-
Chương 2571-2575
Chương 2571: Tiễn các ngươi đi Tây Thiên
Lúc này, Dịch Hàn Ngọc cũng không nói lời vô nghĩa nữa, thân hình hắn ta nháy mắt lao ra ngoài.
Hai vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười, lại giao chiến.
Cùng lúc đó, hai người Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết cũng đối đầu với Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa.
Bốn vị cường giả đỉnh cấp phút chốc lao vào đánh nhau.
Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trên vương toạ bằng sắt, nhìn về phía ba người trên không trung đang tới gần.
Kim Cổ Trát!
Thanh Mộc Huyên!
Thanh Mộc Vương!
Ba người này có thực lực cường đại đến mức đáng sợ, bọn họ nhìn vào Tần Ninh, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Ở trong mắt bọn họ, Tần Ninh chỉ là một nhân vật không mấy quan trọng, cũng là kẻ phá huỷ kế hoạch lớn của bọn họ!
Đáng chết!
Ầm…
Lúc này, toàn thân Kim Cổ Trát giống như đắm chìm vào trong ánh mặt trời màu vàng kim, khủng bố mà lại mạnh mẽ.
Xung quanh thân thể Thanh Mộc Huyên và Thanh Mộc Vương ẩn chứa sức mạnh trời đất kỳ lạ, tựa như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, cắn nuốt Tần Ninh.
“Hiện giờ, không ai có thể cứu ngươi!”
Âm thanh của Kim Cổ Trát gần như điên cuồng nói: “Trả lại mạng cho đệ đệ của ta!”
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh cũng bất đắc dĩ nói: “Ba vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười…”
Một lời vừa dứt, Tần Ninh nở nụ cười hờ hững nói: “Thử một chút xem sao!”
Ầm…
Trong khoảnh khắc.
Tiếng gầm rú vang lên.
Trước mặt Tần Ninh, ba vệt sáng phóng lên cao.
Ba cuốn ngọc giản thánh khiết như cuốn sách thần tiên truyền lại cho đời sau, lơ lửng bay ra.
“Cửu Nguyên Đan Điển, không phải là thứ mà các ngươi mơ ước hay sao?”
Giờ phút này, Tần Ninh mỉm cười, bàn tay vươn ra.
“Vấn Quyển!”
“Cầu Quyển!”
“Tác Quyển!”
“Ba quyển này, đều ở chỗ ta”.
Theo lời nói của Tần Ninh, ba quyển ngọc giản kia hoá thành ba phù ấn, trong tiếng ầm ầm rơi lên trên thân thể hắn.
Rầm rầm rầm, tiếng sấm rền vang cuồn cuộn bên trong cơ thể Tần Ninh.
Ba quyển ngọc giản trong phút chốc bộc phát ra khí thế khủng bố.
Lúc này, tinh khí thần của Tần Ninh tựa như nháy mắt ngưng tụ đến một loại cảnh giới đỉnh phong nào đó.
Nhìn không thấu, nói không nên lời.
Ầm!
Âm thanh nổ vỡ trầm thấp vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ bùng nổ phóng ra.
Trong chớp mắt, áo trắng trên người Tần Ninh phần phật, tóc dài tung bay, khí chất tao nhã đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó chính là khí phách giữa đất trời này ngoài ta ra chẳng còn ai khác.
“Cửu Nguyên Đan Điển, ba quyển trước!”
“Tại sao lại có thể ở trong tay Tần Ninh?”
“Các ngươi không nghe thấy sao, hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp!”
“Thế nhưng không phải là Dịch Hàn Ngọc cũng không xác nhận hay sao?”
“Nhưng mà cái kia thực sự là Cửu Nguyên Đan Điển phải không?”
“Chắc là đúng rồi…”
Giờ phút này, mọi người bàn tán xôn xao.
Tần Ninh đứng trước ba vị cường giả, hai tay nắm chặt, hài lòng nói: “Lần dung hợp này, thoải mái hơn rất nhiều so với lần giết chết Kim Cổ Lực lúc trước…”
Vẫy tay một cái, Long Hoàng Thập Tự Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Hắn nhìn về phía xa xa, cười ha ha nói: “Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao, ba người các ngươi nhìn cho kỹ, nhìn cho kỹ sư tôn của sư tôn các ngươi khống chế Cửu Nguyên Đan Điển như thế nào, Cửu Nguyên Đan Điển này, không phải dòng dõi của ta, ai có thể chân chính dung hợp được?”
Trong lúc Tần Ninh cười ha ha, trông hắn giống như là thiên thần xuất thế, từng bước bước ra.
Sắc mặt ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương, Thanh Mộc Huyên khẽ thay đổi.
Lúc này, khí tức trong cơ thể Tần Ninh quả thực là cường đại giống như là đại dương mênh mông rộng lớn, mãnh liệt mà vô tận.
“Chém!”
Một lời vừa dứt, pháp thân của Tần Ninh ngưng tụ lại, đầu rồng và đầu phượng đồng thời xuất hiện.
Một kiếm chém ra, lực lượng pháp thân bắt đầu ngưng tụ, một kiếm kia tựa như là xé mở đất trời, chém đứt quá khứ và tương lai, chiếm đoạt tất cả.
Ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên lúc này sao còn dám khinh thường Tần Ninh, ánh sáng vàng kim và mộc ngân bùng nổ, ngưng tụ thành từng tấm lá chắn, ngăn chặn ở phía trước cơ thể.
Ầm…
Mặt đất không ngừng chấn động.
Hư không cũng giống không ngừng vỡ ra.
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ tầng tầng lớp lớp phun trào ra.
Một kiếm, chém nát lá chắn.
Đất trời như bị tê liệt, mọi người đều nhao nhao rút lui, không dám tới gần.
Lúc này, cho dù là cảnh giới Chí Cao Đế Tôn có phẩm cấp thấp, một khi tới gần, tám phần là cũng sẽ chết.
Âm thanh keng keng keng không ngừng vang lên.
Thân hình ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên không ngừng lùi về sau.
Từ Đại Đế Tôn tầng một, nhảy lên Chí Cao Đế Tôn đỉnh phong chân chính, đây là Tần Ninh sao?
Đây, chính là Cửu Nguyên Đan Đế sao?
Võ giả bình thường, cho dù là dung hợp ba quyển đan điển, chỉ sợ thân thể của mình cũng không thể nào chịu nổi, nháy mắt nổ tung?
Kẻ này, thực sự khủng bố.
“Lại chém!”
Tần Ninh nhìn về phía ba vị cường giả, vẻ mặt lạnh lùng, chém ra một kiếm, một kiếm khai thiên lập địa, mang theo khí thế mạnh mẽ.
Ầm…
Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.
Khí thế khiến cho kẻ khác run sợ nháy mắt chồng lên.
“Thánh Vân Không, cứu ta!”
Bên trong ánh hào quang tràn ngập, một tiếng kêu hoảng sợ vang lên.
Xa xa, Thánh Vân Không nghe được lời này thì mắng một câu, sau đó chạy như bay đến.
Keng…
Trong phút chốc, một đại ấn ngăn ông ta lại.
“Nếu như đệ ngăn cản ta, ta sẽ giết chết đệ”.
Thánh Vân Không hờ hững nhìn về phía Thánh Vân Thiên.
“Chết ở trong tay huynh, ta cũng thoả mãn”, thế nhưng lúc này, Thánh Vân Thiên đúng là đang muốn chết.
“Một khi đã như vậy, ta giúp đệ hoàn thành tâm nguyện”.
Thánh Vân Không chém ra một đao, cũng cường đại giống như Tần Ninh, đao phong gào thét, xé rách đất trời, bùng nổ phóng ra.
Mà lúc này, trong lòng ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên vô cùng hoảng sợ.
Chết rồi!
Sắp chết rồi!
Khí thế của Tần Ninh như cắn nuốt hết đất trời, tựa như muốn khiến cho bọn họ hoàn toàn tan rã.
Thánh Vân Không rốt cuộc là đang làm cái gì vậy, vì sao đến bây giờ rồi mà vẫn chưa thấy đến cứu bọn họ?
Tên khốn kiếp này!
“Tiễn các ngươi đi Tây Thiên!”
Đột nhiên, một âm thanh vang lên.
Trong phút chốc, Kim Cổ Trát chỉ nhìn thấy một thanh kiếm lớn từ trên cao chém xuống, nhắm thẳng vào đầu của ông ta, muốn tránh, muốn trốn cũng không được.
“Không!”
Kim Cổ Trát nằm mơ cũng không nghĩ đến, bản thân khổ cực đi đến Thương Mang Vân Giới, đi vào Trung Tam Thiên, hao tốn sức lực bày mưu tính kế, mà kết quả là lại chết dưới một kiếm này.
Nghiệp lớn của Thánh tộc, vẫn chưa hoàn thành! Sao ông ta có thể chết được!
Ầm…
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ kịch liệt vang lên, tạo thành một luồng sáng, lan truyền ra xa hơn mười dặm, huỷ diệt tất cả.
Mà ở bên trong kiếm khí, thân hình của Kim Cổ Trát đã bị tan biến, biến mất không thấy đâu.
Thân hình Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên cũng bị hào quang bao phủ, không thấy tung tích.
Ba vị cường giả, thân chết đạo tan!
Đất trời xung quanh yên tĩnh như một loại tử vong.
Đây…
Khiến cho người ta sợ hãi!
Lúc này, Tần Ninh rút kiếm đứng ở giữa không trung, ba phù ấn ngưng tụ xung quanh thân thể, hào quang toả ra bốn phía.
Đúng lúc này, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên.
“Cha!”
Sắc mặt Thánh Phi Vũ thay đổi.
Xa xa, trên mặt đất có một cơ thể của con người bị một đao chém thành hai nửa.
Đúng là Thánh Vân Thiên!
Giờ phút này, Thánh Vân Thiên cuối cùng cũng không ngăn cản được Thánh Vân Không, thân chết đạo tan.
Tần Ninh nhìn về phương xa, vẻ mặt bình tĩnh.
“Là chính bản thân đệ muốn chết”.
Thân hình như cây gỗ khô của Thánh Vân Không xuất hiện giữa không trung, lạnh lùng nói.
Chương 2572: Ta chịu được
Thánh Vân Thiên, không nên ngăn cản ông ta, một khi đã như vậy, vậy thì đi chết đi!
Ông ta đã đi lên con đường một đi không trở lại, không thể nào quay đầu lại được nữa.
Giờ phút này, thân thể Thánh Vân Thiên vỡ nát, thể hồn phách hư ảo quanh quẩn trên không trung, rồi dần dần tan vỡ.
Ánh mắt Thánh Vân Thiên nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười chua xót nói: “Năm đó, đại ca nhập ma, ta giết huynh ấy, chuyện đó đã trở thành tâm ma trong lòng ta, hôm nay chết đi, ngược lại được giải thoát rồi…”
“Chẳng qua, ta vẫn muốn được thưởng trà đàm luận đạo lý với tiên sinh, nhưng cuộc đời này đã chẳng còn cơ hội nữa rồi, kiếp sau lại nói tiếp”.
Thánh Vân Thiên có cảm giác được giải thoát, ông ta cung kính khom người nói: “Tiên sinh, xin lỗi”.
Lúc này, thể hồn phách kia dần dần vỡ vụn.
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh không nói lời nào.
Đây là sự lựa chọn của Thánh Vân Thiên!
Giờ phút này, ánh mắt Thánh Vân Không nhìn thẳng vào Tần Ninh.
Bán bộ Cực Cảnh!
Tần Ninh nhìn Thánh Vân Không, khẽ nói: “Cần gì phải thế…”
“Ta đã không còn đường lui nữa rồi!”
Thánh Vân Không nói thẳng: “Năm đó, vì để đột phá Cực Cảnh, ta đã tẩu hoả nhập ma, giết chết ba vị đạo tông của Thánh Đạo tông, từ khi đó ta đã không còn đường lui”.
“Vốn dĩ, ta định chết trong tay nhị đệ, cuộc đời này của ta cứ như vậy mà kết thúc, thế nhưng đến thời điểm chết đi, ta lại sợ hãi, thánh tộc Thanh Mộc giúp ta tái tạo lại thân thể, chiêu hồn nhập vào trong cơ thể, ta lần nữa sống lại…”
“Bắt đầu từ khi đó, ta đã không còn đường lui”.
Thánh Vân Không nói đến đây, vẻ mặt bình tĩnh, ông ta đột nhiên quát lên: “Một khi đã như vậy, vậy thì cứ đi đến cuối con đường này đi!”
Tần Ninh nhìn thoáng qua Thánh Vân Không, tiện đà nhìn về phía Thánh Vô Khuyết ở phía xa xa, chậm rãi nói: “Thậm chí không tiếc, hy sinh tính mạng của Thánh Vô Khuyết…”
Thân thể Thánh Vân Không run lên.
“Là ta hại nó!”, âm thanh của Thánh Vân Không khàn khàn, nói: “Nếu như không phải vì ta, nó sẽ không hợp tác với thánh tộc Thanh Mộc, sẽ không ngày càng lún sâu vào trong đó, là ta hại nó”.
“Cuộc đời này ta là cha của nó, mắc nợ nó rất nhiều, kiếp sau ta sẽ làm con của nó, báo đáp nó!”
Giờ phút này, Thánh Vân Không giống như điên rồi, ông ta cười ha ha nói: “Thế nhưng tới bước này rồi, cho dù là ngươi, cũng không thể nào ngăn cản được ta”.
Thánh Vân Không từng bước bước tới, bàn tay nắm chặt, thánh đao Cửu Nguyên Đỉnh nháy mắt bộc phát ra đao mang mãnh liệt.
Một đao, trực tiếp chém về phía Tần Ninh, thân hình ông ta cũng phút chốc tới gần hắn.
Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí phóng ra.
Lúc này, hai người tựa như không phải là Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp, mà giống như hai người bình thường, cuốn vào nhau chém giết.
Thế nhưng, sức mạnh của mỗi một đao, mỗi một kiếm chém ra đều có thể nháy mắt đánh nát ngọn núi lớn cách đó hơn mười dặm, phút chốc nổ ra hố sâu nghìn mét.
Đây là cường giả vô địch chân chính!
Hai bóng người giao chiến, hấp dẫn hàng nghìn, hàng vạn ánh mắt.
Lúc này, Huyền Nguyệt Thượng Nhân, Thanh Dương Hoa đánh với Đà La Khôn, Thánh Vô Khuyết, không phân được thắng bại.
“Thánh Vô Khuyết, chuyện đã đến nước này, ngươi còn không chịu lui về phía sau sao?”, Huyền Nguyệt Thượng Nhân quát: “Nếu như ngươi cứ làm như vậy, Thánh Đạo tông sẽ bị huỷ trong tay ngươi!”
Vẻ mặt Thánh Vô Khuyết ảm đạm, lặng im không nói lời nào.
“Cha ta không có đường lui, ta cũng như vậy”.
Thánh Vô Khuyết khẽ nói: “Hôm nay, cùng lắm là chết!”
Lúc này, ánh mắt Đà La Khôn lạnh lùng, sắc mặt khó coi.
Sáu vị Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp của Ma tộc, Kim Cổ Lực đã chết, Ánh Ảnh Thiên cũng bị giết.
Hiện giờ, Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương, Thanh Mộc Huyên cũng đã chết.
Duy nhất chỉ còn tên Ám Ảnh Địa đang đối đầu với Dịch Hàn Ngọc, đoán chừng tên kia cũng không có khả năng chiến thắng.
Kế hoạch cực kỳ tốt, tới bây giờ,đã hoàn toàn bị phá huỷ!
Đều là bị huỷ bởi một tay Tần Ninh.
Giờ phút này, trong lòng Đà La Khôn tức giận đến mức tận cùng.
“Đây là do các ngươi ép ta!”
Đà La Khôn vừa dứt lời, khí thế khủng bố nháy mắt bộc phát, chống lại hai người Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa.
Thân thể ông ta bộc phát ra chấn động khủng bố, một luồng sóng máu phóng lên trời cao rồi biến mất bên trong cấm địa…
Tần Ninh và Thánh Vân Không không ngừng đánh đấm, khí thế chấn động bùng nổ.
Hai người đánh nhau chỉ giống như người phàm trần, một kiếm một đao, một chiêu một thức, thế nhưng dần dần, bên ngoài cơ thể hai người xuất hiện từng vết thương do đao, do kiếm để lại, máu tươi nhiễm đỏ cả quần áo bọn họ.
Chỉ là, cho dù là vậy, nhưng không một ai lùi về sau.
Thánh Vân Không ầm ầm rút lui, ông ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.
“Ba quyển đan điển, tăng cường sức mạnh bản thân, cho dù ngươi có là cảnh giới Đại Đế Tôn, sức nặng mà ngươi phải thừa nhận, hẳn là cũng rất lớn phải không?”, Thánh Vân Không hừ nhẹ nói.
“Đúng vậy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Dùng ba quyển đan điển tăng cường sức mạnh của bản thân, giống như có hàng ngàn hàng vạn lưỡi đao thời thời khắc khắc đâm vào máu thịt ta, xương cốt ta, hồn phách ta, thế nhưng… ta chịu được”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, biểu cảm cảu Thánh Vân Không trở nên vặn vẹo.
Lấy cảnh giới Đại Đế Tôn của Tần Ninh, nếu như cứng rắn tăng lên cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, bộc phát ra lực lượng mãnh liệt như thế, không có khả năng không bị phản phệ!
Nhận được cái gì, phải trả một cái giá tương xứng!
Chỉ là lúc này, điều làm cho ông ta hoảng sợ chính là, đau đớn như thế, ở trong mắt Tần Ninh lại giống như không đáng nhắc tới.
Kẻ này, rốt cuộc là đã trải qua cái gì mới rèn giũa được tâm trí khiến cho người ta hoảng sợ như vậy!
Thánh Vân Không lại nói: “Kế hoạch lớn của thánh tộc, ngươi không thể nào ngăn cản được, cho dù ngươi ngăn cản được ở Cửu Nguyên Vực thì ngươi cũng không ngăn cản được ở Thượng Nguyên Thiên Vực, không ngăn cản được ở Cửu Đại Thiên”.
“Lúc trước, ngươi cũng có cảm giác, ngay cả ở Cửu Nguyên Vực, ta cũng không thể nào ngăn cản được, thế nhưng bây giờ, không phải là ta làm được rồi sao?”
Thánh Vân Không không nói lời nào.
Cho đến hiện giờ, nói cái gì cũng đều vô ích.
“Nếu như thế, vậy thì giết ngươi”.
Một lời vừa dứt, Thánh Vân Không vung đao, thanh đao nháy mắt giơ lên rồi chém xuống.
Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, hắn vẫn đứng giữa không trung.
“Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết!”
“Vạn Long Khiếu!”
“Vạn Hoàng Trảm!”
Trong khoảnh khắc, pháp thân của Tần Ninh lại hiện ra.
Một thân rồng dài nghìn trượng uyển chuyển uốn lượn, thân hình như dung nhập vào đất trời.
Một phượng ảnh cao mấy trăm mét, giống như xé nát hư không, xé rách đất trời, hiên ngang sừng sững.
Trong phút chốc, long ảnh như thương, phượng ảnh như kiếm, phá không lao ra, đánh thẳng về phía Thánh Vân Không.
“Nếu như ngươi đã không thể quay đầu lại, vậy thì ta sẽ ép ngươi quay đầu!”
Ầm…
Long ảnh thương, phượng ảnh kiếm phá không lao ra.
Thương ảnh và kiếm ảnh đánh sâu vào trước người Thánh Vân Không, mặc cho Thánh Vân Không chém ra hơn trăm đao, hơn nghìn đao, hơn vạn đao để ngăn cản, nhưng sức mạnh của thương và kiếm vẫn không hề suy giảm.
Phốc…
Trường thương, xuyên qua lồng ngực Thánh Vân Không.
Trường kiếm, đâm vào giữa tim Thánh Vân Không.
Trong chớp mắt, thân hình của Thánh Vân Không đứng giữa trời cao, dừng lại mọi động tác.
Đất trời lâm vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Hành động của mọi người đều dừng lại.
Trong cấm địa, đất trời được bao phủ bởi màu máu, cảnh tượng giống như là tận thế buông xuống.
Keng…
Thánh đao Cửu Nguyên Đỉnh phát ra một tiếng vang, rơi xuống mặt đất.
Thánh Vân Không nhìn thương kiếm giao nhau hai bên trái phải của mình, cắt đứt tất cả sự sống của bản thân, ông ta nở nụ cười chua xót, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
“Phụ thân!”
Lúc này, vẻ mặt của Thánh Vô Khuyết đầy hoảng sợ, thân hình chợt lao đến trước mặt Thánh Vân Không.
“Phụ thân…”
Nhìn thấy thương và kiếm trước ngực phụ thân, sự sống dần dần biến mất, Thánh Vô Khuyết hoảng hốt.
“Vô Khuyết…”
Thánh Vân Không cầm tay Thánh Vô Khuyết, chua xót nói: “Vi phụ thực sự xin lỗi con, nếu như không phải vì vi phụ, bây giờ con vẫn là tông chủ Thánh Đạo tông như trước, vạn người kính trọng, vì vi phụ, con đã hy sinh rất nhiều, là vi phụ có lỗi với con…”
Chương 2573: Hứa Thất Dạ
Thánh Vô Khuyết nắm chặt bàn tay Thánh Vân Không, cúi đầu nói: “Phụ thân, đừng nói nữa, là do chính con lựa chọn”.
Hai mắt Thánh Vân Không dần dần trở nên trống rỗng, nói: “Là do suy nghĩ cá nhân của ta, hại con…”
Dần dần, trong mắt Thánh Vân Không ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Là do ta sai, có thể tha cho Vô Khuyết một mạng không?”
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung, cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, hắn khẽ lắc đầu.
“Gốc rễ là ở ngươi, nhưng Thánh Vô Khuyết… cũng sai”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Lỗi lầm của hắn ta, hắn ta phải trả bằng một cái giá lớn”.
Thánh Vân Không mỉm cười chua xót, hơi thở trở nên tán loạn, cuối cùng biến mất giữa đất trời.
“Phụ thân!”
Giờ phút này, sắc mặt Thánh Vô Khuyết hoàn toàn cứng lại.
Hắn ta không sợ chết!
Thế nhưng so với việc hắn ta chết đi, hắn ta càng sợ hãi việc phụ thân mình chết hơn.
Vì để phụ thân được sống sót, hắn ta đã hợp tác với Ma tộc, từng bước đi lên con đường không thể nào thoát thân được.
Chỉ là đến ngày hôm nay, phụ thân vẫn phải chết.
Thánh Vô Khuyết chậm rãi đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Nếu muốn giết, thì giết đi”.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Thánh Vô Khuyết, trong mắt càng nhiều hơn sự than thở.
“Nếu như ngươi muốn chết, ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện”.
Cho dù Thánh Vô Khuyết là vì phụ thân của mình, thế nhưng… vì người phụ thân này, hắn ta lại không thèm để ý đến cả Thánh Đạo tông, cả Cửu Nguyên Vực hay sao?
Hợp tác với Ma tộc, trong mắt Tần Ninh, đây là điều không thể tha thứ.
Một đường đi tới đây, ý nghĩ ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.
Một kiếm chém ra, sóng khí ngập trời, kiếm khí giống như muốn nuốt hết thân thể của Thánh Vô Khuyết.
Ầm…
Đất trời chấn động, hư không run rẩy.
“Tình phụ tử sâu đậm như vậy mà ngươi cũng có thể ra tay độc ác được sao? Tần Ninh, như vậy không khỏi quá nhẫn tâm rồi?”, đúng lúc này, một âm thanh thản nhiên vang lên.
Nghe được giọng nói này, Tần Ninh nhíu mày.
Lúc này, Đà La Khôn vô cùng vui mừng, quát: “Hứa Thất Dạ, vì sao bây giờ ngươi mới đến?”
Lời nói mang theo sự bất mãn, mang theo sự phẫn nộ, nhưng còn mang theo cả sự kính sợ.
Hư không khẽ run lên, ánh kiếm tán loạn, mọi người đều nhìn thấy một người bước ra từ trong hư không, quần trắng áo trắng như tuyết nguyệt, đôi mắt như chứa hàng nghìn hàng vạn ánh sao.
Đó là một người thanh niên, đứng giữa trời cao như ánh sao hạ phàm, trông có vẻ không tầm thường.
Lúc này, khi nhìn thấy thanh niên xuất hiện, hô hấp của mọi người xung quanh đều ngừng lại một chút.
Kẻ này là ai?
Chưa bao giờ gặp qua!
Hứa Thất Dạ? Là nhân vật phương nào?
Vốn tưởng rằng đám người Thánh Vân Không, Kim Cổ Trát đã chết, chỉ còn Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết, có Tần Ninh ở đây, những người này chắc chắn cũng phải chết.
Thế nhưng không ngờ tới…
Lại xuất hiện thêm một người, một nhân vật sâu không lường được.
Lúc này, Hứa Thất Dạ đứng ở trước người Thánh Vô Khuyết, vẻ mặt lạnh nhạt, chậm rãi nói: “Việc đã đến nước này, ngươi đã không còn đường lui, vậy thì cứ tiến thẳng không lùi bước”.
Thánh Vô Khuyết liếc mắt nhìn Hứa Thất Dạ một cái, ngậm miệng không nói gì.
Hứa Thất Dạ cũng không để ý đến Thánh Vô Khuyết, hắn ta nhìn về phía trước, ánh mắt chiếu thẳng vào Tần Ninh.
“Quả thực là không tầm thường!”
Hứa Thất Dạ cười nhạt nói: “Thế nhưng, thời đại đã thay đổi, Tần Ninh, ngươi biết chứ?”
Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười nói: “Cho dù là thời đại đã thay đổi, nhưng thời đại mà có ta tồn tại thì ta vẫn là ngôi sao chói mắt nhất!”
“Vậy thì…”
Sắc mặt Hứa Thất Dạ không đổi, trông có vẻ vẫn hiền hoà như trước, hắn ta cười nhạt nói: “Một khi đã như vậy, ta nghĩ tiếp theo đây, ngươi có thể suy nghĩ kỹ đường về của mình”.
Bàn tay Hứa Thất Dạ nhẹ nhàng nắm chặt, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: “Nếu như ta muốn giết chết ngươi, ngươi có thể trốn thoát sao?”
Hứa Thất Dạ vừa dứt lời đã nắm chặt bàn tay, trường kiếm trong tay chợt loé lên ánh hào quang, rồi lập tức hoá thành hàng vạn ánh sao, phóng thẳng về phía Tần Ninh.
Khí thế khủng bố bùng nổ, khiến cho kẻ khác run sợ, khiến cho lòng người hoảng sợ.
Ngàn vạn ánh sao giống như là một tấm màn trời từ trên trời giáng xuống, chớp mắt nuốt hết ánh sáng xung quanh thân thể Tần Ninh.
Ầm ầm ầm…
Đột nhiên, tiếng gầm rú vang lên, xung quanh Tần Ninh, mặt đất hoàn toàn bị nổ nát, mặt đất lún xuống, khí tức khủng bố bùng nổ bộc phát.
Mà lúc này, nhóm Chí Cao Đế Tôn Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa thấy một màn như vậy thì vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.
“Cường giả Cực Cảnh!”
Phất tay một cái, long trời lở đất, cũng không có pháp thân dao động, đây là do pháp thân đã hoàn toàn dung hợp với cơ thể, đó chính là cường giả Cực Cảnh.
Cực!
Là cực hạn!
Võ giả cửu cảnh Chí Tôn, pháp thân dần dần trở nên viên mãn, đến cuối cùng sẽ dung hợp lại thành một thể với cơ thể, sau khi dung hợp đến mức cực hạn, pháp thân và thân thể là một, mà sức mạnh của pháp thân, thân thể cũng có thể thi triển ra được.
Bởi vậy, cửu cảnh Chí Tôn là quá trình theo đuổi cực hạn, còn Cực Cảnh, là sau khi cửu cảnh Chí Tôn hoàn toàn viên mãn.
Hứa Thất Dạ, người thanh niên này, là cường giả Cực Cảnh!
Lúc này, Huyền Nguyệt Thượng Nhân nhìn về phía Hứa Thất Dạ, trầm giọng nói: “Các hạ là người phương nào?”
“Đà La Khôn, Thánh Vô Khuyết liên hợp với Ma tộc Thanh Mộc, Ma tộc Ám Nguyệt, Ma tộc Kim Nguyệt, ý đồ muốn thâu tóm Cửu Nguyên Vực, nếu như bị các vị ở Thượng Nguyên Thiên Vực biết được, hẳn là cũng sẽ tiêu diệt bọn họ”.
Hứa Thất Dạ nghe được lời này thì mỉm cười nói: “Cho nên… không thể để cho những người đó biết”.
Lời này vừa nói ra, Huyền Nguyệt Thượng Nhân sửng sốt.
“Cho nên, các ngươi đều phải chết, người của Thượng Nguyên Thiên sẽ không biết, Cửu Nguyên Vực vẫn sẽ là Cửu Nguyên Vực”.
Giờ phút này, Đà La Khôn cười lạnh.
Hứa Thất Dạ là ai, ông ta cũng không biết, nhưng có thể xác định được một chuyện, người này chắc chắn là đến từ Thượng Nguyên Thiên Vực.
Cường giả Cực Cảnh cường đại như thế, cho dù hôm nay xuất hiện nhiều biến hoá, kết quả cũng sẽ không có gì ngoài ý muốn.
Tần Ninh chắc chắn sẽ phải chết!
Lúc này, âm thanh ầm ầm biến mất, tại vị trí của Tần Ninh, hàng vạn hàng nghìn ánh sao dần dần tán loạn, thân hình hắn xuất hiện.
Tóc dài hỗn loạn, khuôn mặt tuấn tú mang theo chút tái nhợt, quần áo trên người cũng bị hư hỏng, khí tức trên cơ thể dường như là xuất hiện dao động cực lớn.
“Linh giả Cực Cảnh!”
Tần Ninh nhìn về phía Hứa Thất Dạ, chậm rãi nói: “Tuổi còn trẻ mà đã đạt được tới trình độ này, hơn nữa, cực đạo võ quyết mà ngươi thi triển lại còn là Vạn Tinh Linh Giả Quyết, hẳn là ngươi đến từ nhà họ Nguyên ở Thượng Nguyên Thiên Vực phải không?”
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt vốn dĩ tự tin, lạnh nhạt của hắn ta xuất hiện biểu cảm kinh ngạc.
“Như thế nào? Không nguỵ biện một chút sao?”, Tần Ninh lại nói: “Vạn Tinh Linh Giả Quyết, tuy rằng chỉ có nhà họ Nguyên có, nhưng người ngoài cũng có thể tu hành được, ngươi không giải thích cho bản thân mình một chút sao?”
“Không có gì để giải thích cả, nếu như ngươi đã biết thì cũng chẳng sao cả, dù sao thì hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết ở đây”.
Tần Ninh cười ha ha.
“Ngươi cười cái gì?”
“Ta cười ngươi thiếu hiểu biết!”
Tần Ninh từng bước bước tới, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người của nhà họ Nguyên, lại dám âm thầm giúp đỡ Ma tộc? Ta đây ngược lại phải hỏi cho rõ một chút”.
“Giết ta?”
“Ngươi cứ thử xem!”
Một lời vừa dứt, Tần Ninh bước ra, hào quang bên ngoài cơ thể ngưng tụ lại.
Ba quyển đan điển, ngưng tụ xung quanh thân thể.
Ầm…
Mà lúc này, ở phương xa, một âm thanh chấn động đất trời đột nhiên vang lên.
Hai người Dịch Hàn Ngọc và Ám Ảnh Địa vẫn không ngừng giao chiến.
Tiếng gầm rú kia đúng là đến từ vị trí của hai vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười giao chiến…
Chương 2574: Người nhà họ Nguyên
Bỗng nhiên, mọi người chỉ nhìn thấy mây đen đầy trời dần dần trở nên tán loạn.
Từ trong đám mây đen, một bóng người chậm rãi bước ra.
Quần xanh áo xanh, tóc dài bay lượn theo chiều gió, dáng người thon dài, trong tay là một chiếc đỉnh nhỏ lơ lửng.
Kia chính là Dịch Hàn Ngọc.
Lúc này, sát khí quanh thân Dịch Hàn Ngọc dần dần tiêu tan, hắn ta nhìn về phía đám người Tần Ninh, khẽ nhíu mày.
Giờ phút này, vẻ mặt mọi người đều lạnh lùng.
Rõ ràng, người chết là Ám Ảnh Địa.
Vị đại đệ tử của Trần Nhất Mặc, đồ tôn của Cửu Nguyên Đan Đế này có cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tầng mười, thực lực… thật sự rất mạnh.
Giống như Đà La Khôn được vinh danh là Chí Cao Đế Tôn đứng đầu Cửu Nguyên Vực, cường giả đứng thứ nhất, thế nhưng khi toàn lực giao chiến với Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa, vẫn không thể nào giết chết được bọn họ.
Mà Dịch Hàn Ngọc, lại có thể giết chết được Ám Ảnh Địa.
Phần thực lực này, làm cho người ta kinh hãi!
Ánh mắt Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết đều dừng lại trên người Dịch Hàn Ngọc.
“Không nghĩ tới, ngươi lại che giấu sâu như vậy…”
Đà La Khôn lạnh lùng nói.
Dịch Hàn Ngọc cũng không để ý đến ông ta, hắn ta cầm tiểu đỉnh trong tay, nhìn Tần Ninh rồi lại nhìn Hứa Thất Dạ.
“Ngươi thực sự có thể xác định, hắn ta là người của nhà họ Nguyên sao? Nhà họ Nguyên tại Thượng Nguyên Thiên Vực?”
Dịch Hàn Ngọc dò hỏi.
Tần Ninh chậm rãi gật đầu.
Giờ phút này, thực tế là rất nhiều người vẫn không biết, nhà họ Nguyên này, rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Dịch Hàn Ngọc lập tức nói: “Nhà họ Nguyên trong Thượng Nguyên Thiên Vực chính là thế lực đứng đầu thất đại thiên vương, có rất nhiều cường giả Cực Cảnh, bọn họ vẫn còn có tâm tư như thế với Cửu Nguyên Vực sao?”
“Hoặc là nói, đây chỉ là tâm tư của một vài người trong nhà họ Nguyên các ngươi?”
Lời này, là nói với Hứa Thất Dạ.
“Ngươi cũng xứng để hỏi sao?”
Hứa Thất Dạ lạnh lùng nhìn về phía Dịch Hàn Ngọc, sau đó lập tức ra tay, đánh về phía Tần Ninh.
Sắc mặt Tần Ninh trầm xuống, pháp thân Long Hoàng Bất Diệt ngưng tụ, bàn tay hắn giống như móng rồng, móng phượng, nháy mắt nắm chặt, một tiếng ầm vang lên, hai móng vuốt đâm thẳng về phía Hứa Thất Dạ.
Thế nhưng ngay sau đó, Tần Ninh cũng thay đổi sắc mặt.
“Dịch Hàn Ngọc, lui!”
Trong lúc lời nói vang lên.
Ầm…
Hư không phút chốc bị xé rách, một vầng sáng giống như tia chớp giữa bầu trời đêm, xé mở bầu trời.
Phập một tiếng, xâm nhập vào trái tim mỗi người.
Trước người Dịch Hàn Ngọc, hư không đột nhiên bị xé rách, một lưỡi dao sắc bén nháy mắt đánh vào người hắn ta.
Ầm ầm ầm!
Đất trời rung động.
Thân hình Dịch Hàn Ngọc rơi bịch lên mặt đất, không rõ sống chết.
Mà lúc này, Tần Ninh đang bị Hứa Thất Dạ ngăn lại, vẻ mặt lạnh lùng, u ám.
“Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết!”
Dứt lời, hư không run rẩy, một con voi ma mút thời hồng hoang thân cao nghìn trượng lập tức xuất hiện, một chân đạp xuống, giống như là bàn chân của voi ma mút từ trong sông sao chín ngày giáng xuống..
Hứa Thất Dạ nhìn sông sao chín ngày cuồn cuộn dâng trào, chân lớn của voi ma mút đạp xuống, sắc mặt hắn ta bỗng chốc trầm xuống, hai tay để ở phía trước, ngưng tụ ra một vòng tròn, trong vòng tròn phút chốc được buộc quanh ngàn vạn văn ấn, tản ra ánh sáng rực rỡ như ngọc, trực tiếp chống đỡ đòn đánh.
Voi ma mút đạp xuống.
Nhất thời, trên đỉnh của vòng tròn phát ra tiếng động đinh tai nhức óc, sắc mặt Hứa Thất Dạ trắng bệch, thân hình rút lui, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này, thân hình Tần Ninh chợt loé, rồi xuất hiện trên mặt đất.
Từ trong tầng tầng lớp lớp đất cát, đào ra được thân thể của Dịch Hàn Ngọc.
Bàn tay Tần Ninh khẽ niết, một viên huyết đan lập tức xuất hiện, hắn đút nó cho Dịch Hàn Ngọc uống.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng cởi quần áo của Dịch Hàn Ngọc ra, chỉ thấy trên ngực có một vết thương, từ phía bên trái của cổ lan tận xuống dưới bụng trái, kiếm khí mãnh liệt đang không ngừng phá huỷ sự sống.
Một kiếm này phá nát hư không, nếu không phải Dịch Hàn Ngọc nghe được lời nói của Tần Ninh, phản ứng nhanh, thì một kiếm này đủ để giết chết hắn ta.
Mà lúc này, thân hình của Hứa Thất Dạ rút lui, sắc mặt tái nhợt, hắn ta vội vàng uống một viên đan dược, ổn định lại khí huyết đang có khuynh hướng điên cuồng trong cơ thể.
Ở bên này, một bóng người mặc áo trắng chậm rãi đi ra, cười nhạt nói: “Người ta chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, ngươi không cẩn thận thì sẽ chết đấy”.
Thanh niên áo trắng có khuôn mặt tuấn tú phi phàm, khi đứng cùng một chỗ với Hứa Thất Dạ đều toả ra khí chất đẹp trai ngút trời.
Nghe được lời này, Hứa Thất Dạ hừ một tiếng rồi nói: “Chuyện gì xảy ra? Dịch Hàn Ngọc lại không chết…”
Thanh niên áo trắng bất đắc dĩ giang tay nói: “Ngươi cũng nghe thấy rồi đó, là Tần Ninh nhắc nhở hắn ta, ta cũng không có biện pháp”.
Lúc này, hai người đứng sóng vai nhau, giống như là đang nói chuyện phiếm bình thường, không hề có cảm giác căng thẳng khi chém giết trên chiến trường.
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn qua, nhíu mày.
“Lý Vân Tiêu!”
Nhìn thấy thanh niên áo trắng kia, Tần Ninh có chút kinh ngạc.
Thanh niên áo trắng nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười nói: “Là ta”.
“Thế nhưng, tên thật của ta là Lý Văn Hiện!”
Lý Văn Hiện!
Tần Ninh nhìn về phía người kia.
Đệ tử Lý Vân Tiêu của Thánh Đạo tông!
Là cái người thanh niên mà hắn và Thời Thanh Trúc cứu được trên đường đến Thánh Đạo tông.
Ban đầu, khi ở Thánh Đạo tông, Tần Ninh vẫn cảm thấy người này có gì đó không đúng, hắn bảo Thánh Phi Vũ đi điều tra, nhưng mà cũng không thấy có gì không ổn.
Thế nhưng, vào thời điểm đó, sao kẻ này lại có thể nghĩ đến việc ẩn nấp bên cạnh mình?
Hơn nữa, Tần Ninh cũng không thấy hắn ta làm ra chuyện gì!
Lý Văn Hiện khẽ cười nói: “Đừng căng thẳng, ta chỉ là muốn đến Thánh Đạo tông nhìn một chút thôi, vừa vặn lại đụng phải ngươi, kết quả là đi theo ngươi luôn, lúc ấy, ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, càng không nhĩ tới, ngươi lại là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp”.
Tần Ninh không nói gì, lúc này, hắn đặt ngón tay lên mạch đập của Dịch Hàn Ngọc.
Cơ thể Dịch Hàn Ngọc bị sức mạnh của thanh kiếm kia làm cho bị thương hồn phách và khí huyết, bây giờ, vết thương đã dừng lan rộng.
Cường giả Cực Cảnh, một kích toàn lực, Chí Cao Đế Tôn cũng không ngăn cản được.
Cũng may, hắn cho Dịch Hàn Ngọc uống huyết đan, đó chính là huyết đan do Ám Ảnh Địa sau khi chết biến thành, tác dụng của huyết đan giúp tăng lên thực lực, tĩnh dưỡng vết thương, đều có công dụng thần kỳ.
Lúc này, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao cũng đi đến bên cạnh Tần Ninh.
“Đại sư huynh…”
Nhìn thấy sắc mặt Dịch Hàn Ngọc trắng bệch, vết thương ở ngực làm cho người ta sợ hãi, vẻ mặt Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao tràn đầy đau đớn.
Những năm gần đây, ba người bọn họ giống như là những đứa trẻ không có cha, tình cảm vẫn luôn vô cùng tốt.
“Không chết được”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Chăm sóc tốt cho hắn ta”.
“Vâng…”
Lúc này, Tần Ninh bước ra, áo trắng lộn xộn, dáng vẻ trông có chút mệt mỏi, nhưng vẫn mang theo vài phần lạnh lùng.
“Hứa Thất Dạ”.
“Lý Văn Hiện”.
Tần Ninh khẽ nói: “Ta nhớ kỹ các ngươi…”
Khi Tần Ninh nói xong, hai người nhìn nhau, cũng không quá để ý.
Tần Ninh là Đại Đế Tôn tầng một, dùng ba quyển Cửu Nguyên Đan Điển để bộc phát ra sức mạnh của Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp, lại có võ quyết pháp thân khủng bố, võ quyết thần bí bùng nổ, thế nhưng hai người bọn họ chính là cường giả Cực Cảnh!
Lực bộc phát của Tần Ninh, đã đến cực hạn!
Theo lời nói của Tần Ninh, phía xa xa, một bóng người chậm rãi đi đến.
Dáng người tao nhã như chim sơn ca, váy dài thướt qua, lộ ra dáng vẻ cao quý.
Là một cô gái.
Nàng ta chậm rãi dừng lại bên cạnh hai người, sau đó nhìn quanh bốn phía, bất mãn nói: “Tại sao lại thành ra như vậy?”
Chương 2575: Ngươi muốn mở ra Diêm Môn
Sáu vị Chí Cao Đế Tôn của Ma tộc, tất cả đều bị giết chết.
Chuyện này hoàn toàn không đồng nhất với kế hoạch!
Lý Văn Hiện bất đắc dĩ nói: “Không nghĩ tới lại xuất hiện một người là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, phát sinh chuyện ngoài ý muốn, chúng ta cũng không ngờ tới!”
Nghe được lời này, cô gái nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc, nói: “Ngươi chắc chắn?”
“Gần như là chắc chắn”.
Cô gái lại nói: “Nếu thực sự là như vậy… thì bắt lại”.
Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều kinh ngạc.
Cửu Nguyên Đan Đế!
Hơn bốn vạn năm trước, là Đan Đế làm chấn động cả Trung Tam Thiên, một nhân vật tuyệt thế.
Chỉ cần là người nghe được tên tuổi của người kia, đều mang vẻ mặt hoảng sợ, kinh hãi.
Thế nhưng ba người này, căn bản là không chút sợ hãi.
Ngay sau đó, nàng ta dường như là nghĩ đến cái gì đó, nói: “Không thể bắt, không thể để người kia sống sót, nếu như tin tức Cửu Nguyên Đan Đế xuất hiện truyền ra ngoài, hẳn là sẽ có phiền toái lớn, giết đi!”
“Mạc Ngọc Châu, ngươi nói thật thoải mái, hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, cho dù bây giờ chỉ là Đại Đế Tôn, nhưng ngươi xem… ngay cả Chí Cao Đế Tôn hắn cũng có thể tuỳ ý tàn sát!”
Cô gái nghe vậy thì đôi mày thanh tú nhíu lại, nói: “Vậy mấy người các ngươi là cảnh giới Chí Cao Đế Tôn sao?”
Hai người sửng sốt.
“Thân là linh giả Cực Cảnh, lại còn sợ một tên Đại Đế Tôn sao? Cho dù hắn có thể bộc phát ra thực lực của võ giả Chí Cao Đế Tôn thì có khả năng làm được gì?”
“Đừng nhiều lời nữa, giết hắn đi, ta muốn rời khỏi nơi này”.
Lý Văn Hiện và Hứa Thất Dạ nghe vậy thì không thể làm gì khác.
Rõ ràng, trong ba người, cô gái này là kẻ cầm đầu.
Thế nhưng ba người này vì sao lại xuất hiện ở đây, ai cũng không biết.
Dường như là do Đà La Khôn gọi đến, nhưng mà Đà La Khôn lại không thể sai sử ba người kia, ngược lại, ba người kia không thèm để Đà La Khôn vào trong mắt.
“Giọng điệu cũng thật lớn!”
Tần Ninh nhìn về phía ba người, hờ hững nói: “Đã từ rất lâu rồi không có người nào dám ở trước mặt ta làm loạn như thế”.
Mạc Ngọc Châu nghe được lời này thì cũng nói thẳng: “Bớt ở đây giả thần giả quỷ đi”.
“Cho dù ngươi có là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế thì bây giờ, ngươi cũng chỉ có cảnh giới Đại Đế Tôn, ta thật sự không biết có cái gì đáng sợ chứ?”
“Cho dù là sử dụng ba quyển Cửu Nguyên Đan Điển, mạnh mẽ tăng lên cấp bậc Chí Cao Đế Tôn, thế nhưng cũng chỉ là Chí Cao Đế Tôn mà thôi”.
Tần Ninh lạnh lùng nhìn Mạc Ngọc Châu, hờ hững nói: “Chẳng qua chỉ là linh giả bước vào Cực Cảnh mà thôi, ngược lại, giọng điệu cũng không nhỏ”.
Lời này vào tai mọi người lại càng thêm ngông cuồng.
Cường giả Cực Cảnh, vượt qua cả Chí Cao Đế Tôn, trong Cửu Nguyên Vực, không có một ai.
Đó là cường giả siêu cấp giống như thần linh.
“Giết!”
Lúc này, Mạc Ngọc Châu cũng lười nói nhiều.
Một lời vừa dứt, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ ở bên cạnh đã một trái một phải tiến lên phía trước.
“Con bài chưa lật của ngươi, cũng chỉ có những thứ này mà thôi”.
Lý Văn Hiện cười nói: “Tinh Thần Võ quyết khủng bố kia, không giết được ba người chúng ta”.
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh nhìn ba người đùng đùng sát khí, hờ hững nói: “Vậy còn cái này thì sao!”
Từng bước tiến lên.
Trong âm thanh ầm ầm, giữa đất trời, khí huyết vô tận quay cuồng phóng ra.
Huyết Chú Cấm Thiên Trận!
Lực lượng khí huyết cuồng bạo, chấn động bộc phát, khí huyết cường đại cuồn cuộn mà đến, khiến cho đất trời chao đảo, rít gào vô tận.
Dây xích máu, với số lượng hàng vạn từ mặt đất chui lên.
Khí thế khủng bố như muốn cắn nuốt hết Tam Tử Vong Uyên.
Lúc này, Tần Ninh bước đến, trong chớp mắt, dây xích máu phóng tới đám người ở phía xa xôi, rồi lại đến gần ba đỉnh núi lớn.
Trên đỉnh của ba ngọn núi lớn.
Mộ Bất Tử!
Thiên Thần Miếu!
Ám Thiên Nhân!
Giờ phút này, quan tài mộ Bất Từ dài trăm trượng, cao hơn mười trượng kia run rẩy, giống như có vô số ác ma sắp sửa lao ra từ trong mộ.
Mà trong Thiên Thần Miếu, lại có một luồng sáng chiếu lên tận trời, so với luồng sáng mà Kim Cổ Trát ngưng tụ ra còn mãnh liệt hơn gấp mấy chục, mấy trăm lần, phóng thẳng lên cao.
Mà thân hình của pho tượng cao trăm trượng kia cũng không ngừng run rẩy, toả ra khí tức khiến cho kẻ khác run sợ.
“Ngươi muốn mở ra Diêm Môn!”
Lúc này, sắc mặt Mạc Ngọc Châu thay đổi.
“Năm đó, ta có thể phong ấn nơi này, bây giờ ta cũng có thể mở ra!”
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn ba người, lạnh nhạt nói: “Mà ba người các ngươi, cứ vĩnh viễn ngủ say ở nơi này đi!”
Nói xong, hào quang đầy trời ầm ầm nổ vỡ.
Lúc này, quan tài nhanh chóng lao đến, dừng lại bên người Tần Ninh.
Thiên Thần Miếu cũng hoá thành một luồng sáng, xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Mà Ám Thiên Nhân với thân hình trăm mét kia cũng đứng ở trên đầu Tần Ninh, cả người được bao quanh bởi bộ giáp đen u ám, trông vô cùng khủng bố.
“Chỉ là ba linh giả Cực Đạo, vậy mà dám nói lời ngông cuồng, không coi ai ra gì?”
“Cho dù ta là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, cho dù chỉ là Đại Đế Tôn, thế nhưng uy nghiêm của Đan Đế, há lại để cho ba người các ngươi khinh thường?”
Lúc này, thân hình Mạc Ngọc Châu, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ khẽ run rẩy.
Kẻ này, điên rồi phải không!
Tần Ninh lại nói: “Năm đó, ở Tam Tử Địa của Cửu Nguyên Vực này, vì để ngắt hái thảo dược, ta đã ra ra vào vào nơi này không dưới vạn lần, nơi này, các ngươi có thể quen thuộc hơn ta sao?”
Ầm…
Tần Ninh bấm tay, người khổng lồ cao trăm mét kia từng bước tiến lên, dùng một tay bắt lấy cả ba người.
Ba người chật vật trốn tránh.
Hư không bị người khổng lồ bắt được, nháy mắt vỡ tan.
Hơi thở khủng bố tràn ngập trái tim mỗi người.
Lúc này, Tần Ninh ngạo nghễ đứng đó.
Ba người kia bị người khổng lồ đuổi theo.
Tần Ninh hờ hững nói: “Mộ Bất Tử mai táng một vị tôn giả Cực Đạo, Thiên Thần Miếu là nơi mà một vị tôn giả Cực Đạo ở, còn Ám Thiên Nhân… là do một vị tôn giả Cực Đạo sau khi nhập ma biến thành”.
“Ba linh giả Cực Đạo các ngươi, đứng trước mặt tôn giả Cực Đạo thì tính là cái thá gì?”
Tần Ninh quát lớn: “Chưa tìm được đồ nhi của ta, đã rất phiền phức rồi, bây giờ lại còn muốn giết đồ tôn của ta, không giết các ngươi, các ngươi thực sự cho rằng ta là tượng đất phải không?”
Rầm rầm rầm…
Thân hình cao lớn của Ám Thiên Nhân không ngừng đuổi theo ba bóng người, cả đất trời không ngừng chấn động.
Vô số người thấy một màn như vậy đã sớm quỳ hai gối xuống mặt đất, cơ thể không ngừng run rẩy.
Trong khoảnh khắc khi Ám Thiên Nhân xuất hiện, khí thế khủng bố tựa như sắp nuốt sống bọn họ, Ma tộc cũng vậy mà nhân loại cũng thế, lúc này, không thể không thừa nhận khí thế áp đảo ngàn dặm.
Ở đây, cũng chỉ có nhóm võ giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn là có thể miễn cưỡng đứng vững.
Tam Tử Địa!
Tam Tử Vong Uyên!
Tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, nhất định sẽ được ghi vào sử sách.
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa quan tài và Thần Miếu, hắn nhìn ba người bị Ám Thiên Nhân đuổi bắt, vẻ mặt lạnh lùng, âm thanh lạnh lẽo vang lên, hắn chậm rãi nói: “Nếu như còn không xuất hiện, ta sẽ giết chết ba người này…”
“Ba người này tuổi còn trẻ, đã bước vào cảnh giới Cực Đạo, hẳn là các ngươi đã hao tổn rất nhiều tâm tư để bồi dưỡng phải không? Cứ như vậy nhìn bọn họ chết ở chỗ này sao?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngạc nhiên.
Lời này, là đang nói với ai?
Vẫn còn có người chưa ra mặt sao?
Theo lời nói của Tần Ninh, bốn phía vẫn im lặng như trước.
Chỉ có Mạc Ngọc Châu, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ bị Ám Thiên Nhân đuổi bắt…
“Một khi đã như thế, vậy thì ta cũng không khách khí”.
Nói xong, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, Ám Thiên Nhân giống như bị Tần Ninh khống chế, tốc độ lập tức nhanh hơn, một bàn tay chụp về phía Hứa Thất Dạ có khoảng cách gần nhất.
“Haiz…”
Lúc này, trong hư không đột nhiên vang lên tiếng thở dài.
Lúc này, Dịch Hàn Ngọc cũng không nói lời vô nghĩa nữa, thân hình hắn ta nháy mắt lao ra ngoài.
Hai vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười, lại giao chiến.
Cùng lúc đó, hai người Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết cũng đối đầu với Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa.
Bốn vị cường giả đỉnh cấp phút chốc lao vào đánh nhau.
Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trên vương toạ bằng sắt, nhìn về phía ba người trên không trung đang tới gần.
Kim Cổ Trát!
Thanh Mộc Huyên!
Thanh Mộc Vương!
Ba người này có thực lực cường đại đến mức đáng sợ, bọn họ nhìn vào Tần Ninh, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Ở trong mắt bọn họ, Tần Ninh chỉ là một nhân vật không mấy quan trọng, cũng là kẻ phá huỷ kế hoạch lớn của bọn họ!
Đáng chết!
Ầm…
Lúc này, toàn thân Kim Cổ Trát giống như đắm chìm vào trong ánh mặt trời màu vàng kim, khủng bố mà lại mạnh mẽ.
Xung quanh thân thể Thanh Mộc Huyên và Thanh Mộc Vương ẩn chứa sức mạnh trời đất kỳ lạ, tựa như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, cắn nuốt Tần Ninh.
“Hiện giờ, không ai có thể cứu ngươi!”
Âm thanh của Kim Cổ Trát gần như điên cuồng nói: “Trả lại mạng cho đệ đệ của ta!”
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh cũng bất đắc dĩ nói: “Ba vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười…”
Một lời vừa dứt, Tần Ninh nở nụ cười hờ hững nói: “Thử một chút xem sao!”
Ầm…
Trong khoảnh khắc.
Tiếng gầm rú vang lên.
Trước mặt Tần Ninh, ba vệt sáng phóng lên cao.
Ba cuốn ngọc giản thánh khiết như cuốn sách thần tiên truyền lại cho đời sau, lơ lửng bay ra.
“Cửu Nguyên Đan Điển, không phải là thứ mà các ngươi mơ ước hay sao?”
Giờ phút này, Tần Ninh mỉm cười, bàn tay vươn ra.
“Vấn Quyển!”
“Cầu Quyển!”
“Tác Quyển!”
“Ba quyển này, đều ở chỗ ta”.
Theo lời nói của Tần Ninh, ba quyển ngọc giản kia hoá thành ba phù ấn, trong tiếng ầm ầm rơi lên trên thân thể hắn.
Rầm rầm rầm, tiếng sấm rền vang cuồn cuộn bên trong cơ thể Tần Ninh.
Ba quyển ngọc giản trong phút chốc bộc phát ra khí thế khủng bố.
Lúc này, tinh khí thần của Tần Ninh tựa như nháy mắt ngưng tụ đến một loại cảnh giới đỉnh phong nào đó.
Nhìn không thấu, nói không nên lời.
Ầm!
Âm thanh nổ vỡ trầm thấp vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ bùng nổ phóng ra.
Trong chớp mắt, áo trắng trên người Tần Ninh phần phật, tóc dài tung bay, khí chất tao nhã đã biến mất không thấy đâu, thay vào đó chính là khí phách giữa đất trời này ngoài ta ra chẳng còn ai khác.
“Cửu Nguyên Đan Điển, ba quyển trước!”
“Tại sao lại có thể ở trong tay Tần Ninh?”
“Các ngươi không nghe thấy sao, hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp!”
“Thế nhưng không phải là Dịch Hàn Ngọc cũng không xác nhận hay sao?”
“Nhưng mà cái kia thực sự là Cửu Nguyên Đan Điển phải không?”
“Chắc là đúng rồi…”
Giờ phút này, mọi người bàn tán xôn xao.
Tần Ninh đứng trước ba vị cường giả, hai tay nắm chặt, hài lòng nói: “Lần dung hợp này, thoải mái hơn rất nhiều so với lần giết chết Kim Cổ Lực lúc trước…”
Vẫy tay một cái, Long Hoàng Thập Tự Kiếm xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Hắn nhìn về phía xa xa, cười ha ha nói: “Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao, ba người các ngươi nhìn cho kỹ, nhìn cho kỹ sư tôn của sư tôn các ngươi khống chế Cửu Nguyên Đan Điển như thế nào, Cửu Nguyên Đan Điển này, không phải dòng dõi của ta, ai có thể chân chính dung hợp được?”
Trong lúc Tần Ninh cười ha ha, trông hắn giống như là thiên thần xuất thế, từng bước bước ra.
Sắc mặt ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương, Thanh Mộc Huyên khẽ thay đổi.
Lúc này, khí tức trong cơ thể Tần Ninh quả thực là cường đại giống như là đại dương mênh mông rộng lớn, mãnh liệt mà vô tận.
“Chém!”
Một lời vừa dứt, pháp thân của Tần Ninh ngưng tụ lại, đầu rồng và đầu phượng đồng thời xuất hiện.
Một kiếm chém ra, lực lượng pháp thân bắt đầu ngưng tụ, một kiếm kia tựa như là xé mở đất trời, chém đứt quá khứ và tương lai, chiếm đoạt tất cả.
Ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên lúc này sao còn dám khinh thường Tần Ninh, ánh sáng vàng kim và mộc ngân bùng nổ, ngưng tụ thành từng tấm lá chắn, ngăn chặn ở phía trước cơ thể.
Ầm…
Mặt đất không ngừng chấn động.
Hư không cũng giống không ngừng vỡ ra.
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, hơi thở khiến cho kẻ khác run sợ tầng tầng lớp lớp phun trào ra.
Một kiếm, chém nát lá chắn.
Đất trời như bị tê liệt, mọi người đều nhao nhao rút lui, không dám tới gần.
Lúc này, cho dù là cảnh giới Chí Cao Đế Tôn có phẩm cấp thấp, một khi tới gần, tám phần là cũng sẽ chết.
Âm thanh keng keng keng không ngừng vang lên.
Thân hình ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên không ngừng lùi về sau.
Từ Đại Đế Tôn tầng một, nhảy lên Chí Cao Đế Tôn đỉnh phong chân chính, đây là Tần Ninh sao?
Đây, chính là Cửu Nguyên Đan Đế sao?
Võ giả bình thường, cho dù là dung hợp ba quyển đan điển, chỉ sợ thân thể của mình cũng không thể nào chịu nổi, nháy mắt nổ tung?
Kẻ này, thực sự khủng bố.
“Lại chém!”
Tần Ninh nhìn về phía ba vị cường giả, vẻ mặt lạnh lùng, chém ra một kiếm, một kiếm khai thiên lập địa, mang theo khí thế mạnh mẽ.
Ầm…
Âm thanh gầm rú kịch liệt vang lên.
Khí thế khiến cho kẻ khác run sợ nháy mắt chồng lên.
“Thánh Vân Không, cứu ta!”
Bên trong ánh hào quang tràn ngập, một tiếng kêu hoảng sợ vang lên.
Xa xa, Thánh Vân Không nghe được lời này thì mắng một câu, sau đó chạy như bay đến.
Keng…
Trong phút chốc, một đại ấn ngăn ông ta lại.
“Nếu như đệ ngăn cản ta, ta sẽ giết chết đệ”.
Thánh Vân Không hờ hững nhìn về phía Thánh Vân Thiên.
“Chết ở trong tay huynh, ta cũng thoả mãn”, thế nhưng lúc này, Thánh Vân Thiên đúng là đang muốn chết.
“Một khi đã như vậy, ta giúp đệ hoàn thành tâm nguyện”.
Thánh Vân Không chém ra một đao, cũng cường đại giống như Tần Ninh, đao phong gào thét, xé rách đất trời, bùng nổ phóng ra.
Mà lúc này, trong lòng ba người Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên vô cùng hoảng sợ.
Chết rồi!
Sắp chết rồi!
Khí thế của Tần Ninh như cắn nuốt hết đất trời, tựa như muốn khiến cho bọn họ hoàn toàn tan rã.
Thánh Vân Không rốt cuộc là đang làm cái gì vậy, vì sao đến bây giờ rồi mà vẫn chưa thấy đến cứu bọn họ?
Tên khốn kiếp này!
“Tiễn các ngươi đi Tây Thiên!”
Đột nhiên, một âm thanh vang lên.
Trong phút chốc, Kim Cổ Trát chỉ nhìn thấy một thanh kiếm lớn từ trên cao chém xuống, nhắm thẳng vào đầu của ông ta, muốn tránh, muốn trốn cũng không được.
“Không!”
Kim Cổ Trát nằm mơ cũng không nghĩ đến, bản thân khổ cực đi đến Thương Mang Vân Giới, đi vào Trung Tam Thiên, hao tốn sức lực bày mưu tính kế, mà kết quả là lại chết dưới một kiếm này.
Nghiệp lớn của Thánh tộc, vẫn chưa hoàn thành! Sao ông ta có thể chết được!
Ầm…
Trong khoảnh khắc, tiếng nổ kịch liệt vang lên, tạo thành một luồng sáng, lan truyền ra xa hơn mười dặm, huỷ diệt tất cả.
Mà ở bên trong kiếm khí, thân hình của Kim Cổ Trát đã bị tan biến, biến mất không thấy đâu.
Thân hình Thanh Mộc Vương và Thanh Mộc Huyên cũng bị hào quang bao phủ, không thấy tung tích.
Ba vị cường giả, thân chết đạo tan!
Đất trời xung quanh yên tĩnh như một loại tử vong.
Đây…
Khiến cho người ta sợ hãi!
Lúc này, Tần Ninh rút kiếm đứng ở giữa không trung, ba phù ấn ngưng tụ xung quanh thân thể, hào quang toả ra bốn phía.
Đúng lúc này, một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc vang lên.
“Cha!”
Sắc mặt Thánh Phi Vũ thay đổi.
Xa xa, trên mặt đất có một cơ thể của con người bị một đao chém thành hai nửa.
Đúng là Thánh Vân Thiên!
Giờ phút này, Thánh Vân Thiên cuối cùng cũng không ngăn cản được Thánh Vân Không, thân chết đạo tan.
Tần Ninh nhìn về phương xa, vẻ mặt bình tĩnh.
“Là chính bản thân đệ muốn chết”.
Thân hình như cây gỗ khô của Thánh Vân Không xuất hiện giữa không trung, lạnh lùng nói.
Chương 2572: Ta chịu được
Thánh Vân Thiên, không nên ngăn cản ông ta, một khi đã như vậy, vậy thì đi chết đi!
Ông ta đã đi lên con đường một đi không trở lại, không thể nào quay đầu lại được nữa.
Giờ phút này, thân thể Thánh Vân Thiên vỡ nát, thể hồn phách hư ảo quanh quẩn trên không trung, rồi dần dần tan vỡ.
Ánh mắt Thánh Vân Thiên nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười chua xót nói: “Năm đó, đại ca nhập ma, ta giết huynh ấy, chuyện đó đã trở thành tâm ma trong lòng ta, hôm nay chết đi, ngược lại được giải thoát rồi…”
“Chẳng qua, ta vẫn muốn được thưởng trà đàm luận đạo lý với tiên sinh, nhưng cuộc đời này đã chẳng còn cơ hội nữa rồi, kiếp sau lại nói tiếp”.
Thánh Vân Thiên có cảm giác được giải thoát, ông ta cung kính khom người nói: “Tiên sinh, xin lỗi”.
Lúc này, thể hồn phách kia dần dần vỡ vụn.
Thấy một màn như vậy, Tần Ninh không nói lời nào.
Đây là sự lựa chọn của Thánh Vân Thiên!
Giờ phút này, ánh mắt Thánh Vân Không nhìn thẳng vào Tần Ninh.
Bán bộ Cực Cảnh!
Tần Ninh nhìn Thánh Vân Không, khẽ nói: “Cần gì phải thế…”
“Ta đã không còn đường lui nữa rồi!”
Thánh Vân Không nói thẳng: “Năm đó, vì để đột phá Cực Cảnh, ta đã tẩu hoả nhập ma, giết chết ba vị đạo tông của Thánh Đạo tông, từ khi đó ta đã không còn đường lui”.
“Vốn dĩ, ta định chết trong tay nhị đệ, cuộc đời này của ta cứ như vậy mà kết thúc, thế nhưng đến thời điểm chết đi, ta lại sợ hãi, thánh tộc Thanh Mộc giúp ta tái tạo lại thân thể, chiêu hồn nhập vào trong cơ thể, ta lần nữa sống lại…”
“Bắt đầu từ khi đó, ta đã không còn đường lui”.
Thánh Vân Không nói đến đây, vẻ mặt bình tĩnh, ông ta đột nhiên quát lên: “Một khi đã như vậy, vậy thì cứ đi đến cuối con đường này đi!”
Tần Ninh nhìn thoáng qua Thánh Vân Không, tiện đà nhìn về phía Thánh Vô Khuyết ở phía xa xa, chậm rãi nói: “Thậm chí không tiếc, hy sinh tính mạng của Thánh Vô Khuyết…”
Thân thể Thánh Vân Không run lên.
“Là ta hại nó!”, âm thanh của Thánh Vân Không khàn khàn, nói: “Nếu như không phải vì ta, nó sẽ không hợp tác với thánh tộc Thanh Mộc, sẽ không ngày càng lún sâu vào trong đó, là ta hại nó”.
“Cuộc đời này ta là cha của nó, mắc nợ nó rất nhiều, kiếp sau ta sẽ làm con của nó, báo đáp nó!”
Giờ phút này, Thánh Vân Không giống như điên rồi, ông ta cười ha ha nói: “Thế nhưng tới bước này rồi, cho dù là ngươi, cũng không thể nào ngăn cản được ta”.
Thánh Vân Không từng bước bước tới, bàn tay nắm chặt, thánh đao Cửu Nguyên Đỉnh nháy mắt bộc phát ra đao mang mãnh liệt.
Một đao, trực tiếp chém về phía Tần Ninh, thân hình ông ta cũng phút chốc tới gần hắn.
Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí phóng ra.
Lúc này, hai người tựa như không phải là Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp, mà giống như hai người bình thường, cuốn vào nhau chém giết.
Thế nhưng, sức mạnh của mỗi một đao, mỗi một kiếm chém ra đều có thể nháy mắt đánh nát ngọn núi lớn cách đó hơn mười dặm, phút chốc nổ ra hố sâu nghìn mét.
Đây là cường giả vô địch chân chính!
Hai bóng người giao chiến, hấp dẫn hàng nghìn, hàng vạn ánh mắt.
Lúc này, Huyền Nguyệt Thượng Nhân, Thanh Dương Hoa đánh với Đà La Khôn, Thánh Vô Khuyết, không phân được thắng bại.
“Thánh Vô Khuyết, chuyện đã đến nước này, ngươi còn không chịu lui về phía sau sao?”, Huyền Nguyệt Thượng Nhân quát: “Nếu như ngươi cứ làm như vậy, Thánh Đạo tông sẽ bị huỷ trong tay ngươi!”
Vẻ mặt Thánh Vô Khuyết ảm đạm, lặng im không nói lời nào.
“Cha ta không có đường lui, ta cũng như vậy”.
Thánh Vô Khuyết khẽ nói: “Hôm nay, cùng lắm là chết!”
Lúc này, ánh mắt Đà La Khôn lạnh lùng, sắc mặt khó coi.
Sáu vị Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp của Ma tộc, Kim Cổ Lực đã chết, Ánh Ảnh Thiên cũng bị giết.
Hiện giờ, Kim Cổ Trát, Thanh Mộc Vương, Thanh Mộc Huyên cũng đã chết.
Duy nhất chỉ còn tên Ám Ảnh Địa đang đối đầu với Dịch Hàn Ngọc, đoán chừng tên kia cũng không có khả năng chiến thắng.
Kế hoạch cực kỳ tốt, tới bây giờ,đã hoàn toàn bị phá huỷ!
Đều là bị huỷ bởi một tay Tần Ninh.
Giờ phút này, trong lòng Đà La Khôn tức giận đến mức tận cùng.
“Đây là do các ngươi ép ta!”
Đà La Khôn vừa dứt lời, khí thế khủng bố nháy mắt bộc phát, chống lại hai người Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa.
Thân thể ông ta bộc phát ra chấn động khủng bố, một luồng sóng máu phóng lên trời cao rồi biến mất bên trong cấm địa…
Tần Ninh và Thánh Vân Không không ngừng đánh đấm, khí thế chấn động bùng nổ.
Hai người đánh nhau chỉ giống như người phàm trần, một kiếm một đao, một chiêu một thức, thế nhưng dần dần, bên ngoài cơ thể hai người xuất hiện từng vết thương do đao, do kiếm để lại, máu tươi nhiễm đỏ cả quần áo bọn họ.
Chỉ là, cho dù là vậy, nhưng không một ai lùi về sau.
Thánh Vân Không ầm ầm rút lui, ông ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh.
“Ba quyển đan điển, tăng cường sức mạnh bản thân, cho dù ngươi có là cảnh giới Đại Đế Tôn, sức nặng mà ngươi phải thừa nhận, hẳn là cũng rất lớn phải không?”, Thánh Vân Không hừ nhẹ nói.
“Đúng vậy!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Dùng ba quyển đan điển tăng cường sức mạnh của bản thân, giống như có hàng ngàn hàng vạn lưỡi đao thời thời khắc khắc đâm vào máu thịt ta, xương cốt ta, hồn phách ta, thế nhưng… ta chịu được”.
Nghe được lời này của Tần Ninh, biểu cảm cảu Thánh Vân Không trở nên vặn vẹo.
Lấy cảnh giới Đại Đế Tôn của Tần Ninh, nếu như cứng rắn tăng lên cảnh giới Chí Cao Đế Tôn, bộc phát ra lực lượng mãnh liệt như thế, không có khả năng không bị phản phệ!
Nhận được cái gì, phải trả một cái giá tương xứng!
Chỉ là lúc này, điều làm cho ông ta hoảng sợ chính là, đau đớn như thế, ở trong mắt Tần Ninh lại giống như không đáng nhắc tới.
Kẻ này, rốt cuộc là đã trải qua cái gì mới rèn giũa được tâm trí khiến cho người ta hoảng sợ như vậy!
Thánh Vân Không lại nói: “Kế hoạch lớn của thánh tộc, ngươi không thể nào ngăn cản được, cho dù ngươi ngăn cản được ở Cửu Nguyên Vực thì ngươi cũng không ngăn cản được ở Thượng Nguyên Thiên Vực, không ngăn cản được ở Cửu Đại Thiên”.
“Lúc trước, ngươi cũng có cảm giác, ngay cả ở Cửu Nguyên Vực, ta cũng không thể nào ngăn cản được, thế nhưng bây giờ, không phải là ta làm được rồi sao?”
Thánh Vân Không không nói lời nào.
Cho đến hiện giờ, nói cái gì cũng đều vô ích.
“Nếu như thế, vậy thì giết ngươi”.
Một lời vừa dứt, Thánh Vân Không vung đao, thanh đao nháy mắt giơ lên rồi chém xuống.
Sắc mặt Tần Ninh không thay đổi, hắn vẫn đứng giữa không trung.
“Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết!”
“Vạn Long Khiếu!”
“Vạn Hoàng Trảm!”
Trong khoảnh khắc, pháp thân của Tần Ninh lại hiện ra.
Một thân rồng dài nghìn trượng uyển chuyển uốn lượn, thân hình như dung nhập vào đất trời.
Một phượng ảnh cao mấy trăm mét, giống như xé nát hư không, xé rách đất trời, hiên ngang sừng sững.
Trong phút chốc, long ảnh như thương, phượng ảnh như kiếm, phá không lao ra, đánh thẳng về phía Thánh Vân Không.
“Nếu như ngươi đã không thể quay đầu lại, vậy thì ta sẽ ép ngươi quay đầu!”
Ầm…
Long ảnh thương, phượng ảnh kiếm phá không lao ra.
Thương ảnh và kiếm ảnh đánh sâu vào trước người Thánh Vân Không, mặc cho Thánh Vân Không chém ra hơn trăm đao, hơn nghìn đao, hơn vạn đao để ngăn cản, nhưng sức mạnh của thương và kiếm vẫn không hề suy giảm.
Phốc…
Trường thương, xuyên qua lồng ngực Thánh Vân Không.
Trường kiếm, đâm vào giữa tim Thánh Vân Không.
Trong chớp mắt, thân hình của Thánh Vân Không đứng giữa trời cao, dừng lại mọi động tác.
Đất trời lâm vào sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Hành động của mọi người đều dừng lại.
Trong cấm địa, đất trời được bao phủ bởi màu máu, cảnh tượng giống như là tận thế buông xuống.
Keng…
Thánh đao Cửu Nguyên Đỉnh phát ra một tiếng vang, rơi xuống mặt đất.
Thánh Vân Không nhìn thương kiếm giao nhau hai bên trái phải của mình, cắt đứt tất cả sự sống của bản thân, ông ta nở nụ cười chua xót, rồi phun ra một ngụm máu tươi.
“Phụ thân!”
Lúc này, vẻ mặt của Thánh Vô Khuyết đầy hoảng sợ, thân hình chợt lao đến trước mặt Thánh Vân Không.
“Phụ thân…”
Nhìn thấy thương và kiếm trước ngực phụ thân, sự sống dần dần biến mất, Thánh Vô Khuyết hoảng hốt.
“Vô Khuyết…”
Thánh Vân Không cầm tay Thánh Vô Khuyết, chua xót nói: “Vi phụ thực sự xin lỗi con, nếu như không phải vì vi phụ, bây giờ con vẫn là tông chủ Thánh Đạo tông như trước, vạn người kính trọng, vì vi phụ, con đã hy sinh rất nhiều, là vi phụ có lỗi với con…”
Chương 2573: Hứa Thất Dạ
Thánh Vô Khuyết nắm chặt bàn tay Thánh Vân Không, cúi đầu nói: “Phụ thân, đừng nói nữa, là do chính con lựa chọn”.
Hai mắt Thánh Vân Không dần dần trở nên trống rỗng, nói: “Là do suy nghĩ cá nhân của ta, hại con…”
Dần dần, trong mắt Thánh Vân Không ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Là do ta sai, có thể tha cho Vô Khuyết một mạng không?”
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung, cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, hắn khẽ lắc đầu.
“Gốc rễ là ở ngươi, nhưng Thánh Vô Khuyết… cũng sai”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Lỗi lầm của hắn ta, hắn ta phải trả bằng một cái giá lớn”.
Thánh Vân Không mỉm cười chua xót, hơi thở trở nên tán loạn, cuối cùng biến mất giữa đất trời.
“Phụ thân!”
Giờ phút này, sắc mặt Thánh Vô Khuyết hoàn toàn cứng lại.
Hắn ta không sợ chết!
Thế nhưng so với việc hắn ta chết đi, hắn ta càng sợ hãi việc phụ thân mình chết hơn.
Vì để phụ thân được sống sót, hắn ta đã hợp tác với Ma tộc, từng bước đi lên con đường không thể nào thoát thân được.
Chỉ là đến ngày hôm nay, phụ thân vẫn phải chết.
Thánh Vô Khuyết chậm rãi đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Nếu muốn giết, thì giết đi”.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Thánh Vô Khuyết, trong mắt càng nhiều hơn sự than thở.
“Nếu như ngươi muốn chết, ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện”.
Cho dù Thánh Vô Khuyết là vì phụ thân của mình, thế nhưng… vì người phụ thân này, hắn ta lại không thèm để ý đến cả Thánh Đạo tông, cả Cửu Nguyên Vực hay sao?
Hợp tác với Ma tộc, trong mắt Tần Ninh, đây là điều không thể tha thứ.
Một đường đi tới đây, ý nghĩ ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.
Một kiếm chém ra, sóng khí ngập trời, kiếm khí giống như muốn nuốt hết thân thể của Thánh Vô Khuyết.
Ầm…
Đất trời chấn động, hư không run rẩy.
“Tình phụ tử sâu đậm như vậy mà ngươi cũng có thể ra tay độc ác được sao? Tần Ninh, như vậy không khỏi quá nhẫn tâm rồi?”, đúng lúc này, một âm thanh thản nhiên vang lên.
Nghe được giọng nói này, Tần Ninh nhíu mày.
Lúc này, Đà La Khôn vô cùng vui mừng, quát: “Hứa Thất Dạ, vì sao bây giờ ngươi mới đến?”
Lời nói mang theo sự bất mãn, mang theo sự phẫn nộ, nhưng còn mang theo cả sự kính sợ.
Hư không khẽ run lên, ánh kiếm tán loạn, mọi người đều nhìn thấy một người bước ra từ trong hư không, quần trắng áo trắng như tuyết nguyệt, đôi mắt như chứa hàng nghìn hàng vạn ánh sao.
Đó là một người thanh niên, đứng giữa trời cao như ánh sao hạ phàm, trông có vẻ không tầm thường.
Lúc này, khi nhìn thấy thanh niên xuất hiện, hô hấp của mọi người xung quanh đều ngừng lại một chút.
Kẻ này là ai?
Chưa bao giờ gặp qua!
Hứa Thất Dạ? Là nhân vật phương nào?
Vốn tưởng rằng đám người Thánh Vân Không, Kim Cổ Trát đã chết, chỉ còn Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết, có Tần Ninh ở đây, những người này chắc chắn cũng phải chết.
Thế nhưng không ngờ tới…
Lại xuất hiện thêm một người, một nhân vật sâu không lường được.
Lúc này, Hứa Thất Dạ đứng ở trước người Thánh Vô Khuyết, vẻ mặt lạnh nhạt, chậm rãi nói: “Việc đã đến nước này, ngươi đã không còn đường lui, vậy thì cứ tiến thẳng không lùi bước”.
Thánh Vô Khuyết liếc mắt nhìn Hứa Thất Dạ một cái, ngậm miệng không nói gì.
Hứa Thất Dạ cũng không để ý đến Thánh Vô Khuyết, hắn ta nhìn về phía trước, ánh mắt chiếu thẳng vào Tần Ninh.
“Quả thực là không tầm thường!”
Hứa Thất Dạ cười nhạt nói: “Thế nhưng, thời đại đã thay đổi, Tần Ninh, ngươi biết chứ?”
Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười nói: “Cho dù là thời đại đã thay đổi, nhưng thời đại mà có ta tồn tại thì ta vẫn là ngôi sao chói mắt nhất!”
“Vậy thì…”
Sắc mặt Hứa Thất Dạ không đổi, trông có vẻ vẫn hiền hoà như trước, hắn ta cười nhạt nói: “Một khi đã như vậy, ta nghĩ tiếp theo đây, ngươi có thể suy nghĩ kỹ đường về của mình”.
Bàn tay Hứa Thất Dạ nhẹ nhàng nắm chặt, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, cười nói: “Nếu như ta muốn giết chết ngươi, ngươi có thể trốn thoát sao?”
Hứa Thất Dạ vừa dứt lời đã nắm chặt bàn tay, trường kiếm trong tay chợt loé lên ánh hào quang, rồi lập tức hoá thành hàng vạn ánh sao, phóng thẳng về phía Tần Ninh.
Khí thế khủng bố bùng nổ, khiến cho kẻ khác run sợ, khiến cho lòng người hoảng sợ.
Ngàn vạn ánh sao giống như là một tấm màn trời từ trên trời giáng xuống, chớp mắt nuốt hết ánh sáng xung quanh thân thể Tần Ninh.
Ầm ầm ầm…
Đột nhiên, tiếng gầm rú vang lên, xung quanh Tần Ninh, mặt đất hoàn toàn bị nổ nát, mặt đất lún xuống, khí tức khủng bố bùng nổ bộc phát.
Mà lúc này, nhóm Chí Cao Đế Tôn Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa thấy một màn như vậy thì vẻ mặt tràn đầy kinh hãi.
“Cường giả Cực Cảnh!”
Phất tay một cái, long trời lở đất, cũng không có pháp thân dao động, đây là do pháp thân đã hoàn toàn dung hợp với cơ thể, đó chính là cường giả Cực Cảnh.
Cực!
Là cực hạn!
Võ giả cửu cảnh Chí Tôn, pháp thân dần dần trở nên viên mãn, đến cuối cùng sẽ dung hợp lại thành một thể với cơ thể, sau khi dung hợp đến mức cực hạn, pháp thân và thân thể là một, mà sức mạnh của pháp thân, thân thể cũng có thể thi triển ra được.
Bởi vậy, cửu cảnh Chí Tôn là quá trình theo đuổi cực hạn, còn Cực Cảnh, là sau khi cửu cảnh Chí Tôn hoàn toàn viên mãn.
Hứa Thất Dạ, người thanh niên này, là cường giả Cực Cảnh!
Lúc này, Huyền Nguyệt Thượng Nhân nhìn về phía Hứa Thất Dạ, trầm giọng nói: “Các hạ là người phương nào?”
“Đà La Khôn, Thánh Vô Khuyết liên hợp với Ma tộc Thanh Mộc, Ma tộc Ám Nguyệt, Ma tộc Kim Nguyệt, ý đồ muốn thâu tóm Cửu Nguyên Vực, nếu như bị các vị ở Thượng Nguyên Thiên Vực biết được, hẳn là cũng sẽ tiêu diệt bọn họ”.
Hứa Thất Dạ nghe được lời này thì mỉm cười nói: “Cho nên… không thể để cho những người đó biết”.
Lời này vừa nói ra, Huyền Nguyệt Thượng Nhân sửng sốt.
“Cho nên, các ngươi đều phải chết, người của Thượng Nguyên Thiên sẽ không biết, Cửu Nguyên Vực vẫn sẽ là Cửu Nguyên Vực”.
Giờ phút này, Đà La Khôn cười lạnh.
Hứa Thất Dạ là ai, ông ta cũng không biết, nhưng có thể xác định được một chuyện, người này chắc chắn là đến từ Thượng Nguyên Thiên Vực.
Cường giả Cực Cảnh cường đại như thế, cho dù hôm nay xuất hiện nhiều biến hoá, kết quả cũng sẽ không có gì ngoài ý muốn.
Tần Ninh chắc chắn sẽ phải chết!
Lúc này, âm thanh ầm ầm biến mất, tại vị trí của Tần Ninh, hàng vạn hàng nghìn ánh sao dần dần tán loạn, thân hình hắn xuất hiện.
Tóc dài hỗn loạn, khuôn mặt tuấn tú mang theo chút tái nhợt, quần áo trên người cũng bị hư hỏng, khí tức trên cơ thể dường như là xuất hiện dao động cực lớn.
“Linh giả Cực Cảnh!”
Tần Ninh nhìn về phía Hứa Thất Dạ, chậm rãi nói: “Tuổi còn trẻ mà đã đạt được tới trình độ này, hơn nữa, cực đạo võ quyết mà ngươi thi triển lại còn là Vạn Tinh Linh Giả Quyết, hẳn là ngươi đến từ nhà họ Nguyên ở Thượng Nguyên Thiên Vực phải không?”
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt vốn dĩ tự tin, lạnh nhạt của hắn ta xuất hiện biểu cảm kinh ngạc.
“Như thế nào? Không nguỵ biện một chút sao?”, Tần Ninh lại nói: “Vạn Tinh Linh Giả Quyết, tuy rằng chỉ có nhà họ Nguyên có, nhưng người ngoài cũng có thể tu hành được, ngươi không giải thích cho bản thân mình một chút sao?”
“Không có gì để giải thích cả, nếu như ngươi đã biết thì cũng chẳng sao cả, dù sao thì hôm nay, tất cả các ngươi đều phải chết ở đây”.
Tần Ninh cười ha ha.
“Ngươi cười cái gì?”
“Ta cười ngươi thiếu hiểu biết!”
Tần Ninh từng bước bước tới, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Người của nhà họ Nguyên, lại dám âm thầm giúp đỡ Ma tộc? Ta đây ngược lại phải hỏi cho rõ một chút”.
“Giết ta?”
“Ngươi cứ thử xem!”
Một lời vừa dứt, Tần Ninh bước ra, hào quang bên ngoài cơ thể ngưng tụ lại.
Ba quyển đan điển, ngưng tụ xung quanh thân thể.
Ầm…
Mà lúc này, ở phương xa, một âm thanh chấn động đất trời đột nhiên vang lên.
Hai người Dịch Hàn Ngọc và Ám Ảnh Địa vẫn không ngừng giao chiến.
Tiếng gầm rú kia đúng là đến từ vị trí của hai vị Chí Cao Đế Tôn tầng mười giao chiến…
Chương 2574: Người nhà họ Nguyên
Bỗng nhiên, mọi người chỉ nhìn thấy mây đen đầy trời dần dần trở nên tán loạn.
Từ trong đám mây đen, một bóng người chậm rãi bước ra.
Quần xanh áo xanh, tóc dài bay lượn theo chiều gió, dáng người thon dài, trong tay là một chiếc đỉnh nhỏ lơ lửng.
Kia chính là Dịch Hàn Ngọc.
Lúc này, sát khí quanh thân Dịch Hàn Ngọc dần dần tiêu tan, hắn ta nhìn về phía đám người Tần Ninh, khẽ nhíu mày.
Giờ phút này, vẻ mặt mọi người đều lạnh lùng.
Rõ ràng, người chết là Ám Ảnh Địa.
Vị đại đệ tử của Trần Nhất Mặc, đồ tôn của Cửu Nguyên Đan Đế này có cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tầng mười, thực lực… thật sự rất mạnh.
Giống như Đà La Khôn được vinh danh là Chí Cao Đế Tôn đứng đầu Cửu Nguyên Vực, cường giả đứng thứ nhất, thế nhưng khi toàn lực giao chiến với Huyền Nguyệt Thượng Nhân và Thanh Dương Hoa, vẫn không thể nào giết chết được bọn họ.
Mà Dịch Hàn Ngọc, lại có thể giết chết được Ám Ảnh Địa.
Phần thực lực này, làm cho người ta kinh hãi!
Ánh mắt Đà La Khôn và Thánh Vô Khuyết đều dừng lại trên người Dịch Hàn Ngọc.
“Không nghĩ tới, ngươi lại che giấu sâu như vậy…”
Đà La Khôn lạnh lùng nói.
Dịch Hàn Ngọc cũng không để ý đến ông ta, hắn ta cầm tiểu đỉnh trong tay, nhìn Tần Ninh rồi lại nhìn Hứa Thất Dạ.
“Ngươi thực sự có thể xác định, hắn ta là người của nhà họ Nguyên sao? Nhà họ Nguyên tại Thượng Nguyên Thiên Vực?”
Dịch Hàn Ngọc dò hỏi.
Tần Ninh chậm rãi gật đầu.
Giờ phút này, thực tế là rất nhiều người vẫn không biết, nhà họ Nguyên này, rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Dịch Hàn Ngọc lập tức nói: “Nhà họ Nguyên trong Thượng Nguyên Thiên Vực chính là thế lực đứng đầu thất đại thiên vương, có rất nhiều cường giả Cực Cảnh, bọn họ vẫn còn có tâm tư như thế với Cửu Nguyên Vực sao?”
“Hoặc là nói, đây chỉ là tâm tư của một vài người trong nhà họ Nguyên các ngươi?”
Lời này, là nói với Hứa Thất Dạ.
“Ngươi cũng xứng để hỏi sao?”
Hứa Thất Dạ lạnh lùng nhìn về phía Dịch Hàn Ngọc, sau đó lập tức ra tay, đánh về phía Tần Ninh.
Sắc mặt Tần Ninh trầm xuống, pháp thân Long Hoàng Bất Diệt ngưng tụ, bàn tay hắn giống như móng rồng, móng phượng, nháy mắt nắm chặt, một tiếng ầm vang lên, hai móng vuốt đâm thẳng về phía Hứa Thất Dạ.
Thế nhưng ngay sau đó, Tần Ninh cũng thay đổi sắc mặt.
“Dịch Hàn Ngọc, lui!”
Trong lúc lời nói vang lên.
Ầm…
Hư không phút chốc bị xé rách, một vầng sáng giống như tia chớp giữa bầu trời đêm, xé mở bầu trời.
Phập một tiếng, xâm nhập vào trái tim mỗi người.
Trước người Dịch Hàn Ngọc, hư không đột nhiên bị xé rách, một lưỡi dao sắc bén nháy mắt đánh vào người hắn ta.
Ầm ầm ầm!
Đất trời rung động.
Thân hình Dịch Hàn Ngọc rơi bịch lên mặt đất, không rõ sống chết.
Mà lúc này, Tần Ninh đang bị Hứa Thất Dạ ngăn lại, vẻ mặt lạnh lùng, u ám.
“Cửu Hoàng Tinh Thần Quyết!”
Dứt lời, hư không run rẩy, một con voi ma mút thời hồng hoang thân cao nghìn trượng lập tức xuất hiện, một chân đạp xuống, giống như là bàn chân của voi ma mút từ trong sông sao chín ngày giáng xuống..
Hứa Thất Dạ nhìn sông sao chín ngày cuồn cuộn dâng trào, chân lớn của voi ma mút đạp xuống, sắc mặt hắn ta bỗng chốc trầm xuống, hai tay để ở phía trước, ngưng tụ ra một vòng tròn, trong vòng tròn phút chốc được buộc quanh ngàn vạn văn ấn, tản ra ánh sáng rực rỡ như ngọc, trực tiếp chống đỡ đòn đánh.
Voi ma mút đạp xuống.
Nhất thời, trên đỉnh của vòng tròn phát ra tiếng động đinh tai nhức óc, sắc mặt Hứa Thất Dạ trắng bệch, thân hình rút lui, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này, thân hình Tần Ninh chợt loé, rồi xuất hiện trên mặt đất.
Từ trong tầng tầng lớp lớp đất cát, đào ra được thân thể của Dịch Hàn Ngọc.
Bàn tay Tần Ninh khẽ niết, một viên huyết đan lập tức xuất hiện, hắn đút nó cho Dịch Hàn Ngọc uống.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng cởi quần áo của Dịch Hàn Ngọc ra, chỉ thấy trên ngực có một vết thương, từ phía bên trái của cổ lan tận xuống dưới bụng trái, kiếm khí mãnh liệt đang không ngừng phá huỷ sự sống.
Một kiếm này phá nát hư không, nếu không phải Dịch Hàn Ngọc nghe được lời nói của Tần Ninh, phản ứng nhanh, thì một kiếm này đủ để giết chết hắn ta.
Mà lúc này, thân hình của Hứa Thất Dạ rút lui, sắc mặt tái nhợt, hắn ta vội vàng uống một viên đan dược, ổn định lại khí huyết đang có khuynh hướng điên cuồng trong cơ thể.
Ở bên này, một bóng người mặc áo trắng chậm rãi đi ra, cười nhạt nói: “Người ta chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, ngươi không cẩn thận thì sẽ chết đấy”.
Thanh niên áo trắng có khuôn mặt tuấn tú phi phàm, khi đứng cùng một chỗ với Hứa Thất Dạ đều toả ra khí chất đẹp trai ngút trời.
Nghe được lời này, Hứa Thất Dạ hừ một tiếng rồi nói: “Chuyện gì xảy ra? Dịch Hàn Ngọc lại không chết…”
Thanh niên áo trắng bất đắc dĩ giang tay nói: “Ngươi cũng nghe thấy rồi đó, là Tần Ninh nhắc nhở hắn ta, ta cũng không có biện pháp”.
Lúc này, hai người đứng sóng vai nhau, giống như là đang nói chuyện phiếm bình thường, không hề có cảm giác căng thẳng khi chém giết trên chiến trường.
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn qua, nhíu mày.
“Lý Vân Tiêu!”
Nhìn thấy thanh niên áo trắng kia, Tần Ninh có chút kinh ngạc.
Thanh niên áo trắng nhìn về phía Tần Ninh, mỉm cười nói: “Là ta”.
“Thế nhưng, tên thật của ta là Lý Văn Hiện!”
Lý Văn Hiện!
Tần Ninh nhìn về phía người kia.
Đệ tử Lý Vân Tiêu của Thánh Đạo tông!
Là cái người thanh niên mà hắn và Thời Thanh Trúc cứu được trên đường đến Thánh Đạo tông.
Ban đầu, khi ở Thánh Đạo tông, Tần Ninh vẫn cảm thấy người này có gì đó không đúng, hắn bảo Thánh Phi Vũ đi điều tra, nhưng mà cũng không thấy có gì không ổn.
Thế nhưng, vào thời điểm đó, sao kẻ này lại có thể nghĩ đến việc ẩn nấp bên cạnh mình?
Hơn nữa, Tần Ninh cũng không thấy hắn ta làm ra chuyện gì!
Lý Văn Hiện khẽ cười nói: “Đừng căng thẳng, ta chỉ là muốn đến Thánh Đạo tông nhìn một chút thôi, vừa vặn lại đụng phải ngươi, kết quả là đi theo ngươi luôn, lúc ấy, ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, càng không nhĩ tới, ngươi lại là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp”.
Tần Ninh không nói gì, lúc này, hắn đặt ngón tay lên mạch đập của Dịch Hàn Ngọc.
Cơ thể Dịch Hàn Ngọc bị sức mạnh của thanh kiếm kia làm cho bị thương hồn phách và khí huyết, bây giờ, vết thương đã dừng lan rộng.
Cường giả Cực Cảnh, một kích toàn lực, Chí Cao Đế Tôn cũng không ngăn cản được.
Cũng may, hắn cho Dịch Hàn Ngọc uống huyết đan, đó chính là huyết đan do Ám Ảnh Địa sau khi chết biến thành, tác dụng của huyết đan giúp tăng lên thực lực, tĩnh dưỡng vết thương, đều có công dụng thần kỳ.
Lúc này, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao cũng đi đến bên cạnh Tần Ninh.
“Đại sư huynh…”
Nhìn thấy sắc mặt Dịch Hàn Ngọc trắng bệch, vết thương ở ngực làm cho người ta sợ hãi, vẻ mặt Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao tràn đầy đau đớn.
Những năm gần đây, ba người bọn họ giống như là những đứa trẻ không có cha, tình cảm vẫn luôn vô cùng tốt.
“Không chết được”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Chăm sóc tốt cho hắn ta”.
“Vâng…”
Lúc này, Tần Ninh bước ra, áo trắng lộn xộn, dáng vẻ trông có chút mệt mỏi, nhưng vẫn mang theo vài phần lạnh lùng.
“Hứa Thất Dạ”.
“Lý Văn Hiện”.
Tần Ninh khẽ nói: “Ta nhớ kỹ các ngươi…”
Khi Tần Ninh nói xong, hai người nhìn nhau, cũng không quá để ý.
Tần Ninh là Đại Đế Tôn tầng một, dùng ba quyển Cửu Nguyên Đan Điển để bộc phát ra sức mạnh của Chí Cao Đế Tôn đỉnh cấp, lại có võ quyết pháp thân khủng bố, võ quyết thần bí bùng nổ, thế nhưng hai người bọn họ chính là cường giả Cực Cảnh!
Lực bộc phát của Tần Ninh, đã đến cực hạn!
Theo lời nói của Tần Ninh, phía xa xa, một bóng người chậm rãi đi đến.
Dáng người tao nhã như chim sơn ca, váy dài thướt qua, lộ ra dáng vẻ cao quý.
Là một cô gái.
Nàng ta chậm rãi dừng lại bên cạnh hai người, sau đó nhìn quanh bốn phía, bất mãn nói: “Tại sao lại thành ra như vậy?”
Chương 2575: Ngươi muốn mở ra Diêm Môn
Sáu vị Chí Cao Đế Tôn của Ma tộc, tất cả đều bị giết chết.
Chuyện này hoàn toàn không đồng nhất với kế hoạch!
Lý Văn Hiện bất đắc dĩ nói: “Không nghĩ tới lại xuất hiện một người là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, phát sinh chuyện ngoài ý muốn, chúng ta cũng không ngờ tới!”
Nghe được lời này, cô gái nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc, nói: “Ngươi chắc chắn?”
“Gần như là chắc chắn”.
Cô gái lại nói: “Nếu thực sự là như vậy… thì bắt lại”.
Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều kinh ngạc.
Cửu Nguyên Đan Đế!
Hơn bốn vạn năm trước, là Đan Đế làm chấn động cả Trung Tam Thiên, một nhân vật tuyệt thế.
Chỉ cần là người nghe được tên tuổi của người kia, đều mang vẻ mặt hoảng sợ, kinh hãi.
Thế nhưng ba người này, căn bản là không chút sợ hãi.
Ngay sau đó, nàng ta dường như là nghĩ đến cái gì đó, nói: “Không thể bắt, không thể để người kia sống sót, nếu như tin tức Cửu Nguyên Đan Đế xuất hiện truyền ra ngoài, hẳn là sẽ có phiền toái lớn, giết đi!”
“Mạc Ngọc Châu, ngươi nói thật thoải mái, hắn chính là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, cho dù bây giờ chỉ là Đại Đế Tôn, nhưng ngươi xem… ngay cả Chí Cao Đế Tôn hắn cũng có thể tuỳ ý tàn sát!”
Cô gái nghe vậy thì đôi mày thanh tú nhíu lại, nói: “Vậy mấy người các ngươi là cảnh giới Chí Cao Đế Tôn sao?”
Hai người sửng sốt.
“Thân là linh giả Cực Cảnh, lại còn sợ một tên Đại Đế Tôn sao? Cho dù hắn có thể bộc phát ra thực lực của võ giả Chí Cao Đế Tôn thì có khả năng làm được gì?”
“Đừng nhiều lời nữa, giết hắn đi, ta muốn rời khỏi nơi này”.
Lý Văn Hiện và Hứa Thất Dạ nghe vậy thì không thể làm gì khác.
Rõ ràng, trong ba người, cô gái này là kẻ cầm đầu.
Thế nhưng ba người này vì sao lại xuất hiện ở đây, ai cũng không biết.
Dường như là do Đà La Khôn gọi đến, nhưng mà Đà La Khôn lại không thể sai sử ba người kia, ngược lại, ba người kia không thèm để Đà La Khôn vào trong mắt.
“Giọng điệu cũng thật lớn!”
Tần Ninh nhìn về phía ba người, hờ hững nói: “Đã từ rất lâu rồi không có người nào dám ở trước mặt ta làm loạn như thế”.
Mạc Ngọc Châu nghe được lời này thì cũng nói thẳng: “Bớt ở đây giả thần giả quỷ đi”.
“Cho dù ngươi có là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển thế thì bây giờ, ngươi cũng chỉ có cảnh giới Đại Đế Tôn, ta thật sự không biết có cái gì đáng sợ chứ?”
“Cho dù là sử dụng ba quyển Cửu Nguyên Đan Điển, mạnh mẽ tăng lên cấp bậc Chí Cao Đế Tôn, thế nhưng cũng chỉ là Chí Cao Đế Tôn mà thôi”.
Tần Ninh lạnh lùng nhìn Mạc Ngọc Châu, hờ hững nói: “Chẳng qua chỉ là linh giả bước vào Cực Cảnh mà thôi, ngược lại, giọng điệu cũng không nhỏ”.
Lời này vào tai mọi người lại càng thêm ngông cuồng.
Cường giả Cực Cảnh, vượt qua cả Chí Cao Đế Tôn, trong Cửu Nguyên Vực, không có một ai.
Đó là cường giả siêu cấp giống như thần linh.
“Giết!”
Lúc này, Mạc Ngọc Châu cũng lười nói nhiều.
Một lời vừa dứt, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ ở bên cạnh đã một trái một phải tiến lên phía trước.
“Con bài chưa lật của ngươi, cũng chỉ có những thứ này mà thôi”.
Lý Văn Hiện cười nói: “Tinh Thần Võ quyết khủng bố kia, không giết được ba người chúng ta”.
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh nhìn ba người đùng đùng sát khí, hờ hững nói: “Vậy còn cái này thì sao!”
Từng bước tiến lên.
Trong âm thanh ầm ầm, giữa đất trời, khí huyết vô tận quay cuồng phóng ra.
Huyết Chú Cấm Thiên Trận!
Lực lượng khí huyết cuồng bạo, chấn động bộc phát, khí huyết cường đại cuồn cuộn mà đến, khiến cho đất trời chao đảo, rít gào vô tận.
Dây xích máu, với số lượng hàng vạn từ mặt đất chui lên.
Khí thế khủng bố như muốn cắn nuốt hết Tam Tử Vong Uyên.
Lúc này, Tần Ninh bước đến, trong chớp mắt, dây xích máu phóng tới đám người ở phía xa xôi, rồi lại đến gần ba đỉnh núi lớn.
Trên đỉnh của ba ngọn núi lớn.
Mộ Bất Tử!
Thiên Thần Miếu!
Ám Thiên Nhân!
Giờ phút này, quan tài mộ Bất Từ dài trăm trượng, cao hơn mười trượng kia run rẩy, giống như có vô số ác ma sắp sửa lao ra từ trong mộ.
Mà trong Thiên Thần Miếu, lại có một luồng sáng chiếu lên tận trời, so với luồng sáng mà Kim Cổ Trát ngưng tụ ra còn mãnh liệt hơn gấp mấy chục, mấy trăm lần, phóng thẳng lên cao.
Mà thân hình của pho tượng cao trăm trượng kia cũng không ngừng run rẩy, toả ra khí tức khiến cho kẻ khác run sợ.
“Ngươi muốn mở ra Diêm Môn!”
Lúc này, sắc mặt Mạc Ngọc Châu thay đổi.
“Năm đó, ta có thể phong ấn nơi này, bây giờ ta cũng có thể mở ra!”
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn ba người, lạnh nhạt nói: “Mà ba người các ngươi, cứ vĩnh viễn ngủ say ở nơi này đi!”
Nói xong, hào quang đầy trời ầm ầm nổ vỡ.
Lúc này, quan tài nhanh chóng lao đến, dừng lại bên người Tần Ninh.
Thiên Thần Miếu cũng hoá thành một luồng sáng, xuất hiện bên cạnh Tần Ninh.
Mà Ám Thiên Nhân với thân hình trăm mét kia cũng đứng ở trên đầu Tần Ninh, cả người được bao quanh bởi bộ giáp đen u ám, trông vô cùng khủng bố.
“Chỉ là ba linh giả Cực Đạo, vậy mà dám nói lời ngông cuồng, không coi ai ra gì?”
“Cho dù ta là Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp, cho dù chỉ là Đại Đế Tôn, thế nhưng uy nghiêm của Đan Đế, há lại để cho ba người các ngươi khinh thường?”
Lúc này, thân hình Mạc Ngọc Châu, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ khẽ run rẩy.
Kẻ này, điên rồi phải không!
Tần Ninh lại nói: “Năm đó, ở Tam Tử Địa của Cửu Nguyên Vực này, vì để ngắt hái thảo dược, ta đã ra ra vào vào nơi này không dưới vạn lần, nơi này, các ngươi có thể quen thuộc hơn ta sao?”
Ầm…
Tần Ninh bấm tay, người khổng lồ cao trăm mét kia từng bước tiến lên, dùng một tay bắt lấy cả ba người.
Ba người chật vật trốn tránh.
Hư không bị người khổng lồ bắt được, nháy mắt vỡ tan.
Hơi thở khủng bố tràn ngập trái tim mỗi người.
Lúc này, Tần Ninh ngạo nghễ đứng đó.
Ba người kia bị người khổng lồ đuổi theo.
Tần Ninh hờ hững nói: “Mộ Bất Tử mai táng một vị tôn giả Cực Đạo, Thiên Thần Miếu là nơi mà một vị tôn giả Cực Đạo ở, còn Ám Thiên Nhân… là do một vị tôn giả Cực Đạo sau khi nhập ma biến thành”.
“Ba linh giả Cực Đạo các ngươi, đứng trước mặt tôn giả Cực Đạo thì tính là cái thá gì?”
Tần Ninh quát lớn: “Chưa tìm được đồ nhi của ta, đã rất phiền phức rồi, bây giờ lại còn muốn giết đồ tôn của ta, không giết các ngươi, các ngươi thực sự cho rằng ta là tượng đất phải không?”
Rầm rầm rầm…
Thân hình cao lớn của Ám Thiên Nhân không ngừng đuổi theo ba bóng người, cả đất trời không ngừng chấn động.
Vô số người thấy một màn như vậy đã sớm quỳ hai gối xuống mặt đất, cơ thể không ngừng run rẩy.
Trong khoảnh khắc khi Ám Thiên Nhân xuất hiện, khí thế khủng bố tựa như sắp nuốt sống bọn họ, Ma tộc cũng vậy mà nhân loại cũng thế, lúc này, không thể không thừa nhận khí thế áp đảo ngàn dặm.
Ở đây, cũng chỉ có nhóm võ giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn là có thể miễn cưỡng đứng vững.
Tam Tử Địa!
Tam Tử Vong Uyên!
Tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay, nhất định sẽ được ghi vào sử sách.
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa quan tài và Thần Miếu, hắn nhìn ba người bị Ám Thiên Nhân đuổi bắt, vẻ mặt lạnh lùng, âm thanh lạnh lẽo vang lên, hắn chậm rãi nói: “Nếu như còn không xuất hiện, ta sẽ giết chết ba người này…”
“Ba người này tuổi còn trẻ, đã bước vào cảnh giới Cực Đạo, hẳn là các ngươi đã hao tổn rất nhiều tâm tư để bồi dưỡng phải không? Cứ như vậy nhìn bọn họ chết ở chỗ này sao?”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngạc nhiên.
Lời này, là đang nói với ai?
Vẫn còn có người chưa ra mặt sao?
Theo lời nói của Tần Ninh, bốn phía vẫn im lặng như trước.
Chỉ có Mạc Ngọc Châu, Lý Văn Hiện, Hứa Thất Dạ bị Ám Thiên Nhân đuổi bắt…
“Một khi đã như thế, vậy thì ta cũng không khách khí”.
Nói xong, bàn tay Tần Ninh nắm chặt, Ám Thiên Nhân giống như bị Tần Ninh khống chế, tốc độ lập tức nhanh hơn, một bàn tay chụp về phía Hứa Thất Dạ có khoảng cách gần nhất.
“Haiz…”
Lúc này, trong hư không đột nhiên vang lên tiếng thở dài.
Bình luận facebook