-
Chương 101-105
Chương 101 Triệu Nhã cảm động
Tiểu thư khăng khăng một mực bái sư cho nên mấy ngày nay Diêu Hàn cũng đã tỉ mỉ điều tra tên Trương Huyền này.
Vị Trương lão sư này cũng có thể gọi là thiên tài, mười sáu tuổi đã đạt đến võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, đáng tiếc, cũng chỉ tới đó mà thôi, sau đó liền bị vây ở cảnh giới này rồi không có động tĩnh gì nữa, thiên tài đã biến thành rác rưởi.
Thời điểm mười tám tuổi, sát hạch được tư cách giáo sư, một lần đi qua, trở thành lão sư trẻ tuổi nhất của Hồng Thiên học viện, lúc đó còn tên nổi như cồn, trở thành giai thoại, đưa tới không ít lão sư đố kị.
Vốn tưởng rằng vị lão sư trẻ tuổi nhất này có thể dạy dỗ thành tích tốt, Nhất Phi Trùng Thiên, ai biết hiện thực rất tàn khốc, chuyện một người học viên bị tẩu hỏa nhập ma xuất hiện, gây náo loạn khiến cho các học viên được chiêu thu cũng nhao nhao huỷ khóa, cuối cùng sát hạch lão sư cuối kỳ cũng đạt được không điểm, danh tiếng càng ngày càng thảm hại.
Lão sư trẻ tuổi nhất của Hồng Thiên học viện cũng thành chuyện cười to lớn, thành rác rưởi nổi danh nhất Thiên Huyền Vương thành.
Những tin tức này nói chắc như đinh đóng cột, vốn tưởng rằng tiểu thư chỉ là nhất thời hồ đồ, chỉ cần cố gắng khai đạo, nhìn rõ bộ mặt thật của tên lão sư rác rưởi này, nhất định sẽ biết lạc đường mà quay lại!
Giờ khắc này, nghe được hắn đạt được max điểm ở hạng thứ nhất trong kỳ sát hạch luyện đan học đồ này, ý nghĩ thâm căn cố đế kia, không nhịn được cũng có chút dao động.
Luyện đan sư không những đối với dược liệu hiểu rõ cực sâu, với thân thể người càng hiểu biết rất nhiều, bằng không, cũng không thể phối chế đan dược cho người tu luyện được.
Một người có thể đạt max điểm, đứng hạng thứ nhất trong kỳ sát hạch luyện đan học đồ, làm sao có khả năng đem học viên dạy đến mức tẩu hỏa nhập ma?
- Lý luận tốt, không có thực tiễn cũng vô dụng, nội dung sát hạch ở hạng mục thứ hai chính là trong thời gian giới hạn nhận ra mười cây dược liệu, chỉ cần nhận sai một cái, tương tự không cách nào sát hạch thành công...
Văn Tuyết tại một bên hừ nói.
Nàng đối với Trương Huyền này vẫn còn có chút oán giận, vốn tưởng rằng là một tên công tử bột cố ý hấp dẫn sự chú ý của nàng, kết quả là người có chân tài thực học, làm cho nàng bị xấu hổ, có chút không dám đối mặt với đối phương.
Lời còn chưa dứt, liền nhìn thấy hai người đi tới.
Chính là hai trong ba người thông qua hạng thứ nhất sát hạch lúc trước, Tôn Đào cùng Tiễn Văn Man.
- Như thế nào, các ngươi có thông qua sát hạch hay không?
Văn Tuyết tiến lên nghênh tiếp, hỏi.
Thường thường những người sát hạch học đồ đều nhận thức nhau, dù sao cũng cùng ôn tập đã lâu hoặc đã thi cùng nhau vài lần.
- Không có! - Hai người đồng thời lắc lắc đầu.
Tuy rằng trong thâm tâm có chút không cam lòng, nhưng cũng thua tâm phục khẩu phục.
Không phục cũng không được, người ta hạng thứ nhất sát hạch max điểm, hạng mục thứ hai ngay cả sai lầm của luyện đan sư chân chính cũng có thể nhìn ra... Năng lực mạnh, đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.
- Cái kia... Cái tên Trương Huyền kia thì sao?
Nghe nói bọn họ đều không thông qua hạng mục thứ hai, Văn Tuyết không nhịn được hỏi lần nữa.
- Hắn... Thông qua, hiện tại đã là luyện đan học đồ! - Tôn Đào nói.
- Luyện đan học đồ? - Thân thể mềm mại của Văn Tuyết loạng choạng suýt thì ngã.
Lúc trước, thời điểm nàng tán gẫu với đối phương, rõ ràng có thể thấy được, cái tên này đối với dược liệu hay luyện đan, không biết gì cả, thậm chí ngay cả luyện đan sư là cái gì cũng có chút không rõ ràng... Vốn cho là hắn báo danh sát hạch chính là trò cười, trong lòng còn tràn đầy xem thường, kết quả... Người ta không chỉ thông qua cửa thứ nhất, còn liên tục thông qua hai cửa còn lại, thành luyện đan học đồ!
Pha đánh vào mặt này đau lắm đó.
Bản thân nhọc nhằn khổ sở học nhiều năm như vậy, ngay cửa thứ nhất cũng không qua được...
Người ta tùy tiện sát hạch liền trở thành học đồ...
Bản thân mình còn da mặt dày cười nhạo đối phương...
Đến cùng là lấy tự tin từ đâu ra?
- Cái kia... Trương Huyền lão sư lúc nào có thể đi ra?
Triệu Nhã nhìn chung quanh một chút không thấy bóng Trương Huyền đi ra, không nhịn được hỏi.
Nàng không có kinh ngạc như Văn Tuyết, trong lòng nàng, Trương lão sư không gì không làm được, một cái luyện đan học đồ mà thôi, cũng không tính là cái gì.
- Hắn đi tàng thư khố, dự định buổi chiều ngày mai tiến hành Luận đan, sát hạch chính thức luyện đan sư!
Tôn Đào vừa nói trong lòng vẫn như cũ không thể tin được.
Vừa mới trở thành luyện đan học đồ liền muốn Luận đan để trở thành Luyện đan sư, đây là cần can đảm lớn như thế nào a?
- Sát hạch chính thức luyện đan sư?
Văn Tuyết lảo đảo một cái, con mắt trợn lên sắp rơi xuống, suýt hôn mê.
- Buổi chiều ngày mai sát hạch luyện đan sư chính thức?
Điều này không thể là sự thật!
Làm sao giống như là đang nói đùa vậy?
Hơn nữa... Luận đan là cái quỷ gì vậy?
- Luận đan là một loại phương pháp sát hạch luyện đan sư, muốn cùng mười vị chính thức luyện đan sư tiến hành biện luận, phải vượt qua tất cả bọn họ mới được!
Nhìn ra mọi người nghi hoặc, Tôn Đào giải thích một câu:
- Loại phương pháp sát hạch này khó khăn hơn phương pháp luyện đan rất nhiều, mà sau khi thất bại trừng phạt cũng lớn hơn!
Nói đến đây, không nhịn được lắc đầu.
- Luận đan ta từng nhìn thấy qua trong một cuốn thư tịch, độ khó vượt qua luyện đan sát hạch rất nhiều lần, nhất định phải ở trên học thức và lý luận thực tế, vượt qua mười vị chính thức luyện đan sư mới được! Đặc biệt khó!
Lý thúc đè nén sự khiếp sợ trong lòng, gật gật đầu, đồng thời tràn đầy nghi hoặc:
- Hắn tuổi còn trẻ liền trở thành luyện đan học đồ, có nhiều thời gian, làm gì sốt ruột muốn thành Luyện đan sư như thế? Thậm chí tiến hành Luận đan? Hoàn toàn có thể từng bước học tập luyện đan, bởi vì một khi thất bại, hậu quả là bị trừng phạt rất nghiêm trọng!
Không đủ hai mươi tuổi đã trở thành luyện đan học đồ, loại thành tích này coi như trong lịch sử mấy trăm năm, hơn một nghìn năm của luyện đan sư công hội ở Thiên Huyền Vương quốc, đều xếp ở hàng đầu, hoàn toàn có thể chậm mấy năm, củng cố kiến thức, luyện tập thêm vài lần lại tiến hành sát hạch, làm gì mà phải mạo hiểm tiến hành Luận đan?
Phải biết độ khó của phương pháp Luận đan này vượt lên luyện đan đến mấy lần, rất khó có người thành công.
- Ta cũng không biết, thật giống nói phải tìm thư tịch liên quan tới thể chất đặc thù! Mà loại thư tịch này chỉ có trở thành là luyện đan sư chân chính mới có quyền xem qua!
Tôn Đào suy nghĩ một chút, nhớ lại đoạn đối thoại giữa Trương Huyền cùng Âu Dương Thành, Đỗ Mẫn lúc vừa nãy:
- Há, còn giống như đã nói cái gì nửa tháng, tựa hồ có chuyện gì gấp gáp, nhất định phải trong vòng nửa tháng trở thành luyện đan sư, tìm tới những thư tịch này!
- Nửa tháng? Thể chất đặc thù?
Một bên Văn Tuyết mấy người nghe không hiểu ra sao, Triệu Nhã thì sắc mặt trắng nhợt, thân thể mềm mại liên tục lay động.
Nàng là thể chất đặc thù Thuần Âm thân thể.
Điểm ấy là Trương lão sư nói cho nàng.
Nửa tháng, cái kia không phải là ngày tổ chức tân sinh đại bỉ sao? Ở trước nửa tháng ... Lẽ nào Trương lão sư là vì giúp nàng kích hoạt thể chất, tăng cao thực lực?
Thể chất đặc thù không kích hoạt, là không phát huy ra uy lực thực sự!
Nhất định là như vậy!
Xiết chặt nắm đấm, Triệu Nhã cố nén xúc động trong lòng, nhìn về phía Lý thúc:
- Tiền bối, ngươi mới vừa nói Luận đan thất bại sẽ phải chịu trừng phạt rất nghiêm trọng, đến cùng là trừng phạt cái gì?
- Cái này... Ta cũng không rõ lắm! - Lý thúc lắc đầu một cái.
Hắn chỉ là tại trong thư tịch xem qua Luận đan, còn trừng phạt như thế nào cũng không biết.
- Há, cái này ta biết, vừa nãy nghe Âu Dương đại sư nói rồi!
Tôn Đào suy nghĩ một chút, nói:
- Tổng cộng có ba cái, thứ nhất, bồi thường những luyện đan sư khảo hạch kia, mỗi một vị chí ít mười vạn kim tệ, mười vị cũng chính là một trăm vạn kim tệ! Thứ hai, chịu đựng một trăm sát thần côn! Thứ ba, trong vòng mười năm không cho phép sát hạch lần thứ hai!
- Một trăm vạn kim tệ? Một trăm sát thần côn? Mười năm không cho phép thi lại?
Triệu Nhã thân thể mềm mại liên tục run rẩy.
Này trừng phạt thực sự quá nặng đi!
Vì giúp mình kích hoạt thể chất, Trương lão sư dĩ nhiên không tiếc mạo hiểm như vậy...
Lão sư... Cảm tạ ngươi!
Phần ân tình này, Triệu Nhã ta, coi như tan xương nát thịt, cũng khó có thể báo đáp!
Trong phút chốc nước mắt từ trong khoé mắt chảy ra, ướt đẫm cả khuôn mặt của Triệu Nhã, khó có thể ngăn chặn.
Chương 102 Thẳng đến thế giới đỉnh phong
- Hô! Cuối cùng cũng xong!
Từ xế chiều đọc một lần đến mười canh giờ, Trương Huyền lúc này mới dừng lại, thở ra một hơi.
Các sách trong Sơ đẳng Tàng thư khố bao quát Vạn Tượng, tất cả đều là liên quan tới luyện đan, lật coi qua một lượt, coi như có thể khiến thực lực của hắn tăng nhiều, nhưng tất nhiên cũng khiến Trương Huyền có chút mệt mỏi.
Thông qua lật sách như vậy, Trương Huyền rốt cuộc cũng biết, cái Tàng thư khố này, đúng thật là không có thư tịch liên quan tới thể chất đặc thù.
Tất nhiên không tìm thấy đáp án.
Nói cách khác, nhất định phải trở thành luyện đan sư, đi lên Tàng thư khố cấp cao đẳng may ra mới có thể tìm thấy được!
- Những kiến thức cần cho kỳ khảo hạch luyện đan sư chính thức hắn đã có sẵn rồi!
Mặc dù công hội luyện đan sư của Thiên Huyền Vương quốc, chỉ là một phân bộ nho nhỏ, nhưng bởi vì chắc chắn là sau lưng họ có chỗ dựa, cho dù vương triều có thay đổi, công hội cũng vẫn sừng sững không ngã, mấy trăm thành ngàn năm trôi qua, thậm chí chỉ là một Tàng thư khố sơ đẳng thôi, cũng đã ẩn chứa trong đó lượng tri thức hết sức kinh người rồi.
Cho dù là danh sư chân chính, chắc cũng sẽ không có khả năng đọc hết được toàn bộ nhiều sách như vậy, hay sử dụng được mấy phần tri thức bên trong đó, nhưng Trương Huyền lại làm được.
Có nhiều tri thức như vậy, muốn hiểu rõ chuyện luyện đan, nói hắn là người thứ hai trong Thiên Huyền Vương quốc, e rằng sẽ không có người dám nhận danh hiệu đệ nhất.
Đương nhiên, tất cả những gì trong sách vở cũng chỉ là lý luận mà thôi, nếu thật sự muốn hắn động thủ, đừng nói đến luyện đan, chỉ sợ ngay cả lô hỏa hắn còn không biết nên lấy cái nào.
- Đi tìm chút đồ ăn thôi! – Trương Huyền sờ cái bụng sớm đã đói xẹp lép của mình, duỗi thẳng chiếc lưng mệt mỏi một cái, nhanh chân đi ra Tàng thư khố.
Hôm nay sau khi ăn sáng xong, liền lên lớp dạy, rồi đến học tâm khảo vấn, tiếp theo là đi dự buổi khảo hạch luyện đan sư học đồ... Nhiều việc đến nỗi rối tinh rối mù, trong bụng sớm đã réo ầm trời, nếu không phải thực lực tiến bộ, công lực cũng tăng cường không ít, e rằng hắn đã không cầm cự nổi đến giờ này rồi.
Sơ đẳng Tàng thư khố xa hơn cả phòng khảo hạch học đồ, từ bên trong đi tới, Trương Huyền đã nhìn thấy hai người Âu Dương Thành, Đỗ Mãn còn ngồi ở bên trong, tay cầm bút lông, hình như đang viết cái gì đó, biểu tình trên mặt lộ vẻ cổ quái, xoắn xuýt, giãy dụa, khó chịu...
- Các ngươi đang chơi cái gì vậy?
Nhìn thấy bộ dáng của hai luyện đan sư chính thức này, Trương Huyền cảm thấy kỳ quái đi vào.
- A... - Hai người Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đang nghiên cứu Trương Huyền cuối cùng là đọc sách để làm gì, bỗng nhìn thấy hắn đột nhiên đi tới, cả hai đều giật nảy mình, vội vàng dùng tay che một trang giấy trên bàn.
Trương Huyền cúi đầu nhìn sang.
Chỉ thấy trên giấy lộ ra mấy dòng chữ.
- Suy đoán mục đích đến Tàng thư khố đọc sách là để làm gì, thứ nhất, giả vờ chăm chỉ, (ba mươi phiếu ); thứ hai, nhàm chán vô ngồi chơi (một phiếu ); thứ ba, nghiên cứu dữ liệu trong thư tịch (một phiếu )...
Chỉ nhìn cái này mấy dòng chữ, đầu Trương Huyền đã đầy hắc tuyến.
Cái này là viết về mục đích của ta đến Tàng thư khố?
Vừa rồi cũng chỉ có hắn đến Tàng thư khố đọc sách thôi.
Viết về ta thì thôi đi, còn ở đó... ở đó bỏ phiếu cái quỷ gì?
Còn nữa, tại sao giả vờ chăm chỉ lại được bình chọn nhiều nhất, hơn nữa còn đứng hạng nhất nữa chứ...
- Khụ khụ, chúng ta chẳng qua là cảm thấy ngươi đến Tàng thư khố đọc sách có chút kỳ quái, cho nên, nhịn không được mới ở đây… thảo luận một chút... – Thấy Trương Huyền đã thấy nội dung trong giấy, Âu Dương Thành cũng không có dấu diếm nữa, cố nén xấu hổ giải thích.
Một người luôn luôn ăn nói có ý tứ, lúc nào cũng nghiêm túc như luyện đan sư Âu Dương Thành, thế mà lại cùng các luyện đan sư khác trong phòng, nghiên cứu mục đích đọc sách của một tên học đồ, thậm chí còn để cho người khác bỏ phiếu bình chọn... Truyền ra ngoài, thật sự là một chuyện khiến cho người ta khó có thể tin được.
- Ta muốn tìm một quyển sách... Nhưng vẫn không tìm được, cho nên tùy tiện lật qua mấy quyển thôi!
Trương Huyền thuận miệng nói.
Chuyện có trong tay Thiên Đạo thư viện chắc chắn hắn không thể nói ra, nhưng mà mình động tác lật sách vù vù như vậy, đích thị là cũng quá quỷ dị, khó tránh được sự hoài nghi của mọi người, xem ra sau này hắn phải cẩn thận hơn mới được.
Bất quá, chỉ là lật sách, lại không làm gì, những người khác mặc dù hoài nghi, nhưng cũng không hiểu rõ đang làm cái gì, càng không nghĩ tới trong đầu hắn còn có một cái thư viện to lớn hơn.
- Chỉ đơn giản như vậy... - Nghe Trương Huyền nói như vậy, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đều một mặt như táo bón ngây ngốc nhìn hắn.
Bọn hắn nghiên cứu cả một buổi chiều, trà không uống cơm không ăn, còn tưởng rằng Trương Huyền làm như vậy, là có dụng ý đặc biệt gì đó, nhưng họ có nằm mơ cũng không nghĩ ngờ, mục đích của Trương Huyền chỉ đơn giản như vậy.
- Không đơn giản như vậy thì còn có thể có mục đích gì? - Trương Huyền nhìn qua hai người họ.
Dù sao chỉ cần hắn không thừa nhận có Thiên Đạo thư viện trong đầu là được, các loại nói dối, hắn cũng sẽ không đỏ mặt.
- Ây... Được chứ a! - Âu Dương Thành bất đắc dĩ lắc đầu, nghiên cứu đến trưa, không ngờ đáp án của đối phương lại đơn giản như vậy, để che dấu sự xấu hổ, hắn không thể làm gì khác hơn là nói:
- Chuyện luận đan ta đã thông báo cho mười vị luyện đan sư, ngày mai tất cả bọn họ đều sẽ đến! Ngươi cũng chuẩn bị cẩn thận đi, chiều mai tiến hành ngay ở chỗ này!
- Được ! - Trương Huyền gật gật đầu, lại tin tưởng hỏi một chút chuyện liên quan tới quá trình luận đan, hỏi xong mới quay người cáo từ.
Mới vừa ra khỏi phòng, liền nghe được tiếng của Đỗ Mãn vang lên.
- Ngươi thua, nhanh đưa tiền cho ta...
- Ta thua, nhưng ngươi cũng không tính là thắng, ngươi đã cược hắn đang giả vờ chăm chỉ mà! - Âu Dương Thành bất mãn nói.
Trương Huyền lảo đảo.
Các ngươi đều là luyện đan sư đấy, ấy vậy mà lại đi lấy ta ra để đánh cược...
Còn giả vờ chăm chỉ nữa chứ, giả cái đầu của ngươi a!
Trương Huyền ra khỏi phòng, vừa mới đi tới cửa, liền thấy đám người Triệu Nhã đứng ở bên ngoài.
- Sao ngươi lại ở đây?
Trong mắt Trương Huyền lóe lên một tia nghi hoặc.
Đây là công hội luyện đan sư chứ đâu phải học viện, Triệu Nhã chạy tới đây làm gì?
- Trương lão sư, tạ ơn người! - Nhìn thấy hắn xuất hiện, Triệu Nhã cuối cùng cũng nhịn không được nữa, quỳ rạp xuống đất ngay lập tức, trong mắt tràn đầy cảm động.
- Mau đứng dậy đi, cám ơn ta làm gì? - Trương Huyền nhăn mày lại.
Nha đầu này làm gì vậy?
Vừa đến liền quỳ xuống, chẳng lẽ ‘bệnh nặng’ của nàng được chữa khỏi rồi sao?
Nghĩ vậy, Trương Huyền nhịn không được liền hỏi:
- Hàn Dương Mẫu Thảo đó ngươi đã ăn xong rồi sao? Hiệu quả thế nào?
Nghe được bốn chữ "Hàn Dương Mẫu Thảo", thân thể của Diêu Hàn liền chấn động. Ban đầu hắn còn cho rằng Trương Huyền không biết công hiệu của bụi dược liệu này như thế nào, không ngờ Trương Huyền thậm chí còn biết rất rõ.
Xem ra hắn biết bụi cỏ này, vậy chắc chắn sẽ biết giá trị!
Dược liệu giá trị như thế, tiện tay đưa cho học sinh, chỉ vì muốn giúp học sinh mở ra thể chất đặc thù, cho nên mới mạo hiểm đi khảo hạch luyện đan sư...
Không cần biết ngày thường hắn dạy dỗ học sinh thế nào, chỉ riêng phẩm chất đã giúp liền giúp đến cùng này của Trương Huyền đã khiến Diêu Hàn phục sát đất rồi.
- Trương lão sư, là ta trước kia có mắt không biết Thái Sơn, là ta lòng tiểu nhân đo bụng quân tử, xin hãy tha lỗi cho ta. - Diêu Hàn tiến về phía trước một bước, hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
Ngẫm lại những chuyện trước kia hắn đã làm thực sự là rất buồn cười.
Một lão sư có trách nhiệm như thế, sao lại có thể dạy học viên không tốt được? Xem ra những lời đồn đãi bên ngoài, không phải lúc nào cũng chính xác.
- Chuyện này. . . - Nhìn thấy bộ dáng của chủ tớ bọn họ, Trương Huyền chớp chớp hai mắt.
Ai có thể nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì không?
Làm sao ta vừa mới thi luyện đan sư học đồ ra, bọn họ liền trở thành như vậy ?
Rất nhanh Trương Huyền liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.
Đến nơi đây tìm kiếm phương pháp giải quyết thể chất đặc thù, hắn cũng không phải chỉ tìm cho mình Triệu Nhã một cái, mà còn là vì Viên Đào nữa, không ngờ một cách làm bình thường như vậy lại có thể khiến cho nàng cảm động đến mức này.
Bất quá, ngẫm lại bản thân hắn cũng cảm thấy giật mình, ở trong mắt người khác xác xuất thành công của việc khảo hạch luận đan thực sự quá thấp, quá nguy hiểm, bản thân lại không nghĩ gì nhiều mà lao vào, trong mắt bọn họ tự nhiên sẽ cảm thấy mình vì học viên mà có thể từ bỏ tất cả , có thể xông vào bất kỳ khó khăn gì!
Phần tình nghĩa này chính là vô giá!
Hiểu rõ được những chuyện này, Trương Huyền trầm mặc không nói.
Bản thân hắn cảm động sự biết ơn của Triệu Nhã, kỳ thật đối phương làm như vậy, cũng làm cho hắn cảm động bản thân mình.
Trước kia lại dùng những học viên này như một cách để ở lại học viện, hiện tại hắn mới phát hiện, phàm là người, ai cũng sẽ có cảm tình, ngươi đối với người khác thế nào, người khác cũng sẽ đối với ngươi như vậy.
Những hài tử này tò mò, biết ơn, để hắn khắc sâu cảm nhận được trọng trách của một lão sư mà hắn mang trên vai là thiêng liêng đến mức nào.
- Yên tâm đi, làm học viên của ta, ta sẽ đưa các ngươi càng đi càng xa, thẳng đến thế giới đỉnh phong! - Nắm đấm xiết chặt, Trương Huyền trong lòng âm thầm thề.
Giờ phút này, hắn rốt cục hoàn thành trọng trách của một lão sư từ thế giới hiện đại trọng sinh đến đây.
Ầm ầm!
Ý nghĩ này vừa hình thành, chỗ cao nhất trong Thiên Đạo thư viện cũng oanh một tiếng thật lớn, tạo thành một bản thư tịch màu vàng , bất quá, bản thư tịch này, Trương Huyền cũng không nhìn thấy.
Chương 103 Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh (thượng)
- Trương lão sư, tạm thời ta không có đủ tiền để trả tiền mua Hàn Dương Mẫu Thảo. Bây giờ ta gửi ngươi trước một phần, coi như chúng ta Bạch Ngọc thành mua. Chúng ta không thể để ngươi lao tâm khổ tứ vì tiểu thư được…
Không biết nội tâm hắn biến hóa, Diêu Hàn tiến về phía trước, móc trong ngực ra hai vạn kim tệ.
- Không cần. Chỉ là một gốc dược liệu mà thôi, không đáng bao nhiêu! – Trương Huyền lắc đầu.
Hắn vừa mới có cảm giác như một lão sư đầy trách nhiệm, làm sao bây giờ có thể đòi tiền học viên được?
Hơn nữa, một gốc Hàn Dương Mẫu Thảo mà thôi. Hàn dương thảo chỉ một trăm kim tệ một cây, Mẫu Thảo dù quý chắc cũng không hơn nhiều lắm. Bản thân hắn có hơn trăm vạn, làm sao thèm để ý.
Mấu chốt chính là, cọng cỏ này do hắn ra vẻ ngầu mà có được, không phải dùng tiền mua nên có đem tặng cũng không đau lòng.
- Chuyện này… - Thấy đối phương có thái độ kiên quyết, Diêu Hàn đành cất tiền đi, không nhịn được than thở:
- Trương lão sư tiện tay tặng người khác một gốc dược liệu giá mười vạn khiến ta vô cùng khâm phục. Thật buồn cười lúc đầu ta còn nghĩ ngươi muốn lừa gạt tiểu thư nhà chúng ta…
- Cái gì? Mười vạn một cây? – Trương Huyền run rẩy.
Cây Hàn Dương Mẫu Thảo này trị giá mười vạn?
Thật hay giả?
Nếu hắn biết sớm là mười vạn, chắc chắn sẽ nhận khoản tiền đó.
Những người khác đều là học viên biếu quà lão sư, đằng này, hắn lại trả tiền cho họ…
- Đúng vậy a! – Diêu Hàn kỳ quái nhìn sang:
- Chẳng lẽ Trương lão sư không biết giá sao?
- Ta…
Mặc dù trong lòng hắn đang nhỏ máu nhưng cũng biết nhất ngôn cửa đỉnh, tứ mã nan truy. Trương Huyền lập tức nghiêm mặt lại, trên thân toát ra khí tức thế ngoại cao nhân, khinh thường trần tục:
- Dĩ nhiên không phải rồi! Đối với ta, tiền tài không là gì hết. Triệu Nhã đã là đệ tử của ta thì chỉ cần là thứ có ích với nàng, đừng nói chỉ mười vạn một cây dược liệu, cho dù hai mươi vạn, ba mươi vạn, ta cũng không tiếc!
Chuyện đã như vậy, xem ra hắn chỉ có thể thuận nước giong thuyền, bán một lần ân huệ.
- Tiểu thư thực sự đã tìm được một lão sư tốt a!
Thấy bộ dáng này của Trương Huyền, Diêu Hàn thật lòng bái phục.
Khó trách tiểu thư hết lời ca ngợi hắn như vậy. Với phẩm chất này, ai có thể không bội phục được?
Văn Tuyết đứng bên cạnh cũng đỏ mặt, hận không có kẽ đất nào để chui vào.
Người ta là lão sư, hơn nữa lại là người thầy cao thượng như vậy. Bản thân mình không những tưởng lầm là kẻ đến theo đuổi, mà còn nói lời châm chọc, khiêu khích… Nghĩ lại, thật sự buồn cười!
May mắn hắn đại nhân đại lượng không để ý tới… Nếu không chỉ dựa vào thân phận luyện đan học đồ này, đủ để đem bản thân khai trừ, không bao giờ được trở lại!
- Các ngươi trở về đi! Ta cũng phải chuẩn bị cho buổi Luận đan ngày mai!
Chỉ vì mặt mũi mà mười vạn kim tệ bay mất… Thật ra, hắn muốn mười vạn kim tệ này cũng không có gì. Bởi vì đây là tiền của Bạch Ngọc thành, cũng không phải của Triệu Nhã…
Cố nén đau lòng, khóc không ra nước mắt, Trương Huyền đi ra ngoài.
Cơm nước xong xuôi, hắn trở lại học viện cũng đã gần mười hai giờ.
- Dù sao hiện tại cũng không buồn ngủ, nghiên cứu cách đột phá Ích Huyệt cảnh một lát đi!
Ở kiếp trước, hắn chính là một con cú đêm. Hiện tại lại có tu vi và thân thể càng tốt hơn, mặc dù đêm đã khuya nhưng hắn vẫn không hề thấy mệt mỏi.
Hôm tại tại Học Tâm tháp hắn đã lộ ra tu vi của bản thân có được thực lực Ích Huyệt cảnh. Chẳng mấy chốc, học viện sẽ có hành động để mình trở thành trưởng lão.
Trở thành trưởng lão rồi, hắn sẽ có cơ hội đi trưởng lão Tàng thư các xem sách.
Đến lúc đó hắn sẽ tìm được gần như đầy đủ bí tích võ giả tầng sáu để hoàn thiện Thiên Đạo thần công.
Đương nhiên, trước đó, hắn cần nghiên cứu một chút.
Dù sao lúc ở trong nhà Lục Tầm đại sư, hắn đã phục chế lại mười mấy bản bí tịch. Mặc dù độ chưa thể tạo thành bí tịch hoàn chỉnh, nhưng vẫn có tính tham khảo cao.
Tinh thần hắn khẽ động, mười mấy bản thư tịch sao chép từ nhà Lục Tầm đại sư xuất hiện trong não hải.
- Thật ra Ích Huyệt cảnh tu luyện rất đơn giản. Đây chính là một quá trình mở ra các huyệt đạo theo trình tự!
Sau khi nhìn lướt qua một lượt, Trương Huyền liền hiểu được.
Truyền thuyết kể lại, cơ thể con người có tổng cộng một trăm linh tám huyệt đạo. Mỗi người có thể mở ra bảy mươi hai huyệt đạo, hơn nữa để mở ra cần có trình tự. Tùy tình trạng mỗi người cần trình tự khác nhau để đạt được hiệu quả tốt nhất. Nếu không tìm thấy phương pháp chính xác, có thể cả đời chỉ mở được ba mươi, bốn mươi cái huyệt đạo, không thể tiếp tục tiến bộ.
Nó cũng giống như việc làm sạch bùn dưới sông. Chỉ bằng cách lau dọn từ đầu nguồn có thể được làm sạch hoàn toàn. Nếu như bắt đầu từ trung tâm, con sông không chỉ không được rửa sạch, thậm chí có thể làm dòng sông bị tắc nghẽn!
Chính vì vậy việc mở ra một huyệt đạo là rất trọng yếu. Một khi nhầm lẫn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sau này.
- Bản Kim Hỏa Công này nói đầu tiên phải mở ra thần lực huyệt để có sức mạnh mới có thể mở ra càng nhiều huyệt đạo quan trọng hơn. Bản Dịch Dương Quyết lại nói trước tiên cần mở huyệt Trung Xu, bởi vì đây là huyệt ở chính giữa cơ thể…
Mười mấy quyển sách ghi lại huyệt đầu tiên cần mở ra không giống nhau, mỗi quyển đều có lý lẽ riêng.
Người khác nhìn thấy có lẽ sẽ đầu váng mắt hoa, nhưng Trương Huyền có Thiên Đạo thư viện, có thể phân biệt được sai lầm và khuyết điểm. Hắn chỉ cần nhìn qua một lần liền phát hiện, tất cả những thứ này… đều sai lầm!
- Không tìm ra huyệt đạo thứ nhất chẳng khác nào con sông không có đầu nguồn. Một khi ta tính sai, tu luyện về sau sẽ ngày càng phiền phức. Thôi được rồi!
Lại nghiên cứu một hồi, hắn phát hiện những bí tịch này chỉ ra huyệt đạo đầu tiên đều không cái nào chính xác. Trương Huyền đang định từ bỏ, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên.
- Những sách vở này ghi lại huyệt đạo đều là sai lầm. Trên cơ thể người tổng cộng một trăm linh tám huyệt đạo, ta chỉ cần lần lượt thử một chút, chẳng phải sẽ biết được cái nào là thứ nhất, cái nào là thứ hai sao?
Phương pháp mở ra huyệt đạo rất đơn giản, chỉ cần điều động chân khí trùng kích là được. Mấu chốt chính là trình tự. Nếu những cái trên đều là sai lầm, vậy trong một trăm linh tám nơi này chắc chắn sẽ có một cái là chính xác!
Nếu là người khác sẽ không có cách thí nghiệm. Nhưng bản thân hoàn toàn không tồn tại vấn đề này!
Hắn có Thiên Đạo thư viện có thể bài trừ tất cả sai lầm. Cái còn sót lại dĩ nhiên là chính xác!
- Thử xem!
Nghĩ đến điều này, Trương Huyền không hề do dự. Hắn liền tìm giấy bút, ghi ra tất cả một trăm linh tám huyệt đạo trên thân thể. Đầu tiên hắn loại bỏ những huyệt đạo sai lầm, sau đó cũng loại bỏ cả những huyệt đạo chính xác.
Sau khi sửa soạn xong, một trăm linh tám nơi chỉ còn lại hai mươi nơi.
Nhưng không sao, Trương Huyền chỉ cần tiện tay dò xét một phần bí tịch, đem hai mươi nơi đó lần lượt thay vào huyệt đạo thứ nhất.
Ông…
Thiên Đạo thư viện xuất hiện bí tịch mới, ghi ra sai lầm và khuyết điểm.
Sau khi hắn thí nghiệm đến lần thứ mười ba, não hải liền chấn động. Trên bí tịch ghi lại huyệt đạo đầu tiên không một chỗ sai lầm.
- Ha ha… Thành công! Tâm huyệt… Thư viện biểu hiện không có sai lầm, vậy huyệt đạo này chính là nơi đầu tiên Ích Huyệt cảnh cần mở ra.
- Tâm huyệt, đây là huyệt đạo ẩn dấu sâu nhất. Nếu chân khí không tinh khiết, võ giả tầng năm đỉnh phong sẽ không thể nào mở ra. Khó trách, những quyển sách này đều không có…
Xác định được huyệt đạo thứ nhất cần mở ra, trong lòng Trương Huyền đầy hưng phấn.
Tâm huyệt ở vào nơi sâu nhất của trái tim, được mệnh danh là một trong ba mươi sáu huyệt đạo không thể mở ra. Nếu chân khí không tinh khiết, chẳng những không cách nào mở ra, mà thậm chí còn có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Nếu không phải có Thiên Đạo thư viện xác định, hắn cũng không thể tin được đây chính là huyệt đạo đầu tiên.
Khó trách trên đời có nhiều bí tịch như vậy cũng không thể tìm được trình tự chính xác. Thì ra huyệt đạo chính xác lại là… một trong những huyệt đạo được mệnh danh là không thể mở ra.
Hiện tại xem ra, cái gọi là không thể mở thực ra cũng không phải như vậy. Chỉ cần tìm đúng trình tự, hắn có thể thành công!
Chương 104 Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh (hạ)
- Bắt đầu thôi!
Xác định được huyệt đạo, việc còn lại liền đơn giản hơn nhiều. Phương pháp ích huyệt hầu như đều không khác mấy, Trương Huyền không do dự quá nhiều, khống chế chân khí trong cơ thể chậm rãi vọt tới vị trí Tâm Khiếu huyệt.
Ầm ầm!
Thời gian không lâu sau, một tiếng kịch liệt nổ vang, thân thể không tự chủ được lung lay.
Trương Huyền nhất thời cảm thấy tâm thần của mình có sự tăng vọt lên về chất.
Bất luận tốc độ phản ứng hay là cường độ tinh thần đều có bước tiến khổng lồ.
Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh, đột phá thành công rồi!
Giờ khắc này nhắm mắt lại mà nói, có thể cảm nhận được trong cơ thể hắn một chỗ huyệt đạo lóng lánh hào quang chẳng khác nào ngôi sao sáng ngời trong đêm tối.
Ục ục ục!
Huyệt đạo mở ra, linh khí lập tức từ huyệt đạo truyền vào thân thể, để sức mạnh của hắn tăng cường thêm một đỉnh.
- Quá tốt rồi!
Cảm nhận được thân thể biến hóa, Trương Huyền biết vừa nãy đột phá đúng rồi.
- Sau này, cho dù không tìm được công pháp, ta cũng hoàn toàn có thể lần lượt thí nghiệm từng cái một, coi như tu luyện có một vạn con đường, đem sai lầm đều lấy ra rồi sẽ tìm được con đường chính xác...
Con mắt lóe lên vẻ hưng phấn.
Trước chỉ là ý nghĩ thoáng qua trong đầu, không nghĩ tới thật có thể thành công.
Đương nhiên, cũng chính là Ích Huyệt cảnh mới có thể như vậy, thân thể tổng cộng chỉ có 108 nơi huyệt đạo, từng cái từng cái là cố định, chỉ cần lần lượt thí nghiệm từng cái là có thể, thật muốn vô trung sinh hữu* tự sáng tạo công pháp, coi như có Thiên Đạo thư viện cái máy gian lận này, e sợ cũng muốn tươi sống đem hắn làm mệt chết.
*vô trung sinh hữu: từ không hoá có
Kỳ thực Trương Huyền không biết, cái gọi là ba mươi sáu nơi huyệt đạo không cách nào mở ra, không phải là việc không có lửa mà lại có khói, không có chân khí tinh khiết nhất, những huyệt đạo này căn bản không thể mở ra.
Dùng ví dụ đơn giản nhất để hình dung, nếu như nói những chỗ huyệt đạo khác là đường ống to như một người bình thường thì ba mươi sáu nơi huyệt đạo này chính là đường ống to bằng lỗ kim, vẩn đục chân khí giống như nước mang bùn nhão, trong đường ống to như thân người thì có thể chảy xuôi vô sự, nhưng muốn đi qua đường ống giống như lỗ kim thì không thể nào! Chỉ cần vài hạt cát bên trong bùn nhão là có thể đem lỗ thủng ngăn chặn, cưỡng ép xung kích mà nói, nếu không cẩn thận chỉ có thể làm huyệt đạo vỡ vụn, bạo thể mà chết!
Trương Huyền tu luyện Thiên Đạo thần công không có khuyết điểm, chân khí tinh khiết không có tạp chất, giống như là nước tinh khiết, dù cho đường ống chỉ có to bằng lỗ kim, cũng ung dung đi qua, thành công mở ra!
- Tiếp tục thí nghiệm huyệt đạo thứ hai!
Có kinh nghiệm thành công, Trương Huyền tiếp tục nghiên cứu huyệt đạo thứ hai là cái nào, không biết qua bao lâu, nơi huyệt đạo thứ hai cũng thuận lợi mở ra.
Chỉ cần tìm đúng huyệt đạo, liền giống như ngồi thuyền xuôi dòng, đột phá lên đơn giản đến cực điểm.
...
Nơi ở của Triệu Nhã, Diêu Hàn ngồi ở cách đó không xa.
- Tiểu thư, nói một chút vị Trương lão sư này với ta đi, còn có thân thể của ngươi khó chịu chỗ nào, bụi dược liệu này là xảy ra chuyện gì?
Vốn là Diêu Hàn đối với Trương Huyền mang thành kiến rất lớn, nhưng ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy đối phương vì học viên mà không tiếc để cho bản thân vào hiểm cảnh, tiện tay đưa ra dược liệu giá trị mười vạn kim tệ, lông mày cũng không nhíu một cái.
Cái khác có thể che giấu, loại khí chất nhẹ như mây gió, thế ngoại cao nhân này muốn mô phỏng theo cũng không được.
Người nắm giữ khí chất cùng sư đức như vậy, làm sao có khả năng là người xấu lừa gạt nữ hài?
Xem ra vừa bắt đầu bản thân ta đã nghĩ sai rồi!
Hơn nữa, thân thể của tiểu thư luôn luôn khoẻ mạnh, tại sao phải uống thuốc? Hơn nữa còn phải dùng dược liệu quý giá như thế?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
- Trương lão sư... Ta vừa mới bắt đầu cũng mang thành kiến, mãi đến tận tận mắt nhìn thấy, nghe xong lớp học của hắn...
Triệu Nhã đem sự tình ngày đó gặp phải Trương Huyền nói một lần.
Thời điểm nói đến thân thể có ‘Bệnh’ gì, sắc mặt đỏ ửng lên đến tận mang tai.
Nếu như trước, khẳng định thật không tiện mở miệng, sẽ coi bản chất của chính mình có phải là đồi bại hay không, thân thể có phải là có vấn đề gì hay không, mà hiện tại, từ trong miệng của lão sư đã biết đến nguyên do chân chính, cũng là thoải mái.
Thuần Âm thể chất tu luyện Thuần Âm công pháp, thuộc tính Âm càng mạnh, nếu không là nàng tâm thần kiên định, e sợ đã sớm không nhẫn nại được.
- Thuần Âm thể chất? Tiểu thư là Thuần Âm thể chất, chúng ta lại còn không biết để người tu luyện Bạch Ngọc Tố Nữ Công...
Nghe được nữ hài nói bệnh trạng cùng thống khổ phải chịu đựng trong những năm này, Diêu Hàn sắc mặt trắng nhợt.
Hắn cùng phụ thân của Triệu Nhã ngang hàng, từ lâu coi Triệu Nhã như con gái ruột của chính mình mà đối xử, nghĩ đến nếu không là Trương lão sư nhìn ra vấn đề, tiểu thư e sợ vẫn như cũ chìm đắm trong vũng bùn thống khổ, khó có thể rút ra, làm trưởng bối mà một điểm cũng không phát hiện, trong lòng tự trách cùng khó chịu có thể tưởng tượng được.
Thời điểm ở luyện đan sư công hội, liền nghe Triệu Nhã đã nói mình là thể chất đặc thù, lúc đó không tỉ mỉ hỏi dò, nằm mơ đều không nghĩ tới là loại thể chất này, hơn nữa tu luyện Thuần Âm công pháp sau này sẽ mang đến loại hậu quả kia.
- Nếu vị Trương lão sư này có bản lĩnh như vậy, danh tiếng sao lại rác rưởi như thế...
Nghe xong Triệu Nhắc nói chuyện, vị Trương lão sư này tuyệt đối là nhân vật trên trời ít có dưới đất tuyệt không, nếu hắn lợi hại như vậy, danh tiếng sớm đã phải vang xa đi, vì sao kết quả điều tra không chỉ là lão sư sát hạch không điểm lại còn dạy học sinh đến mức tẩu hỏa nhập ma?
- Ngày hôm nay phòng giáo dục bởi vì chuyện của Lưu Dương, tiến hành học tâm tra hỏi...
Tiếp theo Triệu Nhã đem sự tình phát sinh ở học tâm tháp nói một lần.
- Cái gì? Ngươi nói là... Thượng Thần trưởng lão cố ý hãm hại, mới khiến cho hắn danh tiếng kém như thế? Trương lão sư vì chú ý đến mặt mũi của học viện, không có vạch trần? Thực lực của hắn cũng đã đạt đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong?
Diêu Hàn chấn động.
Những tin tức này, không phải chính tai nghe được, tuyệt không thể tin được.
Đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục, dĩ nhiên vô sỉ như vậy!
Mà Trương lão sư... Phẩm chất cao thượng như vậy!
Xem ra, xác thực là bản thân hiểu lầm!
Hơn nữa, không những bản thân hiểu lầm, tất cả mọi người đều hiểu lầm!
- Thượng Thần trưởng lão ta chưa từng thấy, nhưng Thượng Bân lão sư là cháu trai của hắn, tự tư tự lợi, làm người ác độc, gia gia hắn khẳng định cũng không tốt ở chỗ nào đâu...
Đổi làm người khác, nghe được đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục dĩ nhiên xấu xa như vậy, nhất định sẽ hoài nghi một, hai, Diêu Hàn lại không có hoài nghi một chút nào cả.
Hắn chưa từng thấy Thượng Thần nhưng đã thấy qua Thượng Bân.
Mặt của hắn bị tổn thương chính là do đối phương đánh lén mà thành!
Cháu trai đều như vậy, gia gia có thể tốt hơn chỗ nào sao!
Tuyệt đối là một ổ rắn chuột, không đáng nhắc tới!
- Diêu thúc thúc, ngươi hiện tại cũng biết sự tình của Trương lão sư, ta hi vọng sau này ngươi phải tôn trọng hắn đó!
Giải thích xong, Triệu Nhã vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang.
- Yên tâm đi! Thúc thúc không phải người hồ đồ, đã biết rõ ràng những chuyện này, ta biết sau đó nên làm thế nào!
Diêu Hàn gật gù, sầm mặt lại, trong ánh mắt lộ ra tự tin cùng uy nghiêm của một cái đại thành quản gia:
- Bất quá, hai ông cháu Thượng Thần, Thượng Bân làm hại ta xuất hiện hiểu lầm, bại hoại danh dự của Trương lão sư, ta phải cùng Thành chủ thương nghị một hồi, cho hắn một bài học!
- Ừm! Người đáng ghét như thế, nhất định phải chịu đến trừng phạt! Triệu Nhã cũng gật đầu.
Nàng cùng Vương Dĩnh không giống nhau.
Vương Dĩnh tính cách ngoan ngoãn, có chút ngốc nghếch cùng thành thật. Nàng thì khác, là con gái của một vị Thành chủ, tính cách oai hùng, bằng không cũng sẽ không nghe được người khác ca ngợi Trương Huyền, liền thở phì phò vọt thẳng lại đây!
Chính vì như thế, nghe được Diêu Hàn nói muốn giáo huấn hai người Thượng Thần, Thượng Bân, không hề cự tuyệt mà trực tiếp gật đầu đồng ý.
Nếu như không phải tại vị chủ nhiệm phòng giáo dục này, Trương lão sư như thế nào sẽ phải chịu oan ức, bị người liên tục cười nhạo?
Lại làm sao có khả năng có bản lãnh như Trương lão sư lại tuyển không được học viên?
Nhất định phải giáo huấn, phải nhiệt tình cố gắng giáo huấn bọn hắn, muốn cho bọn hắn phải thân bại danh liệt!
- Diêu thúc thúc, làm phiền ngươi đem chuyện này lan rộng ra ngoài đi, càng rộng càng tốt! - Nghĩ tới đây, Triệu Nhã dặn dò.
- Ừm! - Diêu Hàn gật đầu.
Chương 105 Phiền não mới (thượng)
Đôm đốp! Lốp bốp!
Trong một đêm thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh đột phá, thực lực của Trương Huyền cũng không ngừng tăng lên.
- Không ngờ một đêm lại trôi qua nhanh như vậy! - Rốt cục, Trương Huyền cũng mở to mắt.
Giờ phút này trời đã sáng rõ.
Một đêm không ngủ, Trương Huyền không những không cảm thấy rã rời chút nào mà ngược lại tinh thần của hắn lại vô cùng phấn chấn, tinh lực dồi dào.
Dựa vào chân khí của hắn, độ tinh thuần cùng với đặc thù của Thiên Đạo Thần Công, việc bắt đầu đột phá là vô cùng đơn giản, chính là việc tìm huyệt đạo phải tốn một chút thời gian và công sức, dù vậy, một đêm trôi qua, hắn cũng đã thành công đột phá toàn bộ hai mươi huyệt đạo!
Dựa theo tiêu chuẩn bình thường, võ giả chỉ có thể mở ra 72 huyệt đạo, mỗi mười tám huyệt đạo hợp lại tính thành cấp bậc.
Nói cách khác, Ích Huyệt cảnh sơ kỳ là mở ra là từ 1 đến chỗ thứ 18, trung kỳ là từ chỗ thứ 19 đến chỗ thứ 36, hậu kỳ từ 37 đến 54, và đỉnh phong là từ 55 đến chỗ thứ 72!
Đương nhiên, không ít người bởi vì tu luyện chân khí đẳng cấp quá thấp, trình tự khai mở huyệt đạo cũng có vấn đề, mở ra ba mươi, bốn mươi chỗ liền đã có thể đạt tới đỉnh phong, lại không cách nào tiến bộ thêm nữa, chỉ có thể nghĩ biện pháp trùng kích võ giả cấp bảy Thông Huyền cảnh.
Bởi vậy, phân chia cấp bậc này chỉ là trên lý luận , dựa theo tiêu chuẩn của Thiên Huyền Vương quốc, 10 chỗ đã được nâng lên một cấp bậc rồi, nói cách khác, Ích Huyệt cảnh sơ kỳ là 1 đến 10 huyệt đạo, trung kỳ là 11 đến 20 chỗ, hậu kỳ là 21 đến 30 chỗ, đỉnh phong là 31 chỗ trở lên.
Chỉ cần mở ra ba mươi mốt chỗ huyệt đạo trở lên, mặc kệ bao nhiêu huyệt đạo đã được khai mở, tại Thiên Huyền Vương quốc, đều là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong!
Lúc Trương Huyền đạt Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, có được tám đỉnh chi lực, về sau lại tu luyện từ đầu công pháp tầng thứ ba, công lực lại lần nữa tăng lên 12 đỉnh, cộng lại trước kia là 20 đỉnh, hiện tại mở ra 20 chỗ huyệt đạo, nói cách khác, chỉ cần hắn sử dụng chân khí, liền có được 40 đỉnh cự lực, dĩ nhiên có thể so với cường giả Ích Huyệt cảnh đỉnh phong!
Việc khai thông huyệt đạo của người khác, phải mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc có thể khai thông được một cái, hắn nửa đêm có thể khai thông được hai mươi cái liên tiếp. Trong đó chín phần mười thời gian là hắn còn chậm trễ trong việc nghiên cứu. Nếu người khác nghe thấy những chuyện này, chắc chắn bọn họ khó có thể tin được.
Bất quá, Thiên Đạo Thần Công không có chút sai lầm nào, nếu như không có loại Thần công hiệu quả này, chắc chắn không thể làm được những điều không tưởng như vậy.
Ra khỏi phòng, Trương Huyền thuận miệng ăn vài thứ, nhanh chân đi tới lớp học.
... ... ... ... ... ...
- Ngươi nói... Trương lão sư vì giúp ngươi tìm phương pháp kích phát thể chất đặc thù, mà không tiếc trở thành luyện đan sư luận đan? - Trong lớp học, Triệu Nhã đang kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua cho đám Vương Dĩnh nghe một lần.
- Trương lão sư sáng tạo công pháp cho chúng ta, lại còn vì chúng ta mà mạo hiểm như vậy...
- Cho dù có nói thế nào đi chăng nữa, thi đấu tân sinh sắp tới nhất định phải thi đấu đạt thành tích thật tốt, nếu không, chúng ta thật sự có lỗi với công lao dạy dỗ của Trương lão sư!
Mắt của mỗi người trong đám Trịnh Dương đều bừng bừng nhiệt huyết, ngay cả Viên Đào luôn luôn lười biếng cũng kích động không thôi.
Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, Trương lão sư vì bọn hắn nỗ lực nhiều như vậy, thật sự nếu không làm gì đó đền đáp lại công lao của hắn, thật sự sự là quá hờ hững rồi!
- Không được, bây giờ ta phải đi tu luyện
- Ta cũng vậy!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều như được tiếp thêm sức mạnh, trong lòng chỉ có một mục tiêu, chính là làm cho Trương lão sư của bọn họ chiến thắng vẻ vang, tái sinh trong con mắt của những người luôn xem thường bọn họ kia!
- Có chuyện gì vậy? - Đi đến lớp học, chẳng những nhìn thấy tất cả các học viên đều đã tới đông đủ, hơn nữa mỗi người đều đang tu luyện rất nghiêm túc, khắc khổ, Trương Huyền có chút không quen.
Bọn nhóc này đều ăn trúng thuốc gì rồi?
- Lão sư! - Đang định vào lớp, Trương Huyền lại nhìn thấy Vương Đào, Vương Nham và Triệu Nham Phong đi tới.
Vương Đào, Vương Nham là hai học viên Trương Huyền cho phép đến lớp để dự thính, có thể ngồi nghe hắn giảng bài, nhưng sao Triệu Nham Phong cũng đến đây rồi?
- Học trò đã tự tiện rút khóa của Lục lão sư, vì vậy mà mang đến không ít phiền phức cho người, mong lão sư trách phạt!
Sau khi đi vào lớp học, Triệu Nham Phong liền chủ động nhận tội.
Nghe nói như thế, Trương Huyền giờ mới hiểu được, vì sao Lục Tầm lại vô duyên vô cớ đến tìm mình kiếm chuyện.
Thì ra nguyên nhân là do tên này.
Hắn là minh tinh giáo sư có danh khí lớn nhất học viện, mình là lão sư phế vật hạng nhất từ dưới đếm lên, bây giờ vì mấy vụ dự thính vớ vẩn do mình nghĩ ra, mà hai học viên đã chủ động rút chương trình học từ bên hắn, dù là ai đi chăng nữa cũng thật sự khó mà có thể tiếp nhận.
Một khi tin tức truyền đi, sau này làm sao hắn có thể thu nhận được học viên? Làm sao học viên có thể tin phục hắn?
- Vậy ở đây dự thính đi!
Trải qua quá nhiều chuyện phát sinh, nếu như bây giờ lại để cho Triệu Nham Phong trở về, làm không cẩn thận còn tưởng rằng hắn sợ Lục Tầm, đành phải giả bộ như không biết.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là học viên dự thính mà thôi, không cần phải được hắn chỉ điểm thì mới được vào lớp, muốn nghe thì đến nghe, không muốn nghe thì đi, dù sao cũng không tốn quá nhiều thời gian.
- Được, vào lớp đi, công pháp ta cho các ngươi hôm qua, mọi người đã thử tu luyện theo chưa?
Không tiếp tục để ý đến mấy chuyện này, Trương Huyền nhìn về phía đám người Triệu Nhã, Vương Dĩnh.
- Tu luyện rồi! – Tất cả mọi người đều hưng phấn mà hai mắt tỏa sáng.
Công pháp Trương lão sư tự mình sáng tạo cho bọn hắn quả nhiên lợi hại, chỉ tu luyện một đêm, liền có thể cảm giác được công lực trong nội thể được tăng lên đáng kể, hiệu quả hơn những cách bọn họ luyện trước đây gấp mười lần!
Chính vì vậy, bọn họ càng thêm bội phục vị lão sư đang đứng trước mắt mình này!
- Ừ, mỗi người đánh công pháp của mình cho ta xem thử một chút, Vương Dĩnh, bắt đầu từ ngươi trước!
Trương Huyền nhìn sang.
- Dạ! - Vương Dĩnh tiến về phía trước một bước, rất nhanh thi triển một bộ quyền pháp.
- Không tồi! - Xem hết, Trương Huyền khen hắn một câu, sau đó nói một số khuyết điểm trong tu luyện để hắn chỉnh sửa.
Ngay sau đó là đám người Triệu Nhã, Lưu Dương lần lượt đánh ra công pháp mà họ đã tu luyện.
Tổng thể mà nói, tốc độ tu luyện của năm học viên này cũng không chậm, các lão sư khác nhìn thấy, chắc sẽ khen ngợi là tốc độ kinh người.
Bất quá, nửa tháng sau, với loại tiến bộ này, muốn tỷ thí với học viên của Lục Tầm, chỉ còn kém không ít.
Lục Tầm là minh tinh lão sư của học viện, có thể được hắn nhận làm học trò, hầu như đều là những người top đầu mới có thể được thu nhận.
Khảo hạch để nhập học là kỳ thi tổng hợp tố chất và thiên phú của học viên, đám người Triệu Nhã, Vương Dĩnh đều có tiềm lực lớn, mới có thể tiến vào top một trăm, thực lực đơn thuần, chắc chắn không thể vào được lớp của hắn.
Nhất là Viên Đào, hạng thứ nhất từ dưới đếm lên, không lệch chút nào.
Mấy trăm học viên của Lục Tầm, tất nhiên không thể đánh chỉ năm học viên của hắn, như vậy không công bằng, nhất định sẽ chọn ra năm học viên trong số một trăm học viên của hắn.
Mấy trăm cái tên lựa chọn ra năm người, bọn Triệu Nhã nếu muốn chiến thắng, thật sự không phải là chuyện dễ dàng!
Còn có một tin khác, nghe nói ba học viên đỗ đầu trong kỳ khảo hạch nhập học đều là học trò của hắn, hơn nữa bọn họ đều đã đột phá đến võ giả cấp hai!
Một trung đội xếp thứ tư Chu Hồng thôi, năm học viên liên thủ cũng đánh không lại, ba người nhất nhì ba kia, sao bọn họ có thể chống lại?
Tiềm lực, thiên phú, tổng hợp tố chất mặc dù có thể đạt được không ít thành tích trong kỳ thi đấu tân sinh, kỳ thật võ giả coi trọng nhất là thực lực hay là cấp bậc?
Không có thực lực, cấp có cao mấy cũng đều vô dụng.
Tỷ thí trên đài thua trận, tất cả công sức đều sẽ bị phủ nhận.
- Chân tổn thương của Vương Dĩnh còn chưa hoàn toàn hồi phục, có chút không thích ứng được với công pháp của hắn, thực lực toàn thân không thể nào khai thông, chỉ có thể dưỡng bệnh hai tháng may ra mới có thể khá hơn được, chứ thời gian chỉ có nửa tháng, e rằng không kịp.
- Trịnh Dương tu luyện theo công pháp của hắn đã có tiến bộ dũng mãnh, bất quá, thi đấu tân sinh luôn có điểm dừng, một khi bị hạn chế binh khí, ưu thế sẽ biến thành nhược điểm, nhất định phải tu luyện với tay không tấc sắt thì mới có thể khắc chế đối phương được.
- Tay phải có vấn đề của Lưu Dương nhanh nhất cũng phải nửa tháng mới có thể hồi phục hoàn toàn... Ai, thời gian thực sự quá gấp gáp!
Nhìn toàn bộ thư tịch về mọi người trong Thiên Đạo ra nhìn một lần, Trương Huyền xoa xoa mi tâm, tràn đầy ưu sầu.
Tiểu thư khăng khăng một mực bái sư cho nên mấy ngày nay Diêu Hàn cũng đã tỉ mỉ điều tra tên Trương Huyền này.
Vị Trương lão sư này cũng có thể gọi là thiên tài, mười sáu tuổi đã đạt đến võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, đáng tiếc, cũng chỉ tới đó mà thôi, sau đó liền bị vây ở cảnh giới này rồi không có động tĩnh gì nữa, thiên tài đã biến thành rác rưởi.
Thời điểm mười tám tuổi, sát hạch được tư cách giáo sư, một lần đi qua, trở thành lão sư trẻ tuổi nhất của Hồng Thiên học viện, lúc đó còn tên nổi như cồn, trở thành giai thoại, đưa tới không ít lão sư đố kị.
Vốn tưởng rằng vị lão sư trẻ tuổi nhất này có thể dạy dỗ thành tích tốt, Nhất Phi Trùng Thiên, ai biết hiện thực rất tàn khốc, chuyện một người học viên bị tẩu hỏa nhập ma xuất hiện, gây náo loạn khiến cho các học viên được chiêu thu cũng nhao nhao huỷ khóa, cuối cùng sát hạch lão sư cuối kỳ cũng đạt được không điểm, danh tiếng càng ngày càng thảm hại.
Lão sư trẻ tuổi nhất của Hồng Thiên học viện cũng thành chuyện cười to lớn, thành rác rưởi nổi danh nhất Thiên Huyền Vương thành.
Những tin tức này nói chắc như đinh đóng cột, vốn tưởng rằng tiểu thư chỉ là nhất thời hồ đồ, chỉ cần cố gắng khai đạo, nhìn rõ bộ mặt thật của tên lão sư rác rưởi này, nhất định sẽ biết lạc đường mà quay lại!
Giờ khắc này, nghe được hắn đạt được max điểm ở hạng thứ nhất trong kỳ sát hạch luyện đan học đồ này, ý nghĩ thâm căn cố đế kia, không nhịn được cũng có chút dao động.
Luyện đan sư không những đối với dược liệu hiểu rõ cực sâu, với thân thể người càng hiểu biết rất nhiều, bằng không, cũng không thể phối chế đan dược cho người tu luyện được.
Một người có thể đạt max điểm, đứng hạng thứ nhất trong kỳ sát hạch luyện đan học đồ, làm sao có khả năng đem học viên dạy đến mức tẩu hỏa nhập ma?
- Lý luận tốt, không có thực tiễn cũng vô dụng, nội dung sát hạch ở hạng mục thứ hai chính là trong thời gian giới hạn nhận ra mười cây dược liệu, chỉ cần nhận sai một cái, tương tự không cách nào sát hạch thành công...
Văn Tuyết tại một bên hừ nói.
Nàng đối với Trương Huyền này vẫn còn có chút oán giận, vốn tưởng rằng là một tên công tử bột cố ý hấp dẫn sự chú ý của nàng, kết quả là người có chân tài thực học, làm cho nàng bị xấu hổ, có chút không dám đối mặt với đối phương.
Lời còn chưa dứt, liền nhìn thấy hai người đi tới.
Chính là hai trong ba người thông qua hạng thứ nhất sát hạch lúc trước, Tôn Đào cùng Tiễn Văn Man.
- Như thế nào, các ngươi có thông qua sát hạch hay không?
Văn Tuyết tiến lên nghênh tiếp, hỏi.
Thường thường những người sát hạch học đồ đều nhận thức nhau, dù sao cũng cùng ôn tập đã lâu hoặc đã thi cùng nhau vài lần.
- Không có! - Hai người đồng thời lắc lắc đầu.
Tuy rằng trong thâm tâm có chút không cam lòng, nhưng cũng thua tâm phục khẩu phục.
Không phục cũng không được, người ta hạng thứ nhất sát hạch max điểm, hạng mục thứ hai ngay cả sai lầm của luyện đan sư chân chính cũng có thể nhìn ra... Năng lực mạnh, đã vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.
- Cái kia... Cái tên Trương Huyền kia thì sao?
Nghe nói bọn họ đều không thông qua hạng mục thứ hai, Văn Tuyết không nhịn được hỏi lần nữa.
- Hắn... Thông qua, hiện tại đã là luyện đan học đồ! - Tôn Đào nói.
- Luyện đan học đồ? - Thân thể mềm mại của Văn Tuyết loạng choạng suýt thì ngã.
Lúc trước, thời điểm nàng tán gẫu với đối phương, rõ ràng có thể thấy được, cái tên này đối với dược liệu hay luyện đan, không biết gì cả, thậm chí ngay cả luyện đan sư là cái gì cũng có chút không rõ ràng... Vốn cho là hắn báo danh sát hạch chính là trò cười, trong lòng còn tràn đầy xem thường, kết quả... Người ta không chỉ thông qua cửa thứ nhất, còn liên tục thông qua hai cửa còn lại, thành luyện đan học đồ!
Pha đánh vào mặt này đau lắm đó.
Bản thân nhọc nhằn khổ sở học nhiều năm như vậy, ngay cửa thứ nhất cũng không qua được...
Người ta tùy tiện sát hạch liền trở thành học đồ...
Bản thân mình còn da mặt dày cười nhạo đối phương...
Đến cùng là lấy tự tin từ đâu ra?
- Cái kia... Trương Huyền lão sư lúc nào có thể đi ra?
Triệu Nhã nhìn chung quanh một chút không thấy bóng Trương Huyền đi ra, không nhịn được hỏi.
Nàng không có kinh ngạc như Văn Tuyết, trong lòng nàng, Trương lão sư không gì không làm được, một cái luyện đan học đồ mà thôi, cũng không tính là cái gì.
- Hắn đi tàng thư khố, dự định buổi chiều ngày mai tiến hành Luận đan, sát hạch chính thức luyện đan sư!
Tôn Đào vừa nói trong lòng vẫn như cũ không thể tin được.
Vừa mới trở thành luyện đan học đồ liền muốn Luận đan để trở thành Luyện đan sư, đây là cần can đảm lớn như thế nào a?
- Sát hạch chính thức luyện đan sư?
Văn Tuyết lảo đảo một cái, con mắt trợn lên sắp rơi xuống, suýt hôn mê.
- Buổi chiều ngày mai sát hạch luyện đan sư chính thức?
Điều này không thể là sự thật!
Làm sao giống như là đang nói đùa vậy?
Hơn nữa... Luận đan là cái quỷ gì vậy?
- Luận đan là một loại phương pháp sát hạch luyện đan sư, muốn cùng mười vị chính thức luyện đan sư tiến hành biện luận, phải vượt qua tất cả bọn họ mới được!
Nhìn ra mọi người nghi hoặc, Tôn Đào giải thích một câu:
- Loại phương pháp sát hạch này khó khăn hơn phương pháp luyện đan rất nhiều, mà sau khi thất bại trừng phạt cũng lớn hơn!
Nói đến đây, không nhịn được lắc đầu.
- Luận đan ta từng nhìn thấy qua trong một cuốn thư tịch, độ khó vượt qua luyện đan sát hạch rất nhiều lần, nhất định phải ở trên học thức và lý luận thực tế, vượt qua mười vị chính thức luyện đan sư mới được! Đặc biệt khó!
Lý thúc đè nén sự khiếp sợ trong lòng, gật gật đầu, đồng thời tràn đầy nghi hoặc:
- Hắn tuổi còn trẻ liền trở thành luyện đan học đồ, có nhiều thời gian, làm gì sốt ruột muốn thành Luyện đan sư như thế? Thậm chí tiến hành Luận đan? Hoàn toàn có thể từng bước học tập luyện đan, bởi vì một khi thất bại, hậu quả là bị trừng phạt rất nghiêm trọng!
Không đủ hai mươi tuổi đã trở thành luyện đan học đồ, loại thành tích này coi như trong lịch sử mấy trăm năm, hơn một nghìn năm của luyện đan sư công hội ở Thiên Huyền Vương quốc, đều xếp ở hàng đầu, hoàn toàn có thể chậm mấy năm, củng cố kiến thức, luyện tập thêm vài lần lại tiến hành sát hạch, làm gì mà phải mạo hiểm tiến hành Luận đan?
Phải biết độ khó của phương pháp Luận đan này vượt lên luyện đan đến mấy lần, rất khó có người thành công.
- Ta cũng không biết, thật giống nói phải tìm thư tịch liên quan tới thể chất đặc thù! Mà loại thư tịch này chỉ có trở thành là luyện đan sư chân chính mới có quyền xem qua!
Tôn Đào suy nghĩ một chút, nhớ lại đoạn đối thoại giữa Trương Huyền cùng Âu Dương Thành, Đỗ Mẫn lúc vừa nãy:
- Há, còn giống như đã nói cái gì nửa tháng, tựa hồ có chuyện gì gấp gáp, nhất định phải trong vòng nửa tháng trở thành luyện đan sư, tìm tới những thư tịch này!
- Nửa tháng? Thể chất đặc thù?
Một bên Văn Tuyết mấy người nghe không hiểu ra sao, Triệu Nhã thì sắc mặt trắng nhợt, thân thể mềm mại liên tục lay động.
Nàng là thể chất đặc thù Thuần Âm thân thể.
Điểm ấy là Trương lão sư nói cho nàng.
Nửa tháng, cái kia không phải là ngày tổ chức tân sinh đại bỉ sao? Ở trước nửa tháng ... Lẽ nào Trương lão sư là vì giúp nàng kích hoạt thể chất, tăng cao thực lực?
Thể chất đặc thù không kích hoạt, là không phát huy ra uy lực thực sự!
Nhất định là như vậy!
Xiết chặt nắm đấm, Triệu Nhã cố nén xúc động trong lòng, nhìn về phía Lý thúc:
- Tiền bối, ngươi mới vừa nói Luận đan thất bại sẽ phải chịu trừng phạt rất nghiêm trọng, đến cùng là trừng phạt cái gì?
- Cái này... Ta cũng không rõ lắm! - Lý thúc lắc đầu một cái.
Hắn chỉ là tại trong thư tịch xem qua Luận đan, còn trừng phạt như thế nào cũng không biết.
- Há, cái này ta biết, vừa nãy nghe Âu Dương đại sư nói rồi!
Tôn Đào suy nghĩ một chút, nói:
- Tổng cộng có ba cái, thứ nhất, bồi thường những luyện đan sư khảo hạch kia, mỗi một vị chí ít mười vạn kim tệ, mười vị cũng chính là một trăm vạn kim tệ! Thứ hai, chịu đựng một trăm sát thần côn! Thứ ba, trong vòng mười năm không cho phép sát hạch lần thứ hai!
- Một trăm vạn kim tệ? Một trăm sát thần côn? Mười năm không cho phép thi lại?
Triệu Nhã thân thể mềm mại liên tục run rẩy.
Này trừng phạt thực sự quá nặng đi!
Vì giúp mình kích hoạt thể chất, Trương lão sư dĩ nhiên không tiếc mạo hiểm như vậy...
Lão sư... Cảm tạ ngươi!
Phần ân tình này, Triệu Nhã ta, coi như tan xương nát thịt, cũng khó có thể báo đáp!
Trong phút chốc nước mắt từ trong khoé mắt chảy ra, ướt đẫm cả khuôn mặt của Triệu Nhã, khó có thể ngăn chặn.
Chương 102 Thẳng đến thế giới đỉnh phong
- Hô! Cuối cùng cũng xong!
Từ xế chiều đọc một lần đến mười canh giờ, Trương Huyền lúc này mới dừng lại, thở ra một hơi.
Các sách trong Sơ đẳng Tàng thư khố bao quát Vạn Tượng, tất cả đều là liên quan tới luyện đan, lật coi qua một lượt, coi như có thể khiến thực lực của hắn tăng nhiều, nhưng tất nhiên cũng khiến Trương Huyền có chút mệt mỏi.
Thông qua lật sách như vậy, Trương Huyền rốt cuộc cũng biết, cái Tàng thư khố này, đúng thật là không có thư tịch liên quan tới thể chất đặc thù.
Tất nhiên không tìm thấy đáp án.
Nói cách khác, nhất định phải trở thành luyện đan sư, đi lên Tàng thư khố cấp cao đẳng may ra mới có thể tìm thấy được!
- Những kiến thức cần cho kỳ khảo hạch luyện đan sư chính thức hắn đã có sẵn rồi!
Mặc dù công hội luyện đan sư của Thiên Huyền Vương quốc, chỉ là một phân bộ nho nhỏ, nhưng bởi vì chắc chắn là sau lưng họ có chỗ dựa, cho dù vương triều có thay đổi, công hội cũng vẫn sừng sững không ngã, mấy trăm thành ngàn năm trôi qua, thậm chí chỉ là một Tàng thư khố sơ đẳng thôi, cũng đã ẩn chứa trong đó lượng tri thức hết sức kinh người rồi.
Cho dù là danh sư chân chính, chắc cũng sẽ không có khả năng đọc hết được toàn bộ nhiều sách như vậy, hay sử dụng được mấy phần tri thức bên trong đó, nhưng Trương Huyền lại làm được.
Có nhiều tri thức như vậy, muốn hiểu rõ chuyện luyện đan, nói hắn là người thứ hai trong Thiên Huyền Vương quốc, e rằng sẽ không có người dám nhận danh hiệu đệ nhất.
Đương nhiên, tất cả những gì trong sách vở cũng chỉ là lý luận mà thôi, nếu thật sự muốn hắn động thủ, đừng nói đến luyện đan, chỉ sợ ngay cả lô hỏa hắn còn không biết nên lấy cái nào.
- Đi tìm chút đồ ăn thôi! – Trương Huyền sờ cái bụng sớm đã đói xẹp lép của mình, duỗi thẳng chiếc lưng mệt mỏi một cái, nhanh chân đi ra Tàng thư khố.
Hôm nay sau khi ăn sáng xong, liền lên lớp dạy, rồi đến học tâm khảo vấn, tiếp theo là đi dự buổi khảo hạch luyện đan sư học đồ... Nhiều việc đến nỗi rối tinh rối mù, trong bụng sớm đã réo ầm trời, nếu không phải thực lực tiến bộ, công lực cũng tăng cường không ít, e rằng hắn đã không cầm cự nổi đến giờ này rồi.
Sơ đẳng Tàng thư khố xa hơn cả phòng khảo hạch học đồ, từ bên trong đi tới, Trương Huyền đã nhìn thấy hai người Âu Dương Thành, Đỗ Mãn còn ngồi ở bên trong, tay cầm bút lông, hình như đang viết cái gì đó, biểu tình trên mặt lộ vẻ cổ quái, xoắn xuýt, giãy dụa, khó chịu...
- Các ngươi đang chơi cái gì vậy?
Nhìn thấy bộ dáng của hai luyện đan sư chính thức này, Trương Huyền cảm thấy kỳ quái đi vào.
- A... - Hai người Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đang nghiên cứu Trương Huyền cuối cùng là đọc sách để làm gì, bỗng nhìn thấy hắn đột nhiên đi tới, cả hai đều giật nảy mình, vội vàng dùng tay che một trang giấy trên bàn.
Trương Huyền cúi đầu nhìn sang.
Chỉ thấy trên giấy lộ ra mấy dòng chữ.
- Suy đoán mục đích đến Tàng thư khố đọc sách là để làm gì, thứ nhất, giả vờ chăm chỉ, (ba mươi phiếu ); thứ hai, nhàm chán vô ngồi chơi (một phiếu ); thứ ba, nghiên cứu dữ liệu trong thư tịch (một phiếu )...
Chỉ nhìn cái này mấy dòng chữ, đầu Trương Huyền đã đầy hắc tuyến.
Cái này là viết về mục đích của ta đến Tàng thư khố?
Vừa rồi cũng chỉ có hắn đến Tàng thư khố đọc sách thôi.
Viết về ta thì thôi đi, còn ở đó... ở đó bỏ phiếu cái quỷ gì?
Còn nữa, tại sao giả vờ chăm chỉ lại được bình chọn nhiều nhất, hơn nữa còn đứng hạng nhất nữa chứ...
- Khụ khụ, chúng ta chẳng qua là cảm thấy ngươi đến Tàng thư khố đọc sách có chút kỳ quái, cho nên, nhịn không được mới ở đây… thảo luận một chút... – Thấy Trương Huyền đã thấy nội dung trong giấy, Âu Dương Thành cũng không có dấu diếm nữa, cố nén xấu hổ giải thích.
Một người luôn luôn ăn nói có ý tứ, lúc nào cũng nghiêm túc như luyện đan sư Âu Dương Thành, thế mà lại cùng các luyện đan sư khác trong phòng, nghiên cứu mục đích đọc sách của một tên học đồ, thậm chí còn để cho người khác bỏ phiếu bình chọn... Truyền ra ngoài, thật sự là một chuyện khiến cho người ta khó có thể tin được.
- Ta muốn tìm một quyển sách... Nhưng vẫn không tìm được, cho nên tùy tiện lật qua mấy quyển thôi!
Trương Huyền thuận miệng nói.
Chuyện có trong tay Thiên Đạo thư viện chắc chắn hắn không thể nói ra, nhưng mà mình động tác lật sách vù vù như vậy, đích thị là cũng quá quỷ dị, khó tránh được sự hoài nghi của mọi người, xem ra sau này hắn phải cẩn thận hơn mới được.
Bất quá, chỉ là lật sách, lại không làm gì, những người khác mặc dù hoài nghi, nhưng cũng không hiểu rõ đang làm cái gì, càng không nghĩ tới trong đầu hắn còn có một cái thư viện to lớn hơn.
- Chỉ đơn giản như vậy... - Nghe Trương Huyền nói như vậy, Âu Dương Thành và Đỗ Mãn đều một mặt như táo bón ngây ngốc nhìn hắn.
Bọn hắn nghiên cứu cả một buổi chiều, trà không uống cơm không ăn, còn tưởng rằng Trương Huyền làm như vậy, là có dụng ý đặc biệt gì đó, nhưng họ có nằm mơ cũng không nghĩ ngờ, mục đích của Trương Huyền chỉ đơn giản như vậy.
- Không đơn giản như vậy thì còn có thể có mục đích gì? - Trương Huyền nhìn qua hai người họ.
Dù sao chỉ cần hắn không thừa nhận có Thiên Đạo thư viện trong đầu là được, các loại nói dối, hắn cũng sẽ không đỏ mặt.
- Ây... Được chứ a! - Âu Dương Thành bất đắc dĩ lắc đầu, nghiên cứu đến trưa, không ngờ đáp án của đối phương lại đơn giản như vậy, để che dấu sự xấu hổ, hắn không thể làm gì khác hơn là nói:
- Chuyện luận đan ta đã thông báo cho mười vị luyện đan sư, ngày mai tất cả bọn họ đều sẽ đến! Ngươi cũng chuẩn bị cẩn thận đi, chiều mai tiến hành ngay ở chỗ này!
- Được ! - Trương Huyền gật gật đầu, lại tin tưởng hỏi một chút chuyện liên quan tới quá trình luận đan, hỏi xong mới quay người cáo từ.
Mới vừa ra khỏi phòng, liền nghe được tiếng của Đỗ Mãn vang lên.
- Ngươi thua, nhanh đưa tiền cho ta...
- Ta thua, nhưng ngươi cũng không tính là thắng, ngươi đã cược hắn đang giả vờ chăm chỉ mà! - Âu Dương Thành bất mãn nói.
Trương Huyền lảo đảo.
Các ngươi đều là luyện đan sư đấy, ấy vậy mà lại đi lấy ta ra để đánh cược...
Còn giả vờ chăm chỉ nữa chứ, giả cái đầu của ngươi a!
Trương Huyền ra khỏi phòng, vừa mới đi tới cửa, liền thấy đám người Triệu Nhã đứng ở bên ngoài.
- Sao ngươi lại ở đây?
Trong mắt Trương Huyền lóe lên một tia nghi hoặc.
Đây là công hội luyện đan sư chứ đâu phải học viện, Triệu Nhã chạy tới đây làm gì?
- Trương lão sư, tạ ơn người! - Nhìn thấy hắn xuất hiện, Triệu Nhã cuối cùng cũng nhịn không được nữa, quỳ rạp xuống đất ngay lập tức, trong mắt tràn đầy cảm động.
- Mau đứng dậy đi, cám ơn ta làm gì? - Trương Huyền nhăn mày lại.
Nha đầu này làm gì vậy?
Vừa đến liền quỳ xuống, chẳng lẽ ‘bệnh nặng’ của nàng được chữa khỏi rồi sao?
Nghĩ vậy, Trương Huyền nhịn không được liền hỏi:
- Hàn Dương Mẫu Thảo đó ngươi đã ăn xong rồi sao? Hiệu quả thế nào?
Nghe được bốn chữ "Hàn Dương Mẫu Thảo", thân thể của Diêu Hàn liền chấn động. Ban đầu hắn còn cho rằng Trương Huyền không biết công hiệu của bụi dược liệu này như thế nào, không ngờ Trương Huyền thậm chí còn biết rất rõ.
Xem ra hắn biết bụi cỏ này, vậy chắc chắn sẽ biết giá trị!
Dược liệu giá trị như thế, tiện tay đưa cho học sinh, chỉ vì muốn giúp học sinh mở ra thể chất đặc thù, cho nên mới mạo hiểm đi khảo hạch luyện đan sư...
Không cần biết ngày thường hắn dạy dỗ học sinh thế nào, chỉ riêng phẩm chất đã giúp liền giúp đến cùng này của Trương Huyền đã khiến Diêu Hàn phục sát đất rồi.
- Trương lão sư, là ta trước kia có mắt không biết Thái Sơn, là ta lòng tiểu nhân đo bụng quân tử, xin hãy tha lỗi cho ta. - Diêu Hàn tiến về phía trước một bước, hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
Ngẫm lại những chuyện trước kia hắn đã làm thực sự là rất buồn cười.
Một lão sư có trách nhiệm như thế, sao lại có thể dạy học viên không tốt được? Xem ra những lời đồn đãi bên ngoài, không phải lúc nào cũng chính xác.
- Chuyện này. . . - Nhìn thấy bộ dáng của chủ tớ bọn họ, Trương Huyền chớp chớp hai mắt.
Ai có thể nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì không?
Làm sao ta vừa mới thi luyện đan sư học đồ ra, bọn họ liền trở thành như vậy ?
Rất nhanh Trương Huyền liền hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.
Đến nơi đây tìm kiếm phương pháp giải quyết thể chất đặc thù, hắn cũng không phải chỉ tìm cho mình Triệu Nhã một cái, mà còn là vì Viên Đào nữa, không ngờ một cách làm bình thường như vậy lại có thể khiến cho nàng cảm động đến mức này.
Bất quá, ngẫm lại bản thân hắn cũng cảm thấy giật mình, ở trong mắt người khác xác xuất thành công của việc khảo hạch luận đan thực sự quá thấp, quá nguy hiểm, bản thân lại không nghĩ gì nhiều mà lao vào, trong mắt bọn họ tự nhiên sẽ cảm thấy mình vì học viên mà có thể từ bỏ tất cả , có thể xông vào bất kỳ khó khăn gì!
Phần tình nghĩa này chính là vô giá!
Hiểu rõ được những chuyện này, Trương Huyền trầm mặc không nói.
Bản thân hắn cảm động sự biết ơn của Triệu Nhã, kỳ thật đối phương làm như vậy, cũng làm cho hắn cảm động bản thân mình.
Trước kia lại dùng những học viên này như một cách để ở lại học viện, hiện tại hắn mới phát hiện, phàm là người, ai cũng sẽ có cảm tình, ngươi đối với người khác thế nào, người khác cũng sẽ đối với ngươi như vậy.
Những hài tử này tò mò, biết ơn, để hắn khắc sâu cảm nhận được trọng trách của một lão sư mà hắn mang trên vai là thiêng liêng đến mức nào.
- Yên tâm đi, làm học viên của ta, ta sẽ đưa các ngươi càng đi càng xa, thẳng đến thế giới đỉnh phong! - Nắm đấm xiết chặt, Trương Huyền trong lòng âm thầm thề.
Giờ phút này, hắn rốt cục hoàn thành trọng trách của một lão sư từ thế giới hiện đại trọng sinh đến đây.
Ầm ầm!
Ý nghĩ này vừa hình thành, chỗ cao nhất trong Thiên Đạo thư viện cũng oanh một tiếng thật lớn, tạo thành một bản thư tịch màu vàng , bất quá, bản thư tịch này, Trương Huyền cũng không nhìn thấy.
Chương 103 Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh (thượng)
- Trương lão sư, tạm thời ta không có đủ tiền để trả tiền mua Hàn Dương Mẫu Thảo. Bây giờ ta gửi ngươi trước một phần, coi như chúng ta Bạch Ngọc thành mua. Chúng ta không thể để ngươi lao tâm khổ tứ vì tiểu thư được…
Không biết nội tâm hắn biến hóa, Diêu Hàn tiến về phía trước, móc trong ngực ra hai vạn kim tệ.
- Không cần. Chỉ là một gốc dược liệu mà thôi, không đáng bao nhiêu! – Trương Huyền lắc đầu.
Hắn vừa mới có cảm giác như một lão sư đầy trách nhiệm, làm sao bây giờ có thể đòi tiền học viên được?
Hơn nữa, một gốc Hàn Dương Mẫu Thảo mà thôi. Hàn dương thảo chỉ một trăm kim tệ một cây, Mẫu Thảo dù quý chắc cũng không hơn nhiều lắm. Bản thân hắn có hơn trăm vạn, làm sao thèm để ý.
Mấu chốt chính là, cọng cỏ này do hắn ra vẻ ngầu mà có được, không phải dùng tiền mua nên có đem tặng cũng không đau lòng.
- Chuyện này… - Thấy đối phương có thái độ kiên quyết, Diêu Hàn đành cất tiền đi, không nhịn được than thở:
- Trương lão sư tiện tay tặng người khác một gốc dược liệu giá mười vạn khiến ta vô cùng khâm phục. Thật buồn cười lúc đầu ta còn nghĩ ngươi muốn lừa gạt tiểu thư nhà chúng ta…
- Cái gì? Mười vạn một cây? – Trương Huyền run rẩy.
Cây Hàn Dương Mẫu Thảo này trị giá mười vạn?
Thật hay giả?
Nếu hắn biết sớm là mười vạn, chắc chắn sẽ nhận khoản tiền đó.
Những người khác đều là học viên biếu quà lão sư, đằng này, hắn lại trả tiền cho họ…
- Đúng vậy a! – Diêu Hàn kỳ quái nhìn sang:
- Chẳng lẽ Trương lão sư không biết giá sao?
- Ta…
Mặc dù trong lòng hắn đang nhỏ máu nhưng cũng biết nhất ngôn cửa đỉnh, tứ mã nan truy. Trương Huyền lập tức nghiêm mặt lại, trên thân toát ra khí tức thế ngoại cao nhân, khinh thường trần tục:
- Dĩ nhiên không phải rồi! Đối với ta, tiền tài không là gì hết. Triệu Nhã đã là đệ tử của ta thì chỉ cần là thứ có ích với nàng, đừng nói chỉ mười vạn một cây dược liệu, cho dù hai mươi vạn, ba mươi vạn, ta cũng không tiếc!
Chuyện đã như vậy, xem ra hắn chỉ có thể thuận nước giong thuyền, bán một lần ân huệ.
- Tiểu thư thực sự đã tìm được một lão sư tốt a!
Thấy bộ dáng này của Trương Huyền, Diêu Hàn thật lòng bái phục.
Khó trách tiểu thư hết lời ca ngợi hắn như vậy. Với phẩm chất này, ai có thể không bội phục được?
Văn Tuyết đứng bên cạnh cũng đỏ mặt, hận không có kẽ đất nào để chui vào.
Người ta là lão sư, hơn nữa lại là người thầy cao thượng như vậy. Bản thân mình không những tưởng lầm là kẻ đến theo đuổi, mà còn nói lời châm chọc, khiêu khích… Nghĩ lại, thật sự buồn cười!
May mắn hắn đại nhân đại lượng không để ý tới… Nếu không chỉ dựa vào thân phận luyện đan học đồ này, đủ để đem bản thân khai trừ, không bao giờ được trở lại!
- Các ngươi trở về đi! Ta cũng phải chuẩn bị cho buổi Luận đan ngày mai!
Chỉ vì mặt mũi mà mười vạn kim tệ bay mất… Thật ra, hắn muốn mười vạn kim tệ này cũng không có gì. Bởi vì đây là tiền của Bạch Ngọc thành, cũng không phải của Triệu Nhã…
Cố nén đau lòng, khóc không ra nước mắt, Trương Huyền đi ra ngoài.
Cơm nước xong xuôi, hắn trở lại học viện cũng đã gần mười hai giờ.
- Dù sao hiện tại cũng không buồn ngủ, nghiên cứu cách đột phá Ích Huyệt cảnh một lát đi!
Ở kiếp trước, hắn chính là một con cú đêm. Hiện tại lại có tu vi và thân thể càng tốt hơn, mặc dù đêm đã khuya nhưng hắn vẫn không hề thấy mệt mỏi.
Hôm tại tại Học Tâm tháp hắn đã lộ ra tu vi của bản thân có được thực lực Ích Huyệt cảnh. Chẳng mấy chốc, học viện sẽ có hành động để mình trở thành trưởng lão.
Trở thành trưởng lão rồi, hắn sẽ có cơ hội đi trưởng lão Tàng thư các xem sách.
Đến lúc đó hắn sẽ tìm được gần như đầy đủ bí tích võ giả tầng sáu để hoàn thiện Thiên Đạo thần công.
Đương nhiên, trước đó, hắn cần nghiên cứu một chút.
Dù sao lúc ở trong nhà Lục Tầm đại sư, hắn đã phục chế lại mười mấy bản bí tịch. Mặc dù độ chưa thể tạo thành bí tịch hoàn chỉnh, nhưng vẫn có tính tham khảo cao.
Tinh thần hắn khẽ động, mười mấy bản thư tịch sao chép từ nhà Lục Tầm đại sư xuất hiện trong não hải.
- Thật ra Ích Huyệt cảnh tu luyện rất đơn giản. Đây chính là một quá trình mở ra các huyệt đạo theo trình tự!
Sau khi nhìn lướt qua một lượt, Trương Huyền liền hiểu được.
Truyền thuyết kể lại, cơ thể con người có tổng cộng một trăm linh tám huyệt đạo. Mỗi người có thể mở ra bảy mươi hai huyệt đạo, hơn nữa để mở ra cần có trình tự. Tùy tình trạng mỗi người cần trình tự khác nhau để đạt được hiệu quả tốt nhất. Nếu không tìm thấy phương pháp chính xác, có thể cả đời chỉ mở được ba mươi, bốn mươi cái huyệt đạo, không thể tiếp tục tiến bộ.
Nó cũng giống như việc làm sạch bùn dưới sông. Chỉ bằng cách lau dọn từ đầu nguồn có thể được làm sạch hoàn toàn. Nếu như bắt đầu từ trung tâm, con sông không chỉ không được rửa sạch, thậm chí có thể làm dòng sông bị tắc nghẽn!
Chính vì vậy việc mở ra một huyệt đạo là rất trọng yếu. Một khi nhầm lẫn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sau này.
- Bản Kim Hỏa Công này nói đầu tiên phải mở ra thần lực huyệt để có sức mạnh mới có thể mở ra càng nhiều huyệt đạo quan trọng hơn. Bản Dịch Dương Quyết lại nói trước tiên cần mở huyệt Trung Xu, bởi vì đây là huyệt ở chính giữa cơ thể…
Mười mấy quyển sách ghi lại huyệt đầu tiên cần mở ra không giống nhau, mỗi quyển đều có lý lẽ riêng.
Người khác nhìn thấy có lẽ sẽ đầu váng mắt hoa, nhưng Trương Huyền có Thiên Đạo thư viện, có thể phân biệt được sai lầm và khuyết điểm. Hắn chỉ cần nhìn qua một lần liền phát hiện, tất cả những thứ này… đều sai lầm!
- Không tìm ra huyệt đạo thứ nhất chẳng khác nào con sông không có đầu nguồn. Một khi ta tính sai, tu luyện về sau sẽ ngày càng phiền phức. Thôi được rồi!
Lại nghiên cứu một hồi, hắn phát hiện những bí tịch này chỉ ra huyệt đạo đầu tiên đều không cái nào chính xác. Trương Huyền đang định từ bỏ, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên.
- Những sách vở này ghi lại huyệt đạo đều là sai lầm. Trên cơ thể người tổng cộng một trăm linh tám huyệt đạo, ta chỉ cần lần lượt thử một chút, chẳng phải sẽ biết được cái nào là thứ nhất, cái nào là thứ hai sao?
Phương pháp mở ra huyệt đạo rất đơn giản, chỉ cần điều động chân khí trùng kích là được. Mấu chốt chính là trình tự. Nếu những cái trên đều là sai lầm, vậy trong một trăm linh tám nơi này chắc chắn sẽ có một cái là chính xác!
Nếu là người khác sẽ không có cách thí nghiệm. Nhưng bản thân hoàn toàn không tồn tại vấn đề này!
Hắn có Thiên Đạo thư viện có thể bài trừ tất cả sai lầm. Cái còn sót lại dĩ nhiên là chính xác!
- Thử xem!
Nghĩ đến điều này, Trương Huyền không hề do dự. Hắn liền tìm giấy bút, ghi ra tất cả một trăm linh tám huyệt đạo trên thân thể. Đầu tiên hắn loại bỏ những huyệt đạo sai lầm, sau đó cũng loại bỏ cả những huyệt đạo chính xác.
Sau khi sửa soạn xong, một trăm linh tám nơi chỉ còn lại hai mươi nơi.
Nhưng không sao, Trương Huyền chỉ cần tiện tay dò xét một phần bí tịch, đem hai mươi nơi đó lần lượt thay vào huyệt đạo thứ nhất.
Ông…
Thiên Đạo thư viện xuất hiện bí tịch mới, ghi ra sai lầm và khuyết điểm.
Sau khi hắn thí nghiệm đến lần thứ mười ba, não hải liền chấn động. Trên bí tịch ghi lại huyệt đạo đầu tiên không một chỗ sai lầm.
- Ha ha… Thành công! Tâm huyệt… Thư viện biểu hiện không có sai lầm, vậy huyệt đạo này chính là nơi đầu tiên Ích Huyệt cảnh cần mở ra.
- Tâm huyệt, đây là huyệt đạo ẩn dấu sâu nhất. Nếu chân khí không tinh khiết, võ giả tầng năm đỉnh phong sẽ không thể nào mở ra. Khó trách, những quyển sách này đều không có…
Xác định được huyệt đạo thứ nhất cần mở ra, trong lòng Trương Huyền đầy hưng phấn.
Tâm huyệt ở vào nơi sâu nhất của trái tim, được mệnh danh là một trong ba mươi sáu huyệt đạo không thể mở ra. Nếu chân khí không tinh khiết, chẳng những không cách nào mở ra, mà thậm chí còn có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Nếu không phải có Thiên Đạo thư viện xác định, hắn cũng không thể tin được đây chính là huyệt đạo đầu tiên.
Khó trách trên đời có nhiều bí tịch như vậy cũng không thể tìm được trình tự chính xác. Thì ra huyệt đạo chính xác lại là… một trong những huyệt đạo được mệnh danh là không thể mở ra.
Hiện tại xem ra, cái gọi là không thể mở thực ra cũng không phải như vậy. Chỉ cần tìm đúng trình tự, hắn có thể thành công!
Chương 104 Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh (hạ)
- Bắt đầu thôi!
Xác định được huyệt đạo, việc còn lại liền đơn giản hơn nhiều. Phương pháp ích huyệt hầu như đều không khác mấy, Trương Huyền không do dự quá nhiều, khống chế chân khí trong cơ thể chậm rãi vọt tới vị trí Tâm Khiếu huyệt.
Ầm ầm!
Thời gian không lâu sau, một tiếng kịch liệt nổ vang, thân thể không tự chủ được lung lay.
Trương Huyền nhất thời cảm thấy tâm thần của mình có sự tăng vọt lên về chất.
Bất luận tốc độ phản ứng hay là cường độ tinh thần đều có bước tiến khổng lồ.
Võ giả tầng sáu Ích Huyệt cảnh, đột phá thành công rồi!
Giờ khắc này nhắm mắt lại mà nói, có thể cảm nhận được trong cơ thể hắn một chỗ huyệt đạo lóng lánh hào quang chẳng khác nào ngôi sao sáng ngời trong đêm tối.
Ục ục ục!
Huyệt đạo mở ra, linh khí lập tức từ huyệt đạo truyền vào thân thể, để sức mạnh của hắn tăng cường thêm một đỉnh.
- Quá tốt rồi!
Cảm nhận được thân thể biến hóa, Trương Huyền biết vừa nãy đột phá đúng rồi.
- Sau này, cho dù không tìm được công pháp, ta cũng hoàn toàn có thể lần lượt thí nghiệm từng cái một, coi như tu luyện có một vạn con đường, đem sai lầm đều lấy ra rồi sẽ tìm được con đường chính xác...
Con mắt lóe lên vẻ hưng phấn.
Trước chỉ là ý nghĩ thoáng qua trong đầu, không nghĩ tới thật có thể thành công.
Đương nhiên, cũng chính là Ích Huyệt cảnh mới có thể như vậy, thân thể tổng cộng chỉ có 108 nơi huyệt đạo, từng cái từng cái là cố định, chỉ cần lần lượt thí nghiệm từng cái là có thể, thật muốn vô trung sinh hữu* tự sáng tạo công pháp, coi như có Thiên Đạo thư viện cái máy gian lận này, e sợ cũng muốn tươi sống đem hắn làm mệt chết.
*vô trung sinh hữu: từ không hoá có
Kỳ thực Trương Huyền không biết, cái gọi là ba mươi sáu nơi huyệt đạo không cách nào mở ra, không phải là việc không có lửa mà lại có khói, không có chân khí tinh khiết nhất, những huyệt đạo này căn bản không thể mở ra.
Dùng ví dụ đơn giản nhất để hình dung, nếu như nói những chỗ huyệt đạo khác là đường ống to như một người bình thường thì ba mươi sáu nơi huyệt đạo này chính là đường ống to bằng lỗ kim, vẩn đục chân khí giống như nước mang bùn nhão, trong đường ống to như thân người thì có thể chảy xuôi vô sự, nhưng muốn đi qua đường ống giống như lỗ kim thì không thể nào! Chỉ cần vài hạt cát bên trong bùn nhão là có thể đem lỗ thủng ngăn chặn, cưỡng ép xung kích mà nói, nếu không cẩn thận chỉ có thể làm huyệt đạo vỡ vụn, bạo thể mà chết!
Trương Huyền tu luyện Thiên Đạo thần công không có khuyết điểm, chân khí tinh khiết không có tạp chất, giống như là nước tinh khiết, dù cho đường ống chỉ có to bằng lỗ kim, cũng ung dung đi qua, thành công mở ra!
- Tiếp tục thí nghiệm huyệt đạo thứ hai!
Có kinh nghiệm thành công, Trương Huyền tiếp tục nghiên cứu huyệt đạo thứ hai là cái nào, không biết qua bao lâu, nơi huyệt đạo thứ hai cũng thuận lợi mở ra.
Chỉ cần tìm đúng huyệt đạo, liền giống như ngồi thuyền xuôi dòng, đột phá lên đơn giản đến cực điểm.
...
Nơi ở của Triệu Nhã, Diêu Hàn ngồi ở cách đó không xa.
- Tiểu thư, nói một chút vị Trương lão sư này với ta đi, còn có thân thể của ngươi khó chịu chỗ nào, bụi dược liệu này là xảy ra chuyện gì?
Vốn là Diêu Hàn đối với Trương Huyền mang thành kiến rất lớn, nhưng ngày hôm nay tận mắt nhìn thấy đối phương vì học viên mà không tiếc để cho bản thân vào hiểm cảnh, tiện tay đưa ra dược liệu giá trị mười vạn kim tệ, lông mày cũng không nhíu một cái.
Cái khác có thể che giấu, loại khí chất nhẹ như mây gió, thế ngoại cao nhân này muốn mô phỏng theo cũng không được.
Người nắm giữ khí chất cùng sư đức như vậy, làm sao có khả năng là người xấu lừa gạt nữ hài?
Xem ra vừa bắt đầu bản thân ta đã nghĩ sai rồi!
Hơn nữa, thân thể của tiểu thư luôn luôn khoẻ mạnh, tại sao phải uống thuốc? Hơn nữa còn phải dùng dược liệu quý giá như thế?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
- Trương lão sư... Ta vừa mới bắt đầu cũng mang thành kiến, mãi đến tận tận mắt nhìn thấy, nghe xong lớp học của hắn...
Triệu Nhã đem sự tình ngày đó gặp phải Trương Huyền nói một lần.
Thời điểm nói đến thân thể có ‘Bệnh’ gì, sắc mặt đỏ ửng lên đến tận mang tai.
Nếu như trước, khẳng định thật không tiện mở miệng, sẽ coi bản chất của chính mình có phải là đồi bại hay không, thân thể có phải là có vấn đề gì hay không, mà hiện tại, từ trong miệng của lão sư đã biết đến nguyên do chân chính, cũng là thoải mái.
Thuần Âm thể chất tu luyện Thuần Âm công pháp, thuộc tính Âm càng mạnh, nếu không là nàng tâm thần kiên định, e sợ đã sớm không nhẫn nại được.
- Thuần Âm thể chất? Tiểu thư là Thuần Âm thể chất, chúng ta lại còn không biết để người tu luyện Bạch Ngọc Tố Nữ Công...
Nghe được nữ hài nói bệnh trạng cùng thống khổ phải chịu đựng trong những năm này, Diêu Hàn sắc mặt trắng nhợt.
Hắn cùng phụ thân của Triệu Nhã ngang hàng, từ lâu coi Triệu Nhã như con gái ruột của chính mình mà đối xử, nghĩ đến nếu không là Trương lão sư nhìn ra vấn đề, tiểu thư e sợ vẫn như cũ chìm đắm trong vũng bùn thống khổ, khó có thể rút ra, làm trưởng bối mà một điểm cũng không phát hiện, trong lòng tự trách cùng khó chịu có thể tưởng tượng được.
Thời điểm ở luyện đan sư công hội, liền nghe Triệu Nhã đã nói mình là thể chất đặc thù, lúc đó không tỉ mỉ hỏi dò, nằm mơ đều không nghĩ tới là loại thể chất này, hơn nữa tu luyện Thuần Âm công pháp sau này sẽ mang đến loại hậu quả kia.
- Nếu vị Trương lão sư này có bản lĩnh như vậy, danh tiếng sao lại rác rưởi như thế...
Nghe xong Triệu Nhắc nói chuyện, vị Trương lão sư này tuyệt đối là nhân vật trên trời ít có dưới đất tuyệt không, nếu hắn lợi hại như vậy, danh tiếng sớm đã phải vang xa đi, vì sao kết quả điều tra không chỉ là lão sư sát hạch không điểm lại còn dạy học sinh đến mức tẩu hỏa nhập ma?
- Ngày hôm nay phòng giáo dục bởi vì chuyện của Lưu Dương, tiến hành học tâm tra hỏi...
Tiếp theo Triệu Nhã đem sự tình phát sinh ở học tâm tháp nói một lần.
- Cái gì? Ngươi nói là... Thượng Thần trưởng lão cố ý hãm hại, mới khiến cho hắn danh tiếng kém như thế? Trương lão sư vì chú ý đến mặt mũi của học viện, không có vạch trần? Thực lực của hắn cũng đã đạt đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong?
Diêu Hàn chấn động.
Những tin tức này, không phải chính tai nghe được, tuyệt không thể tin được.
Đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục, dĩ nhiên vô sỉ như vậy!
Mà Trương lão sư... Phẩm chất cao thượng như vậy!
Xem ra, xác thực là bản thân hiểu lầm!
Hơn nữa, không những bản thân hiểu lầm, tất cả mọi người đều hiểu lầm!
- Thượng Thần trưởng lão ta chưa từng thấy, nhưng Thượng Bân lão sư là cháu trai của hắn, tự tư tự lợi, làm người ác độc, gia gia hắn khẳng định cũng không tốt ở chỗ nào đâu...
Đổi làm người khác, nghe được đường đường chủ nhiệm phòng giáo dục dĩ nhiên xấu xa như vậy, nhất định sẽ hoài nghi một, hai, Diêu Hàn lại không có hoài nghi một chút nào cả.
Hắn chưa từng thấy Thượng Thần nhưng đã thấy qua Thượng Bân.
Mặt của hắn bị tổn thương chính là do đối phương đánh lén mà thành!
Cháu trai đều như vậy, gia gia có thể tốt hơn chỗ nào sao!
Tuyệt đối là một ổ rắn chuột, không đáng nhắc tới!
- Diêu thúc thúc, ngươi hiện tại cũng biết sự tình của Trương lão sư, ta hi vọng sau này ngươi phải tôn trọng hắn đó!
Giải thích xong, Triệu Nhã vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang.
- Yên tâm đi! Thúc thúc không phải người hồ đồ, đã biết rõ ràng những chuyện này, ta biết sau đó nên làm thế nào!
Diêu Hàn gật gù, sầm mặt lại, trong ánh mắt lộ ra tự tin cùng uy nghiêm của một cái đại thành quản gia:
- Bất quá, hai ông cháu Thượng Thần, Thượng Bân làm hại ta xuất hiện hiểu lầm, bại hoại danh dự của Trương lão sư, ta phải cùng Thành chủ thương nghị một hồi, cho hắn một bài học!
- Ừm! Người đáng ghét như thế, nhất định phải chịu đến trừng phạt! Triệu Nhã cũng gật đầu.
Nàng cùng Vương Dĩnh không giống nhau.
Vương Dĩnh tính cách ngoan ngoãn, có chút ngốc nghếch cùng thành thật. Nàng thì khác, là con gái của một vị Thành chủ, tính cách oai hùng, bằng không cũng sẽ không nghe được người khác ca ngợi Trương Huyền, liền thở phì phò vọt thẳng lại đây!
Chính vì như thế, nghe được Diêu Hàn nói muốn giáo huấn hai người Thượng Thần, Thượng Bân, không hề cự tuyệt mà trực tiếp gật đầu đồng ý.
Nếu như không phải tại vị chủ nhiệm phòng giáo dục này, Trương lão sư như thế nào sẽ phải chịu oan ức, bị người liên tục cười nhạo?
Lại làm sao có khả năng có bản lãnh như Trương lão sư lại tuyển không được học viên?
Nhất định phải giáo huấn, phải nhiệt tình cố gắng giáo huấn bọn hắn, muốn cho bọn hắn phải thân bại danh liệt!
- Diêu thúc thúc, làm phiền ngươi đem chuyện này lan rộng ra ngoài đi, càng rộng càng tốt! - Nghĩ tới đây, Triệu Nhã dặn dò.
- Ừm! - Diêu Hàn gật đầu.
Chương 105 Phiền não mới (thượng)
Đôm đốp! Lốp bốp!
Trong một đêm thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh đột phá, thực lực của Trương Huyền cũng không ngừng tăng lên.
- Không ngờ một đêm lại trôi qua nhanh như vậy! - Rốt cục, Trương Huyền cũng mở to mắt.
Giờ phút này trời đã sáng rõ.
Một đêm không ngủ, Trương Huyền không những không cảm thấy rã rời chút nào mà ngược lại tinh thần của hắn lại vô cùng phấn chấn, tinh lực dồi dào.
Dựa vào chân khí của hắn, độ tinh thuần cùng với đặc thù của Thiên Đạo Thần Công, việc bắt đầu đột phá là vô cùng đơn giản, chính là việc tìm huyệt đạo phải tốn một chút thời gian và công sức, dù vậy, một đêm trôi qua, hắn cũng đã thành công đột phá toàn bộ hai mươi huyệt đạo!
Dựa theo tiêu chuẩn bình thường, võ giả chỉ có thể mở ra 72 huyệt đạo, mỗi mười tám huyệt đạo hợp lại tính thành cấp bậc.
Nói cách khác, Ích Huyệt cảnh sơ kỳ là mở ra là từ 1 đến chỗ thứ 18, trung kỳ là từ chỗ thứ 19 đến chỗ thứ 36, hậu kỳ từ 37 đến 54, và đỉnh phong là từ 55 đến chỗ thứ 72!
Đương nhiên, không ít người bởi vì tu luyện chân khí đẳng cấp quá thấp, trình tự khai mở huyệt đạo cũng có vấn đề, mở ra ba mươi, bốn mươi chỗ liền đã có thể đạt tới đỉnh phong, lại không cách nào tiến bộ thêm nữa, chỉ có thể nghĩ biện pháp trùng kích võ giả cấp bảy Thông Huyền cảnh.
Bởi vậy, phân chia cấp bậc này chỉ là trên lý luận , dựa theo tiêu chuẩn của Thiên Huyền Vương quốc, 10 chỗ đã được nâng lên một cấp bậc rồi, nói cách khác, Ích Huyệt cảnh sơ kỳ là 1 đến 10 huyệt đạo, trung kỳ là 11 đến 20 chỗ, hậu kỳ là 21 đến 30 chỗ, đỉnh phong là 31 chỗ trở lên.
Chỉ cần mở ra ba mươi mốt chỗ huyệt đạo trở lên, mặc kệ bao nhiêu huyệt đạo đã được khai mở, tại Thiên Huyền Vương quốc, đều là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong!
Lúc Trương Huyền đạt Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, có được tám đỉnh chi lực, về sau lại tu luyện từ đầu công pháp tầng thứ ba, công lực lại lần nữa tăng lên 12 đỉnh, cộng lại trước kia là 20 đỉnh, hiện tại mở ra 20 chỗ huyệt đạo, nói cách khác, chỉ cần hắn sử dụng chân khí, liền có được 40 đỉnh cự lực, dĩ nhiên có thể so với cường giả Ích Huyệt cảnh đỉnh phong!
Việc khai thông huyệt đạo của người khác, phải mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc có thể khai thông được một cái, hắn nửa đêm có thể khai thông được hai mươi cái liên tiếp. Trong đó chín phần mười thời gian là hắn còn chậm trễ trong việc nghiên cứu. Nếu người khác nghe thấy những chuyện này, chắc chắn bọn họ khó có thể tin được.
Bất quá, Thiên Đạo Thần Công không có chút sai lầm nào, nếu như không có loại Thần công hiệu quả này, chắc chắn không thể làm được những điều không tưởng như vậy.
Ra khỏi phòng, Trương Huyền thuận miệng ăn vài thứ, nhanh chân đi tới lớp học.
... ... ... ... ... ...
- Ngươi nói... Trương lão sư vì giúp ngươi tìm phương pháp kích phát thể chất đặc thù, mà không tiếc trở thành luyện đan sư luận đan? - Trong lớp học, Triệu Nhã đang kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua cho đám Vương Dĩnh nghe một lần.
- Trương lão sư sáng tạo công pháp cho chúng ta, lại còn vì chúng ta mà mạo hiểm như vậy...
- Cho dù có nói thế nào đi chăng nữa, thi đấu tân sinh sắp tới nhất định phải thi đấu đạt thành tích thật tốt, nếu không, chúng ta thật sự có lỗi với công lao dạy dỗ của Trương lão sư!
Mắt của mỗi người trong đám Trịnh Dương đều bừng bừng nhiệt huyết, ngay cả Viên Đào luôn luôn lười biếng cũng kích động không thôi.
Kẻ sĩ chết vì tri kỷ, Trương lão sư vì bọn hắn nỗ lực nhiều như vậy, thật sự nếu không làm gì đó đền đáp lại công lao của hắn, thật sự sự là quá hờ hững rồi!
- Không được, bây giờ ta phải đi tu luyện
- Ta cũng vậy!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều như được tiếp thêm sức mạnh, trong lòng chỉ có một mục tiêu, chính là làm cho Trương lão sư của bọn họ chiến thắng vẻ vang, tái sinh trong con mắt của những người luôn xem thường bọn họ kia!
- Có chuyện gì vậy? - Đi đến lớp học, chẳng những nhìn thấy tất cả các học viên đều đã tới đông đủ, hơn nữa mỗi người đều đang tu luyện rất nghiêm túc, khắc khổ, Trương Huyền có chút không quen.
Bọn nhóc này đều ăn trúng thuốc gì rồi?
- Lão sư! - Đang định vào lớp, Trương Huyền lại nhìn thấy Vương Đào, Vương Nham và Triệu Nham Phong đi tới.
Vương Đào, Vương Nham là hai học viên Trương Huyền cho phép đến lớp để dự thính, có thể ngồi nghe hắn giảng bài, nhưng sao Triệu Nham Phong cũng đến đây rồi?
- Học trò đã tự tiện rút khóa của Lục lão sư, vì vậy mà mang đến không ít phiền phức cho người, mong lão sư trách phạt!
Sau khi đi vào lớp học, Triệu Nham Phong liền chủ động nhận tội.
Nghe nói như thế, Trương Huyền giờ mới hiểu được, vì sao Lục Tầm lại vô duyên vô cớ đến tìm mình kiếm chuyện.
Thì ra nguyên nhân là do tên này.
Hắn là minh tinh giáo sư có danh khí lớn nhất học viện, mình là lão sư phế vật hạng nhất từ dưới đếm lên, bây giờ vì mấy vụ dự thính vớ vẩn do mình nghĩ ra, mà hai học viên đã chủ động rút chương trình học từ bên hắn, dù là ai đi chăng nữa cũng thật sự khó mà có thể tiếp nhận.
Một khi tin tức truyền đi, sau này làm sao hắn có thể thu nhận được học viên? Làm sao học viên có thể tin phục hắn?
- Vậy ở đây dự thính đi!
Trải qua quá nhiều chuyện phát sinh, nếu như bây giờ lại để cho Triệu Nham Phong trở về, làm không cẩn thận còn tưởng rằng hắn sợ Lục Tầm, đành phải giả bộ như không biết.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là học viên dự thính mà thôi, không cần phải được hắn chỉ điểm thì mới được vào lớp, muốn nghe thì đến nghe, không muốn nghe thì đi, dù sao cũng không tốn quá nhiều thời gian.
- Được, vào lớp đi, công pháp ta cho các ngươi hôm qua, mọi người đã thử tu luyện theo chưa?
Không tiếp tục để ý đến mấy chuyện này, Trương Huyền nhìn về phía đám người Triệu Nhã, Vương Dĩnh.
- Tu luyện rồi! – Tất cả mọi người đều hưng phấn mà hai mắt tỏa sáng.
Công pháp Trương lão sư tự mình sáng tạo cho bọn hắn quả nhiên lợi hại, chỉ tu luyện một đêm, liền có thể cảm giác được công lực trong nội thể được tăng lên đáng kể, hiệu quả hơn những cách bọn họ luyện trước đây gấp mười lần!
Chính vì vậy, bọn họ càng thêm bội phục vị lão sư đang đứng trước mắt mình này!
- Ừ, mỗi người đánh công pháp của mình cho ta xem thử một chút, Vương Dĩnh, bắt đầu từ ngươi trước!
Trương Huyền nhìn sang.
- Dạ! - Vương Dĩnh tiến về phía trước một bước, rất nhanh thi triển một bộ quyền pháp.
- Không tồi! - Xem hết, Trương Huyền khen hắn một câu, sau đó nói một số khuyết điểm trong tu luyện để hắn chỉnh sửa.
Ngay sau đó là đám người Triệu Nhã, Lưu Dương lần lượt đánh ra công pháp mà họ đã tu luyện.
Tổng thể mà nói, tốc độ tu luyện của năm học viên này cũng không chậm, các lão sư khác nhìn thấy, chắc sẽ khen ngợi là tốc độ kinh người.
Bất quá, nửa tháng sau, với loại tiến bộ này, muốn tỷ thí với học viên của Lục Tầm, chỉ còn kém không ít.
Lục Tầm là minh tinh lão sư của học viện, có thể được hắn nhận làm học trò, hầu như đều là những người top đầu mới có thể được thu nhận.
Khảo hạch để nhập học là kỳ thi tổng hợp tố chất và thiên phú của học viên, đám người Triệu Nhã, Vương Dĩnh đều có tiềm lực lớn, mới có thể tiến vào top một trăm, thực lực đơn thuần, chắc chắn không thể vào được lớp của hắn.
Nhất là Viên Đào, hạng thứ nhất từ dưới đếm lên, không lệch chút nào.
Mấy trăm học viên của Lục Tầm, tất nhiên không thể đánh chỉ năm học viên của hắn, như vậy không công bằng, nhất định sẽ chọn ra năm học viên trong số một trăm học viên của hắn.
Mấy trăm cái tên lựa chọn ra năm người, bọn Triệu Nhã nếu muốn chiến thắng, thật sự không phải là chuyện dễ dàng!
Còn có một tin khác, nghe nói ba học viên đỗ đầu trong kỳ khảo hạch nhập học đều là học trò của hắn, hơn nữa bọn họ đều đã đột phá đến võ giả cấp hai!
Một trung đội xếp thứ tư Chu Hồng thôi, năm học viên liên thủ cũng đánh không lại, ba người nhất nhì ba kia, sao bọn họ có thể chống lại?
Tiềm lực, thiên phú, tổng hợp tố chất mặc dù có thể đạt được không ít thành tích trong kỳ thi đấu tân sinh, kỳ thật võ giả coi trọng nhất là thực lực hay là cấp bậc?
Không có thực lực, cấp có cao mấy cũng đều vô dụng.
Tỷ thí trên đài thua trận, tất cả công sức đều sẽ bị phủ nhận.
- Chân tổn thương của Vương Dĩnh còn chưa hoàn toàn hồi phục, có chút không thích ứng được với công pháp của hắn, thực lực toàn thân không thể nào khai thông, chỉ có thể dưỡng bệnh hai tháng may ra mới có thể khá hơn được, chứ thời gian chỉ có nửa tháng, e rằng không kịp.
- Trịnh Dương tu luyện theo công pháp của hắn đã có tiến bộ dũng mãnh, bất quá, thi đấu tân sinh luôn có điểm dừng, một khi bị hạn chế binh khí, ưu thế sẽ biến thành nhược điểm, nhất định phải tu luyện với tay không tấc sắt thì mới có thể khắc chế đối phương được.
- Tay phải có vấn đề của Lưu Dương nhanh nhất cũng phải nửa tháng mới có thể hồi phục hoàn toàn... Ai, thời gian thực sự quá gấp gáp!
Nhìn toàn bộ thư tịch về mọi người trong Thiên Đạo ra nhìn một lần, Trương Huyền xoa xoa mi tâm, tràn đầy ưu sầu.
Bình luận facebook