• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (1 Viewer)

  • Chương 696-700

Chương 696: Trở lại Cửu U

“Cơ thể con người là một bảo tàng khổng lồ!”

“Mà bảo tàng này muốn mở ra thì độ khó chồng chất, đây cũng chính là con đường tấn thăng cảnh giới của võ giả!”

Tần Ninh nghiêm túc nói, Diệp Viên Viên cũng vểnh tai lắng nghe.

Ho khan một cái, Tần Ninh tiếp tục nói: “Còn về nữ võ giả thì nhiều hơn nam võ giả một tầng, đó chính là bế thể!”

“Mở ra bế thể, chính là mở ra giới hạn cực đại”.

“Cô thân là hỗn độn thể, bế thể mở rồi, cô sẽ tiến bộ thực lực một cách nhanh chóng hơn”.

“Hả?”

Vân Sương Nhi ngây ra.

Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên, cũng cười nói: “Hoàng thể của Viên Viên cũng vậy đó, sau khi đạt đến cảnh giới Hóa Thần cũng có thể đủ đề thăng trở thành Đế thể!”

Đế thể!

Vẻ mặt Diệp Viên Viên xúc động.

“Vậy bế thể là cái gì, làm thế nào mở ra được?”

Vân Sương Nhi vội vàng hỏi.

Tần Ninh đề thăng quá nhanh, hai người các cô cũng có áp lực.

Quan trọng nhất là Tần Ninh cơ thể bình thường, nhưng các cô lại có thể chất đặc biệt.

Cảnh giới Tần Ninh đề thăng đủ nhanh để vượt qua hai người các cô, vậy các cô còn có gì đáng giá?

Thật ra cho dù là hiện tại, cảnh giới của Tần Ninh thấp hơn các cô, nhưng thực lực thi triển ra thì mãi mãi vượt qua các cô.

Đó là điều khiển chuẩn xác sức mạnh.

Không phải cứ đắm chìm vào võ đạo ngàn năm vạn năm là có thể làm được một bước này như Tần Ninh.

Nhưng Tần Ninh lại làm được.

Đây chính là thiên phú!

Mà các cô muốn mãi trở nên mạnh mẽ, trở nên càng mạnh, vậy thì phải thể hiện ra giá trị của bản thân.

Lúc này Tần Ninh bật cười.

“Cái gọi là mở bế thể thật ra rất đơn giản!”

Tần Ninh nhìn hai cô, ho nhẹ môt tiếng rồi tiếp tục nói: “Hai người các cô thay phiên hầu hạ bản công tử, con đường thị tẩm mở ra, bế thể cũng sẽ mở ra!”

“Đến lúc đó đảm bảo cảnh giới của các cô sẽ đề thăng nhanh chóng!”

“Lưu manh!”

“Vô liêm sỉ!”

Hai cô gái đồng thời khẽ đỏ mặt.

Tần Ninh bây giờ là hình tượng ngày càng không kiêng kị bản thân.

Nói ra mấy lời này, không che giấu cái gì.

Còn tưởng rằng Tần Ninh thật sự là có phương pháp gì thần bí, hóa ra chỉ là trêu ghẹo hai người các cô.

Hai cô gái tức giận thở phì phò rời đi, Tần Ninh lúc này hết lời để nói: “Lời ta nói là thật mà…”

“Aiz, tuổi dậy thì phải thị tẩm nhiều hơn chút, cũng cho công tử giải quyết tâm tình cô đơn lạnh lẽo…”



Mấy ngày liền phi cầm hướng về phía tây, bay đến Cửu U đại lục.

Mấy ngày này đương nhiên Tần Ninh không nhàn rỗi, hắn tìm kiếm cơ hội đề thăng uy năng của Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp.

Còn về chỉ điểm cho Diệp Sương Nhi và Vân Sương Nhi, đương nhiên Tần Ninh sẽ không kéo dài.

Tương lai hai cô gái tiềm lực rất cao, thành tựu hạn mức tối đa cũng rất cao.

Nói không chừng tương lai có thể trở thành Thần Đế.

Tu hành Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp cần sức mạnh linh điện cung cấp.

Linh điện chính là thứ khó tìm nhất.

Tần Ninh dứt khoát tạm thời từ bỏ tu hành Hỗn Nguyên Lệ Điện Thể, chuyên tâm đề thăng thực lực.

Từ cảnh giới Thông Thiên nhị bước đạt đến cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển mất thời gian hơn một năm.

Ban đầu ma tộc bị Tần Ninh chém giết, hóa thành ma tử, bây giờ tiêu hao chỉ còn lại ba viên.

Uy năng của Phong Thần Châu lấy khí huyết của người trong Ma tộc cô đọng thành Ma Châu, tu vi hàm chứa bên trong Ma Châu đó vô cùng mạnh mẽ, mang ra tu hành, lợi ích vô hạn.

Đây cũng là lợi ích duy nhất của Phong Thần Châu mà Tần Ninh phát hiện ra cho đến nay.

Lai lịch của ngọc châu này không tầm thường, phụ đế cũng không biết từ đâu ra, hơn nữa bản thân không mang theo, chỉ đơn giản để lại cho hắn.

Cũng không biết bây giờ Cửu Thiên Vân Minh như thế nào, tình hình thế giới các thần rốt cuộc ra sao và phụ đế đang ở chỗ nào.

Ném đi suy nghĩ trong đầu, tay Tần Ninh nắm ba viên ma tử, một luồng tinh khí thần tinh khiết tràn vào bên trong cơ thể.

Đột phá ngũ chuyển chính vào hôm nay!

Thời gian mười ngày thoáng cái đã trôi qua.

Ba người Tần Ninh xuất hiện trên bầu trời Cửu U đại lục.

“Cảm giác quay về thật tốt!”

Tần Ninh mở rộng cánh tay, chậm rãi thu lại ôm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi vào lòng.

“Hai vị mỹ nữ, đi thôi! Thanh Vân tông, ta đã quay lại rồi!”

Từ biệt hai năm, Thanh Vân tông chắc là đã xảy ra không ít thay đổi nhỉ?

Vào lúc này, Thanh Vân tông trên dãy núi Thiên Tuyệt trong Cửu U đại lục!

Gần hai năm qua đi, đến bây giờ Thanh Vân tông đã ngồi vững trên ngai vàng tông môn số một Cửu U đại lục.

Đệ tử môn hạ gần mười vạn người.

Hơn nữa cao thủ cảnh giới Hóa Thần mười mấy vị, còn có Thanh Vân Tứ Kiệt trấn giữ Thanh Vân tông, danh tiếng vang xa.

Viện trưởng viện kiếm đạo Kiếm Tiểu Minh đến bây giờ đã là cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.

Viện trưởng viện đan Thẩm Văn Hiên, linh đan sư cửu phẩm.

Thẩm Văn Hiên mới bao nhiêu tuổi? Chưa đến ba mươi tuổi đã là linh đan sư cửu phẩm, điều này khiến cho rất nhiều lão đan sư mấy trăm năm còn chưa nâng lên đến thất phẩm bát phẩm xấu hổ mắc cỡ.

Viện trưởng viện võ Thiên Linh Lung dung mạo xinh đẹp, tâm linh thần thông, được trời ưu đãi, bây giờ cũng đã là một vị cao thủ cảnh giới Hóa Thần tam chuyển.

Thay mặt tông chủ Thanh Vân tông Lý Nhất Phàm đã đạt cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển.

Bốn người này trong hai năm ở Thanh Vân tông, trên Cửu U đại lục, có thể gọi là những thanh niên tài năng xuất chúng.

Người của Cửu U đại lục đều có một quy tắc.

Trước năm ba mươi tuổi đạt đến cảnh giới Hóa Thần, vậy thì tương lai rất có khả năng vượt qua cảnh giới Hóa Thần.

Thành tựu đó không chỉ đại diện là cảnh giới, mà còn là tiềm lực, tiềm lực cực lớn.

Lúc này trước cửa Thanh Vân tông, người người tấp nập.

Thân là tông môn số một của Cửu U, toàn thể thực lực bây giờ của Thanh Vân tông vượt qua Kiếm Các, U Minh tông, càng không cần phải nói đến Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo đã sụp đổ.

Ngoài thế gia cổ truyền thừa và cổ quốc ra thì hầu như không ai sánh bằng.

Hơn nữa có lão Vệ trấn giữ, không ai dám chọc ghẹo Thanh Vân tông.

Nhưng vào lúc này, trước cửa Thanh Vân tông lại xuất hiện một đội trăm người.

Đội trăm người đó khí tức hùng mạnh, ước chừng có mười người đạt đến cảnh giới Hóa Thần.

Vị lão giả cầm đầu, mặt mũi hòa nhã, nhưng khí tức lại hùng mạnh khác thường.

Chí ít là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển.

Mà bên cạnh lão giả này có một thanh niên khí thế như cầu vồng, thần thái nhẹ nhàng, tóc dài khẽ bay phất phơ, khiến người ta trong lòng rạo rực.

Một mỹ nam tử toàn diện.

Quan trọng nhất là khí tức trên người nam tử đó.

Cảnh giới Hóa Thần!

Trẻ như vậy đã đạt cảnh giới Hóa Thần, đúng là hiếm thấy.

Chí ít đám người Thanh Vân tông trước đây cũng không biết, trên vùng Cửu U đại lục còn có một tuấn tài trẻ tuổi cảnh giới Hóa Thần.

Bốn người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Thiên Linh Lung và Kiếm Tiểu Minh lúc này đều cảm thấy áp lực.

Bọn họ cũng không phải thiên tài ưu tú nhất trên toàn bộ Cửu U.

Thế gia cổ như Vũ gia, Hoàng Phủ gia và cổ quốc như cổ quốc Đại Hạ, những tồn tại này sâu không thấy đáy, rốt cuộc có bao nhiêu nhân tài, không ai nói chính xác được.

Lúc này Lý Nhất Phàm tiến lên trước nói: “Thanh Vân tông và Cổ gia Lĩnh Nam không thù không oán, không biết các vị đến đây có chuyện gì?”

Lão giả tóc trắng đó đi ra, khẽ cười một tiếng.

“Tại hạ Cổ Sơn Hà của Cổ gia Lĩnh Nam, vị này là Cổ Dung của Cổ gia ta, hai mươi chín tuổi, cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển!”

Cổ Sơn Hà cười ha ha nói: “Ta đến chỗ này không phải là để khiêu khích”.

Lời của Cổ Sơn Hà nhẹ như bay, không mang theo bất kỳ ác ý nào.

“Cổ Dung đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển, sắp đột phá lên lục chuyển, lần này ta dẫn Cổ Dung ra mặt là để khiêu chiến với thiên tài Cửu U, để Cổ Dung tìm thấy thời cơ đột phá!”

Lời Cổ Sơn Hà vừa dứt, nhất thời khiến nhiều người giật mình, thảo luận xôn xao.
Chương 697: Cổ gia Lĩnh Nam khiêu chiến

Từ xưa đến nay ở trên Cửu U đại lục có vô số nhân tài.

Nhưng có rất nhiều người mãi bị kẹt ở một cảnh giới, dù khổ sở tu luyện đến mấy vẫn không thể tấn thăng được.

Kết quả là một số thiên tài bắt đầu con đường khiêu chiến.

Khiêu chiến với thiên tài cùng cảnh giới, khiêu chiến với thiên tài lợi hại hơn mình, thắng thua không quan trọng.

Quan trọng là tìm được khí thế đột phá!

Cổ Sơn Hà nói tiếp: “Kiểu khiên chiến này đã tồn tại từ thời xa xưa”.

“Trước đây, đệ tử Kiếm Âm Sơn của tôn giả Thanh Vân vì muốn đột phá kiếm thuật đã khiêu chiến với các cao thủ kiếm đạo ở Kiếm Các, không ai có thể địch nổi, vô cùng hăng hái!”

“Cho nên hôm nay Cổ gia Lĩnh Nam ta dẫn môn hạ Cổ Dung đến khiêu chiến với đệ tử của Thanh Vân tông”.

Cổ Sơn Hà cười ha ha nói: “Ta nghĩ Thanh Vân tông tự xưng là tông môn đứng đầu Cửu U đại lục có lẽ sẽ không từ chối chứ?”

Loại khiêu chiến mang tính đột phá này đã có từ trước.

Hơn nữa, thuỷ tổ đệ tử Kiếm Âm Sơn của Thanh Vân tông chính là người đầu tiên.

Bây giờ Cổ gia Lĩnh Nam trái lại muốn khiêu chiến với Thanh Vân tông.

Thanh Vân tông mà trốn tránh thì quả đúng là mất hết sạch mặt mũi!

Nhưng Lý Nhất Phảm bây giờ cũng cảm thấy khó xử!

Cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển!

Bốn người bọn họ là người mạnh nhất trong Thanh Vân tông nhưng cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Hoá Thần tứ chuyển.

Hơn nữa, ngay cả trưởng lão có tu vi cao nhất ở trong Thanh Vân tông cũng mới là cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển.

Cũng không thể để lão Vệ và lão rùa ra mặt được?

Đó chính là ỷ lớn hiếp nhỏ!

“Thật sự coi thường Thanh Vân tông ta không có ai sao?”

Kiếm Tiểu Minh gào lên một tiếng, nói: “Phương pháp này là do tổ tiên của Kiếm gia ta mở đường, đương nhiên Kiếm Tiểu Minh ta sẽ không sợ hãi rồi”.

“Đến đi!”

Cổ Sơn Hà nhìn thấy Kiếm Tiểu Minh xuất hiện liền nở một nụ cười nhạt.

“Nếu là giao đấu mang tính khiêu chiến thì đương nhiên sẽ có thắng có thua, cũng không thể thiếu giải thưởng được!”

Cổ Dung lúc này cũng vội vàng cười nói: “Cổ gia ta lấy linh roi Cửu Khúc ra đánh cược, nếu như Thanh Vân tông thắng thì cứ việc cầm đi!”

Lời này vừa nói ra, lông mày của Lý Nhất Phàm khẽ cau lại.

Linh roi Cửu Khúc là một linh khí cửu phẩm khá nổi tiếng của Cổ gia.

Không thể không nói thứ mà Cổ Dung lấy ra có giá trị vô cùng quý báu.

Nhưng cái này cũng thể hiện sự tự tin và lòng quyết tâm của Cổ Dung.

Kiếm Tiểu Minh hừ một tiếng nói: “Thanh kiếm này là kiếm Âm Càn, tuy chỉ là linh khí thất phẩm thế nhưng lại có uy lực cực lớn, hơn hẳn linh khí cửu phẩm, cái này chính là thanh kiếm của tổ tiên Kiếm Âm Sơn của Kiếm gia ta, giá trị hơn nhiều chứ?”

“Tiểu Minh!”

“Tiểu Minh!”

Lúc này, vẻ mặt của Thiên Linh Lung và Thẩm Văn Hiên cũng thay đổi.

Kiếm Âm Càn là báu vật gia truyền của Kiếm gia, nếu như thua vậy thì sẽ không còn nữa!

“Sợ cái gì?”

Kiếm Tiểu Minh cười nói: “Võ giả chúng ta thì sợ gì một trận chiến chứ?”

“Ca đã nói rồi, thà thua đứng còn hơn chết nằm!”

Kiếm Tiểu Minh hăm hở.

“Hay!”

Cổ Dung nói tiếp: “Nếu như Cổ gia thua thì linh roi Cửu Khúc sẽ thuộc về các ngươi!”

“Thanh Vân tông thua thì kiếm Âm Càn sẽ là của Cổ gia ta”.

“Một lời đã định!”

“Tứ mã nan truy!”

Nhất thời, phía trước Thanh Vân tông vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.

“Kiếm viện chủ đánh chết hắn đi!”

“Không phải chỉ là cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển thôi sao, đánh chết hắn!”

“Khiêu khích đến tận cửa, không thể nhịn được!”

Trong hai năm ở Thanh Vân tông, Kiếm Tiểu Minh cũng có tiếng nói cực lớn.

Kiếm thuật lợi hại, tấn thăng cực nhanh, bởi vậy có rất nhiều người người phục hắn.

Cổ Dung thấy cảnh này chỉ cười nhạt một tiếng.

“Xin chỉ giáo!”

“Đến đi!”

Kiếm Tiểu Minh lúc này cầ kiếm Âm Càn trong tay vung ra.

Cổ Dung tay không tấc sắt, quát khẽ một tiếng, linh khí bên ngoài cơ thể dày đặc như áo giáp.

Linh khí kèm vào cơ thể vượt qua cảnh giới Cửu Môn đều có thể làm được.

Nhưng chỉ có cảnh giới Hoá Thần mới có thể đem linh khi bao bọc toàn thân.

Kiểu bao bọc này giống như một chiếc áo giáp phòng ngự mặc ở trên người.

Cũng chỉ có cảnh giới Hoá Thần mới có thể duy trì được.

Muốn biến linh khí thành áo sát thì phải tiêu hao rất nhiều, chỉ có cảnh giới Hoá Thần có linh khí dồi dào như biển, liên tục tuôn trào mới có thể duy trì được.

Kiếm Tiểu Minh hừ một tiếng, vung kiếm chém ra một tia sáng hơn trăm mét.

Bùm...

Lúc này đột nhiên một tiếng nổ thấp vang lên.

Uy năng một kiếm này của Kiếm Tiểu Minh vô cùng mạnh mẽ, phía trước Thanh Vân tông rung chuyển ba lần.

“Cảnh giới nhị chuyển kiếm ý lĩnh ngộ!”

Khóe miệng Cổ Dung khẽ nhấc lên, cười nhạt một tiếng nói: “Nhưng mà vẫn còn yếu lắm!”

Trực tiếp tung ra một quyền.

Bùm...

Nháy mắt, cơ thể của Kiếm Tiểu Minh lảo đảo, liên tục lùi về phía sau.

Sự chênh lệch giữa cảnh giới nhị chuyển và ngũhuyển quá lớn!

“Nữa đi!”

Kiếm Tiểu Minh lúc này lại một lần nữa vung kiếm ra.

Bùm...

Một tiếng nổ nữa lại vang lên Kiếm Tiểu Minh một lần nữa lùi về phía sau.

Ngay sau đó, một kiếm tiếp một kiếm đụng nhau, Kiếm Tiểu Minh liên tục lùi ra sau.

Bây giờ, mọi người cũng không nhìn nổi nữa.

Kiếm Tiểu Minh không phải là đối thủ.

Khoảng cách giữa cảnh giới nhị chuyển và ngũ chuyển không phải là thứ mà kiếm ý của Kiếm Tiểu Minh có thể lấp đầy.

Rầm...

Cuối cùng một tiếng rầm vang lên, kiếm Tiểu Minh cũng không đứng dậy được.

“Thanh Vân Tứ Kiệt cũng chỉ có thế”.

Cổ Dung lúc này lạnh nhạt nói: “Cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển quá yếu”.

“Ta đến!”

Lúc này Thiên Linh Lung mở miệng nói.

“Đợi đã!”

Cổ dung bây giờ không nhịn được nói: “Tiếp tục như thế quá chậm!”

“Tất cả Thanh Vân tông lên hết đi!”

Cổ Dung lười nhác nói: “Nếu không thật sự khiến người khác mất hứng đấy”.

“Đáng ghét”.

“Quá ngông cuồng!”

“Thằng nhóc này đúng là không coi ai ra gì cả!”

Nhất thời đệ tử Thanh Vân tông phẫn nộ không thôi.

Thế nhưng thế hệ trẻ tuổi ngoại trừ bốn người nhóm Kiếm Tiểu Minh ra thì không còn ai là cảnh giới Hoá Thần cả.

Thậm chí là Thẩm Văn Hiên công kích chủ yếu bằng đan thuật cũng không phải là đối thủ.

“Nghe nói thực lực của tông chủ Lý Nhất Phàm và viện trưởng Thiên Linh Lung cũng không tầm thường, cùng lên hết đi!”

Cổ Dung lúc này cười nói: “Nếu không thì thật sự khiến người khác mất hứng đấy!”

Lần này Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Lung đều tức giận không kiềm chế được.

Vù vù...

Hai bóng người lúc này lập tức lao vụt ra.

Tu vi của Lý Nhất Phàm về bản chất cũng không kém, nếu không thì Tần Ninh cũng sẽ không để hắn ta đã nhậm chức vị tông chủ của Thanh Vân tông.

Còn Thiên Linh Lung thì có một trái tim linh lung có năng lực lĩnh ngộ siêu phàm.

Cảnh giới Hóa Thần tứ chuyển và tam chuyển liên thủ chưa chắc đã không có cơ hội.

Phút chốc, ba người lao vào đánh nhau.

Cổ Dung tung ra hai quyền, linh khí dồi dào.

“Liệt Bi Linh chưởng!”

“Thông Linh quyền!”

Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Lung cũng không nương tay.

Cổ Dung lúc này trước đòn tấn công của hai người thì liên tục lùi về phía sau.

“Cổ Dung đừng đùa nữa!”

Cổ Sơn Hà bây giờ khẽ cười nói: “Dùng bản lĩnh thật sự của ngươi đi!”

“Vâng!”

Cổ Dung cười nhạo một tiếng lui lại rồi chém ra một đao.

Bùm...

Một lớp ánh sáng màu máu nổ tung.

Hai người Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Kung vội vàng lùi lại.

Thế nhưng khi Cổ Dung cầm đao lên cả người liền giống như biến thành một người khác.

Một thế đao mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống.

“Lạc Thiên trảm!”

Chém xuống một đao, đao khí thông suốt khắp toàn thân Cổ Dung từ trên xuống dưới.

Bùm...

Bỗng chốc đao khí xông ra.

Hai người Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Lung bước chân lảo đảo, liên tục lùi lại phía sau.

“Cảm giác thế nào?”

“Hai vị còn có thể chiến đấu được tiếp không?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên khó coi.

Một đao đánh lui Lý Nhất Phàm và Thiên Linh Lung.

Đây mới là thực lực thật sự của Cổ Dung.

Cổ gia Lĩnh Nam thân là một trong những gia tộc cổ có nội tại mà Thanh Vân tông không thể sánh được.

Cổ Dung cười nhạt nói: “Có chơi có chịu, mau giao kiếm Âm Càn ra đây!”

“Tiếp theo, ta còn phải đi khiêu chiến với các gia tộc cổ và cổ quốc khác, không có thời gian ở đây trì hoãn với các người đâu!”

Lần này cả đám người đều im lặng.

Kỹ thuật không bằng người ta thì còn có thể làm gì nữa đây?

Cổ Dung thể hiện ra thực lực chân chính của mình, Thanh Vân Tứ Kiệt căn bản không đủ nhìn, cho dù có liên thủ lại cũng không phải là đối thủ.

Cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển quá mạnh mẽ!

“Cho ngươi!”

Kiếm Tiểu Minh lúc này không một chút do dự.

Thua không chịu nhận thì mới là mất mặt!

“Cho cái gì mà cho? Thanh Vân tông ta cũng không phải chỉ có mỗi Thanh Vân Tứ Kiệt”.

Một giọng nói lúc này đột ngột vang lên.

Tần Ninh đã trở về.
Chương 698: Lại bị khinh thường

“Tông chủ!”

“Tông chủ!”

Lúc này ba thân ảnh từ trên trời bay xuống, phóng khoáng thản nhiên, đáp xuống trên sơn môn của Thanh Vân tông.

Tần Ninh một đầu tóc bạc, đứng chắp tay, trái ôm phải ấp, phóng khoáng thản nhiên.

“Thanh Vân tông có mấy vạn đệ tử, cũng chỉ là một Cổ gia Lĩnh Nam mà thôi!”

Tần Ninh cười nhạt nói: “Chỉ là một cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển mà cũng dám lỗ mãng làm càn?”

Nhìn thấy Tần Ninh trở về, trong lòng của mọi người đều cảm thấy bình an.

Đối với Thanh Vân tông mà nói, cho dù có là lão Vệ có cảnh giới vượt qua Hoá Thần cũng không thể khiến người khác có cảm giác an tâm được.

Chỉ có Tần Ninh mới có thể khiến người ta an tâm.

“Ồ? Vậy thì ta cũng muốn lĩnh giáo một chút!”

Cổ Dung lúc này cười nói: “Sớm đã nghe danh tông chủ của Thanh Vân tông có thiên tư tuyệt vời, có thể giết chết cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển, ta đây cũng muốn lĩnh giáo một chút”.

“Ngươi muốn lĩnh giáo? Ta chỉ sợ một vả đập chết ngươi rồi!”

Tần Ninh lười phải nói mấy lời vô nghĩa, nói: “Ngươi chỉ là một cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển thì có tư cách gì đứng ở trước Thanh Vân tông ta múa may!”

“Viên Viên, đánh cho hắn một trận rồi lại cho người ném hắn ra ngoài!”

“Vâng!”

Diệp Viên Viên phi thân xuống lao thẳng về phía Cổ Dung.

Lúc này, mấy người Lý Nhất Phàm cũng hơi giật mình.

Tần Ninh chỉ vừa mới đến, ông kễnh con này còn chưa thăm dò nội tình gì cả đã trực tiếp động thủ rồi.

Quả nhiên vẫn là Tần Ninh!

Coi nhẹ sinh tử không phục thì làm!

Bây giờ Cổ Dung cũng không dám sơ suất.

Hắn ta đương nhiên đã chọc giận Tần Ninh, nhưng nếu đánh nhau với Tần Ninh thì chính là tự tìm đường chết.

Tần Ninh dựa vào Cửu Hoang chiến xa có thể chém giết cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển.

Cho dù không có Cửu Hoang chiến xa thì hai năm trước Tần Ninh cũng đã giết chết cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển.

Hắn ta cố ý khiêu khích Tần Ninh chính là muốn Tần Ninh để Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ra tay.

Đánh nhau với hai cô gái hắn ta rất có tự tin.

Dù sao thì hai năm trước hai người này cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên bây giờ cùng lắm thì cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần tam chuyển tứ chuyển mà thôi.

“Ăn một đao của ta đi!”

Diệp Viên Viên vừa tiếp đất, Cổ Dung liền trực tiếp chém ra một đao.

Ánh đao chói lóa tia sét lập loè.

“Bá Đao diệt không!”

Cổ Dung cũng không hề hạ thủ lưu tình.

Lần này giết đến tận cửa Thanh Vân tông là để giương oai.

Lúc trước ở bên trong Thiên Thận cung, Tần Ninh cũng đã giết chết một vị thiên tài Cổ gia là Cổ Đồng.

Cổ gia vốn đã định tính sổ chuyện này.

Thế nhưng thực lực mà Tần Ninh thể hiện ra bên ngoài quá kinh khủng.

Thậm chí cả cổ quốc Đại Hạ, Tần Ninh cũng không sợ.

Cho nên Cổ gia không ra tay.

Mà lần này hắn ta dẫn đầu khiêu chiến không phải muốn lạm sát tứ phương, cũng không phải chơi đùa mà vừa khéo có tác dụng lập uy.

Lập uy cho Cổ gia!

Giết chết nhuệ khí của Tần Ninh.

Dù sao thì Cổ gia Lĩnh Nam cũng như Hoang gia, Vũ gia, Hoàng Phủ gia đều không sợ Tần Ninh.

Một đao mang theo ánh đao chọc trời, khí thế ngút ngàn.

Nhìn thấy một đao kia Diệp Viên Viên không tránh cũng không né.

Lúc này trong lòng Cổ Sơn Hà cười nhạo.

Cổ Dung tuy chỉ là cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển nhưng một đao này có uy lực vô cùng bá đạo.

Thậm chí là cảnh giới Hóa Thần lục chuyển nếu như không đỡ cẩn thận cũng sẽ bị gãy cả hai tay.

Diệp Viên Viên khinh thường như vậy đương nhiên sẽ bị thiệt.

Đám người Lý Nhất Phàm và Kiếm Tiểu Minh lúc này đều nóng lòng.

Diệp Viên Viên chắc chắn mạnh hơn bọn họ nhưng Cổ Dung thì càng mạnh hơn.

Diệp Viên Viên thoái thác như vậy sẽ xảy ra vấn đề.

“Cũng chỉ là ngũ chuyển thôi...”

Diệp Viên Viên bây giờ hơi nhíu mày.

Đối thủ như này nàng thật sự không có hứng thú.

“Quá yếu...”

Diệp Viên Viên vừa nói xong, Cổ Dung gần như muốn ói ra máu.

Hắn ta thân là cảnh giới Hóa Thần ngũ chuyển mà lại bị nói là quá yếu.

“Đừng tưởng rằng là nữ nhân thì ta không dám hạ thủ!”

Cổ Dung hừ một tiếng, ánh đao màu máu chợt hiện chém xuống một đao.

Keng...

Bỗng chốc một tiếng keng vang lên.

Lưỡi đao lúc này rơi xuống.

Thế nhưng trong lúc đao rơi xuống tất cả mọi người đều sững sờ.

Lúc này hai ngón tay từ cánh tay ngọc ngà của Diệp Viên Viên nhẹ nhàng vươn ra nắm lấy lưỡi đao.

Giống như một tiểu thư danh gia vọng tộc dùng một đôi đũa nhẹ nhàng gắp một miếng rau vậy.

Diệp Viên Viên cứ như vậy mà đỡ lấy một đòn.

“Ngươi thật sự quá yếu!”

Diệp Viên Viên lắc đầu.

Một cước đá ra.

Xát...

Thân ảnh của Cổ Dung lúc này hóa thành một ngôi sao sáng, không biết bay về phương nào.

Một cái kẹp tay một cước đá ra như vậy đã giải quyết rồi sao?

Nhất thời, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều không có phản ứng.

Quá nhanh!

Kết thúc quá nhanh!

Chẳng ai có thể ngờ được rằng kết quả lại như này!

“Còn ai muốn khiêu chiến nữa không?”

Diệp Viên Viên nhìn về phía Cổ gia.

Khuôn mặt của Cổ Sơn Hà lúc này giật giật.

Con nhóc này là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.

Cùng cảnh giới với ông ta.

Nói đùa cái gì vậy chứ!

Mồ hôi trên mặt Cổ Sơn Hà rơi xuống.

“Thua rồi, giao Linh roi Cửu Khúc ra đây!”

Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Viên Viên cô thích hợp dùng roi, cái này cho cô!”

Diệp Viên Viên bây giờ vươn tay ngọc ra.

Sắc mặt của Cổ Sơn Hà khó coi nhưng vẫn phải giao ra.

Ai mà có thể ngờ được rằng, chỉ trong hai năm ngắn ngủi Diệp Viên Viên đã đạt đến cảnh giới Hoá Thần thất chuyển.

Đơn giản giống như nằm mơ giữa ban ngày!

Nhận lấy cây roi dài, Diệp Viên Viên lui về phía sau.

Trong đám người, thậm chí người mạnh nhất là Cổ Sơn Hà cũng mới chỉ là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, đối diện với nàng cũng không có nổi một tia ý chí chiến đấu.

“Chúng ta đi!”

Sắc mặt của Cổ Sơn Hà lúc này tái nhợt.

Tần Ninh quá kinh khủng.

Bản thân hung ác đã đành, thu nhận hai mỹ nữ tuyệt sắc làm tỳ nữ cũng bồi dưỡng trở nên hung hãn như thế.

Đơn giản không phải người.

“Vẫn còn chưa kết thúc đâu!”

Lúc này một tiếng nói vang lên.

“Cổ Nhất Phong, ngươi không phải là đối thủ của nàng ta!”

Cổ Sơn Hà nhìn về phía người thanh niên bên cạnh, vội vàng nói: “Bây giờ nàng ta đã là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, đừng manh động”.

Người thanh niên tên là Cổ Nhất Phong lúc này lắc đầu.

Sải bước đi ra, Cổ Nhất Phong nhìn về phía Tần Ninh.

“Hoàng thể Diệp Viên Viên được trời ưu ái, hai năm đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, Cổ Nhất Phong ta tự nhận không bằng nàng!”

“Nhưng Tần Ninh hai năm trước ngươi cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên mà đã có thể giết chết cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển, ta muốn biết trong hai năm vừa qua ngươi rốt cuộc đã mạnh đến mức nào!”

Cổ Nhất Phong mở miệng nói: “Ta muốn khiêu chiến với ngươi”.

Một lời vừa nói ra bầu không khí lập tức sôi trào.

Cổ Nhất Phong khiêu chiến với Tần Ninh?

“Các ngươi có thôi hay không?”

Kiếm Tiểu Minh không vui nói: “Đã nói rồi, người mạnh nhất đã kết thúc, ngươi vẫn còn muốn khiêu chiến, chẳng lẽ ngươi muốn giống như Cổ Dung bay mất dạng?”

“A, đúng rồi mau đi tìm Cổ Dung!”

Cổ Nhất Phong bây giờ không để ý đến Kiếm Tiểu Minh mà nhìn về phía Tần Ninh.

Tần Ninh nhìn xuống im lặng không nói.

Đây là... bị khinh thường?

Cổ Nhất Phong còn mạnh hơn Cổ Dung, có lẽ Cổ gia muốn giữ lại con át chủ bài.

Thật không ngờ Diệp Viên Viên lại là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, một cước đá bay Cổ Dung.

Vậy thì Cổ Nhất Phong cũng không cần thiết phải ra mặt rồi.

Nhưng có lẽ tên nhóc này cho rằng Diệp Viên Viên lợi hại là bởi vì Hoàng thể.

Tân Ninh không thể trong hai năm đạt đến cảnh giới Hoá Thần thất chuyển được.

Mà Cổ Nhất Phong cũng cho rằng hắn ta có thể đánh nhau với Tần Ninh.

Dù sao thì khi Tần Ninh có Cửu Hoang chiến xa và khi không có Cửu Hoang chiến xa là hai cấp bậc hoàn toàn trái ngược.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều trở nên kỳ quái.

Khiêu chiến với Tần Ninh ư?

Trong lòng Diệp Viên Viên trầm mặc.

Lấy đâu ra sức mạnh đó vậy?

Chẳng lẽ Cổ Nhất Phong là thằng ngu à?

Hay là nói thiên tài cũng đều kiêu ngạo như vậy?

Thằng nhãi này đã từng gặp tỳ nữ nào mạnh hơn công tử nhà mình chưa?

Nhìn Tần Ninh có cảnh giới không cao, nhưng cảnh giới tứ chuyển đã giết chết cảnh giới Nhân Vị, bây giờ hắn đã là ngũ chuyển, ngươi chẳng qua chỉ là một cảnh giới lục chuyển không phải là muốn chết sao?

Vân Sương Nhi đứng ở bên cạnh Tần Ninh cũng im lặng.

Hình như... Tần Ninh lại bị khinh thường rồi?

Lại!

Vân Sương Nhi đột nhiên ý thức được.

Cho đến bây giờ, Tần Ninh đều ra tay cực kỳ, nhưng mà mỗi lần ra tay đều là bất khả chiến bại.

Cô đột nhiên nghĩ lại tên nhãi này đã từng nói.

Nhận cô làm tỳ nữ để một lúc nào đó giúp hắn đánh nhau, làm ấm giường cho hắn.

Bởi vì hắn... lười!
Chương 699: Thua cũng đừng khóc

Bây giờ xem ra thật sự là như vậy, nhưng chỉ có nàng biết, Diệp Viên Viên biết, những người còn lại đều không biết.

Ví dụ như... Cổ Nhất Phong bây giờ.

“Khiêu chiến với ta ư?”

Tần Ninh cười chế giễu nói: “Có thể!”

“Nhưng mà khiêu chiến thì phải có thêm giải thưởng mới thú vị chứ”.

“Nếu không thì ta thân là tông chủ của Thanh Vân tông, ngày nào cũng có người đến khiêu chiến với ta, vậy thì há chẳng phải ta không còn thời gian tu luyện sao?”

Cổ Nhất Phong cũng không vòng vo trực tiếp lấy ra một thanh trường kiếm.

Trường kiếm vẩy một cái, ánh kiếm lấp loé phát ra ánh trăng vô cùng sinh động.

“Linh kiếm Nguyệt Ngâm”.

Cổ Nhất Phong nghiêm nghị nói: “Kiếm này là một trong những linh khí cửu phẩm, cũng là độc nhất vô nhị, dùng thời gian vạn năm để ngưng tụ ánh trăng, đủ thích hợp rồi chứ?”

“Ta dùng nó đánh cược, còn ngươi thì sao?”

“Ta?”

Tần Ninh lúc này mỉm cười, vung tay lên.

“Thanh kiếm này là linh kiếm Long Cốt Nguyệt!”

Tần Ninh thản nhiên cười nói: “Nếu như ta thua thì thanh kiếm này thuộc về ngươi”.

Linh kiếm Long Cốt Nguyệt!

Trong lúc nhất thời, thế hệ trẻ tuổi xung quanh không có phản ứng, còn những cảnh giới Hoá Thần sống hơn vạn năm cũng vô cùng kinh hãi.

Bên trong Thanh Vân tông, Thiên Đạo Nhất không nhịn được mà biến sắc.

“Cha, thanh kiếm này là như nào vậy? Tại sao con chưa từng nghe về nó nhỉ?”

“Thanh kiếm này không phải ở trên Cửu U đại lục”.

Thiên Đạo Nhất kích động nói: “Chính là đến từ Bắc Thương tông ở đại lục Bắc Thương”.

Bắc Thương tông, đại lục Bắc Thương.

Thiên Linh Lung lập tức kinh ngạc.

Cô ta biết tông môn này, ở trên đại lục Bắc Thương, sự tồn tại của Bắc Thương tông giống như sự tồn tại của các cổ quốc, Hoang gia ở trên Cửu U đại lục vậy.

Lâu đời và mạnh mẽ!

Thiên Đạo Nhất tiếp tục nói: “Linh kiếm Long Cốt Nguyệt chính là bảo vật trấn tông của Bắc Thương tông ở đại lục Bắc Thương, mà cái này cũng là độc nhất vô nhị”.

“Thanh kiếm này giống với Cửu Hoang chiến xa, đều là linh khí tuyệt thế thời cổ, có thể nói là vua của các loại linh khí.”

Mà cùng lúc đó, Cổ Sơn Hà cũng thấp giọng nói rõ.

Rõ ràng Cổ Sơn Hà biết lai lịch của linh kiếm Long Nguyệt Cốt.

Nhưng vậy mà lại rơi vào tay Tần Ninh, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Cổ Nhất Phong lúc này mở miệng nói.

“Tông chủ Tần Ninh, thanh kiếm mà ngươi đem ra đánh cược quá quý giá, nếu như thua...”

“Yên tâm, có quý đến đâu cũng chỉ là một linh khí mà thôi, chẳng phải huyền khí, ta thua cũng chẳng sao!”

Tần Ninh cười nói: “Nếu như đã đánh cược thì đương nhiên phải kích thích lòng người một chút mới được chứ”.

Cổ Nhất Phong không nói gì thêm.

Tần Ninh đã nói như vậy trước mặt nhiều người như này, hắn ta cũng không sợ Tần Ninh giở trò lừa bịp.

Thanh Vân tông mà chối cãi thì cũng không cần phải xưng là tông môn đứng đầu nữa!

“Được!”

Cổ Nhất Phong bây giờ cũng không từ chối nữa!

Keng...

Một thanh trường kiếm xuất ra vào lúc này, mái tóc dài của Cổ Nhất Phong tung bay phấp phới, tuy không sắc sảo bằng Cổ Dung nhưng lại trông vững vàng thành thục hơn.

Keng...

Tiếng kiếm vang lên, một luồng kiếm khí vọt thẳng lên trời.

“Thằng nhãi này... kiếm ý lĩnh ngộ!”

Kiếm Tiểu Minh lúc này sững sờ nói.

Tần Ninh bấy giờ phi thân lao xuống.

“Chuẩn bị xong chưa?”

Nhìn Cổ Nhất Phong, Tần Ninh cười nói: “Nếu đã là khiêu chiến thì có thua cũng đừng khóc đấy!”

Vừa dứt lời, Cổ Nhất Phong mang theo uy lực của kiếm ý đánh đến.

“Cút đi!”

Bỗng chốc, bóng dáng của Tần Ninh loé lên, trực tiếp vung ra một quyền.

Két...

Một quyền của Tần Ninh đập vào hàm dưới của Cổ Nhất Phong, tiếng vỡ vụn vang lên, cả người của Cổ Nhất Phong bay lên không trung.

“Cút!”

Lại thốt ra một chữ cút, Tần Ninh phi thân đá ra một cước.

Xát...

Lại một lần nữa thân ảnh của Cổ Nhất Phong biến thành một tàn ảnh, biến mất không dấu vết.

Trong nháy mắt, trước sơn môn Thanh Vân tông, một làn gió nhẹ thổi qua, đám người lunh lay trong gió...

Cổ Sơn Hà lúc này ngây ngẩn cả người.

Ta là ai?

Đây là đâu?

Ta muốn làm gì?

Ông ta đã hoàn toàn quên mất việc mình dẫn các đệ tử ưu tú đến đây khiêu chiến với Thanh Vân tông lập uy.

“Linh kiếm Nguyệt Ngâm, đồ tốt đấy, Sương Nhi, cho cô này!”

Tần Ninh vung tay ném trường kiếm về phía Vân Sương Nhi.

Nhìn về phía Cổ Sơn Hà, Tần Ninh lại cười nói: “Cổ gia Lĩnh Nam thật là hào phóng, Thanh Vân tông ta xin cảm ơn!”

Cổ Sơn Hà lúc này khoé miệng giật giật nở nụ cười.

Ông ta còn có thể nói được gì nữa đây?

Hai đại thiên tài đứng đầu Cổ gia.

Cổ Dung là cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển.

Cổ Nhất Phong là cảnh giới Hoá Thần lục chuyển.

Bị người ta dùng hai cước đá bay, bây giờ còn không biết đang ở chốn nào?

“Tần tông chủ khách sáo, khách sáo rồi!”

Cổ Sơn Hà trên trán mướt mải mồ hôi, chắp tay vái biệt.

“Đừng vội thế!”

Tần Ninh nói tiếp: “Một tháng sau Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi của Thanh Vân tông sẽ khiêu chiến với tất cả cảnh giới Hoá Thần ở trên Cửu U đại lục!”

“Cho dù là bất cứ ai, già hay trẻ, cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển hay cửu chuyển đều được hết!”

“Vừa hay Cổ gia các ngươi đang ở đây, vậy thì bắt đầu từ Cổ gia các ngươi trước đi!”

“Nhỡ kĩ, một tháng sau, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi của Thanh Vân tông khiêu chiến với tất cả cảnh giới Hoá Thần ở Cổ gia, cho dù là ai thì cũng đều được hết!”

Tần Ninh trịnh trọng nói: “Nhưng nếu như là vượt qua cảnh giới Hoá Thần ra tay thì Tần Ninh ta nhất định sẽ xông đến hỏi cho rõ ràng!”

Sắc mặt của Cổ Sơn Hà lúc này tái nhợt!

Diệp Viên Viên!

Vân Sương Nhi!

Hai cô gái này bây giờ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, khiêu chiến với tất cả võ giả cảnh giới Hoá Thần?

Thậm chí võ giả cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển cũng có thể xuất chiến?

Tần Ninh điên rồi sao?

Cổ Sơn Hà không biết Tần Ninh có phải bị điên rồi hay không, ông ta chỉ biết nếu còn tiếp tục ở lại đây thì bản thân sẽ điên mất!

Rời đi nhanh như chớp, lần này Cổ gia đã mất hết thể diện rồi.

...

Bên trong đại điện Thanh Vân của Thanh Vân tông.

Hơn mười vị trưởng lão của Thanh Vân tông đã tập hợp đông đủ.

Tần Ninh đứng ở trước bảo toạ tông chủ.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng vững ở hai bên.

Một người thanh thuần yêu kiều, một người lạnh lùng như băng.

Lão Vệ đứng ở bên cạnh, trước sau vẫn là bộ dáng việc không liên quan đến mình thì gạt sang một bên.

Tần Ninh nhìn về phía dưới, đau lòng không thôi.

“Hai năm... ta mới chỉ rời đi có hai năm, vậy mà các ngươi... . lại để người khác lên mặt như thế!”

“Kiếm Tiểu Minh, ngươi là cảnh giới Hoá Thần nhị chuyển mà cũng không đối phó được với Cổ Dung”.

“Truyền thừa của tổ tiên nhà ngươi bị ngươi thải ra hết rồi à?”

“Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung, còn cả các ngươi nữa, lão Lý, ngươi thân là hậu nhân của trưởng lão đứng đầu Thanh Vân tông, tổ tiên nhà ngươi trước đây cũng danh chấn Cửu U, ngươi nhìn lại ngươi xem!”

“Còn Thiên Linh Lung, trái tim Linh lung của ngươi để làm cảnh à?”

“Có biết đánh giết vượt cấp không?”

“Các ngươi tu luyện kiểu gì thế?”

Tần Ninh cứ một câu rồi một câu quở trách nửa ngày.

“Còn các ông nữa!”

Cuối cùng nhìn về phía hơn mười vị trưởng lão cảnh giới Hoá Thần, Tần Ninh quát lớn: “Hai năm rồi mà vẫn không có ai vượt qua được cảnh giới Hoá Thần lục chuyển? Thanh Vân tông thân là tông môn đứng đầu Cửu U đại lục mà lục chuyển cũng không có, có còn cần thể diện nữa không thế?”

Quở trách một tràng, tất cả mọi người ở trong đại điện Thanh Vân đều khổ sở không thôi.

Không phải là do bọn họ không cố gắng!

Thế nhưng mà thiên phú, không có thiên phú thì phải làm sao?

Tần Ninh đổi giọng, nói: “Ta hiểu cảm giác của các ngươi, bản thân không có thiên phú, trong lòng không phục có đúng không?”

“Được, ta cho các ngươi cơ hội!”

Tần Ninh lúc này vung tay lên nói: “Ba ngày sau tập trung ở đại điện Thanh Vân, phàm là người đạt đến cảnh giới Thông Thiên đều phải có mặt!”

“Ta cho các ngươi một cơ hội thay đổi bản thân, ai không quý trọng thì sau này đừng trách ta không nể tình!”

Tần Ninh vừa nói xong, mọi người đều sững sờ.

Vì sao lại có cảm giác như nhìn thấy con đường của Tần Ninh vậy?
Chương 700: Cưỡi bò rời khỏi Thanh Vân

Rời khỏi đại điện Thanh Vân, Tần Ninh trở lại chỗ sườn núi.

Đình đài lầu các khá yên tĩnh, thoải mái dễ chịu.

“Ở đây vẫn thoải mái nhất!”

Tần Ninh mỉm cười.

“Công tử thật sự có cách thay đổi bọn họ sao?”

Diệp Viên Viên hiếm khi chủ động hỏi lần này lại lên tiếng.

Con đường võ đạo, phải nhìn cái gì?

Là kiên trì và thiên phú!

Có thiên phú mà không kiên trì thì không đi được xa.

Có kiên trì nhưng không có thiên phú thì có thể đi được xa, nhưng rất khó, khó như lên trời vậy.

Còn nếu có cả thiên phú và kiên trì thì sẽ đạt đến đỉnh cao.

“Đương nhiên rồi!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Thanh Vân tông của chúng ta toạ lạc trên linh mạch cấp Thiên, nếu không sử dụng há chẳng phải lãng phí sao?”

“Tuy không thể thay hình đổi dạng của bọn họ nhưng tăng giới hạn cao nhất thì cũng không thành vấn đề, ít nhất cũng phải có máy cảnh giới Hoá Thần đứng đầu chống đỡ cục diện chứ?”

“Cô, cô nữa, hai cô cũng phải đến!”

Tần Ninh cười nói.

“Chúng ta sao?”

Vân Sương Nhi chớp chớp đôi mắt to tròn, một mặt ngơ ngác.

“Đúng vậy!”

Tần Ninh nói tiếp: “Cứ coi như là thay da đổi thịt, kì hạn một tháng, sau một tháng đến Cổ gia, lão Vệ sẽ đi cùng hai cô bắt đầu khiêu chiến, bất kể là ai, thất chuyển, bát chuyển hay cửu chuyển cứ lên lần lượt, thua cũng không sợ, nếu thua thì tiếp tục tu hành một tháng rồi đến khiêu chiến tiếp, đến khi nào thắng thì mới thôi”.

“Hơn nữa, kết thúc ở Cổ gia thì đến Hoang gia, Hoàng Phủ gia, Vũ gia, cổ quốc Đại Hạ, đi lần lượt hết!”

Tần Ninh dứt lời, hai cô gái cũng hoàn toàn ngơ ngác.

Tần Ninh làm thật hay chỉ là đang nói đùa vậy?

“Ta không nói đùa!”

Tần Ninh dặn dò: “Hai người các cô đã đến cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, quá vững chãi rồi, bây giờ các cô cần tích luỹ kinh nghiệm giao chiến!”

“Nhân tiện chuẩn bị đạt đến cảnh giới bát chuyển, cửu chuyển, thậm chí là đột phá cực hạn của cảnh giới Hoá Thần, tiến vào Nhân Vị”.

“Có lão Vệ đi theo nên không cần phải lo lắng, cứ thoải mái khiêu chiến”.

Lời này vừa nói ra, hai cô gái lập tức hiểu được Tần Ninh không nói đùa.

“Mà các cô lại là thể linh lung hoàng thể cửu chuyển, Viên Viên, hoàng thể của cô có thể thăng cấp, có thể tiến hoá”.

“Hỗn độn thể của Sương Nhi chính là độc nhất vô nhị trong hàng vạn thể, không thể bị mai một được!”

Tần Ninh có hơi nghiêm túc.

“Trước đây Kiếm Âm Sơn chính là khiêu chiến như thế, thua không sợ, thua ở chỗ nào thì sẽ giành lại chiến thắng ở chỗ đó!”

Tần Ninh chân thành nói: “Hy vọng các cô có thể sớm đột phá đến cảnh giới Nhân Vị”.

“Công tử, làm thế nào để đột phá cảnh giới Nhân Vị?”

Vân Sương Nhi lúc này không nhịn được hỏi.

“Đơn giản!”

Tần Ninh lại nói.

“Đầu tiên phải đạt đến cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển đã”.

“Linh khí bên trong cơ thể sẽ đạt đến đỉnh cao, mà sau đỉnh cao ấy thì linh khí không thể tập hợp được nữa!”

“Đến lúc đó các cô chỉ cần nén linh khí lại, khiến nhiều linh khí tụ tập bên trong cơ thể hơn”.

“Liên tục bị nén lại thì linh khí của các cô sẽ thay đổi!”

“Đợi đến khi tất cả linh khí bên trong cơ thể của cô bị nén lại thì khí tức của cô sẽ thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.”

“Đến lúc đó thì khoảng cách với cảnh giới Nhân Vị không còn xa nữa”.

Nhìn hai người, Tần Ninh trấn an nói: “Bây giờ mới chỉ là cảnh giới Hoá Thần thất chuyển, một tháng này cứ tiếp tục bình ổn cảnh giới, ta chờ tin tốt của hai cô”.

“Ừm!”

Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua.

Ba ngày sau, ở đại điện Thanh Vân.

Tần Ninh mặc một bộ đồ đen, đứng chắp tay.

Ở phía dưới, bên trong đại điện có mấy trăm vị võ giả cảnh giới Thông Thiên, hơn mười vị võ giả cảnh giới Hoá Thần lúc này đã tập hợp đông đủ.

“Đến cả rồi à? Đi theo ta!”

Tần Ninh cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, rời khỏi đại điện.

Đi thẳng đến dưới chân đỉnh núi tông chủ, Tần Ninh dừng bước.

Một thung lũng xuất hiện trước mắt mọi người.

“Đây là... chỗ sâu nhất trong sơn mạch cấp Thiên?”

Trưởng lão Ngô Điền mở miệng nói: “Nơi đây dày đặc linh khí hùng hậu, có trợ giúp rất lớn đối với tu hành, thế nhưng... thay đổi thể chất...”

“Đừng nôn nóng!”

Lúc này Tần Ninh sải bước đi ra.

Sơn cốc rộng khoảng vài trăm mét, linh dược linh thảo phát triển um tùm xanh tốt.

“Tất cả đi vào hết đi!”

Tần Ninh mở miệng.

Cả đám người không hiểu lắm, Tần Ninh cũng không giải thích nhiều.

Đợi đến khi tất cả mọi người đều đã đi vào thung lũng, Tần Ninh gật gật đầu.

“Bắt đầu từ hôm nay, sơn cốc này chính là khu vực quan trọng của Thanh Vân tông chúng ta, người khác không được đi vào tuỳ tiện”.

“Ai trái lệnh giết không tha!”

Tần Ninh vừa dứt lời, ngay cả các vị trưởng lão cũng biến sắc.

Tần Ninh cũng không giải thích nhiều, cử động tay.

Rầm rầm rầm...

Đột nhiên, một loạt cột đá cao trăm mét ở trong sơn cốc bỗng nhô lên.

Có khoảng một trăm cây cột đá màu đen.

Nhưng khi những cột đá nhô lên có một tia sáng nối liền với cột đá.

Ngay lập tức, ánh sáng bừng lên trong sơn cốc nơi mọi người đang đứng.

Trong tích tắc, linh khí trời đất hội tụ, mà ở dưới chân của đám người cũng có một nguồn sức mạnh đặc biệt đang dâng lên.

Mọi người lúc này cũng cảm nhận được một nguồn khí tức độc đáo.

Huyết mạch xương cốt đã được hình thành từ trước bên trong cơ thể vào lúc này dường như bị chấn động, có thể thay đổi...

Chuyện này...

Tất cả mọi người đều biến sắc.

Thật sự có thể thay đổi được sao?

Tần Ninh lên tiếng nói: “Ta đã thiết lập trận pháp lớn ở chỗ này, dẫn linh khí để tôi thể, đối với các ngươi mà nói chính là cơ hội có một không hai trong đời, môn hạ đệ tử cũng chỉ có một lần duy nhất vượt qua cảnh giới lớn, đột phá cảnh giới cao hơn”.

“Cho nên bắt đầu từ hôm nay, các ngươi sẽ tu hành ở đây”.

Tần Ninh chân thành nói: “Nhớ kỹ, các ngươi cũng đã bước vào cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hoá Thần cũng đã lâu, không thể thay đổi quá nhiều, thời gian ở bên trong trận pháp một tháng chính là giới hạn”.

Trong sơn cốc, hơn bốn trăm vị trưởng lão cảnh giới Thông Thiên và hơn mười vị cảnh giới Hoá Thần đều lần lượt ngồi vào chỗ.

Bây giờ không có ai nghe Tần Ninh nói, tất cả đều ngoan ngoãn khoanh chân tại chỗ, cảm nhận linh khí dồi dào trong sơn cốc.

Trong cơ thể, lập tức cảm nhận được hiệu quả tức thì.

Một chút khí đen thoát ra ngoài.

Trên thực tế, bọn họ đạt đến cảnh giới, linh khí, cốt linh này thì rất khó có thể thay đổi được.

Cũng giống một người ngay từ khi mới bặp bẹ đã được dặn là phải đi bằng một chân cả đời, bây giờ phải thay đổi đi bằng hai chân.

Rất khó!

Thậm chí còn có thể tổn thương căn cơ của bản thân.

Nhìn thấy đám người ngồi xuống yên ổn, Tần Ninh gật đầu.

“Hai cô cũng đi đi!”

Tần Ninh nhìn mấy người Diệp Viên Viên, nói: “Tu hành cho tốt, hy vọng lần tới gặp mặt các cô có thể vượt kì vọng của ta!”

“Công tử phải rời đi sao?”

Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên đều sững sờ.

Trước đây bên cạnh Tần Ninh đều có người.

Cho dù là Diệp Viên Viên hay Vân Sương Nhi và lão Vệ cũng đều đi theo ở cạnh Tần Ninh.

Vậy mà lần này Tần Ninh lại định đi một mình?

“Ta không định đi một mình!”

Tần Ninh cười nói: “Tiểu Thanh đi cùng với ta!”

Tiểu Thanh thật ra sớm đã gia nhập Thanh Vân tông, chỉ là Tần Ninh không để ý mà thôi.

“Công tử muốn đi đâu?”

“Cấm địa Thiên Vị của đại lục Thiên Long!”

Tần Ninh nhẹ nhàng nói: “Một mình ta là đủ rồi!”

Thấy Tần Ninh kiên quyết như vậy, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều im lặng không nói.

Lần này Tần Ninh đã hạ quyết tâm, các cô không thể thuyết phục được.

“Yên tâm đi, người có thể giết được ta vẫn còn chưa ra đời đâu”.

Nhìn đám người, Tần Ninh gật đầu, lão Vệ lúc này cũng không lên tiếng.

Cấm địa Thiên Vị của đại lục Thiên Long, Tần Ninh nhất định phải đi đến đó.

Ở nơi đó có người quen mà hắn nhất định phải gặp.

Thiên Thanh Thạch!

Ngồi lên lưng Tiểu Thanh, Tần Ninh vỗ vỗ, cười nói: “Không cần phải mong nhớ, ngắn thì một năm, lâu thì ba năm ta nhất định sẽ trở về”.

“Đến lúc đó, hi vọng các ngươi cũng đừng để ta phải thất vọng”.

Cưỡi trên lưng Thanh Ngưu, rời khỏi Thanh Vân tông, đi thẳng về phía đại lục Thiên Long rộng lớn.

Lần này, Tần Ninh nhất định phải mang Thiên Thanh Thạch về!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom