• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Thiên đạo hữu khuyết (1 Viewer)

Đánh giá: 0/5 từ 0 lượt
  • Chương 96-100

Chương 96 Kiểm tra thử một chút

- Là Long Lân thảo! Chúng ta thực sự nghĩ sai rồi!

Một lúc sau, Âu Dương Thành cười khổ.

Lão là luyện đan sư nổi danh Thiên Huyền vương quốc, bình thường luôn đi chỉ dạy người khác. Thật không nghĩ đến, hôm nay lại là lão phải nghe theo người khác!

- Nếu thật là Long Lân thảo, vòng thứ hai nhận diện trong thời hạn chỉ có một mình ngươi thông qua. Chỉ cần tu vi đạt Chân khí cảnh đỉnh phong trở lên, là có thể trở thành luyện đan học đồ!

Nghe hắn nói vậy, Tôn Đào ngã nhào, thiếu chút khóc.

Có lẽ hắn chính là người tham gia khảo hạch đáng thương nhất. Vừa mới được tuyên bố thông qua, không đến mười phút đồng hồ sau liền bị hủy bỏ tư cách, đổi thành người khác…

Có cần trêu ngươi hắn vậy không? Có cần mạnh mẽ tát mặt ta như vậy không?

Tuy nhiên, dù không cam lòng, nhưng lúc nãy hắn đã nhìn thấy trí nhớ khủng bố của Trương Huyền, nên cũng chỉ có thể nuốt nước mắt vào trong.

Hắn thi cùng lúc với một kẻ quái thai như vậy, không phục sao được a!

-Sau khi khảo hạch kết thúc, ta sẽ tìm một chỗ không người đánh cho hắn một trận. Dù sao ta cũng gần ba mươi, so với đối phương còn lớn hơn mười tuổi. Tu vi của hắn khẳng định không thể mạnh bằng ta, chỉ có võ giả tầng bốn Bì Cốt cảnh mới có thể thắng được!

Trong lúc hắn đang suy nghĩ đầy hung ác, bỗng nghe thấy thanh âm của đối phương vang lên lần nữa.

- Ta là võ giả tầng năm Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong! – Nói xong, Trương Huyền thể hiện tu vi.

Ầm!

Tôn Đào ngã sấp mặt.

Ngươi có cần ác như vậy không? Trí nhớ khủng bố không nói, thực lực còn mạnh như vậy. Ta còn muốn tìm đánh người ta? May mắn ta chưa vọng động, nếu không, chắc chắn sẽ bị đánh thành quả dưa chuột…

- Tốt, tốt! Chúc mừng luyện đan sư học đồ có thêm một thành viên!

Nhìn thấy tu vi của hắn đã đủ điều kiện, Âu Dương Thành không nói nhảm, móc từ trong ngực ra một chiếc huy chương:

- Đây là huy chương của luyện đan sư học đồ. Có cái này, ngươi có thể tự do ra vào Tàng thư khố cấp thấp cả Công hội để học tập. Nếu ngươi mua đan dược do Công hội bán ra cũng sẽ được ưu tiên và hưởng giá ưu đãi!

Luyện đan sư công hội bán đan dược cho người ngoài giá cả rất đắt, nhưng bán cho nội bộ có thể được chiết khấu rất nhiều.

Mặc dù chỉ là học đồ nhưng cũng có thể được coi là nhân viên nội bộ của Công hội.

- Ừm! – Trương Huyền tiếp nhận huy chương, trong lòng vui vẻ.

Hắn tốn bao công sức, vất vả thi học đồ, là để tiến vào Tàng thư khố đọc sách. Cuối cùng mục đích đã đạt được.

- Còn nữa, bây giờ ngươi đã trở thành luyện đan sư học đồ, vì vậy có thể lựa chọn đi theo một vị luyện đan sư, từ đó có nhiều cơ hội tốt tiếp xúc với đan dược. Ta tin tưởng, dựa vào thiên phú của ngươi, không đến mấy năm nữa sẽ trở thành một luyện đan sư chân chính!

Âu Dương Thành nói đến đây liền quay sang Trương Huyền đầy chờ mong.

Rất hiển nhiên, lão là muốn Trương Huyền đi theo mình.

Người thanh niên này có trí nhớ khủng bố như vậy, lại có thiên phú bậc này. Hắn tin tưởng, chỉ cần được dốc lòng dạy bảo, không bao lâu hắn sẽ trở nên nổi bật. Nếu hắn là học đồ của mình, bản thân sẽ có danh khí rất lớn!

Ở bên cạnh, Đỗ Mãn cũng có chung suy nghĩ, ánh mắt sáng ngời.

Nhìn thấy ánh mắt của hai người, Trương Huyền lắc đầu:

- Xin lỗi, tạm thời ta còn chưa có dự định đi theo luyện đan sư học tập!

Bất kể thế nào, hắn cũng là lão sư của Hồng Thiên học viện, lại là người xuyên việt, sao hắn có thể trở thành chân học nghề, chạy việc cho người khác?

Nói đùa cái gì!

Một khi trở thành học đồ, người đó có thể lựa chọn đi theo luyện đan sư hoặc không, hoàn toàn tự nguyện.

- Ta nóng vội quá rồi! Ngươi vừa mới trở thành học đồ, không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Lúc nào suy nghĩ kỹ hẵng quyết định cũng không muộn.

Bị hắn cự tuyệt, Âu Dương Thành biết bản thân quá hấp tấp, bèn lúng túng cười một tiếng.

- Đúng vậy a! Ngươi cứ trở về suy nghĩ thật kỹ. Chỉ có đi theo luyện đan sư, ngươi mới có thể mau chóng trở thành luyện đan sư chính thức! – Đỗ Mãn cũng gật gật đầu.

- Ưm!

Biết ý tứ của đối phương, Trương Huyền gật đầu đáp ứng. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn không nhịn được, hỏi:

- Luyện đan sư công hội của chúng ta có đan dược có thể mở ra thể chất đặc thù không?

Trước đó hắn có hỏi một phục vụ viên, nàng khẳng định không biết. Nhưng trước mắt là hai vị chân chính luyện đan sư của Công hội, là người có địa vị cao nhất, hẳn là co thể biết nhiều hơn một chút.

- Đan dược mở ra thể chất đặc thù? – Âu Dương Thành và Đỗ Mãn liếc mắt nhìn nhau:

- Có thì cũng có, nhưng mà… Mỗi loại thể chất không giống nhau cần sử dụng đan dược khác biệt. Một khi tính sai, không những không thể mở ra thể chất đặc thù, nếu không cẩn thận còn dẫn đến phản tác dụng!

Trương Huyền từng đọc qua quyển sách liên quan, cũng biết điều này. Hắn hỏi tiếp:

- Vậy… Có thư tịch liên quan đến đan dược phù hợp thể chất đặc thù không? Nếu có, có thể cho ta mượn xem một chút sao?

Viên Đào là Long Tê huyết mạch, trước khi giải khai trước đó, càng ít người biết càng an toàn.

Hai vị luyện đan sư này mặc dù không tệ, nhưng biết người biết mặt không biết lòng, khó bảo đảm sẽ không tiết lộ tin tức dẫn đến phiền phức.

Cho nên, chuyện về Long Tê huyết mạch, tốt nhất là ít nói ra ngoài. Chỉ nói là thể chất đặc thù lại không nói người nào, dù cho bọn hắn hoài nghi cũng chỉ nghĩ bản thân mình dùng.

- Thư tịch loại đó có không ít. Nhưng mà, chúng đều ở Tàng thư khố cao đẳng. Dựa theo quy định, chỉ có chính thức luyện đan sư mới có thể tiến vào xem xét. Ngay cả ta cũng không có tư cách đem ra cho ngươi! – Âu Dương Thành lắc đầu.

- Đúng vậy a! Đan dược, thể chất đều là sự tình mà luyện đan sư chân chính mới có thể nghiên cứu. Vì vậy chỉ có Tàng thư khố cao đẳng mới cất giữ. Nếu ngươi thực sự muốn nhìn, chỉ có thể lựa đi theo sau chúng ta, dựa vào thiên phú của ngươi, sau một năm nhất định có thể trùng kích nhất phẩm luyện đan sư. Một khi thành công, chẳng phải muốn xem gì cũng được sao!

Đỗ Mãn luyện đan sư thừa cơ tiêm vào đầu hắn:

- Hơn nữa, khi ngươi trở thành chân chính luyện đan sư, ngươi tiến vào bất kỳ Luyện đan sư công hội ở nơi nào đều nhận được đãi ngộ cực cao, được ưu tiên rất lớn… Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, nếu chỉ mình ngươi tìm tòi, muốn trở thành luyện đan sư cũng phải tốn rất nhiều thời gian. Coi như ngươi có tài năng vượt trội, không tốn mấy năm cũng khó có thể thành công.

- Không thể mượn? – Mặt Trương Huyền nhăn như trái mướp đắng.

Như vậy chẳng phải một phen công phu vất vả từ nãy của hắn đều uổng phí sao?

Vì thi luyện đan sư học đồ, hắn đã tốn không ít công phu và thời gian.

Nếu để cho Tôn Đào, Văn Tuyết, Lý thúc biết suy nghĩ của hắn, nhất định bọn họ sẽ phun một ngụm máu tươi lên mặt hắn.

Chúng ta khổ sở học thuộc lòng các loại thư tịch, tiêu tốn ít nhất sáu, bảy năm. Mấu chốt là chúng ta vất vả như vậy còn không thông qua. Tính toán cẩn thận ngươi mưới bỏ ra hai canh giờ… Phải biết rằng, hai canh giờ trước đến luyện đan học đồ là gì hắn cũng không biết…

Cái này cũng gọi vất vả?

Ngươi… Mẹ nó! Cái này mà gọi là vất vả, vậy đến cùng thì là gì?

- Đúng vậy a! Chỉ khi trở thành luyện đan sư mới có thể đọc sách trong Tàng thư khố cao đẳng . Đây là quy định bắt buộc. Nếu ngươi muốn nghiên cứu cách vận dụng đan dược để mở ra thể chất đặc thù, vẫn là nghĩ biện pháp trở thành luyện đan sư trước đi đã! – Âu Dương Thành nói.

Theo hắn nghĩ, muốn trở thành luyện đan sư, chỉ có thể học tập với chân chính luyện đan sư. Mà trong toàn bộ Thiên Huyền vương thành này, hắn chính là luyện đan sư giỏi nhất. Không chọn hắn còn chọn ai?

Đang nghĩ xem hắn sẽ mở lời với mình thế nào, Âu Dương Thành liền nghe thấy âm thanh của đối phương vang lên.

- Nếu… trở thành luyện đan sư mới có thể xem Tàng thư khố cấp cao sao? Vậy… Làm thế nào để khảo hạch luyện đan sư? - Trương Huyền suy nghĩ một chút:

- Nếu không, ta thi một chút thử xem!

- Ừ! Quyết định này của ngươi rất đúng. Chỉ cần đi theo ta, ta sẽ đem hết toàn lực bồi dưỡng ngươi… A hả?

Nói được một nửa, Âu Dương Thành mới phản ứng lại, thanh âm cũng nghẹn tại cổ họng, con mắt trừng to sắp rơi xuống, gắt gao nhìn về phía thanh niên trước mắt:

- Ngươi… Ngươi nói cái gì?
Chương 97 Luận đan

- Thi thử xem sao?

Không những Âu Dương Thành điên rồi mà mấy người Đỗ Mãn ở một bên cũng từng cái từng cái đầu cũng mê muội.

Đại ca, ngươi cho rằng luyện đan sư là cải trắng, dưa chuột, đi chợ bán thức ăn là có thể mua được một đống hay sao?

Còn thi thử xem, chơi đùa ta đấy à?

Chức nghiệp luyện Đan sư trong thượng cửu lưu đều đứng hàng thứ khá cao, có thể nói là chức nghiệp thuộc hàng đỉnh phong, muốn trở thành một thành viên chính thức ở trong đó, người nào không trải qua nhiều năm học tập, trả giá bằng khổ cực mà người thường khó có thể tưởng tượng ?

Ngươi ngược lại thì tốt, một câu nói, thử xem...

Thử cái em gái ngươi a!

Ngươi biết nội dung sát hạch sao? Ngươi biết phải làm sao để trở thành một vị luyện đan sư hay không?

- Khặc khặc khặc! - Thân thể lắc lắc, cố nén kích động đến sắp thổ huyết, Âu Dương Thành nói thật nhìn sang:

- Muốn trở thành luyện đan sư, không những phải nhận thức dược liệu, không chỉ nhận biết dược liệu đơn giản như vậy, còn cần phối dược, đề dược, luyện dược, ngưng đan, luyện đan,.. không nói cái khác chỉ riêng thủ pháp luyện đan cũng đã có mấy ngàn loại... Không phải dễ dàng liền có thể sát hạch như vậy!

- Đúng đấy, quá trình luyện đan, đối với việc nắm giữ hỏa hầu cũng vô cùng trọng yếu, bất luận cái phân đoạn nào phạm phải sai lầm, đều sẽ dẫn đến thất bại thậm chí có thể dẫn đến nổi lô đan hủy người chết nữa, chỉ có nghiêm túc học tập, học ngày học đêm, luyện tập lặp đi lặp lại, mới có thể thành công, không thể chỉ một lần mà thành được!

Đỗ Mãn cũng giải thích.

- Phức tạp như vậy?

Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ:

- Cái kia xem ra trong vòng nửa tháng là không làm được?

Nửa tháng sau liền muốn cử hành tân sinh thi đấu, hắn tới đây mục đích rất đơn giản, chính là vì có thể tìm tới đan dược giúp Viên Đào, Triệu Nhã mở ra thể chất đặc thù, để cho tu vi tiến nhanh, giành chiến thắng trong Tân Sinh Đại Bỉ.

Trong vòng nửa tháng nhất định phải giải quyết vấn đề này, giải quyết không được, coi như thành luyện đan sư thì được cái gì?

Thông qua trò chuyện cùng Hoàng Ngữ, hắn đã có mục tiêu của chính mình, đó chính là danh sư, lần này Lục Tầm lão sư khiêu chiến bản thân, là nguy hiểm, cũng là một cơ hội, một khi vượt qua, chẳng khác nào có đầy đủ tư lịch, rất có thể được danh sư coi trọng!

Giống như luyện đan sư, muốn trở thành danh sư, nhất định phải trở thành học đồ, đây là bước đi nhất định phải đi.

Không được danh sư coi trọng, làm sao có thể trở thành học đồ?

- Nửa tháng...

Nghe hắn nói như vậy, mọi người lần thứ hai câm nín .

Luyện đan sư, có vị nào không phải làm học đồ rất nhiều năm mới dám sát hạch?

Ngươi ngược lại thì tốt, bên này mới vừa thành học đồ, liền muốn thử sát hạch luyện đan sư, lại còn một hồi thử xem, lại còn có nửa tháng, đùa gì thế!

Đặc biệt là hai người Tôn Đào, Chu Hoa Hoa suýt chút nữa là không nhịn được cởi giày ra mà ném vào mặt Trương Huyền.

Đại ca, ngươi giả vờ như vậy cũng được hay sao?

Sát hạch luyện đan sư còn khó khăn hơn nhiều so với sát hạch học đồ, ngươi không thấy chúng ta vì trở thành học đồ phải giãy giụa sống chết như thế nào không?

Nửa tháng trở thành luyện đan sư?

Ta xem ngươi cũng nên nghĩ lại đi...

- Trương Huyền, không muốn mơ tưởng xa vời, ngươi hiện tại không tới hai mươi tuổi, trước ba mươi tuổi có thể trở thành là luyện đan sư chân chính, coi như đã phá kỷ lục của Thiên Huyền Vương quốc rồi, mười lăm ngày, tuyệt đối không thể! Ta khuyên ngươi vẫn là cố gắng học tập, đi từng bước từng bước một, đừng nghĩ nhiều như vậy...

Âu Dương Thành tận tình khuyên nhủ nói.

Cái tên này tuy là có thiên phú, nhưng mà cũng quá nôn nóng, nửa tháng trở thành luyện đan sư.. Mơ sao gì đẹp vậy!

- Được rồi, nếu khó khăn như vậy, ta liền không thi, lại tìm những biện pháp khác đi!

Nghe đối phương nói phiền phức như vậy, Trương Huyền lắc đầu.

Chức nghiệp Luyện đan sư cũng không để hắn hứng thú quá lớn, nắm giữ Thiên Đạo thần công, đột phá đơn giản giống như ăn cơm uống nước, căn bản không cần dùng đan dược, làm luyện đan sư thì có lợi ích gì?

Nếu không phải vì Triệu Nhã, Viên Đào, hắn căn bản là không cần tới nơi này.

Thấy hắn từ bỏ, Âu Dương Thành, Đỗ Mãn còn tưởng rằng hắn ghét phiền phức, không nhịn được khuyên can:

- Chức nghiệp trong thiên hạ nhiều như vậy, nhưng luyện đan sư cũng được xem như là một trong những chức nghiệp cao quý nhất, ngươi nắm giữ thiên phú tốt như vậy, lại chuyên môn học tập tri thức về dược liệu, không trở thành luyện đan sư, chẳng phải uổng phí hết nhiều năm tâm huyết như vậy?

- Nhiều năm tâm huyết? - Trương Huyền chớp con mắt.

Tổng cộng hai canh giờ, từ đâu tới nhiều năm?

- Ta còn có những chuyện khác phải đi làm, sát hạch luyện đan sư nếu phức tạp như vậy, còn cần luyện chế đan dược, ta khẳng định trong thời gian ngắn cũng học không được, vẫn là quên đi!

Không có quá nhiều do dự, Trương Huyền lắc đầu.

- Ngươi đừng có gấp, sát hạch luyện đan sư, kỳ thực không chỉ có một loại là luyện đan, còn có một loại phương pháp sát hạch khác!

Âu Dương Thành nhớ tới cái gì, đột nhiên nói:

- Ngươi trí nhớ tốt như vậy, có lẽ cái phương pháp này càng thích hợp!

- Ngươi chẳng lẽ nói là... - Đỗ Mãn biến sắc mặt.

- Không sai! - Âu Dương Thành gật gù.

- Có thể... Nhưng ngươi nên biết rõ ràng hậu quả khi thất bại sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc, thậm chí có thể sau đó không có khả năng tiếp tục sát hạch luyện đan sư nữa ...

Đỗ Mãn tràn đầy sốt ruột.

- Ta biết, nhưng muốn nhanh chóng trở thành luyện đan sư, cũng chỉ có cái biện pháp này, bằng không, luyện đan cần muôn vàn thử thách, luyện tập gian khổ, quá trình lặp đi lặp lại, vô số dược liệu chồng chất, trong thời gian ngắn thành công, nói nghe thì dễ!

Âu Dương Thành nói.

- Thế nhưng mà...

- Không chỉ có thế, chúng ta còn phụ trách đem chuyện này nói ra, còn lựa chọn khác có thể sử dụng phương pháp sát hạch đó hay không là do chính hắn quyết định! - Âu Dương Thành lắc lắc đầu.

- Đến cùng phương pháp gì?

Thấy hai người nói náo nhiệt như thế, Trương Huyền không nhịn được nhìn sang.

- Sát hạch luyện đan sư tổng cộng có hai loại phương pháp, loại thứ nhất, chính là chúng ta bình thường luyện đan, chỉ cần có thể luyện chế ra nhất phẩm đan dược, tự nhiên sẽ trở thành nhất phẩm luyện đan sư! Loại này là chính thống nhất, cũng là phương pháp tiêu chuẩn nhất!

Âu Dương Thành không do dự, mở miệng giải thích.

- Loại thứ hai sát hạch, không phải luyện đan, mà là “Luận đan”

- Luận đan?

Trương Huyền vẻ mặt nghi hoặc.

Không chỉ hắn, liền ngay cả mấy người Chu Hoa Hoa, Tôn Đào ở một bên tựa hồ cũng chưa từng nghe nói, tràn đầy mê man.

- Không sai, trong thượng cửu lưu chức nghiệp có một loại chức nghiệp được gọi là cao quý nhất trong các chức nghiệp cao quý, danh sư, chắc hẳn các ngươi đều nghe nói qua đi!

Âu Dương Thành nói.

- Ừm!

Mọi người gật đầu.

Biết thượng, trung, hạ ba loại chức nghiệp, liền khẳng định biết danh sư.

Đây là chức nghiệp xếp hạng cao nhất trong thượng cửu lưu , địa vị cao hơn luyện đan sư không biết bao nhiêu lần.

- Danh sư lợi hại có thể chỉ điểm cho người khác, không chỉ tu vi, mà luyện đan, luyện khí, trận pháp,... đều có thể chỉ điểm được!

Âu Dương Thành giải thích:

- Bất quá, một người trở thành danh sư liền tiêu hao rất nhiều thời gian, thì làm sao có tinh lực học tập luyện đan, luyện khí, thậm chí trở thành luyện đan sư, luyện khí sư?

- Có thể nếu không trở thành một thành viên chính thức ở trong đó, như thế nào chỉ điểm người khác?

- Vì trung hoà tình huống như thế, liền xuất hiện một phương pháp sát hạch đặc thù là phương pháp sát hạch “Luận đan” này!

- Thí dụ như chức nghiệp luyện đan sư của chúng ta, muốn trở thành chân chính luyện đan sư, nhất định phải đi qua lượng lớn thực tiễn, liên tục luyện đan mới có thể thành công, nhưng danh sư khẳng định không có nhiều thời gian tiêu hao như vậy, hắn chỉ cần đem thông hiểu các loại đạo lí của tri thức về luyện đan là được!

- Nói cách khác, hắn không cần chân chính thao tác, chỉ cần có thể đem lý luận nói ra, tương tự có thể sát hạch luyện đan sư thành công!

- Đương nhiên, cái phương pháp sát hạch này không dễ dàng như vậy, cần cùng biện luận với mười vị luyện đan sư chân chính, tỉ mỉ thảo luận rất nhiều chi tiết trong quá trình luyện đan, chỉ cần có một chỗ nói sai, liền không cách nào thông qua, phải chịu sự trừng phạt rất nghiêm khắc!

Âu Dương Thành chậm rãi đem một loại phương pháp sát hạch luyện đan sư khác là “Luận đan” nói một lần.
Chương 98 Ta muốn luận đan

- Ồ? Còn có phương pháp này sao? – Hai mắt Trương Huyền sáng lên.

Nếu thật sự phải luyện chế đan dược nhất phẩm, đối với một người không có nhiều năm kinh nghiệm thực tiễn như Trương Huyền, hắn cũng biết khả năng thành công không lớn, nhưng học luyện đan thì không giống như vậy, có được Thiên Đạo thư viện, chỉ cần có đầy đủ thư tịch, thêm đầy đủ tri thức, việc học tập vô cùng đơn giản!

- Phương pháp này mặc dù rất đơn giản, nhưng cho dù là danh sư cũng sẽ tình nguyện đi học cách luyện đan, chứ sẽ không làm cách này! –Nhìn thấy hắn hưng phấn như vậy, Âu Dương Thành nhịn không được lắc đầu, cắt ngang.

- Tại sao chứ? - Trương Huyền không hiểu.

Rõ ràng lý thuyết thì có thể dễ dàng thông qua, trở thành luyện đan sư, vậy vì sao còn phải đi học luyện đan? Hao tốn nhiều thời gian như vậy?

- Nói thật , bất kỳ nghề nghiệp gì, nếu không có thực tiễn, thì sẽ không thể nào hiểu rõ để càng đào sâu thêm được, lý luận học được nhưng lại nhiều như vậy, không thông qua thực tiễn rèn luyện, không ai dám cam đoan như vậy có phải hay không, hoặc như thế nào mới là chính xác! Ngay cả luyện đan sư cũng không thể nào nắm chắc, chỉ đọc tri thức trong sách thì giỏi lắm cũng chỉ có thể là luyện đan sư biện luận thôi! Ngươi cảm thấy ai có thể chiến thắng? - Âu Dương Thành nói.

- Cái này. . . - Trương Huyền gật đầu.

Có giấy chứng nhận trong tay cũng như không, cần biết việc này muốn học được phải tự mình thực hành! Đây là lời nói thật, cũng là lời lẽ chí lý.

Chỉ học lý thuyết, không đi sâu vào thực tiễn, làm sao biết sai lầm hay chính xác ? Dù là có một chút sai lầm, đan dược cũng sẽ không thể được luyện thành!

Sai một ly, đi một dặm!

- Sau khi luận đan chi pháp xuất hiện, bao năm qua, có không ít hơn ngàn vị danh sư đều thử tiến hành, những người này đều có kinh tài tuyệt diễm, hiểu rất rõ kiến thức luyện đan, có thể thắng bất luận một vị luyện đan sư chân chính nào, đáng tiếc. . . Sau khi bắt đầu luận đan, lại nhiều người thất bại. Trong hơn ngàn vị danh sư, những người thật sự thành công cũng chỉ có thể tính trên đầu ngón tay.

Âu Dương Thành cảm thán.

- Chỉ có thể tính trên đầu ngón tay? - Trương Huyền giật nảy mình.

Một ngàn người thành công không đủ mười? Xác suất này thực sự là quá thấp rồi đi!

- Đúng vậy a, lý luận và thực tiễn vẫn có chênh lệch rất lớn, chính vì vậy, luận đan mặc dù cũng là phương pháp khảo hạch luyện đan sư, cũng không có người nào sử dụng, dần dần cũng bị người ta quên lãng! - Âu Dương Thành lắc đầu.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng bàn luận về đan dược khó hơn luyện đan, trên thực tế luyện đan lại khó hơn.

Không có thực tiễn, đã nhìn tới lý luận, sao có thể thành công?

Có thể nói lý thuyết rõ ràng không sai một chút nào, vậy có thể thấy, nếu hắn tiếp cận thực tiễn, chắc chắn sẽ không tồi.

Đã như vậy, luận đan tuy có chút phiền phức, cũng không bằng khảo hạch luyện đan, như vậy còn đơn giản hơn một chút.

- Người khác không được. . . Ta được a! - Không để ý tới tiếng thở dài của đối phương, Trương Huyền cảm thấy hưng phấn, đôi mắt càng ngày càng sáng hơn.

Luận đan, đối với người khác tới, thật sự có thể là khó hơn, nhưng đối với Trương Huyền mà nói lại cực kỳ đơn giản!

Có được Thiên Đạo thư viện, có thể trực tiếp nhìn ra sai lầm cùng khuyết điểm, lý luận đơn thuần không thông qua thực tiễn, người khác không thể biết chính xác có đúng hay không, nhưng chỉ cần hắn đụng vào một cái, thư viện có thể cho hắn biết đúng sai ngay lập tức!

Dùng cái này luận đan với người khác, đối phương lại không biết đúng sai, chắc chắn hắn có thể ung dung vượt qua!

- Đã có phương pháp này, ta quyết định khảo hạch luận đan luyện đan sư! - Nghĩ vậy, Trương Huyền không do dự nữa, nói thẳng.

- A? –Âu Dương Thành vốn cho rằng nói nhiều như vậy, đối phương thấy khó mà lui, không ngờ tới hắn lại càng thêm kiên định đến vậy, Âu Dương Thành có chút im lặng:

-Ngươi cũng đã biết, hậu quả khi luận đan thất bại là gì rồi chứ?

- Hậu quả ?

- Đúng vậy a, luận đan chí ít cần cùng mười vị luyện đan sư, tiến hành tranh luận, nhiều luyện đan sư như vậy, cũng đều là những người có thân phận địa vị. Không có đại giới, nếu như người người đều khăng khăng muốn thực hiện phương pháp của mình, bọn hắn còn không mệt chết sao? - Âu Dương Thành nói:

- Bởi vậy, công hội quy định, học đồ xin luận đan, thành công thì không sao, nhưng một khi thất bại, mỗi một vị luyện đan sư chí ít bồi thường mười vạn kim tệ! Thứ hai nữa là, tiếp nhận một trăm Sát Thần Côn để nhớ đời! Thứ ba, trong vòng mười năm không cho phép khảo hạch luyện đan sư lần nữa!

Trương Huyền líu lưỡi.

Ba cái trừng phạt này thực sự là rất nặng.

Luận đan chí ít có mười vị luyện đan sư, mỗi người bồi thường mười vạn kim tệ mà nhân lên, cũng đã được một trăm vạn rồi.

Nhiều tiền như vậy, đối với một luyện đan học đồ mà nói, thật sự là một cái giá trên trời, cả một đời chưa chắc họ có thể kiếm được bấy nhiêu đó tiền.

Sát Thần Côn, nghe thì chỉ nghĩ đó là một tên gọi của một hình phạt, nhưng phải biết tu vi của mỗi người mỗi khác, lực đánh xuống mỗi cái cũng mỗi khác, một trăm Sát Thần Côn, cho dù là đánh lên thực lực của mình bây giờ, sau khi bị đánh xong, cũng không khác gì người tàn phế, một hai tháng cũng không cách nào xuống giường.

Về phần dạng thứ ba, đời người có mấy cái mười năm? Trong vòng mười năm không cho phép khảo hạch, chẳng khác nào mười năm không đụng đến đan dược, còn nếu như muốn khảo hạch lại lần nữa, chẳng khác nào vô vọng cả đời.

- Hậu quả rất nghiêm khắc, lại rất khó thi đậu, chỉ có những phương pháp này mới khiến người ta không dám đi thử, theo ta được biết, trải qua mấy trăm năm qua, mười vương quốc lân cận Thiên Huyền vương quốc chúng ta đã không có khảo hạch như vậy nữa rồi!

Trong lời nói của Âu Dương Thành nhẹ nhàng khuyên can:

- Thiên phú của ngươi tốt như vậy, ta thấy ngươi vẫn nên học tập luyện đan từng bước đi, luận đan cũng không thích hợp!

- Ta đã quyết định rồi, dự định tiến hành luận đan, còn mời Âu Dương đại sư giúp ta an bài! - Trương Huyền lắc đầu.

Nói đùa sao, luận đan liền có thể trở thành luyện đan sư, đương nhiên muốn tiến hành.

Không phải, để hắn học loại hình luyện đan kia, không biết phải tốn thêm bao nhiêu thời gian nữa.

Thời gian không kịp không nói, hắn cũng không có nhiều hơi sức để hao phí như vậy a!

- Giúp ngươi an bài ? Ngươi sẽ không. . . liền muốn tiến hành bây giờ chứ?

Âu Dương đại sư lảo đảo một cái.

Ngươi mới vừa trở thành học đồ, ngay cả mấy chuyện luyện đan là cái gì cũng không biết, liền muốn luận đan? Thật hay giả?

Thật sự không có nói đùa chứ?

- Đúng vậy a! - Trương Huyền gật đầu.

- Ngươi. . . Biết nội dung luận đan sao? Ngươi biết luyện đan sư nào sẽ hỏi ngươi cái gì không? Mới vừa trở thành học đồ còn chưa có học hành ngày nào, liền luận đan. . .

Đỗ Mãn đứng một bên cũng im lặng.

- Ta không phải có thể đi Tàng thư khố là nắm được sơ đẳng rồi sao? Những kiến thức nào không hiểu, có thể đi xem một chút a! - Thấy đối phương gấp gáp như vậy, Trương Huyền giải thích.

- Đi xem một chút?

Đám người Đỗ Mãn, Âu Dương Thành suýt chút khóc ra nước mắt.

Đại ca, ngươi còn biết đi xem a!

Ngươi mới vừa thi đậu học đồ, ngay cả Tàng thư khố còn chưa bước vào, liền muốn tham gia luận đan khảo hạch, ngươi thật sự không nói đùa với ta?

Tàng thư khố có được mấy chục vạn quyển sách trong đó, muốn đọc hết toàn bộ đống sách đó, ba năm năm năm cũng không thể nào đọc xong hết được, ngươi còn chưa bước vào, liền muốn luận đan. . .

Là lá gan của ngươi quá mập, hay là đầu óc ngươi có vấn đề đây?

- Ừ, một lát nữa ta sẽ đi Tàng thư khố đọc sách, yên tâm đi, không lãng phí thời gian đâu, chuyện ta thi luận đan, chắc còn phải làm phiền hai vị bận lòng nhiều! - Trương Huyền nói.

- Một lát nữa đọc sách. . . - Đám người lại choáng đầu hoa mắt một lần nữa.

Ngươi dự định lâm trận mới mài gươm?

Sách còn chưa đọc, laị muốn đi luận đan?

Chuyện không có đầu óc như vậy hắn cũng có thể làm ra, tên này mà luyện đan, sẽ không chết người đó chứ?

- Yên tâm đi, ta biết nặng nhẹ, không làm những chuyện bản thân không có chắc chắn, các ngươi mau giúp ta an bài đi, ta phải đi đọc sách rồi! - Trương Huyền thấy mọi người vẫn ngốc tại chỗ như cũ, nhịn không được nói.

- Biết nặng nhẹ?

- Không làm chuyện bản thân không chắc chắn?

Cái đầu ngươi a!

Ngươi biết đan lô là gì không ? Ngươi biết đan dược là tròn hay vuông không? Biết luyện đan sư làm sao tinh luyện ra dược liệu không?

Cái gì cũng không biết, liền muốn khảo hạch luyện đan sư, còn tiến hành luận đan. . . Ngươi xác định có nắm chắc thật sao?

- Được thôi! – Thấy hắn kiên trì, không cách nào khuyên can, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu:

- Ta hiện tại liền giúp người an bài, bất quá, triệu tập nhiều luyện đan sư như vậy, có thể sẽ tốn một chút thời gian, chiều mai tiến hành luận đan! Ngươi tốt nhất dùng khoảng thời gian này nghĩ cho thật kỹ xem bản thân ngươi muốn làm gì đi. Một khi đã bắt đầu, sẽ không thể cứu vãn được nữa đâu!

- Ừ! - Trương Huyền gật đầu, ống tay áo hất lên, một mặt tự tin đầy chính khí, đi về phía trước hai bước, đột nhiên xoay đầu lại:

-Ai, phải rồi, sơ đẳng Tàng thư khố ở đâu vậy?

- . . . - Âu Dương Thành.

- . . . - Đỗ Mãn.

- . . . - Tôn Đào, Chu Hoa Hoa.
Chương 99 Âu Dương Thành choáng toàn tập

Đám người Âu Dương Thành cảm thấy sụp đổ.

Hắn đến ngay cả Tàng thư khố ở nơi nào còn không biết, vậy mà muốn lựa chọn biện pháp luận đan khó khăn như vậy. Bọn hắn thật hoài nghi đầu người này có phải bị cửa kẹp hay không.

Nhưng mà, nếu đối phương đã kiên quyết lựa chọn như vậy, lão cũng không thể khuyên ngăn được.

Sau khi nói vị trí, Trương Huyền liền rời đi. Đỗ Mãn lúc này mới nhìn về phía Âu Dương Thành:

- Hắn… Có phải hắn quá liều lĩnh rồi không?

- Đúng là hắn liều lĩnh. Nhưng ngươi có để ý thấy hắn rất tự tin không? – Âu Dương Thành biểu tình không thể tin nổi.

- Thật không biết hắn lấy đâu ra tự tin!

- Có phải do hắn không biết luận đan rất đáng sợ không? – Nói đến phương pháp khảo hạch này, Đỗ Mãn run run.

- Mặc dù bây giờ ta là nhất tinh luyện đan sư, nhưng nếu để ta luận đan, khẳng định không thể thông qua!

Luận đan mười phần đáng sợ, tương đương dùng tri thức một người đi khiêu chiến với mười vị luyện đan sư. Tri thức của một người dù có phong phú nhưng sao có thể là đối thủ của mười người?

Hơn nữa, mấu chốt là… Ngươi còn chưa từng luyện đan!

Chuyện này giống như nhà sinh học không thể so với đồ tể trực tiếp mổ heo. Mặc dù lý luận tốt đến đâu nhưng không có thực tiễn cũng rất khó thành công.

- Chúng ta đều đã nói rõ ràng cặn kẽ như vậy, hắn không thể không biết! – Âu Dương Thành lắc đầu.

- Người này thật huyền bí!

- Đúng vậy a! Bài thi của hắn ở vòng một là hoàn hảo. Cửa ải thứ hai, hắn không những không sai mà còn giúp chúng ta chỉ điểm… Mấu chốt là, hắn còn trẻ như vậy, thật không biết tại sao có thể có trí nhớ và năng lực suy luận tốt như vậy!

Nhớ tới chuyện vừa rồi, Đỗ Mãn không thể ngừng kinh ngạc.

Trước đó, gia hỏa này biểu hiện quá nổi bật. Chỉ nói về việc nhận biết dược liệu, suy luận dược vật, e rằng bọn hắn đều kém xa tít tắp!

Một học đồ còn mạnh hơn cả luyện đan sư… Nếu không thấy tận mắt, thực sự không ai có thể tin được.

- Kỳ thật, muốn biết hắn lấy đâu ra tự tin cũng rất đơn giản. Không phải hắn muốn đi Tàng thư khố đọc sách sao? Chúng ta có thể phái một người đi theo, kiểu gì cũng sẽ lộ ra manh mối, nhìn ra điều gì đó! – Âu Dương Thành nói.

Người dám đi luận đan, khẳng định kiến thức về luyện đan biết rất nhiều. Chỉ cần cho người đi theo sau lưng, chắc chắn có thể nhìn ra một chút mánh khóe.

- Không sai! – Đỗ Mãn nhẹ gật đầu, vẫy tay:

- Hoa Hoa, ngươi đi Tàng thư khố sơ đẳng nhìn xem hắn đang làm gì. Kín đáo một chút, không nên để hắn phát hiện.

- Ân! – Chu Hoa Hoa đi ra ngoài.

Không lâu sau, vị luyện đan học đồ này trở về, khuôn mặt đầy vẻ kỳ quái.

- Thế nào? Hắn đang làm gì? Có phải đang nhìn một chút phương pháp luyện đan? – Âu Dương Thành quay sang hỏi.

Luyện đan sư tham dự luận đan nhất định sẽ ra những đề bài rất hóc búa và cổ quái, khiến cho người ta rất khó có thể trả lời được. Hắn muốn thông qua, không những cần phải có lượng tri thức phong phú, mà còn cần phải hiểu rõ những phương pháp mà mọi người ít thấy, nói chung là phải đa tài mới được.

- Không có! – Chu Hoa Hoa choáng váng, như thể hắn còn chưa tin vào mắt mình:

- Hắn đang… lật sách!

- Lật sách? Có thể hắn đang muốn tìm quyển sách nào đó đi. Ngươi nói ta nghe hắn lật những quyển nào? – Âu Dương Thành tiếp tục hỏi.

- Lúc ta đến, hắn còn đang lật sách trên giá sách về cơ sở luyện đan. Ta đứng lặng lẽ quan sát thì thấy đó là mấy loại sách như quyển Thủ pháp luận đan cơ sở, Cách tinh luyện dược liệu, Phương pháp giữ lại dược tính, Cách vận chuyển đan lô. Bởi vì không để hắn phát hiện nên ta không dám tới gần. – Chu Hoa Hoa nhớ lại rồi trả lời.

- Thủ pháp luyện đan cơ sở? Cách tinh luyện dược liệu?

- Phương pháp giữ lại dược tính? Cách vận chuyển đan lô? Cái này…

Đỗ Mãn và Âu Dương Thành nhìn nhau, hai người cảm thấy mình như đang ngủ mơ.

Đó là những cuốn sách lý luận cơ bản nhất cho học đồ đấy… Thật giống như ăn cơm uống nước vậy, chỉ cần là luyện đan học đồ đều phải nắm giữ những kiến thức này. Gia hỏa này muốn luận đan cùng người khác, vậy mà bây giờ mới nhìn loại sách này?

Có lầm hay không vậy?

Chuyện này cũng giống như việc ngươi muốn tỷ võ cùng thiên hạ đệ nhất tuyệt thế kiếm khách, mới nhớ đi mua kiếm, học một chút cách dùng kiếm…

Thật hay giả đây?

- Ngươi chắc chắn hắn đọc những quyển sách này?

Âu Dương Thành không nhịn được hỏi.

- Ta cũng không chắc, hình như hắn không phải đọc, mà là… lật sách, liên tục giở sách. Ta cũng không biết hắn đang làm gì! – Chu Hoa Hoa sắp khóc.

Hắn thật sự không biết đối phương đang làm gì. Biểu hiện giống như người bị bệnh thần kinh vậy, bắt đầu từ giá sách hàng thứ nhất, hắn liên tục lật qua. Đọc sách không giống đọc sách, tìm thư không giống tìm thư. Thật bó tay không biết hắn muốn làm gì.

- Lật sách? Tất cả sách mà hắn đi ngang qua? – Âu Dương Thành, Đỗ Mãn chớp chớp mắt.

Tại sao nghe giống như đang nói bậy vậy?

- Hắn giở thế nào? Ngươi làm thử một lần cho chúng ta xem! – Đỗ Mãn nói.

- Được!

Vừa đúng trong phòng có không ít thư tịch, Chu Hoa Hoa tiến lên phía trước, tiện tay cầm lên mười mấy quyển, bàn tay không ngừng lật nhanh. Âm thanh lật sách vang lên ầm ầm.

- Xong rồi?

Thấy hắn lướt qua cuốn sách một lần rồi không động đậy, Âu Dương Thành, Đỗ Mãn đều trợn tròn mắt, không hiểu lắm.

- Đúng vậy a! – Chu Hoa Hoa gật đầu:

- Hắn liên tục làm như vậy, lật hết liền hạ xuống, đi sang một giá sách khác…

- … - Âu Dương Thành, Đỗ Mãn nhìn nhau. Họ đều nhìn ra sự điên cuồng trong mắt đối phương.

Vốn cho rằng gia hỏa này đi sơ đẳng Tàng thư khố tìm sách đọc lại. kết quả, hắn đi lật sách… Hơn nữa, dù người khác lật sách nhanh đến đâu, ít nhất cũng phải nhìn tiêu đề một chút. Hắn ngược lại hay rồi! Loại tốc độ này có thể nhìn cái lông a!

Đừng nói nội dung sách, chỉ sợ tên sách cũng không biết…

- Không phải hắn… muốn kiểm tra chất liệu sách là gì để… thiêu hủy a?

Một lúc lâu sau, Đỗ Mãn đột nhiên thốt lên một câu.

Ngoại trừ lý do muốn đốt sách ra, hắn thực sự không nghĩ ra được lật sách có tác dụng gì.

- Không thể đâu! Sơ đẳng Tàng thư khố mặc dù không chứa đựng bí mật của Luyện đan sư công hội, nhưng cũng không phải ai muốn đốt thì đốt. Hắn là học đồ, chắc là sẽ không lỗ mãng như vậy! – Âu Dương Thành lắc đầu.

Mặc dù lời vừa rồi của Đỗ Mãn có chút hoang đường, nhưng lão cũng thực sự không nghĩ ra lý do tốt hơn. Lông mày lão nhăn thành một cục.

- Vậy ngươi nói xem đến cùng là chuyện gì? Hắn định làm gì? – Đỗ Mãn không nhịn được hỏi.

- Ta… - Âu Dương Thành mờ mịt.

Nói thật, hắn đã từng này tuổi vẫn chưa từng nghe nói đến quái thai như vậy chứ đừng nói là gặp.

- Có phải là hắn… muốn tìm một quyển sách nào đó có chất liệu vô cùng đặc việt, chỉ ngón tay chạm vào mới nhận ra? – Nghẹn họng nửa ngày, lão mới nói ra suy luận.

- Có khả năng…

Hai người ngồi ở bàn trước mặt, mặt cau mày có đầy đau khổ. Sống chết họ cũng không nghĩ ra, Trương Huyền này trong hồ lô bán thuốc gì.

Chỉ trong vòng nửa ngày, các loại lý do đều được nhắc đến, thậm chí suy luận có thể nghĩ ra trong cả cuộc đời này nói ra. Mặc dù vậy ... họ vẫn không biết đối phương đang cố gắng làm gì.

Trong lúc đó, Chu Hoa Hoa đi đi về về Tàng thư khố mấy lần, cập nhật tình huống của đối phương.

Nghe thấy nói đến hắn không hề ngừng nghỉ chút nào, liên tục lật sách, thậm chí ngay cả… những loại sách cơ bản nhất cũng không bỏ qua. Khuôn mặt họ lại trở nên cổ quái, xoắn xuýt, giãy dụa vô cùng khó chịu…

Lúc này mới phát hiện ra, họ vẫn có khả năng nghĩ ra các loại lý do cổ quái khác…
Chương 100 Diêu Hàn nghi ngờ

Ngay khi Trương Huyền đi đến công hội luyện đan sư, Triệu Nhã cũng trở về chỗ ở của nàng.

- Cuối cùng mọi chuyện cũng đã được giải quyết rồi!

Nhìn dược liệu trong tay vừa được Trương lão sư cho, trên khuôn mặt trắng tinh như ngọc lộ của Triệu Nhã cũng tỏ vẻ hưng phấn nhàn nhạt.

Loại cảm giác khó chịu kia, từ nhỏ đến lớn giày vò nàng, nàng sắp không chịu nổi nữa rồi, vừa nghe thấy có thể giải quyết, tất nhiên là không kìm nén được mà hưng phấn.

- Trước tiên đem bụi dược liệu này ép thành bột, pha với nước uống. . .

Đang định tìm đồ để nghiền nátdược liệu, liền nghe được tiếng bước chân vang lên, Diêu Hàn quản gia lén lén lút lút đi tới.

- Tiểu thư, ta. . . đi rồi, không có ai tìm đến làm phiền người chứ?

Hắn đắc tội với cháu nội của Thượng Thần trưởng lão, còn đánh các lão sư khác một trận, vì tránh cho bọn họ gây sự trút giận lên người tiểu thư, gây phiền toái với nàng, nên đi thẳng đến học viện, nhìn Triệu Nhã bình an vô sự rồi hắn mới có thể yên tâm ra về được.

- Tìm ta gây sự? Ai sẽ đến tìm ta gây sự chứ? - Triệu Nhã nhìn về phía Diêu Hàn trước mắt:

- Ta nói này Diêu thúc thúc, ngươi cũng không cần nghi thần nghi quỷ, Trương lão sư thật sự đối với ta rất tốt, cũng là một lão sư cực kỳ có bản lĩnh, xin ngươi đừng tìm hắn để gây sự nữa! - Nàng biết người quản gia này không tin tưởng Trương lão sư một chút nào, nhịn không được liền khuyên giải hắn.

- Đối tốt với ngươi? Hừ, tiểu thư ngươi từ nhỏ đã lớn lên trong thành được cha mẹ bảo bọc, chắn chắn chưa thấy qua lòng người hiểm ác. . . - Diêu Hàn hừ một tiếng, đang muốn nói hết lời, đột nhiên con mắt để ý đến dược liệu mà Triệu Nhã đang cầm trên tay, cả người bỗng nhiên sửng sốt, ngay sau đó không ngừng run rẩy.

- Tiểu thư. . . Ngươi bụi dược liệu này. . . Là lấy ở đâu ra?

- Cái này hả? – Triệu Nhã cúi đầu nhìn thoáng qua, còn giơ dược liệu trong tay lên:

-Đây là dược Trương lão sư đưa cho ta, thân thể ta có chút không thoải mái, hắn cho ta thứ này để cho ta nghiền nát rồi uống!

- Trương lão sư đưa cho ngươi? Sao có thể như vậy? Hắn là một lão sư nghèo kiết xác,… - Diêu Hàn không thể tin được.

- Sao vậy Diêu thúc thúc, bụi dược liệu này có gì không ổn sao? - Triệu Nhã biết đối phương là một người luôn trầm ổn, bộ dáng này chắc chắn là do có chuyện gì đó rất đặc biệt.

- Không phải là không ổn, mà là. . . quá quý rồi! Nếu như ta không nhìn lầm, đây là. . . Hàn Dương Mẫu Thảo! - Diêu Hàn nói.

- Hàn Dương Mẫu Thảo? - Triệu Nhã không biết rõ cho lắm.

- Phải, là Hàn Dương Mẫu Thảo, có tác dụng hơn Hàn Dương Thảo bình thường gấp mười lần! Hàn Dương Thảo không đáng tiền thế nào, thì thứ này đáng tiền thế ấy, trước kia lúc ta đi cùng thành chủ đến những vương quốc khác du lịch, đã từng thấy qua một lần, một gốc có giá trị không dưới mười vạn kim tệ!

Nghe thấy loại thuốc này mắc tiền như vậy, Triệu Nhã giật nảy mình, khuôn mặt biến đổi:

-Diêu thúc thúc, có phải ngươi…. nhìn lầm rồi hay không?

- Không nhìn lầm, đây chắc chắn là Hàn Dương Mẫu Thảo! Đây là dược liệu đắt tiền nhất mà ta từng thấy từ trước đến nay, cho nên có ấn tượng rất sâu sắc đối với nó, sao có thể nhớ lầm được! - Diêu Hàn lại nhìn kỹ một chút, xác nhận.

- Hàn Dương Mẫu Thảo? Mười vạn kim tệ? - Thân thể mềm mại của Triệu Nhã run lên.

- Ngươi nói. . . Đây là dược mà Trương Huyền. . . Trương lão sư đưa cho ngươi?

Diêu Hàn không thể tin được, trong giọng nói cũng đổi hai chữ Trương Huyền thành Trương lão sư.

Hắn không phải là lão sư kém nhất học viện sao? Không phải là người có tiền lương thấp nhất, không đủ ăn đủ mặc hay sao?

Sao lại mua được dược liệu quý giá đến như thế này. . .

- Đúng vậy a! - Triệu Nhã gật đầu.

Lúc Trương lão sư cho nàng, chỉ đơn giản tiện tay ném qua một cái, cũng không có đóng gói gì hết, nhìn như một thứ rẻ tiền không đáng một xu vậy, mình cũng một mực cho là như thế. . . Mười vạn kim tệ! Có thể đủ mua một ngôi nhà ở Vương thành đó.

Hơn nữa còn là một ngôi nhà không nhỏ.

Người khác tặng đồ, đều là gióng trống khua chiêng, hận không thể làm cho tất cả mọi người đều biết giá trị của nó mắc đến mức nào, vị Trương lão sư này thì hoàn toàn ngược lại, sáng tạo công pháp cho riêng mình, còn đưa cho mình một dược liệu quý giá như thế, lại không có chút khoa trương nào, mặt hắn thậm chí còn không thèm để ý chút nào nữa kìa, nếu không phải Diêu thúc thúc nhận ra, e là bản thân đã xem nó là một thứ bình thường mà pha nước uống rồi. . .

Nghĩ vậy, Triệu Nhã trong lòng liền cảm động, hốc mắt ửng đỏ.

- Thứ này ta không thể nhận, thực sự quá quý giá rồi!

Thân thể mềm mại của Triệu Nhã ưỡn một cái, đứng dậy, trong ánh mắt nàng mang theo kiên định.

Mặc dù nàng rất hy vọng có thể giải quyết vấn đề trên thân thể.

Nhưng mình thân là học viên, không có chút hồi báo nào, suốt ngày chỉ biết đưa tay đòi hỏi, nàng làm không được!

Cái khác học sinh đều tặng đồlão sư, Trương lão sư lại từ chối đồ mà bọn hắn tặng, sau lưng họ lại nỗ lực nhiều như vậy, không biết thì thôi, nhưng bây giờ nàng đã biết rồi, không trả mà cứ ở đó thản nhiên tiếp nhận, nàng thật sự không phải là người!

- Diêu thúc thúc, trên người ngươi có bao nhiêu kim phiếu? –Triệu Nhã quay người nhìn qua Diêu Hàn.

- Chỉ có hai vạn! - Diêu Hàn lật một chút, lấy kim phiếu từ trong túi tiền ra đếm.

Hắn mặc dù là quản gia của Bạch Ngọc thành, nhưng lần này hắn chỉ đến vì đưa tiểu thư đi học, cho nên không mang theo quá nhiều tiền trên người.

- Đưa hết cho ta đi! –Triệu Nhã cầm lấy xong, thẳng tiến đi ra khỏi phòng.

Diêu Hàn có chút không yên lòng, đi theo sát nàng.

Rất mau liền tới đến lớp học, giờ phút này đã tan học không còn một bóng người.

Ký túc xá Trương Huyền ở cũng không có hắn ở đó.

Nhìn bộ dáng gấp gáp của tiểu thư, Diêu Hàn không còn cách nào khác, liền vận dụng một chút quan hệ, rất nhanh liền biết, Trương lão sư đi đến công hội luyện đan sư rồi.

Trương Huyền đi đâu cũng không có lén lén lút lút, cho nên một người quản gia của phủ thành chủ tất nhiên sẽ rất nhanh biết được tung tích của hắn.

- Công hội luyện đan sư? Chẳng lẽ bụi dược liệu này. . . Trương lão sư mua ở trong đó sao?

Đôi bàn tay trắng như phấn của Triệu Nhã xiết chặt, ánh mắt chần chờ một lát, răng ngà khẽ nghiến:

-Diêu thúc thúc, đi, chúng ta đi tìm Trương lão sư!

Không trả lại tiền cho đối phương, bụi dược liệu này, nàng không thể nhận lấy được!

Dược liệu quý giá như thế, đã biết giá trị, lại lặng yên không một tiếng động liền không nói lời nào ăn hết, Triệu Nhã nàng sao có thể làm ra những chuyện không biết xấu hổ như vậy được chứ?

Rất mau đã tới đến công hội luyện đan sư.

Hai người họ đến nơi này rồi, việc muốn nghe ngóng hành tung của một người cũng trở nên đơn giản hơn, chỉ chốc lát hai người đã tìm được Văn Tuyết vẫn còn đang tức giận như trước.

- Ngươi nói. . . Trương lão sư, đang làm khảo hạch học đồ luyện đan?

- Trương lão sư ? Sao ngươi lại xưng hô như vậy? Trương Huyền là lão sư? - Văn Tuyết nghi ngờ một chút, gật đầu:

-Ừ, hắn đang khảo hạch học đồ luyện đan!

- Học đồ luyện đan sư?

Triệu Nhã và Diêu Hàn liếc mắt nhìn nhau.

Nhất là Diêu Hàn, cả mặt hắn đều hiện lên bốn chữ: không thể tin được.

- Luyện đan sư học đồ, cần đọc thuộc lòng dược tính của dược vật, dược lý, dược liệu đã có hơn mười vạn loại, không có mấy năm nghiên cứu, học tập thì chắc chắn không thể thi đậu nổi. . .

Đối với nghề luyện đan sư này, Triệu Nhã không hiểu rõ cho lắm, nhưng Diêu Hàn thân là quản gia của Bạch Ngọc thành, nên hắn biết rất rõ ràng, biết khảo hạch học nghề thôi cũng đã khó đến nhường nào.

Một lão sư phế vật nhưng dù sao tuổi của hắn cũng còn trẻ như vậy, lại đi khảo hạch làm học đồ?

- Chắc là không thể nào thi đậu nổi đâu. . . Cái khảo hạch này ta biết,thật sự rất khó. . . - Diêu Hàn nhịn không được hỏi.

- Không cách nào thông qua ? Vừa rồi ta cũng nghĩ như vậy đó! - Nhớ tới chuyện vừa rồi, Văn Tuyết vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi như cũ, nhịn không được cắn môi, khẽ nói:

- Học đồ phải khảo hạch hết thảy ba loại, bài thi loại thứ nhất, hắn chẳng những thông qua, mà còn được max điểm, bây giờ đang tiến hành hạng thứ hai!

- Max điểm? - Thân thể Diêu Hàn run một cái.

Hạng thứ nhất là khảo hạch đặc tính của dược liệu, vô số người mệt mỏi ở nơi này mấy năm, không thể nào thi đậu, tên lão sư hắn vẫn cho là phế vật này lại có thể thuận lợi thông qua, thậm chí còn được max điểm?

Tiện tay xuất ra dược liệu trị giá mười vạn kim tệ tặng người khác, để tiểu thư cam tâm tình nguyện trở thành học viên của hắn như thế, khảo hạch ải thứ nhất học đồ luyện đan được max điểm. . .

Hắn thực sự là lão sư phế vật trong truyền thuyết sao?

Diêu Hàn bắt đầu nghi ngờ đối với những lời đồn bên ngoài về Trương Huyền mà từ trước đến giờ hắn vẫn nghe.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom