-
Chương 2846-2850
Chương 2846: Con đi đây
Dịch lang bị phong ấn, một thân thực lực cảnh giới Tam Ngã đỉnh cấp, có khả năng chống lại cường giả Biến Cảnh đã hoàn toàn biến mất, bây giờ chỉ còn lại thân thể mạnh mẽ mà thôi, sao có thể chống lại một đòn hợp lực của mười vị cường giả cảnh giới Vô Ngã?
“Dịch lang, chàng mau tránh ra!”
Tần Phong Tình lo lắng hét lên.
“Không được!”
Thần Tinh Dịch ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, đứng chắn phía trước hai người.
Mà lúc này, mười vị cường giả đỉnh phong cũng đã đánh tới.
Ầm… Nhất thời, trên không trung, hư không bị xé rách, khí tức khủng bố hoá thành từng đợt sóng, lan tràn ra xung quanh.
Thật lâu sau.
Ba bóng người từ trên trời giáng xuống.
Hai người trong đó chính là Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, váy dài xuất hiện mấy vết rách, mái tóc cũng trở nên hỗn loạn, nhìn qua cực kỳ chật vật.
Còn Thần Tinh Dịch được hai người dẫn theo thì chín Mệnh Hoàn ảm đạm không ánh sáng, áo dài bị xé rách, thế nhưng bên ngoài cơ thể lại không hề xuất hiện một vết thương nào, có điều nhìn qua cực kỳ suy yếu.
“Dịch lang, sao chàng lại ngốc như vậy?”
Tần Phong Tình nhìn thấy dáng vẻ suy yếu của Thần Tinh Dịch, trong lòng đau đớn đến mức nước mắt cũng rơi xuống.
Thần Tinh Dịch hiện ngang lẫm liệt nói: “Sao ta có thể nhìn hai người các nàng bị giết chết!”
Đứng ở một khoảng cách rất xa, Lý Nhàn Ngư thấy một màn như vậy thì trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
“Sư tôn, Thần sư huynh vẫn luôn như vậy sao?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh đã nhíu mày.
Lý Nhàn Ngư rụt cổ.
Không thể không nói, con đường tu hành, thiên phú của sư phụ đúng thật là không có gì để chê, thế nhưng ánh mắt lựa chọn đồ đệ, quả thực có chút quái dị.
Một Ôn Hiến Chi đầu đầy gân xanh, ngay thẳng đến ngu ngơ.
Một Thạch Cảm Đương với khả năng nịnh hót vô địch.
Một Lý Huyền Đạo ra vẻ đường hoàng nhưng thực ra là một kẻ nghiện hóng hớt.
Còn có cái người cho rằng phụ nữ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình, thẳng nam Diệp Nam Hiên kia.
Còn có tay cầm âm dương định càn khôn, cửu trọng thiên địa ta vi tôn Trần Nhất Mặc.
Ngoại trừ sư huynh Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư cảm thấy, chỉ có bản thân là một đệ tử tương đối bình thường.
Còn vị Thần sư huynh trước mắt này, thực sự là… kỳ +
quái.
Vừa rồi còn muốn chạy trốn, rời xa hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, thế nhưng ngay khi nhìn thấy bọn họ gặp nguy hiểm đến tính mạng thì lại bất chấp tất cả xông lên phía trước.
Đây là cái mạch não gì vậy?
Cũng không biết sư tỷ Khúc Phỉ Yên, sư tỷ Chiêm Ngưng Tuyết, cùng với sư huynh Cố Vân Kiếm ở Thượng Tam Thiên trong lời nói của sư tôn sẽ có dáng vẻ như thế nào.
Lý Nhàn Ngư ngẩn người suy tư.
Sẽ không phải là trong mười một vị đệ tử, chỉ có hắn ta và sư huynh Dương Thanh Vân là bình thường nhất chứ?
Lúc này, Tần Ninh từ xa nhìn thấy một màn này thì im lặng không biết nên nói gì.
“Đông Thiên!”
Lúc này, một tiếng quát vang lên.
Ngay sau đó, tiếng gió truyền đến, một bóng người xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Đúng là Đông Thiên lão nhân Triệu Đông Thiên.
“Tần phụ, người gọi con?”
Lúc này Triệu Đông Thiên cười nói.
Tần phụ! Lý Nhàn Ngư nhìn ông lão quái dị trước mắt mà trợn mắt há hốc mồm.
Quả thực là gọi đến nghiện rồi?
“Lý huynh khoẻ!”
Triệu Đông Thiên nhìn thoáng qua Lý Nhàn Ngư, cười ha ha nói.
“Tiền bối khoẻ”.
“Ai, không được gọi ta là tiền bối, ta là con nuôi của Tần phụ, ngươi lại là đồ đệ Tần phụ, chúng ta ngang hàng với nhau đấy”.
“…”, lúc này, Tần Ninh nói: “Những Ma tộc này, giao cho ngươi”.
“A?”
Triệu Đông Thiên vội vàng nói: “Tần phụ, mặc dù con đã tu thành Bách Thiết Quyết quyển thứ tư, tới được tầng sáu, thế nhưng những người đó rất mạnh, thực lực của con còn chênh lệch so với Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đó”.
Tần Ninh không thèm để ý đến, bàn tay hắn nắm chặt, chín ánh sáng thoát khỏi cơ thể, dung nhập vào trong thân thể Triệu Đông Thiên.
“Cửu Nguyên Đan Điển này ẩn chứa huyền bí vô tận, lấy thân thể Bách Thiết Quyết của ngươi, hơn nữa còn là cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, như vậy là đã đủ để cho ngươi vượt qua cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp”.
“Thế nhưng sẽ có một vài tác dụng phụ, nhưng ta nghĩ ngươi có thể chống đỡ được”.
Triệu Đông Thiên nghe vậy thì hai mắt trừng lớn.
“Cho dù Tần phụ muốn con lên núi đao xuống biển, con cũng sẽ không chút do dự làm theo!”
Lý Nhàn Ngư câm nín.
Vừa rồi ngươi không có nói như vậy.
“Đừng nhiều lời, nhớ kỹ, trông chừng Dịch Nhi, đừng để hắn ta chạy trốn”.
“Được”.
Triệu Đông Thiên đã đến từ sớm, vẫn luôn đi theo Tần Ninh, đây cũng là điều mà Tần Ninh phân phó, thế nhưng hắn không gọi ông ta xuất hiện thì có đánh chết ông ta cũng sẽ không đi ra.
Làm con cái, phải nghe lời phụ thân! Lúc này, Tần Ninh nắm chặt bàn tay, ấn quyết bùng nổ, chín quyển đan điển nháy mắt biến thành chín phù ấn, bám vào xung quanh thân thể Triệu Đông Thiên.
Cửu Nguyên Đan Điển, người có thể dung hợp được nó, cũng chỉ có mỗi mình hắn mà thôi.
Thế nhưng, bên trong những quyển sách này ẩn chứa khí tức cường đại, có thể lấy Tần Ninh làm gốc, chuyển dời sang cơ thể người khác.
Đương nhiên, chuyển dời như thế, lực lượng cũng sẽ giảm mạnh.
Hơn nữa, cơ thể cũng phải chịu áp lực gấp bội.
Nhưng Triệu Đông Thiên đã tới tầng sáu, hơn nữa còn tu hành Bách Thiết Quyết, thân thể cường đại, hẳn là có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhất thời, trong bàn tay Tần Ninh xuất hiện những ấn quyết, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy lực lượng điên cuồng, dũng mãnh chảy ra trong cơ thể mình.
“Con đi đây!”
Triệu Đông Thiên hét lớn một tiếng, một bước bay lên không trung.
“A…”, thế nhưng, ông ta còn chưa cất cánh thì đã ngã xuống.
Cả người Triệu Đông Thiên nện xuống dưới đất, ông ta kêu la thảm thiết, trên người xuất hiện từng vết máu, dáng vẻ vô cùng dữ tợn.
“Đau đau đau!”
Lúc này, Triệu Đông Thiên đi đến bên cạnh Tần Ninh, khóc lóc kêu la: “Tần phụ, thật đau, con cảm thấy thân thể của con như bị xé rách rồi!”
Cửu Nguyên Đan Điển, là do Tần Ninh hao phí rất nhiều tâm tư để tạo ra ở kiếp thứ năm, bản thân nó còn có sức mạnh vô hạn.
Lúc cảnh giới của Tần Ninh không đủ, mạnh mẽ dung hợp quá nhiều lần cũng sẽ giống với tình trạng Triệu Đông Thiên bây giờ.
Thế nhưng một màn này dừng ở trong mắt Lý Nhàn Ngư lại vô cùng quái dị.
Vừa rồi, hắn ta rõ ràng nhìn thấy, sư tôn dung hợp tám quyển là đã sánh ngang với cường giả cảnh giới Vong Ngã, uy lực bộc phát mạnh đến mức nào.
Tuy rằng Triệu Đông Thiên không dung hợp, chỉ là do sư tôn chuyển dời lên người hắn ta, sức mạnh có thể giảm bớt đi một chút, áp lực nhiều hơn một chút, nhưng Triệu Đông Thiên dù sao cũng là cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, có đến mức như thế này không?
Hay là nói, khi chịu đựng sức mạnh cường đại của đan điển, bản thân cần phải gánh chịu áp lực to lớn, chẳng qua là sư tôn vẫn có thể chịu đựng được.
Nếu vậy, sư tôn ở cảnh giới Chân Ngã, thân thể đã cường đại đến mức nào?
Không! Không chỉ là thân thể.
Sức ép như thế này cực kỳ đau đớn, đối với thân thể thì bị thương, đối với tâm trí võ giả lại càng áp lực hơn nữa.
Thế nhưng mỗi lần dung hợp, sư tôn đều có vẻ lạnh nhạt như trước, đây chắc chắn là do tâm trí vững vàng! Tần Ninh nhìn Triệu Đông Thiên quỳ rạp trên mặt đất, bất đắc dĩ nói: “Đan điển cường đại, cảm giác tê tâm liệt phế quả thực là khó mà chịu được, vốn dĩ, ta nghĩ ngươi đã tu hành Bách Thiết Quyết, lại thêm cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, hẳn là có thể chịu đựng được”.
Nghe vậy.
Triệu Đông Thiên bò dậy, nhe răng trợn mắt, ông ta cố gắng đứng dậy rồi nhìn về phía Tần Ninh, sau đó nắm chặt hai tay, khí tức mênh mông trong cơ thể bùng nổ.
“Con có thể!”
Lời nói vừa dứt, Triệu Đông Thiên không nói thêm gì nữa, bóng người bay vút lên không trung, mà bây giờ, cơ thể ông ta đã không còn bị ngã xuống nữa.
Triệu Đông Thiên đưa lưng về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư mà chạy như bay, lúc này, tuy rằng tốc độ cực kỳ nhanh, nhưng cơ thể cũng đau đến nhe răng trợn mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
“Dừng tay!”
Một âm thanh như sấm sét gào thét vang lên.
Triệu Đông Thiên đứng ngạo nghễ giữa đất trời lập tức đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
“Ma tộc bừa bãi…A a…Dám ngủ đông ở dãy núi Đông Thiên, đây là muốn chết hay sao?
Hít…”, Triệu Đông Thiên vô cùng khí thế, thế nhưng là một bên oai phong nói chuyện, một bên kêu a a.
Cái dáng vẻ này, cực kỳ giống với một người giẫm phải con nhím mà nhảy dựng lên.
“Lão Triệu!”
Lúc này, Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Đông Thiên xuất hiện thì vô cùng vui sướng, hắn ta hét lớn: “Lão Triệu, ngươi đến rồi!”
Chương 2847: Tần phụ thực sự không lừa ta
Lúc này, Triệu Đông Thiên nhìn về phí Thần Tinh Dịch, nhếch miệng cười nói: “Thần huynh! Ai ui…”, Thần Tinh Dịch nghe được âm thanh câu hồn của Triệu Đông Thiên thì sắc mặt trở nên kỳ quái: “Ngươi làm gì vậy?”
“Ta… hít…”, Triệu Đông Thiên mở miệng nói: “Cảm giác đau đớn này, thật khó chịu đựng…”
“Lão Triệu, đừng nói nhảm nữa, mau giết chết mấy tên Ma tộc này đi, nhanh lên!”
Thần Tinh Dịch quát: “Ta đã sớm đến Tây Hoa Thiên, tại sao ngươi lại không chút quan tâm, nhiều năm như vậy cũng không đi tìm ta?”
“Ngươi như vậy, còn muốn làm con nuôi của sư tôn ta, ngươi xứng sao?”
Triệu Đông Thiên nghe được lời này thì lập tức giận dữ nói: “Tinh Thần Dịch, ta đã tìm được… A…”, lúc này, ông ta còn đang muốn nói, ta đã tìm được sư tôn của ngươi, thế nhưng lại bận tâm đến ánh mắt của võ giả ở bốn phương tám hướng, cho nên lập tức ngừng lại, hơn nữa còn phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn.
Mà lúc này, cường giả cảnh giới Vô Ngã ở xung quanh thấy Triệu Đông Thiên xuất hiện, lại còn phát ra âm thanh kỳ quái, chỉ cảm thấy ông ta bị bệnh thần kinh.
“Giết!”
Một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã dẫn đầu, hét lên một tiếng, nhất thời ba bóng người lập tức xung phong liều chết lao lên.
“Cút! Á…”, Triệu Đông Thiên quát lớn, hai bàn tay ông ta nắm chặt, rồi tung ra một quyền.
Âm thanh khí thế như sấm sét lại được bao bọc bởi một tiếng động mềm mại, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ quái dị.
Thế nhưng, âm thanh tuy rằng quái dị, nhưng một quyền này của Triệu Đông Thiên lại vô cùng bá đạo.
Ầm! Một quyền bùng nổ.
Âm thanh đinh tai nhức óc truyền tới.
Thân hình của ba người đang lao đến nháy mắt bị một quyền của Triệu Đông Thiên xuyên thủng, mất mạng.
“Ta! Nương nó!”
“Đậu! Má!”
Câu trước là do Triệu Đông Thiên nói ra, ngay cả ông ta cũng cảm thấy mơ hồ, một quyền này có uy lực bá đạo đến mức kỳ cục! Còn câu sau là do Thần Tinh Dịch thốt lên, Triệu Đông Thiên có thực lực như thế nào, đương nhiên là hắn ta nắm rõ rành mạch, thế nhưng trước mắt, một quyền của ông ta lại đáng chết được ba vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy của Ma tộc, thật nhảm nhí! Một quyền đánh chết ba vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, đâu chỉ có mình Thần Tinh Dịch và Triệu Đông Thiên bị doạ sợ.
Vị Hoa Vân Thịnh nhà họ Hoa kia lúc này cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.
“Từ khi nào mà Triệu Đông Thiên đã cường đại đến mức này?”
Hoa Vân Thịnh kinh ngạc nói.
Hoa Kình lão giả đứng ở bên cạnh, thì thầm nói: “Không biết…”, đồng thời, Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương cũng kinh ngạc không thôi.
Võ giả bốn phía thấy một màn như vậy cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Có một vị cường giả như thế ở đây, bọn họ hẳn là có thể thoát hiểm.
Mà lúc này, sắc mặt của bảy vị cường giả Ma tộc khác cũng trầm xuống.
Lão già có âm thanh quái dị kia, thực lực lại cường đại đến mức kỳ lạ.
“Tần phụ thực sự không lừa ta!”
Triệu Đông Thiên vô cùng vui sướng.
Tuy rằng sức mạnh của đan điển chảy vào trong cơ thể sẽ đau đớn đến mức khó nhịn, nhưng khí tức cường đại được rót vào, quả thực là có thể dùng một quyền đánh chết một cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp, thực sự là rất thoải mái!
“Ma tộc làm bậy, đáng chết! Á…”, một lời vừa dứt, Triệu Đông Thiên dùng tốc độ cực nhanh lao đến trước mặt một vị cường giả cầm đầu, đánh ra một quyền.
Thế nhưng lần này, vị cường giả cầm đầu kia đã biết được thực lực cường đại của Triệu Đông Thiên, cho nên đã có chuẩn bị trước, hai tay người kia nắm chặt, màu đỏ ngưng tụ, hoá thành một lốc xoáy máu.
Một quyền của Triệu Đông Thiên đánh vào trong đó giống như là bị vướng vào bùn lầy, thế nhưng lực đánh vẫn cường đại như trước, đẩy lui được cường giả Ma tộc phía trước.
“Một quyền không chết, vậy thì… hộc hộc… Lại thêm một quyền nữa”.
Triệu Đông Thiên thở hổn hển, tiếp tục tung ra một quyền.
Ầm… Hơi thở khủng bố dao động, bộc phát ra bên ngoài.
Mà cường giả Ma tộc kia sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lùi về sau cả mấy trăm trượng.
Những người khác thấy một màn này thì đều ra tay, bao vây tấn công Triệu Đông Thiên.
Mà lúc này, Thần Tinh Dịch được Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đỡ lấy, ngạo nghễ nói: “Cái tên Triệu Đông Thiên này, năm đó, sư tôn ta chỉ ngẫu nhiên chỉ dẫn ông ta một chút, ông ta liền muốn làm con nuôi của sư tôn ta luôn, còn muốn xưng huynh gọi đệ với ta, ông ta cũng không múc gáo nước tự soi xem bản thân mình có xứng hay không”.
Nghe được lời này, Tần Phong Tình an ủi nói: “Dịch lang oai phong, không ai có thể sánh bằng, ông ta không xứng!”
“Dịch lang, chàng có ổn không?”
Lúc này, Tần Nguyệt Sương thân thiết hỏi.
“Ta không sao”.
Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dìu Thần Tinh Dịch xuống, sai người chăm sóc, Tần Nguyệt Sương nói tiếp: “Dịch lang, tình cảnh nguy hiểm, Triệu Đông Thiên giết những tên cầm đầu cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp kia, chúng ta đi giải quyết những người khác, tiêu diệt lòng tin của những Ma tộc kia, chúng ta mới có thể bình yên thoát thân, chàng ở lại trong này, bảo vệ tốt bản thân, không được chạy loạn, biết chưa?”
“Yên tâm đi đi!”
Thần Tinh Dịch khoát tay.
Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương lại đi ra chém giết.
Thần Tinh Dịch nhìn thấy hơn mười vị cao thủ Phong Nguyệt Tông bên cạnh thì sắc mặt lập tức trở nên ỉu xìu.
Ló đầu ra làm gì không biết! Vừa rồi chạy đi không phải là được rồi sao! Lần này xong đời rồi! Đúng lúc này, Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư lại xuất hiện.
“Lại là hai người các ngươi!”
Thần Tinh Dịch hừ một tiếng rồi nhìn hai bên trái phải, nói: “Bắt hai người này lại, bọn họ có thể là gián điệp của Ma tộc, có ý đồ gây rối với ta”.
Nghe được lời này, mấy vị cao thủ Phong Nguyệt Tông như hổ rình mồi nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, quả thực là muốn ra tay bắt người.
“Không được!”
Ngay lúc này, một bóng người lao xuống, dừng ở bên cạnh Tần Ninh.
Đúng là Triệu Bình nhà họ Triệu.
Triệu Bình nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: “Không được”.
“Tiểu Bình Nhi!”
Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Bình, hiển nhiên là cũng có quen biết, hắn ta cười nói: “Trước đây không lâu, ta vẫn còn bế ngươi trên tay, ngươi còn tè lên người ta nữa đấy!”
Triệu Bình nói: “Thần thúc thúc, công tử Tần Ninh là khách quý của phụ thân ta, phụ thân dặn dò, phải đối đãi cẩn thận với Tần công tử”.
“Ồ?”
Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, hắn ta chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy hai người bọn họ lấm la lấm lét, không phải là cái thứ tốt lành gì.
“Vậy thì chờ lão Triệu xuống rồi nói”.
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, hừ một tiếng.
Bây giờ cũng không phải là lúc nãy.
Tuy rằng hắn ta bị hai tỷ muội Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương giam giữ, nhưng hai người đó là thật lòng thích hắn ta, bảo vệ hắn ta, nếu như Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư có tâm tư khác, vậy thì hắn ta cũng sẽ không khách khí.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư đứng ở một bên nhìn Thần Tinh Dịch, không nhịn được mà nói thầm với Tần Ninh: “Sư tôn, có phải đầu óc của sư huynh không bình thường không?”
Tần Ninh nghe vậy thì chậm rãi nói: “Ta thấy có vẻ là đúng…”, bấy giờ hắn nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói tiếp: “Triệu Đông Thiên tu hành Bách Thiết Quyết, quyển thứ tư chỉ có một mình ta biết, ngươi cũng không biết được phải không?”
“Dịch Nhi, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi vẫn còn nghi ngờ về thân phận của ta thì có thể tuỳ ý hỏi ta, ta đều có thể trả lời hết, còn nếu như ngươi bỏ qua lần này, sau này ta và ngươi gặp lại, ta sẽ cho ngươi cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng!”
Thần Tinh Dịch hừ một tiếng nói: “Ngươi cho là sẽ doạ sợ được ta sao?
Nhiều năm như vậy, bao nhiêu người doạ nạt ta, ngươi cho rằng Thần Tinh Dịch ta sẽ sợ hãi hay sao?”
Lúc này, Lý Nhàn Ngư vội vàng kéo tay Tần Ninh, an ủi nói: “Sư tôn, bỏ đi sư tôn, đợi sau này lại nói, cho dù không tốt thì cũng là đồ đệ mà mình tự thu nhận…”, Tần Ninh nghe vậy thì mang vẻ mặt quái dị nhìn Lý Nhàn Ngư.
Ngươi đang an ủi người khác sao?
Đây là đang chọc giận người khác mới đúng!
Chương 2848: Đại nhân Huyết Lặc Ma
Lúc này, giao chiến càng ngày càng trở nên gay cấn.
Trên chiến trường, Triệu Đông Thiên nghiễm nhiên trở thành sự tồn tại vô địch, một quyền giải quyết một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã, chỉ có tầng bảy là phải dừng lại thêm một chút, còn dưới tầng bảy, ai tới gần thì người đó chết! Thân thể ông ta vốn đã mạnh mẽ, lại thêm sức mạnh của Đan Điển, cường đại vô địch, ai có thể ngăn cản được?
Loại cảm giác này, chỉ có một chữ, thích! Hai chữ, cực thích! Triệu Đông Thiên chưa bao giờ cảm nhận được bản thân vô địch đến vậy.
Đòn tấn công ngày càng cuồng bạo, Thần Tinh Dịch thấy dáng vẻ thể hiện của ông ta thì hừ một tiếng rồi nói: “Cứ đắc ý đi, đồ rùa đen”.
Mà lúc này, cường giả Ma tộc đã không thể chống đỡ được nữa, không người nào dám đến gần Triệu Đông Thiên.
Một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đỉnh cấp, có thể dùng mấy quyền để hạ gục một vị cường giả cùng cảnh giới, thực lực này, thật sự quá cường đại.
Tần phụ quả nhiên là lợi hại.
Giờ phút này, Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư cũng nhìn thấy biểu hiện của Triệu Đông Thiên.
Hơn vạn võ giả Ma tộc có thực lực không tầm thường, lần này, Tây Hoa Thiên có hơn một ngàn người đến đây, vốn dĩ đã mất đi hy vọng, thế nhưng hiện giờ, theo sự giết chóc cuồng bạo của Triệu Đông Thiên, tiêu diệt đi ý chí chiến đấu của Ma tộc, mọi người lại có hy vọng sống sót.
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên.
Phía sau di chỉ Vạn Nguyên Tông, giữa những đám mây mù lượn lờ, một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên truyền lên từ mặt đất.
Một cột máu đâm thẳng lên Cửu Thiên, tản ra uy áp cường đại, trong chớp mắt, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Lực bộc phát khủng bố lan tràn ra xung quanh.
Lúc này, Triệu Đông Thiên cũng tạm dừng việc giết chóc, đảo mắt nhìn qua.
Tình huống gì đây! Một cái di chỉ của Vạn Nguyên Tông, thật sự là có chút quỷ dị khó lường.
Mà lúc này, những cường giả cảnh giới Vô Ngã còn sống của Ma tộc Huyết Nhãn đều tụ tập lại cùng một chỗ, quay đầu nhìn sang với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Đại nhân Huyết Lặc Ma!”
Tiếng gọi cung kính vang tận mây xanh.
Cùng lúc đó, giữa mây mù, từng đợt gió lốc gào thét, một đám mây đỏ mở ra, giống như hoá thành một con đường màu máu, từ từ mở rộng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung về nơi đó, im lặng chờ đợi.
Chỉ thấy phía trên đám mây máu, một người mặc áo đỏ đang ngạo nghễ đứng đó, hai mắt đỏ như máu, âm u khủng bố.
Ngay khi người kia xuất hiện ở đó, bị ánh mắt của ông ta đảo qua, mọi người đều cảm nhận được hơi thở khủng bố, bay thẳng lên đỉnh đầu.
Lúc này, Triệu Đông Thiên không tiếp tục giết chóc nữa mà bay thẳng về bên cạnh Tần Ninh.
“Tần phụ”.
Triệu Đông Thiên cung kính nói: “Lão già kia mang theo khí huyết cường đại, có thể là… cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến”.
Cường giả Biến Cảnh, không thể nào địch nổi.
Trong Tây Hoa Thiên này, chỉ có bên trong ba thế lực đứng đầu, mới có cường giả Biến Cảnh trấn giữ.
Mỗi một vị cường giả Biến Cảnh, đối với một Đại Thiên Vực mà nói, đều là sự tồn tại sừng sững như núi cao.
Phàm thể hoá tiên, Biến Cảnh vô địch.
Lúc này, Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Đông Thiên cung kính với Tần Ninh như thế thì trách mắng: “Lão Triệu, ngươi không làm con nuôi của sư tôn ta nữa sao?”
Triệu Đông Thiên liếc mắt nhìn Thần Tinh Dịch, hạ giọng nói: “Vị này chính là sư tôn của ngươi, ngươi… không phải là ngươi không nhận ra đó chứ?”
Vẻ mặt của Thần Tinh Dịch trở nên quái dị.
Triệu Đông Thiên lập tức nói: “Quyển thứ tư của Bách Thiết Quyết mà ta tu hành, sư tôn của ngươi đã từng nói, đợi khi nào hắn trở về sẽ truyền dạy cho ta, ngươi đã quên rồi sao?”
“Đương nhiên là ta còn nhớ rõ, hắn truyền cho ngươi rồi?”
“Ừm…”, Triệu Đông Thiên nói tiếp: “Không thể nào, không thể nào, sư tôn ngươi mà ngươi còn không nhận ra?
Ngươi xong đời rồi, Thần Tinh Dịch”.
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch yếu ớt nói: “Ta và sư tôn đã định ra ước định, hắn không làm được”.
Trên thực tế, sở dĩ, mỗi lần nhận lại mấy vị đệ tử đều phải quanh co lòng vòng hồi lâu, thật ra cũng không thể trách bọn họ được.
Tần Ninh trải qua chín kiếp, trong thời gian chín vạn năm, đây là quá trình làm viên mãn thiên mệnh chín lần của hắn ta, cho nên chín kiếp đó không hề liên quan đến nhau.
Giống như ở kiếp thứ năm, hắn ta ở Trung Tam Thiên, Thượng Nguyên Thiên, làm Cửu Nguyên Đan Đế.
Mà kiếp thứ tám, hắn đi du lịch khắp Trung Tam Thiên, bản thân hắn cũng không tiếp xúc với đệ tử của mình ở đời trước.
Phải theo đuổi thiên mệnh viên mãn, thiên mệnh ở mỗi một kiếp đều phải độc lập với nhau, không thể để thiên mệnh ở những kiếp khác ảnh hưởng tới kiếp này.
Mà sau mỗi lần chuyển kiếp, hắn đều nói với đệ tử của mình rằng, sau này, hắn sẽ như thiên thần giáng xuống, đón bọn họ tới Thương Mang Vân Giới.
Thế nhưng Tần Ninh cũng không ngờ rằng, khi kiếp thứ chín kết thúc lại xuất hiện biến hoá, hắn lần nữa mở ra kiếp thứ mười, thậm chí, còn phải đi tìm lại thân xác ở chín kiếp trước của mình, dung hợp số mệnh lần thứ hai, khiến cho thiên mệnh viên mãn.
Hắn từng nói với Ôn Hiến Chi, sau này sẽ cho hắn một thần thú làm thú cưỡi.
Hắn cũng từng nói với Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, sẽ để luyện khí sư xuất sắc nhất Thương Mang Vân Giới chế tạo thần khí cho bọn họ.
Hắn cũng từng nói với Trần Nhất mặc, sẽ để cho hắn ta nhìn thấy cái gì mới gọi là thần đan chân chính! Thế nhưng… hắn vẫn chưa làm được.
Khó trách mấy vị đệ tử đều không tin tưởng hắn.
Thế nhưng, sai lầm cũng không phải hoàn toàn do hắn.
Mấy vị đệ tử này, cũng không làm theo lời hắn nói, chờ đợi hắn trở về.
Giống như Trần Nhất Mặc, bị người ta hãm hại nhốt trong cấm địa, giam giữ bốn vạn năm.
Lại giống như cái tên Thần Tinh Dịch này, bị người ta phong ấn thực lực, Huyền Hoàng Thần Thể cũng không thi triển được.
Điều này cũng không thể trách hắn được mà?
Nếu như Thể Thư ở trên người Thần Tinh Dịch thì hắn ta hoàn toàn có thể lấy Thể Thư ra, hắn sẽ hoá giải phong ấn của Thể Thư, sư đồ nhận nhau.
Có một số việc, có thể xác minh thân phận của hắn, nếu như là người khác đoạt xác của hắn, họ cũng có thể chứng minh, các đệ tử lo lắng là đúng, cho nên trong thời gian ngắn, Tần Ninh cũng không tiện trách cứ quá mức.
Lúc này, Triệu Đông Thiên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, khẽ quát nói: “Ngươi còn không rõ à, đây là sư tôn của ngươi, là cha nuôi của Triệu Đông Thiên ta”.
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh, biểu cảm chế nhạo, không biết nên nói cái gì cho phải.
Mà lúc này, đại nhân Huyết Lặc Ma kia đứng giữa không trung, lạnh lùng liếc mắt nhìn xung quanh.
Cảnh giới Vô Ngã đã chết hơn mười người.
Đều là bị lão già kia giết chết.
Tất nhiên là tâm trạng của đại nhân Huyết Lặc Ma vô cùng kém.
Ông ta mở miệng, nói ngôn ngữ của loài người: “Chuyện này không giống với kế hoạch!”
Lời này vừa nói ra, mọi người sửng sốt.
Lời này, là đang nói với ai?
Bên trong đám người, một người đi ra, nói: “Sự xuất hiện của Triệu Đông Thiên, là điều mà ta không ngờ tới”.
Mọi người nghe được lời này thì đều nhìn qua, vẻ mặt hoảng sợ.
Nhà họ Hoa, Hoa Vân Thịnh! Lúc này, Tần Phong Tình quát: “Hoa Vân Thịnh, ngươi đang nói cái gì vậy?”
Giờ phút này, Hoa Vân Thịnh nhìn về phía Tần Phong Tình, bất đắc dĩ nói: “Bên trong di chỉ Vạn Nguyên Tông này, quả thực là có một thứ tốt, ta rất muốn có được nó”.
“Thế nhưng, di chỉ Vạn Nguyên Tông vừa mở ra, tất nhiên là hấp dẫn không ít người tiến tới, cho nên, ta cũng không có biện pháp nào, đành phải hợp tác với Ma tộc Huyết Nhãn ở đây một lần”.
“Vốn dĩ định để cho Ma tộc Huyết Nhãn mai phục ở nơi này, tất cả mọi người đều sẽ phải chết”.
“Huyết Lặc Ma muốn giết người, ta muốn bảo bối, thế nhưng không ngờ rằng, nửa đường lại nhảy ra một tên Triệu Đông Thiên”.
Hoa Vân Thịnh nói đến chỗ này thì đảo mắt nhìn về phía Đông Vân Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng, u ám.
“Lão già kia, ngươi quả thực là đáng chết”.
Giờ phút này, vẻ mặt mọi người đầy hoảng sợ.
Hoa Vân Thịnh, đệ tử dòng chính nhà họ Hoa, vậy mà lại hợp tác với Ma tộc Huyết Nhãn.
Trong Tây Hoa Thiên, Ma tộc cũng từng xuất hiện, tàn sát bừa bãi, là Nhân tộc đã đánh trả mãnh liệt, mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí, không chút do dự chống lại Ma tộc.
Nhưng hiện giờ, Hoa Vân Thịnh, lại hợp tác với vị đại nhân Huyết Lặc Ma này, muốn để cho bọn họ bị giết chết ở đây!
Chương 2849: Có khi nào con sẽ bị nổ tung luôn không
v
“Hoa Vân Thịnh, ngươi điên rồi sao?”
Lúc này, một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã của Linh Tiêu Sơn, Linh Doãn Ti quát lớn: “Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?”
“Ta biết”.
Hoa Vân Thịnh khẽ cười nói: “Bản thân ta đã là cảnh giới Vong Ngã tầng bốn, cũng đã đạt đến đỉnh cấp, thế nhưng mãi vẫn chẳng thể nào tiến vào cảnh giới Vô Ngã, ta cần một cơ hội, đan dược bên trong thánh địa của gia tộc ta đã nếm thử hết, nhưng căn bản là không có tiến triển gì, ta không chờ được”.
“Huyết Ma Lặc cần khí huyết của các ngươi để bồi dưỡng tâm phúc, mà ta lại cần bảo bối ở nơi này để nâng cao thực lực, mấy người các ngươi, vì ta mà chết thì có làm sao?”
“Kẻ điên!”
Lúc này, Chiến Chi Hiên khẽ quát: “Vì để bản thân thăng cấp mà hợp tác với Ma tộc, lại còn muốn hiến tế tính mạng của chúng ta cho Ma tộc”.
Hoa Vân Thịnh, quả thực là kẻ điên.
Lúc này, cho dù nhà họ Hoa biết được, tất nhiên cũng phải làm cho kẻ này muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!
“Hoa Vân Thịnh, ngươi thực sự không sợ chết”.
Huyết Truyền Minh của Huyết Vụ cung cũng lạnh lùng nói.
Hợp tác với Ma tộc, đây là điều cấm kỵ tuyệt đối ở Tây Hoa Thiên, nếu như bị người đời biết được thì cho dù là Biến Cảnh vô địch cũng không thể nào gánh chịu nổi.
Giờ phút này, mọi người chỉ cảm thấy, sự việc đi đến bước này, dường như đều là tính toán của Hoa Vân Thịnh.
Thả ra tin tức di tích Vạn Nguyên Tông xuất hiện, đồng thời để cho Ma tộc Huyết Nhãn mai phục chờ đợi.
Lúc này, Hoa Vân Thịnh cũng không thèm quan tâm đến sự uy hiếp của những người kia, hắn ta mở miệng nói: “Chuyện này sẽ không bị bại lộ ra bên ngoài, bởi vì, hôm nay, tất cả các ngươi, đều phải chết”.
Dứt lời, Hoa Vân Thịnh nhìn về phía Huyết Lặc Ma, nói thẳng: “Trên người Triệu Đông Thiên hẳn là có một món bảo bối trợ giúp, ta có thể không cần thứ đó, ta chỉ muốn Huyết Hạch kia!”
Huyết Ma Lặc nhìn Hoa Vân Thịnh, cười nói: “Vậy thì tốt”.
“Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, ta tin rằng trong tương lai, ngươi còn có chỗ phải dùng đến ta, ta rất chờ mong lần hợp tác thứ hai”.
Nghe được lời này, Hoa Vân Thịnh im lặng không nói gì.
Lần thứ hai?
Đợi hắn ta vượt qua cái hố sâu này, sau khi tiến vào cảnh giới Vô Ngã, kế tiếp tất nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió, tới được Biến Cảnh không thành vấn đề.
Sau đó, tên đầu sỏ Khí Huyết Biến nhất biến Huyết Lặc Ma này, cũng phải chết.
Hoa Vân Thịnh há có thể để lại vết bẩn trên người mình?
“Triệu Đông Thiên, giao cho ngươi”.
“Không thành vấn đề”.
Lúc này, ánh mắt Huyết Lặc Ma xuyên qua đám người, nhìn thẳng vào Triệu Đông Thiên.
Lúc này, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy việc lớn không ổn, ông ta nhíu mày, từng bước lui về sau, đứng ở sau lưng Tần Ninh.
Ánh mắt của Huyết Lặc Ma kia có chút doạ người.
“Ngươi sợ?”
Nhìn thấy Triệu Đông Thiên đứng phía sau mình, Tần Ninh hỏi.
“Đương nhiên là sợ, Tần phụ, kia chính là trùm Khí Huyết Biến, không phải là người đã từng nói với con, Biến Cảnh vô địch, nhân vật bước vào được cấp bậc Khí Huyết Biến, một thân khí huyết của người ta như cách biệt một trời một vực với chúng ta sao”.
Tần Ninh nhìn về phía trước, rồi lại nhìn Triệu Đông Thiên.
Rồi ánh mắt hắn lại dừng trên người Thần Tinh Dịch, nói: “Thể Thư thật sự không có ở trên người ngươi sao?”
“Không có”.
Thần Tinh Dịch trả lời vô cùng rõ ràng.
Tần Ninh thở dài một tiếng, hắn nhìn về phía Triệu Đông Thiên, mở miệng nói: “Triệu Đông Thiên, hôm nay chắc chắn sẽ là ngày mà ngươi nổi tiếng, ngươi có dám cược một phen hay không?”
Ngày nổi tiếng?
Hôm nay, ông ta giết chết hơn mười vị cường giả cảnh giới Vô Ngã, đã cực kỳ nổi tiếng rồi.
“Giết Biến Cảnh!”
Tần Ninh kiên định nói: “Có Cửu Nguyên Đan Điển của ta trợ giúp, ngươi có thể làm được”.
“Con không làm được”.
“Ngươi làm được!”
“Con thực sự không làm được!”
“Ngươi thực sự có thể làm được!”
Tần Ninh nhìn Triệu Đông Thiên, khẳng định: “Yên tâm, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định có thể giúp ngươi khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao”.
Lời này vừa nói ra, giọng điệu của Triệu Đông Thiên đột nhiên trở nên kiên định: “Tần phụ nói có thể làm được, vậy thì sẽ làm được”.
Thần Tinh Dịch ngạc nhiên.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Nghe ta, ngươi có thể giết ông ta”.
Nói xong, Tần Ninh đến gần Triệu Đông Thiên, đập một chưởng lên thân hình của ông ta, sau đó, khí huyết toàn thân ngưng tụ.
Trong phút chốc, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy chín luồng sáng tản ra hơi thở càng thêm khủng bố, cuồn cuộn tràn đầy, lao thẳng vào trong cơ thể.
So với vừa rồi còn mãnh liệt hơn gấp mười lần.
Thân hình ông ta xuất hiện những vết nứt.
Lý Nhàn Ngư thấy một màn như vậy thì đã hoàn toàn sáng tỏ.
Lúc trước, Tần Ninh đã dung hợp đan điển, dưới áp lực cực lớn, thân thể hắn cũng giống như vậy, xuất hiện từng vết nứt giống như mảnh vỡ của gốm sứ.
Hiện giờ, Triệu Đông Thiên cũng được Tần Ninh cứng rắn truyền đan điển vào.
“Tần phụ!”
Triệu Đông Thiên không nhịn được nói: “Có khi nào con sẽ bị nổ tung luôn không”.
“Ngươi sẽ không”.
Tần Ninh an ủi nói: “Yên tâm đi đi!”
Thẳng đến lúc này, Triệu Đông Thiên mới biết, vừa rồi, Tần Ninh căn bản là chưa đem sức mạnh của cả chín quyển đan điển truyền hết vào cơ thể ông ta.
Thứ này quả thực là đáng sợ! Rốt cuộc thì đan điển khủng bố đến mức nào?
“Đám rùa đen kia, ông đây đến giết các ngươi!”
Một tiếng rít gào vang lên, Triệu Đông Thiên xung phong liều chết lao ra ngoài.
Huyết Lặc Ma thấy một màn như vậy, ông ta chỉ cảm thấy lúc này, khí huyết toàn thân của Triệu Đông Thiên bùng nổ vô cùng khủng bố, giống như là một cường giả Biến Cảnh.
Ông ta bước lên phía trước, xung quanh cơ thể là biển máu rít gào, rồi nháy mắt hoá thành ngàn vạn cánh tay máu, hướng thẳng về phía Triệu Đông Thiên… Mà lúc này, những người khác cũng tham gia vào trận chiến.
Bấy giờ, hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương chỉ cảm thấy bản thân mình bị Hoa Vân Thịnh lợi dụng, thẹn quá hoá giận, bọn họ bất chấp tất cả, đánh giết Hoa Vân Thịnh.
Vì cứu Dịch lang, lần này, các nàng đồng ý giúp đỡ Hoa Vân Thịnh, nhưng không ngờ rằng, hắn ta dẫn bọn họ tới đây là muốn đem hai người các nàng ra hiến tế cho Huyết Lặc Ma.
Bị đùa giỡn thì cũng không sao, nhưng phong ấn của Dịch lang thì phải làm sao bây giờ?
Trong lòng hai người giận dữ, ra tay lại càng tàn nhẫn hơn.
Giờ phút này, hơn mười người nhà họ Hoa đều bảo vệ Hoa Vân Thịnh.
Đại chiến mở ra.
Lúc này, Thần Tinh Dịch đi đến bên cạnh Tần Ninh, hiếu kỳ hỏi: “Ngươi còn rất lợi hại, chín luồng sáng kia là cái gì, lại có thể khiến cho Triệu Đông Thiên bộc phát ra thực lực cường đại đến như vậy?”
“Gọi ta một tiếng sư tôn, ta sẽ nói cho ngươi biết”.
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch phẫn nộ nói: “Cha còn có thể gọi loạn, nhưng sư tôn thì không thể gọi loạn”.
Tần Ninh mặc kệ Thần Tinh Dịch.
Hắn ta không ngừng lựa lời gợi chuyện.
Tần Ninh vẫn không có chút phản ứng nào.
Ngược lại là Lý Nhàn Ngư ở một bên không ngừng giảng giải.
“Dương Thanh Vân?
Ôn Hiến Chi?
Diệp Nam Hiên?
Lý Huyền Đạo?
Trần Nhất Mặc?
Còn có một Thạch Cảm Đương nữa?”
Nghe Lý Nhàn Ngư giới thiệu về từng vị đệ tử của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được.
“Còn có bốn vị phu nhân?
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc?”
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh chằm chằm, nói: “Ngươi chắc chắn không phải là sư tôn của ta”.
Lý Nhàn Ngư nói một hồi, kết quả là Thần Tinh Dịch lại phán một câu như vậy, lúc này, ngay cả Lý Nhàn Ngư cũng nổi giận.
Thần Tinh Dịch chắc chắn nói: “Tuyệt đối không phải, năm đó, sư tôn ta tu luyện thuật luyện thể, biện pháp tốt nhất để giải quyết sự khô nóng trong cơ thể chính là đi tìm phụ nữ để giải toả, nhưng khi đó, sư tôn ta lại không chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào, ngược lại tự mình đi hoá giải, tiêu phí một số lượng lớn tâm tư và vật dụng!”
“Lúc trước, ta chỉ biết, sư tôn ta không thích phụ nữ!”
Thần Tinh Dịch chuyển đề tài, mang vẻ mặt nghiêm túc nói: “Sư tôn ta thích đàn ông, cho nên mới thu nhận một đệ tử đẹp trai như ta, đây cũng chính là lý do vì sao mà nhiều năm qua, ta vẫn luôn thể hiện ra rằng bản thân vô cùng thích phụ nữ, bởi vì… ta sợ sư tôn sẽ thích ta!”
Chương 2850: Sư đồ đánh bài tâm lý
Lời nói của Thần Tinh Dịch làm cho người ta kinh hãi không thôi.
Lý Nhàn Ngư ở bên cạnh cũng mang vẻ mặt hoảng sợ cùng kinh ngạc.
Sư huynh nói như vậy, không sợ bị sư tôn đánh chết hay sao?
Lý Nhàn Ngư đã từng nhìn thấy sự bảo vệ của Tần Ninh đối với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt và Thời Thanh Trúc.
Tuy rằng có chút lạm tình, nhưng bốn vị sư nương đều là bảo bối trong lòng bàn tay sư tôn.
Từ điểm này có thể nhìn ra được, sư tôn chắc chắn là thích phụ nữ.
Không đúng! Lý Nhàn Ngư sửng sốt, hắn ta đang suy nghĩ cái gì vậy?
Sư tôn sao có thể thích đàn ông! Thần Tinh Dịch có mạch não kiểu gì vậy! Lúc này, Tần Ninh mỉm cười lạnh lùng, hắn nhìn về phía Thần Tinh Dịch, cười nhạo nói: “Vậy sao?
Nếu như ta thèm nhỏ dãi sắc đẹp của ngươi thì năm đó ta đã trực tiếp ngủ với ngươi luôn rồi, ngươi thực sự cho rằng bản thân ngươi là đẹp trai bẩm sinh sao?”
“Còn không phải là do Huyền Hoàng Thần Thể, dưới tác động của việc tu hành thuật luyện thể, cải biến thân thể, khí chất thậm chí là vẻ ngoài của ngươi hay sao, Huyền Hoàng Thần Thể là một đại thần thể thời thượng cổ, khi tu hành đến cuối cùng, vốn dĩ sẽ làm cho vẻ ngoài, pháp thân của ngươi biết hoá đến long trời lở đất, hướng tới sự hoàn mỹ!”
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch mang vẻ mặt mơ hồ nhìn Tần Ninh.
“Vậy thì ngươi nói xem, ta và sư tôn đã gặp nhau như thế nào?”
Vừa nghe được câu này của Thần Tinh Dịch, Tần Ninh mỉm cười khinh bỉ nói: “Ngươi thực sự muốn ta nói ra?”
“Ách…Vẫn là thôi đi…”, Thần Tinh Dịch lúng túng nói.
Lý Nhàn Ngư nghe vậy thì nổi lên lòng hiếu kỳ, hỏi: “Gặp nhau như thế nào vậy ạ?”
Tần Ninh khẽ hừ một tiếng rồi nói: “Khi ấy là kiếp thứ tám của ta, ta tên là Lâm Thần, cũng chính là đệ tử nhà họ Lâm, sinh ra ở Thương Vân Thiên, sau khi bị gia tộc vứt bỏ thì được cha nương nuôi dưỡng, từng ngày lớn lên, sau đó ta thức tỉnh ký ức, tu thành Thông Thiên”.
“Ta lựa chọn lấy thể thuật làm gốc rễ căn bản, mở ra con đường tu hành ở kiếp thứ tám, mà khi đó, Thần Tinh Dịch đang còn ở một nơi phấn son dung tục làm nam đồng!”
“Dừng lại dừng lại!”
Lúc này, khuôn mặt của Thần Tinh Dịch đỏ bừng lên, nói: “Cái gì mà nam đồng, ta cũng là một kẻ đáng thương có được không, không nơi nương tựa, chỉ ở nơi phấn son dung tục mưu sinh mà thôi”.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư kinh ngạc nói: “A, điều này…”
“Ngươi đừng nghe hắn nói bậy”.
Thần Tinh Dịch quát: “Không phải là cái loại chuyện như ngươi nghĩ, ta chỉ làm việc bưng trà rót nước mà thôi…”
“Vậy sao?”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Mười ba tuổi đã leo lên giường con gái nhà ngươi ta, mười sáu tuổi trở thành nhân vật nổi tiếng ở nơi phong nguyệt…”
Bịch! Tần Ninh còn chưa có nói xong, Thần Tinh Dịch đã bịch một tiếng quỳ rạp xuống dưới đất, nước mắt rơi đầy mặt nói: “Sư tôn, con sai rồi!”
Sự thay đổi chóng mặt này làm cho Lý Nhàn Ngư bị doạ sợ đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Đây… thay đổi cũng nhanh quá rồi?
Như vậy là nhận ra ngươi quen rồi sao?
Thần Tinh Dịch lập tức nói: “Con sai rồi, người tha thứ cho con đi!”
“Ồ, Thể Thư còn chưa thấy, ta vẫn chưa thể cởi bỏ phong ấn thể thuật, để khiến ngươi tin tưởng ta mà, bây giờ ngươi lại tin rồi sao?”
Tần Ninh lần thứ hai nói tiếp: “Rất nhiều chuyện ta còn chưa nói xong!”
“Lần đầu tiên ngươi lên giường với người ta, thời gian kéo dài…”
“Sư tôn!”
Thần Tinh Dịch đi đến bên chân Tần Ninh, khóc lóc ôm lấy hai chân hắn, nói: “Sư tôn, con sai rồi, con thực sự sai rồi, con biết là người đã trở lại rồi, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy người con đã nhận ra người rồi cho dù người thay đổi một túi da khác, con cũng nhận ra người”.
“Đừng đừng đừng!”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn có rất nhiều việc ta chưa nói ra hết, trong thời gian vạn năm, ta dẫn ngươi đi khắp các nơi trong Trung Tam Thiên, tổng cộng là ngươi đã đi đến ba nghìn tám trăm bảy mươi hai nơi phấn son dung tục, lên giường với ba vạn chín ngàn hai trăm bảy mươi mốt người phụ nữ!”
“Những người phụ nữ này, mới chỉ là những người ở nơi phấn son dung tục, còn có thánh nữ, công chúa trong các thế lực ở khắp mọi nơi, ta biết rõ là có một trăm hai mươi bảy người!”
Nghe được mấy cái này, Lý Nhàn Ngư trợn mắt há hốc mồm, còn ánh mắt của Thần Tinh Dịch thì dại ra.
“Tại sao người lại biết được tất cả?"
Thần Tinh Dịch kinh ngạc nói.
“Ngươi cho rằng ta là người mù sao?”
“…”, Lý Nhàn Ngư âm thầm giơ ngón cái lên.
Đây… đúng là một cái máy đóng cọc di động mà!
“Ngươi cho là ta không có những biện pháp khác để khiến ngươi tâm phục khẩu phục hay sao?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Nếu như không phải là ta thấy ngươi bị người ta hạ Ách Nan Phong Cấm Chú, thì ta đã sớm đánh chết ngươi rồi!”
Thần Tinh Dịch nghe vậy thì khóc lóc nói: “Cảm ơn sư tôn đã yêu thương!”
Yêu thương?
Lý Nhàn Ngư nổi da gà toàn thân.
Lúc này, giao chiến vẫn đang tiếp tục.
Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dẫn theo người của Phong Nguyệt Tông, trực tiếp ép sát võ giả nhà họ Hoa.
Mà giờ phút này, Triệu Đông Thiên lại cực kỳ dũng mãnh, ép cho Huyết Lặc Ma từng bước rút lui.
Ở bên đây, Tần Ninh và Thần Tinh Dịch chưa từng tham gia vào trận chiến.
“Sư tôn”.
Thần Tinh Dịch ôm hai chân Tần Ninh không rời, khóc lóc kể lể: “Năm đó, sau khi người rời đi, con giống như là trở thành cô nhi, đi lang thang khắp Trung Tam Thiên, sau đó, có rất nhiều người biết người không còn nữa, muốn đến lấy mạng con”.
“Cút đi!”
Tần Ninh mắng: “Ngươi nghĩ là ta không biết sao?”
“Khi ta còn là Thông Thiên Đại Đế, số người mà ta đắc tội còn lâu mới bằng số người được ta trao ân huệ, những nhân vật như Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ, cũng có rất nhiều”.
“Còn những người mà muốn lấy mạng ngươi, phần lớn là nhóm đại tiểu thư, viên ngọc quý trong các thế lực lớn, các gia tộc lớn phải không?”
“Ngươi lạm tình như thế này, ngủ với người ta xong lại không chịu trách nhiệm, không bắt ngươi thì bắt ai?
Xứng đáng!”
Thần Tinh Dịch lập tức ra vẻ đáng thương hề hề nói: “Thế nhưng con bị người ta phong ấn, chuyện này quả thực là không thể nào trách con được”.
“Đây không phải là do hồng nhan tri kỷ của con phong ấn, mà là do một vị cường giả Biến Cảnh phong ấn, ngay cả sư tôn của Tình Nhi và Nguyệt Nhi cũng không thể nào phá giải được”.
Tần Ninh cười nhạo nói: “Vậy thì đầu óc của ngươi để đâu?”
“Một vị cường giả Biến Cảnh cũng không thể phá giải, vậy mà ta lại có thể giúp ngươi phá giải một tầng, thử hỏi, trong Trung Tam Thiên này, còn có ai có năng lực này?”
Thần Tinh Dịch vội vàng nói: “Đúng vậy đúng vậy”.
Hắn ta nhanh chóng đứng dậy, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười ha ha nói: “Lý sư đệ, sư tôn chúng ta ở trong Trung Tam Thiên, chính là như thế này!”
Nói xong, Thần Tinh Dịch giơ ngón cái lên.
Tần Ninh liếc mắt nhìn Thần Tinh Dịch, chậm rãi nói: “Ai cho ngươi đứng lên?”
Bịch một tiếng, Thần Tinh Dịch lại quỳ xuống, hai tay chậm rãi ôm lấy hai chân Tần Ninh, vô cùng thân thiết mà cọ cọ.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư chỉ cảm thấy đầu óc mình bị xoay đến chóng mặt.
Cái này… quả thực là hiếm thấy! Một giây trước Thần Tinh Dịch còn ra vẻ đến chết cũng không chịu thừa nhận, nhưng ngay khi bị Tần Ninh chọc trúng chỗ đau, hắn ta nói quỳ là quỳ xuống luôn, một câu sư tôn hai câu sư tôn cực kỳ ân cần.
Lý Nhàn Ngư thậm chí còn hoài nghi, khi Tần Ninh giải trừ tầng thứ nhất của Ách Nan Phong Cấm Chú, Thần Tinh Dịch đại khái đã tin bảy, tám phần.
Sau đó khi nhìn thấy Triệu Đông Thiên thi triển Bách Thiết Quyết lại càng thêm chắc chắn.
Thế nhưng hắn ta sống chết không chịu nhận.
Nếu không phải Tần Ninh nói ra sự tích huy hoàng kia của Thần Tinh Dịch, cái tên này vẫn sẽ cắn chết không chịu thừa nhận.
Đây đâu phải là Tần Ninh đến chứng minh thân phận, đây căn bản là sư đồ chơi bài tâm lý.
Thần Tinh Dịch, rất dối trá! Trong các vị sư huynh, ngoài đại sư huynh Dương Thanh Vân ra, tất cả đều cùng sư tôn chơi trò tâm cơ.
Chỉ có Lý Nhàn Ngư hắn ta, là người ngay thẳng nhất! Lúc này, Triệu Đông Thiên đã ép Huyết Lặc Ma phải từng bước rút lui.
Thế nhưng đột nhiên, khí huyết trong cơ thể Huyết Lặc Ma bùng nổ, bộc phát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
Khí huyết khủng bố lập tức hoá thành một tấm lưới khí huyết, vây nhốt Triệu Đông Thiên ở trong.
Tình hình bỗng chốc thay đổi!
Dịch lang bị phong ấn, một thân thực lực cảnh giới Tam Ngã đỉnh cấp, có khả năng chống lại cường giả Biến Cảnh đã hoàn toàn biến mất, bây giờ chỉ còn lại thân thể mạnh mẽ mà thôi, sao có thể chống lại một đòn hợp lực của mười vị cường giả cảnh giới Vô Ngã?
“Dịch lang, chàng mau tránh ra!”
Tần Phong Tình lo lắng hét lên.
“Không được!”
Thần Tinh Dịch ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, đứng chắn phía trước hai người.
Mà lúc này, mười vị cường giả đỉnh phong cũng đã đánh tới.
Ầm… Nhất thời, trên không trung, hư không bị xé rách, khí tức khủng bố hoá thành từng đợt sóng, lan tràn ra xung quanh.
Thật lâu sau.
Ba bóng người từ trên trời giáng xuống.
Hai người trong đó chính là Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, váy dài xuất hiện mấy vết rách, mái tóc cũng trở nên hỗn loạn, nhìn qua cực kỳ chật vật.
Còn Thần Tinh Dịch được hai người dẫn theo thì chín Mệnh Hoàn ảm đạm không ánh sáng, áo dài bị xé rách, thế nhưng bên ngoài cơ thể lại không hề xuất hiện một vết thương nào, có điều nhìn qua cực kỳ suy yếu.
“Dịch lang, sao chàng lại ngốc như vậy?”
Tần Phong Tình nhìn thấy dáng vẻ suy yếu của Thần Tinh Dịch, trong lòng đau đớn đến mức nước mắt cũng rơi xuống.
Thần Tinh Dịch hiện ngang lẫm liệt nói: “Sao ta có thể nhìn hai người các nàng bị giết chết!”
Đứng ở một khoảng cách rất xa, Lý Nhàn Ngư thấy một màn như vậy thì trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
“Sư tôn, Thần sư huynh vẫn luôn như vậy sao?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh đã nhíu mày.
Lý Nhàn Ngư rụt cổ.
Không thể không nói, con đường tu hành, thiên phú của sư phụ đúng thật là không có gì để chê, thế nhưng ánh mắt lựa chọn đồ đệ, quả thực có chút quái dị.
Một Ôn Hiến Chi đầu đầy gân xanh, ngay thẳng đến ngu ngơ.
Một Thạch Cảm Đương với khả năng nịnh hót vô địch.
Một Lý Huyền Đạo ra vẻ đường hoàng nhưng thực ra là một kẻ nghiện hóng hớt.
Còn có cái người cho rằng phụ nữ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của mình, thẳng nam Diệp Nam Hiên kia.
Còn có tay cầm âm dương định càn khôn, cửu trọng thiên địa ta vi tôn Trần Nhất Mặc.
Ngoại trừ sư huynh Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư cảm thấy, chỉ có bản thân là một đệ tử tương đối bình thường.
Còn vị Thần sư huynh trước mắt này, thực sự là… kỳ +
quái.
Vừa rồi còn muốn chạy trốn, rời xa hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương, thế nhưng ngay khi nhìn thấy bọn họ gặp nguy hiểm đến tính mạng thì lại bất chấp tất cả xông lên phía trước.
Đây là cái mạch não gì vậy?
Cũng không biết sư tỷ Khúc Phỉ Yên, sư tỷ Chiêm Ngưng Tuyết, cùng với sư huynh Cố Vân Kiếm ở Thượng Tam Thiên trong lời nói của sư tôn sẽ có dáng vẻ như thế nào.
Lý Nhàn Ngư ngẩn người suy tư.
Sẽ không phải là trong mười một vị đệ tử, chỉ có hắn ta và sư huynh Dương Thanh Vân là bình thường nhất chứ?
Lúc này, Tần Ninh từ xa nhìn thấy một màn này thì im lặng không biết nên nói gì.
“Đông Thiên!”
Lúc này, một tiếng quát vang lên.
Ngay sau đó, tiếng gió truyền đến, một bóng người xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Đúng là Đông Thiên lão nhân Triệu Đông Thiên.
“Tần phụ, người gọi con?”
Lúc này Triệu Đông Thiên cười nói.
Tần phụ! Lý Nhàn Ngư nhìn ông lão quái dị trước mắt mà trợn mắt há hốc mồm.
Quả thực là gọi đến nghiện rồi?
“Lý huynh khoẻ!”
Triệu Đông Thiên nhìn thoáng qua Lý Nhàn Ngư, cười ha ha nói.
“Tiền bối khoẻ”.
“Ai, không được gọi ta là tiền bối, ta là con nuôi của Tần phụ, ngươi lại là đồ đệ Tần phụ, chúng ta ngang hàng với nhau đấy”.
“…”, lúc này, Tần Ninh nói: “Những Ma tộc này, giao cho ngươi”.
“A?”
Triệu Đông Thiên vội vàng nói: “Tần phụ, mặc dù con đã tu thành Bách Thiết Quyết quyển thứ tư, tới được tầng sáu, thế nhưng những người đó rất mạnh, thực lực của con còn chênh lệch so với Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đó”.
Tần Ninh không thèm để ý đến, bàn tay hắn nắm chặt, chín ánh sáng thoát khỏi cơ thể, dung nhập vào trong thân thể Triệu Đông Thiên.
“Cửu Nguyên Đan Điển này ẩn chứa huyền bí vô tận, lấy thân thể Bách Thiết Quyết của ngươi, hơn nữa còn là cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, như vậy là đã đủ để cho ngươi vượt qua cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp”.
“Thế nhưng sẽ có một vài tác dụng phụ, nhưng ta nghĩ ngươi có thể chống đỡ được”.
Triệu Đông Thiên nghe vậy thì hai mắt trừng lớn.
“Cho dù Tần phụ muốn con lên núi đao xuống biển, con cũng sẽ không chút do dự làm theo!”
Lý Nhàn Ngư câm nín.
Vừa rồi ngươi không có nói như vậy.
“Đừng nhiều lời, nhớ kỹ, trông chừng Dịch Nhi, đừng để hắn ta chạy trốn”.
“Được”.
Triệu Đông Thiên đã đến từ sớm, vẫn luôn đi theo Tần Ninh, đây cũng là điều mà Tần Ninh phân phó, thế nhưng hắn không gọi ông ta xuất hiện thì có đánh chết ông ta cũng sẽ không đi ra.
Làm con cái, phải nghe lời phụ thân! Lúc này, Tần Ninh nắm chặt bàn tay, ấn quyết bùng nổ, chín quyển đan điển nháy mắt biến thành chín phù ấn, bám vào xung quanh thân thể Triệu Đông Thiên.
Cửu Nguyên Đan Điển, người có thể dung hợp được nó, cũng chỉ có mỗi mình hắn mà thôi.
Thế nhưng, bên trong những quyển sách này ẩn chứa khí tức cường đại, có thể lấy Tần Ninh làm gốc, chuyển dời sang cơ thể người khác.
Đương nhiên, chuyển dời như thế, lực lượng cũng sẽ giảm mạnh.
Hơn nữa, cơ thể cũng phải chịu áp lực gấp bội.
Nhưng Triệu Đông Thiên đã tới tầng sáu, hơn nữa còn tu hành Bách Thiết Quyết, thân thể cường đại, hẳn là có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhất thời, trong bàn tay Tần Ninh xuất hiện những ấn quyết, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy lực lượng điên cuồng, dũng mãnh chảy ra trong cơ thể mình.
“Con đi đây!”
Triệu Đông Thiên hét lớn một tiếng, một bước bay lên không trung.
“A…”, thế nhưng, ông ta còn chưa cất cánh thì đã ngã xuống.
Cả người Triệu Đông Thiên nện xuống dưới đất, ông ta kêu la thảm thiết, trên người xuất hiện từng vết máu, dáng vẻ vô cùng dữ tợn.
“Đau đau đau!”
Lúc này, Triệu Đông Thiên đi đến bên cạnh Tần Ninh, khóc lóc kêu la: “Tần phụ, thật đau, con cảm thấy thân thể của con như bị xé rách rồi!”
Cửu Nguyên Đan Điển, là do Tần Ninh hao phí rất nhiều tâm tư để tạo ra ở kiếp thứ năm, bản thân nó còn có sức mạnh vô hạn.
Lúc cảnh giới của Tần Ninh không đủ, mạnh mẽ dung hợp quá nhiều lần cũng sẽ giống với tình trạng Triệu Đông Thiên bây giờ.
Thế nhưng một màn này dừng ở trong mắt Lý Nhàn Ngư lại vô cùng quái dị.
Vừa rồi, hắn ta rõ ràng nhìn thấy, sư tôn dung hợp tám quyển là đã sánh ngang với cường giả cảnh giới Vong Ngã, uy lực bộc phát mạnh đến mức nào.
Tuy rằng Triệu Đông Thiên không dung hợp, chỉ là do sư tôn chuyển dời lên người hắn ta, sức mạnh có thể giảm bớt đi một chút, áp lực nhiều hơn một chút, nhưng Triệu Đông Thiên dù sao cũng là cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, có đến mức như thế này không?
Hay là nói, khi chịu đựng sức mạnh cường đại của đan điển, bản thân cần phải gánh chịu áp lực to lớn, chẳng qua là sư tôn vẫn có thể chịu đựng được.
Nếu vậy, sư tôn ở cảnh giới Chân Ngã, thân thể đã cường đại đến mức nào?
Không! Không chỉ là thân thể.
Sức ép như thế này cực kỳ đau đớn, đối với thân thể thì bị thương, đối với tâm trí võ giả lại càng áp lực hơn nữa.
Thế nhưng mỗi lần dung hợp, sư tôn đều có vẻ lạnh nhạt như trước, đây chắc chắn là do tâm trí vững vàng! Tần Ninh nhìn Triệu Đông Thiên quỳ rạp trên mặt đất, bất đắc dĩ nói: “Đan điển cường đại, cảm giác tê tâm liệt phế quả thực là khó mà chịu được, vốn dĩ, ta nghĩ ngươi đã tu hành Bách Thiết Quyết, lại thêm cảnh giới Vô Ngã tầng sáu, hẳn là có thể chịu đựng được”.
Nghe vậy.
Triệu Đông Thiên bò dậy, nhe răng trợn mắt, ông ta cố gắng đứng dậy rồi nhìn về phía Tần Ninh, sau đó nắm chặt hai tay, khí tức mênh mông trong cơ thể bùng nổ.
“Con có thể!”
Lời nói vừa dứt, Triệu Đông Thiên không nói thêm gì nữa, bóng người bay vút lên không trung, mà bây giờ, cơ thể ông ta đã không còn bị ngã xuống nữa.
Triệu Đông Thiên đưa lưng về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư mà chạy như bay, lúc này, tuy rằng tốc độ cực kỳ nhanh, nhưng cơ thể cũng đau đến nhe răng trợn mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
“Dừng tay!”
Một âm thanh như sấm sét gào thét vang lên.
Triệu Đông Thiên đứng ngạo nghễ giữa đất trời lập tức đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
“Ma tộc bừa bãi…A a…Dám ngủ đông ở dãy núi Đông Thiên, đây là muốn chết hay sao?
Hít…”, Triệu Đông Thiên vô cùng khí thế, thế nhưng là một bên oai phong nói chuyện, một bên kêu a a.
Cái dáng vẻ này, cực kỳ giống với một người giẫm phải con nhím mà nhảy dựng lên.
“Lão Triệu!”
Lúc này, Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Đông Thiên xuất hiện thì vô cùng vui sướng, hắn ta hét lớn: “Lão Triệu, ngươi đến rồi!”
Chương 2847: Tần phụ thực sự không lừa ta
Lúc này, Triệu Đông Thiên nhìn về phí Thần Tinh Dịch, nhếch miệng cười nói: “Thần huynh! Ai ui…”, Thần Tinh Dịch nghe được âm thanh câu hồn của Triệu Đông Thiên thì sắc mặt trở nên kỳ quái: “Ngươi làm gì vậy?”
“Ta… hít…”, Triệu Đông Thiên mở miệng nói: “Cảm giác đau đớn này, thật khó chịu đựng…”
“Lão Triệu, đừng nói nhảm nữa, mau giết chết mấy tên Ma tộc này đi, nhanh lên!”
Thần Tinh Dịch quát: “Ta đã sớm đến Tây Hoa Thiên, tại sao ngươi lại không chút quan tâm, nhiều năm như vậy cũng không đi tìm ta?”
“Ngươi như vậy, còn muốn làm con nuôi của sư tôn ta, ngươi xứng sao?”
Triệu Đông Thiên nghe được lời này thì lập tức giận dữ nói: “Tinh Thần Dịch, ta đã tìm được… A…”, lúc này, ông ta còn đang muốn nói, ta đã tìm được sư tôn của ngươi, thế nhưng lại bận tâm đến ánh mắt của võ giả ở bốn phương tám hướng, cho nên lập tức ngừng lại, hơn nữa còn phát ra một tiếng rên rỉ đau đớn.
Mà lúc này, cường giả cảnh giới Vô Ngã ở xung quanh thấy Triệu Đông Thiên xuất hiện, lại còn phát ra âm thanh kỳ quái, chỉ cảm thấy ông ta bị bệnh thần kinh.
“Giết!”
Một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã dẫn đầu, hét lên một tiếng, nhất thời ba bóng người lập tức xung phong liều chết lao lên.
“Cút! Á…”, Triệu Đông Thiên quát lớn, hai bàn tay ông ta nắm chặt, rồi tung ra một quyền.
Âm thanh khí thế như sấm sét lại được bao bọc bởi một tiếng động mềm mại, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ quái dị.
Thế nhưng, âm thanh tuy rằng quái dị, nhưng một quyền này của Triệu Đông Thiên lại vô cùng bá đạo.
Ầm! Một quyền bùng nổ.
Âm thanh đinh tai nhức óc truyền tới.
Thân hình của ba người đang lao đến nháy mắt bị một quyền của Triệu Đông Thiên xuyên thủng, mất mạng.
“Ta! Nương nó!”
“Đậu! Má!”
Câu trước là do Triệu Đông Thiên nói ra, ngay cả ông ta cũng cảm thấy mơ hồ, một quyền này có uy lực bá đạo đến mức kỳ cục! Còn câu sau là do Thần Tinh Dịch thốt lên, Triệu Đông Thiên có thực lực như thế nào, đương nhiên là hắn ta nắm rõ rành mạch, thế nhưng trước mắt, một quyền của ông ta lại đáng chết được ba vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy của Ma tộc, thật nhảm nhí! Một quyền đánh chết ba vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, đâu chỉ có mình Thần Tinh Dịch và Triệu Đông Thiên bị doạ sợ.
Vị Hoa Vân Thịnh nhà họ Hoa kia lúc này cũng mang vẻ mặt kinh ngạc.
“Từ khi nào mà Triệu Đông Thiên đã cường đại đến mức này?”
Hoa Vân Thịnh kinh ngạc nói.
Hoa Kình lão giả đứng ở bên cạnh, thì thầm nói: “Không biết…”, đồng thời, Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương cũng kinh ngạc không thôi.
Võ giả bốn phía thấy một màn như vậy cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Có một vị cường giả như thế ở đây, bọn họ hẳn là có thể thoát hiểm.
Mà lúc này, sắc mặt của bảy vị cường giả Ma tộc khác cũng trầm xuống.
Lão già có âm thanh quái dị kia, thực lực lại cường đại đến mức kỳ lạ.
“Tần phụ thực sự không lừa ta!”
Triệu Đông Thiên vô cùng vui sướng.
Tuy rằng sức mạnh của đan điển chảy vào trong cơ thể sẽ đau đớn đến mức khó nhịn, nhưng khí tức cường đại được rót vào, quả thực là có thể dùng một quyền đánh chết một cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp, thực sự là rất thoải mái!
“Ma tộc làm bậy, đáng chết! Á…”, một lời vừa dứt, Triệu Đông Thiên dùng tốc độ cực nhanh lao đến trước mặt một vị cường giả cầm đầu, đánh ra một quyền.
Thế nhưng lần này, vị cường giả cầm đầu kia đã biết được thực lực cường đại của Triệu Đông Thiên, cho nên đã có chuẩn bị trước, hai tay người kia nắm chặt, màu đỏ ngưng tụ, hoá thành một lốc xoáy máu.
Một quyền của Triệu Đông Thiên đánh vào trong đó giống như là bị vướng vào bùn lầy, thế nhưng lực đánh vẫn cường đại như trước, đẩy lui được cường giả Ma tộc phía trước.
“Một quyền không chết, vậy thì… hộc hộc… Lại thêm một quyền nữa”.
Triệu Đông Thiên thở hổn hển, tiếp tục tung ra một quyền.
Ầm… Hơi thở khủng bố dao động, bộc phát ra bên ngoài.
Mà cường giả Ma tộc kia sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lùi về sau cả mấy trăm trượng.
Những người khác thấy một màn này thì đều ra tay, bao vây tấn công Triệu Đông Thiên.
Mà lúc này, Thần Tinh Dịch được Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương đỡ lấy, ngạo nghễ nói: “Cái tên Triệu Đông Thiên này, năm đó, sư tôn ta chỉ ngẫu nhiên chỉ dẫn ông ta một chút, ông ta liền muốn làm con nuôi của sư tôn ta luôn, còn muốn xưng huynh gọi đệ với ta, ông ta cũng không múc gáo nước tự soi xem bản thân mình có xứng hay không”.
Nghe được lời này, Tần Phong Tình an ủi nói: “Dịch lang oai phong, không ai có thể sánh bằng, ông ta không xứng!”
“Dịch lang, chàng có ổn không?”
Lúc này, Tần Nguyệt Sương thân thiết hỏi.
“Ta không sao”.
Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dìu Thần Tinh Dịch xuống, sai người chăm sóc, Tần Nguyệt Sương nói tiếp: “Dịch lang, tình cảnh nguy hiểm, Triệu Đông Thiên giết những tên cầm đầu cảnh giới Vô Ngã đỉnh cấp kia, chúng ta đi giải quyết những người khác, tiêu diệt lòng tin của những Ma tộc kia, chúng ta mới có thể bình yên thoát thân, chàng ở lại trong này, bảo vệ tốt bản thân, không được chạy loạn, biết chưa?”
“Yên tâm đi đi!”
Thần Tinh Dịch khoát tay.
Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương lại đi ra chém giết.
Thần Tinh Dịch nhìn thấy hơn mười vị cao thủ Phong Nguyệt Tông bên cạnh thì sắc mặt lập tức trở nên ỉu xìu.
Ló đầu ra làm gì không biết! Vừa rồi chạy đi không phải là được rồi sao! Lần này xong đời rồi! Đúng lúc này, Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư lại xuất hiện.
“Lại là hai người các ngươi!”
Thần Tinh Dịch hừ một tiếng rồi nhìn hai bên trái phải, nói: “Bắt hai người này lại, bọn họ có thể là gián điệp của Ma tộc, có ý đồ gây rối với ta”.
Nghe được lời này, mấy vị cao thủ Phong Nguyệt Tông như hổ rình mồi nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, quả thực là muốn ra tay bắt người.
“Không được!”
Ngay lúc này, một bóng người lao xuống, dừng ở bên cạnh Tần Ninh.
Đúng là Triệu Bình nhà họ Triệu.
Triệu Bình nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói: “Không được”.
“Tiểu Bình Nhi!”
Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Bình, hiển nhiên là cũng có quen biết, hắn ta cười nói: “Trước đây không lâu, ta vẫn còn bế ngươi trên tay, ngươi còn tè lên người ta nữa đấy!”
Triệu Bình nói: “Thần thúc thúc, công tử Tần Ninh là khách quý của phụ thân ta, phụ thân dặn dò, phải đối đãi cẩn thận với Tần công tử”.
“Ồ?”
Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, hắn ta chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy hai người bọn họ lấm la lấm lét, không phải là cái thứ tốt lành gì.
“Vậy thì chờ lão Triệu xuống rồi nói”.
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư, hừ một tiếng.
Bây giờ cũng không phải là lúc nãy.
Tuy rằng hắn ta bị hai tỷ muội Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương giam giữ, nhưng hai người đó là thật lòng thích hắn ta, bảo vệ hắn ta, nếu như Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư có tâm tư khác, vậy thì hắn ta cũng sẽ không khách khí.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư đứng ở một bên nhìn Thần Tinh Dịch, không nhịn được mà nói thầm với Tần Ninh: “Sư tôn, có phải đầu óc của sư huynh không bình thường không?”
Tần Ninh nghe vậy thì chậm rãi nói: “Ta thấy có vẻ là đúng…”, bấy giờ hắn nhìn về phía Thần Tinh Dịch, nói tiếp: “Triệu Đông Thiên tu hành Bách Thiết Quyết, quyển thứ tư chỉ có một mình ta biết, ngươi cũng không biết được phải không?”
“Dịch Nhi, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi vẫn còn nghi ngờ về thân phận của ta thì có thể tuỳ ý hỏi ta, ta đều có thể trả lời hết, còn nếu như ngươi bỏ qua lần này, sau này ta và ngươi gặp lại, ta sẽ cho ngươi cảm nhận được thế nào là tuyệt vọng!”
Thần Tinh Dịch hừ một tiếng nói: “Ngươi cho là sẽ doạ sợ được ta sao?
Nhiều năm như vậy, bao nhiêu người doạ nạt ta, ngươi cho rằng Thần Tinh Dịch ta sẽ sợ hãi hay sao?”
Lúc này, Lý Nhàn Ngư vội vàng kéo tay Tần Ninh, an ủi nói: “Sư tôn, bỏ đi sư tôn, đợi sau này lại nói, cho dù không tốt thì cũng là đồ đệ mà mình tự thu nhận…”, Tần Ninh nghe vậy thì mang vẻ mặt quái dị nhìn Lý Nhàn Ngư.
Ngươi đang an ủi người khác sao?
Đây là đang chọc giận người khác mới đúng!
Chương 2848: Đại nhân Huyết Lặc Ma
Lúc này, giao chiến càng ngày càng trở nên gay cấn.
Trên chiến trường, Triệu Đông Thiên nghiễm nhiên trở thành sự tồn tại vô địch, một quyền giải quyết một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã, chỉ có tầng bảy là phải dừng lại thêm một chút, còn dưới tầng bảy, ai tới gần thì người đó chết! Thân thể ông ta vốn đã mạnh mẽ, lại thêm sức mạnh của Đan Điển, cường đại vô địch, ai có thể ngăn cản được?
Loại cảm giác này, chỉ có một chữ, thích! Hai chữ, cực thích! Triệu Đông Thiên chưa bao giờ cảm nhận được bản thân vô địch đến vậy.
Đòn tấn công ngày càng cuồng bạo, Thần Tinh Dịch thấy dáng vẻ thể hiện của ông ta thì hừ một tiếng rồi nói: “Cứ đắc ý đi, đồ rùa đen”.
Mà lúc này, cường giả Ma tộc đã không thể chống đỡ được nữa, không người nào dám đến gần Triệu Đông Thiên.
Một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đỉnh cấp, có thể dùng mấy quyền để hạ gục một vị cường giả cùng cảnh giới, thực lực này, thật sự quá cường đại.
Tần phụ quả nhiên là lợi hại.
Giờ phút này, Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư cũng nhìn thấy biểu hiện của Triệu Đông Thiên.
Hơn vạn võ giả Ma tộc có thực lực không tầm thường, lần này, Tây Hoa Thiên có hơn một ngàn người đến đây, vốn dĩ đã mất đi hy vọng, thế nhưng hiện giờ, theo sự giết chóc cuồng bạo của Triệu Đông Thiên, tiêu diệt đi ý chí chiến đấu của Ma tộc, mọi người lại có hy vọng sống sót.
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang lên.
Phía sau di chỉ Vạn Nguyên Tông, giữa những đám mây mù lượn lờ, một cỗ khí tức khủng bố đột nhiên truyền lên từ mặt đất.
Một cột máu đâm thẳng lên Cửu Thiên, tản ra uy áp cường đại, trong chớp mắt, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Lực bộc phát khủng bố lan tràn ra xung quanh.
Lúc này, Triệu Đông Thiên cũng tạm dừng việc giết chóc, đảo mắt nhìn qua.
Tình huống gì đây! Một cái di chỉ của Vạn Nguyên Tông, thật sự là có chút quỷ dị khó lường.
Mà lúc này, những cường giả cảnh giới Vô Ngã còn sống của Ma tộc Huyết Nhãn đều tụ tập lại cùng một chỗ, quay đầu nhìn sang với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Đại nhân Huyết Lặc Ma!”
Tiếng gọi cung kính vang tận mây xanh.
Cùng lúc đó, giữa mây mù, từng đợt gió lốc gào thét, một đám mây đỏ mở ra, giống như hoá thành một con đường màu máu, từ từ mở rộng.
Ánh mắt mọi người đều tập trung về nơi đó, im lặng chờ đợi.
Chỉ thấy phía trên đám mây máu, một người mặc áo đỏ đang ngạo nghễ đứng đó, hai mắt đỏ như máu, âm u khủng bố.
Ngay khi người kia xuất hiện ở đó, bị ánh mắt của ông ta đảo qua, mọi người đều cảm nhận được hơi thở khủng bố, bay thẳng lên đỉnh đầu.
Lúc này, Triệu Đông Thiên không tiếp tục giết chóc nữa mà bay thẳng về bên cạnh Tần Ninh.
“Tần phụ”.
Triệu Đông Thiên cung kính nói: “Lão già kia mang theo khí huyết cường đại, có thể là… cấp bậc Khí Huyết Biến nhất biến”.
Cường giả Biến Cảnh, không thể nào địch nổi.
Trong Tây Hoa Thiên này, chỉ có bên trong ba thế lực đứng đầu, mới có cường giả Biến Cảnh trấn giữ.
Mỗi một vị cường giả Biến Cảnh, đối với một Đại Thiên Vực mà nói, đều là sự tồn tại sừng sững như núi cao.
Phàm thể hoá tiên, Biến Cảnh vô địch.
Lúc này, Thần Tinh Dịch nhìn thấy Triệu Đông Thiên cung kính với Tần Ninh như thế thì trách mắng: “Lão Triệu, ngươi không làm con nuôi của sư tôn ta nữa sao?”
Triệu Đông Thiên liếc mắt nhìn Thần Tinh Dịch, hạ giọng nói: “Vị này chính là sư tôn của ngươi, ngươi… không phải là ngươi không nhận ra đó chứ?”
Vẻ mặt của Thần Tinh Dịch trở nên quái dị.
Triệu Đông Thiên lập tức nói: “Quyển thứ tư của Bách Thiết Quyết mà ta tu hành, sư tôn của ngươi đã từng nói, đợi khi nào hắn trở về sẽ truyền dạy cho ta, ngươi đã quên rồi sao?”
“Đương nhiên là ta còn nhớ rõ, hắn truyền cho ngươi rồi?”
“Ừm…”, Triệu Đông Thiên nói tiếp: “Không thể nào, không thể nào, sư tôn ngươi mà ngươi còn không nhận ra?
Ngươi xong đời rồi, Thần Tinh Dịch”.
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch yếu ớt nói: “Ta và sư tôn đã định ra ước định, hắn không làm được”.
Trên thực tế, sở dĩ, mỗi lần nhận lại mấy vị đệ tử đều phải quanh co lòng vòng hồi lâu, thật ra cũng không thể trách bọn họ được.
Tần Ninh trải qua chín kiếp, trong thời gian chín vạn năm, đây là quá trình làm viên mãn thiên mệnh chín lần của hắn ta, cho nên chín kiếp đó không hề liên quan đến nhau.
Giống như ở kiếp thứ năm, hắn ta ở Trung Tam Thiên, Thượng Nguyên Thiên, làm Cửu Nguyên Đan Đế.
Mà kiếp thứ tám, hắn đi du lịch khắp Trung Tam Thiên, bản thân hắn cũng không tiếp xúc với đệ tử của mình ở đời trước.
Phải theo đuổi thiên mệnh viên mãn, thiên mệnh ở mỗi một kiếp đều phải độc lập với nhau, không thể để thiên mệnh ở những kiếp khác ảnh hưởng tới kiếp này.
Mà sau mỗi lần chuyển kiếp, hắn đều nói với đệ tử của mình rằng, sau này, hắn sẽ như thiên thần giáng xuống, đón bọn họ tới Thương Mang Vân Giới.
Thế nhưng Tần Ninh cũng không ngờ rằng, khi kiếp thứ chín kết thúc lại xuất hiện biến hoá, hắn lần nữa mở ra kiếp thứ mười, thậm chí, còn phải đi tìm lại thân xác ở chín kiếp trước của mình, dung hợp số mệnh lần thứ hai, khiến cho thiên mệnh viên mãn.
Hắn từng nói với Ôn Hiến Chi, sau này sẽ cho hắn một thần thú làm thú cưỡi.
Hắn cũng từng nói với Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, sẽ để luyện khí sư xuất sắc nhất Thương Mang Vân Giới chế tạo thần khí cho bọn họ.
Hắn cũng từng nói với Trần Nhất mặc, sẽ để cho hắn ta nhìn thấy cái gì mới gọi là thần đan chân chính! Thế nhưng… hắn vẫn chưa làm được.
Khó trách mấy vị đệ tử đều không tin tưởng hắn.
Thế nhưng, sai lầm cũng không phải hoàn toàn do hắn.
Mấy vị đệ tử này, cũng không làm theo lời hắn nói, chờ đợi hắn trở về.
Giống như Trần Nhất Mặc, bị người ta hãm hại nhốt trong cấm địa, giam giữ bốn vạn năm.
Lại giống như cái tên Thần Tinh Dịch này, bị người ta phong ấn thực lực, Huyền Hoàng Thần Thể cũng không thi triển được.
Điều này cũng không thể trách hắn được mà?
Nếu như Thể Thư ở trên người Thần Tinh Dịch thì hắn ta hoàn toàn có thể lấy Thể Thư ra, hắn sẽ hoá giải phong ấn của Thể Thư, sư đồ nhận nhau.
Có một số việc, có thể xác minh thân phận của hắn, nếu như là người khác đoạt xác của hắn, họ cũng có thể chứng minh, các đệ tử lo lắng là đúng, cho nên trong thời gian ngắn, Tần Ninh cũng không tiện trách cứ quá mức.
Lúc này, Triệu Đông Thiên nhìn về phía Thần Tinh Dịch, khẽ quát nói: “Ngươi còn không rõ à, đây là sư tôn của ngươi, là cha nuôi của Triệu Đông Thiên ta”.
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh, biểu cảm chế nhạo, không biết nên nói cái gì cho phải.
Mà lúc này, đại nhân Huyết Lặc Ma kia đứng giữa không trung, lạnh lùng liếc mắt nhìn xung quanh.
Cảnh giới Vô Ngã đã chết hơn mười người.
Đều là bị lão già kia giết chết.
Tất nhiên là tâm trạng của đại nhân Huyết Lặc Ma vô cùng kém.
Ông ta mở miệng, nói ngôn ngữ của loài người: “Chuyện này không giống với kế hoạch!”
Lời này vừa nói ra, mọi người sửng sốt.
Lời này, là đang nói với ai?
Bên trong đám người, một người đi ra, nói: “Sự xuất hiện của Triệu Đông Thiên, là điều mà ta không ngờ tới”.
Mọi người nghe được lời này thì đều nhìn qua, vẻ mặt hoảng sợ.
Nhà họ Hoa, Hoa Vân Thịnh! Lúc này, Tần Phong Tình quát: “Hoa Vân Thịnh, ngươi đang nói cái gì vậy?”
Giờ phút này, Hoa Vân Thịnh nhìn về phía Tần Phong Tình, bất đắc dĩ nói: “Bên trong di chỉ Vạn Nguyên Tông này, quả thực là có một thứ tốt, ta rất muốn có được nó”.
“Thế nhưng, di chỉ Vạn Nguyên Tông vừa mở ra, tất nhiên là hấp dẫn không ít người tiến tới, cho nên, ta cũng không có biện pháp nào, đành phải hợp tác với Ma tộc Huyết Nhãn ở đây một lần”.
“Vốn dĩ định để cho Ma tộc Huyết Nhãn mai phục ở nơi này, tất cả mọi người đều sẽ phải chết”.
“Huyết Lặc Ma muốn giết người, ta muốn bảo bối, thế nhưng không ngờ rằng, nửa đường lại nhảy ra một tên Triệu Đông Thiên”.
Hoa Vân Thịnh nói đến chỗ này thì đảo mắt nhìn về phía Đông Vân Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng, u ám.
“Lão già kia, ngươi quả thực là đáng chết”.
Giờ phút này, vẻ mặt mọi người đầy hoảng sợ.
Hoa Vân Thịnh, đệ tử dòng chính nhà họ Hoa, vậy mà lại hợp tác với Ma tộc Huyết Nhãn.
Trong Tây Hoa Thiên, Ma tộc cũng từng xuất hiện, tàn sát bừa bãi, là Nhân tộc đã đánh trả mãnh liệt, mọi người dùng ngòi bút làm vũ khí, không chút do dự chống lại Ma tộc.
Nhưng hiện giờ, Hoa Vân Thịnh, lại hợp tác với vị đại nhân Huyết Lặc Ma này, muốn để cho bọn họ bị giết chết ở đây!
Chương 2849: Có khi nào con sẽ bị nổ tung luôn không
v
“Hoa Vân Thịnh, ngươi điên rồi sao?”
Lúc này, một vị cường giả cảnh giới Vô Ngã của Linh Tiêu Sơn, Linh Doãn Ti quát lớn: “Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?”
“Ta biết”.
Hoa Vân Thịnh khẽ cười nói: “Bản thân ta đã là cảnh giới Vong Ngã tầng bốn, cũng đã đạt đến đỉnh cấp, thế nhưng mãi vẫn chẳng thể nào tiến vào cảnh giới Vô Ngã, ta cần một cơ hội, đan dược bên trong thánh địa của gia tộc ta đã nếm thử hết, nhưng căn bản là không có tiến triển gì, ta không chờ được”.
“Huyết Ma Lặc cần khí huyết của các ngươi để bồi dưỡng tâm phúc, mà ta lại cần bảo bối ở nơi này để nâng cao thực lực, mấy người các ngươi, vì ta mà chết thì có làm sao?”
“Kẻ điên!”
Lúc này, Chiến Chi Hiên khẽ quát: “Vì để bản thân thăng cấp mà hợp tác với Ma tộc, lại còn muốn hiến tế tính mạng của chúng ta cho Ma tộc”.
Hoa Vân Thịnh, quả thực là kẻ điên.
Lúc này, cho dù nhà họ Hoa biết được, tất nhiên cũng phải làm cho kẻ này muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!
“Hoa Vân Thịnh, ngươi thực sự không sợ chết”.
Huyết Truyền Minh của Huyết Vụ cung cũng lạnh lùng nói.
Hợp tác với Ma tộc, đây là điều cấm kỵ tuyệt đối ở Tây Hoa Thiên, nếu như bị người đời biết được thì cho dù là Biến Cảnh vô địch cũng không thể nào gánh chịu nổi.
Giờ phút này, mọi người chỉ cảm thấy, sự việc đi đến bước này, dường như đều là tính toán của Hoa Vân Thịnh.
Thả ra tin tức di tích Vạn Nguyên Tông xuất hiện, đồng thời để cho Ma tộc Huyết Nhãn mai phục chờ đợi.
Lúc này, Hoa Vân Thịnh cũng không thèm quan tâm đến sự uy hiếp của những người kia, hắn ta mở miệng nói: “Chuyện này sẽ không bị bại lộ ra bên ngoài, bởi vì, hôm nay, tất cả các ngươi, đều phải chết”.
Dứt lời, Hoa Vân Thịnh nhìn về phía Huyết Lặc Ma, nói thẳng: “Trên người Triệu Đông Thiên hẳn là có một món bảo bối trợ giúp, ta có thể không cần thứ đó, ta chỉ muốn Huyết Hạch kia!”
Huyết Ma Lặc nhìn Hoa Vân Thịnh, cười nói: “Vậy thì tốt”.
“Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác, ta tin rằng trong tương lai, ngươi còn có chỗ phải dùng đến ta, ta rất chờ mong lần hợp tác thứ hai”.
Nghe được lời này, Hoa Vân Thịnh im lặng không nói gì.
Lần thứ hai?
Đợi hắn ta vượt qua cái hố sâu này, sau khi tiến vào cảnh giới Vô Ngã, kế tiếp tất nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió, tới được Biến Cảnh không thành vấn đề.
Sau đó, tên đầu sỏ Khí Huyết Biến nhất biến Huyết Lặc Ma này, cũng phải chết.
Hoa Vân Thịnh há có thể để lại vết bẩn trên người mình?
“Triệu Đông Thiên, giao cho ngươi”.
“Không thành vấn đề”.
Lúc này, ánh mắt Huyết Lặc Ma xuyên qua đám người, nhìn thẳng vào Triệu Đông Thiên.
Lúc này, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy việc lớn không ổn, ông ta nhíu mày, từng bước lui về sau, đứng ở sau lưng Tần Ninh.
Ánh mắt của Huyết Lặc Ma kia có chút doạ người.
“Ngươi sợ?”
Nhìn thấy Triệu Đông Thiên đứng phía sau mình, Tần Ninh hỏi.
“Đương nhiên là sợ, Tần phụ, kia chính là trùm Khí Huyết Biến, không phải là người đã từng nói với con, Biến Cảnh vô địch, nhân vật bước vào được cấp bậc Khí Huyết Biến, một thân khí huyết của người ta như cách biệt một trời một vực với chúng ta sao”.
Tần Ninh nhìn về phía trước, rồi lại nhìn Triệu Đông Thiên.
Rồi ánh mắt hắn lại dừng trên người Thần Tinh Dịch, nói: “Thể Thư thật sự không có ở trên người ngươi sao?”
“Không có”.
Thần Tinh Dịch trả lời vô cùng rõ ràng.
Tần Ninh thở dài một tiếng, hắn nhìn về phía Triệu Đông Thiên, mở miệng nói: “Triệu Đông Thiên, hôm nay chắc chắn sẽ là ngày mà ngươi nổi tiếng, ngươi có dám cược một phen hay không?”
Ngày nổi tiếng?
Hôm nay, ông ta giết chết hơn mười vị cường giả cảnh giới Vô Ngã, đã cực kỳ nổi tiếng rồi.
“Giết Biến Cảnh!”
Tần Ninh kiên định nói: “Có Cửu Nguyên Đan Điển của ta trợ giúp, ngươi có thể làm được”.
“Con không làm được”.
“Ngươi làm được!”
“Con thực sự không làm được!”
“Ngươi thực sự có thể làm được!”
Tần Ninh nhìn Triệu Đông Thiên, khẳng định: “Yên tâm, chỉ cần ngươi không chết, ta nhất định có thể giúp ngươi khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao”.
Lời này vừa nói ra, giọng điệu của Triệu Đông Thiên đột nhiên trở nên kiên định: “Tần phụ nói có thể làm được, vậy thì sẽ làm được”.
Thần Tinh Dịch ngạc nhiên.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Nghe ta, ngươi có thể giết ông ta”.
Nói xong, Tần Ninh đến gần Triệu Đông Thiên, đập một chưởng lên thân hình của ông ta, sau đó, khí huyết toàn thân ngưng tụ.
Trong phút chốc, Triệu Đông Thiên chỉ cảm thấy chín luồng sáng tản ra hơi thở càng thêm khủng bố, cuồn cuộn tràn đầy, lao thẳng vào trong cơ thể.
So với vừa rồi còn mãnh liệt hơn gấp mười lần.
Thân hình ông ta xuất hiện những vết nứt.
Lý Nhàn Ngư thấy một màn như vậy thì đã hoàn toàn sáng tỏ.
Lúc trước, Tần Ninh đã dung hợp đan điển, dưới áp lực cực lớn, thân thể hắn cũng giống như vậy, xuất hiện từng vết nứt giống như mảnh vỡ của gốm sứ.
Hiện giờ, Triệu Đông Thiên cũng được Tần Ninh cứng rắn truyền đan điển vào.
“Tần phụ!”
Triệu Đông Thiên không nhịn được nói: “Có khi nào con sẽ bị nổ tung luôn không”.
“Ngươi sẽ không”.
Tần Ninh an ủi nói: “Yên tâm đi đi!”
Thẳng đến lúc này, Triệu Đông Thiên mới biết, vừa rồi, Tần Ninh căn bản là chưa đem sức mạnh của cả chín quyển đan điển truyền hết vào cơ thể ông ta.
Thứ này quả thực là đáng sợ! Rốt cuộc thì đan điển khủng bố đến mức nào?
“Đám rùa đen kia, ông đây đến giết các ngươi!”
Một tiếng rít gào vang lên, Triệu Đông Thiên xung phong liều chết lao ra ngoài.
Huyết Lặc Ma thấy một màn như vậy, ông ta chỉ cảm thấy lúc này, khí huyết toàn thân của Triệu Đông Thiên bùng nổ vô cùng khủng bố, giống như là một cường giả Biến Cảnh.
Ông ta bước lên phía trước, xung quanh cơ thể là biển máu rít gào, rồi nháy mắt hoá thành ngàn vạn cánh tay máu, hướng thẳng về phía Triệu Đông Thiên… Mà lúc này, những người khác cũng tham gia vào trận chiến.
Bấy giờ, hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương chỉ cảm thấy bản thân mình bị Hoa Vân Thịnh lợi dụng, thẹn quá hoá giận, bọn họ bất chấp tất cả, đánh giết Hoa Vân Thịnh.
Vì cứu Dịch lang, lần này, các nàng đồng ý giúp đỡ Hoa Vân Thịnh, nhưng không ngờ rằng, hắn ta dẫn bọn họ tới đây là muốn đem hai người các nàng ra hiến tế cho Huyết Lặc Ma.
Bị đùa giỡn thì cũng không sao, nhưng phong ấn của Dịch lang thì phải làm sao bây giờ?
Trong lòng hai người giận dữ, ra tay lại càng tàn nhẫn hơn.
Giờ phút này, hơn mười người nhà họ Hoa đều bảo vệ Hoa Vân Thịnh.
Đại chiến mở ra.
Lúc này, Thần Tinh Dịch đi đến bên cạnh Tần Ninh, hiếu kỳ hỏi: “Ngươi còn rất lợi hại, chín luồng sáng kia là cái gì, lại có thể khiến cho Triệu Đông Thiên bộc phát ra thực lực cường đại đến như vậy?”
“Gọi ta một tiếng sư tôn, ta sẽ nói cho ngươi biết”.
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch phẫn nộ nói: “Cha còn có thể gọi loạn, nhưng sư tôn thì không thể gọi loạn”.
Tần Ninh mặc kệ Thần Tinh Dịch.
Hắn ta không ngừng lựa lời gợi chuyện.
Tần Ninh vẫn không có chút phản ứng nào.
Ngược lại là Lý Nhàn Ngư ở một bên không ngừng giảng giải.
“Dương Thanh Vân?
Ôn Hiến Chi?
Diệp Nam Hiên?
Lý Huyền Đạo?
Trần Nhất Mặc?
Còn có một Thạch Cảm Đương nữa?”
Nghe Lý Nhàn Ngư giới thiệu về từng vị đệ tử của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng được.
“Còn có bốn vị phu nhân?
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc?”
Thần Tinh Dịch nhìn Tần Ninh chằm chằm, nói: “Ngươi chắc chắn không phải là sư tôn của ta”.
Lý Nhàn Ngư nói một hồi, kết quả là Thần Tinh Dịch lại phán một câu như vậy, lúc này, ngay cả Lý Nhàn Ngư cũng nổi giận.
Thần Tinh Dịch chắc chắn nói: “Tuyệt đối không phải, năm đó, sư tôn ta tu luyện thuật luyện thể, biện pháp tốt nhất để giải quyết sự khô nóng trong cơ thể chính là đi tìm phụ nữ để giải toả, nhưng khi đó, sư tôn ta lại không chạm vào bất kỳ người phụ nữ nào, ngược lại tự mình đi hoá giải, tiêu phí một số lượng lớn tâm tư và vật dụng!”
“Lúc trước, ta chỉ biết, sư tôn ta không thích phụ nữ!”
Thần Tinh Dịch chuyển đề tài, mang vẻ mặt nghiêm túc nói: “Sư tôn ta thích đàn ông, cho nên mới thu nhận một đệ tử đẹp trai như ta, đây cũng chính là lý do vì sao mà nhiều năm qua, ta vẫn luôn thể hiện ra rằng bản thân vô cùng thích phụ nữ, bởi vì… ta sợ sư tôn sẽ thích ta!”
Chương 2850: Sư đồ đánh bài tâm lý
Lời nói của Thần Tinh Dịch làm cho người ta kinh hãi không thôi.
Lý Nhàn Ngư ở bên cạnh cũng mang vẻ mặt hoảng sợ cùng kinh ngạc.
Sư huynh nói như vậy, không sợ bị sư tôn đánh chết hay sao?
Lý Nhàn Ngư đã từng nhìn thấy sự bảo vệ của Tần Ninh đối với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Cốc Tân Nguyệt và Thời Thanh Trúc.
Tuy rằng có chút lạm tình, nhưng bốn vị sư nương đều là bảo bối trong lòng bàn tay sư tôn.
Từ điểm này có thể nhìn ra được, sư tôn chắc chắn là thích phụ nữ.
Không đúng! Lý Nhàn Ngư sửng sốt, hắn ta đang suy nghĩ cái gì vậy?
Sư tôn sao có thể thích đàn ông! Thần Tinh Dịch có mạch não kiểu gì vậy! Lúc này, Tần Ninh mỉm cười lạnh lùng, hắn nhìn về phía Thần Tinh Dịch, cười nhạo nói: “Vậy sao?
Nếu như ta thèm nhỏ dãi sắc đẹp của ngươi thì năm đó ta đã trực tiếp ngủ với ngươi luôn rồi, ngươi thực sự cho rằng bản thân ngươi là đẹp trai bẩm sinh sao?”
“Còn không phải là do Huyền Hoàng Thần Thể, dưới tác động của việc tu hành thuật luyện thể, cải biến thân thể, khí chất thậm chí là vẻ ngoài của ngươi hay sao, Huyền Hoàng Thần Thể là một đại thần thể thời thượng cổ, khi tu hành đến cuối cùng, vốn dĩ sẽ làm cho vẻ ngoài, pháp thân của ngươi biết hoá đến long trời lở đất, hướng tới sự hoàn mỹ!”
Nghe được lời này, Thần Tinh Dịch mang vẻ mặt mơ hồ nhìn Tần Ninh.
“Vậy thì ngươi nói xem, ta và sư tôn đã gặp nhau như thế nào?”
Vừa nghe được câu này của Thần Tinh Dịch, Tần Ninh mỉm cười khinh bỉ nói: “Ngươi thực sự muốn ta nói ra?”
“Ách…Vẫn là thôi đi…”, Thần Tinh Dịch lúng túng nói.
Lý Nhàn Ngư nghe vậy thì nổi lên lòng hiếu kỳ, hỏi: “Gặp nhau như thế nào vậy ạ?”
Tần Ninh khẽ hừ một tiếng rồi nói: “Khi ấy là kiếp thứ tám của ta, ta tên là Lâm Thần, cũng chính là đệ tử nhà họ Lâm, sinh ra ở Thương Vân Thiên, sau khi bị gia tộc vứt bỏ thì được cha nương nuôi dưỡng, từng ngày lớn lên, sau đó ta thức tỉnh ký ức, tu thành Thông Thiên”.
“Ta lựa chọn lấy thể thuật làm gốc rễ căn bản, mở ra con đường tu hành ở kiếp thứ tám, mà khi đó, Thần Tinh Dịch đang còn ở một nơi phấn son dung tục làm nam đồng!”
“Dừng lại dừng lại!”
Lúc này, khuôn mặt của Thần Tinh Dịch đỏ bừng lên, nói: “Cái gì mà nam đồng, ta cũng là một kẻ đáng thương có được không, không nơi nương tựa, chỉ ở nơi phấn son dung tục mưu sinh mà thôi”.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư kinh ngạc nói: “A, điều này…”
“Ngươi đừng nghe hắn nói bậy”.
Thần Tinh Dịch quát: “Không phải là cái loại chuyện như ngươi nghĩ, ta chỉ làm việc bưng trà rót nước mà thôi…”
“Vậy sao?”
Tần Ninh lại nói tiếp: “Mười ba tuổi đã leo lên giường con gái nhà ngươi ta, mười sáu tuổi trở thành nhân vật nổi tiếng ở nơi phong nguyệt…”
Bịch! Tần Ninh còn chưa có nói xong, Thần Tinh Dịch đã bịch một tiếng quỳ rạp xuống dưới đất, nước mắt rơi đầy mặt nói: “Sư tôn, con sai rồi!”
Sự thay đổi chóng mặt này làm cho Lý Nhàn Ngư bị doạ sợ đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Đây… thay đổi cũng nhanh quá rồi?
Như vậy là nhận ra ngươi quen rồi sao?
Thần Tinh Dịch lập tức nói: “Con sai rồi, người tha thứ cho con đi!”
“Ồ, Thể Thư còn chưa thấy, ta vẫn chưa thể cởi bỏ phong ấn thể thuật, để khiến ngươi tin tưởng ta mà, bây giờ ngươi lại tin rồi sao?”
Tần Ninh lần thứ hai nói tiếp: “Rất nhiều chuyện ta còn chưa nói xong!”
“Lần đầu tiên ngươi lên giường với người ta, thời gian kéo dài…”
“Sư tôn!”
Thần Tinh Dịch đi đến bên chân Tần Ninh, khóc lóc ôm lấy hai chân hắn, nói: “Sư tôn, con sai rồi, con thực sự sai rồi, con biết là người đã trở lại rồi, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy người con đã nhận ra người rồi cho dù người thay đổi một túi da khác, con cũng nhận ra người”.
“Đừng đừng đừng!”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn có rất nhiều việc ta chưa nói ra hết, trong thời gian vạn năm, ta dẫn ngươi đi khắp các nơi trong Trung Tam Thiên, tổng cộng là ngươi đã đi đến ba nghìn tám trăm bảy mươi hai nơi phấn son dung tục, lên giường với ba vạn chín ngàn hai trăm bảy mươi mốt người phụ nữ!”
“Những người phụ nữ này, mới chỉ là những người ở nơi phấn son dung tục, còn có thánh nữ, công chúa trong các thế lực ở khắp mọi nơi, ta biết rõ là có một trăm hai mươi bảy người!”
Nghe được mấy cái này, Lý Nhàn Ngư trợn mắt há hốc mồm, còn ánh mắt của Thần Tinh Dịch thì dại ra.
“Tại sao người lại biết được tất cả?"
Thần Tinh Dịch kinh ngạc nói.
“Ngươi cho rằng ta là người mù sao?”
“…”, Lý Nhàn Ngư âm thầm giơ ngón cái lên.
Đây… đúng là một cái máy đóng cọc di động mà!
“Ngươi cho là ta không có những biện pháp khác để khiến ngươi tâm phục khẩu phục hay sao?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Nếu như không phải là ta thấy ngươi bị người ta hạ Ách Nan Phong Cấm Chú, thì ta đã sớm đánh chết ngươi rồi!”
Thần Tinh Dịch nghe vậy thì khóc lóc nói: “Cảm ơn sư tôn đã yêu thương!”
Yêu thương?
Lý Nhàn Ngư nổi da gà toàn thân.
Lúc này, giao chiến vẫn đang tiếp tục.
Hai người Tần Phong Tình và Tần Nguyệt Sương dẫn theo người của Phong Nguyệt Tông, trực tiếp ép sát võ giả nhà họ Hoa.
Mà giờ phút này, Triệu Đông Thiên lại cực kỳ dũng mãnh, ép cho Huyết Lặc Ma từng bước rút lui.
Ở bên đây, Tần Ninh và Thần Tinh Dịch chưa từng tham gia vào trận chiến.
“Sư tôn”.
Thần Tinh Dịch ôm hai chân Tần Ninh không rời, khóc lóc kể lể: “Năm đó, sau khi người rời đi, con giống như là trở thành cô nhi, đi lang thang khắp Trung Tam Thiên, sau đó, có rất nhiều người biết người không còn nữa, muốn đến lấy mạng con”.
“Cút đi!”
Tần Ninh mắng: “Ngươi nghĩ là ta không biết sao?”
“Khi ta còn là Thông Thiên Đại Đế, số người mà ta đắc tội còn lâu mới bằng số người được ta trao ân huệ, những nhân vật như Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ, cũng có rất nhiều”.
“Còn những người mà muốn lấy mạng ngươi, phần lớn là nhóm đại tiểu thư, viên ngọc quý trong các thế lực lớn, các gia tộc lớn phải không?”
“Ngươi lạm tình như thế này, ngủ với người ta xong lại không chịu trách nhiệm, không bắt ngươi thì bắt ai?
Xứng đáng!”
Thần Tinh Dịch lập tức ra vẻ đáng thương hề hề nói: “Thế nhưng con bị người ta phong ấn, chuyện này quả thực là không thể nào trách con được”.
“Đây không phải là do hồng nhan tri kỷ của con phong ấn, mà là do một vị cường giả Biến Cảnh phong ấn, ngay cả sư tôn của Tình Nhi và Nguyệt Nhi cũng không thể nào phá giải được”.
Tần Ninh cười nhạo nói: “Vậy thì đầu óc của ngươi để đâu?”
“Một vị cường giả Biến Cảnh cũng không thể phá giải, vậy mà ta lại có thể giúp ngươi phá giải một tầng, thử hỏi, trong Trung Tam Thiên này, còn có ai có năng lực này?”
Thần Tinh Dịch vội vàng nói: “Đúng vậy đúng vậy”.
Hắn ta nhanh chóng đứng dậy, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư, cười ha ha nói: “Lý sư đệ, sư tôn chúng ta ở trong Trung Tam Thiên, chính là như thế này!”
Nói xong, Thần Tinh Dịch giơ ngón cái lên.
Tần Ninh liếc mắt nhìn Thần Tinh Dịch, chậm rãi nói: “Ai cho ngươi đứng lên?”
Bịch một tiếng, Thần Tinh Dịch lại quỳ xuống, hai tay chậm rãi ôm lấy hai chân Tần Ninh, vô cùng thân thiết mà cọ cọ.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư chỉ cảm thấy đầu óc mình bị xoay đến chóng mặt.
Cái này… quả thực là hiếm thấy! Một giây trước Thần Tinh Dịch còn ra vẻ đến chết cũng không chịu thừa nhận, nhưng ngay khi bị Tần Ninh chọc trúng chỗ đau, hắn ta nói quỳ là quỳ xuống luôn, một câu sư tôn hai câu sư tôn cực kỳ ân cần.
Lý Nhàn Ngư thậm chí còn hoài nghi, khi Tần Ninh giải trừ tầng thứ nhất của Ách Nan Phong Cấm Chú, Thần Tinh Dịch đại khái đã tin bảy, tám phần.
Sau đó khi nhìn thấy Triệu Đông Thiên thi triển Bách Thiết Quyết lại càng thêm chắc chắn.
Thế nhưng hắn ta sống chết không chịu nhận.
Nếu không phải Tần Ninh nói ra sự tích huy hoàng kia của Thần Tinh Dịch, cái tên này vẫn sẽ cắn chết không chịu thừa nhận.
Đây đâu phải là Tần Ninh đến chứng minh thân phận, đây căn bản là sư đồ chơi bài tâm lý.
Thần Tinh Dịch, rất dối trá! Trong các vị sư huynh, ngoài đại sư huynh Dương Thanh Vân ra, tất cả đều cùng sư tôn chơi trò tâm cơ.
Chỉ có Lý Nhàn Ngư hắn ta, là người ngay thẳng nhất! Lúc này, Triệu Đông Thiên đã ép Huyết Lặc Ma phải từng bước rút lui.
Thế nhưng đột nhiên, khí huyết trong cơ thể Huyết Lặc Ma bùng nổ, bộc phát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
Khí huyết khủng bố lập tức hoá thành một tấm lưới khí huyết, vây nhốt Triệu Đông Thiên ở trong.
Tình hình bỗng chốc thay đổi!
Bình luận facebook