-
Chương 396-400
Chương 396: Lời thề của ngươi thì có tác dụng gì?
Trong cương quốc có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên vượt trên cảnh giới Thiên Võ, chỉ dùng những thủ đoạn kia của Tần Ninh thì cũng chưa chắc có tác dụng.
Một khi thật sự giết chết đám người Yến Quy Phàm thì giữa Tần Ninh và ba tên này sẽ hoàn toàn không có chỗ để thương lượng, thậm chí còn liên lụy tới thượng quốc Thánh Nguyệt.
Đến lúc đó, chỉ dựa vào một mình Tần Ninh thì sao có thể vãn hồi tất cả chứ?
Biện pháp tốt nhất là nhân lúc này còn chưa hoàn toàn bế tắc, thì hắn ta ở giữa xoa dịu một chút.
Đám người Yến Quy Phàm nghe vậy thì sắc mặt kiêu ngạo.
“Xem ra, ngươi cũng rất biết điều!”
Yến Quy Phàm lạnh lùng nói: “Lần này Tần Ninh tìm ta có chuyện gì?”
“Không biết…”
“Ngươi…”
“Ta không biết thật mà…”
Thánh Thiên Viêm khổ tâm nói: “Tần Ninh làm việc chỉ dựa vào tâm trạng của mình, ta nào biết hắn muốn làm gì!”
“Vậy chúng ta phải xem xem, rốt cuộc hắn muốn làm gì!”
Ba người đẩy cửa đi vào, trong căn phòng, Tần Ninh đang an ổn ngồi nghiêm chỉnh trước bàn.
“Tới rồi!”
Tần Ninh nhìn 3 tên kia, ngồi nghiêm túc nói: “Lần này ta tìm các ngươi tới là muốn…”
“Tần Ninh!”
Yến Bình Sinh kia lập tức lên tiếng, cắt ngang lời nói của Tần Ninh: “Ta khuyên ngươi bây giờ hạ thấp cái thái độ của ngươi xuống, nếu không sau khi rời khỏi thành Đại Hoang thì ngươi muốn chết cũng khó đấy!”
“Đang yên đang lành sao ta lại muốn chết?”
Tần Ninh không hiểu nói.
“Được rồi, ngươi đừng giả bộ nữa!”
Yến Quy Lộ cũng lên tiếng: “Trước mặt chúng ta, ngươi thể hiện ra sự điềm tĩnh, coi thường cương quốc, nhưng sau lưng lại bảo Thánh Thiên Viêm xoa dịu bọn ta, muốn để sự việc không đi vào ngõ cụt, một mình diễn hai vai à?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Thánh Thiên Viêm tái mét, trong lòng thầm mắng 3 tên ngu ngốc.
Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh nghe lời nói của hắn ta lại cho rằng lời đó là Tần Ninh cố ý bảo hắn ta nói.
Ba thằng ngu này!
Thánh Thiên Viêm tức muốn nổ phổi.
“Thánh Thiên Viêm?”
Tần Ninh nhìn Thánh Thiên Viêm, mang theo ánh mắt khó hiểu hỏi.
Vân Sương Nhi lúc này đã hồi phục, đứng phía sau Tần Ninh, tay cầm kiếm, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng ra đòn.
Thánh Thiên Viêm lên trước, chắp tay nói: “Tần công tử, ý của ta không phải là như thế, chỉ hi vọng Tần công tử có thể lý trí một chút, dù sao cương quốc cũng là…”
Bốp…
Lúc này, một tiếng tát giòn giã vang lên.
Khóe miệng của Thánh Thiên Viêm chảy máu, không nén nổi tái mét mặt.
Cảnh tượng này khiến đám người Yến Quy Phàm sững sờ.
“Thánh Thiên Viêm, phụ hoàng của ngươi nhờ ta giúp ngươi giành được lệnh bài của Lãm Nguyệt cốc. Ta nói là làm, vì thấy phụ hoàng ngươi cũng coi như là người thông minh, nhưng lại sinh ra ngươi là một thằng ngu”.
“Lần sau, cứ theo lời ta nói mà làm, nếu dám làm việc bừa bãi sau lưng ta thì ta sẽ giết không tha”.
“Ta đã rõ…”
Thánh Thiên Viêm lúc này run cầm cập cả người.
Bây giờ, nếu Tần Ninh nói giết hắn ta thì hắn ta căn bản là không có chút năng lực phản kháng nào.
Gã này, thật sự là một kẻ điên.
“Còn ba người các ngươi…”
Tần Ninh ngồi xuống, cười lạnh nói: “Giữ lại mạng chó của các ngươi là vì các ngươi còn có tác dụng. Việc tiếp theo làm tốt thì ta có thể tha cho, còn không, khó mà thoát khỏi đường chết”.
“Đừng nói cương quốc có cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên gì đó, trong mắt ta đều không đáng nhắc đến”.
Đám Yến Quy Phàm lúc này càng cảm thấy choáng váng.
Thánh Thiên Viêm không phải nghe theo mệnh lệnh của Tần Ninh mới nói mới lời giải thích với bọn chúng trên đường tới đây sao?
Ba tên này rụt cổ lại, không dám nói nhiều.
Cho tới bây giờ, Tần Ninh muốn giết bọn chúng cũng quả thật vô cùng đơn giản.
“Gọi các ngươi tới không phải là có chuyện bàn bạc với các ngươi mà có việc cần các ngươi làm”.
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Trong tay ta có khoảng mười mấy lệnh bài tông môn, có tông môn hạng 2, cũng có tông môn hạng 1, đương nhiên nhiều nhất là tông môn hạng 3”.
Lời này vừa nói ra, Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh đều trợn tròn hai mắt, nhìn Tần Ninh, tỏ vẻ không thể tin nổi.
Người bình thường muốn tìm một tấm lệnh bài còn khó hơn lên trời.
Nhưng Tần Ninh lại có mười mấy tấm?
Đùa à!
“Bây giờ, ta cần các ngươi truyền tin này ra. Ta dùng lệnh bài đổi lấy linh bảo hệ kim, nhớ kỹ phải là báu vật loại kim linh, mang sức mạnh hệ kim dồi dào”.
“Thần binh, kim thạch, kim thông linh đều được. Tới lúc đó, người tới nhiều rồi thì ta có thể bắt đầu đấu giá. Các ngươi truyền tin này ra ngoài đi!”
Nghe vậy, ba tên này đều choáng váng.
Đấu giá?
Tần Ninh đang nói đùa à?
“Tần công tử, đừng nói đùa”, Yến Quy Phàm lúc này dè dặt nói: “Kể cả là lệnh bài tông môn hạng 3 thì mọi người cũng tranh nhau. Công tử lấy ra để đấu giá thì chắc chắn sẽ gặp phải người tới tranh cướp”.
“Không sao!”
Tần Ninh lại nói: “Ta chỉ cần các ngươi giúp ta truyền tin này ra. Đến lúc đó, tiến hành đấu giá ngay tại đây, người trả cao thì sẽ lấy được đồ!”
Nghe vậy, Yến Quy Phàm cũng không tiện nói.
“Cái đó… Tần công tử”.
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay nói: “Không biết Tần công tử giành được lệnh bài tông môn hạng 1 là của tông môn nào”.
“Kiếm Các, lệnh bài nòng cốt!”
Nghe vậy, trong gian phòng chợt rơi vào một mảnh tĩnh lặng.
Kiếm Các!
Mà còn là lệnh bài nòng cốt.
Lúc này, ba tên kia đều vô cùng choáng váng.
Yến Quy Phàm nghiến răng nói: “Tần công tử, nếu Tần công tử cho ta lệnh bài này, thì Yến Quy Phàm ta sẵn sàng lấy tu vi cả đời này ra thề, cương quốc Nam Yến ta từ nay về sau chỉ cần Yến Quy Phàm ta còn thì chắc chắn sẽ đáp ứng bất kể điều kiện nào của Tần công tử”.
Nghe vậy, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh cũng cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng sau đó cũng gật đầu.
Đúng vậy, điều kiện này xứng đáng!
Cương quốc Nam Yến được tính là quốc gia hàng đầu trong 36 cương quốc.
Nếu Yến Quy Phàm có thể giành được lệnh bài nòng cốt thì tương lai nhất định sẽ trở thành cự phách vô địch cảnh giới Thiên Nguyên, thống trị cương quốc Nam Yến, cũng không phải là không thể.
Điều kiện này, có thể thực hiện!
Một tấm lệnh bài Kiếm các có thể không xứng với cái giá này nhưng một tấm lệnh bài nòng cốt Kiếm Các thì nhất định xứng đáng.
Thánh Thiên Viêm đứng một bên cũng tỏ ra sửng sốt.
Hắn ta không hề biết, Tần Ninh lại có nhiều lệnh bài như thế, càng không biết, Tần Ninh lại muốn đấu giá lệnh bài.
Những chuyện thế này, hắn ta căn bản là không dám nghĩ.
Nếu Tần Ninh muốn bán đấu giá lệnh bài dẫn đến một màn tranh cướp, tới lúc đó chỉ sợ kết quả sẽ rất khó coi.
Tần Ninh không nghĩ tới điểm này sao?
Lệnh bài nòng cốt Kiếm Các đấy.
Kể cả thiên chi kiêu tử của 3 cương quốc lớn thì cũng phát điên mà tranh giành.
Một tấm lệnh bài nòng cốt có thể khiến chúng trở thành đệ tử nòng cốt của tứ đại tông môn đỉnh cấp.
“Còn nữa, Tần công tử, muốn có nguyên liệu tu luyện nào thì Yến Quy Phàm ta nhất định sẽ toàn lực giúp Tần công tử giành được!”
Nghe vậy, Tần Ninh lại không có bất kỳ biểu hiện gì.
“Ta cần lời hứa của ngươi thì có tác dụng gì?”
Tần Ninh chậm rãi lên tiếng nói: “Ta nói rồi, cương quốc Nam Yến chẳng là cái gì cả. Kể cả Kiếm Các thề thốt với ta điều gì thì ta cũng không hiếm lạ. Ta tự bảo vệ mình là đủ rồi”.
Nghe vậy, vẻ mặt của Yến Quy Phàm chợt biến sắc.
“Thứ tốt như thế, đương nhiên là ta sẽ mang ra để đấu giá!”, lời này vừa nói ra, đám người Yến Quy Phàm chợt cảm thấy xót ruột không thôi.
Chương 397: Mở kim thể, dung hợp kim uy
Lấy ra để bán đấu giá, chỉ sợ là những cương quốc khác sẽ không ngại bỏ ra bất cứ giá nào!
“Tần công tử!”
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay, vẻ mặt có chút đấu tranh nhưng vẫn chắc nịch nói: “Tần công tử cần một vài linh bảo mang theo sức mạnh hệ kim thì ở đây ta có!”
Yến Quy Phàm vừa nói ra lời này, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh chợt thay đổi sắc mặt.
“Huynh…”
“Quy Phàm đại ca…”
Hai tên này căng thẳng nói.
“Ta đã quyết rồi!”
Yến Quy Phàm quyết tâm, trong tay xuất hiện một báu vật tỏa ra ánh sáng vàng dài một thước.
Nhìn kỹ báu vật đó, uốn khúc như một cây gậy, nhưng chỉ dài hơn 1 thước, vô cùng kỳ lạ.
Nhưng khi nhìn thấy báu vật tỏa ánh sáng vàng như cái gậy kia, đôi mắt Tần Ninh như lóe lên tia sáng.
“Rễ Kim Mạch!”
Tần Ninh nhìn cây gậy tỏa ánh sáng vàng lấp lánh kia thì khẽ gật đầu.
Yến Quy Phàm cũng thầm kinh ngạc, rễ Kim Mạch này chính là do cương quốc Nam Yến bọn chúng phát hiện trong một mỏ vàng.
Rễ Kim Mạch chính là trung tâm của mỏ vàng, nên khi phát hiện ra mỏ vàng, đào vàng trong đó, nếu phát hiện rễ Kim Mạch thì tức là mỏ vàng này đã đào hết rồi.
Mà rễ Kim Mạch được ngưng tụ tại nơi sâu nhất của mỏ vàng, là linh bảo dồi dào hệ kim. Có thể nói, Yến Quy Phàm tuyệt đối tin tưởng, trong cả Đại Hoang Cổ này, không có kẻ thiên chi kiêu tử nào có đồ giá trị hơn vật này.
“Tần công tử, rễ Kim Mạch, cộng thêm lời hứa vừa rồi của Yến Quy Phàm ta, đổi lấy lệnh bài nòng cốt Kiếm Các trong tay Tần công tử”.
Yến Quy Phàm thành khẩn nói: “Ta đã phát lời thề độc. Nếu đời này phản bội lời thề này thì tới cuối đời ta cũng không thể bước chân vào cảnh giới Thiên Nguyên, về điểm này, ta nghĩ công tử chắc đã biết”.
Tần Ninh do dự một lát.
“Được rồi, tuy là hơi thiệt chút nhưng cũng tàm tạm”.
Tần Ninh vung tay lên giao cho Yến Quy Phàm lệnh bài nòng cốt Kiếm Các, sau đó nhìn 3 tên kia, nói: “Vài ngày tiếp theo, các ngươi đi lan truyền tin tức đi. Nếu làm tốt thì ta cũng không ngại cho các ngươi một tấm lệnh bài tông môn hạng 3”.
Lời này vừa nói ra, ba tên kia tỏ ra vô cùng mừng rỡ.
Lệnh bài tông môn hạng 3, đối với bọn chúng mà nói thì không quan trọng lắm. Nhưng đối với đệ tử dưới trướng thì vô cùng có sức hút.
Ba tên kia nhanh chóng rời đi, mừng rỡ không thôi.
Thánh Thiên Viêm lúc này cũng thở phào.
Tần Ninh không giết 3 người bọn chúng đã là may mắn vạn lần rồi.
“Thánh Thiên Viêm, nếu ngươi lại phạm tội hồ đồ một lần nữa thì ta không ngại giết chết ngươi đâu. Tuy ta muốn tuân thủ giao ước với phụ hoàng ngươi, nhưng nếu phá ta…”
“Vâng vâng vâng!”
Thánh Thiên Viêm vội vàng gật đầu như giã tỏi: “Tại hạ sẽ ghi lòng tạc dạ!”
Tần Ninh khẽ gật đầu, sải bước đi vào trong phòng.
“Công tử!”
“Sương Nhi, cô ngồi xuống đi”, Tần Ninh kéo Vân Sương Nhi, ngồi lên giường nói: “Tiếp theo, ta bắt đầu bế quan, cô cũng đóng cửa bế quan với ta. Khoảng 3, 4 ngày, nhớ kỹ, trong cơ thể ta có biểu hiện lạ thì cô có thể hấp thu linh khí xung quanh ta mà dùng, hiểu chưa?”
“Vâng!”
Vân Sương Nhi ngồi khoanh chân trên giường, nhìn Tần Ninh chậm rãi nhắm đôi mắt.
Rễ Kim Mạch kia được Tần Ninh nắm trong tay.
Sau đó, trên hai tay Tần Ninh xuất hiện từng luồng sáng.
Trong lúc ánh sáng chiếu ra khắp nơi thì ánh sáng vàng dường như được sinh ra từ bức tượng Phật, chiếu rọi cả căn phòng.
Mà sau đó, Tần Ninh lại ăn từng miếng rễ Kim Mạch.
Ăn rồi à?
Vân Sương Nhi chợt sững sờ.
Thứ đó mang theo sức mạnh hệ kim dồi dào, thế mà Tần Ninh lại ăn trực tiếp, như vậy sẽ chết người đó.
Dù sao, linh bảo hệ kim, theo lẽ thường là trợ giúp võ giả chém giết, không phải đan dược, linh quả, có thể giúp võ giả nâng cao thực lực cảnh giới.
Nhưng dần dần, sau khi Tần Ninh nuốt hết rễ Kim Mạch thì ánh sáng vàng trong căn phòng dần yếu đi, mà trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh lại tỏa ra ánh sáng vàng.
Dần dần, ánh sáng đó càng bừng lên.
Thân thể của Tần Ninh dường như tràn ngập ánh sáng vàng.
Mà đúng lúc này, Tần Ninh lại vận hành Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Bây giờ hắn đã đạt tới tầng 6 của tu hành kim thể.
Mà muốn đạt tới tầng 7 thì cảnh giới bắt buộc phải đạt tới Linh Phách tầng 4, mà hắn đã đạt tới rồi.
Nhưng cảnh giới không phải là điều kiện duy nhất.
Linh bảo hệ kim mới là điều quan trọng nhất.
Ly Hợp Kim thể, bắt buộc phải dựa vào gốc rễ là linh bảo hệ kim, dung hòa trong cơ thể. Cứ như thế, võ giả giơ tay nhấc chân cũng có thể uy võ phi thường.
Kim thể tu hành pháp quyết cũng không ngừng vận chuyển.
Trong căn phòng, ánh sáng vàng trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh lúc mạnh lúc yếu, chuyển hóa vận hành.
Mà Vân Sương Nhi thì đang nhìn Tần Ninh một cách cẩn thận.
“Chính là lúc này!”
Sau đó, Tần Ninh lên tiếng rồi bắt lấy bàn tay của Vân Sương Nhi.
Lúc này, Vân Sương Nhi chỉ cảm thấy toàn thân có một làn sóng mạnh mẽ, cuồn cuộn dâng lên.
Chân nguyên dồi dào kia không phải là linh khí thuần chất cũng không phải là linh khí bao hàm hệ kim.
Là chân nguyên!
Vân Sương Nhi kích động không thôi, vận chuyển Hỗn Độn Ngọc Thân quyết, bắt đầu dốc sức tu hành.
Trong căn phòng, thời gian trôi qua từng phút, hai người ngồi đối diện nhau, chìm vào tu hành không tiếng động.
Sau đó, ánh sáng vàng trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh dần tan biến, nhưng nhìn kỹ thì bề mặt cơ thể của hắn, những đường vân trên da lại mơ hồ lấp lánh ánh sáng vàng.
Hai mắt đột nhiên mở ra, một tia tinh quang lóe lên rồi biến mất.
“Tới tầng 7 rồi!”
Hai tay Tần Ninh siết chặt.
“Uy lực của tầng 7, mở kim thể, dung hợp kim uy!”
Lúc này, bề mặt cơ thể của hắn giải phóng ra ánh sáng màu vàng nhạt, bàn tay gõ nhẹ, vang lên những tiếng vang vang.
Đây là uy lực bá đạo của tầng 7.
Mở kim thể, dung hợp kim uy.
Một khi được mở ra thì sức mạnh của cơ thể quả là vượt quá giới hạn của cảnh giới Linh Phách, mang theo một luồng sức ép.
Hơn nữa, không thể nâng cấp được Âm Dương Ly Hợp Kim thể mà tu vi của hắn cũng tăng lên 1 tầng, cảnh giới Linh Phách tầng 6.
Tất cả những thành quả này chỉ cần thời gian 3 ngày.
Nhìn Vân Sương Nhi gần trong gang tấc trước mặt đang khẽ khép đôi mắt, Tần Ninh lại không làm phiền mà tỉ mỉ tìm hiểu sự thay đổi trong cơ thể.
Tới giờ, linh hải, linh đài, linh luân, linh phách của hắn đã có thể phá giải đòn tấn công của cảnh giới Địa Võ.
Đây chính là điểm bá đạo của Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Ngưng tụ kim thể. Kim thể này đối với võ giả cảnh giới tứ linh hải mà nói là đỉnh cấp mà thân thể có thể đạt tới.
Sau đó, Tần Ninh thở ra một hơi dài, đứng dậy.
Vù…
Mà đúng lúc này, trong cơ thể của Vân Sương Nhi dường như cũng đang được lột xác. Sức mạnh đột nhiên nâng cấp, đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8.
Theo sự nâng cấp của Tần Ninh, cảnh giới của cô ấy cũng đạt được sự nâng cấp biến hóa.
“Công tử…”
Vân Sương Nhi đứng dậy, mừng rỡ không thôi, hai tay ôm lấy Tần Ninh, vui vẻ nói: “Ta đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi”.
Cảnh giới Linh Phách tầng 8!
Cô ấy không dám nghĩ tới.
Nếu là một năm trước, cô ấy chỉ là một người bình thường, vì không thể tu hành mà buồn phiền.
Nhưng trong thời gian hơn một năm lại nâng cấp tốc độ nhanh như tên bay.
Quả thật là kỳ tích. “Nhìn bộ dạng đắc ý của cô kìa!”, Tần Ninh cảm giác trước ngực có một sức ép, thì khẽ cười nói.
Chương 398: Cướp luôn?
“A…”
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên, Vân Sương Nhi vội vàng lui bước.
“Công tử, Sương Nhi thất lễ rồi ạ!”
“Không sao!”, Tần Ninh mỉm cười: “Tiểu Sương Nhi cũng không nhỏ chút nào, bây giờ cũng đã 17 tuổi rồi, đến lúc nào mới làm ấm giường công tử ta đây?”
“Công tử…”
Vân Sương Nhi giận dỗi dậm dậm hai chân, nhan sắc thanh xuân kia thật khiến người ta say đắm.
Tần Ninh cười lớn một tràng cũng không nói nhiều.
“Nhưng ta phải nói cho cô biết, dựa vào thiên phú và hoàng thể của Viên Viên thì có lẽ tới giờ đã nâng cấp tới cảnh giới Địa Võ, cô phải nỗ lực đuổi kịp nàng ấy!”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi khẽ gật đầu.
Cơ thể của Diệp Viên Viên khi chưa mở hoàng thể thì thiên phú tu hành đã đáng kiêu ngạo, mà sau khi mở hoàng thể thì nâng cấp của Diệp Viên Viên càng khủng khiếp.
Thật ra, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên đều hiểu.
Nếu không phải do Tần Ninh truyền dạy Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết và Hỗn Độn Ngọc Thân quyết cho các cô thì hai người dù là hoàng thể, hỗn độn thể thì cũng không thể nâng cấp mạnh mẽ như thế.
Giống như một kho báu, không có chìa khóa, không thể nào mở cửa thì cũng không thể mở kho báu.
“Sau 3 ngày, có lẽ Yến Quy Phàm đã chuẩn bị ổn thỏa rồi”.
“Đi thôi, đi xem thế nào!”
Hai người đẩy cửa ra, đi xuống khỏi tháp cao.
Mà lúc này, trước cửa tháp cao 9 tầng.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh mang mấy chục người của cương quốc Nam Yến duy trì trật tự.
Mà lúc này, Yến Quy Phàm nhìn đám đông, trong lòng không biết nên làm gì.
Lúc này, Tần Ninh muốn đấu giá mười mấy lệnh bài tông môn, số lượng lệnh bài như thế đủ để khiến bất kỳ cương quốc nào mất hết lý trí.
Nhưng Tần Ninh dường như rất có bản lĩnh, không hề lo lắng về điều đó.
Và trên thực thế cũng quả thực là như vậy.
Tần Ninh đối đầu với ba người bọn chúng đều có thể thoải mái xử lý. Trừ khi vượt qua cảnh giới Linh Phách, nếu không có lẽ không kẻ nào là đối thủ của Tần Ninh.
“Nhìn thật kỹ, nếu có người của 3 cương quốc lớn xuất hiện thì bẩm báo lại ngay lập tức, không thể để xuất hiện bất cứ sự cố nào”.
“Yên tâm đi, Phàm ca, tất cả đã được chuẩn bị ổn thỏa”.
“Ừ!”
Một đám người lúc này đang chờ đợi.
“Yến Quy Phàm, ngươi nói thật hay giả đấy!”
Một người mặc bộ đồ màu đỏ, không nhịn được nói: “Đừng có mà lừa gạt chúng ta, các ngươi muốn giỡn mặt đấy à?”
“Công tử Hồng Hà xin yên tâm, Yến Quy Phàm ta đã dám nói thì đương nhiên là thật. Hơn nữa, các vị ở đây, nếu ta nói láo thì không phải là bị các vị chém thành thịt băm sao?”
Nghe vậy, một cô gái trẻ, uốn éo cái eo, cười nói: “Mong là vậy”.
“Cô nương Bách Linh cứ yên tâm”.
“Yến Quy Phàm, các ngươi lấy đâu ra nhiều lệnh bài vậy? Hơn nữa nếu có thì mình không dùng lại đem đi đổi linh bảo hệ kim? Kỳ lạ thật!”
“Thiên Tương Tử, lời nói của ngươi có ý gì?”
Yến Bình Sinh không nhịn được nói: “Nếu ngươi không tin thì đi luôn đi!”
“Họ không có nhưng ta có!”
Mà đúng lúc này, một tiếng cười nhạt vang lên.
Trên ban công tầng 2 có 2 người xuất hiện.
Chính là Vân Sương Nhi và Tần Ninh.
Tần Ninh nhìn hơn trăm người phía dưới thì khẽ gật đầu.
“Mọi người yên lặng!”
Yến Quy Phàm lúc này lên tiếng nói: “Vị này là Tần công tử Tần Ninh, cũng chính là hắn muốn trao đổi linh bài trong tay, lấy vật đổi vật, dùng linh bảo hệ kim để trao đổi”.
Tần Ninh lại nói: “Ở đây ta có hai tấm lệnh bài tông môn hạng 2, lệnh bài của Xích Vân tông và Bách Hoa tông, nếu ai muốn thì có thể lấy lệnh bài của Lãm Nguyệt cốc để đổi!”
Lời này vừa nói ra khiến mọi người chợt mừng rỡ không thôi.
Lệnh bài trong tay Tần Ninh là thật.
“Yến Quy Phàm!”
Thiên Tương Tử lên tiếng: “Nếu có nhiều lệnh bài như thế thì sao lại để hắn đấu giá, chúng ta liên thủ cướp luôn không được sao?”
Thiên Tương Tử vừa nói ra lời này thì đám người đã bàn tán xôn xao.
Dù sao nơi này cũng là thành Đại Hoang trong Đại Hoang Cổ, không có cố kị nhiều như bên ngoài.
Kể cả giết Tần Ninh cướp ngọc thì cũng không ai quản.
Lấy vật đổi vật, trao đổi lệnh bài, sợ là phải trả một cái giá rất lớn.
Mà trong bọn chúng một số người có không ít chí bảo, nhưng chí bảo kim linh thì lại rất hiếm có.
“Cướp hả?”
Tần Ninh nhìn Thiên Tương Tử.
“Sương Nhi, giết!”
“Vâng!”
Kiếm dài trong tay Vân Sương Nhi vung ra, bóng dáng xinh đẹp bay xuống, cầm kiếm chém ra.
Roạt…
Một ánh kiếm bổ xuống Thiên Tương Tử từ trên trời.
Mà lúc này, sắc mặt Thiên Tương Tử chợt lạnh lẽo, cũng xông ra chém giết.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Thiên Tương Tử chợt liên tục lùi bước.
Vân Sương Nhi lại cầm kiếm lên chém xuống lần nữa.
Cảnh tượng này khiến đám người Yến Quy Phàm sững sờ.
“Cô gái này đã đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi!”
Ba tên kia đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc không thôi.
Ánh mắt nhìn sang Tần Ninh thì phát hiện, lúc này Tần Ninh cũng không giống lúc trước.
Hình như toàn thân trên dưới có thêm một tầng ánh sáng màu vàng, mang lại cảm giác thần thánh vô cùng.
Mà lúc này, Thiên Tương Tử bị Vân Sương Nhi ép đến mức phải liên tục lùi lại, sắc mặt trông vô cùng khó coi.
“Công tử ta chính là con cháu Thiên gia của cương quốc Thiên Tượng, cô dám giết ta…”
Bụp…
Nhưng, Thiên Tương Tử chưa nói hết một câu thì kiếm của Vân Sương Nhi đã chém tới.
Phụt một tiếng, máu tươi phun trào, Thiên Tương Tử ngã xuống.
Lúc này, không khí xung quanh trở nên im lặng như tờ.
“Hôm nay ở đây, những kẻ tới đây đấu giá, nếu không sẵn lòng tuân theo quy tắc đấu giá thì biến, còn muốn cướp giật thì xin lỗi nhé”.
Vân Sương Nhi trở lại bên cạnh Tần Ninh, nhìn đám người. Tần Ninh lên tiếng.
“Thật lớn lối!”
Chính lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên.
Sau đó, trên đường lớn phía trước tháp cổ, một đoàn người đi tới.
Hai tên dẫn đầu phong độ hiên ngang, thần thái kiêu ngạo nhìn mọi người.
Mà khi mọi người nhìn thấy hai tên đó đi theo đôi thì vội vàng nhường đường mở lối.
Thiên Lãm Thanh của cương quốc Thiên Trúc!
Nhạc Vân Nhiên của cương quốc Tây Nhạc!
Hai tên này là thiên tài đỉnh cấp uy danh lừng lẫy trong 36 cương quốc.
Mà điều quan trọng nhất là hai tên này trên bảng Thiên Anh của 36 cương quốc xếp hàng thứ 8, thứ 9, chính là trong 10 vị trí đứng đầu.
Đều là tu vi đỉnh cấp cảnh giới Linh Phách tầng 9, lại tới từ 2 cương quốc lớn nên hai tên này vừa xuất hiện là không có kẻ nào dám ngăn cản.
Thiên Lãm Thanh kia nhìn Tần Ninh trên ban công tầng 2, cười khẩy nói: “Tần Ninh, đưa hết lệnh bài trong tay ngươi cho bọn ta. Cuộc đấu giá này không cần phải tiến hành nữa”.
“Cũng không biết, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào, trong thành Đại Hoang tổ chức đấu giá, nếu gặp phải người của 3 cương quốc lớn thì sợ là các ngươi cũng xong đời đấy”.
Nhạc Vân Nhiên cũng kiêu ngạo nói: “May mà các ngươi gặp ta, ta sẽ tha chết cho ngươi, đưa hết lệnh bài đây cho bọn ta là được”.
Nghe lời này, đám người vội vàng tránh ra.
Đây chính là người của cương quốc Tây Nhạc và cương quốc Thiên Trúc đấy.
Hai cương quốc lớn vốn có nền tảng rất lớn, cộng thêm hai tên Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên có thực lực rất mạnh. Hai tên này cùng nhau tới thì hôm nay, cuộc đấu giá này chắc chắn không thể tiếp tục được nữa.
Chương 399: Ta lười giết người
Mà lúc này, đám Yến Quy Phàm cũng căng thẳng không thôi.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh đứng trước đám người nói.
“Thiên huynh, Nhạc huynh!”
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay cười nói: “Công tử Tần Ninh đấu giá lần này là hợp tác với cương quốc Nam Yến ta, cho nên…”
“Cút sang một bên!”
Thiên Lãm Thanh lúc này lên tiếng cắt lời, cười nhạt nói: “Yến Quy Phàm, lần này vương quốc Nam Yến các ngươi quả thật có nền tảng và thực lực chỉ đứng sau 3 cương quốc lớn ở hiện tại”.
“Nhưng, trên bảng Thiên Anh, Thiên Lãm Thanh ta xếp thứ 8, Yến Quy Phàm ngươi xếp thứ 17, nếu sau này, ta và ngươi chủ trì mỗi cương quốc của hai bên thì cương quốc Nam Yến ngươi còn có thể bảo đảm hùng hậu như thế sao?”
“Biết điều thì cút!”
Thiên Lãm Thanh lúc này thản nhiên nói: “Lần này thí luyện Người được chọn chính là để chọn thiên chi kiêu tử trong mỗi thượng quốc, cương quốc, cũng là sự thay đổi bố cục trong tương lai của 36 cương quốc”.
“Nếu hai cương quốc lớn chúng ta giành được mười mấy tấm lệnh bài, sau mấy chục năm nữa thì nào có phần của cương quốc Nam Yến các ngươi nữa?”
Nghe vậy, đám người Yến Quy Phàm chợt đỏ bừng mặt mũi.
Chỉ là Thiên Lãm Thanh nói không sai, cương quốc Nam Yến bọn họ vốn có sức mạnh quốc gia hùng hậu, lần này tứ tài đều là cảnh giới Linh Phách tầng 9, nhưng xếp hạng đều là từ vị trí mười mấy tới hai mấy.
Nhưng Thiên Lãm Thanh xếp thứ 8.
Nhạc Vân Nhiên xếp thứ 9.
Điều này đại diện cho tiềm lực của hai tên này, trong tương lai chắc chắn sẽ vượt qua bọn chúng.
Đây cũng là lý do tại sao hắn ta sẵn sàng trả cái giá lớn như vậy để đổi lấy lệnh bài nòng cốt Kiếm Các trong tay Tần Ninh.
Cương quốc Nam Yến muốn tiếp tục phồn thịnh thì người lãnh đạo bắt buộc phải có thực lực mạnh nhất, uy chấn các nước láng giềng.
“Không muốn nói mấy lời thừa thãi với ngươi”.
Thiên Lãm Thanh cũng không nói thêm, sải bước đứng lên, lao về phía Tần Ninh.
“Láo xược!”
Yến Quy Phàm sải bước mà ra, muốn ngăn lại.
“Cút!”
Một quyền đánh ra, hai người đối đầu nhau.
Đông…
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, toàn thân Yến Quy Phàm nhếch nhác lùi lại, hơi thở bỗng chốc bị áp chế.
Cho dù đều là cảnh giới Linh Phách tầng 9, nhưng thực lực của bản thân hắn ta và Thiên Lãm Thanh có sự cách biệt to lớn.
Lúc này, Thiên Lãm Thanh ra đòn đánh lui Yến Quy Phàm, tấn công Tần Ninh.
Vân Sương Nhi lúc này lạnh lùng hừ một tiếng, muốn ra tay, Tần Ninh lại kéo bàn tay ngọc ngà của cô ấy lại.
“Để ta!”
Tần Ninh lúc này đang háo hức muốn thử.
Âm Dương Ly Hợp Kim thể tầng 7, hắn cũng muốn biết, bản thân mình bây giờ rốt cuộc là đã mạnh đến mức nào.
“Kim Sơn Đạp Đỉnh!”
Lúc này, Tần Ninh đang ngồi trên ban công tầng 2 đạp xuống một cái.
Một ánh sáng vàng lóe lên, một đạp kia xông thẳng về phía Thiên Lãm Thanh.
“Ngu xi!”
Thiên Lãm Thanh lúc này lại cười giễu trong lòng.
Hắn ta có tu vi đỉnh cấp cảnh giới Linh Phách tầng 9, thực lực mà Tần Ninh thể hiện mới chỉ là cảnh giới Linh Phách tầng 6.
Mơ tưởng dựa vào cảnh giới tầng 6 để đối đầu với cảnh giới tầng 9 sao?
Tần Ninh quả thật là tự tìm đường chết.
Lúc này, Tần Ninh lại đạp chân kia lên.
Mà trong khoảnh khắc đó, Thiên Lãm Thanh dùng một quyền đón lấy, không trốn tránh.
Bùm…
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, lúc này, thời gian dường như dừng lại.
Hai người lấy quyền đối với cước đạp, tiếng rắc rắc vỡ vụn không ngừng vang lên.
Tần Ninh đạp ra, uy lực trực tiếp dường như một ngọn núi sừng sững đổ xuống, đè bẹp lên Thiên Lãm Thanh.
Những tiếng rắc rắc chói tai vang lên, một đạp đó khiến cả cánh tay của Thiên Lãm Thanh bị trật khớp sau đó nổ tung.
Thân thể của hắn ta không thể chịu đựng được sức ép của Tần Ninh, ngã ngửa về phía sau.
Ầm…
Mặt đất vỡ nứt, Thiên Lãm Thanh đang ngã trên mặt đất thì hoàn toàn ngây ngốc.
Một đạp, gẫy tay!
“Thiên huynh!”
Nhạc Vân Nhiên vội vàng lên trước.
Nhìn cánh tay của Thiên Lãm Thanh chảy máu đầm đìa, Nhạc Vân Nhiên choáng váng không thôi.
Cái này…
Người sững sờ không chỉ có Nhạc Vân Nhiên.
Lúc này, mọi người xung quanh đều chết lặng.
Tần Ninh là cảnh giới Linh Phách tầng 6 mà vừa rồi đã thi triển loại linh quyết gì vậy?
Một đạp đã khiến Thiên Lãm Thanh thành bộ dạng này.
Quả thật là kỳ dị.
Mà lúc này, trong lòng Vân Sương Nhi vô cùng mừng rỡ.
Sự kiêu ngạo của Tần Ninh so với thực lực của hắn, trong mắt người khác là ngông cuồng ngu si, nhưng cô ấy hiểu rõ, bất cứ lúc nào, Tần Ninh cũng có sự tự tin tuyệt đối, thực lực tuyệt đối.
“Cút ra xa một chút!”
Tần Ninh lúc này thản nhiên nói: “Ta sẽ tổ chức đấu giá ở chỗ này, lệnh bài trong tay ta lúc nào đấu giá hết thì lúc đó kết thúc, muốn quấy rối thì tới đây là được!”
“Nhưng vẫn phải khuyên một câu, những kẻ không biết sống chết thì đừng tới”.
Ánh mắt của Tần Ninh quét qua đám người, lành lạnh nói: “Ta lười giết người lắm đấy!”
Lời này nói ra, nghe vô cùng ngông cuồng, quả thật khiến kẻ khác không thể tin nổi.
Nhưng trong đám người có mặt ở đây không kẻ nào dám phản bác.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh lúc này cũng không nói câu nào.
Bọn chúng hiểu rõ hơn tất cả đám người có mặt tại đây, trước đây ba ngày, tuy Tần Ninh khủng khiếp nhưng chưa tới mức này.
Mà bây giờ, thực lực của Tần Ninh đã đủ để đè bẹp bọn họ.
Lúc này, đám người đều im lặng.
“Ngông cuồng ngu si!”
Nhìn thấy Thiên Lãm Thanh bị thương nặng, Nhạc Vân Nhiên cũng tức nghẹn cả lồng ngực.
Mười mấy lệnh bài tông môn, nếu chúng có được thì đó là một tài sản lớn.
Tần Ninh rõ ràng là đang tìm chết.
Nhưng Thiên Lãm Thanh bị Tần Ninh đánh bại, đủ để thấy nền tảng thực lực của Tần Ninh có chỗ mạnh mẽ.
“Huynh không sao chứ?”
Nhạc Vân Nhiên nhìn Thiên Lãm Thanh nhỏ giọng nói.
“Không sao, vẫn chống đỡ được”.
Cố ngăn nôn ra máu khiến sắc mặc của Thiên Lãm Thanh trở nên vô cùng khó coi.
Bị Tần Ninh đạp một phát thành bộ dạng như vậy quả thật quá mất mặt.
“Đã như vậy thì phải chuẩn bị cho thật tốt”.
Nhạc Vân Nhiên hừ một tiếng nói.
“Được!”
Hai tên này rõ là không muốn lùi bước.
Tần Ninh nhìn hai người, sắc mặt vẫn lạnh lùng như thế.
“Cùng lên đi!”
Lúc này, mười mấy người phía sau, chen nhau mà lên, trong mấy người này có không ít cảnh giới Linh Phách tầng 5 tới tầng 9.
“Thiên Lãm Thanh, Nhạc Vân Nhiên, các ngươi quá láo xược!”
Yến Quy Phàm không thể nhịn được.
Đám người cương quốc Nam Yến cũng nhất loạt xông lên.
Nhân mã hai bên giao đấu, đám người xung quanh cũng không dám tham gia bừa bãi.
“Công tử Hồng Hà, cô nương Bách Linh, hai người cứ đứng nhìn như thế sao?”
Nhạc Vân Nhiên gầm lên: “Chúng ta liên thủ thì thằng nhãi này sẽ chết không còn nghi ngờ gì. Các ngươi chặn đám người Yến Quy Phàm, còn gã này để cho bọn ta!”
Cô nương Bách Linh và công tử Hồng Hà kia đưa mắt nhìn nhau rồi cùng xông lên.
Không thể không nói, sức hấp dẫn của mười mấy lệnh bài tông môn quả là lớn.
Bọn chúng không nhịn nổi đều muốn ra tay.
Dù sao, đối phương chỉ là Tần Ninh và đám người Yến Quy Phàm khó đối phó một chút thôi.
“Những kẻ không sợ chết cũng nhiều thật!”
Tần Ninh nhìn bên dưới khẽ cười.
“Tần Ninh, ngươi quá ngông cuồng, kể cả Sở Thiên Kiêu cũng không dám bán đấu giá ở nơi này. Đó là mục đích của tất cả mọi người trong chuyến đi này, ngươi không biết trời cao đất dày, thì phải biết chữ chết viết thế nào đi!”, Nhạc Vân Nhiên và Thiên Lãm Thanh xông thẳng tới chém giết.
Chương 400: Hình như các ngươi cũng muốn cướp
Thời khắc này, Thiên Lãm Thanh mất đi một tay, nhưng máu đã ngừng chảy, tinh thần trở nên phấn chấn hơn. Ban nãy hắn ta đã ăn một viên linh đan, xem ra là để tạm thời áp chế vết thương.
Hai người thành tư thế giáp công, trực tiếp xông về phía Tần Ninh.
“Muốn chết thì ta tác thành cho!”
Tần Ninh sải bước ra, một lần nữa vung cước.
“Cẩn thận, một cướp của kẻ này vô cùng đáng sợ!”
“Đã hiểu, vậy thì dùng chiêu đó đi!”
“Được!”
Hai người nhìn nhau, trong nháy mắt kiếm tuôn ra.
“Song Linh Lộ Kiếm!”
Hai kiếp cùng vung ra, trong giây lát có sương mù vây quanh kiếm. Hai thanh kiếm dài uy võ dâng lên không ngừng.
“Vô dụng thôi!”
Tần Ninh lắc đầu, một cước xông đến.
Cước này lóe lên ánh sáng vàng chói lọi.
Ánh sáng tỏa ra tứ phía, lúc đạp ra, cả trời đất giống như ảm đạm vô sắc.
Ầm...
Tiếng nổ vang lên liên tiếp.
Kiếm của hai người chạm đến chân Tần Ninh, ánh sáng xẹt quá, giống như lúc nào cũng có thể vỡ.
Nhưng thời gian như chậm lại, đòn chân này cuối cùng vẫn bị cả hai chặn lại.
“Tần Ninh, ngươi chết chắc rồi!”
Nhạc Vân Nhiên lúc này thở phào nhẹ nhõm.
Một cước này giống như hòn núi lớn cao vạn trượng, mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng cũng may là hai bọn chúng chặn lại được.
“Đúng là chẳng hiểu các ngươi đang vui mừng cái gì.
Tần Ninh lúc này lui chân về, cả người toát ra ánh sáng chói mắt.
Hắn của lúc này giống như đang mặc một bộ giáp chiến màu vàng, tỏa ra bốn phía.
“Xem ra ta đánh giá các ngươi thấp quá rồi”.
Tần Ninh bước ra một bước, vung nắm đấm.
“Mở kim thể, dung hợp kim uy!”
Một đấm vung thẳng.
Phốc...
Nắm đấm này vung về phía Thiên Lãm Thanh, cuồng bạo vô địch, ánh sáng tỏa ra rồi hóa thành quyền ảnh, phủ lấy Thiên Lãm Thanh.
Phanh...
Tiếng nổ vang lên, một quyền hạ xuống, cả trời đất cũng trở nên ảm đạm.
Chỉ có nắm đấm của Tần Ninh vẫn đang chói mắt.
“Phụt!”
Mà lúc ấy, ngực của Thiên Lãm Thanh dính đòn, cả người mềm oặt như tờ giấy trắng, ngã về sau trong nháy mắt. Rầm một tiếng, hắn rơi xuống tầng dưới, giãy dụa một chút rồi không còn hơi thở nữa.
Chết rồi!
Đấm phát chết luôn!
Giây phút ấy, Nhạc Vân Nhiên mắt chữ O mồm chữ A.
Thiên Lãm Thanh xếp số tám bảng Thiên Anh, mặc dù bị thương nhưng ban nãy đã ăn linh đan, có thể làm chậm vết thương, sẽ không thể nào chết chỉ sau một quyền chứ.
“Giờ ngươi có gì muốn nói không?”
Tần Ninh nhìn Nhạc Vân Nhiên, sải bước ra, cả người hạ xuống, ánh sáng màu vàng nhạt phủ toàn thân.
Đây mới là chỗ ghê gớm của Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Tầng thứ bảy, mở kim thể, dung hợp kim uy, đem lực hệ kim trải khắp toàn thân, khiến võ giả như mặc áo giáp màu vàng, lực phòng ngự tăng mạnh, mà quan trọng nhất là lực công kích gia tăng gấp bội.
Đây chính là phần thưởng cho việc tiêu hao vô số thiên tài địa bảo lúc trước.
Giây phút ấy, mọi người cũng hoàn toàn sững sờ.
“Ngươi, qua đây chịu chết!”
Tần Ninh nói với Nhạc Vân Nhiên.
Nhạc Vân Nhiên lúc này đã mất hết ý chí chiến đấu, nào dám giao thủ chính diện với Tần Ninh nữa, bèn co giò chạy.
“Muốn chạy à?”
Hắn vung tay, giữa hai tay xuất hiện kiếm đen và kiếm trắng.
Hai thanh kiếm ngưng tụ ra, hai tay Tần Ninh cũng dung hợp lại, giây phút ấy, hai kiếm trắng – đen cũng tụ lại, giống hệt biểu tượng âm dương.
“Âm Dương Thái Cực sát!”
Trong giây lát, hai tay Tần Ninh vung ra, kiếm Âm Dương Thái Cực kia hóa thành cơn gió, trực tiếp hướng về phía Nhạc Vân Nhiên đang chạy trốn.
Phanh...
Âm Dương Thái Cực đó xông về phía Nhạc Vân Nhiên, sau đó thì nổ tung ra.
Cơ thể Nhạc Vân Nhiên bị cắt làm đôi.
Cảnh tượng máu tanh này khiến tất cả mọi người đều thấy lạnh lòng.
Vừa rồi Tần Ninh còn đang trò chuyện vui vẻ, nhưng một lúc xuất thủ thì giết chết hai thiên chi kiêu tử, tàn nhẫn như vị thần Tu La.
“Cảm giác cũng không tệ nhỉ!”
Tần Ninh nhìn hai tay mình, mỉm cười nói.
Hai tay hắn bắn ra ánh sáng.
Âm Dương Ly Hợp Kim thể lên đến tầng bảy, khiến cho kiếm âm, kiếm dương, Âm Dương chém và Âm Dương Thái Cực sát cũng tăng thêm uy lực.
Phải biết rằng, đạt đến tầng thứ bảy thì thực lực toàn thân sẽ tăng vọt, bốn loại sát chiêu cũng tăng thêm uy lực.
Tần Ninh nhếch miệng, nhìn bốn phía.
“Ban nãy, hình như các ngươi cũng muốn cướp à?”
Lời này nói ra, nhóm người cũng sửng sốt không thôi.
“Chạy!”
Trong nhóm người, không biết có ai hét lên một câu, tức thì, mấy chục người còn lại chạy một mạch như làn khói.
Tần Ninh nắm chặt tay rồi xông lên giết.
Lúc này, một mình Tần Ninh tỏa ra ánh sáng vàng, đuổi theo mấy chục người. Đám Yến Quy Phàm thấy vậy thì hoàn toàn chết lặng.
Tên này đúng là một quái thai mà.
Cảnh giới Linh Phách tầng sáu, có mấy ai làm được như vậy?
Nói ra cũng chẳng ai tin!
Lúc này, tất cả đều đang chấn động.
“Ngươi còn không đi hỗ trợ à?”
Vân Sương Nhi đi xuống, nhìn Yến Quy Phàm.
“À à, đúng, đúng, đệ tử cương quốc Nam Yến, giết cho ta!”
Nháy mắt, Yến Quy Phàm dẫn người truy sát tới.
Vốn là một lần bán đấu giá, cuối cùng lại trở thành chém giết.
Tần Ninh đi đầu, xung trận lên trước, công tử Hồng Hà cùng cô nương Bách Linh gì đó cũng bị đấm chết.
Đây là một trận nghiền ép mà không ai ngờ đến.
Dần dần, mùi máu tanh truyền ra khắp tháp cao.
Tần Ninh đứng ở trước tháp cao, thở dài thườn thượt.
“Công tử sao vậy ạ?”
“Ta chỉ muốn bán đấu giá thôi mà, sao cứ bắt ta phải giết người vậy?!”
Lời này nói ra, đám Yến Quy Phàm đều im lặng...
Bất chợt, Tần Ninh nhìn sang Yến Quy Phàm và nói: “Tiếp tục khuếch tán thông tin đi, ta muốn lần này không có ai đến quấy rối nữa”.
“Vâng!”
Một hồi hỗn loạn kết thúc ở đó, nhưng những thiên chi kiêu tử đế quốc, thượng quốc, cương quốc đều không ngừng bàn luận.
Thành Đại Hoang, phía đông, trong một tòa trang viên trông có vẻ sạch sẽ, có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đàn.
“Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ!”
Có mấy bóng người bước nhanh tới.
“Có chuyện gì?”
Cô gái này dừng đàn lại, ngẩng mặt lên. Khuôn mặt không trang điểm mà xinh đẹp vô cùng, càng khiến người ta cảm thấy trang nhã an tĩnh.
“Công chúa điện hạ, phía bắc truyền tin đến, nói rằng Tần Ninh đó thật sự bán đấu giá lệnh bài. Hơn nữa Thiên Lãm Thanh của cương quốc Thiên Trúc và Nhạc Vân Nhiên của cương quốc Tây Nhạc đến đó làm loạn, mcuốn cướp đồ, cuối cùng bị Tần Ninh giết chết...”
Sao?
Nghe vậy, đôi lông mày xinh đẹp cau lại.
“Tần Ninh, là người thế nào?”
“Công chúa quên rồi sao? Chính là người đến từ đế quốc Bắc Minh, làm loạn thượng quốc Cảnh Thiên đó!”
“Đế quốc Bắc Minh...”, công chúa Linh Lung lẩm bẩm.
Trong cương quốc có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên vượt trên cảnh giới Thiên Võ, chỉ dùng những thủ đoạn kia của Tần Ninh thì cũng chưa chắc có tác dụng.
Một khi thật sự giết chết đám người Yến Quy Phàm thì giữa Tần Ninh và ba tên này sẽ hoàn toàn không có chỗ để thương lượng, thậm chí còn liên lụy tới thượng quốc Thánh Nguyệt.
Đến lúc đó, chỉ dựa vào một mình Tần Ninh thì sao có thể vãn hồi tất cả chứ?
Biện pháp tốt nhất là nhân lúc này còn chưa hoàn toàn bế tắc, thì hắn ta ở giữa xoa dịu một chút.
Đám người Yến Quy Phàm nghe vậy thì sắc mặt kiêu ngạo.
“Xem ra, ngươi cũng rất biết điều!”
Yến Quy Phàm lạnh lùng nói: “Lần này Tần Ninh tìm ta có chuyện gì?”
“Không biết…”
“Ngươi…”
“Ta không biết thật mà…”
Thánh Thiên Viêm khổ tâm nói: “Tần Ninh làm việc chỉ dựa vào tâm trạng của mình, ta nào biết hắn muốn làm gì!”
“Vậy chúng ta phải xem xem, rốt cuộc hắn muốn làm gì!”
Ba người đẩy cửa đi vào, trong căn phòng, Tần Ninh đang an ổn ngồi nghiêm chỉnh trước bàn.
“Tới rồi!”
Tần Ninh nhìn 3 tên kia, ngồi nghiêm túc nói: “Lần này ta tìm các ngươi tới là muốn…”
“Tần Ninh!”
Yến Bình Sinh kia lập tức lên tiếng, cắt ngang lời nói của Tần Ninh: “Ta khuyên ngươi bây giờ hạ thấp cái thái độ của ngươi xuống, nếu không sau khi rời khỏi thành Đại Hoang thì ngươi muốn chết cũng khó đấy!”
“Đang yên đang lành sao ta lại muốn chết?”
Tần Ninh không hiểu nói.
“Được rồi, ngươi đừng giả bộ nữa!”
Yến Quy Lộ cũng lên tiếng: “Trước mặt chúng ta, ngươi thể hiện ra sự điềm tĩnh, coi thường cương quốc, nhưng sau lưng lại bảo Thánh Thiên Viêm xoa dịu bọn ta, muốn để sự việc không đi vào ngõ cụt, một mình diễn hai vai à?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Thánh Thiên Viêm tái mét, trong lòng thầm mắng 3 tên ngu ngốc.
Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh nghe lời nói của hắn ta lại cho rằng lời đó là Tần Ninh cố ý bảo hắn ta nói.
Ba thằng ngu này!
Thánh Thiên Viêm tức muốn nổ phổi.
“Thánh Thiên Viêm?”
Tần Ninh nhìn Thánh Thiên Viêm, mang theo ánh mắt khó hiểu hỏi.
Vân Sương Nhi lúc này đã hồi phục, đứng phía sau Tần Ninh, tay cầm kiếm, lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng ra đòn.
Thánh Thiên Viêm lên trước, chắp tay nói: “Tần công tử, ý của ta không phải là như thế, chỉ hi vọng Tần công tử có thể lý trí một chút, dù sao cương quốc cũng là…”
Bốp…
Lúc này, một tiếng tát giòn giã vang lên.
Khóe miệng của Thánh Thiên Viêm chảy máu, không nén nổi tái mét mặt.
Cảnh tượng này khiến đám người Yến Quy Phàm sững sờ.
“Thánh Thiên Viêm, phụ hoàng của ngươi nhờ ta giúp ngươi giành được lệnh bài của Lãm Nguyệt cốc. Ta nói là làm, vì thấy phụ hoàng ngươi cũng coi như là người thông minh, nhưng lại sinh ra ngươi là một thằng ngu”.
“Lần sau, cứ theo lời ta nói mà làm, nếu dám làm việc bừa bãi sau lưng ta thì ta sẽ giết không tha”.
“Ta đã rõ…”
Thánh Thiên Viêm lúc này run cầm cập cả người.
Bây giờ, nếu Tần Ninh nói giết hắn ta thì hắn ta căn bản là không có chút năng lực phản kháng nào.
Gã này, thật sự là một kẻ điên.
“Còn ba người các ngươi…”
Tần Ninh ngồi xuống, cười lạnh nói: “Giữ lại mạng chó của các ngươi là vì các ngươi còn có tác dụng. Việc tiếp theo làm tốt thì ta có thể tha cho, còn không, khó mà thoát khỏi đường chết”.
“Đừng nói cương quốc có cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên gì đó, trong mắt ta đều không đáng nhắc đến”.
Đám Yến Quy Phàm lúc này càng cảm thấy choáng váng.
Thánh Thiên Viêm không phải nghe theo mệnh lệnh của Tần Ninh mới nói mới lời giải thích với bọn chúng trên đường tới đây sao?
Ba tên này rụt cổ lại, không dám nói nhiều.
Cho tới bây giờ, Tần Ninh muốn giết bọn chúng cũng quả thật vô cùng đơn giản.
“Gọi các ngươi tới không phải là có chuyện bàn bạc với các ngươi mà có việc cần các ngươi làm”.
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Trong tay ta có khoảng mười mấy lệnh bài tông môn, có tông môn hạng 2, cũng có tông môn hạng 1, đương nhiên nhiều nhất là tông môn hạng 3”.
Lời này vừa nói ra, Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh đều trợn tròn hai mắt, nhìn Tần Ninh, tỏ vẻ không thể tin nổi.
Người bình thường muốn tìm một tấm lệnh bài còn khó hơn lên trời.
Nhưng Tần Ninh lại có mười mấy tấm?
Đùa à!
“Bây giờ, ta cần các ngươi truyền tin này ra. Ta dùng lệnh bài đổi lấy linh bảo hệ kim, nhớ kỹ phải là báu vật loại kim linh, mang sức mạnh hệ kim dồi dào”.
“Thần binh, kim thạch, kim thông linh đều được. Tới lúc đó, người tới nhiều rồi thì ta có thể bắt đầu đấu giá. Các ngươi truyền tin này ra ngoài đi!”
Nghe vậy, ba tên này đều choáng váng.
Đấu giá?
Tần Ninh đang nói đùa à?
“Tần công tử, đừng nói đùa”, Yến Quy Phàm lúc này dè dặt nói: “Kể cả là lệnh bài tông môn hạng 3 thì mọi người cũng tranh nhau. Công tử lấy ra để đấu giá thì chắc chắn sẽ gặp phải người tới tranh cướp”.
“Không sao!”
Tần Ninh lại nói: “Ta chỉ cần các ngươi giúp ta truyền tin này ra. Đến lúc đó, tiến hành đấu giá ngay tại đây, người trả cao thì sẽ lấy được đồ!”
Nghe vậy, Yến Quy Phàm cũng không tiện nói.
“Cái đó… Tần công tử”.
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay nói: “Không biết Tần công tử giành được lệnh bài tông môn hạng 1 là của tông môn nào”.
“Kiếm Các, lệnh bài nòng cốt!”
Nghe vậy, trong gian phòng chợt rơi vào một mảnh tĩnh lặng.
Kiếm Các!
Mà còn là lệnh bài nòng cốt.
Lúc này, ba tên kia đều vô cùng choáng váng.
Yến Quy Phàm nghiến răng nói: “Tần công tử, nếu Tần công tử cho ta lệnh bài này, thì Yến Quy Phàm ta sẵn sàng lấy tu vi cả đời này ra thề, cương quốc Nam Yến ta từ nay về sau chỉ cần Yến Quy Phàm ta còn thì chắc chắn sẽ đáp ứng bất kể điều kiện nào của Tần công tử”.
Nghe vậy, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh cũng cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng sau đó cũng gật đầu.
Đúng vậy, điều kiện này xứng đáng!
Cương quốc Nam Yến được tính là quốc gia hàng đầu trong 36 cương quốc.
Nếu Yến Quy Phàm có thể giành được lệnh bài nòng cốt thì tương lai nhất định sẽ trở thành cự phách vô địch cảnh giới Thiên Nguyên, thống trị cương quốc Nam Yến, cũng không phải là không thể.
Điều kiện này, có thể thực hiện!
Một tấm lệnh bài Kiếm các có thể không xứng với cái giá này nhưng một tấm lệnh bài nòng cốt Kiếm Các thì nhất định xứng đáng.
Thánh Thiên Viêm đứng một bên cũng tỏ ra sửng sốt.
Hắn ta không hề biết, Tần Ninh lại có nhiều lệnh bài như thế, càng không biết, Tần Ninh lại muốn đấu giá lệnh bài.
Những chuyện thế này, hắn ta căn bản là không dám nghĩ.
Nếu Tần Ninh muốn bán đấu giá lệnh bài dẫn đến một màn tranh cướp, tới lúc đó chỉ sợ kết quả sẽ rất khó coi.
Tần Ninh không nghĩ tới điểm này sao?
Lệnh bài nòng cốt Kiếm Các đấy.
Kể cả thiên chi kiêu tử của 3 cương quốc lớn thì cũng phát điên mà tranh giành.
Một tấm lệnh bài nòng cốt có thể khiến chúng trở thành đệ tử nòng cốt của tứ đại tông môn đỉnh cấp.
“Còn nữa, Tần công tử, muốn có nguyên liệu tu luyện nào thì Yến Quy Phàm ta nhất định sẽ toàn lực giúp Tần công tử giành được!”
Nghe vậy, Tần Ninh lại không có bất kỳ biểu hiện gì.
“Ta cần lời hứa của ngươi thì có tác dụng gì?”
Tần Ninh chậm rãi lên tiếng nói: “Ta nói rồi, cương quốc Nam Yến chẳng là cái gì cả. Kể cả Kiếm Các thề thốt với ta điều gì thì ta cũng không hiếm lạ. Ta tự bảo vệ mình là đủ rồi”.
Nghe vậy, vẻ mặt của Yến Quy Phàm chợt biến sắc.
“Thứ tốt như thế, đương nhiên là ta sẽ mang ra để đấu giá!”, lời này vừa nói ra, đám người Yến Quy Phàm chợt cảm thấy xót ruột không thôi.
Chương 397: Mở kim thể, dung hợp kim uy
Lấy ra để bán đấu giá, chỉ sợ là những cương quốc khác sẽ không ngại bỏ ra bất cứ giá nào!
“Tần công tử!”
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay, vẻ mặt có chút đấu tranh nhưng vẫn chắc nịch nói: “Tần công tử cần một vài linh bảo mang theo sức mạnh hệ kim thì ở đây ta có!”
Yến Quy Phàm vừa nói ra lời này, Yến Quy Lộ và Yến Bình Sinh chợt thay đổi sắc mặt.
“Huynh…”
“Quy Phàm đại ca…”
Hai tên này căng thẳng nói.
“Ta đã quyết rồi!”
Yến Quy Phàm quyết tâm, trong tay xuất hiện một báu vật tỏa ra ánh sáng vàng dài một thước.
Nhìn kỹ báu vật đó, uốn khúc như một cây gậy, nhưng chỉ dài hơn 1 thước, vô cùng kỳ lạ.
Nhưng khi nhìn thấy báu vật tỏa ánh sáng vàng như cái gậy kia, đôi mắt Tần Ninh như lóe lên tia sáng.
“Rễ Kim Mạch!”
Tần Ninh nhìn cây gậy tỏa ánh sáng vàng lấp lánh kia thì khẽ gật đầu.
Yến Quy Phàm cũng thầm kinh ngạc, rễ Kim Mạch này chính là do cương quốc Nam Yến bọn chúng phát hiện trong một mỏ vàng.
Rễ Kim Mạch chính là trung tâm của mỏ vàng, nên khi phát hiện ra mỏ vàng, đào vàng trong đó, nếu phát hiện rễ Kim Mạch thì tức là mỏ vàng này đã đào hết rồi.
Mà rễ Kim Mạch được ngưng tụ tại nơi sâu nhất của mỏ vàng, là linh bảo dồi dào hệ kim. Có thể nói, Yến Quy Phàm tuyệt đối tin tưởng, trong cả Đại Hoang Cổ này, không có kẻ thiên chi kiêu tử nào có đồ giá trị hơn vật này.
“Tần công tử, rễ Kim Mạch, cộng thêm lời hứa vừa rồi của Yến Quy Phàm ta, đổi lấy lệnh bài nòng cốt Kiếm Các trong tay Tần công tử”.
Yến Quy Phàm thành khẩn nói: “Ta đã phát lời thề độc. Nếu đời này phản bội lời thề này thì tới cuối đời ta cũng không thể bước chân vào cảnh giới Thiên Nguyên, về điểm này, ta nghĩ công tử chắc đã biết”.
Tần Ninh do dự một lát.
“Được rồi, tuy là hơi thiệt chút nhưng cũng tàm tạm”.
Tần Ninh vung tay lên giao cho Yến Quy Phàm lệnh bài nòng cốt Kiếm Các, sau đó nhìn 3 tên kia, nói: “Vài ngày tiếp theo, các ngươi đi lan truyền tin tức đi. Nếu làm tốt thì ta cũng không ngại cho các ngươi một tấm lệnh bài tông môn hạng 3”.
Lời này vừa nói ra, ba tên kia tỏ ra vô cùng mừng rỡ.
Lệnh bài tông môn hạng 3, đối với bọn chúng mà nói thì không quan trọng lắm. Nhưng đối với đệ tử dưới trướng thì vô cùng có sức hút.
Ba tên kia nhanh chóng rời đi, mừng rỡ không thôi.
Thánh Thiên Viêm lúc này cũng thở phào.
Tần Ninh không giết 3 người bọn chúng đã là may mắn vạn lần rồi.
“Thánh Thiên Viêm, nếu ngươi lại phạm tội hồ đồ một lần nữa thì ta không ngại giết chết ngươi đâu. Tuy ta muốn tuân thủ giao ước với phụ hoàng ngươi, nhưng nếu phá ta…”
“Vâng vâng vâng!”
Thánh Thiên Viêm vội vàng gật đầu như giã tỏi: “Tại hạ sẽ ghi lòng tạc dạ!”
Tần Ninh khẽ gật đầu, sải bước đi vào trong phòng.
“Công tử!”
“Sương Nhi, cô ngồi xuống đi”, Tần Ninh kéo Vân Sương Nhi, ngồi lên giường nói: “Tiếp theo, ta bắt đầu bế quan, cô cũng đóng cửa bế quan với ta. Khoảng 3, 4 ngày, nhớ kỹ, trong cơ thể ta có biểu hiện lạ thì cô có thể hấp thu linh khí xung quanh ta mà dùng, hiểu chưa?”
“Vâng!”
Vân Sương Nhi ngồi khoanh chân trên giường, nhìn Tần Ninh chậm rãi nhắm đôi mắt.
Rễ Kim Mạch kia được Tần Ninh nắm trong tay.
Sau đó, trên hai tay Tần Ninh xuất hiện từng luồng sáng.
Trong lúc ánh sáng chiếu ra khắp nơi thì ánh sáng vàng dường như được sinh ra từ bức tượng Phật, chiếu rọi cả căn phòng.
Mà sau đó, Tần Ninh lại ăn từng miếng rễ Kim Mạch.
Ăn rồi à?
Vân Sương Nhi chợt sững sờ.
Thứ đó mang theo sức mạnh hệ kim dồi dào, thế mà Tần Ninh lại ăn trực tiếp, như vậy sẽ chết người đó.
Dù sao, linh bảo hệ kim, theo lẽ thường là trợ giúp võ giả chém giết, không phải đan dược, linh quả, có thể giúp võ giả nâng cao thực lực cảnh giới.
Nhưng dần dần, sau khi Tần Ninh nuốt hết rễ Kim Mạch thì ánh sáng vàng trong căn phòng dần yếu đi, mà trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh lại tỏa ra ánh sáng vàng.
Dần dần, ánh sáng đó càng bừng lên.
Thân thể của Tần Ninh dường như tràn ngập ánh sáng vàng.
Mà đúng lúc này, Tần Ninh lại vận hành Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Bây giờ hắn đã đạt tới tầng 6 của tu hành kim thể.
Mà muốn đạt tới tầng 7 thì cảnh giới bắt buộc phải đạt tới Linh Phách tầng 4, mà hắn đã đạt tới rồi.
Nhưng cảnh giới không phải là điều kiện duy nhất.
Linh bảo hệ kim mới là điều quan trọng nhất.
Ly Hợp Kim thể, bắt buộc phải dựa vào gốc rễ là linh bảo hệ kim, dung hòa trong cơ thể. Cứ như thế, võ giả giơ tay nhấc chân cũng có thể uy võ phi thường.
Kim thể tu hành pháp quyết cũng không ngừng vận chuyển.
Trong căn phòng, ánh sáng vàng trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh lúc mạnh lúc yếu, chuyển hóa vận hành.
Mà Vân Sương Nhi thì đang nhìn Tần Ninh một cách cẩn thận.
“Chính là lúc này!”
Sau đó, Tần Ninh lên tiếng rồi bắt lấy bàn tay của Vân Sương Nhi.
Lúc này, Vân Sương Nhi chỉ cảm thấy toàn thân có một làn sóng mạnh mẽ, cuồn cuộn dâng lên.
Chân nguyên dồi dào kia không phải là linh khí thuần chất cũng không phải là linh khí bao hàm hệ kim.
Là chân nguyên!
Vân Sương Nhi kích động không thôi, vận chuyển Hỗn Độn Ngọc Thân quyết, bắt đầu dốc sức tu hành.
Trong căn phòng, thời gian trôi qua từng phút, hai người ngồi đối diện nhau, chìm vào tu hành không tiếng động.
Sau đó, ánh sáng vàng trên bề mặt cơ thể của Tần Ninh dần tan biến, nhưng nhìn kỹ thì bề mặt cơ thể của hắn, những đường vân trên da lại mơ hồ lấp lánh ánh sáng vàng.
Hai mắt đột nhiên mở ra, một tia tinh quang lóe lên rồi biến mất.
“Tới tầng 7 rồi!”
Hai tay Tần Ninh siết chặt.
“Uy lực của tầng 7, mở kim thể, dung hợp kim uy!”
Lúc này, bề mặt cơ thể của hắn giải phóng ra ánh sáng màu vàng nhạt, bàn tay gõ nhẹ, vang lên những tiếng vang vang.
Đây là uy lực bá đạo của tầng 7.
Mở kim thể, dung hợp kim uy.
Một khi được mở ra thì sức mạnh của cơ thể quả là vượt quá giới hạn của cảnh giới Linh Phách, mang theo một luồng sức ép.
Hơn nữa, không thể nâng cấp được Âm Dương Ly Hợp Kim thể mà tu vi của hắn cũng tăng lên 1 tầng, cảnh giới Linh Phách tầng 6.
Tất cả những thành quả này chỉ cần thời gian 3 ngày.
Nhìn Vân Sương Nhi gần trong gang tấc trước mặt đang khẽ khép đôi mắt, Tần Ninh lại không làm phiền mà tỉ mỉ tìm hiểu sự thay đổi trong cơ thể.
Tới giờ, linh hải, linh đài, linh luân, linh phách của hắn đã có thể phá giải đòn tấn công của cảnh giới Địa Võ.
Đây chính là điểm bá đạo của Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Ngưng tụ kim thể. Kim thể này đối với võ giả cảnh giới tứ linh hải mà nói là đỉnh cấp mà thân thể có thể đạt tới.
Sau đó, Tần Ninh thở ra một hơi dài, đứng dậy.
Vù…
Mà đúng lúc này, trong cơ thể của Vân Sương Nhi dường như cũng đang được lột xác. Sức mạnh đột nhiên nâng cấp, đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8.
Theo sự nâng cấp của Tần Ninh, cảnh giới của cô ấy cũng đạt được sự nâng cấp biến hóa.
“Công tử…”
Vân Sương Nhi đứng dậy, mừng rỡ không thôi, hai tay ôm lấy Tần Ninh, vui vẻ nói: “Ta đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi”.
Cảnh giới Linh Phách tầng 8!
Cô ấy không dám nghĩ tới.
Nếu là một năm trước, cô ấy chỉ là một người bình thường, vì không thể tu hành mà buồn phiền.
Nhưng trong thời gian hơn một năm lại nâng cấp tốc độ nhanh như tên bay.
Quả thật là kỳ tích. “Nhìn bộ dạng đắc ý của cô kìa!”, Tần Ninh cảm giác trước ngực có một sức ép, thì khẽ cười nói.
Chương 398: Cướp luôn?
“A…”
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên, Vân Sương Nhi vội vàng lui bước.
“Công tử, Sương Nhi thất lễ rồi ạ!”
“Không sao!”, Tần Ninh mỉm cười: “Tiểu Sương Nhi cũng không nhỏ chút nào, bây giờ cũng đã 17 tuổi rồi, đến lúc nào mới làm ấm giường công tử ta đây?”
“Công tử…”
Vân Sương Nhi giận dỗi dậm dậm hai chân, nhan sắc thanh xuân kia thật khiến người ta say đắm.
Tần Ninh cười lớn một tràng cũng không nói nhiều.
“Nhưng ta phải nói cho cô biết, dựa vào thiên phú và hoàng thể của Viên Viên thì có lẽ tới giờ đã nâng cấp tới cảnh giới Địa Võ, cô phải nỗ lực đuổi kịp nàng ấy!”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi khẽ gật đầu.
Cơ thể của Diệp Viên Viên khi chưa mở hoàng thể thì thiên phú tu hành đã đáng kiêu ngạo, mà sau khi mở hoàng thể thì nâng cấp của Diệp Viên Viên càng khủng khiếp.
Thật ra, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên đều hiểu.
Nếu không phải do Tần Ninh truyền dạy Cửu Chuyển Ngọc Thân quyết và Hỗn Độn Ngọc Thân quyết cho các cô thì hai người dù là hoàng thể, hỗn độn thể thì cũng không thể nâng cấp mạnh mẽ như thế.
Giống như một kho báu, không có chìa khóa, không thể nào mở cửa thì cũng không thể mở kho báu.
“Sau 3 ngày, có lẽ Yến Quy Phàm đã chuẩn bị ổn thỏa rồi”.
“Đi thôi, đi xem thế nào!”
Hai người đẩy cửa ra, đi xuống khỏi tháp cao.
Mà lúc này, trước cửa tháp cao 9 tầng.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh mang mấy chục người của cương quốc Nam Yến duy trì trật tự.
Mà lúc này, Yến Quy Phàm nhìn đám đông, trong lòng không biết nên làm gì.
Lúc này, Tần Ninh muốn đấu giá mười mấy lệnh bài tông môn, số lượng lệnh bài như thế đủ để khiến bất kỳ cương quốc nào mất hết lý trí.
Nhưng Tần Ninh dường như rất có bản lĩnh, không hề lo lắng về điều đó.
Và trên thực thế cũng quả thực là như vậy.
Tần Ninh đối đầu với ba người bọn chúng đều có thể thoải mái xử lý. Trừ khi vượt qua cảnh giới Linh Phách, nếu không có lẽ không kẻ nào là đối thủ của Tần Ninh.
“Nhìn thật kỹ, nếu có người của 3 cương quốc lớn xuất hiện thì bẩm báo lại ngay lập tức, không thể để xuất hiện bất cứ sự cố nào”.
“Yên tâm đi, Phàm ca, tất cả đã được chuẩn bị ổn thỏa”.
“Ừ!”
Một đám người lúc này đang chờ đợi.
“Yến Quy Phàm, ngươi nói thật hay giả đấy!”
Một người mặc bộ đồ màu đỏ, không nhịn được nói: “Đừng có mà lừa gạt chúng ta, các ngươi muốn giỡn mặt đấy à?”
“Công tử Hồng Hà xin yên tâm, Yến Quy Phàm ta đã dám nói thì đương nhiên là thật. Hơn nữa, các vị ở đây, nếu ta nói láo thì không phải là bị các vị chém thành thịt băm sao?”
Nghe vậy, một cô gái trẻ, uốn éo cái eo, cười nói: “Mong là vậy”.
“Cô nương Bách Linh cứ yên tâm”.
“Yến Quy Phàm, các ngươi lấy đâu ra nhiều lệnh bài vậy? Hơn nữa nếu có thì mình không dùng lại đem đi đổi linh bảo hệ kim? Kỳ lạ thật!”
“Thiên Tương Tử, lời nói của ngươi có ý gì?”
Yến Bình Sinh không nhịn được nói: “Nếu ngươi không tin thì đi luôn đi!”
“Họ không có nhưng ta có!”
Mà đúng lúc này, một tiếng cười nhạt vang lên.
Trên ban công tầng 2 có 2 người xuất hiện.
Chính là Vân Sương Nhi và Tần Ninh.
Tần Ninh nhìn hơn trăm người phía dưới thì khẽ gật đầu.
“Mọi người yên lặng!”
Yến Quy Phàm lúc này lên tiếng nói: “Vị này là Tần công tử Tần Ninh, cũng chính là hắn muốn trao đổi linh bài trong tay, lấy vật đổi vật, dùng linh bảo hệ kim để trao đổi”.
Tần Ninh lại nói: “Ở đây ta có hai tấm lệnh bài tông môn hạng 2, lệnh bài của Xích Vân tông và Bách Hoa tông, nếu ai muốn thì có thể lấy lệnh bài của Lãm Nguyệt cốc để đổi!”
Lời này vừa nói ra khiến mọi người chợt mừng rỡ không thôi.
Lệnh bài trong tay Tần Ninh là thật.
“Yến Quy Phàm!”
Thiên Tương Tử lên tiếng: “Nếu có nhiều lệnh bài như thế thì sao lại để hắn đấu giá, chúng ta liên thủ cướp luôn không được sao?”
Thiên Tương Tử vừa nói ra lời này thì đám người đã bàn tán xôn xao.
Dù sao nơi này cũng là thành Đại Hoang trong Đại Hoang Cổ, không có cố kị nhiều như bên ngoài.
Kể cả giết Tần Ninh cướp ngọc thì cũng không ai quản.
Lấy vật đổi vật, trao đổi lệnh bài, sợ là phải trả một cái giá rất lớn.
Mà trong bọn chúng một số người có không ít chí bảo, nhưng chí bảo kim linh thì lại rất hiếm có.
“Cướp hả?”
Tần Ninh nhìn Thiên Tương Tử.
“Sương Nhi, giết!”
“Vâng!”
Kiếm dài trong tay Vân Sương Nhi vung ra, bóng dáng xinh đẹp bay xuống, cầm kiếm chém ra.
Roạt…
Một ánh kiếm bổ xuống Thiên Tương Tử từ trên trời.
Mà lúc này, sắc mặt Thiên Tương Tử chợt lạnh lẽo, cũng xông ra chém giết.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Thiên Tương Tử chợt liên tục lùi bước.
Vân Sương Nhi lại cầm kiếm lên chém xuống lần nữa.
Cảnh tượng này khiến đám người Yến Quy Phàm sững sờ.
“Cô gái này đã đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi!”
Ba tên kia đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc không thôi.
Ánh mắt nhìn sang Tần Ninh thì phát hiện, lúc này Tần Ninh cũng không giống lúc trước.
Hình như toàn thân trên dưới có thêm một tầng ánh sáng màu vàng, mang lại cảm giác thần thánh vô cùng.
Mà lúc này, Thiên Tương Tử bị Vân Sương Nhi ép đến mức phải liên tục lùi lại, sắc mặt trông vô cùng khó coi.
“Công tử ta chính là con cháu Thiên gia của cương quốc Thiên Tượng, cô dám giết ta…”
Bụp…
Nhưng, Thiên Tương Tử chưa nói hết một câu thì kiếm của Vân Sương Nhi đã chém tới.
Phụt một tiếng, máu tươi phun trào, Thiên Tương Tử ngã xuống.
Lúc này, không khí xung quanh trở nên im lặng như tờ.
“Hôm nay ở đây, những kẻ tới đây đấu giá, nếu không sẵn lòng tuân theo quy tắc đấu giá thì biến, còn muốn cướp giật thì xin lỗi nhé”.
Vân Sương Nhi trở lại bên cạnh Tần Ninh, nhìn đám người. Tần Ninh lên tiếng.
“Thật lớn lối!”
Chính lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên.
Sau đó, trên đường lớn phía trước tháp cổ, một đoàn người đi tới.
Hai tên dẫn đầu phong độ hiên ngang, thần thái kiêu ngạo nhìn mọi người.
Mà khi mọi người nhìn thấy hai tên đó đi theo đôi thì vội vàng nhường đường mở lối.
Thiên Lãm Thanh của cương quốc Thiên Trúc!
Nhạc Vân Nhiên của cương quốc Tây Nhạc!
Hai tên này là thiên tài đỉnh cấp uy danh lừng lẫy trong 36 cương quốc.
Mà điều quan trọng nhất là hai tên này trên bảng Thiên Anh của 36 cương quốc xếp hàng thứ 8, thứ 9, chính là trong 10 vị trí đứng đầu.
Đều là tu vi đỉnh cấp cảnh giới Linh Phách tầng 9, lại tới từ 2 cương quốc lớn nên hai tên này vừa xuất hiện là không có kẻ nào dám ngăn cản.
Thiên Lãm Thanh kia nhìn Tần Ninh trên ban công tầng 2, cười khẩy nói: “Tần Ninh, đưa hết lệnh bài trong tay ngươi cho bọn ta. Cuộc đấu giá này không cần phải tiến hành nữa”.
“Cũng không biết, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào, trong thành Đại Hoang tổ chức đấu giá, nếu gặp phải người của 3 cương quốc lớn thì sợ là các ngươi cũng xong đời đấy”.
Nhạc Vân Nhiên cũng kiêu ngạo nói: “May mà các ngươi gặp ta, ta sẽ tha chết cho ngươi, đưa hết lệnh bài đây cho bọn ta là được”.
Nghe lời này, đám người vội vàng tránh ra.
Đây chính là người của cương quốc Tây Nhạc và cương quốc Thiên Trúc đấy.
Hai cương quốc lớn vốn có nền tảng rất lớn, cộng thêm hai tên Thiên Lãm Thanh và Nhạc Vân Nhiên có thực lực rất mạnh. Hai tên này cùng nhau tới thì hôm nay, cuộc đấu giá này chắc chắn không thể tiếp tục được nữa.
Chương 399: Ta lười giết người
Mà lúc này, đám Yến Quy Phàm cũng căng thẳng không thôi.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh đứng trước đám người nói.
“Thiên huynh, Nhạc huynh!”
Yến Quy Phàm lúc này chắp tay cười nói: “Công tử Tần Ninh đấu giá lần này là hợp tác với cương quốc Nam Yến ta, cho nên…”
“Cút sang một bên!”
Thiên Lãm Thanh lúc này lên tiếng cắt lời, cười nhạt nói: “Yến Quy Phàm, lần này vương quốc Nam Yến các ngươi quả thật có nền tảng và thực lực chỉ đứng sau 3 cương quốc lớn ở hiện tại”.
“Nhưng, trên bảng Thiên Anh, Thiên Lãm Thanh ta xếp thứ 8, Yến Quy Phàm ngươi xếp thứ 17, nếu sau này, ta và ngươi chủ trì mỗi cương quốc của hai bên thì cương quốc Nam Yến ngươi còn có thể bảo đảm hùng hậu như thế sao?”
“Biết điều thì cút!”
Thiên Lãm Thanh lúc này thản nhiên nói: “Lần này thí luyện Người được chọn chính là để chọn thiên chi kiêu tử trong mỗi thượng quốc, cương quốc, cũng là sự thay đổi bố cục trong tương lai của 36 cương quốc”.
“Nếu hai cương quốc lớn chúng ta giành được mười mấy tấm lệnh bài, sau mấy chục năm nữa thì nào có phần của cương quốc Nam Yến các ngươi nữa?”
Nghe vậy, đám người Yến Quy Phàm chợt đỏ bừng mặt mũi.
Chỉ là Thiên Lãm Thanh nói không sai, cương quốc Nam Yến bọn họ vốn có sức mạnh quốc gia hùng hậu, lần này tứ tài đều là cảnh giới Linh Phách tầng 9, nhưng xếp hạng đều là từ vị trí mười mấy tới hai mấy.
Nhưng Thiên Lãm Thanh xếp thứ 8.
Nhạc Vân Nhiên xếp thứ 9.
Điều này đại diện cho tiềm lực của hai tên này, trong tương lai chắc chắn sẽ vượt qua bọn chúng.
Đây cũng là lý do tại sao hắn ta sẵn sàng trả cái giá lớn như vậy để đổi lấy lệnh bài nòng cốt Kiếm Các trong tay Tần Ninh.
Cương quốc Nam Yến muốn tiếp tục phồn thịnh thì người lãnh đạo bắt buộc phải có thực lực mạnh nhất, uy chấn các nước láng giềng.
“Không muốn nói mấy lời thừa thãi với ngươi”.
Thiên Lãm Thanh cũng không nói thêm, sải bước đứng lên, lao về phía Tần Ninh.
“Láo xược!”
Yến Quy Phàm sải bước mà ra, muốn ngăn lại.
“Cút!”
Một quyền đánh ra, hai người đối đầu nhau.
Đông…
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, toàn thân Yến Quy Phàm nhếch nhác lùi lại, hơi thở bỗng chốc bị áp chế.
Cho dù đều là cảnh giới Linh Phách tầng 9, nhưng thực lực của bản thân hắn ta và Thiên Lãm Thanh có sự cách biệt to lớn.
Lúc này, Thiên Lãm Thanh ra đòn đánh lui Yến Quy Phàm, tấn công Tần Ninh.
Vân Sương Nhi lúc này lạnh lùng hừ một tiếng, muốn ra tay, Tần Ninh lại kéo bàn tay ngọc ngà của cô ấy lại.
“Để ta!”
Tần Ninh lúc này đang háo hức muốn thử.
Âm Dương Ly Hợp Kim thể tầng 7, hắn cũng muốn biết, bản thân mình bây giờ rốt cuộc là đã mạnh đến mức nào.
“Kim Sơn Đạp Đỉnh!”
Lúc này, Tần Ninh đang ngồi trên ban công tầng 2 đạp xuống một cái.
Một ánh sáng vàng lóe lên, một đạp kia xông thẳng về phía Thiên Lãm Thanh.
“Ngu xi!”
Thiên Lãm Thanh lúc này lại cười giễu trong lòng.
Hắn ta có tu vi đỉnh cấp cảnh giới Linh Phách tầng 9, thực lực mà Tần Ninh thể hiện mới chỉ là cảnh giới Linh Phách tầng 6.
Mơ tưởng dựa vào cảnh giới tầng 6 để đối đầu với cảnh giới tầng 9 sao?
Tần Ninh quả thật là tự tìm đường chết.
Lúc này, Tần Ninh lại đạp chân kia lên.
Mà trong khoảnh khắc đó, Thiên Lãm Thanh dùng một quyền đón lấy, không trốn tránh.
Bùm…
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, lúc này, thời gian dường như dừng lại.
Hai người lấy quyền đối với cước đạp, tiếng rắc rắc vỡ vụn không ngừng vang lên.
Tần Ninh đạp ra, uy lực trực tiếp dường như một ngọn núi sừng sững đổ xuống, đè bẹp lên Thiên Lãm Thanh.
Những tiếng rắc rắc chói tai vang lên, một đạp đó khiến cả cánh tay của Thiên Lãm Thanh bị trật khớp sau đó nổ tung.
Thân thể của hắn ta không thể chịu đựng được sức ép của Tần Ninh, ngã ngửa về phía sau.
Ầm…
Mặt đất vỡ nứt, Thiên Lãm Thanh đang ngã trên mặt đất thì hoàn toàn ngây ngốc.
Một đạp, gẫy tay!
“Thiên huynh!”
Nhạc Vân Nhiên vội vàng lên trước.
Nhìn cánh tay của Thiên Lãm Thanh chảy máu đầm đìa, Nhạc Vân Nhiên choáng váng không thôi.
Cái này…
Người sững sờ không chỉ có Nhạc Vân Nhiên.
Lúc này, mọi người xung quanh đều chết lặng.
Tần Ninh là cảnh giới Linh Phách tầng 6 mà vừa rồi đã thi triển loại linh quyết gì vậy?
Một đạp đã khiến Thiên Lãm Thanh thành bộ dạng này.
Quả thật là kỳ dị.
Mà lúc này, trong lòng Vân Sương Nhi vô cùng mừng rỡ.
Sự kiêu ngạo của Tần Ninh so với thực lực của hắn, trong mắt người khác là ngông cuồng ngu si, nhưng cô ấy hiểu rõ, bất cứ lúc nào, Tần Ninh cũng có sự tự tin tuyệt đối, thực lực tuyệt đối.
“Cút ra xa một chút!”
Tần Ninh lúc này thản nhiên nói: “Ta sẽ tổ chức đấu giá ở chỗ này, lệnh bài trong tay ta lúc nào đấu giá hết thì lúc đó kết thúc, muốn quấy rối thì tới đây là được!”
“Nhưng vẫn phải khuyên một câu, những kẻ không biết sống chết thì đừng tới”.
Ánh mắt của Tần Ninh quét qua đám người, lành lạnh nói: “Ta lười giết người lắm đấy!”
Lời này nói ra, nghe vô cùng ngông cuồng, quả thật khiến kẻ khác không thể tin nổi.
Nhưng trong đám người có mặt ở đây không kẻ nào dám phản bác.
Yến Quy Phàm, Yến Quy Lộ, Yến Bình Sinh lúc này cũng không nói câu nào.
Bọn chúng hiểu rõ hơn tất cả đám người có mặt tại đây, trước đây ba ngày, tuy Tần Ninh khủng khiếp nhưng chưa tới mức này.
Mà bây giờ, thực lực của Tần Ninh đã đủ để đè bẹp bọn họ.
Lúc này, đám người đều im lặng.
“Ngông cuồng ngu si!”
Nhìn thấy Thiên Lãm Thanh bị thương nặng, Nhạc Vân Nhiên cũng tức nghẹn cả lồng ngực.
Mười mấy lệnh bài tông môn, nếu chúng có được thì đó là một tài sản lớn.
Tần Ninh rõ ràng là đang tìm chết.
Nhưng Thiên Lãm Thanh bị Tần Ninh đánh bại, đủ để thấy nền tảng thực lực của Tần Ninh có chỗ mạnh mẽ.
“Huynh không sao chứ?”
Nhạc Vân Nhiên nhìn Thiên Lãm Thanh nhỏ giọng nói.
“Không sao, vẫn chống đỡ được”.
Cố ngăn nôn ra máu khiến sắc mặc của Thiên Lãm Thanh trở nên vô cùng khó coi.
Bị Tần Ninh đạp một phát thành bộ dạng như vậy quả thật quá mất mặt.
“Đã như vậy thì phải chuẩn bị cho thật tốt”.
Nhạc Vân Nhiên hừ một tiếng nói.
“Được!”
Hai tên này rõ là không muốn lùi bước.
Tần Ninh nhìn hai người, sắc mặt vẫn lạnh lùng như thế.
“Cùng lên đi!”
Lúc này, mười mấy người phía sau, chen nhau mà lên, trong mấy người này có không ít cảnh giới Linh Phách tầng 5 tới tầng 9.
“Thiên Lãm Thanh, Nhạc Vân Nhiên, các ngươi quá láo xược!”
Yến Quy Phàm không thể nhịn được.
Đám người cương quốc Nam Yến cũng nhất loạt xông lên.
Nhân mã hai bên giao đấu, đám người xung quanh cũng không dám tham gia bừa bãi.
“Công tử Hồng Hà, cô nương Bách Linh, hai người cứ đứng nhìn như thế sao?”
Nhạc Vân Nhiên gầm lên: “Chúng ta liên thủ thì thằng nhãi này sẽ chết không còn nghi ngờ gì. Các ngươi chặn đám người Yến Quy Phàm, còn gã này để cho bọn ta!”
Cô nương Bách Linh và công tử Hồng Hà kia đưa mắt nhìn nhau rồi cùng xông lên.
Không thể không nói, sức hấp dẫn của mười mấy lệnh bài tông môn quả là lớn.
Bọn chúng không nhịn nổi đều muốn ra tay.
Dù sao, đối phương chỉ là Tần Ninh và đám người Yến Quy Phàm khó đối phó một chút thôi.
“Những kẻ không sợ chết cũng nhiều thật!”
Tần Ninh nhìn bên dưới khẽ cười.
“Tần Ninh, ngươi quá ngông cuồng, kể cả Sở Thiên Kiêu cũng không dám bán đấu giá ở nơi này. Đó là mục đích của tất cả mọi người trong chuyến đi này, ngươi không biết trời cao đất dày, thì phải biết chữ chết viết thế nào đi!”, Nhạc Vân Nhiên và Thiên Lãm Thanh xông thẳng tới chém giết.
Chương 400: Hình như các ngươi cũng muốn cướp
Thời khắc này, Thiên Lãm Thanh mất đi một tay, nhưng máu đã ngừng chảy, tinh thần trở nên phấn chấn hơn. Ban nãy hắn ta đã ăn một viên linh đan, xem ra là để tạm thời áp chế vết thương.
Hai người thành tư thế giáp công, trực tiếp xông về phía Tần Ninh.
“Muốn chết thì ta tác thành cho!”
Tần Ninh sải bước ra, một lần nữa vung cước.
“Cẩn thận, một cướp của kẻ này vô cùng đáng sợ!”
“Đã hiểu, vậy thì dùng chiêu đó đi!”
“Được!”
Hai người nhìn nhau, trong nháy mắt kiếm tuôn ra.
“Song Linh Lộ Kiếm!”
Hai kiếp cùng vung ra, trong giây lát có sương mù vây quanh kiếm. Hai thanh kiếm dài uy võ dâng lên không ngừng.
“Vô dụng thôi!”
Tần Ninh lắc đầu, một cước xông đến.
Cước này lóe lên ánh sáng vàng chói lọi.
Ánh sáng tỏa ra tứ phía, lúc đạp ra, cả trời đất giống như ảm đạm vô sắc.
Ầm...
Tiếng nổ vang lên liên tiếp.
Kiếm của hai người chạm đến chân Tần Ninh, ánh sáng xẹt quá, giống như lúc nào cũng có thể vỡ.
Nhưng thời gian như chậm lại, đòn chân này cuối cùng vẫn bị cả hai chặn lại.
“Tần Ninh, ngươi chết chắc rồi!”
Nhạc Vân Nhiên lúc này thở phào nhẹ nhõm.
Một cước này giống như hòn núi lớn cao vạn trượng, mạnh mẽ vô cùng.
Nhưng cũng may là hai bọn chúng chặn lại được.
“Đúng là chẳng hiểu các ngươi đang vui mừng cái gì.
Tần Ninh lúc này lui chân về, cả người toát ra ánh sáng chói mắt.
Hắn của lúc này giống như đang mặc một bộ giáp chiến màu vàng, tỏa ra bốn phía.
“Xem ra ta đánh giá các ngươi thấp quá rồi”.
Tần Ninh bước ra một bước, vung nắm đấm.
“Mở kim thể, dung hợp kim uy!”
Một đấm vung thẳng.
Phốc...
Nắm đấm này vung về phía Thiên Lãm Thanh, cuồng bạo vô địch, ánh sáng tỏa ra rồi hóa thành quyền ảnh, phủ lấy Thiên Lãm Thanh.
Phanh...
Tiếng nổ vang lên, một quyền hạ xuống, cả trời đất cũng trở nên ảm đạm.
Chỉ có nắm đấm của Tần Ninh vẫn đang chói mắt.
“Phụt!”
Mà lúc ấy, ngực của Thiên Lãm Thanh dính đòn, cả người mềm oặt như tờ giấy trắng, ngã về sau trong nháy mắt. Rầm một tiếng, hắn rơi xuống tầng dưới, giãy dụa một chút rồi không còn hơi thở nữa.
Chết rồi!
Đấm phát chết luôn!
Giây phút ấy, Nhạc Vân Nhiên mắt chữ O mồm chữ A.
Thiên Lãm Thanh xếp số tám bảng Thiên Anh, mặc dù bị thương nhưng ban nãy đã ăn linh đan, có thể làm chậm vết thương, sẽ không thể nào chết chỉ sau một quyền chứ.
“Giờ ngươi có gì muốn nói không?”
Tần Ninh nhìn Nhạc Vân Nhiên, sải bước ra, cả người hạ xuống, ánh sáng màu vàng nhạt phủ toàn thân.
Đây mới là chỗ ghê gớm của Âm Dương Ly Hợp Kim thể.
Tầng thứ bảy, mở kim thể, dung hợp kim uy, đem lực hệ kim trải khắp toàn thân, khiến võ giả như mặc áo giáp màu vàng, lực phòng ngự tăng mạnh, mà quan trọng nhất là lực công kích gia tăng gấp bội.
Đây chính là phần thưởng cho việc tiêu hao vô số thiên tài địa bảo lúc trước.
Giây phút ấy, mọi người cũng hoàn toàn sững sờ.
“Ngươi, qua đây chịu chết!”
Tần Ninh nói với Nhạc Vân Nhiên.
Nhạc Vân Nhiên lúc này đã mất hết ý chí chiến đấu, nào dám giao thủ chính diện với Tần Ninh nữa, bèn co giò chạy.
“Muốn chạy à?”
Hắn vung tay, giữa hai tay xuất hiện kiếm đen và kiếm trắng.
Hai thanh kiếm ngưng tụ ra, hai tay Tần Ninh cũng dung hợp lại, giây phút ấy, hai kiếm trắng – đen cũng tụ lại, giống hệt biểu tượng âm dương.
“Âm Dương Thái Cực sát!”
Trong giây lát, hai tay Tần Ninh vung ra, kiếm Âm Dương Thái Cực kia hóa thành cơn gió, trực tiếp hướng về phía Nhạc Vân Nhiên đang chạy trốn.
Phanh...
Âm Dương Thái Cực đó xông về phía Nhạc Vân Nhiên, sau đó thì nổ tung ra.
Cơ thể Nhạc Vân Nhiên bị cắt làm đôi.
Cảnh tượng máu tanh này khiến tất cả mọi người đều thấy lạnh lòng.
Vừa rồi Tần Ninh còn đang trò chuyện vui vẻ, nhưng một lúc xuất thủ thì giết chết hai thiên chi kiêu tử, tàn nhẫn như vị thần Tu La.
“Cảm giác cũng không tệ nhỉ!”
Tần Ninh nhìn hai tay mình, mỉm cười nói.
Hai tay hắn bắn ra ánh sáng.
Âm Dương Ly Hợp Kim thể lên đến tầng bảy, khiến cho kiếm âm, kiếm dương, Âm Dương chém và Âm Dương Thái Cực sát cũng tăng thêm uy lực.
Phải biết rằng, đạt đến tầng thứ bảy thì thực lực toàn thân sẽ tăng vọt, bốn loại sát chiêu cũng tăng thêm uy lực.
Tần Ninh nhếch miệng, nhìn bốn phía.
“Ban nãy, hình như các ngươi cũng muốn cướp à?”
Lời này nói ra, nhóm người cũng sửng sốt không thôi.
“Chạy!”
Trong nhóm người, không biết có ai hét lên một câu, tức thì, mấy chục người còn lại chạy một mạch như làn khói.
Tần Ninh nắm chặt tay rồi xông lên giết.
Lúc này, một mình Tần Ninh tỏa ra ánh sáng vàng, đuổi theo mấy chục người. Đám Yến Quy Phàm thấy vậy thì hoàn toàn chết lặng.
Tên này đúng là một quái thai mà.
Cảnh giới Linh Phách tầng sáu, có mấy ai làm được như vậy?
Nói ra cũng chẳng ai tin!
Lúc này, tất cả đều đang chấn động.
“Ngươi còn không đi hỗ trợ à?”
Vân Sương Nhi đi xuống, nhìn Yến Quy Phàm.
“À à, đúng, đúng, đệ tử cương quốc Nam Yến, giết cho ta!”
Nháy mắt, Yến Quy Phàm dẫn người truy sát tới.
Vốn là một lần bán đấu giá, cuối cùng lại trở thành chém giết.
Tần Ninh đi đầu, xung trận lên trước, công tử Hồng Hà cùng cô nương Bách Linh gì đó cũng bị đấm chết.
Đây là một trận nghiền ép mà không ai ngờ đến.
Dần dần, mùi máu tanh truyền ra khắp tháp cao.
Tần Ninh đứng ở trước tháp cao, thở dài thườn thượt.
“Công tử sao vậy ạ?”
“Ta chỉ muốn bán đấu giá thôi mà, sao cứ bắt ta phải giết người vậy?!”
Lời này nói ra, đám Yến Quy Phàm đều im lặng...
Bất chợt, Tần Ninh nhìn sang Yến Quy Phàm và nói: “Tiếp tục khuếch tán thông tin đi, ta muốn lần này không có ai đến quấy rối nữa”.
“Vâng!”
Một hồi hỗn loạn kết thúc ở đó, nhưng những thiên chi kiêu tử đế quốc, thượng quốc, cương quốc đều không ngừng bàn luận.
Thành Đại Hoang, phía đông, trong một tòa trang viên trông có vẻ sạch sẽ, có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đàn.
“Công chúa điện hạ, công chúa điện hạ!”
Có mấy bóng người bước nhanh tới.
“Có chuyện gì?”
Cô gái này dừng đàn lại, ngẩng mặt lên. Khuôn mặt không trang điểm mà xinh đẹp vô cùng, càng khiến người ta cảm thấy trang nhã an tĩnh.
“Công chúa điện hạ, phía bắc truyền tin đến, nói rằng Tần Ninh đó thật sự bán đấu giá lệnh bài. Hơn nữa Thiên Lãm Thanh của cương quốc Thiên Trúc và Nhạc Vân Nhiên của cương quốc Tây Nhạc đến đó làm loạn, mcuốn cướp đồ, cuối cùng bị Tần Ninh giết chết...”
Sao?
Nghe vậy, đôi lông mày xinh đẹp cau lại.
“Tần Ninh, là người thế nào?”
“Công chúa quên rồi sao? Chính là người đến từ đế quốc Bắc Minh, làm loạn thượng quốc Cảnh Thiên đó!”
“Đế quốc Bắc Minh...”, công chúa Linh Lung lẩm bẩm.
Bình luận facebook