không hiểu vì sao.
“Dừng lại đi!”
Tần Ninh lúc này nói: “Giờ bắt đầu ngồi lại lĩnh ngộ ý cảnh!”
Một tháng sau đó, hai cô gái một mực lĩnh ngộ, cuối cùng, một hôm, Diệp Viên Viên đã có một chút hiểu ra.
Tần Ninh lập tức cho Diệp Viên Viên đi lên trên cuộn tranh, xem xét tỉ mỉ.
Lần này, Diệp Viên Viên đi được một phần tư mới dừng.
Tần Ninh lại giảng giải một phen.
Diệp Viên Viên đột phá cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Sau đó là Vân Sương Nhi cũng đạt đến cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Thần kỳ như vậy, khó tin như vậy!
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu sửng sốt vô cùng.
Một tháng, từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, đây là bay à?
Hai anh em bọn họ đã không biết nói gì.
Ba tháng qua đi, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã ngừng ở cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, không thể tiến thêm về phía trước nữa.
Ngoài một tháng đầu ra, hai tháng qua, hai cô gái lần nào cũng thử đột phá, nhưng đều không được.
“Công tử, rốt cuộc đây là cái gì?”
“Đây chính là Trường Sinh Đồ!”
Tần Ninh tỉ mỉ đáp: “Quan sát nó, có thể nhìn ra khuyết điểm tự thân, nếu như thấy được thì sẽ tránh được khuyết điểm, tăng cao cảnh giới”.
“Ta giúp các cô chỉ điểm, là để các cô nhìn nhận được khuyết điểm của mình, và thăng cấp”.
“Nhưng hiện tại bị kẹt ở cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển cũng khiến ta khá tò mò”.
Tần Ninh cũng hơi không rõ về việc này.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu nghe vậy thì cũng đứng ngồi không yên.
Chuyện tốt như vậy, bọn họ cũng muốn được trải nghiệm.
Tần Ninh mắng mỏ: “Hai người tu luyện trường sinh quyết, căn bản nhất là như thế, còn không hiểu à?”
“Trường Sinh Đồ chính là bản giảm bớt của trường sinh quyết, mà vì giảm bớt nên mỗi võ giả chỉ có thể sử dụng một lần trong đời, và hiệu quả tương đối rõ rệt”.
“Lần thứ hai sẽ giống như ta vậy, tăng tối đa hai tầng cảnh giới!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nghe vậy thì sửng sốt.
Ý Tần Ninh là hắn đã từng trải nghiệm một lần rồi?
Lúc nào vậy? Sao các cô không biết?
Tần Ninh đang suy nghĩ chuyện của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nên cũng không nghĩ nhiều.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tu hành trường sinh quyết, là tăng cấp cả đời.
Còn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi chỉ có thể dựa vào nó đúng một lần duy nhất.
Mà lần này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không nên chỉ tăng lên hai cảnh giới mới đúng chứ!
Tần Ninh vốn định ở đây một năm, cho hai cô gái đạt cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển thì mới hài lòng.
Nhưng ba tháng qua, hai cô gái chỉ tăng lên nhị chuyển, khiến Tần Ninh rất khó hiểu!
“Hay là thiên phú của chúng ta chỉ đạt được đến mức này thôi?”
“Không phải!”
Tần Ninh chắc nịch đáp.
Đùa hả, lần thứ hai hắn dựa vào Trường Sinh Đồ để tu luyện mà vẫn nâng đến cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ được.
Diệp Viên Viên là Hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung thể, Vân Sương Nhi thì là Hỗn Độn thể, đều là thể chất tuyệt thể, nâng lên năm tầng cảnh giới còn là ít.
“Có thể chúng ta cũng chưa hoàn toàn phát hiện được hết bí mật trong cơ thể, cần tôi luyện nhiều hơn!”, Vân Sương Nhi không khỏi nói.
“Tôi luyện!”
Tần Ninh lúc này đột nhiên đứng dậy.
“Đúng, chính là tôi luyện!”
Tần Ninh bỗng nhiên hiểu ra.
“Đi!”
Tần Ninh đứng dậy và nói.
Đi? Đi đâu?
Ba tháng với cảnh giới Thông Thiên và Hóa Thần không dài cũng không ngắn.
Trong tầng hai, Hạ Vân Phi, Giản Tự Thông, Mạc Cát Cát và Hạng Hàn đều thăng cấp.
Lúc này, mười người trong tầng hai tụ tập ở một chỗ.
Hạ Vân Phi trầm giọng nói: “Tần Ninh kia chiếm giữ tầng ba, ba tháng đã trôi qua, dựa theo các lần mở ra của Thiên tháp thì đại khái kéo dài khoảng sáu tháng liên tục”.
“Mấy người chúng ta đạt đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, thêm mấy người Hạng Hàn nữa!”
“Mười người chúng ta, cộng thêm bên dưới liên hợp lại, chưa chắc đã không thể tái chiến!”
“Đánh bại Tần Ninh, tầng ba sẽ là của chúng ta trong ba tháng nữa!”
Hạ Vân Phi rất không cam tâm.
Thiên tài số một Hạ gia!
Thiên chi kiêu tử số một thư viện Thánh Hiền.
Bị Tần Ninh thuần thục giữ chân lại.
Điều này khiến hắn ta rất khó tiếp thu.
Ba tháng trôi qua, bọn họ đều có thành tựu của mình.
Đối diện với Tần Ninh lần nữa, chắc chắn sẽ không thể thua.
Hạng Hàn lúc này cũng gật đầu.
“Chúng ta đạt đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, nếu tách nhau ra, chia tách bọn họ thì chưa chắc đã thua!”
“Ừ!”
Lúc này, mười người lòng đầy căm phẫn.
Chuẩn bị làm một vụ lớn!
Tiếng bước chân thình thịch bỗng nhiên vang lên.
Tầng ba bỗng vang lên tiếng chân.
Mười người trở nên căng thẳng.
Chương 673: Lấy điện tôi thể
“Ơ? Các ngươi rảnh quá nhỉ?”
Tần Ninh nhìn mười người, thấy bọn họ không tu luyện nên hỏi.
“Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?”
Hạ Vân Phi không khỏi run rẩy nói.
“Thấy các ngươi rảnh rỗi, nên kiếm chút việc cho các ngươi đây!”
Tần Ninh mỉm cười.
Nhưng nụ cười của hắn lại khiến người ta cảm giác như thấy ma quỷ.
“Ngươi định làm gì?”
“Ta thấy các ngươi có vẻ không phục, nên ta cho các ngươi cơ hội, lần này, ta sẽ không nhúng tay vào”.
Tần Ninh cười nói: “Viên Viên, Sương Nhi, hai cô giao đấu với bọn họ!”
“Hả?”
“Hả?”
Nhất thời, không chỉ có Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Mà đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều sửng sốt.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi giao đấu với bọn họ?
Đùa à!
Tần Ninh quá khinh thường bọn họ rồi!
“Tần Ninh!”
Hạ Vân Phi quát lên: “Nếu ngươi muốn sỉ nhục chúng ta thì cứ ra tay đi, việc gì phải làm như vậy?”
“Các ngươi yên tâm, lần này ta sẽ không dùng thuật định thân đâu!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Có bản lĩnh gì thì hãy khoe hết ra đi!”
Sẽ không dùng thuật định thân?
Lúc này, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn thật sự không nhinf ra những gì Tần Ninh đang nghĩ.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này bước ra.
Hạ Vân Phi nghi ngờ hỏi: “Ngươi thật sự sẽ không ra tay à?”
“Nói là làm chứ, đương nhiên rồi!”
Nghe vậy, lửa giận của nhóm Hạ Vân Phi bốc lên ngùn ngụt.
Cho đến giờ, bọn họ mà vẫn không hiểu Tần Ninh nghĩ gì thì đúng là ngu ngốc.
Tần Ninh này rõ ràng là muốn bọn họ giúp Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi luyện tay.
Cái tên này coi bọn họ là con tò he à?
Lần này, bọn họ thật sự tức giận.
“Được!”
Hạ Vân Phi lúc này hùng hùng hổ hổ.
Chỉ là hai tỳ nữ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ mà thôi, thế mà Tần Ninh lại bắt bọn họ luyện tay với hai cô gái này.
Quá đáng hận!
Tức thì, mười người chia nhau ra đứng vững.
“Đi thôi!”
Tần Ninh lúc này cười nhạt nói: “Dồn toàn lực, thua cũng không sao cả!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đại khái hiểu được Tần Ninh muốn làm gì.
Hai cô gái lúc này nhìn phía trước, sắc mặt bình tĩnh.
“Giết!”
Trong lúc nhất thời, mười bóng người thẳng thừng xông lên.
Sáu người cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, bốn người cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Mười người này không có ý định nhẹ tay.
Từ lúc vào Thiên tháp đến giờ, bọn họ rất tức giận, lúc này mãi mới có cơ hội xả tức, ai sẽ bỏ qua cơ chứ.
Mười người lúc này thi triển thủ đoạn của mình, tấn công phía trước.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, cũng không nương tay.
Ông...
Hai khí tức bốc lên, tức thì, đám Hạ Vân Phi cùng Hạng Hàn đều sửng sốt.
Cảnh giới Hóa Thần, nhị chuyển!
Ba tháng, hai cô gái từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Đùa à!
Nhưng bỗng nhiên, bọn họ lại càng giận hơn.
Tốc độ thăng cấp của hai cô gái nhanh như vậy, chắc chắn là nhờ có Thiên tháp. Hai cô chắc chắn đã có được lĩnh ngộ võ ý gì đó cực mạnh trong tầng ba, nên mới thăng lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Đáng hận, đáng hận!
Đáng lẽ đây là của bọn họ!
“Đừng nương tay!”
Hạ Vân Phi quát lên.
Ầm...
Tiếng va chạm vang lên trong tầng thứ hai.
Mười hai người lúc này giao đấu, linh khí mạnh mẽ tràn ngập khắp tầng hai.
Tần Ninh lúc này đứng ở một bên, quan sát chăm chú, không nói câu gì.
Rầm...
Một tiếng rầm vang lên, hai bóng người rơi phịch vào tường, thở hồng hộc.
Chính là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển đối phó với sáu cảnh giới Hóa Thần tam chuyển và bốn cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, hai cô gái vẫn chưa đủ khả năng.
“Dừng!”
Tần Ninh lúc này lên tiếng.
Mấy người Hạ Vân Phi, Hạng Hàn lúc này còn chưa đánh đủ, bộ dáng bừng bừng khí thế.
Nhưng nhìn thấy Tần Ninh, thì không đánh đủ cũng phải ngừng.
“Đi thôi!”
Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nói.
Ba người im lặng rời khỏi tầng hai, quay lại tầng ba.
Đám Hạ Vân Phi thì càng thêm bệ vệ.
“Hừ, khinh chúng ta à, nếu không phải cái tên đó kêu ngừng thì cho dù là hai cô gái kia có xinh, ta cũng không thương hương tiếc ngọc đâu!”
Mạc Cát Cát hừ nói.
Giản Tự Thông lúc này cũng tức giận: “Sớm biết vậy thì ban nãy nên đánh chết luôn!”
Hạng Hàn cũng trầm trọng nói: “Tần Ninh này quá khinh thường người khác, dám lấy chúng ta ra tập luyện”.
“Ừ!”
Tất Tử Hàm gật đầu nói: “Mọi người cũng đừng thả lỏng, mau chóng tu luyện, sớm ngày đột phá, nếu không lần sau hai cô gái kia đến, chúng ta bị đánh bại thì rất nhục nhã đấy!”
Mười người lúc này thở phào.
Ngược lại hoàn toàn không cảm giác được, mười đánh hai, là bọn họ có ưu thế.
Lúc này, trong tầng ba.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi khá trầm lặng.
“Làm sao?”
Thấy hai cô gái ỉu xìu, Tần Ninh cười nói: “Hai chọi mười, thua thì làm sao? Cũng không xấu hổ!”
“Vốn dĩ, ta cũng không định để hai cô thắng!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Giao đấu là để ta nhìn rõ hơn vấn đề của các cô”.
“Viên Viên, Cửu Chuyển Linh Lung thể, khi đạt đến cảnh giới Hóa Thần thì chính là một đường cong, là quá trình lột xác. Khi cô vượt qua cảnh giới Hóa Thần, thì sẽ được tăng làm Đế thể!”
“Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết xứng đôi với Cửu Chuyển Linh Lung thể, xem ra cô vẫn chưa bộc phát được điểm quan trọng nhất của Cửu Chuyển Linh Lung thể, đó chính là Thể Chuyển Cửu Luân, công kích và phòng ngự của cô có thể tăng chín lần!”
“Sương Nhi, Hỗn Độn thể của cô vì sao lại là thể chất vô thượng ở kỷ nguyên trước, được tôn sùng là thiên cổ khó gặp?”
“Hỗn Độn thể tu hành chân nguyên, chân nguyên là lực lượng thuần túy nhất kỷ nguyên trước, sau này có thể hóa thành nguyên lực, và có thể luyện ra thế giới chi lực...”
Tần Ninh lúc này bắt đầu giảng giải.
Một lần giảng giải kéo dài một ngày.
“Tiếp theo, tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ, lần sau tái chiến!”
Nói xong, Tần Ninh lại mặc kệ hai cô gái.
Hắn khoanh chân ngồi cùng Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu, cảm ngộ ý cảnh.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên nhìn nhau, tiếp tục quan sát.
Lúc này, Tần Ninh đạt cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, chỉ thiếu một bước nữa là đạt cảnh giới Hóa Thần.
Cảnh giới Hóa Thần, thao túng linh khí, có thể nói là một đẳng cấp khác.
Muốn gì được nấy!
Tần Ninh tu luyện Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp, cần rất nhiều uy điện linh.
Lúc này, Tần Ninh ngồi khoanh chân, ý niệm dung hợp với Thiên tháp.
Cùng lúc này, tháp nhọn nhô ra từ đỉnh Thiên tháp cũng lóe ra ánh sáng kỳ dị.
Tiếng xẹt xẹt vang lên, từng ánh hồ quang điện lúc này từ trên trời đột nhiên giáng xuống tháp nhọn liên tục.
Mà lúc này, Tần Ninh ở trong tháp, bề ngoài thân thể được các luồng hồ quang điện bao quanh.
Lấy điện tôi thể!
Lễ Tẩy Thiên, Trường Sinh Đồ, những thứ này Tần Ninh không cần.
Tham gia lễ Tẩy Thiên, chỉ là không muốn dòng dõi của Sát Trường Sinh bị xuống dốc, trợ giúp Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu.
Mở Trường Sinh Đồ ra, cũng là trợ giúp Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nâng cao cảnh giới.
Còn mục đích của Tần Ninh đúng là dẫn sấm sét của Thiên tháp.
Dẫy động sấm sét thiên địa, tôi luyện thân thể.
Không chỉ khiến cho linh khí bản thân càng thêm sắc bén, Ngọc Lôi thể càng thêm mạnh mẽ, mà còn ngưng tụ được uy năng của Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp!
Thời gian dần dần trôi qua.
Một tháng sau, Tần Ninh lại mang theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi xuống tầng hai.
Đám người Hạ Vân Phi đã tràn đầy ý chí.
Xem ra, lần trước chịu đòn chưa đủ, lần này muốn nữa.
Mười người đã đợi chờ sốt ruột lắm rồi.
Chương 674: Chúng ta không cần mặt mũi chắc?
Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đứng đầu mười người, nhìn ba người Tần Ninh.
“Nhanh như thế đã muốn ngóc đầu quay lại rồi à?”
Giản Tự Thông giễu cợt nói: “Lần này chúng ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu”.
“Không cần!”
Lần này Tần Ninh chưa nói gì, Vân Sương Nhi đã đáp lại.
Một luồng khí tức tỏa ra.
Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển!
Con mẹ nó!
Mười người lúc này không khỏi thầm chửi một câu.
Bọn họ ở tầng thứ hai đã bốn tháng, thực lực tịnh tiến, nhưng chưa đột phá được.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi trong bốn tháng mà đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển.
Đơn giản là mỗi tháng thăng cấp một lần!
Gặp quỷ đó à!
“Tốt nhất là đừng nương tay!”
Tần Ninh mỉm cười.
Cuộc chiến bắt đầu lần nữa.
Hai chọi mười.
Vẫn như cũ.
Cuộc chiến đấu lúc này vô cùng rực lửa, mọi người chỉ hận không thể tê liệt được đối phương.
Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng muốn lấy lại mặt mũi.
Bốp bốp bốp...
Từng tiếng va chạm vang lên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lần nữa bị thua.
Mặt khác, trong nhóm mười người Hạ Vân Phi có năm người lăn lộn kêu rên, bị thương không nhẹ.
“Dừng!”
Tần Ninh lên tiếng lần nữa.
Hắn không nói nhiều, dẫn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi rời khỏi đây.
Lần này, mấy người Hạ Vân Phi và Hạng Hàn không cười nổi.
Lần thứ hai!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi có thăng cấp, đánh năm người trong số bọn họ bị thương. Tuy là hai cô gái cũng bị thương, nhưng lần sau thì sao?
Mười người trong lòng lấy run.
Tần Ninh coi bọn họ là chuột bạch, cho người phụ nữ của mình luyện tay!
Nhẫn nại thì được nhưng nhẫn nhục thì không!
Hạ Vân Phi mắng: “Lần sau, ta nhất định sẽ thăng cấp lên cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!”
Câu này cũng nói ra được tiếng lòng của mười người.
Tầng thứ ba, Tần Ninh lại nhận xét Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai anh em Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu vẫn đang lĩnh ngộ ý cảnh.
Thời gian tiếp theo, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ, Tần Ninh vẫn dẫn điện tôi thể, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu thì không màng thế sự.
Một tháng nữa lại đến.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tiếp tục đi xuống.
Hai chọi mười, tiếp tục!
...
Ầm!!!
Giao chiến kết thúc, lần này Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngạo nghễ đứng vững, đối diện với mười người kêu rên không ngớt.
Hạ Vân Phi và Hạng Hàn đều bầm dập mặt mũi.
Lần thứ ba, thảm bại!
Lại một tháng nữa trôi qua.
Lần thứ tư, mười người thảm bại!
Lần thứ năm, mười người thảm bại!
Tầng hai, mười người Hạ Vân Phi và Hạng Hàn sắp phát điên!
Đến tháng thứ tám.
Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đến lần nữa.
“Tới đi!”
Hạ Vân Phi lúc này sải bước ra, sắc mặt khinh thị.
Khí tức trong người cũng hoàn toàn khác biệt.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh mỉm cười.
“Thú vị đây!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đi ra.
Khí tức trong cơ thể cũng bùng phát.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
Sau tám tháng, hai cô gái từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ đến cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
Nụ cười của Hạ Vân Phi trở nên ngưng đọng.
Thế này thì đánh cái búa à!
Hắn ta cứ nghĩ nâng lên tứ chuyển thì sẽ không bị đánh nữa, nhưng cuối cùng hai yêu nghiệt này cũng đến cảnh giới tứ chuyển.
Tám tháng, hắn ta lên một chuyển, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại lên những năm tầng.
Đùa à!
Một trận giao đấu, mười người lại thua.
Tần Ninh từ từ nói: “Xem ra các ngươi không có chút nâng cấp nào”.
Quay về tầng ba, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ.
Nhưng lần này, hiệu quả của cả hai quá nhỏ.
Diệp Viên Viên không khỏi nói: “Mười người đó quá yếu, đã không đem đến hiệu quả luyện tập cho chúng ta nữa rồi”.
“Đây đúng là một vấn đề”.
Tần Ninh có hơi yên lặng.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tỉnh lại, nghe vậy thì nói: “Hay là Tần công tử luyện tập với hai cô ấy đi?”
Mặc Phong nói xong.
Liền cảm thấy hai ánh mắt tràn đầy sát khí phóng tới, như muốn xé rách hắn ta ra!
“Làm sao... vậy?”
Mặc Phong rụt cổ lại.
Tần Ninh lúc này đạt cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không phải chưa nghĩ đến việc này.
Nhưng đấu với Tần Ninh thì có phải luyện tập đâu?
Hai người cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, đấu với Tần Ninh còn không nổi ba chiêu.
Giống như việc các cô hành hạ mười người Hạ Vân Phi, Hạng Hàn, thì Tần Ninh cũng hành hạ các cô như vậy.
Cách biệt quá lớn!
“Ta có cách rồi!”
Tần Ninh mỉm cười, lại xuống tầng thứ hai lần nữa.
“Lần này Thiên tháp mở một năm, cho nên, còn bốn tháng nữa là kết thúc”.
“Giờ bắt đầu, hai mươi lăm người các ngươi liên thủ giao đấu với Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi”.
“Người cuối cùng ngã xuống sẽ được đi lên tầng ba, tôi luyện một tháng. Thời gian cấp bách, hy vọng các ngươi biết quý trọng”.
Tần Ninh cũng phát hiện, đám người Hạ Vân Phi bị đánh đã quen, có chút cam chịu.
Như vậy hoàn toàn có thể kích thích máu chiến của bọn họ.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thăng cấp, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng đây là công hiệu của tầng thứ ba, bọn họ vô cùng khát vọng tầng thứ ba.
Như vậy, đủ để kích thích được bọn họ.
Quả nhiên, nghe vậy, đám đệ tử ở tầng một và tầng hai gần như điên lên.
“Được rồi, kể từ hôm nay, các ngươi làm lại một trận nữa, hai mươi lăm người các ngươi cùng nhau lên!”
Lần này, Hạ Vân Phi và Hạng Hàn hoàn toàn tức giận.
Hai mươi lăm bọn họ là ai chứ?
Hai mươi lăm vị thiên chi kiêu tử cao cấp của thư viện Thánh Hiền.
Tần Ninh đang khiêu khích thể diện của thư viện Thánh Hiền!
“Hơn nữa, ai có thể kiên trì đến cuối, ta cam đoan, đi vào tầng ba, ít nhất sẽ tăng một tầng cảnh giới”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, hai mươi lăm người tuôn trào khí huyết.
Đây là chuyện bọn họ nằm mơ cũng nghĩ đến!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại xuất hiện lần nữa.
Lần này, là hai mươi lăm người.
Hai mươi lăm vị cảnh giới Hóa Thần, cảnh giới Thông Thiên, không tin là không hạ được hai cô gái.
Rầm...
Cuối cùng, tiếng va chạm vang lên.
Hạ Vân Phi nhìn hai cô gái trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hai mươi lăm người!
Thua toàn bộ!
Hắn ta kiên trì đến cuối cùng, chưa ngã xuống.
Nhưng lần này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng bị thương không nhẹ.
“Không tệ, không tệ!”
Tần Ninh nhìn Hạ Vân Phi và nói: “Ngươi được một suất, có thể lên tầng ba!”
Nghe vậy, Hạ Vân Phi không cười nổi mà còn muốn khóc.
Hai mươi lăm chọi hai.
Thua đến cái mức này, ai mà cười nổi?
Nếu tin này truyền đi, hai mươi lăm vị thiên chi kiêu tử của thư viện Thánh Hiền thua ở hai cô gái, lại còn là hai tỳ nữ của Tần Ninh.
Vậy thì nhục nhã cỡ nào chứ!
Chúng ta không cần mặt mũi chắc?
Thời gian từng phút trôi qua.
Tháng thứ chín, khiêu chiến lại bắt đầu.
Hạng Hàn, kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười, Mạc Cát Cát kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười một, Giản Tự Thông kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười hai, Tất Tử Hàm kiên trì đến cuối.
Nhưng các đệ tử khác thì sắp điên rồi.
Thiên tháp, mau mở ra đi!
Đây là lần đầu tiên trong thư viện Thánh Hiền, Thiên tháp kéo dài một năm chưa mở, chính là lần dài nhất từ trước đến nay.
Nhưng đây cũng là lần duy nhất mà các đệ tử thư viện Thánh Hiền tiến vào trong Thiên tháp cảm thấy tuyệt vọng nhất, muốn Thiên tháp mở lại ra nhất.
Không chịu được đòn nữa rồi!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đúng là ác ma mà.
Gương mặt là thiên sứ, dáng người là ma quỷ, nhưng đánh nhau thì lại là ác ma.
Chương 675: Ra khỏi tháp
Cho dù nhóm Hạ Vân Phi, Giản Tự Thông, Mạc Cát Cát, mỗi người đi vào trong tầng ba của Thiên tháp một tháng, đúng là được thăng cấp rất nhiều, nhưng chẳng ai vui vẻ nổi.
Lúc này, trong tầng ba.
Hai anh em Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đứng dậy.
Tần Ninh lúc này, quanh người ngưng tụ ánh điện, mạnh mẽ hơn những tháng trước không chỉ mười lần.
Hắn cong ngón tay, hơn trăm ánh điện lúc này lập lòe ra một độ cong đáng sợ không thôi.
“Tần huynh đạt cảnh giới Hóa Thần mấy chuyển rồi?”
Mặc Phong không khỏi hỏi.
“Tứ chuyển!"
Diệp Viên Viên đáp.
Tứ chuyển!
Cả hai người đều kinh ngạc không thôi.
Cảnh giới tứ chuyển, tốc độ này thật sự quá nhanh!
Một năm thời gian, từ cảnh giới Thông Thiên nhị bộ lên cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
“Vậy còn hai cô?”
Hai người nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, tò mò hỏi.
Hai bàn tay vung lên, khí tức hùng hậu trong cơ thể hai cô gái tỏa ra.
“Thất chuyển!”
Một tiếng lộc cộc vang lên.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này hoàn toàn sửng sốt, đến nỗi quên cả hít thở.
Đây có còn là người không?
Thiên tài?
Yêu nghiệt?
Thật sự không thể hình dung.
Mặc Vũ Nhu cuối cùng không nhịn được mà nói: “Các cô cứ như vậy thì sẽ khiến người ta phát điên mất!”
Thật sự là khiến người ta phát điên.
Người khác cả đời có khả năng không đi hết được cảnh giới Thông Thiên, đạt cảnh giới Hóa Thần.
Mà hai cô gái này đi hết trong vòng một năm.
Không so sánh thì sẽ không có đau thương mà.
Hai anh em bọn họ một năm cũng chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, tứ bộ.
Vốn dĩ không coi là chậm.
Nhưng so với hai cô gái này thì đúng là kém xa.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng không ngờ mình lại thăng cấp nhanh đến vậy.
Trường Sinh Đồ đó thật sự quá thần kỳ.
Các cô hiểu được, đây không phải thiên phú của mình mà là công hiệu của Trường Sinh Đồ.
Lúc này, Tần Ninh đứng dậy, cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, một năm, từ Thông Thiên nhị bộ lên Hóa Thần tứ chuyển.
Trong mắt Tần Ninh là không nhanh không chậm, vừa vặn.
“Một năm rồi!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Hai người chắc cũng tích lũy được không tệ!”
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tức thì sửng sốt.
Là có ý gì?
Tần Ninh cười nói: “Dẫn hai người lên tầng không chỉ là để cho hai người ngồi lĩnh ngộ ý cảnh, mà là cho hai người bay thẳng lên trời”.
Tần Ninh vung tay lên, nói: “Chỉ là không biết hai người có chịu nổi không?”
Mặc Phong vội vàng nói: “Không chịu nổi thì còn tu võ làm gì?”
“Tần công tử có lời gì thì nói thẳng đi?”
Tần Ninh cười đáp: “Thiên tháp này đúng là có giữ lại ý cảnh đột phá võ đạo, nhưng ý cảnh này một phần là ý cảnh đột phá võ đạo, còn một phần là ý cảnh đột phá trường sinh quyết, ngưng tụ làm truyền thừa, giữ lại về sau!”
“Truyền thừa này cần một sức chịu đựng cực lớn nếu muốn tiếp nhận!”
“Đây không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là, nếu hai người tiếp nhận nó thì truyền thừa này sẽ không còn nữa!”
“Cho nên, hai người cần đồng ý một điều kiện của ta”.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu kiên trì nghe.
“Sát Trường Sinh là tổ tiên Mặc gia, sở dĩ tự xưng Sát Trường Sinh là vì Mặc gia vứt bỏ hắn ta, Mặc Thiên Tử không muốn lộ diện cũng là vì Mặc gia các người vứt bỏ ông ta”.
“Nhưng sự thực chứng minh, người tu luyện thành công được trường sinh quyết thì đều có nghị lực kiên định”.
“Sau này, cả hai người phải bảo tồn trường sinh quyết, phát triển dòng dõi Mặc gia”.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
“Ta còn tưởng là yêu cầu gì chứ!”, Mặc Phong cười đáp: “Phát triển Mặc gia, phát triển trường sinh quyết là điều chúng ta nên làm mà!”
Tần Ninh lúc này có vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, nhưng giọng nói cũng bình tĩnh kỳ lạ.
“Ta nghiêm túc!”
Tần Ninh nhấn mạnh: “Tu luyện trường sinh quyết, không phải là tăng tốc hơn người khác, mà là sức chịu đựng. Tăng cấp một lần, có thể mạnh hơn người khác mấy lần”.
“Mong là hai người nhớ lời của mình ngày hôm nay”.
“Nếu không, trường sinh quyết sẽ biến mất theo Mặc gia hai người...”
Nghe vậy, cả Mặc Phong lẫn Mặc Vũ Nhu đều sửng sốt.
Tần Ninh nói câu này không giống như đang đùa.
“Được rồi, chuẩn bị đã xong!”
Nói rồi, Tần Ninh chỉ điểm ra.
Oành...
Trong khoảnh khắc, bên trong Trường Sinh Đồ, sông hồ cuồn cuộn hóa thành trường giang, chảy vào cơ thể cả hai.
“Lần này, thăng cấp được đến mức nào thì phải dựa vào chính hai người thôi!”
Tần Ninh nói xong thì cũng im lặng.
Dòng sông cuồn cuộn đó đánh thẳng vào người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu.
Thời gian từng phút trôi qua...
Hai người vốn đang thoải mái, lúc này trở nên nghiêm trọng, rồi cứng rắn, rồi đau đớn...
Ầm!!!
Một tiếng nổ vang lên, Trường Sinh Đồ lúc này đột nhiên tan vỡ.
Tầng ba của Thiên tháp khôi phục thành dáng vẻ ban đầu.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này cùng mở mắt ra.
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!”
“Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển!”
Hai người lúc này sững sờ.
“Đây...”
“Ý nghĩa trong lần này, hai người từ từ lĩnh hội, nhớ kỹ những gì ta nói!”
Tần Ninh không giải thích nhiều.
Giúp được những gì hắn đều đã làm.
Chỉ điểm cho Mặc Thiên Tử.
Giúp Mặc Phong, Mặc Vũ Nhu thăng cấp.
Có lẽ, Sát Trường Sinh ở dưới suối vàng có biết thì cũng yên tâm.
Thật ra Tần Ninh không nợ Sát Trường Sinh điều gì.
Sát Trường Sinh không giữ được nghị lực của mình, thực lực mạnh lên liền thay đổi tính tình.
Tất cả những thứ hắn cho Sát Trường Sinh, Sát Trường Sinh không hề trân trọng.
Mà bây giờ, hắn chỉ dẫn, mong Mặc Thiên Tử, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu có thể nắm bắt được.
Nói đến đây, mọi chuyện đến bước này.
Thêm nhiều hơn nữa, không phải là việc hắn nên tham dự vào.
“Chuẩn bị ra khỏi tháp thôi!”
Tần Ninh nói xong, Thiên tháp liền mở ra.
Lễ Tẩy Thiên chính thức kết thúc.
Hai mươi lăm vị đệ tử của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường ở tầng một và tầng hai chạy nhanh ra khỏi Thiên tháp như chạy nạn.
Một năm qua, bọn họ quá oan uổng.
Cả ngày bị luyện đánh, nói ra đều nhục mặt.
Mà lúc này, Thiên tháp mở ra, các thành viên cấp cao của thư viện Thánh Hiền cũng lập tức xuất hiện.
Ba vị phó viện trưởng, ba vị đường chủ và các trưởng lão nội đường và đệ tử vội vàng đi tới.
Những lễ Tẩy Thiên lúc trước ngắn nhất là ba tháng, dài nhất là sáu tháng.
Lần này phá vỡ kỷ lục, một năm đằng đẵng.
Có thể tưởng tượng được, rất nhiều đệ tử sẽ tăng cấp một cách đáng sợ ở trong tháp.
Vô số trưởng tộc gia tộc đều tràn đầy sự hy vọng.
Trưởng tộc của bảy gia tộc lớn gồm Đỗ Uyên, Hạ Kiều Minh, Giản Thiên Lãng, Ngô Vượng Bản, Kiều Hoành Anh, Mạc Thành Khí, Triệu Nhạc Thiên đều có mặt đầy đủ.
Nhìn các đệ tử ưu tú nhà mình đi ra, vẻ mặt vui sướng.
Đường chủ Bạch Chung của Địa Thánh đường cũng thở phào.
Cuối cùng cũng mở ra, không biết mấy đứa nhóc trong Địa Thánh đường tiến bộ thế nào rồi.
Mà cùng lúc đó, Mặc Uyên Lâm cũng lo lắng không yên.
Lần này, Trường Sinh đường có năm người, chắc chắn là ở tầng một rồi.
Nhưng dù là tầng một thì cũng có tăng cấp rõ rệt.
Một năm, nếu may mắn, không chừng Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu còn tăng được hai cảnh giới.
“Vân Phi, có chuyện gì vậy?”
Hạ Kiều Minh nhìn Hạ Vân Phi, sắc mặt ngạc nhiên.
Một năm qua đi mà Hạ Vân Phi chỉ thăng có hai chuyển.
Ông ta lần này vốn là hạ quyến tâm.
Với thiên phú của Hạ Vân Phi, ba tháng mà ở tầng ba sẽ tăng ít nhất một chuyển.
Sáu tháng, thì là hai chuyển.
Một năm, tối thiểu cũng phải tăng ba, bốn chuyển.
Hạ Vân Phi lúc này nên phải ở cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, thất chuyển mới phải!
Nhưng giờ lại chỉ đạt ngũ chuyển!
Câu nói của Tần Ninh kiêu ngạo đến tận cùng.
Không hề coi trọng hai mươi lăm người của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều muốn khóc.
Đắc tội hai mươi lăm người bọn họ như vậy, lát nữa cũng không biết mình sẽ bị ăn đánh kiểu gì.
Hạ Vân Phi nhìn sang Hạng Hàn.
“Lát nữa nói tiếp vậy”.
“Ta cũng đang có ý này!”, Hạng Hàn gật đầu đáp.
Thôi xong rồi!
Mặc Phong lo lắng trong lòng.
Lần này thì xong đời thật rồi.
Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường liên thủ, đối phó năm người Trường Sinh đường bọn họ.
Thế này mà không bị đánh chết à?
Hạ Vân Phi nhìn Tần Ninh.
“Đánh gãy chân tay của em trai ta, Hạ Văn Đào và Đỗ Tiển cũng bị ngươi làm nhục trước đám đông. Hôm nay ta vốn định mặc kệ ngươi, không ngờ ngươi lại nhảy ra chịu chết!”
“Đã vậy, ta cũng không khách sáo nữa!”
Hạng Hàn hừ nói: “Ta thấy Trường Sinh đường đúng là xong đời rồi đấy, ngoài việc mù quáng tự đại ra thì đều vô dụng”.
Hai người đứng đầu, còn lại mười mấy người cũng lần lượt vây quanh.
“Muội, làm sao đây?”
Mặc Phong tuyệt vọng nói.
Mặc Vũ Nhu lườm Mặc Phong một cái.
“Còn làm sao được nữa? Đánh thôi!”
Chuyện đến nước này, năm người có phải chịu đòn đi nữa thì cũng phải đánh.
Không đánh trả lại mới là mất mặt.
“Chuẩn bị xong chưa?”
Tần Ninh lên tiếng, nhìn bốn người và nói: “Thời gian quý giá, ta không muốn tốn thời gian với các ngươi, một lát nữa ta nói đánh, thì chỉ cần đánh thôi, đánh cho chúng chịu phục thì thôi!”
Mặc Phong, Mặc Vũ Nhu, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Đánh đến chịu phục thì thôi?
Là bọn họ bị đánh đến chịu phục mới đúng chứ?
Tần Ninh lại mang dáng vẻ hoàn toàn không sợ.
Vốn dĩ Tần Ninh định đích thân ra tay, cho từng người chịu phục một, nhưng nghĩ lại, lấy được ý cảnh trong Thiên tháp mới là quan trọng, hắn không muốn dây dưa nhiều thời gian.
Mà đã vậy thì cứ thô bạo là tốt nhất.
Tượng gỗ điêu khắc hình Cửu U Đại Đế trước ngực lúc này tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tần Ninh chắp tay niệm quyết, quát lên.
“Định!”
Trong nháy mắt, một cảnh tượng thần kỳ xảy ra.
Hai mươi lăm con người đang hung hăng lúc này lại bị định thân tại chỗ, không thể cử động.
“Đánh!”
Tần Ninh không nói hai lời, trực tiếp ra lệnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đương nhiên sẽ không chậm trễ.
Hai anh em Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tức thì sửng sốt.
Nói định là định luôn được?
Đây là thủ đoạn gì?
Thuật định thân?
Chưa bao giờ nghe nói đến!
“Còn sửng sốt cái gì? Đánh đi!”
Nhìn hai người, Tần Ninh cạn lời.
Bức tượng Đại Đế này không chỉ đơn giản là một pho tượng.
Bên trong ẩn chứa thần vận, chứa hơi thở Tạo Hóa!
Cái gọi là hơi thở Tạo Hóa, chính là vượt qua cảnh giới Tam Vị gồm Nhân Vị, Địa Vị, Thiên Vị, đạt đến bốn cảnh giới Tạo Hóa mà sản sinh ra.
Một hơi thở Tạo Hóa có thể đoạt trời tạo đất!
Đối phó với mấy cảnh giới Hóa Thần nho nhỏ thì chỉ như một bữa ăn.
Lúc này, cả bốn người tấn công hai mươi lăm người kia, như đi vào chốn không người.
Một quyền một đấm vung lên, giống như võ giả cảnh giới Cửu Môn đánh cọc gỗ vậy, nhẹ nhàng thoải mái. Hai mươi lăm người mặt mũi bầm dập, kêu gào thảm thiết, ngã xuống đất.
Tần Ninh cởi trói buộc ra, nhìn Hạ Vân Phi và Hạng Hàn.
“Phục chưa?”
Hạ Vân Phi lúc này được thả lỏng, chỉ cảm thấy cả người đau nhức, mặt mũi bầm dập.
“Rốt cuộc ngươi đã sử dụng thủ đoạn gì?”
Hạ Vân Phi hung ác nói: “Vô liêm sỉ!”
“Xem ra là chưa phục!”
Tần Ninh phất tay, Hạ Vân Phi đau khổ phát hiện, mình lại không cử động được nữa.
Con mẹ nó... đánh cái đếch gì đây!
Hắn ta còn chẳng được cử động thì đánh kiểu gì?
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại đánh đấm một hồi.
“Phục chưa?”
Tần Ninh hỏi lần nữa.
Hạ Vân Phi vẫn chưa trả lời, Tần Ninh nói: “Thấy ánh mắt của ngươi là chưa phục hả!”
Hắn phất tay, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại đi lên.
“Ta phục, ta phục rồi!”
Hạ Vân Phi vội vàng nói: “Tầng thứ ba, nhường cho các ngươi!”
“Nhường là như nào? Đây là chúng ta tự tranh được, hiểu không?”
Tần Ninh xì một tiếng, nói: “Xem ra là chưa chịu phục đấy, đánh!”
Mẹ nó!!!
Hạ Vân Phi thật sự không biết nên nói gì, đã nhường rồi mà còn đòi đánh nữa?
Cuối cùng, Hạ Vân Phi bị đánh cho sưng mặt, không nói được câu gì nữa.
Tần Ninh nhìn sang Hạng Hàn.
“Ta phục, ta phục rồi!”
Hạng Hàn vội vàng nói: “Tầng thứ ba, năm đệ tử Trường Sinh đường đạt được theo lý lẽ!”
Không phục cũng phải phục!
Hắn ta không muốn bị đánh cho sưng mặt như Hạ Vân Phi!
Tần Ninh vỗ tay, nhìn quanh.
“Đã vậy, xin cảm ơn các huynh đệ tỷ muội của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường”.
“Từ đầu đã thế này có phải nhẹ nhàng không?”
Tần Ninh sải bước ra, đi thẳng lên tầng ba.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cảm giác như đang nằm mơ.
Vậy là... thành công rồi?
Hàng vạn năm qua, đệ tử Trường Sinh đường bọn họ lần nào cũng chỉ được một suất ở tầng ba trong lễ Tẩy Thiên.
Thế mà lần này lại được cả năm!
Hai anh em bọn họ vui mừng đi theo Tần Ninh lên tầng ba.
Trong tầng một, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều tức tối.
Đây là chuyện quái gì vậy!
Hai phe tranh đoạt năm vị trí trên tầng ba, nhưng kết quả lại bị Tần Ninh đánh cho tơi bời khói lửa, không được suất nào.
“Tầng hai, mỗi bên năm người!”
Hạ Vân Phi khó chịu nói, đi thẳng lên tầng hai.
Đối với hắn ta, tầng ba bây giờ chính là địa ngục.
Lúc này, ba bên đã phân chia xong xuôi.
Năm vị trí trên tầng ba, cả năm người Trường Sinh đường chiếm cả.
Mười vị trí trên tầng hai, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường chia nhau mỗi bên năm.
Tầng ba... thì cứ tùy thôi...
Thiên tháp hoàn toàn mở ra, ba mươi người chiếm ba tầng, tĩnh tâm lại.
Mỗi một lần Thiên tháp mở ra, cũng không ai biết cụ thể lúc nào sẽ kết thúc.
Nhưng sau bao nhiêu năm qua, đại khái thời gian sẽ khoảng từ ba đến sáu tháng.
Trong Thiên tháp này, không phải lúc nào cũng được lĩnh ngộ ý cảnh.
Mà có lĩnh ngộ được hay không phải dựa vào may mắn và thiên phú.
Trường Sinh đường, Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường bắt đầu yên tĩnh lại.
Trong tầng thứ ba!
Năm bóng người đứng vững.
Toàn bộ tầng thứ ba, dài rộng cao chừng trăm mét, nhìn vô cùng rộng lớn, bốn phía là vạn linh thạch trân quý, có thể ngưng tụ ra linh khí.
Nhìn tầng thứ ba, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đều kinh ngạc không thôi.
Bọn họ cứ nghĩ lần này sẽ không có cơ hội đến tầng ba, ai ngờ lại thế này.
“Đừng vui mừng vội!”
Tần Ninh nói: “Có thể nhận được cơ duyên hay không, phải xem chính hai người!”
“Ừm!”
“Ta hiểu!”
Tần Ninh nhìn cả hai, gật đầu.
“Tu hành trường sinh quyết, tĩnh khí ngưng thần. Trước đây lão tổ Mặc gia hai người là Sát Trường Sinh ở đây tu hành, đủ để thấy yêu cầu của hắn ta với bản thân mình”.
“Mà Thiên tháp không phải có linh khí tầm thường mà có tác dụng cực lớn”.
“Hai người ở đây lĩnh ngộ hai ba tháng đã, sau đó ta sẽ nói các công hiệu khác cho hai người biết”.
Các công hiệu khác?
Thiên tháp còn có công hiệu khác?
Tần Ninh không nói nhiều, bọn họ cũng không tiện hỏi.
Lúc này, Tần Ninh nhìn bốn bức tường, chậm rãi bước qua.
“Lâu như vậy rồi, không biết có còn nữa không...”
Tần Ninh thở ra, đầu ngón tay lúc này hiện ra linh ấn.
Linh ấn đó thăm dò vào tường, đột nhiên, một cuộn tranh xuất hiện.
Chương 672: Trường Sinh Đồ
Trên cuộn tranh có một con sông như kéo dài qua thiên sơn vạn thủy, nhìn rất sống động, nối liền một vòng.
“Trường Sinh Đồ!”
Tần Ninh nhìn cuộn tranh, mỉm cười: “Quả nhiên vẫn còn ở đây”.
“Đây là gì vậy?”
Diệp Viên Viên thắc mắc.
“Là đồ tốt!”
Tần Ninh nhìn hai cô gái, nói: “Mấy tháng tiếp theo, hai cô đi theo ta, quan sát cuộn tranh này!”
“Quan sát?”
“Đúng vậy, quan sát!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Xem kỹ, bất kể là có ý gì, tình huống gì, cứ xem từ đầu, xem được đến đâu thì cứ xem ở nơi đó!”
Tần Ninh giao phó xong thì cứ để mặc hai cô gái, chính mình nhìn thẳng cuộn tranh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tuy không hiểu, nhưng cũng đứng trước cuộn tranh, nhìn lên tường.
Không bao lâu, Tần Ninh đứng vững trước cuộn tranh, rồi dần dần bước ra.
Lúc đi được một phần tư, Tần Ninh bỗng dừng lại, giống như vì thế mà khí tức trong cơ thể bắt đầu biến đổi.
Cảnh giới Thông Thiên tam bộ trực tiếp tiến lên cảnh giới Thông Thiên tứ bộ.
Sau đó, Tần Ninh tiếp tục đi tới đích.
Dần dần, đi được ba phần tư vị trí, Tần Ninh lại dừng tiếp.
Lúc này, khí tức của Tần Ninh từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ vọt lên ngũ bộ.
Cho đến cuối cùng, Tần Ninh đi một mạch đến cuối, ở giữa dừng lại hai bước, cảnh giới đột phá thêm hai tầng.
Cảnh giới Thông Thiên tam bộ lên đến Thông Thiên ngũ bộ.
Chuyện này...
Khiến cho Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi mắt chữ A mồm chữ O.
Có chuyện gì vậy?
Xem ảnh là tăng được thực lực?
Hai cô gái còn chưa kịp phản ứng kịp thì Tần Ninh đã thúc giục: “Bắt đầu đi!”
“Nhìn đến đâu, cảm giác trong lòng tán loạn, khí huyết lưu động thì dừng lại!”
“Vâng!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đi ra.
Hai cô gái đi cực kỳ chậm rãi, không nhẹ nhàng như Tần Ninh.
Cuối cùng, đến một phần tám vị trí, Diệp Viên Viên liền dừng lại.
“Ta mơ hồ quá...”
Diệp Viên Viên không nói được là cảm giác gì, nhưng lúc này, khí huyết cơ thể đảo loạn như ma, chỉ cảm thấy cứ nín vào một hơi mà không thể thả ra.
Tần Ninh bước đến bên cạnh Diệp Viên Viên, gật đầu.
“Cảnh giới Thông Thiên tứ bộ, chế tạo linh thai thông thiên, linh khí tụ tập ở tứ chi bạch cốt, cô đã hoàn thành bốn lần, lần cuối cùng, vấn đề nằm ở trân trái của cô”.
“Bây giờ, lập tức lấy linh khí trùng kích chân trái”.
Diệp Viên Viên không dám chậm trễ.
Chưa đến một nén hương, Diệp Viên Viên đột nhiên mở mắt ra, hai mắt toàn là kinh ngạc và hoảng sợ.
Cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ rồi!
Diệp Viên Viên đờ đẫn.
Thế là... thăng cấp rồi?
Nàng thật sự không hiểu đã có chuyện gì xảy ra...
“Ta cũng không hiểu...”
Vân Sương Nhi lúc này lên tiếng.
Như vậy, cả hai cô gái vừa đi vừa nghỉ, đến một phần tư cuộn tranh thì đã không thể đi tiếp được nữa.
Nhưng lúc này hai cô đã đạt cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển.
Quá thần kỳ!
Hai cô gái nhìn Tần Ninh, không hiểu vì sao.
“Dừng lại đi!”
Tần Ninh lúc này nói: “Giờ bắt đầu ngồi lại lĩnh ngộ ý cảnh!”
Một tháng sau đó, hai cô gái một mực lĩnh ngộ, cuối cùng, một hôm, Diệp Viên Viên đã có một chút hiểu ra.
Tần Ninh lập tức cho Diệp Viên Viên đi lên trên cuộn tranh, xem xét tỉ mỉ.
Lần này, Diệp Viên Viên đi được một phần tư mới dừng.
Tần Ninh lại giảng giải một phen.
Diệp Viên Viên đột phá cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Sau đó là Vân Sương Nhi cũng đạt đến cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Thần kỳ như vậy, khó tin như vậy!
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu sửng sốt vô cùng.
Một tháng, từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, đây là bay à?
Hai anh em bọn họ đã không biết nói gì.
Ba tháng qua đi, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đã ngừng ở cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, không thể tiến thêm về phía trước nữa.
Ngoài một tháng đầu ra, hai tháng qua, hai cô gái lần nào cũng thử đột phá, nhưng đều không được.
“Công tử, rốt cuộc đây là cái gì?”
“Đây chính là Trường Sinh Đồ!”
Tần Ninh tỉ mỉ đáp: “Quan sát nó, có thể nhìn ra khuyết điểm tự thân, nếu như thấy được thì sẽ tránh được khuyết điểm, tăng cao cảnh giới”.
“Ta giúp các cô chỉ điểm, là để các cô nhìn nhận được khuyết điểm của mình, và thăng cấp”.
“Nhưng hiện tại bị kẹt ở cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển cũng khiến ta khá tò mò”.
Tần Ninh cũng hơi không rõ về việc này.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu nghe vậy thì cũng đứng ngồi không yên.
Chuyện tốt như vậy, bọn họ cũng muốn được trải nghiệm.
Tần Ninh mắng mỏ: “Hai người tu luyện trường sinh quyết, căn bản nhất là như thế, còn không hiểu à?”
“Trường Sinh Đồ chính là bản giảm bớt của trường sinh quyết, mà vì giảm bớt nên mỗi võ giả chỉ có thể sử dụng một lần trong đời, và hiệu quả tương đối rõ rệt”.
“Lần thứ hai sẽ giống như ta vậy, tăng tối đa hai tầng cảnh giới!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nghe vậy thì sửng sốt.
Ý Tần Ninh là hắn đã từng trải nghiệm một lần rồi?
Lúc nào vậy? Sao các cô không biết?
Tần Ninh đang suy nghĩ chuyện của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nên cũng không nghĩ nhiều.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tu hành trường sinh quyết, là tăng cấp cả đời.
Còn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi chỉ có thể dựa vào nó đúng một lần duy nhất.
Mà lần này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không nên chỉ tăng lên hai cảnh giới mới đúng chứ!
Tần Ninh vốn định ở đây một năm, cho hai cô gái đạt cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển thì mới hài lòng.
Nhưng ba tháng qua, hai cô gái chỉ tăng lên nhị chuyển, khiến Tần Ninh rất khó hiểu!
“Hay là thiên phú của chúng ta chỉ đạt được đến mức này thôi?”
“Không phải!”
Tần Ninh chắc nịch đáp.
Đùa hả, lần thứ hai hắn dựa vào Trường Sinh Đồ để tu luyện mà vẫn nâng đến cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ được.
Diệp Viên Viên là Hoàng thể Cửu Chuyển Linh Lung thể, Vân Sương Nhi thì là Hỗn Độn thể, đều là thể chất tuyệt thể, nâng lên năm tầng cảnh giới còn là ít.
“Có thể chúng ta cũng chưa hoàn toàn phát hiện được hết bí mật trong cơ thể, cần tôi luyện nhiều hơn!”, Vân Sương Nhi không khỏi nói.
“Tôi luyện!”
Tần Ninh lúc này đột nhiên đứng dậy.
“Đúng, chính là tôi luyện!”
Tần Ninh bỗng nhiên hiểu ra.
“Đi!”
Tần Ninh đứng dậy và nói.
Đi? Đi đâu?
Ba tháng với cảnh giới Thông Thiên và Hóa Thần không dài cũng không ngắn.
Trong tầng hai, Hạ Vân Phi, Giản Tự Thông, Mạc Cát Cát và Hạng Hàn đều thăng cấp.
Lúc này, mười người trong tầng hai tụ tập ở một chỗ.
Hạ Vân Phi trầm giọng nói: “Tần Ninh kia chiếm giữ tầng ba, ba tháng đã trôi qua, dựa theo các lần mở ra của Thiên tháp thì đại khái kéo dài khoảng sáu tháng liên tục”.
“Mấy người chúng ta đạt đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, thêm mấy người Hạng Hàn nữa!”
“Mười người chúng ta, cộng thêm bên dưới liên hợp lại, chưa chắc đã không thể tái chiến!”
“Đánh bại Tần Ninh, tầng ba sẽ là của chúng ta trong ba tháng nữa!”
Hạ Vân Phi rất không cam tâm.
Thiên tài số một Hạ gia!
Thiên chi kiêu tử số một thư viện Thánh Hiền.
Bị Tần Ninh thuần thục giữ chân lại.
Điều này khiến hắn ta rất khó tiếp thu.
Ba tháng trôi qua, bọn họ đều có thành tựu của mình.
Đối diện với Tần Ninh lần nữa, chắc chắn sẽ không thể thua.
Hạng Hàn lúc này cũng gật đầu.
“Chúng ta đạt đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, nếu tách nhau ra, chia tách bọn họ thì chưa chắc đã thua!”
“Ừ!”
Lúc này, mười người lòng đầy căm phẫn.
Chuẩn bị làm một vụ lớn!
Tiếng bước chân thình thịch bỗng nhiên vang lên.
Tầng ba bỗng vang lên tiếng chân.
Mười người trở nên căng thẳng.
Chương 673: Lấy điện tôi thể
“Ơ? Các ngươi rảnh quá nhỉ?”
Tần Ninh nhìn mười người, thấy bọn họ không tu luyện nên hỏi.
“Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?”
Hạ Vân Phi không khỏi run rẩy nói.
“Thấy các ngươi rảnh rỗi, nên kiếm chút việc cho các ngươi đây!”
Tần Ninh mỉm cười.
Nhưng nụ cười của hắn lại khiến người ta cảm giác như thấy ma quỷ.
“Ngươi định làm gì?”
“Ta thấy các ngươi có vẻ không phục, nên ta cho các ngươi cơ hội, lần này, ta sẽ không nhúng tay vào”.
Tần Ninh cười nói: “Viên Viên, Sương Nhi, hai cô giao đấu với bọn họ!”
“Hả?”
“Hả?”
Nhất thời, không chỉ có Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Mà đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đều sửng sốt.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi giao đấu với bọn họ?
Đùa à!
Tần Ninh quá khinh thường bọn họ rồi!
“Tần Ninh!”
Hạ Vân Phi quát lên: “Nếu ngươi muốn sỉ nhục chúng ta thì cứ ra tay đi, việc gì phải làm như vậy?”
“Các ngươi yên tâm, lần này ta sẽ không dùng thuật định thân đâu!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Có bản lĩnh gì thì hãy khoe hết ra đi!”
Sẽ không dùng thuật định thân?
Lúc này, đám Hạ Vân Phi, Hạng Hàn thật sự không nhinf ra những gì Tần Ninh đang nghĩ.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này bước ra.
Hạ Vân Phi nghi ngờ hỏi: “Ngươi thật sự sẽ không ra tay à?”
“Nói là làm chứ, đương nhiên rồi!”
Nghe vậy, lửa giận của nhóm Hạ Vân Phi bốc lên ngùn ngụt.
Cho đến giờ, bọn họ mà vẫn không hiểu Tần Ninh nghĩ gì thì đúng là ngu ngốc.
Tần Ninh này rõ ràng là muốn bọn họ giúp Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi luyện tay.
Cái tên này coi bọn họ là con tò he à?
Lần này, bọn họ thật sự tức giận.
“Được!”
Hạ Vân Phi lúc này hùng hùng hổ hổ.
Chỉ là hai tỳ nữ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ mà thôi, thế mà Tần Ninh lại bắt bọn họ luyện tay với hai cô gái này.
Quá đáng hận!
Tức thì, mười người chia nhau ra đứng vững.
“Đi thôi!”
Tần Ninh lúc này cười nhạt nói: “Dồn toàn lực, thua cũng không sao cả!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đại khái hiểu được Tần Ninh muốn làm gì.
Hai cô gái lúc này nhìn phía trước, sắc mặt bình tĩnh.
“Giết!”
Trong lúc nhất thời, mười bóng người thẳng thừng xông lên.
Sáu người cảnh giới Hóa Thần tam chuyển, bốn người cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Mười người này không có ý định nhẹ tay.
Từ lúc vào Thiên tháp đến giờ, bọn họ rất tức giận, lúc này mãi mới có cơ hội xả tức, ai sẽ bỏ qua cơ chứ.
Mười người lúc này thi triển thủ đoạn của mình, tấn công phía trước.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nhìn nhau, cũng không nương tay.
Ông...
Hai khí tức bốc lên, tức thì, đám Hạ Vân Phi cùng Hạng Hàn đều sửng sốt.
Cảnh giới Hóa Thần, nhị chuyển!
Ba tháng, hai cô gái từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Đùa à!
Nhưng bỗng nhiên, bọn họ lại càng giận hơn.
Tốc độ thăng cấp của hai cô gái nhanh như vậy, chắc chắn là nhờ có Thiên tháp. Hai cô chắc chắn đã có được lĩnh ngộ võ ý gì đó cực mạnh trong tầng ba, nên mới thăng lên cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Đáng hận, đáng hận!
Đáng lẽ đây là của bọn họ!
“Đừng nương tay!”
Hạ Vân Phi quát lên.
Ầm...
Tiếng va chạm vang lên trong tầng thứ hai.
Mười hai người lúc này giao đấu, linh khí mạnh mẽ tràn ngập khắp tầng hai.
Tần Ninh lúc này đứng ở một bên, quan sát chăm chú, không nói câu gì.
Rầm...
Một tiếng rầm vang lên, hai bóng người rơi phịch vào tường, thở hồng hộc.
Chính là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển đối phó với sáu cảnh giới Hóa Thần tam chuyển và bốn cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển, hai cô gái vẫn chưa đủ khả năng.
“Dừng!”
Tần Ninh lúc này lên tiếng.
Mấy người Hạ Vân Phi, Hạng Hàn lúc này còn chưa đánh đủ, bộ dáng bừng bừng khí thế.
Nhưng nhìn thấy Tần Ninh, thì không đánh đủ cũng phải ngừng.
“Đi thôi!”
Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, nói.
Ba người im lặng rời khỏi tầng hai, quay lại tầng ba.
Đám Hạ Vân Phi thì càng thêm bệ vệ.
“Hừ, khinh chúng ta à, nếu không phải cái tên đó kêu ngừng thì cho dù là hai cô gái kia có xinh, ta cũng không thương hương tiếc ngọc đâu!”
Mạc Cát Cát hừ nói.
Giản Tự Thông lúc này cũng tức giận: “Sớm biết vậy thì ban nãy nên đánh chết luôn!”
Hạng Hàn cũng trầm trọng nói: “Tần Ninh này quá khinh thường người khác, dám lấy chúng ta ra tập luyện”.
“Ừ!”
Tất Tử Hàm gật đầu nói: “Mọi người cũng đừng thả lỏng, mau chóng tu luyện, sớm ngày đột phá, nếu không lần sau hai cô gái kia đến, chúng ta bị đánh bại thì rất nhục nhã đấy!”
Mười người lúc này thở phào.
Ngược lại hoàn toàn không cảm giác được, mười đánh hai, là bọn họ có ưu thế.
Lúc này, trong tầng ba.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi khá trầm lặng.
“Làm sao?”
Thấy hai cô gái ỉu xìu, Tần Ninh cười nói: “Hai chọi mười, thua thì làm sao? Cũng không xấu hổ!”
“Vốn dĩ, ta cũng không định để hai cô thắng!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Giao đấu là để ta nhìn rõ hơn vấn đề của các cô”.
“Viên Viên, Cửu Chuyển Linh Lung thể, khi đạt đến cảnh giới Hóa Thần thì chính là một đường cong, là quá trình lột xác. Khi cô vượt qua cảnh giới Hóa Thần, thì sẽ được tăng làm Đế thể!”
“Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết xứng đôi với Cửu Chuyển Linh Lung thể, xem ra cô vẫn chưa bộc phát được điểm quan trọng nhất của Cửu Chuyển Linh Lung thể, đó chính là Thể Chuyển Cửu Luân, công kích và phòng ngự của cô có thể tăng chín lần!”
“Sương Nhi, Hỗn Độn thể của cô vì sao lại là thể chất vô thượng ở kỷ nguyên trước, được tôn sùng là thiên cổ khó gặp?”
“Hỗn Độn thể tu hành chân nguyên, chân nguyên là lực lượng thuần túy nhất kỷ nguyên trước, sau này có thể hóa thành nguyên lực, và có thể luyện ra thế giới chi lực...”
Tần Ninh lúc này bắt đầu giảng giải.
Một lần giảng giải kéo dài một ngày.
“Tiếp theo, tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ, lần sau tái chiến!”
Nói xong, Tần Ninh lại mặc kệ hai cô gái.
Hắn khoanh chân ngồi cùng Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu, cảm ngộ ý cảnh.
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên nhìn nhau, tiếp tục quan sát.
Lúc này, Tần Ninh đạt cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, chỉ thiếu một bước nữa là đạt cảnh giới Hóa Thần.
Cảnh giới Hóa Thần, thao túng linh khí, có thể nói là một đẳng cấp khác.
Muốn gì được nấy!
Tần Ninh tu luyện Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp, cần rất nhiều uy điện linh.
Lúc này, Tần Ninh ngồi khoanh chân, ý niệm dung hợp với Thiên tháp.
Cùng lúc này, tháp nhọn nhô ra từ đỉnh Thiên tháp cũng lóe ra ánh sáng kỳ dị.
Tiếng xẹt xẹt vang lên, từng ánh hồ quang điện lúc này từ trên trời đột nhiên giáng xuống tháp nhọn liên tục.
Mà lúc này, Tần Ninh ở trong tháp, bề ngoài thân thể được các luồng hồ quang điện bao quanh.
Lấy điện tôi thể!
Lễ Tẩy Thiên, Trường Sinh Đồ, những thứ này Tần Ninh không cần.
Tham gia lễ Tẩy Thiên, chỉ là không muốn dòng dõi của Sát Trường Sinh bị xuống dốc, trợ giúp Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu.
Mở Trường Sinh Đồ ra, cũng là trợ giúp Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi nâng cao cảnh giới.
Còn mục đích của Tần Ninh đúng là dẫn sấm sét của Thiên tháp.
Dẫy động sấm sét thiên địa, tôi luyện thân thể.
Không chỉ khiến cho linh khí bản thân càng thêm sắc bén, Ngọc Lôi thể càng thêm mạnh mẽ, mà còn ngưng tụ được uy năng của Hỗn Nguyên Lệ Điện pháp!
Thời gian dần dần trôi qua.
Một tháng sau, Tần Ninh lại mang theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi xuống tầng hai.
Đám người Hạ Vân Phi đã tràn đầy ý chí.
Xem ra, lần trước chịu đòn chưa đủ, lần này muốn nữa.
Mười người đã đợi chờ sốt ruột lắm rồi.
Chương 674: Chúng ta không cần mặt mũi chắc?
Hạ Vân Phi, Hạng Hàn đứng đầu mười người, nhìn ba người Tần Ninh.
“Nhanh như thế đã muốn ngóc đầu quay lại rồi à?”
Giản Tự Thông giễu cợt nói: “Lần này chúng ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu”.
“Không cần!”
Lần này Tần Ninh chưa nói gì, Vân Sương Nhi đã đáp lại.
Một luồng khí tức tỏa ra.
Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển!
Con mẹ nó!
Mười người lúc này không khỏi thầm chửi một câu.
Bọn họ ở tầng thứ hai đã bốn tháng, thực lực tịnh tiến, nhưng chưa đột phá được.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi trong bốn tháng mà đến cảnh giới Hóa Thần tam chuyển.
Đơn giản là mỗi tháng thăng cấp một lần!
Gặp quỷ đó à!
“Tốt nhất là đừng nương tay!”
Tần Ninh mỉm cười.
Cuộc chiến bắt đầu lần nữa.
Hai chọi mười.
Vẫn như cũ.
Cuộc chiến đấu lúc này vô cùng rực lửa, mọi người chỉ hận không thể tê liệt được đối phương.
Mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng muốn lấy lại mặt mũi.
Bốp bốp bốp...
Từng tiếng va chạm vang lên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lần nữa bị thua.
Mặt khác, trong nhóm mười người Hạ Vân Phi có năm người lăn lộn kêu rên, bị thương không nhẹ.
“Dừng!”
Tần Ninh lên tiếng lần nữa.
Hắn không nói nhiều, dẫn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi rời khỏi đây.
Lần này, mấy người Hạ Vân Phi và Hạng Hàn không cười nổi.
Lần thứ hai!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi có thăng cấp, đánh năm người trong số bọn họ bị thương. Tuy là hai cô gái cũng bị thương, nhưng lần sau thì sao?
Mười người trong lòng lấy run.
Tần Ninh coi bọn họ là chuột bạch, cho người phụ nữ của mình luyện tay!
Nhẫn nại thì được nhưng nhẫn nhục thì không!
Hạ Vân Phi mắng: “Lần sau, ta nhất định sẽ thăng cấp lên cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!”
Câu này cũng nói ra được tiếng lòng của mười người.
Tầng thứ ba, Tần Ninh lại nhận xét Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi.
Hai anh em Mặc Phong cùng Mặc Vũ Nhu vẫn đang lĩnh ngộ ý cảnh.
Thời gian tiếp theo, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ, Tần Ninh vẫn dẫn điện tôi thể, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu thì không màng thế sự.
Một tháng nữa lại đến.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tiếp tục đi xuống.
Hai chọi mười, tiếp tục!
...
Ầm!!!
Giao chiến kết thúc, lần này Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngạo nghễ đứng vững, đối diện với mười người kêu rên không ngớt.
Hạ Vân Phi và Hạng Hàn đều bầm dập mặt mũi.
Lần thứ ba, thảm bại!
Lại một tháng nữa trôi qua.
Lần thứ tư, mười người thảm bại!
Lần thứ năm, mười người thảm bại!
Tầng hai, mười người Hạ Vân Phi và Hạng Hàn sắp phát điên!
Đến tháng thứ tám.
Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đến lần nữa.
“Tới đi!”
Hạ Vân Phi lúc này sải bước ra, sắc mặt khinh thị.
Khí tức trong người cũng hoàn toàn khác biệt.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh mỉm cười.
“Thú vị đây!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đi ra.
Khí tức trong cơ thể cũng bùng phát.
Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
Sau tám tháng, hai cô gái từ cảnh giới Thông Thiên tứ bộ đến cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
Nụ cười của Hạ Vân Phi trở nên ngưng đọng.
Thế này thì đánh cái búa à!
Hắn ta cứ nghĩ nâng lên tứ chuyển thì sẽ không bị đánh nữa, nhưng cuối cùng hai yêu nghiệt này cũng đến cảnh giới tứ chuyển.
Tám tháng, hắn ta lên một chuyển, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại lên những năm tầng.
Đùa à!
Một trận giao đấu, mười người lại thua.
Tần Ninh từ từ nói: “Xem ra các ngươi không có chút nâng cấp nào”.
Quay về tầng ba, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tiếp tục quan sát Trường Sinh Đồ.
Nhưng lần này, hiệu quả của cả hai quá nhỏ.
Diệp Viên Viên không khỏi nói: “Mười người đó quá yếu, đã không đem đến hiệu quả luyện tập cho chúng ta nữa rồi”.
“Đây đúng là một vấn đề”.
Tần Ninh có hơi yên lặng.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tỉnh lại, nghe vậy thì nói: “Hay là Tần công tử luyện tập với hai cô ấy đi?”
Mặc Phong nói xong.
Liền cảm thấy hai ánh mắt tràn đầy sát khí phóng tới, như muốn xé rách hắn ta ra!
“Làm sao... vậy?”
Mặc Phong rụt cổ lại.
Tần Ninh lúc này đạt cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không phải chưa nghĩ đến việc này.
Nhưng đấu với Tần Ninh thì có phải luyện tập đâu?
Hai người cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, đấu với Tần Ninh còn không nổi ba chiêu.
Giống như việc các cô hành hạ mười người Hạ Vân Phi, Hạng Hàn, thì Tần Ninh cũng hành hạ các cô như vậy.
Cách biệt quá lớn!
“Ta có cách rồi!”
Tần Ninh mỉm cười, lại xuống tầng thứ hai lần nữa.
“Lần này Thiên tháp mở một năm, cho nên, còn bốn tháng nữa là kết thúc”.
“Giờ bắt đầu, hai mươi lăm người các ngươi liên thủ giao đấu với Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi”.
“Người cuối cùng ngã xuống sẽ được đi lên tầng ba, tôi luyện một tháng. Thời gian cấp bách, hy vọng các ngươi biết quý trọng”.
Tần Ninh cũng phát hiện, đám người Hạ Vân Phi bị đánh đã quen, có chút cam chịu.
Như vậy hoàn toàn có thể kích thích máu chiến của bọn họ.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thăng cấp, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng đây là công hiệu của tầng thứ ba, bọn họ vô cùng khát vọng tầng thứ ba.
Như vậy, đủ để kích thích được bọn họ.
Quả nhiên, nghe vậy, đám đệ tử ở tầng một và tầng hai gần như điên lên.
“Được rồi, kể từ hôm nay, các ngươi làm lại một trận nữa, hai mươi lăm người các ngươi cùng nhau lên!”
Lần này, Hạ Vân Phi và Hạng Hàn hoàn toàn tức giận.
Hai mươi lăm bọn họ là ai chứ?
Hai mươi lăm vị thiên chi kiêu tử cao cấp của thư viện Thánh Hiền.
Tần Ninh đang khiêu khích thể diện của thư viện Thánh Hiền!
“Hơn nữa, ai có thể kiên trì đến cuối, ta cam đoan, đi vào tầng ba, ít nhất sẽ tăng một tầng cảnh giới”.
Nghe Tần Ninh nói vậy, hai mươi lăm người tuôn trào khí huyết.
Đây là chuyện bọn họ nằm mơ cũng nghĩ đến!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại xuất hiện lần nữa.
Lần này, là hai mươi lăm người.
Hai mươi lăm vị cảnh giới Hóa Thần, cảnh giới Thông Thiên, không tin là không hạ được hai cô gái.
Rầm...
Cuối cùng, tiếng va chạm vang lên.
Hạ Vân Phi nhìn hai cô gái trước mặt, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Hai mươi lăm người!
Thua toàn bộ!
Hắn ta kiên trì đến cuối cùng, chưa ngã xuống.
Nhưng lần này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng bị thương không nhẹ.
“Không tệ, không tệ!”
Tần Ninh nhìn Hạ Vân Phi và nói: “Ngươi được một suất, có thể lên tầng ba!”
Nghe vậy, Hạ Vân Phi không cười nổi mà còn muốn khóc.
Hai mươi lăm chọi hai.
Thua đến cái mức này, ai mà cười nổi?
Nếu tin này truyền đi, hai mươi lăm vị thiên chi kiêu tử của thư viện Thánh Hiền thua ở hai cô gái, lại còn là hai tỳ nữ của Tần Ninh.
Vậy thì nhục nhã cỡ nào chứ!
Chúng ta không cần mặt mũi chắc?
Thời gian từng phút trôi qua.
Tháng thứ chín, khiêu chiến lại bắt đầu.
Hạng Hàn, kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười, Mạc Cát Cát kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười một, Giản Tự Thông kiên trì đến cuối.
Tháng thứ mười hai, Tất Tử Hàm kiên trì đến cuối.
Nhưng các đệ tử khác thì sắp điên rồi.
Thiên tháp, mau mở ra đi!
Đây là lần đầu tiên trong thư viện Thánh Hiền, Thiên tháp kéo dài một năm chưa mở, chính là lần dài nhất từ trước đến nay.
Nhưng đây cũng là lần duy nhất mà các đệ tử thư viện Thánh Hiền tiến vào trong Thiên tháp cảm thấy tuyệt vọng nhất, muốn Thiên tháp mở lại ra nhất.
Không chịu được đòn nữa rồi!
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đúng là ác ma mà.
Gương mặt là thiên sứ, dáng người là ma quỷ, nhưng đánh nhau thì lại là ác ma.
Chương 675: Ra khỏi tháp
Cho dù nhóm Hạ Vân Phi, Giản Tự Thông, Mạc Cát Cát, mỗi người đi vào trong tầng ba của Thiên tháp một tháng, đúng là được thăng cấp rất nhiều, nhưng chẳng ai vui vẻ nổi.
Lúc này, trong tầng ba.
Hai anh em Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu đứng dậy.
Tần Ninh lúc này, quanh người ngưng tụ ánh điện, mạnh mẽ hơn những tháng trước không chỉ mười lần.
Hắn cong ngón tay, hơn trăm ánh điện lúc này lập lòe ra một độ cong đáng sợ không thôi.
“Tần huynh đạt cảnh giới Hóa Thần mấy chuyển rồi?”
Mặc Phong không khỏi hỏi.
“Tứ chuyển!"
Diệp Viên Viên đáp.
Tứ chuyển!
Cả hai người đều kinh ngạc không thôi.
Cảnh giới tứ chuyển, tốc độ này thật sự quá nhanh!
Một năm thời gian, từ cảnh giới Thông Thiên nhị bộ lên cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.
“Vậy còn hai cô?”
Hai người nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, tò mò hỏi.
Hai bàn tay vung lên, khí tức hùng hậu trong cơ thể hai cô gái tỏa ra.
“Thất chuyển!”
Một tiếng lộc cộc vang lên.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này hoàn toàn sửng sốt, đến nỗi quên cả hít thở.
Đây có còn là người không?
Thiên tài?
Yêu nghiệt?
Thật sự không thể hình dung.
Mặc Vũ Nhu cuối cùng không nhịn được mà nói: “Các cô cứ như vậy thì sẽ khiến người ta phát điên mất!”
Thật sự là khiến người ta phát điên.
Người khác cả đời có khả năng không đi hết được cảnh giới Thông Thiên, đạt cảnh giới Hóa Thần.
Mà hai cô gái này đi hết trong vòng một năm.
Không so sánh thì sẽ không có đau thương mà.
Hai anh em bọn họ một năm cũng chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, tứ bộ.
Vốn dĩ không coi là chậm.
Nhưng so với hai cô gái này thì đúng là kém xa.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng không ngờ mình lại thăng cấp nhanh đến vậy.
Trường Sinh Đồ đó thật sự quá thần kỳ.
Các cô hiểu được, đây không phải thiên phú của mình mà là công hiệu của Trường Sinh Đồ.
Lúc này, Tần Ninh đứng dậy, cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển, một năm, từ Thông Thiên nhị bộ lên Hóa Thần tứ chuyển.
Trong mắt Tần Ninh là không nhanh không chậm, vừa vặn.
“Một năm rồi!”
Tần Ninh gật đầu nói: “Hai người chắc cũng tích lũy được không tệ!”
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu tức thì sửng sốt.
Là có ý gì?
Tần Ninh cười nói: “Dẫn hai người lên tầng không chỉ là để cho hai người ngồi lĩnh ngộ ý cảnh, mà là cho hai người bay thẳng lên trời”.
Tần Ninh vung tay lên, nói: “Chỉ là không biết hai người có chịu nổi không?”
Mặc Phong vội vàng nói: “Không chịu nổi thì còn tu võ làm gì?”
“Tần công tử có lời gì thì nói thẳng đi?”
Tần Ninh cười đáp: “Thiên tháp này đúng là có giữ lại ý cảnh đột phá võ đạo, nhưng ý cảnh này một phần là ý cảnh đột phá võ đạo, còn một phần là ý cảnh đột phá trường sinh quyết, ngưng tụ làm truyền thừa, giữ lại về sau!”
“Truyền thừa này cần một sức chịu đựng cực lớn nếu muốn tiếp nhận!”
“Đây không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là, nếu hai người tiếp nhận nó thì truyền thừa này sẽ không còn nữa!”
“Cho nên, hai người cần đồng ý một điều kiện của ta”.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu kiên trì nghe.
“Sát Trường Sinh là tổ tiên Mặc gia, sở dĩ tự xưng Sát Trường Sinh là vì Mặc gia vứt bỏ hắn ta, Mặc Thiên Tử không muốn lộ diện cũng là vì Mặc gia các người vứt bỏ ông ta”.
“Nhưng sự thực chứng minh, người tu luyện thành công được trường sinh quyết thì đều có nghị lực kiên định”.
“Sau này, cả hai người phải bảo tồn trường sinh quyết, phát triển dòng dõi Mặc gia”.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm.
“Ta còn tưởng là yêu cầu gì chứ!”, Mặc Phong cười đáp: “Phát triển Mặc gia, phát triển trường sinh quyết là điều chúng ta nên làm mà!”
Tần Ninh lúc này có vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, nhưng giọng nói cũng bình tĩnh kỳ lạ.
“Ta nghiêm túc!”
Tần Ninh nhấn mạnh: “Tu luyện trường sinh quyết, không phải là tăng tốc hơn người khác, mà là sức chịu đựng. Tăng cấp một lần, có thể mạnh hơn người khác mấy lần”.
“Mong là hai người nhớ lời của mình ngày hôm nay”.
“Nếu không, trường sinh quyết sẽ biến mất theo Mặc gia hai người...”
Nghe vậy, cả Mặc Phong lẫn Mặc Vũ Nhu đều sửng sốt.
Tần Ninh nói câu này không giống như đang đùa.
“Được rồi, chuẩn bị đã xong!”
Nói rồi, Tần Ninh chỉ điểm ra.
Oành...
Trong khoảnh khắc, bên trong Trường Sinh Đồ, sông hồ cuồn cuộn hóa thành trường giang, chảy vào cơ thể cả hai.
“Lần này, thăng cấp được đến mức nào thì phải dựa vào chính hai người thôi!”
Tần Ninh nói xong thì cũng im lặng.
Dòng sông cuồn cuộn đó đánh thẳng vào người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu.
Thời gian từng phút trôi qua...
Hai người vốn đang thoải mái, lúc này trở nên nghiêm trọng, rồi cứng rắn, rồi đau đớn...
Ầm!!!
Một tiếng nổ vang lên, Trường Sinh Đồ lúc này đột nhiên tan vỡ.
Tầng ba của Thiên tháp khôi phục thành dáng vẻ ban đầu.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu lúc này cùng mở mắt ra.
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển!”
“Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển!”
Hai người lúc này sững sờ.
“Đây...”
“Ý nghĩa trong lần này, hai người từ từ lĩnh hội, nhớ kỹ những gì ta nói!”
Tần Ninh không giải thích nhiều.
Giúp được những gì hắn đều đã làm.
Chỉ điểm cho Mặc Thiên Tử.
Giúp Mặc Phong, Mặc Vũ Nhu thăng cấp.
Có lẽ, Sát Trường Sinh ở dưới suối vàng có biết thì cũng yên tâm.
Thật ra Tần Ninh không nợ Sát Trường Sinh điều gì.
Sát Trường Sinh không giữ được nghị lực của mình, thực lực mạnh lên liền thay đổi tính tình.
Tất cả những thứ hắn cho Sát Trường Sinh, Sát Trường Sinh không hề trân trọng.
Mà bây giờ, hắn chỉ dẫn, mong Mặc Thiên Tử, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu có thể nắm bắt được.
Nói đến đây, mọi chuyện đến bước này.
Thêm nhiều hơn nữa, không phải là việc hắn nên tham dự vào.
“Chuẩn bị ra khỏi tháp thôi!”
Tần Ninh nói xong, Thiên tháp liền mở ra.
Lễ Tẩy Thiên chính thức kết thúc.
Hai mươi lăm vị đệ tử của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường ở tầng một và tầng hai chạy nhanh ra khỏi Thiên tháp như chạy nạn.
Một năm qua, bọn họ quá oan uổng.
Cả ngày bị luyện đánh, nói ra đều nhục mặt.
Mà lúc này, Thiên tháp mở ra, các thành viên cấp cao của thư viện Thánh Hiền cũng lập tức xuất hiện.
Ba vị phó viện trưởng, ba vị đường chủ và các trưởng lão nội đường và đệ tử vội vàng đi tới.
Những lễ Tẩy Thiên lúc trước ngắn nhất là ba tháng, dài nhất là sáu tháng.
Lần này phá vỡ kỷ lục, một năm đằng đẵng.
Có thể tưởng tượng được, rất nhiều đệ tử sẽ tăng cấp một cách đáng sợ ở trong tháp.
Vô số trưởng tộc gia tộc đều tràn đầy sự hy vọng.
Trưởng tộc của bảy gia tộc lớn gồm Đỗ Uyên, Hạ Kiều Minh, Giản Thiên Lãng, Ngô Vượng Bản, Kiều Hoành Anh, Mạc Thành Khí, Triệu Nhạc Thiên đều có mặt đầy đủ.
Nhìn các đệ tử ưu tú nhà mình đi ra, vẻ mặt vui sướng.
Đường chủ Bạch Chung của Địa Thánh đường cũng thở phào.
Cuối cùng cũng mở ra, không biết mấy đứa nhóc trong Địa Thánh đường tiến bộ thế nào rồi.
Mà cùng lúc đó, Mặc Uyên Lâm cũng lo lắng không yên.
Lần này, Trường Sinh đường có năm người, chắc chắn là ở tầng một rồi.
Nhưng dù là tầng một thì cũng có tăng cấp rõ rệt.
Một năm, nếu may mắn, không chừng Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu còn tăng được hai cảnh giới.
“Vân Phi, có chuyện gì vậy?”
Hạ Kiều Minh nhìn Hạ Vân Phi, sắc mặt ngạc nhiên.
Một năm qua đi mà Hạ Vân Phi chỉ thăng có hai chuyển.
Ông ta lần này vốn là hạ quyến tâm.
Với thiên phú của Hạ Vân Phi, ba tháng mà ở tầng ba sẽ tăng ít nhất một chuyển.
Sáu tháng, thì là hai chuyển.
Một năm, tối thiểu cũng phải tăng ba, bốn chuyển.
Hạ Vân Phi lúc này nên phải ở cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, thất chuyển mới phải!
Nhưng giờ lại chỉ đạt ngũ chuyển!
Bình luận facebook