-
Chương 676-680
Chương 676: Không phục thì để cướp
“Ta…”
“Giản Tử Thông, ngươi…”
Hạ Vân Phi còn chưa mở miệng thì một bên khác trưởng tộc Giản gia là Giản Thiên Lãng sắc mặt cũng rất khó coi.
Giản Tử Thông chỉ là đạt đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Đùa cái gì vậy.
Đồng thời trưởng tộc Mạc gia Mạc Thành Khí cũng hô to một tiếng.
“Mạc Cát Cát, một năm cho dù không vào được tháp Thiên, ngươi cũng nên đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển, bây giờ vậy mà mới ngũ chuyển?”
Lúc này trưởng tộc các gia tộc lớn ai nấy đều căm phẫn không thôi.
Mấy người đó đều khoảng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, bây giờ là thời cơ thấn tăng cực tốt.
Càng về sau này, thiên phú kiệt quệ thì càng khó thấn tăng.
Nhưng lần này vậy mà cũng chỉ thấn tăng đến hai chuyển cảnh giới mà thôi!
Thoáng chốc trưởng tộc các gia tộc lớn đều ngây ra.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thấn tăng của rất nhiều con cháu đều chậm chạp như vậy.
“Cái gì?”
Ngay lúc này một tiếng la hét vang lên.
Mặc Uyên Lâm lúc này thở hồng hộc, kích động giống như phát hiện ra một đại lục mới.
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu ở bên cạnh thì khá bất đắc dĩ.
“Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển?”
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển?”
Nhìn thấy cảnh giới của Mặc Vũ Nhu và Mặc Phong, nhất thời Mặc Uyên Lâm có phần không thể tiếp nhận.
Cái này… thật không thể tưởng tượng nổi!
Cảnh giới Hóa Thần cho dù là thiên tài, trong thời gian một năm mà thấn tăng lên hai chuyển đã là hơn cả thiên tài rồi.
Coi như là hiệu quả của tháp Thiên, nhưng thấn tăng của Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cũng khiến người khác không thể nào tiếp nhận nổi.
Đây là tốc độ nghịch thiên gì đây?
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu bản thân đều vô cùng kích động.
Ngược lại ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này lại có phần bình tĩnh.
Tần Ninh đạt đến tứ chuyển.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đạt đến thất chuyển.
Phải biết rằng đây chỉ mới một năm thôi!
Đặc biệt là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, yêu nghiệt cũng không đủ để hình dung.
Trưởng tộc các gia tộc lớn lúc này phát hiện ra chỗ bất thường.
Tiến bộ của đệ tử Thiên Thánh đường không lớn.
Đệ tử Địa Thánh đường cũng như vậy.
Duy chỉ đệ tử Trường Sinh đường, khí tức của năm người dường như so với trước hoàn toàn không giống nhau.
Nhưng không còn nghi ngờ nữa, đều là cảnh giới Hóa Thần.
Điều này quá kì lạ.
Hạ Kiều Minh nhìn về phía Hạ Vân Phi.
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Hạ Vân Phi bất đắc dĩ kể rõ ngọn nguồn tất cả.
“Đáng ghét!”
Nghe thấy Hạ Vân Phi nói ra đầu đuôi, Hạ Kiều Minh phẫn nộ mắng một tiếng.
“Tần Ninh của Trường Sinh đường, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Hạ Kiều Minh gầm lên một tiếng phẫn nộ, khiến trước tháp Thiên đều yên tĩnh.
“Ồ?”
Lúc này Tần Ninh nhíu mày.
Hạ Kiều Minh nhìn Tần Ninh, gào lên nói: “Thứ không biết xấu hổ, rèn luyện trong tháp Thiên, tầm quan trọng của lễ Tẩy Thiên, há gì cho phép một mình ngươi khống chế?”
“Năm suất bị đệ tử Trường Sinh đường chiếm giữ, bản lĩnh của ngươi cũng tốt lắm!”
Hạ Kiều Minh bước tới, khí thế dào dạt.
Ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào ở trước tháp Thiên nhìn thấy vậy cũng không hề mở miệng.
Chỉ có Mặc Uyên Tử lông mày nhíu chặt lại.
Hạ Kiều Minh quá đáng rồi.
“Bản lĩnh ta lớn, liên quan rắm gì đến ông?”
Tần Ninh lười chẳng thèm quan tâm.
“Làm càn!”
Trưởng tộc Đỗ Uyên của Đỗ gia lúc này sắc mặt cũng lạnh đi.
“Ngươi khống chế tầng thứ ba trong tháp Thiên, ngươi còn có lý lẽ không?”
“Ta đã làm sai cái gì?”
Tần Ninh nói: “Đi vào tháp Thiên, năm vị trí tầng thứ ba vốn dĩ chính là ai có sức mạnh thì kẻ đó nhận được!”
“Trước đó Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường lợi hại, hai suất Thiên Thánh đường, hai suất Địa Thánh đường, một suất Trường Sinh đường, sao không ai nói gì?”
Đỗ Uyên quát: “Lần này ngươi chiếm năm suất, một mình nắm lấy toàn bộ, Thiên Thánh đường không hề làm như vậy.”
“Nói lời vô ích!”
Tần Ninh hừ một tiếng, nói: “Đó là vì Thiên Thánh đường không đủ lợi hại!”
Lúc này Tần Ninh cảm thấy thật hài hước.
Ngày trước Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường lợi hại, mỗi đường chiếm hai suất, không ai cảm thấy quá đáng.
Mà lần này Trường Sinh đường chiếm năm suất, quá đáng hay không?
Không quá đáng!
Bởi vì Tần Ninh ở Trường Sinh đường, không phục? Không phục thì đến cướp đi!
Cướp không được, bây giờ lại lắm mồm!
“Ngươi tưởng rằng, ngươi thân là đệ tử Trường Sinh đường thì có thể muốn làm gì thì làm?”
Sắc mặt Hạ Kiều Minh phẫn nộ không thôi.
Ông ta vốn dĩ nghĩ rằng lần này tháp Thiên mở ra một năm, ít nhất Hạ Vân Phi cũng phải cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, đời này có thể hy vọng vượt qua cảnh giới Hóa Thần lên cảnh giới Tam Vị.
Nhưng thật không ngờ, vậy mà chỉ đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Vẫn là bị đánh bại kéo dài.
Quả thật vô cùng mất mặt.
“Không!”
Lúc này Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta có thể muốn làm gì thì làm, so với việc ta có phải đệ tử Trường Sinh đường hay không, cũng không liên quan đến nửa cọng lông”.
Lúc này Tần Ninh điên cuồng vô biên, căn bản không hề lùi bước.
Trò đùa!
Trường Sinh đường hùng mạnh, chiếm giữ vị trí võ các, chính là người và thần cùng căm phẫn?
Bù lại vị trí ngày trước của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường kia thôi!
“Làm càn, hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi!”
Lời Hạ Kiều Minh vừa dứt, khí tức cảnh giới Hóa Thần bát chuyển lập tức bộc phát.
Sắc mặt Mặc Uyên Lâm liền trầm xuống.
Hạ Kiều Minh, Đỗ Uyên, đây là không để Trường Sinh đường vào trong mắt.
Trường Sinh đường bọn họ chiếm được năm vị trí, sao mà lại không được?
Đều dựa vào năng lực!
Thiên Thánh đường có thể áp chế được Trường Sinh đường.
Địa Thánh đường cũng có thể áp chế được Trường Sinh đường.
Bây giờ Trường Sinh đường bọn họ áp chế Thiên Thánh đường và Trường Sinh đường, sao lại biến thành tội ác đầy trời?
“Hạ Kiều Minh, ông quá đáng lắm rồi đấy!”
Mặc Uyên Lâm hét lên một tiếng.
Nhưng trong lòng Tần Ninh lại càng không vui.
Ức hiếp Trường Sinh đường thì được, lại nhằm vào Tần Ninh hắn bắt nạt, ông ta có bản lĩnh sao?
Đương nhiên không thể!
“Viên Viên, Sương Nhi, đánh cho ta!”
Tần Ninh nói một câu vô cùng đơn giản.
Soạt soạt…
Nhất thời hai thân ảnh xông lên.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, lúc này khí tức hiện ra vô cùng hùng mạnh, khí huyết tăng vọt, linh khí cuồn cuộn.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Ba thân ảnh va vào nhau.
Ánh mắt Hạ Kiều Minh hoảng sợ.
Hai cô gái hơn hai mươi tuổi này vậy mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Sao có thể chứ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Kiều Minh trở nên khó coi.
Nếu đám người Hạ Vân Phi bước vào tầng thứ ba, vậy thì bây giờ người đạt được cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nên là Hạ Vân Phi.
“Đáng ghét!”
Nghĩ đến đây, Hạ Kiều Minh càng phẫn nộ.
Lúc này Đỗ Uyên cũng trực tiếp xông lên.
Rầm…
Tiếng nổ nứt toác nặng nề không ngừng vang lên.
Bốn thân ảnh đang đánh nhau.
Đồng thời ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào đều nhìn đến ngây người.
Hai cô gái mới hơn hai mươi tuổi mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Cùng với Đỗ Uyển cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, Hạ Kiều Minh cảnh giới Hóa Thần bát chuyển đang đánh nhau không phân thắng bại.
Cảnh này khiến rất nhiều đệ tử xung quanh cũng ngây ra.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm mạnh mẽ vang lên, bốn thân ảnh đánh nhau ngày càng điên cuồng.
“Đủ rồi!”
Một tiếng hô lúc này vang lên.
Đột nhiên trên không trung, bốn thân ảnh lần lượt lui về, khí tức trôi nổi.
Một thân ảnh mặc áo bào trắng đi tới, đi ra giữa sân vắng khiến cho bốn người không thể tiếp tục đánh nhau được nữa.
“Viện trưởng đại nhân!”
Nhìn thấy lão già áo bào trắng kia, tất cả mọi người đều khom mình hành lễ.
Viện trưởng thư viện Thánh Hiền, Thánh Trường Tồn.
Thánh Trường tồn lúc này nhìn đám người, im lặng không lên tiếng.
Im lặng một hồi lâu, cuối cùng cũng bị phá vỡ.
Thánh Trường Tồn mở miệng nói: “Thiên Thánh đường, thắng thì được, thua không được sao?”
“Viện trưởng!”
“Câm miệng!”
Thánh Trường Tồn hét lên: “Trường Sinh đường chính là một trong tam đường của thư viện Thánh Hiền ta, dựa vào năng lực đạt được năm vị trí tầng thứ ba, có gì mà không được?”
Lời này cuối cùng khiến Hạ Kiều Minh không nói thêm được gì.
Chương 677: Đấu võ Bắc Thương
“Ba tháng sau chính là đấu võ Bắc Thương, đến khi ấy mới là lúc quan trọng nhất”.
“Bây giờ Trường Sinh đường xuất hiện mấy nhân tài, ngươi thân là trưởng lão thư viện chẳng lẽ không vui sao?”
“Thư viện Thánh Hiền của chúng ta giành chiến thắng ở đấu võ Bắc Thương thì mới là điều đáng mừng”.
Thánh Trường Tồn vừa nói xong, sắc mặt của mấy vị trưởng lão ở đây ngay lập tức thay đổi.
Đấu võ Bắc Thương sắp đến rồi!
Đấu võ Bắc Thương chính là đại hội tỷ thí võ thuật lớn nhất ở trong toàn bộ đại lục Bắc Thương.
Trong mấy vạn năm qua, ở trên đại lục Bắc Thương, thế lực thay đổi.
Thế nhưng bốn thế lực lớn vẫn luôn đứng vững sừng sững không ngã.
Bắc Thương tông được mệnh danh là tông môn đứng đầu đại lục Bắc Thương.
Trên toàn bộ đại lục Bắc Thương có vô số tông môn, nội tại của Bắc Thương tông vô cùng lớn mạnh, thậm chí có thể sánh ngang với thư viện Thánh Hiền.
Cổ quốc Thiên Phong tồn tại vĩnh hằng, thời gian bắt đầu có thể còn trước cả thời Sát Trường Sinh, mà cổ quốc Thiên Phong ở trên đại lục Bắc Thương cũng là một cổ quốc lớn có thanh danh hiển hách, không ai có thể so bì được.
Hứa gia!
Là gia tộc duy nhất truyền thừa hơn chín vạn năm ở trên toàn bộ đại lục Bắc Thương, vẫn luôn giữ vị trí đứng đầu trong các gia tộc truyền thừa.
Cuối cùng, chính là thư viện Thánh Hiền.
Thư viện Thánh Hiền bởi vì có một nhân vật như Sát Trường Sinh nên mới nổi danh khắp đại lục Bắc Thương.
Bốn thế lực lớn này có thể nói vẫn luôn là bá chủ ở đại lục Bắc Thương.
Mà cái gọi là đấu võ Bắc Thương chính là cuộc thi do bốn thế lực lớn này tổ chức.
Cứ mười năm tổ chức một lần.
Cuộc thi đấu này có rất nhiều ý nghĩa.
Thứ nhất, tứ đại bá chủ cùng thống trị đại lục Bắc Thương tỷ thí với nhau để ngăn chặn những tông môn, thế lực mới xuất hiện có dụng ý khác.
Thứ hai cũng là một cuộc kiểm tra giữa tứ đại tông môn, muốn thử xem rốt cuộc là bên nào mạnh nhất.
Nhưng cho dù là nguyên nhân gì thì những võ giả của bốn bên tham gia được phái đi đều là những thanh niên tài năng không quá ba mươi tuổi.
Tứ đại bá chủ chính là đại diện cho toàn bộ đại lục Bắc Thương, nhưng thiên tài dưới ba mươi tuổi đều thuộc loại quái vật.
Bắc Thương tông, Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong, thư viện Thánh Hiền đều có thanh danh hiển hách không ai có thể sánh bằng.
Một sự kiện lớn như vậy thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực cũng hấp dẫn sự chú ý của những người tu luyện đơn lẻ.
Dù sao, nếu trong tứ đại bá chủ, bên nào có biểu hiện xuất sắc nhất thì bọn họ cũng có thể lựa chọn gia nhập vào, mưu cầu một chức vị.
“Tất cả giải tán đi!”
Thánh Trường Tồn phất phất tay, mở miệng nói.
Trong lúc nhất thời, Chúc Kiều Minh, Đỗ Uyên và mấy vị trưởng tộc gia tộc khác, trưởng lão học viện đều mang theo sự căm tức lần lượt rời đi.
Vào giờ phút này, Tần Ninh thật sự là đáng ghét vô cùng.
Nhưng viện trưởng hiển nhiên lại yêu thích thiên tài, nếu không phải như vậy thì cớ sao lại thiên vị Tần Ninh đến thế?
Từng bóng người lần lượt rời đi, nháy mắt chỉ còn lại mấy người nhóm Tần Ninh đứng ở phía trước tháp.
Thánh Trường Tồn nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt xẹt qua một tia tán thưởng.
“Gặp nguy không loạn, trái lại còn rất bình tĩnh”.
Thánh Trường Tồn cười ha ha nói.
“Thế nào? Có hứng thú không?”
Nghe đến đây, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Hứng thú với cái gì?”
“Trợ giúp Trường Sinh đường của ta tham gia đấu võ Bắc Thương”.
Thánh Trường Tồn không nói mấy lời vô nghĩa mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Đấu võ Bắc Thương lần này, tam đại tông môn khác có cao thủ cảnh giới Hoá Thần thất chuyển dưới ba mươi tuổi, mà thư viện Thánh Hiền của chúng ta lần này không có”.
“Nếu cứ như này đi thi đấu thì thư viện Thánh Hiền của chúng ta chắc chắn sẽ thua, hai vị tỳ nữ bên cạnh ngươi có thực lực mạnh mẽ”.
Thánh Trường Tồn lúc này cũng không nói quá nhiều.
“Bảo người của ta đi tỷ thí giúp thư viện Thánh Hiền của ngươi?”
Ánh mắt của Tần Ninh lúc này khẽ động.
“Ách. . .”
Thánh Trường Tồn không ngờ Tần Ninh đối mặt với mình mà lại chẳng có chút khách khí nào.
Chẳng lẽ tên tiểu tử này thật sự giống với lời Mặc Uyên Tử nói, là hậu nhân của người đến từ Cửu U đại lục kia?
Nếu như thật sự là hậu nhân của người kia thì ngạo mạn tự cao như này lại rất phù hợp.
Dù sao thì thanh danh của vị đến từ Cửu U đại lục kia vẫn nổi trội hơn Sát Trường Sinh.
Truyền kì về một vị đế vương Cửu U được lưu truyền nghìn đời.
Trong mười vạn năm, ai có thể sánh bằng được?
Chẳng lẽ năm đó Cửu U đại đế thật sự để lại hậu nhân ở Cửu U đại lục sao?
“Tần công tử!”
Thánh Trường Tồn vẫn cười ha ha nói: “Bây giờ ngươi cũng là đệ tử của Trường Sinh đường đấy”.
“Không bắt buộc phải tham gia thi đấu, ta không tham gia là được rồi”.
Tần Ninh cười nói: “Được rồi lão đầu tử, cho dù đấu võ thua thì chẳng phải cũng chỉ là mất đi mấy người thôi sao? Thư viện Thánh Hiền các ngươi dù sao cũng có mấy lão ngoan đồng bất tử thì sẽ không ai dám động vào các ngươi!”
“Lại nói, cho dù mấy lão ngoan đồng kia chết thì Mặc Thiên Tử cũng sẽ không chết, hắn vẫn còn thì chẳng lẽ lại có thể trơ mắt nhìn thư viện Thánh Hiền của các ngươi bị tiêu diệt sao?”
Từng câu từng chữ của Tần Ninh vô cùng nhẹ nhàng.
Thế nhưng Thánh Trường Tồn nghe xong lại hãi hùng khiếp vía.
Từng câu từng chữ mà Tần Ninh nói lộ ra cảm giác Tần Ninh cực kỳ quen thuộc với thư viện Thánh Hiền.
Tên nhóc này thật sự là hậu duệ của Cửu U Đại Đế sao?
Nói xong, Tần Ninh liền trực tiếp rời đi.
Thánh Trường Tồn lập tức theo sau.
“Nói đi, ngươi muốn điều kiện gì?”
“Điều kiện?”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh chợt nảy ra một suy nghĩ.
“Nếu ngươi đã nói như vậy thì ta thật sự nghĩ ra một điều kiện”.
Tần Ninh cười nói: “Ngươi đưa cuốn Thánh Hiền Mặc Thư cho ta, dùng xong ta sẽ trả lại cho các ngươi”.
“Ta nhất định sẽ giúp các ngươi giành được vị trí thứ nhất ở đấu võ Bắc Thương”.
Quyển Thánh Hiền Mặc Thư!
Nghe thấy năm chữ này, mí mắt của Thánh Trường Tồn bỗng giật một cái, vội vàng quan sát xung quanh.
Lúc xác định không có người đi theo, Thánh Trường Tồn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Ngươi thật sự là hậu nhân của Cửu U Đại Đế sao?”
“Ngươi không cần quan tâm chuyện ta có phải hay không!”
Tần Ninh hơi bực nói: “Làm giao dịch, ngươi tìm hiểu căn nguyên của ta làm gì? Giống như ta sẽ không hỏi trong thư viện Thánh Hiền của ngươi còn mấy lão ngoan đồng bất tử, đây là một đạo lý”.
Thánh Trường Tồn càng lúc càng không thể nhìn thấu được Tần Ninh.
Tên nhóc này vô cùng mạnh mẽ.
Có thể khiến cả nhóm đạt đến cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển ở trong tháp Thiên, hắn lấy đâu ra sự tự tin này vậy.
“Như lời ngươi nói, cuốn Thánh Hiền Mặc Thư ta không thể cho ngươi mượn được, cái này có liên quan đến căn nguyên của thư viện Thánh Hiền bọn ta”.
“Có thể thua đấu võ Bắc Thương nhưng cuốn Thánh Hiền Mặc Thư thì tuyệt đối không được để xảy ra bất kì sơ xuất nào”.
“Vậy gì còn gì để nói nữa đâu?”
Tần Ninh phất phất tay, trực tiếp rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng Tần Ninh rời đi, Thánh Trường Tồn đứng im tại chỗ, im lặng hồi lâu.
Mục đích mà Tần Ninh đến thư viện Thánh Hiền là vì cuốn Thánh Hiền Mặc Thư sao?
Nếu như dùng biện pháp ôn hoà hắn không lấy được, vậy thì hắn sẽ sử dụng biện pháp gì đây?
Một khi dùng đến sức mạnh thì Tần Ninh và thư viện Thánh Hiền chính là hai phe đối lập.
Nếu như vậy thì e rằng thư viện Thánh Hiền và Tần gia, hậu duệ của Cửu U Đại Đế sẽ hoàn toàn trở mặt.
Thánh Trường Tồn lúc này cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Tuy nhiên nếu như Thánh Trường Tồn mà biết Tần gia mà ông ta suy đoán chỉ là một Tần gia được thượng quốc Bắc Minh che chở e rằng sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Còn Tần Ninh trong lúc vô tình đã bị Thánh Trường Tồn coi là một tai hoạ ngầm.
Đối với mấy chuyện này, Tần Ninh lại chẳng quan tâm chút nào.
Thư viện Thánh Hiền đương nhiên sẽ không cho hắn mượn cuốn Thánh Hiền Mặc Thư rồi.
Mà mục đích của chuyến đi lần này không chỉ vì cuốn Thánh Hiền Thư Mặc.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt của Bắc Thương tông.
Linh bút Kim Mặc Thông của Hứa gia.
Cổ Phật Kim Thư của cổ quốc Thiên Phong.
Ba món đồ này một thứ cũng không được thiếu.
Mà hắn chính là đang đợi, đợi đấu võ Bắc Thương diễn ra, đến khi ấy tứ đại tông môn tụ tập, hắn sẽ mượn dùng bốn đồ vật này.
Mặc kệ tứ đại bá chủ có đồng ý hay không, hắn nhất định phải lấy được.
Cho dù có phải cướp đoạt!
Thiên Thanh Thạch là một trong số đồ tôn mà hắn yêu quý nhất, hắn nhất định phải nắm bắt cơ hội lần này.
Chương 678: Đi lên ngược gà* sao?
(*Ngược gà: tiếng lóng chỉ việc đánh người có cấp bậc, trình độ thấp hơn mình)
Ngày hôm sau, bên trong nội viện thư viện Thánh Hiền, cái tên Trường Sinh đường lại một lần nữa trở thành chủ đề nóng.
Mà ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lập tức trở thành người mà không ai là không biết ở trong thư viện Thánh Hiền.
Nhưng đối với chuyện này Tần Ninh lại chẳng có chút cảm giác nào.
Giám sát đốc thúc Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi rèn luyện nâng cao thực lực bản thân và tu hành ngưng luyện Hỗn Nguyên Điện Pháp, Tần Ninh cũng không phải người nhàm chán.
Một kiếp này, hắn vừa không có thể chất đặc thù, cũng chẳng phải võ giả tinh mệnh, chỉ có thể dựa vào việc không ngừng tu luyện và tu luyện mà thôi.
Người bên ngoài nhìn vào thấy cảnh giới của hắn tăng lên một cách nhanh chóng.
Nhưng không thấy được tích luỹ khổng lồ chín đời chín kiếp của hắn.
Tuy hắn nắm giữ những tri thức mà không một ai có thể so sánh được nhưng ăn cơm thì vẫn phải ăn từng miếng từng miếng một.
Khoảng thời gian sau đó, thư viện Thánh Hiền dường như đã trở nên yên tĩnh lại.
Thế nhưng dưới sự yên tĩnh ấy lại có một mạch nước ngầm đang sắp phun trào.
Những đệ tử có tư chất tuyệt vời, cảnh giới Hoá Thần, cảnh giới Thông Thiên ở thư viện Thánh Hiền ai nấy cũng đều bận rộn.
Lại càng chịu khó linh đan, tu linh quyết.
Bởi vì.
Đấu võ Bắc Thương sắp đến rồi!
Đấu võ Bắc Thương khác với lễ Tẩy Thiên, đây là một đại hội tỷ thí lớn nhất toàn bộ đại lục Bắc Thương.
Người tham gia chủ yếu là tứ đại bá chủ, hơn nữa cũng bị hạn chế.
Độ tuổi tham gia nhất định phải dưới ba mươi tuổi.
Đối với võ giả mà nói thì đến cảnh giới Thông Thiên thì tuổi thọ đã gần ngàn năm.
Mà đạt đến cảnh giới Hoá Thần thì tuổi thọ có thể kéo dài vạn năm.
Ba mươi tuổi đối với võ giả mà nói mới chỉ là khởi đầu.
Mà ở giai đoạn khởi đầu không chỉ biểu thị cho tư chất bây giờ mà còn là sức mạnh sau này.
Thành tựu cao thấp của võ giả, giới hạn cao nhất đều phụ thuộc vào giai đoạn ban đầu của con đường tu hành.
Có căn cơ vững chắc thì con đường thăng tiến trong tương lai sẽ càng rộng mở hơn.
Giống như ở bên trong tứ đại bá chủ có vô số cảnh giới Hoá Thần, thế nhưng cảnh giới vượt qua Hoá Thần thì lại ít đến đáng thương.
Đó là bởi vì thiên phú đã chạm đến đỉnh.
Có một số thiên tài mười mấy tuổi đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên thế nhưng sau tất cả cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Thông Thiên, đây chính là kết quả của việc tiêu hao thiên phú.
Cho dù dùng mấy ngàn năm trong quãng đời còn lại tu luyện cũng không thể tiến thêm được một bước.
Cảnh giới Hoá Thần có thể nói là rào cản đầu tiên trên con đường võ thuật.
Hầu như 99% võ giả đều bị kẹt lại ở đây!
Mà đấu võ Bắc Thương chính là nơi các thiên tài dưới ba mươi tuổi hội tụ và giao thủ với nhau.
Thể hiện nội tại mạnh mẽ của tông môn mình là chuyện thứ nhất.
Khiến người khác phải kinh sợ cũng là một trong số các nguyên nhân.
Còn một điểm nữa chính là mỗi một thiên tài thu thập và va chạm với hiểu biết của bản thân về võ thuật, từ đó dẫn đến lột xác, nói không chừng có thể phá vỡ được giới hạn của mình.
Thư viện Thánh Hiền thân là một trong tứ đại bá chủ đương nhiên sẽ không thể tụt lại phía sau được.
Đệ tử trong thư viện Thánh Hiền, bất kể là đệ tử của Thiên Thánh đường, Địa Thánh đường hay Trường Sinh đường thì ai nấy cũng đều điên cuồng tu luyện.
Đệ tử có thiên phú cao và thực lực mạnh hơn sẽ có tư cách tham gia thi đấu.
Còn những đệ tử có thiên phú thấp, mới đạt đến cảnh giới Địa Võ, cảnh giới Thiên Võ hay cảnh giới Thiên Nguyên tuy không có tư cách tham gia thi đấu nhưng có thể quan sát cuộc thi, có thể tâm đắc.
Cho nên gần như tất cả mọi người đều hướng toàn bộ sự chú ý về đấu võ Bắc Thương.
Đây là một việc trọng đại, cũng là một sự kiện lớn ở đại lục Bắc Thương.
Thế nhưng lại chẳng có chút liên quan gì với Tần Ninh.
Thánh Trường Tồn không đồng ý trao đổi với hắn thì thư viện Thánh Hiền chẳng liên quan gì đến hắn hết!
Những ngày này Tần Ninh vẫn luôn ở bên trong Trường Sinh đường, dạy Diệp Viện Viên và Vân Sương Nhi cách điều khiển thực lực của bản thân.
Cảnh giới tăng quá nhanh, hai cô gái cần phải làm quen một chút, nếu không sau này việc tu hành sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Còn Tần Ninh cũng tu hành Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp.
Con đường tu hành lấy tôi thể làm đầu.
Cho dù có là cảnh giới Hoá Thần thì việc tôi thể vẫn là mấu chốt.
Lúc đầu tu luyện Hồ Gầm Long Ngâm quyền, là chiêu giết người, cũng là tôi thể quyết.
Về sau đến cảnh giới Tứ Linh thì tu luyện Âm Dương Ly Hợp Kim thể!
Rồi đến Ngọc Lôi thể!
Và bây giờ là Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp!
Tần Ninh chưa bao giờ từ bỏ việc tôi thể.
Đây là căn cơ của võ giả, không thể bỏ được.
“Viên Viên, Linh Lung Thể cửu chuyển, cửu chuyển cực kỳ khó khăn, cô không cần phải vội, con đường sau này vẫn còn rất dài!”
“Sương Nhi, hỗn độn thể là tích luỹ bùng nổ, bây giờ cùng lắm cô mới chỉ đang ở giai đoạn thích luỹ, cũng không cần phải gấp”.
Bên trong Trường Sinh đường, Tần Ninh kiên nhẫn hướng dẫn.
Một loạt tiếng bước chân vang lên, hai bóng người đi đến.
“Tần huynh!”
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cùng bước tới.
Trong khoảng thời gian hai, ba tháng này bọn họ đều đến đây, Tần Ninh có thể nói dù không bước chân ra khỏi cửa nhưng vẫn nắm rõ những chuyện xảy ra ở bên ngoài.
“Lại xảy ra chuyện gì? Sao lại gấp gáp hoảng loạn thế?”
Mặc Phong nhếch miệng nở nụ cười: “Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là người của tam đại bá chủ đều đến thư viện Thánh Đường!”
“Lần này, ba thế lực còn lại xuất hiện vô số quái vật, cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển chưa phải là hàng đầu đâu”.
Những ngày này, Mặc Phong biết được tin gì liền lập tức chạy đến báo với Tần Ninh, thao thao bất tuyệt kể lại.
“Bắc Thương tông xuất hiện một quái vật cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, mới chỉ hai mươi bảy tuổi thôi, tên là Hoàn Thần, nghe nói kiếm thuật rất cao minh!”
“Nhị hoàng tử Thiên Lê Minh của cổ quốc Thiên Phong là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển”.
“Hứa Phục Khôn của Hứa gia cũng là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển”.
Mặc Phong hưng phấn bừng bừng giới thiệu về các đại thiên tài của ba thế lực còn lại.
Những tin tức này ở trên toàn bộ đại lục Bắc Thương cũng chẳng phải là tin bí mật gì.
Dù sao thì đấu võ Bắc Thương lần này cũng là một sự kiện lớn ở đại lục Bắc Thương.
Những người mạnh nhất đương nhiên luôn là người được chú ý nhất.
Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển đủ để xưng danh cường giả.
Trước ba mươi tuổi đã đạt đến cảnh giới này, thiên phú kinh khủng đã không đủ để hình dung được nữa.
Cửu U đại lục cũng đã từng có thời kì cường thịnh, trên đại lục có vô số cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi, thất chuyển cũng không thiếu.
Nhưng bây giờ lại chẳng đáng để nhắc đến.
Đương nhiên ở trong đó cũng có một vài nguyên do.
Những của gia tộc cổ lớn, truyền nhân của cổ quốc không xuất thế căn bản không xuất thế, bọn họ cũng có thể nắm giữ thực lực như thế.
Nhưng bây giờ sức mạnh mà đại lục Bắc Thương cho thấy thật sự rất mạnh mẽ.
“Đây vẫn chỉ là thể hiện ra bên ngoài, nói không chừng người ta còn có bát chuyển, cửu chuyển nữa...”
Tần Ninh thản nhiên nói.
Cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển?
Trước ba mươi tuổi?
Cái này rốt cuộc phải có thiên phú và thực lực khủng khiếp đến mức nào chứ!
“Tần huynh, huynh không tham gia thật sao?”
Mặc Phong không nhịn được nói.
Tần Ninh lúc trước chỉ là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ đã một quyền Đỗ Thỉnh giải quyết cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.
Bây giờ Tần Ninh đã là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển thì sức mạnh bộc phá ra có thể mạnh đến nhường nào chứ!
Hơn nữa hai người Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên trong hai ba tháng này được Tần Ninh dạy bảo, thực lực nhất định tăng mạnh.
Ba người này, ai cũng đều là quái vật hết.
Họ không tham gia thì không thể thấy được thực lực của bọn họ, quả thật đáng tiếc.
“Không thú vị!”
Tần Ninh phất tay một cái nói: “Đi lên ngược gà à?”
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu sớm đã quen với lời nói ngông cuồng của Tần Ninh.
Ở trong mắt của Tần Ninh, đừng nói là cảnh giới Hoá Thần trước ba mươi tuổi.
Ngay cả các vị trưởng lão mấy trăm năm, mấy ngàn năm ngâm mình ở cảnh giới Hoá Thần hắn căn bản cũng không để vào mắt.
Lúc trước bọn họ cho rằng Tần Ninh tự đại thiếu hiểu biết.
Nhưng bây giờ, bọn họ không dám nói.
“Hai người các ngươi không tập trung tu luyện mà lại lười biếng chạy đến đây!”
Lúc này đột nhiên vang lên một tiếng quở trách.
Chương 679: Khu vực Cổ Tháp
“Cha!”
“Nhị thúc!”
Nhìn thấy hai bóng người đi đến, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu rụt cổ một cái.
Hai huynh đệ Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm trong khoảng thời gian này cũng chạy đến Trường Sinh đường vô số lần.
“Còn không mau đi đi!”
Mặc Uyên Tử quát lớn: “Đấu võ Bắc Thương sắp bắt đầu rồi mà các ngươi vẫn còn tâm tư ở đây lười nhác, tranh tài mà không thể hiện ra chút ít thực lực ta sẽ cho các ngươi biết tay!”
Lần này Trường Sinh đường cử Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu, hai cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi làm đại diện.
Cho dù không giành được vị trí thứ nhất thì cũng phải thể hiện ra được chút ít thực lực.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu không dám chậm trễ lập tức rời đi.
Trong đình viện chỉ còn lại năm người nhóm Tần Ninh và nhóm Mặc Uyên Tử.
Mặc Uyên Tử nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi một lúc, muốn nói lại thôi.
“Muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi!”
Mặc Uyên Tử do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra.
“Lần này đấu võ Bắc Thương tổ chức ở thư viện Thánh Hiền, chuyện này chắc hẳn ngươi cũng đã biết...”
“Nhưng bây giờ lại xảy ra một rắc rối”.
Mặc Tử Uyên nói chuyện ấp úng, muốn nói lại thôi.
“Liên quan đến khu vực Cổ Tháp à?”
Tần Ninh bấy giờ chậm rãi nói.
“Ngươi biết khu vực Cổ Tháp sao?”
“Biết một chút”.
Tần Ninh không nhiều lời.
Mặc Uyên Tử nói: “Khu vực Cổ Tháp nói đúng hơn là một vùng không gian, hơn nữa cũng không tồn tại ở đại lục Bắc Thương”.
“Lão tổ Sát Trường Sinh trước đây trong lúc vô tình đã phát hiện ra cửa vào ở chỗ Trường Sinh đường bây giờ liền đi vào bên trong thế nhưng mà chỗ này không phải lúc nào cũng sẽ mở ra”.
“Cho nên tỷ thí lần này ở thư viện Thánh Hiền, sóng linh khí lớn mạnh, khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động...”
Tần Ninh tiếp lời: “Các ngươi đang lo lắng khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động, cửa vào mở ra đến lúc đó khó mà kết thúc được?”
“Thư viện Thánh Hiền mà còn phải sợ cái này sao?”
“Cho dù có mở thì chẳng phải sẽ xuất hiện vô số thần binh lợi khí sao, đấy là phúc lợi vô tận mà!”
“Đối với thư viện Thánh Hiền các ngươi làm gì có chỗ nào bất lợi chứ?”
Mặc Uyên Tử cười khổ.
Mặc Uyên Lâm lúc này tiếp lời: “Không biết đã xảy ra chuyện gì mà ba thế lực kia hình như cũng biết chuyện về khu vực Cổ Tháp, hơn nữa lần này còn có ý định chiếm đoạt”.
“Thư viện Thánh Hiền những năm gần đây đi xuống, khó mà đảm bảo được ba thế lực kia không dám có ý nghĩ gì khác”.
“Hơn nữa đến lúc đó, những người tài giỏi trên khắp đại lục Bắc Thương đều tụ tập về đây, rất nhiều tông môn cũng sẽ đến!”
Tần Ninh hơi khó chịu nói: “Vậy thì các ngươi cứ nhả khu vực Cổ Tháp ra là được rồi!”
Nghe đến đây, sắc mặt của hai người Mặc Uyên Lâm và Mặc Uyên Tử đều rất khó coi.
“Không nỡ sao?”
Tần Ninh nói tiếp: “Vậy thì kẻ nào dòm ngó khu vực Cổ Tháp các ngươi cứ giết chết không phải là được rồi sao!”
“Với lại Mặc Thiên Tử vẫn còn đó, giúp các ngươi một tay cũng chẳng phải là chuyện gì khó”.
Mặc Uyên Tử lại nói: “Tình hình bây giờ của của lão tổ đời thứ bảy không phải ngươi không biết, muốn ông ấy ra tay thật sự quá khó...”
Tần Ninh nhất thời im lặng.
Ý của thư viện Thánh Hiền rất rõ ràng.
Khu vực Cổ Tháp chính là nơi lúc trước Sát Trường Sinh phát hiện ra cửa vào rồi đi vào bên trong, trải qua mấy vạn năm nơi đây đã mở ra vài lần, đoán chừng thư viện Thánh Hiền cũng đã lấy được không ít đồ tốt ở trong đó.
Mà lần này vừa khéo khu vực Cổ Tháp dao động, rất có thể sẽ mở ra sát môn.
Thế nhưng địa điểm tổ chức đấu võ Bắc Thương lần này là ở thư viện Thánh Hiền, không may đến lúc đó sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp bị lộ ra thì các thế lực còn lại sẽ không đành lòng cam tâm tình nguyện nhìn thư viện Thánh Hiền một mình nuốt trọn.
Thư viện Thánh Hiền đương nhiên không nỡ để người khác đi vào bên trong khu vực Cổ Tháp, đó là hậu hoa viên của thư viện Thánh Hiền.
Thế lực khác nhìn thấy chẳng lẽ lại không cướp đoạt?
Đến lúc đó e rằng sẽ lại nổi lên một cuộc chiến tranh.
Nhưng thư viện Thánh Hiền lại không đủ sức để tranh đoạt với các thế lực còn lại.
Nếu như Mặc Thiên Tử ra tay vậy thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng Mặc Thiên Tử sao có thể ra tay được cơ chứ?
“Vậy ngươi nói với ta một hồi lâu như thế là có ý gì?”
Tần Ninh lại nói.
“Ý của viện trưởng bên kia là khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền chúng ta, một khi sát môn thật sự mở ra vào lúc đang thi đấu thì kẻ nào dám xông vào thì chính là tìm con đường chết”.
“Giết chết không cần hỏi tội”.
“Không muốn cho người ta cơ hội, muốn ngăn cản nhưng lại lo lắng bên mình không thể khiến cho người ta kinh hãi?”, Tần Ninh trầm mặc.
“Cho nên muốn mời ngươi ra tay!”, Mặc Uyên Tử cười nói.
“Ta?”
Mặc Uyên Tử nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Ninh, vội vàng nói: “Dĩ nhiên không phải là bản thân ngươi là là Tần gia đứng ở phía sau ngươi có thể điều động một, hai vị tĩnh tu đến đây”.
“Chỉ cần người của Tần gia ở bên kia đến thị uy một chút, cộng thêm vài vị ở thư viện Thánh Hiền chúng ta thì tam đại thế lực ở Bắc Thương chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ”.
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bỗng trở nên kì quái.
Có phải Mặc Uyên Tử đang hiểu lầm chuyện gì không vậy?
Tần gia?
Người mạnh nhất của Tần gia bây giờ là Tần Thương Sinh, nhưng mà ông ta còn chưa vượt qua cảnh giới Tứ Linh đâu!
Tần Ninh ngay lập tức hiểu ra.
Thư viện Thánh Hiền cho rằng xuất thân của hắn là hậu nhân của Cửu U Đại Đế, dòng dõi Tần thị.
Bọn họ cho rằng Tần gia ẩn mình không màng thế sự.
Mượn dốc xuống lừa!
Tần Ninh cười hì hì nói: “Không có vấn đề gì hết, đến lúc đó ai dám làm càn ta giết chết kẻ đó, bảo đảm lúc sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp chính là của thư viện Thánh Hiền các ngươi”.
“Đương nhiên, điều kiện của ta vẫn như cũ không thay đổi”.
“Ta mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc một chút!”
Mặc Uyên Tử càng nghe càng vui vẻ, thế nhưng khi nghe đến câu cuối cùng thì vẻ mặt bỗng thay đổi, khổ sở không thôi.
“Đừng có giả ngu với ta!”
Tần Ninh dứt khoát nói: “Tam đại gia tộc cũng chẳng phải tín nam tốt nữ gì, nếu thật sự phải giao tranh thì cao thủ của tổ tiên Tần gia ta cũng sẽ ra tay”.
“Ta đã đồng ý thì nhất định sẽ làm được, nếu điều kiện của ta các ngươi cũng không làm được vậy thì khỏi phải bàn nữa!”
Mặc Uyên Tử gật gật đầu.
“Ta hiểu rồi, chuyện này ta sẽ hỏi ý của viện trưởng.”
Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm rời đi, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lập tức không nhịn được hỏi.
“Công tử, người định để ai đến đây?”
Vân Sương Nhi vội hỏi.
“Không để ai đến hết!”
Tần Ninh cười nói: “Ta đích thân đến”.
Vốn vẫn còn có hơi phiền não.
Nếu như bản thân trực tiếp dùng vũ lực cướp cuốn sách Thánh Hiền Mặc thì thật sự mất hết mặt mũi.
Bây giờ thư viện Thánh Hiền gặp rắc rối phải cầu đến tận cửa.
Vậy thì phải xem đối với thư viện Thánh Hiền, khu vực Cổ Tháp quan trọng hay là mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc khó khăn hơn.
Tần Ninh cũng không nóng vội.
“Khu vực Cổ Tháp là một nơi như thế nào vậy?”, Vân Sương Nhi khó hiểu hỏi.
“Cô có thể hiểu nơi đó là một vùng không gian tồn tại ở giữa trời đất, thế nhưng lại không cùng một không gian với nơi chúng ta tiếp xúc”.
“Nhưng phàm là khu vực Cổ Tháp thì bên trong luôn có chứa vô vàn linh khí đất trời, thậm chí còn có thể tạo ta linh bảo”.
“Linh bảo kia có thể là huyền đan, huyền khí, thậm chí là huyền quyết cực kì cao cấp!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều chấn động.
Bảo sao thư viện Thánh Hiền lại không đành lòng đến thế.
Đan dược, võ công, vũ khí cấp huyền đều là những thứ mà võ giả cảnh giới vượt qua Hoá Thần sử dụng.
Thư viện Thánh Hiền cam lòng chia sẻ với các thế lực tông môn lớn khác mới là lạ.
Tần Ninh bây giờ lại ước gì tam đại thế lực động võ.
Đến lúc đó thì sách Thánh Hiền Mặc Thư, Cổ Phật Kim Thư, linh kiếm Long Cốt Nguyệt và linh bút Kim Mặc Thông sẽ tập hợp đủ một chỗ, việc giải cứu Thiên Thanh Thạch vậy là ổn rồi!
Chương 680: Cường giả của ba thế lực khác
Mấy ngày sau đó, toàn bộ thư viện Thánh Hiền náo nhiệt hẳn lên.
Người của tam đại thế lực cũng lần lượt tập hợp đông đủ, được sắp xếp ở trong nội viện dành cho khách của thư viện Thánh Hiền.
Mà cuối cùng, Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm cũng lấy được ý kiến của tầng lớp cấp cao của thư viện Thánh Hiền.
Nếu như quả thật cần Tần gia phải ra tay, thư viện Thánh Hiền đồng ý cho Tần Ninh mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc một chút.
Nếu như không cần thì giao dịch này sẽ không tính.
Đối với câu trả lời này, Tần Ninh cũng hết sức hài lòng.
Không cần ư?
Chắc chắn không thể nào!
Tam đại thế lực mà biết đến sự tồn tại của khu vực Cổ Tháp thì không thể nào mà không động lòng được!
Còn nữa, những năm gần đây thư viện Thánh Hiền cũng đi xuống, tam đại thế lực chưa chắc đã không có tâm tư khác.
Phải biết thư viện Thánh Hiền là học viện.
Bồi dưỡng đệ tử, dạy dỗ đệ tử.
Thế nhưng phần lớn đệ tử sau khi đã công thành danh toại thì tự tu hành con đường riêng của mình, sẽ tiếp tục đi lên.
Khác với Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong, phần lớn các đệ tử được bồi dưỡng sẽ được giữ lại ở bên trong gia tộc, cổ quốc đó để sử dụng riêng cho mình.
Ngay cả Bắc Thương tông, các đệ tử được bồi dưỡng cũng là để mở rộng tông môn, phần lớn cũng sẽ ở lại tông môn hoặc nhập tông môn quản lý thành trì.
Duy chỉ có mình thư viện Thánh Hiền không có bất cứ chủ nghĩa vị lợi gì, rất nhiều đệ tử sau khi rời khỏi thư viện Thánh Hiền thì sẽ gia nhập vào Hứa gia hoặc cổ quốc Thiên Phong, mưu cầu địa vị.
So với ba thế lực còn lại thì thư viện Thánh Hiền thật sự yếu thế hơn một chút.
Những năm gần đây còn yếu hơn.
Đương nhiên, thư viện Thánh Hiền bên này đã bàn xong chuyện, giờ chỉ cần chờ tam đại thế lực đến tận cửa thôi.
Cuộc thi đấu sẽ bắt đầu vào ba ngày sau.
Trong mấy ngày này, toàn bộ thư viện Thánh Hiền có thể nói là tâm điểm chú ý của Bắc Thương.
Tất cả các tông môn lớn nhỏ dẫn môn hạ đệ tử ưu tú theo đều đi vào bên trong nội điện của thư viện Thánh Hiền.
Số lượng quá đông, thư viện Thánh Hiền vốn định để tất cả mọi người quan sát trận đấu.
Thế nhưng thật sự là không có cách nào hết, cuối cùng đành phải hạn chế võ giả cảnh giới Địa Võ trong tông môn không thể xem trận đấu.
Như vậy thì mới có thể xem như tình hình đã ổn định.
Ngày tranh tài cuối cùng cũng diễn ra.
Lần thi đấu này chia ra làm hai cấp độ.
Cuộc tỷ thí giữa các võ giả cảnh giới Thông Thiên dưới ba mươi tuổi.
Cuộc tỷ thí giữa các võ giả cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi.
Trong ngày thi đấu hôm đó, Tần Ninh cũng đến đấu trường.
Võ trường lớn như vậy, ước chừng có khoảng hơn vạn người đến xem thi đấu.
Khán đài được chia thành bốn khu phân biệt khá rộng rãi.
Thư viện Thánh Hiền ngồi ở phía bắc.
Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền mặc một bộ quần áo trắng, trên mặt mang theo nụ cười ôn hoà đứng ở giữa.
Hai bên trái phải là Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào lần lượt ngồi xuống.
Ở hai bên chính là ba vị đường chủ của Thiên Thánh đường, Địa Thánh đường và Trường Sinh đường cùng với mười mấy vị trưởng lão.
Tần Ninh dẫn theo hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngồi xuống ghế, Mặc Uyên Lâm ngồi ở bên cạnh Tần Ninh bừng bừng khí thế giới thiệu về ba thế lực khác.
“Chỗ ngồi phía nam, cái người ngồi ở giữa kia chính là tông chủ Thương Hoán của Bắc Thương tông, là cảnh giới vượt qua Hoá Thần, cảnh giới Nhân Vị sơ kì!”
Mặc Uyên Lâm cũng không giới thiệu chi tiết về cảnh giới Nhân Vị.
Trong mắt của ông ta, nếu như Tần Ninh đến từ Tần gia là hậu duệ của Cửu U Đại Đế thì chắc chắn bên trong Tần gia cũng có cảnh giới Nhân Vị.
Khẳng định Tần Ninh hiểu rõ về cảnh giới Nhân Vị.
“Ngồi ở bên cạnh là bốn vị phong chủ”, Mặc Uyên Lâm nói tiếp.
“Trang Thương, Tả Tỉnh Hoa, Vũ Thiếu Uy, Vưu Trường Lộ!”
“Bốn người này đều là cường giả vô địch đứng đầu cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, ở trong Bắc Thương tông ngoại trừ Thương Hoán ra thì bốn người này cũng rất có uy thế”.
Mặc Uyên Lâm thân là đường chủ Trường Sinh đường nhưng cũng chỉ là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển.
Bốn người nhóm Trang Thương đều là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, chỉ có ba vị phó viện trưởng mới có thể so sánh được.
Mặc Uyên Lâm nhìn về phía tây nói: “Đó là người Hứa gia!”
“Trưởng tộc của Hứa gia là Hứa Linh Hoàng, cũng là cảnh giới Nhân Vị sơ kì, mà thuộc hạ của Hứa gia còn có tứ đại gia tộc là Lịch gia, Lăng gia, Thượng gia và Vu gia”.
“Bốn người bên cạnh ông ta lần lượt là trưởng tộc Lịch Hàn của Lịch gia, trưởng tộc Lăng Sơn Hải của Lăng gia, trưởng tộc Thượng Dư Quang của Thượng gia và trưởng tộc Vu Đỉnh Phong của Vu gia”.
“Bốn người này cũng đều là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển, bốn đại gia tộc dựa vào Hứa gia, bốn người này cũng giữ chức vị trưởng lão trong Hứa gia, cũng là trưởng tộc của mỗi một gia tộc”.
Mặc Uyên Lâm nhìn về phía đông, nói: “Bên kia chính là người của cổ quốc Thiên Phong, quốc chủ Thiên Chung Kiếm của cổ quốc Thiên Phong là cảnh giới Nhân Vị sơ kì, ba thủ hạ chính thân phong thủ phụ”.
“Kinh Viễn Sơn! Khương Như Thần! Tô Triết!”
“Ba người này cũng đều là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, trung thành tuyệt đối với cổ quốc Thiên Phong”.
Mặc Uyên Lâm giới thiệu vô cùng kĩ càng, mấy phần thực lực, thủ đoạn và điểm lợi hại của các võ giả hàng đầu này đều lần lượt nói ra.
“Đương nhiên, đây mới chỉ là mặt nổi của ba thế lực, mặt chìm thì chắc chắn còn nhiều hơn, nhưng cũng như thư viện Thánh Hiền chúng ta không thể hiện ra bên ngoài mà thôi”.
“Lần này nếu như xảy ra giao tranh thì chắc chắn sẽ là cuộc chiến giữa các cao thủ vô địch cảnh giới Nhân Vị, quyết định thắng bại”.
Mặc Uyên Lâm rốt cuộc cũng không nhịn được nói: “Tần công tử, không biết là cao thủ của Tần gia đã đến chưa?”
Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền là cảnh giới Nhân Vị sơ kì.
Ông ta cũng không cảm thấy trong mấy ngày gần đây có người khác đến ngoại trừ người cường giả của ba thế lực kia.
Tần Ninh sẽ không lừa bọn họ đấy chứ?
“Yên tâm đi, chuyện ta đã đồng ý chắc chắn sẽ làm được”.
Tần Ninh nói tiếp: “Ba thế lực kia nếu dám cố tình ra tay thì ta đương nhiên sẽ giết bọn chúng không chừa một manh giáp, cam đoan khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền các ngươi, bảo đảm căn cơ của thư viện Thánh Hiền!”
Nghe đến đây, Mặc Uyên Lâm lúng túng nở nụ cười, không nói gì nữa.
Nếu như lão tổ đời thứ bảy của bọn họ Mặc Thiên Tử đồng ý ra tay thì mối đe doạ từ ba thế lực kia căn bản chẳng là chuyện gì to tát hết.
Thế nhưng quan hệ giữa lão tổ đời thứ bảy và Mặc gia rất căng thẳng.
Đây đã là chuyện của nhiều năm về trước, gia chủ mỗi một đời của Mặc gia cũng nhiều lần đến lấy lòng Mặc Thiên Tử mới khiến oán niệm của Mặc Thiên Tử với Mặc gia giảm bớt, ít nhất bây giờ có thể nói chuyện cũng đã là tốt lắm rồi.
Còn chuyện ra tay thì không thể nào.
Trừ phi Mặc gia đứng giữa ranh giới tồn vong.
Hào cường tứ phương giờ phút này tụ tập.
Thư viện Thánh Hiền có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Đây là một sự kiện lớn ở toàn bộ đại lục Bắc Thương, cũng là thời khắc mà tứ đại thế lực thể hiện thực lực bá chủ của mình.
Mỗi một lần đầu võ Bắc Thương không biết đã sinh ra bao nhiêu thiên tài xuất chúng.
Mà ai ai sau này hầu như cũng đều trở thành nhân vật lừng lẫy ở đại lục Bắc Thương.
Ví dụ như quốc chủ Thiên Chung Kiếm của cổ quốc Thiên Phong bây giờ, trong một lần đấu võ Bắc Thương đã giành được ngôi vị thiên tử đầu tiên, kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, cổ quốc Thiên Phong hiện nay dưới tay ông ta liên tục phát triển.
“Yên lặng!”
Lúc này, Hạ Tịch Lâm đứng dậy, nhìn xung quanh.
“Đấu võ Bắc Thương lần này tổ chức ở trong thư viện Thánh Hiền chúng ta, ta thay mặt thư viện Thánh Hiền hoan nghênh tất cả mọi người!”
Tiếng nói của Hạ Tịch Lâm không lớn nhưng đủ để mỗi người có mặt ở đây nghe thấy rõ ràng.
“Lần thi đấu này, đệ tử cảnh giới Thông Thiên và đệ tử cảnh giới Hoá Thần sẽ phân ra tỷ thí riêng”.
“Dưới ba mươi tuổi, ta nghĩ tất cả mọi người đều sẽ tuân thủ đúng quy định”.
“Dù sao thì mọi người cũng biết trên võ đài có trận pháp kiểm tra, nếu như không phải tuổi xương dưới ba mươi tuổi đi vào thì sẽ chỉ có một con đường chết”.
Hạ Tịch Lâm mỉm cười nói: “Tại đây, ta mong mọi người sẽ đề cao tinh thần thi đấu chứ không phải liều mạng chém giết, cho nên nếu đối thủ nhận thua sẽ lập tức dừng thi đấu”.
“Trong lúc nguy cấp cũng sẽ có trưởng lão ra tay ngăn cản”.
“Đương nhiên nếu đã là thi đấu thì bị thương hay chết là điều không thể tránh khỏi cho nên ta hy vọng mọi người không cần phải phô trương thanh thế”.
Nhìn tất cả mọi người, Hạ Tịch Lâm cuối cùng nói: “Bây giờ ta tuyên bố, đấu võ Bắc Thương chính thức bắt đầu!”
“Ta…”
“Giản Tử Thông, ngươi…”
Hạ Vân Phi còn chưa mở miệng thì một bên khác trưởng tộc Giản gia là Giản Thiên Lãng sắc mặt cũng rất khó coi.
Giản Tử Thông chỉ là đạt đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Đùa cái gì vậy.
Đồng thời trưởng tộc Mạc gia Mạc Thành Khí cũng hô to một tiếng.
“Mạc Cát Cát, một năm cho dù không vào được tháp Thiên, ngươi cũng nên đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển, bây giờ vậy mà mới ngũ chuyển?”
Lúc này trưởng tộc các gia tộc lớn ai nấy đều căm phẫn không thôi.
Mấy người đó đều khoảng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, bây giờ là thời cơ thấn tăng cực tốt.
Càng về sau này, thiên phú kiệt quệ thì càng khó thấn tăng.
Nhưng lần này vậy mà cũng chỉ thấn tăng đến hai chuyển cảnh giới mà thôi!
Thoáng chốc trưởng tộc các gia tộc lớn đều ngây ra.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thấn tăng của rất nhiều con cháu đều chậm chạp như vậy.
“Cái gì?”
Ngay lúc này một tiếng la hét vang lên.
Mặc Uyên Lâm lúc này thở hồng hộc, kích động giống như phát hiện ra một đại lục mới.
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu ở bên cạnh thì khá bất đắc dĩ.
“Cảnh giới Hóa Thần tam chuyển?”
“Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển?”
Nhìn thấy cảnh giới của Mặc Vũ Nhu và Mặc Phong, nhất thời Mặc Uyên Lâm có phần không thể tiếp nhận.
Cái này… thật không thể tưởng tượng nổi!
Cảnh giới Hóa Thần cho dù là thiên tài, trong thời gian một năm mà thấn tăng lên hai chuyển đã là hơn cả thiên tài rồi.
Coi như là hiệu quả của tháp Thiên, nhưng thấn tăng của Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cũng khiến người khác không thể nào tiếp nhận nổi.
Đây là tốc độ nghịch thiên gì đây?
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu bản thân đều vô cùng kích động.
Ngược lại ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này lại có phần bình tĩnh.
Tần Ninh đạt đến tứ chuyển.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đạt đến thất chuyển.
Phải biết rằng đây chỉ mới một năm thôi!
Đặc biệt là Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, yêu nghiệt cũng không đủ để hình dung.
Trưởng tộc các gia tộc lớn lúc này phát hiện ra chỗ bất thường.
Tiến bộ của đệ tử Thiên Thánh đường không lớn.
Đệ tử Địa Thánh đường cũng như vậy.
Duy chỉ đệ tử Trường Sinh đường, khí tức của năm người dường như so với trước hoàn toàn không giống nhau.
Nhưng không còn nghi ngờ nữa, đều là cảnh giới Hóa Thần.
Điều này quá kì lạ.
Hạ Kiều Minh nhìn về phía Hạ Vân Phi.
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
Hạ Vân Phi bất đắc dĩ kể rõ ngọn nguồn tất cả.
“Đáng ghét!”
Nghe thấy Hạ Vân Phi nói ra đầu đuôi, Hạ Kiều Minh phẫn nộ mắng một tiếng.
“Tần Ninh của Trường Sinh đường, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Hạ Kiều Minh gầm lên một tiếng phẫn nộ, khiến trước tháp Thiên đều yên tĩnh.
“Ồ?”
Lúc này Tần Ninh nhíu mày.
Hạ Kiều Minh nhìn Tần Ninh, gào lên nói: “Thứ không biết xấu hổ, rèn luyện trong tháp Thiên, tầm quan trọng của lễ Tẩy Thiên, há gì cho phép một mình ngươi khống chế?”
“Năm suất bị đệ tử Trường Sinh đường chiếm giữ, bản lĩnh của ngươi cũng tốt lắm!”
Hạ Kiều Minh bước tới, khí thế dào dạt.
Ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào ở trước tháp Thiên nhìn thấy vậy cũng không hề mở miệng.
Chỉ có Mặc Uyên Tử lông mày nhíu chặt lại.
Hạ Kiều Minh quá đáng rồi.
“Bản lĩnh ta lớn, liên quan rắm gì đến ông?”
Tần Ninh lười chẳng thèm quan tâm.
“Làm càn!”
Trưởng tộc Đỗ Uyên của Đỗ gia lúc này sắc mặt cũng lạnh đi.
“Ngươi khống chế tầng thứ ba trong tháp Thiên, ngươi còn có lý lẽ không?”
“Ta đã làm sai cái gì?”
Tần Ninh nói: “Đi vào tháp Thiên, năm vị trí tầng thứ ba vốn dĩ chính là ai có sức mạnh thì kẻ đó nhận được!”
“Trước đó Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường lợi hại, hai suất Thiên Thánh đường, hai suất Địa Thánh đường, một suất Trường Sinh đường, sao không ai nói gì?”
Đỗ Uyên quát: “Lần này ngươi chiếm năm suất, một mình nắm lấy toàn bộ, Thiên Thánh đường không hề làm như vậy.”
“Nói lời vô ích!”
Tần Ninh hừ một tiếng, nói: “Đó là vì Thiên Thánh đường không đủ lợi hại!”
Lúc này Tần Ninh cảm thấy thật hài hước.
Ngày trước Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường lợi hại, mỗi đường chiếm hai suất, không ai cảm thấy quá đáng.
Mà lần này Trường Sinh đường chiếm năm suất, quá đáng hay không?
Không quá đáng!
Bởi vì Tần Ninh ở Trường Sinh đường, không phục? Không phục thì đến cướp đi!
Cướp không được, bây giờ lại lắm mồm!
“Ngươi tưởng rằng, ngươi thân là đệ tử Trường Sinh đường thì có thể muốn làm gì thì làm?”
Sắc mặt Hạ Kiều Minh phẫn nộ không thôi.
Ông ta vốn dĩ nghĩ rằng lần này tháp Thiên mở ra một năm, ít nhất Hạ Vân Phi cũng phải cảnh giới Hóa Thần lục chuyển, đời này có thể hy vọng vượt qua cảnh giới Hóa Thần lên cảnh giới Tam Vị.
Nhưng thật không ngờ, vậy mà chỉ đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển.
Vẫn là bị đánh bại kéo dài.
Quả thật vô cùng mất mặt.
“Không!”
Lúc này Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta có thể muốn làm gì thì làm, so với việc ta có phải đệ tử Trường Sinh đường hay không, cũng không liên quan đến nửa cọng lông”.
Lúc này Tần Ninh điên cuồng vô biên, căn bản không hề lùi bước.
Trò đùa!
Trường Sinh đường hùng mạnh, chiếm giữ vị trí võ các, chính là người và thần cùng căm phẫn?
Bù lại vị trí ngày trước của Thiên Thánh đường và Địa Thánh đường kia thôi!
“Làm càn, hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi!”
Lời Hạ Kiều Minh vừa dứt, khí tức cảnh giới Hóa Thần bát chuyển lập tức bộc phát.
Sắc mặt Mặc Uyên Lâm liền trầm xuống.
Hạ Kiều Minh, Đỗ Uyên, đây là không để Trường Sinh đường vào trong mắt.
Trường Sinh đường bọn họ chiếm được năm vị trí, sao mà lại không được?
Đều dựa vào năng lực!
Thiên Thánh đường có thể áp chế được Trường Sinh đường.
Địa Thánh đường cũng có thể áp chế được Trường Sinh đường.
Bây giờ Trường Sinh đường bọn họ áp chế Thiên Thánh đường và Trường Sinh đường, sao lại biến thành tội ác đầy trời?
“Hạ Kiều Minh, ông quá đáng lắm rồi đấy!”
Mặc Uyên Lâm hét lên một tiếng.
Nhưng trong lòng Tần Ninh lại càng không vui.
Ức hiếp Trường Sinh đường thì được, lại nhằm vào Tần Ninh hắn bắt nạt, ông ta có bản lĩnh sao?
Đương nhiên không thể!
“Viên Viên, Sương Nhi, đánh cho ta!”
Tần Ninh nói một câu vô cùng đơn giản.
Soạt soạt…
Nhất thời hai thân ảnh xông lên.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, lúc này khí tức hiện ra vô cùng hùng mạnh, khí huyết tăng vọt, linh khí cuồn cuộn.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Ba thân ảnh va vào nhau.
Ánh mắt Hạ Kiều Minh hoảng sợ.
Hai cô gái hơn hai mươi tuổi này vậy mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Sao có thể chứ?
Nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Kiều Minh trở nên khó coi.
Nếu đám người Hạ Vân Phi bước vào tầng thứ ba, vậy thì bây giờ người đạt được cảnh giới Hóa Thần thất chuyển nên là Hạ Vân Phi.
“Đáng ghét!”
Nghĩ đến đây, Hạ Kiều Minh càng phẫn nộ.
Lúc này Đỗ Uyên cũng trực tiếp xông lên.
Rầm…
Tiếng nổ nứt toác nặng nề không ngừng vang lên.
Bốn thân ảnh đang đánh nhau.
Đồng thời ba vị phó viện trưởng Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào đều nhìn đến ngây người.
Hai cô gái mới hơn hai mươi tuổi mà đã là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.
Cùng với Đỗ Uyển cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, Hạ Kiều Minh cảnh giới Hóa Thần bát chuyển đang đánh nhau không phân thắng bại.
Cảnh này khiến rất nhiều đệ tử xung quanh cũng ngây ra.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm mạnh mẽ vang lên, bốn thân ảnh đánh nhau ngày càng điên cuồng.
“Đủ rồi!”
Một tiếng hô lúc này vang lên.
Đột nhiên trên không trung, bốn thân ảnh lần lượt lui về, khí tức trôi nổi.
Một thân ảnh mặc áo bào trắng đi tới, đi ra giữa sân vắng khiến cho bốn người không thể tiếp tục đánh nhau được nữa.
“Viện trưởng đại nhân!”
Nhìn thấy lão già áo bào trắng kia, tất cả mọi người đều khom mình hành lễ.
Viện trưởng thư viện Thánh Hiền, Thánh Trường Tồn.
Thánh Trường tồn lúc này nhìn đám người, im lặng không lên tiếng.
Im lặng một hồi lâu, cuối cùng cũng bị phá vỡ.
Thánh Trường Tồn mở miệng nói: “Thiên Thánh đường, thắng thì được, thua không được sao?”
“Viện trưởng!”
“Câm miệng!”
Thánh Trường Tồn hét lên: “Trường Sinh đường chính là một trong tam đường của thư viện Thánh Hiền ta, dựa vào năng lực đạt được năm vị trí tầng thứ ba, có gì mà không được?”
Lời này cuối cùng khiến Hạ Kiều Minh không nói thêm được gì.
Chương 677: Đấu võ Bắc Thương
“Ba tháng sau chính là đấu võ Bắc Thương, đến khi ấy mới là lúc quan trọng nhất”.
“Bây giờ Trường Sinh đường xuất hiện mấy nhân tài, ngươi thân là trưởng lão thư viện chẳng lẽ không vui sao?”
“Thư viện Thánh Hiền của chúng ta giành chiến thắng ở đấu võ Bắc Thương thì mới là điều đáng mừng”.
Thánh Trường Tồn vừa nói xong, sắc mặt của mấy vị trưởng lão ở đây ngay lập tức thay đổi.
Đấu võ Bắc Thương sắp đến rồi!
Đấu võ Bắc Thương chính là đại hội tỷ thí võ thuật lớn nhất ở trong toàn bộ đại lục Bắc Thương.
Trong mấy vạn năm qua, ở trên đại lục Bắc Thương, thế lực thay đổi.
Thế nhưng bốn thế lực lớn vẫn luôn đứng vững sừng sững không ngã.
Bắc Thương tông được mệnh danh là tông môn đứng đầu đại lục Bắc Thương.
Trên toàn bộ đại lục Bắc Thương có vô số tông môn, nội tại của Bắc Thương tông vô cùng lớn mạnh, thậm chí có thể sánh ngang với thư viện Thánh Hiền.
Cổ quốc Thiên Phong tồn tại vĩnh hằng, thời gian bắt đầu có thể còn trước cả thời Sát Trường Sinh, mà cổ quốc Thiên Phong ở trên đại lục Bắc Thương cũng là một cổ quốc lớn có thanh danh hiển hách, không ai có thể so bì được.
Hứa gia!
Là gia tộc duy nhất truyền thừa hơn chín vạn năm ở trên toàn bộ đại lục Bắc Thương, vẫn luôn giữ vị trí đứng đầu trong các gia tộc truyền thừa.
Cuối cùng, chính là thư viện Thánh Hiền.
Thư viện Thánh Hiền bởi vì có một nhân vật như Sát Trường Sinh nên mới nổi danh khắp đại lục Bắc Thương.
Bốn thế lực lớn này có thể nói vẫn luôn là bá chủ ở đại lục Bắc Thương.
Mà cái gọi là đấu võ Bắc Thương chính là cuộc thi do bốn thế lực lớn này tổ chức.
Cứ mười năm tổ chức một lần.
Cuộc thi đấu này có rất nhiều ý nghĩa.
Thứ nhất, tứ đại bá chủ cùng thống trị đại lục Bắc Thương tỷ thí với nhau để ngăn chặn những tông môn, thế lực mới xuất hiện có dụng ý khác.
Thứ hai cũng là một cuộc kiểm tra giữa tứ đại tông môn, muốn thử xem rốt cuộc là bên nào mạnh nhất.
Nhưng cho dù là nguyên nhân gì thì những võ giả của bốn bên tham gia được phái đi đều là những thanh niên tài năng không quá ba mươi tuổi.
Tứ đại bá chủ chính là đại diện cho toàn bộ đại lục Bắc Thương, nhưng thiên tài dưới ba mươi tuổi đều thuộc loại quái vật.
Bắc Thương tông, Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong, thư viện Thánh Hiền đều có thanh danh hiển hách không ai có thể sánh bằng.
Một sự kiện lớn như vậy thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực cũng hấp dẫn sự chú ý của những người tu luyện đơn lẻ.
Dù sao, nếu trong tứ đại bá chủ, bên nào có biểu hiện xuất sắc nhất thì bọn họ cũng có thể lựa chọn gia nhập vào, mưu cầu một chức vị.
“Tất cả giải tán đi!”
Thánh Trường Tồn phất phất tay, mở miệng nói.
Trong lúc nhất thời, Chúc Kiều Minh, Đỗ Uyên và mấy vị trưởng tộc gia tộc khác, trưởng lão học viện đều mang theo sự căm tức lần lượt rời đi.
Vào giờ phút này, Tần Ninh thật sự là đáng ghét vô cùng.
Nhưng viện trưởng hiển nhiên lại yêu thích thiên tài, nếu không phải như vậy thì cớ sao lại thiên vị Tần Ninh đến thế?
Từng bóng người lần lượt rời đi, nháy mắt chỉ còn lại mấy người nhóm Tần Ninh đứng ở phía trước tháp.
Thánh Trường Tồn nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt xẹt qua một tia tán thưởng.
“Gặp nguy không loạn, trái lại còn rất bình tĩnh”.
Thánh Trường Tồn cười ha ha nói.
“Thế nào? Có hứng thú không?”
Nghe đến đây, Tần Ninh hỏi ngược lại: “Hứng thú với cái gì?”
“Trợ giúp Trường Sinh đường của ta tham gia đấu võ Bắc Thương”.
Thánh Trường Tồn không nói mấy lời vô nghĩa mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Đấu võ Bắc Thương lần này, tam đại tông môn khác có cao thủ cảnh giới Hoá Thần thất chuyển dưới ba mươi tuổi, mà thư viện Thánh Hiền của chúng ta lần này không có”.
“Nếu cứ như này đi thi đấu thì thư viện Thánh Hiền của chúng ta chắc chắn sẽ thua, hai vị tỳ nữ bên cạnh ngươi có thực lực mạnh mẽ”.
Thánh Trường Tồn lúc này cũng không nói quá nhiều.
“Bảo người của ta đi tỷ thí giúp thư viện Thánh Hiền của ngươi?”
Ánh mắt của Tần Ninh lúc này khẽ động.
“Ách. . .”
Thánh Trường Tồn không ngờ Tần Ninh đối mặt với mình mà lại chẳng có chút khách khí nào.
Chẳng lẽ tên tiểu tử này thật sự giống với lời Mặc Uyên Tử nói, là hậu nhân của người đến từ Cửu U đại lục kia?
Nếu như thật sự là hậu nhân của người kia thì ngạo mạn tự cao như này lại rất phù hợp.
Dù sao thì thanh danh của vị đến từ Cửu U đại lục kia vẫn nổi trội hơn Sát Trường Sinh.
Truyền kì về một vị đế vương Cửu U được lưu truyền nghìn đời.
Trong mười vạn năm, ai có thể sánh bằng được?
Chẳng lẽ năm đó Cửu U đại đế thật sự để lại hậu nhân ở Cửu U đại lục sao?
“Tần công tử!”
Thánh Trường Tồn vẫn cười ha ha nói: “Bây giờ ngươi cũng là đệ tử của Trường Sinh đường đấy”.
“Không bắt buộc phải tham gia thi đấu, ta không tham gia là được rồi”.
Tần Ninh cười nói: “Được rồi lão đầu tử, cho dù đấu võ thua thì chẳng phải cũng chỉ là mất đi mấy người thôi sao? Thư viện Thánh Hiền các ngươi dù sao cũng có mấy lão ngoan đồng bất tử thì sẽ không ai dám động vào các ngươi!”
“Lại nói, cho dù mấy lão ngoan đồng kia chết thì Mặc Thiên Tử cũng sẽ không chết, hắn vẫn còn thì chẳng lẽ lại có thể trơ mắt nhìn thư viện Thánh Hiền của các ngươi bị tiêu diệt sao?”
Từng câu từng chữ của Tần Ninh vô cùng nhẹ nhàng.
Thế nhưng Thánh Trường Tồn nghe xong lại hãi hùng khiếp vía.
Từng câu từng chữ mà Tần Ninh nói lộ ra cảm giác Tần Ninh cực kỳ quen thuộc với thư viện Thánh Hiền.
Tên nhóc này thật sự là hậu duệ của Cửu U Đại Đế sao?
Nói xong, Tần Ninh liền trực tiếp rời đi.
Thánh Trường Tồn lập tức theo sau.
“Nói đi, ngươi muốn điều kiện gì?”
“Điều kiện?”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh chợt nảy ra một suy nghĩ.
“Nếu ngươi đã nói như vậy thì ta thật sự nghĩ ra một điều kiện”.
Tần Ninh cười nói: “Ngươi đưa cuốn Thánh Hiền Mặc Thư cho ta, dùng xong ta sẽ trả lại cho các ngươi”.
“Ta nhất định sẽ giúp các ngươi giành được vị trí thứ nhất ở đấu võ Bắc Thương”.
Quyển Thánh Hiền Mặc Thư!
Nghe thấy năm chữ này, mí mắt của Thánh Trường Tồn bỗng giật một cái, vội vàng quan sát xung quanh.
Lúc xác định không có người đi theo, Thánh Trường Tồn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Ngươi thật sự là hậu nhân của Cửu U Đại Đế sao?”
“Ngươi không cần quan tâm chuyện ta có phải hay không!”
Tần Ninh hơi bực nói: “Làm giao dịch, ngươi tìm hiểu căn nguyên của ta làm gì? Giống như ta sẽ không hỏi trong thư viện Thánh Hiền của ngươi còn mấy lão ngoan đồng bất tử, đây là một đạo lý”.
Thánh Trường Tồn càng lúc càng không thể nhìn thấu được Tần Ninh.
Tên nhóc này vô cùng mạnh mẽ.
Có thể khiến cả nhóm đạt đến cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển ở trong tháp Thiên, hắn lấy đâu ra sự tự tin này vậy.
“Như lời ngươi nói, cuốn Thánh Hiền Mặc Thư ta không thể cho ngươi mượn được, cái này có liên quan đến căn nguyên của thư viện Thánh Hiền bọn ta”.
“Có thể thua đấu võ Bắc Thương nhưng cuốn Thánh Hiền Mặc Thư thì tuyệt đối không được để xảy ra bất kì sơ xuất nào”.
“Vậy gì còn gì để nói nữa đâu?”
Tần Ninh phất phất tay, trực tiếp rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng Tần Ninh rời đi, Thánh Trường Tồn đứng im tại chỗ, im lặng hồi lâu.
Mục đích mà Tần Ninh đến thư viện Thánh Hiền là vì cuốn Thánh Hiền Mặc Thư sao?
Nếu như dùng biện pháp ôn hoà hắn không lấy được, vậy thì hắn sẽ sử dụng biện pháp gì đây?
Một khi dùng đến sức mạnh thì Tần Ninh và thư viện Thánh Hiền chính là hai phe đối lập.
Nếu như vậy thì e rằng thư viện Thánh Hiền và Tần gia, hậu duệ của Cửu U Đại Đế sẽ hoàn toàn trở mặt.
Thánh Trường Tồn lúc này cũng cảm thấy hơi đau đầu.
Tuy nhiên nếu như Thánh Trường Tồn mà biết Tần gia mà ông ta suy đoán chỉ là một Tần gia được thượng quốc Bắc Minh che chở e rằng sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Còn Tần Ninh trong lúc vô tình đã bị Thánh Trường Tồn coi là một tai hoạ ngầm.
Đối với mấy chuyện này, Tần Ninh lại chẳng quan tâm chút nào.
Thư viện Thánh Hiền đương nhiên sẽ không cho hắn mượn cuốn Thánh Hiền Mặc Thư rồi.
Mà mục đích của chuyến đi lần này không chỉ vì cuốn Thánh Hiền Thư Mặc.
Linh kiếm Long Cốt Nguyệt của Bắc Thương tông.
Linh bút Kim Mặc Thông của Hứa gia.
Cổ Phật Kim Thư của cổ quốc Thiên Phong.
Ba món đồ này một thứ cũng không được thiếu.
Mà hắn chính là đang đợi, đợi đấu võ Bắc Thương diễn ra, đến khi ấy tứ đại tông môn tụ tập, hắn sẽ mượn dùng bốn đồ vật này.
Mặc kệ tứ đại bá chủ có đồng ý hay không, hắn nhất định phải lấy được.
Cho dù có phải cướp đoạt!
Thiên Thanh Thạch là một trong số đồ tôn mà hắn yêu quý nhất, hắn nhất định phải nắm bắt cơ hội lần này.
Chương 678: Đi lên ngược gà* sao?
(*Ngược gà: tiếng lóng chỉ việc đánh người có cấp bậc, trình độ thấp hơn mình)
Ngày hôm sau, bên trong nội viện thư viện Thánh Hiền, cái tên Trường Sinh đường lại một lần nữa trở thành chủ đề nóng.
Mà ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lập tức trở thành người mà không ai là không biết ở trong thư viện Thánh Hiền.
Nhưng đối với chuyện này Tần Ninh lại chẳng có chút cảm giác nào.
Giám sát đốc thúc Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi rèn luyện nâng cao thực lực bản thân và tu hành ngưng luyện Hỗn Nguyên Điện Pháp, Tần Ninh cũng không phải người nhàm chán.
Một kiếp này, hắn vừa không có thể chất đặc thù, cũng chẳng phải võ giả tinh mệnh, chỉ có thể dựa vào việc không ngừng tu luyện và tu luyện mà thôi.
Người bên ngoài nhìn vào thấy cảnh giới của hắn tăng lên một cách nhanh chóng.
Nhưng không thấy được tích luỹ khổng lồ chín đời chín kiếp của hắn.
Tuy hắn nắm giữ những tri thức mà không một ai có thể so sánh được nhưng ăn cơm thì vẫn phải ăn từng miếng từng miếng một.
Khoảng thời gian sau đó, thư viện Thánh Hiền dường như đã trở nên yên tĩnh lại.
Thế nhưng dưới sự yên tĩnh ấy lại có một mạch nước ngầm đang sắp phun trào.
Những đệ tử có tư chất tuyệt vời, cảnh giới Hoá Thần, cảnh giới Thông Thiên ở thư viện Thánh Hiền ai nấy cũng đều bận rộn.
Lại càng chịu khó linh đan, tu linh quyết.
Bởi vì.
Đấu võ Bắc Thương sắp đến rồi!
Đấu võ Bắc Thương khác với lễ Tẩy Thiên, đây là một đại hội tỷ thí lớn nhất toàn bộ đại lục Bắc Thương.
Người tham gia chủ yếu là tứ đại bá chủ, hơn nữa cũng bị hạn chế.
Độ tuổi tham gia nhất định phải dưới ba mươi tuổi.
Đối với võ giả mà nói thì đến cảnh giới Thông Thiên thì tuổi thọ đã gần ngàn năm.
Mà đạt đến cảnh giới Hoá Thần thì tuổi thọ có thể kéo dài vạn năm.
Ba mươi tuổi đối với võ giả mà nói mới chỉ là khởi đầu.
Mà ở giai đoạn khởi đầu không chỉ biểu thị cho tư chất bây giờ mà còn là sức mạnh sau này.
Thành tựu cao thấp của võ giả, giới hạn cao nhất đều phụ thuộc vào giai đoạn ban đầu của con đường tu hành.
Có căn cơ vững chắc thì con đường thăng tiến trong tương lai sẽ càng rộng mở hơn.
Giống như ở bên trong tứ đại bá chủ có vô số cảnh giới Hoá Thần, thế nhưng cảnh giới vượt qua Hoá Thần thì lại ít đến đáng thương.
Đó là bởi vì thiên phú đã chạm đến đỉnh.
Có một số thiên tài mười mấy tuổi đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên thế nhưng sau tất cả cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Thông Thiên, đây chính là kết quả của việc tiêu hao thiên phú.
Cho dù dùng mấy ngàn năm trong quãng đời còn lại tu luyện cũng không thể tiến thêm được một bước.
Cảnh giới Hoá Thần có thể nói là rào cản đầu tiên trên con đường võ thuật.
Hầu như 99% võ giả đều bị kẹt lại ở đây!
Mà đấu võ Bắc Thương chính là nơi các thiên tài dưới ba mươi tuổi hội tụ và giao thủ với nhau.
Thể hiện nội tại mạnh mẽ của tông môn mình là chuyện thứ nhất.
Khiến người khác phải kinh sợ cũng là một trong số các nguyên nhân.
Còn một điểm nữa chính là mỗi một thiên tài thu thập và va chạm với hiểu biết của bản thân về võ thuật, từ đó dẫn đến lột xác, nói không chừng có thể phá vỡ được giới hạn của mình.
Thư viện Thánh Hiền thân là một trong tứ đại bá chủ đương nhiên sẽ không thể tụt lại phía sau được.
Đệ tử trong thư viện Thánh Hiền, bất kể là đệ tử của Thiên Thánh đường, Địa Thánh đường hay Trường Sinh đường thì ai nấy cũng đều điên cuồng tu luyện.
Đệ tử có thiên phú cao và thực lực mạnh hơn sẽ có tư cách tham gia thi đấu.
Còn những đệ tử có thiên phú thấp, mới đạt đến cảnh giới Địa Võ, cảnh giới Thiên Võ hay cảnh giới Thiên Nguyên tuy không có tư cách tham gia thi đấu nhưng có thể quan sát cuộc thi, có thể tâm đắc.
Cho nên gần như tất cả mọi người đều hướng toàn bộ sự chú ý về đấu võ Bắc Thương.
Đây là một việc trọng đại, cũng là một sự kiện lớn ở đại lục Bắc Thương.
Thế nhưng lại chẳng có chút liên quan gì với Tần Ninh.
Thánh Trường Tồn không đồng ý trao đổi với hắn thì thư viện Thánh Hiền chẳng liên quan gì đến hắn hết!
Những ngày này Tần Ninh vẫn luôn ở bên trong Trường Sinh đường, dạy Diệp Viện Viên và Vân Sương Nhi cách điều khiển thực lực của bản thân.
Cảnh giới tăng quá nhanh, hai cô gái cần phải làm quen một chút, nếu không sau này việc tu hành sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Còn Tần Ninh cũng tu hành Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp.
Con đường tu hành lấy tôi thể làm đầu.
Cho dù có là cảnh giới Hoá Thần thì việc tôi thể vẫn là mấu chốt.
Lúc đầu tu luyện Hồ Gầm Long Ngâm quyền, là chiêu giết người, cũng là tôi thể quyết.
Về sau đến cảnh giới Tứ Linh thì tu luyện Âm Dương Ly Hợp Kim thể!
Rồi đến Ngọc Lôi thể!
Và bây giờ là Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp!
Tần Ninh chưa bao giờ từ bỏ việc tôi thể.
Đây là căn cơ của võ giả, không thể bỏ được.
“Viên Viên, Linh Lung Thể cửu chuyển, cửu chuyển cực kỳ khó khăn, cô không cần phải vội, con đường sau này vẫn còn rất dài!”
“Sương Nhi, hỗn độn thể là tích luỹ bùng nổ, bây giờ cùng lắm cô mới chỉ đang ở giai đoạn thích luỹ, cũng không cần phải gấp”.
Bên trong Trường Sinh đường, Tần Ninh kiên nhẫn hướng dẫn.
Một loạt tiếng bước chân vang lên, hai bóng người đi đến.
“Tần huynh!”
Hai người Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu cùng bước tới.
Trong khoảng thời gian hai, ba tháng này bọn họ đều đến đây, Tần Ninh có thể nói dù không bước chân ra khỏi cửa nhưng vẫn nắm rõ những chuyện xảy ra ở bên ngoài.
“Lại xảy ra chuyện gì? Sao lại gấp gáp hoảng loạn thế?”
Mặc Phong nhếch miệng nở nụ cười: “Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là người của tam đại bá chủ đều đến thư viện Thánh Đường!”
“Lần này, ba thế lực còn lại xuất hiện vô số quái vật, cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển chưa phải là hàng đầu đâu”.
Những ngày này, Mặc Phong biết được tin gì liền lập tức chạy đến báo với Tần Ninh, thao thao bất tuyệt kể lại.
“Bắc Thương tông xuất hiện một quái vật cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, mới chỉ hai mươi bảy tuổi thôi, tên là Hoàn Thần, nghe nói kiếm thuật rất cao minh!”
“Nhị hoàng tử Thiên Lê Minh của cổ quốc Thiên Phong là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển”.
“Hứa Phục Khôn của Hứa gia cũng là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển”.
Mặc Phong hưng phấn bừng bừng giới thiệu về các đại thiên tài của ba thế lực còn lại.
Những tin tức này ở trên toàn bộ đại lục Bắc Thương cũng chẳng phải là tin bí mật gì.
Dù sao thì đấu võ Bắc Thương lần này cũng là một sự kiện lớn ở đại lục Bắc Thương.
Những người mạnh nhất đương nhiên luôn là người được chú ý nhất.
Cảnh giới Hoá Thần thất chuyển đủ để xưng danh cường giả.
Trước ba mươi tuổi đã đạt đến cảnh giới này, thiên phú kinh khủng đã không đủ để hình dung được nữa.
Cửu U đại lục cũng đã từng có thời kì cường thịnh, trên đại lục có vô số cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi, thất chuyển cũng không thiếu.
Nhưng bây giờ lại chẳng đáng để nhắc đến.
Đương nhiên ở trong đó cũng có một vài nguyên do.
Những của gia tộc cổ lớn, truyền nhân của cổ quốc không xuất thế căn bản không xuất thế, bọn họ cũng có thể nắm giữ thực lực như thế.
Nhưng bây giờ sức mạnh mà đại lục Bắc Thương cho thấy thật sự rất mạnh mẽ.
“Đây vẫn chỉ là thể hiện ra bên ngoài, nói không chừng người ta còn có bát chuyển, cửu chuyển nữa...”
Tần Ninh thản nhiên nói.
Cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển?
Trước ba mươi tuổi?
Cái này rốt cuộc phải có thiên phú và thực lực khủng khiếp đến mức nào chứ!
“Tần huynh, huynh không tham gia thật sao?”
Mặc Phong không nhịn được nói.
Tần Ninh lúc trước chỉ là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ đã một quyền Đỗ Thỉnh giải quyết cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.
Bây giờ Tần Ninh đã là cảnh giới Hoá Thần tứ chuyển thì sức mạnh bộc phá ra có thể mạnh đến nhường nào chứ!
Hơn nữa hai người Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên trong hai ba tháng này được Tần Ninh dạy bảo, thực lực nhất định tăng mạnh.
Ba người này, ai cũng đều là quái vật hết.
Họ không tham gia thì không thể thấy được thực lực của bọn họ, quả thật đáng tiếc.
“Không thú vị!”
Tần Ninh phất tay một cái nói: “Đi lên ngược gà à?”
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu sớm đã quen với lời nói ngông cuồng của Tần Ninh.
Ở trong mắt của Tần Ninh, đừng nói là cảnh giới Hoá Thần trước ba mươi tuổi.
Ngay cả các vị trưởng lão mấy trăm năm, mấy ngàn năm ngâm mình ở cảnh giới Hoá Thần hắn căn bản cũng không để vào mắt.
Lúc trước bọn họ cho rằng Tần Ninh tự đại thiếu hiểu biết.
Nhưng bây giờ, bọn họ không dám nói.
“Hai người các ngươi không tập trung tu luyện mà lại lười biếng chạy đến đây!”
Lúc này đột nhiên vang lên một tiếng quở trách.
Chương 679: Khu vực Cổ Tháp
“Cha!”
“Nhị thúc!”
Nhìn thấy hai bóng người đi đến, Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu rụt cổ một cái.
Hai huynh đệ Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm trong khoảng thời gian này cũng chạy đến Trường Sinh đường vô số lần.
“Còn không mau đi đi!”
Mặc Uyên Tử quát lớn: “Đấu võ Bắc Thương sắp bắt đầu rồi mà các ngươi vẫn còn tâm tư ở đây lười nhác, tranh tài mà không thể hiện ra chút ít thực lực ta sẽ cho các ngươi biết tay!”
Lần này Trường Sinh đường cử Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu, hai cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi làm đại diện.
Cho dù không giành được vị trí thứ nhất thì cũng phải thể hiện ra được chút ít thực lực.
Mặc Phong và Mặc Vũ Nhu không dám chậm trễ lập tức rời đi.
Trong đình viện chỉ còn lại năm người nhóm Tần Ninh và nhóm Mặc Uyên Tử.
Mặc Uyên Tử nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi một lúc, muốn nói lại thôi.
“Muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi!”
Mặc Uyên Tử do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra.
“Lần này đấu võ Bắc Thương tổ chức ở thư viện Thánh Hiền, chuyện này chắc hẳn ngươi cũng đã biết...”
“Nhưng bây giờ lại xảy ra một rắc rối”.
Mặc Tử Uyên nói chuyện ấp úng, muốn nói lại thôi.
“Liên quan đến khu vực Cổ Tháp à?”
Tần Ninh bấy giờ chậm rãi nói.
“Ngươi biết khu vực Cổ Tháp sao?”
“Biết một chút”.
Tần Ninh không nhiều lời.
Mặc Uyên Tử nói: “Khu vực Cổ Tháp nói đúng hơn là một vùng không gian, hơn nữa cũng không tồn tại ở đại lục Bắc Thương”.
“Lão tổ Sát Trường Sinh trước đây trong lúc vô tình đã phát hiện ra cửa vào ở chỗ Trường Sinh đường bây giờ liền đi vào bên trong thế nhưng mà chỗ này không phải lúc nào cũng sẽ mở ra”.
“Cho nên tỷ thí lần này ở thư viện Thánh Hiền, sóng linh khí lớn mạnh, khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động...”
Tần Ninh tiếp lời: “Các ngươi đang lo lắng khu vực Cổ Tháp xuất hiện dao động, cửa vào mở ra đến lúc đó khó mà kết thúc được?”
“Thư viện Thánh Hiền mà còn phải sợ cái này sao?”
“Cho dù có mở thì chẳng phải sẽ xuất hiện vô số thần binh lợi khí sao, đấy là phúc lợi vô tận mà!”
“Đối với thư viện Thánh Hiền các ngươi làm gì có chỗ nào bất lợi chứ?”
Mặc Uyên Tử cười khổ.
Mặc Uyên Lâm lúc này tiếp lời: “Không biết đã xảy ra chuyện gì mà ba thế lực kia hình như cũng biết chuyện về khu vực Cổ Tháp, hơn nữa lần này còn có ý định chiếm đoạt”.
“Thư viện Thánh Hiền những năm gần đây đi xuống, khó mà đảm bảo được ba thế lực kia không dám có ý nghĩ gì khác”.
“Hơn nữa đến lúc đó, những người tài giỏi trên khắp đại lục Bắc Thương đều tụ tập về đây, rất nhiều tông môn cũng sẽ đến!”
Tần Ninh hơi khó chịu nói: “Vậy thì các ngươi cứ nhả khu vực Cổ Tháp ra là được rồi!”
Nghe đến đây, sắc mặt của hai người Mặc Uyên Lâm và Mặc Uyên Tử đều rất khó coi.
“Không nỡ sao?”
Tần Ninh nói tiếp: “Vậy thì kẻ nào dòm ngó khu vực Cổ Tháp các ngươi cứ giết chết không phải là được rồi sao!”
“Với lại Mặc Thiên Tử vẫn còn đó, giúp các ngươi một tay cũng chẳng phải là chuyện gì khó”.
Mặc Uyên Tử lại nói: “Tình hình bây giờ của của lão tổ đời thứ bảy không phải ngươi không biết, muốn ông ấy ra tay thật sự quá khó...”
Tần Ninh nhất thời im lặng.
Ý của thư viện Thánh Hiền rất rõ ràng.
Khu vực Cổ Tháp chính là nơi lúc trước Sát Trường Sinh phát hiện ra cửa vào rồi đi vào bên trong, trải qua mấy vạn năm nơi đây đã mở ra vài lần, đoán chừng thư viện Thánh Hiền cũng đã lấy được không ít đồ tốt ở trong đó.
Mà lần này vừa khéo khu vực Cổ Tháp dao động, rất có thể sẽ mở ra sát môn.
Thế nhưng địa điểm tổ chức đấu võ Bắc Thương lần này là ở thư viện Thánh Hiền, không may đến lúc đó sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp bị lộ ra thì các thế lực còn lại sẽ không đành lòng cam tâm tình nguyện nhìn thư viện Thánh Hiền một mình nuốt trọn.
Thư viện Thánh Hiền đương nhiên không nỡ để người khác đi vào bên trong khu vực Cổ Tháp, đó là hậu hoa viên của thư viện Thánh Hiền.
Thế lực khác nhìn thấy chẳng lẽ lại không cướp đoạt?
Đến lúc đó e rằng sẽ lại nổi lên một cuộc chiến tranh.
Nhưng thư viện Thánh Hiền lại không đủ sức để tranh đoạt với các thế lực còn lại.
Nếu như Mặc Thiên Tử ra tay vậy thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng Mặc Thiên Tử sao có thể ra tay được cơ chứ?
“Vậy ngươi nói với ta một hồi lâu như thế là có ý gì?”
Tần Ninh lại nói.
“Ý của viện trưởng bên kia là khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền chúng ta, một khi sát môn thật sự mở ra vào lúc đang thi đấu thì kẻ nào dám xông vào thì chính là tìm con đường chết”.
“Giết chết không cần hỏi tội”.
“Không muốn cho người ta cơ hội, muốn ngăn cản nhưng lại lo lắng bên mình không thể khiến cho người ta kinh hãi?”, Tần Ninh trầm mặc.
“Cho nên muốn mời ngươi ra tay!”, Mặc Uyên Tử cười nói.
“Ta?”
Mặc Uyên Tử nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tần Ninh, vội vàng nói: “Dĩ nhiên không phải là bản thân ngươi là là Tần gia đứng ở phía sau ngươi có thể điều động một, hai vị tĩnh tu đến đây”.
“Chỉ cần người của Tần gia ở bên kia đến thị uy một chút, cộng thêm vài vị ở thư viện Thánh Hiền chúng ta thì tam đại thế lực ở Bắc Thương chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ”.
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bỗng trở nên kì quái.
Có phải Mặc Uyên Tử đang hiểu lầm chuyện gì không vậy?
Tần gia?
Người mạnh nhất của Tần gia bây giờ là Tần Thương Sinh, nhưng mà ông ta còn chưa vượt qua cảnh giới Tứ Linh đâu!
Tần Ninh ngay lập tức hiểu ra.
Thư viện Thánh Hiền cho rằng xuất thân của hắn là hậu nhân của Cửu U Đại Đế, dòng dõi Tần thị.
Bọn họ cho rằng Tần gia ẩn mình không màng thế sự.
Mượn dốc xuống lừa!
Tần Ninh cười hì hì nói: “Không có vấn đề gì hết, đến lúc đó ai dám làm càn ta giết chết kẻ đó, bảo đảm lúc sát môn mở ra, khu vực Cổ Tháp chính là của thư viện Thánh Hiền các ngươi”.
“Đương nhiên, điều kiện của ta vẫn như cũ không thay đổi”.
“Ta mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc một chút!”
Mặc Uyên Tử càng nghe càng vui vẻ, thế nhưng khi nghe đến câu cuối cùng thì vẻ mặt bỗng thay đổi, khổ sở không thôi.
“Đừng có giả ngu với ta!”
Tần Ninh dứt khoát nói: “Tam đại gia tộc cũng chẳng phải tín nam tốt nữ gì, nếu thật sự phải giao tranh thì cao thủ của tổ tiên Tần gia ta cũng sẽ ra tay”.
“Ta đã đồng ý thì nhất định sẽ làm được, nếu điều kiện của ta các ngươi cũng không làm được vậy thì khỏi phải bàn nữa!”
Mặc Uyên Tử gật gật đầu.
“Ta hiểu rồi, chuyện này ta sẽ hỏi ý của viện trưởng.”
Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm rời đi, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lập tức không nhịn được hỏi.
“Công tử, người định để ai đến đây?”
Vân Sương Nhi vội hỏi.
“Không để ai đến hết!”
Tần Ninh cười nói: “Ta đích thân đến”.
Vốn vẫn còn có hơi phiền não.
Nếu như bản thân trực tiếp dùng vũ lực cướp cuốn sách Thánh Hiền Mặc thì thật sự mất hết mặt mũi.
Bây giờ thư viện Thánh Hiền gặp rắc rối phải cầu đến tận cửa.
Vậy thì phải xem đối với thư viện Thánh Hiền, khu vực Cổ Tháp quan trọng hay là mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc khó khăn hơn.
Tần Ninh cũng không nóng vội.
“Khu vực Cổ Tháp là một nơi như thế nào vậy?”, Vân Sương Nhi khó hiểu hỏi.
“Cô có thể hiểu nơi đó là một vùng không gian tồn tại ở giữa trời đất, thế nhưng lại không cùng một không gian với nơi chúng ta tiếp xúc”.
“Nhưng phàm là khu vực Cổ Tháp thì bên trong luôn có chứa vô vàn linh khí đất trời, thậm chí còn có thể tạo ta linh bảo”.
“Linh bảo kia có thể là huyền đan, huyền khí, thậm chí là huyền quyết cực kì cao cấp!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều chấn động.
Bảo sao thư viện Thánh Hiền lại không đành lòng đến thế.
Đan dược, võ công, vũ khí cấp huyền đều là những thứ mà võ giả cảnh giới vượt qua Hoá Thần sử dụng.
Thư viện Thánh Hiền cam lòng chia sẻ với các thế lực tông môn lớn khác mới là lạ.
Tần Ninh bây giờ lại ước gì tam đại thế lực động võ.
Đến lúc đó thì sách Thánh Hiền Mặc Thư, Cổ Phật Kim Thư, linh kiếm Long Cốt Nguyệt và linh bút Kim Mặc Thông sẽ tập hợp đủ một chỗ, việc giải cứu Thiên Thanh Thạch vậy là ổn rồi!
Chương 680: Cường giả của ba thế lực khác
Mấy ngày sau đó, toàn bộ thư viện Thánh Hiền náo nhiệt hẳn lên.
Người của tam đại thế lực cũng lần lượt tập hợp đông đủ, được sắp xếp ở trong nội viện dành cho khách của thư viện Thánh Hiền.
Mà cuối cùng, Mặc Uyên Tử và Mặc Uyên Lâm cũng lấy được ý kiến của tầng lớp cấp cao của thư viện Thánh Hiền.
Nếu như quả thật cần Tần gia phải ra tay, thư viện Thánh Hiền đồng ý cho Tần Ninh mượn dùng cuốn sách Thánh Hiền Mặc một chút.
Nếu như không cần thì giao dịch này sẽ không tính.
Đối với câu trả lời này, Tần Ninh cũng hết sức hài lòng.
Không cần ư?
Chắc chắn không thể nào!
Tam đại thế lực mà biết đến sự tồn tại của khu vực Cổ Tháp thì không thể nào mà không động lòng được!
Còn nữa, những năm gần đây thư viện Thánh Hiền cũng đi xuống, tam đại thế lực chưa chắc đã không có tâm tư khác.
Phải biết thư viện Thánh Hiền là học viện.
Bồi dưỡng đệ tử, dạy dỗ đệ tử.
Thế nhưng phần lớn đệ tử sau khi đã công thành danh toại thì tự tu hành con đường riêng của mình, sẽ tiếp tục đi lên.
Khác với Hứa gia, cổ quốc Thiên Phong, phần lớn các đệ tử được bồi dưỡng sẽ được giữ lại ở bên trong gia tộc, cổ quốc đó để sử dụng riêng cho mình.
Ngay cả Bắc Thương tông, các đệ tử được bồi dưỡng cũng là để mở rộng tông môn, phần lớn cũng sẽ ở lại tông môn hoặc nhập tông môn quản lý thành trì.
Duy chỉ có mình thư viện Thánh Hiền không có bất cứ chủ nghĩa vị lợi gì, rất nhiều đệ tử sau khi rời khỏi thư viện Thánh Hiền thì sẽ gia nhập vào Hứa gia hoặc cổ quốc Thiên Phong, mưu cầu địa vị.
So với ba thế lực còn lại thì thư viện Thánh Hiền thật sự yếu thế hơn một chút.
Những năm gần đây còn yếu hơn.
Đương nhiên, thư viện Thánh Hiền bên này đã bàn xong chuyện, giờ chỉ cần chờ tam đại thế lực đến tận cửa thôi.
Cuộc thi đấu sẽ bắt đầu vào ba ngày sau.
Trong mấy ngày này, toàn bộ thư viện Thánh Hiền có thể nói là tâm điểm chú ý của Bắc Thương.
Tất cả các tông môn lớn nhỏ dẫn môn hạ đệ tử ưu tú theo đều đi vào bên trong nội điện của thư viện Thánh Hiền.
Số lượng quá đông, thư viện Thánh Hiền vốn định để tất cả mọi người quan sát trận đấu.
Thế nhưng thật sự là không có cách nào hết, cuối cùng đành phải hạn chế võ giả cảnh giới Địa Võ trong tông môn không thể xem trận đấu.
Như vậy thì mới có thể xem như tình hình đã ổn định.
Ngày tranh tài cuối cùng cũng diễn ra.
Lần thi đấu này chia ra làm hai cấp độ.
Cuộc tỷ thí giữa các võ giả cảnh giới Thông Thiên dưới ba mươi tuổi.
Cuộc tỷ thí giữa các võ giả cảnh giới Hoá Thần dưới ba mươi tuổi.
Trong ngày thi đấu hôm đó, Tần Ninh cũng đến đấu trường.
Võ trường lớn như vậy, ước chừng có khoảng hơn vạn người đến xem thi đấu.
Khán đài được chia thành bốn khu phân biệt khá rộng rãi.
Thư viện Thánh Hiền ngồi ở phía bắc.
Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền mặc một bộ quần áo trắng, trên mặt mang theo nụ cười ôn hoà đứng ở giữa.
Hai bên trái phải là Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào lần lượt ngồi xuống.
Ở hai bên chính là ba vị đường chủ của Thiên Thánh đường, Địa Thánh đường và Trường Sinh đường cùng với mười mấy vị trưởng lão.
Tần Ninh dẫn theo hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ngồi xuống ghế, Mặc Uyên Lâm ngồi ở bên cạnh Tần Ninh bừng bừng khí thế giới thiệu về ba thế lực khác.
“Chỗ ngồi phía nam, cái người ngồi ở giữa kia chính là tông chủ Thương Hoán của Bắc Thương tông, là cảnh giới vượt qua Hoá Thần, cảnh giới Nhân Vị sơ kì!”
Mặc Uyên Lâm cũng không giới thiệu chi tiết về cảnh giới Nhân Vị.
Trong mắt của ông ta, nếu như Tần Ninh đến từ Tần gia là hậu duệ của Cửu U Đại Đế thì chắc chắn bên trong Tần gia cũng có cảnh giới Nhân Vị.
Khẳng định Tần Ninh hiểu rõ về cảnh giới Nhân Vị.
“Ngồi ở bên cạnh là bốn vị phong chủ”, Mặc Uyên Lâm nói tiếp.
“Trang Thương, Tả Tỉnh Hoa, Vũ Thiếu Uy, Vưu Trường Lộ!”
“Bốn người này đều là cường giả vô địch đứng đầu cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, ở trong Bắc Thương tông ngoại trừ Thương Hoán ra thì bốn người này cũng rất có uy thế”.
Mặc Uyên Lâm thân là đường chủ Trường Sinh đường nhưng cũng chỉ là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển.
Bốn người nhóm Trang Thương đều là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, chỉ có ba vị phó viện trưởng mới có thể so sánh được.
Mặc Uyên Lâm nhìn về phía tây nói: “Đó là người Hứa gia!”
“Trưởng tộc của Hứa gia là Hứa Linh Hoàng, cũng là cảnh giới Nhân Vị sơ kì, mà thuộc hạ của Hứa gia còn có tứ đại gia tộc là Lịch gia, Lăng gia, Thượng gia và Vu gia”.
“Bốn người bên cạnh ông ta lần lượt là trưởng tộc Lịch Hàn của Lịch gia, trưởng tộc Lăng Sơn Hải của Lăng gia, trưởng tộc Thượng Dư Quang của Thượng gia và trưởng tộc Vu Đỉnh Phong của Vu gia”.
“Bốn người này cũng đều là cảnh giới Hoá Thần bát chuyển, cửu chuyển, bốn đại gia tộc dựa vào Hứa gia, bốn người này cũng giữ chức vị trưởng lão trong Hứa gia, cũng là trưởng tộc của mỗi một gia tộc”.
Mặc Uyên Lâm nhìn về phía đông, nói: “Bên kia chính là người của cổ quốc Thiên Phong, quốc chủ Thiên Chung Kiếm của cổ quốc Thiên Phong là cảnh giới Nhân Vị sơ kì, ba thủ hạ chính thân phong thủ phụ”.
“Kinh Viễn Sơn! Khương Như Thần! Tô Triết!”
“Ba người này cũng đều là cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, trung thành tuyệt đối với cổ quốc Thiên Phong”.
Mặc Uyên Lâm giới thiệu vô cùng kĩ càng, mấy phần thực lực, thủ đoạn và điểm lợi hại của các võ giả hàng đầu này đều lần lượt nói ra.
“Đương nhiên, đây mới chỉ là mặt nổi của ba thế lực, mặt chìm thì chắc chắn còn nhiều hơn, nhưng cũng như thư viện Thánh Hiền chúng ta không thể hiện ra bên ngoài mà thôi”.
“Lần này nếu như xảy ra giao tranh thì chắc chắn sẽ là cuộc chiến giữa các cao thủ vô địch cảnh giới Nhân Vị, quyết định thắng bại”.
Mặc Uyên Lâm rốt cuộc cũng không nhịn được nói: “Tần công tử, không biết là cao thủ của Tần gia đã đến chưa?”
Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền là cảnh giới Nhân Vị sơ kì.
Ông ta cũng không cảm thấy trong mấy ngày gần đây có người khác đến ngoại trừ người cường giả của ba thế lực kia.
Tần Ninh sẽ không lừa bọn họ đấy chứ?
“Yên tâm đi, chuyện ta đã đồng ý chắc chắn sẽ làm được”.
Tần Ninh nói tiếp: “Ba thế lực kia nếu dám cố tình ra tay thì ta đương nhiên sẽ giết bọn chúng không chừa một manh giáp, cam đoan khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền các ngươi, bảo đảm căn cơ của thư viện Thánh Hiền!”
Nghe đến đây, Mặc Uyên Lâm lúng túng nở nụ cười, không nói gì nữa.
Nếu như lão tổ đời thứ bảy của bọn họ Mặc Thiên Tử đồng ý ra tay thì mối đe doạ từ ba thế lực kia căn bản chẳng là chuyện gì to tát hết.
Thế nhưng quan hệ giữa lão tổ đời thứ bảy và Mặc gia rất căng thẳng.
Đây đã là chuyện của nhiều năm về trước, gia chủ mỗi một đời của Mặc gia cũng nhiều lần đến lấy lòng Mặc Thiên Tử mới khiến oán niệm của Mặc Thiên Tử với Mặc gia giảm bớt, ít nhất bây giờ có thể nói chuyện cũng đã là tốt lắm rồi.
Còn chuyện ra tay thì không thể nào.
Trừ phi Mặc gia đứng giữa ranh giới tồn vong.
Hào cường tứ phương giờ phút này tụ tập.
Thư viện Thánh Hiền có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Đây là một sự kiện lớn ở toàn bộ đại lục Bắc Thương, cũng là thời khắc mà tứ đại thế lực thể hiện thực lực bá chủ của mình.
Mỗi một lần đầu võ Bắc Thương không biết đã sinh ra bao nhiêu thiên tài xuất chúng.
Mà ai ai sau này hầu như cũng đều trở thành nhân vật lừng lẫy ở đại lục Bắc Thương.
Ví dụ như quốc chủ Thiên Chung Kiếm của cổ quốc Thiên Phong bây giờ, trong một lần đấu võ Bắc Thương đã giành được ngôi vị thiên tử đầu tiên, kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, cổ quốc Thiên Phong hiện nay dưới tay ông ta liên tục phát triển.
“Yên lặng!”
Lúc này, Hạ Tịch Lâm đứng dậy, nhìn xung quanh.
“Đấu võ Bắc Thương lần này tổ chức ở trong thư viện Thánh Hiền chúng ta, ta thay mặt thư viện Thánh Hiền hoan nghênh tất cả mọi người!”
Tiếng nói của Hạ Tịch Lâm không lớn nhưng đủ để mỗi người có mặt ở đây nghe thấy rõ ràng.
“Lần thi đấu này, đệ tử cảnh giới Thông Thiên và đệ tử cảnh giới Hoá Thần sẽ phân ra tỷ thí riêng”.
“Dưới ba mươi tuổi, ta nghĩ tất cả mọi người đều sẽ tuân thủ đúng quy định”.
“Dù sao thì mọi người cũng biết trên võ đài có trận pháp kiểm tra, nếu như không phải tuổi xương dưới ba mươi tuổi đi vào thì sẽ chỉ có một con đường chết”.
Hạ Tịch Lâm mỉm cười nói: “Tại đây, ta mong mọi người sẽ đề cao tinh thần thi đấu chứ không phải liều mạng chém giết, cho nên nếu đối thủ nhận thua sẽ lập tức dừng thi đấu”.
“Trong lúc nguy cấp cũng sẽ có trưởng lão ra tay ngăn cản”.
“Đương nhiên nếu đã là thi đấu thì bị thương hay chết là điều không thể tránh khỏi cho nên ta hy vọng mọi người không cần phải phô trương thanh thế”.
Nhìn tất cả mọi người, Hạ Tịch Lâm cuối cùng nói: “Bây giờ ta tuyên bố, đấu võ Bắc Thương chính thức bắt đầu!”
Bình luận facebook