• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2726-2730

Chương 2726: Muốn hỏi ngươi một chuyện

Tần Ninh cũng nhìn sang hướng đó, hắn thấy một bóng người mặc đồ xanh đang thoăn thoắt bước ra từ hai cánh cửa đại sảnh mở toang dưới tầng một của một tòa nhà nằm ven đường. Người đó có vẻ vui mừng quá đỗi khi nhìn thấy Tần Ninh.

"Tần công tử, là ngươi thật này!"

Người thanh niên kia tiến lại gần.

"Lôi Nguyên Lãng!"

Tần Ninh cũng mỉm cười nhìn người thanh niên: "Trùng hợp nhỉ".

"Phải đó!"

Lôi Nguyên Lãng cười tươi rói: "Tần công tử, thành cổ Thanh Thạch này không an toàn đâu, vào trong đã".

Không an toàn ư?

Tần Ninh gật đầu, vào đại sảnh theo Lôi Nguyên Lãng.

Trong lần gặp mặt trước đây, Lôi Nguyên Lãng đã ra mặt chống lại nhà họ Nguyên vì chúng đã chèn ép hai ông cháu nên Tần Ninh có ấn tượng khá tốt với hắn ta.

Trong đại sảnh, ba bốn vị cường giả cảnh giới tôn giả dưới trướng Lôi Nguyên Lãng thấy Tần Ninh và Diệp Viên Viên cũng tỏ ra khách sáo.

Chưa kể Tần Ninh còn vốn là Cửu Nguyên Đan Đế, dù hiện tại thực lực không còn đỉnh cao như kiếp trước nữa nhưng uy nghiêm của hắn vẫn còn ở đó.

Tiếp đến là những người có quan hệ sâu sắc với Tần Ninh, đó là lão cốc chủ Thiên Lôi Cốc lão gia tử Lôi Vọng, cốc chủ đương nhiệm Lôi Trấn Thương cùng với đại nhân Lôi Trấn Phong - người đứng đầu bảy đại phong chủ.

Lôi Nguyên Lãng ra hiệu cho mọi người đi ra đại sảnh rồi cẩn thận quan sát xung quanh.

"Sao vậy?"

Diệp Viên Viên tò mò hỏi.

Sao trông Lôi Nguyên Lãng lại cảnh giác, cẩn thận thế kia?

"Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu đang ở trong thành cổ Thanh Thạch này".

Lúc này Lôi Nguyên Lãng mới nói: "Hơn nữa, trước đây ta đã nhận được tin báo, rằng người của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đã hạ lệnh truy sát bốn người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Lý Nhàn Ngư và Thời Thanh Trúc".

"Nghiêm trọng hơn nữa là có tin đồn Lý Nhàn Ngư... đã bị giết!"

Khuôn mặt Diệp Viên Viên bỗng trở nên hoảng hốt.

Lý Nhàn Ngư mà bị giết ư?

Không thể nào! Lúc mới vào đây thì Lý Nhàn Ngư đã có cảnh giới tôn giả tầng một rồi cơ mà, trừ khi đó là tôn giả tầng cao hơn hoặc là cảnh giới đế giả... biểu cảm Tần Ninh thì nom vẫn không có gì thay đổi.

"Tin tức có đáng tin cậy không?"

"Chuyện về cái chết của Lý Nhàn Ngư thì ta thấy không tin lắm, cơ mà quả thật đã có người thấy nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đuổi giết ba người Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên và Thời Thanh Trúc...", Tần Ninh nhướng mày.

Giờ hắn có thể kết luận được rằng.

Thiên Cương Thần Môn và thánh tộc Thiên Mục bắt tay với nhau và chế tạo ra vùng đất thánh táng này chắc chắn là có âm mưu rất vĩ đại.

Nhà họ Nguyên và nhà họ Chu thì nhiều khả năng sẽ không thể tiếp xúc với thánh tộc Thiên Mục.

Nhà họ Nguyên và nhà họ Chu chỉ đơn thuần là muốn cướp Cửu Nguyên Đan Điển thôi. Xảy ra xích mích với họ thì dứt khoát đi tới cuối con đường luôn.

Lôi Nguyên Lãng lên tiếng: "Tần công tử, ngươi nên cẩn thận thì hơn, có vẻ nhà họ Nguyên và nhà họ Chu sẽ không dừng tay đâu".

"Ừ...", Tần Ninh quay sang nhìn Lôi Nguyên Lãng, cười nói: "Cảm ơn nhé".

"Không có gì".

Nói rồi Tần Ninh đứng dậy đi ra ngoài đại sảnh.

"Tần công tử, ngươi đang..."

"À, ta đi tìm tên Chu Cảnh Thần đó hỏi xem tin đồn của hắn ta có phải là thật không!"

Tần Ninh cười cười: "Từ trước đến giờ, vị đệ tử đó của ta là người kiệm lời, hướng nội, ta mà không quan tâm đến sống chết của nó thì xem như không ai quan tâm nữa".

Nghe thấy câu này, Lôi Nguyên Lãng ngẩn người.

Tần công tử đúng là quyết đoán thật.

Nghe nói năm xưa Cửu Nguyên Đan Đế chỉ nhận một đệ tử, đó là Trần Nhất Mặc hiện nay.

Đệ tử duy nhất Trần Nhất Mặc có thể nói là bảo bối được Cửu Nguyên Đan Đế nâng niu trên tay, sau này thì nhận thêm vài vị đệ tử nữa. Xem ra những người đệ tử ấy cũng được Tần công tử yêu thương hết mực.

Lúc này Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên rời khỏi đây và đi tới nơi mà Lôi Nguyên Lãng đã nói.

Tần Ninh đi rất từ tốn.

Bọn họ đi tới một con phố, nơi cuối con đường có một ngọn tháp cao thoạt trông rất hùng vĩ.

Lúc này, có vài ba bóng người đang đứng trước ngọn tháp ấy.

Tần Ninh đi về phía ngọn tháp từng bước, từng bước, cho đến khi cách ngọn tháp mười trượng thì dừng lại.

Cùng lúc đó, bốn bóng người đứng ngoài tháp cũng nhìn thấy Tần Ninh. Bọn họ ngẩn người trong chốc lát rồi sắc mặt bỗng trở nên hoảng hốt.

"Tần Ninh!"

Bốn người kia đều mặc võ phục võ giả của nhà họ Chu, đều có cảnh giới linh giả.

Vừa nhìn thấy Tần Ninh thì có hai người tông thẳng vào trong ngọn tháp để đi bẩm báo.

"Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?"

Một thanh niên trong đó run rẩy hỏi.

Tên tuổi của Tần Ninh đã được truyền đi khắp nơi.

Giết đế giả tại Cửu Nguyên Vực.

Giết thiên giả tại thành Thần Nguyên.

Bất cứ chuyện gì hắn làm đều đối nghịch với nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.

Giờ đây Tần Ninh lại xuất hiện tại đây, thử hỏi sao mà bọn họ không sợ hãi được chứ?

"Nghe nói Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu ở đây đúng không?"

Tần Ninh nở nụ cười lạnh nhạt: "Ta đến tìm hắn ta để hỏi vài chuyện ấy mà".

Lời lẽ của hắn rất nhẹ nhàng nhưng hai người này lại thấy Tần Ninh như một tên ác quỷ, việc phải đối diện với hắn làm bọn họ bàng hoàng vô cùng.

Người như này, bọn họ không sợ mới là lạ.

"Thần đại nhân...", hai người kia vừa cất tiếng thì cánh cổng của ngọn tháp cao ầm ầm mở ra, mười mấy người lao vút ra ngoài.

"Ta còn tưởng là ai nữa chứ!"

Người đàn ông cầm đầu có bề ngoài khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, cao dong dỏng, tuấn tú và toát lên khí chất trong trẻo.

"Hóa ra là ngươi".

Người đàn ông cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Sao? Ngươi muốn gì?"

"Ta muốn hỏi ngươi một chuyện".

Tần Ninh thẳng thừng hỏi: "Nghe nói nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đang truy sát đệ tử và phu nhân của ta, lại còn giết tiểu đệ tử Lý Nhàn Ngư của ta?"

"Tin đó có thật không?"

Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh bằng đôi mắt tối tăm, hắn ta hừ lạnh, thách thức: "Muốn báo thù à?"

"Ta hỏi ngươi, có thật không".

Giờ phút này, trong lòng Chu Cảnh Thần hơi dao động, băn khoăn.

Tần Ninh có thể giết chết đế giả bằng đan điển.

Nhưng Tần Ninh có thể dung hợp cả sáu quyển đan điển không?

Cái này cần phải thử mới biết được.

Nhưng nếu người thử là hắn ta thì... một khi Tần Ninh làm được điều đó thì chờ đợi hắn ta chỉ có một con đường chết.

Đứa nào liều lắm mới dám thử!

"Thật thì sao, mà là giả thì sao?"

Chu Cảnh Thần nhìn Tần Ninh, không có phút giây nào là không cảnh giác, đề phòng.

Giờ phút này, Tần Ninh tiến lên một bước, hờ hững hỏi: "Ta hỏi ngươi, có thật không?"

Chu Cảnh Thần vẫn mạnh miệng: "Tại sao ta phải trả lời..."

Vù... Song, hắn ta chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lao vút đến.

Chẳng mấy chốc dao động năng lượng khủng khiếp đã tới trước mắt Chu Cảnh Thần.

Khoảnh khắc ấy, khi Tần Ninh lao tới thật nhanh, không ngờ một cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy như Chu Cảnh Thần lại cảm thấy nhất thời không phản ứng kịp.

"Khỉ thật".

Chu Cảnh Thần gầm lên một tiếng rồi nắm chặt tay lại. Hai cú đấm hiện ra, trong chớp mắt có bảy đốm sáng hiện ra quanh thân hắn ta, ngưng tụ trên hai quả đấm rồi đánh tới.

Uỳnh... Quyền phong và kiếm phong va chạm vào nhau làm phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Chu Cảnh Thần lập tức lùi lại.

Có thể nói Chu Cảnh Thần là người mạnh nhất dưới cảnh giới đế giả tại nhà họ Chu.

Với thực lực cảnh giới tôn giả tầng bảy đỉnh phong, không ngoa khi nói rằng hắn ta là người mạnh mẽ nhất. Ban đầu hắn ta nghĩ rằng chỉ cần Tần Ninh không dùng đan điển thì hắn ta cóc thèm sợ Tần Ninh.

Tuy nhiên, nghĩ là một chuyện mà thực tế lại là một chuyện khác.

Vào giây phút va chạm thoáng qua ấy, Chu Cảnh Thần đã nhận ra Tần Ninh đang ở cảnh giới nào.

Cảnh giới tôn giả tầng một.

Những đốm sáng hiện ra quanh thân Tần Ninh không biết nói dối.

Thế nhưng thực lực mà Tần Ninh đang bộc phát ra lúc này lại hoàn toàn có thể sánh ngang với cảnh giới tôn giả tầng năm.

Chuyện quái gì thế! Song, vào lúc đó, bỗng có một hạt châu lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh.

Ngay khi hạt châu xuất hiện, Chu Cảnh Thần chợt cảm thấy mình không còn cảm giác được sự tồn tại của sức mạnh trời đất tràn trề quanh đây nữa.

Hạt châu ấy đã ngăn cách thân thể hắn ta với sức mạnh trời đất xung quanh.

"Tịnh Trần Châu!"

Chu Cảnh Thần quát: "Chỉ có Tịnh Trần Châu của Phong Trần Đại Đế mới có uy lực khủng khiếp đó!"

"Ngươi biết cũng nhiều đấy".

Lúc này, Tần Ninh vung kiếm chém tới. Một kiếm chớp nhoáng ấy hội tụ sức mạnh của vạn vật, khiến cho cả thiên địa trỗi dậy và chấn động dữ dội.
Chương 2727: Vậy sẽ phải ép bọn họ

Lúc này một tiếng bịch vang lên.

Một cánh tay của Chu Cảnh Thần bị Tề Tiêu Kiếm trực tiếp chém đến tận gốc.

Máu tươi chảy ra đầm đìa, sắc mặt Chu Cảnh Thần vô cùng tái nhợt.

Áp lực của Tịnh Trần Châu khiến cho cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy như hắn ta không thể thể hiện ra hết toàn bộ thực lực được.

Cảm giác trời đất xung quanh như bị tróc ra khiến Chu Cảnh Thần cảm thấy vô cùng kinh khủng.

Uy hiếp sống chết kinh khủng.

Những tiếng ầm ầm bộc phát ra, tiếng nổ tung trầm muộn vang lên.

Lúc này cả người Tần Ninh đã tới gần Chu Cảnh Thần, Tề Tiêu Kiếm chém ra lần nữa.

Bây giờ Tần Ninh đang có thực lực của cảnh giới tôn giả tầng một, nhưng lúc sử dụng Tề Tiêu Kiếm lại mạnh hơn lúc còn ở cảnh giới thiên giả rất nhiều.

Tiếng hư không bị xé rách vang lên trong nháy mắt, Tề Tiêu Kiếm thi triển ra Vạn Tượng Kiếm Quyết, uy lực tầng tầng lớp lớp, không ngừng vận chuyển.

Vạn Tượng Kiếm Quyết! Võ quyết Cực Cảnh cấp Địa, cũng là thứ Tần Ninh tu hành những ngày qua.

Một kiếm ra như vạn kiếm ra, khí thế kia vô cùng mạnh mẽ.

Giờ phút này, Chu Cảnh Thần cảm thấy được uy hiếp cực hạn dường như đang đi tới trước mặt mình trong nháy mắt.

Một tiếng bịch vang lên lần nữa.

Một cánh tay khác của Chu Cảnh Thần trực tiếp bị chặt đứt.

Mà Tần Ninh đã nhấc chân lên, đi thẳng tới trước mặt, đạp một cú xuống.

Ầm... Cả người rơi xuống đất, khiến mặt đất cứng rắn cũng phải nứt ra.

Chu Cảnh Thần phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

"Ta hỏi lại ngươi, là thật hay là giả!"

Lúc này Tề Tiêu Kiếm đang đặt lên trên cổ của Chu Cảnh Thần, một dòng máu lập tức chảy ra.

"Thật, là thật!"

Chu Cảnh Thần hét lên: "Tộc trưởng đã dặn dò chúng ta nhìn thấy mấy người các ngươi nhất định phải giết chết".

"Về phần Lý Nhàn Ngư, nghe nói là chết rồi, thế nhưng ta cũng không nhìn thấy".

Nghe thấy lời này, Tần Ninh hất trường kiếm lên, xẹt qua cổ của Chu Cảnh Thần, máu tươi chảy ra ào ào.

"Hỏi ngươi cái gì thì cứ đáp cái đó".

Lúc này, Tần Ninh cầm Tề Tiêu Kiếm trong tay, nhìn về phía mấy người ở trước tháp cao bằng ánh mắt bình tĩnh.

Vèo vèo vèo... Mấy bóng người lập tức bỏ chạy khắp nơi.

Chỉ là Tần Ninh cũng không ngăn cản.

"Cứ để bọn họ đi như thế sao?"

"Ừm...", Tần Ninh chậm rãi nói: "Giết cũng không có ý nghĩa gì, để bọn họ nói cho Chu Minh Công, nói cho Nguyên Chính Tướng biết thực lực bây giờ của ta, ít nhất có thể khiến nhà họ Chu và nhà họ Nguyên kiêng kị".

"Vậy tiếp theo phải làm thế nào?"

Diệp Viên Viên hỏi.

"Giết!"

Tần Ninh nói thẳng: "Bây giờ có lẽ những nơi chưa được khai quật trong một trăm mười tám chỗ linh uẩn đã không còn nhiều lắm".

"Nếu nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đã bắt đầu ra tay lần nữa, vậy cứ để bọn họ trực tiếp tới tìm ta đi!"

"Muốn để bọn họ tới tìm ta, vậy sẽ phải ép bọn họ!"

Vừa dứt lời, Tần Ninh nhấc chân đi.

Hai bóng người rời khỏi thành cổ.

Mà ở bên kia đường, lúc này Lôi Nguyên Lãng dẫn theo mấy người Thiên Lôi Cốc đang đứng ở góc đường, nhìn Chu Cảnh Thần trên mặt đất dần dần chảy hết máu.

"Thiếu cốc chủ...", "Ừm...", Lôi Nguyên Lãng lập tức nói: "Cảnh giới tôn giả tầng một, giết chết cảnh giới tôn giả tầng bảy, người có thể giết Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế trừ khi là đế giả".

"Mà hiện nay vẫn không biết rốt cuộc Tần Ninh có thể dung hợp Đan Điển được không, lần này nhà họ Chu và nhà họ Nguyên xem như toi rồi".

Lôi Nguyên Lãng cũng cười nói.

Nhưng nụ cười lại có vài phần bất đắc dĩ.

Phụ thân, gia gia và nhị thúc năm đó có quan hệ rất thân thiết với Cửu Nguyên Đan Đế này.

May mà Thiên Lôi Cốc cũng không quá cố chấp với việc Cửu Nguyên Đan Đế biến mất, với cả Cửu Nguyên Đan Điển.

Nếu không... Chỉ sợ bây giờ Thiên Lôi Cốc cũng sẽ giống nhà họ Nguyên và nhà họ Chu, trêu chọc một kẻ địch vô cùng kinh khủng.

Mà sau một thời gian.

Đám võ giả trong vùng đất thánh táng vẫn có một số người đang tìm kiếm linh uẩn, cũng có một số người rèn luyện trong vùng đất thánh táng.

Nơi đây có chút kì lạ, linh uẩn sinh ra, trong rất nhiều khu vực cũng đã xảy ra sự biến đổi không thể tưởng tượng nổi.

Thiên nguyên thú cùng rất nhiều khoáng mạch, linh dược sinh trưởng ở rất nhiều nơi, khiến rất nhiều võ giả đều cảm thấy có tính khiêu chiến.

Chỉ là dần dần, một tin tức lại được truyền ra.

"Đã nghe nói chưa?

Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu chết rồi!"

"Bây giờ ngươi mới nghe được tin tức đó hả?

Không chỉ là Chu Cảnh Thần, cho dù là cường giả mạnh nhất nhà họ Chu là Chu Cảnh Tuyên cũng đã chết".

"Đều là bị Tần Ninh giết?"

"Ừm!"

"Đâu chỉ như thế, nhà họ Nguyên cũng đã tổn thất mấy vị cường giả cảnh giới tôn giả đỉnh phong, đều là Tần Ninh gây ra, hơn nữa nghe nói Tần Ninh còn đặt biệt để lại tên của mình, để nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đi tìm hắn".

"Tên nhóc này đúng là cả gan làm loạn!"

"Người ta là Cửu Nguyên Đan Đế mà".

"Nhưng hắn không phải kiếp trước, hiện nay chỉ là thực lực tôn giả thôi".

"Đó cũng là người mà Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế, có thể không có chút chiêu trò phòng thân được sao?"

Trong phút chốc, bên trong vùng đất thánh táng không ngừng truyền ra những tin tức này.

Trong khoảng thời gian này, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đã chết không ít, cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới tôn giả đều có.

Cho dù được xem như thế lực đứng thứ hai trong bảy thế lực cấp bậc thiên vương ở Thượng Nguyên Thiên, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên cũng đều tổn thất rất lớn.

Tất cả mọi người đều ngửi được một mùi không tầm thường.

Lúc trước, nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đã ra lệnh truy sát mấy người Tần Ninh, Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Lý Nhàn Ngư.

Bây giờ rõ ràng là Tần Ninh đang bắt đầu trả thù.

Vùng đất thánh táng, bên trong một thung lũng.

Lúc này, trên một bãi đất trống trong sơn cốc có mấy chục bóng người đang tụ tập.

Hơn mười người này mỗi một người đều là tôn giả Cực Cảnh, khí tức quanh người vô cùng mạnh mẽ, nhìn qua cực kì bất phàm.

Quanh cơ thể ba người dẫn đầu càng có khí tức cực kỳ mạnh mẽ.

Mạnh mẽ nhưng lại không thiếu phần uy nghiêm.

Ba người này đứng ở bên trong đám người, hiển nhiên là có địa vị rất cao.

"Dạ đại ca, ngươi nói xem chúng ta phải làm sao bây giờ?"

Lúc này, một người đàn ông trung niên nói thẳng: "Trong khoảng thời gian này, nhà họ Chu chúng ta đã chết mất mười bảy thiên tài tiểu bối cảnh giới linh giả, nếu cứ tiếp tục như thế thì không ổn đâu".

Gần đây Tần Ninh như bị điên, liên tục ra tay với võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.

Cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới tôn giả, hễ gặp được Tần Ninh, không một ai mà không bị hắn chém giết.

Trong đó còn có không ít những thiên tài mà gia tộc tốn rất nhiều công sức để bồi dưỡng! Tổn thất lớn như thế, hai gia tộc đều có chút không chịu nổi.

Cực Cảnh có bốn cảnh giới.

Thiên tài cảnh giới linh giả là tương lai của thế lực cấp bậc thiên vương như bọn họ, nếu như bị tổn thương nghiêm trọng, vậy qua mấy trăm năm mấy ngàn năm nữa, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên sẽ có khả năng bị những thế lực cấp bậc thiên vương khác nghiền ép, thậm chí sau này sẽ không còn là bảy thế lực cấp bậc thiên vương nữa, mà là năm thế lực cấp bậc thiên vương.

Lúc này sắc mặt Chu Vô Dạ cũng trầm thấp đến đáng sợ.

Gần đây, tổn thất quá lớn.

Chỉ là muốn giết Tần Ninh, cảnh giới tôn giả căn bản không đáng chú ý, mà cảnh giới đế giả... chưa chắc đã có thể giết Tần Ninh.

Ai biết Tần Ninh có thể dung hợp sáu quyển Đan Điển, trực tiếp bộc phát ra thực lực đế giả, nghiền ép tất cả hay không?

Còn nữa, cho dù là nhà họ Chu hay nhà họ Nguyên, cường giả cấp bậc đế giả cũng không phải rau cải trắng, hơn nữa bên trong vùng đất thánh táng rộng lớn, muốn tìm kiếm được Tần Ninh nào có dễ dàng như vậy?

Ngoài ra trong toàn bộ nhà họ Chu có hơn trăm vị võ giả cảnh giới đế giả, đế giả có sáu cảnh giới, nhỡ may cảnh giới đế giả sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ không phải đối thủ của Tần Ninh, vậy... sẽ phải để cấp bậc đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn ra tay.
Chương 2728: Hắn chỉ có một mình

Lại thêm trước đó ở bên trong Cửu Nguyên Vực, Nguyên tam gia Nguyên Chính Phong, Nguyên thất gia Nguyên Chính Thiên đã chết, điều này đã chứng minh được sức mạnh của Tần Ninh, bây giờ còn ai dám đi thử nữa?

Chu Vô Dạ nói: "Mọi người đừng hoảng hốt, tộc trưởng đã bắt đầu lập kế hoạch rồi".

"Tần Ninh kia không ngông cuồng được quá lâu đâu".

Chu Vô Dạ vừa dứt lời lại tiếp tục nói: "Hơn nữa, ta và Vô Duyên, Vô Tưởng đều ở đây, ba vị đế giả chúng ta cho dù đụng phải Tần Ninh thì cũng không sợ hắn!"

Chu Vô Dạ! Chu Vô Duyên! Chu Vô Tưởng! Ba vị cường giả cảnh giới đế giả của nhà họ Chu.

Cũng là những người vô cùng nổi tiếng trong toàn bộ Thượng Nguyên Thiên.

Lúc này, ba người đang đứng ở trước mặt mọi người.

Chu Vô Dạ tiếp tục nói: "Ít nhất các ngươi không cần phải lo lắng Tần Ninh sẽ đến tìm, những ngày qua, Tần Ninh đều đi tìm cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới tôn giả, tên này cũng hiểu rất rõ đấy".

Đám người nghe vậy thì thi nhau gật đầu.

"Không phải là không tìm đế giả, mà là cảnh giới đế giả rất ít, rất khó tìm".

Đột nhiên, một giọng nói đột ngột vang lên, khiến cho sắc mặt đám người nhà họ Chu rất mất tự nhiên.

Ai lại không biết ăn nói như thế!

"Ai?"

Chu Vô Dạ hừ một tiếng, sắc mặt âm trầm nói: "Nếu Tần Ninh dám đến tìm chúng ta, chắc chắn sẽ khiến hắn có đi không có về!"

"Thật sao?"

Giọng nói kia lại vang lên lần nữa, cười nói: "Ta tới rồi này!"

Nghe thấy vậy, đám người nhà họ Chu lần lượt nhìn lại, sắc mặt khẽ biến đổi.

Chỉ thấy được ngoài sơn cốc có một bóng người đang đi đến, hai tay chắp ra sau lưng, áo trắng không nhuốm bụi trần, trên ống tay áo có sợi tơ màu vàng nhạt, cổ áo cũng có sợi tơ màu vàng.

Quần áo màu trắng và sợi tơ vàng làm nổi bật lên mấy phần tôn quý.

"Tần Ninh!"

Một giọng nói hoảng sợ lập tức vang lên.

"Vội cái gì?"

Một tiếng quát vang lên: "Hắn chỉ có một mình!"

Giờ phút này ba người Chu Vô Dạ, Chu Vô Duyên, Chu Vô Tưởng đều bộc phát khí tức.

Ba vị đế giả Cực Cảnh bộc phát khí thế sẽ mạnh đến mức nào?

Lúc này Tần Ninh mặc một bộ áo trắng, đi từng bước một về hướng đám người.

Mà đám người nhà họ Chu lại nhao nhao lùi về sau.

Mấy ngày qua Tần Ninh đã giết ít nhất trên trăm vị linh giả, thiên giả, tôn giả của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.

Danh tiếng của hắn đã rất vang dội.

Bây giờ nhìn thấy Tần Ninh, trong lòng ai mà không e ngại chứ.

Năm đó Cửu Nguyên Đan Đế rốt cuộc mạnh đến mức nào, bọn họ không biết.

Nhưng bây giờ Tần Ninh mạnh cỡ nào, trong lòng mấy người lại biết.

Lúc này Chu Vô Dạ khẽ nói: "Sợ cái gì?"

"Có ba người chúng ta ở đây, không tới lượt hắn giương oai!"

Tần Ninh nghe vậy, khẽ mỉm cười nói: "Thật sao?

Ba cảnh giới đế giả sơ kỳ ở trước mặt ta mà còn dám giương oai sao?"

Giờ phút này Chu Vô Tưởng bước ra, ánh mắt lạnh lẽo nói: "Tần Ninh, ngươi thật sự cho rằng ngươi vẫn là Cửu Nguyên Đan Đế năm đó sao?"

"Không phải ta cho rằng, mà ta chính là như thế!"

Tần Ninh nhìn về phía Chu Vô Tưởng, cười nói: "Trong khoảng thời gian này, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên ra lệnh truy sát mấy đệ tử và phu nhân của ta, nếu như ta không thể hiện một chút thì có vẻ không đủ coi trọng nhà họ Chu và nhà họ Nguyên các ngươi".

Lúc này, Tần Ninh không ngừng tới gần đám người, dừng lại ở vị trí cách xa hơn mười thước.

"Tần Ninh, ngươi đừng tự tìm đường chết!"

"Cảm ơn ngươi đã lo lắng cho ta, yên tâm, ta còn yêu quý mạng mình hơn các ngươi nhiều!"

Lúc này Tề Tiêu Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.

Ánh sáng nhàn nhạt quanh quẩn không tiêu tan.

Chu Vô Tưởng, Chu Vô Dạ và Chu Vô Duyên đều nhíu mày lại.

Tần Ninh tới tìm bọn họ, đồng thời quang minh chính đại xuất hiện, đủ để chứng minh Tần Ninh có tự tin có thể đối phó với bọn họ.

Thế nhưng phần tự tin này đến từ chỗ nào?

"Không phải nhà họ Chu và nhà họ Nguyên vẫn luôn muốn xem rốt cuộc ta còn có thể dung hợp Đan Điển hay không sao?"

"Hôm nay sẽ cho các ngươi nhìn xem rốt cuộc là như thế nào!"

Tần Ninh mỉm cười, hai tay nắm lại.

Trong chốc lát, một luồng ánh sáng ngưng tụ ra trước người hắn.

Cảnh giới tôn giả tầng một.

Mà ngay sau đó, xung quanh cơ thể Tần Ninh, ánh sáng bắn ra bốn phía, tỏa ra khí tức làm người ta sợ hãi.

Bốn quyển Đan Điển tỏa ra bốn luồng sáng màu sắc, quay xung quanh cơ thể Tần Ninh.

Mà khi bốn quyển Đan Điển ngưng tụ ánh sáng, Đan Điển thứ năm cũng ngưng tụ ra.

Ầm... Khi năm Đan Điển ngưng tụ thành một, khí tức kinh khủng bộc phát ra bên ngoài cơ thể Tần Ninh.

Hắn là cảnh giới tôn giả tầng một, đã trải qua một lần thử thách thất tình, xung quanh thân thể trong nháy mắt lại xuất hiện sáu luồng ánh sáng.

Cảnh giới tôn giả tầng bảy.

Dung hợp năm quyển Đan Điển khiến cho Tần Ninh từ cảnh giới tôn giả tầng một nhảy lên trở thành một vị cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy.

Sắc mặt Chu Vô Dạ, Chu Vô Tưởng, Chu Vô Duyên lần lượt biến đổi.

Thế nhưng ba người cũng không hề sợ hãi.

Dù sao Tần Ninh dung hợp năm quyển Đan Điển, từ cảnh giới tầng một trở thành một cường giả cảnh giới tầng bảy, thế nhưng ba người bọn họ đều là cảnh giới đế giả.

Chỉ là lúc này, Tần Ninh lại khẽ mỉm cười nói: "Ba vị đế giả sơ kỳ, những ngày qua, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên chết nhiều cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới tôn giả như vậy mà còn không đau lòng, vậy nếu ba vị cảnh giới đế giả mà chết, chắc hẳn sẽ rất đau lòng chứ nhỉ?"

Hắn vừa dứt lời, ba người không nói hai lời, khí tức trong cơ thể dao động, trong chớp mắt, sát khí mạnh mẽ đã bộc phát ra.

Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên.

Ba vị đế giả lập tức xông ra.

Tần Ninh cầm Tề Tiêu Kiếm, khí tức dao động.

Vạn Tượng Kiếm Quyết! Võ quyết Cực Đạo cấp Địa.

Giờ phút này, một kiếm ra như có vạn tượng ảnh tràn ngập khắp trời đất.

Những tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.

Tần Ninh lập tức xông về phía ba vị đế giả.

Lần này không giống trước đó.

Lúc giết mấy vị đế giả ở Cửu Nguyên Vực, Tần Ninh phải dùng tam đại cấm địa cấm vật để làm căn cơ, thế nhưng lần này, Tần Ninh đã lấy bản thân để dung hợp năm quyển Đan Điển.

Ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên.

Một vị cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy lấy một địch ba, trong nháy mắt đã đánh nhau với với ba vị đế giả, khiến cho sơn cốc như muốn sụp đổ.

Hơn mười vị võ giả nhà họ Chu lần lượt tản ra.

Thế nhưng những người này còn chưa kịp thở phào, một bóng người xinh đẹp đã cầm trường kiếm trong tay xông ra.

Ầm... Diệp Viên Viên xuất hiện, đối mặt với hơn mười vị võ giả Cực Đạo nhà họ Chu, không cần phải nói thêm lời thừa thãi gì.

"Diệp Viên Viên!"

Hiển nhiên trong đám đệ tử nhà họ Chu có người nhận ra Diệp Viên Viên, trực tiếp quát: "Ngươi muốn chết".

Chẳng lẽ hơn mười người bọn họ còn phải sợ Diệp Viên Viên sao?

Ầm... Mà vào lúc này, khí tức cảnh giới tôn giả tầng năm của Diệp Viên Viên Tôn bộc phát ra, lại khiến rất nhiều người phải biến sắc.

Sao có thể như thế được! Người phụ nữ này từ cảnh giới thiên giả nhảy lên đến cảnh giới tôn giả, hơn nữa còn là cảnh giới tầng năm?

"Đừng hốt hoảng!"

Một vị cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy của nhà họ Chu quát: "Chúng ta bắt tay đánh nàng, nàng chỉ là cảnh giới tôn giả tầng năm mà thôi".

Có người dẫn đầu, đương nhiên mọi người đã bình tĩnh lại.

Thế nhưng khi kiếm trong tay Diệp Viên Viên chém đầu vị cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy kia xuống, trái tim đám người lại lạnh như băng một lần nữa.

Nói đùa cái gì vậy! Đây không phải chịu chết sao?

Tần Ninh có thể dung hợp Đan Điển, lấy uy lực của Cửu Nguyên Đan Điển để chống lại ba vị đế giả sơ kỳ, hơn mười người bọn họ lại không có cách nào ngăn một mình Diệp Viên Viên.
Chương 2729: Xưng tên ra đi

Diệp Viên Viên đạt được linh uẩn của Nguyên U Nữ Đế - một trong mười một chỗ linh uẩn mạnh nhất, nàng còn lấy được một vài thuật pháp nòng cốt của các võ quyết truyền thừa của Nguyên U Nữ Đế.

Lúc này thi triển ra, uy lực không thể nói là không mạnh mẽ được.

Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây, dưới sự “dạy dỗ” của Tần Ninh, nàng đã khống chế cảnh giới tầng năm càng thêm thành thạo, căn bản không sợ hãi khi đối mặt với cảnh giới tôn giả.

Tiếng nổ trầm thấp vang lên, khí tức làm người ta sợ hãi lan ra.

Ầm... Khí tức kinh khủng hoàn toàn phóng ra.

Ba người Chu Vô Dạ, Chu Vô Duyên, Chu Vô Tưởng tạo thành ba góc tam giác, bao vây Tần Ninh ở giữa.

"Cho dù dựa vào Đan Điển, ngươi cũng chỉ là cảnh giới tôn giả tầng bảy thôi, ngươi đủ tư cách chống lại ba người chúng ta sao?"

Chu Vô Dạ hét lên một câu, khí tức kinh khủng tản ra.

Cảnh giới tôn giả, thử thách thất tình.

Cảnh giới đế giả, thử thách lục dục.

Thất tình lục dục trên thực tế cũng là một cách tự rèn luyện bản thân trên con đường của võ giả.

Võ giả ở mỗi một cấp độ cảnh giới khác nhau đều sẽ áp chế thất tình lục dục của mình hoặc nhiều hoặc ít, thế nhưng cũng không phải là toàn bộ.

Mà hai cảnh giới là cảnh giới tôn giả và cảnh giới đế giả, con đường thất tình lục dục phải đi qua cũng không phải là thất tình lục dục ảnh hưởng đến bản thân võ giả, mà là vượt qua kiếp thất tình lục dục khó khăn.

Vượt qua hoàn toàn khác với tiêu diệt.

Trải qua thử thách thất tình lục dục mới có thể để tâm trí sinh ra thay đổi cực lớn, tiếp theo từ tâm trí ảnh hưởng đến bản thân, khiến cho huyết mạch thân xác cũng được biến đổi lớn nhất! Đây cũng là lí do vì sao nó lại được gọi là cảnh giới Cực Đạo.

Phải biết trên thực tế có đôi khi tiêu diệt thất tình lục dục còn đơn giản hơn cả việc phải vượt qua thử thách thất tình lục dục.

Lúc này, Tề Tiêu Kiếm trong tay tản ra ánh sáng nhàn nhạt, Tần Ninh lại mỉm cười nhìn về phía ba người Chu Vô Dạ.

"Năm quyển Đan Điển, tôn giả tầng bảy".

"Muốn giết các ngươi cũng không tính là khó!"

"Chỉ là khó ở chỗ gặp được mấy đế giả nhà họ Chu ở đây, nếu giết các ngươi quá nhanh, ta sợ đám đế giả còn lại của nhà họ Chu sẽ không nhận được tin tức!"

Tề Tiêu Kiếm của Tần Ninh tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, lóe ra khí tức làm người ta sợ hãi.

"Đến bây giờ chắc ba người các ngươi đã truyền tin đi rồi nhỉ?"

Hắn vừa dứt lời, sắc mặt ba người Chu Vô Dạ đều biến đổi.

"Nếu đã như vậy, sứ mạng của các ngươi cũng coi như đã hoàn thành!"

Tần Ninh tiếp tục nói: "Có thể đưa các ngươi lên đường rồi!"

Ầm... Tần Ninh vừa dứt lời, những tiếng ầm ầm lập tức vang lên.

Khí tức kinh khủng phóng ra, những tiếng ầm ầm truyền đến, bên trong Tề Tiêu Kiếm lập tức có từng luồng kiếm khí bay thẳng lên bầu trời.

Những kiếm khí kia lao thẳng lên mây, cứ như có khí thế mạnh mẽ vô tận ập đến, trong nháy mắt đã chém rách hư không.

Sắc mặt Tần Ninh có chút lạnh lùng, mỉm cười nhìn ba người.

"Kiếm thuật cấp Địa của cảnh giới tôn giả tầng bảy, uy lực cũng không đáng chú ý đối với cảnh giới đế giả chúng ta".

Chu Vô Dạ lạnh lùng nói.

"Không đáng chú ý?

Ngươi chắc chắn chứ?"

Tần Ninh nắm tay lại.

Chỉ trong chốc lát, từng kiếm khí phóng lên tận trời rồi trực tiếp rơi xuống đất.

Những kiếm khí kia rơi ầm ầm xuống mặt đất, như hóa thành ngàn vạn tượng ảnh, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh... Cho đến cuối cùng, hơn ngàn tượng ảnh rơi xuống đất ầm ầm, cơ thể ba người Chu Vô Dạ bị từng kiếm khí tượng ảnh cắt đứt, cắt đứt kinh mạch, cắt nát hồn phách của mình.

Ba vị đế giả đã chết trong nháy mắt.

Tần Ninh cầm kiếm đứng yên nhìn mặt đất ngổn ngang, lẩm bẩm nói: "Các ngươi chỉ biết ta là Cửu Nguyên Đan Đế nổi tiếng, nhưng lại không biết ta còn là Thanh Vân Kiếm Đế lừng lẫy".

Lúc này, Tần Ninh nhìn sang một bên khác.

Một mình Diệp Viên Viên đang chiến đấu với hơn mười vị võ giả cảnh giới tôn giả, cảnh giới thiên giả, cảnh giới linh giả nhà họ Chu.

Tần Ninh cũng không định nhúng tay.

Có một số thời điểm, cho dù là mấy người Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, Vân Sương Nhi hay là mấy người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, đều phải cần đối mặt với thế giới võ đạo tàn khốc.

Bọn họ phải đối mặt với thế giới tàn khốc, đối mặt với tương lai chưa biết rõ! Ầm... Những tiếng nổ không ngừng bộc phát ra ở phía trước.

Tần Ninh mặc một bộ áo trắng đứng tại chỗ, trong tay cầm trường kiếm, cũng không dự định nhúng tay mà chỉ nhìn như vậy.

Đám người nhà họ Chu đã hoàn toàn bị dọa sợ.

Ba vị đế giả nói chết thì chết, chết trong tay Tần Ninh chỉ là cảnh giới tôn giả tầng một, dung hợp Đan Điển, trở thành cảnh giới tôn giả tầng bảy.

Tên này quá kinh khủng.

Mà lúc này, Tần Ninh cũng không nhúng tay vào trận chiến của bọn họ và Diệp Viên Viên, mà coi như là bọn họ đang luyện tập cùng nàng! Tên này quá đáng ghét!

Nhưng cho dù như thế, bọn họ cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Bởi vì hơn mười vị võ giả Cực Cảnh tấn công Diệp Viên Viên, nhưng nàng là một vị tôn giả cảnh giới tầng năm, hơn mười người căn bản không làm gì được nàng! Lúc này hai phe không hề dừng tay, Diệp Viên Viên từ cảnh giới linh giả đến cảnh giới thiên giả, lại đến cảnh giới tôn giả, đều là tăng cấp cực nhanh, thế nhưng thiên tài chính là thiên tài, cho dù tăng cấp nhanh, lắng đọng ít, nàng vẫn có thể bộc phát ra giới hạn cao nhất của mỗi một tầng cảnh giới.

Lúc này, trong hơn mười vị võ giả đã có người bắt đầu muốn rút lui.

Một Diệp Viên Viên, bọn họ đã không thể giết được rồi.

Giờ còn có thêm Tần Ninh đang ở bên cạnh xem.

Nếu cứ đánh như vậy, chắc chắn sẽ phải chết!

"Muốn đi?"

Lúc này, Tần Ninh nhìn thấy mấy người trốn ra xa, bàn tay nắm lại, trực tiếp chém Tề Tiêu Kiếm ra, trong nháy mắt đã cứa đứt cổ mấy người kia.

Máu tươi chảy ra ròng ròng, mấy bóng người ngã xuống đất.

Mà những người khác thấy cảnh này, trong lòng càng thêm căng thẳng.

Chạy cũng không được! Mà muốn giết cũng không xong! Đây là tuyệt cảnh, đường cùng.

Mà lúc này, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía phương xa, sắc mặt hơi dao động.

"Đến rồi!"

Từng tiếng xé gió vang lên.

Trong khoảng thời gian này, Tần Ninh vẫn luôn ra tay với võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên, gần như là gặp được ai liền giết người đó.

Mà điều hắn muốn làm đơn giản là chọc giận nhà họ Chu nhà họ Nguyên, để nhà họ Chu và nhà họ Nguyên tới tìm hắn.

Không nói đến tin tức Lý Nhàn Ngư chết là thật hay là giả! Chỉ là lệnh truy sát bọn họ của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên cũng đã khiến bọn họ phải trả giá đắt rồi! Thật sự cho rằng bây giờ hắn không còn cách nào khác sao?

Đều đang thử thăm dò, thăm dò Tần Ninh hắn có thể dung hợp toàn bộ Cửu Nguyên Đan Điển hay không, vậy cứ đến thăm dò là được! Một đội mười mấy người đột nhiên đi đến, cầm đầu là một người đàn ông trung niên lưng hùm vai gấu, trợn mắt nhìn xuống phía dưới, khi nhìn thấy Diệp Viên Viên lấy một địch mười một, ra tay với võ giả nhà họ Chu, Tần Ninh đứng ở một bên không ra tay, người kia lập tức hiểu được đang có chuyện gì xảy ra.

"Khốn kiếp!"

Người đàn ông nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng trực tiếp rơi xuống, khí thế mênh mông cuồn cuộn bộc phát trong nháy mắt, bay thẳng đến chỗ Diệp Viên Viên.

"Ngươi nghĩ ta là người chết sao?"

Tần Ninh hét lên một câu, bàn tay trực tiếp vung ra.

Ầm... Ở trong hư không, chưởng ấn của hai người va chạm, chưởng kình của Tần Ninh trong nháy mắt đã nổ tung, mà chưởng ấn của người đàn ông kia cũng đã không có cách nào uy hiếp được Diệp Viên Viên nữa.

Lúc này, ánh mắt người đàn ông trung niên nhìn Tần Ninh, hờ hững nói: "Tần Ninh!"

"Là ta!"

Tần Ninh cười nói: "Xưng tên ra đi!"
Chương 2730: Ngũ Đế tụ tập

"Nhà họ Chu, Chu Vân!"

Người đàn ông hừ một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi.

Lúc ông ta nhận được tin tức từ ba người đã vội vàng chạy đến.

Nhưng cuối cùng vẫn là chậm một bước.

Ba vị đế giả sơ kỳ lại bị Tần Ninh giết.

Rốt cuộc thực lực bây giờ của Tần Ninh đã đạt tới tình trạng gì rồi?

Khí tức tôn giả tầng bảy dao động, đây là thực lực bộc phát sau khi dung hợp năm quyển Đan Điển.

Thế nhưng Tần Ninh có thể dung hợp quyển thứ sáu sao?

Làm được không?

Nếu như làm được, hẳn là thực lực đế giả, đến lúc đó mình có thể là đối thủ của hắn sao?

Trong phút chốc, mặt ngoài Chu Vân vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ rất nhiều.

Có điều bây giờ chỉ cần ngăn cản được Tần Ninh là được rồi.

Ngăn cản được Tần Ninh, cường giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên chạy đến, chắc chắn tên này sẽ phải chết!

"Đế giả trung kỳ!"

Tần Ninh cũng đang đánh giá Chu Vân, không nhịn được cười nói: "Vừa mới chết ba đế giả sơ kỳ, lại đưa tới một đế giả trung kỳ, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên các ngươi thật sự đều không sợ chết sao?"

Chu Vân nhíu mày lại.

Sợ?

Trong lòng của ông ta vẫn có chút sợ.

Nhưng cho dù có sợ thì lúc này cũng không thể thể hiện ra được.

Ít nhất phải ngăn chặn Tần Ninh một lát, đợi đến khi cường giả đến, Tần Ninh muốn thoát thân cũng không còn đơn giản như vậy nữa.

Mà có bài học ở trong Cửu Nguyên Vực lần trước, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên lại ra tay lần nữa, sẽ không thể để Tần Ninh chạy như vậy được.

"Đến đây!"

Tần Ninh giơ kiếm đứng, nhìn về phía Chu Vân, cười nhạo nói: "Thật ra ta rất muốn xem ngươi có bao nhiêu năng lực!"

Vừa dứt lời, Tề Tiêu Kiếm trong tay Tần Ninh đã lập tức phóng ra từng luồng ánh sáng, khí tức khiến người ta sợ hãi không ngừng bộc phát ra.

Khí tức kinh khủng giáng xuống từ bốn phía, chỉ trong phút chốc, hàng vạn kiếm khí như ngàn vạn cảnh tượng lao ra.

Lúc này Chu Vân hừ một tiếng, trong tay có một thanh loan đao lóe ra ánh sáng màu xanh, trong nháy mắt đã chém ra.

Ánh sáng màu xanh mang theo khí tức làm người ta hồi hộp, giống như lúc nào cũng có thể xuyên thấu hư không vậy.

Cảnh giới đế giả.

Có sáu cấp bậc là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn, đại viên mãn.

Mà sáu cấp bậc này cũng đại diện cho con đường lục dục phải đi qua, là dùng cái này để phân chia.

Bên trong những thế lực cấp bậc thiên vương cũng chỉ có hơn trăm võ giả cảnh giới đế giả thôi.

Ở trong toàn bộ Thượng Nguyên Thiên, võ giả cảnh giới đế giả cộng lại có thể hơn ngàn người đã là không tệ rồi.

Cho nên mỗi một vị đế giả đều có thể nói là nổi tiếng một phương.

Mà đế giả lại có sáu tầng, mỗi một cấp độ đều là một giới hạn biến đổi.

Đây cũng là lí do vì sao Chu Vân đế giả trung kỳ khi nhìn thấy Tần Ninh chém giết ba người Chu Vô Dạ đế giả sơ kỳ, vẫn chưa từng lựa chọn lui lại.

Cũng không phải là ngu xuẩn, tự cao hay ngông cuồng, mà là sơ kỳ và trung kỳ đúng là chênh lệch cực lớn.

Nếu như Tần Ninh chỉ có thể giết mỗi cảnh giới đế giả sơ kỳ thì sao?

Keng... Chỉ trong tích tắc, từng đao khí và kiếm khí va chạm, giống như có thể xé rách trời đất, cả người Tần Ninh và Chu Vân kịch liệt va chạm, khí tức kinh khủng tản ra bốn phía.

Giờ phút này, Tần Ninh là cảnh giới tôn giả tầng bảy, sử dụng võ quyết Cực Đạo cấp Địa, lại có thể đối đầu được với Chu Vân.

Ánh mắt của đám người còn lại cũng vô cùng ngạc nhiên.

Điều này đúng là có chút không thể tưởng tượng nổi.

Đế giả trung kỳ đã vượt xa đế giả sơ kỳ.

Chu Vân cũng càng đánh càng cảm thấy kinh ngạc.

Thực lực của Tần Ninh đúng là không thể tưởng tượng được.

Nếu như đánh tiếp thế này, trong lòng ông ta cũng không nắm chắc được! Có điều bây giờ chỉ có thể cố gắng kiên trì, chờ đợi những cường giả khác của nhà họ Chu và nhà họ Nguyên chạy đến rồi lại tính tiếp thôi.

Trong phút chốc, dao động của trận chiến giữa hai người tràn ngập hơn mười dặm xung quanh.

Đế giả Cực Cảnh.

Đã là cấp bậc đỉnh phong đứng vững ở trong Thượng Nguyên Thiên, với uy lực lúc đánh nhau của bọn họ, lấy độ vững chắc của không gian Thượng Nguyên Thiên, có thể chèo chống không sụp đổ đã không dễ dàng gì.

Trên thực tế, nếu như Tần Ninh và Chu Vân không ngừng chém giết, không ngừng xê dịch tiếp, vậy căn bản sẽ không chỉ có vùng đất hơn mười dặm bị hủy diệt hoàn toàn thay đổi thôi đâu.

Khi thời gian dần dần trôi qua, Diệp Viên Viên vẫn luôn bị rất nhiều võ giả nhà họ Chu tấn công, mà Tần Ninh cũng luôn đối đầu với Chu Vân... Một lát sau, Chu Vân chém loan đao ra, trên trăm ánh đạo trực tiếp phóng ra, mà cả người Tần Ninh lại hơi dừng lại, hai người đều kéo dài khoảng cách.

Chu Vân cười nhạo nói: "Tần Ninh, ngươi chạy không thoát đâu!"

Khi Chu Vân vừa dứt lời, trong bốn phương trời, từng tiếng xé gió không ngừng vang lên.

Khí tức kinh khủng tràn ngập.

Bốn đội ngũ lần lượt kéo đến từ bốn phương hướng.

Trong bốn người cầm đầu kia, ai nấy cũng đều có khí tức cực kỳ mạnh mẽ, bao phủ khắp vùng trời đất này.

Những tiếng nổ không ngừng vang lên, từng làn sóng khí tức làm người ta sợ hãi dâng trào.

Lực bộc phát kinh khủng dường như có thể nghiền nát tất cả võ giả cảnh giới thiên giả, cảnh giới linh giả ở đây đến chết.

Khí thế này ngoài đế giả Cực Cảnh, còn có người nào có thể phóng ra nữa?

Bốn bóng người chia ra đứng bốn phương, lúc này giống như bốn vị thần đứng nơi đó.

"Chu Huân đại nhân!"

"Chu Nhạc đại nhân!"

"Nguyên Tiêu Vũ đại nhân!"

"Nguyên Yên đại nhân!"

Không ít người lúc này đều vô cùng phấn chấn.

Bốn vị đế giả đại nhân đã đến.

Tần Ninh xong đời rồi.

Chu Vân nhìn về phía bốn người, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

"Rốt cuộc đã đến rồi".

Mà lúc này, ánh mắt của bốn người Chu Huân, Chu Nhạc, Nguyên Tiêu Vũ, Nguyên Yên đều tập trung ở trên người Tần Ninh.

Sớm muộn gì, nhà họ Chu và nhà họ Nguyên cũng phải đối mặt với Tần Ninh.

Lúc ấy một trận chiến ở Cửu Nguyên Vực chỉ là tạm thời dừng lại, mọi người đều biết nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đã hoàn toàn đối đầu với người do Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế này.

Mà Cửu Nguyên Đan Đế lại rất kiêu ngạo, làm sao có thể buông tha bọn họ được chứ?

Giờ phút này, ánh mắt bốn vị đế giả vô cùng lạnh lẽo.

"Chu Vân, không sao chứ?"

"Ừm...", Chu Vân gật gật đầu, tiếp theo nói: "Ba người Vô Dạ, Vô Duyên, Vô Tưởng bị giết rồi".

Nghe thấy vậy, trong mắt bốn vị đế giả đều có chút kinh ngạc, nhìn về phía Tần Ninh.

Tần Ninh dung hợp năm quyển Đan Điển có thể giết đế giả sơ kỳ sao?

Vậy nếu là dung hợp sáu quyển Đan Điển, phải chăng mấy người đế giả trung kỳ như bọn họ cũng sẽ bị giết sao! Giờ phút này, Chu Nhạc sải bước ra, cơ thể to lớn phóng ra khí tức khủng bố.

"Kẻ này có thể dung hợp quyển thứ sáu hay không, dù sao cũng phải có người thử một lần, hôm nay, năm người chúng ta sẽ đến thử!"

Nếu như giới hạn của Tần Ninh cũng chỉ là từ cảnh giới tôn giả tầng một tăng lên tới cảnh giới tôn giả tầng bảy, vậy bọn họ căn bản không cần e ngại Tần Ninh.

Nhưng nếu như Tần Ninh còn chưa tới giới hạn, vậy thì khó mà nói.

Nếu như năm vị đế giả trung kỳ có thể ép ra được giới hạn của Tần Ninh, cho dù có chết cũng đáng giá! Lúc này Chu Nhạc có dáng vẻ y như tráng sĩ vừa đi không trở lại! Sắc mặt Chu Vân, Chu Huân, Nguyên Yên, Nguyên Tiêu Vũ vô cùng nghiêm nghị, thi nhau gật đầu.

Năm vị đế giả trung kỳ, chẳng lẽ còn không thể thăm dò ra giới hạn của Tần Ninh sao?

Nhìn thái độ muốn bất chấp tất cả của năm người, Tần Ninh cầm Tề Tiêu Kiếm, chắp tay ra sau lưng, mỉm cười nói: "Lúc đầu giữ lại Chu Vân là muốn thu hút mấy cảnh giới đế giả hậu kỳ, đỉnh phong, không ngờ lại dẫn bốn người các ngươi chỉ là trung kỳ, đúng là khiến người ta phải thất vọng".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom