• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.CO SANG VIETWRITER.ONE TỪ NGÀY 12/3

New Hot Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu

  • Chương 2971-2975

Chương 2971: Ở bên ngoài Linh Tiêu Sơn

Nghe thấy câu này của Linh Vô Cực, Huyết Lặc Ma cũng không tức giận mà chỉ nói tiếp: "Chỉ cần hắn dám đến thì ta sẽ cho hắn biết thánh tộc Huyết Nhãn ta mạnh mẽ cỡ nào".

"Linh Vô Cực, ngươi đừng quên nếu không có thánh tộc Huyết Nhãn ta thì đời nào có chuyện Linh Tiêu Sơn của ngươi có thể trở thành một trong thất đại bá chủ của Tây Hoa Thiên này?"

"Giờ mới gặp chuyện lông gà vỏ tỏi thôi mà đã hoảng loạn thế này rồi sao?"

Hoảng loạn?

Sao mà không hoảng cho được?

Tần Ninh đã giẫm nát cả bậc cửa nhà họ Hoa, ghì nhà họ Hoa xuống đất mà chà xát luôn rồi.

Trong Tây Hoa Thiên hiện nay, ai nhắc tới Tần Ninh mà không sợ chết khiếp chứ?

Hơn nữa, hiện giờ, trong Tây Hoa Thiên, các thế lực thông đồng với Ma tộc đều chỉ ước gì rũ sạch mối quan hệ giữa mình và Ma tộc đấy thây.

Tất cả đều do Tần Ninh gây ra! Dù gì chỉ một mình sức mạnh của hắn thôi đã gần như tiêu diệt toàn bộ lão tổ của nhà họ Hoa rồi. Người như thế mà không sợ mất mật mới là lạ.

Nhưng lúc này, Huyết Lặc Ma lại không thèm để ý.

Từ trước đến giờ, bọn Nhân tộc này luôn là lũ tham sống sợ chết, là lũ vô dụng cả.

Thánh tộc Huyết Nhãn và Nhân tộc hợp tác với nhau thì đôi bên cùng có lợi cũng như có tác dụng làm Nhân tộc mất cảnh giác, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn họ nuốt chửng hoàn toàn Nhân tộc.

Chỉ là giờ đây, Tần Ninh lại xuất hiện một cách cường thế, phá vỡ kế hoạch của thánh tộc Huyết Nhãn.

Thời gian này, quả thật kế hoạch trong thánh tộc đã trở nên rất hỗn loạn.

Do đó, nhất định phải giết Tần Ninh.

Chỉ có giết Tần Ninh thì mới có thể đưa cục diện trở lại như trước, trở lại lúc Nhân tộc và thánh tộc còn hỗ trợ cho nhau, hợp tác với nhau trong bí mật nhằm làm lớn mạnh thánh tộc, suy yếu Nhân tộc, làm Nhân tộc buông lỏng cảnh giác và chuẩn bị một đòn chí mạng.

Dù gì Tần Ninh cũng chỉ có một mình, trong khi thánh tộc lại có không ít cường giả cảnh giới Biến Cảnh.

Nhà họ Hoa?

Nhà họ Hoa hèn nhát như thế mà xứng trở thành một trong ba thế lực hàng đầu chắc?

Quá là nực cười! Mà đúng lúc này, bỗng nhiên có mấy bóng người nối đuôi nhau từ bên ngoài tới.

Người cầm đầu nói với sắc mặt đầy khó coi: "Sơn chủ, có chuyện lớn rồi ạ!"

"Giờ mà còn chuyện lớn gì nữa?"

Linh Vô Cực bực bội quát.

"Tần Ninh đã tới rồi ạ!"

"Cái gì?"

Linh Vô Cực đứng bật dậy, mặt mũi tức thì trở nên trắng bệch, người run rẩy không ngừng.

Tần Ninh đã tới rồi.

Tên khốn kia tới rồi.

Thôi xong! Hắn giẫm đạp lên nhà họ Hoa xong muốn qua đạp đổ Linh Tiêu Sơn tiếp đây mà.

Không không không! Chắc chắn kẻ này muốn tới để tiêu diệt Linh Tiêu Sơn.

Lúc này, Huyết Lặc Ma cũng nhướng mày.

Thằng ranh kia tỉnh lại rồi sao?

Có điều, đúng lúc này, một tia sáng chợt lóe qua cổ Huyết Lặc Ma rồi biến mất.

Vẻ lo âu trong mắt lập tức tan thành mây khói.

"Tới thì tốt lắm".

Huyết Lặc Ma cười khẩy: "Chính tên nhãi này đã làm hỏng chuyện trọng đại hồi trước của ta, khiến ta không thể tiến lên cảnh giới Tinh Thần Biến nhị biến. Giờ thì đúng lúc lắm, giết hắn thôi".

Linh Vô Cực quát tháo: "Ngươi lấy cái gì mà giết hắn?"

Huyết Lặc Ma nhìn về phía Linh Vô Cực, chậm rãi đứng dậy sửa sang lại áo quần rồi cười nói: "Cường giả trong tộc ta đã đến rồi!"

Đến rồi?

Hai mắt Linh Vô Cực lập tức sáng ngời.

Tốt quá rồi! Giờ đây, Linh Vô Cực vung tay lên, nhìn về phía cường giả và cao thủ của Linh Tiêu Sơn lập tức hạ lệnh: "Toàn bộ đệ tử Linh Tiêu Sơn theo ta xuất chiến".

"Chuyện gì nhà họ Hoa không làm được thì Linh Tiêu Sơn chúng ta sẽ làm".

Lúc này, tiếng chuông trống vang vọng không ngừng trong Linh Tiêu Sơn, vang đến tận trời.

Từng bóng người xuất hiện trong dãy núi, hội tụ tại đằng trước sơn môn của Linh Tiêu Sơn.

Chỉ thấy ở đó, một sinh vật khổng lồ cao trăm trượng, có chín cái đầu giống như giao long, sau lưng có hai cánh chim, toàn thân trông như được vảy đá màu đỏ nhạt bao trùm, khiến cho người ta vừa nhìn đã sợ chết khiếp.

Lúc này, trong chín cái đầu, có một bóng người đang đứng trên cái đầu ở giữa.

Y phục trắng tung bay theo gió, mái tóc dài được buộc lên để lộ gương mặt sáng sủa. Gió thổi qua, tóc bay phấp phới, đôi mắt sáng trong ẩn chứa bao niềm thương nhớ xen lẫn hờ hững.

Tần Ninh! Là Tần Ninh buộc cả nhà họ Hoa phải cúi đầu trước mình.

Giờ phút này, hàng ngàn hàng vạn đệ tử Linh Tiêu Sơn đều thấy hãi hùng trước cảnh tượng ấy.

Mặc dù đúng là bọn họ bị ép đến bước đường cố thủ sơn môn nhưng cũng không phải là hoàn toàn cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài.

Hiện nay, không ai trong Tây Hoa Thiên không biết chuyện mà Tần Ninh đã làm với nhà họ Hoa.

Và người đó hiện đang đứng tại đây.

Lúc này, đám đông tránh đường, chỉ thấy mấy bóng người nối đuôi nhau đi ra.

Linh Vô Cực mặc bộ trường bào, toát lên khí thế nghiêm nghị, bước lên từng bước rồi đứng ở trước mặt.

Lúc đối diện với Huyết Lặc Ma, ông ta tỏ ra rụt rè e sợ, nhưng bây giờ đang đứng trước mặt đệ tử Linh Tiêu Sơn thì đương nhiên phải ưỡn ngực ngẩng cao đầu, không được tỏ ra nao núng.

"Tần Ninh!"

Thấy Tần Ninh đứng ở đó một mình, Linh Vô Cực hừ lạnh rồi nói: "Là ngươi đã bày mưu đặt kế, sai nhà họ Triệu và Chiến Thần Lâu tấn công Linh Tiêu Sơn ta, ngươi có mặt mũi quá nhỉ, hả chuyển kiếp của Đại Đế!"

Bấy giờ Tần Ninh mới nhìn sang Linh Vô Cực, chậm rãi hỏi: "Mối quan hệ hợp tác giữa ngươi và Ma tộc Huyết Nhãn đã sâu sắc chừng nào rồi?"

"Hả?"

"Nếu như ta muốn giết ngươi, Ma tộc Huyết Nhãn sẽ sai bao nhiêu người tới đây để cứu ngươi? Hay là chúng sẽ bỏ rơi ngươi luôn?"

Tần Ninh tiếp tục hỏi: "Bây giờ có bao nhiêu tu sĩ Ma tộc trong Linh Tiêu Sơn? Nếu ta giết bọn chúng thì cường giả các nhánh khác của Ma tộc Huyết Nhãn có chạy tới không?"

Tần Ninh chỉ cần dăm ba câu đã có thể ép Linh Vô Cực nuốt lại những lời ông ta toan giải thích.

Người này... hành xử hoàn toàn không theo lẽ thường.

Lúc này, Linh Vô Cực hừ lạnh, nói: "Tần Ninh, ngươi ngang ngược quá rồi đấy!"

"Năm xưa, Ma tộc xuất hiện và đấu một trận đấu lớn với võ giả Trung Tam Thiên ta, võ giả Trung Tam Thiên ta thắng lớn. Từ đó về sau, Ma tộc đã nhận thua, thừa nhận mình lép vế hơn rồi!"

"Hôm nay, Nhân tộc hợp tác với Ma tộc... không, hợp tác với thánh tộc chính là xu thế tất yếu rồi".

Nghe Tần Ninh cứ nhắc đến Ma tộc Ma tộc nên Linh Vô Cực ông ta cũng bị dắt mũi theo.

"Như trong thánh tộc Huyết Nhãn, thánh tộc Thiên Mục, thánh tộc Quỷ Nhãn thì đều có rất nhiều chí bảo mà Trung Tam Thiên chúng ta không có mà lại có tác dụng rất lớn trong việc tu hành của võ giả. Mà trong Trung Tam Thiên chúng ta lại có không ít thứ cần thiết cho bọn họ, đổi qua đổi lại, làm giao dịch thôi, thế không phải tốt à?"

"Vì sao ngươi lại cứ mù quáng thế hả?"

"Thời đại bây giờ đã thay đổi rồi!"

Linh Vô Cực tận tình khuyên bảo.

"Thời đại đã thay đổi, nhưng ý đồ tiêu diệt Nhân tộc ta của Ma tộc không bao giờ thay đổi".

Tần Ninh chậm rãi nói: "Hiện giờ hai bên hợp tác với nhau chẳng qua là vì chúng muốn làm các ngươi cho rằng chúng là chó sói không có nanh vuốt thôi, sớm muộn gì cũng có một ngày con chó sói này để lộ nanh vuốt, e rằng dù ngươi có liều mạng ngăn chặn chúng thì cũng không nổi đâu".

"Nói bậy nói bạ".

Linh Vô Cực quát tháo: "Số lượng nhân vật máu mặt đứng ở cảnh giới Biến Cảnh đỉnh phong, thậm chí đã đến cấp bậc Bán Tiên trong Trung Tam Thiên nhiều không đếm xuể cơ mà, làm gì có chuyện sợ thánh tộc bọn họ chứ?"

Nghe vậy, Tần Ninh cũng chẳng nói gì nữa.

Hắn không muốn phí nước miếng làm gì.

"Công tử Tần Ninh".

Lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh Linh Vô Cực.

Huyết Lặc Ma nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng nói: "Lại gặp nhau rồi".

"Quả nhiên ngươi ở đây".

Tần Ninh lạnh lùng nói.

Huyết Lặc Ma phá lên cười: "Công tử Tần Ninh, phải công nhận ngươi là một nhân tài nhưng lại có địch ý quá lớn với thánh tộc ta. Bây giờ cũng đâu phải vạn năm trước đâu? Đã vạn năm trôi qua rồi, ngươi xem thế giới này đã thay đổi thế nào đi".

"Thánh tộc Huyết Nhãn bọn ta và thánh tộc Thiên Mục, thánh tộc Quỷ Nhãn hoàn toàn không có ác ý gì cả".

Ai nhìn nụ cười chân thành, nghe giọng điệu tha thiết của Huyết Lặc Ma cũng tin răm rắp.
Chương 2972: Thôn Nhật Thể

"Có thành ý hay không thì xuống địa ngục mà nói!"

Tần Ninh bước lên một bước, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ. Từ nãy đến giờ, sự xót xa luôn hiện diện nơi đáy mắt hắn, không chịu biến mất.

"Trong Thượng Nguyên Thiên, tất cả những gì Ma tộc dã làm chẳng có chỗ nào giống như chân thành muốn hợp tác với Nhân tộc cả".

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Linh Vô Cực, thuyết phục một lần nữa: "Tây Hoa Thiên này hủ bại đã bấy lâu nay, không dễ gì quét sạch bọn Ma tộc. Thế nên, Linh Vô Cực, ta muốn mượn ngươi một thứ để giúp ta tiêu diệt lũ Ma tộc".

"Cái... cái gì?"

"Đầu của ngươi, và Linh Tiêu Sơn của ngươi... bị diệt môn!"

Dứt lời, Tần Ninh bay thẳng lên trời, nắm chặt tay lại rồi ngưng tụ ra một quyền.

Thực Nhật Nguyên Thủy Thể Thuật! Thể chất tầng thứ ba - Thôn Nhật Thể! Trong lúc nhất thời, chín đạo Mệnh Hoàn, ba đạo Hồn Hoàn, bảy đạo Phách Hoàn ngưng tụ thành một thể, mỗi một vòng đều có chín đạo Hư Hoàn hơi lập lòe sáng.

"Thôn Nhật Thể!"

Trong lòng Tần Ninh thầm gầm lên, hai tay nắm chặt, tung một nắm đấm về phía sơn môn.

Một quyền ấy phát ra tiếng rít gào chói tai, cứ như mặt trời với đường kính ngàn trượng đang giáng xuống.

Có điều, khi mặt trời này rơi xuống lại như biến thành một quả cầu lửa nện lên sơn môn của Linh Tiêu Sơn.

Ầm... Trong chớp mắt, tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi.

Khí tức kinh khủng lập tức bộc phát ra.

Mà vào lúc này, ba người Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ và Đàm Tùng cũng dẫn dắt võ giả của Chiến Thần lâu, nhà họ Triệu đồng loạt tấn công.

Cảnh tượng trước mắt, chẳng khác gì Tần Ninh tung một mặt trời lên nện xuống và phát ra uy thế bàng bạc, khiến cho ai nấy đều ngớ người.

"Nghĩa phụ... mạnh quá".

Triệu Đông Thiên lẩm bẩm.

Chiến Thiên Vũ cũng thì thầm: "Đây chính là... uy thế của Thôn Nhật Thể - tầng ba của Thực Nhật Nguyên Thủy Thể Thuật".

Thôn Nhật Thể có thể hấp thu tinh hoa của mặt trời, hóa thành dung nham cuồn cuộn, khi mỗi một quyền, mỗi một thức bùng nổ đều ẩn chứa khí tức nóng bỏng vô cùng khủng khiếp.

Ở ba cảnh giới Chân Ngã, Vong Ngã, Vô Ngã, Thực Nhật Nguyên Thủy Thể Thuật có thể nói là thuật luyện thể thần kỳ vượt trên cả thần.

Giờ phút này, Đàm Tùng cũng trợn mắt há hốc mồm, nói: "Sư tôn từng nói với ta rằng phương pháp tốt nhất để phá giải trận pháp là... phá trận bằng sức mạnh tuyệt đối, đơn giản, nhanh gọn...", lúc này, sau khi cú đấm của Tần Ninh giáng xuống, toàn bộ mặt đất Linh Tiêu Sơn rung chuyển không ngừng.

Giờ phút này, vòng bảo vệ bao phủ bên trên phát ra tiếng răng rắc, răng rắc... Dần dần toàn bộ vòng bảo vệ như cốc thủy tinh xuất hiện một loạt vết nứt, cuối cùng vỡ tan hoàn toàn.

Ầm ầm ầm... Trong lúc nhất thời, tiếng nổ vang lên khắp nơi, mặt đất dần hiện lên các vết nứt trong Linh Tiêu Sơn.

Một quyền của Tần Ninh rất mạnh, phá vỡ cả trận pháp một cách nhanh nhẹn khiến cho mặt đất nơi này xuất hiện thêm nhiều kẽ nứt hơn, về cơ bản, nền móng của đại trận đều đã bị hủy đi rồi.

Linh Vô Cực ngây ra như phỗng.

Phá... phá rồi.

Nền móng của đại trận đã bị phá vỡ,

Cú đấm của Tần Ninh giáng xuống đại trận hộ tông của Linh Tiêu Sơn.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía toán người trước sơn môn, nhìn thẳng vào mắt Huyết Lặc Ma rồi từ tốn cất lời: "Hôm nay, ngươi sẽ không thể đi khỏi đây".

Vù... Bóng người hắn vút tới, sau lưng phút chốc xuất hiện một mặt đỏ.

Tần Ninh trông không khác gì hỏa thân, từ trên xuống dưới đều phát ra khí tức nóng bỏng, tung một quyền ra nữa và nhằm về phía Huyết Lặc Ma.

Sắc mặt Huyết Lặc Ma vô cùng khó coi, khí huyết quanh thân quay cuồng, nháy mắt đã hóa thành một bóng Huyết Lang bổ nhào về phía Tần Ninh.

Ầm... Tiếng nổ khủng khiếp truyền đi khắp nơi.

Sơn môn nổ tung, từng đạo bóng dáng tản ra bốn phía.

Mà lúc này, Chiến Thiên Vũ nhìn về phía trước, vung tay lên quát lớn: "Chiến Thần lâu, xông lên!"

Triệu Đông Thiên cũng không một lời phản đối, dẫn dắt võ giả nhà họ Triệu lao tới tấn công.

Cùng lúc đó, các đệ tử Linh Tiêu Sơn đồng loạt chống cự.

Trong Linh Tiêu Sơn, phía sau dãy núi, một làn sương máu trỗi dậy, Huyết Lặc Ma thống lĩnh đại quân Ma tộc Huyết Nhãn hàng ngàn hàng vạn người cùng nhau tiến tới.

Trận chiến chính thức bắt đầu.

Giờ phút này, Tần Ninh không để ý tới những thứ gì khác mà chỉ đuổi theo Huyết Lặc Ma, tiến sâu vào trong núi Liệt Vân.

"Ngươi có thể chạy đi đâu?"

Vào lúc này, giọng nói của Tần Ninh cất lên, hắn tung một cú đấm ra, mặt trời đỏ bùng nổ, lao thẳng tới trước người Huyết Lặc Ma.

Từng ngọn núi một sụp đổ.

Giờ đây, bóng dáng Huyết Lặc Ma dừng lại.

Vì Tần Ninh đã cản trở đường đi của Huyết Lặc Ma khiến ông ta không thể không đối đầu chính diện với hắn.

Có điều, thực lực mà Tần Ninh thể hiện ra ở cảnh giới Vô Ngã tầng bảy hoàn toàn không kém cạnh một cường giả cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu.

Tiểu tử này không hổ danh là chuyển kiếp! Cho dù không còn mạnh mẽ như năm xưa nhưng thực lực của hắn hoàn toàn có thể vượt trên tất cả thiên kiêu cùng cảnh giới.

Huyết Lặc Ma nhìn sang Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Kế hoạch vĩ đại của thánh tộc ta mà ngươi dám muốn phá hỏng à? Ngươi tưởng ngươi còn là Đại Đế hồi xưa chắc?"

"Ngươi sẽ không bao giờ lãnh hội được hết sự hùng mạnh của thánh tộc đâu".

Tần Ninh nắm chặt tay lại, ngọn lửa quanh thân đã không còn nhưng người hắn bỗng phát ra khí thế nóng cháy, không hề dừng lại.

"Xuất hiện bao nhiêu thì ta giết bấy nhiêu, rồi ta cũng sẽ thấy được sự mạnh mẽ của thánh tộc ngươi thôi".

Một tiếng gầm lên, Tần Ninh nắm chặt tay lại, kiếm Khảm Nguyên xuất hiện trong tay.

Kiếm khí đáng sợ bộc phát ra, lúc tiếng nổ không ngừng vang lên, tất cả mọi người đều cảm giác được kiếm khí ngất trời đang được phóng thích.

Huyết Lặc Ma tái hết cả mặt nhưng trong lòng lại thầm mắng.

Thực lực của Tần Ninh mạnh quá, nếu như ông ta dây dưa với Tần Ninh thì sợ rằng sẽ bị hắn giết chết quá.

"Đi chết đi!"

Một kiếm vừa tung ra, kiếm khí ngàn trượng đã từ trên trời giáng xuống bay tới trước mặt Huyết Lặc Ma trong nháy mắt.

Ông ta nào dám đón đỡ, ném một chiếc la bàn ra. La bàn lập tức đón gió tăng vọt, hóa thành trăm trượng cản trước mặt ông ta.

Keng... Kiếm quang hội tụ đến trước la bàn làm phát ra tiếng kêu keng keng, nhưng ngay sau đó, la bàn vỡ vụn.

Giờ đây, thân thế Huyết Lặc Ma đã chạy trốn được hơn vạn thước.

Tần Ninh đứng giữa trời, tay nắm chặt, một vòng mặt trời lại bộc phát ra.

Ầm... Lần này Huyết Lặc Ma không cản được, bị dư âm vụ nổ tỏa ra từ mặt trời đỏ ảnh hưởng, người bị đập vào mặt đất.

Nhưng vào lúc này, thân thể Tần Ninh lại đi tới lần nữa và nện một cú đấm về phía Huyết Lặc Ma.

Bành... Trong lúc nhất thời, Huyết Lặc Ma hoàn toàn không có sức lực chống đỡ, nửa bên đầu ăn ngay cú đấm của Tần Ninh, máu tươi giàn giụa, trông vô cùng khủng khiếp.

"Ma tộc, đáng chết".

Tần Ninh gầm lên, tay nắm chặt, lại tung thêm một cú đấm ra tiếp.

Hết cú đấm này đến cú đấm khác làm đầu Huyết Lặc Ma nát bấy, cơ thể cũng run rẩy không ngừng.

Không lâu sau, hồn phách của ông ta thoát ra ngoài hồn hải, trôi lơ lửng giữa bầu trời, run rẩy nhìn Tần Ninh.

"Ngươi..." "Ngươi cái đầu ngươi!"

Giờ phút này Tần Ninh thình lình vọt tới, bàn tay nắm chặt, chẳng mấy chốc đã nắm được hồn phách của Huyết Lặc Ma. Khí tức nóng bỏng trong lòng bàn tay bùng nổ, nướng cho Huyết Lặc Ma la hét thảm thiết liên tục, không thể nào ngăn cản.

"Tần.... Tần Ninh... ngươi... sẽ chết không toàn thây!"

Huyết Lặc Ma nói ngắt quãng.

"Sẽ không chết không toàn thây như ngươi đâu".

Tần Ninh lại gầm lên, bóp nát hồn phách của Huyết Lặc Ma, đồng thời dao động khí huyết mạnh mẽ di chuyển vào trong cơ thể của Tần Ninh.

Lúc này phong thần châu đang không ngừng xoay tròn trong hồn hải, hóa thành một viên Tịnh Ma Châu đan lặng lẽ trôi lơ lửng.

Tần Ninh nhìn lướt qua xung quanh, võ giả của Chiến Thần lâu và nhà họ Triệu đã chém giết với thuộc hạ của Linh Tiêu Sơn, Huyết Lặc Ma.

Đúng lúc đó, xung quanh Tần Ninh, từng bóng người trùm cả người bằng áo bào đỏ như máu dần dần hiện ra giữa các dãy núi.

Cường giả của Ma tộc đã đến.
Chương 2973: Ta tới đây không phải để giao thủ với các ngươi

Từng bóng người vây quanh nơi Tần Ninh đang đứng, trông vô cùng kinh khủng và rùng rợn.

Những kẻ nọ mặc trường bào nhưng lại có khí huyết bao bọc cơ thể khiến người ta nhìn mà thấy khó chịu vô cùng.

Lúc này, các đệ tử Thần Tinh Dịch, Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Lý Nhàn Ngư và Trần Nhất Mặc cũng nhìn thấy những bóng dáng kia.

Không ngờ trong Tây Hoa Thiên lại cất giấu đông đảo cường giả Ma tộc thế này.

Giờ phút này, Đàm Tùng trong đám đông giết chóc nhiều đến nổi hai mắt trở nên đỏ ngầu.

Lũ Ma tộc đều đáng chết! Chúng phải chết! Gợn sóng khinh khủng ùn ùn kéo đến, bộc phát ra, tiếng ầm ầm thỉnh thoảng truyền đến đầy vang dội.

Tần Ninh đứng trên trời nhìn đám người xung quanh.

Nhìn kỹ lại sẽ thấy có khoảng chừng một trăm người đang đứng trên mười ngọn núi cao gần đó.

Mỗi một đội trong binh đoàn trăm người này đều có một cường giả cảnh giới Biến Cảnh có khí tức cực kỳ mạnh mẽ.

Ma tộc đến từ vùng biên giới tự xưng là thánh tộc, mà trong số chúng lại có người tu hành theo con đường giống hệt Nhân tộc trong vực, đây là điều khiến Tần Ninh phải thắc mắc.

Nhưng như thế thì càng tốt.

Nếu giống Nhân tộc thì càng dễ tìm hiểu, dễ giết chết hơn.

Lúc này, hơn một trăm người kia nhìn khung cảnh chém giết khốc liệt đang diễn ra cả trong lẫn ngoài Linh Tiêu Sơn, đồng thời bộc phát khí tức lạnh lẽo ra.

"Tới muộn rồi".

Trong đó, một người mặc áo bào đỏ như máu dài chấm đất, đứng trên đỉnh ngọn núi, để lộ một đôi mắt đỏ chót, nói với giọng đầy trang nghiêm.

"Chắc là Tần Ninh mà bên thánh tộc Thiên Mục nhắc đến. Không ngờ hắn vừa là chuyển kiếp của Cửu Nguyên Đan Đế, vừa là chuyển kiếp của Thông Thiên Đại Đế!"

Một người mặc áo bào đỏ khác cũng lên tiếng.

"Giết hắn đi!"

Lúc này, mấy người mặc áo bào đỏ như máu này đều có khí tức mạnh mẽ lạ thường, ai nấy cũng đáng sợ hơn cả Huyết Lặc Ma.

Là những kẻ có cấp bậc ít nhất là Tinh Thần Biến nhị biến, Hồn Phách Biến tam biến.

Trong lúc nhất thời, mười người mặc áo bào đỏ xung quanh đồng thời bay lên cao, tiến thẳng về phía Tần Ninh.

"Tới đây nào".

Giờ phút này, nét mặt Tần Ninh không hề thay đổi. Hắn nắm chặt tay, Cửu Nguyên Đan Điển ngưng tụ quanh thân.

Mặc dù Cửu Nguyên Đan Điển chỉ có thể giúp đề cao đến Vô Ngã đỉnh phong nhưng bây giờ Tần Ninh đã có cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong, việc dung hợp với đan điển vẫn giúp Tần Ninh có thể duy trì trạng thái đỉnh cao ở cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong.

Ánh sáng chín màu tụ lại thành một thể.

Thôn Nhật Thể của Tần Ninh bùng nổ, ánh sáng bắn ra bốn phía.

"Vấn Tự quyết!"

Hắn dang một tay ra rồi vỗ xuống, một chữ vấn rồng bay phượng múa xoay vòng vòng bay tới.

Chữ vấn kia phóng thẳng tới gần một người mặc áo bào đỏ như máu trong đó, khi đã tiếp cận ông ta, nó lập tức nổ tung tạo ra một sức mạnh nghiền nát.

Mà lúc này, mấy vị cao thủ Ma tộc sau lưng người mặc áo bào đỏ cùng nhau thi triển thủ đoạn của riêng mình, ngưng tụ ra từng tia máu, hóa thành bóng dáng cự thú muôn hình vạn trạng liều mạng xông lên.

Ầm ầm... Khí tức khủng khiếp bộc phát ra.

Tần Ninh nhìn người có cảnh giới Biến Cảnh đứng sau mười người đang xông ra kia, nhướng mày.

"Thành một thể...", lúc này Tần Ninh cũng không thèm để ý.

Hắn nắm chặt tay, lại ngưng tụ thêm một lần nữa.

Trong lúc nhất thời, chín đốm sáng xung quanh cơ thể Tần Ninh đồng thời bay lên.

Vấn Tự quyết, Cầu Tự quyết, Tác Tự quyết.

Hành Tự quyết, Tri Tự quyết, Tư Tự quyết.

Minh Tự quyết, Tâm Tự quyết, Đạt Tự quyết.

Chín chữ to rồng bay phượng múa bay lên chín tầng mây, lớn chừng ngàn trượng vạn trượng.

Trong lúc nhất thời, chín chữ đạo quyết hợp hai làm một.

"Cửu Tự quyết!"

Chỉ thấy trên bầu trời có một chữ cửu lớn chừng vạn trượng tưởng chừng có thể trấn áp chư thiên, uy chấn hoàn vũ, vào lúc này chậm rãi rơi xuống.

Chín! Đây là trình độ cao nhất, cửu ngũ chí tôn, đại diện cho vô cùng vô tận! Một chữ cửu này vừa ngưng tụ thì khí tức lập tức bùng nổ, tiếng nổ vang lên bên tai không dứt.

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía mười người bên cạnh và xung quanh.

"Chỉ có mười người các ngươi thì không ngăn cản được ta đâu".

Câu vừa dứt, Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, trong chữ cửu lập tức phóng ra ngàn đạo vạn đạo chữ cửu ra vụt bắn ra ngoài.

Ầm ầm ầm… Ngàn đạo vạn đạo chữ cửu kia hóa thành tầng tầng lớp lớp lợi kiếm lưỡi đao và chém xuống một cách dứt khoát.

Tiếng ầm ầm ầm đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.

Dần dần, mười thân thể kể cả hơn mười vị cao thủ Ma tộc sau lưng họ đồng loạt bị chấn nát, nghiền ép tan tành.

Mà lúc này, Tần Ninh cảm giác được phong thần châu trong hồn phách của mình đang linh hoạt xoay tròn không ngừng, từng viên Tịnh Ma Châu đan ngưng tụ ở bên trong phong thần châu.

Cả mười vị cường giả cầm đầu cảnh giới Biến Cảnh lẫn hơn mười vị cường giả Ma tộc cảnh giới Vô Ngã đều tiêu tan.

Tiêu diệt chỉ bằng một chiêu.

Giờ phút này, dãy núi bốn phía đồng loạt nổ tung, hóa thành phấn vụn.

Chỉ còn lại một mình Tần Ninh bình tĩnh đứng giữa bầu trời.

Cuộc đại chiến trong Linh Tiêu Sơn vẫn còn đang tiếp tục.

Nhưng mà nơi này lại yên tĩnh đến mức có chút đáng sợ.

Mà vào lúc này, một bóng người chậm rãi ngưng tụ ra, xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh.

Hai người đứng cách nhau trăm trượng, bóng người kia mặc một bộ áo bào màu đen, nhìn về phía Tần Ninh với nét mặt đầy bình tĩnh.

"Tần Ninh".

Người mặc áo bào đen lên tiếng, chậm rãi đưa hai cánh tay màu đỏ như máu ra tháo cái mũ đang đội trên đầu xuống, để lộ một gương mặt sắc mặt đỏ chót.

Ma tộc Huyết Nhãn là sinh vật cả da lẫn mặt đều có màu đỏ như máu, cũng có hình dạng như người nhưng khi thật sự bùng nổ thì có thể hoá thành huyết thú bốn chân, hết sức cuồng bạo.

Tuy giống như Nhân tộc nhưng bọn họ cũng có một vài điểm khác biệt nhỏ.

Dường như giữa hai con mắt người ở đối diện này có một vết thương đã khô máu, thoạt trông hết sức kinh khủng.

Tần Ninh nắm chặt tay lại không chút ngại ngần. Giờ phút này, Cửu Tự quyết từ trên trời hạ xuống, nháy mắt nện xuống.

Tuy nhiên, người nọ vừa nhấc tay lên đã hóa ra một chiếc lá chắn máu chặn lại trên đầu mình.

Keng! Lá chắn máu ngưng tụ, chữ cửu hạ xuống, thẳng thừng đập xuống dưới.

Nhưng người mặc áo bào đỏ lại hoàn toàn không hề hấn gì, còn chữ cửu thì dần dần tiêu tán.

Mà vào lúc này, Tần Ninh nắm chặt bàn tay lại, chuẩn bị ngưng tụ Thể thư ra.

Người mặc áo bào đỏ lần nữa mở miệng nói: "Ta là Huyết Lặc Sơn, Huyết Lặc Ma là đệ đệ của ta".

Nhưng Tần Ninh lại không thèm để ý tới, bàn tay nắm chặt, Thể thư hóa thành một khúc côn gỗ dài hai thước, to bằng cánh tay trẻ con gõ xuống.

Ầm… giờ phút này, hư không tựa hồ bị xé toạc, bóng dáng côn gỗ kia nghiêng đầu, nện thẳng xuống dưới.

Thân thể Huyết Lặc Sơn thụt lùi lại, trước người lần nữa ngưng tụ ra lá chắn máu ngăn cản đòn tấn công của Tần Ninh.

"Ta tới đây không phải để giao thủ với ngươi!"

Huyết Lặc Sơn mở miệng.

Tần Ninh nào quản mấy chuyện này, Thể thư chợt lóe sáng, tức khắc phóng to lên gấp mấy lần, sự khủng khiếp của sát khí phát ra từ nó cũng tăng lên thấy rõ.

Sắc mặt Huyết Lặc Sơn chợt thay đổi.

Tên khốn kiếp này, hắn không hiểu tiếng người sao?

Mới gặp nhau đã đánh, không thèm nói lấy một câu nào?

Lúc này, bốn phía xung quanh Huyết Lặc Sơn ngưng tụ từng lá chắn máu, bóng người ông ta cũng trở nên hư ảo.

"Ta tới đây không phải để đánh nhau với ngươi!"

Lúc này, Huyết Lặc Sơn mở miệng nói: "Tần Ninh, ngươi bình tĩnh chút đi".

"Bình tĩnh con mẹ ngươi".

Tần Ninh lại vung cây gậy, đập xuống một lần nữa.

Cho dù bóng người Huyết Lặc Sơn đã trở nên hư ảo nhưng bây giờ cũng di chuyển qua lại để né tránh, tránh khỏi công kích của Tần Ninh.

"Tần Ninh, ta cho ngươi một cơ hội nữa!"

Huyết Lặc Sơn quát tháo: "Đệ đệ ta đã chết rồi, ta lại chẳng phải muốn báo thù, thánh tộc Huyết Nhãn không xấu như ngươi nghĩ đâu".

"Nếu ngươi bằng lòng hợp tác với thánh tộc Huyết Nhãn, bọn ta có thể giúp ngươi đi tới cấp bậc mạnh hơn bây giờ gấp mười, gấp trăm lần, thậm chí sau này còn đưa ngươi đến biên giới, để ngươi trở thành một nhân vật có thể ngang hàng với rất nhiều tinh chủ tinh thần, nắm trong tay tinh thần của hàng tỉ giới vực!"
Chương 2974: Ta phải đi Vô Tương Thiên

Nghe thấy câu này, Tần Ninh chợt dừng lại, cầm cây gậy trên tay nhìn về phía Huyết Lặc Sơn, cười hỏi: “Biên giới?

Là bên ngoài Thương Mang Vân Giới sao?"

"Không sai".

"Đứng đầu hàng tỉ tinh thần?

Tinh chủ tinh thần?"

Tần Ninh giễu cợt nói: "Nếu nó thật sự tồn tại thì ta tiến lên từng bước, giết từng người thì cũng có thể thành công mà!"

"Tại sao phải dựa vào các ngươi chứ?

Dựa vào các ngươi thì ta không phải là Tần Ninh".

Câu vừa dứt, Tần Ninh lại gõ gậy xuống.

Ở bên ngoài cây gậy hình thành từ Thể thư kia, từng ký tự ngưng tụ, nháy mắt ùn ùn kéo đến, ép thẳng tới chỗ Huyết Lặc Sơn.

Lúc này, Huyết Lặc Sơn hùng hùng hổ hổ, bóng người biến mất tăm.

"Ngươi sẽ hối hận! Ta sẽ còn trở lại!"

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

"Trở lại?

Ta còn ước ấy chứ".

Tần Ninh đứng cầm gậy nhìn bốn phía, vẻ mặt bình tĩnh trở lại.

Lão Huyết Lặc Sơn này mạnh hơn Huyết Lặc Ma và mười vị cường giả Ma tộc mới vừa xuất hiện rất nhiều.

Hắn phải đi, không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn.

Giờ phút này Tần Ninh đi từng bước một tới trước Linh Tiêu Sơn.

Chiến tranh nơi này đã đến hồi khốc liệt.

Tần Ninh không nói hai lời, cúi người lao xuống, lướt nhanh tới chỗ đệ tử Ma tộc.

Giờ phút này, Linh Vô Cực đã hoàn toàn rơi vào hoảng loạn.

"Đừng đánh mà, đừng đánh mà!"

Linh Vô Cực la lên thất thanh: "Ta... ta đầu hàng, ta đầu hàng..." "Giết không tha".

Nhưng vào lúc này, một giọng nói truyền đi khắp bầu trời.

Một câu nói của Tần Ninh khiến cho tất cả mọi người đều giết địch một cách tàn bạo.

Đầu hàng?

Thứ đó không tồn tại! Cái bản mặt của Linh Vô Cực làm cho Tần Ninh nhìn mà buồn nôn.

Lúc này, cuộc giết chóc tiếp tục diễn ra... Cùng lúc đó, cách Linh Tiêu Sơn hơn vạn dặm, một bóng người trông khá chật vật ngưng tụ ra, đứng trên đỉnh một ngọn núi cao rồi vỗ trường bào của mình.

"Lặc Sơn, vất vả quá nhỉ?"

Huyết Lặc Sơn xuất hiện tại đây. Ở đằng xa, một bóng người hiện ra theo ngay sau đó.

"Huyết Cách Cách!"

Thấy người nọ, Huyết Lặc Sơn tức giận chất vấn: "Giờ ngươi mới tới là sao? Trước đó ta đã kêu ngươi mà vì sao ngươi lại không đến?"

"Ta và ngươi, hai người xuất thủ ắt có thể giết chết hắn!"

Nam tử Ma tộc Huyết Nhãn tên là Huyết Cách Cách kia lại cười nói: "Thế à?

Ta thấy chưa chắc đâu".

Huyết Lặc Sơn giễu cợt nói: "Trong bảy tôn giả của thánh tộc Huyết Nhãn ta, ngươi và ta đứng thứ sáu, thứ bảy nên được phân công ở lại Tây Hoa Thiên, bây giờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi mà không ra tay, đến lúc đó thánh tộc trưởng trách phạt thì ngươi liệu mà chịu trách nhiệm!"

Nghe thấy câu này, Huyết Cách Cách lại hỏi ngược lại: "So ra thì bị trách phạt còn đỡ hơn là cả ngươi lẫn ta đều chết tại đây cơ mà?"

"Ngươi coi trọng tên Tần Ninh đó thật đấy!"

"Ngươi đã vừa được lĩnh hội thực lực của hắn rồi còn gì?"

Nói đến đây, Huyết Lặc Sơn nhướng mày, hừ lạnh.

Huyết Cách Cách nói tiếp: "Lần này Tần Ninh là một biến số, mấy vị tôn giả khác và thánh tộc trưởng đều không có ở đây, nếu hai người chúng ta không thể chém chết tên Tần Ninh đó thì chắc chắn sẽ bị hắn giết chết".

"Đoạn thời gian này cho tất cả mọi người ngủ đông đi, chờ thánh tộc trưởng trở về rồi quyết định tiếp!"

Huyết Lặc Sơn không nói gì nhưng trong lòng lại rất rõ ràng.

Ông ta cũng không muốn đem mạng mình đi làm vật thí nghiệm.

"Tiểu tử ngu ngốc kia nắm trong tay Cửu Nguyên Đan Điển và Thể thư, mặc dù chỉ là cảnh giới Vô Ngã tầng bảy thôi nhưng hoàn toàn không thua gì cảnh giới Biến Cảnh nhất biến, nhị biến, tam biến".

"Năm xưa, lúc tên khốn nạn đó chế tạo Cửu Nguyên Đan Điển và Thể thư chắc có lẽ đã tính kế hết cả rồi...", lúc này, Huyết Cách Cách chẳng nói chẳng rằng.

Ông ta chỉ phóng mắt nhìn về phương xa, lẩm bẩm: "Gần đây, trong thánh tộc, một số người thấy kế hoạch của chúng ta thành công nên đã bắt đầu lơi lỏng cảnh giác rồi...", vào lúc này, bên trong Linh Tiêu Sơn, một mình Tần Ninh tỏa ra sát khí kinh khủng, từng chiến sĩ Ma tộc một chết dưới tay hắn.

Đám người Triệu Đông Thiên nhìn mọi chuyện đang diễn ra, cảm thấy Tần Ninh như đã hóa điên, như đang trút giận vậy.

Một trận giao chiến đáng lẽ ra sẽ phải kéo dài rất lâu lại kết thúc trong vòng chưa đến nửa ngày do sự sát phạt gần như điên cuồng của Tần Ninh.

Khắp nơi trên các ngọn núi nằm la liệt xác chết, có cả đệ tử Linh Tiêu Sơn lẫn chiến sĩ Ma tộc Huyết Nhãn, trông vô cùng kinh khủng.

Giờ đây, bộ y phục trắng của Tần Ninh đã bị máu tươi nhuộm đỏ, hắn ngồi trên một hòn đá, ánh mắt hơi thất thần.

"Tần tiên sinh".

"Tần tiên sinh".

Lúc này, đám người Triệu Đông Thiên, Chiến Thiên Vũ, Đàm Tùng thu sát khí trên người mình lại rồi đi tới trước mặt Tần Ninh.

"Ừm...", Tần Ninh lấy lại tinh thần, hỏi: "Chết sạch rồi chứ?"

"Vâng".

Gật đầu, Tần Ninh tiếp tục ra lệnh: "Đã như vậy thì dựa theo con đường này tra tận gốc bọn Ma tộc đang trà trộn trong Tây Hoa Thiên. Các ngươi làm tiên phong, đi giết, đi diệt, ai dám bênh vực thì giết không tha".

"Nhà họ Hoa, học viện Thánh Hoàng, Tây Hoa Thiên Cung, ba phe này ai dám ngăn cản thì báo lại cho ta biết".

Nghe ra được hàm ý trong câu nói của Tần Ninh, Chiến Thiên Vũ vội vàng hỏi: "Còn tiên sinh thì sao?"

"Ta phải đi Vô Tương Thiên".

Vô Tương Thiên, một trong Cửu Đại Thiên.

Triệu Đông Thiên mở miệng nói: "Nghĩa... Tần tiên sinh... đi Vô Tương Thiên làm gì?"

"Giết người!"

Tần Ninh khoát tay một cái rồi nói: "Thời gian tới, các ngươi ở bên trong Tây Hoa Thiên này cẩn thận một chút, Huyết Lặc Sơn vừa mới xuất hiện e rằng mới là cường giả đỉnh phong chân chính của Ma tộc Huyết Nhãn".

"Mặc dù không biết vì sao bọn họ không xuất thủ với ta, nhưng suy cho cùng vẫn có ẩn khuất nào đó".

"Các ngươi cẩn thận vào".

Nói rồi, Tần Ninh lấy từng viên Tịnh Ma Châu đan ra, căn dặn: "Những viên Tịnh Ma Châu đan này vô cùng có công hiệu, trong đó có ba viên do cường giả cảnh giới Biến Cảnh luyện chế ra, ba người các ngươi nuốt vào, có lẽ Đông Thiên và Đàm Tùng sẽ tiến vào cảnh giới Biến Cảnh đấy".

"Còn lại thì phân phát cho các thuộc hạ cả đi!"

Chiến Thiên Vũ lập tức đáp lời: "Bây giờ ta cũng là cảnh giới nhất biến, có thể đi cùng tiên sinh..." "Không cần".

Tần Ninh nói lại lần nữa: "Các ngươi ở lại Tây Hoa Thiên này giúp ta trông chừng Ma tộc trong Tây Hoa Thiên là được".

Chiến Thiên Vũ gật đầu.

Lúc này, mấy người Thần Tinh Dịch cũng đã đến.

Chiến Thiên Vũ nhìn về phía Thần Tinh Dịch, dặn dò: "Thần Tinh Dịch, chăm lo tiên sinh cho tốt nhé".

"Ta biết rồi".

Lúc này, Tần Ninh lên tiếng: "Đã như vậy, ta sẽ xuất phát ngay bây giờ".

Ngay bây giờ luôn ư?

Sao lại gấp rút như thế?

Tần Ninh lại nhìn ba người, tập trung lại ở trên người Đàm Tùng và bảo: "Chuyện trong Tây Hoa Thiên cứ để cho mấy người Hình Kha xử lý, nếu như Chiến Thiên Vũ và Triệu Đông Thiên xảy ra chuyện gì, ngươi cứ nói cho mấy người Hình Kha, Hoa Huyên, Tây Hoa Uyên đó đi, sau khi ta trở lại, ta sẽ tróc da bọn hắn ra!"

Đàm Tùng nói ngay: "Vâng".

Nói xong, thân thể Cửu Anh hạ xuống.

Tần Ninh dẫn mấy người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, cùng với Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Lý Nhàn Ngư, Thánh Thiên Kim Bằng cũng đứng yên trên đầu vai của Tần Ninh, dần dần phá không mà đi... Thấy một nhóm mấy người rời đi, lúc này sắc mặt Chiến Thiên Vũ sa sầm xuống

"Lão Chiến, ngươi sao vậy?"

Triệu Đông Thiên hỏi.

"Chẳng qua là ta cảm thấy tiên sinh đau buồn quá nên trong lòng cũng vô thức khó chịu theo...", nghe thấy câu này, Triệu Đông Thiên lại hỏi với vẻ mặt đầy kỳ quái: "Có không đấy?

Sao ta lại thấy dáng vẻ đồ sát của tiên sinh đáng sợ lắm".

"Đáng sợ tới mức ngươi không dám gọi tiên sinh là nghĩa phụ luôn à?"

"Hừ, tình cha con giữa ta và tiên sinh đâu thể hiện ở chỗ gọi hay không gọi”.

"...", bên này, đám người Chiến Thiên Vũ, Triệu Đông Thiên và Đàm Tùng bắt đầu thu dọn chiến trường. Mà một bên khác, Tần Ninh dẫn ba vị phu nhân và năm vị đệ tử tiến về phía Vô Tương Thiên...
Chương 2975: Phong Vô Khuyết

Bên trên cơ thể của Cửu Anh, Tần Ninh khoanh chân ngồi đó.

Trong tay hắn xuất hiện tám viên Tịnh Ma Châu Đan, hắn nhìn về phía tám người, nói: “Tám viên Tịnh Ma Châu Đan này đều được ngưng tụ ra từ Ma tộc Biến Cảnh, không có hại đối với các ngươi, tự mình uống vào đi, trong khoảng thời gian này, nhân cơ hội thấu hiểu cặn kẽ”.

Mấy người đều gật đầu.

Sau đó, Tần Ninh nhắm mắt nghỉ ngơi, im lặng không nói lời nào.

Trung Tam Thiên, có Cửu Đại Thiên cùng tồn tại.

Giữa Cửu Đại Thiên có chín đường biên giới lớn, mà vùng lãnh thổ của mỗi một Thiên cũng không giống nhau.

Trong Cửu Đại Thiên, hai Thiên cường đại nhất hiện giờ chính là Tự Tại Thiên và Thương Vân Thiên.

Ngoài ra, bảy Đại Thiên Vực khác là Bắc Tuyết Thiên, Xích Tiêu Thiên, Tứ Tượng Thiên, Bắc Đẩu Thiên, Tây Hoa Thiên, Vô Tương Thiên và Thượng Nguyên Thiên cũng có mạnh có yếu khác nhau.

Vô Tương Thiên có ba thế lực khổng lồ vẫn luôn đứng sừng sững.

Kim Quang Tự! Vô Tương Phật Tự! Lâm tộc! Ngoài ba thế lực lớn này ra, trong đó vẫn có những thế lực to nhỏ khác tồn tại, nhưng tất cả đều không bằng ba thế lực này.

Trong đó, Vô Tương Phật Tự có vẻ như là cường đại nhất.

Ba thế lực bá chủ, Kim Quang Tự có truyền thừa lâu đời nhất.

Chủ trì Tương Viễn của Kim Quang Tự, có thể nói là tiếng tăm vang dội khắp Vô Tương Thiên, là một vị cường giả nổi tiếng trong Trung Tam Thiên.

Kim Quang Tự được thành lập bởi vị chủ trì Tương Viễn kia, ông ta từng bước đưa nó trở nên lớn mạnh, đứng ở cấp bậc đỉnh cao của Vô Tương Thiên.

Mà Vô Tương Phật Tự, danh tiếng lại càng vang xa hơn nữa.

Vô Tương Phật Tự, có ba vị Phật Đà, Vãng Phật Đà, Kim Phật Đà, Vị Phật Đà, ba vị Phật Đà này đều có danh xưng một chữ duy nhất, đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai, tu vi của mỗi người cũng cực kỳ cường đại.

Ngoài ra, trong đó còn tồn tại chín vị Bồ Tát, tất cả đều là nhân vật bá chủ Biến Cảnh, thực lực sâu không lường được.

Còn Lâm tộc… Chính là gia tộc mà Tần Ninh được sinh ra ở kiếp thứ tám.

Thân hình Cửu Anh lao nhanh trên không trung, phóng tới biên giới của hai Đại Thiên, bức tường không gian ngăn cách hai Thiên Vực, nếu như không phải là cảnh giới Tam Ngã hay cấp bậc Biến Cảnh thì không thể nào xuyên qua bức tường không gian này được.

Hiện giờ, Cửu Anh có được thực lực tương đương với cảnh giới Vong Ngã đỉnh phong, việc đi xuyên qua bức tường không gian, tất nhiên là không thành vấn đề.

Hành trình dài đằng đẵng, ước chừng tiêu tốn hơn mười ngày để đi xuyên qua Thượng Nguyên Thiên, tới Vô Tương Thiên.

Đất trời, linh khí của nơi đây hoàn toàn khác với Thượng Nguyên Thiên và Tây Hoa Thiên.

Mấy người Lý Nhàn Ngư, Thời Thanh Trúc, đều cảm nhận được.

Thần Tinh Dịch có kiến thức rộng hơn, mở miệng nói: “Trong Cửu Đại Thiên, nồng độ của linh khí ở các nơi cũng có sự khác nhau”.

“Thông thường, nơi nào có linh khí càng nồng đậm thì thực lực của võ giả sẽ càng mạnh, cường giả càng nhiều thì thực lực tổng hợp của cả Thiên Vực cũng càng mạnh…”, Thần Tinh Dịch giải thích: “Cho nên, giữa Thượng Nguyên Thiên và Tây Hoa Thiên có sự chênh lệch rất lớn, mà Vô Tương Thiên này, còn mạnh hơn so với Thượng Nguyên Thiên một chút…”, thân hình của Cửu Anh lướt nhanh, một đường bay vọt qua ngàn dặm núi sông.

Một ngày nọ, khi dừng chân nghỉ ngơi, Thần Tinh Dịch đi đến trước mặt Tần Ninh, dò hỏi: “Sư tôn, chúng ta… đi đâu?”

Lúc này, Tần Ninh chậm rãi nói: “Bốn người Phong Vô Khuyết, Kỷ Tử Diễn, Linh Thược và Lôi Sơn Minh ở nơi nào thì đến đó tìm bọn họ trước đi!”

Thần Tinh Dịch nhanh chóng nói: “Vâng, đệ tử lập tức đi thăm dò”.

“Ừm”.

Mấy người dừng lại, Thần Tinh Dịch dẫn theo Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, Lý Nhàn Ngư và Trần Nhất Mặc ra ngoài điều tra tin tức.

Ba người Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở lại.

Trong khoảng thời gian này, Tần Ninh vẫn im lặng không nói gì, mỗi ngày đều ngồi trên lưng Cửu Anh, nhắm mắt tu hành, chỉ là đôi lúc nước mắt sẽ trào ra, điều này làm cho ba người phụ nữ có chút đau lòng, nhưng lại không biết an ủi như thế nào.

Ước chừng khoảng mười ngày sau, năm vị đồ đệ trở về.

“Sư tôn”.

Tuy rằng thường ngày Thần Tinh Dịch là một tên háo sắc, nhưng một khi làm việc gì thì lại cực kỳ nghiêm túc, càng đừng nói đến hiện giờ, trong lòng Tần Ninh tràn ngập đau khổ, hắn ta lại càng không dám qua loa.

“Tin tức của sư tôn từ Tây Hoa Thiên và Thượng Nguyên Thiên đã truyền đến Vô Tương Thiên”.

Thần Tinh Dịch nói tiếp: “Xem ra, tin tức còn truyền đi nhanh hơn so với chúng ta”.

“Biết thì biết thôi”.

Tần Ninh mở miệng nói: “Điều tra tin tức thế nào rồi?”

Thần Tinh Dịch lập tức nói: “Vô Tương Thiên này quá lớn, chúng con thăm dò trong phạm vi trăm vạn dặm, chỉ điều tra ra được tin tức của một người”.

“Ai?”

“Phong Vô Khuyết”.

Thần Tinh Dịch nói tiếp: “Tên nhóc Phong Vô Khuyết kia sáng lập nên Phong Vô Tông, hiện giờ đang là tông chủ Phong Vô Tông, trong Vô Tương Thiên này cũng được coi như là một thế lực cường đại, không so được với Kim Quang Tự, Vô Tương Phật Tự, Lâm tộc, thế nhưng cũng không yếu”.

“Vậy thì đi tìm hắn ta trước đi!”

“Vâng”.

Lúc này, Cửu Anh tiếp tục xuất phát, chở mấy người bọn họ rời khỏi nơi này.

Không tới hai ngày, thân hình cao lớn của Cửu Anh đã xuất hiện trước một dãy núi rộng lớn, nó thả chậm tốc độ rồi dừng lại.

Lúc này, Thần Tinh Dịch nói: “Phong Vô Tông ở ngay chỗ này”.

“Sư tôn, người chờ một chút, con đi gọi Phong Vô Khuyết ra!”

Tần Ninh nói: “Phiền phức như vậy làm gì”.

“Nếu như ta nhớ không nhầm, Phong Vô Khuyết tu hành Phong Nguyên Thiên Nhật Thể do ta truyền cho hắn ta phải không?”

“Đúng vậy”.

Dứt lời, Tần Ninh bước ra trước đầu Cửu Anh, thân hình đứng giữa không trung, bàn tay chậm rãi nâng lên.

Thực Nhật Nguyên Thủy Thể Thuật được ngưng tụ, tầng thứ ba, Thân Nhật Thể mở ra, một mặt trời khổng lồ đỏ rực nhô lên cao.

Ngay khi khí tức trong cơ thể Tần Ninh bùng nổ dữ dội, trong Phong Vô Tông, hơn trăm bóng người lao như bay ra.

Hơn trăm người kia, tất cả đều là cảnh giới Vô Ngã, mà mấy người cầm đầu đều để lộ ra hơi thở cường đại của Biến Cảnh.

“Ai?”

Ngay sau đó, một âm thanh như sấm rền vang lên.

Tần Ninh nhìn về phía trước, thản nhiên nói: “Phong Vô Khuyết đâu?”

Lời này vừa dứt, người đàn ông cầm đầu lập tức quát: “Tông chủ của chúng ta, là người mà ngươi muốn gặp là gặp…”

Ầm… Thế nhưng, không đợi cường giả Biến Cảnh kia nói hết câu, bên trong Phong Vô Tông, bỗng nhiên xuất hiện một mặt trời đỏ từ trên trời giáng xuống, rồi trực tiếp đem người nọ ném xuống đất.

“Hỗn xược”.

Lúc này, tiếng quát lạnh lùng vang lên.

Ngay sau đó, tiếng xé gió truyền đến, một bóng người mặc trang phục màu đen cũng bước tới.

Người này nhìn qua có dáng vẻ hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt như đao tước, lộ ra vài phần sắc bén, khi người nọ bước ra, phía sau lưng còn có một vòng mặt trời bốc lên.

Thế nhưng, khí tức của nó khác với thiên uy của Thân Nhật Thể mà Tần Ninh tạo ra, mặt trời sau lưng người nọ như được hội tụ từ nham thạch nóng chảy, tuy rằng hơi thở nóng rực, nhưng không mang lại cảm giác duy ngã độc tôn.

“Gia!”

Người đàn ông trung niên nhìn về phía Tần Ninh, sau đó lập tức quỳ xuống mặt đất, thu hồi khí tức trên cơ thể, dập đầu.

Lúc này, Tần Ninh đáp xuống đất, nhìn về phía người đàn ông phía trước.

“Hơn một vạn năm đã trôi qua, trông ngươi cũng không còn trẻ trung như trước nữa”.

Tần Ninh nói tiếp: “Thế nhưng có thể nhận ra ta đến, cũng xem như là ngươi sống không uổng phí”.

Người đàn ông cúi đầu nói: “Thực Nhật Nguyên Thủy Thể Thuật của gia là duy nhất trong Trung Tam Thiên, những người khác không thể nào giả mạo được!”

“Những chuyện mà gia đã làm ở Tây Hoa Thiên đã truyền đến Vô Tương Thiên, đồng thời cũng có tin đồn rằng, người sẽ đến Vô Tương Thiên”.

“Thật sao?”

Tần Ninh khẽ cười, chắp tay sau lưng nói: “Xem ra, có người đang đợi ta đến”.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom