• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Đỉnh Phong Thiên Hạ (4 Viewers)

  • Chương 246-250

Chương 246 Đại hội tông môn (2)

Lục Lâm Thiên nói:

– Các vị Đỗ trưởng lão vào đại điện nói chuyện đi, ta kêu người chuẩn bị một ít rượu nhạt.

Đỗ Vân Sơn mỉm cười nói:

– Quấy rầy rồi.

Đỗ Vân Sơn theo Lục Lâm Thiên vào đại điện.

Trong đại điện, mọi người ngồi xuống ghế, trước mặt là rượu, món ăn hoa quả được đệ tử Phi Linh Môn bưng lên chiêu đãi.

Đám người ngồi xuống xong Đỗ Vân Sơn nói với Lục Lâm Thiên:

– Chúc mừng Lục chưởng môn!

Lục Lâm Thiên mỉm cười hỏi lại:

– Có gì mà chú mừng?

Đỗ Vân Sơn đáp:

– Lần này ta về trong tông, tông chủ đã đồng ý về sau địa bàn La Sát Môn toàn bộ do Phi Linh Môn quản lý. Phi Linh Môn nguyện ý đưa bao nhiêu thì đưa, sau này Phi Linh Môn và Quỷ Vũ tông là người nhà.

Lục Lâm Thiên vội cảm ơn:

– Đây đúng là tin tốt, đa tạ Đỗ trưởng lão.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đoán rất chính xác, Quỷ Vũ tông không dám đặc biệt một cường giả Linh Suất.

Đỗ Vân Sơn quét mắt đại điện, hỏi Lục Lâm Thiên:

– Lục chưởng môn, vị tiền bối có đây không? Ta đến đây vì tông chủ, Đới trưởng lão dặn dò phải hỏi thăm tiền bối kia thay bọn họ.

Lục Lâm Thiên đáp:

– Đại trưởng lão đang bế quan chuẩn bị đột phá, không thể đi ra được, ta xin thay mặt đại trưởng lão biểu thị lòng biết ơn.

– Vậy... đành chờ lần sau đến viếng.

Đỗ Vân Sơn thầm thở dài, trước khi lão đến đây trong tông kêu lão nghĩ cách gặp mặt cường giả trong Phi Linh Môn rốt cuộc là ai. Không ngờ đối phương đang bế quan đột phá, Đỗ Vân Sơn thầm giật mình. Đến đẳng cấp Linh Suất đột phá một tầng thì thực lực sẽ tăng mạnh gấp mấy lần, rất đáng sợ.

Lục Lâm Thiên nói:

– Lần sau chắc chắn có cơ hội.

Lục Lâm Thiên biết hiện tại Quỷ Vũ tông có hứng thú nhất là cường giả Linh Suất trong Phi Linh Môn rốt cuộc là ai. Ngày nào không biết rõ cường giả bí ẩn này thì ngày đó Quỷ Vũ tông khó ngủ yên giấc.

Đỗ Vân Sơn nói:

– Đương nhiên rồi, giờ Phi Linh Môn và Quỷ Vũ tông là người mình, Phi Linh Môn có cường giả như thế Quỷ Vũ tông rất mừng, tương đương chúng ta có thêm một siêu cường giả.

Lục Lâm Thiên cười nói:

– Tất nhiên.

Lục Lâm Thiên chửi thầm, Quỷ Vũ tông quyết định rất hay, muốn trói Phi Linh Môn vào bọn họ.

Đỗ Vân Sơn mở miệng nói:

– Suýt quên, ba tháng sau là đại hội tông môn mỗi năm một lần của Quỷ Vũ tông, Lục chưởng môn nhớ đến còn có nhiều môn phái khác sẽ tham gia. Nhất định sẽ giới thiệu cho Lục chưởng môn quen biết.

Lục Lâm Thiên nói:

– Đương nhiên ta sẽ tham gia đại hội tông môn.

Đỗ Vân Sơn mỉm cười nói:

– Trong đại hội tông môn hy vọng vị tiền bối Phi Linh Môn sẽ đến, tông chủ đặc biệt dặn Đỗ ta, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì Đỗ ta sẽ chịu phạt.

Lục Lâm Thiên vẫn cười nói:

– Đại trưởng lão đang bế quan đột phá, không biết bao giờ mới xuất quan. Nếu đại trưởng lão thuận lợi đột phá, ta nhất định sẽ mời đại trưởng lão cùng đi Quỷ Vũ tông.

Lục Lâm Thiên thầm hiểu mục đích của Quỷ Vũ tông là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, không biết Linh Suất Phi Linh Môn là ai thì bọn họ sẽ không bỏ cuộc.

Đỗ Vân Sơn biến sắc mặt, lão ép sát từng bước nhưng đối phương bâng quơ đánh trống lảng, không trả lời thẳng.

Đỗ Vân Sơn giấu đi biểu tình, trầm giọng nói:

– Vậy ta sẽ chờ hai vị trong Quỷ Vũ tông. Ba tháng sau hy vọng được thấy tiền bối Phi Linh Môn, xin đừng làm Đỗ ta chịu phạt.

Đỗ Vân Sơn đường đường là Vũ Tướng, lúc này đối diện tiểu tử chưa dứt sữa mà tiểu tử đó còn không biết điều, lão hơi tức giận. Uy áp nhàn nhạt khuếch tán nhưng giây sau thu vào ngay.

Lục Lâm Thiên bình tĩnh nói:

– Ta sẽ cố gắng mời đại trưởng lão đi Quỷ Vũ tông.

Hiện giờ không thể lộ ra thân phận của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh được, Đỗ Vân Sơn chưa đến mức trở mặt ngay trong Phi Linh Môn.

Đỗ Vân Sơn nói:

– Vậy chúng ta xin đi trước, sau này đều là người mình, nếu Phi Linh Môn có gặp rắc rối gì cứ tự nhiên đi tìm Quỷ Vũ tông hỗ tợ.

Lục Lâm Thiên tỏ vẻ vừa mừng vừa sợ:

– Đa tạ Đỗ trưởng lão.

Tâm sự xong tiễn năm người Đỗ Vân Sơn Quỷ Vũ tông đi, Lục Lâm Thiên trở về đại điện.

Lục Lâm Thiên hỏi mấy trưởng lão:

– Đại hội tông môn của Quỷ Vũ tông là gì?

Lục Lâm Thiên không biết gì về đại hội tông môn của Quỷ Vũ tông, mới rồi hắn không tiện hỏi kỹ.

Chu Ngọc Hậu trả lời:

– Chưởng môn, mỗi năm Quỷ Vũ tông sẽ tổ chức đại hội tông môn một lần, là ngày các thế lực ngoại môn tiến cống cho Quỷ Vũ tông. Có năm thế lực, tính ra La Sát Môn là yếu nhất. Bốn môn phái khác thực lực không kém.

Lục Lâm Thiên hỏi:

– Mỗi năm La Sát Môn tiến cống bao nhiêu cho Quỷ Vũ tông?

Chu Ngọc Hậu trả lời:

– Ta biết, La Sát Môn chỉ có phạm vi địa bàn trăm dặm, mỗi năm nộp trăm vạn kim tệ cho Quỷ Vũ tông, năm viên đan dược tứ phẩm trung giai, mười viên đan dược tứ phẩm sơ giai, một trăm viên đan dược tam phẩm.

Lục Lâm Thiên kinh ngạc kêu lên:

– Nhiều vậy như sao?

Trăm vạn kim tệ, năm viên đan dược tứ phẩm trung giai, mười viên đan dược tứ phẩm sơ giai, một trăm viên đan dược tam phẩm, đây là tài sản kếch sù. Một viên đan dược tứ phẩm trung giai có giá hai mươi vạn, đan dược tứ phẩm sơ giai là mười vạn kim tệ. Cộng lại tất cả là tám trăm vạn kim tệ, mỗi năm La Sát Môn phải cống nộp nhiều thứ như thế cho Quỷ Vũ tông, thật kinh khủng. Hèn gì trên người Đặng Phong Lương vừa vặn mang theo hơn mười viên đan dược tứ phẩm, trăm viên đan dược tam phẩm, xem ra Đặng Phong Lương sớm chuẩn bị tiến công cho Quỷ Vũ tông.

Chu Ngọc Hậu nói:

– Thế này đã là ít, địa bàn của La Sát Môn nhỏ nhất nhưng khu vực này không nhiều mỡ màng. Ta nghe nói trong đại hội tông môn Quỷ Vũ tông lần trước có môn phái định nhổ La Sát Môn.

Trịnh Anh hỏi:

– Chưởng môn định đi Quỷ Vũ tông sao?

Lục Lâm Thiên trả lời:

– Sợ là không đi không được.

Người ta tới tận cửa dặn dò, hỏi sao Lục Lâm Thiên có thể không đi? Dù có trốn cũng không thoát. Quỷ Vũ tông nói là tùy tiện tiến cống nhưng nếu Lục Lâm Thiên không dâng lên thì rắc rối to. Bên trong dính dáng rất nhiều thứ, hiện tại Quỷ Vũ tông cho phép Phi Linh Môn thay thế La Sát Môn chỉ là thăm dò. Quỷ Vũ tông không phải La Sát Môn, hiện tại Phi Linh Môn không đấu lại được.

Trần Tân Kiệt hỏi:

– Vậy đại trưởng lão có đi không?

Lục Lâm Thiên đáp:

– Một mình ta đi được rồi, đại trưởng lão ở lại tọa trấn trong môn.

Không thể lộ ra thân phận của lão độc vật.

Thường Lỗi mở miệng nói:

– Chưởng môn đi một mình sẽ gặp nguy hiểm!

Lục Lâm Thiên do dự giây lát, nói:

– Nguy hiểm thì chưa đến nỗi đó nhưng khi vào Quỷ Vũ tông sẽ phải ứng đối chút rắc rối.

Lục Lâm Thiên nhẹ nhàng nói:

– Các vị trưởng lão, Quỷ Vũ tông đã đồng ý cho chúng ta nhận địa bàn La Sát Môn, các vị trưởng lão nhanh chóng nhận lấy địa bàn La Sát Môn đi. Nếu có người thừa dịp gây sự thì gϊếŧ không tha!
Chương 247 Đánh lén lúc nửa đêm

Lục Lâm Thiên đi Quỷ Vũ tông sẽ phải nộp lên nhiều tiến cống, may mắn hắn không chịu thiệt. Đặng Phong Lương đã chuẩn bị sẵn hàng để cống. Tuy bây giờ Phi Linh Môn có nhiều tài sản nhưng không thể miệng ăn núi lở, nhận địa bàn của La Sát Môn cho Phi Linh Môn nguồn kinh tế.

Năm trưởng lão đồng thanh kêu lên:

– Tuân lệnh chưởng môn!

Đương nhiên bọn họ đồng ý làm chuyện này, trong đó có nhiều mỡ để vớt vát.

Lục Lâm Thiên nói:

– Ta sắp ra khỏi cửa một chuyến, ít thì một tháng, lâu khoảng hai tháng. Chuyện trong môn sẽ do năm vị trưởng lão quyết định, nếu năm vị trưởng lão không giải quyết được thì đi xin ý kiến của đại trưởng lão.

Lục Lâm Thiên quay về gian phòng, ngồi xếp bằng trên giường, trong đầu nghĩ đến một số chuyện xảy ra gần đây. Lục Lâm Thiên vốn định sắp xếp mọi chuyện trong Phi Linh Môn xong, cộng thêm đã có Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tọa trấn, hắn có thể tìm cách về Vân Dương tông. Hiện tại ba tháng sau Quỷ Vũ tông có một đại hội tông môn, Lục Lâm Thiên phải đi, thời gian trở lại bị kéo chậm mấy tháng.

Đi Quỷ Vũ tông, Lục Lâm Thiên thầm đoán bữa tiệc sẽ không tốt lành gì, nếu mang Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đi cùng sẽ không có nhiều rắc rối. Một mình Lục Lâm Thiên đi khó tránh khỏi phiền phức, dù không có thì Quỷ Vũ tông sẽ chế tạo thêm rắc rối cho hắn.

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:

– Phải suy nghĩ trước cách ứng đối.

Quỷ Vũ tông muốn thăm dò Phi Linh Môn. Trong Phi Linh Môn có cường giả Linh Suất, cường giả Linh Suất này là điều bí ẩn, Quỷ Vũ tông không yên lòng được, đổi lại là Lục Lâm Thiên cũng vậy. Một cường giả Linh Suất hình thành ức chế Quỷ Vũ tông, làm sao Quỷ Vũ tông dễ dàng tha thứ nó tồn tại trước mắt mình?

Màn đêm buông xuống, khóe môi Lục Lâm Thiên cong lên:

– Nên đi sơn mạch Vụ Đô một chuyến.

Gần đây có nhiều việc, còn ba tháng mới tới đại hội tông môn Quỷ Vũ tông, trước đó Lục Lâm Thiên phải tu luyện đàng hoàng. Hai tháng nếu thuận lợi thì thực lực của Lục Lâm Thiên đột phá nhiều, đến sơn mạch Vụ Đô gặp phải yêu thú tam giai nào thu phục mấy con cũng là một loại bảo đảm an toàn.

Lục Lâm Thiên mới ra khỏi chỗ ở thì một bóng đen xuất hiện bên cạnh.

– Ngươi định ra ngoài?

Chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Lục Lâm Thiên đáp:

– Đông lão, ta sắp đi sơn mạch Vụ Đô tôi luyện hai tháng, trong thời gian này giao Phi Linh Môn cho Đông lão.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:

– Phi Linh Môn sẽ không bị gì, còn ngươi nên cẩn thận chút, tốt nhất đừng đi sâu trong sơn mạch Vụ Đô.

Lục Lâm Thiên nói:

– Đông lão, lúc trước trong sơn mạch Vụ Đô Đông lão và Cửu Đầu Yêu Giao đánh nhau, kết quả tế nào?

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trả lời:

– Ta bị thương, không đánh lại Cửu Đầu Yêu Giao và Thạch Viên Yêu Vương hợp tác. Hai con súc sinh kia cũng không làm gì ta được, những người khác hình như đều chết.

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ:

– Cửu Đầu Yêu Giao thật lợi hại.

Nếu có ngày hắn có thực lực thu phục Cửu Đầu Yêu Giao tương đương thu phục mảng lớn sơn mạch Vụ Đô, đây là một thế lực lớn. Cửu Đầu Yêu Giao có nhiều yêu thú thuộc hạ.

Từ biệt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Lâm Thiên kêu Thiên Sí Tuyết Sư, dẫn theo Tiểu Long, một người hai thú biến mất trên bầu trời.

Mấy canh giờ sau, trên vách núi trong sơn mạch Vụ Đô, nhìn xuống dưới ánh trăng nhạt chiếu bóng lờ mờ. Hai bên sơn cốc núi non thẳng đứng, tranh vanh hiểm trở. Ngẫu nhiên có mấy con ưng núi xẹt qua bầu trời sơn cốc.

Lục Lâm Thiên đứng trên lưng yêu thú phi hành nhìn chằm chằm bên dưới, nói với Thiên Sí Tuyết Sư:

– Tuyết Sư, chọn mấy người bên dưới đi.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay lên, thân thể to lớn sà xuống dấy lên khí lưu chói tai.

Dưới sơn cốc, tiểu đoàn đội bảy, tám người kinh hoàng:

– Có yêu thú đánh lén, mọi người hãy chuẩn bị!

Bọn họ rút vũ khí ra sẵn sàng chiến đấu, đêm khuya còn có yêu thú tập kích, còn là yêu thú phi hành, trong vòng ngoài sơn mạch Vụ Đô hiếm khi gặp trường hợp này.

Vù vù vù!

Cơ thể to lớn của Thiên Sí Tuyết Sư vỗ đôi cánh dấy lên khí lưu cuồng bạo, Thiên Sí Tuyết Sư sà xuống, bão khí lưu cũng xuống theo. Tiểu đoàn đội bảy, tám người bị thổi ngã trái ngã phải.

– Bắt đầu!

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Lâm Thiên, hắn nhảy xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư, co nắm tay. Chân khí đỏ rực như vòi rồng lượn lờ trên nắm tay, Lục Lâm Thiên hét to, chân mạnh giẫm mặt đất. Lục Lâm Thiên hóa thành cái bóng mơ hồ vọt ra, đấm mạnh vào một thanh niên Vũ Sĩ bát trọng.

Bùm bùm bùm!

Tốc độ quá nhanh, thực lực của thanh niên quá thấp, thoáng chốc bị Lục Lâm Thiên đánh bay.

Một thanh niên mặc áo gai dẫn đầu hét to:

– Có người đánh lén, mau cùng nhau tấn công!

– Xèo xèo!

Cơ thể Tiểu Long to ra, trên thân thể to lớn có lửa vàng quấn quanh nhanh như tia chớp gϊếŧ một thanh niên Vũ Đồ cửu trọng.

Thiên Sí Tuyết Sư khẽ gầm:

– Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư nuốt một dong binh. Sau khi đột phá tam giai sơ kỳ thì thực lực của Thiên Sí Tuyết Sư càng mạnh thêm, lực phòng ngự rất khủng bố, mặc kệ đám dong binh công kích.

Tiểu Long gầm gừ:

– Gri gri!

Lưỡi Tiểu Long co duỗi, mắt lộ sát ý tỏa định một thanh niên Vũ Sư nhất trọng.

– Đây là yêu thú tam giai, mọi người trốn nhanh!

Lục Lâm Thiên xuất hiện trước mặt thanh niên thủ lĩnh:

– Còn muốn đi? Đã muộn.

Tiểu đội dong binh đoàn có hai Vũ Sư, còn lại toàn là Vũ Đồ.

Thanh niên áo gai nhìn Lục Lâm Thiên chằm chằm, hỏi:

– Ngươi là ai? Tại sao muốn tập kích chúng ta?

Khi nói chuyện thanh niên áo gai đột nhiên công kích.

Vù vù vù!

Thanh niên áo gai rất nhanh nhưng vẫn loáng thoáng thấy chân khí thuộc tính mộc của gã. Ánh sáng lục bao phủ, chỉ trong chớp mắt thanh niên áo gai xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, tay gã cầm thanh đao to. Thanh niên áo gai múa ra đao quang màu lục chói mắt, thế nhanh như sấm sét chém mạnh vào Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:

– Muốn chết!

Thanh niên áo gai nói chuyện hấp dẫn Lục Lâm Thiên chú ý rồi đánh lén, nhưng gã tính toán đã thất bại.

Bùm!

Đao quang chém xuống vị trí Lục Lâm Thiên vừa đứng, xuyên thấu qua, trừ mặt đất rách một cái khe to ra không có máu chảy ra.

Thanh niên áo gai biến sắc mặt la to:

– Tốc độ nhanh quá!

Thanh niên áo gai nhanh chóng thụt lùi, dám đi trong sơn mạch Vụ Đô đương nhiên gã không phải Vũ Sư bình thường.

Lục Lâm Thiên xuất hiện đằng sau thanh niên áo gai, cách mười thước. Lục Lâm Thiên lạnh lùng nhìn thanh niên áo gai vội thụt lùi, bàn tay co lại, năm ngón xòe ra. Năm chỉ ấn sắc bén nóng rực bay ra dấy lên tiếng xé gió xuyên thấu không khí ngăn cách.

Năm Hỏa Ảnh Chỉ xuyên qua không khí, nhiệt độ đột nhiên tăng cao như thể hơi nước trong không khí đều bốc hơi hết. Lục Lâm Thiên đến đẳng cấp Vũ Sư nhị trọng lại vận dụng Hỏa Ảnh Chỉ uy lực tăng mạnh mấy lần.

Thanh niên áo gai cảm nhận năm chỉ ấn thay đổi, sắc mặt âm trầm. Thanh niên áo gai đánh ra thủ ấn, năm luồng đao quang cắt qua dòng không khí ầm ầm đón chào, nhanh như tia chớp va chạm với năm chỉ ấn lửa.
Chương 248 Không gian thú nang

Bùm bùm bùm!

Tiếng năm lực lượng va chạm nổ vang, ánh lửa tung tóe. Dòng không khí cuồng bạo quét qua, thanh niên áo gai lảo đảo thụt lùi hơn chục bước. Lực công kích của đối thủ vượt qua sức tưởng tượng của thanh niên áo gai.

Vù vù vù!

Thoáng chốc Lục Lâm Thiên lao tới, tay kết ấn, tay trái vươn ra, năm ngón co lại. Trảo ấn bay tới, trên trảo ấn lóe tia sáng lạnh. Khí nóng khuếch tán, tay trái Lục Lâm Thiên đeo bao tay sắc bén từ bao giờ, bạch ngọc tinh ti bao tay hắn lấy trong túi không gian của Từ Phục Quan.

Thanh niên áo gai sợ hãi thụt lùi, đại đao chém thẳng xuống.

Lục Lâm Thiên quát to:

– Phá!

Trảo ấn tay trái mạnh mẽ chộp địa đao của thanh niên áo gai.

Răng rắc!

Hai lực lượng tuôn ra, trong chớp mắt tiếng kim loại gãy vang lên. Đôi mắt thanh niên áo gai kinh sợ nhìn trường đao vỡ thành mảnh vụn.

Rầm!

Trảo ấn của Lục Lâm Thiên xé rách dòng không khí chụp mạnh vào hộ thân cương khí quanh thân thanh niên áo gai. Trảo quang rực rỡ cùng với lửa nóng cháy xé hộ thân cương khí năm vệt dài.

Phập xoẹt!

Thanh niên áo gai không ngờ trảo của đối phương lợi hại như vậy, vô tình gián tiếp bị tổn hại nặng. Hộ thân cương khí vỡ vụn, thanh niên áo gai lùi nhanh ra sau.

Lục Lâm Thiên không bất ngờ gì, bạch ngọc tinh ti bao tay không phải vật bình thường, không biết Từ Phục Quan lấy ở đâu ra. Lục Lâm Thiên cười nhạt, thân theo tâm động, lần thứ hai hắn nhanh như tia chớp lao hướng thanh niên áo gai. Tay phải đánh ra thủ ấn, năm ngón xuyên thấu khí lưu chụp xuống đầu thanh niên áo gai.

Lục Lâm Thiên vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, lực cắn nuốt khổng lồ tuôn ra. Chân khí dâng trào bị hút vào người Lục Lâm Thiên.

Bùm bùm bùm!

Trong sơn cốc truyền đến mấy tiếng hét thê thảm, lực lượng trùng kích mạnh mẽ gần như san bằng sơn cốc. Mấy dong binh trở thành thực vật của Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư.

Giây lát sau Lục Lâm Thiên ném xác chết cho Thiên Sí Tuyết Sư, dọn dẹp xong nhanh chóng rời khỏi sơn cốc.

Sáng sớm hôm sau, trên một ngọn núi, Lục Lâm Thiên ngừng tu luyện, ánh sáng quanh thân nhập vào cơ thể.

– Phù.

Trong một đêm tu vi của Lục Lâm Thiên tăng mạnh nhiều.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Đỉnh hậu kỳ Vũ Sư nhị trọng, lại nuốt một người là đủ sức đột phá đến Vũ Sư tam trọng.

Lục Lâm Thiên cảm giác chân khí tràn đầy trong cơ thể, rất là vừa lòng. Sau khi Lục Lâm Thiên thôn phệ thanh niên mặc hoa phục La Sát Môn thì gần đến Vũ Sư nhị trọng trung kỳ, lúc này thôn phệ Vũ Sư nhị trọng, trong một đêm tu vi tăng lêи đỉиɦ hậu kỳ.

Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long bên cạnh:

– Tiểu Long, chúng ta tiếp tục xuất phát.

Tiểu Long co duỗi lưỡi bám trên vai Lục Lâm Thiên:

– Xèo xèo!

Một người một thú đi vào sơn mạch Vụ Đô, Thiên Sí Tuyết Sư thì bay trên cao theo sau.

Có Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư ở bên cạnh, Lục Lâm Thiên không lo sẽ gặp nguy hiểm gì lớn. Yêu thú bình thường không cấu thành nguy hiểm cho Lục Lâm Thiên, miễn không đi khu vực nguy hiểm là được. Nếu Lục Lâm Thiên đυ.ng phải yêu thú như Cửu Đầu Yêu Giao, Thạch Viên Yêu Vương thì toi đời.

Sơn mạch Vụ Đô là nơi tu luyện làm Lục Lâm Thiên vừa lòng nhất, tại đây hắn có thể thoải mái cắn nuốt. Thông thường sẽ không ai phát hiện bí mật Âm Dương Linh Vũ quyết của Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên có thể săn dong binh đoàn, không ngừng cắn nuốt tu luyện, nếu may mắn còn phát tài nho nhỏ.

Một ngày qua đi, ban đêm Lục Lâm Thiên lại tìm đến một sơn động trong sơn cốc. Cơ thể Lục Lâm Thiên căng đầy năng lượng chân khí chờ đợi hắn luyện hóa.

Lục Lâm Thiên ngồi xếp bằng, bắt đầu luyện hóa chân khí trong cơ thể, tiến vào trạng thái tu luyện. Từng đợt chân khí sau khi bị luyện hóa nhanh chóng chui vào đan điền khí hải của Lục Lâm Thiên.

Không lâu sau chân khí trong đan điền khí hải đã đến mức bão hòa, tràn ra kinh mạch toàn thân Lục Lâm Thiên.

Thời gian chậm rãi trôi, bất giác khí thế quanh thân Lục Lâm Thiên tăng cao dần, ánh sáng vàng nhạt ngày càng đậm hơn.

Bùm!

Khi tiếng nổ trầm đυ.c vang trong cơ thể Lục Lâm Thiên, khí thế quanh thân hắn tăng vọt, chớp mắt đã đến Vũ Sư tam trọng.

Khi trời sang khí thế mới ổn định lại, ánh sáng quanh thân bị Lục Lâm Thiên hút vào thân thể.

Lục Lâm Thiên thở ra hơi đọng trong đan điền khí hải:

– Phù!

Lục Lâm Thiên mở mắt ra, mắt lóe tia sáng giây lát vụt tắt.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Đột phá Vũ Sư tam trọng.

Đến Vũ Sư tam trọng thì thực lực của Lục Lâm Thiên tăng gấp đôi, cơ thể tràn đầy chân khí, mạnh hơn lúc là Vũ Sư nhị trọng nhiều.

Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:

– Hai ngày này không vội cắn nuốt, phải chậm lại một chút, vừa lúc cần luyện chế một túi không gian chứa yêu thú.

Lục Lâm Thiên kết thủ ấn, Hỏa Long Đỉnh xuất hiện trước mặt hắn. Lục Lâm Thiên đã chuẩn bị sẵn một đống tài liệu luyện khí.

Lục Lâm Thiên sắp luyện chế không phải vũ khí, đan dược mà là Không Gian Thú Nang ghi chép trong Thiên Linh Lục, một loại Túi Không Gian có thể lưu trữ yêu thú.

Cái Không Gian Thú Nang này không giống với túi không gian, hoàn toàn là luyện chế thu lấy không gian tùy thân. Không Gian Thú Nang là vật đặc biệt, một số yêu thú tam giai to vài trăm thước, như Thiên Sí Tuyết Sư giờ mới là tam giai sơ kỳ mà đã khổng lồ một trăm năm mươi thước, nếu nó đến tam giai hậu kỳ thì sẽ lại to hơn.

Nếu Lục Lâm Thiên thu thêm vài con yêu thú tương tự thì cần có không gian mấy ngàn thước, không ai luyện chế nổi không gian lớn như vậy, nếu có thì chỉ cường giả đẳng cấp trong truyền thuyết.

Mặc dù Không Gian Thú Nang và túi không gian gần giống nhau nhưng không phải thu yêu thú vào không gian khổng lồ mà chỉ là khiến yêu thú dưới đẳng cấp tứ giai thu nhỏ người lại trong Không Gian Thú Nang. Tác dụng khá giống túi vạn thú của Vạn Thú tông, thậm chí Không Gian Thú Nang còn tốt hơn.

Lục Lâm Thiên đã diễn luyện cách luyện chế Không Gian Thú Nang mấy lần trong đầu, lúc này lấy ra tài liệu và Hỏa Long Đỉnh, hắn bắt đầu luyện chế.

Linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, linh hỏa bùng cháy. Các tài liệu bị Lục Lâm Thiên ném vào Hỏa Long Đỉnh luyện chế.

Bên ngoài sơn động, Thiên Sí Tuyết Sư và Tiểu Long một tấc không rời ở một bên hộ pháp cho Lục Lâm Thiên. Ngửi mùi từ người Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long thì yêu thú bình thường không dám tới gần.

***

Trong một đình viện truyền ra tiếng cầu xin:

– Tiểu thư làm ơn tha cho ta, ta thật sự không biết hắn, tiểu thư kêu ta đi đâu tìm?

Trong một gian phòng trang trí xa hoa, một nữ nhân xinh đẹp hai tay chống nạnh, tư thế khó xem hung tợn trừng thanh niên nhỏ gầy trước mặt mình.

Nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, mặc dù tư thế thô lỗ nhưng không ảnh hưởng vẻ đẹp của nàng. Thiếu nữ mười mấy tuổi, mái tóc dài như thác nước cột đơn giản sau gáy, mặt mày tinh xảo, làn da trắng, tất cả thật hoàn mỹ. Thiếu nữ mặc giáp da bó sát người bao lấy hai cục thịt nhô ra.

Đùi thon dài, mông tròn săn chắc, hai bên hông treo đoản kiếm dài nửa thước có hoa văn tinh mỹ. Thiếu nữ xinh đẹp mà quyến rũ, khiến tất cả nam nhân nhìn một lần sẽ gục ngã dưới váy của nàng.
Chương 249 Thị huyết yêu lang (1)

Nếu Lục Lâm Thiên có mặt ở đây sẽ nhận ra ngay thiếu nữ chính là Lữ Tiểu Linh. Thanh niên nhỏ gầy là Lưu Nhất Thủ trong trấn Thiên Tinh. Còn hai thanh niên mặc hoa phục khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, tu vi Vũ Sư lục trọng, người kia là Vũ Sư ngũ trọng, nổi bật trong số người trẻ tuổi.

Lữ Tiểu Linh quát to:

– Lưu Nhất Thủ, nếu ngươi không tìm ra tiểu tử kia thì ta chặt tay chân của ngươi cho Ngân Linh Huyễn Thử của ta ăn!

Lưu Nhất Thủ sợ hãi run cầm cập:

– Tiểu thư, ta thật sự không biết hắn. Dù tiểu thư có gϊếŧ thì ta cũng không có cách tìm ra hắn.

Hôm nay rơi vào tay tiểu cô nãi nãi này coi như Lưu Nhất Thủ tàn đời.

Một thanh niên mặc hoa phục đạp mạnh vào lưng Lưu Nhất Thủ:

– Ngươi dám nói không quen nhau?

Lưu Nhất Thủ nằm sấp dưới sàn, hộc búng máu.

Lữ Tiểu Linh trừng thanh niên mặc hoa phục:

– Biểu ca đừng đánh mạnh quá, lỡ gϊếŧ hắn rồi ta biết đi đâu tìm người?

Lữ Tiểu Linh móc ra một viên đan dược đưa cho Lưu Nhất Thủ:

– Ta mặc kệ ngươi tìm cách gì, nhất định phải bắt người kia lại cho ta. Nếu không dù ngươi chạy đến chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm được ngươi!

Lưu Nhất Thủ vội đáp:

– Vâng thưa tiểu thư, ta tìm ngay!

Mặt Lưu Nhất Thủ trắng bệch lồm cồm bò dậy.

Lữ Tiểu Linh lấy ra viên đan dược màu đen:

– Khoan, đây là độc đan, ngươi uống đi. Trong vòng nửa năm nếu không có thuốc giải của ta thì ngươi chết chắc, khi nào tìm được người hãy đến chỗ này kiếm ta.

Lưu Nhất Thủ biến sắc mặt nói:

– Tiểu thư, không cần đâu, ta sẽ không chạy.

Lưu Nhất Thủ đang định chuồn êm, cùng lắm rời khỏi trấn Thiên Tinh. Xem tình hình bây giờ thì Lưu Nhất Thủ muốn trốn cũng không thoát.

Thanh niên mặc hoa phục khác hừ lạnh một tiếng:

– Cho ngươi ăn thì cứ ăn đi, nếu không sẽ lấy mạng ngươi ngay bây giờ!

– Ta ăn, ta ăn ngay!

Lưu Nhất Thủ không cam lòng bỏ đan dược vào miệng, thanh niên mặc hoa phục này thật sự sẽ gϊếŧ gã.

– Đi đi, ngươi nhất định phải tìm ra tên trộm kia, chờ tìm được rồi ta sẽ đập chết hắn! Dám cướp đồ của bản tiểu thư, đáng hận nhất là bỏ bản tiểu thư một mình trên núi!

Lữ Tiểu Linh còn rất tức giận, vẻ mặt bực tức giẫm chân.

Thanh niên mặc hoa phục nói:

– Biểu muội yên tâm, nơi này là địa bàn của Quỷ Vũ tông chúng ta, tiểu tử kia còn ở bên này thì chắc chắn chúng ta sẽ tìm ra.

– Bắt được hắn rồi ta sẽ chém chết báo thù cho biểu muội!

Người nói chuyện là thanh niên mặc hoa phục tu vi Vũ Sư ngũ trọng.

Lữ Tiểu Linh tức tối nói:

– Không, ta muốn tự mình báo thù, hành hạ hắn thật thảm, ai kêu hắn bỏ ta lại trên núi? Hại chân ta sưng hết cả lên!

Thanh niên mặc hoa phục nịnh nọt nói:

– Được, khi nào tìm ra tiểu tử đó nhất định giao cho biểu muội xử lý.

Thanh niên mặc hoa phục vung tay áo:

– Biểu muội, giờ chúng ta trở về Quỷ Vũ tông trước đi, chỗ này không có gì vui.

Lữ Tiểu Linh nói:

– Muốn về thì các người hãy về trước, ta phải ở lại đây tìm được tên cướp kia mới đi!

Hai thanh niên mặc hoa phục biến sắc mặt.

Một thanh niên mặc hoa phục khác nói:

– Tiểu Linh tiểu thư, gần ba tháng nữa là đại hội tông môn của Quỷ Vũ tông chúng ta, khi đó rất náo nhiệt. Chúng ta phải trở về tham gia đại hội tông môn, hay là chờ khi đại hội tông môn kết thúc chúng ta sẽ phái người tìm tiểu tử kia giúp Tiểu Linh tiểu thư?

Lữ Tiểu Linh trừng mắt nhìn hai thanh niên mặc hoa phục:

– Hừ! Các người muốn cho mọi người biết ta bị người cướp đồ sao?

Lữ Tiểu Linh tiếp tục bảo:

– Nếu đại hội tông môn rất náo nhiệt vậy ta sẽ đi xem, sau đó tìm tên cướp kia cũng không muộn.

Thanh niên mặc hoa phục mừng rỡ cười toe:

– Đúng rồi biểu muội, chúng ta cưỡi yêu thú phi hành về Quỷ Vũ tông ngay đi.

***

Lưu Nhất Thủ ủ rũ đi trên đường cái:

– Lần này tiêu đời rồi, ta biết đi đâu tìm người đây? Chết chắc rồi.

Hễ thấy thanh niên nào mặc trường bào màu xanh là Lưu Nhất Thủ chạy lên xem, sau đó thất vọng rời đi.

***

Trong sơn mạch Vụ Đô, một sơn động trong sơn cốc. Nhiệt độ nóng cháy làm không khí bốc hơi, Lục Lâm Thiên liên tục đánh ra thủ ấn. Các thủ ấn huyền ảo bắn ra ánh sáng kỳ dị bay vào đoàn sáng to cỡ bàn tay trên Hỏa Long Đỉnh.

Các ánh sáng thủ ấn huyền ảo rót vào, trong đoàn sáng to cỡ bàn tay trên Hỏa Long Đỉnh tràn ra khí thể.

Một lát sau, Lục Lâm Thiên xòe đôi tay, ngón trỏ chồng lên nhau, mười ngón gấp khúc giao nhau đánh ra một thủ ấn huyền ảo. Một giọt máu rót vào đoàn sáng.

– Đi!

Có máu nhỏ vào đoàn sáng càng rực rỡ hơn.

Lục Lâm Thiên thu về thủ ấn:

– Không Gian Thú Nang, thu!

Linh hỏa trong Hỏa Long Đỉnh tắt, đoàn sáng rút về ánh sáng. Một cái túi màu xanh to cỡ bàn tay rơi vào tay Lục Lâm Thiên, mặt trên rậm rạp đồ án, linh lực dao động tràn ngập mặt ngoài.

Lục Lâm Thiên cười vừa lòng:

– Thành công!

Cuối cùng Lục Lâm Thiên đã luyện chế thành công một cái Không Gian Thú Nang. Tuy đẳng cấp Không Gian Thú Nang này là thấp nhất nhưng dư sức nhốt mười con yêu thú tam giai. Nếu là yêu thú nhị giai thì chứa ba mươi con không thành vấn đề, trước mắt đã đủ dùng.

Lục Lâm Thiên cất Không Gian Thú Nang vào trữ vật giới chỉ, hắn nhét một viên đan dược vào miệng. Luyện chế ba ngày liên tục làm Lục Lâm Thiên tiêu hao hầu như không còn chút chân khí nào.

Một lát sau Lục Lâm Thiên chậm rãi tiến vào trạng thái điều tức, ánh sáng nhạt bao phủ toàn thân, trông rất là huyền ảo.

Sáng sớm hôm sau, Lục Lâm Thiên thở hắt ra, sắc mặt đã hồng hào, đôi mắt sâu thẳm như ánh sao.

Lục Lâm Thiên ra khỏi sơn động:

– Tiểu Long, Tuyết Sư, chúng ta tiếp tục xuất phát.

Tiểu Long thân thiết bò lên người Lục Lâm Thiên.

Giờ là đầu mùa đông, thời tiết ngày càng lạnh, đa số lá cây đã khô vàng. Dưới đất là những chồng lá cây dày, đạp lên chúng phát ra tiếng răng rắc.

Sơn mạch Vụ Đô không có cuối, từ Cổ vực xuyên qua sơn mạch Vụ Đô nối với đại lục Linh Vũ. Trong sơn mạch có cây to không biết sinh trưởng mấy trăm năm hay mấy ngàn năm che trời. Các loại cỏ dại khắp nơi, bụi gai đầy rẫy, cộng với lúc này là đầu đông, nhiều lá rụng chất tầng dày cộm dưới đất.

Lúc này Lục Lâm Thiên có Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long theo bên cạnh nhưng không dám khinh thường. Trong lớp lá dày dưới đất rất có thể ẩn giấu yêu thú nào đó, sơ sẩy một cái là rắc rối to.

Lục Lâm Thiên luôn thi triển thủ đoạn Linh Giả, tinh thần lan tỏa bốn phương tám hướng, phạm vi bao phủ là trong vòng trăm thước. Hễ có gì khác lạ Lục Lâm Thiên sẽ biết ngay.

Nhưng hiện tại Lục Lâm Thiên chỉ có thể xem xét phạm vi trăm thước, nếu xa hơi thì bó tay, trừ phi thực lực của hắn lại tăng mạnh.

Loại thủ đoạn tinh thần nhìn ngó này bình thường linh lực mạnh hơn Vũ Giả một chút, vì linh hồn lực càng mạnh thì phạm vi xem xét càng lớn.

Vũ Giả cũng làm được, nhưng trong tu vi cùng đẳng cấp, Linh Giả có linh hồn lực mạnh hơn Vũ Giả. Trong Vũ Giả về mặt nhìn ngó thì Vũ Giả thuộc tính phong mạnh hơn Vũ Giả thuộc tính khác một chút.
Chương 250 Thị huyết yêu lang (2)

Lục Lâm Thiên đi trong sơn mạch Vụ Đô, Tiểu Long bám trên vai hắn ngước đầu nhỏ nhìn bốn phía, mắt nhỏ xoay tròn cẩn thận xem xét bốn phương tám hướng.

Lục Lâm Thiên biết đây mới chỉ là vùng biên giới sơn mạch Vụ Đô, hiện tại hắn đang gần đến khu vực chính giữa. Chỗ đó có nhiều yêu thú tam giai, nếu gặp yêu thú tam giai sơ giai thì hắn có thể thi triển khống thú thuật thu phục.

Tiểu Long chợt ngóc đầu nhìn chằm chằm đằng trước, dường như phát hiện điều gì:

– Xèo xèo!

Ánh sáng chợt lóe dưới chân Lục Lâm Thiên, nhún mũi chân nhảy lên một thân cây. Lục Lâm Thiên xuyên qua tán lá thấy trong một không gian có con chuột to lớn đang bò, là Khứu Khí Thử yêu thú đê giai. Lục Lâm Thiên từng thấy loài yêu thú này trong lúc đυ.ng độ Bạo Lang dong binh đoàn.

Lục Lâm Thiên cười khổ nói:

– Khứu Khí Thử.

Tiểu Long thường không ăn yêu thú đê giai cỡ này.

– Xèo xèo!

Chợt một thân hình khổng lồ vươn ra từ lớp lá dày dưới đất, khí thế cường đại máu me khuếch tán.

Sau lưng Khứu Khí Thử có con yêu thú đỏ như máu, hình dạng khá kỳ lạ. Đầu hình tam giác ngược, mắt kép to sáng, đầu có xúc tu khá dài, tự do ngoe nguẩy.

Ngực yêu thú có đôi cánh khép, ngực dài, có sáu chi dài. Chi trước hình lưỡi liềm, khớp nối các chi mọc móc ngược, quanh thân yêu thú tỏa ánh sáng lục nhạt.

Lục Lâm Thiên thầm giật mình:

– Thị Huyết Yêu Lang!

Thị Huyết Yêu Lang là loài yêu thú rất hiếm thấy, huyết mạch không quá cao nhưng cũng không thấp. Loại yêu thú này cực kỳ tàn bạo, chuyên ăn máu yêu thú khác để sống, lực công kích cực mạnh, toàn thân đều là vũ khí, không dễ đối phó.

Lục Lâm Thiên xem xét con Thị Huyết Yêu Lang bên dưới cao chừng mười thước, thân hình không lớn, có chút mảnh khảnh. Xem khí tức thì Thị Huyết Yêu Lang này đến tam giai sơ kỳ, dù Vũ Sư tứ trọng gặp phải nó cũng khó làm gì được Thị Huyết Yêu Lang.

Thị Huyết Yêu Lang đột nhiên xuất hiện sau lưng, Khứu Khí Thử hốt hoảng chạy tới trước.

– Chít chít!

Vù vù vù!

Thị Huyết Yêu Lang nhanh như tia chớp, một chân dài xuyên thấu dòng không khí đâm vào lưng Khứu Khí Thử.

Khứu Khí Thử kêu chí chóe, bị một chân dài tựa lưỡi hái của Thị Huyết Yêu Lang đâm thủng thân thể. Loáng thoáng thấy trong chân dài kia có máu chảy, cái chân như có miệng đang hút máu của Khứu Khí Thử.

Ba giây sau Khứu Khí Thử thành thây khô, Thị Huyết Yêu Lang uống sạch máu của nó.

– Tiểu Long, Tuyết Sư, đừng để Thị Huyết Yêu Lang chạy thoát!

Lục Lâm Thiên như giao long rời hang nhảy xuống cây. Thị Huyết Yêu Lang cảnh giác ngoái đầu nhìn, Lục Lâm Thiên từ trên trời giáng xuống cùng với kình phong cuồng bạo lao tới trước mặt nó.

– Grao grao!

Thị Huyết Yêu Lang hú lên, hai xúc tu độc thô và dài trên đầu nó đâm vào Lục Lâm Thiên, mùi máu cuồng bạo phóng lên cao.

Lục Lâm Thiên không ngờ tốc độ của Thị Huyết Yêu Lang nhanh hơn hắn nghĩ, người lơ lửng trên cao không đường trốn. Tay Lục Lâm Thiên chém ra Khai Sơn chưởng, kình khí bắn ngược lên, hắn nhanh như tia chớp lùi ra sau né.

Xoẹt!

Hai xúc tu của Thị Huyết Yêu Lang xẹt qua lưng Lục Lâm Thiên, hắn cảm giác có kình khí xẹt qua.

Chợt hai tiếng gầm vang lên:

– Gri gri!

– Grao grao!

Hai luồng sáng trắng và vàng nhanh như tia chớp lao tới. Thiên Sí Tuyết Sư và Tiểu Long thân hình khổng lồ đã bao vây Thị Huyết Yêu Lang vào giữa, hai áp lực vô hình bao trùm. Áp lực này đến từ huyết mạch, khiến Thị Huyết Yêu Lang manh nha lùi bước.

– Chí chí!

Con mắt lồi ra nhìn Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư chằm chằm, trong bụng Thị Huyết Yêu Lang đánh trống rút lui. Thị Huyết Yêu Lang phớt lờ Lục Lâm Thiên, chậm rãi lùi ra sau.

Vù vù vù!

Tiểu Long nhanh như tia chớp lao vào Thị Huyết Yêu Lang, lửa vàng nóng cháy, dòng không khí bị thân hình khổng lồ rẽ đôi. Tốc độ của Tiểu Long đã đến trình độ khủng bố.

Dường như Thị Huyết Yêu Lang không dám đối kháng với Tiểu Long, bốn cánh trên bụng giương ra thổi bay lá rụng, Thị Huyết Yêu Lang phóng lên cao.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

– Grao!

Khí thế cường đại làm Thị Huyết Yêu Lang run rẩy.

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay vọt lên trời, cơ thể to lớn đυ.ng gãy các nhánh cây rơi xuống.

Bùm bùm bùm!

Giữa không trung truyền đến tiếng nổ đinh tai nhức óc. Thiên Sí Tuyết Sư đυ.ng mạnh vào Thị Huyết Yêu Lang làm nó thụt lùi.

– Xèo xèo!

Tiểu Long ngửa đầu đứng thẳng vọt lên cao, thân thể tám mươi thước dựng đứng xông vào giữa không trung. Tiểu Long há mồm to phun lửa vàng vào người Thị Huyết Yêu Lang.

Thị Huyết Yêu Lang hét thảm:

– Chí chí!

Thị Huyết Yêu Lang té cái bịch xuống đất.

Lục Lâm Thiên vọt lên, nhưng trong tích tắc sau hắn biến sắc mặt nhanh chóng lùi lại.

Vù vù vù!

Thị Huyết Yêu Lang té xuống đất, phun ra khói đỏ rực. Luồng khói bao trùm phạm vi vài trăm thước, mùi máu tanh nồng nặc.

Thiên Sí Tuyết Sư rống to:

– Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh sà xuống, khí lưu hùng hồn thổi tan đám khói màu máu.

Vù vù vù!

Tiểu Long quay người lại. Thị Huyết Yêu Lang định bỏ chạy nhưng bị Tiểu Long bám chặt, sáu chân dài như lưỡi hái quấn lên thân thể to lớn của Tiểu Long. Móc ngược đỏ sắc bén trên khớp chân dài của Thị Huyết Yêu Lang không ảnh hưởng được Tiểu Long. Ngược lại lửa vàng trên người Tiểu Long đốt Thị Huyết Yêu Lang vội thụt lùi nhưng nó bị Tiểu Long bám chặt không thể nhúc nhích.

Lục Lâm Thiên quát to:

– Huyết Hồn Ấn!

Lục Lâm Thiên thúc giục Huyết Hồn Ấn trong đầu nhanh chóng hóa thành năng lượng chui vào kinh mạch rồi lao ra ngưng tụ trên bàn tay phải.

– Grao!

Tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm rống phát ra từ lòng bàn tay phải của Lục Lâm Thiên, ấn quyết thần dị xuất hiện. Ấn quyết giống rồng không phải rồng, như cọp lại không là cọp, màu đỏ rực, cực kỳ huyền ảo, Có uy hϊếp ngút trời khuếch tán.

Thị Huyết Yêu Lang cảm nhận uy hϊếp hùng mạnh, nó run cầm cập, vô hình trung bị ức chế.

Huyết Hồn Ấn bay ra, tiếng long phượng sư tử hổ báo gầm đập vào trong đầu tam giác của Thị Huyết Yêu Lang, hóa thành đoàn sáng đỏ tan biến.

Thị Huyết Yêu Lang bị Tiểu Long bám chặt chợt ngừng vùng vẫy, đứng ngây như phỗng, ánh mắt đờ đẫn.

Lục Lâm Thiên nhanh chóng kết thủ ấn, ngồi xếp bằng. Chưởng ấn liên tục thay đổi, từng đợt ánh sáng thần dị rơi vào trán Thị Huyết Yêu Lang.

Huyết Hồn Ấn đánh vào cơ thể Thị Huyết Yêu Lang, thoáng chốc Lục Lâm Thiên cảm giác mọi thứ trong đầu nó. Nơi đây là sâu trong linh hồn Thị Huyết Yêu Lang, nó đang hết sức chống lại Huyết Hồn Ấn khống chế.

Nhưng huyết mạch của Thị Huyết Yêu Lang không cao bằng Thiên Sí Tuyết Sư, linh hồn trong não chưa ngưng tụ thành hình. Thiên Sí Tuyết Sư đã là nhị giai hậu kỳ, linh hồn Thị Huyết Yêu Lang yếu hơn Thiên Sí Tuyết Sư nhiều.

Lục Lâm Thiên quát to:

– Khống thú thuật, áp chế!

Lục Lâm Thiên đánh ra một thủ ấn phức tạp huyền ảo, ánh sáng chói mù mắt người đâm vào trán Thị Huyết Yêu Lang.

Trong đầu Thị Huyết Yêu Lang vang lên từng tiếng rồng ngâm hổ gầm sư rống phượng hót.

– Grao!

Uy nhϊếp ngút trời tràn ra.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài.

Ánh sáng màu đỏ bao bọc Thị Huyết Yêu Lang rồi chảy vào não nó.



--------------------------------
Tác giả:LÊN trước 25 chương của hôm qua nha mọi người, chiều trước hai giờ lên tiếp nhé.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Đỉnh Phong Thiên Hạ
Đỉnh Phong Thiên Hạ X
Trường Sinh Đỉnh Phong
Đỉnh Phong Võ Thuật
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom