• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Nhặt được nữ tổng tài xinh đẹp làm vợ (4 Viewers)

  • Chương 776-780

Chương 776: Tự làm tự chịu

Khi Sandy nghĩ rằng mình chắc chắn sẽ chết, thì cô ta đã gặp được người đàn ông mà mình mơ ước một cách thần kỳ.

Điều này khiến trái tim đã chết của cô ta đột nhiên sống lại.

Sandy biết rằng trên thế giới này, không một người nào, kể cả một tổ chức nào có thể ngăn cản anh tiến về phía trước.

Không ai dám kiêu ngạo trước mặt anh.

Bởi vì tất cả những kẻ kiêu ngạo trước mặt anh, sẽ giống như tên râu quai nón kia, chết rồi.

Tự làm tự chịu!

Nhưng cùng lúc đó, Sandy cũng nhìn Hứa Mộc Tình.

Bởi vì cô ta đã nghe những gì Cố Ngôn Hi nói vừa rồi.

Theo lời của Cố Ngôn Hi, Sandy biết rằng người phụ nữ phương Đông xinh đẹp đang đỡ mình chính là vợ của người đàn ông trước mặt.

Không biết có bao nhiêu phụ nữ xuất sắc trên thế giới muốn trở thành bạn đời của người đàn ông này.

Tuy nhiên, từ công chúa, đến thường dân.

Tất cả những người ôm loại hi vọng xa vời này đều đã thất bại.

Bất kể họ sử dụng cách nào.

Cho dù cơ thể của họ có mê hoặc đến đâu.

Hay khuôn mặt của họ có thanh tú đến cỡ nào.

Thậm chí có người còn cho rằng vị thần này không thích phụ nữ.

Cho đến một ngày, một công chúa của một quốc gia nào đó có thân phận phi phàm, cũng là người có khả năng trở thành vợ anh nhất, đã nhận được một câu trả lời chắc nịch.

Mới biết rằng có một người con gái luôn ở trong lòng anh suốt thời gian qua.

Bây giờ Sandy cuối cùng đã nhìn thấy người con gái trong truyền thuyết ấy rồi.

Thành thật mà nói, nếu không trải qua chuyện vừa rồi.

Nhìn từ bề ngoài, Sandy sẽ nghĩ rằng Hứa Mộc Tình không đủ tốt với Lý Hùng.

Bởi vì Lý Hùng quá giỏi.

Anh như thể không phải người ở thế giới này.

Anh là một vị thần cao quý, đứng trên cao quan sát cả thế giới.

Trên đời này, chỉ có nữ thần mới có thể sánh ngang với anh!

Hứa Mộc Tình thì không phải thần.

Cô chỉ là một cô gái có vẻ ngoài bình thường.

Nhưng ở cô, Sandy nhìn thấy một sự tốt bụng và hồn nhiên hiếm có.

Mặc dù thời gian tiếp xúc ngắn nhưng Sandy có thể nhìn ra được.

Sự xuất hiện của Lý Hùng đã mang đến cho đám người Hứa Mộc Tình một bước ngoặt lớn.

Thậm chí có thể nói nó đã trực tiếp đảo ngược toàn bộ tình thế.

Cái chết của tên râu quai nón ngay lập tức khiến tất cả những người được trang bị vũ khí đầy đủ phẫn nộ.

Ngay lập tức, có người phát lệnh nổ súng.

Tất cả những người cầm súng gây mê được tùy ý bắn về phía Lý Hùng!

Tuy nhiên, khi họ nhắm nòng súng vào Lý Hùng, Lý Hùng đã biến mất.

Tất cả những người nhắm súng gây mê vào Lý Hùng lần lượt bị hạ gục hết.

Đến khi đám người Hứa Mộc Tình phản ứng kịp , Lý Hùng đã đứng ở vị trí ban đầu.

Ngoài mấy người các cô, không có ai còn đứng vững cả.

Ngay trên đầu, có hai chiếc trực thăng đang bay lượn.

Cố Ngôn Hi chỉ vào chiếc trực thăng phía trên và nói với Lý Hùng: "Bắn rơi hai cái đó đi".

Lý Hùng giận dữ lườm Cố Ngôn Hi.

"Bắn rơi chúng không vấn đề".

"Nhưng khi chúng rơi xuống, nếu chúng phát nổ trong rừng, hòn đảo rậm rạp này sẽ bị thiêu rụi trong vòng chưa đầy vài giờ".

"Khi đó, chúng ta sẽ trở thành ‘xiên thịt người', không thể chạy thoát được".

Lúc này Lý Hùng đã đi tới trước mặt Hứa Mộc Tình.

Trong ánh mắt anh nhìn Hứa Mộc Tình, tràn ngập sự dịu dàng vô hạn.

Hỏi Hứa Mộc Tình: "Sao rồi, có chỗ nào không thoải mái không?"

Hứa Mộc Tình lắc đầu cười nói: "Không sao, chỉ là lúc đầu em hơi sợ thôi".

Lý Hùng nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, nói: "Nơi này không an toàn. Chúng ta rời khỏi đây trước đi".

Nói xong, Lý Hùng đưa tay ra vác cả người Hứa Mộc Tình lên vai.

Sandy thì được Trần Quả dìu đi.

Sau đó, Lý Hùng quay đầu lại và nói với Cố Ngôn Hi: "Cô muốn tôi khiêng, dìu hay kéo đi?"

Cố Ngôn Hi tự nhủ: Giá như bế kiểu công chúa thì tốt.

Kết quả là ngay sau khi cô ấy thầm nhủ, Lý Hùng đã dùng cách thô bạo nhất, vác Cố Ngôn Hi trên vai trái thô lỗ như một tên cướp.

Theo cách này, cả cô ấy và Hứa Mộc Tình đều được Lý Hùng đối xử như nhau.

Mà không đợi Cố Ngôn Hi cảm nhận được sức mạnh của đôi vai Lý Hùng.

Đột nhiên, cô ấy cảm thấy môi trường xung quanh đã có những thay đổi to lớn.

Ngay lúc đó, mắt cô ấy mờ đi!

Cảm giác như một chiếc xe thể thao phóng nhanh trên đường cao tốc.

Cây cối hai bên đường quốc lộ cứ thế lùi dần.

Mắt thường không phân biệt được rõ ràng.

Khi Cố Ngôn Hi kịp phản ứng, họ đã ở trong hang động bên biển.

Cố Ngôn Hi thậm chí còn không có thời gian để cảm nhận sự va chạm của lần đầu tiên tiếp xúc thân thể với Lý Hùng.

Như thể chỉ cần vài cái chớp mắt, cuộc hành trình này đã kết thúc.

Lý Hùng yêu cầu Trần Quả đặt Sandy nằm phẳng trên tảng đá, sau đó Lý Hùng nói với Sandy.

"Cô nhắm mắt lại trước đi, liều lượng thuốc mê trong người cô hơi lớn".

"Tôi muốn tống thuốc mê ra khỏi cơ thể cô trong thời gian ngắn nhất".

"Quá trình này có thể hơi đau đớn, cố chịu chút nhé".

Mặc dù bây giờ Sandy rất buồn ngủ nhưng cô ấy vẫn miễn cưỡng chống đỡ.

Gật đầu nói với Lý Hùng: "Tôi tin anh , trên đời này không có việc gì là anh không làm được".

Lý Hùng thờ ơ gật đầu.

Sau đó, anh duỗi một ngón tay ra và nhẹ nhàng đặt nó lên cổ tay trái của Sandy.

Không biết Lý Hùng đã làm gì, Sandy vốn cảm thấy cơ thể rất nặng nề, thậm chí không mở được cả mí mắt, bất ngờ run rẩy dữ dội.

Rồi cô ta sùi bọt mép.

Trong khoảng mười giây, Sandy ở trong trạng thái rất điên cuồng.

Khi Lý Hùng bỏ ngón tay ra, Sandy đột nhiên lật người nôn ra bên cạnh tảng đá.

Hứa Mộc Tình đưa quả dừa đã chuẩn bị trước đó tới.

Sandy nôn được kha khá rồi súc miệng bằng nước dừa do Hứa Mộc Tình chuẩn bị.

Đỡ lấy cơ thể mình có phần mệt lả của mình, nhìn Hứa Mộc Tình bằng ánh mắt biết ơn.

Nhận định ban đầu về Hứa Mộc Tình là đúng.

Hứa Mộc Tình quả thực là một người phụ nữ rất dịu dàng và tốt bụng.

Trong số rất nhiều người mà Sandy quen biết, không ai có thể so sánh với Hứa Mộc Tình.

Cho dù là cô công chúa cao quý kia cũng vậy.

Sandy đột nhiên phát hiện ra rằng người bạn đời tốt nhất của thần thực ra không phải là nữ thần.

Mà là một cô gái dễ gần ở nhân gian.

Chỉ bằng cách này, mới làm con người ta cảm thấy ấm áp hơn.

Thấy Sandy đã dần hồi phục.

Lúc này, Cố Ngôn Hi, người cũng đã uống hết nước dừa, đột nhiên ợ một cái.

Vào lúc này, cô ấy đã ném hết cái gọi là thục nữ đi rồi.

Cô ấy giống như một cô gái bình thường.

Hai chân dang rộng, hai tay chống nạnh, nhìn Lý Hùng bằng ánh mắt kỳ quái.
Chương 777: Thật ngưỡng mộ các cô

Cô ấy nói với Lý Hùng.

"Tôi vừa nghe anh gọi tên cô ấy. Hai người quen nhau à?"

Khi nghe Cố Ngôn Hi nói vậy, Hứa Mộc Tình và Trần Quả mới nhận ra điều này.

Lý Hùng thường tạo cho người ta một cảm giác vô cùng bí ẩn.

Vốn dĩ Hứa Mộc Tình còn tưởng rằng Lý Hùng sẽ giống như trước đây, nói hai ba câu phủ nhận quá khứ.

Nhưng lần này, Lý Hùng rất tự nhiên gật đầu nói: "Chúng tôi có quen biết nhau".

"Nhưng không ngờ lại gặp cô ấy ở đây".

Lý Hùng nhìn Sandy và nói với cô ta: "Sandy, để tôi giới thiệu với cô".

"Bên trái là vợ tôi".

"Cô gái bên cạnh với con dao trên tay, đối với tôi, cũng giống như em gái tôi".

Sau đó, Lý Hùng quay đầu nhìn Cố Ngôn Hi, nhẹ giọng nói: "Về phần cô ấy, thôi kệ đi".

Cố Ngôn Hi hai tay chống nạnh: "Này, kệ đi là sao? Tại sao tôi không thể là em gái?"

Nhìn thấy Cố Ngôn Hi tức giận, Hứa Mộc Tình mỉm cười ôm Cố Ngôn Hi vào lòng và nói.

"Đừng để bị anh ấy lừa, anh ấy cố trêu tức cậu đấy".

Khi Cố Ngôn Hi chuẩn bị nói, Sandy, sắc mặt đã dần hồi phục, nói điều khiến cả Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi đều ngạc nhiên.

Sandy bất ngờ nói: "Tôi thực sự ghen tị với các cô!"

"Có thể ở bên anh ấy và sống với anh ấy như người một nhà".

"Đối với chúng tôi, hai người chắc chắn là những người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới".

Sandy nói điều này, Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi càng tò mò hơn về danh tính của Lý Hùng.

Sau đó Sandy cuối cùng đã giới thiệu mình với ba người Hứa Mộc Tình.

Sandy đứng lên tiến hành một nghi thức rất đặc biệt với ba người.

"Xin chào, tên đầy đủ của tôi khá dài".

"Theo cách gọi của người Hoa hạ. Các cô có thể gọi tôi là Sandy. Olipatra".

Cố Ngôn Hi, một ca sĩ chưa bao giờ thích đọc sách, không hề biết Olipatra.

Nhưng khi Hứa Mộc Tình khi nghe thấy cái họ đặc biệt này.

Một sự ngạc nhiên bất giác xuất hiện trong mắt cô.

"Olipatra, đó không phải là tên của Cleopatra sao?"

Sandy cười nhẹ: "Tộc của tôi từng là người thống trị Ai Cập cổ đại".

"Tuy nhiên, đế chế của chúng tôi sau đó đã diệt vong".

"Để tồn tại, tộc của chúng tôi đã đi đến những vùng sâu hơn ở châu Phi".

"Bây giờ tôi chỉ là con gái của một tù trưởng bộ lạc nhỏ ở châu Phi thôi".

Đối với thân phận của Sandy, Lý Hùng không giải thích nhiều.

Ngay cả khi có nói ra, Cố Ngôn Hi và những người khác cũng không hiểu.

Tuy nhiên, Sandy đã làm một nghi thức rất trịnh trọng với Lý Hùng.

"Bộ lạc của chúng tôi bao gồm cả tôi. Tổng cộng có mười mấy chiến binh tinh nhuệ đã bị chúng bắt giữ. Tôi cầu xin anh hãy cứu họ".

"Hơn nữa ngoài chúng tôi ra, họ còn bắt giữ nhiều người từ khắp nơi trên thế giới để làm thí nghiệm dưới lòng đất".

Lúc này, vẻ mặt Lý Hùng khá nghiêm túc.

Anh không đồng ý, cũng không từ chối.

Chỉ nhìn bầu trời xanh trên cao.

Lý Hùng nói: "Hòn đảo này có diện tích không lớn".

"Chúng chẳng mấy chốc sẽ tìm ra nơi chúng ta đang ở bây giờ".

"Trước khi ra tay, tôi sẽ đưa mấy người ra ngoài".

Nhưng Hứa Mộc Tình lúc này lại lắc đầu liên tục.

Cô nắm chặt tay Lý Hùng.

"Không, chúng ta cùng vào đi. Muốn đi thì phải đi cùng nhau".

Nếu là trước đây, Hứa Mộc Tình nhất định sẽ nghe lời Lý Hùng, để cho Lý Hùng tự mình sắp xếp mọi chuyện.

Nhưng sau khi trải qua chuyện vừa rồi.

Dù thế nào đi nữa, Hứa Mộc Tình sẽ không để cho Lý Hùng đối mặt với chuyện này một mình.

Cho dù cô biết Lý Hùng có khả năng làm được chuyện này.

Nhưng trên đời này, không có nhỡ ra.

Không người vợ nào để chồng mình phải chịu rủi ro một mình cả.

Vì Lý Hùng làm như vậy, bản thân Hứa Mộc Tình cũng sẽ phải chịu áp lực rất lớn.

Mà cô không muốn làm như thế, cô hi vọng có thể cùng Lý Hùng gánh vác chuyện này.

Trước khi Lý Hùng lên tiếng, Hứa Mộc Tình lại nói: "Những người nước ngoài đó là những kẻ sát nhân, bọn họ không có lòng thương người".

"Một mình anh đi nguy hiểm lắm".

"Cho dù võ công của anh có cao đi chăng nữa, nhưng nếu bọn họ đã chuẩn bị trước bẫy cho anh thì sao?"

Sandy ở bên cạnh yên lặng nhìn Hứa Mộc Tình.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu tại sao anh lại được gọi là "Chiến thần của Hồng Hải".

Vì cô ấy, Chiến thần Hồng Hải đã từ bỏ người đẹp trên toàn thế giới.

Sau đó Hứa Mộc Tình nắm chặt tay Lý Hùng nói: "Người xưa có nói, một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao".

"Mặc dù ba người chúng em không có năng lực cho lắm, nhưng chúng em có đầu óc".

"Hơn nữa, em cũng đã nghĩ ra cách".

Ở trước mặt Lý Hùng, Hứa Mộc Tình không hề giữ kẽ.

Và để có thể khiến Lý Hùng đồng ý cho mình ở lại, cùng đối mặt với chuyện này.

Hứa Mộc Tình đã nhanh chóng nói ra cách mà mình đã nghĩ ra.

Ý của Hứa Mộc Tình rất đơn giản.

Ba người họ đã bị nhóm người nước ngoài này nhốt trong một căn phòng nhỏ.

Hứa Mộc Tình nhớ rõ ràng tất cả những cảnh tượng họ nhìn thấy trên đường từ rừng vào phòng đó bằng ô tô.

Cô thậm chí còn có thể vẽ rõ ràng tuyến đường này trước mặt Lý Hùng.

Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình lấy một cành cây và vẽ một bản đồ đơn giản trên cát.

Hứa Mộc Tình nói với Lý Hùng.

"Những người nước ngoài này có công nghệ rất phát triển".

"Vũ khí trong tay bọn họ cũng cực kỳ lợi hại".

"Tuy nhiên, chính vì họ phụ thuộc quá nhiều vào những vũ khí cao cấp này".

"Nên em thấy rằng những người nước ngoài này có một đặc điểm rất chung".

"Đặc điểm này là cái mà tất cả con người nguyên thủy đều có".

"Đó là khinh thường phụ nữ".

"Anh có thể dễ dàng rơi vào bẫy của họ nếu anh hành động một mình".

"Ý của em là chúng ta sẽ chia thành nhiều tốp nhỏ rồi tập kết với nhau tại một điểm".

"Để đối phương không biết chúng ta có bao nhiêu người".

Lý Hùng đã ở bên cạnh, cẩn thận lắng nghe.

Trên thực tế, khi Hứa Mộc Tình và những người khác bị bắt, Lý Hùng đã tìm ra sơ đồ tổng thể về căn cứ của họ.

Ngay cả khi không có Sandy, Hứa Mộc Tình và những người khác cũng sẽ không gặp nguy hiểm.

Bởi vì khi Lý Hùng nghe thấy tiếng nổ, anh đang bảo vệ ba người Hứa Mộc Tình từ xa.

Đối với căn cứ này, Lý Hùng rất tò mò.

Đồng thời, anh cũng lập ra một số kế hoạch để đối phó với những người này.

Nhưng điều khiến Lý Hùng ngạc nhiên là anh phát hiện ra rằng Hứa Mộc Tình cũng có tài năng thiên phú về mặt này.

Đặc biệt là trí nhớ của cô thực sự tuyệt vời!

Hứa Mộc Tình vẫn còn thiếu đào tạo và kinh nghiệm chiến đấu thực tế.

Nếu cho cô một khoảng thời gian nhất định, cô có thể sẽ trở thành một bậc thầy chiến lược!
Chương 778: Đánh bừa chết lão sư phó

Hơn nữa, Lý Hùng phát hiện ra rằng mặc dù kế hoạch của Hứa Mộc Tình không hoàn hảo, nhưng nó khá sáng tạo.

Trên giang hồ, có một câu nói được truyền bá rất rộng rãi, tên là "Đánh bừa chết lão sư phó".

Các lão sư phó luyện tập võ thuật theo bài bản.

Nếu gặp phải kẻ tiểu nhân ra tay không có bài bản, rất có thể sẽ bị đánh bại.

Lý do là vì họ không quen với chiêu thức của đối phương.

Dẫn đến tay chân lóng ngóng.

Mọi sự chuẩn bị sẽ trở thành vô nghĩa.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lý Hùng khẽ gật đầu.

Khi kết thúc cuộc trò chuyện, đột nhiên một chiếc trực thăng bay nhanh qua đầu họ.

Máy bay trực thăng dường như đã phát hiện ra Lý Hùng và những người khác, nó bay một nửa vòng tròn nhỏ trên bầu trời trước.

Ngay sau đó, một quả bom treo trên trực thăng liền nhắm vào hang động nơi Lý Hùng và những người khác đang ở.

Lúc này, Lý Hùng đang đứng yên bất động tại chỗ, cơ thể có chút lay động.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, người ta còn chưa kịp chớp mắt xong.

Tay phải Lý Hùng nhanh chóng nhặt một viên đá cháy trên mặt đất lên.

Xoay thân một cái đã ném tảng đá to bằng nắm tay này về phía quả bom đang lao tới của chiếc trực thăng!

"Vù!"

Đá như xuyên thủng không gian.

Bằng mắt thường không thể nhìn rõ được nó, nó có tốc độ nhanh hơn cả một viên đạn.

Nó đập thẳng vào quả bom vừa được bắn ra!

"Bùm!"

Lập tức, quả bom phát nổ và toàn bộ chiếc trực thăng bị vỡ làm đôi.

Khi Hứa Mộc Tình và những người khác phản ứng kịp, chiếc trực thăng đã bị ngọn lửa bao trùm và rơi từ không trung xuống.

Cố Ngôn Hi chớp chớp đôi mắt đẹp và nói với Hứa Mộc Tình: "Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

Không chỉ Cố Ngôn Hi, mà bản thân Hứa Mộc Tình cũng không chưa phản ứng kịp.

Mà Trần Quả thì lại đang nắm chặt con dao găm trong tay.

Quá nhanh.

Vừa rồi cô ấy nhìn thấy cơ thể của Lý Hùng khẽ lóe lên một cái.

Nhưng với trình độ đại tông sư đỉnh cấp, cô ấy vẫn không thể nhìn rõ động tác của Lý Hùng.

Hơn nữa, chưa từng nghe nói rằng có ai có thể dùng một hòn đá để chọi lại một quả bom.

Độ chính xác như vậy, sức mạnh như vậy và tốc độ gần như hoàn toàn vượt qua giới hạn của con người.

Đó không phải sức mạnh mà con người có thể có.

Chỉ có Sandy nhìn Lý Hùng với vẻ phấn khích.

Cô ta biết thân phận của Lý Hùng.

Cô ta biết người đàn ông trước mặt không phải là người bình thường.

Anh là vị thần ở đỉnh cao của nhân loại!

Lý Hùng phủi tay, giống như vừa làm một chuyện tầm thường.

Anh lạnh nhạt nói: "Vụ nổ vừa rồi coi như tín hiệu để chúng ta hành động đi".

Lý Hùng nhìn Hứa Mộc Tình cười nói: "Bà xã, chuẩn bị xong chưa?"

Hứa Mộc Tình gật đầu.

"Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi!"

Dứt lời, Lý Hùng đột nhiên lao đi như một viên đạn.

Anh nhanh chóng nhảy vào thân cây rậm rạp.

Ngay sau đó, lần lượt từng cục sắt đen kịt và nặng nề bị Lý Hùng ném từ trên cây xuống.

Ba cô gái Hứa Mộc Tình sững sờ nhìn tất cả những thứ này.

Mấy ngày nay bọn họ ở gần hang động, nhưng không hề biết Lý Hùng giấu vũ khí trên cây từ khi nào.

Hơn nữa, đây là hàng real đấy.

Hiếm khi có thể thấy được nó.

Chưa kể Lý Hùng còn ném chúng như ném rác xuống trước mặt các cô.

Lý Hùng liền từ trên cây nhảy xuống, chỉ vào đống đồ trên mặt đất nói với bốn cô gái.

"Thích gì thì chọn đi".

Trong khi nói, Lý Hùng liền nhặt một cục sắt đen khá mảnh trên mặt đất.

Anh đưa nó vào tay Hứa Mộc Tình, nói với Hứa Mộc Tình.

"Đây là vũ khí thường được sử dụng bởi các sĩ quan cảnh sát Mễ".

"Ưu điểm của nó là tốc độ nhanh, độ chính xác cao và độ giật thấp".

"Khi cận chiến, nó có thể tạo ra một hiệu ứng rất tốt".

Sau quá trình huấn luyện cấp tốc, Hứa Mộc Tình đã học được cách sử dụng nó.

Trong khi Hứa Mộc Tình đang học, Cố Ngôn Hi bĩu môi nói với Lý Hùng.

"Tôi nói chứ, đại ca, anh có thể dạy tôi một chút không".

"Anh không thấy là tôi chưa từng động vào thứ này bao giờ sao?"

Lý Hùng cười với Cố Ngôn Hi: "Cô cứ coi thứ này như cây gậy lửa đi".

"Sau khi vào rừng, nếu thấy động tĩnh gì thì cứ ‘pằng pằng’ về hướng đó là được".

"Chỉ cần nhớ là, có tôi ở sau lưng, mọi người sẽ không gặp nguy hiểm đâu".

"Cứ vô tư tiến lên đi".

"Nếu lần này thành công".

"Lần sau, tôi sẽ dẫn mọi người đi chơi một trò chơi hấp dẫn hơn".

Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi nhìn nhau, cười.

Đặc biệt là Hứa Mộc Tình, đối với cô, điều này cũng có nghĩa là cô có thể hiểu Lý Hùng hơn và đi sâu vào những chuyện Lý Hùng đã trải qua bao năm qua.

Thế là, bốn cô gái nhanh chóng cầm lấy vũ khí và đi dọc theo con đường tiến vào rừng.

Trí nhớ của Hứa Mộc Tình rất tốt.

Hơn nữa không gian ba chiều của cô rất mạnh mẽ.

Chỉ cần là nơi cô từng đến, cô đều có thể nhớ rõ, không sai lệch chút nào.

Hiện giờ, Hứa Mộc Tình trở thành người dẫn đầu, bốn cô gái lao thẳng vào rừng như một con dao nhọn.

Khi họ đang đi giữa rừng cây, một chiếc trực thăng bất ngờ bay qua đầu họ.

Cố Ngôn Hi theo bản năng giơ gậy lửa trong tay lên, ngay khi cô ấy chuẩn bị đối mặt với con chim sắt lớn trên bầu trời.

Hứa Mộc Tình nhanh chóng đưa tay ra và nắm lấy cánh tay của Cố Ngôn Hi, lắc đầu với cô ấy.

Hứa Mộc Tình nói nhỏ: "Đừng kích động, cây cối ở đây rất rậm rạp, đối phương hẳn là không để ý tới chúng ta đâu".

Đúng như lời Hứa Mộc Tình nói, chiếc trực thăng lượn trên đầu họ nửa vòng, rồi bay sang hướng khác.

Cố Ngôn Hi giơ ngón tay cái lên với Hứa Mộc Tình.

Sandy ở bên cạnh vẫn luôn quan sát Hứa Mộc Tình.

Ánh mắt cô ta nhìn Hứa Mộc Tình càng thêm rực rỡ.

Sandy là một võ sĩ được đào tạo chuyên nghiệp.

Bộ tộc của họ ở Châu Phi cũng có danh hiệu là bộ tộc chiến binh.

Tất cả những người đi ra từ bộ tộc của họ, cả nam và nữ, đều là những người ưu tú!

Nhưng Sandy biết rằng những người này chỉ có thể đạt đến trình độ này vì họ đã trải qua quá trình đào tạo rất chuyên nghiệp.

Mà Hứa Mộc Tình dường như lại là người có tài năng thiên bẩm!

Vợ của Chiến thần quả là phi thường!

Đi mãi đi mãi, có tiếng sột soạt trong khu rừng phía trước.

Âm thanh này cách Cố Ngôn Hi không xa.

Cố Ngôn Hi nhớ những gì Lý Hùng nói với cô ấy vừa rồi.

Cô ấy cầm cây gậy lửa trên tay ‘pằng pằng’ hàng chục phát vào bụi cây phía trước.

Cứ như vậy, tất cả đạn bên trong được sử dụng hết sạch trong một lần.

Khi cây gậy lửa trong tay Cố Ngôn Hi phát ra tiếng lách cách.

Sandy vỗ vai Cố Ngôn Hi và nói: "Đủ rồi, đủ rồi, hết đạn rồi".

Không nói gì, Cố Ngôn Hi ngay lập tức lấy ra một băng đạn trong túi đeo của mình và nhét vào đó.

Cố Ngôn Hi đang chuẩn bị hành động, thì Hứa Mộc Tình ngay lập tức kéo tay cô ấy.

Bởi vì hành động của Hứa Mộc Tình rất đột ngột.

Nên Cố Ngôn Hi đã nhào vào người của Hứa Mộc Tình.

Hai người đẹp lập tức ngã vào nhau.
Chương 779: Đừng bao giờ đắc tội với phụ nữ đẹp

Tuy nhiên, Trần Quả và Sandy ở gần đó không có thời gian để thưởng thức cảnh đẹp này.

Bởi vì ở phía trước, một viên đạn bắn tới trúng ngay chỗ Hứa Mộc Tình vừa rồi.

"Có kẻ bắn tỉa!"

Khuôn mặt của Sandy hơi thay đổi.

Cô ta nhìn về hướng phát súng, cau mày rồi nói với Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi, lúc này đã ngồi dậy khỏi mặt đất.

"Hai người đừng ló đầu ra ngoài nhé".

"Tên đó đang nhắm vào chúng ta".

"Chỉ cần chúng ta ló đầu ra, sẽ bị hắn bắn chết".

Hứa Mộc Tình nhíu mày hỏi Sandy: "Cô có biết đối phương cách chúng ta bao xa không?"

Sandy nói: "Ít nhất là một km hoặc hơn, tên này là một cao thủ. Chúng ta không thể tiếp cận hắn với vũ khí trong tay được".

Cố Ngôn Hi đột nhiên hoảng sợ: "Vậy phải làm gì đây?"

"Trên phim mà tôi xem trước đây nói mấy tay bắn tỉa lợi hại lắm".

"Bắn cái là nổ đầu ngay".

"Vậy thì chúng ta ở đây, chẳng phải chúng ta đã bị hắn ta coi như bia sống để chơi đùa sao".

Cố Ngôn Hi vừa dứt lời.

Tại vị trí mà Sandy nói là chỗ của tay bắn tỉa, bất ngờ có một vật thể màu đen ném qua.

Bốn cô gái gần như theo phản xạ rụt cổ lại.

Nhưng khi nhìn thấy thứ rơi trên mặt đất, họ không khỏi mỉm cười.

Vì thứ ném ra là một hòn đá.

Có thể ném nó từ một nơi xa như vậy, không cần nghĩ, hẳn là do Lý Hùng làm rồi.

Thế là Hứa Mộc Tình trực tiếp đứng lên.

Cô rất tin tưởng Lý Hùng.

Đồng thời, cuối cùng cô cũng hiểu những lời Lý Hùng nói với bọn họ trong hang động vừa rồi thực sự có ý nghĩa gì.

Trước khi rời đi vừa rồi, Lý Hùng nói, bốn người bọn họ cứ vô tư mà tiến lên đi.

Chính là có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, mọi thứ đều được anh bảo vệ.

Lúc nãy khi ở trên bãi cỏ, rõ ràng là cảm thấy hô hấp rất khó khăn.

Nhưng bây giờ khi đứng lên lần nữa, Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm.

Kết quả là bốn cô gái tiến về hướng căn cứ càng liều lĩnh và táo bạo hơn.

Chẳng mấy chốc, họ lại đến vùng biển hoa kia.

Lần này, họ không vào biển hoa.

Thay vào đó, họ đi vòng qua nó.

Khi đến con suối, liền thấy một chiếc ô tô đậu cạnh con suối.

Ngay khi Sandy nhìn thấy chiếc xe, cô ta lập tức nói với Hứa Mộc Tình: "Đó là một cái bẫy, chúng ta đừng đến đó".

Tuy nhiên, Cố Ngôn Hi đã nghênh ngang đi về phía chiếc xe.

Vừa chạy vừa nói: "Sợ gì chứ? Dù sao cũng có Lý Hùng ở phía sau bảo vệ chúng ta mà".

Như lời của Cố Ngôn Hi, Hứa Mộc Tình, người tin 100% vào Lý Hùng, cũng chạy về phía chiếc xe.

Bọn họ đi bộ đã mệt, nay có ô tô đi lại đương nhiên sẽ không từ chối rồi.

Hơn nữa, khi bốn cô gái lao vào chiếc xe địa hình.

Thì thấy chiếc xe địa hình đã nổ máy, trên tay lái còn dán một tờ giấy.

Hứa Mộc Tình chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể biết đây là ghi chú của Lý Hùng.

Tờ giấy viết: chướng ngại vật đã được xóa sạch, mọi người lập tức khởi hành.

"Tôi sẽ lái!"

Tính năng của chiếc xe địa hình bọc thép này rất tốt.

Cố Ngôn Hi nhấn ga, chiếc xe địa hình như một con thú điên cuồng lao qua rừng cây.

"Haha, quá tuyệt!"

Trong khi lái xe, Cố Ngôn Hi nhận thấy có nhiều nút bấm kỳ lạ trên bảng điều khiển chính ở phía bên tay phải.

Một trong những đó có nút màu đỏ.

Cố Ngôn Hi đưa ngón tay ấn vào nút màu đỏ và nói: "Đây là cái gì?"

"Đừng động vào!"

Khi Sandy nói thì đã quá muộn.

Cố Ngôn Hi đã ấn ngón tay mảnh mai của mình vào đó.

Đột nhiên, đầu chiếc xe địa hình bọc thép tự động mở ra.

Có một quả bom màu đỏ, bật ra và bắn thẳng về phía rừng cây rậm rạp phía trước!

"Vù!"

Tên lửa bay qua các ngọn cây.

Cuộn theo lá cây.

Với một làn sóng nhiệt cuồn cuộn, trực tiếp xuyên qua khu rừng.

Bắn vào một tiền đồn căn cứ trên đảo!

Bởi vì vị trí rất chính xác, quả bom đã trực tiếp xuyên qua cửa sổ của tiền đồn.

Đóng đinh vào bàn.

Lúc này, bên cạnh bàn có vài người nước ngoài đang chơi bài.

Họ thẫn thờ nhìn quả bom đỏ trên bàn.

Đồng tử giãn ra.

Miệng há hốc.

"Bùm!"

Nhóm người này đã bị tiêu diệt trước khi họ kịp phản ứng!

Cùng lúc vụ nổ dữ dội xảy ra, Cố Ngôn Hi, người thường không có cơ hội lái xe trong thành phố, thốt lên kinh hãi.

Giữ vô lăng bằng cả hai tay, đạp cần ga hết tốc lực.

Chiếc xe địa hình bọc thép hạng nặng lao ra khỏi rừng và tiến vào vùng ngoại ô của căn cứ.

Mọi người tỏ ra như mình không biết gì hết, Cố Ngôn Hi cũng vậy.

Tính cách của cô ấy trước giờ luôn bị kìm nén.

Bài mà cô ấy thích hát, không phải kiểu những bài hát nhẹ nhàng, êm ái.

Cô ấy thích những bài hát có tiết tấu mạnh, sôi động.

Thông thường, cô ấy sống dưới ánh hào quang của một ngôi sao, phải để ý đến hình tượng của mình từng li từng tí.

Mà bây giờ, cô ấy đã hoàn toàn thả lỏng.

Cô ấy như một chú chim đã sải cánh bay vút trên bầu trời xanh.

Không có giới hạn nào ở đây, cũng không có bất kỳ ràng buộc nào, cô ấy có thể bay theo bất kỳ cách nào cô ấy muốn.

Quan trọng hơn, bây giờ cô ấy càng làm càn bao nhiêu, thì hiệu quả đạt được sẽ càng tốt bấy nhiêu.

So với cảm xúc của Cố Ngôn Hi, Hứa Mộc Tình luôn rất ổn định.

Mặc dù Cố Ngôn Hi lái xe rất nhanh.

Nhưng Hứa Mộc Tình đang ngồi trên ghế phụ, vẫn không ngừng ở bên cạnh nhắc nhở cô ấy.

"Phía trước có mấy chiếc xe giống như chúng ta kìa".

"Đừng lại gần, đi vòng qua chúng đi".

Cả Hứa Mộc Tình, Sandy và Trần Quả đều đã thắt dây an toàn.

Khi Cố Ngôn Hi nghe thấy lệnh của Hứa Mộc Tình, cô ấy đã đạp phanh và bẻ tay lái.

Chiếc xe đã trượt gần 90 ° trên mặt đất!

Chiếc xe đột ngột thay đổi quỹ đạo và lao thẳng về một hướng khác bên ngoài căn cứ.

Điều này khiến cho đám người nước ngoài ở căn cứ vốn đã chuẩn bị trước hàng phòng ngự phải sửng sốt.

Trơ mắt nhìn chiếc xe địa hình lao vút qua trước mặt họ!

Lúc này, một người đàn ông da vàng, mặc vest đeo kính xuất hiện trong đám đông.

Anh ta gầm lên với những tên lính đánh thuê ngoại bang xung quanh mình.

"Chúng mày còn đứng đó làm gì, đuổi theo cho tao!"

"Bên đó là ruộng thí nghiệm của tao, không thể để chúng phá hủy đứa con mà tao đã dày công vun đắp được!"

Ngay khi đám người đó đuổi theo đám Cố Ngôn Hi.

Cố Ngôn Hi đang lái xe địa hình đầy phấn khích, bất ngờ nghe thấy giọng nói của Lý Hùng trong hệ thống liên lạc của xe địa hình.

"Rẽ phải ở phía trước, lái xe lên sườn đồi".

Ngay khi Lý Hùng vừa dứt lời, Cố Ngôn Hi đột ngột quay đầu xe địa hình lao thẳng lên ngọn đồi nhỏ phía trước bên phải.

Rõ ràng là có một con đường bên trái của cô ấy.

Tuy nhiên, Cố Ngôn Hi lúc này đã chạy thẳng lên đỉnh đồi.

Chiếc xe địa hình vượt qua ngọn đồi trong nháy mắt.

Bởi vì tốc độ cao, nó giống như một chiếc xe đua trên TV.

Được sự trợ giúp của độ dốc, chiếc xe địa hình lao thẳng lên trời.

Bay qua đầu của đám người kia!
Chương 780: Cô gái điên

Vào lúc này, Cố Ngôn Hi và Hứa Mộc Tình cuối cùng đã hiểu tại sao Lý Hùng yêu cầu họ lái xe lên đồi.

Bởi vì đằng sau ngọn đồi này, có một đám người đã chuẩn bị sẵn sàng chờ họ.

Mạng lưới đường, hàng rào và những thứ khác đã được dựng lên.

Nếu lúc nãy Cố Ngôn Hi không làm theo lời Lý Hùng.

E rằng họ đã bị những người nước ngoài kia đánh cho ra bã rồi!

Chiếc xe địa hình bất ngờ lao qua đầu họ.

Sau đó, lao vào một ngôi nhà được đóng khung bằng kính.

Có hơn chục gian trong cái nhà kính này.

Lần lượt được bày ra trước mặt Hứa Mộc Tình và những người khác.

Cố Ngôn Hi không kịp phanh đã lái chiếc xe địa hình bọc thép không ngừng phá phách cái nhà kính này.

Theo như những gì Hứa Mộc Tình và những người khác có thể nhìn thấy bằng mắt thường, có một số loài hoa và thực vật kỳ lạ, sặc sỡ đang mọc ở đây.

Lúc này, giọng nói của Lý Hùng lại phát ra từ loa của chiếc xe địa hình.

"Vợ à? Em bấm vào nút màu xanh lam bên trái đi".

Hứa Mộc Tình nhấn nút màu xanh như Lý Hùng nói.

Đột nhiên, hai hộp sắt đen tự động bật ra từ phía dưới của chiếc xe địa hình bọc thép.

Nắp hộp sắt tự động bung ra.

Bây giờ nó trông giống như hai ống pháo hoa.

Đột nhiên, hàng chục tên lửa bay ra khỏi ống pháo hoa!

Các tên lửa này được phân tán ra khắp nơi như pháo hoa.

"Bùm!"

"Bùm!"

"Bùm!"

Ruộng thí nghiệm rộng lớn này ngay lập tức bị biển lửa nhấn chìm.

Bốn người Hứa Mộc Tình lái chiếc xe lao đi không ngừng trong biển lửa.

Cảnh tượng hoành tráng như vậy còn thú vị gấp mấy chục lần xem phim chiến tranh của nước ngoài ở rạp chiếu phim!

Vào lúc này, ngay cả Hứa Mộc Tình, người làm việc gì cũng cẩn trọng cũng không thể không thốt lên.

Cô lấy tay che miệng, vẻ mặt không tin.

Cùng lúc đó, người đàn ông mặc vest đeo kính đã gầm lên một cách điên cuồng.

"Chết tiệt, chết tiệt, khốn kiếp, khốn kiếp! Ruộng thí nghiệm của tao! Con tao!!"

"Hơn mười năm vất vả của tao đã đổ sống đổ bể rồi!"

"Chúng mày còn đứng đó làm gì, xông lên cho tao!"

"Đuổi theo, tao muốn băm vằm bọn nó ra thành trăm mảnh!!"

Một đám người đuổi theo nhóm Hứa Mộc Tình!

Cho dù là trên bầu trời hay dưới mặt đất, náo động cả một vùng rộng lớn.

Tuy nhiên, Cố Ngôn Hi, một ngôi sao lớn nổi tiếng khắp cả nước, lại lái xe giống hệt như cách cô ấy hát.

Nhịp điệu vui nhộn, nối tiếp nhau và không tuân theo bất kỳ quy trình nào cả.

Sau khi đưa đám người đi vòng quanh căn cứ hơn nửa vòng, cô ấy đột nhiên lái xe quay về.

Ngay khi Cố Ngôn Hi định tiếp tục hỏi thăm.

Hứa Mộc Tình ghé sát vào tai Cố Ngôn Hi và nói với cô ấy.

Đôi mắt của Cố Ngôn Hi lập tức sáng lên.

Cô ấy ngay lập tức đạp ga và điều khiển chiếc xe địa hình bọc thép về phía cái động.

Nhìn từ mặt đất, hành lang có vẻ không được rộng rãi.

Nhưng sau khi Cố Ngôn Hi lái xe xuống, cô ấy nhận ra còn dư chỗ chán!

"Woohahaha!"

Cố Ngôn Hi điên rồi.

"Vừa rồi, quẩy với đám người nước ngoài trong rừng, tớ đã cảm thấy rất tuyệt rồi".

"Không ngờ lái xe vào phòng, còn tuyệt hơn!"

Lúc này, trong tòa nhà dưới lòng đất đã trở thành một đống hỗn độn.

Không ai nghĩ rằng bốn người phụ nữ này lại điên cuồng như vậy!

Cả nam và nữ ở trong tòa nhà dưới lòng đất đều chạy tán loạn như chuột.

Không ai muốn trở thành những bóng ma dưới bánh xe của bốn người phụ nữ điên loạn này.

Lái mãi, Cố Ngôn Hi đột nhiên phát hiện ra rằng không có đường ở phía trước nữa.

Cô ấy bất giác đạp phanh.

Nhưng mà, tốc độ vừa mới giảm, Hứa Mộc Tình liền chỉ vào một cánh cửa trước mặt nói: "Đâm đổ nó đi!"

"Được!"

Lúc này, không chỉ Trần Quả mà còn có Sandy, một nữ chiến binh ưu tú bước ra từ thảo nguyên châu Phi, đang nắm chặt dây an toàn của ghế xe.

Thay đổi cách nhìn.

Cô ta hiện giờ đã thay đổi hoàn toàn ấn tượng về Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi.

Đáng sợ quá!

Nhìn chung, cảm giác mà phụ nữ Hoa Hạ mang lại cho cô ta tương đối hạn chế.

Nhưng Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi đã thay đổi hoàn toàn thế giới quan của Sandy.

Điều khiến hai người này thực sự đáng sợ không chỉ vì hành vi liều lĩnh của họ.

Mà là nhìn thì có vẻ điên rồ, nhưng trên thực tế, họ vẫn có suy nghĩ rất tinh tế và tỉ mỉ!

"Bùm!"

Cố Ngôn Hi hú lên một tiếng quái dị rồi điều khiển xe đến phá tan cửa.

Phía sau cánh cổng này là một phòng thí nghiệm có kích thước bằng một sân bóng đá.

Bên trong phòng thí nghiệm, bày đủ các loại thứ kỳ quái.

Cùng lúc đó, cũng có một đám đông nam nữ mặc áo khoác trắng đang thu dọn đồ đạc.

Khi chiếc xe lao tới, hầu như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn chiếc xe địa hình bọc thép.

Tất cả đều choáng váng.

"Tình huống gì thế này?"

"Có phải người ngoài hành tinh xâm lược không vậy?"

Sau đó, Hứa Mộc Tình duỗi ngón tay ra chỉ về hướng bên tay phải và nói với Cố Ngôn Hi.

"Có cửa ở đó, cậu đâm vào đi".

"Nếu tớ không lầm, thì đằng sau cánh cửa là nơi chúng ta cần đến đấy".

Thế là, Cố Ngôn Hi đã lập tức đạp ga.

Chiếc xe địa hình bọc thép này, với lớp da bề ngoài đã bị rách một chút, một lần nữa giống như một con quái thú điên cuồng, lao vào giữa tiếng hét kinh hoàng của vô số người!

Sau khi phá hỏng mọi thứ, chiếc xe bọc thép lại phá tiếp cánh cửa kia.

Lúc này, thứ xuất hiện trước mặt Hứa Mộc Tình và những người khác là một lối đi thẳng tắp.

Thực sự không có cách nào để lái xe qua đó, vì vậy bốn cô gái lập tức nhảy xuống xe.

Bọn họ mỗi người đều cầm vũ khí trên tay, vội vàng xông lên.

Nếu không chạy vào lúc này, lát nữa họ sẽ bị bọn chúng "làm bánh bao" ngay.

Bởi vì đằng sau bọn họ, có một nhóm đông đảo vũ trang đang rú lên muốn băm vằm họ ra làm trăm mảnh.

Bởi vì lộ trình của Hứa Mộc Tình quá dị.

Không ai có thể ngờ rằng đám Hứa Mộc Tình lại đến khu vực này.

Vì vậy, suốt chặng đường không có ai ngáng chân họ cả, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn thấy một hoặc hai người.

Mà những người nước ngoài lẽ ra phải hung dữ và ác độc này, khi nhìn thấy bốn người Hứa Mộc Tình lại lập tức sợ run cầm cập.

Có vẻ như họ không phải là bốn mỹ nhân xinh đẹp, mà là những sứ giả đến từ cõi âm!

Trực tiếp tông hỏng tường vây rồi lao vào căn cứ.

Vừa vào căn cứ, tiếng nhắc nhở của Lý Hùng đã phát ra từ loa xe địa hình.

"Phanh ngay lại sau ba giây".

Cố Ngôn Hi đã làm đúng những gì Lý Hùng đã nói, đột nhiên nhìn thấy một quả lựu đạn bay từ phía bên tay phải của mình.

Dưới ánh mắt của Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi, thứ này vụt qua toàn bộ kính chắn gió với một cái đuôi lửa dài.

"Bùm!"

Sau đó, một vụ nổ lớn xảy ra cách tay trái của họ không xa.

"Có một cái động ở đó!"

Theo hướng ngón tay của Trần Quả, Hứa Mộc Tình phát hiện ra rằng sau khi mặt đất phát nổ, vụ nổ đã làm lộ ra một tòa nhà dưới lòng đất.

Vào lúc này, Cố Ngôn Hi nhìn chiếc xe hô lên một tiếng: "Này, chúng ta làm gì tiếp theo đây?"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom